Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Chương 640: "Cậu đánh răng chưa?”


Chương 641: Giữ lại tất cả  

             Triệu Dật lấy điện thoại ra gọi cho Lục Đào: “Mấy cô gái mà các cậu luôn mong chờ đã đến đây rồi, gọi hai người kia cũng đến phòng của tôi đi.”  

             Lục Đào và mọi người nhanh chóng lên phòng, Lục Đào bước vào cửa, nhìn xung quanh: “Anh Dật! Anh nói có người đẹp đâu? Anh lừa chúng tôi sao?”  

             Triệu Dật mỉm cười đưa điện thoại cho Lục Đào: “Ở dưới lầu, chọn đi, chọn cô gái nào mà cậu thích.”  

             Lục Đào cùng Quách Đông Lai nhìn kỹ một chút, bỗng nhiên hai mắt Lục Đào sáng ngời như sói. Tinh thần Quách Đông Lai hưng phấn, Lý Dương có hơi do dự, ánh mắt có chút lo lắng.  

             Rõ ràng khi đoạn video vừa kết thúc, Quách Đông Lai và Lý Dương có chút hoảng loạn, nhất là Lý Dương vì hiện tại cậu ta đã có bạn gái.  


             Triệu Dật cười nhắc nhở: “Trước khi các cậu chọn, để tôi nhắc nhở các cậu một chút, những cô gái xinh đẹp ở đây có thể đáp ứng tất cả các yêu cầu của các cậu. Cho dù các cậu có yêu cầu họ ở lại cùng các cậu qua đêm họ cũng sẽ đồng ý. Các cậu có thể làm điều đó hoặc không, tùy theo tâm ý mỗi người. Ngoài ra, chuyến đi này là một trải nghiệm trong đời, các cậu có thể coi đây là một trải nghiệm để mở rộng tầm mắt, hoặc như một tour du lịch. Chuyến đi này chỉ có bốn người chúng ta biết, sau khi trở về sẽ không ai nhắc gì tới nó nữa, nhưng chúng ta phải xem nó thật bình thường…”  

             Lời nói của Triệu Dật là có mục đích, chủ yếu nhắm tới Quách Đông Lai và Lý Dương, sợ bọn họ chơi quá đà sẽ làm bóp méo tam quan của họ về cuộc sống!  

             Quách Đông Lai và Lý Dương còn chưa mở miệng, Lục Đào đột nhiên ngẩng đầu cười nói: “Có tận tám cô gái, chúng ta chọn cô nào cũng được. Chi bằng chúng ta chọn mỗi người hai cô, như vậy sẽ rất vui vẻ đó nha…”  

             Triệu Dật nghiêng đầu nhìn Lục Đào, không nhịn được mà bật cười.  

             "Có thể nha, cậu thật đúng là buông thả bản thân..."  

             Lục Đào thuận miệng hỏi: "Trường hợp của các em gái kia, giá cả như thế nào đây.”  

             Triệu Dật cười nói: "Được rồi, lúc trước tôi từng nói sẽ giải quyết việc này nên tôi sẽ trả tiền thuê họ, những thứ còn lại cậu trả là được.”  

             Lục Đào chớp mắt mấy cái, nói: "Không được, nói vậy khác gì cậu bao toàn bộ hành trình? Anh Dật à, anh đừng vả vào mặt tôi như vậy chứ.”  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Thật sự cậu không cần tôi giúp đỡ sao? Muốn tự trả hết à, tuy không đắt nhưng cũng không phải rẻ đâu nha.”  

             Lục Đào không chút do dự nói: "Thua thì phải chịu, đã nói mời mọi người thì nhất định phải để tôi trả. Bằng không thì tôi đâu còn mặt mũi gì với anh nữa!”  

             Triệu Dật cười nói: "Được, mỗi em gái sáu ngày là 120 ngàn, nếu như cậu muốn gọi hết thì tất cả là tám người, tổng cộng 960 ngàn.”  


             Quách Đông Lai và Lý Dương liếc nhau, trong lòng cả hai đều có chút dao động.  

             Bỗng nhiên bọn họ hiểu được ý nghĩa những lời trước đó của Triệu Dật, Triệu Dật là đang lo lắng cho bọn họ, lo rằng bọn họ bởi vì những chuyện này mà thay lòng đổi dạ. Thậm chí tam quan lệch lạc cho nên mới có ý dặn dò như vậy.  

             Quả nhiên là một chuyến đi giúp tu tâm dưỡng tính!  

             Cũng may giống như lời Triệu Dật nói, chuyến đi nước ngoài lần này giống như một giấc mơ chỉ có bản thân mới tự cảm nhận được.  

             Lục Đào không thèm để ý chút nào khua tay nói: "Trái ôm phải ấp thoải mái một chút, cái này đâu chỉ là vui vẻ tăng gấp đôi, đó là đầu tư gấp đôi nhận lại gấp bội.”  

             Triệu Dật vô cùng đồng ý.  

             Niềm vui của đêm qua vẫn còn hiện hữu rõ ràng ở trước mắt.  

             Hắc hắc!  

             "Nào, anh Dật, anh uchọn trước đi."  

             Triệu Dật cười nói: "Được, ngoài ra tôi còn muốn hỏi thăm một chuyện, đó là về nhóm nhạc nữ Sungirl..."

 
Chương 641: "Đây là trách nhiệm của tôi!”


Chương 642: Oppa hào phóng  

             Sắc mặt Song Min Gook đột nhiên biến đổi.  

             Nhóm nhạc nữ Sungirl là đại diện của Bighit Entertainment, chẳng lẽ Triệu Dật để mắt đến nhóm nhạc này nên muốn dùng quy tắc ngầm?  

             Điều này chắc chắn là không thể!  

             Cho dù Triệu Dật là quản lý thì cũng không được!  

             Triệu Dật nhìn gương mặt Song Min Gook hơi biến sắc, mỉm cười nói: "Trưởng phòng Song đừng hiểu lầm, bạn gái tôi rất thích Sungirl. Cô ấy nói rằng vũ đạo của họ vô cùng tốt cho nên tôi muốn mời các cô ấy nhảy một đoạn đơn giản cho bạn gái của tôi. Sau đó thêm một vài lời chúc kèm thêm một vài bức ảnh có chữ ký gì đó để tôi làm quà tặng bạn gái..."  

             Song Min Gook nghe Triệu Dật giải thích xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Thì ra là như vậy, đương nhiên là không có vấn đề gì. Trước tiên, quản lý Triệu có thể nói cho tôi biết tên bạn gái của ngài không? Để lát nữa tôi bố trí bọn họ luyện tập một chút. Nếu không, chờ khi giám đốc Triệu đến công ty sợ rằng các cô ấy còn chưa chuẩn bị xong..."  

             Triệu Dật gật đầu cười nói: "Tên cô ấy là Diệp Thiến, là một sinh viên năm thứ ba khoa múa.”  

             Song Min Gook ghi lại thông tin này, sau đó mỉm cười nói: "Tôi sẽ cùng người của công ty bàn bạc, nhất định sẽ làm hài lòng bạn gái của quản lý Triệu!”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Vậy thì xin cảm ơn.”  

             Song Min Gook lễ phép nói: "Quản lý Triệu, xin ngài đừng khách sáo!”  

             Rất nhanh sau đó, ba tên động vật Lục Đào đã thay quần áo xong. Lục Đào phóng khoáng còn Quách Đông Lai mạnh mẽ, Lý Dương thì nhã nhặn. Mỗi người một vẻ, chỉ là sắc mặt Quách Đông Lai và Lý Dương có chút căng thẳng giống như là cô con dâu, dù xấu xí mà vẫn phải gặp cha mẹ chồng vậy.  

             "Các cậu đều rất đẹp trai, vậy đi thôi!"  


             Song Min Gook dẫn mọi người rời khỏi đại sảnh khách sạn, lập tức nhìn thấy bên ngoài có một nhóm thiếu nữ xinh đẹp đang cười đùa. Dưới ánh mặt trời chói chang, ai nấy đều xinh đẹp rạng ngời thu hút không ít ánh nhìn của người qua đường.  

             Nhìn thấy Song Min Gook đi ra, ánh mắt của nhóm thiếu nữ xinh đẹp đồng loạt quay sang sau đó lập tức sáng lên…  

             Có bỏ tiền ra mua thì mới được hưởng thụ.  

             20 ngàn một ngày là số tiền mà đám người Triệu Dật bỏ ra để được mỹ nữ bầu bạn. Những cô gái này không chỉ bỏ thời gian ra để bầu bạn mà còn đem cả cơ thể ra phục vụ tận tình.  

             20 ngàn một ngày, sáu ngày là 120 ngàn.  

             Đây là thù lao tối thiểu, dù sao trong toàn bộ quá trình các cô ấy không cần bỏ ra một xu nào. Nếu có bản lĩnh thì còn được các ông chủ mua thêm quà tặng , mua nhiều hay ít tùy thuộc vào bản lĩnh của mỗi người.  

             Từ Oppa được phái nữ dùng với người con trai lớn tuổi hơn họ, thuộc về kính ngữ nhưng bình thường cũng là xưng hô thân mật giữa những cặp nam nữ trẻ tuổi. Trước đây phim tình cảm Hàn ở Trung Quốc đã tạo ra ảnh hưởng tương đối lớn, nhất là với rất nhiều nữ sinh vô cùng thích những Oppa của Hàn Quốc.

 
Chương 642: Bị ép buộc chăng?


Chương 643: Điểm sửa đổi  

             Song Ji Soo và Kim Na Hee là tên của hai cô gái đi cùng Triệu Dật.  

             Song Ji Soo, cao 170cm và là người mẫu khoảng 26 tuổi. Cô có phong cách quyến rũ trưởng thành, là người phụ nữ gợi cảm nhất trong nhóm. Cô mặc váy màu lam ôm sát mông, lộ ra dáng người quyến rũ cùng những đường cong cuốn hút làm cho người ta không thể rời mắt.  

             Kim Na Hee, cao 165cm và là thực tập sinh của Bighit Entertainment. Hiện tại cô 23 tuổi, có phong cách trẻ trung xinh đẹp và hơi kín đáo. Cô mặc áo thun trắng, váy denim và đi giày thể thao. Làn da căng mịn săn chắc biểu lộ rõ sự năng động và trẻ trung.  

             Triệu Dật vẫn theo thói quen quét qua hai cô gái, dù sao số liệu quét qua mới là thông tin chính xác nhất để đánh giá một người phụ nữ.  

             "Tên: Song Ji Soo  

             Tuổi: 26  

             Chiều cao: 170 cm  

             Nhan sắc: 94 (Điểm sửa đổi +8)  

             Vóc dáng: 97 (Điểm sửa đổi +7)  

             Điểm đặc thù: 65 điểm.  

             Độ hảo cảm: 63.”  

             (Chú thích: Điểm sửa đổi là điểm thêm vào sau khi phẫu thuật thẩm mỹ. Nếu vậy, 94 (+8) thì điểm thật sự là 86, sau khi sửa đổi mới đạt được 94 điểm.)  

             "Tên: Kim Na Hee  

             Tuổi: 23  

             Chiều cao: 166 cm  

             Nhan sắc: 94  

             Vóc dáng: 95  

             Điểm đặc thù: 93  


             Độ hảo cảm: 55.”  

             Ơ?  

             Điểm sửa đổi?  

             Cái này hẳn là đại diện cho sự chỉnh sửa của phẫu thuật thẩm mỹ. Song Ji Soo này nhìn qua dáng người đều nóng bỏng như thế, thì ra là đã qua chỉnh sửa. Giá trị thực tế của cô ấy cũng chỉ là 86 và 90. Tuy rằng con số này cũng không phải là thấp, cũng được coi là mỹ nữ nhưng Song Ji Soo sau khi phẫu thuật cơ thể thì vóc dáng và giá trị nhan sắc cũng tăng lên rất nhiều.  

             Triệu Dật đối với phẫu thuật thẩm mỹ gì đó không có thiện cảm nhưng cũng không có ác cảm. Cuối cùng đều là bản tính yêu cái đẹp của con người mà thôi. Cơ thể của người ta, họ muốn chỉnh như thế nào thì chỉnh như thế đó. Hơn nữa, chỉnh sửa xinh đẹp một chút, cho dù là người qua đường nhìn thấy mỹ nữ, tâm trạng trong lòng không phải cũng vui vẻ hơn sao?  

             Dù sao hắn cũng không cưới họ, nên không cần lo lắng vấn đề gien thật của các cô ấy lộ ra. Không quan trọng là phẫu thuật hay không, đẹp mắt và vui vẻ là được.  

             Chỉ là khi Triệu Dật nhìn thấy tư liệu của Kim Na Hee, Triệu Dật lập tức kinh hãi.  

             Đây là cái quái gì?  

             Điểm đặc thù 93?  

             Điều đó có nghĩa là gì?  



 
Chương 643: "Em chờ anh."


Chương 644: Đi hay không đi?  

             Triệu Dật khua khua tay nói: "Không có gì, tôi chỉ muốn hỏi rõ một chút, vì thoạt nhìn thì hình như cô ấy cũng không có kinh nghiệm gì.”  

             Song Min Gook cung kính trả lời: "Đúng vậy, đây là lần đầu tiên cô ấy tham gia hoạt động kiểu này. Nếu như không phải là giám đốc Triệu, tôi nghĩ cô ấy sẽ không tham gia.”  

             Triệu Dật cười cười nói: "Thứ cô ấy muốn không phải tiền mà là tìm kiếm cơ hội. Không phải cô ấy nên xin chủ tịch Park sao, dù sao chủ tịch Park mới là người có quyền lực lớn nhất của công ty. Tôi chỉ là một giám đốc, cho dù tôi có hứa cũng không chắc sẽ làm được.”  

             Song Min Gook cúi đầu nói: "Tôi cũng không đoán được trong lòng cô ấy nghĩ gì.”  

             Triệu Dật cười nói: "Được, tôi biết rồi. Anh đi làm việc của mình đi.”  

             “Vâng!”  


             Sau khi Song Min Gook rời đi, Triệu Dật trở lại bên cạnh Song Ji Soo và Kim Na Hee. Song Ji Soo ôm lấy cánh tay Triệu Dật rất thoải mái, còn thân mật dựa vào người hắn, cánh tay Triệu Dật vừa vặn đặt trên phần đồi núi nhô ra.  

             "Đi thôi."  

             Triệu Dật đưa tay ra sau lưng ôm vòng eo mảnh khảnh của Song Ji Soo, nói một câu rồi đi về phía trước.  

             Kim Na Hee nhìn thoáng qua tay Triệu Dật đang ôm eo Song Ji Soo, trong mắt có hơi xấu hổ và hồi hộp nhưng vẫn nhanh chóng đi theo.  

             Một nhóm mười hai người bắt đầu chuyến tham quan và hành trình khám phá ẩm thực ngày hôm nay.  

             Lục Đào lúc thì ôm mỹ nhân này, lúc thì lôi kéo người đẹp kia. Hai người Quách Đông Lai và Lý Dương thì có chút ngại ngùng nhưng mỹ nữ bên cạnh đều rất chủ động trêu chọc họ nên rất nhanh sau đó hai người họ cũng bị cuốn vào cuộc vui.  

             Sau bữa tối thịnh soạn, Lục Đào cười hì hì đề nghị: "Đi cả ngày hơi mệt mỏi, cơm nước xong chỉ muốn đi nghỉ ngơi. Hay là trước tiên chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi một lúc, rồi tối nay lại tìm chỗ khác uống rượu?”  

             Về khách sạn nghỉ ngơi?  

             Mệt mỏi?  

             Thiếu chút nữa thì tôi tưởng thật!  

             Ai chẳng biết cậu muốn làm gì?  

             Nhưng mà mục đích của chuyến đi lần này không phải là để vui vẻ sao.  

             Triệu Dật cười nói: "Được!”  

             Mọi người bắt đầu trở về khách sạn, Triệu Dật nhìn thời gian: "Hiện tại là 7 giờ 20 phút, 2 tiếng nữa mọi người tập hợp, chúng ta ra ngoài tìm nơi tụ tập.”  


             “Được!”  

             Mọi người đồng loạt giải tán, Triệu Dật dẫn theo Song Ji Soo và Kim Na Hee đi về phòng của mình.  

             Cửa phòng mới đóng lại, Song Ji Soo lập tức vứt túi xách của mình sang một bên và đi về phía Triệu Dật nở nụ cười xinh đẹp: "Nóng quá đi, em muốn đi tắm. Oppa có muốn tắm chung không?”  

             Triệu Dật rất đẹp trai.  

             Tính cách nhẹ nhàng trầm ổn lại còn được hệ thống thần trợ gia tăng thêm sức hấp dẫn phi thường. Người đàn ông như vậy, chỉ cần ở bên cạnh một thời gian ngắn ngủi thì cho dù là nam hay nữ đều sẽ khuất phục dưới sức hấp dẫn của hắn. Sẽ coi hắn là trung tâm, tình nguyện tôn hắn là thủ lĩnh và tình nguyện phục tùng hắn.  

             Song Ji Soo ở bên Triệu Dật một ngày, sớm đã bị mê hoặc bởi tính cách và tướng mạo của Triệu Dật.  

             Người đàn ông như Triệu Dật cho dù ở trong quán bar thì có lẽ chỉ cần ngồi xuống, mỹ nhân sẽ chủ động tiến đến, chưa nói đến Song Ji Soo đã tiếp xúc thân mật với hắn.  

             Hơn nữa cô cũng nghe được cách Song Min Gook xưng hô với Triệu Dật.  

             Giám đốc Triệu!  

             Tuy không rõ Triệu Dật là giám đốc của công ty nào, nhưng có thể làm cho trưởng phòng của Bighit cung kính đi cùng như vậy thì chắc chắn không phải là người tầm thường.  

             Dù sao cũng đã nhận tiền và dù sao cũng phải phục vụ thì chi bằng chủ động một chút, nhiệt tình một chút để làm Triệu Dật vui vẻ, biết đâu lại có thêm lợi ích.  

             Chính vì vậy, Song Ji Soo đã chủ động trêu ghẹo Triệu Dật.  

             …

 
Chương 644: 70 điểm thiện cảm?


Chương 645: Ban thưởng có chút gân gà  

             Lúc Triệu Dật ôm Song Ji Soo đi ra, phát hiện Kim Na Hee vẫn chưa rời đi.  

             Việc này nằm ngoài ý muốn của hắn.  

             Chẳng lẽ là cô ấy còn chưa hết hy vọng?  

             Triệu Dật hơi nheo mắt nói: "Nghĩ kỹ rồi sao? ”  

             Kim Na Hee cắn môi, sau đó gật đầu một cái.  

             “Vậy đi tắm rửa đi”  

             Kim Na Hee tiếp tục gật đầu, không nói gì mà chỉ xoay người đi vào phía phòng tắm.  

             Song Ji Soo dựa thân thể mềm mại vào người Triệu Dật, điệu bộ mê hoặc hỏi: "Hai người đang nói cái gì, vì sao em nghe không hiểu?”  

             Triệu Dật cười nói: "Vừa rồi anh cho cô ấy một cơ hội rời đi nhưng cô ấy đã bỏ lỡ.”  

             Song Ji Soo mỉm cười đầy quyến rũ rồi dùng ngón tay vẽ một vòng tròn trên ngực Triệu Dật nói: "Không phải đã quyết định rồi ư, sao lại có thể rời đi? Hơn nữa, đàn ông đẹp trai có sức hấp dẫn như anh, cho dù không cho tiền cũng không có người phụ nữ nào nỡ rời đi..."  

             Triệu Dật cười cười nói: "Cô ấy không giống em nên anh cho cô ấy thêm một cơ hội để lựa chọn.”  

             Song Ji Soo rất mơ hồ hỏi: "Không giống chỗ nào?”  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Đợi lát nữa em sẽ biết.”  

             Kim Na Hee đã hạ quyết tâm nên cũng không nán lại trong phòng tắm quá lâu. Rất nhanh cô đã đi ra, không mặc lại quần áo mà trên người chỉ mặc mỗi áo choàng tắm.  

             Triệu Dật cũng không nói nhảm, lập tức kéo cô lại gần mình.  

             Kim Na Hee cứng đơ người, cô không ngờ bản thân mình lại to gan như vậy!  

             Đây là lần đầu tiên của cô!  

             Thậm chí còn cùng một người phụ nữ khác phục vụ một người đàn ông!  

             Mặc dù người đàn ông này rất đẹp trai, rất có sức hấp dẫn nhưng việc này cũng quá xấu hổ.  

             Rốt cuộc là bởi vì tiền, bởi vì hắn rất đẹp trai hay là bởi vì trong lòng cô đã tuyệt vọng mà chấp nhận cam chịu?  

             Kim Na Hee thấy Song Ji Soo cũng ôm lấy cô.  

             Tâm trí cô bắt đầu trống rỗng mơ hồ.  

             …  

             "Cô vậy mà... Lại là lần đầu tiên?"  


             Song Ji Soo khó tin nhìn khăn trải giường có những vệt đỏ như hoa mai, hoàn toàn không tin vào mắt mình, đồng thời trong lòng cũng đột nhiên hiểu được toàn bộ.  

             Hóa ra là như vậy!  

             Khó trách vừa rồi sắc mặt Kim Na Hee đau đớn như vậy!  

             Lúc trước Triệu Dật nói cô ấy không giống mình, làm sao anh ấy biết được?  

             Chẳng lẽ Kim Na Hee lén nói cái gì với Triệu Dật, hay là Song Min Gook?  

             Nhưng tại sao cô ấy lại tham gia vào một hoạt động như này!  

             20 ngàn một ngày là một cái giá không tệ nhưng cũng không đến mức để cho cô ấy bán đi lần đầu tiên của mình chứ?  

             Dù sao cô ấy rất xinh đẹp, dáng người còn rất tốt. Nếu thật sự muốn bán cái ngàn vàng cũng không nên tùy tiện như vậy chứ?  

             Ít nhất với sự hiểu biết của mình, Song Ji Soo biết người như Kim Na Hee chính là mặt hàng siêu khan hiếm. Những đại gia lớn không thiếu tiền, thậm chí họ tình nguyện vung tiền để mua cái ngàn vàng của một người đẹp như Kim Na Hee.  

             Chẳng lẽ là vì Triệu Dật đẹp trai sao?  

             Dường như cũng có lý, người đàn ông như Triệu Dật cho dù không trả tiền thì cô cũng không bị thiệt thòi, huống chi còn nhận được một khoản thù lao như vậy.  

             Nghề nghiệp thực sự của tám người nhóm Song Ji Soo chỉ có Song Min Gook biết rõ. Hai bên đều không biết đối phương làm gì trừ phi tình nguyện nói ra, nhưng ra ngoài lăn lộn, ai lại tùy tiện tiết lộ lai lịch của bản thân chứ? Ngộ nhỡ vì vậy mà để lại tai họa thì sao?  

             Cũng bởi vậy Song Ji Soo không biết Kim Na Hee là thực tập sinh của Bighit. Nếu không người thông minh như cô nhất định sẽ hiểu được nguyên nhân.  

             Cho nên, Song Ji Soo cảm thấy những điều trước mắt thật kỳ lạ và rất khó lý giải.  



 
Chương 645: "Đều đói bụng rồi, tìm chỗ ăn khuya đi."


Chương 646: Bắt tôi trả tiền còn phải đưa đầu chịu tội  

             Ban thưởng biệt thự làm cái gì? Dù sao cũng không sinh sống ở nơi này. Lúc trước không phải đã ban thưởng một căn hộ rồi sao? Bây giờ lại ban tặng thêm biệt thự để làm gì?  

             Chi bằng trực tiếp ban thưởng tiền còn hơn!  

             Nó có giá 200 triệu!  

             Đúng là hơi lãng phí nha!  

             Còn ban thưởng một bài hát tiếng Hàn cấp S, không phải lại muốn hắn tự tay viết một bài hát cho ca sĩ Hàn Quốc chứ?  

             Thôi được rồi, được tặng một cái thẻ rút thưởng cũng không tệ lắm.  


             Ít nhất cũng đáng mấy triệu, thậm chí có thể hơn 10 triệu!  

             Tính qua giá trị của phần quà Chiết Hoa Thủ có lẽ được hơn 200 triệu. Tuy giá trị không nhỏ nhưng có quá nhiều hạn chế nên giá trị thực sự bị suy giảm đáng kể!  

             Nguyên nhân là vì độ thiện cảm của cô đối với hắn rất thấp. Cho nên chất lượng của phần quà Chiết Hoa Thủ mới suy giảm như vậy sao?  

             Lúc mới gặp mặt, độ thiện cảm của cô đối với hắn chỉ là hơn 50 điểm. Sau một ngày tiếp xúc, hắn cũng không có chút cử chỉ thân mật nào với cô. Cô cũng giống như con cá quẩn quanh trong hồ nước, dường như bị lúng túng xấu hổ. Cho dù hai người xảy ra quan hệ thân mật nhưng độ thiện cảm chỉ dừng ở mức 70 điểm.  

             Chung quy chỉ là một cuộc trao đổi thân xác nên chất lượng phần quà Chiết Hoa Thủ mà hệ thống ban tặng cũng bị kém đi.  

             Biệt thự 200 triệu nghe có vẻ rất đắt tiền nhưng lại không thể bán hay chuyển nhượng. Vậy có nghĩa là căn nhà kia chỉ có thể đặt ở đó quanh năm và còn phải tốn thêm tiền bảo trì. Lợi ích duy nhất là mỗi lần đến Hàn Quốc chơi có thể ở lại nghỉ ngơi vài ngày… Điều này có khác gì tự mình thuê nhà của chính mình?  

             Chỉ sợ chi phí bảo trì căn biệt thự này còn đắt hơn chi phí đi thuê một căn biệt thự lớn. Đắt hơn rất nhiều, hơn nữa còn phải bảo trì định kỳ hằng năm…  

             Càng tính toán thì giá trị căn biệt thự càng thêm suy giảm.  

             Sao hắn lại có cảm giác, nhìn bên ngoài thì như phát tài, thực tế bên trong thì ngược lại?  

             Triệu Dật tính toán một phen, nhất thời không có hứng thú gì với phần thưởng Chiết Hoa Thủ này.  

             Triệu Dật tắm xong thì thay quần áo, cười nói: "Kim Na Hee, em hãy nghỉ ngơi thật tốt đi. Đã có Song Ji Soo tiếp rượu anh rồi."  

             Kim Na Hee thở phào nhẹ nhõm. Cô cảm thấy thân thể sắp tan ra thành từng mảnh, nếu phải tiếp tục hầu rượu Triệu Dật thì cô sẽ vô cùng khó chịu.  

             Những thứ khác không nói nhưng ít nhất sẽ rất đau.  

             Tuy rằng Triệu Dật tỏ ra lạnh lùng vô tình nhưng hắn chủ động lên tiếng bảo cô nghỉ ngơi cũng thật tốt, làm cho cô có chút ấm áp trong lòng.  

             "Cảm ơn!"  

             Song Ji Soo nhìn dáng vẻ dồi dào sức trẻ của Triệu Dật, ánh mắt lại càng sáng hơn.  

             "Dáng vẻ của anh thật khỏe mạnh!"  

             …  

             "Ơ, còn một người đẹp nữa đâu?"  

             Trong đại sảnh quán rượu, đám người Triệu Dật lại cùng nhau vui đùa. Lục Đào nhìn Song Ji Soo một lát rồi dừng lại liếc nhìn Triệu Dật, tỏ ý nghi ngờ.  

             Triệu Dật cười nói: "Cô ấy tiếp rượu suốt một buổi, có hơi mệt nên muốn nghỉ ngơi một chút. Không cần để ý đến cô ấy, chúng ta tiếp tục uống."  

             Lục Đào tiến lên rồi khoác vai Triệu Dật và khẽ hỏi nhỏ: "Như thế nào?"  

             Triệu Dật cười nói: "Đây không phải là đang hỏi thừa sao?"  

             Lục Đào mặt mày hớn hở nói: "Quả thực dùng tiền gấp đôi thì được vui sướng gấp nhiều lần. Cuộc sống như vậy mới thực là phong lưu sảng khoái!  

             Triệu Dật thấp giọng hỏi: "Hai người bọn họ đâu?"  

             Đây là một tiệm ăn nhỏ và lâu đời. Tuy rằng cách bày trí của quán hơi xưa cũ nhưng vẫn rất gọn gàng và sạch sẽ. Bàn ăn đen sì bóng loáng chứng tỏ đã trải qua rất nhiều năm tháng.

 
Chương 646: Kẻ giết người biến thái?


Chương 647: Trùng hợp hay là đã biết trước  

             Nhóm người Triệu Dật ngồi chung quanh bàn, tổng cộng có 11 nam thanh nữ tú. Nhất thời làm cho các thực khách khác phải trầm trồ ngước mắt nhìn.  

             Thật là quá đáng!  

             Cuộc sống của những người này rất khó khăn, bây giờ lại nhìn thấy nhóm người Triệu Dật xinh đẹp ngồi ở xung quanh thì có hơi khó chịu.  

             Các người có bản lĩnh như vậy sao không đến những nơi cao cấp mà ăn uống? Chạy đến nơi này làm gì?  

             Triệu Dật mỉm cười gọi món: "Ông chủ, phiền ông mang hết những món ngon nhất lên đây. Chúng tôi có 11 người đều đang đói bụng!"  

             "Được."  


             Ông chủ rất vui vẻ, nhóm người này đúng là nhiều tiền.  

             Khách hàng lớn!  

             Ngày thường thực khách chỉ đến đây ăn cơm trộn bát đá hoặc ăn chút thịt nướng, uống chút rượu soju và bia. Cho nên chủ quán thường không dịp trổ tài nấu các món sở trường.  

             Ông chủ cũng chính là đầu bếp lập tức bận rộn nấu nướng. Còn nhóm người Triệu Dật đã bắt đầu uống rượu.  

             Trên TV có chiếu một tin tức.  

             "Hôm nay phát hiện thi thể của học sinh trung học Ryu Hee Mi mất tích ba ngày trước. Thi thể được tìm thấy trong rừng cây ở công viên Seoul Forest. Căn cứ vào hiện trường vụ án, xác định được nạn nhân bị ngược đãi trước khi chết. Cách thức gây án có điểm giống với hai vụ án trước đó. Cảnh sát xác định hung thủ của vụ án này có thể là tên giết người hàng loạt kia…"  

             Theo những hình ảnh trên TV chỉ thấy được vết thương đã bị làm mờ. Thi thể mặc đồng phục học sinh trung đó chính là nạn nhân Ryu Hee Mi.  

             Lục Đào nâng ly rượu đồng thời chăm chú nhìn vào tin tức trên TV, nói: "Sát thủ hàng loạt à? Hung tàn như vậy sao? Thật khiến người ta không yên tâm."  

             Quách Đông Lai tỏ vẻ đồng tình nói: "Tên hung thủ này thật vô nhân tính. Học sinh trung học còn chưa trưởng thành nữa mà. Đúng là cầm thú!"  

             Song Ji Soo ngồi cạnh Triệu Dật trong mắt cũng hiện lên hai phần bất an nói: "Sao có thể biến thái tới vậy? Quá ghê tởm."  

             Triệu Dật thuận miệng hỏi: "Thường ngày những vụ phạm tội bạo lực như vậy có hay xảy ra không?"  

             Song Ji Soo gật đầu nói: "Không ít, chủ yếu xảy ra vào ban đêm, đối tượng thường bị tấn công khi đang đi trên những đoạn đường vắng. Chủ yếu là phụ nữ đi lại một mình bị đánh cướp đe dọa bằng những vật sắc nhọn. Đôi khi còn xuất hiện những kẻ biến thái như tên hung thủ kia. Mỗi lần em ra đường một mình vào ban đêm đều rất lo sợ. Nếu có người xuất hiện ở đằng sau hoặc phía trước, em đều vô cùng khẩn trương vì lo sợ gặp phải những kẻ biến thái…"  

             Triệu Dật hiểu ý cô, gật đầu nói: "Buổi tối nên cố gắng hạn chế ra ngoài."  

             Song Ji Soo miễn cưỡng nói: "Chúng em đều phải lăn lộn kiếm sống vào ban đêm nên không thể không ra ngoài. Cũng may phòng trọ mà em thuê tuy rằng hơi đắt một chút nhưng lại ở khu trung tâm nên tương đối an toàn. Dù sao những đoạn đường này có nhiều camera giám sát, góc chết ít nên nếu có người muốn phạm tội cũng không dám động thủ ở khu vực này."  

             Quách Đông Lai tức giận nói: "Tên này quá biến thái, phải đem đi xử lăng trì. Nhưng mà hình như Hàn Quốc không có luật tử hình, cho dù bắt được cũng là có lợi cho hắn."  

             Không chỉ có nhóm người Triệu Dật bàn luận sôi nổi mà những người khác trong quán rượu cũng đang bàn luận chuyện này. Trong mắt ai nấy đều hiện ra vẻ phẫn nộ và sợ hãi.  

             Rất nhanh sau đó chủ quán đã đem các món ngon đặc sản của Hàn Quốc bày lên. Triệu Dật cầm đũa gắp mấy miếng nếm thử. Ừm, ngon nhất là món thịt nướng đặt trên bếp nhỏ, cuốn với rau diếp vô cùng thơm!  

             Chân giò jokbal Hàn Quốc, Tteokbokki và dồi heo soondae, còn có chân gà sốt cay, tempura,...  

             "Tinh! Ký chủ thưởng thức món ngon đặc sản, cảm nhận thế giới rộng lớn khắp nơi đều có mỹ thực. Đặc biệt ban thưởng một thẻ định vị."  

             "Ghi chú thứ nhất: thẻ định vị có thể dùng với bất cứ ai hoặc bất kỳ vật nào từng tiếp xúc với ký chủ. Khi dùng có thể xác định vị trí của mục tiêu trong 24 giờ. Sau 24 giờ hiệu quả định vị sẽ biến mất."  

             Ồ?  

             Ăn khuya một bữa còn được tặng một tấm thẻ.  

             Không tệ!  

             Thẻ định vị?  

             Đây là một loại thẻ mới lạ.  

             Uống rượu đi!

 
Chương 647: Rời đi rất dứt khoát.


Chương 648: Thần lý giải  

             Ăn uống linh đình xong nhóm họ vui vẻ trở về.  

             Ngày hôm sau họ ngủ một giấc thật đã đời. Dù sao họ đều là đàn ông nên kỳ thực không hứng thú với cái gọi là điểm nóng du lịch.  

             Bên cạnh có hai người đẹp cùng ăn cùng uống rồi cùng ngủ, chẳng lẽ lại không vui sao?  

             Vui như vậy rồi có nhất định phải đi chụp hình check in nữa không?  

             Sau đó hành trình của mọi người có chút tùy ý. Chơi ở bờ biển nửa ngày rồi thuê một chiếc du thuyền ra biển một ngày. Lặn xuống biển, câu cá và nhiều thú vui khác. Triệu Dật dựa vào sở trường câu cá thu hoạch được không ít. Nhưng không có bất kỳ khen thưởng hay nhiệm vụ gì từ hệ thống. Dù sao cũng là hoạt động đã lặp lại nhiều lần.  


             Muốn được hệ thống ban thưởng hoặc giao nhiệm vụ thì phải thử nhiều hoạt động mới lạ hơn.  

             Ngày thứ tư, mọi người bay đến thủ đô của Hàn Quốc.  

             Seoul là một đô thị lớn, xung quanh thủ đô có các bãi biển đẹp nổi tiếng.  

             Bốn người nhóm Triệu Dật có khi chơi đùa cùng các người đẹp, có khi đơn độc ra ngoài tản bộ. Dù sao cũng nên trải nghiệm một chút.  

             Mặc dù tốn khá nhiều tiền nhưng bù lại mọi người được trải nghiệm nhiều thứ thú vị.  

             Dạo phố, mua sắm, ẩm thực, xem phim vào ban đêm…  

             Seoul chính là thành phố không ngủ, cuộc sống về đêm vô cùng phong phú. Đặc biệt là trong các quán bar và club, những cặp đùi đẹp và mái tóc tung bay của các vũ nữ. Chỉ cần muốn thì người đẹp loại nào cũng có.  

             Nhóm người Triệu Dật chủ yếu là đi chơi từ tối đến rạng sáng rồi ngủ một giấc. Tới buổi chiều thì đi dạo một chút. Buổi tối ăn một bữa ngon rồi tiếp tục đi quẩy.  

             Điều làm cho Triệu Dật có chút bất ngờ là từ sau lần đầu Kim Na Hee hiến thân, dường như cô đã thoải mái hơn. Không chỉ thoải mái mà còn rất chủ động.  

             Nhiều buổi sáng, Triệu Dật bị chiếc miệng nhỏ xinh của Kim Na Hee đánh thức và bắt đầu một ngày mới tuyệt vời.  

             Không chỉ như vậy, Kim Na Hee còn chủ động thân mật, thậm chí cám dỗ Triệu Dật vô cùng nhiệt tình, tận tâm tận lực muốn kích thích hắn.  

             Như vậy chẳng phải là đang triển khai chiêu thức bát môn độn giáp sao?  


             Dù Triệu Dật không yêu cầu nhưng Kim Na Hee vẫn yên lặng dùng tất cả tâm lực lấy lòng Triệu Dật. Đúng là quá dễ dãi!  

             Từ trên thân thể của Kim Na Hee, Triệu Dật có thể làm bất cứ điều gì mà hắn muốn!  

             Có tiền, có quyền thật sự có thể muốn gì làm nấy!  

             Thậm chí không cần chủ động, cô cũng sẽ cầu xin hắn làm!  

             Từ cử chỉ của Kim Na Hee, Triệu Dật thoáng nhìn ra hai chữ.  

             Dâng hiến!  

             Kim Na Hee đang dâng hiến chính mình để tìm đường lui. Đem toàn bộ mong muốn bày tỏ qua thân thể.  

             Một câu nói của hắn có thể thay đổi vận mệnh của cô, cô đang tranh thủ cơ hội âm thầm cầu xin hắn. Về phần Triệu Dật có muốn hay không, vậy phải xem tâm tình của hắn như thế nào.  

             Lúc trước Triệu Dật từng nói cho cô biết đây chỉ là một cuộc giao dịch. Cô đối với việc này không ôm nhiều kỳ vọng nhưng vẫn mong có một tia hy vọng dù nhỏ nhoi xa vời.  

             Cô không muốn những năm tháng thanh xuân của mình cứ như vậy trở thành bong bóng, cô muốn thử lại.  

             Triệu Dật giơ ngón tay cái lên nói: "Thần lý giải! Max điểm!"

 
Chương 648: Có thể sẽ về trễ vài ngày."


Chương 649: Lục Holmes  

             Lục Đào đắc ý nói: "Tôi cảm thấy sau này nếu có kỳ nghỉ chúng ta hãy ra nước ngoài chơi như thế này đi. Ở nước ngoài có thể tùy ý bay nhảy, thật vui vẻ biết bao. Ở trong nước phải chú ý giữ hình tượng, về sau tôi còn phải làm việc chính trị nên không thể lưu lại vết nhơ gì…"  

             Triệu Dật cười ha ha rồi nói: "Cậu mời thì chúng tôi chơi cùng thôi!"  

             Lục Đào không thèm để ý, nói: "Tôi mời là chuyện nhỏ. Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, kỳ thực anh Dật muốn thì tôi mới mời. Suy cho cùng vẫn là anh Dật lợi hại!"  

             Triệu Dật trêu ghẹo nói: "Đừng tưởng rằng tâng bốc tôi hai câu thì tôi sẽ cho không số tiền nợ đó. Một phân tiền cũng không được thiếu, nếu không sẽ coi như vay nặng lãi, chín ra mười ba tính lãi theo ngày…"  

             Lục Đào cười ha ha nói: "Nhìn rõ chưa, có cần phải thực dụng như vậy không?"  

             Triệu Dật chỉ vào Quách Đông Lai nói: "Cậu giúp Đông Lai hỏi chút chuyện về đội bóng rổ. Cho dù hiện tại cậu ấy chưa có đủ thời gian tham gia đội bóng nhưng học thêm mấy khóa và chăm chỉ tập luyện thì vẫn có cơ hội. Nếu cậu ấy thật sự có tài năng thì tới năm 4 đại học có thể hoàn toàn gia nhập vào đội bóng."  

             Lục Đào gật đầu nói: "Được, khi trở về tôi sẽ hỏi anh Lượng một chút. Nhà họ tuy rằng không theo chính trị nhưng quen biết rất nhiều và thực sự thông hiểu hết mọi việc."  

             Triệu Dật ừ một tiếng nói: "Lúc trước Đông Lai đã nói qua việc này. Nhưng tôi thấy hình như Đông Lai không nhiệt tình nên tôi cũng không sốt ruột."  

             Quách Đông Lai vỗ ngực nói: "Các cậu dẫn tôi đi trải nghiệm thế giới phồn hoa, sau này tôi không thể cam lòng sống một đời đơn giản được nữa. Tôi muốn ngày tháng sau này đều phải vui vẻ phồn hoa, cho nên bắt đầu từ hôm nay trở đi tôi phải mạnh mẽ phấn đấu!"  


             Triệu Dật cười ha ha nói: "Nếu sau này Đông Lai thành danh, trở thành ngôi sao bóng rổ vĩ đại. Phóng viên hỏi động lực phấn đấu của cậu ấy là gì, các cậu đoán xem Đông Lai sẽ trả lời như thế nào?"  

             Lục Đào cười lớn nói: "Cậu ấy sẽ trả lời, lý do tôi quyết tâm là bởi cuộc sống ôm ấp gái đẹp đã kích thích tôi. Khiến tôi có động lực phấn đấu, muốn kiếm được nhiều tiền để được ôm gái nhiều hơn!"  

             Tất cả mọi người đều cười rộ lên, Quách Đông Lai cười hắc hắc nói: "Ham muốn cá nhân chính là động lực mạnh mẽ nhất!"  

             Triệu Dật giơ ngón tay cái lên nói: "Câu nói này nghe thật triết lý!"  

             Triệu Dật cười nói: "Nói cậu mập cậu liền thở hổn hển. Sắp tới công ty của tôi có đầu tư vào lĩnh vực giải trí cho nên tôi được coi như cổ đông chính. Tới Hàn Quốc họ cũng phải tiếp đãi tôi một chút, dù sao tôi bỏ tiền ra đầu tư chính là để bọn họ hỗ trợ tôi an bài mọi việc. Đây là chuyện nhỏ thôi."

 
Chương 649: Trưởng phòng Song, anh thấy chiếc túi này thế nào?"


Chương 650: Quà gặp mặt  

             Ánh mắt Lục Đào sáng ngời, nói: "Công ty giải trí? Thật lợi hại nha! Anh Dật của tôi ơi, vậy chẳng phải quy tắc ngầm đế vương của cậu sẽ gây họa cho giới nghệ sĩ Hàn Quốc sao?  

             "Quy tắc ngầm?"  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Quy tắc ngầm rất phiền phức. Đại loại là phải ép người ta đem vốn tự có ra trao đổi, tôi thấy nếu muốn thì trực tiếp dùng tiền đơn giản hơn nha."  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: "Không giống nhau. Có một số cô gái thích được nổi tiếng, hơn nữa nổi tiếng rồi có thể kiếm được rất nhiều tiền. Vừa kiếm được tiền vừa thu hút được sự chú ý và được các ông lớn nâng đỡ. Thực sự rất khác việc chỉ dùng tiền hối lộ thôi đúng không?"  

             "Chẳng hạn như có rất nhiều diễn viên nhỏ, nếu cậu đưa 100 ngàn cho cô ấy và nói muốn ngủ với cô ấy một đêm, khẳng định cô ấy sẽ không đồng ý. Nhưng nếu cậu là một đạo diễn đang cần tuyển diễn viên, cậu cho cô ấy một vai diễn nhỏ có thù lao bèo bọt và yêu cầu cô ấy phải ngủ với cậu một đêm. Cam đoan là cô ấy sẽ lanh lẹ chui vào trong chăn của cậu… "  

             Triệu Dật vỗ vỗ vào vai Lục Đào nói: "Xem ra cậu rất có hứng thú với các nữ minh tinh nha?"  

             Lục Đào hiện ra vẻ mặt mà mọi đàn ông đều hiểu nói: "Đây là chuyện bình thường mà. Đối với những cô gái xinh đẹp vạn người mê, đàn ông nào không muốn sở hữu họ? Cho dù chỉ là sở hữu một đêm thôi cũng được. Đây là một loại tâm lý chiếm hữu của đàn ông, vốn không liên quan gì đến tình yêu…"  

             Triệu Dật cười ha ha nói: "Cậu cố gắng phát tài, sau này có quyền có thế rồi tôi sẽ đem mỹ nữ đến hối lộ cậu."  

             Lục Đào bĩu môi nói: "Cậu đang nhắc nhở tôi sau này sẽ gặp phải sự cám dỗ của mỹ nữ sao?"  

             Triệu Dật điềm nhiên trả lời: "Chỉ cần cậu có quyền có thế thì đây là điều tất yếu. Đàn ông ai cũng hoặc là mê gái hoặc là mê tiền. Người bình thường muốn lấy lòng họ tất nhiên sẽ dùng hai kế sách này. Nếu cậu có tiền dĩ nhiên người ta sẽ hối lộ mỹ nữ, thậm chí dâng tặng cậu những cô gái mà cậu yêu thích. Ví dụ như cậu bày tỏ yêu mến một nữ minh tinh nào đó, không biết chừng đêm nay ở khách sạn người nằm trên giường của cậu chính là nữ minh tinh đó…"  

             Lục Đào đưa tay xoa cằm, vẻ mặt suy tư nói: "Đây đúng là một vấn đề lớn nha. Anh Dật, hay là cậu dẫn tôi đi cùng, giúp tôi sớm giải quyết mối họa ngầm này được không?"  

             Triệu Dật tò mò hỏi : "Làm sao tôi có thể giúp cậu?"  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: "Trước tiên cậu dùng quy tắc ngầm giúp tôi tìm 8 đến 10 nữ minh tinh đẳng cấp. Sau khi tôi chơi chán rồi sẽ không còn hứng thú với những chuyện như vậy. Về sau tôi liền đao thương bất nhập, không ai dụ dỗ mê hoặc tôi được nữa…"  

             "Cút!"  

             Triệu Dật tức giận cười mắng: "Cậu coi tôi là thần thánh toàn trí toàn năng à? Còn đòi 8 đến 10 nữ minh tinh đẳng cấp? Muốn ngủ với một nữ minh tinh đều phải có thứ gì đó để trao đổi. Huống chi ngủ với nhiều minh tinh như vậy, cậu nói xem phải tốn kém biết bao nhiêu chi phí. Hơn nữa, nếu thật sự có cơ hội thì chính tôi sẽ ngủ với họ. Tôi ngủ không tốt hay sao mà phải nhường cho cậu ngủ?"  

             Vẻ mặt Lục Đào chan chứa bi thương, cảm thán nói: "Quả nhiên tình nghĩa huynh đệ không thể sánh bằng mỹ nữ. Thế gian này thật thực dụng và tàn nhẫn mà!"  

             Triệu Dật vừa cười vừa xua đuổi nói: "Mau cút đi. Tôi muốn đi tắm rồi ngủ một giấc!"  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: "Hai tay đã quen ôm ấp gái đẹp, bỗng nhiên phải ngủ một mình, có phải cảm thấy rất trống vắng không? Ha ha!"  

             Triệu Dật cười nói: "Ngủ một mình thoải mái biết bao."  

             …

 
Chương 650: Anh có muốn đi gặp chủ tịch Park trước không?"


Chương 651: Tầm nhìn ư? Đó cũng là do tầm nhìn của hệ thống.  

             Triệu Dật cười cười rồi nhìn ngắm xung quanh, lại cầm lên một chiếc túi xách nam và nói: "Dưới mắt nhìn của anh thì hai chiếc túi này, anh thích chiếc nào hơn?"  

             Song Min Gook nhìn một chút rồi chỉ vào chiếc túi ở bên tay trái của Triệu Dật, nói: "Tôi thấy chiếc túi này đẹp hơn."  

             Triệu Dật cười cười nói: "Được!”  

             Triệu Dật đưa chiếc túi bên trái cho nhân viên cửa hàng và nói: "Gói cả chiếc túi này vào."  

             "Vâng thưa ngài."  


             "Tính tiền đi."  

             "Thưa quý khách, năm chiếc túi này tổng giá trị là 27.7 triệu won."  

             "Quét thẻ đi."  

             27.7 triệu won là khoảng 160 ngàn tiền Trung Quốc. Vậy giá trung bình của một chiếc túi là hơn 30 ngàn.  

             Mức giá này đối với người bình thường mà nói hiển nhiên là rất đắt. Nhưng đối với Triệu Dật hiện giờ mà nói thì chỉ có hai chữ.  

             Đáng tiền!  

             Gói hàng xong hai người họ lại đi thêm một đoạn rồi Triệu Dật dừng lại và mua bốn bộ mỹ phẩm Chanel, giá cả cũng không thấp.  

             "Được rồi, đi thôi!"  

             Hai người quay lại và lên xe, Triệu Dật tiện tay cầm chiếc túi xách nam mà Song Min Gook chọn khi nãy đưa cho hắn, nói: "Trưởng phòng Song, mấy ngày nay đã làm phiền anh phải chạy đi chạy lại. Chiếc túi này tặng cho anh, coi như là cảm ơn."  

             Song Min Gook thụ sủng nhược kinh. Hắn chỉ là một trưởng phòng còn Triệu Dật là giám đốc và cũng là cổ đông lớn sở hữu 20% cổ phần công ty, địa vị giữa hai người chênh lệch rất nhiều.  

             Triệu Dật giao phó công việc cho hắn không phải là điều đương nhiên sao?  

             Lại còn tặng hắn một chiếc túi LV giá trị không nhỏ nữa…  

             "Giám đốc Triệu, đây là bổn phận của tôi, là những việc mà tôi nên làm. Sao tôi có thể nhận quà của anh được?"  

             Triệu Dật cười rồi ném chiếc túi vào trong lòng hắn, nói: "Tôi cho thì anh cứ nhận lấy."  

             Song Min Gook ở cạnh Triệu Dật mấy ngày nay nên cũng hiểu được phần nào tính cách của Triệu Dật vốn không phải là kiểu người đạo đức giả. Hắn nói muốn tặng quà thì chính là thật lòng muốn tặng quà. Song Min Gook lập tức cảm ơn nói: "Cảm ơn giám đốc Triệu, tôi thực sự rất cảm kích!"  

             Triệu Dật xua tay và không nói gì nữa.  

             Chiếc xe chạy thẳng đến công ty Bighit, trụ sở công ty là một tòa nhà hình trụ tròn khoảng mười hai mười ba tầng. Bề ngoài được ốp kính phản quang trông khá hiện đại.  

             "Tòa nhà này là trụ sở của công ty à?"  

             Trong lòng Song Min Gook rất khó hiểu. Dù sao cũng là cổ đông sở hữu 20% cổ phần công ty, chẳng lẽ ngay cả tòa nhà văn phòng của công ty cũng không biết sao? Không biết giám đốc đã suy tính và mua số cổ phần này trong tình huống nào?  

             Chẳng lẽ giám đốc thấy thích trong lòng nên quyết định không nói nhiều mà đập tiền mua luôn 20% cổ phần công ty sao?  

             Cũng giống như khi nãy mua một chiếc túi trong trung tâm thương mại…  

             Chỉ là hai bên đang tự khen ngợi nịnh nọt để lấy lòng nhau thôi.

 
Chương 651: "Chủ tịch khách sáo quá."


Chương 652: Bao nuôi nhân tình?  

             Triệu Dật có năng lực thương hải thăng trầm trên thương trường, nên tình huống này đối với hắn chỉ là trò trẻ con. Hai người cùng ngồi xuống bàn luận về triển vọng của công ty. Dù sao Triệu Dật cũng sở hữu 20% cổ phần và là cổ đông lớn thứ ba nên Park Jeong Yong cũng muốn hiểu rõ các dự định của hắn trong tương lai.  

             "Tôi hoàn toàn ủng hộ tất cả các quyết định của chủ tịch Park. Tôi chỉ là một nhà đầu tư, tôi tin tưởng vào tầm nhìn và năng lực của chủ tịch, càng tin tưởng vào tương lai của Bighit. Tôi cũng hứa với chủ tịch, trong vòng 5 năm, tôi sẽ không bán số cổ phần đang nắm trong tay. Mặc kệ là tốt hay xấu tôi vẫn sẽ cùng chủ tịch và hội đồng cổ đông gánh vác công ty."  


             Park Jeong Yong nghe Triệu Dật nói vậy, gánh nặng trong lòng ông lập tức rơi xuống. Bởi vì ông và phó chủ tịch Lee Dong Myung đang có một chút mâu thuẫn. Lee Dong Myung cũng chính là cổ đông lớn thứ hai của công ty, hắn đang âm thầm muốn thay thế vị trí của Park Jeong Yong.  

             Trong tay Park Jeong Yong đang sở hữu 38% cổ phần, còn Lee Dong Myung sở hữu 22% cổ phần. Nếu Triệu Dật theo phe Lee Dong Myung vậy chắc chắn sẽ rất nguy hiểm. Đây cũng là nguyên nhân khiến ông phái người nhiệt tình tiếp đãi Triệu Dật khi biết tin hắn tới Hàn Quốc. Hơn nữa còn đích thân gặp mặt tiếp đón hắn…  

             Nói chuyện một hồi làm tâm trạng của Park Jeong Yong tốt hơn.  

             Bởi vì Triệu Dật đã bày tỏ rõ thái độ ủng hộ chức vị chủ tịch của ông và còn ủng hộ tất cả các quyết định của ông.  

             38% cổ phần vốn có cộng thêm 20% cổ phần của Triệu Dật, tổng cộng đã vượt quá 50%, hoàn toàn không có vấn đề gì.  


             Sau này không cần lo sợ bị Lee Dong Myung lật đổ nữa, tốt hơn hết hắn nên an tâm làm phó chủ tịch đi.  

             "Đi nào, tôi và cậu đi gặp SunGirl. Lúc trước nghe trưởng phòng Song nói rằng bạn gái của giám đốc Triệu vô cùng yêu thích nhóm nhạc SunGirl. Cho nên tôi đã bảo các cô ấy tập luyện vũ đạo mới và sáng tác một ca khúc nhẹ nhàng để dành tặng Diệp tiểu thư. Tôi nghĩ Diệp tiểu thư nhận được món quà đặc biệt này sẽ vô cùng vui vẻ.  

             Triệu Dật cười nói cảm ơn: "Chủ tịch thật có lòng. Thực ra tôi cảm thấy chỉ cần giúp cô ấy quay một video ngắn về SunGirl là đã tốt lắm rồi."  



 
Chương 652: "Chúng tôi là SunGirl!"


Chương 653: Chúng tôi là Sungirl  

             Kim Eun Hye lấy tay che miệng tỏ vẻ hốt hoảng rồi thét lên một tiếng và thấp giọng hỏi: "HyunA à, cậu đừng nói lung tung mà, nếu để người khác nghe được sẽ phiền phức lắm. Ngay cả quản lý và chủ tịch còn phải đích thân dặn dò chúng ta chuẩn bị quà cho bạn gái của ông ấy. Có thể thấy được chủ tịch rất coi trọng người này…"  

             Choi HyunA thè lưỡi nói: "Xin lỗi nha, mình chỉ thuận miệng nói vậy thôi."  

             Đúng lúc này, cửa phòng chợt mở ra. Bốn người đàn ông đi vào, dẫn đầu chính là chủ tịch Park Jeong Yong, theo sau là Song Min Gook, quản lý Jong Soo Jing và Triệu Dật.  

             Gương mặt bốn thành viên SunGirl chợt biến sắc. Họ vừa đám tiếu sau lưng giám đốc Triệu nhưng hắn và chủ tịch lại đứng ngay ngoài cửa, chắc chắn hắn cũng đã nghe được.  

             Đặc biệt là Choi HyunA, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lập tức hiện lên vẻ hoảng sợ. Dù sao câu nói bao nuôi nhân tình của cô cũng xúc phạm hắn không ít.  

             Nét mặt Park Jeong Yong có chút xấu hổ. Vốn dĩ ông dẫn Triệu Dật tới đây vì muốn thể hiện một chút tình cảm thân thiết. Lại không ngờ còn chưa vào cửa đã nghe được bốn người này đàm tiếu về Triệu Dật. Hai câu đầu tuy không sao nhưng riêng câu bao nuôi nhân tình đã khiến ông nóng mặt mà nhanh chóng đẩy cửa bước vào, chỉ sợ bốn người họ lại nói ra những lời khó nghe.  

             Tất nhiên Triệu Dật cũng nghe được, hắn liếc mắt một lượt, cuối cùng dừng lại nhìn Choi HyunA. Gương mặt xinh đẹp và vóc dáng gợi cảm, nhưng điệu bộ hoảng sợ đã chứng minh cô chính là người nói ra những lời này.  

             Park Jeong Yong thấp giọng quát: "Có thời gian thì luyện tập nhiều hơn một chút đi! Nói lung tung cái gì đó, mau xin lỗi giám đốc Triệu!"  

             Giám đốc Triệu?  

             Bốn cô gái đứng hình nhìn Triệu Dật, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.  

             Người thanh niên đẹp trai này nhìn có vẻ không lớn tuổi hơn bọn họ bao nhiêu, vậy mà lại chính là vị cổ đông thần bí họ Triệu kia ư?  

             Dù sao trong bốn người đàn ông ở đây, chỉ có hắn là người lạ nên dĩ nhiên hắn chính là giám đốc Triệu.  

             Bốn cô gái nhất thời có hơi lo sợ. Hắn trẻ tuổi và đẹp trai như vậy, có bạn gái học đại học năm 3 không phải là chuyện rất bình thường sao?  

             Vậy mà bọn họ lại nói hắn già, còn nói hắn bao nuôi nhân tình…  

             Xong đời rồi!  

             Ở Hàn Quốc, dù là thần tượng nổi tiếng hay minh tinh thì đều bị công ty quản lý thao túng nắm quyền điều khiển. Bọn họ giống như con rối phải tiếp nhận vô số mệnh lệnh từ công ty chủ quản. Mặc dù kiếm được rất nhiều tiền cho công ty nhưng họ chỉ được hưởng mức thù lao rất thấp.  

             Trước khi được ra mắt, thực tập sinh đều phải ký hợp đồng dài hạn với công ty. Chính vì vậy trong nhiều năm tới, vận mệnh của họ đều nằm trong tay công ty. Nếu muốn trở thành ngôi sao nổi tiếng thì phải ngoan ngoan nghe lời.  

             Tuy rằng bốn thành viên nhóm SunGirl là nghệ sĩ đại diện của công ty Bighit, nhưng ở trước mặt chủ tịch và quản lý thì thân phận của họ rất thấp. Hiện tại tất cả bốn người đều sợ hãi mà cùng đứng chỉnh tề, cúi đầu đồng thanh nói: "Thành thật xin lỗi anh!"  

             Triệu Dật xua tay cười nói: "Không cần nghiêm túc như vậy đâu. Người trẻ tuổi mà, đùa giỡn một chút không sao. Hơn nữa tôi rất tự tin về bản thân mình, nếu tôi thực sự già thì vẫn là một ông chú đẹp trai. Cho nên không sao cả đâu!"  

             Triệu Dật xoay người liếc nhìn Song Min Gook, Song Min Gook vội vàng đem bốn chiếc túi xách LV và bốn bộ mỹ phẩm Chanel mà Triệu Dật mua bày ra, Triệu Dật nói: "Lần đầu gặp mặt, mong mọi người giúp đỡ. Tuy hơi đường đột một chút nhưng tôi muốn tặng các cô mấy món quà nhỏ, hy vọng các cô thích chúng!"

 
Chương 653: "Còn có cả vị trí cho tôi sao?"


Chương 654: Đã làm thì phải làm cho hoàn chỉnh  

             Món quà nhỏ?  

             Trên những túi quà đều in logo LV và Chanel nên bốn người họ đều ý thức được đống quà này không phải là những vật tầm thường. Giá trị chắc chắn không hề nhỏ!  

             Triệu Dật đưa 4 chiếc túi cho trưởng nhóm Kim Eun Hye và nói: "Kim tiểu thư, bởi vì tôi không biết sở thích của các cô như thế nào nên phiền các cô tự lựa chọn một chút. Còn bốn bộ mỹ phẩm thì đều giống nhau, mỗi người một bộ."  

             Kim Eun Hye do dự một chút, không biết có nên nhận quà của Triệu Dật hay không.  

             Park Jeong Yong đứng bên cạnh cười nói: "Nếu giám đốc Triệu đã tặng quà thì các cô cứ nhận lấy. Hãy chuẩn bị biểu diễn bài hát kia thật tốt để đáp lễ giám đốc Triệu là được."  

             Triệu Dật cười nói: "Một chút quà làm quen thôi, các cô không cần khách sáo với tôi."  

             Lúc này Kim Eun Hye mới nhận lấy túi quà, cúi đầu đáp lễ: "Cảm ơn giám đốc Triệu, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức."  

             Park Jeong Yong cười nói: "Nào, cho giám đốc Triệu thấy một chút thành quả luyện tập của các cô đi…"  

             "Vâng thưa chủ tịch."  

             Bốn người đặt túi quà xuống rồi nhanh chóng tập hợp lại một chỗ. Sau khi chuẩn bị một chút thì lập tức nhảy theo tiếng nhạc.  

             Đây là một bài hát có giai điệu vui tươi dí dỏm. Bốn người họ vừa nhảy múa nhịp nhàng vừa hát rất vui vẻ.  

             Triệu Dật nghe xong ánh mắt lập tức sáng lên.  

             Đây thực sự là một bài hát được sáng tác riêng cho hắn sao?  

             Cuối cùng cũng biểu diễn xong.  

             Triệu Dật vỗ tay và chân thành tán thưởng: "Vũ đạo đẹp mắt và giai điệu khá bắt tai. Chủ tịch Park, ông thật có lòng, thập phần cảm ơn!"  

             Trong lòng Park Jeong Yong cũng rất vui vẻ, được Triệu Dật ủng hộ thì chút công sức này có đáng là gì?  

             Lại không phải tốn chút tiền nào.  

             Nghệ sĩ dưới trướng công ty, chuyện này không phải chỉ cần một câu nói là xong sao?  

             "Giám đốc Triệu, cậu thích là tốt rồi!"  

             Park Jeong Yong cười nói: "Đây là món quà mà giám đốc Triệu chuẩn bị tặng cho bạn gái, không biết cậu có muốn tham gia biểu diễn cùng không? Kỳ thực biên đạo múa của chúng tôi đã sắp xếp một vị trí cho cậu trong màn vũ đạo này. Tôi nghĩ Diệp tiểu thư chắc chắn sẽ vô cùng cảm động. Hơn nữa nếu giám đốc Triệu cùng tham gia thì món quà này mới thật sự là có một không hai, không thể sao chép!"  

             Triệu Dật hơi ngạc nhiên một chút, hỏi: "Còn có cả vị trí cho tôi sao?"  

             Jong Soo Jing đứng bên cạnh mỉm cười nói: "Chúng tôi có thể biên đạo một bài nhảy như vậy, xem như là có thêm một thành viên. Đương nhiên nếu giám đốc Triệu không muốn tham gia thì cũng không sao. Chỉ cần điều chỉnh lại vị trí của các thành viên là được."  

             Triệu Dật nhất thời cũng có hứng thú, nói: "Vậy sao? Không thành vấn đề! Chẳng qua tôi không biết nhảy, chỉ sợ sẽ nhảy xấu thôi…"  

             Jong Soo Jing cười nói: "Xin giám đốc Triệu đừng lo lắng. Màn vũ đạo này lấy anh làm làm trung tâm cho nên anh không cần phải thực hiện những động tác phức tạp. Tôi nghĩ chỉ cần tập luyện một chút là được."  

             Jong Soo Jing nhìn đồng hồ rồi cười nói: "Tập luyện cũng đủ rồi. Giám đốc Triệu, hay là hôm nay dừng ở đây thôi. Ngày mai chúng ta thay trang phục và trang điểm để cho ekip ghi hình rồi biên tập lại một chút. Đã làm thì phải làm một MV thật hoàn chỉnh."

 
Chương 654: Còn túi xách 6 triệu won thì họ cũng không dám mua!


Chương 655: Xem quà  

             Lúc này trên người Triệu Dật đầm đìa mồ hôi, áo sơ mi trắng ướt đẫm dính vào da thịt làm lộ ra cơ bắp cuồn cuộn của hắn. Mấy cô gái không nhịn được lén nhìn trộm đôi lần.  

             Tóc của hắn đã thấm ướt mồ hôi, quần áo thì nửa khô nửa ướt, đường nét cơ thể đều lộ hết ra. Hơi thở chứa đầy sự nam tính quyến rũ, phảng phất vào không khí khiến cho lòng người nhất thời say đắm như chú nai vàng ngơ ngác.  

             "Được, cảm ơn quản lý Jong đã chỉ dạy."  


             Triệu Dật cảm ơn xong thì xoay người cười nói: "Hôm nay mọi người đều vất vả rồi, hãy đi rửa mặt và nghỉ ngơi một chút. Buổi tối chủ tịch đãi rượu, mọi người cùng tham gia cho vui nha. Ngày mai sau khi ghi hình xong, tôi sẽ đích thân mời mọi người ăn một bữa, coi như là cảm ơn!"  

             Triệu Dật căn bản không cần hỏi cũng biết tối nay nhóm SunGirl sẽ tham dự bữa tiệc. Dù sao cũng là chủ tịch Park mời rượu, chẳng lẽ lại chỉ có mấy người đàn ông cùng uống với nhau thôi sao?  

             Bạn gái hắn là fan hâm mộ của Sungirl, hắn lại thân thiện với SunGirl như vậy, nếu chủ tịch Park không mời họ tham gia thì ông ta chính là một tên đầu đất rồi.  

             Bốn cô gái không dám tự đồng ý mà nhìn về phía Jong Soo Jing đang đứng bên cạnh.  

             Jong Soo Jing mỉm cười và nói: "Còn không mau trở về sửa soạn lại một chút. Nhớ kỹ, dù là tham gia tiệc lớn cũng không được ăn uống tùy tiện nha. Các cô đều là nghệ sĩ, phải có kỷ luật và nhớ giữ gìn vóc dáng thật tốt…"  

             Trên mặt bốn cô gái lập tức hiện lên nụ cười vui vẻ.  

             Ui da!  

             Chúng ta lại được tham dự một bữa tiệc lớn!  


             Bốn cô gái ở trong một căn hộ gồm một phòng khách và hai phòng ngủ. Mỗi phòng ngủ lại có hai chiếc giường dành cho hai người.  

             Bốn cô gái đem quà của Triệu Dật tặng vào phòng khách rồi đóng cửa lại. Cả nhóm nhất thời hưng phấn hẳn lên.  

             "Không biết là quà gì nhỉ?"  

             "Mở ra xem nào!"  

             Kim Eun Hye mở gói quà thứ nhất rồi lấy ra một chiếc túi, sau khi ngắm nhìn một hồi thì đôi mắt bừng sáng, nói: "Là túi xách nha!"  

             Mắt của Choi HyunA cũng sáng rực lên, nói: "Đây là mẫu túi mà LV mới ra mắt vào năm nay, giá không rẻ đâu nha. Mình nhớ giá của một cái khoảng 6 triệu Won đó."  

             Mặc dù SunGirl đã bắt đầu nổi tiếng nhưng hoàn cảnh sống của họ thực sự chỉ mới thay đổi một chút. Bây giờ cả nhóm có thể sống trong một căn hộ, không giống trước đây, bảy tám người phải chen chúc trong một căn phòng.

 
Chương 655: Chỉ một từ thôi, đẹp!


Chương 656: Minh tinh quốc dân  

             Trước kia có một chương trình thực tế rất nổi tiếng ở Hàn Quốc đã quay lại các cảnh sinh hoạt và giờ giấc thức dậy của các nữ nghệ sĩ. Trong đó ghi được cảnh một nhóm nhạc rất nổi tiếng phải ở trong một căn hộ hẻo lánh cũ nát. Cửa sổ đã bị rỉ sét phải dùng giấy bạc để bọc lại. Cả nhóm mấy người chen chúc trong một phòng ngủ, có thể thấy đãi ngộ của công ty chủ quản thật sự rất kém!  

             "Vị giám đốc Triệu này thật là hào phóng! Đã đẹp trai còn nhiều tiền, lại đối xử rất tốt với bạn gái. Bạn gái của anh ta thật hạnh phúc! Ghen tị với cô gái tên Diệp Thiến kia quá đi…"  

             Rim Ga In cảm thán một câu, trên mặt không giấu nổi sự hâm mộ dành cho Triệu Dật.  

             Choi HyunA cười hì hì nói: "Giám đốc Triệu vừa đẹp trai vừa nhiều như vậy. Hay là cậu hãy cướp lấy anh ta để anh ta trở thành anh rể của chúng tôi. Như vậy chị em chúng mình sẽ được hưởng phước chung!"  

             Gương mặt Rim Ga In lập tức đỏ ửng lên, nói: "Choi HyunA! Việc tốt như vậy sao cậu không tự mình làm đi. Đúng rồi, giám đốc Triệu từng nhắc tên cậu, còn nói vũ đạo của cậu rất tốt. Mình khẳng định là anh ta có thiện cảm với cậu, nên nhiệm vụ này hãy giao cho cậu đi!"  

             Choi HyunA cũng không ngại mà cười tủm tỉm nói: "Đáng tiếc những lời đó không phải của anh ấy mà là của bạn gái anh ấy. Nếu không thì khẳng định là tôi sẽ đi giành lấy vị trí bạn gái này rồi giúp ba người các cậu đổi đời. Tôi thật là quá lương thiện!"  

             Seong Yoona cười hì hì trêu ghẹo: "HyunA à, cậu đúng là đang rung động nha. Có phải vì giám đốc Triệu nói giúp cậu mấy câu nên trong lòng cậu cảm kích, nhất thời âm thầm nảy sinh thiện cảm không?..."  

             Choi HyunA ôm lấy Seong Yoona rồi cười ha ha nói: "Mình không tin các cậu không cảm nhận được mị lực của anh ta, chỉ là các cậu đang cố giả vờ thôi. Đáng tiếc, anh ta là người Trung Quốc và đã có bạn gái, chị em mình xem ra hết hy vọng rồi!"  

             Seong Yoona tinh nghịch hỏi lại: "Mặc dù anh ấy đã có bạn gái, nhưng cậu có thể mặt dày hỏi xem anh ấy có muốn thu nhận thêm một người bạn gái nữa hay không mà? Tôi nghĩ chắc chắn anh ấy sẽ không từ chối đâu nha ha ha…?!"  

             Sau khi tắm xong Triệu Dật mặc một chiếc áo sơ mi đen rồi khoác thêm âu phục ở bên ngoài.  

             Hắn nhìn vào gương rồi cởi bỏ một cúc áo ở cổ. Ngắm nghía trái phái rồi hài lòng quay người rời đi.  

             Màu đen thể hiện sự bí ẩn.  

             Chiếc áo sơ mi màu đen đã làm toát lên vẻ trầm ổn pha chút thâm thúy của hắn, lại càng làm hắn thêm phần cuốn hút, bí ẩn.  

             Người đàn ông bí ẩn đầy hấp dẫn.  

             Bữa tiệc được tổ chức tại một khách sạn cao cấp và được bày trí vô cùng lộng lẫy. Trong phòng ăn, Park Jeong Yong đang ngồi cùng phó chủ tịch Lee Dong Myung, bên cạnh là Song Min Gook và bốn thành viên nhóm SunGirl. Ngoài ra còn có cả nữ nghệ sĩ nổi tiếng Hàn Quốc là Kim Ji Huyn.  


             Kim Ji Hyun là bạn thân của Park Jeong Yong nên được mời đến dự tiệc, xem ra cô ta cũng rất coi trọng Triệu Dật.  

             Kim Ji Hyun là nữ minh tinh nổi tiếng hàng đầu ở Hàn Quốc. Cô tham gia vào nhiều bộ phim truyền hình có lượt rating kỷ lục, gây sốt khắp châu Á. Hiện tại tuy đã 29 tuổi nhưng nhan sắc và tài năng của cô vẫn khiến nhiều người mê mẩn.  

             Không chỉ ở Hàn Quốc, mà ở Trung Quốc cũng vậy, lượt view của những bộ phim do cô đóng luôn cao ngất ngưởng, kèm theo đó là lượng fan vô cùng hùng hậu.  

             Chỉ một từ thôi, đẹp!  

             Kim Ji Hyun có dáng người cao mảnh khảnh. Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi nam mang phong cách Old money kết hợp với mái tóc dài được buông xõa tự nhiên. Trông cô vô cùng tao nhã và thanh lịch, toàn thân tỏa ra vẻ đẹp tri thức đẳng cấp mà phụ nữ bình thường ít ai có được.  

             Minh tinh quốc dân Kim Ji Hyun!  

             Triệu Dật theo bản năng quét Kim Ji Hyun một lượt.  

             "Tên: Kim Ji Hyun  

             Kim Ji Hyun ngồi ở giữa Triệu Dật và Park Jeong Yong. Cả hai đều có vóc dáng cao ráo lại cùng mặc áo sơ mi màu đen. Việc "đụng hàng" ngoài ý muốn này khiến hai người thoạt nhìn giống như một cặp đôi ăn ý.

 
Chương 656: "Chỉ có hai chúng ta thôi sao?"


Chương 657: Chỉ có hai chúng ta thôi sao?  

             Park Jeong Yong bèn trêu ghẹo nói: "Ji Hyun à, em và giám đốc Triệu hẹn trước với nhau sao? Hai bộ trang phục này nhìn cũng ăn ý quá đi."  

             Kim Ji Hyun quay đầu nhìn thoáng qua Triệu Dật, trong ánh mắt có chút tán thưởng, nói: "Đây là lần đầu tiên tôi thấy đàn ông mặc đồ đen mà có phong thái như vậy, rất có khí chất…"  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Kim tiểu thư quá khen rồi. Set đồ này của Kim tiểu thư, dù chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng cảm nhận được khí chất ngút ngàn."  

             Kim Ji Hyun mỉm cười nói: "Chúng ta đang PR Marketing cho nhau đấy à?"  

             Triệu Dật nâng cao ly rượu và cười nói: "Được gặp gỡ và quen biết với một minh tinh nổi tiếng như Kim tiểu thư, chính là vinh hạnh của tôi."  

             Kim Ji Hyun cụng ly với hắn rồi trêu ghẹo: "Tôi già rồi. Tương lai thuộc về những người trẻ tuổi như SunGirl, cũng thuộc về những người trẻ tài năng như giám đốc Triệu…"  

             Kim Ji Hyun là người hoạt ngôn và có tính cách hướng ngoại. Cô biết rõ ý đồ của Park Jeong Yong khi mời mình dự tiệc nên cô cũng rất chủ động bắt chuyện với Triệu Dật.  

             Vốn tưởng rằng chỉ là một cuộc xã giao nhưng không ngờ sau khi tán gẫu với Triệu Dật đôi câu lại phát hiện ra cả hai cũng khá ăn ý.  

             Tuy rằng Triệu Dật còn trẻ nhưng cách nói chuyện cùng phong thái và sự hiểu biết của hắn làm cho người nghe như được mở rộng tầm mắt. Trong lúc này, Kim Ji Hyun và Triệu Dật đang trò chuyện và uống rượu rất vui vẻ.  

             Bốn thành viên của SunGirl ngồi ở bên tay phải của Triệu Dật đang lễ phép ăn uống. Trước mắt họ là cấp trên và tiền bối nên dù họ có bị cho ra rìa thì cũng không dám làm loạn. Càng không dám nói lung tung, mỗi lần nâng chén rượu lên đáp lễ đều nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng.  

             Một bữa tiệc mà cả khách và chủ đều vui vẻ. Có lẽ người duy nhất không vui chính là phó chủ tịch Lee Dong Myung.  

             Hắn biết tin tức Triệu Dật đến Hàn Quốc hơi chậm nên đã bị Park Jeong Yong đi trước một bước. Hắn biết hiện tại dù có làm gì thì cũng dư thừa, chỉ khiến hắn càng giống một kẻ thất bại khó coi. Cho nên hắn đành khiêm tốn chịu đựng để tìm kiếm cơ hội khác.  

             Hắn tin rằng, trong một mối quan hệ chỉ cần đôi bên có đủ lợi ích thì bất cứ ai cũng có thể trở thành bạn bè.  

             Giống như chính trị, không có thứ gọi là tình bạn tuyệt đối, cũng không có thứ gọi là thù địch tuyệt đối.  

             Lee Dong Myung nói chuyện rất khách sáo với Triệu Dật. Cùng uống rượu và nói cười khá tự nhiên, nhưng mặt khác hắn lại âm thầm quan sát Triệu Dật.  


             Có vẻ tên này rất mê gái thì phải?  

             Nếu Triệu Dật biết Lee Dong Myung đang đánh giá hắn thì nhất định sẽ khua tay múa chân và dí ngón tay giữa vào mặt Lee Dong Myung.  

             Không mê gái, chẳng lẽ mê trai sao?  

             Huống chi đây là minh tinh quốc dân của Hàn Quốc.  

             Được xưng tụng là minh tinh quốc dân, tất nhiên không chỉ bởi vì cô xinh đẹp, mà chủ yếu là vì cô có khí chất bất phàm khiến người người ngưỡng mộ. Nếu không, sao cô có thể xứng với danh hiệu minh tinh quốc dân chứ?  

             Trong lúc ăn tiệc, Triệu Dật và Kim Ji Hyun trò chuyện vô cùng vui vẻ. Kim Ji Hyun còn chủ động xin thông tin liên lạc của Triệu Dật.  

             Đã đẹp trai rồi còn có mị lực và nhiều tiền. Cho dù là minh tinh quốc dân thì cũng không ngại có thêm một người bạn như hắn.  

             "Giám đốc Triệu, đợi lát nữa chúng ta ăn xong rồi cùng đến nơi khác uống một chút nha."  

             Kim Ji Hyun nghiêng đầu nhìn mọi người rồi hỏi: "Mọi người có muốn đi cùng không?"

 
Chương 657: "Nhà hàng thịt nướng?"


Chương 658: Nghệ sĩ có tên tuổi đều mở nhà hàng?  

             Park Jeong Yong và Lee Dong Myung hiểu chuyện nên nói rằng ngày mai còn phải dậy sớm làm việc không thể đi được. Song Min Gook càng không xen vào, hắn hiểu rất rõ bản thân chỉ là một nhân viên nhỏ bé. Bởi vì lúc trước hắn được tiếp xúc nhiều với Triệu Dật nên mới có cơ hội tham gia bữa tiệc này.  

             Kim Ji Hyun thấy hai vị lãnh đạo từ chối thì có vẻ không bất ngờ lắm, cô nghiêng đầu nói với Triệu Dật: "Hai người này nhạt nhẽo thật đấy."  

             Hiện giờ Kim Ji Hyun đã rời khỏi công ty quản lý và tự mở một văn phòng làm việc của riêng cô. Hơn nữa cô đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm nên cũng sớm có được chỗ đứng riêng. Vả lại, cô quen biết rất nhiều tiền bối và còn là bạn thân của Park Jeong Yong nên có thể vô tư trêu chọc mà không cần kiêng kị gì. Trước tình huống này Park Jeong Yong cũng chỉ cười ha hả.  


             Kim Ji Hyun cũng không quên việc nhóm SunGirl đang ngồi ở bên phải của Triệu Dật, cô liền hỏi họ: "Các em thì sao, có muốn đi cùng không?"  

             Tất nhiên là bốn thành viên của SunGirl muốn tiếp xúc nhiều hơn với Kim Ji Hyun. Dù gì cô cũng là minh tinh quốc dân, đối với những người hậu bối như SunGirl mà nói, Kim Ji Hyun chính là hình mẫu sáng chói, giống như thần tượng vậy.  

             Ai lại không muốn được tiếp xúc nhiều hơn với thần tượng của mình cơ chứ?  

             Nhưng họ nào dám tự quyết định, chỉ có thể e dè liếc nhìn Park Jeong Yong.  

             Park Jeong Yong cười nói: "Mấy cô cũng không cần góp vui nữa. Nhìn mặt mấy cô đều đỏ lên hết rồi, uống nữa sợ là sẽ bị say. Hãy về nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn phải quay MV."  

             Chủ tịch đã nói vậy thì bốn người họ chỉ đành giữ kín mong muốn trong lòng mà chấp nhận từ chối.  

             Ngược lại, Kim Ji Hyun không có ý kiến gì với chuyện này. Dù sao hiện tại SunGirl tuy rất nổi tiếng, nhưng họ chỉ là ca sĩ mới ra mắt, sao có thể tự do như cô bây giờ?  


             Kim Ji Hyun thuận miệng hỏi: "Quay MV ư? Sắp ra mắt bài hát mới sao?"  

             Triệu Dật chủ động giải thích: "Không phải, là tôi nhờ các cô ấy giúp tôi quay một MV riêng để tặng cho bạn gái của tôi. Vì bạn gái tôi rất hâm mộ SunGirl…"  

             Park Jeong Yong nói thêm: "Đích thân giám đốc Triệu cũng tham gia vào phần vũ đạo của MV, nghe nói giám đốc Triệu nhảy rất tốt. Giám đốc Triệu của chúng ta đúng là văn võ song toàn, lợi hại vô cùng nha!"  

             Đôi mắt của Kim Ji Hyun sáng rực lên, nói: "Quà tặng cho bạn gái ư? Lại còn đích thân tham gia vào MV nữa, cậu thật là chu đáo nha. Tôi nghĩ nếu cô ấy nhận được chắc chắn sẽ rất hạnh phúc."  

             Triệu Dật cười nói: "Đây chính là một món quà bất ngờ nên tôi cũng rất mong chờ phản ứng của cô ấy."  

             Triệu Dật nhìn xung quanh, nói: "Nhà hàng nhìn không tệ nha. Có phải sau khi nghệ sĩ thành công và kiếm được nhiều tiền thì cô đều đầu tư mở nhà hàng hay không? Mở nhà hàng thịt nướng hay quán lẩu gì đó…"

 
Chương 658: "Tôi hỏi như vậy có làm cậu có khó chịu không?"


Chương 659: Chỉ là hợp tác  

             Kim Ji Hyun cười nói: "Công việc của người nghệ sĩ nay đây mai đó, không có gì là đảm bảo. Ai cũng hiểu ánh hào quang rực rỡ của sự nổi tiếng sẽ không kéo dài lâu, nên một ngày nào đó sẽ không thể kiếm tiền bằng nghề này nữa. Vì vậy, thừa dịp mở một nhà hàng coi như là nghề tay trái vừa giúp có thêm thu nhập, vừa là tài sản dự phòng cho mai sau. Hơn nữa, có rất nhiều nghệ sĩ mở nhà hàng thịt nướng, tuy hương vị và cách phục vụ giống nhau nhưng không gian quán khác nhau, đem lại sự trải nghiệm khác nhau."  

             Triệu Dật cười nói: "Rất tốt. Ít nhất nếu bản thân mình muốn ăn thì có thể ăn bất cứ lúc nào."  

             Kim Ji Hyun gật đầu nói: "Đúng vậy! Có một quán thịt nướng cũng tiện cho tôi và bạn bè đến uống rượu. Bởi vì chúng tôi thường nhậu khá muộn nên nếu uống trong các nhà hàng khác thì chưa chắc đã thuận tiện. Vả lại nếu lỡ uống quá chén cũng rất dễ bị người ta chụp hình đưa tin. Trong nhà hàng của tôi có một phòng ngủ, bình thường tôi uống xong đều ngủ luôn ở đây vì lười về nhà. Làm vậy vừa an toàn và vừa tránh được scandal ngoài ý muốn."  

             Triệu Dật cười nói: "Cô chính là đang tự đào cho mình một cái hồ rượu nha."  

             Kim Ji Hyun gật đầu nói: "Đúng vậy, ngoại trừ uống rượu ra thì tôi không có nhiều sở thích lắm."  

             Triệu Dật cười nói: "Chúng ta thật giống nhau nha. Tôi cũng thích nhất là uống rượu với bạn bè, cảm giác rất thoải mái."  

             Kim Ji Hyun cười nói: "Nơi này của tôi có mấy loại rượu hương vị đều không tệ, cậu nên nếm thử. Dù sao cuộc sống về đêm mới chỉ bắt đầu, bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta hãy uống từ từ. Tôi rất tò tò về cậu, bằng cách nào mà cậu phát triển được sự nghiệp thành đạt khi vẫn còn trẻ tuổi như vậy? Trong khi những người khác ở độ tuổi của cậu đều còn đang mải mê tán tỉnh các em gái ở trường học?"  

             Triệu Dật cười nói: "Tôi cũng là sinh viên đang học đại học mà."  

             Kim Ji Hyun sửng sốt nói: "Sinh viên ư? Cậu vẫn còn là một sinh viên sao?"  

             Kim Ji Hyun cầm kẹp gắp và chủ động nướng thịt, lại cầm bình rượu lên rồi rót cho Triệu Dật một ly đầy.

 
Chương 659: Cả hai đều đã say mèm.


Chương 660: Có thể đứng lên trước được không?  

             "Ngược lại đã bị cậu nhìn thấu hết mọi việc. Nhưng nếu cậu không tinh ý như vậy thì sao có thể gây dựng được sự nghiệp thành đạt như hiện tại. Triệu Dật này, tôi rất tò mò không biết gia đình cậu kinh doanh gì nhỉ?..."  

             Triệu Dật cười nói: "Cha tôi có một công ty cung cấp vật liệu xây dựng quy mô không lớn lắm. Tiền của tôi đều là do bản thân tự đầu tư rồi tích lũy dần. Bắt đầu khởi nghiệp từ cổ phiếu, đây cũng là lĩnh vực chính của công ty của tôi. Tôi kiếm tiền từ cổ phiếu Mỹ, hợp đồng tương lai, sau khi có đủ vốn rồi thì đầu tư sang các lĩnh vực khác."  

             Kim Ji Hyun có chút khâm phục, cô nhìn Triệu Dật rồi nói: "Dù cậu đầu tư vào lĩnh vực gì thì cũng đều thành công, chỉ trong mấy năm đã tự kiếm được nhiều tiền như vậy. Thật sự rất lợi hại nha."  

             Triệu Dật cười nói: "Thứ gì có thể kiếm tiền thì tôi đầu tư vào thứ đó. Tôi đầu tư khá nhiều lĩnh vực, đầu tư nhỏ thì có nhà hàng ăn nhanh, chuỗi nhà hàng mì. Đầu tư lớn thì có nghiên cứu trí tuệ nhân tạo, còn đầu tư tầm trung thì có điện ảnh và bất động sản…"  

             Kim Ji Hyun trợn tròn mắt, giật mình nhìn Triệu Dật nói: "Tuy rằng tôi hỏi thế này có hơi đường đột nhưng tôi không nhịn được nên muốn hỏi một chút, rốt cuộc cậu có bao nhiêu tiền? Sao mà có thể đầu tư nhiều thứ như vậy?"  

             Triệu Dật cười nói: "Hiện tại à? Tất cả tài sản của tôi cộng lại là khoảng mười, hai mươi tỷ."  

             Triệu Dật tính nhanh một lượt, song con số này đã đủ để người ta phải khiếp sợ.  

             Cho dù là minh tinh quốc dân nổi tiếng Hàn Quốc Kim Ji Hyun cũng không ngoại lệ.  

             Kim Ji Hyun khiếp sợ nhìn Triệu Dật, nói: "Thật sự rất nhiều tiền nha. Khẳng định là cậu vô cùng nổi tiếng ở Trung Quốc. Còn trẻ như vậy đã kiếm được nhiều tiền thế này, chắc hẳn phải có rất nhiều người trong giới đầu tư thần tượng cậu."  

             Triệu Dật lắc đầu và cười ha hả rồi nói: "Không, cô nghĩ sai rồi. Tôi không hề nổi tiếng chút nào, thậm chí ở trường học cũng không nổi tiếng. Có lẽ mọi người cảm thấy điều kiện của tôi không tệ nhưng tuyệt đối sẽ không ai biết tôi có nhiều tài sản như vậy."  

             Kim Ji Hyun ngạc nhiên hỏi: "Bạn cùng lớp cũng không biết sao?"  

             Triệu Dật gật đầu nói: "Phải, ngoại trừ một người bạn ở cùng phòng với tôi, bởi vì cậu ấy cũng tham gia vào một số dự án đầu tư của tôi. Hơn nữa gia đình cậu ấy và tôi đã cùng hợp tác đôi lần, cho nên cậu ấy tương đối hiểu rõ công việc của tôi. Còn những người bạn cùng phòng khác thì chỉ biết tôi có rất nhiều tiền chứ không biết cụ thể những dự án mà tôi đang làm, càng không biết tôi có bao nhiêu tiền…"  


             Kim Ji Hyun cảm thán nói: "20 tỷ, chuyển sang tiền Hàn Quốc là khoảng mấy nghìn tỷ won. Xem ra hôm nay tôi đã được mở rộng tầm mắt rồi…"  

             (Tỷ giá hiện tại 1000 won bằng 17,540 vnd, 1000 tệ bằng 3,378,000 vnd)  

             Triệu Dật nâng chén rượu lên và nói: "Cảm thán thì cảm thán, rượu vẫn phải uống."  

             Kim Ji Hyun không nhịn được cười mà nói: "Cậu rất có phong thái của một kẻ nghiện rượu nha. Những thứ khác đều không quan trọng, uống rượu mới là quan trọng nhất."  

             Hai người vừa nướng thịt vừa uống rượu. Bởi vì uống nhiều loại rượu khác nhau nên rất nhanh sau đó cả hai đều có vẻ hơi say. Họ bắt đầu tán gẫu về những chuyện trong quá khứ và cả những chuyện tình cảm từ thuở thiếu thời.  

             Có những chuyện Kim Ji Hyun luôn giấu kỹ trong lòng, bấy lâu nay chưa từng tâm sự cùng ai. Nhưng hôm nay vừa có rượu ngon vừa có bạn tâm giao nên muốn tâm sự đôi câu.  

             Sắc mặt Triệu Dật có hơi kỳ quái nhưng hắn không lên tiếng mà chờ Kim Ji Hyun đang lảo đảo đứng lên.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top