Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Dịch 

Chương 725


 "Vì thí nghiệm người cải tạo, quốc gia đã đầu tư rất nhiều, nếu dừng lại..."  

 

Tư Đồ Vân Tiêu lộ vẻ do dự.  

 

"Tôi tin sư đệ của tôi! Hơn nữa, ông có thể để họ dùng liều lượng nhỏ để thử nghiệm trước, có thể chứng minh được thật giả."  

 

Phùng Mục Trần từng câu từng chữ nói.  

 

"Được!"  

 

Tư Đồ Vân Tiêu gật đầu.  

Adv

 

Sau khi Tư Đồ Vân Tiêu rời đi, Lý Nguyên Hạo hỏi:  

 

"Mục Trần, Tiểu Minh và nhị sư tỷ đâu? Chú không thông báo cho hai người bọn họ sao?"  

 

"Nhị sư tỷ đi nước Oa rồi, còn về phần sư huynh Tiểu Minh, anh ấy tu luyện Thiên Cơ Toán Thuật, cả ngày thần thần bí bí, ngày nào cũng lang thang trong rừng rậm Amazon... Không biết tại sao anh ấy vẫn chưa đến.  

 

Adv

...  

 

Bên kia.  

 

Lâm Phong đến một ngôi nhà ngói ở ngoại ô.  

 

Ngôi nhà ngói này nhìn từ bên ngoài rất cũ kỹ, có vẻ như đã lâu không có người ở!  

 

Nhưng trong ký ức của Hạ Vân Đỉnh.  

 

Chỗ này, ngay bên dưới lòng đất cất giấu một căn phòng bí mật có diện tích 1.560 mét vuông, năm xưa tàn dư của Ám Ảnh Môn được Hạ Vân Đỉnh giấu ở đây!  

 

"Rầm!"  

 

Lâm Phong đá tung cửa chính, đi vào.  

 

Anh nhìn thấy ngay.  

 

Cách cửa ra vào không xa, trên mặt đất nằm mấy xác người mặc đồ đen.  

 

Tư thế của các xác chết rất kỳ lạ, làm ra vẻ đang bò về phía cửa chính, dường như là muốn trốn khỏi đây...  

 

Hơn nữa nhìn vào độ cứng của xác chết, thời gian tử vong vào khoảng một tiếng trước!  

 

"Không ổn!"  

 

Sắc mặt Lâm Phong hơi đổi, lập tức chạy dọc theo lối vào phòng bí mật, xuống tầng hầm.  

 

Kết quả là trên đường đi, toàn là xác chết!  

 

Những người này không có ngoại lệ, tất cả đều mặc đồ đen, là người của Ám Ảnh Môn năm xưa!  

 

Rất nhanh.  

 

Lâm Phong đã đến trước một căn phòng bí mật.  

 

Theo ký ức của Hạ Vân Đỉnh.  

 

Trước đó em gái đã bị trói trong căn phòng bí mật này.  

 

Anh đá tung cánh cửa lớn của căn phòng bí mật, nhưng bên trong căn phòng bí mật chẳng có gì cả, chỉ có một cái ghế, trên ghế đặt mấy sợi xích sắt đã trói Tiểu Dao trước đó...  

 

Thấy cảnh này.  

 

Lâm Phong trong lòng lạnh ngắt!  

 

Anh không phải thằng ngốc, rõ ràng là không lâu trước đây đã có cao thủ đến đây, người này giết chết hết đám người của Ám Ảnh Môn, sau đó bắt em gái anh đi...  

 

Còn bắt em gái anh đi để làm gì...  



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 726


 

“Rầm!”  

 

Lâm Phong tung cú đấm cho bức tường trước mặt vỡ tan tành, sau đó bước vào căn mật thất kế bên.  

 

 

Trong căn mật thất này chỉ có một chiếc giường, một người áo đen đang nằm trên đó.  

 

 

Toàn thân người áo đen đẫm máu, tiếng rên rỉ đau đớn ban nãy phát ra từ miệng hắn ta.  

 

 

Khi thấy Lâm Phong đến, trong đôi mắt u tối của hắn ta có vẻ mong chờ thoáng qua, hắn ta yếu ớt nói:  

 

 

Adv

“Cứu… Cứu tôi với!”  

 

 

“Là anh à!”  

 

 


Lâm Phong lập tức nhận ra giọng của đối phương, đây là người đã bắt cóc Tiểu Dao và nói chuyện với anh trước đó.  

 

 

Mà trong ký ức của Hạ Vân Đỉnh, người này tên là Ám Nhất, thủ lĩnh Ám Ảnh Vệ, một cao thủ Võ Thánh trung kỳ.  

 

 

Adv

Rốt cuộc là ai mà lại có thể khiến cho một cao thủ Võ Thánh trung kỳ thành ra thế này?  

 

 

“Cứu… Cứu tôi với…”  

 

 

Ý thức của Ám Nhất đã hơi mơ hồ, trong miệng phát ra tiếng cầu cứu nhỏ đến mức không thể nghe thấy.  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng đặt tay lên đầu của người áo đen, chuẩn bị soát hồn.  

 

 

Nhưng vào lúc này, cơ thể Ám Nhất đột nhiên trở nên cứng đơ, hắn ta phun ra một búng máu lớn rồi tắt thở.  

 

 

“Chết tiệt!”  

 

 

Nét mặt của Lâm Phong cực kỳ khó coi.  

 

 

Ám Nhất là người sống sót duy nhất tại hiện trường và cũng là manh mối duy nhất liên quan đến vụ mất tích của em gái anh, nhưng giờ hắn ta đã chết!  

 

 

“Bùm!”  

 

 

Lâm Phong đấm một cú cho thi thể Ám Nhất thành sương máu.  

 

 

Anh buộc mình phải bình tĩnh lại.  

 

 

Những lúc như thế này không thể bối rối, bởi vì bối rối không giải quyết được bất cứ vấn đề gì cả.  

 

 

“Vù!”  

 

 

Thần thức khổng lồ của Lâm Phong bao trùm cả căn mật thất, muốn tìm ra manh mối nào đó.  

 

 

Nhưng nơi đây yên lặng như tờ, thậm chí không có lấy một dấu vết đánh nhau nào!  

 

 

Nhiều cao thủ Ám Ảnh Môn thế kia mà cứ như thể bị cao thủ bí ẩn nào đó hành hạ đến chết, không hề có sức chống cự!  

 

 

Lúc này bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên từ bên ngoài mật thất.  

 

 

“Vù!”  

 

 

Lâm Phong lập tức biến mất tại chỗ, đi ra bên ngoài.  

 

 

Một người đàn ông tóc dài mặc đồ trắng cầm một con gà nướng ăn say sưa, miệng dính đầy dầu mỡ, trông cực kỳ thích thú.  

 

 

Nguyên Anh trung kỳ!  

 

 

Lâm Phong vừa nhìn đã biết được cảnh giới của người đàn ông tóc dài.  

 

 

Không ngờ trừ anh và mấy sư huynh sư tỷ đồng môn ra, thế giới ngày nay vẫn còn tu giả Nguyên Anh khác!  

 

 

“Anh là ai? Những người trong mật thất kia do anh giết đúng không?”  

 

 

Lâm Phong lạnh giọng hỏi.  

 

 

Người đàn ông tóc dài lau mỡ dính trên khoé môi, nhìn Lâm Phong từ trên xuống dưới rồi cười tủm tỉm đáp:  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 727


 Người đàn ông tóc dài mắng một câu, sau đó ném con gà nướng trong tay về phía Lâm Phong.  

 

Cảnh tượng thần kỳ xuất hiện.  

 

 

Con gà nướng phát ra ánh sáng bảy màu, biến thành một con gà rừng oai phong rồi cục ta cục tác bay về phía Lâm Phong.  

 

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

 

“Bùm!”  

 

 

Adv

Dưới một nguồn sức mạnh đáng sợ, con gà rừng lập tức nổ tung.  

 

 

“Đờ mờ! Gà của tôi!”  

 

 

Người đàn ông tóc dài kêu than, nhưng lúc này anh ta cũng không có thời gian tiếc nuối.  


 

 

Anh ta lập tức chắp tay trước ngực, lẩm nhẩm một câu đạo pháp vô thượng:  

 

 

Adv

“Càn là trời, khôn là đất, thuỷ lôi truân, sơn thuỷ mông…”  

 

 

“Vù!”  

 

 

Trong nháy mắt, ánh sáng trắng nóng rực toả ra xung quanh.  

 

 

Chiếc túi vải trên lưng người đàn ông tóc dài biến thành hình Âm Dương Bát Quái rồi xuất hiện trước mặt anh ta.  

 

 

“Soạt!”  

 

 

Đôi cá âm dương trên hình chuyển động, mơ hồ xuất hiện dị tượng.  

 

 

Có dị tượng vua chúa cúng bái, cả dị tượng bách tính giỗ tổ…  

 

 

Có thể nói là cục diện thăng trầm, thần kỳ khác lạ!  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Bàn tay của Lâm Phong đánh thật mạnh vào hình Âm Dương Bát Quái, làm phát ra tiếng nặng nề.  

 

 

Ánh sáng toả ra chói loá muôn nơi, hình Âm Dương Bát Quái vặn vẹo một lúc rồi chặn được đòn tấn công của Lâm Phong.  

 

 

“Tiên Thiên Bát Quái, càn khôn tái thế! Không ngờ anh lại biết thuật dịch lý!”  

 

 

Lâm Phong nói giọng lạnh lùng, sát khí hiện rõ trên gương mặt đẹp trai của anh.  


 

 

Người này có thực lực mạnh mẽ như thế, khả năng bắt cóc em gái anh cực kỳ lớn!  

 

 

Người đàn ông tóc dài đưa tay phải ra làm hành động bắt thứ gì đó, hình Âm Dương Bát Quái phát sáng chói loá kia lập tức biến thành một chiếc túi vải được anh ta đeo lên lưng.  

 

 

Sau đó anh ta nói với vẻ đắc ý:  

 

 

“Gia Cát Tiểu Minh tôi đây trên thông thiên văn, dưới rành địa lý! Năm trăm năm của quá khứ hay tương lai đều nằm trong lòng bàn tay của tôi, biết thuật dịch lý chẳng phải bình thường lắm sao?”  

 

 

“Được lắm, đã bắt cóc em gái tôi mà còn dám láo xược trước mặt tôi! Tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết!”  

 

 

Lâm Phong lạnh giọng hét lớn rồi thi triển kiếm quyết.  

 

 

“Vù vù vù!”  

 

 

Hàng nghìn bóng kiếm xuất hiện, đồng loạt bắn về phía Gia Cát Tiểu Minh, tạo thành một kiếm trận đáng sợ xung quanh anh ta.  

 

 

Cực Kiếm Sát Trận!  

 

 

Trước đó Lâm Phong đã từng dùng kiếm trận cực mạnh này đánh bại Nhị sư tỷ.  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh cảm nhận được kiếm khí sắc bén ở xung quanh, nụ cười đắc ý trên mặt lập tức cứng đơ.  

 

 

Cái đệch!  

 

 

Kiếm trận gì thế này?  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 728


 Sắc mặt Lâm Phong lạnh như băng, lúc này vạt áo anh phấp phới, tóc không có gió vẫn tung bay, trông như thần ma giáng thế!  

 

“Đừng! Tôi là ngũ sư huynh của cậu, Gia Cát Tiểu Minh đây! Thằng nhóc này, sao cậu xốc nổi thế hả!”  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh tức giận nói.  

 

 

Ngũ sư huynh?  

 

 

Lâm Phong ngẩn ra, sau đó nhìn Gia Cát Tiểu Minh thật kỹ:  

 

 

Adv

“Bất kể anh có phải là ngũ sư huynh của tôi hay không, một khi tôi đã thi triển Cực Kiếm Sát Trận thì không thể thu lại được, anh tự cầu phúc đi!”  

 

 

“Á đù! Bố tổ cha tiên sư nhà cậu, đệch con mẹ cậu…”  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh đổi thái độ, bắt đầu chửi ầm lên…  


 

 

Nhưng ngay sau đó anh ta không chửi được nữa, bởi vì vô số bóng kiếm kia đã bao phủ cả người anh ta, phát ra từng tiếng sột soạt.  

 

 

Adv

“Tiểu sư đệ, cứu tôi với! Tôi không chịu nổi…”  

 

 

“Tiểu sư đệ… Ngũ sư huynh có bảo bối cho cậu xem này, cậu mau cứu tôi với!”  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh liên tục cầu cứu, khi thấy Lâm Phong không trả lời, anh ta lại tức tối chửi:  

 

 

“Đờ mờ! Thằng ranh nhà cậu tàn nhẫn thật đó!”  

 

 

…  

 

 

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Phong vô cùng bình tĩnh.  

 

 

Từ đầu anh đã không có ý định giết đối phương nên anh chỉ dùng một phần ba thực lực cho sát trận này. Với thực lực Nguyên Anh trung kỳ của Gia Cát Tiểu Minh cộng thêm túi pháp bảo kia, chắc chắn anh ta sẽ chịu được!  

 

 

Có điều sẽ hơi cực chút xíu!  

 

 

Nhưng có thể trách ai được đây?  

 

 

Ai bảo cái tên ngũ sư huynh này mới gặp đã tỏ ra bỉ ổi như vậy, còn bảo anh đoán xem á?  

 

 

Đoán cái đầu anh!  

 

 

Có khác gì muốn ăn đòn đâu?  

 

 

…  

 


 

Sau một lúc chuyển động, kiếm trận vỡ ra hoàn toàn để lộ Gia Cát Tiểu Minh ở bên trong.  

 

 

Lúc này anh ta trong bộ dạng quần áo tả tơi, thở hồng hộc, trên người còn có mấy vết thương nhưng không trí mạng, chẳng qua nhìn hơi nhếch nhác.  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh hồi sức một lúc rồi nhìn về phía Lâm Phong, hậm hực nói:  

 

 

“Cái thằng nhóc trời đánh này, không ngờ cậu lại đối xử với ngũ sư huynh của mình kiểu đó, tôi… Bố tổ cha tiên sư nhà cậu!”  

 

 



 

“Anh là người đã cứu em gái tôi à?”  

 

Lâm Phong ngắt lời ngũ sư huynh.  

 

 

Nếu lần đầu gặp ngũ sư huynh vào lúc bình thường thì có lẽ anh sẽ vui vẻ trò chuyện với anh ta, nhưng bây giờ anh không có tâm trạng này, chỉ muốn biết tung tích của em gái Tiểu Dao mà thôi.  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh bò từ dưới đất dậy, con ngươi đảo nhanh một vòng, cười tủm tỉm nói:  

 

 

“Chuyện này hả, cậu…”  

 

 

“Hửm?”  

 

 

Vừa thấy Lâm Phong cau mày, Gia Cát Tiểu Minh vội vàng dừng lại để nói câu khác:  

 

 

“Em gái của cậu bị sư phụ bắt đi!”  

 

 

“Sư phụ?”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 729


 “Kết quả thế nào?”  

 

Lâm Phong bắt đầu thở gấp.  

 

Lão già mất tích cũng đã lâu rồi mà giờ lại xuất hiện cứu em gái anh, điều này làm cho anh rất kích động.  

 

“Kết quả nhìn thấy phân thân của sư phụ ôm em gái cậu bay đi mất…”  

 

Gia Cát Tiểu Minh trả lời.  

 

Phân thân?  

 

Adv

Trong lòng Lâm Phong hơi ngạc nhiên.  

 

Để thần hồn xuất khiếu thì phải đạt tới Xuất Khiếu Cảnh, còn để luyện thành phân thân thì phải đạt tới Hóa Thần Cảnh!  

 

Nghĩa là khi đạt Hóa Thần Cảnh sẽ có thể phân nguyên thần của mình ra thành nhiều mảnh, mỗi mảnh nguyên thần đều có thể luyện thành một phân thân…  

 

Đây cũng là cách bảo vệ tính mạng đặc biệt của tu giả Hóa Thần Cảnh!  

 

Adv

Đương nhiên thông thường có rất ít tu giả muốn chia cắt nguyên thần của mình!  

 

Bởi vì như vậy sẽ làm thực lực của mình giảm xuống rất nhiều.  

 

Hơn nữa, một khi phân thân gặp sự cố cũng sẽ gây ra thương tích nghiêm trọng cho bản thể, nhẹ thì tụt cảnh giới, nặng thì đứt căn cơ, từ đó không còn duyên phận với tiên đạo nữa!  

 

“Lão già bắt em gái tôi đi làm gì? Ông ta có nói gì với anh không? Tại sao ông ta không ở lại gặp tôi?”  

 

Lâm Phong hỏi liên tục rất nhiều câu.  

 

Gia Cát Tiểu Minh nhìn thoáng qua Lâm Phong, chần chừ một lúc rồi mới đáp:  

 

“Sư phụ nói ba mẹ cậu nhớ em gái cậu nên mới bắt con bé đi, còn bảo cậu đừng đi tìm họ… Bởi vì cậu sẽ không tìm thấy được đâu!”  

 

Lâm Phong nghe vậy thì sững sờ, chỉ cảm thấy lòng nhiệt huyết vừa mới dâng trào cứ như bị một gáo nước lạnh giội tắt!  

 

Ba mẹ nhớ Tiểu Dao?  

 

Sớm không nhớ, muộn không nhớ mà cứ phải nhớ ngay lúc này ư?  

 

Đúng là vớ vẩn!  

 

Rõ ràng đây chỉ là lý do thoái thác để lão già bắt em gái anh đi thôi!  

 


“Lão già chết bầm, tiên sư nhà ông!”  

 

Lâm Phong đột nhiên quay mặt về phía chân trời chửi ầm lên.  

 

Rốt cuộc là vì sao? Có chuyện gì lão già không thể giáp mặt nói mà bắt buộc phải làm vậy với anh?  

 

Đầu tiên là bắt anh lên núi tu tiên mười năm, sau đó bắt ba mẹ anh đi, giờ ngay cả em gái anh cũng bắt đi…  

 

“Tiểu sư đệ, bình tĩnh, bình tĩnh, mọi thứ đều có nguyên do của nó mà! Với lại sư phụ cũng đâu thể hại cậu được, có đúng không?”  

 

Gia Cát Tiểu Minh cười khuyên nhủ.  

 

Lâm Phong dần bình tĩnh lại.  

 

Sau mười năm sống trên núi, tính cách của anh đã trở nên lạnh nhạt, không vui vì vật chất, không buồn vì bản thân, lần này do anh sụp đổ thật sự nên mới mất kiểm soát như vậy!  

 

“Ông ta còn nói gì nữa không?”  

 

Lâm Phong hỏi.  

 

“Không có, chỉ nói một câu thế thôi…”  

 

Gia Cát Tiểu Minh lắc đầu.  

 

Lâm Phong nghe vậy bèn gật đầu, nhìn Gia Cát Tiểu Minh, bảo:  

 

“Nếu đã vậy thì chúng ta về trước rồi nói chuyện tiếp nhé?”  



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 730


 Sự việc của tổ thủ vệ quá rầm rộ, với lại lúc đó còn có võ giả của các thế lực lớn khác ở bên cạnh chứng kiến cả quá trình, nên việc này đã lan rộng khắp Kinh Thành chỉ trong một thời gian ngắn.  

 

Trong lúc nhất thời, người của các thế lực lớn ở Kinh Thành đều cảm thấy bất an.  

 

 

Dù thế nào thì Hạ Vân Đỉnh cũng là tổ trưởng tổ thủ vệ, nay ông ta bị giết ngay trước mặt tất cả mọi người, điều này khiến người ta rất khó chấp nhận được.  

 

 

Lúc này.  

 

 

Trong một khu chung cư nào đó.  

 

Adv

 

Mười ông lão tóc hoa râm đang bàn tán xôn xao về sự việc của tổ thủ vệ.  

 

 

Những người này đều là nhân vật nắm thực quyền ở nước Đại Hạ.  

 

 

Bộ trưởng Chiến bộ, Bộ trưởng Bộ chấp pháp, Long soái Quân bộ, Bộ trưởng Bộ tình báo, Bộ trưởng Bộ tuần tra…  

 

Adv

 

“Lần này Lâm Phong giết Hạ Vân Đỉnh ngay trước mặt nhiều người như vậy đã gây ảnh hưởng cực kỳ xấu, mọi người có ý kiến nào để giải quyết việc này không?”  

 

 

Long soái Quân bộ lên tiếng hỏi.  

 

 

“Còn có thể làm gì được nữa? Phải bắt Lâm Phong lại để chấn chỉnh uy danh quốc gia chứ sao!”  

 

 

“Tôi cũng đồng ý với ý kiến bắt Lâm Phong, tên Lâm Phong này ỷ có chút thực lực đã coi trời bằng vung thế rồi!”  

 

 

“Bậy bạ! Các ông đừng quên mấy sư huynh và sư tỷ của Lâm Phong! Chưa kể đến những người khác, chỉ riêng Khương Ngôn Khê có nhà họ Khương chống lưng thôi đã là một vấn đề lớn rồi! Một khi động vào Lâm Phong khiến nhà họ Khương bất mãn, đến lúc đó nước ta sẽ loạn mất!”  

 

 

“Đúng đó! Hiện nay ở nước ngoài cũng không được thái bình… Mấy ngày trước Chiến đội người được chọn số ba đã bị tiêu diệt toàn bộ! Nếu bây giờ trong nước hỗn loạn…”  

 

 

Bộ trưởng Bộ tuần tra nói tới đây thì tạm dừng.  

 

 

Nhưng tất cả mọi người đều có thể đoán được câu nói tiếp theo của ông ta!  

 

 

Cả mười ông lão lập tức im lặng.  

 

 

Hiện nay nhìn mặt ngoài có vẻ như là quốc thái dân an, thực chất bên trong đang phong ba bão táp!  

 

 

Nói một cách không hề khoa trương đó là hiện nay nước Đại Hạ đang trong giai đoạn cực kỳ khó khăn…  

 

 


Lúc này, Tư Đồ Vân Tiêu nhân cơ hội lên tiếng:  

 

 

“Lúc Lâm Phong đi có nói tài liệu mà Hạ Vân Đỉnh mang về có vấn đề! Hàm ý của cậu ta là Hạ Vân Đỉnh đang ngấm ngầm cấu kết với thế lực nước ngoài…”  

 

 

Nghe vậy, long soái Quân bộ lập tức hỏi:  

 

 

“Ông nghĩ lời này có đáng tin không?”  

 

 

“Điều này tôi cũng không rõ lắm, nhưng tôi đã bảo Lý Đại Long đi tới phòng thí nghiệm điều tra rồi, Hoàng lão cũng có đi theo!”  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu trả lời.  

 

 

“Nếu vậy thì chúng ta cứ chờ xem! Nếu như Hạ Vân Đỉnh bán rẻ lợi ích quốc gia thì lần này chẳng những Lâm Phong không sai, ngược lại còn lập công lớn…”  

 

 

Ánh mắt Long soái khẽ chớp.

 

Cùng lúc đó, ở Kinh Thành, trong một khách sạn năm sao.  

 

Năm người Lâm Phong, Lý Nguyên Hạo, Võ Bá, Gia Cát Tiểu Minh, Phùng Mục Trần vây quanh một cái bàn.  

 

 

"Tiểu sư đệ, sư phụ là bậc cao thủ Độ Kiếp đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa đã có thể thành tiên! Ông ấy tự dưng đưa em gái của cậu đi, chắc chắn có nguyên nhân!"  

 

 

"Hơn nữa em gái cậu ở bên cạnh sư phụ sẽ an toàn tuyệt đối! Cậu không cần suy nghĩ nhiều!"  

 

 

Lý Nguyên Hạo nói.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 731


 "Yên tâm đi, em không yếu đuối đến vậy."  

 

Lâm Phong lắc đầu nói.  

 

 

"Được!"  

 

 

Lúc này, bốn người Lý Nguyên Hạo đều nở nụ cười, gọi nhân viên phục vụ đưa thức ăn lên.  

 

 

Anh em đồng môn hiếm có dịp gặp mặt nhau, đương nhiên muốn hội họp một bữa ra trò, hâm nóng tình cảm.  

 

Adv

 

Không lâu sau, cơm canh rượu thịt đã được bưng lên, năm người vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.  

 

 

Từ cuộc nói chuyện, Lâm Phong biết hôm nay Nhị sư tỷ không ở đây là vì đã đi Nhật, chuyện kế hoạch giết rồng hay còn gọi là kế hoạch Đồ Long đã khiến Nhị sư tỷ rất tức giận, cho nên Nhị sư tỷ muốn dạy cho nước Nhật bài học nhớ đời!  

 

 

Về phần tung tích của Đại sư huynh, bốn sư huynh cũng không rõ lắm.  

 

 

Adv

Đại sư huynh luôn theo chân sư phụ, từ trước đến nay đều thoắt ẩn thoắt hiện. . .  

 

 

Trừ chuyện đó ra, nỗi thắc mắc của Lâm Phong về Bảng Hạ đã được giải đáp.  

 

 

Mặc dù Bảng Hạ được nói là ghi danh võ giả có thực lực mạnh mẽ suốt ngàn năm của nước Đại Hạ nhưng trong đó lại không bao gồm Võ Thánh!  

 

 

Như thế nào là Võ Thánh?  

 

 

Là thánh của võ đạo!  

 

 

Bởi vì phía dưới cái gọi là thánh nhân đều là giun dế, bất kỳ thứ gì dính dáng đến một chữ thánh cũng không tầm thường!  

 

 

Bắt đầu từ Võ Thánh đã là một tầm cao khác!  

 

 

Cũng không có cấp bậc nào có thể đong đếm được thực lực của cường giả Võ Thánh để xếp hạng. . .  

 

 

"Võ Thánh rất mạnh phải không?"  

 

 

Lâm Phong bèn hỏi.  

 

 

"Đương nhiên Võ Thánh phải mạnh rồi! Dù ở thời đại thượng cổ tu chân, cấp bậc như Võ Thánh đều có thể khai phái lập tông!"  

 

 

"Cậu đừng nghĩ bây giờ toàn gặp cường giả Võ Thánh mà cảm thấy bình thường! Thực ra những người đó đều là nhân vật có tầm cỡ trong nước. Bất kỳ ai cũng có thể quét sạch được cả quốc giá!"  

 

 


Lý Nguyên Hạo vừa cười vừa nói.  

 

 

Lâm Phong cũng hiểu được ý Tam sư huynh!  

 

 

Bởi vì mình đã đứng hàng đầu ở trong nước, ở chỗ cao sẽ không tránh được rét vì lạnh, cho nên mới có cảm giác Võ Thánh đều rất yếu. . .  

 

 

"Tiểu sư đệ! Với thực lực mày bây giờ có thể cân nhắc việc ra nước ngoài du ngoạn! Ở mãi không nước cũng chán!"  

 

 

Lúc này, Võ Bá bỗng lên tiếng.  

 

 

"Nước ngoài?"  

 

 

Lâm Phong nhíu mày.  

 

 

Bởi vì chuyện mộ tiên nên cho tới nay anh cũng không thực sự muốn ra nước ngoài. . .  

 

 

"Không sai! Mặc dù Đại Hạ rộng lớn, nhưng mày ở mãi trong nước thì cuối cùng chỉ là ếch ngồi đáy giếng!"  

 

 

"Xông xáo chiến trường nước bạn, so tài với cường giả nước khác, trang giành cơ hội, vậy mới thú vị!"  

 

 

"Thật ra cường giả chân chính sẽ rất ít khi ở trong nước, cũng giống như anh và Ngũ sư huynh của mày, đã chinh chiến lâu dài ở nước ngoài. . ."  

 

 

Võ Bá nói.  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh nghe vậy thì trong lòng cũng rung động, nói với vẻ hèn mọn:  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 732


 

 "Lục sư đệ, gà nướng của Ngũ sư huynh ăn ngon không?"  

 

Phùng Mục Trần biến sắc, không biết đã nghĩ đến gì đó mà cười khan rồi nói:  

 

 

"Em thích ăn gà của Ngũ sư huynh nhất!"  

 

 

"Vậy cậu cứ ngoan ngoãn ăn gà đi!"  

 

 

"Ừm!"  

 

 

Adv

...  

 

 

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Phong lập tức cảm thấy kỳ lạ.  

 

 

Có vẻ cuộc sống của Lục sư huynh trong tông môn thật khó khăn. . .  

 

 

Trước đây bị Tứ sư huynh Võ Bá đánh bay đủ kiểu, hiện tại lại bị Ngũ sư huynh Gia Cát Tiểu Minh lên tiếng uy hiếp. . .  

 

Adv

 

Mà đúng lúc này.  

 

 

"Mấy sư huynh của tôi đều như quần què, mấy sư huynh của tôi đều như quần què. . ."  

 

 

Sắc mặt của ba người Lý Nguyên Hạo trở nên u ám, bọn họ nhìn sang, phát hiện là chuông điện thoại của lão Lục Phùng Mục Trần.  

 

 

Phùng Mục Trần giật thót trong lòng.  

 

 

Hỏng bét rồi!  

 

 

Mình quên để yên lặng!  

 

 

"Là. . . Là bên Bộ chấp pháp gọi cho em, có lẽ là chuyện liên quan tới tiểu sư đệ. . ."  

 

 

"Mày nghe trước đi! Rồi Ngũ sư huynh quần què của mày sẽ tẩm quất toàn thân cho cậu."  

 

 

Võ Bá bẻ cổ phát ra tiếng răng rắc.  

 

 

Phùng Mục Trần nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nhận điện thoại.  

 

 

Sau khi nói chuyện một lát, anh ta lại cúp điện thoại, nói với Lâm Phong:  

 

 

"Vừa rồi bên phòng thí nghiệm truyền tin đến, quả nhiên tư liệu mà Hạ Vân Đỉnh mang về là cách chế tạo bom hóa học! Trước đây những chuyện phản quốc mà ông ta làm cũng đã bị ngành tình báo điều tra ngọn nguồn."  

 


 

"Cho nên cấp trên dự định tổ chức một bữa tiệc vào tối mai cho cậu!"  

 

 

"Đến lúc đó sẽ mời các thế lực lớn ở Kinh Thành, vừa muốn để cậu làm quen với những thế lực này, vừa để thể hiện sự áy náy, vì chính danh dự của cậu!"  

 

 

Lâm Phong nghe vậy bèn suy tư một lát, cuối cùng gật đầu đồng ý.  

 

 

Dù sao quen biết thêm gia chù của những thế lực lớn không phải chuyện gì xấu, sau này cần linh thạch hay linh dược gì đó cũng sẽ rất thuận tiện.  

 

 

Sau khi ăn cơm tối xong, ba sư huynh dẫn lão Lục mặt mũi sưng phù rời đi.  

 

 

Bọn họ vốn nghe nói Lâm Phong gặp phải nguy hiểm cho nên mới từ các nơi chạy đến hỗ trợ, bây giờ đã không sao rồi, mấy người bọn họ còn phải bận làm chuyện của mình, tìm kiếm cơ duyên cho mình!  

 

 

Còn Lâm Phong vào ở phòng tổng thống của khách sạn.  

 

 

Đầu tiên anh báo bình an cho Y Nặc và con gái, sau đó gọi điện cho bên phía Kim Lăng, hỏi thăm tình hình Lý Tiểu Khả rồi mới an tâm tu luyện.  

 

 

...  

 

 

Sáng sớm ngày hôm sau, các thế lực lớn ở Kinh Thành nhận được một tin tức.  

 

 

"Lấy quân bộ dẫn đầu, bảy giờ tối nay ở khách sạn Số Một Kinh Thành tổ chức tiệc chiêu đãi quốc sĩ Lâm Phong, hi vọng các vị đến tham gia!"  

 

 

Tin tức này vừa được truyền ra, toàn bộ Kinh Thành lập tức xôn xao!  

 

 

Như này là thế nào?  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 733


 Một người đàn bà trung niên mặc áo khoác trắng, đeo kính mắt đang đứng trước một người đàn ông cởi trần bị xích sắt trói chặt,  

 

Ánh mắt người đàn bà kia đầy sốt ruột, cầm kính lúp soi từng tấc trên cơ thể của người đàn ông kia, dường như đang quan sát tác phẩm nghệ thuật đẹp nhất trên đời.  

 

 

"Không tệ! Thể chất của người này rất tốt! Là đối tượng thí nghiệm tốt nhất lần này!"  

 

 

Người phụ nữ trung niên hài lòng, khẽ gật đầu.  

 

 

Một đám nhà khoa học mặc áo trắng đứng xung quanh nghe vậy cũng nở một nụ cười căng thẳng.  

 

Adv

 

Mà đúng lúc này, cửa phòng thí nghiệm bị ai đó kéo ra từ bên ngoài,  

 

 

Một người cải tạo đi tới, báo cáo từng chuyện vừa xảy ra cách đây không lâu ở Kinh Thành.  

 

 


"Đầu tiên là Maria, sau đó là Hạ Vân Đỉnh! Lâm Phong này thật sự cao minh như vậy ư?"  

 

 

Người phụ nữ trung niên tự lẩm bẩm.  

 

Adv

 

Bà ta suy tư một lát, sau đó khẽ cười một tiếng, nói:  

 

 

"Nhưng đêm nay một cơ hội tốt! Bữa tiệc này hội tụ đông đảo nhân vật xuất sắc của Đại Hạ, cho dù không thể hốt gọn một mẻ, cũng phải tóm được vài tên!"  

 

 

"Ý của ngài là?"  

 

 

Một người trợ lý hỏi lại.  

 

 

Mắt người phụ nữ trung niên loé lên tia sáng, nói:  

 

 

"Trước đêm nay, đưa vật thí nghiệm số chín đến Kinh Thành!"  

 

 

"Nhưng trạng thái của số chín vẫn chưa ổn định, chúng ta không thể khống chế được!"  

 

 

"Chỉ cần đưa cậu ta đến khách sạn số một Kinh Thành là được rồi! Còn có khống chế được hay không thì đều giống nhau!"  

 

 

"Trong cơ thể số chín chứa bom cao phân tử cỡ nhỏ, sau khi bị linh khí tấn công sẽ kích nổ! Ở nơi dày người như sảnh bữa tiệc, cho dù là Võ Thánh cũng phải trọng thương! Đến lúc đó chúng ta chỉ cần đợi xem trò cười của nước Đại Hạ thôi!"

 

Bên ngoài, sóng ngầm cuộn trào.  

 

Rất nhiều thế lực chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay.  

 

 

Trong phòng tổng thống của khách sạn, Lâm Phong vẫn luôn ngồi tu luyện.  

 

 

Trải qua nhiều chuyện như vậy, hiện tại anh chỉ một lòng muốn thăng cấp thực lực!  


 

 

Bởi vì chỉ có như vậy mới phá vỡ được mọi bí ẩn, tìm được sư phụ, treo lão lên đánh một trận, xả giận trong lòng.  

 

 

…  

 

 

Hơn năm giờ chiều, Lâm Phong chậm rãi mở hai mắt ra, ánh sáng vàng kim trong mắt lóe lên.  

 

 

“Một ngày một đêm khổ tu, gần như không có tiến bộ gì, càng không thể tiến vào Nguyên Anh Cực Cảnh! Xem ra đã đến lúc ra nước ngoài xem thế nào. Trái đất lớn như vậy, đối với toàn thế giới, Đại Hạ vẫn còn quá nhỏ!”  

 

 

Dứt lời, Lâm Phong đứng dậy kéo rèm cửa sổ ra, nhìn ráng chiều phía Tây, suy nghĩ một lát rồi lấy điện thoại ra gọi cho nhị sư tỷ.  

 

 

Trước kia nhị sư tỷ nói sẽ tìm biện pháp tìm Sâm Tụ Hồn giúp anh, không biết có tin tức gì chưa.  

 

 

Nhưng gọi vài lần cũng không có ai nghe.  

 

 

“Đúng là người bận rộn!”  

 

 

Lâm Phong bất đắc dĩ cười, không nghĩ gì nhiều.  

 

 

Với thực lực Nguyên Anh hậu kỳ của nhị sư tỷ, hiện tại thế giới này không có mấy người uy hiếp được chị ấy…  

 

 

Đúng lúc này, ngoài cửa phòng có người nhấn chuông.  

 

 

Lâm Phong mở cửa phòng, nhìn thấy lục sư huynh Phùng Mục Trần đứng bên ngoài.  

 

 

Bên cạnh anh ta còn có một cô gái mặc áo hai dây màu hồng, bên dưới là váy ngắn đến đầu gối.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 734


 

 Lâm Phong nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh anh ta, gật đầu nói:  

 

“Người tu đạo không quan tâm tới chuyện này.”  

 

 

Phùng Mục Trần để ý thấy ánh mắt của Lâm Phong, cười giới thiệu:  

 

 

“Đây là Doãn Diệu, bạn gái của anh.”  

 

 

“Xin chào.”  

 

 

Adv

Lâm Phong chào hỏi với cô ta.  

 

 

Không biết vì sao anh luôn cảm thấy cô gái này rất quen thuộc, dường như đã từng quen biết!  

 

 

Nhưng anh dám chắc mình và Doãn Diệu chưa từng gặp nhau, cho nên thấy rất kì lạ!  

 

 

“Tôi nghe kể về cậu rồi, cậu rất lợi hại, hiện tại khắp thủ đô đều đang thảo luận về cậu!”  

 

 

Adv

Doãn Diệu đưa cánh tay nhỏ trắng trẻo của mình ra.  

 

 

Theo phép lịch sự, Lâm Phong cũng nắm hờ một cái, rồi phát hiện tay cô ta lạnh như băng.  

 

 

Tu luyện công pháp tính hàn sao? Lâm Phong thầm nghĩ.  

 

 

Lúc này, Phùng Mục Trần cười nói:  

 

 

“Tiểu sư đệ, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi! Cậu chuẩn bị một chút, anh xuống bãi đậu xe lấy xe, lát nữa cậu và Diệu Diệu xuống cửa khách sạn chờ anh là được!”  

 

 

…  

 

 

Phùng Mục Trần nói xong thì rời đi lấy xe.  

 

 

Trong phòng chỉ còn lại Doãn Diệu và Lâm Phong.  

 

 

Tuy Lâm Phong cảm thấy Doãn Diệu hơi quen quen nhưng cũng không nghĩ nhiều, anh bảo Doãn Diệu ngồi chơi, mình thì đi lấy áo khoác trên giá treo quần áo.  

 

 

Nhưng lúc này Doãn Diệu đột nhiên ôm lấy anh từ phía sau.  

 

 

Vẻ mặt Lâm Phong thay đổi, lập tức đẩy cô ta ra, hỏi:  

 

 

“Cô làm gì vậy?”  

 

 

“Tôi rất tán thưởng cậu, nếu không chúng ta cặp với nhau đi?”  

 

 

Doãn Diệu thành thật hỏi.  

 

 

Lâm Phong hơi ngẩn ra, không ngờ cô ta sẽ nói như thế!  

 

 

Nói thật, Doãn Diệu rất đẹp.  

 

 

Trong số những phụ nữ anh biết, ngoại trừ nhị sư tỷ và Tô Vũ Tình trời sinh mị thể ra, gần như không có ai so sánh được với Doãn Diệu!  

 

 

Dù là em gái Tiểu Dao, Y Nặc, Y Thủy, Trương Lỵ cũng thua kém!  

 

 

Nhưng vậy thì sao? Lâm Phong anh trước nay chưa từng thích mấy chuyện này!  

 

 

“Cô bị điên à? Nếu hành động vừa nãy của cô bị lục sư huynh biết, cô có biết hậu quả là gì không?” Lâm Phong lạnh lùng hỏi.  

 

 

Doãn Diệu không để ý, cô ta ngồi trên ghế salon, tự rót một ly rượu vang, nhấp môi rồi nói:  

 

 

“Cậu cho rằng Phùng Mục Trần rất thích tôi à? Anh ta coi trọng thể chất Huyền Âm của tôi mà thôi, chỉ cần có được nguyên âm trong cơ thể tôi, anh ta có thể bước vào Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí là Xuất Khiếu Cảnh! Sau đêm nay, anh ta sẽ cướp đi thứ đáng quý nhất của tôi!”  

 

 

Nghe tới đây, trong mắt Lâm Phong thoáng qua vẻ kinh sợ.  

 

 

Cuối cùng anh cũng biết vì sao mình cảm thấy Doãn Diệu rất quen thuộc…  

 

 

Nói đúng ra, mỗi người tu tiên đều có cảm giác gần gũi với phụ nữ có thể chất Huyền Âm!  

 

 

Thể chất Huyền Âm vốn là thể chất lô đỉnh nổi tiếng!  

 

 

Phụ nữ có thể chất này, trong lần đầu tiên giao hợp với người khác sẽ cống hiến ra một lượng lớn nguyên âm tinh khiết, giúp người đó phá vỡ xiềng xích trong cơ thể, đột phá cảnh giới vốn có!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 735


 Lâm Phong im lặng một lát, hỏi:  

 

 

“Mục đích của cô là gì? Tôi không tin cô chỉ tán thưởng tôi mà thôi…”  

 

 

“Bởi vì tôi muốn cậu giúp tôi giết một người!”  

 

 

Giọng nói của Doãn Diệu đột nhiên lạnh lẽo.  

 

 

“Ai?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Chân Long Chi Tử thế hệ này, Lận Vô Song!”  

 

Adv

 

Doãn Diệu gằn từng chữ.  

 

 

Lúc nói xong, trong mắt cô ta còn ánh lên sự oán hận và đau khổ…  

 

 

Cô ta đột nhiên cởi áo, để lộ da thịt trắng như tuyết, kiên quyết nói:  

 

 

“Chỉ cần cậu giúp tôi giết Lận Vô Song, hiện tại tôi có thể cho cậu luôn! Phùng Mục Trần đi lấy xe chắc phải mất mười mấy phút!”  

 

 

Adv

Lâm Phong bình tĩnh nhìn Doãn Diệu, không nói gì.  

 

 

Doãn Diệu cười xán lạn, tiếp tục nói:  

 

 

“Cậu yên tâm, chuyện này chỉ có hai ta biết! Cho dù Phùng Mục Trần nhận ra thì tôi cũng sẽ không khai tên cậu! Buổi tiệc tối nay, Lận Vô Song cũng tới, là cơ hội tốt nhất của cậu!”  

 

 

“Vì sao cô không tìm lục sư huynh của tôi để nhờ giúp đỡ?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Anh ta? Ha ha… Tôi cho rằng anh ta sẽ giúp mình nên mới tìm tới anh ta, đáng tiếc anh ta chẳng quyết đoán gì cả!”  

 

 

Vẻ mặt Doãn Diệu đầy phức tạp, còn nói thêm:  

 

 

“Lận Vô Song là dòng chính của nhà họ Lận ở Côn Lôn, Phùng Mục Trần không dám đắc tội…”  

 

 

Lâm Phong nghe xong, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, hỏi:  

 

 

“À? Nhà họ Lận này mạnh lắm sao?”  

 

 

Dù sao lục sư huynh cũng là Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, có thêm các sư huynh khác giúp sức nhưng vẫn phải kiêng dè nhà họ Lận?  

 

 

“Đương nhiên là rất mạnh. Thực ra thế gia trụ được ở Côn Lôn có ai tầm thường đâu? Những người này đều là truyền thừa từ thời thượng cổ xuống!”  

 

 

“Cậu biết Lận Tương Như không? Đây là một trong số tổ tiên của nhà họ.” Doãn Diệu nói.  

 

 

Lâm Phong nghe xong lắc đầu không trả lời, cũng không biết đang nghĩ gì.  

 

 

Doãn Diệu thấy vậy đột nhiên phì cười, nói:  

 


 

“Sao hả? Lâm Phong dám xông vào tổ thủ vệ tàn sát mọi người bây giờ lại sợ ư?”  

 

 

Lâm Phong giúp Doãn Diệu mặc quần áo lại, lạnh nhạt nói:  

 

 

“Cô không cần dùng phép khích tướng với tôi, vô ích!”  

 

 

“Rốt cuộc cậu có phải đàn ông không!”  

 

 

Doãn Diệu hơi tức giận nói.  

 

 

Lâm Phong phì cười: “Tôi có phải đàn ông hay không, chẳng liên quan gì đến cô!”  

 

 

Dứt lời, Lâm Phong đi ra ngoài.  

 

 

Doãn Diệu nhìn Lâm Phong rời đi, vẻ mặt chợt hiện lên chút phức tạp.  

 

 

Cô ta biết rõ thể chất Huyền Âm có sức hấp dẫn lớn cỡ nào đối với người tu luyện!  

 

 

Cho nên cô ta mới không ngại mất mặt, mạnh dạn làm như vậy chỉ để Lâm Phong giúp mình giết chết kẻ thù!  

 

 

Nhưng… Lâm Phong lại từ chối!  

 

 

Điều này nghĩa là gì? Là dù bên ngoài Lâm Phong đang rất mạnh, được quốc gia coi trọng cũng không muốn động vào nhà họ Lận ở Côn Lôn!  

 

 

“Lẽ nào cả đời này mình không thể báo thù được sao?”  

 

 

Doãn Diệu xiết chặt tay, nhớ tới cảnh tượng trước đây, cảm thấy trái tim mình như nứt ra, rỉ máu!  

 

 

Nhưng cô ta có thể làm gì đây?  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 736


Lâm Phong đi xuống dưới lầu, từ xa đã thấy một chiếc Hồng Kỳ L5 đỗ trước cửa khách sạn.  

 

 

Lục sư huynh Phùng Mục Trần đang đứng cạnh xe, thấy Lâm Phong xuất hiện lập tức vẫy tay.  

 

 

Lâm Phong đi tới.  

 

 

“Tiểu sư đệ, Diệu Diệu đâu?” Phùng Mục Trần cười hỏi.  

 

 

“Lục sư huynh, anh rất thích Doãn Diệu đó à?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

Phùng Mục Trần nghe xong nhíu mày, dường như không ngờ Lâm Phong sẽ hỏi như thế. Anh ta nghĩ một lúc mới nói:  

 

Adv

 

“Cho là thế đi, sao cậu lại hỏi chuyện này?”  

 

 

“Cô ta vừa nhờ em báo thù.” Lâm Phong trả lời.  


 

 

Anh không kể chuyện Doãn Diệu muốn hiến thân cho mình ra. Thứ nhất nếu nói chuyện này ra tuy ngoài mặt lục sư huynh sẽ không nói gì, nhưng trong lòng sẽ có khúc mắc. Thứ hai, không cần thiết phải nói, vô nghĩa, không tốt cho cả ba người họ.  

 

 

Phùng Mục Trần đổi sắc mặt, lập tức mở miệng nói.  

 

Adv

 

“Tiểu sư đệ, chuyện này anh sẽ xử lý, cũng nghĩ xong kế hoạch rồi, cậu đừng nhúng tay!”  

 

 

Lâm Phong gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.  

 

 

Đúng lúc này, Doãn Diệu cũng đi tới, cô ta nhìn hai người, không nói gì cả mà vào thẳng trong xe.  

 

 

Phùng Mục Trần thấy vậy cũng đoán được, khẽ thở dài một tiếng nói:  

 

 

“Tiểu sư đệ chúng ta đến khách sạn trước đi! Dù thế nào thì bữa tiệc tối đêm nay mới là quan trọng nhất.”  

 

 

“Vâng.”  

 

 

Dứt lời, ba người vội vã lái xe đến khách sạn hạng nhất trong thủ đô.  

 

 

…  

 

 

Cùng lúc đó, sắc trời dần tối lại.  

 

 

Ngoài cửa khách sạn hạng nhất của thủ đô, đủ kiểu xe sang xuất hiện, người từ trên xe bước xuống không ai không phải nhân vật lớn của thủ đô!  

 

 

Có người đứng đầu các thế lực, có nhiều gia chủ, cậu ấm cô chiêu…  

 

 

Có thể nói, tùy tiện xướng tên một người trong số này thôi cũng là một tồn tại đáng gờm!  

 

 

Chính là những nhân vật chỉ cần dậm chân một cái là đủ khiến toàn bộ thủ đô rung chuyển!  


 

 

Nếu đặt họ ở Kim Lăng, Kinh Hàng hay Vân Xuyên, họ thậm chí còn đủ để càn quét tất cả, không gì địch nổi!  

 

 

Mà bây giờ đám người này lại giống như một đàn kiến, nối đuôi nhau đi vào khách sạn hàng đầu thủ đô.  

 

 

Trên mặt họ có đủ loại tâm trạng.  

 

 

Có vui vẻ, có nghiêm túc, còn có chút nghi hoặc không giải thích được…  

 

 

Chủ yếu là do sự kiện hôm qua ảnh hưởng tới họ quá nhiều!  

 

 

Tổ trưởng tổ thủ vệ bị giết, đây là việc từ xưa tới nay chưa từng có!  

 

 

Mà khi mọi người cho rằng bên trên sẽ xử phạt thật nặng, thậm chí sử dụng lực lượng của quân đội, không tiếc giá nào để bắt bằng được Lâm Phong thì bên trên gửi thư mời xuống, tặng danh hiệu Quốc sĩ, còn muốn tổ chức tiệc chiêu đãi cho anh!  

 

 

Có ai mà không khiếp sợ chứ?  

 

 

Quốc sĩ ba mươi tuổi?  

 

 

Ngoại trừ Hoa Vân Phi có chỉ số thông minh cực kì cao ra, chỉ còn mỗi Lâm Phong!  

 

 

…  

 

 

Lúc này, ngoài cửa khách sạn, có một đám cậu ấm cô chiêu của thủ đô đang tụ lại một chỗ, bọn họ bàn luận về Lâm Phong!  

 

 

Đối với tính toán của các trưởng bối trong tộc, bọn họ không rõ lắm, bọn họ chỉ tò mò vì sao lại đột nhiên xuất hiện một thanh niên như thế?  

 

 

“Anh Chu, anh từng gặp Lâm Phong này chưa? Có phải rất lợi hại không? Nghe nói cậu ta có thể xé nát Võ Thánh, có phải không?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 737


 

 Thanh niên áo đen đó tên Chu Chiến, không chỉ là thiếu chủ của nhà họ Chu, một trong mười gia tộc hàng đầu của thủ đô, mà còn là người tham gia dự án Người được chọn!  

 

Hiện tại Chu Chiến cũng chỉ mới bốn mươi tuổi, tầm tuổi này ở giới võ đạo là còn rất trẻ, sắp tới đặt chân vào Võ Thành, thậm chí là Võ Thánh đỉnh phong cũng là chuyện ván đã đóng thuyền!  

 

 

“Các người thổi phồng cho Lâm Phong này quá, cũng là người chứ không phải thần! Gì mà xé nát Võ Thánh, các người cho Võ Thánh là cái gì đấy? Cải trắng thôi sao? Cả nước này có bao nhiêu Võ Thánh?”  

 

 

Chu Chiến lạnh nhạt nói.  

 

 

Anh ta vừa dứt lời, đám thanh niên đồng lứa đều gật đầu, nghĩ ban nãy bọn họ nói hơi quá!  

 

 

Adv

Đúng lúc này, một người tò mò hỏi:  

 

 

“Vậy tại sao bây giờ khắp thủ đô đều đang bàn tán về cậu ta? Ngay cả trưởng bối của gia tộc tôi cũng kiêng dè người này!”  

 

 

“Bởi vì lai lịch cậu ta không tệ, có mấy sư huynh lợi hại.”  

 

 

Chu Chiến nheo mắt đáp.  

 

Adv

 

Chuyện ở tổ thủ vệ hôm qua, tuy rằng sôi sục nhưng rất hiếm người biết!  

 

 

Chủ yếu là vì chuyện này ảnh hưởng tới bộ mặt quốc gia nên bên trên rất kín tiếng, người nào loan tin ra ngoài, giết không tha!  

 

 

Anh ta thấy, thực lực của Lâm Phong mạnh là điều không thể nghi ngờ. Nhưng chỉ dựa vào thực lực để đối phó với cả quốc gia thì chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày, mấy vị sư huynh của anh mới là điều mấu chốt!  

 

 

“Cậu Chu, ý của cậu là Lâm Phong lợi hại như thế là nhờ mấy vị sư huynh làm chỗ dựa sao?” Một tên râu ria hỏi.  

 

 

“Tôi không nói như thế, đừng nói linh tinh.” Chu Chiến cười nhạt.  

 

 

Tất cả chỉ là suy đoán mà thôi, anh ta không nói ra câu trả lời thuyết phục được!  

 

 

Lúc này, có một người khác nói:  

 

 

“Đúng rồi anh Chu, nghe nói hôm nay vị kia của nhà họ Lận ở Côn Lôn cũng đến? Quan hệ giữa anh và người ta không tệ, có lẽ tối nay sẽ náo nhiệt lắm đây.”  

 

 

“Đúng vậy, tối nay Lận thiếu gia sẽ về!”  

 

 

Chu Chiến không nhịn được mà nở nụ cười.  

 

 

Lận Vô Song là Chân Long Chi Tử được điều động nội bộ, sau lưng là nhà họ Lận ở Côn Lôn, bất kể là thân phận hay thực lực đều mạnh hơn anh ta một bậc, có thể kết bạn với đối phương, đối với anh ta mà nói chỉ có lợi mà không có hại!  

 

 

Nghe Chu Chiến nói xong, đám thanh niên đồng lứa đều lộ vẻ hâm mộ.  

 


 

Dù sao cũng là thiếu chủ của một trong mười gia tộc lớn.  

 

 

Nếu như là bọn họ, có lẽ Lận Vô Song còn chẳng thèm nhìn lấy một cái!  

 

 

Trong nháy mắt, đám người bắt đầu nịnh bợ Chu Chiến, mong Chu Chiến có thể giới thiệu một chút để bọn họ được làm quen với Lận thiếu gia!”  

 

 

“Được chứ!”  

 

 

Chu Chiến ngoài mặt đáp ứng nhưng trong lòng thì khinh thường.  

 

 

Một đám rác rưởi chưa lên nổi Võ Hồn Cảnh còn muốn đi làm quen với Lận thiếu gia, nằm mơ đi!  

 

 

Đúng lúc này, từ đằng xa có một đám thanh niên khác đi tới, trong đó có cả Trương Lương và Trương Lỵ!  

 

 

Trương Lương giống Chu Chiến, là người tham gia dự án Người được chọn!  

 

 

Trương Lỵ là một trong những nhân vật nòng cốt của tổ thủ vệ…  

 

 

Nhà họ Trương đứng sau bọn họ cũng được coi là một trong mười gia tộc lớn ở thủ đô, thực lực hùng hậu!  

 

 

Chu Chiến nhìn thấy đoàn người nhà họ Trương tới, ánh mắt sáng lên, lập tức dẫn một đám người chạy tới cười hì hì nói:  

 

 

“Đây không phải là Trương thiếu gia sao, sao hôm nay cậu cũng tới?”  

 

 

“Sao hả, tôi ở đây còn phải báo cáo với anh à?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 738


 

 “Hừ, Chu thiếu gia khách sáo mà cậu lại tỏ thái độ gì vậy? Cậu cho rằng nhà họ Trương các cậu hay lắm à?”  

 

“Mau nói xin lỗi với Chu thiếu gia! Nói cho anh biết, tối nay Chu thiếu gia và Lận thiếu gia của Côn Lôn có hẹn với nhau, anh chú ý chút!”  

 

 

…  

 

 

Lận thiếu gia của Côn Lôn?  

 

 

Chẳng lẽ là Lận Vô Song?  

 

 

Adv

Trương Lương nghe xong, ánh mắt hơi nhúc nhích.  

 

 

Anh ta từng nghe nói về Lận Vô Song này.  

 

 


Lận Vô Song được coi là nhân tài hiếm gặp của nhà họ Lận ở Côn Lôn!  

 

 

Chưa tới ba mươi lăm tuổi đã là Võ Thánh trung kỳ, nổi như cồn, thời gian tới bước vào Võ Thần Cảnh gần như đã là chuyện ván đã đóng thuyền!  

 

 

Adv

Cũng vì thế nên Lận Vô Song rất được quốc gia chú ý!  

 

 

Chỉ huy của quân đội còn tự mình tới Côn Lôn, tìm Lận Vô Song nói chuyện ba ngày ba đêm!  

 

 

Từ đó về sau, cơ quan nhà nước tuyên bố Lận Vô Song được điều động nội bộ, làm Chân Long Chi Tử thế hệ này.  

 

 

Có thể nói Lận Vô Song này lớn lên từ trong hào quang vô tận, sau khi lớn lên thì một bước lên mây!  

 

 

Từ phương diện nào đó mà nói, Lận Vô Song còn đáng sợ hơn Phùng Mục Trần!  

 

 

Dù sao Lận Vô Song cũng xuất thân từ thế gia cổ xưa, các môn phái ở Thập Vạn Đại Sơn còn lâu mới sánh bằng.  

 

 

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Trương Lương nghiêm túc vô cùng.  

 

 

Thực lực của nhà họ Chu bây giờ đã mạnh hơn nhà họ Trương, nếu nhà họ Chu có nhà họ Lận của Côn Lôn hỗ trợ thì gần như có thể nghiền ép nhà bọn họ!  

 

 

Chu Chiến nhìn thấy vẻ mặt của Trương Lương, miệng nở nụ cười, trong lòng cực kì đắc ý.  

 

 

Từ nhỏ tới lớn anh ta và Trương Lương đấu đá với nhau, hai bên bất phân thắng bại.  

 

 

Nhưng giờ vì có Lận Vô Song, anh ta đã áp Trương Lương một đầu!  

 

 

“Được rồi, mọi người yên tĩnh một chút, cho Trương thiếu gia của chúng ta mặt mũi!”  

 

 

Chu Chiến giơ tay phải lên, bảo mọi người giữ yên lặng.  

 

 

Sau đó anh ta nhìn Trương Lương, cười híp mắt nói:  

 

 

“Trương Lương, tôi vẫn giữ câu nói kia, chỉ cần cậu đi theo tôi, sau này hai nhà chúng ta là anh em! Lát nữa tôi còn có thể giới thiệu cậu với Lận thiếu gia cho hai người làm quen, thế nào?”  

 

 

“Nằm mơ giữa ban ngày! Tránh ra, tôi không có thời gian nói chuyện với anh!”  

 

 

Trương Lương cười lạnh một tiếng, đẩy Chu Chiến ra chuẩn bị đi vào khách sạn.  

 

 

Không ngờ lúc này Chu Chiến lại ngăn Trương Lỵ lại, cười híp mắt nói:  

 

 

“Tiểu Lỵ, thằng Tôn Bình trước kia ngày nào cũng đeo bám em đâu rồi? Sao hôm nay không thấy nó?”  

 

 

“Anh muốn làm gì?”  

 

 

Trong lòng Trương Lỵ hơi lo lắng.  

 

 

Ở thủ đô, danh tiếng của Chu Chiến cực kì tệ, làm hại không biết bao nhiêu tiểu thư quý tộc, cho nên vừa nhìn thấy Chu Chiến đang nhìn mình đầy mờ ám, trong lòng cô ta thấy rợn rợn!  

 

 

“Ai, trước mặt mọi người anh làm gì được đây? Xem em sợ kìa, trán cũng rịn mồ hôi rồi!”  

 

 

Chu Chiến vừa nói, vừa giơ tay định giúp Trương Lỵ lau mồ hôi.  

 

 

Trương Lỵ thấy vậy vội vàng né đi!  

 

 

Trương Lương thấy em gái bị bắt nạt, giận tím mặt, lạnh lùng nói:  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 739


 “Dọa ai đấy? Lên đi! Bữa tiệc lát nữa mới bắt đầu, chúng ta luyện tập một chút!”  

 

 

…  

 

 

Trong chớp mắt, bầu không khí cực kì nặng nề!  

 

 

Có thể nói là đối chọi gay gắt, đụng vào là nổ!  

 

 

Các thế lực lớn đi ngang qua cũng chú ý tới điều này. Khi bọn họ thấy Trương Lương và Chu Chiến có xung đột, ai nấy đều lộ vẻ mặt xem trò vui!.  

 

 

Adv

Không có lý do gì khác, chỉ là giữa hai người đã phát sinh xung đột nhiều lần rồi…  

 

 

Nhìn giống như hai thanh niên đồng trang lứa đang mâu thuẫn, thực ra lại là cả một ván cờ giữa hai nhà Chu, Trương…  

 

 


Mà trong đại đa số trường hợp đều là Chu Chiến thắng.  

 

 

Bởi vì thực lực của Chu Chiến mạnh hơn Trương Lương một chút, thuộc hạ của Chu Chiến cũng mạnh hơn thuộc hạ của Trương Lương một chút.  

 

 

Adv

“Trương thiếu gia, tôi chỉ đang nói chuyện với em gái cậu mấy câu mà thôi, cậu kích động như thế là sao?”  

 

 

Lúc này, nụ cười trên mặt Chu Chiến đã biến mất, giọng nói lạnh nhạt hơn!  

 

 

“Nói chuyện một chút? Anh gọi bà già nhà anh ra đây, tôi và bà ta đốt đuốc nói chuyện thâu đêm, thế nào?” Trương Lương lạnh lùng hỏi.  

 

 

“Muốn chết! Gọi mày một tiếng Trương thiếu gia là mày dám lên mặt như vậy ư?”  

 

 

Chu Chiến nghe xong, vẻ mặt lạnh lẽo, không hề do dự đấm thẳng về phía Trương Lương.  

 

 

Trương Lương không sợ chút nào, cũng giơ tay đánh một chưởng ra!  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Hai bàn tay to đụng vào nhau, phát ra tiếng nổ động trời!  

 

 

Một luồng dư âm quét ngang qua, khiến đám người đứng vây xem không ngừng lui về sau!  

 

 

“Tao cũng muốn xem dạo này mày có tiến bộ gì không!”  

 

 

Chu Chiến cười lạnh một tiếng, dấn thân lao lên, phát động công kích dày đặc như mưa rơi!  

 

 

Đương nhiên Trương Lương không sợ.  

 

 

Hai người nháy mắt đã lao vào đánh nhau túi bụi!  

 

 

Cùng lúc đó, đám lâu la của hai người cũng nổi giận gầm lên, ập vào nhau, một trận hỗn chiến lập tức xảy ra.  

 

 

Lát sau, nơi đó đã có máu chảy.  

 

 

Có rất nhiều người bị thương, đầu rơi máu chảy, thê thảm vô cùng!  

 

 

Trong số đó, người của nhà họ Trương chiếm phần nhiều, Trương Lỵ cũng bị trúng một đấm, khóe miệng chảy ra chút máu tươi!  

 

 

Rầm!  

 

 

Lúc này, Trương Lương và Chu Chiến vừa đụng mạnh vào nhau, sau đó bắn ra xa.  

 

 

Có thể thấy được hai người đều đang rất kiềm chế!  

 

 

Nếu không, với thực lực ở Võ Hồn đỉnh phong của họ, thoải mái đánh nhau thì có lẽ toàn bộ khách sạn cũng bị san phẳng!  

 

 

“Trương Lương, mày cũng biết chỗ này là chỗ nào. Chúng ta dùng một chiêu phân thắng bại, sao hả?” Chu Chiến lạnh lùng nói.  

 

 

“Đúng ý rồi đấy.”  

 

 

Trương Lương cười lạnh một tiếng, một quyền đánh ra, trong quả đấm mơ hồ có sấm sét lập lòe!  

 

 

Đối mặt với một quyền mạnh như thế, Chu Chiến không hoảng hốt chút nào, anh ta bay thẳng lên trời, cơ thể chỉ để lại chút tàn ảnh giữa không trung, tốc độ nhanh kinh người, cuối cùng hung hăng đá mạnh xuống Trương Lương một cái!  

 

 

Rầm!  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 740


 Anh ta nhịn một lúc lâu mới phun ra một ngụm máu tươi, nắm đấm đầm đìa máu , nhìn thấy mà sợ.  

 

Trái lại, Chu Chiến xoay người 720 độ trên không trung, sau đó vững vàng hạ xuống đất, lông tóc không bị hao tổn gì!  

 

 

Nhìn thấy vậy, rất nhiều võ giả đứng vây xem đều hít một hơi lạnh!  

 

 

Đây… là thế nào?  

 

 

Tuy rằng lúc trước Chu Chiến áp Trương Lương một đầu, nhưng cũng không khoa trương tới mức này!  

 

 

Adv

Còn bây giờ, Chu Chiến đã hoàn toàn nghiền nát Trương Lương!

 

“Anh, anh không sao chứ?”  

 

Trương Lỵ sốt ruột chạy tới bên cạnh, lo lắng hỏi.  

 

 

Trương Lương không trả lời em gái, anh ta nhìn chòng chọc vào Chu Chiến đang dương dương đắc ý, trong lòng dậy sóng!  


 

 

Anh ta có thể cảm nhận được, thực lực của Chu Chiến rõ ràng đã hơn mình hẳn một cảnh giới nhỏ.  

 

Adv

 

“Mày đã bước nửa bước vào Võ Thánh Cảnh?”  

 

 

“Ha ha… mày đoán đúng rồi! Lận thiếu gia cho tao một viên Thối Thể đan từ thời thượng cổ! Tao tích lũy tu vi được đầy đủ xong đương nhiên sẽ gần với Võ Thánh hơn một chút!”  

 

 

Chu Chiến không nhịn được mà bật cười.  

 

 

Thối Thể đan?  

 

 

Người xung quanh nghe xong đều ao ước!  

 

 

Đây là đan dược của mấy nghìn năm trước, nghe nói có thể rèn luyện khí lực của võ giả, tẩy tinh phạt tủy!  

 

 

Hiện tại rất hiếm người có thể luyện ra được!  

 

 

Rất nhiều võ giả vẫn luôn dừng lại ở một cảnh giới không thể đột phá được, cũng vì thể chất có chỗ thiếu hụt, mà Thối Thể đan có thể bù đắp vào chỗ thiếu hụt đó!  

 

 

Trương Lương nghe xong, vẻ mặt vô cùng u ám.  

 

 

Anh ta không ngờ rằng quan hệ giữa Chu Chiến và Lận Vô Song đã tới mức này!  

 

 

Đây không phải là tin tốt cho nhà bọn họ.  

 

 

Cùng lúc đó, cuộc chiến giữa thuộc hạ hai bên cũng kết thúc, nhà họ Trương ai nấy cũng bị thương rất nặng.  

 

 

Còn bên nhà họ Chu đỡ hơn nhiều, chỉ có vài người bị thương nhẹ.  

 

 


“Đúng là một lũ đê tiện, không có thực lực thì đừng giả vờ ở đây, giả vờ cái gì?”  

 

 

“Đúng, chắc phải bị đánh một trận mới thoải mái đúng không?”  

 

 

“Nói đi nói lại, đánh bọn chúng như thế cũng khiến tôi thoải mái hơn! Ha ha…”  

 

 

…  

 

 

Nghe mấy câu nói đầy nhục nhã kia, đám võ giả của nhà họ Trương đều đỏ bừng mặt, hận không thể lao lên đại chiến ba trăm hiệp nhưng lại bị Trương Lương ngăn cản.  

 

 

Hiện tại tình huống bất lợi với bọn họ, ở đây còn có nhiều người vây xem như thế. Nếu cứ tiếp tục dây dưa thì bọn họ chỉ tự rước lấy nhục mà thôi.  

 

 

“Chu Chiến, tao nhớ kĩ việc này.” Trương Lương lau máu tươi bên môi, lạnh lùng nói.  

 

 

“Nhớ kĩ? Sao tao nghe câu này quen thế nhỉ?”  

 

 

Chu Chiến ngoáy tai, cười híp mắt nói.  

 

 

Trương Lương hít sâu một hơi, không trả lời nữa, ra hiệu cho thuộc hạ rời đi.  

 

 

Nhưng lúc này Chu Chiến lại lên tiếng ngăn cản đám người Trương Lương, lạnh nhạt nói:  

 

 

“Chờ đã, Trương Lương, đánh thua muốn đi dễ như vậy sao? Có phải mày hơi ngây thơ không?”  

 

 

“Mày muốn thế nào?”  

 

 

Trái tim Trương Lương nặng nề.  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 741


 

Chu Chiến nghe xong, gương mặt lập tức lạnh đi, nói:  

 

“Chúng ta cứ tiếp tục đánh đi! Tao thấy hôm nay chúng mày không thể đi vào khách sạn được nữa đâu!”  

 

 

Dứt lời, bầu không khí trở nên yên tĩnh!  

 

 

Trương Lương lạnh lùng nhìn Chu Chiến, tuy phẫn nộ nhưng lại không thể làm gì!  

 

 

Đánh tiếp, xấu hổ là chuyện nhỏ, với tính cách của Chu Chiến, người của mình nhất định sẽ bị thương nặng!  

 

 

Xin giúp đỡ từ trưởng bối ư? Không thể nào!  

 

Adv

 

Thanh niên đồng lứa giao lưu, liên lụy đến trưởng bối, nhà họ Trương bọn họ đâu thể ngẩng mặt lên được nữa!  

 

 

Lúc này, Trương Lỵ đột nhiên nói:  

 

 

“Anh, không phải chỉ tâm sự một chút thôi sao, mọi người vào trong trước đi.”  

 

 

“Không được! Anh sẽ không bỏ mặc em!” Trương Lương cắt lời Trương Lỵ.  

 

 

Adv

“Còn không chịu khuất phục!”  

 

 

Đúng lúc này, Chu Chiến cười lạnh một tiếng, đánh thẳng về phía Trương Lương.  

 

 

Trương Lương vốn đang bị thương, lúc này đối mặt với một đòn ngay gần như thế, hoàn toàn không có gì ngăn trở, anh ta lập tức bị đánh bay ra hơn ba mươi mét, nặng nề đập xuống đất!  

 

 

Nhìn thấy vậy, đám võ giả nhà họ Trương đều gào lên muốn báo thù, kết quả chưa tới một tiếng đồng hồ, đã bị đánh ngã lăn ra đất, không ngừng kêu rên!  

 

 

“Dừng tay, không đánh!”  

 

 

Trương Lỵ không nhìn được nữa, quát lớn.  

 

 

Chu Chiến vẫy tay ý bảo dừng lại, sau đó cười híp mắt nhìn Trương Lỵ nói:  

 

 

“Sao hả? Nghĩ xong rồi à?”  

 

 

“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”  

 

 

Gương mặt Trương Lỵ tái nhợt.  

 

 

“Ha ha, nhiều người đang nhìn thế này, anh Chu của em cũng không phải là người bẩn thỉu! Em đứng đây thơm anh một cái, anh sẽ tha cho nhà em, sao hả?”  

 

 

Chu Chiến mỉm cười nói.  

 

 

“Không được, em gái, tuyệt đối không!”  

 

 

Trương Lương cố gắng đứng dậy, hai mắt đỏ lừ!  

 


 

Mục đích của Chu Chiến làm như thế, không phải để chiếm lời từ Trương Lỵ, mà chủ yếu là mượn cơ hội để sỉ nhục nhà họ Trương.  

 

 

Trong trường hợp này nếu như em gái thơm Chu Chiến, thì chẳng khác nào làm nhà họ Trương mất hết mặt mũi!  

 

 

“Trương Lương, mày lắm chuyện thật đấy! Tuy tao không giết mày nhưng chặt tay chặt chân mày thì tao vẫn làm được!”  

 

 

Chu Chiến cười lạnh một tiếng, đi về phía Trương Lương.  

 

 

Trương Lỵ nhìn gương mặt đầy máu của anh trai, trong lòng run lên, hai mắt nhắm lại, lớn tiếng nói:  

 

 

“Tôi đồng ý!”  

 

 

Chu Chiến nghe xong, khóe miệng cong lên, lại quay về trước mặt Trương Lỵ, nói:  

 

 

“Thế là được rồi, không phải chỉ là thơm một cái thôi sao, có gì khó khăn đâu!”  

 

 

“Đến đây đi, cho anh nếm thử chút ngọt ngào nafo1”  

 

 

Gương mặt Trương Lỵ tái nhợt, cơ thể xinh đẹp hơi run.  

 

 

Đám người Trương Lương đằng xa đều đỏ cả mắt, giọng nói khàn khàn ngăn Trương Lỵ lại.  

 

 

Nhưng Trương Lỵ không đáp lời.  

 

 

Trương Lỵ đã tới gần Chu Chiến thì đúng lúc này, một tiếng còi xe dồn dập phá vỡ không khí trong sân!  

 

 

Một chiếc Hồng Kỳ L5 chạy tới, cuối cùng dừng lại trước mặt mọi người.  

 

 

“Mẹ nó, ai đấy, ấn còi xe đúng lúc này, muốn chết đúng không?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 742


Giọng nói của gã dừng lại, cái cổ gãy đứt!  

 

 

Lâm Phong vứt xác xuống đất, sau đó liếc nhìn hiện trường một cái, lạnh nhạt hỏi:  

 

 

“Tụ tập ở đây làm gì? Rảnh rỗi lắm à?”  

 

 

Lúc này hiện trường đột nhiên yên tĩnh, tất cả đều nhìn Lâm Phong, trong lòng sợ hãi.  

 

 

Lâm Phong là ai?  

 

 

Tối hôm nay bọn họ tham gia tiệc tối, có ai lại không biết?  

 

Adv

 

Đây là kẻ độc ác tới mức khiến cả mười gia chủ của các gia tộc lớn đều phải cười lấy lòng!  

 

 

Mà bây giờ, Lâm Phong lại giết luôn một đứa con của thế gia đứng hạng ba trong thủ đô, đã chứng minh lời đồn là thật!  

 


 

“Anh… anh Lâm!”  

 

 

Ánh mắt Trương Lỵ hơi thất thần.  

 

Adv

 

Cô ta nghĩ suýt nữa thì Lâm Phong nhìn thấy mình thơm Chu Chiến, đầu óc càng trống rỗng…  

 

 

Trương Lương nhìn về phía Lâm Phong, ánh mắt phức tạp.  

 

 

Ban đầu ở Đoạn Hồn Cốc tại Thập Vạn Đại Sơn, anh ta còn khinh thường Lâm Phong…  

 

 

Đúng lúc này, trong mắt Chu Chiến cũng xẹt qua tia sáng, anh ta chỉnh trang quần áo, đi nhanh tới trước mặt Lâm Phong, mỉm cười nói:  

 

 

“Hẳn đây là Lâm Phong, Lâm thiếu gia đúng không? Tôi là Chu Chiến của nhà họ Chu…”  

 

 

“Thì?” Lâm Phong lạnh nhạt hỏi.  

 

 

“Vừa nãy đàn em của tôi không có mắt nhìn, đắc tội…”  

 

 

Ầm!  

 

 

Lâm Phong tát Chu Chiến bay thẳng ra ngoài, vẻ mặt như nhìn một thằng ngu, cười lạnh nói với Chu Chiến:  

 

 

“Đàn em của mày mà mày còn dám chạy tới trước mặt tao?”

 

Cơ thể mọi người đều nhũn ra!  

 

Ai mà ngờ Chu Chiến tiếng tăm lẫy lừng, vừa đánh cho đám người Trương Lương chết đi sống lại bây giờ lại bị Lâm Phong tát một cái bay thẳng ra ngoài?  

 

 

Chỉ là nếu cẩn thận ngẫm lại thì sẽ thấy cũng không đáng ngạc nhiên.  

 

 

Hôm qua đánh một trận ở tổ thủ vệ, đến cả gia chủ nhà họ Chu mà Lâm Phong cũng đánh được, thì Chu Chiến đã là gì?  

 

 


Lúc này, Phùng Mục Trần và Doãn Diệu cũng bước xuống khỏi xe.  

 

 

Chỉ có điều khi nhìn thấy tình hình trước mắt, họ không nói gì thêm, chỉ yên lặng nhìn.  

 

 

Chu Chiến bò dậy khỏi mặt đất, trong lòng vừa ức chế vừa không phục!  

 

 

Dựa vào đâu? Mình cũng tươi cười đón tiếp mà Lâm Phong lại đánh mình?  

 

 

Hơn nữa đây còn là thủ đô của Đại Hạ!  

 

 

Lâm Phong ỷ vào bản thân có chút thực lực là có thể thích làm gì thì làm, không phân phải trái sao?  

 

 

“Lâm thiếu gia, không ai đánh người đang cười cả! Tôi có ý tốt muốn tạo mối quan hệ với cậu nhưng cậu lại đánh tôi một phát, có phải hơi vô lý không?”  

 

 

Chu Chiến đè lửa giận trong lòng lại, gằn giọng nói:  

 

 

“Muốn giảng đạo lý với tao à?”  

 

 

Lâm Phong giương mắt lên nhìn.  

 

 

Chu Chiến để ý tới sắc mặt của Lâm Phong, trong lòng căng thẳng, không biết nên trả lời thế nào, cứ đứng sững tại chỗ.  

 

 

Nhưng dù như thế thì Lâm Phong vẫn tát anh ta một cái.  

 

 

Ầm!  

 

 

Chu Chiến lại bay ra ngoài!  

 

 

Nhưng lúc này bay xa hơn, cuối cùng đập thẳng xuống bồn hoa, khiến bồn hoa cũng phải vỡ nát.  

 

 

Cũng may thực lực của Chu Chiến không tầm thường nên anh ta chỉ hôn mê bất tỉnh mà thôi.  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 743


 

Lâm Phong lạnh nhạt nói một câu, khi mọi người đang câm như hến nhìn anh thì anh đi tới chỗ Trương Lỵ.  

 

Trương Lỵ cực kì lo sợ.  

 

 

Đối diện với Lâm Phong, gương mặt tái nhợt của Trương Lỵ lại hơi hồng lên, nhỏ giọng nói:  

 

 

“Anh, anh Lâm…”  

 

 

Lâm Phong nhìn vết máu trên khóe môi Trương Lỵ, hỏi: “Có chuyện gì?”  

 

 

Trương Lỵ do dự một lát, kể lại chuyện vừa nãy.  

 

Adv

 

Thanh niên đồng lứa giữa hai gia tộc xảy ra chút mâu thuẫn mà thôi, ở thủ đô này đó là chuyện bình thường nên không có gì ngạc nhiên!  

 

 

Nếu là lúc trước thì đám người Trương Lương cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu nhục, sau đó tìm cơ hội trả thù!  

 

 

Nhưng bây giờ khác rồi!  

 

 

“Chúng mày quỳ xuống gọi chị Ly, em sai rồi! Nếu Trương Lỵ tha thứ cho bọn mày thì việc này coi như xong.”  

 

 

Adv

Lâm Phong nhìn đám lâu la của Chu Chiến, lạnh nhạt nói.  

 

 

Bọn họ đều thay đổi sắc mặt, bắt bọn họ quỳ xuống xin lỗi một đứa con gái?  

 

 

Tuyệt đối không thể!  

 

 

Đừng thấy bọn họ chỉ là tay chân của Chu Chiến, nhưng cũng là cậu ấm của các gia tộc hạng hai hạng ba ở thủ đô, không phải người không cần mặt mũi!  

 

 

Mà ở đây còn đông người nhìn như thế!  

 

 

“Lâm thiếu gia, chúng tôi có thể xin lỗi nhưng quỳ xuống có phải hơi quá đáng không?” Một tên lên tiếng.  

 

 

Đùng!  

 

 

Lâm Phong tát một cái biến tên đó thành sương máu.  

 

 

Ánh mắt lạnh như băng của anh quét qua một lượt, bình tĩnh nói:  

 

 

“Còn ai nghĩ tôi quá đáng nữa thì đứng ra. Lâm Phong tôi cũng không phải người vô lý.”  

 

 

Yên tĩnh!  

 

 

Trong nháy mắt, bầu không khí tĩnh lặng như chết!  

 

 

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ngừng nuốt nước bọt.  

 

 

Là người của những thế gia ở thủ đô, bọn họ luôn cho rằng mình đã rất mạnh rồi, nhưng đứng trước mặt Lâm Phong cũng chẳng là gì!  

 

 

Tên này điên quá!  

 


 

Nói một lời không hợp sẽ giết người, không cho ai cơ hội nói nhảm!  

 

 

Nghe Lâm Phong bảo mình không phải người vô lý…  

 

 

Xùy, còn có mặt mũi nói câu đó ư?  

 

 

Nhưng nghĩ lại thì Lâm Phong nói đạo lý của anh chính là nắm đấm, nói như vậy hình như cũng đúng…  

 

 

“Trong vòng mười giây, không quỳ xuống thì chết hết đi!”  

 

 

Lúc này Lâm Phong nói thêm một câu.  

 

 

Dứt lời, đám lâu la đều tái mặt, cơ thể hoảng sợ run rẩy, cuối cùng đều quỳ hết xuống đất.  

 

 

“Chị Lỵ, bọn em sai rồi!”  

 

 

“Chị Lỵ, bọn em xin lỗi! Chị tha cho bọn em đi!”  

 

 

Một đám con cháu của gia tộc đứng hạng hai hạng ba ở thủ đô đều quỳ xuống cầu xin tha thứ!  

 

 

Nhục nhã! Phẫn nộ! Uất ức!  

 

 

Nhưng thế thì sao?  

 

 

Vì mạng sống, bọn họ chỉ có thể làm như vậy.  

 

 

“Thế nào? Bọn họ sống hay chết đều dựa vào lời nói của cô thôi!”  

 

 

Lâm Phong nhìn Trương Lỵ, mỉm cười nói.  

 

 

Anh thấy những người này phải chết!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 744


Vừa nãy những người này còn đang châm chọc cô ta, kiêu ngạo cực kì, không coi cô ta ra gì.  

 

 

Nhưng chỉ nháy mắt sau họ đã quỳ trên đất cầu xin mình tha thứ! Mà những việc này đều nhờ Lâm Phong mà có!  

 

 

Trương Lỵ đang định nói gì thì Trương Lương đi tới:  

 

 

“Nếu bọn họ đã quỳ rồi thì bỏ đi.”  

 

 

Lâm Phong nhìn Trương Lương không nói gì.  

 

 

Trương Lỵ nghe anh trai nói vậy cũng gật đầu:  

 

Adv

 

“Anh Lâm, chuyện này bỏ qua đi. Cảm ơn anh!”  

 

 

“Ừ.”  

 

 


Lâm Phong gật đầu, không nói nhiều.  

 

 

Nhà họ Trương là một gia tộc lâu đời ở thủ đô, bọn họ có lo lắng riêng.  

 

 

Adv

Tuy nỗi lo đó khiến anh thấy buồn cười nhưng cũng lười xen vào việc của người khác, không thì cuối cùng lại làm việc không công…  

 

 

Đúng lúc này, có một đám người từ trong khách sạn lao ra, đi đầu là một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị.  

 

 

Nhìn thấy người này, các võ giả vây xem đều hô lên:  

 

 

“Là gia chủ nhà họ Chu, Chu Bỉnh Quyền, là một siêu cấp cường giả Võ Thánh đỉnh phong!”  

 

 

“Chậc chậc, thằng nhãi kia chơi hay quá, Chu Chiến là con trai của Chu Bỉnh Quyền, bây giờ đã bị đánh ngất đi, có lẽ Chu Bỉnh Quyền sẽ không bỏ qua đâu!”  

 

 

“Không bỏ qua? Đánh nhau ở tổ thủ vệ một trận, ông ta và các gia chủ khác hợp lại cũng không phải đối thủ của Lâm Phong, hiện tại ông ta có thể làm gì được?”  

 

 

…  

 

 

Chu Bỉnh Quyền nghe hết lời mọi người nói, cảm thấy mất hết mặt mũi.  

 

 

Nhưng lúc nhìn thấy Lâm Phong ông ta cũng chỉ có thể đè lửa giận trong lòng xuống, tiến lên hỏi một tên đàn em đang quỳ trên đất:  

 

 

“Chuyện gì xảy ra? Chu Chiến đâu?”  

 

 

“Chu thiếu gia ở đằng đó…”  

 

 

Tên đó chỉ về phía bồn hoa bị vỡ nát cách đó không xa, sợ hãi nói.  

 

 

Chu Bỉnh Quyền nghe xong bước nhanh tới trước bồn hoa, ôm Chu Chiến đang nằm yên không nhúc nhích lên, phát hiện anh ta chỉ ngất đi mới thở phào một hơi!  

 

 

Ông ta ôm Chu Chiến đi tới trước mặt Lâm Phong, giọng nói nặng nề:  

 

 

“Lâm Phong, nhà họ Chu tôi không đắc tội cậu đúng không? Cậu lại đánh con tôi thành thế này?”  

 

 

“Thì sao?”  

 

 

Lâm Phong hỏi ngược lại.  

 

 

“Lẽ nào cậu không thấy mình nên cho tôi một lý do sao?”  

 

 

Chu Bỉnh Quyền ép lửa giận trong lòng xuống, gằn giọng hỏi.  

 

 

Ông ta biết bây giờ nói chuyện với Lâm Phong như thế này là không sáng suốt. Nhưng bất kể người cha nào khi thấy con trai bảo bối của mình bị đánh thành như vậy đều sẽ không thờ ơ!  

 

 

Thực ra ông ta nghĩ rất đơn giản, chỉ cần Lâm Phong cho mình một lý do, dù là nói ra mặt cho đám tiểu bối của nhà họ Trương cũng được, ông ta cũng sẽ theo bậc thang đó mà xuống, lấy lại chút mặt mũi!  

 

 

Nhưng lúc này Lâm Phong đột nhiên tát ông ta một cái.  

 

 

“Cậu!”  

 

 

Con ngươi Chu Bỉnh Quyền hơi co lại, cố hết sức chống đỡ nhưng không được.  

 

 

Rầm!  

 

 

Chu Bỉnh Quyền và con trai Chu Chiến trong lòng bay thẳng ra ngoài rồi rơi xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.  

 

 

“Đánh là đánh, cần gì lý do? Ông nên cảm thấy may mắn vì tôi còn nương tay, không đập chết con trai ông!”  

 

 

Lâm Phong nói xong, không đợi Chu Bỉnh Quyền đáp lời đã đi thẳng vào khách sạn.  

 

 

Nhìn Lâm Phong rời đi, mọi người đều đờ đẫn!  

 

 

Lâm Phong đã phá vỡ thế giới quan từ trước tới nay của bọn họ.  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top