Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 2202


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2203


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2204


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2205


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2206


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2207


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2208


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2209


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2210


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2211


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2212


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2213


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2214


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2215


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2216


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2217


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2218


Lúc này. 

Sắc mặt Tô Vô Kỵ đều xám đen lại, bản thân ông ta đã ngông cuồng nửa đời người, lúc trẻ thì bắt chẹt các ngọn núi lớn, thập đại gia tộc, nhưng tuyệt đối không thể ngờ rằng, lúc này đây, bản thân lại bị chắt trai bắt chẹt lại.  

Vạn vật đều có luân hồi, vũ trụ sẽ không bỏ qua cho bất kì ai cả.  

Tô Vô Kỵ không nhịn được bèn thở dài một hơi, uất hận liếc nhìn Tô Thương một cái, cuối cũng cũng đồng ý.  

"Tô Thương, thằng nhóc con của cháu được đấy, đến ông cố mà cũng dám lừa gạt, được đấy.” 

Tô Vô Kỵ nhìn sang Tô Thương, rồi nói: "Nói đi, cháu muốn cái gì, hôm nay ông nhận thua." 

"Ông cố, ông đừng nói như vậy, cháu lừa ông lúc nào chứ, cháu trai chỉ muốn ông tặng cho cháu một chút quà gặp mặt thôi mà." 

Tô Thương khẽ cười nói: "Từ khi cháu sinh ra đến giờ, ông cố cũng chưa từng nhìn mặt cháu, lần đầu gặp mặt, không thể tặng chút quà sao ạ?" 

Tô Vô Kỵ nghe thấy vậy, sắc mặt lại càng xám lại, được lắm Tô Thương, lừa dối thì cứ lừa dối, lại còn nói kiểu giả nhân giả nghĩa đó làm gì, quá là vô liêm xỉ.  

"Cha" 

Tô Tinh Hà đứng bên cạnh nghe thấy vậy, như muốn nhắc ông cố tổ một câu, cậu bé nhỏ giọng nói: "Lúc trước lần đầu tiên cha nhìn thấy con, cũng không đưa cho con quà gặp mặt, vậy cha dựa vào cái gì mà yêu cầu ông cố tổ đưa quà gặp mặt cho cha chứ.." 

Ha ha ha, không hổ danh là chắt trai tốt của ông cố tổ, biết bảo vệ ông cố tổ, được, tốt lắm.  

"Tô Thương, cháu nghe đây, chắt trai của ông nói có lý biết bao, đến bản thân cháu còn không làm được, dựa vào cái gì mà yêu cầu ông…" 

Tô Vô Kỵ đang nói, kết quả lại nhìn thấy Tô Thương đưa tay búng vào trán Tô Tinh Hà 

Á! 

Tô Tinh Hà đau đến nỗi nước mắt chảy giàn giụa, vôi xin tha thứ: "Đau quá cha, nhẹ tay một chút, con sai rồi, con không nói nữa." 

Ầm! 

Tô Thương không cho Tô Tinh Hà cơ hội, mà búng vào trán cậu bé thêm một cái nữa.  

"Ông cố tổ, cứu cháu với, ông mau nhìn cha cháu đi, thế mà cha lại dám đánh cháu trước mặt ông, như thế còn có đạo lý, còn có vương pháp không chứ!" 

Tô Tinh Hà cũng không diễn kịch nữa, nghiến răng nói: "Không phải ông cố tổ vừa với nói, đưa con đến là để đánh cha con sao, ông mau đánh ông ta đi, tuyệt đối đừng có tha cho ông ta!" 

"Tinh Hà, cháu đừng có nói lung tung." Tô Vô Kỵ sắc mặt biến hóa, vội vàng nhắc nhở. 

Đồng đội heo à. 

Còn không thấy rõ tình hình sao, ông cố tổ ông đây, cũng đã bị nhốt lại ở trong trận pháp, không thể ra ngoài được hay không, tất cả chỉ chờ một câu nói của cha cháu thôi đấy.  

Lúc này cháu đem mục đích của chúng ta nói ra đây, không phải là muốn ông cố tổ mất mạng sao, trời ơi đồ nào ngắn này.  

"Ông cố tổ, ông lợi hại như vậy, thì sao phải sợ cha cháu chứ, ông là trưởng bối, ông đánh ông ta, ông ta đâu dám đánh trả lại chứ phải không?" 

Tô Tinh Hà nói tiếp: "Khi ông ra tay, cháu sẽ ở bên cạnh cổ vũ cho ông, để ông đánh bại ông ta!" 

"Tô Tinh Hà." 

Tô Thương nghe thấy vậy, khóe miệng liền nở một nụ cười giễu cợt, nhanh chóng nắm véo một bên tai của Tô Tinh Hà, rồi nói: "Tên nhóc con này, đúng là không biết yên phận mà." 

"Lúc trước cháu đã đoán ra rồi, ông cố che giấu thân phận, muốn khiêu chiến với cháu ở trong động phủ, khiến cháu không thể nó thoát ra được, bây giờ xem ra, là cí người đứng sau giật dây ông." 

Tay Tô Thương dần dùng sức, nghiêm khắc nói: "Con tuổi còn nhỏ, mà đã căm hận cha, muốn lợi dụng trưởng bối để trừng trị cha, quá đáng lắm rồi đấy.!" 

"Cha, oan uổng quá, đến đây để đánh cha, là do ông cố tổ âm mưu đấy, chính là ông cố tổ… " 

Tô Tinh Hà đang muốn giải thích, nhưng lại bị Tô Vô Kỵ ở trong trận pháp ngăn lại.  

"Tô Thương, cháu đoán không sai, đúng là Tinh Hà đã giật dây ông cố, ông cũng nhất thời hồ đồ, nên đầu óc không được tỉnh táo." 

Ánh mắt của Tô Vô Kỵ, dừng lại trên người Tô Tinh Hà, nói với ngữ khí giáo huấn: "Tinh Hà, ông cố nói cho con biết, cha cháu đánh cháu, đó là vì nó thương cháu, cháu chưa từng nghe câu ‘yêu cho roi cho vọt à’."
 
Chương 2219


"Nó đánh cháu, là vì muốn tốt cho cháu, để cháu càng thêm tốt hơn, sau này sẽ hình thành một quy tắc, biết lễ phép với người khác, tương lai nhất định sẽ trở thành thiên tài, tạo phúc cho muôn dân." 

Tô Vô Kỵ nói với giọng điệu sâu xa nói: "Sao cháu có thể lợi dụng ông cố đến đây để đánh cha cháu vậy, cái này, là cháu hơi quá đáng rồi đấy." 

"Haizzz, ông đúng là hồ đồ, nhìn thấy chắt trai dễ thương hoạt bát cười nói hi ha với ông là bị cháu đánh, ông thương nó, cho nên…”  

Tô Vô Kỵ thở dài một hơi, để lộ ra biểu cảm bất đắc dĩ tự trách, phô diễn ra kỹ thuật hạng nhất.  

??? 

Ông cố tổ sao?  

Tô Tinh Hà đứng ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn xem ông cố tổ diễn kịch, cái miệng nhỏ há hốc ra, trên mặt hiện rõ dòng chữ không thể tin nổi.  

Làm phản rồi  sao? 

Ông cố tổ không phải là đang lật mặt rồi sao?  

Ông cố tổ không phải Tô Vô Kỵ sao, không phải ông có một thời huy hoàng chuyên đi bức ép người khác sao, bây giờ còn là cảnh giới chuẩn tiên đế nữa chứ?  

Tình hình gì vậy, nhanh như vậy đã bị nhận ra rồi, vậy mình phải làm sao đây, mình khó chịu quá.  

Thật không ngờ, ông cố tổ lại là người như vậy, làm mình thất vọng quá. 

Tô Tinh Hà xám mặt lại, vô cùng khó chịu nhìn sang phía Tô Vô Kỵ.  

Tô Vô Kỵ có chút gượng gạo, giả vờ không nhìn về phía Tô Tinh Hà, mà nhìn sang Tô Thương, nói: "Tô Thương, hay là chuyện này cho qua đi, cháu trai của ông, mau mở trận pháp, để ông cố ra ngoài nhé." 

"Đừng vội." 

Tô Thương khẽ cười một tiếng, sau đó nhìn về phía Tô Tinh Hà, thản nhiên nói: "Tội cha không dạy được con, Tô Tinh Hà, chuyện hôm nay, cha phải để cho con nhớ rõ." 

"Trận pháp phía dưới rất thú vị, con xuống dưới với ông cố tổ, cùng nhau trải nghiệm một phen đi." 

Tô Thương cười giễu cợt nói: "Bây giờ ông cố tổ con rất thoải mái, đối phó với trận pháp rất dễ dàng, nhất định ông ấy có thể phân chia sức mạnh để bảo vệ con." 

"Không muốn." 

Tô Tinh Hà dường như đã nhận ra, tuy ông cố tổ rất mạnh, nhưng bây giờ cha đang nắm phần hơn, nói chuyện thì cũng chẳng có tác dụng gì, hay là cứ nịnh nọt ch trước đã.  

Thế là, Tô Tinh Hà vội đến cầu xin: "Cha, trận pháp phía dưới quá là kinh khủng, cha đừng cho con xuống dưới đó, con có rất nhiều tài nguyên tu luyện, con muốn dùng nó để chuộc lại bản thân con." 

"Cha không cần." 

Tô Thương lắc đầu nói: "Con chỉ là một đứa trẻ mà thôi, sao có thể có được tài nguyên tu luyện chứ, cho dù có, cha cũng không cẩn, cha… 

Tô Thương đang nói, ai ngờ lúc này, Tô Tinh Hà bỗng lấy một cây thuốc tràn ngập linh khí từ trong vòng tay chứa đồ, tỏa ra một luồng khí tức mờ mịt, sặc sỡ lóa mắt. 

"Cái này..." 

Tô Thương bất ngờ vô cùng, tự lẩm bẩm: "Đây là cây thuốc năm vạn năm sao?" 

Anh ấy đã được đầu thai từ lâu, ở trái đất nhiều nhất cũng đã nhìn thấy cây thuốc bảy, tám nghìn năm, còn cây thuốc hàng vạn thì rất ít gặp.  

Nhưng bây giờ, trong tay Tô Tinh Hà lại có thêm một cây thuốc năm vạn năm, làm cho người ta cảm thấy rất bất ngờ. 

Công dụng của cây thuốc năm vạn năm có hiệu quả gấp vạn lần mọi cây thuốc khác, chứ không phải chỉ gấp năm lần.  

100 1000 cây thuốc vạn năm, cũng không thể so với cây thuốc năm vạn năm được, bởi vì, chất lượng giữa hai loại thuốc này chênh lệch nhau khá lớn, không thể nào so bì được.  

Theo lý thuyết, trái đất có nhiều thời gian chắc cũng có cây thuốc nhiều năm tuổi, nhưng Tô Thương lại chỉ gặp qua cây thuốc bảy, tám ngàn năm.  

Bây giờ, cây thuốc trong tay Tô Tinh Hà, khiến cho hai mắt Tô Thương sáng lóe lên.   

"Không sai, cha ạ, chỉ cần cha chịu tha cho con, đồng thời từ nay về sau sẽ đồng ý với nguyên tắc của cha con chúng ta, cha không đánh con, thì con không gây họa, chúng ta tôn trọng nhau, yêu thương nhau, thì con sẽ đưa cho cha cây thuốc năm ngàn năm này." Tô Tinh Hà đưa ra yêu cầu của mình.  

"Con còn đưa ra điều kiện với cha sao?" 

Tô Thương khó chịu, sải bước đi tới, trực tiếp cướp lấy cây thuốc trong tay Tô Tinh Hà: “Làm gì có chuyện đó, đồ của con, cũng là đồ của cha, đồ của cha, cũng sẽ là đồ của con." 

"VCH?" 

Tô Tinh Hà có một loại cảm giác rất khó tả, khuôn mặt nhỏ nhắn xám đen lại, nhưng cũng đành chịu. 

Nhưng trong lòng cậu bé đang tưởng tượng, vào một ngày nọ, đợi mình vô địch thiên hạ, thực lực mạnh áp đảo cha, thì nhất định sẽ nhớ đến ngày hôm nay.  

Hừ hừ.
 
Chương 2220


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đến lúc đó, cậu bé sẽ cướp lấy vòng tay chứa đồ của cha, cướp bóc hết mọi thứ của cha, rồi trở thành kẻ phạm tội đệ nhất vũ trụ. 

Khi đó, nhất định phải cướp hết mọi thứ, không để lại bất cứ một thứ gì, quần áo cũng lột sạch sẽ, để báo thù cho mối thù hôm nay.  

Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Tinh Hà cũng cảm thấy dễ chịu một chút, khóe miệng liền nở một nụ cười giễu cợt. 

Cộc! 

Lúc này, Tô Thương đưa tay búng một cái vào đầu Tô Tinh Hà, để cậu bé tỉnh mộng lại.   

"Á, đau, cha, cái gì tốt con cũng đưa cho cha, sao cha lại còn đánh con." Tô Tinh Hà ôm đầu, nói một cách đau đớn.  

"Vừa rồi con cười nham hiểm như vậy, chắc chắn là không có ý tốt gì, cha nghi ngờ con đang muốn gây thêm chuyện gì đó." Tô Thương thản nhiên nói. 

"Nghi ngờ... Chỉ vì nghi ngờ mà cha liền đánh con, không còn nguyên nhân khác gì sao?" Tô Tinh Hà vừa kinh ngạc vừa cảm thấy tủi thân.  

"Cha đánh con thì cần có lí do sao?" Tô Thương liền hỏi ngược lại, đồng thời giơ cánh tay lên, định cốc vào đầu Tô Tinh Hà một cái.  

"Đừng, đừng." 

Tô Tinh Hà bỗng tỉnh táo lại, chê cười nói: "He he he, cha, con là con cha, cha muốn đánh thì đánh, đó là đạo lý bất di bất dịch, không sao, cha vui là được rồi." 

"Như vậy còn tạm được." 

Tô Thương hài lòng gật đầu, sau đó nhất quyết cốc vào đầu Tô Tinh Hà một cái.  

"Mẹ kiếp!" 

Tô Tinh Hà bỗng nhảy cẫng lên, cắn răng nghiến lợi nói: "Con đã làm theo cha nói rồi, sao cha còn đánh con thế!" 

"Không phải con nói, cha muốn đánh thì đánh, còn nói đó là đạo ký bất di bất dịch sao?" Tô Thương từ tốn nói. 

"Con..." 

Tô Tinh Hà khóc không ra nước mắt, cuối cùng lựa chọn không nói gì, mà ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh. 

"Ông cố." 

Tô Thương vô cùng hài lòng, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Tô Vô Kỵ, khẽ cười nói: "Ông cố, quà gặp mặt của cha, có phải ông cố đã quên không lấy ra rồi phải không?" 

"Tên tiểu tử này, nếu như ông cố không có, thì cháu định đánh ta hay sao?" Tô Vô Kỵ xám mặt nói.  

"Chắc chắn là không rồi, ông có là cha của ông nội, vai vế cao nhất trong gia đình, cháu sao có thể đánh ông được chứ." 

Tô Thương cười nói: "Chỉ là con người cháu trí nhớ không được tốt lắm, chắc sẽ không nhớ được làm sao để mở sát trận này ra, ông cố, cảnh giới chuẩn tiên đế của ông, thực lực cao cường, dù sao thì 108 tòa sát trận này, cũng không thể làm ông bị thương trong thời gian ngắn đâu." 

"Ông cố hãy kiên trì ở trong trận pháp này, cháu sẽ từ từ suy nghĩ, đợi cháu suy nghĩ xong rồi, sẽ mở trận pháp, thả ông cố ra ngoài ngay." Tô Thương nghiêm túc nói. 

"Mẹ kiếp!" 

Tô Vô Kỵ không nói thêm nữa, càng không cam tâm tình nguyện, lấy cây thuốc năm vạn năm ở trong vòng tay chứa đồ ra, rồi nói: "Chỗ ông cố cũng có cây thuốc năm vạn năm tuổi, thế bây giờ cháu đã nhớ ra cách mở trận pháp ra chưa nhỉ?" 

"Nghĩ ra rồi ạ, ông cố, ông chờ chút ạ." 

Tô Thương nhìn thấy có một cây thuốc năm vạn năm tuổi, hai mắt bỗng sáng lóe lên, vài giây trôi qua, trận pháp đã mở ra một cách thành công.  

Xoạt! 

Sau đó, một tia sáng lóe lên, Tô Vô Kỵ đi ra từ trong sát trận, quần áo có mấy vết xước, dáng vẻ có chút thảm hại. 

Tuy trong thời gian ngắn, trận pháp không uy hiếp gì lớn đến ông ta, nhưng đối phó với trận pháp lại không dễ dàng gì. 

"Tô!" 

"Thương!" 

Lúc này, ánh mắt sắc bén của Tô Vô Kỵ nhìn chằm chằm Tô Thương, từng bước tiến lại gần, trầm giọng nói: "Tên nhãi này, được đấy, dám uy hiếp cả ông cố à.” 

"Ông cố, có ý gì vậy, cây thuốc năm vạn năm tuổi ông còn không cho cháu, bây giờ còn dùng ánh mắt này để nhìn cháu, là sao vậy, không phải ông muốn đổi ý đấy chứ." 

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 2221


"Trận pháp, ông cũng hiểu được chút ít, tuy không bằng cháu, ở bên ngoài trận pháp, thì ông vẫn có thể đối phó được một vài phần.” 

Tô Vô Kỵ chăm chú nhìn Tô Thương, lạnh lùng cười nói: "Tên tiểu từ nhà ngươi, muốn dùng trận pháp để hãm hại ông đây hai lần, tuyệt đối không thể nào." 

"Bệ hạ!" 

Bạch Khởi ở bên cạnh thấy vậy, khóe miệng liền gượng cười, muốn ra tay giúp đỡ, nhưng lại cảm thấy không thích hợp cho lắm, nên cuối cùng cũng lựa chọn từ bỏ. 

Dù sao thì đây cũng là chuyện nhà của bệ hạ, đối phương còn là ông cố của bệ hạ, chắc chắn sẽ không làm hại đến bệ hạ đâu.  

Nếu mình tùy tiện nhúng tay vào, thì còn ra thể thống gì nữa, đến lúc đó, người nhà bọn họ làm hòa với nhau, cười cười nói nói, còn mình lại là người ngoài, thì xấu hổ biết mấy.  

Thế là, chẳng những không trợ giúp, ngược lại Bạch Khởi còn lùi lại về phía sau mấy bước.  

"Ông cố, lúc trước là cháu đùa với ông tí thôi, ông đừng có để ý.  

Tô Thương nở một nụ cười gượng gạo, vội vàng nói: "Sao cháu lại muốn có được cây thuốc năm ngàn năm tuổi của ông chứ, cháu chỉ đùa ông thôi mà.." 

"Hừ!" 

"Bây giờ nói những này, thì quá muộn!" 

Mặt Tô Vô Kỵ trầm lại, nói với giọng điệu lạnh lùng, chắc là tức giận thật rồi.  

“Như vậy mới được chứ, ông cố tổ, đánh ông ta đi, đánh thật mạnh vào, tiện thể thì lấy cây thuốc về cho cháu!" 

Tô Tinh Hà thấy vậy, bỗng sung sướng đến phát điên lên, phấn khích nói: "Đánh ông ta đi, cốc đầu ông ta đi, đánh mấy cái vào, ha ha ha ha!" 

"Hả?" 

Tô Vô Kỵ liếc nhìn Tô Tinh Hà một cái, sau đó nở một nụ cười giễu cợt, rồi giơ tay lên, ánh mắt dừng lại trên người Tô Thương.  

Tô Thương liên tục cười khổ, xem ra hôm nay không thoát được trận đòn rồi. 

Được rồi. 

Đánh thì đánh đi. 

Bị ông cố đánh cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.  

Nhưng. 

Đúng lúc này, Tô Thương chợt phát hiện ra mình có thể cử động, linh khí cũng có thể điều động được. 

Bời vì, Tô Vô Kỵ thu hồi uy lực của chính mình, đồng thời khuôn mặt cũng tràn đầy sự vui mừng nhìn sang Tô Thương.  

"Ha ha ha, Tô Thương, không tệ không tệ, cháu được đấy, có phong thái giống ông cố của năm đó." 

"Không, cháu sơ với ông cố của năm đó, còn ưu tú hơn nhiều, cảnh giới hóa thần, trẻ tuổi như vậy mà đã đạt được rồi, ha ha, gia tộc Tô ông cố sẽ bốc khói xanh mất." 

Tô Vô Kỵ vỗ tay lên vai Tô Thương, thoải mái cười to: "Đừng sợ, vừa rồi ông chỉ trêu chọc cháu thôi, làm sao ông lại nỡ đánh cháu được." 

"Cháu đáng mến như vậy, nếu có một ngày, ông thực sự đặt chân đến cảnh giới tiên đế, thì ông sẽ xé nát gia phả, bắt đầu viết lại từ đời của cháu." 

"Cây thuốc năm vạn năm này, cháu cầm lấy đi, xem như là quà gặp mặt ông cố đưa cho cháu.." 

Tô Vô Kỵ cười sảng khoái, sau đó đem cây thuốc năm vạn năm trong tay, đưa cho Tô Thương.  

Tô Tinh Hà đứng ở bên cạnh thấy vậy, bỗng trợn tròn mắt, khuôn mặt bé bỏng để lộ ra sự kinh ngạc.  

Ý gì vậy?  

Đang đùa mình à?  

Hai người họ làm hòa rồi sao, vậy mình thì sao?

Nhìn thấy cha và cao tổ phụ vừa nói vừa cười, Tô Tinh Hà trong lòng đột nhiên khó chấp nhận được. 

Đừng chơi trò vậy chứ. 

Đây không phải hãm hại trẻ con sao? 

Vù! 

Đúng lúc này, Tô Tinh Hà cảm nhận được, mình bị cha nhìn chằm chằm, dọa đến không tự chủ được mà run lên một cái. 

"Hì hì." 

Tô Tinh Hà cười ngượng ngùng hai tiếng, sau đó kiên trì đi lên trước, cười hì hì nói: "Cha, lúc nãy con cũng đùa cha mà thôi, quả thật lúc cao tổ phụ muốn đánh cha, trong lòng con có chút khó chịu, hận không thể đổi người ông ấy muốn đánh là con được." 

"Có điều, suy nghĩ kỹ một chút thì con biết cao tổ phụ không có khả năng đánh cha được, con đã sớm nhìn ra ông ấy đang trêu đùa cha rồi, vì thế con mới phối hợp với ông ấy diễn kịch, gia tăng tính chân thực đó mà." 

Tô Tinh Hà tùy cơ ứng biến, giống như tranh công nói: "Thế nào hả, cha, kỹ xảo của con có được hay không chứ, có phải cha đang tưởng thật phải không?" 

"Aiya, cha, cha đã quá hiểu tính cách con rồi đó, cha, từ trước đến nay con luôn tôn tính trưởng bối, nhất là kính trọng cha, tất nhiên sẽ không ngay lúc cao tổ phụ muốn đánh cha mà con cười trên nỗi đau của người khác được." 

Tô Tinh Hà ra vẻ ấm ức mà nói: "Con quá thảm rồi, nếu như cha chịu tốn thời gian hiểu về con hơn một chút, thì sẽ không hiểu lầm con rồi."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top