Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1741: Ra tay 2


 “Tử Hổ này thật sự là lớn mật, còn dám ra tay?” Trong hư không, sắc mặt lão giả Nguyên Hàn nhất thời âm trầm xuống, chuẩn bị ngăn cản. 

 "Nguyên Hàn, Diệp Tinh này tựa hồ cũng không có bất kỳ sợ hãi gì, giống như có át chủ bài đó, chúng ta quan sát trước rồi nói sau." 

 Nhị trưởng lão Bích Khâu lạnh nhạt nói: "Dù sao người lại giết cũng không chết, vừa lúc nhìn xem hắn ứng phó như thế nào? Hư Thần Tông chúng ta phát sinh tranh đấu cũng là chuyện thường xuyên." 

 “Đúng, Nguyên Hàn, căn nguyên trong cơ thể Diệp Tinh này tựa hồ cực kỳ nồng đậm." 

 "Xem tình huống rồi nói sau." 

 Bên cạnh nhị trưởng lão, cũng có hai vị trưởng lão Thế Giới Cảnh mở miệng nói. 

 Nguyên Hàn ngừng lại, chẳng qua vẫn nhìn về phía dưới, chuẩn bị tùy thời xuất thủ. 

 Mặc kệ như thế nào, tuyệt đối không cho phép Diệp Tinh có thương thế gì. 

 "Ra tay?" 

 Diệp Tinh cảm nhận được động tĩnh phía sau, sắc mặt nhất thời âm trầm xuống. 

 Tử Hổ này thấy hắn không chiến lại còn dám ra tay, thật sự cho là tính tình hắn tốt? 

 Ầm ầm! 

 Bỗng nhiên, một cỗ khí thế dao động vô cùng khủng bố trên người Diệp Tinh chợt bộc phát ra, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, trực tiếp đâm ra phía sau. 

 \- Đâm rồi! 

 Chung quanh hư không đều truyền đến một trận bạo phá vang lên. 

 Không gian bên trong Hư Thần Tông vô cùng vững chắc, coi như là cường giả Thế Giới Cảnh ra tay cũng rất khó phá hỏng cái gì. 

 Hư không không có vỡ hỏng, cũng không có bất kỳ khí lưu hỗn độn nào xuất hiện. 

 Thế nhưng đạo kiếm quang này lại khiến cho mọi người ở đây đều biến sắc, nhất là Tử Hổ đang đánh tới. 

 "Cái gì?" 

 Lúc này Tử Hổ cảm nhận được một cỗ dao động vô cùng khủng bố, anh ta đã đi tới trước người Diệp Tinh. 

 “Cút cho khuất mắt ta!” 

 Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng, kiếm quang cường đại trực tiếp xẹt qua thân thể Tử Hổ. 

 Phụt! 

 Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp căn bản không cách nào phòng ngự được đạo kiếm quang này, trực tiếp bị đánh trúng, không ngờ không chịu nổi, trong miệng phun ra từng ngụm máu tươi, thân ảnh lui lại mười mấy bước. 

 Khóe miệng đầy máu, nhìn qua cực kỳ chật vật. 

 "Cái gì? Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp bị Diệp Tinh cấp bậc Đạo Chủ Cảnh này đánh lui?" 

 “Không thể tưởng tượng nổi, lấy Đạo Chủ Cảnh đánh bại Thánh Hoàng đỉnh cấp, chỉ có rất ít bộ phận thiên tài nghịch thiên mới có thể làm được.” 

 “Sức chiến đấu chân thật của Diệp Tinh lại mạnh như vậy?” 

 Trong mắt mọi người chung quanh cũng lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ, vẻ khinh thường trên mặt một số người cũng biến mất rất nhiều, lần đầu tiên coi trọng một chút đối với thanh niên xa lạ trước mắt bỗng trở thành điện chủ điện thứ chín này. 

 Tất cả vũ trụ quả thật có thiên tài tuyệt thế có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng số lượng rất ít, hiện tại Diệp Tinh lại cũng có thể làm được. 

 "Phải không vậy? Không tồi, thực lực tiểu tử Diệp Tinh này không tồi nha." Trên hư không, ánh mắt lão giả Nguyên Hàn sáng ngời. 

 "Đó là bí thuật hủy diệt cường đại của tộc quần Sát Thần Thú, hắn lĩnh ngộ rất sâu, hơn nữa căn nguyên trong cơ thể lại không hề thua kém một vị Thánh Hoàng trung cấp." 

 Trước Diệp Tinh không có ra tay nên ông ta cũng không có đi sâu tìm hiểu, hiện tại vừa ra tay ông ta liền phát hiện Diệp Tinh có rất nhiều át chủ bài. 

 "Năng lực chiến đấu vượt cấp quả thật cường đại." 

 "Chỉ riêng phương diện sức chiến đấu cũng là một mầm mống tốt." 

 Ánh mắt của mấy vị cường giả Thế Giới Cảnh khác cũng là sáng ngời. 

 Lúc này Diệp Tinh ra tay, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Tử Hổ một cái, nói: "Không cần đến chọc ta, lần sau ra tay cũng không chỉ là bị thương nhẹ thế thôi đâu." 

 Hiện tại tất cả các loại lá bài tẩy của Diệp Tinh cộng lại, thậm chí đã gần tới đẳng cấp thánh tôn, Tử Hổ chỉ là một vị cường giả thánh hoàng đỉnh cấp bình thường, hắn tùy ý đánh ra một đạo công kích là có thể khiến cho anh ta bị thương nặng, chỉ có điều lúc nãy hắn đã nương tay. 

 "Diệp Tinh, ngươi. . ." Tử Hổ nhìn Diệp Tinh, sắc mặt lập tức trở nên có chút dữ tợn. 

 Ở trước mặt nhiều người như vậy, anh ta lại bị xem thường bởi Diệp Tinh ở đạo chủ cảnh đánh bại. 

 "Diệp Tinh, rất điên cuồng ngang ngược, thực lực của Tử Hổ không đủ, hay là ta tới thử một lần?" 

 Bỗng nhiên, một người trong đám người đi ra, đây là một chàng trai vô cùng to lớn, anh ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt lại hiện lên vẻ lạnh lùng. 

 Đây là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn! 

 Trước bọn họ vốn có địch ý với Diệp Tinh, nhìn Diệp Tinh rất không thoải mái, giờ đây thấy ngữ khí của Diệp Tinh kiêu căng như vậy, trong lòng càng khó chịu. 

 "Đúng vậy, Diệp Tinh, hay là thêm cả ta nữa?" Lại một người đi ra, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói. 

 Đây cũng là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn. 

 “Diệp Tinh đã trở thành đối tượng công kích của mọi người rồi." 

 "Đáng thương, nếu không phải thực lực của ta không đủ, ta cũng lên khiêu chiến." 

 "Cho dù Diệp Tinh có thực lực đánh bại Tử Hổ, nhưng trong chúng ta người có thể đánh bại Tử Hổ quá nhiều, lẽ nào Diệp Tinh còn có thể so sánh với thánh tôn?" 

 "Quá đáng thương." 


 Trên bả vai Diệp Tinh, một tiếng cười lớn truyền tới, ánh mắt sâu róm nhỏ Tiểu Hắc liếc qua đám người, cười to nói: "Nhưng cho dù có nhắm vào, điện chủ điện thứ chín này đã là của ngươi, những người khác có ghen tị cũng vô dụng." 

 "Hừ! Bọn ta ghen tị cái gì?" 

 "Sâu róm từ đâu tới vậy?" 

 "Cho dù Diệp Tinh trở thành điện chủ điện thứ chín, vậy cũng không có bất kỳ tư cách gì quản bọn ta. " 

 
Chương 1569


Hiển nhiên, mấy tộc như nhân tộc, yêu tộc sẽ không chia sẻ tin tức này cho bọn họ.

Các tộc trong vũ trụ, giữa bất cứ tộc này đều có quan hệ cạnh tranh, đối nghịch, có cũng chỉ là lợi ích.

Thu hồi ánh mắt, sắc mặt thánh tôn Băng Liệt lại khôi phục vẻ bình tĩnh.

Trên thực tế, ba thánh hoàng lần này ông ta đưa tới đều có phân thân, cho dù chết cũng có thể tái tạo lại được.

Nhưng thời gian chắc chắn rất dài.

Thực lực càng mạnh, sau khi chết tái tạo càng khó, những người khác không có phân thân đạo tắc giới, năng lượng căn nguyên vũ trụ vô hạn, cho dù chết bao nhiêu lần cũng có thể sống lại ngay lập tức.

Vậy nên những thánh hoàng cường đại có phân thân đó cũng không dám dễ dàng chết đi.

Phân thân tử vong, nấu bản thể ra ngoài khám phá xuất hiện việc ngoài ý muốn, vậy thì sẽ chết thật.*

Vậy nên những cường giả có phân thân càng phải cẩn thận hơn, căn bản sẽ không mạo hiểm như vậy, nói cách khác ở nếu chưa tái tạo lại được phân thân, bọn họ sẽ không ra ngoài.

Nếu không ra ngoài, vậy thì đồng nghĩa với thời gian dài bọn họ mất đi năng lực chiến đấu.

Vậy nên phân thân không phải vạn năng.

Mà Diệp Tinh có phân thân tử vong đạo tắc giới, cho dù chết bao nhiêu lần, đều có thể sống lại ngay lập tức, hơn nữa năng lượng tiêu hao có thể bổ sung ngay lập tức.

Trước kia thánh tôn Thời Không thường thực lực Diệp Tinh càng mạnh, sức uy hiếp đối với dị tộc càng lớn, nguyên nhân chính là điều này.

Hồi sinh vô hạn, không lo lắng phân thân tử vong, cho dù chết cũng có thể xuất hiện lần nữa trong thời gian ngắn, ai dám liều mạng cùng?

Đợi tương lai Diệp Tinh có thực lực sánh ngang với thánh tôn, vậy phân thân tử vong đạo tắc giới sẽ trở thành ác mộng của tất cả các tộc!

"Những khí lưu mù mịt này rốt cuộc là cái gì?"

“Đáng sợ quá."

“Hai thánh hoàng cường đại cứ vậy mà dễ dàng chết đi."

Xung quanh yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn tình cảnh trước mắt.

“Vậy mà có thể khiến cho thánh hoàng vũ trụ dễ dàng ngã xuống." Diệp Tinh cũng chấn động nhìn.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy khung cảnh này là lúc đuổi giết Hoa Hiên Nhai, khi đó thực lực của hắn mới là hư không cảnh thôi, so với Hiện giờ nhỏ yếu tới mức nào?


Lúc đó thứ quỷ dị ấy biến hóa khiến cho một Bất Tử Cảnh chết, nhưng bây giờ lại là ba người đẳng cấp thánh hoàng chết!

Cường giả đẳng cấp này trong toàn vũ trụ đều có thể đếm được, vậy mà bây giờ lại bị miểu sát? Có thể dễ dàng giết chết bọn họ đoán chừng chỉ có thánh tôn đứng trên đỉnh vũ trụ mà thôi.

Cường giả đẳng cấp thánh tôn trong toàn vũ trụ có được bao nhiêu vị?

Diệp Tinh bỗng nhiên nhớ tới cường giả thần bí cuối cùng nhập vào người Hoa Hiên Nhai, lúc ấy hắn cảm thấy như đối mặt với cả thiên địa.

Cho dù bây giờ nghĩ lại, dường như thánh hoàng vũ trụ cũng không đem tới cho ông ta áp lực gì lớn!

"Rốt cuộc là cái gì?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi sinh ra áp lực.

Ban đầu hắn còn cho là là ma tộc tu luyện bí thuật tà dị biến hóa quỷ dị, bây giờ suy nghĩ một chút căn bản là không thể.

Lúc hắn ở Hư Không Cảnh không để lộ ra bao nhiêu thiên phú cường đại, đặt trong vũ trụ căn bản không tính là gì, nhưng khi đó bị một tồn tại không biết cường đại tới mức naog chú ý tới?

Sống lại, khí lưu màu xám,... rất nhiều suy nghĩ tràn lên đầu, Diệp Tinh cũng nhớ lại một thân ảnh đang cô độc trôi giữa vũ trụ hỗn độn vô tận trong không gian thần thụ thời không đó, đó là tương lai của hắn sao?


Diệp Tinh có hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ dường như vũ trụ này còn phức tạp hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, cho dù hắn đạt tới đẳng cấp hiện tại, cũng chỉ mới tiếp xúc tới một chút ít mà thôi.


"Diệp Tinh." Bên tai bỗng nhiên có tiếng truyền truyền tới, thánh hoàng Thiên Hồ nghi hoặc nhìn Diệp Tinh, nói: "Ngươi sao vậy?"

Ông ta nhạy bén phát hiện ra tâm trạng của Diệp Tinh thay đổi.

"Không sao." Nhanh chóng thu lại tâm trạng trong lòng, Diệp Tinh lắc đầu một cái: "Chỉ là cảm thấy chấn động với cảnh tượng trước mắt thôi."

Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên mở miệng nói: "Những khí lưu mù mịt vô cùng quỷ dị, thật ra những nơi khác trong vũ trụ cũng xuất hiện, nhưng không nồng đậm như nơi này."

“Sư phụ, những thứ đó rốt cuộc là gì?" thánh hoàng Thiên Hồ không nhịn được hỏi.

Thánh hoàng Thiên Hồ chính là đệ tử của thánh tôn Hồn Thiên.

"Không biết, dường như là một vật chất rất quỷ dị đã có từ thời viễn cổ." thánh tôn Hồn Thiên lắc đầu nói.

Ánh mắt ông ta nghiêm túc, thậm chí còn có vẻ kiêng kỵ vẻ, dường như từng bị thiệt với những khí lưu quỷ dị này.

"Lần trước đại lục tàn phá xuất thế đã có mấy thánh hoàng vũ trụ chết trên đó."

Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh im lặng, ngay cả thánh tôn vũ trụ cường đại cũng không biết những thứ này rốt cuộc là cái gì.

"Đi!"

Xem xét bốn phía một chút, xác định không có khí lưu màu xám khác xuất hiện, sau đó thánh tôn Hồn Thiên tiếp tục tiến lên.

"Thăm dò."

"Cẩn thận một chút, chú ý nguy cơ xung quanh tùy thời xuất hiện."

Các cường giả truyền âm, trải qua chuyện vừa rồi, trên mặt mỗi người bọn họ đều nâng lên vẻ vô cùng cảnh giác.

"Đến rồi?"

Diệp Tinh vậy đi theo sau thánh tôn Hồn Thiên, nhưng lại nhìn xung quanh, lúc này hắn đi tới một nơi.

Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng lại bỗng nhiên bay xuống, nhặt mười mấy mảnh vỡ đó lên.

Những thứ này mảnh vỡ này có đường kính một mét, chỉ lớn bằng bàn tay.

“Nhân loại Diệp Tinh nhặt được thứ gì đó?"

Thấy động tác của Diệp Tinh, lập tức có rất nhiều ánh mắt của các cường giả nhìn tới, vừa mới thăm dò đại lục này, ai mà biết bảo vật sẽ xuất hiện ở nơi nào?
 
Chương 1509


Sự tình phát sinh ở Hư Không Hải ở không ngừng truyền bá, sau đó tin tức về việc Thánh Hoàng Kim Nguyên đã chết truyền ra càng là khiến cho vũ trụ chấn động thật lớn.

Huyễn tộc, tộc quần cường đại vô số năm trước, trong tộc chỉ có mười Thánh Hoàng Vũ Trụ, nhưng lực uy hiếp căn bản không thua kém Nhân tộc, Yêu tộc.

Chẳng qua mười Thánh Hoàng Vũ Trụ trong tộc quần đồng thời bỏ mạng. Trong tộc phát sinh biến đổi lớn, thực lực giảm xuống ngàn trượng.

Sau đó cho dù đại đạo chi chủ cấp ba Nguyên Nha lần thứ hai trùng kiến Huyễn tộc, thế nhưng toàn bộ Huyễn tộc thực lực cũng vô cùng yếu ớt, thậm chí chỉ có mấy vị đại đạo chi chủ.

Đối mặt với cường giả khác ức hiếp, cho dù là đại đạo chi chủ cấp một, cấp hai, Nguyên Nha đều lựa chọn bồi thường, không dám phát sinh mâu thuẫn cùng bọn họ.

Trong ấn tượng của mọi người, Huyễn tộc tựa hồ đồng nghĩa với sự nhu nhược, khiếp đảm, không bao giờ có thể có cơ hội xoay người nữa.

Còn lúc này, Huyễn tộc nhỏ yếu, thậm chí đã bị rất nhiều tộc quần lãng quên, Huyễn tộc hoàn toàn bị xem nhẹ cứ như vậy lấy tư thế ngang nhiên xuất hiện trong vũ trụ!

Chỉ là vừa xuất hiện liền liên tục diệt vong ba thế lực tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân, trong một ngày đánh chết bốn vị Thánh Hoàng Vũ Trụ!

Thậm chí ngay cả Thánh Hoàng Kim Nguyên vẫn luôn ẩn nấp ở bên ngoài cũng bị đánh chết!

Điều này đã không xảy ra trong vũ trụ trong hàng trăm tỷ năm rồi.

“Tuyệt đối không thể trêu chọc Huyễn tộc”!

"Đúng vậy. Ngay cả tộc Hạt Nguyên có một vị Thánh Hoàng ở trong tộc, một vị Thánh Hoàng vẫn ẩn núp ở bên ngoài, ai cũng không biết tung tích cũng đều bị diệt, hai vị Thánh Hoàng đồng thời bị diệt sát!"

“Những tộc quần đều có đại trận hộ tộc, đại trận cũng không ngăn cản được cường giả Huyễn tộc kia chút nào!”

“Quá mạnh! Thực lực như vậy, trong cấp độ Thánh Hoàng Vũ Trụ tuyệt đối là đỉnh cấp!”

Vô số tộc quần sinh ra cảm giác vô cùng kiêng kỵ đối với Huyễn tộc.

Có đại trận hộ tộc, cho dù là Thánh Hoàng đỉnh cấp cũng khó có thể bị diệt, trừ phi Thánh Tôn Vũ Trụ ra tay. Nhưng cường giả Huyễn tộc lại dễ dàng làm được. Thực lực phá trận thậm chí có thể địch lại Thánh Tôn Vũ Trụ!

Cho dù là Thánh Hoàng Vũ Trụ thời kỳ Huyễn tộc toàn thịnh cũng khó có thể địch nổi.

Có thể dễ dàng diệt vong một tộc quần như tộc Hạt Nguyên. Rất nhiều tộc quần trong vũ trụ cũng có thể bị Huyễn tộc trực tiếp tiêu diệt, ai dám trêu chọc nữa?

Chuyện này phát sinh, cả vũ trụ thậm chí còn bắt đầu trở nên chấn động.

Vũ trụ lúc trước rất bình tĩnh, cho dù phát sinh một sự tình cũng sẽ rất nhanh bình ổn, nhưng lúc này đây lại thật lâu không thể bình tĩnh.

Trong thời gian ngắn ngủi, đầu tiên là Diệp Tinh Nhân tộc dùng tư thế tuyệt thế quật khởi, trắng trợn đánh chết bất tử cảnh, thậm chí trong di tích Thánh Hoàng Hắc Ly nhất cử tiêu diệt hơn một ngàn vị đại đạo chi chủ, chấn động cả vũ trụ.

Bây giờ lại có cường giả Huyễn tộc liên tục diệt sát ba thế lực Thánh Hoàng, trừ danh ba đại tộc quần vũ trụ!


Những điều này xảy ra cùng một lúc trong một thời gian, tự nhiên gây ra một cú sốc lớn cho vũ trụ.


......

Khu vực sâu trong thành Thời Không vô cùng rộng lớn, ở phía trên hư không lại xuất hiện từng vết nứt, mà chung quanh những vết nứt này, có từng đạo bí văn kì dị hiện ra, rất nhiều bí văn đại đạo kỳ bí không ngừng dao động.

Từng đạo hỗn độn khí...

Từng đạo khí lưu hỗn độn tràn ngập, hơn nữa vô số vết nứt, tựa như tình cảnh lúc trời đất mới khai.

Lúc này trong khí lưu hỗn độn, Thánh Tôn Thời Không đứng thẳng, ông ta nhìn đệ tử của mình không nhịn được hỏi: "Diệp Tinh, Thánh Hoàng Huyễn tộc ra tay đó là ngươi sao?"

Tin tức phát sinh ở Hư Không Hải điên cuồng truyền bá ra ngoài, tự nhiên cũng khiến cho Nhân tộc chấn động lớn.

Đó là thoáng cái có bốn vị Thánh Hoàng Vũ Trụ chết đi, cường giả cấp độ Thánh Hoàng cả Nhân tộc cũng không tới trăm vị.

Thánh Tôn Thời Không biết Diệp Tinh một mực có thân phận ở Huyễn tộc. Hiện tại tình huống của Huyễn tộc ông ta cũng biết, xác suất xuất hiện một vị Thánh Hoàng Vũ Trụ cực kỳ ít ỏi. Cho nên, ông ta rất tự nhiên liền nghĩ đến Diệp Tinh.

Diệp Tinh nhìn Thời Không Thánh Tôn, nói: "Không dám giấu diếm sư phụ, người ra tay chính là đệ tử. Lúc trước đệ tử gặp được Thánh Hoàng Kim Nguyên của tộc Hạt Nguyên, bị ép chạy vào trong Sát Dung Nham.

Nhưng mà đệ tử có một ít thủ đoạn, có thể theo dõi Thánh Hoàng Kim Nguyên này, cho nên sau khi đi ra từ Sát Dung Nham trực tiếp tìm được khu vực ẩn náu của ông ta.

Sau đó đệ tử ở đại lục tộc Hạt Nguyên trên Hư Không Hải cùng Thánh Hoàng Kim Nguyên vẫn đang ẩn thân động thủ, đồng thời chém giết hai đại Thánh Hoàng của tộc Hạt Nguyên, sau đó đệ tử lại liên tục tiêu diệt tộc Vũ Hồn cùng tộc Xích Lân..."

Thánh Tôn Thời Không trực tiếp nhìn đệ tử của mình. Cho dù ông ta là cường giả cấp độ Thánh Tôn cường đại nhất vũ trụ, trong mắt cũng rõ ràng có một tia khiếp sợ.

Đệ tử này của ông ta mới tu luyện hơn hai ngàn năm, nhưng mà nói ra chuyện lại vô cùng chấn động!

Đánh chết Thánh Hoàng Vũ Trụ, tiêu diệt tộc quần có Thánh Hoàng tồn tại trong vũ trụ, điều này trong Nhân tộc bọn họ cũng không có mấy người có thể làm được.

Tiểu tử lúc trước kia đã bất tri bất giác trưởng thành đến mức hiện giờ.
 
Chương 1742: Khinh thường


Nghe thấy lời tiểu Hắc nói, xung quanh lập tức nổi lên rất nhiều tiếng nói giận dữ. 

 Lời này hoàn toàn đánh trúng ý nghĩ trong lòng bọn họ. 

 Có điều, điện thứ chín chỉ có thể hưởng thụ tài nguyên bên trong Hư Thần Tông, cũng không có quyền lợi đặc thù gì, địa vị chân chính vẫn là của đệ tử nòng cốt Hư Thần Tông, quả thật không có bất cứ quyền lợi nào để quản những đệ tử khác. 

 "Cảnh giới đạo chủ cảnh, cho dù có thực lực thánh hoàng đỉnh cấp thì lại thế nào? Hư Thần Tông chúng ta xem trọng chỉ có năng lực luyện đan!" 

 "Chỉ có thiên tài luyện đan mạnh nhất mới có thể trở thành điện chủ của điện thứ chín." 

 "Điện chủ điện thứ chín lần này hẳn là sinh ra trong ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, ba người bọn họ tu luyện chưa tới một triệu năm, tất cả đều có thực lực cường đại của thánh tôn cao cấp, hơn nữa có thể luyện chế ra đan dược mạnh mẽ đẳng cấp thần tôn cảnh, sư huynh Tử Dương lại có thể luyện chế ra một trong ba loại đan dược khó nhất luyện chế thần tôn cảnh, như vậy mới có thực lực trở thành điện thứ chín điện chủ." 

 "Không có thực lực còn ngông cuồng như vậy?" 

 Các đệ tử Hư Thần Tông lạnh lùng nói. 

 "Yo yo yo, lợi hại như thế, nhưng điện chủ hiện tại của điện thứ chín vẫn là Diệp Tinh, các ngươi có tức không?" 

 Tiểu Hắc ở trên bả vai Diệp Tinh lắc lắc mông, dường như đang khiêu khích đám người, vô cùng đắc ý nói: "Hơn nữa đây còn là Hạo đế ra lệnh, điện chủ Nguyên Hàn tự mình mời Diệp Tinh tới đây, các ngươi có bản lĩnh tự mình đi tìm Hạo đế mà nói, để ông ta bãi nhiệm vị trí điện chủ điện thứ chín của Diệp Tinh." 

 “Con sâu róm đáng chết này." 

 "Mẹ nó, sao con sâu róm này lại khiến cho người ta ?" 

 "Sau này nguyên liệu mà ta luyện đan sẽ chủ yếu là sâu róm." 

 Tiểu Hắc vừa nói xong, lại dẫn tới một trận giọng nói tức giận. 

 Nhưng lời Tiểu Hắc nói lại là người mà bọn họ không dám nói ra nhất, vị trí điện thứ chín điện chủ của Diệp Tinh là do Hạo đế tự mình hạ lệnh, căn bản không thể loại bỏ, bọn họ cũng chỉ có thể không phục trong lòng, tìm chút gì đó xả giận. 

 "Diệp Tinh, ngươi thấy ta thế nào? Hơi nói mấy người này vài câu đã không chịu nổi rồi." Tiểu Hắc nhìn Diệp Tinh cười, truyền âm nói, trong giọng nói rõ ràng mang vẻ tự đắc. 

 Diệp Tinh không biết làm sao lắc đầu, ánh mắt hắn nhìn về phía đám người tức giận, nhưng lại không có chút dao động tâm trạng nào. 

 Mục đích hắn tới Hư Thần tông rất rõ ràng, chính là vì nâng cao bản thân, về phần ánh mắt của những người khác căn bản hắn không quan tâm. 

 "Hừ! Diệp Tinh, nói cho cùng vẫn là ngươi không dám tiếp nhận khiêu chiến." Tử Hổ nhìn Diệp Tinh, lạnh lùng nói. 

 Diệp Tinh liếc anh ta một cái, căn bản lười phản ứng. 

 "Tử Hổ." đúng vào lúc này, bỗng nhiên một giọng nói vang lên. 

 "Ca." Nghe thấy giọng nói này, Tử Hổ lập tức thu lại lời muốn nói ra. 

 Dưới ánh mắt của mọi người, một chàng trai tuấn lãng trực tiếp đi tới, anh ta nhìn Diệp Tinh, sắc mặt bình tĩnh nói: "làm quen một chút, ta tên Tử Dương." 

 "Sớm đã nghe nói." lúc này Diệp Tinh cũng dừng bước, nhìn về phía trước mắt thanh niên, nói . 

 Chỉ nói riêng về luyện đan thuật, trong hàng đệ tử giai đoạn hiện nay của Hư Thần Tông tài luyện đan của Tử Dương là thứ nhất. 

 Hắn vẫn rất khâm phục Tử Dương, luyện chế ra một trong ba đan dược khó luyện nhất thần tôn cảnh, rất nhiều đại sư luyện đan thế giới cảnh cũng không thể nào làm được. 

 "Ta rất hứng thú với luyện đan của Diệp Tinh ngươi.” 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.


 Tử Dương nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Đối với danh ngạch điện chủ điện thứ chín, ta quả thật rất muốn đạt được, nhưng nếu đã bị Diệp Tinh ngươi lấy được, ta cũng không có ý kiến, chỉ là có chút không cam lòng." 

 Anh ta trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng, nhưng lại không khiến cho người ta cảm thấy chán ghét chút nào. 

 "Tám mươi năm sau là ngày tranh đoạt danh ngạch điện thứ chín chính thức cuối cùng, nếu có cơ hội, ta hy vọng tám mươi năm sau có thể ở so tài cùng Diệp Tinh ngươi một phen." 

 "Còn có ta!" 

 Lời nói nói xong, một chàng trai trực tiếp đi tới. 

 Chàng trai này mặc một bộ huyết bào màu đỏ, một phần ba mặt bị bao phủ bởi bí văn, trên đầu còn có hai chiếc sừng, khóe mắt giương lên, khiến cho người ta cảm thấy rất kiệt ngạo bất tuân*, chính là một trang ba đại thiên tài của Hư Thần Tông – Huyết Vô Cực. 

 _*Tính tình ngạo mạn cuồng vọng không tuân theo quản giáo_ 

 _*Tính tình ngạo mạn cuồng vọng không tuân theo quản giáo_ 

 Huyết Vô Cực nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một chút chiến ý, nói: "Tám mươi năm sau, ta chờ ngươi ở trên quảng trường này!" 

 Phía xa, cô gái Tuyết dung mạo tuyệt mỹ đi tới, nhìn Diệp Tinh, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên: "Tám mươi năm sau, ta cũng ở trên quảng trường này chờ so tài với Diệp Tinh ngươi một phen." 

 Trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà tam đại thiên tài mạnh nhất Hư Thần Tông giai đoạn hiện nay đều đưa ra lời khiêu chiến với Diệp Tinh. 

 "Ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết đều đưa ra lời khiêu chiến với Diệp Tinh." 

 "Hơn nữa thời gian đều là tám mươi năm sau. " 

 "Từ chối rồi? Dưới tình huống này còn từ chổi." 

 "Ha ha, đúng thật là cực kỳ nhát gan." 

 "Đoán chừng là sợ mình thua." 

 Xung quanh lập tức có rất nhiều tiếng thổn thức truyền tới, mọi người nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.

 
Chương 1570


"Hóa ra là một ít mảnh vỡ."

"Không có bất cứ dao động gì, cho dù là một món binh khí sứt mẻ, đoán chừng cũng hoàn toàn mất đi tác dụng."

"Đúng, cho dù là thánh khí, hư hại rồi cũng rất khó khôi phục."

"Nhân loại Diệp Tinh có hứng thú với những mảnh vỡ này?"

“Đoán chừng thời gian tu luyện quá ngắn, nên coi những thứ này là bảo vật,”

Những cường giả này cảm nhận một chút, sau đó lại thu hồi ánh mắt.

Cho dù là thánh khí vỡ thành dáng vẻ như vậy, bọn họ cũng sẽ không có hứng thú.

"Tới tay rồi!"

Lúc này Diệp Tinh không quan tâm tới người khác, hắn nhìn mảnh vỡ trong tay, nghiêm túc mà nói hẳn là nhìn một mảnh vỡ lớn bằng bàn tay trong tay, trên mảnh vỡ này còn có một vài bí văn kỳ lạ, chính là thứ mà trước đó hắn cảm nhận được.

Nhưng Diệp Tinh cũng không ngốc, lúc thu thập chắc chắn sẽ dẫn tới sự chú ý của những cường giả khác, vậy nên hắn trực tiếp thu thập một đống lớn.

"Trên đại lục này lại cũng có mảnh vỡ này? Nguyên nhân sinh ra là gì?" trong lòng Diệp Tinh không nhịn được nghĩ.

Hắn phát hiện một khối ở hệ ngân hà, trên người con trai đạo chủ Xích Diễm của đại lục yêu tộc lấy được một khối, vẫn còn ở một vài nơi khác, thậm chí lại phát hiện một mảnh trên đại lục tàn phá của vực thẳm vũ trụ này.

Mỗi một mảnh vỡ đều nằm ở những nơi khác nhau.

"Chẳng lẽ ban đầu binh khí cường đại này bị ai đó phá vỡ, mảnh vỡ bay đi khắp nơi?" trong lòng Diệp Tinh âm thầm nghĩ.

Có thể khiến một món binh khí bay một khoảng cách xa như vậy, cho dù là vũ trụ thánh tôn cũng căn bản không thể làm được!

Cường giả đẳng cấp thánh tôn mạnh hơn, vậy cũng chỉ chứng minh tốc độ đi tới chợt tăng, nhưng cũng không thể thật sự không chú ý tới khoảng cách không gian, thời gian.

“Trong vũ trụ có người còn cường đại hơn thánh tôn vũ trụ ư?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong đầu xuất hiện một cái kinh người ý tưởng.

Thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, tiếp xúc càng ngày càng nhiều, dường như nghi ngờ trong lòng cũng càng ngày càng nhiều.

Ở thời đại viễn cổ, rất lớn có thể có thánh tôn vũ trụ cường đại khủng bố hơn tồn tại!

Hơn nữa, nếu không có gì bất ngờ, cường giả để lại Sát Thần Thú có hủy diệt thuật, còn để lại cửu đại hung thú viễn cổ có bí thuật cường đại khác chắc hẳn cũng phải trên thánh tôn!

Vút! Vút! Vút!

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên rất nhiều dao động khủng bố xuất hiện,nơi dao động này xuất hiện rất xa, thông qua linh hồn cũng không dò được, nhưng rất nhanh rất nhiều cường giả nhìn thấy từng đạo lưu quang bay tới, tốc độ nhanh đến cực hạn.

"Đây là. . . Thần khí?"

“Nhiều thần khí xuất hiện như vậy?"

Trên mặt những cường giả này đều có vẻ vô cùng kiêng kỵ, nhưng ngay sau đó lại trở nên kích động.

Những ánh sáng đó có đao, có kiếm, có giáp,...trên mỗi một món binh khí đều tản ra dao động cực kỳ cường đại, rõ ràng đều là thần khí!

Rất nhiều thần khí bay tới, tốc độ cực nhanh, thậm chí có trăm món!

Bình thường khó mà nhìn thấy một món thần khí mà ở nơi này lại xuất hiện rất nhiều, đây quả thực là kỳ tích!

"Mau, mau thu lấy!"

"Tranh đoạt được mấy món thần khí, cho dù chưa dùng tới, cũng có thể đổi cường đại hơn!"

Trên mặt các cường giả tràn đầy vẻ kích động.

Căn bản bọn họ đều có phân thân, vậy nên nhu cầu với bảo vật khá lớn, giống với Diệp Tinh giết chết như cường giả đẳng cấp thánh hoàng như nhiều, cộng thêm bán mấy nghìn binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, cộng thêm cả cống hiến với tộc... mới có thể khiến cho cả bản thể và ba phân thân binh khí cường đại.


Vút! Vút! Vút!

Các cường giả nhanh chóng tiến lên, bắt lấy các ánh sáng binh khí!

Lúc này cho dù các cường giả đẳng cấp thánh tôn cũng đang nhanh chóng thú lấy.

Nơi này trừ hiền giả vận mệnh ra, đều không phải là thánh tôn độc hành, bọn họ là người có sức chiến đấu cường đại nhất tộc, đối với các tộc lớn mà nói, bao nhiêu bảo vật cũng không đủ dùng, vậy nên cho dù bọn họ không dùng tới những thần khí bình thường này, nhưng bọn họ cũng sẽ toàn lực thu lấy.

Giống như những thần khí đỉnh cấp trong kho đổi bảo vật của nhân tộc đó, căn bản đều là cường giả thánh tôn nhân tộc lấy được.

"Thần khí!" Diệp Tinh nhìn những ánh sáng đó, sắc mặt khẽ động.

Oành!

Thúc động mắt Thời Không, thúc động lĩnh vực thế giới áo giáp Huyết Hà, lĩnh vực cường đại bị nén vào trong phạm vi rất nhỏ, rõ ràng trong phạm vi này có ba món thần khí tốc độ giảm đi rất nhiều.

Vù!

Bóng người Diệp Tinh lay động, sau đó nhanh chóng đi tới trước ba món thần khí.

Vút!

Tay phải hắn nắm chặt, sau đó bắt lấy ba món bảo vật vào trong tay.

"Tới tay!" trong lòng Diệp Tinh vui sướng.

Cho dù là mắt thời không hay là lĩnh vực thế giới áo giáp Huyết Hà, đều nắm giữ hư không, rõ ràng bảo vật mà hắn lấy được mạnh hơn cường giả khác một chút.

"Hai món thần khí bình thường, một món thần khí trung cấp!"

Diệp Tinh kiểm tra một chút, càng vui mừng hơn.

Một món thần khí trung cấp ít nhất bằng hai , ba kiện thần khí bình thường, nháy mắt mấy trăm điểm hỗn độn đã tới tay!

"Hửm? Thánh hoàng Thiên Hồ gặp chút trở ngại." sau khi hu hồi thần khí mình lấy được, ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía xa.

“Lĩnh vực Hắc Vụ!"

"Thời không luân chuyển!"

Lúc này ở những nơi khác, từng vị vũ trụ thánh hoàng cũng đang nhanh chóng phóng thích công kích mạnh mẽ của mình, tranh đoạt thần khí.
 
Chương 1510


"Là do Sát Dung Nham sao?" Hơi suy nghĩ một chút, Thánh Tôn Thời Không hỏi.

Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Đệ tử đi ra từ trong Sát Dung Nham, rất nhanh nắm giữ đại đạo sinh tử, hơn nữa còn chiếm được bảo vật."

Hắn lại không nói ra phân thân Sát Thần Thú đời sau cùng với bán thánh khí.

Nhưng mà Thánh Tôn Thời Không cũng không có hỏi, ông ta biết Diệp Tinh có thủ đoạn đặc thù, nắm giữ một đạo tắc liền tương đương với nắm giữ một đại đạo.

Hiện tại nắm giữ một cái đại đạo thậm chí địch lại Thánh Hoàng Vũ Trụ.

Thực lực Diệp Tinh đạt tới trình độ như vậy, cho dù chiếm được cơ duyên gì, bảo vật cũng đều là của mình, hết thảy đều do Diệp Tinh tự mình xử lý, ông ta nhiều nhất cho một ít đề nghị mà thôi.

“Quả nhiên đại hiểm địa đại biểu cũng là đại cơ duyên chi địa!” Thánh Tôn Thời Không mỉm cười nói.

Trong lòng ông ta mừng rỡ. Ông ta biết Diệp Tinh có phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới, đạt tới tình trạng này, coi như là Thánh Tôn Vũ Trụ muốn đánh chết Diệp Tinh cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

"Kế tiếp chuẩn bị làm như thế nào?" Nhìn đệ tử của mình, Thánh Tôn Thời Không lại hỏi.

Diệp Tinh mỉm cười nói: "Đệ tử hiện tại đang ở khu vực Huyễn tộc, chờ sau khi dàn xếp xong, sẽ trở về trái đất một chuyến."

Lãnh quang trong mắt hắn chợt lóe rồi biến mất: "Sau này đệ tử sẽ cân nhắc chuyện dị tộc."

Nghe Diệp Tinh nói như vậy, Thánh Tôn Thời Không gật đầu.

"Lúc chuẩn bị ra tay với dị tộc nói với ta một chút." Ông ta nhìn Diệp Tinh dặn dò.

"Vâng, sư phụ!" Diệp Tinh cung kính gật đầu.

......

Đây là một tinh cầu khổng lồ, trong tinh cầu lúc này lại có từng cường giả Huyễn tộc.

Lúc này bọn họ đều đang kiến tạo cung điện, những cung điện này rõ ràng đã hoàn thành đại bộ phận, chỉ còn lại một phần cuối cùng là có thể hoàn thiện.

Trên mặt mỗi một vị Huyễn tộc đều có nụ cười xán lạn, không còn buồn hận lúc trước.

Xa xa, mấy thân ảnh đi tới.

"Thủ lĩnh, tộc lão Nguyên Nha."

Nhìn thấy hai người cầm đầu, mỗi một người Huyễn tộc đều kích động hô lên, nhất là nhìn về phía người thanh niên kia, trong mắt càng có vẻ sùng bái.

\- Thủ lĩnh quá lợi hại!

\- Đúng vậy, tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân tồn tại Thánh Hoàng Vũ Trụ đuổi giết chúng ta, nhưng lại bị thủ lĩnh tiêu diệt hoàn toàn!


\- Lúc trước rất nhiều tộc quần chủ động liên lạc với Huyễn tộc chúng ta, tặng một ít hạ lễ, thậm chí trước kia có tộc quần từng đắc tội Huyễn tộc chúng ta đều tặng bồi thường!

\- Đương nhiên, nhìn thấy tộc ta xuất hiện Thánh Hoàng Vũ Trụ, thậm chí dễ dàng diệt vong ba đại tộc quần vũ Trụ, trong lòng sợ hãi, do đó mới vội vàng bồi tội, kết giao.

Từng cường giả Huyễn tộc không nhịn được hưng phấn nghị luận.

Gần đây tin tức liên quan tới huyễn bọn họ tộc đang điên cuồng lan truyền trong vũ trụ, dẫn tới vô số tộc chấn động, lại càng khiến cho bọn họ sợ hãi!

Mà bọn họ thân là vật chính, trong lòng chắc chắn cảm thấy tự hào.

"Tỷ, là thủ lĩnh ." Một khu vực, Thạch Lăng nhìn Diệp Tinh, vô cùng kích động nói .

Thậm chí trước kia cậu ta còn muốn bái Diệp Tinh làm sư phụ.

Trong mắt Thạch Như cũng có vẻ kích động, nhưng cô ta dặn dò đệ đệ mình, nói: "Tiểu Lăng, bây giờ trước mặt thủ lĩnh ngươi đừng nhắc tới chuyện bái sư nhé. Thủ lĩnh nhiều việc như vậy, chắc chắn không có thời gian dạy ngươi."

“Đệ biết." Thạch Lăng vội vàng gật đầu một cái.

Cậu ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt lại tràn đầy vẻ kiên định: "Mình nhất định cố gắng tu luyện hơn nữa, tương lai trở thành cường giả giống như thủ lĩnh giống vậy!"


Cậu ta không nói ra, mà là thầm thề trong lòng.


...

Một tòa cung điện khổng lồ đứng sừng sững phía xa, tòa cung điện này vô cùng khổng lồ, xuyên thẳng lên trời cao, phía trên có rất nhiều khí lưu hỗn độn bao phủ.

Toàn bộ phía trên cung điện tản ra kỳ quang ánh sáng lộng lẫy, thậm chí điêu khắc rất nhiều bí văn huyền ảo.

Đây là một món thần khí của huyễn tộc, mà truyền thừa Huyễn Yên của huyễn tộc là một trong số đó.

"Thủ lĩnh, Nguyên Nha !"

Thấy Diệp Tinh và ông cụ Nguyên Nha đi tới, đạo chủ Tân Việt lập tức cười đi tới, ông ta nhìn Diệp Tinh cung kính hành lễ một cái.

"Tân Việt, thế nào rồi?" Nguyên Nha hỏi.

Đạo chủ Tân Việt cười gật đầu, nói: "Tất cả đều đã chuẩn bị ổn thỏa, hồ truyền thừa đã mở."

Ông ta nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt có kính sợ, nhưng nhiều hơn là vẻ sùng bái: "Chỉ đợi thủ lĩnh lưu lại ấn kí sinh mệnh của mình ở trong đó!"

Hai đại thiên phú huyễn tộc, huyễn yên biến ảo và mắt thời không sau khi biến đổi.

Chỉ có điều truyền thừa huyễn yên ở bên trong hồ truyền thừa, hơn nữa cần thánh hoàng vũ trụ huyễn tộc mở ra, một khi thánh hoàng vũ trụ chết, vậy huyễn yên sẽ không còn hoàn chỉnh.

"Vào thôi." Diệp Tinh cười một tiếng.

Hắn trực tiếp đi vào trong đó, ông già Nguyên Nha và đạo chủ Tân Việt đi theo sau lưng, mà ở phía sau, từng thành viên huyễn tộc không ngừng tiến vào.

Khung cảnh bên trong cung điện thần bí khổng lồ dường như không có bất cứ thay đổi nào, rất nhanh đám người Diệp Tinh đã tới một nơi, phía trước có một hồ nước khổng lồ xuất hiện trước mắt.

Nói là hồ nước, thật ra cũng vô cùng to lớn, toàn bộ hồ nước nhìn giống như là một cái hố sâu khổng lồ, chất lỏng màu tím bên trong đang không ngừng sôi trào, giống như sóng biển vậy.

"Hồ truyền thừa!"

"Rất nhiều năm rồi, từ khi mười vị thánh hoàng huyễn tộc chúng ta ngã xuống, sau khi hoàn toàn suy bại thiên phú huyễn yên trong hồ truyền thừa liền không còn lành lặn nữa, dựa vào bản thân tu luyện căn bản không nắm giữ được hoàn chỉnh."

"Giờ đây thủ lĩnh mở hồ truyền thừa của huyễn tộc chúng ta ra lần nữa!"

Trong mắt các thành viên huyễn tộc rõ ràng có vẻ kích động.

Cơ bản nhất của huyễn yên liên quan đến thời gian, sau đó lại đến không gian, mà thứ này lại có liên quan tới đại đạo thời không.

Cường giả huyễn tộc, trời sinh cảm ngộ dễ dàng nhất là đại đạo thời không.

Mà nắm giữ huyễn yên hoàn chỉnh, mà độ khó khi nắm giữ đại đạo thời không của họ vĩnh viễn thấp hơn người khác.

Vậy nên thật ra lúc đầu tốc độ phát triển của huyễn tộc rất nhanh, nếu mười vị thánh hoàng vũ trụ không chết, cứ phát triển đến bây giờ, đoán chừng trong tộc có rất nhiều đại đạo chi chủ.
 
Chương 1743: Cực kỳ nhát gan 1


Tất nhiên Diệp Tinh Diệp điện chủ không dám, thực lực của hắn chỉ vào đạo chủ cảnh, cho dù sức chiến đấu có thể sánh ngang với thánh hoàng đỉnh cấp, nhưng đan dược luyện chế ra đoán chừng đẳng cấp rất thấp." 

 "Đúng, mạnh hơn nữa cũng không thể vượt qua ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, có thể cho dù là ta cũng không sánh bằng." 

 "Thực lực quá yếu, cũng không muốn làm mất thể diện." 

 "Ha ha, tám mươi năm sau, ta cũng tới mời Diệp điện chủ so tài một phen." 

 "Thêm ta nữa." 

 "Đến lúc đó xem Diệp điện chủ có thể ứng chiến được mấy người?" 

 Rất nhiều giọng nói không ngừng truyền vào trong tai Diệp Tinh, xen lẫn vẻ giễu cợt, thậm chí có mấy chục người đưa ra lời khiêu chiến. 

 "Hừ hừ, các ngươi cứ ghen tị Diệp Tinh đi, cho dù các ngươi nói thế nào, Diệp Tinh vẫn là điện chủ điện thứ chín, các ngươi lại ghen tị cũng vô dụng." Tiểu Hắc hừ hừ nói . 

 Soạt! 

 Đúng vào lúc này, bỗng nhiên bên trong khu vực có một đội ngũ xuất hiện, đội ngũ này tổng cộng có mười người, mặc thống nhất một kiểu áo giáp, trên người tản ra sát khí vô cùng kinh người, mặt mũi rất lạnh lùng. 

 "Người của Hình Phạt Đường xuất hiện rồi." 

 Nhìn thấy những người này, trên mặt các đệ tử vô thức lộ ra một tia sợ hãi, lời nói cũng nhỏ đi rất nhiều. 

 "Những người này đều là cường giả thần tôn cảnh." Diệp Tinh nhìn mười người bỗng nhiên xuất hiện, cảm nhận dao động khí thế trên người bọn họ, trong lòng thầm nghĩ. 

 Sự vận hành của toàn bộ Hư Thần Tông trên cơ bản đều là dựa vào các cường giả thần tôn cảnh! 

 Trong mười người, dẫn đầu là một người đàn ông toàn bộ khuôn mặt gần như bị áo giáp màu đen bao phủ, chỉ lộ một đôi mắt, người đàn ông quét mắt nhìn xung quanh một cái, lạnh lùng nói: "Tử Hổ bỗng nhiên ra tay với điện chủ điện thứ chín Diệp Tinh, lập tức áp giải xuống nhà giam thứ ba trong tông giam mười nghìn năm." 

 Đối mặt với trừng phạt này, Tử Hổ căn bản không dám nói thêm cái gì. Anh ta biết hậu quả khi phản kháng Hình Phạt Đường. 

 Có điều thời gian mười nghìn năm, đối với anh ta mà nói chẳng coi là gì. 

 Mấy giây sau, mười người của Hình Phạt Đường biến mất, Tử Hổ cũng biến mất không thấy. 

 "Tiểu Hắc, chúng ta đi thôi." Ánh mắt Diệp Tinh nhìn mọi người xung quanh sắc mặt có sự căm thù, có cười nhạo, sắc mặt lại vô cùng bình tĩnh. 

 "Diệp Tinh!" 

 Sau lưng, giọng nói tràn đầy chiến ý của Huyết Vô Cực truyền tới. 

 "Tám mươi năm sau, không cần biết ngươi có tới hay không, ta đều ở trên quảng trường sự món này chờ ngươi!" 

 Giọng nói của anh ta vang vọng khắp khu vực. 

 Dưới ánh mắt của mọi người, bước chân của Diệp Tinh không dừng lại, sau đó hoàn toàn rời đi. 

 Trong hư không, cấp cao thế giới cảnh Hư Thần Tông nhìn xuống bên dưới. 

 "Cực kỳ nhát gan, đối mặt với lời khiêu chiến quang minh chính đại của ba người Tử Dương cũng không dám tiếp nhận, thất bại không đáng sợ, điều đáng sợ là không dám đối mặt với thất bại." 

 Nhị trưởng lão Bích Lạc chống gậy, lãnh đạm nói. 

 "Cho dù là Tiểu Tuyết, Tử Dương, Huyết Vô Cực bọn họ cũng đã từng thất bại, nhưng kinh nghiệm có được từ trong thất bại đó hoàn toàn là đáng giá, Diệp Tinh khiến ta rất thất vọng.” 


 "Bích Khâu, lời không thể nói như thế." 

 Ông già điện chủ Mạc Vẫn mỉm cười nói: "Ngược lại ta lại cảm thấy tính tình của Diệp Tinh này rất được, cho dù đối mặt với sự cười nhạo của nhiều người như thế, tâm trạng vẫn không có chút dao động nào, người như vậy căn bản không quan tâm cái gì mà so tài với không so tài, năng lực luyện đan kém, tại sao phải so tài?” 

 "Tên nhóc này không để ý chút nào tới ánh nhìn của người xung quanh, ngược lại lại phù hợp với khẩu vị của ta." 

 Biết rõ không thể là, ngược lại không chịu nổi kích thích, quá quan tâm cái nhìn người khác, theo ông ta thấy loại người như vậy tính tình quá kém. 

 "Mặc dù như vậy, nhưng danh tiếng của Diệp Tinh quá tệ." 

 Một chàng trai lắc đầu nói: "Mà tin tức nơi này cũng sẽ truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của Hư Thần tông chúng ta cũng không tốt lắm." 

 Các vị điện chủ, các trưởng lão phát biểu trước cái nhìn của mình với Diệp Tinh. 

 "Ha ha, các vị, bây giờ nói những điều này vẫn là quá sớm, Diệp Tinh vừa mới gia nhập Hư Thần tông chúng ta." 

 Ông già Nguyên Hàn mỉm cười nói: "Nếu Hạo đế đã đưa ra mệnh lệnh đặc thù này, chúng ta chỉ cần nhìn cho thật kỹ là được, ta có lòng tin với tên nhóc Diệp Tinh này, nói không chừng hắn ta sẽ cho chúng ta ngạc nhiên mừng rỡ." 

 "Hy vọng như thế." 

 "Nếu như một trăm triệu năm này, Diệp Tinh không có bất kỳ chỗ nào thay đổi, vậy đoán chừng danh tiếng Hư Thần tông chúng ta sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn." 

 Rất nhiều người không ngừng nói. 

 Mỗi một khóa điện chủ điện thứ chín Hư Thần tông, đều là nhân vật thiên kiêu chân chính trong toàn vũ trụ! Hiện giờ có rất nhiều người đã danh tiếng lẫy lừng. 


 Nó trực tiếp cắn một cái, thỏa mãn nhắm hai mắt lại, sau đó nói với Diệp Tinh. 

 Rất nhiều đệ tử Hư Thần tông đều căm thù Diệp Tinh, đi đến đâu cũng đều có ánh mắt khác thường. 

 Diệp Tinh bình tĩnh nói: "Tiểu Hắc, khiêu khích của người khác không có bất kỳ ảnh hưởng gì với bọn họ, hiện giờ điều bọn họ muốn làm chính là lợi dụng Hư Thần tông dốc sực nâng cao thực lực, nội tình của bản thân, rõ ràng biết không địch lại được nhưng lại rất thích tranh đấu tàn nhẫn, đây là việc rất không sáng suốt.” 

 Không chấp nhận khiêu chiến, đối với tâm trạng hắn không có ảnh hưởng gì.

 
Chương 1571


Cách đó không xa, bóng người thánh hoàng Thiên Hồ lay động, nhanh chóng thu lấy hai món thần khí, nhưng lại cách thần khí thứ ba một khoảng nhỏ.

"Không lấy được rồi." Nhìn ánh sáng cách mình càng ngày càng xa, trên mặt thánh hoàng Thiên Hồ lộ ra một chút không cam lòng, ông ta chỉ cách một khoảng nhỏ nữa thôi.

Ong....

Bỗng nhiên thánh hoàng Thiên Hồ cảm thấy hư không xung quanh dường như hơi thay đổi, dưới sự thay đổi này tốc độ của ông ta không bị ảnh hưởng gì, nhưng là tốc độ của thần khí đó lại nháy mắt chậm lại.

"Cơ hội tốt!"

Ánh mắt thánh hoàng Thiên Hồ sáng lên, nắm lấy cơ hội này, nhanh chóng bay đi, lập tức túm lấy món bảo vật đó.

Vút! Vút! Vút!

Hàng trăm thần khí đang bay, tốc độ cực nhanh, trong đó hơn nửa đều bị chặn lại, bị cường giả đẳng cấp thánh tôn, thánh hoàng các tộc lấy được, nhưng còn có một số ít tốc độ cực nhanh, nhanh chóng bay đi, nháy mắt biến mất không thấy.

"Ha ha, ba thần khí!"

"Ta lấy được hai món, nhưng là đều là thần khí trung cấp!"

"Ở những nơi khác khó lấy được thần khí như vậy, nhưng ở nơi này lại có thể dễ dàng lấy được."

Trên mặt các tồn tại cường đại đều có nụ cười, mới vừa rồi trong số bảo vật như dòng nước lũ đó, gần như tất cả cường giả đều có thu hoạch, ít nhất cũng là một thần khí.

"Ha ha, Diệp Tinh, mới vừa rồi cảm ơn nhé." thánh hoàng Thiên Hồ bay tới, ông ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn ngập vẻ tươi cười, chân thành nói cảm ơn.

Tất nhiên ông ta biết là Diệp Tinh ra tay, mà món thứ ba ông ta lấy được là một thần khí trung cấp!

Bảo vật như vậy tất nhiên ông ta không chê nhiều.

"Chuyện nhỏ." Diệp Tinh cười một tiếng.

Thánh hoàng Thiên Hồ nhìn áo giáp trên người Diệp Tinh, ngược lại không nhịn được thở dài nói: "Áo giáp này của ngươi trái lại rất đặc thù, vậy mà lại có lĩnh vực cường đại như thế."

Ông ta có thể nhưng ông ta không có ý kiến gì, ngược lại có một chút hâm mộ.

Mặc dù thời gian tu luyện Diệp Tinh ngắn ngủi, nhưng bảo vật có được chắc chắn không ít hơn ông ta, hơn nữa uy năng cũng cực mạnh.


Diệp Tinh cười một tiếng, tùy ý nói mấy câu.

"Tiếp tục tiến về phía trước." Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên nói.

Ông ta mới vừa muốn nói gì đó, bỗng nhiên sắc mặt hơi thay đổi.

Vút!

Theo dòng lũ binh khí đánh tới, sau đó vậy mà lại có một luồng dao động truyền tới, dao động này vô cùng mãnh liệt, nháy mắt đã đến trước người.

Đây là một đạo kiếm quang, đạo kiếm quang này hoàn toàn phá vỡ chân trời, dường như giống như công kích là mà trời đất đánh ra, khủng bố tới cực điểm.

"Đây là. . ." Diệp Tinh nhìn kiếm quang này, con ngươi hơi co rút một cái.

Đạo kiếm quang này không phải thực chất, trông giống như là một hư ảnh, có vẻ như trước đây rất lâu đã đóng dấu xuống, nhưng là chỉ là một đạo hư ảnh, dao động tản ra phía trên quả thật khủng bố tới cực điểm.

Diệp Tinh biết kiếm chi đại đạo , thực lực đạt tới bước hiện tại, tất nhiên hắn cũng từng giao thủ với một vài cường giả nắm giữ kiếm chi đại đạo.

Đạo kiếm quang này dường như cũng là biểu hiện của kiếm chi đại đạo, nhưng so sánh với những kiếm chi đại đạo hoàn chỉnh đó, hoàn toàn không có bất kỳ điều gì có thể so sánh, giống như là con kiến gặp một bức tượng lớn vậy.

Vút!

Không biết là kiếm quang còn sót lại từ bao nhiêu năm trước đánh tới, cứ chém xuống dọc theo trời đất như vậy.

“Đùng đùng đoàng!”

Trời đất vỡ nát, toàn bộ bầu trời giống như một quầng sáng, trực tiếp bị cắt ra, vô số khí lưu hỗn độn đổ xuống, điên cuồng phun trào ra.

Phải biết nơi này là vực thẳm vũ trụ, toàn bộ vực thẳm vũ trụ vô cùng đặc thù, cho dù là cường giả đẳng cấp thánh hoàng cũng chẳng thể tạo thành bao nhiêu tổn thương cho nó.

Nhưng là khung cảnh trước mắt lại giống như diệt thế vậy.

Cuối kiếm quang chém xuống, có năm vũ trụ thánh hoàng không kịp né tránh, bị đạo kiếm quang này trực tiếp xẹt qua thân thể, trừ cái năm người này ra, thậm chí kiếm quang khủng bố còn chạm đến mười mấy thánh hoàng khác.

"Phụt!"

Dưới ánh mắt của mọi người, mười mấy thánh hoàng tiếp xúc với công kích đó miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, kêu thảm một tiếng, sau đó thân thể bay ra ngoài, dao động khí thế trên người giảm mạnh.

Mà trong mắt năm thánh hoàng vũ trụ đó còn hiện lên vẻ khiếp sợ, sau đó khí tức hoàn toàn ảm đạm, hiển nhiên đều đã chết.

"Chết rồi?"

"Sao có thể? Đạo kiếm quang này sao lại mạnh như thế?"

"Năm thánh hoàng, hai người gần đạt tới thánh hoàng đỉnh cấp, ba người còn lại tất cả đều đạt tới, vậy mà lại chết hết?"

"Miểu sát! Thậm chí bọn họ còn không kịp phản ứng."

Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kinh hãi.

Vậy mà uy năng của đạo kiếm quang này đạt tới mức như vậy!

Cho dù là công kích của thánh tôn vũ trụ cũng không thể đạt tới!

“Uy năng khủng bố quá!" Lúc này Diệp Tinh rung động nhìn công kích này, công kích lúc nãy giống như hắn đang đối diện với trời đất vậy, không có chút lự phản kháng nào!
 
Chương 1511


"Lại tới nơi này rồi." Diệp Tinh nhìn nơi này, trong lòng âm thầm cảm khái.

Trước đó hắn tới nơi này là lần đầu tiên tiến vào huyễn tộc, mà hắn ở bên trong truyền thừa đợi tám trăm năm, có mắt thời không!

Lúc đó thực lực của hắn còn chưa tính là mạnh, nhưng giờ đây đã trở thành cường giả vũ trụ đỉnh cấp chân chính.

Oành!

Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, linh hồn Diệp Tinh lập tức tản ra, sau đó bao phủ đem toàn bộ hồ truyền thừa.

Dưới linh hồn cường đại, toàn bộ hồ truyền thừa lập tức sôi trào, màu tím chất lỏng bên trong đang không ngừng sôi trào.

“Hửm ? Truyền thừa huyễn yên đó được giấu trong hồ truyền thừa?" Diệp Tinh cẩn thận cảm ứng một chút, nhanh chóng phát hiện ra biến hóa của hồ truyền thừa.

Có thể nói nước hồ màu tím đang sôi trào trong hồ truyền thừa chính là một phần của truyền thừa.

Mà rất khó để chân chính lưu lại ấn kí trong hồ nước nào, chỉ có thực lực đạt tới đẳng cấp nhất định mới có thể.

Oành!

Dường như hư không rung lên, căn nguyên đại đạo khủng bố trong cơ thể Diệp Tinh kinh khủng thúc động, năng lượng căn nguyên đủ để sánh ngang với thánh hoàng vũ trụ điên cuồng bao phủ toàn bộ hồ truyền thừa, sau đó mạnh mẽ đóng ấn ký sinh mệnh xuống.

Ong...

Sau khi Diệp Tinh đóng dấu, toàn bộ hồ truyền thừa lập tức tản ra một tia sáng chói mắt, bao phủ lên toàn bộ khu vực rộng lớn này!

Sau đó những ánh sáng này lại biến thành từng điểm sáng kỳ lạ, dưới ánh mắt của mọi người, những điểm sáng này lại hình thành một vàu chữ đặc thù.

"Huyễn yên."

Điểm sáng kỳ lạ hợp thành hai chữ, hoàn toàn rõ ràng hiện ra trước mặt mọi người.

"Huyễn yên hoàn chỉnh xuất hiện rồi!"

"Chúng ta không cần cực khổ tu luyện huyễn yên bí thuật không trọn vẹn nữa, trực tiếp tiếp nhận truyền thừa là được!"

Trong mắt tất cả các thành viên huyễn tộc đều lộ ra vẻ nóng bỏng, kích động.

"Mở ra rồi." trong mắt Nguyên Nha và đạo chủ Tân Việt cũng tràn đầy vẻ kích động.

Sau đó đạo chủ Tân Việt bước lên một bước, nói: "Bắt đầu từ bây giờ, mỗi một huyễn tộc bắt đầu lần lượt tiếp nhận truyền thừa huyễn yên, thực lực từ cao xuống thấp bắt đầu!"

Thực lực càng mạnh, thời gian cần để tiếp thu bí thuật huyễn yên hoàn chỉnh cũng càng ngắn.

"Vâng!" Tất cả huyễn tộc kích động nói.

Sau đó một vị bất tử cảnh huyễn tộc lập tức tiến lên.

Ong...

Dao động trong hồ truyền thừa tiếp xúc với bất tử cảnh này, lập tức bao phủ lấy anh ta.

"Thủ lĩnh." Nguyên Nha chống gậy, nhìn mọi người hưng phấn phía xa, ông ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt mang theo nụ cười nói: "Ta có lời muốn nói với ngươi và Tân Việt."

"Hửm?" Nghe vậy Diệp Tinh nhìn Nguyên Nha, nhưng sắc mặt ngay lập tức thay đổi, nói: "Nguyên Nha, thân thể ngươi. . ."

Hắn có thể cảm nhận được sức sống trong cơ thể Nguyên Nha lúc này chân chính chỉ còn lại một tia cuối cùng, dường như có thể tắt bất cứ lúc nào.


"Chắc hẳn thủ lĩnh đã nhìn ra, ta sắp chết." Ông cụ Nguyên Nha mỉm cười nói: "Sau này chuyện trong tộc cũng chỉ có thể dựa vào thủ lĩnh và Tân Việt ngươi."

Ông ta có thể nhìn ra Diệp Tinh không có hứng thú ở trong huyễn tộc, vậy nên lời này cũng là nói với đạo chủ Tân Việt.

Tay phải ông ta vung lên, sau đó một tấm lệnh bài màu đen kỳ lạ xuất hiện. Cả tấm lệnh bài chỉ lớn chừng bàn tay, phía trên lại chạm khắc các loại đồ văn thần bí phức tạp, trừ điều này ra không còn gì nữa.

"Thủ lĩnh." Nguyên Nha đưa lệnh bài đưa cho Diệp Tinh, trên mặt hiếm khi lộ ra vẻ nghiêm túc, nói: "Tấm lệnh bài này nghe đồn là lão tổ huyễn tộc tộc ta truyền xuống, trước khi mười vị thánh hoàng vũ trụ chết ngã xuống cũng giao cho ta. Hiện giờ lệnh bài này giao cho thủ lĩnh ngươi."

"Lão tổ huyễn tộc?" Diệp Tinh nhận lấy lệnh bài.

Ong...

Linh hồn tản ra, dễ dàng thâm nhập vào bên trong lệnh bài, nhưng hắn cũng không cảm nhận được bất kỳ đặc thù gì.

Sau khi giao ra lệnh bài, Nguyên Nha cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Khụ khụ khụ!"

Ông ta bỗng nhiên ho khan kịch liệt, khóe miệng toàn là máu tươi, thậm chí trên mặt xuất hiện rất nhiều tử khí.

"Nguyên Nha." đạo chủ Tân Việt không nhịn được đau lòng nói.

"Không cần đau lòng." Ông cụ Nguyên Nha mỉm cười nói: "Hiện giờ huyễn tộc đã lần nữa quật khởi vũ trụ, truyền thừa huyễn yên hoàn chỉnh lần nữa trở về, huyễn tộc ta ắt sẽ trở nên cường đại lần nữa, Nguyên Nha ta cũng không còn bất cứ nuối tiếc nào."

Ánh mắt ông ta nhìn về phía xa, nơi đó rất nhiều người huyễn tộc trên mặt mang theo nụ cười vui vẻ, đang kích động chờ đợi truyền thừa.

Ông ta trải qua thời kỳ huyễn tộc hưng thịnh, cũng trải qua huyễn tộc suy bại, tâm nguyện lớn nhất trong lòng cũng là chấn hưng huyễn tộc lần nữa, những việc này cũng đã trở thành sự thật.

"Bây giờ ta cũng có thể an tâm đi gặp những đại nhân thánh hoàng đã hy sinh của huyễn tộc rồi."

Trong lòng Nguyên Nha rất bình tĩnh, không có chút sợ hãi nào với tử vong.

Tầm mắt ông ta bắt đầu trở nên mơ hồ, ý thức của ông ta cũng trở nên được mơ hồ, dường như ông ta cảm nhận được mình trở về huyễn tộc lúc đầu, khi đó thực lực của ông ta không tính là mạnh, nhưng cũng là thời gian mà ông ta hoài niệm nhất đời này.

Ông ta cứ lặng lẽ ngồi khoanh chân như vậy, trên khuôn mặt già nua còn mang theo nụ cười, mà khí tức trên người ông ta đã hoàn toàn mất đi.

Huyễn tộc Nguyên Nha, đã chết.
 
Chương 1744: Cực kỳ nhát gan 2


 Diệp Tinh rất tỉnh táo, cho dù hắn rất mạnh ở vũ trụ của mình, thuộc loại thiên tài nghịch thiên nhất, nhưng hiện tại Hư Thần tông có rất nhiều đệ tử đều tới từ vũ trụ hạ vị, vũ trụ trung vị, thậm chí là thiên tài mạnh mẽ tới từ vũ trụ thượng vị. 

 Đặt bất cứ một người nào trong vũ trụ của bọn họ đều sự tồn tại càn quét tất cả các thiên tài! 

 Hiện giờ hắn tu luyện bốn nghìn năm, cũng chưa tới cảnh giới, thánh hoàng không chiếm ưu thế rất bình thường. 

 Đây không phải là nhát gan, Diệp Tinh biết rõ ràng mình cần gì, biết rõ không địch lại còn lãng phí thời gian, loại hành vi này rất ngu xuẩn. 

 "Ngược lại ngươi rất tỉnh táo." Tiểu Hắc lại cắn một miếng trái cây, nói: "Nhưng ngươi cứ tiếp tục chịu đựng ánh nhìn căm thù của đệ tử Hư Thần tông đi." 

 Diệp Tinh cười một tiếng, trở lại trong điện thứ chín. 

 "Diệp Tinh." 

 "Ba ba." 

 Thấy Diệp Tinh trở về, đám người Lâm Tiểu Ngư lập tức đi tới, Tiểu Bảo Nhi lập tức xông vào trong lòng Diệp Tinh. 

 "Diệp Tinh, thế nào?" Lâm Tiểu Ngư không nhịn được hỏi. 

 Diệp Tinh ôm con gái bảo bối của mình, cũng không có giấu giếm, nhanh chóng kể lại sự việc lúc trước một lần. 

 "Khiêu chiến?" sắc mặt Lâm Tiểu Ngư hơi biến hóa. 

 Bây giờ có nhiều người căm thù Diệp Tinh như vậy, thậm chí còn có người ra tay. 

 Thấy vẻ lo âu của Lâm Tiểu Ngư, Diệp Tinh mỉm cười nói: "Tiểu ngư, không cần lo lắng, bọn họ không thể làm gì được anh. Chỉ là phải làm phiền mọi người phải luôn ở trong điện thứ chín thôi." 

 Tử Hổ đó cũng dám ra tay, ai biết những người khác biết có như vậy hay không? 

 Sự căm thù của những thiên kiêu vũ trụ này đối với hắn còn lớn hơn hắn tưởng tượng. 

 "Vẫn là thực lực quá yếu." Lúc này trong lòng Diệp Tinh cảm thán. 

 Nếu như thực lực của hắn mạnh một chút, cho dù luyện đan thuật yếu, những người khác chắc chắn không dám như vậy. 

 Trong lòng hắn không hề bị đả kích, cái nhìn của những người khác không có ảnh hưởng gì với hắn, nhưng lòng hắn lại trở nên mạnh mẽ, mãnh liệt hơn rất nhiều. 


 Thực lực yếu, tất nhiên sẽ nhiều người khiêu khích. 

 Ong... 

 Đúng vào lúc này, lệnh bài trên người Diệp Tinh bỗng nhiên có một luồng dao động truyền tới. 

 "Điện thứ chín gửi tin tức tới?" 

 Trong lòng Diệp Tinh động một cái, nhanh chóng nhận lấy tin tức trên lệnh bài. 

 "Diệp Tinh, chúc mừng ngươi trở thành điện chủ điện thứ chín, thực lực của ngươi hiện tại là đẳng cấp thánh hoàng đỉnh cấp, có thể vào trong điện binh khí lựa chọn ba món phổ thông thánh khí đẳng cấp thánh tôn cảnh." 

 "Điện truyền thừa tu luyện và điện truyền thừa luyện đan đã mở ra cho ngươi, ngươi có thể tự do lựa chọn truyền thừa đại đạo dung hợp tương ứng, còn có thể tùy ý lựa chọn vùng dòng chảy thời gian điện truyền thừa luyện đan. . ." 

 Một ít tin tức nhanh chóng xuất hiện trong đầu Diệp Tinh. 

 "Ba thánh khí đẳng cấp thánh tôn bình thường?" 

 Đọc những tin tức này, trong lòng Diệp Tinh động một cái: "Chẳng lẽ là thánh khí hoàn chỉnh?" 

 Hắn suy nghĩ trong lòng, nhìn thấy tin tức phía sau, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ. 

 "Vậy mà điện truyền thừa luyện đan lại có rất nhiều dòng chảy thời gian?" 

 Điện truyền thừa luyện đan Hư Thần tông, chia thành tốc độ chảy mười lần, tốc độ chảy trăm lần, tốc độ chảy nghìn lần, tốc độ chảy mười nghìn lần, thậm chí cao nhất là tốc độ chảy trăm nghìn lần. 

 Trước đó Diệp Tinh cũng đã từng thấy dòng chảy thời gian trong vũ trụ của mình, ở trong đó hắn khiến cho những Canh Kim trùng đó sinh sôi nảy nở rất nhiều. 

 Nhưng đó là bởi vì nguyên nhân đặc biệt do trời đất hình thành, cho dù xuất hiện, cũng không kéo dài được bao nhiêu thời gian, tối đa mấy tháng sẽ tiêu tán. 

 Nhưng ở Hư Thần bên trong tông này lại có thể khống chế dòng chảy thời gian, hơn nữa không có gì bất ngờ xảy ra, có thể tồn tại vĩnh viễn. 

 “Dòng chảy thời gian càng cao cấp càng cần nhiều điểm cống hiến hơn?" Diệp Tinh tra xét tin tức. 

 Cho dù là Hư đệ tử nòng cốt của Thần tông, lựa chọn tốc độ chảy gấp vạn lần đoán chừng đều phải vô cùng đau lòng, không dùng được thời gian bao lâu, đoán chừng điểm cống hiến cũng sẽ hoàn toàn bị tiêu hao. 

 Nhưng hiện tại Diệp Tinh trở thành điện chủ điện thứ chín, cho dù ở trong không gian dòng chảy tốc độ cao nhất là một trăm triệu năm, cũng không cần lo lắng bất kỳ cống hiến nào điểm. 

 Những thứ này đối với hắn đều là miễn phí. 

 Trừ những thứ này ra, hắn còn có thể lựa chọn rất nhiều dược thảo, linh quả luyện chế đan dược, có thể lấy dùng tự do, không cần lo lắng có hạn chế gì. 

 "Sao vậy? Diệp Tinh?" Lâm Tiểu Ngư thấy dáng vẻ Diệp Tinh, nghi ngờ hỏi. 

 "Hư Thần tông gửi tin tức tới." Diệp Tinh cười nói. 

 "Ừ." Diệp Tinh gật đầu một cái. 

 Hắn cảm nhận lệnh bài trên người. 

 Ong... 

 Lệnh bài sinh ra dao động, trước người Diệp Tinh lại dần dần hình thành một cánh cửa kỳ lạ. 

 
Chương 1572


Diệp Tinh chấn động nhìn khung cảnh trước mắt, trên mặt thánh hoàng Thiên Hồ bên cạnh cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ, ông ta nhìn về phía thánh tôn Hồn Thiên không nhịn được hỏi: "Sư phụ, công kích của người có thể đạt tới mức này không?"

"Không thể." Lúc này mặt mũi thánh tôn Hồn Thiên cẩn thận nhìn dao động còn sót lại đó, trực tiếp lắc đầu một cái.

"Không thể?"

Thánh hoàng Thiên Hồ và Diệp Tinh nhìn nhau một cái, đều có thể thấy vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.

Đạo kiếm quang này rõ ràng chỉ là một đạo tàn ảnh, hơn nữa không biết lưu lại từ bao nhiêu năm trước, uy năng chắc chắn không thể so với thời kỳ hưng thịnh, nhưng cho dù là vậy, uy năng cũng vượt qua đắng cấp thánh tôn!

"Chẳng lẽ thật sự là cường giả trên thánh tôn phóng thích?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng không nhịn được nghĩ.

Dấu vết càng ngày càng nhiều biểu hiện có tồn tại khủng bố như vậy!

"Đáng chết!" Những người khác vô cùng khiếp sợ, lúc này trên mặt thánh tôn Băng Liệt tộc Băng Phách tràn đầy vẻ âm u, ôm thi thể cường giả thánh hoàng tộc mình trong tay, sắc mặt âm u gần như có thể nhỏ ra nước.

Thánh hoàng vũ trụ thứ ba trong tộc bọn họ cũng bị giết chết dưới đạo kiếm quang này.

"Tộc Băng phách thật thảm, trước đó hai cường giả thánh hoàng chết, bây giờ lại chết một người."

“Tộc quần tới chỗ này, trong tộc bọn họ chỉ còn lại một vị thánh tôn Quang Can."

"Cẩn thận một chút, bây giờ mới chỉ là giai đoạn bắt đầu, hiện giờ tộc Băng Phách đã chết ba cường giả thánh hoàng, tiếp theo không chú ý rất có thể sẽ đến phiên chúng ta."

Lúc các cường giả cười trên nỗi đau của người khác, trong lòng cũng thầm nâng cao cảnh giác.

Tiếp theo mọi người tiếp tục thăm dò, nhưng sau đó lại không xuất hiện nguy hiểm quá lớn, những thánh tôn kia tất cả đều đang ở trong trạng thái cảnh giác, hơi không đúng một chút liền dẫn thánh hoàng trong tộc cách xa.

Tất cả mọi người thận trọng tiến về trước, tốn một thời gian, cuối cùng bọn họ cũng tới vậy khu vực trung tâm khổng lồ của đại lục.

Đây là một tòa cung điện lớn, toàn bộ cung điện trông rất tàn tạ.

Đi tới nơi này, không có cường giả nào dám tùy tiện tiến lên, tất cả đều đang cẩn thận dò xét, thử hiện gì đó.

Cả đại lục cũng không có gì đặc thù, điểm đặc thù duy nhất chính là một tòa cung điện này, mặc dù cung điện vỡ nát, nhưng những vết nứt đó rất nhỏ, hoàn toàn không thấy được bên trong, gần như tương đương với phong bế, bọn họ cũng không điều tra được gì.

"Các vị, nếu các ngươi không định dò xét, vậy ta liền lên trước đây." giọng ôn hòa của thánh tôn yêu tộc Hoang Huyền vang lên, ông ta trực tiếp bay ra, trên mặt mang theo vẻ tươi cười nói.

Các thánh tôn khác không nói gì, nhưng lúc này thân thể đều căng thẳng, chú ý biến cố tùy thời phát sinh.

Thấy những người khác không nói lời nào, trên mặt thánh tôn Hoang Huyền vẫn mang nụ cười, ông ta nhìn về phía cung điện khổng lồ đứng sừng sững, trong mắt lóe lên ánh sáng.

Oành!

Dao động khí thế căn nguyên vũ trụ nồng đậm tản ra, sau đó một bàn tay to lớn ngưng tụ, trực tiếp đẩy về phía cửa cung điện.

"Két!"

Một âm thanh vô cùng nặng nề vang lên trong tai mọi người, sau đó cuối cùng cửa cung điện cũng từ từ mở ra.

Cuối cùng khung cảnh hiện lên trước mặt mọi người.

Cung điện trông không lớn, nhưng bên trong lại giống như là một không gian tự hình thành, bốn phía không gian khắp nơi đều là màng mỏng kỳ lạ, bên trong màn còn có một chút đồ.

Mà khung cảnh hiện lên bên ngoài tấm màng mỏng giống như một trận chiến lớn, nhưng khu vực khổng lồ bên trong cũng chỉ có một thi thể quỷ dị.

Cỗ thi thể này là một cự thú khổng lồ vô cùng dữ tợn, cự thú giống như là xảy ra dị biến, toàn thân đều là những cánh tay chằng chịt, con mắt, thậm chí trong rất nhiều con mắt đang có máu chảy xuống, những vết máy này Hiện giờ đã ngưng tụ, tổng thể trông rất khiếp người.

"Đây là?" Diệp Tinh nhìn về phía bên trong cung điện, bỗng nhiên tim đập kịch liệt.

Ong...

Lúc này trong nhẫn không gian của hắn có một mảnh vỡ xuất hiện dao động.

Nổi lên dao động là một mảnh vỡ lớn, bên trên còn có một vài bí văn kỳ lạ.

"Lại xuất hiện dao động?" trong lòng Diệp Tinh khẽ động, lúc này ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào một nơi trong cung điện.

Nơi đó là bên trong tấm màng, mà ở nơi đó có rất nhiều mảnh vỡ binh khí, ở một nơi có gần một nửa tiểu đỉnh cao nửa mét, trông rất tàn tạ.

Bên trên tiểu đỉnh không truyền tới bất cứ dao động gì, nhưng lại khiến cho mảnh vỡ trên người Diệp Tinh rung lên kịch liệt, nếu không phải hắn khống chế được, đoán chừng đều lập tức bay ra ngoài.

"Tiểu đỉnh ! Mảnh vỡ trên người ta chắc chắc chắn là của tiểu đỉnh kia!" trong lòng Diệp Tinh nổi lên sóng to gió lớn.

Hắn thu thập nhiều mảnh vỡ như vậy, cuối cùng cũng thấy được hình dáng đại khái bản thể của những mảnh vỡ này!

Diệp Tinh biết tác dụng cường đại của những mảnh vỡ này. Chỉ là một mảnh vỡ lớn chừng bàn tay, cũng có thể không ngừng sinh ra tức nhưỡng, tác dụng cực mạnh.

Hít sâu một hơi, Diệp Tinh vừa nhìn về phía những nơi khác.

Bên trong quầng sáng khổng lồ, lúc này rất nhiều dược thảo kỳ lạ đang sinh trưởng.

"Tức nhưỡng, quả nhiên đều là tức nhưỡng, hơn nữa những dược thảo kỳ lạ đa số đều xa lạ, thậm chí là. . . nguyên liệu luyện chế Bất Tử đan?" sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng lúc này vô cùng kích động.

Trước đó trên Thủy Lam tinh gặp được nguyên liệu luyện chết Bất Tử đan, vật mà giờ đây lại gặp được một ít nữa.

Nếu như gom đủ nguyên liệu, hắn cũng không phải gian khổ tìm đồ thay thế, có thể trực tiếp thử nghiệm luyện chế Bất Tử đan.
 
Chương 1512


"Nguyên Nha ." Bên cạnh, đạo chủ Tân Việt lập tức quỳ xuống, thậm chí trong mắt còn có nước mắt chảy ra.

"Tộc lão Nguyên Nha ông ấy. . . đi rồi."

Rõ ràng động tĩnh nơi này thu hút sự chú ý của những huyễn tộc khác, bọn họ nhìn về phía Nguyên Nha, trên mặt đều lộ ra vẻ bi thương.

Sau đó từng thành viên huyễn tộc đều quỳ xuống.

Diệp Tinh yên lặng đứng, nhìn khuôn mặt mỉm cười của ông cụ đã hoàn toàn mất đi khí tức sinh mệnh, không biết trong lòng là cảm giác gì.

Trải qua huyễn tộc hưng thịnh, sau khi suy bại vẫn luôn tận lực chống đỡ huyễn tộc, hắn cũng rất kính phục Nguyên Nha, đây là một người có thể thật sự vì tộc mà hy sinh tất cả.

“Kết cục bây giờ đối với Nguyên Nha mà nói cũng đã là tốt nhất." trong lòng Diệp Tinh thầm than.

Nhìn thấy huyễn tộc lần quật khởi nữa, nhìn thấy hồ truyền thừa bí thuật huyễn yên hoàn chỉnh mở ra, những thứ Nguyên Nha để ý tâm đều đã được nhìn thấy, cho dù là chết, trên mặt ông ta cũng mang theo nụ cười, trong lòng không có bất cứ tiếc nuối nào.

Một hồi lâu sau, đạo chủ Tân Việt đứng lên, ông ta nhìn về phía những thành viên huyễn tộc kia, trầm giọng nói: "Tất cả mọi người tiếp tục tiếp nhận truyền thừa."

"Vâng!" Rất nhiều huyễn tộc gật đầu, bọn họ nắm chặt nắm đấm, lúc này giống như bỗng nhiên trưởng thành hơn một chút.

Trải qua đả kích diệt tộc lần này, còn có tộc lão Nguyên Nha cổ kính nhất ra đi, trong lòng bọn họ cũng xảy ra một chút thay đổi.

"Tân Việt ." Diệp Tinh nhìn về phía đạo chủ Tân Việt.

"Thủ lĩnh!" đạo chủ Tân Việt vội vàng cung kính nói, người hơi khom xuống.

"Ta chuẩn bị rời đi, việc trong huyễn tộc liền giao cho ngươi." Diệp Tinh mở miệng nói.

"Thủ lĩnh, việc này. . ." Nghe vậy, sắc mặt đạo chủ Tân Việt hơi thay đổi.

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, sự việc đã giải quyết xong, tất nhiên hắn không thể nào ở lại bên trong huyễn tộc.

"Không cần lo lắng, diệt vong tộc Hạt Nguyên và tam đại tộc, giết chết bốn vị thánh hoàng vũ trụ, cho dù ma tộc muốn đối phó huyễn tộc cũng phải cân nhắc thận trọng một chút, tộc khác thực lực yếu hơn lại càng không dám." Diệp Tinh nói.

Có thể dễ dàng phá vỡ đại trận của tộc, dễ dàng giết chết thánh hoàng vũ trụ, cộng thêm thiên phú biến ảo cường đại, hiện giờ sức uy hiếp của Diệp Tinh thậm chí tương đương với thánh tôn vũ trụ phiên bản thấp, gần như không ai có thể trêu chọc.

Cho dù là ma tộc, bọn họ cũng phải suy tính tới được mất.

Tiêu diệt huyễn tộc đối với bọn họ mà nói căn bản không có bất kỳ lợi ích nào, nhưng sẽ dẫn tới sự trả thù điên cuồng của Diệp Tinh ngụy trang thành thánh hoàng Lâm Mặc, nói không chừng quá trình trả thù sẽ có thánh hoàng vũ trụ ma tộc bỏ mạng!

Dù sao lấy Diệp Tinh ngụy trang thành thánh hoàng Lâm Mặc có các lá bài tẩy tăng thêm thực lực, hoàn toàn có thể làm được.

Vậy nên, nếu như ma tộc không phải người ngu, cũng không thể đặc biệt tới đối phó huyễn tộc.

Ma tộc sẽ không, các tộc nhỏ yếu khác càng không dám, hiện giờ mặc dù thực lực huyễn tộc nhỏ yếu, nhưng căn bản không có cường giả nào dám trêu chọc.

"Ta không ở trong tộc, như vậy càng tạo ra uy hiếp lớn hơn cho thế giới bên ngoài.” Diệp Tinh nhìn đạo chủ Tân Việt, nói: "Sự việc trong huyễn tọc tất cả giao chi ngươi xử lý, nếu gặp phải việc khó xử lý, trực tiếp gửi tin cho ta là được."

Sắc mặt đạo chủ Tân Việt hơi thay đổi, nhưng lời Diệp Tinh nói quả là đúng.

Không ở lại trong tộc, với thiên phú biến ảo của Diệp Tinh, cho dù mặt đối mặt với những cường giả khác cũng rất khó nhận ra, như vậy chắc chắn lực uy hiếp sẽ lớn hơn một chút.

“Vâng, thủ lĩnh!" ông ta nghiêm túc gật đầu một cái.

"Còn nữa, ngươi có thể tiếp tục tìm kiếm những tộc nhân khác đưa về tộc, gia tăng thực lực huyễn tộc." Diệp Tinh tiếp tục nói.

Số lượng người của huyễn tộc hiện giờ quá ít, chỉ có mấy nghìn.

Một tộc số lượng có mấy nghìn lại dẫn tới vô số tộc trong vũ trụ sợ hãi, đây cũng coi như rất đặc thù.

Phân phó mấy câu, sau đó Diệp Tinh liền trực tiếp rời đi.

...

Trong không gian truyền tống trận, Diệp Tinh yên lặng đứng đó, nhìn khí lưu hỗn độn bên trong lối đi nhanh chóng lui về phía sau.

"Việc của huyễn tộc giải quyết xong rồi." hắn hít thở sâu một hơi trong lòng.

Hắn có phân thân huyễn tộc, lại sinh ra quan hệ rất lớn với huyễn tộc, ban đầu trong lúc vô tình lựa chọn phân thân này, ai mà ngờ tới, bây giờ hắn lại trở thành thủ lĩnh huyễn tộc.

Trong thời gian ngắn ngủi, sự dây dưa của hắn với huyễn tộc đã sâu đến như vậy.

Soạt!

Tay phải nắm chặt, sau đó trong tay Diệp Tinh xuất hiện một tấm lệnh bài.

Cả tấm lệnh bài chỉ lớn chừng bàn tay, phía trên lại chạm khắc rất nhiều đồ văn thần bí phức tạp, những đồ văn thần bí cho dù là Diệp Tinh cũng hoàn toàn nhìn không hiểu.

"Lão tổ huyễn tộc lưu lại ư?"

Lão tổ huyễn tộc, truyền thừa trong vũ trụ cũng chẳng tồn tại bao lâu, sau khi trong tộc xuất hiện thánh hoàng vũ trụ lại nhanh chóng biến mất.

Nghe đồn lão tổ huyễn tộc có thực lực đẳng cấp thánh tôn, nhưng cũng không xác định lắm. Gần như không giao với thủ thánh tôn vũ trụ nào.

"Nguyên Nha nói đây là mười vị thánh hoàng vũ trụ huyễn tộc giao cho ông ta trước khi chết?"

Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ suy tư: "Chẳng lẽ ban đầu mười vị thánh hoàng vũ trụ huyễn tộc dự cảm được mình sẽ chết?"

Mười vị thánh hoàng huyễn tộc cường đại đồng thời ngã xuống, đây là một câu đố chưa có lời giải trong vũ trụ, ai cũng không biết rốt cuộc là ai giết chết bọn họ. Dẫu sao những cường giả này lúc ấy phân bố ở các khu vực không giống nhau, cộng thêm thiên phú biến ảo huyễn tộc, cho dù là thánh tôn vũ trụ cũng chưa chắc có thể nhận ra.

Nhìn kỹ lệnh bài trong tay, ý thức Diệp Tinh có thể không ngừng quét qua trong tấm lệnh bài, nhưng không phát hiện được bất kỳ chỗ nào kỳ lạ.

Oành!

Căn nguyên đại đạo trào về phía tay, sau đó Diệp Tinh dùng sức cầm lệnh bài.

Nhưng mà, dưới thực lực khủng bố này của hắn, tấm lệnh bài này lại không có bất cứ phản ứng gì.
 
Chương 1745: Nhận ba món thánh khí hoàn chỉnh


 "Lệnh bài này đúng là kỳ lạ, có thể tự do hình thành cửa, thông qua điện thứ chín đi các nơi khác." Diệp Tinh không nhịn được cảm thán. 

 Bóng người hắn động một cái, trực tiếp bước vào bên trong cánh cửa trước mắt, bóng người nháy mắt biến mất không thấy. 

 Lần nữa xuất hiện, hắn đi tới trước một tòa cung điện khổng lồ. 

 "Trưởng lão Khí Dư." 

 Nhìn về người đàn ông trung niên canh gác cung điện phía trước, Diệp Tinh hô. 

 Khí Dư, thất trưởng lão Hư Thần tông, phụ trách các loại binh khí.Hư Thần tông 

 "Diệp Tinh." 

 Thấy Diệp Tinh, người đàn ông trung niên Khí Dư gật đầu một cái, nói: "Căn cứ theo quy định, bây giờ ngươi có thể lựa chọn ba thánh khí bình thường, có thể tiến vào tầng thứ ba bên trong điện thánh khí." 

 Ông ta vung tay phải lên, dẫn Diệp Tinh đi tới một nơi. 

 Cung điện trước mắt phân thành năm tầng, lúc này cánh cửa của cung điện tầng thứ ba mở ra. 

 "Vào đi, chọn xong bảo vật rồi ra." sau khi Khí Dư trưởng lão nói xong liền trực tiếp rời đi. 

 "Thánh khí!" 

 Lúc này Diệp Tinh tiến vào bên trong cung điện tầng thứ ba, nhìn trước mắt, trong mắt nhất thời lộ ra một vẻ chấn động. 

 Trước mắt có rất nhiều binh khí, nhìn một cái ít nhất có hơn mười nghìn món, những binh khí này không thấp hơn cánh Vạn Lân trên người hắn chút nào! 

 Những thứ này đều là thánh khí hoàn chỉnh! 

 Thánh khí hoàn chỉnh dẫn tới sự tranh đoạt điên cuồng ở vũ trụ đó của bọn họ thì ở nơi này lại xếp thành từng đống, giống như một đống đồ linh tinh đặt chung lại một chỗ. 

 "Tầm mắt vẫn quá thấp." Diệp Tinh cảm thán trong lòng. 

 Sau khi chấn động, trong mắt hắn lại lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn. 

 Trước mắt nhiều thánh khí hoàn chỉnh như thế, hiện tại lại mặc cho hắn lựa chọn ba món. 

 "Một món thánh khí bình thường cần đổi 10000 điểm cống hiến, mỗi một đệ tử dưới tình huống bình thường đổi tối đa năm món. . ." 


 Ánh mắt nhìn về phía trước mắt, Diệp Tinh cũng đang dò xét tin tức mình tiếp thu được. 

 Điểm cống hiến, là thứ trong Hư Thần tông rất nhiều đệ tử khát vọng lấy được nhất, bình thường rất khó lấy được. 

 “Hiện giờ trên người mình chỉ có một thánh khí hoàn chỉnh cánh Vạn Lân, đây là loại tốc độ, mình thiếu loại công kích, loại phòng ngự." Diệp Tinh nhìn rất nhiều bảo vật trước mắt. 

 Có một món thánh khí, thực lực của hắn lại có thể tăng lên rất nhiều. 

 "Món thứ ba mình chọn một món loại công kích linh hồn." 

 Không do dự nhiều, Diệp Tinh nhanh chóng quyết định xong. 

 Linh hồn hắn đặc thù, hơn nữa trước đây từng trải qua lột xác, nếu có một món thánh khí hoàn chỉnh loại công kích linh hồn, thực lực thi triển ra sẽ càng mạnh hơn. 

 Huyễn đạo vốn đã mang một ít công kích linh hồn. 

 Vung tay phải lên, sau đó một thanh trường kiếm màu vàng, một bộ áo giáp màu đen còn có một quả cầu trong suốt bay tới. 

 "Luyện hóa!" 


 Ý thức của Diệp Tinh nhanh chóng tiến vào trong đó, nháy mắt lưu lại ấn ký trên ba món bảo vật trên người. 

 "Hửm? Tên còn chưa đặt, chẳng lẽ là mới luyện chế?" 

 Luyện hóa ba món bảo vật, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ nghi hoặc. 

 Lúc này bên trong bảo vật này không có bất kỳ tin tức nào truyền tới, Diệp Tinh chỉ cảm thấy uy năng vô tận bên trong. 

 "Nếu không có tên, vậy mình sẽ đặt tên là kiếm Thiên Lan, giáp Thiên Lan, Thiên Lan châu." Diệp Tinh suy nghĩ một chút, nhanh chóng đặt xong tên. 

 "Nhiều thánh khí nvút vậy." Diệp Tinh lại liếc nhìn. 

 Lúc này hắn đã có suy nghĩ chuyển hết nơi này đi 

 Soạt! 

 Sau khi chọn xong ba món bảo vật, bóng người hắn động một cái, trực tiếp rời đi. 

 Cánh cửa tầng thứ ba mở ra, mà các tầng khác đều ở trong trạng thái đóng. 

 “Tầng thứ ba tương ứng là thánh khí hoàn chỉnh, tương ứng với tầng thứ tư và tầng thứ năm chắc hẳn là bảo vật thần tôn cảnh và thế giới cảnh nhỉ?" Diệp Tinh yên lặng nhìn trước mắt, trong lòng thầm nói. 

 Thánh tôn cảnh có thể thúc giục thánh khí hoàn chỉnh, ở bên trên chắc chắn còn có bảo vật cường đại hơn. 

 Rõ ràng trong mắt Diệp Tinh có khát vọng. 

 Rất nhiều bảo vật đang ở trước mắt, đáng tiếc hắn không cách nào có được. 

 "Diệp Tinh, ngươi hiện tại ở đạo chủ cảnh, sức chiến đấu là thánh hoàng đỉnh cấp, vậy nên có thể nhận ba món thánh khí hoàn chỉnh." 

 “Thánh khí đỉnh cấp chỉ có cường giả thế giới cảnh mới có thể hoàn toàn phát huy uy năng." trưởng lão Khí Dư nhìn về phía Diệp Tinh giải thích. 

 “Những bảo vật này đều có một điều kiện nhất định mới có thể lấy được. Chỉ cần ngươi có thể luyện chế ra một trong ba loại đan dược khó luyện chế nhất đẳng cấp thần tôn cảnh, là được khen thưởng một món thánh khí thượng phẩm, nếu có thể ở thần tôn cảnh luyện chế ra đan dược khó luyện chế nhất đẳng cấp thế giới cảnh, là được khen thưởng một món thánh khí đỉnh cấp." 

 "Bây giờ trên người Tử Dương đó có một món thánh khí thượng phẩm tông phái ban thưởng, tóm lại, ở tông phái bên trong biểu hiện càng tốt, lấy được ban thưởng cũng càng nhiều." 

 Trưởng lão Khí Dư nhìn về phía Diệp Tinh mỉm cười nói.

 
Chương 1573: Thánh khí xuất hiện 2


Lúc này Diệp Tinh chú ý tới tiểu đỉnh vớ nát đó còn có rất nhiều dược thảo, còn trên mặt mấy vị cường giả thánh tôn cũng nháy mắt lộ ra vẻ kích động.

Thậm chí dao động khí thể trên người bọn họ không nhịn được mà phóng thích ra ngoài.

Thứ mà ánh mắt bọn họ nhìn về chính là một thanh chiến đao to lớn trong tay sinh vật biến dị dữ tợn, thanh chiến đao đó lúc này không có gì dao động tản ra bất cứ dao động nào, nhưng ý thức chìm vào trong đó, hoàn toàn có thể cảm nhận được dao động khí thế ngút trời!

"Thánh khí! Thanh chiến đao này là thánh khí!"

“Còn là loại công kích! Không có bất kỳ hư hại gì!"

Trong lòng các thánh tôn kích động, số lượng thánh khí trong vũ trụ còn ít hơn cả cường giả thánh tôn!

"Thánh khí?" về phần thánh tôn yêu tộc Hoang Huyền tiến vào cung điện sớm nhất lúc này trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười

"Ha ha, các vị, món thánh khí thuộc về sở hữu của yêu tộc bọn ta rồi." thánh tôn Hoang Huyền mỉm cười nói.

Mặc dù đang cười nói gì, nhưng tốc độ của ông ta lại nhanh tới cực hạn, nhanh chóng bay về phía thánh khí.

"Đáng chết, yêu tộc đã lấy được hai thánh khí, bây giờ chắc chắn không thể khiến cho hắn lấy được món thứ ba!"

"Công kích! Liên thủ công kích!"

Các cường giả thánh tôn tức giận nói.

Oành! Oành!

Năng lượng đủ để hủy diệt thiên địa không ngừng bạo phát ra, từng đạo công kích khủng bố tất cả đều đánh tới phía thánh tôn Hoang Huyền.

Hiện giờ yêu tộc đã lấy được hai thánh khí cường đại, nếu như lại lấy được một món, ai sẽ là đối thủ của thánh tôn yêu tộc?

"Lui, mau lui lại!"

“Dao động công kích này quá mạnh mẽ, căn bản không chịu nổi!"

Lúc này sắc mặt các cường giả thánh hoàng thay đổi.

Thánh tôn vũ trụ chiến đấu dao động khủng bố tới mức nào?

Thánh tôn, đây chính là tồn tại đứng ở đỉnh cao nhất vũ trụ, một vị ra tay cũng đủ để trời xanh vỡ nát, uy áp ngút trời.

Hiện giờ có mười một vị thánh tôn cường đại cùng nhau công kích, bởi vậy có thể tưởng tượng được công kích này mạnh tới mức nào!

Cho dù những thánh hoàng này căn bản đều ở cấp bậc thứ ba, nhưng cũng không chịu nổi, thậm chí trong miệng tràn ra máu tươi.

Bọn họ kinh hãi, toàn bộ rút lui không ngừng

Vút! Vút! Vút!

Từng đạo công kích mạnh mẽ đánh ra, tất cả đánh về phía thánh tôn Hoang Huyền.

Đối mặt những công kích này, sắc mặt thánh tôn Hoang Huyền không có bất kỳ thay đổi nào, ngược lại trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị.

Vậy mà ông ta lại không hề né tránh, tiếp tục đánh về phía hung thú dữ tợn đó.

"Vậy mà lại không né tránh?"

"Hừ! Thánh tôn yêu tộc Hoang Huyền thật là sơ suất, mười cường giả thánh tôn chúng ta liên thủ công kích ông ta cũng không quan tâm!"

"Vậy thì để ông ta chịu thiệt cho tốt đi!"

Thấy tình cảnh này, lập tức có cường giả hừ lạnh nói.

Ong...

Cuối cùng, rất nhiều công kích rơi xuống người thánh tôn Hoang Huyền, có điều thánh tôn Hoang Huyền lại không bị ảnh hưởng gì , thân thể chỉ là hơi dừng lại một chút, sau đó lại nhanh chóng bay về phía trước.

Mà áo giáp màu trắng trên người ông ta, lại có một chút màu tím chói mắt tản ra, sau đó nháy mắt biến thành một bộ áo giáp màu tím.


Chiếc áo giáp này đầy gai dữ tợn, giống như bụi gai vậy, tản ra ánh sáng uy nghiêm, mà một luồng dao động khí thế vô cùng khủng bố bên trên tản ra, quét ngang bốn phía!

"Đây là. . . Thánh khí thần giáp Tử Kinh!"

"Yêu tộc hai thánh khí, thương Thần Vẫn và thần giáp Tử Kinh, vậy mà thánh tôn Hoang Huyền này lại mang một món ra ngoài?"

"Ông ta vẫn luôn mặc trên người, nhưng chỉ là cố ý ngụy trang?"

Sắc mặt các thánh tôn cường đại thay đổi.

Phải biết, thánh khí hoàn toàn là tồn tại trấn tộc chi bảo, tình huống bình thường đều đặt trong tộc, sẽ không tùy tiện mang đi.

Đại lục tàn phá này tràn đầy nguy cơ, lộ ra quỷ dị, nghe đồn rất rất nhiều năm trước thậm chí có cường giả thánh tôn bỏ mạng trong đó.

Những cường giả này mặc dù có phân thân, tới tranh đoạt bảo vật cho dù chết đi, cũng căn bản không có lo lắng gì, nhưng nếu mang theo thánh khí, vậy ngã xuống thánh khí cũng sẽ mất.

Vậy nên căn bản sẽ không có cường giả thánh tôn nào dám mạo hiểm như vậy.

Bào vật loại này, với tình hình hiện nay mà nói thậm chí còn quan trọng hơn tính mạng của bọn họ.

"Ha ha, có thần giáp Tử Kinh ở đây, cho dù các ngươi liên thủ, làm sao có thể tổn thương được ta?" thánh tôn Hoang Huyền cười to nói.

Oành!

Tia sáng màu tím chói mắt khuếch tán, tản ra dao động ngút trời, hư không rung lên, đại lục tàn phá không sao, nhưng ánh sáng màu đen là vô tận trong vực thẳm vũ trụ vực điên cuồng phun trào ra, vậy mà lại hình thành một vùng chân không trong khu vực khổng lồ này.

Thậm chí ánh sáng màu tím còn dung nhập vào những ánh sáng màu đen đó, khiến cho vùng đất vực thẳm vũ trụ đen tối biến dạng.

"Đây chính là uy năng của thánh khí hoàn chỉnh mà cường giả thánh tôn sử dụng sao?" Phía xa, trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ chấn động, cảm nhận luồng uy áp khủng bố này.

Dưới luồng uy áp này, hắn hoàn toàn cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân mình.

Bán thánh khí giáp Huyết Hà của hán tuy mạnh, nhưng so sánh với uy áp ngút trời của thần giáp Tử Kinh, căn bản không thể so sánh.

Diệp Tinh và cường giả đẳng cấp thánh hoàng chấn động, những thánh tôn vũ trụ kia vô cùng tức giận.

"Đáng chết!"

"Thảo nào trước đó thánh tôn Hoang Huyền dám dẫn đầu mở cửa cung điện này, hóa ra hắn có thần giáp Tử Kinh hộ thể!"

"Làm sao bây giờ? Chúng ta căn bản không kịp tới tranh đoạt!"

Trong lòng các cường giả đẳng cấp thánh tôn nóng nảy.
 
Chương 1513


Soạt!

Bên người Diệp Tinh có một hung thú giao long khổng lồ xuất hiện, đây là phân thân đời sau Sát Thần Thú của Diệp Tinh!

"Hủy diệt thuật!"

Lúc này phân thân đời sau Sát Thần Thú nắm lệnh bài, hủy diệt thuật nháy mắt thúc động, thực lực lập tức tăng lên mười lần!

Nhưng vẫn không tạo ra bất cứ thương tổn nào cho lệnh bài!

“Áo giáp Huyết Hà!"

Áo giáp Huyết Hà trên bản thể Diệp Tinh nhanh chóng được phân thân đời sau Sát Thần Thú mặc vào!

Oành!

Thúc động bán thần khí giáp Huyết Hà, uy thế khủng bố tản ra, thực lực của phân thân đời sau Sát Thần Thú lại lần nữa tăng mạnh!

Giáp Huyết Hà hoàn toàn có thể tăng mạnh thực lực của bản thể Diệp Tinh và bất kỳ phân thân nào lên mười lần, cộng thêm hủy diệt thuật, hiện giờ phân thân đời sau Sát Thần Thú hoàn mạnh hơn thánh hoàng vũ trụ bình thường một trăm lần!

đây đã chạm tới ngưỡng cửa của thánh hoàng vũ trụ đỉnh cấp rồi!

Nhưng, cho dù thực lực của phân thân đời sau Sát Thần Thú cường đại như vậy, nhưng cũng không làm gì được lệnh bài.

"Đây rốt cuộc là cái gì?"

Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ, chất liệu cứng như thế, linh hồn hắn lại không phát hiện được bất kỳ dị thường nào, càng như vậy, càng lộ ra vẻ tấm lệnh bài này không đơn giản.

Quan sát một chút, Diệp Tinh không có bất cứ manh mối nào, hắn đành phải thu lệnh bài vào trong nhẫn không gian.

Ánh mắt chuyển động một chút, tay phải Diệp Tinh vung lên, sau đó trong tay lại có một món bảo vật xuất hiện, chính là mảnh vỡ đĩa bánh răng đó!

"Năng lượng đang từ từ tăng lên, đến bây giờ đã tăng có vẻ như đã tăng được một phần trăm."

Diệp Tinh yên lặng cảm nhận một chút, trên mặt nở một nụ cười.

Diệp Tinh ở bên trong Sát Dung Nham lấy được mảnh vỡ đĩa bánh răng thứ ba, hơn nữa sau khi dung hợp với hai mảnh trước, năng lượng cố định bên trong bỗng nhiên xuất hiện thay đổi lần nữa, bắt đầu chậm rãi tăng lên.

Hắn biết sự khủng bố của những năng lượng này, nếu như không ngừng tích lũy, tăng lên, đợi đến một lúc nào đó phóng thích ra, thậm chí có thể tạo thành tổn thương cực lớn với thánh tôn vũ trụ.

“Nhưng hiện giờ không cảm ứng được mảnh vỡ bánh răng thứ tư." Lúc này trong lòng Diệp Tinh lại thầm than thở.

Sau khi hai mảnh vỡ bánh răng trước mặt dung hợp, thậm chí hắn ở trên trái đất cũng cảm nhận được mảnh vỡ bánh răng thứ ba trong Sát Dung Nham ở đại lục Tử Vong cách đó rất xa.

Trên thực tế, Trái Đất cách đại lục Tử Vong rất xa, khoảng cách này thậm chí kéo dài qua rất nhiều tộc.

Nhưng sau khi dung hợp mảnh vỡ thứ ba, lại không có phản ứng.

"Nếu hai mảnh trước mặt có phản ứng, như vậy chứng minh mảnh thứ tư, thứ năm chắc chắn cũng có thể cảm ứng được."

Trong lòng Diệp Tinh yên lặng nói: "Nếu không cảm ứng được, lẽ nào khoảng cách của mảnh vỡ đĩa bánh răng thứ tư quá xa?”?"

Dựa theo phỏng đoán của hắn, khoảng cách đó ít nhất xa hơn rất nhiều khoảng cách giữa Trái Đất tới đại lục Tử Vong.

Cảm ứng bảo vật, khoảng cách là nhân tố ảnh hưởng rất lớn.

Tay phải vung lên, trước mắt xuất hiện một tấm bản đồ, lúc này một phần nhỏ khu vực đều bị đã Diệp Tinh trực tiếp gạch đi.

Trước đó hắn cũng là mang theo đĩa bánh răng mảnh vỡ đi các nơi, nhưng mảnh vỡ đĩa bánh răng này lại không có bất cứ phản ứng gì, dựa theo so sánh khoảng cách giữa Trái Đất với đại lục Tử Vong, tất nhiên Diệp Tinh nhanh chóng loại bỏ rất nhiều khu vực.

Tất nhiên, khoảng cách cũng chỉ là suy đoán của Diệp Tinh, chưa chắc đã chính xác, nhưng bây giờ Diệp Tinh chỉ biết phương pháp này, chỉ có thể tạm thời tìm như vậy.


Yên lặng quan sát một chút.

"Không nghĩ nữa, bắt đầu tu luyện!"


Trong lòng động một cái, ý thức của Diệp Tinh chìm vào bên trong mảnh vỡ đĩa bánh răng.

Ong...

Bên trong mảnh vỡ đĩa bánh răng, đại đạo thời không phơi bày rõ ràng trước mặt Diệp Tinh.

"Đạo tắc không gian, đạ tắc thời gian của mình đều đang tiến bộ rất nhanh, nhất là dưới mắt Thời Không, đạo tắc không gian của mình cũng sắp hoàn toàn lĩnh ngộ!"

Diệp Tinh cảm nhận một chút, khẽ mỉm cười.

Thiên phú đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian của hắn vốn là đỉnh cấp vũ trụ, hơn nữa lại có thiên phú mắt thời không cường đại nhất, hai thứ đó kết hợp lại lĩnh ngộ càng nhanh hơn.

Mắt thời không, vốn nắm trong tay thời không, đối với lĩnh ngộ đạo tắc thời gian, đạo tắc không gian của Diệp Tinh thậm chí đại đạo thời không có lợi rất lớn.

Không nói tới đạo tắc không gian sắp nắm giữ, đạo tắc thời gian của Diệp Tinh cũng tiến bộ rất lớn, đang không ngừng tiến tới cực hạn.

"Mục tiêu tiếp theo chính là đột phá đạo tắc không gian, tiếp đó là đạo tắc thời gian, cuối cùng không hoàn toàn lĩnh ngộ đại đạo thời!" trong mắt Diệp Tinh lóe lên tia sáng.

Có nhiều lá bài tẩy như vậy, nắm giữ đại đạo thời không đối với hắn cũng không khó là bao, chỉ cần đạt đến cực hạn, Diệp Tinh tự tin có thể nhanh chóng nắm giữ!

Sau đó Diệp Tinh không nghĩ nhiều nữa, thu lại suy nghĩ trong lòng, bắt đầu an tâm tu luyện.

...

Đại thế giới Hạo Nguyên, Thiên Lan Giới.

Hơn một trăm năm, tin tức liên quan tới việc Diệp Tinh ngã xuống đã dần dần lắng xuống, dư âm chấn động cũng đang chậm rãi tiêu tán.

Mà lúc này phần lớn thế lực Trái Đất đã tập hợp lại trong Thiên Lan Giới.

Phần lớn này phải có tới bảy phần, trong đó chỉ có ba phần vẫn còn đang ở vị diện khác.

Thời gian Trái Đất phát triển không dài, mặc dù phân bố ở rất nhiều vị diện, nhưng không hề ăn sâu bám rễ, lúc rút lui cũng dễ rút lui.

Lúc này rõ ràng Trái Đất trở nên khiêm tốn hơn rất nhiều, gần như không xảy ra chèn ép người khác, trải qua đả kích lớn lần này, Trái Đất cũng lặng lẽ xảy ra thay đổi.
 
Chương 1746: Đột phá! Thánh hoàng cảnh!


 "Ngươi là điện chủ điện thứ chín, đặc thù một chút, cho nên căn cứ thực lực tương ứng có thể lấy được ban thưởng thánh khí." 

 Những thứ ban thưởng này cũng chỉ có một lần, Diệp Tinh muốn những bảo vật khác, trừ khi lộ ra thiên phú luyện đan cường đại hoặc là sử dụng rất nhiều điểm cống hiến để đổi. 

 Diệp Tinh gật đầu một cái, toàn bộ Hư Thần tông quả thật có tài nguyên đồ sộ, nhưng những thứ này không dễ lấy được như vậy. 

 Đợi một lát, sau đó Diệp Tinh trực tiếp rời đi. 

 "Điện truyền thừa tu luyện!" Hắn nhanh chóng đi tới trước một cung điện, trong mắt có vẻ mong đợi. 

 "Không biết truyền thừa tu luyện Hư Thần tông như thế nào?" 

 Hắn trực tiếp đi vào bên trong cung điện. 

 Đây chính là một trong những thế lực đỉnh cấp nhất trong vũ trụ, không thấp hơn vũ trụ thượng vị chút nào, truyền thừa tu luyện chắc chắn cũng là đỉnh cấp nhất toàn vũ trụ. 

 "Diệp Tinh, ngươi tới rồi?" một chàng trai trông rất trẻ cười, nói. 

 "Điện chủ Vương Dư." Diệp Tinh hô. 

 Điện chủ Vương Dư, thiên tài tuyệt thế Hư Thần tông, tu luyện không tới năm mươi triệu năm, đã trở thành tồn tại thế giới cảnh mạnh mẽ, thiên phú vô cùng kinh người. 

 "Ngươi lựa chọn tiến vào bên trong vậy vùng đất truyền thừa nào?" điện chủ Vương Dư nhìn Diệp Tinh hỏi. 

 "Ta lựa chọn không gian đại đạo sinh tử, đại đạo thời không, huyễn chi đại đạo." Diệp Tinh trực tiếp nói. 

 "Được, vào đi." điện chủ Vương Dư gật đầu một cái. 

 Anh ta vung tay phải lên, trước mắt Diệp Tinh liền xuất hiện một cánh cửa kỳ lạ, sau đó Diệp Tinh tiến vào trong đó. 

 Soạt! 

 Cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên biến đổi, lúc này Diệp Tinh xuất hiện ở một khu vực kỳ lạ, đây là một không gian sương mù. 

 ở vị trí trên không của không gian, rất nhiều sao băng kỳ lạ không ngừng lóe lên, những ngôi sao bằng này không ngừng xuất hiện, thỉnh thoảng lóe lên, tất cả đều tản ra dao động kỳ lạ. 

 "Những thứ này là?" Diệp Tinh hơi cảm nhận một chút, trong mắt bỗng nhiên lộ ra vẻ vô cùng kỳ lạ. 

 Ý thức của hắn tiếp xúc tới một ngôi sao băng. 

 Oành! 

 Nháy mắt, ngôi sao băng này lập tức mở ra trước người hắn, sau đó lại biến thành một đạo kiếm quang. 

 Kiếm quang ngang trời, xé rách thiên địa, hư không trước mắt ở dưới một đạo kiếm quang này lại trực tiếp biến thành vô số mảnh vỡ. 


 “Công kích khủng bố quá!" 

 Diệp Tinh cảm nhận, trong mắt hắn cũng có vẻ khiếp sợ: "Hơn nữa thứu này còn mang theo công kích đại đạo sinh tử, đại đạo thời không, huyễn chi đại đạo!" 

 Ba loại đại đạo, vừa rồi thông qua một ngôi sao băng hiện ra hoàn mỹ trước mặt Diệp Tinh. 

 "Ba loại đại đạo hóa thành một đạo công kích. . ." 

 Lúc này Diệp Tinh lập tức đắm chìm vào trong đó, dường như cảm nhận được một chút huyền ảo, dần dần trong ánh sáng mắt hắn càng ngày càng nóng bỏng. 

 Mãi mấy phút trôi qua, hắn mới hoàn hồn lại, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng kích động. 

 "Đại đạo dung hợp, hóa ra đây chính là đại đạo dung hợp, cuối cùng mình cũng hoàn toàn chạm tới!" 

 Ở ngay trong đạo công kích mới vừa rồi, cuối cùng hắn đã bước ra một bước kia, hoàn toàn chạm tới đại đạo dung hợp. 

 Trên thực tế, trước đó Diệp Tinh chỉ còn cách thánh hoàng cảnh một bước, thiếu chính là một thời cơ, cho dù không có, rất nhanh thôi hắn cũng có thể đột phá. 

 Nhưng giờ đây chỉ với một đạo công kích truyền thừa, hắn lập tức xuyên qua được bình cảnh. 

 "Bây giờ trở về điện thứ chín đột phá!" 

 Trong lòng Diệp Tinh động một cái, sau đó trực tiếp rời khỏi không gian đại đạo dung hợp. 

 "Ồ? Diệp Tinh, nhanh như vậy đã ra rồi?" điện chủ Vương Dư nhìn Diệp Tinh xuất hiện, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ nghi ngờ. 

 Mới trôi qua mười mấy phút kể từ lúc Diệp Tinh vào đó mà thôi. 

 "Điện chủ Vương Dư, ta có chút cảm ngộ với đại đạo, rời khỏi nơi này trước." Diệp Tinh mỉm cười nói. 

 "Có chút cảm ngộ? Chẳng lẽ sắp đột phá đến thánh hoàng cảnh?" điện chủ Vương Dư nhìn Diệp Tinh, ánh mắt sáng lên, nói: "Không sao, lúc nào ngươi cũng có thể tới." 

 Không nói gì nhiều, Diệp Tinh nhanh chóng rời đi, lần nữa trở lại trong điện thứ chín. 

 "Diệp Tinh!" 

 Thấy Diệp Tinh xuất hiện, sắc mặt Lâm Tiểu Ngư hơi thay đổi. 

 "Tiểu ngư, anh đã chạm tới ngưỡng của của đại đạo dung hợp, lập tức chuẩn bị đột phá." Diệp Tinh nhanh chóng nói. 

 "Có thể đột phá?" Nghe vậy, trên mặt đám người Lâm Tiểu Ngư nhất thời lộ ra vẻ vô cùng mừng rỡ. 

 Vừa rồi Lâm Tiểu Ngư còn lo lắng đã xảy ra chuyện gì đó. 

 "Ba, thực lực hiện giờ của ba có thể trở thành thánh hoàng mạnh nhất, sau khi đột phá chắc chắn càng mạnh hơn." Diệp Lân nhìn ba mình, vô cùng kích động nói . 

 “Tất cả đợi đột phá xong lại nói!" Diệp Tinh cười nói. 

 Soạt! 

 Hắn đạp một bước liền đi tới một nơi. 

 "Cuối cùng cũng sắp đột phá đến thánh hoàng cảnh." Diệp Tinh ngồi xuống, trong mắt lóe lên ánh sáng. 

 Thánh hoàng cảnh, hắn chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi! 

 Ong... 

 "Răng rắc!" 

 Dường như trong cơ thể Diệp Tinh truyền đến một tiếng nứt vỡ, sau đó hắn cảm thấy xiềng xích trói buộc của thiên địa trên người hắn được mở ra. 

 Trời đất xung quanh rung động, nổ ầm, tản ra từng trận dao động. 

 Theo sự rung động, từng tia năng lượng kỳ lạ nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh.

 
Chương 1574: Thần giáp Tử Kinh


Tộc bọn họ chỉ có một thánh khí, vậy nên không mang tới nơi này, bởi vì bọn họ không dám đánh cược.

Nhưng yêu tộc lại dám, cho dù thần giáp Tử Kinh này mất, đây cũng là điều bọn họ có thể tiếp nhận.

Còn dư lại một món thánh khí, đủ để bọn họ trấn thủ tộc quần.

"Hoang Huyền." Đúng vào lúc này, hiền giả vận mệnh vẫn luôn ở đi theo phía sau không nhanh không chậm cười ha ha nói.

"Nhiều người tới tìm thánh khí như vậy, ngươi không cho người khác cơ hội tranh đoạt nào như vậy thì không ổn đâu."

Trên mặt ông ta cười ha ha, trong mắt chỉ có vẻ ôn hòa , căn bản không có bất kỳ vẻ tham lam nào với thánh khí.

"Hiền giả vận mệnh, ta có thể tranh đoạt được đó là thực lực của yêu tộc ta!" Những lời nói nghe có vẻ ung dung này lại khiến cho thánh tôn Hoang Huyền không dám có chút sơ ý nào, ông ta nhìn hiền giả vận mệnh trầm giọng nói.

Đối với hiền giả vận mệnh, trong lòng ông ta rất kiêng kỵ, đây là một thánh tôn cường đại không thuộc về bất cứ tộc nào, nhưng lại khiến cho hàng nghìn tỷ tộc quần phải kiêng kỵ!

"Ha ha, vậy ta tới ngăn cản một chút, cho mọi người một chút cơ hội." hiền giả vận mệnh cười ha hả nói.

Vù!

Bỗng nhiên, trong tay ông ta xuất hiện một hạt châu kỳ lạ, phía trên hạt châu này còn tản ra từng luồng khí lưu hỗn độn, theo hạt châu xuất hiện, một luồng ánh sáng bỗng nhiên bay ra, tốc độ này không biết bằng bao nhiêu lần tốc độ ánh sáng, thế nhưng nháy mắt bay tới trước người thánh tôn Hoang Huyền, tiếp xúc đến thân thể ông ta.

Oành!

Nhất thời thánh tôn Hoang Huyền cảm thấy một luồng lực trói buộc to lớn truyền tới, giống như vũng bùn vậy, bám vào trên người ông ta, tốc độ của ông ta lập tức giảm xuống một nửa.

“Lực trói buộc cường đại quá!"

"Dao động này thật là mạnh."

"Thánh khí! Hạt châu này cũng là một thánh khí mạnh mẽ!"

"Trước kia không thấy hiền giả vận mệnh sử dụng."

Trong mắt mấy vị thánh tôn khẽ động, trừ thánh tôn Hoang Huyền ra, trong tay hiền giả vận cũng mang theo một thánh khí.

Nhưng điều này rất bình thường, hiền giả vận mệnh vốn là không có tộc quần, tất cả bảo vật chắc chắn mang theo bên người.

Tất nhiên, bây giờ không phải là lúc nghĩ tới những thứ này, thấy tốc độ của thánh tôn Hoang Huyền chậm lại, những thánh tôn này nhanh chóng truy kích.

"Cơ hội tốt!"

"Mau, nhanh tới tranh đoạt!"

"Hiền giả vận mệnh, cảm ơn."

Trên mặt các thánh tôn lộ ra sự hy vọng.

"Phá cho ta!"

Lúc này thánh tôn Hoang Huyền gầm nhẹ một tiếng, trên mặt hắn tràn đầy vẻ điên cuồng, sau đôi cánh khổng lồ trực tiếp giương ra, giống như côn bằng trên đời, ánh sáng màu tím trên người ông ta là điên cuồng tản ra, ánh sáng màu tím chói mắt gần như bao phủ hoàn toàn cơ thể ông ta!

Sau lưng ông ta thậm chí xuất hiện một cự thú ảo ảnh, dưới tình huống này này, tốc độ của ông ta trực tiếp tăng lên.

Mặc dù hiện giờ tốc độ không bằng cường giả thánh tôn khác, nhưng cũng không kém là bao nhiêu.


"Hiền giả vận mệnh, cho dù ngươi có thánh khí, nhưng cũng không thể tạo ra ảnh hưởng lớn thế nào với ta, mà Hoang Huyền ta đứng ở vị trí đỉnh cấp, các ngươi không thể có cơ hội!" trên mặt thánh tôn Hoang Huyền căn bản không có bao nhiêu lo lắng, mà cười to nói.


“Thánh khí này chắc chắn thuộc về sở hữu của yêu tộc ta!"

Thánh khí đối đầu thánh khí tác dụng căn bản không lớn, không thể chân chính tạo thành hơn ảnh hưởng lớn với ông ta.

Trên mặt thánh tôn Hoang Huyền tràn đầy vẻ chờ mong, nếu như yêu tộc có ba đại thánh khí trấn giữ, chắc chắn có thể trở thành thế lực mạnh nhất toàn bộ vũ trụ!

Trong lòng kích động, cuối cùng thánh tôn Hoang Huyền đã tới trước thánh khí khổng lồ đó, móng vuốt sắc bén chộp tới, trực tiếp chộp tới thanh chiến đao tràn ngập bí văn phức tạp, huyền ảo này.

"Không ổn, thánh khí này đã bị thánh tôn Hoang Huyền lấy được."

"Kém một bước, chỉ kém một bước!"

Lúc này các thánh tôn khác cũng tiếp cận hung thú biến dị dữ tợn, chỉ chưa tới một phần trăm giây nữa thôi là có thể chạm tới. Nhưng đối với cường giả đẳng cấp thánh tôn mà nói, một phần trăm giây này đủ để quyết định hết thảy.

"Các vị, ta tuyên bố, thánh khí này là của yêu tộc chúng ta." thánh tôn Hoang Huyền nhìn mười vị thánh tôn cường giả khác, mỉm cười nói.

Ông ta hoàn toàn bắt được thánh khí, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Nếu lấy được thánh khí này, như vậy những người khác không thể lấy đi từ trong tay ông ta.

"Thánh khí này lại bị yêu tộc lấy được?" phía xa, Diệp Tinh nhìn nơi này chiến đấu tình cảnh, sắc mặt hơi trầm xuống.

Lãnh thổ của nhân tộc và yêu tộc cách nhau rất gần, chỉ cách một vực thẳm vũ trụ, yêu tộc có càng nhiều thánh khí, đối với nhân tộc mà nói chắc chắn không phải là một chuyện tốt!

Mặc dù yêu tộc đã có thánh khí loại công kích, nhưng thanh chiến đao này bọn họ hoàn toàn là do bọn họ trao đổi với cường giả có thánh khí khác!

Dẫu sao rất nhiều thánh tôn hi vọng lấy được chính là thánh khí loại công kích.

Đến lúc đó có cả ba thánh khí loại công kích, phòng ngự, tốc độ ai có thể là đối thủ?

Nhưng với thực lực của Diệp Tinh bây giờ căn bản không cách nào nhúng tay vào cuộc chiến của mười một vị cường giả thánh tôn.

----
 
Chương 1514


Soạt!

Trên không trung thành phố Tô Châu, bóng người Diệp Tinh động một cái, trực tiếp xuất hiện ở trong sân nhà.

Lúc này trong sân nhà mấy người Diệp Kiến An, Vương Lan đều ở đây, trong đó còn có hai đứa trẻ trông trắng nõn mịn màng, nhưng hai đứa trẻ này một đứa trông rất hoạt bát, một đứa lại khá yên lặng.

Mặt mũi giống nhau, nhưng tính cách bọn chúng lại hoàn toàn không giống nhau.

"Ba ba." Nhìn thấy Diệp Tinh, ánh mắt tiểu Bảo Nhi sáng lên, lập tức chạy tới, thoáng cái đã nhào vào trong ngực Diệp Tinh.

"Ha ha, Bảo Nhi, có nhớ ba không?" Diệp Tinh ôm lấy con gái mình, mặt tươi cười nói.

"Nhớ." Bảo Nhi vội vàng gật cái đầu nhỏ.

Tình trạng cơ thể của cô bé tốt hơn trước đây rất nhiều , khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ bừng, không còn vẻ trắng bệch nữa.

"Diệp Tinh." "Tiểu Tinh."

Mấy người Lâm Tiểu Ngư đi tới, trên mặt tất cả đều mang nụ cười.

Đồng Mục cũng đi tới, cô bé nhìn một cái Diệp Tinh, dường như muốn hô cái gì, nhưng lại không gọi ra.

"Chờ một chút, anh chuyển năng lượng đã luyện hóa của quả âm dương Huyền Minh đến cơ thể của Bảo Nhi và tiểu Đồng đã." Diệp Tinh cười nói.

Nghe vậy, Lâm Tiểu Ngư vui vẻ nói: "Quả âm dương Huyền Minh đã bị luyện hóa?"

"Chỉ thiếu chút nữa." Diệp Tinh mỉm cười gật đầu.

Tay phải hắn nắm chặt, sau đó trong tay xuất hiện quả hai màu đen trắng được khí lưu hỗn độn bao phủ.

Trước đó Diệp Tinh đột phá, sau khi có thực lực đẳng cấp thánh hoàng, tất nhiên hắn phải luyện hóa quả âm dương Huyền Minh, hoàn toàn giải quyết tai họa ngầm trong cơ thể hai cô con gái mình.

Nhưng lực ngăn cản của quả âm dương Huyền Minh quá mạnh mẽ, cho dù Diệp Tinh thật sự có thể luyện hóa, nhưng cũng cần một khoảng thời gian, vậy nên hắn rời Trái Đất trước, mặc dù bản thể không ra để chiến đấu, nhưng vẫn luôn ở trong nhẫn không gian luyện hóa quả này.

Mà bây giờ, quả âm dương Huyền Minh đã luyện hóa đến thời khắc cuối cùng.


"Nhân loại đáng chết!" trên quả có hai màu đen trắng truyền tới rất nhiều tiếng chửi mắng vô cùng độc ác.

Lúc này quả âm dương Huyền Minh vô cùng giận dữ, cẩn thận nghe còn có thể nghe ra sự sợ hãi trong giọng nói.

"Đáng chết, sao thực lực của nhân loại này lại tăng nhanh như vậy?"

Nó nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tinh, thực lực Diệp Tinh còn vô cùng nhỏ yếu, nhưng bây giờ đã đạt tới đẳng cấp thánh hoàng vũ trụ.

"Quả âm dương Huyền Minh, an tâm bị luyện hóa đi." Diệp Tinh khẽ mỉm cười nói, hắn căn bản không quan tâm tới tiếng chửi mắng đó.

Oành!

Căn nguyên năng nồng đậm lượng trong cơ thể tản ra, dao động khí thế khủng bố điên cuồng tràn vào trong quả âm dương Huyền Min.

Lúc này quả âm dương Huyền Minh dần dần bắt đầu hòa tan.

"Không!"

Bên trong quả truyền tới rất nhiều tiếng quát tức giận, không cam tâm, sau đó từ từ yếu đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Mà cả một quả âm dương Huyền Minh chỉ có một chút dịch thuốc, chút dịch thuốc này tản ra một lượng dao động kỳ lạ, nồng đậm hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc trước Diệp Tinh lấy quả âm dương Huyền Minh ra!

"Bảo Nhi, tiểu Đồng, không cần phản kháng." Đợi hoàn toàn luyện hóa xong, Diệp Tinh nhìn về phía hai cô con gái mình dặn dò.

"Đã biết, ba ba." tiểu Bảo Nhi ngoan ngoãn nói.

Đồng Mục cũng gật đầu một cái, ánh mắt không chớp lấy một cái nhìn Diệp Tinh.

Vút! Vút!

Chiết dịch thuốc thành hai phần, sau đó nhanh chóng đi tới trước mặt tiểu Bảo Nhi và Đồng Mục, sau đó dung nhập vào bên trong cơ thể của bọn họ.

Dịch thuốc nồng đậm tiến vào bên trong cơ thể, nhanh chóng biến thành từng luồng năng lượng, điên cuồng dung nhập vào khắp cơ thể tiểu Bảo Nhi và Đồng Mục.

Diệp Tinh tản linh hồn của mình ra cẩn thận quan sát, dưới luồng năng lượng này này, hắn có thể cảm nhận được sinh mệnh của tiểu Bảo Nhi và tiểu Đồng bắt đầu điên cuồng tăng lên, nhất là tiểu Bảo Nhi, thậm chí dao động khí thế trên người cũng đang tăng lên. Đồng Mục

Quá trình này kéo dài 10 phút, cuối cùng rốt cuộc hoàn toàn ngừng lại.

"Thành công rồi sao?" mấy người Lâm Tiểu Ngư cũng đang nhìn, bọn họ tản linh hồn ra cảm nhận một chút, trên mặt tất cả đều lộ ra vẻ mừng rỡ.

Lúc này lực sinh mệnh trong cơ thể tiểu Bảo Nhi và Đồng Mục vô cùng mãnh liệt, không có bất kỳ dấu hiệu suy bại nào, hơn nữa khí thế dao động trên người hai cô bé còn mạnh hơn.

Đồng Mục đã gần đạt tới đại đạo chi chủ, mà tiểu Bảo Nhi cũng hoàn toàn đạt tới đẳng cấp Bất Tử Cảnh.

"Sinh mệnh chi linh này thật là kỳ lạ, không chỉ có tác dụng cường đại, còn có thể tăng thực lực." Lâm Tiểu Ngư thở dài nói.

Diệp Tinh khẽ mỉm cười, nói: "Hiện giờ chỉ mới vừa hấp thụ dịch thuốc, thân thể vẫn chưa hoàn toàn hấp thụ, theo thời gian trôi đi, thực lực của tiểu Bảo Nhi và tiểu Đồng còn có thể tăng lên."

Sinh mệnh chi linh giống quả âm dương Huyền Minh này thậm chí phá vỡ một vài hạn chế của quy tắc, khiến cho người ta dễ dàng có được tuổi thọ bất tử, hơn nữa còn có thực lực cường đại.

Nhưng bản thân lại chẳng có thực lực gì, lại có thể giao thực lực cho người khác, đây cũng là điều rất cổ quái.
 
Chương 1747: Thực lực thánh tôn 1


Năng lượng dung nhập vào, Diệp Tinh cảm giác mình đang dần dần thành lập một chút liên hệ với trời đất, ý thức của hắn không ngừng phi hành bên trong thiên địa này, rất nhanh đã đến một nơi. 

 Nơi này hoàn toàn tràn đầy năng lượng của ba loại đại đạo hoàn toàn không giống nhau, đại đạo sinh tử, đại đạo thời không, huyễn chi đại đạo, ba loại đại đạo dây dưa chung một chỗ với nhau, nhưng lại hoàn toàn tách ra. 

 Mà ở phía dưới chính là đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc tử vong và đạo tắc thấp hơn một cấp. 

 Đại đạo hoàn toàn hiện ra bên trên đạo tắc này. 

 Nhưng theo sự dây dưa của ba loại đại đạo, lúc này ở vị trí bên trên lại xuất hiện một tầng, ở nơi đó, một luồng năng lượng căn nguyên vũ trụ càng mạnh hơn xuất hiện! 

 năng lượng căn nguyên này dường như dung hợp đại đạo sinh tử, đại đạo thời không, huyễn chi đại đạo mà Diệp Tinh lĩnh ngộ, dây dưa chung một chỗ với nhau, thậm chí dung hợp hoàn mỹ. 

 Đây là đại đạo dung hợp! 

 Mấy hệ đạo tắc tạo thành một hệ đại đạo vũ trụ, mà những đại đạo này lại dung hợp với nhau, cũng có thể tạo thành đại đạo dung hợp đẳng cấp cao hơn! 

 Căn nguyên năng lượng trong thiên địa, cũng giống uy nghiêm phân chia cảnh giới vậy! 

 Oành! 

 Dao động căn nguyên đại đạo dung hợp nồng đậm, vô cùng mênh mông, ở trước mặt những căn nguyên nồng đậm này, Diệp Tinh hoàn toàn có thể cảm giác được sự nhỏ bé của mình. 

 “Răng rắc!" 

 Vào lúc Diệp Tinh cẩn thận cảm nhận, hư không xung quanh lập tức vỡ nát. 

 Trong hư không vỡ nát, lại có năng lượng vô tận xuất hiện, trong nháy mắt xuất hiện điên cuồng tràn vào trong cơ thể Diệp Tinh, toàn bộ thân thể hắn đều bị những căn nguyên này bọc lại. 

 Năng lượng căn nguyên tiến vào bên trong cơ thể, toàn bộ thân thể Diệp Tinh lập tức bắt đầu phát sinh tăng cường! 

 "Rào rào rào!" 

 Lúc này không chỉ có bản thể và phân thân huyễn tộc của Diệp Tinh ở nơi này, lúc này một nơi ở hệ ngân hà, phân thân đời sau Sát Thần Thú Diệp Tinh và phân thân tử vong đạo tắc giới cũng đang đột phá. 

 Khí lưu hỗn độn tản ra, tản ra uy năng ngút trời, không ngừng sôi trào, dao động khí thế của hắn cũng đang không ngừng tăng cường. 

 "Ma linh thuật!" 

 Đợi tới khi tốc độ tràn vào của những đại đạo dung hợp này càng lúc càng chậm, hắn cảm nhận được một chút bão hòa, trong lòng Diệp Tinh động một cái, ma linh thuật vận chuyển. 

 Ong... 

 Trong cơ thể hắn lập tức xuất hiện rất nhiều vòng xoáy nhỏ, những vòng xoáy này xuất hiện, căn nguyên đại đạo dung hợp Diệp Tinh hấp thụ nhanh chóng dung nhập vào bên trong những vòng xoáy này, sau đó cảm giác bão hòa đó nháy mắt biến mất. 

 "Đùng đùng đoàng!" 

 Năng lượng căn nguyên đại đạo dung hợp vô tận giữa trời đất tiếp tục tràn tới, điên cuồng đánh vào trong cơ thể Diệp Tinh. Hơn nữa tốc độ tràn vào này nhanh hơn trước đó rất nhiều. 

 Mà ở dưới luồng năng lượng căn nguyên này, bản thân dao động khí thế trên người Diệp Tinh đang nhanh chóng tăng mạnh. 

 Trước đó hắn không thúc động bất cứ bảo vật nào, không thúc giục các loại hủy diệt thuật, cơ sở tự thân cách thánh hoàng đỉnh cấp còn có chênh lệch, nhưng hiện giờ vào lúc mới bắt đầu đã nhanh chóng đột phá. 

 “Dao động khủng bố quá, thánh hoàng đỉnh cấp. . . cực hạn thánh hoàng đỉnh cấp. . . Thánh tôn! Cơ sở của bản thân Diệp Tinh không kém hơn cường giả thánh tôn chút nào.” 

 Mấy người Lâm Tiểu Ngư ở phía xa nhìn Diệp Tinh, tiểu Hắc ở lại trên bả vai Tiểu Bảo Nhi, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên. 


 Đột phá đến thánh hoàng cảnh, cơ sở của bản thân Diệp Tinh trực tiếp xông lên thánh tôn cảnh! 

 Mà Diệp Tinh vẫn đang điên cuồng hấp thụ căn nguyên đại đạo dung hợp, không có bất kỳ dấu hiệu dừng lại nào. 

 Cuối cùng, rốt cuộc tất cả tiêu tán! 

 Khu vực xung quanh, năng lượng căn nguyên tiêu tán, dường như không có gì xảy ra vậy. 

 "Thánh hoàng cảnh!" 

 Diệp Tinh đứng lên, cảm nhận căn nguyên đại đạo dung hợp nồng đậm trong cơ thể. 

 Lúc này những đại đạo đơn độc hấp thụ như đại đạo sinh tử, đại đạo thời không, huyễn chi đại đạo trong cơ thể hắn cũng đều dung hợp với nhau. 

 Tay phải nắm thành nắm đấm, Diệp Tinh trực tiếp vung lên. 

 Oành! 

 Hư không xung quanh rung lên, một luồng năng lượng vô cùng khủng bố bộc phát ra. 

 "Thánh tôn cảnh, đây là thực lực đẳng cấp thánh tôn cảnh!" 

 Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ vô cùng kích động. 

 Đột phá đến thánh hoàng cảnh, ở dưới ma linh thuật, thậm chí Diệp Tinh cảm thấy còn có một vài tác dụng khác, căn nguyên đại đạo dung hợp hắn hấp thụ tuyệt đối trên trăm lần bình thường đột phá đến thánh hoàng hấp thụ, hơn nữa còn là ở thực lực trước kia của mình! 


 Lúc này trước người phân thân đời sau Sát Thần Thú có một ngôi sao kỳ lạ đang quay tít. 

 Mà ở một khu vực hoang vu cách nhân tộc tương đối xa.... 

 "Đùng đùng đoàng!" 

 Lúc này trong hư không này lại có một vòng xoáy khổng lồ hình thành một cách vô căn cứ, vòng xoáy này tản ra dao động vô cùng khủng bố, thời không lưu chuyển, sao trời vỡ nát, toàn bộ vòng xoáy tản ra uy năng ngút trời.

 
Chương 1575: Cự thú còn sống


"Hửm?" Đang nhìn, bỗng nhiên khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh khẽ dao động, theo dao động, trong lòng Diệp Tinh bỗng nhiên có một cảm giác sợ hãi xuất hiện.

"Đây là. . ."

Trong lòng Diệp Tinh cả kinh, ánh mắt hắn nhìn về phía cự thú biến dị dữ tợn đó, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.

"Thiên Hồ, đi mau!"

Hắn kéo thánh hoàng Thiên Hồ bên cạnh, nhanh chóng lui về phía sau.

Oành!

Mà lúc này mặt thánh tôn Hoang Huyền đang kích động, muốn lấy chiến đao thánh khí ra.

Nhưng bên trên chiến đao thánh khí này bỗng nhiên có một luồng dao động vô cùng khủng bố phóng thích ra, thậm chí dao động cuộn tới phía thánh tôn Hoang Huyền.

Một luồng khí tức vô cùng khủng bố bạo phát ra, giống như mãnh thú hồng hoang thức tỉnh vậy.

"Sao vậy?" thánh tôn Hoang Huyền cả kinh, sau đó trên mặt ông ta lại lộ ra vẻ vô cùng kinh hãi, cho dù ông ta là cường giả đẳng cấp thánh tôn đứng ở đỉnh cao nhất vũ trụ, mồ hôi lạnh trên người cũng lập tức túa ra.

Hung thú biến dị vẫn luôn nằm trên đất lúc này tất cả những con mắt chằng chịt trên người bỗng nhiên mở ra, đang nhìn chằm chằm ông ta, bên trong ánh mắt kia còn có máu chảy ra, phản chiếu bóng dáng ông ta, giống như ác ma đến từ địa ngục.

Cự thú dữ tợn này không biết đã tồn tại bao nhiêu lâu, vậy mà vẫn chưa chết!

Oành!

Sát khí kinh người phát ra, dao động vô cùng khủng bố quét ngang bốn phía, sau đó cự thú này bỗng nhiên động đậy, tay nắm chiến đao trực tiếp vươn ra, vung về phía các cường giả thánh tôn.

Vút!

Một đạo đao mang to lớn bỗng nhiên xuất hiện, phá vỡ chân trời, theo huy động, phía ngoài cung điện cũng là ngưng tụ ra một ảo ảnh đao mang to lớn.

Toàn bộ đao mang không biết lan tràn đến nơi nào, không nhìn được tận cùng, cứ vậy trực tiếp chém xuống.

"Không!"

Có bảy thánh hoàng hoàn toàn bị bảo phủ dưới đao mang này, thấy vậy trong mắt lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, bọn họ muốn né tránh, nhưng là thân thể giống như là bị hạn chế vậy, căn bản không nhúc nhích được.

Sau đó chiến đao hoàn toàn rơi xuống, bọn ngay cả sức phản kháng cũng không có, khí tức trên người giống như nước thủy triều tản đi.

Bảy vị cường giả thánh hoàng ngay tức thì chết!

"Việc này. . ." Lúc này thánh hoàng Thiên Hồ kinh hãi nhìn đao mang biến mất, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.

Đao mang này cũng bao phủ lên nơi lúc này bọn họ đang đứng, mà tất cả những nơi bị đao mang bao phủ, cường giả chết hết!

"Diệp Tinh, cám ơn ngươi." ông ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy vẻ cảm kích.

Nếu không phải Diệp Tinh, vừa rồi ông ta cũng sẽ chết dưới đao mang đó.

"Không có gì!" Diệp Tinh lắc đầu một cái, hắn nhìn cự thú biến dị dữ tợn, trong mắt tràn ngập vẻ nghiêm túc.

Vừa rồi hắn cũng đứng dưới phạm vi đao mang này bao phủ, nếu không phải khí lưu màu xám bỗng nhiên sinh ra phản ứng, khiến cho hắn phát hiện ra nguy hiểm này, có thể lúc nãy hắn cũng đã phải bỏ mạng.

Trông dáng vẻ bảy cường giả thánh hoàng đó, cho dù muốn tránh cũng không tránh được.

"Đó rốt cuộc là cái gì?" Diệp Tinh hít sâu một hơi.

Lúc này không chỉ có bảy cường giả thánh hoàng lập tức ngã xuống, sắc mặt những thánh tôn đó cũng thay đổi mạnh.

"Hung thú biến dị đó chưa chết?"

"Sao có thể? Rõ ràng vừa rồi trên người nó không có chút khí tức sinh mệnh nào?"

Thậm chí có hai vị thánh tôn hứng chịu đao mang kia, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, toàn thân vô cùng chật vật.

"Đáng chết!" Lúc này sắc mặt khó coi nhất là thánh tôn Hoang Huyền không thể nghi ngờ.

Ông ta ở ngay trước mặt hung thú biến dị, hoàn toàn hứng chịu công kích này, cho dù là ông ta dựa vào thần giáp Tử Kinh cũng không đỡ được, bị đao mang đánh bay một khoảng.

Ánh mắt mười thánh tôn cảnh giác nhìn, thấy thánh tôn Hoang Huyền lui về phía sau, trong mắt bọn họ ngược lại lộ ra vẻ mừng rỡ.


“Hung thú biến dị này không chết đối với chúng ta ngược lại lại là một tin tốt!"

"Đúng! Nếu không tất nhiên thánh khí sẽ bị thánh tôn Hoang Huyền lấy được!"

Hiện giờ ai cũng không có được, tất cả còn chưa quyết định, nói cách khác ai cũng có cơ hội!

"Grào!"

Bên trong cung điện, hung thú biến dị dữ to lớn tợn rống giận, gầm về phía mấy cường giả xung quanh.

Dao động khí thế khủng bố trên người tản ra, thậm chí mạnh hơn đều rất nhiều so với bất kỳ một vị thánh tôn nào ở hiện trường.

"Nhẫn Thương Khung!"

Thánh tôn linh tộc Hồn Nhai gầm nhẹ một tiếng, vươn tay phải ra, vậy mà có một ngón tay khổng lồ trực tiếp đánh về phía hung thú biến dị.

"Grào!"

Lúc này hung thú biến dị tức giận gầm thét, bàn tay nắm chiến đao thánh khí huy động, công kích cường đại của thánh tôn Hồn Nhai trực tiếp bị đánh tan.

"Diệt hồn!" dao động khí thế khủng bố trên người thánh tôn ma tộc Ma Vũ bạo phát, cuồn cuộn nổi lên.

Đây là công kích linh hồn cường đại.

Nhưng mà, linh hồn khủng bố không có bất kỳ ảnh hưởng với hung thú biến dị.

Oành! Oành!

Các thánh tôn vũ trụ không ngừng phát động công kích mạnh mẽ của mình, đánh về phía hung thú, nhưng không có chút tác dụng nào.

Ngược lại có thánh tôn vì không ngừng bị công kích của chiến đao đánh trúng mà bị thương.

"Không thể đơn độc chiến đấu, liên thủ, phải liên thủ!"

"Đúng, dựa theo tình huống hiện tại, chúng ta không thể đối phó với hung thú biến dị này được."

"Thời gian lâu dài rất có thể sẽ phát sinh biến cố gì đó!"

"Cùng giải quyết hung thú biến dị này, sau đó chúng ta tranh đoạt thánh khí chiến đao này!"

Các cường giả thánh tôn vội vàng nói.

"Ta đồng ý!"

"Ta cũng đồng ý!"

Nhất thời gần như tất cả các cường giả đều gật đầu, chỉ có thánh tôn Hoang Huyền trên mặt mang theo một chút không cam lòng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom