Dịch Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 986: Chương 986


Ninh Tử Mặc gật gặt đằu, chần chờ một chút, Ninh Tử Mặc sau dó nói: “Hỏm nay Tử Châu tới tìm cháu, nó nói, người trong gia tộc, muốn cháu trở về một chuyến.


- Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ.

čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

“Đây là ý tử của Ninh gia chủ.

” Sở Trần thốt lên.

Ninh Tử Mặc gật gặt đầu, thần sắc bỉnh tĩnh: “Nếu như không phải ý của ông ấy, Tử Châu cũng không dám đến thông báo cho cháu về nhà.


Sở Trần trầm ngâm một hồi, vỗ vỗ bả vai Ninh Tử Mặc: “Trong lòng ngưoĩ hản là có chừng mực, dù sao, ông ấy là cha của ngươi.


Quan hệ cứng ngắc giữa cha con Ninh Tử Mặc, Sở Trần cũng không thẻ nói quá nhiều.

Thật lâu sau.

.

Ninh Tử Mặc nhìn về phía phòng: “Chờ Tiểu Cần khỏe rồi, cháu dẫn cô ấy về nhà, cho cô ấy một hôn lẻ.



Đây là điều kiện Ninh Tử Mặc về nhà.

Bất kể là 5 năm trước, hay là hỏm nay, hẳn sẽ không buông Dương Tiểu cần.

Ngày hôm sau.

Buổi sáng, trước cửa Uy Dương quyền quán, đám người mãnh liệt, giao thông cũng gần như ngưng trệ.

Giang Ánh Đào và Tư Đồ Tĩnh cũng xuất hiện ờ gần đó.

“Hiện tại người nhàn rỗi thật nhiều a, buổi tối mới bắt đầu tỷ đấu, hiện tại đà qua đây
không được lắc đầu cảm thán: “Trận chiến giữa Sờ Trần và Triệu Phương Tuyền, thật sự là toàn thành chú ý.


“Chủ yếu cũng là bị truyền thông thổi phồng.

” Giang Ánh Đào ngồi xuống, thán nhiên nói: “Cô cũng đừng cảm thán quá nhiều, theo dõi một chút, tình báo nếu như không có sai, Hắc Liêm ở trong tay Sở Trằn chịu thiệt thòi lớn, bọn họ sẽ bày mưu tính kế hành động trả thù.


Cập ŋhật nhanh nhất tại w*eb лhayho.

cом
“Yên tâm đi.

” Tư Đồ Tĩnh đi tới trước mặt máy tính của mình nhìn thoáng qua: “Mạng lưới này, ỏ’ trong sự giám sát của tôi, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.



Giang Ánh Đào gật gật đầu, con ngươi xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn biểu ngừ treo cao cao ờ phía trên Uy Dương quyền quán.

Cái tèn dó, đặc biệt nói bật!
Trong đáy lòng Giang Ánh Đào ảm thầm lo lắng.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Giao thông xung quanh Uy Dương quyền quán đinh trệ càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng sau khi chính thức đi ra kiểm soát dòng chảy, thậm chí phong tỏa đường, mới giảm bớt một chút.

Điều này cũng đủ để chứng minh trận đấu hôm nay rất được chú ý.

Bên trong quyền quán, những khán giả may mắn có thể tiến vào thần sắc ai náy đều tràn ngập chờ mong.

6 giờ chiều.

Chỉ còn một giờ nữa là trận đấu giữa hai bên.

“Sắp được chửng kiến cuộc đại chiẻn thế kỷ rồi!”
“Tôi quá kích động, Sở Trần tầt thắng!”
‘Đọc báo thời sự buổi tối Dương Thành mới biết được Triệu Phương Tuyền thì ra thực lực khủng bố như vậy, khó trách hắn dám phát ra chiến thư với Sở Trần, tình cảnh hỏm nay của Sở Tràn, chỉ sợ sẽ rắt gian nan a!”
Khán giả nói không ngừng.

Hiện trường cũng có một khu vực dành riêng cho các phóng viên truyền thông.

Đày cũng là ý của Triệu Phương Tuyền.

Hẳn muốn ảnh hưởng của trận chiến này, mờ rộng vô hạn!
Hần muốn chính danh cho thuật cận chiên
Nam Mỹ.

Sáu giờ 30 phút, cả thành vang lên một trận tiếng hoan hỏ.

Đoàn người Triệu Phương Tuyền xuất hiện.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 987: Chương 987


Ánh sáng tập trung, vạn người chú ý.

- Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ.

čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị .

Mong bạn thông cảm.

Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Triệu Phương Tuyền một thân trang phục nhẹ, trực tiếp cất bước đi lên lôi đài.

“Còn 30 phút nữa.”
Triệu Phương Tuyền ngẩng đầu đảo qua bốn phía, nội tâm cũng có vài phần kích động.

Thất bại của năm đại cao thủ Nam Mỹ khiến uy vọng của giới quyền anh Nam Mỹ rơi xuống đáy cốc, trận chiến hôm nay giữa hắn và Sở Trần chắc chắn sẽ khiến cho
giới quyên anh Nam Mỹ bật ngược trở lại.


Mà hắn, sẽ trở thành người có công lớn nhất trong giới quyền anh Nam Mỹ.

Máu trong đáy lòng Triệu Phương Tuyền dần dằn sôi trào, hẳn cảm giác mình đang ở trong trạng thái chiến đấu cực tốt trước mặt mọi người, thậm chí vết thương bị một kích của Nam Cung Quân để lại bên bờ sông Châu Giang cũng không cảm giác được.

Lực lượng võ đạo tông sư trải rộng khắp toàn thân.

“Chỉ chờ, Sờ Trần đến.’
Triệu Phương Tuyền ngạo nghễ đứng.

“Hai mươi phút cuối cùng, Sở Trần sao còn chưa vào sân.” __
“Phóng viên thời sự buổi tối dương Thành đi ra nói một chút, Sở Trần đáp lại có phải là các người bịa đặt lung tung hay không.”
“Tôi làm sao cảm giác là bên ngoài quá tắc nghẽn, Sở Trằn đều không vào được.”
Thanh âm nghị luận không ngừng vang lên.

6 giờ 50 phút.

Một chiếc xe dưới sự mở đường của cảnh sát, từ từ dừng lại ở cửa Uy Dương quyền quán.

“Thật nhiều người a.” Tống Thu lau mồ hôi trên trán, nếu như không phải lúc mấu chốt anh rể gọl điện thoại cho cô Đào, bảo cô Đào an bài xe cảnh sát mở đường, bọn họ còn thật sự không thể đến đúng giờ.


Quá tác nghẽn
“Cố lên.” Tống Nhan ôn nhu nhìn Sờ Trần, nắm tay Sở Trần.

Hôm nay cô cũng không có trỏ’ về Bắc Trần làm việc, mà là lựa chọn đi theo Sở Trần cùng nhau đến Uy Dương quyền quán.

“Xem ống xã biểu diễn.” Sở Trần cười tủm tỉm.

“Đừng làm hỏng chuyện.” Sau khi Nam Cung Quân ăn cơm chó, cũng nhịn không được liếc mắt nhìn Sờ Trần một cái.

Sờ Trần cười hắc hắc: “Ta nhắt định toàn lực ứng phó!”
Cửa xe mờ ra, mấy người đi xuống, đám người nhắt thời vang lên một trận tiếng hoan hô.

“Thần tiên tỷ tỷ!”
“Thần tiên tỷ tỷ tôi yêu cô!”
“Thần tiên tỷ tỷ thật đẹp a!”
Nụ cười trên khuôn mặt Sở Trần trong nháy mắt ngưng đọng.

Rõ ràng mình mới là nhân vật chính của ngày hôm nay.

Hứ!
Sờ sư phụ một bên đi vào trong sân, một bên nội tâm yên lặng chửi bới, lần này khán giả không được.

Đi vào sân, đl tới bên cạnh lôi đài.

Dựa theo tiếng hoan hô hò hét, sỏ’ Trần nhìn thoáng qua vị trí khán đài cùng lôi đài, lúc này, Tống Thu trực tiếp mắng lên: “Thật không biết xấu hố, lôi đài cùng khán đài ít nhất cách 5 mét, hai tên cáu vật, nhất định
là sợ thần tiên tỷ tỷ.”
Trẽn lỏi đài, Triệu Phương Tuyền từ trèn cao nhìn xuống, nhìn Sở Trần: ‘*SỞ sư phụ, ta chờ ngươi đả lâu.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 988: Chương 988


Đổng dạng lả Tiêu Diêu Du chưởng pháp, ờ trong tay thần tiên tỷ tỳ thi triển ra.

đùa giỡn 5 đại cao thủ nam Mỹ trong tay.

nhưng anh rể hiện tại.

chỉ cc thể bị động phòng ngự, vừa ra tay liền cỏ thẻ nhìn ra.

hai bên cảnh giới chênh lệch.

Mồ hòi trong lòng bàn tay Tổng Thu càng nhiều.

Dần dần, càng ngày càng có nhiều người nhin ra.

trận chiến giữa hai người.

Sở Trần tựa hồ bị vây trong cục diện bị dộng.

“Tiêu Diêu Du?” Triệu Phương Tuyền cười lạnh: “Ta xem ngươi tiéu dao như thế nào.”
Triệu Phương Tuyền cường thế xuất quyền, toàn lực ứng phó, hản sẻ khổng cho Sở Trần bát kỳ một tia cơ hội thở dốc nào.

Trong khán phòng.

Triệu Thiên Hạo bật cao than âm: “Bác Minh có cá, kl danh là Côn, nhưng mà, Sờ Trần ngươi không phải là cỏn, là ba ba a.

có bản lĩnh phản kích a! Đừng làm con rùa đen rụt đầu.”
Thanh àm mang theo khiêu khích nồng dặm của
Triệu Thiôn Hạo nhát thời khiến cho hiện trường một trận bất mãn thanh âm.


Không ít người chỉ váo Triệu Thiên Hạo mắng to.

Nhưng mà, cục diện trước mắt, Sở Trần quả thật rơi vào thế hạ phong, bọn họ cho dù là mắng, cũng bớt đi một chút lo lực.

Sở Khai Bình nhìn thoáng qua phương hướng của Triệu Thiên Hạo.

thần sác trầm xuống, lộp tức thản nhiên nói: “Khiến cho tên kia cám miệng.”
Bên cạnh Sỡ Khai Bỉnh, có người lặng yên lui ra phía sau, chậm rãi di về phía sau Triệu Thién Hạo.

“Uy Dương có ba ba, tèn là Trần.” Triệu Thiên Hạo không thèm để ý mọi người chửi bới chút nào.

theo hắn thấy, kẻ yẻu mới có thể tức giận hổn hển mắng to.

cho nèn.

Triệu Thiên Hạo càng thèm đắc
ý-
Đột nhiên, một ảm thanh đau đớn phát ra từ dầu.

Có người đẳng sau đánh lén!
Triệu Thiên Hạo kêu thám một tiếng, thân thể ngã ; xuống đất.

sau đó đám người một trận xao động.

I không ít người lòng bàn chân đều không cẳn thận cọ lên quần ảo Triệu Thiên Hạo.

Triệu Thiên Hạo thống khổ kêu thảm thiết;
Một màn này.

đám người Tống Thu đối diện rất hả giận.


I Tổng Thu lại cười ha ha: “Ngươi lợi hại như vậy.

I sao không đánh trả a!”
I Triệu Thiên Hạo chật vật không chịu nổi đứng lẻn.

I nhỉn thoáng qua xung quanh minh, cũng không có I thấy nhân vật khà nghi nào.

Ánh mẳt hung háng nhìn chằm chầm Tống Thu đổi diện.

Triệu Thiên Hạo vừa định mờ miệng, phía sau lại truyền đến một trận cảm giác lạnh như bang, lúc này không dám lén tiếng nửa.

âm thầm nghiến ráng nghiến lợi.

ánh mất nhln vè phía lôi đài.

hắn khần cấp muốn nhìn thấy cánh Sờ Trằn bị đảnh ngã xuống.

chằm Sờ Trần, trong lúc bất chợt cười lạnh nói một câu.

lại phát lực, chiêu số đột biến, hắn đã thâm dò rõ bộ dạng Tiêu Dièu Du mà Sờ Tràn thi triển ra, một quyền hung mãnh cắt đứt hư không, đánh thảng vào ngực Sờ Trần.

Trà trộn vào Uy Dương quyền quán cỏ một bộ phận nhỏ người trong giới võ giả, lúc này đều nhln ra hiểm cảnh của Sờ Trần, theo bản nàng phát ra thanh âm kinh hô.

Tống Thu nám chặt nắm tay, tim đập đến cố họng.

Giữa tốc độ ánh sáng.

Động tác cùa Sở Trần lại phảng phất thoảng cái thong thả xuống, hai tay báo vệ Vị trí ngực, dột nhiên bắt láy nắm đấm của Triệu Phương Tuyền.

Mượn lực giảm bớt lực!
Ba một tiếng, thân thể Triệu Phương Tuyền vọt về phía trước vái bước, quay đầu lại nhìn sỏ’ Tràn, trong đầu hiện lên hình ảnh vừa rồi.

thằn sấc nhất thời trầm xuống, lần nữa cưởng thế công kích.

Động tảc cùa Sở Trần chộm hơn rát nhiêu, nhưng lúc này làm cho người ta có cảm giác phòng ngự lại tảng lên gẩp đỗi.

Tại đây trén lôi đài mổi một giây đều tràn ngập nguy cơ, Sở Trần động tác chậm, lại làm cho người ta có một loại cảm giác tự nhiên mà thảnh..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 989: Chương 989


“Thải Cực cùa anh rẻ!” Tống Thu nhát thời kích động, buột miệng hô lèn tiếng, hắn tận mắt nhìn thấy Sờ Trần biểu diẻn nghĩa sâu xa Thái Cực.

hiện tại Sờ Trần trực tiếp vận dụng Thải Cực vào thi triển.

“Trông rất giống như tỏl đả làm việc trong cóng viên mỗi buổi sáng, nhưng tại sao tôi không mạnh mẽ như vậy.”
“Thái Cực! Một trong những loại võ thuật phổ biến nhất Trung Quốc.”
“Thái Cực binh thường có thể vận dụng vào thực chiến sao? Sở sư phụ thi triển ra, mới là Thái Cực thật sự a!”
Ánh mất tat cả mọi người nóng bỏng, không chớp mắt.

Bên ngoài Uy Dương quyền quán, lúc nảy cũng vang lên một trận thanh âm kinh hô.

Hầu như tẩt cà mọi người đang cúi đầu nhìn vào điện thoại di động.

Trên một số nền tảng phát sổng trực tiếp, có người lúc này đang ở trong quyền quán đang tiến hành phát sóng trực tiếp.

“Văn có Thái Cực an thiên hạ, võ có Bát Cực định càn khôn.”
“Thái Cực của Sờ Trần, quả thực xuất thần nhập
hóa.”
“Ai nói Sờ Trần không có tư cách cùng võ đạo Tông Sư đánh một trận?”
Không ít người phấn khích.

I Trên lôi đài.


Sở Tràn vận dụng Thái Cực.

dổi khảng Triệu Phương Tuyền.

Ngay từ dầu Triệu Phương Tuyền quá thật không thích ứng được nhièu.

liẻn tục bại lui.

nhưng dàn dần, Triệu Phương Tuyền chung quy vẫn là võ đạo Tòng Sư cỏ kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.

tim được sơ hờ của Sờ Trần, một quyền thẩng vào.

sức mạnh võ dạo Tóng Sư.

muốn phá huyền diệu cùa Thái Cực.

I Ngàn càn treo sợi tỏc.

I
I Sờ Trần hai tay xẹt qua Thái Cực đò.

cước bộ lại I giẫm ra Càn Khôn Bộ.

Càn Khôn Bộ.


Kỳ Môn cơ sờ bộ pháp!
Khuôn mặt Nam Cung Quản hiện lẻn một nụ cười: “Kỳ Môn thuật, mới là át chủ bài thật sự của Trần Trần đổi chiền vỏ đạo Tông Sư.”
Tiên Thiên võ giả tầm thường, không co khả náng cùng võ đạo Tông Sư đối kháng.

thiên phú yẻu nghiệt, còn là Kỳ Môn Thiên Kièu!
Càn Khôn Bộ.

thuật quy định phạm vi hoạt động!
Trong nhảy mắt này, Sờ -Trần lấy Càn Khỏn Bô đạp ra thuật quy định phạm vi hoạt động, hai tay vẽ ra Thái Cực đò.

bổ sung cho nhau, ngán cản một kích này của Triệu Phương Tuyền.

Đồng tử Triệu Phương Tuyền chợt co rụt lại, hắn rõ ràng đá tlm được sơ hở của Sờ Tràn, nhưng lại ờ giữa lúc tốc độ ánh sáng, bị Sờ Trằn ngăn càn lại.

Triệu Phương Tuyền lởn lén ở Nam Mỹ, vỏ thuật cổ Trung Quốc cỏn hiểu rỏ không sâu, chứ đừng nói đến Kỳ Món thuật thần bí khó lường.

“Chuyện gi đang xảy ra vậy?” Triệu Phương Tuyền trong lòng có loại cảm giác bẩt an khó hiểu.

Sở Trần vẫn là Sở Trần trước mắt này, nhưng Triệu Phương Tuyền cảm giác cố loại cảm giác không thể chạm tới.

Triệu Phương Tuyên cung không bièt dây lã thuật
quy định phạm vi hoạt động khóa hấn lại, mà là trước tiên ánh mẳt kinh hãi nhìn về phia Nam Cung Quân: “Ngươi làm cái gi vậy?”
Trong mắt Triệu Phương Tuyền, chỉ có Nam Cung Quân mởi có thể thần không biết quý không hay làm hắn sinh ra loại cảm giác này.

Nam Cung Quàn:???
Khán giả có mặt:???
Sở Trần:???
Đạp đạp đạp!
Triệu Phương Tuyền đột nhiên lui về phía sau vài bước, ánh mắt nhìn chằm chầm Nam Cung Quàn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 990: Chương 990


Triệu Phương Tuyền, ngươi có ý gì?” Tống Thu cưỡi nhạo: “Khống phải là một ánh mảt thần tièn tỷ tỷ của ta ảnh hưởng đến phát huy cùa ngươi chứ.”
Triệu Phương Tuyền cau mày, vừa rồi cái loại cảm giác quỷ dị này dă biến mất không thấy đáu.

Nửa hồi, Triệu Phương Tuyền ghẻ mắt nhin về phía Vệ Thu Cản.

Vệ Thu Cản cũng rắt không hiểu cách làm của Triệu Phương Tuyền, lắc đầu.

theo hẳn thấy.

Triệu Phương Tuyền vừa rồi rỏ ràng đã vừng vàng chiếm cứ thế cục trên sản.

lại ờ thời khắc mấu chốt nhát rút lui vè phía sau, cách lãm này.

quả thực có chút… ngốc!
Không chỉ như thế.

còn nói về phía Nam Cung Quản một cảu không giải thích được.

Vệ Thu Căn vẫn luỏn phái người theo dõi Nam Cung Quân, còn có toàn trường giám sát chám chú.


nếu như không phải nói Nam Cung Quân có dj động gi, thật đúng là như lởi Tống Thu nối, cô chỉ là dùng ánh mát nhin Triệu Phương Tuyền một cái mà thối.

Tất cả mọi người nhìn Triệu Phương Tuyền, không có cách nào lý giải.

“Xem ra, thần tiên tỷ tỷ mang đến cho Triệu Phương Tuyền bóng ma thật sự quá lớn.”
Triệu Phương Tuyẻn: Thần tiên tỳ tỷ không noi vú dừc.

có ta dung anh mát dé hù d
“Ha ha ha! Triệu Phương Tuyền vì thắt bại của minh kiếm cở sao? Tỏi đột nhiên tràn đầy tin tường vào Sờ Trần.”
Trên lỏi đài.

Triệu Phương Tuyền lúc này cũng phục hòi tinh thần lại.

lạnh lùng nhìn chằm chằm Sờ Trần, xem ra vừa rồi đúng là minh kinh hãi một
hồi.

Nếu Nam Cung Quân không nhúng tay vào.

như vậy.

mặc kệ Sờ Trần dùng thủ đoạn gì.

hôm nay đều chắc chắn phải thua.

Triệu Phương Tuyền dột nhiên xông lèn.

quyền pháp của hắn hợp với nhiều loại thuật cận chiến ờ Nam Mỹ.

biến hóa đa đoan, ần chửa sức mạnh cường dại.

nhất là trong thực chiến lực sát thương cực lớn.


từ lúc bắt đầu chiến dấu đến bày giờ, Triệu Phương Tuyền cho rằng mình căn bản không có phát huy ưu thế của mình ra, ngược lại bị Sờ Trần khéo léo hóa giải lực độ của hắn.

Với thực lực điêu luyện, là ý thức chiến đấu chù yếu cùa Sở Trần hôm nay.

Luận sức mạnh, Tiên Thiên võ giả không có khả
năng chổng lại vỏ đạo Tỏng Sư.

Bất luận là Tiêu Diêu Du chường pháp hay là Thái Cực, đều ản chứa đầy đủ ý niệm dùng sự mềm mại đẻ chinh phục sức mạnh.

Một sự việc nhỏ vừa rồi khiến Triệu Phương Tuyền bị không ít người chê cười, nhưng sau khi Triệu Phương Tuyền tỉnh táo lại, ngược lại đầu óc thanh tinh khống ít.

Minh quá mức nóng lòng muốn đánh bại Sở Trần, ngược lại bị hắn kiềm chế sức mạnh.

Giờ khắc này, Triệu Phương Tuyền diệt trừ tạp niệm trong lòng, cường thế đạp sải bước xông về phía trước, phát huy uy lực quyền cước đến cực hạn.

Àm! Ám!
Khi tiếp cận Sờ Trần, Triệu Phương Tuyền lại nhận ra một cỏ sức mạnh quỷ dj kia.

Thái Cực dồ hai tay Sờ Trần vẽ ra phảng phất ần chứa năng lượng huyền ảo nào đó.

Triệu Phương Tuyền củng không biết, đỏ là hiệu quả Thái Cực phối họp thuật quy định phạm vi hoạt động.

Nhưng.


Kỳ Môn thuật dù bí ẩn đến đâu cũng không chống lại dược sức mạnh tuyệt đối mạnh mẽ.

Dưới sự toàn lực trúng kích của Triệu Phương Tuyền, thuật quy định phạm vi hoạt động rất nhanh bị phá, Sở Trần cảm nhận được sức mạnh bàng bạc trước mặt mà đến.

nhất thời chân đạp Càn Khôn Bộ, giống như nghênh giỏ bỏng liễu, nhảy lẽn.

bay lén trời nhảy lên, chợt xoay người một chưởng.

Lòng bàn tay có sẻt!
Bùa ở trong tay.

uy năng của Tiểu Ngũ Lôi Phù nổ tung mà mở ra.

Trong mẳt người bên ngoài, một chường này của Sờ Trần ẳn chứa kinh lực siêu phàm.

Không ai biết, Sờ Trần đả bắt đầu sử dụng thủ đoạn kỳ môn, ứng phó với công kích của Thêu Phương Tuyền.

Kể cả Thệu Phương Tuyền cũng nghĩ không ra, rõ ràng đù để phá hùy một quyền cùa Sở Trần, vì sao Sờ Trần còn có thể tiếp nhận..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 991: Chương 991


Hắn thật sự chỉ là Tiên Thiên vỏ giả sao?
Triệu Phương Tuyền đều không khỏi hoài nghi, nhưng, thân pháp động tác cũng không có chút dừng lại.

hấn không biết Sờ Trần dủng thủ đoạn gi để cùng hấn đọ sức, nhưng hắn có thể khảng định một điểm, luận thực lực thật sự, Sờ Trần quả thật không bằng hắn.

Một quyền một quyền, sẳc bén bá đạo.

Trận quyết đấu kéo theo ánh mắt toàn bộ mạng đả đến tinh trạng gay cán.

.Sau khi thời sự buổi tòi Dương Thành liệt kê tư
liệu hai bên quyết đấu, không ít người trong lòng đều toát mồ hôi lạnh, đổi vởi tình cảnh của Sờ Trần tỏ vè lo lảng, dù sao Triệu Phương Tuyền cung là cường giả quyền giới thành danh nhiều nảm.

Một trận đáu được công nhận là không công bằng!
Sờ Trần lại dựa vào võ thuật khéo léo, cùng Triệu Phương Tuyền đọ sức, đứng ở thế bát bại.

“Không hổ là đệ tử Cừu Huyền Môn.” Ngay cả Sờ Khai Bình cũng nhịn không được tán thường.

“Tiên Thiên vỏ giả có thể cùng võ đạo Tông Sư quyết chiến đến trinh độ này.

quà thực không thẻ tưởng tượng nổi.”

“Thầy giỏi có trò hay!” Ánh mắt thanh niên Tiểu Du nóng rực, hai tay cùa hắn vẫn nấm chặt, nội tâm cũng đang nắm chặt vô cùng.

“Cố lên!”
Xung quanh Uy Dương quyền quán, tất cả mọi.người đèu tập trung ánh mắt, ngưng thẩn nín thở,
trân chién dáu ná
1
Dưới thế tẩn công cuồng phong bảo táp của Triệu Phương Tuyền, Sở Trần lần lượt thần kỳ tránh nẻ hóa giải.

Cửu Huyền kỳ thuật, Kỳ Môn trận pháp!
Trong lúc tốc độ ảnh sáng, bùa trong lòng bán tay Sờ Trần đột nhiên chợt lóe.

Chường Tâm Kì Trận, lôi quang chớp động.

Ảm!
Triệu Phương Tuyền bất ngờ không kịp đề phòng, lui về phía sau một bước, nhưng mà, thân thề đột nhiên vọt tới, một quyền như hổ, đòng dạng cũng bức lui Sở Trần một bước.

Hai bên ngươi tới ta lui, mỗi người một sở trường riêng.

Một màn này, làm Triệu Thiên Hạo cảm giác được không thể tin.


“Sớ Trần, sao còn chưa bại.” Triệu Thiên Hạo nhìn
tiếp nhận hình ảnh nhìn thấy trước mất.

Triệu Phương Tuyền chính là tồn tại cấp bậc võ đạo Tông Sư.

sở Tràn thỉ tính là cái gỉ? Nếu không phải đối thủ cùa Sờ Trần là Triệu Phương Tuyền, Triệu Thiên Hạo còn tường rầng đối phương đang đánh giả.

Võ đạo Tông Sư vs Tiên Thiên võ giả.

Va chạm ở các cẳp độ khác nhau, thế nhưng đánh dến khỏ phân chia.

Con ngươi Nam Cung Quân cũng một mực nhìn chăm chú trận chiến đấu này, dến giờ khắc này, khuôn mặt Nam Cung Quân nổi lên một nụ cười: “Trần Trần sắp thắng rồi.”
Lời vừa dứt, Tống Thu ờ một bèn theo bản nâng sửng sốt.

Hình ảnh trước mắt, hai bên nhiều lắm là càn sức nagng tài, Sờ Trần cũng không có chiếm thượng phong.

Nhung, Tống Thu đối vởi lời nói của thần tièn tý tỷ, ị
tin
tướng không nghi ngờ,
han nhắt thời kích
động, hai mắt mở to.

Trẽn lôi đài, phong vân đột nhiên biến đổi.

Thàn ảnh Sở Tràn trong nháy mắt giống như hư ảo, chân đạp bộ pháp thần kỳ, đột nhiên, trên lôi đài phảng phất xuất hiện ba Sờ Trần..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 992: Chương 992


Nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh!
Dưới sự gia tri của Kỳ Môn trận pháp, tàn ảnh như chất.

Vù! Vù! Vù!
Ba đạo bóng dáng trong nháy mắt vọt về phía Triệu Phương Tuyền.

Tất cả điều này chỉ xảy ra trong tộc độ ánh sáng.

Đỗi mắt Sờ Trần toát ra vẻ tự tin nồng đậm.

Cửu Huyền Môn, thu thập kỳ thuật thiên hạ, võ thuật cổ.

Nhưng mà, bon môn tuyệt học thật sự của Cửu
Huyền Môn, gọi là [Cửu Huyền Bí Thuật]
[ Cửu Huyền Bí Thuật] huyền diệu cường đại.

Lúc này Sờ Trần thi triển-ra một kích, chính là thuật thứ 7 của [ Cửu Huyền Bí Thuật], thiên tàn ảo ảnh.

Một quyền giống như tiếp thông thiên địa, thân ảnh hư ảo, quyền động mà kinh thiên.

Ảm! Àm! Àm!
Ánh mắt Triệu Phương Tuyền toát ra kinh hãi.

hắn cảm giác được Sở Trần trong nháy mắt bày ra thực lực, vượt xa sức mạnh của hần.


Triệu Phương Tuyền toàn lực ngăn càn.

bước chán vẫn lui về phía sau vài bước.

Sở Trần bước dài xông lên.

thuận thế mà tấn công.

[ Cửu Huyền Bí Thuật ] thuật thử 9.

Kim Xà Triền Ti!
[ Cửu Huyền Bí Thuật ] tổng cộng có 36 sáu thuật, Sở Trần nắm giữ, chỉ có một nửa trong đó mà thôi.

Mổi một loại bí thuật đều cỏ lực công kích cực kỳ mạnh mẽ, dung hợp thủ đoạn của Kỳ Môn.

Thán ảnh như rán, quán quanh mà lèn.

Tnệu Phương Tuyên lập tức mát di bóng dang SỚTrần,
nhưng Sở Trân rỏ ràng đang ờ trước mắt mình.

Ủng hộ chúng mình tại лhayho.cом
“Sờ Trằn, ngươi đây là yêu thuật gì!” Trán Triệu Phương Tuyền chảy ra mồ hôi lạnh, hắn theo bản nàng lui về phía sau, nhưng thế tấn công của Sờ Trần như thủy triều, trong lúc ầm ầm.

thân thể Triệu Phương Tuyền bay ngang ra.


ngã xuống đất.

Hai bên vốn càn tài ngang sức.

sau khi Sở Trần liên tiếp thi triển ra [Cửu Huyền Bi Thuật], thắng bại đã phân.

Uy Dương quyền quán, làm vào trong yên tĩnh ngắn ngủi.

Một giây sau.

thanh ám kinh hô trực tiếp nhấc lên trời.

“Sờ Trần thắng rồi?”
“Trời ơi, chuyện gì vừa xảy ra vậy?”
Tất cả mọi người đều choáng váng.

Bao gồm cả Tổng Thu.

Giờ khắc này, Tống Thu trợn mảt há hổc mồm.

Hẳn mặc dù trong lòng có chút chuẳn bị, dù sao vừa nghe xong thần tiẽn tỳ tỳ nôi Sờ Trần sắp thắng, nhưng hai chiêu này cùa Sờ Trần, vẫn là ngoài dự liệu cùa hần.

Thiên tàn ảo ảnh, kim xà triền ti!
Tống Thu lần đầu tiên nhìn thầy sỏ Trần thi triển [Cửu Huyền Bí Thuật].

Nếu như nối Tống Thu nhìn thấy Tièu Dlèu Du chường pháp, thời điềm võ thuật cổ Thái Cực, cảm giác mình mở ra một cánh cửa mởi, như vậy giờ khắc này, Tống Thu nhận ra, thế giới phía sau cánh của này so với tưởng tượng của hắn còn thần bí khó lường hơn.

“Thắng rồi!’
Bẽn trong Uy Dương quyền quán, tiếng vỗ tay như sắm.

“Lợi hại.” Sở Khai Bình chân thành tán thưởng.

“Đây chính là uy phong của thiên hạ đệ nhất Kỳ Môn.” Cung Trường Hòng cảm thán..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 993: Chương 993


Trong đám người, con ngươi Diệp Yén lóe ra hào quang âm lảnh: “Quả nhiên lại là như vậy.

không ai coi trọng Sờ Trần, nhưng hắn lại thắng.” Diệp Yên nhìn chằm chằm Sờ Trần trên lôi đài.

trong con ngươi bất đẩu khởi dộng quang mang vô cùng oán hận: “Sở Trần, tôi không tin.

anh mỗi một lần, đều có thể gặp dử hóa lành.”
Diệp Yên không chút do dự xoay người rời đi.

Thân thể Vệ Thu Căn ngây ra như phỗng.

Hắn thủy chung nghĩ khỏng ra, Sờ Trần làm sao có thẻ thắng.

Thật lâu sau.

Vệ Thu Càn chỉ có thé mắng to một tiếng; “Triệu
Phương Tuyền, thỉ ra là phế vật.”
Trên lôi đài, Triệu Phương Tuyền đã giãy dụa đứng lên, ảnh mất mang theo không cam lỏng, không thể tln nhìn chằm chằm Sở Tràn: “Ngươi thi triển, là yêu thuật gì.”
“So với thuật cận đẩu Nam Mỹ thô ráp, võ thuật Trung Quốc thần kỳ, trong mắt các người, quà thật củng giống như yêu thuật vậy.” Sờ Trần cười tủm tìm mở miệng, nhỉn Triệu Phương Tuyền: “Cũng là võ đạo Tông Sư, ngươi cũng quá yếu ớt tồl.

Nếu như là võ dạo Tông Sư ờ Trung Quốc dứng ở lôi đai này, ta chưa chắc có thể thảng.”
Thân hình Triệu Phương Tuyền mành liệt chấn động, đôi mắt bắt đầu xuát hiện vẻ oán hận, gầm nhẹ xông lên: “Ngươi nhất định thắng sao?”

Vút!
Trong tay Triệu Phương Tuyền rỏ ràng xuất hiện một thanh chủy thù.

Chúy thú sáng như tuyét xẹt qua, ở dây vang lên I trận thanh am kinh hò.

“Mẹ kiếp!”
Từng đạo ánh mát trợn to đến cực hạn…
Triệu Phương Tuyền khuôn mặt dử tợn.

chùy thủ trong tay sắc bén đâm về phía Sờ Trần.

Không ít người dều kinh hãi đại biến.

“Sở Trần cẳn thận!”
Tốc độ ánh sáng.

Đôi mất Sở Trần lướt qua một đạo sẳc bén.

thân ảnh chợt lóe.

tay đẩy àm dương, chân đạp cừu cung, trong phút chốc quy định phạm vi hoạt dộng, lảm động tâc của Triệu Phương Tuyền hơi dinh trệ một chút, ra tay như điện, đoạt lấy chủy thủ trong tay Triệu Phương Tuyền, thuận thế một CƯỚC đá ra ngoài, thân thé Triệu Phương Tuyền giống như diều đừt dây bay ra lòi đài, nâng nề ngã trên mặt đất.


liên tiếp lăn vài vòng, vái ngụm máu tươi phun ra.

nẳm sấp trẽn mặt đất.

Sở Trần dúa giỡn chủy thù trong tay một chút, đột Ầ nhiên vung lén, chúy thú đóng dinh bổn tai Triệu À
Phương Tuyền.

Mũi nhọn thấm vào trán, cả người Triệu Phương Tuyền lại co rút một lần nữa.

“Chỉ là vỏ thuật mèo cào này, không nên học người khác chơi đao.” Sờ Trần lắc đầu, đi tới bên cạnh lôi đài, từ trên cao nhìn xuống, nhìn xuống Triệu Phương Tuyền: “Còn có thể đi lên đánh một trận không? Nếu có thẻ, đừng đề ta chờ đợi láu.”
Bèn trong Uy Dương quyền quán yẽn lĩnh, quanh quản thanh àm cùa Sở Trằn.

Tnệu Phương Tuyền cảm giảc được những lởi này có chút quen lai, cẳn thận suy nghĩ, nhẳt thời tức giận còng lảm, ngàng đầu lồn: “Ngươi…” Thăn hình Triệu Phương Tuyền kịch liệt run rổy.

một ngụm máu tươi lần nửa phun ra.

chợt hai mẳt tối sầm lại, hỏn mê bất tỉnh.

Trận chiến đã kết thúc.

Vỏ thuật cổ Trung Quốc, thẳngl
Tìéng hoan hỏ vang vọng Irong nhỏy mất.

Bẽn ngoài Uy Dương quyền quán, không ít người thông qua video diện thoại nhìn thẩy hình ánh nảy, cũng đều sôi trào.

“Ai nói Sư Vương tranh bá có nội tình, đứng ra.”
“Cũng không nhìn Sở Trần là đệ tử của ai, thẩn tiẽn tỷ tỷ dạy ra tièn đồng, thực lực cỏ thố kẻm sao?”
Giới quyền anh Nam Mỹ phải mất mặt đến cùng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 994: Chương 994


I Vô sổ người phấn chấn, phấn khích.

“Anh Chương, khóng phải tỏi đang nầm mơ chừ?’ Chung Định Anh cho đến giờ phút này vẫn chua hoàn hồn lại, không thể tường tượng nổi mờ miệng nỏi: “Sở Tràn dĩ nhiên thắng rồi?”
Phải biết rầng.

trong tư liệu thời sự buổi tối Dương Thành tra được, Triệu Phương Tuyền là quyền vương nổi danh toàn cầu, mà Sớ Trần, suy cho cùng, chỉ là mới xuát hiện, một ngươi con rề tới từ Tổng gia Thiền Thành.

Trước khi chiến dấu bắt đầu.

trong lòng Chung Định Anh luôn toát mồ hôi lạnh, tim cũng bắt đầu thắt lại.

Nhưng không nghĩ tới.

Sở Trần không chỉ thắng, quá trinh thắng lợi, dĩ nhiên so vởi tường tượng của cô thoải mải hơn.

kThuật cận chién Nam Mỹ, thật sự không chịu nổi imột kích như Ví

sao.

Không chỉ có Chung Định Anh.

giờ khắc này.

trong lòng không ít người cũng toát ra một ý niệm như vậy.

“Xong ròi!” Thấy một mản này, ánh mảt Triệu I Thiên Hạo toát ra tuyệt vọng.

Trận lôi đài chiến nảy.

đám người Lai Đặc Mã Luân còn đặc biệt chú ý.

vi thế.

Triệu Thiên Hạo còn sai người đặc biệt phát sóng trực tiếp xuyên đại dương tiến trinh lôi đài chiến cho đám người Lai Đặc Mã Luân.

Cục diện bây giở… Triệu Thiên Hạo rỏ ràng, mình chỉ sợ đời này cũng không cỏ cách nào bước trờ về Nam Mỹ một bước.

Sau khi thân thể Triệu Thiên Hạo kịch liệt run rẩy một hồi, hai mẳt củng tối sầm lại.

ngát đi.

j Trên lỏi đài.

ánh mắt Sở Trần nhln về phía Vệ Thu Cản, cười tủm tỉm mở miệng: “làm phiền Uy Dương quyền quán, chăm sóc tốt cho bạn bè quốc tế của các người, đổi tác trong giới quyền anh.”
Vừa dứt lời, Sờ Trần tiêu sái xoay người, đi xuống lói đài-
Kèm theo đó là một trận tiếng hoan hô.


“Sư phụ! ’ Có người xông về phía Vệ Thu Cản, lo lắng nói: “Các đệ tử quyền quán chúng ta bạo động, đều nói Uy Dương quyền quán thế nhưng lại hợp tác với thuật cận chiến Nam Mỹ yếu đuối, chứng tỏ Uy Dương quyền quán chúng ta thực lực có hạn, không xứng nhận đồ đệ.

bọn họ đều yêu cầu trả học phí.”
Nghe vậy, Vệ Thu Cản nhất thời tức giận: “Ai dám nói những lời nảy? Tất cả đèu trục xuất bọn họ ra khỏi Uy Dương quyền quán.”
Người nọ chần chở một chút, thật cần thận nói: “Cơ hò… tất cả các đệ tủ của quyền quán.”
Vệ Thu Cản hai mắt tối sầm, trực tiếp ngã xuống.

“Anh rẻ!” Tống Thu thấy Sờ Trằn đi tới, nhắt thời vô cùng kích động.

“Bà xã.” Sờ Trần ôm Tống Nhan.

Tống Thu:???
Lại có thể bị phớt lờ.

Ánh mắt Tống Thu ai oán nhìn Sở Trằn, công phu vừa rồi Sở Trần thi triển ra, hắn cũng muổn học.

“Em biết anh sẽ thẳng.” Thanh âm Tông Nhan dịu dàng, dung nhan tuyệt mỹ nổi lên nụ cười, trong lòng cũng thờ phào nhẹ nhõm.

Va chạm giữa thuật cận chiến thanh thế cuồn cuộn cùng võ thuật cổ Trung Quốc hạ màn.

Võ thuật cổ Trung Quốc hoàn thành song sát,

Nam Cung Quân lấy một địch nảm, lực phá nảm đại cao thù đỉnh phong Nam Mỹ, sáng lập ra thần thoại của vỏ thuật cổ Trung Quốc, mà Sờ Trân thì là đại diện của vỏ thuật cổ trẻ tuổi, tiếp diễn thần thoại của võ thuật cổ Trung Quốc, dưới sự chú ý của vạn người, lẩy tư thải dễ như trờ bàn tay đảnh bại Triệu Phương Tuyền.

10 giờ tối.

Trang web chính thức của thời sự buổi tối Dương Thành mới ra mắt báo mới.

“Nam Quyền chi sư, danh xứng với thực.”
Toàn bộ bài báo miêu tả trận chiến giữa Sở Trần và Triệu Phương Tuyền, không chút che giầu nào mà khen ngợi Sờ Trằn.


Trong mẳt người bèn ngoài, bài báo của thời sự buối tối Dương Thành cơ hồ đả trờ thành kênh truyền thông chính thức của Sở Trần.

Buổi tối hôm đó, không chì có thời sự buối tối Dương Thảnh, các phương tiện truyền thông lớn đều đưa tin về trận chiến này của Sờ Trần.

Sờ Trần cùng nhận được điện thoại của Sờ Khai Binh, phương diện truyền thông hấn không áp chế được, chỉ có thể tận lực không cho Sở gla tiếp xúc với tin tức truyền thông bên Dương Thành, nhưng mà, cơ hội che giấu quá khứ là quá thấp, để cho Sở Trần trong lòng chuản bị tốt cho sự xuất hiện của Sờ gia..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 995: Chương 995


Sờ Trần cũng không phải rất lo lẳng, dù sao, hiện giờ anh dã cỏ thể ốm mỹ nhân trờ về.

Cũng dã dén lúc gạp cha
mẹ ròi.

Biệt thự Tống gia, tổ ấm nhỏ hai người, trong chán, hai người nói lời ngon tiếng ngọt.

Khi Sở Trần nhắc tới muốn dẫn Tống Nhan đi gặp gia trưởng, nội tâm Tống Nhan có chút thấp thỏm bất an.

Tống gia bây giờ, ở Thiền Thành như mặt trời ban ngày, mo’ hồ muốn chiếm cứ vị trí của Hoàng gia.

Nhưng Tống Nhan từng nghe Sở Trần nói Sở gia không đơn giản, gia tộc đệ nhất kinh thành.

Tống Nhan lúc ấy cảm thấy Sờ Trần đang nói bậy, hiện tại hồi tường lại,
Sờ Trần đều nói sự thật.

“Những người trong nhà anh… có thề cảm thấy em không xứng với anh hay không?” Nội tâm Tống Nhan cao thỏm.


Sở Trần nắm Tống Nhan, truyền đến cảm giác dao động, nháy mắt cười: “Nếu ngay cả tam tiểu thư Tống gia cũng không xứng với anh, vậy chẳng phải anh nhất định cả đời đều an phận độc thân sao.”
Tống Nhan sắc mặt đỏ lên: “Miệng lưỡi trơn tru, nhưng, em vẫn phải chuẳn bị một chút, anh cho em một chút thời gian, ít nhất, cũng phải chờ Bắc Trần hoàn toàn phát triển, em cũng không thế để cho cha mẹ anh cảm thấy, em chảng làm nền trò trống
gì.”
“Không vội, dù sao anh cũng là con rế ờ rể nhà các người.” Sờ Trần cười cảm thụ một chút cảm giác mềm mại truyền đến từ lòng bàn tay.

Nghe vậy, Tống Nhan ngược lại trong lòng cả kinh, lo lẳng nói: “Bọn họ cỏ thể bởi vì chuyện này hay không… trách tôl xuống…”
“Em yên tâm đi, cha anh là một người họp lý.” Sở Trần an ủi Tống Nhan: “Ồng ấy từ trước đến nay đều là lấy lý thuyết phục người khác.”
Tống Nhan gật gật đầu.

Sau khi chần chờ một chút, Tống Nhan nhịn không được thắp giọng nói: ‘Sở Trằn, hôm nay em nhìn vẻ
mặt của Tiểu Thu, nó thật sự hoàn toàn mê mẳn võ thuật cổ, nó từ nhỏ đến lớn không thích đọc sách, nền thích võ thuật quyền cước, anh phải dạy nó thật tốt.”
‘‘Không thành vấn đề, thân là anh rể, anh nhất định dốc túi truyền cho.” Sở Trần xoay người, cùng Tống Nhan bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt dần dần nóng rực: “Thân là ỏng xã, anh đối với em cũng phải dốc túi truyền cho.”
Tống Nhan theo bản nâng ngượng ngùng tránh né ánh mắt Sở Trần, đồng thời thốt ra: “Em lại không học
võ.”
Ánh mắt Sờ Trần mang theo vài phần cười xấu xa: “Em lập tức cảm nhận

được.”

Một đêm trôi qua.

Ngày hôm sau, buổi trưa Tống Nhan hiếm khi đến công ty, Sở Trằn vừa lúc vô làm gì, liền theo Tống Nhan đến tòa nhà Kim Bãi.

Tòa nhà Kim Bãi, tầng 21.

Sở Trần và Tống Nhan sóng vai đi vào.

“Trần tồng.” Con ngươi cô gál trẻ ờ quầy lễ tân trực tiếp phát sáng, kích động hò một tiếng.

Các nhân viên của công ty nhao nhao chào hòi.

“Chào Trần trồng.”
“Chào buỏi trưa Sở tổng.”
Nhân viên Bắc Trần trong lòng chân thành kính nể sỏ’ Trần.

Trận chiến truyền kỳ Bắc Trần Cường Sinh Hoàn đánh vào thị trường Thiền Thành, chính lả do Sờ tổng tự minh chủ đạo.

Điểm này, Hạ tổng đã không chỉ một lần nói trong công ty.

Bắc Trần có thể nối được đường dây Linh Bảo Đường này, cũng hoàn toàn lá bời vì quan hệ của Sở tổng.

Cho nên, sỏ’ tống tuy rằng không ỏ’ công ty, nhưng mà, trong truyền thuyết của Sở tổng lại được truyền khắp công ty..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 996: Chương 996


“Sờ tổng, trận chiến ngày hôm qua của anh tôi xem rồi, Sờ tổng anh là niềm tự hào của tôi.”
Trong phòng làm việc, Tống Nhan pha cho Sờ Trần một chén trà: “Anh xem mức độ hoan nghênh của anh ờ công ty, nói là đế vương đi tuần cũng
I không quá đáng.”
I Sờ Trần cười tủm tím đặt Tống Nhan lên ghế, hai tay ấn bả vai Tống Nhan: “Bà xã, anh thấy Bắc Trần đã đi vào quỹ đạo, chỉ dựa vào một loại thuốc
ỊLdưỡng sinh hoàn cúa Bắc Trần, rất
khó để Bắc Trần trong thời gian ngắn quật khời nhanh hơn, anh có một đề nghị…”
“Bọn em đã thảo luận trong cuộc họp rồi.” Tống Nhan nói: “Nhưng, Hạ tiên sinh căn dặn đủ điều, nếu như nói Bắc Trần dưỡng sinh hoàn lả mũi nhọn Bắc Trần xông vào thị trường Thiền Thành, như vậy, loại thuốc thứ hai của Bắc Trần, nhất định phải trở thành đạn pháo của Bắc Trần! Sau khi mũi nhọn bị bẻ gãy, lại dùng đạn pháo bắn phá, như vậy có thể làm cho Bắc Trần hoàn toàn có chỗ đứng vững.


Cho nên, loại thuốc thứ hai của Bắc Trần, đặc biệt quan trọng, chúng ta lựa chọn phương hướng nghiên cứu sản phầm, cũng phải suy nghĩ kỹ lưỡng, vạn phần cấn thận.”
Sờ Trần gật gật đầu: “Có manh mối chưa?”
Tống Nhan bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu: “Muốn nghiên cứu chế tạo ra một loại thuốc mới cần thời gian rất dài, chúng ta tuy rằng có Dược Phẩm Hạ gia làm hậu thuẫn, cung cấp một số dược vật nghiên cứu hỗ trợ, nhưng mà, muốn trong thời gian ngắn xuất ra một loại thuốc mới có thể làm cho người ta nhớ kỹ Dược Phẩm Bắc Trần, cũng không dễ dàng.”
“Biện pháp luôn có.” Sờ Trần vừa muốn tiếp tục mờ miệng, cửa phòng làm việc đâ bị gõ.

Sau khi Hạ Bắc tiến vào, thật cẩn thận hòi một câu: “Trần ca, không
quấy rầy anh chừ.”
“Quấy rầy rồi.” Sở Trần trả lời.

Hạ Bắc sửng sốt.

Tống Nhan lườm Sờ Trần một cái, lập tức nhìn Hạ Bắc nói: “Có việc sao?”
Hạ Bắc phục hồi tinh thần lại, ho một tiếng: “Thật ra, là chuyện riêng.

Hai người cũng biết, địa vị của tôi ờ nhà, từ trước đến nay không đưọ’c tốt lắm, Bắc Trần đánh vào thị trường Thiền Thành, làm cho tất cả mọi người chấn động, địa vị của tôi ỏ’ nhà, cũng có chút tăng lên, tối nay, có một đám trong giới tụ hội, thường ngày mà nói, sẽ không mời tôi, lần này bọn họ mời…” Hạ Bắc trông mong nhìn Sờ Trần: “Trần ca có thể cùng tôi đi hay không?”
Lời vừa dứt, khóe miệng Sờ Trần không khỏi nhẹ nháng co rút.


“Cậu tốt xấu gi cũng đường đường là Tam thiếu gia Hạ gia, từ cửa này đi ra
ngoài, mỗi người đều gọi cậu một
tiếng Hạ tổng.” Sờ Trần dờ khóc dờ cười: “Chỉ là một bữa tiệc, cậu còn kinh sợ?”
“Đây cũng không phải là tụ hội binh thường, cái giới này, lả cao cấp nhất trong thế hệ trẻ của giới thương nhân Dương Thành.” Thần sắc Hạ Bắc thấp thỏm: “Nghe nói buổi tụ tập tối nay vẫn có mục đích, cụ thể là cái gì tôi không biết, nhưng…” Hạ Bắc trông mong nhìn Sờ Trần.

Sờ Trần khẽ cười: “Cậu cũng đã nói, đây là tụ hội cao cấp nhất trong giới thương mại Dương Thành, cậu cũng là lần đầu tiên được mời, cậu còn có thể tùy tiện dẫn theo người khác?”
chắc chắn không thể, nhưng Trần ca.” Hạ Bắc cười hắc hắc: “Trần ca tới, chỉ làm cho buổi tiệc tối nay thật là vinh hạnh.”
Tống Nhan liếc Hạ Bắc một cái, cô cỏ chút hoài nghi Tam thiếu gia Hạ gia này không phải lo lắng cái gì, mà là thuần túy hy vọng dẫn theo Sờ Trần đi qua, khoe khoang một chút.

Các người xem, Mam Quyền chi sư Sở Trần, là anh em của tôi!

Sờ Trần suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu: “Tối nay cậu đến đón tôi.”
Sau khi Hạ Bắc rời khỏi phòng làm việc, Tống Nhan cũng bắt đầu bận rộn, Sờ Trần nhàn rỗi nhàm chán, đi dạo một vòng ờ Bắc Trần, cuối cùng đi vào phòng làm việc của Hạ Ngôn Hoan.

“Sở tổng.” Hạ Ngôn Hoan đứng lên.

“Hạ tiên sinh còn khách sáo với tôi.” Sờ Trần cười cười, trực tiếp tiến vào vấn đề chính: “Mấy ngày nay, dưới tầng có hành động gì không?”
Nghe vậy, thần sắc Hạ Ngôn Hoan trực tiếp ngưng trọng vài phần: “Nói đến kỳ quái, loại dược phẩm của Tiền thị cùng Bắc Trần Cường Sinh Hoàn lẽn kệ, vậy mà trực tiếp hạ giá! Điều, náy quá không phu hợp với lẽ.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 997: Chương 997


thường, Tiền lão gia tuy rằng thua đánh cược, nhưng thuốc mới của Tiền thị ờ trên thị trường danh tiếng không tệ, thậm chí còn dẫn đến phản ứng nhất định, Tiền thị thế nhưng không một tiếng động hạ giá thuốc mới.”
Sờ Trần nhíu mày một chút.

Anh luôn cảm giác Tiền thị ở sau lưng làm động tác gì, nhưng mà, cụ thể cũng không nói ra được.

“Còn nữa, Tiền thị hai ngày nay vẫn luôn phát ra tin tức, nói Tiền lão gia sẽ chính thức xin lỗi cậu, nhưng mà, lại chậm chạp không thấy Tiền lão gia lộ diện.” Hạ Ngôn Hoan trầm ngâm một hồi: “Ỵôi cám giác Tiền thị phảng
phất đang tạo thế.”
“Tạo thế?” Sờ Trằn không hiểu.

“Tiền thị đang xây dựng một loại bầu không khí đang cúi đầu nhận sai với cậu, đây vốn là chuyện Tiền lão gia kháng cự nhất, không muốn đối mặt nhất, nhưng Tiền thị thế nhưng vẫn luôn tạo thế cho Tiền lão gia xin lỗi cậu, điều này cũng không phù hợp với lẽ thường.” Hạ Ngôn Hoan nói: “Vừa rồi nghe nói cậu tới công ty, tôi cũng đang chuẩn bị đi tìm cậu, kết quả cậu đến hỏi, xem ra, cậu cũng nhận ra Tiền thị khác thường đi.”
Sở Trần chậm rải gật đầu.

Trong suy nghĩ của Tien thị, ròt cuộc
là đang có âm mưu gì?

Sở Trần cẩn thận suy nghĩ một hồi, cũng cùng Hạ Ngôn Hoan thảo luận, cuối cùng cũng không có kết quả hữu dụng gì.

“Tôi thử phái ám tử trà trộn vào Tiền thị, tìm hiểu tin tức, nhưng lại phát hiện, hai ngày nay các bộ phận lớn của Tiền thị, thế nhưng đã ngừng tuyển dụng bất luận kẻ nào.” Hạ Ngôn Hoan nói: “Phải biết rằng, Tiền thị là trùm trong ngành dược phẩm, bọn họ luôn đều thiếu nhân lực, bộ phận tuyển dụng cản bản sẽ không dừng công việc của mình, nhưng mấy ngày nay dừng lại.”
thật đang bày mưu tính kế cái gì đó, hơn nữa, tuyệt đối giữ bí mật.” Sờ Trần vốn không thèm để ý động tác của Tiền thị, nhưng hiện tại, sau khi nghe Hạ Ngôn Hoan phân tích, trong lòng ngược lại có chút tò mò.

Sở Trần một minh rời khỏi tòa nhà Kim Bãi, anh hẹn gặp mặt người tại một Starbucks gần tòa nhà Kim Bãi.

Đi vào Starbucks, mấy thành viên ngồi tụm năm tụm ba, Sở Trần gọi đồ ăn xong, đi tới vị trí gần góc trong ngồi xuống.

Chưa đầy nửa tiếng.

Một thân ảnh trung niên xuất hiện, âu phục cà vạt, thần sắc mơ hồ mang
theo vài phần kích động.

Người tới chính là Trương Vận Quốc.


Mấy ngày nay, hắn trà trộn vào thương giới Thiền Thành tìm hiểu tin tức, cho mình hình thành thân phận một doanh nhân, không còn ăn mặc như đạo trường.

Sờ Trần hẹn Trương Vận Quốc, nói rõ hành động của Tiền thị đã hoàn toàn khơi gợi lòng hiếu kỳ của anh.

Anh ngược lại muốn điều tra một chút, Tiền thị, rốt cuộc là đang có âm mưu gì?
Trương Vận Quốc sau khi tiến vào, rất nhanh liền nhìn thấy Sở Trần ngồi ở vị trí góc, Trương Vận Quốc thần sắc không kiềm chế được kích động.

Sau khi nhận được điện thoại của Sờ Trần, Trương Vận Quốc còn cố ý tính cho minh một quẻ.

Đại cát đại lợi!
Trong lòng phấn khích, bàn tay run rẩy.

Trong lòng Trương Vận Quốc có một ý nghĩ to gan, nhất định là trong khoảng thời gian này biểu hiện của mình đả động thiếu chủ.

Thiều chú muốn cho hắn cơ hội tiến
vào Cửu Huyền Môn!
Trương Vận Quốc cố gắng binh ồn cảm xúc của mình; cảm tạ La Vân Đạo Tôn, trước khi rời đi còn chỉ cho hắn con đường rõ ràng này, cũng cảm tạ đồ đệ Thanh Phong đạo trường này, lúc dò xét tin tức đã cho hắn trợ giúp rất lớn, đồng thời cũng cảm tạ thiếu chủ tín nhiệm hắn….

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 998: Chương 998


“Trương đạo trường, ngồi đi.” Sở Trần thấy Trương Vận Quốc đi tới, vẫn nhìn anh không nói lời nào, cảm giác có chút quái lạ, lúc này mở miệng, ý bảo Trương Vận Quốc ngồi xuống.

‘Thiếu chủ.” Trương Vận Quốc hít
sảu một hơi, thằn sắc cung kính n
xuống, chủ động hỏi: “Thiếu chù có phân phó gì không?”
Sỏ’ Trần gật đầu, khuỏn mặt mỉm cười nhìn Trương Vận Quốc, mỡ miệng nói: “Trong khoảng thời gian này tới nay, Trương đạo trường vất vả rồi.”
Nghe vậy, nội tâm Trương Vận Quốc vui vẻ.

Đến rồi! Đến rồi!
Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta!
Trương Vận Quốc nội tâm kích động vỏ cùng, máu phảng phất đều muốn SÔI trào, không còn cach nâo áp ché
mà run rầy.


Cửu Huyền Môn, đó là thánh địa hắn cả đời đều khát vọng đến.

Thời gian trước sát hạch thất bại, khiến Trương Vận Quốc lâm vào thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời, hôm nay, hắn cuối cùng lại thấy được hy vọng.

Nhưng, ỏ’ trước mặt Sở Trần, Trương Vận Quốc vẫn luôn nhắc nhở mình, phải giữ vững trấn định.

Trương Vận Quốc hít sâu một hơi, thần sắc có vẻ câu nệ, trầm giọng nói: “Chưa nói đến vất vả, vì thiếu chủ dốc sức, đây là vinh hạnh của tôi.”
Sờ Trần cười: “Trương đạo trưởng trong khoảng thời gian này vất vả, tôi cũng nhìn thấy, đồng thời, tôi cũng nhìn thấy thiên phủ của Trương đạo trưởng.” sỏ’ Trần ngữ khí dừng một chút, cảm thán nỏi: “Vốn dĩ tỏi cho rằng, Trương đạo trường đối với tim kiếm thông tin tinh báo Thiền Thành, là bởi vi Thanh Phong đạo trưởng, thế nhưng, thông qua tinh báo của phái đoàn Nam Mỹ, tôi xem như đã nhin ra, Trương đạo trưởng ở trong công tác tinh báo, thực sự phát huy thiên phú cùa mình.”
Trương Vận Quốc khiêm tốn trả lời: “Cái nảy khóng có gi, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.”
“Trương dạo trướng không cần khiêm
tốn.” Sờ Trần sau đó nói: “Tôi hôm Ị nay bảo Trương đạo trường tới đây, chủ yếu là muốn nói hai chuyện, thứ nhất, tôi muốn để Trương đạo trưởng điều tra Tiền thị một chút, mấy ngày nay, phàm là cùng Tiền thị có bất kỳ liên quan gì, đều điều tra rõ ràng.”
“Tiền thị?” Trương Vận Quốc ngẩn ra, cũng không hỏi nhiều, lúc này gật đầu: “Không thành vấn đề.” I

“Thứ hai…” Sờ Trần nhìn Trương Vận Quốc, mỉm cười: “Trương đạo trường mấy ngày nay quả thật cũng vất vả, trong công tác điều tra tình báo, đạo trường quả thật hao phí không ít tâm huyết, cho nên, tôi có một ý nghĩ, tôi muốn ủng hộ Trương đạo trường xây dự ng một dội ngũ,thăm dò tinh báo A
chuyên nghiệp, nhân thủ cùa đội ngũ, liền do đạo trường đi tìm kiếm, về phần tiền cần thiết để xây dựng đội ngũ, tôi bỏ ra.”
Vừa dứt lời, Trương Vận Quốc há to đến cực điểm.

Một đội tình báo chuyên nghiệp?
Trương Vận Quốc hoàn toàn không nghĩ tới Sờ Trần lại đột nhiên nhắc tới chuyện này.

Hắn nghĩ muốn tiến vào Cửu Huyền Môn a!
Ngoại trừ tiến vào Cửu Huyền Môn tu hành, Trương Vận Quốc đối với bất cử chuyện gi còn lại, không hè có
hứng thú!
Nhưng mà, dưới ánh mắt tha thiết của Sờ Trần nhìn chăm chú, Trương Vận Quốc không có cách nào nói ra những lời này, hom nữa, trong đầu Trương Vận Quốc đột nhiên toát ra một ý niệm… có lẽ, đây là thăm dò cuối cùng của thiếu chủ đối với hắn!
Ánh mắt Trương Vận Quốc đột nhiên sáng lẽn!
Đúng vậy!
Nhất định là thăm dò!
Trương Vận Quốc lúc này ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt kiên định, phấn thanh nói; “Không thành ván dề, tôi.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 999: Chương 999


nhất định bảo đảm, trong thời gian ngắn vì thiếu chủ xây dựng một đội ngũ thâm dò tinh báo cưỡng đại, bắt đàu từ Thiền Thành, trải rộng mạng lưới tình báo, hướng về tỉnh Quảng Đông, thâm chí cả nước!”
Tôi tin Trương đạo trưcmg.” Sờ Trần gật đằu.

Trương Vận Quốc cảng thêm khẩn cấp đứng lên: “Chuyện không nên chậm trễ, tôi muốn bắt đầu đi chuẩn
bi.”
Sở Trần bưng cà phê trong tay lên, gật đẩu ra hiệu cho Trương Vận Quốc.

Truơn
n Quốc xoay ngưò’1 V
vàng rời đi.

Sỏ’ Trần một mình ngồi trong góc, vừa uống cà phê, vừa yên lặng suy
tư.

I
Buổi chiều, Sờ Trần đi ra khỏi Starbucks, đi về phía tòa nhà Kim Bãi.


Anh dự định đón Tống Nhan về nhà, sau đó ở nhà chờ Hạ Bắc, tối nay tham gia tụ tập trong giới trẻ Duo’ng Thành mà Hạ Bắc mời.

Vừa mới đi vào thang máy tầng một tòa nhà Kim Bãi, cửa thang máy xuất hiện một bóng dáng.

Hoang Tú Tú cũng di vào thang má
cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

Ị Trong thang máy, hai người chỉ có Sở Trần và Hoàng Tú Tú.

I “Cái chết của Ngọc Hằng, khiến bác cả và bác hai trở mặt, bác hai hoài nghi, đây là cục diện mà bác cả đặc biệt vì bác hai bày ra.” Hoàng Tú Tú thản nhiên mờ miệng.

Sở Trần mỉm cười: “Điều này đối với các người mả nói, không phải vừa vặn là chuyện tốt sao?”
Bảy người con Hoàng gia, bất kỳ một con cháu nào, đều có thể là gia chủ Hoàng gia tiếp theo.

Hiện giờ Hoàng gia mặc dù xuống k dốc, nhưng lạc dà gầy còn lớn hon k ngựa, V| tri gia chú Hoàng gia, ỵân có

không ít người mơ ước.

“Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có mối quan hệ cạnh tranh với Ngọc Hằng hay anh cả Ngọc Bích.” Hoàng Tú Tú mò’ miệng nói: “Kể cả anh tỏi, sau khi anh ấy một lần nữa trờ về Hắc Hồn Son, nhiều lần gọi điện thoại trở về, đều là dặn dò tôi cùng cha tôi, mặc kệ vị trí gia chủ Hoàng gla ai ngồi, đều không được đối địch với anh.”
“Cô đặc biệt ờ chỗ này chờ tồi, không phải là muốn nói cho tôi anh em Hoàng gia bất hòa chứ.” Sờ Trần nói: “Hon nữa, có Hoàng gia lão gia từ trấn giữ, bọn họ cho dù thật sự muốn phản bội, cũng không thể làm trái trời.”
“Không, tôi muốn nói là, bác cả tuy rẳng bị bác hai trách tội, nhưng mà, trong lòng bác hai, thủ phạm hại chết Ngọc Hằng, lại là anh.” Hoàng Tú Tú nghiêng mặt nhìn về phía Sờ Trần.

Khóe miệng Sờ Trần không khỏi giật giật.

“Hoàng Ngọc Hằng chết dưó’i Thi cổ, liên quan gì đến tôi.”
“Bác hai nói, nếu như không phải anh hại Ngọc Hằng đứng không nổi, sẽ không có chuyện này.” Hoàng Tú Tú nói.

Sở Trần nờ nụ cười: “ông ta sao không nói, nếu như lúc trước bắn IÀa
không có khả năng sẽ có chuyện như vậy.

“Dù sao, anh phải cẩn thận.” Hoàng Tú Tú trong lúc bất chợt hạ thấp thanh âm: “Bác hai vốn đã lên phía bắc tìm kiếm cơ hội phục hưng Hoàng gia, lần này trờ về, ông ấy nói, ông ấy tựa hồ chiếm được cái gì kỳ ngộ, có thể đối phó anh.”
Nghe vậy, tầm mắt Sờ Trần nhẹ nhàng híp lại.

Trong khoảng thời gian này, anh ở Dương Thành tạo ra thanh thế to lớn.

Nhất là tranh đấu với giới quyền anh Nam Mỹ, càng là vạn người chú ý..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1000: Chương 1000


Ị Dưới loai tình huống này, Nhị gia Hoàng gia thế nhưng còn tuyên bố có biện pháp đối phó mình?
Ị Sờ Trần suy nghĩ một hồi, ngược lại ( nghĩ không ra cái được tại sao.

Đơn giản cũng không nghĩ nhiều nữa.

“Cảm ơn đã nhắc nhở.” Sở Trần nói một tiếng, thang máy đã đi tới tầng 21.

Sở Trần một mình đi ra khỏi thang máy.

! Phòng làm việc của Tống Nhan.

L Lúc Sớ Trần đấy cửa đi vào, Tống k Nhan đang cau mậy nhìn tư liệu.

“Có vấn đề gì làm khó bà xã thân yêu của tôi sao?”SỞ Trần cười tủm tỉm đi tới, hai tay đặt ở bả vai Tống Nhan.

“Em đã nói với anh vào buổi sáng, sản phẩm thứ hai của Bắc Trần.”

Tống Nhan xoa xoa lông mày, trầm giọng nói: “Hôm nay chúng ta lại họp, mọi người đều có ý kiến riêng, đều đưa ra đề nghị, em hiện tại xem từng cái, hy vọng có thể sớm đưa ra một cái hồ sơ, dù sao, thời gian kéo dài càng dài, đối với Bắc Trần mà nói càng bất lợi.”
“Rèn sắt phải thừa dịp nóng, đạo lý này mọi người dều hiểu.” Sờ Trần ôm Tống Nhan lên: “Bà xã, loại chuyện này em cũng không cần suy nghĩ
ám thư hai của Bac I ran,
Û
anh đã nghĩ ra rồi.”
Nghe vậy, thần sắc Tống Nhan sửng sốt, chợt nghi hoặc khó hiểu nhìn Sở Trần: “Anh nghĩ ra rồi?”
Tống Nhan không dám tin.

Tuy nói Tống Nhan thừa nhận Sở Trần thông minh tuyệt đỉnh, nhưng mà, về dự án Dược Phẩm Bắc Trần, Sờ Trần chưa từng can thiệp, cũng chưa từng chú ý qua, anh làm sao phán định sản phẩm thứ hai thích họp với Bắc Trần?
“Đến lúc đó em sẽ biết.” Sở Trần kéo tay Tống Nhan đi ra khỏi phòng làm việc.

Trên đường trở về Tống gia, Tống Nhan cũng thử hỏi vài lần, nhưng Sở Trần lại quyết tâm muốn úp mở, nháy mắt cười với Tống Nhan.

Màn đêm lặng lẽ buông xuống.

8 giờ tối.


Xe của Hạ Bắc đúng giờ xuất hiện trước cửa Tống gia.

“Trần ca.” Hạ Bắc mặc trang phục chỉnh tề, quần áo rất trang trọng, giọng điệu mơ hồ có vài phần kích động.

Cuộc gặp gỡ cấp cao nhất của thế hệ trẻ trong giới thương mại Thiền Thành.____________.

Nếu nói binh thường, loại tụ hội cấp bậc này, làm sao có chỗ cho hắn, lần này, là lần đầu tiên Hạ Bắc được mời.

So với Hạ Bẳc, quần áo cùa Sờ Trần lại thoải mái hơn rất nhiều.

“Đi thôi.”
Sờ Trần cũng có chút tò mò, cái gọi là hội tụ cấp bậc cao nhất của thế hệ trẻ Dương Thành, đến cuối cùng là bộ dạng gì.

Xe một đường chạy nhanh, chạy như điên về phía Dương Thành.

Trên đường đi.

câu lạc bộ cao cấp ỏ’ Dương Thành, nhưng câu lạc bộ này tối nay đã được bao hết.” Hạ Bắc vừa lái xe, vừa nói: “Bẽn trong tất cả mọi thứ cơ sở vật chất, hồ bơi, phòng tập thể dục, phòng xông hơi khô, tắm, massage, xem phim, V.V., tất cả đều để cho những người tham gia bữa tiệc tối nay đến chơi.” Hạ Bắc nói: “Trong số những người tôi quen biết, chỉ có tôi được mời tham gia buổi tụ họp lần này, cho nên, nội dung cụ thể của buổi tiệc tối nay, tôi cũng không biết.”
Sờ Trần thần sắc bình tĩnh.

Theo anh thấy, đây chì là một hồi tụ hội giữa phú nhị đại, không tránh khỏi rượu chè be bét, tửu sắc tửu hương,.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1001: Chương 1001


về phần cụ thể còn có nội dung gì, Sờ Trần tạm thời cũng quả thực nghĩ không ra.

Hơn nừa giờ sau, xe của Hạ Bắc từ từ dừng lại ờ bãi đỗ xe trước cửa câu lạc bộ.

“Trần ca, chúng ta tới rồi.”
Hạ Bắc không kìm được kích động, cũng có thấp thỏm, cũng có chờ mong.

Hạ Bắc hai tay nắm chặt vô lăng.

Những năm gần đây, trong mắt hắn ờ Hạ gia, thậm chí trong giới Dương Thành, đều chỉ là một thiếu gia không học vấn không nghề nghiệp, ngay cả người nhà minh cũng xem thường hắn, cho rằng hắn không có năng lực, trận chiến của Bắc Trần, khiến hắn trờ lại trong mắt thương giới Dương Thành.

Theo lý thuyết, Dược Phẩm Bắc Trần tuy rằng thành công thâm nhập vào thị trường độc quyền của giới dược phẩm Thiền Thành, nhưng với tư lịch, thành tựu của Hạ Bắc, cũng không đạt tới giới phú nhị đại cao cấp nhất Dương Thành, nhưng Hạ Bắc lại dươc moi.

Hạ Bắc xếp thứ ba ờ Hạ gia, buổi tụ tập tối nay, ngay cả hai người anh của hắn cũng không được mời.


Trước khi Hạ Bắc ra khỏi cửa, cha Hạ Vọng Giang lại càng căn dặn đù điều, muốn Hạ Bắc ở trong buổi tụ tập tối nay, phải đi lại nhiều hơn.

Trước cửa câu lạc bộ, có bảo vệ canh gác, sau khi Hạ Bắc xuất trình mã QR thiệp mời, không bị làm khó dễ, liền dẫn Sờ Trần đi vào câu lạc bộ.

“Quá trinh tiệc tùng thực sự rất tự do.” Hạ Bắc vừa đi, vừa mờ miệng nói: “Vừa rồi tôi đã hỏi qua, danh tiếng của câu lạc bộ này ở Dương Thành cũng không tệ lắm, từ tầng Môn dén tầng b dèu lả nội dung phục
I vụ của câu lạc bộ, buổi tụ họp tối nay, cũng là ở giữa mấy tầng này tự do trao đổi, duy nhất cần tập trung trao đổi chính là 11 giờ đêm, tất cả mọi ngưòl sẽ tập trung ỏ’ tầng 6, đến lúc đỏ sẽ có một vài nhân vật quan trọng tham dự.”
Ị “Vậy thi đi bơi trước đi.” Sở Trần nói, anh đã lâu không bơi rồi, hơn nữa, đối VỚI các hạng mục khác, Sở Trần hứng thú cũng không lớn.

Lúc hai người đi tới bên cạnh hồ bơi, hồ bơi lớn như vậy, chỉ có ba hai 1 người đang bơi lội, yên tĩnh vô cùng.

“Thực tế, tôi không biết gì loại bữa ■ tiệc có nghĩa gì.” Hạ Bắc hạ thấp.giọng: “Quả thật thật đủng là không
có bất kỳ trói buộc nào, tiến vào chính là tự do hoạt động.

Tuy nhiên, bây giờ có vẻ như không có nhiều người chọn giao lưu trong hồ bơi.”
Sau khi thay quần bơi trong phòng thay đồ, Sờ Trần trực tiếp nhảy xuống nước.


“Tôi bơi vài vòng trước, cậu bận cứ đi đi.” Sờ Trần nói xong cũng đã lặn xuống nước.

Hạ Bắc vốn là cùng Sở Trần đến bể bơi, anh là người không biết bơi, không thông kỹ năng bơi.

Sau khi tiến vào câu lạc bộ, tâm tình Hạ Bắc cũng dần dần thả lỏng, cảm giác buổi tiệc tòi nay cũng không phái
áp lực lớn như trong tường tượng, ngưọ’C lại, 6 tầng, các loại dịch vụ, tự do hoạt động, cho hắn không gian tự do thoải mái cực lớn, Hạ Bắc rất nhanh rời khỏi hồ bơi, đi tới một điểm đến khác.

Sở Trần bơi qua bơi lui vài vòng, tựa vào vách hồ bơi, nghỉ ngơi ngắn ngủi.

Đột nhiên, bên tai vang lên một thanh âm: “Chị, chị xem nơi đỏ có người, không biết bơi, ở đó ngâm nước, hì hì.”
Nghe vậy, Sờ Trần theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua, ánh mắt theo bản năng lướt qua một đạo kinh diễm.

Bên cạnh bể bơi, xuất hiện hai bóng dáng thon dài, đều mặc một bộ đồ bơi, nhưng, hai đôi chân đẹp lộ ra trong không khí háp dẫn ánh mắt của người khác, nhất là hai chị em hai người đứng chung một chỗ, hai đôi chân dài thon dài thẳng tắp, trắng nõn mềm mại, một đôi tổ họp như vậy xuất hiện bên cạnh hồ bơi, tuyệt đối sẽ hấp dẫn tất cả ánh mắt.

Sở Trần không phân biệt được người vừa mới mờ miệng là ai, thoạt nhìn, hai cô gái bộ dạng giống nhau như đúc.

Còn là một cặp song sinh.

Khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, từ kiều tóc dén ngụ quan, tưa hò dèu lá sao chép giống nhau..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1002: Chương 1002


Đồ bơi đương nhiên cũng không có bất kỳ sự khác biệt nào.

- Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ.

čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị .


Mong bạn thông cảm.

Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Lúc này, cô gái bên trái vừa vặn mờ miệng: “Thiên Thiên, đừng nói lung tung, như vậy rất bất lịch sự.”
Sớ Trần nhìn thoáng qua, đại khái phân biệt ra, vị bên phải kia tên là Thiên Thiên chính là em.

Người ở bể bơi không nhiều lắm, sau khi cô gái sinh đôi tới, lại có mấy người lục tục đi vào, nhưng, Sờ Trần tò mò chính là, một đôi cô gái tuyệt sắc như vậy, thế nhưng không có ai đến gần.

Sờ Trần nghỉ ngơi một hồi, lại bơi lên.


Đột nhiên, bên tai truyền đến một âm thanh: “A, hóa ra anh biết bơi a.”
Sờ Trần ghé mắt nhìn lại, đồ bơi màu lam nhạt, đội mũ bơi, cỏ gái khuôn mặt tinh xảo lấm tấm giọt nước giống như yêu tinh đang trồi lên mặt nước, Sờ Trần không nghĩ nhiều, thuận miệng trả lời: “Biết một chút đi.”
Cô gái cười hì hi: “Tôi tên là Liéu Thiên Thiên, chúng ta so tài với một trận? Bơi qua bơi lại hai vòng, bẽn thua phải đáp ú ng bên thắng một điều kiện.”
Nghe vặy, tầm mát Sờ Trần nhẹ
Ủng hộ chúng mình tại лhayho.cом
làng híp lai, đánh yia cô ytic “Ci
biết tôi?”
Sờ Trần cũng không cho rằng là mị lực của minh mê hoặc em gái sinh đôi trước mắt này, đối phương mới cố ý đến bắt chuyện.

Liễu Thiên Thiên trực tiếp gật đầu: “Nam Quyền chi sư Sờ Trần, mấy ngày nay Dương Thành còn có ai có thể hot hơn anh, tôi đương nhiên biết, chỉ là anh không biết tôi mà thôi.” Tròng mắt Liễu Thiên Thiên vừa đảo qua: “Chúng ta có nên so tài với một trận, kết giao bạn bè hay không?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1003: Chương 1003


Ánh mắt Sờ Trần liếc mắt nhìn xung quanh, có người chú ý tới tình huống bên này, nhưng mà, tựa hồ cũng không bất ngờ, hơn nữa, cũng không có người ném tới ánh mắt hâm mộ.

Một chị sinh đôi khác cũng nhàn nhạt nhìn thoáng qua bên này, tiếp tục tự mình từ từ bơi lội.

“Cô không sợ thua sao?” Sờ Trần híp mắt nhìn Liễu Thiên Thiên: “Bên thua phải đáp ứng bên thắng một điều kiện, điều kiện này có hạn chế không?”
“Không có.” Liễu Thiên Thiên không chút do dự trả lời.

Sở Trần kinh ngạc nhìn thoáng qua
Liễu Thiên Thiên.

Liễu Thiên Thiên cười hi hì nhìn Sờ Trần: “Thế nào? So tài chứ?”
Liễu Thiên Thiên trong lòng rất tự tin, cô từ nhỏ học bơi, thậm chí lúc học trung học, liền vào đội bơi lội tỉnh, có thể nói có thiên phú bơi lội.

Cô biết Sờ Trần võ thuật lợi hại, nhưng Liễu Thiên Thiên tự tin, cô bơi lội càng thêm lợi hại.

“Được.” Sở Trần dù sao cũng nhàn rỗi nhàm chán, đêm nay giới phú nhị đại tụ hội, Sở Trần cảm thấy có chút quái dị, vừa lúc có lẽ có thể thông qua hai chị em này hiểu rõ một chút: “Nhưng, diều kiện tháng thua vần là
có hạn chế đi.” Sờ Trần suy nghĩ một chút, cần thận nói: “Chúng ta không thể tham vọng thân thể đối phương.”

Tròng mắt Liễu Tiêm Tiêm mờ to tròn…
Trong đầu từng dấu chắm hỏi xuất hiện.

Cô ý thức được, câu nói cuối cùng kia của Sờ Trần, rõ ràng chính là nhắc nhờ cô, không được tham vọng thân thể anh.

Liễu Thiên Thiên phẫn nộ, lão nương mới không thấy sắc nổi lòng tham!
‘Được!” Liễu Thiên Thiên âm thầm.cần ráng, nhắt định phái dế cho Sớ
Trần mờ mang một chút lợi hại của
CÔ.

Sờ Trần cùng Liễu Thiên Thiên hai người chậm rãi bơi đến một bên hồ bơi.

Lúc này, xa xa có người một mực chú ý tình huống bên này.

Thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ.

“Tiểu ma nữ Liễu gla lại đi ra gây họa cho đàn ông.”

“Không cần phải nói, khẳng định lại là Liễu Thiên Thiên lấy thản thể của mình làm mồi nhử, dụ dỗ đối phương tỷ thí với cô ta, cuối cùng đối phương thua, tôi phóng chu íì(
cö ta lä muon de cho doi phirang trän truong chay tu tang 1 den tang 6.”
“Lieu Thien Thien näy, rat thich düa giön.”
Luc näy, chj gäi sinh döi dä len bä, di ve phia Lilu Thien Thien.

“Chi cö töi röi.” Sä Tran nöi.

Liiu Thien Thien nhat thäi säng sot: “Läm sao anh biet chi äy lä chi?”
Sä Tran a möt tieng: “Rat rö rang, liec mat möt cäi nhin ra cö ay län han cöjj
Liöu Thien Thien:???
Chj em sinh döi cäc cö nlur hinh vöi
bóng, thậm chí ngay cả thanh âm nói chuyện cũng giống nhau như đúc, Sờ Trần dĩ nhiên nói rất rõ ràng?
Chắc chắn là đoán.

“Tên tôi là Liễu Mạn Mạn.” Sau khi chị sinh đôi đi tới, chủ động mờ miệng: “Anh có chắc là muốn so tài với em gái tôi không? Em gái tôi ở trong độl tuyển tỉnh.”
“Chị.” Liễu Thiên Thiên nhất thời nóng nảy, chị đêm nay làm sao có thể vạch ra lá bài tẩy của mình.

Sờ Trần nhìn Liễu Tiêm Tiêm một cái: “Không sao, hữu nghị thứ nhất, thi đấu thứ hai.”
“Vậy thì tôi sẽ làm trọng tài cho hai ngươi.” Liễu Mạn Mạn cũng không nói nhiều.

“Được.” Liễu Thiên Thiên nỏ’ nụ cười: “Anh nói đúng, hữu nghị thứ nhất, thi đấu thứ hai.”
Liễu Thiên Thiên âm thầm cười lạnh một chút..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1004: Chương 1004


Biết rõ biết mình ờ đội tuyển bơi lội của tỉnh, lại còn dám đến so tài, tên này mới thật sự thấy sắc nổi lòng tham.

Thì ra Nam Quyền chi sư cũng là một lão lưu manh!
Liễu Thiên Thiên dả chuấn bj sẵn
sàng.

Cô quyết định trong hồ bơi dạy cho Sờ Trần một bài học.

“Ba, hai, một!” Liễu Mạn Mạn vung tay lên: “Bắt đầu!”
Liễu Thiên Thiên trong nháy mắt nhảy lên, động tác chèo nước duyên dáng, thân thể giống như một con cá bơi linh động xông ra ngoài.

Sở Trần vẫn còn bất động tại chỗ.

Liễu Mạn Mạn sửng sốt: “Sao anh không bơi?”
Sở Trần mỉm cười: “Hai chị em các cô dèm nay tim tỏi có việc phái không?”
Đồng tử Liễu Mạn Mạn hơi co rụt lại.

“Không sao, chờ tôi và em gái cồ so tài xong rồi nói sau.” Vừa dứt lời, thân thể Sờ Trần lướt ra.


Nhìn bóng lưng Sờ Trần bơi về phía trước, trong lòng Liễu Mạn Mạn đột nhiên dâng lên một loại cảm giác, tỷ thí tối nay, em gái có khả năng thua.

Liễu Mạn Mạn nhìn chằm chằm Sở Trần khống chóp mắt.

Quả nhiên đúng như cô dự đoán, Sờ Trần tuy rằng xuất phát chậm mấy giây, nhưng tốc độ của anh nhanh hơn, cùng thân ảnh Liễu Thiên Thiên > càng ngày càng gần, rất nhanh hai i Lbên duy tri sóng vai, nưa vòng qua dl, à
Sờ Trần đã vượt qua Liễu Thiên Thiên.

Xung quanh hồ bơi vang lên một trận âm thanh kinh hô theo bản năng.

“Người này so với Liễu Thiên Thiẽn còn nhanh hơn!”
“Tiểu ma nữ’ Liễu gia đêm nay đụng phải tấm sắt rồi.”
“Tôi làm sao có loại cảm giác vui vẻ.”
“Tôi hiếu anh, dù sao anh cũng là một trong những nạn nhân dưới nanh vuốt ma quỷ cùa tiểu ma nữ Liễu gia/
Liễu Mạn Mạn cũng sợ ngây người.

Tài năng bơi lội của Liễu Thiên Thiên, ngay cả giáo viên của đội bơi lội cũng thán phục không thôi.


ở Dương Thành, không mấy người dám so tài bo’i với Liễu Thiên Thiên.

Cô biết thực lực võ thuật cổ Sờ Trần rất mạnh, thế nhưng, bơi lội trong nưó’c, so sánh cũng không phải là công phu quyền cước.

Nhưng mà, hình ảnh trước mắt, Liễu Thiên Thiên trực tiếp bị hạ gục.

Thắng bại đã phân.

Khoảng cách tỷ thí giữa hai người là hai vòng.

Bơi về tính là một vòng.

Khi Sờ Trần bơi về, lại ngừng lại: “Hai làm sao biết đêm nay tôi sẽ tới?”
Đường bơi bên cạnh, Liễu Thiên Thiên lúc này cuối cùng cũng chạy tới, sau đó xoay người bơi lại.

Con ngươi Liễu Mạn Mạn khiếp sợ dần dần thu hồi, phục hồi tinh thần, nhìn Sờ Trần, lập tức nói: “Tỷ thí giữa hai người còn chưa kết thúc đâu.” 1
.0 W
“Tôi khồng cỏ thói quen tranh đấu với con gái.” Sở Trần mỉm cười, dứt J
khoát lèn bờ, khoậc một cại khăn J
tắm, ngồi ờ trên ghế bên cạnh hồ bơi: “Trận này coi như tôi thua.”
Liễu Mạn Mạn nghi hoặc nhin Sờ Trần.

Cô càng ngày càng không nhìn thấu người đàn ồng này..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1005: Chương 1005


Cô quả thật đoán được tối nay Sờ Trần sẽ tới buổi tiệc này, thậm chí, Hạ Bắc được mời, cũng là cô an bài.

Cõ là một trong những người khỏi xướng bữa tiệc tối nay.

Nhưng Liễu Mạn Mạn nghĩ không ra chính là, Sờ Trần vì sao dưới tình huống rõ ràng có thẻ thắng, lựa chọn
Liễu Mạn Mạn không tiếp tục nói chuyện, đọ’i một hồi, Liễu Thiên Thiên bơi một vòng trớ về lên bờ, Liễu Thiên Thiên vẻ mặt khó chịu đi tới trước mặt Sở Trần: “Vi sao phải nhường tôi? Liễu Thiên Thiên tôi không thể thua.”
“Vậy coi như là một trận hòa?”SỜ Trần thảm dò nói.

“Không, anh thua rồi.” Liễu Thiên Thiên nói: “Tôi mặc kệ anh xuất phát từ nguyên nhân gì, tóm lại kết quả là tôi thắng.”
“Vậy cô cần tôi làm gì?” sỏ’ Trần trực tiếp hòi.

chậm lại một chút.

Câu trả lời vui vẻ như vậy của Sờ Trần ngược lại làm cho Liễu Thiên Thiên có chút không biết làm sao, một lúc lâu sau, Liễu Thiên Thiên nhìn về phía Liễu Mạn Mạn.


“Vì sao anh khẳng định chúng tôi nhất định là có việc tim anh như vậy?” Liễu Mạn Mạn nói: “Anh cố ý để cho Thiên Thiên thắng, cũng chỉ là thuận thế tìm CO’ hội muốn cho chúng tôi nói ra ý đồ này đi.”
Sở Trần dùng khăn mặt lau tóc, đồng thời vừa mờ miệng: “Một cặp chị em xinh đẹp như vậy xuất hiện ở hồ bơi nhưng không ai dám bắt chuyện, đủ dẻ nói rỏ hai người khỏng dơn giản,
trực tiếp đi thẳng vào vấn đề đi.”
Kai chị em sinh đôi liếc nhau một cái: “Chúng ta lên tầng 6 nói chuyện đi.”
“Được.” Sờ Trần đứng lên: “Tồi đi thay quần áo trước.”
Ánh mắt Sờ Trần liếc mắt nhìn bàn tay ngọc của Liễu Thiên Thiên, khỏe miệng khẽ nhếch lên một chút: “Gặp lại ờ tầng 6.”
Hai chị em nhìn Sở Trần đi vào phòng thay đồ.

“Hừ, coi như hắn thức thời.” Liễu Thiên Thiên nói: “Vừa rồi cho dù hắn tiếp tục, trong móng tay em cất giấu bột hương tan dã chuán bị tốt, han
cũng không thắng được.”
“Thiên Thiên, đừng xem thường Sở Trần.” Liễu Mạn Mạn nhìn chằm chằm về phía phòng thay đồ: “Anh ta cho chị cảm giác… anh ta dường như nhìn thấu thủ đoạn của em.”
Nghe vậy, đồng tử Liễu Thiên Thiên co rụt lại, thốt ra: “Không thể nào!”
Phòng thay đồ.

Sờ Trần vừa tắm, vừa lẩm bẩm: “Móng tay tàng chứa chất độc, hai chị em này không đơn giản a, Vạn Độc Môn?”

, Sờ Trần trong lúc bất chợt nghĩ đến, iừoa có nqười cúa
xuất hiện, trợ giúp một nhà Tống Mục Dương đối phó một nhà Tống Tà Dương, nhưng, đệ từ Vạn Độc Môn kia sau khi bị Sờ Trần phế bỏ công phu, ôm hận rời khỏi Thiền Thành, đến nay vẫn không có tin tức gì.

“Hẳn không phải là Vạn Độc Môn.”
Sở Trần lại tự mình lắc đầu: “Vạn Độc Môn ờ Dương Thành không có cản cơ thâm hậu như vậy.”
Hạ Bắc nói, buổi tụ tập tối nay, là cuộc trao đổi giữa phú nhị đại cao cấp nhất Dương Thành.

Gia tộc của chị em Liễu gia ờ Dương thành quyền thế bất định không thấp.

ỉ rong giới võ giá, ngoại trừ Vạn Độc
Môn, còn có một môn phái, am hiểu dùng độc, hơn nữa, thủ đoạn dùng độc so với Vạn Độc Mòn càng thêm cao thâm khó lường.” Tầm mắt Sở Trần nhẹ nhàng híp lại, suy đoán thân phận chị em Liễu gia.

Lúc vừa mới bơi cùng Liễu Thiên Thiê, Sờ Trần liền nhận ra Liễu Thiên Thiên có chút thay đồi.

Mặc dù lả biến hóa rất nhỏ, nhưng không thể gạt được ánh mắt cùa Sờ Trần.

Sở Trần dứt khoát lên bò’.

Dưới tinh huống không biết chi tiết cùa đối phương, Sờ Trằn tự nhiên sẽ.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom