Dịch Full Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1

Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Tác giả: Cực Địa Phong Nhận
Tình trạng: Đã hoàn thành




Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống đã đảo lộn tưởng tượng của anh.

Một ngày, khi anh đang học tại đại học, anh đột nhiên bị ngất xỉu và sau đó nhận được hệ thống. Điều này dẫn anh đến suy nghĩ rằng hai sự kiện này có liên quan đến nhau.

Khi anh thấy những biểu tượng trên giao diện thay đổi, anh nhanh chóng nhận thấy rằng anh có thể tiến vào một thế giới tiểu thuyết. Trong giây lát, anh được đưa đến một thế giới hoàn toàn mới.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Dương Lỗi


Thôn Dương Gia là một thôn làng nhỏ nằm ở huyện Hướng Nguyên, thành phố Lan, nhân khẩu chưa đến một ngàn người.
Hiện giờ, nước Hạ đang nhanh chóng phát triển, giá nhà cũng tăng lên rất cao, chỗ nào cũng thấy những nhà 50.000 một mét vuông.
Nhưng mà ở huyện Hướng Nguyên thì chỉ có những khu vực trung tâm mới có giá 10.000, còn lại hầu hết đều chỉ là 7000, 8000 thôi.
Đối với người dân thôn Dương Gia mà nói, mỗi nhà chỉ có vài mẫu ruộng, mọi người ngày ngày bận rộn chuyện ruộng nương, lúc rảnh rỗi thì tụ tập tán gẫu, nói đủ thứ chuyện vặt vãnh.
Trong lúc này, có mấy người đang tụ tập, nói mấy chuyện ở những thôn làng sát vách.
Mọi người đang trò chuyện thì bỗng nhiên tất cả mọi người đều nhìn về một phía, có một chiếc taxi lái tới.
Mọi người chỉ theo bản năng nhìn qua một chút, chứ cũng không quá để ý.
Xe dừng lại ở một chỗ, ba người xuống xe, một đôi nam nữ trung niên và một thanh niên.
Đôi nam nữ trung niên nhìn dung mạo cũng không tệ, nhưng gương mặt lại mang đầy vẻ tiều tụy, trên đầu còn đầy tóc trắng.
Còn thanh niên kia thì khoảng chừng hai bốn hai lăm tuổi, tướng mạo cực kỳ tuấn tú, cao hơn mắt tám, mày kiếm mắt sáng.
Nhìn thấy ba người xuống xe, mọi người trong thôn bắt đầu bàn tán.
“Là gia đình Viễn Minh trở về!”
“Nhìn dáng vẻ của Tiểu Lỗi thế kia, chắc là đã chữa khỏi bệnh hoàn toàn rồi.”
“Haizz, Tiểu Lỗi ưu tú như vậy, thậm chí còn là người đầu tiên trong thôn chúng ta thi đỗ đại học Thanh Bắc, không ngờ trên người lại phát sinh biến cố như thế.”
“Ông trời đối kỵ với người tài mà.”
“Tôi nghe nói nhà bọn họ đã bỏ ra hơn một triệu để chữa bệnh rồi!”
Mọi người trong thôn thì thầm bàn tán, có nhiều người đứng dậy, đi về phía ba người Dương Lỗi.
Một ông lão lớn tuổi đi tới trước mặt cha của Dương Lỗi là Dương Viễn Minh, hỏi: “Viễn Minh, tình hình của Tiểu Lỗi bây giờ tốt hơn rồi chứ?”

Dương Viễn Minh gật đầu mỉm cười, nói: “Đúng vậy, chú Tam Nguyên.”
Dưới ánh mắt của mọi người, ba người đi tới trước một căn nhà, lấy khóa mở cửa.
Mặc dù nơi này thời gian dài không có người ở, nhưng trong phòng cũng không có bụi bặm gì, xem ra là có người thường xuyên quét dọn.
“Ôi, Viễn Minh, Tố Lan, hai người về rồi à?”
Vừa vào đến nhà, một âm thanh bỗng nhiên truyền đến, một người phụ nữ trung niên mập mạp đi tới.
“Hồng Anh.” Nhìn thấy người này, mẹ của Dương Lỗi là Triệu Tố Lan cười nói.
“Dì Trương.” Dương Lỗi cũng lên tiếng chào hỏi.
Trương Hồng Anh cười nói vài câu rồi nhìn về phía Dương Lỗi: “Xem ra Tiểu Lỗi đã hoàn toàn phục hồi rồi.”
Bà ta cười nói: “Tiểu Chí nhà dì mà biết thì chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”
Trong phòng vẫn còn có người, nghe thấy Trương Hồng Anh nói vậy thì không khỏi âm thầm phỉ báng.
“Trương Hồng Anh này, lại bắt đầu rồi đấy.”
“Cứ nói vài ba câu là lại nhắc đến con trai mình.”
“Cũng chẳng trách bà ta hay khoe khoang con trai mình như thế.

Con trai bà ta công việc tốt, còn tìm được một cô bạn gái xinh đẹp, nếu như là người khác thì chắc là cũng sẽ khoe khoang thôi.”
“Tiếc cho Tiểu Lỗi quá, trong thôn chúng ta từ trước đến nay chỉ có một mình Tiểu Lỗi thi đỗ đại học Thanh Bắc, cho dù là con trai Lý Chí của Trương Hồng Anh cũng không thi đỗ được.

Nếu như Tiểu Lỗi không gặp phải chuyện kia thì nói không chừng công việc bây giờ còn tốt hơn Lý Chí!”

“Haizz, tạo hóa trêu ngươi.”
Những người này đều khẽ bàn tán.
Mà lúc này, nghe thấy Trương Hồng Anh nói thế, mẹ Dương cười hỏi: “Hồng Anh, Tiểu Chí nhà bà bây giờ thế nào rồi?”
Con trai Lý Chí của Trương Hồng Anh và Dương Lỗi là bạn học tiểu học và cấp hai, đến cấp ba thì không học chung nữa.
Lúc thi Đại học, Dương Lỗi thi đỗ đại học Thanh Bắc khoa máy tính, còn Lý Chí thì thi đỗ một trường trọng điểm 985, thành tích cũng không tệ.
Nghe mẹ Dương hỏi đến con mình, Trương Hồng Anh lập tức hưng phấn trả lời: “Tiểu Chí bây giờ đang làm trong một công ty top 500, làm tổ trường rồi, lương tháng ít nhất 15.000 trở lên, còn có tiền đồ hơn cả cha nó nữa...”
Trương Hồng Anh vừa kể vừa cười.
Trên thực tế, trong lòng bà ta còn cảm thấy rất đắc ý.
Từ nhỏ đến lớn, thành tích của con trai bà ta đều rất ưu tú, nhưng mà lại luôn bị một người đè ép, chính là Dương Lỗi.
Bởi vì Dương Lỗi nên lần nào thi thì con trai bà ta đều xếp thứ hai, chưa bao giờ ngoại lệ!
Những thôn bên cạnh, mỗi khi nhắc đến thôn Dương Gia thì đều dựng thẳng ngón cái lên!
Bởi vì thôn bọn họ có một người đỗ đại học 985, có một người đỗ đại học Thanh Bắc!
Nhưng mà, cho dù con bà ta đỗ đại học 985 tốt như vậy, nhưng mọi người đều chú ý vào Dương Lỗi- người đỗ đại học Thanh Bắc.
Ngay cả trong bữa tiệc Trương Hồng Anh tổ chức để chiêu đãi mọi người, cũng có không ít người hỏi: “Hồng Anh, tôi nghe nói trong thôn của bà có một người thi đỗ đại học Thanh Bắc?”
Thế nên, mặc dù Trương Hồng Anh và gia đình Dương Lỗi chẳng có mâu thuẫn gì, nhưng bà ta lại một mực ghen ghét bọn họ.
Đây cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà, trong lúc đang học đại học Thanh Bắc, thân thể của Dương Lỗi lại bỗng nhiên xảy ra vấn đề.


Sau đó, hắn vẫn luôn chữa bệnh, chữa rất nhiều năm, giờ mới tốt lên được.
Mà bây giờ, con trai của bà ta đã được vào công ty top 500, tiền lương rất cao, hơn đứt Dương Lỗi.
Dương Lỗi lâu rồi không xuất hiện, thế nên cũng chẳng có mấy người hỏi về hắn.
Mẹ Dương nghe lời khoe khoang của Trương Hồng Anh thì cũng cảm nhận được ý tứ của bà ta.

Bà cười khan vài tiếng, khen ngợi Lý Chí vài câu.
Nhưng trong lòng bà lại cảm thấy rất cô đơn.

Con trai bà chính là niềm kiêu ngạo của bà, nếu như thân thể Dương Lỗi không gặp phải tình huống kia thì bây giờ chắc chắn cũng có thể tiến vào công ty top 500 rồi.
Dương Lỗi yên lặng nhìn mọi người.

Mấy năm trôi qua, cảm xúc của hắn đã vượt qua cả người lớn rồi.
“Tiểu Lỗi, con lên lầu nghỉ ngơi chút đi.” Mẹ Dương nói với hắn.
“Vâng, mẹ.” Dương Lỗi gật đầu, đi lên tầng hai, vào phòng của mình.
Hắn rời khỏi nhà chín tháng mới về, thế mà trong phòng vẫn rất sạch sẽ.
Dương Lỗi biết, đây là cho thím và em họ thường xuyên đến quét dọn phòng cho nhà hắn.
Hắn ngồi một mình trong phòng, suy tư rất nhiều.
“Bệnh của mình là bởi vì thứ trong đầu sao?”
Dương Lỗi nhíu mày, chỉ cần hắn nghĩ đến là trong đầu sẽ xuất hiện một giao diện, trên giao diện có những ô biểu tượng.
[Tiểu thuyết] [ m nhạc] [Phim truyền hình] [Điện ảnh] [Trò chơi] [Douyin]...

...
Dương Lỗi là người theo chủ nghĩa vô thần, những giao diện này mới xuất hiện hôm qua, vừa xuất hiện đã đảo lộn tưởng tượng của hắn.
Vào học kỳ cuối của năm thứ tư đại học, hắn đột nhiên ngất xỉu mà không có chút dấu hiệu nào, đến hôm qua thì những giao diện này xuất hiện, sau đó chứng đau đầu của hắn biến mất.

Hai chuyện này chắc chắn có liên quan với nhau.
“Hả? Giao diện này hình như lại thay đổi?” Vẻ mặt Dương Lỗi hơi biến hóa.
Hôm qua khi mới xuất hiện thì những ô biểu tượng đó chỉ mờ mờ, nhưng lúc này thì ô biểu tượng [Tiểu thuyết] lại sáng lên.

Dương Lỗi cảm thấy mình có thể tiến vào ô biểu tượng [Tiểu thuyết].
Trong lòng hắn khẽ động, ý thức nhanh chóng tiến vào.
Trong nháy mắt, từng quyển tiểu thuyết hiện ra trước mặt hắn.
[Giá trị danh vọng đã có: 10.008]
[Che trời]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thế giới hoàn mỹ]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thôn phệ tinh không: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Bàn Long]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Vũ động càn khôn]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Cầu Ma]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
...


 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Đổi Lấy Che Trời


Dương Lỗi nhìn những quyển tiểu thuyết hiện lên trong đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
“Giá trị danh vọng? Những quyển tiểu thuyết này cần phải dùng cái gọi là Giá trị danh vọng để đổi lấy? Những giá trị danh vọng này là cái gì? Danh tiếng của mình à?”
Hôm qua, khi giao diện này hiện lên trong đầu hắn thì cũng chỉ có những ô biểu tượng, ô biểu tượng [Tiểu thuyết] không thể tiến vào, hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy Giá trị danh vọng là hơn 9.000.
Bây giờ giá trị danh vọng đã hơn mười ngàn rồi, có thể tiến vào giao diện [Tiểu thuyết].
Trong lòng Dương Lỗi có rất nhiều nghi vấn, nhưng những giao diện khác lại không tiến vào được, hắn cũng không biết phải hỏi ai.
“Những quyển sách này...!Hình như mình không cần Giá trị danh vọng cũng có thể đọc?”
Hắn hơi suy ngẫm một chút, sau đó thử lật một quyển ra, không ngờ đúng là không có bất cứ trở ngại nào, căn bản không cần cái gọi là Giá trị danh vọng.
Quyển sách hắn mở ra chính là [Che trời].
Sau khi xem xong phần giới thiệu, Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc.
“Tại một nơi sâu thẳm trong vũ trụ, nơi chỉ tồn tại sự lạnh lẽo và bóng tối, chín con rồng khổng lồ đang lôi một chiếc quan tài bằng đồng thau, tồn tại từ rất xa xưa...”
“Giới thiệu gì mà ngắn thế!”
Dương Lỗi rất thích đọc tiểu thuyết, hắn đã đọc rất nhiều tiểu thuyết trên những trang web lớn nhỏ của nước Hạ, nhưng đây là lần đầu tiên hắn vừa đọc phần giới thiệu đã cảm thấy bị thu hút.
Tiến vào “Chương 1: :”, Dương Lỗi đọc tiếp.
Trong truyện, nhân vật Diệp Phàm và các bạn học đi đến Thái Sơn, trong lúc vô tình đã bị chín con rồng kéo quan tài kia đưa đến một khu vực bầu trời đầy sao, sau đó, Diệp Phàm mới biết bản thân mình chính là Hoang Cổ Thánh Thể.
Dọc đường trải qua vô số nguy hiểm, học được rất nhiều nguyên thuật, chiến đấu với các Thánh địa thế gia, chiến đấu với sinh vật cổ đại, gây dựng lại Thiên Đình...
Sau khi đọc xong hơn một trăm chương đầu của quyển sách, Dương Lỗi hoàn toàn đắm chìm trong đó.

Đến cuối cùng, đọc đến đoạn Diệp Phàm đạt tới Chuẩn đế của Cửu Trùng Thiên, liên tục chém giết những nhân vật cấp Đế khác thì trong lòng hắn càng cảm thấy sôi trào.
Cứ như vậy, Dương Lỗi vô thức đọc hết cả quyển tiểu thuyết.
“Quyển truyện này viết hay quá.”
Trong mấy năm qua, Dương Lỗi thích nhất là đọc sách, hắn gần như đã đọc hết tất cả những quyển tiểu thuyết được đề cử trên mạng, thế nên ánh mắt của hắn rất cao, không phải quyển nào cũng sẽ đọc.
Thế mà bây giờ, hắn lại hoàn toàn bị [Che trời] thu hút!
Toàn bộ nội dung của [Che trời] vô cùng tráng lệ, khung cảnh hoành tráng, khắc họa các nhân vật phụ cũng rất tốt: Vô Thủy đại đế, Ngoan Nhân đại đế, Thần vương Khương Thái Hư hầu tử, Lão Phong tử, Hoa Vân Phi, Tiểu Bằng vương, tổ ba người Đoạn Đức, Hắc Hoàng, Long Mã...
Dương Lỗi nghĩ đến những nhân vật này, không tự giác mà phác họa ra hình tượng của bọn họ!
Hắn cảm thán một chút, sau đó bỗng nhiên giật mình.
“Thời gian đọc sách của mình sao mà nhanh thế?”
Lúc này, Dương Lỗi hoàn toàn choáng váng.

Toàn bộ quyển tiểu thuyết [Che trời] là một tác phẩm hơn sáu triệu chữ, vậy mà hắn chỉ đọc hơn hai tiếng là xong.
“Có vẻ như thời gian đọc sách trong đầu khác với thời gian đọc sách bên ngoài.”
Đọc sách bên ngoài là lật từng trang để xem, nhưng đọc sách trong đầu thì Dương Lỗi đọc bằng suy nghĩ, giống như dòng chảy thời gian đột nhiên chậm lại rất nhiều!
Một phút ở thế giới bên ngoài tương đương với một giờ đọc trong giao diện.
Dương Lỗi không biết tại sao giao diện này lại tồn tại, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa.
Lúc này, Dương Lỗi nhìn về phía những Giá trị danh vọng kia, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Mình đã đọc hết [Che trời] rồi, những Giá trị danh vọng này có tác dụng gì đây?”
Hắn suy nghĩ một lát, lại chuẩn bị lật xem [Che trời].
“Hả? Chỉ có thể xem trước hai trăm ngàn chữ?”
Dương Lỗi khẽ nhíu mày, lần này ngoài hai trăm ngàn chữ đầu ra thì những phần sau của [Che trời] đều không xem được nữa.
Nhưng mà nhờ có phát hiện này mà Dương Lỗi mới hiểu được tác dụng của những Giá trị danh vọng kia.
“Xem ra tiểu thuyết này chỉ có thể đọc miễn phí một lần, nếu muốn đọc lần hai thì phải dùng Giá trị danh vọng đổi lấy.” Dương Lỗi nói thầm.
“Tiểu Lỗi, ra ăn cơm thôi.”
Dương Lỗi đang suy nghĩ thì âm thanh của Triệu Tố Lan từ dưới lầu truyền đến.
“Con xuống ngay đây.”
Dương Lỗi đi xuống lầu, một nhà ba người ngồi bên bàn ăn cơm.
Dương Viễn Minh vừa mới ra ngoài, mới trở về cách đây không lâu.

Ông ăn mấy miếng cơm, sau đó lên tiếng: “Tôi vừa đi nói chuyện với chú ba một chuyến, nhà ông ấy có năm mẫu ruộng không trồng đến, ông ấy đồng ý để cho chúng ta làm hồ nuôi cá.”

Trình độ văn hóa của cha Dương mẹ Dương không quá cao, bọn họ chỉ biết đào ao thả cá.
Năm mẫu ruộng ở nhà đều làm hồ cá, thêm năm mẫu này nữa là tổng cộng mười mẫu hồ cá.
Dương Lỗi không nói gì, hắn biết tình huống hiện tại trong nhà.
Bệnh đau đầu của hắn chạy chữa hết trong nước ra nước ngoài, tốn kém không biết bao nhiêu tiền.

Gia đình hắn tiêu hết tiền dành dụm, rồi còn vay mượn một đống.
Tổng cộng tất cả các khoản thì nhà hắn còn nợ khoảng chín trăm ngàn!
Gia đình bọn họ ngoại trừ ngôi nhà này thì cũng chẳng còn gì cả, nợ chín trăm ngàn là một áp lực lớn đối với cha Dương, mẹ Dương.
Nghe cha Dương nói thế, mẹ Dương rất vui vẻ: “Thế thì tốt quá rồi, chúng ta ăn cơm xong thì ra ruộng luôn đi.”
Ăn uống xong xuôi, mẹ Dương dặn dò Dương Lỗi một chút, để hắn ở nhà nghỉ ngơi cho tốt.
“Tiểu Lỗi, con cứ ở nhà đọc sách đi, mệt thì ngủ một giấc.” Triệu Tố Lan dặn dò.
Mặc dù Dương Lỗi đã cảm thấy mình khôi phục hoàn toàn rồi, nhưng trong mắt cha mẹ hắn thì hắn vẫn là một bệnh nhân.
“Vâng, con biết rồi.” Dương Lỗi gật đầu.
Chờ cha mẹ rời đi, hắn quay về phòng, trực tiếp mở máy tính lên.
Mặc dù đã một thời gian không sử dụng, nhưng máy tính vẫn hoạt động rất tốt.
Dương Lỗi lên mạng, tìm kiếm [Che trời], nhưng lại không tìm được quyển tiểu thuyết này.
Hắn lại nhập những từ ngữ trong phần giới thiệu, chín con rồng kéo quan tài, Bắc Đẩu tinh vực, Hoang Cổ Thánh Thể...
Không có! Vẫn không có!
“Chẳng lẽ quyển tiểu thuyết này không phải của nước Hạ, mà đến từ nơi khác?” Dương Lỗi nghĩ thầm.
Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một giao diện rất phản khoa học, những tiểu thuyết trong đó không thuộc về nước Hạ, nhưng hắn lại không cảm thấy kinh ngạc cho lắm.
“Nếu như không tìm thấy, vậy thì nếu như mình đăng nó lên trang web tiếng Trung Bác Đằng thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người đồng ý đọc!”

Trong lòng Dương Lỗi lộ ra vẻ hưng phấn.
Tại trang web tiếng Trung Bác Đằng có lượng tác giả động đảo, khoảng chừng cả triệu người, trong số đó có rất nhiều người viết tốt, được trả rất nhiều tiền thù lao.
Hắn cảm thấy nội dung của [Che trời] rất chất lượng, hoàn toàn không thua kém những tác phẩm đăng trên trang web đó chút nào!
“Không lãng phí thời gian nữa!”
Dương Lỗi hít sâu một hơi, giao diện trong đầu lại hiện ra.

Ý thức của hắn tiến vào ô biểu tượng [Tiểu thuyết], những quyển tiểu thuyết nhanh chóng hiện ra trước mặt hắn!
“Đồi!”
Trong lòng hơi động, những tin tức trước mắt Dương Lỗi lập tức thay đổi.
[Giá trị danh vọng đã có: 11].
[Che trời]: Đã đổi.
[Thế giới hoàn mỹ]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thôn phệ tinh không]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
...


 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Phát Hành Che Trời


Sau khi đổi lấy quyển tiểu thuyết [Che trời], giá trị danh vọng của hắn trực tiếp giảm xuống còn 11.
Một trong những nguyên nhân hắn lựa chọn [Che trời] chính là vì tiểu thuyết này nhiều chữ, khoảng chừng hơn sáu triệu chữ!
Dương Lỗi đã đọc không ít những tác phẩm kinh điển, hầu như chỉ khoảng ba bốn triệu chữ.
Trong lòng hắn cũng có phỏng đoán về giá trị danh vọng, nhưng cũng không chắc chắn 100%.

Nói không chừng, sau này giá trị danh vọng không tăng lên nữa, như vậy thì hắn khó có thể đổi lấy những quyển tiểu thuyết khác.
Tổng lợp mọi tình huống lại, hắn lựa chọn đổi [Che trời]!
Sau khi đổi lấy, những chương lúc trước không hiện ra, bây giờ đều hiện ra trước mắt Dương Lỗi!
“Bắt đầu gõ chữ!”
Dương Lỗi lúc này vô cùng khao khát kiếm được tiền!
Bởi vì chữa bệnh cho hắn mà gia đình hắn đã nghèo rớt mồng tơi, còn vay nợ gần một triệu, cha mẹ hắn bây giờ vô cùng áp lực.
Dương Lỗi không lãng phí thời gian, nhanh chóng bật máy tính lên, đăng nhập vào tài khoản của mình trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, sau đó xin trở thành tác giả.
Quá trình xin làm tác giả cũng không phức tạp lắm, chẳng mấy chốc hắn đã làm xong.
Sau đó, Dương Lỗi bắt đầu gõ chữ~!
So với viết tay thì gõ chữ nhanh hơn rất nhiều.
Đương nhiên, cho dù tốc độ gõ nhanh hơn, nhưng lại có rất nhiều người lựa chọn viết tay, bởi vì có thể vừa viết tay vừa nghĩ ngợi tình tiết tiểu thuyết.

Nếu tính ra thì gõ chữ cũng chẳng nhanh hơn là bao, hơn nữa còn xuất hiện một đống lỗi đánh máy.

Nhưng đối với Dương Lỗi mà nói, tất cả hơn sáu triệu chữ của [Che trời] đều đã nằm hết ở trong đầu hắn rồi, hắn không cần phải suy nghĩ bất cứ thứ gì cả, cứ trực tiếp gõ lại là xong.
Một giờ trôi qua, Dương Lỗi đã gõ được hơn mười ngàn chữ!
“Phát hành!”
“Tại một nơi sâu thẳm trong vũ trụ, nơi chỉ tồn tại sự lạnh lẽo và bóng tối, chín con rồng khổng lồ đang lôi một chiếc quan tài bằng đồng thau, tồn tại từ rất xa xưa...!Đây là một bức ảnh được chụp lại do con tàu thăm dò không gian tiến vào vũ trụ trước đó, một bức ảnh khiến người xem sốc vô cùng.

Chín con rồng kéo chiếc quan tài, rốt cuộc là thuộc về thời cổ đại, hay là đến từ một vũ trụ khác? Một thế giới Tiên hiệp kỳ quái và thần bí vô tận.

Nhiệt huyết sôi trào như núi lửa, dụ.c vọng vô tận như vực thẳm...!Đăng thiên lộ, đạp ca hành, nháy mắt xé trời.”
Sau khi thêm vào phần giới thiệu vắn tắt tác phẩm,. Dương Lỗi đã đăng luôn chương 1: , sau đó bắt đầu chờ trang web xét duyệt.
Lúc này cha Dương mẹ Dương đều không ở nhà, hai người đi tới tận chín giờ tối mới về.
Còn có ba người khác về cùng bọn họ, một đôi nam nữ trung niên và một cô gái.
Cô gái khoảng chừng hai mốt hai hai tuổi, duyên dáng yêu kiều.
Nghe thấy đ.ộng tình, Dương Lỗi đang gõ chữ lập tức xuống lầu: “Chú thím, Tiểu Đình.”
Người tới chính là chú của hắn- Dương Viễn Hàng, thím Trương Lan Mai, còn cả em họ Dương Tiểu Đình.
“Tiểu Lỗi.” Dương Viễn Hàng và Trương Lan Mai nhìn thấy Dương Lỗi thì mỉm cười: “Xem ra cháu đã hoàn toàn khôi phục rồi.”
Gương mặt bọn họ tràn ngập ý cười.
Dương Tiểu Đình cũng nhìn về phía Dương Lỗi, mỉm cười gọi: “Anh.”
Dương Tiểu Đình nhỏ hơn Dương Lỗi bốn tuổi, hiện tại đang học đại học năm thứ tư.

Trường học của cô không ở đây, nhưng lại thực tập ở gần nhà nên buổi tối đều về nhà ở.
Mấy người lớn nói chuyện về ao cá.

Dương Tiểu Đình hỏi han Dương Lỗi vài câu, sau đó bắt đầu nói đến chuyện thực tập của mình.
“Anh, anh không biết khách sạn đó tồi tệ thế nào đâu.” Dương Tiểu Đình phàn nàn về khách sạn của mình.
Cô học chuyên ngành quản lý khách sạn, sau khi đi thực tập thì mới biết được môi trường đó tồi tệ như thế nào.

Nói cô là quản lý cấp cao, nhưng trên thực tế là phải làm bồi bàn, còn về chuyện thăng chức...
Rất nhiều khách sạn đều dựa vào quan hệ, nếu không có quan hệ thì muốn thăng chức là chuyện rất khó khăn.
Gia đình Dương Viễn Hàng ở lại khoảng chừng nửa tiếng rồi rời đi.

Lúc này, Dương Lỗi nhìn về phía cha mẹ, nói: “Cha mẹ, hai người cứ lo chuyện hồ cá đi, để con nấu cơm cho.”
Dương Viễn Minh nghe thế thì lắc đầu: “Tiểu Lỗi, con cứ ở nhà nghỉ ngơi là được rồi, không cần phải quan tâm đến chuyện trong nhà đâu.”

Mẹ Dương cũng vội vàng nói: “Đúng vậy, Tiểu Lỗi, con vừa mới phục hồi, nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt!”
Mấy năm qua, trong mắt bọn họ, sức khỏe của con trai mình mới là quan trọng nhất!
Dương Lỗi cũng không biết phải nói lại như thế nào.
...
Hắn quay về phòng, kiểm tra máy tính một chút, lúc này hộp thư vẫn không nhận được tin tức gì.
Điều này cũng là bình thường, trời đã tối, nhóm biên tập và quản lý của trang web tiếng Trung đều đã tan làm rồi.
Dương Lôi cũng không nóng này.

Hắn mở máy tính lên, tiếp tục gõ chữ.
Hắn gõ đến tận hơn mười một giờ mới ngừng lại.
“Năm mươi ngàn chữ!”
Năm tiếng trôi qua, hắn đã có bản thảo năm mươi ngàn chữ rồi!
Dương Lỗi chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng hắn nằm trên giường mãi mà không ngủ được.
“Nếu đã không ngủ được thì nhìn xem những tiểu thuyết đó thế nào!”
Hắn tiến vào giao diện trong đầu, mở một quyển tiểu thuyết khác ra xem.
“Thế giới hoàn mỹ? Đây là tiền truyện của [Che trời]?”
Dương Lỗi đọc nội dung bên trong, lúc nhìn thấy cái tên “Hoang” này thì lập tức phán đoán.
Tốc độ đọc sách trong ý thức của hắn rất nhanh, chỉ hơn hai tiếng đồng hồ đã xem xong quyển tiểu thuyết này!
“Thiên đế Hoang...!Không hổ là tên của Thiên đế.” Dương Lỗi âm thầm cảm khái về vận mệnh của Thạch Hạo.
Tiếp theo, hắn lại nhìn về quyển thứ ba!
Cứ như vậy, Dương Lỗi không ngừng xem hết từng quyển tiểu thuyết.
Hắn hoàn toàn chìm đắm vào trong những quyển tiểu thuyết đặc sắc này.

...
Ngày hôm sau, mãi tận hơn tám giờ Dương Lỗi mới tỉnh lại, bởi vì đêm qua đọc tiểu thuyết muộn quá.
Hắn đi xuống lầu, trong bếp có một nồi cháo, trong cháo còn có trứng gà, bên cạnh là một hộp sữa.
Dương Lỗi ăn xong thì nhanh chóng rửa nồi, sau đó lại trở về phòng của mình, mở máy tính lên, đăng nhập trang web tiếng Trung Bác Đằng.
Hắn nhận được tin nhắn từ web.
“Tác phẩm [Che trời] đã thông qua xét duyệt!”
“Xét duyệt hoàn tất! Có thể cập nhật!”
Nhìn thấy tác phẩm của mình đã thông qua xét duyệt, Dương Lỗi khẽ mỉm cười.
Hắn ấn vào tiêu đề tiểu thuyết, lúc này tỷ lệ đọc là 1, đánh dấu trang cũng là 1, không biết có phải là người phụ trách xét duyệt ấn ủng hộ hắn một cái không.
Nhưng Dương Lỗi cũng không nghĩ nhiều về chuyện này, nhanh chóng đăng tải Chương 2: .
Sau đó, hắn lại đăng tải thêm ba chương nữa, tổng cộng tải lên hơn mười ngàn chữ!
Hôm qua hắn đã gõ được năm mươi ngàn chữ, bây giờ căn bản không cần quan tâm đến chuyện gửi bản thảo.
“Mình nhất định phải nhanh chóng kiếm được tiền, kiếm được càng nhiều tiền càng tốt, như vậy thì áp lực của cha mẹ cũng sẽ giảm đi được một chút.” Dương Lỗi hít sâu một hơi.
Với hắn mà nói, [Che trời] nằm ở ngay trong đầu, cứ trực tiếp xem rồi gõ lại là được, hoàn toàn chẳng phải suy nghĩ gì cả.
Hắn tất nhiên không lười biếng đến mức không muốn gõ chữ, một ngày cập nhật mấy ngàn chữ hoàn toàn không vấn đề gì.
Cập nhật càng nhanh thì càng hấp dẫn được nhiều độc giả, tốc độ kiếm tiền của hắn cũng càng nhanh hơn.


 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Ký Kết


Đương nhiên, phát hành tiểu thuyết mới sẽ miễn phí đọc hai trăm ngàn hoặc ba trăm ngàn từ, đây cũng là khoảng thời gian web đề cử truyện, thế nên hắn cũng không thể cập nhật linh tinh...
Ví dụ như trong vòng mấy ngày ngắn ngủi phải đăng đủ số chữ miễn phí, đưa chúng lên mục danh sách truyện.
Nếu như không đăng đủ số chữ thì trang web sẽ không tiến hành đề cử truyện, như vậy thì số lượng người tiếp cận được tiểu thuyết này sẽ rất ít, thế thì không thể nào lên top được.
Tình hình đó chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến phát triển sau này.
Thế nên, trong thời gian ra mắt sách mới, Dương Lỗi quyết định mỗi ngày cập nhật mười lăm ngàn chữ, sau đó tùy theo tình hình mà cập nhật nhiều hay ít.
Sau khi đăng tải chương xong, Dương Lỗi lại ngồi xuống bàn, bắt đầu gõ chữ ngày hôm nay!
Chẳng mấy chốc đã đến mười giờ, Dương Lỗi đã gõ thêm được hơn mười ngàn chữ nữa.

Lúc này, mẹ Dương đã trở về, chuẩn bị nấu cơm.
Dương Lỗi thấy thế thì từ bỏ suy nghĩ xuống lầu nấu cơm của mình, bắt đầu chuyên tâm gõ chữ.
Đến giờ ăn trưa, Dương Lỗi đã gõ được gần ba mươi ngàn từ!
Buổi chiều hắn lại tiếp tục lưu trữ bản thảo, gõ thêm được gần năm mươi ngàn chữ nữa.
Từ bảy giờ tối đến mười một giờ, hắn lại gõ thêm được bốn mươi ngàn từ.
Tổng cộng lại, trong ngày hôm nay, Dương Lỗi đã gõ được 120.000 từ!
“Phù! Nhiệm vụ hôm nay kết thúc!”
Dương Lỗi dừng tay, mở phần hậu trường tác giả, lúc này có 9 lượt lưu lại, 12 lượt ấn vào.

Theo ý kiến cá nhân của Dương Lỗi thì tiểu thuyết [Che trời] là một tác phẩm tiểu thuyết huyền huyễn kinh điển, thậm chí còn không thua kém tiểu thuyết top 1 trong bảng danh sách trên web Bác Đằng.
Nhưng tiểu thuyết mới được phát hành, không có mấy người chú ý tới.
Dương Lỗi cũng là tác giả mới, chưa có độc giả, thể nên chuyện này cũng là bình thường.
Trang web tiếng Trung Bác Đằng rất nghiêm khắc trong việc xét duyệt số liệu, có 12 người ấn mở [Che trời], trong đó có tận 9 người chọn lưu truyện này lại.
Đây là một tỉ lệ chuyển đổi rất cao.
Ba người khác có lẽ không phải là không thích truyện này, mà chỉ là cảm thấy số lượng từ quá ít nên không lưu lại.
Nhìn tỉ lệ chuyển đổi như thế này, Dương Lỗi cũng cảm thấy khá ổn.
Hắn lại nhìn khu bình luận một chút, lúc này mới chỉ có hai bình luận.
“Văn phong của tác giả không tệ.”
“Ôi trời, hôm qua tác giả vừa mới xuất bản truyện, hôm nay đã cập nhật hơn mười ngàn chữ rồi? Nhưng mà tôi thích.”
Dương Lỗi nhấp vào ảnh đại diện của hai người này một chút, phát hiện cả hai đều là người dùng có trả phí.
Hắn không xem nữa, tiếp tục nhìn những quyển tiểu thuyết trong đầu.
Tất nhiên là hắn chỉ có thể đọc một lần, lần thứ hai thì muốn đọc hết phải lựa chọn đổi.
Nhưng những quyển tiểu thuyết đó đều rất hay, sau khi viết xong [Che trời], hắn cảm thấy mình có thể đối lấy bất cứ quyển nào.
Hắn nhìn giá trị danh vọng của mình một chút, lúc này đã biến thành 130.
“Xem ra giá trị danh vọng giống như mình hiểu.” Dương Lỗi nghĩ thầm.
Giá trị danh vọng chính là danh tiếng của hắn, khi hắn viết tiểu thuyết được người khác chú ý, mọi người biết đến tác giả là hắn thì cũng đồng nghĩa với việc danh tiếng của hắn được truyền ra ngoài.
...
Sau đó, Dương Lỗi tiếp tục đăng chương mới.

Sang đến ngày thứ hai, hắn đã cập nhật hơn 15.000 chữ.
Lúc này, tỷ lệ ấn vào [Che trời] đã là 83, trong đó có 60 lượt lưu lại.
Nhưng mà vẫn không có tin tức ký kết nào được gửi đến cho hắn.
Nếu như trước đây viết tiểu thuyết thì Dương Lỗi có thể trực tiếp tới tìm biên tập, xin được ký kết.
Nhưng mà bây giờ hắn không làm thế được, chỉ có thể chờ đợi.
Hiện tại, [Che trời] đã đăng 30.000 chữ, lúc này nhóm biên tập viên của trang web tiếng Trung Bác Đằng chắc chắn sẽ đọc thử một chút, nếu cảm thấy có tiềm lực thì sẽ tìm đến hắn.
Đến khi hắn đăng tới 100.000 chữ mà không có tin tức ký kết, vậy thì cũng có nghĩa là không cần phải viết nữa.
Nếu không được ký kết thì trang web sẽ không đề cử truyện, nếu cứ tự thân vận động thì cho dù chất lượng tiểu thuyết không tệ thì cũng không thể thu được thành tích tốt.
...

Tiểu Ngư là biên tập viên tổ ba của trang web tiếng Trung Bác Đằng, phụ trách việc ký kết.
Lúc này, Tiểu Ngư cũng rất buồn bã.
Tổ ba của trang web tiếng Trung Bác Đằng có một tổng biên tập, năm biên tập viên.

Những biên tập viên như các cô đều có nhiệm vụ ký kết với tác giả, sau đó phụ trách những tác giả đó, và còn tìm kiếm những tác giả có tiềm lực để ký kết.
Cô làm việc ở đây hơn nửa năm rồi, nhưng biểu hiện vẫn hơi kém.
Cô chỉ ký hợp đồng được với vài vị tác giả, nhưng trong số đó chỉ có hai người viết được tác phẩm chất lượng, nhưng tác phẩm cũng chỉ ở top trên 3000.
Hiệu suất làm việc như thế này phải nói là vô cùng thê thảm.
Bốn biên tập viên khác của tổ ba, mỗi người đều ký kết được với bảy tám tác giả có những tác phẩm nổi bật! Thậm chí, trong đó còn có hai người ký kết được với tác giả đại thần!
Mà những tác giả trong tay cô thì...!hoàn toàn không thể nào nhìn nổi.
Khi mới làm công việc biên tập viên này, Tiểu Ngư tràn đầy lòng tin, cảm thấy mình nhất định có thể tìm ra tác giả đại thần, kết quả là hiện thực lại hung hăng tát lên mặt cô mấy cái.
Hiện giờ cô cũng bắt đầu hoài nghi chính mình, liệu có phải cô không có mắt hay không? Đến một bộ tiểu thuyết hay cũng không thể nào nhìn nhận phán đoán ra được.
Tiểu Ngư khi mới vào nghề rất thích tìm kiếm trong mục truyện mới những tác giả có tiềm lực để ký kết, nhưng sau những lần thất bại liên tục thì cô cảm thấy hứng thú khai quật tác giả mới của mình càng lúc càng nhỏ.
Bởi vì bây giờ cô nghi ngờ nghiêm trọng về ánh mắt của mình, những tác giả mà cô ký kết đều không cho ra được tinh phẩm.
Đoán chừng qua vài tháng nữa cô sẽ bị cho thôi việc.
“Ồ, phần giới thiệu của truyện này đọc khá thú vị...”
Tiểu Ngư đang buồn chán thì đột nhiên nhìn thấy một quyển sách, chính là [Che trời].
Cô đọc phần giới thiệu một chút, lập tức bị nó hấp dẫn.
Sau đó, Tiểu Ngư ấn vào Chương 1: đọc thử.
[Che trời] bắt đầu bằng một cuộc họp lớp, sau đó mọi người đến Thái Sơn.


Lúc này, nhóm người Diệp Phàm bị rơi vào một chiếc quan tài cổ, sau đó đi tới sao Hỏa.
Trên sao Hỏa lại có một ngôi chùa Đại Lôi m, bên trong có rất nhiều đồ vật tàn phá, nhìn giống như thần thoại trong truyền thuyết...
Sau khi đọc xong một chương này, hai mắt Tiểu Ngư sáng lên.
Cô cảm thấy tiểu thuyết này không tệ chút nào, cô đã bị nó hoàn toàn thu hút, trong lòng có một loại xúc động, muốn đọc tiếp xem diễn biến của nó như thế nào.
“Đây chắc chắn là một tác phẩm có tiềm lực!”
Sau khi đọc xong, Tiểu Ngư chuẩn bị ký kết với tác giả này.

Nhưng mà cô bỗng nhiên lại cảm thấy hơi hoài nghi, lý do là bởi vì lúc trước cô cũng nhìn thấy tiềm lực của rất nhiều tác phẩm, hào hứng đi ký kết.

Nhưng mà sau khi ký kết xong, cô lại phát hiện ra mắt nhìn của mình không được tốt cho lắm.
Nhưng mà suy nghĩ này cũng chỉ xuất hiện thoáng qua một chút, Tiểu Ngư trực tiếp gửi tin nhắn xin ký kết.




 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Tỉ Lệ Chuyển Đổi Kinh Người


Bên kia, Dương Lỗi đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì nhìn thấy tin nhắn được gửi đến.
"Xin chào tác giả, tác phẩm《 Che Trời 》của ngài trải qua xét duyệt, đã đạt tới tiêu chuẩn ký kết.

Vui lòng đợi thông báo tiếp theo của hệ thống về quy trình ký kết.

Trong thời gian ký kết, vui lòng không sửa tên tác phẩm và tên tác giả.

Nếu như cần đổi tên, vui lòng liên hệ biên tập viên của ngài càng sớm càng tốt, khi thêm KK của biên tập viên chịu trách nhiệm, vui lòng ghi chú rõ tên tác phẩm và tên tác giả của ngài."
"Bác Đằng 【 biên tập viên 】: Tiểu Ngư"
"Phương thức liên lạc KK: xxxxxxxx"
"Tin nhắn ký kết được gửi đến?"
Nhìn tin nhắn một chút, trên mặt Dương Lỗi nở nụ cười.
Không ngoài dự liệu của hắn, dựa theo phỏng đoán của hắn thì hẳn là đạt đến 30.000 chữ sẽ nhận được tin nhắn ký kết.
Không lãng phí thời gian, Dương Lỗi dựa theo tin nhắn trực tiếp thêm bạn KK của biên tập viên Tiểu Ngư.
Tốc độ hồi âm của biên tập viên Tiểu Ngư rất nhanh, chỉ hơn mười giây liền đồng ý yêu cầu thêm bạn của Dương Lỗi.
Sau đó, có mấy tin nhắn được gửi lại.
Bác Đằng Tiểu Ngư: Xin chào, tôi là biên tập viên Tiểu Ngư thuộc tổ ba của Trang web tiếng Trung Bác Đằng, phụ trách ký kết cấp A.
Bác Đằng Tiểu Ngư: Xin hỏi bản quyền điện tử và quyền chuyển thể của quyển sách này có hoàn toàn thuộc về bạn không?

Trước khi ký kết nhất định phải xác định bản quyền, bằng không sau này không biết sẽ gặp phiền phức thế nào.
Dương Lỗi trả lời lại: "Ừm, toàn bộ bản quyền đều ở trong tay tôi."
Kế tiếp chính là về vấn đề ký kết, Tiểu Ngư gửi đến rất nhiều tư liệu, yêu cầu Dương Lỗi điền.
Hiện tại có thể trực tiếp ký kết hợp đồng trực tuyến, không cần gửi hợp đồng qua bưu điện, nhưng mà vẫn cần điền các loại tư liệu như cũ, nhất là đối với tác giả mới như Dương Lỗi, phương diện thủ tục càng phiền phức hơn một chút.
Mất khoảng nửa giờ, cuối cùng Dương Lỗi chuẩn bị xong mọi thứ, kiểm tra lại một lần nữa.
Cuối cùng tải lên giấy căn cước, nhận diện gương mặt, v.v… liền chuẩn bị xong việc ký kết hợp đồng trực tuyến.
Sau khi ký kết xong, biên tập viên Tiểu Ngư đi làm những chuyện khác, còn Dương Lỗi tiếp tục gõ bản thảo!
Hôm nay là ngày thứ hai, hắn lại lưu được 120.000 chữ!
Ngày thứ ba, Dương Lỗi lại đăng lên 15.000 chữ!
Sau khi đăng xong, Dương Lỗi nhìn số lượt lưu lại của Che Trời một chút.
Ngày thứ ba phát hành, 《 Che Trời 》 đã có 352 lượt lưu lại, lúc này khu bình luận truyện đã có ba mươi mấy bình luận.
"Có vẻ hay, tác giả cập nhật rất nhanh!"
"Tên hiển thị của tác giả là vị đại thần huyền huyễn nào vậy? Chỉ mấy chục ngàn chữ ngắn ngủn, mà đã xuất hiện đủ loại hồi hộp, trong lòng tôi thật sự là rất ngứa ngáy, muốn biết tiếp theo rốt cuộc sẽ phát triển thế nào?"
"Bạn học của Diệp Phàm chết, mà đồ vật các bạn học khác nhặt được ở chùa Đại Lôi m kia bỗng nhiên phát ra ánh sáng, ngăn cản công kích gì đó, có phải là có được đồ vật thì có thể ngăn cản công kích gì đó không? Không có đồ vật thì sẽ phải chờ chết?"
"Ôi vãi, truyện này mới được đăng hai ngày phải không, đã có 30.000 chữ, tác giả thật là giỏi!"
"Truyện hay, giữ vững chất lượng này, sau khi đặt VIP tôi nhất định sẽ đặt mua ủng hộ!"
"Rốt cuộc cũng tìm được một quyển truyện có thể xem, tạo cái tầng đăng nhập, tầng một 10 tệ, 100 tầng làm phần thưởng một lần."

.


.

.

.

.
Từng dòng bình luận, có thúc giục cập nhật, có nói nội dung truyện, còn có thành lập tầng đăng nhập, trên cơ bản đều là khen ngợi.
Lại làm mới một chút, tăng thêm một bình luận.
"Tác giả đại đại đã cập nhật thêm 15.000 chữ! Tuyệt vời!"
Hiển nhiên, chương mới vừa được đăng khiến cho mọi người xem rất hưng phấn.
Dương Lỗi không quan tâm đến anh ta, tiếp tục bắt đầu lưu bản thảo!

.

.

.


.

.
Tám giờ sáng, biên tập viên Tiểu Ngư bắt đầu đi làm, cô trực tiếp mở mấy quyển sách mới mà mình phụ trách ra, bắt đầu xem thành tích một chút.
Ngày hôm qua, thành tích đơn đặt hàng đầu tiên của hai cuốn sách mới mà cô phụ trách đã có, một quyển là 1400, một quyển khác là 570.
Cảnh này khiến cô bị mất tinh thần.
"Hả?《 Che Trời 》này.

.

."
Biên tập viên Tiểu Ngư nhìn số liệu của《 Che Trời 》một chút, bởi vì sau khi ký kết, tuy rằng còn chưa có lên đề cử, nhưng mà Trang web tiếng Trung Bác Đằng đã mở ra chức năng đề cử tự động, chỉ trong một ngày ngắn ngủn, lượt lưu lại của《 Che Trời 》đã tăng lên 300!
Tuy rằng lượt lưu lại này không nhiều lắm, nhưng chỉ mới mấy chục ngàn chữ đầu thì hiệu quả đề cử tự động rất bình thường, hầu hết các cuốn sách tăng 50 lượt lưu lại cũng đã rất không tệ, mà 《 Che Trời 》 lập tức tăng lên mấy trăm!
Hơn nữa, lượt click vào của 《 Che Trời 》là 381, nói cách khác, trong một ngày, 《 Che Trời 》 có 381 người click vào, trong những người này, có 300 người lưu lại!
"Tỉ lệ chuyển đổi thật cao!"
Biên tập viên Tiểu Ngư kinh ngạc một chút, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng.
Một quyển sách, giai đoạn đầu thông qua số liệu có thể đại khái phân tích ra có tiềm lực Hot hay không!
Mà 《 Che Trời 》có tỉ lệ chuyển đổi cao như vậy, hoàn toàn có khả năng Hot!
Những quyển sách mà cô ký lúc trước, không có quyển nào có tỉ lệ chuyển đổi cao như vậy.
Nhìn số lượng chữ mà Dương Lỗi cập nhật một chút, biên tập viên Tiểu Ngư lại hơi hơi nhíu mày.

"Cập nhật 15.000 chữ?"
Thời gian miễn phí sách mới của Trang web tiếng Trung Bác Đằng là từ 200.000 đến 300.000 chữ, đạt tới số lượng chữ sẽ được đặt VIP.
Hiện tại 《 Che Trời 》 ba ngày liền cập nhật 45.000 chữ, dựa theo tốc độ như vậy, hơn mười ngày, 《 Che Trời 》 sẽ đặt VIP.
Một cuốn sách cho dù hay thế nào, nhưng chỉ trong mười ngày, thì thành tích đặt VIP cũng không thể nào tốt bao nhiêu.
Biên tập viên Tiểu Ngư có chút sốt ruột, một đống lớn tác giả mà mình ký kết đều gãy giữa đường, thật vất vả mới xuất hiện một tác giả có tỉ lệ chuyển đổi lượt click vào và lưu lại cao như vậy, đương nhiên cô phải quan tâm.
Vì thế, biên tập viên Tiểu Ngư liên hệ Dương Lỗi.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Thạch Đầu, tôi sẽ đề cử quyển sách này của anh vào thứ sáu, anh cập nhật chậm lại một chút, duy trì trong khoảng từ 4.000 chữ đến 6.000 chữ là được."
Tên tác giả của Dương Lỗi chính là hai chữ Thạch Đầu này.
Nếu sách mới cập nhật nhanh như vậy, thì sẽ thiếu tỉ lệ tiếp xúc, hiển nhiên sẽ không có lợi nhiều đối với thành tích.
Sau khi gửi tin nhắn xong, biên tập viên Tiểu Ngư bắt đầu đợi, nhưng mà đợi suốt nửa giờ, cô mới nhận được tin nhắn.
"4.000 chữ quá chậm." Dương Lỗi trực tiếp trả lời lại.
Hắn lại bổ sung một câu: "Tôi lưu lại rất nhiều bản thảo, đã có hơn ba triệu chữ bản thảo!"
Dựa theo tốc độ cập nhật của hắn, một ngày hơn 100.000 chữ, ba triệu chữ cũng chỉ cần hai mươi ngày, hiện tại nhất định là Dương Lỗi nói khoa trương một chút.
Về phần nói mình mỗi ngày có thể viết hơn 100.000 chữ, đoán chừng hắn sẽ bị xen là quái vật.
Một ngày hai mươi bốn giờ không ngừng nghỉ, không có ai có thể viết ra hơn 100.000 chữ, mà lại vẫn duy trì chất lượng cao.
"Hơn ba triệu chữ bản thảo?"
Nhìn tin nhắn Dương Lỗi trả lời lại, biên tập viên Tiểu Ngư ngây người một chút, hóa ra Dương Lỗi đã biết xong quyển sách này rồi?
Nhưng cô không biết rằng 《 Che Trời 》tổng cộng có hơn sáu triệu chữ.
Suy nghĩ một chút, biên tập viên Tiểu Ngư nói: "Thạch Đầu, vì sách mới của anh cập nhật nhanh như vậy, nên đợi đến thứ sáu tuần sau tôi sẽ sắp xếp cho anh một đợt đẩy top đề cử huyền huyễn, tuần sau nữa lại sắp xếp đẩy top đề cử sách mới cho anh, anh tính toán số lượng chữ một chút, chờ đẩy top đề cử sách mới xong sẽ đặt VIP, như vậy có thể đảm bảo thành tích đơn đặt hàng đầu tiên của anh."
Là tác giả có tiềm lực nhất trong những người mình phụ trách, biên tập viên Tiểu Ngư không khuyên được Dương Lỗi, chỉ có thể nói như vậy.
Trong thời kỳ sách mới, ngoại trừ Tam Giang, đẩy top đề cử theo thể loại và đẩy top đề cử sách mới gần như có thể nói là hai đề cử tốt nhất.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Danh Sách Vé Tháng Sách Mới


Trên thực tế, những tác giả mà cô phụ trách không có mấy người đạt được thành tích, trong tay biên tập viên Tiểu Ngư cũng không có nhiều tài nguyên được đề cử lắm, nhưng 《 Che Trời 》 có tiềm lực Hot, đương nhiên cô nguyện ý cho 《 Che Trời 》nhiều tài nguyên hơn.
Cô cũng rất bất đắc dĩ, bản thân mình thật vất vả mới tìm thấy được một vị tác giả có hi vọng trở thành xuất sắc, mà tác giả này lại tùy hứng như vậy.
Nhìn thấy biên tập viên Tiểu Ngư trả lời lại, Dương Lỗi suy nghĩ một chút.
Với hắn mà nói, trong lòng khát vọng kiếm tiền rất mãnh liệt!
Hiện tại cha Dương mẹ Dương mỗi ngày trời còn chưa sáng đã rời giường, buổi tối đến hơn 10 giờ mới trở về nhà, liều mạng làm việc.
Mấu chốt là áp lực trên người bọn họ quá lớn.
Trong nhà nghèo rớt mồng tơi, còn thiếu nợ bên ngoài gần 1 triệu, cho dù là ai cũng rất áp lực.
Nhưng mà, dựa theo biên tập viên Tiểu Ngư nói, việc đẩy top đề cử theo thể loại và đẩy top đề cử sách mới của bộ 《 Che Trời 》, chắc chắn có thể tăng lượt lưu lại trên diện rộng!
Sách mới có thành tích càng tốt, thì tiếp theo đề cử sẽ càng tốt!
Lúc trước Dương Lỗi coi trọng bảng chiến lực của Trang web tiếng Trung Bác Đằng, bảng chiến lực này là dựa vào số lượng chữ được cập nhật sau khi đặt VIP, cập nhật số lượng chữ càng nhiều, thì càng có thể chiếm vị trí đầu!
Cho dù giai đoạn đầu thành tích của《 Che Trời 》bình thường, nhưng mà sau khi đặt VIP hắn chắc chắn có thể chiếm vị trí đầu của bảng chiến lực, đến lúc đó thành tích của《 Che Trời 》nhất định có thể chậm rãi tăng lên.
Cho nên, Dương Lỗi mới cập nhật nhanh như vậy.
Nhưng mà, hiển nhiên hiện tại những lời biên tập viên Tiểu Ngư nói càng hấp dẫn hơn.
Một triệu cũng không phải trong một ngày là có thể kiếm được, hiện tại thời gian sách mới chậm một chút, thành tích đặt VIP tốt hơn, như vậy trang web mới có thể đưa ra đề cử tốt hơn, bằng cách này sẽ có thể kiếm được càng nhiều tiền.
Mặt khác, những độc giả mới thông qua bảng chiến lực click vào nhìn thấy thành tích truyện không tệ, cũng có thể ấn vào truyện xem một chút.
Rất nhiều độc giả khi ấn mở một quyển sách, đầu tiên là xem nó có phải là một cuốn sách chất lượng hay không, có bao nhiêu fan, nếu không chất lượng, căn bản sẽ không thèm xem.
Trong lòng nghĩ, Dương Lỗi đồng ý đề nghị của biên tập viên Tiểu Ngư, ngoài ra cũng cảm ơn một chút.
"Làm phiền rồi."

Rõ ràng biên tập viên Tiểu Ngư này là đang "Qua tâm đặc biệt" đến hắn.
Tắt di động, Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng: "Kế tiếp duy trì mỗi ngày cập nhật 10.000 chữ, như vậy sau khi xong hai cái đề cử, số lượng chữ của《 Che Trời 》có thể đạt tới hơn 200.000 chữ, vừa vặn đặt VIP."
Lúc này còn cách thứ sáu năm ngày.

.

.

.

.

.
Thời gian kế tiếp, Dương Lỗi liền ở nhà, điên cuồng gõ chữ, tới thứ sáu lúc đẩy top đề cử theo thể loại, số lượng chữ của《 Che Trời 》đã hơn 100.000 chữ.
Lúc này lượt lưu lại của 《 Che Trời 》đã gần 3.000!
Tuy rằng ít, nhưng đây là dưới tình huống không có bất kỳ đề cử nào, chỉ trong một tuần ngắn ngủn đã đạt tới!
Mà lúc này khu bình luận truyện《 Che Trời 》đã có hơn trăm bình luận.
"A a a, quá hay, đã đặt mua vé tháng, tác giả đại đại mau cập nhật."

"《 Che Trời 》, tên này rất khí phách, nội dung càng xem càng cảm thấy kíc.h thích.

.

."
"Rốt cuộc Cửu Long kéo quan tài kia là cái gì? Còn có quả trái cây mà đám người Diệp Phàm ăn? Thế mà có thể cải lão hoàn đồng?"
"Thạch Đầu đại đại, tôi thưởng 10.000 tiền Bác Đằng, có thể thêm một chương nữa không?"

.

.

.

.

.

Từng dòng bình luận, trên cơ bản không có mắng chửi, khá nhiều bình luận đều là thảo luận nội dung truyện.
Quyển sách《 Che Trời 》này tràn đầy sự hồi hộp, đủ loại mâu thuẫn, từ đầu đến cuối, đều chưa xử lý xong mâu thuẫn, làm cho người ta dục tiên dục tử.
"Không biết đẩy top đề cử theo thể loại có thể giúp mình tăng lên bao nhiêu lượt lưu lại." Lúc này Dương Lỗi rất là chờ mong.
Hai giờ chiều, quyển sách này của hắn cũng sẽ là quyển sách đầu tiên được đề cử!
Lúc này biên tập viên Tiểu Ngư cũng đang chú ý.
Lúc này trong mắt của cô hiện rõ vẻ vui sướng, mấy ngày nay cô vẫn luôn chú ý đến số liệu tiểu thuyết của Dương Lỗi, không có bất cứ đề cử nào, chỉ trong vài ngày lượt lưu lại đã đạt tới thế này, thành tích này có thể nói là vượt qua các cuốn sách cùng kỳ một khoảng lớn.
Bình thường, phần lớn sách mới vừa mở trong một tuần cũng chỉ có mấy trăm lượt lưu lại thôi.
Mà đây mới chỉ là đẩy top đề cử huyền huyễn thôi, cô rất chờ mong đối với 《 Che Trời 》!
Số liệu đẩy top đề cử có thể phản ánh đại khái tiềm lực của một quyển sách.
Hơn một giờ chiều, biên tập viên Tiểu Ngư liên hệ Dương Lỗi.
"Thạch Đầu, hai giờ chiều nay sách của anh sẽ được đẩy top đề cử huyền huyễn, anh có thể yêu cầu vé tháng, đánh sâu vào bảng vé tháng sách mới, việc này có thể tăng độ tiếp cận lên một chút."
Rất nhiều người tìm sách trên Trang web tiếng Trung Bác Đằng chú ý nhất chính là hai bảng danh sách, bảng vé tháng và danh sách bán chạy, trong đó bảng vé tháng là danh sách mà mỗi tháng rất nhiều tác giả đứng đầu phải tranh đoạt!
Hai vị trí đầu của bảng vé tháng sách mới thì biên tập viên Tiểu Ngư không ôm hi vọng, nhưng mà có thể lọt vào mười vị trí đầu, thì đã xem như là thành công thật lớn rồi.
"Vé tháng sách mới sao?"
Dương Lỗi mở các bảng danh sách của Trang web tiếng Trung Bác Đằng ra xem sơ một chút, lúc này sách của hắn xếp hạng thứ 97 trong bảng vé tháng sách mới.
Đương nhiên, đây là do sách của hắn mới được đăng trong thời gian quá ngắn.
Nhìn về phía mười vị trí đầu của bảng danh sách, lúc này xếp hạng đầu chính là sách mới 《 Dị Giới Chí Tôn 》của tác giả đại thần Thích Ăn Kẹo Hồ Lô.
Thích Ăn Kẹo Hồ Lô chính là một trong những đại thần thực lực chân chính của Trang web tiếng Trung Bác Đằng.
Quyển thứ nhất có thành tích bình thường, nhưng mà đạt được đánh giá xuất sắc.
Mà quyển thứ hai là Viết Sách Thành Thần, lúc sách hoàn thành tổng số đơn đặt hàng đạt tới 40.000!
Tiếp dó, Thích Ăn Kẹo Hồ Lô lại viết thêm ba quyển sách, cuốn nào cũng trở nên Hot, lượng đặt hàng trung bình của mỗi cuốn sách là gần 50.000!

Hiện tại, 《 Dị Giới Chí Tôn 》 là quyển sách thứ sáu của anh ta!
Lúc này số lượng chữ đã đạt tới 150.000 chữ, mà bản thảo lưu lại đã đạt tới 200.000 chữ! Có 390 Minh Chủ, 7 Bạch Ngân Minh, 2 Hoàng Kim Minh, thật sự là rất khủng bố!
*Minh Chủ, Bạch Ngân Minh, Hoàng Kim Minh: kiểu đơn vị tiền tặng của trang Bác Đằng
Số lượng vé tháng đã hoàn toàn đè bẹp phía sau.
Trong mười vị trí đầu, còn có một vị đại thần Hơi Thở Của Gió!
Hơi Thở Của Gió là đại thần mới của Trang web tiếng Trung Bác Đằng năm ngoái, mấy cuốn sách trước đều thuộc loại thành tích tốt, nhưng không đứng đầu, đơn đặt mua bình quân cũng chưa vượt qua 10.000.
Nhưng mà năm trước tiểu thuyết đô thị《 Trở Lại 18 Năm Trước 》, vô cùng Hot, đặt VIP có hơn 1000 lượt đặt mua, hoàn thành liền có hơn 40.000 lượt đặt mua, ổn định chiếm vị trí đầu của thể loại đô thị, chiếm được thần vị đại thần chỉ trong một lần!
Sách mới tên là 《 Trở Về 70 Năm 》, mới vừa đăng sáng hôm nay, chỉ có 4000 chữ, buổi chiều liền vọt tới vị trí thứ sáu của bảng vé tháng sách mới!
Xem chiều hướng này, chiếm cứ vị trí thứ hai chỉ là chuyện sớm hay muộn!
Nhưng mà không biết có thể đè《 Dị Giới Chí Tôn 》của đại thần Thích Ăn Kẹo Hồ Lô xuống dưới không.
Ngoại trừ sách mới của hai vị đại thần, lúc này bảng vé tháng sách mới còn có những tác giả có thực lực khác!
Trong số mười tác giả ở vị trí đầu, có bảy vị đều đã từng có sách xuất sắc, đều là phái thực lực!
Có thể nói, bảng vé tháng sách mới tháng tư của Trang web tiếng Trung Bác Đằng, mức độ cạnh tranh kịch liệt ngoài tưởng tượng!
"Ai, hai tháng này sao lại nhiều sách xuất sắc vậy chứ, tác giả đại thần tụ tập phát hành sách mới à."
"Tôi còn muốn sách mới leo bảng vé tháng, xem ra là không có chút hi vọng nào."
"Thôi tôi sẽ đăng sách vào tháng sau."
Rất nhiều tác giả đều bất đắc dĩ, thậm chí một ít tác giả dời lại thời gian đăng sách.
Đối với một quyển sách mà nói, giai đoạn trước khi ra mắt là quan trọng nhất, đương nhiên bọn họ muốn chọn ra một thời cơ tốt.
Nhìn bảng danh sách một chút, thật ra lúc trước Dương Lỗi đã xem《 Dị Giới Chí Tôn 》xếp hạng thứ nhất, nhưng mà theo hắn thấy, cũng không hay bằng 《 Che Trời 》.
Tuy rằng nó cũng không tệ, nhưng mà xét về phương diện sức hấp dẫn, bố cục, thì rõ ràng là kém hơn một chút so với 《 Che Trời 》.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Chương Đơn Bùng Nổ


Nhìn bảng vé tháng sách mới một chút, Dương Lỗi hơi suy tư một chút, sau đó đăng một chương đơn* yêu cầu vé tháng.
*chương đơn: chương không có nội dung truyện, chỉ ghi lời tác giả
"Hai giờ chiều nay quyển sách này sẽ là cuốn sách đầu tiên được đẩy top đề cử huyền huyễn, mong mọi người ủng hộ vé tháng sách mới một chút."
"Bởi vì đang trong thời gian sách mới, cho nên Thạch Đầu không thể cập nhật quá nhanh, một ngày chỉ có thể cập nhật 10.000 chữ, nhưng mà ngày đặt VIP, sẽ tăng mạnh lên 100.000 chữ!"
"Nếu như có thể tiến vào 10 vị trí đầu bảng vé tháng sách mới, ngoại trừ ngày đặt VIP cập nhật 100.000 chữ, sẽ thêm 1000 chữ, tiến vào chín vị trí đầu, tăng thêm 2000, tiến vào tám vị trí đầu, thêm 3000 chữ, cứ thế tính lên.

.

."
Lúc này, bản lưu của Dương Lỗi đã đạt tới 700.000 chữ!
Đăng chương đơn lên, nháy mắt khơi dậy nhiệt tình của rất nhiều người đọc sách.
"Tác giả đại đại thật lợi hại nha, đề cử thứ nhất chính là đẩy top đề cử huyền huyễn."
"Viết tốt lắm, đã mua năm tờ vé tháng.

Tác giả cam đoan chất lượng, về sau vé tháng của tôi đều cho anh."
"Oa, tăng mạnh lên 100.000 chữ! Tiến vào 10 vị trí đầu, cứ mỗi khi tiến lên một thứ tự liền thêm 1000 chữ! Thạch Đầu đại đại thật là mạnh nha!"
"Mọi người mau mau ủng hộ vé! Tôi đã nôn nóng đợi đặt VIP lắm rồi!"

.

.

.

.

.
Đối với độc giả theo dõi cập nhật mà nói, cập nhật là quan trọng nhất!
Mà đủ loại hồi hộp của 《 Che Trời 》khiến cho bọn họ muốn ngừng mà không được, ước gì ngày mai liền đặt VIP.
Cho nên, bọn họ hoàn toàn hưng phấn, không ngừng quăng vé tháng ra.
Cùng lúc đó, 《 Che Trời 》 cũng là bắt đầu tiến vào vị trí đẩy top đề cử huyền huyễn, được rất nhiều người chú ý tới.

.


.

.

.

.
Lý Hải là một sinh viên, đang học Đại học năm 3.
Gia cảnh nhà anh ta tương đối tốt, cũng không có áp lực gì, bình thường ở trường thích xem tiểu thuyết, chơi game.
Nhưng mà từ trung học cơ sở anh ta đã bắt đầu xem tiểu thuyết, hiện tại khẩu vị càng ngày càng kén, rất nhiều sách hoàn toàn không xem nổi, hiện tại thích nhất là tìm "Thức ăn" từ trong một ít sách mới.
Đánh game xong, đã hơn hai giờ, mở Trang web tiếng Trung Bác Đằng ra.
"Chủ nhật này, vào hai giờ chiều bên mục đề cử sách của trang web sẽ thay đổi, nhìn xem bên huyền huyễn có sách mới nào không."
Anh ta rất thích xem tiểu thuyết huyền huyễn, những tiểu thuyết khác càng xem về sau càng mệt mỏi, nhưng loại huyền huyễn thì càng về sau lại càng phấn khích, rất có hứng thú theo đuổi.
Lý Hải tùy ý tìm kiếm, tìm được hai bộ, xem mở đầu một chút, anh ta liền cảm thấy xem không nổi nữa, bĩu môi.
"Lại bắt đầu hủy hôn? Viết tệ quá, thế mà vẫn còn đang viết, cách hành văn này, xem mà bực bội, không có một chút mong đợi nào."
"Mẹ nó, cuốn thứ hai cũng hủy hôn? Tranh nhau hủy hôn à?"
Xem liên tiếp hai bộ, Lý Hải chửi ra miệng.
Lúc này anh ta thấy được bộ thứ ba 《 Che Trời 》.
Click mở truyện, xem giới thiệu vắn tắt một chút.
"Tại một nơi sâu thẳm trong vũ trụ, nơi chỉ tồn tại sự lạnh lẽo và bóng tối, chín con rồng khổng lồ đang lôi một chiếc quan tài bằng đồng thau, tồn tại từ rất xa xưa.

.

."
Xem giới thiệu vắn tắt này, trong mắt Lý Hải lập tức sinh ra hứng thú.
"Giới thiệu vắn tắt không tệ, không biết nội dung thế nào?"
Anh ta háo hức click vào chương thứ nhất《 Che Trời 》.

.

.

Sau đó chương thứ hai, chương thứ ba.

.


.
Lúc này chương mới nhất của《 Che Trời 》là đám người Diệp Phàm đi tới Cấm địa Thái Cổ, sau đó ăn quả trái cây kỳ lạ kia.
Chương cuối viết: "Diệp Phàm vội vàng đứng dậy, anh ta cảm giác mọi chuyện thật là không thể tin được.

Giờ phút này, quần áo trên người rộng thùng thình, giống như là quần áo của người hát hí khúc vậy.

Cũng không phải là quần áo lớn lên, mà là thân thể anh ta nhỏ đi, giống như là một thiếu niên mười một mười hai tuổi.
Lúc này, Bàng Bác ở cách đó không xa tỉnh dậy quay đầu lại, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, nhìn thấy Diệp Phàm đứng ở cách đó không xa, lập tức kinh ngạc, nói: "Nhóc con cậu là ai? Từ đâu đến, mẹ nó, sao cậu lại mặc quần áo của Diệp Phàm?!"
Nói tới đây, dường như anh ta cảm giác có gì đó không đúng, xoay người ngồi dậy, sau đó vội vàng đứng lên, ngay sau đó liền kêu lớn lên giống như nhìn thấy quỷ.
"Sao quần áo của tôi lại lớn lên thế này, không, sao cơ thể của tôi lại nhỏ đi?" Nói xong anh ta giật mình nhìn về phía Diệp Phàm, lắp bắp nói: "Cậu.

.

.

.

.

.

Cậu là Diệp Phàm?" Nói tới đây, anh ta bịt miệng, bởi vì giọng nói của mình càng ngày càng giống thiếu niên, tràn đầy non nớt.
“.

.

.

.

.


."
Sau khi ăn quả trái cây kỳ lạ, Diệp Phàm và Bàng Bác nhỏ đi, mà những bạn học khác không ăn thế mà đều trở nên vô cùng già nua, già đến không thể nhận ra.
Lúc này Lý Hải hoàn toàn bị hấp dẫn, xem vô cùng hăng say, nhưng mà click vào chương tiếp theo.

.

.

Đây đã là chương mới nhất.
"Ôi đệt, hết rồi!"
Lý Hải bất đắc dĩ, nhưng mà lúc này trong lòng anh ta rất hưng phấn.
"Mình cảm thấy hành văn, nội dung, bố cục của《 Che Trời 》đều hay hơn so với《 Dị Giới Chí Tôn 》."
Không chỉ thế, anh ta còn nhìn thấy thông báo mới nhất của Dương Lỗi về việc tăng mạnh 100.000 chữ, và thêm số chữ ở các chương.
Không chút do dự, Lý Hải quăng ra cả sáu tấm vé tháng của mình.

.

.

.

.

.
Có rất nhiều bạn đọc giống như Lý Hải, mọi người thông qua đẩy top đề cử huyền huyễn thấy được quyển sách《 Che Trời 》này, lập tức bị giới thiệu vắn tắt hấp dẫn, sau đó click vào xem, mà vừa xem liền không thể dừng lại.
Bắt đầu từ hai giờ chiều Chủ nhật, lượt lưu lại của《 Che Trời 》lập tức tăng mạnh! Trong hai giờ đầu tiên trực tiếp tăng lên hơn một ngàn lượt lưu lại!
Tiếp sau đó lượt lưu lại không ngừng gia tăng, mà theo sự gia tăng của lượt lưu lại, vé tháng của《 Che Trời 》cũng tăng lên theo.
Hơn 100.000 chữ, rất nhiều người đều có thể xem xong rất nhanh, nhìn thấy chương đơn cầu vé tháng để cập nhật thêm này, nếu cảm thấy hay, sẽ có khá nhiều người ủng hộ vé cho 《 Che Trời 》.
Dù sao, một vị độc giả có thể sẽ quan tâm đến vài cuốn sách, dưới tình huống như vậy, có thể ủng hộ vé cho bất kỳ tác giả nào cũng được.
Tiếp theo, nếu cập nhật có thể khiến cho bọn họ vừa lòng, bọn họ nhất định nguyện ý ủng hộ vé!
Lúc này, 《 Che Trời 》 cập nhật một ngày 10.000 chữ, lượng cập nhật gần như là bằng một nửa so với các sách mới khác.
Theo sự gia tăng của vé tháng, xếp hạng của 《 Che Trời 》 ở bảng vé tháng sách mới cũng đang không ngừng tăng lên.
Xếp hạng 97.

.

.

Xếp hạng 90.


.

.

Xếp hạng 80.

.

.

Xếp hạng 70.

.

.
Gần như chỉ vài phút thứ hạng liền tăng lên một lần!

.

.

.

.

.
Tại bộ phận phụ trách biên tập của Trang web tiếng Trung Bác Đằng, lúc này biên tập viên Tiểu Ngư đang vui sướng nhìn số liệu.

.

.
"Tỉ lệ chuyển đổi click vào và lưu lại vẫn cao như vậy!"
Rất nhiều độc giả cảm thấy hứng thú với top đề cử theo thể loại, cho dù không xem, ít nhất sẽ click vào một chút, mà lượt lưu lại của《 Che Trời 》đang không ngừng tăng lên!
Dựa theo xu thế như vậy, lúc《 Che Trời 》đặt VIP tối thiểu cũng là một tác phẩm xuất sắc.
Ở bên cạnh Tiểu Ngư, một biên tập viên khác tên là Tiểu Mặc cũng đang nhìn số liệu sách mới mà mình phụ trách, trên mặt của cô ta lộ ra vẻ thất vọng, hiển nhiên số liệu sách mới của cô ta không được tốt lắm.
Chú ý tới Tiểu Ngư đang vui mừng, cô ta đến gần nhìn một chút, không khỏi kinh ngạc kêu lên: "Hả, Tiểu Ngư, bộ sách mới mà gần đây cô ký thật là mạnh nha, mới đẩy top đề cử vài giờ, lượt lưu lại đã tăng lên hơn 2000, dựa theo tình hình như vậy, mỗi ngày lượt lưu lại có thể tăng lên 10.000."
Ngày đầu tiên đẩy top đề cử theo thể loại tăng 10.000, trong một tuần liền có thể tăng 30.000, 40.000!
Đây là sách Hot mới có thể làm được.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Lọt Vào Top Mười Bảng Vé Tháng


Biên tập viên Tiểu Mặc càng quan tâm nhiều hơn đến sách của mình, số liệu các sách khác cũng không nhìn qua, bây giờ mới chú ý đến lần đầu tiên.

Tiểu Ngư mỉm cười nói: "Hi vọng có thể tăng thêm mười nghìn".

Bên dưới xuất hiện một cuốn sách hay, lúc này trong lòng cô ấy không biết vui mừng ra sao.

Biên tập viên Tiểu Mặc tiếp tục nhìn, lại hô lên: "Cuốn này mới phát hành chưa đến mười ngày?"
Nhìn số lượng vé tháng và thứ hạng bây giờ của , biên tập viên Tiểu Mặc không nhịn được liền nói: "Tiểu Ngư, lần ngày cô kí được một cuốn sách hot rồi, theo xu thế này, nói không chừng có thể giữ trong top mười của bảng vé tháng sách mới".

Cô ấy nói xong, biên tập viên Tiểu Ngư lại lắc đầu nói: Cạnh tranh của bảng vé tháng sách mới trong tháng này rất kịch liệt, có hai đại thần, bảy tác giả xuất sắc, rất khó mà vượt qua họ”
Ánh mắt của cô nhìn về phía đứng đầu bảng do Thích ăn kẹo hồ lô viết, trong mắt hiển nhiên lộ vẻ ngưỡng mộ.

Làm biên tập viên, niềm hi vọng nhất của mình chính là xuất hiện một tác giả cấp bậc đại thần có lượng đặt mua trung bình bằng chục nghìn trong tác giả mình kí kết!
Nhưng khó khăn rất lớn, năm biên tập viên của tổ ba, chỉ có hai tác giả đại thần, nhưng lượng đặt mua trung bình của đại thần cũng chưa vượt qua hai mươi nghìn.

So với bốn năm chục nghìn đơn trung bình của Thích ăn kẹo hồ lô, dường như không thể so sánh được.

!
"Lưu lại tăng khá nhanh".

được rất nhiều người chú ý đến, mà lúc Dương Lỗi đang liên tục thu thập các bản thảo, hắn cũng mở hậu trường tác giả nhà mình trong lúc rảnh rỗi, xem lượt lưu lại.

Sau khi xem xong, hắn lại rất mừng rỡ trong lòng.


Một cách nhanh chóng, thời gian một ngày trôi qua, trên đề cử lên top huyền huyễn, một ngày của tăng chín nghìn năm trăm, tổng cộng lưu lại đã đạt đến hơn mười hai nghìn!
Trong mười cuốn sách huyền huyễn top đầu kỳ này, cuốn này có lượt lưu lại vượt xa chín cuốn khác, lưu lại của quyển thứ hai chỉ tăng thêm ba nghìn.

Còn ngày thứ hai, thu về sáu nghìn lượt lưu lại, ngày thứ ba tăng thêm năm nghìn!
Trong bảy ngày, tổng cộng tăng thêm ba mươi sáu nghìn lượt lưu lại!
Lúc này, con số của đã đạt đến một trăm bảy mươi nghìn, cộng thêm ba nghìn lưu lại trước đó, bây giờ tổng số lượt lưu lại đã lên đến ba mươi chín nghìn!
Cùng với sự gia tăng lưu lại không ngừng, bảng xếp hạng tháng của cũng liên tục kéo lên, ngày thứ năm của top đề cử huyền huyễn đã lên leo lên vị trí thứ mười!
Điều quan trọng là một chương đơn bùng nổ của ! Thử hỏi có cuốn tiểu thuyết nào dám nói bùng nổ hơn một trăm nghìn chữ đặt VIP? Đi vào top mười bảng vé tháng sách mới, thêm mười nghìn từ sau mỗi lần vượt trước một người?
Bùng nổ như vậy càng dễ dàng làm mọi người bỏ thêm vé tháng!
Nhóm độc giả quả thực rất dễ dụ dỗ, chỉ cần nội dung của bạn đặc sắc, cập nhật đầy đủ!
Còn lọt vào top mười, đương nhiên thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

"Ôi trời, đang xảy ra chuyện gì vậy? Lại đi vào top mười bảng vé tháng sách mới sao?"
"Tôi thử xem qua, đây là một người mới viết".

"Một người hoàn toàn mới, lại chen vào nhóm tác giả cũ?"
Rất nhiều người cảm thán.

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, xếp hạng của vẫn chưa dừng lại, thứ tự đề cử ngày thứ sáu là xếp hạng thứ tám, ngày thứ bảy xếp hạng thứ sáu!
Mà chỗ bình luận của lúc này rất sôi nổi.

" quá hay, tôi cảm thấy các phần như bố cục, nội dung so với của đại thần Thích ăn kẹo hồ lô còn hay hơn".

"Lầu trên cảm thấy hay tôi không phản đối, nhưng không được gây chiến".

Từng bình luận đang đối đáp.

Đại thần Thích ăn kẹo hồ lô viết truyện nhiều năm như vậy, đương nhiên có rất nhiều fan.

Trước đó có người chỗ bình luận sách nói hay hơn gì gì đó, làm cho fan của bất mãn, một số người trực tiếp chửi mắng ở chỗ bình luận sách.

"Đùa thế nào vậy? Còn dám so sánh với ?"
"Sách rác rưởi".

Mốt số bình luận chửi mắng xuất hiện.

Nhưng hot như vậy, có người muốn làm nhà phân phối của , Dương Lỗi lựa chọn một lúc, chọn ra một người.

Người phân phối kia kịp thời xử lý, cho nên không có tình trạng lên men.


Mặc dù là văn học mạng, nhưng thật sự đấu với nhau, chuyện này quả thực làm người khác mở rộng tầm mắt.

!
Cho dù là những chuyện này, Dương Lỗi vẫn tiếp tục với bản thảo, chuẩn bị cho sự bùng nổ sau khi đặt VIP.

Mục tiêu của hắn bây giờ là kiếm tiền! Lại là kiếm tiền!
Bây giờ hắn cũng không có việc gì cần làm, trên cơ bản vẫn ở nhà, lúc thường ngày cũng chỉ có em gái Dương Tiểu Đình gửi tin nhắn.

Dương Tiểu Đình: "Anh, ở chỗ em có một cô gái đẹp, anh có muốn thử làm quen không (cười trộm)"
Nhìn thấy tin nhắn của Dương Tiểu Đình, Dương Lỗi bất lực, đánh máy nói: "Không muốn".

Dương Tiểu Đình: "Anh, anh xem anh sớm muộn gì cũng phải kết hôn, quen nhiều bạn gái chút chắc chắn không tệ! "
Trong khách sạn, đang lúc thời gian nghỉ ngơi, Dương Tiểu Đình mặc quần áo nhân viên phục vụ gửi tin nhắn cho Dương Lỗi.

Bên cạnh cô còn có một cô gái thoạt nhìn hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, cô gái với dáng vẻ rất xinh xắn, không thua kém Dương Tiểu Đình.

Nhìn cô gái bên cạnh, ánh mắt của Dương Tiểu Đình hơi đảo, cười hì hì nói: "Thiến Thiến, cậu không phải biết tôi có anh trai sao? Lần trước tôi nói với cậu rồi, hay là tôi giới thiệu anh ấy cho cậu làm quen nhé? Anh trai của tôi rất đẹp trai, tính cách lại tốt, không phải cậu nói nhà cậu ép cậu xem mắt sao, vừa hay".

Bà mai Dương Tiểu Đình cười hihi nói.

Vương Thiến Thiến là bạn học đại học của cô, cũng là bạn chung kí túc xá.

Hai người không cùng một lớp lúc học cấp ba, ngược lại vào đại học trở thành bạn học.

Năm thứ tư thực tập, họ cùng quay về huyện Triều Nguyên này.

Cô rất hiểu Vương Thiến Thiến, Vương Thiến Thiến bây giờ chưa từng yêu ai.


Nghe lời nói của Dương Tiểu Đình, Vương Thiến Thiến mỉm cười nói: "Tiểu Đình, bây giờ tôi không muốn yêu đương".

Cô ta biết Dương Tiểu Đình có một anh họ cực kì xuất sắc, thậm chí thi đậu đại học Thanh Bắc, nhưng lần trước cô ta chỉ đơn giản hỏi thăm tình hình của Dương Lỗi, biết sơ qua gia cảnh của hắn.

"Thiến Thiến, coi như làm quen thôi, cậu không biết anh trai tôi, anh ấy thật sự rất tốt, sau này kết hôn chắc chắn yêu thương vợ".

Dương Tiểu Đình đang lo lắng đến chuyện chung thân đại sự của Dương Lỗi.

"Cậu đừng nhìn vào gia cảnh bây giờ của anh tôi, nhưng sau này anh ấy chắc chắn có thể kiếm được nhiều tiền, một chỗ dựa đáng tin!"
"Được rồi, có thời gian rồi nói".

Vương Thiến Thiến mỉm cười từ chối, cô ta không hứng thú với việc này lắm.

Người yêu mà cô ta muốn tìm ít nhất cũng là gia cảnh trên bậc trung một chút, hiển nhiên, cơ bản Dương Lỗi cũng không nằm trong phạm vi suy xét của cô ta.

"Được rồi".

Thấy dáng vẻ không hứng thú của Vương Thiến Thiến, Dương Tiểu Đình bất lực, cô lại gửi tin nhắn cho anh họ Dương Lỗi, càng bất lực.

Bản thân làm mai cho hai bên, nhưng không biết làm sao hai bên đều không cảm kích.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Một Triệu Tiền Thưởng


Gửi tin nhắn cho Dương Tiểu Đình, Dương Lỗi mở hậu trường tác giả, xem dữ liệu của hôm nay.
"Lưu lại tiếp tục tăng lên, đề cử sách mới ở trang đầu chắc còn có thể tăng thêm hơn ba mươi nghìn".

Dương Lỗi tính toán trong lòng.
"Sao?"
Chính lúc này, Dương Lỗi nghe thấy động tĩnh ở dưới lầu, hắn đứng dậy, đi xuống bên dưới.
Mở cửa ra, cha Dương và mẹ Dương bước vào, chẳng qua lúc này mẹ Dương đỡ cha Dương, trên mặt cha Dương còn có vẻ đau đớn.
"Cha, sao vậy?"
Thấy vậy, Dương Lỗi vội hỏi.
Thấy con trai hỏi, cha Dương mỉm cười nói: "Không sao, chỉ là trật eo thôi".
Mẹ Dương đi vào phòng, lại bước ra, trong tay còn có một hũ thuốc cao.
"Ông còn nói, đã trời tối rồi, chỗ kia đều là nước, ông còn đòi qua đó xem, chẳng phải ngã một cái sao?" Mẹ Dương oán trách trong miệng, trong tay lại cầm hũ thuốc cao, giúp cha Dương thoa trên lưng.
Cha Dương cười ngượng ngùng nói: "Trước mặt Tiểu Lỗi, bà không giữ thể diện cho tôi sao?"
"Hừ, phải để con trai biết chuyện này, lần sau ông mới chú ý".

Mẹ Dương hiển nhiên ngoài lạnh trong nóng, mặc dù vẫn đang nói, nhưng lại giúp cha Dương xoa dịu đau nhức trên eo.
Nhìn dáng vẻ của Cha Dương, Dương Lỗi thậm chí còn cảm thấy gấp rút hơn trong việc kiếm tiền.

"Cha mẹ quá vất vả rồi, con chắc chắn phải cố gắng hơn!"
Ngược lại hắn rất muốn nói ra số tiền kiếm được từ , nhưng bây giờ cuốn sách này còn đang trong thời gian miễn phí, hắn cũng không tiện nói.
Chỉ cần đợi đến lúc tiền nhuận bút có mới để cha mẹ tin tưởng.
"Còn mấy ngày nữa đặt VIP rồi, đến lúc đó bắt đầu bùng nổ, kiếm tiền bằng tốc độ nhanh nhất!" Dương Lỗi thầm nói trong lòng.
...
Mấy ngày tiếp theo, dưới sức ảnh hưởng của đề cử sách mới trang đầu, lượt lưu lại của vẫn tăng với tốc độ mỗi ngày mấy nghìn, còn xếp hạng trên bảng vé tháng sách mới cũng chậm rãi tăng lên.
Đợi đến thứ tư, tăng lên vị trí thứ năm, đến thứ năm lại tăng lên vị trí thứ ba!
Mà bây giờ phía trước chính là tác phẩm của hai tác giả đại thần.
của Thích ăn kẹo hồ lô và của Hơi thở của gió.
Cho dù nhóm độc giả của rất phát cuồng, vì chương đơn bất ngờ hót kia mà lựa chọn bỏ phiếu cho , nhưng vẫn không vượt qua hai đại thần.
Cho dù như vậy, nhưng cũng là chấn động thu hút rất nhiều người.
"Trời ơi, cũng quá dữ rồi! Lại giữ vị trí thứ ba trên bảng vé tháng sách mới! Vượt qua một số tác giả xuất sắc!"
"Đây không phải là nick phụ của đại thần nào đó chứ?"
"Không phải, tôi có tin tức nội bộ từ trang web tiếng Trung Bác Đằng, đây là một người mới, một tài khoản hoàn toàn mới".
"Một người mới lại có thành tích tốt như vậy? Nhanh quá rồi?"
"Hic, nói những lời này chắc chưa từng đọc qua cuốn sách mới rồi? Mọi người xem đi, rồi biết tại sao xếp hạng lại cao như vậy!"
...

"Thạch Đầu đại, chúc mừng vị trí thứ ba trên bảng vé tháng sách mới, mười hai giờ trưa mai đặt VIP, chúc anh giữ được thành tích tốt".

Biên tập viên Tiểu Ngư mỉm cười nói.
Bất tri bất giác đã hai mươi ngày trôi qua kể từ khi Dương Lỗi về nhà, lúc này truyện hắn viết cũng đến lúc đặt VIP.
Lúc này Tiểu Ngư thật sự rất vui trong lòng, tiềm năng của cuốn sách còn lớn hơn những gì cô tưởng tượng, lúc này lưu lại của đã đạt đến hơn bảy mươi nghìn!
Tỷ lệ đặt mua của tiểu thuyết bình thường là mười trên một, hai mươi trên một, cho dù hai mươi trên một thì đơn đặt hàng của là chuyện chắc như đinh đóng cột.
"Cảm ơn".

Dương Lỗi trả lời.
Hắn nhìn bảng vé tháng sách mới, lúc này truyện của hắn đã ở vị trí thứ ba.
Sách hắn viết còn cách của Đại thần thứ hai Hơi thở của gió một phần bảy vé tháng.
Mặc dù có khoảng cách, nhưng khoảng cách này không phải không có cách vượt qua.
Thế nhưng không mấy người nghĩ của Dương Lỗi viết có thể tiến lên tiếp, cho dù biên tập viên Tiểu Ngư cũng không cho là như vậy.
Hai người phía trước chính là tác giả đại thần, cho dù số lượng vé tháng gần đến, nhưng mỗi chương đơn của họ, số lượng vé tháng sẽ dẫn trước rất lớn.
...
Ma Đô, trên tầng lầu cao chót.

Một người đàn ông mặc vest, thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi ở trong phòng làm việc, cái ông ta mở ra chính là trang web tiếng Trung Bác Đằng.
Nếu nhìn thấy tài khoản phía trên trang web tiếng Trung Bác Đằng của người đàn ông trung niên này, ước chừng sẽ làm nhiều người ngạc nhiên.
"Nhất Diệp Tri Thu"
Đây là tài khoản của người đàn ông, còn tên trên trang web tiếng trung Bác Đằng không phải tác giả đại thần, nhưng tiếng tăm của nó chắc chắn không thua kém tác giả đại thần, vì ông ta là thần hào đứng đầu trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, mỗi năm chi tiêu ít nhất trên một triệu đọc tiểu thuyết trên trang web tiếng Trung Bác Đằng!
Mỗi năm chi trên một triệu đọc tiểu thuyết, có thể thấy được người đàn ông này rất giàu có!
"Nhất Diệp Tri Thu" trên trang web tiếng trung Bác Đằng trên thật là Diệp Vô Thiên, là người nối nghiệp của một tập đoàn lớn.
Sau giờ làm việc, việc yêu thích nhất của Diệp Vô Thiên chính là đọc tiểu thuyết, đọc được tiểu thuyết hay, ông ta chắc chắn không keo kiệt tặng thưởng, thậm chí đã khen thưởng Hoàng Kim Minh cho một số cuốn,chính là một lần tặng thưởng một trăm nghìn tệ!
"Dạo gần đây càng ngày càng ít truyện hay rồi".

Diệp Vô Thiên đọc xong mấy cuốn tiểu thuyết đang theo dõi, lại lật xem những cuốn khác, không khỏi lắc đầu.
Sở thích của ông ta rất kén, nếu không thích thì cho dù danh tiếng của bạn có lớn, ông ta cũng sẽ không ngó tới.
Mở bảng vé tháng, Diệp Vô Thiên nhìn về
Ông ta cũng là Bạch Ngân Minh của , trước đó những cuốn sách của đại thần Thích ăn kẹo hồ lô cũng được ông ta tặng thưởng.
"Sao?" ? Xem một lúc, Diệp Vô Thiên nhìn thấy sách mới trên bảng vé tháng sách mới lúc này.
Ông ta đọc qua rất nhiều sách trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, trước đó chưa từng thấy , bây giờ lại giữ thứ bậc cao như vậy.
Trước kia ông ta còn không tìm sách phía sau bảng danh sách.
Theo ông ta thấy, một cuốn sách hay thì làm thế nào lại có thể chạy về sau bảng danh sách, cho nên chính là lần đầu tiên nhìn thấy .
Diệp Vô Thiên tiện tay nhấn vào, sau đó đọc phần giới thiệu tóm tắt, trong mắt đột nhiên lộ vẻ hứng thú.
"Giới thiệu vắn tắt ngược lại có sức hấp dẫn".
Sau đó Diệp Vô Thiên nhấn vào chương đầu đầu bắt đầu đọc...

Vừa mới đọc, ông ta đã đọc xong hai trăm mấy nghìn chữ một cách nhanh chóng.
Lúc này đã là thứ năm, ngày mai mười hai giờ trưa thứ sáu, đặt VIP.
Cho nên, Dương Lỗi đã viết xong cảm nghĩ đặt VIP.
"Ngày mai đặt VIP, không cần nhiều lời, một trăm nghìn chữ bảo đảm càng bùng nổ! Bây giờ >Che trời> giữ vị thứ ba trên bảng vé tháng sách mới, trước đó nói rồi, top mười bảng vé tháng sách mới, lên trước một người tăng thêm mười nghìn chữ, cho nên thêm vào tám mươi nghìn chữ! Ngày mai mười hai giờ sẽ thêm một trăm tám mươi nghìn chữ!"
"Ngoài ra, lưu lại của sách đã đạt đến bảy mươi nghìn, đơn đặt đầu mười lấy một, đó là bảy nghìn đơn đặt đầu! Nếu đơn đặt đầu đạt đến bảy nghìn, thêm vào mười nghìn, tám nghìn thì thêm hai mươi nghìn, chín nghìn thì thêm tiếp ba mươi nghìn...!không giới hạn!"
Cảm nghĩ đặt VIP không có nhiều nội dung, nhưng lại làm rất nhiều người hưng phấn hoàn toàn!
Từ ngày mai, liền bắt đầu trạng thái bùng nổ.
"Ha ha, cuối cùng sắp ra rồi!"
"Giữ vững chất lượng, cho dù bao nhiêu, tôi nhất định đặt ủng hộ!"
Rất nhiều độc giả nhắn lại.
Lúc này Diệp Vô Thiên đọc vẫn chưa thỏa mãn hoàn toàn.
"Sách hay!"
Lúc này ông ta cũng bị thu hút.
Sau đó ông ta đọc cảm nghĩ ra sách của Dương Lỗi, trong lòng cũng hơi mong chờ.
Không hề do dự, Diệp Vô Thiên liền nhấn tặng thưởng , sau đó kích vào.
[Nhất Diệp Tri Thu tặng thưởng một triệu tiền khởi điểm, vô cùng cảm kích, tài năng của bạn xứng đáng với phần thưởng này]



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Đồ Thần


Bạch Ngân Minh tặng thưởng, cũng chính là mười nghìn tệ, số tiền này đối với Diệp Vô Thần mà nói là chuyện nhỏ, đọc được tiểu thuyết xuất sắc như vậy, ông ta đương nhiên phải ủng hộ một ít.

Sau khi Bạch Ngân Minh tặng thưởng, toàn bộ trang web tiếng Trung Bác Đằng hiển nhiên náo nhiệt.

"Trời à, Thần hào Nhất Diệp Tri Thu khen thưởng cuốn sách !"
"Sách hay như vậy sao?"
"Rất hay, nhiệt tìn đề cử mọi người đọc qua, tôi chỉ muốn ngừng đào hố trong đó thôi mà không được".

Đối với , lúc này còn có rất nhiều người chưa biết.

Nhưng đa phần độc giả dường như đều biết Nhất Diệp Tri Thu, nhìn thấy Thần hào Nhất Diệp Tri Thu khen thưởng, đều không nhịn được mà nhấn vào đọc thử.

Bạch Ngân khen thưởng sẽ nhấp nháy bên ngoài kệ sách, hơn nữa còn có thể tích lũy kinh nghiệm, trong thời gian chưa đến một giờ, lưu lại của lập tức tăng lên ba mươi nghìn!
Đương nhiên, trong ba mươi nghìn này rốt cuộc có bao nhiêu có thể chuyển thành người đặt mua, đây là điều rất khó nói.

Mà sau khi khen thưởng, Diệp Vô Thiên liền bỏ phiếu tháng cho.

dường như cũng vì sự ra tay của Diêp Vô Thiên mà trở nên rất nóng, số lượng vé tháng liên tục tăng lên, sau khi nó được khen thưởng ba giờ, lại chen vào vị thứ của Hơi thở của gió, giữ vị trí thứ hai!
"Trời ơi, tác giả điên rồi, Đồ thần thành công!"
"Một người mới, lại chen vào một tác giả đại thần!"
"Kỳ tích! Hôm nay tôi nhìn thấy được một kỳ tích xảy ra!"
!
Hơi thở của gió là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, nhân viên công chức, sáng tác chỉ là sở thích của ông ta.

Tối tan làm về nhà, Hơi thở của gió chuẩn bị xem xếp hạng sách mới của mình, sau đó uống ly cà phê, bắt đầu gõ chữ.

Nhưng xem một lúc, lúc này sách của ông ta đã xuống vị trí thứ ba, mà xếp ở thứ hai chính là một người mới Lv1.


"Mình bị một người mới đẩy xuống rồi sao?"
Sắc mặt thay đổi, Hơi thở của gió nhìn chằm chằm vào bảng danh sách, ông ta vội vàng tuyên bố cầu phiếu chương đơn.

"Nguy! Nguy! Nguy! Cầu xin mọi người bỏ vé tháng giúp đỡ! Giữ vị trí thứ hai!"
Đơn cầu phiếu phát ra, đột nhiên có một số bình luận xuất hiện.

"Phong đại bị ** rồi sao?"
"Tôi đi xem bảng xếp hạng, cuốn đuổi kịp rồi sao? Làm sao có thể, tôi nhớ lúc trưa xem qua, sách của Phong đại còn dẫn trước rất nhiều phiếu mà?"
"Sẽ không gian lận chứ?"
"Ngốc, trang web tiếng Trung Bác Đằng ngăn chặn gian lận, mỗi phiếu bầu trên trang web đều có người ghi chép".

"Tin tức của mọi người quá lạc hầu, mọi người xem tin tức hậu trường, Thần hào Nhất Diệp Tri Thu ra tay tặng thưởng một Bạch Ngân Minh cho , cộng thêm cảm nghĩ đặt VIP của , sau đó vé tháng của đang tăng lên nhanh chóng".

"Tôi đọc cảm nghĩ đặt VIP rồi, má ơi, ngày mai xem ra ít nhất thêm một trăm chín mươi nghìn chữ! Phong đại một ngày nhiều nhất chỉ thêm mười hai nghìn chữ thôi sao?"
!
Hơi thở của gió là tác giả đại thần, có khá nhiều độc giả, sau khi đơn cầu phiếu phát ra, từng bình luận liên tục xuất hiện.

Hơi thở của gió đọc những bình luận này, mới biết nguyên nhân vượt mặt.

"Thần hào Nhất Diệp Tri Thu khen thưởng?"
Ánh mắt Hơi thở của gió bất lực, trước đó sách của ông ta quả thực cách không quá lớn, nếu không có sự trợ giúp đặc biệt, muốn đuổi kịp thì có hơi khó khăn.

Nhưng Nhất Diệp Tri Thu vừa ra tay, làm độ khó này nhanh chóng thu hẹp!
Đọc cảm nghĩ đặt VIP của , Hơi thở của gió càng bất lực hơn.

"Một ngày một trăm tám mươi nghìn chữ?"
Nói cái này đến ông ta cũng muốn bỏ phiếu cho rồi.


Văn học mạng, quả thực điều then chốt vẫn là đọc bản cập nhật.

Cho dù chất lượng nội dung kém hơn một chút, nhưng càng cập nhật đủ, vẫn sẽ có rất nhiều người đọc, thành tích nói không chừng còn cao hơn so với những tiểu thuyết có văn phong hay.

"Có cảm nghĩ mạnh bạo thế này, mình khó mà đuổi kịp rồi".

Hơi thở của gió thở dài một hơi, về thứ bậc bị đuổi kịp ngược là không hề tức giận gì, mọi người đều trên web viết sách, không nhìn thấy mặt, ngược lại không hề tức giận bao nhiêu.

"Trong nhóm ước tính có một số người sắp cười mình rồi".

Hơi thở của gió nhấn vào nhóm KK, trong nhóm đang nói chuyện của ông ta.

"Ha ha, Phong đại, mau ra đi, ômg bị ** rồi".

"Phong đại, xin hỏi cảm giác bị người mới ** thế nào?"
Cẩn thận nhìn nhóm này, trong nhóm toàn bộ đều là tác giả có tiếng trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, ít nhất cũng là tác giả xuất sắc!
Nhìn thấy rất nhiều thông tin tag mình vào, Hơi thở của gió cũng rất bất lực, gõ chữ nói: "Haiz, tôi bất cẩn rồi".

"Ha ha, Phong đại xuất hiện rồi!"
Thấy phản hồi của Hơi thở của gió, trong nhóm đột nhiên náo nhiệt hơn.

Nói một lúc, có tác giả bắt đầu nói về cuốn
bây giờ đã có một trăm nghìn lưu lại, hơn nữa còn có Bạch Ngân Minh của Nhất Diệp Tri Thu một trong những Thần hào có tiếng nhất của trang web tiếng Trung Bác Đằng khen thưởng, không làm cho người khác chú ý cũng khó.

" cuốn sách này quả thực viết không tệ, bây giờ tôi đang theo dõi!"

"Theo tình hình của , đơn đặt hàng vượt quá sáu nghìn chắc không phải chuyện khó gì!"
" ngày mai đặt VIP, ước chừng trong tác giả tiểu thuyết huyền huyễn lại có thể xuất hiện một đối thủ cạnh tranh không thể đoán trước được".

Một số tác giả đang nói chuyện.

Quan trọng là bây giờ mới cho ra hai mươi ngày, một người mới hoàn toàn lại đạt được thành tích như vậy, một đối thủ cạnh tranh đáng gờm.

"Đại lão kẹo hồ lô, ngày mai cũng đặt VIP sao?"
"Đơn đặt hàng dự đoán ra sao?"
Nói chuyện về , trong nhóm lại có người hỏi tình hình sách mới của Đại thần Thích ăn kẹo hồ lô.

Ngày mai cũng đặt VIP, cùng thời gian với
So với Dương Lỗi, Thích ăn kẹo hồ lô mới là lão đại chân chính, bây giờ lưu lại của đều vượt qua một trăm nghìn rồi!
Thích ăn kẹo hồ lô: "Theo dõi bốn mươi nghìn, đơn đặt bốn mươi nghìn chắc không có vấn đề gì".

"Oa, đại lão thật tuyệt!"
"Cầu bay theo!"
"Đại lão, dầu bôi trơn đã mang theo, xin cái địa chỉ".

Thích ăn kẹo hồ lô vừa nói, đột nhiên có người xin đại lão bao nuôi.

!
"Thạch Đầu đại, chúc mừng thu về Bạch Ngân Minh đầu tiên".

Hoàn thành bản thảo, Dương Lỗi còn chưa xem hậu trường tác giả, liền nhận được tin nhắn của Tiểu Ngư.

"Nhất Diệp Tri Thu khen thưởng mình một Bạch Ngân Minh?"
Dương Lỗi nhìn hậu trường của , thấy lưu lại đột nhiên tăng mạnh, sau đó thấy Bạch Ngân khen thưởng.

Mặc dù rất hay, nhưng thời gian gửi sách dù sao rất ngắn, có khen thưởng nhưng cũng không nhiều, ngược lại có một số độc giả nói sẽ khen thưởng minh chủ sau khi đặt VIP bùng nổ.

"Ngày mai bùng nổ rồi cảm ơn sau".


Dương Lỗi nghĩ ngợi, đây là Bạch Ngân Minh đầu tiên, cũng không thể không phản ứng.

!
Ngày thứ hai đến một cách nhanh chóng.

"Tiểu Lỗi, ăn cơm thôi".

Cha Dương đi lên lầu lấy đồ, thấy Dương Lỗi đang sửa văn bản trên máy tính, mỉm cười nói: "Còn viết cái này à".

Ông biết thời gian gần đây Dương Lỗi viết cái này, chẳng qua ông không phản đối.

Con trai mình bây giờ tu dưỡng ở nhà, tìm một chút việc làm cũng có thể giết thời gian, nhưng họ muốn Dương Lỗi quan tâm nhiều hơn đến cơ thể, đừng quá mệt.

Dương Lỗi mỉm cười nói: "Trong đầu có câu chuyện này, muốn viết ra".

Bây giờ hắn còn chưa nói với cha mẹ cuốn tiểu thuyết mình viết kiếm tiền sau khi ra mắt, cha mẹ hắn quả thực không quá hiểu rõ về tiểu thuyết.

Quan trọng là Dương Lỗi không chắc chắn thành tích truyện của mình rốt cuộc thế nào.

Hôm nay đã là mười một giờ hơn ngày thứ sáu, còn nửa giờ nữa sẽ đặt VIP!
Ăn cơm xong, Dương Lỗi lên trên lầu, lúc này đã đến mười hai giờ mười phút.

Dương Lỗi chưa cập nhật, nơi bình luận truyện ngược lại không ít bài đăng mới xuất hiện.

"Mười hai giờ rồi, Thạch Đầu đại làm sao chưa cập nhật?"
"Trang web tiếng trung Bác Đằng có chậm trễ, hôm nay một số tác giả quen thuộc của tôi đặt VIP, họ cũng đều chưa cập nhật".

"Mười hai giờ lẻ bảy phút, đã có một số tác giả cập nhật rồi!"
"Các tác giả mau gửi đi, tôi vội muốn chết!"
"Viết bài làm chứng, hôm nay mấy trăm nghìn chữ không ảnh hưởng đến chất lượng, tôi lập tức khen thưởng minh chủ!"

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Che Trời Đặt Vip


Rất nhiều bài viết mới trong khu đánh giá sách đều đang thúc giục cập nhật.
Dương Lỗi xem qua một chút.

Lúc này, biên tập viên Tiểu Ngư cũng gửi vài tin nhắn đến.
Lúc trước, biên tập viên Tiểu Ngư cảm thấy lượng mua đầu tiên của [Che trời] của Dương Lỗi chắc có thể vượt qua năm nghìn, nhưng hôm qua, Thần Hào Nhất Diệp Tri Thu bất ngờ thưởng, sau đó [Che trời] liền tăng thêm hơn 30.000 lượt lưu lại.
Nếu là một cuốn sách không hấp dẫn, thì phần thưởng này thực ra cũng vô dụng, nhưng chất lượng của [Che trời] cao như vậy, nhất định trong đó sẽ có độc giả trả tiền để đọc.
"Thạch Đầu Đại, kênh VIP đã mở, có thể cập nhật chương rồi."
"Thạch Đầu Đại, có đó không?"
Lúc này, biên tập viên Tiểu Ngư dường như còn căng thẳng hơn cả Dương Lỗi.
Xét cho cùng, Dương Lỗi có thể là tác giả có thành tích cao nhất trong số các tác giả mà cô ký hợp đồng!
Nhưng vẫn chưa có kết quả cuối cùng, cũng không ai biết được.
Có Đại thần có hàng trăm nghìn lượt lưu lại, lượng mua đầu tiên chưa đến mười nghìn, cũng có người có lượt lưu lại không quá mười nghìn, nhưng lại là tác phẩm xuất sắc, nên chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Dương Lỗi trả lời tin nhắn: "Cập nhật ngay đây."
Dương Lỗi mở hậu trường tác giả ra, bắt đầu liên tục tải chương lên.
Một chương, hai chương...
Đảm bảo ít nhất một trăm nghìn chữ, cuốn sách mới đứng thứ hai trong bảng vé tháng, viết thêm chín mươi nghìn chữ, cũng có nghĩa là Dương Lỗi cập nhật ít nhất một trăm chín mươi nghìn chữ!
Một chương của hắn có khoảng ba nghìn từ, vì vậy hắn cần cập nhật sáu mươi ba chương!
Phải mất vài phút Dương Lỗi mới tải được tất cả các chương này lên!
...
Lúc này, nhóm fans của [Che trời] rất sôi nổi.
Kể từ khi [Che trời] được phát hành đến nay, ngày càng có nhiều người đọc.


Biên tập viên Tiểu Ngư đề nghị Dương Lỗi thành lập vài nhóm KK.
Tại thời điểm này, nhóm KK của hắn đã thành lập được bốn cái! Mỗi nhóm đều có hàng nghìn người!
Tất nhiên là các nhóm này cũng có một số độc giả lặp lại, nhưng tổng số người ít nhất là hơn hai nghìn.
Lúc này, trong nhóm rất náo nhiệt.
[Che trời] đã đặt VIP, mọi người hãy đặt mua giúp Thạch Đầu Đại!"
"Sáu mươi ba chương, đã đặt hết!"
"Đang học cấp ba, không có tiền, cho nên chỉ có thể đặt mua mười chương đầu, sau này có tiền sẽ bù."
...
Rất nhiều học sinh đọc tiểu thuyết, có người trong số đó thực sự không có tiền.
Dương Lỗi đã đăng một lúc sáu mươi ba chương, một trăm chín mươi nghìn từ.

Nếu đặt mua toàn bộ, thì cần chín đồng!
Điều này khiến nhiều người sẽ không đặt hết toàn bộ.
Mặc dù trang web tiếng Trung Bác Đằng đã rất nỗ lực để trấn áp nạn vi phạm bản quyền, nhưng vẫn có tiểu thuyết vi phạm bản quyền trên mạng, vì vậy sẽ có nhiều người chọn đọc tiểu thuyết vi phạm bản quyền hơn.
Đó là lý do tại sao lượt lưu lại và lượng đặt mua sẽ tệ như vậy, mười so một đã được coi là rất tốt rồi.
"Thạch Đầu Đại, lượng đặt mua hiện tại như nào rồi?"
Trong nhóm có rất nhiều người đang hỏi về lượng đặt mua.
Dương Lỗi đương nhiên cũng đang chú ý.

Sau khi đăng một trăm chín mươi nghìn chữ, chỉ trong vài phút, lượng mua đầu tiên đã lên tới 500!
Mà ở khu bình luận sách, một giờ sau khi hắn cập nhật, toàn bộ khu bình luận sách đột nhiên có mấy dòng chữ màu đỏ hiển thị ra!
[Nửa Đời Lạnh Lẽo Đến Chết thưởng cho [Che trời] 100.000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.


Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
[Tôi thật sự không phải Tiểu Bạch thưởng cho [Che trời] 100.000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.

Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
[Anh Đỗ huyền thoại thưởng cho [Che trời] 100.000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.

Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
[Mây Đen Trăm Dặm thưởng cho [Che trời] 100.000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.

Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
……
Đột nhiên có chín người thưởng cấp Minh Chủ!
Lúc này, [Che trời] có một vị Bạch Ngân Minh Chủ và chín vị Minh Chủ!
Dương Lỗi nghĩ một chút, liền đặc biệt viết một chương đơn cảm ơn.
"Cảm ơn phần thưởng từ Bạch Ngân Minh Chủ Nhất Diệp Tri Thu, cảm ơn Nửa Đời Lạnh Lẽo Đến Chết, Tôi thật sự không phải Tiểu Bạch...!và những Minh Chủ khác! Bây giờ tiếp tục thêm mười chương nữa!"
Cập nhật thêm mười chương, tức là Dương Lỗi sẽ thêm ba mươi nghìn từ nữa!
Lúc này, hắn đã viết được hai trăm hai mươi nghìn từ!
Trong hơn một giờ, trên thực tế đã có người đọc chương mới nhất của [Che trời].

Sau khi đọc đến chương cảm ơn, những độc giả này lại vui vẻ hơn.
Lúc này, bọn họ đọc vẫn chưa tận hứng.
Sau đó, Dương Lỗi lại có thêm ba vị Minh Chủ!

Hơn nữa, Thần Hào Nhất Diệp Tri Thu lại ban thưởng rồi!
[Thần Hào Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho [Che trời] 1000000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.

Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
[Thần Hào Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho [Che trời] 1000000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.

Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
[Thần Hào Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho [Che trời] 1000000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.

Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
[Thần Hào Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho [Che trời] 1000000 xu Bác Đằng Thiên Hoa Loạn Trụy.

Cảm kích rơi nước mắt, tài năng của ngài xứng đáng với phần thưởng này! ]
Bốn triệu xu liên tiếp! Lúc này, tổng phần thưởng của Nhất Diệp Tri Thu đã lên tới 50.000 tệ!
"Woa, Thần Hào Nhất Diệp Tri Thu lại đến rồi!"
"Trên chân đại lão có thiếu đồ trang sức không?"
"Đại lão, cầu bao nuôi!"
Trong bài viết của phần thưởng, rất nhiều người hào hứng trả lời.
Về phần Nhất Diệp Tri Thu, cũng chỉ trả lời một câu trong chương cảm ơn của Dương Lỗi: "Viết hay đấy, cố lên."
Bình luận này lại thu hút rất nhiều bình luận của bạn bè sách.
“Lại là bốn Bạch Ngân Minh, không hổ danh là Thần Hào của trang web tiếng Trung Bác Đằng.” Lúc này, Dương Lỗi cũng có chút cảm thán.
Hắn liếc nhìn lượng đặt mua ở hậu trường của mình, trên mặt đầy vẻ vui mừng.
Trong một giờ, lượng mua đầu tiên của [Che trời] đã gần 2.000! Lượng đặt trước cũng đạt 1.500!
Phải biết rằng lượng mua đầu tiên là trong hai mươi tư giờ!
Hơn nữa, sự khác biệt giữa lượng mua đầu tiên và lượng đặt trước là rất nhỏ.


Điều đó có nghĩa là những người đọc sách đều đọc kỹ từng chương, có rất ít lượt nhảy chương.
Hiện giờ, một số người chắc đang đọc các chương trước, còn chưa đọc phần sau.
Nếu hoàn toàn đọc hết, thì khoảng cách giữa lượng mua đầu tiên và lượng đặt trước sẽ được thu hẹp một chút.
Trong khi Dương Lỗi đang xem, thì biên tập viên Tiểu Ngư cũng đang xem, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đầy vẻ kinh ngạc.
"1900...!sắp gần 2000 rồi!"
Biên tập viên Tiểu Ngư thỉnh thoảng lại làm mới trang.

Lượng mua đầu tiên đã đạt đến con số này chỉ sau hơn một giờ, kết quả này rất nghịch thiên.
Theo xu hướng này, dữ liệu lượng mua đầu tiên của [Che trời] rất dễ vượt qua 5.000!
Biên tập viên Tiểu Ngư rất vui vẻ.

Cuối cùng thì trong nhóm tác giả mà cô phụ trách cũng xuất hiện một hắc mã khó có thể tưởng tượng nổi!
"Woa, Tiểu Ngư, thành tích của cuốn sách [Che trời] này thật sự rất mạnh, nhanh như vậy đã có hơn 2.000 lượng mua đầu tiên! Dựa theo xu hướng này, nói không chừng lượng mua đầu tiên có thể vượt qua 10.000!"
Ở bên cạnh, biên tập viên Tiểu Mặc đang xem tình hình phát hành sách mới của tác giả mà mình phụ trách.

Cô ấy rất bất lực, ước tính lượng mua đầu tiên cao nhất của mấy cuốn sách này cũng không nhất định vượt quá 2.000 trong hai mươi tư giờ.
Cô ấy nhìn Tiểu Vũ, trên mặt hiếm khi lại lộ ra vẻ ghen tị.
Trong số các tác giả do cô ấy phụ trách, tuy có nhiều tác giả chất lượng cao nhưng chỉ có một vị đạt hơn 10.000 lượng mua đầu tiên.
Phải biết rằng thành tích của tác giả mà bọn họ phụ trách càng tốt thì tiền thưởng càng cao.
Nghe cô ấy nói như vậy, biên tập viên Tiểu Ngư cười nói: "Lượng mua đầu tiên vượt qua mười nghìn có thể xông lên một chút, nhưng có một chút khó khăn.

Xét cho cùng, cơ số lượt lưu lại cũng ở đây."
Với bốn phần thưởng Bạch Ngân Minh liên tiếp, lượt lưu lại của [Che trời] đã lên tới 140.000!
Trên thực tế, không tính phần thưởng của Bạch Ngân Minh, thì lượt lưu lại của [Che trời] cũng đã hơn 70000, còn chưa đến 80000.
Xét cho cùng, người mới sách mới, thời gian phát hành lại ngắn.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Lượng Mua Đầu Tiên Vượt Qua Mười Nghìn Bán Chạy Thứ Hai


“Cho dù lượng mua đầu tiên không đạt tới, nhưng sau đó nhất định có thể đạt được.

Tiền thưởng của cô nhất định không chạy thoát đâu.” Biên tập viên Tiểu Mặc cười nói.
Biên tập viên Tiểu Ngư mỉm cười.

Lúc này, cô cũng cảm thấy có chút khó tin.

Biên tập viên Tiểu Mặc vậy mà cũng có lúc ghen tị với cô.
……
Ở bên khác, Dương Lỗi thỉnh thoảng lại xem số liệu.
Đến hơn sáu giờ chiều, lượng mua đầu tiên của hắn đã đạt đến 7000, đã đạt được mục tiêu của mình! Ngay lập tức, Dương Lỗi lại cập nhật thêm mười nghìn chữ!
Đến tám giờ tối, lượng mua đầu tiên đã đạt đến 8000! Dương Lỗi lại cập nhật thêm mười nghìn chữ!
Mà đến hơn mười một giờ đêm, lúc này lượng mua đầu tiên của [Che trời] đã đạt đến 9000! Mà vì lượng đặt mua, Dương Lỗi lại cập nhật thêm ba mươi nghìn chữ.
Tính ra hôm nay hắn đã viết hai trăm năm mươi nghìn từ!
Mà hôm nay, không chỉ có [Che trời] đặt VIP, mà còn có rất nhiều sách mới khác đặt VIP.
Sau đó, trong khu bình luận sách của những cuốn sách đặt VIP khác liền xuất hiện một hiện tượng kỳ lạ.
“Hôm nay đặt VIP chỉ cập nhật mấy chữ này? Còn chưa đến mười nghìn chữ! Nhìn [Che trời] xem, ngày đặt VIP đã cập nhật mạnh hơn hai trăm nghìn chữ! Đó mới gọi là cập nhật đặt VIP!”
“Cái gì? Sách của anh hôm nay viết được mười lăm nghìn chữ, sau đó nói mình cập nhật mạnh! Tôi cũng ngại nói với anh!”
“Cập nhật thêm đi! Đặt VIP không viết đến mấy chục nghìn chữ, có thể gọi là đặt VIP sao?”

Số lượng cập nhật của nhóm tác giả có sách vừa đặt VIP rõ ràng đã vượt qua bình thường rồi, nhưng trong khu bình luận sách gần như hoàn toàn là bị mắng, không một ai nói là cập nhật nhiều.

Điều này không thể không khiến cho những tác giả này cười khổ.
Bọn họ viết sách mới, tất nhiên cũng luôn quan tâm đến bảng vé tháng của sách mới, biết cuốn [Che trời] này, biết thời gian một ngày nó được cập nhật hơn mười nghìn chữ!
Bọn họ muốn làm được như vậy, có lẽ phải viết từ lúc sáng sớm dậy, không được ngừng nghỉ viết cho đến tối mới có thể.
Không phải bọn họ cập nhật ít, mà là từ trước đến giờ trang web tiếng Trung Bác Đằng chưa từng đặt VIP mà cập nhật mạnh hơn 200.000 từ!
Thế mà bọn họ xui xẻo lại đụng phải!
Dương Lỗi không rõ về những lời mắng chửi này.

Cuối cùng, hắn lên giường đi ngủ sau mười một giờ.

Ngày hôm sau thức dậy vào sáng sớm, hắn mở [Che trời] lên xem một chút.
"Lượng mua đầu tiên là 10190, lượng đặt trước là 8001."
Sau khi xem số liệu của cuốn sách mới của mình, Dương Lỗi đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng.
"Lượng mua đầu tiên thế mà thực sự là hơn 10.000!"
Theo ước tính trước đây của hắn, lượng mua đầu tiên sẽ rơi vào khoảng sáu bảy nghìn, nhưng hắn không ngờ rằng sẽ đạt đến mức này!
Tuy nhiên, điều này chắc chắn có liên quan đến phần thưởng Bạch Ngân Minh của Nhất Diệp Tri Thu.

Phần thưởng đó ước tính đã tăng thêm hai ba nghìn lượng mua đầu tiên cho [Che trời].
"Đinh!"

Hắn mở điện thoại, có một tin nhắn mới được gửi đến, là biên tập viên Tiểu Ngư.
"Thạch Đầu Đại, chúc mừng sách mới đột phá chục nghìn lượng mua đầu tiên."
Lúc này, biên tập viên Tiểu Ngư tràn đầy niềm vui.
Trong tay cô là một cuốn sách với hàng chục nghìn lượt mua lại xuất hiện một cách quá dễ dàng như vậy!
"Cảm ơn." Dương Lỗi hồi đáp.
“Đúng rồi, bây giờ tôi sẽ kéo anh vào một nhóm.” Biên tập viên Tiểu Ngư nói.
"Ồ, nhóm gì?" Dương Lỗi có chút tò mò.
Biên tập viên Tiểu Ngư ra vẻ thần bí, nở nụ cười, trả lời: "Anh vào rồi sẽ biết ngay."
Sau đó, cô liền gửi một lời mời vào nhóm KK.
Sau đó, Dương Lỗi trực tiếp tham gia nhóm.
"Thích ăn kẹo hồ lô, Gió biết hít thở...!nhóm những Đại thần của trang web tiếng Trung Bác Đằng?"
Sau khi vào nhóm, Dương Lôi nhìn thoáng qua, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tác giả qua đường Giáp: "Hoan nghênh [Thạch Đầu thích mưa nhỏ] tham gia nhóm này."
Nhìn thấy người qua đường Giáp này, Dương Lỗi hiển nhiên biết anh ta.

Người qua đường Giáp này là tác giả già rồi, đã viết năm cuốn sách, cuốn nào cũng xuất sắc.
Tác giả qua đường Giáp rõ ràng rất thích nói chuyện trong nhóm, lại nói: "Mời các bạn mới vào nhóm đổi tên, tên tác giả cùng với tên sách."
Theo yêu cầu, Dương Lỗi cũng thay đổi tên.

Thạch Đầu – [Che trời]: “Chào mọi người.”
Vừa đổi tên, toàn bộ nhóm các Đại thần của trang web tiếng Trung Bác Đằng đột nhiên trở nên sôi nổi, không ngừng xuất hiện các câu trả lời.
"Chết tiệt, tác giả của [Che trời] vào nhóm rồi!"
"Đại lão, cầu làm quen."
......
[Che trời] có thể coi là sách mới hot nhất trong nửa tháng trở lại đây, thậm chí còn đẩy sách mới của Đại thần Gió biết hít thở xuống dưới!
Dương Lỗi chào mọi người.
"Thạch Đầu đại lão, hôm qua [Che trời] đặt VIP rồi phải không? Hiện tại lượng mua đầu tiên, lượng đặt trước là bao nhiêu?"
"Đúng vậy, nhìn thành tích của [Che trời], lượng mua đầu tiên chắc là rất cao."
Sau khi làm quen một chút, liền có người hỏi về thành tích [Che trời] của Dương Lỗi.
Dương Lỗi trả lời: "Hiện tại lượng mua đầu tiên của [Che trời] là 10.000, lượng đặt trước là 8.000."
Trong nhóm dường như đột nhiên hơi im lặng, sau đó các tin nhắn lần lượt xuất hiện.
"Đệch đệch đệch! Hiện tại mới hơn tám giờ, chưa đến mười hai giờ, lượng mua đầu tiên của [Che trời] đã vượt quá 10.000!"
"Thạch Đầu đại lão, đây là anh muốn dùng một cuốn sách để thăng Thần sao!"
Hầu hết mọi người trong nhóm đều bị sốc trước thành tích của [Che trời].
Người mới sách mới, lượng mua đầu tiên hơn 10.000, trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, một năm cũng không xuất hiện được một người như vậy.
Sau khi mọi người chấn động một lúc, lại có một người trong nhóm tag tên Thích ăn kẹo hồ lô, hỏi về lượng mua đầu tiên.
"Thích ăn kẹo hồ lô?"
Thấy vậy, trong lòng Dương Lỗi vừa động, hắn cũng bắt đầu thấy hứng thú.
Là một trong mười tác giả hàng đầu trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, hắn cũng muốn biết thành tích của Thích ăn kẹo hồ lô.
Thích ăn kẹo hồ lô không nói nhiều, phải vài phút sau anh ta mới trả lời: “Lượng mua đầu tiên là 45.000, lượng đặt trước là 36.000”.
Thành tích này tất nhiên lại khơi dậy một đợt khen ngợi khác.
"Lượng mua đầu tiên là 45.000?"

Dương Lỗi đang xem, không hổ danh là cây viết hàng đầu trên trang web tiếng Trung Bác Đằng.
Đang nói chuyện thì đột nhiên có tác giả gửi ảnh chụp màn hình.
Đó là ảnh chụp màn hình danh sách bán chạy nhất trên trang web tiếng Trung Bác Đằng!
Lúc này, [Dị giới chí tôn] của Thích ăn kẹo hồ lô chiếm vị trí đầu tiên!
Chiếm vị trí thứ hai là [Che trời] của Dương Lỗi!
"Kẹo hồ lô đại lão và Thạch Đầu đại lão thật cừ.

Vừa đặt VIP liền chiếm vị trí thứ nhất và thứ hai trong danh sách bán chạy nhất!"
Bức ảnh chụp màn hình này khiến những người trong nhóm phải kinh ngạc thốt lên.
Trên trang web tiếng Trung Bác Đằng vẫn có một số tác gia, cũng có hàng chục nghìn lượt đặt trước.

Theo lý mà nói, [Che trời] với 8.000 lượng đặt trước là không thể lọt vào danh sách 50 cuốn sách bán chạy nhất.
Tuy nhiên, hôm qua [Che trời] đã cập nhật quá nhiều, Dương Lỗi đã cập nhật tổng cộng 250.000 từ!
Lượng đặt trước không đủ, cập nhật để bù vào.
Ví dụ lượng đặt trước của [Dị giới chí tôn] của Thích ăn kẹo hồ lô gấp bốn năm lần lượng đặt trước của [Che trời].
Tuy nhiên, chỉ cần số lượng từ được cập nhật trong [Che trời] gấp bốn năm lần so với [Dị giới chí tôn] thì tổng lượt mua của cả hai sẽ giống nhau.
Trên thực tế, chỉ tính riêng về tổng lượng mua, [Che trời] còn vượt qua [Dị giới chí tôn], nhưng hôm qua [Dị giới chí tôn] đặt VIP, nhiều người thưởng hơn, thậm chí còn có thưởng Hoàng Kim Minh.
Những điều này cộng lại khiến [Dị giới chí tôn] chiếm vị trí đầu tiên trong danh sách bán chạy nhất!
Trong nhóm, Đại thần Thích ăn kẹo hồ lô tag tên Dương Lỗi, nói: "Tôi đang theo đọc [Che trời], rất hay."
Thấy vậy, Dương Lỗi cũng trả lời: "Tôi cũng đang theo [Dị giới chí tôn], tôi cũng đã đọc vài cuốn trước đây của Kẹo hồ lô đại lão."
Hai người khen xã giao lẫn nhau.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Bá Chiếm Bảng


Nói chuyện một lúc trong nhóm, Dương Lôi bắt đầu không nói gì nữa.
Dương Lỗi đều đã đọc qua rất nhiều sách do những tác giả Đại thần đó viết, nhưng ấn tượng của hắn về những Đại thần này đã thay đổi rất nhiều sau khi hắn thực sự tiếp xúc với bọn họ, đặc biệt là khi bọn họ gửi ảnh đồi trụy trong nhóm.
Viết tiểu thuyết thì rất nghiêm túc, kết quả lại gửi hết những bức ảnh đồi trụy nọ đến bức ảnh đồi trụy kia ở trong nhóm, đến mức Dương Lỗi xem cũng cảm thấy xấu hổ.
Đây là nhóm Đại thần tiểu thuyết sao...
"Tiếp tục cập nhật!"
Lại phát hành một chương khác để cảm ơn mọi người đã đặt mua, cảm ơn Nhất Diệp Tri Thu, Nửa Đời Cô Độc Đến Chết và những người đã thưởng khác.

Dương Lỗi trực tiếp cập nhật 100.000 từ!
"Woa, Thạch Đầu Đại lại cập nhật nhiều quá!"
"Tác giả có lương tâm! Đề nghị những tác giả trì hoãn cập nhật và ít cập nhật hãy học hỏi đi!"
"Sáng sớm ngủ dậy liền thấy nhiều chương mới quá, thật hạnh phúc!"
Thấy chương mới được cập nhật, những độc giả đó rất vui, liền bắt đầu đọc.
"Bản thảo của mình hiện tại có hơn hai triệu chữ, hiện tại mỗi ngày có thể viết hơn trăm nghìn chữ, cho nên tiếp theo mình sẽ duy trì mỗi ngày cập nhật một trăm nghìn chữ!"
Đối với Dương Lỗi, hiện tại nhanh chóng kiếm tiền mới là quan trọng nhất!
Về phần cập nhật nhanh như vậy, cho dù [Che trời] có hơn sáu triệu chữ, nhưng nhiều nhất cũng phải hai tháng mới xong.
Chỉ hai tháng nữa, tiềm năng của [Che trời] chắc chắn không thể phát triển thêm nữa, không so được với việc từ từ cập nhật để kiếm được nhiều tiền hơn.
Nhưng Dương Lỗi không để ý.


Hôm qua [Che trời] đặt VIP, giá trị danh vọng của giao diện trong đầu hắn đột nhiên tăng lên mấy trăm nghìn.

Lúc này, hắn lại có thể đổi mấy bộ tiểu thuyết kinh điển khác!
Mà đến hơn mười hai giờ trưa, cuối cùng cũng xuất hiện kết quả của lượng mua đầu tiên.

Lượng mua đầu tiên của [Che trời] đã đạt 11.000!
Đối với Dương Lỗi, kết quả của lượng mua đầu tiên cũng không khiến cuộc sống của hắn thay đổi gì.
Hiện giờ hắn chỉ ở nhà, cho dù thành tích của sách có tốt đến đâu, thì ngày mười hai tháng sau hắn mới nhận được tiền lương.
Buổi trưa lúc ăn cơm, Dương Lỗi nhìn cha mẹ mệt mỏi, nói: "Cha mẹ, hai người biết bây giờ con đang viết lách trên máy tính, hiện tại cũng có thể kiếm được chút tiền rồi."
"Ừ, Tiểu Lỗi thực sự có bản lĩnh."
Nghe thấy Dương Lỗi nói như vậy, cha Dương và mẹ Dương lập tức cười nói.
Bọn họ cũng không hỏi nhiều.

Theo bọn họ, Dương Lỗi nhất định là kiểu làm việc nhỏ nhưng lại đạt được thành tựu lớn.
Tuy nhiên, bọn họ cũng tán đồng chuyện con trai ở nhà có việc gì đó để làm, để không cảm thấy buồn chán.
Dương Lỗi cũng không nói gì.

Hiện tại nói trước với cha mẹ một tiếng, sau khi lĩnh lương xong rồi nói tiếp thì vẫn tốt hơn.
[Che trời] được phát hành vào ngày cuối cùng của tháng ba, thời gian miễn phí là hơn hai mươi ngày, thời gian đặt VIP là ngày 21 tháng 4.

Sau khi đặt VIP, Dương Lỗi tiếp tục hăng hái viết, đảm bảo tối thiểu năm mươi nghìn từ mỗi ngày!
Ngoài ra, hắn còn không ngừng viết thêm, Minh Chủ tăng lên sẽ viết thêm một chương, Bạch Ngân Minh tăng lên sẽ viết thêm một chương! Lượng mua tăng lên sẽ thêm một chương! Vé tháng tăng lên cũng sẽ thêm chương!
Nói tóm lại, hắn cập nhật tới một trăm nghìn từ mỗi ngày!
Nếu cứ đảm bảo tối thiểu 100.000 từ thì mọi người đọc vẫn chưa đã, nhưng Minh Chủ tăng lên sẽ viết thêm một chương, vé tháng tăng lên cũng sẽ thêm chương, lượng mua tăng cũng sẽ thêm chương, mọi người nhất định càng nguyện ý thưởng, càng nguyện ý cho vé tháng, càng nguyện ý đặt mua.
Mà tốc độ cập nhật này không biết khiến độc giả của [Che trời] mỗi ngày phấn khích như thế nào!
100.000 từ mỗi ngày, hoàn toàn đọc no.
Vì vậy, trong khu bình luận của sách khác đã xuất hiện một hiện tượng.
"Haiz, sao hôm nay mới cập nhật có mấy chữ này vậy?"
"Sáu nghìn chữ, lừa ai vậy? Còn là tác giả toàn thời gian sao?"
"Đi xem [Che trời] xem, mới phát hành chưa tới một tháng, đã gần triệu chữ rồi!"
"Cập nhật chưa đến 10.000 từ mỗi ngày, thế mà cũng dám gọi là cập nhật?"
Trước đây, mọi người đều quen với việc tác giả cập nhật hàng nghìn từ mỗi ngày, nhưng từ khi [Che trời] được ra mắt, cập nhật 100.000 từ mỗi ngày, điều này khiến dạ dày của độc giả lớn hơn.
Nếu bạn không cập nhật được một trăm nghìn từ, thì bạn cập nhật một phần năm của [Che trời], không, một phần mười số từ thôi cũng không quá đáng chứ?
Cái gì? Một phần mười số từ của [Che trời] cũng không đến? Không đọc nữa không đọc nữa.
Điều này khiến rất nhiều khu vực bình luận của sách khác có nhiều ý kiến ​​bức xúc.
Có thể nói [Che trời] vừa ra mắt đã bất ngờ làm gián đoạn cập nhật trên trang web tiếng Trung Bác Đằng.
"Thạch Đầu đại lão, sao gõ nhanh như vậy?"
“Tay tôi giống như bị dị tật vậy, gõ chữ rất chậm.”

"100.000 từ mỗi ngày, Thạch Đầu đại lão, sao anh làm được điều đó vậy?"
"Tôi cập nhật 10.000 từ một ngày, bị độc giả mắng đến thảm."
Trong nhóm KK Đại thần của trang web tiếng Trung Bác Đằng, nhiều tác giả cũng phải chửi thề.
Dương Lỗi trả lời: "Tôi đã viết xong [Che trời] rồi, vì vậy cập nhật nhanh một chút."
"Đệch đệch đệch! Thạch Đầu đại lão, có thể gửi bản thảo cho tôi xem một chút được không?"
"Thạch Đầu đại lão, nhà anh ở đâu? Tôi tới nhà anh làm khách, nhân tiện nghịch máy tính một chút."
Nghe Dương Lỗi nói [Che trời] đã được viết xong, một số tác giả trong nhóm đã đọc [Che trời] lần lượt lên tiếng.
Có tác giả hỏi: " Thạch Đầu đại lão, hiện tại [Che trời] đã chiếm vị trí đầu tiên trong bảng danh sách bán chạy nhất, lượng đặt trước như thế nào rồi?"
Trong danh sách bán chạy nhất, ngoại trừ [Dị giới chí tôn] chiếm vị trí đầu tiên trong ngày đầu tiên, thì từ ngày thứ hai trở đi, [Che trời] bắt đầu bá chiếm bảng danh sách!
Điểm mấu chốt là lượng đặt trước khi [Che trời] đặt VIP là hơn 8.000! Mà còn cập nhật hơn 100.000 từ mỗi ngày!
Lượng đặt trước cao nhất của cuốn sách hiện đang được viết trên trang web tiếng Trung Bác Đằng là 60.000, trừ khi vị tác giả đó cập nhật 14.000 từ mỗi ngày, nếu như vậy thì tổng lượng mua mới trong một ngày sẽ vượt qua [Che trời], nhưng vị Đại thần kia lười quá, chỉ cập nhật 6.000 từ một ngày.
Các tác giả Đại thần khác cũng siêng năng hơn một chút, nhưng bởi vì lượng đặt trước không cao hơn [Che trời] bao nhiêu, điều này dẫn đến việc không có cuốn sách nào có nhiều lượng đặt mua mới hơn [Che trời]!
Vì vậy, vào ngày thứ ba sau khi phát hành, cuốn sách mới do người mới viết đã bá chiếm danh sách bán chạy nhất!
"Lượng đặt trước sao?"
Dương Lỗi nhìn một chút, đáp: "Mười ba nghìn rồi."
Sắp đến cuối tháng tư, mà lượng đặt trước của [Che trời] cũng đang không ngừng tăng lên, đã tăng 5.000 chỉ sau một tuần! Lượng đặt trước là 13.000, lượng mua đầu tiên đã lên tới 24.000!
Mấu chốt là biên tập viên Tiểu Ngư đã trực tiếp xếp cuốn sách ở top đề cử, khiến lượt lưu lại của [Che trời] lại tăng lên mấy chục nghìn!
"Đại lão thật cừ!"
"Cầu đề cử giúp!"
Ngay tức khắc, một nhóm tác giả không có tiết tháo nói chuyện trong nhóm.
Dương Lỗi mỉm cười, trao đổi đề cử truyện với một số tác giả.
Đây là việc hai bên cùng có lợi, đương nhiên hắn sẵn sàng làm.

Trong thời gian tới, [Che trời] cũng thỉnh thoảng xuất hiện Minh Chủ.
Nói một cách tương đối, cốt truyện phần đầu của [Che trời] không hay bằng những phần sau.

Với bản cập nhật 100.000 từ, sức hấp dẫn của [Che trời] không ngừng được tỏa ra!
Sự kế thừa của Nguyên Thiên sư, cắt Nguyên Thạch, Sự phục sinh của Thần vương Khương Thái Hư,… từng tình tiết hấp dẫn lần lượt xuất hiện!
Mà đến cuối tháng tư, đúng lúc viết đến Sự phục sinh của Thần vương Khương Thái Hư.
Tại thời điểm này, [Che trời] đã thu hút được phần thưởng Bạch Ngân Minh từ vị Thần Hào thứ hai!
"Trạch nam chỉ thích đọc tiểu thuyết"
Đây là một vị Thần Hào khác không kém "Nhất Diệp Tri Thu", mỗi năm chi ít nhất một triệu cho phần thưởng trên trang web tiếng Trung Bác Đằng!
"Ha ha, trạch nam Thần Hào cũng tới rồi!"
"[Che trời] xuất hiện hai vị Bạch Ngân Minh rồi!”

"Bình thường.

Mấy tập gần đây tôi đều có hứng xem.

Tôi không có tiền, nếu không tôi cũng muốn thưởng rồi!"
Sau khi trạch nam Thần Hào thưởng xong liền nhắn một cậu: "Thạch Đầu Đại, rất thích nhân vật Khương Thái Hư, tôi hy vọng nhân vật này xuất hiện nhiều một chút."
Sự xuất hiện của Thần Hào thứ hai chắc chắn đã chứng minh rằng [Che trời] thực sự nổi tiếng rồi!
Lúc này, tổng số lưu lại đã vượt qua 200.000!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: 14: Lĩnh Nhuận Bút 350000 Tệ


Tuy nhiên, thời gian [Che trời] ra mắt còn quá ngắn, nên dù tiềm năng rất lớn nhưng kết quả đạt được vẫn chưa cao!
Nhưng mỗi ngày lượng đặt trước vẫn đang tăng lên!
"Thạch Đầu Đại, ngày mai [Che trời] sẽ được hiển thị trên danh sách đọc đề cử hàng ngày.

Thứ hai tuần sau sẽ bắt đầu hiển thị.” Biên tập viên Tiểu Ngư đang gửi tin nhắn cho Dương Lỗi.
Lúc này, Tiểu Ngư rất vui, ngày nào cô cũng chú ý đến tình hình của [Che trời], rõ ràng là thành tích của [Che trời] ngày càng tốt hơn.
Cô đã có tiền thưởng tháng này rồi, tổng biên tập còn khen cô một phen.
Hiện tại thành tích của [Che trời] đang bùng nổ, lượng đặt trước đã gần 15.000.

Giai đoạn đầu của sách mới là thời điểm lượng đặt trước bùng nổ, biên tập viên Tiểu Ngư đương nhiên sẽ đưa ra tài nguyên tốt nhất!
Đối với những cuốn sách khác...!đợi sau đi.
“Phiền cô rồi.” Nhìn tin nhắn, Dương Lỗi cảm ơn Tiểu Ngư.
Hiệu quả đề xuất của trang web, ngoài việc đặt ở đầu trang web nơi dễ nhìn nhất, thì sự đề cử tốt nhất là giới thiệu sách hàng ngày và phần ngoại truyện, tác dụng của cả hai gần như giống nhau!
Cứ như vậy, thời gian bất tri bất giác đã đến mùng ba.
Mười giờ sáng ngày mùng ba, Dương Lỗi mở hậu trường của tác giả.
Hôm nay, tiền lương có rồi.
Mở trang tiền lương ra, khóe miệng Dương Lỗi hiện lên một nụ cười.
"Hơn 390.000 tệ!"
Ở tháng tư, [Che trời] được đặt VIP vào ngày hai mươi mốt.

Chỉ trong mười một ngày, tổng số tiền nhuận bút đã đạt con số đáng kinh ngạc là 390.000 tệ!

Ngoài lượng đặt mua ra, còn có phần thưởng và một số doanh thu tiêu thụ thông qua các kênh khác.
"Trừ đi 11,2% thuế, tổng cộng tiền nhuận bút là 350.000 tệ!"
Dương Lỗi tính toán một chút.
Trên thực tế, cho dù là hàng chục nghìn lượt đặt trước cũng chưa chắc có mức lương cao như vậy, hơn nữa thời gian chỉ là mười một ngày.
Tuy nhiên, các bản cập nhật của Dương Lỗi thật tuyệt vời.

Vào ngày cuốn sách được đặt VIP vào tháng Tư, hắn đã cập nhật hơn 200.000 từ, sau mười ngày, hắn đã cập nhật 100.000 từ mỗi ngày!
Tổng cộng, hắn đã cập nhật hơn một triệu hai trăm từ trong suốt tháng Tư!
Con số này tương đương với lượng cập nhật của nhiều cuốn sách trong nửa năm.
"Có nên nói với cha mẹ không?"
Khoảnh khắc nhìn thấy tiền lương, Dương Lỗi đã rất muốn nói chuyện này với cha mẹ mình, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống.
"Ngày mười hai thì tiền lương 350.000 tệ này mới được trả, đến lúc đó mình lại nói với cha mẹ, chỉ mất khoảng chín ngày nữa thôi."
Đối với Dương Lỗi mà nói, hắn chưa bao giờ muốn che giấu số tiền mình kiếm được từ việc viết sách, nhưng cha mẹ của hắn không biết nhiều về tiểu thuyết, vì tránh phiền phức, đợi thật sự lấy được lương rồi thì nói với cha mẹ một tiếng.
Mà chín ngày trôi qua trong nháy mắt, ngày mười hai cũng đến.
......
Vào ngày 12 tháng 5, thời tiết đã rất nóng.

Lúc này Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan đang bận rộn trong ao cá.
Trên mặt họ có chút mệt mỏi, họ đến đây từ hơn bốn giờ sáng.
Thời tiết ngày càng nóng hơn.

Sắp đến tháng 6, nhiệt độ lúc đó còn không biết sẽ thế nào nên họ phải có nhiều biện pháp xử lý trước cho ao cá.
“Viễn Minh, hôm nay tôi đi chợ xem một chút, giá cá mười mấy ngày nay đang không ngừng giảm.” Triệu Tố Lan không nhịn được, nói.
“Với tốc độ giảm giá thế này, các ao cá của chúng ta cũng không thể kiếm được nhiều tiền.”
Lúc này, Triệu Tố Lan thực sự khẩn trương.
Trong nhà không có tiền, còn nợ nước ngoài gần một triệu nhân dân tệ.

Đây là một áp lực rất lớn đối với họ.
Hiện giờ, mỗi đêm bà căn bản không ngủ được.
Hơn nữa, con trai của mình năm nay đã hai mươi lăm tuổi, lại không có nhà có xe.
Trên thực tế, trước đây họ đã mua một căn nhà trong huyện, nhưng vì bệnh của Dương Lỗi, họ đã bán mất rồi.
Cho dù sau này có trả hết nợ thì con trai mình cũng đã lớn tuổi rồi, vì điều kiện gia đình, nên có lẽ sẽ có rất ít cô gái bằng lòng lấy Dương Lỗi.
Đây thực sự là điều mà Triệu Tố Lan lo lắng nhất.
Dương Viễn Minh đang bận rộn.

Nhìn qua ông rất cao, nhưng lúc này lưng hơi khom, trên đầu còn có rất nhiều tóc bạc.
Nghe Triệu Tố Lan nói, Dương Viễn Minh cau mày nói: "Lo cái gì? Cá trong ao của chúng ta vẫn chưa đến lúc bán.


Đến lúc đó, giá cả tự nhiên sẽ tăng."
Thực ra trong lòng ông cũng có chút hoảng, nhưng ông là trụ cột gia đình, không thể tỏ ra yếu đuối bất cứ lúc nào.
"Được rồi, đừng nghĩ nữa, lúc trước tôi đã cẩn thận quan sát một chút.

Trong thôn có mấy gia đình không làm ruộng nữa, bọn họ chỉ tùy tiện trồng trọt.

Tôi xem xem có thể nhận thầu những mảnh ruộng đó không." Dương Viễn Minh nói.
Nghe vậy, Triệu Tố Lan lo lắng nói: “Nhận thầu nhiều như vậy, chúng ta có làm xuể không?”.
"Yên tâm, hồ cá chứ không phải làm ruộng, có bận rộn cỡ nào tôi cũng có thể làm." Dương Viễn Minh nói.
"Ít nhất chúng ta có thể kiếm được nhiều tiền hơn một chút."
Ông đứng dậy xoa xoa eo.
Kể từ lần trước ông bị ngã, chỗ thắt lưng của ông đều đau nhức mỗi khi ông gắng sức.
"Đi đi, bà về nhà nấu cơm đi, làm xong gọi điện cho tôi, tôi sẽ về." Dương Viễn Minh nói.
Ông cúi xuống, tiếp tục làm việc.
Triệu Tố Lan gật đầu, rồi lái chiếc xe điện ba bánh trở về nhà.
Dường như nghe thấy động tĩnh ở ngoài cửa, khi Triệu Tố Lan mở cửa, Dương Lỗi đúng lúc đang ở tầng một.
“Tiểu Lỗi.” Nhìn thấy con trai, Triệu Tố Lan nở nụ cười.
Dù bà có mệt mỏi đến đâu, tất cả đều vì con trai, những điều này đều đáng giá.
"Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ."
Thấy Triệu Tố Lan về, Dương Lỗi cười nói.
Vào lúc hơn tám giờ sáng, Dương Lỗi nhận được một tin nhắn trên điện thoại di động của mình, được gửi bởi Ngân hàng Nông nghiệp Trung Quốc.
"[Ngân hàng Nông nghiệp] đã hoàn tất giao dịch chuyển 351513,91RMB vào tài khoản có đuôi 2124 lúc 08:05 ngày 12 tháng 5, số dư tài khoản của bạn là 356311,85RMB."
Phí nhuận bút tháng 4 của [Che trời] đã được gửi về.
Nhưng cha Dương mẹ Dương đã đi ra đồng rồi.


Dương Lỗi cũng không kịp nói với họ, vì vậy khi mẹ Dương về, hắn lập tức xuống lầu.
"Tiểu Lỗi, sao vậy?" Triệu Tố Lan nghe thấy con trai nói có chuyện muốn nói với mình, bà liền cười hỏi.
"Mẹ."
Nhìn Triệu Tố Lan, cuối cùng Dương Lỗi nói: "Chính là khoảng thời gian này con luôn viết tiểu thuyết mà?"
Mẹ Dương gật đầu.

Trước đây, bà lo lắng sẽ ảnh hưởng đến thân thể Dương Lỗi, nhưng Dương Lỗi dùng giọng nói để viết tiểu thuyết.

Khi nói có thể hiện chữ trên máy tính, không tốn nhiều công sức, thân thể cũng không có gì bất thường, nên bà cũng không quản nữa.
Dương Lỗi suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: "Viết tiểu thuyết trên mạng, có người trả tiền đọc thì có thể kiếm tiền.

Hôm nay con đã nhận được tiền lương tháng trước."
Triệu Tố Lan cũng biết một chút về điều này, bà cười nói: "Tiểu Lỗi, con kiếm được bao nhiêu tiền? Buổi trưa mẹ sẽ đi mua thức ăn, buổi tối chúng ta sẽ ăn mừng."
Lúc trước, Dương Lỗi có nói với bà là viết tiểu thuyết có thể kiếm tiền, nhưng bà cũng không để trong lòng.
Bởi vì bà biết, nếu viết tiểu thuyết trên mạng, nghe nói 10000 chữ đầu tiên đều là cho người khác đọc miễn phí, muốn kiếm được tiền rất khó.
Cha Dương biết Dương Lỗi viết tiểu thuyết, vì vậy ông đã tìm hiểu kỹ về nó, rồi nói với mẹ Dương.
“Mẹ, mẹ lại đây xem một chút.” Dương Lỗi cũng đem máy tính xuống.

Lúc này, hắn mở hậu trường tác giả ra, mở mục nhuận bút.
Vốn dĩ mẹ Dương còn có chút không để ý, nhưng sau khi lướt mắt xem tiền nhuận bút, thì bà liền ngây ngẩn cả người.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: 15: Trả Nợ


Mẹ Dương liếc nhìn khoản nhuận bút mà sững sờ.
"390.000 tệ?"
Đây là tiền con trai mình kiếm được từ việc viết tiểu thuyết trong tháng Tư?
Dương Lỗi cười nói: "Mẹ, tác giả viết tiểu thuyết trên mạng cần khấu trừ thuế 11,2%, tiền lương con nhận được nên là hơn 350.000 tệ.

Hôm nay là ngày phát lương, 350.000 đã được chuyển vào thẻ ngân hàng của con."
Hắn cho mẹ Dương xem thông tin được ngân hàng gửi vào điện thoại.
Nếu là vài nghìn nhân dân tệ thì hôm mùng 3 hắn đã cho bố mẹ biết, nhưng đây là hơn 300.000!
Có bao nhiêu người có thể kiếm được hơn 300.000 nhân dân tệ một tháng?
Đến lúc đó tiền lương còn chưa tới, mà tiền nhuận bút bày ra nhiều như vậy, cha Dương mẹ Dương có lẽ sẽ hỏi đông hỏi tây, thậm chí có thể sẽ nghĩ nhiều.

Xét cho cùng, tiền cũng chưa đến.
Dương Lỗi cũng ngại phiền phức, vì vậy hôm nay có tiền lương rồi mới nói, chẳng qua là đợi thêm chín ngày mà thôi.
Sự thật ở ngay trước mặt, cũng không cần phải giải thích bất cứ điều gì.
“Con trai mẹ kiếm được 350.000 tệ một tháng?” Lúc này, khuôn mặt của mẹ Dương rõ ràng là đờ đẫn.
Bà và Dương Viễn Minh kiếm hơn nửa đời người, cũng chỉ kiếm được một triệu.

Với tốc độ kiếm tiền của con trai bà, thì trong ba tháng có thể vượt qua rồi?
Tuy nhiên, sự thật đã ở ngay trước mắt, sau đó mẹ Dương đã vui vẻ trở lại.
“Tiểu Lỗi, con thật lợi hại.” Mẹ Dương rất hưng phấn.

Trong lúc phấn khích, giọng nói của bà dường như có chút nghẹn ngào.
“Mẹ lập tức gọi điện thoại cho cha con.” Mẹ Dương vui mừng một lúc, vội vàng nói.
Tin rằng cha Dương sẽ rất vui khi biết được tin này.
Sau khi gọi điện thoại, chỉ năm phút sau, cha Dương đã về nhà.
Ông nhìn tiền nhuận bút và thông tin nhận tiền đến tài khoản ngân hàng của Dương Lỗi, trên mặt ông cũng tràn đầy kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
"Tiểu Lỗi, cái này là con kiếm được sao?"
Cha Dương không nhịn được hỏi: “Viết tiểu thuyết kiếm được nhiều tiền vậy sao?”
"Cha, viết tiểu thuyết không nói chắc được gì, có người kiếm được tiền, có người thì không."
Hắn cho Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan xem một số thông tin mà hắn đã tìm kiếm trên điện thoại của mình.
"Viết tiểu thuyết kiếm được nhiều tiền nhất, thậm chí một năm cũng kiếm được hơn trăm triệu tiền bản quyền! Nói cách khác, tiểu thuyết hay nhất có thể kiếm được một trăm triệu một năm!" Dương Lỗi cười nói.
Nghe xong, cha Dương và mẹ Dương đã hiểu rõ.
Như vậy so ra, mặc dù nhuận bút của con trai ông rất cao, nhưng hoàn toàn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Cha Dương mẹ Dương rất vui mừng.

Con trai họ thật có bản lĩnh, chỉ ở nhà viết tiểu thuyết, vậy mà lại kiếm được nhiều tiền như vậy.

Đây là điều mà họ không thể tưởng tượng được.
"Cha, mẹ, hiện tại trong nhà nợ rất nhiều tiền, 350.000 này sẽ trực tiếp dùng để trả nợ."
Gia đình nợ gần một triệu nhân dân tệ, Dương Lỗi biết cha mẹ hắn phải chịu rất nhiều áp lực.
Nếu trong đầu hắn không xuất hiện giao diện, thì những ngày này hắn nhất định cũng rất lo lắng, sẽ tìm kiếm nhiều cách khác nhau để kiếm tiền.
Tuy nhiên, lúc này có rất nhiều tiểu thuyết trong đầu hắn!
Hôm nay ngày 12, giá trị danh vọng của giao diện đó đã đạt tới hơn 800.000!
Nói cách khác, bây giờ Dương Lỗi có thể đổi tám mươi cuốn tiểu thuyết như [Che trời]!
Kiếm tiền căn bản không phải chuyện gì khó đối với hắn.
"Chuyện này…"
Nghe thấy lời Dương Lỗi nói, cha Dương mẹ Dương đều hơi do dự.
Trong lòng họ, những gì họ nghĩ trước đây là làm việc chăm chỉ để kiếm tiền và trả nợ.

Cuối cùng, còn chưa kiếm được tiền, con trai họ đã kiếm được rất nhiều tiền.
Dương Lỗi lại nói: "Cha mẹ, tiểu thuyết con viết hiện tại rất kiếm được tiền.

Đây mới là tiền lương tháng trước, tháng này con có thể kiếm được nhiều hơn."
Nghe những gì con trai nói, cha Dương mẹ Dương gật đầu không nói gì.
Trên thực tế, vừa rồi họ cũng chỉ cảm thấy có gì đó không đúng.

Việc trả nợ của họ đột nhiên trở thành việc trả nợ của con trai, chưa hoán đổi lại vai trò.
Bây giờ Dương Lỗi đã kiếm được nhiều tiền như vậy, đó nhất định là cách trả nợ tốt nhất.

"Được, Tiểu Lỗi, chúng ta hãy trả nợ những gia đình trong thôn trước, đồng thời cũng trả 50.000 tệ cho nhà cô cả và chú út của con."
Hiện tại, họ nợ gia đình khác rất nhiều tiền, chủ yếu là nhà cô cả, cô út và chú út của Dương Lỗi.
Ba nhà đó tổng cộng 600.000, còn vay rất nhiều nhà khác tổng cộng hơn 300.000.
Tiền này là do Dương Lỗi kiếm được, Dương Viễn Minh mang theo giọng điệu thảo luận để nói điều này với Dương Lỗi.
"Cha, cha làm chủ là được." Dương Lỗi cười nói.
Sau khi đưa ra quyết định, cả ba thành viên trong gia đình bước ra khỏi nhà.
Mới bước ra ngoài được vài phút, đã chạm mặt với một người phụ nữ trung niên, người phụ nữ trung niên trông hơi béo, chính là Trương Hồng Anh, người thích khoe con trai mình.
"Ô, hôm nay Dương Lỗi ra ngoài rồi sao." Nhìn thấy Dương Lỗi, Trương Hồng Anh cười nói.
"Cả ngày ở nhà làm gì? Nên ra ngoài nhiều hơn."
Bình thường Dương Lỗi ở nhà điên cuồng viết tiểu thuyết, cho nên hắn thật sự có rất ít thời gian ra ngoài đi dạo.
Nghe thấy những gì Trương Hồng Anh nói, Dương Lỗi mỉm cười, cũng không nói gì.
Người được gọi là Trương Hồng Anh khi nói chuyện chắc chắn sẽ nói về con trai mình, quả nhiên, bà ta tiếp tục nói: “Giống như Tiểu Chí nhà dì, khi còn nhỏ cũng là một người khó hiểu, sau này ép nó ra ngoài, rồi sau đó nó dần dần thành tài.

Tháng trước, nhóm của Tiểu Chí đã hoàn thành một nhiệm vụ, tiền thưởng phải mấy nghìn, tiền lương tháng này của đứa trẻ Tiểu Chí có lẽ có thể là 20.000 tệ..."
Dương Lỗi đang lắng nghe.

Trên thực tế, tiền lương của Lý Chí rất không tồi rồi.
Nói rồi lại nói, Trương Hồng Anh nói: "Đúng rồi, Tố Lan, nhà bà đang đi đâu vậy?"
Triệu Tố Lan mỉm cười, nói: "Đến nhà chú bác ba."
"Ồ, đúng lúc tôi cũng đi bên đó, chuẩn bị mua một con gà của lão Dương để bồi bổ cơ thể cho Tiểu Chí nhà tôi." Trương Hồng Anh cười nói.
Gà bán ở chợ đa số là gà nuôi, nếu bọn họ mua gà thì đều mua ở trong thôn.
……
"Viễn Minh, Tố Lan đến à.

Tiểu Lỗi trông có vẻ rất khỏe mạnh."
Đến nơi, một ông lão chừng sáu mươi tuổi đội nón cười nói.

Khi nghe tin Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan đến đây để trả tiền, chú ba bác vội vàng nói: "Chuyện trả tiền không cần vội."
“Chú ba bác, trong nhà kiếm được chút tiền rồi.” Dương Viễn Minh cười nói.
Chú ba bác từ chối một chút, nhưng cũng nhận lấy.
Mà Trương Hồng Anh cũng biết gia đình Dương Viễn Minh đến để trả tiền.

Hơn nữa, họ còn trả hơn 30.000 nhân dân tệ một lúc.
"Tố Lan, bà nuôi cá kiếm được nhiều tiền như vậy sao?" Trương Hồng Anh tò mò hỏi.
Bà ta đương nhiên biết Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan đang làm ao cá, nhưng bọn họ mới làm hơn một tháng mà đã kiếm được mấy chục nghìn? Sao có thể?
Cá vẫn còn chưa lớn.
Tiền này lẽ nào được phun ra từ miệng cá?
Triệu Tố Lan mỉm cười, nói: "Đó không phải là tiền của ao cá, mà là tiền của Tiểu Lỗi."
“Tiểu Lỗi?”
Nghe xong, Trương Hồng Anh sửng sốt một lúc, sau đó hỏi lại: "Tiểu Lỗi ở nhà kiếm tiền bằng cách nào? Làm sao nó kiếm được mấy chục nghìn tệ một tháng?"
Vừa rồi Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan lấy ra hơn 30.000 nhân dân tệ, tất cả đều do Dương Lỗi kiếm được sao?
Hơn một tháng nay, Dương Lỗi rất ít ra ngoài, bà ta cũng không gặp được mấy lần.





 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: 16: Dạy Em Gái Viết Tiểu Thuyết 1


Triệu Tố Lan giải thích: "Hiện giờ Tiểu Lỗi đang viết tiểu thuyết trên mạng."
Về việc Dương Lỗi kiếm được bao nhiêu tiền, Triệu Tố Lan không nói.
Tiền không được tiết lộ, vì vậy không cần phải nói về thu nhập của con trai.
"Tiểu thuyết?"
Trương Hồng Anh nghĩ một lúc, nói: "Tiểu Chí nhà tôi hình như rất thích đọc tiểu thuyết.

Tiểu Lỗi, tiểu thuyết cháu viết tên là gì?"
Trong lòng bà ta quyết định lát nữa sẽ gọi cho con trai mình hỏi một chút.
Có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, cuốn tiểu thuyết đó chắc rất nổi tiếng.
Dương Lỗi cười nói: "Dì Trương, tên tiểu thuyết là [Che trời] ạ.”
“[Che trời]?” Trương Hồng Anh gật đầu khi nghe tên cuốn tiểu thuyết.
Bà ta nhìn theo gia đình Dương Lỗi rời đi.
Sau khi rời đi, bà ta lập tức gọi điện cho con trai mình.
Bà ta không thật sự tin rằng Dương Lỗi đã kiếm được hàng chục nghìn nhân dân tệ từ việc viết tiểu thuyết.
“Alo, mẹ.”

Trong vài giây, cuộc gọi đã được kết nối.

Lúc này, Lý Chí con trai của Trương Hồng Anh đang ăn cơm trong nhà ăn của công ty.
"Tiểu Chí, mẹ hỏi con một chuyện." Trương Hồng Anh cười nói.
"Mẹ, mẹ nói đi."
"Mẹ muốn hỏi con, con có biết tiểu thuyết [Che trời] không?"
“[Che trời]?” Nghe mẹ nói như vậy, lúc này Lý Chí ở công ty hơi sửng sốt.
Mẹ mình đến vài chữ cũng không biết, chỉ biết viết tên mình, làm sao bà biết được tiểu thuyết [Che trời]?.
Mặc dù rất khó hiểu, nhưng Lý Chí vẫn gật đầu, nói: "Con biết."
"Thật sự biết sao."
Lúc này, Trương Hồng Anh hơi sửng sốt, tiểu thuyết do tên nhóc nhà họ Dương viết nổi tiếng như vậy sao?
Trương Hồng Anh suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Tiểu Chí, mẹ hỏi con, cuốn [Che trời] đó có kiếm được tiền không?"
Đối với câu hỏi của mẹ, lúc này Lý Chí thực sự khó hiểu, nói: "Mẹ, tại sao mẹ lại hỏi những câu này?"
"Tiểu Chí, trước tiên nói cho mẹ biết đã."
Trước câu hỏi của mẹ, Lý Chí gật đầu, nói: "Kiếm được rất nhiều tiền ạ.

Mẹ không biết đâu, hiện tại con đọc tiểu thuyết trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, cuốn [Che trời] này luôn là cuốn sách bán chạy số một."
"Số một trong danh sách bán chạy sao?"
Trương Hồng Anh nghe không hiểu điều này.

Bà ta sửng sốt một lúc, nói: "Có thể kiếm được bao nhiêu tiền?"
Lý Chí nói: "Theo sự hiểu biết của con, có thể chiếm vị trí đầu tiên trong danh sách bán chạy nhất, mỗi ngày có thể kiếm được ít nhất 10.000."
"Mỗi ngày 10.000?"
Trương Hồng Anh hoàn toàn bị sốc: "Cho nên có thể nói cuốn tiểu thuyết [Che trời] này có thể kiếm được 300.000 tệ mỗi tháng?"
"Tháng này có thể, nhưng tháng trước thì không."
Lý Chí suy nghĩ một lúc, nói: "[Che trời] mới được đặt VIP vào ngày 21 tháng trước, chỉ mới đặt VIP được 11 ngày, nhưng tháng này [Che trời] nhất định có thể kiếm được 300.000 tệ."
Nghe những gì con trai nói, Trương Hồng Anh hoàn toàn bị sốc.
"Khó trách có thể lấy ra hơn 30.000 tệ để trả tiền ngay.


Hóa ra là tháng trước tên nhóc nhà họ Dương kiếm được hơn 100.000 tệ." Lúc này, Trương Hồng Anh mới hoàn toàn hiểu ra.
Trong lòng bà ta vừa kinh ngạc vừa đỏ mặt.

Trước đây, bà ta luôn khoe khoang về con trai mình trước mặt Dương Lỗi và cha mẹ của Dương Lỗi, nhưng bây giờ nghĩ lại thực sự xấu hổ.
"Mẹ, có chuyện gì sao? Đột nhiên mẹ lại hỏi cái này?" Lý Chí hỏi.
Trương Hồng Anh không che giấu con trai của mình, nói: "Tiểu Chí, con có biết ai đã viết [Che trời] đó không? Đó là bạn học Dương Lỗi của con."
Nghe vậy, trong mắt Lý Chí tràn đầy kinh ngạc: "Dương Lỗi viết [Che trời] sao?"
Trước đây, Trương Hồng Anh đã gọi điện cho anh ta, nói rằng Dương Lỗi đã khỏi bệnh và đã trở lại rồi, nhưng bây giờ hắn ở nhà mỗi ngày và không ra ngoài, không ngờ hắn lại thực sự ở nhà viết [Che trời]!
Anh ta rất thích đọc tiểu thuyết, hiện giờ anh ta đang theo đọc [Che trời].

Mẹ con Trương Hồng Anh đều bị sốc.

Về phần Dương Viễn Minh, Triệu Tố Lan và Dương Lỗi thì lại đi mấy nhà khác để trả nợ.
Cuối cùng, họ đến nhà chú út của Dương Lỗi.
……
Thôn Dương Gia, quê hương của Dương Viễn Minh.
Lúc này, Dương Viễn Hàng và thím Trương Lan Mai đang nói chuyện với Dương Tiểu Đình.
Em họ của Dương Lỗi, Dương Tiểu Đình, lúc này đang bực tức, cãi nhau với cha mẹ về một chuyện gì đó.
"Anh, chị dâu, Tiểu Lỗi, mọi người đến sao."

Thấy gia đình Dương Viễn Minh đến, Dương Viễn Hàng và Trương Lan Mai lập tức đứng dậy, mỉm cười đi tới.
"Vừa rồi đang nói chuyện gì vậy?"
Dương Viễn Minh hiển nhiên nhìn ra Dương Viễn Hàng và Dương Tiểu Đình đang tranh cãi.

Ông nhìn Dương Tiểu Đình tủi thân, liền hỏi: "Con cái đều lớn rồi, em không thể mắng con nữa."
Hai anh em nhà họ Dương có quan hệ rất tốt.

Dương Viễn Minh chỉ có một con trai là Dương Lỗi, nên cũng coi đứa cháu gái Dương Tiểu Đình như con gái ruột.
"Haizz, anh à, anh không biết Tiểu Đình..." Thấy Dương Viễn Minh nói như vậy, Dương Viễn Hàng không khỏi kể ra đầu đuôi sự tình.
Hóa ra hiện tại Dương Tiểu Đình làm việc trong khách sạn.

Hôm nay đi làm, cô có xích mích với một vị khách, bị lãnh đạo mắng mỏ thậm tệ, còn bị trừ lương.
Nghe thấy Dương Viễn Hàng nói, Dương Tiểu Đình rất không phục, phản bác lại: "Không phải lỗi của con, con không tranh cãi, là vị khách đó cứ nói, cuối cùng đều đổ lỗi lên đầu con."
“Cô nhóc này vẫn tính khí như cũ.” Dương Viễn Hàng bất đắc dĩ lắc đầu.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: 17: Dạy Em Gái Viết Tiểu Thuyết 2


Dương Viễn Minh cười nói: "Tiểu Đình, mấy ngày nữa kỳ thực tập sẽ kết thúc, cháu không đến khách sạn kia cũng không sao."
Thực tập sinh cuối cấp tại trường của Dương Tiểu Đình sẽ trở lại trường học vào giữa tháng 5.

Hiện tại không còn mấy ngày nữa.
“Vẫn là bác cả tốt.” Dương Tiểu Đình cười hi hi nói.
Dương Viễn Hàng thật sự cảm thấy không quản nổi con gái mình.

Ông ấy nhìn Dương Viễn Minh, nói: “Anh, mọi người vào nhà ngồi đi.”
Dương Viễn Minh cười, đi đến.

Ông mở điện thoại ra, thao tác một chút trên điện thoại.
Không lâu sau, điện thoại của Dương Viễn Hàng kêu lên.

Ông ấy nhìn điện thoại một chút, đột nhiên nhìn về phía Dương Viễn Minh, nói: “Anh, sao anh lại chuyển 50.000 cho em rồi?”
Trong mắt ông ấy có một tia kinh ngạc.


Ông ấy biết tình hình gia đình của anh trai mình, căn bản không có tiền, cá nuôi trong ao còn chưa đến lúc bán kiếm được tiền.
Số tiền này ở đâu ra vậy?
“Anh, hiện tại nhà em không vội cần tiền.

Bao giờ anh có tiền hãy trả.” Lúc này, Dương Viễn Hàng nghĩ là Dương Viễn Minh mượn tiền người khác, rồi đến trả cho nhà ông ấy.
Lúc này, thím út Trương Lan Mai cũng liên tục nói không cần vội trả tiền.
“Viễn Hàng, tiền này do Tiểu Lỗi kiếm được.” Dương Viễn Minh cười nói.
Rất nhanh Dương Viễn Hàng liền biết tình huống cụ thể.
Trong mắt ông ấy mang theo sự kinh ngạc.

Dương Lỗi viết tiểu thuyết, một tháng kiếm được hơn 300.000 tệ?
Sau sự kinh ngạc, Dương Viễn Hàng liền thấy vui mừng hơn.
Ông ấy vỗ bả vai Dương Lỗi, khen ngợi nói: “Tiểu Lỗi thật lợi hại, không hổ là người có tiền đồ nhất của nhà họ Dương chúng ta.
Trước đây, thành tích của Dương Lỗi luôn đứng đầu tiên, thậm chí với thành tích đứng đầu huyện đã thi đỗ đại học Thanh Bắc, được xưng là người có triển vọng nhất nhà họ Dương.
Hiện tại đã chữa khỏi bệnh rồi, chỉ trong một tháng ngắn ngủi vậy mà đã kiếm được hơn 300.000! Điều này còn ưu tú hơn cả việc thi đỗ đại học Thanh Bắc.
Chú út Dương Viễn Hàng khen ngợi nói.

Thậm chí ông ấy còn tìm kiếm một chút trong điện thoại, nói có thời gian thì sẽ đọc tiểu thuyết của cháu mình viết như thế nào.
Dương Lỗi cười nói là do mình may mắn, đúng lúc viết ra tiểu thuyết mà người khác thích đọc.
Thím út ở bên cạnh khen ngợi nói đây không phải chuyện vận khí gì cả.
Còn em họ Dương Tiểu Đình đã sớm biến thành fans cuồng, sùng bái nhìn Dương Lỗi, hưng phấn nói: “Anh, anh quá lợi hại!”
Anh của mình viết tiểu thuyết một tháng vậy mà lại kiếm được hơn 300.000!
Cho dù là cả nước Hạ này, dựa vào năng lực bản thân có thể kiếm được nhiều tiền như vậy tuyệt đối là những người đặc biệt.
Ngoài sự sùng bái, Dương Tiểu Đình đột nhiên nhớ đến bạn tốt của mình là Vương Thiến Thiến.
“Haizz, Thiến Thiến, tôi đã nói rồi anh tôi rất ưu tú, giới thiệu cho cậu làm quen cậu lại không muốn.

Hiện tại anh tôi kiếm được nhiều tiền như vậy, cậu hết cơ hội rồi.”
Lúc này, Dương Tiểu Đình âm thầm càu nhàu trong lòng.
Nếu khi Dương Lỗi không có gì cả, Vương Thiến Thiến tiếp xúc với hắn, ở chung hoà hợp thì hiện tại quan hệ nhất định sẽ tiến thêm một bước.
Nhưng trước đây Vương Thiến Thiến không muốn tiếp xúc.


Hiện tại Dương Lỗi có thể kiếm nhiều tiền như vậy, Vương Thiến Thiến lại muốn đến làm quen cũng muộn rồi.
Quan trọng là có thể kiếm được rất nhiều tiền, các cô gái muốn làm quen với Dương Lỗi rất nhiều.
Bạn cùng phòng của mình cơ bản là không còn bất cứ hy vọng nào.
Nhìn Dương Tiểu Đình hưng phấn, Dương Lỗi đột nhiên nhớ ra Dương Tiểu Đình cũng rất thích viết lách.

Lúc học cấp hai, thậm chí đã viết một cuốn tiểu thuyết ngắn, đưa cho hắn đọc.
“Đúng rồi, Tiểu Đình, hiện tại em còn viết lách không?” Dương Lỗi hỏi
“Em…”
Hỏi đến vấn đề này, Dương Tiểu Đình hơi đỏ mặt, nói: “Em viết chơi thôi.”
Cô thật sự thích sáng tác văn học, hiện tại thỉnh thoảng cũng viết một chút.

Lúc học đại học, cô cũng đã thử viết trên mạng, xem xem có thể kiếm được tiền không.
Nhưng cô đã viết được hơn ba trăm nghìn chữ, nhưng không có ai đọc.

Người đọc cũng nói văn phong ổn, nhưng tình tiết truyện rất dở, không có sức hấp dẫn.

Sau này, cho dù viết thì cô cũng không đăng lên mạng nữa.
Dương Lỗi cười nói: "Có thể cho anh đọc một chút không?"
Nghe thấy lời Dương Lỗi nói, Dương Tiểu Đình còn chưa nói, nhưng thím út Trương Lan Mai đã trở nên phấn khích, nhanh chóng nói: "Tiểu Đình, nhanh cho anh con xem những thứ con đã viết đi, đây là anh con muốn dạy con viết tiểu thuyết đó."
Trương Lan Mai biết con gái mình thích viết lách.


Trước đây, bà ấy không quan tâm đến, cho rằng đó không phải là một công việc đoàng hoàng, nhưng bây giờ thì hoàn toàn khác.
Dương Lỗi viết tiểu thuyết, kiếm được hơn 300.000 nhân dân tệ mỗi tháng! Cái này còn có thể gọi là công việc không đàng hoàng sao?
Nếu con gái mình có thể học cách viết tiểu thuyết từ Dương Lỗi, thì không cần phải kiếm được hơn 300.000 nhân dân tệ mỗi tháng, chỉ cần mỗi tháng có thể kiếm được hơn 10.000 tệ là bà ấy đã cảm thấy vô cùng vui mừng rồi.
Thím út Trương Lan Mai của Dương Lỗi rất hào hứng nói.

Nếu hiện giờ có thể kiếm được 10.000 nhân dân tệ thì rất có triển vọng.
Hầu hết người dân trong thôn làm việc trong nhà máy, mệt gần chết mới kiếm được mấy nghìn nhân dân tệ mỗi tháng.
Dương Tiểu Đình nghe thấy lời Trương Lan Mai nói, đôi mắt của cô cũng sáng lên.
Anh mình viết tiểu thuyết giỏi như vậy, nhất định có thể chỉ điểm cho mình.

Thực ra cô rất thích viết sách.
Đối với chuyên ngành quản lý khách sạn mà cô đang học bây giờ, cô thực sự không có nhiều hứng thú.
Trước đây, cô còn từng nghĩ sẽ trở thành một quản lý sau khi tốt nghiệp, nhưng bây giờ cô biết rằng sau khi tốt nghiệp, học xong chuyên ngành quản lý khách sạn này thì sẽ trở thành một người phục vụ.
Vì vậy, gần kết thúc kỳ thực tập, hiện tại Dương Tiểu Đình thực sự có chút hoang mang, không biết sau này mình có thể làm gì?
Bây giờ nghĩ lại, nếu sau này mình có thể coi việc viết tiểu thuyết là công việc của mình, thì tốt biết bao, vừa dễ dàng lại vừa tự do.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: 18: Hoa Thiên Cốt


Dương Hiểu Đình đi vào phòng.

Một lúc sau, cô lấy ra một cuốn sổ, cuốn sổ còn được khóa lại, chính là tiểu thuyết mà cô viết.
“Anh, anh giúp em đọc một chút xem em viết thế nào?” Dương Tiểu Đình đưa cuốn sổ qua, có chút xấu hổ.
Dương Lỗi mỉm cười, trực tiếp nhận lấy và đọc.
Trên thực tế, hắn đã đọc rất nhiều tiểu thuyết trong mục tiểu thuyết ở giao diện trong đầu hắn.
Những tiểu thuyết đó không chỉ có nam viết, mà còn có nữ viết, thậm chí có bộ còn lấy nữ làm nhân vật chính, rất nhiều trong số đó được viết rất tốt.
Hắn ngược lại sẽ không viết những cuốn tiểu thuyết đó.
Không nói những thứ khác, chỉ mình những cuốn tiểu thuyết khác, cho dù hắn viết mấy chục năm cũng không thể hoàn toàn xong.
Một cuốn [Che trời], hắn đã cập nhật 100.000 từ mỗi ngày, hắn cũng phải mất hơn hai tháng mới có thể hoàn thành.
Một năm nhiều nhất hắn có thể viết vài cuốn sách.
Cho dù cho hắn thời gian trăm năm, thì hắn cũng chỉ có thể chuyển nhiều nhất mấy trăm quyển tiểu thuyết ra ngoài đời thực thôi.

Mà trong đầu hắn có hàng nghìn, hàng chục nghìn cuốn tiểu thuyết!
Vì vậy, hơn một nửa số tiểu thuyết trong đầu hắn đã định sẵn là không bao giờ xuất hiện trên thế giới này.
Nhưng nếu mình không viết, thì mình có thể kể ra một vài nét chính của câu chuyện, rồi để người khác viết nó.
Em họ Dương Tiểu Đình của mình thích viết lách.

Hắn kể ra một câu chuyện, Dương Tiểu Đình sẽ viết nó theo phong cách của riêng cô, điều đó cũng tốt.
Nhưng Dương Tiểu Đình sẽ không trực tiếp sao chép giống hắn, mà cần tự mình suy nghĩ, cho nên hắn cần biết cách hành văn của Dương Tiểu Đình thế nào, thích hợp viết dạng truyện gì?
Trong khi hắn đang xem, cha Dương và chú út Dương Viễn Hàng cũng đang trò chuyện, nhưng thỉnh thoảng họ vẫn nhìn qua đó một chút.
Tiểu thuyết do Dương Tiểu Đình viết được viết trong một cuốn sổ, nhìn cuốn sổ rất dày, nhưng thực ra cũng chỉ có hơn 200.000 từ.

Dương Lỗi chủ yếu đọc phong cách viết của Dương Tiểu Đình và thể loại truyện mà cô viết, nên hắn đọc rất nhanh, hơn nửa giờ đã lật hết.
Toàn bộ câu chuyện viết về một cô gái có thể chất đặc biệt, dễ thu hút một số yêu ma quỷ quái, sau đó là những cuộc phiêu lưu trên đường đi.
"Anh, thế nào?"
Thấy Dương Lỗi đọc xong, Dương Tiểu Đình chờ mong hỏi.
Lúc này, mấy người Dương Viễn Hàng cũng dừng nói chuyện, nhìn về phía bên này.
Dương Lỗi cười nói: “Văn phong rất tốt, nhưng cốt truyện phức tạp, không hấp dẫn lắm.”
Nghe thấy Dương Lỗi khen văn phong của mình rất tốt, Dương Tiểu Đình đột nhiên có chút kích động.
Nhưng khi nghe đến bình luận chuyện phức tạp, không có sức hấp dẫn, cô lại có chút thất vọng.
Lúc trước, cô từng viết tiểu thuyết trên mạng, cũng có một số độc giả đưa ra nhận xét như vậy.
"Văn phong thì hay, nhưng câu chuyện thì quá rời rạc!"
Thấy Dương Tiểu Đình có chút ủ rũ, Dương Lỗi cười nói: "Tiểu Đình, bây giờ chúng ta có thể thay đổi chút các phương diện của chuyện này, em xem như vậy có được không."
"Chúng ta có thể coi nữ chính là vị thần cuối cùng của thiên hạ, nhưng cũng là một Thiên sát cô tinh (*) trăm năm hiếm thấy, cho nên người xung quanh nàng luôn gặp đầy tai họa."
Thiên sát cô tinh (*): cô tinh nghĩa là ngôi sao lẻ loi trơ trọi, theo dân gian thì thiên sát cô tinh được ví như sao chổi, chủ yếu chỉ những người mang đến mang đến tai họa cho người xung quanh, cả đời cô độc.

"Vị thần cuối cùng?"
Nghe thấy Dương Lỗi nói như vậy, hai mắt Dương Tiểu Đình sáng lên.
Một sự thay đổi nhỏ, cảm giác lập tức hiện lên.
Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Anh à, nhưng không phải thần rất lợi hại sao?"
Tuy nữ chính trong sách của cô có chút đặc biệt, nhưng bản thân chỉ ở mức bình thường, chỉ là sau này càng ngày càng lợi hại.
Nếu ngay từ đầu đã định là thần, thì sẽ phát triển tiếp như thế nào?
Dương Lỗi gật đầu, nói: "Thần rất lợi hại, nhưng ở giai đoạn đầu có thể viết thành ngây thơ, tốt bụng, cuối cùng có thể hắc hóa, hoàn toàn thay đổi tính cách..."
Hắn không ngừng nói.

Trên thực tế, tiểu thuyết mà hiện tại Dương Lỗi đang nói là một cuốn tiểu thuyết có tên [Hoa Thiên Cốt].
Hoa Thiên Cốt, nàng là vị thần cuối cùng trên thế giới, cũng là Thiên sát cô tinh trăm năm hiếm thấy.

Nàng tốt bụng, mạnh mẽ, đối xử chân thành với bạn bè.

Do trên người nàng có một mùi đặc biệt dễ thu hút ma quỷ, nên từ nhỏ nàng đã bị ám ảnh bởi những con yêu ma quỷ quái.


Lúc ra đời, tất cả những bông hoa trong thành đều khô héo, vì vậy nàng được đặt tên là Hoa Thiên Cốt.
Tính cách nàng hồn nhiên, dám yêu dám hận.

Vốn dĩ lòng nàng không có tạp niệm, nhưng từ lần đầu tiên gặp Bạch Tử Họa tại bữa tiệc của nhóm thần tiên, thì đã định kiếp này nàng sẽ vì chàng mà trầm luân.
Từ gặp mặt, nhận làm đồ đệ, đến cuối cùng là mười bảy đinh tiêu hồn, một trăm linh ba nhát kiếm, mười sáu năm tù tội...
Cho đến khi Đường Bảo chết, cuối cùng Hoa Thiên Cốt cũng hoàn toàn hắc hóa...
Cuốn tiểu thuyết nói chung vẫn còn thú vị.
Quan trọng là cốt truyện của Dương Tiểu Đình hơi giống với cuốn [Hoa Thiên Cốt] này, cũng là đến phần sau này thì nữ chính hắc hóa, nhưng tình tiết hắc hóa của cô hoàn toàn không hấp dẫn chút nào.
"Để làm cho câu chuyện thú vị hơn, thì ngay từ đầu em có thể thiết lập một con sâu bướm biết nói, con sâu bướm này gọi nữ chính là mẹ..." Dương Lỗi nói.
Dương Tiểu Đình cẩn thận nghe Dương Lỗi nói, ánh mắt cô càng ngày càng sáng.
Cô rất sợ sâu bướm, nhưng khi nghe đến con sâu bướm gọi mẹ, trong tiềm thức cô lại thấy điều đó thật dễ thương, rất thú vị.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
821,667
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: 19: Nhà Họ Dương Sắp Phát Đạt Rồi 1


Sau khi hàn huyên một hồi, lúc này Dương Tiểu Đình mới hưng phấn nói: "Anh, chuyện này hay quá!"
Dương Lỗi cười nói: “Đây chỉ là một số gợi ý mà anh đưa ra dựa trên tiểu thuyết của em thôi.

Em có thể viết ra trên máy tính xem người khác có thích không.”
“Truyện hay như vậy nhất định sẽ có người đọc.” Dương Tiểu Đình hưng phấn nói.
So ra thì tiểu thuyết cô viết quả thực có chút nhàm chán, nhưng sau khi Dương Lỗi sửa đổi một chút, thì toàn bộ câu chuyện đột nhiên có vẻ hay hơn rất nhiều.
Trong đầu cô đã xuất hiện rất nhiều tình tiết.

Lúc này, cô nóng lòng muốn viết ra.
“Mẹ, sau này con viết tiểu thuyết, mẹ sẽ không nói con chứ?” Nhìn Trương Lan Mai, Dương Tiểu Đình cười nói.
Trương Lan Mai vờ giận nói: "Mẹ nói cái gì chứ? Anh con dạy con viết sách, vì vậy con nên viết cho tốt."
Nếu là trước đây, bà ấy nhất định cho rằng viết tiểu thuyết trên mạng không phải là một công việc thích hợp, nhưng bây giờ lấy ví dụ của Dương Lỗi, một tháng thậm chí kiếm được hơn 300.000 tệ, bà ấy nhất định sẽ không phản đối.
Sau này, nếu con gái mình viết tiểu thuyết có thể kiếm tiền, thì điều đó chẳng phải tốt hơn là làm việc bán thời gian sao?
Xét cho cùng, viết tiểu thuyết có thể viết được ở bất cứ đâu, bất kể gió hay mưa, thì đều rất tự do.

Nói xong con gái mình, Trương Lan Mai lại nhìn Dương Lỗi, cười nói: "Tiểu Lỗi, làm phiền cháu rồi."
"Không có gì đâu thím." Dương Lỗi cười nói.
Hắn lại nhìn Dương Tiểu Đình, nói: "Tiểu Đình, anh còn một số ý tưởng, sau khi về nhà anh sẽ sắp xếp lại, rồi gửi qua KK cho em."
Nghe vậy, Dương Tiểu Đình mỉm cười, nói: "Cảm ơn anh."
"Cảm ơn cái gì, em đã gọi anh là anh rồi." Dương Lỗi cười nói.
Hắn là con một trong nhà, thực sự coi Dương Tiểu Đình như em gái ruột của mình.
Mấy năm nay khi không ở nhà, mỗi khi Dương Tiểu Đình được nghỉ thì cô cũng đến nhà hắn quét dọn vệ sinh, còn giúp phơi chăn bông.

Đã lâu không về nhà, căn nhà của hắn vẫn như trước.
Mình bị bệnh, nhà chú út không hề do dự lấy ra 200.000 tệ.
Trên thực tế, mức sống của nhà chú út cũng chỉ ở mức trung bình.

Chú út và thím út đều làm việc trong nhà máy, lương cũng chẳng cao hơn là bao.
Dương Lỗi nói, trong lòng hắn vừa động, trong đầu liền hiện lên một cái giao diện.
[Giá trị danh vọng đã có: 809196]
[Che trời]: Đã đổi.
[Thế giới hoàn mỹ]: 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thôn Phệ Tinh Không]: 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
……
[Hoa Thiên Cốt]: 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
Trong lòng Dương Lỗi vừa động, trực tiếp chọn đổi [Hoa Thiên Cốt].
Sau khi giao diện xuất hiện, thân thể của hắn lập tức khôi phục, đồng thời các phương diện thân thể và trí nhớ đều được tăng cường.
Hiện tại, khí lực của Dương Lỗi rất mạnh, đoán chừng đánh mấy người trưởng thành cường tráng căn bản không thành vấn đề.
Tuy nhiên, mặc dù có trí nhớ tốt nhưng Dương Lỗi lại không phải xem qua là nhớ.
Hắn đã đọc [Hoa Thiên Cốt], nhớ được cốt truyện chung, nhưng lại không nhớ rõ chi tiết cụ thể.

Mà sau khi xem miễn phí rồi, nếu muốn xem lại, thì chỉ có thể đổi lấy.
Hiện tại Dương Lỗi đã có hơn 800.000 giá trị danh vọng, rất dễ dàng dùng 10.000 đổi lấy [Hoa Thiên Cốt].
Sau khi về nhà, Dương Lỗi bắt đầu sắp xếp.
Cuốn tiểu thuyết [Hoa Thiên Cốt] có hơn 800.000 từ.

Dương Lỗi tự đọc tiểu thuyết trong đầu, hắn đọc rất nhanh.

Hơn mười phút đã đọc xong.

Sau đó hắn bắt đầu sắp xếp, đánh dấu ra những phân đoạn phát triển của câu chuyện, quê hương của Hoa Thiên Cốt, tiến vào núi Thục, tiến vào núi Trường Lưu, bái Bạch Tử Họa làm sư phụ…
Đối với em gái của mình, Dương Lỗi vẫn rất có trách nhiệm.

Hắn dành hơn một giờ đồng hồ để viết ra một dàn ý vô cùng chi tiết, sau đó gửi cho Dương Tiểu Đình.
"Viết cho tốt, chờ em viết được 100.000 chữ, anh sẽ đẩy chương cho em." Dương Lỗi nói.
Vài giây sau, Dương Tiểu Đình gửi đến rất nhiều biểu tượng cảm xúc, gì mà "Trên đời chỉ có anh trai tốt", "Anh trai vạn thọ vô biên", "Anh trai tốt nhất vũ trụ", "Anh trai muôn năm", cũng không biết cô tìm thấy mấy biểu tượng này ở đâu.
......
Ngày hôm sau, cả nhà Dương Lỗi lại đến nhà cô cả để trả tiền.

Nhà chú út ở thôn Dương Gia, chỉ cách hai bước chân, nhưng nhà cô cả thì xa hơn một chút.
Sau khi rời khỏi nhà cô cả, cả nhà Dương Lỗi về thẳng nhà.
“Cha, hiện tại cô út còn ở thành phố Hộ, hai tuần sau mới có thể về sao?” Dương Lỗi hỏi.
"Ừ, cô út con là ca sĩ, rất bận rộn." Dương Viễn Minh gật đầu.
Cô út của Dương Lỗi là Dương Tuyết Nhu, hiện tại là ca sĩ của Công ty Âm nhạc Hải Lam, thân phận có chút đặc biệt.
Chính vì vậy, gia đình cô út dành phần lớn thời gian ở thành phố Hộ.
Tuy nhiên, giá nhà đất trên thành phố Hộ rất cao, nên bọn họ phải sống trong ngôi nhà cho thuê.
Rất nhanh, gia đình Dương Lỗi đã về đến thôn Dương Gia.
“Tiểu Lỗi, cha và mẹ con ra ao cá đây.” Còn chưa vào đến cửa nhà, Dương Viễn Minh đã nói.
Nghe vậy, Dương Lỗi vội vàng nói: "Cha, mẹ, hiện tại con có thể kiếm được tiền rồi, cha mẹ không cần vất vả như vậy nữa! Tháng trước chỉ là mười ngày lương của con, tháng này nhất định sẽ cao hơn, có lẽ sau tháng này nhà ta sẽ có thể trả hết các khoản nợ.”
Lý do quan trọng nhất để hắn liều mạng viết sách như vậy là để cha mẹ mình không phải làm việc quá sức.
"Biết rồi." Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan đều mỉm cười, trong mắt họ hiện lên một tia nhẹ nhõm.
Con trai mình bây giờ thực sự có triển vọng.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom