Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê
Chương 906: Sức mạnh của ky binh


Dưới mệnh lệnh tấn công của gã, ky binh thảo. nguyên in nữa không cần mạng phát động tấn công, bụi mù nổi lên bốn phía, mấy vạn ky binh thảo nguyên cứ như thú hoang mà liều mạng tấn công đồi núi.

Bóng dáng của ky binh thảo nguyên tấn công đen nghịt một mảnh, dù ky binh ở phía trước có ngã xuống thì bọn họ cũng không dừng tấn công. Dù có phải nhảy qua thi thể của bạn bè, bọn họ cũng muốn chạy lên được đồi núi.

Dưới sự tấn công như vậy, số lượng thi thể của ky binh thảo nguyên ở trên đồi núi gần như sắp chặn đường của ky binh tấn công ở phía sau rồi.

Mà kiểu tấn công như thế này cuối cùng cũng làm quân Con Cháu ở trên đồi núi cảm nhận được sự kinh khủng của ky binh thảo nguyên. Bọn họ không chỉ hung hãn không sợ chết mà sự dũng cảm ngấm trong máu của bọn họ cũng làm người ta phải bội phục.

Bình thường, dù là quân đội nào gặp phải sự thương vong đến mức này cũng đã sớm mất đi ý chí chiến đấu, làm gì còn sự can đảm để tiếp tục tấn công đi chết như vậy.

Với sự nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng có mấy trăm tên ky binh thảo nguyên chạy được đến trên đồi núi. Nhìn thấy đường hầm trong đồi núi mà bọn họ kinh ngạc và không thể tin. 

Đường hầm ấy làm chiến mã của bọn họ không thể đi qua được. Hầu hết ky binh sau khi chiến mã ngã xuống thì bọn họ cũng nhảy xuống theo.

'Thấy cảnh này, quân Con Cháu trên đồi núi rất kinh ngạc. Từ khi bọn họ dùng trận địa để giết địch đến nay, đây là lần đầu tiên có quân địch vượt qua được trận địa.

Ky binh thảo nguyên là quân địch đầu tiên xông vào được chiến hào của quân Con Cháu. Sau kinh ngạc, quân Con Cháu cũng kịp phản ứng mà vội vàng thực hiện phản kích kẻ thù. Bọn họ giơ đao chiến chạy đến chỗ quân địch.

Ky binh thảo nguyên cũng không yếu, bọn họ cũng lao vào tấn công quân Con Cháu. Loan đao trên tay bọn họ hung hăng chém về phía quân Con Cháu. Ngay khi hai bên bắt đâu chiến đấu, quân Con Cháu đã có vài người chiến sĩ hi sinh, quân địch cũng ngay lập tức bị chiến sĩ quân Con Cháu giết vài người.

Trong lúc nhất thời, trong chiến hào loạn hết cả lên. Nhưng khi thấy tình huống này xuất hiện, đội chiến sĩ dự bị nhanh chóng chạy đến, hai bên tiến hành đánh nhau trong chiến hào.

Các chiến sĩ còn lại thì tập trung thực hiện giết ngược ky binh. Nếu không phải vì thi thể ky binh quá nhiều, ky binh khi tấn công bị thi thể của bạn bè ngăn cản, có lẽ ky binh thảo nguyên xông lên đây lại càng nhiều hơn.

Nhưng vì chiến hào bị ky binh tập kích gây rối nên sức pháo để chặn đánh cũng giảm bớt. Ky binh kia thấy được cơ hội lại có không ít người xông đến, trận địa đã sắp không giữ được rồi.

Lúc này, súng máy Maxim vẫn bị bỏ xó cuối cùng cũng được mang ra ngoài. Trước đó, quân Con Cháu cảm thấy súng máy Maxim quá phí đạn, lại thêm việc bọn họ không để ky binh thảo nguyên vào trong mắt nên cũng không tận dụng súng máy Maxim. Phần lớn thời gian, nó cũng chỉ được đặt ở đây để trang trí mà thôi.

Nhưng loại tình huống hôm nay làm bọn họ không thể không dùng đến súng máy Maxim rồi. Cũng may, có súng máy Maxim. Trên trận địa, cứ cách khoảng trăm mét thì sẽ đặt một cái súng máy Maxim.

Khi súng máy Maxim chạy hết công suất, những ky binh tấn công ấy cứ như lúa thóc bị thu hoạch, tất cả đều ngã xuống. Bọn họ muốn phát động tấn công thêm lần nữa, gần như là không có khả năng.

Dù có bao nhiêu ky binh chạy đến, cuối cùng cũng chỉ có thể ngã xuống dưới súng máy Maxim mà thôi. Với tình trạng không hề có lá chắn phòng hộ, ky binh ở trước mặt súng máy Maxim chỉ là tấm chắn bằng thịt mà thôi.

Dưới một đợt bắn của súng máy Maxim, những ky binh kia cuối cùng cũng sợ hãi. Bọn họ không chỉ bị đánh lùi mà còn mất đi sự can đảm để tấn công tiếp.

Tuy nhiên, bọn họ cũng thấy rất tự hào. Từ khi quân Con Cháu sử dụng vũ khí hiện đại đến đây, có thể nói bọn họ là quân địch đầu tiên xông vào được chiến hào của quân Con Cháu.

Dù là người Nữ Chân trước đây cũng chỉ có thể đến được trước chiến hào, không giống như ky binh thảo. nguyên bọn họ, xông thẳng vào bên trong trận địa. Còn mấy trăm tên ky binh kia cũng gây ra tổn thương không nhỏ cho quân Con Cháu, thương vong cũng khoảng một trăm người rồi.

Nhưng bọn họ cũng giữ lại được hơn bốn trăm thi thể. Tất cả ky binh thảo nguyên xông lên trận địa của quân Con Cháu cuối cùng đều bị chém giết hết tại đây rồi.

Khi ky binh thảo nguyên dừng tấn công, trong mắt các chiến sĩ quân Con Cháu vẫn còn đầy sự khiếp sợ. Tâm lý kiêu ngạo cũng vì ky binh thảo nguyên xuýt chút nữa đã phá được tuyến phòng thủ mà thu vào.

Vừa rồi, nếu không phải bọn họ kịp thời dùng đến súng máy Maxim, rất cả khả năng toàn bộ trận địa đều sẽ bị ky binh thảo nguyên đột phá.

Dù vũ khí hiện đại rất lợi hại nhưng khi áp dụng trong giao chiến thì vũ khí khoảng cách gần cũng rất nguy hiểm, chỉ cần hơi chút không cẩn thận thôi là có thể làm bị thương người một nhà. Hơn nữa, dưới khoảng cách gần, có khả năng ngươi còn chưa kịp giữ cò súng đã bị quân địch chém đầu.

Trong ở chỉ huy, mắt Nam Minh Chinh trầm lặng như nước với vẻ mặt tức giận. Nhưng hắn ta cũng thấy rất may mắn, ít nhất bây giờ quân Con Cháu cũng sẽ không kiêu ngạo khinh địch nữa. Khả năng xuất hiện sai lầm ' trong những trận chiến tiếp theo sẽ giảm đi nhiều.

Nhưng sức chiến đấu của ky binh thảo nguyên vẫn không thể coi khinh được. Nam Minh Chỉnh vốn muốn nhân cơ hội có ưu thế về vũ khí trên tay để triển kjai bao vây quân địch. Nhưng những ky binh kia thật sự quá linh hoạt rồi. Dù quân Con Cháu có được vũ khí hiện đại, nếu để quân địch tiếp cận gần trước mặt thì có khả năng bọn họ sẽ thành đối tượng bị đồ sát.

Bây giờ, trừ việc chặn đánh, hắn ta cũng chỉ có thể chặn đánh mà thôi. Tuy nhiên, lần này hắn ta cũng mang theo hai trăm cái khinh khí cầu. Loại vũ khí này cũng có thể dùng để ném bom kẻ địch. Nói đến đây, đây chính là quân đội không quân đầu tiên, dùng để đánh địch bất ngờ chắc chăn sẽ là chiến thuật có ích nhất.

Dù vậy, tạm thời Nam Minh Chinh vẫn chưa muốn dùng đến nó. Hắn ta đang đợi hai đường đại quân khác. của quân địch tập hợp rồi mới phát động đánh bất ngờ sau.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 907: Ky binh thảo nguyên phản công


 

Ky binh thảo nguyên dừng tấn công, xếp đội hình tại chỗ. Quân trung tâm thì bắt đầu nghỉ ngơi, trừ ky binh canh gác ra thì ky binh còn lại đã bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức.

Ý định chờ đợi cơ hội của Tha Liệt thì phải đợi hai đường quân kia báo cáo kết quả mới biết. Mệnh lệnh tấn công đã được truyền đến hai đường quân kia rồi.

Ngay khi đại quân của Tha Liệt đang nghỉ ngơi dưỡng sức, trong sở chỉ huy trên đồi núi, Nam Minh Chinh nhìn sáu vạn ky binh thảo nguyên trước mặt mà suy nghĩ.

Thế trận của ky binh cũng không dày, nhưng chắc chăn cũng không phân tán. Nếu như bây giờ phát động tấn công với bọn họ, dù không thể tiêu diệt hoàn toàn nhưng chắc chắn cũng có cơ hội đánh bại được ky binh thảo nguyên.

Chỉ là, hẳn ta xưa nay đã quen với việc giữ vững tình thế, nhất thời cũng không dám mạo hiểm như vậy. Trạng thái của ky binh thảo nguyên rõ ràng là muốn đợi quân Con Cháu ở trên đồi núi chủ động tấn công để chiến đấu mặt trận, quân Con Cháu có thể đợi quân địch mệt mỏi rồi mới tấn công, ky binh thảo nguyên cũng không chiếm được lợi lộc gì. Chỉ khi chiến đấu giáp lá cà, ưu thế ky binh của bọn họ mới có thể hiện ra tốt nhất.

Dù quân Con Cháu có vũ khí tiên tiến nhưng nếu ky binh thảo nguyên cứ hung hăng không sợ chết thì rất khó để làm bọn họ hoang mang tỉnh thần. Một đội quân có tan vỡ hay không, tất cả đều là do ý chí chiến đấu quyết định. Một khi ý chí chiến đấu hoàn toàn mất đi thì đội quân đó chắc chắn sẽ bị tiêu diệt.

Nhưng muốn đánh ky binh thảo nguyên đến mất hết ý chí chiến đầu thì vô cùng khó khăn, trừ khi phải gây ra cho bọn họ chấn thương tâm lý cực lớn để bọn họ sợ hãi cực độ.

Sau khi cau mày, Nam Minh Chinh lại quay mặt nhìn về phía quân đội khinh khí cầu ở sau đồi núi, mắt sáng lên.

'Trong nháy mắt, hắn ta cũng đã quyết định xong, nếu bây giờ hắn ta không xuất kích thì ý chí chiến đấu của bên mình sẽ bị ảnh hưởng lớn. Việc ky binh thảo. nguyên xông lên được trận địa đồi núi đã tác động rất lớn đến quân Con Cháu rồi. Bây giờ quân Con Cháu đã có một chút kiêng kị với ky binh thảo nguyên.

Lúc này, hắn ta dù không mạo hiểm cũng phải mạo. hiểm thử một lần thôi.

Hắn ta vội vàng hạ lệnh cho các chiến sĩ quân đội khinh khí cầu bắt đầu chứa bom vào bên trong rổ của khinh khí cầu, cũng bắt đầu làm nóng khinh khí cầu lên.

Cùng lúc ấy, chiến sĩ pháo binh cũng phải chuẩn bị cẩn thận. Bọn họ phải ở trên đồi núi giám sát vị trí của quân địch, thỉnh thoảng lại ra cờ tín hiệu cho pháo binh trận địa ở phía sau. 

Bên phía ky binh thảo nguyên, bọn người Tha Liệt ở nơi đóng quân thất được sau đồi núi xuất hiện vài hình cầu thì đầy sự khó hiểu và kinh ngạc. Sắc mặt bọn họ mang theo sự cảnh giác, sự bất an bắt đầu dâng lên trong lòng bọn họ.

Nhưng dù có bất an, vị trí của bọn họ cũng rất xa khu vực đồi núi đối diện, bọn họ cũng không tin quân Con Cháu còn có thể giở trò gì được.

Nhưng khi bọn họ đang nghĩ vậy, Nam Minh Chinh ở trên đồi núi ra lệnh, quân đội khinh khí cầu cũng ngay lập. tức bay lên trời. Hai trăm cái khinh khí cầu tạo thành đội không quân bay về phía ky binh thảo nguyên. Trên đồi núi, tất cả quân Con Cháu đều nhìn chằm chằm khinh khí cầu với ánh mắt chờ mong.

Bên phía ky binh thảo nguyên, bọn họ nhìn thấy khinh khí cầu bay lại gần thì rất sợ hãi nhưng nhất thời vẫn không hiểu rõ mấy hình cầu khổng lồ trên trời này có tác dụng gì.

Khi bọn họ vẫn đang mơ hồ, khinh khí cầu đã bay đến trên đỉnh đầu bọn họ. Dưới sự kinh ngạc của bọn họ, từng quả bom được thả xuống nơi mọi người tập trung dày đặc.

Phanh... Phanh... Tiếng nổ mạnh vang lên khắp nơi, dưới sức nổ kinh khủng ấy, người ngựa bất ngờ ngã xuống liên miên, thương  vong rất nhiều.

'Tha Liệt đang ở trước doanh trướng thấy vậy thì bị tiếng nổ mạnh này dọa đến chạy vội vào trong. Nhưng khi gã nhìn thấy những cái doanh trướng khác bị nổ tan nát thời ngay lập tức sợ đến mức chạy qua một bên. Gã vừa chạy ra thì thấy doanh trướng của mình bị nổ tung.

Gã thấy vô cùng may mắn, đồng thời cũng cực kỳ e ngại khinh khí cầu bên trên, mắt đầy sự hoảng sợ và không thể tin.

“Đại soái, bọn họ là quân Con Cháu, là người Hoa... 'Ta nhớ ra rồi, trước đó ta đã đọc được tình báo nói tới thứ hình cầu khổng lồ có thể bay trên trời này.”

Lúc này, một tên tướng lĩnh hoảng sợ nói với Tha Liệt. Lời nói của hắn ta làm Tha Liệt cực kỳ chấn động và không thể tin.

Khi bọn họ tấn công Nữ Chân đã từng phái người đi điều tra qua tình báo của Hoa Hạ. Tình báo lúc ấy chính là ở Hoa Hạ đang có nội loạn, nhưng hình như Hoa Hạ đã bị một người tên là Giang Siêu thống nhất. Đối với việc này, bọn họ cũng không thèm để ý.

Dù là ai thống nhất Hoa Hạ đi chăng nữa, cuối cùng vân sẽ bị bọn họ tiêu diệt mà thôi. Thậm chí, những chỗ quỷ dị làm bọn họ không hiểu được trong tình báo, bọn họ cũng chỉ xem như truyền thuyết mà thôi, không hề có thật. Cũng như đại bác và súng trước đó, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp phải. Những đồ vật trước đây được miêu †ả trong tình báo, bọn họ đều không để ý đến.

Vì vậy, bọn họ mới không liên hệ đến những người ở trên kia. Thậm chí, tình báo ấy đã nói những gì, bọn họ cũng đã quên hết rồi. Chỉ có viên cầu có thể bay trên trời  này là bọn họ vẫn còn nhớ đến. Dù sao, bọn họ chưa từng nghe qua có đồ vật gì có thể bay trên trời cả.

Nhưng bọn họ còn thấy tình báo nói rằng viên cầu có thể bay trên trời của người Hoa là giả, viên cầu này. đã mấy lần giúp quân Con Cháu bọn họ thắng trận, bọn họ cũng thấy là không có khả năng. Có người thậm chí còn cảm thấy đây chỉ là sự thần thánh hóa quân Con Cháu lên mà thôi.

Nhưng hôm nay nhìn thấy, bọn họ mới biết được. những tình báo kia đều là thật. Từ những vũ khí lợi hại làm nổ tung kia cho đến loại vũ khí để bọn họ không thể đến gần được. Chỉ bằng những vũ khí này, đừng nói đến việc bọn họ chạy sang tiêu diệt Hoa Hạ, có thể rời đi nơi này hay không cũng đã là vấn đề lớn rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 908: Đánh bại ky binh thảo nguyên


 

Hơn ba vạn quân Con Cháu đang ở trên đồi, sau đó có hơn hai vạn quân Con Cháu bất ngờ xông ra khỏi chiến hào, triển khai tấn công bất ngờ về phía ky binh thảo nguyên ở cách đó không xa.

Sau khi quân Con Cháu xông ra tấn công, ky binh thảo nguyên vốn đang sứt đầu mẻ trán, giờ trong mắt họ chỉ còn sợ hãi, cơ hồ phần lớn ky binh thảo nguyên đã sợ đến mất mật.

Bọn họ quay đầu bỏ chạy, lúc này bọn họ không còn †âm trí đâu mà nghĩ đến quân lệnh nữa. Nhưng vẫn có ba bốn nghìn ky binh vẫn hừng hực ý chí chiến đấu, bọn họ quay người xông về phía quân Con Cháu.

Tiếc là, tuy bọn họ có ba bốn nghìn người, nhưng đối mặt với hơn hai vạn quân Con Cháu đang xông lên tấn công, bọn họ lần lượt ngã xuống dưới họng súng của quân Con Cháu.

Lúc này ky binh thảo nguyên đã bỏ chạy tán loạn, đội quân bị đánh tan tác, trong đám quân hỗn loạn, Tha Liệt được thuộc hạ hộ tống đột kích về phía cánh quân bên trái.

Đồng thời, gã gửi tin cho quân cánh phải tới điểm hẹn để gộp quân, lúc này không phải lúc đi tấn công bên cánh của quân Con Cháu nữa rồi.

Vũ khí của quân Con Cháu lợi hại như thế, dù có đánh từ phía nào thì cũng không thắng được. Bây giờ tốt nhất là tập hợp hai cánh quân lại, sau đó nghĩ cách sau.

Theo sự tháo chạy của gã, chiến trường bên này. cũng đi đến hồi kết, Nam Minh Chinh làm theo ý của Giang Siêu, không thu tù binh.

Bất kể là quân địch bị thương, hay quân địch đang bỏ chạy, chỉ cần quân địch nằm trong tầm ngắm của quân Con Cháu thì đều tiêu diệt hết.

Hiện giờ, quân Con Cháu chưa thể tiêu hóa được số tù binh này, vả lại những ky binh thảo nguyên này hung †àn thành tính, giữ lại sẽ để lại tai họa ngâm cho quân Con Cháu.

Cứ thế, quân Con Cháu đã tiêu diệt toàn bộ quân trung lộ của đội quân ky binh thảo nguyên, số binh lính chạy thoát chưa đến một nghìn người.

Đợi đến khi thu binh, quân Con Cháu đã tiêu diệt gần sáu vạn ky binh thảo nguyên mà không có thương vong nào.

Nam Minh Chinh quyết định thật nhanh, hắn ta điều động quân đội rồi bắt đầu đuổi theo quân Cánh Trái đang bỏ chạy của Tha Liệt. Đồng thời, Nam Minh Chinh cũng báo lại tình hình quân sự hiện giờ cho Giang Siêu bên kia.

Khi Nam Minh Chinh dẫn quân Con Cháu đuổi đến chỗ quân Cánh Trái ky binh thảo nguyên, đúng lúc Tha Liệt cũng chạy tới đây. 

Mà lúc này quân Cánh Trái của thảo nguyên đang hành quân tiến về phía trước, còn chưa kịp tiến hành công kích vào quả đồi trước mặt.

Khi quân Cánh Phải thảo nguyên bên kia cũng đang chuẩn bị tấn công, thì nhận được mệnh lệnh của Tha Liệt, bọn họ vội vàng đi tới chỗ quân Cánh Trái.

Nhìn quân địch trước mặt, trong mắt Nam Minh Chinh lộ ra tia sắc lạnh, lúc này quân Cánh Trái thảo nguyên còn không đến chín vạn người, quân Cánh Phải cũng có khoảng chín vạn người.

Trong trận chiến với Nữ Chân, ky binh thảo nguyên đã tổn thất hơn hai vạn người, hơn hai vạn người đã ra đi này vốn là quân Trung Lộ.

Nhưng sau đó hai cánh quân trái phải đã phái thêm người vào cho quân Trung Lộ, không ngờ hơn mười vạn người cuối cùng của quân Trung Lộ, chỉ có hơn một nghìn người chạy thoát.

Chủ tướng của chín vạn quân nhìn thấy Tha Liệt chật vật chạy tới, ánh mắt hắn ta tràn ngập vẻ khó tin, bọn họ còn tưởng mình nhìn nhầm rồi cơ.

Đội quân mười vạn người, thế mà chỉ có hơn một nghìn người chạy thoát, chuyện này sao có thể chứ! Sau khi nghe Tha Liệt và đám tướng lĩnh kể về thất bại thảm hại của họ. Chủ tướng của đại quân cánh trái cũng choáng váng.

Hắn ta nhìn quả đồi trước mặt, ánh mắt hiện ra vẻ sợ hãi, vừa nãy nếu chậm một bước thôi thì bọn họ đã phát động công kích vào quả đồi phía trước rồi.

Thế thì kết quả cuối cùng có khi sẽ giống như quân Trung Lộ, toàn quân bị diệt ở đây. Chủ tướng của quân Cánh Trái đưa mắt nhìn Tha Liệt, những tướng lĩnh còn lại cũng đưa mắt nhìn Tha Liệt.

Bọn họ đang chờ lệnh của vị chủ soái này, giờ bọn họ không còn biết mình có nên đánh trận này hay không nữa.

Suy cho cùng, quân Con Cháu có sức chiến đấu quá mạnh, nói một cách chính xác thì là vũ khí của quân Con Cháu quá lợi hại. Trận này, bọn họ không thể thắng được.

Cho dù có thể may mắn dành được thẳng lợi, phỏng chừng số người còn lại cuối cùng sẽ không vượt quá ba bốn vạn, có khi còn ít hơn.

Lúc đó bọn họ lấy quân đâu để đánh với quân Khiết Đan?

"Đại soái, bây giờ chúng phải làm thế nào? Chiến, hay là!" Chủ tướng quân Cánh Trái nhìn Tha Liệt rồi nói.

Ánh mắt Tha Liệt tràn ngập phẫn nộ và không cam lòng, nhưng đáy mắt gã cũng thoáng qua nét hoảng sợ mãnh liệt, trong trận chiến vừa rồi, nếu gã chỉ chậm một bước thôi, thì có thể gã đã nằm luôn ở đó rồi.

Nghĩ tới vũ khí khủng bố kia, trong lòng gã đã mất sạch ý chí chiến đấu, bây giờ gã chỉ muốn rút lui. Đánh như này thì đánh kiểu gì được!

"Đợi quân Cánh Phải tới rồi nói tiếp!" Gã nói với tướng lĩnh cấp dưới.

Gã dứt lời, các tướng lĩnh lập tức rơi vào im lặng, bọn họ cũng không muốn đánh tiếp nữa. Biết rõ là chết, đánh tiếp thì chính là đồ ngu.

Nhưng bọn họ không thể nói ra câu nói gây mất nhuệ khí như thế, lúc tới bọn họ hăm hở lắm, bọn họ còn nghĩ mình có thể thu hết phần đất đai này, đất nước Hoa. Hạ, cùng với các lãnh thổ bên ngoài Hoa Hạ vào túi mình cơ.

Nhưng ai ngờ kết quả lại ra như này, chưa giành được thắng lợi đã chết một số lớn rồi!

Mặc dù bọn họ tiêu diệt được Nữ Chân, nhưng sau đó khi đánh với quân Con Cháu Hoa Hạ, bọn họ lại đối diện với số phận có thể bị tiêu diệt.

Thời gian dần trôi, sau khoảng hai canh giờ, cuối cùng quân Cánh Phải đã hành quân tới đây, sau khi hiểu tình hình, chú soái của quân Cánh Phải cũng đưa mắt nhìn Tha Liệt.

Còn Tha Liệt thì im lặng không nói, gã ngẩng đầu lên nhìn chúng tướng lĩnh đang nhìn mình, cuối cùng gã bật ra hai từ một cách khó khăn.

"Rút quân!" 

Gã không còn tự tin để đánh tiếp nữa, mặc dù hắn chưa xông qua quả đồi trước mặt, nhưng gã bị quả đồi đấy, chắc chắn có quân Con Cháu đang mai phục, tiến lên chỉ có chết.

Bất kể là từ hướng nào, gã cũng cảm thấy chắc chắn mình sẽ bị quân Con Cháu quấn lấy. Gã đã có một nỗi sợ hãi cực độ trước vũ khí của quân Con Cháu.

Cho dù bọn họ đi đường vòng để đánh chiếm tộc Khiết Đan, nhưng có quân Con Cháu ở đó, thì dù bọn họ có đi đến đâu, cũng đều sẽ bị quân Con Cháu đuổi theo đánh.

Bây giờ cách duy nhất đó chính là trở về thảo.

_ nguyên, không bao giờ tới Hoa Hạ nữa, hoặc, sau này. bọn họ sẽ tìm cơ hội rồi cướp vũ khí và trang bị của quân Hoa Hạ sau.

Lúc đó, bọn họ có thể ngóc đầu trở lại rồi.

Nghe Tha Liệt nói xong, các tướng lĩnh dưới quyền gã đều thở phào nhẹ nhõm, không chỉ có Tha Liệt sợ, các tướng lĩnh bọn hắn cũng sợ.

Vậy cũng có nghĩa là, nếu Tha Liệt cố chấp đánh tiếp trận này, các tướng sĩ dưới trướng gã đã mất hết ý chí chiến đấu rồi. Quân đội như thế, cuối cùng chỉ thất bại và diệt vong thôi.

Sau khi Tha Liệt ra lệnh rút quân, gần mười tám vạn ky binh thảo nguyên bắt đầu chỉnh đốn đội ngũ. Bọn họ đã sẵn sàng để rút lui.  



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 909: Phục kích


 

Ky binh thảo nguyên bắt đầu rút lui dưới sự dẫn dắt của Tha Liệt, bọn họ không còn dã tâm với tộc Khiến Đan nữa rồi, cộng với việc bọn họ vốn phải hành quân xa đi xâm lược, thất bại ngay ở biên giới hai nước khiến họ buộc phải cho quân quay về để nghỉ ngơi và hồi phục.

Vả lại, bọn họ cũng dự định trước tiên cứ rời khỏi biên giới của Nữ Chân trước đã, sau đó quay về thảo nguyên với tốc độ nhanh nhất, chuyện sau đó thì tính sau.

Lý do chủ yếu nhất đó là cái vũ khí khủng bố của quân Con Cháu Hoa Hạ đã khiến họ cảm nhận được mối nguy cơ cực độ. Một khi quân Con Cháu Hoa Hạ nổi lên dã tâm với bọn họ, thì toàn bộ thảo nguyên không ai là đối thủ của họ hết.

Ky binh thảo nguyên thì không nghĩ nhiều đến vậy, bọn họ tìm con đường thuận lợi nhất để rút quân, cái gọi là con đường có lợi nhất để rút quân, cơ bản chính là về theo đường cũ.

'Trừ thuận lợi ở mặt địa hình ra, còn có tính an toàn, trên con đường lúc tới, bọn họ đã tiêu diệt hết những kẻ chống cự rồi, bọn họ không nghĩ đằng sau còn có người ngăn cản được bọn họ.

Nhưng hình như bọn họ đã quên rằng, quân Con Cháu không chỉ có bằng đấy quân, thậm chí Giang Siêu còn đoán được bọn họ sẽ rút lui cơ. 

Sau khi ky binh thảo nguyên rút lui, Nam Minh Chinh nhận được mệnh lệnh truy kích rồi bao vây do Giang Siêu gửi đến, Nam Minh Chinh vội vàng điều động các đội quân Con Cháu, bắt đầu triển khai bao vây ky binh thảo nguyên.

Cùng lúc đó, mười vạn quân Khiết Đan của Gia Luật Vân Yến cũng đã chạy tới nơi giáp giới. Tuy bọn họ chậm hơn quân Con Cháu một bước. Nhưng bọn họ vẫn đuổi tới đây với tốc độ nhanh nhất.

Bên kia, ky binh thảo nguyên cưỡi ngựa nên tốc độ cực nhanh, mười tám vạn đại quân đã đi tới nơi mà Giang Siêu mai phục.

Mười vạn đại quân tiến về phía trước với thế hình mũi nhọn, với đội hình này thì dù có quân địch chặn đánh ở phía trước, bọn họ cũng có thể lao qua với tốc độ cực nhanh.

Bọn họ không hề phát hiện ra những chiến hào được: quân Con Cháu đào sẵn chờ bọn họ, hàng ky binh cứ đi, đợi đến khi sắp đến chỗ mai phục, các bẫy rập của quân Con Cháu lộ ra ngay.

Dây thừng cản ngựa, dây thừng quấn chân ngựa, mìn... vv... Lúc vùi mìn, Giang Siêu đã cho người đánh dấu thật kỹ, làm vậy là để phòng ngừa người mình đi nhầm vào, với cả sau trận chiến, số mìn này cũng sẽ bị dỡ bỏ.

Dù sao, Giang Siêu cũng không muốn tạo ra bãi mìn ở đây, như thế sẽ gây ảnh hưởng cực lớn cho thế hệ mai sau.

Vào khoảnh khắc những cạm bẫy này xuất hiện, ky binh thảo nguyên đang xông tới nhìn thấy cảnh này, ánh mắt họ tràn ngập hoảng hốt, nét mặt họ tràn ngập vẻ khó tin.

Nhưng họ cũng không hề đi chậm lại, bởi vì những cái bẫy ở đồng bằng này không phải là vấn đề khó với họ, chỉ cần họ phi qua những chiếc bây này rồi dỡ bỏ là được.

Vả lại, tốc độ của họ cực nhanh, muốn dừng lại trong thời gian ngắn thì không khả thi. Dưới tình huống đằng trước dừng lại mà đằng sau vẫn chưa nhận được. lệnh, thì ky binh đằng sau sẽ tông vào ky binh đằng trước.

Nếu thế sẽ dẫn tới tai nạn có tính hủy diệt dành cho đội hình ky binh bọn họ. Bọn họ buộc phải căng da đầu phi qua.

Tha Liệt ở đằng sau vẫn chưa nhận ra bọn họ đã gặp phải mai phục, nhưng tướng lĩnh ky binh đằng trước đã cho người truyền tin tới quân đi sau.

Cùng lúc đó, đội ky binh đằng trước cũng tiếp xúc chính diện với cạm bẫy, trong chớp mắt, tiếng nổ của mìn, cùng với tiếng ngựa chiến bị vướng vào các chiếc bẫy.

Tiếng kêu thảm liên tiếp vang lên, toàn bộ đội hình ky binh lập tức hỗn loạn, vốn dĩ, những cái bẫy ở bên ngoài kia sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến đội hình ky binh. 

Nhưng sau khi bãy mìn và bẫy hố ngựa xuất hiện, những bãy rập khác cũng phát huy tác dụng theo, đội hình ky binh bị bẫy rập ảnh hưởng, thoáng chốc đã thương vong một số lớn.

Toàn bộ đội hình ky binh cũng không thể tiến hành †ấn công một cách hiệu quả, mặc dù có chuyện bị hỗn loạn và dẫm đạp, nhưng vì dừng lại kịp thời, nên chưa tạo thành thảm kịch quy mô lớn.

Nhưng mà, ky binh thảo nguyên cũng vì vậy mà tổn thất mấy nghìn người, tổn thất như vậy cực kỳ ảnh hưởng đến tinh thần của binh sĩ.

Vào lúc ky binh thảo nguyên bị đánh vào giữa, bỗng có một loạt hỏa pháo từ vị trí phía trước bắn tới. Uy lực của hỏa pháo đánh vào số ky binh thảo nguyên đang tụ lại khiến họ trở tay không kịp.

Bọn họ sững sờ nhìn lượt tấn công bất ngờ trước mặt, đôi mắt họ tràn ngập hoảng sợ, chuyện này khiến họ nhớ đến mười vạn chiến hữu của mình bị tiêu diệt bởi quân địch.

'Tha Liệt hoảng sợ rụt đầu lại, ánh mắt gã tràn ngập sợ hãi. Gã có xúc động quay đầu ngựa bỏ chạy.

Nhưng gã biết kết quả của việc quay đầu, chắc chắn là sẽ gặp phải tấn công của quân Con Cháu rồi chỉ có một con đường chết, phía trước có mai phục, thì sao phía sau lại không có truy kích cơ chứ.

Con đường sống duy nhất hiện giờ, có lẽ là chia quân ra chạy sang hai bên, con đường chính diện không đi được nữa rồi.

Nhưng khi gã chia đội ky binh thành hai nhánh chạy sang hai cánh trái phải, khi hai cánh ky binh vừa lao ra rìa, một loạt bẫy khác xuất hiện, đồng thời có vài cái nòng lớn phun ra tia lửa.

'Theo sự phun ra của tia lửa, ky binh xông lên bỗng ngã xuống hàng loạt, bọn họ kinh hoàng nhìn quân địch xuất hiện ở hai bên trái phải, trong mắt họ tràn ngập vẻ khó hiểu và khó tin.

Ngoại trừ cái nòng bắn khổng lồ, còn có một số quân Con Cháu đứng dậy, dùng vũ khí dài trên tay bọn họ bản ra tia lửa.

Ky binh của bọn họ không thể nào lao được đến trước trận địa ở đối diện, nếu chỉ là vũ khí trên tay quân Con Cháu, bọn họ còn có thể xông sang được.

Nhưng cái vũ khí giống như cái ống dài kia bắn ra ám khí quá lợi hại. Sợ là, bọn họ có bao nhiêu ky binh xông lên thì cũng chỉ tổn đi nộp mạng thôi. Tha Liệt hồi thần, trong mắt gã tràn ngập căm phẫn và không cam lòng.

Nhưng tròng lòng gã cũng đầy bất lực, gã vội vàng chỉ huy ky binh của mình bắt đầu chạy về sau, xem ra bọn họ buộc phải chọn quay đầu chạy rồi.

Đây là đường sống duy nhất của bọn họ, đằng trước, bên trái, bên phải, ba phía đều có mai phục, đó còn là mai phục mà bọn họ không cách nào xông qua được. Bây giờ bọn họ chỉ hy vọng truy binh đằng sau chưa tới kịp.

Bọn họ có thể tìm cửa phá vòng vây từ chỗ đó, xem xem liệu có tìm được phương hướng phá vòng vây từ phía sau hay không.

Nhưng khi đội ky binh quay đầu chạy về đằng sau, Nam Minh Chinh đã chờ sẵn ở đấy rồi, bọn hắn lập tức triển khai tấn công vào đội ky binh.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 910: Bao vây tiêu diệt địch


Gã lập tức hiểu ra vấn đề, tuy tốc độ truy đuổi của quân Con Cháu rất nhanh, nhưng có lẽ rất nhiều vũ khí lợi hại vẫn chưa đến kịp, nên đây là cửa thuận lợi nhất để bọn họ phá vòng vây.

Hơn nữa, ở vị trí phía sau này quân Con Cháu còn chưa kịp bố trí cạm bẫy. Có lẽ bọn họ có thể thử phá vòng vây từ phía sau.

Nghĩ tới đây, gã vội vàng ra lệnh cho các ky binh dưới trướng xông lên phá vòng vây ở phía sau.

Còn trong tiền tuyến chỉ huy ở phía sau, Nam Minh Chinh nhìn ky binh thảo nguyên đằng trước đang lao đến. Sắc mặt hắn ta ngưng trọng đến cực điểm. Hỏa pháo vẫn chưa vào vị trí. Số chiến sĩ đến kịp để chặn địch chỉ có hơn một vạn người.

Dưới tình huống chưa giăng bẫy, ngăn chặn ky binh thảo nguyên ở nơi đồng bằng như này là việc hết sức khó khăn. Bây giờ phải dựa vào ý chí chiến đấu và quyết tâm của đại quân thôi.

Nhưng may mà bọn họ đã nhất quyết mang theo. mấy chục khẩu súng máy Maxim, có mấy chục khẩu Maxim ở đây thì chí ít cũng trụ được một lúc.

Nếu có thể ngăn địch khoảng một tiếng đồng hồ, đội quân đang đi sau đến nơi, thì đó chính là lúc chết của quân địch. Việc mà hắn ta muốn làm hiện giờ chính là cố gắng tử thủ một tiếng đồng hồ khi quân địch chạy đến đây.

Hơn một vạn quân Con Cháu nhìn các ky binh thảo nguyên đang xông tới, tất cả đều hết sức tập trung, đợi đến khi ky binh đi vào tầm bắn hợp lý, bọn họ sẽ bắt đầu bắn.

Bọn họ đang ở trong chiến hào mới đào tạm xong, lợi dụng địa hình để bản, chiến hào rất nông. Nhưng cũng đủ để dùng. Nằm bắn chắc chắn sẽ bản chuẩn đầu. hơn tư thế đứng.

Ky binh thảo nguyên liều mạng xung phong, đây là cơ hội cuối cùng của bọn họ, nếu không lao ra được thì có khả năng bọn họ sẽ phải chết hết ở đây.

Cuối cùng bọn họ đã lĩnh hội được sự lợi hại của quân Con Cháu, trong lòng họ đã dâng lên nỗi sợ sâu đậm về quân Con Cháu.

Nếu bọn họ có thể được cho cơ hội lựa chọn thêm lần nữa, thì bọn họ tuyệt đối sẽ không tới xâm lược Hoa Hạ, tuyệt đối sẽ không chọc vào quân Con Cháu.

Dưới sự xung phong không cần mạng, phần lớn ky binh đều ngã xuống dưới súng của quân Con Cháu. Chỉ có hơn một trăm ky binh còn lại là lao được đến trước mặt quân Con Cháu.

Có kinh nghiệm cũ, Nam Minh Chinh nhanh chóng. cho các chiến sĩ đội dự bị lên, chiến đao chuyên chém móng ngựa, sau đó, phối hợp khăng khít để giết địch. 

Những ky binh lao được vào trận địa kia còn chưa kịp phát động tấn công, bọn họ đã bị chiến sĩ đội dự bị quân Con Cháu giết ngay tại chỗ.

Sự phối hợp vừa nhanh và vừa chặt chẽ đó khiến cho các ky binh thảo nguyên ở đối diện trợn tròn mắt, trong mắt họ chỉ còn sự sợ hãi.

Bọn họ vốn tưởng chỉ cần đột phá tới mặt trận quân địch, rồi lợi dụng ky binh xông đến chỗ kia gây rối loạn đội hình quân Con Cháu, chỉ cần đội hình quân Con Cháu có lỗ hổng.

'Thì bọn họ sẽ có cơ hội lao qua, nhưng nào ngờ quân Con Cháu lại có sức chiến đấu mạnh như thế, các. ky binh lao đến còn chưa vung vẩy được gì đã bị giết rồi.

Những ky binh thảo nguyên đang muốn lao đến đội hình quân Con Cháu lập tức rụt đầu, trong mắt họ tràn ngập hoảng sợ. Ý chí chiến đấu cũng yếu đi nhiều. Sĩ khí cũng tụt xuống.

Nhìn thấy cảnh này, Tha Liệt vô cùng tức giận, cứ tiếp tục với đà này thì còn phá vòng vây cái rắm. Bọn họ không thể cứ bị chặn đứng ở đây mãi nữa.

'Trong cơn phẫn nộ, gã tuyên bố trọng thưởng dành cho ky binh phía dưới, nếu ai phá được đội hình của quân Con Cháu, gây ra rối loạn cho quân Con Cháu, thưởng hoàng kim mỹ nữ.

Có trọng thưởng nhất định sẽ có người to gan, ngay sau đó lại có một lượng lớn ky binh thảo nguyên bắt đầu  tiến hành tấn công vào đội hình của quân Con Cháu.

Mặc kệ ra sao, bọn họ cũng phải xông ra ngoài, nếu không hôm nay bọn họ sẽ nằm lại đây thật.

Mấy nghìn ky binh lại xông lên lần nữa, nhưng mà đối mặt với hỏa lực mạnh mẽ của quân Con Cháu, số quân lao được đến chỗ quân Con Cháu chưa đến bốn trăm người.

Dù số ky binh đó lao được đến nơi nhưng bọn họ cũng không có bất kỳ cơ hội nào khi đánh với đội dự bị của quân Con Cháu. Tuy có gây ra một trận rối loạn nhỏ.

Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn bị chém chết hết trên mặt trận. Thời gian dần trôi, sau mấy lượt tấn công, ky binh thảo nguyên đều bị đánh quay về.

'Tha Liệt sắp tức điên rồi, mấy viên đại tướng của gã cũng ở trong đội xung phong, sau đó đã nằm lại trên trận địa đằng trước. Điều này khiến cho lòng gã tràn ngập tuyệt vọng.

Quyết tâm, Tha Liệt quyết định được ăn cả ngã về không, gã tập trung toàn bộ binh lực tấn công trận địa ở phía sau này. Chỉ cần xông được ra ngoài, thì bất kể còn lại bao nhiêu người, chí ít, vẫn có cơ hội.

Vì thế, mười ba vạn ky binh còn lại bắt đầu tấn công vào mặt trận phía sau đây. Nhìn thấy cảnh này, Nam

Minh Chinh hơi hoảng, chỉ cần một lúc nữa thôi.

Nhưng trong một lúc này, hắn ta không biết liệu bên mình có ngăn được lượt tấn công cuối cùng của các ky. binh hay không.

Ngay khi ky binh thảo nguyên bắt đầu lượt công kích cuối cùng vào bọn họ, cuối cùng quân Con Cháu ở ba hướng đã đến. Bọn họ bắt đầu thu hẹp vào giữa.

Giang Siêu cũng ra lệnh tấn công, hắn không thể để mặc cánh Nam Minh Chinh một mình chống lại áp lực. lớn nhất, mặc dù, đi ra khỏi chiến hào rồi đánh với ky binh là chuyện sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng hắn không muốn bên Nam Minh Chinh chịu thương vong lớn, và dù làm vậy có lẽ sẽ để ky binh thảo nguyên chạy thoát.

Chẳng mấy chốc, hơn hai vạn quân Con Cháu từ bốn hướng đã lao vào tấn công ky binh thảo nguyên.

Khi trận chiến diễn ra, tình hình chiến đấu lập tức trở nên vô cùng kịch liệt. Ky binh thảo nguyên một lòng muốn phá vòng vây phía sau, thế là lơ là công kích của ba hướng khác.

Hoặc là nói, bọn họ đã có một nỗi sợ đối với quân Con Cháu ở ba hướng kia. Cho dù đối mặt với sự tấn công của ba hướng này, bọn họ cũng không dám phản công.

Suy cho cùng, nếu quân Con Cháu lại lùi vê tuyến phòng thủ, thì bọn họ phản kích cũng phí công. Trái lại sẽ bị thương vong lớn hơn. 

Bọn họ thà dồn toàn bộ sự chú ý vào phía sau còn hơn, Giang Siêu đã đoán được là chắc chắn ky binh thảo nguyên sẽ nghĩ như vậy, tất nhiên hắn đã có chuẩn bị, hắn không hề lo ky binh thảo nguyên sẽ phản công.

Dưới chiến thuật dồn ép như thế, ky binh thảo. nguyên lập tức đại loạn, lại cộng thêm có sự trợ lực của hỏa pháo, ky binh thảo nguyên đi xung phong lập tức. chịu ảnh hưởng to lớn.

Nhưng phần đa ky binh thảo nguyên đã xông được đến đội hình của quân Con Cháu. Ở đây, quân Con Cháu triển khai đánh lộn với ky binh thảo nguyên.

Nhưng về sau càng ngày càng đông ky binh thảo nguyên, trận đánh trở nên rất thảm liệt, quân Con Cháu và ky binh thảo nguyên đều thương vong lớn.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 911: Các ky binh thảo nguyên


Thảo nguyên ky binh lần nữa rơi vào tuyệt vọng, bọn họ chỉ có thể để mặc quân Con Cháu tàn sát một chiều đối với bọn họ. Chiến trường cực kỳ hỗn loạn.

Các ky binh thảo nguyên tuyệt vọng muốn đầu hàng, tiếc là quân Con Cháu không hề lưu tình và cũng không muốn thu bất cứ một tù binh nào, giết...

Không biết đã qua bao lâu, trên chiến trường chỉ còn lại gần một nghìn ky binh thảo nguyên ở chính giữa, với cả Tha Liệt được ky binh thảo nguyên bảo vệ ở trong đó.

Mười tám vạn đại quân, cứ thế bị quân Con Cháu giết sạch. Tha Liệt đứng ở chính giữa nhìn quân Con Cháu đang bao vây bọn gã, trong mắt gã chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng và không cam lòng, với cả phẫn nộ nữa.

Từ khi gã bắt đầu đi chinh chiến thiên hạ, chưa bao giờ gã gặp phải thất bại thảm khốc như thế này, ba mươi vạn đại quân, số quân này đủ để gã càn quét một đại lục rồi.

Nhưng nào ngờ, ở Hoa Hạ gã lại gặp phải quân Con Cháu như thần binh thế này, đứng trước mặt quân Con Cháu, bọn gã yếu không khác gì con kiến hôi.

Ba mươi vạn đại quân cứ thế bị giết sạch, chiến mã năm khắp nơi.

Tha Liệt nhìn quân Con Cháu rồi cười to, cuối cùng ha Liệt cầm kiếm lên tự vẫn.

Gã không còn mặt mũi nào mà sống cho qua ngày nữa, gã cũng biết mình không có cơ hội sống, rõ ràng quân Con Cháu không muốn thu tù binh.

So với chịu nhục, chẳng thà tự kết liễu cho xong.

Nhìn Tha Liệt tự vẫn, các ky binh còn lại vô cùng bi phẫn, cuối cùng tất cả đều cầm kiếm lên tự vẫn. Bọn họ coi như cũng có tâm huyết.

Chỉ tiếc là bọn họ đã động sai người.

Khi Gia Luật Vân Yến tới nơi, nhìn thấy thi thể của ky binh thảo nguyên năm la liệt trên mặt đất, cùng với quân Con Cháu sát khí ngập trời, sĩ khí bừng bừng ở xung quanh, trong lòng nàng ta chỉ còn thấy hoảng sợ.

Đây chính là quân Con Cháu danh trấn thiên hạ, đây chính là quân Con Cháu khiến người trong thiên hạ nghe tiếng đã sợ mất mật.

Nàng ta không thể tưởng tượng nổi làm sao Giang Siêu xây dựng được một quân đội như thế này, nhưng nàng ta biết, Giang Siêu có một quân đội như này.

Thì thiên hạ này sẽ do Giang Siêu định đọat.

Cho dù tộc Khiết Đan của nàng ta nhận được sự nâng đỡ của Giang Siêu, cuối cùng cũng chỉ có nước bị Giang Siêu điều khiển thôi.

Nếu làm Giang Siêu mất hứng, tộc Khiết Đan các nàng cũng sẽ diệt vong.

Nhìn Giang Siêu đang ngồi trên lưng ngựa rồi lạnh lùng nhìn qua đây, nàng ta thầm đưa ra một quyết định.

Ban đêm, nơi đóng quân, Gia Luật Vân Yến đi sang tìm Giang Siêu, quân Khiết Đan của nàng ta trú đóng ở bên khác, còn nàng ta thì tới nơi đóng quân của quân Con Cháu.

Sau khi đi vào lều lớn, thấy Giang Siêu ngồi một mình đợi nàng ta, nét mặt nàng ta hiện lên vẻ lo lắng, hai má còn ửng đỏ. Nhưng ánh mắt nàng ta lại tràn đầy kiên định.
 
Chương 912: Trong lòng có lời muốn nói


Gia Luật Vân Yến nhìn Giang Siêu, đối diện với ánh mắt bình tĩnh kia, không hiểu sao nàng ta thấy hoảng loạn, nàng ta có cảm giác như mình đã bị Giang Siêu nhìn thấu.

Trong lòng có lời muốn nói, thế mà nhất thời nàng ta lại không biết phải mở lời thế nào, nhưng nàng ta đúng là người phụ nữ mạnh mẽ, có thể dẫn dắt tộc Khiết Đan phục quốc lại lần nữa.

Nàng ta cũng được tính là nữ trung hào kiệt rồi.

"Lần này Vân Yến tới là muốn xin tiên sinh cho phép Khiết Đan ta lập quốc... ta..."

Nàng ta cố lấy can đảm nói với Giang Siêu.

Với Khiết Đan mà nói, tuy hiện giờ bọn họ đã đoạt lại tất cả những gì nên đoạt, nhưng nếu bọn họ muốn lập quốc, nếu không có sự cho phép của Giang Siêu, thì bọn họ không thể lập quốc.

Thậm chí bọn họ còn có khả năng bị Giang Siêu tiêu diệt bất cứ lúc nào.

Lần này nhìn thì giống như Giang Siêu tới trợ giúp bọn họ. chống lại ky binh thảo nguyên, nhưng ai biết sau khi giải quyết ky binh thảo nguyên xong, Giang Siêu có nổi lên ý đồ với Khiết Đan của nàng ta hay không.

Càng chưa kể, bây giờ Nữ Chân đã diệt vong, ky binh thảo. nguyên cũng bại trận, có thể nói bây giờ lãnh thổ của Nữ Chân đã quy về Hoa Hạ.

Ai biết trong lòng Giang Siêu nghĩ thế nào!

"Khiết Đan ngươi muốn lập quốc, tại sao phải hỏi ta... muốn lập thì lập thôi!"

Giang Siêu thản nhiên nói với Gia Luật Vân Yến.

"Giang tiên sinh nói đùa, bây giờ cả thiên hạ này e chẳng có quốc gia nào có thể đối đầu với tiên sinh, Khiết Đan ta muốn lập quốc, tất nhiên phải được sự đồng ý của tiên sinh, nếu không... cho dù bọn ta lập quốc xong, nếu tiên sinh xuất binh đánh Khiết Đan, Khiết Đan ta cũng không đánh lại quân Con Cháu của tiên sinh. Chắc tiên sinh hiểu ý ta..."

Gia Luật Vân Yến vội vàng nói. Lúc này nàng ta càng nói càng trôi chảy, với vẻ mặt ưu buồn, nàng ta cũng tiện thể nịnh Giang Siêu luôn.

"Đời này ta dốc sức hợp nhất các tộc người, để tạo ra một thời đại hưng thịnh hòa bình cho thế nhân, nếu vẫn còn định kiến dân tộc, hoặc lợi ích quốc gia, e là ý nguyện này mãi mãi không thể thành hiện thực, chắc công chúa Vân Yến hiểu ý ta."

"Ta có thể đồng ý cho tộc Khiết Đan của công chúa giữ được lãnh thổ, cho các ngươi tự trị, nhưng... tộc Khiết Đan ngươi phải chịu sự quản lý của Hoa Hạ ta, không được có quân đội riêng.

Về mặt các chính sách, cũng phải thực hiện theo chính sách của Hoa Hạ ta

. Nếu ngươi đồng ý... ta có thể bảo đảm, tộc Khiết Đan ngươi sẽ không diệt vong, nếu ngươi không đồng ý... hậu quả... chắc ngươi bị

Nói đến câu cuối, hai mắt Giang Siêu sáng rực nhìn Gia Luật Vân Yến, trong lời nói của hắn hiện lên ý không cho phép thương lượng.

Gia Luật Vân Yến nghe vậy, ánh mắt nàng ta hiện lên vẻ khiếp sợ, nàng ta không ngờ Giang Siêu lại nói ra suy nghĩ của mình một cách không lưu tình như vậy.

Mà ý của Giang Siêu cũng rất rõ ràng, đó chính là, tộc Khiết Đan nàng ta có thể lập quốc, nhưng cũng chỉ có thể là nước bù nhìn của Hoa Hạ. Không được có quân đội riêng, thậm chí đến cả quyết sách riêng cũng không có.

Đối với một quốc gia mà nói thì điều này chẳng khác gì diệt quốc, nhưng Giang Siêu đã nói rất rõ ràng, hẳn chuẩn bị thống nhất thiên hạ.

Mục tiêu to lớn này thuộc kiểu mục tiêu lý tưởng.

Nhưng Giang Siêu của hiện tại lại có đủ thực lực để thực hiện lý tưởng này.

Bởi vì có sự mạnh mẽ của quân Con Cháu, cộng với một loạt chính sách chính xác của Giang Siêu.

Nàng ta biết nếu mình không đồng ý, vậy chắc chắn tộc.

Khiết Đan sẽ đối mặt với nguy cơ diệt tộc, nhưng nếu đồng ý thì tộc Khiết Đan của nàng ta cũng sẽ phải sinh sống theo ý nguyện của Giang Siêu.

Nếu Giang Siêu thật sự muốn nhất thống thiên hạ, đó chưa chắc đã là chuyện xấu với tộc Khiết Đan.

Gia Luật Vân Yến không quan tâm quyền lực trong tay nàng ta.
 
Chương 913: Có một số người


Có tầng ràng buộc này, Giang Siêu cũng không sợ Gia Luật Vân Yến không quản lý tốt tộc Khiết Đan giúp hắn. Giang Siêu cũng không muốn gây ra chiến tranh nữa.

Thiên hạ muốn ổn định và phát triển, thì lựa chọn tốt nhất là dừng chiến tranh. Ở kiếp trước, Giang Siêu đã thấu hiểu được những cực khổ mà chiến tranh gây ra cho người dân.

Có một số người chỉ vì lợi ích của mình mà khơi mào chiến tranh khắp nơi, thậm chí không tiếc gây họa cho nhân loại.

Nếu hẳn đã tới thời đại này, sống ở thời đại này, khi mà thế giới này vẫn còn cải tạo được, hắn sẽ nghĩ mọi cách để cải tạo tốt thế giới này.

Chỉ có làm như vậy, nhân loại mới có thể tiến xa hơn, mới có thể ngăn chặn dã tâm của những kẻ muốn đưa thế giới này vào hỗn loạn, tăm tối.

Không chỉ ở Hoa Hạ mà hản đang sống, hắn còn muốn thôn tính phương Tây và các lục địa khác vào bản đồ Hoa Hạ.

Hắn muốn khiến toàn bộ thế giới tiến tới thời đại thống. nhất hưng thịnh. Cho dù đời hẳn chưa hoàn thành được, các con cháu đời sau của hắn cũng sẽ hoàn thành ý nguyện này thay hắn.

Người thừa kế tương lai của hắn sẽ phát triển tiếp theo hướng này.

Giang Siêu đi tới chỗ Gia Luật Vân Yến đang xấu hổ, hẳn bế nàng ta lên đi vào gian trong. Cảnh đẹp xảy ra bên trong.

Sáng sớm hôm sau, Gia Luật Vân Yến rời khỏi lều của Giang Siêu với khuôn mặt đỏ ửng, ánh mắt phức tạp và hơi khác thường. Còn quân Con Cháu thì được cử đi đóng quân ở tộc Khiết Đan.

Toàn bộ quân đội của quân Khiết Đan bị Gia Luật Vân Yến giản tán. Mặc dù trong tộc Khiết Đan có rất nhiều ý kiến phản đối. Nhưng Gia Luật Vân Yến đã dùng thủ đoạn cứng rần giải quyết tất cả.

Nàng ta biết nếu mình không làm như vậy, thì dù mình đã có ràng buộc với Giang Siêu. Giang Siêu mà muốn tiêu diệt toàn bộ tộc Khiết Đan thì hắn cũng không do dự.

Tiếp đó, Hoa Hạ phái rất nhiều quan viên tới đây, ở lại tộc Khiết Đan. Những quan viên này chỉ có tác dụng giám sát.

Ngoài ra, tộc Khiết Đan còn làm một loạt hành động theo chỉ thị của Giang Siêu. Tiến hành cải cách ruộng đất, nông dân trồng trọt.

Sau đó là sự tham gia của các loại thiết bị công nghiệp và nhà xưởng. Công nghiệp cũng phát triển theo.

Nhìn người dân Khiết Đan vui mừng tăng gia phát triển, gương mặt Gia Luật Vân Yến hiện lên vẻ phức tạp, nhưng phần hơn là vui mừng. Có lẽ quyết định này của nàng ta là quyết định chính xác.

Sau khi giải quyết xong chuyện ở tộc Khiết Đan, Giang Siêu chuẩn bị về Ninh Châu phủ, bộ máy chính quyền của Hoa Hạ đang từng bước hoàn thiện, vẫn còn rất nhiều việc đang chờ hẳn đưa ra quyết sách.

Lúc chia tay, ánh mắt Gia Luật Vân Yến tràn ngập lưu luyến, khoảng thời gian này ở tộc Khiết Đan, nàng ta và Giang Siêu sớm chiều ở chung, hai người sống như vợ chồng vậy.

Trong ba tháng này, nàng ta và Giang Siêu đã có tình cảm sâu đậm với nhau, mà nàng ta cũng đã mang thai, chuyện này là nàng ta muốn, và cũng là Giang Siêu muốn cho nàng ta.

Muốn khiến Gia Luật Vân Yến yên tâm quản lý tộc Khiết Đan, nếu không cho nàng ta hy vọng, thì nàng ta sẽ không tận tâm tận lực.

Nhìn Gia Luật Vân Yến không nỡ xa mình, Giang Siêu cũng hơi thương và luyến tiếc. Tuy hẳn không có tình cảm gì với Gia Luật Vân Yến, thu nàng ta chỉ vì mục đích của hắn.

Nhưng ít nhiều gì trong lòng hắn cũng thấy hổ thẹn với Gia Luật Vân Yến, và có một chút yêu thương nữa. Một người phụ nữ phải lãnh đạo cả tộc Khiết Đan, chắc chẳn sẽ vất vả.

Nhưng có hän ủng hộ ở sau, chắc là cũng không ai dấy lên được sóng gió gì. Hắn cố ý ở chung với Gia Luật Vân Yến. Cũng là để cảnh cáo những kẻ có ý đồ kia.

"Có thời gian, hãy tới... thăm con... và... ta nữa... Vành mắt Gia Luật Vân Yến đỏ bừng, nàng ta cố nén nước mắt, bình tĩnh nói với Giang Siêu.

Nhưng sự lưu luyến trong lời nói vẫn khiến nàng ta trông hơi đáng thương. Giang Siêu vuốt tóc nàng ta, hẳn gật đầu.

Gia Luật Hoành Nhân ở bên cạnh đang rất bất mãn, nhưng sợ uy thế của Giang Siêu nên hẳn ta cũng chỉ có thể tức tối hừ lạnh một tiếng.

Gia Luật Hoành Nhân bất mãn với những chính sách mà. Giang Siêu dành cho tộc Khiết Đan hẳn ta, nhưng chị hắn ta đã đồng ý, hẳn ta còn làm được gì nữa chứ. Suy cho cùng, người làm chủ tộc Khiết Đan hiện giờ là tỷ tỷ hẳn ta.

Dù hắn ta có ý tưởng gì, cũng không ai ủng hộ. Người ủng hộ hăn ta đã bị Giang Siêu giải quyết hết rồi, Giang Siêu đã loại bỏ những tai họa ngầm bất lợi cho Gia Luật Vân Yến.
 
Chương 914: Đại kết cục


Xung quanh càng ngày càng nhiều công trình được xây lên. Toàn bộ đều là kiến trúc hiện đại hóa. Giang Siêu chuẩn bị cử hành đại lễ lập quốc.

Khi Giang Siêu đang chuẩn bị cho đại lễ lập quốc, mấy nước nhỏ tộc Bách Hoa năm ở phía Nam lúc này lại liên hợp lại, bọn họ muốn phát động chiến tranh với Hoa Hạ vừa thống nhất.

Bọn họ nghe nói Hoa Hạ vừa trải qua biến động, đất nước chưa ổn định. Mấy nước nhỏ liên hợp lại tính phân chia vùng Nam Vân và vùng Lưỡng Quảng của Hoa Hạ.

Mấy nước của Nam Hách nổi danh với voi chiến, cộng với có khả năng sinh tồn mạnh mẽ ở rừng nhiệt đới, bọn họ đã gây ra không ít rắc rối cho đội quân Con Cháu mới thành lập đóng quân ở Nam Hách.

Thậm chí, họ còn gây ra thương vong không nhỏ cho. những lính mới quân Con Cháu. Sau khi biết tin, Giang Siêu phái Đông Ly Ưng làm chủ soái, đi đánh lại mấy nước nhỏ của Nam Hách.

Giang Siêu đang sầu vì không có cớ thu những nước nhỏ bên Nam Hách vào túi, giờ bọn họ lại gây chiến với Hoa Hạ trước. Đúng là tự tìm đường chết.

Sau khi Đông Ly Ưng xuất chinh, Giang Siêu lại tập trung vào vấn đề sản xuất công nghiệp, đồng thời ở phương diện sản xuất nông nghiệp, hẳn cũng phổ cấp giống lúa lai tạo ra khắp Hoa Hạ.

Sau đó, ngô, khoai tây, khoai lang, lúa mì... đều được phổ biến khắp cả nước.

Về thu thuế, hắn cũng đưa ra cải cách, gia đình nông dân miễn thuế, thành lập hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, thích ứng và thúc đẩy cung cầu.

Đồng thời, Giang Siêu cũng tạo ra những cánh đồng vựa lúa ở mấy nơi có đất đai màu mỡ, vấn đề quan trọng nhất của một quốc gia chính là dự trữ lương thực.

Chỉ cần có đủ lương thực, không để người dân đói bụng, vậy thì đó chính là quốc thái dân an.

Ngoài ra, Giang Siêu cũng khuyến khích buôn bán, để phòng ngừa độc quyền, hắn cũng thành lập một số xí nghiệp liên quan.

Sau khi ban hành lệnh kinh doanh, trong dân chúng nổi lên rất nhiều xưởng nhỏ, những xưởng nhỏ này đã được hỗ trợ không ít trang thiết bị.

Mà những xưởng nhỏ này muốn tồn tại được trong tình hình cạnh tranh gay gắt, bọn họ phải phát triển kỹ thuật tốt hơn.

Trải qua một năm cố gắng, ngành công nghiệp của Hoa Hạ đã phát triển theo hướng phồn thịnh.

Lúc này, Giang Siêu tập trung sang ô tô, kỹ thuật công nghiệp hiện giờ đã đạt đến trình độ sản xuất được ô tô rồi.

Trừ ô tô ra, Giang Siêu cũng chuẩn bị bắt đầu thi công đường sắt, bắt đầu sử dụng tàu hỏa. Nếu giao thông mà phát trển, vậy thì nền kinh tế của cả đất nước cũng sẽ bay lên theo.

Chủ yếu nhất là nếu có phương tiện vận chuyển là ô tô và đường sắt, quân Con Cháu có thể tiếp viện hậu cần đầy đủ hơn.

Bên khác, Giang Siêu lại cho tiến hành mở rộng xưởng đóng tàu, bước đầu hắn chuẩn bị đưa công nghệ đóng tàu gỗ sang đóng những con tàu lớn băng sắt thép.

Bởi vì do Giang Siêu có tài liệu liên quan, mọi thứ gầu như không cần phải tiến hành nghiên cứu. Chỉ cần từ từ thực hiện là được.

Kỹ thuật hàn nối, luyện thé u đang phát triển nhảy vọt, tin rắng sau vài năm nữa, trên khắp Hoa Hạ sẽ chào đón sự thay đổi to lớn.

Bên Đông Ly Ưng, dưới sự dẫn dắt của hắn ta, liên quân mấy nước Nam Hách, gần như vào trận một cái là bị quân Con Cháu đánh bại.

Voi chiến mà họ lấy làm kiêu ngạo, sau khi nghe thấy tiếng súng lập tức bị hoảng sợ chạy lung tung, chỉ riêng voi chiến của họ tự giãm đạp lên người mình đã làm chết gần một nửa.

Sau đó là trận chiến ở trong rừng, bởi vì Giang Siêu đã huấn luyện quân Con Cháu ở địa hình tương tự, nên binh lính nước Nam Hách hoàn toàn không chiếm được lợi thế.

Đông Ly Ưng chỉ dùng ba tháng đã tiêu diệt hết mấy nước Nam Hách, hẳn ta làm theo chỉ thị của Giang Siêu, di chuyển một phần dân ở Nam Hách tới Hoa Hạ, rồi lại chuyển một bộ phận người dân tới nước Nam Hách.

Giang Siêu muốn đạt được hòa hợp dân tộc hoàn toàn bằng cách đồng hóa dân bản địa, sau đó dùng văn hóa dung hợp.

Ngoại trừ các nước Nam Hách phải bắt đầu học văn hóa Hoa Hạ theo chỉ thị của Giang Siêu ra, tộc Khiết Đan và Nữ Chân, cùng với quốc gia bán đảo cũng đều thêm văn hóa Hoa Hạ vào.

Tin rằng chỉ cần tiếp tục làm như vậy, mấy năm mấy chục năm sau, những dân tộc này đều sẽ trở thành con dân Hoa Hạ.

Còn bản đồ Hoa Hạ, cũng đạt đến trình độ trước nay chưa từng có. Trong vòng mấy năm ngắn ngủi vùng lên, Hoa Hạ đã khiến cho các nước nhỏ xung quanh tới cống nạp tới tấp.

Nói là vạn quốc đến thăm cũng không quá. Đối với sự đến thăm của những nước đó, Giang Siêu tỏ ý hoan nghênh, nhưng mà ý tứ của Giang Siêu rất đơn giản.

Muốn trở thành nước phụ thuộc của Hoa Hạ, đầu tiên không được có quân đội riêng, quân đội thì có bên Hoa Hạ cử người tới đóng quân, ngoài ra bắt buộc phải học văn hóa Hoa Hạ.

Phương diện giáo dục thì Hoa Hạ tiếp nhận, hơn nữa, toàn dân phải được đi học. Đặc biệt là trẻ em.

Nếu không chấp nhận những điều kiện này, vậy thì quân đội của Hoa Hạ sẽ trực tiếp sang tiêu diệt những nước không. chấp nhận điều kiện.

Bởi vì hiện giờ Hoa Hạ mạnh, dù trong lòng những nước nhỏ kia có không tình nguyện, họ cũng đành phải chấp nhận điều kiện này.

Nếu họ không chấp nhận điều kiện này, kết quả chỉ có nước diệt quốc. Không ai muốn từ bỏ vinh hoa phú quý cho. mình cả.

Cho dù có suy nghĩ khác, bọn họ sai sứ giả tới Hoa Hạ đàm phán. Nhưng sau khi những sứ giả kia tới Hoa Hạ, nhìn thấy cảnh phồn thịnh của Hoa Hạ, bọn họ đều không muốn trở về nữa.

Kết quả cuối cùng là có rất nhiều quốc gia từ bỏ vương vị, trực tiếp tới Hoa Hạ định cư.

Bản đồ của Hoa trực tiếp kéo dài đến các nước Tây vực.

Sau khi hoàn thành việc thành lập thủy quân Hoa Hạ, Đông Ly Sơn bắt đầu thò chân đi thăm dò ra phía ngoài. Dấu chân của đội tàu Hoa Hạ đã trải rộng khắp các góc trên thế giới.

Sức ảnh hưởng của Hoa Hạ cũng đạt đến độ cao chưa từng có, theo việc Hoa Hạ bắt đầu thành lập thuộc địa ở các nơi, Hoa Hạ đã nhét toàn bộ thế giới vào bản đồ của mình.

Người Hoa Hạ cũng bắt đầu đi ra khắp Hoa Hạ, đi tới từng góc trên thế giới rồi cắm rễ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top