Dịch Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1375


Trần Triệu Dương vỗ tay, từ chỗ tối bước ra ngoài, bây giờ cũng không cần thiết phải đợi thêm nữa, bọn họ đều đã bị thương nặng, cho nên Trần Triệu Dương mới đi ra. 

“Đồ ngu xuẩn chết tiệt, đáng lẽ ra mày không nên tranh giành với tao, bây giờ thì tốt rồi, chúng ta đều bị người ta giết chết”, nhìn thấy Trần Triệu Dương xuất hiện, Gurry tức giận mắng Hans.

“Là mày không nên tranh giành với tao mới đúng”, lúc này, sắc mặt Hans cũng cực kỳ khó coi, đây rõ ràng là bọn họ đánh nhau đến mức cả hai bị thương nặng, rồi người khác trực tiếp nhảy ra chiếm lời, thật không biết xấu hổ.

Đến giờ phút này, nhìn hai người họ còn đang đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, Trần Triệu Dương không nhịn được cười.

“Đại ca, thì ra là anh đã đến từ sớm”, Giang Tử Phong nhìn thấy Trần Triệu Dương xuất hiện lập tức cảm thấy vui vẻ.

“Được rồi, tên nhóc thối, nhanh đứng dậy đi, đừng giả vờ nữa”, Trần Triệu Dương nhìn thoáng qua Giang Tử Phong đang hưng phấn, tức giận nói.

“Ha ha, đại ca, thì ra là anh biết cả rồi”, nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, Giang Tử Phong ngượng ngùng gãi gãi đầu, lúc đứng dậy còn tiện tay kéo luôn essica đang ở dưới đất đứng lên.

Được Giang Tử Phong nắm lấy bàn tay nhỏ, khuôn mặt.Jessica bỗng chốc trở nên đỏ ửng, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không vùng ra.

Gurry và Hans nhìn thấy hai người Giang Tử Phong không bị chút ảnh hưởng gì nhất thời mở to hai mắt, bọn họ không ngờ thuốc độc do chính mình điều chế lại không có chút tác dụng nào, dựa theo tình hình hiện tại, cho dù Trần Triệu Dương không đột nhiên xuất hiện, chỉ sợ kết cục của hai người họ cũng không mấy tốt đẹp.

“Làm gì với bọn họ bây giờ?”, Giang Tử Phong nắm tay Jessica đi đến trước mặt Trần Triệu Dương rồi mở miệng hỏi.

“Giết đi”, Trần Triệu Dương không hề có chút thương hại nào, nếu như không phải là hai người bọn họ tự giết lẫn nhau, chỉ sợ Giang Tử Phong và.Jessica đã trở thành vong hồn dưới lưỡi đao của hai người này.

Nếu như là trước kia, Giang Tử Phong nghe Trần Triệu Dương nói ra những lời này sẽ còn có chút do dự, không biết nên làm thế nào, cũng không biết nên ra tay như thế nào.

Nhưng hành trình đi đến bí cảnh lần này đã làm cho cậu ấy hoàn toàn trưởng thành, cậu ấy đã phải nhìn thấy quá nhiều cảnh giết chóc và máu tươi, chưa kể tình huống vừa rồi suýt chút nữa cậu ấy đã chết, cho nên, Giang Tử Phong không chút do dự, chậm rãi tiến lên từng bước, chuẩn bị giải quyết hai người kia.

“Anh không thể giết chết chúng tôi, tôi là thiên tài số một của Huyết Tộc, nếu như các người giết tôi, các người sẽ kết thù oán với Huyết Tộc, đến lúc đó sẽ không chết không ngừng”, thiên tài của Huyết Tộc Gurry nhìn thấy vẻ mặt tràn đây sát khí của Giang Tử Phong, trong lòng nhất thời sợ hãi, sau đó uy hiếp nói.  

“Đúng vậy, còn có bộ tộc người sói chúng tôi nữa, tôi là thiên tài số một của bộ tộc người sói, từ trước đến nay, người sói chúng tôi đều có thù tất báo, nếu như các. người dám giết tôi, vậy thì cứ chờ sự trả thù không dứt của bộ tộc người sói đi, đến lúc đó, không chỉ mình các. người phải chết, mà tất cả những người có quan hệ với các người đều phải chết!”

Sau khi nghe được lời nói của Gurry, Hans lập tức. nóng nảy, hắn ta vội vàng mở miệng nói, lời này không chỉ đơn giản là đe doạ mà là uy hiếp cưỡng bức.

Nghe xong lời nói của Gurry và Hans, Giang Tử: Phong dừng lại theo bản năng, nhưng mà trên mặt cậu ấy lại lộ ra sát khí điên cưồng, bởi vì hai người này dám uy hiếp đến người nhà của cậu ấy, đây là điều mà cậu không cho phép.

“Đây là ngày đầu tiên cậu lăn lộn trong giang hồ à? Người ta đã uy hiếp cậu rồi, cậu còn giữ người ta lại làm gì?”, thấy Giang Tử Phong dừng lại, Trần Triệu Dương không nhịn được tức giận nói.

“Vâng, đại ca”, nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, Giang Tử Phong gật đầu rồi trực tiếp đi về phía hai người họ.

Gurry và Hans trợn tròn mắt, bọn họ không ngờ lời nói vừa rồi lại phản tác dụng, hai người còn muốn nói thêm điều gì đó để giành lấy cơ hội sống sót.

Đáng tiếc là Giang Tử Phong không cho bọn họ cơ hội đó, trực tiếp ra tay giết chết hai người bọn họ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1376


Sau đó ba người bọn họ kết bạn đi về phía con đường lên tầng thứ ba, dựa vào mức độ quen thuộc của Tiểu Hôi đối với nơi này, ba người bọn họ không đi vào con đường lãng phí, nhanh chóng đi đến lối đi lên tầng thứ ba.

Đến nơi này, bọn họ mới phát hiện ra ở đây đã có người rồi, chính là ba người Hoa Hạ này, rõ ràng, bọn họ vân luôn đi cùng nhau, cho nên cũng không hề bị hoàn cảnh khắc nghiệt ở đây tổn thương, quan trọng nhất là, ba người này khiến cho Trần Triệu Dương có cảm giác nguy hiểm.

Nói cách khác, chín người thừa kế, giờ chỉ còn lại có năm người thôi, lại có đến bốn người là người Hoa Hạ, như vậy cũng khiến Trần Triệu Dương hơi kinh ngạc.

Mà sở dĩ.Jessica có thể sống sót đến bây giờ, cũng có quan hệ với bọn họ, nếu không vì Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong, e rằng.Jessica cũng đã hồn lìa khỏi xác rồi.

"Ba vị, tôi tên là Giang Tử Phong, không biết tại sao. các vị còn chưa vào bên trong?", Giang Tử Phong đứng ra đầu tiên, đây là Trần Triệu Dương bảo cậu ấy làm như vậy, dù sao anh không phải người thừa kế, theo lý mà nói sẽ không có quyền lên tiếng, làm vậy cũng để mê hoặc ba người này, giữ gìn thực lực.

"Hừ!", điều khiến Giang Tử Phong hơi tức giận là, ba người này hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không hề quan †âm đến Giang Tử Phong, mà lại dõi mắt nhìn về phía Jessica. 

Hai mắt của cả ba người đều lộ ra lòng tham không hề che giấu chút nào, ánh mắt bỉ ổi không ngừng di chuyển trên dáng người ba vòng quyến rũ của.Jessica.

Cô ta cảm nhận được ánh mắt của ba người này, sắc. mặt lập tức lạnh lo, định ra tay.

"Đừng gấp, đợi thêm một lát nữa", Giang Tử Phong kéo.Jessica lại, lắc đầu với cô ta.

Ba người Trần Triệu Dương cũng không đi qua, mà chỉ chờ đợi giống như ba người kia.

Nếu ba người bọn họ đã có thể đến tận nơi này mà không bị thương chút nào, như vậy tất nhiên cũng có chỗ. độc đáo của bọn họ, có lẽ ba người bọn họ biết rõ một số thứ, chẳng qua bọn họ không nói cho mấy người Trần Triệu Dương biết thôi.

"Gô.Jessica xinh đẹp, tôi tên là Hoàng Đại Thắng, nếu cô bằng lòng đi theo chúng tôi, như vậy trong hành trình tiếp theo, chúng tôi sẽ bảo vệ cô, thế nào?", người đàn ông dẫn đầu trong ba người kia bước lên phía trước. một bước, sau đó nhìn về phía.Jessica, nói.

"Các ông là thứ gì chứ? Cũng xứng để tôi đi theo các ông sao?", Jessica lại kiêu ngạo vênh mặt lên, ngay sau đó cô ta còn nói ra một câu làm cho ba người Hoàng Đại Thắng sụp đổ: "Nếu ba người các ông bằng lòng làm nô tài của tôi, có lẽ tôi còn có chút hứng thú”.

Giang Tử Phong không ngờ được.Jessica lạnh lùng băng giá còn có một khía cạnh như vậy, len lén giơ ngón tay cái với cô ta.

"Muốn chết", ba người bọn họ nghe xong, nhất thời giận tím mặt, ba người ngay lập tức xông về phía Jessica, rõ ràng là muốn dạy cho cô ta một bài học.

Nhưng đúng lúc đó, đột nhiên lối đi lên tầng thứ ba có ánh sáng rực rỡ lóe lên, điều này khiến ba người kia

ngừng lại, tuy rằng dạy dỗ người ta rất quan trọng, nhưng mà xông vào tháp còn quan trọng hơn.

Cho nên, ba người bọn họ không do dự chút nào. xoay người xông về phía lối đi.

Khi xông lên, trên người bọn họ có bùng phát ra hơi thở kinh khủng, từng luồng chân khí từ trên người bọn họ phát ra, bảo vệ ba người bọn họ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1377


Ngay khi ba người xông vào, từng luồng sáng sắc bén kinh khủng từ bốn phương tám hướng trong lối đi phát ra, hung hăng chém về phía ba người bọn họ.

Ba người dường như đã biết trước sẽ bị tấn công như vậy, cho nên, khi đợt tấn công này xuất hiện, bọn họ không ngừng tránh né, cho dù không tránh được, cũng sẽ bị chân khí quấn quanh người bọn họ phá sạch.

Trần Triệu Dương nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lập tức hiểu ra, cuộc kiểm tra từ tầng hai lên tầng ba này là sự nhanh nhẹn và sức phòng ngự, chỗ nào cũng có những đòn tấn công như thế này, nhưng cũng có một số quy luật. 

"Chúng ta cũng vào thôi", Trần Triệu Dương biết, e rằng lối đi này sẽ không tồn tại mãi mãi, nếu không ba người này cũng không thể dễ dàng từ bỏ bọn họ như vậy được, rõ ràng lối đi này sẽ không tồn tại trong thời gian dài.

Cho nên, Trần Triệu Dương không dám trì hoãn thêm nữa, ngộ nhỡ bỏ qua lần này, còn không biết phải đợi đến bao giờ mới đến lượt tiếp theo.

"Đi", nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, Giang Tử Phong và.Jessica xông lên, theo sát phía sau.

Sau khi ba người xông vào lối đi, giống như ba người kia, phòng ngự toàn thân.

Đây là lần đầu tiên Trần Triệu Dương nhìn thấy dáng vẻ phòng ngự của.Jessica, thế mà lại tỏa ra ánh sáng vàng kim khắp người, anh có thể cảm giác được, sức phòng ngự của.Jessica này đã tăng lên rất nhiều so với trước đây rồi.

Trần Triệu Dương không hề coi thường ánh sáng sắc bén này, tuy rằng sức chống đỡ của cơ thể anh đã đủ khủng bố rồi, nhưng mà ở nơi như thế này, cẩn thận hơn một chút cũng không quá đáng.

Theo thời gian trôi qua, ba người bọn họ đã dần dần đuổi kịp ba người Hoàng Đại Thắng, tuy rằng ba người Hoàng Đại Thắng chuẩn bị rất chu đáo, nhưng mà mấy người Trần Triệu Dương cũng không hề rảnh rỗi.

.Jessica là người có thực lực mạnh nhất trong những người thừa kế, tuyệt đối là kẻ không thể coi thường.

Mà Giang Tử Phong có Tiêu Dao Bộ, cho nên, khi tránh né những luồng sáng sắc bén này thật ra lại giống như cá gặp nước, cho dù có khi không tránh được, nhưng vì có anh ở đây, cũng sẽ hóa giải dễ dàng

Về phần Trần Triệu Dương lại càng không cần phải nói.

Lúc này ba người Hoàng Đại Thắng hoàn toàn không chú ý đến ba người Trần Triệu Dương đã sắp vượt qua. ba người bọn họ, lúc này tất cả tinh thần sức lực của bọn họ đều sử dụng để đối phó với luồng sáng sắc bén kia.

"Cố gắng thêm chút nữa, sắp đến rồi", khi mấy người Trần Triệu Dương chỉ còn cách ba người Hoàng Đại Thắng chưa đến năm mét, Hoàng Đại Thắng đột nhiên tinh thần phấn chấn kêu lên.

Nghe thấy ông ta nói vậy, hai người còn lại cũng hưng phấn lên, tốc độ xông lên cũng nhanh hơn so với trước đó.

Ba người bọn họ nhanh chóng xông vào, chẳng qua ngay sau đó, ba người Trần Triệu Dương cũng xông vào theo.

Sau khi xông vào tầng thứ ba xong, trong nháy mắt bọn họ đều cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

Phải biết rằng bọn họ đều là người tu luyện, đối với cảm giác lạnh lẽo, bọn họ đã vô cùng quen thuộc rồi.

Lần trước ở trên đỉnh núi băng tuyết ngập trời cũng chưa từng cảm thấy lạnh lẽo chút nào, nhưng lần này vừa mới bước vào tầng thứ tư, đã cảm nhận được sự lạnh lẽo thấu tận tim gan này, bọn họ đều nghỉ ngờ có khi nào tu vi của mình đã mất hết hay không.

"Cậu... Tại sao các cậu cũng vào đây? Tại sao lại nhanh như vậy?", khi ba người Giang Tử Phong xuất hiện trước mặt đám người Hoàng Đại Thắng, ba người bọn họ nhất thời trợn tròn mắt.

Phải biết, sở dĩ ba người bọn họ có thể xông vào đây nhanh như vậy, vì bọn họ đã năm được một số tài liệu, có chuẩn bị trước.

Nhưng mà bọn họ không ngờ được đối phương thế mà cũng nhanh chóng bước vào tầng thứ ba như vậy, điều này làm sắc mặt ba người bọn họ không được dễ nhìn cho lắm.

"Tại sao chúng tôi không thể vào đây chứ? Chỗ này do nhà ông mở à?", Giang Tử Phong lại cười lạnh một tiếng, ngay sau đó khẽ nói.

"Một khi đã như vậy, trước tiên chúng ta tính sổ đã", trên mặt Hoàng Đại Thắng lộ ra ý lạnh, ba người bọn họ. đều là người thừa kế, đối phương lại chỉ có hai người thừa kế, có đánh thế nào cũng không thiệt thòi được.

"Tên ngu xuẩn kia, ông đến đây, để ông đây dạy cho ông một bài học, cho ông biết ông đây không phải người dễ trêu chọc như vậy, chọc vào ông đây, vậy đợi bị đánh đập thôi",

Giang Tử Phong đã nhìn ba người này chướng mắt từ lâu rồi, nghe thấy đối phương nói như vậy, làm sao cậu ấy còn có thể nhẫn nhịn được chứ, lập tức đứng dậy, đang định chuẩn bị ra tay.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1378


"Cậu tự đâm đầu vào chỗ chết", nghe thấy xưng hô của Giang Tử Phong với bọn họ, ba người Hoàng Đại Thắng lập tức giận dữ đến mức mũi cũng lệch đi rồi, lúc này ba người cùng xông lên.

"Đợi đã".

Đúng lúc này, Trân Triệu Dương sắc mặt tối sầm mở. miệng kêu lên.

"Sao hả? Sợ rồi à? Nếu sợ, vậy gọi ông nội đi", Hoàng Đại Thắng vừa nghe thấy Trần Triệu Dương lên tiếng, đã bật cười điên cuồng.

"Con chó ngu ngốc".

Trần Triệu Dương tức giận mắng, lúc này một tay nắm chặt Giang Tử Phong và.Jessica, nhanh chóng lùi lại phía sau, tốc độ cực kỳ nhanh.

Tuy rằng ba người Hoàng Đại Thắng hung hăng hống hách, nhưng cũng không phải người ngu, nhìn thấy đối phương thế mà lại quyết đoán lùi lại phía sau như vậy, ba người bọn họ không do dự chút nào, chạy về phía mấy người Trần Triệu Dương.

"Rầm..." Ngay khi sáu người bọn họ vừa rời khỏi chỗ kia, một

tiếng ầm ầm vang lên, mà nơi bọn họ vừa đứng đã sập xuống nửa mét trong nháy mắt. 

"Hít..."

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều hít vào một hơi, thế này cũng quá kinh khủng rồi.

Bọn họ hoàn toàn không biết đã có chuyện gì xảy ra, một cảnh tượng kinh khủng như vậy, họ cũng không biết là do thứ gì tạo thành, giống như xuất hiện từ không khí vậy.

Vừa nãy nếu không phải Trần Triệu Dương cảm giác được sợ hãi trong lòng, e rằng mấy người bọn họ đều bị ép thành thịt nát rồi.

Nghĩ lại cũng cảm thấy sợ hãi, nguy hiểm ở tầng này dường như còn kinh khủng hơn trước đó rồi.

Lúc này ba người đám Hoàng Đại Thắng cũng mồ hôi lạnh ướt đẫm sau lưng, vừa nãy nếu bọn họ chậm thêm chút nữa thôi, chỉ sợ người chết chính là ba người họ rồi.

Nói cách khác, Trân Triệu Dương đã cứu ba người bọn họ.

Bọn họ không dám lộn xôn, rất sợ quấy rầy đến sự †ồn tại khủng khiếp này.

Vốn dĩ Trần Triệu Dương cũng không biết là thứ gì, có điều, khi anh thi triển đôi mắt xuyên thấu, những thứ xung quanh anh chậm rãi biến mất trước mặt anh, Trân Triệu Dương nhanh chóng tập trung nhìn thẳng vào một thứ nhỏ bé. 

Phải biết, nơi bọn họ vừa đứng, phải có khoảng một trăm mét vuông bị sập xuống, nếu quả thật là chuyện quái vật quấy phá, vậy chắc chắn là một quái vật to lớn.

Nhưng mà điều khiến Trần Triệu Dương tuyệt đối không thể nào ngờ đến chính là, con quái vật này lại là một con cáo nhỏ dài khoảng ba mươi phân, da lông con cáo nhỏ có màu nâu, lúc này trên người nó có dây xích sắt khổng lồ quấn xung quanh, dây xích còn được buộc cùng với một cục sắt to.

Theo lý thuyết, cơ thể của con cáo rất nhỏ, loại xích sắt này hoàn toàn không có cách nào khóa chặt nó được, nhưng mà lại giữ chặt nó cố định ở đây, nếu con cáo nhỏ này muốn hành động, chỉ có thể kéo theo dây xích này với cục sắt để hành động.

Vừa nấy hẳn là tên này đói bụng, định bắt mồi, nếu không cũng sẽ không để cho bọn họ phát hiện ra.

Chẳng qua điều khiến Trần Triệu Dương ngạc nhiên là, sao con cáo nhỏ này lại có thể ẩn thân được? Chẳng những che giấu được cơ thể của mình, mà ngay cả cục sắt và xích sắt buộc trên người nó cũng đều được che. giấu, quan trọng nhất là, nếu không phải nó không cẩn thận để lộ ra một chút hơi thở, e rằng Trần Triệu Dương cũng không phát hiện ra sự tồn tại của con cáo nhỏ này.

"Rốt cuộc là thứ gì? Tại sao lại không nhìn thấy được? Chẳng lẽ là ma sao?", ba người Hoàng Đại Thắng sắc mặt khó coi, có một người đàn ông nhát gan lại còn suy đoán như vậy. 

"Đừng đoán mò, trên đời này làm gì có ma?", Hoàng Đại Thắng đập lên đầu người kia một cái, sau đó hừ lạnh một tiếng, nói.

"Tất cả đều im hết đi, nó đến đấy", lần này Trần Triệu Dương trực tiếp quát bảo bọn họ ngừng lại, sau đó sắc mặt khó coi nhìn về phía trước.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1379


Dưới đôi mắt xuyên thấu của anh, con cáo nhỏ mang theo xích sắt và cục sắt cùng bay lên, lúc này đôi mắt híp híp của con cáo nhỏ kia cũng đang theo dõi đám người Trần Triệu Dương.

Nghe thấy lời nói của anh, tất cả bọn họ đều trợn tròn mắt, đối với lời nói của Trần Triệu Dương, bọn họ không dám không tin, dù sao vừa nấy chính là anh phát hiện ra nguy hiểm trước tiên.

"Làm sao bây giờ?", lúc này đám người Hoàng Đại Thắng lòng như lửa đốt, lập tức vội vàng hỏi.

"Câm miệng, nếu các ông còn nói linh tỉnh nữa, tôi sẽ ném các ông cho nó ăn", ánh mắt Trần Triệu Dương nghiêm khắc liếc sang, sau đó không thèm để ý đến ba người này nữa.

"Tôi đi xem xét một chút, xem có thể trò chuyện được hay không. Mọi người đứng đây đừng cử động, nhớ kỹ, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, tất cả không được cử động", Trần Triệu Dương quyết định đi tới giao lưu thử xem, có thể để Tiểu Hôi làm trung gian để giao tiếp. 

"Gòn ba người các ông, đợi lát nữa tôi đi sang đó, mặc kệ có xảy ra chuyện gì, tốt nhất là đừng gây ra tiếng động quá lớn, hiểu chưa?", sắc mặt Trần Triệu Dương nghiêm túc nhìn ba người Hoàng Đại Thắng, nói.

"Hừ”, Hoàng Đại Thắng hừ lạnh một tiếng, coi như đồng ý.

Lúc này Trần Triệu Dương dẫn theo Tiểu Hôi đi về phía con cáo nhỏ bên này đang chuẩn bị di chuyển, anh không thả hơi thở trên người ra, cũng không dùng chân khí, mà chỉ giống như một người bình thường, bước từng bước đi về phía bên kia, thả ra ý tốt.

Dưới đôi mắt xuyên thấu của Trần Triệu Dương, vốn dĩ cáo nhỏ vẫn còn chút ý thù địch, nhưng sau khi anh đến gần nó, cáo nhỏ lại hít hà, ánh mắt lộ ra vẻ mê man và nghỉ ngờ.

Nhìn thấy ánh mắt này, trong lòng Trần Triệu Dương giật mình.

Lúc đó Tiểu Hôi cũng có ánh mắt như thế này, chẳng lẽ...

Nghĩ đến đây, Trần Triệu Dương thử thăm dò vươn †ay ra về phía cáo nhỏ.

Nó lùi lại hai bước về phía sau theo bản năng, sau khi cảm nhận được Trần Triệu Dương không có chút thù địch nào, nó mới bay về phía trước mấy mét, càng đến gần Trần Triệu Dương, ý thù địch trên người cáo nhỏ càng giảm xuống, cuối cùng khi chỉ còn cách Trần Triệu Dương chưa đến hai mét, nó đã hoàn toàn không còn chút ý thù địch nào.

Sau khi không còn thái độ thù địch, cáo nhỏ lộ ra thân thể thật của mình, đương nhiên, còn có xích sắt đang trói trên người nó cùng với cục sắt.

Sau khi cáo nhỏ lộ ra thân thể thật, tất cả mọi người đều ngẩn ra, bọn họ không ngờ vừa nãy tạo thành động tĩnh lớn như vậy, thế mà chẳng qua lại chỉ là một con cáo nhỏ, cũng làm người ta quá mức sợ hãi rồi.

Đúng lúc đó, Tiểu Hôi đột nhiên quay về phía cáo nhỏ kêu lên hai tiếng chỉ chỉ.

Ánh mắt cáo nhỏ lộ ra vẻ vui mừng, ngay sau đó nó nhảy về phía Trần Triệu Dương.

Chẳng qua nó quên mất trên người mình vẫn còn có xích sắt trói buộc, nó chỉ cần động nhẹ, xích sắt mang theo cục sắt sẽ lao về phía trước, trong nháy mắt đã vượt qua cáo nhỏ, văng mạnh về phía Trần Triệu Dương.

Anh không ngờ được lại có thay đổi như thế, nhưng mà Trần Triệu Dương không hề hoảng hốt chút nào, lập tức cong người xuống, hai tay đưa ra phía trước, lòng bàn tay phun ra sức mạnh, đụng vào cục sắt kia.

"Rầm..." Một sức mạnh khủng khiếp từ trên cục sắt truyền ra, sắc mặt Trần Triệu Dương thay đổi, vội vàng tăng thêm mấy phần sức mạnh nữa, lúc này mới khó khăn lắm  ngăn được cục sắt kia.

"Chi chỉ...", Tiểu Hôi nhìn thấy, lập tức phẫn nộ hét lên một tiếng, hung hăng lao về phía cáo nhỏ, rõ ràng, hành động vừa nấy của cáo nhỏ đã chọc cho Tiểu Hôi tức giận.

"Tiểu Hôi, quay lại", Trân Triệu Dương vội vàng lên tiếng, anh có thể cảm giác được cáo nhỏ không hề cố tình, nếu vì vậy mà cáo nhỏ và Tiểu Hôi lại đánh nhau thì chuyện này sẽ không dễ giải quyết rồi.

Quả nhiên, nghe thấy lời nói của Trần Triệu Dương, Tiểu Hôi vừa mới xông lên cục sắt, lại lùi xuống.

Mà trong mắt cáo nhỏ tràn đầy vẻ áy náy, rõ ràng, chuyện hồi nãy quả thật không phải do nó cố tình, cho nên đối với việc vừa rồi Tiểu Hôi tràn đầy thù địch xông lên, nó không hề thể hiện ra chút ý chí chiến đấu nào, ngược lại cơ thể còn co rụt lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1380


Ngay lúc này, mấy người Giang Tử Phong cảm nhận được không có nguy hiểm cũng đi tới, có điều vì sợ hãi sự hung dữ của cáo nhỏ nên bọn họ chỉ dám đứng xa năm sáu mươi mét, cẩn thận cảnh giác nhìn nó.

"Nhóc con, mày đừng lo lắng, tao không có ý xấu, để †ao giúp mày xem dây xích này đi”, Trần Triệu Dương hiên lành nói với cáo nhỏ, sau đó anh nhảy lên trên cục. sắt, cục sắt này quá lớn, trông giống một quả cân khổng lồ.

Đầu tiên Trần Triệu Dương dùng cảm giác tính toán mức độ rắn chắc của dây sắt, dùng tay căn bản không xác định được, với sức mạnh của anh cũng không thể di chuyển được nó, đủ để thấy dây sắt này rắn chắc đến mức nào.

Nhưng mà nghĩ lại sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể nhỏ bé của cáo nhỏ, Trần Triệu Dương cũng thấy bình thường, ngay cả cáo nhỏ mạnh như vậy mà còn không rung chuyển được dây sắt này, sao anh có thể làm gì được nó chứ.

Cáo nhỏ cảm nhận được hành động của Trần Triệu Dương, lập tức lộ ra vẻ mặt mong đợi.

Dây sắt và cục sắt này đã trói buộc nó nhiều năm như vậy, mặc dù đã sớm thành thói quen, nhưng ai lại muốn đeo thứ này mãi mãi chứ?

Trần Triệu Dương cũng không vội vàng, mà giả vờ rút cây gậy đốt lửa từ hông mình ra, nhưng thật ra là lấy từ trong nhãn không gian của mình, dù sao nơi này cũng không chỉ có bọn anh, mà còn có ba người có vẻ rất thù địch với mình, cho nên tốt nhất là đừng để lộ ra.

Sau khi lấy gậy đốt lửa ra, trong lòng Trần Triệu Dương cũng có chút không chắc, dù sao gậy đốt lửa này. cũng không phải thứ vũ khí sắc bén gì, có thể chém đứt dây sắt này ra hay không cũng là cả một vấn đề.

Trần Triệu Dương truyền chân khí trong cơ thể của mình vào trong gậy đốt lửa, cây gậy vẫn không có phản ứng gì, điều này khiến anh có chút thất vọng, chẳng lẽ thứ này thật sự chỉ là một cây gậy đốt lửa thôi sao?

Nhưng việc mà Trần Triệu Dương cần phải làm chỉ là dùng cây gậy đốt lửa này để đập mà thôi, lúc này anh mới vung cây gậy trong tay lên, bắt đầu đập vào dây dắt kia.

Vừa đập xuống, bên trên dây sắt này lập tức bắn ra tia lửa tung toé, lúc đầu dây sắt không thể bị phá vỡ lại hơi biến hình lúc va chạm với gậy đốt lửa trong tay, điều này khiến Trần Triệu Dương bỗng nhiên thấy được hy vọng.

Gậy đốt lửa trong tay anh thì ngược lại, anh phát hiện thế mà phía trên nó chẳng có một chút dấu vết nào cả, khiến Trần Triệu Dương càng cảm thấy tò mò về cây gậy đốt lửa này hơn.

Anh biết, có lẽ gậy đốt lửa này là một vũ khí cực kì lợi hại, chẳng qua bây giờ đang bị phong ấn mà thôi.

Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của anh, nhiệm vụ quan trọng bây giờ vẫn là đập đứt dây sắt này ra.

"Gó hy vọng rồi, hay là để tao thử một chút nhé?", Trần Triệu Dương không tiếp tục đập đứt dây sắt đó nữa, mà đi đến trước mặt cáo nhỏ, chỉ vào dây sắt đang trói buộc lên eo nó, hỏi.

Nghe thấy anh nói vậy, dường như cáo nhỏ có thể hiểu được, liều mạng gật đầu.

"Vậy thì tốt, mày phải nhãn nhịn một chút, có lẽ sẽ làm mày bị thương", Trần Triệu Dương gật đầu, anh có thể nhìn thấy ngọn lửa khát vọng tự do từ trong mắt cáo nhỏ, đừng nói chỉ là chấn thương, cho dù bị thương nặng, chỉ sợ nó cũng sẽ đồng ý.

Lúc này Trần Triệu Dương để cáo nhỏ nằm lên trên cục sắt lớn, sau đó anh mới bắt đầu dùng gậy đốt lửa gõ lên trên dây sắt buộc vào eo nó.

Với thực lực của Trần Triệu Dương, mạnh của gậy đốt lửa, sau khi gõ mười mấy phút, cuối cùng dây sắt buộc vào eo cáo nhỏ đã có thay đổi, biến thành một tầng thật mỏng.

Nhìn đến đây, cáo nhỏ càng thêm hưng phấn.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1381


Không đợi Trần Triệu Dương gõ tiếp, nó đã đột nhiên nhảy dựng lên, ngay sau đó liền gào thét một tiếng, cơ thể nhỏ bé lúc đầu đột nhiên biến lớn, con cáo nhỏ đang chỉ to bằng bắp chân của anh lại biến thành cao gần bằng anh, cứ như vậy mà vẫn còn to thêm nữa. 

"Mẹ ơi, quá lợi hại, trông bé xíu vậy mà còn có thể thay đổi kích thước bản thân", nhìn thấy cáo nhỏ biến hóa, Trần Triệu Dương lập tức líu lưỡi, xem ra con cáo. nhỏ này cũng là một thứ rất khó lường đây.

Khi cơ thể của cáo nhỏ biến lớn tới một trình độ nhất định, dây sắt trói buộc trên người nó cũng bị đứt gãy.

"Gào..."

Cáo nhỏ cảm nhận được dây sắt trên người mình đã biến mất, nó lập tức hưng phấn gào lên.

Bộ lông trên người nó xù lên trong nháy mắt, giống như là một con nhím, ngay sau đó nó điên cuồng phóng lên tận trời, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, lượn trên không trung mấy vòng, hiển nhiên vui vẻ và hưng phấn vì bỗng nhiên lấy được tự do đã nhấn chìm nó.

Nhìn cáo nhỏ tự do bay lượn trên không trung, trên mặt Trần Triệu Dương lập tức hiện ra một nụ cười vui vẻ.

Ngay sau đó, anh lại thấy khó hiểu, nhìn qua có vẻ con cáo nhỏ này cũng không hề tâm thường, Tiểu Hôi muốn bay còn phải dựa vào cánh, nhưng cáo nhỏ căn bản không hề có cánh, thế mà cũng có thể tự do bay. lượn trên không trung, đúng là quá thần kỳ.

Cáo nhỏ bay khoảng năm sáu phút trên trời, cuối cùng mới xả hết được sự uất ức trong lòng nhiều năm qua.

Khi nó rơi xuống đất, đã khôi phục lại dáng vẻ xinh đẹp nhỏ nhắn lúc trước, thân mật ôm lấy đùi Trần Triệu Dương, cái đầu lông xù kia cọ đi cọ lại trên đùi anh, dùng việc này để diễn tả sự biết ơn của nó.

"Được rồi nhóc con, nếu mày đã không sao, bọn tao cũng phải lên đường rồi. Bọn tao còn có chuyện, cho nên không cùng chơi đùa với mày được nữa”, Trần Triệu Dương vuốt ve cái đầu nhỏ mềm mại của nó một chút, vừa cười vừa nói.

Nghe anh nói vậy, con cáo nhỏ lúc đầu đang làm nũng với anh lập tức dừng lại, ngay sau đó bên trong đôi mắt nhỏ của nó lại như có nhân tính, lưu luyến không nỡ, còn có cả nước mắt.

Nhìn đến đây, Trân Triệu Dương lập tức ngây người, ôm chặt lấy nó, nhẹ nhàng vuốt ve, nói ra: "Bọn tao còn muốn tiếp tục đi lên, mày nhất định phải đi theo bọn tao. sao?"

"Chít chít..."

Cáo nhỏ kêu hai tiếng chít chít, sau đó gật đầu giống như Tiểu Hôi.

Nhìn thấy dáng vẻ này của cáo nhỏ, trong lòng Trần Triệu Dương cực kì vui vẻ, chỉ là anh bỗng nhiên có chút nghỉ ngờ.

Cáo nhỏ và Tiểu Hôi, chúng nó căn bản không phải động vật hiền lành gì, thế nhưng vì sao chúng nó lại đối xử với anh như vậy chứ? Những người khác lại không được như thế, chẳng lẽ trong này có bí mật gì sao? 

Mang theo nghỉ ngờ này, bọn họ lại lên đường lần nữa, mà lần này có Tiểu Hôi và cáo nhỏ, bọn họ gần như không cần phải phí sức đã có thể lên đến lối đi vào tầng thứ tư.

Đi vào tầng thứ tư cực kì dễ dàng, tầng này hoàn toàn ngược lại với tầng thứ ba, tầng thứ ba lạnh đông cứng, mà tầng thứ tư thì là hoang mạc vô hạn, trời nóng đến mức khiến người ta phải bị hoà tan.

Sau khi đến tâng thứ tư, ba người Hoàng Đại Thắng không tiếp tục ở chung với mấy người Trần Triệu Dương nữa, mà tách ra đi riêng.

Mặc dù bọn họ biết, đi theo mấy người Trần Triệu Dương có lẽ sẽ an toàn, nhưng chỉ sợ sau đó sẽ không chiếm được thứ gì cả, dù sao thực lực của người ta mạnh mẽ như vậy.

Ba người, hai người thừa kế, còn có hai con thú kia, thực lực đó căn bản không thể so sánh được.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1382


Đối với việc ba người này rời đi, Trần Triệu Dương cũng không từ chối, dù sao thực lực của ba người cũng không yếu, lại không hề một lòng với bọn anh, nhỡ may gặp phải chuyện gì nguy hiểm, anh chỉ sợ không phải bọn họ không góp sức, mà là sợ bọn họ sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Cho nên, bọn họ rời đi là kết quả tốt nhất.

"Đại ca, anh có phát hiện không, mỗi lần chúng ta lên một tầng, trong cơ thể sẽ có thêm một số thứ”, lúc. mấy người Trần Triệu Dương đi trong hoang mạc, đương nhiên căn cứ vào chỉ dẫn của cáo nhỏ, trong khi rảnh rỗi, Giang Tử Phong mới hiếu kì nói.

"Ô? Anh cũng có loại cảm giác này sao? Tôi còn tưởng rằng chỉ tôi mới thấy thế chứ", nghe cậu ấy nói vậy, Jessica đột nhiên mở miệng nói.

"Tôi cũng có cảm giác như vậy, tầng thứ nhất hẳn là tăng cường tốc độ, tầng thứ hai tăng cường lực phòng ngự, tầng thứ ba tăng cường kháng tính với rét lạnh, đương nhiên, đây chỉ là cách hiểu của tôi thôi", Trần Triệu Dương nói về trải nghiệm của anh cho mọi người.

"Hẳn là như thế, vậy có phải nếu như chúng ta có thể đi đến tầng thứ chín, thực lực sẽ được tăng lên rất nhiều không?", nghe anh nói, hai mắt Giang Tử Phong lập tức †ỏa sáng, cũng hưng phấn nói.

"Không dễ đâu, bây giờ còn chưa đi được một nửa nữa, bốn tầng phía trước đã khiến chúng ta kiệt sức, chắc chắn phía sau sẽ càng ngày càng khớ", Trần Triệu Dương lại lắc đầu, có chút lo lắng với mấy tầng phía sau.

"Đại ca, nếu như tiếp theo bọn em thực sự không vượt qua nổi, vậy bọn em sẽ ở lại, chờ đến khi anh thành công vượt qua, trở thành người khống chế rồi sẽ có thể đưa bọn em ra", Giang Tử Phong nghe anh nói thì trầm mặc một lát, sau đó nói.

"Để nói sau, không cần phải vội vã", Trần Triệu Dương lắc đầu, tiếp tục đi lên phía trước.

"Tâng thứ tư này cũng được thông qua cực kì thuận lợi, dù sao hai con thú bản địa này đã dẫn bọn họ tránh khỏi rất nhiều chỗ nguy hiểm.

Lúc đến cửa tầng thứ tư, mấy người Trần Triệu Dương nhìn ba người Đại Hoàng Thắng vô cùng chật vật phía trước thì đều lộ ra vẻ mặt kì quái.

Ba người này có một điểm chung là đều bị đứt mất một cánh tay, hơn nữa còn không phải bị vũ khí sắc bén cắt đứt, ngược lại giống như bị dung nham mãnh liệt hoà †an mất vậy, vết thương bị bỏng như bị đốt cháy.

Trừ cái đó ra, một con mắt của ba người bọn họ cũng bị khoét, nhìn qua cực kì đáng sợ.

Nhưng Trần Triệu Dương lại cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm từ trên người bọn họ, hơi thở này còn dày đặc hơn trước đó một chút, hoặc là nói ba người này đã mang đến nguy hiểm về tính mạng cho anh. 

Nói cách khác, ba người họ biến thành dạng này, nói thật, cái giá một cánh tay, một con mắt quá lớn so với võ giả, hai thứ đó đều không thể thiếu được.

Mà nếu như ba người bọn họ nỗ lực trả giá lớn như: vậy, cuối cùng lại đạt được thực lực thế kia, vậy thì thật sự không đáng giá.

Chỉ là Trần Triệu Dương căn bản không thèm để ý đến bọn họ, mà nhìn về phía lối đi này, đã sắp lên đến †ầng thứ năm, anh có một loại cảm giác, chỉ sợ năm †ầng phía sau sẽ không hề dễ dàng.

Bởi vì vừa rồi lúc đi đường, Trần Triệu Dương đã hỏi thăm Tiểu Hôi và cáo nhỏ về tình huống của năm tầng trên, kết quả hai bọn chúng đều mờ mịt, hiển nhiên không hề biết về thứ mà anh hỏi, điều này khiến trong lòng Trần Triệu Dương bỗng trâm xuống.

"Đại ca, nhìn qua có vẻ lối đi này rất bình thường, có vào không?", Giang Tử Phong nhìn lướt qua bậc thang dẫn đến tầng thứ năm trong tháp, hỏi.

"Cậu cảm thấy ba người bọn họ có ngốc không?”, Trần Triệu Dương không trả lời cậu ấy, mà là nhìn ba người Hoàng Đại Thắng, hỏi ngược lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1383


"Cũng không ngốc lắm, có liên quan gì đến việc này sao?", Giang Tử Phong đáp lại theo bản năng, dù sao nếu ngốc thật, cũng không có khả năng trở thành người thừa kế.

"Mấy người mới ngốc, cả nhà mấy người đều là đồ ngốc", nghe được Trần Triệu Dương nói bọn họ như vậy, ba người Hoàng Đại Thắng lập tức thầm mắng trong lòng, chỉ là bọn họ không dám mắng thành tiếng, chỉ có thể len lén mắng ở trong lòng thôi.

"Nếu bọn họ không ngốc, vậy vì sao bọn họ không đi lên? Về sau làm chuyện gì cũng phải động não", Trần "Triệu Dương không nhịn được châm chọc.

Nhưng mà cũng không phải chỉ là châm chọc, mà còn đang dạy cậu ấy, về sau gặp được những chuyện tương tự thì không thể chỉ biết xông pha chiến đấu được.

"Vâng, đại ca", Giang Tử Phong vội vàng gật đầu.

Trần Triệu Dương dùng đôi mắt xuyên thấu đảo qua lối đi này, cũng không phát hiện lối đi này có gì không ổn.

Nhưng anh lại rất nhạy cảm với nguy hiểm, cái cầu thang này mang đến cho người ta một cảm giác đáng sợ, giống như muốn ăn thịt người vậy.

"Ba người các ông, nói một chút đi, cầu thang này có gì không ổn sao?", Trần Triệu Dương nhìn về phía ba người Hoàng Đại Thắng, hỏi.

Ba người họ dùng con mắt độc nhất của mình để nhìn nhau, sau đó liền trầm mặc, hiển nhiên là không muốn nói.

"Mấy người có thể không nói, nhưng mấy người trả cái giá lớn như thế chỉ vì để dừng bước đây sao? Mấy người bằng lòng ư?", anh không ép buộc bọn họ, mà thản nhiên nói. đôi mắt duy nhất của ba người liền lóc lên một cái, hiển nhiên, lời của anh đã tác động vào trong lòng bọn họ, nếu như nỗ lực trả giá lớn như thế chỉ để tăng thực lực lên tới cấp độ bây giờ, bọn họ vô cùng không cam lòng.

Mà leo lên mới là điều quan trọng để tăng thực lực, chỉ cần có thể tiếp tục trèo lên trên, bọn họ sẽ có thể tăng thực lực lên lân nữa.

"Nói cho mấy người biết cũng vô dụng, lối đi từ tầng bốn lên tầng năm quá kinh khủng", lúc này Hoàng Đại Thắng mới nói về đặc điểm của lối đi này, nghe ông ta nói xong, mấy người Trần Triệu Dương lập tức hít một hơi lạnh.

Hoá ra, đừng nhìn lối đi này chưa đến mười mét, mỗi một bậc dài một mét, bậc thang thứ nhất có áp lực gấp. đôi, mỗi lần tăng lên một bậc thang, áp lực sẽ gia tăng gấp đôi, đến bậc thang thứ tám chính là một trăm hai mươi tám lần áp lực.

Đến bậc thang thứ tám, có thể nói thực lực không đạt tới đỉnh phong võ tông, căn bản không chịu nổi áp lực như vậy.

Đến bậc thang thứ chín, hai trăm năm mươi sáu lần áp lực, bậc thang thứ mười chính là năm trăm mười hai lần áp lực. 

Theo Hoàng Đại Thắng nói, gần như không có ai có thể bước qua được bậc thang thứ thứ chín và bậc thang thứ thứ mười, đã từng có người thừa kế đi đến bậc thang thứ chín, nhưng còn chưa kịp nghỉ ngơi, đã bị áp lực đè thành vũng máu rồi.

Đây cũng là lí do vì sao ba người bọn họ lại đồng ý trả giá lớn để tăng thực lực của mình lên ở tầng thứ tư, bởi vì nếu như không thể tăng thực lực vượt qua cấp bậc. của người thừa kế ở tầng thứ tư, như vậy bọn họ căn bản không có tư cách tiến vào tầng thứ năm.

Theo lời Hoàng Đại Thắng nói, trong sư môn của bọn họ đã từng có người đi đến nơi này, chỉ là n bối kia lại bị áp lực bậc thang thứ chín đè thành một bãi máu, mà những người khác căn bản không còn dám tiến lên nữa, lúc này mới giữ được một chút tài liệu về lối đi này.

"Đại ca, khủng bố quá, chúng ta còn đi nữa không?", nghe ông ta nói kinh khủng như thế, Giang Tử Phong nuốt một ngụm nước bọt, sau đó cẩn thận hỏi.

"Đừng gấp, nếu như không thể làm, chúng ta sẽ rút lui, trước hết cứ để cho tôi quan sát một chút đã", tâm trạng của Trần Triệu Dương cũng cực kì nặng nề, chỉ là anh không thể hiện ra ngoài thôi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1384


“Thế này đi, tôi đi vào thử trước một chút, nếu như không được, tôi sẽ lùi ra ngoài”, Trần Triệu Dương quan sát nửa ngày, lối đi này cũng không có bất kỳ bí mật gì, có lẽ chỉ có biện pháp lấy thân thử nghiệm, mới có thể tìm được bí mật trong đó thôi.

“Không được, đại ca, quá nguy hiểm, nếu như thực sự không được, chúng ta cứ rút lui trước đi”, Giang Tử Phong kéo anh lại, có chút lo lắng nói.

“Yên tâm đi, trong lòng tôi nắm chắc, nếu như tôi không chịu nổi, vậy tôi sẽ nhanh chóng đi ra ngoài”, Trần Triệu Dương lại lắc đầu, trong lòng vô cùng kiên định.

Không biết vì sao, anh luôn có một loại cảm giác, †ầng cao nhất trong tháp có đáp án mà anh cần, nếu như không lên được tầng cao nhất, anh tuyệt đối không bằng lòng.

Hơn nữa nếu tháp Hạo Thiên là tháp kiểm tra, vậy chắc chẵn không thể có thú vui giết người được, nhất định sẽ có biện pháp để đi qua lối đi này.

Dù sao, tháp kiểm tra này muốn lựa chọn người thừa kế thích hợp, chắc chắn không có khả năng không để lại một đường sống nào.

Nghe Trần Triệu Dương nói như vậy, ánh mắt của ba người Hoàng Đại Thắng lập tức lấp lóe, hiển nhiên, có thể quan sát người đi qua lối đi này ngay tại chỗ, tuyệt đối là một chuyện không tệ.

Có lẽ, cơ hội của bọn họ đã đến rồi. 

Trần Triệu Dương hít sâu một hơi, bước ra một bước. vào trong lối đi, đặt chân lên trên bậc thang thứ nhất.

“Ừm!”, cảm nhận được áp lực truyền đến từ bậc thang thứ nhất, anh không vội đi lên, mà cẩn thận cảm nhận nó.

Đây cũng là trọng lực, mặc dù trọng lực ở bậc thang thứ nhất không rõ ràng, nhưng anh vẫn có thể cảm giác được sự khác nhau trong đó.

Cũng không phải chỉ có áp lực mà trọng lực mang tới, mà dường như còn có cảm giác đè nén đến từ linh hồn.

Chỉ là áp lực ở bậc thang thứ nhất không rõ lắm, Trần Triệu Dương để cho thân thể của mình thích ứng với áp lực bậc một, sau đó mới bước một bước lên bậc thang thứ hai.

Vừa lên bậc thang thứ hai đã có thể cảm nhận được: áp lực, giống như có đồ vật gì đó túm lấy mình, quan trọng nhất là một loại áp lực đến từ linh hồn, để anh có cảm giác mình sắp không chịu nổi.

“Hoá ra là như vậy sao”, Trần Triệu Dương cảm nhận được áp lực đến từ linh hồn, trên mặt lập tức hiện ra một nụ cười, anh muốn nhìn xem thứ này có thật sự khiến linh hồn anh run rẩy không?

Sau đó, Trần Triệu Dương liền bước từng bước lên bậc thang này, với cường độ cơ thể của anh lúc này, áp lực như vậy hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng xấu gì đến anh.

Mà còn ngược lại, đã rất lâu rồi anh không được cảm nhận sự vui vẻ nhẹ nhàng này, anh có một loại cảm giác, chỉ sợ chẳng những bậc thang này không có hại, mà còn có thể giúp bọn họ tăng cường độ cơ thể và cường độ linh hồn lên.

Cho nên, tâm trạng của Trần Triệu Dương bỗng trở nên nhẹ nhõm hơn, bắt đầu ngồi xuống ở trên bậc thang, anh muốn tận dụng hết khả năng rèn luyện ở mỗi bậc, có lẽ đây mới là điểm mấu chốt để tiến vào tâng thứ năm.

Quả nhiên, mỗi lần anh đi lên một bậc thang, đến khi lên đến bậc thang thứ bảy, áp lực đã tăng tới ba mươi hai lần, mức độ áp lực này có thể mang đến cho Trần Triệu Dương cảm giác đè nén nhất định.

Nhưng mà lại không có đau đớn, dù sao cường độ cơ thể của anh quá kinh khủng.

Trần Triệu Dương không vội đi lên, bởi vì ở bậc thang này, anh có thể cảm giác được thân thể của mình đang chậm rãi bốc cháy, đây là cảm giác cơ thể anh đang tiếp tục lột xác, chỉ có đến bậc thang này anh mới có cảm giác như vậy, đương nhiên là không thể bỏ qua.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1385: Kết thúc phần 1


“Đại ca làm sao vậy? Sao lại chậm như vậy chứ? Không phải nói phía dưới rất dễ dàng, phía sau mới tương đối gian nan sao? Chẳng lẽ là tin tức sai?”, Giang Tử Phong khó hiểu nhìn Trần Triệu Dương, nói với.‹Jessica bên cạnh. 

“Mặc dù anh ấy không phải người thừa kế, nhưng tôi có một loại cảm giác, anh ấy còn đáng sợ hơn những người thừa kế như chúng ta, có lẽ anh ấy có một biện pháp để thân thể thích ứng với cường độ áp lực mỗi một bậc thang, vậy hai bậc thang cuối cùng cũng không còn. khó khăn như thế nữa”,.Jessica nhẹ nhàng an ủi.

“Đó là điều đương nhiên, đây chính là đại ca của chúng tôi, trước kia tôi chỉ mới bước vào cấp độ Tiên Thiên, đi theo đại ca tới đây, tôi mới có cơ hội trở thành người thừa kế, cho nên tất cả mọi thứ của tôi đều là do đại ca cho, không có đại ca sẽ không có tôi bây giờ”, Giang Tử Phong kiêu ngạo gật đầu, hiển nhiên cực kì đồng ý với.Jessica.

Cậu ấy càng có ấn tượng tốt với cô ta hơn, phải biết tiêu chuẩn tìm vợ của cậu ấy là nhất định phải tôn trọng đại ca mới được, hiển nhiên,.Jessica đã phù hợp với tiêu chuẩn này.

Một bên khác, lúc này ba người Hoàng Đại Thắng cũng đều có dáng vẻ kích động, hiển nhiên Trần Triệu Dương đi đến tầng thứ bảy mà vẫn không có chuyện gì, bọn họ cảm giác thực lực của mình mạnh hơn Trần Triệu Dương, đương nhiên cũng sẽ không có vấn đề gì TỐI.

“Đi”, ba người liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều vọt thẳng vào bên trong.

Quả nhiên, đi đến bậc thang thứ nhất, bọn họ không cảm nhận được chút áp lực nào, đương nhiên cũng không ở lại, dù sao dựa theo suy nghĩ của bọn họ, phải  thông qua đầu tiên mới có thể trở thành người khống chế bí cảnh này, cho nên bọn họ muốn đi lên trước Trần Triệu Dương, vượt qua anh.

Đến bậc thang thứ hai, bậc thang thứ ba, bọn họ vẫn không dừng lại, lúc bắt đầu lên đến bậc thang thứ tư, bọn họ đã cảm thấy một chút áp lực, nhưng cũng không †ạo ra bất kì khó khăn gì cho bọn họ.

“Có phải ghi chép của sư môn có sai sót không? Vì sao lại có thể đi lên dễ dàng như vậy chứ?”, Hoàng Đại Thắng khó hiểu nói với hai người khác.

“Tiền bối, lúc này mới lên đến bậc thang thứ tư, đương nhiên là áp lực không lớn, chúng ta đi lên trên chút nữa đi”, một người trong đó cẩn thận nói.

“Không sai, đi thôi, lại đi lên trên nhìn xem”, Hoàng Đại Thắng gật đầu, sau đó ba người không còn do dự, mà tiếp tục đi lên, rất nhanh bọn họ đã đến bậc thang thứ bảy mà Trần Triệu Dương đang đứng, đến tầng này, bọn họ cảm nhận được một áp lực không nhỏ.

Nhưng mà với thực lực của ba người, áp lực này hoàn toàn không đủ để để bọn họ lui bước.

Lúc ba người bọn họ xông lên, Trần Triệu Dương đã thích ứng với áp lực của tầng này rồi, đồng thời đã hoàn thành việc rèn luyện cơ thể và linh hôn dưới áp lực đó.

Nhìn thấy ba người bọn họ cứ lao đến như vậy, anh cũng không thèm quan tâm, Trần Triệu Dương không có bất kỳ nghĩa vụ phải nói cho đối phương biết bí mật ở  trong đó, dù sao nói một cách nghiêm túc, bọn họ đang ở trong quan hệ cạnh tranh, anh càng không thể nói cho đối phương biết.

Lúc này Trần Triệu Dương truyền âm cho Giang Tử Phong đang đứng ngoài chờ đợi, nói bí mật về bậc thang. này cho cậu ấy, đồng thời nói cho cậu ấy biết nên đi lên như thế nào.

Giang Tử Phong đứng ở bên ngoài chờ đợi, nghe anh nói vậy thì lập tức lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, sau đó cậu ấy nhỏ giọng nói lại lời của anh vào tai.Jessica.

“Quá tốt rồi, chúng ta đi thôi”, nghe thấy thế, Jessica vui vẻ hẳn lên, lúc này ôm chặt lấy cánh tay Giang Tử. Phong, thân thiết nói.

Nghe cô ta nói vậy, Giang Tử Phong khế gật đầu, chỉ là cảm nhận được Jessica đang cọ xát vào cánh tay mình, khuôn mặt của cậu ấy lập tức đỏ lên, nhịp tim cũng tăng tốc theo.

Kết thúc phần 1, hi vọng gặp lại độc giả trong phần 2 vào một ngày không xa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom