Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Dịch 

Chương 320: 320: Cùng Với Như Vậy Không Bằng Giữ Khoảng Cách


Lục Dục Thần nhìn người phụ nữ ngủ trên giường ôn nhu điềm tĩnh, cực lực áp chế khát vọng đáy lòng đối với cô.

Có đôi khi, thật sự anh rất muốn, cái gì cũng không quản, liều lĩnh ôm Tiểu Lạc như vậy.

Nhưng mà, hình ảnh cô bị người đàn ông kia ôm, cuối cùng vào lúc này, chợt lóe lên.

Cái loại này phát ra từ trong nội tâm, khó có thể điều khiển, tự động phẫn nộ và ghen tị, vào lúc này tràn đầy khoang ngực.

Anh…không có biện pháp khống chế con cự thú trong lòng mình.

Nếu như tiếp tục, một ngày nào đó, sẽ xúc phạm tới cô.

Và với như vậy, không bằng, giữ một khoảng cách.

Người đàn ông bàn tay to, bất chợt, phủ lên trên mặt đỏ ửng mềm mại nhãn nhụi của cô.

Cảm xúc quen thuốc trong tay, để cho anh hoảng hốt trong lòng.


Tiểu Lạc của anh…Sâu thẳm tầm mắt, dừng lại ở đôi môi anh đào mềm mại của cô.

Chậm rãi, một cái hôn dịu dàng quý trọng, bao phủ lên.

…Lại một đêm không ngủ.

Sáng này thứ hai, khi Đường Tâm Lạc từ từ tỉnh lại, cảm thấy ngủ vô cùng thoải mái.

Cũng không biết tại sao, áo ngủ trên người lại lộn xộn như vậy.

Ưm, áo ngủ tơ tằm, quả nhiên là quá trơn rồi.

Nhưng mà đi ngủ thế thôi, lại trơn lộn xộn, thiếu chút nữa che không được thân thể.

Đường Tâm Lạc tưởng rằng tư thế ngủ của mình không tốt, không muốn nghĩ quá nhiều, rửa mặt sau đó thay đổi bộ quần áo xuống lầu.

Quả nhiên, vú Trương nói, sáng sớm Lục Dục Thần đã ra cửa đi làm.

Lúc đi còn cố ý dặn dò, nhất định Đường Tâm Lạc phải ở nhà, không thể chạy loạn.

A, cô biết.

Yên tĩnh, lại thêm giam cầm.

Nhưng mà không sao cả, ai làm cho cô chỉ là “Hàng” mà thôi, kim chủ đại nhân sắp xếp như vậy, cô chịu đựng bảy tháng là được.

Nhiều nhất là không thể đi phim trường bên kia.

Nhưng mà phim trường có Tô Tình và Lâm Thiến nhìn chằm chằm, cô trên danh nghĩa là nhà sản xuất trên, có đi hay không cũng không có quan hệ.


Huống chi, liền tính Việt Trạch làm rõ tai tiếng, nhưng sau khi anh ta làm ra thông báo như vậy, chính mình vẫn làm tránh cho nghi ngờ.

Đường Tâm Lạc ăn cơm xong, một ngày thoải mái ở trong biệt thự.

Lại không biết, cùng lúc đó, ở một nơi khác.

Có người phụ nữ, trải qua một loại hành hạ giống như ác mộng.

*“Anh…Các anh là ai, các anh buông ra!”Trong một chiếc xe tải trắng, Vạn Vi Vi hai tay bị trói chặt đang vùng vẫy khổ sở.

Cô vừa mới từ trong hôn mê tỉnh lại.

Rõ ràng trước lúc hôn mê, cô còn đang ở trong bệnh viện.

Nhưng mà, khi tỉnh lại, lại bị người ta trói chặt hai tay, ném ở chiếc xe tải hỏng trên chỗ ngồi trước.

“Đàn bà thối, ngậm miệng cho ông đây!” Người đàn ông bên cạnh vạm vỡ đầu trọc, một cái tát đánh vào mặt Vạn Vi Vi, đánh thẳng vào mặt cô ta đem cả người đụng vào cửa kính xe.

Chỉ tiếc, trên cửa kính xe màu đen, từ bên ngoài, căn bản thấy không rõ tình hình bên trong.

“Này, anh nhẹ tay một chút.


Người phụ nữ này còn mang về cho lão đại…đừng làm hư!”Người đàn ông mặc áo khoác hoa ô vuông, vẻ mặt bỉ ổi nâng Vạn Vi Vi dậy, mi mắt nhìn chằm chằm xem cô ta.

Ôi, nếu không phải trước hết mang về cho lão đại nếm một chút, hiện tại anh ta thực hận không thể ở trong này đem người đàn bà thối này cho làm.

“Hu…Các anh…Rốt cuộc các anh là ai?” Lúc này Vạn Vi Vi đã luống cuống, đầu của cô bị đánh cho choáng váng, khóe miệng cũng chảy máu.

Biết không thể dùng lực, chỉ có thể mềm mại , làm bộ dạng như thanh thuần đáng thương.

Quả nhiên, thấy cô ta thành thật, người cao lớn đầu trọc cũng không động tay với cô ta.

Mà hung tợn nói: “Đừng giả bộ hồ đồ với ông đây, mẹ anh ta đã đưa tiền cho bang Thanh Long chúng tôi thay bà ta bán mạng giết người, cô sẽ không biết chúng tôi là ai?”Cái người cao lớn đầu trọc nói xong, vén ống tay áo lên, lộ ra một cánh tay.

Trên cánh tay, rõ ràng hoa văn là một Thanh Long.

Bang Thanh Long!.

 
Chương 321: 321: Vạn Vi Vi Bị Bắt Cóc


Mắt Vạn Vi Vi hiện lên hoảng sợ, tại sao Thanh Long bang lại bắt cóc cô ta?!Cô biết bang chủa của Thanh Long bang, là qua vị kim chủ trước đây mà biết nhau.

Lúc trước cô cũng gọi điện thoại với bang chủ của Thanh Long bang, dựa vào chút vào tình này lại làm nũng, khiến đối phương đồng ý lấy của cô 50 vạn mà đi xử lý tên phóng viên kia.

Nhưng bây giờ, cô đã chuyển tiền đi, tại sao!.

tại sao như vậy! "Đại ca tha mạng! " Cho dù như thế nào, Vạn Vi Vi vẫn phong thại mềm mại, đáng yêu xin tha.

"các người có phải nghĩ sai rồi không? Tôi và bang chủ của mấy người có quen biết nhau!.

Nhưng mà,.

.

""Tôi nói mọi người giúp ta xử lý tên phóng viên xảo trá kia, không phải! không phải bắt tôi đâu!""Xử lý cái đầu cô!"Tên đàu trọc trực tiếp cho Vạn Vi Vi một tắt.

"Phi---mẹ nó thật đen đủi!"Tên đầu trọc cảm thấy trên tay như bị dính cái gì ướt át, lúc đầu còn tưởng nước mắt, sau khi để sát mặt vào mới thấ.

"Nôn---con mẹ nó, trên mặt cô ta rốt cuộc là cái thứ gì vậy.


Sao có thể đen đủi như vậy!"Tên đầu trọc kéo mặt Vạn Vi Vi lại, vừa đến gần, thiêu chút nữa muốn nôn.

Hóa ra trên mặt Vạn Vi Vi có vết thương, lại bị hắn đánh nên dịch mủ từ vết thương lại chảy ra.

"A, tao nói con mẹ nó ~ quá ghê tởm! " Chỉ là tên áo hoa bên cạnh là quỷ háo sắc cho nen không hạ thủ được.

""Đầu trọc, thứ sắc này mà đem về, lão đại có thể phế chúng ta đi không?"Hắn hoài nghi, nhưng người áo đen đó là cố ý lừa bọn họ.

Nói cái gì mà Vạn Vi Vi dung mạo tuyệt mĩ, dáng người nóng bỏng, chỉ cần bắt cô ta trở về thì bọn họ sẽ không so đó.

Đậu má, bây giờ xem ra, bọn họ không thể xuống tay.

"Mẹ nóm đầu tiên cứ bịt kín miệng của cô ta.

" Đầu trọc nhìn Vạn Vi Vi, đen mặt nói, "Đợi lão đại về rồi lại ói.

"Rất nahnh, xe taxi liền chạy vào nhà xưởng.


Vạn Vi Vi bị băng dán dán kín miệng, tay bị trói sau lưng, bị hai tên côn đồ đẩy xuống xa.

Lão đại bang Thanh Long đã sớm nhận được tin, lúc nàu đang đợi ở trong nhà xưởng.

Nơi này là một cứ điểm tạm thời của bọn họ.

Vốn với thế lực của bọn họ thì không cần lưu lạc đến một nhà xưởng bỏ hoang làm cứ điểm.

Nhưng bây giờ chỉ vì tiện nhân Vạn Vi Vi mà thành như thế này.

Nếu không phải vì 50 vạn của cô ta, bọn họ cũng sẽ không trêu chọc người không nên trêu chọc, bị Lục gia đuổi giết.

Nghĩ đến một đám người mặc đồ đen vẻ mặt vô tình, vừa thấy người liền giết.

, lão đại bang Thanh Long còn thấy sợ hãi.

"Mẹ nó đi chậm như vậy, nhanh đem người vào đi!" Nhìn thấy thủ hạ đem một người phụ nữ đi đến, hắn lập tức hét to.

Nhớ đến thủ đoạn của những người áo đen, hắn ta còn thấy lạnh sống lưng.

Không hét mấy tiếng căn bản không áp chế được sợ hãi trong lòng.

Kết quả khi đợi người đem đến đây, thấy mặt Vạn Vi Vi sưng đỏ, còn chảy mủ, lão đại bang Thanh Long thiếu chút nữa là nôn ra.

"Mẹ nó, sao cô ta lại biến thành bộ dáng như quỷ thế này? Các người mau kéo cô ta ra xa cho ta!".

 
Chương 322: 322: Kết Quả Của Việc Đắc Tội Với Lục Gia


Vạn Vi Vi nhìn thấy người quen, miệng liền phát ra âm thanh "ngô ngô" kêu cứu.Nhưng lão đại bang Thanh Long nào rảnh mà để ý cô ta, vừa thấy đã ghê tởm lập tức cho thuộc hạ kéo cô ta sang một bên."Đầu trọc" cùng "áo hoa" đi đến.Đầu trọc đè thâp giọng nói, "Lão đại, loại phụ nữ này, anh em chúng ta còn thấy khó ăn.

Hơn nữa anh nhìn mặt cô ta đi, giống như bị bênh, nếu như bị lây bệnh...Không bằng, anh nói chuyện với vị kia, thay đổi phương thưc...""Đổi cái đầu mày!"Lão đại đập một phát lên đầu của đầu trọc, "Bảo tao đi tìm người ăn thịt không nhả xương kia, mày có phải muốn tao chết mới vừa lòng!"Thật vất vả mới có thể chạy thoái từ nơi quái quỷ đó, lão đại bang Thanh Long tuyệt đối không đồng ý quay lại nơi đó tìm mấy người áo đen.Đầu trọc cũng tự biết mình nói sai, cúi đầu không trả lời.áo hoa đầu óc linh hoạt, xoay chuyển ánh mắt đề nghị, "Lão đại, nếu không làm vậy đi.


Dù sao vị đại gia kia chỉ nói chúng ta phá hư Vạn Vi Vi, bị ai phá hư chẳng giống nhau, chúng ta không làm được chắc chắn cũng có người làm được.

Anh xem, không bằng đem cô ta...""Đúng rồi! Vẫn là tiểu tử mày thông minh.


Làm như vậy đi, các người làm nhanh đi!"Hai người nhận lệnh chuẩn bị muốn đi, lại bị lão đại gọi là, " Đúng rồi, đừng quên lời vị đạigia kia phân phó.

Nhất định phải làm lớn chuyện này, ngàn vạn lần đừng quên!"Chẳng bao lâu, Vạn Vi Vi lại bị hai tên lưu manh kéo lên xe.Nhìn xe đi, lão đại bang Thanh Long không khỏi nhíu mày."A---Chỉ hy vọng mọi chuyện thuận lợi, ngàn vạn lần đừng xảy ra sự cố.Lúc trước không biết Vạn Vi Vi đắc tội gì với người Lục gia, tùy tiện nhận mối làm ăn với cô ta, chút nữa khiến cho bang Thanh Long của bọn họ ở thành phố A bị tiêu diệt.Lần này, nếu không làm tốt chuyện đển Lục gia nguôi giận, bang thanh Long bọn họ đừng mong tiếp tục lăn lộn.Trên xe, Vạn Vi Vi bị tên đầu trọc hung hăng ném ở phía dưới đất chỗ để chân trên xe.Lần này cô ta đến tư cách ngồi trên ghế cũng không còn.Vạn Vi Vi vừa nằm trên đất, "áo hoa" liền đạp lên lưng cô ta."Ngô---ngô--ngô--"Vạn Vi Vi liều mạng giãy giụa, trong miệng phát ra âm thanh thảm thiết."Mẹ nó, thật ghê tởm, câm miệng lại cho lão tử!""Đầu trọc" đá một cước lên bụng Vạn Vi Vi."Khụ khụ---"Vạn Vi Vi tuy rằng gia thế bình thường, nhưng từ nhỏ cũng chưa từng chịu tội như vậy.Bị đầu trọc đá vào bụng chút nữa lục phủ ngũ tạng đều rơi ra."Áo hoa" cuối cùng cũng có chút thương tiếc, tuy rằng nhìn mặt Vạn Vi Vi ghê tởm nhưng nhìn dáng người có lòi có lõm quyến rũ."Ngô ô ô--"Vạn Vi Vi liều mạng giãy dụa, bị Áo hoa hung hăng đánh cho một cái, nức nở ra tiếng."Xú kỹ nữ, trốn cái gì mà trốn...Đừng tưởng rằng, anh mày hiếm lạ cô, cho dù cô có cởi hết tao cũng không thèm chạm vào cô!"Nhìn người phụ nữ này chảy mủ đầy mặt, chạm vào không biết có bị lây bệnh gì phiền toái hay không."Áo hoa" tuy nói ghét bỏ nhưng động tác lại không nhẹ hơn một chút.Thừa dịp xe đang chạy đi, ngoài mặt Vạn Vi Vi không chạm vào còn các nơi khác đều bị áo hoa chơi một lần.Đương nhiên, dù hắn có nghiện cũng không mạo hiểm khiến mình bị bệnh mà đông vào Vạn Vi Vi.Xe taxi xóc nảy rất nhanh chạy đến một khu dân nghèo dơ bẩn ở thành phố A..

 
Chương 323: 323: Vạn Vi Vi Cô Nhất Định Sẽ Trả Thù Đường Tâm Lạc!


Vùng này tuy náo nhiệt nhưng trị an vẫn không yên ổn.

Mỗi thành phố đều có một khu vực không có người quản.

Tụ tập các bang phái, dân bần, còn một số thành phần ở tầng chót xã hội.

Lúc này "Áo hoa" xé băng dán trên miệng Vạn Vi Vi ra, hung dữ với Vạn Vi Vi đang nức nở.

"Đừng tỏ vẻ thiếu nữ, bị anh mày sờ một chút mà làm ra vẻ ủy khuất như vậy? Cút mẹ mày---""Áo hoa" túm lấy Vạn Vi Vi, xé áo của cô ta hung hăng bóp một cái.

Vạn Vi Vị bị tra tấn, không nhịn được khóc rống lên.

"Ra vẻ thanh cáo đúng không? Tao nói cho mày biết, mày ghét bỏ tao! đợi đến nơi đó, mày liền ước gì anh mày ở trên xe làm mày cho mà xem!""Áo hoa" thấy Vạn Vi Vi thanh thuần còn muốn cùng cô ta.

Tuy rằng ngoài miệng hung hăng, nhưng nghĩ đến Vạn Vi Vi lát nữa lại chịu tội không khỏi cảm thấy đáng tiếc.

Da thịt non mềm, dáng người nóng bỏng, nếu không phải trên người có bệnh, thật sự sẽ chơi không dừng.

Bởi vì thấy Vạn Vi Vi khóc đến đáng thương, liền nhịn không được nhiều lời.


"Nghĩ lại cô cũng đáng thương, hôm nay để cô chết cho rõ ràng vậy.

Nếu không tương lại lại đắc tội người ta còn khong biết gì.

""anh nói cho cô biết, tương lai cô ra ngoài ăn chơi thì đừng gây chuyện thị phi.

Cô biết mình có kết cục hôm nay vì sao khoonh?Bởi vì cô đắc tội với Lục gia----"Áo hoa còn chưa nói xong đã bị đầu trọc bịt miệng lại.

"Mày làm sao vậy, sao lại nói với cô ta những lời này!""Như vậy thì có làm sao, cô ta cũng chỉ là một cô gái chẳng lẽ có lá gan đi tìm Lục gia báo thù sao? Cho cô ta mười lá gan cô ta cũng không giám!""Lục gia " trog miệng áo hoa thật ra là nói Lục Thất.

Nhưng Vạn Vi Vi laị nghĩ đến lục Dục thần.

Nghĩ đến đôi mắt lạnh lùng của Lục Dục Thần, lại nghĩ đến anh ta sủng ái Đường Tâm Lạc.

Đường Tâm Lạc! Hóa ra tất cả là do cô ta sai khiến!Tiện nhân, tiện nhân----Tiện nhân Đường Tâm Lạc này!Hôm nay Vạn Vi Vi cô chịu cái gì tương lai sẽ trả gấp bội lên người Đường Tâm Lạc!Tối đó, Đường Tâm Lạc đang ở trong phòng xem TV.

Đột nhiên Tô Tình gọi điện thoại đến.


"Tâm Lạc, nhanh, nhanh lên mạng xem cái đứng đầu bảng tìm kiếm Weibo!"Đường Tâm Lạc không hiểu sao nhận được điện thoại của Tô Tình trái tim lại nhảy lên mãnh liệt.

gần đây không có chuyện gì tốt, nếu không phải Đường thị bị phỉ báng thì cô bị truyền tin tức bát quái.

Mỗi lần lên mạng xem đều không phải chuyện tốt.

Cô lấy máy tính lên, hỏi,"Tiểu Tình, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cậu nói với tớ trước đi để tớ chuẩn bị tâm lý.

"Bên kia điện thoại, giọng nói Tô Tình phức tạp, "Ai, cậu yên tâm, xem như là chuyện tốt đi! Tuy rằng có chút không phúc hậu, nhưng ác nhân cuối cùng cũng bị ác báo!"Đường Tâm Lạc dưới sự thúc dục của Tô Tình cuối cùng cũng mở Weibo.

Đập vào mắt là các tin tức liên quan đến Vạn Vi Vi.

vạn Vi Vi đắc tội với hắc bang""vạn Vi Vi thuê người giết người.

""Ghi âm có giọng của Vạn Vi Vi bị đưa ra ánh sáng.

""Vạn Vi Vi hãm hại khuê mật.

""Vạn Vi Vi bị cảnh sát bắt đi.

"Lướt xuống dưới tất cả đều là đề tài liên quan đến Vạn Vi Vi, bảng tìm kiếm cô ta đã chiếm hơn nửa.

"Tiểu tình, cuối cùng là xảy ra chuyện gì vậy?" Đường Tâm Lạc nhìn trên mạng rối loạn không hiểu cái gì.

"Cậu xem cái đầu tiên của bảng tìm kiếm đi, vào video đầu tiên sẽ biết! ".

 
Chương 324: 324: Kết Cục Của Vạn Vi Vi


Đường TÂm Lạc nghe vậy liền bấm vào cái đầu tiên, quả nhiên có một video.Cô bấm vào mở video, xuất hiện đầu tiên là một vị mc đang dân chương trình tin tức."Xin chào mọi người, hôm nay giới giải trí có một tin gây chấn động, bây giờ đài chúng tôi đang gấp rút thu thập tun tức.

Chiều nay tại khu phố cũ sầm uất của thành phố đã xảy ra một thảm kịch.""Có một cô gái, ở nơi này bị mười mấy người lưu lạc cưỡn/g bức.


Mà cô gái kia chính là Ngọc nữ Vạn Vi Vi.

Sau khi sự việc xảy ra, đã có người báo lên, cảnh sát cũng đã đến...""Theo người đưa tin có lẽ liên quan đến việc hắc bang trả thù.


Mọi người chú ý theo dõi tin tức để cập nhật sự việc."Sau khi phóng viên nói xong, lại chuyển qua video ở khu phố cũ được người qua đường ghi lạiMàn hình bị rung nhưng vẫn có thể thấy cách đó không xa có mười mấy kẻ lưu lạc.Bọn họ đều áo quần dơ bẩn, tóc tai luộm thuộm, tất cả đều là một khối đen sì khiến người khác không muốn đến gần.Chỉ là một đám người như vậy là đè năng lên cô gái làn da trắng nõn mà tùy ý làm bậy.Cô gái mà họ đè dưới thân không thấy rõ được dung maoj, nhưng nhìn từ xa có thể thấy chân dài tóc đen.Nhìn từ xa qua cũng có thể thấy đám người đó đang làm chuyện đó vơi cô gái.Mà những kẻ khác đang gấp gáp muốn làm bậy với cô ta.Đúng lúc này, trong video truyền đến tiếng còi cảnh sát."cảnh sát đến....cảnh sát đến..." Có một người la lên, nhóm người lưu lạc lập tức giải tán.Đám người đó tản ra lập tức thấy rõ khuôn mặt của cô gái.Không biết cô đã bị đám người đó chà đạp bao lâu, cả người trần như nhộng, xụi lơ trên mặt đất, ánh mắt trống rỗng.Video đã được xử lý, da thịt trắng bóng đều đã được làm mờ.Nhưng khuôn mặt cô gái trong hình còn đang chảy mủ trên mặt vẫn được thấy rõ.Vạn Vi Vi, vậy mà thật sự là Vạn Vi Vi!Video đến đây đã hết.Sau khi xem xong tất cả Đường Tâm Lạc không thể tin nhìn màn hình."Van Vi Vi...Cô ấy sao có thể bị...""Đúng vậy, tớ cũng không nghĩ đến...Cô ta ác độc, nhưng tớ cũng chưa từng nghĩ đến, cô ta sẽ có kết quả như vậy." Tô Tình xúc động nói"Nhưng mà, Tâm Lạc, câu biết không? Sau khi cảnh sát điều tra,...lại điều tra ra được sau chuyện này có liên quan đến hắc bang.

Phóng viên tung tin nóng tai tiếng lần trước của cậu và Việt Trạch lại là người của Vạn Vi Vi, mà hai người họ không biết vì sao lại gây với nhau.""Vạn Vi Vi cũng đủ độc ác, bởi vì chuyện này mà liên kết với hắc bang, bỏ ra 50 vạn thuê người giết người.

Kết quả bây giờ...Được rồi, cũng không biết tại sao cô ta lại đắc tội với hắc bang, biến thành như vậy."Sau khi Vạn Vi Vi bị mang về Sở cảnh sát rất nhanh đã điều tra ra manh mối.Mà phóng viên kia cũng bị cảnh sát bắt về.Sau khi bị bắt, hắn ta liền khai ra Vạn Vi Vi, lại đưa ra ghi âm hãm hại Đường Tâm Lạc.Còn tỏ vẻ mình là người bị hại, hắn ta thiếu chút nữa bị Vạn Vi Vi thuê người giết.Lần này, tuy Vạn Vi Vi được cứu, nhưng thanh danh cũng bị hủy hoại.Hãm hại Đường Tâm Lạc cùng Việt Trạch sự nghiệp của cô ta coi như xong đời.Mấu chốt là cô ta còn chịu sự khởi tố của công ta.Trước mắ, vẫn chưa có chứng cứ cô ta thuê người giết người, nên vẫn đang bị giam trong sở cảnh sát..

 
Chương 325: 325: Khủng Hoảng Tăng Mạnh


Nghe Tô Tình nói xong, lại xem các bình luận trên mạng Đường Tâm Lạc không khỏi thở dài.

"Ai, là bạn học một thời, không nghĩ đến cô ta lại thành như vậy, Tiểu Tình! ""Uy uy, Đường TÂm Lạc,cậu đừng nghĩ vớ vận, đừng nói đồng tình với cô ta, còn muốn giúp cô ta a!""Sao có thể như vậy chứ.

"Cô cũng không phải thánh mẫu, cho dù thấy Vạn Vi Vi đáng thương, nhưng đáng thương cũng có chỗ đáng giận.

Nếu không phải cô ta hại người, không mua chuộc được phóng viên lại thuê người giết người, lại đắc tội với hắc bang.

Mọi chuyện đến nước này là cô ta tạo nên.

Đường Tâm Lạc bị ngốc mới có thể đi cứu cô ta.

"Tớ chỉ nói là, cha mẹ của Vạn Vi Vi! Cậu thay tớ đi xem đi.

Cha mẹ cô ấy! ai.

.

"Nghĩ đến cha mẹ của Vạn Vi Vi, Đường Tâm Lạc lại thấy thổn thức.

Cũng không biết tại sao một đôi vợ chồng thật thà lại có đứa con gái như Vạn Vi Vi.

"Ừ, cậu nói rất đúng, cha mẹ cô ta đối xử với chúng ta rất tốt, vẫn nên đi xem sao.


"Tô Tình nói xong đột nhiên nhíu mày, "Nhưng mà Tâm Lạc, sao cậu để mình đi một mình a? Gần đây rất bận sao, cậu không thể đi cùng tớ sao?""tớ! " Đường Tâm LẠc đột nhiên không biết có nên nói với bbanj tốt là mình đang bị cấm túc hay không.

Tìm đại một lý do nói, "Tớ vừa tiếp nhận Đường thị, gần đây luôn bận chuyện công ty, cậu có thể giúp tớ sao?"Tô Tình cũng không nghĩ nhiều, cho rằng Đường Tâm Lạc thật sự bận nên đồng ý.

Sau đó mấy ngày mọi chuyện lại bình thường.

Lục Dục Thần mỗi đêm đều ngủ ở phòng dành cho khách.

Nếu như bình thường có vô tình nhìn thấy nhau ở trong biệt thực, hai người cũng xem như người lạ mà đi qua nhau.

Đường Tâm Lạc vẫn bị cấm túc như cũ, nhưng mỗi ngày đều thông qua Lâm Thiên xử lý công việc của Đường thi.

Vụ án của Vạn Vi Vi đã được điều tra rõ ràng, cô ta đã bị khởi tố, bây giờ đang bị tạm giam ở phòng bệnh.

CÒn Việt Trạch, từ sau lần trò chuyện đó, Đường TÂm Lạc đã vài ngày không có tin tức của anh ta.

Nhưng mà như vậy cũng tốt.

Cô cùng Việt Trạch vốn không nên liên lạc với nhau quá nhiều.

Sáng hôm nay tỉnh lại, Đường Tâm Lạc ngồi trên giường vươn vai.


"Ngô! ngủ thật thoải mái! " Mấy ngày nay hình như giấc ngủ của cô ngày càng tốt.

Mỗi đêm đều ngủ đến hừn đâu.

Buổi sáng hôm sau tỉnh dậy còn thấy người mềm mại, cả người đều mềm như bông lại vô cùng ấm áo, rất thoải mái.

"Sao lại lộn xộn thế này! " Đường TÂm Lạc sửa sang lại áo ngủ, cau mày nói.

Ngày trước tư thế ngủ của cô không kém như vậy a!Thật kỳ quái, mấy ngày nay tư thế ngủ đều rất xấu.

Đường TÂm Lạc vuốt ve bụng, nói, "KHẳng định là con bướng bỉnh khiến cho mommy ngủ xấu rồi.

"Cô nghĩ, chắc là mang thai con trai rồi.

Con trai nghịch ngợm hơn con gái, chắc là vì nguyên nhân này mà mấy ngày nay cô ngủ như vậy a.

Đáng thương cho tiểu bảo bảo.

Còn chưa ra đời đã bị ba ba của mình vu oan rồi.

Đường Tâm Lạc ngày càng thích ngủ, khi xuống lầu, Lục Dục Thần đã đến công ty.

Sau khi ăn cơm trưa, đang dựa vào sô pha xem tin tức, lúc này điện thoại vang lên.

"tâm Lạc, không hay rồi! đạo diễn Tô bị người của Kiều thiếu bắt đi!" Bên kia truyền đến giọng nói nôn nóng của Lâm Thiến.

Nghe Lâm Thiến nói, quyển sách trên tay Đường TÂm Lạc rớt trên mặt đất.

"Cậu nói cái gì! Tiểu Tình, sao lại như vậy?!""Là thật! tớ vừa đến phim trường, đã thấy thủ hạ của Kiều thiếu, lần trước Kiều thiếu đến đây, tớ đã thấy những người đó!".

 
Chương 326: 326: Tận Lực Duy Trì Lạnh Lùng


Phim có Đổng Nhã Như diễn viên mới nổi của công ty Kiểu Mạc Hàn.

Nhưng lần trước , Đổng Nhã Như bị Tô Tình mắng khóc chạy đi sau lần đó không quay lại đoàn làm phim.

"Tâm Lạc, chuyện này là đạo diễn Tô nói tớ lừa câu, Thật ra, Đổng Nhã Như có quay lại đoàn làm phim nhưng thái độ vẫn kiêu ngạo như cũ, cũng không phối hợp đóng phim.

Đạo diễn Tô giận dữ liền mắng cô ta một trận.

""ai biết, ĐỔng Nhã Như ỷ vào có Kiều thiếu chống lực, không phục bị một tiểu cô nương như đạo diễn Tô vậy giáo huấn cho nên liền đánh đạo diễn Tô.

""Đánh!?" Đường Tâm Lạc nghe câu này trực tiếp đứng dậy từ sô pha.

"Tiểu tình sao có thể bị cô ta đánh, cậu chắc chắn không sai chứ?""Thật sự không sai, chuyện ngày hôm qua tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Đạo diễn Tô cũng vì một điều nhịn chín điều lành cho nên nhẫn nhịn không đánh trả.

""Nhưng mà, đạo diễn Tô lại cho người đưa Đổng Nhã Như đưa ra ngoài, Đổng Nhã Như luôn miệng nói đạo diễn Tô hãy đợi đấy!.

"Đường Tâm Lạc nghe thế, nhịn không được nhíu mày, "Chuyện lớn như vậy, sao không nói lại với tôi.

Lại giúp Tiểu Tình một tay, ai.

.

mọi người thật là.


"Lâm Thiến cũng biết mình không đúng, "Chúng tớ chỉ sợ khiến cậu lo lắng, đạo diễn Tô cũng nói không có gì đáng ngại! nhưng không nghĩ đến Kiều thiếu thật sự vì người phụ nữ kia mà bắt đạo diễn Tô đi!"Nghe Lậc Thiến nói xong, trong ngực Đường TÂm Lạc là một mảnh nặng nề, không thể bình tĩnh.

Cô biết là Tiểu Tình không ra tay.

NếuTô Tình ra tay thì mười Đổng Nhã Như cũng chẳng là gì.

cô ấy không ra tay chỉ vì một lý do, chính là không muốn vì chuyện này mà làm chậm việc quay phim.

Tiểu Tình coi trọng bộ phim này không hề kém cô.

Không được, cô không thể để Tiểu Tình bị ủy khuất, cần phải gọi điện cho Kiều Mạc Hàn.

Đường Tâm Lạc tắt điện thoại của Lâm Thiến lập tức gọi điện cho Kiều Mạc Hnaf.

Ai ngờ điện thoại vừa kêu hai tiếng đã bị tắt.

Cô không cam lòng lại gọi tiếp.

Điện thoại vừa mới reo một cái đã bị cắt.

Đến khi gọi lần thứ ba đã trực tiếp tắt máy.

Không chỉ có điện thoại Kiều Mạc Hàn mà điện thoại của Tiểu Tình cũng như vậy.

Lần này, Đường Tâm Lạc thật sự luống cuống.

Đứng ở phòng khách đi vòng quanh cũng không biết nên làm gì bây giờ.


"Thiếu phu nhân, làm sao vậy! Vừa rồi tôi nghe có tiếng động! "Lúc Dì TRương vừa đi vào, Đường Tâm Lạc thấy bà đột nhiên nghĩ đến Lục Dục Thần.

Đúng, Lục Dục Thần!"Không có việc gì, dì trương, cháu lên lầu trước!"Cô phải gọi điện cho Lục Dục Thần, trước mặt dì Trường vẫn không nói được.

Đường TÂm Lạc trở về phòng đóng cửa lại.

Ngồi trên giường, hít sâu một hơi, suy nghĩ kỹ nên nói gì mới gọi điện thoại cho Lục dục Thần.

"Đô!.

đô! " Điện thoại vang lên vẫn không có ai nghe má.

Chẳng qua mới ngắn ngủi vài giây, nhưng Đường TÂm LẠc lại thấy như đã rất lâu.

Không ai nghe máy.

Cô có chút thất vọng, đang chuẩn bị tắt máy, bỗng nhiên có người nghe máy.

"Aloo!.

" Giọng nói từ tính từ bên kia truyền đến.

Lúc này, Lục Dục Thần đang chủ trì hội nghị.

Những người ở đây đều là người của tổng bộ tập đoàn Hoàng Đình cùng các nhân vật cấp cao của công ty con.

Điện thoại bỗng nhiên vang lên, nhìn thấy tên báo trên điện thoại, anh lại ma xui quỷ khiến đánh vở quy định mà mình đặt ra.

Đây là lần đầu tiên anh ở trường hợp quan trong như vậy đi ra ngoài nghe máy.

"Chuyện gì?"Trải qua những ngày chiến tranh lạnh, thấy Đường Tâm Lạc chủ động gọi điện thoại cho anh, khiến cho anh thấy rất vuin mừng, đáy lòng cảm thấy cao hứngNhưng mà giọng nói vẫn duy trì sự lạnh lùng.

.

 
Chương 327: 327: Xin Lục Dục Thần Giúp Đỡ


Đường Tâm Lạc nghe thấy giọng của Lục Dục Thần, trái tim đau đớn một chút, cô đã bao lâu rồi không nói chuyện với anh.Muốn xin anh giúp đỡ đột nhiên nằm ở cổ họng không nói nên lời.Quan hệ của bọn họ bây giờ, dựa vào cái gì để xin anh giúp đỡ đây?Cô cầu xin anh sẽ đồng ý sao?Đang do dự liền nghe thấy anh nói lần nữa,"Xảy ra chuyện gì?"HÌnh như nhận thấy Đường Tâm Lạc đang bất an, lúc này so với khi nãy quan tâm hơn rất nhiều.Tuy rằng chỉ thay đổi một chút nhưng Đường Tâm Lạc vẫn nhận ra.Xem ra, anh đối với cô cũng không phải không quan tâm.Nghĩ như vậy Đường Tâm Lạc càng có dũng khí."Bạn của em, Tô Tình...lần trước anh đã gặp qua rồi đấy.

Cô ấy là đạo diễn phim mà Đường thị cùng Kiều thi hợp tá.

Vừa rồi em nhận được điện thoại của phó tổng giám đốc, nói Tô Tình bị Kiều thiếu bắt gười đi.


Nguyên nhân đại khái vì nữ minh tinh gần đây Kiều thiếu sủng ái có xảy ra xô sát với Tô Tình.""Em gọi điện thoại cho Kiều thiếu cũng đã gọi điện thoại cho Tiểu Tình nhưng hai người họ đều không nghe máy..."Đường Tâm Lạc nói đến đây thì dừng lại, đợi Lục Dục Thần phản ứng.Cô nói rất rõ ràng, Lục Dục Thần hẳn hiểu ý cô gọi cho anh mong giúp đỡ đi?Khi đang nghĩ như vậy thì Lục Dục Thần hỏi lại, "Cho nên...EM gọi điện thoại cho anh để làm gì?"Không nghĩ đến anh lại nói như vâyj.Quả nhiên cô đã hy vọng quá nhiều.Cho rằng nói rõ nguyên nhân anh sẽ giúp cô xử lý.Đường Tâm Lạc cảm thấy khó có thể mở miệng để xin anh...Cô lấy thân phận gì, lấy lập trường gì?Chỉ là không cầu...Tiểu Tình...Nghĩ đến Tô Tình, Đường Tâm Lạc liên quyết tâm.Không được, vì Tiểu Tình cúi đầu cũng được.Anh vốn dĩ đã khinh thường cô.Lại để anh khinh thường thêm một lần thì có làm sao!"Lục gia, em...em cầu xin anh giúp đỡ.

Giúp em cứu Tiểu Tình ra...Cô ấy không biết tính tình của Kiều thiếu, chắc chắn sẽ chọc giận Kiều thiếu, mong Lục gia nghĩ đến chúng ta còn một thời gian làm vợ chồng thay em cứu Tiểu Tình ra!"Cho dù chỉ là hiệp nghị nhưng hai người họ vẫn là vợ chồng.Tuy rằng cô gặp Kiều Mạc Hàn vài lần cũng thấy anh ta là người không tồi.Nhưng ở thành phố A đồn đãi về Kiều Mạc Hàn quá nhiều.Những cô gái bên người Kiều Mạc Hàn rất được sủng nịnh.Mà Đồng Nhã Như về tố cáo Tiểu Tình, Tiểu Tình lại lập tức bị người của Kiều Mạc Hàn mang đi.Bây giờ còn không biết đang bị tra tấn như thế nào!"A.


Lục gia?"Lục Dục Thần cươi, dù Đường Tâm Lạc không nhìn thấy nhưng vẫn biết đó là nụ cười lạnh lùng."Đường TÂm Lạc, giúp em cứu người không phải không thể, nhưng mà em cầu xin anh không phải nên có chút thành ý sao?"Thành ý...Đường Tâm LẠc đột nhiên sáng tỏ, đúng rồi, cô thật không có thành ý.Tác phong của Lục Dục Thần, ngày xưa khi cô cầu xin anh giúp đỡ có khi nào không có điều kiện đi theo đâu."Lục gia anh nói rất đúng, là em không có thành ý.

Đêm nay em sẽ ở trong phòng đợi lỤC gia..."Mấy chữ cuối cùng gần như là nghẹn ngào nói ra.Cô nhắm chặt mắt, tay gắt gao nắm chặt một tay khac, chỉ nghĩ đem nước mắt nuốt vào.Nhưng nhu tình mật ý giờ đây đã thành những ký ức xa xỉ nhất."Ai nói anh muốn cái này." Lục Dục Thần lạnh giọng cắt đứt lời cô.Chẳng lẽ anh ở trong mắt Đường TÂm Lạc là loại người này sao?"Anh không giúp em,không có gì đáng trách...Ai bảo, em là vợ của Lục Dục Thần.

xưng hô Lục gia này không phải cái em nên gọi.".

 
Chương 328: 328: Gọi Là Ông Xã


Đề tai này khi bọn họ còn ở bên nhau, anh đã nghiêm túc cảnh cáo cô.

Lục Dục Thần không nghĩ đến mấy tháng sau, bọn họ lại thảo luận về vấn đề này một lần nữa.

Cảm giác như vậy, thật không tốt.

Giống như tất cả đều trở về vạch xuất phát.

"KHông phải tên em nên gọi, em đây nên! " Đường Tâm Lạc nói tiếp theo lời anh.

Sau đó đột nhiên im bặt.

Nói chuyện như vậy rất quen thuộc.

Giống như hai người họ đã từng nói qua.

Khi cô đang hoảng hốt liền nghe thấy giọng nói trầm thấp, "Trước kia anh đã cảnh báo em, cái xưng hô này không được gọi.

Nhờ anh giúp đỡ, phải có thành ý, suy nghĩ một chút xem! trước kia anh dạy em như thế nào?"Anh đang cố chịu không yêu thương cô.

Đang cố gắng lạnh nhạt với cô.

Nhưng không có biện pháp khi cô cũng lạnh lùng gọi anh một tiếng Lục gia.

Cô là vợ của Lục Dục Thần anh sao có thể như những người khác xa lạ gọi anh một tiếng Lục gia.


Đường Tâm Lạc hoảng hốt chớp mắt, nhớ lại lời anh từng nói.

Đúng rồi, anh đã từng nói.

Không cho phép gọi anh là Lục gia, cô chỉ có thể gọi anh là "Ông xã! "Nhẹ nhàng một tiếng "Ông xã" cứ như vậy nói ra.

Hóa ra ký ức của cô vẫn chưa quên.

Khuôn mặt lạnh lùng của Lục Dục Thần rốt cuộc cũng dãn ra.

Đôi mắt đen kịt cũng có ánh sáng.

"ừ.

" Anh gật đầu.

"Lục phu nhân yên tâm, bạn của em, Lục tiên sinh sẽ thay em mang về.

ĐƯợc rồi, trước tắt điện thoại đã.

"Cho đến khi giọng nói bên kia biến mất, Đường TÂm Lạc vẫn còn trong trạng thái mê mang.

Vừa rồi cô bị làm sao vậy.


Sao có thể gọi Lục Dục Thần là ông xã?Bọn họ không phải đang chiến tranh lạnh sao?Rõ ràng đã nhiều ngày không nói cuyện.

Nhưng vì sao trong điện thoại cô lại thấy giọng nói của Lục Dục Thần rất ôn nhu?Đường Tâm Lạc cảm thấy đầu óc rồi loạn rồi.

Loạn đến mức cô quên hỏi chuyện Tô Tình!Cô dùng sức lắc đầu liều mạng để mình quên đi người đàn ông kia.

Bên kia Lục Dục Thần tùy ý gọi điện thoại cho Kiều Mạc Hàn, quả nhiên tắt máy.

Anh nhíu mày, ánh mắt hiện lên tia dị thường.

Mạc Hàn! sao có thể liên quan đến bạn bè của Tiểu Lạc?"Boss, người ở công ty con đang đợi để báo cáo, ngài xem! "Bởi vì Mạch Trạch không ở trong nước cho nên Trương Lỵ chỉ có thể căng da đầu lên đi nói với Lục Dục Thần.

Hội nghị lần này khác các hội nghi bình thường.

Tập đoàn Hoàng Đình ở trên thế giới có hàng trăm công tu con, ngày thường người phụ trách công ty con cũng rất bận, cho nên mỗi năm chỉ mở cuộc họp một lần.

từ khi Lục Dục Thần tiếp nhận công ty, liền lập ra quy củ, không được bất kỳ ai đang họp mà rời đi nghe điện thoại.

nhưng lúc này đây, anh đã đánh vỡ luật lệ.

Lục Dục Thần nghe Trương Lỵ nói càng nhăn mày lại.

Trầm ngâm vài giây, mới lạnh lùng nói, "Nói cho mọi người, tạm thời nghỉ ngơi một giờ, một giờ sau tôi về tiếp tục họp.

"Nói xong mặc kệ thư ký kinh ngạc nhanh chóng rời đi.

Anh cần phải đi Kiều thị một chuyến, khi Kiều Mạc Hàn thật sự nổi giận, thủ hạ của anh ta cũng không khuyên được.

Nhưng điều quan trong hơn, cô gái gọi là Tiểu Tình kia lại là bạn của Tiểu Lạc.

Bạn của cô, anh không muốn khiến cô thất vọng.

.

 
Chương 329: 329: Cậu Và Lục Gia Có Phải Đang Cãi Nhau Hay Không


Đường Tâm Lạc ở nhà sốt ruột đợi tin tức.

Sau khi cô gọi điện thoại cho Lục Dục Thần xong, anh vẫn chưa trả lời lại.

Bây giờ Đường Tâm Lạc cũng không biết Lục Dục Thần có cứu Tiểu Tình ra hay khong.

Khi cô đang suy nghĩ xem có nên tự mình đến Kiều thi một chuyến hay không.

Dì trương đột nhiên chạy từ ngoài vào.

"Thiếu phu nhân Tô tiểu thư trở lại!"Đi theo sau Dì Trường, bộ dáng của Tô Tình tuy rằng có chút chật vật nhưng khí sắc cũng không có gì đáng ngại.

"Tiểu Tình, cậu thế nào rồi? Thật sự làm tớ sợ muốn chết! "Đường TÂm Lạc đi lên, xem xét tình huống của Tô Tình.

Vẫn tốt, ngoại trừ môi hơi sưng còn lại không có gì.

Chờ một chút, !.

môi?!Đường Tâm LẠc mở to hai mắt, đang chuẩn bị hỏi rõ ràng.

Lúc này Lục Thất đột nhiên đi vào.

"Thiếu phu nhân, Lục gia phân phó chúng tôi hộ tống Tô tiểu thư trở về, bây giờ người đã về chúng tôi đi trước.


""Chờ một chút.

" thấy Lục Thất phải đi, Đường Tâm Lạc gọi anh ta lại, "Lục gia!.

anh ấ! "Lục Dục Thần không nói hai lời đã đưa Tiểu Tình về.

Cô phải cảm ơn anh, chỉ là người lại không trở về.

Cho nên Lục Dục Thần chán ghét cô sao?Lục Thất thấy biểu tình của Đường Tâm Lạc ảm đạm,không khỏi tự giác nói thay Lục Dục Thần.

"Thiếu phu nhân, Lục gia đang có hội nghi của tổng công ty.

Ngài ấy đã cho nghỉ một giờ để đến Kiều thị đưa Tô tiểu thư về cho phu nhân đã phá vỡ quy tắc.

Hội nghị tổng bộ của công ty đều là những người quan trọng phụ trách các công ty con.

Lục gia đi một giờ đã quá rồi cho nên bây giờ ngài ấy phải trở về.

""Thiếu phu nhâ, Lục Thất là người thô thiển không nói làm gì.

Nhưng Lục gia đối với cô sau bao nhiêu năm Lục thất chứng kiến thì đối với cô là dụng tâm nhất.

"Lục Thất nói xong liền rời đi.


Bình thường anh ta tuyệt đối không dám nói đến chuyện tình cảm của Lục Dục Thần.

Nhưng ở bên người Lục Dục Thần anh ta có thể thấy được ngài ấy cùng Đường TÂm LẠc có vấn đề.

Vốn cho rằng, là Lục gia cố ý vắng vẻ thiếu phu nhân để dạy dỗ cô dễ hơn.

Nhưng hôm nay nhìn thấy Lục gia trực tiếp rời khỏi hội nghị tổng bộ của công ty.

Lục Thất cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Xem ra trong mắt Lục gia, thiếu phu nhân còn hơn cả quyền quản lý Hoàng Đình.

Phải biết rằng, người phụ trách các công ty con không phải trăm phần trăm đều nghe lời Lục gia.

Bên trong bọn họ còn thế lực người đó năm đó để lại, lúc nào cũng có thể phản công.

Mà Lục gia ở hội nghị quan trọng như vậy lại vì một cuộc điện thoại của thiếu phu nhân mà rời đi.

Tuy Lục Thất đi rồi nhưng lời nói của anh ta lại khiến cho Đường TÂm Lạc thấy quay cuồng.

Cô không nên nghe lời Lục Thất nói! Những lời này nhất định là thủ đoạn mê hoặc cô!Chỉ là, trong đầu bất tri bất giác lại vang lên những lý do thoái thác.

Những lời này cùng những lời lạnh lùng khiến cô thương tâm của Lục Dục Thần cuối cùng cô không thể phân biệt được cái nào là thật cái nào là giả.

"Tâm LẠc, cậu thành thật nói cho tớ biết, cậu với Lục gia có phải cãi nhau hay không?"Tô Tình cùng Đường Tâm Lạc đợi bác sĩ gia đình đến.

Bởi vì sau khi Tô Tình được cứu trở về, liền kiên trì muốn tiêm vắc xin phòng dại.

Đường Tâm Lạc nghe vậy còn tưởng rằng Tô Tình bị Kiều Mạc Hàn thả chó dại ra cắn, mới kiểm tra toàn thân cô xem có gì không, xác nhận không bị gì mới nói.

"Tiểu Tình! Cậu sao lại như vậy? Bây giờ chúng ta không phải nên nói xem cậu cùng Kiều thiếu là thế nào? Mau nói cho tớ biết, sau khi cậu bị anh ta bắt thì xảy ra chuyện gì? Còn có, cậu thật sự muốn bác sĩ tiêm vác xin phòng dại cho cậu?.

 
Chương 330: 330: Đàn Ông Bá Đạo Cũng Tốt


Nghe Đường TÂm Lạc nói, Tô Tình lập tức lập lòe nước mắt, tránh khỏi tầm nhìn của cô."Còn có thể làm gì, anh ta là loại người ngang ngược không thể nói lý, còn yêu cầu tớ xin lỗi bạn gái hắn sao! Ai da, Tâm Lạc, chúng ta có thể đừng nói đến anh ta được không?"Tô TÌnh bày ra bộ dáng cực kỳ tức giận.Đường TÂm LẠc biết Tô Tình xưa nay rất ghét kẻ tính tình lỗ mang, lại bị Kiều Mạc Hàn bắt dến để cho bạn gái anh ta hết giận có thể thấy Tô Tình rất ghét Kiều Mạc Hàn.Nhưng mà đến mức tiêm vắc xin phòng bệnh thật sự cần thiết sao?Ánh mắt Đường TÂm Lạc không tự chủ dừng lại trên miệng của Tô Tình.Tô Tình bị cô nhìn chằm chằm không được tự nhiên cố ý che khóe miệng nhìn ra xa, "Bác sĩ sao còn chưa đến vây? Tớ bị chó nhà anh ta nhào đến nên bị trầy da...Tớ sợ bị nhiễm vi khuẩn cho nên vẫn tim một liều cho tốt."Khụ khụ...Cái này càng khiến Đường Tâm Lạc thấy kỳ quái.Tô Tình không phải bị Kiều Mạc Hàn bắt đến Kiều thị sao?Chẳng lẽ ở công ty Kiều Mạc Hàn còn nuôi cho sao?Tô Tình hình như vẫn chưa nhận ra không đúng, vỗ nhẹ khuôn mặt đỏ của Đường Tâm Lạc, "Ai u, có thể chuyển đề tài được không? Lúc nãy tớ hỏi cậu còn chưa nói.

Tâm Lạc, có phải cậu cãi nhau với Lục gia hay không?""Tớ...Sao đột nhiên cậu hỏi cái này?" Lần này đến phiên Đường Tâm Lạc chột dạ."Đây không phải vì tớ quan tâm cậu sao..." Tô Tình đến gần cô, "Tâm Lạc tớ nói cho cậu biết, lúc nãy trên đường trở về, chồng của cậu hỏi rất nhiều chuyện về câu.""Lục Dục Thần? Không phải anh ấy trực tiếp về họp sao, sao có thể về cùng cậu...""hừ, cậu không biết tên Kiều Mạc Hàn có bao nhiêu đáng ghét đâu! Anh ta bắt tớ còn nói ai đến anh ta cũng không thả người.

Chẳng những thu điện thoại của tớ, khi cậu gọi đến anh ta còn ngay trước mặt tớ tắt điện thoại.


Nếu không phải sau đó chồng cậu đến...A a a, cậu không thấy được tình hình lúc đó!""Được rồi, được rồi, bảo bối Tiểu Tình của chúng ta đừng khóc....Tớ biết ủy khuất cho cậu."Tính cách Tô Tình sao có thể vì chuyện này mà khóc nhưng Đường TÂm Lạc vẫn ôm lấy cô an ủi."Cậu yên tâm, tuy rằng tớ bị anh ta trói mấy giờ, nhưng không sao.

TÂm LẠc, nói thật cho cậu biết...Vốn trước khi cậu gọi điện thoại anh ta nói là sẽ thả người, nhưng mà tớ lại lỡ để lại trên mặt anh ta một ấn.

Kết quả chọc giận anh ta...""Để lại một ấn..." Trong đầu Đường Tâm Lạc không tự chủ nghĩ đến Kiều Mạc Hàn xuất hiện với đôi mắt gấu trúc.Nhưng mà cô lại không biết lưu lại ấn không phải như cô tưởng tượng."Chính bởi vì vậy, cho nên cuối cùng chồng cậu đến tớ mới được thả.


An...Tâm Lạc, trước kia tớ cảm thấy, Người bá đạo như Lục gia ở bên cậu chắc cậu sẽ chịu rất nhiều ủy khuấ.

Chỉ là bây giờ tớ mới phát hiện ra, đàn ông bá đạo không sao, chỉ cần biết yêu thương vợ.""Cậu xem Kiều Mạc Hàn là hoa hoa công tử, trong miệng chỉ biết nói ngon ngọt đỗ dành phụ nữ? So với chồng cậu có phải không biết ôn nhu chăm sóc không? Chỉ là hoa hoa công tử như vậy sao có thể so với chồng cậu đâu?Đường Tâm Lạc thật sự không nghĩ đến.\Lục DỤc Thần vừa cứu Tô Tình đã khiến cho Tô Tình nói chuyện giúp anh.Đây là thu mua bạn của cô sao?"Ai, dù sao Tâm Lạc, tớ nói với cậu...chồng cậu tuy nhìn lạnh như băng, nhưng với pháp nhãn của tớ.

anh ta ở trên xe hỏi tớ rất nhiều chuyện, những thứ yêu ghét của cậu anh ấy đều hỏi hết.

Hắc hắc, anh ấy cho rằng tớ không biết nhưng thật ra đã sớm nhìn thấu!".

 
Chương 331: 331: Cô Tiến Anh Lùi


Không thể không nói, lời nói của Tô Tình đã khiến tâm của Đường Tâm Lạc bị dao động.

Lời cô ấy nói kết hợp với lời lúc nãy Lục Thất nói kết hợp với nhau.

Lần đầu tiên Đường Tâm Lạc nhìn thẳng vào tim của mình.

Có lẽ Tiểu Tình nói rất đúng, cô nên tìm một cơ hội để nói chuyện với Lục Dục Thần.

Đang nghĩ ngợi, thì bác sĩ đến.

Tô Tình thật sự tiêm một mũi vác xin phòng dại.

Sau đó bác sĩ lại cho cô ấy thuốc bôi lên miệng vết thương.

Đường TÂm Lạc vài lần cố ý hỏi cô ấy chuyện cụ thể ở Kiều thi.

Nhưng không biết có phải do ảo giác của cô hay không mà Tô Tình như nói gần nói xa.

Cuối cùng Tô Tình nói mệt rồi phải về nhà nghỉ ngơi, cũng không thể hỏi được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đêm đó, Lục Dục Thần về biệt thự lại thấy Đường Tâm Lạc đang ở phòng khách đợi mình.

"Đã muộn như vậy vẫn chưa ngủ?"Thấy cô nhỏ bé ngồi ở đó vốn định làm như không thấy nhưng ma xui quỷ khiến thế nào mà dừng lại.

Anh! đáng chết.

Không thể nhịn được mà quan tâm cô.


"Vâng, em đang đợi anh.

" Đường Tâm Lạc nhìn anh, ôn hòa nói chuyện với anh.

"Lục Dục Thần, hôm nay rất cảm ơn anh.

"Người đàn ông cau mày ngồi đối diện cô trên sô pha, "Không cần phải cảm ơn.

"Khiến người ta cảm giác chuyện đó rất nhỏ nhặt mà thôi.

Đường Tâm Lạc mím môi, "Lục Thất đã nói với em.

Em không biết khi đó anh đang họp, lại mang đến phiền toái cho anh.

Thật sự, rất cảm ơn anh! "Lục Dục Thần nhăn mày lại.

Lục Thất, đến cái miệng cũng không quản được.

Thật là xen vào việc của người khác!"Lục Thất cố ý nói điêu, em không cần để ý đâu.

KHông có gì quan trọng, đi ngủ sớm một chút đi.

"Lục Dục Thần nói xong liền đứng lên.

Lục Dục Thần không chịu được nữa.

Đêm nay Đường Tâm Lạc ôn nhu xinh đẹp.


Ánh mắt lấp lánh nước nhìn anh chằm chằm.

Nhìn cô gái mị hoặc như phát ra lời mời với anh, chỉ là, không được.

Nếu có thể anh chỉ có thể cách xa cô, đến gần, chỉ biết tổn thương cô.

Huống chi cô ấy chỉ cần là danh phận và địa vị.

Những chuyện đó anh có thể thỏa mãn cô.

"Chờ một chút! " Đường Tâm Lạc khó có khi hạ quyết tâm nói chuyện bình thường với anh.

Nhưng người đàn ông này lại không cho cô cơ hội.

Nhìn Lục Dục Thần tránh né, đáy lòng Đường Tâm Lạc bất giác đau xót.

Anh, thật sự chỉ xem cô là hàng hóa sao?Nghĩ như vậy liền nghe người đàn ông không nặng không nhẹ nói.

"Cuối tuần, Lục gia sẽ tổ chức một bữa tiệc tối ở khách sạn.

Đến lúc đó, anh sẽ giới thiệu với mọi người thân phận chính thức của em, không có việc gì thì cùng bạn đi dạo phố mua lễ phục trang sức đi.

Đem theo vài người bảo vệ nữa, còn lại em tự mình sắp xếp.

"Lục Dục Thần nói xong câu này, gần như là chạy trối chết.

Lại tiếp tục đứng đó anh không biết mình sẽ làm cái gì với Đường TÂm LẠc nữa.

Không được, tuyệt đối không được như vậy, nếu không chỉ khiến Tiểu Lạc ghét anh hơn thôi.

Vì thế, đêm đó.

Đường TÂm Lạc mang tâm trạng nặng nề đi ngủ.

Mà người nào đó đợi cô đi ngủ lại cầm chìa khóa dự phòng vào phòng ngủ của vợ yêu.

.

 
Chương 332: 332: Giải Trừ Cấm Túc


Đường Tâm Lạc ngủ đến hừng đông.Từ sau khi mang thai cô thường xuyên muốn ngủ, mấy ngày nay đều ngủ rất ngon."Ngô..." Duỗi cái eo, Đường Tâm Lạc cảm giác cả cơ thể thoải mái hơn không ít.Bây giờ mới ba tháng, nói không chừng sau này lớn hơn còn thích ngủ hơn a.Vừa nghĩ như vậy cô vừa đi xuống lầu, vừa đi xuống đã thấy khuôn mặt tha thiết của dì Trương."Thiếu phu nhân, rốt cuộc cô cũng dậy rồi.

Lúc sáng trước khi đi thiếu gia đã dặn dò cuối tuần sẽ công khai thân phận của cô.


Thiếu phu nhân, dì trường rất vui mừng cho cô!""Dì Trương, cảm ơn dì." Đường Tâm Lạc nhận nước mật ong dì Trương đưa qua, nhấp nhẹ một ngụm nhàn nhạt nios.Dì Trương có chút ngại ngùng, tiếp tục khuyên nhủ, "Thiếu phu nhân, bữa tiệc lần này là cơ hội mà phu nhân tạo ra.

Cô yên tâm, đảm bảo sẽ vừa lòng cô.


Mặt khác, thiếu gia đã dặn, cô có rảnh thì ra ngoài đi dạo, thích trang sức, lễ phục gì đều có thể mua."Có nghĩa là Lục Dục Thần đã giải bỏ cấm túc của cô.Đường Tâm Lạc dù sao cũng là phụ nữ mang thai, ở nhà suốt ngày cũng không tốt.Tuy rằng, Lục phu nhân có yêu cầu gì thì sẽ có ngay dù đó chỉ là quyển sách nhỏ.Nhưng phụ nữ mang thai cần phải đi lại nhiều.Mua sắm sẽ khiên phụ nữ cảm thấy vui vẻ, hôm qua khi Lục Dục Thần đưa Tô Tình trở về là Tô Tình nói."Được rồi, dì Trương, cháu đã biết....Gần đây cháu buồn chán quá rồi, lát nữa ăn cơm xong cháu sẽ hẹn bạn ra ngoài đi dạo."Tô Tình không hổ là người hiểu Đường Tâm Lạc, để nghị này Đường Tâm Lạc rất thích.Quả thật cô đã ở nhà quá lâu rồi, rất buồn chán.Không thể không nói, lần này Lục Dục Thần hỏi Tô Tình những thứ yêu thích của Đường Tâm Lạc, lại làm như lời Tô Tình nói.Bất tri bất giác khiến cho đáy lòng Đường TÂm Lạc có không ít vui mừng.Ăn cơm xong, Đường Tâm Lạc hẹn Tô Tình đi quảng trường Hằng Phong đi mua sắm.Đương nhiên còn đem theo hai người bảo vệ mà Lục Dục Thần phái bảo vệ Đường Tâm Lạc.Trong quảng trường Hằng Phong, Tô Tình kéo tay Đường Tâm Lạc lặng lẽ nói."Tâm Lạc, hai vị đại ca cơ bắp lực lưỡng rốt cuộc muốn đi theo chúng ta bao lâu a?"ĐươngTâm Lạc nhìn ra sau, thở dài, "Đó là người Lục Dục Thần phái đến, chắc là sẽ luôn đi theo chúng ta cho đến khi về a!""Cậu cũng không thích bọn họ đúng không? Vậy được, cậu cứ đợi tớ xem!"Tô Tình đột nhiên buông tay Đường Tâm Lạc ra, xoay người đi đến gần hai người đàn ông.Không biết cô nói gì chỉ thấy sắc mặt hai người đàn ông vô cùng khó coi.Tô Tình chỉ vào cửa hàng xa xỉ bên cạnh lại chỉ lên lầu một chút hai người đàn ông liền cùng nhau rời đi."Tiểu Tình cậu làm thế nào mà hai người họ đều đi rồi?"Đường TÂm LẠc nhìn Tô Tình sùng bái.Tô Tình mím môi cười lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu, "Bí mật...tóm lại, bọn họ không đi theo chúng ta nữa.

Đi, chúng ta mau tận hưởng thời gian mua sắm tự do thôi!"Tô Tình kéo tay Đường TÂm Lạc đi vào cửa hàng lúc nãy cô chỉ."Tâm Lạc, lễ phục này không tồi, cậu nhanh thử đi!" VỪa vào cửa hàng, Tô Tình đã nhìn thấy một bộ trang phục xếp tầng có thuê đóa hoa màu lam phía trên.Cũng không biết vì sao, nhìn thấy bộ trang phục này, liền thấy rất hợp với Đường TÂm Lạc."Ánh mắt vị tiểu thư đây thật tốt, đây là bộ lễ phục vừa chuyển từ Milan về đây lúc sáng.

Ở Trung Quốc chỉ có một bộ này.".

 
Chương 333: 333: Ai Để Lại


Gần đây Đường TÂm Lạc cùng Việt Trạch có sacandal nên Đường TÂm Lạc vừa bước vào đã nhận ra cô.

Biết cô là tổng giám đốc Đường thị xác định chắc chắn có tiền lập tức ân cần vây trước vây sau.

Đường TÂm LẠc nhận bộ lễ phục từ tay Tô Tình, nhìn nhìn cũng thấy bộ lễ phục này rất đẹp.

Tuy rằng không thích hợp để mặc trong tiệc tối lần này những buổi từ thiện tháng sau chắc chắn có thể mang.

Vì thế sau khi nhận lấy cô trực tiếp đi vào thử.

Loại lễ phục này rất phiền phức, sau khi cô vào lập tức có nhân viên cửa hàng vào giúp đỡ.

Kết quả vài phút sau.

Khi Đường Tâm Lạc từ trong phòng thử đồ đi ra, nhân viên đi theo sau cô lại đi ra với vẻ mặt đỏ ửng dị thường.

Tô Tình thấy thế không khỏi nheo mắt.

Nhìn qua Đường Tâm Lạc một vòng lập tức hiểu ra.

Lễ phục này là kiểu dáng buộc nơ ở cổ, hai dãy lụa màu xanh đan xen buộc ở sau gáy.


Khiến cho xung quanh Đường Tâm buộc lại càng thêm kiêu ngạo.

Còn toàn bộ sau lưng lại để trống.

Trừ bỏ dải lụa buộc sau cổ ra, từ sau cổ để lưng đều để trần.

Đường Tâm Lạc trước khi vào thử cũng không biết bộ lễ phục này sẽ kính bạo như vậy.

Đến khi mang lên người thì mới biết.

Nghĩ đến với tính cách của Tô Tình không mang cho cô ấy xem chắc chắn sẽ không bỏ qua, cho nên cô mới căng da đầu đi ra.

Cô nghĩ vị nhân viên cửa hàng kia cũng vì bộ lễ phục này quá lộ mới đỏ bừng mặt đi ra a.

Tiểu Tình, thế nào có đẹp không?" Đường TÂm Lạc không tự nhiên kéo kéo váy, "Có phải lộ quá hay không?"Thiết kế như vậy khiến cho cô cảm thấy sau lưng lạnh lạnh.

Tô Tình đi một vòng quanh người cô, mặt không khỏi đỏ lên.

"Tâm Lạc! cậu! không phải cậu nói, cậu và vị nhà kia của cậu đang chiến tranh lạnh sao?"Tô Tình nhìn chằm chằm lưng cô, ánh mắt hiện lên ta thẹn thùng.


Có thể khiến kẻ thần kinh thô như Tô Tình thấy ngại ngùng.

Có thể thấy được, sau lưng Đương Tâm Lạc chắc chắn là đẹp mê người.

"Tiểu Tình! cậu! sao đột nhiên lại nói vậy.

"Khụ, Tâm Lạc! Tớ hỏi lại câu, cậu thành thật nói cho tớ! " Đường TÂm Lạc giữ chặt vai cô, đè thấp giọng nói.

"Cậu cùng chồng thật sự đang chiến tranh lạnh?!"Đường Tâm Lạc nhấp môi, gật đầu, "Đúng vậy! Không phải tớ đã nói với cậu tớ cùng anh ấy đã rất lâu rồi không nói chuyện sao.

""Tối hôm qua tớ muốn nói chuyện với anh, nhưng mà! Tiểu tình, tớ nói cho cậu biết!.

Lục Dục Thần bây giờ đang ngủ ở phòng khách, buổi tối tớ đều ngủ một mình.

"Cho dù kết hôn vì hiệp nghi thì sao, cuối cùng không phải cô vẫn độn.g tình với Lục Dục Thần sao.

Chỉ tiếc người anh thích lại khong phải là cô.

Lục Dục Thần chỉ xem cô như hàng hóa, anh đối với cô căn bản chưa từng có tình cảm.

"Ngủ một mình? Đường Tâm Lạc, cậu, cậu ngủ một mình! Vậy.

.

"Tô Tình nhìn sau lưng tinh tế của Đường Tâm Lạc, không nói được câu hoàn chỉnh.

Ngủ một mình!Vậy những dấu hôn xanh tím thân mật kia là ai lưu lại?.

 
Chương 334: 334: Lục Chỉ Nghi Tự Nhiên Lại Giúp Đỡ


"Bộ lễ phục kia, tôi muốn! Bảo người phụ nữ kia cởi ra!"Tô Tình còn chưa kịp nói chuyện sau lưng bọn họ đã vang lên một giọng nói bén nhọnGiọng nói vô cùng chói tại hơn nữa còn có chút quen thuộc.Hai người cùng xoay người không nghĩ đến lại là người quen.Lúc này, Lục Chỉ Nghi đang kéo tay Lục Kình Hạo đứng ở cửa."Hóa ra là các người." Đường Tâm Lạc thấy rõ mặt người đến lập tức lạnh mặt.Lục Chỉ Nghị vừa rồi ở cửa cũng chỉ thích bộ lễ phục trên người Đường Tâm Lạc.Cô ta cũng chưa thấy rõ mặt người mang.Lúc này thấy Đường Tâm Lạc quay người lại, mặt trang điểm nhẹ nhàng diện bộ lễ phục càng tăng thêm khí sắc cho khuôn mặt, cô ta lập tức ghen ghét."Hừ, tôi còn tưởng là ai, hóa ra là người bị kim chủ bỏ rơi!" Lục Chỉ Nghị kéo tay Lục Kình Hao đi vào.Lục Kình Hao đi bên người cô ta, ánh mắt dừng trên người Đường Tâm Lạc không nói lời nào.Đường Tâm Lạc nghe thấy hai từ Kim chủ sắc mặt lập tức thay đổi.Lục Chỉ Nghị thấy thế biết mình đâm vào tử huyệt của đối phương, mặt lập tức lộ ra ý cười đắc ý.Hừ, Đường Tâm Lạc đáng chết, lúc trước cô còn tưởng rằng cô ta leo lên người đàn ông là có thể xoay người.Hóa ra, tiện nữ Đường Tâm Lạc này không biết làm thế nào lại có thể được LỤc gia ưu ái.May mắn, ha ha..."Đường Tâm Lạc, nếu tôi là cô, mấy ngày nay sẽ tránh ở trong nhà không đi ra cửa.

Mới không đem cái mặt này đi ra ngoài để người ta cười cho."Nghĩ đến hôm nay bọn họ vừa nhận được thiệp mời đến bữa tiệc, mặt Lục Chỉ Nghị lại cười đắc ý hơn.Mắt nhìn đế lễ phục đẹp đẽ mà Đường TÂm Lạc đang mang, không khỏi nheo mắt lại."Tấm tắc, cô cũng không nghĩ đến mình có thân phận gì.


Cô cho rằng, dựa vào Lục gia là cô có thể giễu võ dương oai sao? A, cô còn không biết bây giờ Lục gia đã phát thiệp mời.

Trên dưới mọi người đều biết Lục gia muốn giới thiệu thiếu phu nhân chính thức.


Ngay cả bà nội cùng cô cô đều có thiệp.

Đường TÂm Lạc...phốc, không biết cô có hay không đây?"BỘ dáng Lục Chỉ Nghị hoàn toàn vui sướng khi người khác gặp họaCô ta nghĩ, phu nhân của Lục gia tuyệt đối sẽ là một thiên kim tiểu thư ở gia tộc cường đại.Đứa con thứ như Đường Tâm Lạc tuyệt đối không được Lục gia để vào mắt.Hừ, Như vậy rất tốt!Phu nhân lỤc gia là ai cũng được chỉ cần không phải Đường Tâm Lạc.Nếu không hôm nay vừa nhận được thiệp mời, Lục Chí Hạ cũng không lập tức bảo Lục Kình Hạo đưa cô đi mua trang sức lễ phục.Nhìn dáng vẻ, là dựa vào bữa tiệc của Lục gia để cô ta tìm người ưng ý.ha ha, mặc kệ thế nào, Lục Chỉ Nghị cô chỉ có thể ngày càng tốt.Mà Đường Tâm Lạc, ...chỉ có ngày càng đáng thương..."Lục Chỉ Nghị, miệng sạch sẽ một chút.Đừng tưởng rằng mình ghê gớm, cô biết tiệc tối kia...""Tiểu Tình,đừng so đo với cô ta!" Đường Tâm Lạc giữ chặt Tiểu Tình, cúi đầu che dấu mất mát trong đáy mắt.Không thể thừa nhận, khi Lục Chỉ Nghị nói hai từ Kim chủ, cô thật sự rất đau đớn."Tiểu Tình để tớ đi thay lễ phục, chúng ta đi thôi."Đương Tâm Lạc thất vọng xoay người đi, lưu lại một bóng dáng gầy yếu.Lục Kình Hạo nhìn cô cô đơn rời đi, trong đáy mắt hiện lên tia không đành lòng.Mà Lục Chỉ Nghị nhìn thấy lưng cô, ánh mắt bỗng nheo lại.Miệng không tự chủ liền nói lời trào phúng."Hừ, sau lưng có nhiều dấu hôn như vậy,còn không biết xấu hổ mà diện trang phục hở lưng này.

Đường Tâm Lạc, tôi đúng là xem nhẹ da mặt cô rồi! Cô cho rằng như vậy có thể lôi kéo được Lục gia sao?"Dấu hôn...Đường Tâm Lạc nghe cô ta nói thì dừng bước chân.Cái gì dấu hôn?.

 
Chương 335: 335: Này Cô Ấy Là Đường Tâm Lạc


"Tiểu Tình, sau lưng tớ! có dấu hôn?"Đường Tâm Lạc quay lại hỏi người đang ở sau lưng mình, từ góc độ của cô không nhìn thấy được.

Tô Tình không biết nói gì, thật ra trước khi bọn Lục Chỉ Nghi đi vào cô đã muốn nói cho Tâm Lạc.

Rốt cuộc Tâm Lạc nói cô ấy cùng Lục Dục Thần ở riêng vậy những dấu hôn trên lưng nên giải thích thế nào đây?"Tâm lạc, sau lưng cậu chính xác là dấu hôn.

Còn rất nhiều nữa! " Tô Tình trước nay chưa từng thấy dấu vết lộ liễu như vậy nhất thời cũng thẹn thùng.

Kéo Đường Tâm Lạc đến trước gương nhìn toàn thân.

Đường Tâm Lạc nhìn vào trong gương liền thấy được tất cả sau lưng.

Thiết kế của trang phục khiến cho toàn bộ phần lưng của cô hở ra ngoài.

Từ cổ đi xuống cho đến dưới hai xương bả vai, làn da tinh tế trắng nõn đều lộ ra.

Nhưng dưới xương bả vai, toàn bộ đều là những vết đỏ.

Từ dấu vết có thể thấy đó đều là những vết mới.

Có những dấu đã nhạt hơn như sắp biến mất.

Những dấu hôn này Đường Tâm Lạc vừa xem đã biết là từ người nào đó, mà những dấu vết này đều ở nơi cô không nhìn thấy được.


Giữa lưng đến eo, thậm chí! còn xuống nữa.

Mà bộ phận kia đã bị lễ phục che lại.

Nhưng với hiểu biết của Đường Tâm Lạc đối với người nào đó cô có thể khẳng định, nơi đó nhất định cũng bị anh để lại ấn ký.

Đường Tâm Lạc vừa nhìn thấy những dấu hôn kia trên mặt lập tức đỏ bừng, trong lòng còn dâng lên một niềm vui khó có thể giải thích.

Lục Dục Thần! Hóa ra anh vẫn luôn trộm đến gần cô.

Anh đối với cô cũng không lãnh đạm như ngoài mặt.

Cuối cùng khóe môi cô nở nụ cười không thể kìm nén được.

Vừa mới cười đô mắt đào hoa cũng hiện lên ánh cười khiến cho cô nhìn rất rạng rỡ xinh đẹp.

"Uy---Đường Tâm Lạc, cô đúng là người không biết xấu hổ, nếu tôi là cô, bây giờ còn không có mặt mũi mà đứng trước gương.

Vậy mà cô còn có thể cười được! Hừ, trách không được lại có thể bò lên giường của Lục gia, hóa ra là dựa vào bản lĩnh như vậy!"Lục Chỉ Nghị thấy Đường Tâm Lạc cười rộ lên, mặt trang điểm nhẹ nhàng càng thêm kiều mị, nên cảm thấy vô cùng chướng mắt.

Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì Đường Tâm Lạc từ khi đi học đã được ưu ái, bởi vì gia thế tốt nên được rất nhiều người theo đuổi.

Mà bây giờ, đã qua một đời chồng vẫn có thể mê hoặc Lục gia!Đáng giận, thật sự là một người phụ nữ đáng giận!Đường Tâm Lạc bây giờ tâm trạng rất tốt nên không để ý đến Lục Chỉ Nghị.


Cô muốn nhanh chóng trở về.

Cô chờ không kịp muốn về thật nhanh để gặp Lục Dục Thần.

"Bộ này tôi mua, gói lại cho tôi.

"Đường Tâm Lạc không để ý đến Lục Chỉ Nghi chửi rủa, cười lãnh đạm nói với nhân viên.

"ĐƯờng Tâm Lạc, tôi nói bộ lễ phục kia tôi thích! Ai cho cô mua, cô cởi ra cho tôi!"Lục Chỉ Nghi thấy ĐƯờng Tâm Lạc làm lơ mình lập tức cao giọng.

Bộ lễ phục đẹp như vậy diện lên khí chất hơn mười phần.

Chỉ cần cô ta mang, ở tiệc tối đó nhất định có thể xinh đẹp áp chế tất cả hoa thơm cỏ lạ.

CÔ ta nhất định phải có được bộ lễ phục đó!"Cô thích?" ĐƯờng TÂm LẠc nhìn qua Lục Chỉ Nghi đang như người đàn bà đanh đá.

"A, chỉ là làm sao bây giờ, bộ lễ phục này đang mặc trên người tôi.

" Nói xong, cô kéo làn váy đi đến quầy nhân viên.

Trực tiếp lấy kéo cắt mác nằm trên lễ phục.

"Được rồi, bây giờ bộ lễ phục này đã là của tôi.

Tôi không cởi nữa, các cô cứ tính tiền đi, tôi sẽ mặc như vậy rời đi.

"Nói xong liền đưa mác cho nhân viên đi tính tiền.

.

 
Chương 336: 336: Đường Tâm Lạc Đã Thất Sủng


"Đường TÂm Lạc, cô!.

cô dám! "Được lắm Đường Tâm Lạc, lại dám dành đồ cô đã nhìn trúng!"Các cô---không được bán bộ lễ phục này cho cô ta!" Lục Chỉ Nghi đột nhiên gây khó dễ với nhân viên cửa hàng.

"các cô còn chưa biết sao? Cô ta đã bị Lục gia quăng đi, các cô bán lễ phục này cho cô ta không sợ đắc tội với cấp trên sao?!"Lục Chỉ Nghi nói đến đây lập tức lôi Lục Kình Hạo, "Nhìn thấy không, đây là anh của tôi! Lục gia Lục Kình Hạo! Người Lục gia chúng tôi nhìn trúng bộ lễ phục này, các cô dám bán bộ lễ phục này cho cô ta thử xem!"Lục Chỉ Nghi đã nghe Lục Kình Hao nói qua, người nắm cổ phần nhiều nhất ở quảng trường Hằng Phong là Lục Dục Thần.

Cô ta cho rằng mình nói đến người Lục gia có thể khiến nhân viên cửa hàng sợ hãi.

chỉ là cô ta không nghĩ đến.

Chuyện giữa Đường TÂm Lạc và Lục Dục Thần không có người ngoài biết đến.

Lúc này mấy nhân viên cửa hàng nghe xong chỉ biết nhìn nhau.

Lục gia! Hóa ra vị Đường tiểu thư này có quan hệ với Lục gia.

Trách không được, cô ấy lại cự tuyệt nam thần như Việt Trạch a!Lúc này ánh mắt của nhân viên cửa hàng nhìn Đường Tâm Lạc càng thêm ngưỡng mộ.


Lục Chỉ Nghi thấy thế không khỏi cao giọng, "Uy, các cô có phải ngốc không, không hiểu tôi nói gì sao?! Cuối tuần này Lục gia sẽ cử hành tiệc tối công bố với mọi người vợ của anh ấy.

Đường TÂm Lạc chỉ là tình nhân, cô ta đã thất sủng, thất sủng! Các cô lập tức đuổi cô ta đi, bảo cô ta cởi lễ phục ra, tôi muốn cái đó rồi!"Lục Chỉ Nghi gần như là làm loạn lên.

Biểu hiện không có hình tượng như vậy, ngay cả Lục Kình Hạo bên cạnh cũng nhíu mày lại.

Chỉ Nghi sao lại biến thành như vậy.

Biểu hiện này nào có chút gì của tiểu thư khuê các chứ?Mấy nhân viên cũng bị choáng váng, chưa từng gặp qua danh môn tiểu thư nào như vậy.

Chỉ là, các cô cũng biết danh phận của Lục Chỉ Nghi.

Lúc này nhìn Lục Kình Hạo lại nhìn qua Đường Tâm Lạc nhất thời không biết làm thế nào.

Đường Tâm Lạc thấy thế, cười nhẹ, "Ngại quá! Lục tiểu thư tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, các cô đừng chê cười.

""các cô cũng không cần khó xử, nơi này không phải có camera sao? RỐt cuộc là ai đến trước ai đến sau, nế cô ấy thật sự muốn kiện lên cấp trên thì cứ lấy video ra xem.

Huống hồ, bộ lễ phục này tôi đã mang lên người còn đã cắt mác ra, nếu các cô không để tôi mua thì tôi thấy rất ngại.


"So với Lục Chỉ Nghi ngang ngược, còn Đường Tâm Lạc lại cười nhẹ như vậy thật sự khác nhau một trời một vực.

Cửa hàng trưởng lập tức gật đầu, "Đường Tiểu thư nói đúng, tôi lập tức đi thanh toán cho cô.

"Cửa hàng trưởng dù có cố kỵ danh tiếng của Lục gia.

Nhưng Đường Tâm Lạc dù đúng như lời Lục tiểu thư nói bị Lục gia vứt bỏ.

Nhưng người ta đến trước, cũng đã mang đồ vào người nếu bây giờ nói người ta cởi ra sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nhãn hiệu bọn họ.

Cửa hàng trưởng rất nhanh tính tiền cho Đường Tâm Lạc, nhìn đến tên người hiện lên màn hình thì run lên.

Đường Tâm Lạc tiếp nhận bấm mật mã vô cùng tự nhiên.

Thái độ trên mặt cửa hàng trưởng càng cung kính thêm mấy phần.

Đừng nói là người khác, ít ra lúc nãy cô ta đã nhìn thấy tên chủ nhân của chiếc thẻ.

Ba chữ Lục Dục Thần phàm là người ở giới thượng lưu thành phố A đều biết.

NẾu Đường tiểu thư đúng như lời Lục tiểu thư là đã bị vứt bỏ thì sao Lục gia lại có thể đưa thẻ của mình cho cô ấy dùng chứ.

.

 
Chương 337: 337: Chờ Không Kịp Đến Bữa Tiệc Để Bị Vả Vào Mặt


Cửa hàng trưởng tính tiền xong còn săn sóc tự mình tiễn Đường Tâm Lạc đi ra ngoài.Lục Chỉ Nghi thấy nhân viên cửa hàng hoàn toàn làm lơ mình lập tức giận dữ."Đường Tâm Lạc, tôi nói...Bộ lễ phục này tôi thích! Ai cho cô mua, cô cởi ra cho tôi!"Lúc này Lục Chỉ Nghi thực sự tức giận thấy mọi người không ai nghe lời mình lập tức trút giận nói với Đường Tâm Lạc, đột nhiên cô ta nhào đến phía Đường Tâm Lạc."Cô làm cái gì!" May mà TÔ Tình phản ứng kịp thời lập tức chắn trước người ĐƯờng Tâm Lạc.Bởi vì bị Tô Tình ngăn cản cô ta liền lui lại mấy bước ngã ngồi trên mặt đất."Anh, anh không thấy cô ta khi dễ em sao! Cô ta là tùy tùng của Đường Tâm Lạc, cô ta dám đẩy em!"Lục Kình Hạo thấy thế quả nhiên thay đổi sắc mặt."Đường TÂm Lạc, cô đủ rồi!" Anh ta lạnh mặt kéo Lục Chỉ Nghi đứng dậy."Cuối tuần này chúng tôi phải tham gia một bữa tiệc quan trọng, Chỉ Nghi quả thực cần một bộ lễ phục xinh đẹp.

Cô..."ánh mắt Lục Kình Hao dao động trên người Đường Tâm Lạc.Không thể không thừa nhận, bộ lễ phục này Đường Tâm Lạc mặc quả thực rất xinh đẹp.Chỉ Nghi một lòng muốn có cũng không kỳ quái."Thân phận của cô quả thực không có tư cách xuất hiện ở tiệc tối đó.


Bộ lễ phục này, nhường cho Chỉ Nghi đi."Lục Kình Hạo tự nghĩ rằng, ĐƯờng Tâm Lạc đi mua lễ phục sợ rằng cũng biết cuối tuần này Lục gia sẽ tổ chức tiệc giới thiệu vợ của mình.Anh ta cho rằng Đường Tâm Lạc vì thượng vị không thành nên muốn đi nháo chuyện.Đường Tâm Lạc nghe lý do hai anh em này nói ra thật sự không biết nên giận hay nên cười mới tốt.Hai người này dựa vào cái gì mà cho rằng cô không có tư cách?Dựa vào cái gì mà bắt cô phải nhường bộ lễ phục này!"Cảm ơn lời khuyên của Lục thiếu.

Nhưng mà con người tôi, không biết am hiểu người khá.


Các người cảm thấy tôi không có tư cách xuất hiện ở tiệc tối của Lục gia...A tôi lại cố tình cảm thấy, tôi lại không phải người không có tư cách kia."Đường Tâm Lạc cười tự tin.Làm sao bây giờ, cô đột nhiên thấy hứng thú.Chờ không kịp muốn đến ngày tổ chức bữa tiệc, tận mắt nhìn thấy anh em Lục gia khi nhìn thấy Lục thiếu phu nhân, biểu hiện trên mặt sẽ như thế nào."Hừ, Đường Tâm Lạc, cô đừng có nằm mơ giữa ban ngày! Loại người bị Lục gia vứt bỏ, tôi nói cho cô biết, nếu cô tự ý xông vào bữa tiệc cũng sẽ bị bảo vệ ném ra!""Vậy sao?" ĐƯờng Tâm Lạc nghe Lục Chỉ Nghi nói, khẽ cười."A, tôi biết...có phải sẽ như Lục đại tiểu thư lần trước bị bảo vệ ném ra ngoài, trong miệng còn bị nhét giẻ lau a!""Cô nói cái gì...tôi không biết!" Trên mặt Lục Chỉ Nghi hiên lên hoảng hốt.Biểu tình chột dạ kia của Lục Chỉ Nghi không qua được mắt của Lục Kình Hạo.Anh ta nhớ đến mấy tháng trước, trên mạng lưu truyền một đoạn video.Lục Chỉ Nghi nó có thể nháo ra chuyện mất mặt như vậy!"Lục tiểu thư nghe không rõ hay làm bộ nghe không rõ thì cô tự biết.

Nhưng mà lần này, tôi có lòng tốt nhắc nhở cô một chút...yến hội lần này chắc chắn cũng có bảo vệ.".

 
Chương 338: 338: Cô Muốn Gặp Lục Dục Thần


Đường Tâm Lạc mỉm cười nhìn Lục Chỉ Nghi, cười đến vô hại.

"Tôi nhớ rõ lần trước Lục tiểu thư cũng bị người ta hạ lệnh đuổi khách, cho nên lần này Lục tiểu thư cần phải nói với cha mình, không được để cô đi một mình nếu không sẽ bị bảo vệ mời ra ngoài a!"Nói xong đôi mắt xinh đẹp của cô còn chớp chớp.

Lục Kình Hạo chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ kiều mị đáng yêu như vậy của Đường Tâm Lạc, nhất thời nhìn đến choáng váng.

Lại nghĩ đến tình trạng thô lỗ lúc trước của em gái mình, cảm thấy quá là mất mặt.

"Lục Chỉ Nghi, đi, cùng anh đi ra ngoài!"Bây giờ anh ta còn không rảnh cùng em gái mình di chọn lễ phục đâu.

Với dung nhan hành động của Lục Chỉ Nghi thật sự nếu không nghiêm dạy căn bản không thể trông cậy nó gả vào hào môn, cung cấp trợ lực cho mình.

May mắn,bây giờ vẫn còn kịp.

Anh ta nhất định phải mời thầy về dạy, trước khi yến hội bắt đầu phải huấn luyện tốt cho cô ta.

"Anh! em còn chưa mua lễ phục đâu!""Đủ rồi! Em còn ngại chưa đủ mất mặt sao! Hôm nay không mua nữa, trở về cùng anh.

"Lục Kình Hạo quắc mắt giáo huấn Lục Chỉ Nghi.


Chẳng những khiến Lục Chỉ Nghi kinh ngạc mà ngay cả Đường Tâm Lạc cũng thấy kỳ quái.

Phải biết rằng, Đường Tâm Lạc gả cho Lục Chỉ Nghi nửa năm, căn bản ở Lục gia chỉ có Đường Tâm Lạc cô sai.

Chưa từng thấy qua Cung Tuyết Mị cùng Lục Chỉ Nghi bị dạy dỗ.

"Anh, sao anh lại! ""Anh nói đủ rồi, em anh đi theo anh.

" Lục Kình Hạo nói xong lời này còn ý vị thâm trường nhìn Đường Tâm LẠc một cái, mới đi ra ngoài.

Lục Chỉ Nghi tuy tính tình điêu ngoa nhưng cũng không dám không nghe lời Lục Kình Hạo.

"Hừ, đường Tâm Lạc hôm nay tôi tha cho cô! Cô chờ đó cho tôi, đến bữa tiệc đó rồi tôi sẽ cho cô biết thế nào là không lượng sức mình!"Nói lời tàn nhẫn xong cô ta còn hung hăng trừng mắt nhìn Đường Tâm Lạc một cái, mới không cam lòng đi theo Lục Kình Hạo.

"Trời, nghĩ mình là người nào!" Tô Tình nhìn Lục Chỉ Nghi rời đi xuy một tiếng.

Xoay người lại lại thấy Đường Tâm Lạc cười nhạt.

"Tâm Lạc, không phải cậu bị mắng đến choáng váng chứ? Vậy mà còn cười được!""A, tớ! tớ không phải cười bọn họ! " Cô chỉ là đang cười người nào đó ấu trĩ mà thôi.


Chỉ cần nghĩ đến người đàn ông không chịu thiệt thòi kia, liền nhịn không được mà cười.

Cô thật sự là đợi không kip muốn gặp anh ngay rồi.

"Ai, Tiểu Tình! Tớ không muốn đi dạo nữa, chúng ta trở về được rồi, tớ có việc gấp.

"Tô Tình cảm thấy kỳ quái, vừa mới ra đường, Đường TÂm Lạc đã không muốn đi dạo.

Nhưng mà, cô biết bây giờ Đường Tâm Lạc đang có thai, chắc là mệt vẫn nên trở về thì hơn.

"Tiểu Tình, để tớ gọi điện cho bảo tiêu, để bọn họ đưa tớ về được rồi.

Gần đây cậu cũng bận việc ở phim trường, khó có khi ra ngoài được không thì cậu đi dạo đi, tớ về trước.

"Tô Tình nghĩ cũng được, gần đây cô cảm thấy đạo cụ ở phim trường không được tốt lắm.

Hôm nay khó có khi được nghỉ ngơi liền đi dạo xem có đạo cụ nào thích hợp không.

Vì thế hai người liền tách ra.

Đường Tâm Lạc thấy Lục chỉ Nghi đi rồi cũng vào phòng thay đồ thay lễ phục ra.

Mới đi ra liền thấy hai bảo vệ trong tay đang cầm mấy túi đồ, biểu tình phức tạp đứng trước cửa hàng.

.

 
Chương 339: 339: Cho Lục Dục Thần Một Kinh Hỉ


Cô lấy túi đò từ tay cửa hàng trưởng, đi đến hai người bảo vệ cao lớn.

"Hai người mua cái gì vậy?"Hai người to lớn vừa nghe cô hỏi trên mặt liền biểu hiện ngượng ngùng cực độ.

Thư nghĩ xem hai người đàn ông cao một mét chín mang tây trang đen kính râm.

Dáng người khổng lồ cơ bắp trên mặt lại như đánh má hồng.

Hình ảnh như vậy đập vào mắt quả thực! "Khụ, thiếu phu nhân.

.

" Một người nói, hình như cũng thấy không thích hợp.

Cung kính nhận túi mua sắm từ tay ĐƯờng Tâm Lạc, "Mấy thứ này là lúc này Tô Tình tiểu thư phân phó chúng tôi thay thiếu phu nhân mua.

"Bảo vệ nói xong mặt lại đỏ bừng lên.

Người bảo vệ sau lưng anh ta cũng như vậy.

Ai do, dù sao bọn họ cũng là đàn ông không ai muốn vào cửa hàng nội y mua một đống nội y tình thú như vậy.

Thiếu phu nhân a, cô đừng hỏi nữa!Đường Tâm Lạc vừa nghe nói xong đã hiểu hai người này bị Tô Tình đùa cợt rồi.

Họa dù sao cũng là từ chính bạn thân của mình.


Đường Tâm Lạc không biết Tô Tình bảo bọn họ mua gì nhưng cô cũng biết chắc không phải là thứ tốt.

"Ừ, làm phiền hai người rồi.

" Thấy đối phương ngại ngùng cô cũng không tiếp tục hỏi.

"Được rồi, tôi đi dạo được rồi, chúng ta trở về đii.

"Cô rất muốn nhanh chóng trở về gặp Lục Dục Thần.

Hai người bảo vệ nghe được không cần cầm mấy túi nội y đi dạo phố vẻ mặt như được đại xá.

Lập tức gọi điện cho tài xế đem xe đến, còn nói Đường Tâm Lạc đi chậm một chút.

Kết quả, Đường TÂm Lạc vội vàng chạy về lại được dì Trương thông báo.

Hôm nay Lục Dục Thần có bữa tiệc xã giao phải đi, khả năng đến khuya mới về.

Nghe thấy tin tức này Đường tâm Lạc lập tức thấy mất mát nhưng rất nhanh bình thường lại.

Về muộn thì muộn thôi, chỉ cần anh trở về cô sẽ đợi anh.

"Thiếu phu nhân, những cái này là cô mua sao?"Dì Trương ở sô pha sắp xếp những đồ mà Đường Tâm Lạc mua.

Nhìn thấy mấy túi này thì trợn mắt há mồm.


Chẳng lẽ đây là thiếu phu nhân đã thông suốt sao.

Cũng biết chủ động lấy lòng thiếu gia?"Vâng, là của cháu.

Thật ra ĐƯờng Tâm Lạc cũng không biết bên trong có cái gì.

Thấy dì Trương đem mấy túi kia qua không khỏi tò mò nhận lấy mở ra xem.

Kết quả vừa mới thoáng nhìn qua, cả mặt lập tức đỏ bừng.

Tiểu Tình!!Cô ấy,! cô ấy sao có thể bảo hai người đàn ông đi mua giúp cô thứ này!Lúc này Đường Tâm Lạc thật sự rất quẫn bách, không biết nên nói gì.

Dì Trương thấy thế, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, "Thiếu phu nhân, cô đừng thấy ngượng ngùng, tôi hiểu mà.

Thật ra! cô cùng thiếu gia phân phòng ngủ lâu như vậy, tôi vẫn lo cho hai người.

May mắn cuối cùng thiếu phu nhân cũng thông suốt! Dù sao, việc phụ nữ làm chỉ cần làm nũng chủ động một chút, không có người đàn ông nào không mềm lòng.

""Vậy sao?" Đường Tâm Lạc nhìn dì Trương, lại nhìn mấy túi đồ.

Cảm giác như lĩnh ngộ được gì rồi.

Nghĩ đến mỗi buổi sáng tỉnh dậy, tuy rằng áo ngủ vẫn mang trên người những lại xiêu vẹo rối loạn.

Nghĩ đến người nào đó ngày thường lạnh lùng xa cách.

Cô đột nhiên thấy được điểm tốt.

"Cảm ơn dì, dì Trương!" Đường tâm Lạc đột nhiên dùng sức ôm lấy dì Trương.

Nụ cười trên mặt ấm áp như gió mùa hạ.

Cô đã hiểu phải làm thế nào để Lục Dục Thần có kinh hỉ cả đời khó quên rồi!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top