Dịch Full Thế Giới Hiện Thực

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39


Vì Bella hứng thú với pháp thuật hắc ám và vật phẩm pháp thuật hắc ám, nên Narcissa sẽ thường tìm vật phẩm sẽ không gây thương tổn trong nhà ra cho chị ấy nghiên cứu, sau đó còn lấy được cả một vài kết quả vật phẩm hắc ám luyện kim của nhà Malfoy ra nữa.

Từ sau khi Narcissa dạy Lucius luyện tập thiền định, trạng thái rắn cuối cùng của tinh thần lực cũng đã trở thành lỏng, hoàn thành giai đoạn đầu tiên, vì vậy Narcissa nói cho Lucius giai đoạn đầu của thiền định đã có hiệu quả rõ ràng, cô sắp kết thúc giai đoạn thứ nhất. Chỉ cần hoàn thành giai đoạn này, thiền định sau này có thể đơn giản như hít thở vậy.

Hôm nay là ngày Narcissa định chuyển trạng thái cố định cuối cùng của tinh thần lực sang dạng lưu động, hoàn thành vòng tuần hoàn trong cơ thể, nên Lucius sớm đã dời hết mọi chuyện, bảo vệ cho Narcissa. Luyện tập thuận lợi, trạng thái cố định của tinh thần lực hoàn toàn chuyển thành dạng lưu động.


Sau khi thành công, Narcissa phát hiện tốc độ thi pháp của cô tăng gấp ba, kỹ năng truyền thừa huyết mạch gia tộc của Narcissa cũng tăng đến mức cao nhất theo tốc độ tăng của ma lực. Huyết mạch hắc tinh linh nhà Black vốn sau khi tốt nghiệp mới có thể thức tỉnh đã bị Narcissa thức tỉnh hoàn toàn.

Đồng thời, cảm giác quen thuộc trời sinh đối với hắc ám của Narcissa cũng giúp cô phát hiện hơi thở hắc ám loáng thoáng truyền đến từ nơi nào đó trong căn phòng yêu cầu, nhưng Narcissa cẩn thận đánh giá toàn căn phòng một lần rồi bỏ qua ý tưởng tìm vật phẩm đó. Trước tiên nói kết quả cho Lucius đang chờ cô bên cạnh trước.

Lucius cảm thấy vui mừng vì phát hiện của Narcissa, người thừa kế nhà Malfoy luôn coi nhà Malfoy là nhất này không nói phương pháp rèn luyện thiền định pháp thuật này cho mọi người, mà cảnh cáo cô đừg nói cho người khác, sẽ mang lại hủy diệt cho cô và cả nhà Black.


Narcissa vốn không muốn đem kết quả lao động của mình công bố, cũng nghe theo Lucius, hai người tiếp tục ở phòng yêu vầu thảo luận cách vận dụng năng lực. Sau đó Narcissa bị Myrna gọi về, nói trong phòng có người tìm cô.

Lúc Narcissa về phòng Slytherin thì thấy chị đại Bella đang ngồi trên giường chờ mình, Bella nghĩ Narcissa biến mất mấy ngày vì chế tạo vật phẩm hắc ám, nên Bella nhịn nhiều ngày không nhịn nổi nữa chạy đến hỏi Narcissa có luyện kim hay không.

"Cissy, mấy vật phẩm trang sức có bùa chú chị nhờ em làm xong chưa?"

"... Chưa, mấy ngày nay em đang vội, chị đến phòng yêu cầu tra nguyên liệu đi, mai em chế tạo cho chị."

"Được rồi, em nói cho chị cách vào phòng yêu cầu đi, chị tự đi xem." Bella mất hứng.

"Chị lên tầng 8, sau đó phòng yêu cầu ở đối diện tấm thảm Napa dạy những con quỷ múa ballet. Chị chỉ cần tập trung nghĩ về nhu cầu của mình, sau đó đi qua đi lại nơi đó ba lần, nó sẽ hiện ra." Narcissa hơi bất đắc dĩ trả lời.


Sau đó, Bella rời khỏi phòng, lên tâng 8 tìm phòng yêu cầu. Narcissa thấy Bella đã đi cùng muốn rời đi, nhưng lại bị ba nữ sinh Slytherin năm ba chặn lại, "Narcissa Black?"

"Đúng, tôi là Narcissa Black, xin hỏi các chị là...?" Marcus nhìn ba nữ sinh xa lạ trước mặt, nghi ngờ hỏi.

"Bọn ta là ai không quan trọng, quan trọng là sau này mày cách xa thiếu gia Malfoy ra một chút, đừng làm ra vẻ thiếu gia Malfoy là của mày, làm người ta ghê tởm!" Nữ sinh Giáp hơi lên giọng cảnh cáo Narcissa.

"Tôi nghĩ chị hiểu lầm, tôi cũng không có ý độc chiếm thiếu gia Malfoy của các chị, hy vọng các chị sau này đừng dây dưa với tôi, nếu không, đừng trách tôi không khách khí!" Narcissa cực chán ghét bị uy hiếp, ánh mắt nhìn mấy người càng lạnh, nói xong định chạy lấy người.

"Mày... Mày... Chưa từng có ai dám nói với ta như vậy! Narcissa Black, ta muốn quyết đấu với mày!" Nữ sinh Giáp trắng mắt nói một câu, ném khăn tay xuống chân Narcissa, tức giận nói.
Narcissa bị nữ sinh này chọc giận hoàn toàn, vẻ mặt bình tĩnh tuyệt đối, ngữ khí bình tĩnh: "Quyết đấu, được, vậy ngày mai đi! Ngay tại phòng sinh hoạt chung Slytherin, toàn bộ Slytherin là người chứng kiến!" Nói xong không để ý nữ sinh kia rầm rĩ, xoay người rời đi.

Thật ra, ban đầu ba nữ sinh kia ngăn cô lại, cô cũng không giận, nhưng nữ sinh kia lại dám dùng giọng ra lệnh bắt cô rời khỏi Lucius! Narcissa xem nhẹ cảm giác chua xót chợt loé khi nữ sinh kia nhắc tới Lucius, quy kết là bị nữ sinh kia chọc giận.

Đây là lần đầu Narcissa thấy quyết đấu trong giới pháp thuật, mà nhân vật chính là cô, vì thế, Narcissa đến phòng của huyng trưởng muốn tìm Bella hỏi rõ. Cô vừa mới gõ cửa đã bị Bella túm vào trong phòng. Narcissa nhìn Bel*hình tượng thục nữ tan vỡ*la, đồng tình với giáo sư dạy lễ nghi của chị ấy.
Narcissa vừa vào phòng ngủ của Bella đã cảm thấy hơi thở hắc ám nồng đậm, điều này làm cho Narcissa luôn nghĩ không cần lo lắng cho Bella cảm thấy không thích hợp, cô mở miệng hỏi: "Bella, tại sao hơi thở pháp thuật hắc ám trong phòng chị lại nồng như vậy? Đừng quên người đang chủ trì phần lớn giáo vụ ở Hogwarts là Dumbledore."

"Chị biết, dù sao chuyện này có liên quan đến em." Bella vô tình phất phất tay với Narcissa.

"Liên quan đến em?"

"Đúng vậy, hôm đó không phải em bảo chị đến phòng yêu cầu à?" Thấy Narcissa gật đầu, Bella mới nói tiếp: "Chị vốn muốn ném vài thứ nên lúc đó nghĩ muốn tìm chỗ giấu đồ."

"Chỗ giấu đồ?"

"À, đồ linh tinh thôi~ sau đó chị đi vào, phát hiện vật phẩm này phủ đầy bụi trên một pho tượng, hơn nữa nó còn tản ra hơi thở hắc ám nồng đậm, nên chị mang nó về đây."
"Không thể tin được, chị còn dám lấy mang về? Chị không biết vật phẩm hắc ám nguy hiểm thế nào sao?!" Narcissa nghe vậy, lớn tiếng với Bella.

"Chị biết chứ, nên chị để nó trong hòm cách ly, trước khi em tới chị đang định nghiên cứu nó là vật phẩm hắc ám gì!" Thái độ Bella bắt đầu trở nên cường thế.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40


Thấy Bella nói vậy, Narcissa càng tức giận, "Chị còn dám tự nghiên cứu? Với trình độ ma pháp hiện tại của chị?"

"Đương nhiên không phải một mình chị, không phải chị gọi em đến phòng yêu cầu à!" Bella còn cho Narcissa một cái nhìn xem thường rất không thục nữ.

Narcissa thấy thái độ tùy ý này của Bella, nghẹn không nói thành lời, ngón tay không tự chủ run run chỉ Bella, "Chị...." Giờ chỉ có người nhà mới làm Narcissa lộ ra biểu cảm tan vỡ như vậy.

Narcissa rất nhanh điều chỉnh cảm xúc, sau đó nghĩ xem có nên giao vật phẩm nguy hiểm đó cho giáo sư hay người lớn trong nhà hay không. Một câu của Bella đã đánh bay suy nghĩ đó của Narcissa.

"Đây hình như là vòng nguyệt quế mà người sáng lập Ravenclaw - Rowena Ravenclaw đội năm đó."

Một câu nhẹ nhàng của Bella làm lòng Narcissa dậy sóng, vòng nguyệt quế Ravenclaw biến thành vật phẩm hắc ám? Còn có hơi thở hắc ám mãng liệt như vậy? Sao có thể? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Rất nhiều vấn đề xuất hiện trong đầu Narcissa, cô quyết định xem vật phẩm hắc ám mà Bella nói rồi tính tiếp.


Vì thế Narcissa bảo Bella dẫn mình đến chỗ chiếc hòm đựng vòng nguyệt quế kia, Narcissa thấy Bella cẩn thận mở hòm, sau đó ý bảo Narcissa kiểm tra. Chỉ thấy trong hòm có chứa một mũ miện rách nát của Hoàng gia Muggle Anh, nhưng Narcissa cũng từng nghe qua, Rowena Ravenclaw là một hoàng thất Muggle.

Nhưng cái mũ miện rách nát này thực sự là vòng nguyệt quế chỉ cần đội lên là thông minh kia à? Narcissa quyết định không nói, làm rõ pháp thuật hắc ám trên nó là gì rồi nói.

"Bella, sao chị biết đây là vòng nguyệt quế Ravenclaw? Hơn nữa chỉ dựa vào em và chị thì không thể biết nó bị làm phép gì. Theo em thấy, chúng ta nên gọi Lucius và chị An đến cùng nghiên cứu đi." Narcissa nghĩ kĩ rồi nói với Bella.

"... Được rồi, nhưng chị muốn lập một lời thể Bất Khả Bội với Lucius, cũng đừng quên rất nhiều bạn Ravenclaw của chị." Bella thoáng nghĩ rồi đồng ý đề nghị của Narcissa, dù sao hai người cũng không quá hiểu biết về pháp thuật hắc ám, kỳ này Bella mới bắt đầu cố gắng học pháp thuật hắc ám, còn Narcissa cảm thấy chưa muốn học lúc ma lực không đủ.


Vì thế hai người ước định đặt chiếc hòm trong phòng ngủ của Bella, hẹn ngày mai Narcissa gọi Lucius, Bella gọi An cùng nhau tập trung ở phòng yêu cầu, cùng nghiên cứu, rồi rời khỏi phòng yêu cầu.

"Dường như có người dùng máu ếm ma pháp lên nó?" Lần đầu tiên Lucius nhìn thấy cái vòng nguyệt quế rách nát này đã nói như vậy.

"Dùng máu? Có pháp thuật hắc ám nào dùng máu, nếu có người không cẩn thận làm rớt máu lên có nguy hiểm gì không?" Narcissa nghe Lucius nói vậy, vội hỏi.

"Có rất nhiều pháp thuật hắc ám lợi dụng máu, anh cũng không biết nó là loại nào, phải tra tư liệu mới có thể xác nhận."

"Vậy anh đi tra đi, chị em em xem còn ma pháp nào khác không." Narcissa thúc giục Lucius nhanh đi thư viện tra cứu.

Sau khi anh đi rồi, Narcissa nói với An: "Chị An, chị xem có dao động ma lực trái ngược với ma pháp trị liệu và ma pháp hoá giải chú thuật của chị không?"


"Đúng vậy, chị lại không nghĩ tới điều này, sớm biết chị đã gọi An không thèm gọi em là được rồi!" Bella nhìn Narcissa, oán giận.

Narcissa và An không thèm để ý Bella, tập trung tinh thần lực lên cái mũ miện rách nát, An cẩn thận cảm nhận dao động trái ngược với ma thuật trị liệu và hoá giải chú thuật mà bình thường học cùng bà Pomfrey.

"Có rất nhiều dao động khác thường, những chị cảm thấy chúng nó đan xen, tác động vào một cái, tất cả sẽ kích phát."

"Tác động một cái, tất cả kích phát, rất kỳ lạ, bị ếm pháp thuật hắc ám lợi hại như vậy, vậy người thực thi nhất định rất lợi hại, hơn nữa còn tinh thông pháp thuật hắc ám." Narcissa đoán, "chẳng lẽ là vị đại nhân kia?"

"Vị đại nhân kia? Chẳng lẽ là......?" Bella thoáng chốc đã trở nên hưng phấn, nhìn Narcissa chờ xác nhận.
"Em chỉ đoán thôi, chẳng lẽ còn là Dumbledore?" Narcissa thấy biểu hiện của Bella, bất đắc dĩ lắc đầu.

"Cũng đúng, vậy chị càng muốn cố gắng hoá giải ma pháp trên nó, đến lúc đó muốn gia nhập Tử thần thực tử chẳng phải dễ dàng hơn sao?" Bella tiếp tục ảo tưởng vì mình hoá giảu được ma pháp trên cái mũ miện rách này mà được vị đại nhân kia coi trọng, trở thành cánh tay đắc lực của hắn.

Vì thế, dù vì nguyên nhân gì, mọi người đều thống nhất ý kiến phải gỡ bỏ được ma pháp trên vòng nguyệt quế rách nát nhà Ravenclaw, mọi người chờ gỡ xong rồi tính.

Mấy tháng sau, chỉ cần rảnh rỗi, đám người Narcissa lại chạy đi lại giữa thư viện và phòng yêu cầu, thậm chí đôi khi còn viết thư gửi cho người lớn trong nhà hỏi tình huống và cách giải quyết loại ma pháp này.
Càng đọc thư, Narcissa càng cảm thấy mũ miện này không bình thường, bởi vì nếu nó thật sự là vòng nguyệt quế của Ravenclaw, bằng sự khôn khéo của Ravenclaw sẽ không ếm những pháp thật cấm kỵ này lên vòng nguyệt quế của mình, Narcissa cảm thấy vị đại nhân kia càng không có lý do làm vậy.

May mà nhà Black và nhà Malfoy đều có lịch sử lâu đời, bộ sách đề cập đến pháp thuật hắc ám cũng rất nhiều, Narcissa và Lucius có nhiệm vụ chính là tìm ra pháp thuật hắc ám liên quan đến cái mũ miện rách nát này, sau đó dùng thuật trị liệu và một vài giải chú thuật của An để phá giải.

Vốn mọi việc rất thuận lợi, nhưng căn cứ cách gỡ bỏ mà một sách cổ viết là cần hấp thụ máu, mọi người gặp phải nan đề, giải pháp này cần một người, chính xác là một sinh mệnh hiến tế mới có thể gỡ bỏ.
Dây dưa vài tuần lễ, Bella không còn nhẫn nại được nữa, nói với Narcissa: "Chị nghĩ chị vẫn kéo mấy người bạn tốt bên Ravenclaw của chị vào đây, dù sao cái mũ miện này rất có thể là vòng nguyệt quế của Ravenclaw."

"... Được rồi, người chị muốn mời là những người ngồi cùng toa năm em mới bắt đầu đi học đó?"

"Không, chị chỉ định mời Ravenclaw để nghiên cứu thôi, hai người Evangeline Ywen và Horsel Odelette đó."

"Được rồi, đừng quên lập lời thề bất khả bội." Narcissa nhắc nhở Bella.

"Lời thề bất khả bội hẳn là không cần..." Bella hơi do dự, dù sao đối phương là bạn tốt, lời thề bất khả bội rất có thể làm tổn hại tình hữu nghị hai bên.

"Sao lại không cần? Chẳng lẽ chị nghĩ chuyện này không cần bí mật?" Narcissa rất kinh ngạc nhìn Bella đang do dự, bất mãn hỏi.
"Đương nhiên cần giữ bí mật, nhưng họ là bạn tốt của chị, chắc sẽ không nói chuyện này ra?"

"Chị chắc chắn họ không nói? Phải biết vật chúng ta đang nghiên cứu rất có thể là vòng nguyệt quế bà Rowena Ravenclaw từng đội, đó là thánh vật nhà Ravenclaw, chị còn tìm học sinh Ravenclaw, vậy mà chị vẫn cảm thấy họ sẽ không nói?"

"Chuyện này... Chị... Chị thấy vẫn không cần lập lời thề bất khả bội, dù truyền ra cũng không đáng ngại chứ?" Ngữ khí của Bella dần kiên định.

Narcissa thở dài, cô biết Bella không nghĩ tới nhà Black có khả năng vì chiếc vòng nguyệt quế này mà không cần chọn trận doanh, đạt được hảo cảm của Ravenclaw, đứng vị trí trung lập, nhưng hiện tại điều này là không thể.

"Được rồi, vậy mai chị dẫn họ đến phòng yêu cầu đi. Phải cẩn thận Gryffindor, gần đây có mấy Gryffindor thích đổ tội cho Slytherin."
"Chị biết, Cissy, chẳng lẽ em nghĩ mấy Gryffindor ngu ngốc đó có thể gây nguy huểm chi chị?"

"Đừng quên, chị còn dẫn theo vài Ravenclaw..."

Hôm sau, Evangeline và Horsel bị Bella kéo vào phòng yêu cầu cũng không biết là nghiên cứu về vòng nguyệt quế Ravenclaw hư hư thực thực, cho rằng Bella học pháp thuật hắc ám gặp khó khăn nên mới cần hai người hỗ trợ, vì là bạn bè, nên không nói hai lời đã đi cùng Bella tới đây.

"Hai chị mau qua đây xem, hôm qua sau khi chị An ếm bùa giải chú lên, nó lại thay đổi hình dạng." Narcissa nhìn thấy họ đến, nhanh chóng tiếp đón họ đến nhìn cái mũ miện ngày càng có khả năng là vòng nguyệt quế của Ravenclaw này.

"Merlin ơi, đây... Chẳng lẽ là vòng nguyệt quế của Ravenclaw?" Evangeline nhìn thấy mũ miện thét lên kinh hãi, rồi nhìn qua Horsel xin xác nhận.
"... Thật sự rất giống, nhưng chưa chắc chắn, tớ nhớ ở phòng sinh hoạt chung cks nhắc qua về hình dạng của vòng nguyệt quế Ravenclaw, lát về chúng ta tra lại, hiện tại, Bella, cậu gọi bọn tớ đến đây làm gì?"

"Horsel, lúc đầu tớ phát hiện cái mũ miện này cũng không phải như vậy, lúc đó nó rách nát như phế phẩm, nếu không phải nó toả ra hơi thở hắc ám quá đậm, tớ sẽ không lấy nó ra." Bella trường mắt liếc nhìn Horsel một cái.

"Phế phẩm?"

"Hơi thở của Pháp thuật Hắc ám?" Evangeline và Horsel cùng hỏi

"Ừ!" Bella gật gật đầu tỏ vẻ xác nhận.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41


"Vì sao mũ miện này lại có hơi thở pháp thuật hắc ám nồng đậm như vậy?" Evangeline rất nghi hoặc.

"Tớ cũng không biết, ban đầu bọn tớ không biết mũ miện này có thể là vòng nguyệt quế của Ravenclaw, nhưng lại rát tò mò hứng thú với việc phá giải pháp thuật hắc ám trên nó, vì thế mới tới nghiên cứu, hôm qua An dùng bùa gỡ bỏ một pháp thuật hắc ám dùng để che giấu diện mạo, mũ miện đó biến thành hình dạng mà các cậu đang thấy đây. Narcissa nói mũ miện này rất có thể là vòng nguyệt quế của Ravenclaw, nên tớ mới nghĩ đến việc hỏi hai cậu, kết quả hai cậu cũng không chắc chắn." Bella dùng hai ba câu giải thích, biến nó thành một phiên bản khác sự thật, còn giành được hảo cảm của mấy bạn ưng Evangeline.

"Chúng ta có thể hỏi giáo sư Flitwick về tình huống này, dù sao nó cũng có thể coi là một chuyện qua trọng gần trăm năm nay của Ravenclaw." Horsel nhìn Bella, dò hỏi.


"Đúng! Có được không?" Evangeline cố nén hưng phấn đồng ý hỏi, hai người biết đây là do Bella phát hiện, nên phải hỏi ý kiến họ trước.

"Em nghĩ không cần." Narcissa tiếp lời, thuận tiện lắc đầu với Bella ý bảo chị đừng nói chuyện, phần còn lại để cô giải quyết.

"Vì sao không cần, chẳng lẽ mọi người còn tính toán khác?" Thấy Narcissa nói vậy, hai người hơi bất mãn, lời nói cũng mang theo chất vấn.

"Ít nhất chúng ta chưa chắc chắn mũ miện này có phải vòng nguyệt quế Ravenclaw hay không nên không thể nói, hơn nữa trên mũ miện này bị thi pháp thuật hắc ám không biết là gì, không biết có nguy hiểm gì không." Narcissa thấy thái độ của hai người cũng không giận, suy bụng ra ra bụng người, Narcissa cũng hiểu họ hưng phấn và sốt ruột, vì thế nói băn khoăn của mình cho hai người nghe.


"Pháp thuật hắc ám trên nó không phải đã bị An giải trừ rồi sao?" Horsel không hiểu hỏi Narcissa.

"Chưa đâu, mới bắt đầu thôi, còn nữa các chị nên xác nhận nó có phải vòng nguyệt quế Ravenclaw hay không rồi nói sau."

"Vậy được, chị và Horsel về tra tư liệu về vòng nguyệt quế trước rồi quay lại tìm mọi người."

"Được, em, chị Belle và chị An ở đây chờ hai chị quay lại, thuận tiện nghiên cứu thêm về chiếc mũ miện này." Narcissa gật đầu trả lời.

Sau khi Evangeline và Horsel rời đi, Lucius mới khoan thai tới chăm, lúc anh nghe đến cái mũ miện rách nát kia có thể là vòng nguyệt quế Ravenclaw cũng rất kinh ngạc, Narcissa cũng không nói với anh ngay từ đầu, chỉ nói nó là vật phẩm hắc ám không rõ, cô cần anh giúp, Lucius cũng vui vẻ đồng ý, không hỏi cụ thể đã đi theo Narcissa đến phòng yêu cầu. Tuy rằng Bella lập lời thề bất khả bội với anh làm anh cũng hơi giật mình.


Hôm qua lúc Bella và Narcissa nói chuyện về tìm Evangeline, Lucius lại có việc không thể đến, cho nên anh cũng không biết hình dạng của nó sau khi thay đổi. Anh cũng chỉ nghe Narcissa nói vài câu qua gương hai mặt thôi.

"Đây là cái mũ miện rách nát kia?" Thấy hình dạng mới của mũ miện, Lucius không dám tin.

"Như anh thấy!" Narcissa rất vừa lòng thấy khuôn mặt ngạc nhiên của Lucius, tỏ vẻ anh thấy không sai.

Lucius nhìn vòng nguyệt quế hoa lệ trước mặt, hoài nghi chính trí nhớ của mình, ma pháp gì có thể biến một vòng nguyệt quế như mới thành một cái mũ miện rách nát? Còn bị giấu ở nơi gần như không ai có thể tìm được trong phòng yêu cầu?

Lucius càng nghĩ càng thấy chuyện này quỷ dị, thế nên anh không ý kiến về việc Bella gọi bạn từ Ravenclaw sang nghiên cứu. Evangeline và Horsel về phòng sinh hoạt chung Ravenclaw tìm được quyển sách liên quan đến vòng nguyệt quế, cẩn thận nhìn ảnh, xác nhận mũ miện trong phòng yêu cầu kia là vòng nguyệt quế không thể nghi ngờ.
"Narcissa."

"Chị có thể gọi em là Cissy, Horsel."

"Được rồi, Cissy, chị và Evangeline đọc quyển [Lịch sử Ravenclaw] ở phòng sinh hoạt chung, chị đã xác nhận đây là vòng nguyệt quế của Ravenclaw, như vậy, chị có thể mang nó về Ravenclaw không?"

"Chỉ sợ bây giờ chưa được." Narcissa hơi tiếc nuối nói với Horsel, nhận được ánh mắt chờ giải thích của chị ấy, nói tiếp: "Từ lúc vào đây, hai chị chưa chú ý tới pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế đi."

"Làm sao vậy ?" Evangeline tiếp lời nói.

"Các chị tự xem đi." Narcissa tránh sang một bên, cũng kéo Lucius và An ra để hai người kiểm tra.

Hai người Evangeline nhìn, càng nhìn, sắc mặt càng khó coi, mày nhăn càng chặt, "Trên này bị người ếm pháp thuật Hiến tế?"

"Trước khi vào, Bella đã từng nói với chị, lúc bọn em tìm thấy, nó là một mũ miện rách nát, điều bọn em chú ý là pháp thuật hắc ám được ếm lên nó, lúc trước em cho rằng nó là một vật phẩm hắc ám luyện kim bình thường, nhưng sau khi Lucius kiểm tra lại là pháp thuật hắc ám ác độc - hiến tế, nên bọn em quyết định bí mật gỡ bỏ."
"Chị hiểu, Cissy, ý của em là hiện tại vòng nguyệt quế này không thể để lộ trước mặt người ngoài, để ngừa người ngoài nói Ravenclaw không phải là tượng trưng cho trí tuệ và bác học như trong tưởng tượng, mà là phù thủy nghiên cứu pháp thuật hắc ám, phải không?"

Envangeline cũng là quý tộc, trừ việc giàu tinh thần nghiên cứu Ravenclaw, lập tức hiểu lý do vì sao Narcissa không muốn hai người nghênh đón vòng nguyệt quế về Ravenclaw.

"Horsel, tớ cũng đồng ý với ý kiến của Cissy, chuyện cụ thể như nào về phòng ngủ tớ nói cho cậu."

"Được rồi, vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?" Horsel tin tưởng Evangeline, tạm thời không đề cập tới chuyện này.

"Gỡ bỏ pháp thuật hắc ám hiến tế trên nó."

Học sinh Ravenclaw gần đây đều cảm thấy kỳ quái vì hai người Evangeline và Horsel bình thường không có yêu thích đặc biệt gì với pháp thuật hắc ám lại chuyên nghiên cứu về nó, hơn nữa phần lớn là nghiên cứu cách giải pháp thuật hắc ám, đặc biệt là cách gỡ bỏ pháp thuật hiến tế. Điều này làm các Gryffindor bình thường đã bị Slytherin liên quan đến hắc phù thủy và pháp thuật hắc ám làm lo lắng, giờ cả học cùng Ravenclaw cũng không bớt lo.
Vì thế, rốt cục có một ngày, giáo sư Flitwick gọi Evangeline và Horsel vào văn phòng uống trà tâm sự lúc hai người đang trên đường tới phòng yêu cầu.

"Một ngày tốt lành, giáo sư Flitwick." Mọi người Narcissa nhìn thấy giáo sư Flitwick đi sau Evangeline và Horsel đều lắp bắp kinh hãi, sau đó nhanh chóng chào hỏi giáo sư.

"Ta nghe trò Ywen nói các trò tìm được vòng nguyệt quế Ravenclaw?"

"... Đúng vậy giáo sư."

"Ta còn nghe nói các trò đang nghiên cứu pháp thuật hắc ám mà có người ếm lên vòng nguyệt quế?"

"... Đúng vậy."

"Làm loạn! Các trò còn là những đứa trẻ chưa tốt nghiệp, sao có thể âm thầm những chuyện nguy hiểm như vậy?" 

"..." Hai người Evangeline vốn nghĩ giáo sư Flitwick tức giận vì họ không giao thánh vật của Ravenclaw ra, không ngờ giáo sư lại tức giận vì lo cho an nguy của họ. Mọi người đều cảm thấy rất cảm động.
"Giờ nghe ta, đưa vòng nguyệt quế này về khu cách ly ma pháp của Ravenclaw, còn rốt cuộc chuyện như thế nào thì đến văn phòng của ta bàn lại."

"Vâng, giáo sư Flitwick." Narcissa thấy ánh mắt lo lắng của Bella cũng không có cách nào, lắc đầu.

Địa điểm nghiên cứu của họ từ phòng yêu cầu chuyển sang phòng sinh hoạt chung của Ravenclaw, toàn bộ những học sinh năm cao ở Ravenclaw ra sức dưới sự chỉ đạo của giáo sư Flitwick, rất nhanh, mọi người đã gỡ bỏ được pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế. Sau đó, những con ưng nhỏ Ravenclaw có liên quan trịnh trọng đặt vòng nguyệt quế lên hộp thủy tinh trong thư viện phòng sinh hoạt chung. (Đi tong một em trường sinh linh giá =)) )

Ngày pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế bị phá bỏ, bữa sáng ở đại sảnh đường hôm đó, biểu hiện của giáo sư Flitwick hưng phấn dị thường. Điều này bị Dumbledore vốn đang hoài nghi Ravenclaw nghiên cứu điều gì đó phát hiện.
"Flitwick, tâm tình của ông hôm nay không tệ?" Dumbledore vừa nói vừa ăn điểm tâm ngọt ngấy trên bàn.

"Oh, đúng vậy, bởi vì một chuyện lớn rất quan trọng với Ravenclaw chúng ta, không ngờ nó sẽ xảy ra trong thời gian ta làm viện trưởng." Giáo sư Flitwick hưng phấn trả lời Dumbledore.

"Chuyện lớn? Có thể nói cho chúng ta biết chuyện gì làm ông và toàn bộ học viện Ravenclaw cao hứng không?" Dumbledore tiếp tục bất động thanh sắc nói.

"Đương nhiên, Albus, không có gì không thể nói, học sinh Hogwarts tìm được thánh vật mất tích của Ravenclaw - vòng nguyệt quế mà Ravenclaw đội năm đó." Có người nói chuyện vui với mình, giáo sư Flitwick càng vui vẻ hơn.

"Chính là chiếc vòng nguyệt quế Ravenclaw trong truyền thuyết đó? Chiếc vòng nguyệt quế có thể làm người đeo nó càng thông minh hơn?" Dumbledore nghe giáo sue Flitwick nói, kinh ngạc, tốc độ dùng điểm tâm ngọt cũng chậm lại.
"Đúng vậy, Albus."

"Flitwick, ông không để ý nếu tôi cùng ông đến chiêm ngưỡng thánh vật trong truyền thuyết đó một lát chứ?"

"Sao lại không? Lát ông đi cùng ta thôi!"

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42


Dùng bữa sáng xong, Dumbledore khá hưng phấn theo sau giáo sư Flitwick đến toà tháp Ravenclaw ở phía tây, vòng nguyệt quế đnag được đặt trong một hộp thủy tinh ma pháp đặc thù trong phòng sinh hoạt chung Ravenclaw. Vòng nguyệt quế hoa lệ đặt trên tấm vải nhung thiên nga đen càng lộ ra mỹ cảm độc đáo.

"Đây là vòng nguyệt quế trong truyền thuyết?" Dumbledore nhìn vòng nguyệt quế rồi nghiêng đầu hỏi giáo sư Flitwick.

"Đúng vậy, Albus, ông nhìn xem, nó tao nhã và mỹ lệ như vậy, quả là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất, ôi không, tuyệt đối là tác phẩm kiệt xuất nhất của yêu tinh." Cảm xúc của giáo sư Flitwick chậm rãi dâng lên.

"Flitwick, ta nghe nói vòng nguyệt quế Ravenclaw có thể làm người đội nó trở nên thông minh hơn, phải không?"

"Có cách nói như vậy, nhưng cụ thể thì chúng ta chưa nghiên cứu qua." Flitwick nghe Dumbledore hỏi vậy, dè dặt cẩn trọng trả lời.


"Có thể lấy ra cho ta nhìn một chút không? Ông cũng biết đó, thánh vật rất khó thấy." Dumbledore thấy giáo sư Flitwick nói vậy, đành phải chuyển đề tài lên sự thần bì của vòng nguyệt quế Ravenclaw.

"Đương nhiên, nhưng chuyện này phải chờ huynh trưởng Ravenclaw đến mới có thể mở được hộp thủy tinh." Giáo sư Flitwick đương nhiên đồng ý yêu cầu nhỏ này của đồng nghiệp.

Dumbledore nhìn vòng nguyệt quế trong tay, cũng không cảm thấy có gì khác thường, nhưng ông nghe nói chuyện dường như không phải như vậy, vòng nguyệt quế này đặt ở trong hộp thủy tinh đặc biệt từng bị ếm pháp thuật hắc ám, xem ra giáo sư Flitwick và đám nhỏ Ravenclaw đã xoá sạch dấu vết pháp thuật hắc ám trên nó rồi.

Dumbledore đến nhìn vòng nguyệt quế một phần là vì tò mò vòng nguyệt quế Ravenclaw đã về đến Ravenclaw, hơn nữa, nghe nói vòng nguyệt quế này bị ếm pháp thuật hiến tế, làm ông lo lắng đó là âm mưu quỷ kế của Voldemort, cho nên phải đến nhìn mới yên tâm. Mặt khác, ông cũng lo về khả năng giải bùa của Ravenclae, sợ pháp thuật hắc ám không được gỡ bỏ hoàn toàn làm đám nhỏ bị thương.


Sau khi kiểm tra vòng nguyệt quế xác định nó không có vấn đề, Dumbledore giao vòng nguyệt quế cho huynh trưởng Ravenclaw đang khẩn trương nhìn tay ông, nhìn thằng nhóc và giáo sư Flitwick nhìn hộp thủy tinh đóng lại, rồi rời khỏi phòng sinh hoạt chung Ravenclaw cùng Flitwick.

Nhóm Narcissa vì đã giải được pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế mà vui vẻ, tuy lý do khác nhau, chẳng hạn như Bella cảm thấy khoảng cách của chị ấy và vị đại nhân kia càng gần ( =)) được chị, gần mà), An cảm thấy bùa trị liệu và giải bùa của chị ấy càng thuần thục thêm. Narcissa và Lucius tiếp xúc, tìm về cảm giác ăn ý trước kia, chỉ cần giơ tay nhấc chân đã hiểu ý đối phương.

Cuối tuần đi Hogsmade, Lucius luôn mang quà về cho Narcissa, trừ lần đầu tiên tặng Narcissa một chiếc bút lông hoa mỹ, còn lại anh đều mang kẹo ở tiệm công tước mật về, đa dạng mùi vị, mua hết về cho Narcissa.


Hơn nữa, bản bí tịch nhà Malfoy có viết, muốn đánh cắp trái tim một người vốn có tính cảnh giác cao, phải từng chút từng chút hoà vào cuộc sống của cô ấy, lúc cô ấy không phản ứng đã yên lặng chiếm toàn bộ tâm tư của cô ấy. Lucius đang tham khảo cách này.

Trước khi bắt đầu nghiên cứu vòng nguyệt quế, anh đã cố gắng tận lực xuất hiện xung quanh Narcissa, trừ thời gian nghỉ, còn tiện tay diệt mấy con ruồi bọ có hứng thú với cô, dù Narcissa phát hiện hành động của Lucius, nhưng vì cô cũng không thích mấy nam sinh lắc lư chng quanh, nên cũng cam chịu đọng tác của Lucius.

Bởi vì hai người gần như ở cùng nhau cả ngày, kể cả thời gian đi thư viện cùng Myrna của Narcissa, Lucius cũng không buông tha, vì vậy lúc nghiên cứu vòng nguyệt quế, trừ An, Narcissa nghĩ ngay đến Lucius, điều này cho thấy kế hoạch của Lucius thành công, cũng cho thấy sự lợi hại của bí tịch nhà Malfoy. Không hổ danh là bí tịch!
Sau đó, Lucius thừa dịp Narcissa tập trung nghiên cứu gỡ bỏ bùa chú trên vòng nguyệt quế Ravenclaw, dùng một vài thủ đoạn nhỏ làm mấy nam sinh mơ ước Narcissa triệt để hết hy vọng, tiếp sau đó, anh bắt đầu thu mua bạn bè xung quang của cô, đầu tiên là diệt trừ đội hay cùng cô đi thư viện, sau đó đặt tinh lực làm sao thắng được Myrna để cô ấy tán thành và trợ giúp anh theo đuổi Narcissa.

Lucius biết được sở thích của Myrna, biết Myrna là fan cuồng đồ ngọt giống Dumbledore, lộ ra nụ cười mị hoặc, không trách cổ hay quấn lấy Narcissa nhà anh, thì ra là vì vậy, mệt anh còn nghĩ làm cách nào mới diệt trừ được cổ đâu, xem ra chủ cần thoả mãn sở thích đồ ngọt của cổ là được rồi.

"Điểm tâm ngọt trong tiệm công tước mật, mỗi tuần một loại, cô giúp ta nhìn xem xung quanh Narcissa có nam sinh nào, thấy sao?" Lucius định liệu trước gọi Myrna ra nói chuyện.
"Vì sao ta phải giúp anh?" Myrna nhìn Lucius tự tin phơi phới, bất mãn nói.

Lucius nghe Myrna hỏi vậy, dùng khuôn mặt nghiêm túc nhất nhìn chằm chằm Myrna, gằn từng tư nói: "Ta thích Narcissa, không, có thể nói ta yêu cô ấy, ta muốn cô ấy trở thành người nhà Malfoy."

"Anh thích Cissy?"

"Đúng vậy."

"Cả đời?"

"Ta không thể nói trước được tương lai, những ta sẽ luôn yêu Narcissa." Lucius trịnh trọng cam đoan với Myrna.

"Vậy là tốt rồi, ta sẽ giúp anh trong khả năng của mình."

"Cảm ơn, đúng rồi, lời ta nói về tiệm công tước mật vẫn hữu hiệu." Lucius thấy Myrna đã đồng ý rồi mới nói.

"Ba loại!"

"Một loại."

"Hai loại?"

"Thành giao!"

Narcissa đã bị Myrna bán cho Lucius với giá một tuần hai loại kẹo trong tiệm công tước mật. Narcissa lúc này không biết bạn cùng phòng và Lucius nhân lúc cô không chú ý thống nhất ý kiến về vấn đề bạn trai của cô.
Chờ những người liên quan nghiên cứu vòng nguyệt quế Ravenclaw xong, Lucius đã trải chăn đệm hoàn mỹ cho kế hoạch của mình, chờ Narcissa rơi vào lưới tình anh tỉ mỉ giăng sẵn.

Bella hưng phấn mấy ngày cũng tỉnh táo lại, lại cảm thấy cảm xúc của Evangeline và Horsel không thích hợp. Evangeline nói cho Bella biết, sau khi nhóm ưng nhỏ phá bỏ pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế, nghênh đón nó về Ravenclaw, rất nhiều học trưởng học tỷ năm trên cảm thấy rất mệt.

Đám ưng nhỏ Ravenclaw bình thường luôn sục sôi tinh thần nghiên cứu, mệt mỏi như vậy không phải là chuyện chưa từng xảy ra, nhưng thời gian sau ưng nhỏ cảm thấy bản thân không thích hợp, mới đến chỗ bà Pomfrey xin dược tinh lực, nhưng bị bà từ chối, nói là họ không cho bà kiểm tra, bà sẽ không cho thuốc. Vì vậy đám ưng nhỏ bị đe doạ đều bị bà Pomfrey kiểm tra một lượt, kết quả phát hiện sức sống của họ hoặc ít hoặc nhiều bị xói mòn.
Tình huống quỷ dị này rất nhanh được bà báo lên cho hiệu trưởng Dippet, nhưng vì hiệu trưởng đã không thể gánh vác chuyện có quy mô lớn như vậy nữa, nên toàn quyền ủy thác cho Dumbledore. Dumbledore tra xét rất lâu cũng không có manh mối. Một ngày hội mà các động vật nhỏ Hogwarts chờ mong đã đến - Halloween.

Halloween luôn là tiết mục đặc sắc của Hogwarts, không chỉ có mỹ thực, còn có vũ hội hoá trang Hogwarts, đương nhiên, trong các nhà cũng có vũ hội loại nhỏ. Mọi người tạm thời buông vấn đề của Ravenclaw, chuẩn bị toàn tâm toàn ý hưởng thụ đêm Halloween điên cuồng.

Trang phục của Narcissa sớm đã được Druella chuẩn bị tốt, gửi chim cú mèo qua. Đó là một bộ váy dài khá dụ hoặc, bó sát phác hoạ dáng người của Narcissa, mang theo một tia mị hoặc. Druella cũng gửi váy qua cho Bella và An, của Bella là một chiếc váy dài chấm đất khiêu gợi bó sát, của An lại là váy dài xoè thuần khiết. Biểu hiện khí chất của ba chị em rất rõ ràng.
Narcissa mời Lucius làm bạn nhảy tiệc tối nay ở Slytherin, dự tính ăn một chút ở đại sảnh đường rồi về phòng sinh hoạt chung. Narcissa mang theo đôi tai và chiếc đuôi mèo giả, cô lười về phòng thay trang phục lắm, giả trang như này là yiện nhất!

Lucius giả trang thành yêu tinh, rất nhiều thành viên Slytherin không phải giả trang thành yêu tinh thì là bắt chước ma cà rồng. Đối với Lucius, giả làm yêu tinh làm nổi bật khí chất của anh nhất, mái tóc bạch kim, dung mạo tuấn mỹ, giơ tay nhấc chân đều mang theo tao nhã, làm động vật nhỏ choáng váng, nhưng vương tử của họ lại không chớp mắt đến bên cạnh Narcissa. Vì vậy, ánh mắt ghen tị hâm mộ của mấy nữ sinh cắm thẳng liên tục vào Narcissa.

Lucius đi đến trước mặt Narcissa, Narcissa cũng kéo cánh tay Lucius, hai người thân mật đi đến bàn dài nhà Slytherin. Trên bàn dài là mỹ thực làm người ta chảy nước miếng ròng ròng. Narcissa vừa ăn được hai miếng thì bên ngoài có tiếng hô hoảng sợ: "Không xong, có một học sinh mất tích!"
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43


"Oanh" một tiếng, các động vật nhỏ vốn đang chơi đùa vui vẻ trong đại sảnh trở nên kinh hoảng, nhưng dưới sự trấn an của các giáo sư cũng bình tĩnh lại. Một nữ sinh xuất thân Muggle của Ravenclaw - Daisy Hall mất tích, bạn cùng phòng của cô ấy tìn xung quanh không thấy, tìm một học trưởng năm trên báo cáo, nhưng học trưởng đó lại có tố chất thần kinh, nên mọi chuyện mới thành ra như vậy.

Động vật nhỏ nghe Dumbledore nói vậy cũng vứt chuyện này ra sau đầu, tiếp tục hưởng thụ tiệc Halloween khó có được này. Đến ngày hôm sau, đám động vật nhỏ mới nghe được sự kiện mất tích quỷ dị từ đám ưng con. Chuyện là như vầy, bạn của cô gái mất tích kia Clayla còn thảo luận với cổ tối đó muốn mặc trang phục gì, kết quả Daisy đột nhiên nhớ tới một kế hoạch thí nghiệm tuyệt diệu, sau khi về phòng sinh hoạt chung cùng Clayla thì chia tay về phòng ngủ, lúc đó gần thời gian tiệc tối, Clayla đến phòng ngủ tùm Daisy lại phát hiện cô ấy không ở trong phòng ngủ.


Clayla còn tưởng Daisy đến đại sảnh đường trước, còn hơi giận vì Daisy không chờ mình, kết quả Clayla cũng không thấy Daisy trong đại sảnh đường, Clayla cảm thấy không đúng trở về tìm một lần cũng không thấy Daisy đâu, cô sốt ruột báo cáo cho học trưởng việc không thấy Daisy, nhưng cô không nghĩ lại lớn chuyện như vậy.

Nhóm Narcissa cũng nghe thấy tin tức, nghe nói cô gái kia thực sự mất tích, ít nhất hiệu trưởng Dippet dùng đặc quyền hiệu trưởng ở Hogwarts cũng không tìm thấy Daisy đâu, dù chuyện gì đã xảy ra, thì chuyện này không phải là chuyện vui đối với Hogwarts.

Lúc mọi người dần quên chuyện này, một vài học sinh Ravenclaw lại mất tích, vẫn là học sinh đến từ Muggle. Lần này, dù là Hufflepuff hay Gryffindor đều nhìn chằm chằm vào Slytherin luôn cường điệu huyết thống, mâu thuẫn giữa các học viện cũng ngày càng kịch liệt.


"Chắc chắn là đám rắn độc chết tiệt các người làm bọn họ biến mất!"

Narcissa và Lucius bị một đám Gryffindor ngăn lại trên đường về phòng sinh hoạt chung Slytherin. Nghe lời vu khống không đạo lý này, người lạnh nhạt như Narcissa cũng tức giận, huống gì đám rắn nhỏ đang bị vây xung quanh.

"Ta nghĩ dù không phải chúng ta làm cũng không tới lượt đám quỷ khổng lồ đầu óc trống trơn lên tiếng nhỉ?" Một con rắn nhỏ tê tê nói.

"Đúng đấy, đầu toàn cỏ lác còn nghĩ được như vậy, xem ra bình thường chúng ta xem thường chúng quá rồi!"

"Đám rắn độc các người! Phải đuổi các người ra khỏi Hogwarts!" Một đám Gryffindor nói xong chạy lao về hướng Narcissa.

Narcissa và Lucius thấy động tác của mấy người kua, đầu đầy hắc tuyến. Chúng ta chỉ xem diễn thôi cũng bị lửa bén à? Tuy nghĩ vậy nhưng hai người nhanh chóng rút đũa phép, làm bùa "Protego (Khiên)", sau đó ném vài cái "Petrificus Totalus(Trói thân tuyệt đối)" qua đám Gryffindor.


Sau đó hai người thu đũa phép, mặt không đổi sắc vòng qua mấy Gryffindor bị hoá đá, Narcissa nghĩ hẳn có người dẫn dắt đám Gryffindor, khiến chúng tin việc học sinh nhà Ravenclaw mất tích là tại Slytherin, bằng không với cái đầu trống trơn của tụi nó cũng không thể nghĩ đến chuyện này.

"Cissy..."

"Lucius..."

Narcissa cùng Lucius trầm mặc suy xét một lúc rồi đồng thời mở miệng.

"Anh nói trước đi!"

"Em nói trước đi!"

Narcissa thấy ánh mắt kiên trì của Lucius mở miệng nói trước: "Em cảm thấy chuyện này rất quỷ dị, có khả năng có người hắt nước bẩn lên Slytherin."

"Anh cũng nghĩ như vậy, theo anh được biết chuyện này không liên quan gì đến Slytherin, sau khi có người đầu tiên mất tích, Campbell và Albert đã tra xét qua hành động của toàn bộ Slytherin tối đó, cũng không phát hiện dị thường."
"Xem ra cái nồi này Slytherin tạm thời phải cõng..."

"Em cảm thấy có thể là ai?"

Nghe được vấn đề, Lucius và Narcissa cùng nhìn thoáng qua đối phương, sau đó hai người trăm miệng một lời nói: "Dumbledore."

"Chỉ có ông ta có thể dẫn dắt đám sư tử ngu xuẩn kia."

"Quên đi, tạm thời cũng không có cách bắt được ông ta."

"Đúng vậy......" Thở dài một tiếng, hai người đi về hầm.

Chuyện sau đó hoàn toàn diễn ra trong dự kiến của mọi người, trong một tháng có hai ưng nhỏ của Ravenclaw mất tích, không có gì khác biệt, đều là phù thủy xuất thân Muggle, đám động vật nhỏ đả thập phần bất an lại kinh hoảng đến đỉnh điểm.

Lúc này, hiệu trưởng Dippet quy định phù thủy rời khỏi phòng sinh hoạt chung không được đi một mình trong Hogwarts, ít nhất phải có một người đi cùng, sau đó các giáo sư tra xem lúc bốn ưng nhỏ mất tích, tất cả học sinh đang ở cùng ai.
May mà huynh trưởng Slytherin đã thu xếp ghi lại đầy đủ, lúc giáo sư Slughorn đến, huynh trưởng Campbell giao hết lại cho ông, sau đó sẽ không còn việc của Slytherin. Nhưng tiến độ điều tra ở Gryffindor và Ravenclaw lại bị kéo dài rất lâu. Gryffindor là vì chơi đêm, đùa dai cùng nhiều vấn đề khác mà chậm tiến độ, còn Ravenclaw, từng con ưng nhỏ hoặc tự luyện tập, hoặc đang ở trong phòng ngủ làm nghiên cứu.

Việc này vô hình gia tăng công việc của các giáo sư, gần nhất trên người các giáo sư có nồng đậm mùi dược nâng cao tinh thần và dược tinh lực. Lúc các giáo sư Hogwarts không thi hoạch được gì, Dumbledore không thể không tự mình ra trận đến Ravenclaw điều tra, đột nhiên phát hiện một nam sinh năm sáu - Tony Taylor từng tiếp xúc với những ưng nhỏ kia trước khi chúng mất tích.

Hơn nữa những người này chỉ tiếp xúc với Tony trong thời gian ngắn, vì vậy Dumbledore quyết định gọi Tony lên phòng làm việc của mình trước.
"Đường mật ngọt ngào!"

Cửa phòng Dumbledore mở ra, một nam hài hơi gầy yếu đi đến, khuôn mặt cậu ta lộ rõ vẻ khẩn trương.

"Mời ngồi, Tony." Dumbledore cười hoà ái nói với Tony.

Tony ngồi lên chiếc ghế khắc hoa bên cạnh bàn, cậu cũng không hoàn toàn thả lỏng, câu nệ ngồi nửa mông trên chiếc ghế, nhìn về phía Dumbledore.

"Giáo sư Dumbledore, không biết giáo sư tìm em đến là vì lý do gì?"

"Well, đừng lo lắng, Tony, chỉ là một vài vấn đề nhỏ." Dumbledore hoạt bát chớp mắt mới Tony. "Trò muốn một tách hồng trà hay nhấm nháp một vài đặc sản của tiệm công tước mật chứ?"

"Không cần đâu, nước trong là được ạ." Tony từ chối đề nghị của Dumbledore.

"Ta nghe nói, trước khi những Ravenclaw kia mất tích, trò từng tiếp xúc với những trò ấy?" Dumbledore thấy Tony từ chối đề nghị của mình, muốn một ly nước trong, đôi mắt loé tinh quang nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Tony.
"Đúng vậy, họ đều là các học sinh năm dưới em quen, theo quy tắc trọng Ravenclaw, học sinh năm trên phải giúp đỡ học sinh năm dưới, nên em từng tiếp xúc với họ, có vấn đề gì sao ạ?"

"Cũng không có vấn đề gì, trò phải hiểu chúng ta phải sắp xếp điều tra mọi điều khả nghi, nên khi ta biết các trò ấy từng tiếp xúc với trò, ta phải hỏi rõ đã có chuyện gì xảy ra, Tony, trò hiểu chứ?"

"... Đúng vậy, giáo sư. Xin hỏi còn chuyện gì không?"

"Đúng rồi, vòng nguyệt quế Ravenclaw thực sự có tác dụng làm người ta trở nên thông minh sao?" Dumbledore đột nhiên chuyển đề tài sang một hướng hoàn toàn khác.

"Em cũng không rõ lắm, em chỉ tham gia công việc phá bùa chú, cất vòng nguyệt quế là huynh trưởng Ravenclaw. Hiển nhiên, em chưa đủ tư cách."

"Vậy à, tạm thời ta không còn vấn đề gì, nếu có pháy hiện gì cần trò phối hợp lại phiền trò lại đến văn phòng một chuyến, được chứ?"
"Đương nhiên, giáo sư Dumbledore."

Sau khi Tony rời khỏi phòng, Dumbledore lấy chậu tưởng ký, đặt đũa phép lên huyệt thái dương, lấy ra sợ ký ức màu bạc thả vào trong chậu, ông lấy tay chạm vào chiếc chậu tưởng ký bằng bạc, cẩn thận nghiên cứu từng động tác, ngữ khí và biểu cảm của Tony.

Dumbledore phát hiện lúc ông mời Tony dùng hồng trà hay đồ ngọt, trong mắt Tony loé qua chán ghét. Ông không nhìn nhầm, nếu là ghét đồ ngọt còn có lý, nhưng người bình thường đều sẽ chọn hồng trà, nhưng Tony lại từ chối, còn chán ghét nó. Điều này nói lên việc Tony biết món Dumbledore đề cử là món gì.

Dumbledore tiếp tục xem, sau khi gia tinh bưng nước trong vào, Tony thở dài nhẹ nhõm rất rõ ràng, sau đó dần trầm tĩnh lại, tiếp theo, lúc Dumbledore đề cập đến những con ưng nhỏ mất tích, lưng của Tony đã cứng ngắc trong nháy mắt, khi Dumbledore chuyển sang chuyện khác thì cậu ta lại trầm tĩnh lại.
Nhưng nghe nghi vấn của Dumbledore, thân thể Tony lại một lần nữa trở nên cứng ngắc, nhất là ông hỏi một đằng, cậu ta lại trả lời một nẻo, còn tiết lộ trên vòng nguyệt quế từng bị ếm pháp thuật hắc ám cho ông. Chuyện này không bình thường, Dumbledore híp mắt nghĩ, xem ra phải quan sát thật kỹ Tony Taylor này mới được.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44


Từ sau lần nói chuyện với Tony, Dumbledore gọi giáo sư McGonagall dùng hình dạng Animagus của mình đi theo Tiny lúc bà không có khóa, giám thị nhất cử nhất động của cậu ta rồi báo về cho Dumbledore. Dumbledore tiếp tục hỏi thăm quy luật nghỉ ngơi của Tony ở Ravenclaw mất tháng trước, cũng biết Tony sau khi hóa giải pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế Ravenclaw mới trở nên không bình thường.

Tony luôn thích kết bạn trở thành một người luôn tự nhốt mình trong phòng, không biết đang mân mê cái gì, trước bạn học cũng chỉ biết cậu ta có một thí nghiệm cần tự tiến hành, không quấy rầy cậu ta, cho nên cũng không rõ cụ thể gần đây cậu ta làm gì.

Dumbledore cũng đồng thời biết, trước khi gia nhập nhóm nghiên cứu của Flitwick, Tony vừa chia tay với cô bạn gái Hufflepuff của cậu ta, cũng không để ý mọi người an ủi, bỏ qua chuyên này.


Giáo sư McGonagall cũng báo cáo hết mọi việc cho Dumbledore, Dumbledore lại càng cảm thấy người có hiềm nghi nhất chính là Tony Taylor này. Trong trí nhớ của giáo sư McGonagall, Tony luôn lầm bầm điều gì đó, cảm giác như là bị người ếm bùa Imperio vậy, rốt cuộc ông cũng cảm thấy cảm giác quen thuộc trên người học sinh Ravenclaw này.

Từ những tiểu tiết đó, Dumbledore phát hiện ra sơ hở của Tony, theo lý thuyết, một học sinh đến từ Muggle như Tony sẽ không biết những quy củ và lễ nghi của quý tộc giới pháp thuật, nhưng ngày đó, khi vào phòng của ông, cậu ta lại trở nên câu nệ, lúc đó ông cho rằng, cậu ta khẩn trương vì gặp giáo sư cấp cao trong trường, cũng không chú ý thêm. Nhưng hiện tại, Tony xem ra đã cố ý lảnh tránh thói quen mà làm vậy, nhưng lúc cuối cùng, tư thế nhấc cốc lên đã bán đứng cậu ta.


Đó là tư thế cầm cốc chỉ có quý tộc giới pháp thuật mới có thể cầm, một phù thủy nhỏ đến từ Muggle, như bình thường, nếu không bị phân vào Slytherin thì cũng không thể đi học quy củ, hơn nữa cảm giác quen thuộc mơ hồ khi Tony lẩm bẩm, Dumbledore cảm thấy ông đã tìm ra một điểm đột phá, một điểm đột phá rất có lợi cho ông.

Từ sau khi giáo sư McGonagall đi theo Tony, không xảy ra chuyện học sinh mất tích, điều này càng làm Dumbledore chắc chắn Tony là người đứng sau, nhưng Dumbledore bất hạnh không tìm ra được chứng cứ chứng minh suy đoán của mình, đành phải tự mình nhìn Tony. Không phải là ông không tin tưởng giáo sư McGonagall, nhưng ông nghĩ giáo sư McGonagall vẫn là một người trẻ tuổi không đủ kinh nghiệm, có thể bỏ qua chút chi tiết nào đó.

Bước ngoặt tiếp theo xuất hiện trước mặt Dumbledore, một lần, đoạn độc thoại của Tony làm Dumbledore chú ý.


"Tom, ngươi nói xem vì sao thí nghiệm của ta luôn không thành công?"

"Có thể là vì ma lực của ngươi chưa ổn định."

"Chưa ổn định? Theo lý thì ma lực của ta đã ổn định rồi mới đúng."

"Đừng quên còn có ta ở đây, nên ma lực của ngươi đang trong trạng thái nghỉ ngơi."

"Là vậy sao? Lại nói, ta rất lo lắng, vì sao gần đây ta lại mệt như vậy, có rất nhiều lúc ta thấy ta không nhớ là sao?"

"......"

Sau đó, không biết bên kia nói gì, Tony không truy vấn nữa. Chỉ bằng việc này, Dumbledore lại có thể gọi Tony lên văn phòng uống trà, vì vậy, tờ giấy viết khẩu lệnh mở cửa văn phòng Dumbledore lại xuất hiện trên tay Tony.

"Con gián đôi!"

"Tony, theo lời giáo sư Flitwick, gần đây trò đang làm một thí nghiệm đúng không?"

"Đúng vậy, giáo sư Dumbledore, có vấn đề gì sao?"
"Oh, giáo sư Flitwick và các bạn tốt của trò nói gần đây sức khỏe trò không tốt, tinh thần cũng kém, nên ta muốn nhờ bà Pomfrey kiểm tra một chút, không biết trò có đồng ý không?"

"...... Được rồi, gần đây em thực sự dễ mệt." Tony vốn muốn phản đối, nhưng nghĩ đến tình huống gần đây của mình, vẫn quyết định kiểm tra trước rồi nói tiếp.

"Fawkes, đi mời bà Pomfrey đến phòng làm việc của ta." Dumbledore quay đầu nói cho con phượng hoàng nhà ông đi gọi bà Pomfrey.

"Albus, ông cần dạy con phượng hoàng của ông biết vài quy củ, quấy rầy phòng làm việc của một nữ sĩ là hành vi rất ác liệt."

"Thật có lỗi, Poppy, tình huống của học sinh này có chút tệ, không thể không quấy rầy bà." Dumbledore thấy bà Pomfrey đang căm giận, nhanh chóng dời mục tiêu.
"Trò đang ngồi chỗ kia?" Bà Pomfrey chỉ Tony đang ngồi ghế tựa.

"Đúng vậy."

Tony lập tức bị bà Pomfrey ném một loạt bùa kiểm tra qua, cơ hội nói chuyện cũng không có, sau đó lại nhìn thấy khuôn mặt ngày càng khó coi của bà, tâm tình cậu cũng ngày càng bất an.

"Poppy, sao rồi?" Dumbledore biết rõ vẫn cố hỏi bà Pomfrey.

Bà lắc đầu, "Không tốt lắm, phải nói, rất tệ." Sau đó, bà nhìn qua Tony: "Trò đã làm gì mà thân thể trò lại thành như vậy? Toàn bộ hệ thống suy kiệt, sức sống bị ăn mòn 80%, giờ trò còn có thể đi lại đúng là một kỳ tích."

Sắc mặt Tony tái nhợt, đôi môi không ngừng khép mở, đến tận khi ra khỏi phòng của Dumbledore cũng không nói gì với ông.

Chờ cậu đi rồi, Dumbledore mới nói với bà Pomfrey: "Poppy, ta nghi ngờ có linh hồn bám vào Tony, hấp thụ sức sống của trò ấy, mới khiến trò ấy suy yếu như vậy, thậm chí, sự kiện mất tích gần đây cũng do linh hồn đó làm ra."
"Cái gì? Ý của ông là đứa nhỏ này bị một linh hồn bám vào làm những chuyện ác liệt đó?"

"Đúng vậy, Poppy, gần đây phòng y tế có xảy ra tình huống gì bất thường không?"

"Không có, chỉ là gần đây đám nhỏ Ravenclaw hay đến hơn, không đúng, Albus, bọn nhỏ đề đến vì sức sống suy giảm!"

"Poppy, tôi cần bà hỗ trợ!"

"Albus!"

"Tôi cần bà trấn an linh hồn khác trong cơ thể trò ấy, tốt nhất là khiến linh hồn đó ngủ say."

"Ta đã biết, Albus, sau khi thành công ta sẽ gọi ông, nếu không còn chuyện gì, ta muốn về phòng y tế."

Lúc bà Pomfrey về phòng y tế, Tony đã ở đó chờ bà làm bước kiểm tra và trị liệu tiếp theo. Bà Pomfrey cố ý dùng ma pháp linh hồn kiểm tra cơ thể Tony, quả nhiên phát hiện hai linh hồn cùng tồn tại. Vì vậy, bà dùng dược trấn linh mà Dumbledore yêu cầu pha chế trấn an linh hồn kia, sau đó gọi cho Dumbledore.
"Ta nghĩ trò cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng ta có thể nói cho trò biết, những vụ mất tích gần đây trong học viện của trò đều do linh hồn khác trong cơ thể trò tạo thành."

"Linh hồn? Giáo sư Dumbledore, thầy đang nói gì vậy?" Tony mờ mịt.

"Trò không biết? Trong cơ thể trò có hai linh hồn, một là trò, một là ai?"

"Giáo sư, thầy nói Tom?"

"Tom?"

"Đúng vậy, cậu ta là gia tinh của Ravenclaw." Khi Tony nói gia tinh Ravenclaw, trong văn phòng Dumbledore vang lên tiếng hít thở đè nén, nhưng lập tức biến mất.

"Gia tinh của Ravenclaw? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Chuyện là như vậy, ngày giáo sư Flitwick nghênh đón vòng nguyệt quế Ravenclaw trở về đã tổ chức một nhóm các học sinh năm trên đến nghiên cứu giải trừ ma pháp trên vòng nguyệt quế, ngày giải trừ ma pháp, em nhớ đến truyền thuyết của Ravenclaw, muốn thử xem truyền thuyết có phải sự thật hay không, nên đã đội nó lên, sau đó thực sự có người xuất hiện. Hắn nói hắn là gia tinh trên vòng nguyệt quế Ravenclaw, từ trước tới nay hắn đều mang lại trí tuệ cho người đội vòng nguyệt quế, nhưng hắn không thích như vậy, muốn rời khỏi vòng nguyệt quế, hỏi em có thể giúp hắn không, em nói được, vì thế hắn dạy em phương pháp, em giấu hắn trong người, hắn không cho em nói cho người khác, kể cả giáo sư Flitwick."
"Trò dễ dàng tin tưởng hắn là gia tinh trên vòng nguyệt quế như vậy?"

"Không phải, em hỏi hắn những nan đề học thuật, hắn đều trả lời được từng cái một, em mới tin."

"Phương pháp dời đi là gì?"

"Rất đơn giản, chỉ cần em nhỏ máu lên vòng nguyệt quế là được."

"Máu của trò?"

"Đúng vậy, giáo sư."

"Tony, ta thật tiếc khi phải nói cho trò, trong cơ thể trò không phải là gia tinh Ravenclaw mà là một linh hồn không rõ."

"Cái gì! Không phải ! ?"

"Không phải, theo như viện trưởng Ravenclaw tiền nhiệm ghi chép lại, vòng nguyệt quế Ravenclaw có thể cho người ta trí tuệ vì trên đó có ma pháp của Rowena Ravenclaw."

Nghe Dumbledore nói vậy, sắc mặt Tony trở nên tái nhợt, thậm chí là trong suốt, sau đó Dumbledore để cậu về phòng y tế, cũng nói cho cậu hiện tại hiệu trưởng Dippet và toàn thể giáo sư Hogwarts đều nghĩ cách giải quyết vấn đề của cậu. Vài ngày sau đó, Tony luôn ở trong phòng y tế, uống dược mà bà Pomfrey đặc chế.
"Albus!" chờ Tony rời khỏi phòng, giáo sư Flitwick giải trừ bùa ẩn thân, lo lắng nói, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Dumbledore kể hết lại mọi chuyện cho giáo sư Flitwick, "Albus, hiện tại ông định làm gì?"

"Tìm giáo sư Slughorn điều chế dược chia lìa linh hồn rồi nói sau."

"Phải mất mấy tháng!"

"Giờ cũng chỉ có cách này..."

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45


Rơi vào đường cùng, giáo sư Flitwick chỉ có thể đồng ý với đề nghị của Dumbledore, nhờ giáo sư Slughorn hầm cho Tony một phần dược chia tách linh hồn, lúc sắp ra khỏi văn phòng của Dumbledore, giáo sư Flitwick lại nhớ tới một việc, văn phòng của Dumbledore.

"...... Hy vọng đi!" thanh âm của Dumbledore vọng lại trong văn phòng đã chỉ còn mình ông.

Đến ngày giáo sư Slughorn hoàn thành dược chia tách linh hồn, Tony luôn theo yêu cầu của Dumbledore, dưới sự trợ giúp của bà Pomfrey ngăn chặn linh hồn kia. Hôn nay dược tề đã hoàn thành, Tony tan học sẽ đến phòng y tế chờ đợi các giáo sư.

Người đến đầu tiên là giáo sư Flitwick, sau đó là giáo sư Slughorn, giáo sư McGonagall, giáo sư Sprout và giáo sư Dumbledore.

"Tony, đầu tiên trò phải uống "nước sinh tử" trước rồi mới uống dược chia tách linh hồn, hiểu chưa?" Dumbledore dặn dò Tony.


"Em hiểu, giáo sư Dumbledore." Tony biết chuyện này quan trọng, tỏ vẻ cậu hiểu.

"Được rồi, Poppy, cho Tony uống nước sinh tử đi."

Bà Pomfrey chờ bên cạnh Dumbledore đã lâu lập tức đưa nước sinh tử cho Tony, chờ cậu uống xong lại đưa dược chia tách linh hồn qua.

Uống độc dược xong, Tony chậm rãi ngủ, linh hồn luôn bị áp chế trong cơ thể cậu cũng thức tỉnh. Linh hồn kia chậm rãi mở cặp mắt đổ ra, không chờ hắn nghĩ lại đã có chuyện gì xảy ra, đã bị kéo vào một nơi rất tối, lại bị một chú ngữ làm hôn mê bất tỉnh.

Dumbledore nhìn Tony ngủ rồi, lấy ra một vật nhỏ hình đá, lấp lánh ánh kim.

"Albus, đây chẳng lẽ là...?" Bà Pomfrey nghi ngờ hỏi.

"Chẳng lẽ là... Hòn đá phù thủy?" Giáo sư Slughorn cuối cùng nói ra nghi vấn trong lòng mọi người.

"Đúng vậy, mọi người đều biết ta từng ở cùng Nicolas Flamel, cũng nghiên cứu vài thứ, sau đó Nicolas tặng ta một hòn đá phù thủy."


"Thì ra là vậy, để chứa đựng linh hồn thì dùng hòn đá phù thủy là tốt nhất." Giáo sư Sprout nói.

Nicolas Flamel, nhà luyện kim vĩ đại nhất thế giới pháp thuật. Năm 1382, ông thành công chế tạo hòn đá phù thủy đầu tiên trên thế giới. Dựa và hòn đá phù thủy, Nicolas và vợ mình Pannaily vẫn sống đến giờ.

Lúc Dumbledore và các giáo sư Hogwarts nói chuyện, mí mắt Tony thoáng giật, bà Pomfrey luôn chú ý cậu lập tức phát hiện.

"Albus, nhìn kìa, Tony có động tĩnh!"

Các giáo sư để Dumbledore đứng bên trái Tony, sau đó vây quanh giường của cậu, chờ cậu vừa mở măt, Dumbledore lập tức niệm một chú ngữ cổ xưa chuyển dời linh hồn kia sang hòn đá phù thủy, còn ném một bùa chú chuyên làm linh hồn bất tỉnh vào hòn đá.

"Được rồi, linh hồn kia đã dời đi, Poppy, bà kiểm tra tình huống hiện tại của Tony, những người còn lại cùng ta đến báo cáo tình huống với hiệu trưởng. Gần đây áp lực của hiệu trưởng rất lớn."


Dumbledore đã nói vậy, các giáo sư rất ăn ý đi cùng ông ra ngoài phòng y tế chờ kết quả kiểm tra của bà Pomfrey.

"Albus, sức sống của Tony chỉ còn 80%, nhưng vì tách linh hồn kia ra, các thương tổn đang chậm rãi hồi phục, không thể dùng độc dược trị liệu, chỉ có thể để Tony tự khôi phục."

"Còn gì nữa không?"

"Hiện tại chỉ có thể kiểm tra như vậy, còn có tổn thương đến linh hồn không, phải chờ Tony tỉnh lại mới có thể kết luận."

"Ta đã biết, Poppy." Dumbledore lại nói với các giáo sư: "Mọi người, ta nên về phòng hiệu trưởng báo cáo, hiện giờ mọi người cùng đến văn phòng hiệu trưởng đi."

"......... Sự việc là như vậy, hiệu trưởng."

"...... Cầu xin ông, Albus."

Thanh âm mơ hồ từ phòng hiệu trưởng truyền ra, nghe qua thì dường như Dumbledore nói chuyện gì đó cho hiệu trưởng Dippet, còn hiệu trưởng Dippet lại nhờ Dumbledore việc gì đó.
Qua vài ngày, trước lễ đường dán một tờ thông báo:

"Trường học đã tìm ra hung thủ cụ thể của những vụ mất tích các Ravenclaw tháng trước, nhưng vì vấn đề thân phận, trường học không tiện nói rõ, nhưng chuyện mất tích đã được giải quyết, các học sinh yên tâm."

Lúc ấy, Narcissa chủ khinh thường, "Không nói rõ hung thủ là ai, cũng không nói mấy học sinh mất tích đang ở đâu, ngay cả người nhà những người mất tích cũng không được thông báo, vừa nhìn đã biết là bút tích của Dumbledore."

"Chỉ có thể bỏ qua, Cissy, em cũng biết hiện tai Dumbledore gần như một tay che trời trong Hogwarts, hiệu trưởng Dippet rất tin tưởng ông ta." Lucius thấy Narcissa nói vậy, khuyên nhủ.

Cùng lúc đó, một học sinh năm sáu Ravenclaw lấy lý do học tập quá mệt nên ngất xỉu cũng không khiến mọi người chú ý, lực chú ý của cả trường đặt trên vấn đề hung thủ rốt cuộc là ai.
Chờ mọi việc kết thúc, trường học lại bình tĩnh như trước, Dumbledore mới lấy hòn đá phù thủy ra, đánh thức linh hồn trong đó.

"... Ô... Thật là khó chịu... Đây là đâu?"

"Trong hòn đá phù thủy."

"...... Ngươi là ai?"

"Ta nghĩ chúng ta nên đối mặt nói chuyện mới tốt." Dumbledore thoáng uy hiếp nói.

"...... Được rồi." Hiển nhiên linh hồn trong Hòn đá Ma Thuật nghe ra uy hiếp trong lời Dumbledore, sau đó không cam lòng đồng ý, đây nhất định là một linh hồn xuất thân Slytherin.

Một luồng sáng xanh hiện lên trên hòn đá phù thủy, một người chậm rãi hiện ra, Dumbledore nhìn ra linh hồn kia, sắc mặt ngưng trọng, chờ linh hồn ngưng kết xong, Dumbledore mới nói: "Đã lâu không gặp, Tom."

Linh hồn tên Tom nhìn thấy Dumbledore cũng không có sắc mặt tốt, ngũ quan xinh đẹp rối rắm, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Dumbledore: "Đã lâu không gặp, giáo sư Dumbledore."
"Tom, ngươi có thể nói cho ta biết tại sao trò lại xuất hiện trên vòng nguyệt quế Ravenclaw chứ? Theo ta biết, hôm qua ngươi còn ra lệnh cho Tử thần thực tử giằng co với hội Phượng Hoàng."

"......"

"Được rồi, vậy nói về chuyện mất tích của học sinh nhà Ravenclaw đi, đây không phải chuyện không thể nói chứ?"

"Đương nhiên!" bị Dumbledore kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Tom rất không lý trí đồng ý.

"Cần trà mật ong và bánh táo không?"

"...... Albus Dumbledore, với trạng thái này, ngươi cho rằng ta có thể ăn cái gì!" Tom nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Dumbledore, gằn từng tiếng.

"Oh, thật có lỗi."

"Bỏ đi, thu lại bộ mặt giả vờ giả vịt của ngươi đi, Albus, không, Dumbledore giáo — sư." Tom ra vẻ rất quen thuộc Dumbledore, trào phúng ông.

"Được rồi, hiện tại chúng ta có thể nói về chuyện những vụ mất tích kia chứ?"
"...... Đừng hỏi ta tại sao xuất hiện trên vòng nguyệt quế, ta sẽ không nói, lúc ta tỉnh lại trong vòng nguyệt quế, ta phát hiện đã bị người đưa vào phòng yêu cầu."

"Trong phòng yêu cầu, căn phòng có thể thực hiện nguyện vọng?"

"Đúng vậy, một vài học sinh Slytherin, một nữ sinh tóc đen gọi là Bella, một nữ sinh tóc vàng hình như là em gái của tóc đen, một nữ sinh tóc màu nâu sáng hình như cũng là em gái tóc đen, còn cả một nam sinh tóc bạch kim, vừa nhìn đã biết là con cháu nhà Malfoy."

"Ồ, mời tiếp tục."

"Bởi vì trên vòng nguyệt quế có pháp thuật hắc ám, mấy học sinh này muốn phá giải nó, không biết qua bao lâu, có thể là pháp thuật hiến tế trên vòng nguyệt quế làm khó chúng nó, nên chúng nó gọi mấy học sinh Ravenclaw đến cùng nghiên cứu. Sau đó, có thể là viện trưởng Ravenclaw phát hiện, nên vòng nguyệt quế bị dời sang nghiên cứu bên Ravenclaw, pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế bị chúng gỡ bỏ, ta sợ sự tồn tại của ta bị lộ, nên thừa dịp một học sinh lén đội vòng nguyệt quế thoát ra khỏi vòng nguyệt quế."
"Đứa nhỏ gọi là Tony? Trò ấy nói với ta ngươi chỉ trò ấy cách thoát khỏi vòng nguyệt quế?"

"Ha ha... tên ngu ngốc đó? Tin trong vòng nguyệt quế có gia tinh, ta lừa hắn chỉ cần nhỏ một giọt máu là ta có thể rời đi, hắn liền trực tiếp thử, thật sự là thằng ngu."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó ta đương nhiên muốn có một thân thể thực sự, sau đó ta sẽ dạy thằng ngu kia một thí nghiệm ma pháp, chờ buổi tối lúc nó ngủ thì đến phòng ngủ những người khác phòng ngủ hấp thụ sức sống của học sinh Ravenclaw."

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46


"Sau đó ta chậm rãi hấp thu sức sống của Tony, ta biết không thể hoàn toàn hấp thụ hắn, nhưng sức sống của những tên kia không đủ để ta tạo ra được cơ thể mới, vậy nên ta nói với Tony, nếu buổi tối hắn thí nghiệm bị mệt, ta có thể đi học ban ngày thay hắn, sau đó chờ hắn tỉnh thì nói nội dung lên lớp và đưa bài vở cho hắn, Tony yên tâm để ta lên lớp thay hắn, giao lưu, ta quan sát thật lâu mới xác định được mục tiêu là một nữ sinh.

Ta lén nói cho cô ta một kế hoạch vốn không thể hoàn thành, nó cần một vật trong Rừng Cấm, con ngốc đó ngoan ngoãn nghe lời ta đến Rừng Cấm."

"Ta nhớ ngày đó sau khi các viện trưởng kiểm tra, ngươi không vắng mặt trong buổi tiệc?"

"Albus, ngươi già nên hồ đồ rồi, à, đúng, ta quên ngươi cũng không biết truyền thống này của Ravenclaw, "Đảo ngược thời gian", học sinh năm năm của Ravenclaw đều có. Ta nói đến đâu rồi nhỉ, sau khi cô gái ngốc kia đến Rừng Cấm, ta kéo cô ta vào mật đạo, hút khô sinh mệnh của cô ta. Sau đó ta dùng cách này lừa thêm mấy học sinh năm dưới đến Rừng Cấm, hút khô sinh mệnh của chúng."


"Vì sao đều là nhưng đứa nhỏ đến từ Muggle? Ngươi không phải chán ghét Muggle nhất sao?" Dumbledore cảm thấy không hiểu.

"Chán ghét... Thật khó để hình dung cảm giác của ta với Muggle, Albus, ta nghĩ chúng ta không phải đang nói về cảm giác của ta với Muggle, hiện tại, có thể nói ngươi muốn xử lý ta như thế nào chưa?" Lúc bị hỏi, ánh mắt Tom lướt qua tia sáng lạnh, không vui hỏi Dumbledore.

"Chuyện này ta cần nói cho hiệu trưởng rồi mới quyết định."

"Được rồi, vậy tạm biệt." Nói xong, Tom không để ý Dumbledore, quay lại hòn đá phù thủy, hòn đá này là hòn đá có thể tạo ra cơ thể mà hắn mơ tưởng đã lâu.

Dumbledore nghe Tom nói, gọi bốn người Narcissa lên văn phòng, cẩn thận hỏi rõ chuyện vòng nguyệt quế.

"Ta nghe nói các trò là người đầu tiên phát hiện vòng nguyệt quế Ravenclaw? Có thể nói rõ chuyện lúc đó cho ta nghe không?"


"Vì...." Bella thấy bộ mặt đương nhiên phải thế của Dumbledore còn muốn trào phúng ông ta, lại bị Narcissa lanh lẹ giữ chặt quần áo ý bảo chị đừng làm điều thừa.

"Đúng vậy, giáo sư Dumbledore, hôm nay giáo sư gọi bọn em lên văn phòng là vì chuyện này?" Ý Narcissa là Dumbledore, ông gọi Slytherin chúng ta lên phòng của ông làm gì, muốn biết về việc mất tích hay muốn tìm hiểu khuynh hướng nhà Black?

"Đương nhiên, nhưng cũng không trở ngại chúng ta nói chuyện khác." Ý là gọi vì chuyện mất tích là chính, thuận tiện dò ý nhà Black.

"Giáo sư, sắp đến giờ giới nghiêm, thầy mau hỏi đi, nếu không bọn em sẽ bị giáo sư tuần tra cấm túc." Ý là bọn này là trẻ con không biết, Dumbledore ông nói nhanh lên.

"Oh, không sao, nếu quá muộn, ta sẽ dẫn các trò về phòng sinh hoạt chung Slytherin, các trò đừng lo." Ý Dumbledore là, mấy đứa chúng bây là Black, gia tộc có ý gì còn không biết, lộ ra một ít cho ta nghe coi.


"Giáo sư, nếu thầy thật sự không có việc gì, bọn em nên trở về." Không chờ Narcissa nói, Bella đã giành trước, chị vừa nói xong, Narcissa đã lắc đầu, Dumbledore lại mỉm cười mang tia đạt được thoáng qua.

"Đã vậy, các trò nói cho ta biết làm sao các trò phát hiện vòng nguyệt quế đi."

"Bọn em muốn tìm một nơi an tĩnh để học tập nên đúng lúc tìm được phòng yêu cầu, hôm đó em để Bella đến đó chờ em trước."

Bella lập tức tiếp lời: "Hôm đó em đến, không biết tại sao lại vào phòng giấu đồ, cảm thấy có ma pháp dao động, theo nó, em tìm được một chiếc mũ miện rách nát, kiểm tra thì biết nó bị ếm pháp thuật hắc ám, em cầm nó về phòng ngủ."

"Rách nát?"

"Đúng vậy, rách tươm tướp luôn." Bella khẳng định gật đầu với Dumbledore.

"Trò nói tiếp đi..."
"............"

"Sao không nói ?"

"Còn lại hẳn giáo sư Flitwick đã nói với thầy, không cần bọn em kể lại một lần!"

"Giáo sư Flitwick nói vòng nguyệt quế về đến Ravenclaw đã có hình dạng như vậy, có thể nói rõ chuyện lúc đó cho ta nghe không?"

"Bọn em phá giải một vài pháp thuật Hắc ám, thì nó biến thành như vậy, còn đó là pháp thuật hắc ám và giải chú gì, xin thứ em không thể nói cho thầy biết." Narcissa mở miệng trả lời Dumbledore.

"Trong lúc đó, trò Malfoy luôn ở cùng các trò?" Ý là không phải Malfoy giở trò quỷ chứ.

"Đương nhiên." Ý là Dumbledore, ông nghĩ quá nhiều.

"Chắc chắn như vậy? Trò cẩn thận suy ngẫm." Ý tứ là nhà Malfoy kiên định đi theo vị kia, có khi nào vị kia yêu cầu hắn làm không chừng.

"Em rất chắc chắn." Ý tứ là chuyện này căn bản không có khả năng.
"Được rồi, ta không còn vấn đề gì, các trò đi về trước đi, nếu qua giờ giới nghiêm thì nói với giáo sư tuần tra các trò đến văn phòng của ta, để họ không cấm túc các trò."

"Vậy chúng em đi đây, giáo sư Dumbledore." Bốn người đứng dậy, làm một lễ với Dumbledore rồi xoay người đi ra văn phòng.

Ra khỏi văn phòng, Lucius vung vẩy đũa phép, thời gian trên đó biểu thị bốn người đã thành học sinh đi chơi đêm.

"Các em nói xem, Dumbledore rốt cuộc đang làm cái gì?" Bella thiếu kiên nhẫn hỏi.

"Chỉ sợ chuyện mất tích liên quan rất lớn đến vòng nguyệt quế, nhất là vòng nguyệt quế lúc trước." Narcissa vừa suy xét vừa nói.

"... Chuyện này có cần nói cho người nhà không?"

"Đương nhiên cần, về phòng nghỉ trước rồi nói sau."

Cuối cùng, kết quả thảo luận là bọn họ viết chi tiết, kỹ càng, tỉ mỉ mọi chuyện lại rồi gửi về cho gia trưởng hai nhà, chờ hồi âm rồi quyết định, đương nhiên Narcissa cũng viết kỹ đoạn đối thoại với Dumbledore vào.
Không đợi nhà Black hồi âm, Narcissa đã moi được tin tức đáng sợ từ giáo sư Slughorn, thì ra trong vòng nguyệt quế vốn cất giấu một linh hồn, vốn linh hồn này có khả năng nhất là con gái Rowena Ravenclaw - Helena Ravenclaw, dù sao vòng nguyệt quế xuất hiện lần cuối trong tay bà, nhưng bà lại biến thành u linh của Hogwarts, lúc ấy bà cũng không biết vòng nguyệt quế ở đâu, điều này trở thành một bí ẩn của Hogwarts.

Narcissa bỗng nhớ đến chuyện mất tích của Ravenclaw, nhớ tới một quyển bút ký pháp thuật hắc ám mà cô từng đọc ở nhà, trên đó có viết về việc giam cầm linh hồn trong vật phẩm, lâu dần, người này vì thiếu linh hồn sẽ trở nên điên cuồng không lý trí, không biết Linh hồn trong vòng nguyệt quế có xảy ra tình huống này không. Narcissa cẩn thận hỏi thăm giáo sư Slughorn tin tức cụ thể, phát hiện ông đang khẩn trương dị thường. Giáo sư Slughorn thấy Narcissa đến trực tiếp nhờ cô trợ giúp ông rời khỏi nước Anh hoặc tìm giúp ông một nơi xa xôi hẻo lánh ở nước Anh cũng được.
"Viện trưởng, thầy có khoẻ không?" Narcissa hơi lo lắng nhìn giáo sư Slughorn đang rối loạn.

"A, Narcissa, ta không sao, đúng rồi chuyện ta nhờ trò sao rồi?"

"Cha gửi thư nói đã tìm được vài nơi, chờ đến lễ Giáng sinh ông ấy mời thầy đến nhà em làm khách, hy vọng thầy sẽ đến."

"Ta nhất định đến, nhất định đến."

"Viện trưởng, lần này em tới muốn hỏi thầy về linh hồn trên vòng nguyệt quế, thầy xem...."

"Linh hồn nào?...... Chẳng lẽ em nói đến linh hồn bị Dumbledore thu?"

"Chính là nó." Narcissa nghe giáo sư Slughorn nói linh hồn kia bị Dumbledore thu hồi, ánh mắt híp lại, che giấu tia sáng trong đó.

"Ta không biết quá nhiều, nghe nói linh hồn kia không hoàn chỉnh, hắn tên là Tom Riddle, học sinh Hogwarts, tốt nghiệp từ Slytherin. Dường như từng biết Dumbledore." Ngữ khí giáo sư Slughorn hàm hồ nói mấy chuyện bề ngoài cho Narcissa.
"A, cám ơn viện trưởng." Nhưng dường như Narcissa nghe hiểu, nói cám ơn Slughorn.

Narcissa biết linh hồn không hoàn chỉnh, từ đầu tiên bật lên chính là "Trường sinh linh giá", vậy mà lại có người bị làm thành Trường sinh linh giá, còn bị giấu trong vòng nguyệt quế Ravenclaw, đây là một chuyện nhằm vào Ravenclaw, hay là nhằm vào Slytherin đây? Narcissa bị tình huống quỷ dị này làm mơ hồ, cho nên cô lại viết một bức thư, đặc biệt nhấn mạnh một người tên là Tom Riddle bị người tàn nhẫn làm thành trường sinh linh giá nhốt trong vòng nguyệt quế Ravenclaw, hỏi người nhà có nên tra xem kẻ thù của người tên Tom này hay không.

Narcissa không ngờ hai bức thư này lại làm nhà Black chao đảo, một việc làm nhà Black có thể bị hủy diệt bị cô tìm được.

Lúc nhận được phong thư đầu tiên, Cygnus đã về quảng trường Grimaud thương lượng với Orion, dù sao đã ngầm chọn trận doanh, mượn cơ hội này đả kích Dumbledore một chút cũng tốt, hướng Voldemort tỏ vẻ, nhưng chưa đợi hai người thống nhất đối sách, bức thư thứ hai của Narcissa đã đến tay.
********

Thăm dò ý kiến

Tớ có nên đăng một ngày 5 chương không nhỉ các bạn?

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47


"Đọc xong?" Cygnus chờ Orion sau xem xong mới hỏi.

Orion chau mày, trên mặt là mệt mỏi, gật đầu với Cygnus đang chờ ông trả lời.

"Có suy nghĩ gì?" Nhìn thấy vẻ mặt Orion, Cygnus trực tiếp hỏi.

"Ta... Không ngờ vị đại nhân kia còn làm chuyện như vậy... Phân liệt linh hồn... Ha ha... Hành vi ngu xuẩn cỡ nào... Ha ha..." Cygnus nghe thấy Orion nói vậy, biết ông đã phẫn nộ, cũng phải thôi, mình đã xác lập muốn theo vị đại nhân kia, tin tức đáng sợ này lại truyền đến, dù là ai cũng không bình tĩnh nổi. Trường sinh linh giá! Một vật sẽ làm con người tan nát, một vật từ trước đến nay đều là cấm kỵ, rất lâu trước kia dùng để trừng phạt người có tội ác tày trời! Không hiểu tại sao vị đại nhân kia lại muốn phân liệt linh hồn của chính mình!

Những nghi vấn xuất hiện trong đầu hai người, lúc này Orion lại bỗng lầm bầm nhắc nhở, "Voldemort... Volde-mort... Thoát khỏi tử vong... Thoát khỏi tử vong!" Hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Cygnus lên tiếng trước, ông liếm đôi môi khô ráp, giọng nói khàn khàn: "Chẳng lẽ là vì bất tử?"


Orion lấy gương hai mặt ra gọi cho Abraxas, vừa mới thấy gương mặt của Abraxas, ông đã khẩn cấp nói: "Abrax, lúc trước ông nói với ta vị đại nhân kia thường khoe khoang cuộc sống của hắn dài hơn bất cứ ai?"

"Orion, là một thân sĩ, ông không nên quấy rầy người khác lúc người ta đang ngủ." Abraxas quần áo hỗn độn, khuôn mặt ửng đỏ, không nói vừa làm gì.

"Chết tiệt! Abrax, nghe rõ, đáp án của ông rất quan trọng với ta, phong độ thân sĩ đi gặp quỷ hết đi!" Orion nghe âm điệu vịnh than không nhanh không chậm của Abraxad, phong độ vẫn duy trì trước giờ rách tươm luôn, lời nói cũng có câu thô tục.

"Hì, bạn tốt, sao hôm nay ông tức gì ghê thế... Được rồi, ta từng nói vậy, vị đại nhân kia gần như hôm nào Tử thần thực tử tụ hội cũng nói thế, ta tin không lâu sau ông sẽ tự nghe được." Abraxas vốn muốn tỏ vẻ khó chịu khi bị đánh gãy lúc mấu chốt, kết quả lại bị biểu hiện của Orion doạ.


"Ông chắc chắn?" Bởi vì chuyện quá quan trọng, Orion không thể không hỏi lại Abraxas.

Thấy Orion hỏi lại, biểu hiện khác thường, Abraxas hơi nhếch đuôi mày tao nhã, "Ta rất chắc chắn."

Sau đó, Abraxas thấy Orion vốn khẩn trương lại bình tĩnh lại, hình như đưa ra quyết định gì đó, "Abrax, ta còn một số nghi vấn về hạng mục đầu tư muốn gặp trực tiếp ông để bàn bạc, ông có rảnh thì chúng ta gặp mặt đi." Ý tứ là, ta có nghi vấn không nhỏ về việc nhà Black gia nhập vị đại nhân kia, ta muốn cùng ông gặp mặt, cho thời gian đi.

"... Được rồi, 2:30 chiều hai ngày sau, quán "Ba cây chổi", ta sẽ thuê một nhã gian chờ ông." Abraxas thấy ánh mắt kiên định của Orion, đồng ý gặp mặt.

"Quyết định rồi?"

"Quyết định, không, phải nói là chỉ có thể làm như vậy."


"Aizz... Ta đi viết thư hồi âm chi Cissy?" Cygnus dùng giọng thương lượng hỏi Orion.

"Đi thôi..."

Narcissa nhận được hồi âm là bảo cô tiếp tục hỏi thăm tin tức về linh hồn kia, sau đó viết thư về nhà, cũng nói phải học tập chăm chỉ, không cần có ý tưởng không nên có, chờ đến ngày nghỉ Giáng sinh về nhà rồi nói.

Dumbledore đương nhiên cũng nghĩ về cách nói Trường sinh linh giá, quyển sách về trường sinh linh giá trong thư viện cũng là do ông bỏ vào, nhưng không ngờ Tom lại thực sự làm như vậy, bằng tính cẩn thận của Tom, chắc chắn cậu ta đã hỏi giáo sư Slughorn, như vậy, dưới sự dẫn đường của ông, ông ta đã chỉ cho cậu phương pháp chế tạo Trường sinh linh giá, xem ra ông cần đến tìm con nhện Slughorn kia để "nói chuyện".

"Cần chén trà mật ong không?" Dumbledore nhìn thoáng qua giáo sư Slughorn.
"Không cần, Albus, cho ta một chén hồng trà, không thêm đường."

"Được." Chờ gia tinh mang một chén trà mật ong gần như chỉ có mật của Dumbledore và hồng trà của giáo sư Slughorn lên, Dumbledore mới cảm khái: "Ta nhớ năm đó Tom là một học sinh xuất sắc."

"Cậu ta thực sự rất xuất sắc, có thể nói là xuất sắc nhất." Slughorn hồi tưởng, Dumbledore dùng "Chiết tâm trí thuật" tìm thấy Tom xuất sắc năm đó trong đầu Slughorn.

"Trường sinh linh giá... Ông biết không?" Dumbledore phát hiện khi ông nói trường sinh linh giá, có một đoạn đứt gãy trong trí nhớ Slughorn, các ký ức liên quan đến trường sinh linh giá trở nên mơ hồ.

"Không, ta không quá hiểu, sao vậy, Albus, tại sao ông lại đột nhiên nhắc đến trường sinh linh giá?"

"Oh, không có gì, Horace, đây là mảnh nhỏ linh hồn của Tom."
"Ý ông là Tom phân tách linh hồn? Hay là ngoài ý muốn?" Còn là một mảnh linh hồn có trí nhớ.

"Ta cũng không rõ lắm, ta nghĩ ta cần ông trợ giúp, Horace."

"Ta cũng bất lực, Albus, ông hẳn đã nghe nói, ta muốn về hưu, ta mệt mỏi."

"Đúng vậy, ta đã nghe qua, nhưng không nghĩ là thật, vậy lần khác ta và các giáo sư mời ông đên Hogsmeade uống rượu."

"Vậy ta phải cẩn thận lựa chọn rượu trong Hogsmaede, vậy đi, ta đi trước."

Chờ Slughorn đi hẳn, Dumbledore đến trước chậu tưởng ký, thả sợi ký ức về hồi tưởng của Slughorn ban nãy vào, sau đó tiến vào ký ức mơ hồ kia, có thể nhìn ra năm đó Slughorn rất hối hận vì say rượu nói cho Tom phương pháp chế tạo Trường sinh linh giá, có lẽ lúc đó Slughorn đã tự cho mình một "Obilviate (Xoá trí nhớ)", xem ra phải nhanh chóng mời Slughorn đến Hogsmeade uống rượu thôi.
Hai ngày sau, trong một nhã gian quán ba cây chổi.

Orion vừa vào nhã gian đã ném bùa chống nghe trộm và chống người lạ xâm nhập lên cửa. Abraxas ngồi bên xem động tác thuần thục của Orion, vốn đã nghi hoặc lại càng nâng cao mày, chờ Orion đến trước mặt mình mới mở miệng chế nhạo: "Không ngờ người trong mắt người thường luôn ít dùng ma pháp như gia trưởng nhà Black lại thông thạo ma pháp này như vậy nha!"

Orion cũng không để ý bị Abraxas chế nhạo, trực tiếp ngồi xuống sofa bên cạnh, nói: "Không biết Lucius có nói với ông tình huống gần đây của Hogwarts không?"

"Ý ông là chuyện mất tích gần nhất ở Hogwarts?"

"Đúng."

"Lucius viết thư về, không phải đã bị Dumbledore giải quyết rồi sao?"

"Vậy sau đó ông có biết không?"

"Còn nữa à? Nói chút nghe coi."
"Cissy hồi âm nói một linh hồn bám vào thánh vật của Ravenclaw đã gây ra chuyện này."

Abraxas vốn nhàn nhã ngồi dựa sofa bỗng thẳng dậy, "Linh hồn?"

"Linh hồn này còn không hoàn chỉnh."

"..... "Trường sinh linh giá"?" Abraxas không hổ là gia trưởng Malfoy, lập tức nghĩ đến mấu chốt.

"Linh hồn không hoàn chỉnh kia nghe nói tên là Tom Riddle." Orion trực tiếp ném bom, đương nhiên là đối với Abraxas không hề chuẩn bị kia.

"............"

"........."

"Đáng chết!" Liên hệ đến ngày đó Orion vội vã gọi qua gương hai mặt với chuyện ngày hôm nay, Abraxas mà còn không rõ nữa thì chính là quỷ khổng lồ. "Dù sao cũng phải cám ơn ông, Orion. Vậy hôm nay cứ như vậy đi, ta phải về suy nghĩ cẩn thận."

"Vậy tạm biệt." Nói xong, Orion trực tiếp dùng ảo ảnh di hình về quảng trường Grimaud, còn Abraxas ngồi ở quán ba cây chổi suy nghĩ thật lâu mới về thái ấp Malfoy. Nhưng từ sau đó, Abraxas rất ít lộ mặt trong tụ họp của tử thần thực tử, dù như thế nào ông cũng luôn mang theo một mặt nạ bạc.
Kế tiếp, Narcissa nghe Dumbledore nói linh hồn tên Tom kia là một linh hồn điên cuồng tà ác, trước mặt hiệu trưởng và các giáo sư dùng quỷ diệm thiêu hủy cả linh hồn kia lẫn hòn đá phù thủy.

Sau đó, lại truyền tin Dumbledore luôn lén lút hỏi thăm tín vật của các học viện, nghe nói do Hufflepuff tổ chức đầu tiên, bởi vì bảo kiếm Gryffindor luôn ở phòng hiệu trưởng, dây chuyền Slytherin thì đang trong tay vị đại nhân kia, vốn có Ravenclaw và Hufflepuff, nhưng Ravenclaw cũng tìm được thánh vật của họ rồi, vì vậy đám lừa nhỏ trung hậu nhưng bát quái này bắt đầu rục rịch, Dumbledore phát hiện rồi lợi dụng điều này. Dumbledore phát hiện dù Trường sinh linh giá có bị hủy, chủ hồn cũng không phát hiện, chỉ cần nhìn Voldemort vẫn đang lởn vởn chạy nhảy bên ngoài thì biết.

Nhưng tin tức vòng nguyệt quế trở lại Ravenclaw thì cần phải che giấu, bằng không nếu chủ hồn biết thì không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Dumbledore dùng lý do sợ các thánh vật lại biến mất, làm hiệu trưởng Dippet dùng quyền hiệu trưởng ký hiệp nghị giữ bí mật với toàn bộ các phù thủy nhỏ Hogwarts, tức là sau khi các phù thủy nhỏ rời khỏi Hogwarts, dù thế nào cũng không thể nói với người kia về chuyện liên quan đến bốn thánh vật.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48


Đến tận khi nghỉ giáng sinh, "Nhật báo tiên tri" cũng không đăng tin gì về vòng nguyệt quế Ravenclaw, xem ra sức mạnh của khế ước Hogwarts này rất lớn, còn các phù thủy nhỏ đã truyền đi từ trước cũng rất hiểu, với tình thế như giờ, không cần tự tìm phiền toái mới tốt, vì thế đều viết thư cho gia trưởng để các gia trưởng không truyền ra ngoài, các gia trưởng cũng biết điều này, nên chuyện này trở thành một "bí mật" công khai trong giới pháp thuật.

Giáng sinh năm nay, Cygnus đã nói rõ với ba chị em là sẽ không về trang viên bên Pháp, hơn nữa, trước khi Narcissa tốt nghiệp, ông và Druella sẽ giảm bớt dần số lần sang Pháp, cho nên Cygnus cũng mua một căn nhà ở quảng trường Grimaud, cách số 12 quảng trường Grimaud không xa.

Lễ giáng sinh năm trước, Narcissa bận nghiên cứu ma pháp trận trong trang viên bên Pháp, không cẩn thận chuẩn bị lễ vật cho các bạn, vì thế, năm nay, cô quyết định ngày 23 kéo Bella và An đến hẻm Xéo hoặc Hogsmeade mua lễ vật giáng sinh.


"Cissy, con tới đây một lát." Vừa về đến quảng trường Grimaud, Narcissa còn chưa kịp nghỉ tạm đã bị Cygnus gọi lên văn phòng.

"Vâng, cha." Narcissa đi vào thư phòng, vừa nhìn qua đã thấy gần như toàn bộ những trưởng lão trưởng bối có thể đưa ra quyết định của nhà Black đã ngồi trên sofa chờ sẵn.

"Cissy, chúng ta muốn nghe cháu nói về những chuyện cháu từng trải qua." Một trưởng lão nhìn có vẻ rất nghiêm túc dùng ánh mắt ám chỉ Orion nói chuyện, vì vậy Orion chỉ có thể chịu áp lực của các trưởng lão lên tiếng hỏi Narcissa.

"Cháu nghĩ chuyện này chỉ sợ cháu bất lực, các phù thủy nhỏ chúng cháu đã kí một phần hiệp nghị giữ bí mật với hiệu trưởng Dippet dưới sự đề nghị của phó hiệu trưởng Dumbledore." Narcissa thấy Orion nói vật, hơi nắm tay trả lời các trưởng bối.


"Oh? Đó là hiệp nghị gì? Nội dung cụ thể ra sao?" Cygnus bên cạnh luôn lắng nghe nhíu mày hỏi Narcissa.

"Nội dung, phó hiệu trưởng Dumbledore chỉ nói đại khái, nội dung cụ thể sẽ do các trưởng bối lo." Narcissa không thể không báo tin xấu này, sau đó nói tiếp: "Nhưng về linh hồn kia, Dumbledore không hạn chế."

Narcissa vừa nói xong, lập tức đã bị mọi người bất mãn trừng mắt nhìn, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, giờ phút này chắc Narcissa đã bị chọc thành cái sàng.

"Nói!" Cygnus cố hết sức mới nhả ra được một chữ, nếu không phải tại ông không đành lòng, ông đã mắng cho Narcissa một trận.

"Theo lời giáo sư Slughorn, người kia tên là Tom Riddle, vốn tên là Tom Marvolo Riddle, là máu lai, không rõ cha mẹ, lớn lên trong cô nhi viện ở Muggle, người dẫn hắn đến thế giới pháp thuật là Dumbledore, trong trường Riddle là một học sinh xuất sắc, nghe nói còn từng được khen thưởng vì có cống hiến đặc biệt cho trường. Giáo sư Slughorn nói Dumbledore phát hiện linh hồn này không hoàn chỉnh, trước khi bọn con về nhà, Dumbledore đã dùng quỷ diệm thiêu hủy linh hồn bị ông ta nhốt trong hòn đá phù thủy và hòn đá phù thủy đó rồi." Narcissa nói toàn bộ tin tức tổng hợp được ở Hogwarts nói cho toàn bộ người trong thư phòng nghe.


"Hết rồi?" Orion có chút chưa từ bỏ ý định hỏi lại.

"Hết rồi!"

"Được rồi, Cissy, con về phòng nghỉ ngơi trước đi, lát nữa bữa rối sẽ bắt đầu."

"Vâng, chú. Như vậy, hẹn gặp lại mọi người."

Lúc mọi người gật đầu, Narcissa mới rời khỏi thư phòng, trong lòng thầm nghĩ, xem ra trong nhà đã có chuyện quan trong gì đó xảy ra mà cô không biết, xem ra sau bữa tối phải hỏi cha mẹ.

"Bella, chị định lúc nào đi mua lễ vật giáng sinh?" Narcissa xuống lầu gặp Bella đang chuẩn bị lên phòng Walburga, trôi chảy hỏi.

"Chị? Chắc là buổi chiều ngày 23." Bella sửng sốt, hiển nhiên chị không ngờ Narcissa lại hỏi chị chuyện này.

"Buổi chiều à?"

"Sao thế? Em có chuyện gì quan trọng à?"

"Em đang nghĩ ngày 23 mới đi mua có phải muộn quá không?"
"Thì ra em lo chuyện này à." Bella cười yên tâm, "Yên tâm đi, tốc độ của chim cú mèo khá nhanh."

"Vậy được rồi, vì Myrna nói với em năm nay nhà cậu ấy tới Ireland du lịch cả kì Giáng sinh, em sợ không kịp." Narcissa thở dài nhẹ nhõm, giải thích với Bella.

"Còn chuyện gì khác sao?"

"Không ạ, chị muốn tới tìm cô Walburga sao?" Narcissa nhìn hướng Bella đi, hỏi một câu.

"Ừ, chị có việc muốn hỏi cô Walburga." Nghe được Narcissa hỏi, khuôn mặt Bella hiếm khi hồng lên, thần thái ngại ngùng trả lời.

"Vậy em về phòng trước, bye." Narcissa nhìn vẻ mặt Bella, hiểu rõ.

"Ừ, bye."

Đã rất lâu rồi quảng trường Grimaud không tụ tập nhiều Black như vậy, tất cả gia tinh đều hưng phấn bừng bừng chuẩn bị bữa tối, Narcissa thấy chúng nó bận rộn như vậy cũng không gây thêm phiền toái cho chúng, đơn giản rửa mặt chải đầu xong đến nhìn hai bánh bao nhỏ Sirius và Rael.
Nghe Walburga nói, gần đây Sirius mê mẩn mấy bùa chú đùa giai, còn bánh bao nhỏ Rael ngoan ngoãn không gây chuyện, nhưng đã có thể viết được phong thư với từ ngữ hoa lệ trau chuốt gửi Narcissa, làm Narcissa cảm thấy bé không hề nhu thuận như Walburga nói.

Gần nhất, Sirius nói Walburga luôn ghé tai cậu nói cái gì mà huyết thống này, truyền thừa này, cái gì mà Muggle là con kiến này, nhưng bé nghe lén thấy cũng không giống những gì Walburga nói với bé. Vì vậy, với đại não 6 tuổi của mình, Sirius thực thi chính sách bằng mặt không bằng lòng. Không biết biểu hiên của Walburga sau này sẽ thế nào nữa.

Còn bánh bao nhỏ Rael lại lợi dụng vẻ Shota của mình làm chuyện sai vu oan giá họa lên người Sirius nghịch ngợm, một hai lần thì Sirius không phát hiện, nhưng nhiều lần, Sirius cũng phát hiện ra, Sirius nghiêng đầy suy nghĩ nửa ngày vì Rael mà bé mới bị Walburga mắng, bị đánh, hai bánh bao nhỏ bắt đầu cuộc sống cạnh tranh thắng bại và hãm hại.
"Sirius, muốn quà Giáng sinh nào nha? Cả Rael nữa?" Narcissa vừa nhéo nhéo khuôn mặt đô đô của Rael vừa hỏi hai bé.

"Chị đưa gì em cũng thích, nhưng nếu có điểm tâm chị làm lại càng tốt." Lúc Sirius nói, đôi mắt còn lập lòe ánh sao.

"......" Regulus không nói lời nào nhưng cũng dùng đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Narcissa, giống như Narcissa mà không làm là bé khóc cho Narcissa xem.

"Được rồi, chị sẽ làm đồ ngọt..." Narcissa nhìn hai bánh bao, bất đắc dĩ đồng ý.

Cuối cùng, Narcissa cũng đưa cho Myrna một hộp đồ ngọt, sau đó chuyển một tập tư liệu tranh ảnh có thể hiện ra các đặc sản của các quốc gia, hình ảnh là hình ảnh lập thể, làm người xem thèm thuồng. Các Slytherin khác, Narcissa đều tặng sách hoặc là phiếu sách có thể tự động ghi lại thời gian biểu.
Narcissa tặng Lucius một chiếc caravat xinh đẹp gắn viên đá Opal ở chính giữa, các viên kim cương đen gắn xung quanh, và một chiếc đế bằng đàn hương, vừa nhìn đã mang lại cho người ta cảm giác điệu thấp mà xa hoa, vốn Narcissa định tặng một vật phẩm ma pháp có công năng phòng ngự, nhưng vì thời gian có hạn, nên năm nay Narcissa chỉ có thể mua đồ co sẵn, chiếc caravat này có thể ngăn cản một vài phép thuật nhỏ.

Narcissa mua cho Bella một chiếc vòng tay gắn kim cương xanh, của An là một chiếc vòng cổ kiểu dáng đơn giản, của Sirius là một mô hình cây chổi mini có thể bay, còn của Regulus là thủy tinh dò xét xem có người hay không, của Cygnus và Druella là trang sức đôi, của Walburga và Orion lại là một bộ trà cụ tinh mỹ, và chiếc bút lông vũ chế tác từ lông phượng hoàng.

Narcissa mua xong lễ vật tặng cho mọi người thì đến bưu cục mèo, tặng hết quà đi, chờ đám cú mèo dời đi hết, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
"Chọn quà là một việc thật phiền toán." Narcissa oán giận nói với Bella.

"..... Hả? Phiền toái? Đúng vậy." Bella rõ ràng có chút không yên lòng.

"Bella, chị sao thế? Đang đợi ai à?" Narcissa nhìn Bella đang nhìn đông nhìn tây, không hiểu hỏi.

"Không, nếu em xong rồi thì chúng ta đi thôi."

"Được..., Bella, chẳng lẽ chị đang đợi vị đại nhân kia xuất hiện?" Narcissa đột nhiên linh cơ nhớ tới một khả năng.

"...... Không có, chúng ta về nhà đi." Nói xong Bella trực tiếp xoay người rời đi, mà Narcissa chờ An ra mới đi về.

Trong thư phòng, Walburga, Druella, Cygnus và Orion đang thảo luận xem có nói cho bọn nhỏ dự đoán của họ hay không, bọn họ chưa thống nhất kết quả, đã nghe thấy tiếng gia tinh kích động hô các tiểu thư đã về, sau đó Walburga nói: "Nói với chúng đi, chúng không còn nhỏ..." Sau khi nói xong, Walburga mệt mỏi dựa vào sofa.
"Được rồi, ai đi nói đi?"

"Orion đi."

Walburga để gia tinh đi gọi Narcissa lại, "Cô tìm cháu?"

"Không, là chú Orion của cháu tìm cháu."

Nghe Walburga nói vậy, Orion ho khan vài tiếng che giấu tâm tình xấu hổ của ông lúc này.

"Chú?"

"Cissy, biết Trường sinh linh giá chứ?"

"Từng nghe qua ạ."

"Linh hồn bị Dumbledore hủy diệt kia là Trường sinh linh giá."

"Cái gì? Ai ? Ai lại tàn nhẫn như vậy?"

"Theo chúng ta phỏng đoán đó là Trường sinh linh giá của vị đại nhân kia."

"........."

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49


Hôm sau, Narcissa xuống lầu đã thấy dưới chân cây thông lập lòe ánh sáng kia có lễ vật của ba chị em, vì thế cô nhịn xuống kích động muốn mở quà ngay, chuyển hướng đi về nhà ăn. Lúc vào nhà ăn, ít nhất là sau khi Bella và An thấy cô, Narcissa dám cá, ánh mắt hai chị ấy không phải chỉ sáng hơn bình tường một hai lần thôi đâu.

Dưới ánh sáng của bốn bóng đèn cao áp, bữa sáng này của Narcissa ăn không còn vị gì nữa, sau đó cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có đã bị Bella xách đến dưới cây thông ở phòng khách, lễ vật của người khác đã được gia tinh chuyển về phòng, nói cách khác, giờ chỉ còn lễ vật của ba chị em ở đó chờ mở.

Trong đó, An lại là người được tặng nhiều quà nhất, nhưng có thể hiểu mà, trừ tính tình và thái độ của An, chị ấy cũng là người có nhiều bạn bè nhất, mà đám rắn nhỏ luôn biết mỗi người bạn là một con đường, không thể đắc tội người có thể thành đồng minh nên cũng tặng quà Giáng sinh cho An.


Tiếp theo là Bella, số lượng bạn bè mà Bella có trong nhiều năm ở Hogwarts cũng không thể khinh thường, trong số các lễ vật có một lễ vật bọc bằng giấy xanh bạc, dây ruy băng màu xanh tinh mỹ, trên đó còn có mùi nước hoa đặc biệt, Narcissa còn chưa nhìn rõ đã bị Bella cất đi, chậm rãi mở các lễ vật khác.

Narcissa nhận được ít lễ vật giáng sinh nhất, đoán chừng là vì một năm rưỡi này, Narcissa đều là thần long kiến thủ bất kiến vĩ, dù cho tụi rắn biết Narcissa và người thừa kế nhà Malfoy có quan hệ sâu, thậm chí hai nhà còn sắp đính hôn, biết rõ phải nhiệt tình với Narcissa, nhưng lại có một Lucius như hổ rình mồi bên cạnh, đám rắn nam đã phải bóp chết nguyện vọng hoàn mỹ tốt đẹp từ trong nôi.

Còn một vài con rắn nữ lại không vừa mắt Narcissa, bị Lucius đàn áp mới miễn cưỡng nình tĩnh, nhưng quả bom ngầm luôn có lúc phải nổ, không biết lúc đó Narcissa sẽ lựa chọn thế nào.


An nhận được nhiều thư hoặc đồ ăn vặt, Bella nhận được là trang sức ma pháp có lực phòng ngự hoặc công kích nhất định, lễ vật bảo bối kia, Bella cũng không mở ra trước mặt Narcissa và An.

Narcissa nhận được bookmark tự động ghi nhớ xem đã đọc đến đoạn nào, hơn nữa nó còn có thể nhắc nhở cô lần trước cô đọc đến đâu. Đám rắn nhỏ cùng học tập với Narcissa gửi tặng cô những quyển sách trong nhà nói về thời đại của Merlin, dần dần, Narcissa mở đến lễ vật cuối cùng.

Bao bì rực rỡ và lộng lẫy, chỉ cần liếc qua Narcissa đã nhận ra đây là lễ vật giáng sinh Lucius tặng cô. Cô nhẹ nhàng cầm chiếc hộp không lớn cũng không nặng lên, ngón tay trắng nõn hướng về phía cái nơ, nhẹ dùng sức, ruy băng đã rơi xuống đất, nhẹ nhàng không tiếng động.

Sau đó, đôi tay trắng nõn nhẹ nhàng mở giấy bọc bên ngoài, dần lộ ra chiếc hòm bên trong. Đây là một chiếc hòm cổ dùng để đựng trang sức, hòm được chạm khắc từ gỗ lim tốt nhất, hoa văn dát vàng bên trên làm người ta cảm nó vốn nên như vậy. Trong tiếng thúc giục của An và Bella, Narcissa mở chiếc khóa đồng thau nhỏ nên cạnh hòm ra. Đó là một chiếc trâm cài tóc màu lam, phía trên là tạo hình một bông Tulip từ chiếc lông chim bói cá và ngọc lục bảo. Narcissa cực kỳ yêu thích nó.


Trên trâm cài tóc còn có những bùa chú sẽ lập tức phát ra khi có người tấn công Narcissa, trước hết là bùa "Protego(Khiên)". Điều này làm cho Narcissa vốn đã thích nó lập tức vén mái tóc vàng kim của mình lên. Bella nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Narcissa sau khi cài trâm càng kiều diễm, cũng bội phục ánh mắt nhà Malfoy.

"Wingardium, Leviosa!" "Diffindo (Tách ra)!" " Hundred bullets (Trăm viên đạn bay)!!"

"Protego (Khiên)!" "Relaxed!" "Petrificus Totalus (Trói thân tuyệt đối)!!"

Narcissa sau khi biết Trường sinh linh giá là vị đại nhân kia luôn lo lắng phản ứng của Bella sau khi biết chuyện này, vì thế cô luôn tìm thời cơ thích hợp nói chuyện này cho chị ấy, nhưng gần đây Bella không hiểu tại sao Bella luôn ở trong phòng. Hôm nay, sau khi huấn luyện gia tộc hằng ngày kết thúc, Narcissa rốt cuộc tìm được một cơ hội nói chuyện với Bella.
"Chuyện gì? Không thể đợi đến lúc chị rảnh thì nói sao?" Bella không kiên nhẫn.

"Em nghĩ chuyện này rất dài, không thể nói xong trong chốc lát được, chúng ta tìm một chỗ rồi ngồi nói chuyện đi." Narcissa dùng biểu cảm nghiêm túc nhất nhìn chằm chằm Bella.

"..... Được rồi." Cuối cùng, Bella vẫn phải thỏa hiệp.

Hai người đi đến một căn phòng bình thường không ai đến, dùng thuật biến hình biến hai ngăn tủ một thành salon, một thành bàn trà nhỏ, bảo Kreacher mang bánh và trà lên xong, Narcissa mới nói: "Chị biết vòng nguyệt quế Ravenclaw chứ?"

Bella không đáp lời, ném cho Narcissa ánh mắt xem thường rất không thục nữ, Narcissa nói tiếp: "Trong chiếc vòng nguyệt quế đó có một linh hồn."

"... Cái gì? Linh hồn?"

"Đúng vậy, tốt lắm, chị đừng ngắt lời, nói hết xong em sẽ trả lời nghi vấn của chị."
"...... Được rồi."

"Linh hồn kia cũng không hoàn chỉnh, hoặc là nói có người cắt mảnh linh hồn này ta để vào trong vòng nguyệt quế, sau đó bị chị phát hiện. Chị mang vòng nguyệt quế về nghiên cứu, nhưng lúc đó mảnh linh hồn đó không tỉnh, nên chúng ta tránh được một kiếp."

"Đợi chút, em nói tránh được một kiếp là sao?" Bella vẫn không nhịn được, lại ngắt lời Narcissa.

"Sự kiện mất tích của Ravenclaw đều do mảnh hồn đó làm ra, nghe nói hắn là Tom Riddle, một Slytherin xuất sắc đã tốt nghiệp."

"......"

"......"

"... Nói xong rồi?" Narcissa nghe Bella hỏi, gật gật đầu.

"Không đúng, em chắc chắn còn chưa nói hết, mảnh linh hồn, chẳng lẽ là...... Trường sinh linh giá?!" Bella nghĩ đến đây, kinh ngạc vạn phần nhìn về phía Narcissa, sau đó thấy Narcissa gật đầu, nghĩ thôi đã sợ rồi.
"Em nói tên hắn là Tom Riddle? Theo chị biết, các khóa Slytherin trước chỉ có một người có tên này, mà người kia là một Máu lai." Bella nhìn đến Narcissa lại gật đầu mới nói tiếp, "Cissy, em thận trọng với chị như vậy, vậy người này hẳn là người chúng ta quen đi, hơn nữa máu lai kia hình như cùng khóa với giáo sư McGonagall, nói vậy tuổi của hắn rất lớn." Narcissa tiếp tục gật gật đầu, trong lòng có chút bội phục năng lực trinh thám của Bella.

"... Người này khẳng định địa vị hiện tại rất cao, đợi chút, địa vị rất cao...... Sẽ không, sẽ không, làm sao có thể?" Bella không biết nghĩ tới đâu, huyết sắc trên mặt rút dần, sau đó hoảng loạn lắp bắp. Chị nhìn về phía Narcissa, tựa như phạm nhân đang cầu cứu hoặc là chờ đợi hình phạt.

Narcissa nhìn thấy vẻ mặt đó của Bella cũng đồng tình thương hại, sau đó không thể không tàn nhẫn gật gật đầu, nhìn theo Bella cứng ngắc rời khỏi phòng, cả câu tạm biệt cũng không nói lên lời. nhưng Narcissa rất tin tưởng Bella, cô tin chị ấy sẽ vượt qua được.
Bên này, Narcissa nói thẳng mọi chuyện cho Bella, bên kia, Dumbledore đã biết vòng nguyệt quế Ravenclaw có linh hồn, như vậy chắc chắn mặt dây chuyền Slytherin đã bị Voldemort chế tác thành Trường sinh linh giá không hề nghi ngờ, Dumbledore cũng lấy được trí nhớ rõ ràng về trường sinh linh giá ở chỗ Slughorn ngày đưa tiễn ông về hưu.

Bảy, những bảy cái, Tom điên rồi sao? Thế giới pháp thuật còn có thể chịu nổi đả kích này hay không? Đây là những chuyện trong chớp mắt đó Dumbledore đã nghĩ đến, nhưng bố cục của ông còn có rất nhiều lỗ hổng, nhất là bởi vì nhân thủ của hội Phượng Hoàng không đủ là chuyện quan trọng nhất.

Dumbledore thừa dịp các động vật nhỏ Hogwarts nghỉ lễ Giáng sinh ngày nghỉ đến tiệm Burke Borgin hẻm Knockturn, sau đó từ Burke Borgin biết được, năm đó, lúc Tim đi làm thêm ở đây đã gặp một hộ khách Hepzibah sở hữu mặt dây chuyền Slytherin và cốc Hufflepuff. Vì thế, hắn ra tay sát hại Hepzibah, chỉnh sửa ký ức của gia tinh Hokey, để nó đi chịu tội.
Chuyện này Burke Borgin thông qua thủ đoạn đặc thù mới biết được, ngay cả Voldemort đều không biết bí mật của hắn đã bị người phát hiện, vì thế năm đó lúc Tom trở lại xin từ chức, Borgin rất sảng khoái đồng ý, chỉ sợ chuốc họa vào thân, ai ngờ cuối cùng vẫn là không trốn thoát.

Sau khi từ hẻm Knockturn về, Dumbledore tính toán, vòng nguyệt quế Ravenclaw, mặt dây chuyền Slytherin, cốc Hufflepuff, ba trường sinh linh giá, vậy những cái khác rốt cục đang ở đâu?

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50


Lúc Dumbledore suy nghĩ xem nên tìm các trường sinh linh giá khác bằng cách nào, thì Bella lại đang thất vọng khi người chị sùng bái, thậm chí là từng yêu – Voldemort lại làm ra chuyện không sáng suốt như vậy. Trái tim thiếu nữ thường khó đoán, lúc Narcissa nghĩ Bella sẽ một kiếm chấm dứt, Bella lại biến mất, không tìm thấy bóng dáng, hôm sau chị lại xuất hiện, nhưng Narcissa cảm thấy chị đã thay đổi. Thật lâu sau, khi Narcissa đã trở thành phu nhân Malfoy, suy nghĩ lại, thì ra chuyện đó đã sớm có manh mối.

Bella đột nhiên biến mất lại xuất hiện dọa hỏng các gia trưởng nhà Black, quyết định nhanh chóng đính hôn cho Bella mới tốt, bọn họ nghĩ chỉ cần đính hôn sẽ có người quản con ngựa hoang thoát cương Bella này, sẽ không lo Bella làm ra chuyện khác người. Lúc Narcissa biết suy tính của các gia trưởng, chuyện này đã đến hồi kết, làm cô không hiểu đó là, Bella cũng không phản đối rõ ràng chuyện này, vì vậy các gia trưởng lạc quan nhà Black nghĩ rằng chị cam chịu.


Vị hôn phu nhà Black chọn cho Bella là một gia tộc thuần huyết cổ xưa – nhà Lestrange, nhà họ có hai người con trai, con lớn Rodolphus Lestrange và con trai nhỏ Rabastan Lestrange, Rodolphus và Bella đều là học sinh năm sáu Slytherin, còn Rabastan nhỏ hơn Rodolphus một năm, học Dumstrang năm năm.

Hai nhà thương lượng tốt để nghỉ hè đính hôn, tổ chức một bữa tiệc tuyên bố cho giới pháp thuật, các gia trưởng thấy còn cách nghỉ hè nửa năm, vừa dịp để hai người ở chung, tránh cho thời điểm đính hôn cảm thấy xa lạ.

Narcissa cảm thấy Bella không thích hợp, nhưng vì Walburga và Druella luôn tìm cô và An thương lượng chi tiết về tiệc đính hôn của Bella, Narcissa cũng chỉ để trong lòng, không nhắc lại.

Sau khi trở lại trường học, đám rắn nhỏ Slytherin phát hiện tâm trạng viện trưởng nhà chúng - giáo sư Slughorn không tốt lắm, thường xuyên hoảng hốt, vì thế, bên trong Slytherin truyền rằng giáo sư Slughorn vì những chuyện xảy ra gần đây mà mệt mỏi, nên muốn về hưu tìm một nơi non xanh nước biếc dưỡng lão, nhưng phó hiệu trưởng Hogwarts hiện nay - giáo sư Dumbledore lại ngăn cản ông, lý do là hiện nay không tìm được một đại sư độc dược như giáo sư Slughorn.


Chỉ cần là rắn nhỏ Slytherin đều biết, giáo sư Slughorn không thể xưng là một Đại sư độc dược, ông nhiều lắm cũng chỉ là một độc dược sư, xưng hô không phải chỉ kém một chữ đại thôi đâu, nó có thể làm thân phận một người thay đổi rất nhiều đấy! Mà giáo sư Slughorn rất cố gắng để đạt được danh hiệu Đại sư độc dược, nhưng cách hầm chế truyền thống và sự dụng tâm ở nhiều phương diện khác khiến ông không thể tạo ra điểm sáng mới, hiệu trưởng đương nhiệm - Dippet là bạn thân của Slughorn không đành lòng nhìn ông bạn già như vậy, nên mới viết thư mời Slughorn đến Hogwarts làm giáo sư.

Sau đó, bằng ánh mắt sâu sắc trời sinh của mình, thành lập một mạng lưới lớn trong Hogwarts, tóm hết những học sinh xuất sắc, chỉ bằng điểm này, Slughorn đã có thể sống vui vẻ, dần thành lập câu lạc bộ Slug ở Hogwarts hưởng danh. Các học sinh năm trên của Slytherin sau Giáng sinh đến tham gia hoạt động của câu lạc bộ thấy viện trưởng nhà mình bảo họ cứ tự nhiên rồi cầm ly rượu không buông, xem ra ông muốn về hưu nhưng không được nên suy sút tinh thần rồi.


Sau đó tin hiệu trưởng Dippet cũng muốn từ chức truyền ra, theo nguồn thông tin đáng tin cậy, hiệu trưởng Dippet muốn truyền chức cho phó hiệu trưởng đang vang danh trong giới pháp thuật - Dumbledore. Bởi vì hiệu trưởng Dippet cả năm đều ở Hogwarts không ra ngoài, nên ông cũng không biết tình hình hiện tại của giới pháp thuật, theo ông dù Dumbledore đối xử tốt hơn với Gryffindor một chút nhưng đây cũng là chuyện bình thường, không ảnh hưởng đến ý định của ông.

Nhất thời, không khí học tập vốn thoải mái ở Hogwarts bị phá vỡ, mỗi ngày đều có vô số cú mèo bay trên bầu trời Hogwarts, Narcissa cũng vậy, cô không chỉ viết thư cho các gia trưởng nhà Black, mà còn viết cho cả hai bánh bao nhỏ. Tuy cô cảm thấy hai bé ngốc nghếch đáng yêu, nhưng trong hoàn cảnh này, quá thiên chân cũng không sống nổi, vì thế cô cũng viết cả cách nhìn của mình cho hai bé tham khảo.
Bella và Rodolphus đã xác dịnh đính hôn về Hogwarts trở nên như hình với bóng, chỉ cần thấy Bella ở đâu, sẽ thấy Rodolphus ở đó, hơn nữa dù Bella có đuổi thế nào, Rodolphus cũng có lý do phản bác Bella, mà Bella còn không mắng lại được, chỉ kém giơ đũa phép lên thôi. Vì thế Bella bất đắc dĩ phải ở trong phòng sinh hoạt chung Slytherin cả ngày không ra.

"Anh mỗi ngày đi theo tôi không phiền à?" Bella nhìn Rodolphus đang ngồi trước lò sưởi, làm luận văn các giáo sư giao.

"Sau này em là vị hôn thê của ta, thậm chí là vợ ta, là người sẽ sống cả đời cùng ta, nhưng lúc trước chúng ta không biết nhau, không biết tính cách bạn đời sau này của mình là gì, nên ta muốn dùng thời gian ngắn nhất hiểu em." Rodolphus ngay cả đầu cũng không nâng trả lời Bella.

"Nghe nói nhà anh, ai có năng lực thì có vị trí người thừa kế?" Nghe Rodolphus nói vậy, ấn tượng của Bella với anh tốt lên không ít, vì thế Bella bắt đầu muốn nói chuyện.
"Em biết?" Rodolphus tạm thời đặt luận văn trên tay xuống, nhìn về phía Bella.

"Người lớn trong nhà từng nói qua về tình huống nhà anh." Bella hơi bĩu môi.

"A~ thì ra là như vậy, ta còn tưởng em không có chút hứng thú nào với ta cơ~" tiếng nói chuyện của Rodolphus bỗng cao lên.

"...... Cũng không phải là hoàn toàn không hứng thú." Dưới ánh mắt trêu tức của Rodolphus, Bella nhỏ giọng nói.

"Đúng vậy, trong nhà ra, người mạnh đứng đầu, trong gia tộc ta, dù là nam hay nữ đều có thể là gia chủ, lúc mỗi người mười bảy tuổi sẽ xét thành tích so với thành tích cao nhất của gia tộc lúc đó kết hợp với một năm thực tiễn để chọn ra người thừa kế xứng đáng nhất, thử luyện hằng năm sau khi tốt nghiệp rất gian nan."

"Thì ra là vậy, xem ra nhà các anh truyền thừa lâu như vậy chắc là vì gia quy này nhỉ?"
"Đúng vậy." Rodolphus nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý cách nói của Bella.

"Oh...... Vậy xem ra cha mẹ ta chọn anh thật không sai." Bella cảm khái.

"Ta có thể biết lý do em nói vậy không?" Rodolphus thấy Bella cảm khái như vậy thì tò mò, không ôm hy vọng hỏi Bella.

"Có thể là vì tính cách ta thích người mạnh, trẻ con trong giới quý tộc bình thường đều rất được chiều chuộng, ta không thích, hoàn cảnh nhà anh lại thích hợp với tôi."

"...... Ha ha, phải không?"

Narcissa và Myrna vào phòng sinh hoạt chung thì thấy Bella và Rodolphus đang nói chuyện vui vẻ, cũng không định quấy rầy hai người, nếu Narcissa dùng năng lực của mình sẽ biết, sự thật và những gì cô nghĩ như trên trời và đáy vực vậy.

"Anh chị đang nói chuyện gì vậy?" Narcissa đến gần hai người.

"Đang nói về gia quy nhà họ, rất có ý tứ nha~" Bella thâm ý nói.
"A, phải không, chị nói vậy làm em tò mò đấy!"

Vì thế Bella kể lại toàn bộ đối thoại của chị và Rodolphus lúc trước cho Narcissa, "Đó mới là phương pháp làm gia tộc cường thịnh chứ...."

"Đúng vậy, vừa rồi chị cũng cảm thán như vậy." Bella gật đầu đồng ý.

"Không phải chị muốn nói với anh ấy về chuyện kia sao?" Thấy không khí giữa hai người tốt, Narcissa kéo Bella qua bên, nhỏ giọng hỏi.

"Tạm thời chưa quyết định, xem biểu hiện của hắn đã." Bella cũng nhỏ giọng trả lời.

Thời gian trôi nhanh, chương trình học của Hogwarts cũng không thoải mái chút nào, bình thường, trên lớp nếu cưng không chú ý nghe giảng một câu, vậy chúc mừng cưng, luận văn của cưng còn lâu mới được E nhé. Các cuộc thi bình thường cũng mơ nốt đi.

"Bella?" Qua mấy tháng cố gắng, Rodolphus đã được Bella cho phép gọi như vậy, "Em tìm ta có việc?"
"A, đúng vậy, còn một năm nữa chúng ta sẽ tốt nghiệp, ta sắp thành vị hôn thê của anh, muốn nói với anh về chuyện tương lai thôi."

"Chỉ như vậy?"

"Đúng, chỉ có vậy."

"Ta nghe nói Tử thần thực tử đang nhận người, có muốn vào đó thử không?"

"A~ vì sao muốn tới đó?" Bella nghe được đáp án mình chờ mong, thở phào nhẹ nhõm.

"Bởi vì đó là đường tắt ngắn nhất để thông qua thử luyện gia tộc, cũng dễ tạo ra thành tích nhất."

"Nếu, ta nói nếu ta không đồng ý cho anh đi, anh cũng muốn đi sao?"

"Vậy còn phải xem lý do. Em thuyết phục ta, ta sẽ không đi."

"Nghe nói, anh nghe cho kỹ, ta chỉ nghe nói linh hồn của vị đại nhân kia có vấn đề nhỏ, nên hắn cắt linh hồn thành mảnh nhỏ."

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51


"Em nói cái gì?!!!" Rodolphus cực kì kinh ngạc, mà Bella cũng biết các gia tộc truyền thừa mấy trăm năm này cũng có những nét riêng, chẳng hạn như, ma pháp.

"Anh không nghe nhầm, ta nghe nói vị kia cắt một mảnh linh hồn ra." Bella cực kỳ bình tĩnh nhìn Rodolphus, không nhận ra chút nào chị đã từng rất sùng bái ái mộ vị kia.

"Như vậy sao... Xem ra kế hoạch của ta phải thay đổi." Sau khi kinh ngạc qua đi, Rodolphus hiểu ý nghĩa chuyện Bella nói cho anh, đối với sự thay đổi của Bella anh cũng vui vẻ. Điều này cho nghĩa Bella đã tiếp nhận vị trí vị hôn thê của Rodolphus anh - Bellatrix Black, hơn nữa là chấp nhận từ đáy lòng.

Rodolphus không ngu, điều chỉnh lại kế hoạch của mình, lúc về nhà, vì bận tốt nghiệp và chuẩn bị đính hôn nên quên nói cho em trai Rabastan đang ở xa bên Dumstrang chuyện này.


Chuẩn bị ổn thỏa mọi chuyện cũng đã là giữa tháng bảy, tiệc đính hôn cũng đã đến. Bella bình thường rất ít mặc đồ trắng đang mặc một bộ lễ phục dài đến mắt cá chân mà Druella đặt may, những viên trân châu xinh đẹp kết thành bông tường vi trên lễ phục, cùng với khuôn mặt được trang điểm nhạt nhưng tinh xảo của Bella, cho người ta cảm giác trong sáng mà bình thường không có.

Tiệc đính hôn thường tổ chức ở nhà trai trước, hôm sau sẽ tiến hành lại một lần ở nhà gái, đương nhiên là trong trường hợp hai nhà môn đăng hộ đối, nếu không sẽ chỉ tổ chức ở nhà trai rồi về nhà gái dùng một bữa cơm mà thôi. Tiệc đính hôn lần này của Bella, vì nhà Black có thế lực lớn hơn nhà Lestrange, nên tổ chức tại nhà Black ở quảng trường Grimaud trước rồi tổ chức lại ở nhà Lestrange.


Thông qua tiệc đính hôn có thể nhìn ra thế lực của các quý tộc giới pháp thuật mạnh hay yếu, người tổ chức tiệc đính hôn cũng không có chú ý về trận doanh của người tham gia. Walburga phát thiệp mời, còn họ có đến không thì phải xem ý của nhà đó và xu thế chính trị đương thời.

Dù sao, khách đến rất nhiều, thầm chí còn hào nhoáng lộng lẫy hơn cả tiệc kết hôn của một vài gia tộc. Narcissa nhìn đám người mang mặt nạ chúc mừng đến trước mặt Cygnus và Druella nghĩ một đằng nói một nẻo, cảm thấy thật phiền, vì thế cô kéo Druella và An lên nhìn Bella.

"Bella?" Narcissa hoạt bát giấu một nửa mặt sau cánh cửa nhìn Bella khác biệt hôm nay, mà An đằng sau lại không có ý tốt đẩy cô một cái. Mọi người trong phòng phì cười nhìn Narcissa không có chút thục nữ nào ngã vào phòng Bella.


"An~~ chị làm gì...." Narcissa vừa ổn định đã nhìn An, oán giận.

"Chị làm gì? Chẳng lẽ em không muốn vào phòng?" Biểu cảm của An không thay đổi, chế nhạo Narcissa.

"...... Đương nhiên không phải, nhưng chị cũng không thể đẩy em vào như vậy! Quá mất mặt!" Narcissa càng nói càng nhỏ, mọi người thấy vậy lại bật cười.

Thấy vậy, Narcissa giận chà chà chân, liếc An một cái rồi đến phía sau Bella đang hoàn thành bước trang điểm cuối cùng.

"Thế nào, tiểu mỹ nữ của chúng ta bị người bắt nạt?"

"Bella ~ "

"Được được được, chị không nói !" Bella thấy Narcissa thật sự sắp sốt ruột, vì thế vội vàng nói sang chuyện khác, "Em và An không phải là nghênh đón khách cùng cha mẹ sao? Sao lại trốn đến chỗ chị rồi?"

"Bella chị biết em trốn lên đây, còn cố hỏi." Narcissa nhân lúc mọi người không chú ý liếc một cái xem thường.
"Rodolphus đâu?"

"Ở dưới tầng, đang xã giao với khách cùng người nhà."

"Oh, như vậy, mấy giờ rồi?" Bella giống như tùy ý hỏi Narcissa một câu.

"Còn nửa giờ nữa yến hội sẽ bắt đầu." Narcissa trả lời xong mới phát hiện dường như Bella đang khẩn trương, "Bella, không lẽ chị đang khẩn trương à?"

"Em thấy sao?" Bella vừa nói vừa nhìn nghiêng qua Narcissa. Narcissa thấy khí thế nữ vương đã hoàn toàn bùng nổ của chị mình, trực giác nói gì cũng không tốt, đành ngậm chặt miệng không nói. Nhưng trong lòng vẫn lặng lẽ phun tào Bella "Rõ ràng là đang khẩn trương mà!".

Narcissa và An kéo tay Bella, đem chị giao cho Cygnus đang chờ đợi, bên cạnh Cygnus lúc này là ông Lestrange và Rodolphus, cùng chờ đợi Bella. Narcissa chú ý thấy Rodolphus lúc thấy Bella thì hơi hoảng hốt một chút, vì phát hiện này, Narcissa đặt tay bên miệng, quay đầu, lặng lẽ cười trộm.
Rodolphus hồi thần cũng thấy Narcissa cười trộm, hơi xấu hổ. Vốn Bella cũng không phát hiện Narcissa cười trộm, nhưng thấy Rodolphus xấu hổ, theo tầm mắt của anh cũng phát hiện Narcissa cười trộm. Vì thế, lúc chuẩn bị nới tay, Bella nhẹ nhàng nhéo Narcissa một cái.

Nhưng hôm nay Bella uy hiếp không có tác dụng, Narcissa dẫn Bella đến chỗ Cygnus xong, kéo An sáng bên thì thầm, sau đó hai người cười trộm không ngừng, Bella loáng thoáng nghe được cái gì mà "khuỷu tay hướng ra ngoài" "hướng về" "anh rể tương lai" linh tinh, nhưng vì nghi thức đính hôn đã bắt đầu, Bella chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục nghi thức đính hôn của mình, thầm hạ quyết tâm, đợi đến lúc hai đứa em gái kia đính hôn, nhất định không thể để chúng nó yên!

Sau khi hai người trao nhẫn đính hôn, Cygnus tuyên bố vũ hội bắt đầu, Bella và Rodolphus khiêu vũ điệu đầu tiên, ma pháp cường đại đè ép mọi người tham gia yến hội, sau đó mọi người nhìn thấy Voldemort cực kỳ kiêu ngạo dẫn theo Tử thần thực tử vào cửa chính.
Không khí yến hội nhất thời trở nên cổ quái, biểu cảm của mọi người làm Narcissa nhớ tới tuyệt học "biến sắc mặt" kiếp trước. Nhưng cô biết Voldemort đến đã cho nhà Black một tấm vé tàu nguy hiểm, mà nhà Black không thể không lên đúng giờ.

Voldemort nhìn bốn phía xung quanh một lượt rồi mới đi đến trước mặt Cygnus, "Chúc mừng các ngươi, nhưng tại sao ngay cả một tấm thiệp mời cũng không gửi cho ta?"

Sắc mặt mọi người nhà Black trở nên trắng bệch, liếc nhìn lẫn nhau, Walburga mở miệng trả lời hắn: "Đại nhân, ta tự tay viết thiệp gửi ngài, chẳng lẽ ngài không nhận được?"

"A ~~~~~ là như vậy sao?" Voldemort ý vị thâm trường hỏi lại Walburga.

"Đúng vậy."

"Xem ra thủ hạ của ta rất không thông minh nha~" nói xong câu đó, sắc mặt của Voldemort biến đổi, ánh mắt sắc lẹm, "ngày đó ai nhận thiệp mời của nhà Black?"
Voldemort vừa dứt lời, một Tử thần thực tử theo sau hắn đứng dậy, sau đó quỳ một gối trước mặt Voldemort, hôn lên áo chùng của hắn ta, không nói một lời chờ trừng phạt.

"Crucio!!!" Voldemort nhẹ nhàng bâng quơ ném một trong tam đại cấm chú lên người kia, ý tứ thị uy uy hiếp nồng đậm.

"Crucio!"

"Crucio!" Mà Tử thần thực tử kia luôn luôn cắn răng chịu đựng trừng phạt Voldemort cho hắn, toàn bộ cơ bắp căng chặt vì đau đớn, mà Voldemort thấy biểu hiện của tên Tử thần thực tử kia, trong ánh mắt vậy mà hiện lên sát ý, nhưng rất nhanh đã bị hắn che giấu.

Mọi người nhìn tình huống này, biểu cảm che dấu rất tốt, nội tâm nghĩ gì, Narcissa cũng không muốn biết, đơn giản là phản kháng hay thần phục mà thôi.

"Ngượng ngùng, quấy rầy tiệc đính hôn của con gái các ngươi." Voldemort làm xong một loạt động tác mới xin lỗi Cygnus.
"Không... Không có gì."

"Đã vậy, tiệc đính hôn tiếp tục tiến hành đi, có thể mời ngươi giới thiệu nhân vật chính của yến hội hôm nay không?"

"Không thành vấn đề, Bella, Rodolphus, đến đây, giới thiệu cho hai đứa một vị tiên sinh." Cygnus gọi Bella và Rodolphus đã trốn sang một bên từ lúc Voldemort lại.

"Đây là con gái cả của ta Bellatrix Black, bên cạnh là vị hôn phu của nó Rodolphus Lestrange." Cygnus đầu tiên giới thiệu Bella đồng Rodolphus cho Voldemort.

"Cygnus, con gái của ngươi rất xinh đẹp!" Voldemort tán dương.

"Ha ha, cám ơn ngài khích lệ."

Cygnus chăm chú đối phó Voldemort, không phát hiện kinh diễm xẹt qua trong ánh mắt Voldemort lúc nhìn Bella. Nhưng ánh mắt này lại bị Bella và Rodolphus phát hiện, xem trong mắt, cũng nhớ trong lòng.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52


Tiệc đính hôn bị Voldemort quấy rầy, không khí trở nên quỷ dị, duy trì đến tận lúc yến hội kết thúc, đương nhiên Voldemort không phải chờ đến lúc kết thúc mới rời đi, nhưng nhất cử nhất động của hắn trong yến hội đều làm người ta ấn tượng khắc sâu.

Trong đó ấn tượng của hai nhân vật chính với Voldemort càng không tốt, Bella và Rodolphus đều nhìn ra ánh mắt chiếm đoạt của Voldemort. Bella đã không còn sùng bái lúc trước, thấy Voldemort như vậy thì chán ghét đến cực độ. Không phải nữ sinh nào cũng cảm thấy vinh hạnh với một người bộ dáng tàm tạm dùng ánh mắt tiết độc như vậy nhìn mình, nhất là khi người kia còn có vấn đề về đầu óc.

Rodolphus sau nửa năm ở chung đã hoàn toàn coi Bella là vợ tương lai. Chỉ cần là nam nhân, dù lớn hay nhỏ, nhìn thấy lão bà nhà mình, dù qua cửa hay chưa, bị người ta dùng ánh mắt giαи ɖâʍ nhìn chằm chằm đều cảm thấy rất không tốt!! Hai vợ chồng cùng ghê tởm vì hành động của Voldemort không hẹn mà cùng nhìn nhau một cái, đều hiểu ý đối phương, dù thế nào cũng phải hạ bệ tên này!!!


Lúc tổ hợp hai người bạo lực chưa kết hôn kia thương lượng nên làm thế nào để cản trở vị đại nhân kia, Narcissa nhận được bức thư mời từ thái ấp Malfoy. Thư là do Lucius gửi cú qua cho Narcissa, nội dung là ngày 20 Lucius muốn mời Narcissa cùng đi làng Hogsmeade.

Narcissa nhận được tin, cẩn thận suy nghĩ xem có phải Lucius có việc cần cô giúp nên mới gửi thư mời chính thức như vậy hay không, nhưng cô nghĩ nửa ngày cũng không ra. Thần kinh luôn căng chặt từ tiệc đính hôn của Bella đến giờ nhắc nhở, cô cần thư giãn. Nhớ mình không có bím tóc để bị Lucius tóm, cô trực tiếp viết thư cho Lucius, ngày 20 cô sẽ đến đúng giờ. Hai người cũng hẹn gặp trước cửa tiệm công tước mật.

Lucius nhận được hồi âm của Narcissa, rất hưng phấn, bởi vì mọi chuyện đang diễn ra theo đúng kế hoạch của anh. Trong kế hoạch của anh, sau tiệc đính hôn của Bella, anh sẽ gửi thiệp mời cho Narcissa, định sẵn một nhã gian ở quán ba cây chổi, đợi hai người chơi mệt sẽ dùng bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, trong không khí tốt đẹp đó, anh sẽ lấy nhẫn gia truyền nhà Malfoy cầu hôn Narcissa, chờ Narcissa đồng ý, anh sẽ bảo người đi đốt pháo hoa. Lucius đã nghĩ hết mọi việc, thậm chí anh còn chuẩn bị tâm lý dạo phố một ngày với Narcissa, nhưng ngày 20 đó, chuyện xảy ra đã làm Lucius hiểu ý nghĩa chân chính của câu tục ngữ Trung Quốc "Kế hoạch không cản nổi biến hoá nhanh".


Bởi vì Hogsmeade là nơi chỉ có học sinh năm ba trở lên của Hogwarts mới có thể đi, mà Narcissa thì chỉ thích ở nhà đọc sách rèn luyện, cho nên đối với Hogsmeade, cô chỉ nghe qua nhưng chưa từng đến, cho nên lần này được Lucius mời, cô cũng rất chờ mong.

Sáng sớm ngày 20, Narcissa dậy rất sớm, cô định dùng cả ngày tìm hiểu bí mật của làng Hogsmeade.

"Cissy, sao hôm nay trông em hưng phấn thế?" Ở phòng ăn, An thấy vẻ mặt hưng phấn của Narcissa, hiếu kỳ hỏi.

"Không có gì, Lucius hẹn em đi dạo Hogsmeade." Narcissa cố áp chế vui vẻ trả lời An.

"Đúng nha, Cissy chưa từng đến Hogsmeade..." An hơi áy náy nhìn Narcissa.

"Thật ra cũng không có gì, không phải năm ba mới được đi sao? Chị đừng quên khai giảng tới em vào năm ba, nếu hôm nay không đi cùng Lucius, đến lúc đi học em cũng được đi, vậy nên, chị không cảm bày vẻ mặt này cho em nhìn, được không?" Narcissa nhìn là biết An nghĩ gì, đơn giản là ý nghĩ "Mình không nhớ dẫn em gái đi Hogsmeade chơi, chị gái như mình không dẫn em ấy đi, mình thật thất bại" linh tinh.


"Đúng nha, khai giảng tới Cissy lên năm ba, đúng rồi, Cissy, chị thấy cú mèo Lucius gửi em một tấm thiệp mời chính thức?"

"Đúng vậy, chị thấy?"

"Ừ, lúc em mở thư chị không cẩn thận nhìn thấy."

"Vậy a, thật ra em cũng buồn bực tại sao Lucius lại gửi thiệp mời chính thức cho em, em nghĩ rất lâu, chẳng lẽ anh ấy có chuyện muốn nhờ em?"

Lúc Narcissa đang thảo luận lý do Lucius làm vậy, Bella lén lút đến sau hai người, lớn tiếng nói: "Hai đứa thì thầm gì trong này thế?" Rồi vừa lòng nhìn biểu cảm kinh hãi trên mặt hai đứa em.

"Bella, chị làm bọn em sợ....." Narcissa bình tĩnh rất nhanh, khó chịu oán giận với Bella.

"Ai bảo hai đứa không để ý xung quanh, đúng rồi, hai đứa đang nói chuyện gì thế?" Bella thông minh nói đang chuyện khác.

"À, nói về thiệp mời của Lucius."
"Em nói đến bức thư từ nhà Malfoy hôm đó?"

"Vâng."

"Nghe em nói, Lucius dùng thiệp mời chính thức mời em?"

"Vâng."

"....... Vậy a~~" Bella đăm chiêu than thở.

"Cái gì?" Narcissa không nghe rõ Bella nói gì, sốt ruột hỏi lại.

"A? Không có gì, em không cần nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là lời mời bình thường, em cũng biết nhà họ bình thường đều thích hoa lệ mà, không chừng đó là truyền thống nhà họ nha."

"Cũng đúng." Narcissa tạm thời yên lòng tiếp tục dùng bữa sáng.

Bella lúc này biết Lucius xem ra muốn tỏ tình, chuyện đùa tốt như vậy không thể giữ một mình, phải nói cho ai nữa nhỉ~ Mẹ, phu nhân Malfoy, cô Walburga, còn cả hai bánh bao nhỏ! Hôm nay quả là một ngày đáng chờ mong nha~~~ Bella vui vẻ nheo mắt, An ở bên cạnh thấy Bella như vậy, cảm thấy hơi lạnh, chà xát cành tay.
Ăn bữa sáng xong, Narcissa chuẩn bị ra cửa. Bella nhìn thấy Narcissa sắp đi, lén lút lên phòng Druella nói cho bà suy đoán của mình rồi lại chạy sang nói cho Walburga, cuối cùng lại đến phòng hai bánh bao nhỏ. Chị chỉ cần nói một câu, đó chính là chị Narcissa của hai đứa đi gặp người lúc trước ăn sạch điểm tâm của hai đứa. :p

Bella vừa lòng nhìn hai bánh bao nhỏ chạy thẳng vào phòng Walburga, nghe tiếng cầu xin truyền ra~ Chị cảm thấy tâm tình buồn bực sau khi bị phá lễ đính hôn của mình đã bị đánh tan gần hết. Sau đó, Bella về phòng mình, lấy kính viễn vọng có khả năng co dãn và dụng cụ nghe trộm ra, chậm rì rì xuống phòng khách, lại phát hiện phu nhân Malfoy - Athel Malfoy đã ngồi sẵn trên sofa.

Phu nhân Malfoy đang chờ "chị em bát quái", thấy Bella vào phòng khách, nở nụ cười ngươi biết ta biết. Bella đến chỗ phu nhân Athel, cũng trả về nụ cười ý vị thâm trường, gọi Kreacher bưng một ly giống trà thơm nồng lên chuẩn bị chờ mọi người có liên quan.
Không lâu sau, Druella, Walburga dẫn hai bánh bao nhỏ ra. Bella lặng lẽ liếc nhìn hai túi không gian của hai bánh bao nhỏ, trong lòng cầu nguyện Merlin phù hộ Lucius sống sót trở lại thái ấp Malfoy. Một đám người dùng khoá cảng đến Hogsmeade náo nhiệt.

Gần như vừa đứng vững, Bella đã phát hiện cái đầu bạch kim của Lucius, và cái đầu vàng cũng rất dễ thấy của Narcissa, chính xác phải nói là còn sáng hơn cả hải đăng! Cố tình, hai người này còn không biết, tự nhiên đi dạo phố. Bella hơi kéo váy Druella, ý bảo bà hai người kia cách đây không xa. Các gia trưởng rất nhanh làm bùa ẩn thân lên người đám trẻ, tránh bị Narcissa và Lucius phát hiện.

Hai bánh bao nhỏ thấy Narcissa bị Lucius dẫn đi dạo khắp nơi, phồng má, sau khi biết sẽ không bị phát hiện, Sirius còn chủ động yêu cầu thả máy nghe trộm lên người Lucius, còn vì sao không thả lên người Narcissa? Tính cảnh giác của chị ấy cao lắm, còn tinh thông thuật luyện kim nữa, để trên người chị ấy à, tỷ lệ bị phát hiện cao lắm! Thấy bé thông kinh chưa?
Nhà Black huấn luyện Sirius rất tốt, mọi người chỉ thấy Sirius linh hoạt tiêu sái đến bên cạnh Lucius, thả máy nghe trộm nhỏ như hạt gạo vào túi Lucius, sau đó quay lại cạnh mọi người, trên mặt còn treo nụ cười đắc ý.

"Cissy, chúng ta qua bên kia xem đi." Giọng hiến ân cần của Lucius từ máy nghe trộm truyền qua.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53


"Ở đâu?" giọng Narcissa cũng truyền ra.

"Em xem, ở đó, đó là một hiệu sách cổ xưa, bên trong có rất nhiều sách cổ mà bình thường không tìm được. Nghe nói rất nhiều sách hay trong đó mà ngay cả hẻm Knockturn cũng không tìm được." Lucius giải thích cho Narcissa.

"Thật sao?" đôi mắt của Narcissa sáng lóa, hỏi lại.

"Đương nhiên, giờ anh có thể dẫn tiểu thư Narcissa xinh đẹp đến hiệu sách đó không?" Lucius vừa nói vừa khom người mời Narcissa.

"Đó là vinh hạnh của anh!" Nữ vương Narcissa khoác tay Lucius, biểu cảm em nể mặt anh.

Không khí giữa hai người lúc này làm cho người ta cảm thấy ai cũng không xen vào được, nhưng bầu không khí này lại làm đội quân "chị em bát quái" phía sau khó chịu. Vì thế hai bánh bao nhỏ thích làm loạn nhà Black quyết định phải phá hình ảnh làm hai bé khó chịu, dù hình ảnh kia rất đẹp cũng phải phá!


Thiết bị nghe trộm phát ra tiếng đồng ý của Narcissa, Sirius cắn chặt răng nanh trắng của mình, nhìn về Rael cũng đang khó chịu. Hai bé gật đầu cực kỳ ăn ý, cùng nói với Walburga một câu, lặng lẽ đến hiệu sách trước mắt Narcissa, khuôn mặt hai bé lộ rõ sự tinh nghịch.

Hai bánh bao nhỏ vừa đi vừa thảo luận xem nên làm sao chị Narcissa mới không bị cướp dẫn đến phúc lợi điểm tâm của hai bé bị tước đoạt. Không biết Bella nói với hai bé cái gì mà chúng lại khẩn trương như vậy. Còn Walburga, Druella và hai người còn lại bằng ánh mắt thích thú mà quên rằng bùa ẩn thân trên người hai anh em vẫn chưa được gỡ bỏ...

Thật ra khi vào hiệu sách, hai anh em đã phát hiện bùa ẩn thân của mình vẫn còn, càng kiên định với ý tưởng của mình là làm Lucius biến thành trò cười trước mặt Narcissa, để Narcissa thất vọng, như vậy phúc lợi dùng điểm tâm của hai bé mới không mọc cánh bay mất!


Đầu tiên, hai bánh bao nhỏ lợi dụng bùa ẩn thân tạo ra những hiện tượng lạ, cố gắng khiến Lucius lộ ra sợ hãi trước mặt Narcissa, vì thế hai bé đi đến trước mặt Lucius. Mà Lucius cũng không biết rằng hôm nay, mọi chuyện sẽ hoàn toàn trái lại với kỳ vọng của anh.

Lúc trước Narcissa không giao lưu tình cảm với boss mèo nhà cô - Amy nhiều, thật là một chủ nhân không tốt mà! Vì vậy, hôm nay Narcissa đặt Amy vào một chiếc giỏ trúc dẫn boss đi Hogsmeade. Amy vừa thấy Lucius đã nhích tới nhích lui, không chịu nằm yên, vì vậy, Narcissa cất giỏ vào túi không gian, ôm Amy, vuốt lông nó, không tập trung đi dạo Hogsmeade được, đến tận khi Lucius chỉ hiệu sách kia.

Hai bánh bao nhỏ đã theo đuôi hai người vào trong hiệu sách. Hiệu sách này mang theo hơi thở xa xưa, cảnh sắc hoàn toàn khác với bên ngoài, không chỉ Narcissa, cảm giác của hai bánh bao nhỏ càng mãnh liệt. Trẻ em nhạy cảm hơn người lớn rất nhiều, dù Narcissa và Lucius cũng chưa được tính là người lớn.


Trong hiệu sách chỉ có người bán, Lucius nói ông chủ hiệu sách không hay đến, bình thường chỉ có người bán hàng, người này cũng tốt nghiệp ở Hogwarts, từng học Ravenclaw. Người này biết giá trị từng quyển sách. Đây là một trong những lý do ông chủ yên tâm giao hiệu sách cho nhân viên này.

Vừa vào hiệu sách, Narcissa đã giao ngay Amy cho Lucius, bước nhanh đến chỗ những giá sách đang mời mọc cô. Lucius không kịp phản ứng, ôm boss mèo hơn nửa ngày, mới giơ boss mèo lên nhìn ngang nó, thấy vẻ vô tội trong mắt Amy, Lucius bất lực. Lúc này, anh cảm nhận có cơn gió lạnh thổi từ đằng sau tới, rụt cổ hỏi Narcissa đang chuyên chú chọn sách.

"Cissy, em có thấy nơi này hơi lạnh không?"

"..." Narcissa đang chuyên tâm đọc sách bên kia không trả lời Lucius.

"Cissy?"

"......"

"Cissy!" Cuối cùng, Lucius không thể nhịn được nữa, cất cao giọng. Hai thằng nhóc đằng sau đang cầm vòng tay băng giá chị Bella đưa, giải phóng toàn bộ ma lực của nó ra nên Lucius mới lạnh. Amy trong lòng Lucius sớm đã nhận ra mùi vị của Sirius và Regulus trong không khí, biết hai bé đang ở xung quanh. Nhưng Amy không thích nam sinh hay tranh giành thời gian ở chung với con sen của nó, nên cũng không nhắc Lucius.
"Hả? Chuyện gì sao?" Narcissa ngẩng đầu, mờ mịt nhìn Lucius.

"...... Quên đi, không có việc gì, em tiếp tục đi!" Lucius vừa thấy Narcissa như vậy đã biết cô đã mặc kệ thế nhân rồi, rất bất đắc dĩ nói.

"... A, được." Narcissa mơ mơ màng màng đồng ý rồi tiếp tục chìm vào trong thế giới sách.

Lucius thấy Narcissa không thể tìm xong ngay được, đi lại trong hiệu sách. Nhưng dù anh đi đến đâu, cảm giác lạnh lẽo cũng đến chỗ đó. Dù Lucius là thằng ngốc cũng biết là có chuyện. Anh giả vờ như không biết gì, tiếp tục lật sách, nhưng sau lưng anh đã có ma pháp phòng ngự, rồi đột nhiên xoay người, đũa phép trong ống tay cũng lấy ra, thả một bùa giải trừ ẩn thân vào trung tâm khối khí lạnh.

"Mau chóng hiện hình!" Theo động tác của Lucius, một cái bóng cao dần hiện ra. Lucius tập trung nhìn lại, thì ra là Regulus đang cầm một chiếc vòng tay với hoa văn phức tạp đứng trên vai Sirius, cái vòng còn chỉ hướng anh. Lucius vốn nghĩ có người muốn hại mình thấy vậy, đột nhiên cảm thấy dở khóc dở cười.
"Sao hai đứa lại ở đây?" Narcissa nghe tiếng niệm chú thì ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Sirius và Regulus đang từ từ xuất hiện.

"......" Sirius và Regulus nhìn nhau, chẳng nói câu gì.

"Nói mau!" Narcissa thấy vậy, có chút tức giận.

"... Huhu, chị Cissy, chị đừng chơi với người này được không..." Lucius đứng cạnh cũng đang chờ hai đứa giải thích, khoé môi run rẩy.

Narcissa dở khóc dở cười nhìn hai bánh bao nhỏ nghịch ngợm gây chuyện, "Sirius, sao các em tới được đây? Còn nữa, bùa ẩn thân trên người hai đứa là sao?"

"Bọn em nghe nói chị Cissy đến Hogsmeade chơi, nên trộm chạy theo tới, nào chị lại đến gặp người ăn hết điểm tâm của bọn em, còn đi chơi chung với anh ta..."

"Đừng đánh trống lảnh, nói về bùa ẩn thân!" Narcissa nghe Sirius tố cáo, đỏ mặt lên, sau đó hỏi tiếp.
"A, chị Bella thi phép cho bọn em, chị ấy nói bọn em còn quá nhỏ..."

"À? Là vậy à?"

Sirius và Regulus liều mạng gật hai cái đầu nhỏ, sau đó dùng ánh mắt vô tội nhìn Narcissa, "Chị Cissy, bọn em có thể đi dạo cùng chị không?"

"Được rồi!"

"Không được!"

Narcissa và Lucius trăm miệng hai lời.

"Vì sao không được?" Narcissa trừng Lucius.

"... Chuyện này, hai đứa chắc đã đi được nửa ngày, có lẽ cô của em đang sốt ruột, vẫn nên đưa chúng nó về trước."

Narcissa nghe cũng thấy đúng, vì vậy chuẩn bị đưa hai đứa về quảng trường Grimaud. Lúc cô vừa định khởi động khoá cảng, tiếng của Walburga từ gương hai mặt trong túi truyền ra.

"Cissy, anh em Sirius đang ở chỗ cháu sao?" Giọng Walburga nghe qua có hơi sốt ruột.

"Đúng vậy, cô."

"Vậy tốt rồi!" Narcissa nghe rõ tiếng thở phào nhẹ nhõm của Walburga.
"Cháu sẽ đưa hai đứa về ngay, cô yên tâm!"

"Khoan đã, Cissy, trước hết để hai đứa ở cùng cháu đi, đúng lúc ta và Orion có việc phải làm, cháu không bận chứ?"

"Không ạ, vậy cũng được!" Narcissa hoàn toàn không chú ý Lucius đang sốt ruột bên cạnh, đồng ý ngay, một lúc sau mới cảm thấy có chút không đúng, cô hẳn phải hỏi ý kiến của Lucius nữa, vì thế cô nhìn Lucius, mà lúc này Lucius đã điều chỉnh sắc mặt xong, thấy Narcissa nhìn mình cũng đành gật đầu đồng ý.

Từ đây, Sirius và Regulus chính thức gia nhập team dạo phố.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54


Narcissa và Lucius không ngờ cuộc nói chuyện của hai người bị team bát quái bên kia nghe hết sạch, nên Walburga mới đúng lúc bảo Narcissa trông anh em Sirius. Vở kịch team dạo phố mới diễn làm cả team bát quái đều buồn cười.

Từ lúc Lucius bắt đầu mời Narcissa, team bát quái nghe giọng điệu chắc chắn mà hơi khẩn trương của anh đã cảm thấy chuyện nhất định rất phấn khích, nên mới không ngăn cản Sirius và Regulus. Team bát quái biết Narcissa "trọng sách khinh bạn", cũng biết hai người có tình cảm với nhau. Bằng không, với tính tình lạnh nhạt của Narcissa, còn lâu mới nhận lời mời của Lucius!

Sau khi vào hiệu sách, không phụ kỳ vọng của mọi người, Narcissa lập tức gạt Lucius sang một bên. Team bát quái còn nghe được mấy câu lầm bầm của Lucius đang làm "oán phu" bên cạnh, "Lại không để ý mình", "Mọt sách", blah blah,... Phong cách Malfoy nay ở đâu~


Team bát quái nhìn hết về phía Athel. Tuy biểu cảm của Athel không đổi, nhưng mọi người vẫn tìm thấy lửa giận sâu trong mắt bà. Xem ra lần này về Lucius sẽ nhận thêm một khoá "Giáo dục quý tộc phong cách Malfoy".

Qua gần nửa giờ, trang bị trên người hai bánh bao nhỏ phát huy tác dụng. Team bát quái thấy Lucius ra vẻ trấn định hỏi Narcissa, lại không được đáp lại, sau đó, sự trấn định của anh ngày càng bị mài mòn. Team bát quái cảm thấy Lucius đã chuẩn bị tốt tâm lý chiến đấu, nhưng lại nhận được câu hỏi trì độn của Narcissa. Mọi người không để ý hình tượng cười nghiêng ngả, trong lòng cùng vẽ một dấu hỏi cho lần tỏ tình này của Lucius.

Team bát quái không ngờ Lucius sẽ bình tâm lại đi đọc sách. Khuôn mặt Athel lúc này mới thả lỏng. Xem ra biểu hiện lúc này của Lucius làm bà hài lòng. Quả nhiên, một lúc sau, Lucius đã tóm được hai bánh bao nhỏ. May mà hai anh em phản ứng nhanh, lừa chuyện này qua. Bát Quái team nghe được câu hỏi của Narcissa, lại nghe đáp án của Sirius, đều nhìn về một phía. Walburga bị nhìn, ngượng ngùng lấy gương hai mặt gọi cho Narcissa, biến hai bánh bao nhỏ thành bóng đèn mười tỷ oát cỡ lớn bên cạnh Lucius, mà Lucius chưa chắc đã biết chuyện gì xảy ra.


Narcissa thấy cô Walburga giao Sirius và Regulus cho mình nên không thể ở lại hiệu sách lâu. Cô chọn mấy quyển, đến quầy tính tiền. Theo kế hoạch, Lucius sẽ trả tiền sách cho Narcissa mới đúng, nhưng anh còn chưa nói gì, Sirius đã giục Narcissa tính tiền nhanh. Câu "anh đi trả" của Lucius đến miệng rồi lại phải cố nuốt về. Amy vốn rầt ngoan nằm trong lòng anh cũng nhảy về phía Narcissa, an vị nằm trong lòng Narcissa nhìn Lucius giận nhăn mặt bên kia.

"Lucius? Sirius và Regulus muốn đem tiệm công tước mật, ý anh thế nào?" Narcissa vừa tính tiền vừa hỏi.

"Xin chào, của ngài tổng cộng hết 120 galleon và 10 sickle." Nhân viên bán hàng báo giá.

"Cũng được." Lucius thấy Narcissa đã vào trạng thái em phải chăm sóc tốt em trai, cũng hiểu tình huống tốt nhất bây giờ là đồng ý với yêu cầu của Narcissa, chính xác là yêu cầu của hai bóng đèn bự tổ chảng kia. Slytherin luôn là người hiểu lợi dụng tình huống nhất.


Mọi chuyện kế tiếp đều theo ý Sirius và Regulus. Đối với Narcissa, trừ hiệu sách ra, chỗ nào chẳng giống nhau. Đương nhiên, tiệm công tước mật cũng không tệ, ít nhất kẹo ở đó rất thú vị, còn nhiều loại nhiều vị, còn có cả đặc quyền VIP, nên Narcissa và hai bánh bao nhỏ ở lại rất lâu. Còn Lucius giống như bảo mẫu đi theo ba người....

Team bát quái nghe lén toàn bộ, quyết định đến quán Ba cây chổi đặt phòng cách vách phòng Lucius đặt trước, chờ Lucius dẫn Narcissa đến. Họ không cần phải đi theo team dạo phố chạy loạn đâu! Họ chắc chắn Lucius sẽ thành công ném hai bóng đèn về quảng trường Grimaud rồi kéo Narcissa đến đây! Gọi hồng trà, cà phê và một vài món điểm tâm, các phu nhân bắt đầu bát quái gϊếŧ thời gian~

Lúc Sirius và Regulus vui vẻ chạy tưng tửng, Lucius cố gắng theo hai bé, nhưng trẻ con cũng nhanh hết hứng, Lucius dẫn Narcissa và hai bé đi dạo vài cửa hàng an tĩnh, như là văn phòng phẩm chẳng hạn. Trong tiệm văn phòng phẩm, Lucius cố ý cẩn thận lựa chọn, lại thấy cái đầu nhỏ của Sirius gật gật, Regulus cũng mệt mỏi nhưng bé biết rõ Lucius nhìn như đang nghiêm túc chọn đồ bên kia đang cười đấy!
"Cissy, em có thấy hai đứa có vẻ mệt rồi không?" Lucius làm bộ như lơ đãng phát hiện Sirius đang mệt, nói với Narcissa.

"Vậy làm sao bây giờ? Bây giờ chắc cô Walburga còn chưa về." Narcissa có chút buồn rầu nói.

"Nhưng cũng không thể bắt hai đứa không nghỉ ngơi, bọn nó đã đi chơi gần bốn giờ." Lucius "Thiện ý" nhắc nhở Narcissa thời gian hiện tại.

"A! Muộn như vậy rồi sao, vậy cũng đến lúc em phải về, hôm nay chơi vui lắm, cám ơn anh." Bàn tay đang chọn bút lông của Lucius hơi cứng lại.

"Vậy à, để anh đưa em về." Lucius hơi bực mình nói, bàn tay không chút để ý lướt qua mấy chiếc bút.

"Được chứ? Em mang Khóa Cảng." Narcissa do dự.

"Không có gì là không được, đi thôi!" Lucius dẫn đầu đi ra ngoài tiệm.

"Anh không mua?" Narcissa thấy Lucius ra ngoài, nhanh chóng nắm tay hai bánh bao nhỏ, tay kia ôm Amy, đi theo Lucius.
"Không mua, đưa em về trước."

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55


Thái độ của Lucius lúc đưa Narcissa về quảng trường Grimaud có phần khó hiểu. Không chờ cô bảo Lucius rời đi, Lucius đã nói trước.

"Cissy, anh đã đi dạo cùng em một ngày, anh có thể mời em dùng bữa tối không?" Lucius rất nghiêm túc, làm Narcissa định kiếm cớ từ chối lại ngượng ngùng không nói.

"Em có thể biết địa điểm dùng bữa chứ?" Narcissa thử hỏi.

"Quán Ba cây chổi, anh vốn định mời em đến nhìn qua cuộc sống nhàn nhã của phù thủy, nhưng lại bị Sirius và Regulus phá rối." Nói đến hai bánh bao nhỏ, Lucius rất bất đắc dĩ.

"Ha ha, vậy a, vậy anh phải chờ em một lát, em phải chuẩn bị cho hai đứa em trước, sau đó thay trang phục, nếu anh có thể chờ, em nghĩ em sẽ không để ý dùng bữa tối cùng anh." Narcissa hoạt bát nói với Lucius, ném Amy đang ngáp dài trong lòng mình sang cho anh, rồi dẫn Sirius và Regulus về phòng.


Trong quảng trường Grimaud, chỉ có An không biết kế hoạch của Bella ở nhà, nên khi Narcissa chuẩn bị xong sắp đi ăn tối cùng Lucius thì thấy An đang đến nhà ăn dùng bữa.

"Hi, An." Narcissa chào An một tiếng.

"Hi, Cissy, em vừa về hay định ra ngoài thế?" An nhìn hướng Narcissa đi và trang phục cô mặc, nghi hoặc hỏi.

"À, Lucius mời em dùng bữa tối, em đang định ra ngoài." Narcissa giải thích.

Narcissa đang định đi vòng qua An thì đột nhiên nhớ chị đang chuẩn bị tới nhà ăn, mà dường như không còn ai khác ở nhà, có lẽ chị ấy phải ăn một mình, nghĩ đến cơ thể nhỏ bé cô độc của chị trên chiếc bàn ăn cực lớn của nhà Black, đột nhiên mời An - chuyện làm Lucius và chính cô rối rắm rất lâu.

"An, Lucius mời em dùng bữa tối, em nghĩ anh ấy sẽ không để ý nếu em dẫn theo một người, chị có muốn đi cùng em không?" Xem ra Narcissa không dự đoán được hôm nay Lucius sẽ tỏ tình với cô, nên rất tự tin mời An.


"Chị sẽ không quấy rầy hai người?" An mơ hồ cảm giác được Lucius đang theo đuổi em gái nhỏ nhà mình. Hơn nữa, hôm nay hai người đi dạo một ngày, An nghĩ chắc Lucius đã nói rõ cho Narcissa rồi, nên chị khá do dự.

"Không đâu, An, sao chị lại nghĩ như vậy chứ? Chị cũng là bạn của Lucius mà!" Narcissa thấy An hỏi vậy, kinh ngạc hỏi lại.

"Em và Lucius có mâu thuẫn gì sao?" An thấy Narcissa hỏi lại, cảm thấy chuyện có lẽ khác xa so với tưởng tượng của chị, nên dè dặt cẩn trọng hỏi Narcissa.

"Bọn em? Vẫn tốt lắm mà, em không ngờ Lucius lại quen thuộc Hogsmeade như vậy, dẫn bọn em dạo khắp nơi."

"Bọn em?"

"Uhm, còn có Sirius và Regulus nữa mà."

"......"

"Đúng rồi, An, chị có muốn đi cùng bọn em hay không?" Narcissa ngẩng đầu nhìn thời gian, hỏi lại.


"Nếu em chắc chắn chị không quấy rầy hai người, chị rất vui khi đi cùng hai người. Nếu không, chị đi thay quần áo trước, em hỏi ý kiến Lucius?" An đề nghị.

"Vậy cũng được ạ, em chờ chị ở phòng khách nhé?" Narcissa suy nghĩ, cảm thấy đề nghị của An rất đúng. Cô bảo An là cô chờ chị ở phòng khách rồi cùng đến chỗ Lucius.

Lucius thấy Narcissa thay một bộ quần áo mới, ánh mắt hiện lên tia kinh diễm. Anh đứng dậy đón Narcissa, nhưng anh chưa nói gì, Narcissa đã nói một câu làm anh rất buồn bực.

"Lucius, em mời An cùng nhau ăn cơm, anh không để ý chứ?" Narcissa không thấy kinh diễm trong mắt Lucius, rất tự nhiên đề nghị Lucius.

"...... Đương nhiên... Không." Lucius khó khăn nhả từng từ, nhưng là trên mặt anh là ý cười có vẻ ôn hoà, tuy nó không chạm tới đáy mắt.
"Rốt cuộc anh có đồng ý hay không?" Narcissa không nghe rõ câu trả lời của Lucius, hỏi lại một câu.

"Đương nhiên, anh vinh hạnh khi mời được hai vị tiểu thư nhà Black cùng dùng bữa." Chỉ trong chớp mắt, Lucius đã điều chỉnh lại tốt biểu cảm. Anh không muốn thay đổi biểu cảm đâu, nhưng đối với Narcissa lúc này, nếu anh không làm vậy, anh sợ anh không nhịn được ôm vai cô nói rõ toàn bộ suy nghĩ trong lòng của anh mất!

"Ha ha, Lucius lời nói của anh rất dễ nghe nha, chẳng trách trong Hogwarts có nhiều nữ sinh bị anh mê hoặc như vậy." Narcissa nghe Lucius nói xong đã đùa lại.

"Oh ~~ vậy đó là vinh hạnh của anh." Mặt nạ của Lucius nứt một vết, độ cong nhỏ bé nơi khoé môi run rẩy.

"Phì..." Tiếng cười đột nhiên vang lên bên tai hai người.

Nghe được tiếng cười, hai người không hẹn mà cùng nhìn qua, sau đó thấy An đã thay trang phục xong đứng nhìn hai người. Narcissa không hiểu sao mặt đỏ lên, sau đó giả vờ như bình thường nói với An: "An, chị thật là, đến rồi cũng không nói một tiếng!"
"Oh? Thì ra chị chưa nói gì à ~~" Giọng An còn nhuốm ý cười.

"Khụ khụ... Các nữ sĩ, ta nghĩ, chúng ta không có nhiều thời gian, xin hỏi đã có thể xuất phát chưa?" Lucius nhìn thấy Narcissa đỏ mặt, tâm tình buồn bực lại tốt lên rất nhiều, lên tiếng giải vây cho Narcissa.

"Đương nhiên!" An thâm ý nhìn thoáng qua Lucius rồi nói.

Lucius lấy khoá cảng thông với Hogsmeade(anh cố ý chuẩn bị) ra, Narcissa và An đưa tay cầm khoá cảng, sau đó Lucius niệm một câu: "Hogsmeade!". Chớp mắt, ba người đã xuất hiện trước cửa Hogsmeade.

Narcissa dùng khoá cảng mấy năm đã quen với cảm giác choáng váng lảo đảo mà nó mang đến. Cô đứng yên chờ cảm giác không khoẻ qua đi, ngẩng đầu hỏi Lucius, "Tiếp theo chúng ta đi đâu?"

"Quán Ba cây chổi, anh đã đặt phòng ở đó." Lucius nói.
"Được rồi, vậy mời Malfoy đại thiếu gia hướng dẫn du lịch ngay nha!" Narcissa vui đùa nói.

Lucius hơi ngây người, sau đó khom người, tỏ vẻ đây là vinh hạnh của anh, đi trước dẫn đầu. Đương nhiên nếu chúng ta xem nhẹ đôi tai hơi đỏ lên của anh.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56


Trong nhã gian ở Quán Ba cây chổi

Nhã gian trong quán ba cây chổi đều xếp bàn tròn, nên không có cảm giác chính thức giống như ở nhà, đó là lý do các thiếu gia tiểu thư của các gia tộc thích nơi này. Những người trẻ tuổi ở nhà bị bó trong đống lễ nghi, nên đến quán ba cây chổi thư giãn là chuyện họ thích nhất. Còn có người hỏi vì sao họ không đến quán đầu heo? Vậy thì phải so sánh hoàn cảnh của hai quán. Tuy rượu ở hai quán đều đặc sắc, nhưng quán đầu heo không chú trọng vào sự riêng tư của khách hàng, lại còn bẩn, nên các tiểu quý tộc không vui.

Đầu tiên, Lucius gọi Whiskey, rồi đưa thực đơn cho Narcissa đang ngồi cạnh. Narcissa gọi mấy món bình thường thích ăn, thuận tiện gọi luôn món cho Lucius và An. An thấy vậy, đôi mắt hơi lóe lên.

Lúc ba người chờ đồ ăn bưng lên, Whiskey mà Lucius gọi được bưng lên trước. Lúc phục vụ bưng ly rượu đến chỗ Narcissa, nhân lúc mọi người không chú ý, hơi run tay làm đổ ly rượu lên váy Narcissa, váy Narcissa bị loang đỏ một mảng.


An lo lắng cho Narcissa: "Cissy, em mau đến nhà vệ sinh rửa sạch đi!"

"Được, hai người chờ trong này, em đi nhà vệ sinh một chuyến." Narcissa an ủi phục vụ sắc mặt trắng bệch, sau đó nhìn Lucius một cái ý bảo cô ra ngoài. Narcissa cảm thấy chắc chắn An có chuyện muốn nói với Lucius, nên mới bảo cô rời đi, nếu không, chỉ cần một bùa chú "Scourgify" đã giải quyết xong việc rồi.

An xác định Narcissa hiểu ý mình nên mới ra ngoài, nhìn về phía Lucius đang nhìn cửa, ho khan một tiếng ý bảo Lucius hoàn hồn.

"Lucius, nếu ta đoán không nhầm, cậu không muốn ta đi cùng Cissy đến?"

"Sao có thể chứ, có thể mời chị đến là vinh hạnh của ta." Vì không có Narcissa ở đây, khẩu khí của Lucius có hơi có lệ.

"Thật sao? Vậy ta yên tâm rồi ~ vừa rồi ta còn lo ta quấy rầy "Ước hẹn" của cậu và Cissy cơ." An nhìn Lucius bưng ly Whiskey uống một ngụm rồi mới chậm rãi nói ra ý của mình.


"Phụt... Khụ khụ... Khụ khụ......" Lucius nghe ra thâm ý của An, sặc rượu.

"Lucius, cậu không sao chứ?" An quan tâm vỗ lưng Lucius, lại bị Narcissa nhìn thấy.

"Hai người... ?" Không hiểu sao Narcissa lại thấy cảnh này chói mắt như vậy.

"À, vừa rồi Lucius uống nhanh quá." An giải thích cho Narcissa.

"Vậy sao, hai người vừa nói gì vậy?" Narcissa biết hỏi về chuyện người khác vừa nói là không đúng, nhưng hình ảnh chói mắt vừa rồi không ngừng hiện lên trước mắt cô. Cô không tự chủ hỏi, tuy vừa hỏi xong cô đã hối hận.

"Chị đang hỏi Lucius chị đi cùng đến, cậu ta có mất hứng không." An bưng ly rượu lên nhấp một ngụm rồi giải thích.

"...... Có gì mà mất hứng, ha ha, đúng rồi, đồ ăn sao còn chưa được bưng lên? Lâu như vậy rồi?" Lúc An nói rõ, Narcissa cũng cảm thấy không thoải mái, cứng ngắc chuyển đề tài.


"Oh ~ Lucius thấy em đi lâu vậy không về nên bảo phục vụ chờ em về mới bưng lên." Lúc nói câu này, An cẩn thận nhìn chằm chằm biểu cảm trên mặt Narcissa, nhìn ra cô đang vui vẻ, tuy rằng rất nhanh đã bị che dấu.

"Vậy bảo phục vụ bưng nhanh lên thôi, đi chơi cả buổi nên hơi đói rồi."

Hai chị em không ai chú ý tới Lucius đang thay đổi sắc mặt liên tục một bên. Thực ra lúc này Lucius cũng hiểu Narcissa có tình cảm với anh, nhất thời, anh không biết nên biểu đạt vui vẻ hay cũng có thể nói là phấn khích của mình như thế nào. Nếu không có An ở đây, có lẽ Lucius đã tỏ tình với Narcissa ngay lúc này rồi.

Đồ ăn được bưng lên, ba người chậm rãi dùng hết. Cuối cùng, món tráng miệng được bưng lên. An nói với Narcissa, chị muốn xuống tầng xem còn gì hay không, vậy nên trong phòng chỉ còn Lucius và Narcissa.
"Vừa rồi, anh nói chuyện với An rất vui?" Narcissa lên tiếng trước.

Lucius đang suy nghĩ nên tỏ tình như nào mới không bị Narcissa từ chối, nghe được câu hỏi của Narcissa, chưa nghĩ gì đã trả lời, "Đúng vậy, có khá nhiều đề tài chung." Chẳng hạn như là em.

Không khí lại trầm lặng. Lucius không chú ý sau khi anh nói "Đúng", sắc mặt Narcissa trở nên tái nhợt. Lucius suy nghĩ cách tỏ tình tốt nhất xong, nói với Narcissa: "Anh đi xem còn gì không, em dùng món tráng miệng trước đi!" Lucius sốt ruột bước ra ngoài, không biết rằng sắc mặt Narcissa đã tái nhợt, động tác cứng ngắc.

Lucius đến đại sảnh, thấy An đang nói chuyện vui vẻ với một nam sinh như ánh mặt trời. Anh đến chỗ ông chủ quán, giao chiếc nhẫn tượng trưng cho nhà Malfoy cho ông chủ, bảo giấu nó vào trong món tráng miệng sắp bưng lên. Sau đó, Lucius đến chỗ An bảo chị lên rồi về phòng.
Sau khi Lucius đi rồi, Narcissa vô lực nằm lên bàn. Cô không phải cô gái chưa từng yêu, tất nhiên biết cảm nhận lúc này của mình có nghĩa là gì. Cô thích Lucius. Nhưng một màn vừa rồi của Lucius và An luôn xuất hiện trước mắt cô, lời nói của Lucius vang vọng bên tai cô, không ngừng nhắc nhở cô đó là người yêu của chị mình, tuy hai người kia chưa nói rõ với người trong nhà.

Narcissa không muốn trở thành tình nhân của Lucius, cũng không muốn cướp người yêu của An. Cho dù cô có cướp được Lucius, thì lời hứa trân trọng người nhà của cô từ trước tới nay sẽ trở nên vô nghĩa. Cho nên, Narcissa quyết định hôm nay không thể để Lucius và An nhìn ra cô thích anh. Phải biết, An là người mẫn cảm nhất nhà.

"Cissy? Món tráng miệng ở đây không hợp khẩu vị sao?" Lucius về phòng, thấy Narcissa chưa động vào món tráng miệng, tò mò hỏi.
"Không phải, vừa rồi em ăn hơi no, chờ một chút nữa lại ăn. Sao anh lại lên một mình? An đâu?" Narcissa thấy Lucius vừa vào đã giả vờ bình thường hỏi Lucius.

"Cô ấy uống rượu ở dưới không muốn lên." Lucius nói theo kế hoạch anh vừa thỏa thuận với An.

"Thật à?" Narcissa quyết định ăn bánh ngọt để tránh nói chuyện với Lucius.

"Cốc – cốc—" cửa phòng bị gõ, phục vụ vừa được Lucius dăn bưng món tráng miệng lên, còn có một phần của An.

Narcissa ăn được một nửa, An quay lại phòng, thấy bánh ngọt thì ăn ngay, không chờ Lucius cảm thấy không đúng ngăn cản, An đã bắt đầu ăn.

"Cách...." trong tầm mắt của mọi người, An nhả ra chiếc nhẫn mang gia huy Malfoy.

"Đây là?" An nghi hoặc.

"......" Narcissa thấy cảnh này, trực tiếp đi ra ngoài.

An vô tội nhìn khuôn mặt xanh mét của Lucius, nghe anh giải thích xong thì cười to, đứng lên đồng ý giúp Lucius giải thích cho Narcissa.
—————————————————

Phòng bếp quán Ba cây chổi

"Bin, cậu mang món tráng miệng ngài Malfoy gọi lên rồi chứ?" Bếp trưởng quan tâm hỏi nhân viên phục vụ mang món tráng miệng lên cho Lucius.

"Mang lên rồi, bếp trưởng, ông yên tâm!" Nhân viên phục vụ chắc chắn trả lời, rồi tự nhủ,

"Đúng nha, khai giảng tới Cissy lên năm ba, đúng rồi, Cissy, chị thấy cú mèo Lucius gửi em một tấm thiệp mời chính thức?"

"Đúng vậy, chị thấy?"

"Ừ, lúc em mở thư chị không cẩn thận nhìn thấy."

"Vậy a, thật ra em cũng buồn bực tại sao Lucius lại gửi thiệp mời chính thức cho em, em nghĩ rất lâu, chẳng lẽ anh ấy có chuyện muốn nhờ em?"

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57


Thời gian trôi qua không đợi người, từ sau lần đi Hogsmeade đó, Narcissa luôn cho rằng Lucius thích An, sắp xếp để Lucius ở cùng An nhiều nhất có thể. Lucius dở khóc dở cười, nhưng lại luyến tiếc thời gian ở cùng với cô.

Còn An, cảm thấy người trong lòng Lucius là Narcissa, chuyện ngày đó tuyệt đối là một viên đen đủi, nên cô cũng toát mồ hôi đồng tình với Lucius. An và Lucius biết rõ tình hình, An đều cố gắng để Narcissa ở chung với Lucius. Mà Narcissa đang rối rắm chuyện mình thích bạn trai chị gái nên không biết động tác nhỏ của hai người.

Ba người rối rắm trở lại Hogwarts. Trở về Hogwarts, Narcissa trốn mất biệt, trong Hogwarts có vô số mật thất và mật đạo không người biết, Narcissa vô tình tìm được một mật đạo từ hầm lên thẳng tầng 7 – một đường tắt mà gần như không có ai biết. Narcissa hao hết tâm tư mới lấy được khẩu lệnh kia từ bức tranh chân dung ở tầng một. Từ đây, trừ ba bữa trong ngày, Narcissa hoàn toàn biết mất khỏi tầm mắt An và Lucius.


Lucius là người thừa kế nhà Malfoy, chương trình học đã đầy ụ, trử thời gian ngủ là vẫn còn. Nhưng Lucius đều xén bớt thời gian ngủ chờ Narcissa trước giờ giới nghiêm mỗi ngày, tuy từ khai giảng đến giờ anh đều không gặp cô.

Narcissa nhìn Lucius bị oanh yến vờn quanh rất không vừa mắt. Cảm xúc này luôn bị Narcissa áp sâu trong lòng, nhưng nó lại luôn tích tụ chờ thời điểm bộc phát. Mà nguyên nhân nó bộc phát lại là vì một chuyện rất nhỏ.

Một hôm, lúc dùng bữa tối, Narcissa thấy Lucius lại bị hai nữ sinh Hufflepuff gọi lại tỏ tình. Cô bực mình ra ngoài đi dạo, một lần đi lại đến Rừng Cấm mà bình thường cô không đến. Những ngôi sao lấp lánh ẩn hiện trong tàng cây, Narcissa vốn đãn bực mình càng không thoải mái, vì thế cô tiếp tục đi thẳng, tìm một nơi trống trải giải tỏa cảm xúc.


Lúc Narcissa bước cao bước thấp đi trên con đường nhỏ gần như không nhìn ra kia, ánh bạc lóe qua mắt cô, rồi nhanh chóng biến mất. Narcissa từng nghiên cứu qua thuật luyện kim cảm thấy hứng thú, dù sao một vài nguyên liệu luyện kim tốt chỉ có thể gặp không thể cầu, nhanh chân đến xem. Đây là ưu điểm, cũng là khuyết điểm của luyện kim thuật sư và đại sư độc dược.

Rất nhanh, Narcissa đuổi theo ánh bạc đến khu đất trống, ánh bạc cũng biến mất. Narcissa nghĩ hôm nay cô cũng chỉ muốn tìm nơi không ai đến để bình tĩnh lại, nơi này lại giống như được chuẩn bị riêng cho cô, nên cũng không tìm sinh vật màu bạc kia nữa. Cô tìm một tảng đá ngồi xuống, an tĩnh ngắm nhìn bầu trời đầy sao. Narcissa không biết rằng sinh vật màu bạc kia đang nhìn chằm chằm cô từ đằng sau.

Lúc tâm tình của Narcissa đã tốt lên, chuẩn bị về tòa thành, một trận tiếng vó ngựa từ xa truyền đến. Một sinh vật ma pháp có vẻ xa lạ với Narcissa – nhân mã xuất hiện trước mặt cô, nửa thân trên là người, nửa dưới là ngựa, cô đã từng nhìn thấy trong giờ học môn Động vật thần kỳ, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy sinh vật ma pháp trong Rừng Cấm. Tuy từ lúc vừa vào học cô đã biết trong Rừng Cấm có rất nhiều sinh vật ma pháp được bảo hộ.


Đó là một nhân mã trẻ, đặc trưng trẻ con của nó còn chưa biến mất hoàn toàn. Narcissa và nhân mã trẻ kia nhìn nhau thật lâu. Nhân mã trẻ đột nhiên dùng giọng cực kỳ mơ hồ nhìn Narcissa: "Phía trước tối đen không rõ, quỹ đạo có lẽ sẽ thay đổi, hắc ám đã bao phủ, không ai có thể trốn thoạt."

"Đây là?" Narcissa cảm thấy có chút nghi hoặc.

"Xin chào, tiểu thư nhà Black, ta là nhân mã trong Rừng Cấm—— Aterwood, không nên đến Rừng Cấm, trong Rừng Cấm không an toàn, đặc biệt là phía trước cô, mời trở về đi." Nhân mã trẻ, Aterwood nghiêm túc nói với Narcissa.

"Ta đang định đi, nhưng ta lạc đường, có thể nói cho ta đường về tòa thành không?" Narcissa nhìn bốn phía, bất đắc dĩ nói.

"... Đi dọc theo con đường mòn phía trước, cô sẽ gặp may mắn." Giọng điệu tiên tri đặc trưng của nhân mã lại vang lên.
Narcissa thấy Aterwood đã không kiên nhẫn, không nói nhiều, chỉ hơi cúi chào rồi đi theo hướng cậu ta chỉ, nhưng cô lại dùng năng lực cảm ứng tâm linh đã lâu không dùng lên Aterwood, bởi vì cậu ta xuất hiện quá đúng lúc.

"........... Vận mệnh thay đổi, ta không thể thấy rõ vận mệnh, chẳng lẽ Merlin muốn từ bỏ tộc nhân mã?" tiếng nói một lúc lâu sau mới vang lên. Narcissa lại khóa năng lực cảm ứng tâm linh lại.

"Rốt cục nhân mã Aterwood có ý gì?" Narcissa vừa đi vừa nghĩ, lúc cô về tòa thành. Tòa thành xuất hiện trước mắt cô, người làm rối loạn tâm trí cô cũng ở đó. Mái tóc màu bạch kim đặc trưng, khuôn mặt lo lắng.

"... Lucius?"

"Cissy, em đến Rừng Cấm? Một mình?" Lucius càng nói càng lớn giọng.

"......"

"Cissy, em đừng nói với anh là em không biết nội quy cấm đến rừng cấm của trường!"
"Lucius, anh làm sao vậy? Đối với Slytherin, nội quy trường chính là không bị giáo sư bắt và cái cớ hãm hại Gryffindor." Thực ra Narcissa thấy Lucius tức giận vì mình vẫn rất vui vẻ, nhưng vì không muốn để Lucius thoải mái nên cô ném lại vấn đề cho anh.

"Cissy, đừng tùy hứng!"

Narcissa nghe Lucius xong, trực tiếp đi ngược lại hướng đến tòa thành, nói cách khác Narcissa lại trực tiếp đi hướng Rừng Cấm.

"Cissy!"

"Cissy!!"

Narcissa nghe Lucius gọi đằng sau, không dừng lại.

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,980
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58


Narcissa không để ý Lucius đằng sau, đi về phía Rừng Cấm, có lẽ lúc cảm xúc ổn định cô sẽ không đến, dù sao cô cũng vừa vất vả đi ra.

"Cissy, nghe anh, Rừng Cấm lúc này rất nguy hiểm. Rất nhiều động vật hoạt động về đêm, đặc biệt là động vật ăn thịt!" Lucius thấy Narcissa không để ý mình, đi nhanh đuổi theo, cầm tay cô, lo lắng nói.

Narcissa cũng không để ý lời nói của Lucius, dùng sức tách từng ngón tay của Lucius ra, đi càng nhanh. Hai người càng đi càng xa, bóng tối dần bao phủ lên bóng lưng hai người trẻ tuổi.

Thật ra Narcissa cũng hiểu ý Lucius, cô cũng đã tỉnh táo lại, nhưng giờ cô không thể chần chừ, nắm chặt đũa phép trong tay. Nếu có người chú ý sẽ thấy, tay cầm đũa phép của cô nhìn như ổn định nhưng thực chất lại đang run với biên độ rất nhỏ.

Lucius theo sát sau Narcissa, từ sau khi vào trong Rừng Cấm, anh đã không nói gì, tay nắm chặt đũa phép, bảo hộ phía sau cô. Đáng tiếc Narcissa không thấy, nếu không cô sẽ hiểu được suy nghĩ Lucius thích An buồn cười đến mức nào.


Không có trăng, những ngôi sao bị che lấp, phía xa còn có tiếng nhấm nuốt truyền lại làm hai con rắn nhỏ Slytherin khẩn trương hơn. Narcissa hối hận tại sao mình lại xúc động như vậy, hoàn toàn không giống bình thường. Dù cô biết tình cảm của mình với Lucius, nhưng cũng không nên biểu hiện như vậy, lỗ mãng, xúc động, không quan tâm hậu quả, còn kéo cả anh ấy vào nguy hiểm. Narcissa không chú ý đến tiếng động vật đi trên cỏ, rất nhiều động vật....

Narcissa không chú ý, không có nghĩa Lucius đằng sau không chú ý. Anh bước vào trạng thái có thể lập tức chiến đấu. Sau đó Lucius thấy Narcissa đột nhiên dừng bước, anh định hỏi lý do cô ngừng lại, nhưng lúc đến cạnh cô, anh đã hiểu lý do.

Rất nhiều cặp mắt màu xanh, trên cây cũng có. Lúc Lucius đến bên Narcissa thấy chúng, chúng nó lập tức vây quanh hai người, giống như đang thấy món ăn ngon miệng nào đó nhìn chằm chằm hai người.


"Xin lỗi, Lucius, để anh gặp nguy hiểm." Trên môi Narcissa là nụ cười chua xót, xin lỗi Lucius.

"Chuyện này không liên quan đến em, Cissy! Anh tự nguyện theo em vào Rừng Cấm!" Lucius thấy hai người đã trở thành dê trong miệng cọp, là một người đàn ông, giờ không phải lúc nói chuyện, chờ họ thoát ra rồi tính.

"Không, là tại em. Lucius, anh không cần nói nữa, em hiểu. Thật ra mấy ngày nay cảm xúc của em không tốt, cứ tích ở ngực không giải tỏa được, không ngờ còn liên lụy đến anh." Narcissa nói cho Lucius biết tình huống của mình, dù rằng thời điểm không tốt cho lắm.

"Tạm thời đừng nói, chúng ta phải sống sót rời khỏi đây trước!" Lucius không thể không ngắt Narcissa. Hai người đứng đối lưng, tay nắm chặt đũa phép, không ngừng thi triển các bùa công kích và bùa phòng ngự học được mấy năm nay.


Vòng vây dần bị thu nhỏ, cuối cùng hai người cũng biết động vật kia là gì - nhện tám mắt?! Trong Rừng Cấm có nhện tám mắt?! Năng lực sinh sản của chúng cực kỳ mạnh mẽ! Nghĩ đến tương lai, sắc mặt hai người tái nhợt.

Lucius đã học ma pháp Thần Hộ Mệnh, anh có thể cầu cứu các giáo sư trong trường, "Hú hồn Thần hộ mệnh!"

Một làn sương màu bạc mơ hồ xuất hiện từ đầu đũa phép của Lucius, cũng không nhìn ra là động vật gì, ma pháp Thần hộ mệnh của Lucius còn mơ hồ. Đây là lý do mà Lucius tự xưng hào hoa không dùng ma pháp này trước mặt Narcissa. Nhưng tình huống khẩn cấp, Lucius không thèm để ý vấn đề lộng lẫy hay không lộng lẫy nữa. Nếu mạng còn không còn, lộng lẫy làm được gì? Tất cả phải còn mạng mới nói được!

Narcissa nhìn làn sương bạc chậm rãi bay từ đầu đũa phép của Lucius về thành, liếc nhìn Lucius một cái, ý hỏi nó thật sự gọi giáo sư tới à, rồi rất không thục nữ bĩu môi một cái. Nếu Lucius có năng lực cảm ứng tâm linh như Narcissa, đọc được suy nghĩ của cô rồi, có lẽ ý muốn bóp chết cô cũng có luôn mất! Bởi vì, cô đang nghĩ: Thần Hộ Mệnh của Lucius thì ra lại xấu như vậy, xem ra Lucius bình thường luôn hào hoa trước mặt mọi người cũng chỉ như vậy, blah blah.....
Lúc hai người đang đoán ý nhau, đám nhện không nhịn được nữa, chúng nó muốn phá cỗ! Vì thế, đám nhện lồm cồm bò về phía hai người.

"Impedimenta (Lời nguyền trắc trở)!"

"Protego (Khiên)!"

"Lucius, anh mang theo bao nhiêu bùa hộ mệnh?" Narcissa vừa ném bùa vừa hỏi Lucius.

"Chỉ mang ba cái, còn em?"

"...... Một cái cũng không mang. Tất cả đều để trong túi không gian ở phòng ngủ. Anh cũng biết em không hay mang những thứ đó theo." Narcissa hơi chột dạ trả lời.

"...... Cẩn thận!Petrificus Totalus (Trói thân tuyệt đối)!" Lucius cảm thấy bất đắc dĩ. Anh chưa kịp nổi giận, một con nhện đã nhảy đến cô.

"Diffindo (Tách ra)!"

"Chết tiệt, đám nhện này sợ cái gì?" Narcissa nghiến răng nghiến lợi.

Ma lực dần vơi, ma chú cũng giảm bớt theo. Nhưng số lượng nhện vẫn chưa giảm là bao. Lúc hai người sắp không chống đỡ được, một giọng nói xuất hiện cứu họ.
"Ai? Ai ở bên kia!"

Nhện tám mắt xung quanh dừng lại. Tiếng bước chân ngày càng gần. Những con nhện tám mắt không cam lòng nhìn Narcissa và Lucius đã chật vật, lui tán. Một thân ảnh cao lớn cũng xuất hiện trước mặt hai người.

"Aha! Xem ta thấy gì! Hai con rắn độc chết tiệt!" Narcissa chưa từng cảm tạ sự xuất hiện của một Gryffindor như lúc này. Dù người kia là một người khổng lồ lai Gryffindor đã bị cho thôi học.

"Để ta nghĩ, ta nhất định phải báo chuyện này cho Dumbledore, để ông ấy trừng phạt tụi bay! Chơi đêm trong Rừng Cấm!" Hagrid đi hướng con nhện tám hướng rút lui. Narcissa muốn nhắc nhở ông ta ở đó có rất nhiều nhện tám mắt.

"Aragog! Ông lại để đám con cháu của ông chạy lung tung à?" Giọng nói mơ hồ truyền đến. Narcissa hiểu kiếp nạn của hai người là tại người khổng lồ lai này!
"Chúng nó chạy loạn vào địa bàn của ta! Con cháu ta sẽ không vồ lung tung, Hagrid!"

"Vậy là tốt rồi!" Narcissa muốn chửi tục! Cái gì mà vậy là tốt rồi? Tốt ở đâu hả? MMP! Cô và Lucius suýt chết trong miệng chúng nó đấy!

Lucius cũng nghe được câu nói của Hagrid. Không phải hai người nghe lén, chỉ là âm lượng của Hagrid qua lớn, hai người đứng cách một khoảng vẫn nghe rõ. Lucius thầm quyết nhất định phải để Hagrid biết kết cục của đám nhện chết tiệt này phải nhận!

Một tháng phục vụ lao động là trừng phạt hai người nhận được khi chơi đêm trong Rừng Cấm. Bao gồm giúp Filch đáng ghét lau sàn.

Tối đó, khi Hagrid nói chuyện với đám nhện tám mắt Aragog, Narcissa đã thấy ánh bạc mà cô đi theo lần trước. Narcissa chọc chọc Lucius bên cạnh ý bảo anh nhìn về phía ánh sáng bạc kia. Sau đó, lực chú ý bị cây đại thụ lớn nhất trong Rừng Cấm hấp dẫn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom