Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Dịch 

Chương 345


Long Ngạo Thiên vung tay lên, dẫn mọi người chuẩn bị rời đi.  

 

“Tôi cho các người đi chưa?” Lâm Phong lạnh nhạt hỏi.  

 

 

Long Ngạo Thiên quay đầu, đôi mắt nhìn chòng chọc vào Lâm Phong, hỏi:  

 

 

“cậu còn muốn làm gì?”  

 

 

Lâm Phong không để ý Long Ngạo Thiên, chỉ đưa mắt nhìn Vân Trung Thiên, hỏi:  

 

Adv

 

“Đã hơn nửa thời gian ba ngày, tôi bảo ông điều tra kẻ đứng sau, tra ra chưa?”  

 

 

Cơ thể Vân Trung Thiên căng lên, nhìn Lâm Phong rồi lại nhìn Long Ngạo Thiên, không dám nói.  

 

 

“Cứ nói đi, nhìn tôi làm gì?” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói.  

 

 

Adv

Lúc này Vân Trung Thiên mới lên tiếng:  

 

 

“Tay bắn tỉa Will kia là do Bang chủ Phong Vân Bang tìm thuê! Trước đó ở hội đấu giá của thương hội Bách Vân, cậu giết chết Thành Vân và Thành Khôn nên mới khiến Thành Phong ghi hận!”  

 

 

Lâm Phong nhíu mày.  

 

 

Phong Vân Bang là một trong tứ đại bang phái của Kim Lăng.  

 

 

So với Tạc thiên Bang, Long Môn Đường, Tam Khẩu Đường thì cũng coi như có chút thực lực!  

 

 

Chỉ có điều cảm giác tồn tại của bang phái này quá thấp, anh chưa từng để ý tới nó!

 

Đưa mắt nhìn đám người Long Ngạo Thiên rời đi, Lâm Phong không nghĩ ngợi nhiều mà đi thẳng vào trong phòng luôn, chuẩn bị tiếp tục xem Anh em Hồ lô cùng con gái.  

 

Theo anh, Phong Vân Bang chỉ là một nhân vật tiểu tốt mà thôi, ngày mai anh tìm giờ nào đó tiện thể đi giết là được!  

 

 

Còn về phần Long Ngạo Thiên ấy à?  

 

 

Mặc dù là tông sư võ đạo, nhưng trong mắt Lâm Phong thì cũng chỉ là một loài sâu kiến mà thôi.  

 

 

Sở dĩ anh không thèm động tay, một mặt là vì mặc dù Long Ngạo Thiên rất thích khoe khoang, nhưng không thể phủ nhận lòng yêu nước của ông ta, nếu không thì lúc thấy anh bóp lấy Hoa Vân Phi ông ta sẽ không tỏ ra khẩn trương như thế.  

 

 

Mặt khác là vì nể tình hai trăm viên đạn linh bạo.  

 

 

Nếu như xử lý Long Ngạo Thiên thì xác định là mất luôn hai trăm viên đạn linh bạo kia!  

 


 

"Lâm Phong, Long Ngạo Thiên chính là tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam, còn là cường giả tông sư võ đạo, anh dọa ông ta như thế thì liệu có vấn đề gì không?"  

 

 

Trần Y Nặc vừa chứng kiến tất cả, vẻ mặt có hơi lo lắng.  

 

 

"Yên tâm đi! Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay anh."  

 

 

Lâm Phong nhéo cái mũi nhỏ của Trần Y Nặc, sau đó lại nhìn về phía Tiểu Luyến Luyến, thấy Tiểu Luyến Luyến đã ngủ thiếp đi trên sô pha rồi.  

 

 

Anh bước tới nhẹ nhàng đắp chăn cho Tiểu Luyến Luyến, sau đó lại kéo Trần Y Nặc vào trong phòng tắm.  

 

 

"Anh... Anh định làm gì đấy."  

 

 

Trần Y Nặc cúi đầu, giọng nói như muỗi kêu.  

 

 

Lâm Phong nâng cằm Trần Y Nặc lên, khóe môi khẽ nhếch lên cười, anh cố tình nói:  

 

 

"Cô nam quả nữ ở chung trong phòng tắm, em nói xem còn làm gì được nữa?"  

 

 

"Anh... Anh phải bình tĩnh lại."  

 

 

"Không được!"  

 

 

...  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 346


 Long Ngạo Thiên đột nhiên hỏi.  

 

"Trông thì có vẻ là tôi đang cứu cậu ta, nhưng thật ra là đang cứu ông đó!"  

 

 

Hoa Vân Phi nói.  

 

 

Vừa dứt lời, vẻ mặt tất cả mọi người ở đây đều hơi thay đổi!  

 

 

Ý lời này là gì đây?  

 

Adv

 

Chẳng lẽ trong mắt Hoa viện sĩ, ngài tổng chấp pháp đây lại không phải là đối thủ của Lâm Phong hay sao?  

 

 

"Hoa viện sĩ, cậu coi trọng cái tên Lâm Phong đó? Hay là đang coi thường tôi?"  

 

 

Đôi mắt Long Ngạo Thiên nheo lại.  

 

 

"Đương nhiên là tôi vô cùng tin tưởng vào thực lực của tổng chấp pháp Long, chỉ là tên Lâm Phong thật sự vô cùng kỳ lạ!"  

 

Adv

 

"Trên thế giới này có rất ít kẻ mà tôi không thể nhìn thấu, Lâm Phong có thể được coi là một trong số đó!"  

 

 

"Từ nét mặt, hành động và lời nói của cậu ta, tôi hoàn toàn không thể đoán ra được bước tiếp theo cậu ta định làm gì! Không nhất thiết phải khiêu khích loại người thế này!"  

 

 

"Với lại đúng là cậu ta đã cứu chúng ta, đương nhiên là nên trả chút thù lao rồi!"  

 

 

Hoa Vân Phi từ tốn nói.  

 

 

Long Ngạo Thiên nghe vậy thì ánh mắt lóe lên một vẻ kỳ dị.  

 

 

Ông ta và Hoa Vân Phi cũng được coi như là đã quen nhau nhiều năm, đây lại là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Hoa Vân Phi đánh giá về một người thế này!  

 

 

Tên Lâm Phong này thật sự thâm sâu khó lường vậy sao?  

 

 

"Tổng chấp pháp Long, tôi biết hành động vừa rồi của ông là vì muốn thị uy với Lâm Phong, nhưng cách làm này không phải áp dụng được với bất kỳ ai!"  

 

 

"Với người yếu hơn ông thì người ta sẽ sợ! Nhưng với người ngang cỡ ông, thậm chí còn mạnh hơn ông, thì sẽ chỉ cảm thấy nhục nhã thôi!"  

 

 

"Ông có thể tự suy nghĩ kỹ lý lẽ này!"  

 

 

Hoa Vân Phi nói xong thì đứng dậy, khẽ gật đầu nói:  

 

 

"Mọi người, tôi cảm thấy không khỏe, đi xuống nghỉ ngơi trước, xin lỗi vì không tiếp mọi người được."  

 

 

Tiểu Thanh nghe vậy thì vội vàng tới đỡ Hoa Vân Phi.  

 

 

Hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt mọi người.  

 

 

...  

 

 

Nhìn Hoa Vân Phi rời đi, sắc mặt Long Ngạo Thiên vẫn không thay đổi.  

 

 

Đương nhiên, ông ta không để lời Hoa Vân Phi nói trong lòng!  

 

 

Cho dù Lâm Phong có lợi hại, có kỳ dị đến đâu, thì chắc chắn cũng không thể là đối thủ của ông ta được!  

 

 

Đây chính là sự tự tin của một kẻ mạnh!  

 

 

Ngoại trừ một vài lão quái vật trên núi ra thì Long Ngạo Thiên tự tin có thể đánh bại bất cứ kẻ nào!  

 

 

Cho dù là cường giả kiếm đạo thần bí lúc trước, chỉ cần cho ông ta thời gian là ông ta chắc chắn có thể tiêu diệt được kẻ đó!  

 

 

"Vân Trung Thiên, chuyện mà Lâm Phong hỏi ông trước khi rời đi là chuyện gì thế?"  

 

 

Long Ngạo Thiên nói với Vân Trung Thiên.  

 

 

"Là thế này!"  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 347


Long Ngạo Thiên nghe vậy thì ánh mắt lóe lên một tia sáng, lập tức cười khẩy nói:  

 

"Lâm Phong muốn tiêu diệt Phong Vân Bang, nhưng tôi lại cứ không cho cậu ta tiêu diệt đó! Thật sự tưởng rằng muốn làm gì ở thành phố Kim Lăng là làm đó à? Hơi tí là diệt cả nhà người ta!"  

 

 

Vân Trung Thiên nghe vậy không nói gì, nhưng trong lòng thì thở dài một hơi.  

 

 

Chỉ mong đến lúc đó đừng có rước thêm phiền toái lớn gì!  

 

 

...  

 

Adv

 

Trăng tròn như mâm bạc.  

 

 

Trong một khu rừng nhỏ trong công viên, một người đàn ông mặc áo vải đang ngồi khoanh chân.  

 

 


Người đàn ông khoảng chừng bốn mươi tuổi, dáng người cường tráng, mặt chữ "Quốc", toàn thân tỏa ra một thứ khí thế không cho phép người lạ tới gần.  

 

 

Ngoài ra.  

 

Adv

 

Đằng sau anh ta còn có một thanh kiếm dài!  

 

 

Thanh kiếm dài hơn bốn thước, bề mặt thân màu xanh sẫm, lưỡi kiếm đơn, sắc bén khủng khiếp.  

 

 

Đây là một thanh Tachi!  

 

 

Hơn nữa... Trên chuôi kiếm được khắc rõ ràng hai chữ tiếng Nhật: "Danh kiếm"!  

 

 

"Hồng hộc!"  

 

 

Đúng lúc này, một tiếng thở hổn hển yêu kiều vang lên ở sâu trong rừng cây.  

 

 

Người đàn ông mặc áo vải đột nhiên mở bừng hai mắt, giơ tay chém, âm thanh im bặt lại.  

 

 

Nhìn kỹ lại, dưới lưỡi kiếm có một giọt máu đang từ từ chảy xuống, dưới ánh trăng, trông nó lại có phần lạnh lẽo đáng sợ!  

 

 

"Loại người cẩu thả, đáng chém!"  

 

 

Giọng nói của Đao Ma lạnh lùng.  

 

 

Lúc này, điện thoại di động vang lên.  

 

 

Anh ta bắt máy, phía đối diện lập tức vang lên giọng nói dịu dàng mà lại lạnh lùng:  


 

 

"Mã Đông Phong chết rồi!"  

 

 

"Chết rồi?"  

 

 

Đao Ma nhíu mày, lập tức nói lại:  

 

 

"Rõ ràng là tôi đã ngăn cản Long Ngạo Thiên, đồng thời còn ngăn cản cả hai người chấp pháp trong khoảng hơn hai mươi phút!"  

 

 

"Với sức mạnh của Mã Đông Phong thì sao mà chết được chứ?"  

 

 

"Hẳn là trong thành phố Kim Lăng xuất hiện một nhân tố mà chúng ta không thể khống chế! Tôi nghi ngờ Quỷ Anh, Phong Hành Giả và Mã Đông Phong đều chết dưới tay kẻ này!"  

 

 

Giọng nam dịu dàng kia có vẻ phẫn nộ, rõ ràng là đang rất tức giận.  

 

 

Lần này nhóm Bát Kỳ bọn họ thiệt hại mất ba tinh anh, vậy mà vẫn không giết được Hoa Vân Phi, điều này khiến anh ta không thể nào chấp nhận nổi, đây là sự sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay của anh ta!  

 

 

Đao Ma im lặng một lát rồi hỏi:  

 

 

"Bây giờ đã đánh rắn động cỏ rồi, có sự bảo vệ của Long Ngạo Thiên, tôi không thể nào có cơ hội ra tay được!"  

 

 

"Trước mắt hãy từ bỏ việc ám sát Hoa Vân Phi đi đã! Bây giờ anh lập tức đi tìm cái nhân tố nằm ngoài tầm kiểm soát này đi! Cho dù kẻ đó có là ai thì tôi vẫn muốn kẻ đó phải trả giá bằng máu!"  

 

 

"Không tru di cửu tộc, không xóa bỏ được mối hận trong lòng tôi!"  

 

 

Giọng nam dịu dàng kia lạnh lùng nói.  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 348


Sáng sớm hôm sau, Lâm Phong tỉnh dậy từ trong cơn mơ.  

 

 

Anh dịu dàng nhìn người phụ nữ trong vòng tay mình, lặng lẽ chuẩn bị đứng dậy mặc quần áo, nhưng không ngờ Trần Y Nặc vẫn bị làm cho thức giấc.  

 

 

“Anh yêu, sao anh thức dậy sớm vậy, không ngủ thêm một chút đi?”  

 

 

“Hôm nay anh có chút việc phải làm.”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười nói.  

 

 

“Đi tới Phong Vân Bang sao?”  

 

Adv

 

Trần Y Nặc hỏi.  

 

 

“Đúng vậy…sát thủ mà Phong Vân Bang tìm đến, đã cho nổ tung nhà anh, anh không thể nào tha bọn chúng.”  


 

 

Lâm Phong khẽ gật đầu.  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy thì suy nghĩ một lúc rồi nói:  

 

Adv

 

“Vậy anh giúp em lấy chiếc váy ngắn màu đen bên trong hành lý qua đây, quần áo hôm qua đều đã bị anh xé rách hết rồi.”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy vẻ mặt có chút ngượng ngùng, nhanh chóng đi giúp Trần Y Nặc lấy chiếc váy ngắn màu đen ra.  

 

 

Nhìn Trần Y Nặc đứng dậy mặc quần áo, Lâm Phong nhất thời không nhịn được mà nhìn đi chỗ khác.  

 

 

Đây có lẽ là phong cảnh đẹp nhất thế giới phải không?  

 

 

“Chỉ biết nghĩ linh tinh, anh mau qua phòng bên cạnh xem thử Tiểu Luyến Luyến đã dậy chưa, may mà tối qua em đưa Tiểu Luyến Luyến qua phòng anh trai em trước, nếu không con bé lại tưởng chúng ta đánh nhau!”  

 

 

Trần Y Nặc nói không vui vẻ cho lắm.  

 

 

“Trẻ con biết cái gì đâu!”  

 

 

“Trẻ con bây giờ biết nhiều hơn anh đấy!”  

 

 

“….”  

 

 

Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu.  

 

 

Anh sang phòng bên cạnh, đánh thức Tiểu Luyến Luyến và Trần Thiên Hủ.  

 

 

Sau đó, bốn người đến phòng ăn của khách sạn dùng bữa sáng.  

 

 

“Lâm Phong, hôm qua tôi gọi điện thoại cho mẹ tôi, cũng đã nói cậu sẽ cùng về với chúng tôi! Nhưng khả năng mẹ tôi vẫn còn chút thành kiến với cậu, tới lúc đó cậu đừng có trở mặt đấy nhé!”  


 

 

Trần Thiên Hủ vừa ăn bánh bao vừa nói.  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy, cũng chuyển sự chú ý sang Lâm Phong.  

 

 

“Anh nghĩ Lâm Phong tôi là người như thế nào vậy? Lâm Phong này đã từng trở mặt với người khác bao giờ chưa? Toàn là người khác trở mặt với tôi nên tôi bị ép phải phản kháng lại mà thôi.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Trần Thiên Hủ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cười nói.  

 

 

“Vậy chúng ta khi nào về Vân Xuyên?”  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ rồi nói:  

 

 

“Ngày kia đi…hai ngày này tôi có nhiều việc phải làm.”  

 

 

Sau khi dùng bữa sáng xong, Lâm Phong trực tiếp đi thẳng tới Phong Vân Bang.  

 

 

…..  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Phòng nghị sự của Phong Vân Bang.  

 

 

Bang chủ Phong vân Bang Thành Phong, nhìn người đứng trước mắt, vẻ mặt cố nặn ra một nụ cười và hỏi:  

 

 

“Lão….lão Vân, hôm nay sao ngài lại rảnh rỗi tới chỗ tôi vậy?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 349


 Chắc là không thể nào rồi!  

 

Chuyện này rõ ràng làm cẩn mật như vậy, không có người thứ hai biết được!  

 

“Thứ lỗi cho tôi ngu dốt, tôi thực sự không hiểu ý của lão Vân ngài đây là gì!? Ở thành phố Kim Lăng, Thành Phong tôi luôn cư xử đúng mực, tuân thủ phép tắc!”  

 

Thành Phong dè dặt nói.  

 

“Được rồi! Anh cũng không cần phải giả vờ với tôi nữa, chuyện anh bỏ ra mấy tỷ để thuê sát thủ của tổ chức Thiên Sát âm thầm giết Lâm Phong, tôi biết rõ mồn một!”  

 

Adv

“Trong nước Đại Hạ, cấm sát thủ nước ngoài vào! Anh thân là nhân vật có máu mặt trong thành phố Kim Lăng, biết luật mà vẫn phạm luật!!! Tôi đã có thể bắt anh rồi đấy!”  

 

Vân Trung Thiên lạnh lùng nói.  

 

“Phịch!”  

 

Trong lòng Thành Phong run lên, lập tức quỳ sạp xuống đất, hoảng sợ nói:  

 

Adv

“Lão Vân, tôi sai rồi! tôi bị ma xui quỷ khiến, mới đi tìm sát thủ! Nhưng tôi chỉ là vì báo thù ân oán cá nhân thôi! Chứ không hề phản quốc!”  

 

“Phản quốc? Nếu anh thực sự có suy nghĩ này thì sớm đã trở thành thi thể từ hai ngày trước rồi!”  

 

“Anh đứng dậy nói chuyện đi!”  

 

Vân Trung Thiên cười lạnh một tiếng.  

 

Thành Phong nghe vậy thì thở phào một hơi, cười xòa rồi bò dậy khỏi mặt đất, nhưng đầu óc lại nhanh chóng thay đổi.  

 

Vân Trung Thiên mới sáng sớm đã tới tìm mình, rốt cuộc là muốn làm gì?  

 

Ông ta gặng hỏi:  

 

“Vậy không biết lão Vân đích thân tới đây tìm tôi là vì?”  

 

“Tôi tới đây là muốn nhắc nhở anh một chú, Anh gặp phiền toái lớn rồi đấy! Hôm nay Lâm Phong sẽ tới đây giết cả nhà anh!”  

 

Vân Trung Thiên chậm rãi nói.  

 

Sắc mặt Thành Phong đột nhiên thay đổi nói:  

 

“Lâm Phong? Lâm Phong không phải chết rồi sao? Chính miệng sát thủ đó nói với tôi là đã trừ khử được Lâm Phong rồi!”  

 

“Anh đúng là suy nghĩ viển vông! Anh có biết Lâm Phong là cao thủ đẳng cấp cỡ nào không? Một xạ thủ xếp hạng chín nhỏ nhỏi cũng đòi giết được Lâm Phong?”  

 

Vân Trung Thiên lạnh nhạt nói.  

 

Thành Phong tim đập thình thịch khi nghe thấy điều này.  

 

Trước đó, sau khi Will  nói chuyện điện thoại với ông ta xong, ông ta tưởng rằng Lâm Phong đã chết rồi, nên hưng phấn tới mức đêm đó tìm luôn năm em người mẫu 18 tuổi vui vẻ suốt đêm!  

 

Kết quả, bây giờ Lâm Phong lại chưa chết, hơn nữa lại còn muốn tới tìm mình báo thù?  

 

Chuyện này khiến trong lòng ông ta vô cùng lo sợ!  

 

Cảnh tượng lúc đầu Lâm Phong diệt Giang gia lần lượt tái hiện lại trong đầu ông ta, càng khiến toàn thân ông ta run rẩy.  

 

“Phịch!”  

 

Hai chân Thành Phong mềm nhũn, lại quỳ sạp xuống, giọng run rẩy nói:  

 

“Lão Vân, ông nhất định phải cứu tôi! Lâm Phong đó giết em trai và con trai tôi, tôi báo thù cũng là chuyện bình thường! Tôi không có phạm sai lầm gì!”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 350


 “Người này là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, ngài Long! Người còn lại là chấp pháp Diệp của thành phố Dương Châu.”  

 

Vân Trung Thiên giới thiệu.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sững người ngay tại chỗ, tuy nhiên trong lòng lại dậy sóng.  

 

 

Tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam là khái niệm gì chứ?  

 

 

Đó là cấp trên trực tiếp của lão Vân!  

 

Adv

 

Là người đứng đầu trong giới võ đạo của tỉnh Giang Nam!  

 

 

Chỉ cần giậm chân một cái thôi cũng có thể khiến những nhân vật lớn của cả tỉnh Giang Nam đều phải run rẩy!  

 

 

Có thể nói, vừa nói ra ba từ tổng chấp pháp thì sẽ không có thế gia võ đạo nào ở tỉnh Giang Nam dám không phục!  

 

 

Adv

Ông ta khó mà tin nổi nhân vật lớn như vậy sẽ lại tới tìm mình?  

 

 

Hơn nữa từ trong lời nói của lão Vân, không khó để biết rằng nhân vật lớn muốn bảo vệ mình kia chính là tổng chấp pháp Long!  

 

 

Một lúc sau, Thành Phong như bị một miếng bánh lớn đập trúng, vui mừng đến mức sắp ngất đi!  

 

 

Có nhân vật lớn như vậy bảo vệ, thì Lâm Phong nhỏ nhoi kia là cái thá gì?  

 

 

Thậm chí, nói không chừng bản thân ông ta còn có thể nhân cơ hội này mà làm nhục Lâm Phong nặng nề, để trút bỏ thù hận trong lòng!  

 

 

Nghĩ tới đây, Thành Phong vội vàng bước tới trước, kích động nói:  

 

 

“Thành Phong của Phong Vân Bang, kính chào ngài Long, kính chào chấp pháp Diệp!”  

 

 

“Ừm!”  

 

 

Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, không hề khách sáo mà ngồi vào ghế chủ!  

 

 

Còn hai người Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đứng ở bên cạnh Long Ngạo Thiên, không có ngồi xuống.  

 

 

“Còn không mau rót trả cho mấy ngài đây!”  

 

 


Thành Phong nói với nữ giúp việc bên cạnh.  

 

 

Rõ ràng đây là lần đầu nữ giúp việc nhìn thấy bang chủ nhà mình lễ độ cung kính như vậy, nên vội vàng gật đầu, rót trà cho ba người Long Ngạo Thiên.  

 

 

Long Ngạo Thiên vừa uống trà vừa lãnh đạm nói:  

 

 

“Mặc dù ông làm việc sai trái, nhưng thái độ cũng xem như không tệ. Yên tâm đi, hôm nay có tôi ở đây, Lâm Phong chắc chắn không dám đụng đến ông!”  

 

 

“Cảm ơn ngài Long! Cảm ơn ngài Long! Ngài Long quả đúng là sáng suốt oai hùng!”  

 

 

Thành Phong kích động mà quỳ xuống đất, đầu rạp xuống đất thể hiện sự tôn kính!  

 

 

Ông ta rất khôn ngoan, từ mấy câu nói vừa rồi liền phát hiện ra Long Ngạo Thiên dường như thích người khác nịnh bợ, cho nên lập tức hạ thấp bản thân đến cực điểm!  

 

 

Nếu có thể có được sự tán thưởng của Long Ngạo Thiên, sau này Phong Vân Bang sẽ có tiền đồ vô hạn!  

 

 

Cơ hội này, ông ta nhất định phải nắm cho thật chắc!  

 

 

Trong lòng Thành Phong hứng phấn nghĩ.  

 

 

Mà chính vào lúc này.  

 

 

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 351


 Và…khi mọi người vừa bước vào đã lập tức cúi đầu chào cấp trên Long Ngạo Thiên:  

 

“Tần gia Tần Vô Đạo kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tạc Thiên Bang Đế Thích Thiên kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng kính chào ngài Long!”  

 

 

…..  

 

Adv

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thành Phong cả kinh, không hiểu những người này chạy tới đây là có ý gì!  

 

 

Mà ngay lúc này, Long Ngạo Thiên phía trên lạnh lùng nói:  

 


 

“Thời gian gần đây, vì sự tồn tại của một ai đó mà khiến cho thành phố Kim Lăng trở nên hỗn loạn ngột ngạt!!”  

 

 

Adv

“Hôm nay tôi đặc biệt gọi hết mọi người tới đây, chính là để nói cho mọi người biết, một người cho dù thực lực mạnh tới đâu đi nữa mà muốn làm càn trong địa bàn của tôi! Thì cũng chỉ là tự chuốc nhục vào mình!!!”  

 

 

……..

 

Nghe được lời này của Long Ngạo Thiên, sắc mặt của những người đứng đầu các thế lực lớn trong thành phố Kim Lăng đột nhiên trở nên tế nhị!  

 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến tổng chấp pháp Long trông nổi giận đến thế??  

 

 

Chính vào lúc này, Lâm Phong từ ngoài cửa chậm rãi bước vào.  

 

 

Mọi người nhìn thấy Lâm Phong tới, trong ánh mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc, không khỏi nhỏ giọng bàn luận:  

 

 

“Vậy mà lại là cậu Lâm! Sao cậu Lâm cũng tới vậy?”  

 

 

“Không phải cũng bị tổng chấp pháp Long gọi tới đây sao?”  

 

 

“Trời ơi! Tổng chấp pháp Long là tổng chấp pháp mà! Vậy mà đến cả kiểu người tàn nhẫn như cậu Lâm cũng phải nghe lời ngài ấy!”  

 

 

“Ông không phải đang nói thừa à? Ngài Long là ai chứ? Đó chính là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, là người đứng đầu trong giới võ đạo, cậu Lâm có mạnh đến mấy mà còn không nghe lời của chấp pháp Long ư!”  

 

 

…..  

 

 

Lâm Phong đều nghe hết lời mọi người nói nhưng cũng lười đi giải thích!  

 

 

Sự thực thì, sau khi nhìn thấy ba người Long Ngạo Thiên, Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long này thì anh đã lờ mờ đoán ra được tại sao lại có nhiều người tụ tập ở đây như vậy rồi.  


 

 

Một tên đần Long Ngạo Thiên, rõ ràng sống quá an nhàn nên nếu không tìm đường chết thì trong lòng ông ta rất khó chịu.  

 

 

“Thành Phong, là ai?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn hội trường, nhàn nhạt hỏi.  

 

 

Tuy rằng anh biết là do bang chủ của Phong Vân Bang làm, nhưng vẫn chưa thực sự biết được cụ thể là ai.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, vội vàng dời ánh mắt về phía Long Ngạo Thiên cầu cứu.  

 

 

Long Ngạo Thiên cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói:  

 

 

“Lâm Phong, cậu vẫn thực sự xem thành phố Kim Lăng này là lò mổ của gia đình nhà cậu rồi sao? Muốn giết ai thì giết hả?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn Long Ngạo Thiên, tiếp tục nói:  

 

 

“Tôi hỏi lại lần nữa, Thành Phong là ai? Nếu không ai lên tiếng, tôi sẽ dùng cách riêng của mình tìm từng người một.”  

 

 

“Lâm Phong, tôi nói chuyện với cậu, cậu không nghe thấy sao?”  

 

 

Giọng điệu của Long Ngạo Thiên đột nhiên trở nên sắc lạnh.  

 

 

Không biết vì sao, ông ta nhìn thấy dáng vẻ ngông cuồng này của Lâm Phong, trong lòng bỗng nổi lên một cơn thịnh nộ khó hiểu, hận không thể đem mặt của Lâm Phong mà ấn mạnh vào hố xí!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 352


 Bọn họ vốn tưởng rằng cậu Lâm là được Long Ngạo Thiên mời tới, nhưng bây giờ xem ra rõ ràng là không phải!  

 

 

Không lẽ sở dĩ vừa rồi ngài Long tức giận như vậy, nguyên do chính là vì cậu Lâm sao?  

 

 

Nghĩ tới đây, những người đứng đầu của các thế lực lớn đều cảm thấy rùng mình.  

 

 

Cậu Lâm như vậy cũng hung hãn quá rồi!  

 

 

Đến cả tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam cũng dám đắc tội?  

 

Adv

 

Đây là người đứng đầu giới võ đạo của tỉnh Giang Nam đấy, tùy ý giơ một ngón tay ra thôi cũng có thể dễ dàng đè bẹp bất cứ người nào có mặt ở hội trường!  

 

 

Đường chủ Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng thấy tình hình không ổn, vội vàng đi tới bên cạnh Lâm Phong, nhỏ giọng nói.  

 


 

“Ngài Lâm, người này là ngài tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam!”  

 

 

Ông ta còn tưởng rằng Lâm Phong không biết Long Ngạo Thiên!  

 

Adv

 

“Thành Phong là người nào?”  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt hỏi.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nghe vậy thì hơi sững lại, do dự trong chốc lát rồi mới chỉ ngón tay về phía Thành Phong cách trước mặt Long Ngạo Thiên không xa, nhỏ giọng nói:  

 

 

“Người đó chính là Thành Phong!”  

 

 

Lâm Phong nhìn theo hướng ngón tay.  

 

 

Thành Phong thấy vậy cũng dứt khoát không trốn tránh nữa!  

 

 

Dù gì hôm nay có ngài tổng chấp pháp Long ở đây, ông ta có gì mà phải sợ chứ?  

 

 

Lâm Phong có mạnh đến mấy, lẽ nào lại dám đụng đến mình trước mặt tổng chấp pháp Long?  

 

 

“Đúng vậy! Tôi chính là bang chủ Phong Vân Bang, Thành Phong, anh muốn thế nào?”  

 

 

Thành Phong bước ra, khinh thường nói.  

 

 

“Sát thủ trên web đen trước đó là do ông tìm tới phải không?”  

 

 


Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Đúng thế! Chính là tôi! Anh giết em trai và con trai tôi, tôi tìm sát thủ đi giết anh, chuyện này rất hợp lý mà đúng không?”  

 

 

Khóe miệng Thành Phong hiện lên một nụ cười giễu cợt, lại khinh thường nói:  

 

 

“Hơn nữa chuyện này tôi cũng đã báo cáo lại với ngài tổng chấp pháp rồi! Bất kể cục chấp pháp có trừng phạt thế nào, tôi cũng sẽ không oán thán lời nào! Còn anh, đến từ đâu thì về lại đó đi!”  

 

 

Long Ngạo Thiên rất hài lòng với câu trả lời của Thành Phong.  

 

 

Mục đích chính của ông ta hôm nay chính là sỉ nhục Lâm Phong thật nặng nề, cho nên ông ta tiếp tục nói:  

 

 

“Lâm Phong, thành phố Kim Lăng không phải là nơi anh có thể tùy tiện hỗn láo! Chuyện Giang gia trước đó, tôi vẫn…”  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Lâm Phong tát Thành Phong đang cười đắc ý thành màn sương máu.  

 

 

Sau đó, anh dời ánh mắt qua Long Ngạo Thiên nói:  

 

 

“Long Ngạo Thiên, tôi thấy hôm nay ấn đường của ông có màu đen, có thể sắp có tai họa đẫm máu đấy! Mà tai họa đẫm máu này buộc phải dùng đá linh bạo hóa giải, ông có mang theo trên người không?”  

 

 

“Cậu….”  

 

 

Long Ngạo Thiên đứng phắt dậy, hai đồng tử chằm chằm nhìn Lâm Phong, tức đến mức không nói được lời nào!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 353


 Nói ngài Lâm sai sao?  

 

Nói ngài Lâm không nên ngu ngốc đến mức giết người trước mặt tổng chấp pháp Long như vậy?  

 

 

Đoán chừng câu này vừa nói ra, một giây sau bản thân ông ta chắc cũng đi theo Thành Phong luôn.  

 

 

Diệp Thiên Long và Vân Trung Thiên vẻ mặt phức tạp!  

 

 

Mọi chuyện đã đi đến mức này rồi sao?  

 

Adv

 

Tối qua nhờ có Hoa Viện Sĩ hòa giải, nên giữa ngài tổng chấp pháp và Lâm Phong mới không đánh nhau!  

 

 

Nhưng bây giờ thì không có ai dám dám hòa giải cả!  

 


 

Hơn nữa vừa rồi ngài tổng chấp pháp đã tỏ rõ thái độ của mình, muốn bảo vệ Thành Phong, còn Lâm Phong vẫn không hề do dự mà giết chết Thành Phong, đây rõ ràng là đem mặt mũi của ngài tổng chấp pháp ấn xuống đất mà chà xát nặng nề!  

 

 

Adv

Cho nên, cho dù là hai người họ cũng đều cảm thấy Lâm Phong có chút quá đáng!  

 

 

Chỉ trong chốc lát, những người khác trong hội trường, như đám người Đế Thích Thiên của Tạc Thiên Bang cũng khẽ lắc đầu, thờ dài nói:  

 

 

“Cậu Lâm, chung quy vẫn là tuổi trẻ bồng bột, không biết tiết chế!”  

 

 

“Thật ra với thực lực của cậu Lâm, ở thành phố Kim Lăng thậm chí là tỉnh Giang Nam, cậu có thể ngạo mạn trước mặt bất kỳ ai, nhưng duy chỉ có trước mặt chấp pháp Long là không thể hỗn xược được!”  

 

 

“Ai nói không phải chứ? Tổng chấp pháp Long là người đứng đầu giới võ đạo trong tỉnh Giang Nam, ở Giang Nam, tổng chấp pháp Long chính là tồn tại vô địch!”  

 

 

“Tuổi trẻ tràn đầy khí lực! Tuổi trẻ tràn đầy khí lực!”  

 

 

…..  

 

 

Mà vào ngay lúc này, Long Ngạo Thiên không thể kìm được lửa giận trong lòng nữa, ông ta lạnh giọng nói:  

 

 

“Lâm Phong! Tối qua nể mặt Hoa Viện Sĩ, tôi mới không đụng tới cậu! Vậy mà cậu lại dám hỗn xược trước mặt tôi!”  

 

 

“Hôm nay, tôi sẽ cho cậu biết, thế nào gọi là núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn!”  

 

 

Giây tiếp theo.  

 

 

“Ầm!”  


 

 

Một luồng khí tức đáng sợ thuộc về tông sư võ đạo tràn ra từ trong cơ thể ông ta.  

 

 

Trong nháy mắt, nhiệt độ trong hội trường dường như đã giảm xuống dưới 0.  

 

 

Sự áp bức cực lớn càn quét qua khiến bàn ghế trong phòng nghị sự kêu lên răng rắc!  

 

 

Khiến cho những người đứng đầu của các thế lực lớn xung quanh đang quan sát đều phải lảo đào lùi lại, gần như không thở được!  

 

 

“Xì~”  

 

 

Mọi người tại hiện trường hít vào một hơi khí lạnh, nhìn Long Ngạo Thiên mạnh mẽ trước mặt mà sởn cả da gà!  

 

 

Đây chính là tồn tại đỉnh cao trong giới võ đạo chỉ có trong truyền thuyết, tông sư võ đạo sao?  

 

 

Thực lực cỡ này cũng khó tránh khỏi có chút ngạo mạn!  

 

 

Chỉ dựa vào khí tức tràn ra thôi đã khiến bọn họ thở dốc, huyết dịch toàn thân dường như đều đông cứng lại!  

 

 

Mạnh!  

 

 

Thực sự quá mạnh!  

 

 

……..



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 354


 Ông ta xuất hiện trước mặt Lâm Phong, hung hăng đấm một phát.  

 

 

Quyền phong ngập trời bắt đầu khởi động, khí tức cường đại tràn ra, khiến không gian xung quanh cũng vặn vẹo.  

 

 

“Một đấm lợi hại như thế, sợ là sẽ đánh nát nhừ cậu Lâm mất!” Có người sợ hãi.  

 

 

Nhưng một giây sau, một đấm kinh khủng đó lại bị Lâm Phong giơ tay ngăn cản dễ dàng.  

 

 

“Quá chậm, quá yếu, không có lực! Mặc dù có linh khí dồn vào, nhưng vẫn không đáng là bao! Xem ra dùng võ để nhập đạo là không thể! Nếu như ông là Kim Đan tu giả, tôi có lẽ còn phải tốn đến mấy chiêu, mới có thể giải quyết được ông!”  

 

Adv

 

Lâm Phong nắm lấy quả đấm của Long Ngạo Thiên, lắc đầu một cái.  

 

 

Căn cứ theo suy đoán trước đó của anh, thì trong người võ đạo tông sư có võ hạch cũng tương đương với tu giả Kim Đan kỳ!  

 

 

Nhưng thực tế, chiến lực giữa hai bên cách biệt một trời một vực!  

 

 

Adv

Bất kể là trình độ nắm giữ thiên địa linh khí trong tay, hay trình độ vận dụng đạo pháp đều cách nhau rất xa!  

 

 

Ví dụ như một đấm này của Long Ngạo Thiên, nhìn như rất kinh khủng, rất khoa trương, nhưng trên thực tế tất cả lực lượng chỉ dùng để giả vờ, còn năng lượng thật sự để công kích anh thì có lẽ chỉ có một nửa!  

 

 

Cũng không phải là Long Ngạo Thiên cố tình làm thế, mà với năng lực của ông ta thì không thể hội tụ tất cả năng lượng vào một đấm này, cho nên chỉ có thể lãng phí hơn nửa!  

 

 

Dễ dàng hóa giải.  

 

 

Lâm Phong cho rằng dù bây giờ mình mới là Trúc Cơ kỳ thôi cũng có thể dễ dàng đánh bại Long Ngạo Thiên!  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Lâm Phong hất văng Long Ngạo Thiên ra xa hơn ba mươi mét, lạnh lùng nói:  

 

 

“Ông không phải đối thủ của tôi! Đừng tự rước lấy nhục nữa. Nếu không lát nữa ông chết rồi sẽ có một đám người nói Lâm Phong tôi không yêu nước!”  

 

 

Nhìn thấy vậy, người vây xem đều đờ đẫn, một câu cũng không nói ra được!  

 

 

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên lạnh như băng. Tuy rằng với thực lực hiện tại mà Lâm Phong thể hiện ra nằm ngoài dự đoán của ông ta, nhưng ông ta không cho rằng mình không phải đối thủ của Lâm Phong!  

 

 

Bởi vì, ông ta còn con bài tẩy!  

 

 

Có thể trở thành võ đạo tông sư, có ai không có võ kỹ của riêng mình? Có ai mà không giữ lại con bài tẩy của mình?  

 

 

“Khó trách cậu dám to mồm như vậy, ngay cả tôi cũng không để vào mắt, hóa ra cũng có chút thực lực!”  

 

 

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên lạnh lùng, nói:  

 

 

“Chỉ là cũng vậy chứ không hơn! Thực lực của tôi, cậu không tưởng tượng nổi đâu!”  

 

 

“Tôi tuyên bố, cuộc chiến có thể kết thúc!”  

 

 

“Thiên Cương Ba!”  

 

 

Long Ngạo Thiên nhanh chóng khua hai tay, từng tầng năng lượng khiến lòng bàn tay ông ta có biến hóa, chấn động lòng người!  

 

 

Mọi người vây xem thấy vậy đều nhăn mặt lùi lại.  

 

 

Thiên Cương Ba? Nghe như một tuyệt kĩ của những tông môn trên núi!  

 

 

Có thể chuyển hóa linh lực trong cơ thể thành một quả cầu sáng lóa, một khi đã phóng ra, đủ để san bằng một ngọn núi nhỏ!  

 

 

“Không ổn, mọi người mau lùi lại! Nếu một đòn này đánh ra, chúng ta không chết cũng bị thương!”  

 

 

“Mau mau tránh đi!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 355


 Khó mà tưởng tượng được một người có thể phóng ra công kích có uy lực không thua gì đạn đạo!  

 

 

“Quang cầu thuật?” Vẻ mặt Lâm Phong kinh ngạc.  

 

 

Cũng hơi thú vị rồi đây!  

 

 

Xem ra võ đạo tông sư cũng không hẳn là phế vật, đã vậy thì sử dụng một chút thuật pháp xem sao!  

 

 

Lúc này một giọng nói vang lên:  

 

 

Adv

“Lâm Phong, sám hối đi!”  

 

 

Long Ngạo Thiên hung hăng ném Quang cầu về phía Lâm Phong.  

 


 

Vẻ mặt Lâm Phong không thay đổi, đưa tay phải ra, dễ dàng khống chế Quang cầu trong lòng bàn tay, hơi hứng thú tung hứng mấy cái.  

 

 

Chơi một lúc, anh cảm thấy không còn thú vị nữa, tay phải rung lên, phân tán hết Quang cầu, lắc đầu nói:  

 

Adv

 

“Một kỹ năng tệ hại như thế là do ai chế ra vậy? Một cái Quang cầu thuật của tôi cũng lợi hại hơn mấy lần so với cái võ kỹ này!”  

 

 

“Cậu…”  

 

 

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên cực kì khiếp sợ.  

 

 

Thiên Cương Ba mà mình dùng hết sức để chế ra lại bị Lâm Phong hóa giải đơn giản như vậy? Điều này khiến hai mắt Long Ngạo Thiên tối sầm lại, không thể chấp nhận nổi!  

 

 

Đám người đứng xem nhìn qua cánh cửa, thấy như vậy cũng hóa đá!  

 

 

Đây… là tình hình gì vậy?  

 

 

Một đòn kinh khủng như thế không chỉ không làm Lâm Phong bị thương mà còn bị Lâm Phong chơi đùa?  

 

 

Chơi như chơi bóng?  

 

 

“Vì để tránh cho việc có người nói tôi không yêu nước, tôi sẽ cho ông một cơ hội cuối cùng! Năm trăm viên đạn linh bạo để đổi lấy mạng ông, ba ngày nữa tôi sẽ tới lấy! Mong rằng ông thông minh lên chút!”  

 

 

Lâm Phong lạnh nhạt nhìn Long Ngạo Thiên, xoay người rời đi.  

 

 

Long Ngạo Thiên nhìn bóng dáng Lâm Phong, nắm chặt lấy hai tay, gương mặt u ám.  

 

 

Ông ta rất muốn tấn công tiếp, nhưng nghe Lâm Phong nói vậy trong lòng lại hơi sợ hãi!  


 

 

Lâm Phong này quá quái dị!  

 

 

Bản thân ông ta phát ra hai đòn công kích kinh người lại bị Lâm Phong dễ dàng đón được!  

 

 

Quan trọng là tới giờ ông ta vẫn không nhìn ra được thực lực của Lâm Phong!  

 

 

Đúng lúc này đột nhiên có chuyện lạ!  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Một luồng đao khí đáng sợ hung hăng bổ xuống người Lâm Phong!  

 

 

Đao khí sắc bén vô cùng, cho dù mọi người đứng cách xa hơn mười mét cũng cảm thấy da đầu như bị xé toạc ra.  

 

 

Lâm Phong nhíu mày, dễ dàng nghiêng người tránh thoát luồng đao khí này, sau đó đưa mắt nhìn lên nóc nhà.  

 

 

Trên đó có một người đàn ông mặc đồ vải thô, trong tay cầm một thanh thái đao màu xanh, cơ thể cao gầy đứng thẳng tắp.  

 

 

Lâm Phong nheo mắt lại.  

 

 

Từ trong trí nhớ của Mã Đông Phong, anh biết trong nhóm Bát Kỳ ở Kim Lăng còn có một vị cao thủ đao đạo đang ngủ đông, tên Đao Ma.  

 

 

Xem ra chính là người này!  

 

 

Cùng lúc đó, Đao Ma cũng đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nhưng trong lòng cực kì nghiêm túc.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 356


 

 Cao thủ, chắc chắn là cao thủ!  

 

“Võ đạo tông sư! Một võ đạo tông sư!”  

 

 

Đám người đứng xem nhìn thấy Đao Ma, cả người run bần bật!  

 

 

Hôm nay là ngày gì mà một thành phố Kim Lăng nhỏ bé lại có hai vị võ đạo tông sư xuất hiện, hơn nữa hai người này cùng tới giết cậu Lâm!  

 

 

“Là người đó!” Diệp Thiên Long và Vân Trung Thiêu đều giật mình sợ hãi.  

 

Adv

 

Hai người họ từng thấy người kia! Thực lực của người ấy rất mạnh, am hiểu đao pháp.  

 

 

Tối hôm qua tổng chấp pháp bị người này giữ chân nên mới tới muộn!  

 


 

“Xẹt!”  

 

 

Lúc này, Đao Ma nhảy từ trên mái nhà xuống, thái đao trong tay lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.  

 

Adv

 

Anh ta nhìn Lâm Phong, bình tĩnh nói:  

 

 

“Phong Hành Giả, Quỷ Anh, Mã Đông Phong là do mày giết?”  

 

 

“Mày rất thông minh, nhưng đáng tiếc lại  thông minh sai chỗ.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu:  

 

 

“Tao biết thực lực của mày rất mạnh, nhưng đao của tao mạnh hơn mày nghĩ nhiều…”  

 

 

Dứt lời, vẻ mặt Đao Ma đột nhiên lạnh đi. Hai tay anh ta cầm đao, bổ thẳng mấy nhát về phía Lâm Phong.

 

“Abidao tam đao!” Đao Ma quát lạnh một tiếng.  

 

Ba luồng đao khí kinh khủng nháy mắt cuồn cuộn tràn ra từ trên thân đao!  

 

 

Trong nháy mắt, mưa gió nổi lên, trời trăng mất đi ánh sáng, không khí vặn vẹo khó chịu.  

 

 

Đến cả sàn đá granite xanh cũng bị xốc lên, lơ lửng giữa không trung.  

 

 

“Ong!”  

 

 

Ba luồng đao khí tạo thành một thanh đao khổng lồ ba bốn mươi mét, hung hăng bổ xuống Lâm Phong!  

 

 


“Vẫn quá yếu! Tại sao không có một cường giả chân chính nào tới để mình thử thực lực thực sự của mình chứ!” Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

Anh đưa hai ngón tay ra, nhẹ nhàng kẹp lấy ảo ảnh đại đao kia!  

 

 

Nhưng đúng lúc này, sau lưng Lâm Phong đột nhiên vang lên một giọng nói cực kì lạnh lùng:  

 

 

“Thiên Cương Ba!”  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Một quả cầu khổng lồ đường kính chừng ba mét ngưng tụ từ trong tay Long Ngạo Thiên, đập thẳng vào sau lưng Lâm Phong!  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Chỗ Lâm Phong đứng lập tức nổ tung, mặt đất bị sụp xuống hơn mười mét, cuối cùng còn tạo thành một đám mây hình nấm đường kính hơn năm mươi mét, hoàn toàn che mất tầm mắt của mọi người!  

 

 

Nhìn thấy vậy, đám người vây xem kinh ngạc thất thần! Nhưng bọn họ nhanh chóng phản ứng lại, phẫn nộ kêu:  

 

 

“Là tổng chấp pháp Long! Ông ta đánh lén từ sau lưng!”  

 

 

“Cậu Lâm vừa tha cho ông ta, sao ông ta lại đánh lén cậu ấy!”  

 

 

“Đang làm gì vậy? Cao thủ đao đạo kia rõ ràng là người của nước Oa, tổng chấp pháp lại cùng hắn ta vây công cậu Lâm?”  

 

 

…  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 357


 

 Lúc này, Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói. Uy áp thuộc về võ đạo tông sư ầm ầm tràn ra, ép cho mấy người đứng đầu các thế lực lớn không thở nổi.  

 

Gương mặt mọi người tái nhợt, tuy trong lòng phẫn nộ nhưng không dám lên tiếng!  

 

 

“Lâm Phong này là bề tôi mà phạm thượng! Chỉ ở thành phố Kim Lăng này thôi, hắn đã giết không dưới ba người! Người này cấu kết với sát thủ nước ngoài, khiến thân phận của nhà khoa học nước ta bị bại lộ, là tội ác tày trời! Không giết hắn, thì khó mà giữ vững luật pháp!”  

 

 

Long Ngạo Thiên lạnh lẽo nói.  

 

 

“Tổng chấp pháp đại nhân, ông…”  

 

 

Adv

Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long không thể tin nổi mà nhìn Long Ngạo Thiên!  

 

 

Cả hai người họ đều chắc chắn Lâm Phong và việc thân phận của Hoa Vân Phi bị bại lộ chẳng liên quan gì đến nhau, nếu không hôm qua Lâm Phong cũng sẽ không giết Mã Đông Phong, bảo vệ Hoa viện sĩ!  

 

 

Nhưng bây giờ Long Ngạo Thiên lại khốn nạn lấy cái danh bán nước này vu oan cho Lâm Phong!  

 

 

“Sao hả? Hai người có gì muốn nói ư?” Long Ngạo Thiên với gương mặt thản nhiên nhìn về phía họ.  

 

Adv

 

Hai người tái mặt cúi đầu!  

 

 

Đòn vừa nãy chắc chắn đã khiến Lâm Phong phải chết!  

 

 

Hai người bọn họ dù không cam lòng thay Lâm Phong nhưng cũng tuyệt đối không dám đấu tranh với Long Ngạo Thiên!  

 

 

“Ha ha… Long Ngạo Thiên không hổ danh là người cực kì yêu nước! Hành động như thế khiến tôi cực kì bội phục!”  

 

 

Đao Ma bỗng nhiên nở nụ cười.  

 

 

Long Ngạo Thiên nhìn Đao Ma, hai mắt nheo lại, không nói gì cả.  

 

 

Bất kể thế nào, hiện tại Đao Ma xuất hiện coi như là giúp ông ta! Nếu không có Đao Ma hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phong, mình cũng không có cơ hội đánh ra toàn lực như thế, giết chết Lâm Phong!  

 

 

Nhưng đúng lúc này, giữa đám sương bụi hình nấm còn chưa tan hết đột nhiên truyền ra tiếng bước chân.  

 

 

Gì vậy?  

 

 

Lẽ nào…  

 

 

Mọi người giật mình, đều đưa mắt nhìn qua.  

 

 

Họ thấy Lâm Phong chậm rãi đi ra, quần áo trắng như tuyết, tao nhã tuyệt trần, thậm chí tóc cũng không bị rối loạn chút nào!  

 


 

Nhìn thấy vậy, mọi người đều hít một hơi khí lạnh!  

 

 

Một đòn kinh người vừa nãy rõ ràng đã đánh trúng cậu Lâm, vậy mà cậu ấy chẳng làm sao ư?  

 

 

“Sao… sao lại thế?”  

 

 

Ánh mắt Long Ngạo Thiên đờ ra!  

 

 

Vừa nãy là một đòn dốc hết sức của ông ta, dù là một ngọn núi nhỏ cũng bị san phẳng!  

 

 

Đao Ma nhìn Lâm Phong, ánh mắt nghiêm túc.  

 

 

Không ổn!  

 

 

Trực giác nhạy bén của một sát thủ nói cho anh ta biết bây giờ lập tức phải rời đi, lập tức tránh xa ra!  

 

 

Lâm Phong này thật đáng sợ!  

 

 

“Xẹt!”  

 

 

Đao Ma không hề do dự, ngồi xổm xuống, mượn lực bắn ra ngoài, bay về phía chân trời.  

 

 

“Giờ muốn chạy thì muộn rồi!”  

 

 

Lâm Phong quay đầu nhìn về phía Đao Ma, đưa tay ra nói:  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 358


 Trước mắt bao người, cơ thể Đao Ma nổ tung tóe ngay giữa không trung!  

 

 

Sau khi Đao Ma tử vong, xung quanh yên lặng như chết!  

 

 

Tất cả mọi người đều dại ra, cả người rét run!  

 

 

Cho dù Long Ngạo Thiên cũng không rời khỏi được, như bị sét đánh, ngơ ngác đứng tại chỗ!  

 

 

Sao lại thế được!  

 

Adv

 

Đó là một võ đạo tông sư!  

 

 

Cho dù là ở các tông môn trên núi thì cũng coi như là hàng hiếm, đồng thời còn đã bay xa như vậy rồi mà vẫn bị Lâm Phong cách không bóp cho nát bấy!  


 

 

Rốt cuộc Lâm Phong là quái vật gì thế!  

 

 

Adv

Là người hay thần?  

 

 

“Long Ngạo Thiên, ông nói xem vì sao cứ tự mình tìm đường chết thế? Tôi cho ông bao nhiêu cơ hội rồi? Ông không hề quý trọng chút nào!”  

 

 

Lúc này, Lâm Phong đưa mắt nhìn Long Ngạo Thiên.  

 

 

Long Ngạo Thiên nghe vậy, vẻ mặt thay đổi, lập tức nhìn qua đám người, giận dữ hét lên:  

 

 

“Tên này là kẻ phản quốc, bán nước cầu vinh, các người còn không mau tiến lên bắt!”  

 

 

Đám người nghe thế đều câm như hến.  

 

 

Đừng nói là cậu Lâm không thể là người bán nước, mà dù có phải thì bọn họ cũng không dám lên!  

 

 

“Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long, hai người là người của Bộ chấp pháp, còn không mau lên bắt tên này!”  

 

 

Long Ngạo Thiên nhìn về phía Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long.  

 

 

Hai người họ nghe xong, vẻ mặt bình thản không lên tiếng.  

 

 

Hành động vừa rồi của Long Ngạo Thiên đúng là hơi quá đáng, dù là hai người họ cũng không thoải mái!  

 

 

“Hình như ông đang bị mọi người xa lánh?” Lâm Phong nhẹ nhàng nói.  


 

 

Long Ngạo Thiên âm thầm rét run, ông ta không hề do dự mà quỳ xuống, cung kính nói:  

 

 

“Cậu Lâm, tôi sai rồi! Tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi, cậu muốn đạn linh bạo đúng không? Bây giờ tôi lập tức đưa tới cho cậu! Tôi sẽ đưa cho cậu năm trăm viên, không… Tôi cho  cậu một nghìn viên, lập tức đưa đến cho cậu!”  

 

 

“Muộn rồi, bây giờ không ai cứu được ông!” Lâm Phong lạnh lùng nói một câu, sau đó, một cái tát hạ xuống khiến Long Ngạo Thiên nát bấy!

 

“Vù!”  

 

Máu của Long Ngạo Thiên bị gió thổi bay, nhẹ nhàng bắn lên mặt người đứng xem. Nhưng không ail au đi!  

 

 

Yên tĩnh, tĩnh như đã chết!  

 

 

Trong khoảng thời gian ngắn giết chết hai võ đạo tông sư!  

 

 

Tất cả đều do Lâm Phong!  

 

 

Trong lòng mọi người nghi ngờ, không khỏi suy đoán vì sao cậu Lâm lại mạnh như thế? Anh ăn cái gì mà lớn chứ?  

 

 

Rõ ràng anh còn rất trẻ, không có khí tức võ đạo, nhìn trông rất bạc nhược, nhưng sao có thể đánh chết võ đạo tông sư?  

 

 

“Ừm, còn có một túi càn khôn!”  

 

 

Trong mắt Lâm Phong xuất hiện chút kinh ngạc.  

 

 

Lúc anh đập chết Long Ngạo Thiên, có một túi càn khôn màu đen rơi ra đất.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 359


 Anh nhìn lướt qua, thể tích của túi càn khôn này không lớn, không gian chừng hai ba mươi mét vuông. Bên trong ngoại trừ hai mươi mấy viên linh thạch hạ phẩm, hơn mười tờ chi phiếu ghi con số cụ thể…  

 

 

Còn có một đống nội y tình thú màu vàng đã cũ, cùng với một vài bức tranh, tiểu thuyết sắc tình vân vân…  

 

 

“Bề ngoài ra vẻ đạo mạo, không ngờ là một người biến thái!”  

 

 

“Thân là tổng chấp pháp Giang Nam, nhưng cũng ăn không ít! Cộng hết số dư trong mười tấm thẻ này cũng hơn ba mươi tỷ!” Lâm Phong âm thầm cười lạnh.  

 

 

Anh đưa mắt nhìn mọi người vây xem, ánh mắt đảo qua không ai dám lên tiếng, cho dù là Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long cũng cúi đầu.  

 

Adv

 

“Đàm Thiên Hồng, thiếu tiền không?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Hả?” Đàm Thiên Hồng ngẩn ra, hơi khó hiểu ý Lâm Phong.  


 

 

Ông ta do dự một lát, nói:  

 

 

Adv

“Cậu Lâm, nếu như cậu cần tiền cứ nói thẳng, tôi sẽ đi kiếm cho cậu, cậu như thế làm tôi sợ.”  

 

 

“Tôi không có hứng thú với tiền, chỗ này có hơn ba mươi tỷ, cho ông đấy.”  

 

 

Lâm Phong ném mười tấm thẻ trong túi càn khôn cho Đàm Thiên Hồng.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nhận thẻ, vẻ mặt khiếp sợ.  

 

 

Đây là hơn ba mươi tỷ đấy! Cậu Lâm lại tiện tay vứt cho mình?  

 

 

Ông ta và Lâm Phong không giống nhau, phải nuôi hơn vạn người của Tam Khẩu Đường, rất thiếu tiền! Mà có hơn ba mươi tỷ này rồi, sẽ không còn áp lực gì nữa!  

 

 

“Cảm ơn cậu Lâm!”  

 

 

Đàm Thiên Hồng kích động nói.  

 

 

“Đây là điều ông nên có, coi như giúp tôi làm việc mấy lần.” Lâm Phong lạnh nhạt nói.  

 

 

Đám người đứng ngoài xem đều âm thầm ước ao!  

 

 

Mẹ nó, con chó săn Đàm Thiên Hồng thật may mắn! Tự dưng ôm được cái đùi vàng này, sau này ở Kim Lăng có lẽ sẽ nổi tiếng lắm đây!  

 

 

…  

 

 

Phong Vân Bang bị diệt, Long Ngạo Thiên chết trận!  

 

 

Tin tức này như vũ bão, nháy mắt đã truyền khắp giới võ đạo của Giang Nam!  

 

 

Trong lúc nhất thời, các thế gia võ đạo ở tỉnh Giang Nam đều chấn động, người người cảm thấy bất an!  

 

 

Bởi vì Long Ngạo Thiên không hề tầm thường!  

 

 

Ông ta là tổng chấp pháp của Giang Nam, thân phận và địa vị đặc thù, bây giờ đột nhiên chết đi, chắc chắn sẽ khiến nơi này hỗn loạn.  

 

 

…  

 

 

Liên minh võ đạo Kim Lăng.  

 

 

Sau khi Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long quay về, lập tức nói chuyện Phong Vân Bang cho Hoa Vân Phi.  

 

 

Hoa Vân Phi nghe vậy vẫn bình thản, tựa như đã đoán được trước!  

 

 

Trong mắt anh ta, Lâm Phong thâm sâu khó lường! Anh ta đoán được Long Ngạo Thiên không phải đối thủ của Lâm Phong!  

 

 

“Tôi đã khuyên ông ta nhiều lần, đáng tiếc người đó ngồi ở vị trí quá cao, khó tránh khỏi việc kiêu ngạo, không chịu nghe lời khuyên.” Hoa Vân Phi lắc đầu.  

 

 

Vân Trung Thiên do dự chốc lát, hỏi:  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 360


 “Hiểu!”  

 

Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long gật đầu, trong mắt đều hơi có vẻ phức tạp.  

 

 

Thành phố Kim Lăng phải thay đổi rồi!  

 

 

Long Ngạo Thiên vừa chết, người bên trên nhất định sẽ phái người xuống điều tra!  

 

 

Mặc dù hai người bọn họ nghĩ Long Ngạo Thiên có tội, nhưng người bên trên chắc chắn không nghĩ như thế.  

 

Adv

 

Bởi vì Bộ chấp pháp cũng đại diện cho uy nghiêm của quốc gia!  

 

 

Cho dù là những tông môn kia cũng không dám đánh đấm lung tung với người của Bộ chấp pháp, càng đừng nói đến giết tổng chấp pháp!  

 

 

…  

 

 

Nước ngoài, trên một hòn đảo nhỏ.  

 

Adv

 

Có một trụ sở bí mật được xây dựng!  

 

 

Lúc này, bên trong căn cứ có một người đàn ông ẻo lả u ám mặc đồ màu vàng xiết chặt tờ giấy sinh mệnh trong tay, ánh mắt u ám kinh người.  

 

 

“Đã chết! Đến cả Đao Ma cũng chết! Rốt cuộc là ai làm?”  

 

 

Bộ ngực người đó phập phồng kịch liệt, hiển nhiên là đã cực kì phẫn nộ.  

 

 

Đao Ma có thể coi là siêu cấp cường giả có thể xếp vào top 20 của tổ chức, đào tạo ra một cường giả như thế, dù bọn họ có là nhóm Bát Kỳ cũng phải thấy nhức nhối!  

 

 

Lúc này, tổn thất thật sự quá lớn!  

 

 

Mà hắn ta làm việc không xong, rất có thể cũng sẽ bị tổ chức trừng phạt nghiêm khắc!  

 

 

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên giữ chòm râu dài nhanh chóng bước tới.  

 

 

“Cha!”  

 

 

Người đàn ông âm u kia nhìn thấy người tới, vẻ mặt thay đổi, vội vàng đứng lên.  

 

 

“Chát!”  

 

 

“Cái thằng vô dụng! Lần đầu làm nhiệm vụ đã hại chết cao thủ của tổ chức! Ngay cả Đao Ma cũng chết!”  

 

 

“Cha, cha nghe con giải thích…”  

 

 

“Đừng giải thích! Nếu mày không phải con tao thì tao đã muốn đập chết mày luôn rồi!”  

 

 

Người đàn ông với vẻ mặt nặng nề nói tiếp:  

 

 

“Vì chuyện này mà tổ chức có ý kiến rất lớn với chúng ta, chúng ta phải cứu vãn chuyện này!”  

 

 

“Cha, ý của cha là?”  

 

 

Vẻ mặt Sơn Kỳ Xuyên thay đổi.  

 

 

Sơn Kỳ Đại Lang thở hắt ra một hơi, lạnh lùng nói:  

 

 

“Tao đã nói chuyện với chú Cuồng Nhân của mày, ông ấy sẽ đích thân đến Kim Lăng, giải quyết vụ này cho chúng ta, nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn!”  

 

 

Sơn Kỳ Xuyên vui mừng!  

 

 

Cuồng Nhân là ảnh võ giả, am hiểu thuật thôi miên, hành động không ai hay, là siêu cấp cường giả có thể xếp vào top 10 của tổ chức!  

 

 

Có một cường giả như thế ra tay, không phải dễ giải quyết rồi ư?  

 

 

“Cha, con có một ý nghĩ không biết nên nói hay không!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 361


Khách sạn lớn ở thành phố Kim Lăng  

 

Ngay khi Lâm Phong quay lại liền phát hiện ra Phùng Hải của thương hội Bách Vân đang trò chuyện sôi nổi cùng hai anh em Trần Thiên Hủ và Trần Y Nặc .  

 

 

Còn về Tiểu Luyến Luyến thì đang xem hoạt hình Tây Du Ký.  

 

 

Sau khi được Lâm Phong chỉ dạy, cô bé đã không còn thích xem heo peppa nữa, mà thay vào đó cô bé lại rất hứng thú với những phim hoạt hình như Hồ Lô Biến, Tây Du Ký.  

 

 

Phùng Hải vừa nhìn thấy Lâm Phong liền lập tức đứng dậy mỉm cười chào hỏi.  

 

 

Adv

“Cậu Lâm!”  

 

 

“Ba! Cuối cùng ba cũng về rồi.”  

 

 

Tiểu Luyến Luyến mừng rỡ kêu lên, chạy nhanh tới giống như gấu Teddy được treo trên cổ của Lâm Phong.  


 

 

“Con gái ngoan, hôm nay sao con vui thế!”  

 

 

Adv

Lâm Phong khẽ nhéo khuôn mặt mũm mĩm của con gái cười nói.  

 

 

Với người ngoài mà nói, anh là người tàn nhẫn máu lạnh vô tình!  

 

 

Nhưng trước mặt con gái, anh lại là người cha tốt bụng dịu dàng.  

 

 

“Ba…Con vừa mới xem Tây Du Ký, vẫn chưa hiểu giữa Tôn Ngộ Không và Thất tiên nữ xảy ra chuyện gì, tại sao Hồ Lô Biến lại ra đời!”  

 

 

Tiểu Luyến Luyến tò mò hỏi.  

 

 

“Chuyện này là bởi vì….”  

 

 

Lâm Phong bất đắc dĩ giải thích mấy câu, sau khi thỏa mãn được sự tò mò của con gái mới dời anh mắt về phía Phùng Hải, mỉm cười chào hỏi một tiếng.  

 

 

Phùng Hải câm một chiếc hộp đen lên, tiến tới và nói:  

 

 

“Cậu Lâm, đây là số đạn linh bạo đã thỏa thuận trước đó, tổng cộng có một trăm viên! Cậu xem thử số lượng đã đúng chưa.”  

 

 

“Không cần đâu! Tôi tin ông.”  

 

 

Lâm Phong vừa nói vừa dùng thần thức quét qua một lượt. Sau khi xác định số lượng không sai, liền nhận hộp đen đút vào trong túi càn khôn.  

 

 

Phùng Hải thấy trong lòng có chút cảm động, không ngờ cậu Lâm lại tin tưởng mình như vậy, không khỏi nghiêm túc nói.  

 

 

“Cậu Lâm, người ngoài toàn nói cậu tâm địa độc ác, nhưng trên thực tế cậu lại là người tốt bụng ngay thẳng.”  


 

 

Lâm Phong nhướng mày nói: “Ông là người thứ năm nói với tôi lời này!”  

 

 

“Ồ? Trước đó còn có ai nói với cậu lời này?”  

 

 

“Có bốn người đẹp gợi cảm mười tám tuổi bị tôi từ chối, họ nói tôi là người đàn ông tốt bụng ngay thẳng.”  

 

 

…..  

 

 

Sắc mặt Phùng Hải hiển nhiên có chút sửng sốt, sau đó thì cười khan nói:  

 

 

“Cậu Lâm, cậu đúng là biết nói đùa đấy.”  

 

 

“Cậu Lâm, là thế này! Bên tôi có một người muốn gặp cậu, không biét cậu có tiện gặp không?”  

 

 

“Ồ? Là ai muốn gặp tôi?”  

 

 

Lâm Phong kinh ngạc hỏi.  

 

 

“Một nhân vật lớn ở tổng bộ thương hội của chúng tôi!”  

 

 

“Mấy hôm nay tôi bận giúp cậu thu thập đạn linh bạo ở khắp nơi, khiến ông ấy chú ý, cho nên ông ấy rất hứng thú với cậu, muốn gặp cậu.”  

 

 

Phùng Hải vẻ mặt hơi dè dặt ngại ngùng nói:  

 

 

“Cậu Lâm, tôi cũng biết tính cách của cậu! Nhưng tôi thực sự không dám đắc tội với nhân vật lớn này, nên chỉ đành mặt dày đến cầu xin cậu!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 362


“Nếu như có thể thì bây giờ chúng ta có thể đi luôn, vừa hay ngài đó cũng đang chờ cậu.”  

 

Phùng Hải gượng cười nói.  

 

 

Lâm Phong gật đầu, sau khi nói chuyện với Trần Y Nặc và con gái xong liền cùng với Phùng Hải rời khỏi gian phòng.  

 

 

…..  

 

 

Sau khi hai người rời đi, Trần Thiên Hủ nhíu mày nói với Trần Y Nặc ở bên cạnh:  

 

 

Adv

“Em gái, danh tiếng của Lâm Phong càng ngày càng lớn nhỉ, không ngờ đến cả nhân vật lớn của thương hội Bách Vân cũng muốn gặp cậu ấy!”  

 

 

“Đây không phải là chuyện tốt sao? Không phải cha mẹ thích em tìm một người đàn ông lợi hại hay sao?”  

 

 


Trần Y Nặc vẻ mặt kỳ quái nói.  

 

 

Trần Thiên Hủ nghe vậy lại thở dài một hơi nói:  

 

Adv

 

“Em gái, em nghĩ vẫn còn quá đơn giản rồi!”  

 

 

“Lâm Phong không có gia thế gì, thiên phú mạnh, lại đẹp trai! Trẻ tuổi tài giỏi ưu tú như cậu ấy, hiển nhiên là một miếng bánh ngon trong mắt những nhân vật lớn!”  

 

 

“Em có bao giờ nghĩ đến chuyện cậu ấy qua lại nhiều với thế lực lớn như thương hội Bách Vân, một khi bị con gái của nhân vật lớn nào đó nhìn trúng, vậy thì sẽ thế nào?”  

 

 

“Người hướng lên cao, nước chảy chỗ trũng! Mặc dù Trần gia chúng ta có chỗ đứng ở Vân Xuyên, nhưng nhìn khắp Đại Hạ này thì cũng chẳng là gì, càng kém xa với những thế lực to lớn kia!!”  

 

 

“Anh là đàn ông, nên hiểu suy nghĩ của đàn ông! Đàn ông đều có dã tâm cả, một khi có lựa chọn tốt hơn…”  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy liền trầm mặc, cô ôm lấy con gái lắc đầu nói:  

 

 

“Lâm Phong không phải người như vậy, nếu anh ấy đã quay lại rồi, vậy thì chắc chắn sẽ không bỏ rơi em và Tiểu Luyến Luyến đâu.”  

 

 

“Vậy mười năm trước tại sao cậu ta đột nhiên bỏ đi?”  

 

 

Trần Thiên Hủ nhìn Trần Y Nặc tiếp tục nói:  

 

 

“Mười năm trước, cậu ấy bỏ rơi em, đi tu luyện để trở nên mạnh hơn! Nếu bây giờ cậu ấy có lựa chọn tốt hơn, khó mà chắc chắn sẽ không biến mất thêm lần nữa!”  

 

 

“Anh, rốt cuộc anh muốn nói gì?”  

 

 

Trần Y Nặc ngắt lời Trần Thiên Hủ, sắc mặt có chút tái nhợt.  

 


 

“Em gái, em không có thiên phú tu võ, chỉ là một người bình thường. Nhưng Lâm Phong bây giờ lại là cường giả tông sư, một tông sư trẻ tuổi như vậy! Phóng mắt hết những tông môn trên núi, tuyệt đối là một quái vật đấy! Tương lai thành tựu vô hạn.”  

 

 

“Nếu như em thật sự muốn ở bên cạnh cậu ấy, đợi cậu ấy quay lại, em nói cậu ấy mau chóng cùng chúng ta về Vân Xuyên gặp cha mẹ, giải quyết cho xong chuyện này, không thể dây dưa thêm nữa!”  

 

 

Trần Thiên Hủ trầm giọng nói.  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy cũng không nói gì.  

 

 

Suy nghĩ của cô trước giờ vẫn rất đơn thuần, nếu như không phải anh trai nhắc đến, cô căn bản không nghĩ đến khía cạnh này.  

 

 

Trần Thiên Hủ thở dài nói:  

 

 

“Haiz! Em gái à, nếu trách thì chỉ có thể trách em là một người bình thường! Nếu như em cũng là một võ giả ưu tú, có lẽ sẽ tốt hơn nhiều.”  

 

 

…….  

 

 

Ở một diễn biến khác.  

 

 

Thương hội Bách Vân chi nhánh thành phố Kim Lăng, bên trong một gian phòng nghị sự bí mật, có năm người khí tức bất thường đang tụ tập lại với nhau.  

 

 

Ngồi ngay phía trên là một người đàn ông trung niên.  

 

 

Người đàn ông trung niên này có tên là Ngưu Bôn, là trưởng lão của tổng bộ thương hội Bách Vân, tu vi ông ta đã đạt tới bậc năm Tiên Thiên Cảnh!  

 

 

Phía dưới bên phải người đàn ông trung niên, hai người đàn ông một béo một gầy đang ngồi.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 363


Người còn lại là một bà lão tóc trắng xóa.  

 

Tay bà lão cầm một chiếc nạng hình đầu rồng, dáng vẻ già nua, nhưng cặp mắt sáng như đuốc, hơn nữa là người có tu vi mạnh nhất trong năm người này, đã đạt tới bậc bảy Tiên Thiên Cảnh.  

 

 

“Mọi người, mọi người đánh giá thế nào về sự việc xảy ra ở Phong Vân Bang không lâu trước đó?”  

 

 

Ngưu Bôn mỉm cười hỏi.  

 

 

“Theo tin tức truyền ra, Long Ngạo Thiên bị một người thanh niên chỉ mới ba mươi tuổi giết chết, chuyện này căn bản là không thể! Long Ngạo Thiên là tông sư võ đạo, năm người chúng ta cùng lên còn chưa chắc là đối thủ ông ta!”  

 

 

Adv

Lưu Năng lắc đầu nói.  

 

 

“Có kẻ ngu mới đi tin chuyện này!”  

 

 

Trình Bằng cười khẩy một tiếng rồi nói:  

 

 

“Tôi nghe nói lúc đó ngoại trừ Long Ngạo Thiên, trong hiện trường còn có một cao thủ dùng đao của nước Oa, người này cũng là tông sư võ đạo! Long Ngạo Thiên thân là tổng chấp pháp, có khả năng liều chết với người này!”  

 

Adv

 

“Có lý!”  

 

 

Ngưu Bôn gật đầu.  

 

 

Thực ra, trong lòng ông ta cũng không tin lắm. Điều quan trọng là sau khi tin tức này truyền ra ngoài, rất nhanh đã bị phía bộ chấp pháp ém nhẹm xuống, khiến cho rất nhiều người không biết được rõ tình hình cụ thể lúc đó, hoàn toàn chỉ dựa vào suy đoán mà thôi!  

 

 

Cứ đoán tới đoán lui, khó tránh diễn biến sự việc bị thổi phồng lên.  

 

 

“Không biết bà Kim Hoa suy nghĩ thế nào?”  

 

 

Ngưu Bôn mỉm cười, chuyển ánh mắt về phía bà lão tóc trắng.  

 

 

Còn về Doãn Tử Nguyệt ở bên cạnh lại trực tiếp bị ông ta ngó lơ!  

 

 

Doãn Tử Nguyệt là đệ tử của Hoa Thần Cung, tính cách lạnh lùng, quái gở, cho dù ông ta có hỏi thì chắc cũng sẽ không có được đáp án.  

 

 

Mà sở dĩ lần này Doãn Tử Nguyệt có mặt ở đây hoàn toàn là do một nhân vật lớn ở tổng bộ sắp xếp qua đây để huấn luyện.  

 

 

Đợi đợt huấn luyện lần này kết thúc, giữa hai bên sẽ không còn qua lại thân thiết gì nữa.  

 

 

“Tôi không quan tâm việc của Phong Vân Bang! Tôi chỉ muốn hỏi, Lâm Phong mà ông nói tới kia, khi nào có thể đến?”  

 

 

Bà Kim Hoa nhíu mày nói.  

 

 

“Chắc là sắp rồi đấy! Tôi nói Phùng Hải đi báo rồi, mọi người không cần phải vội!”  

 

 

Ngưu Bôn cười nói.  

 

 

“Trưởng lão Ngưu, tôi cảm thấy ông làm việc thực sự quá chậm chạp!”  

 

 

“Lần này năm người chúng tôi qua đó là được! Hà tất phải đem theo Lâm Phong gì đó? Tôi không có nhiều thời gian mà ở đây lãng phí như thế đâu!”  

 

 

Trình Bằng tỏ vẻ không vừa ý.  

 

 

Ngưu Bôn liếc nhìn Trình Bằng, không nói gì.  

 

 

Mà chính vào lúc này, Phùng Hải dẫn Lâm Phong đi vào gian phòng.  

 

 

……..

 

“Ngưu trưởng lão, đây là cậu Lâm.”  

 

Phùng Hải tiến lên, cung kính giới thiệu.  

 

 

Vẻ mặt ông ta cực kì kiêng dè, biết năm người đứng ở đây đều là người ông ta không thể trêu vào!  

 

 

Ánh mắt Ngưu Bôn liếc qua Lâm Phong, trong mắt có vẻ nghi hoặc.  

 

 

Theo lời giới thiệu của Phùng Hải, Lâm Phong chắc chắn phải là một thanh niên tài tuấn cực kì lợi hại mới đúng.  

 

 

Nhưng bây giờ nhìn qua, trên người Lâm Phong hoàn toàn không có khí tức võ đạo nào, dường như chỉ là người bình thường!  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 364


Lâm Phong gật đầu, tìm một vị trí ngồi xuống.  

 

 

Thần thức của anh quét năm người ở đây một lượt, kinh ngạc phát hiện bọn họ đều là cao thủ Tiên Thiên Cảnh!  

 

 

Cao thủ Tiên Thiên Cảnh của giới võ đạo ở Giang Nam không có nhiều, cho dù Vân Trung Thiên làm chấp pháp của Kim Lăng cũng chỉ mới Tiên Thiên Cảnh tầng một, năm người ở đây, ai cũng mạnh hơn Vân Trung Thiên!  

 

 

Cùng lúc đó, Kim Hoa bà bà, Lưu Năng và Trình Bằng cũng đang quan sát Lâm Phong.  

 

 

Sau khi quan sát, ba người họ nhíu mày, hiển nhiên là hơi mất hứng.  

 

 

Adv

Nhưng chỉ có Doãn Tử Nguyệt, vẻ mặt bình thản, thậm chí còn chưa từng nhìn qua Lâm Phong một cái, dường như tất cả chuyện gì xảy ra ở đây đều không liên quan đến cô ấy.  

 

 

“Ngưu trưởng lão tìm tôi có việc gì cứ nói thẳng, thời gian của tôi không nhiều lắm!”  

 

 


Lâm Phong lên tiếng nói thẳng.  

 

 

Ngưu Bôn còn chưa kịp nói gì, Trình Bằng đã cười lạnh nói:  

 

 

Adv

“Thời gian của cậu không nhiều lắm? Cậu có biết bọn tôi lãng phí mất một tiếng chờ cậu rồi không?”  

 

 

“Ông thật hài hước, tôi có bắt ông chờ không?”  

 

 

Lâm Phong thản nhiên hỏi lại.  

 

 

Trình Bằng bị nghẹn họng, không biết nên nói gì.  

 

 

Ông ta đưa mắt nhìn về phía Ngưu Bôn, lạnh lùng nói:  

 

 

“Ngưu trưởng lão, quả thật là không thèm nể mặt ông! Tôi còn cho rằn ông sẽ cho chúng tôi gặp một nhân vật lớn thế nào, kết quả lại là một thằng nhãi tầm thường?”  

 

 

“Thằng nhóc này là đệ tử của môn phái nào, ông kêu người ta đến là để bọn tôi dạy nó bay ư?”  

 

 

“Trình Bằng, đừng nóng vội.”  

 

 

Ngưu Bôn nhíu mày.  

 

 

Ông ta đột nhiên cảm thấy mình gọi một người như Trình Bằng tới là sai lầm!  

 

 

Một võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng ba thích chèn ép.  

 

 

Cái này khó chịu, cái kia khó chịu, khiến ông ta cảm thấy phiền chết.  

 

 

Trình Bằng nghe vậy còn định nói tiếp nhưng bị Lưu Năng bên cạnh kéo lại.  

 

 

“Ngưu trưởng lão đã nói vậy rồi, nhất định đã có kế hoạch, ông không cần nói nữa.”  

 

 

Lưu Năng lắc đầu nói.  

 

 

Trình Bằng nghe vậy thì thở hắt ra một nơi, hai tay khoanh lại dựa lưng vào ghế, muốn xem xem Ngưu Bôn định tìm cái gì mà cậu Lâm này vì mục đích gì!  

 

 

Nếu như chỉ vì mang một hậu bối đi tích kinh nghiệm thì lão ta không đồng ý!  

 

 

“Cậu Lâm, tôi nghe nói cậu đang thu thập một lượng lớn đạn linh bạo?”  

 

 

Ngưu Bôn nhìn về phía Lâm Phong, mỉm cười hỏi.  

 

 

“Đúng vậy.” Lâm Phong gật đầu, cái này không cần phủ nhận.  

 

 

“Theo tôi được đạn linh bạo chỉ có tác dụng với võ giả cấp thấp! Nhưng khi đã đạt tới Thiên Cảnh rồi thì tác dụng không còn đáng kể! Cậu Lâm, cậu thu thập nhiều đạn linh bạo vậy để làm gì?”  

 

 

Ngưu Bôn nói xong, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, hình như muốn nhìn ra chút gì đó trên vẻ mặt Lâm Phong.  

 

 

Doãn Tử Nguyệt nghe thấy vậy đột nhiên nhìn về phía Lâm Phong, đôi mắt đẹp hơi động đậy, không biết đang suy nghĩ gì.  

 

 

“Cái này không liên quan đến ông!” Lâm Phong lạnh nhạt nói.  

 

 

“Cũng đúng, cái hạng kiến hôi như cậu thì dùng đạn linh bạo có tác dụng là đúng rồi, ít nhất có thể tăng lên Địa Cảnh.” Trình Bằng đứng bên cạnh phì cười.  

 

 

“Đầu óc ông có vấn đề à? Từ lúc tôi tới đây ông cứ chèn ép tôi, nhìn thấy tôi là khó chịu à?”  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top