Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Dịch 

Chương 825


 

 “Tôi lén xuất một mảnh thần hồn xuống vùng đất bỏ hoang đi dạo loanh quanh, kết quả phát hiện một cô gái có thể chất thuần âm hoàn hảo…”  

 

Cô gái lạnh lùng kể rõ đầu đuôi câu chuyện.  

 

 

Sau khi nghe xong, ánh mắt bà lão khẽ chớp, cũng không biết đang nghĩ gì.  

 

 

Hồi lâu sau, bà ta mới lạnh giọng bảo:  

 

 

“Nể tình cô tìm được thể chất thuần âm nên tôi sẽ tạm thời tha cho cô!”  

 

 

Adv

“Có điều kể từ hôm nay, trước khi thiên đạo tự động mở, cô không được phép đến đó nữa!”  

 

 

“Có mấy lão quái vật dùng vùng đất bỏ hoang làm chiến trường, đang ngấm ngầm bố trí bàn cờ, chơi một ván cờ lớn để được thành tiên! Bây giờ ai đến đó cũng sẽ gặp xui xẻo cả thôi…”  

 

 


…  

 

 

Ở nơi khác.  

 

 

Adv

Lâm Phong nghỉ ngơi lấy sức một lát rồi quay lại Bệnh viện Nhân dân số 1 ở Kim Lăng.  

 

 

Khi thấy Lâm Phong đến, đám người Vân Trung Thiên, Vương Nhạc Hiên và Đàm Thiên Hồng vội vàng đứng dậy khỏi ghế, trên trán lại bắt đầu toát mồ hôi.  

 

 

“Cậu… Cậu Lâm, tình hình sao rồi?”  

 

 

Vân Trung Thiên cố gượng cười nhưng trong lòng lại vô cùng thấp thỏm, sợ tự dưng sẽ bị tát chết.  

 

 

“Tôi đã điều tra rõ vụ này rồi, quả thật không liên quan nhiều đến các ông!”  

 

 

Lâm Phong trả lời.  

 

 

Mấy người Vân Trung Thiên nghe vậy đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy ngọn núi lớn đè nặng trên lưng cuối cùng cũng được tháo dỡ.  

 

 

“Lát nữa tôi sẽ rời Kim Lăng, các ông tự tu luyện đi nhé, có việc gì có thể liên lạc với tôi…”  

 

 

Lâm Phong nhìn mấy người Vân Trung Thiên, khẽ lắc đầu.  

 

 

Nhớ hồi trước lúc mới xuống núi, anh nghĩ rằng đám người Vân Trung Thiên và Vương Nhạc Hiên rất lợi hại, đại diện cho sức chiến đấu đỉnh cao của Đại Hạ.  

 

 

Nhưng sau khi đến Thập Vạn Đại Sơn ở Vân Xuyên, liên minh Nam Lĩnh và thủ đô, anh mới phát hiện giới võ đạo ở Kim Lăng còn quá yếu!  

 

 

“Cậu đi nhanh thế! Hay ở lại ăn tối rồi hẵng đi? Chúng tôi đã đặt bàn của một nhà hàng lớn ở Kim Lăng cho cậu rồi!”  

 

 

Vân Trung Thiên vội nói.  

 

 

Mặc dù họ rất sợ Lâm Phong, nhưng khi Lâm Phong sắp đi, họ lại cảm thấy hơi lưu luyến!  

 

 

Không biết từ khi nào Lâm Phong đã trở thành nhân vật chủ chốt của họ, là niềm tự hào của giới võ đạo Kim Lăng!  

 

 

Chỉ cần Lâm Phong còn ở đây, bất kể có xảy ra chuyện gì, họ cũng sẽ không bao giờ sợ hãi!  

 

 

“Thôi!”  

 

 

Đương nhiên Lâm Phong không muốn ở lại ăn bữa cơm, đã lâu lắm rồi anh chưa gặp Y Nặc và con gái nên muốn về Vân Xuyên càng sớm càng tốt!  

 

 

Nhưng lúc này, Vương Nhạc Hiên bỗng lên tiếng:  

 

 

“Cậu Lâm, mấy ngày nữa sẽ diễn ra cuộc thi đấu Giang Nam. Theo tin tức nhận được, hôm nay cao thủ võ đạo của các thành phố khác ở tỉnh Giang Nam sẽ tới Kim Lăng! Chúng tôi cảm thấy không ổn lắm nên lão Vân mong cậu có thể ở lại thêm một thời gian nữa.”  

 

 

“Như vậy chúng tôi sẽ cảm thấy tự tin hơn! Mong cậu…”  

 

 

“Vương Nhạc Hiên, ông đừng có nói lung tung!”  

 

 

Vân Trung Thiên vội ngắt lời Vương Nhạc Hiên.  

 

 

Thật ra ông ấy mời Lâm Phong ăn cơm không phải vì cuộc thi đấu Giang Nam, nhưng bây giờ Vương Nhạc Hiên nói như thế làm cho ý tứ cũng thay đổi, nghe như ông ấy đang cài bẫy Lâm Phong vậy!  

 

 

Nghe thấy lời Vân Trung Thiên, Vương Nhạc Hiên thở dài một hơi rồi giữ im lặng.  

 

 

Thấy thế, Lâm Phong suy tư một lúc rồi gật đầu:  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 826


 Chú thích: Tác giả nhắc lại các cảnh giới tu tiên, gồm mười cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hoá Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp.  

 

Xuất Khiếu là một bậc thang chuyển từ luyện thể sang tu hồn, khi đạt đến Xuất Khiếu Cảnh sẽ có thể xuất thần hồn.  

 

 

Đó là một bước ngoặt rất quan trọng.

 

Giang Nam có sáu thành phố, bao gồm thành phố Kim Lăng, thành phố Kinh Hàng, thành phố Vô Tướng, thành phố Tô Châu, thành phố Lư Châu và thành phố Dương Châu!  

 

Mỗi năm sáu thành phố này sẽ tổ chức một cuộc thi đấu võ đạo, mục đích là căn cứ vào đó để phân chia tài nguyên cho năm sau!  

 

 

Adv

Trong đó tài nguyên bao gồm tất cả các lĩnh vực, từ sản xuất công nghiệp công nghệ cao cho tới ăn uống giải trí bình thường, một số mặt tài nguyên tu võ từ trên phân phát xuống dưới…  

 

 

Xếp hạng càng cao sẽ càng nhận nhiều tài nguyên tu võ, tiền tài càng nhiều!  

 

 

Vì sao giới võ đạo Kim Lăng càng ngày càng yếu?  


 

 

Đó là bởi vì Kim Lăng đã liên tục đứng chót trong các cuộc thi đấu mười năm gần đây…  

 

Adv

 

…  

 

 

Lúc này. trong một trang viên xa hoa ở thành phố Kim Lăng. đại biểu của các thế gia võ đạo ở năm thành phố khác đã tập trung một chỗ.  

 

 

Thực lực những người này không hề tầm thường, trong đó có không ít cường giả Tông Sư Cảnh Cảnh…  

 

 

Đừng thấy những nơi khác có nhiều Tông Sư Cảnh Cảnh, nhưng ở Giang Nam, Tông Sư Cảnh như một sự tồn tại tối cao, là sự chú ý của hàng vạn người, đón nhận mọi sự tôn kính!  

 

 

“Thời gian trôi qua nhanh thật! Thoáng cái đã cuối năm!”  

 

 

“Các vị, còn ba ngày nữa là diễn ra thi đấu, mọi người có ý kiến gì không?”  

 

 

Một người đàn ông áo xám ngồi trên một chiếc sô pha bọc da, cười nói với võ giả của các thế gia.  

 

 

Người đó tên Lục Gia Lâm.  

 

 

Là gia chủ của nhà họ Lục - võ đạo thế gia số một thành phố Vô Tương, cũng là một vị võ giả Tông Sư Cảnh hậu kỳ!  

 

 

Giờ phút này trong lòng ông ta đang ôm cô gái xinh đẹp gợi cảm, vẻ mặt đầy thoải mái và thỏa mãn!  

 

 

Ngoài ông ta ra, bên cạnh các võ giả khác đều có một đến hai cô gái xinh đẹp hầu hạ…  

 

 

Mục đích phấn đấu của đàn ông là gì?  

 

 

Đương nhiên là địa vị, tiền và gái xinh trẻ tuổi.  

 

 

Tuy bọn họ là nhân vật lớn đại diện của một thành phố nhưng cũng không ngoại lệ!  

 

 

Bên ngoài ít khi nói cười, thật ra lại âm thầm tụ tập để hưởng thụ những gì mình muốn…  

 

 

“Lục gia chủ, tham gia cuộc thi đấu chỉ như cưỡi ngựa xem hoa mà thôi!”  

 

 

“Mọi người đến thành phố Kim Lăng trước cũng là để chơi còn gì?”  

 

 

“Trong sáu thành phố ở Giang Nam, gái Kim Lăng vẫn xinh tươi nhất!”  

 

 

Gia chủ Bao Nhất Hàn của võ đạo thế gia số một thành phố Lư Châu cười tủm tỉm.  

 

 

Vừa dứt lời, đại diện ba thành phố còn lại cũng chỉ đảo mắt, không hề phản bác!  

 

 

Thứ tự đại hội năm rồi lần lượt là thành phố Vô Tướng, thành phố Lư Châu, thành phố Kinh Hàng, thành phố Tô Châu, thành phố Dương Châu và thành phố Kim Lăng!  

 

 

Thứ tự này đã mười năm chưa từng thay đổi!  

 

 

Thực lực Lục Gia Lâm của thành phố Vô Tướng được xưng là số một Giang Nam, sau lưng nhà họ Lục có đại tông môn lánh đời Thất Tinh Môn chống lưng, nên không ai dám trái ý ông ta!  

 

 

Nếu ai dám phản bác, kết cục sẽ rất thảm!  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 827


 Lúc ấy đứng nhất dưới lên chính là thành phố Lư Châu, nhưng Bao Nhất Hàn của thành phố Lư Châu là một tay nịnh nọt lão luyện, cũng bởi vậy mà bây giờ đã nhảy lên đứng thứ hai!  

 

 

Lúc này, Lục Gia Lâm bỗng dời ánh mắt nhìn về phía đại biểu thành phố Kinh Hàng.  

 

 

Người này là một người phụ nữ có dáng người đẫy đà, tuy rằng thoạt nhìn không còn quá trẻ nhưng cũng có sức hút riêng!  

 

 

Cô ta tên Trương Thiến.  

 

 

Là gia chủ nhà họ Trương của thành phố Kinh Hàng!  

 

Adv

 

Phải công nhận Trương Thiến này cũng là một người phụ nữ nhiều mưu mô, vào năm mười tám tuổi đã gả cho lão gia chủ hơn chín mươi tuổi nhà họ Trương!  

 

 

Đến khi lão gia chủ nhà họ Trương qua đời, không biết cô ta dùng cách gì mà nắm giữ được nhà họ Trương, có thể nói là hạng người không đơn giản!  


 

 

“Đại biểu của thành phố Kinh Hàng năm vừa rồi không phải người nhà họ Vương sao? Sao năm nay lại thành cô?”  

 

 

Adv

Lục Gia Lâm cười hỏi.  

 

 

Người phụ nữ che miệng khẽ cười một tiếng, vẻ mặt trở nên quyến rũ, nói:  

 

 

“Lục gia chủ có điều không biết, bây giờ nhà họ Vương đã không còn nữa rồi.”  

 

 

“Hả? Lão Vương Hữu Chí kia cũng đâu phải loại người đơn giản?”  

 

 

Lục Gia Lâm kinh ngạc hỏi.  

 

 

Đại biểu mấy thành phố khác cũng tỏ ra tò mò.  

 

 

“Tôi không biết rõ tình hình cụ thể, chỉ biết rằng nhà họ Vương đắc tội với người không nên dây vào!”  

 

 

“Tất cả cao thủ của nhà họ Vương dưới chân núi Phổ Đà đã bị người đó giết sạch!”  

 

 

Không biết Trương Thiến nghĩ đến chuyện gì, trên gương mặt xinh đẹp tỏ ra sợ hãi!  

 

 

Trận núi Phổ Đà khiến các thế gia lớn ở thành phố Kinh Hàng tổn thất nghiêm trọng, tất cả người đi đều đã chết!  

 

 

Mà lúc ấy cô ta bận quản lý nhà họ Trương nên không đi, bây giờ nghĩ lại chuyện này vẫn thấy sợ!  

 

 

Nghe Trương Thiến nói, những người ở đó đều đảo mắt.  


 

 

Không lâu trước đây, có tin đồn trên núi Phổ Đà có linh mạch, các võ giả ở Giang Nam đều chạy đến, kết quả sau đó không hề có tin tức gì truyền ra, hóa ra là vì tất cả đã chết!  

 

 

“Nhưng tôi rất muốn biết ai quyết đoán mà tiêu diệt nhà họ Vương như vậy?”  

 

 

Lục Gia Lâm hỏi.  

 

 

“Tôi chỉ biết là một thanh niên, nghe nói là đại ca của Huyết Thủ Nhân Đồ Diệp Thiên Tâm, nhà họ Vương giết Huyết Thủ Nhân Đồ của nhà họ Diệp nên đương nhiên đại ca này ra tay vì đàn em!”  

 

 

Trương Thiến lắc đầu nói.  

 

 

“Đại ca của Huyết Thủ Nhân Đồ?”  

 

 

Lục Gia Lâm ngẩn ra.  

 

 

Trước đây Huyết Thủ Nhân Đồ cũng có tiếng ở tỉnh Giang Nam, nhưng không phải vì có thực lực mạnh mà là vì khả năng kháng đòn đánh!  

 

 

Nghe nói mỗi lần Huyết Thủ Nhân Đồ bị người ta vây đánh thương nặng đều chạy thoát được, sau đó hồi phục lại bình thường trong thời gian rất ngắn, chạy ra làm nhiều việc ác đến mức khiến người liên minh võ đạo rất đau đầu!  

 

 

Sau một lát suy tư, Lục Gia Lâm lắc đầu, cười nói:  

 

 

“Thôi! Không cần phải lo chuyện này! Tên đại ca này diệt được nhà họ Vương, tôi cũng có thể diệt được nhà họ Vương! Nếu anh ta xuất hiện, họ Lục này cũng không sợ!”  

 

 

“Ha ha, đó là đương nhiên! Các thế gia ở tỉnh Giang Nam làm gì có ai không biết đến tuy danh của Lục gia chủ chứ?”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 828


 Tuy hai em trong lòng trẻ đẹp nhưng vẫn thua xa kiểu phụ nữ đã có chồng như Trương Thiến!  

 

 

Ông ta đẩy hai em xinh đẹp trong lòng ra, đứng dậy đi đến chỗ Trương Thiến.  

 

 

Trương Thiến mặt mày hớn hở, đôi tay thon dài đè xuống ghế sô pha, vẫn không nhúc nhích nhìn Lục Gia Lâm đi về phía mình, không hề tỏ ra hoảng sợ.  

 

 

Thấy vậy, các võ giả khác đều ngầm hiểu, thi nhau đứng lên chào rồi rời khỏi đó!  

 

 

Nhưng ngay lúc này, di động Lục Gia Lâm vang lên, ông ta lấy máy ra xem, hóa ra là người chấp pháp Vân Trung Thiên của Kim Lăng gọi cho mình!  

 

 

Adv

Lão già này gọi cho mình làm gì?  

 

 

Chẳng lẽ là muốn đại diện cho giới võ đạo thành phố Kim Lăng để cầu xin mình?  

 

 


Lục Gia Lâm kết nối điện thoại, chào hỏi đôi ba câu sau đó cúp máy, miệng nở nụ cười mỉa mai.  

 

 

Bao Nhất Hàn chú ý đến nụ cười đó, bèn vội vàng hỏi:  

 

 

Adv

“Lục gia chủ, ai gọi đến vậy?”  

 

 

“Là lão già chấp pháp Vân Trung Thiên của Kim Lăng!”  

 

 

Lục Gia Lâm khẽ cười một tiếng, nói tiếp:  

 

 

“Lão già đó thấy đám chúng ta đến đây trước, có lẽ hoảng sợ nên muốn mời mọi người ăn một bữa cơm ở khách sạn thành phố Kim Lăng để tâm sự, nói gì mà xúc tiến tình hữu nghị đôi bên!”  

 

 

“Ha ha ha!”  

 

 

Đám Bao Nhất Hàn và Trương Thiến nghe vậy thì bật cười thành tiếng!  

 

 

Cuối cùng võ giả thành phố Kim Lăng cũng biết sợ sao?  

 

 

Nhưng mà bây giờ lấy lòng xin tha có phải muộn quá rồi không?  

 

 

“Lục gia chủ, chúng ta có đi không?”  

 

 

Bao Nhất Hàn cười hỏi.  

 

 

“Đi chứ! Người khác mời khách sao lại không đi?”  

 

 

“Mấy người đi trước đi, tôi và Trương gia chủ có chút việc, cần phải giao lưu bàn bạc một lát, tí nữa chúng tôi qua đó sau!”  

 

 


“Nhớ kỹ! Chừa lại thể diện cho bọn họ, đừng quá đáng quá, nếu không lát nữa tôi qua không còn gì hay nữa!”  

 

 

Lục Gia Lâm dặn dò.  

 

 

“Vâng!”  

 

 

Bao Nhất Hàn cười quái dị, sau đó đi đến khách sạn Kim Lăng với đại biểu các thành phố khác!  

 

 

Chờ sau khi mọi người đi hết, Lục Gia Lâm mới nhìn về phía Trương Thiến bằng ánh mắt mờ ám, Trương Thiến không e dè mà đứng lên, vươn đôi tay ôm lấy eo Lục Gia Lâm, cười quyến rũ nói:  

 

 

“Không biết Lục gia chủ muốn giao lưu bàn bạc gì với tôi đây?”  

 

 

Trong khách sạn lớn ở Kim Lăng, tại phòng tổng thống.  

 

 

Lâm Phong, Vân Trung Thiên, Vương Nhạc Hiên và Đàm Thiên Hồng đang ngồi quanh một cái bàn, nói chuyện.  

 

 

Sau một hồi trao đổi, Lâm Phong cũng biết đại khái tình hình sáu thành phố của tỉnh Giang Nam.  

 

 

Cũng biết đến cuộc thi toàn Giang Nam quan trọng thế nào với mỗi thành phố!  

 

 

Mười năm qua, tình hình của Kim Lăng rất thê thảm.  

 

 

“Thực ra tôi rất tò mò, Kim Lăng cũng coi như là một thành phố lớn mà, sao giới võ đạo lại yếu như thế?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ khó xử, hình như có điều khó nói.  

 

 

Vương Nhạc Hiên ngồi cạnh lại thẳng thắn:  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 829


 “Sau đó nhà họ Kim, thế gia đứng đầu của Kim Lăng đắc tội nhà họ Lục của thành phố Vô Tương, nên bị diệt môn, hai cường giả Tông Sư cảnh của nhà họ cũng bị giết chết! Từ đó về sau Kim Lăng chúng ta bị nhà họ Lục nhắm vào, lần nào cũng bị chèn ép, càng ngày càng yếu!”  

 

Nói tới đây, gương mặt Vương Nhạc Hiên đã hoàn toàn lạnh đi, trong lòng phẫn nộ!  

 

 

Ba đường chủ Tam Khẩu Đường cũng tức giận vô cùng!  

 

 

Lâm Phong nghe xong thì lại bình tĩnh, bởi vì giới võ đạo tàn khốc như thế, có thực lực mới có tôn nghiêm!  

 

 

Không có thực lực, chỉ là con kiến hôi trước mặt cường giả thôi. Người ta dùng một tay bóp chết được bạn, cần gì phải nói chuyện đạo lý?  

 

Adv

 

Ví dụ dễ hiểu hơn, giết một con gà có cần hỏi ý kiến nó không?  

 

 

Hiển nhiên là không.  

 

 


“Nhà họ Lục rất lợi hại à?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Bọn họ rất mạnh, nhưng chủ yếu là Thất Tinh Môn đứng sau bọn họ, môn phái này mạnh hơn Huyền Linh Môn nhiều, hình như còn có cao thủ Võ Thánh.” Vân Trung Thiên nói.  

 

Adv

 

“Võ Thánh?” Lâm Phong cười phá lên.  

 

 

Nếu là lúc trước nghe thấy thế thì anh có thể hơi hưng phấn một chút.  

 

 

Nhưng bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa rồi!  

 

 

“Được rồi, tôi hiểu đại khái quy định của cuộc thi toàn Giang Nam rồi.”  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói một câu rồi tựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, chờ đối phương đến.  

 

 

Đám người Vương Nhạc Hiên thấy vậy thì nhìn nhau, cũng im lặng.  

 

 

…  

 

 

Cứ như thế chừng mười phút, mấy người Bao Nhất Hàn đi vào phòng tổng thống.  

 

 

Khóe miệng Bao Nhất Hàn hơi nhếch lên, nhìn về phía Vân Trung Thiên, nói:  

 

 

“Vân chấp pháp, đã lâu không gặp.”  

 

 

“Lục Gia Lâm đâu?” Vân Trung Thiên nhíu mày hỏi.  

 

 

“Gia chủ đang làm chuyện quan trọng, bảo chúng tôi tới trước để mọi người không phải chờ lâu, nói chúng tôi không nể mặt ai.”  

 


 

Bao Nhất Hàn cười híp mắt nói.  

 

 

Bận chuyện quan trọng?  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên đều thấy hơi bất an.  

 

 

Đây không phải thành phố Vô Tương, Lục Gia Lâm có thể làm gì?  

 

 

Chẳng lẽ lại âm thầm bày trò gì ư?  

 

 

Vân Trung Thiên nhìn Lâm Phong, phát hiện Lâm Phong không muốn nói gì, nên bảo:  

 

 

“Vậy chờ Lục Gia Lâm tới rồi chúng ta nói chuyện tiếp.”  

 

 

“Không cần, có lẽ gia chủ không xong trước một tiếng được đâu, chúng ta nói chuyện trước đi…”  

 

 

Bao Nhất Hàn lạnh nhạt nói.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe xong thì cau mày. Không biết mới là đáng sợ nhất!  

 

 

Lục Gia Lâm này thủ đoạn độc ác, nếu như định làm gì ở Kim Lăng thì không ổn.  

 

 

Đúng lúc này, Lâm Phong mở mắt ra nhìn Vân Trung Thiên, nhíu mày nói:  

 

 

“Ông nói thẳng với hắn đi, đừng lãng phí thời gian!”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 830


Bao Nhất Hàn cắt ngang lời Vân Trung Thiên nói, vẻ mặt trêu ngươi.  

 

Các địa biểu khác cũng tỏ vẻ chế giễu, cảm thấy Vân Trung Thiên đúng là hơi đần.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe vậy, vừa định lên tiếng thì Lâm Phong lạnh lùng nói:  

 

 

“Một người chết mà thôi, không cần chờ. Lần thi đấu này Kim Lăng sẽ đứng thứ nhất, còn các người thì sao cũng được.”  

 

 

Anh nói xong, bầu không khí lập tức yên tĩnh!  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên đều lộ ra vẻ kính sợ.  

 

Adv

 

Còn nụ cười trên môi nhóm người Bao Nhất Hàn vụt tắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong.  

 

 

Một thanh niên chừng ba mươi tuổi mà thôi, đã phách lối tới vậy rồi?  

 

 


Trước đó tuy Lâm Phong đã làm nhiều chuyện nhưng cũng chỉ giới hạn ở Kim Lăng và Kinh Hàng, còn ở những nơi khác thì chưa đi qua.  

 

 

Cho nên bọn họ chưa từng nhìn thấy Lâm Phong!  

 

Adv

 

“Tôi nói chứ hôm nay tại sao Kim Lăng lại to gan làm càn như thế, thì ra là tìm được trợ thủ. Chỉ là trông cậu ta có vẻ hơi trẻ ấy nhỉ?”  

 

 

Đại biểu Tô Vô Danh của Tô Châu không nhịn được mà cười rộ lên.  

 

 

“Anh là ai?”  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía Tô Vô Danh.  

 

 

“Tôi là người của nhà họ Tô ở Tô Châu, Tô…”  

 

 

Tô Vô Danh còn chưa nói hết đã bị Lâm Phong biến thành đống thịt vụn.  

 

 

“Được rồi, Tô Châu bị loại, các người còn ai ý kiến thì nói ra, giới võ đạo của Kim Lăng luôn dân chủ, thích nghe ý kiến của mọi người.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Đám người Bao Nhất Hàn đều biến sắc.  

 

 

Dù gì Tô Vô Danh cũng là một cường giả Tông Sư sơ kỳ, nhưng lại bị thanh niên trông tầm thường này tát một cái chết.  

 

 

Người này không đơn giản!  

 

 

Vẻ mặt đám người Bao Nhất Hàn đều nghiêm túc hơn hẳn, thu hồi sự khinh thường ban nãy.  

 

 

“Không biết người anh em này là đệ tử của ai? Có thể nói ra không, biết đâu chúng ta có quen biết.”  

 

 

Bao Nhất Hàn nặn ra một nụ cười.  

 

 

Dừng lại một chút, hắn nói tiếp:  

 

 

“Hơn nữa Kim Lăng cho cậu được bao nhiêu, thì chúng tôi có thể cho cậu gấp mấy lần.”  

 

 

“Chỉ bằng con kiến hôi như mày mà cũng đòi biết tao?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, tát bay Bao Nhất Hàn ra ngoài.  

 

 

“Bao gia chủ!”  

 

 

Những người đi cùng hắn giật mình, lập tức tiến lên đỡ hắn dậy.  

 

 

Bao Nhất Hàn lau máu tươi bên môi, vẻ mặt u ám.  

 

 

Thanh niên này không chỉ mạnh mà còn kiêu ngạo!  

 

 

Hành động không theo lẽ thường.  

 

 

“Yêu cầu của các người, tôi không tự quyết định được. Chỉ có thể gọi Lục gia chủ tới đây, nói chuyện với các người thôi.”  

 

 

Bao Nhất Hàn lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe xong không đáp lời.  

 

 

Bao Nhất Hàn thấy vậy, cười lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động ra gọi cho Lục Gia Lâm, nói lại chuyện vừa xảy ra.  

 

 

Hắn thấy, thực lực của Lâm Phong rất mạnh nhưng chắc chắn không thể đánh bại được nhà họ Lục!  

 

 

Bởi vì sau lưng nhà họ Lục là Thất Tinh Môn!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 831


Cúp điện thoại, Bao Nhất Hàn nhìn Lâm Phong, trên mặt xuất hiện nụ cười châm chọc.  

 

“Cậu…”  

 

 

Hắn vừa định nói gì thì bị Lâm Phong tát cho một cái!  

 

 

Rầm!  

 

 

Bao Nhất Hàn chết luôn tại chỗ.  

 

 

Gương mặt Lâm Phong rất bình thản.  

 

Adv

 

Bao Nhất Hàn còn sống chỉ để gọi cú điện thoại kia mà thôi, cũng là vì bây giờ anh lương thiện hơn nhiều rồi.  

 

 

Nếu là lúc trước, đám người kia vừa vào phòng là đã biến thành thịt vụn hết rồi!  

 

 

…  


 

 

Lúc này, bầu không khí yên lặng đáng sợ.  

 

 

Adv

Cho dù là đám người Vân Trung Thiên cũng không biết nên nói gì.  

 

 

Nơi này đâu còn thương lượng gì nữa, hoàn toàn là đơn phương tàn sát.  

 

 

Cậu Lâm vẫn là cậu Lâm, chẳng thay đổi gì.  

 

 

Khi Bao Nhất Hàn và Tô Vô Danh đã chết, chỉ còn lại đại biểu của thành phố Dương Châu, Dương Phàm của nhà họ Dương cùng với mấy người đi theo hầu…  

 

 

Thấy Lâm Phong nhìn mình, đám người Dương Phàm run run, cúi đầu không dám đối mặt với Lâm Phong.  

 

 

“Không cần sợ, các người ngoan chút thì tôi không giết. Ngồi xuống, chúng ta tâm sự một chút.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

“Không… không dám.”  

 

 

Trên mặt Diệp Phàm xuất hiện nụ cười khó coi hơn cả khóc.  

 

 

Lâm Phong nghe xong, bình tĩnh nhìn Diệp Phàm, không nói gì.  

 

 

Diệp Phàm cảm thấy nổi hết da gà, vội vàng ngồi xuống.  

 

 

“Anh là người thành phố nào?”  

 

 

“Dương Phàm của nhà họ Dương ở Dương Châu.”  

 

 

“Dương Châu rất đẹp, sau này có cơ hội tôi sẽ đến chơi.”  

 

 

…  

 


 

Bầu không khí đột nhiên hòa thuận hơn.  

 

 

Khi mọi người đang nói chuyện, Diệp Phàm phát hiện Lâm Phong vừa giết người không ghê tay bây giờ lại cực kì ôn hòa.  

 

 

Điều này khiến anh ta rất sợ hãi! Người có thể dễ dàng khống chế tâm trạng của mình thực sự rất đáng sợ!  

 

 

Đúng lúc này, Lục Gia Lâm mang theo Trương Thiến đến, đá văng cửa phòng, đi nhanh vào.  

 

 

Vẻ mặt Lục Gia Lâm lạnh như băng, còn Trương Thiến lại hồng hào vui vẻ!  

 

 

Nếu nhìn kĩ trên trán cô ta còn đang rịn mồ hôi, dường như vừa trải qua một trận chiến sinh tử!  

 

 

Lục Gia Lâm liếc nhìn một lượt, lạnh lùng hỏi:  

 

 

“Diệp Phàm, đám Bao Nhất Hàn đâu?”  

 

 

“Bọn… bọn họ…”  

 

 

Diệp Phàm nhìn Lâm Phong, không dám trả lời.  

 

 

Lục Gia Lâm nhìn vết máu trên đất, đoán được tất cả.  

 

 

Anh ta đưa mắt nhìn Lâm Phong, trong mắt có sát ý thoáng qua, nói:  

 

 

“Người mà Bao Nhất Hàn vừa nhắc đến trong điện thoại là mày?”  

 

 

“Đúng, là tao.”  

 

 

“Có phải mày ăn gan hùm mật gấu không hả? Dám đụng đến người của tao!”  

 

 

Rầm!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 832


 Lục Gia Lâm là một Tông Sư hậu kỳ, vậy mà không phải đối thủ của thanh niên này!  

 

 

Trương Thiến thì cứng lại, xoa xoa mồ hôi trên trán.  

 

 

Đôi mắt xinh đẹp của cô ta nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, luôn cảm thấy người này có vẻ quen thuộc. Dù sao… trước đó Lâm Phong đến thủ đô đại khai sát giới, đương nhiên cũng sẽ có ảnh chụp lại…  

 

 

“Chẳng lẽ là anh ta!”  

 

 

Cơ thể Trương Thiến run lên, lập tức lấy điện thoại ra mở lên xem ảnh chụp.  

 

 

Adv

Trong tấm ảnh chính là Lâm Phong! Biết được thân phận của anh rồi, Trương Thiến lập tức lùi về sau mấy bước.  

 

 

Cô ta rất thông minh, biết trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết nên tuyệt đối không dính vào lúc này!  

 

 

Nếu như nhà họ Lục có bản lĩnh giải quyết Lâm Phong thì cô ta cứ hầu hạ Lục Gia Lâm là được, không thiệt! Còn nếu Lâm Phong giải quyết nhà họ Lục thì cô ta cũng có thể nói mình bị Lục Gia Lâm ép buộc, gây dựng mối quan hệ với Lâm Phong!  

 

 

Một thanh niên ba mươi tuổi, khí huyết phương cương chắc chắn sẽ không từ chối cô ta.  

 

 

Adv

Cô ta chỉ cần khoe ra một chút là đối phương phải chịu thua!  

 

 

Nghĩ tới đây, Trương Thiến mỉm cười.  

 

 

Đây là lợi thế của một phụ nữ xinh đẹp!  

 

 

Có thể công có thể thủ, tất cả nằm trong lòng bàn tay.  

 

 

Lúc này, Lục Gia Lâm bò dậy, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giật mình hỏi:  

 

 

“Rốt cuộc mày là ai?”  

 

 

“Tao là ai không quan trọng, quan trọng là mày mau gọi điện cho Thất Tinh Môn đi để họ cứu mày!”  

 

 

“Trong vòng nửa tiếng nữa không có ai thì tao sẽ tống mày xuống dưới cho gặp mặt đám Bao Nhất Hàn luôn! Sau đó tao sẽ tự tìm đến Thất Tinh Môn, không để cơ hội hối hận nào cho bọn chúng nữa!”  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

 

Giết Lục Gia Lâm thì đơn giản nhưng Thất Tinh Môn đứng sau anh ta mới là phiền toái lớn, nên anh sẽ giải quyết hết!  

 

 

Coi như là kết thúc nhân quả của Kim Lăng!  

 

 

Hiện giờ em gái đã được sư phụ đưa đi, Tiểu Khả thì đến thế giới khác, cho nên anh đã chẳng còn mối lo nào ở Kim Lăng nữa, hoặc chẳng bao giờ tới đây nữa…  

 

 

Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng truyền tới:  

 


 

“Đúng là phách lối, ngay cả Thất Tinh Môn của tôi mà cũng không để vào mắt!”  

 

 

Mọi người đưa mắt nhìn qua.  

 

 

Có một đám người đi tới, cầm đầu là một lão già mặc áo xanh, khí tức hùng hậu, bước chân vững vàng, có vẻ sâu không lường được.  

 

 

“Đại trưởng lão!”  

 

 

Lục Gia Lâm nhìn thấy ông ta, vẻ mặt thay đổi!  

 

 

Thực ra trước khi tới đây, anh ta đã cố tình gửi chút thông tin cho bên Thất Tinh Môn.  

 

 

Thứ nhất là Thất Tinh Môn tương đối gần Kim Lăng, thứ hai là muốn mượn cơ hội lấy lòng Thất Tinh Môn, để bọn họ tới Kim Lăng chơi một chút, bồi dưỡng tình cảm hai bên.  

 

 

Nhưng anh ta chỉ liên lạc với một trưởng lão ngoại môn của Thất Tinh Môn mà thôi!  

 

 

Nhưng hoàn toàn không ngờ đại trưởng lão của Thất Tinh Môn cũng tới!  

 

 

“Gia Lâm, đại trưởng lão vẫn luôn ở Võ Hồn đỉnh phong mà không đột phá nên muốn xuống núi đi chơi một lần, thả lỏng tâm trạng!”  

 

 

Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng sau đại trưởng lão nói.  

 

 

Điều này khiến đám Trương Thiến, Diệp Phàm cực kì khiếp sợ!  

 

 

Lục Gia Lâm kích động suýt ngất!  

 

 

Võ Hồn đỉnh phong?  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 833


 “Đúng vậy, nhìn thấy tôi còn không mau quỳ xuống xin tha thứ? Tôi còn cho cậu được chết toàn thây!”  

 

 

Đại trưởng lão trả lời.  

 

 

Ông ta hoàn toàn không để Lâm Phong vào mắt. Hoặc phải nói là, đám người ở đây chỉ như hạt cát trong mắt ông ta.  

 

 

Ông ta xuống núi để tâm trạng thoải mái, tìm cơ hội đột phá Võ Thánh, nếu không thì còn lâu ông ta mới ở đây.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, một cái tát đã biến ông ta thành làn sương máu!

 

Thấy Lâm Phong vậy mà lại dám chủ động công kích, đại trưởng lão vô cùng tức giận!  

Adv

 

Người này là ai vậy?  

 

 

Võ Hồn đỉnh phong.  

 

 


Có thể nói, cái tát này của Lâm Phong như đang ném mặt ông ta vào trong hố xí, chà đạp lên tôn nghiêm của ông ta vậy.  

 

 

"Thất Tinh Quyền!"  

 

Adv

 

Đại trưởng lão gầm lên một tiếng.  

 

 

Ông ta nhanh chóng vung hai nắm đấm lên, tạo thành vô số quyền ảnh* giữa không trung.  

 

 

*quyền ảnh: bóng của nắm đấm  

 

 

Những quyền ảnh này chồng chất lên nhau, được tô điểm bằng những gợn linh khí lăn tăn, trông vô cùng đáng sợ!  

 

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Lục Gia Lâm, Dương Phàm và Trương Thiến không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh hãi!  

 

 

Đây chính là Võ Hồn đỉnh phong.  

 

 

Bọn họ chỉ đứng bên cạnh thôi mà đã bị gió mạnh thổi từ nắm đấm thổi đến khiến gò má đau nhức!  

 

 

Nhưng đối diện với sự tấn công mạnh mẽ của đại trưởng lão, Lâm Phong lại không bị ảnh hưởng chút nào.  

 

 

Lòng bàn tay anh nhẹ nhàng vung qua, phá hủy toàn bộ quyền ảnh, cuối cùng còn hung hăng đánh mạnh vào người đại trưởng lão!  

 

 

"Rầm!"  

 

 

Dưới sức mạnh vô biên, đại trưởng lão dễ dàng bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đập lên cửa chính phòng riêng, khiến cửa lớn vỡ tan thành từng mảnh!  

 

 

"Khụ khụ..."  

 

 

Đại trưởng lão che ngực, trong miệng không ngừng nôn ra máu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong tràn đầy vẻ kinh hãi!  

 


 

Võ Thánh!  

 

 

Người này chắc chắn là Võ Thánh!  

 

 

Chỉ có cường giả cấp bậc Võ Thánh thì mới có thể dễ dàng đánh bại ông ta như vậy!  

 

 

Về phần cấp bậc cao hơn là Võ Thần, ông ta không dám nghĩ tới, vì Lâm Phong còn quá trẻ...  

 

 

Giờ khắc này...  

 

 

Toàn trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.  

 

 

Rất nhiều đệ tử của Thất Tinh Môn đứng cách đó không xa nhìn Lâm Phong, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.  

 

 

Dương Phàm im lặng.  

 

 

Gương mặt xinh đẹp của Trương Thiến đỏ bừng, đôi mắt chăm chú nhìn Lâm Phong, trong lòng tràn đầy phấn khích.  

 

 

Lục Gia Lâm thì lại nắm chặt nắm đấm, khó có thể chấp nhận sự thật này!  

 

 

Lão già Vân Trung Thiên này tìm đâu ra người lợi hại như vậy tới giúp chứ?  

 

 

Trong đầu anh ta chợt nhớ tới một việc.  

 

 

Không lâu trước đây, tổng chấp pháp Long Ngạo Thiên tỉnh Giang Nam đã đến thành Kim Lăng.  

 

 

Lẽ nào chính là người trước mắt này?  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 834


 Anh ta không chút do dự quỳ thụp hai chân xuống đất, cung kính nói với Lâm Phong:  

 

"Là tôi có mắt như mù, đắc tội tiền bối! Xin tiền bối tha cho!"  

 

 

Giờ phút này, mấy cái như tôn nghiêm gì đó đều không quan trọng!  

 

 

Sống mới là chân ai!  

 

 

Sức mạnh của Lâm Phong đã vượt quá sức tưởng tượng của anh ta, ngay cả đám người trong Thất Tinh Môn cũng đều phải kính sợ, lúc này không dám hé răng nửa lời chứ đừng nói là anh ta!  

 

 

"Bùm!"  

 

Adv

 

Lâm Phong nhẹ nhàng thở ra một luồng linh khí.  

 

 

Lục Gia Lâm còn chưa kịp phản ứng đã bị nổ thành một đám mưa máu!  

 

 

"Hít..."  

 

 

Mọi người trong đây thấy vậy thì đều không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh, lòng bàn chân tê dại!  

 

Adv

 

Trái lại là Lâm Phong, từ đầu đến cuối vẻ mặt anh đều không có chút biến hóa nào!  

 

 

Anh thấy, mỗi người đều có giá trị tồn tại của riêng mình.  

 

 

Giá trị tồn tại của Bao Nhất Hàn chính là để cho Lục Gia Lâm tới!  

 

 

Cho nên khi Lục Gia Lâm tới, Bao Nhất Hàn sẽ không cần thiết phải sống nữa!  

 

 

Mà ý nghĩa tồn tại của Lục Gia Lâm chính là để cho Thất Tinh Môn tới, thế nên khi đại trưởng lão của Thất Tinh Môn tới, Lục Gia Lâm cũng sẽ không còn giá trị lợi dụng nữa!  

 

 

Thế giới này rất đơn giản!  

 

 

Muốn sống tốt thì nhất định phải thể hiện ra giá trị của mình!  

 

 

Nếu bản thân không có chút giá trị lợi dụng gì cả, vậy nhất định phải kết thúc trong bi kịch!  

 

 

Đúng lúc này, đại trưởng lão Thất Tinh Môn chật vật đứng dậy từ trong đống đổ nát!  

 

 

Giờ phút này ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong của ông ta tràn đầy kiêng kỵ và kính nể.  

 

 

Người thanh niên này tuyệt đối không phải người thường!  

 

 

Giết người như giẫm chết kiến hôi!  

 

 

Mà quan trọng là, thực lực của người này thâm sâu khó dò, thấp nhất cũng là Võ Thánh... Người mạnh như vậy tuyệt đối không thể trêu chọc!  

 

 

Chí ít, không phải là người mà Thất Tinh Môn bọn họ có thể chọc nổi!  

 

 

Nghĩ tới đây, đại trưởng lão lau máu trên khóe miệng, cung kính nói với Lâm Phong:  

 

 

"Việc này đều là do Lục Gia Lâm gây ra, tôi cũng không biết tình hình bên trong như thế nào!"  

 

 

"Bây giờ tôi bị tiền bối dạy dỗ một trận là đúng. Khẩn xin tiền bối nể mặt Thất Tinh Môn mà tha cho tôi!"  

 

 

Những lời này vừa nói ra, vẻ mặt mọi người trong hiện trường đều cực kỳ phức tạp.  

 

 

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể ngờ sau khi bị đánh, đại trưởng lão Thất Tinh Môn không những không tức giận mà còn chủ động cầu xin tha thứ chứ?  

 

 

"Lúc ông vừa vào đã nói gì ấy nhỉ? Muốn tôi quỳ xuống nhận chết, như vậy thì sẽ để tôi toàn thây?"  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía đại trưởng lão, bình tĩnh nói.  

 

 

Đại trưởng lão nghe vậy trong lòng lộp bộp một tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn cố nặn ra nụ cười nói:  

 

 

"Khả năng là tiền bối có điều không biết, môn chủ Thất Tinh Môn chúng tôi cũng là cường giả Võ Thánh!"  

 

 

"Vậy ông còn không mau gọi hắn ra đây?"  

 

 

Lâm Phong đáp.  

 

 

"Cậu..."  

 

 

Đại trưởng lão nhất thời cứng họng, trong lòng thấy hơi bất an.  

 

 

Ông ta biết hôm nay mình đá phải sắt rồi!  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 835


Mọi người nghe tiếng thì lập tức nhìn lại.  

 

 

Chỉ thấy một hòa thượng trẻ tuổi đang chậm rãi bước tới.  

 

 

Hòa thượng môi hồng răng trắng, khuôn mặt tuấn tú, áo cà sa trắng trên người càng mang đến cảm giác tao nhã thoát tục, không nhiễm bụi trần!  

 

 

Tay trái cậu ta cầm một cây Thiền trượng hoa văn mạ vàng, tay phải làm thủ ấn phật, trên cổ đeo một chuỗi tràng hạt.  

 

 

Nhìn bề ngoài chuỗi tràng hạt có vẻ bình thường, nhưng thật ra bên trong có ẩn chứa sức mạnh.  

 

 

Lâm Phong vừa liếc mắt đã nhận ra tràng hạt và Thiền trượng vàng này đều là pháp khí!  

 

Adv

 

"Cậu là ai?"  

 

 

Lâm Phong hứng thú hỏi.  

 


 

"A di đà phật, tiểu tăng Hiểu Tâm nhà Phật!"  

 

 

Hòa thượng trẻ tuổi đáp lời.  

 

 

Adv

Nghe thấy vậy, đại trưởng lão kinh ngạc, vội vàng nói:  

 

 

"Tôi nghe nói, trong Phật môn có đại Phật tử đương thời pháp hiệu là Hiểu Tâm, lẽ nào chính là tiểu sư phụ ngài?"  

 

 

"Thí chủ khen lầm rồi, người trong Phật môn không nói chuyện hư danh!"  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm cười thiện lành.  

 

 

Những lời này rõ ràng là đang thừa nhận thân phận của mình!  

 

 

Nhất thời, mọi người có mặt tại hiện trường để lộ vẻ sùng bái, kính trọng!  

 

 

Người ta nói rằng, mỗi một thế hệ Phật tử đều là chuyển thế của Phật chân chính, với lòng từ bi vĩ đại, vì phổ độ chúng sinh mà giáng thế!  

 

 

Hơn nữa, loại cấp bậc yêu nghiệt như Phật tử này, gần như chính là đại diện cho thế hệ thanh niên đỉnh cao của nước Đại Hạ.  

 

 

Thực lực thâm sâu khó lường, không ai có thể dò được!  

 

 

Lúc này, Lâm Phong có chút hứng thú hỏi:  

 

 

"Lão thiền sư Ngộ Xa là gì của cậu?"  

 

 

"Ngộ  là sư thúc của tiểu tăng! Ông ấy đã đến Kim Lăng cách đây không lâu!"  

 

 

"Chỉ là có một chuyện không thỏa đáng! Quỷ Lệ của Quỷ Ảnh Tông kia đã được cảm hóa nghìn năm, không dễ dàng gì, đáng tiếc lại bị ngài giết chết!"  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm vô cùng tiếc nuối nói.  


 

 

"Ha ha..."  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì cười lớn thành tiếng!  

 

 

Không thể không nói, những người trong Phật môn này rất thú vị, ai nấy đều lòng dạ như bi, như thánh mẫu chuyển thế vậy!  

 

 

"Lâm thí chủ, mỗi một lần giết chóc đều là một cọc nhân quả, mỗi một lần cứu rỗi đều là một lần gieo thiện!"  

 

 

"Tục ngữ có câu, chỉ có làm việc thiện tích đức thì mới có thể thông thuận từ đầu đến cuối!"  

 

 

"Sát tâm của ngài quá nặng, cứ mãi như thế thì nghiệp hỏa quấn thân! Sau này độ kiếp, e là sẽ gặp phải đại họa!"  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm nghiêm túc nói.  

 

 

"Cậu nói rất có lý, nhưng tôi không nghe đấy!"  

 

 

Lâm Phong khẽ cười một tiếng:  

 

 

Đột nhiên, anh vươn tay ra, nắm lấy đại trưởng lão trong tay, chơi đùa nói:  

 

 

"Cậu xuất hiện lúc này, không phải vì muốn cứu ông ta đấy chứ?"  

 

 

"Phật tử cứu tôi với!"  

 

 

Sắc mặt đại trưởng lão trắng bệch!  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm nhíu mày, thở dài một hơi nói:  

 

 

"Lâm thí chủ, ta từ bi không muốn ra tay với ngài, ngài hãy thả ông ấy ra đi, tránh gây phiền toái!"  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 836


Phật tử Hiểu Tâm yên lặng nhìn, một lúc lâu không nói gì.  

 

Mà lúc này, đám người đứng ở đó đã chết lặng.  

 

 

So với phật tử Hiểu Tâm cao thượng như thánh thần, Lâm Phong cho bọn họ cảm giác như ma quỷ trong địa ngục…  

 

 

Kiêu ngạo ngông cuồng, làm chủ một cõi…  

 

 

“Đêm nay cậu gieo nhân, nhân này sẽ sớm kết thành quả…”  

 

Adv

 

Phật tử Hiểu Tâm đột nhiên nói.  

 

 

“Thế ư?”  


 

 

Lâm Phong cười khẽ một tiếng, chợt vỗ một chưởng về phía phật tử Hiểu Tâm.  

 

 

Adv

“A di đà phật.”  

 

 

Đôi mắt cậu ta hơi nhúc nhích, cầm thiền trượng duỗi về phía trước một cái, trong miệng niệm phật hiệu.  

 

 

Từng ký hiệu màu vàng từ trong miệng cậu ta phun ra, đổ vào thiền trượng, tạo thành một vòng sáng màu vàng!  

 

 

Một giây sau.  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Bàn tay to của Lâm Phong vỗ mạnh lên vòng sáng vàng.  

 

 

Lát sau, vòng sáng đó vang lên tiếng răng rắc, nứt ra.  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm ở trong vòng sáng cũng lảo đảo.  

 

 

Sau khi cậu ta ổn định được cơ thể, khóe miệng rỉ máu tươi, trên gương mặt tuấn tú cũng lộ vẻ kinh hãi.  

 

 

“Một con kiến hôi mà thôi, dựa vào đâu mà nói chuyện nhân quả với tôi?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, nói tiếp:  

 


 

“Đại trưởng lão Thất Tinh Môn vừa đến đã muốn giết tôi, muốn tôi quỳ xuống xin lỗi mới cho tôi chết toàn thây? Sao hả? Tôi chỉ có thể bị giết chứ không thể giết ông ta đúng không? Nếu đúng như lời mày nói, trên đời có nhân quả, vậy Lâm Phong tôi vừa là nhân vừa chính là quả!”  

 

 

“Ai có thể phạt tôi? Ai quản được tôi?”  

 

 

Dứt lời, trên trời bỗng ùn ùn mây đen, sấm sét đùng đùng, dường như thiên đạo đang tức giận!  

 

 

Dị tượng lần này cũng khiến đám người có mặt ở đây mặt cắt không còn chút máu!  

 

 

Quá ngông cuồng!  

 

 

Lâm Phong thật sự quá kiêu căng!  

 

 

Lời anh nói ra đã vượt quá phạm vi chấp nhận của bọn họ, phá vỡ thế giới quan từ trước tới nay…  

 

 

“Cậu…”  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm cũng giật mình sợ hãi!  

 

 

“Cút đi, nể mặt lão thiền sư Ngộ Xa, tôi để lại cho ngài một mạng. Lâm Phong này còn chưa đến lượt ngài dạy dỗ!”  

 

 

Lâm Phong hờ hững nói.  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm nghe xong, nhìn chằm chằm Lâm Phong một lát, không nói thêm gì, lập tức quay người rời đi.  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 837


 Sau khi phật tử Hiểu Tâm rời đi, Lâm Phong đưa mắt nhìn đám đệ tử Thất Tinh Môn còn lại.  

 

 

Mấy tên này chú ý thấy ánh mắt của Lâm Phong, cơ thể run rẩy, đều cầu xin tha thứ:  

 

 

“Tiền bối tha mạng, chuyện này không quan hệ gì với chúng tôi, chúng tôi chỉ đi theo đại trưởng lão mà thôi.”  

 

 

“Vù vù!”  

 

 

Lâm Phong bắn linh hỏa về phía một người trung niên, biến người đó thành tro.  

 

Adv

 

Tên này là người đứng sau Lục Gia Lâm, là yếu tố mấu chốt trong đám võ giả Thất Tinh Môn ở đây, cho nên phải chết!  

 

 

Còn những người khác…  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ một lát, kéo tấm trải bàn xuống, dùng linh khí làm bút, viết một chữ “Kiếm” lên đó, sau đó ném khăn trải bàn cho đám đệ tử Thất Tinh Môn.  

 

 

Adv

“Các người cầm thứ này về cho Môn chủ xem, nói giúp tôi một câu…”  

 

 

“Nói… nói gì.”  

 

 

Một đệ tử căng thẳng hỏi.  

 

 

“Bắt đầu từ hôm nay, an nguy của Kim Lăng gắn liền với Thất Tinh Môn, nếu Kim Lăng gặp chuyện không may, tôi sẽ đi diệt Thất Tinh Môn.”  

 

 

Lâm Phong hờ hững nói.  

 

 

Đám đệ tử nghe xong đều nuốt nước bọt, vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng chuồn khỏi phòng bao.  

 

 

Lâm Phong nhìn đám người đi xa, vẻ mặt bình tĩnh.  

 

 

Trên tấm vải kia có một luồng kiếm ý của anh, chỉ cần Môn chủ Thất Tinh Môn không phải người ngu thì sẽ biết làm thế nào.  

 

 

…  

 

 

Sau đó Lâm Phong nhìn đám người Vân Trung Thiên, trong lòng không hiểu sao lại hơi chán nản.  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên này là nhóm võ giả đầu tiên anh gặp sau khi xuống núi.  

 


 

Mà từ sau này trở đi anh và những người này sẽ không gặp nhau nữa…  

 

 

Con người khi còn sống thường như thế, càng tiến về phía trước sẽ càng gặp nhiều người, nhiều chuyện.  

 

 

Nhưng những việc này cuối cùng cũng trở thành quá khứ, người có thể ở lại bên cạnh làm bạn lại càng ít.  

 

 

“Cậu Lâm, lần này thật sự cảm ơn cậu.”  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên cảm ơn không ngừng.  

 

 

Có thể tưởng tượng được, sau chuyện này, Kim Lăng chắc chắn là một bước lên mây…  

 

 

“Không cần cảm ơn.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, còn nói thêm:  

 

 

“Nếu chuyện này đã xong thì tôi đi trước…”  

 

 

“Cậu Lâm!”  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên không muốn chút nào, nhưng vào lúc này lại không biết nên nói gì.  

 

 

Thế nhân cho rằng Lâm Phong lạnh lùng vô tình, giết người như ngóe!  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 838


 

 Lâm Phong thở hắt ra một hơi, hóa thành một luồng sáng biến mất ngoài trời đêm.  

 

Đám người Vân Trung Thiên đứng trước cửa sổ, nhìn về phía xa, ánh mắt phức tạp.  

 

 

Vương Nhạc Hiên không nhịn được, hỏi.  

 

 

“Lão Vân, lần tạm biệt này, ông nói xem bao giờ cậu Lâm mới đến thành phố Kim Lăng này tiếp?”  

 

 

“Hoặc là mai sẽ tới, hoặc là…”  

 

 

Adv

Vân Trung Thiên dừng một lát, không nói tiếp, nhưng Vương Nhạc Hiên, Đàm Thiên Hồng đều đoán được nửa câu sau.  

 

 

Đúng lúc này…  

 

 


“Hì hì, mấy ông già này sao cứ phải lo được lo mất thế.”  

 

 

Trương Thiến tiến lên một bước, cười khanh khách.  

 

Adv

 

Cô ta vốn muốn chinh phục Lâm Phong, nhưng chuyện vừa rồi khiến cô ta sợ hãi. Thầm nghĩ nếu mình quyến rũ Lâm Phong, chắc chắn sẽ chết!  

 

 

Ó với Lâm Phong, đám người Vương Nhạc Hiên dễ đối phó hơn.  

 

 

Trong mắt cô ta, chỉ cần có được mấy lão già này cũng chẳng khác nào được Lâm Phong bảo vệ!  

 

 

…  

 

 

Đêm khuya, trong đại điện của Thất Tinh Môn.  

 

 

Đám đệ tử cúi đầu quỳ trên đất, không dám thở mạnh.  

 

 

Bọn họ vừa trở lại, cũng kể lại những chuyện xảy ra trong khách sạn cho Môn chủ.  

 

 

Môn chủ đầu tiên là giận dữ, nhưng khi thấy trên khăn trải bàn có chữ “Kiếm” thì tỉnh táo lại, cứ nhìn khăn trải bàn chừng một tiếng không nói chuyện.  

 

 

“Môn… Môn chủ, chúng ta làm gì bây giờ?”  

 

 

Một đệ tử hỏi.  

 

 

“Sáng mai xuống núi đến Kim Lăng.”  

 

 

“Đi báo thù ư?”  

 

 


“Báo thù cái quần, đến xin lỗi!”  

 

 

Nói nửa câu sau, giọng của ông ta đã run run.  

 

 

Thật là đáng sợ!  

 

 

Rốt cuộc là ai có thể viết ra kiếm khí kinh khủng như thế, dù là Võ Thần cũng còn lâu mới đạt được trình độ này đi?  

 

 

…  

 

 

Đêm dài, trăng sáng sao thưa.  

 

 

Thành phố Vân Xuyên.  

 

 

Lâm Phong yên lặng quay về nhà họ Trần, chui vào chăn của Trần Y Nặc, ôm cô ấy từ phía sau.  

 

 

“Ai?”  

 

 

Trần Y Nặc giật mình tỉnh giấc, sợ hãi kêu lên.  

 

 

“Anh!”  

 

 

Trong bóng tối vang lên giọng nói của Lâm Phong.  

 

 

Trần Y Nặc nghe xong cười vui vẻ, lập tức xoay người lại, sờ sờ mặt Lâm Phong, nhỏ giọng hỏi:  

 

 

“Hơn nửa đêm sao đột nhiên anh lại quay về.”  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 839


 

Ba giờ, Lâm Phong tựa vào đầu giường, đốt một điếu thuốc lên hút, cảm thấy mệt mỏi bị quét sạch, cực kì thoải mái!  

 

Trần Y Nặc tựa đầu trước ngực anh, trên gương mặt tươi cười còn chút mồ hôi…  

 

 

Hai người lâu ngày gặp lại, tình cảm nồng nàn, ôm chặt lấy nhau, nói mấy chuyện hai vợ chồng thường nói.  

 

 

Từ miệng Trần Y Nặc, Lâm Phong cũng biết sau khi mình rời khỏi, nhà họ Trần xảy ra một đống chuyện…  

 

 

Adv

Trong đó có ba chuyện khiến Lâm Phong chú ý.  

 

 

Thứ nhất, Trần Bắc Huyền nhờ có Thối Thể Đan, bế quan giác ngộ, đột phát Võ Hồn Cảnh…  

 

 


Chuyện thứ hai là về Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Từ sau khi lão ta biết chịu đòn sẽ mạnh hơn thì ngày nào cũng gây chuyện thị phi, xin được ngược đãi!  

 

Adv

 

Đáng tiếc, lão ta càng ngày càng mạnh, bây giờ không ai dám động tới nữa.  

 

 

Cho nên mấy ngày trước, Diệp Thiên Tâm và ba vợ Trần Sơn kề vai sát cánh, rời khỏi Vân Xuyên, nói cho hay thì là ra ngoài trải nghiệm…  

 

 

Nhưng Trần Y Nặc luôn cảm thấy ba mình và Diệp Thiên Tâm dính lấy nhau, có gì đó sai sai…  

 

 

Nhưng Lâm Phong không để ý!  

 

 

Dù sao hai người cũng là người độc thân, coi như là có gì đó với nhau…  

 

 

…  

 

 

Còn chuyện thứ ba là con gái Tiểu Luyến Luyến.  

 

 

Gần đây Tiểu Luyến Luyến cực kì thích ngủ, mỗi ngày hai mươi tư tiếng thì đã có hai mươi tiếng nằm ngủ rồi…  

 

 

Còn bốn tiếng còn lại dùng để ăn, đồng thời ăn cực nhiều, gần như gấp trăm lần người thường.  

 

 

Đơn giản là: Ăn nhanh, tiêu hóa nhanh, ị nhiều hơn!  

 

 

“Con gái trừ ngủ và ăn nhiều ra còn gì khác lạ không?”  

 

 

Lâm Phong nhíu mày.  

 

 

“Cái này à…”  

 

 

Trần Y Nặc suy nghĩ một lúc, mới nói:  

 

 

“Lớn nhanh nữa có tính không? Trong khoảng thời gian này con gái đã cao lên chừng 20cm, hiện tại đã 1m3 rồi!”  

 

 

Nghe đến đây, Lâm Phong giật mình!  

 

 

Đúng là Tiểu Luyến Luyến đã chín tuổi, nhưng vì nguyên nhân thể chất nên cô bé chỉ như một đứa trẻ năm tuổi…  

 

 

Mà từ lúc mình rời Vân Xuyên rồi về lại đây, cũng không tới nửa tháng!  

 

 

Nói cách khác, chỉ mười ngày con gái đã cao hơn 20cm, cơ thể nhanh chóng dậy thì!  

 

 

Quá khó tin!  

 

 

“Tiểu Luyến Luyến hiện tại đang ngủ với ai?”  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 840


 Không lâu sau trời đã sáng!  

 

 

Lâm Phong và Trần Y Nặc thay quần áo xong, tới trước cửa phòng Trần Y Thủy.  

 

 

Lúc này, Trần Y Thủy mặc bộ đồ ngủ tơ tằm màu hồng mỏng như cánh ve, mái tóc đen rối tung, da thịt trắng như tuyết ẩn hiện.  

 

 

Nghe thấy tiếng đập cửa, cô ấy xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, mở cửa phòng.  

 

 

Khi thấy Lâm Phong, cô ấy ngẩn người ra, sau đó lập tức lấy lại tinh thần, vui vẻ nói:  

 

Adv

 

“Anh rể, anh về rồi à.”  

 

 

“Ừ, anh đến gặp Tiểu Luyến Luyến.”  


 

 

Lâm Phong vừa cười vừa nói.  

 

 

Adv

…  

 

 

Sau khi nói chuyện một lát, mấy người cùng đi vào phòng.  

 

 

Chóp mũi thoang thoảng hương thơm, cùng với đống quần áo lót màu hồng đập vào mắt khiến Lâm Phong hơi không thích ứng.  

 

 

Chỉ là anh cũng không nghĩ nhiều, đi thẳng tới cạnh giường nhìn con gái!  

 

 

Nhưng vừa nhìn, vẻ mặt Lâm Phong đã trở nên nghiêm trọng!  

 

 

Hiện tại Tiểu Luyến Luyến trông như một cô bé mười hai tuổi.  

 

 

Cô bé khép hờ hai mắt, lẳng lặng nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, mang lại cảm giác cao quý hơn người.  

 

 

“Tiểu Luyến Luyến…”  

 

 

Lâm Phong thử gọi con gái dậy, nhưng gọi một lúc lâu cũng không thấy có phản ứng!  

 

 

“Gọi mãi không tỉnh, bây giờ con bé ngủ sâu lắm…”  

 

 

Trần Y Nặc nói.  

 

 

Lâm Phong nghe xong thì ngồi xuống cạnh giường, đặt tay lên cái trán trắng nõn của con gái, thả linh khí ra nhắm mắt kiểm tra.  


 

 

Vừa kiểm tra thì con ngươi đột nhiên co lại.  

 

 

Anh phát hiện cốt cách của con gái đang to lên kinh khủng, huyết quản thô to, tốc độ máu chảy cực nhanh…  

 

 

Tim đập gần như đã gấp mấy lần người bình thường!  

 

 

Anh túm áo ngủ của con gái, nhẹ nhàng kéo một cái.  

 

 

Anh phát hiện, cơ thể xinh đẹp của con gái cũng rất nặng, ít cũng phải hơn năm mươi cân!  

 

 

May mà cái giường này làm bằng gỗ thật, chất lượng tốt, nếu không đã bị sập từ lâu rồi!  

 

 

“Lâm Phong… con gái không sao chứ?”  

 

 

Trần Y Nặc để ý đến vẻ mặt của Lâm Phong, không khỏi hơi lo lắng!  

 

 

Trần Y Thủy đứng bên cạnh cũng sốt ruột theo.  

 

 

Tiểu Luyến Luyến khác thường mấy ngày liên tục, bọn họ cũng đi tìm dược sư của Dược Vương cốc đến xem nhưng không tìm ra manh mối.  

 

 

Lâm Phong không trả lời ngay mà nhíu mày im lặng!  

 

 

Thể chất của con gái quá kì lạ.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 841


 Mà chắc chắn là có nguyên nhân gì đó nên mới có sự thay đổi này.  

 

 

Lẽ nào con gái ăn linh vật gì đó nên khiến thể chất bị kích thích?  

 

 

Đúng lúc này, Tiểu Luyến Luyến ưm một tiếng, chậm rãi mở hai mắt ra.  

 

 

Cô bé nhìn thấy Lâm Phong trước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ vui mừng, vội nhào qua, giống như lúc trước, hai tay ôm lấy cổ Lâm Phong!  

 

 

Adv

“Ấy!”  

 

 

Lâm Phong không kịp đề phòng, suýt nữa cái lưng thoái hóa đã bị bẻ gãy.  

 

 


Cô bé hơn năm chục cân treo trên cổ, người bình thường nào chịu nổi!  

 

 

“Ba ơi ba về rồi, con nhớ ba muốn chết!”  

 

Adv

 

Tiểu Luyến Luyến vui vẻ hôn một cái lên mặt Lâm Phong.  

 

 

Có thể thấy được, cơ thể lớn lên, giọng nói của Tiểu Luyến Luyến cũng thanh thúy hơn một chút.  

 

 

Không còn vẻ non nớt khi trước, mà êm tai nhẹ nhàng giống như chim hoàng yến hót…  

 

 

“Ba cũng nhớ con!”  

 

 

Lâm Phong xoa cái đầu nhỏ của con gái.  

 

 

Hai ba con nhẹ nhàng nói chuyện một chốc…  

 

 

“Con gái ngoan, có phải gần đây con ăn nhầm cái gì lạ không?”  

 

 

Tiểu Luyến Luyến suy nghĩ một chút, trả lời:  

 

 

“Ăn rất nhiều gà, nhiều vịt, nhiều thỏ, còn ăn thêm mấy con bò…”  

 

 

Lâm Phong nghe xong, khóe miệng giật giật, Trần Y Nặc và Trần Y Thủy đứng cạnh cũng rất bất đắc dĩ.  

 

 

“Ý ba là, ngoại trừ những thứ này, con còn ăn cái gì đặc biệt nữa không? Ví dụ như linh thạch, mấy thứ tỏa ra linh khí ấy?”  

 

 

Lâm Phong lấy một viên linh thạch ra.  

 

 

“Ba nói cái này á? Con ăn nhiều lắm. Mấy con trùng đưa con đi, gặp rất nhiều linh thạch, con ăn hết rồi!”  

 

 

Tiểu Luyến Luyến cười, đôi mắt cong như vầng trăng non.  

 

 

Cô bé duỗi tay ra, đám Phệ Linh trùng được nuôi đến xanh mượt bay ra từ túi áo quần của cô bé, bay bay xung quanh.  

 

 

Lâm Phong nhìn thấy vậy, đôi mắt hơi nhúc nhích.  

 

 

Phệ Linh trùng được anh tình cờ phát hiện ra trong Đoạn Hồn cốc, lúc đó bọn chúng đang bám trên cây Quả Hồn, bị anh bắt hết về…  

 

 

Vì con gái có thể giao lưu với Phệ Linh trùng nên anh để chúng lại cho con gái, để chúng bảo vệ sự an toàn của con…  

 

 

Nhưng thật sự không ngờ mấy con tiểu trùng này còn biết tìm báu vật!  

 

 

Mà con gái thay đổi đến tận mức này, không biết đã hấp thu hết bao nhiêu linh thạch?  

 

 

Không biết có phải mạch linh thạch không?  

 

 

Nghĩ tới đây, Lâm Phong kìm nén sự chấn động trong lòng, hỏi:  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 842


Cùng lúc đó.  

 

 

Sâu trong Thập Vạn Đại Sơn có một nhóm võ giả đang tuần tự đi tới trước.  

 

 

Dẫn đầu là một ông lão mặc trang phục nhà Đường, tuy lớn tuổi nhưng mặt vẫn hồng hào, nhịp thở đều đặn, ông ấy đang cầm một tấm bản đồ cổ.  

 

 

Trên bản đồ đánh dấu rất nhiều thứ…  

 

 

Adv

Ký hiệu nổi bật nhất trong đó là một ngọn núi thấp…  

 

 

“Chú ơi, còn khoảng bao xa nữa mới đến nơi vậy ạ?”  

 

 

Lúc này, một người đàn ông trung niên bên cạnh ông lão nhỏ giọng hỏi.  

 

 

“Sắp đến rồi! Theo các ký hiệu trên bản đồ, hình như leo qua ngọn núi này là sẽ đến!”  

 

Adv

 

Nói xong, trong mắt ông lão thoáng hiện vẻ sốt ruột.  

 

 

Ông ấy tên là Vệ Tử Húc.  

 

 

Là chủ tịch của Thương hội Ngọc Thạch ở Đại Hạ.  

 

 

Hoạt động kinh doanh chính của Thương hội Ngọc Thạch là bán các loại đá quý, vật liệu đá kể cả đổ thạch…  

 

 

Ban đầu phạm vi kinh doanh của Thương hội Ngọc Thạch chỉ ở Vân Xuyên, nhưng sau khi việc kinh doanh ngày càng lớn mạnh, họ đã mở rộng thị trường ra nước ngoài và giữu quan hệ rất chặt chẽ với các nước như nước Nam Dương, nước Thạch và nước Sa La.  

 

 

Hầu hết vật liệu đá mà Thương hội Ngọc Thạch dùng trong đổ thạch đều nhập từ những nước này.  

 

 

Tấm bản đồ trong tay ông ấy cũng mua được từ tay một thương nhân buôn vật liệu đá tên là Nguyễn Hồng Minh ở nước Thạch…  

 

 

“Ha ha! Chắc lão Nguyễn Hồng Minh đó tưởng mình kiếm lời chứ gì!”  

 

 

Người đàn ông trung niên Vệ Cẩm Luân đột nhiên cười nói.  

 

 

“Cũng không thể nói như vậy! Tấm bản đồ này mô tả địa hình của Thập Vạn Đại Sơn mấy trăm năm trước, ai không biết về phong thuỷ hay thuật tìm long mạch thì không thể tìm được đâu!”  

 


 

“Nói cách khác, tấm bản đồ này ở trong tay Nguyễn Hồng Minh cùng lắm chỉ là một tờ giấy vàng bình thường thôi! Lão ta bán được một trăm vạn là lời rồi đấy!”  

 

 

Vệ Tử Húc hãnh diện nói.  

 

 

“Nhờ chú có bản lĩnh hết đấy ạ!”  

 

 

“Chú à, chú có thể quảng bá tên tuổi của Thương hội Ngọc Thạch chúng ta ra tận nước ngoài đã có thể gọi là người đứng đầu giới ngọc thạch trong nước rồi đó!”  

 

 

Vệ Cẩm Luân cười tít mắt nịnh bợ.  

 

 

Hắn vừa dứt lời, các võ giả của Thương hội Ngọc Thạch ở xung quanh đều tươi cười lên tiếng:  

 

 

“Chủ tịch đại nhân không chỉ biết thuật tìm long mạch mà trình đổ thạch cũng vô cùng xuất sắc, chúng tôi phục sát đất!”  

 

 

“Trên thế giới này không ai có thể qua được đôi kim nhãn nhìn xuyên thấu của chủ tịch đại nhân cả!”  

 

 

“Có chủ tịch đại nhân dẫn dắt, sớm muộn gì Thương hội Ngọc Thạch chúng ta cũng sẽ trở thành một trong những thế lực lớn mạnh nhất cả nước!”  

 

 

…  

 

 

Nghe thấy những lời này, Vệ Tử Húc nhẹ nhàng vuốt râu, tỏ ra đắc ý.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 843


 Vệ Tử Húc nghiêm giọng đáp.  

 

 

…  

 

 

Mười phút sau.  

 

 

Cả nhóm đi tới một ngọn núi thấp.  

 

 

Ngọn núi này cao khoảng năm sáu mươi mét, cây cối tươi tốt, một màu xanh ngắt nhìn thích mắt vô cùng.  

 

Adv

 

Trên đỉnh núi thậm chí còn có mây mù thưa thớt lượn lờ, trông rất kỳ diệu.  

 

 

Vệ Tử Húc cầm bản đồ nhìn thoáng qua, sau đó đi một vòng quanh ngọn núi kiểm tra kỹ càng, thi thoảng trong đôi mắt sâu thẳm còn lập loè những tia sáng vàng.  

 


 

“Chú ơi, sao rồi ạ?”  

 

 

Vệ Cẩm Luân hồi hộp hỏi.  

 

Adv

 

Những người khác cũng tò mò.  

 

 

Vệ Tử Húc hít sâu một hơi, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm túc ít thấy, chậm rãi đáp:  

 

 

“Lần này chúng ta giàu to rồi!”  

 

 

“Nếu chú đoán không sai thì rất có thể bên dưới ngọn núi này là một mỏ linh thạch!”  

 

 

Lời vừa dứt.  

 

 

Con ngươi của tất cả mọi người ở đây đều co lại.  

 

 

Mỏ linh thạch?  

 

 

Trong giới đổ thạch, có thể nói linh thạch là thứ có giá trị nhất!  

 

 

Bởi vì cả một nghìn khối đá thô cũng chưa chắc có thể cắt ra được một viên linh thạch!  

 

 

Ấy thế mà chủ tịch đại nhân lại bảo bên dưới ngọn núi này có một mỏ linh thạch, như vậy giá trị của nó phải là bao nhiêu?  

 

 

Nếu miêu tả bằng hai từ “vô giá” còn sợ không xứng nữa kìa!  

 

 


“Chú… Chú à, lời này của chú có thật không vậy?”  

 

 

Giọng Vệ Cẩm Luân run rẩy, hắn khó kìm được sự kích động trong lòng.  

 

 

“Đương nhiên là thật rồi! Nhưng có một điều khiến chú khó hiểu, đó là nếu trong ngọn núi này có mỏ linh thạch thì tại sao chú không cảm nhận được chút linh khí nào nhỉ?”  

 

 

“Chú dùng kim nhãn cũng không nhìn ra được gì!”  

 

 

Vệ Tử Húc nói với vẻ mặt ngờ vực.  

 

 

Ông ấy tạm dừng một lát rồi lắc đầu nói tiếp:  

 

 

“Thôi bỏ đi! Không quan tâm vấn đề này nữa… Chúng ta mở đường vào trong núi xem sao cái đã!”  

 

 

“Tiểu Văn, Tiểu Vũ, lấy Khoan Xuyên Núi ra đây!”  

 

 

“Vâng ạ!”  

 

 

Hai võ giả trẻ của Thương hội Ngọc Thạch lập tức lấy ra một món bảo khí bằng kim loại, bắt đầu hì hục khoan theo chỗ mà Vệ Tử Húc đã chỉ.  

 

 

Có thể thấy thứ dụng cụ được gọi là Khoan Xuyên Núi này không tầm thường chút nào, nó dùng linh thạch làm nguồn năng lượng…  

 

 

Dưới mũi khoan cứng cáp, ngọn núi trở nên mềm oặt như đậu hũ.  

 

 

Chỉ sau một lát, bề mặt ngọn núi đã bị khoan thủng một lỗ to,.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 844


Đúng như tôi đã đoán, quả nhiên bên dưới là một mỏ linh thạch!”  

 

“Linh khí trong mỏ linh thạch nồng đậm, chất khí bay lên sẽ dồn nén tạo thành một không gian rỗng bên trong núi…”  

 

 

Vệ Tử Húc giải thích, một tia sáng xẹt qua trong mắt ông ấy.  

 

 

Lúc này đây ngay cả ông ấy cũng khá kích động.  

 

 

Adv

Đây là mỏ linh thạch đấy!  

 

 

Nó đã biến mất từ lâu và chỉ tồn tại trong sách cổ!  

 

 

Chưa kể đến việc trị giá bao nhiêu, chỉ riêng việc được nhìn thấy nó đã là vinh dự tối cao đối với một bậc thầy đổ thạch rồi!  


 

 

“Đi thôi! Mọi người cùng đi vào xem…”  

 

Adv

 

Vệ Tử Húc dằn sự kích động trong lòng, nói.  

 

 

Nghe vậy, các võ giả Thương hội Ngọc Thạch đều trở nên hào hứng, chuẩn bị đi vào hang động.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, một giọng khàn trầm thấp chợt vang lên từ phía sau lưng mọi người.  

 

 

“Không ngờ vị trí được đánh dấu trên bản đồ lại là một mỏ linh thạch! Làm người ta bất ngờ thật đó!”  

 

 

Lời này vừa dứt.  

 

 

Tất cả võ giả Thương hội Ngọc Thạch đều kinh ngạc quay đầu lại nhìn.  

 

 

Không biết từ khi nào đã có mười bảy, mười tám người mặc áo đen lặng lẽ xuất hiện đằng sau lưng họ.  

 

 

Đi đầu là một ông lão có chiều cao khiêm tốn chưa tới một mét sáu, trông ông ta tràn đầy năng lượng, có vẻ rất lão luyện.  

 

 

Rõ ràng câu vừa rồi là do ông ta nói.  

 

 

Bên cạnh ông ta là một bà lão tóc bạc.  

 

 

Bà lão tóc bạc nhắm mắt, để hai tay sau lưng, trông bà ta cứ như không khí, nếu không phải do đang đứng cạnh ông lão thì sẽ chẳng có ai chú ý tới bà ta.  


 

 

“Là ông! Nguyễn Hồng Minh!”  

 

 

Vệ Tử Húc chau mày.  

 

 

Ông ấy vung tay lên, các võ giả Thương hội Ngọc Thạch lập tức đứng thành hàng vào thế phòng thủ, cảnh giác nhìn đối phương.  

 

 

Tất cả những người này đều đến từ nước Thạch!  

 

 

Nước Thạch là hàng xóm của nước Đại Hạ, võ đạo ở nước họ cũng cực kỳ phát triển, chỉ tính Võ Hồn Cảnh thôi mà trong số mười mấy người trước mặt này đã có đến mấy người, thực lực không thể coi thường!  

 

 

“Đừng căng thẳng như vậy chứ! Chúng ta đều là bạn cũ mà.”  

 

 

Nguyễn Hồng Minh mỉm cười.  

 

 

“Đừng giả ngu với tôi, ông đến đây bằng cách nào?”  

 

 

“Ông nói gì thế! Ông tới đây được còn tôi thì không được hả?”  

 

 

Nguyễn Hồng Minh cười cợt.  

 

 

“Nếu ông có bản lĩnh này thì sao có thể bán bản đồ cho tôi?”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top