Dịch Full Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 140: C140: Muốn xem nhà đã trang hoàng hoàn chỉnh


Nói xong bà lại nhắc nhở: "Tuy rằng cha con vẫn còn giận không muốn gặp con, nhưng mà chuyện lớn như mua nhà, con cũng phải gọi điện thoại nói với cha con một tiếng, cho dù không bắt máy, con cũng gửi tin nhắn cho cha con."

"Mẹ, con biết rồi. Tiêu Vũ gật gật đầu.

Chuyện này Tôn Nhã Như không nhắc đến, cô chắc chăn cũng sẽ làm.

Kết hôn, mua nhà,.v.v..., đều là chuyện lớn, chuyện gì cũng không nói với cha, chắc chắn cha sẽ giận.

Cúp điện thoại, Tiêu Vũ gọi điện thoại cho cha Tiêu, chuông điện thoại reo vài tiếng, lại bị tắt ngang.

Tiêu Vũ bất đắc dĩ, chỉ phải gửi tin nhắn cho cha Tiêu.

"Cha, hôm nay con và Dương Lỗi đi xem nhà, chuẩn bị đổi chỗ ở... "

Bốn giờ chiều, Tiêu Vũ tan làm sớm, cô trực tiếp lái xe đi tới tiểu khu Trung Hải, lúc này Dương Lỗi đã tới nơi này cùng với hai con gái.


"Mẹ." Nhìn thấy Tiêu Vũ đến, Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ đều chạy tới, Dương Kỳ Kỳ hưng phấn nói.

Bé biết hôm nay cha mẹ đến xem nhà lớn, trong lòng không biết là vui đến mức nào.

Lúc này bên cạnh đã có mộ hân viên bán hàng, dáng vẻ khoảng ba mươi tuổi, là nữ, tóc ngắn, nhiều kinh nghiệm.

Hiển nhiên cô ta biết Dương Lỗi đang chờ Tiêu Vũ, vẻ mặt cô ta bình tĩnh, không có một chút vẻ không kiên nhẫn vì chờ đợi.

Tiểu khu Trung Hải chính là tiểu khu nhà giàu nổi tiếng, mỗi một gia đình có thể mua nhà ở nơi này đều không thể khinh thường.

Về phần Dương Lỗi rất trẻ tuổi...

Hiện tại đa số mua nhà đều là những phú nhị đại hoặc đại loại thế.

"Đi thôi, đưa chúng tôi đi xem nhà." Dương Lỗi nói.


"Được, Dương tiên sinh, Dương phu nhân, mọi người đi theo tôi, chỗ của tôi có ba căn thỏa mãn nhu cầu của ngài."

Cô gái bán hàng Trương Thanh tươi cười nói.

Tiểu khu Trung Hải có vài loại tiêu chuẩn, nhỏ nhất có một trăm hai mươi mét vuông, ngoài ra còn có một trăm năm mươi mét vuông, một trăm tám mươi mét vuông, hai trăm hai mươi mét vuông, hai trăm năm mươi mét vuông, hai trăm tám mươi mét vuông.

Trong số những loại nhà này, Dương Lỗi trực tiếp loại trừ năm loại trước, chỉ xem loại hai trăm tám mươi mét vuông cuối cùng.

Nếu đã mua nhà, vậy thì mua lớn một chút.

Loại nhà hai trăm tám mươi mét vuông này, có bốn phòng ngủ, hai phòng khách, ba nhà vệ sinh, các đại sảnh, phòng đều rất rộng rãi, ngoài ra còn có một cái ban công lớn, có thể nói là rất hoàn mỹ.

Về sau cho dù cha mẹ mình, cha mẹ Tiêu Vũ ở trong này, cũng sẽ không có gì chật chội.

Đương nhiên, nhà càng lớn, thì giá cả nhất định là càng đắt.

Giá nhà ở rẻ nhất ở tiểu khu Trung Hải đầu hơn 50.000, những biệt thự lớn nhất, thì giá thường vào. khoảng 80.000.

"Dương tiên sinh, Dương phu nhân, phong cách trang hoàng của căn biệt thự này là một trong những kiểu lưu hành nhất hiện nay.. " Nhân viên bán hàng Trương Thanh nhiệt tình giới thiệu.

Dương Lỗi muốn xem nhà đã trang hoàng hoàn chỉnh.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 141: C141: Căn này giá cả thế nào


Nếu mua một căn nhà thô, không có gì cả, chỉ cần trang hoàng xong là có thể đi vào ở, đoán chừng ít nhất cần thời gian mấy tháng.

Hắn cũng không muốn để cho vợ con mình phải đợi thời gian dài như vậy.

Thật ra rất nhiều biệt thự ở đây đều không có người ở, dù sao những người có thể mua được nhà ở đây đều là những người có tiền.

Một ít kẻ có tiền sẽ mua một căn đẹp, trang hoàng đẹp đế, nhưng không ở, mà sẽ chờ giá lên để bán đi, loại hiện tượng này rất nhiều.

Cả nhà Dương Lỗi đi dạo xung quanh, xem hết căn biệt thự này đến căn biệt thự khác, đợi đến khi đi vào một căn, ánh mắt Dương Lỗi và Tiêu Vũ đều sáng lên.

Trước mặt là một căn biệt thự gần ba trăm mét, nhìn rất rộng rãi thoáng mát, vô cùng trống trải, toàn bộ nội thất bên trong biệt thự được trang trí theo phong cách giản lược, nhìn rất thoải mái.

Dương Lỗi và Tiêu Vũ đều rất thích phong cách giản lược, thẩm mĩ gần như là giống nhau.

Biệt thự có ba nhà vệ sinh, phòng ngủ chính thứ nhất và thứ hai đều có một nhà vệ sinh độc lập, ngoài ra cái còn lại là nhà vệ sinh cho khách.

Nhà ở được trang hoàng rất tốt, nhưng mà bên trong còn chưa có gì cả, đồ nội thất, drap trải giường,.v.v... đều chưa có.

Ánh sáng trong nhà rất tốt, từ nam tới bắc đều sáng sủa.


Ngoài ra còn có một cái ban công lớn hai mươi mấy mét vuông, đứng ở trên ban công có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài, khiến cho thể xác và tinh thần người ta đều vui vẻ.

Ban công này không tính vào diện tích của biệt thự, cộng thêm ban công, căn biệt thự này khoảng chừng ba trăm mét vuông!

"Thật là đẹp."

Dương Kỳ Kỳ và Dương Dao Dao đều ở trên ban công, Dương Lỗi và Tiêu Vũ mỗi người ôm một bé, các bé cũng đang nhìn ngắm phong cảnh.

Nhìn từ nơi này, vừa vặn có thể nhìn thấy đài phun nước nhân tạo của tiểu khu Trung Hải.

Lúc này bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ tràn đầy vui vẻ nói.

Dương Lỗi cười nói: "Tiểu Vũ, căn biệt thự này thế nào?"

Tiêu Vũ gật gật đầu, nói: "Rất tốt."

"Anh cũng thấy rất tốt, Dao Dao, Kỳ Kỳ, các con thích không?" Dương Lỗi cười hỏi.

"Thích." Dương Kỳ Kỳ vui mừng gật đầu.

Dương Dao Dao giống như là một bà cụ non nghĩ một chút, sau đó cũng gật gật đầu nhỏ.

"Tốt, nếu đều thích, vậy thì chọn nó." Dương Lỗi mỉm cười nói.

"Căn này giá cả thế nào?”

Quyết định xong, Dương Lỗi trực tiếp hỏi nhân viên bán hàng Trương Thanh.

Nghe được Dương Lỗi dường như động lòng với căn J_ biệt thự này, trong lòng Trương Thanh vui vẻ, vội vàng nói: "Dương tiên sinh, chủ của căn biệt thự này đã trang hoàng xong hết vào nửa năm trước, từ đó đến nay vẫn giữ ở đây, về phần giá cả, ông ấy ra giá 83.000 một mét vuông."

"83.000." Dương Lỗi tính toán một chút, 83.000 một mét vuông, hai trăm tám mươi mét vuông, vậy là 23 triệu 240 ngàn.

Hiện tại trong thẻ của hắn có hơn 15 triệu, đợi đến ngày 12 nhận được 4 triệu tiền nhuận bút, cũng chỉ có chưa đến 20 triệu, hiển nhiên là không đủ trả.

Đương nhiên, cho dù hắn định mua đứt, thì cũng không thể chọn thanh toán tiền một lần, kỳ hạn là một tháng nữa chắc chăn sẽ đủ thanh toán.


Tháng này không đủ, tháng sau nhất định đủ.

Hơn nữa, giá 83.000 cũng không phải là giá cuối cùng, giá này còn có thể thương lượng.

"Quá mắc."

Vẻ mặt Dương Lỗi bình tĩnh nói: "Hiện tại giá của những căn biệt thự hai trăm tám mươi mét vuông khác chỉ có 80.000 phải không?”

Trương Thanh giải thích: "Dương tiên sinh, đó là giá của nhà thô, chủ nhà trang hoàng căn này đã tốn hơn 1.2 triệu, cho nên giá hơi cao một chút. Nhưng chắc chăn là nó đáng tiền! Một năm trước, giá biệt thự quy mô loại này ở tiểu khu Trung Hải chỉ có 75.000."

Dương Lỗi nói quá mắc, hiện tại xu hướng tăng giá nhà đất đã giảm đáng kể, giá nhà ở những nơi đắt đỏ về cơ bản đã ngừng tăng.

Nói một hồi, Dương Lỗi bảo Trương Thanh liên hệ cho chủ nhà, hắn dự định thương lượng với chủ nhà một chút.

"Thạch Đầu, giá căn này quả thật quá mắc." Tiêu Vũ nhỏ giọng nói.

"Không sao." Dương Lỗi nói: "Tháng sau chia phần trăm, một khi phát tiền nhuận bút, mua một căn khác cũng được."

Tiêu Vũ gật gật đầu, nói: "Lát nữa để em mặc cả, cách mặc cả của anh quá kém, người khác liếc mắt một cái là có thể nhìn ra."

Nghe vậy, Dương Lỗi bất đắc dĩ.

Trước kia lúc hắn và Tiêu Vũ còn học đại học đi ra ngoài chơi, lúc mua quần áo chủ tiệm báo giá, hắn chỉ có thể trả xuống một chút, còn Tiêu Vũ, có đôi khi có thể hạ giá xuống gần một nửa.


Một lúc sau chủ nhà đến, Tiêu Vũ nói giá nhà quá mắc, cũng không thích phong cách trang hoàng, sau khi mua còn phải sửa chữa, phía bọn họ đồng ý trả 22 triệu!

Cừ thật, vừa mở miệng liền trực tiếp trả xuống hơn một triệu, tính ra, giá căn này còn chưa đến 80.000.

Nghe vậy, đương nhiên là chủ nhà không muốn, nhưng mà Tiêu Vũ nói bền mình có thể mua đứt.

Rõ ràng chủ nhà có hơi thiếu tiên, nghe được mua đứt, rõ ràng có chút động tâm, nhưng mà ông ta vẫn lắc đầu.

Cuối cùng, giá của hai bên đạt tới 80.000 một mét vuông.

Lúc này rõ ràng chủ nhà có chút giãy dụa, vừa muốn đồng ý, lại có chút không cam lòng.

Quả thật hiện tại nhà ông ta đang thiếu tiền, nhưng mà căn này vẫn không bán được, một năm trước ông ta mua căn này 75.000 một mét xuông, cộng thêm trang hoàng, tổng cộng tốn hơn 22 triệu.

Hiện tại bán với giá 80.000 một mét vuông, tổng giá trị vẫn là hơn 22 triệu. Vậy nghĩa là lúc trước ông ta tốn thời gian, tinh lực đều uổng phí.

"Ai, thôi đi, Thạch Đầu, nếu không được, chúng ta đi căn khác xem xem, chúng ta cũng không thiếu thời gian, trong tay có tiền, căn nào mà không mua được?”

Thấy chủ nhà do dự, Tiêu Vũ lắc lắc đầu, cô lén nháy mắt với Dương Lỗi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 142: C142: gặp cha vợ


Trong lòng Dương Lỗi thâm buồn cười, trước kia học đại học lúc mua quần áo Tiêu Vũ cũng hay dùng chiêu này.

"Được, chúng ta đi xem tiếp, nghe nói nhà ở tiểu khu Trung Cảnh cũng không tệ."

Dương Lỗi gật gật đầu, cùng Tiêu Vũ ôm hai con gái đi ra ngoài.

Tiểu Dao Dao và Tiểu Kỳ Kỳ cũng rất thông minh, miễn cưỡng nghe hiểu một vài chuyện, lúc này ngậm miệng không nói lời nào.

Chưa đi được vài bước, rốt cuộc chủ nhà mở miệng, nói: "Được, 80.000 một mét vuông thì 80.000 một mét vuông!"

Ông ta nhìn Dương Lỗi nói: "Số tiền này chừng nào thì cậu có thể đưa cho tôi?”

80.000 một mét vuông, tổng cộng Dương Lỗi phải đưa 22.4 triệu.

Thấy chủ nhà đồng ý, Dương Lỗi mỉm cười, nói: "Dựa theo quy trình thông thường đi, tôi đưa trước 50%, là 1.2 triệu, hoàn tất thủ tục, hẳn là vào ngày 15, ngày 15 tôi giao 8.8 triệu."

11.2 triệu cộng 8.8 triệu, là 20 triệu.

Vào ngày 12 sẽ được chuyển tiền nhuận bút, trong thẻ của Dương Lỗi đại khái sẽ có 19.8 triệu.

Nhưng mà, trong thời gian này hắn vẫn đang bán ca khúc như cũ, cho nên dễ dàng có được 20 triệu.


"Về phần 2.4 triệu còn lại, ngày 5 tháng sau sẽ giao đủ”

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, chủ nhà gật gật đầu, không có ý kiến, nói: "Được!"

Hơn 2 triệu còn lại đối với ông ta cũng không có tác dụng gì lớn, giao chậm một chút cũng không thành vấn đề.

Sang nhượng giấy chứng nhận bất động sản và những thứ khác đều cần chừng mười ngày, vừa mới bắt đầu Dương Lỗi sẽ không giao toàn bộ tiền, trong lòng ông ta cũng hiểu được.

"A, Tiểu Vũ, sao con lại ở đây?"

Đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nói kinh ngạc vang lên.

Ở cửa phòng, xuất hiện một đôi nam nữ trung niên, khuôn mặt của người phụ nữ rất quen, đúng là mẹ Tiêu, Tôn Nhã Như, về phần người đàn ông bên cạnh với vẻ mặt thoạt nhìn có chút cứng ngắc là cha Tiêu, Tiêu Quốc Cường.

"Ai nha, còn có hai cháu gái cưng của bà nữa, mau đến cho bà ngoại ôm một cái nào."

Tôn Nhã Như mang theo Tiêu Quốc Cường đi đến, bà nhìn về phía hai đứa bé, càng nhìn càng thích, gọi hai bé lại.

"Bà ngoại."

Nhìn thấy Tôn Nhã Như, hai bé Dương Kỳ Kỳ và Dương Dao Dao đều rất nể tình, lon ton chạy tới.

Lúc này Tôn Nhã Như nháy nháy mắt với con gái mình, hôm nay bà đã nghĩ hết các loại biện pháp mới lôi được cha Tiêu đến đây.

Vì thế, bà đã hao tốn không ít nơ ron thần kinh.

Lúc này Dương Lỗi nhìn Tiêu Quốc Cường, mà lúc. này Tiêu Quốc Cường cũng nhìn về phía hắn, có thể là trời sinh cha vợ và con rể là kẻ địch, nháy mắt ánh mắt hai người gần như liền tiếp xúc với nhau.

Cho dù đã qua nhiều năm, nhưng lúc này trong lòng Tiêu Quốc Cường vẫn còn lửa giận như cũ, nhìn về phía tên nhóc khốn nạn trước mặt.

Chính là tên khốn này đã hại con gái của ông!

Vẻ mặt ông nghiêm túc, nhìn chăm chằm Dương Lỗi, nhìn dáng vẻ của ông giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể đến đánh hắn.

Đối với cha vợ này của mình, Dương Lỗi vẫn có chút chột dạ, dựa trên những phân tích của hắn đối với Tiêu Quốc Cường thông qua những tin tức đã biết, cha vợ này rất khó thu phục.

"Ai nha, lão Tiêu, hôm nay vừa khéo gặp con gái, đây là hai cháu gái ngoan của ông đó, Dao Dao và Kỳ Kỳ." Tôn Nhã Như cười nói.


Vẻ mặt Tiêu Quốc Cường rất là nghiêm túc, sắc mặt u ám, nhưng nhìn hai cháu ngoại của mình, trong mắt không khỏi lộ ra một chút nhu hòa.

Tuy rằng chưa có chân chính tiếp xúc, nhưng mà ông đã nhìn vô số lần ở trong di động của Tôn Nhã Như.

Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ biết Tiêu Quốc Cường là ông ngoại của các bé, lúc trước các bé đã từng xem ảnh chụp, các bé muốn mở miệng, nhưng nhìn thấy sắc mặt u ám của Tiêu Quốc Cường, liền không khỏi có chút sợ hãi.

Bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ còn lui ra phía sau chị gái một chút, trong lòng bé nghĩ: Ông ngoại này thật là hung dữ nha.

Nhìn thấy động tác nhỏ của Dương Kỳ Kỳ, sắc mặt Tiêu Quốc Cường không khỏi trở nên càng đen hơn.

"Mình là ông ngoại, mình đáng sợ như vậy sao?” Tiêu Quốc Cường nghĩ trong lòng.

"Cha"

Đúng lúc này, Tiêu Vũ đi lên trước gọi.

Cô giới thiệu Dương Lỗi: Đây là Dương Lỗi, cha của Dao Dao và Kỳ Kỳ."

Dương Lỗi cũng trực tiết Dương Lỗi."

n lên, gọi: "Cha, con là

Hắn da mặt dày, dáng vẻ quen thuộc, không chút dè dặt.

Đối mặt với tên khốn mặt dày trước mặt này, Tiêu Quốc Cường trực tiếp không nhìn, giống như là không nhìn thấy Dương Lỗi vậy.

Vê phần Tiêu Vũ, ông cũng không nói gì.


"Cái ông già bảo thủ này."

Nhìn thấy bộ dạng của Tiêu Quốc Cường, Tôn Nhã Như lập tức có chút bất mãn, nói: "Con gái đang nói chuyện với ông đó, ông bị câm à?”

Tiêu Quốc Cường hừ lạnh một tiếng, nói: "Từ bao giờ mà bà biết lừa người? Gạt tôi tới đây?"

Nghe vậy, Tôn Nhã Như lập tức nổi giận, nói: "Tôi lừa ông cái gì? Đây không phải là vừa khéo gặp được bọn Tiểu Vũ à?"

Bà nói thẳng: "Tiểu Vũ, chúng ta không để ý tới cha con nữa."

Bà xem biệt thự một chút, ánh mắt sáng lên, nói: "Tiểu Vũ, các con đang mua nhà ở đây sao?"

"Vâng"

Tiêu Vũ gật gật đầu, nói: "Căn này con và Dương Lỗi, còn có Dao Dao, Kỳ Kỳ đều rất thích, chuẩn bị mua."

"A, căn lớn như vậy, hẳn là tốn không ít tiền phải không?" Tôn Nhã Như hỏi.

Tiêu Vũ nói: "Hơn 22 triệu."

Hai người nói chuyện, lúc này Tiêu Quốc Cường xụ mặt không nói lời nào không nhìn các cô, nhưng mà nhìn ánh mắt của ông, hình như là cũng đang đánh giá căn biệt thự này.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 143: C143: Không thể chiếm hời của dương lỗi 1


Cha vợ Tiêu Quốc Cường đang đánh giá căn biệt thự này.

Lúc này trong lòng ông âm thầm gật đầu, căn biệt thự này quả thật rất tốt, bất kể là mức độ tiện nghỉ, diện tích, phong cảnh,v.v... đều vô cùng tốt.

"Tiểu Vũ, Dương Lỗi và con mua biệt thự này, các con định đứng tên thế nào?”

Đang xem, giọng nói của Tôn Nhã Như truyền đến bên tai.

Trên thực tế, Tôn Nhã Như là cố ý hỏi. Lúc trước bà cũng đã biết

Nhưng mà, hiện tại bà phải giúp Dương Lỗi tăng độ hảo cảm ở trước mặt Tiêu Quốc Cường.

Lúc này Tiêu Quốc Cường nghe được lời bà hỏi, cũng len lén nghe.

Ông biết tình huống của con gái mình, không bỏ ra được bao nhiêu tiền, tiền mua biệt thự trên cơ bản đều là

Dương Lỗi lấy ra.


Dương Lỗi cười nói: "Mẹ, nhà ở viết tên hai người là con và Tiểu Vũ, mua đứt."

Nghe được Dương Lỗi trả lời, trong lòng Tiêu Quốc Cường âm thầm gật đầu, thành kiến đối với Dương Lỗi cũng biến mất một chút.

Căn nhà hơn 22 triệu, hơn nữa nhà này còn không phải gia đình Dương Lỗi cho, toàn bộ đều là Dương Lỗi kiếm được, hiện tại không chút do dự viết tên con gái ông vào, hiển nhiên Dương Lỗi rất thích con gái ông.

Ở đây một hồi, bởi vì Dương Lỗi và Tiêu Vũ còn phải đi làm các loại thủ tục với chủ nhà trước năm giờ, cho. nên cũng không trò chuyện lâu.

Hai bên chính thức ký hợp đồng, bởi vì là mua đứt, cho nên các loại thủ tục được hoàn tất rất nhanh, trong ngày đã làm xong phần lớn, về phần giấy chứng nhận bất động sản và các thứ khác, còn cần chờ cục bất động sản xét duyệt.

Đương nhiên, những việc này đã không còn quan trọng, căn nhà này đã hoàn toàn thuộc về sở hữu của Dương Lỗi và Tiêu Vũ!

Bên kia, Tiêu Quốc Cường và Tôn Nhã Như về đến nhà.

Tôn Nhã Như nhịn không được nói: "Lão Tiêu, chồng của Tiểu Lỗi là người rất có bản lĩnh, tháng sáu kiếm được gần 20 triệu, Tiểu Vũ coi như là khổ tận cam lai."

Bà nhịn không được nhắc tới, Tiêu Quốc Cường biết, Tôn Nhã Như lại đang giúp Dương Lỗi tăng độ hảo cảm ở trước mặt ông.

Ông không nói gì, đi vào phòng, sau một lúc lâu lấy thẻ ngân hàng ra.

"Lão Tiêu, đây...

Nhìn thẻ ngân hàng, Tôn Nhã Như sửng sốt một chút nói.

Đương nhiên bà biết cái thẻ này, số tiền hiện có trong thẻ là tiền gửi không kỳ hạn, hiện tại tính ra hẳn là có 2.7 triệu.

Đây là Tiêu Quốc Cường và bà cùng chuẩn bị để mua nhà cho Tiêu Vũ sau khi tốt nghiệp.

Tiêu Quốc Cường đưa thẻ cho Tôn Nhã Như, mặt lạnh nói: "Nếu nhà viết tên Tiểu Vũ, nhà chúng ta cũng không thể lợi dụng được, rút tiền ở trong đây ra đưa cho Tiểu Vũ, như vậy sẽ không cần đợi đến tháng sau."

Ông biết, hiện tại trong tay Dương Lỗi chỉ có không đến 20 triệu, hơn 2 triệu còn lại phải đợi tới tháng sau mới đủ.


"Được, lão Tiêu, tôi sẽ đưa số tiền kia cho con gái." Tôn Nhã Như cười nói.

Bà nhân cơ hội khuyên nhủ: "Ông xem, hiện tại con gái đã lâu không về nhà, hai cháu gái cưng cũng chưa từng đến đây, dù tới đâu thì mấy năm rồi hẳn là cũng nên tiêu hết rồi? Ông xem hiện tại Dương Lỗi cũng đã về đây, trước kia nó không xuất hiện là bởi vì trên người đã xảy ra biến cố, trước đó không lâu mới từ nước ngoài trở về."

Hiện tại, hiển nhiên Tiêu Quốc Cường cũng không còn kiên trì như vậy nữa, nhưng mà, đối với một người cố chấp, bảo thủ, sĩ diện như Tiêu Quốc Cường mà nói, không thể nào chủ động mở miệng bảo Dương Lỗi và Tiêu Vũ đến đây, nhất định phải cho Tiêu Quốc Cường một bậc thang xuống.

Nghe vậy, Tiêu Quốc Cường lạnh mặt không nói lời nào, dường như đang suy nghĩ.

Sau một lúc lâu ông khoát tay, nói: "Bà muốn gặp con gái thì gặp đi, không cần nói với tôi, lúc gặp cũng chưa chắc tôi có ở nhà."

Sau khi nói xong, ông liền đi vào phòng. Trên thực tế, ông cũng biết tình huống của Dương Lỗi, cũng không phải là bỏ rơi con gái mình.

Nếu lúc trước Dương Lỗi thật sự làm ra chuyện tổn thương tới con gái mình, thì ông chắc chắn không thể. nào tha thứ.

Bởi vì chuyện trước kia là có nguyên nhân, mà hiện †ại, toàn bộ biểu hiện của Dương Lỗi đều khá tốt, thật ra trong lòng ông đã chậm rãi chấp nhận Dương Lỗi.

Ông cũng chỉ có một đứa con gái cưng, cũng không thể cứ chiến tranh lạnh với con gái mãi được đúng không?

"Cái lão già này"

Nhìn dáng vẻ mạnh miệng của Tiêu Quốc Cường, trong lòng Tôn Nhã Như thầm buồn cười.


Để xem lần tới con gái và con rể đến, tôi xem ông có ở nhà không! Đoán chừng là sẽ ở nhà mà chờ đó!

Nhìn thẻ ngân hàng trong tay, Tôn Nhã Như vội vàng gọi điện thoại cho con gái mình.

hị Bên kia, Tiêu Vũ nhận được điện thoại của Tôn Nhã j_ Như.

Nghe được lời của Tôn Nhã Như, Tiêu Vũ sửng sốt: "2.7 triệu?"

"Tiểu Vũ, số tiền này là cha và mẹ chuẩn bị cho con, cha con vẫn luôn cất giữ, chưa từng lấy ra."

Tôn Nhã Như cười nói: "Chuyện trước kia con đừng nên trách cha con, cha của con chỉ là mạnh miệng, trong 4 lòng ông ấy không biết là yêu thương con biết bao nhiêu. Thật ra chỗ làm việc của con là do cha con dựa vào mối quan hệ của ông ấy mà tìm được, hôm nay đến đó, với sự thông minh của cha con, mẹ căn bản là không lừa được ông ấy, nhưng mà ông ấy vẫn làm bộ như bị mẹ lừa, đi tới tiểu khu Trung Hải:

"Mẹ, con biết. Con chưa từng trách cha."

Giọng nói Tiêu Vũ mang theo một chút nghẹn ngào.

Từ nhỏ đến lớn, quả thật Tiêu Quốc Cường rất thương cô, cô muốn cái gì đều mua cho cô.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 144: C144: không thể chiếm hời của dương lỗi 2


"Được rồi, Tiểu Vũ, không nói mấy chuyện này, mấy ngày nữa bên nhà xuất bản của con nghỉ, thì mang Dương Lỗi, còn có Dao Dao, Kỳ Kỳ về nhà một chuyến, mẹ nói con nghe, cha của con bây giờ vẫn còn mạnh miệng, mẹ nói để cho các con về nhà, ông ấy nói tùy mẹ, không cần nói cho ông ấy biết chuyện này, còn nói lúc các con tới có thể ông ấy sẽ không ở nhà.. " Tôn Nhã Như chú ý đến giọng nói của con gái, liền trực tiếp nói sang chuyện khác.

Bà cười nói: "Các con cứ tới đây vào buổi sáng, rồi chơi cho đến tối, để mẹ xem ông ấy có ở nhà không."

"Được, mẹ, chủ nhật con được nghỉ, đến lúc đó con nhất định sẽ tới cùng Thạch Đầu và Dao Dao, Kỳ Kỳ!" Tiêu Vũ vội vàng nói.

Hai mẹ con nói một hồi, Tiêu Vũ cúp điện thoại.

Bên kia, Dương Lỗi đang ở với hai con gái cưng.

"Cha, chúng ta phải rời khỏi nơi này, đổi sang nhà lớn sao?"

Bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ tò mò hỏi.

Hiện tại mặc dù bé còn nhỏ, nhưng mà cũng hiểu được rất nhiều chuyện.

"Đúng vậy, chờ cha mẹ mua đồ đạc cho nhà mới xong, chúng ta sẽ dọn đến nhà mới."

Dương Lỗi cười nói: "Kỳ Kỳ có thích nhà mới không?”


Dương Kỳ Kỳ gật gật đầu nhỏ, nói: "Thích. Nhà kia thật là lớn, còn lớn hơn nhà của Lộ Lộ."

Lộ Lộ là một người chị em của Dương Kỳ Kỳ ở nhà trẻ, quan hệ vô cùng tốt, lúc trước Lộ Lộ làm sinh nhật ở nhà, mời bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ đến chơi.

"Cha, đồ đạc của chúng ta ở đây có thể mang đến nhà mới không? Con có vài món đồ chơi, không muốn

bỏ lại." Bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ lại chờ mong hỏi.

"Đương nhiên là được, Kỳ Kỳ muốn mang cái gì qua cũng được." Dương Lỗi cười nói.

Có thể con gái của mình đã nghĩ rằng dọn đến nhà lớn, thì đồ ở nơi này sẽ không thể mang đi.

Dương Kỳ Kỳ lại hỏi: “Vậy sau này tới sinh nhật, con có thể mời Lộ Lộ tới nhà chơi không?”

Dương Lỗi mỉm cười, nói tất nhiên có thể.

Hắn đang nói chuyện với hai cô con gái thì Tiêu Vũ đi tới, Dương Lỗi lại nói lại chuyện này một lần nữa.

“Xem ra nhạc phụ đại nhân đã chấp nhận anh rồi.” Nghe được Tiêu Vũ nói, Dương Lỗi vô cùng vui vẻ.

Thật ra hắn chẳng quan tâm đến số tiền trong thẻ ngân hàng, tiền của hắn cũng là của Tiêu Vũ và các con, không cần phải so đo gì cả.

Điều hăn vui nhất chính là Tiêu Quốc Cường cuối cùng cũng đã buông tay.

“Tiêu Vũ, chờ ba ngày nữa về nhà, anh sẽ nói chuyện với cha em về hôn sự của chúng ta.” Dương Lỗi nói.

Bây giờ bọn họ mặc dù ở bên nhau nhưng không có danh phận gì cả, người thân họ hàng cũng chưa biết.

Chỉ khi nào tổ chức hôn lễ, người thân tới tham gia, được mọi người chứng kiến, như thế mới là vợ chồng thực sự.

Tiêu Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: “Thạch Đầu, anh cứ tìm thời cơ thích hợp rồi hãy nói, thử xem xem thái độ của cha em như thế nào đã.”


Hiện giờ, thái độ của Tiêu Quốc Cường cũng chỉ là hơi buông lỏng một chút mà thôi, nếu như vội vàng quá thì không nhất định có được hiệu quả tốt.

"Yên tâm đi."

Dương Lỗi cười nói: “Anh nhất định sẽ chú ý thái độ. Nói tóm lại, anh phải nhanh chóng cưới được Tiểu Vũ của anh về nhà.”

Hắn hôn Tiêu Vũ một cái.

“Nào nào." Tiêu Vũ lườm hắn một cái, nhưng trên mặt cũng mang theo ý cười. Cô cũng rất mong chờ ngày đó.

Sau khi quyết định ba ngày nữa sẽ tới nhà cha vợ, Dương Lỗi lại bắt đầu tính toán kế hoạch kiếm tiền.

Tất cả số tiền mà hắn kiếm được trong tháng sáu đã được dùng để mua biệt thự. Ngày 12 sẽ nhận được nhuận bút, số tiền đó cũng sẽ dùng để sửa sang biệt thự.

Có thể nói, hiện giờ trong tay hắn không có tiền.

Nếu ba ngày sau tới nhà cha vợ bàn chuyện cưới xin thì nhất định phải cần một khoản tiền lớn để chuẩn bị cho hôn lễ.

Chưa nói đến tiền sính lễ, ít nhất cũng phải có một chiếc xe tốt đã.

Hiện tại, trong nhà Dương Lỗi cũng có một chiếc xe trị giá ba trăm ngàn, nhưng Dương Lỗi không thích chiếc xe này cho lắm.

Hắn biết bác cả của Tiêu Vũ là một người rất giàu có, tài sản ít nhất cũng phải hơn một tỷ, thế nên hản nhất định phải thể hiện thật tốt trước mặt cha mẹ vợ, không thể nào quá thua kém.


Đây cũng không phải hắn muốn so sánh hay gì cả, chủ yếu là có nhiều kẻ lắm lời, luôn thích dị nghị sau lưng người khác.

Hơn nữa, lúc trước chuyện Tiêu Vũ chưa lập gia đình mà đã sinh con đã khiến nhà họ Tiêu náo loạn vô cùng, những người thân nhà họ Tiêu chắc chắn đều biết.

Tiêu Vũ vì hắn mà chịu nhiều ấm ức như vậy, lần này hắn nhất định phải bù đắp cho cô!

Căn biệt thự rộng 280 mét vuông trị giá hơn 20 triệu được dùng làm nhà tân hôn, Dương Lỗi cảm thấy mình ít nhất cũng phải mua một chiếc xe có giá trị khoảng chừng một triệu nữa. Nhà cửa xe cộ như thế này, nói ra cũng không đến nỗi mất mặt.

Lúc này, Dương Lỗi muốn khoe khoang. Chỉ có khoe ra để cho tất cả mọi người đều nhìn thấy thì nhóm họ hàng nhà họ Tiêu mới không còn lời nào để nói.

Hắn thể hiện ra mình có điều kiện tốt thì người khác sẽ không nói gì Tiêu Vũ nữa, mà ngược lại còn hâm mộ cô.

Nhưng mà hiện giờ Dương Lỗi không có tiền, áp lực như núi, haizz.

“Phải mau chóng kiếm tiền thôi!!!” Dương Lỗi âm thầm hít sâu một hơi.

Mặc dù bây giờ hắn đã kiếm được hơn 20 triệu, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiêu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 145: C145: ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm


“Tối nay [Ca vương ca hậu] bắt đầu vòng tranh tài thứ tư rồi, ca khúc mới lại có thể kiếm được tiền!”

Trong lòng hắn đang vô cùng mong đợi.

Đối với lượt tải xuống bài hát mà nói thì trên thực tế, lượt tải xuống trong mấy ngày qua cũng đã chiếm một lượng lớn rồi.

Ví dụ như ca khúc [Đóa sen xanh] vừa mới phát hành thì đã có hơn mười triệu lượt tải xuống chỉ trong vòng hai mươi tư giờ!

Tính đến bây giờ, [Đóa sen xanh] đã phát hành được. một tuần rồi, mà tổng lượt tải chỉ là 15 triệu!

Giống như lúc mới phát hành [Gió nổi lên rồi] vậy, lúc mới đầu thì lượt tải xuống không ngừng gia tăng, nhưng bây giờ đã hơn một tháng trôi qua thì tổng số lượng lượt tải xuống của [Gió thổi lên rồi] chỉ dừng ở mức 16 triệu!

Đây là trạng thái bão hòa của các bài hát, về cơ bản không thể tăng thêm lượt tải xuống nữa, có tăng cũng chỉ tăng một chút không đáng kể.

Thế nên, những bài hát như [Gió nổi lên rồi], [Giấc mơ ban đầu]... đã mang về cho Dương Lỗi thu nhập tháng sáu lên tới 15 triệu, nhưng sang tháng bảy thì đạt được 5 triệu cũng là tốt lắm rồi.

Nếu như muốn thu nhập tăng lên thì phải có ca khúc mới.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã là tám giờ rưỡi tối!

[Ca vương ca hậu] ghi hình tổng cộng sáu vòng, thời gian ghi hình là năm tuần. Trong vòng này còn lại tám tuyển thủ, sẽ chỉ có bốn trong số tám người có thể tiếp tục đi vào vòng trong!


Sang vòng tiếp theo, bốn người đó sẽ tiến hành PK, bốn chọn hai. Hai người cuối cùng sẽ vào vòng cuối,

tranh giải quán quân!

Nói cách khác, vòng thứ năm và vòng thứ sáu hợp. lại làm một, vòng cuối cùng cần hai bài hát.

Hôm nay là đêm áp chót!

Trên sân khấu rộng lớn, tám người Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh, Chu Thanh... đã chuẩn bị sẵn sàng.

“Vòng so tài thứ tư!”

“Chỉ cần hôm nay thăng cấp là có thể tranh đoạt ba vị trí top đầu!”

Những ca sĩ đều vô cùng thận trọng.

Triệu Vô Minh nhìn Dương Tuyết Nhu một cái, trong lòng cảm thấy hơi áp lực.

Lần này anh ta dùng nhiều con át chủ bài như vậy mà điểm số cũng chỉ hơn Dương Tuyết Nhu 0,1 điểm, bất phân thắng bại.

"Chào mừng quý vị đến với chương trình ca nhạc quy mô lớn[Ca vương ca hậu]. Tôi là MC Hoa Vũ. Bây giờ, vòng tranh tài thứ tư của [Ca vương ca hậu] đã sắp bắt đầu, tổng cộng có tám tuyển thủ. Dưới sự lựa chọn của bốn vị giám khảo và 500 khán giả và tất cả mọi người đang xem trực tiếp, chúng tôi sẽ loại bốn người, bốn người còn lại sẽ tiếp tục tiến vào vòng thứ năm.

...Bây giờ, chúng ta bắt đầu bốc thăm để quyết định thứ tự biểu diễn.”

MC Hoa Vũ lên sân khấu, mỉm cười nói.

Sau đó, tám tuyển thủ lần lượt lên sân khấu. Dương Tuyết Nhu nhìn con số trong tay mình. “.”

Cô đi về phòng nghỉ, bắt đầu chờ đợi.

Lần này Triệu Vô Minh bốc được số “1”, ca khúc do Triệu Quân Hàn viết, đạt được 96,8 điểm.

Triệu Quân Hàn cũng là một nhà soạn nhạc đỉnh cấp, mặc dù so ra thì vẫn kém Phương Văn, nhưng cũng không kém là bao. Nếu như Phương Văn 98 điểm thì Triệu Quân Hàn cũng phải 95, 96 điểm.

Chu Thanh bốc được vị trí số 3, là một bài Rock and Roll, đạt được 95,1 điểm!

Chẳng mấy chốc đã tới lượt Dương Tuyết Nhu. “Dương Tuyết Nhu ra sân!”


“Tôi cảm thấy trong số những ca sĩ ở đây thì Dương Tuyết Nhu là hát hay nhất.”

“Tôi cũng cảm thấy như vậy.”

“Không biết lần này cô ấy sẽ trình diễn ca khúc nào nhỉ?”

Có rất nhiều người không có trình độ cảm thụ âm nhạc như những vị ban giám khảo, chỉ đơn giản là cảm thấy dễ nghe là được.

Nếu như so sánh như thế thì âm nhạc của Dương Tuyết Nhu đúng là du dương hơn.

Trên thực tế, mỗi lần chấm điểm thì điểm ban giám khảo chấm cho Dương Tuyết Nhu đều thấp hơn khán giả chấm điểm.

Còn Triệu Vô Minh, Chu Thanh thì được ban giám khảo chấm cao hơn khán giả.

Tính ra không ai dành được ưu thế.

“Dương Tuyết Nhu, lần này cô mang tới ca khúc gì thế?” Lưu Hàng mỉm cười dò hỏi.

Dương Tuyết Nhu đứng trên sân khấu, cầm micro: “Ca khúc tôi mang tới vẫn là do thầy Mộc Dịch sáng tác, ca khúc có tên là [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]”

Trên sân khấu, ánh đèn chiếu sáng, tập trung lên người Dương Tuyết Nhu.

Cô cầm micro, mỉm cười nói: “Vào ban đêm, chúng †a đều sẽ ngắm nhìn bầu trời. Mà trên bầu trời ấy, lúc. nào cũng có một ngôi sao sáng nhất, lấp lánh nhất, dẫn dắt chúng ta đi về phía trước. Tiếp theo đây, tôi xin được. trình bày ca khúc [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]”

Dương Tuyết Nhu vừa nói xong, trên màn hình lập tức xuất hiện vô số bình luận.


“[Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]? Đây lại là một ca khúc truyền cảm hứng à?”

“Đúng vậy, mấy bài hát mà Dương Tuyết Nhu hát trong chương trình [Ca vương ca hậu] đều là những bài truyền cảm hứng rất tuyệt vời.”

“Mộc Dịch hẳn là rất am hiểu thể loại này.”

Mặc dù đều là ca khúc truyền cảm hứng, nhưng †rong mắt mọi người vẫn ngập tràn chờ mong.

Ba bài hát ở ba vòng trước đều mang lại những cảm xúc khác nhau, thế nên những bài hát như thế này thực sự là nghe bao nhiêu cũng không thấy đủ.

Mọi người bàn tán sôi nổi, sau đó bên tai chậm rãi vang lên âm nhạc du dương.

Phần nhạc dạo của ca khúc này khá nhẹ nhàng, thoắt ẩn thoắt hiện, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác vô cùng thoải mái.

“Nhạc dạo nhẹ nhàng quá, nghe rất dễ chịu.”

“Có vẻ không phải là một ca khúc Rock and roll như [Đóa sen xanh].”

Mọi người đều tò mò bàn tán.

Âm nhạc của [Đóa sen xanh] ngay từ đầu đã cực kỳ sôi nổi, khiến cho người ta không nhịn được mà rung động, nhưng ca khúc hiện tại thì lại hoàn toàn trái ngược.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 146: C146: âm thanh tự nhiên


"Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Có nghe thấy chăng

Lời thở than và nỗi cô độc của người đang ngước nhìn

Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm Gó nhớ rõ chăng

Bóng hình từng sánh bước cùng tôi nay đã tan mất trong gió...”

Lúc này Dương Tuyết Nhu đã bắt đầu hát rồi.

“Mặc dù không tệ cho lắm, nhưng mà cảm giác cũng chỉ bình thường, không có gì đặc sắc.”

“Haizz, xem ra vòng này không vượt qua Triệu Vô Minh được rồi.”

Mọi người nghe được phần đầu thì ánh mắt mong chờ lúc đầu lộ ra vẻ thất vọng.

Ví dụ như ca khúc [Giấc mơ ban đầu] và [Đóa sen xanh] ngay từ câu đầu tiên đã thu hút bọn họ rồi.

Còn ca khúc [Thiếu niên] cũng có phần điệp khúc phải gọi là đỉnh của chóp, phần trước cũng rất hấp dẫn.

Còn bài hát vòng này của Dương Tuyết Nhu lại quá nhẹ nhàng, âm nhạc như thế, ca từ cũng như thế.

Bài hát mà Dương Tuyết Nhu đang hát mặc dù nghe cũng không tệ lắm, nhưng mà không mang lại cho bọn họ cảm giác gì, hoàn toàn không thể nào so sánh được

với ba ca khúc mà cô đã trình bày những vòng trước.


Nhiều người không nhịn được mà lộ ra vẻ thất vọng, bọn họ hình như đã đánh giá Dương Tuyết Nhu quá cao.

Dương Tuyết Nhu ở trên sân khấu, không hề để ý đến những chuyện khác, chỉ nhẹ nhàng cất tiếng ca.

Bài hát dần dần đi tới phần điệp khúc.

“Tôi ao ước có được một trái tim thật thuần khiết Và một đôi mắt biết rơi lệ

Oh... Xin hãy cho tôi dũng khí để tiếp tục tin tưởng Bỏ qua những lời nói dối gian để ôm lấy người Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại

Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen

Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Xin hãy chiếu sáng cho tôi tới gân người..."

Âm nhạc không quá đắt giá, nhưng mà âm thanh tự nhiên, giống như một làn sóng ập tới trong lòng mọi người.

Tất cả những người đang theo dõi [Ca vương ca hậu] đều ngây ngẩn cả người.

Toàn bộ phần cao trào của bài hát giống như âm thanh trời ban, khiến cho bọn họ cảm nhận được một cảm giác hoàn toàn khác.

"Bài hát này.. "

"Xúc động linh hồn, sao tôi nghe xong lại có cảm giác muốn khóc thế nhỉ?”

“Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại...Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen. Trời ơi, tôi nghe mà mơ màng luôn rồi, bây giờ tôi đang ở trong một căn nhà thuê nhỏ hẹp, nghe xong mà không biết bản thân đã khóc từ bao giờ."

“Người anh em lầu trên cố gắng lên, cuộc sống không dễ dàng, nhưng chính vì thế mới thúc đẩy chúng ta nỗ lực tiến lên.”

Lúc đầu mọi người còn hơi thất vọng, nhưng khi đoạn điệp khúc cất lên, bình luận trên mạng đột nhiên bùng nổi

"Không hổ là Dương Tuyết Nhu, mỗi một ca khúc. đều không khiến tôi thất vọng. Bài hát này tôi cảm thấy còn tốt hơn cả ba bài trước đó. Lúc trước nghe [Giấc mơ ban đầu] và [Đóa sen xanh] rất hay, nhưng mang lại xúc động không lớn, còn bài hát này thì thực sự khi muốn khóc.”

“Ngôi sao của tôi đang ở đâu?” Mọi người bình luận.

“Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm Có biết hay không

Bóng hình từng sánh bước bên tôi giờ đây đã ở đâu rồi

m Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm Í Gó để ý không

Là mặt trời nhô lên trước, hay là một điều bất ngờ sẽ tới trước.”

Lại im thanh êm ái vang lên, lúc này mọi người nghe ca khúc này đã có cảm nhận hoàn toàn khác lúc 4 trước.

“Tôi thà rằng chôn vùi tất cả khổ đau vào tận sâu trong đáy lòng


Cũng không muốn quên đi ánh mắt người...

Xin hãy cho tôi dũng khí để tiếp tục tin tưởng

Bỏ qua những lời nói dối gian để ôm lấy người

Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen

Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Xin hãy chiếu sáng cho tôi tiếp tục tiến lên...” Điệp khúc lại vang lên lân nữa.

Lần này, tất cả mọi người đều không nói gì cả, chỉ yên lặng lắng nghe.

Đây cũng là một ca khúc truyền cảm hứng, nói rằng ai rồi cũng sẽ gặp khó khăn, vấp ngã, nhưng dù gặp phải chuyện gì thì trên đời này luôn có một ngôi sao soi sáng. hướng đi của cuộc đời.

Đến đây, ca khúc đã gần tới đoạn kết

“Tôi ao ước có được một trái tim thật thuần khiết

Và một đôi mắt biết rơi lệ

Oh... Xin hãy cho tôi dũng khí để tiếp tục tin tưởng

Bỏ qua những lời nói dối gian để ôm lấy người

Mỗi khi tôi không tìm được ý nghĩa tồn tại

Mỗi khi tôi lạc lối trong đêm đen

Oh... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm

Xin hãy chiếu sáng cho tôi tới gân người... Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm Có nghe thấy chăng


Lời thở than và nỗi cô độc của người đang ngước nhìn..."

Bài hát kết thúc, phần nhạc dạo nhẹ nhàng lại vang lên.

Tất cả mọi người còn đang hồi tưởng lại âm thanh tự nhiên vừa rồi, trong lòng cảm thấy hơi mất mát.

“Bốp bốp bốp!”

Sau vài giây yên lặng, trên khán đài nhất thời vang lên những tiếng võ tay nhiệt liệt!

Cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp cũng điên cuồng.

"Ca khúc kết thúc." "Bài hát này thực sự vô cùng êm tai.”

“Cho dù đêm tối thế nào, chỉ cần nơi nào có người thì nơi đó sẽ có ánh sáng.”

"Bóng tối phía trước có thể khiến bạn bối rối và gục ngã... Nhưng bạn phải tin rằng sẽ luôn có ánh sáng soi rọi bạn! Ở cuối bóng tối, sẽ có ánh sáng rực rối"

"Cầu mong ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm dẫn đường cho tôi khi tôi lạc lối. Cảm ơn Dương Tuyết Nhu đã mang đến cho chúng tôi bài hát này.”

Cư dân mạng điền cuồng bình luận.

Ca khúc của Triệu Vô Minh mang đến cho bọn họ một loại cảm giác rung động, nhưng mà sau khi nghe được ca khúc của Dương Tuyết Nhu thì loại rung động kia đã nhanh chóng tiêu tan.

Rung động mà [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] mang lại giống như một dòng suối nhỏ, chậm rãi len lỏi vào trong lòng mọi người, thấm vào ruột gan, sau khi nghe xong thì dư vị còn mãi.

Đây là một bài hát có thể chạm đến trái tim. Mỗi người đều hi vọng bản thân có được một ngôi sao như vậy, có thể giúp họ nhìn thấy hi vọng trên con đường phấn đấu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 147: C147: xếp thứ nhất


Tiếng vỗ tay kéo dài rất lâu, điều này thể hiện sự yêu thích của mọi người đối với bài hát này.

“Bài hát này thực sự quá êm tai, Thạch Đầu, em cảm thấy hay hơn lúc anh hát rất nhiều.”

Tiêu Vũ và Dương Lỗi đang ngồi trước máy tính, Tiêu Vũ cảm thán một câu như vậy.

Dương Lỗi nghe thấy thế thì dở khóc dở cười: “Tiểu Vũ, em khen cô út của anh hát hay thì cũng không cần phải châm biếm anh như vậy chứ.”

Lúc này, trong mắt hắn cũng lộ ra một tia kinh ngạc.

Giọng hát của Dương Tuyết Nhu sạch sẽ và thanh tịnh, mà ca khúc [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] này lại thiên về âm thanh tự nhiên, hoàn toàn được Dương Tuyết Nhu thể hiện một cách hoàn mỹ!

“[Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] thực sự là một ca khúc chạm đến trái tim người nghe.”

MC Hoa Vũ đi ra sân khấu, nói: “Bây giờ, xin mời các vị giám khảo của chúng ta đưa ra lời nhận xét.”

Thầy Lưu Hàng cầm micro, cảm thán nói: “Sông nhỏ chảy ra biển cả, hồn hoa về đất. Nhân sinh có chập trùng lên xuống, đời người có kết cục, là cát bụi sẽ trở về với cát bụi, hay là Phượng hoàng dục hỏa trọng sinh, sinh tử luân hồi- Tất cả mọi thứ, có lẽ cũng chỉ là một ngôi sao sáng chói, chiếu sáng con đường của đời người, để chúng ta tiến lên. Một ca khúc rất hay, tôi tin chắc ca khúc này đã chạm tới trái tim của rất nhiều người.”

"Mặc dù toàn bộ bài hát không mang lại cảm giác mạnh mẽ, không mãnh liệt và cao trào như [Giấc mơ ban đầu], nhưng nó lại ẩn chứa một loại năng lượng sạch sẽ và tích cực, khiến cho tâm linh con người được tịnh hóa.”


Lưu Hàng cảm thán một chút, sau khi nghe xong ca khúc này thì trong lòng ông ta cũng có vô vàn cảm xúc.

“Cảm ơn lời nhận xét của thầy Lưu Hàng.”

MC Hoa Vũ nói bài hát này là?”

Vậy, điểm số mà thầy dành cho.

Lưu Hàng nói: “Tôi chấm cho bài hát này 98 điểm!”

“Lại là 98 điểm, thây Lưu Hàng không thể đổi một con số khác sao? [Năm tháng] của Triệu Vô Minh cũng là 98 điểm, tôi cảm thấy [Năm tháng] hoàn toàn không thể nào so sánh được với [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm].”

“Tôi cảm thấy hai bài hát này cũng một chín một mười mà.”

“Cái gì mà một chín một mười? Rõ ràng [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] dễ nghe hơn.”

“Dễ nghe không phải tiêu chuẩn duy nhất để chấm điểm đâu, còn phải xét về kỹ năng ca hát và những khía cạnh khác nữa.”

Khi nhìn thấy điểm số này, rất nhiều người nghị luận.

“Cảm ơn thầy Lưu Hàng.” Dương Tuyết Nhu nói lời cảm ơn.

Sau đó, tới lượt giám khảo ca hậu Trương Hi đánh giá.

“Đây là một bài hát truyền cảm hứng, mặc dù không gây sốc như bài hát của Triệu Vô Minh, nhưng cũng là một bài rất đáng nghe. Bài hát này, tôi chấm 98 điểm!”

Lại thêm một điểm 98 nữa!

Sau đó đến lượt Chu Tử.

Chu Tử Kiệt tươi cười nhận xét: “Ca khúc không tệ, nhưng kỹ thuật ca hát vẫn còn hơi khiếm khuyết một chút. Tôi chấm bài hát này 97 điểm.”

Độ khó của ca khúc [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] rõ ràng là kém hơn [Năm tháng] của Triệu Vô Minh một chút.


“97 điểm, Dương Tuyết Nhu vẫn kém Triệu Vô Minh một điểm, người chấm điểm cuối cùng là thầy Thành Vũ.”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía vị giám khảo cuối cùng.

96 điểm.

Sau khi cả bốn vị giám khảo đã chấm điểm, tổng điểm cuối cùng của Dương Tuyết Nhu là 97,1.

Điểm số như thế này đã cao hơn Triệu Vô Minh 0,3 điểm rồi!

“Vượt qua rồi! Vượt qua rồi!”

“Dương Tuyết Nhu trâu bò thật! Thế mà lại vượt qua được Triệu Vô MinhI”

"Điên rồi! Người sáng tác, viết lời... của [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đều là Mộc Dịch. Mộc Dịch này một mình một ngựa mà có thể đánh bại được nhóm người Phương Văn, Tịch Vũ, thầy Cổ Lực, Triệu Quân Hàn!"

“Mộc Dịch muốn phong thần tại [Ca vương ca hậu] à?”

Mọi người nhìn thấy điểm số cuối cùng của Dương Tuyết Nhu thì cảm thấy vô cùng hào hứng.

Triệu Vô Minh có thực lực Thiên vương, phía sau còn có những nhạc sĩ hàng đầu như Phương Văn, Tịch Vũ, thế mà trong vòng tranh tài tứ tư của [Ca vương ca hậu] lại bị một ca sĩ lúc trước chẳng có chút tiếng tăm gì như Dương Tuyết Nhu vượt qual


Cuối cùng, cuộc thi kết thúc, tổng điểm của tám ca sĩ như sau:

1. Dương Tuyết Nhu, ca khúc (Bản gốc) [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]. Điểm số: 382,7.

2. Triệu Vô Minh, ca khúc (Bản gốc) [Năm tháng]. Điểm số: 382,5.

3. Chu Thanh, ca khúc (Bản gốc) [Hồ ly]. Điểm số: 367,9.

4. Trần Hiểu Kỳ, ca khúc (Bản gốc) [Cây tình yêu]. Điểm số: 361,9.

8. Chương Dương, ca khúc [Ven hồ]. Điểm số: 365.

Bốn người xếp sau bị đào thải.

“Chúc mừng bốn ca sĩ còn lại trên sân khấu của chúng ta: Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh, Chu Thanh, Trần Hiểu Kỳ. Bốn người sẽ tiến vào vòng thứ năm của [Ca vương ca hậu]. Vòng thứ năm này sẽ diễn ra sau một tuần nữa, sau đó chúng ta cũng sẽ có thể biết được ứng cửa viên cho vị trí quán quân và á quân của [Ca vương ca hậu]I"

MC Hoa Vũ lên sân khấu, lớn tiếng tuyên bố.

Tuần sau sẽ là trận chiến cuối cùng của [Ca vương ca hậu] rồi!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 148: C148: Lại có công ty âm nhạc muốn mua bài hát 1


Sau khi quá trình ghi hình kết thúc, hoàn toàn không có gì ngạc nhiên cả, [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đã hot rần rần, mức độ phổ biến phủ sóng khắp toàn bộ Internet.

Dương Lỗi gọi điện thoại cho cô út của mình, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, cuối cùng gửi hai bài hát mà

mình đích thân lựa chọn cho Dương Tuyết Nhu.

Trong số hai bài hát này, có một bài thực sự bùng nổi

Chủ yếu là vì hiện giờ chênh lệch điểm số giữa Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh rất nhỏ, chưa đến cuối cùng thì không ai có thể xác định được người nào sẽ đạt giải quán quân!

Dù sao thì sau lưng Triệu Vô Minh cũng có dàn nhạc sĩ đỉnh cấp. Bài hát [Núi cao nghìn năm] mà Phương Văn hợp tác chung với Tịch Vũ thậm chí còn áp đảo [Giấc mơ ban đầu]!

Mặc dù [Giấc mơ ban đâu] cũng rất kinh điển, nhưng nếu xét về chất lượng thì [Núi cao nghìn năm] cũng không hề thua kém!

Phương Văn và Tịch Vũ đều là những nhạc sĩ hàng đầu nước Hạ. Hai người bọn họ hợp tác với nhau, sản phẩm tạo ra vượt trội hơn hắn, đây cũng là chuyện rất dễ hiểu!

Đối với Dương Lỗi mà nói, nhất định phải dành được vị trí quán quân, thế nên lân này hắn mới quyết định đưa ra một ca khúc bùng nổ thực sự!


Hắn vừa gửi cho Dương Tuyết Nhu chưa tới mười phút thì tổng giám đốc Triệu Hướng Linh của âm nhạc Hải Lam đã gọi điện tới, giọng nói hơi vội vàng.

“Dương tiên sinh, cậu mới gửi cho Dương Tuyết Nhu hai bài hát đúng không? Âm nhạc Hải Lam chúng tôi muốn mua ca khúc cuối cùng này, hơn nữa sẽ ứng trước. 300.000 tệ, đồng thời chia cho cậu 55%!” Triệu Hướng Linh sốt ruột nói.

Cô ta rõ ràng là vô cùng gấp gáp, bởi vì vừa mới nghe thấy tin Dương Lỗi gửi cho Dương Tuyết Nhu hai bài hát.

Hiện giờ, dựa vào điểm số của Dương Tuyết Nhu thì nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì cô nhất định có thể tiến vào chung kết!

Mà theo như hợp đồng lúc trước công ty âm nhạc. Hải Lam bọn họ kí với Dương Lỗi thì Dương Lỗi cùng lắm chỉ bán năm bài hát thôi, còn bài hát cuối cùng thì chưa đồng ý bán.

Nhìn thấy ca khúc cuối cùng là một ca khúc chất

lượng như vậy, Triệu Hướng Linh làm sao có thể ngồi yên được!

Dựa vào trình độ của cô ta thì tất nhiên có thể nhìn ra được chất lượng của ca khúc này như thế nào.

Dương Lỗi nghe vậy thì trả lời: “Tổng giám đốc Triệu, chuyện này cứ để đấy đã, chờ sau khi chương trình [Ca vương ca hậu] kết thúc thì chúng ta nói tiếp.”

Dương Lỗi không lập tức quyết định bán bài hát cuối cùng này.

Sau khi hắn cúp điện thoại, Tiêu Vũ ngồi bên cạnh hắn, cười nói: “Thạch Đầu, bài hát cuối này anh muốn được chia bao nhiêu phần trăm?”

Dương Lỗi tự tin nói: "Ít nhất cũng phải 70%!”

Khi một bài hát được phát hành, lượt tải xuống là một trong những khoản thu nhập, nhưng còn có nhiều khoản thu nhập khác, chẳng hạn như buổi biểu diễn thương mại, buổi hòa nhạc và nhiều kênh khác... Nếu như tính ra thì sẽ là một con số rất lớn.

Thế nên, phần trăm lượt tải xuống của những người soạn nhạc có thể được chia rất cao, ví dụ như nhóm người Phương Văn vậy. Nếu như hoàn toàn phụ trách ca khúc, từ viết nhạc đến viết lời thì có khi còn có thể được. chia đến tận 90% thu nhập từ lượt tải xuống!

Phương Văn cầm 90%, công ty âm nhạc 10%.


Đương nhiên, hầu hết các ca khúc Phương Văn chỉ chịu trách nhiệm soạn nhạc, thế nên phần trăm chia thực tế cũng không cao đến mức đó.

Ví dụ như bài [Núi cao nghìn năm] kia, Phương Văn soạn nhạc, nhưng Tịch Vũ lại viết lời, biên khúc lại là một người khác, thế nên ba người bọn họ mỗi người chỉ được. chia 30%.

Soạn nhạc, viết lời, biên khúc, đều chia như nhau. Còn người làm hết các khâu như Dương Lỗi thế này thì cực kỳ hiếm thấy. Bây giờ, trong giới âm nhạc nước

Hạ cũng chỉ có khoảng mười người như thế.

Phương Văn có thể đạt được 90%, vậy thì mục tiêu của Dương Lỗi cũng phải là 70%.

Tất nhiên, mọi chuyện còn phụ thuộc vào tình huống cụ thể sau khi bài hát được ra mắt đã.

Tiêu Vũ gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: “Đúng rồi, ngày kia chúng ta tới nhà cha mẹ, ngày mai anh đi mua chút đồ đi.”

Dương Lỗi gật đầu, cười nói: "Không thành vấn đề."

Chủ nhật Tiêu Vũ được nghỉ, bọn họ tới nhà cha Tiêu mẹ Tiêu.

Reng...

Mọi người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Dương Lỗi lại vang lên.


Hắn nhìn một chút, là một số điện thoại xa lạ.

“Alo?” Dương Lỗi ấn nghe máy.

“Xin chào, xin hỏi có phải anh Dương Lỗi đang nghe máy không? Chúng tôi là người của công ty âm nhạc Hoàn Vũ.” Đầu dây bên kia là một người đàn ông, giọng nói vô cùng khách khí.

“Âm nhạc Hoàn Vũ?” Trong lòng Dương Lỗi hơi chấn động.

“Thân phận của mình đã bị điều tra ra rồi?”

Mặc dù tin tức hản là Mộc Dịch đã bị phong tỏa, nhưng những công ty âm nhạc này đều là những công ty lớn, muốn điều tra thông tin về một người cũng không phải là chuyện quá khó khăn.

Mấu chốt là Dương Lỗi sử dụng nghệ danh là Mộc. Dịch, nghệ danh này rất dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến mối quan hệ của hắn và Dương Tuyết Nhu.

Nhưng Dương Lỗi cũng không cảm thấy lo lắng gì cả, hắn cũng cảm thấy không cần thiết phải giấu diếm thân phận của mình.

Dù sao thì chậm nhất là sau khi [Ca vương ca hậu] kết thúc, hắn sẽ bán bài hát cho một công ty âm nhạc nào đó.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 149: C149: lại có công ty âm nhạc muốn mua bài hát 2


Lúc này giá trị danh vọng của hẳn đã đạt tới mấy chục triệu, có thể đổi được hơn chục bài hát!

Mua bài hát rồi bán kiếm tiền, kết giao với mấy công †y âm nhạc, đồng thời chuẩn bị mở công ty âm nhạc của riêng mình.

“Dương tiên sinh, chúng tôi muốn mua một ca khúc của anh. Tuyển thủ Chu Thanh của chúng tôi đang tham gia chương trình [Ca vương ca hậu], không biết anh có ý định bán bài hát không?” Người của âm nhạc Hoàn Vũ khách khí hỏi.

Chu Thanh đang xếp thứ ba trong chương trình [Ca vương ca hậu], không ngờ âm nhạc Hoàn Vũ lại mua bài hát lúc này.

Trên thực tế, cho dù bài hát có hay đến đâu, cho dù được điểm tối đa, thì Chu Thanh cũng không thể giành được quán quân của [Ca vương ca hậu].

Nhưng mà, một bài hát hay thì cho dù là ở thời điểm nào cũng sẽ đều làm nên thành tựu của ca sĩ!

Trận chung kết của [Ca vương ca hậu] chắc chắn sẽ có rất nhiều người xem. Nếu như Chu Thanh có được một bài hát tốt thì hiệu quả không cần nói cũng biết!

Mấu chốt là trước đó, mặc dù Chu Thanh hát không tệ, nhưng cao nhất cũng chỉ được 94 điểm, nếu xếp với nhóm Triệu Vô Minh và Dương Tuyết Nhu thì kém hơn hẳn một bậc.

Điều này khiến ấn tượng của anh ta trong lòng mọi người không tính là sâu.


Nhiệt độ hầu hết đều thuộc về Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh.

Thế nên người của Âm nhạc Hoàn Vũ rất mong chờ. trong tay Dương Lỗi còn những ca khúc tốt khác.

Lúc trước bọn họ đã điều tra được thân phận của Dương Lỗi. Mọi người đều hết sức bất ngờ, không ngờ Dương Lỗi còn trẻ như vậy mà đã viết ra được nhiều ca khúc kinh điển như thế.

Dương Lỗi hơi ngẫm nghĩ một chút, nghĩ về Chu Thanh.

Nói đúng ra thì trước kia Chu Thanh cũng là một ca sĩ mà Dương Lỗi rất thích, nhưng mà đến một thời gian, cổ họng anh ta bỗng nhiên xảy ra vài vấn đề.

Sau đó, anh ta dần dần mất đi sự nổi tiếng, bị các đối thủ lần lượt chèn ép, thanh danh cũng xấu đi.

Mặc dù sau này những chuyện đó đều đã được giải thích rõ ràng, nhưng mức độ nổi g của Chu Thanh cũng không còn được như trước nữa.

Trong lòng Dương Lỗi khẽ động, trong đầu hiện lên một giao diện. Hắn tiến vào giao diện [Âm nhạc].

Giá trị danh vọng hiện có: 1519 3019

Những ca khúc đã đổi: [Gió nổi lên rồi], [Giấc mơ ban đầu], [Thiếu niên], [Đóa sen xanh], [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]...

[Sứ thanh hoa]: Dùng 1 triệu giá trị danh vọng để đổi. [Giang nam]: Dùng 1 triệu giá trị danh vọng để đổi.

[Thất lý hương] Dùng 1 triệu giá trị danh vọng để đổi.

Rất nhiều tin tức hiện lên trước mặt Dương Lỗi, lúc này hắn có tận hơn 15 triệu giá trị danh vọng. Nói cách khác, hắn có thể đổi được 15 bài hát!

Dương Lỗi đọc lướt qua một vòng, sau đó đã có quyết định.

Hắn nói thẳng với người ở đầu dây bên kia: “Bán bài hát thì cũng được thôi, nhưng mà các anh định phân chia phần trăm cho tôi như thế nào?”


Nghe được lời của Dương Lỗi, người của âm nhạc Hoàn Vũ vô cùng vui vẻ, thực ra thì lúc gọi điện thoại, bọn họ cũng chỉ ôm tâm thế gọi thử mà thôi.

Dù sao thì muốn sáng tác được một ca khúc hay không phải chuyện dễ dàng. Bọn họ cũng đã mời Phương Văn sáng tác, thậm chí còn chuyển tiền cọc rồi, nhưng mà bây giờ Phương Văn vẫn chưa sáng tác được.

“Dương tiên sinh, chúng tôi sẽ chia cho anh 50%, đồng thời ứng trước 200.000 tệ.” Người của công ty Hoàn Vũ nhanh chóng trả lời.

Dương Lỗi nghe vậy thì bật cười: “Lúc trước, khi tôi viết [Giấc mơ ban đầu] cho vòng thứ nhất của [Ca vương ca hậu], thì phía công ty âm nhạc Hải Lam đã chia cho. tôi 50% rồi.”

Người của âm nhạc Hoàn Vũ nghe thấy thế thì hơi biến sắc.

[Giấc mơ ban đầu] là ca khúc thứ hai Dương Lỗi viết, âm nhạc Hải Lam ra giá 50% thế này có phải là quá nhiều không?

Nếu như là công ty bọn họ, thì chắc là không đồng ý.

Nhưng mà, chỉ mới bài hát thứ hai thôi mà Dương Lỗi đã được chia 50% rồi, những bài hát tiếp theo của hắn đều có hơn 10 triệu lượt tải về. Nếu như bây giờ bên

họ đưa ra giá 50% thì hình như không thích hợp cho lắm.

Trong lúc nhất thời, người của âm nhạc Hoàn Vũ hơi do dự, anh ta không quyết định được tỷ lệ phần trăm.

Danh khí càng lớn thì càng được chia nhiều. “Dương tiên sinh, tôi là Chu Thanh.”


Lúc này, Chu Thanh đã trực tiếp nghe điện thoại: “Xin hỏi, Dương tiên sinh có điều kiện gì?”

Dương Lỗi cười nói: "Sáu mươi phần trăm lợi nhuận, 400.000 tệ tiền mua."

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, sắc mặt Chu Thanh khẽ biến.

Anh ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh Dương, có thể gửi bài hát cho chúng tôi xem một chút được không?”

Nếu là một bài hát hay, thì dù có nhiều lợi nhuận hơn cũng có thể. Chẳng hạn như Phương Văn đã yêu cầu chín mươi phần trăm lợi nhuận, có lẽ những công ty âm nhạc đó còn rất muốn ký hợp đồng ngay lập tức.

Bởi vì các bài hát do Phương Văn viết thực sự có thể hot, chỉ cần có thể hot, thì có thể kiếm lại được từ các. kênh khác nhau như biểu diễn thương mại và buổi hòa nhạc!

Nhưng một số bài hát có chất lượng trung bình thì rất khó để kiếm lại.

Dương Lỗi nói: "Ngày mai tôi gửi cho anh."

Nói xong một câu, Dương Lỗi trực tiếp cúp điện thoại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 150: C150: thỏa thuận xong


"Thạch Đầu, sao vậy? Có người muốn mua bài hát sao?" Tiêu Vũ tò mò hỏi.

"Ừm"

Dương Lỗi gật đầu nói: "Là người của âm nhạc Hoàn Vũ, muốn anh viết ca khúc cho Chu Thanh."

“Chu Thanh?” Nghe xong, Tiêu Ngữ gật đầu, hỏi: “Vậy ngày mai anh có bận không?”

Dương Lỗi nói: "Ngày mai viết bài hát thực sự có chút bận."

Tiêu Vũ nói: "Ngày mai mẹ em muốn đến đưa Dao. Dao và Kỳ Kỳ đi chơi, vừa hay liền để mẹ coi Dao Dao và

Kỳ Kỳ."

Dương Lỗi không phản đối, Tôn Nhã Như thường đến thăm hai đứa trẻ.

Ngày hôm sau, Dương Lỗi đổi ra một bài hát, sau đó đi sản xuất.

Đến buổi chiều, khi quá trình sản xuất sắp hoàn thành, người của âm nhạc Hoàn Vũ lại gọi điện đến.

Dương Lỗi trực tiếp gửi bài hát qua.

Lúc này, người của âm nhạc Hoàn Vũ hiển nhiên có chút gấp gáp, hi vọng Dương Lỗi mau chóng gửi bài hát tới, đặc biệt là Chu Thanh, lúc này anh ta cũng đang chờ đợi.


Trên thực tế, anh ta hiện có một số bài hát, hai trong số đó là của công ty và một bài do nhà soạn nhạc nổi tiếng viết, nhưng Chu Thanh không hài lòng lắm với những bài hát này.

Chất lượng của những bài hát này nhiều nhất có thể so sánh với những bài mà anh ta đã hát trước đó, rất khó để đạt được kết quả đáng kinh ngạc.

Chương trình [Ca Vương Ca Hậu] hoàn toàn là cơ hội để anh ta tái sinh từ cõi niết bàn, anh ta nhất định phải nắm lấy nó!

Đối với cuộc thi cuối cùng của một tuần sau, anh ta rất coi trọng nó!

Tuy nhiên, theo xu hướng này, Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh vẫn sẽ nhận được sự chú ý nhiều nhất trong trận chung kết.

Cho dù anh ta biểu hiện tốt, thì ánh sáng của anh ta đều sẽ bị che phủ bởi hai người này!

"Hả? Gửi rồi à?" Chu Thanh nhìn thấy bài hát do công ty chuyển đến, trên mặt hiện lên một tia hưng phấn.

Đây là do Mộc Dịch viết!

Sau khi viết năm bài hát, bài nào cũng trở nên nổi

tiếng, hiện giờ Dương Lỗi chắc chắn là người mà nhiều ca sĩ muốn quen biết.

Sau khi nhìn tên bài hát, Chu Thanh khẽ lẩm bẩm. “[Trời yên biển lặng]?”

Anh ta mở ra và cẩn thận lắng nghe.

“Tôi từng hoài nghỉ mình khi đi trong sa mạc

Không có bất kỳ giấc mơ nào có kết quả

Chu Thanh cẩn thận lắng nghe, nghe đến phần điệp khúc.

"Trời cao biển rộng sau khi dũng cảm

Thì phải dùng sự cố chấp đánh vỡ định mệnh Những người thờ ơ đấy, cảm ơn các bạn đã từng xem thường tôi

Giúp tôi không cúi đầu mà còn sống đặc sắc hơn."

Nghe đến đây, trong lòng Chu Thanh đột nhiên xuất hiện một tia chua xót. Anh ta nghĩ tới trải nghiệm trước kia của mình.

Trước kia anh ta cực kỳ nổi tiếng, thậm chí suýt chút nữa còn trở thành Thiên Vương, nhưng bởi vì một lần ngoài ý muốn, cổ họng của anh ta có vấn đề, nên đã mất đi vốn ca hát của mình. Giậu đổ bình leo, anh ta bị rất nhiều người kém xa mình chế giễu. Bài hát này dường như đang nói về chính anh ta.

Trong lòng đau xót, Chu Thanh tiếp tục nghe, nghe xong trong mắt anh ta tràn đầy kiên định.


"Tôi nhất định phải có được bài hát này!"

Trước đây, anh ta có ba bài hát để chọn, nhưng bây giờ khi anh ta nghe xong [Trời yên biển lặng], thì ba bài hát đó đã bị anh ta lập tức loại bỏ.

Lúc này, đối với Chu Thanh mà nói, không có bài hát nào thích hợp với anh ta hơn [Trời yên biển lặng]. Cho dù tốn bao nhiêu tiền, anh ta nhất định phải có được bài hát này!

Giám đốc của âm nhạc Hoàn Vũ đang suy nghĩ. Lúc này, khi nhìn thấy bài hát như [Trời yên biển lặng], bọn họ đã thực sự cảm động.

"Anh Lý, tôi muốn ca khúc này, sáu mươi phần trăm hoàn toàn có thể. Tôi có thể không cần mười phần trăm lợi nhuận ca hát, tôi sẽ giao hết cho công ty."

Chu Thanh nói với Giám đốc Lý của Công ty Hoàn Vũ.

Anh ta là một ca sĩ tương đối nổi tiếng, trước đây cũng từng rất nổi tiếng. Cho dù hiện tại anh ta không còn nổi tiếng như trước, nhưng hiện tại anh ta hát trong công ty, thì anh ta vẫn có thể nhận được mười phần trăm lợi nhuận của lượt tải xuống!

Bên công ty bằng lòng chia cho Dương Lỗi năm mươi phần trăm lợi nhuận, cộng thêm mười phần trăm của anh ta, chỉ cần đáp ứng điều kiện của Dương Lỗi là sáu mươi phần trăm!

Hiện giờ Chu Thanh thực sự không quan tâm đến những thứ khác, anh ta chỉ muốn chứng minh bản thân trên [Ca Vương Ca Hậu] trong tuần sau!

Anh ta không thiếu thực lực, thứ anh ta thiếu chính là một bài hát hay!

"Chu Thanh, cái này... " Giám đốc Lý suy nghĩ một chút, rồi báo cáo với quản lý cấp cao lời của Chu Thanh.

Các giám đốc điều hành của âm nhạc Hoàn Vũ đã thảo luận một lúc, cuối cùng quyết định chia cho Dương Lỗi sáu mươi phần trăm, còn Chu Thanh, chia năm phần trăm...

Sau khi thảo luận xong, giám đốc Lý gọi lại cho. Dương Lỗi.

"Anh Dương, chúng tôi đáp ứng yêu cầu của anh, đồng ý mua với giá 400.000 tệ, sáu mươi phần trăm lợi nhuận của lượt tải xuống... Không biết ngày mai chúng †a có thể ký hợp đồng không?"


"Đồng ý rồi sao?"

Nghe thấy lời giám đốc Lý nói, Dương Lỗi khẽ mỉm cười.

Điều kiện của hắn thực sự không quá đáng.

"Tôi ở Giang Lăng, người của các vị tới thì liên hệ với tôi." Dương Lỗi nói.

Tốc độ của âm nhạc Hoàn Vũ rất nhanh, không chỉ hoàn thành hợp đồng ngay trong ngày mà còn đi ô tô đến ngay trong đêm hôm đó.

Mấu chốt là bọn họ lo lắng người của các công ty âm nhạc khác có thể liên hệ với Dương Lỗi. Trong trường hợp này, nếu những công ty âm nhạc đó ra giá cao hơn, Dương Lỗi sẽ bán [Trời yên biển lặng] cho bọn họ.

Sáu giờ sáng, bọn họ gửi tin nhắn cho Dương Lỗi, nói rằng bọn họ đã đến Giang Lăng.

Khi Dương Lỗi nhìn thấy tin nhắn đã là sáu rưỡi. Hôm nay Tiêu Vũ được nghỉ, cả nhà đều đang ngủ ngon.

"Tiểu Vũ, người của công ty âm nhạc Hoàn Vũ đã đến rồi, anh ra ngoài một lát."

Dương Lỗi cười nói: "Đợi anh trở về, chúng ta cùng đến nhà cha mẹ."

“Được.” Tiêu Vũ cười gật đầu.

Dương Lỗi nhìn hai đứa con gái còn đang ngủ say, lần lượt hôn chúng một cái, rồi vệ sinh cá nhân sạch sẽ đi ra ngoài.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 151: C151: đến nhà cha mẹ vợ 1


Dương Lỗi rời nhà, đi đến địa điểm mà hắn đã hẹn với Công ty Hoàn Vũ.

Khi đến nơi, hắn gọi điện thoại qua. "Anh Dương, anh đến rồi sao? Tôi ra cửa đón anh."

Một nhóm người của công ty Hoàn Vũ đang đợi, giám đốc Lý đang nghe điện thoại, nghe thấy Dương Lỗi nói đến rồi, ông ta vui mừng khôn xiết, vội vã bước ra khỏi phòng bao.

Sau khi ra ngoài, ông ta liền nhìn thấy một thanh niên rất đẹp trai đang bước lại gần.

Thanh niên trông rất trẻ, giống như hai mươi bốn hoặc hai mươi lăm tuổi.

Cho dù lúc trước biết tuổi của Dương Lỗi, nhưng lúc này thấy hắn trẻ như vậy, ông ta vẫn thấy ngạc nhiên.

Hiện tại, năm bài hát [Gió nổi lên rồi], [Giấc mơ ban đầu], [Thiếu niên], [Đóa Sen Xanh] và [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đã thịnh hành trên mạng!

[Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đã được ra mắt trên KuGou Music vào lúc 12 giờ trưa hôm qua. Hiện tại mới 7 giờ mà lượng tải xuống của bài hát này đã vượt qua mười triệu!

Lượt tải xuống của cả năm bài hát này đã là hơn mười triệu! Trong số năm bài hát này, bài hát xuất hiện sớm nhất là [Gió nổi lên rồi] cũng chỉ xuất hiện lần đầu Tiên vào tháng 5, được tung lên nền tảng âm nhạc vào. đầu tháng 6. Bây giờ mới là tháng 7I

Nói cách khác, chỉ mới hai tháng trôi qua mà thôi!


Mà chàng thanh niên trẻ trước mặt này là tác giả của năm bài hát đó, đã bao trọn gói tất cả các công việc sáng tác, viết lời, phối khí,...

“Anh Dương, xin chào.” Giám đốc Lý vội nói.

Bên cạnh ông ta còn có một người đàn ông trung niên dáng người không cao, chính là Chu Thanh.

Chu Thanh cũng vội vàng bắt tay với Dương Lỗi. Anh †a cũng từ thành phố Hộ đến đây trong một đêm.

"Giám đốc Lý, Chu Thanh..."

Nhìn hai người, Dương Lỗi cũng cười chào hỏi.

Sau khi chào hỏi hai câu, giám đốc Lý không nói nhiều lời vô nghĩa nữa: "Anh Dương, đây là hợp đồng cho. bài hát [Trời yên biển lặng] mà chúng ta đã thỏa thuận trước đó."

Dương Lỗi nhận hợp đồng, cẩn thận xem.

Tiền mua là 400.000 nhân dân tệ, sáu mươi phần trăm lợi nhuận từ lượt tải xuống, ngoài ra, còn có một số khoản hoa hồng khác như biểu diễn thương mại...

Tất nhiên, Dương Lỗi hiện chiếm lợi nhuận lớn từ lượt tải xuống của bài hát, còn phần biểu diễn thương mại thì lợi nhuận của hắn không nhiều.

Sau khi xem xét cẩn thận, Dương Lỗi đưa ra ý kiến trực tiếp về các điều khoản chỉ tiết, sửa đổi một chút.

Cuối cùng, hợp đồng đã được ký kết, khoản tiền 400.000 nhân dân tệ thu mua [Trời yên biển lặng] cũng được bản vào tài khoản của Dương Lỗi.

Sau khi mọi việc xong xuôi, giám đốc Lý và Chu Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chu Thanh cười nói: "Anh Dương, nếu chúng ta đã có duyên gặp nhau, vậy hôm nay phải ăn một bữa cơm."

Anh ta là một ca sĩ có danh tiếng tương đối cao, hiện tại gặp được một nhạc sĩ viết ca khúc nổi tiếng như Dương Lỗi, anh ta đương nhiên muốn kết bạn. Sau này, anh ta rất có thể sẽ nhờ Dương Lỗi viết nhạc.

Đối với những người như Dương Lỗi, chắc chắn không sai khi xây dựng một mối quan hệ tốt.

Bên cạnh Chu Thanh, Giám đốc Lý cũng nói.


Nghe vậy, Dương Lỗi lắc đầu nói: "Hôm nay tôi có chút việc, lần sau có thời gian thì hẹn vậy."

Hôm nay, hắn định đến nhà ông bà già, không có ý định ăn cơm với mấy người Chu Thanh.

Nghe Dương Lỗi nói thế, Chu Thanh và giám đốc Lý đều cảm thấy hơi đáng tiếc, nói: "Vậy được."

Thấy Dương Lỗi nhất định là thật sự có việc bận, nếu không thì đã không hẹn bọn họ tới đây ký hợp đồng sớm như vậy.

Trở về nhà, Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ đã thức. dậy và đang ăn sáng.

Khi chúng nhìn thấy Dương Lỗi, hai mắt liền sáng lên. Tiểu Kỳ Kỳ trực tiếp chạy tới, trên khuôn mặt nhỏ. nhắn vẫn còn vụn thức ăn.

Khi Dương Lỗi vừa trở về, Dương Kỳ Kỳ cảm thấy rất bất an. Thức dậy không thấy Dương Lỗi, cô bé sẽ khóc, vì cô bé lo lắng cha cô bé sẽ lại bỏ đi, chơi trò trốn tìm với cô bé.

Nhưng bây giờ tình huống đã trở nên tốt hơn một chút, có lẽ cô bé cũng cảm nhận được rằng cha mình sẽ không rời đi nữa.

Lúc này, bọn họ đã chuyển đến căn biệt thự lớn ở tiểu khu Trung Hải.

Ôm đứa con gái bảo bối của mình vào lòng, Dương Lỗi ngồi vào bàn ăn, bắt đầu ăn sáng.

Còn Tiêu Vũ thì đang nghe điện thoại.


"Được, mẹ, chúng con qua ngay."

Cuộc gọi này nhất định là từ mẹ Tiêu, Tôn Nhã Như: gọi đến.

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Vũ cười nói: "Thạch Đầu, mẹ gọi điện thoại đến giục rồi."

Cô lại hỏi: "Hợp đồng ký xong rồi sao?"

"Ừm, đã ký, 400.000 tệ đã đến tay." Dương Lỗi cười nói.

"Lễ tình nhân sắp đến rồi, vợ đại nhân muốn thứ gì?" Nghe vậy, Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên cười nói: "Thạch Đầu, anh viết nhạc hay như vậy, ngày lễ thất tịch anh có thể viết cho em một ca khúc được không?"

Trong mắt cô có một tia mong đợi.

Người mình yêu viết một bài hát cho mình, còn gì tuyệt hơn phải không?

"Không thành vấn đề!" Dương Lỗi tự tin nói. Sau khi ăn xong, cả nhà bước ra khỏi biệt thự. Dương Lỗi lái xe, đó là chiếc BMW bình dân giá 300.000 tệ. Bình thường đều là Tiêu Vũ lái.

Chiếc xe chạy ra khỏi tiểu khu Trung Hải, đi về phía nhà bố vợ của Dương Lỗi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 152: C152: đến nhà cha mẹ vợ 2


"Sao mấy đứa Tiểu Vũ vẫn chưa đến vậy?"

Lúc này, trong tiểu khu nơi Tôn Nhã Như và Tiêu Quốc Cường sinh sống, Tôn Nhã Như đang đứng ở dưới Tầng, lo lắng chờ đợi.

"Nhã Như, bà đang đợi ai vậy?" Vài người phụ nữ trung niên đi tới, cười hỏi.

Những người phụ nữ trung niên này từng là người của thôn họ Tiêu. Trước đây, khi thôn họ Tiêu bị phá bỏ, chính phủ cấp nhà ở, rất nhiều người trong thôn họ Tiêu đã tụ tập lại với nhau.

Tôn Nhã Như nở nụ cười, nói: "Hôm nay Tiểu Vũ về nhà."

Trước kia ở trong tiểu khu, bà căn bản không nói về con gái mình. Con gái bà sinh con khi chưa kết hôn, thậm chí cha của đứa trẻ cũng không ở đây, bà rất mất mặt, sao có thể nhắc tới chứ?

Tuy nhiên, bây giờ con rể của bà đã trở lại, hơn nữa còn ưu tú như vậy. Lúc này, bà không còn trốn tránh nữa.

Đợi đến khi người khác nhìn thấy sự xuất sắc của con rể bà, tất cả các loại chỉ trích sẽ tự nhiên biến mất.

Về phần họ hàng, sau này khi Dương Lỗi và con gái †ổ chức hôn lễ, họ hàng nhất định sẽ theo đến nhà mới, nhìn thấy biệt thự lớn, tất nhiên cũng sẽ không nói gì nữa.

"Tiểu Vũ?"

"Không phải Nhã Như chưa bao giờ nói về Tiểu Vũ trước mặt chúng ta sao? Hôm nay sao lại thay đổi rồi?"

"Không phải Tiêu Quốc Cường không cho phép Tiêu Vũ về nhà sao?"


Nghe thấy lời của Tôn Nhã Như, những người phụ nữ trung niên này không khỏi thầm nghĩ.

Mới mấy ngày không gặp, Tôn Nhã Như đã thay đổi rồi sao?

Đang nói chuyện, một chiếc BMW chạy tới, dừng ở bãi đậu xe dưới lầu.

Cửa xe mở ra, Tiêu Vũ cùng hai đứa nhỏ đi ra.

"Bà ngoại."

Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ biết hôm nay đến nhà bà ngoại. Vừa xuống xe liền nhìn thấy Tôn Nhã Như, vì vậy chúng liền chạy đến.

"Ôi, cục cưng của bà." Tôn Nhã Như vui mừng khôn xiết, ôm lấy Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ, hôn nhiều lần.

Cuối cùng, Dương Lỗi mới xuống xe.

Nhìn thấy Dương Lỗi, trên mặt những phụ nữ trung niên kia lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Người thanh niên này là ai?" "Chẳng lẽ là cha con của Tiêu Vũ?"

"Nhìn mặt con của Tiêu Vũ có chút giống với người thanh niên này."

Mấy người đang bàn luận, vài năm trước, trong nhà Tiêu Quốc Cường đã nháo ra động tĩnh rất lớn.

Chưa kết hôn đã sinh con, cha của đứa bé còn không ở bên cạnh. Điều này cho dù ở đâu thì cũng là một chuyện lớn.

Gia đình Tiêu Quốc Cường đều là giáo viên cấp ba, được người khác kính trọng. Sự việc này đã khiến gia đình Tiêu Quốc Cường trở thành trò cười.

"Mẹ." Dương Lỗi xuống xe, nhìn Tôn Nhã Như, nhanh chóng gọi một tiếng.

Hắn mở cốp xe và bắt đầu lấy đồ xuống. Nghe thấy Dương Lỗi xưng hô như vậy, những người phụ nữ trung niên này càng khẳng định suy đoán trong lòng của mình.

Người phụ nữ lên tiếng trước, cười nói: "Nhã Như, người thanh niên này là ai? Tại sao lại gọi bà là mẹ?”

Tôn Nhã Như cười nói: "Đây là con rể của tôi, Dương Lỗi. Mấy năm trước, Dương Lỗi có việc quan trọng nên luôn ở nước ngoài, mới trở về không lâu."

Mấy năm nay, Dương Lỗi ra nước ngoài chữa bệnh, lời bà nói cũng không sai. Vừa nói, Tôn Nhã Như vừa đi đến bên cạnh xe.


Từng món lễ phẩm lần lượt được lấy ra, Mao Đài Phi Thiên, Trung Hoa, Nhân sâm,... chất đống trong cốp xe.

"Ai da, Tiểu Lỗi, người đến là được rồi, mua nhiều đồ như vậy làm gì?" Tôn Nhã Như nói.

Dương Lỗi cười nói: "Mẹ, đây chỉ là một chút thành ý mà thôi."

Hắn rất khỏe, tay xách đồ mà không tốn chút sức. nào.

Nhưng xét cho cùng hắn cũng chỉ có hai tay, cho nên vẫn còn có một ít đồ. Những thứ này Tiêu Vũ giúp đỡ cầm.

Tôn Nhã Như nắm tay hai cô cháu gái, sau đó đưa Dương Lỗi và Tiêu Vũ vào nhà. Trên đường đi bà còn giới thiệu những người phụ nữ kia.

"Tiểu Lỗi, đây là mấy người bạn của mẹ, con có thể gọi họ là dì”

Dương Lỗi gật đầu, mỉm cười gọi một tiếng dì.

“Tuệ Quyên, chúng tôi đi lên trước đây." Tôn Nhã Như nói.

"Nhã Như, mọi người bận việc của mình đi." Mấy người phụ nữ trung niên vội vàng nói.

Bọn họ nhìn mấy người Dương Lỗi bước vào thang máy.

"Không ngờ chồng của Tiêu Vũ vậy mà lại xuất hiện rồi.

“Tính tình của Tiêu Quốc Cường rất cổ hủ, liệu ông ta có nhận con rể của mình không?”

"Không biết, xem xem, Tiêu Quốc Cường rất giữ thể diện, xem con rể của bà ta sẽ đi tới đâu."


Con người đều thích buôn chuyện, những người phụ nữ trung niên này đang mong chờ được xem diễn biến tiếp theo.

Nhà của cha mẹ Tiêu Vũ ở tầng sáu, diện tích 130 mét vuông.

Tiêu Quốc Cường và Tôn Nhã Như thực ra không phải là người giàu có, hàng triệu nhân dân tệ trước đó cũng là tiền phá dỡ.

Bước vào nhà, Dương Lỗi nhìn thấy cha vợ Tiêu Quốc Cường đang ngồi trên sô pha đọc sách.

Cảm nhận được Dương Lỗi và những người khác đến, Tiêu Quốc Cường quay đầu nhìn, rồi thu hồi ánh mắt.

"Lão Tiêu, con gái của ông về rồi." Tôn Nhã Như cười nói.

Nhưng bà không nói con rể, bởi vì bà biết bây giờ mình nói con rể thì Tiêu Quốc Cường có lẽ sẽ không đáp lại bà.

Quả nhiên, nghe thấy lời của bà, Tiêu Quốc Cường bực bội nói: "Biết rồi."

"Dao Dao, Kỳ Kỳ, bà ngoại mở tỉ vi cho các con xem, các con muốn xem gì?”

Đặt đồ đạc xuống, Tôn Nhã Như lập tức bật TV lên, mỉm cười với hai cô cháu gái.

Bọn họ cũng đến ghế sofa và ngồi xuống bên cạnh Tiêu Quốc Cường. Dương Kỳ Kỳ thận trọng liếc nhìn ông ngoại, rồi nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 153: C153: hôn sự


Cô bé vẫn nhớ ông ngoại của cô bé rất hung dữ, luôn có khuôn mặt nghiêm túc.

Khi bọn họ ngồi xuống, Tiêu Quốc Cường đột nhiên hơi ngồi thẳng lên, cũng không thể đọc cuốn sách trên †ay nữa. Mắt ông đang nhìn sách nhưng thực ra là ông đang nhìn bóng của hai cô cháu gái phản chiếu trên tường.

“Cha.” Tiêu Vũ đi đến, gọi Tiêu Quốc Cường.

Tiêu Quốc Cường “ừm” một tiếng. Dương Lỗi cũng gọi một tiếng, nhưng Tiêu Quốc Cường phớt lờ giả vờ như không nghe thấy.

Để Dương Lỗi vào nhà, ông không lấy dao ra đã là rất độ lượng rồi. Sao ông có thể nói chuyện với Dương Lỗi chứ?

Nhìn thấy bộ dạng của Tiêu Quốc Cường, Tôn Nhã Như cũng bất lực. Bà cười nói: "Tiểu Vũ, con bảo Tiểu Lỗi ngồi xuống."

Cả gia đình đang ngồi quanh ghế sô pha, TV đang chiếu phim hoạt hình, mắt mọi người đều đang xem phim hoạt hình nhưng suy nghĩ của bọn họ lại khác nhau.

Sau một lúc, Tôn Nhã Như hỏi: "Đúng rồi, Tiểu Lỗi, buổi sáng khi mẹ gọi điện, Tiểu Vũ nói con đi ký hợp đồng gì đó với người của công ty âm nhạc?"

Vào sáng sớm bà đã gọi điện cho Tiêu Vũ, Tiêu Vũ cũng kể cho bà nghe về chuyện của Dương Lỗi.


"Vâng, mẹ, là người của công ty âm nhạc Hoàn Vũ Tìm con, muốn mua bài hát của con."

Dương Lỗi gật đầu, cười nói: "Bài hát đã được bán rồi, với giá là 400.000 nhân dân tệ và sáu mươi phần †răm lợi nhuận của lượt tải xuống."

"Sáu mươi phần trăm?”

Nghe vậy, Tôn Nhã Như suy nghĩ một chút rồi nói: "Bài hát trước đây con đã bán cho Công ty âm nhạc Hải Lam là năm mươi phần trăm lợi nhuận, với số tiền là 150.000 nhân dân tệ phải không?”

Biết được lợi nhuận của lượt tải xuống của những bài hát con rể sáng tác, lúc rảnh rỗi bà cũng tra bảng xếp hạng của KuGou Music để xem lượt tải xuống của những bài hát đó như thế nào.

Xét cho cùng, những lượt tải xuống này là tiền do con rể kiếm được.

"Vâng, lợi nhuận lần này tăng mười phần trăm, giá gốc cũng tăng 250.000." Dương Lỗi cười nói.

Tôn Nhã Như khen ngợi, nói: "Tiểu Lỗi, con thực sự rất có năng khiếu về âm nhạc."

Người khác viết ca khúc đã khó, nhưng Dương Lỗi dường như không gặp khó khăn gì trong việc viết ca khúc.

Tuy nhiên, bà không nghi ngờ gì cả.

Cho đến nay, hầu hết các bài hát của Dương Lỗi về cơ bản đều là những bài hát truyền cảm hứng, kết hợp với kinh nghiệm của Dương Lỗi, việc viết những bài hát †ruyền cảm hứng là hoàn toàn phù hợp với lẽ thường.

Mà bà đã nghe từ con gái mình rằng Dương Lỗi thích nhạc cụ và viết các bài hát khi hắn còn học đại học.

Tiêu Quốc Cường ở bên cạnh cũng nghe Dương Lỗi nói, trong lòng âm thầm gật đầu.

Mặc dù rất không hài lòng với Dương Lỗi, nhưng ông phải thừa nhận rằng Dương Lỗi thực sự xuất sắc, tốt hơn bất kỳ ai ông từng gặp.

Tôn Nhã Như hỏi Dương Lỗi về những thứ khác. Cuối cùng, bà nói: "Tiểu Lỗi, con và Tiểu Vũ hiện đang ở cùng nhau rồi, nhưng vẫn thiếu một thân phận hợp pháp, con hiểu chứ?"


Nghe vậy, Dương Lỗi lập tức gật đầu, nói: "Mẹ, chuyện này con và Tiểu Vũ đã thương lượng qua rồi. Lần này chúng con trở về là muốn thương lượng một chút. Tháng này chúng con sẽ định hôn sự, tháng sau sẽ kết hôn."

Trên mặt hắn có chút áy náy, nói: “Lúc trước đều là lỗi của con, khi Tiểu Vũ cần con nhất, con đã không ở bên cạnh cô ấy. Bây giờ con chỉ muốn chăm sóc Tiểu Vũ thật tốt, nhìn Dao Dao và Kỳ Kỳ hạnh phúc trưởng thành.

Tôn Nhã Như rõ ràng rất hài lòng với những lời thâm tình này. Về phần Tiêu Quốc Cường, ông cũng khá hài lòng với thái độ của Dương Lỗi.

Lúc trước ông rất tức giận, nhưng sau khi biết Dương Lỗi đã xảy ra biến cố lớn như vậy, lửa giận trong lòng ông nhất thời đã biến mất rất nhiều.

Nói chung, Dương Lỗi không bỏ rơi con gái mình, chỉ là vì các loại lý do mới chia tay.

Dương Lỗi nhìn Tiêu Quốc Cường và Tôn Nhã Như, rồi tiếp tục: "Lý do con đến lần này chủ yếu là để hỏi ý kiến của cha mẹ. Con đã nói chuyện với cha mẹ con rồi. Con và cha mẹ con đều muốn định hôn sự càng sớm càng tốt!"

Dương Lỗi nghiêm túc nói

Trong lòng hắn cảm thấy rất hổ thẹn với Tiểu Vũ, tất cả những gì hản làm bây giờ là để Tiêu Vũ và hai cô con gái của mình càng hạnh phúc hơn.

Nghe những lời tình thâm ý thiết của Dương Lỗi, Tôn Nhã Như hài lòng gật đầu.

Thậm chí sự bất mãn trong lòng của Tiêu Quốc Cường đối với Dương Lỗi cũng đã giảm bớt đi, ông làm giáo viên mấy chục năm, lại giỏi quan sát người khác, nhìn thoáng qua liền có thể biết lời nói của Dương Lỗi là thật hay giả.

Vừa mới tiếp xúc, ông thấy rằng Dương Lỗi là một người rất có trách nhiệm.


Tôn Nhã Như nói: "Việc đám cưới không thể trì hoàn được, cần phải bắt đầu chuẩn bị rồi."

Tôn Nhã Như gật gật đầu, bà nhìn Tiêu Quốc Cường đang im lặng, bất mãn nói: "Lão Tiêu, con gái và con rể ông đã nói vậy, ông hãy nói một câu đi chứ?"

Tiêu Quốc Cường lẽ nào chỉ là giả câm?

Tiêu Quốc Cường nghiêm mặt, lần đầu tiên ông nhìn thẳng vào Dương Lỗi.

Nhìn ánh mắt không chút sợ hãi của Dương Lỗi, Tiêu Quốc Cường cuối cùng đã mở miệng nói: “Cậu dự tính như thế nào về việc kết hôn?”

Tiêu Quốc Cường lần đầu tiên nói chuyện với Dương Lỗi đã trực tiếp dò hỏi suy nghĩ của hắn về chuyện kết hôn.

Nhìn Tiêu Quốc Cường, Dương Lỗi nghiêm túc nói Cha, hai ngày nữa con sẽ cùng Tiểu Vũ đi mua một chiếc xe trị giá 1 triệu, đứng tên Tiểu Vũ, coi như là xe cưới, còn việc đính hôn con nghĩ sẽ tổ chức trong tháng này.

Sau khi đính hôn, có thể chọn một ngày tốt trong tháng 8 để làm hôn lễ...”

Dương Lỗi nói ra một vài suy nghĩ của mình.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 154: C154: đính hôn


Bây giờ tiền của hắn ngoài việc dùng để trả tiền nhà thì không còn dư ra nữa.

Tiền chia phần trăm của bài hát tháng sau mới lấy được, đến lúc đó sẽ kết hôn.

Dù sao thì trong hôn lễ sẽ có rất nhiều họ hàng, chắc. chắn sẽ bàn về vấn đề tiền sính lễ.

Trước đây Dương Lỗi đã nói gì với Tiêu Vũ đều không quan trọng, nhưng trước mặt họ hàng thì cần phải làm tốt việc đó.

Dù sao thì trước đây Tiêu Vũ đã phải chịu rất nhiều ấm ức, lần này Dương Lỗi muốn loại bỏ lời nói của những người thân đó, khiến họ ghen tị với Tiêu Vũ.

Cho nên cần phải đợi hắn có tiền trong tay.

Bây giờ đã là mùng 9 tháng 7, tất nhiên cha mẹ hắn và cha mẹ Tiêu Vũ đã hẹn thời gian gặp mặt, bàn bạc để định thời gian đính hôn, thời gian cũng phải vào khoảng tháng 8.

Tiêu Quốc Cường nhìn Dương Lỗi, mặc dù ông không nói chuyện với Dương Lỗi nhưng Tôn Nhã Như liên tục nói tốt cho Dương Lỗi trước mặt ông, vì vậy ông đã biết về tình hình của Dương Lỗi.

Chia phần trăm bài hát hắn viết phải đến tháng 8, tiền nhuận bút tiểu thuyết cũng phải đến tháng 8.


Trước đây để mua căn biệt thự hơn 20 triệu thì Dương Lỗi đã tiêu hết sạch tiền trên người rồi.

Căn biệt thự đó lại được đứng tên bởi Dương Lỗi và con gái mình.

Lời nói của Dương Lỗi rõ ràng đã cân nhắc đến mọi khía cạnh.

Nếu hắn thật sự nói sẽ đính hôn vào vài ngày tới, Tiêu Quốc Cường sẽ cảm thấy suy nghĩ của Dương Lỗi có chút không chín chắn.

Dương Lỗi nói ra rõ ràng những suy nghĩ của hắn, Tiêu Vũ đứng bên cạnh có chút căng thẳng nhìn cha

mình, sợ rằng cha sẽ từ chối.

Dưới ánh mắt của mọi người, Tiêu Quốc Cường im lặng một lúc rồi cuối cùng đi về phòng mình.

Thấy vậy sắc mặt của Dương Lỗi và Tiêu Vũ có hơi thay đổi.

Tiêu Quốc Cường như vậy là không đồng ý sao?

Nhìn thấy vẻ mặt thay đổi của Dương Lỗi và Tiêu Vũ, Tôn Nhã Như vội vã cười nói: "Tiểu Vũ, con hãy hỏi han tiểu Lỗi, để mẹ đi xem cha con có chuyện gì?"

Nói xong bà liền vội vã đi về hướng căn phòng.

Bước vào phòng, Tôn Nhã Như nhìn thấy Tiêu Quốc Cường đang tìm thứ gì đó

Bà liền bất mãn nói: "Lão Tiêu, rốt cuộc suy nghĩ của ông như thế nào? Bây giờ Dương Lỗi đã tới nhà, mấy ngày nay tôi cũng xem xét qua. Dương Lỗi là một đứa trẻ ngoan, rất yêu Tiểu Vũ, Dao Dao, và Kỳ Kỳ. Hơn nữa, năng lực hiện tại của hắn chúng ta cũng biết, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã kiếm ra nhiều tiền như vậy, chúng ta cũng không cần phải lo lắng về việc Tiểu Vũ và hai đứa cháu gái ngoan phải chịu khổ khi ở bên cạnh hắn.

Tôn Nhã Như lúc này đã hoàn toàn chấp nhận Dương Lỗi và vì Dương Lỗi nói chuyện.

"Hơn nữa sự việc cũng đã định. Dù sao thì Dương Lỗi cũng là cha của Dao Dao và Kỳ Kỳ, là chồng của tiểu Vũ, cả đời này chúng ta không thể không quan tâm? Tôi nghĩ chúng ta nên thử chấp nhận, thời gian còn ngắn, không thể nhìn ra Dương Lỗi là người như thế nào, nhưng chúng ta có thể từ từ quan sát, nếu Dương Lỗi đối xử tệ với con gái mình, chúng ta lại phản đối cũng chưa muộn."

Bà nói không ngừng, lúc này cuối cùng Tiêu Quốc Cường cũng dừng lại việc đang làm, trên tay ông còn cầm một chiếc thẻ ngân hàng.


“Đây là...” Nhìn vào thẻ ngân hàng, Tôn Nhã Như sững sờ.

Bà đương nhiên biết thẻ ngân hàng này là gì.

“Được rồi, những gì bà nói tôi đều biết”

Tiêu Quốc Cường lúc này thở dài một hơi, nói: “Chuyện đã định rồi, lẽ nào tôi lại cứng nhắc như vậy? Hơn nữa việc này không phải đều là Dương Lỗi làm sai.

Dương Lỗi rời đi cũng là vì sức khỏe của bản thân, không phải là vấn đề nguyên tắc.

Nếu là vậy, ông tuyệt đối sẽ không cho phép Dương Lỗi bước vào nhà một bước.

Ông nhìn Tôn Nhã Như vẫn còn chút lo lắng, xua tay nói: "Được rồi, tôi biết chừng mực."

Tuy miệng nói đã nhận Dương Lỗi làm con rể, nhưng ông vẫn không hài lòng với Dương Lỗi.

"Trong thẻ ngân hàng này có 500 ngàn, là tiền dưỡng lão của chúng ta sau này. Nếu xe cưới mà Dương Lỗi chuẩn bị đã viết tên tiểu Vũ, thì chúng ta cũng không thể chiếm lợi được, tiền này lấy ra cho tiểu Vũ." Tiêu Quốc Cường nói.

Ngoài số tiền họ chuẩn bị để mua nhà cho con gái, số còn lại là tiền họ dành dụm để dưỡng lão.

Ngoài số tiền này, gia đình họ không còn khoản tiền nào khác.


Tuy nhiên, bọn họ chỉ có một người con gái này, trong tương lai mọi thứ đều sẽ cho cô.

Tôn Nhã Như nhìn Tiêu Quốc Cường và gật đầu nói: “Được.

Hai người bước ra khỏi phòng.

“Thạch Đầu, cha em đã chịu nói chuyện với anh rồi, không có vấn đề gì đâu.” Lúc này Tiêu Vũ đang nói chuyện với Dương Lỗi.

Trong lòng Dương Lỗi cũng cảm thấy bất đắc dĩ, cha vợ thật sự rất khó thuyết phục.

Tuy nhiên, không thể thuyết phục được cha vợ, cuộc hôn nhân của hắn và Tiêu Vũ cũng không thể giải quyết.

“Cha, mẹ”

Hai người đang nói chuyện thì thấy Tiêu Quốc. Cường và Tôn Nhã Như đi đến, cả hai đều đứng dậy và hô lên.

Tiêu Quốc Cường ngồi xuống, đưa thẻ ngân hàng trong tay cho Tiêu Vũ và nói: "Trong thẻ này có một chút tiền, xem như là một phần tiền ta và mẹ con cho con để mua xe."
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 155: C155: Xác nhận ngày cưới


Nhìn thấy thẻ ngân hàng, Tiêu Vũ sững sờ, liền vội vàng nói: “Cha, số tiền này con không thể nhận, cha mẹ hãy cất lại đi”

Trước đây Tiêu Quốc Cường, Tôn Nhã Như đã cho cô 3 triệu rồi, bây giờ họ lại đưa tiền cho cô.

“Tiểu Vũ, cha con đưa tiền cho con thì con cứ cầm lấy, tiền này vốn là dùng cho việc kết hôn của con.” Tôn Nhã Như cười nói.

“Cha mẹ chỉ có môt đứa con gái là con, tiền không cho con thì cho ai?”

“Nghe được lời này của Tôn Nhã Như, Tiêu Vũ cuối cùng cũng gật đầu, giọng cô có chút nghẹn ngào: “Cảm ơn cha, cảm ơn mẹ.”

Mặc dù mấy năm nay Tiêu Quốc Cường không gặp cô, nhưng thật ra ông rất quan tâm đến cô.

Trong nhà ăn cơm trưa, hơn 1 giờ chiều thì gia đình Dương Lỗi rời đi.

Bọn họ chuẩn bị đi xem xe. Chiếc xe trị giá 1 triệu rất có khả năng là không được. đặt tại cửa tiệm, có nhiều sản phẩm đều cần phải đặt hàng theo yêu cầu.


Sau khi mua xong, bọn họ còn phải đợi một thời gian khá lâu mới thực sự nhận được xe, vì vậy việc đi xem trước chắc chắn là không sai.

Buổi sáng, cha vợ của Dương Lỗi - Tiêu Quốc Cường đồng ý cho hai bên gặp mặt.

Dương Lỗi gọi điện cho cha mẹ của mình.

Thực ra Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan trước đây vẫn luôn quan tâm đến vấn đề này, đặc biệt là Triệu Tố Lan, Tiêu Vũ đã vì con trai mình chịu bao nhiêu cực khổ, cũng đã sinh hai cô con gái, bà rất mong con trai mình và Tiêu Vũ sớm ngày kết hôn.

Vì vậy, mỗi ngày bà đều gọi điện cho Dương Lỗi để hỏi thăm tình hình, đã nhận được sự đồng ý của cha Tiêu Vũ hay chưa.

Khi nghe con trai nói rằng Tiêu Quốc Cường và Tôn Nhã Như sẽ gặp họ để bàn bạc về việc đính hôn thì họ đã hết sức vui mừng.

“Viễn Minh, vẫn là con có bản lĩnh, nhanh như vậy đã khiến nhà thông gia chấp nhận, chúng ta sẽ nhanh chóng chuẩn bị để đi đến Giang Lăng.”

Triệu Tố Lan vui mừng nói.

Không chỉ vui vì chuyện này, mà bà cũng rất mong ngóng được gặp hai đứa cháu gái của mình.

Dương Viễn Minh cười và nói: “ ừ, tiệm quần áo hãy nhờ Tiểu Tuyết trông coi giúp”

Cửa hàng quần áo mới khai trương đã hơn nửa tháng, kinh doanh cũng không tệ, mặc dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng so với bọn họ làm công thì cũng không kém bao nhiêu.

Điều quan trọng là tích lũy kinh nghiệm, Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan thương lượng, chờ khi có nhiều kinh nghiệm hơn thì sẽ đến Giang Lăng mở một cửa hàng quần áo.

Bọn họ nhanh chóng chuẩn bị và thu xếp hành lý đến Giang Lăng.

Hai bên nhà trai và nhà gái, thông thường nhà trai sẽ đến thăm bậc trưởng bối của nhà gái trước, bởi vì từ xa xưa là nhà trai chủ động cầu hôn nhà gái. Nhà trai đến thăm nhà gái trước, điều này thể hiện sự coi trọng cô gái và sự tôn trọng đối với cha mẹ cô gái.


Sau khi xem xe, Dương Lỗi và Tiêu Vũ cũng đưa ra lựa chọn, họ chọn một chiếc Audi A8L, cộng thêm bảo hiểm và các chi phí khác là 1,07 triệu.

Phải đợi hai tuần mới lấy được xe.

Chớp mắt đến đêm hôm ấy.

Và đêm hôm ấy, có người gọi điện cho Dương Lỗi.

“ừ, tôi biết rồi, đợi tôi viết ra bài hát, tôi sẽ liên hệ lại”.

Trong căn biệt thự to lớn, Dương Lỗi đi qua đi lại trên bệ cửa sổ và gọi điện thoại.

Nhìn thấy Dương Lỗi đi vào nhà, Tiêu Vũ hỏi: "Thạch Đầu, công ty âm nhạc lại gọi tới à?"

Dương lỗi gật đầu, nói: “ ừ, là người của Công ty âm nhạc Viễn Đại, muốn mua ca khúc của anh."

Công ty âm nhạc Viễn Đại, đây là công ty của Triệu Vô Minh!


Đương nhiên, hiện tại Dương Lỗi không thể bán ca khúc cho Công ty âm nhạc Viễn Đại, vì hiện tại Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh đang có điểm số rất sát sao, không ai có thể đoán ra ai sẽ là quán quân của [Ca Vương Ca Hậu] năm nay!

Hắn đã viết bài hát cho Chu Thanh, bởi vì Chu Thanh sẽ không thể vào chung kết ngay cả khi cả bốn vị giám khảo đều cho điểm tối đa trong cuộc thi [Ca Vương Ca Hậu] vào ngày mai, anh ta sẽ không gây ra mối đe dọa nào cho Dương Tuyết Nhu.

Nhưng bán một bài hát hay cho Triệu Vô Minh, để anh ta hát và đánh bại Dương Tuyết Nhu ư? Đây là hành động gì chứ?

Vì vậy, Dương Lỗi đã tạm thời từ chối lời đề nghị của Công ty âm nhạc Viễn Đại.

Tất nhiên, không chỉ Công ty âm nhạc Viễn Đại, mà lúc này các công ty âm nhạc lớn nổi tiếng như công ty âm nhạc Tác Nhĩ cũng gọi điện cho hắn, muốn mua bài hát của hắn.

Dương Lỗi đã không đồng ý với bất cứ công ty nào †rong số này.

Trên thực tế, hiện tại cuộc thi [Ca Vương Ca Hậu] đã sắp bước vào vòng chung kết, bốn ca sĩ, Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh không nói, hai ca sĩ còn lại là Chu Thanh và Trần Hiểu Kỳ.

Chu Thanh đã mua một trong những bài hát của hẳn, chỉ còn lại Trần Hiểu Kỳ, tất cả những bài hát mà Trần Hiểu Kỳ hát cho đến nay đều do cô ta sáng tác, và cô ta cũng không có khả năng hát những bài hát của hắn.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 156: C156: xác nhận ngày cưới 2


Vì vậy, kế hoạch hiện tại của Dương Lỗi là đợi khi cuộc thi [Ca Vương Ca Hậu] kết thúc hoàn toàn rồi mới bắt đầu bán bài hát!

Nếu Dương Tuyết Nhu đạt quán quân cuộc thi [Ca Vương Ca Hậu] thì lợi nhuận từ việc bán các bài hát của hắn sẽ còn cao hơn nữa!

Sau khi bán các bài hát, đợi danh tiếng của hắn tăng lên thì hắn có thể mở một công ty âm nhạc.

“Công ty âm nhạc Viễn Đại?”

Nghe vậy, Tiêu Vũ cười nói: "ở Công ty âm nhạc Viễn Đại có một ca vương tên là Trương Hưu, Cha em là fan của Trương Hưu đó, Em nhớ khi còn nhỏ em thường nghe ông ngân nga."

“ðm

Nghe những gì Tiêu Vũ nói, Dương Lỗi trong lòng hơi rung động.

Cha vợ tôi cũng đu idol ư? Hắn cười và nói: "Sau này khi có cơ hội gặp Trương Hưu, nhất định anh sẽ xin chữ ký của anh ta và đưa cho cha."

Bọn họ đang nói chuyện, lúc này trong lòng Dương Lỗi đang rất chờ mong


Cha mẹ của Dương Lỗi ngày hôm sau sẽ đến nơi, sáng sớm Dương Lỗi đã lái xe trở lại thành phố Lan để đón cha mẹ hắn.

Còn Dao Dao và Kỳ Kỳ đang được mẹ của Tiêu Vũ, Tôn Nhã Như chăm sóc.

Hắn lái xe một mình, hai đứa nhỏ dù sao cũng mới bốn tuổi, nhất định hắn sẽ có chút lo lắng, bất an.

Sau khi cha mẹ của Dương Lỗi đến Giang Lăng, họ đã gặp Tiêu Quốc Cường và Tôn Nhã Như, hai gia đình đã dùng bữa tại nhà hàng và bàn bạc về việc đính hôn.

Sau khi bàn bạc hồi lâu, cuối cùng quyết định ngày đính hôn là ngày 24 tháng 7, tức là còn khoảng mười ngày nữa.

Còn về ngày kết hôn đã định vào ngày 20 tháng 8.

“ Tiểu Lỗi, chúng ta trở về trước, cửa hàng quần áo. vẫn đang còn mở cửa.”

Mẹ của Dương Lỗi, Triệu Tố Lan lúc này đang bế hai cô cháu gái ngoan của mình, mặc dù không nỡ, nhưng bà vẫn nói.

“Mẹ, hiện tại con đã mua một căn biệt thự lớn, mẹ có thể ở lại đây để giúp đỡ chăm sóc bọn nhỏ." Dương Lỗi nói.

Lúc này, bọn họ đều đang ở trong căn biệt thự lớn mà Dương Lỗi mua ở tiểu khu Trung Hải.

Trước đây, Triệu Tố Lan luôn lo lắng rằng Dương Lỗi sẽ không thể cho Tiêu Vũ một cuộc sống tốt, nhưng nhìn thấy ngôi biệt thự lớn này thì đã cảm thấy an lòng.

Con trai mình có bản lĩnh, mình không cần phải lo lắng điều gì.

Trong lòng Triệu Tố Lan rõ ràng rất cảm động, nhưng bà vẫn läc đầu nói: Không, Tiểu Lỗi, mẹ và cha con sẽ mở một cửa hàng quần áo ở thành phố Lan trước, đợi mở được hai tháng rồi sẽ đến đây."

Bà và Dương Viễn Minh đều là người ở nông thôn, ở nhà đào ao thả cá, còn cha mẹ của Tiêu Vũ đều là giáo viên cấp 3. Khi gặp mặt, người ngoài đều có thể dễ dàng nhận ra sự chênh lệch giữa hai bên gia đình.

Khi đính hôn thì họ hàng của hai bên gia đình nhất định đều sẽ có mặt, đến lúc đó sẽ có người hỏi bọn họ làm nghề gì.


Bây giờ mở cửa hàng quần áo, sau này có thể nói là mở cửa hàng bán quần áo, nghe có thể diện hơn nhiều.

Mặc dù đây là vấn đề thể diện, nhưng không còn cách nào khác, mỗi người nhất định phải ứng phó.

Nếu công việc không tốt, sẽ bị người khác coi thường.

Triệu Tố Lan ở lại Giang Lăng, cha mẹ của Tiêu Vũ sẽ không nói gì, nhưng những người họ hàng bên đó có thể sẽ nói rằng Triệu Tố Lan không có việc gì làm.

Bà không thể làm con trai mình mất mặt được.

Triệu Tố Lan nói xong thì Dương Viễn Minh cũng lên tiếng: “Tiểu Lỗi, con không cần phải lo lắng cho cha mẹ đâu. Cửa hàng quần áo của cha mẹ bây giờ hoạt động không tệ, sau này nhất định có thể mở được chỉ nhánh ở bên Giang Lăng này.”

Dương Lỗi cười cười, nói: “Con tin cha mẹ nhất định sẽ làm được.”

Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng hắn thầm nghĩ, chờ tháng sau hắn kiếm được nhiều tiền hơn thì sẽ mua một cửa hàng để cha mẹ mở cửa hàng bán quần áo, như thế sẽ vẹn cả đôi đường.

Sau khi thảo luận xong chuyện kết hôn, Dương Viễn Minh, Triệu Tố Lan lại rời đi, những ngày tháng tiếp theo. nhanh chóng trôi qua.

Trong khoảng thời gian này, Dương Lỗi vừa sáng tác ca khúc vừa cập nhật [Thế giới hoàn mỹ], chẳng mấy chốc đã tới ngày 13 tháng 7!

Hôm nay chính là số cuối cùng của [Ca vương ca hậu]!


Lúc này, không biết đã có bao nhiêu người chờ trước. Tivi, Youmi lên, chờ chương trình được phát sóng.

Tiêu Vũ và Dương Lỗi cũng đang chờ, Tiêu Vũ vừa ngồi vừa nhắn tin.

Cô đang nhăn tin với bạn cùng phòng hồi đại học của mình là Trương Thiến. Lúc trước, khi Dương Lỗi đến †ìm tung tích của Tiêu Vũ thì cũng nhờ có Trương Thiến cung cấp cho hắn số điện thoại của cô.

“Tiểu Vũ, cậu sắp đính hôn rồi à?” Trương Thiến hỏi.

Tiêu Vũ nói: “Ừm, đính hôn trước, tháng sau sẽ kết hôn. Tới lúc đó, cậu phải tới làm phù dâu cho tớ đấy nhé.

“Được, lúc đó tớ nhất định sẽ tới.” Trương Thiến mỉm cười, nhiệt tình đồng ý.

Nhưng trong lòng Trương Thiến lại khẽ thở dài một hơi, Dương Lỗi và Tiêu Vũ sắp kết hôn rồi.

Trong lòng cô ấy không có ấn tượng tốt với Dương Lỗi cho lắm, nói đúng ra là chán ghét hắn. Bởi vì, dưới cái nhìn của Trương Thiến, lúc Tiêu Vũ sinh con thì Dương Lỗi lại không ở bên cạnh, hắn là một tên khốn nạn.

Nhưng tất nhiên là những lời này cô ấy chỉ giữ trong lòng chứ không nói với Tiêu Vũ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 157: C157: trận chung kết


“Đúng rồi, Tiểu Vũ, sắp tới tớ sẽ tới Giang Lăng một chuyến, tới lúc đó sẽ tới tìm cậu.” Trương Thiến suy nghĩ một chút, cười hì hì nói.

“Tới Giang Lăng?”

Tiêu Vũ tò mò hỏi: “Thiến Thiến, cậu tới Giang Lăng làm gì thế?”

Trương Thiến trả lời: “Gần đây chẳng phải có chương trình [Ca vương ca hậu] sao? Tớ rất thích Dương Tuyết Nhu, cô ấy hát bài nào cũng đều rung động lòng người. Tổng bộ của công †y âm nhạc Hải Lam ở Giang Lăng, sau khi Dương Tuyết Nhu tham gia xong cuộc thi này chắc chăn trở về sẽ mở concert hoặc là offline gặp gỡ người hâm mộ. Có gì đến lúc đó tớ phải tới xem trực tiếp.

Nói xong, Trương Thiến lại thở dài: “Nhưng mà bây giờ Dương Tuyết Nhu nổi tiếng như thế, vé concert của cô ấy chắc là cũng nhanh hết lắm, chẳng biết có giành được vé hay không nữa.”

“Thích cô út?”

Nghe Trương Thiến nói vậy, Tiêu Vũ hơi kinh ngạc, cô khẽ nói với Dương Lỗi bên cạnh.

Dương Lỗi cười nói: “Lúc mở concert, anh sẽ tìm cô út, bảo cô ấy cho mấy tấm vé, có thể cho Trương Thiến một tấm."

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Tiêu Vũ lập tức trả lời Trương Thiến: “Thiến Thiến, chuyện vé cứ để tớ giải quyết cho.”

Trương Thiến không nói hai lời, lập tức nhận lời làm phù dâu cho cô, vậy thì cô cũng muốn hỗ trợ cô ấy một chút. Dù sao thì Dương Tuyết Nhu là cô nhỏ của bọn họ, muốn có được tấm vé tham dự concert cũng không phải chuyện khó.


“Thật sao? Tiểu Vũ? Cậu có cách có được vé concert của Dương Tuyết Nhu sao?” Trương Thiến kinh ngạc.

Tiêu Vũ cười: “Cứ tin ở tớ.”

Hai người trò chuyện một lúc, chẳng mấy chốc đã đến tám giờ. Màn hình tivi nhanh chóng biến hóa, lập tức xuất hiện cảnh quay bên ngoài hiện trường của [Ca vương ca hậu], lúc này có không ít người đang đứng, dàn bảo vệ hùng hậu ngăn cản hai bên.

"Xe đến rồi!"

Trong đám người, không biết người nào hô một tiếng, sau đó cả nhóm người lập tức trở nên ồn ào.

Cách đó không xa, bốn chiếc xe dần dần xuất hiện, sau đó dừng lại.

Mọi người trong xe lần lượt đi ra.

“Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh.. bọn họ tới rồi!”

“Dương Tuyết Nhu, lần này cô có lòng tin dành được giải quán quân không?”

“Triệu Vô Minh, nghe nói ca khúc hôm nay mà anh chuẩn bị lại là một sự kết hợp của Phương Văn và Tịch Vũ nữa! Đây có phải là thật không thế?”

Nhìn thấy bốn người Dương Tuyết Nhu xuất hiện, một số phóng viên nhanh chóng lao lên, muốn phỏng vấn.

Đám đông la hét điên cuồng.

“Chị Dương, cố lên!”

“Triệu Vô Minh vô địch!”

“Chu Thanh, anh là người giỏi nhất!”

“Trần Hiểu Kỳ, chúng em yêu chị!”

Không ít người trong đám đông là người hâm mộ của bốn ca sĩ này.


Hoàng Ba Ba đối diện màn ảnh, cười nói: “Bây giờ chúng ta có thể nhìn thấy, nhóm người Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh đang đi tới hiện trường tranh tài...”

“Kích động quá, cuối cùng cũng tới tập chung kết của [Ca vương ca hậu] rồi!

“Không biết ai sẽ dành được vị trí quán quân?”

“Chu Thanh và Trần Hiểu Kỳ thì đều không cần phải suy nghĩ nữa rồi, điểm số của bọn họ ở những vòng trước thua Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh rất lớn. Trừ khi Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh mắc sai lầm ở vòng này, điểm số dưới 90 thì hai người đó mới có một chút cơ hội.”

“Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh đều là bản gốc của những ca khúc bọn họ biểu diễn, người đứng sau Dương Tuyết Nhu là Mộc Dịch thần bí, còn sau Triệu Vô Minh lại là nhóm nhạc sĩ đình đám như Phương Văn, Triệu Quân Hàn, Tịch Vũ. Không biết hai người bọn họ sẽ hát hai ca khúc như thế nào trong buổi chung kết đêm nay.”

“Mộc Dịch khủng bố thật đấy, nhìn mấy cái tên giống hệt nhau ở trên Kugou Music mà tôi chấn động luôn rồi!”

“Đúng vậy, Mộc Dịch không những tài năng vẹn toàn mà những ca khúc anh ta sáng tác đều là những ca khúc. truyền cảm hứng!”

Khu vực bình luận của Youmi lúc này đang bùng nổ bình luận!

Chỉ sau vài phút ngắn ngủi, số lượt bình luận đã tăng lên thành hàng trăm nghìn!

Trong số những vòng tranh tài lúc trước thì số lượng bình luận như thế này hoàn toàn áp đảo!

Không biết có bao nhiêu người chú ý đến trận chung kết đỉnh cao này!

Cuối cùng cũng tới 8h30!


Toàn bộ màn hình đột nhiên thay đổi, lên sân khấu tranh tài của [Ca vương ca hậu]. Ánh đèn sân khấu lấp lánh, pháo hoa phóng lên tận trời, âm nhạc xuất hiện, khiến cho mọi người càng thêm phấn khích.

“Xin chào tất cả các quý vị đang có mặt ở trường quay, cũng như những quý vị đang theo dõi qua màn ảnh nhỏ. Tôi là MC Hoa Vũ của [Ca vương ca hậu]. Đêm nay, trận chung kết [Ca vương ca hậu] sắp diễn ra rồi, bốn ca sĩ Dương Tuyết Nhu, Triệu Vô Minh, Chu Thanh, Trần Hiểu Kỳ đã vượt qua bao nhiêu chông gai mới có thể tới được mức độ này!”

MC Hoa Vũ mỉm cười, đi lên trên sân khấu.

Màn hình lập tức chuyển cảnh, xuất hiện những đoạn hát ngắn của bốn ca sĩ.

“Núi non ngàn năm, lịch sự biến đổi...”

“Tôi ao ước có được một trái tim thật thuần khiết

Bùng nổi!

Đoạn clip ngắn xuất hiện, toàn bộ khán giả có mặt ở trường quay đều reo hò phấn khích.

Bọn họ cảm thấy bản thân vô cùng may mắn, thế mới có thể có được tấm vé tới xem chung kết trực tiếp. như thế này.

Những khán giả xem trước màn ảnh cũng kích động không kém, chỉ muốn có thể xuất hiện ở hiện trường ngay lập tức.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 158: C158: một đêm bùng nổ 1


Trên sân khấu, Hoa Vũ tiếp tục nói: "Tối nay có hai vòng tranh tài, bốn ca sĩ mỗi người trình bày một bài hát để xác định hai người đứng đầu. Sau đó, hai thí sinh đó lại trình diễn một lần cuối để tìm ra quán quân chung ộc! Nói cách khác, tối nay sẽ có sáu màn biểu diễn!”

"Thứ tự hát vẫn sẽ được rút thăm quyết định. Lần này, ngay trước mắt mọi người, các thí sinh sẽ rút thăm và mở ra sau khi rút.”

Hoa Vũ đang công bố thể lệ rút thăm.

"A, lần đầu tiên cảm thấy Hoa Vũ nói nhiều đến vậy."

"Háo hức quá. Không biết tối nay sẽ xuất hiện bài hát hay nào?”

"Mặc dù Ca vương ca hậu áp dụng cơ chế cộng điểm tất cả các vòng thi nhưng những bài hát xuất hiện

trong vòng thi cuối cùng chắc hẳn rất đỉnh!"

"Ha ha, liệu có bài nào vượt qua “Núi cao nghìn năm, “Giấc mơ ban đầư”, Đóa sen xanh... không?”

Ai nấy đều háo hức. Sau hơn một tháng, tập cuối của "Ca vương ca hậu" đã chính thức lên sóng!


"Rating như thế nào rồi?"

Phía hậu trường, đạo diễn chương trình "Ca vương ca hậu" liên tục hỏi.

Các nhân viên hậu đài hào hứng trả lời: Đạo diễn, có tiến triển rồi! Bắt đầu từ 8 giờ 25, lượt rating của chúng †a sẽ không ngừng tăng lên và đến lúc tám rưỡi sẽ tăng lên rất nhiều nữa. Bây giờ là 8 giờ 3, theo ước tính, rating đã đạt bảy phần trăm, ít nhất bốn mươi triệu người đang xem chương trình của chúng ta vào lúc này!"

“Tốt lắm, tập phát sóng này hứa hẹn sẽ phá vỡ những kỷ lục lúc trước!” Đạo diễn mừng rỡ.

Ngoài mùa này, “Ca vương ca hậu” đã được tổ chức năm mùa!

Mùa đầu tiên, nó cực kỳ thu hút.

Mùa thứ hai, nó vẫn giữ được nhiệt nhưng đến mùa ba và mùa bốn, chương trình dần hạ nhiệt.

Nhưng hiện là mùa thứ năm của "Ca vương ca hậu", rating không thua kém gì mùa đầu tiên!

Lượt rating hiện tại gần giống như mùa đầu!

Có những ca sĩ tài năng, hết bài hát hay này đến bài hát hay khác. Thậm chí có cả chục bài dự kiến vượt hàng chục triệu lượt tải xuống!

Ví dụ, trong mùa thứ ba của “Ca vương ca hậu”, trong số tất cả các bài hát mới, chỉ có bốn bài hát vượt quá mười triệu lượt tải xuống.

Khi bạn xem các cuộc thi âm nhạc, bạn đến để nghe các bài hát. Các thí sinh rất có thực lực và hát rất bắt tai. Tôi rất thích xem họ biểu diễn. Hát không hay, không có lực thì không thích xem. Lý do rất đơn giản.

Và thực lực của các ca sĩ mùa thứ năm này chắc chăn không thua kém gì mùa đầu tiên khi thường xuyên xuất hiện các cao thủi!

Khởi đầu gần giống như mùa đầu tiên, rất có thể sẽ phá vỡ kỷ lục!

Trên sân khấu, sau khi người dẫn chương trình Hoa Vũ tuyên bố thể lệ, anh ta cười nói: "Bây giờ, xin mời bốn thí sinh của chúng ta lên sân khấu!"


Dương Tuyết Nhu! Triệu Vô Minh! Chu Thanh! Trân Hiểu Kỳ!

Dưới con mắt của mọi người, bốn người này cuối cùng cũng bước lên sân khấu và xuất hiện trước công chúng.

Tất cả mọi người đều dõi theo, trong mắt tràn đầy háo hức và phấn khích.

Bốn người trên sân khấu không đơn giản chút nào!

Trần Hiểu Kỳ, một ca sĩ kiêm nhạc sĩ. Tất cả những bài hát cô ta hát đều do chính bản thân viết. Tính đến nay cô ta đã viết hơn ba mươi bài hát! Trong số đó, hơn hai mươi bài hát đã trở nên phổ biến!

Trên nền tảng KuGou Music, một trong những bài hát của cô ta thậm chí đã vượt quá mười triệu lượt tải xuống và ba bài hát có gần chín triệu lượt tải xuống!

Bài hát tệ nhất có hơn một triệu lượt tải xuống! Bạn có thể thấy tài năng âm nhạc của cô ta!

Trong các màn trình diễn trên "Ca vương ca hậu” vừa qua, cô ta là người duy nhất hát ca khúc do chính mình viết, điều mà không ca sĩ nào có thể so sánh được.

Chu Thanh, từng thống trị bảng xếp hạng của KuGou Music trong mấy tháng trời. Những bài hát anh ta hát trước đây rất nổi tiếng. Đồng thời, anh ta cũng là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ!

Tuy nhiên, vì vấn đề về giọng hát, anh ta từng hợp tác với người khác và bị gây khó dễ. Thậm chí còn có xích mích với công ty âm nhạc mà anh ta đã ký kết hợp. đồng vì vấn đề bản quyền của bài hát.


Riêng vấn đề bản quyền, anh ta phải mất hai năm mới lấy lại được bản quyền bài hát của chính mình.

Triệu Vô Minh, người hát tốt khá nhiều bản nhạc, đã từng cực kỳ nổi tiếng, thậm chí suýt trở thành ca vương! Sau đó, vì một trận ốm, anh ta đã rút lui khỏi giới âm nhạc vào thời điểm đỉnh cao nhất sự nghiệp và im hơi lặng tiếng suốt ba năm!

Nếu như năm đó anh ta không rút lui, không một ai có thể nghi ngờ việc anh ta có thể trở thành ca vương!

Ba năm sau, nhà vô địch đã quay trở lại!

Xét về kỹ năng ca hát, không ai trên sân khấu có thể vượt qua anh ta! Âm bổng của anh ta còn được đánh giá là âm vực cao nhất nước Hạt!

Ba người bọn họ từng rất nổi tiếng ngay cả khi chưa tham gia "Ca vương ca hậu". Cuối cùng là Dương Tuyết Nhu, cách đây hai tháng, cô ấy không nổi tiếng lắm, lượng người hâm mộ cũng chỉ vỏn vẹn mấy trăm nghìn.

Hơn nữa, chỉ có trong tay một bài hát là "Gió nổi lên rồi".

Trong mắt nhiều người, Dương Tuyết Nhu là ca sĩ sẽ bị loại sau một vòng. Vì vậy, khi cô ấy lân đầu tiên tham gia "Ca vương ca hậu", không có phóng viên nào đến phỏng vấn cô ấy và mọi ánh mắt đều đổ dồn vào các thí sinh nổi tiếng khác.

Tuy nhiên, trong vòng đầu tiên của cuộc thi, Dương Tuyết Nhu đã trở nên nổi tiếng với bài hát "Giấc mơ ban đầu"! Ca từ truyền cảm, âm nhạc sôi động,..., không biết đã làm sôi sục trái tim của biết bao nhiêu người!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
823,900
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 159: C159: một đêm bùng nổ 2


Trong vòng thứ hai của cuộc thi, "Thiếu niên" của Dương Tuyết Nhu đã tạo ra một cơn sốt ở các trường trung học và đại học.

Bài thứ ba "Đóa sen xanh" về niềm khao khát tự do.

Bài hát thứ tư "Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm" đã làm rung động biết bao trái tim khán giả!

Bốn bài hát liên tiếp, tất cả đều rất đặc biệt và tất thảy đều đã được tải xuống hơn mười triệu lượt trên KuGou Music!

Về phần viết lời và sáng tác nhạc, Dương Tuyết Nhu không giỏi bằng Trần Hiểu Kỳ, người tự viết và trình bày các bài hát của mình.

Về kỹ năng ca hát, Dương Tuyết Nhu không giỏi bằng Chu Thanh và Triệu Vô Minh, những người gần như chạm đến vị trí ca vương.

Đối với các giám khảo, yếu tố tự sáng tác và kỹ năng ca hát đều được điểm cộng.

Đây đều là những bất lợi cho Dương Tuyết Nhu. Vậy mà, với những bài hát được người khác sáng tác, điểm số của cô ấy lúc này đang đứng hạng nhất!


Điều này cho thấy những bài hát do Dương Tuyết Nhu trình bày thực sự được đánh giá cao hơn những bài hát do Triệu Vô Minh và những người khác hát. Điều này đã bù đắp được những nhược điểm về kỹ năng ca hát và các khía cạnh khác.

Tiếng reo hò tắt dần, người dẫn chương trình Hoa Vũ cười, nói: "Hiện tại, tập cuối của “Ca vương ca hậu đã bắt đầu ghi hình. Xin mời tiết mục đầu tiên của thí sinh Trần Hiểu Kỳ."

Trên sân khấu, ba ca sĩ khác tạm thời rời đi, chỉ còn Trần Hiểu Kỳ ở lại sân khấu.

Trần Hiểu Kỳ không thể xinh đẹp hơn với mái tóc. ngắn, cô ta trông giống một cô nàng tomboy.

Từ việc liên tục phát hành các bài hát trên Internet, từ khi chẳng ai biết đến, cô ta đã từng bước đi đến vị trí như ngày hôm nay!

"Trần Hiểu Kỳ, lần này bạn sẽ mang đến cho chúng tôi bài hát gì?" Người dẫn chương trình Hoa Vũ cười, hỏi..

Trần Hiểu Kỳ cầm micro nhẹ giọng nói: "Ca khúc tôi mang đến lần này là ca khúc "Gió do bản thân sáng tác.

"Tiểu Kỳ, tôi yêu bạn!" "Tiểu Kỳ, bạn là tuyệt vời nhất!" "Trong bốn người dự thi, chỉ có Tiểu Kỳ của tôi là

người hát bài hát do bản thân tự sáng tác. Hát bài người khác viết có ích lợi gì? Muốn hát thì hát bài của mình đi."

Vào lúc này, hơn bốn mươi triệu người dân nước Hạ đang xem chương trình phát sóng trực tiếp "Ca vương ca hậu"!

Nhìn thấy sự xuất hiện của Trần Hiểu Kỳ, nhiều người đã rất phấn khích.

Trong suy nghĩ của nhiều người, ca sĩ kiêm nhạc sĩ như vậy là lợi hại nhất.

“Được rồi. Chúng ta sẽ giao sân khấu lại cho thí sinh Trần Hiểu Kỳ.” Người dẫn chương trình Hoa Vũ cười, nói.

Xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh, trong mắt Trần Hiểu Kỳ ánh lên một tia sáng.


Cô ta biết rằng nếu hát bài hát này mà không lọt vào vòng chung kết thì hành trình trở thành quán quân “Ca vương ca hậu” của bản thân sẽ chính thức khép lại.

Không giống như Triệu Vô Minh và Dương Tuyết Nhu, những người có những nhà viết lời và soạn nhạc hàng đầu giúp đỡ họ. Sau lưng Triệu Vô Minh có Phương Văn, Tịch Vũ, Triệu Quân Hàn và một loạt nhân vật nổi tiếng trong ngành công nghiệp âm nhạc. Sau Dương Tuyết Nhu lại là Mộc Dịch bí ẩn.

Cô ta không có bất kỳ sự trợ giúp nào khác, tất cả những gì trình diễn là những bài hát do chính bản thân viết. Cô ta chỉ thích hát những bài hát của chính mình, không muốn hát những bài hát do những người khác viết cho.

Viết ra những gì nghĩ suy trong lòng, sau đó cho mọi người nghe thấy, trong lòng cô ta có một cảm giác thỏa mãn không thể giải thích được.

Một đoạn nhạc nhẹ vang lên và Trần Hiểu Kỳ cất giọng.

“Gió mang theo hơi ấm Gửi cùng nỗi nhớ của em Đến anh nơi phương xa...”

Bài hát như một câu chuyện, cực kỳ lôi cuốn.

Cuối cùng, khi Trần Hiểu Kỳ kết thúc tiết mục, khán giả đã vỗ tay nồng nhiệt.

"Ahhh, Hiểu Kỳ của tôi lại viết một bài hát hay nữa!" "Tiểu Kỳ thật lợi hại, tôi sẽ luôn ủng hộ bạn!" Mọi người xúc động nói.


Người dẫn chương trình Hoa Vũ bước lên sân khấu, mỉm cười rồi nói: "Cảm ơn thí sinh Trần Hiểu Kỳ đã mang đến cho chúng tôi một bài hát vô cùng mới mẻ. Bây giờ, xin hãy di chuyển ngón tay của bạn. Nếu bạn thấy ấn tượng với tiết mục của thí sinh Trần Hiểu Kỳ, hãy soạn thảo “Ca vương ca hậu Trần Hiểu Kỳ và gửi nó đến số điện thoại chính thức của chúng tôi. Tin nhắn hoàn toàn miễn phí! Xin hãy bình chọn cho Trần Hiểu Kỳ."

Tám mươi phần trăm điểm từ ban giám khảo, mười lăm phần trăm bình chọn từ khán giả đang có mặt và năm phần trăm từ những khán thính giả đang dõi theo chương trình từ xa.

Cuối cùng, Trần Hiểu Kỳ đã nhận được 95 điểm! "Bây giờ, xin mời thí sinh Chu Thanh lên sân khấu." Sau Trần Hiểu Kỳ, vị trí thứ ba là Chu Thanh.

Tại nhà của cha mẹ Tiêu Vũ, Tiêu Quốc Cường và Tôn Nhã Như cũng đang xem buổi phát sóng.

Bây giờ Dương Lỗi đã được ông bà chấp nhận, Tiêu Quốc Cường sẽ không tiếp tục xem chương trình một cách bí mật trong phòng nữa.

Nhưng ông vẫn rất giữ thể diện và tiết chế. Ông không hé răng nửa lời cho đến khi Tôn Nhã Như mở lời: "Ông Tiêu à, Ca vương ca hậu sắp bắt đầu rồi. Đến đây cùng xem, con rể của chúng ta đã viết vài bài hát cho trận chung kết.”

Nghe vậy, Tiêu Quốc Cường gật đầu và nói: "Được, để tôi xem bài hát của Dương Lỗi như thế nào."..

Sau đó, họ cùng nhau ngồi trên sô pha.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom