Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Dịch 

Chương 565


 Triệu Thanh Long căn bản chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh thành một đám sương máu, biến mất giữa trời đất!

Chết... chết rồi sao?  

 

Chỉ một cái tát đã đánh chiến thần Thanh Long thành sương máu?  

 

 

Hầu như tất cả mọi người có mặt đều rơi vào trạng thái đờ đẫn!  

 

 

Sắc mặt Lâm Phong ngưng trọng!  

 

 

Người phụ nữ áo xám này tuyệt đối là người mạnh nhất mà anh từng thấy, thậm chí còn mạnh hơn cả Lục sư huynh Phùng Mục Trần rất nhiều!  

 

 

Adv

Cho đến tận bây giờ, anh thậm chí còn không nhìn ra được cảnh giới của người phụ nữ áo xám, nhưng có thể khẳng định rằng người phụ nữ áo xám là một tu tiên giả!  

 

 

"Thế nào? Nhị sư tỷ của cậu lợi hại chứ?"  

 

 

Lúc này, người phụ nữ áo xám đột nhiên quay đầu nhìn Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong sửng sốt một chút, sau đó xoa mũi, nói:  

 

 

"Khá lợi hại!"  

 

Adv

 

"Biết nhị sư tỷ lợi hại, vậy sau này cậu phải ngoan ngoãn nghe lời nha!"  

 

 

Người phụ nữ áo xám đột nhiên nở một nụ cười rạng rỡ.  

 

 

"Đến lúc đó, hai chúng ta sẽ đại chiến một trận, nếu như cậu có thể chế ngự được chị! Chị sẽ nghe lời cậu, mặc cậu muốn làm gì thì làm!"  

 

 

"Trước đây tam sư huynh, tứ sư huynh, ngũ sư huynh, lục sư huynh của cậu đều đã từng nói như vậy với chị!"  

 

 

"Bọn họ là bọn họ, tôi là tôi! Không có người phụ nữ nào có thể chế ngự được Lâm Phong tôi! Ta mới là người chế ngự các cô ấy!"  

 

 

Sắc mặt Lâm Phong thản nhiên.  

 

 

Người phụ nữ áo xám nghe vậy thì sửng sốt một chút.  

 

 

Cô ta nhìn Lâm Phong một cách thích thú, nhưng không nói gì thêm, mà chuyển ánh mắt về phía đối diện, nói:  

 

 

"Gọi người mạnh nhất của mấy người ra đây, nếu như có thể chịu được một cái tát của tôi, coi như Khương Ngôn Khê tôi thua!"  

 

 

Mọi người nghe vậy đồng tử đều co rụt lại!  

 

 

Người mạnh nhất trong số bọn họ chính là Triệu Thanh Long!  

 

 

Hiện tại đã bị cô ta một tát đánh chết, còn ai dám lên?  

 

 

"Rốt cuộc cô là ai? Dám đối địch với chiến khu phía Đông bọn tôi? Cô có hiểu rõ hậu quả không!?"  

 

 

Vương Hợi lạnh lùng nói.  

 

 

"Chát!"  

 

 

Khương Ngôn Khê một tát đánh Vương Hợi thành sương máu, lại nhàn nhạt nói:  

 

 

"Còn có người mạnh hơn không? Nếu không có, mấy người mau chóng lấy pháo bắn tôi đi! Tôi đã rất lâu không bị người ta dùng pháo bắn rồi!"  

 

 

Lúc này.  

 

 

Ba Chiến Thần của chiến khu phía Đông, chỉ còn lại Trương Bách Nhẫn!  

 

 

Trương Bách Nhẫn sắc mặt ngưng trọng, âm thầm đem tên Khương Ngôn Khê phát ra ngoài.  

 

 

Người phụ nữ áo xám này quá mức khủng bố!  

 

 

Cả đời hắn ta cũng chưa từng gặp qua người nào lợi hại như vậy, thực lực hoàn toàn nghiền ép bọn họ!  

 

 

Hắn ta thậm chí còn hoài nghi, cho dù mình ra lệnh bắn pháo, cũng không thể khiến người phụ nữ này bị thương, bằng không đối phương sao có thể vênh váo như vậy?  

 

 

"Sao không ai nói chuyện? Không nói thì tôi bắt đầu giết người nhé!"  

 

 

Khương Ngôn Khê lại nói.  

 

 

Mà đúng lúc này.  

 

 

Đội quân đông nghịt tách ra một con đường nhỏ.  

 

 

Tiếp theo một ông lão tóc bạc phơ, nhưng ánh mắt sáng quắc từng bước đi tới.  

 

 

"Nơi này dù sao cũng là nước Đại Hạ, thực lực cá nhân của cô cho dù mạnh mẽ đến đâu, cũng không đại biểu được cái gì, cô..."  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 566


 Một tiếng nổ trầm đục đột nhiên vang lên, lão già cũng biến thành một vũng sương máu!  

 

 

"Lại đây, tiếp tục lại đây! Cho mấy người một cơ hội bắn pháo về phía tôi, mấy người đừng có mà không biết trân trọng!"  

 

 

Khương Ngôn Khê nhàn nhạt nói.  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Trương Bách Nhẫn toàn thân nổi da gà, chỉ cảm thấy da đầu tê dại từng trận!  

 

 

Lão già vừa rồi chính là Chiến Thần đời trước, là Hạ Vân Đỉnh phái từ Kinh Thành đến hỗ trợ bọn họ, xếp hạng trên bảng Hạ có thể lọt vào top hai trăm!  

 

 

Nhưng một cường giả như vậy, lại vẫn bị người phụ nữ trước mắt đánh chết!  

 

Adv

 

Người phụ nữ này rốt cuộc là tồn tại như thế nào?  

 

 

Nghĩ đến đây.  

 


 

Trương Bách Nhẫn mở miệng muốn làm dịu bầu không khí một chút,  

 

 

Nhưng lại sợ mình vừa mở miệng, sẽ bị đánh chết!  

 

 

Adv

Hơn nữa, hắn ta cũng không dám ra lệnh bắn pháo!  

 

 

Đối mặt với cường giả cấp bậc này, chỉ cần nói hai chữ bắn pháo, tất cả pháo binh đều sẽ bị đánh thành sương máu!  

 

 

Còn máy bay chiến đấu trên trời, thì chỉ dùng để răn đe!  

 

 

Một khi máy bay chiến đấu phóng tên lửa, đừng nói là khu vực nhà họ Tăng này, cho dù là toàn bộ Vân Xuyên cũng sẽ bị hủy diệt!  

 

 

Hắn ta không dám làm như vậy!  

 

 

Ngay lúc này.  

 

 

Trương Bách Nhẫn phát hiện điện thoại của mình reo.  

 

 

Hắn ta nhìn điện thoại một cái, lập tức thở phào nhẹ nhõm, bấm nhận cuộc gọi.  

 

 

Điện thoại vừa kết nối.  

 

 

Đầu dây bên kia liền truyền đến một giọng nói ngưng trọng.  

 

 

"Cậu xác định người phụ nữ đứng đối diện cậu tên là Khương Ngôn Khê?"  

 

 

Trương Bách Nhẫn cẩn thận nhìn đối diện một cái, thấp giọng nói:  

 

 

"Đúng vậy, cô ta nói như vậy mà! Cục trưởng, ngài..."  

 

 

"Đừng gọi tôi là Cục trưởng, cậu không phải là người của chiến khu phía Đông! Chiến khu của tôi không có người như cậu!"  

 

 

Nói xong.  

 

 

Điện thoại liền bị cúp.  


 

 

Trương Bách Nhẫn ngơ ngác nhìn điện thoại trong tay, thân thể không nhịn được run rẩy.  

 

 

Người vừa gọi điện cho hắn ta là lão đại của chiến khu phía Đông, Cục trưởng chiến khu, cũng là một trong những lãnh đạo cao cấp của nước Đại Hạ!  

 

 

Mà một nhân vật lớn như vậy.  

 

 

Khi nghe được tên Khương Ngôn Khê, thế mà trực tiếp đem hắn ta đuổi ra khỏi cửa, ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không cho hắn ta nói!  

 

 

Hắn ta cũng biết ý tứ của Cục trưởng khi nói lời đó!  

 

 

Chính là bảo hắn ta tự sinh tự diệt, đừng có lôi chiến khu phía Đông vào!  

 

 

"Làm sao vậy? Người bên trên gọi điện cho anh thì anh nên vui vẻ mới phải chứ!”  

 

 

Lúc này, Khương Ngôn Khê nhàn nhạt nói.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Trương Bách Nhẫn không chút do dự liền quỳ xuống, giọng run run nói:  

 

 

"Là tôi ngu dốt, là lỗi của tôi! Chuyện ngày hôm nay do một mình tôi gánh chịu, không hề có một chút quan hệ nào với chiến khu phía Đông!!"  

 

 

...  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Bầu không khí trong nháy mắt yên tĩnh lại.  

 

 

Rất nhiều võ giả của mấy thế gia Vân Xuyên đều rơi vào trạng thái đờ đẫn.  

 

 

Tăng Tam Thủy, bang Khẩu Kỹ cùng những người khác đều là vẻ mặt mờ mịt.  

 

 

Quỳ xuống??  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 567


 Chẳng lẽ… chiến doanh phía Đông cũng không dám trêu chọc người phụ nữ tên là Khương Ngôn Khê này sao?  

 

"Nhị sư tỷ lợi hại vậy sao?"  

 

 

Ánh mắt Lâm Phong hơi động đậy.  

 

 

Diệp Thiên Tâm, Triệu Vô Cực hai người không ngừng nuốt nước miếng.  

 

 

Sau đó lại nhìn Lâm Phong với vẻ mặt oán trách.  

 

 

Thằng cha Lâm Phong này, có chỗ dựa lớn như vậy mà không nói một tiếng, hại bọn họ thấp thỏm lo sợ lâu như vậy!

 

Lúc này.  

Adv

 

Bầu không khí trong sân trở nên vô cùng ngột ngạt!  

 

 

Tim của tất cả mọi người đều đập thình thịch, rất khó để bình tĩnh lại!  

 

 

Ba vị Chiến Thần dẫn đầu, mười vạn quân của chiến khu phía Đông theo sau, phát động một trận chiến lớn như vậy, kết quả chỉ vì sự xuất hiện của một người phụ nữ, mà tất cả đều trở thành trò cười!  

 

 

Người phụ nữ này quá mạnh!  

 

 

Adv

Cho dù bọn họ có mạnh đến đâu, tàn nhẫn đến đâu, cô ta chỉ cần vung tay một cái, đã có thể đánh bọn họ thành sương máu, căn bản không thèm nói nhảm với bọn họ!  

 

 

Khương Ngôn Khê nhìn Trương Bách Nhẫn đang quỳ dưới đất, im lặng không nói, không biết đang nghĩ gì.  

 

 

Một lúc lâu sau.  

 

 

Cô ta mới nhàn nhạt nói:  

 

 

"Vừa rồi anh gọi điện cho Cục trưởng của các anh, ông ta nói thế nào?"  

 

 

"Ông ta đã đuổi tôi khỏi chiến khu phía Đông rồi!"  

 

 

Trương Bách Nhẫn căng thẳng trả lời.  

 

 

"Lão già này, vẫn đáng yêu như vậy! Xem ra tôi phải tìm cơ hội đến chiến khu phía Đông của các anh chơi một chút, tiện thể thăm ông ta mới được!"  

 

 

Khương Ngôn Khê đột nhiên cười nhẹ một tiếng.  

 

 

Trương Bách Nhẫn nghe vậy, chỉ cảm thấy toàn thân tê dại!  

 

 

Người phụ nữ này rốt cuộc là ai?  

 

 

Trong lời nói còn tùy tiện trêu chọc Cục trưởng chiến khu phía Đông của bọn họ...  

 

 

Nhiều binh linh đứng sau Trương Bách Nhẫn cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng.  

 

 

Một người phụ nữ như vậy, mẹ nó ai có thể chịu đựng được?  

 

 

"Được rồi! Lão già kia đã hiểu chuyện như vậy, tôi cũng nể mặt ông ta một chút! Đưa người của anh đến từ đâu thì trở về nơi đó! Nhớ kỹ, sau này đừng để người khác tùy tiện lợi dụng!"  

 


 

"Dù Hạ Vân Đỉnh có địa vị cao đến đâu, nhưng muốn động vào người của Khương Ngôn Khê tôi thì cũng chỉ là mơ mộng hão huyền!"  

 

 

Khương Ngôn Khê cười lạnh một tiếng.  

 

 

Trương Bách Nhẫn nghe vậy sắc mặt mừng rỡ, không ngờ đối phương lại bằng lòng tha cho mình, lập tức kích động nói:  

 

 

"Đa tạ tiền bối, đa tạ..."  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Lúc này.  

 

 

Một bàn tay lớn từ trên không chụp xuống.  

 

 

Lời nói của Trương Bách Nhẫn đột ngột dừng lại, cả người trực tiếp biến thành một đoàn sương máu!  

 

 

"Xin lỗi, chị tha cho hắn ta! Tôi không tha cho hắn ta!"  

 

 

Lâm Phong thản nhiên nói.  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Bầu không khí trong sân một lần nữa trở nên yên tĩnh.  

 

 

Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái đờ đẫn.  

 

 

Ngay cả Khương Ngôn Khê cũng hơi nhíu mày, biểu cảm có chút không vui.  

 

 

"Hắn ta đã quỳ xuống nhận lỗi, tại sao cậu còn phải giết hắn ta?"  

 

 

Khương Ngôn Khê hỏi.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 568


Đôi mắt đẹp của Khương Ngôn Khê khẽ động.  

 

 

"Vì chị cần lý do, vậy tôi sẽ tùy tiện nói một chút, mục đích hắn ta đến đây ngày hôm nay là để giết tôi, bây giờ thực lực không bằng tôi, muốn quỳ xuống cầu xin tha mạng... Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?"  

 

 

"Những kẻ muốn giết Lâm Phong này, chỉ có một kết cục, đó chính là chết!"  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

 

Nghe vậy.  

 

 

Adv

Ánh mắt Khương Ngôn Khê lóe lên một tia khác lạ.  

 

 

Tiểu sư đệ này của mình quả thực có chút tàn nhẫn!  

 

 

"Nếu chị không đến, cậu cho rằng cậu có thể giết được hắn ta không?"  

 

 

"Chị đến hay không đều như nhau! Kết cục sẽ không thay đổi! Nói thật, tôi không hy vọng chị đến! Chị đến đây không có ý nghĩa gì, ngược lại còn khiến người khác cho rằng Lâm Phong tôi chỉ biết dựa vào phụ nữ để lên mặt!"  

 

 

Adv

Lâm Phong thản nhiên nói.  

 

 

Khương Ngôn Khê nghe vậy sắc mặt khẽ biến, sau đó lại không nhịn được cười nhẹ.  

 

 

Quả nhiên là đệ tử được lão già coi trọng nhất!  

 

 

Không biết lát nữa sau khi bị cô ta giày vò một phen, còn dám ở trước mặt cô ta nói như vậy không?  

 

 

"Ngoại trừ đại sư huynh, những sư huynh khác của cậu đều không dám nói những lời như vậy trước mặt tôi!"  

 

 

Khương Ngôn Khê hứng thú nói.  

 

 

"Đó là do bọn họ quá yếu ớt, có liên quan gì đến tôi?"  

 

 

Lâm Phong nói xong, liền không thèm để ý đến Khương Ngôn Khê nữa, mà sải bước đi về phía các võ giả Vân Xuyên.  

 

 

Đám võ giả Vân Xuyên thấy Lâm Phong đi tới, sắc mặt lập tức trắng bệch, toàn thân run rẩy.  

 

 

Một số người chuyển ánh mắt cầu cứu sang phía quân đội, nhưng những binh lính đó sao còn dám lên tiếng?  

 

 

Thấy cầu cứu vô vọng, một nhóm võ giả đều căng thẳng nói:  

 

 

"Cậu Lâm, chúng tôi sai rồi! Chúng tôi không biết cậu có bối cảnh lợi hại như vậy!"  

 

 

"Cậu Lâm, không phải cậu muốn linh thạch sao? Chúng tôi có linh thạch!"  

 


 

"Đúng đúng đúng, chúng tôi dùng linh thạch để chuộc mạng! Chúng tôi dùng linh thạch để chuộc mạng!"  

 

 

Vừa dứt lời!  

 

 

Một đám người vội vàng móc túi đựng đồ ra, bắt đầu gom linh thạch.  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Lâm Phong chỉ bình tĩnh nhìn, không nói gì.  

 

 

Rất nhanh.  

 

 

Gần một nghìn võ giả đã gom được năm sáu nghìn linh thạch...  

 

 

"Cậu… Cậu Lâm! Đây là năm nghìn sáu trăm linh thạch, đưa cho cậu! Chúng tôi trở về vẫn có thể gom tiếp được, vẫn có thể gom được cho cậu rất nhiều linh thạch, chỉ cần cậu tha cho chúng tôi một mạng!"  

 

 

Một võ giả Tông Sư cầm linh thạch, cẩn thận đi đến trước mặt Lâm Phong, trên mặt nở một nụ cười nịnh nọt.  

 

 

"Tôi đã cho mấy người cơ hội trước đó rồi! Đáng tiếc là mấy người không biết trân trọng, bây giờ lấy linh thạch ra thì đã vô dụng rồi!"  

 

 

"Giết mấy người, những linh thạch này vẫn là của tôi!"  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói xong, sau đó dễ dàng ra tay bẻ gãy cổ của võ giả Tông Sư.  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Đám võ giả Vân Xuyên đột nhiên cảm thấy rùng mình, sắp sợ tè ra quần rồi!  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 569


 Những người khác cũng không do dự, chạy trốn về bốn phương tám hướng.  

 

Từng người đều dốc hết sức lực, hận không thể mọc thêm hai cái chân!  

 

 

Lâm Phong không vội đuổi theo, mà nhẹ nhàng vẫy tay về phía chiếc túi đựng đồ trên mặt đất, lấy chiếc túi đựng đồ vào tay, tùy tiện liếc nhìn.  

 

 

Quả nhiên có hơn năm nghìn linh thạch!  

 

 

"Có những linh thạch này, có thể thử bế quan đột phá Nguyên Anh hậu kỳ rồi!"  

 

 

Lâm Phong cho tất cả linh thạch vào túi Càn Khôn của mình.  

 

 

Adv

Sau đó.  

 

 

Anh lạnh lùng cười một tiếng, tay nắm kiếm quyết.  

 

 

"Vút~"  

 

 

Vô số luồng kiếm khí sắc bén lập tức tràn ra từ trong cơ thể anh.  

 

 

Biến thành vô số luồng kiếm quang bắn về phía những võ giả đang bỏ chạy!  

 

 

Adv

Mỗi một luồng kiếm khí đều giống như một thanh kiếm dài, mỗi một luồng kiếm khí đều sở hữu một sức mạnh kinh người!  

 

 

Những luồng kiếm khí này như có mắt vậy!!!  

 

 

"Ầm!"  

 

 

"Ầm!"  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Trong nháy mắt.  

 

 

Hơn một nghìn võ giả đang bỏ chạy tứ phía đều kêu thảm một tiếng, nổ tung thành từng đám sương máu!  

 

 

Máu chảy lênh láng.  

 

 

Cảnh tượng như tu la địa ngục vậy, vô cùng rùng rợn!  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Dù là những binh sĩ của quân đội, hay là Diệp Thiên Tâm, Triệu Vô Cực và những người khác đều há hốc mồm, sắc mặt tái nhợt...  

 

 

Đây là đòn tấn công gì vậy?  

 

 

Từng võ giả của các gia tộc quyền quý, ngày thường ngang ngược kiêu ngạo, lại bị đánh tan dễ dàng như vậy...  

 

 

Hơn một nghìn người!  

 

 

Bỏ chạy về những hướng khác nhau, vốn tưởng rằng có thể chạy thoát được phần lớn, nhưng lại toàn quân bị diệt!  

 

 


"Hạo Thiên Kiếm Khí! Có chút thú vị..."  

 

 

Khương Ngôn Khê nhìn bóng lưng Lâm Phong, đôi mắt đẹp như sao trời, lấp lánh những tia sáng nhàn nhạt.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong lại chuyển ánh mắt về phía Tăng Tam Thủy và những người khác.  

 

 

Tăng Tam Thủy và những người khác lập tức toàn thân căng thẳng, không biết từ lúc nào, mồ hôi đã thấm ướt cả lưng họ!  

 

 

Lúc này, trong mắt bọn họ, Lâm Phong giống như ma vương hạ phàm, toàn thân tràn ngập sát khí.  

 

 

Tăng Tam Thủy há miệng, muốn nói gì đó.  

 

 

Nhưng lại phát hiện Lâm Phong chỉ liếc nhìn bọn họ, rồi trực tiếp quay người rời đi!  

 

 

"Cậu Lâm, tôi cũng không muốn! Nhưng với tư cách là gia chủ của nhà họ Tăng, tôi phải vì gia tộc mà suy nghĩ!"  

 

 

"Cậu nên đứng ở góc độ của tôi mà suy nghĩ một chút!"  

 

 

Tăng Tam Thủy không cam lòng hét lớn.  

 

 

"Ông lắm lời thế?"  

 

 

Lâm Phong quay đầu lại, nhìn Tăng Tam Thủy.  

 

 

Tăng Tam Thủy trong lòng căng thẳng, không dám nói thêm gì nữa!  

 

 

"Nể tình trước đây! Hôm nay tôi không giết ông!"  

 

 

"Từ nay về sau, ông và tôi không còn bất kỳ quan hệ gì nữa! Chuyện mộ tiên nhân tôi sẽ tìm người khác..."  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt đáp lại một câu.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 570


 Nếu như vừa rồi lão ta kiên định lựa chọn đứng về phía Lâm Phong, thì bây giờ sẽ là kết cục như thế nào?  

 

 

Bây giờ các gia tộc võ đạo lớn của Vân Xuyên đều tổn thương nặng nề, nếu lão ta có thể được Lâm Phong chống lưng, thì nhà họ Tăng rất có khả năng sẽ một bước lên mây, trở thành gia tộc hàng đầu trong giới võ đạo Vân Xuyên!  

 

 

Nhưng bây giờ nói gì cũng muộn rồi!  

 

 

"Cậu… cậu Lâm! Cậu thật lợi hại! Tôi rất ngưỡng mộ cậu!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm thấy Lâm Phong quay lại, lập tức nịnh bợ lấy lòng!  

 

 

"Đừng có nói linh tinh! Tận dụng tốt đan dược tôi cho ông! Cố gắng nâng cao thực lực!"  

 

Adv

 

"Ngoài ra, lát nữa ông về nhà họ Trần với tôi, tối nay tôi sẽ tranh thủ kiểm tra cơ thể cho ông."  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 


 

"Tối nay kiểm tra cơ thể cho tôi!?"  

 

 

Mông Diệp Thiên Tâm căng cứng lại.  

 

Adv

 

Nhưng thấy ánh mắt bình thản của Lâm Phong, lão ta lại không dám hỏi nhiều.

 

Chuyện xảy ra ở Vân Xuyên lập tức lan rộng khắp cả nước!  

 

Trong nháy mắt.  

 

 

Cả giới võ thuật nước Đại Hạ  

 

 

大夏国  

 

 

nước Đại Hạ  

 

 

đều chấn động!  

 

 

Thậm chí rất nhiều tông môn ẩn thế cũng nghe được tin tức, cảm thấy khiếp sợ!  

 

 

Có người bàn tán Lâm Phong là nhân vật nào?  

 

 

Tại sao trước đây chưa từng nghe nói đến?  

 

 

Nhiều người thì đang bàn tán về người phụ nữ tên là Khương Ngôn Khê này!  

 

 

Người phụ nữ một mình đối đầu với mười vạn binh lính của chiến khu phía Đông, cuối cùng còn khiến chiến khu phía Đông phải nhượng bộ, điều này quá mức kinh người!  

 

 

Tuy nhiên, chuyện này truyền đi nhanh, cũng lắng xuống nhanh!  

 

 

Các bên liên quan đã bỏ ra một cái giá rất lớn để phong tỏa tin tức về sự việc này, không cho phép lưu truyền nữa, dù sao thì cũng liên quan đến thể diện của một quân khu, nếu như truyền ra nước ngoài, rất dễ bị người ta lợi dụng làm đề tài mỉa mai!  

 


 

...  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Kinh Thành.  

 

 

Trong một tứ hợp viện!  

 

 

Hạ Vân Đỉnh nhìn tin tức trong tay, trên khuôn mặt già nua tràn đầy vẻ tức giận và khó tin.  

 

 

"Sao lại là cô ta! Lâm Phong này sao lại dính líu đến cô ta?"  

 

 

Hạ Vân Đỉnh đi đi lại lại, sắc mặt u ám, cảm xúc không thể bình tĩnh lại được.  

 

 

Trong mắt ông ta, Lâm Phong chỉ là một con châu chấu, muốn bóp chết thế nào cũng được!  

 

 

Nhưng, Khương Ngôn Khê này thì khác!  

 

 

Thực lực của Khương Ngôn Khê không kém gì ông ta, hơn nữa trên người còn có rất nhiều chiến công, lại còn có quan hệ với rất nhiều nhân vật lớn!  

 

 

Ông ta muốn đối phó với Khương Ngôn Khê, thì gần như là không thể!  

 

 

"Hạ tổ trưởng, hay là thôi đi!"  

 

 

"Chuyện Vân Xuyên đã thu hút sự chú ý của các bên! Làm lớn chuyện này lên thì đối với chúng ta không có chút lợi ích nào! Hơn nữa..."  

 

 

Trịnh Vĩ nói đến đây thì đột ngột dừng lại, không nói tiếp nữa.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh đương nhiên biết Trịnh Vĩ muốn nói gì, ánh mắt ông ta chớp không ngừng, trong lòng thực sự khó mà nuốt trôi được cục tức này.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 571


"Đã như vậy, lực lượng trong nước không thể động đến thằng đó, vậy thì cậu hãy liên lạc với nước ngoài cho tôi!! Cứ nói rằng chỉ cần bọn chúng có thể giết chết Lâm Phong, tôi có thể đáp ứng chúng một điều kiện!"  

 

 

"Điều này tuyệt đối không được! Trước đây đã có rất nhiều sát thủ nước ngoài nhập cảnh, hiện tại đã có người điều tra Tổ thủ vệ của chúng ta rồi!! Bây giờ chúng ta tuyệt đối không thể manh động!!"  

 

 

Sắc mặt Trịnh Vĩ hơi đổi, vội vàng nói.  

 

 

"Cậu chỉ cần nghe lệnh, những chuyện khác cậu không cần quan tâm! Hiểu chưa?"  

 

 

Hạ Vân Đỉnh lạnh lùng nói.  

 

 

Trịnh Vĩ nắm chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng lại buông ra, gật đầu nói:  

 

Adv

 

"Được! Tôi sẽ đi liên lạc ngay!"  

 

 

...  


 

 

Nơi khác.  

 

 

Trong một tòa biệt thự!  

 

Adv

 

Bộ trưởng Bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu, phó bộ trưởng Lý Đại Long, tổ trưởng tổ ba Tôn Trọng và những người khác cũng tụ họp lại với nhau để thảo luận về chuyện Vân Xuyên!  

 

 

"Ở nước ngoài mấy năm, tính tình của cô ta vẫn nóng nảy như vậy, không hề thay đổi chút nào!"  

 

 

"Cô ta đã về rồi! Tôi tin rằng lão già Hạ Vân Đỉnh kia cũng nên thu tay rồi!"  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu cười khẽ một tiếng.  

 

 

Bộ chấp pháp và Tổ thủ vệ thuộc về hai phe phái khác nhau, thấy Hạ Vân Đỉnh phải chịu thiệt thòi, trong lòng Tư Đồ Vân Tiêu không hiểu sao lại thấy hả hê!  

 

 

"Bộ trưởng, người phụ nữ Khương Ngôn Khê này rốt cuộc là người phương nào? Vậy mà có thể khiến Tiền Cục trưởng của chiến khu phía Đông phải khuất phục?"  

 

 

Tôn Trọng hiếu kỳ hỏi.  

 

 

"Thân phận của cô ta rất đặc biệt! Cậu không nên hỏi nhiều!"  

 

 

"Dù sao thì sự tồn tại của cô ta đối với nước Đại Hạ chúng ta chỉ có lợi chứ không có hại!"  

 

 

"Lâm Phong đã là sư đệ của cô ta! Vậy thì cậu ta cũng không có vấn đề gì lớn, sau này mấy người hãy hòa thuận với Lâm Phong, đừng gây xung đột nữa!"  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu nói.  

 

 

"Tôi biết rồi, tôi vừa mới thông báo cho Vũ Tình và Triệu Vô Cực! Bây giờ quan hệ của bọn họ với Lâm Phong khá tốt!"  

 

 

Lý Đại Long cười đáp.  


 

 

Tư Đồ Vân Tiêu nghe vậy thì gật đầu, suy nghĩ một lát rồi lại hỏi:  

 

 

"Còn Vân Phi thì sao? Cậu ta đã đến Dược Vương cốc hai ba ngày rồi, tình hình bệnh tình thế nào?"  

 

 

"Không mấy khả quan! Cốc chủ của Dược Vương cốc đang nghĩ cách, nhưng tôi thấy tình hình rất khó khăn! Bệnh teo cơ một bên này là một loại bệnh về thần kinh vận động! Dù là đông y hay tây y đều bó tay!"  

 

 

Lý Đại Long đáp.  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu nghe vậy thì thở dài một tiếng, nói:  

 

 

"Đứa trẻ Vân Phi này tâm cao hơn trời, nhưng mệnh lại mỏng như giấy! Ông trời đối với cậu ta quá bất công!"  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Phùng Mục Trần bước vào, nói:  

 

 

"Thật ra căn bệnh này, mấy người có thể nhờ tiểu sư đệ của tôi giúp đỡ! Có lẽ cậu ấy có cách..."  

 

 

...  

 

 

Đêm tối nhanh chóng buông xuống!  

 

 

Lúc này trong trang viên nhà họ Trần.  

 

 

Một đám người nhà họ Trần nhìn Khương Ngôn Khê ngồi đối diện bàn ăn, cả người rất gò bó!  

 

 

Về chuyện ban ngày, bọn họ đương nhiên đều đã nghe nói, cũng biết người phụ nữ có vẻ yếu đuối trước mắt này, trong cơ thể lại ẩn chứa một nguồn năng lượng khủng khiếp đến mức nào!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 572


 "Dì ơi! Mọi người đều nói dì rất lợi hại, vậy giữa dì và ba con, ai lợi hại hơn ạ?"  

 

 

Tiểu Luyến Luyến đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt tò mò.  

 

 

Lời vừa nói ra, những người khác đều dựng tai lên.  

 

 

Rõ ràng ai cũng rất tò mò câu trả lời cho câu hỏi này.  

 

 

Khương Ngôn Khê nghe vậy thì liếc nhìn Lâm Phong, thấy Lâm Phong vẫn thản nhiên ăn cơm, vẻ mặt không có gì thay đổi, cô ta mới nói:  

 

 

"Con đoán xem!"  

 

 

"Vậy thì chắc chắn là ba con lợi hại hơn rồi!"  

 

Adv

 

"Vậy sao? Con tự tin vào ba con như vậy sao?"  

 

 

"Ba con là vô địch!"  

 

 

Tiểu Luyến Luyến nghiêm túc gật đầu.  

 

 

Khương Ngôn Khê nghe vậy thì bật cười, nói:  

 

 

"Không thể nói bừa về từ vô địch, trên đời này người tài giỏi xuất hiện liên tục, ai dám nói mình vô địch, ai dám nói mình bất bại?"  

 

Adv

 

"Con không quan tâm, ba con chính là vô địch!"  

 

 

...  

 

 

Ăn cơm xong.  

 

 

Lâm Phong cùng con gái xem phim hoạt hình Tây Du Ký.  

 

 

Giữa chừng, anh lại gọi điện cho cô em gái ở Kim Lăng, hỏi thăm tình hình tu luyện gần đây của em gái.  

 

 

Không giống như Trần Y Nặc.  

 

 

Em gái tiểu Dao có linh căn!  

 

 

Linh căn tuy không được coi là tốt lắm, nhưng cũng đủ để tu luyện!  

 

 

Mà sau khoảng thời gian tu luyện này, tiểu Dao đã thành công dẫn linh khí vào cơ thể, bước vào cảnh giới luyện khí tầng một!  

 

 

"Anh... em ở đây rất tốt! Có Tiểu Khả ở bên nên không cô đơn! Anh cứ yên tâm ở nhà chị dâu đi, có chuyện gì em sẽ tìm anh!"  

 

 

Lâm Vân Dao cười híp mắt đáp.  

 

 

"Ừ!"  

 

 

Lâm Phong gật đầu, chuẩn bị cúp điện thoại.  

 

 

Mà ngay lúc này, Lâm Vân Dao đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng nói:  

 

 

"Đúng rồi anh! Hôm kia có một người tự xưng là Lưu Năng đến tìm anh!"  

 

 

"Lưu Năng? Lão ta có nói gì không?"  

 


 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

"Không có! Em nói bây giờ anh không ở Kim Lăng, lão ta liền thất vọng rời đi!"  

 

 

Lâm Vân Dao đáp.  

 

 

...  

 

 

Cúp điện thoại, Lâm Phong nhíu mày.  

 

 

Anh và Lưu Năng quen nhau ở núi Phổ Đà, thành phố Kinh Hàng!  

 

 

Lưu Năng tính tình ngay thẳng, là một người thật thà, chỉ có điều hơi thấp, cho nên đã tìm mình xin một đơn thuốc tăng chiều cao!  

 

 

Trước đó, Lưu Năng còn muốn mời mình đến Tô Châu chơi, nói sẽ cùng vợ chiêu đãi mình!  

 

 

Lão ta đột nhiên tìm anh làm gì?  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều.  

 

 

Anh dặn dò Y Nặc dẫn con gái đi ngủ trước, sau đó chuẩn bị đến phòng của Diệp Thiên Tâm để kiểm tra cơ thể cho lão ta!  

 

 

Diệp Thiên Tâm luôn bị đánh, hơn nữa còn bị đánh đến nửa sống nửa chết, sau đó lại có thể nhanh chóng hồi phục!  

 

 

Điều này rõ ràng không bình thường!  

 

 

Anh nghi ngờ Diệp Thiên Tâm có thể chất xui xẻo!  

 

 

Thể chất này bị đánh là có thể trở nên mạnh mẽ hơn!  

 

 

Nếu như suy đoán của anh đúng, vậy thì Diệp Thiên Tâm cũng coi như là người ngu có phúc của người ngu!  

 

 

Lâm Phong vừa mới bước ra khỏi cửa không lâu.  

 

 

Thì thấy một người phụ nữ mặc đồ xám lặng lẽ đứng cách đó không xa.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 573


 

"Đại chiến một trận?"  

 

Khóe miệng Lâm Phong nở một nụ cười nhàn nhạt.  

 

 

Đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn Khương Ngôn Khê từ trên xuống dưới, dùng giọng điệu vô cùng kỳ quái nói:  

 

 

"Nhị sư tỷ, Lâm Phong tôi không phải là loại người tùy tiện đâu."  

 

 

"Khặc khặc..."  

 

 

Adv

"Nhị sư tỷ thích những tên đàn ông nhỏ tuổi gan lớn như cậu, không giống như mấy vị sư huynh khác của cậu, trước mặt người khác thì ra tay mạnh mẽ, nhưng trước mặt chị lại luôn cung kính."  

 

 

Khương Ngôn Khê nói xong, vẻ mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng:  

 

 

"Nhưng gan lớn, thường không phải chuyện tốt đâu!"  

 

 

"Năm đó sư phụ vì cậu mà cùng lúc đuổi sáu người bọn chị ra khỏi sư môn, chị phải xem những năm nay ông ấy đã dạy cậu những bản lĩnh gì!"  

 

 

Adv

"Ầm!"  

 

 

Khương Ngôn Khê trực tiếp giơ bàn tay ngọc ngà thon thả lên, linh khí mênh mông từ giữa không trung hình thành một bàn tay khổng lồ, chụp về phía Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong sắc mặt không đổi, nhẹ nhàng nhún chân, liền tránh được một chưởng này!  

 

 

"Nơi này không tiện, ra biển đi! Cứ thoải mái ra tay!"  

 

 

Lâm Phong nói xong.  

 

 

Cả người liền hóa thành một luồng ánh sáng bay về phía Nam Hải!  

 

 

Khương Ngôn Khê thấy vậy không chút do dự, cũng hóa thành một luồng ánh sáng đuổi theo!  

 

 

Từ Vân Xuyên đi về phía nam khoảng tám trăm dặm, chính là vịnh Bắc Bộ của Nam Hải.  

 

 

Diện tích mặt biển vịnh Bắc Bộ rộng lớn, gần 130.000 km vuông, dùng làm chiến trường là thích hợp nhất!  

 

 

Bằng không với thực lực của hai người.  

 

 

Nếu nghiêm túc đánh nhau ở Vân Xuyên, lấy nhà họ Trần làm trung tâm, phạm vi trăm dặm đều sẽ bị san bằng thành đống đổ nát!!!  

 

 

Chỉ một lát sau, hai người đã lần lượt đến trên mặt biển vịnh Bắc Bộ.  

 

 

Lúc này đã là đêm khuya!  

 

 

Một vầng trăng tròn treo trên bầu trời đêm trống trải!  

 

 

Nước biển nhẹ nhàng gợn sóng, phản chiếu bóng trăng sáng, trông như mơ như ảo!  

 

 

"Nhị sư tỷ, tốc độ của chị hình như không được nhanh lắm nhỉ?"  

 

 

Lâm Phong lơ lửng trên mặt biển, trêu chọc một câu.  

 

 

"Tốc độ nhanh có ích gì? Thực lực mạnh mới là đạo lý chân chính! Hơn nữa, đàn ông đôi khi nhanh quá cũng không phải chuyện tốt!"  

 

 

Khương Ngôn Khê đáp.  

 

 

"Vậy sao? Theo tôi thấy, đàn ông khi cần nhanh thì phải nhanh! Cứ chậm chạp rề rà, chỉ khiến mọi người khó chịu!"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Cả người đột nhiên biến mất tại chỗ!  

 

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo.  

 

 

Anh đã xuất hiện trước mặt Khương Ngôn Khê, một quyền đánh mạnh vào ngực Khương Ngôn Khê!  

 

 

"Vù~"  

 

 

Một quyền này rõ ràng không tầm thường!  

 

 

Trên nắm đấm to lớn tỏa ra ánh sáng vàng nhạt!  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 574


 Khương Ngôn Khê giơ bàn tay ngọc ngà ra, rất dễ dàng đã đỡ được cú đấm của Lâm Phong, nhàn nhạt nói:  

 

"Tiểu sư đệ, những năm qua cậu chỉ học được mấy thứ này thôi sao? Là tu tiên giả đường đường chính chính, vậy mà dùng kỹ thuật đấu tay đôi với chị?"  

 

 

"Sao vậy? Chị không thích chiến đấu tay đôi à?"  

 

 

Lâm Phong cười khẽ một tiếng, nắm đấm đột nhiên dùng sức, trực tiếp đánh bay Khương Ngôn Khê ra xa mấy trăm mét!  

 

 

"Chiến đấu tay đôi không phải là chính đạo! Chúng ta tu tiên, nên chiến đấu bằng pháp thuật!"  

 

 

Adv

Khương Ngôn Khê nói xong, hai bàn tay ngọc ngà thon thả nhanh chóng kết ấn.  

 

 

"Xoạt~"  

 

 


Những tia sáng chói lọi liên tục tỏa ra từ lòng bàn tay cô ta, cuối cùng tạo thành một mặt trời nhỏ trên bầu trời đêm.  

 

 

Ánh sáng mặt trời rực rỡ, linh khí lan tỏa, năng lượng mênh mông khiến hư không liên tục vặn vẹo, như thể sắp vỡ ra đến nơi!  

 

Adv

 

"Nhật Chiếu Quang Hoa!"  

 

 

"Vù!"  

 

 

Theo lời Khương Ngôn Khê nói ra, mặt trời do linh khí tạo thành kia nhanh chóng đánh về phía Lâm Phong!  

 

 

"Chiến đấu bằng pháp thuật gì chứ? Từ lúc lên núi tôi đã dùng đủ loại linh thảo để rèn luyện cơ thể, tinh hoa của nhật nguyệt đã sớm xuyên thấu cơ thể tôi rồi!"  

 

 

"Thể chất của tôi vô song, kim cương bất hoại!"  

 

 

"Cho dù pháp thuật mạnh đến đâu thì cũng có thể làm gì được tôi?"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Toàn thân trực tiếp hóa thành một luồng sáng, như một thanh kiếm sắc bén, lao về phía mặt trời khổng lồ kia!  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Trong nháy mắt!  

 

 

Cơ thể Lâm Phong va chạm với mặt trời do linh khí tạo thành, phát ra một tiếng nổ rung trời!  

 

 

Luồng khí do chấn động tạo ra bao trùm phạm vi trăm dặm, khiến mặt biển rộng lớn cũng dâng lên những con sóng cao tới hàng trăm mét!  

 


 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo.  

 

 

Lâm Phong lại bay ra khỏi những con sóng đó, như một mũi tên rời khỏi dây cung, lao về phía Khương Ngôn Khê!  

 

 

"Ầm!"  

 

 

"Ầm!"  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Hai người trong nháy mắt đã chiến đấu dữ dội.  

 

 

Chỉ trong chớp mắt.  

 

 

Cả hai đã va chạm hàng trăm chiêu!  

 

 

Mỗi một đòn đánh đều là một lần va chạm lớn!  

 

 

Mỗi một lần va chạm đều là một lần phá hủy!  

 

 

Khương Ngôn Khê quá mạnh, đủ loại pháp thuật đều dễ dàng sử dụng, bất kể Lâm Phong tấn công như thế nào, cô ta đều dễ dàng đỡ được, không thể làm cô ta bị thương chút nào!  

 

 

Còn nhìn lại Lâm Phong.  

 

 

Tấn công mãi không hạ được đối thủ, hơi thở trong mũi anh đã bắt đầu hơi thô.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 575


 

 Đồng thời, nền tảng vốn không vững chắc của anh vì đột phá liên tiếp trước đó, lúc này cũng trở nên ổn định hơn rất nhiều!  

 

"Ầm!"  

 

 

Lại một lần va chạm mạnh mẽ!  

 

 

Hai người tạm thời tách ra, cách nhau trăm mét, lơ lửng trên mặt biển, nhìn nhau từ xa.  

 

 

Adv

Lâm Phong mồ hôi đầm đìa, mồ hôi đã làm ướt tóc anh.  

 

 

Còn Khương Ngôn Khê ngoại trừ sắc mặt có hơi hồng lên, thì trông không có chút thay đổi nào!  

 

 

"Tiểu sư đệ, cậu như vậy không phải là đối thủ của chị đâu! Giờ chị còn chưa dùng đến tám phần sức!"  

 

 

Khương Ngôn Khê trêu chọc nói.  

 

Adv

 

"Nhị sư tỷ, thật ra tôi rất muốn biết, bây giờ chị đang ở cảnh giới nào?"  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

"Nguyên Anh đại viên mãn, chỉ còn một bước nữa là có thể Nguyên Thần Xuất Khiếu, du ngoạn Thái Hư!"  

 

 

Khương Ngôn Khê nói.  

 

 

"Quá lợi hại! Chẳng trách tôi không thể nhìn ra cảnh giới của chị! Hóa ra chị đã đặt nửa bước chân vào cảnh giới Xuất Khiếu rồi!"  

 

 

Lâm Phong vẻ mặt tán thưởng, lại nói:  

 

 

"Tôi mới có Nguyên Anh trung kỳ, nói ra thì trận chiến này thật sự không công bằng!"  

 

 

"Công bằng? Trên đời này có cái gì gọi là công bằng chứ? Sau này nếu cậu gặp tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu, đối phương sẽ nói công bằng với cậu sao?"  

 

 

"Đêm nay cậu xem phim Tây Du Ký với Tiểu Luyến Luyến! Trong Tây Du Ký có nhắc đến nước Sư Đà, toàn bộ bách tính trong thành, từ vua chúa cho đến ăn mày, đều bị Kim Sí Đại Bằng ăn sạch sẽ, xương chất thành đống, chuyện này chẳng lẽ các vị thần tiên, Phật Tổ không ai biết sao?"  

 

 

"Nhưng chỉ vì Kim Sí Đại Bằng là cậu của Như Lai Phật Tổ, nên có ai dám lên tiếng không?"  

 

 

"Cho nên, trong tam giới chưa từng có công bằng! Chỉ cần có thực lực tuyệt đối, thì tất cả nhân quả trong thiên hạ này đều không cần quan tâm!"  

 


 

Khương Ngôn Khê cười lạnh một tiếng.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì sắc mặt khẽ biến.  

 

 

Không ngờ vị nhị sư tỷ này lại dùng đạo lý để chỉ bảo anh, khiến anh không hiểu sao lại cảm thấy buồn cười!  

 

 

Anh chỉ tin vào bản thân mình, không tin vào nhân quả!  

 

 

Nếu không thì trước đó cũng sẽ không giết nhiều người như vậy!  

 

 

Lúc này, lời nói của Khương Ngôn Khê chuyển hướng, lại hứng thú hỏi.  

 

 

"Nói đi cũng phải nói lại, cậu nói những lời này với chị! Không lẽ muốn làm chị mềm lòng?”  

 

 

"Mềm lòng? Trong từ điển của tôi không có từ này!"  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

"Đàn ông khi nên mềm thì cũng phải mềm, nếu không thì không tốt cho cơ thể đâu! Tam sư huynh của cậu trước đây cứ nhất quyết phải cứng rắn với chị, kết quả là nửa năm không xuống giường được!"  

 

 

Khương Ngôn Khê tốt bụng khuyên nhủ.  

 

 

"Được thôi! Muốn tôi mềm mỏng rất đơn giản, nếu chị có thể đỡ được một kiếm của tôi, sau này tôi sẽ nghe lời chị! Chị bảo tôi đi hướng đông, tôi tuyệt đối không đi hướng tây!"  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 576


 

 Trong đầu cô ta đột nhiên nhớ lại lúc ban ngày, Lâm Phong đã từng thi triển qua Hạo Thiên Kiếm Khí!  

 

Nói cách khác.  

 

 

Vị tiểu sư đệ này của mình còn là một kiếm tu!  

 

 

"Cậu đúng là to gan thật, thế mà còn dám tính toán định bẫy chị!"  

 

 

Khương Ngôn Khê nói.  

 

Adv

 

"Chị không dám sao?"  

 

 

Lâm Phong thản nhiên nói.  

 


 

"Không dám? Hừ hừ... Nếu cậu có thể dùng một kiếm đánh bại chị, từ nay về sau, chị nghe lời cậu thì có làm sao?"  

 

 

Adv

"Nhưng nếu cậu không đánh bại được chị, chị sẽ cho cậu biết mấy người sư huynh của cậu, tại sao lại sợ chị đến vậy!"  

 

 

Khương Ngôn Khê cười lạnh một tiếng.  

 

 

Nghe vậy.  

 

 

Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia sáng, tay nhanh chóng bắt kiếm quyết, hét lớn:  

 

 

"Kiếm tới!"  

 

 

……..

 

"Xoảng!"  

 

Một tiếng kiếm ngân vang như tiếng sấm sét kinh thiên động địa!  

 

 

Ngay sau đó, một thanh kiếm dài ba thước toàn thân tỏa ra ánh sáng trắng xuất hiện giữa không trung, bay đến trước mặt Lâm Phong,  

 

 

Lâm Phong chắp hai tay, miệng đọc kiếm pháp.  

 

 

Thanh kiếm dài ba thước đó "vù" một tiếng run lên, từ một hóa thành muôn vàn thanh kiếm!  

 

 

Vô số kiếm ảnh lơ lửng giữa bầu trời đêm, tạo thành một kiếm trận khổng lồ!  

 

 

"Xoạt~"  

 


 

Trong nháy mắt.  

 

 

Một lượng lớn kiếm khí sắc bén tỏa ra từ trong kiếm trận.  

 

 

Ánh kiếm sáng chói rực rỡ bắn ra, khiến bầu trời đêm trên mặt biển trở nên sáng như ban ngày, chói đến mức không ai mở nổi mắt!  

 

 

Lâm Phong đứng trong kiếm trận, vạt áo tung bay, như một vị tiên giáng trần!  

 

 

Toàn bộ khí chất của anh đã thay đổi, sắc mặt lạnh nhạt, mang theo một loại khí thế ngạo nghễ thiên hạ.  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Đôi mắt đẹp của Khương Ngôn Khê hơi co lại, toàn thân nổi da gà không khỏi run rẩy, thậm chí còn cảm thấy một tia kinh hoàng!  

 

 

Đây chính là cảm ứng nguy hiểm của cường giả đỉnh cao!  

 

 

Nói cách khác, kiếm trận này đã đe dọa đến tính mạng của cô ta, Khương Ngôn Khê luyện tập ở khắp các quốc gia trên thế giới, rất ít khi có cảm giác bất lực này, điều này khiến cô ta không thích ứng được!  

 

 

Mà ngay lúc này, Lâm Phong đột nhiên nói:  

 

 

"Nhị sư tỷ, cái gọi là kiếm đạo vô tình, bây giờ chị nhận thua vẫn còn kịp! Cực Kiếm Sát Trận của tôi một khi thi triển ra, thì không thu hồi lại được!"  

 

 

Khương Ngôn Khê nghe vậy thì sắc mặt không đổi, nhàn nhạt nói:  

 

 

"Nói ít thôi, để chị lĩnh giáo xem kiếm trận này của cậu lợi hại đến mức nào!"  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 577


 Vô số kiếm ảnh lơ lửng xung quanh anh như ong vỡ tổ, lao về phía Khương Ngôn Khê, gần như trong nháy mắt đã bao vây lấy thân thể đầy đặn của Khương Ngôn Khê!  

 

 

Vô số kiếm ảnh!  

 

 

Năm nghìn ở trên, năm nghìn ở dưới, tạo thành một kiếm trận hình tròn!  

 

 

Trong kiếm trận, kiếm khí tàn phá bừa bãi, mơ hồ có thể nhìn thấy vô số thanh kiếm dài chém nhanh về phía Khương Ngôn Khê, ánh sáng dữ dội phát ra che lấp mọi thứ!  

 

 

Lâm Phong nhìn thấy cảnh này, cũng chuẩn bị tinh thần để cứu nhị sư tỷ bất cứ lúc nào!  

 

Adv

 

Kiếm trận này rất mạnh!  

 

 

Lúc trước, anh dùng kiếm trận này thậm chí còn giam cầm được lão già kia vài giây!  


 

 

Mặc dù cuối cùng vẫn bị lão già kia phá giải, nhưng lão già kia là tu sĩ Độ Kiếp, còn nhị sư tỷ chỉ là Nguyên Anh đại viên mãn mà thôi, rất có khả năng không chống đỡ được!  

 

 

Adv

…..  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Trong kiếm trận, Khương Ngôn Khê phải chịu một đòn tấn công không thể tưởng tượng nổi!  

 

 

Kiếm khí cuồng bạo hung hăng cọ xát vào cơ thể cô ta, khiến chiếc váy dài màu xám trên người cô ta xuất hiện những vết rách, lộ ra một chút da thịt trắng nõn.  

 

 

Hơn nữa theo thời gian trôi qua.  

 

 

Cô ta phát hiện ra rằng sự tấn công của kiếm trận không những không suy yếu đi, mà còn ngày càng mạnh mẽ hơn!  

 

 

"Sức tấn công của kiếm trận này sẽ theo thời gian mà chuyển từ yếu sang mạnh, mình phải nhanh chóng phá trận, nếu không càng về sau càng nguy hiểm!"  

 

 

Nghĩ đến đây.  

 

 

Khương Ngôn Khê vừa thúc đẩy linh khí bảo vệ thân thể, vừa bắt đầu kết ấn pháp thuật!  

 

 

"Vù~"  

 

 

Từng đạo pháp ấn thần thánh được đánh ra từ đôi tay ngọc ngà của Khương Ngôn Khê!  

 

 

Những pháp ấn này giống như phù văn, chậm rãi lưu động xung quanh cơ thể cô ta, tạo thành một lớp bảo vệ màu vàng, trên đó có năng lượng mênh mông cuồn cuộn, thậm chí tạm thời chống đỡ được sự tấn công của kiếm khí!  

 

 

Tiên Phong Vân Quyển Thuật!  

 

 

Đây là thuật pháp mạnh nhất mà cô ta có thể thi triển hiện tại, nếu như thuật pháp này cũng không phá được kiếm trận, vậy thì cô ta chỉ còn cách nhận thua!  

 

 

Theo pháp ấn cuối cùng được kết ra.  

 

 

Trong đôi mắt đẹp của Khương Ngôn Khê đột nhiên lóe lên một tia lửa màu vàng, cô ta hét lớn:  

 

 

"Phá cho tôi!"  

 

 

"Ầm!!!!!"  

 

 

Những phù văn màu vàng xung quanh cơ thể cô ta đột nhiên bùng phát ra ánh sáng chói lọi, một luồng năng lượng tiên đạo khổng lồ ùa về bốn phía!  

 

 

Năng lượng tiên đạo va chạm mạnh mẽ với kiếm quang trong kiếm trận!  

 

 

Khoảnh khắc vĩnh hằng!  

 

 

Thời gian như dừng lại một giây, ngay sau đó…  

 

 

"Ầm ầm ầm!"  

 

 

Từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đó là năng lượng va chạm, tiếp theo là linh khí nổ tung…  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 578


Khương Ngôn Khê thì chăm chú nhìn cảnh tượng trước mắt, cho rằng mình có thể phá được kiếm trận chết tiệt này!  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Cô ta phát hiện ra rằng kiếm trận đột nhiên trở nên hỗn loạn!  

 

 

Vô số kiếm ảnh cùng lúc xuất hiện, trực tiếp nuốt chửng năng lượng tiên đạo của cô ta, sau đó kiếm khí cuồng bạo trong nháy mắt tràn về phía cơ thể cô ta, xé nát quần áo trên người cô ta.  

 

 

Làn da trắng như tuyết bắt đầu nứt ra, dần dần xuất hiện vết máu…  

 

Adv

 

"Thua rồi… mình thật sự thua rồi!"  

 

 

Ánh mắt Khương Ngôn Khê trong nháy mắt tối sầm lại.  

 

 

Nhưng bây giờ đã không kịp nghĩ đến những điều này nữa, cô ta cảm nhận được một tia sợ hãi khi cận kề cái chết, kiếm khí đó chỗ nào cũng len lỏi vào, như thể muốn xé nát cơ thể cô ta vậy!  

 

 

Mà ngay lúc cô ta cho rằng mình sắp chết.  

 

Adv

 

Thì một bóng người thon dài đột nhiên xông vào trong kiếm trận, một tay ôm lấy cô ta, cứu cô ta ra ngoài!  

 

 

"Tiểu… Tiểu sư đệ!"  

 

 

Khương Ngôn Khê theo bản năng hét lên một câu.  

 

 

Sau đó.  

 

 

Cô ta kiệt sức ngất đi!  

 

 

"Haiz! Một người phụ nữ cả đời mạnh mẽ!"  

 

 

Lâm Phong nhìn Khương Ngôn Khê ngất đi trong lòng mình, không khỏi thở dài.  

 

 

Anh thuận tay thi triển Thuỷ Cầu Thuật, rửa sạch vết máu trên người Khương Ngôn Khê, rồi lại lấy ra một bộ quần áo sạch sẽ trong túi Càn Khôn mặc cho chị ta, mới dời tầm mắt nhìn về phía kiếm trận không xa!  

 

 

Cực Kiếm Sát Trận trên danh nghĩa là kiếm trận.  

 

 

Thực tế là một loại kiếm thuật!  

 

 

Lấy một thanh kiếm dài hóa thành vô số kiếm ảnh.  

 

 

Kiếm ảnh đan xen với nhau, tạo thành một lĩnh vực kiếm khí!  

 

 

Cho nên một khi thi triển ra, anh cũng không dám cưỡng ép dừng lại, nếu không chắc chắn sẽ bị phản phệ nghiêm trọng, phải đợi đến khi năng lượng kiếm khí tiêu tan mới được!  

 

 

Cứ như vậy khoảng mười mấy giây.  

 

 

Lâm Phong mới kết ấn kiếm quyết, triệu hồi kiếm bản mệnh của mình về!  

 

 

Lúc này đã là nửa đêm, sau khi không còn tiếng đánh nhau, mặt biển trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng nước biển trào lên tạo thành từng tiếng vang trong trẻo…  

 

 

Lâm Phong do dự một chút.  

 

 

Anh cảm thấy cứ ôm nhị sư tỷ trần trụi như vậy về nhà họ Trần có lẽ hơi không ổn.  

 

 

Vì vậy, anh tìm một hòn đảo gần đó hạ xuống, đốt một đống lửa, đặt nhị sư tỷ đang hôn mê bên cạnh, còn mình thì bắt vài con cá biển nướng lên.  

 

 

Anh không lo lắng cho nhị sư tỷ!  

 

 

Nhị sư tỷ chỉ bị xé rách quần áo, bị thương ngoài da mà thôi.  

 

 

Cô ta ngất đi chắc do lần cuối cưỡng ép thi triển thuật pháp mạnh mẽ, quá mức suy yếu, tạm thời hôn mê!  

 

 

Với thể chất của tu sĩ, hẳn là một lát nữa sẽ tỉnh lại!  

 

 

……

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 579


 Hòn đảo không tên này nằm ở Vịnh Bắc Bộ, giáp với quần đảo Nam Sa nên có thành viên của tổ thủ vệ tuần tra ở đây thường xuyên, ngăn ngừa cao thủ nước ngoài lẻn vào.  

 

 

Vào hai ngày trước, tiểu tổ thủ vệ của họ nhận được tin rằng tối nay rất có thể sẽ có một đội lính đánh thuê từ Vịnh Bắc Bộ vào để thực hiện hành vi khủng bố.  

 

 

Vì vậy họ đã bố trí phòng thủ ở đây từ sớm, chuẩn bị xử gọn đội lính đánh thuê nước ngoài này trong một lần.  

 

 

Ai dè họ phòng thủ đến tận khuya, lính đánh thuê đâu không tới, ngược lại nhìn thấy một người đàn ông bế một người phụ nữ hôn mê bất tỉnh bay lên đảo.  

 

 

Có thể bay ở khoảng cách gần chứng tỏ người đàn ông này ít nhất cũng phải là cao thủ tông sư võ đạo!  

 

Adv

 

Điều này khiến các thành viên tiểu tổ thủ vệ lập tức trở nên cảnh giác.  

 

 

“Trương Lỵ, nửa đêm nửa hôm người này bắt một người phụ nữ lên đảo là rõ ràng không có ý tốt! Chúng ta có cần ra tay cứu người phụ nữ đó không?”  

 

 

Phó tổ trưởng tiểu tổ thủ vệ Tôn Bình nhỏ giọng hỏi người phụ nữ áo đen bên cạnh.  

 

 

“Trước hết cứ chờ xem đã, tối nay chúng ta còn có nhiệm vụ khác!  

 

Adv

 

Việc này liên quan đến sự an toàn trong nước, không thể lỗ mãng!”  

 

 

Trương Lỵ trả lời.  

 

 

“Nhưng…”  

 

 

Tôn Bình còn định nói gì đó nhưng lại bị Trương Lỵ ngắt lời.  

 

 

“Đặt đại cục lên trên hết!”  

 

 

“Dạ vâng!”  

 

 

Tôn Bình gật đầu, không nói thêm gì nữa.  

 

 

Anh ta nhìn về phía Nhị sư tỷ đang nằm trên bờ cát cách đó xa xa, trong mắt có tia sáng loé qua.  

 

 

Dù cách hơn một nghìn mét, anh ta vẫn có thể nhìn thấy loáng thoáng thân hình tuyệt vời của Nhị sư tỷ.  

 

 

Đúng là muốn gì có đó, tỉ lệ vàng!  

 

 

Đặc biệt lúc này Nhị sư tỷ chỉ mặc chiếc áo rộng thùng thình của Lâm Phong, đôi chân dài trắng như tuyết lộ ra ngoài, trông càng thêm quyến rũ!  

 

 

Mẹ nó, bông hoa nhài bị cắm lên bãi cứt trâu mất rồi!  

 

 

Chờ khi nào giải quyết đám lính đánh thuê kia xong, mình phải ra chiêu anh hùng cứu mỹ nhân, cho bãi cứt trâu này một bài học mới được.  

 

 

Tôn Bình nghĩ thầm trong lòng.  

 

 

…  

 

 

Bên cạnh đống lửa.  

 

 

Lâm Phong vừa nướng cá, vừa dùng thần thức quét tất cả mọi thứ trên đảo.  

 

 

Vậy nên anh phát hiện ra đám người nằm trong bụi cỏ rất nhanh, cũng đã nghe hết đoạn đối thoại giữa Tôn Bình và Trương Lỵ.  

 

 

“Việc này liên quan đến sự an toàn trong nước? Chẳng lẽ đám người này là thành viên thủ vệ biên phòng?”  

 

 

Lâm Phong nói thầm.  

 

 

Anh cũng biết rất nhiều về tình hình trong nước hiện nay.  

 

 

Biết mặt nổi trong nước có hai bộ môn lớn.  

 

 

Một là bộ chấp pháp, hai là tổ thủ vệ.  

 

 

Thành viên tổ thủ vệ chịu trách nhiệm canh giữ biên giới, ngăn cao thủ nước ngoài lẻn vào, bảo vệ an toàn cho quốc gia.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 580


 Còn chuyện giữa anh và Hạ Vân Đỉnh cũng không cần phải làm liên luỵ đến những võ giả cống hiến cho đất nước này.  

 

 

Nghĩ đến Hạ Vân Đỉnh, một tia sát ý xẹt nhanh qua trong mắt Lâm Phong.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh hiện đang ở Kinh Thành, mà Kinh Thành là trung tâm của nước Đại Hạ, chắc chắn sẽ có rất nhiều cao thủ. Khi nào giải quyết vụ Mộ tiên xong, anh sẽ tới  

 

 

Kinh Thành xử lão già Hạ Vân Đỉnh này!  

 

 

Tổ trưởng tổ thủ vệ thì sao? Quyền cao chức trọng thì thế nào?  

 

 

Đắc đội Lâm Phong anh thì chỉ có một con đường chết!  

 

Adv

 

…  

 

 

Lúc này.  

 

 

Mặt biển yên ả đột nhiên nổi sóng gió dữ dội, bọt nước văng tung toé, có năm người nhảy từ dưới biển lên trên đảo.  

 

 

Năm người này đều mặc đồ lặn màu đen, thân hình khá cường tráng, đôi mắt lãnh đạm nhưng khuôn mặt trông rất dữ tợn, cứ như là cướp biển vậy!  

 

 

Adv

Lâm Phong bâng quơ nhìn thoáng qua năm người rồi thu hồi tầm mắt, tiếp tục nướng cá.  

 

 

Mà lúc này, năm người cũng nhìn thấy Lâm Phong, họ đi tới gần anh.  

 

 

“Mày là ai?”  

 

 

Người đàn ông đi đầu lên tiếng hỏi.  

 

 

Giọng anh ta nghe rất máy móc, như thể không phải con người mà là một cái máy vậy.  

 

 

“Anh thấy tôi nướng cá ở đây thì đáng lẽ phải biết tôi là một cậu ấm nhà giàu dẫn gái đẹp đi cắm trại ‘chơi’ dã ngoại chứ nhỉ!”  

 

 

Lâm Phong thờ ơ đáp.  

 

 

“Cậu ấm nhà giàu?”  

 

 

Người đàn ông đi đầu ngẩn ra.  

 

 

“Jack đội trưởng, nơi này là đảo hoang, đêm hôm khuya khoắt sao người nước Đại Hạ có thể chạy tới đây cắm trại dã ngoại được chứ? Chắc chắn là người của tổ thủ vệ nhận được tin tức nên tới đây ngăn cản chúng ta đấy!”  

 

 

Một tên đồng đội sau lưng người đàn ông lạnh giọng nhắc nhở.  

 

 

Jack không trả lời.  

 

 

Tròng mắt phải của anh ta chuyển động thật khẽ rồi bắn ra một tia hồng ngoại quét cả người Lâm Phong.  

 

 

Sau đó, một giọng nói máy móc vang lên trong đầu Jack.  

 

 

“Người Đại Hạ! Khí tức võ đạo không, sức chiến đấu yếu, có thể giết dễ dàng!”  

 

 

Nghe vậy, Jack không kìm được nở nụ cười, nói:  

 

 

“Ngải Nhĩ Phu, sau khi hệ thống thăm dò võ đạo quét, người này không có khí tức võ đạo, đúng thật là người thường!”  

 

 

“Ha ha, không ngờ người Đại Hạ lại có thể làm mấy chuyện ngu xuẩn này! Một người thường mà cũng dám cắm trại dã ngoại ở đây lúc nửa đêm.”  

 

 

Vừa nghe vậy, Ngải Nhĩ Phu không nhịn được mà cười phá lên.  

 

 

Lâm Phong nhìn hai người nói chuyện với nhau, mày hơi chau lại.  

 

 

Nước ngoài có cả hệ thống thăm dò võ đạo ư?  

 

 

“Người Đại Hạ! Mày thật xui xẻo khi gặp phải tiểu phân đội Thí Thần chúng tao! Mày cũng chỉ có thể chấp nhận số phận thôi! Kẻ nào bị tao nhìn  

 

 

thấy đều phải chết!”  

 

 

Ngải Nhĩ Phu cười gằn, chuẩn bị xử Lâm Phong.  

 

 

Nhưng vào lúc này.  

 

 

Mấy luồng sóng năng lượng đáng sợ đột nhiên bắn ra từ trong tối, đánh thật mạnh vào người Ngải Nhĩ Phu làm cho anh ta văng ra xa mấy chục mét.  

 

 

Nhưng Ngải Nhĩ Phu lại không hề hấn gì, anh ta nhanh chóng từ dưới đất bò dậy.  

 

 

Anh ta nhìn về phía nơi phát ra sóng năng lượng, nhếch môi cười một cách hết sức kỳ lạ:  

 

 

“Khà khà khà… Tao biết ngay có võ giả của tiểu tổ thủ vệ Đại Hạ đang ẩn nấp mà! Lũ chuột nhắt nước Đại Hạ này thích đánh lén sau lưng người khác nhất luôn!”  

 

 

“Đánh lén? Chúng tôi chỉ gậy ông đập lưng ông thôi! Các anh tới biên giới của nước Đại Hạ chúng tôi vào lúc nửa đêm mới là chuột nhắt đấy!”  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 581


Lúc nãy mấy người bọn họ hợp lực đánh lén nên đã thành công đánh trúng Ngải Nhĩ Phu, kết quả đối phương lại chẳng hề hấn gì!  

 

Điều này có nghĩa là gì?  

 

 

Nghĩa là thực lực của đối phương rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với thông tin tình báo!  

 

 

Tổ tình báo làm việc kiểu gì vậy?  

 

 

Để cho tiểu đội của cô ta đi đối phó năm người cải tạo có thực lực mạnh mẽ này, như vậy có khác nào đang đùa đâu chứ?  

 

 

Adv

Mặc dù trong lòng Trương Lỵ rất tức giận, nhưng ngoài mặt cô ta vẫn tỏ ra bình tĩnh.  

 

 

Cô ta nháy mắt với đám người Tôn Bình, ra hiệu cho mọi người cẩn thận.  

 

 

Đám người Tôn Bình hiểu ý, lập tức chia nhau ra bao vây năm người cải tạo.  


 

 

“Bọn mày là người của tiểu đội số mấy?”  

 

 

Adv

Lúc này, Jack đội trưởng quan sát Trương Lỵ và những người khác, mỉm cười hỏi.  

 

 

“Việc này không liên quan đến các anh! Bây giờ các anh hãy mau rút khỏi lãnh thổ của nước Đại Hạ chúng tôi đi! Nếu không thì đừng trách chúng tôi không khách sáo!”  

 

 

Trương Lỵ lạnh lùng cảnh cáo.  

 

 

“Rút? Bọn tao phải băng qua đại dương xa xôi, khó khăn lắm mới đến được đây, sao có thể rút được? Đầu óc của người nước Đại Hạ chúng mày đều đơn giản thế hả?”  

 

 

Jack đội trưởng cười sằng sặc.  

 

 

Bốn người đám Ngải Nhĩ Phu cũng cười khà khà khà liên tục.  

 

 

Dáng vẻ khinh miệt này khiến các thành viên tiểu tổ thủ vệ tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.  

 

 

“Các anh cười gì đó? Đừng tưởng mình lợi hại lắm, chỉ cần chúng tôi báo tin một cái là cao thủ trong nước sẽ tới đây cứu viện ngay! Lúc đó các anh muốn đi cũng không đi được đâu!”  

 

 

Tôn Bình lạnh giọng nói.  

 

 

“Vậy sao?”  

 

 

Ngải Nhĩ Phu cười khẩy rồi đột nhiên giơ tay phải lên.  

 

 

Cánh tay phải của anh ta chuyển động một cách máy móc, sau đó xuất hiện một cái nòng pháo đen nhánh, một viên đạn pháo phát ra ánh sáng đỏ rực bay nhanh về phía Tôn Bình.  

 

 

“Kim Cương Tráo!”  

 

 

Tôn Bình lập tức hét to, điều động linh khí bên trong cơ thể tạo thành một vòng bảo hộ màu vàng nhạt bao quanh cơ thể.  

 

 

Trên cương vị là phó đội trưởng tiểu tổ thủ vệ, thực lực của anh ta không hề yếu, rõ ràng là một võ giả tông sư võ đạo trung kỳ!  

 

 

“Bùm!”  

 

 

Đạn pháo va chạm mạnh vào vòng Kim Cương Tráo, phát ra một tiếng nổ rung trời.  

 

 

Ngay sau đó Kim Cương Tráo bao quanh người Tôn Bình từ từ nứt ra, anh ta cũng bị văng ra xa mười mấy mét do làn sóng xung kích mạnh mẽ, sau đó mới loạng choạng đứng vững lại được.  

 

 

Tôn Bình nhìn Ngải Nhĩ Phu với vẻ mặt cực kỳ khó coi.  

 

 

Sao có thể?  

 

 

Tại sao Kim Cương Tráo của anh ta lại không thể cản được công kích của một viên đạn pháo cỡ nhỏ?  

 

 

Khi nhìn thấy cảnh này, nét mặt của các thành viên tiểu tổ thủ vệ khác cũng trở nên nặng nề.  

 

 

Trong số họ, Tôn Bình là người có thực lực chỉ đứng sau Trương Lỵ, nhưng anh ta lại không đỡ nổi một chiêu của Ngải Nhĩ Phu!  

 

 

Rõ ràng thực lực của đối phương đáng sợ hơn họ tưởng rất nhiều!  

 

 

Lâm Phong tò mò nhìn cánh tay phải của Ngải Nhĩ Phu…  

 

 

Người máy?  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 582


 Một là vì cá đã nướng chín, anh phải ăn cá nướng trước đã. Hai là anh cũng muốn xem xem mấy người cải tạo này có năng lực gì đặc biệt, nếu không anh vừa ra tay đã giết họ bằng một chiêu sẽ nhàm chán lắm!  

 

 

Vào lúc này.  

 

 

“Mọi người cùng nhau xông lên!”  

 

 

Trương Lỵ lạnh lùng hạ lệnh, xung phong xông lên.  

 

 

Cô ta rút một cây Viên Nguyệt loan đao từ bên hông ra, loan đao phát sáng nhàn nhạt trong bóng đêm, trông vô cùng lạ.  

 

 

Cùng với chức vụ tổ trưởng của tiểu tổ thủ vệ, cô ta cũng là một cao thủ tông sư võ đạo đỉnh phong!  

 

Adv

 

Sau khi đội trưởng xung phong tấn công, mười mấy thành viên còn lại của tiểu tổ thủ vệ kể cả Tôn Bình cũng hét lên một tiếng, lao lên tấn công không chút sợ hãi.  

 

 

Sau khi gia nhập tổ thủ vệ, nhiệm vụ của họ là bảo vệ an ninh tổ quốc!  


 

 

Đây là vinh quanh, cũng như là trách nhiệm!  

 

 

Do đó, dù đối phương có mạnh đến đâu đi chăng nữa, họ cũng sẽ không lùi bước!  

 

Adv

 

“Này lũ người Đại Hạ yếu ớt kia! Võ đạo chẳng là cái thá gì khi đứng trước khoa học kỹ thuật cả! Biết chưa hả?”  

 

 

Ngải Nhĩ Phu cười khinh bỉ, sau đó đưa tay ra ấn lên nút kim loại trên bụng, cơ thể anh ta run nhè nhẹ rồi xuất hiện một lớp áo giáp kim loại!  

 

 

Bề mặt áo giáp kim loại có hoa văn vàng nhạt lập loè bao trùm khắp cả người anh ta.  

 

 

“Chiến sĩ cơ giáp?”  

 

 

Lâm Phong gặm cá nướng, vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt.  

 

 

“Chỉ cần một mình tao là đủ đối phó với bọn mày rồi!”  

 

 

Ngải Nhĩ Phu cười mỉa một tiếng rồi nhẹ nhàng đạp một chân xuống đất, sau đó anh ta lao vùn vụt về phía các võ giả tiểu tổ thủ vệ như một mũi tên.  

 

 

“Giết!”  

 

 

Mười mấy võ giả của tiểu tổ thủ vệ la hét liên tục, cố hết sức chống cự nhưng đều vô ích!  

 

 

Ngải Nhĩ Phu như con hổ lạc vào bầy dê, cứ giơ tay vung đấm là đánh bay bốn năm tên võ giả.  

 

 

Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, mười mấy thành viên tiểu tổ thủ vệ bao gồm Tôn Bình đều bị thương ngã xuống đất, miệng hộc máu, mặt mày trắng bệch!  

 

 

Lúc này chỉ còn Trương Lỵ đang đứng.  

 

 

Nét mặt của cô ta bình tĩnh đến đáng sợ.  


 

 

Cho dù thấy đồng đội của mình đều đã ngã gục vẫn không hề bối rối, ngược lại cô ta còn nín thở ngưng thần tìm cơ hội đột phá!  

 

 

Đúng lúc này.  

 

 

Nhân lúc Ngải Nhĩ Phu xoay người, Trương Lỵ lập tức dốc hết toàn lực chém một nhát đao về phía lưng Ngải Nhĩ Phu.  

 

 

“Viên Nguyệt Trảm!”  

 

 

Đây là tuyệt chiêu trong võ kỹ cô ta học!  

 

 

Có thể nói chiêu thức này có thể làm gãy cả thép tinh luyện!  

 

 

Nên chỉ cần có thể đánh trúng Ngải Nhĩ Phu, anh ta nhất định sẽ chết!  

 

 

Nhưng Ngải Nhĩ Phu chỉ nghiêng người đã dễ dàng né được đòn tấn công của cô ta, ngược lại còn bóp lấy cổ của cô ta rồi nhấc cô ta lên.  

 

 

“Đội trưởng!”  

 

 

“Đội trưởng!”  

 

 

Vừa thấy cảnh này, đám người Tôn Bình bị thương nặng hoảng sợ la lên, toàn thân lạnh run.  

 

 

Quá mạnh!  

 

 

Đối phương quá mạnh!  

 

 

Chỉ một người đã đánh bại cả tiểu tổ bọn họ dễ như trở bàn tay, ngay cả đội trưởng Tông Sư đỉnh phong cũng không phải đối thủ đỡ được một chiêu của anh ta!  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 583


 Nhìn thấy cảnh này, lòng Trương Lỵ như chùng xuống tận đáy vực.  

 

Rốt cuộc có chuyện gì vậy?  

 

 

Cho dù tình báo có sai thì cũng không thể nào khác nhiều đến mức này chứ!  

 

 

Đối mặt với năm người cải tạo giáp trắng này, có lẽ chỉ có các tiểu tổ trong top ba trên bảng xếp hạng tổ thủ vệ mới có thể đánh lại được thôi nhỉ?  

 

 

Tiểu tổ hạng xoàng như họ chỉ có nước chịu chết thôi!  

 

 

Đồng thời cô ta cũng rất nghi hoặc.  

 

Adv

 

Rốt cuộc năm người cải tạo mạnh như thế lẻn vào nước Đại Hạ vì mục đích gì?  

 

 

“Khà khà khà, những võ giả này quá yếu! Tao còn chưa dùng tới một phần mười nguồn năng lượng đã có thể giải quyết bọn chúng dễ dàng vậy rồi!”  

 

 

Ngải Nhĩ Phu cười lạ một tiếng, sau đó ném Trương Lỵ xuống đất.  

 

 

Đúng lúc này, Jack bước tới gần hỏi Trương Lỵ:  

 

Adv

 

“Bây giờ tao muốn hỏi mày vài câu, chỉ cần mày thành thật trả lời, tao có thể cân nhắc việc tha cho chúng mày!”  

 

 

“Xì! Anh mơ đi! Đừng hòng moi được tin tức gì của quốc gia từ trong miệng tôi!”  

 

 

Trương Lỵ cười khẩy, nhổ thẳng một ngụm nước bọt vào mặt Jack.  

 

 

Jack đưa tay lau nước bọt trên mặt rồi thè lưỡi ra liếm tay, sau đó nở nụ cười, bảo:  

 

 

“Nước bọt của mày rất ngọt! Tao thích lắm!”

 

Trương Lỵ nghe vậy thì đổng tử chợt co rụt.  

 

Thái độ biến thái kiểu này khiến da đầu cô ta tê dại.  

 

 

"Tao cũng chẳng ngại nói với bọn mày, lần này tao đến nước Đại Hạ của bọn mày là để đến Vân Xuyên tìm một người tên Lâm Phong! Chỉ cần mày đồng ý đưa bọn tao đi tìm Lâm Phong, sau khi bọn tao xử lý Lâm Phong sẽ tha cho các cô!"  

 

 

Jack mỉm cười nói.  

 

 

Lâm Phong?  

 

 

Trương Lỵ nhíu mày, chỉ cảm thấy hình như mình đã nghe đến cái tên này ở đâu đó rồi.  

 

 

Mà đúng lúc này, Lâm Phong vứt cá nướng trong tay, đứng lên nói:  

 

 

"Tôi chính là Lâm Phong! Anh tìm tôi làm gì?"  

 

 

Vừa dứt lời, đám người xung quanh đổ dồn ánh mắt vào Lâm Phong.  

 


 

Đám Trương Lỵ, Tôn Bình tỏ ra kinh ngạc.  

 

 

Còn Jack và Ngải Nhĩ Phu nhíu mày, bọn họ vốn không tin Lâm Phong!  

 

 

Căn cứ vào ra-đa của hệ thống thăm dò võ đạo, thanh niên trước mặt này chỉ là một người bình thường, chắc chắn không thể nào là Lâm Phong!  

 

 

Ở trong tình báo, Lâm Phong là một võ giả rất mạnh!  

 

 

Nếu không phía trên tổ chức cũng không đồng thời điều động năm người bọn họ!  

 

 

"Một con kiến như mày cũng biết quấy rối cơ đấy!"  

 

 

Ngải Nhĩ Phu nhe răng cười, giơ tay bắn súng laze về phía Lâm Phong hòng xử lý anh!  

 

 

"Cẩn thận!"  

 

 

Mấy người của tiểu tổ thủ vệ thấy vậy bèn kêu lên một tiếng.  

 

 

Nhưng một giây sau, bọn họ lập tức kinh ngạc!  

 

 

Chỉ thấy súng laze đứng khựng lại cách Lâm Phong một mét, khó tiến thêm được nữa!  

 

 

Nhìn thật kỹ sẽ phát hiện phía ngoài Lâm Phong có một lớp bảo vệ khá nhạt, chính vòng bảo vệ này đã chặn súng laze!  

 

 

"Hóa ra anh ta mạnh đến vậy!"  

 

 

Trong lòng Trương Lỵ chấn động!  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 584


 Nếu nói đến nước ngoài, bây giờ anh chỉ mới kết thù với nhóm Bát Kỳ của nước Nhật!  

 

Mà rõ ràng năm người này không phải người nước Nhật, chuyện này khiến anh lấy làm lạ!  

 

"Rõ ràng mày không phải võ giả, sao có thể cản được đòn tấn công của súng laze?"  

 

Ngải Nhĩ Phu tò mò hỏi.  

 

"Mẹ anh không dạy khi người khác đang hỏi thì trước tiên phải trả lời câu hỏi của người ta sao?"  

 

Lâm Phong cười lạnh.  

 

Adv

Ngải Nhĩ Phu nghe vậy, nụ cười trên mặt chợt cứng đờ, lạnh lùng nói:  

 

"Mày rất phách lối! Cho dù mày có phải Lâm Phong hay không, tao đều quyết định phải bắt mày lại, cho mày biết kết cục của việc nhục mạ tao!"  

 

Lâm Phong lười nói nhảm, lập tức vươn tay bắt lấy Ngải Nhĩ Phu!  

 

"Hừ!"  

 

Adv

Ngải Nhĩ Phu hừ lạnh, kích hoạt áo giáp kim loại quanh người, không hề sợ hãi trước đòn đánh của Lâm Phong!  

 

"Ầm!"  

 

Bàn tay hai người va chạm trực diện, phát ra tiếng nổ lớn ấm trời!  

 

Sau một giây, Ngải Nhĩ Phu đã kêu la thảm thiết!  

 

Toàn bộ cánh tay phải đều bị Lâm Phong đánh nát, lộ ra các đường dây điện chằng chịt ở bên trong!  

 

"Tới đây đi!"  

 

Lâm Phong lại vươn tay ra tóm lấy Ngải Nhĩ Phu, sau đó thi triển Sưu Hồn Thuật!  

 

Nhưng ngay tức khắc, Lâm Phong lại nhíu mày!  

 

Ngải Nhĩ Phu lại không có đầu óc?  

 

Nói đúng ra trong đầu Ngải Nhĩ Phu là một khối chip hình tròn rất tinh vi, điều này khiến anh không thể thi triển được Sưu Hồn Thuật!  

 

Mà khi thấy cảnh tượng ấy, đám người Trương Lỵ và Tôn Bình lại chấn động!  

 

Ngải Nhĩ Phu có thể dễ dàng chém giết bọn họ lại không chịu nổi một đòn của thanh niên trước mặt này?  

 


Vẻ mặt Jack trở nên nghiêm túc, lại dùng hệ thống thăm dò võ đạo quét Lâm Phong, nhưng mà kết quả khí tức võ đạo vẫn là 0, chỉ là một người bình thường!  

 

Chẳng lẽ hệ thống xuất hiện trục trặc ư?  

 

Jack sa sầm mặt mày.  

 

Đúng lúc này, bên tai mọi người vang lên tiếng kêu thảm thiết của Ngải Nhĩ Phu.  

 

Chỉ thấy Lâm Phong đánh một đòn xuyên qua ngực Ngải Nhĩ Phu, lấy ra một quả cầu năng lượng tản ra ánh sáng nhạt!  

 

Khi quả cầu năng lượng bị lấy ra, hai mắt Ngải Nhĩ Phu mất dần ánh sáng, cơ thể không nhúc nhích, rõ ràng là đã chết!  

 

"Đây chính là nơi phát ra sức mạnh chèo chống cho đòn tấn công của bọn họ sao?"  

 

"Không phải linh khí, mà là một loại kỹ thuật khoa học năng lượng!"  

 

Lâm Phong quan sát quả cầu năng lượng trong tay, cảm thấy rất hứng thú.  

 

Không ngờ ngoài tiên đạo, võ đạo, mà chỉ cần phát triển khoa học kỹ thuật đến trình độ nhất định cũng sẽ có được trạng thái mạnh mẽ như thế này!  

 

Anh thu quả cầu năng vào túi càn khôn, định khi nào về sẽ nghiên cứu cẩn thận, không chừng sẽ giúp mình nâng cao thực lực!  

 

"Hóa ra thực lực của mày mạnh như vậy! Mày thật sự là Lâm Phong sao?"  

 

Lúc này, Jack lên tiếng hỏi.  

 

Ba người cải tạo khác thi nhau triệu hồi áo giáp của mình, ăn ý vây quanh Lâm Phong để đề phòng Lâm Phong chạy trốn.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top