Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Dịch Full 

Chương 640: Nếu Anh Còn Không Ra Nữa Là Em Đi Đấy!”


“Nhưng trước giờ cậu chủ đều không làm theo những điều bình thường, chắc nơi hẻo lánh như vậy có thể khiến cậu chủ chơi vui vẻ” Ông Trần lại bổ sung.

Nghe ông Trần nói xong, Tô Lạc Ly thoải mái hơn nhiều, đúng là trước giờ Ôn Khanh 
Mộ đều không làm theo những điều bình thường.

Ông Trần khởi động xe rồi đi về phía đó.


Tô Lạc Ly ngồi trong xe nghỉ ngơi dưỡng sức, không biết lát nữa Ôn Khanh Mộ sẽ giày vò thế nào nên giờ cô phải nghỉ ngơi trước đã.

Lúc này đã rất khuya, trên đường không nhiều xe, mà dường như ông Trần cũng hiểu được tâm trạng Tô Lạc Ly nên lái xe rất nhanh, nửa tiếng đã đến nơi.

“Mợ chủ, tôi ở đây chờ mợ hay là! ” 
Tô Lạc Ly mỉm cười với ông Trần, thấy vẻ 
mặt khó xử của ông ta thì cũng hiểu ông ta đang nghĩ gì.

Ông Trần đã hơn bốn mươi tuổi nhưng lại là người rất yêu VỢ, mỗi tối ông ta đều vội về nhà, sợ vợ lo lắng.

“Ông Trần không cần chờ tôi đâu, ông về 
nhà đi.

Ở đây có cậu chủ rồi, lát nữa tôi sẽ về cùng anh ấy” 

đồ được được, vậy tôi không làm phiền mợ chủ nữa!” Ông Trần lập tức quay đầu xe đi ve.

Nơi này đúng là hẻo lánh như lời ông Trần nói, phóng tầm mắt ra xa nhìn những ngôi nhà gần nhất cũng phải cách đó chừng hơn một kilomet, chỉ có thể thấy ánh đèn từ xa.

Hai bên đường ở đây không có đèn, ông Trần vừa đi Tô Lạc Ly đã bắt đầu thấy hơi sợ.

Tên xấu xa này, anh muốn tạo bất ngờ cho cô hay là muốn làm cô sợ hãi đây? 
Tô Lạc Ly bật điện thoại, chuyển sang chức năng đèn pin, tự soi sáng rồi đi bộ một mạch đến bãi biển.

Tuy nơi này rất hẻo lánh nhưng phong cảnh khá đẹp, cũng chính vì hẻo lánh nên xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng côn trùng trong bụi cỏ, trắng chiếu trên mặt biển tạo sóng lấp lánh.

Nhưng vì quá yên tĩnh nên cô thấy sợ, cô đã đến rồi, còn điều bất ngờ thì sao? 
“Ông xã?” Tô Lạc Ly thận trọng gọi.


Nhưng đáp lại cô chỉ có sự vắng vẻ cùng trống vắng.

“Ông xã!” Tô Lạc Ly lại gọi lớn tiếng hơn: “Anh đừng làm em sợ, mau ra đây đi, nếu anh còn không ra nữa là em đi đấy!”.

Tô Lạc Ly không khỏi có chút lo lắng, dù sao cô là con gái lại một mình đến đây, thật sự có hơi sợ hãi.

Nếu không phải biết Ôn Khanh Mộ ở đây thì cô đã không tới nơi như này.

“Ôn Khanh Mộ, nếu anh còn không ra thì em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nữa!” Tô Lạc Ly thật sự tức giận.

.


 
Chương 641: Chương 643


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Lạc Ly.” Một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng cô.

khu Rainbow lúc này.

Ôn Khanh Mộ đang thắp nến đỏ trong phòng ngủ, vừa ngâm nga một ca khúc vừa dùng bật lửa đốt cây nến đỏ anh vừa mua.

Anh đã phải nhịn hơn mười ngày, cuối cùng đêm nay cũng được giải phóng, ban ngày anh hưng phấn đến mức không biết phải làm gì.


Trên sàn nhà trong phòng, những cây nến đỏ được xếp thành hình trái tim.

Đúng lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên đổ chuông.

Nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, Ôn.

Khanh Mộ như quả bóng bị xì hơi, người gọi tới là Vương Vĩ.

“Ông đừng nói với tôi đêm nay là đêm trăng tròn, nếu ông nói thì tôi sẽ bóp chết ông!”
Ôn Khanh Mộ không đợi đối phương lên tiếng đã tức giận quát vào điện thoại.

“Cậu chủ...!cậu đoán đúng rồi” Vương Vĩ cũng rất bất lực.

Ôn Khanh Mộ day đầu mày đầy bất lực: “Ông luôn thích giội nước lạnh vào thời khắc mấu chốt!”
“Cậu chủ, tôi..” Vương Vĩ cũng không biết nên giải thích thế nào, hiển nhiên ông ấy chỉ làm theo mệnh lệnh.


“Sao bây giờ ông mới nói cho tôi?” Ôn Khanh Mộ cố nén lửa giận trong lòng.

“Đêm nay đột nhiên trời lại quang, bầu trời vốn đang bị mây đen bao phủ sẽ không xuất hiện trăng tròn, nhưng bây giờ...!cậu chủ, cậu mau về đi!”.

“Biết rồi!” Ôn Khanh Mộ đương nhiên không vui, nhìn cây nến vừa mới thắp lên, lòng anh đầy phiền muộn.

Nhưng anh cũng không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành đi xuống tầng.

“Lê Hoa!”
Lê Hoa lập tức bước ra khỏi phòng.

“Cậu chủ, có chuyện gì vậy?”
“Lát nữa mợ chủ về thì nói tôi có việc gấp phải đến công ty.”
“Vâng, tôi biết rồi”
Mặc dù Lệ Hoa không biết tại sao Ôn Khánh My lại tức giận, nhưng vẫn đáp lời.

Ôn Khanh Mộ nổi giận đùng đùng rời đi.


suốt đoạn đường anh đều cảm thấy khó chịu, mỗi khi có dịp quan trọng thì chắc chắn sẽ là đêm trăng tròn.

Đêm trăng tròn đẹp biết bao, ôm người mình yêu ngồi ngắm trăng dưới ô cửa sổ mới lãng mạn làm sao!
Nhưng anh sẽ không bao giờ được tận hưởng khoảnh khắc đó.

Nghĩ đến đây, lòng anh không khỏi chua xót, anh vẫn vô cùng mong chờ có thể giải trừ phong ấn.

Khi về đến hoa viên Crystal, Vương Vĩ đã chờ anh ở cửa.

“Cậu chủ mau về đi, trăng sắp lộ ra rồi!”
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 642: Tô Lạc Ly Lại Bị Bắt Cóc


Ôn Khanh Mộ vừa mới khoá cửa, chuẩn bị trải qua một đêm khó chịu đựng ở đây.

Điện thoại bỗng anh có thông báo.

“Muốn Vợ anh bình an vô sự thì chuẩn bị một triệu mang đến địa chỉ tôi gửi cho anh.

” 

Không ngờ lại là tin nhắn bắt cóc tống tiền! 
Nhìn thấy nội dung tin nhắn, hai mắt Ôn Khanh Mộ đột nhiên mở lớn! 
Tô Lạc Ly lại bị bắt cóc? 
Anh lập tức gọi cho ông Trần.

"Ông Trần, vợ tôi đâu?” 
“Tôi đã đưa mợ chủ đến địa điểm cậu bảo rồi mà!” Ông Trần ở đầu dây bên kia đầy khó hiểu.

“Đưa đến địa chỉ tôi bảo? Tôi bảo đưa đến nơi nào?” 
“Mợ chủ nói tối nay cậu muốn cho cô ấy một bất ngờ nên bảo tôi đừng đưa về nhà nữa mà tới biển Tình Nhân!” 
Ôn Khanh Mộ cảm thấy không ổn.

“Tôi đưa mợ chủ đến đó xong thì về luôn!” 
Ôn Khanh Mộ cúp máy, xem ra đây là một vụ bắt cóc đã được lên kế hoạch từ trước, nhưng anh nhìn nội dung tin nhắn, anh ta đòi một triệu, nếu chỉ như vậy thì chắc vì tiền thôi.


“Chúng tôi tin sếp Ôn là người giữ chữ tín, chỉ cần có tiền thì chúng tôi đảm bảo cô Ôn bình an vô sự, nếu sếp Ôn báo cảnh sát thì chúng tôi không khách sáo đâu” 
Bên kia lại gửi một tin nhắn khác đến.

“Tôi sẽ mang tiền đến ngay.

Nhưng nếu VỢ tôi mất một sợi lông thì tôi sẽ cho các anh chết không có chỗ chôn!” 
Ôn Khanh Mộ trả lời tin nhắn rồi ra khỏi 
phòng ngay tức khắc.

“Quản gia Vương, lập tức chuẩn bị một triệu cho tôi!” 
Vương Vĩ vừa định nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng của Ôn Khanh Mộ, ông ấy vội vàng chạy ra ngoài.

“Cậu chủ, cậu định làm gì vậy?” 

“Vợ tôi bị bắt cóc, bây giờ tôi cần một triệu để chuộc cô ấy về! Đừng nói nhảm nữa, màu chuẩn bị tiền cho tôi!” 
Vương Vĩ hoảng sợ nhìn Ôn Khanh Mộ.

“Cậu chủ, chuyện này tuyệt đối không được! Đêm nay là đêm trăng tròn, cậu không được ra ngoài!” 
“Không được! Tôi phải đi! Mau chuẩn bị tiền!” 
Vương Vĩ chỉ đành chuẩn bị tiền cho Ôn Khanh Mộ, may mắn thay một triệu đối với 
anh mà nói chỉ là vài giọt mưa phùn.

Hoa viên Crystal cũng thường trữ sẵn tiền mặt, vậy nên chẳng mấy chốc Vương Vĩ đã xách vali có chứa một triệu tới cho Ôn Khanh Mộ.

.


 
Chương 643: Làm Thế Nào Mới Tốt Đây


Ôn Khanh Mộ đang định cầm lấy vali, nhưng Vương Vĩ lại không buông tay.

“Cậu chủ, cậu có thể bình tĩnh được không? Bây giờ cậu ra ngoài thế này, dù gặp phải ai thì cũng là tai hoạ, đề phòng đả thương người, đề phòng bại lộ thân phận của cậu.

” 

Vương Vĩ không dám nghĩ tiếp, dù sao đây cũng không phải chuyện nhỏ.

“Vậy chẳng phải vừa hay sao? Dám bắt cóc người phụ nữ của tôi, tôi phải cho chúng nếm thử sức mạnh của mình!”.

Ôn Khanh Mộ chưa bao giờ nương tay với kẻ làm hại Tô Lạc Ly.

“Cậu chủ, cậu có thấy vụ bắt cóc này rất kỳ 
lạ không? Thứ nhất, bên ngoài rất ít người biết thân phận của cậu và mợ chủ, sao bọn bắt cóc này lại biết được? Thứ hai, thân phận của cậu chỉ có một triệu, cậu không thấy quả ít sao?” 
Vương Vĩ vẫn đang cố gắng hết sức để ngăn cản Ôn Khanh Mộ.

Không biết bởi vì lo lắng cho Tô Lạc Ly hay vì sắp tới đêm trăng tròn mà lúc này Ôn Khanh Mộ rất khó có thể bình tĩnh lại.


Anh giật lấy chiếc vali rồi bỏ đi.

Vương Vĩ chỉ có thể nhìn bóng lưng Ôn Khanh Mộ rồi thở dài, làm thế nào mới tốt đây? 
Ôn Khanh Mộ nhanh chóng lái xe đến địa điểm đối phương gửi, đối phương chỉ đòi một triệu nghĩa là chúng không có nhiều người, nếu không một triệu cũng không đủ chia.

Nếu thật sự tới đêm trăng tròn, nếu anh 
không thể kiềm chế được mình, vậy chỉ đành coi đối phương là bữa khuya thôi! 
Mà ở bờ biển Tình Nhân lúc này.

Tô Lạc Ly và Giản Ngọc đang đối mặt với nhau.


“Anh Ngọc, anh muốn em nói gì mới được đây? Sao anh cứ khăng khăng cố chấp như thế chứ?” Tô Lạc Ly thật sự bất lực với Giản Ngọc.

“Cưng à, rốt cuộc là anh khăng khăng cố chấp hay em khăng khăng cố chấp đây? Anh đã mai phục ở hoa viên Crystal của Ôn Khanh Mộ hơn một tháng rồi, anh đã hỏi những người giúp việc của anh ta.

Mỗi tháng vào ngày mười lăm, người làm đều sẽ được nghỉ tập thể, chỉ vài người ở lại để đề phòng trường hợp khẩn cấp” 
Tô Lạc Ly ngắt lời Giản Ngọc.

“Mỗi tháng cho người làm nghỉ một ngày thì có gì không bình thường?”.


 
Chương 644: Chương 646


“Em nghe anh nói hết đã, những người ở lại nói thỉnh thoảng sẽ nghe thấy tiếng gầm thét vọng ra từ biệt thự, họ nói rằng biệt thự bị ma ám.

Ngay cả những người sống gần đó cũng nói vậy, thi thoảng họ cũng sẽ nghe thấy tiếng kêu đáng sợ phát ra từ biệt thự, có lúc còn nhìn thấy ánh sáng xanh!” 
Tô Lạc Ly vô trán.

“Chuyện như ma ám mà anh cũng tin à?” 
“Đây không phải là chuyện ma ám bình thường, mà là ma cà rồng! Chuyện này không phải lúc nào cũng xảy ra, mà chỉ xảy ra vào đêm trăng tròn ngày mười lăm!” 

Giản Ngọc chỉ vào mặt trăng vừa to vừa tròn trên mặt biển và nói.

Tô Lạc Ly nhìn trăng tròn, không khỏi rơi vào trầm tư.

“Cưng à, anh đã hẹn Ôn Khanh Mộ dưới hình thức bắt cóc.

Anh tin anh ta sẽ tới nhanh thôi, đến lúc đó em sẽ có thể nhìn 
thấy bộ mặt thật của anh ta!” 
“Em thấy anh thật nhạt nhẽo!” 
Không hiểu sao Tô Lạc Ly bỗng thấy căng thẳng, cô còn không biết mình đang sợ hãi điều gì! 
“Cục cưng, em không dám nhìn à?” 
Lời này của Giản Ngọc đã đánh trúng tâm lý Tô Lạc Ly.

“Có gì không dám chứ? Chỉ là em cảm thấy anh làm vậy rất tức cười! Chưa chắc Ôn Khanh Mộ đã tới, anh từ bỏ đi” Tô Lạc Ly Xoay người định đi.


“Chắc chắn anh ta sẽ đến.

Dựa vào những gì anh biết về anh ta, anh bảo anh ta mang một triệu đến thì anh sẽ thả người, anh ta biết anh chỉ bắt cóc tống tiền nên sẽ không báo cảnh sát, vì một triệu với anh ta mà nói chỉ là vài giọt mưa phùn.

” 
Giản Ngọc khẽ nhướng mày: “Anh ta sẽ gom đủ một triệu nhanh thôi, ngoài ra thấy anh đòi ít như vậy thì anh ta cũng sẽ nghĩ bên anh không nhiều người, nên lại càng lơi là cảnh giác, thêm nữa anh ta là ma cà rồng nên càng không cần người giúp” 
“Anh Ngọc, anh.

” 
“Lạc Ly, sao đến giờ cháu vẫn cố chấp vậy? Lát nữa cháu sẽ biết sự thật thôi!” Giọng một người đàn ông khác vang lên.

Qua giọng nói, Tô Lạc Ly có thể nhận ra người này là cậu của cô, Hoắc Vũ Long.


“Cậu, hai người thật là.

” 
Giản Ngọc bước đến bên cạnh Tô Lạc Ly, lấy thứ gì đó trên cổ mình xuống đeo vào cổ cô.

“Cục cưng, đây là răng sói, giống hệt chiếc anh đưa cho em trước đây.

Đấy là vũ khí tốt nhất để chống lại ma cà rồng! Cắm nó vào tim ma cà rồng thì chúng sẽ không còn sức chống lại nữa!”.

.


 
Chương 645: Chương 647


Tô Lạc Ly nhìn chiếc răng sói trên cổ mà sững sờ.

Giản Ngọc đặt hai tay lên vai cô.

“Em tin tưởng anh ta như thế thì càng nên nhìn rõ một chút, anh ta sắp đến rồi, bây giờ em trốn trong góc tối quan sát đi.

” 
Đầu Tô Lạc Ly cực kỳ rối.


Tiếng động cơ ô tô từ nơi không xa vọng lại, nơi hoang vắng như này cực kỳ rõ ràng.

Hoắc Vũ Long đưa Tô Lạc Ly vào trong góc tối.

Không biết vì sao Tô Lạc Ly luôn cảm thấy 
mình như cái xác biết đi, cảm giác như cô đã không còn khả năng suy nghĩ nữa.

Ôn Khanh Mộ cầm vali đựng một triệu xuống xe, lúc này mặt trăng đã lên cao, phản chiếu xuống mặt nước biển.

Ôn Khanh Mộ cảm thấy cổ họng hơi khô, anh cố gắng kiềm chế, đôi mắt xanh sáng lên trong đêm tối, giống như hai tia sáng xanh.

Khi nhìn thấy hai tia ánh sáng xanh đó, Tô Lạc Ly đã ngạc nhiên đến mức không thốt nên lời.

Mặc dù cô biết mắt Ôn Khanh Mộ màu xanh, nhưng cô cũng biết dù là màu xanh giống mắt sói thì phát sáng trong bóng tối như vậy chắc chắn không bình thường.

“Lạc Ly, cháu nhìn rõ rồi chứ?” Hoắc Vũ Long nói nhỏ bên tại Tô Lạc Ly.


Tô Lạc Ly không trả lời.

Giản Ngọc bước ra, đứng trước mặt Ôn Khanh Mộ.

“Cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật của anh.

” 
Con người Ôn Khanh Mộ từ từ co rút, đội mắt xanh biếc như hai bóng ma trong bóng tối.

“Là anh? Ly Ly đâu?” 
“Xin lỗi nhé, hôm nay tôi hẹn anh ra ngoài là để kết liễu anh, ma cà rồng!”.

Giản Ngọc nhấn mạnh ba chữ cuối cùng.

Ôn Khanh Mộ không sợ, lần trước hai người đã đánh nhau rồi, chưa kể bây giờ là đêm.


trăng tròn, sức mạnh của anh sẽ mạnh hơn 
bình thường rất nhiều, Giản Ngọc không phải là đối thủ của anh.

“Chỉ dựa vào anh mà cũng muốn kết liễu tôi? Tôi thấy anh quá không biết tự lượng sức mình rồi đấy!” 
Ôn Khanh Mộ ném vali trên tay sang một bên.

“Vậy thì phải thử xem.

” Giản Ngọc rút con dao găm của mình ra, dưới ánh trăng chiếu sáng, con dao găm loé lên ánh sáng lạnh lẽo.

Ôn Khanh Mộ nhận ra, đây là con dao găm đã khiến anh bị thương lần trước, trên đó hẳn là từng dính máu của sói, nếu không sẽ không thể làm anh bị thương.

.


 
Chương 646: Chương 648


“Đến đây đi Giản Ngọc, tôi muốn xem xem anh định kết liễu tôi thế nào!” Ôn Khanh Mộ cởi vài cúc áo ra.

Khoé môi bên trái của Giản Ngọc nhếch lên thật cao.

“Anh không sợ tôi nói cho Tô Lạc Ly à?” 

“Thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa cứ vào! Hôm nay anh chết thì không còn ai biết bí mật này nữa, vừa lúc có thể bổ sung máu cho cơ thể tôi!” 
Ôn Khanh Mộ lộ vẻ hung dữ.

Cảnh tượng này lọt vào mắt Tô Lạc Ly, cô chưa bao giờ nghĩ Ôn Khanh Mộ lại có một mặt hung dữ như vậy.

Khoảnh khắc đó cô cảm thấy đây không phải là Ôn Khanh Mộ! 
“Vậy được rồi, để xem hôm nay tôi vì dân trừ hại, hay là ma cà rồng anh được như ý!” 
Giản Ngọc cầm con dao găm lao về phía Ôn Khanh Mộ.

Vào đêm trăng tròn, Ôn Khanh Mộ luôn có khát vọng cực kỳ mãnh liệt với loài người, anh điên cuồng muốn được uống máu người.

Cuộc chiến giữa hai người khó phân thắng bại.


Tô Lạc Ly nhìn hai người trước mặt, không ngờ độ cao Ôn Khanh Mộ có thể nhảy được lại bằng chiều cao của một người! 
Đó chắc chắn không phải điều mà con người có thể làm được.

Dường như mỗi một chiêu của hai người đều có thể đoán đúng ý đối phương, anh không thể làm hại tôi, tôi cũng không thể làm hại anh.

Nhất thời khó có thể phân thắng bại, đột nhiên ôn Khanh Mộ có vẻ chiếm thế thượng phong, Giản Ngọc liên tục lùi về sau.

Ôn Khanh Mộ vốn đã rất cáu vì Giản Ngọc luôn có thể đoán được nước đi của anh, khi chiếm được thể thượng phong, đương nhiên anh sẽ thừa thắng xông lên.

Nhưng vào lúc này, Ôn Khanh Mộ nhảy vọt lên không, giẫm mạnh xuống Giản Ngọc! 
Nói thì chậm nhưng hành động thì nhanh, Giản Ngọc cấp tốc né đi, Ôn Khanh Mộ giẫm hụt vào khoảng không, bỗng nhiên anh cảm thấy dưới chân hơi mềm.


Khi anh muốn rụt chân lại thì Hoắc Vũ Long đã nhanh chóng kéo sợi dây thừng trong tay! 
“Bịch” một tiếng, một chân của Ôn Khanh Mộ lọt xuống hố khiến anh nhất thời không thể cử động.

Giản Ngọc lập tức bước tới dùng tay kẹp cổ Ôn Khanh Mộ, còn Hoắc Vũ Long thì túm.

lấy cánh tay anh.

.


 
Chương 647: Giết Hay Không Giết


Ôn Khanh Mộ đã bị khống chế một chân và một tay, anh chỉ còn một chân, một tay để chống lại.

Nhưng dù vậy Giản Ngọc vẫn thấy rất gian nan, anh ta ngước mắt lên nhìn mặt trăng.

ra, bước từng bước về phía ba người.


“Ly Ly..” Giờ phút này Ôn Khanh Mộ biết thân phận của mình đã bị bại lộ.

Trong mắt Tô Lạc Ly đầy vẻ không dám tin, làm sao cô có thể tin người đàn ông ở bên mình sớm tối, người đàn ông mà cô hết mực yêu thương lại là ma cà rồng chứ?
“Lạc Ly, đâm chiếc răng sói đó vào tim cậu ta là có thể diệt trừ mối nguy hại này cho loài người chúng ta!”
Hoắc Vũ Long hét lên với Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly sờ vào chiếc răng sói trước ngực, cầm nó lên nhìn.

Khi thấy Tô Lạc Ly cầm chiếc răng sói lên, cuối cùng Ôn Khanh Mộ cũng tin lời tiên tri của mẹ là đúng.

Cô thật sự muốn giết anh.

Mắt anh phát ra ánh sáng xanh mờ nhạt,
cùng màu với màu của ánh trăng.


Ôn Khanh Mộ nhìn Tô Lạc Ly, đó là người con gái anh rất yêu, là người con gái anh cố gắng hết sức để bảo vệ và thương yêu.

Giờ đây, cô đang cầm vũ khí có thể giết anh đi về phía anh.

Giản Ngọc thấy Tô Lạc Ly không nói gì, chuyện này đối với ai cũng rất tàn nhẫn,
“Lạc Ly, cháu còn ngây ra đó làm gì? Mau giết cậu ta đi, cậu ta là ma cà rồng, hai đứa không thể ở bên nhau, giữ cậu ta lại chỉ càng thêm hoạ cho nhiều người!”
Hoắc Vũ Long quát lên thúc giục Tô Lạc Ly.

“Anh ta là ma cà rồng, giết anh ta đi!”
“Không, không phải như vậy, anh ấy là người đàn ông của mình!”
Trong đầu Tô Lạc Ly có hai người đang đánh nhau, một người bảo cô giết ôn
Khanh Mộ, người còn lại đang cố gắng ngăn cản cô.


Giết hay không giết?
Tô Lạc Ly chìm trong đống suy nghĩ hỗn loạn.

Mặt trăng càng lúc càng lên cao, sức mạnh trong cơ thể Ôn Khanh Mộ ngày càng lớn, khát vọng uống máu người của anh cũng càng mạnh,
“Lạc Ly, đừng chần chừ nữa, nếu còn chần chừ nữa là cả ba chúng ta đều sẽ chết!” Hoắc Vũ Long lại hét lên với Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly nhìn chiếc răng sói trước mặt, cô nắm chặt nó bằng tay phải, sau đó giơ lên.

Có lẽ, mọi chuyện nên kết thúc rồi..


 
Chương 648: Chương 650


Nhìn Tô Lạc Ly, ánh sáng trong mắt Ôn Khanh Mộ bỗng chốc tối đi.

Người phụ nữ anh yêu sâu đậm muốn giết anh, tại sao một chút sức để phản kháng anh cũng không có? 
Có lẽ anh đang đánh cược, hi vọng kỳ tích có thể xuất hiện ở khoảnh khắc cuối cùng.

Hoặc có thể là trái tim đang mong được chết.

Trong mắt Tô Lạc Ly ầng ậc nước, đột nhiên cô giơ răng sói lên, không đâm vào tim Ôn Khanh Mộ nhưng lại nhắm vào cổ họng của mình.


“Để anh ấy đi!” Giọng Tô Lạc Ly vô cùng bình tĩnh.

Ba người đàn ông đều sửng sốt.

Ôn Khanh Mộ kinh ngạc đến nỗi không thốt ra lời nào.

“Lạc Ly, cháu điên rồi sao? Cậu ta là ma cà rồng!” Hoặc Vũ Long hoàn toàn không ngờ cháu gái của mình lại cố chấp như vậy.

“Cháu bảo hai người thả anh ấy đi!” 
Giọng Tô Lạc Ly hơi run rẩy, nhưng có thể nghe thấy cô đang cố gắng giữ bình tĩnh.

“Lạc Ly! Cháu ngu muội quá!” Hoắc Vũ Long cố gắng thuyết phục Tô Lạc Ly.

Trong lúc họ đang hoảng loạn, ánh trăng chiếu lên người Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ cố gắng giãy giụa để thoát khỏi Giản Ngọc, cơn khát trong cổ họng khiến anh cắn vào cánh tay Hoắc Vũ Long một cái.

“A! ” Tiếng hét thảm thiết vang vọng bên bờ biển.


“Đừng mà!” Tô Lạc Ly la lên.

Máu tươi của loài người chảy trong cổ họng 
Ôn Khanh Mộ, mùi máu tanh cũng kích thích thú tính trong cơ thể anh.

Đêm trăng tròn, một khi anh nểm máu tươi của loài người thì sẽ không khống chế được nữa mà sẽ hút cho đến cạn mới thôi.

Những khoảnh khắc đó anh đã dừng lại, đá Hoắc Vũ Long ra rồi chạy nhanh về phía xe của mình.

Tô Lạc Ly nhìn Hoắc Vũ Long rồi nhanh chóng đuổi theo Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ ngồi vào xe chuẩn bị lái đi, anh muốn rời khỏi đây.

Lúc xe chuẩn bị khởi động, Tô Lạc Ly đã ngồi vào ghế phụ lái.

Khoảnh khắc đó, hai người nhìn thẳng vào nhau nhưng lại không biết nên nói gì.

Ôn Khanh Mộ nhanh chóng quay đầu lại, hơi thở của anh đã bắt đầu trở nên gấp gáp, mùi máu trên người Tô Lạc Ly thu hút anh.


Anh giẫm chân ga, xe lao ra ngoài.

Trên đường, hai người không ai nói gì.

Ôn Khanh Mộ lau sạch máu trên miệng, anh không muốn mình hiện hình trước mặt Tô Lạc Ly.

Xe lái về hoa viên Crystal, xuống xe, Ôn Khanh Mộ cũng phớt lờ Tô Lạc Ly mà sải bước lớn đi vào nhà.

Vì Ôn Khanh Mộ ra ngoài vào đêm trăng tròn nên Vương Vĩ đã rất lo lắng, đi tới đi lui trước của biệt thự.

Thấy Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly cùng về, lúc này ông ấy mới yên tâm.

Ôn Khanh Mộ đẩy Vương Vĩ ra, đi thẳng lên lâu.

.


 
Chương 649: Con người Có Thể Sinh Ra Cả Ma Cà Rồng


Tô Lạc Ly theo sát phía sau anh, cô cũng không biết tại sao mình lại đi theo anh, chỉ là cô rất muốn nói với chuyện Ôn Khanh Mộ, muốn nghe anh giải thích.

Ôn Khanh Mộ vào phòng, Tô Lạc Ly đang chuẩn bị vào thì Ôn Khanh Mộ đánh vào bả vai cô, dứt khoát đẩy cô ra ngoài.

Cú đánh này không hề nhẹ, Tô Lạc Ly bị đẩy ra đến bức tường trên hành lang.

Nếu không có tường thì có lẽ cô đã bị đánh bay rồi.


Tô Lạc Ly ôm lấy bả vai, dựa vào tường.

Cuối cùng mọi thứ đã được giải thích rồi, chỉ là khi hiểu ra tất cả thì Tô Lạc Ly phát hiện không biết sự thật tốt hơn nhiều.

Trong phòng truyền đến tiếng gầm trầm thấp, tiếng gầm toát lên sự đau đớn.

Vương Vĩ nhẹ nhàng đi tới đỡ Tô Lạc Ly.

“Mợ chủ, mợ không sao chứ?” 
Tô Lạc Ly như người mất hồn, cô lắc đầu.

“Để cậu ấy ở một mình đi, chúng ta không 
ai giúp được cậu ấy đâu.

” 
Vương Vĩ đưa Tô Lạc Ly xuống lầu.


Tô Lạc Ly vẫn chưa hoàn hồn ngồi trên sofa, Vương Vĩ bưng đến cho cô một tách trà nóng.

“Mợ chủ, mợ đã nhìn thấy hết rồi, vậy cũng không còn gì để giấu nữa.

” 
“Anh ấy! thật sự là ma cà rồng sao?” Giọng Tô Lạc Ly trầm thấp đến mức ngay cả bản thân cô cũng nghe không rõ.

Mặc dù cô đã biết đáp án, nhưng cô vẫn muốn hỏi cho rõ.

“Cậu ấy không phải ma cà rồng bình thường, lúc mẹ ruột cậu ấy sinh cậu ấy ra thì vẫn là người, mà bố của cậu ấy là ma cà rồng thật sự, trên người cậu ấy chảy một nửa dòng máu của ma cà rồng” 
Tô Lạc Ly nghiêng đầu nhìn Vương Vĩ, không ngờ trên đời lại có chuyện này! Con người có thể sinh ra cả ma cà rồng? 
“Cho nên cậu ấy có nhịp tim của con người nhưng lại không có nhiệt độ cơ thể của con người.

” 
Tô Lạc Ly bỗng chốc hiểu ra.


“Nhưng đây là vì kết hợp giữa ma cà rồng và con người nên mới tạo ra sự mâu thuẫn này của cậu ấy.

Theo truyền thuyết, để ngăn con người và ma cà rồng yêu nhau thì sẽ để con cái của họ ở trong trạng thái bị phong ấn, phong ấn này vô cùng đau đớn, vào đêm trăng rằm, họ sẽ muốn hút máu người giống như ma cà rồng” 
Nói đến đây, Vương Vĩ không khỏi xoa cái đầu trọc của mình.

“Thực ra cậu chủ luôn rất đau khổ, cậu ấu không thể nào sống trong xã hội ma cà rồng được, bởi vì năng lực của cậu chủ không thể đối đầu với ma cà rồng được, còn sống trong xã hội loài người cũng dễ bị lộ thân phận, một khi bị lộ thì hậu quả sẽ rất khó lường” 
Tô Lạc Ly ôm lấy đầu mình, không biết có thể nói gì.

“Mợ chủ, cậu mợ đã yêu nhau sâu đậm, có lẽ mợ sẽ không để ý đến thân phận của cậu ấy đúng không? Nếu không phải vì cứu mợ thì cậu ấy sẽ không chạy ra ngoài vào đêm trăng tròn đâu.

”.


 
Chương 650: Có Gì Mà Cô Phải Sợ Chứ


Suy cho cùng thì tất cả đều là vì cô.

“Sáng mai cậu ấy sẽ rất đau đớn, vì không hút máu người sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng, cậu ấy cần mợ an ủi” 
Vương Vĩ đứng lên: “Không còn sớm nữa, tôi sẽ sắp xếp phòng cho mợ nghỉ ngơi.

” 
Vì không có người giúp việc ở đây nên Vương Vĩ đành tự mình thu xếp phòng cho Tô Lạc Ly, là một phòng trên tầng hai.

“Mợ chủ, mợ nghỉ ngơi đi, sáng mai lại là một ngày mới, hi vọng mợ có thể nói 

chuyện với cậu chủ.

” 
Vương Vĩnói xong thì lặng lẽ rời khỏi phòng.

Tô Lạc Ly làm gì còn tâm tư để ngủ chứ? Cô ngồi trên giường suy nghĩ mông lung.

Sự thật Ôn Khanh Mộ là ma cà rồng khiến cô khó mà chấp nhận được.

Nói thật, cô không biết phải đối mặt với tất cả chuyện này thế nào.

Màu trắng bạc xuất hiện ở phía Đông, bất giác Tô Lạc Ly đã ngồi trên giường mấy tiếng đồng hồ, trời sáng rồi.

Trăng đã trở thành một mảnh nhỏ màu trắng, ánh sáng của trăng gần như biến 
mất, sẽ nhanh chóng bị ánh mặt trời che lấp.

Tô Lạc Ly đứng dậy đi thẳng vào bếp.


Cô nhớ Vương Vĩ đã nói, cho dù thế nào thì 
tối qua vì cứu cô nên anh mới ra ngoài, cô muốn làm cho anh chút đồ ăn để bổ sung năng lượng.

Với tay nghề của Tô Lạc Ly thì bữa sáng nhanh chóng được nấu xong, cô mang vào phòng của Ôn Khanh Mộ.

Đúng lúc này cửa phòng cũng mở ra.

Tô Lạc Ly giật mình, cô ngước mặt nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Ôn Khanh Mộ.

Khoảnh khắc đó, trong đầu cô hiện lên hình ảnh tối qua Ôn Khanh Mộ điên cuồng cắn.

Hoắc Vũ Long.

Nói không sợ là nói dối, dù sao thì cô cũng chỉ là một cô gái chưa trải sự đời.

Những người đàn ông trước mặt là người đàn ông cô yêu, là người đàn ông cô sớm tối bên nhau, cũng là người đàn ông yêu cô sâu đậm.

Có gì mà cô phải sợ chứ? 

Nghĩ đến đây, Tô Lạc Ly không khỏi lơi lỏng cảnh giác, cố gắng mỉm cười.

Nhưng Ôn Khanh Mộ vẫn nhìn thấy chút sợ hãi trong mắt Tô Lạc Ly.

Đây là thứ anh không muốn nhìn thấy nhất.

“Em nấu! ” 
“Cút” Không đợi Tô Lạc Ly nói xong ôn Khanh Mộ đã lên tiếng, anh thốt ra chữ này khiến Tô Lạc Ly có hơi không chấp nhận được.

“Cái gì?” Thậm chí Tô Lạc Ly nghi ngờ mình nghe nhầm.

“Tôi bảo em cút, nghe không hiểu sao?” Mắt Ôn Khanh Mộ đầy lạnh lùng, giống như trước đây mắt anh đầy cưng chiều.

.


 
Chương 651: Không Ngờ Anh Lại Chảy Nước Mắt


Anh lúc này như thể không quen Tô Lạc Ly.

“Có phải chúng ta nên nói chuyện rõ ràng không?” Tô Lạc Ly cố gắng kiềm chế.

“Có gì để nói? Chẳng phải em đã biết rồi sao? Đã biết rồi còn không mau cút đi, không sợ tôi ăn em, uống máu của em à?” 
Giây phút đó vẻ mặt Ôn Khanh Mộ dữ tợn, trông vô cùng đáng sợ.

“Anh cứ phải thế này sao?” 

“Không thì thế nào? Đối xử với em như trước đây sao? Em cảm thấy có thể không? Dù sao thì tôi cũng chơi chán rồi, chẳng có gì thú vị, bị em phát hiện cũng tốt, tôi có thể tìm một mục tiêu tiếp theo rồi.

” 
Tô Lạc Ly chớp mắt, nước mắt rơi lã chã.

“Được, Ôn Khanh Mộ, anh đã nói vậy thì em cũng chẳng còn gì để nói nữa” 
Tô Lạc Ly nhanh chóng xoay người chạy xuống lầu.

Ôn Khanh Mộ luôn nhìn theo cô, cho đến khi cô chạy ra khỏi biệt thự.

Cuối cùng ánh sáng trong mắt anh tối đi, hai hàng nước mắt chầm chậm chảy ra khỏi khóe mắt anh.

Anh đưa tay lên sờ mặt rồi lại nhìn tay mình.

Không ngờ anh lại chảy nước mắt.


Hình như đây là lần đầu tiên anh rơi nước måt.

Sau khi Tô Lạc Ly đi, cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng ôn Khanh Mộ xuống lầu.

Vương Vĩ không ngờ Tô Lạc Ly sẽ dậy sớm như vậy, cũng không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, thấy Ôn Khanh Mộ xuống, ông ấy vội đi tới.

“Cậu chủ, mợ chủ đúng là chịu khó, sớm vậy đã dậy nấu bữa sáng cho cậu rồi, ôi mợ chủ đầu? Mợ ấy không ăn sáng với cậu sao?” 
Ôn Khanh Mộ phớt lờ Vương Vĩ, anh đi thẳng vào phòng ăn, trên bàn đã để sẵn.

bữa sáng Tô Lạc Ly nấu.

Anh ngồi xuống, những món này anh đã vô cùng quen thuộc rồi, nhưng giờ phút này anh lại không nỡ ăn dù chỉ một miếng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, là Doãn Cẩn gọi đến.

“Sếp Ôn, hôm qua điện thoại của tôi bị hack, hình như là gửi tin nhắn cho mợ chủ, mợ ấy vẫn ổn chứ?” 
Ôn Khanh Mộ dứt khoát cúp điện thoại.


Thực ra Giản Ngọc và Hoắc Vũ Long biết, với năng lực của hai người họ thì rất khó để giết được anh vào đêm trăng tròn.

Cho nên mục đích thật sự của họ là khiến anh mắc câu, để Tô Lạc Ly biết được thân phận thật sự của anh thôi.

Điều anh bất ngờ là tại sao Giản Ngọc lại hiểu anh như vậy, giống như nửa kia của anh vậy.

Tô Lạc Ly về đến khu Rainbow, dì Phương là Lê Hoa thấy bộ dạng hồn bay phách lạc của cô thì không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tô Lạc Ly về thẳng phòng ngủ, cô nằm trên giường, nước mắt không ngừng rơi.

.


 
Chương 652: Chương 654


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tại sao thế giới này lại tàn nhẫn với cô như
thể? Khó khăn lắm cô mới yêu một người đàn ông, khó khăn lắm mới bình tĩnh lại yên ổn sống hết cuộc đời này, nhưng người đàn ông đó lại không cùng loài với cô.

Đột nhiên Tô Lạc Ly nhớ ra gì đó, cô lấy điện thoại gọi cho Giản Ngọc.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối.


“Anh Ngọc, cậu thế nào rồi?”
“Không có vấn đề gì nghiêm trọng, bị Ôn Khanh Mộ hút máu, vết thương không lớn, giờ đã băng bó xong rồi” Giản Ngọc thành thật trả lời.

“Vậy thì tốt”
“Em vẫn định ở bên anh ta sao? Em phải biết là tối qua anh ta hại cậu của em, rất có thể lần sau anh ta sẽ hại em!”
“Anh Ngọc, em có thể xin anh một chuyện không?”
“Em nói đi.”
“Chuyện của em với Ôn Khanh Mộ, anh với cậu đừng nhúng tay vào nữa.

Em đã biết thân phận thật sự của anh ấy rồi, hai người cũng đã đạt được mục đích”
đầu kia điện thoại, Giản Ngọc bỗng im lặng, anh ta không hiểu ý của Tô Lạc Ly cho lăm.

“Em cũng hi vọng hai người có thể giữ bí mật chuyện này.”
“Em đang muốn bao che cho anh ta sao?”

“Xem như em cầu xin hai người được không? Suy cho cùng thì anh ấy là người đàn ông mà em yêu, về chuyện của hai bọn em, em hi vọng có thể để hai bọn em tự giải quyết.

Đưa ra lựa chọn thế nào là việc của em, hi vọng anh với cậu đừng can thiệp nữa”
“Nhưng em biết em thế này rất nguy hiểm không? Anh không thể để em tiếp tục ở bên
anh ta, cũng không thể để mặc tai họa này
trong xã hội của chúng ta được, anh ta sẽ làm hại rất nhiều người!” Giản Ngọc im lặng giây lát, cuối cùng lên tiếng.

“Anh ấy hại ai? Là chủ tịch của Tập đoàn Dark Reign, anh ấy ở đây rất nhiều năm rồi, anh từng nghe thấy anh ấy hút máu ai sao? Anh biết rất ít chuyện của anh ấy, chuyện này vô cùng phức tạp, em không muốn nói quá nhiều với anh.”
“.” Giản Ngọc cảm thấy Tô Lạc Ly đã điên rồi.

“Anh Ngọc, có rất nhiều chuyện em không muốn giải thích với anh, em cũng không muốn nói lời vô nghĩa với anh.

Em chỉ muốn nói với anh, anh với cậu đã hủy hoại tất cả của em, hai người đã cướp đi mọi thứ của em, hai người mới là người tàn nhẫn nhất”
Tô Lạc Ly bật khóc, giọng cô hơi nghẹn ngào.


Nghe tiếng khóc của Tô Lạc Ly, đột nhiên
Giản Ngọc không biết mình nên nói gì, rõ ràng anh ta đang giúp cô mà!
“Rõ ràng bọn anh đang giúp em, hai người không thể ở bên nhau được, đau dài chi bằng đau ngắn!”
“Đừng nghĩ như vậy nữa, hai người cho rằng hai người đang giúp em, muốn tốt cho em, nếu không phải hai người thì có lẽ em với anh ấy cứ thế này sống hết một đời, nhưng bây giờ tất cả đều không thể nữa rồi!”
Tô Lạc Ly đau khổ khóc lớn, cô chưa từng buồn như bây giờ, giây phút đó giống như giấc mơ của mình hoàn toàn tan vỡ vậy.

“Em...!em có thể quên anh ta, bắt đầu lại lần nữa..” Giọng Giản Ngọc hơi khẽ, như thể anh ta cũng đang nghi ngờ những lời mình nói.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 653: Chương 655


Cúp máy, Giản Ngọc cầm điện thoại nhưng một lúc lâu vẫn không để xuống, nghe Tô Lạc Ly nói thế, anh ta hơi sốc.

“Đừng nghĩ như vậy nữa!” 
“Hai người đã hủy hoại tất cả của em!” 
“Nếu hai người làm chuyện gì bất lợi với Ôn Khanh Mộ, em nhất định sẽ hận anh!” 
Lời của Tô Lạc Ly luôn vang vọng bên tai Giản Ngọc.


“Ngọc Nhi, ai gọi thế?” Hoắc Vũ Long thấy 
Giản Ngọc mãi vẫn không nhúc nhích gì thì hói.

Hoắc Vũ Long đang nằm trên giường bệnh, tay phải quấn băng rất dày.

Vì mất máu không nhiều lắm nên cũng không cần phải truyền máu, chỉ là hôm qua lúc vào bệnh viện, bác sĩ hỏi thì họ chỉ có thể trả lời lấy lệ là bị thú dữ cắn.

Giản Ngọc hoàn hồn cất điện thoại vào túi.

“Là Lạc Ly gọi, cô ấy nói chuyện này dừng ở đây đi, chúng ta đừng nhúng tay vào nữa, cô ấy sẽ tự giải quyết.

” 
Giọng của Giản Ngọc hơi trầm thấp.

“Con bé có thể giải quyết cái gì? Một cô gái làm sao mà đối đầu với một con ma cà rồng được? Đợi bố khỏe rồi chúng ta lại nghĩ cách khác!” 

Hoắc Vũ Long vẫn tức giận.

Giản Ngọc đi đến trước cửa sổ nhìn sững ra bên ngoài, đôi đồng tử đen láy sấu không đoán được.

Im lặng một lúc lâu, cuối cùng anh ta chậm rãi lên tiếng.

“Bố, chúng ta làm như vậy thực sự là đúng sao?” 
Giản Ngọc trước nay là một người kiên định, anh ta sẽ không bao giờ nghi ngờ lựa chọn của mình, nhưng vì vài câu nói của Tô Lạc Ly, anh ta bắt đầu nghi ngờ bản thân.

“Ngọc Nhi, rốt cuộc Lạc Ly nói gì với con? Sao con lại nghi ngờ việc chúng ta làm là đúng hay sao chứ? Tất nhiên là đúng rồi! Ôn Khanh Mộ là một con ma cà rồng, cậu ta đến xã hội loài người mới là sai lầm lớn nhất.

” 
Trong mắt Giản Ngọc toát lên vẻ nghi ngờ.

“Nhưng Ôn Khanh Mộ rất yêu Lạc Ly! Anh ta là một người vô cùng thông minh, rõ ràng chúng ta có đầy sơ hở nhưng anh ta vẫn mắc lừa, chẳng phải chúng ta đã lợi dụng tình yêu của anh ta dành cho Lạc Ly sao? Nếu anh ta không yêu Lạc Ly thì chúng ta sẽ không đạt được mục đích” 

“Mặc dù nói thì nói thế nhưng cũng không thể nghĩ thế được, dù sao thì hai đứa nó không phải người của cùng một thế giới.

” 
Giọng Hoắc Vũ Long cũng yểu đi.

“Con luôn nghi ngờ một điều, anh ta và Lạc Ly ở chung một mái nhà nhưng tại sao Lạc Ly lại không hề nhận ra? Lạc Ly cũng luôn nói với con, Ôn Khanh Mộ là người có nhịp tim, con nghĩ kỹ lại thì hôm qua lúc con kìm hãm anh ta, đúng là anh ta có nhịp tim” 
Giản Ngọc hơi nheo mắt lại, dường như đã tìm ra rất nhiều điểm đáng ngờ.

“Điều này không giống trong tài liệu cho lắm.

.


 
Chương 654: Từ Giờ Anh Sẽ Biến Mất Sao


Cho nên, có lẽ Lạc Ly nói đúng, nếu không phải chúng ta cứ nhất quyết vạch trần sự thật này trước mặt Lạc Ly thì có thể hai người họ đã bên nhau cả đời” 
“Bên nhau cả đời?” 
“Bố nuôi, Lạc Ly là người trưởng thành, cô ấy đã biết thân phận của Ôn Khanh Mộ rồi, con tin là cô ấy sẽ đưa ra sự lựa chọn mà cô ấy cho là đúng, chúng ta đừng áp đặt can thiệp nữa nhé?” 
Giản Ngọc quay đầu nhìn vào mắt Hoắc Vũ Long như đang cầu xin.

“Lạc Ly giống hệt với chị gái của bố năm đó, bố chắc chắn sẽ không cho phép con bé đi vào vết xe đổ của chị ấy” 

“Vậy bố không sợ cô ấy hận bố sao?” 
Lời của Giản Ngọc như đâm trúng suy nghĩ của Hoắc Vũ Long, khiến Hoắc Vũ Long sững sờ.

“Con nghĩ, nếu mẹ của Lạc Ly còn sống, thời gian có thể lặp lại một lần nữa, bố ngăn cản bà ấy rời đi, có lẽ bà ấy sẽ yên bình mà sống hết đời này, nhưng nhất định bà ấy sẽ hận bố” 
Hoắc Vũ Long cúi đầu chìm vào im lặng.

Ở khu Rainbow, Tô Lạc Ly vẫn luôn chờ đợi, nói không chừng Ôn Khanh Mộ nghĩ thông suốt rồi sẽ về nói chuyện với mình.

Một ngày trôi qua, anh chưa về.

Hai ngày trôi qua, anh vẫn chưa về.

Cứ thế thấm thoắt một tuần trôi qua.


Thậm chí Tô Lạc Ly còn gửi tin nhắn wechat và gọi điện cho anh, nhưng toàn bộ tin nhắn đều như đá chìm đáy biển, điện thoại mãi không gọi được.

Cuối cùng Tô Lạc Ly vẫn không bình tĩnh được nữa mà đến thẳng tập đoàn Dark Reign, thầm nghĩ cho dù thế nào đi nữa thì Ôn Khanh Mộ cũng sẽ không mặc kệ không quan tâm đến công ty của mình đúng không.

Nhưng cô đến công ty thì gặp được Doãn Cẩn mặt mày lo lắng.

“Mợ chủ, tôi đang định đi tìm mợ đấy, đã một tuần rồi sếp Ôn không đến công ty, không biết anh ấy xảy ra chuyện gì, tôi gọi cho anh ấy nhưng anh ấy không nghe máy” 
Không đợi Tô Lạc Ly mở miệng, Doãn Cẩn đã lên tiếng trước.

“Một tuần rồi anh ấy không đến? 
“Đúng vậy, công ty có rất nhiều việc đang đợi anh ấy xử lý, không có anh ấy, cả công ty sẽ sụp đổ mất!” 
Hóa ra anh cũng không đến công ty, Tô Lạc Ly hơi thất vọng.


“Mợ chủ, nếu mợ gặp được sếp Ôn thì nhờ mợ bảo anh ấy đến công ty ngay nhé, bây giờ chỉ có mợ mới có thể khuyên được anh ấy thôi” 
Tô Lạc Ly nở một nụ cười vô cùng miễn cưỡng, thực ra cô rất muốn nói là mình cũng bất lực.

“Nếu tôi gặp được anh ấy, nhất định tôi sẽ chuyển lời”.

Tô Lạc Ly cúi đầu, im lặng xoay người rời đi.

Từ giờ anh sẽ biến mất sao? 
Liệu anh có rời khỏi xã hội loài người không?.


 
Chương 655: Có Lẽ Là Thất Tình Hoặc Chuyện Gì Đó Khác


Cô sẽ không gặp được anh nữa sao? 
Khoảnh khắc đó, Tô Lạc Ly sợ hãi, cô lo 
mình sẽ không gặp được Ôn Khanh Mộ nữa.

Nửa đường nhận được điện thoại của Từ Tinh Như, Tô Lạc Ly đi thẳng đến Quốc tế Tinh Hoàng.

Từ Tinh Như thấy Tô Lạc Ly thì giật mình, khuôn mặt không trang điểm đầy phờ phạc, hai mắt thâm quầng, bọng mắt sưng, khuôn mặt có vẻ lại gầy đi.


“Lạc Ly, cô có chuyện gì thế? Chúng ta mới bao lâu không gặp đâu, sao cô lại tiều tụy thành thế này?” 
“Chị Tinh Như, chị tìm tôi có chuyện gì vậy?” Tô Lạc Ly cứng nhắc chuyển đề tài.

“Bộ phim truyền hình lần trước nói với cô, bộ nữ chủ ấy, tôi đã thương lượng với đối 
phương rồi, tuần sau là có thể vào đoàn phim” 
"Ồ.

" Tô Lạc Ly không có chút hứng thú nào.

“Lạc Ly, có phải có nên nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì không? Tôi trông trạng thái tinh thần của cô không tốt lắm, nếu cứ thế này vào đoàn phim thì rất khó làm cho đạo diễn hài lòng.

” 
“Chị Tinh Như, tạm thời em không thể nào quay phim được.

” 

Trong bộ dạng này của Tô Lạc Ly, lại biết Tô Lạc Ly đang yêu, tất nhiên Tử Tinh Như nghĩ ngay chắc là chuyện yêu đương, có lẽ là thất tình hoặc chuyện gì đó khác.

“Tôi biết ngay lúc đó không nên để cô yêu đương mà, một khi ngôi sao nữ bắt đầu yêu đương thì rất khó để tập trung toàn bộ tâm tư và sự nghiệp của mình” 
Lời nói của Từ Tinh Như mang theo chút 
tức giận, Tô Lạc Ly cũng không phản bác.

Thấy Tô Lạc Ly sa sút tinh thần như vậy, Từ Tinh Như cũng không thể quở trách cô nữa.

“Thế này đi, tôi sẽ nói chuyện lại với đối phương, đẩy lùi thời gian của cô, cô tranh thủ giải quyết chuyện của mình đi.

Đã rất lâu rồi cô không xuất hiện trước công chúng, dạo này nguy hiểm lắm, đừng tự chôn vùi tương lai của mình” 
“Tôi biết rồi.

” 
Vừa dứt lời, điện thoại trong túi Tô Lạc Ly đố chuông.


Cô nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, sắc mặt đột nhiên trắng bệch! 
Bệnh viện QM.

Tô Lạc Ly lo lắng xông vào bệnh viện, chạy như bay đến hành lang.

“Kiêm Mặc đâu? Kiểm Mặc thế nào rồi?” Cô nắm lấy áo của một ý tả, thở hổn hển hỏi.

“Mợ chủ, mợ bình tĩnh trước đã, bây giờ đang cấp cứu, viện trưởng Chu ở bên trong” 
Tô Lạc Ly thở hổn hển.

“Sao lại như vậy? Sao lại như vậy chứ? Chẳng phải trước đó vẫn khỏe sao?”.


 
Chương 656: Chương 658


Ngoài cửa có vài bạn học của Tô Kiềm Mặc, lúc họ thấy Tô Lạc Ly chạy như bay đến thì vô cùng ngạc nhiên.

Nghe nói chị gái của Tô Kiềm Mặc chính là Tô Lạc Ly, nhưng Tô Kiềm Mặc luôn phủ nhận, hóa ra chuyện này là thật.

“Xin lỗi chị Lạc Ly, bọn em không nên kéo 
cậu ấy đi đánh bóng rổ” Một chàng trai mặc đồng phục bóng rổ mồ hôi nhễ nhại, vẻ mặt áy náy nói.

“Xin lỗi chị Lạc Ly!” Những người còn lại cũng lần lượt xin lỗi Tô Lạc Ly.


“Thằng bé đánh bóng rổ với mấy đứa sao?” 
“Vâng ạ, vốn dĩ biết sức khỏe cậu ấy không tốt, không muốn gọi cậu ấy lắm, bình thường cậu ấy cũng không muốn tham gia với bọn em nhưng không biết lần này thể nào mà đột nhiên cậu ấy nói muốn chơi cùng bọn em.

” 
“Tô Kiềm Mặc còn nói cậu ấy rất ngưỡng mộ bọn em có thể cùng nhau đánh bóng rổ, cậu ấy muốn vận động, cũng không có ý gì khác nên bọn em đồng ý”.

“Lúc bắt đầu thì vẫn ổn, đánh một lúc thì 
mọi người đều ra mồ hôi, em hỏi cậu ấy có cần nghỉ ngơi không? Cậu ấy cũng đánh bóng rất vui nên không muốn nghỉ ngơi, ai mà biết sẽ! ” 
Tô Lạc Ly nghe xong thì hiểu đầu đuôi ngọn nguồn.

“Không sao đâu, chuyện này không trách em, mấy đứa về đi.

” 
Lúc này, cửa phòng cấp cứu bật mở, bác sĩ đẩy Tô Kiềm Mặc ra ngoài.

“Nhường đường, nhường đường! Tình hình bệnh nhân không ổn, phải đến phòng ICU ngay, phiền nhường đường!” 
Tô Lạc Ly nhìn khuôn mặt trắng bệch của Tô Kiềm Mặc.


Chu Lễ Thành cũng ra khỏi phòng cấp cứu, Tô Lạc Ly lập tức đi tới nắm lấy cánh tay Chu Lễ Thành.

“Viện trưởng Chu, tình hình của Kiềm Mặc thế nào?” 
“Tình hình không ổn lắm, cần phải đưa đến phòng ICU theo dõi một thời gian.

” 
“Vậy khi nào thì có thể tỉnh lại?” 
“Cái này khó nói lắm, mợ chủ nên biết điều này.

” 
Ánh mắt Tô Lạc Ly dần cô đơn.

.

Truyện mới cập nhật
Chu Lễ Thành nhìn bên này rồi lại nhìn bên kia hành lang.


“Mợ chủ, sao không thấy sếp Ôn?” 
VÀ dạo này anh ấy khá bận” 
Mặc dù Chu Lễ Thành hơi nghi ngờ nhưng cuối cùng vẫn không hỏi.

“Vậy tôi đi làm việc trước, bên phòng ICU có tin thì tôi sẽ bảo họ báo với mợ” Chu Lễ Thành nói xong thì rời đi.

Tô Lạc Ly bảo các bạn học của Tô Kiếm Mặc về trước, một mình cô ở lại bệnh viện.

Y tả vẫn sắp xếp cho cô ở phòng bệnh ban đầu, điều kiện ở đó tốt hơn một chút, cô có 
thể ngủ yên một giấc.

Không phải ai cũng có thể vào được phòng chăm sóc tích cực mà có thời gian thăm quy định.

.


 
Chương 657: Chỉ Là Không Muốn chấp Nhận Sự Thật Thôi


Cứ thế một ngày một đêm trôi qua, Tô Kiêm Mặc không có tiến triển gì, bác sĩ không nói ổn cũng chẳng nói không ổn.

Lại đến thời gian thăm của ngày hôm sau, Tô Lạc Ly đến phòng chăm sóc tích cực, vì Chu Lễ Thành vẫn luôn phụ trách chữa trị cho Tô Kiềm Mặc nên ông ta cũng ở đây.

Một ngày một đêm Tô Kiềm Mặc vẫn không có bất kỳ tiến triển nào, Tô Lạc Ly không khỏi hơi lo lắng.


Dịch thể trong bình truyền dịch đang chầm chậm chảy vào cơ thể Tô Kiêm Mặc, những thiết bị cao cấp đó cũng đang phát ra âm thanh với tần suất khác nhau.

Tô Lạc Ly vô cùng quen thuộc với tất cả những thứ này, dù sao thì mấy năm qua Tô 
Kiêm Mặc đã vào phòng chăm sóc tích cực rất nhiều lần.

Tô Lạc Ly cũng biết điều này có nghĩa là gì.

“Viện trưởng Chu, mấy lần trước Kiểm Mặc đều nhanh chóng tỉnh lại, hồi phục cũng nhanh, sao lần này đã một ngày một đêm rồi mà không có tiến triển gì vậy?” 
Vì lo lắng nên giọng của Tô Lạc Ly không tốt lắm.

“Mợ chủ đừng lo, mợ rõ hơn ai hết tình trạng của Kiêm Mặc mà 
Tô Lạc Ly lắc mạnh đầu.


“Không, tôi không rõ, tôi chỉ biết mấy lần trước thằng bé tỉnh lại rất nhanh còn lần này thì không chút tiến triển!” 
Tô Lạc Ly cắn chặt môi mình, mỗi cô đã rỉ máu.

Thực ra cô biết rất rõ, chỉ là không muốn chấp nhận sự thật thôi.

“Mợ chủ, mợ bình tĩnh lại trước được không? Sao sếp Ôn mãi chưa đến?” 
Với sự hiểu biết của Chu Lễ Thành về anh, Tô Kiềm Mặc nằm viện, cho dù anh có bận đi chăng nữa thì anh không thể không đến.

Chu Lễ Thành rất muốn nói với Tô Lạc Ly, nếu Ôn Khanh Mộ không đến thì chắc chắn lần này Tô Kiềm Mặc sẽ không tỉnh lại.

“Tôi nói rồi, gần đây anh ấy rất bận.


” 
Chuyện của Ôn Khanh Mộ cũng khiến Tô Lạc Ly kiệt sức, trong một ngày một đêm này, Chu Lễ Thành hỏi cô tận mấy lần tại sao Ôn Khanh Mộ chưa đến.

Đột nhiên Tô Lạc Ly nhìn Chu Lễ Thành.

“Viện trưởng Chu, chắc không phải vì ôn Khanh Mộ không đến nên không chữa trị đàng hoàng cho Kiêm Mặc đấy chứ? Anh ấy đúng là ông chủ của ông, nhưng ông là 
một bác sĩ, chữa bệnh cứu người là thiên chức của ông.

”.


 
Chương 658: Tôi Cầu Xin Ông!”


“Mợ chủ, tôi nghĩ mì hiểu lầm rồi.

Tôi không nói sếp Ôn không đến thì sẽ không chữa trị đàng hoàng cho Kiêm Mặc, chỉ là...”
Suýt chút nữa Chu Lễ Thành đã nói ra.

“Chỉ là cái gì?”

“Không có gì, mợ chủ, mợ có thể ở đây với cậu ấy một lúc, tôi ra ngoài trước.”
Lời úp mở của Chu Lễ Thành khiến Tô Lạc Ly cảm nhận được đầu mối, cô dứt khoát chặn đường của Chu Lễ Thành.

“Ông không nói rõ thì không được đi!”
Tình trạng của Tô Kiềm Mặc khiến Tô Lạc Ly gần như mất đi lý trí.

Quả thực Tô Lạc Ly mất khống chế thế này khiển Chu Lễ Thành hơi bất ngờ.

“Mợ chủ, mợ muốn làm gì vậy?”
Tô Lạc Ly cũng ý thức được thái độ của
mình hơi quá khích, cô từ từ khuy gối quỳ xuống đất khiến Chu Lễ Thành hoảng hốt.

“Xin lỗi viện trưởng Chu, tôi không nên nói với ông như vậy.


Tôi cầu xin ông hãy cứu lấy Kiếm Mặc, thằng bé còn trẻ như thế, thằng bé vẫn là một đứa trẻ mà, thằng bé không thể cứ thế mà chết được.” Tô Lạc Ly đau khổ van xin.

Trong mắt cô, trên đời này chỉ có Chu Lễ Thành mới có thể cứu Tô Kiềm Mặc, từ khi Tô Kiềm Mặc được Chu Lễ Thành chữa trị, tình trạng của Tô Kiêm Mặc bắt đầu dần tốt lên.

“Mợ chủ, mợ mau đứng lên đi, đứng lên đi
mà, tôi nhận không nổi đầu” Chu Lễ Thành lập tức đỡ Tô Lạc Ly dậy.

“Mợ chủ, không phải tôi không cứu cậu ấy mà là bây giờ tôi không có cách để cứu cậu ấy!"
“Nhưng mấy lần trước ông cũng cứu thằng bé từ bờ vực sinh tử trở về mà, chắc chắn.

là ông có cách.


Viện trưởng Chu, chắc chắn là ông có cách, tôi cầu xin ông!”
“Mấy lần trước là có sếp Ôn ở đây!” Chu Lễ Thành bất cẩn nói ra.

“Anh ấy ở đây hay không thì có liên quan gì đến Kiêm Mặc?”
Chu Lễ Thành muốn nói lại thôi.

Đột nhiên Tô Lạc Ly ý thức được gì đó, cô lập tức nắm lấy tay áo của Chu Lễ Thành.

“Có phải liên quan đến thân phận của anh ấy không?” Tô Lạc Ly bắt đầu thăm dò, cô cũng không dám nói ra quá nhiều..


 
Chương 659: Chương 661


Chu Lễ Thành nghe Tô Lạc Ly nói thế thì cũng ý thức được Tô Lạc Ly đã biết thân phận của Ôn Khanh Mộ.

Với hiểu biết của ông ta về Ôn Khanh Mộ thì Tô Kiềm Mặc nằm việc anh không thể không đến, nói không chừng hai người đang có khoảng cách vì bí mật thân phận dā bilo.

“Mợ chủ, nói vậy là mợ đã biết rồi?” 
“Đúng, tôi biết hết rồi, có gì ông cứ nói thẳng đi.

” 

“Vậy tôi không cần phải giấu nữa, sở dĩ hai lần trước Kiêm Mặc có thể chuyển nguy thành an không phải vì tay nghề của tôi giỏi thế nào mà là vì sếp Ôn dùng máu của anh ấy để cứu Kiêm Mặc.

” 
Nghe những lời này, đầu mày Tô Lạc Ly lập tức nhíu lại, đây là chuyện vô lý cỡ nào chứ! 
“Dùng máu của anh ấy?” 
“Đúng vậy, là dòng máu của sếp Ôn, lấy máu của anh ấy truyền vào cơ thể của Kiếm Mặc, máu của họ có năng lượng vô cùng mạnh” 
Tô Lạc Ly nhìn sững về phía trước, hóa ra chuyện cô không biết lại nhiều như vậy.

“Mợ chủ, tôi tin là mợ hiểu hơn ai hết tình trạng của Kiêm Mặc, nói khó nghe thì hai lần trước nếu không có sếp Ôn truyền máu cho cậu ấy, e là cậu ấy đã! ” 
Chu Lễ Thành không nói những lời còn lại nhưng Tô Lạc Ly vẫn hiểu.

Nếu không có Ôn Khanh Mộ thì Tô Kiếm Mặc đã chết rồi, sự thật là Tô Kiêm Mặc đã chết rồi, chẳng qua cậu đang dựa vào máu của Ôn Khanh Mộ để tiếp tục duy trì cơ thể đó thôi.

“Tại sao anh ấy không nói cho tôi chứ?” Tô Lạc Ly ngồi xuống ghế, dùng một tay chống đầu, mấy hôm nay xảy ra nhiều chuyện quả.

“Mợ chủ, sao sếp Ôn không đến? Là vì hai người! ” 

“Đã một tuần rồi tôi không gặp anh ấy, từ khi tôi biết thân phận thật sự của anh ấy thì anh ấy không gặp tôi nữa” Tô Lạc Ly lộ ra vẻ bất lực.

“Hóa ra là vậy” Chu Lễ Thành nhìn Tô Kiếm Mặc đang nằm trên giường bệnh.

Dường như cậu đang ngủ một giấc yên bình.

“Tôi nghĩ, có lẽ lựa chọn ban đầu đã sai rồi.

Máu của ma cà rồng trong cơ thể Kiếm Mặc sẽ khiến cậu ấy trông khỏe mạnh hơn bình thường, bản thân cậu ấy cũng có cảm giác khỏe hơn.

Vừa khéo như vậy, cậu ấy sẽ không đặc biệt chú ý đến sức khỏe của mình như trước đây nữa, cho nên không ngừng tiêu hao máu trong cơ thể.

” 
Chu Lễ Thành dời mắt sang Tô Lạc Ly.

“Mợ chủ, mợ có biết không? Đối với loài 

người thì máu vô cùng quý giá, nhưng màu của ma cà rồng đối với chính họ còn quý quả hơn rất nhiều, máu của họ không thể tái tạo lại được.

” 
“Là có ý gì?” 
“Có nghĩa là lấy máu của họ ra rồi thì máu của họ sẽ ít đi, trừ khi họ hấp thụ máu tươi của loài người thì mới có thể bổ sung lại được.

Lần trước mợ muốn sếp Ôn khảm sức khỏe, thực ra là vì sếp ôn đã hai lần truyền máu cho Kiêm Mặc, máu trong cơ thể anh ấy đã không thể nào tiếp tục duy trì năng lượng của anh ấy nữa” 
Nghe những điều này, Tô Lạc Ly càng sốc hơn.

Thảo nào lúc đó Ôn Khanh Mộ luôn nói anh không sao, thực ra anh biết mình có vấn đề gì, anh chỉ không muốn nói mà thôi.

.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top