Dịch Truyền Kỳ Chiến Thần

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2807


Chương 2807

Khẽ cười vài tiếng, ngay lúc Tân Trạm lùi lại nhanh như chớp, trên cơ thể gầy gò của ông lão, không ngờ lại xuất hiện một thanh dao găm ngắn mang theo hàn quang kịch liệt.

Giống như một con nhím, nháy mắt, cả người ông lão chỉ chít lưỡi dao sắc nhọn không ngừng mọc ra bên ngoài.

“Hóa ra là một con rối, hơn nữa còn được cải tạo thành dạng này”

Tân Trạm cũng có chút kinh ngạc, bản thân vẫn đang tản ra thần thức, không nhận ra được ông lão đã thay con rối từ lúc nào.

Còn nhìn hàn quang bên ngoài lưỡi dao sắc bén kia, rõ ràng là uy lực của binh khí, nếu bôi một ít độc dược thì bất kỳ †u sĩ nào đụng tới cũng sẽ gặp xui xẻo.

“Đạo hữu, tôi vốn định thương lượng trong hòa bình, nhưng nếu muốn ra tay, tôi chỉ có thể chế phục cậu, sau đó chúng ta lại vui vẻ bàn chuyện”

Một giọng nói như sấm rền vang lên từ đỉnh đầu Tân Trạm, chỉ thấy ông lão gầy gò đang lơ lửng trên không trung, đột ngột vung tay lên.

Một vài đạo linh khí bay ra, cởi trói cho hai người đồ đệ, sau đó ông ta hét lớn đánh về phía Tân Trạm.

Vung tay lên, rất nhiều con rối được tạo hình tinh xảo bay ra từ tay áo của ông lão, tất cả đều có hình dạng của loài chim, số lượng khoảng trăm con.

Sau khi những con rối này bay ra, dày đặc, lao thẳng về phía Tân Trạm.

“Thú vị”

Đây cũng là lần đầu tiên Tân Trạm đánh nhau với loại tu sĩ luyện vũ khí này, anh không có lập tức xuất ra bản lĩnh mạnh nhất, mà trước tiên xem qua phương thức chiến đấu của ông lão.

Bóng người thoáng lùi lại, đàn chim tản ra, tạo thành vòng Vây.

Những con chim này ngẩng đầu gào thét, từ trong miệng phun ra từng đạo linh quang, từ bốn phương tám hướng hướng về phía Tân Trạm tấn công.

Vẻ mặt của Tân Trạm không thay đổi, Thiên hỏa bộ lưu chuyển, không ngừng chuyển động lúc ẩn lúc hiện bên trong, khi những luồng linh quang này rơi xuống cũng không làm cho.

Tân Trạm bị thương tổn chút nào.

“Đạo hữu cũng thật sự có chút thực lực, vậy thì xem vật này”

Ông lão hừ nhẹ, ném ra một chiếc ô lớn màu xám, chiếc ô mở ra, xoay tròn trên không trung, rơi xuống từng đợt linh khí, sau đó những linh khí này liền cùng những con chim kia bay cùng nhau.

Sau khi chiếc ô lớn chuyển động, hàng trăm con chim phía trên cùng với chiếc ô mở ra, tiếng gió gào thét tuông ra, từng con chim đều giống như một lưỡi dao sắc bén, vây xung quanh Tân Trạm, không ngừng chém đến.

“Thế nhưng còn có thể sử dụng con rối như vậy”

Tân Trạm càng xem càng cảm thấy thú vị. Anh đột nhiên bước ra đá bay lũ chim rối đang tới gần này, tuy nhiên, chiếc ô lớn kia dường như chứa đựng huyền cơ khác, những con chim bị hư hao đã lần lượt được sửa chữa xong, Tân Trạm dường như lâm vào khốn cảnh vĩnh viễn đánh không xong.

“Vấn đề nằm ở chiếc ô lớn màu xám này”

Tân Trạm thấy vậy, dứt khoát không công kích những con rối này nữa, rồi bỗng nhiên bay lên, chân đạp Càn khôn di chuyển quyết, bay về phía chiếc ô kia.

Sắc mặt ông lão trở nên lạnh lùng, đánh ra linh quyết, ngay lập tức, chiếc ô đang xoay tròn thế nhưng lại bùng lên ngọn lửa mãnh liệt, giống như một con rồng lửa bay lên, ập về phía Tân Trạm.

Âm!

Ngọn lửa lan rộng, nuốt chửng Tân Trạm, chiếc ô tiếp tục xoay tròn, những con rối chim tiếp tục xuyên vào trong biển lửa.

“Sư phó thắng rồi”

Hai tên đệ tử thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ kích động.

Ở bên cạnh, Chu Chính hoàn toàn trợn tròn mắt, đặt mông ngồi xuống mặt đất, nhìn thấy biển lửa giăng đầy trời cùng những cơn gió lốc sắc bén do bầy con rối chim này tạo ra.

Ông lão này thật sự rất đáng sợ, giống như một tên đạo sĩ “trăm bảo bối” vậy, từng món từng món đồ vật xuất ra, đều khiến chính mình kinh hãi hết hồn.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2808


Chương 2808

Tiền bối Tân coi như là xong đời, còn mình thì làm sao bây giờ?

Tu vi của ba thầy trò bên kia đều cao hơn mình, mình ngay cả cứu còn cứu không được.

Hắn ta trốn cũng không được, không trốn cũng không xong.

Ngay cả ông lão, cuối cùng cũng nở một nụ cười, điểm yếu của chiếc ô khổng lồ này của ông ta †a, làm sao ông ta có thể không biết Nhưng cũng vì thế, trong lúc bản thân tính toán, cố ý để lại sơ hở này, chính là để dụ kẻ địch tấn công, từ đó phóng ra linh hỏa cực nóng được che dấu bên trong.

Mặc dù thứ này không thể so sánh với chí hỏa, nhưng đối với tu sĩ Hợp thể cảnh cũng tuyệt đối là rất có tính uy hiếp.

Thời gian dài như vậy, vị đạo hữu này chắc là sắp không thể chống đỡ nổi nữa đi.

Ngay khi ông lão chuẩn bị thu lại biển lửa, nhìn xem tình hình bên trong.

Phốc!

Trong chiếc ô lớn đang xoay tròn giữa không trung kia, có bóng dáng một người đột nhiên bay vút ra, tán ô cũng bị xuyên thủng thành một cái lỗ lớn, linh lực lập tức khuếch tán đi ra, mất đi tác dụng.

“Cậu!”

Ông lão kinh ngạc chỉ vào Tân Trạm đang bay ra, lúc này quần áo đối phương phẳng phiu, hơi thở vững vàng, cũng không có nửa phần dáng vẻ bị thương.

“Bách bảo tháp.”

Nhìn thấy Tân Trạm sắp lao về phía mình, lão giả nghiến răng nghiến lợi, lấy ra bảo bối gần đáy hòm của mình.

Một tòa tháp màu xanh đậm bay ra khỏi tay áo của ông lão, đón gió phình to ra, biến thành một tòa tháp khổng lồ cao hàng chục nghìn mét.

Mà sau khi thứ này xuất hiện, từ trong mỗi tầng tháp đều bay ra các loại đồ vật tinh xảo, đánh về phía Tân Trạm.

Có con rối, cũng có những thanh phi kiếm, linh kiếm sắc bén đã được luyện chế, còn có đồ vật phun ra nuốt vào lửa sấm sét, tóm lại, bên trong bảo tháp này, quả thực là một tổ ong vò vẽ, bên trong nơi nơi đều là những đồ vật có khả năng công kích.

Bàn tay Tân Trạm vừa lật, cầm kiếm Thanh Đồng trong tay, sau đó một thanh kiếm tiên từ trong hư không bay ra, toàn thân Tân Trạm được kiếm tiên bao phủ, đi về phía Bách bảo tháp.

Xoát chát chát!

Ông lão không ngừng bấm tay niệm thần chú, tụ tập linh khí.

Bên trong Bách bảo tháp, một trận tiếng động của cơ quan vang lên, mấy sợi xích từ giữa bay ra, trói chặt về phía Tân Trạm.

Những sợi xích này linh hoạt như những con rắn nhỏ, Tân Trạm một kiếm chém qua, thế nhưng dây xích mềm mại cuộn lại, cuối cùng, những sợi xích đều cuốn lấy thân thể của Tân Trạm, vây nhốt anh lại tại chỗ.

“Phù”

Ông lão mở miệng thở hổn hển, lau trán, đắc thắng cười nói: “Đạo hữu, lần này trí nhớ của tôi tăng lên, đây đúng là chân thân của cậu, hiện tại lại bị tôi bắt được”

“Ông nói đúng, tôi xác thực là đã bị bắt” Tân Trạm lạnh nhạt nói.

“Nhưng tôi có chút tò mò, ông thật sự không có sát tâm sao?”

Lúc trước, khi chiếc ô lớn phóng ra rồng lửa, Tân Trạm rõ ràng đã bị bao phủ trong đó, chỉ cần ông lão thêm một chút khí lực, hợp thể cảnh bình thường không thể nào trốn thoát khỏi tập sát hai đợt như này.

Nhưng người này sốt ruột đình chỉ ngọn lửa, khiến cho một tu sĩ thân kinh bách chiến như Tân Trạm có chút không nói nên lời.

Người này dường như thực sự không có ý muốn giết chết mình.

Mặc dù sau khi xử lý anh, rõ ràng có thể càng dễ dàng đoạt lấy Linh Lung cổ giới.

“Đạo hữu, tôi đã nói qua, tôi là luyện khí sư, không phải là hạng người lạm sát.”

Ông lão thở phì phò bay đến trước mặt Tân Trạm, bị xỉềng xích của Bách bảo tháp vây khốn, ông ta cũng không sợ Tân Trạm phản kháng.

“Đương nhiên, tôi không phải loại người tốt lành gì, nếu có người gây sự đến cùng, tất nhiên tôi sẽ giết chết không bỏ sót, nhưng tóm lại chuyện này là tôi không đúng, nếu tôi lại giết cậu, tôi cùng bọn ma tu giết người đoạt bảo có gì khác nhau chứ?”

“Ông đây cũng có chút thú vị” Tân Trạm gật gật đầu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2809


Chương 2809

Có thể thấy nhìn ra được ông lão không có nói dối, hơn nữa còn là dạng đã nói là làm, thật sự không ra tay giết Tân Trạm.

“Bình thường khi tôi gặp phải loại theo dõi như này, nghĩ muốn giật đồ của tôi, không cần phiền phức đến vậy, giết chết là được. Tuy nhiên, ông là một tu sĩ có chút nguyên tắc, nếu giết ông, tôi thật cảm thấy có chút đáng tiếc”

Tân Trạm nói xong, nhìn về phía ông lão mỉm cười.

Xïềng xích trên người anh như mất đi linh khí, trong nháy mắt rơi xuống.

“Cái gì, cậu!”

Ông lão như bị sét đánh, trợn mắt há hốc mồm.

Ông ta còn chưa kịp phản ứng đã có chuyện gì xảy ra, Tân Trạm đã được tự do, đi từng bước từng bước tới trước mặt ông ta.

Võ vai ông lão một cái, trực tiếp phong ấn tu vi của ông ta, sau đó nhấc ông ta lên như nhấc một con gà.

Tân Trạm phất tay, ngay lập tức, Bạch Bảo Tháp đột nhiên thu nhỏ lại bay trở về trong tay anh.

“Sư tôn!”

Hai đệ tử của ông lão sửng sốt, còn chưa kịp chạy tới, Tân Trạm đã duỗi tay ra.

Hàng nghìn con Phệ Thiên Trùng bay ra, vây quanh hai người, phát ra tiếng vù vù khiến người khác tim đập chân run, làm cho hai nữ tu tức khắc hoảng sợ đủ loại, không dám nhúc nhích chút nào.

“Phệ Thiên Trùng, cậu lại có thể có loại thượng cổ độc trùng này, dùng nó cắn nát Bách bảo tháp của tôi.”

Ông lão nhìn đến đây, cũng đã phát giác ra được, mặt mày ủ rũ.

Là người thừa kế của Linh Lung tiên các, ông ta đương nhiên biết rõ chỗ lợi hại của loại trùng độc này, thậm chí trong sách cổ mà Linh Lung tiên các đã lưu lại, còn đặc biệt giải thích độ sắc bén của vật này, là khắc tinh của nhiều loại pháp bảo luyện chế.

Suy cho cùng, dù cho bạn luyện chế cơ quan bảo vật tinh xảo đến đâu, Phệ Thiên Trùng này chỉ cần căn vài ngụm xuống, trực tiếp phá hủy kết cấu, khiến cho những bảo vật này mất đi uy lực.

Ông ta không ngờ tới Tân Trạm lại có loại đồ vật này, lần này là ông ta tính sai.

Không chỉ mình bị tóm mà hai đệ tử cũng bị vạ lây.

“Đạo hữu, rơi vào tay cậu, chém hay giết đều tùy cậu, nhưng tôi van xin cậu một điều, có thể nào buông tha đệ tử của tôi không?”

Ông lão nhìn về phía Tân Trạm, chua xót cầu xin.

“Lúc này, ông còn muốn cứu người khác?” Tân Trạm nhướng mày.

“Bọn họ đều là những người đáng thương mồ côi cả cha lẫn mẹ, hơn nữa tu vi lại không cao nên sẽ không gây ra uy hiếp cho cậu”

“Đây cũng không phải do ông quyết định”

Tân Trạm lắc đầu ném ông lão lên một bãi đất trống trong khe hẹp trên tuyết sơn, sau đó khống chế hai cô gái kia, ném tới bên cạnh ông lão.

“Sư tôn”

Hai cô nâng ông lão dậy, sắc mặt tái nhợt, thân thể lạnh run.

“Đệ tử, là ta nhất thời nổi lòng tham lam, làm hại đến hai con. Ta giáo dục các con làm người phải biết chính trực, vậy mà ta lại chạy tới đây cưỡng đoạt đồ vật của người khác. Đây là báo ứng mà”

Thần sắc ông lão tiều tụy, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ cay đắng.

“Đừng sợ, tôi không định giết các người.”

Tân Thành ở phía sau cũng dừng lại trước mặt ba người bọn họ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2810


Chương 2810

“Tôi đã nói rồi, nếu như người khác như vậy, tôi đã giết chết từ lâu, nhưng tội của các ngươi chưa tới mức phải chết”

“Tiền bối, anh nói thật chứ? Anh định bỏ qua cho chúng tôi sao?” Nữ tu ngạc nhiên hỏi.

“Hừ hừ, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Các người vô duyên vô cớ chạy tới bắt tôi, thả các người đi, các người cũng nghĩ nhiều rồi”

Tân Trạm lắc đầu, lật qua lật lại Bách bảo tháp thu nhỏ trong tay.

Anh quả thực không có ý giết ba thầy trò này, hơn nữa, anh cũng nghĩ ra một số việc thích hợp cho ba người bọn họ làm rồi.

“Tôi hỏi ông một chuyện, nếu ông trả lời thành thật, tôi có thể tha cho thầy trò các người một con đường sống, nếu cố tình che giấu, ông có thể nghĩ đến hậu quả”

“Đạo hữu, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ nói hết những gì mà tôi biết, không giấu diếm nửa lời”

Ông lão vội vàng gật đầu.

“Ông tự xưng là hậu duệ của Linh Lung tiên các, các loại pháp bảo mà ông vừa dùng đều do ông tự mình luyện chế sao?” Tân Trạm hỏi.

“Đúng vậy, truyền thừa của Linh Lung tiên các tới thế hệ này của tôi đã không còn lại bao nhiêu. Hơn nữa quan hệ giữa tôi và mấy vị sư huynh không hòa thuận, cách suy nghĩ về mặt lý luận cũng không hợp, cho nên mấy năm trước tôi đã bỏ đi khỏi đó, tự mình lang bạt kiếm sống. Những pháp bảo này ngoại trừ một số thứ là giao cho đệ tử của tôi xử lý, những chỗ khác đều do tôi tự mình ra tay chế tạo, luyện chế”

Ông lão không dám che giấu, trực tiếp nói ra một ít chuyện riêng tư của mình.

“Ừm, tôi sẽ giao cho ông thử thách” Tân Trạm gật gật đầu, nhưng là không tin hết thảy.

“Ở đây có một con rối, cho ông thời gian một nén hương, xem ông có thể sửa lại được hay không”

Nói xong, Tân Trạm lấy ra con rối đỉnh phong hợp thể kỳ đã bị hư hại nặng nề trong trận chiến trước với Sử Thi Vũ, trực tiếp ném cho ông lão.

Cùng lúc đó, Tân Trạm giải khai phong ấn cho ông lão, dù sao đồ đệ của ông ta vẫn còn ở đây, không lo ông lão sẽ bỏ chạy.

“Một con rối tinh xảo như vậy, đạo hữu, chẳng lẽ cậu cũng là?”

Ông lão nhìn con rối mà Tân Trạm lấy ra, bắt đầu quan sát một chút, lập tức giật mình kinh ngạc.

Bàn về độ tinh xảo, bàn về độ hợp lý của kết cấu, con rối cao quý này của Tân Trạm quả thật là loại trình độ mà ông chưa từng thấy trước đây.

Trong lúc nhất thời, ông lão có chút si mê, thậm chí còn quên luôn chuyện Linh Lung cổ g Tân Trạm cũng không quấy rầy lão đại, từ trong ánh mắt của đối phương có thể nhìn ra được, người này rất yêu thích các đồ vật luyện khí.

Lấy con rối này ra, cũng muốn thử thách ông ta một chút.

“Chỗ hư hỏng chắc hẳn là thế này”

Quan sát một hồi, ông lão hồi phục tinh thần lại, lập tức lấy ra mấy loại linh khí mà Tân Trạm chưa từng thấy qua, giống như công cụ, không ngừng đập vào linh khoáng thạch.

“Đạo hữu, trong tay cậu có đá tôi lửa hay không? Tôi không có đá này, không thể sửa chữa”

Đinh đinh đang đang, rèn một hồi lâu, ông lão có chút lúng túng nói.

Tân Trạm tầm mặc không lên tiếng, vung tay lên, các loại linh khoáng thạch cần để chế tạo ra của con rối này, giống như một ngọn núi nhỏ, chất đống bên cạnh ông lão.

Ông lão hít sâu một hơi, lấy các loại linh khoáng thạch, lại tiếp tục bận rộn.

Tuy ông ta có vẻ đã lớn tuổi nhưng tay chân lại vô cùng nhanh nhẹn.

Dưới sự rèn đúc không ngừng của ông lão, một con rối bị hư hỏng nặng nề dần dần khôi phục nguyên trạng.

“Đạo hữu, tôi chỉ có thể sửa chữa tới đây thôi”

Chẳng qua vẫn chưa hoàn toàn sửa chữa xong, ông lão bèn cười khổ, dừng động tác trong tay.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2811


Chương 2811

“Trình độ chế tác con rối này của cậu thật sự vô cùng tuyệt vời, ông già này vô cùng khâm phục. Với năng lực của tôi, trong thời gian ngắn không thể nào tu sửa xong”

Tân Trạm gật gật đầu, điều này không ngoài dự liệu của anh.

Suy cho cùng, con rối này là một con rối hoàn mỹ do Vô Tự Thiên Thư tạo ra, nếu như ông lão này có bản lĩnh làm được như vậy, đây mới là chuyện kỳ lạ.

Tuy nhiên, sau khi xem qua con rối một lượt, ông lão có thể dùng thời gian ngắn như vậy để tu sửa những phần không cốt lõi của con rối, điều này cũng cho thấy người này quả thực rất thành thạo trong việc luyện khí.

Ba thầy trò ông lão căng thẳng nhìn Tân Trạm, trong lòng thấp thỏm, không biết Tân Trạm dự tính ra quyết định như thế nào.

“Bỏ qua cho các người, có thể. Nuốt đan dược này xuống, làm một ít việc cho tôi, chỉ cần các người nghiêm túc làm việc, không làm cho có lệ, trong vòng mười ngày, tôi sẽ trả lại tự do cho nhóm các người.”

Tân Trạm thu hồi con rối, trước mặt bọn họ, ném ra ba lọ độc dược.

“Đạo hữu, tôi biết cậu là Dược tôn, muốn ép chúng tôi làm việc, cũng không cần phiền phức như vậy, tôi tin tưởng cậu”

Ông lão nghiến răng nuốt viên độc đan vào, hai người đồ đệ cũng làm theo.

“Đi theo tôi”

Tân Trạm gật đầu, mấy người hướng về phía Cực Hàn Băng Cung bay đi.

Chu Chính từ bên ngoài Tụ Bảo Các đáp xuống, đôi chân hắn phù phiếm, sắc mặt trắng bệch, đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại được tinh thần.

“Tiền bối Tân thật sự quá khủng bố. Sau này dù cho nói cái gì đi nữa, tôi cũng sẽ không đắc tội anh ấy, cuốn sổ tay hướng dẫn bằng hình ảnh “Bách Mỹ” này, không thể bán bậy”

Chu Chính cầm mười đồng tử kim linh tệ trong tay, ngẩn người.

Chính mình buôn bán trong một ngày đã kiếm được thu hoạch của mấy chục ngày, đáng lẽ phải vui mừng, nhưng một đường này với Tân Trạm cũng cực kỳ hung hiểm, muốn cười cũng không thể nào cười nổi.

Trước tiên thông báo cho Cực Hàn Cung chủ, nhận được sự cho phép, Tân Trạm trực tiếp đưa ba người ông lão đến tuyết sơn phía sau sơn cốc.

Trên đường đi, hai bên cũng giới thiệu với nhau một chút, ông lão tên là Thẩm Lục, lần này cũng là đến nhà họ Tăng để thử vận may, xem con rối có lấy được ngọc giản truyền thừa hay không.

Tuy nhiên, bởi vì ngọc giản đã bị Tân Trạm lấy đi từ trước, cho nên bèn đưa đệ tử của mình đến hội giao dịch, tùy tiện đi dạo xung quanh, không ngờ lại gặp phải di vật của Linh Lung tiên các.

Vê phần “theo dõi”, cũng là một trong những mánh khóe mà ông lão kế thừa từ Linh Lung tiên các, nhân lúc tiếp Tân Trạm bèn lấy đi một chút khí tức của anh, sau đó đặt lên một con sâu rối đặc chế để đánh mùi, một đường đi theo Tân Trạm ra khỏi thành, cũng khóa chặt anh lại.

Biết được điều này, Tân Trạm cũng thầm bội phục, bản thân thay đổi hình dạng, che dấu tu vi, khí tức nhưng trên người mỗi người đều có mùi vị khác nhau, Thẩm Lục lại có thể lợi dụng điểm này để theo dõi.

Biết đối tượng mà bọn họ sắp phục vụ là Cực Hàn Băng Cung, ba thầy trò đều thả lỏng rất nhiều.

Cực Hàn Băng Cung ở sâu trong Bắc Vực vẫn là một tông phái tu tiên vô cùng nổi danh, hẳn cũng sẽ không làm ra mấy chuyện xé bỏ hứa hẹn.

Hơn nữa, Tân Trạm cũng đã hứa với Thẩm Lục, nếu đối phương làm tốt những việc mình giao, sau khi hoàn thành công việc, cổ giới vẫn còn, ông ta có thể lấy Linh Lung cổ giới nghiên cứu vài ngày. Thẩm Lục nghe vậy càng hưng phấn, liên tục nói lời cảm tạ.

Sau khi Tân Trạm vào trong sơn cốc không lâu, Cực Hàn Cung chủ cũng tới.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2812


Chương 2812

Bà ấy đưa cho Tân Trạm một túi trữ vật, bên trong chứa đầy các loại tài liệu luyện khí khác nhau.

Đây là điêu mà Tân Trừng đã yêu cầu thầy trò Thẩm Lục làm, đó là tạo ra một một trăm thanh linh kiếm phù hợp với Băng Thần Kiếm Quyết cho Hàn Bích Vân sử dụng.

“Tân Trạm, tôi nghe nói cậu giúp Hàn Bích Vân thay đổi cách luyện Băng Thần Kiếm Quyết, còn tu bổ toàn bộ công pháp” Cực Hàn Cung chủ hỏi.

“Cung chủ không tin sao?” Tân Trạm nói.

“Không phải vậy. Dùng người thì không nghỉ ngờ người, nghi ngờ người thì không dùng người. Nếu đã cho cậu phụ trách việc này, tôi cũng sẽ không qua đây chỉ để hỏi vấn đề này” Cực Hàn Cung chủ lắc đầu nói.

“Tuy nhiên thời gian cấp bách, việc thay đổi cách tu luyện công pháp chắc hẳn khiến Hàn Bích Vân cực kỳ mỏi mệt, nếu cần luyện dược sư hoặc tiên đan, cậu cứ việc mở miệng”

“Cái này đúng thật là cần một ít” Tân Trạm cười nói: “Nhưng luyện dược sư hoặc là đan dược đã luyện thành thì không cần. Cung chủ trực tiếp đưa linh thảo tiên thảo cho tôi, tôi sẽ tự luyện chế”

“Cũng được, tóm lại là cần gì thì cứ lên tiếng”

Cực Hàn Cung chủ sảng khoái đồng ý.

Nếu đã gửi gắm hy vọng về chuyến đi Cực Địa đến trên người Tân Trạm và Tô Uyên, thì đồ vật mà hai người bọn họ cần, bản thân sẽ cố hết sức thỏa mãn bọn họ.

Dù sao, hai người cũng là đang giúp đỡ Cực Hàn Băng Cung.

“Tân Trạm, thật ra phẩm hạnh của Ngô Đông và Lý Vy cũng không tệ. Chỉ là cậu lần đầu tiên tới đây, trực tiếp trở thành chỉ huy, đã khiến các cô ấy và cậu phát sinh chút mâu thuẫn. Tôi muốn tìm một cơ hội, tập hợp mọi người lại, cùng nhau giải quyết vấn đề này” Cực Hàn Cung chủ cùng Tân Trạm đi trong sơn cốc, mở miệng nói.

“Việc này không cần thiết. Chuyện này tôi có thể giải quyết. Cung chủ, bà cứ thoải mái đi” Tân Trạm cười nhẹ nói.

Cực Hàn Cung chủ sửng sốt, sau đó gật đầu không nói gì.

Hai người nói xong, bèn đi đến bên trong sơn cốc, nơi huấn luyện Hàn Bích Vân.

Đây là một bãi đất trống rộng lớn được linh vụ bao phủ, bốn phía dày đặc văn trận, bên trên có hàng trăm viên cực phẩm linh thạch tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Bên trong trận pháp linh khí ngút trời, đan với nhau thành một chiếc bát úp ngược, che đậy hoàn toàn bên trong.

Cách quầng sáng của trận pháp, mặc dù không thể nhìn thấy bên trong có cái gì, nhưng vẫn có thể nghe thấy trong đó vọng ra những tiếng quát và tiếng nổ đùng đùng trong hư không.

Tân Trạm và Cực Hàn Cung chủ đều đứng bên ngoài trận pháp.

Tất nhiên, việc huấn luyện Hàn Bích Vân không phải chỉ bế môn không thực chiến, nhốt những Hàn Bích Vân này vào một sơn cốc để tu luyện có thể giúp họ tăng lên lực chiến.

Sở dĩ tập trung tại sơn cốc bí mật này là vì nơi này có ảo ảnh trận rất lớn do các đời Cung chủ trước đây của Cực Hàn Băng Cung tạo ra.

Trong ảo ảnh này, tu sĩ có thể mô phỏng việc chạm trán với nhiều yêu thú hoặc tình huống như bên ngoài Vĩnh Cực Thánh Sơn, từ đó có chuẩn bị sẵn sàng từ trước.

Mặc dù những yêu thú được tạo ra ở đó là giả, nhưng sức mạnh và trình độ của chúng là thật, cũng chỉ có như vậy mới có thể tạo ra hiệu quả thực chiến.

Thứ này không chỉ có ở Cực Hàn Băng Cung, mà ở Cực Hỏa Môn cũng có.

Tân Trạm quan sát văn trận ở đây, phát hiện ra rằng nguyên lý của ảo trận này có lẽ tương tự như tháp thí luyện của gia tộc họ Tăng.

Tất cả đều đang tạo ra một thế giới, để các tu trong điều kiện tương đối an toàn, có thể tự mình không ngừng tăng cường ma luyện.

Ngoài trận pháp, còn có các trưởng lão phụ trách khống chế, duy trì trận pháp hoạt động.

“Gặp qua Cung chủ”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2813


Chương 2813

Nhìn thấy Cực Hàn Cung chủ tới gần, trưởng lão lập tức chắp tay hành lễ.

“Bà Dư, đám người Ngô Đông thao luyện thế nào rồi?” Cực Hàn Cung chủ hỏi.

Trong thí luyện ảo trận này , cũng có nhiều tiêu chuẩn khảo hạch khác nhau, thông qua độ khó mà các Hàn Bích Vân có thể hoàn thành, xác định chiến lực chân chính của họ.

“Bẩm Cung chủ, hôm nay Phó chỉ Ngô bọn họ chuyển sang tu luyện Băng Thần Kiếm Quyết do Chỉ huy Tân cung cấp. Hiện tại bọn họ còn đang thích ứng, có lẽ còn đang kẹt ở khoảng trên dưới ba sao.” Bà lão đáp.

“Ba sao, bon ho trước đây đat tới bao nhiêu?” Cực Hàn đáp.

“Lần trước khi Ngô Duyệt dẫn đội, Hàn Bích Vân đã vượt qua khảo hạch bảy sao. Cung chủ, thiếu Cực thạch, việc tu luyện của Hàn Bích Vân cũng bị ảnh hưởng”

Bà Dư thở dài.

Trong hành trình tới Vĩnh Cực Thánh Sơn, liên tục một ngàn năm trăm năm nay, Cực Hàn Băng cung đều tay không mà về, không chỉ có đệ tử, trưởng lão bị ảnh hưởng, mà ngay cả những Hàn Bích Vân tinh nhuệ nhất đương nhiên cũng không thể chạy thoát.

Vẻ mặt của Cực Hàn Cung chủ ngưng trọng, lại hỏi bà Dư về tình hình của Hàn Bích Vân.

Tân Trạm ở bên cạnh lắng nghe cũng khế nhíu mày.

Như vậy xem ra, Hàn Bích Vân quả thực yếu hơn không ít.

Năm trăm năm trước, hơn sáu mươi người trong một trăm người của Hàn Bích Vân đã chết, bây giờ tu vi của đám người Ngô Đông còn kém hơn, nếu thực sự hôm nay họ tiến vào Địa Cực, chỉ sợ phải chết đến bảy mươi tám mươi người.

Điều này có nghĩa là gần như toàn quân bị diệt.

Mà ảnh hưởng của việc này là những thế hệ Hàn Bích Vân tiếp theo sẽ thiếu đi sự chỉ đạo của các tu sĩ đi trước, e rằng sẽ càng ngày càng kém hơn.

Xem ra ngay cả việc có được Hàn Băng Kiếm Quyết cũng là không đủ, mình cần phải nghĩ thêm một ít biện pháp.

Đến giữa trưa, Ngô Đông đến gặp Tần Trạm theo lời bà Dư bảo.

“Phó chỉ huy Ngô, lúc sáng tôi thấy cô tu luyện trong ảo trận, cảm thấy thời gian quá ngắn, nếu để như vậy tiếp diễn, chín ngày cũng không đủ để các cô lĩnh ngộ Băng Thần Kiếm Quyết”

Nhìn thấy Ngô Đông, Tân Trạm dứt khoát nói thẳng.

“Chỉ huy Tân là có ý gì?” Ngô Đông sửng sốt, thầm nghĩ không biết Tân Trạm có phải định từ bỏ hay không.

“Ý của tôi là thời gian các cô tu luyện kiếm quyết sẽ tăng lên: Tân Trạm nhìn về phía Ngô Đông nói: “Trước đây tiến vào ảo trận ma luyện tu vi là ba lần một ngày, đúng không? Tôi dự định tăng lên thành sáu lân”

“Tăng gấp đôi số lần thí luyện? Chỉ huy Tân, đây có phải là quá mạo hiểm rồi hay không, có thể chết người đó.”

Ngô Đông trợn to hai mắt, lòng tràn đầy kinh ngạc.

Thí luyện ở huyễn trận, mặc dù không chém giết thực sự, nhưng mức độ chân thực cũng không kém chiến đấu sinh tử là bao.

“Thống lĩnh Tân, mỗi lần Hàn Băng Vệ thí luyện đều mang quyết tâm chiến đấu vì sống chết mà ra tay. Mỗi ngày ba lần đã là giới hạn về cả cơ thể và tỉnh thần của mọi người, nếu bây giờ lại tăng thêm nhiều như vậy, tôi lo mọi người sẽ không chịu nổi” Ngô Đông cau mày nói.

“Chuyện này tôi hiểu, nhưng cô không cần lo lắng chuyện này đâu. Mấy ngày tới tôi sẽ tăng cường cung cấp thiên tiên đan, đảm bảo các cô sẽ không phải ngừng tu luyện vì mệt mỏi”

Tân Trạm trân thành nói.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2814


Chương 2814

“Vậy… Thôi được”

Ngô Đông bất đắc dĩ, tạm biệt rồi rời đi. Sau khi cô ta thông báo tin này với mọi người, đám người Lý Vy lại bùng nổ lần nữa.

“Chị Đông, tên Tân Trạm này làm bậy quá mức. Vốn dĩ chúng ta đang tu luyện rất tốt, bây giờ lại vì sửa đổi Băng Thần Kiếm Quyết mà khiến cho năng lực chiến đấu của Hàn Băng Vệ bị giảm sút, cuối cùng lại còn phải tăng thí luyện lên gấp bội?”

“Anh ta nói tiên đan có thể giúp bổ trợ, nhưng không phải trước kia chúng ta cũng uống tiên đan rồi sao? Đúng là làm ẩu”

Mọi người đều kích động, Ngô Đông phải mất rất nhiều sức mới làm mọi người bình tĩnh lại được.

Từ chiều hôm đó, Hàn Băng Vệ bắt đầu tăng thời gian tu luyện lên gấp đôi như lời Tân Trạm.

Mà khi mọi người bày huyễn trận trong trạng thái vô cùng mệt mỏi, phải ăn tiên đan mà Dư bà bà chuẩn bị thì lại hoảng sợ phát hiện ra rằng, sau khi tiên đan phát huy tác dụng, mọi người vốn đang kiệt sức, ý thức mơ hồ lại giống như con suối khô được nước sông chảy vào lấp đầy, thể lực khôi phục nhanh chóng.

“Hừ, đây nhất định là tiên đan mà Tân Trạm yêu cầu cung chủ dùng nhiều tiền để mua”

Lý Vy sửng sốt, rồi lại lạnh lùng cắn răng n ụ Băng Cung của chúng ta vốn đã có chút suy yếu, tiên đan tốt như vậy, nhất định không rẻ, Tân Trạm quá càn quấy”

“Lý Vy, cô im miệng đi, thay vì nói mấy câu đó, không bằng nghĩ xem nên làm thế nào để tăng khả năng khống chế Băng Thần Kiếm Quyết” Ngô Đông cau mày mắng.

“Chiều nay, vốn dĩ ở lần thí luyện thứ hai chúng ta đã có thể vượt qua được tầng khảo nghiệm thứ ba rồi, cũng chỉ vì cô chỉ huy kiếm trận sai mới khiến chúng ta thất bại trong gang tấc”

“Chị Đông, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa” Lý Vy cũng hơi xấu hổ, cắn môi đảm bảo.

“Nhưng mà công pháp này của Tần Trạm nhất định có vấn đề, rõ ràng trước kia chúng ta có thể bước vào tầng khảo nghiệm thứ sáu”

Lý Vy vẫn có chút không phục.

“Cho dù đến được tầng khảo nghiệm thứ sáu cũng không cao, các chị ngày xưa mạnh hơn chúng ta nhiều nhưng cuối cùng cũng chịu thua, tóm lại cứ tiếp tục cố gắng đi” Ngô Đông thở dài.

“Nhưng mà dù công pháp này của thống lĩnh Tân mạnh hay yếu thì chúng ta cũng phải tu luyện thành thạo, mới có thể chứng minh được năng lực của chúng ta”

Mọi người đều gật đầu, mình chưa luyện tốt Băng Thần Kiếm Quyết, lại không dựa vào công pháp của Tân Trạm được, muốn đổi lại nhưng lại không thể nói ra được.

Một bên khác, chuyện đầu tiên Tân Trạm làm sau khi quay về nơi ở là lấy hài cốt của tôn giả. Nhìn bộ xương trắng như vàng như ngọc đó, anh lâm vào trầm tư.

Trên đỉnh của chiếc đầu lâu khô có một cái lỗ, càng nhìn càng thấy khớp với vết thương do cây đỉnh dài tạo thành, hơn nữa sự cộng hưởng tử khí của hai người cũng cho thấy điều này.

“Nói cách khác, là cây đinh dài này đã giết chết tôn giả thượng cổ, hơn nữa còn để lại dấu vết trên hài cốt của ông ta.

Cây đinh dài này lại có thể giết ma tôn tiên nhân thượng cổ”

Trên mặt Tân Trạm lộ ra vẻ không tưởng tượng nổi.

Đến tận hôm nay, bộ hài cốt tôn giả thượng cổ này vẫn không mục nát, vô cùng cứng rắn. Điều này cho thấy, ở thời kỳ thượng cổ, ông ta chính là một cường giả đỉnh cấp, là cường hào một phương.

Nhưng cây đỉnh dài này lại có thể xuyên vào cơ thể ông ta, xuyên qua xương cốt, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Hơn nữa, vì sao tôn giả này lại chỉ còn một bộ xương trắng? Vì sao không thấy da thịt kinh mạch của ông ta đâu?

Hơn nữa vì sao năm xưa anh em Hồ Minh lấy được cây đinh dài đó, sao lại không phát hiện ra bộ hài cốt này?

Trong lòng anh có quá nhiều chỗ nghi ngờ và khó hiểu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2815


Chương 2815

Tân Trạm lật bàn tay, lấy ra cây đinh dài rỉ sét lần nữa.

Anh tuỳ tiện cắm cây đinh lên lỗ thủng trên đầu lâu để so sánh, chắc chắn độ lớn phù hợp với cây đinh dài này. Tân Trạm gần như hoàn toàn tin tưởng, giữa hai người nhất định có liên hệ.

Mà lúc Tân Trạm đưa cây đỉnh dài đến gần hài cốt, cây đỉnh dài này lại hơi rung động.

Cách lỗ thủng càng gần, cây định càng rung mạnh hơn.

Giống như đang biểu đạt một khát vọng mãnh liệt rằng nó muốn trở về chỗ cũ.

“Có muốn bỏ cây đỉnh dài này vào hài cốt xem thử không?”

Tân Trạm thầm giật mình, ý nghĩ đó giống như tiếng gọi của ma quỷ, có chút không thể khống chế.

Chuyện này chẳng khác gì trẻ con lén lút đốt que diêm, không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Cố gắng dẫn lại nỗi sợ hãi trong lòng, Tân Trạm hít sâu một hơi, lắc đầu.

Bây giờ còn chưa chuẩn bị xong tất cả, tu vi của mình cũng không đủ, không thể làm như vậy.

Một bên là cây đỉnh dài rỉ sét kỳ lạ đã tiêu diệt tôn giả thượng cổ, một bên là tôn giả lúc sống có tu vi khó lường được, không xảy ra chuyện gì thì tốt, lỡ như có bất ngờ xảy ra thì chính là chuyện trấn động trời đất.

Mình không thể tuỳ ý vậy được, không hiểu rõ cả hai, không thể vì tò mò mà tự tiện thăm dò được.

Huống hồ nếu thực sự xảy ra chuyện, Hàn Băng Vệ, Tô Uyên, Cực Hàn Băng Cung đều sẽ gặp xui xẻo chỉ vì sợ thiếu sót của mình.

Mình chưa chuẩn bị xong mà hoàn cảnh xung quanh cũng không thích hợp.

Nhưng mà Tân Trạm cũng không từ bỏ việc thăm dò.

Một cổ linh khí tràn vào cây đỉnh dài, chất giọng khàn khàn bên trong vang lên lần nữa.

“Hiến tế tuổi thọ, ta sẽ giúp mi tiêu diệt kẻ địch, đến chết mới thôi.”

Từ đầu đến cuối, linh hồn bên trong cây đinh chỉ nói câu này.

Trước kia Tân Trạm đã thử nghiệm rất nhiều lần, bất kể mình thay đổi khí tức thế nào, thì giọng nói này cũng sẽ không giải thích thêm chút gì, nên anh rất quen cảnh này.

Nhưng mà lần này, Tân Trạm lại như có điều suy nghĩ, ngón tay liên tục gõ lên đầu lâu, dẫn ra một cổ tử khí tràn ngập khí tức của tôn giả, gộp với linh khí của bản thân rồi truyên vào cây đinh dài đó.

Anh muốn xem thử linh hồn này nhận ra khí tức của tôn giả sẽ có phản ứng gì.

Sau khi linh khí được truyền vào, giọng nói đó lại vang lên.

“Hiến tế tuổi thọ cho ta, ta…”

Nhưng lần này, giọng nói già nua đó nói được một nửa lại đột nhiên hét lên.

“Đáng chết, sao lại có khí tức của tên kia? Tại sao? Hắn ta chưa chết sao?”

Vụt!

Điều khiến Tân Trạm vô cùng ngạc nhiên là sau khi chiếc đỉnh rỉ sét này rung lên thật mạnh thì bớt rỉ một nửa, hơn nữa còn không chịu sự khống chế của Tân Trạm mà bay lên không trung.

Đây là lần đầu tiên linh hồn bên trong cây đỉnh nói ra một câu khác, hơn nữa còn tự bay lên.

Tân Trạm hừ nhẹ một tiếng, đương nhiên không thể để nó bay đi được.

Anh thả ra một lượng lớn khí tức, ngưng tụ linh khí bốn phía làm bình phong che lại, biến thành một lồng giam.

Đùng đùng đùng!

Cây định này giống như con ruồi không đầu, chạm lung tung trong chiếc lồng linh khí, lại bị bàn tay ảo mà Tân Trạm †ạo ra hung hăng võ xuống.

“Con kiến hôi này, tự đi tìm chết!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2816


Chương 2816

Cây đinh rơi xuống, giọng nói già nua kia đột nhiên trở nên hung trợ. Nó bắt đầu xoay tròn, lần này không định chạy thoát nữa mà đâm về phía mặt Tân Trạm.

Không cần tuổi thọ hiến tế, cây đinh cũng dùng tốc độ cực nhanh vụt qua không gian, chớp mắt đã đến trước mặt Tân Trạm.

Bộ dạng này chẳng khác gì muốn chọc thủng đầu Tân Trạm giống như bộ xương năm trên đất.

Tân Trạm hừ lạnh.

Anh đã hiểu rõ thủ đoạn giết người của cây đỉnh rỉ sét này từ lâu.

Tân Trạm không trốn tránh, một lượng lớn tử khí ngưng tụ trên trán, cây đinh dài kia rơi xuống, bị tử khí của Tân Trạm vây lấy.

Va chạm lung tung một lúc, cây đinh rơi xuống giống như mất hết năng lượng, phát ra một tiếng “đinh”.

Tân Trạm đưa tay đánh ra một lượng lớn phong ấn, bao bọc hoàn toàn cây đỉnh dài kia.

“Vị đạo hữu này, à không, vị tiền bối này. Mi đừng có kích động, tuyệt đối đừng bao giờ tò mò về chuyện này, sẽ chết người đó, sẽ gây hỗn loạn”

“Tên ma tôn kia không phải người tốt, là kẻ khát máu, là ác ma trong trời đất. Nếu mi trả cây đinh về chỗ cũ, sẽ xảy ra chuyện vô cùng kinh khủng, đến lúc đó mi nhất định sẽ chết, hơn nữa còn liên luy đến người bên cạnh phải chết theo. Tuyệt đối đừng bao giờ kích động mà làm chuyện điên rồ”

Mặc dù cây đỉnh bị bao vây chặt chẽ, nhưng linh hồn bên trong vẫn không ngừng kêu lên, giọng nói vô cùng sợ hãi.

“Nói chỉ tiết chút đi, ma tôn kia là ai? Tôi trả về chỗ cũ thì sẽ xảy ra chuyện gì?” Tân Trạm hỏi.

Nhưng hết lần này tới lần khác, linh hồn bên trong cây đỉnh chỉ ngăn cản và mắng chửi, không nói ra được câu nào có tác dụng.

Tân Trạm nhíu mày lại, ném nó vào túi trữ vật.

Không ngờ mình thử thăm dò một lần lại có thể thu được nhiều tin tức như vậy.

Dường như linh hồn bên trong cây đinh đó rất sợ bộ xương khô kia, hơn nữa đó còn là một ma tôn giết người như ngóe nữa?

Dường như nó biết mình định chọc cây đỉnh vào đầu lâu.

Trước kia có người từng làm vậy, hay là làm như vậy tương đương với việc mở ra phong ấn gì đó?

Nhưng mà lần này cũng có thể khẳng định, nếu mình làm vậy nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng những điều cây đinh này nói e rằng cũng có chút phóng đại. Chỉ là một bộ xương khô không có chân, còn thiếu một cánh tay, không có chút sức sống nào mà thôi.

Cho dù có xảy ra biến hoá lớn gì đó, chẳng lẽ ông ta sống lại còn có thể lật trời sao? Xem thế giới này là thế giới trong tranh sao?

Cũng không phải không có chuyện tiên tôn, ma tôn chết đi sống lại. Ví dụ như tố thế ma tôn, vừa mới lộ ra chút đầu mối, vực chủ đã đích thân tới trấn áp rồi.

“Được rồi, giờ mình không có bản lĩnh cũng không có năng lực để làm chuyện này, đợi sau này rồi tính”

Tân Trạm lắc đầu, anh cũng biết đạo lý tò mò sẽ khiến mình gặp rắc rối, huống chỉ giờ mình còn có việc phải làm.

Năm ngày nhanh chóng trôi qua.

Năm ngày qua, Tân Trạm không hề đi ra ngoài. Ngoài việc xử lý một vài việc của Hàn Băng Vệ, phần lớn thời gian, anh đều bế quan ở trong phòng mình.

Trong khi tu luyện, Tân Trạm cảm thấy mình chỉ còn cách ngưng tụ tinh thần của căn nguyên thời gian càng ngày càng gần.

Mà năm ngày qua đối với Hàn Băng Vệ lại chẳng khác gì địa ngục.

Vốn dĩ thí luyện một ngày ba lần đã vô cùng gian khổ rồi, kết quả lần này Tân Trạm lại ra lệnh thí luyện cao độ một ngày sáu lần.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2817


Chương 2817

Mỗi ngày, mọi người giống như phải trải qua thử thách sinh tử sáu lần, mặc dù có tiên đan bổ trợ, nhưng bọn họ đều cảm nhận được điểm giới hạn.

Tinh thần đã căng thẳng đến mức cao nhất, tính tình cũng trở nên nóng nảy dễ giận.

Đương nhiên cũng có thành tích. Dưới sự dẫn dắt của Ngô Đông, Hàn Băng Vệ lần nữa tăng lên tới thí luyện có độ khó cấp sáu, cũng chính là giới hạn cao nhất mà bọn họ có thể đạt được trước kia.

Sáng ngày thứ năm.

Sau khi Hàn Băng Vệ mở ra khiêu chiến thí luyện một lần nữa, hiếm có khi Tân Trạm đi tới bên ngoài trận pháp thí luyện.

“Thống lĩnh Tân” Dư bà bà mở trận pháp ra, mỉm cười chào hỏi Tân Trạm.

“Dư bà bà, làm phiền bà thay đổi trận pháp một chút, lần này bảo họ tăng độ khó lên cấp bảy đi”

Nhìn bóng dáng đám người Ngô Đông dần dần biến mất trong trận pháp thí luyện, Tân Trạm thờ ơ nói.

Độ khó của trận pháp thí luyện đương nhiên có thể thay đổi theo ý nghĩ của người dẫn trận, mà đám người Ngô Đông vừa tiến vào huyễn trận, mà Tân Trạm lại cố ý đến vào lúc này.

“Thống lĩnh Tân, những nữ tu này còn chưa qua đường thử thách tầng thứ sáu, như vậy có phải quá miễn cưỡng rồi không?

Nghe vậy, Dư bà bà sợ hết hồn.

Bà ấy hoảng sợ nhìn Tân Trạm, còn tưởng rằng mình nghe nhầm rồi.

Huyễn trận thí luyện có mười cấp độ khó khác nhau, khoảng cách độ khó giữa các cấp độ vô cùng xa.

Bây giờ Tân Trạm làm vậy chẳng khác gì một người chỉ có thể đối phó một con sói, mà anh lại đột nhiên cho một con mãnh hổ làm đối thủ của người đó, độ khó tăng lên quá nhiều.

“Chuyện này tôi đã chuẩn bị rồi, cứ làm theo là được”

Mắt Tân Trạm trong veo, nhìn thấy Dư bà bà còn chưa kịp phản ứng, anh trực tiếp cầm lệnh bài trận pháp. Sau đó, khí tức của huyễn trận lập tức thay đổi, trong nháy mắt, linh khí nồng nặc hơn nhiều.

Chỉ có khi tu sĩ gặp phải sự chèn ép mãnh liệt, Băng Thần Kiếm Quyết mới có thể bộc lộ ra hết uy lực mạnh nhất. Đi từng bước một như vậy, phải mất rất lâu bọn họ mới có thể đi tới đích. Bây giờ không có nhiều thời gian nên mới phải làm như Vậy.

“Thống lĩnh Tân, chuyện này…”

Nhìn thấy trận pháp mở ra, không thể nào điều chỉnh được nữa, mặt Dư bà bà đầy khổ sở, mà trong lòng bà ấy cũng tràn đầy lo lắng.

Thống lĩnh Tân thử thách Hàn Băng Vệ như vậy, có phải quá mức rồi không?

Đây là thử thách tầng thứ bảy, đối với Hợp Thể cảnh đỉnh phong chính là độ khó rất cao.

“Chị Đông, chị có cảm thấy hình như trận pháp này có chút khác không?”

Mọi người vừa tiến vào trận pháp đã có chút cảm ứng.

“Dường như có chút thay đổi, nhưng cũng không cần để ý chuyện này, thu lại tinh thần, đánh chết yêu thú!”

Ngô Đông gậ u, nhưng cũng không nghĩ nhiều, có lẽ tình trạng trận pháp không ổn định nên cô ta lập tức bảo mọi người chú ý chiến đấu.

Nhưng sau khi diệt được một nhóm yêu thú, ngay cả Ngô Đông, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.

Trận pháp đã thay đổi, độ khó của huyễn trận đã tăng lên.

Bọn họ đã đánh giết rất nhiều lần ở độ khó cấp sáu của huyễn trận nên đều biết rõ thực lực của yêu thú trong đó.

Nhưng bây giờ vừa chiến đấu, cô ta đã cảm nhận rõ ràng được những yêu thú này mạnh hơn rất nhiều. Bình thường chỉ cần một cỗ linh khí đã có thể giết được, nhưng bây giờ lại cần ba cỗ khí tức mới giết được.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2818


Chương 2818

Bọn họ chiến đấu gần như mất một nén hương mới giết hết được nhóm yêu thú này.

Mà đây chỉ là đám yêu thú yếu nhất mà bọn họ gặp phải trong lúc thí luyện mà thôi.

“Thí luyện tầng thứ bảy, nhất định độ khó đã bị điều chỉnh”

Lý Vy cắn răng nói.

“Chị Đồng, Dư bà bà sẽ không để xảy ra sai lầm như vậy.

Lúc vừa mới bước vào, tôi đã nhìn thấy Tân Trạm lén lút bay tới, nhất định do anh ta làm”

“Nhất định là vậy, nhưng mà thống lĩnh Tân điều chỉnh độ khó của huyễn trận lên để làm gì?”

“Chẳng lẽ muốn hại chết chúng ta? Nhưng anh ta được ích lợi gì chứ?”

Các nữ tu của Hàn Băng vệ vô cùng tức, lại cũng cảm thấy khó tin.

Năm ngày qua bọn họ tu luyện đã rất mệt mỏi rồi, không ngờ Tân Trạm lại không thông báo gì mà tự tiện tăng độ khó lên.

“Có lẽ do thấy chúng ta không phục nên muốn hành hạ chúng ta. Cái tên Tân Trạm này đúng là đáng ghét! Sau khi ra ngoài, tôi nhất định phải tìm cung chủ nói chuyện, tôi không nhịn được” Tính Lý Vy nóng nhất, cô ta kêu ầm lên.

“Nói mấy chuyện này cũng không có tác dụng gì cả, bây giờ phải cân nhắc phá cửa thế nào”

Ngô Đông cau mày lại, thở dài nói: “Mỗi lân huyễn trận mở ra đều tiêu tốn rất nhiều tài nguyên, chúng ta không thể rời đi như vậy được, sẽ khiến Cực Hàn Băng Cung của chúng ta phải chịu tổn thất”

“Nhưng đây mới là tầng khảo nghiệm thứ bảy đấy, chúng †a còn chưa qua tầng thứ thách thứ sáu nữa đó” Có người cười khổ nói.

“Tóm lại, đánh được đến đâu thì đánh đến đó. Thật ra, đối với chúng ta, khiêu chiến với giới hạn cuối cùng cũng là một loại rèn luyện, hơn nữa còn phải sử dụng Băng Thần Kiếm Quyết để chiến đấu” Ngô Đông nhắc nhở.

“Chị Đông, Tân Trạm hãm hại chúng ta thế này, vẫn phải dùng kiếm quyết của anh ta sao?” Lý Vy nói với vẻ không vui.

“Điều này không liên quan đến đây là kiếm quyết của ai?”

Ngô Đông lắc đầu nói: “Lý Vy, cho dù cô có thừa nhận hay không thì chúng ta tu luyện Băng Thần Kiếm Quyết đến bây giờ, có phải là nó mạnh hơn mấy lần Cực Hàn Kiếm Trận đúng không? Ít nhất thì cũng không yếu hơn Cực Hàn Kiếm Trận chứ?”

Nói đến đây, miệng của Lý Vy hơi mấp máy nhưng lại không phản bác gì.

Năm ngày tu luyện như điên, cho dù là người cứng miệng nữa thì cũng không thể không thừa nhận, kiếm quyết mà Tân Trạm hoàn thiện dường như thực sự mạnh hơn các kiếm trận của bọn họ lúc trước thật.

“Cứ vậy đi, xông được đến đâu thì đến đó”

Ngô Đông đưa mọi người đi về phía trước nhưng cũng than thầm.

Nếu như Tân Trạm đã đổi huyễn trận thật vậy thì mục đích của anh chắc cũng chỉ có vậy thôi.

Mọi người đang tiếp tục đi trong huyễn trận thí luyện.

Trận pháp mạnh mẽ, phỏng theo các nguy hiểm có thể gặp phải trong Cực Địa Chi Hành. Cho dù là bầu không khí lạnh giá đến mức nước nhỏ giọt cũng biến thành băng được hay là bầu trời đầy gió với tuyết, hay là mấy cơn bão thỉnh thoảng sẽ hình thành, mọi thứ đều rất chân thực, như gặp ngoài đời thật vậy.

Sau khi lẩm bẩm một hồi lâu, cuối cùng thì Hàn Băng Vệ cũng chuyển sự chú ý sang khảo nghiệm.

Có lẽ là sự phẫn nộ giúp tiềm năng bộc phát ra dễ hơn, cũng có thể là do may mắn. Tóm lại, mọi người ở trong tầng thí luyện thứ bảy rất lâu nhưng cũng không gặp nguy hiểm gì quá lớn.

“Chị Đông, mỗi khi vượt qua một tầng thí luyện thì đều kết thúc bằng cách giết một yêu thú của Vĩnh Cực Thánh Tông, nói không chừng lần này chúng ta có thể vượt qua tầng thứ bảy” Lý Vy nói với vẻ phấn khích.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2819


Chương 2819

“Không được vui mừng sớm quá, tính theo thời gian thì chúng ta cũng sắp gặp yêu thú rồi” Vẻ mặt Ngô Đông có hơi nghiêm trọng, thần thức tản ra bốn phía.

Huỳnh huych!

Khi Ngô Đông vừa mới nói xong, trên băng nguyên phía trước, mặt đất đang rung lên, như bị gì đó giãm vỡ vậy. Tuyết bay khắp trời, mấy con yêu thú khổng lồ đang đến gần.

“Hàn Sương Thanh Ngưu, lần này thảm rồi”

Mọi người trong Hàn Băng Vệ lúc nhìn thấy con yêu thú khổng lồ có sáu đầu đó thì sắc mặt thay đổi ngay lập tức, mặt Lý Vy cũng trắng bệch ra.

Thân hình của mấy con yêu thú này rất lớn, đầu của con nào cũng to như một ngọn núi nhỏ vậy, hai chiếc sừng trên đầu sắc nhọn như muốn đâm thủng bầu trời, ánh sáng nhấp nháy, cả người chúng tỏa ra hơi lạnh, chúng mà hắt hơi một cái thôi thì có khi sương bay ra đủ để làm chấn động cả hư không.

Hàn Sương Thanh Ngưu là một loại yêu thú đặc biệt trong Vĩnh Cực Thánh Tông, cả người nó được bao phủ bằng băng sương, như một lớp áo giáp kiên cố vậy. Hơn nữa nó có thể phun khí lạnh ra bằng miệng, trong hai sừng ngưng tụ đủ linh khí mạnh mẽ đến mức có thể làm chấn động trời đất.

Loại yêu thú này có thể nói là loại khó đối phó nhất trong phạm vi Vĩnh Cực Thánh Tông, cho dù là tầng thí luyện thứ sáu thì Hàn Sương Thanh Ngưu vẫn là một thử thách khó khăn.

Nói chỉ là thứ mọi người phải đối mặt là thử thách ở tầng thứ bảy.

“Chị Đông, chúng ta phải làm thế nào đây?”

Đôi mắt trâu của con Hàn Sương Thanh Ngưu đi đầu liếc qua tất cả mọi người, ngửa cổ lên trời gào lên giận giữ, vẻ như sắp hành động, mọi người đều thấy run sợ.

“Thử một chút, không được thì lập tức bóp nát ngọc bội, rời khỏi thí luyện”

Mặt Ngô Đông cũng rất nghiêm trọng. Cho dù cô ta cũng không nghĩ mình là đối thủ xứng tầm của đối phương nhưng vẫn phải thử một chút.

Hơn nữa cùng lắm thì bóp nát ngọc bội là mọi người sẽ được chuyển qua bí cảnh.

Grừ!

Con Hàn Sương Thanh Ngưu đi đầu thấy mọi người không rút lui nên bắt đâu phẫn nộ.

Nó lại ngửa đầu lên trời gầm lên, năm con yêu thú còn lại vồ đến theo.

Mặt đất chấn động rất mạnh, các vết nứt xuất hiện, tiếng gầm thét làm đau cả lỗ tai.

Khi Hàn Sương Thanh Ngưu vồ đến, Hàn Băng Vệ đang chuẩn bị thì một bóng người đột nhiên bay từ trên trời xuống, đập thẳng vào đầu con Thanh Ngưu đi đầu.

Con Thanh Ngưu đó không kịp đề phòng nên bị đá thẳng ra ngoài, cơ thể khổng lồ rơi xuống đất, làm tuyết trắng bay khắp nơi.

“Thống lĩnh Tân”

Nhìn thấy người đến là ai, Ngô Đông và mọi người đều rất bất ngờ.

“Con yêu thú đi đầu cứ giao cho tôi, cô đợi khi nào kết trận thì dùng Băng Thần Kiếm Quyết đối phó với năm con còn lại”

Tân Trạm bình tính dặn dò.

Lúc trước anh ở ngoài xem mọi người đánh đấu, thiết nghĩ bây giờ Hàn Băng Vệ bây giờ còn chưa đủ khả năng để đối phó với mấy con yêu thú này vậy nên vào để giúp đỡ một chút.

“Ngoài ra, tôi nói cho mọi người biết nhé, vì để thử thách cực hạn của mọi người nên tôi đã hủy bỏ tác dụng của ngọc bội rồi, cũng có nghĩa là nếu như nếu như không thắng nổi thì mấy người sẽ cùng nhau chết ở trong này”

Tân Trạm lắc lệnh bài điều khiển trận pháp trong tay, dường như đang nói với đối phương mình không hề đùa.

Hàn Băng Vệ nghe xong kinh ngạc vô cùng, ai cũng thấy khó tin, nghi ngờ mình đang nghe nhầm.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2820


Chương 2820

Làm ngọc bội mất tác dụng, còn đóng trận pháp lại.

Tân Trạm bị điên rồi à?

Phải biết bây giờ thứ bọn họ phải đối phó là năm con Hàn Sương Thanh Ngưu gần đạt đến Hợp Thể cảnh đỉnh phong, con đứng đầu đang đứng trước mặt Tân Trạm lại còn là Hợp Thể cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật.

Tân Trạm phong ấn trận pháp lại, vậy thì không phải chỉ có một con đường duy nhất để vượt qua thử thách thôi sao, nếu không thì tất cả mọi người sẽ chết trong tay bọn huyễn thú này thật.

Hàn Băng Vệ vốn đến để chuẩn bị lập công trong Cực Địa Chi Hành này, nếu như chết trong đại trận thí luyện của chính nhà mình thì sẽ trở thành trò cười của thiên hạ mất.

“Tên khốn nạn”

Lý Vy giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nếu như ánh mắt mà giết người được thì ánh mắt của tất cả Hàn Băng Vệ kết hợp lại đủ để làm Tân Trạm vạn tiễn xuyên tâm rồi.

“Đừng phân tâm, con yêu thú đứng đầu mạnh nhất đó đã bị Thống lĩnh Tân dắt đi rồi. Vận chuyển kiếm trận, chưa chắc chúng ta đã không phải đối thủ của bọn yêu thú đó”

Sắc mặt của Ngô Đông trở nên trầm trọng, hét lên nhắc nhở mọi người.

Chuyện đến nước này rồi cũng không có cách nào khác nữa. Các Hàn Băng Vệ cũng dùng tốc độ nhanh nhất có thể để tập trung tinh thần, đến cả Lý Vy tức đến thế nhưng cũng không mắng ra thành tiếng nữa.

Khi năm con Hàn Sương Thanh Ngưu đến, mọi người của Hàn Băng Vệ nhấc linh kiếm lên, vận chuyển kiếm quyết.

Băng Thần Kiếm Quyết không phải chiêu mà chỉ cần một tu sĩ thôi là thi triển được, mà nó như một kiếm trận vậy.

Hàng trăm Hàn Băng Vệ giơ kiếm lên, một lưồng khí màu trắng tuôn ra từ đầu kiếm, hình thành kiếm khí mạnh mế trên đầu mọi người.

Kiếm khí bay ra đánh vào năm con Hàn Sương Thanh Ngưu.

Ở một bên khác, Tân Trạm bắt đầu đánh nhau với con Hàn Sương Thanh Ngưu đứng đầu.

Thế nhưng trong khi đánh đấu, anh càng ngày càng cách xa Hàn Băng Vệ, dần biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người cùng con Hàn Sương Thanh Ngưu đó.

Trong khu vực đó, chỉ còn Hàn Băng Vệ và năm con Hàn Sương Thanh Ngưu giao chiến thôi.

Băng Thần Kiếm Quyết vận chuyển dưới sự chỉ huy của Ngô Đông, kiếm khí ngưng tụ lại biến hóa liên tục, thi triển các chiêu thức theo thứ tự.

Từng con yêu thú một bị đánh lui nhưng vì khả năng phòng ngự kinh người nên nó lại đứng lên, vồ đến.

“Chị Đông, cảm giác chúng ta sắp không chịu được nữa rồi” Lý Vy cắn răng nói.

Tu vi của cô ta đã đến đến Hợp Thể cảnh tứ phẩm, cũng chống đỡ được. Thế nhưng trong Hàn Băng Vệ có vài nữ tu ở Phân Thần cảnh cho dù có phụ trách nhiệm vụ nhỏ hơn thì cũng hơi mất sức rồi.

“Không được rút lui, một khi rút lui thì trận hình sẽ hỗn loạn, chúng ta không thể tổ chức kiếm trận được nữa”

Ánh mắt Ngô Đông rất sắc bén, lớn tiếng nói với mọi người.

“Ngọc bội đã mất tác dụng rồi, bây giờ chúng ta đang chiến đấu với yêu thú như thật, ai cũng không thoát được, mọi người đều cố gắng góp sức, một khi rút lui thì Hàn Băng Vệ chúng ta xong rồi”

Mọi người cũng hiểu điều này, mắt ai cũng đỏ hết cả lên.

Băng Thần Kiếm Quyết đang được thi triển, mười chiêu liên tục, linh khí màu trắng trên đầu ngày càng nặng nề.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Hàng trăm người của Hàn Băng Vệ đồng lòng cùng đối phó với sự tấn công của Hàn Sương Thanh Ngưu.

Không ai chú ý đến linh khí bên trên mọi người đang dần biến đổi.

Sự tấn công liên tục ập đến, Hàn Sương Thanh Ngưu đã bắt đầu bị thương, mà trong Hàn Băng Vệ có nữ tu đã bị thổ huyết, bị thương nhưng vẫn cắn răng kiên trì.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2821


Chương 2821

Mọi người đang đắm chìm trong cuộc chiến sống chết, thậm chí còn không nhận ra.

Vốn bọn họ chỉ có thể vượt qua tầng thử khảo nghiệm năm bây giờ đã đấu với yêu thú rất lâu trong tầng thứ bảy, hơn nữa bọn họ chỉ hơi yếu thế thôi.

“Có cơ hội! Thức thứ chín!”

Trong trận chiến này lâu vậy rồi, Hàn Sương Thanh Ngưu cũng trở nên sốt ruột, khi mấy con yêu thú vồ ra, mắt Ngô Đông sáng lên.

Lúc này vị trí của mấy con yêu thú đó vừa đúng để bọn họ thi triển thức thứ chín của Băng Thần Kiếm Quyết, cũng là thuật pháp do Tân Trạm hoàn thiện.

Ngô Đông lên tiếng ra lệnh, hàng trăm người của Hàn Băng Vệ đều vận chuyển Linh Quyết.

Lần này bọn họ cũng cảm giác sắp thẳng rồi, ai cũng thể hiện hết tiềm năng của mình.

Đùng!

Nhóm linh khí trên không trung bắt đầu rung động, như là bên trong vỏ trứng có thứ gì đó sắp làm vỡ vỏ trứng để đi ra vậy, một tia sáng chui từ trong vòm ánh sáng đó ra, vụt thẳng lên trời.

Bùm một tiếng, ánh sáng đó xuyên qua màn chắn của huyễn trận, trong chớp mắt thôi đã rơi vào chỗ sâu của bầu trời.

Tia sáng đó biến mất, vòm ánh sáng màu trắng đục kia như những mảnh vỡ, rơi xuống mặt đất.

Trong lúc này, đến cả cung chủ cung Cực Hàn đang ngồi tu luyện trong Băng Cung lạnh lẽo cũng phải kinh ngạc mà mở mắt ra.

Khi những mảnh vỡ ấy rơi xuống, mọi người trong Hàn Băng Vệ rất kinh ngạc khi thấy linh khí mà kiếm trận của họ †ạo nên đang dần dần kết hợp với các mảnh vỡ, tạo ra hình ảnh ảo khổng lồ của một cô gái.

Cô gái này mặc áo váy màu trắng, dáng người rất yêu kiều, gương mặt tỉnh xảo vô cùng, sắc mặt bình tĩnh, nhìn mọi người.

Xung quanh cơ thể của cô còn tỏa ra ánh sáng bảy màu, như một vị thần vậy.

†ạo ra thần nữ giáng thế”

“Vậy mà chúng ta lại tu luyện đến cảnh giới cao nhất của Băng Tuyết Thần Kiếm, gọi được thần nữ giáng thế”

“Công pháp của Thống lĩnh Tân không sai, đúng là có thể hoàn thiện được kiếm quyết”

Mọi người trong Hàn Băng Vệ đều ngẩng đầu lên, nhìn cô gái đang ở giữa không trung kia, cô ấy như một bức tượng điêu khắc vậy, bọn họ bị bất ngờ, chỉ biết ngây ra.

Sau khi ảo ảnh của cô gái đó xuất hiện, cây trường kiếm trong tay nhẹ nhàng chĩa xuống, mũi kiếm chỉ vào con Hàn Sương Thanh Ngưu đang run lên kia.

Soạt!

Cô gái hất tay, mũi kiếm nhẹ nhàng chém qua tầng không, năm con yêu thú này bỗng chốc bị lìa ra, chưa kịp phản kháng thì đã năm ra đất.

Sau đó, cô gái ảo ảnh kia dần biến mất, chỉ còn lại mọi người trong Hàn Băng Vệ vẫn đang bất ngờ.

Một chiêu kiếm quyết, năm con Hàn Sương Thanh Ngưu ở Hợp Thể cảnh cửu phẩm bị tiêu diệt.

Lúc trước, đây là chuyện mà bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến mà bây giờ họ làm được thật rồi.

Chiêu thức mà bọn họ sử dụng còn là công pháp mà Tân Trạm mới truyền cho bọn họ, mới tập luyện được năm sáu ngày.

“Thì ra Thống lĩnh Tân không nói quá, Băng Thần Kiếm Quyết mạnh hơn Cực Hàn Kiếm Trận gấp trăm lần thật”

Ngô Đông hít thật sâu, nói.

Tân Trạm dùng sự nguy hiểm thật sự để rèn luyện Băng Thần Kiếm Quyết, thực ra Ngô Đông cũng cảm nhận được phần nào.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2822


Chương 2822

Trước đó mọi người không phát huy được hết thực lực của kiếm quyết này ra. Bây giờ, điều đó được chứng minh rất triệt để.

Lý Vy và những người khác nghe vậy, mặt cũng đỏ ửng lên, họ thấy hơi xấu hổ.

Lúc trước bọn họ không tin tưởng vào công pháp mà Tân Trạm đưa ra, thậm chí còn thấy không đồng tình.

Nếu như không phải Tân Trạm lấy chức vị thống lĩnh để cược thì bọn họ thậm chí còn không đồng ý tu luyện.

Sau đó, nếu Tân Trạm không gia tăng cường độ thử thách của họ, phong tỏa trận pháp lại thì mọi người cũng không thể hiện hết tiềm năng được.

Bây giờ xem ra điều Tân Trạm làm là đúng, còn bọn họ thì sai rồi.

“Lý Vy, bây giờ cô còn nghỉ ngờ Tân Trạm không?” Ngô Đông nói.

“Tôi thừa nhận công pháp của Tân Trạm đúng là rất lợi hại, thế nhưng anh ta cũng không nên phong tỏa huyễn trận, nếu chúng ta không thể hiện được tiềm năng hay là chỉ làm sai một chiêu thôi là có thể sẽ chết hết” Lý Vy vẫn nói với vẻ bất mãn.

“Cô sai rồi, cho dù chúng ta có đi đến đường cùng thì cũng không chết được”

Ngô Đông thở dài, nói: “Mấy ngày nay chắc cô cũng nghe nói rồi, có tu sĩ đột nhập vào tháp thí luyện của nhà họ Tăng để lấy ngọc giản gia truyền ở trên đỉnh tháp, cô cũng từng đến đó, cô biết độ khó của nó”

“Đây là chuyện tu sĩ ở Hợp Thể cảnh đỉnh phong cũng không làm được, nhưng người làm chuyện này chính là Thống lĩnh Tân”

“Thống lĩnh Tân đã giải quyết mối nguy cho nhà họ Tăng.”

Lý Vy cũng trợn tròn mắt lên.

Cô ta cũng từng đến bảo tháp của nhà họ Tăng, cô ta biết đi đến tầng thứ mười hai để lấy ngọc giản là chuyện khó khăn đến mức nào.

Tân Trạm làm được thì hiển nhiên thực lực của anh hơn mức họ tưởng tượng rất nhiều.

Là vì Cực Hàn Cung Chủ đã phong tỏa tin tức nên bọn họ không biết chuyện Tân Trạm giết Sử Thi Vũ và trưởng lão Cực Hỏa Môn, nếu không thì bọn họ còn thấy bất ngờ hơn.

“Vậy nên cho dù chúng ta thua thì Thống lĩnh Tân cũng sẽ cứu chúng ta thôi” Ngô Đông nói.

Nói rồi, quầng sáng của trận pháp bao vây mọi người lúc nãy dần trở nên mỏng hơn.

Xem ra Tân Trạm cũng giết được Hàn Sương Thanh Ngưu rồi.

Điều này lại càng khiến bọn họ chắc chắn hơn.

Cái đầu của con Hàn Sương Thanh Ngưu mà Tân Trạm lấy được là con yêu thú ở Hợp Thể cảnh đỉnh phong, hàng trăm người bọn họ mới giết được năm con cửu phẩm, một mình Tân Trạm giết được con đỉnh phong, khoảng cách này rõ ràng quá rồi.

Thoát ra khỏi huyễn trận, mọi người trong Hàn Băng Vệ đi ra ngoại giới, thấy Tân Trạm nhẹ nhàng đi ra khỏi đó, biểu cảm của mọi người đều hơi lạ.

Bọn họ vừa trải qua một trận chiến gay cấn, ít nhiều gì cũng bị thương, kiếm linh của một vài người còn bị gãy.

Nhìn sang Tân Trạm, anh đưa con yêu thú mạnh nhất đi nhưng quần áo không dính vệt máu nào, như là nhẹ nhàng lắm Vậy.

Thấy mọi người trong Hàn Băng Vệ nhìn mình, Tân Trạm hài lòng gật gật đầu.

“Cuối cùng thì mọi người cũng nhập môn thức thứ chín rồi, còn ba ngày nữa là đến Cực Địa Chi Hành, hi vọng mọi người luyện tập thật tốt thức cuối cùng. Những linh kiếm này đưa cho những người bị thương và có tu vi thấp trước, sau đó thì mỗi người phải có một cây kiếm”

Nói rồi, Tân Trạm hất tay một cái. Chỉ trong chốc lát, năm, sáu mươi cây kiếm có hàn quang bay đến cắm vào mảnh đất bên cạnh.

Mọi người đối chiếu xong mắt sáng bừng lên.

Chất liệu của những phi kiếm này mạnh hơn linh kiếm trong tay bọn họ nhiều.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2823


Chương 2823

Băng Thần Kiếm Quyết mà muốn phát huy uy lực lớn nhất thì phải cần linh kiếm đặc biệt có thể xuyên thấu được hàn khí.

Tuy răng linh kiếm Tân Trạm đưa lúc trước cũng không tồi nhưng khoảng cách giữa chúng rất rõ ràng.

“Cảm ơn Thống lĩnh Tân”

Ngô Đông đưa tay lên, Lý Vy và những người khác cũng hành lễ.

Thấy được uy lực của Băng Thần Kiếm Quyết, chuyện bọn họ đặt cược lúc trước đương nhiên cũng không phải nhắc đến nữa.

Miệng Lý Vy mấp máy, muốn nói xin lỗi nhưng lại không mở miệng ra được.

“Ừm, có chuyện gì thì đến tìm tôi, tôi về nghỉ ngơi một chút”

Tân Trạm không hề chú ý đến mấy chuyện này, anh hất hất tay rồi bay đi.

“Bây giờ mấy người tâm phục khẩu phục rồi chứ?”

Sau khi Tân Trạm đi mất Cực Hàn Cung Chủ xuất hiện bên cạnh mọi người.

“Cung chủ, là chúng tôi trách nhầm Thống lĩnh Tân rồi”

Ngô Đông cười bất lực.

“Đặc biệt là tôi, mong cung chủ trách phạt” Lý Vy cũng cúi đầu nói.

Bọn họ cứ tưởng Tân Trạm tu vi không cao, lại tự ý hành động, toàn chỉ huy bừa, không thèm coi Tân Trạm là thống lĩnh.

Thế nhưng bây giờ họ mới ý thức được mọi việc mà Tân Trạm làm đều là đúng.

“Thực ra bà đây nhịn lâu lắm rồi, có một vài lời tôi muốn nói từ lâu rồi” Dư bà bà nhìn mọi người tâm phục khẩu phục nên mới nhịn không nói gì.

“Thực ra mấy ngày này Thống lĩnh Tân yêu cầu mọi người tu luyện thêm, mọi người thấy cực khổ nhưng Thống lĩnh Tân cũng không nhẹ nhàng gì đâu. Tiên đan để giúp mọi người khôi phục linh khí nhanh đều là do Thống lĩnh Tân tự chế luyện ra đó”

“Dư bà bà, bà nói tiên đan mà chúng tôi uống đều do.

Thống lĩnh Tân tự tay…”

Không ít người trong Hàn Băng Vệ đều rất kinh ngạc, bọn họ cứ tưởng đây là thuốc Cực Hàn Băng Cung nhờ Dược Tôn luyện thành, không ngờ người luyện ra lại là Tân Trạm.

“Không sai, hơn nữa lão thân đã quan sát rồi, tiên đan đó đều là đan dược ngũ phẩm trở lên, nghĩ thôi cũng biết Thống lĩnh Tân tốn sức thế nào để bảo vệ mọi người”

Dư bà bà nói với vẻ rất khổ tâm: “Khi mọi người tu luyện trong đêm có để ý thấy trận pháp ngưng tụ nhiều linh khí hơn không, hơn nữa cũng thuần khiết hơn. Điều này là do Thống lĩnh Tân làm đó, anh ấy rất hiểu trận pháp, cố tình khắc họa lại trận pháp của mọi người”

Nghe đến đây, mọi người đều thấy có lỗi, mặt Lý Vy còn đỏ ửng lên.

“Không chỉ thế” Cực Hàn Cung Chủ thở dài một hơi, nói.

“Linh kiếm, phi kiếm mà mọi người dùng cũng là do cậu Tân cho người tạo ra. Ngô Đông, Lý Vy, mấy người chẳng hiểu gì về Tân Trạm cả”

“Cậu ấy đã nói với tôi, sở dĩ làm mọi người cực nhọc như vậy không phải là vì muốn làm khó hay hành hạ mọi người gì cả mà là vì cậu ấy không muốn bất cứ ai trong mấy người chết trong Vĩnh Cực Thánh Tông. Cậu ấy muốn mọi người đều sống”

“Cung chủ, tôi!”

Lý Vy hối hận vô cùng, chỉ muốn tìm cái lỗ để chui vào thôi.

Sắc mặt của Ngô Đông và những người khác cũng phức tạp không kém.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2824


Chương 2824

Bổ sung công pháp, luyện tiên đan, khắc lại trận pháp, thậm chí sắp xếp người tạo ra những linh khí thích hợp nhất.

Mấy ngày này Tân Trạm không giải thích gì cả, chỉ làm một cách âm thầm, còn bọn họ thì lại không nhìn thấy, không cảm nhận được gì.

Lúc trước bọn họ trách móc Tần Trạm như vậy, nhiều chuyện hiểu lầm như vậy nhưng điều Tân Trạm muốn lại chỉ là muốn bọn họ sống thôi.

Bọn họ đã làm gì suốt mấy ngày này vậy!

Đặc biệt là khi Cực Hàn Cung Chủ nói mục đích của Tân Trạm, Lý Vy không nhịn được quỳ xuống, mũi cay cay rồi bật khóc.

Tính cô ta rất thẳng thắn, tuy rằng tính khí nóng nảy nhưng cũng biết tốt xấu, cô ta có lỗi với Tân Trạm.

Có không ít Hàn Băng Vệ cũng bắt đầu khóc, mắt Ngô Đông cũng đỏ hồng lên.

Ai cũng biết vào Vĩnh Cực Thánh Tông rồi, chuyện sống chết rất khó nói.

Trước đó Hàn Băng Vệ mười người vào không được bốn người ra, chị gái của Ngô Đông cũng chết trong đó.

Bọn họ cũng biết chuyện này nên không ai rút lui cả, bởi vì bọn họ là Hàn Băng Vệ, tính mạng của họ đều là Cực Hàn Cung ban cho.

Thế nhưng điều đó không có nghĩa mọi người đều không sợ cái chết.

Tân Trạm bắt ép bọn họ như vậy, nhưng thứ anh muốn lại chỉ là bọn họ có thể bình an quay về.

Mọi người sai thật rồi.

“Được rồi, trút bỏ nỗi lòng một chút thì được nhưng Hàn Băng Vệ của Cực Hàn Băng Cung không phải những người thích khóc đâu.”

Cực Hàn Cung Chủ nhìn mọi người cười: “Lúc trước thông qua được tầng thử thách thứ bảy là nhờ Tân Trạm hết. Tôi hi vọng ba ngày xong mọi người có thể dựa vào cậu Tân để đạt đến cảnh giới tầng thứ tám, như vậy mới xứng đáng với những gì Tân Trạm bỏ ra”

Mọi người đều gật đầu, ánh mắt bắt đầu có ý chí chiến đấu.

Qua những lần thí luyện lúc trước, lòng tin của bọn họ cũng cao hẳn lên.

Dường như thử thách ở tầng thứ tám cũng không khó đến mức đó nữa.

Thí luyện suốt một ngày đã kết thúc, Lý Vy tìm đến Ngô Đông, biểu cảm có vẻ hơi khó xử.

“Chị Đông, theo kèo đặt cược của chúng ta, Hàn Băng Vệ chúng ta phải nhận Tân Trạm làm thống lĩnh, thế nhưng còn phải tiến hành quy tắc cũ không?”

“Ý cô là chuyện mà thủ đoạn mà mấy người dùng để đối phó tôi khi tôi lên làm thống lĩnh sao?” Ngô Đông kinh ngạc, cau mày nói.

Khi cô nhậm chức thống lĩnh Hàn Băng Vệ, Lý Vy bọn họ cũng tán đồng nhưng vào một buổi sáng nào đó cô vẫn bị Lý Vy bọn họ ra tay đánh lén khi cô không đề phòng.

Đánh thắng rồi, Lý Vy và những người khác mới nói thì ra đây là quy tắc cũ của Hàn Băng Vệ. Thống lĩnh mới phải chiến thăng lúc những người cũ của Hàn Băng Vệ, thắng rồi thì mới được các Hàn Băng Vệ phục.

“Đúng rồi, thực ra chúng ta đã phục Thống lĩnh Tân rồi nhưng mà đây là quy tắc cũ của Hàn Băng Vệ, tôi không biết có nên làm hay không” Lý Vy nói với vẻ hơi khó chịu.

Tân Trạm đã bỏ ra rất nhiều cho Hàn Băng Vệ, nhỡ đâu anh không hiểu cho truyền thống này, tưởng mọi người đánh lén anh thật, gây ra hiểu lầm gì thì cũng không tốt.

“Đã là truyền thống thì làm theo đi, cô tìm sáu Hàn Băng Vệ, sáng sớm mai chúng ta hành động” Ngô Đông nói.

“Nhỡ đâu làm Thống lĩnh Tân bị thương thì làm sao?” Lý Vy lo lăng nói.

“Đến lúc đó mấy người đừng dùng hết sức, Thống lĩnh Tân gần đây mệt mỏi vậy rồi, hôm nay lại diệt con yêu thú Hợp Thể cảnh đỉnh phong, chúng ta làm nhẹ nhàng thôi rồi cố tình thua” Ngô Đông cười, nói.

“Vẫn là cách của chị Đông hay”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2825


Chương 2825

Lý Vy cũng cười rồi rời đi để chuẩn bị.

Ở đăng khác, Tân Trạm gặp phải khó khăn rồi.

Dưới ánh trăng, Tân Trạm khoanh chân ngồi trên mái nhà, gió bắc thổi nhẹ, khí bản nguyên ở bên cạnh cũng lưu chuyển theo đó.

VẢ mặt nủa Tân Tram rẤt trẦm tiể ngirnn thần để cẢm nnâ.

Cau mày lại, Tân Trạm sắp xếp lại ngọc giản mà Nguyệt Thời Thiên Tôn để lại.

Theo lý mà nói, việc sống chết đều do chính mình gây ra, cảm ngộ đến tầm này rồi, anh cũng phải làm được rồi chứ.

Lúc trước anh thi triển Thánh Nhân Nhất Chỉ với Sử Thi Vũ là bằng chứng tốt nhất.

Thế nhưng trong không gian bản nguyên không ngưng kết được tinh thần cũng có nghĩa là anh còn có chỗ nào đó chưa được.

Tân Trạm suy nghĩ suốt cả một đêm.

Thậm chí đến tận sáng sớm, Tân Trạm đi trên con đường đá nhưng vẫn còn suy nghĩ.

Đến mức khi Ngô Đông và những người khác mai phục ở hai bên anh cũng không hề phát hiện.

Đương nhiên, điều này cũng ảnh hưởng đến việc Tân Trạm không mở thần thức, không cảnh giác.

Chủ yếu là sơn cốc này nằm trong Cực Hàn Băng Cung, bên ngoài có Tông Môn Đại Trận trấn giữa, cộng thêm bên ngoài sơn cốc còn có trận pháp lợi hại nữa, các trưởng lão và Cau mày lại, Tân Trạm sắp xếp lại ngọc giản mà Nguyệt Thời Thiên Tôn để lại.

Theo lý mà nói, việc sống chết đều do chính mình gây ra, cảm ngộ đến tầm này rồi, anh cũng phải làm được rồi chứ.

Lúc trước anh thi triển Thánh Nhân Nhất Chỉ với Sử Thi Vũ là bằng chứng tốt nhất.

Thế nhưng trong không gian bản nguyên không ngưng kết được tinh thần cũng có nghĩa là anh còn có chỗ nào đó chưa được.

Tân Trạm suy nghĩ suốt cả một đêm.

Thậm chí đến tận sáng sớm, Tân Trạm đi trên con đường đá nhưng vẫn còn suy nghĩ.

Đến mức khi Ngô Đông và những người khác mai phục ở hai bên anh cũng không hề phát hiện.

Đương nhiên, điều này cũng ảnh hưởng đến việc Tân Trạm không mở thần thức, không cảnh giác.

Chủ yếu là sơn cốc này nằm trong Cực Hàn Băng Cung, bên ngoài có Tông Môn Đại Trận trấn giữa, cộng thêm bên ngoài sơn cốc còn có trận pháp lợi hại nữa, các trưởng lão và Cực Hàn Cung Chủ, những người xung quanh muốn lẻn vào là điều không thể.

Hơn nữa nếu có thù với Tân Trạm thật, muốn ra tay cũng chưa chắc đã biết Tân Trạm bây giờ ở đâu.

“Chị Đông, Thống lĩnh Tân đến rồi. Nhưng nhìn anh ấy có vẻ như đang suy nghĩ chuyện gì lớn, chúng ta còn cần phải lên không?” Lý Vy do dự hỏi.

Chuyện này không thể chậm trễ được, nếu đã chuẩn bị xong rồi thì lên đi, dù sao cũng là diễn thôi mà.

Ngô Đông trả lời, thấy Tân Trạm đi vào, tám người lần lượt bay ra.

Cho dù Tân Trạm không đề phòng gì thì cũng chẳng có gì đáng lo cả, cùng lắm thì bị giật mình thôi.

Bọn họ đã thương lượng hết rồi, cho dù Tân Trạm phản ứng thế nào thì tám người họ cứ giả vờ bị thương rút lui, như vậy thì cho dù thế nào cũng không làm Tân Trạm bị thương được.

“Có người đánh lén sao?”

Nhìn thấy tám bóng người từ hai bên bay ra, đánh về phía mình nhanh như chớp.

Tân Trạm ngẩng đầu lên, hơi sửng sốt.

Ở sơn cốc trọng địa mà Cực Hàn Cung canh gác chặt chế này này lại có người dám xông tới ám sát mình sao?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
806,989
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2826


Chương 2826

Nhưng sau khi nhìn thấy rõ người đến là Ngô Đông và Lý Vy, Tân Trạm lập tức bình tĩnh lại, trong mắt cũng lộ ra vẻ tỉnh ngộ.

Mấy ngày nay đám người Ngô Đông thí luyện mệt gần chết, hẳn không còn năng lực đánh lén mình.

Xem ra, đây chính là truyền thống của Hàn Băng Vệ mà trước kia cung chủ đã từng nói.

Đám người Ngô Đông cho rằng anh không biết chuyện này, nhưng trên thực tế, Cực Hàn Cung chủ đã nói cho anh biết từ lâu rồi.

Dù sao Tân Trạm cũng chỉ chịu trách nhiệm đưa mọi người đến Vĩnh Cực Thánh Tông chứ không thật sự làm thống lĩnh nên bà ấy cũng sợ Tân Trạm sẽ hiểu l: “Xem ra, rốt cuộc những nữ tu này cũng thừa nhận mình rồi”

Khoé miệng Tân Trạm lộ ra nụ cười, tám ngày, đám Hàn Băng Vệ bướng bỉnh khó thuần phục này lại từ chỗ mâu thuẫn, bất mãn với mình trở nên bằng lòng quy thuận mình.

Xem ra mình đã làm rất tốt.

Nhưng nghĩ đến đây, đột nhiên Tân Trạm lại giật mình.

Thời gian, thay đổi?

Đột nhiên trong mắt anh lộ ra vẻ suy tư, cơn kích động từ trong cơ thể trào ra khiến mắt anh sáng rực lên.

Hoá ra nguyên nhân ở đây.

Sinh Tử Đạo Vận và thời gian lưu chuyển không thể tách rời mà phải hợp hai thành một.

Sinh Tử là một loại biến đổi dựa theo thời gian trôi đi, mà thời gian lưu chuyển là quy tắc.

Thì ra là vậy.

Tân Trạm không nhịn được muốn cười, nếu không nhờ đám người Ngô Đông quy phục, có lẽ rất lâu sau mình vẫn không nghĩ ra chuyện này.

Hoàn toàn chìm trong suy nghĩ, thậm chí Tân Trạm không thả linh khí ra ngăn cản.

“Thống lĩnh Tân sao vậy?”

Tu vi của Ngô Đông cao nhất, là người đầu tiên nhào đến trước mặt Tân Trạm. Cô ta đã thu lại linh khí đến mức thấp nhất, dự định chỉ cần Tân Trạm thả linh khí ra, mình sẽ giả vờ không đánh lại.

Kết quả ngoài cơ thể Tân Trạm lại không có chút khí tức nào.

Đùng!

Một chưởng không mang theo linh khí dao động võ vào vai Tân Trạm. Sau đó, đám người Lý Vy há miệng trợn mắt vì Ngô Đông đánh nhẹ một chưởng đã đánh bay Tân Trạm.

Nhìn thấy Tân Trạm càng bay càng xa, mọi người đều trợn tròn mắt.

“Chị Đông, không phải nói chỉ diễn trò thôi sao? Sao chị lại đánh thật?” Lý Vy khó hiểu nói.

“Căn bản tôi không sử dụng linh khí, do thống lĩnh Tân cố ý không ngăn cản” Ngô Đông cũng dở khóc dở cười.

“Mau đi xem đi, rốt cuộc thống lĩnh Tân bị sao vậy?”

Tân Trạm mặc cho mình bị đánh bay ra xa, anh cười to, chìm đắm trong cảm giác vui sướng.

Một tiếng “vù” nhẹ nhàng vang lên, khí tức bản nguyên bên ngoài cơ thể Tân Trạm không ngừng lưu chuyển, càng ngày càng nhiều.

Bây giờ lớp bình phong ngăn cách tồn lại mơ hồ trước kia đã hoàn toàn tan vỡ.

Đoàng!

Trên bầu trời đột nhiên ngưng tụ đây mây đen.

Khí tức thiên địa đại đạo không ngừng tụ lại, lưu chuyển trong những tầng mây.

Cả vùng thung lũng trở nên tối đen chỉ trong chốc lát.

Mấy người Ngô Đồng cũng dừng bước chân, kinh ngạc nhìn lên bầu trời.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom