Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Dịch Full 

Chương 2149


Chương 2149

Cô lập tức cuối đầu xuống, có chút thấp thỏm vì thế mà một vài lần lỡ đạp †rúng chân bạn nhảy cùng.

“Cô làm gì vậy, rốt cuộc có nhảy nữa không đây?”

Một hai lân còn nhịn được, nhưng mà cô lại nhảy sai rất nhiều lần, hơn nữa chân của anh ta còn bị giày cao gót của cô còn đạp đến mức sưng lên.

Anh ta không chịu được nữa, có phần tức giận hỏi cô.

Anh ta vừa dứt lời, có không ít người lập tức vây lại xem, kể cả Cố Thành Trung.

Cô cùng với cái mặt nạ hình heo Peppa Pig kia, trong đám người toàn đeo mặt nạ màu đen, rất nổi bật.

Cô như vậy, một chút cũng không khó tìm!

Cố Thành Trung trực tiếp đi tới chỗ cô, cô bị dọa đến mức lập tức chạy tới cửa phụ rời đi.

Mà Cố Thành Trung cũng lập tức đuổi theo, chính bản thân anh cũng không biết rốt cuộc trên người cô có sức hấp dẫn gì mà lại thu hút anh tới như vậy.

Rõ ràng, loại chuyện không thu được kết quả này có thể để cho Khương Anh Tùng làm, vậy mà…

Nữ nhân sao có thể so với tốc độ của đàn ông được, cô mới dừng được một lát đã bị Cố Thành Trung đuổi kịp rồi.

Cô vậy mà lại chạy tới ngõ cụt, phía sau là một bức tường rất cao… phía trước thì… Cố Thành Trung đã gần ngay trước mắt rồi.

Cô chớp mắt tỏ vẻ vô tội nhưng trong lòng thì nóng như lửa đốt tới nơi rồi.

“Nè, bọn lão đai các người, không phải muốn cô tiểu cô nương đây nghiêm túc đó chứ?”

Cố Thành Trung nghe thấy giọng nói hết sức quen thuộc này, trái tim đống băng giống như hở ra một lỗ hỏng vậy, lờ mờ nổi lên từng đợt sóng.

Quá giống rồi.

Giọng nói gần như là như đúc.

Hơn nữa, dáng người này, giống như là từ một khuôn mẫu đúc ra vậy.

Thêm việc cô đeo mặt nạ, nếu nhìn không kĩ, anh thật sự sẽ cho cô là Hứa Trúc Linh.

Anh xiết chặt tay, dặn bản thân phải lí trí lên.

“Ai sai cô đồn đại về tôi, tôi với cô gặp nhau khi nào, ai là người chỉ thị cho cô? Những lời nói đó của cô, là nghe được ở đâu? Đơn Diên là không có khói làm sao có lửa, đúng là những chuyện bịa đặt vô căn cứ.”

“Không có ai sai khiến tôi cả, chỉ là †ôi muốn đòi công bằng cho người đã mất mà thôi! Tôi cảm thấy không công bằng, Hứa Trúc Linh cũng mất rồi, mà anh vẫn còn lợi dụng cô ấy, ngụy tạo vẻ mặt thâm tình kia, anh không thấy xấu hổ sao?” – Cô thở hông hộc mà nói.

“Tôi không có. Đây đều là những lời đồn đại bên ngoài, trước giờ tôi chưa từng làm điều gì cả, nửa năm nay chỉ thông báo ra bên ngoài đúng một tin, đó chính là cả đời này tôi sẽ không kết hôn, vợ của tôi chỉ có một, đó chính là Hứa Trúc Linh”.

Hắn nói với tâm thế bình tĩnh, hết sức kiên nhãn đối với lí luận của cô gái nhỏ trước mặt này.

Ngoại trừ Hứa Trúc Linh ra, anh ta chưa từng bày ra bộ dạng như vậy.

Hắn trước nay đều là người hành động thay vì nói, đối với hiếu lầm của thế giới bên ngoài, chẳng mấy may đếm xỉa tới.

Nhưng… cô gái trước mặt này.

Đôi mắt ấy, dáng người ấy, kể cả ngữ khí lúc nói chuyện cũng đều rất giống với Hứa Trúc Linh.

Không thèm đoán xem mặt của cô trông như thế nào nữa, anh ta có một loại ảo giác, giống như là đang nói chuyện với Hứa Trúc Linh vậy.
 
Chương 2150


Chương 2150

Hơn nữa cô bây giờ còn đang oán trách anh, cứ giống như bộ dạng trước đây mỗi lần mà anh và Hứa Trúc Linh cãi nhau vậy.

Nửa năm của anh ta, khó tìm được cảm giác ấm áp này, đây đúng một là chuyện không thể lường trước được.

“Trước đây anh làm tổn thương Hứa Trúc Linh nhiều như vậy, nhưng bây giờ chỉ vì một câu nói của anh, mà mọi người đều mù quáng tin tưởng anh rồi ư. Lẽ nào anh còn chưa từng nắm tay Ayako Nikkeikawa? Chưa từng đem cô †a về nhà?”.

“Đừng nói anh chưa từng khen thân hình cô ta đẹp? Chưa từng khen cô ta kiều diễm? Chưa từng khen cô ta gia thế tốt còn thông minh? Nói cũng để cho anh nói rồi, làm người tốt anh cũng để cho anh làm rồi, sao anh có thể vô liêm sỉ như vậy?”.

Cố Thành Trung nghe những lời này, có chút bất đắt dĩ, bản thân anh cũng không giải thích được tại sao anh lại nói những điều vô nghĩa với cô gái này.

Anh trực tiếp tóm lấy cô, đưa cho Khương Anh Tùng, điều tra rõ kẻ đứng đằng sau chuyện này.

Cô quả thật có phần giống với Hứa Trúc Linh, nhưng cô ấy lại không phải như vậy, cô ta vốn không có tư cách có thể đứng trước mặt anh làm càn như Vậy.

“Cô nói nhiều rồi đớ”.

“Hừ, tôi nói đúng quá nên hổ thẹn rồi chứ gì? Nè anh… anh đừng có lại gần đây, nếu không tôi la lên đói”

Cố Thành Trung không trả lời, bởi vì anh cảm thấy phí lời.

Anh tiến lên phía trước, muốn đánh ngất cô rồi đem đi, nhưng không ngờ cô lại ngã xuống một cái phịch, cô gỡ cổ áo mình ra lăn qua lăn lại.

“Người đâu, mau tới cứu tôi với, có người muốn cưỡng hiếp tôi nè”.

“Không ngờ trên đời này, ban ngày ban mặt, còn dám làm càn như vậy”.

“Có người ở đây không, đi ngang qua dừng lại chút đi, đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Gố Linh mà lại muốn cưỡng bức tiểu nữ”.

Cô dùng hết sức vừa khóc vừa la, kêu gọi được không ít người tới”.

Cố Thành Trung nhất thời khó đi được, tiến cũng không được, mà lùi cũng không xong, lỡ rồi… đâm lao thì theo vậy.

Học sinh trong trường thì thâm to nhỏ, chỉ tới chỉ lui.

“Chuyện này là sao?”

“Đây không phải là Cố Thành Trung à?”

“Chính mắt tôi nhìn thấy anh ta đuổi theo cô ấy, hai người này có quan hệ gì với nhau vậy?”

Hứa Trúc Linh thấy có nhiều người như vậy, lập tức khóc sướt mướt nói: “Huhu, mau mau cứu tôi”.

Cô sợ mọi người không thấy nước mắt dưới lớp mặt nạ của cô, vậy không phải uổng công cô khóc nãy giờ rồi ư, dứt khoát tháo mặt nạ xuống, khóc một trân âm ï.

“Anh ta… anh ta nhìn thấy vẻ đẹp của tôi, liền theo tôi chạy tới chỗ này, người qua lại thì thưa thớt, ánh đèn thì lờ mờ, lại không có ai theo dõi, liền giơ móng vuốt về phía tôi…”

“Không phải chứ? Gô… dáng vẻ cô như thế này, mà lại bị người khác cướp sắc? Hơn nữa, còn là anh Cố Thành Trung đây!”

Cuối cùng có người nhịn không nổi nữa, nếu như bây giờ cô đeo chiếc mặt nạ đúng là một mỹ nhân, còn có khả năng như vậy, nhưng chiếc mặt nạ mà cô đang đeo quá bình thường, căn bản là khiến người khác không nhìn thấy đẹp chỗ nào.
 
Chương 2151


Chương 2151

“Tôi… dáng người tôi rất đẹp.”

“Nè… cô có hiểu lầm gì về bản thân không?”

Hứa Trúc Linh sau khi nghe những lời này hoàn toàn xấu hổ, cô quên mất bây giờ dáng người mình như thế nào.

Sau khi sinh con xong, ngực cũng không phát triển nữa.

Thiệt là ngại quá đi.

“Trời ơi, sao hiệu trưởng lại tới đây?”

Cô đột nhiên chỉ về phía trước, la làng lên.

Mọi người đều nhìn theo hướng đó, Hứa Trúc Linh nhân cơ hội lẻn vào trong đám người, nhanh chóng chuồn khỏi.

Lần này Cố Thành Trung không đuổi theo nữa, trong mắt hiện ra một tia lạnh lếo.

Nha đầu kia đúng là quá to gan rồi, không coi ai ra gì, hơn nữa còn nói chuyện hồ đồ.

Cô ta chỉ là một người ngoài, cái gì cũng không hiểu, lại dám chất vấn về tình cảm của anh dành cho Trúc Linh, đúng là tội đáng muôn chết.

Đám người dần dần tản ra, anh liền gọi điện thoại cho Khương Anh Tùng.

“Tra cho tôi… Hôm nay ở ngày kỉ niệm thành lập Đại học Đà Nẵng xuất hiện một người phụ nữ, cô ta mang chiếc mặt nạ hình heo Peppa Pig”.

Hứa Trúc Linh chạy thẳng một đường, dùng tốc độ nhanh nhất có thể để về lại khách sạn.

Gordon nãy giờ vẫn chờ cô về, thấy cô an toàn trở về cũng thở phào một hơi nhẹ nhốm.

“Cô đúng là đứa nhỏ là khiến người khác không yên tâm được mà, cô mới sinh không lâu, có thể nghĩ ngơi một chút không, đã làm mẹ rồi đấy”.

Gordon ngoài miệng càm ràm ghét bỏ, thật ra trong ánh mắt toàn là vẻ quan tâm lo lắng.

“Không phải tôi vẫn ổn đấy thôi? Để tôi giúp ông chuẩn bị dụng cụ và thực đơn cho cuộc thi ngày mai”.

“Ngày mai tôi để tôi tham dự, còn cô cứ ngoan ngoãn ở khách sạn đi, nếu cô còn chạy lung tung nữa, tôi sẽ nói cho cậu Diên, để cậu ấy đích thân tới đây bắt cô quay về”.

Gordon đe dọa cô.

Hứa Trúc Linh bề ngoài gật đầu lia lịa, nhưng thực ra trong lòng cô đã sớm có chủ ý khác.

Ngày mai cô cũng có chuyện cần làm mài Cố Trạch và Khương Anh Tùng điều †ra cả một buổi tối, chỉ biết là người này từng xuất hiện trong lễ kỉ niệm thành lập trường Đại học Đà Nẵng, nhưng cô là ai thì không có cách nào tra ra được, cô có thân phận gì, từ chỗ nào tới.

Giống như vô căn vô cớ xuất hiện một cách bình thường, thậm chí lúc cô đi ra khỏi trường Đại học, cũng không biết được là cô đi đâu.

Chắc là có người đang can thiệp vào chuyện anh ta điều tra rồi, người đứng sau bên kia lai lịch chắc cũng không tâm thường, ít nhất cũng không yếu hơn anh ta.

Hắn làm việc có chút bất lợi, chỉ có thể đem chuyện này nói rõ đầu đuôi với Cố Thành Trung thôi.

Cố Thành Trung nghe xong, sắc mặt u ám vô cùng.

Quả nhiên là xã hội đen, khắp nơi đều tung tin đồn nhảm, đúng là làm bại hoại thanh danh của anh ta, hơn nữa còn dám nghỉ ngờ tình cảm anh ta dành cho Hứa Trúc Linh.

Nếu như Trúc Linh trên trời có linh thiêng, nghe được tin đồn này, chẳng phải cô sẽ khó chịu lắm sao.

Một người ngoài, chuyện gì cũng không biết, đã vậy còn dám bịa đặt sinh sự.
 
Chương 2152


Chương 2152

“Để ý kĩ Đà Nẵng có xuất hiện thêm người mới hay không, chỉ cần cô ta vẫn còn ở đây, sớm muộn cũng điều tra ra được”.

Hắn nhìn xa xăm nói.

Cúp điện thoại xong, trong mi mắt anh hiện một tia đau đớn, giống như gân cốt không ngừng động đậy vậy.

Bất thình lình xuất hiện một nha đầu, không biết rốt cuộc cô là người như thế nào, ai cho cô cả gan đến thế, lại còn nói ra những lời vô căn cứ.

Anh đứng ở ban công, nhìn lên bầu trời đầy sao.

Người ta nói người mất rồi, liền biến thành một ngôi sao, vậy Trúc Linh nhất định là ngôi sao đẹp nhất.

Anh nghĩ gì đó, rồi gọi điện thoại cho Kỳ Thiên Minh, muốn nhờ Kỳ Nguyệt Trâm giúp anh tính toán xem, Trúc Linh ở bên kia thế giới sống có tốt không.

Đêm hôm nay, sẽ là đêm tưởng niệm về cô.

Sáng hôm sau, Trúc Linh từ sớm đã tỉnh dậy, chờ Gordon rời đi, cô thay một chiếc váy màu đen dày, đi giày cao gót, đội thêm chiếc mũ lưới, che khuất một nửa khuôn mặt.

Cô đi về phía mộ của nhà họ Quý, cái chết của cô là chuyện ngoài ý muốn, nhưng nó lại nằm trong kế hoạch của cô và Diên.

Cô biết Ayako Nikkeikawa sẽ không kiêm chế được, sớm muộn cô ta cũng sẽ tìm cô đối phó thôi.

Kế hoạch ban đầu của Cố Thành Trung cũng như vậy, nhưng do anh sự sắp xếp ngoài ý muốn, nên cũng phải nhẹ tay lại, bảo đảm an toàn cho chính mình.

Nhưng để vì khiến cho Ayako Nikkeikawa hoàn toàn tin tưởng, chính mình đã chết, anh mới có thể phát huy hết sức, không thể đối phó tạm thời với Ayako Nikkeikawa được.

Cô ta chắc chắn sẽ bí quá làm liều.

Diên đề nghị đổi một thân phận khác, tìm một người giống như cô, sau đó nhờ Tần Nhâm Thành giúp anh làm một cái mặt nạ da người.

Cô thật sự đã bị tai nạn, nhưng vốn chưa hề chết, khi cô hôn mê Diên đã tráo người rồi.

Cô mất máu quá nhiều, xém chút nữa cả mẹ lẫn con cũng khó mà cứu được, nhưng mà cô vấn có thể từ quỷ môn quan sống trở lại.

Diên âm thầm đưa cô đến chỗ của Hoàng tử Halley, nhờ anh chăm sóc cô, có không ít ngự y quay quanh cô, nhờ vậy mà mới có thể sống lại được.

Halley nói trong lúc cô hôn mê, miệng vẫn không ngừng nhắc tới tên của Cố Thành Trung.

Cô nghĩ, lúc trước bản thân thật sự yêu anh, nhờ vào tình yêu đó, mới có thể giúp cô kiên cường mà sống tiếp được.

Mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi, Diên, nhà họ Quý cùng cô diễn một vở kịch rất xuất sắc, lừa gạt được tất cả mọi người.

Chỉ có cô không ngờ rằng, Cố Thành Trung đã đem cô quên mất rồi, còn sáng suốt nhận ra anh ở bên cô chính là một chuyện hiểu lầm.

Có rất nhiều phụ nữ ưu tú, mà anh lại cứ chọn một đứa ngốc nghếch, suốt ngày chỉ biết mấy chuyện bếp núc.

Cô ta còn không thể giúp được nhà họ Cố chuyện gì, lại còn không thông minh, dáng người hay tướng mạo cũng đều không quá xuất sắc.

Anh ta hối hận rồi.
 
Chương 2153


Chương 2153

Một người đàn ông hối hận khi cưới một người phụ nữ, đích thị là nhát dao chí mạng.

Cô khó khăn lắm mới sống lại được, nhất định phải tìm hiểu rõ chuyện này.

Ông trời muốn anh quên đi cô, có thể cũng là để cho anh sống sáng suốt hơn chăng?

Cô vẫn còn rất nhớ anh, đợi sóng yên biển lặng rồi đi tìm anh vậy.

Nhưng mà bây giờ, không cần thiết tìm anh nữa rồi.

Anh quên đi cô, là một khởi đầu mới, cô cũng không cần chấp nhất quá khứ làm gì.

Diên nói với cô, lúc đầu bản thân cô, lựa chọn thôi miên.

Bởi vì cô muốn chủ động phối hợp, nên đối với người đàn ông này phải thất vọng tột cùng, vì vậy mới thành công được, đem tất cả mọi chuyện xảy ra giữa hai người bọn họ quên một cách gọn gàng sạch sẽ.

Như lần này cũng vừa hay, anh không nhớ, bản thân cô cũng không cần nhớ nữa, hai người cùng quên, xem như lần này gặp lại, cũng không cảm thấy ngượng ngùng nữa.

Cô một mình nuôi con, cũng không cần anh đảm nhận trách nhiệm đau khổ mà anh hối hận.

Nếu đây đã là một cuộc hôn nhân sai trái nực cười, thì cũng không cần tiếp tục làm gì, hà cớ phải tổn thương lấn nhau.

Mà, cô cũng không hiểu, rõ ràng là Cố Thành Trung ghét bỏ cô, vậy mà trước mặt người khác lại diễn vẻ thâm tình, đem người ta quay vòng vòng đùa giỡn, thế giới này rốt cuộc có hay không cái gọi là đạo lí?

Bây giờ lại làm ra bộ dạng đó cho người khác xem, sao không làm sớm hơn đi?

Cô càng nghĩ càng tức, tính xem có nên đi viếng quá khứ của mình một chút.

Được sự đồng ý của Quý Thiên Kim, cô dễ dàng đi vào nghĩa trang của nhà họ Quý.

Cô dừng trước ngôi mộ mới xây, bên trên là bức ảnh trắng đen của chính cô.

Quý Thiên Kim thấy cô đến, bà liền đi chỗ khác, có chút dự cảm không lành.

Bộ dạng này vốn là để cho Cố Thành Trung nhìn thấy, xem ra bây giờ không cần nữa rồi.

Cuối cùng cô cũng từ bỏ rồi.

Hứa Trúc Linh trước đây đã chết rồi, bây giờ cô là một con người hoàn toàn mới.

Cô ngồi xổm xuống đất, đặt bó hoa †ươi lên ngôi mộ, bình thản mà nói: “Cô lúc đầu đúng thực là rất ngốc, người đàn ông này đúng là giỏi lừa gạt người khác, sao cô có thể tin anh ta ta chứ?

Nhà giàu có như thế làm sao có thứ gọi là tình yêu chứ, trong mắt bọn họ toàn là lợi ích, cô thì lại nhỏ bé như vậy, gì cũng không giúp được anh, anh ghét bỏ cô cũng đúng thôi”.

“Nhưng… Nhưng sao tôi lại giận thế này cơ chứ, rõ ràng là anh ta lợi dụng cô, à không, là lợi dụng tôi! Liên tiếp lợi dụng tôi, chỉ vì muốn giữ thanh danh cho mình, con người anh ta đúng là đáng bị thiên lôi đánh chết mài”.

Cô nghiến răng nghiến lợi nói, đúng lúc này trên trời đột nhiên sấm chớp đùng đùng, đúng là dọa cô một trận.

Cô ngước lên trời, không phải lúc nãy trời còn rất trong sao, đột nhiên bây giờ mây đen kéo tới ùn ùn.

Đây cũng là cuối hạ rồi, mà vẫn còn mưa giông bất ngờ như vậy.

“Tôi muốn cô đi phanh thây Cố Thành Trung, không phanh thây được thì đe dọal”

Cô dậm chân nói một cách đáng thương.

“Hứa Trúc Linh, tôi là Annie, tôi là tương lai của cô, cũng là con người mới của cô. Mọi thứ trước đây đều đã qua rồi, tôi sẽ chăm sóc tốt đứa nhỏ, chăm sóc nó giống như những gì mà cô muốn”.
 
Chương 2154


Chương 2154

“Tôi định mua một căn nhà nhỏ ở ngoại ô thành phố, có vườn rau, vườn hoa của riêng mình, nghiên cứu món ăn mới, chăm sóc đứa nhỏ. Đây là cuộc sống trước kia mà cô mong ước, tiếc là vì tên đàn ông kia, cô đã từ bỏ tất cả, coi anh ta là duy nhất, nhưng cô đã nhận được gì từ anh ta chưa?”

“Thôi không sao cả, đều là quá khứ cả rồi, con người phải luôn hướng về phía trước, tôi sẽ chậm rãi thực hiện được mục đích này”.

Cô siết chặt tay, tràn đầy năng lượng.

Cô không muốn sống vì người khác nữa, lần này, cô muốn sống vì bản thân mình.

Nhưng mà vấn đề là, tất cả những thứ này đều cần có tiền.

Lúc quay về cô còn có một ý tưởng táo bạo, cô muốn âm thầm lấy tiền của nhà hàng do cô đứng tên đem đi! Chút tiền nhỏ này đều là của cô, vốn là để sau này chăm sóc cho đứa nhỏ!

Nhà hàng này là do Ngôn Phúc Lâm giúp đỡ cô, chiếm bốn mươi phần trắm cổ phần, cô cũng có bốn mươi phần trăm cổ phần, còn có hai mươi phần trăm cổ phần của Chu Đình.

Tiền của Ngôn Phúc Lâm, cô đều trả đều đặn hàng tháng, trước đây là tự mình đi trả, bây giờ phải nhờ tới sự giúp đỡ của Chu Đình.

Mà tiền của cô, cũng được giữ trong két an toàn của ngân hàng, chỉ cần xuất trình chứng minh nhân dân là có thể lấy được rồi.

Nhưng cái thân phận Hứa Trúc Linh đã sớm không còn tôn tại trên thế giới này nữa rồi, cục cảnh sát cũng đã làm xong giấy chứng tử cho cô, loại bỏ nhân khẩu.

Theo như quyền thừa kế, nếu không phải Tiểu Hy thì chính là Cố Thành Trung.

Từ từ đợi đã…

Bản di chúc!

Hay là tự mình làm giả một bản di chúc, âm thầm tìm luật sư với ngân hàng công chứng, không phải là được rồi sao?

Bồng nhiên cô mắt sáng rực lên, phát hiện ra sau khi mình không còn lọt vào tình yêu nữa, quả thật là biến thành một người thông minh sáng suốt, tỉnh thân sảng khoái, chỉ số thông minh cũng tăng lên mấy tầng, đúng là làm cho người khác cảm động mà.

Cô lập tức về nhà viết một bản di chúc, phía bên trên viết rõ, quyền thừa kế để lại cho cô.

Sau đó cô nhanh chóng tìm được luật sự, trong một ngày đã có thể lấy tiền trong két an toàn của ngân hàng rồi.

Cô còn đút lót cho người khác, dặn dò bọn họ không nói với Cố Thành Trung, dù sao anh ta cũng không quan tâm đến số tiền này.

Không ngờ, người đầu tiên phát hiện ra chuyện này không phải là Cố Thành Trung, mà là Chu Đình.

Mỗi tháng Chu Đình đều trả tiền hàng tháng vào tài khoản của Hứa Trúc Linh, hôm nay lúc cô đi ngân hàng, phát hiện ra tiên trong két an toàn không còn nữa.

Phản ứng đầu tiên của Chu Đình chính là, có người lấy tiền trộm đi mất rồi.

Cô lập tức gọi điện thoại cho Cố Thành Trung, gấp gáp nói: “Anh ba, không hay rồi, có kẻ lạ mặt nào đó đã trộm hết số tiền trong tài khoản của Hứa Trúc Linh đi mất, mấy triệu bạc giờ chỉ lại vài trăm ngàn, đến phí dịch vụ của ngân hàng cũng không cần trả nữa”.

Cố Thành Trung nghe xong, đùng đùng tức giận, lập tức đi tới ngân hàng.

Tổng giám đốc ngân hàng đích thân đón tiếp anh, đặc biệt kính trọng.
 
Chương 2155


Chương 2155

“Hệ thống bảo mật của ngân hàng các người sao có thể tệ tới như vậy, tiền trong tài khoản của vợ vừa mất của tôi, các người cũng dám làm mất?

Cố Thành Trung tràn đầy khí thế nói, ánh mắt bình tĩnh, nhưng bên trong đáy mắt lại ánh lên một vẻ làm cho người khác khiếp sợ.

Anh lướt ánh nhìn qua đám người kia, khí thế tung hoành.

Mấy người chạm tới ánh mắt của anh, sống lưng lạnh toát, đến chân cũng bắt đầu run lên.

Trên trán của tổng giám đốc ngân hành toàn là những giọt mồ hôi lạnh, gấp rút chạy nhanh tới hỏi xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

Cuối cùng cũng tra ra rồi.

“Ngài Cố, sáng hôm nay có người cầm di chúc của vợ quá cố anh tới đây, chứng minh quyền thừa kế trên giấy tờ là của người đó. Đối phương còn mang theo luật sư, thực hiện đầy đủ quy trình pháp lí, luật sư bên kia cũng nói đã thông báo cho ngài rồi, lẽ nào không có sao?”

“Ngân hàng chúng tôi, quả thật không có ấn tượng với người lạ mặt nào xâm nhập cả, ngài nhìn camera đi, quả thật là có người cầm di chúc đến đây lấy tiền mài”

“Di chúc?”.

Cố Thành Trung nghe thấy hai từ này, tay vô thức siết chặt thành nắm đấm.

Anh nhận ra người trong camera, tuy răng chỉ gặp qua có một lần, nhưng ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Đây không phải là nha đầu to gan kia sao, không những nói xấu tôi, bây giờ còn dám ban ngày ban mặt cướp tiền.

Đối phương nhất định là một tổ chức tội phạm già dặn kinh nghiệm, nếu không thì sao có thể dễ dàng lấy tiền đi như vậy được.

Vì bản chất công việc của ngân hàng, nên bản di chúc này đã được sao chép lại một bảng, tổng giám đốc còn đặc biệt tìm một người tới thẩm định chữ viết tới, để xác định tính chân thực của bản di chúc này, bên trên còn có con dấu của Hứa Trúc Linh, cái này tuyệt đối không thể làm giả được.

Cố Thành Trung xem qua bản di chúc, nét chữ rõ ràng trên đó…

“Tôi ở nơi đất khách quê người gặp được chị Annie, tuổi tác cũng xấp xỉ lấn nhau, ước mơ của của ấy cũng chính là ước mơ của tôi, tôi không có cách nào thực hiện tiếp được, nhưng tôi hi vọng chị Annie có thể thay tôi tiếp tục kiên trì thực hiện giấc mơ này”.

“Tôi hi vọng chị Annie có thể cầm lấy số tiền này, tìm một nơi hướng ra biển, nơi mà mùa xuân trăm hoa nở rộ, có một khu vườn nhỏ cho riêng mình, nấu những món ăn cô thích, cả nhà cùng vui vẻ hòa thuận cùng uống trà nói chuyện phiếm”.

“Vậy nên, số tiền lãi mỗi tháng trong tài khoản của tôi này, chị Annie có thể lấy đi, hi vọng cô ấy có thể kiên trì tiếp tục thực hiện ước mơ của bản thân”.

Ước mơ…

Đây đích thực là ước mơ của Trúc Linh, nhưng mà cũng không phải huệênh hoang như vậy, nhưng cô đúng thật là muốn có một cuộc sống an nhàn, có khu vườn của riêng mình, nấu món mình thích, cả nhà vui vẻ hòa thuận.

Anh run rẩy cầm lấy tờ di chúc trong †ay, ngón tay cũng bắt đầu run lên.

Anh phát hiện, người phụ nữ này đúng là không đơn Diên, lại còn có thể khiến Trúc Linh tự tay viết di chúc để lại!

Bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì, Trúc Linh trước giờ sao chưa từng nhắc tới với anh.

Amnie?
 
Chương 2156


Chương 2156

Anh không có chút ấn tượng nào, Trúc Linh xuất ngoại rất nhiều lần, mỗi lần đều đi London, lẽ nào là tình cờ gặp rồi quen biết sao?

Nhưng mà khả năng gặp được người cùng chí hướng như vậy, sao có thể không nói cho anh biết chứ?

Tất cả những gì mà anh biết về Trúc Linh, chính là với anh không có chút dè dặt nào, càng không có cái gọi là bí mật.

Nhưng mà bây giờ, anh lại cảm thấy Trúc Linh có rất nhiều bí mật giấu anh.

Xem ra, phải tìm cho ra người tên Annie này, đàm phán thẳng thắn, xem cô ta rốt cuộc biết cái gì!

Anh đem tất cả manh mối nói cho Khương Anh Tùng, biết được tên của đối phương, chắc chắn sẽ tra ra được tài liệu xuất nhập cảnh, cuối cùng cũng sẽ tìm được một chút dấu vết còn sót lại.

Annie Halley là người gốc Hoa, từ nhỏ đã theo ông ngoại sang London định cư, gia đình họ có mở một nhà hàng.

Cha của cô trước đây còn là trợ lí của Gordon, sau này Annie quyết tâm muốn làm đầu bếp, đã lấy được chứng nhận đầu bếp ba sao, rất được hoan nghênh ở nước ngoài.

Sau đó cô ta đi thực tập ở nhà hàng của Gordon, bởi vì tư chất nổi bật, tài năng xuất sắc, bây giờ đi theo Gordon.

Tài liệu về Annie để trước mặt anh, Annie lúc nhỏ đã có thân hình nhỏ nhắn, ăn cách nào cũng không mập, vì thế nhìn sơ qua cũng không khác với Hứa Trúc Linh là bao.

Trước đây cô cũng từng rất nghịch ngợm, làm cháy mất vài cái nhà bếp.

Khó trách…

Khó trách lúc cô ta đeo mặt nạ lên, xém chút nữa anh thật sự tưởng rằng Trúc Linh đã sống lại rồi.

Sao bọn họ lại quen biết nhau được nhỉ? Bạn trên mạng à?

Khó trách Trúc Linh tình nguyện viết di chúc để lại cho cô ta, bọn họ chắc chắn có rất nhiều điểm tương đồng rồi.

Chỉ là bạn của Trúc Linh, cũng là bạn của anh ta, anh ta tất nhiên phải nhiệt tình chiêu đãi rồi.

Chỉ là cô ta đối với bản thân anh có phải có chút hiểu lầm gì đó, tại sao lại nói rằng anh là đồ tra nam?

Xem ra có thể kết giao với tâm trạng bình thường một chút rồi, thuận lợi giải quyết hiểu lầm đôi bên.

Anh tiếp tục điều tra ra, không khó để tìm được chỗ ở của cô.

Lúc mà Trúc Linh đang đếm tiền ở khách sạn Mỹ Tư Tư, không ngờ rằng Cố Thành Trung sẽ tới đây.

Cô nghe thấy tiếng gõ cửa phòng, còn tưởng là Gordon trở về rồi, cũng không liếc mắt nhìn lấy một cái.

Nhưng cô vừa mở cửa ra, không ngờ rằng lại là một dáng người mạnh mế to lớn.

Lúc cô nhìn rõ người đó là ai, cô bị dọa đến mức hồn bay phách tán, phản ứng đầu tiên chính là nhanh chóng đóng cửa lại.

Nhưng mà anh đã kịp duõi tay ra ngăn cản, không tốn chút sức lực nào cửa liền bị mở ra.

Cô sợ tới mức trợn mắt nhìn, lắp ba lắp bắp nói: “Anh, anh tới đây làm gì?

Tôi nói cho anh biết nhé, chỗ này khắp nơi đều có camera, nếu mà anh dám làm càn, tôi sẽ gọi người đến đấy”.

“Không phải anh là kẻ si tỉnh sao?

Sao lại một mình xuất hiện tại khách sạn của tôi chứ, anh không sợ, … không sợ người khác nhìn thấy anh sao?”.
 
Chương 2157


Chương 2157

Cố Thành Trung dường như không nghe thấy cô nói gì, trực tiếp đi thắng tới sô pha ngồi.

Anh vắt hai chân lên, giọng nói có chút lười biếng, cả người toàn bộ đều là vẻ tự cao tự đại.

Khuôn mặt đẹp như vậy, lại còn độc nhất vô nhị, chỉ tiếc là khó có thể nhìn thấy biểu cảm gì trên mặt anh.

Một đôi mắt đầy vẻ thâm trầm, hỉ nộ ái ố đều ẩn chứa trong đó.

“Amnie Halley, năm nay hai mươi ba tuổi, là phụ tá của Gordon. Ba năm trước từng đạt được chứng nhận đầu bếp ba sao..”

Hăn như là nắm rõ trong lòng bàn tay, đem tất cả mọi chuyện của cô nói một cách vô cùng rõ ràng rành mạch, thậm chí tới chuyện lúc nhỏ cô tè đầm liên tục trong mười ngày cũng lôi ra nói cho bằng được.

Bản thân cô còn không nhớ hết được, vậy mà Cố Thành Trung lại có thể thao thao bất tuyệt như thế.

Đáng sợ, đầu óc quá đáng sợ rồi!

Cô lặng lẽ nuốt nước bọt, châm chậm nói: “Chờ chút… Anh nói mấy điều này để làm gì? Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?”.

“Tất cả những thứ liên quan tới cô, tôi đều điều tra ra được, duy chỉ có chuyện cô với vợ tôi Hứa Trúc Linh là bạn bè, sao tôi một chút cũng không biết?”

Anh nhìn cô với ánh mắt đầy nghi hoặc.

Ánh mắt anh thật sự là quá cơ trí rồi, giống như có thể nhìn thấu tất cả mọi chuyện, bất luận là yêu ma quỷ quái phương nào cũng không tránh được ánh mắt này.

Cô cảm thấy vô cùng chột dạ, dưới tình thế cấp bách cô cúi đầu xuống, lo lắng nắm chặt mép áo.

Amnie và cô căn bản là không quen biết gì nhau, là do một sự cố ngoài ý muốn nên cô ấy của một năm trước đã qua đời, nhưng bố mẹ cô ấy lại không tiếp nhận được loại chuyện này, mà tinh thần ngày càng trở nên thất thường, vẫn luôn nghĩ con gái mình vẫn còn sống.

Diên nghe ngóng được có một người như vậy tồn tại, cảm thấy rất phù hợp với bản thân ocô, liền để cô dùng thân phận Annie này tiếp tục sống tiếp.

Bố mẹ của Anmnie biết được liền vui mừng khôn xiết, căn bản là không nhớ con mình bị tai nạn, chỉ nhớ cô ấy lâm trọng bệnh, thiếu chút nữa là đã chết trong bệnh viện.

Cô và Annie đúng là chỉ có một chút khác biệt nho nhỏ, cô trước giờ cũng không cảm thấy điều đó, có thể là do trong lòng cô không muốn thừa nhận.

Một khi nhìn nhận quá ra ràng, bọn họ phải chấp nhận chuyện Annie đã sớm biến mất trên thế giới này từ lâu.

Suy nghĩ của cô bắt đầu có chút rối loạn.

“Tôi và Trúc Linh quen biết nhờ nói chuyện qua mạng, một năm trước lúc tôi lái xe, xém chút nữa mất mạng, tôi đăng chuyện này trên mạng, không ngờ Trúc Linh đọc được chuyện đó, cổ an ủi tôi rất lâu, nói cô ấy cũng đã từng trải qua chuyện như vậy”.

“Chồng của cô ấy thay lòng đổi dạ, cùng với một người họ Tạ có quan hệ không rõ ràng. Cô ấy bắt đầu sống cho bản thân cô, cô ấy cũng vân an ủi tôi, cuối cùng tôi cũng thoát khỏi trầm cảm, cũng vấn giữ liên lạc với cô ấy. Cô ấy thích nấu ăn, tôi cũng thích nấu ăn, cô ấy cũng từng là trợ thủ dưới tay của Gordon, mà sau khi bệnh tình tôi tốt hơn, tôi cũng đã đi đến nhà hàng Đảng làm thực tập sinh”.

“Mà không phải thời gian đó là anh ở bên cạnh Trúc Linh à? Chẳng lẽ cô ấy làm gì cũng đều phải báo cáo cho anh đúng không? Gái đồ tra nam nhà anh, có một số chuyện không thể lặp lại lần hai, hiểu lầm lúc đầu anh có thể giải quyết, còn bây giờ thì sao?”

“Hứ, đúng là đồ móng heol”

Cô căm phãn nói.
 
Chương 2158


Chương 2158

“Hóa ra là như vậy, không ngờ hai người chỉ là quen biết trên mạng, nhưng tình cảm lại sâu nặng đến như vậy, cô ấy thậm chí còn đem tất cả số tiền của mình tặng hết cho cô. Nếu đã là quyết định của cô ấy, vậy tôi cũng không nhiều lời nữa. Chỉ là, cô lấy đâu ra bản di chúc đó vậy? Lúc đó, không phải hai người ở hai nơi khác nhau à”.

“Chuyện này…”

Hứa Trúc Linh cũng không ngờ tới suy nghĩ của anh lại có thể tỉ mỉ và logic tới vậy, cô còn vẫn chưa nghĩ tới chuyện này.

Cô do dự rất lâu, rồi nói: “Cô ấy dự cảm được bản thân sẽ xảy ra chuyện, nói trước cho tôi nghe, đêm đó cô ấy nói rất nhiều lời kì quặc, còn hỏi địa chỉ nơi tôi ở, còn gửi cho tôi một bức thư”.

“Ồ, vậy sao?”

Anh nhướng mắt lên, có phần bán tin bán nghi.

“Có phải anh không tin tôi, hay là anh không tin Hứa Trúc Linh? Đồ tra Đ nam.

“Tôi không tin cô, nhưng tôi tin Trúc Linh. Nét chữ đã xác nhận qua rôi, đúng là của Trúc Linh, tiền của cô ấy cô có thể sử dụng, nhưng nếu như tôi phát hiện, cô cầm lấy số tiền này tùy tiện tiêu xài, đừng trách tôi không khách khí!”

“Ngoài ra, chú ý lời nói của cô, tôi có tên có họ, cô có thể gọi tôi là Cố Thành Trung, cũng có thể gọi tôi là ngài Cố, nhưng tuyệt đối không được gọi hai chữ tra nam, tránh người khác hiểu lầm”.

“Có gì hiểu lâm chứ, nói đúng ra là sự thật mài”.

Cô tức giận đùng đùng nói.

“Cô có phải thấy tôi tính tình tốt?

Nhìn rất dễ bị bắt nạt?”

Cố Thành Trung đưa mắt nhìn cô, đôi mắt thâm trầm như một màn sương dày đặc, khiến người khác khó mà thăm dò được suy nghĩ thật sự trong lòng anh.

Cô nghe thấy câu nói lạnh như băng vừa rồi, trong lòng cũng có chút hồi hộp.

Môi cô khẽ ngập ngừng, sau một hồi lâu cũng không nói nên lời.

“Cô nếu còn tiếp tục nói bừa bãi, tôi sẽ nhổ hết răng của cô xuống, từng cái từng cái một nhổ xuống, đến răng giả cũng không cho cô yên. Cô thân là đầu bếp, không thể ăn cơm như bình thường, chắc sẽ rất đau đớn nhỉ”.

“Nếu như mà, cách này cũng không thể ngăn chặn cái miệng của cô đi nói linh tinh thì, tôi sẽ bứt hết luôn mười cái móng tay của cô xuống, để cô nhìn đôi bàn tay xấu xí của mình mỗi khi nấu ăn!”

Hứa Trúc Linh nghe những lời dọa người vừa rồi, bị dọa đến mức lập tức che miệng lại, giống như là giây tiếp theo cô sẽ bị anh nhổ hết răng vậy.

Nhưng sau nghe xong câu tiếp theo, ngón tay cô vô thức cuộn tròn lại, sợ để lộ móng tay ra, làm cho anh ta nổi lên lòng dạ hiểm độc.

Mẹ nó chứ, người đàn ông nên thật đáng sợ mà, sao cô trước đây có thể nhìn trúng anh ta chứ?

Đây rõ ràng là một tên ác mà mà, có gì tốt đâu chứ!

Cố Thành Trung nhìn thấy trên mặt cô lộ ra vẻ sợ hãi, dáng người nhỏ bé đầu đang run lên, xem ra bị dọa không nhẹ.

“Gòn nữa, cô phải đảm bảo sau lưng không có người đồng lõa với cô, nếu có người đồng lõa, thì tôi sẽ trừng trị cô như đã nói”.
 
Chương 2159


Chương 2159

“Mẹ ơi, cứu mạng với, người này đúng thiệt là quỷ rồi!”

Hứa Trúc Linh không chịu đựng nỗi được nữa, mau chóng quay đầu chạy ra khỏi căn phòng này.

Nhưng cô lại nghe được lời của Cố Thành Trung từ phía xa xăm truyền tới.

“Không ngoan ngoãn nghe tôi nói xong sao? Bước chân trái trước, tôi liền đánh gấy chân trái. Bước chân phải trước, tôi liền đánh gãy chân phải!”

Ho Hứa Trúc Linh kinh hãi đứng im tại chỗ, hai chân giống như thuyền chìm, không thể nhúc nhích thêm được nữa.

Cả người cô run như cầy sấy.

Thật là… Thật là đáng sợ quá đi!

Sao trời đời này lại có một người đáng sợ như vậy chứ.

“Được rồi, những gì nên nói tôi đã nói rồi, cũng nên tới lượt cô nói rồi”.

Anh phủi đi những hạt bụi trên áo, bình tĩnh ngồi trên ghế sô pha.

Cô ấp úng trả lời: “Nói… Nói cái gì cơ?”

“Trên mạng cô với Trúc Linh nói về chủ đề gì? Có ảnh chụp màn hình lại không?”

“Không… không có, cả điện thoại và máy tính của tôi đều hỏng rồi, cái gì cũng không lưu lại được”.

“Vậy cô tường thuật bằng miệng đi”.

“Tôi… tôi không dám”.

Cô run cầm cập nói.

“Đây là mệnh lệnh, một chữ cũng không được sót, nếu không tôi sẽ cắt hết tóc của cô, biến cô thành tên đầu hói”.

Hứa Trúc Linh nghe thấy mấy lời này xong, rất muốn khóc.

Trời đất ơi, vừa đòi nhổ răng, vừa đòi bứt móng tay, giờ còn muốn cạo đầu cô.

Nếu sớm biết trước sẽ như vậy cô đã không tới đây rồi, đúng thật là quá đáng sợ rồi.

“Nói đi”.

Cố Thành Trung lạnh lùng phát ra tiếng, cô bị dọa tới mức toàn thân run lên.

Mắt cô đã sớm đỏ lên, nước mắt cũng rưng rưng rồi.

Cô nghẹn ngào nói: “Cô ấy… cô ấy nói rất nhiều, cô ấy nói anh căn bản là không yêu cô, anh làm chuyện gì cũng giấu diếm cô, cho rằng là bản thân đang bảo vệ cô ấy, nhưng cô ấy lại rất muốn cùng người mình yêu đồng cam cộng khổ”.

“Cô ấy từng nghĩ đến cái chết, nhưng chưa từng nghĩ qua việc sẽ sống một mình. Còn anh thì hết lần này đến lần khác làm cho cô ấy thất vọng, cô ấy đã rất nhiều lần nói với anh, nhưng trước giờ anh vốn dĩ chưa từng đem lời nói của cô ấy để trong lòng, anh luôn…

luôn theo cách của chính anh mà giải quyết mọi chuyện.”

“Cô ấy nói, cô ấy có khả năng sẽ chết, nhưng bên kia cũng không buông tha cho cô. Cô chết rồi, đối với anh mà nói cũng là một sự giải thoát”.

“Hỗn xược!”

Cô còn chưa nói hết, Cố Thành Trung đột nhiên lớn tiếng quát nạt, buông ra một câu chửi thề.

“Anh hung hang cái gì với tôi chứ, vừa nãy cũng đâu phải lời của tôi, là lời của Hứa Trúc Linh đã mất mài! Anh rốt cuộc có muốn nghe nữa hay là không?

Không nghe thì mời đi cho, đừng có mà dọa tôi. Tôi… Tôi không nói nữa, anh cứ việc nhổ răng, bứt móng, cạo đầu đánh tôi như chó đi…”
 
Chương 2160


Chương 2160

“Có bản lĩnh hơn thì giết tôi luôn đi, dù sao anh năm mơ thì cũng đừng hòng biết được rốt cuộc Hứa Trúc Linh đã nói cái gì đâu! Đồ tra nam, đồ móng heo, chỉ có biết lừa gạt phụ nữ, sao có thể tính là đàn ông chứi”.

“Đồ tra nam, đồ móng heol”

Tới cuối cùng, cô lặp đi lặp lại mấy lời vừa nói.

Cố Thành Trung ngồi một bên nhìn bộ dạng vừa khóc vừa la làng của cô, đúng là giống hệt trẻ con.

Nước mắt lăn dài trên hai má, khuôn mặt không son không phấn tuy không xinh đẹp nổi bật nhưng lại nhỏ nhắn và rất thanh tú.

Cũng không quá là xinh đẹp, cũng không quá xấu xí.

Chỉ là đôi mắt kia, không xứng với khuôn mặt như vậy.

Chỉ là đôi mắt này quá đẹp rồi, lấp lánh như nước, tựa hồ giống như đôi mắt biết nói vậy.

Anh hi họng biết bao người trước mắt anh là Hứa Trúc Linh đang sống lại.

Đáng tiếc là…Nếu như là lời của Hứa Trúc Linh, cô ấy sẽ không bày ra bộ dạng khóc lóc um sùm, hệt như một đứa trẻ như vậy.

Hoặc là, lúc mà cô ấy có dáng vẻ như thế này, rất rất lâu về trước, lúc còn chưa gả cho anh, lúc mà mới cùng anh hẹn hò.

Tuổi mười tám, vẫn còn đang đi học, một dáng vẻ còn ngây thơ, đơn thuần đáng yêu.

Lúc đó, cô giống như một tờ giấy trắng, muốn khóc thì khóc muốn cười thì cười, ôn ào lộn xôn.

Là anh, là anh từng bước nhuộm bẩn tờ giấy trắng này, mực bắn tung tóe, mỗi nét bút đều không thể thay đổi nữa.

Trúc Linh đến cả mặt cô ta còn chưa gặp, nhưng lại để lại di chúc cho cô ta, có phải là… có phải là nhìn thấy dáng vẻ của chính mình năm đó.

Cô ấy đã sống như những gì anh mong muốn, nhưng lại không thể giống như dáng vẻ cô mong, đó là lí do cô mới xem trọng người phụ nữ xa lạ này đến như vậy?

Anh ấy nhìn cô gái dưới đất, nhưng bản thân lại chìm vào hư không.

Tưởng chừng như, người mà anh nhìn thấy không phải là Annie, mà là một mặt khác của Hứa Trúc Linh.

“Được rồi, đừng có khóc nữa, tôi cũng không muốn làm khó cô nữa. Cô thiếu tiền phải không?”

Anh đi thẳng vào vấn đề.

Tiền?

Cô nghe xong câu này, lập tức dựng thẳng đứng tai dậy.

Cô mở to mắt nhìn cặp mắt mờ mờ sương kia, hoài nghi nhìn anh, không hiểu ý của anh là gì.

“Có phải cô muốn mua một ngôi nhà lớn, mặt hướng ra biển, mùa xuân trăm hoa đua nở?”

“Đúng rồi, vì vậy tôi mới tới đây lấy tiền mà”.

Cô dụi dụi lau nước mắt.

“Còn thiếu nữa không?”

“Gó người nào nói không thiếu tiền chứ, tiền không phải càng nhiều càng tốt à”.

“Vậy được, mê tiền cũng tốt, tôi có thể cho cô tiền, sau này tiền lãi trong tài khoản của cô ấy vẫn phải ở đó. Còn tiền của cô, mỗi tháng tôi sẽ cho cô. Cô muốn làm cái gì, tôi cũng không cản đường cô, chỉ xin cô đừng khiến cô ấy thất vọng. Ngoài ra, nói cho tôi biết, cô cùng với cô ấy còn nói gì nữa”.
 
Chương 2161


Chương 2161

“Vậy thì phải xem anh cho tôi được bao nhiêu, để tôi biết mà nói bấy nhiêu”.

Cô từ dưới đất đứng dậy, cũng không khóc nhè nữa, ngược lại tinh thần còn rất phấn chấn.

Không phải nói Cố Thành Trung rất thông minh sao? Nhưng sao cô lại thấy người này rất ngu ngốc nhỉ, chỗ tiền đúng là này quá dê lừa rồi.

“Lời của cô ấy, vô giá”.

“Vô giá?”.

Hứa Trúc Linh trợn to mắt nhìn, cảm giác bản thân có chút mơ hồ.

Nhà người này này rốt cuộc có bao nhiêu khoáng sản nhỉ, có thể so với Diên không?

Cô nuốt nước bọt xuống: “Anh đang nghiêm túc đó à?”

“Cô muốn bao nhiêu, đều được”.

“Chờ một chút, tôi rót cho anh ly nước nhé, chúng ta ngồi xuống từ từ bàn tiếp”.

Cô rất hứng thú, bản thân cô gả cho anh ta ba năm trước, trước sau có với nhau hai đứa con, không có công lao thì cũng có phiền não.

Huống hồ bản thân cô là muốn có tiền nuôi dưỡng đứa trẻ, còn có phí tổn thất tinh thần, muốn nhiều hay ít đều là đáng mà.

Hơn nữa số tiền mà cô cần, đối với Cố Thành Trung mà nói cũng chỉ là một hạt cát trên sa mạc.

Cô không thể tiêu tiền của Diên được, Diên đã giúp cô rất nhiều, nên tiêu tiền của Cố Thành Trung, anh ta phải chịu trách nhiệm với đứa nhỏ!

Khách sạn này vốn là một khu chung cư, để thuận tiện cho Gordon nghiên cứu món ăn mới.

Nhà bếp với phòng khách cũng cách nhau không xa, cô mau chóng đi rót nước.

Cô nghĩ một chút, liên hỏi: “Cà phê hay là nước ép trái cây? Tôi có thể ép ngay bây giờ.

“Không cần, nước lọc là được rồi, làm ơn nhanh lên”.

Anh bây giờ chán đến mức chẳng muốn hao phí chút sức nào, anh rất nóng lòng muốn biết, cái thời gian lúc mà anh rời đi Hứa Trúc Linh còn ở nhà họ Quý như thế nào, rốt cuộc cô làm sao có thể vượt qua khoảng thời gian đó.

Những lời này của cô ấy không thể nói cho người thân thiết nghe được, cho dù kể cả Chu Đình và Bạch Minh Châu đều ở đó, nhưng cô ấy cũng không dám mở miệng, ngược lại lại đi nói với một người ngoài.

Vậy nhất định có rất nhiều nỗi khổ trong lòng, nên muốn tìm một người tâm sự.

“Đừng có gấp gáp, nói nhiều rồi cũng cần phải uống nước chứ, cả những chuyện này không thể ngày một ngày hai mà nói rõ hết được”.

Cô vì muốn thể hiện thành ý của mình, đặc biệt chạy đi làm một ly hồng trà tích lan.

Mà đúng lúc này, trong phòng khách †ruyên tới một tiếng “phịch”.

Cô lập tức đi xem, phát hiện lúc nấy Cố Thành Trung vẫn đang yên vị trên sô pha, nhưng mà bây giờ lại ngã lăn ra đất, sắc mặt tái mét, trên trán chảy ra từng giọt mồ hôi nhễ nhại.

Một tay anh vịn lấy ghế số pha, tay còn lại kia ôm bụng, trên trán và cổ của anh, gân guốc đều hiện lên rất dữ dội.

“Đây… đây là anh bị làm sao thế?”.

“Bệnh dạ dày, mau đưa tôi tới bệnh TÀ 0) viện”.

Trên mặt anh khó có thể làm ra biểu cảm gì, nhưng cặp mắt anh đỏ rực lên vì đau đớn.

Cô nhìn những cái gân xanh của anh nổi lên, đều có thể hiểu được, anh rốt cuộc có bao nhiêu đau đớn.
 
Chương 2162


Chương 2162

Bây giờ đang là giờ ăn cơm, bọn họ đều chưa ăn gì, bụng cô có chút sôi sùng sùng, nhưng mà anh lại ngã lăn ra đất rồi.

Sợ rằng cô còn ghét Cố Thành Trung thêm nữa, nhưng mạng người quan trọng, cô liền không do dự gì nữa, lập tức gọi 115.

Nhưng mà bệnh viện ở gần đây nhất cũng phải mất mười lăm phút nữa mới tới, anh ta có chịu được không?

“Anh… Anh chờ tôi chút, tôi đi tìm thuốc đau dạ dày cho anh”.

Gordon đi đâu cũng đều chuẩn bị một cái hộp thuốc cấp cứu, dù sao ông cũng có tuổi rồi, lỡ có xảy ra chuyện gì, cũng có thể tự chăm sóc bản thân.

Trước khi cô tới còn dọn dẹp sạch sẽ rồi, bên trong toàn bộ đều là thuốc mới.

Cô cũng rất nhanh tìm thấy được, mau chóng pha nước cho anh uống.

Nhưng hình như sắc mặt anh cũng vẫn chưa cải thiện, cô chỉ đành đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên bụng anh, nhẹ nhàng mát sa.

Lòng cô như lửa đốt, hỏi anh: “Anh…

Anh là bị làm sao thế? Sao tôi lại nhớ là, là trước đây không phải anh không có bệnh dạ dày sao?”.

“Làm sao cô biết được chuyện này?”.

Ngay cả khi anh đau đớn như bộ dạng hiện tại này, vậy mà vẫn rất lí trí, anh nhìn cô một cách đầy khôn ngoan.

“Tôi… Tôi nghe Trúc Linh nói như thế, hai người có chuyện gì, tôi đều biết, bởi cô ấy đều kể cho tôi nghe mà”.

“Cô ấy đối với anh… đúng thật là biết rất nhiều, chỉ là không muốn nói mà thôi. Đây cũng không phải chuyện tốt đẹp gì. Nhưng cô ấy thà rằng âm thầm chịu đựng, chứ không muốn người khác biết bạn thân đã bị lừa, cô ấy rất đơn thuần, cũng rất dễ bị gạt.

“Nè, mà đầu óc anh có vấn đề đúng không? Anh bây giờ đau tới mức chết đi sống lại rồi, vẫn còn đang muốn suy nghĩ về mớ hỗn độn này à”.

“Thiệt là đáng tiếc, tôi không thể dặn dò cô ấy, nếu cô ấy vẫn còn sống, vậy thì tốt biết bao… Trúc Linh? Trúc Linh ơi…”

Anh nhìn bản thân mình, đôi mắt bắt đầu nhòe đi.

Anh đưa tay ra, như muốn chạm vào thứ gì đó, nhưng thứ mà anh chạm được lại là không khí.

Sau đó, anh liền rơi vào hôn mê, cả người bất tỉnh hoàn toàn.

“Nè”.

Cô sững sờ, võ nhẹ vào mặt anh, nhưng mà anh lại không có chút phản ứng nào.

Nếu anh chết ở chỗ này, có phải cô sẽ bị bỏ tù không?

Cô đột nhiên cảm thấy rất sợ hãi, cũng không biết là vì lí do gì.

Bây giờ cô cái gì cũng không giúp được, chỉ có thể không ngừng vuốt xoa bụng anh.

Anh ấy mặc âu phục, hiệu quả làm việc thế này cũng quá thấp rồi, cô ấy cứ thế đích thân đi vào.

Cô làm nóng lòng bàn tay mình, không ngừng xoa bụng anh ấy, nhìn thấy tĩnh mạch anh ấy dịu đi khá nhiều, cô cũng an tâm hơn rồi, ít nhất thì cách này cũng có ích.

Cô muốn kéo anh ấy lên ghế sô-fa, nhưng cơ thể anh ta thật sự là quá nặng, cô không thể kéo anh lên được.
 
Chương 2163


Chương 2163

Cuối cùng, chỉ đành dựa vào thân sau của anh, để đầu anh ta dựa vào ngực mình, như thế anh ta mới có thể năm thoải mái một chút.

Rất nhanh sau đó bác sĩ đến, đem anh ta đi viện, hóa ra là viêm dạ dày cấp tính.

Thật may mà cô kịp cho anh dùng chút thuốc dạ dày, nếu không tình huống sẽ rất nguy hiểm.

Tin tức nhanh chóng được truyền đến tai Khương Anh Tùng, anh ta vội vội vàng vàng chạy qua bệnh viện, khi biết được Cố Thành Trung không sao, anh không kìm được mà thở hắt ra một hơi.

Bác sĩ dặn đi dặn lại rằng: “Dạ dày của bệnh nhân lở loét rất nghiêm trọng, nhìn cái là biết không ăn uống đúng giờ, uống cà phê trong thời gian dài, hơn nữa thời gian làm việc và nghỉ ngơi không phù hợp nên mới nghiêm trọng thế này.”

“Những cái này đều ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến dạ dày! Bắt buộc phải kiểm soát nghiêm khắc, một ngày ba bữa, kiêng đồ cay đồ lạnh, thời gian này chỉ nên ăn đồ lỏng, nếu còn tiếp tục ăn uống không đúng giờ thì đến thần tiên cũng không cứu nổi đâu.”

Bác sĩ bày ra một vẻ mặt nghiêm túc, có thể thấy lời ông nói hoàn toàn không phải cảnh cáo mà đó toàn là sự thật.

Hứa Trúc Linh nằm bò ra cửa, nghe không sót chữ nào, Khương Anh Tùng không ngừng gật đầu.

Anh biết Hứa Trúc Linh đang ở đó, cũng không ngăn cản, dù gì cô ấy cũng là ân nhân cứu mạng của anh Cố.

Rất nhanh sau đó Khương Anh Tùng quay ra, cúi rạp người trước cô, dọa Hứa Trúc Linh giật cả mình, cô vội vã đỡ anh ta dậy.

“Đừng như vậy, tôi đỡ không lại đâu.

“Cô đã cứu tiên sinh một mạng, bất luận Khương Anh Tùng tôi có hành lễ lớn như thế nào, cô An Ny đều xứng đáng.”

“Anh biết tôi sao?”

Hứa Trúc Linh hơi bị dọa một chút nhưng rất nhanh đã hiểu ra vấn đề.

Cố Thành Trung không thể đích thân đi điều tra gia thế của mình được, chắc chắn Khương Anh Tùng là người biết đầu tiên.

“l2”

“Anh có thể nói cho tôi biết tại sao anh ấy lại thành thế này không? Ngày trước anh ấy đâu có bị bệnh dạ dày.”

“Từ sau khi cô Trúc Linh qua đời, anh Cố hoàn toàn suy sụp, không thích nói chuyện với người khác, trong lòng lúc nào cũng nghĩ chuyện báo thù. Anh ấy mỗi ngày làm việc không ngừng nghỉ, không giám buông lỏng bản thân một chút nào, hoàn thành xong công việc lại đứng trước cửa nhà họ Qúy, tôi chăm lo thế nào nổi ngày ba bữa, trừ khi đói mới chịu ăn chút đồ. Mà ăn chưa nổi hai miếng đã chê nhạt nhẽo.”

“Tôi đã tìm kiếm tất cả các đầu bếp nổi tiếng trên thế giới, tám trường phái ẩm thực, các nền ẩm thực kinh điển các nước đều vô ích. Tiên sinh đều ăn không ngon, ai nói gì cũng vô dụng.”

“Nếu cô Trúc Linh còn trên đời, cô ấy nhất định sẽ dặn dò tiên sinh ăn uống đầy đủ, tiên sinh không chịu nghe lời ai hết, nhưng lại nghe lời vợ mình. cô Trúc Linh ngày trước ở nhà họ Qúy, vợ chồng dù tách biệt hai nơi nhưng tiên sinh cũng không dẫn vặt bản thân như thế này. Bởi vì anh ấy biết, nếu như bản thân sụp đổ, cô Trúc Linh sẽ là người buồn nhất.

“Nhưng giờ cô Trúc Linh đã không còn nữa rồi, tiên sinh…cũng không xem trọng bản thân mình nữa.”

Khương Anh Tùng ngữ khí không nén được nặng nề.

Hứa Trúc Linh nghe xong những lời này, không biết vì sao mà trong lòng vô cùng buồn.
 
Chương 2164


Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуe л 3.оn e cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!

Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!

Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh

Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng

Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!

Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi

Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu

Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~

Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm

Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm

Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống

Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu

Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen

Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
 
Chương 2165


Chương 2165

“Xem ra cô An Ny có cách nhìn khác về bữa ăn dinh dưỡng này, không biết cô An Ny đưa ra cái giá bao nhiêu?”

“Tôi?” Cô nhìn Khương Anh Tùng vừa quay trở lại, nghĩ một lúc: “Gía thị trường đều thế này à, tôi làm đồ ăn có thể ngon hơn bác sĩ dinh dưỡng này nhiều, vậy tôi nên tăng giá cao hơn chút sao?”

“Vậy đương nhiên, hay là tôi đưa cô một tỷ rưỡi một tháng, cô đến làm được không?”

“Làm cho ai?”

Cô choáng váng.

“Làm cho tiên sinh ăn, chỉ cần anh ấy hài lòng, tiền không là vấn đề, một tỷ rưỡi chỉ là mức lương cơ bản được không?”

“Hở? Làm cho anh ta á?”

Cô đưa tay chỉ vào Cố Thành Trung đang sống dở chết dở nằm trên giường, đôi lông mày ngay lập tức nhăn lại.

Cô lúc này không đến mức rất thiếu tiền, không cần phải vì con người này mà đi làm, bọn họ vốn dĩ không hợp nhau.

“Thôi…”

Cô mới định từ chối, không ngờ Khương Anh Tùng đổi ngữ điệu, nói: “Hay là cô An Ny sợ rồi, đến đầu bếp ba sao Michelin cũng chỉ đến thế, chỉ là khoe khoang bản thân mà thôi, trên thực tế thì chẳng có chuyện đó.”

“Tôi cũng chưa được thử món ăn cô An Ny làm, nói không chừng không bằng cả bệnh viện này. Bây giờ bắt đầu đã là một tỷ rưỡi, nói thật là có hơi sớm đó, hay là..”

“Thư kí Khương, anh có thể hoài nghi nhân phẩm của tôi, nhưng anh không được nghỉ ngờ chuyên môn của tôi! Tôi là đâu bếp chuyên nghiệp đó, sợ gì..mấy người châm biếm đầu bếp!

Được, hôm nay tôi cho mọi người chiêm ngưỡng tài năng của tôi, nhà bếp của bệnh viện ở đâu, nếu như không ngon, một chút tiền tôi cũng không lấy, sau này cũng không bao giờ vào bếp nữa!”

Hứa Trúc Linh thở hổn hển nói.

Khương Anh Tùng nghe xong, ung dung cười: “ Vậy được, tôi đợi cô An Ny thể hiện tài năng”

Hứa Trúc Linh nhìn nụ cười trên gương mặt anh ta, đột nhiên hiểu ra, bản thân đã bị lừa rồi.

Đối hương rõ ràng đang kích tướng.

Thôi xong, chỉ số IQ của bản thân sao lại không tăng được chút nào vậy, ngược lại còn như con ngốc có bầu ba năm.

Cô thầm hối hận, nhưng lời cũng đã nói rồi, nếu còn lật lọng, cô không thèm cái thể diện này nữa sao.

Cô chỉ đành chấp nhận số phận của mình nhằm thẳng hướng bếp mà đi, nếu đã quyết định làm rồi, vậy thì phải làm cho thật tốt, soi cho sáng mắt cho của bọn họ ra!

Hứa Trúc Linh mượn nhà bếp bệnh viện, dùng lửa nhỏ ninh cháo hơn một tiếng đồng hồ.

Khi cô ấy ninh sắp xong, thì trong phòng bệnh Gố Thành Trung cũng đã tỉnh dậy, Khương Anh Tùng thấy anh ta tỉnh dậy, lập tức nâng cao gối, để anh ta có thể dựa thoải mái hơn.

“Tôi bị sao vậy?”

Vừa dứt lời, giọng khàn không chịu được.

Anh ta thấy toàn thân khó chịu, nhưng vẫn cố chịu đựng, hai tay day day thái dương.

“Dạ dày cấp tính, nếu không phải cô An Ny kịp thời đưa anh tới bệnh viện, chắc là đã xảy ra chuyện lớn rồi.”
 
Chương 2166


Chương 2166

“Cô ta sao?”

Cố Thành Trung hoàn toàn bừng tỉnh, liếc nhìn cả phòng bệnh không có hình bóng của Hứa Trúc Linh.

“Cô ta đâu rồi, bắt cô ta về đây cho tôi, tôi còn có việc rất quan trọng cần hỏi cô ta.”

Cô ấy là người hiểu Hứa Trúc Linh nhất, cũng là niềm an ủi cuối cùng của anh.

Anh ta có hơi nóng vội, không bận tâm bản thân đang truyền nước, nhấc chăn qua một bên rồi bước xuống.

Khương Anh Tùng vội vã can ngăn, nói: “cô An Ny không rời khỏi đây, giờ cô ấy đang chuẩn bị đồ ăn cho anh trong bếp. Tiên sinh quên rồi sao, cô An Ny và cô Trúc Linh đều là học trò yêu thích của đầu bếp nổi tiếng Gordon Ramsay, nhất định tay nghề rất tốt.

“Sao cô ta chịu nấu cơm cho tôi An TÀ DJ được, cô ta có bài xích rất lớn với tôi.

Cố Thành Trung có hơi hoài nghi.

Khương Anh Tùng đem chuyện khiêu khích cô lúc nãy kể hết toàn bộ ra.

Cố Thành Trung nghe xong câu này, trong lòng cũng không biết là cảm xúc gì.

Người bạn mà Trúc Linh tìm kiếm thật giống với cô, hay lúng túng, hơn nữa IQ cũng không cao, mới có chút chuyện này mà đã dễ dàng bị lừa rồi.

Anh ta đợi chưa được bao lâu, Hứa Trúc Linh liền mang cháo gà lót dạ đến, bên trong còn cho thêm không ít dược liệu, còn chưa mở nắp đã ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt.

Khương Anh Tùng không kìm được mà hai mắt sáng lên, xem ra lần này anh tìm đúng người rồi.

Anh không làm phiền hai người họ nữa, tiên sinh mấy tháng nay không có nói chuyện với người ngoài, bây giờ khó tránh được sự vui mừng, có thể cùng người khác nói chuyện, đây đúng là chuyện tốt mà.

Từ ngày Hứa Trúc Linh qua đời đến nay anh vẫn chưa thể tự mình bước ra khỏi sự ám ảnh đó, bây giờ như người chết đuối đang cố nắm chặt lấy khúc gỗ mục vậy.

Không có ai biết cuối cùng cô Trúc Linh đã nói gì, đây cũng là động lực để Cố Thành Trung tiếp tục chịu đựng.

Anh đóng cửa lại, dặn dò bác sĩ không được đến làm phiền.

Trong chốc lát, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người bọn họ.

Hứa Trúc Linh có hơi miễn cưỡng, đem đồ ăn đưa đến trước mặt anh ta, nói: “Này, bữa ăn dinh dưỡng của anh, nếu anh thấy ngon thì làm ơn nói với thư kí Khương của anh, sau này thấy tôi thì khách sáo một chút!”

“Cô nói cho tôi biết, rốt cuộc Trúc Linh đã nói gì với cô!”

“Hình như anh không muốn sống nữa thì phải? Đến mức này rồi mà còn quan tâm Hứa Trúc Linh nói cái gì sao?”

Cô trợn trừng mắt, hơi sững sờ.

“Tôi chỉ là muốn biết…cô ấy cuối cùng muốn cái gì.”

“Biết rồi thì sao, người chết cũng không thể sống lại, lẽ nào anh còn thể xoay chuyển được gì?”

Cô giận dữ nói.

Cố Thành Trung nghe xong cũng hơi bối rối, cô ấy nói đúng, giờ biết rồi còn có tác dụng gì? Người chết không thể sống lại.
 
Chương 2167


Chương 2167

Mọi chuyện đều là sự thiếu sót đáng tiếc, hơn nữa càng không có khả năng bù đắp được gì.

Anh mím môi, tuy rằng trên mặt không bày ra bất kì biểu cảm nào, nhưng nhìn vào đôi mắt u ám của anh, không khó để nhìn thấy tâm tình thống khổ khó chịu đó.

Cô đứng gần đó, cảm nhận được rõ ràng sự bi thương toát ra từ cơ thể anh.

Tại sao, anh ta hiện tại và anh ta trong hồi ức của mình lại khác nhau như vậy?

“Anh…hình như rất yêu Hứa Trúc Linh.”

Cô lắp bắp nói.

“Cô ấy là vợ tôi, lẽ nào tôi lại không yêu cô ấy?”

Anh ta tự hỏi chính mình, hơn nữa lại hỏi vặn lại cô.

Cô mím môi, không đáp lại lời nào.

Người đáng được yêu, cô biết đó lại là một phiên bản khác.

Ban đầu cô bất hạnh trúng đạn, đúng lúc có cơ hội thích hợp, đem thế thân đã chuẩn bị từ trước đưa tới bệnh viện.

Cô ấy có thể tiếp tục sống, đều là nhờ vào niềm tin. Gia đình đoàn tụ, còn con cái…

Đây đều là điều kiện giúp cô rời khỏi quỷ môn quan, không dễ dàng gì mà gặp khó không chết, mang theo đứa con trong bụng, mẫu tử bình an.

Nhưng cô đã nghe thấy điều gì đây, Cố Thành Trung mất trí rồi, với Ayako Nikkeikawa không rõ ràng, có nhiều dấu hiệu của quan hệ yêu đương.

Nếu anh ta không mất trí, cô có thể sẽ hiểu được hành vị này, toàn bộ đều vì tập đoàn Cố Linh, phải suy nghĩ cho đại cục, không được để bản thân gặp nguy hiểm, với Ayako Nikkeikawa chỉ là tán tỉnh chơi đùa.

Nhưng… nhưng anh ta mất trí rồi, một người đàn ông lại hoàn toàn quên đi bản thân mình, hơn nữa lại luôn mồm nói bản thân mình vô dụng, nếu có thêm một lần nữa, chắc anh ta sẽ cưới luôn một đối tác môn đăng hộ đối với mình.

Không có đần độn như tôi, không như cô ấy chỉ biết ở trong bếp nấu ăn, học tài chính bốn năm lại dốc lòng làm một đầu bếp.

Đầu bếp.

Anh ấy cứ như vậy ghét bỏ bản thân, nói chuyện toàn dùng lời lế nghiệt ngã.

Nếu đơn Diên chỉ là nghe qua lời của một người, chắc cô sẽ không tin, nhưng đây là cô xem tin tức mà biết, cũng cho người đi điều tra qua.

Thậm chí đến người giúp việc trong nhà còn không quản được, lúc ngồi xuống tán dóc đều nói chuyện tâm tình hiện tại của Cố Thành Trung đã thay đổi thế nào, ghét bỏ bản thân ra sao.

Cô ấy vì anh thập tử nhất sinh, mang cái bụng bầu trở về từ quỷ nha môn, cuối cùng nhận được cái gì?

Cô không thể xác định được Cố Thành Trung khi nào mới có thể hồi phục kí ức, nếu như cả đời này không hồi phục, lẽ nào cô cũng phải theo đuôi sao?

Vậy sẽ phải đối mặt với điều gì?

Cô ấy lúc đó như người đã chết, anh †a đối với người chết, vậy mà lời nói khắc nghiệt, mặt không chút lưu tình.

Vậy người đang sống như cô xuất hiện trước mặt anh, anh sẽ để cô khó nhìn như thế nào đây?

Cô bây giờ không thể nhớ nổi bản thân mình lúc đó làm thế nào mà trải qua được khoảng thời gian đen tối đó, bây giờ mỗi lần nhớ lại, trong lòng không kìm được mà nhói đau từng hồi.

Thật ra…Cố Thành Trung không sai.
 
Chương 2168


Chương 2168

Anh không hề quên đi mình, nghĩ tới mấy năm nay cùng nhau nắm tay trải qua tất cả, tự nhiên không còn cảm giác đó nữa.

Nhưng anh quay về lúc chưa gặp mình.

Thật ra lúc đầu cô cũng tự hỏi mình, nếu không ghét bỏ như lúc đầu, đứng ra bảo vệ anh ta hủy nhan, liệu có nhiều tình cảnh như vậy xảy ra.

Tất cả đều là duyên phận.

Lúc bên nhau cũng là duyên phận.

Lúc không thể bên nhau cũng vậy, cô không có cách nào cưỡng cầu.

Anh ấy quên rồi, bản thân cũng quên luôn, cả hai đều quên cả, có gặp cũng không nể mặt, đây là thể diện tốt nhất mà cô để lại cho Cố Thành Trung, cũng là để bản thân có thể rời đi tự nhiên một chút.

Cô nghĩ, ngày trước chắc mình đã thử cố gắng buông bỏ, chắc chắn không được, mới…mới lựa chọn thôi miên, thôi miên triệt để như vậy, để anh ấy quên đi toàn bộ.

Có thể nói…là công bằng.

Anh quên em một lần, làm tổn thương trái tim em.

Vậy em sẽ trả lại anh một lần.

Chỉ là anh rất nhanh nhớ lại, hơn cô muốn anh nhớ lại, khó càng thêm khó.

“Không nói những cái này nữa, nhanh ăn cháo đi, ăn xong tôi sẽ nói cho anh biết. Nhưng nhắc cho biết trước, ăn sạch sẽ cho tôi. Tôi khó khăn lắm mới nấu được đó, làm ơn ăn cho bằng hết!

Cô nói bằng giọng không vui, tuy rằng ngữ khí không thân thiện chút nào, nhưng vẫn tận tâm chuẩn bị chén đũa cho anh ta.

Cố Thành Trung bất đắc dĩ mới không tiếp tục truy hỏi, chỉ muốn ăn cho xong nhanh để biết rốt cuộc Trúc Linh đã nói những gì.

Nhưng…

Anh ăn miếng đầu tiên, toàn thân ngơ ngác.

Đồng tử anh co rút dữ dội, tim run lên từng hồi.

Hứa Trúc Linh nhìn anh bất động, nghỉ ngờ hỏi: “Anh sao vậy? Đừng dọa tôi nha, không lẽ đồ ăn có độc à?”

Cô la lên vài tiếng, Cố Thành Trung mới hoảng hốt thức tỉnh.

“Đây là đồ ăn cô nấu sao?” Ngữ khí của anh khàn đi, qua vài phút đấu tranh.

Dường như đang cầu chứng gì đó, lại lo sợ mất đi, cẩn thận dè dặn từng chút một.

“Nói nhảm,có phải là ngon quá rồi không, cảm động muốn khóc hả? Tôi nói cho anh biết, anh đừng xem thường đầu bếp chúng tôi, lương bọn tôi cũng không thấp đâu, rất nhiều nhà hàng cạnh tranh để dành được chúng tôi về làm đói”

Cô nói một cách đầy tự hào: “Tôi nói anh nghe, tôi ra ngoài một tháng cũng kiếm được hơn ba trăm triệu, không cần phải ở nhà dựa vào đàn ông sống qua ngày! Tôi còn được chia hoa hồng cuối năm nữa…”

“Khương Anh Tùng đưa ra cho cô cái giá bao nhiêu?”

“Một tỷ rưỡi? Sao hả?”

“Ba tỷ, làm đầu bếp riêng cho tôi, chỉ cần phụ trách ngày ba bữa ăn cho tôi, giúp tôi điều dưỡng bệnh dạ dày. Trong khoảng thời gian cô làm việc, tất cả các yêu cầu của cô tôi đều đồng ý.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top