Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Dịch 

Chương 200: 200: Cứu Tinh Của Đường Tâm Lạc


Đường Tâm Lạc nhân lúc trời chưa tối, đi thăm hai người bạn khá thân của Đường phu nhân.Hai người đều là bậc tiền bối trong giới giải trí, năm đó cùng làm từ thiện với Đường phu nhân, vì vậy hết sức hợp nhau.Tiếc rằng, một trong số đó đã rút lui nhiều năm.Mặc dù tin tưởng Đường thị không phải là công ty rác rưởi như thế, nhưng vì rút lui nên không muốn nhúng tay vào cũng nước đục này.Còn người kia, Đường Tâm Lạc hết sức vất vả mới liên lạc được thì lại đang ở nước ngoài.Phía bên kia đầu dây là một trong số những đạo diễn quốc tế nổi tiếng."Tâm Lạc, chuyện này bác ở nước ngoài cũng nghe thấy, bác Trương và mẹ con là bạn cũ, nếu như có thể giúp tuyệt đối không từ chối.

Nhưng mà năm nay bác phải ở nước ngoài,, ăn tết cũng chưa chắc về được.

Bác có thể lên tiếng bênh vực Đường thị, nhưng nếu mời bác làm đạo diễn, bác thật sự không có thời gian."Trương Bình Thắng là một trong ba đạo diễn đứng đầu, trước giờ ông chỉ phụ trách phim điện ảnh chứ không nhúng tay vào truyền hình.Thật ra Đường Tâm Lạc tìm ông, chưa từng nghĩ đến mời ông làm đạo diễn cho "Sủng phi thăng chức ký".Cô tìm ông, là muốn nhờ vả ông chuyện khác."Bác Trương, lên tiếng thì không cần bác lên tiếng giúp cháu đâu.

Bác là sao bắc đẩu, chuyện nhỏ này sao phiền bác được.


Thật ra hôm nay cháu tìm bác chủ yếu muốn nhờ bác tìm một đạo diễn đáng tin giúp cháu...!Bác cũng biết đó, lần này như vậy, Đường thị khó tìm được một đạo diễn có thực lực.

Nhưng muốn cháu lừa mọi người thì cháu không làm được..."Trương Bình Thắng nghe thấy thì lập tức vui vẻ.Chuyện khác thì ông không giúp được, nhưng chuyện này thì đúng lúc ông có một ứng cử viên rất phù hợp."Tâm Lạc, cháu đừng lo, bác Trương đúng lúc có một người rất được.

Cháu yên tâm, bác bảo nó về nước giúp cháu...!Đúng rồi..."Nếu Trương Bình Thắng đã đồng ý giúp thì quyết định giúp tới cùng."Bộ phim này chắc cũng chưa có diễn viên đâu nhỉ?"Đường Tâm Lạc vừa nghe thấy lập tức hiểu: "Đúng vậy...!Sau chuyện này, những diễn viên có chút thực lực đều bo bo giữ mình, không đồng ý đóng phim.

Thật sự là...!rất phiền."Trương Bình Thắng là đạo diễn, đương nhiên biết nhà sản xuất luôn gặp nhiều khó khăn.Vì vậy, đối với chuyện Vạn Vi Vi hãm hại Đường thị, ông không khỏi tức giận thay."Tâm Lạc...!Như vậy đi, lần này bác bảo học trò đắc lực nhất về làm đạo diễn giúp cháu.


Đứa nhỏ này học hết tài năng của bác.

Quan trọng nhất là, nó là phụ nữ, lại là người mới, như vậy thì không cần sợ lời đồn.""Còn diễn viên...!bác có thể giúp cháu vài vai phụ quan trọng, đều là người có kinh nghiệm.

Nhưng còn lại cháu phải tự lo liệu lấy.""Cháu biết rồi, cảm ơn bác Trương."Có thể giúp cô nhiều như vậy, Đường Tâm Lạc đã rất cảm động rồi.Trước khi cúp máy, không biết đạo diễn Trương nhớ ra việc gì, lập tức nói với cô."Đúng rồi, chờ lát nữa bác gửi một số diện thoại cho cháu, bác sẽ dặn nó trước.

Nếu nó chịu nhận vai nam chính của bộ phim, nói không chừng bộ phim này sẽ có cơ hội chuyển mình.

Nhưng mà yêu cầu của nó rất cao, có thể hay không thì dựa vào cháu."Đường Tâm Lạc liên tục nói "Đúng vậy", sau khi cúp máy thì nhận được một tin nhắn.Trên đó viết - Việt Trạch, điện thoại: xxxxxx.

 
Chương 201: 201: Ảnh Cũ Bị Lộ


Đường Tâm Lạc nhìn Wechat vài lần mới xác nhận mình không nhìn nhầm.

Việt Trạch, thật sự là! Việt Trạch?Là người hoa nhường nguyệt thẹn tuấn tú không ai bằng Việt Trạch?!Đó là nam thần số một, ngôi sạo hạng A của Trung quốc đạt giải thưởng ảnh đế ở nước ngoài?!Đường Tâm Lạc cảm thấy tim gan đều nhảy lộn phèo rồi, Việt Trạch gần đây là nam thần của các cô gái trong và ngoài nước.

Ngay cả cô cũng! rất là hâm mộ anh.

Đường Tâm Lạc nhịn không được lấy tay che mặt, cảm thấy cả mặt đều nóng len.

Không được, rốt cuộc cô đang nghĩ gì a!Đường Tâm Lạc trở về biệt thự Lam Loan Nhã, vừa đến nhà dì Trương đã ra chào cầm túi xách giúp cô.

"Thiếu phu nhân, có mệt không? Ai! Cô nhìn cô xem, phong trần mệt mỏi, vừa thấy đã biết mệt.

Tôi nói a, thiếu phu nhân vẫn nên ở nhà tĩnh dưỡng, thiếu gia cũng không phải không nuôi nổi cô, hà tất đã mang thai còn bôn ba bên ngoài a!"Đường Tâm Lạc cởi giày, chỉ cười nhạt.

Cô biết Dì Trương quan tâm cô, nhưng cô cũng không phải là "Lục thiếu phu nhân" chân chính.

Thời gian cô là Lục thiếu phu nhân có hạn, sao có thể cứ ngây ngốc trong nhà không làm cái gì được?Huống chi, cô đã nợ Lục Dục Thần quá nhiều.

nếu có thể, cô không muốn phải nợ anh.

"Thiếu phu nhân, cô đừng chê tôi nhiều lời, thời gian này cô nahnh chóng xử lý xong mọi chuyện.

Đợi thiếu gia đi công tác nước M về, cô cũng đừng cả ngày chạy bên ngoài, đi làm bên cạnh thiếu gia cũng tốt.


"Ở nước M có hồ ly Cố Huyên Nhi kia, Dì Trương nhận điện thoại biết thiếu gia đi nước M thì trong lòng lo lắng không thôi.

Nhưng trước mặt thiếu phu nhân, bà không dám nói chuyện Cố Huyên Nhi.

"Dục Thần đi nước M công tác?" Đường tâm Lạc sửng sốt, Lục Dục Thần đi nước ngoài vậy mà cô lại không biết.

"Là vậy, Thiếu gia nói điện thoại của cô luôn bận nên gọi về cho tôi, để tôi nói lại với cô một tiếng.

"Vừa rồi Đường tâm Lạc vẫn luôn gọi điện thoại hoặc gọi điện trên Wechat với đám người Trương Đạo, nên không rảnh để xem tin nhắn.

Mở tin nhắc ra mới nhìn thấy vô số cuộc gọi đến nhưng bị báo bận.

"Để cháu gọi lại cho anh ấy.

" Cô theo bản năng nói goi lại.

"Thiếu gia bây giờ đang ở trên máy bay! Thiếu phu nhân, cô vừa trở về, nên ăn cơm trước đi.

Đợi thiếu gia đến nơi sẽ gọi lại cho cô.

"Đường Tâm Lạc nghe Dì Trương nói, liền gật đầuQuên đi, đợi lát Lục Dục Thần đến rồi nói sau.

Máy bay tư nhân đang vững vàng bay trên không trung.


Trên máy bay, Lục Dục Thần lười nhác ngồi trên ghế sô ơha.

Vốn lúc này có thể nghỉ ngơi những anh hoàn toàn không có ý định ngủ.

Ngủ không được bởi vì không quen không có cô bên người để ôm.

Lại hình như vì chuyện khác.

Anh nằm trên sô pha, lấy điện thoại.

Mở điện thoại lên, mở album mở mật khẩu album ra.

Những bức ảnh cũ xuất hiện trên màn hình.

Đây là bức ảnh có rất nhiều đứa trẻ chụp cùng nhau.

Trong bức ảnh những đứa trẻ có tuổi khác nhau.

Những đứa trẻ từ một đến mười hai tuổi chụm đầu lại chụp ảnh cùng nhau.

Dưới góc ảnh có một bé gái bảy tám tuổi, mở to mắt nhìn camera cười.

Cổ áo cô bé hơi mở ra, lộ ra một vòng cổ, đó là một vòng cổ ngọc màu vàng, vô cùng hiếm thấy.

Lục Dục Thần chăm chú nhìn vòng cổ phía trên! Những ký ức tuổi thơ đã lâu nên mơ hồ không rõ! Nhưng tiểu thiên sứ mang vòng cổ kia mãi mãi không mơ hồ trong kí ức của anh.

Bàn bay xoa nhẹ lên mặt của bé gái.

Anh nhìn màn hình điện thoại khẽ nhíu mày.

Cố Huyên Nhi! Nên làm gì bây giờ?.

 
Chương 202: 202: Lần Đầu Tiên Nhìn Thấy Nam Thần


Đường Tâm Lạc vội vàng ăn cơm, ăn cơm chiều xong một lát thì thấy mệt mỏi.

Tính thời gian, Lục Dục Thần ít nhất sáng hôm sau mới đến nước M.

Vì vậy cô không đợi điện thoại của anh mà đi tắm rồi lên giường đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Đường Tâm Lạc bị điện thoại đánh thức.

"Aloo.

.

" Lấy điện thoại lên, trong giọng nói còn mang theo âm thanh kiều mị vừa tỉnh dây.

Cô cho là điện thoại của Lục Dục Thần gọi đến, không nghĩ nhiều liền nghe máy.

Đầu bên kia điện thoại dừng một chút, sau đó cô nghe được giọng nói trầm thấp từ tính, "Cô chính là Đường Tâm Lạc?"A, đây là tình huống gì a?Đường tâm Lạc hoàn toàn tỉnh ngủ, nhìn số điện thoại là số lạ, khổng lẽ là phóng viên?Cô hắng giọng, "Đúng vậy là tôi, Xin hỏi anh là ai?"Đối phương lạnh lùng nói, "Tôi là Việt Trạch.

""Ách, Việt Trạch?" Đường tâm Lạc lập tức ngồi dậy, cô che lại microphone, thiếu chút không nhịn được cười.


Việt Trạch, nam thần Việt Trạch lại gọi điện thoại cho cô!!!Tối hôm qua trước khi đi ngủ, cô còn nghĩ xem hôm nay nên làm thế nào để liên lạc với đại thần.

Không nghĩ đến, đại thần vậy mà gọi điện thoại trước cho cô!Không được, cô không thể quá kích động.

Đường Tâm Lạc hít sâu, thật vất vả mới bình tĩnh lại.

Cô ra vẻ trấn định nói, "a, hóa ra anh chính là người mà thầy Trương Bình Thắng giới thiệu a.

"Bên kia điện thoại Việt Trạch nhướn mày, hóa ra năm nay còn có cô gái không biết anh ta.

"Đúng vậy, tôi chính là Việt Trạch.

Nhà cô ở khu nào?""A?" Anh ta hỏi chuyện này làm gì.

"Con người tôi trước nay không thích nói ba lần.

Hỏi lại lần nữa cô ở nơi nào?"Nghe thấy giọng điệu của Việt Trạch không tốt, Đường tâm Lạc lập tức báo địa chỉ của Lam Loan Nhã.


"Được! Trương Đạo đã nói tình hình của đoàn làm phim các cô, tôi cho cô thời gian hai mươi phút để rửa mặt thay đồ, hai mươi phút sau cô chạy đến địa chỉ tôi báo cho cô.

""Cái gì, hai mươi phút! " Đường Tâm Lạc còn chưa nói xong điện thoại đã bị tắt.

Cô cầm điện thoại, có chút thất thần.

Nam thần! tính tình của nam thần quá khác với tưởng tượng của cô?Không tới vài giây sau, điện thoại đã báo tin nhắn thông báo địa chỉ.

Đường Tâm Lạc nhìn thoáng qua điện thoại, hóa ra địa chỉ của nam thần cách nơi đây đặc biệt gần.

Có thể gần đến mức này sao?Ách!.

Đến mức khi cô ra ngoài tản bộ đều sẽ đi qua cửa nhà đại thần.

Đường tâm Lạc đánh răng rửa mặt xong, cũng không trang điểm, tùy ý ăn chút điểm tâm, trực tiếp đi đến biệt thự bên cạnh nhấn chuông.

Nhấn chuông một hồi đến khi Đường Tâm Lạc còn nghĩ nhà không có ai đột nhiên có một bóng người to lớn mở cửa ra.

"Lăn tới đây.

"Đói phương nổi cơn thịnh nộ, nói xong câu này cũng không thèm nhìn cô một cái đã xoay người đi vào biệt thự.

Đường TÂm Lạc đứng yên tại chỗ tiêu hóa hơn nửa ngày mới tiếp nhận được! Người vừa mở cửa chi cô,là người lâm phong lễ độ hào hoa phong nhã trong giấc mộng của các thiếu nữ Trung Quốc, Nam thần Việt Trạch!Trực tiếp ngất!Cái gì mà nam thần chứ?Hình tượng người mà cô vừa thấy đã hoàn toàn làm sụp đổ hình tượng nam thần của cô!?Đường Tâm Lạc giật khóe miệng một chút, vì bộ phim này, chỉ có thể cắn môi đi vào.

.

 
Chương 203: Chương 203


Đường Tâm Lạc đứng ở cửa tìm chỗ thay dép.

Sau khi vào trong phát hiện nhà này ở cùng vị trí với Lam Loan Nhã Uyển và Lục gia nhưng bày biện rất khác biệt.

BIệt thự Lục gia ít xa hoa hơn.

Phong cách lắp đặt nội thất ở Lục gia chỉ hiện đại một ít nhưng mỗi nơi đều được thiết kế hoàn mĩ nhất.

Còn biệt thự này tất cả đều là thiết bị hiện đại.

Phong cách đơn giản, rõ ràng.

Chỉ là, phong cách biệt thự này không phù hợp với nơi này lắm/Ba mặt biệt thự đều là cửa sổ sát đất, theo lý thì bên trong phải đầy đủ ánh sáng.

Nhưng khi cô đi vào thì phát hiện, tất cả màn rèm đều bị kéo xuống.

Biệt thự lớn như vậy, ngoài Việt Trạch vậy mà chỉ có một người làm.

Rèm cửa bị kéo xuống, trong phòng bật đền, buổi ngày nên thấy vô cùng quỷ dị.

Đúng lúc này, trong phòng bếp vang lên âm thanh loảng xoảng.

Hình như dao thái đồ bị rơi trên mặt đất.

"Shit!"Người đàn ông này còn nói chuyện th,ô tục!?Đường Tâm Lạc cảm thấy thế giới quan của mình được mở rộng rồi! Chỉ là lúc này không phải thời gian để nhớ lại nam thần "thay đổi".

Cô đi theo trí nhớ rất nhanh tìm được đầu sỏ gây nên rối loạn.


Việt Trạch ăn mặc ưu nhã, đứng trong phòng bếp, tay nhặt con dao lên, đứng đối diện với vòi nước phát giận.

Lúc này Đường Tâm Lạc mới chú ý đến dung nhan của Việt Trạch, tóc đen ưu nhã đã nhuộm thành màu bạc.

Anh ta phiền chán, tóc tai xuề xòa chẳng những không có cảm giác xấu xí ngược lại càng giống như vương tử quý tộc.

Đương nhiên, điều này khi anh ta không tức giận thì càng không nói.

Việt Trạch bực bội xoa xoa tóc, lộ ra sống mũi cao vút.

Đương Tâm Lạc không có cốt khí hiện ra vẻ mê trai.

Nhìn qua , hình như nam thần đang gặp khó khăn.

Tuy rằng, anh ta nhìn qua hung ác hơn Việt Trạch trên Tv ngàn vạn lần.

Nhưng nghĩ đến giá trị nhan sắc Đường Tâm Lạc vẫn quyết định chủ động quan tâm đối phương.

"Việt tiên sinh, anh đang gặp phiền phức gì sao? Có lẽ!.

tôi có thể giúp đỡ anh?"Giọng nói mềm mại nhút nhát vang lên trong phòng bếp.

Việt Trạch Lúc này mới chú ý đến trong phòng bếp còn có một người khác.

Anh ta nghiêng đầu qua nhìn, đôi mắt màu lam như màu biển, dừng trên mặt của Đường tâm Lạc.


Việt Trạch có huyết thống phương Tây, đôi mắt màu xanh nước biển của anh luôn dễ dàng khiến người khác phải say mê.

"Cô, biết nấu mì sao?"Đường Tâm Lạc ngạc nhiên một chút, cô không nghĩ đến, nam thần Việt Trạch lại bị việc nấu mì làm khó dễ.

"Được, đương nhiên được.

Anh muốn ăn gì, tôi sẽ nấu giúp anh.

"Đường Tâm Lạc chủ động để túi xách xuống, đi đến bên vòi nước rửa tay.

U ám trong đôi mắt màu xanh nước biển của Việt Trạch từ từ tan hết, từ trong quần lấy điện thoại di động ra.

"cái này, cô làm được chứ?"Đường Tâm Lạc đến gần xem.

Người đàn ông trong ảnh chụp đúng là Việt Trạch.

Tóc bạc phát sáng, bên tai trái còn mang khuyên tai, trên mặt đang hóa trang nhưng trong tay lại đang bưng một bát mì.

Mái tóc màu bạc nhưng đôi mắt lại màu đen, chàng trai trong ảnh cười rất hồn nhiên.

Rõ ràng ảnh này là chụp từ sân khấu, Việt Trạch đã hai mươi mấy tuổi lại có thể diễn thành một thiếu niên mười mấy tuổi.

"Được.

" Cô gật đầu.

Việt Trạch nhanh chóng cất điện thoại lại.

"Tôi ra bên ngoài, làm xong thì gọi tôi.

"Nói xong, anh ta lạnh mặt đi ra ngoài.

Việt Trach vừa mới ra ngoài, Đường Tâm Lạc lập tức lấy điện thoại lên mang tìm kiếm những từ chốt, "Ảnh mới của Việt Trạch"Một loạt ảnh mới của Việt Trạch hiện ra, bức ảnh kia là chụp từ phim điện ảnh miêu tả hình ảnh thiếu niên từ thời kì phá phách đến khi trưởng thành.

.

 
Chương 204: 204: Cô Rất Nhớ Anh Muốn Anh Trở Về Nhanh Một Chút


Namthần biến thành nam thần kinh cho nên khiến cho Đường TÂm Lạc rất khó tiếp nhận.

Nhưng mặc kệ thế nào.

Khả năng diễn xuất của Việt Trạch là không thể nghi ngờ.

Nam chính của là vua của một nước, vị quân vương trong phim kia trời sinh mắt tím khác hẳn với các vị quân vương khác.

Khả năng diễn xuất của Việt Trạch đàn áp tất cả mọi người ở Trung Quốc, hơn nữa ngũ quan lại thâm thúy, khuôn mặt đẹp trai, màu mắt cũng khác với mọi ngườiNếu anh ta đồng ý nhận vai diễn này, tuyệt đối đó là người thích hợp nhất.

Vì bộ phim này liền nhìn thấy Việt Trạch ngoài đời, còn phát hiện ra tính tình của anh ta siêu kém.

Đường TÂm Lạc vì thế cũng không thể không nhẫn nhịn, nấu mì cho anh ta.

Từ tủ lạnh tìm ra các đồ dùng cần thiết.

Đổ nước vào trong nồi, đợi nước sôi mới đem tất cả hành lárau dưa đổ vào trong.

Đợi sau khi nước sôi, lại đổ mì vào trong, xem xét thời gian một chút rồi vớt mì ra, để vào bát, lại vớt rau dưa trong nồi ra để lên trên, sau đó múc nước dùng lên trên.

Tuy rằng Việt Trạch nấu ăn không được, nhưng tất cả gia vị vẫn có đầy đủ.

Đường TÂm Lạc từ giữa tìm được dầu mè, đổ lên trên cùng.

Lập tức, hương thơm tỏa ra bốn phía.

Cô rất ít khi xuống bếp, nhưng việc am hiểu nhất chính là nấu mì.


Nhìn thành phẩm của mình ra lò, trên mặt Đường Tâm Lạc lộ ra ý cười.

Đang chuẩn bị để lên bàn cơm, điện thoại bên túi xách bỗng vang lên.

Cô để bát xuống, đi đến xem.

Nhìn thấy điện thoại của Lục Dục Thần.

Rõ ràng cô không làm gì những tim đột nhiên đập nhanh, giống như! hơi hoảng hốt.

Cô hoảng cái gì a?!Nghĩ vậy, Đường Tâm Lạc nhận điện thoại.

"Lâu như vậy mới nghe máy, còn đang ngủ sao?" Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp của anh, còn mang theo sủng nịnh.

"Không có.

" Đường tâm Lạc thay đổi tư thế, dựa vài bên bàn, "vừa rồi có chút vệc.

""Sớm như vậy đã vội làm gì?" Anh cố ý bây giờ mới gọi điện đến là vì sợ đánh thức cô, muốn cho cô ngủ nhiều hơn.

Không nghĩ đến, cô lai dậy sớm như vậy.

"Vâng, bên công ty có chút việc, sáng sớm có việc gấp.

"Đường TÂm Lạc cũng không nói sai, từ góc độ của cô mà nhìn, Việt Trạch cũng thuộc phạm vi công việc.

"Nêu làm việc ở công ty có việc gì thì tìm thư kí Trương nói.


Trình độ nghiệp vụ của thư kí Trương rất cao, khi không có anh xử lý việc rất tốt.

Nếu gặp phiền phức thì gọi cô ấy.

"Lục Dục Thần không chú ý tin tức giải trí, càng không có thói quen dùng Weibo.

Anh còn không biết Vạn Vi Vi là người kích động chuyện của Đường thị.

Anh chỉ cho rằng, Đường TÂm Lạc vừa tiếp nhận công ty nên còn chưa quen.

"Vâng! " Đường TÂm Lạc phát ra giọng mũi, che giấu nguy cơ của Đường thị.

Cô không muốn cái gì cũng dựa vào Lục Dục Thần.

Cô cũng có tính toán của mình.

Dù sao kỳ hạn của bọn họ cũng chỉ còn gần một năm, không có khả năng lúc nào cũng dưa vào anh.

"Ngoan, đừng để cho anh phải lo lắng.

" cảm giác được cô hoang mang.

Lục Dục thần chậm rãi nói dỗ cô, "Anh xử lý chuyện bên này xong, sẽ trở về.

"Cô gái này hình như không nhớ anh.

"Ừ, không quan trọng, công việc quan trọng hơn.

" Đường Tâm Lạc cảm thấy mình có chút khẩu thị tâm phi.

Vừa rồi, trong nháy mắt cô còn muốn nói với anh, cô nhớ anh, muốn anh nhanh chóng trở về.

Nhưng rất may, lời vừa đến miệng đã dừng lại.

Nếu thật sự nói ra, sẽ bị Lục Dục Thần chê cười mất.

.

 
Chương 205: 205: Việt Trạch Khiêu Khích


Nói thêm hai câu, hình như bên phía Lục Dục Thần có việc, nên tắt máy.

Đường Tâm Lạc tắt máy, thở phào.

Cô cảm thấy hình như mình trở nên kỳ quái! Công việc cần đi công tác là chuyện bình thường, Lục Dục Thần chẳng qua mới đi một ngày, mà cô đã có ý muốn gặp anh.

Lắc lắc đầu, đang chuẩn bị bưng chén ra, quay người lại thiếu chút nữa bị người phía sau dọa!.

Cũng không biết người này vào từ khi nào.

Việt Trạch để hai tay vào túi, lười biếng đứng dựa vào cửa.

Mặt lạnh lùng, đôi mắt xanh nhìn ĐƯờng Tâm Lạc, "Bạn trai?""KHông phải.

" Đường TÂm Lạc, đang muốn nói thêm, là chồng tôi.

Việt Trạch đứng ở cửa đột nhiên đi đến chỗ cô, cúi người xuống, khuôn mặt đẹp trai phóng lớn trước mặt cô.

Đường Tâm Lạc lại không còn đường lui, phía sau cô đã bị bàn ăn chặn lại.

Sau đó, Việt Trạch dán sát tai cô, anh ta cúi đầu, màu tóc bạc che khuất tầm nhìn của cô.

Giọng nói nhẹ nhàng lại mang theo chút bất cần đời, "Không phải bạn trai, vậy đó chính là người mà cô yêu đơn phương?"Đường Tâm Lạc chợt cứng đờ, đột nhiên có cảm giác bị người khác nhìn thấu.


Tình cảm của cô đối với Lục Dục Thần! Chính cô cũng không dám nghĩ nhiều.

"A" Người đàn ông cười nhẹ, "Quả nhiên như vậy.

"Việt TRạch đột nhiên duỗi tay, nắm lấy cằm của Đường Tâm Lạc, ngón tay mang theo hơi lạnh.

"Nếu tôi đoán không sai, anh ta còn chưa biết cô đang trộm thích anh ta đi?"Mặt cô đột nhiên đỏ bừng.

Việt Trạch thấy mặt cô đột nhiên đỏ bừng thì dừng động tác lại một chút.

Anh ta không nghĩ đến cô gái này lại chưa trải qua sự đời như vậy, tâm tư của cô, người khác vừa liếc mắt đã bị nhìn thấu.

Thật sự có thể đảm nhận vị trí người điều hành một công ty giải trí?NHịn không được nổi lên ý xấu muốn trêu chọc cô.

Việt Trạch chớp chớp mắt, ngả ngớn, "Chỉ tiếc, trong lòng anh ta, không có cô.

"Khuôn mặt Đường Tâm Lạc giật mình nhìn về anh ta, giọng nói sợ hãi, "Vì sao?"cô có chút sốt ruột, hoàn toàn không phát hiện ra ý cười trong đôi mắt kia.

"Rất đơn giản.

" Việt Trạch duỗi tay ra chống lên bàn, khẽ cười, "Bởi vì tôi cũng là đàn ông.


""Không giống nhau.

" Đường Tâm Lạc rũ mắt, tránh đi tầm nhìn của Việt Trạch.

"! Anh ấy cùng anh không giống nhau.

"Tuy rằng Lục Dục Thần lúc nào cũng bá đạo cường thế, nhưng đối mặt với sự nghi ngờ của người khác, cô sẽ lựa chọn tin tưởng.

Việt Trạch nhìn cô gái trước mắt, chỉ lười biếng cười, "Nghe cuộc nói chuyện vừa rồi, anh ta đang đi công tác?"Đường TÂm Lạc không trả lời nhưng không phủ nhận.

"Thái độ của anh ta với cô có phải tốt hơn ngày thường một chút?"Đường TÂm Lac ngẩng đầu nhìn anh ta, thấy anh ta đang nhìn mình chằm chằm.

Đôií mặt với ánh mắt như vậy, cô không cẩn thận liền nói thật, "So với bình thường,! giọng điệu tốt hơn.

"Vừa rồi, trong điện thoại, giọng điệu của Lục Dục Thần vô cùng sủng nịnh.

"Vậy đúng rồi.

" Việt Trạch vuốt mái tóc, cười tự tin, "Đàn ông chỉ có khi chột dạ mới có thể có thái độ tốt với phụ nữ.

""Có thể cô yêu đơn phương anh ta, anh ta cũng có thể cảm nhận được.

Cho nên! Vì không để đánh mất một người yêu anh ta, mới có thể thay đổi thái độ.

Tôi đoán, anh ta hiện tại chắc đang bên cạnh một mỹ nhân xinh đẹp, nói không chừng còn đang hưởng thụ a.

""Không có khả năng, anh đừng nói nữa!"Đường Tâm Lạc tức giận đẩy Việt Trạch ra, đi qua một bên.

.

 
Chương 206: 206: Bạch Liên Hoa Lên Sân Khấu


Cùng lúc đó, ở nước M, lúc này đang là buổi tối.

Lục Dục Thần tắt điện thoại, đứng bên cửa sổ chăm chú nhìn ngọn đèn ở xa xa.

Đây là thành phố Đông, khu vực dành cho người giàu ở nước M, Lục gia cũng có trang viên ở thành phố nàyNgười đàn ông đứng trước cửa sổ, nhìn bên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng.

Đúng lúc này, ngoài cửa thư phòng vang lên tiếng đập cửa.

Lục Dục Thần thu hồi lại suy nghĩ, "vào đi.

"Vào giây sau, cửa chậm rãi bị mở ra.

Một thần ảnh nhỏ xinh đi vào.

thiếu nữ tóc xõa trên vai, da trắng như tuyết.

Màu da so với người bình thường còn trắng hơn, thậm chí còn tái nhợt.

Cô ta có đôi mắt phượng, từ lúc đi vào hai mắt vẫn luôn nhìn người đàn ông.

Nhìn người đàn ông đang đứng quay người về phía cửa sổ, ngũ quan lạnh lùng cứ thế hiện ra dưới asnhd dèn.


"Dục Thần! " Đáy mắt Cố Huyên Nhi hiện ra một tầng sương mù, mặt tái nhợt có chút đỏ.

"Mẹ Lý nói anh đến ồi! Thật tốt quá, em còn tưởng họ đang lừa em.

" Cố Huyên Nhi vừa nói, hốc mắt đã đỏ lên.

Nước mắt tư từ chảy ra, cùng với làn da tái nhợt của cô khiến cho người khác thấy đau lòng.

Lục Dục Thần bất giác nhíu mày, "Bác sĩ không phải đã nói không được khóc sao? Sao lại khóc rồi?"Nói xong còn đưabtay lấy khăn giấy đi qua.

Cố Huyên Nhi không nói lời nào, chỉ cúi thấp đầu, hai vai run run.

Cả người thoạt nhìn nhỏ bé hình như đang sợ hãi.

Cô ta biết, Dục Thần nhất định không muốn thấy cô khóc, chỉ cần cô vừa khóc, nhất định sẽ nghĩ mọi cách dỗ dành để cô nín khóc mỉm cười.

nhưng mà, đêm nay Lục Dục thần lại khiến cô ta phải thất vọng.

Người đàn ông đi đến bên người cô, cũng không như ngày xưa lau nước mắt cho cô, chỉ đưa khăn giấy nhét vào tay cô.

"Đừng khóc! Ngày mai còn phải phẩu thuật.


Chwof sau khi phẫu thuật thành công, em sẽ tốt hơn.

"Hai mắt Cố Huyên Nhi đỏ bừng, tay nắm chặt khăn giấy, nước mắt như trân châu lăn xuống.

"Dục Thần! em thật sự rất sợ! " Cố Huyên Nhi đột nhiên nhào qua ngực Lục Dục Thần.

Tiếp theo còn chủ động duỗi tay ôm lấy eo của anh.

"Bệnh viện nói lần này thật vất vả mới có trái tim thích hợp, nhưng cho dù như vậy xác suất phẫu thuật thành công vẫn rất thấp! Dục Thần, may mà anh đến rồi! Em rất sợ trước khi vào phẫu thuật không được nhìn thấy anh! EM sợ em! Vào phòng phẫu thuật rồi không mở mắt ra được nữa!"Thiếu nữ nhỏ xinh rúc vào lòng anh, vốn là chuyện may mắ, nhưng Lục Dục Thần theo bản năng lại muốn đẩy người ra.

anh cũng không hiểu mình bị làm sao nữa.

Từ sau chuyện thiếu chút nữa bàn chuyện cưới hỏi với Huyên Nhi cũng không phải chưa từng ôm cô.

Trước đó còn cảm thấy thân hình mảnh mai khiến người khác thương tiếc, mà đêm nay anh lại có cảm giác không kiên nhẫn.

Co gái này khóc còn thấy trìu mến, nhưng hôm nay vừa thấy khóc lại khiến anh cảm thấy bực bội.

Lúc trước còn thấy CỐ Huyên Nhi thanh lên thoát tuc, nhưng bây giờ lại khiến cho anh cảm giác phiền chán.

Lục Dục Thần không chút dấu vết lui lại sau một bước, kéo dãn khoảng cách giữa hai người.

Anh đè nén cảm giác không kiên nhẫn, an ủi: "Em yên tâm, lần này đều là những bác sĩ đứng đầu nước M.

Ngày mai phẫu thuật, anh cùng bố mẹ em đều sẽ đứng bên ngoài đợi em! xác suất phẫu thuật thành công cũng rất cao, chỉ cần em dũng cảm một chút, nhất định sẽ thành công.

".

 
Chương 207: 207: Đợi Sau Khi Hai Người Ly Hôn Nhất Định Phải Bồi Thường Cho Đường Tiểu Thư Thật Nhiều


"Thật vậy sao?" Cố Huyên Nhi cúi đầu, không để cho Lục Dục Thần thấy đáy mắt cô ta đang tính kế.Chỉ là cô cũng không muốn chữa khỏi cho bản thân thì làm sao bây giờ?Nếu như bệnh tim của cô tốt hơn, Lục Dục Thần cũng không thấy cô thiếu cái gì.Nếu như vậy, dù cô có là thiên kim của Cố gia thì cũng có gì đâu.Đối với sự nghiệp lớn của Cố gia thì thiên kim của Cố gia cũng không phải chỉ một mình cô.Nếu không phải có Lục Dục Thần nhìn cô với con mắt khác, thì cô Cố Huyên Nhi...sao có thể ở Cố gia?Huống chi, cô cũng không muốn mất đi vị trí Lục phu nhân."Ừ." Lục Dục thần lãnh đạm trả lời.Thấy anh lạnh lùng, Cố Huyên Nhi liền thấy người mình lạnh run.Thấy thân hình mảnh mai run rẩy như sắp ngã.

Lục Dục Thần cũng chỉ đưa tay đỡ cô sau đó lại thu tay về.Không còn săn sóc như cũ.Cố Huyên Nhi chỉ đơn giản mặt ngoài thôi.Cô ta lớn lên ở cô nhi viện, đã trải qua nhiều chuyện, đã sớm cho cô ta khả năng nhìn mặt đoán ý rất giỏi.Đáy lòng Cố Huyên Nhi không khỏi kinh ngạc.Chỉ mới hai tháng ngắn ngủi, Lục Dục Thần lại có thể đối với cô thay đổi đến như vậy.Cẩn thận nghĩ lại, hôm nay Lục Dục Thần quả thực rất khác.Vốn dĩ mỗi lần đến đây anh đều sẽ đến phòng thăm cô.Nhưng hôm nay sau khi đến lâu như vậy, anh cũng chỉ vào thư phòng, không cò sốt ruột thăm cô.Cô vốn cũng vì lo lắng nên mới tùy ý đến đây.Nhưng bây giờ, thật sự may mắn vì cô đã đến.Không tự chủ lại nhớ đến người phụ nữ ở Trung Quốc kia."Vậy là được rồi...."Cố Huyên Nhi lau nước mắt, ra vẻ chân thành nói, "Em cũng phải tốt hơn thôi...em không đợi nổi muốn thành cô dâu của anh...Dục Thần, vị Đường tiểu thư ở Trung Quốc thế nào rồi? Đợi sau khi em tốt hơn nhất đinh phải đi cảm ơn cô ấy.


Mấy ngày nay thật sự vất vả cho cô ấy."Nghe thấy Cố Huyên Nhi nhắc đến Tâm Lạc, ánh mắt của Lục Dục Thần chợt lóe lên cảm xúc."Cô ấy...rất tốt." anh nghĩ một chút mới trả lời.Không biết vì sao, anh không muốn trước mặt Cố Huyên Nhi nhắc đến quá nhiều về Đường Tâm Lạc.Không phải chột dạ.Chỉ đơn thuần không muốn cô ta bàn luận về Đường Tâm Lạc từ đầu đến chân."Vâng, em cũng nghe mọi người nhắc đến, Đường Tiểu thư cũng không phải dễ dàng.

Thật ra...Cũng tại em không tốt, nếu không phải em bị bệnh không thể giúp anh sinh người thừa kế...Cũng sẽ không khó xử đến Đường tiểu thư."Cố Huyên Nhi giống như rất khó xử, mày nhíu lại, nhìn qua giống như một búp bê phương Tây yếu ớt."Đường Tiểu thư vừa mới ly hôn, kết quả lại gặp phải chuyện.


Nếu không phải như vậy anh cũng không khó xử cô ấy ký hiệp định như vậy.Cố Huyên Nhi giống như vô cùng đồng tình với Đường Tâm Lạc, nhắc đến cô, trong giọng nói tràn ngập áy náy.Cô ta nói đến nước này, ngẩng đầu nhìn Lục Dục Thần, "Dục Thần...Chuyện lần này, Đường tiểu thư bị ủy khuất rất nhiều.

Chỉ ngắn ngủi một năm, cô đã bị buộc ly hôn hai lalanf, Người ngoài không biết đợi đến khi hai người ly hôn xong nhất định sẽ chỉ trỏ với cô.

Em cảm thấy chúng ta phải bồi thường cho cô ấy thật nhiều."Rất nhiều năm trước, khi Cố Huyên Nhi còn đang ở cô nhi viện, vô tình đã có ân cứu mạng với Lục Dục Thần.CŨng bởi vì sau khi cứu anh mới bị bệnh tim.Hai năm trước khi Lục Dục Thần muốn cưới cô cũng bởi vì cô bị bệnh tim không thể sinh con cho nên Lục gia mới nhất trí phản đối.Sau đó khi cô phát bệnh mới nói ra đề nghị cho Lục dục Thần..

 
Chương 208: 208: Kế Hoạch Lúc Trước


Cố Huyên Nhi khi nói kế hoạch đó cho Lục Dục Thần bởi vì sợ danh hiệu Lục phu nhân mình không giữ được.

Bà nội Lục không thích cô, mẹ của Lục Dục Thần Trác Nhã Dung cũng không muốn cô vào cửa.

Cho dù từ đầu Trác Nhã Dung rất vừa lòng Cố gia, nhưng khi biết trái tim cô không tốt, không thể mang thai thì lập tức thay đổi thái độ.

Duy chỉ có Lục Dục Thần không thay đổi thái độ.

Vì ra vẻ rộng lượng, hoặc nói là để nắm quyền chủ động.

Cố Huyên Nhi chủ động đưa ra ý kiến để Lục Dục thần tìm người sinh con cho anh.

Nhưng lúc đầu Lục Dục Thần không đồng ý.

Nhìn qua anh giống như là kiểu tình trường lão luyện.

Nhưng thực tế, anh chưa từng để người phụ nữ nào bò lên giương anh.

Ngay cả khi yêu đương với Cố Huyên Nhi cũng chỉ chiếu cố cô như em gái.

Hành đọng thân mật nhất chính là khi cô phát bệnh, ôm cổ vũ cô.

Cố Huyên Nhi cho rằng, bởi vì mình quá nhu nhược, nên Lục Dục thần đối với cô không thể có hứng thú.

Cho nên liền cắn răng đưa vài mỹ nữ sạch sẽ đến cho anh.

Nói là để có tiếng thực ra cũng vì sợ Lục Dục Thần khhi cô bệnh bị người phụ nữ khác câu dẫn.

Ai biết khi cô khóc như mưa Lục Dục Thần mới đồng ý kế hoạch đó.


Kết quả những người cô đưa qua anh đều không động đến.

Những cô gái đó, đều là người cô đã chọn kỹ, có thể khống chế được.

Nghe thấy những người phụ nữ đó đều bị anh đuổi về, Có Huyên Nhi còn thấy vui vẻ, cảm thấy Luc Dục Thần đối với mình thâm tình trọng nghĩa.

Nhưng trong lòng vẫn luôn có lo lắng.

Sợ một ngày nào đó Lục Dục Thần đột nhiên sẽ thay đổi, đồng ý tiếp nhận một đối tượng nào đó mà bà nội hoặc mẹ an bài cho anh.

Cứ giằng co như vậy một đoạn thời gian.

cô lại lựa mấy cô gái đưa qua, kết quả vẫn như vậy.

Khoong có một ai lọt vào được ánh mắt của Lục gia anh.

cho đến mấy tháng trước, một cô gái tên Đường Tâm Lạc đột nhiên xông vào!.

.

"Được rồi! Không còn sớm nữa, em nên về phòng nghĩ ngơi đi.

"Lục Dục Thần cũng không chính diện trả lời Cố Huyên Nhi, nói.

Tâm Trạng của anh bây giờ không tốt, nếu không phải về Cố Huyên Nhi bây giờ là người bệnh, ngày mai còn phẩu thuật, Lục Dục Thần đã lạnh mặt đuổi người đi, ngay từ khi Cố Huyên Nhi nói hai từ "ly hôn".

Trái tim, giống như có chút đau đớn.


Kế hoach vốn là Kết hôn, sinh người thừa kế, lại ly hôn.

Điều này rõ ràng đã an bài tốt từ đầu.

Nhưng bây giờ, nghe thấy Cố Huyên Nhi nói anh cùng Đường Tâm Lạc ly hôn, trong lòng lại sinh ra cảm giác đau đớn.

"Dục Thần, em! "Cố Huyên Nhi hình như còn muốn nói gì đó, lại bị Lục Dục thần ngăn lại.

"Huyên Nhi em là người bệnh, ngày mai phẫu thuật rất quan trọng.

Nghe lời, đi nghỉ sớm một chút.

"Giọng điệu của Lục Dục Thần tuy rằng bình thường, nhưng lại thấy lạnh lùng.

Đúng rồi, cô suýt nữa quên mất, người đàn ông trước mắt là người lạnh lùng đến mức nào.

Ngay cả đối với cha của mình, anh cũng đã ẩn nhẫn ngụy trang đến mấy chục năm sao?Nếu không phải hiện tại cô trong trí nhớ của anh là thiên sứ, là người cứu rỗi anh.

Có lẽ người đàn ông trước mắt đã sớm không kiên nhẫn mà đuổi cô đi.

Cố Huyên Nhi là người phụ nữ thông minh.

"vâng,.

.

em đi đây!.

Dục Thần, anh nghỉ ngơi sớm một chút! Ngày mai em phẫu thuật, anh sẽ đi cùng em chứ?" Cố Huyên Nhi lưu luyên không rời đi đến cửa.

Vừa đến cửa, mắt hi vọng nhìn anh một cái.

Mái tóc đen che khuất nửa khuôn mặt tái nhợt, cả người càng thấy vẻ nhu nhược đáng thương.

Lục Dục Thần trầm mặc vài giây, thu lại ánh mắt sắc bén, "yên tâm, anh sẽ đến.

".

 
Chương 209: 209: Đồng Ý Điều Kiện Mới Làm Phẩu Thuật


Ngày hôm sau, Lục Dục Thần dẫn Cố Huyên Nhi đến bệnh viện làm kiểm tra trước khi phẫu thuật.

Nếu như trước phẫu thuật lớn, người bệnh thường đến ở yại bệnh viện trước mấy ngày.

Nhưng bởi vì Cố Huyên Nhi được Lục dục Thần coi trọng cho nên đã có đội nghũ bác sĩ đi theo phục vụ cô.

Tuy rằng cô ta là tiều the Cố gia, Cố gia cũng là danh môn gia tộc.

Nhưng ở Cố gia không phải chỉ có mình cô là tiểu thư, cho dù có cố phu nhân Thẩm Uyển thích cô, nhưng cha của cô ta , Cố Tín Hằng lại không thích cô ta.

Nếu không phải bởi vì cô ta được Lục dục Thần tìm đến, được Lục gia coi trọng.


Thì Cố Huyên Nhi ở Cố gia, căn bản không cí khả năng có được địa vị như ngày hôm nay.

Bên ngoài phòng phẫu thuật, Cố phu nhân Thẩm Uyên, anh trai của Cố Huyên Nhi, Cố Tông Hàm, cùng em trai cố Tư Hàm đều ở đây.Sau khi Cố Huyên nhi đi vào, nước mắt của bà nội Cố chưa từng dừng lại.“Cũng không biết Huyên Nhi có thể không có việc gì hay khôbg….Huyên Nhi từ nhỏ đã gặp không ít chuyện, thật vất vả mới tìm thấy từ cô nhi viện trở về, nó còn chưa có đưohc một ngày để hưởng phúc.

Tông HÀm, con nhanh gọi điện thoại cho ba, hôm nay Huyên Nhi làm phẫu thuật lớn như vậy, sao ông ấy còn chưa đến.” Bởi vì quan tâm Cố Huyên Nhi, Cố phu nhân nhiều khi còn giận chó đánh mèo với chồng của mình Cố Tín Hằng.

BÀ biết Cố Tín Hằng trước nay không thích Huyên Nhi.

Rõ ràng, Huyên nhi cũng là con gái của bọn họ nhưng từ sau tìm Huyên Nhi về, ông ta chưa từng quan tâm đến con gái.

Lúc Huyên Nhi còn nhỏ ông ta rõ ràng rất quan tâm nó.

Cục cưng bảo bối được tìm lại, Thẩm Uyên chỉ biết yêu thương gấp bội, thật sự không rõ tại sao Cố Tín Hằng lại lạnh lùng với con gái.

Chẳng lẽ bởi vì cọ gái lớn lên ở cô nhi viện, lúc nhỏ không đươhc giáo dục tốt, lần đầu tiên xuất hiện ở Cố gia chút nữa làm ra chuyện xấu hổ nên mới xa cách con gái sao? “Mẹ, lúc sáng cha đã nói qua, hôm nay có buổi họp quan trọng không đến được.”Cố Tông Hàm ngẩng đầu từ máy tính lên.

Anh ta điện thoại cũng chưa gọi đã nói lại chuyện đã lặp đi lặp lại nhiều lần.Nếu không phải Thẩm Uyên uy hiếp, anh ta cũng không nghĩ sẽ đến đây.

Cố Huyên Nhi là em gái anh ta không sai, nhưng từ trước đến nay anh ta cũng không thích Cố Huyên Nhi.


“Họp, họp, ...lại họp, con đã như thế này, cha con cũng như vậy, sao các người lại lạnh lùng như vậy? EM gái con còn nằm bên trong không rõ sống chết, con còn có tâm trạng ở đây thị trường chứng khoán sao?”Cố phu nhân nhìn biểu đồ trên máy tính của con trai liền nổi giận.

Miệng Cố Tông Hàm giật giật, cuối cùng vẫn đem lời chống đối nuốt lại, tắt máy tính.

“Đưỡ rồi mẹ, mẹ đừng giận...chị cát nhân thiên tướng sẽ không có việc gì đâu.” Lúc này, con trai nhỏ Cố Tư Hàm mới đi đến.

Nó có đôi mắt đào hoa giống như Thẩm Uyển, nói chuyện ngọt ngào nên rất đưỡ Thẩm Uyển yêu thương.

Thẩm Uyển được con trai khuyên một lát thì nghe thấy tiếng bước chân.

Bà nhanh chóng ngẩng đâu lên thấy Lục Dục Thần từ phòng phẫu thuật đi ra.

“Dục Thần, thế nào, bác sĩ nói thế nào rồi?”Cố Huyên Nhi vừa được đẩy vào phòng phẫu thuật bác sĩ đột nhiên nói người bệnh không phối hợp gây mê, nói muốn gặp Lục Dục Thần.


Vì để Cố Huyên Nhi yên tâm làm phâuz thuật, Lục dục Thần chỉ có thể thay đồ khử trùng vào phòng phẫu thuật.

Sau khi đi vào, Cố Huyên Nhi đầu tiên là khóc lóc sướt mướt, nói muốn sau khi tỉnh lại điều đầu tiên là muốn thấy anh ta.

Vốn Lục Dục Thần muốn đợi sau khi cô ta phẫu thuật xong thì về nước đến khi cô ta tính lại thì lại qua đây.

Nhưng bây giờ vì để trấn an Cố Huyên Nhi, chỉ có thể đồng ý.

Ai biết Cố Huyên Nhi lại đưa thêm điều kiện thứ hai..

 
Chương 210: 210: Khiến Lục Dục Thần Bực Mình


“Dục Thần, nếu lần này phẫu thuâth thành công, anh có thể lập tức ly hôn với Đường tiểu thư được không?” Trong phòng phẫu thuật, Cố Huyên Nhi gắt gao túm chặt tay của Lục dục Thần không buông ra.

“EM biết cô ấy bây giờ đang mang thai.

Em không ngại đợi đến khi cô ấy sinh con, nhưng mà….Em muốn gả cho anh, muốn làm vợ ạn, đây không phải điều lúc còn nhỏ chúng ta đã nói sao? ANh biết đấy, em sợ đau...Nếu khôbg phải vì gả cho anh em cũng không làm loại phẫu thuật này.

ANh đồng ý với em...có được không?” Các nhân viên y tế xung quanh đều là người nước ngoài nên không hiểu cô ta đang nói cái gi, nhưng cũng có một bộ phận người Trung hiểu được lời Cố Huyên Nhi nói càng gấp gáp.Trái tim lấy ra khỏi cơ thể người sống có thể bảo quan lâu nhất là 5 giờ.Một khi rời khỏi cơ thể người thời gian càng lâu trái tim sẽ không còn sức sống.

Lần này có được trái tim là từ người bị thương khôbg qua khỏi trong tai nạn xe.

Mặc kệ nhóm máu hay cái gì của người kia cũng rất tương xứng với Cố huyên Nhi.

Vì thế sau khi biết người đó không qua khỏi, người nhà cô đã tiêu một số tiền lớn để họ đồng ý hiến tặng.


Hôm nay người đó cũng rút ống thở mà trái tim cũng nhanh chónh được đưa đến.

Dưới tình huống gấp gáp như vvậy Cố Huyên Nhi phải lập tức gây tê, sau đó bắt đàu tiến hành phẫu thuật.

Nhưng cô ta trước khi gây tê đột nhien kháng cự muốb gặp Lục Dục Thần.

“Lục tiên sinh, tình huống của người bênh không thể chậm trễ hơn nữa.

Cô ấy muốn cái gì ngài cứ đồng ý đi.”Một vị Phó giáo sư đến từ Trung Quốc khuyên.

Nói xong còn thấp giọng đề nghị,“Cảm xúc người bệnh không ổn định, nếu cô ấy không muốn thì không còn cách nào có thể tiếo tục phẫu thuật.

Nếu ngài cảm thấy khó xử, không bằng trước cứ đồng ý với cô.” Lục Dục Thần ánh mắt lạnh lùng nhìn vị giáo sư kia Cảm nhận được ý lạnh của người đàn ông, da đầu vị giáo sư liền tê dại.“Dục Thần...Anh...Anh có thể đồng ý với em sao! Anh không đồng ý với em, em thật sự không dám làm…”“Vậy không cần làm.”Lục dục Thần lạnh lùng nói.

Không nghĩ đến Lục Dục Thần lạnh lùng như vậy, Cố Huyên nhi sửng sỏi.


“Anh...nói cái gì…” mặt cô ta trắng bệch không thể tin được.

Nước mắt nháy mắt liền rơi xuống.

Lục Dục Thần trầm mặt rũ mắt nhìn cô.CÔ gái yếu ớt trước giờ luôn nghe lời, bây giờ đang… “Cố Huyên Nhi, nhẫn nại của con người luôn có hạn.” Anh bỗng nhiên cười lạnh nói.

“Em yên tâm, những lời anh nói khi em cứu anh bây giờ vẫn còn tính.

Nhưng mà...nếu em tự cho là mình thông minh, dùng cái đó để áp chế anh, thậm chí thay anh quyết đinh như vậy thì đừng trách anh trở mặt vô tình.”Giọng nói Lục DỤc thần lạnh lùng đến cực điểm thậm chí còb mang theo một tầng sương.

Thiên sứ đẹp đẽ trong quá khứ kia vì sao lại thành bộ dáng như bây giờ? ANh nhắm mắt lại cưỡng bách mình không nghiz đến thiên sứ từng cứu mình.

Sau đó rút tay mình ra từ tay Cố Huyên nhi, rời đi cũng không quay đầu lại.CỐ Huyên Nhi hoàn toàn bị phản ứng củ Lục dục Thần dọa.

Cô ta không nghĩ đến chỉ thử một lần áp chế thôi mà mọi chuyện lại thành như vậy.

Nhìn Lục Dục Thần rời đi, cô ta không biết nên làm thế nào bây giờ? Nếu không còn bệnh tim, anh sẽ còn áy náy sao? CHỉ là chính Lục Dục Thần nói như vậy, cô thật sự không còn sự lựa chọn nào khác sao?.

 
Chương 211: 211: Nhìn Cô Ta Nhớ Đến Đường Tâm Lạc


Bên ngoài phòng cấp cứu, bà Thẩm Uyển quay về phía Lục Dục Thần chất vấn." Cháu...tại sao cháu không thể theo Huyên Nhi? Chẳng qua là một câu hứa hẹn, cháu dỗ dành nó cũng được aa...!Dục Thần, không phải trước kia cháu rất thích Huyên Nhi, còn muốn cưới nó làm vợ sao? Chẳng lẽ cháu kết hôn là có thể quên Huyên Nhi?"Thẩm Uyển vẫn luôn cho rằng Lục Dục Thần kết hôn là vì áp lực gia tộc.Anh cưới cô gái khác cũng là bất đắc dĩ, không thật lòng.Giác quan phụ nữ của Thẩm Uyển cảm thấy cho dù đã kết hôn nhưng trong lòng của Lục Dục Thần vẫn xem con gái của bà ta là nhất.dù sao con gái bà ta mới là người anh yêu.Mà Lục phu nhân ở nhà kia chỉ là cưới vì trách nhiệm đối với gia tộc." Dục Thần...!Sao cháu có thể nhẫn tâm như vậy? Cháu có thể vào thăm Huyên Nhi được không? Một câu nói của cháu còn có tác dụng hơn mười câu chúng tôi nói.


Huyên Nhi nghe lời cháu lắm....Cháu...cháu..."Nói xong, Thẩm Uyển khóc không thành tiếng.Bà ta là bà chủ của cố gia, từ nhỏ sống trong nhung lụa, chưa từng cầu xin ai như vậy.Nhưng vì con gái của mình, Thẩm Uyên vẫn cố chịu đựng.Lục Dục Thần ghét nhất là nước mắt của phụ nữ, lớn nhỏ trong cố gia đều khóc kiến cho anh bực bội.Đang chuẩn bị hất tay của cố phu nhân, lại thấy mắt của bà ta khóc đến sưng đỏ, trong lòng không khỏi cảm động.Mày nhăn đã chậm rãi dãn ra." Cố phu nhân, Huyên Nhi đã là người trưởng thành, nàng có chính kiến riêng của mình."Lục Dục Thân cảm thấy mình điên rồ, thấy cố phu nhân mà hai mắt nháy nháy trong đầu bỗng hiện ra đôi mắt một cô gái kia.Có lẽ bởi vậy, anh không thể nổi giận được.Cố Tông Hàm thấy Lục Dục Thần tức giận cũng cảm thấy mẹ đã làm quá trớn, đứng lên dìu Thẩm Uyển."Lục gia, tìm lại được Huyên Nhi, mẹ ta cực kì cưng chiều em.


Nhất thời lo lắng quá, nếu có điều gì không phải thì anh đừng để bụng."Gia thế của Cố gia cũng không kém gì Lục gia.Nhưng thấy vừa rồi Cố phu nhân nói hơi quá.Cố Tống Hàm là con trai trưởng của Cố gia, thay mẹ xin lỗi." Đừng ngại." Lục Dục Thần đẩy tay, không nhìn bà cố như thế nữa.Nhất thời xấu hổ.Cố Tống Hàm tưởng Lục Dục Thần vẫn còn đang tức giận, đang chuẩn bị nói tiếp, bỗng cửa phòng cấp cứu mở ra." Lục tiên sinh, phu nhân...!bác sĩ bảo ta đi thông báo với mọi người, bệnh nhân cần được sự đồng ý để thực hiện ca mổ, hiện đang hôn mê."Thẩm Uyển nghe y tá nói, cảm động nắm tay đứa con trai, " thật tốt quá...Huyên Nhi...!thật tốt quá...em thật hiểu chuyện..."Lục Dục Thần mặt vẫn không biểu cảm, chỉ gật đầu, ung dung ngồi vào một bên.Nếu không phải do Cố Huyên Nhi đang chuẩn bị mổ, anh sẽ lập tức trở về nước Trung Quốc.Nhưng hiện tại...Nghĩ đến điều kiện trước khi vào phòng mổ của cô ta.Trên khuôn mặt anh toát lên vẻ lạnh lùng.Xem ra còn phải tiếp tục ở lại nước M thêm một thời gian nữa.Ở Trung Quốc, Đường Tâm Lạc cuối cùng cũng thuyết phục được Việt Trạch đóng vai chính trong " sủng phi thượng vị ký".Có thể thuyết phục Việt Trạch đóng vai chính là một tin tức đáng để vui mừng.Chỉ là Đường Tâm Lạc không nghĩ tới điều kiện để Việt Trạch đồng ý đóng phim "Sủng phi thượng vị ký" sẽ đơn giản nhưng lại kì quái như vậy." Mười ngày liên tục đến nhà nấu mì cho tôi ăn, tôi sẽ đồng ý với cô."Sau khi ăn xong bát mì cô nấu, Việt Trạch dựa vào cạnh bàn, nói tùy ý..

 
Chương 212: 212: Việt Trạch Đòi Hỏi Điều Kiện


Đường Tâm lạc chắc cũng không thể nào nghĩ tới.Không thể nói lý lẽ với người con trai này.Nhưng cô không có biện pháp gì, vì " Sủng phi thăng chức ký" này mà cô phải cắn răng đáp ứng những điều kiện của Việt Trạch.Ngày hôm sau, Đường Tâm Lạc đã đúng hẹn, nấu mì rồi đưa đến cho anh ta.Việt Trạch ngồi ở đó.Tay cầm đôi đũa, gắp một cây rau xanh, rồi đưa mắt nhìn cô.Đầu anh ta hơi ngẩng lên, chớp mắt, xem xét kĩ lưỡng cây rau.Cầm dưới cong, cổ họng chuyển động, nhìn như một người đàn ông lạnh lùng." Đây là cái thá gì...thật tệ."Đường Tâm Lạc:"..."Tệ ư?Có ai ăn rau như anh không chứ.Việt Trạch không nói chuyện, đem rau sát mũi ngửi, thấy không có mùi lạ mới cắn một miếng.Ừ...ngon như trong tưởng tượng.Hắn rất ít khi được ăn cơm ở nhà, đây là lần đầu tiên được ăn loại rau này.Đường Tâm Lạc đến mà không nói gì, nàng tới được một lúc, nhân tiện nấu mì đem theo.Trong tủ lạnh của Việt Trạch rất ít đồ, lần trước nấu giờ còn sót lại chút ít." Ngon".

Việt Trạch ăn đến sợi mì cuối cùng và nói.Nhìn thấy sợi tóc bạc, anh ta nhếch miệng cười.Không biết có phải hay không hay chính tôi đang ảo giác, thấy hắn cười, hoảng hốt.


Đường Tâm Lạc bỗng nhiên thấy ấm áp.Cô đã mở lòng với anh ta, cái phiền muộn của người con trai này rất khác những người khác.....Nhìn anh ta ăn xong, Đường Tâm Lạc đi về." Chờ một chút" Thấy cô cầm túi, Việt Trạch bỗng gọi cô lại."Đi với ta tới phòng sách một lát"Việt Trạch không quan tâm rồi đi một mạch tới phòng sách.Đường Tâm Lạc chớp mắt do dự, rồi cầm túi đi theo anh ta." Cầm đi, đây là điều kiện ta tham diễn các công ty phim truyền hình." Việt Trạch tựa vào bàn, đem đến cho cô một đóng tài liệu." Cô đồng ý thì ngày mai đem bản hợp đồng tới đây."Đường Tâm Lạc không nghĩ Việt Trạch lại tốt như vậy.Cô còn tưởng, ít nhất phải nấu mì cho anh ta mười ngày, anh ta mới kí hợp đồng.Kế hoạch của công ty được thực hiện sớm hơn, giải quyết được tình trạng hỗn loạn trong công ty, Đường Tâm Lạc có bớt lo lắng.Cuối cùng Việt Trạch vừa đưa hợp đồng vừa nhìn làm cho cô tức hộc máu."Diễn viên không thực lực, không hợp tác? Đoàn làm phim cấp cao không hợp tác? Đạo diễn không hợp tác? Việt Trạch...!đây là phim truyền hình, đầu tư có hạn, không phải phim điện ảnh, những điều kiện của anh thật quá đáng!!!"Việt Trạch nhếch môi nhìn nàng một cái, tiếng nói giễu cợt." Đây là yêu cầu thấp nhất của tôi, chỉ cần cô bớt vài giờ, tiền công đóng phim tôi sẽ không tính toán."Đường Tâm Lạc không nghĩ Việt Trạch sẽ nói như vậy.Nhà Đường tài chính căng thẳng, cô cho rằng Việt Trạch xem giá trị con người thấp hẳn.Sau một lúc suy nghĩ, Việt Trạch đưa ra điều kiện thật sự.Tiền công không cao, một mình hợp tác với diễn viên, tổ chức đoàn thể có yêu cầu, trên thực tế thì không lương tâm.Một bộ phim có hoàn thành hay không, không phải từ một hai yếu tố quyết định, mà là thực lực của toàn đoàn làm phim quyết định.


Toàn bộ nhà Đường di tản, chạy toán loạn.Hơn nữa, Vạn Vi Vi đem theo một đám diễn viên gây rối, lại muốn diễn viên có thực lực, đoàn làm phim cấp cao, đạo diễn thông minh...Từ từ, đạo diễn thông minh!?Việt Trạch nhìn cô băn khoăn, lạnh lùng nói: " Đạo diễn đó tôi nghe mà chưa được thấy, kêu hắn tới cho tôi.

Quan điểm của tôi khác, chỉ cần đối phó với diễn viên cùng đoàn làm phim là có thể cùng tôi ký hợp đồng."Đường Tâm Lạc suy nghĩ một chút, xem ra chỉ có thể anh ta mới giúp đỡ được."Được, cho tôi hai ngày, tôi sẽ làm anh hài lòng.".

 
Chương 213: 213: Coi Chừng Sau Khi Tôi Trở Về Tôi Sẽ Trừng Phạt Anh


Đường Tâm Lạc trước mặt Việt Trạch thì khoác lác.Ra của, liền hối hận."Diễn viên có năng lực, đoàn phim cao cấp, anh họ Lâm nói đúng, nhà Đường chúng ta có năng lực làm được hai việc này sao?"Đường Tâm Lạc trên đường đi về nhà, gọi điện thoại cho Lâm Thiến."Tâm Lạc, giới thiệu mấy diễn viên gạo cội, thực lực tuyệt đối không thành vấn đề.

Chẳng qua bộ này là trò đùa trong cung điện, diễn viên nữ chẳng những phải kĩ xảo, mà cần khuôn mặt xinh đẹp.

Vừa có khuôn mặt đẹp vừa có khả năng diễn xuất, tốt nhất là Kiều Thị."Nghe Lâm Thiến nói, Đường Tâm Lạc bất giác gật đầu,"Vừa rồi tôi cũng nghĩ tới họ Kiều.""Nhưng Tâm Lạc...!chúng tôi và họ Kiều chưa hề đóng cùng nhau.


Cái thời điểm đầu sóng ngọn gió này, bọn chúng nhất định sẽ không hợp tác với họ Đường chúng ta."Họ Kiều chẳng những có nữ diễn viên cao cấp, mà đoàn làm phim còn chuyên nghiệp, nếu hợp tác với họ thì quả là quá tốt."Không sao...Tôi sẽ nghĩ cách."Họ Đường và họ Kiều không cùng làm phim, nhưng cô và họ Kiều có qua lại.Nghĩ đến điều cười bất cần đời của cậu chủ, Đường Tâm Lạc lại thấy cái giá của nhà giàu.Tắt điện thoại, cô nhìn điện thoại rầu rĩ.Có nên gọi điện thoại cho Lục Dục Thần hỏi ở đâu?....Đường Tâm Lạc đang suy nghĩ, bỗng nhiên Lục Dục Thần gọi.Đầu kia điện thoại, Lục Dục Thần nói nghe có vẻ mệt mỏi:" Vừa rồi gọi về nhà, vú Trương bảo em không có nhà.

Muộn như vậy sao còn chưa về?"Đường Tâm Lạc không nghĩ rằng Lục Dục Thần sẽ gọi về nhà, sửng sốt trả lời:" công việc buổi chiều bận rộn quá làm lỡ chút thời gian...Anh yên tâm, em đã ăn ở bên ngoài."Cô không dám nói cho Lục Dục Thần về chuyện đã nấu mì cho Việt Trạch, chỉ có thể giấu diếm.Thỉnh thoảng nấu một lần.Việt Trạch cố ý bắt thực hiện điều kiện mười ngày liên tiếp.Cho dù Lục Dục Thần không có tình cảm với cô, nhưng cô Lục đi ra ngoài nấu mì cho một người đàn ông khác hoàn toàn cảm thấy trái với đạo đức.Sở dĩ như vậy, khi anh hỏi, theo bản năng liền nói dối.Về nhà để vú Trương hầm tổ yến, đồ ăn ở ngoài thiếu dinh dưỡng." Lục Dục Thần giọng trầm lắng, hiếm thấy." Ừ, ta biết rồi." Đường Tâm Lạc ngoan ngoãn trả lời,"Đúng rồi,..

lần trước ở đám tiệc, chúng tôi thấy một người họ Kiều, hắn là bạn của anh sao?""Sao, em có hứng thú với hắn ta?" Bên kia điện thoại, vẻ mặt của người đàn ông tinh vi.


" Không phải, không phải, em chỉ muốn hỏi anh thông tin điện thoại hắn, công ty của chúng ta..."" Không được." Cô chưa nói xong, đã bị Lục Dục Thần cắt ngang."Anh không cho phép em liên lạc với hắn." Lục Dục Thần đôi mắt lạnh lùng, chứa sự nguy hiểm.Cho dù Kiều Mạc Hàn là bạn tốt, cũng không thể được.Anh tuyệt đối không thể chịu được ánh mắt vợ anh nhìn người đàn ông khác.Đặc biệt, anh không có ở đó.Đường Tâm Lạc không nghĩ Lục Dục Thần lại như vậy, nhẫn nại giải thích:"Thế nhưng em...""Không có nhưng gì cả."Giọng trong điện thoại lạnh lùng, vô tình."Đường Tâm Lạc, tốt nhất em nên biết thân phận của mình.

Em là vợ của anh, là bà Lục....Nếu em dám làm gì sai trái, lén lút với người đàn ông khác.

Sau khi anh trở về, nhất định sẽ cho em biết tay, cái gọi là trừng phạt."Bị Lục Dục Thần uy hiếp, Đường Tâm Lạc tim đập mạnh, run rẩy.Cô run rẩy nói: "Em...!em biết rồi....".

 
Chương 214: 214: Đầu Dây Bên Kia Còn Có Người Phụ Nữ Khác


Mới ba ngày không gặp Đường Tâm Lạc, Lục Dục Thần đã giảm tình cảm của mình.Bây giờ anh cũng không muốn nói chuyện với ai, hai ngày này càng có vẻ lạnh lùng làm cho ai cũng không dám đến gần.Tất cả mọi người cho rằng, do qua lo lắng cho Cố Huyên Nhi nên mới như vậy.Rốt cuộc Cố Huyên Nhi đã mổ xong, đang ở phòng hồi sức.Lúc nào tỉnh dậy thì phải xem vận may của cô.Nhưng thực tế, Cố Huyên Nhi không phải là nguyên nhân lam cho Lục Dục Thần lạnh lùng.Mỗi buổi tối không có vợ làm nũng, âu yếm.Mỗi sáng sớm tỉnh dậy, không có vợ ngủ ở trong lòng ngực làm yên lòng.Hôn cặp mắt xinh đẹp đào hoa của vợ, hôn đến cái mũi nhỏ, hôn ở đôi môi hồng hào....gần như giày vò anh.Lục Dục Thần chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày mình lại để ý đến một người phụ nữ.Anh không ý thức được mình định làm điều gì và cái gì xảy ra, không làm chủ được và gọi điện thoại."Anh không ở Trung Quốc một thời gian, tốt nhất em nên ngoan ngoãn một chút.

Tâm Lạc...anh không muốn vì một việc nhỏ mà trừng phạt em."Càng không gặp nàng thì càng muốn gặp...!nóng lòng, giá như có thể đưa cô theo bên cạnh mình.Đường Tâm Lạc không hiểu Lục Dục Thần như thế nào, thay đổi khó hiểu.So với quá khứ độc tài, có chút gì đó làm người khác khó có thể chống đỡ.Nhưng cô không tính toán và chống đối, nhiều lần dạy dỗ đã cho cô biết làm điều sai trái với chồng mình, thì cuối cùng chính bản thân mình là người thua thiệt." Ừ, anh yên tâm..


em biết nên làm thế nào.


" Đường Tâm Lạc thái độ ngoan ngoãn làm cho Lục Dục Thần vừa lòng.Anh còn muốn cái gì nữa, quan sát phía ngoài phòng bệnh thấy có người đột nhiên đẩy cửa." Dục Thần, tôi đem cho anh một bát canh nóng đây...!mấy ngày nay anh vất vả quá rồi..." Một giọng nữ dịu dàng từ bên kia điện thoại.Đường Tâm Lạc ngẩn người, nghe rõ ràng bên kia nói.Đôi mắt Lục Dục Thần nhạt đi, lạnh như băng nhìn về Thẩm Uyển đẩy cửa."Ta bận chút việc, cúp máy trước, nhớ lời hẹn rồi chứ, đừng làm ta lo lắng."Ngay cả một lời giải thích cũng không có.Mãi cho đến khi âm thanh điện thoại đến, Đường Tâm Lạc mới lấy lại được tinh thần.Phụ nữ đem canh đến cho Lục Dục Thần?Bên cạnh anh còn có người phụ nữ khác sao?....Một đêm không ngủ được, Đường Tâm Lạc cũng không hiểu tại sao.Rõ ràng không nên dành quá nhiều tình cảm ư...!lẽ nào anh lén lút thích người kia, cô cần phải biết tại sao?Người đàn ông đó, vốn không hề thuộc về cô, cũng không phải người yêu cô.Anh chưa từng hứa hẹn gì cả, thậm chí anh còn không thèm giải thích cho mình.Sớm đã biết như thế, vì cái gì mà ngu ngốc đến thế, tại sao lại vì anh mà khổ sở?" Thiếu phu nhân, nhìn sắc mặt cô không tốt lắm, có phải gần đây cô quá mệt mỏi? Nếu quá mệt thì đừng ra ngoài nữa."Vú Trương đem đồ ăn sáng tới cho cô, săn sóc hỏi."Không có gì, tối hôm qua ta gặp ác mộng, nghỉ ngơi chút sẽ tốt.

Buổi trưa ở công ty nghỉ một giấc là tốt thôi." Đường Tâm Lạc cố chấp trả lời." Đúng rồi vú Trương, người họ Kiều bà biết không?họ Kiều và họ Lục có mối quan hệ không tốt, đúng không?"" Cái này....cũng không đúng, đều biết nhau, mối quan hệ giữa cậu chủ họ Kiều và cậu chủ nhà chúng ta cũng không tệ lắm, thế nhưng người khác ở họ Kiều đều như nhau."Vú Trương có điều gì đó không muốn cho Đường Tâm Lạc biết, không chỉ là cậu chủ, họ Kiều và họ Lực đã quen biết nhau từ trước.Đường Tâm Lạc muốn hỏi thêm nữa, họ Lục có hay liên lạc với họ Kiều.Nghe vú Trương nói như vậy, cô liền bỏ ý định.Xem ra chuyện này cũng chỉ dựa vào khả năng của bản thân..

 
Chương 215: 215: Trong Lúc Cô Đơn Gặp Kiều Mạc Hàn


Đêm nay ở khách sạn W có cuộc đấu giá tiệc tối từ thiện.

Đường tiểu thư nếu muốn gặp người họ Kiều thì có thể đến đó tìm hắn.

"Đường Tâm Lạc nhờ người khác dò hỏi lai lịch của Kiều Mạc Hàn.

Biết được tin, cô đã chọn một bộ áo quần nhã nhặn, màu xanh da trời và quần dài.

Xõa tóc xuống ngang vai, trang điểm nhẹ nhàng.

Cầm túi xách, bảo tài xế đưa đến đó.

Cái cuộc đấu giá tiệc tối từ thiện này chỉ toàn giới thượng lưu ở thành phố A.

Lục Chỉ Nghi cũng nhận được thư mời.

Muốn trong buổi từ thiện mình trở thành người cao thượng và đặc biệt, Lục Chỉ nghi đi chúc khách tạo hình mẫu tốt trước mọi người, trên cổ còn cố ý đeo một dây chuyền ngọc bích.

Hừ!Đêm nay, cô muốn mọi người phải chú ý đến mình!Lục Chỉ Nghi ngước cổ lên, vênh váo bước vào đám tiệc.

Gương mặt Lục Chí Nghi không xấu lắm, cố gắng nhìn cũng đẹp như Cung Tuyết Mị và Lục Chí Hạ.

Chỉ là tình tính không tốt, ánh mắt kém mười phần.


Luôn thích mặc đồ đen bó sát người, tự cho như vậy là người phụ nữ đẹp nhất, gợi cảm nhất.

Thật không nghĩ rằng, ăn mặc như vậy không giống với người danh tiếng, trái lại như những ven đường mua bán phụ nữ.

Đẹp thì cũng đẹp, nhưng thấp kém đến đang sợ.

"Này, các ngươi xem bên kia, cô gái mặc bộ áo quần màu đen, là ai?""Người đó! ? Không quen, lần đầu gặp, có ai nhận ra người đó không?Ở sân của đám tiệc, những người danh tiếng của thành phố A đang nói chuyện, bỗng nhiên Lục Chỉ Nghi xuất hiện, bới móc đủ điều.

Người con trai ánh mắt không giấu diếm, nhìn vào Lục Chỉ Nghi.

" Tôi biết! đó là con gái nhà họ Lục, em gái Lục Thiểu.

"" Con gái nhà họ Lục?"họ Lục phân phối nhiều lắm, vừa nghe đến Lục Thiểu là mọi người đã biết, đó không chỉ là người họ Lục mà còn lạ cậu chủ nhà họ Lục.

" Tập trung nhìn về phía người họ Lục, đừng!.

tên họ Lục vừa hất con gái họ Đường.

"Nhưng cô gái danh tiếng đồng nhất, gật đầu hiểu rõ.

Có người nhìn về phía Lục Chỉ Nghi với ánh mắt lạnh nhạt.

Rốt cuộc, ở đây có bí mật gì, ai cũng biết đó là vợ của quan, nói đúng ra là cấp trên.

Cái gọi là cô chủ, cũng chỉ là vẻ bề ngoài.


Có người sau khi biết thân phận của Lục Chỉ Nghi, lập tức tới cười nói nịnh hót, kêu cô tới.

Các cô ấy không để ý Cung Tuyết Mị có phải là vợ bé !Lục Thiếu phong lưu phóng khoáng, đẹp trai tài giỏi, vừa tài giỏi vừa đẹp trai! không ít cô gái danh tiếng muốn kết hôn, Lục Kình Hạo đã ly hôn, là người có điều kiện tốt nhất.

Nếu Lục Chỉ Nghi là em gái của Lục Kình Hạo, thì cô cũng là đối tượng để nịnh bợ.

Cùng lúc đó, từ lầu hai, Đường Tâm Lạc ngồi trước mặt Kiều Mạc Hàn, nhìn anh ta có mục đích.

Nghe cô nói xong, Kiều Mạc Hàn uốn miệng, ngẫm cười, " Chị dâu, lần đầu gặp! không cần gọi tôi là anh Kiều, gọi tôi là Kiều Mạc Hàn được rồi.

"Kiều Mạc Hàn nói xong, dựa sát vào chờ cô thay đổi xưng hô.

"!.

.

" Đường Tâm Lạc mím môi, gương mặt có chút khó hiểu.

Cô không nghĩ sẽ gặp anh ta trong tình cảnh này.

Người này là bạn thân của Lục Dục Thần, toàn thân phát ra mùi làm người ta khó chống đỡ.

Lần đầu gặp đã cuốn hút người khác.

Quan trọng nhất là đôi mắt phượng hút hồn, trên mặt không hề có cái gì đó kỵ.

Đường Tâm Lạc không nghĩ gặp Kiều Mạc Hàn trong tình huống này.

Trong đầu, hiện lên những lời canh cáo của Lục Dục Thần.

.

 
Chương 216: 216: Anh Biết Ở Nước M Anh Ta Đã Làm Gì Sao


Kiều Mạc Hàn nhìn Đường Tâm Lạc với đôi lông mày đầy tà khí," Chị dâu, nếu chị không thay đổi cách xưng hô thì chắc tôi phải đi rồi.

"Nói là xem cô như chị dâu, nhưng lại uy hiếp cô.

Đường Tâm Lạc không hiểu Kiều Mạc Hàn vì cái gì mà bắt mình nhất quyết phải sửa đổi tên gọi.

Nhưng vì muốn hợp tác, cô phải làm như hắn mong muốn.

"Mạc Hàn! " cô hạ giọng, giải quyết việc chung với Kiều Mạc Hàn trước.

" Sủng phi thượng vị ký là bộ phim không tồi, khó có thể nhận được sự đồng ý tham gia của Việt Trạch, nếu họ hợp tác, đối với họ Kiều cũng là một cơ hội hiếm có.

"Kiều Mạc Hàn ánh mắt cười nhạt, " Chị dâu phải nhớ gọi tôi là Mạc Hàn.

Bây giờ sửa đổi, sau này không nói như thế nữa.

Về phần hợp tác! nếu tôi gọi cô một tiếng Chị dâu, cô yên tâm, tôi sẽ cho bọn cấp dưới biết, để họ sẽ toàn lực phối hợp.


"Đường Tâm Lạc ngẩn người, nhưng không nghĩ rằng sự việc lại đơn giản đến như vậy.

Chỉ cần cô gọi hắn" Mạc Hàn"? Hắn sẽ đáp ứng?Kiều Mạc Hàn làm kinh doanh, có phải như thế quá dễ dàng!?Tuy rằng Kiều Mạc Hàn dễ tính, nhưng mình lại không thể không chiụ trách nhiệm.

Đường Tâm Lạc gật đầu, còn định giới thiệu cho hắn một chút về bộ phim này.

Kết quả vừa mới nói được hai chữ, có người đẩy cửa phòng ra.

" Anh, nghe nói Đường Tâm Lạc tới tìm anh, anh!.

"Cô chủ Kiều Nhân Nhân dường như không gõ cửa mà xông tới.

Lần trước ở đám tiệc như thế này cũng vậy, lần này cũng thế.

Kiều Nhân Nhân mặc một bộ áo quần màu vàng nhạt,đẩy cửa tiến đến dường như theo bước Kiều Mạc Hàn đến trách Đường Tâm Lạc.

Ai ngờ vừa bước vào cửa, thấy Đường Tâm Lạc đã ngồi ngay đối diện mình.

Gương mặt xinh đẹp của Kiều Nhân Nhân ngay lập tức nhăn lại, nhìn về phía Đường Tâm Lạc với ánh mắt ghét bỏ.

" Anh, sao anh có thể để cho cô ta vào, đây là nơi dành cho khách quý, cô ta là khách quý!"Đường Tâm Lạc đương nhiên không được xem là khách quý, cô được mời, cũng là tại lấy chồng giàu mà được.

"Chào cô Kiều.

" Đường Tâm Lạc mặc kệ thái độ xấu xa của Kiều Nhân Nhân, vẫn giữ lễ phép.

Kiều Nhân Nhân đi qua, mọi người đều nhìn cô," Hừ, tôi đương nhiên là đẹp nhưng thật ra cô!.

"Vốn dĩ Đường Tâm Lạc chỉ nói vài câu.


Rốt cuộc, khi ánh mắt của Kiều Nhân Nhân nhìn càng tôn lên vẻ đẹp trên khuôn mặt cô, thiếu chút nữa thì nói không nên lời.

Dù Đường Tâm Lạc chỉ trang điểm nhẹ và đồ trang sức đơn giản, nhưng khuôn mặt cô vẫn cuốn hút, ai cũng không thể rời mắt.

Chỉ là một lớp phấn mỏng, tóc vén lên, bộ áo quần màu xanh da trời càng tôn lên vẻ đẹp thanh cao.

Mấy hôm nay để ý đên mấy người họ Đường, buổi tối không ngủ được nên Đường Tâm Lạc gầy đi.

Nhìn cô ta cầm nhọn thu hút nhiều cặp mắt.

Kiều Nhân không thể im lặng được.

"Cô! cô nghĩ mình là ai mà đến đây! " Kiểu Nhân Nhân tức giận ngồi bên Kiều Mạc Hàn, thốt ra câu không rõ ràng.

Đường Tâm Lạc không hiểu cô Kiều muốn nói gì.

Thấy Đường Tâm Lạc không hiểu ý mình, Kiều Nhân Nhân không kiên nhẫn giải thích.

" Tôi nói là!.

Nếu tôi là cô, tôi sẽ không đến đây! Anh Dục Thần đã đi nước M mấy ngày rồi, cô có biết anh ta đi nước M làm gì không? hưm! hưm!.


""Cô nói gì?" Đường Tâm Lạc nhìn cô ta, cặp mắt chớp chớp.

Cô luôn cảm thấy Kiều Nhân Nhân muốn nói gì đó, nhưng lại thôi, giống như có chút lộn xộn.

Kiều Nhân Nhân cắn môi tức giận.

Cô ghét Đường Tâm Lạc đã cướp anh Dục Thần.

Vốn là muốn kể cho cô về chuyện chị Huyên Nhi.

Đến lúc đó, cô ta có thể nhìn nhìn thấy cô đáng thương, khóc không ra nước mắt.

Thế nhưng, vì đôi mắt trong sáng của Đường Tâm Lạc nên cô nghẹn lại.

"Aí chà! không có gì, quay về với vị trí của mình đi, ghét nhất những cô gái gây loạn!".

 
Chương 217: 217: Bởi Vì Họ Lục Cho Nên Tôn Trọng


Đường Tâm Lạc bị Kiều Nhân Nhân chặn lại không thể nói được.

Đang muốn hỏi rõ ràng, Kiều Mạc Hàn bỗng lên tiếng.

" Chị dâu, đám tiệc tối nay do họ Kiều tổ chức.

Chờ một lát sẽ có màn nhảy, tôi đang thiếu bạn nhảy.

Nếu chị dâu không bận gì, chúng ta hãy cùng nhau nhảy mở màn đi?"Kiều Mạc Hàn dữa vào ghế sô pha, mắt long lanh nhìn Đường Tâm Lạc, miệng cười có chút tà khí.

Đường Tâm Lạc bị Kiều Mạc Hàn đề nghị làm cho sửng sốt, định từ chối, Kiều Nhân Nhân đã nhảy lên.

" Anh, sao anh có thể mời cô ta làm bạn nhảy, không phải chúng ta đã bàn rồi,không phải lần mở màn này, anh và em sẽ cùng nhảy sao!?Huống chi trên danh nghĩa, cô là vợ của Lục Dục Thần.

Kiều Nhân Nhân không muốn thừa nhận danh phận bà chủ Lục của Đường Tâm Lạc, liền đem những lời này giấu trong bụng, không nói ra.

" Đúng vậy anh Kiều, hãy để cho cô Kiều nhảy cùng anh đi.

"Kiều Mạc Hàn ánh mắt xếch lên lựa chọn, " chị dâu kêu sai rồi, nếu lần sau lại tiếp tục như vậy, họ Kiều chắc không thể hợp tác với họ Đường rồi.


"Đường Tâm Lạc bị bắt gặp ánh mắt ninh hót của Kiều Mạc Hàn, thấy lạnh cả sóng lưng.

Nghĩ đến chuyện họ Đường và họ Kiều hợp tác, chỉ có thể cắn răng mà thuyết phục: " Mạc Hàn! anh và cô Kiều cùng nhau nhảy sẽ trở thành một màn nhảy tuyệt vời.

""Dục Thần không có ở đây, tôi phải đặc biệt chăm sóc chị dâu.

"Kiều Mạc Hàn nghe cô đổi giọng, môi uốn cong nói tiếp," Nhân Nhân, không được hồ đồ.

"Kiều Nhân Nhân kìm nén lại, hung hăng trừng mắt nhìn Đường Tâm Lạc liếc một cái, kéo vay lên chạy ra ngoài.

Kiều Nhân Nhân tức tối chạy, lần này, Kiều Nhân Nhân không muốn nhảy mà chỉ nghe theo bề trên.

Buổi tiệc tối nay, khách mọi nơi đến đông đủ.

Một hương thơm phát ra, đó là một nhân vật nổi tiếng trong thời kì đó, trang phục màu đen như Lục Chỉ Nghi, mọi người vây quanh như cá gặp nước.

Lục Chỉ Nghi là con gái của Lục Chí Hạ, nhưng Cung Tuyết Mị bây giờ đã là vợ bé của họ Lục.


Ở thành phố A, hễ liên quan đến người của họ Lục, thì sẽ được quý trọng hơn những người khác.

Lục Chỉ Nghi là cô chủ của họ Lục, cuốn hút vô số những người.

"Cô Lục! da dẻ cô thật là đẹp, cô dưỡng da như thế nào, thật làm cho mọi người hâm mộ ạ!"" Chỉ Nghi, bộ trang sức ngọc bích trên người cô thật quý! nhìn qua, xanh biếc như đồ của vua chúa, nhất định rất đáng giá!""Cái đó còn phải nói, Chỉ Nghi là cô chủ Lục, họ Lục có biết bao nhiêu thứ tốt! dây chuyền này vừa nhifnd dã không phải là vật bình thường.

"Lục Chỉ Nghi bị một đám con nhà quyền quý bao quanh.

Rõ biết anh trai cô rất giỏi trên thương trường.

Tập đoàn trước đây gặp nguy cơ đều được hắn giải quyết, hơn nữa anh ấy đẹp trai hơn hẳn những người bình thường, nghe nói gần đây đã có không ít người nhằm vào họ Lục để tung cành ô-liu, muốn trở thành thông gia với họ Lục.

" Ha hả, tính cái gì! ai cũng biết! họ Lục chúng ta muôn đời làm quan! loại này họ Lục có rất nhiều.

Nếu tới đây không phải vì đám tiệc, ngày bình thường ta cũng không quý trọng những! này.

Đặc biệt chìm, mang lên thật là nặng, đeo lên cái cổ thật là chua xót.

"Dây chuyền phi thúy trên cổ Lục Chỉ Nghi, vòng cô điểm vô số mắt sáng, cái vòng có một viên đá cuội lớn nhỏ phỉ thúy.

Phỉ thúy nhìn giống như một giọt nước.

Ở giữa sân tiệc, dưới ánh đèn sáng rực rỡ, cũng không thể nào che dấu được chiếc vòng phỉ thúy chói trên cổ cô.

.

 
Chương 218: 218: Cũng Đều Do Đường Tâm Lạc Có Tính Lẳng Lơ


Kiều Nhân Nhân từ trên lầu đi xuống, liền thấy một đám người vây quanh Lục Chỉ Nghi.

Nhìn kĩ Lục Chỉ Nghi một hồi.

Trang điểm đậm đà, áo quần hở hang.

Toàn thân xấu xí, chỉ trừ sợi dây chuyền ngọc bích nhìn không tệ lắm, còn lại mọi thứ nói lên một con người thấp hèn.

Nghe mọi người nịnh hót, Kiều Nhân Nhân cau mày.

Từ khi nào, nhà họ Lục lại sinh ra một vị tiểu thư thấp kém như thế này?Kiều Nhân Nhân mấy năm nay du học ở nước ngoài, rất ít khi xuất hiện giới thượng lưu ở thành phố A.

Chính xác, vị tiểu thư họ Kiều xuất hiện ở ngoài cũng là một dư luận để mọi người bàn bạc.

Những người khác còn đang tâng bốc Lục Chỉ Nghi.

Tâng bốc tâng bốc rồi lại đem Lục Kình Hạo ra để nói.


"Chỉ Nghi, cô lớn lên đã đẹp như vậy! anh cố chắc phải đẹp lắm, những người ở nhà họ Lục gien thật tốt.

"Lục Chỉ Nghi nghe người khác nịnh hót, làm bộ ngượng ngùng cười nói"Có đâu, tôi thì bình thường! nếu mọi người thấy anh của tôi, mới biết được cái gì gọi là đẹp! Mấy ngày nay, mẹ tôi bận chết đi được, không thì bữa tiệc tối nay cũng không chỉ mình ta! ""Hơ, bác gái bận cái gì?"Người bên ngoài muốn nghe chuyện của Lục Kình Hạo, nghe Lục Chỉ Nghi nhắc tới, lập tức hỏi tiếp.

"Anh tôi cũng bận giúp gia đình, tính tình anh tôi! mọi người cũng biết, phụ nữ muốn gả cho anh tôi nhiều lắm, có điều anh tôi không chọn ai.

"Lục Chỉ Nghi nói những lời này nghe thật nặng nề.

Dù cho muốn đám hỏi với Lục gia, thì nhà kia cũng phải không thua kém gì.

Cô dùng từ "lựa chọn", để lựa những cô gái, nghe kiểu như đang lựa chọn hàng hóa, thật không lễ phép.

Kiều Nhân Nhân đứng ở giữa hai người, nghe nói như thế, nhìn về phía Lục Chỉ Nghi với ánh mắt có chút bất mãn.

Tiểu thư họ Lục thực sự đang làm cho Lục gia mất mặt!"Chỉ Nghi, bác gái đã nhắm ai rồi sao? anh cô thích mẫu người như thế nào?"Tuy rằng Lục Chỉ Nghi nói làm cho mọi cô gái thất vọng.

Nhưng trong đám này, vẫn có người muốn được vào Lục gia.


"Xem ra thật vừa ý! chỉ tiếc, anh tôi cũng không thích.

"Lục Chỉ Nghi thở dài.

Cô và Cung Tuyết Mị gần như cũng đang buồn rầu vì chuyện này.

"Không thích? Vì sao?""Ừ, cái việc này! " Lục Chỉ Nghi muốn nói lại thôi.

Cô đương nhiên không thể nói về gia đình mình, bởi vì anh cô ta đang ngoại tình với một nữ diễn viên ở bên ngoài, cô gái đó lại vừa mang thai, sở dĩ không có cách nào khác để tuyên bố và đám hỏi với người khác.

"Ừ, cũng đều do con gái Đường gia kia lẳng lơ! chính là vợ trước của anh tôi! Đường Tâm Lạc con nhà họ Đường, đều do cô, nếu cô ta không ngoại tình! anh trai tôi không bị tổn thương, thất vọng trong hôn nhân! thế nên không muốn kết hôn nữa! "Lục Chỉ Nghi thở dài, để cho các tiểu thư phân biệt được mối quan hệ.

Hình tượng Lục Kình Hạo trọng tình thân, trong phút chóc đi sâu vào lòng mọi người.

Nguyên nhân cũng do Lục Chỉ Nghi, đối với Lục Kình Hào còn có chút đồng cảm với tiểu thư, mọi người lúc này nhôn nhao đồng cảm.

"Nguyên nhân là do vậy, cái cô Đường Tâm Lạc thật quá đáng, cậu Lục là người tốt, thế mà cô không biết quý trọng.

""Chính là, nghe nói ở bên ngoài cô có người đàn ông đùm bọc, họ Đường gần đây truyền tin gièm pha, cùng có mối , chắc phải có mối quan hệ khác chớ?""Hừ, quả đúng là loạn lạc, chính mình làm cái hoạt động này, còn ép diễn viên công ty mình phải làm theo quy tắc đó.

""đây là cái loại gì, tôi còn nghe nói a! lần trước, cô còn được Lục gia đùm bọc!".

 
Chương 219: 219: Không Cam Lòng Bị Mất Danh Tiếng


"Xuy,! không thể nào không thể nào, con trai Lục gia sẽ không bao giờ coi trọng người phụ nữ như vậy.

Có lẽ cô tự nâng giá trị bản thân mình, chính vì thế mới ngoại tình!""Hừ, chắc chắn! cô kia được nhiều người đàn ông bao bọc quá, cơ bản là không qua được mắt của Lục gia.

""Ừ, ai biết được, dù sao thì anh tôi cũng rất đáng thương! "Mọi người chính mồm năm miệng nói, ánh đèn toàn bộ phòng tiệc bỗng nhiên tắt.

Trong nháy mắt, một ánh sáng tỏa ra từ trên trần nhà chiếu xuống.

Ánh sáng chiều vào trên cầu thang, đi theo người chủ của đám tiệc, hình ảnh con trai họ Kiều.

Ánh sáng chiếu xuống dưới, một người đàn ông ăn mặc đồ đen phong cách tây, dẫn theo Đường Tâm Lạc mang bộ đầm màu xanh da trời, yểu điệu đi xuống.

Toàn bộ đều tối sầm xuống, hai người trở thành tiêu điểm duy nhất.

Trước mắt mọi người, Đường Tâm Lạc cầm vào cánh tay của Kiều Mạc Hàn, đi từng bước xuống cầu tháng.

Kiều Mạc Hàn gương mặt khôi ngô tuấn tú, toát lên khí quan, dưới ánh đèn, càng thể hiện vể thần bí.

Bờ môi mỏng, đuôi mắt cong đi từ trên xuống dưới nhìn mọi người, sang trọng không gì sánh nổi.

Đường Tâm Lạc đi bên cạnh anh ta không làm mất đi vẻ đẹp khôi ngô tuấn tú và phong thái của anh ta.


Cô là một cô gái xinh đẹp, dù rằng hôm nay trang điểm nhã nhặn.

Nhưng trang phục dạ hội màu xanh da trời đem lại phong cách nhẹ nhàng, cùng với khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng càng tôn lên vẻ đẹp của cô.

Đứng cạnh Kiều Mạc Hàn, ngoài việc làm cho người ta sáng mắt, còn làm cho cô toát lên vẻ đẹp thanh nhã hấp dẫn.

Hai người đẹp từng nét, đứng với nhau, nhìn qua tựa như một đôi ngọc bích.

Gây sự chú ý của nhiều người, đúng là không như mong muốn.

Đường Tâm Lạc kéo Kiều Mạc Hàn đi xuống, trong lòng bàn tay đã thấm đầy mồ hôi.

Sớm biết đây là cách gây chú ý của mọi người trên sân khấu, cô sẽ không đáp ứng lời mời của Kiều Mạc Hàn.

Cô cố gắng đứng thẳng eo, tay trái nhẹ nhàng cầm làn váy, đôi môi cười nhàn nhạt, chỉ hi vọng sớm tiến vào sân nhảy và nhảy xong điệu nhảy này.

"Cẩn thận.

"Đang nghĩ ngợi đến lúc nhảy xong, nên tìm lí do gì để rời khỏi đây.

Không cẩn thận, bị vướng làn váy, may có Kiều Mạc Hàn nhanh tay đỡ cô.


Kiều Mạc Hàn đỡ cô, đã lấy một tay ôm eo cô.

Bởi vì, như là! bất chợt, anh ta ôm lấy vòng eo Đường Tâm Lạc và ôm vào lòng ngực anh.

Vừa ổn định, cô liền đẩy đối phương ra khỏi lòng ngực anh ta, "Cảm ơn, tôi không bị sao cả.

"Kiều Mạc Hàn nhìn cô đỏ mặt, cũng không nói gifm chỉ phớt lờ đi nói:" Chị dâu, cô có thể đừng ngã ở tay ta.

Bằng không, khi Dục Thần trở về, sẽ tìm tôi tính sổ đó.

"Nghe tới hai chữ " Dục Thần", Đường Tâm Lạc nhói tim một cái.

Trong đầu, vang lên lời cảnh cáo của Lục Dục Thần.

Quên đi, mặc kệ.

Vì họ Đường, cô cùng Kiều Mạc Hàn nhảy một điệu có sao đâu?Dù sao, bên cạnh Lục Dục Thần, cũng không phải không có người con gái khác.

"Hừ, ôm ấp vào lòng ngực, thật không biết thận trọng!" Trong đám đông, Lục Chỉ Nghi căm giận phát ra một câu.

"Chỉ Nghi, cô đang nói ai đấy?""Còn có thể là ai, đương nhiên là cô Kiều.

Mọi người ai không thấy, cô Kiều nhào vào lòng ngực, mong muốn được ở bên anh Kiều, thật là một người đàn bà lêu lỏng.

"Lục Chỉ Nghi tự cho mình hơn hẳn người khác, từ khi Đường Tâm Lạc xuất hiện thì đã không còn gì.

Cô vỗn nghĩ mình đẹp nhất và thầm hài lòng với vẻ đẹp hoa thơm cỏ lạ, nhưng cô không nghĩ tới, cái cô Đường Tâm Lạc kia sẽ xuất hiện ở bữa tiệc này.

Thậm chí, cô ấy còn lên thể hiện trên sân khấu, so với chính mình còn cao quý, tao nhã hơn một trăm lần, một vạn lần!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top