Dịch Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2447


Chương 2447

Trình Tân chạy đến chủ động khiêu khích Linh Tê, Linh Tê bị vuốt ve mấy cái thế mà lại nguôi giận rồi?

Trong đầu Vạn Lương cũng mơ hồ không hiểu gì, ông ta ra sức xoa hai mắt vì cho rằng bản thân xuất hiện ảo giác.

Từ lúc Trình Tân đến đây, ông ta cảm thấy thế giới này bắt đầu không tuân theo lẽ thường nữa rồi.

Đầu tiên, ở đây ngoại trừ Ngân Đề Linh Tê ra thì còn bố trí †ầng tầng lớp lớp trận pháp, cho dù là người ở phẩm cấp Độ Kiếp Cảnh đại năng như Ngô Thái Vĩnh nếu muốn lập tức tiến vào trong đó cũng phải cưỡng chế phá trận.

Nhưng một người có trình độ như Trình Tân vậy mà lại có thể một mình tiến vào bên trong trận pháp.

Như vậy cũng chưa phải kết thúc, trong móng của con Linh Tê này có chứa kịch độc, vậy mà kết quả thì sao, Trình Tân cứ ở bên trong cho đến giờ nhưng vẫn bình an vô sự, ngay cả một chút dấu hiệu trúng độc cũng không có.

Điều không thể nào tin tưởng được nhất chính là cảnh tượng ngay lúc này.

Một con linh thú vừa mất đi chủ nhân, thân thể bị phản phệ trọng thương, bây giờ còn đang trong quá trình sinh sản, nhưng nó được Trình Tân vuốt ve như vật cưng, cứ tiếp tục như thế mà giờ lại có thể hồi phục rồi. Hơn nữa lại còn thè lưỡi ra liếm, ngươi nghĩ ngươi là chó con à?

Ngươi chính là linh thú Hợp Thể Cảnh cao phẩm đó, tự tôn của ngươi đâu, tính khí của ngươi đâu?

Tất cả mọi người ở nơi này đều sững sờ, hành vi của Trình Tân có thể nói là đã vượt quá toàn bộ nhận thức của bọn họ.

Sau khi truyền nguồn lực vào cơ thể Ngân Đề Linh Tê xong, Trình Tân bay khỏi người Linh Tê, bay xuống vị trí bên cạnh.

Sau đó tiếp tục nghiêm túc học hỏi.

Vừa nãy lúc anh vuốt ve nó thì cũng đã thuận tiện kiểm tra một chút tình hình bên trong cơ thể Linh Tê.

Trong bụng của Ngân Đề Linh Tê lúc nấy vẫn còn ba con Linh Tê con chưa được sinh ra, hơn nữa tình hình này xem ra còn cần phải duy trì quá trình đó thêm một khoảng thời gian nữa.

Lúc sinh linh ra đời cũng sẽ là lúc sức sống dồi dào nhất, vào thời điểm này, sinh khí đất trời đều sẽ tràn ngập khắp nơi.

Mà con Linh Tê mẹ này thì lại tràn ngập tử khí quanh thân, khí tức giữa sự sống và cái chết không ngừng đan xen với nhau.

Trình Tân yên lặng tập trung suy nghĩ, cẩn thận chú ý luồng khí tức lưu chuyển xung quanh.

“Tiền bối Ngô, chúng ta có phải đi vào bên trong bảo vệ đạo hữu Trình ra ngoài không?”

Hai trưởng lão của Huyền Thú Cốc đều vội vàng đuổi tới, vị trưởng lão bị trọng thương kia cũng đã tỉnh lại.

Bây giờ đã đủ điều kiện để mở trận pháp ra, Vạn Lương hướng về phía Ngô Thái Vĩnh hỏi.

“Không cần đâu, chàng trai này cũng thú vị đấy”

Ngô Thái Vĩnh cười cười, trong đôi mắt xẹt qua một tia sáng kỳ dị.

Ông ta là tu sĩ Độ Kiếp Cảnh, trình độ cao hơn Vạn Lương, đương nhiên cũng nhìn ra được nhiều thứ hơn so với tất cả mọi người ở đây.

Lúc đầu ông ta vẫn không hiểu được Trình Tân muốn làm cái gì.

Nhưng khi Trình Tân vuốt ve Ngân Đề Linh Tê, ông ta đã cảm nhận được rõ ràng một luồng sinh khí đang không ngừng sục sôi trên người Linh Tê.

Nếu ông ta không nhìn lầm, sở dĩ Trình Tân làm như vậy là vì muốn nghiên cứu sinh tử khí.

Chẳng qua chỉ là một Hợp Thể Cảnh tam phẩm lại có thể đạt được trình độ này, quả thật cũng đã khiến ông ta phải kinh ngạc.

Ngô Thái Vĩnh cũng chỉ lắc đầu, thật sự là tuổi trẻ tài cao, cho dù ở nhà họ Ngô cũng cũng xuất hiện rất ít đệ tử nổi bật xuất sắc như Trình Tân.

Thảo nào chú hai lại xem trọng Trình Tân như thế, nếu đối phương trưởng thành rồi chắc chăn sẽ không hề thua kém gì những nhân vật như Tứ Vực Chủ hay Ngũ Hoàng Chủ.

“Vậy bây giờ chúng ta…?” Vạn Lương cũng có chút do dự.
 
Chương 2448


Chương 2448

“Cứ ở đây chờ là được rồi, dù sao cũng đang chờ tông chủ của các ông, tôi ở đâu cũng như nhau”

Ngô Thái Vĩnh cười nói, thật ra ông ta cũng rất tò mò, Trình Tân sẽ ở trong đó tìm hiểu bao lâu, liệu có thể hiểu ra được chút gì hay không.

“Bác sáu, vậy con cũng ở đây chờ”

Ngô Bình Nhi cũng cười rồi khoanh chân ngồi xuống.

Cung Doãn lại càng không phải bàn tới, anh ta cầm kiếm đứng ở bên cạnh cảm ngộ Ngự Kiếm Quyết mà Trình Tân đưa cho mình.

Thời gian dần dần trôi đi, rất nhanh đã qua hai ngày.

Ngân Đề Linh Tê phát ra một tiếng gầm to, dùng hết chút khí lực cuối cùng sinh ra đứa con còn lại trong bụng.

Mặc dù lúc này nó đã nuốt xuống không ít tiên đan, cộng thêm cả đan dược mà Trình Tân đưa cho nó nhưng trong thần sắc nó chỉ còn lại suy yếu, tử khí vẫn bao trùm quanh thân nó, hiển nhiên đã đến ranh giới của cái chết rồi.

Đôi mắt Linh Tê vẩn đục, dường như đã không nhìn rõ thứ gì nữa nhưng nó vẫn gắng gượng giãy dụa đứng lên.

Toàn thân nó run rẩy, máu tươi không ngừng tuôn ra, nhưng với sự quyến luyến và tình yêu thương của một người mẹ, nó vẫn tiến tới liếm lên người năm đứa con nó vừa sinh ra.

Động tác này đã vắt kiệt sức lực cuối cùng của nó, có lẽ cũng chính là lần cuối cùng của cuộc đời này.

“Gào!” Linh Tê ngay lập tức hướng về phía Trình Tân phát ra một tiếng kêu tựa như cầu xin.

Trình Tân lại như đã hiểu rõ điều gì liền gật đầu.

Linh Tê thông minh biết rõ bản thân có thể sẽ không còn cơ hội sống nữa, tiếng kêu này là vì cầu xin Trình Tân chăm sóc cho những đứa con của nó.

Dù sao cũng là ấu thú không còn mẹ, nếu không truyền một chút sinh khí cho bọn chúng thì chỉ sợ rất nhanh chúng cũng sẽ chết đi.

Nhận được câu trả lời khẳng định từ Trình Tân, đôi mắt Linh Tê xẹt qua một tia cảm kích.

Dần dần, nó không còn cử động nữa, cứ đứng như thế mà qua đời.

Năm con ấu thú kia dường như nhận ra điều gì đó, mặc dù mắt vẫn chưa mở ra được nhưng cũng phát ra từng tiếng rên rỉ thê lương.

Linh thú mẹ chết đi, thú con lại kêu rên thê lương, cảnh tượng tang thương đau lòng ấy khiến nhiều tu sĩ không nhịn được mà xúc động. Tu sĩ phụ trách chăn nuôi Linh Tê đỏ bừng hai mắt, ngay cả Ngô Bình Nhi cũng chảy dài nước mắt.

“Sống hay chết, không phải là luân hồi, mà là luân phiên tuần hoàn, sinh cơ và tử khí cũng không phải phân biệt rạch ròi, mà là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi.”

Trình Tân bên cạnh Linh Tê bật người đứng dậy, trong đôi mắt xẹt qua sự phức tạp.

Trong nháy mắt nhìn thấy cảnh tượng này, tựa như tia chớp xẹt ngang qua đầu khiến anh lĩnh ngộ sâu sắc hơn về sự sống và cái chết.

“Vạn Lương, đã xảy ra chuyện gì, tại sao tất cả mọi người đều ở đây?”

Ngay tại lúc này, một bóng người chậm rãi bước ra từ bên ngoài mảnh đất trống.

Tuổi tác người này không lớn, trông tướng mạo có vẻ như †ầm tuổi trung niên, thế nhưng trên người mặc một bộ trang phục sắc tím quý giá, đôi mắt lóe lên khí thế của người bề trên.

Mà luồng khí tùy ý tản mát xung quanh cơ thể lại càng hùng mạnh, thực lực đã đạt đến Độ Kiếp Cảnh.

“Kính chào tông chủ.”

“Tông chủ”

Tất cả tu sĩ của Huyền Thú Cốc thấy thế, hoặc là quỳ một gối xuống đất, hoặc là cúi đầu cung kính hướng về phía tông chủ hành lễ.
 
Chương 2449


Chương 2449

“Tông chủ, vị này là khách quý đến từ gia tộc mà con nói, vị kia là người đến đây muốn thảo luận, học hỏi tông chủ, bây giờ đang ở bên trong”

Vạn Lương nhìn thấy tông chủ xuất hiện cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lập tức đứng ra giới thiệu một lượt.

“Tông chủ, cầu xin ngài hãy cứu giúp Ngân Đề Linh Tê”

Tu sĩ phụ trách chăn nuôi Linh Tê bụp một tiếng quỳ gối trước mặt tông chủ, trên mặt còn vương đầy nước mắt.

“Thần hồn phản phệ, cơ thể trọng thương vừa sinh con”“

Tông chủ Huyền Thú Cốc cũng nhướng mày lên, ông ta bước nhanh về phía trước, ba vị trưởng lão cũng lập tức mở trận pháp ra.

Tông chủ không vướng chút trở ngại nào đi đến bên cạnh Linh Tê.

Ngay sau đó, ông ta vung tay lên ấn xuống người Linh Tê, nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận.

“Không được rồi”

Tông chủ Huyền Thú Cốc thở dài nói: “Nếu như nó còn sống, cho dù chỉ còn lại một hơi thở thì ta vẫn có cách kéo dài tính mạng cho nó, nhưng giờ đây sinh cơ đã đứt đoạn, tất cả đều vô ích”

Tông chủ vừa dứt lời, trên gương mặt các tu sĩ xung quanh đều ngập tràn thất vọng.

“Vạn Lương, chàng trai này là sao? Sau cậu ta lại ở đây?”

Tông chủ cũng chú ý tới Trình Tân, hai đầu lông mày nhíu lại.

Dựa theo nguyên tắc, Trình Tân đáng lẽ ra không nên xuất hiện ở vị trí gần Ngân Đề Linh Tê như thế này.

“Tông chủ, vị đạo hữu Trình này là..”

Vạn Lương còn chưa kịp giải thích, Trình Tân đã thoát khỏi trạng thái thần bí trước đó.

Mặc dù anh vẫn luôn tập trung suy nghĩ, nhưng anh vẫn biết được chuyện xảy ra bên cạnh mình.

Anh đột ngột nhìn về phía Đổng Tương Hàn rồi lên tiếng: “Tông chủ, ông vừa mới nói chỉ cần Ngân Đề Linh Tê vẫn còn một hơi thở thì ông có thể cứu nó sống lại, thậm chí là chữa trị tốt cho nó, có đúng không?”

“Đương nhiên, chẳng qua thật đáng tiếc, con linh thú này đã chết rồi, dùng cách nào cũng vô ích”

Tông chủ Huyền Thú Cốc nhíu nhíu mày, trong lòng có chút không vui.

Ông ta là tông chủ một tông, thực lực đạt đến Độ Kiếp Cảnh, mà Trình Tân chẳng qua chỉ là một vãn bối, thế nhưng lời nói vừa rồi của cậu ta tựa như đang nghi ngờ phán đoán của ông.

Có điều vì mối quan hệ với Ngô Thái Vĩnh nên ông ta vẫn đáp lại.

“Vậy nếu như tôi có thể khiến nó có lại được một hơi thở thì sao?” Trình Tân hỏi.

“Vậy thì không thể nào.” Đổng Tương Hàn lắc đầu, nói chắc chắn như đinh đóng cột.

Yêu thú đã chết rồi sao có thể sống lại được, ngay cả bản thân ông ta cũng không có cách nào.

Trình Tân cũng không nói nhiều mà chỉ bay lên người Ngân Đề Linh Tê.

“Mấy ngày nay ngươi đã khiến ta hiểu thêm rất nhiều về sinh tử vận, chút sinh cơ này coi như làm quà tặng cho ngươi vậy.

Tân Thành lẩm nhẩm rồi giơ cánh tay lên, trong bàn tay có thêm một luồng khí tựa như con rắn nhỏ.

Sinh cơ tử khí mà anh vận hành lúc trước có kích cỡ chỉ bằng ngón tay út, hơn nữa khí tức tán loạn, không đủ để ngưng tụ lại.

Nhưng lần này lặp lại, kích cỡ sinh khí đã lớn lên như nhánh cây, hơn nữa mức độ cô đọng rất tốt.

Mà tất cả những thứ này chính là bước tiến trong quá trình lĩnh ngộ sự sống và cái chết mà anh đạt được trong vài ngày nay.

Đặc biệt là lúc nãy, sau khi hiểu rõ sự luân phiên giữa sống chết thì Trình Tân lại càng lý giải rõ ràng hơn về sinh tử vận.

Không biết nếu lúc này tiếp tục lấy tử khí bao vây lấy tảng đá thì sẽ có hiệu quả gì.

Một suy nghĩ chợt xẹt qua rồi nhanh chóng biến mất, hai tay Trình Tân đặt lên trên thiên linh của Ngân Đề Linh Tê.
 
Chương 2450


Chương 2450

Linh khí vận hành thoát ra rồi điều động khí huyết toàn thân Linh Tê, luồng khí sinh cơ mạnh mẽ bùng lên, kích thích đến đại não và phủ tạng của nó.

Dưới ảnh hưởng của quá trình này, Linh Tê dù mới vừa nãy đã đứt đoạn sinh cơ nhưng bây giờ toàn thân lại dày đặc ánh sáng.

Mấy thú con vẫn không ngừng kêu khóc bi thương lúc này lại yên tĩnh cọ xát bên người mẹ chúng.

“Khí tức này là do cậu ta cưỡng chế vận hành mà xuất hiện hay là do Linh Tê thật sự sống lại?”

Ngay cả tông chủ Huyền Thú Cốc trước đó còn khẳng định chắc chắn thì lúc này cũng hơi biến đổi sắc mặt.

Dưới ánh mắt không thể tin được của mọi người, khí tức của Ngân Đề Linh Tê càng ngày càng dồi dào.

“Thật sự đã sống lại rồi”

Trong mắt Đổng Tương Hàn cũng xẹt qua kinh ngạc, lúc này ông ta không hề do dự nữa mà đột ngột bay lên rồi đáp xuống phía trước Linh Tê, cánh tay giơ lên vẽ vào hư không.

Ngay lập tức, một không gian chứa vật tràn ngập đan dược mở ra, Đổng Tương Hàn nhanh tay lấy ra nhiều loại tiên đan linh dịch rồi đưa vào trong miệng Linh Tê.

Hai người cứ như thế song song thi thuật, sinh cơ của Ngân Đề Linh Tê càng ngày càng dày đặc, nó thế nhưng lại từ từ mở mắt ra.

“Gào!”

Linh Tê mơ màng đảo mắt nhìn xung quanh, bản thân nó lúc này thấy hơi choáng váng rồi.

“Ta rõ ràng đã vì con của mình mà vắt kiệt sinh lực, vốn dĩ đã chết rồi mà, tại sao còn có thể nhìn thấy những thứ này, hơn nữa những người trước mắt lại quen thuộc như thế”

Ngay sau đó, Linh Tê cảm giác được trên đầu nó dường như có một nguồn lực đang tẩm bổ cơ thể nó, nó tản phát thần thức ra, không ngờ lại nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.

Trong nháy mắt, Ngân Đề Linh Tê liền hiểu rõ mọi chuyện, trong đôi mắt xẹt qua một tia cảm kích.

Tên loài người này đã truyền sinh khí cho nó khiến nó một lần nữa tỏa sáng, cho nó được sống lại trên thế giới này.

Cơ thể nó khẽ run lên, từ từ quỳ sát xuống đất, không phải vì bị trọng thương mà nguyên nhân chính là vì trước đó bị kiệt quệ sinh lực, hiện giờ nó vô cùng suy yếu.

“Thật sự sống lại Nhìn thấy Trình Tân từ trên thân Linh Tê đáp xuống, Đổng Tương Hàn ở bên cạnh cũng không nhịn được mà chấn động.

“Tên nhóc nhà họ Ngô này quả thực không phải người đơn giản, vậy mà có thể lĩnh ngộ được quy luật sống chết ở Hợp Thể Cảnh, cũng may Ngân Đề Linh Tê chỉ mới mất mạng, tử khí còn chưa ngưng kết hoàn toàn, bằng không mặc dù cậu ta ra tay thì cũng đã chậm rồi: Sở dĩ Đổng Tương Hàn đưa ra lời khẳng định là bởi vì ông ta từ trước tới nay chưa từng lĩnh ngộ sinh tử vận, hơn nữa cũng không hiểu rõ về tình hình của Ngô Thái Vĩnh, những người khác ở nơi này đều chưa đạt đến Độ Kiếp Cảnh.

Nhưng Đổng Tương Hàn không ngờ đến rằng Trình Tân nhìn có vẻ tuổi tác không lớn này vậy mà lại có thể nắm bắt sâu sắc được sinh tử vận.

“Tông chủ, Linh Tê hẳn là không có vấn đề gì nữa nhỉ”

Trình Tân đáp xuống rồi lên tiếng.

“Nó đã ăn đan dược do ta đặc chế, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là có thể phục hồi rồi, mặc dù về phương diện tuổi thọ thì sẽ có tổn thất, nhưng tôi nghĩ nó sẽ không để ý đến điều đó.”

Đổng Tương Hàn mỉm cười, tất cả mọi người đều nhìn thấy Ngân Đề Linh Tê vừa nãy chỉ mới hồi phục chút ít, bây giờ đã bắt đầu thè lưỡi liếm những đứa con của nó.

Linh Tê bình phục, các tu sĩ của Huyền Thú Cốc cũng vô cùng vui mừng, thay nhau hướng về phía Trình Tân nói lời cảm ơn.

Từ Phàm có loại cảm giác tựa như đã cách mấy đời, lúc trước anh ta còn lo lắng cho mạng sống của Trình Tân, thế nhưng bây giờ Trình Tân lại trở thành anh hùng cứu vớt mạng sống của Ngân Đề Linh Tê.
 
Chương 2451


Chương 2451

Mọi người ở đây bảo vệ Linh Tê đều đã hai, ba ngày không hề chợp mắt. Lúc này có Đổng Tương Hàn ra mặt, Linh Tê hồi phục bình thường, các tu sĩ cũng dần dần rời đi.

Vạn Lương cũng thở phào nhẹ nhõm, sắp xếp Từ Phàm đưa Ngô Bình Nhi và Cung Doãn đến chỗ ở.

Về phần Trình Tân thì cùng Đổng Tương Hàn và Ngô Thái Vĩnh quay trở lại đại điện tông chủ.

“Cậu Trình, cậu vội vàng đến đây tìm tôi là có chuyện gì?”

Trong điện, Đổng Tương Hàn mỉm cười mời Trình Tân ngồi xuống.

Trình Tân cứu linh thú của tông môn thì chẳng khác nào đã giúp Huyền Thú Cốc một đại ân, tâm trạng của ông ta khá tốt, thái độ so với lúc trước thì thân thiết hơn nhiều.

Còn Ngô Thái Vĩnh vì tránh hiềm nghi nên cũng không cùng tiến vào mà ngồi ở căn phòng ngoài đại điện, do Vạn Lương phụ trách tiếp đãi.

“Tông chủ, tôi nghe tiền bối Ngô nói ông là tu sĩ ngự thú mạnh nhất Bắc Vực, vì thế nên quả thật là có chuyện muốn hỏi thăm một chút về suy nghĩ của ông”

Sau đó, Trình Tân kể một lượt về chuyện của Chu Lam.

“Vẫn luôn hôn mê không tỉnh, nhưng trong lúc ngủ mê thì tu vi cũng tăng lên, khí tức không có vấn đề gì, cũng không hề trúng độc hay bị thương”

Đổng Tương Hàn hiểu biết sâu rộng nhưng sau khi nghe xong cũng hơi nhíu mày lại.

“Tông chủ cũng không rõ nguyên nhân sao?”

Nhìn thấy Đổng Tương Hàn rất lâu không lên tiếng, Trình Tân thấy hơi thất vọng.

“Cậu Trình, ngự thú cũng không hề đơn giản như cậu nghĩ”

Đổng Tương Hàn cười khổ lắc đầu: “Thế gian này yêu thú nhiều vô kể, mỗi một loại kỳ thật đều là một chủng tộc. Lấy ví dụ, cứ coi như tu sĩ loài người chúng ta, nếu như xuất hiện căn bệnh lạ khó xử lý, cho dù là dược tôn cấp cao nhất cũng chưa chắc đã có thể chữa trị được”

“Chưa kể yêu thú chủng loại nhiều vô cùng, trên người bọn chúng xuất hiện triệu chứng bệnh kỳ lạ lại càng nhiều hơn, nếu như chỉ nói đơn giản không thôi mà không nhìn thấy cơ thể thật của bọn chúng thì tôi cũng khó mà đưa ra phán đoán”

“Nếu như nhìn thấy yêu thú thì tông chủ có thể đưa ra phán đoán không?” Trình Tân có chút đăm chiêu nói.

“Chí ít có bảy phần nắm chắc” Đổng Tương Hàn khẳng định.

Trình Tân gật đầu, hai ngón tay nhấn lên ấn đường.

Tông chủ Huyền Thú Cốc vốn dĩ không phải tên là Đổng Tương Hàn, nguyên nhân là vì ông ta quá đam mê đạo ngự thú, thậm chí còn cưồng si đến mức đổi tên để tỏ rõ chí hướng.

Trên đường đến đây, Ngô Thái Vĩnh cũng giới thiệu với mình chút ít chuyện về Đổng Tương Hàn, người này mặc dù tính cách cổ quái, đối xử lạnh nhạt với người khác, không hợp để kết giao. Nhưng trên phương diện ngự thú thì ông ta tuyệt đối có đủ năng lực để kiêu ngạo.

Một luồng linh khí dẫn dắt tiến vào Thức Hải.

Sau đó, Trình Tân bọc Chu Lam đang ngủ say, thuận theo ấn đường bước ra thế giới bên ngoài.

“Đây là một con Kim Sắc Tước Điểu.”

Đổng Tương Hàn nhìn thấy Chu Lam đang mê man trên mặt đất thì sắc mặt khế thay đổi.

Những chuyện về việc tu sĩ ký kết với linh thú rồi gia tăng thực lực của bản thân cũng không hề ít.

Nhưng nhìn chung, yêu thú được lựa chọn hoặc là có lực phòng ngự đáng kinh ngạc, chẳng hạn như Ngân Đề Linh Tê, hoặc là lực công kích mạnh như Huyền Lôi Thánh Hổ.

Còn có một số tu sĩ lấy linh thú bản mệnh để làm vật cưỡi khiến cho tốc độ tăng nhanh.

Cho dù thế nào đi nữa, những linh thú này đều có một đặc điểm chính là thực lực mạnh mẽ, hơn nữa chúng còn được cai trị bởi vua của vạn thú hoặc chúa tể bầu trời.

Nhưng linh thú Tước Điểu của Trình Tân mặc dù bộ lông có vẻ tươi sáng, thân hình mập mạp khiến người ta cực kỳ yêu thích.

Chẳng qua đối với tu sĩ cả đời chỉ có một linh thú bản mệnh mà nói thì Chu Lam này rõ ràng chẳng có bất kỳ ưu điểm gì.
 
Chương 2452


Chương 2452

“Tôi có thể biết con thú này từ khi nào đã ký kết khế ước với cậu rồi trở thành linh thú bản mệnh không?” Đổng Tương Hàn hỏi.

“Đại khái là lúc tôi đạt thực lực Nguyên Anh Cảnh” Trình Tân đáp.

Đổng Tương Hàn gật đầu, không hỏi thêm gì nữa.

Có điều trong lòng ông ta lại thở dài một hơi, chẳng trách.

Lúc trước nhìn thấy được năng lực của Trình Tân, Đổng Tương Hàn cho rằng tương lai nhất định Trình Tân sẽ có thành tựu lớn, với trình độ tu luyện của Trình Tân hiện nay, cậu ta hoàn toàn có thể lựa chọn một con linh thú có huyết mạch thượng cổ.

Nhưng Trình Tân đã lựa chọn linh thú bản mệnh quá sớm, phỏng chừng thực lực của con linh thú này cũng không mạnh mẽ gì.

Có thể nói nó chính là một con linh thú tương đối bình thường thôi.

Suy cho cùng, lúc đó Trình Tân chỉ mới đạt đến Nguyên Anh Kỳ, không tìm thấy yêu thú có huyết mạnh hùng mạnh và thiên phú khiến người ta thỏa mãn cũng là chuyện bình thường.

Mặc dù trong lòng tiếc nuối nhưng Đổng Tương Hàn cũng không quên mục đích chính.

Nếu đối phương đã đến từ gia tộc lớn, lại từng cứu sống Linh Tê thì ông ta chí ít cũng phải tìm ra nguyên nhân này.

Ông ta xuất ra một luồng linh khí rồi từ từ đưa vào bên trong cơ thể Chu Lam, cẩn thận dò xét một lượt.

“Quả nhiên không hề bị thương hay trúng độc, cũng có nghĩa là thân thể không có gì đáng lo ngại.”

Đổng Tương Hàn suy nghĩ một lúc, trở tay lấy ra các loại báu vật.

“Cậu Trình, những bảo vật này có thứ tới từ thượng cổ, có thứ thì do đích thân bản tôn luyện chế ra, có thể phán đoán chuẩn xác về trạng thái hoặc huyết mạch của yêu thú, nhưng trong quá trình đó có khẻ năng sẽ cần đến một chút máu của yêu thú.”

“Chuyện này không sao cả”

Trình Tân gật đầu, việc này anh có thể làm chủ thay Chu Lam.

Tên nhóc này mặc dù thích ngủ cũng không thể nào bằng lòng mỗi ngày đều cứ ngủ mê mệt như thế.

Đạt được sự đồng ý của Trình Tân, Đổng Tương Hàn cũng gật đầu.

Ông ta phân tán những bảo vật này ra, để Chu Lam bay vào trận pháp ở sâu trong đại điện, sau đó bắt đầu tiến hành phân tích kỹ lưỡng mọi thứ.

Trình Tân cũng đứng ở phía xa yên lặng quan sát.

Sắc mặt Đổng Tương Hàn vô cùng nghiêm túc, lúc thì dẫn ra một luồng khí tức của Chu Lam, khi thì gỡ xuống một cọng lông vũ đưa vào bảo khí rồi liên tục đánh ra linh quyết.

Nhưng theo thời gian từ từ trôi qua, vẻ mặt của Đổng Tương Hàn cũng dần trở nên mê man, hai đầu lông mày càng ngày càng nhíu chặt lại.

Trước đây ông ta vẫn tràn đầy tự tin, linh thú mà Trình Tân ký kết khế ước khi đạt Nguyên Anh Kỳ có thể đặc biệt được bao nhiêu chứ, nếu thật sự là linh thú đặc biệt thì lúc đó cũng không thể nào dễ dàng trói buộc lệnh hồn như vậy.

Suy cho cùng thì giữa Trình Tân và Chu Lam không phải quan hệ chủ tớ mà là quan hệ ngang hàng, điều đó có nghĩa là khế ước này do Chu Lam ký kết, nhưng linh thú có thực lực mạnh đều có tự tôn, cho dù bị uy hiếp cũng không thể chủ động làm như vậy.

Nhưng điều kỳ lạ là cho dù ông ta dò xét như thế nào cũng đều không phân biệt được Chu Lam là loại linh thú gì, nếu ngay cả chủng loại của đối phương đều không hiểu rõ thì sao có thể nói đến chuyện chữa trị được.

Chỉ còn lại một biện pháp cuối cùng.

Đổng Tương Hàn cắn chặt răng lấy ra một trận bàn bằng đồng thau có hình dáng cổ xưa, xung quanh nồng đậm linh khí.

Ông ta tùy tiện giơ lên, trận bàn liền rơi xuống đất, ngay lập tức hóa thành một trận pháp hình tròn với phạm vi mười mét.
 
Chương 2453


Chương 2453

“Cậu Trình, thật hổ thẹn quá, không ngờ bản tôn sống nhiều năm như thế nhưng chưa từng nhìn thấy loại linh thú này của cậu, có điều cậu đừng sốt ruột, sử dụng trận pháp hiện lệnh hồn này thì tuyệt đối có thể nhìn ra được chủng tộc của linh thú.”

Đổng Tương Hàn một lần nữa tự tin trở lại.

Trận pháp hiện lệnh hồn là một món chí bảo mà ông ta có được từ tông môn lớn thời thượng cổ.

Có một số yêu thú không rõ chủng tộc, hoặc là trong quá trình sinh trưởng đã cắn nuốt Linh quả, hoặc là do đột biến thì sẽ dẫn đến việc dù là khí tức bên ngoài hay xương cốt cũng đều không thể phân biệt được chủng loại của nó.

Nhưng cho dù linh thú có thay đổi thế nào đi chăng nữa thì lệnh hồn cũng không thể thay đổi được.

Cứ coi như là một ma tu dùng bí pháp để biến toàn thân nó thành thân thể linh thú nhưng nguyên thần của nó cũng vẫn sẽ như cũ không hề biến đổi.

“Dùng trận pháp này sẽ dẫn ra được lệnh hồn của Tước Điểu, tôi không tin tôi nhìn không ra nó thuộc chủng tộc gì.”

Đổng Tương Hàn kiên quyết nói.

“Tông chủ, nếu dẫn ra lệnh hồn của Chu Lam thì có xảy ra nguy hiểm gì hay không?” Trình Tân nhíu mày hỏi.

Chu Lam mặc dù hôn mê nhưng vẫn an toàn, nếu vì tìm kiếm phương pháp giải quyết mà lại khiến nó bị thương thì rõ ràng không hề ổn chút nào.

“Về việc này cậu cứ yên tâm đi, trận pháp này vô cùng ôn hòa, nó chỉ hiện lên lệnh hồn của yêu thú chứ không hề tạo ra bất cứ trở ngại hay ảnh hưởng gì cả.” Đổng Tương Hàn lắc đầu đáp.

“Có điều cậu Trình à, trận bàn này yêu cầu linh hồn của linh thú phải có sức chống đỡ mạnh, linh khí để điều chỉnh thi thuật cũng cần khá nhiều, linh thú của cậu có phẩm cấp khoảng chừng bao nhiêu?”

“Phẩm cấp linh thú?” Trình Tân ngạc nhiên.

Trình Tân đối với việc phân chia phẩm cấp linh thú thật ra cũng chỉ biết chút ít.

Nhưng anh quả thật chưa từng nghĩ đến Chu Lam rốt cuộc là yêu thú ở phẩm cấp nào.

“Cậu Trình, trong lĩnh vực ngự thú của chúng tôi, linh thú được phân chia thành chín phẩm cấp, trong đó phẩm cấp cửu phẩm cao nhất chính là phẩm cấp thần thú, yếu nhất là nhất phẩm, chỉ mạnh hơn dã thú một chút”

“Vì thế, cậu suy nghĩ một chút, linh thú của cậu luận về thực lực và thiên phú thì thuộc về phẩm cấp nào?”

Nhìn thấy Trình Tân như vậy, Đổng Tương Hàn càng thêm tin chắc rằng Tước Điểu này chắc cũng chỉ là một con linh thú bình thường thôi.

Bằng không nếu Trình Tân hiểu rõ điều này thì chắc chắn sẽ không tùy tiện đồng ý ký kết khế ước với Tước Điểu.

“Chắc là bát phẩm nhỉ?” Trình Tân chau mày suy nghĩ rồi nói.

Chu Lam dù sao cũng là hậu duệ của Yêu Hoàng, mặc dù cách nói Yêu Hoàng này là tự xưng ở thế giới ẩn, nhưng năm đó Lăng Nhật Yêu Hoàng phá vỡ hư không, tiến vào thượng giới, huyết mạch của nó chắc cũng không kém.

Hơn nữa khí tức mà Chu Lam phát ra có thể khiến hàng loạt yêu thú bình thường khiếp sợ, điều này chứng minh Chu Lam với tư cách là đời sau của Yêu Hoàng thì cũng sẽ không thua kém quá nhiều.

“Bát phẩm?”

Khóe miệng Đổng Tương Hàn co quắp vài lần, hoàn toàn không nói nên lời với Trình Tân.

Cậu Trình này xem ra quả thật không hiểu biết gì về linh thú.

Cậu coi linh thú bát phẩm là rau cải trắng ngoài chợ à?

Loại phẩm cấp này chính xác đều là sự tồn tại của thần thú rồi, chẳng hạn như nếu có Giao Long vượt qua cảnh giới ràng buộc thì sẽ hóa thành Chân Long.

Bởi vì vốn không phải trời sinh đã là rồng, do đó nó chính là bát phẩm.

Ở thời kỳ thượng cổ, linh thú bát phẩm đều là loại sinh vật cực kỳ hiếm có, đến hiện nay, phần lớn linh thú đỉnh cấp hoặc thần thú đều đã bị tiêu biến hết nên lại càng thêm ít ỏi hơn nữa.
 
Chương 2454


Chương 2454

Con chim sẻ mập mạp này có thể đạt đến bát phẩm à?

Nếu đó là thật thì không bằng ông ta đi tìm tảng đá mà đâm đầu tự sát thôi!

Chẳng qua Đổng Tương Hàn thấy Trình Tân không hiểu nên cũng không tiện đả kích cậu ta, vì thế liền im lặng không nói gì, dứt khoát không để ý đến cậu ta nữa.

“Trước tiên tiến hành kiểm tra dưới tam phẩm là được rồi, Tước Điểu này đến tám chín phần mười là linh thú bình thường”

Đổng Tương Hàn tự mình điều chỉnh trận bàn đến một vị trí thích hợp, sau đó liền tiến hành thúc dục trận pháp.

Một con yêu thú Tước Điểu mà thôi, không sai biệt lắm chắc cũng tam phẩm.

Yêu thú dưới tam phẩm vì không có năng lượng lệnh hồn mạnh mẽ nên có thể kiểm tra ra được.

Sau khi Đổng Tương Hàn truyền linh khí vào, văn trận trên mặt đất không ngừng khởi động, rất nhanh đã hiện lên ánh sáng rực rỡ.

Đổng Tương Hàn lấy linh khí bao quanh Chu Lam rồi đưa đến trung tâm trận bàn, ngay sau đó liên tục bấm hai tay niệm thần chú.

Từng luồng linh khí mạnh mẽ tràn vào bên trong cơ thể Chu Lam, kéo ra một luồng khí màu xám không ngừng từ trong thân thể cậu ta tràn ra ngoài.

“Thần hồn sắp ra rồi”

Ánh mắt Đổng Tương Hàn ngưng lại rồi tăng nhanh tốc độ.

Luồng khí màu xám bên trong cơ thể của Chu Lam chính là hiện thân cho thần hồn của cậu ta trong trận pháp.

Chỉ cần biết được chủng tộc của Chu Lam thì những vấn đề cần giải quyết sau đó cũng dễ xử lý rồi.

Trình Tân cũng nhìn xuống, thật ra anh cũng muốn biết rõ Chu Lam rốt cuộc thuộc loại linh thú gì.

Thế nhưng, chính vào lúc luồng khí thần hồn bên trong cơ thể Chu Lam sắp bay ra ngoài thì một cảnh tượng xảy ra đã khiến Trình Tân không thốt nên lời.

Trận pháp đột ngột rung chuyển kịch liệt, ngay sau đó ánh sáng cũng bị dập tắt.

Kèm theo đó là một tiếng nổ “ầm” vang lên.

Trận bàn hiện lệnh hồn bất thình lình toát ra một ngọn lửa đen, một chùm văn trận ầm ầm nứt toác ra.

Ánh sáng trận pháp trong nháy mắt tiêu tán, luồng khí xung quanh Chu Lam sụp đổ, Đổng Tương Hàn bị loại lực lượng này phản phệ, trực tiếp bay ngược ra ngoài.

“Sai lầm rồi, không phải linh thú dưới tam phẩm” Đổng Tương Hàn có chút kinh ngạc.

“Tiền bối, ông không sao chứ?” Trình Tân cũng mở miệng hỏi.

Đổng Tương Hàn nhất thời cảm thấy hơi xấu hổ.

Dù sao thì ông ta cũng đã bảo đảm với Trình Tân, kết quả loay hoay nửa canh giờ mà ông ta vẫn không làm rõ được cái gì, trái lại còn bị trận pháp phản phệ.

“Khụ khụ, cậu Trình đừng lo lăng, trận pháp phản phệ này chỉ nhắm đến người thi thuật, linh thú của cậu không sao cả”

Đổng Tương Hàn vội ho một tiếng, trên mặt chợt lóe lên chút đỏ bừng rồi nhanh chóng biến mất, sau đó tiếp tục bay đến trước trận pháp.

Ông ta lấy ra một viên đá linh khoáng không biết có phẩm chất gì, cẩn thận từng li từng tí lấp vào trận bàn.

“Lần này thử nghiệm linh thú tứ, ngũ phẩm hẳn là không có vấn đề gì lớn.”

Đổng Tương Hàn nhỏ giọng lẩm nhẩm.

Không phải là ông ta xem nhẹ Chu Lam, chỉ là ông ta nghiên cứu linh thú đã nhiều năm nên có sự tự tin của mình, cũng có sự chắc chắn của mình.

Ông ta cho rằng phẩm cấp của Chu Lam sẽ không quá cao thì sao có thể sử dụng lực lớn được.
 
Chương 2455


Chương 2455

Trận pháp lại một lần nữa mở ra, Đổng Tương Hàn nghiêm túc tập trung nhận thức.

“Trình Tân, sao tôi lại cảm thấy lần này sẽ lại thất bại nhỉ”

Phù Ma lúc này không nhịn được nói.

“Không đến nỗi đâu, tôi đã nói với ông ấy rằng Chu Lam khoảng chừng là linh thú bát phẩm, lần đầu có lẽ ông ấy tính toán sai một chút, lần thứ hai dù sao cũng nên bình thường lại rồi”

Chẳng qua Trình Tân vừa dứt lời thì đã nghe thấy âm thanh nổ vang còn to hơn lúc trước.

Đổng Tương Hàn kêu rên một tiếng, trực tiếp bay ra mấy chục mét.

Trận bàn lại hiện ra ngọn lửa đen ngút trời, văn trận trên mặt đất tiếp tục bị phá hủy ba chỗ.

“Không phải linh thú tứ, ngũ phẩm”

Đầu óc Đổng Tương Hàn choàng váng, dường như đã có chút phát điên.

Nhưng sao có thể chứ.

Phải biết rằng dù là Huyền Thú Cốc nhưng phần lớn linh thú cũng đều chỉ nằm trong phạm vi phẩm cấp này.

Mà những linh thú đó thì có bộ dáng như thế nào chứ?

Không phải giương nanh múa vuốt thì cùng là thân thể cường tráng, hình dáng oai hùng, khí thế sắc bén, mỗi con đều có sở trường riêng.

Nhưng con chim sẻ nhỏ này vậy mà lại có huyết mạch vượt qua ngũ phẩm?

“Thử lại một lần cuối cùng, nếu lục phẩm vẫn không phải thì chỉ có thể gọi ba vị trưởng lão Thái Thượng đến thôi.”

Đổng Tương Hàn căn chặt răng, chuẩn bị thử lại lần nữa.

Trận bàn hiện lệnh hồn này mặc dù tinh xảo nhưng vấn đề lớn nhất chính là tiêu hao rất nhiều linh khí, dưới thất phẩm thì còn có thể, còn trên thất phẩm thì cần ít nhất bốn người cùng duy trì.

Mà nếu Chu Lam vừa vặn là lục phẩm thì việc huy động nhiều người đến sẽ không có chút giá trị nào cả.

“Tông chủ, nếu không thì nghỉ ngơi một lát đi”

Thấy ánh mắt Đổng Tương Hàn có chút tức giận, Trình Tân ho khan đề nghị.

“Cậu Trình yên tâm, sẽ không có chuyện gì nữa đâu.” Đổng Tương Hàn nghiến răng nói.

Lần này, ông ta dùng tốc độ cực kỳ chậm dẫn linh khí ra, nhưng vừa phát hiện trận pháp bắt đầu rung chuyển, sắc mặt Đổng Tương Hàn tối sầm rồi lập tức dừng tay lại.

Tương ứng với linh khí của linh thú lục phẩm vậy mà lại không thể nắm bắt được thần hồn của con Tước Điểu này, thần hồn của nó thật sự mạnh như vậy?

Đổng Tương Hàn xoa trán, mặc dù tiếp tục thất bại nhưng trận pháp cũng không nổ tung nữa, bằng không mất mặt thì không nói mà chính mình cũng tiêu hao quá nhiều sinh lực.

“Con chim sẻ nhỏ này vậy mà lại có phẩm cấp cao hơn cả linh thú lục phẩm”

Đổng Tương Hàn một lần nữa đổi mới nhận thức.

Chẳng qua trong lòng ông ta cũng có chút tức giận.

Không riêng gì ông ta trước mặt vãn bối Trình Tân liên tục mất mặt, mà thân là đại sư ngự thú nổi danh vùng Bắc Vực mà lại liên tiếp đưa ra phán đoán sai lầm, hơn nữa đến bây giờ ngay cả một con chim sẻ nhỏ bé cũng không giải quyết được khiến ông ta hết sức bất mãn với chính bản thân mình.

Vốn dĩ liên tục vận hành ba lần Linh trận đã khiến Đổng Tương Hàn tiêu hao không ít linh khí, như bình thường hẳn là nên nghỉ ngơi một lúc, nhưng lúc này trong lòng ông ta bừng bừng lửa giận, chỉ muốn làm rõ ngay tức khắc.

Nhưng việc khống chế Linh trận để nắm bắt thần hồn của linh thú cao cấp thì một mình ông ta làm không được.

Không còn cách nào nữa, chỉ có thể gọi thêm người tới.

“Tông chủ, vội vàng gọi tôi đến đây là có chuyện gì cần tôi giải quyết đây?”
 
Chương 2456


Chương 2456

Rất nhanh, ba lão giả tuổi tác đã lớn tiến vào, hai người trong số đó ông lão, người còn lại là một cụ bà, thoạt nhìn có vẻ đều là những người có kinh nghiệm phong sương.

“Ba vị trưởng lão Thái Thượng, bản tôn gặp phải chút phiền phức, còn cần ba vị giúp đỡ một chút.”

Sau đó, Đổng Tương Hàn kể rõ lại mọi chuyện.

“Con tước chim nhỏ này vậy mà không phải là linh thú dưới thất phẩm sao?”

Ba vị trưởng lão nghe xong đều ngạc nhiên khi nhìn thấy Chu Lam do Tân Trạm đưa tới.

Nếu không phải đồng ý với thực lực của Đổng Tương Hàn, biết đối phương sẽ không sảy tay, ngược lại bọn họ cũng không dám tin tưởng.

Nói cho cùng, linh thú này của Tân Trạm, nhìn từ mặt nào cũng có vẻ không quá mạnh.

“Thật thú vị, chẳng trách lại gọi chúng ta tới, con này thật sự rất đáng để nghiên cứu, chúng ta còn loại linh thú nào mà chưa từng thấy qua đâu” Lão Bà Bà lão gật đầu nói.

“Thế nhưng đại lục này vẫn có ngoại lệ”

Một ông lão khác nói: “Tôi đã từng nhìn thấy một loại linh thú, thực lực không tốt lắm, nhưng thần hồn lại vô cùng mạnh mẽ, loại linh thú này sẽ làm cho sự xuất hiện của linh hồn bị sai lệch”

Đổng Tương Hàn cũng gật đầu, ông ta cũng cảm thấy khả năng này là lớn nhất.

Chu Lam là loại linh thú hiếm, thực lực không mạnh, nhưng thần hồn lại cực kỳ mạnh mẽ.

“Đạo hữu này là chủ nhân của linh thú, cậu ta nói linh thú này là cấp độ gì?” Lão Bà Bà hỏi.

“À, đạo hữu Trình này nói nó là linh thú bát phẩm” Đổng Tương Hàn có chút ngại ngùng nói.

Ba vị trưởng lão thái thượng cũng có chút trầm mặc, nhìn Tân Trạm với ánh mắt cổ quái.

“Trước đây cậu ta vừa phạm sai lầm, đã ký kết khế ước với con linh thú này ở thời Nguyên Anh, cậu ấy không biết nhiều về linh hồn” Đổng Tương Hàn giải thích.

“Vậy chúng ta bắt đầu thử từ thất phẩm?”

“Thất phẩm là đủ rồi, cấp bậc linh thú tăng lên từ ngũ phẩm, mỗi cấp đều có một chướng ngại, cấp càng cao thì thực lực chênh lệch lại càng lớn” Đổng Tương Hàn cũng đồng ý.

Mình vừa mới dùng linh khí lôi kéo linh thú lục phẩm, đã gặp phải trở ngại nhỏ, thất phẩm chắc chắn đủ.

“Cho dù là khả năng nào, cứ thử sẽ biết”

Ba vị trưởng lão thái thượng cũng lộ ra vẻ chờ mong.

“Đạo hữu Trình, có cần giúp gì không?”

Nhìn thấy ba người này bước đến, Ngô Thái Vĩnh cũng bước đến và hỏi có cần giúp gì không.

Nói cho cùng, Đổng Tương Hàn đã thử được nửa canh giờ, còn mấy lần nghe thấy tiếng ầm đùng vang lên bên trong, điều này khiến cho Ngô Thái Vĩnh cảm thấy có chút lo lắng.

“Tiền bối vẫn nên ở đây thôi”

Tân Trạm suy nghĩ một chút, vẫn nên để cho Ngô Thái Vĩnh ở đây quan sát.

Nói cho cùng, Đổng Tương Hàn vẫn luôn không hiểu phá trận, bây giờ bốn người hợp lại cùng nhau muốn phá một lần nữa, sợ rằng mình sẽ khó khăn.

“Được”

Ngô Thái Vĩnh cũng không có ý kiến gì, nhưng nhìn Tân Trạm lui về phía sau mấy bước, đi đến bên cạnh mình thì cũng có chút không nói nên lời.

Nhìn thế nào cũng thấy, dáng vẻ của Tân Trạm rất lo lắng cho bốn vị tu sĩ này.

Trận pháp lại được khởi động một lần nữa, lần này bốn người cùng nhau khống chế, ánh sáng của văn trận sáng hơn lần trước.

Trong đại điện, ánh sáng của trận pháp sáng như ánh sao.

Giữa những ánh sáng rực rỡ, một bàn tay linh khí to lớn đột nhiên xuất hiện, ngón tay khẽ chạm vào lông vũ của Chu Lam.
 
Chương 2457


Chương 2457

Âm ầm!

Một luồng linh khí rung động tản ra khắp bốn phía xung quanh.

Và một luồng hơi thở lạnh lẽo, kéo theo những ngón tay to lớn này, dần dần bị nhấc ra khỏi cơ thể.

“Lần này thành công rồi Thấy vậy, Đổng Tương Hàn cũng yên tâm, cảm nhận được sức mạnh của trận pháp và mức độ phản kháng của hồn phách, lần này chắc chắn không thất bại nữa.

Sau đó, bốn người lại một lần nữa đánh ra một lượng lớn linh quyết, bàn tay to hư ảo tiếp tục dùng lực, không ngừng kéo theo khói bụi.

Một hồn phách của linh thú tước điểu mờ ảo dần dần xuất hiện trước mặt mọi người.

“Thật sự là linh thú thất phẩm” Ba vị trưởng lão thái thượng nhìn thấy thần hồn của linh thú mờ ảo, trong lòng có chút hưng phấn.

“Đây có vẻ là một con linh tước cánh vàng thất phẩm”

“Linh điểu thất phẩm, xem ra anh bạn này rất may mắn nha: Thực sự rất hiếm khi thấy được loại linh thú này ở thời Nguyên Anh.

Mà thất phẩm là khái niệm gì, giống như Huyền Thú Cốc, Ngân Đề Linh Tê được Tân Trạm cứu trước đây, và Thánh Hổ Huyền Lôi của nước Bình Thạch trước đây, đều thuộc cảnh giới thất phẩm.

Loại linh thú này một khi đã bồi dưỡng, phần lớn có thể đạt tới đỉnh phong Cảnh Hợp Thể, thậm chí giống như Thánh Hổ Huyền Lôi được quốc chủ Bình Thạch chăm sóc tỉ mỉ, không ngại tốn nhiều tiền nuôi.

Thậm chí còn có cơ hội đạt đến Độ Kiếp Cảnh.

“Chỉ có thất phẩm sao?”

Nghe thấy lời của mấy người, Tân Trạm không vui lắm, ngược lại có chút tiếc nuối.

Linh thú thất phẩm tuy rằng cũng tốt, thế nhưng quả thực còn thấp hơn so với nhận thức của mình.

Phải biết rằng nếu như Chu Lam cao nhất chỉ có thể đạt tới Cảnh Hợp Thể, thì sau này khi mình phá bỏ được Độ Kiếp Cảnh, cách biệt bản thân sẽ càng ngày càng lớn, sợ rằng không có cách nào mạo hiểm cùng mình.

“Chúng tôi cùng nhau nỗ lực, bộc lộ hết thần hồn của tước điểu này, ngồi sau linh tước cánh vàng, vừa hay đúng bệnh hốt thuốc” Lão Bà nói.

“Đúng vậy, mấy người các ông đừng giấu diếm, tôi cảm thấy chỉ một mình tôi đang dùng lực, các người đều không ra sức” Ông lão bên cạnh cũng nói.

“Lão Lý, đừng nói nhảm nữa, tôi đã cố hết sức rồi. Tôi thấy chính là ông đang giở trò mánh khóe” Ông lão tóc trắng không vui nói.

Ông cũng cảm thấy hồn phách vô cùng nặng nề, giống như có thứ gì đó đang đè ép hồn phách, cho dù bản thân có hoạt động linh khí như thế nào cũng không thể nâng lên hoàn toàn.

“Ba vị trưởng lão thái thượng”

Đổng Tương Hàn cười khổ: “Các ông đang đùa giốn với tôi sao? Tôi là tu sĩ Độ Kiếp Cảnh, rõ ràng là tôi đã dùng lực lớn nhất, các ông mới không dùng lực chút nào”

“Các ông chờ chút, ý của ba người là chúng ta đều dùng sức, thế nhưng thần hồn này không nâng lên được?”

Lão Bà nói chuyện đầu tiên trừng mắt và chợt nhận ra điều gì đó.

Đổng Tương Hàn cũng sửng sốt.

Không phải chứ, ông ta nghĩ đến một khả năng.

“Ba vị trưởng lão thái thượng, lần này chúng ta hãy thật sự nghiêm túc, dốc hết sức lực, thử lại lần nữa xem sao?” Đông Chí Thú nghiêm nghị nói.

“Được” Ba người đều gật đầu.

Sau đó, bốn người Huyền Thú Cốc trở nên nghiêm túc, không ngừng dốc ra linh khí.

Bàn tay to hư ảo đó càng ngày càng dày đặc, sức lực không ngừng kéo tới khói xám, có lẽ bởi vì đều nghiêm túc nên toàn bộ trận pháp bắt đầu run lên.
 
Chương 2458


Chương 2458

“Tiền bối, ông nói xem, tôi đến Huyền Thú Cốc để tìm sự giúp đỡ. Nếu họ vì giúp tôi mà dẫn đến ông môn Đại điện nổ tung, chẳng phải không thích hợp sao?”

Ánh sáng trong mắt Tân Trạm chợt lóe lên rồi biến mất.

Anh ho mấy cái rồi nhìn Ngô Thái Vĩnh.

“Không thích hợp, nhưng cậu nói trận này sẽ nổ sao?” Ngô Thái Vĩnh sửng sốt hỏi.

Mặc dù có thể thấy trận pháp đang rung chuyển dữ dội, nhưng muốn nổ cũng lâu lắm.

“Tôi có linh cảm không tốt, không biết có phải thật sự nổ hay không, vẫn hy vọng tiền bối có thể khống chế được linh khí hỗn loạn” Tân Trạm vẻ mặt kỳ quái nói.

“Điều này cậu cứ yên tâm đi”

Ngô Thái Vĩnh gật đầu với vẻ mặt kỳ quái, mặc dù anh ta cảm thấy Tân Trạm có chút thái quá, nhưng vẫn huy động toàn bộ linh khí.

Thế nhưng điều khiến Ngô Vĩnh Thu phải nhìn lại là ngay khi lời của Tân Trạm nói ra, trận pháp chấn động dữ dội. Các mảng sáng của văn trận bắt đầu mờ đi, mặt đất của Tông môn Đại điện đều bắt đầu rạn nứt.

“Bị thằng nhóc này nói trúng rồi, thật sự sắp nổ!”

Ngô Thái Vĩnh lập tức sững sờ, đến bây giờ, ngay cả một tu sĩ bình thường không hiểu trận pháp cũng có thể cảm nhận được sự hỗn loạn trong trận pháp ngày càng nhiều.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, đừng nói trận pháp nổ, mà toàn bộ Tông môn Đại điện, có thể thật sự nổ tung như lời Tân Trạm nói.

Suy cho cùng, đó là ba đỉnh phong của Hợp Thể Cảnh và một trận pháp linh khí cùng hội tụ của các tu sĩ Độ Kiếp Cảnh, sức mạnh quá đủ để phá hủy một cung điện.

Nhưng Đổng Tương Hàn đang làm gì?

Nghiên cứu một con linh thú, như thế nào lại khiến đại điện bị phá hủy.

“Tiền bối, cho tôi mượn sức một chút”

Ngay khi Ngô Thái Vĩnh chuẩn bị bay lên, dàn xếp trước khi trận pháp nổ tung, Tân Trạm đột nhiên lên tiếng.

Sau đó anh mạnh mẽ lao vào trận pháp mà không đợi Ngô Thái Vĩnh trả lời.

“Đạo hữu Trình mau ra ngoài, ở đây quá nguy hiểm”

Đổng Tương Hàn đã hét lên khi nhìn thấy tình huống này.

Trận pháp này sắp mất kiểm soát, bọn họ đương nhiên cảm nhận sâu sắc nhất, lúc này đã không còn có thể quan tâm tới Chu Lam, bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sự cân bằng của trận pháp.

Nhưng nếu Tân Trạm lao vào, vô tình chạm vào văn trận nào đó, có thể dẫn đến linh khí này giống như một cái đập vỡ vụn, sụp đổ ngay lập tức.

Nhưng mà, Tân Trạm lúc này lại mắt điếc tai ngơ, bay vào trong phạm vi của trận pháp, đập một cái lên trên văn trận.

Dồn hết toàn bộ linh khí vào trong, Tân Trạm vẫn không thể hoàn toàn khôi phục được những tổn hại.

“Tiền bối”

Tân Trạm nói với Ngô Thái Vĩnh.

Ngô Thái Vĩnh khôi phục tinh thần, lập tức ngưng tụ một cỗ linh khí, rồi đột nhiên xuyên vào trong cơ thể của Tân Trạm.

Với sự truyền vào mạnh mẽ của linh khí thuộc Độ Kiếp Cảnh, kinh mạch của Tân Trạm rung lên một hồi, gần như bị linh khí áp đảo.

Anh cố gắng kìm nén cảm giác này, không ngừng dồn linh khí vào trong trận pháp.

Nếu trận bàn này vỡ ra, đại điện này sẽ sụp đổ, ngay cả khi mình và Chu Lam không sao, nhưng sẽ không có cách nào giải quyết được vấn đề của Chu Lam.
 
Chương 2459


Chương 2459

Ngón tay nhanh chóng lướt qua văn trận bị hư hại, để linh trận trở lại bình thường trở lại.

Tuy nhiên, nếu thần hồn của Chu Lam không được lấy ra vào lúc này, thì văn trận mới được sửa chữa này có thể lại vỡ ra bất cứ lúc nào.

Giống như lúc trước, giống trận pháp mà Đổng Tương Hàn làm nổ, nếu trận pháp này không hoàn toàn lấy ra được thần hồn của linh thú, thì sẽ phản ngược lại người bày trận pháp.

“Mấy vị tiền bối, giao trận pháp này cho tôi duy trì, các người sẽ lấy được thần hồn của Chu Lam ra” Tân Trạm nói.

“Đạo hữu Trình, cậu có thể làm được không?” Đổng Tương Hàn có chút do dự.

Đây là trận pháp do bốn người duy trì, nhưng bây giờ lại rơi vào tay một mình Tân Trạm.

“Yên tâm đi, tôi sẽ giúp đạo hữu Trình, các người cứ yên tâm” Ngô Thái Vĩnh cũng nói.

Đổng Tương Hàn không chần chừ nữa, trao đổi ánh mắt với ba vị trưởng lão thái thượng, rồi sau đó dồn hết linh khí vào trận pháp.

Vì linh khí của linh thú thất phẩm không đủ để kéo linh hồn ra, nên lần này bọn họ trực tiếp tăng lên linh thú cửu phẩm.

Cho dù linh thú này là cấp bậc gì, bằng bất cứ giá nào, tôi cũng sẽ đối xử với nó như là thần thú, tóm lại không thành vấn đề.

Mà dốc toàn lực để vận chuyển trận bàn này, đối với bản thân trận bàn này cũng hao mòn rất nghiêm trọng, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho trước đây Đổng Tương Hàn luôn không nỡ trực tiếp nâng nó lên cao nhất.

Thế nhưng đến lúc này, chẳng còn quan tâm gì được nữa.

“Đi ra cho tôi!”

Đổng Tương Hàn hét lên một tiếng, ba vị trưởng lão thái thượng đều dùng sức quyết chiến một trận sinh tử.

Trong cơ thể Chu Lam, thần hồn của linh tước cánh vàng đó nhảy vọt lên.

Lần này nó ngưng tụ lại, lơ lửng giữa không trung.

Nhưng Đổng Tương Hàn cũng không lộ ra vẻ vui mừng, ánh mắt lúc này rơi lên trên người Chu Lam, một tia ánh sáng màu đỏ nở nộ ra.

“Thần hồn thứ hai, trong cơ thể con tước điểu nhỏ này thực sự còn có một thần hồn khác”

Trước đây là vì một thần hồn khác trong cơ thể của Chu Lam, mới khiến Đổng Tương Hàn tính sai, làm cho trận pháp này suýt chút nữa sụp đổ.

Mà lần này, Đổng Tương Hàn vô cùng mong đợi, muốn biết thần hồn thứ hai này là gì.

“Lên cho tôi.”

Bốn người hét lên gần như cùng một lúc, kim quang trong cơ thể Chu Lam không ngừng bị bàn tay hư ảo bắt lấy.

Rầm!

Và ngay khi sức mạnh của bốn người bộc phát đến cực điểm, một hồn phách của linh thú rực rỡ tràn ngập sắc đỏ cực kỳ lộng lẫy đột nhiên bay ra khỏi cơ thể Chu Lam, bay lượn trong hư không.

“Khạc!”

Với tiếng kêu vang vọng tứ phía, toàn thân con tước điểu đỏ như lửa, ngẩng cao đầu, ánh sáng rực rỡ trên đôi cánh và một đôi mắt toát lên khí thế ngạo nghễ liếc nhìn thế giới.

Không khí nóng bỏng tỏa ra khiến nhiệt độ trong đại điện này trở nên giống như mặt trời chói chang trên bầu trời, giống như đang ở trong sa mạc cực kỳ nóng bức.

Ánh sáng của tước điểu chiếu đến mọi ngóc ngách của đại điện, trên khuôn mặt của tất cả mọi người đều ánh lên những tia sáng đỏ rực.

“Chu, Chu Tước” Ông lão ngây người.

“Thánh thú, trong cơ thể của con tước điểu này thực sự có linh hồn của thánh thú” Lão Bà kia cũng sững sờ.
 
Chương 2460


Chương 2460

Đổng Tương Hàn càng giống như tượng sáp bằng đất sét, ngây người tại chỗ.

Chẳng trách mình vẫn luôn chưa thu phục được hồn phách của Chu Lam này, cho dù là tăng lên đến thất phẩm, vẫn là không có cách nào.

Ông ta không bao giờ nghĩ đến con tước điểu nhỏ mà mình không mấy xem trọng này lại thực sự là huyết mạch của Chu Tước.

Mẹ nó chứ vậy mà là thánh thú, thậm chí đạt tới đỉnh phong của thần thú.

Nếu không phải Tân Trạm duy trì trận pháp, bọn họ cũng sẽ phóng ra tối đa linh khí, sợ rằng cho dù trận pháp bị nổ tung, cũng không thể nhìn thấy hồn phách thật sự của thần thú này.

Ngô Thái Vĩnh cũng sững sờ, nhìn Tân Trạm mà hít vào một hơi khí lạnh.

Đây là Chu Tước, một trong bốn Thánh thú, nó thực sự là thú bản mệnh của Tân Trạm.

Điểm này sợ rằng chú hai cũng không biết. Đạo hữu Trình này rốt cuộc là người như thế nào?

Trước đây mình cũng không hỏi rõ, cứ tưởng chỉ là một mỹ nam ưu tú ở thượng giới đại lục, vì cứu chú hai nên được chú hai cảm kích và ngưỡng mộ.

Nhưng bây giờ xem ra mình vẫn suy nghĩ đơn giản quá.

Hồn của linh thú xuất hiện, trận pháp cũng tự nhiên mà kết thúc.

Linh hồn của Chu Tước chỉ xuất hiện trong tích tắc, rồi biến mất trong nháy mắt.

Ánh sáng đỏ trong đại điện tan biến và trở lại bình thường.

Nhiệt độ nóng bỏng cũng biến mất không chút tăm tích, tựa như chưa từng xuất hiện.

Nhưng sau sự xuất hiện của linh hồn Chu Tước mang lại sự chấn động cho mọi người, một lúc lâu vẫn chưa kết thúc.

“Đạo hữu Trình, con linh thú này thật sự là cậu gặp ở thời Nguyên Anh rồi ký khế ước sao?” Đổng Tương Hàn nhìn Tân Trạm có chút cứng ngắc cười nói.

“Đúng là như vậy, lúc đó nó bị các tu sĩ đuổi giết, không có cách nào chạy thoát rồi liền chạy đến trong Thức Hải của tôi lập khế ước”

Tân Trạm cũng bất đắc dĩ mỉm cười, anh cũng không ngờ Chu Lam lại có thân phận như vậy.

Nhưng bọn tộc Chu Lam này, khi lấy tên người, sẽ đặc biệt chọn họ Chu, có lẽ tổ tiên biết nguồn gốc huyết mạch của mình?

Nhưng anh bạn nhỏ này, có vẻ như đã lộ ra một chút ảo ảnh của thần hồn Chu Tước.

Nhưng lúc đó không quá rõ, mình cũng không phân biệt được ảo ảnh đó là gì.

Bao gồm cả Đổng Tương Hàn, ba vị trưởng lão thái thượng đều nhìn Tân Trạm vẻ mặt kỳ quái, trong lòng run rẩy.

Thánh thú, đây là một linh thú cao cấp hiếm có trên thế gian, dù là Độ Kiếp Cảnh mọi người cũng phải cầu xin.

Cho dù huyết thống không thuần khiết, dẫn đến hai linh hồn tách rời, nửa kia cũng là linh thú thất phẩm.

Còn tưởng răng cậu đã trải qua một cuộc khủng hoảng sinh tử nào đó, gặp được cơ duyên ngàn năm nào đó, lúc này con tước điểu này đã nhận ra chủ nhân.

Kết quả là bị đuổi giết, hoảng sợ chạy tới Thức Hải của cậu, đây là vận khí gì chứ!

Khi bọn họ ở thời Nguyên Anh, nếu nhặt được linh thú ngũ phẩm, nói không chừng họ sẽ vui vẻ ba ngày ba đêm không ngủ.

Kết quả người ta ở thời Nguyên Anh nhặt được một thánh thú tự động chạy đến ký khế ước, còn không coi trọng.

Đây là theo lý lế gì chứ!

Bao gồm cả Ngô Thái Vĩnh và một số người đều vô cùng hâm mộ.
 
Chương 2461


Chương 2461

Thánh thú là loại linh thú phẩm cấp cao nhất, năng lực tu luyện cũng không khác mấy so với tu sĩ cao nhất, nếu như nói tu sĩ cuối cùng có thể phá vỡ hư không thì thánh thú cũng có thể.

Hơn nữa thánh thú nói đến thực lực hay trí tuệ đều là cấp mạnh nhất.

Có năng lực, có thiên phú, cho dù ở thời cổ đại, thánh thú đều là đối tượng mà mọi người tranh cướp.

Nhưng bọn họ hâm mộ cũng vô dụng, con tước điểu này đã ký kết khế ước với Tân Trạm. Cả hai đều thuộc loại tính mạng tương thông, một bên chết, thì bên còn lại cũng chết theo, bọn họ muốn đoạt cũng không được.

Sau khi nhìn thấy hai thần hồn của Chu Lam, Đổng Tương Hàn đã tìm hiểu nguyên nhân tại sao nó lại luôn hôn mê, cuối cùng cũng tìm ra đáp án.

“Đạo hữu Trình, linh thú này của cậu đã hôn mê bao lâu rồi” Đổng Tương Hàn hỏi.

“Khoảng vài tháng, giữa chừng có tỉnh lại một lần, rất nhanh lại ngủ tiếp” Tân Trạm nói.

“Vậy vẫn còn kịp”

Đổng Tương Hàn gật đầu nói: “Nguyên nhân mà linh thú này của cậu luôn hôn mê chính là vì hai thần hồn”

“Có liên quan gì đến thần hồn?” Tân Trạm trong lòng cũng khế lay động.

Bất kỳ tình huống nào một khi đã liên quan đến thần hồn, đều sẽ không đơn giản.

“Đúng vậy”

Đổng Tương Hàn nghiêm mặt nói: “Mặc dù tôi không biết linh thú này của cậu được sinh ra trong hoàn cảnh nào, nhưng linh hồn của tước điểu cánh vàng thất phẩm và thánh thú Chu Tước đều tồn tại trong cơ thể của cậu ta, hai thế lực này sẽ không ngừng lôi kéo hồn phách ý thức của cậu ta”

“Nói một cách đơn giản, bởi vì sức mạnh của cả hai hồn phách rất mạnh và không thể hợp nhất với nhau, vì thế luôn chiến đấu và giành quyền kiểm soát lẫn nhau. Vì vậy linh thú này của cậu tiêu thụ quá nhiều ý thức mới thường cảm thấy mệt mỏi”

“Hơn nữa, tình hình này sẽ tiếp tục xấu đi cùng với việc nâng cao tu luyện của linh thú. Bởi vì linh thú lớn lên thì thần hồn cũng sẽ mạnh lên theo, hai đứa trẻ nhỏ yếu đánh nhau, có lẽ sức phá hoại còn chưa lớn. Thế nhưng nếu hai tu sĩ mạnh mẽ chiến đấu đến chết, thì sông núi sẽ sụp đổ, tan vỡ”

“Nói cách khác, nếu như tôi mặc kệ không quan tâm để cho thần hồn tiếp tục lớn lên, thân thể của cậu ta sẽ chịu không nổi?” Sắc mặt Tân Trạm vô cùng khó coi.

Đồng thời, anh cũng có chút sợ hãi, cũng may là Ngô Thái Vĩnh đã đến đây. Nếu không Chu Lam sẽ tiếp tục hôn mê, sợ là sẽ ngủ đến chết mất.

“Tông chủ, ông có giải pháp nào không?” Ngô Thái Vĩnh cũng cau mày hỏi.

“Cách giải quyết thì cũng có” Đổng Tương Hàn nói.

Dù sao ông ta cũng là cường giả ngự thú, mặc dù có chút hổ thẹn trước linh thú này của Tân Trạm, nhưng nói về linh thú vẫn có hiểu biết, Đổng Tương Hàn vẫn đủ tư cách.

“Có hai cách”

Đổng Tương Hàn nhìn Tân Trạm nói: “Hai thần hồn này không thể dung hợp với nhau, cho nên việc đầu tiên là phải tìm cách loại bỏ thân hồn của Chu Tước, chỉ để lại thân hồn của linh tước cánh vàng. Lợi ích của cái này là bản thân của linh thú lấy tước điểu cánh vàng làm chủ thể, vì vậy sau khi loại bỏ, sẽ khôi phục mà không có trở ngại”

“Nếu loại bỏ đi, Chu Lam sẽ không bao giờ có thể trở thành thánh thú nữa” Tân Trạm nói.

“Chính là như vậy, phương pháp này là an toàn nhất, nhưng từ đó về sau linh thú của cậu sẽ từ từ biến thành linh tước cánh vàng.”

“Một cách khác chính là giữ lại thần hồn của Chu Tước và tiêu diệt linh hồn của linh tước cánh vàng. Nhưng vì máu trong cơ thể của Chu Lam gần với máu của linh tước cánh vàng hơn, vì thế cậu cần phải đổi máu cho cậu ta, ít nhất phải hơn một nửa mới biến thành máu của Chu Tước được”

“Nhưng máu của Chu Tước rất khó tìm, tôi đề nghị cậu nên cắt bỏ linh hồn thánh thú của cậu ta, như vậy cậu cũng không đến nỗi bị cậu ta cắn lại”

Đổng Tương Hàn nói đến đây lại lắc đầu.
 
Chương 2462


Chương 2462

Trong lòng ông ta cũng cảm thấy đáng tiếc, một con tước điểu có linh hồn của Chu Tước là chuyện tốt, nhưng kết hợp với trạng thái hiện tại của Chu Lam thì rất khó nói.

“Vậy nếu tôi muốn Chu Lam tiến hóa và mất đi thần hồn ban đầu, liệu trí nhớ của cậu ta có ảnh hưởng gì không?” Tân Trạm nói.

“Điều này sẽ không thể xảy ra” Đổng Tương Hàn ngắt lời.

“Hai thần hồn này là một phần của Chu Lam, giống như cơ thể thứ hai do tu sĩ của chúng ta tạo ra. Tuy rằng hai thân thể khác nhau, nhưng ý thức lại giống nhau.”

Tân Trạm yên tâm hơn.

“Tông chủ nói là rất khó tìm, nói như vậy, ông biết có thể tìm thấy máu của Chu Tước ở đâu à?” Tân Trạm nói.

“Điều này không có gì là bí mật”

Đổng Tương Hàn nói: “Nếu muốn nói đến người năm trong tay nhiều tài nguyên nhất trên đời này và nắm giữ các loại máu hiếm, thì chắc chắn phải kể đến luyện dược sư”

“Dược sư sao?” Tân Trạm trầm ngâm suy nghĩ.

“Nó giống như máu của thánh thú vậy, ngoài ngự thú sư chúng ta cảm thấy hứng thú, mà những luyện dược sư này cũng rất quan tâm. Bởi vì nghe nói một số loại đan dược, cần sử dụng máu của linh thú hàng đầu làm thuốc dẫn” Đổng Tương Hàn nói.

“Hơn nữa, những dược sư này còn giàu hơn nhiều so với ngự thú sư chúng ta. Không có thứ gì trên thế giới này mà bọn họ không lấy được. Tôi nghe nói trước đây một di tích cổ nào đó đã bị phá vỡ, có rất nhiều máu thánh thú được tìm thấy trong đó, đều bị các dược sư lấy đi với giá cao”

“Sau hai tháng sẽ là ngày mà các dược sư Đông Đảo tổ chức yến tước. Lúc đó, các dược sư từ khắp đại lục đều tập trung về Đông Đảo. Nếu cậu muốn tìm cơ hội lấy được máu của Chu Tước, đến đó là thích hợp nhất”

“Yến tiệc của dược sư Đông Đảo”

Tân Trạm nheo mắt, anh đối với chuyện này cũng không xa lạ gì, lúc trước ở nước Bình Thạch, chính mình đã nghe dược tôn Trịnh nói về nơi này.

Đến lúc đó, ở Đông Đảo sẽ không chỉ có những dược sư tài ba, mà còn có những dược thánh đến truyền đạo, và các cuộc giao dịch giữa các dược sư, nói như vậy mình thực sự có thể lấy được chút máu của Chu Tước.

Đối với việc làm cho Chu Lam biến chất thành linh tước cánh vàng, Tân Trạm không có dự định làm điều đó trong lúc này.

Trừ khi Chu Lam tiếp tục tiến hóa đến thời khắc sinh tử, nếu đến lúc đó không có tiến triển gì, thì mới có thể đưa ra hạ sách.

Lại hỏi Đổng Tương Hàn một số vấn đề liên quan khác, Tân Trạm chắp tay cảm ơn, sau đó rời khỏi đại điện.

Lúc này, trong đại điện chỉ còn lại Đổng Tương Hàn cùng ba vị trưởng lão thái thượng.

“Linh hồn của thánh thú, thật đáng tiếc vận khí không may.

Nếu hai linh hồn có thể dung hợp với nhau, thì vị đạo hữu này sẽ đỡ nhiều phiền phức” Một vị trưởng lão thái thượng nói.

“Cũng không hẳn” Đổng Tương Hàn lắc đầu nói: “Chỉ có thể nói là có cơ hội cũng có nguy hiểm, nếu hai linh hồn này thật sự có thể dung hợp, như vậy linh thú sau khi hợp nhất nhiều nhất cũng là bát phẩm. Ngoài ra, bởi vì linh hồn không phải là thuần khiết, cuối cùng cả đời cũng không thể thăng cấp thành thánh thú: “Nhưng nếu đạo hữu Trình thực sự có thể lấy được máu của Chu Tước, để con linh thú này được thăng cấp lên thánh thú, chậc chậc, đó có thể là một việc vô cùng lớn” Đổng Tương Hàn hít một hơi thật sâu.

Thượng giới đại lục, ngoài các tộc tối cao khác, chưa từng nghe nói về sự tồn tại của thế lực lớn nào có thánh thú.

Sợ rằng ngay cả Tứ Vực hay Ngũ Hoàng triều cũng không có.
 
Chương 2463


Chương 2463

Nói cho cùng cũng chỉ có những loại thánh thú đó, làm sao có thể dễ dàng lấy được như vậy.

Và một khi thánh thú lớn lên, chém giết vượt bậc, tung hoành trời đất, người đạo hữu Trình này có thể thực sự lợi hại.

“Ba vị trưởng lão, chuyện này quá lớn, tôi nghĩ chúng ta vẫn nên đừng truyền ra ngoài” Đổng Tương Hàn nói.

Nếu trong tương lai, Tân Trạm thực sự biến máu của Chu Lam thành Chu Tước, nếu thượng giới đại lục có sóng gió, thì kẻ thù mà Tân Trạm mạo phạm sẽ không thể tìm cậu ta làm phiền, quay đầu lại giận cá chém thớt lên Huyền Thú Cốc, rất phiền phức.

“Đây là đương nhiên, chuyện này bốn cái miệng của chúng †a đều phải ngậm lại”

Lão Bà cũng hiểu mối quan hệ giữa lợi và hại.

“Mới có nửa năm, xem ra tìm kiếm máu của Chu Tước cũng phải sớm lên kế hoạch”

Hỏi rõ chuyện của Chu Lam, Tân Trạm đi theo Từ Phàm đến phủ đệ khách quý, trong đầu anh có hàng vạn suy nghĩ.

Vốn tưởng rằng Chu Lam hôn mê là do linh khí mạnh mẽ ở thượng giới đại lục, nhưng không ngờ đó là do thần hồn.

Khi ở Lam Tỉnh, bởi vì tu vi thấp nên Chu Lam chưa từng gặp trường hợp này. Kết quả là, khi họ đến thượng giới đại lục, để giúp đỡ Tân Trạm, cả anh và Diệp Thành, Lạc Việt Ban đều không ngừng nâng cao thực lực. Tu vi tăng rất nhanh, dẫn đến vấn đề thần hồn càng bị khuếch đại trước thời hạn.

Nghĩ đến đây, Tân Trạm cũng có phần tự trách.

Trời đã muộn, bên ngoài Huyền Thú Cốc lại là cánh đồng hoang vu với rất nhiều yêu thú.

Mọi người cũng không rời đi ngay mà quyết định nghỉ ngơi ở Huyền Thú Cốc một đêm.

Mấy ngày nay Tân Trạm luôn tìm hiểu sinh tử vận, tuy rằng thu được không ít, nhưng quả thực rất mệt mỏi. Đêm nay Tân Trạm tập trung tinh thần nghỉ ngơi, để nạp thêm đầy đủ tinh lực.

Đến sáng sớm ngày hôm sau, mọi người đã tập trung đông đủ.

“Bác sáu, con muốn thăm Ngân Đề Linh Tê trước khi rời đi” Ngô Bình Nhi nói.

Mấy hôm nay nhìn Linh Tê sinh con, Ngô Bình Nhi dành rất nhiều tình cảm cho Linh Tê.

Mà sự ra đi lần này, sợ rằng sẽ không thể gặp lại con thú này trong một thời gian dài, nên định đi thăm một lần nữa trước khi rời đi.

Tân Trạm cũng không phản đối, hôm qua khi Đổng tông chủ cho Linh Tê ăn tiên dược, dáng vẻ vẫn còn rất yếu.

Anh cũng muốn biết sau một ngày, tinh hình của Linh Tê này như thế nào?

Mọi người lại một lần nữa đến nơi nuôi Linh Tê.

Đi bộ từ xa đến, tuy rằng khoảng cách còn rất xa, nhưng cũng có thể thấy được, tuy rằng chỉ mới một ngày trôi qua, mẹ con Linh Tê đã khôi phục rất nhiều.

Lúc này nó đang nằm bò một bên, năm con thú nhỏ bên dưới cũng đang cuộn tròn bên cạnh, dáng vẻ rất quyến luyến.

Cách đó không xa, một vài tu sĩ cũng từ bên kia đi tới.

“Đạo hữu Trương, tôi lần này đặc biệt đến đây để tìm một linh thú thích hợp làm vật cưỡi cho em gái tôi, nhưng phẩm cấp của những linh điêu, đại bàng hay linh mã đó của các anh dường như quá tâm thường”

Trong nhóm người, đi giữa là một người đàn ông mặc áo đen, khuôn mặt dài và hẹp, mũi diều hâu, trông giống như một con đại bàng.

Bên cạnh người đàn ông là một người phụ nữ mặc váy đen, trông hơi giống người đàn ông, có lẽ là em gái của anh ta.

“Các người sẽ không cố ý lấy ra mấy con linh thú kém cỏi lừa chúng tôi đó chứ” Lúc này người phụ nữ lên tiếng nói.

“Đạo hữu Tiện đây là hai đệ tử nòng cốt của Hắc Vực Ma Tông, Huyền Thú Cốc tôi đây sao dám thờ ơ”
 
Chương 2464


Chương 2464

Người đàn ông được gọi là Trương đạo hữu cười nói: “Những linh thú đó nếu đã không thích thì phía sau còn có một số con phẩm cấp cao”

“Vậy thì tốt rồi, hãy nhớ tìm những con có phẩm cấp cao nhất, những mặt khác không sao cả, chủ yếu là linh thú phải mạnh” Người đàn ông tự hào nói.

“Này, đại ca, con linh thú này nhìn có vẻ tốt”

Khi đang đi bộ, vừa hay đi đến nơi ở của Ngân Đề Linh Tê.

Mắt của người phụ nữ mặc váy đen sáng lên, chỉ vào thú con bên trong.

“Em gái, con linh thú này có quá xấu không?” Người đàn ông cau mày, lắc đầu nói.

“Không đâu, anh nhìn vóc dáng cường tráng của con Linh Tê này, da cứng rắn, hơn nữa phẩm cấp lại cao. Nếu em ngồi lên, nhất định sẽ trở thành tâm điểm của tông môn” Dáng vẻ của người phụ nữ rất yêu thích.

“Đại ca, muốn con này, em sẽ không đi xem con khác”

“Được rồi, còn này thì Linh Tê cái gì”

Người đàn ông thấy người phụ nữ yêu thích, cũng không phản đối.

“Trương đạo hữu, con linh thú này bao nhiêu tiền, ra giá đi”

“Con này… Tiện đạo hữu, không phải tôi không ra giá, mà là con Linh tê con này vừa mới sinh thôi. Với lại Ngân Đề Linh Tê không dễ nhận chủ, không bằng đổi con khác được không?” Trương đạo hữu nói.

“Em gái tôi đã quyết định, còn đổi gì nữa” Tiện Tử Hoắc nổi giận.

“Con bé đã nói đó là con này, vậy tôi muốn con này. Còn chuyện nhận chủ, anh khởi động trận pháp, để em gái tôi nhìn chẳng phải sẽ biết sao”

“Đúng vậy đại ca, em cảm thấy em và con Linh Tê này rất hợp nhau, nhất định sẽ nhận em là chủ nhân” Người phụ nữ cũng nói.

“Vậy, được rồi” Trương tu sĩ không dám liên tục từ chối trước mặt hai cường giả Hắc Vực Ma Tông, anh ta mở trận pháp, lại nhắc nhở một lần nữa.

“Hai vị đạo hữu, con Linh Tê này còn non nớt, tương đối sợ hãi tu sĩ loài người, nhớ phải nhẹ nhàng”

“Anh thật dài dòng, lẽ nào tôi lại không biết sao?”

Người phụ nữ tức giận, đợi Trương tu sĩ khởi động trận pháp, cô ta bước vào.

Nhìn thấy người do Trương tu sĩ mang đến, con thú mẹ Linh Tê không quá phản ứng mà vẫn nằm trên mặt đất.

Nhìn thấy mấy con linh thú đều rất hiền lành, vẻ đê phòng trên người phụ nữ dần biến mất.

“Năm con Linh Tê này, con nào tốt?”

Cô ta bước tới, mắt đảo qua đảo lại trên người mấy con thú con.

Nhưng ánh mắt của cô ta quét qua, những con thú con này nhìn thấy biểu cảm của cô ta, liền có chút sợ hãi. Chung liều mạng nhào vào vòng tay của thú mẹ, dường như theo bản năng né tránh ánh mắt của người phụ nữ.

Người phụ nữ thay đổi góc độ, phát hiện không có cách nào nhìn rõ, trong lòng không khỏi có chút nóng nảy.

“Những con linh thú hôi hám này đang trốn tránh tôi”

“Con này nhìn có vẻ tốt, mày tránh được sao?”

Cô ta đưa tay lên, nắm lấy một bên tai của thú con.

“Đạo hữu không thể”

Nhìn thấy cảnh này, Trương tu sĩ lập tức sửng sốt.

Thế nhưng, người phụ nữ vẫn mắt nhắm tai ngơ rồi dùng sức nhấc nó lên, kéo thú con ra ngoài.
 
Chương 2465


Chương 2465

Thú con ban đầu rất sợ hãi, đột nhiên cảm thấy đau nhói bên tai rồi bị cưỡng chế ném sang một bên thì không khỏi bàng hoàng và sợ hãi, nó hét lên thảm thiết, máu ở tai cũng chảy ra.

Thấy con mình bị nữ tu sĩ bắt nạt, thú mẹ Linh Tê lập tức nổi giận.

Nó tụ lại ánh sáng trên sừng rồi bắn về phía người phụ nữ.

Bùm!

Người phụ nữ mất cảnh giác, vừa kịp mở vòng hộ pháp đã bị linh khí đánh vào, bị đánh bay lộn nhàu mấy chục mét rồi nặng nề ngã xuống đất, khóe miệng chảy đầy máu.

“Con súc sinh này, dám đả thương em gái của tao, xem tao giết cả nhà mày”

Ánh mắt của Tiện Tử Hoắc lạnh lẽo đi, thân thể đột nhiên bay ra ngoài rồi tung mạnh ra một chưởn. Một chưởng kia như một ngọn núi, tụ lại trên không trung rồi gào thét về phía Ngân Đề Linh Tê.

Thấy thanh thế kinh người đó, rõ ràng là muốn giết chết thú mẹ Linh Tê và năm thú con.

“Đạo hữu không thể” Trương tu sĩ sợ hãi, mặt biến sắc.

Thú mẹ Linh Tê bị thương nặng, hoàn toàn không thể né tránh trước cú đánh đầy tức giận của một tu sĩ Đỉnh Phong Cảnh Hợp Thể.

“Sợ cái gì, cùng lắm là tôi đền tiền là được rồi” Ánh mắt của Tiện Nguyệtt Tinh rất lạnh lùng, không quan tâm đến lời cầu xin của Trương tu sĩ.

Trong tiếng gầm thét, chưởng ấn như núi này bỗng nhiên nổ tung. Với cú ra đòn này, cả nhà Linh Tê sẽ tan thành mây khói.

Trên đỉnh đầu linh thú đột nhiên xuất hiện một bóng người.

Nắm chặt nắm đấm!

Tân Trạm lưu chuyển Tân Vương thể và đánh ra một quyền, hai nghìn nắm đấm chất chồng lên nhau, nặng nề dán lên chưởng ấn này.

Âm thanh ầm ầm rung chuyển trời đất, chưởng ấn lập tức nổ tung ra, linh khí dâng trào tứ phía.

“Sợ cái gì, cùng lắm là tôi đền tiền là được rồi” Ánh mắt của Tiện Nguyệtt Tinh rất lạnh lùng, không quan tâm đến lời cầu xin của Trương tu sĩ.

Trong tiếng gầm thét, chưởng ấn như núi này bỗng nhiên nổ tung. Với cú ra đòn này, cả nhà Linh Tê sẽ tan thành mây khói.

Trên đỉnh đầu linh thú đột nhiên xuất hiện một bóng người.

Nắm chặt nắm đấm!

Tân Trạm lưu chuyển Tân Vương thể và đánh ra một quyền, hai nghìn nắm đấm chất chồng lên nhau, nặng nề dán lên chưởng ấn này.

Âm thanh ầm ầm rung chuyển trời đất, chưởng ấn lập tức nổ tung ra, linh khí dâng trào tứ phía.

Bắn phá công kích của đối phương, Tân Trạm cũng rơi xuống đất mà hao mòn sức lực.

Mặt đất run lên, bởi vì sức mạnh của Tiện Tử Hoắc, vài vết nứt vỡ ra.

“Rống”

Linh Tê móng kinh hãi, nhặt lên đàn con, trốn ở phía sau Tân Trạm có chút run rẩy.

Đàn ấu thú nào cũng vô cùng sợ hãi, liên tục la hét.

“Đạo hữu, chẳng qua là linh thú mà thôi, lại phải tàn nhãn như vậy sao?” Tân Trạm nhẹ giọng nói là ai mà dám ngăn chặn tôi đây”

Tiện Tử Hoắc sắc mặt trầm xuống, cũng không ngờ rằng Tân Trạm sẽ có mặt và ngăn ông ta giết linh thú.

“Cút đi ngay cho tôi, quỳ xuống xin lỗi, nếu không tôi sẽ giết cả cậu luôn”

“Vậy thì anh liền thử xem sao.”

Trước khi Tân Trạm lên tiếng, Ngô Bình Nhi và Cung Doãn cũng đã bay tới.

Ngô Bình Nhi lạnh lùng nhìn Tiện Tử Hoắc, rút thanh trường kiếm ra.

“Tiểu đạo hữu, ba người này không phải là đệ tử từ Huyền Thú Cốc của tôi, nhưng cũng là khách quý. Không cần phải làm tổn thương nhau ảnh hưởng đến hòa khí”
 
Chương 2466


Chương 2466

Tu sĩ Trương vội vàng chạy đến, dừng hành động của hai nhóm lại.

Những tu sĩ khác ở Huyền Thú Cốc cũng vội vàng chạy tới, theo tu sĩ Trương khuyên bảo tươi cười làm lành.

Nhìn thấy hình thức, trận chiến này nhất định không có đánh nhau.

“Tử Hoắc, xảy ra chuyện gì vậy?”

Đúng lúc này, có hai tu sĩ trung niên bước tới, một người đội mũ có đính viên ngọc màu đen, sắc mặt lạnh lùng, mở miệng nói.

“Sư phụ, tôi đã chọn một linh thú cho em gái tôi. Không ngờ con linh thú này lại đi hại người. Tôi muốn dạy nó một bài học, kết quả là mấy người không muốn làm vậy lại xông ra quấy rối.”

“Đúng vậy, thưa sư phụ. Con thú nhỏ này con đã xác định rồi. Không ngờ giống không thuần khiết, người phụ nữ cùng người đàn ông này tự dưng xông ra gây chuyện” Cô gái váy đen kia bình tâm lại một chút, lúc này cũng lạnh lùng nói.

Cô ta cay độc liếc nhìn con Linh Tê, trong lòng đã hạ quyết tâm: Sau khi mua được ấu thú, cô ta sẽ hành hạ nó trước mặt thú mẹ để giải tỏa hận thù.

“Con này vẫn mới chỉ là ấu thú, đã dám đả thương chủ nhân, loại linh thú này không thuần chủng này, tôi nghĩ giết nó là đúng rồi” Người đàn ông đội chiếc nón khảm ngọc đen đồng ý.

“Nhưng thực ra là do hai người ngày xen vào việc của người khác, đạo hữu, chuyện này phải cho chúng ta giải thích về Hắc Vực Ma Tông”

“Trương Bảo Kiến, chuyện gì đang xảy ra vậy? Có phải những gì Tiện Tử Hoäc nói là sự thật không.” Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh tu sĩ Huyền Thú Cốc cau mày nói.

Lúc trước ông ta trở về cùng với cường giả Hắc Vực Ma Tông, cho nên ông ta cũng không biết Tân Trạm.

Nhưng Hắc Vực Ma Tông đường đường là một liên minh Ma Tông khổng lồ, không phải là thứ mà Huyền Thú Cốc có thể đắc tội.

Người đàn ông này có địa vị rất cao trong số họ, sợ sẽ khiến ông ta tức giận.

“Cái này…” Trương tu sĩ cũng thật khó khăn, nhất thời không trả lời được.

“Nếu có bất cứ điều gì do dự, hãy cứ nói thẳng” Người đàn ông nói.

“Lý trưởng lão, tình hình lúc đó quá hỗn loạn, tôi có chút mất tập trung nên không nhìn thấy” Tu sĩ Trương nghiến răng nói.

Lý trưởng lão không biết thân phận đoàn người của Tân Trạm, nhưng ông ta đã ở đây ngày hôm qua.

Ông ta tận mắt nhìn thấy mấy người Tân Trạm được các trưởng lão tươi cười chào hỏi, cuối cùng còn được tông chủ đích thân tiến lên đón bọn họ.

Hai nhân vật này, e rằng lai lịch không dễ đoán nên chính mình cũng không muốn nói đến chút nào.

Lý trưởng lão khế cau mày, cảm thấy mọi chuyện không ổn lắm.

“Vấn đề này còn cần phải làm chứng sao?”

Người phụ nữ mặc váy đen cười lạnh nói: “Linh tệ tôi đều đã thanh toán hết, con thú con này giờ thuộc về tôi”

Nói xong, cô ta hất tay lên, bỗng hàng trăm tử kim linh tệ rơi xuống đất.

“Bây giờ bỏ tiền ra cũng không có ý nghĩa gì. Cô nói đây là linh thú của cô, nhưng nếu cô gọi nó, nó sẽ quan tâm đến cô sao?”

Người phụ nữ này tính tình độc ác, trên người sát khí dâng trào. Nếu những linh thú này rơi vào tay cô ta, chỉ sợ là sẽ bị hành hạ cả đời.

Tân Trạm dù có thế nào cũng không thể nhìn người này mua linh thú.

Những linh thú khác, chính mình cũng không khống chế được.

Hơn nữa Linh Tê này trợ giúp rất nhiều với việc tìm hiểu chuyện sinh tử của anh, cho nên Tân Trạm dĩ nhiên sẽ không ngồi yên không thèm quan tâm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom