Thần Vương Lệnh

Dịch 

Chương 671


Chương 671

Truy Phong trợn mắt nhìn một lúc lâu, lại đỏ mặt tức giận nói: “Vô sỉ!”

Tần Thiên cười nói: “Nhớ vợ là chuyện hết sức bình thường, có cái gì mà vô sỉ chứ.”

“Tôi nói này người anh em, lẽ nào cậu vẫn chưa từng yêu đương đấy chứ?”

Truy Phong lạnh lùng nói: “Phụ nữ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của tôi.”

Tần Thiên bĩu môi nói: “Mỗi ngày đều ôm một con đao lạnh như băng, có ý nghĩa gì.”

“Nghe tôi nói nè, tình yêu là cảm giác tuyệt vời nhất trên thế giới, nếu cậu có cơ hội thì cậu phải trải nghiệm nó.”

Truy Phong tức giận nói: “Không thể ngờ anh lại là loại người này, đúng là không biết xấu hổ!”

Tần Thiên cũng không tức giận, cười hì hì nói: “Tôi biết cậu ghen tị với tôi.”

“Hay là chờ xong chuyện trước mắt, tôi giới thiệu cho cậu một người bạn gái?”

Truy Phong trừng mắt nhìn Tần Thiên một cái, nói: “Không cần!”

“Đồ vô sỉ!”

Tần Thiên tức giận nói: “Cậu có thể nghi ngờ năng lực của tôi, nhưng không thể sỉ nhục nhân phẩm của tôi!”

Truy Phong cười lạnh nói: “Rõ ràng anh đã có vợ, nhưng lại còn dây dưa với đại tiểu thư.”

“Anh lợi dụng cơ hội trị bệnh cho lão gia tử để bắt chẹt cho cô ấy, tất nhiên cô sẽ nghe lời anh.”

“Đại tiểu thư là ngọc nữ minh tinh cấp bậc Thiên Hậu, anh đối với cô ấy như vậy, anh không biết vô sỉ là gì sao?”

Trên mặt Tần Thiên đã có vẻ không nhịn được, trầm giọng nói: “Tôi và Liễu Như Ngọc trong sạch.”

“Đúng, tôi có thể nhìn ra cô ấy thích tôi, nếu tôi yêu cầu cô ấy chắc chắn cô ấy sẽ không từ chối.”

“Nhưng tôi muốn nói là tôi sẽ không làm chuyện như thế, cậu có tin không?”

Truy Phong lắc đầu nói: “Không tin.”

Sau đó còn bổ sung thêm một câu: “Ai tin.”

“Mẹ kiếp!” Tần Thiên nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Truy Phong, ước gì có thể nhảy xuống đánh một trận với anh ta.

Lúc này Tần Thiên đột nhiên nghe thấy tiếng trên cầu thang có người đến.

Tần Thiên đành phải nhịn.

Truy Phong cũng nghe thấy, sắc mặt lạnh lẽo, vội vàng đi đến lấy xương gà và chai rượu trên bàn ném ra ngoài vách núi.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Truy Phong mở ra một khe hở, tay cầm trường đao, lạnh lùng nói: “Làm gì?”

Cẩu Tam đứng ngoài cửa nhìn thấy khuôn mặt giống như tử thân của Truy Phong, trong lòng lập tức cảm thấy có chút sợ hãi.

“Không có việc gì, đưa cho anh chút đồ ăn.”

“Xuân ca đặt dê nướng.”

“Cẩu Tam đưa tới nửa cái đùi dê nướng, nhìn về phía sau Truy Phong một chút, nhìn thấy “thi thể” của An Quốc không có gì khác thường, lập tức lộ ra vẻ tươi cười.

Lúc chuẩn bị đi, bỗng nhiên hắn ta cảm thấy có gì đó không đúng, khịt khịt mũi ngửi ngửi, ngạc nhiên nói: “Mùi rượu từ đâu ra?”
 
Chương 672


Chương 672

“Anh đã uống rượu à?”

“Không phải anh không bao giờ uống rượu sao?”

Trong ấn tượng của Cẩu Tam, Truy Phong chính là một người gỗ, không dính đến rượu và thuốc lá

Truy Phong trầm mặt, lạnh lùng nói: “Ông đây khó chịu, uống chút rượu thì làm sao?”

“Cần cậu quản?”

Cẩu Tam nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của Truy Phong, hắn ta nuốt nước miếng, vội vàng nói: “Nên làm nên làm!”

“Lão gia tử bị hại chết, anh đau buồn uống chút rượu cũng là chuyện nên làm.”

“Cái đó, không quấy rầy nữa, anh cứ uống tiếp đi.” Cẩu Tam nói xong vội vàng chuồn đi.

Truy Phong một lần nữa đóng cửa lại, gặm một miếng thịt dê nướng rồi nói: “Thơm quá.”

“Cái này so với gà nướng ngon hơn nhiều.”

Truy Phong cố ý chọc tức Tần Thiên, nhưng lại không có nghe Tần Thiên đáp lại, anh ta ngẩng đầu nhìn thấy Tần Thiên đang trầm tư ngồi ở trên xà nhà như có điều suy nghĩ.

Truy Phong có hơi sững sờ, nói: “Không phải anh thật sự tức giận đấy chứ?”

“Vốn dĩ anh một chân đạp hai cái thuyền đúng là có chút vô sỉ.”

“Chẳng qua anh chữa bệnh cho lão gia tử, tôi cũng nhìn ra đại tiểu thư là thật lòng thích anh.”

“Cho nên yên tâm đi, tôi sẽ không ngăn cản đâu.”

Tần Thiên nhíu mày, nói: “Vấn đề này rất nghiêm trọng.”

“Nó đã ảnh hưởng đến hình tượng vĩ đại của tôi, có vẻ tôi cần phải giải quyết nó càng sớm càng tốt.”

“Cắt!”

“Nói một đằng nghĩ một nẻo.” Mặt Truy Phong đầy vẻ khinh thường.

Đúng là quá nhàm chán, hai người lại cãi nhau vài câu, tuy nhiên Tần Thiên đã nhận ra phải nhanh chóng giải quyết chuyện liên quan đến Liễu Như Ngọc.

Nếu không cứ tiếp tục không rõ ràng như vậy, hắn thì không sao nhưng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh Liễu Như Ngọc thì không tốt.

Nhưng hiện tại hắn không thể lộ diện, chỉ có thể chờ đến lúc gặp Liễu Như Ngọc rồi nói sau.

Hắn cũng không hề lo lắng về an toàn của Liễu Như Ngọc.

Bởi vì chính miệng An Quốc nói muốn Liễu Như Ngọc làm người kế nhiệm.

Hiện tại bất luận kẻ nào trong An gia có tâm tư gì đó thì nhất định cũng sẽ xem Liễu Như Ngọc là át chủ bài của mình, bảo vệ cô ta thật tốt.

Nếu như hắn biết trạng thái hiện tại của Liễu Như Ngọc, không biết còn có thể nghĩ như vậy nữa hay không.

Sau khi Dương Vinh đi, Liễu Như Ngọc ngồi trước gương bắt đầu trang điểm tỉ mỉ.

Nhìn mình trong gương, ánh mắt cô tràn đầy vẻ xa lạ.

Ba ngày sau đám tang, cô ta sẽ ăn mặc đẹp đẽ.

Tiễn biệt người thân, tự tay giết chết Tần Thiên, sau đó mặc áo cưới gả cho một người cô ta hoàn toàn cũng không thích thậm chí còn có chút chán ghét.

Bắt đầu từ khoảnh khắc đó, tuy cô ta vẫn còn sống, nhưng Liễu Như Ngọc trước đây sẽ chết đi.
 
Chương 673


Chương 673

Tuy rằng bề ngoài vẫn không chấp nhận, nhưng trong lòng cô ta đã bắt đầu tin Tần Thiên đã giết chết gia gia.

Nếu không vì sao Tần Thiên không tới tìm cô ta để giải thích r õ ràng?

Vì vậy cô ta đang tích lũy sức mạnh!

Cô ta nhất định phải tự tay làm thịt Tần Thiên!

……

“Thằng chó họ Tần rốt cuộc đã trốn ở đâu!”

“Nhiều người như vậy cũng không tìm được!”

“Lý Xuân, làm sao cậu trở thành Vũ Thiên Vương được vậy?” Trong sân trước, vẻ mặt Kế Phong đang rất nóng nảy.

Lý Xuân thấy Kế Phong dám chửi mình trước mặt nhiều người như vậy, trong mắt Lý Xuân hiện lên một tia sát khí.

Tuy nhiên nó chỉ vừa lóe lên rồi biến mất.

Anh ta trầm ngâm suy nghĩ một chút, có chút nịnh bợ cười nói: “Phong ca, tôi có cách có thể cho họ Tần kia ngoan ngoãn tự tới cửa.”

Kế Phong không kiên nhẫn nói: “Cách gì, mau nói!”

“Chỉ cần để Tần Thiên xuất hiện ở tang lễ, buộc hắn thừa nhận sự thật sát hại lão gia tử thì Như Ngọc sẽ đồng ý gả cho tôi.”

“Đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ thưởng hậu hĩnh cho cậu!”

Lý Xuân lấy điện thoại di động ra, lấy ra ảnh chụp của một người phụ nữ, nói: “Phong ca, anh nhìn xem người phụ nữ này?”

Hai mắt Kế Phong sáng ngời.

Trong nháy mắt, Kế Phong đã bị người phụ nữ trong bức ảnh làm cho kinh ngạc.

Cho dù là ngoại hình hay là khí chất của người phụ này đều không thua kém Liễu Như Ngọc chút nào.

Có thể nói mỗi người một vẻ.

Kế Phong nuốt nước miếng, khẽ nói: “Là cực phẩm.”

“Nếu như bình thường, tôi nhất định sẽ động lòng.”

“Nhưng bây giờ đã đến lúc nào rồi?”

“Lý Xuân, cậu cảm thấy tôi còn có tâm trạnh làm loại chuyện này sao?”

Lý Xuân cười nói: “Phong ca, anh hiểu lầm rồi.”

“Người phụ nữ này tên là Tô Tô, anh có biết cô ta là ai không?”

“Hửm?” Kế Phong nghi hoặc nói: “Thân phận của cô ta là gì?”

“Không phải là trà xanh sao?”

Lý Xuân cười nói: “Lời này của Phong ca sai rồi.”

“Tô Tô, chủ tịch tập đoàn Tô Ngọc, đồng thời cô ta còn có một thân phận quan trọng khác, cô ta chính là vợ của Tần Thiên!”

“Cậu nói gì?” Kế Phong lắp bắp kinh hãi, giống như phát hiện một lục địa mới, kích động nói: “Cậu nói thật sao?”
 
Chương 674


Chương 674

Lý Xuân cười gật đầu nói: “Hơn nữa theo tôi được biết Tần Thiên rất yêu thương che chở người vợ này.”

“Anh đoán hai vợ chồng Phan Mỹ Nhi, còn có Phan Long Phan Hổ là bị ai hại?

“Chính là bởi vì bọn họ muốn đánh chủ ý lên người Tô Tô.”

“Tần Thiên vì vợ mà ngay cả Phan gia cũng dám xuống tay, có thể thấy được hắn coi trọng người phụ nữ như thế nào.”

“Phong ca, anh nói xem nếu chúng ta bắt cô ta tới đây, đến lúc đó có phải Tần Thiên sẽ ngoan ngoãn xuất hiện hay không?”

Kế Phong cười ha hả, nói: “Đúng là trời giúp mình rồi.”

“Nhanh!”

“Lý Xuân, lập tức phái người đi Long Giang, cho dù thế nào cũng phải bắt người phụ nữ này cho tôi!”

“Người phụ nữ này là cực phẩm, nhưng tôi đã có Như Ngọc thì sẽ không cảm thấy hứng thú với người phụ nữ khác nữa.”

“Chờ sau khi giết Tần Thiên, tôi giao coi ta cậu, cậu cứ chơi đùa thoải mái!”

Lý Xuân lo lắng nói: “Tôi đương nhiên sẵn sàng cống hiến vì Phong ca.”

“Nhưng trước mắt đám tàn dư ở Bắc Giang vẫn chưa được xóa sạch, có thể phải chiến đấu bất cứ lúc nào. Tôi cần phải dẫn anh em của tôi đến thị trấn tỉnh.”

“Tôi cảm thấy chúng ta có thể giao việc này cho người khác làm, ví dụ, Lý gia và Giả gia.”

“Cũng có thể nhân cơ hội này, kiểm tra lòng trung thành của bọn họ với Phong ca như thế nào.”

“Phong ca, anh cảm thấy thế nào?”

Kế Phong gật đầu nói: “Nói có lý.”

“Vậy thì cậu cảm thấy nên phái Lý gia hay là Giả gia đây?”

Ánh mắt Kế Phong nhìn về phía Lý Xuân có chút ý muốn dò xét.

Theo Kế Phong thấy đi Long Giang bắt một người phụ nữ giống như làm không công, nhưng lại là một công lao lớn.

Anh ta muốn biết Lý Xuân muốn đưa công lao lớn này cho Lý gia hay là Giả gia.

Từ đó có thể phán đoán ra Lý Xuân có quan hệ tốt với Giả gia hay là Lý gia.

Vậy thì sau này anh ta có thể đề phòng trước.

Không thể không nói tuy Kế Phong bình thường giống như một tên ăn chơi. Nhưng đứa trẻ sinh ra từ gia đình như thế này sẽ không hề đơn giản.

Lý Xuân do dự một chút, cắn răng nói: “Nghe nói Lý gia gần đây chiêu mộ một nhóm cao thủ, tôi cảm thấy để Lý gia đi tương đối thích hợp.”

“Phong ca nếu đưa công lao này cho Lý gia, sau này bọn họ nhất định sẽ càng ngày càng thân cận với chúng ta hơn.”

“Tuy nhiên cụ thể để cho nhà nào đi vẫn phải nghe ý của Phong ca.”

“Dù sao anh mới là thiếu chủ tương lai.”

Trong lòng Kế Phong cười lạnh, Lý Xuân ơi là Lý Xuân, tôi đã biết có cấu kết với Lý gia từ lâu, hiện tại xem ra quả nhiên là như thế.

Một công lao dễ như vậy, tất nhiên Lý Xuân muốn đưa cho Lý gia rồi.

Kế Phong cố ý trầm ngâm một chút rồi mới nói: “Lý gia tôi đã có sắp xếp khác, tôi cảm thấy vẫn là để cho Giả gia đi tương đối thích hợp.”
 
Chương 675


Chương 675

“Chuyện quan trọng không thể để xảy ra sai sót, tôi biết Giả gia có mấy cao thủ rất lợi hại.”

“Để bọn họ ra tay chắc chắn không xảy ra sai sót.”

“Chờ sau này có cơ hội lập công khác tôi sẽ giao cho Lý gia.”

Lý Xuân xấu hổ nói: “Nếu đã như thế, vậy mời Phong ca hạ lệnh cho Giả gia đi.”

Kế Phong gật đầu: “Chuyện này tôi sẽ sắp xếp, cậu cũng không cần quan tâm.”

“Lý Xuân, cậu phải bảo đảm quét sạch đám tàn dư Bắc Giang trong tỉnh thành trước tang lễ lão gia tử. Hãy chắc chắn đám tang sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện gì!”

“Vâng!”

“Tôi lập tức đi sắp xếp!” Lý Xuân sải bước rời đi.

Lý Xuân ra bên ngoài ở một nơi không có bóng người, anh ta gọi điện thoại cho Lý Tồn Trung, nói chuyện đi Long Giang bắt Tô Tô.

Lý Tồn Trung thở dài nói: “Xem ra Kế Phong đã có phòng bị với con!”

“Một công lao lớn như thế nên giao cho Lý gia chúng ta làm.”

“Như thế chúng ta nhất định có thể thu được lòng hảo cảm của đám môn sinh An Quốc, có thể nói lợi ích không có giới hạn.”

“Haizz, chỉ tiếc đã bỏ lỡ cơ hội lần này.”

“Quan hệ giữa ba con Kế gia và Giả gia luôn khá tốt, cho nên Kế Phong muốn đưa công lao này cho Giả gia.”

“Không.” Lý Xuân cười cười, nói: “Con cố ý tiến cử ba là vì để loại bỏ nghi ngờ của Kế Phong.”

“Để cho hắn ta phái Giả gia đi làm chuyện này.”

“Hử?” Lý Tồn Trung sững sờ nói: “Tiểu Xuân, con có ý gì vậy?”

“Chẳng lẽ con tiến cử Lý gia chỉ là một vỏ bọc thôi sao, chỉ vì muốn Kế Phong mắc câu để cho hắn phái Giả gia đi?”

“Đúng vậy.” Lý Xuân khẽ nói: “Kế Phong đã sớm biết quan hệ giữa con và Lý gia khá tốt.”

“Cơ hội lập công tốt như vậy, nếu như con bỏ qua Lý gia mà trực tiếp tiến cử Giả gia, chắc chắn hắn sẽ nghi ngờ trong đó có gian trá.”

“Chỉ có như vậy mới có thể xua tan nghi ngờ của hắn ta.”

Lý Tồn Trung nói: “Tiểu Xuân, ba vẫn chưa hiểu.”

“Đây chẳng lẽ không phải là một cơ hội tốt để lập công giành được hảo cảm của An gia sao? Vì sao lại đẩy cho Giả gia?”

Lý Xuân cười lạnh nói: “Làm sao có thể dễ dàng như vậy.”

“Ba, con đã nói chuyện kỹ càng với Phan Hổ. Tuy hắn không nói rõ nhưng con đã biết Tần Thiên có sắp xếp sát thủ ở Long Giang.”

“Nếu có người dám đi Long Giang gây chuyện, những sát thủ này chắc chắn sẽ đại khai sát giới.”

“Ba, bây giờ ba đã hiểu chưa?”

“Kế Phong cho rằng đây công lao lớn này dễ như trở bàn tay, nhưng hắn ta nào biết đã tự chui đầu vào lưới.”

“Con muốn mượn sát thủ Long Giang một lưới quét sạch tinh anh của Giả gia. Thế chẳng khác nào chặt đứt một tay của Kế Phong.”
 
Chương 676


Chương 676

“Không có sự trợ giúp của Giả gia, dựa vào lực lượng của Lý gia và Vũ Thiên Vương con, đến lúc muốn giết ba con Kế gia không phải dễ như trở bàn tay sao!”

Lý Tồn Trung lúc này mới ngộ ra, ông ta cười ha hả nói: “Tiểu Xuân, quá tuyệt!”

“Không hổ là con trai nuôi của Lý Tồn Trung này!”

“Chiêu này của con, không chút tiếng động có thể đánh bại cao thủ của Giả gia, thật sự quá tuyệt!”

“Con yên tâm, ba nuôi cùng toàn bộ Lý gia mãi mãi ủng hộ con!”

Lý Xuân cười nói: “Bây giờ chúng ta phải nhắc nhở người của Tần Thiên, nói với bọn họ có người muốn đến Long Giang bắt người để cho bọn họ có chuẩn bị.”

“Để đề phòng, ba nuôi cần sắp xếp cao thủ âm thầm đi theo người Giả gia đến Long Giang.”

“Nếu người của Tần Thiên không đủ mạnh, thì để cho người của ba âm thầm xử lý người của Giả gia.”

“Dù sao cuối cùng cũng đều giá họa cho Tần Thiên, chúng ta không hề tổn hao gì, còn có thể loại bỏ một kẻ địch mạnh.”

Lý Tồn Trung kích động nói: “Con cứ yên tâm!”

“Cứ giao cho ba!”

Không thể không nói Lý Xuân lừa gạt mượn đao giết người, cực kỳ ác độc tàn nhẫn.

Trước tiên mượn cơ hội diệt trừ lực lượng của Giả gia, chặt đứt một tay Kế Phong.

Sau đó, Kế Phong không bắt được Tần Thiên, trong tang lễ của lão gia tử, Liễu Như Ngọc sẽ không đồng ý gả cho Kế Phong.

Với tính cách của Kế Phong chắc chắn sẽ ép cưới Liễu Như Ngọc.

Đến lúc đó chính là cơ hội để Vũ Thiên Vương biểu hiện.

Vì bảo vệ người thừa kế mà lão gia tử chỉ định, cho nên Lý Xuân sẽ giết chết Kế Phong, người của An gia chẳng những sẽ không trách anh ta mà còn sẽ rất nhiệt tình ủng hộ anh ta.

Giả gia và Lý gia, mỗi nhà đều có một mục đích riêng phải đạt được.

Họ bí mật điều động cao thủ, dưới ánh hoàng hôn, bốn chiếc xe thương mại nhìn trông có vẻ bình thường rời khỏi thành phố đi về phía Long Giang.

Cùng lúc đó Tần Thiên cũng nhận được tin, là Hắc Long gửi cho hắn.

Hắc Long theo dõi sát sao, cao thủ và Giả gia và Lý gia có động tác, anh ta nhắc Tần Thiên chú ý.

Anh ta cũng không biết mục đích thật sự của hai nhà này là gì.

Hắc Long còn tưởng rằng Tần Thiên đã quay về Long Giang. Người của hai nhà này phụng mệnh đi ám sát Tần Thiên.

Sau đó Tần Thiên nhận được điện thoại của Cường Long.

”Thiên ca, xảy ra chuyện lớn rồi!”

”Em vừa nhận được điện thoại bí mật từ thành phố, nói là Giả gia ở thành phố đã điều động mười cao thủ đến Long Giang.”

”Bọn họ muốn bắt cóc chị dâu!”

”Cậu nói cái gì?” Sắc mặt Tần Thiên lập tức đóng băng.

Nhưng hắn kịp phản ứng lại, nghi ngờ hỏi: ”Cậu nói là điện thoại bí mật từ thành phố?”

”Đúng!” Cường Long kích động nói: “Đối phương còn nói với em thời gian cụ thể và tuyến đường cao thủ Giả gia đến Long Giang.”

”Thiên ca, em dẫn người đi đánh lén bọn họ nhé!”

”Ông nội nó chứ, dám đến Long Giang gây họa, em sẽ cho bọn họ đến được mà không về được!”
 
Chương 677


Chương 677

”Đọi chút!” Tần Thiên cảm thấy chuyện này có chút kì lạ.

Ngay cả Hắc Long của đội Rồng cũng không biết mục đích hành động lần này của Giả gia và Lý gia là gì.

Vậy thì người thần bí báo tin cho Cường Long là ai?

Vì sao mà ngay cả số cao thủ của Giả gia, thời gian và đường đi cũng đều nắm rõ trong tay như vậy?

Chuyện này có mờ ám gì sao?

Đột nhiên có một giọng nói ung dung vang lên.

”Biết vì sao người thần bí đó chỉ tiết lộ của Giả gia mà không nhắc đến Lý gia không?”

”Vì người thông báo tin tức chính là Lý gia.”

”Nếu tôi đoán không nhầm, Lý gia mật báo là vì muốn mượn tay anh để tiêu diệt cao thủ của Giả gia.”

”Nếu trong tình thế bắt buộc, đến thời điểm hai hổ cắn nhau, cao thủ của Lý gia sẽ ra mặt rồi một mẻ hốt gọn của anh và người của Giả gia.”

”Đây gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau.”

Tần Thiên nhìn Truy Phong giống người gỗ ở bên cạnh, không nhịn được mà hỏi: ”Sao cậu biết?”

Thật kì lạ. Truy Phong vẫn luôn ở trong phòng không rời đi một bước, anh ta cũng không nghe.

Nhưng dường như anh ta lại biết rõ mọi chuyện ở bên ngoài.

Truy Phong cũng không trả lời nghi vấn của Tần Thiên, anh ta chỉ nói: ”Lý gia muốn mượn tay anh để tiêu diệt Giả gia nên mới thông báo tin tức, không nhầm đâu.”

”Anh cho người chuẩn bị đối phó đi.”

”Nhớ kĩ, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau.”

Đột nhiên Tần Thiêm cảm thấy mình đã quá xem thường Truy Phong. Đừng thấy bình thường anh ta giống khúc gỗ, không quan tâm gì đến chuyện bên ngoài.

Nhưng lúc này Tần Thiên lại cảm thấy Truy Phong mới chính là thợ săn đứng đằng sau mọi chuyện.

Bây giờ hắn cũng không có tâm trạng đi tìm bí mật của Truy Phong.

Hắn cười lạnh nói: ”Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau sao? Vậy con ve tôi đây sẽ hốt gọn bọ ngựa và chim sẻ.”

Hắn phân phó cho Cường Long: ”Chuyện này tôi sẽ sắp xếp người đi làm, mọi người làm tốt việc của mình là được rồi.”

Sau đó hắn bấm số điện thoại của Tàn Kiếm.

”Chú Tàn, buổi tối chú ra khu huấn luyện ngoại thành ở ngoài trời đi, xem như là ăn khuya.”

Tàn Kiếm trầm giọng nói: ”Được.”

Tần Thiên nói số cao thủ, thời gian và đường đi của Giả gia cho Tàn Kiếm biết.

Nhưng hắn không nói chiêu chim sẻ núp sau của Lý gia cho ông ấy biết.

Chiến trường thay đổi khôn lường. Không có chuyện lần nào cũng khống chế được mọi việc.

Hắn cố ý để lại một biến cố vì muốn khảo nghiệm tiểu đội Thiên Phạt.

”Chú Tàn, lúc đó nhớ bật video. Cháu muốn xem toàn bộ quá trình.”

Sau khi sắp xếp xong hắn vẫn cảm thấy có chút không yên lòng. Hắn gọi điện cho Lãnh Phong để anh ta tăng cường đề phòng.
 
Chương 678


Chương 678

Lỡ như có con cá lọt lướt đến Long viên quấy rầy Tô Tô thì sao? Đây là chuyện Tần Thiên tuyệt đối không cho phép xảy ra.

Thời gian hạ táng An Quốc ngày càng đến gần.

Thành phố đột nhiên trở nên yên tĩnh đến kì lạ.

Mọi người đều biết trong tang lễ nhất định sẽ gió nổi mưa bay.

Đây là bình yên trước sóng gió.

Dưới màn đêm đen, hai chiếc xe thương vụ không có biển số xe bon bon chạy trên đường đến Long Giang.

Người ngồi trong xe nhắm mắt, dường như đang ngủ thiếp đi.

”Viên lão, từ khi ra khỏi thành phố có hai chiếc xe vẫn luôn đi theo chúng ta. Nhưng bây giờ hình như đã bị cắt đuôi rồi.”

”Còn mười mấy cây số nữa sẽ đến thành phố Long Giang.”

”Ngài chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Một tên đầu trọc mặt mũi dữ tợn mở mắt ra nhìn, có chút không kiên nhẫn hỏi ông cụ bên cạnh.

Ông cụ kia tên Viên Trọng, là cao thủ đệ nhất ở Giả gia.

Lão ta nghe vậy thì cười lạnh nói: ”Hòa thượng, cậu cảm thấy người theo dõi chúng ta ở hai chiếc xe kia là ai?”

Hòa thượng trừng mắt nói: ”Sao tôi biết được?”

Một lão già hơi gầy khác ở bên cạnh cũng mở mắt, ánh mắt vô cùng hung ác.

Lão già gầy cười lạnh: ”Không cần đoán cũng biết, hai chiếc xe kia của Lý gia.”

”Bắt một cô gái là có thể lập được công lớn, lấy lòng An gia. Chuyện tốt thế này sao Lý gia bỏ qua được?”

”Nhưng chúng ta quang minh chính đại nhận được phó thác của Phong công tử. Mà Lý gia là tùy ý ra trận. Cho nên bọn họ không dám tranh công với chúng ta.”

”Tôi nghĩ họ muốn đến kiếm chỗ tốt.”

”Nếu như chúng ta thất bại, bọn họ sẽ nhân cơ hội ra tay.”

Người phụ nữ xinh đẹp ngồi phía sau cười lạnh: ”Họ ngây thơ quá rồi đấy.”

”Chẳng lẽ họ cho rằng Thập Diêm La chúng ta không bắt được Tô Tô sao?”

”Còn muốn kiếm chỗ tốt, có cái rắm!”

Mấy người bật cười ha ha.

Bọn họ từng là người lưu lạc giang hồ, mười người gộp lại tự xưng Thập Diêm La.

Sau này được Giả gia mua về với giá cao, ngày nào cũng sống an nhàn sung sướng, không cần bôn ba khắp nơi.

Lúc đầu bọn họ không muốn nhận nhiệm vụ lần này vì thấy quá thấp kém.

Là Giả Hiếu Liêm liên tục cầu xin nên họ mới gắng gượng đồng ý.

Một lão già mặc quần áo màu hồng nhìn ảnh Tô Tô, ánh mắt lóe sáng.

Ông ta liếm môi một cái, thấp giọng cười nói: ”Đã lâu lắm rồi mới thấy người cực phẩm như vậy.”

”Lát nữa ông đây vào trói người. Ai cũng đừng tranh với tôi.”

Người phụ nữ xinh đẹp kia tức giận: ”Lão già vô lại, kiểu gì ông cũng chết trên người phụ nữ cho xem!”
 
Chương 679


Chương 679

Lão già vô lại kia cười nói: ”Hoa nương, ghen à?”

”Cô biết đấy, thật ra trong lòng tôi chỉ có cô.”

Hoa nương quyến rũ nói: ”Vậy sao? Vậy ông cầu xin tôi đi.”

Lão già vô lại kia nuốt nước bọt, ông ta gầm nhẹ một tiếng muốn lao đến.

Người vừa chạm vào Hoa nương đã đột nhiên không cử động.

Vì giữa khoảng cách nhỏ của ông ta và Hoan nương đột nhiên xuất hiện một ngân châm nhỏ đè vào họng ông ta.

”Sao vậy, sợ rồi?”

Lão già vô lại kia cắn môi, ánh mắt phẫn nộ nói: ”Cô con mẹ nó đúng là ra tay độc ác!”

”Ông đây vẫn nên giữ sức để bắt Tô mỹ nhân thì hơn!”

Nói rồi ông ta làm bộ lùi lại, sau đó ông ta đột nhiên bắt lấy tay Hoa nương, tay khác thò vào quần áo cô ta.

”Ông dám!” Hoa nương không ngờ lão già vô lại này lại to gan như vậy, không ngờ cô ta cũng sắp bị đụng chạm.

Hòa thượng ngồi sau đặt lưỡi rìu lên cổ lão già, vẻ mặt không thay đổi nói:

”Nếu ông dám chạm vào cô ấy, tôi đây chém chết ông.”

Viên Trọng lạnh lùng nói: ”Đủ rồi!”

”Đừng quên chúng ta đến đây để chấp hành nhiệm vụ!”

”Yên tĩnh hết cho ông!”

Lão già vô lại hậm hực ngồi về chỗ.

Vừa ngồi xuống thì lái xe đã thắng gấp, xe đột ngột dừng lại.

”Xảy ra chuyện gì vậy?”

”Cmn mày có biết lái xe không vậy?” Lão ta tức giận mắng.

Lái xe lập tức lải nhải: ”Phía trước có một khối đá lớn, hình như rơi xuống từ trên núi.”

”Tôi nói rồi mà, đi đường núi nguy hiểm. Bảo đi cao tốc thì không đi.”

”May mà tôi tính trước, nếu như đụng phải thì chúng ta đừng ai sống được.”

Viên Trọng nhìn tảng đá kia, khoảng chừng mấy trăm cân.

Lão ta nhìn dốc rừng núi đen như mực ở bên cạnh nói: ”Hòa thượng, cậu chuyển viên đá kia đi đi.”

Hòa thượng đáp lại, mở cửa nhảy xuống xe.

Anh ta để tay lên tảng đá, hét lớn một tiếng rồi nâng tảng đá mấy trăm cân kia lên.

Hoa nương ở trong xe cười nói: ”Em trai hòa thượng, khỏe quá đấy!”

”Về xe chị đây yêu em!”

Lão già vô lại cười lạnh: ”Ngu si thì tứ chi phát triển thôi, chút thú vị cũng không có, không vui chút nào.”

Hoa nương đắc ý nói: ”Vậy thì cũng thú vị hơn ông.”

Hai người cãi nhau, khiêu khích lẫn nhau.

Trong núi rất yên tĩnh, hòa thượng nâng tảng đá lên đi đến ven đường ném vào vách núi.

Một tiếng ầm rung động lòng người vang lên.
 
Chương 680


Chương 680

Hòa thượng vô cùng đắc ý, anh ta cười ha ha chuẩn bị lên xe.

Đúng lúc này, một phi đao xé bầu trời đêm bay từ sườn núi ra, một phát đã xuyên qua cổ anh ta.

Tiếng cười lập tức dừng lại.

Hòa thượng trợn mắt nhìn.

Anh ta muốn nói gì đó nhưng miệng chỉ cử động được một chút sau đó ngã xuống vách núi đen xì không thấy đáy.

”Không tệ, phi đao của Thôi Minh lại tiến bộ rồi.” Tần Thiên quan sát qua điện thoại, tán thưởng nói.

Phi đao?

Truy Phong không nhịn được mà nhảy lên xà nhà ngồi cạnh Tần Thiên nhìn màn hình di động tối đen.

Mặc dù không rõ lắm nhưng vẫn có thể nhìn được.

Chỉ nghe tiếng thùng thùng vang lên, trong núi có một người chống gậy đi ra.

Phía sau ông ấy là một nhóm người. Ai nấy cũng giống như đi dạo chơi ở ngoại thành, trên mặt là sự mong chờ.

”Đây là tiểu đội Thiên Phạt của anh?” Truy Phong không nhịn được mà hỏi.

Mí mắt Tần Thiên nhảy lên một cái.

Sao Truy Phong lại biết tên của tiểu tổ Thiên Phạt?

Có lẽ biết bản thân đã lỡ miệng, Truy Phong giải thích: ”Phan Hổ nói.”

Tần Thiên không nói thêm gì.

Kẻ địch được diện kiến tiểu tổ Thiên Phạt còn sống sót chỉ có một mình Phan Hổ.

”Hòa thượng, tôi báo thù cho cậu!”

Hoa nương nổi giận gầm lên rồi đẩy cửa nhảy xuống.

Thập Diêm La trong hai chiếc xe còn lại, ngoài hòa thượng đã chết đều nhảy xuống.

Lão già vô lại nhìn Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết phía đối diện, trong mắt lộ ra sự ham muốn và kinh diễm.

”Mấy người là ai?” Lão ta cắn răng nói.

Tàn Kiếm cười cười nói: ”Là người đến giết ông.”

Nói xong cơ thể ông ấy lao về phía lão già vô lại. Kiếm giấu trong gậy cũng được lấy ra.

”Kiếm thật nhanh.” Truy Phong thấy cảnh này trên màn hình thì nhỏ giọng cảm thán.

Ánh sáng lạnh lẽo đâm thẳng vào cổ họng lão già vô lại.

Sau khi ra tay xong, Tàn Kiếm lập tức lùi lại. Ông ấy cất kiếm vào trong vỏ, nói: ”Giới hạn mười phút. Mọi người tự chọn đối thủ, bắt đầu đi.”

Nói xong ông ấy chống gậy xuống đất, ông ấy giống như một con đại bàng đang đứng trên mỏm đá cao nhìn xuống vậy.

Đúng là xong chuyện phủi áo ra đi, thân thủ nhanh nhẹn giống như tên mình.

Truy Phong không nhịn được mà nói: ”Ông ấy là thủ lĩnh. Nhìn như không quan tâm nhưng lại có thể nắm được toàn cục.”

”Lúc quan trọng nhất sẽ ra tay hỗ trợ.”

Tần Thiên gật đầu bổ sung: ”Đồng thời còn có thể kịp thời phòng bị kẻ thù bên ngoài.”
 
Chương 681


Chương 681

Truy Phong lập tức nói: ”Anh cố ý không nói cho ông ấy Lý gia là chim sẻ đang trốn phía sau. Ông ấy làm vậy hoàn toàn là bản năng.”

”Đây là phản ứng của sát thủ chuyên nghiệp được huấn luyện mới có được.”

Tần Thiên cười không nói.

Hắn biết, Tàn Kiếm trừ chuyện đó ra còn có sắp xếp khác. Vì hắn không thấy bóng dáng của Quỷ Vô Thường trong màn hình.

Quỷ Vô Thường nhất định đã được Tàn Kiếm sắp xếp xong xuôi đề phòng có người đến quấy rầy.

Xem ra khảo nghiệm của hắn không làm khó được Thiên Phạt.

Nhưng Tần Thiên cảm thấy tên nhóc Truy Phong từ khi bị hắn dùng xương gà đánh cho một cái đã ngày càng nói nhiều hơn.

Chẳng lẽ bị hắn đập một cái rồi bật công tắc sao?

Trên màn hình, trận chiến bắt đầu.

Bên phía Thiên Phạt gồm Đồng Xuyên, Thiết Tí, Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết, A Tân, Lang Trung, thợ rèn và Thôi Minh, tất cả có tám người.

Thập Diêm La vốn có mười người nhưng Thôi Minh đã giết hòa thượng, Tàn Kiếm lại tùy tiện ra tay giết lão già vô lại kia, bây giờ cũng chỉ còn tám người.

Một đấu một!

Thập Diêm La vốn đều là kẻ liều mạng, trên người mang theo không biết bao mạng người.

Bây giờ bị tấn công bất ngờ, bị đối phương xử lí hai người khiến bọn họ càng tức giận hơn.

Ra tay trong tình huống này, đúng là chán sống!

Người của Thiên Phạt nhìn qua thấy rất bình thường. Hơn nữa Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết lại là hai người xinh đẹp như vậy.

A Tân và thợ rèn có chút thật thà. Nhìn qua Lang Trung cũng là người không có hại, giống như chú hàng xóm hiền lành thân thiện.

Chỉ có Thôi Minh mới có chút dáng vẻ của sát thủ.

Cho nên vừa bắt đầu Truy Phong đã cảm thấy lo lắng cho Thiên Phạt.

Một lúc sau, tam quan của anh ta hoàn toàn bị sụp đổ.

”Mẹ nó!”

”Người của anh ác vậy?”

”Nhìn không ra đó!”

”Anh huấn luyện thế nào vậy?”

Tần Thiên toét miệng cười giống như mới được ăn mật.

Truy Phong chỉ biết những sát thủ của Giả gia không có tình người chứ không biết đối tượng huấn luyện của tiểu tổ Thiên Phạt căn bản cũng không phải người.

Tất cả đều là động vật hoang dã hung ác nhất!

Là một đàn sói vừa đoàn kết vừa giảo hoạt!

Là sư tử hung dữ tàn bạo, là hổ, là gấu.

Còn chưa nói đến cá sấu không bị đao thương làm tổn hại.

Tiểu tổ Thiên Phạt đã quen giao đấu với dã thú, trong mắt họ, địch nhân không có tình người nhìn qua có chút đáng yêu.
 
Chương 682


Chương 682

Vì dù sao họ cũng có tình người hơn dã thú.

Trong mấy người, Thôi Minh hoàn toàn xứng đáng là người lợi hại nhất.

Hắn ta một đao giết Viêm Trọng, chuẩn bị đá thi thể xuống vách núi, không ngờ trước khi Viêm Trọng chết lại phản công, đột nhiên cắm một đao lên đùi Thôi Minh.

Thôi Minh nhíu mày, sau khi xử lí Viêm Trọng xong, hắn ta tự mình rút đao ra, tùy tiện băng bó một chút rồi ngồi ở bên cạnh xem chiến đấu.

Đồng Xuyên và Thiết Tí lần lượt thắng nhưng cũng đều bị thương, trình độ khác biệt khiến họ mất sức khá nhiều.

”Nhất Tiễn Mai cố lên!”

”Có muốn chúng tôi giúp không?”

”Em gái Ngưng Sương, gọi anh một tiếng anh đi, anh đánh giúp em.”

”Tôi nói này, Tiểu A Tân, cậu có được không vậy? Sắp hết thời gian rồi, sao cậu lại đi trước kẻ thù rồi?”

Hai người người đầy máu nhưng giống như không bị sao, ở bên cạnh liến thoắng nói.

A Tân giằng co với một tên khó nhằn, cậu ấy như đánh không lại, bị gã kia đá một cước rồi lăn sang ven đường.

Tên kia đỏ mắt, cầm đao dính đầy máu lao về phía A Tân.

”Không được!” Truy Phong không nhịn được mà lo lắng hô một tiếng.

Kỳ lạ là thấy đồng đội gặp nạn nhưng Tàn Kiếm hay Thôi Minh, Đồng Xuyên, Thiết Tí đều im lặng cười lạnh, không có chút ý tứ muốn ra tay hỗ trợ.

Lúc tên cầm đao kia liều mạng đâm về phía A Tân, A Tân như một chú sói ẩn nấp nhảy dựng lên.

Chẳng biết trong tay cậu ấy đã cầm một cục đá từ khi nào.

Ánh mắt cậu ấy lạnh lẽo, cậu nâng đá lên đập xuống đầu tên kia.

”Ôi!” Đầu tên kia chảy máu, gã ta ngã xuống mặt đất.

Vẻ mặt A Tân không chút thay đổi, một lần, hai lần, ba lần…

Ầm ầm ầm…

Cậu ấy đung tảng đá đập nát bét đầu gã vẫn còn sống sờ sờ. Máu đỏ bắn tung tóe khắp nơi.

Thấy cảnh này, Truy Phong lập tức sợ đến ngây người.

Đây là người sao?

Tần Thiên cười lạnh nói: ”Bọn họ là những anh em nhiệt huyết nhất, cũng là sát thủ tàn ác nhất.”

Truy Phong nói không thành lời.

Sau đó Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết, mặc dù bị thương nhưng cũng giết chết được đối thủ.

Thời gian suýt soát mười phút.

Thập Diêm La mang tội ác chồng chất được Giả gia mua về cứ như vậy hoàn toàn biến mất khỏi thế giới.

Mấy người Tàn Kiếm đẩy chiếc xe xuống vách núi, thu dọn chiến trường xong chuẩn bị rời đi.

Lúc này trong màn hình bỗng truyền đến tiếng động cơ gào rú.

”Không ổn!”

”Người của Lý gia đến rồi!”
 
Chương 683


Chương 683

Giờ phút này, ngoài Tàn Kiếm ra thì tất cả những người còn lại đều bị thương, sức chiến đấu đều bị tụt giảm.

Mà thực lực của cao thủ Lý gia tuyệt đối không yếu hơn Thập Diêm La.

Bọn họ là sinh lực quân.

Mấy người Tàn Kiếm gặp nguy hiểm rồi!

Chỉ trong nháy mắt, hai chiếc xe thương vụ giống như mãnh thú điên cuồng lao đến. Bọn họ trực tiếp lao đến chỗ mấy người Tàn Kiếm đang đứng.

Mấy người Tàn Kiếm giống như bị dọa đến choáng váng, họ nhìn ánh đèn xe chướng mắt mà quên tránh đi.

Trái tim Truy Phong ở bên kia màn hình như bị nhấc lên đến cổ.

Anh ta không nhịn được mà nói: ”Anh cố ý không nói với họ rằng phía sau vẫn còn sát thủ là đang đùa với tính mạng của họ đấy!”

Tần Thiên cười lạnh không nói.

Nếu như Tàn Kiếm thật sự không ứng phó được tình huống này thì đã sớm chết rồi.

Giữa tình huống ngàn cân treo sợi tóc, tiếng hổ gầm vang vọng rừng núi.

Chỉ thấy từ sau một tảng đá, một người đàn ông to lớn bay lên không trung.

Trong tay anh ta là một chiếc xích sắt to màu đen, anh ta lao về phía xe rồi đập xuống.

”Rầm!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, xích sắt đập vào đầu xe.

Đầu xe lập tức bị đập lõm xuống, thân xe phía sau bị chặn lại, theo quán tính mà lật lên.

”Chết!”

Người đàn ông khổng lồ như Hulk, anh ta nắm chặt nắm đấm rồi vung về phía thân xe đang lật lên.

”Ầm!”

Một đấm!

Chỉ một đấm đã khiến phần thân sau xe, bao gồm cả sát thủ bên trong trực tiếp bị đánh bay xuống vách núi sâu mấy trăm mét.

Lúc này chiếc xe đằng sau cấp tốc thắng gấp lại muốn trốn đi.

Xích sắt dài trong tay người đàn ông vung lên, ầm ầm ầm!

Anh ta căn bản không cho những sát thủ kia thời gian xuống xe, trực tiếp đập chiếc xe kia thành một cái đĩa sắt.

Trong đó đều là cao thủ Lý gia đó!

Thực lực không hề thua kém Thập Diêm La trước đó là bao.

Ngay cả mặt cũng không lộ mà cứ vậy qua đời.

Bọn họ còn tâm tâm niệm niệm muốn làm chim sẻ nữa đấy.

Không ngờ còn không bằng bọ ngựa trước mặt.

”Mẹ nó!” Truy Phong bị dọa cho choáng váng.

”Đây là người sao?” Anh ta lẩm bẩm.

Trận chiến kết thúc.
 
Chương 684


Chương 684

Tàn Kiếm lững thững đi qua, ông ấy nghiêng người lấy điện thoại trên cây xuống.

”Thiếu chủ, phía sau còn ai nữa không?” Ông ấy lạnh lùng hỏi.

Tần Thiên cũng có chút xấu hổ, hắn gãi đầu nói: ”Chuyện này, chú Tàn, thật ra cháu cũng không biết bọn họ có chuẩn bị phía sau.”

”May mà chú đã sớm chuẩn bị tốt. Đã sớm để Quỷ Vô Thường mai phục.”

”Chắc phía sau không còn ai nữa đâu.”

Tàn Kiếm gật nhẹ đầu, sắc mặt không chút thay đổi: ”Bữa ăn khuya kết thúc, tôi dẫn họ về đi ngủ.”

Bộp.

Ông ấy tắt điện thoại di động, hình ảnh cũng biến mất.

Truy Phong cảm thấy vô cùng khó chịu, anh ta do dự một lúc lâu, có chút ngượng ngùng cười nói: ”Chuyện đó, Thiên ca, anh huấn luyện họ thế nào?”

”Có thể nói cho tôi biết không?”

Tần Thiên cười lạnh nói: ”Cậu muốn học trộm?”

Truy Phong đỏ mặt nói: ”Đâu có, bàn luận thôi.”

”Nhất là Tàn Kiếm, tôi cảm thấy tốc độ xuất kiếm của ông ấy không chậm hơn tôi là bao.”

”Không chậm hơn cậu là bao, có nghĩa là vẫn không nhanh bằng cậu?” Tần Thiên biết rõ nhưng vẫn không nhịn được mà bao che khuyết điểm.

”Thực lực của chú Tàn không phải chỉ ở trên một thanh kiếm.”

”Xem biểu hiện của cậu đã.”

”Nếu như khiến tôi hài lòng, nói không chừng hôm nào tôi vui thì tôi sẽ mang anh đến sở huấn luyện chơi.”

”Thật sao?” Truy Phong cắn răng, dường như đang hạ quyết tâm rất lớn, anh ta nói: ”Nếu anh thật sự mang tôi đi thì từ nay về sau tôi sẽ không gọi anh là đồ vô sỉ nữa.”

”Cút!”

Tần Thiên đá Truy Phong từ trên xà nhà xuống.

”Cái gì?”

”Thập Diêm La của Giả gia còn chưa vào Long Thành đã bị giết chết?” Kế Phong nhận được báo cáo thì vô cùng kinh ngạc.

Lý Xuân cắn răng nói: ”Không chỉ Giả gia.”

”Người Lý gia đưa qua để hỗ trợ Giả gia cũng chết hết.”

Kế Phong nuốt nước bọt nói: ”Rốt cuộc là ai?”

”Tần Thiên ở Long Giang, rốt cuộc người mai phục là ai?”

Lý Xuân trầm giọng nói: “Cho dù như thế nào thì tạm thời chúng ta đừng đến Long Giang.”

”Kế hoạch dùng Tô Tô để ép Tần Thiên xuất hiện cũng chỉ có thể bỏ đi thôi.”

Ánh mắt hắn ta tràn ngập sát khí. Anh ta không hiểu nổi, kế hoạch mượn đao giết người mà mình tỉ mỉ sắp xếp, ngay cả người của mình cũng mất.

Hắn ta còn trông chờ sau khi Giả gia suy yếu, mình sẽ dựa vào sức mạnh của Lý gia mà thượng vị.

Bây giờ không ngờ Lý gia cũng suy yếu như vậy.

Kết quả như thế này khiến Lý Xuân có cảm giác mình vừa ăn phải một con ruồi.
 
Chương 685


Chương 685

Phẫn nộ, buồn nôn nhưng không thể làm gì khác.

Sắc mặt Kế Phong tái xanh, anh ta nói: ”Lập tức tổ chức tang lễ đi. Đến lúc đó không gặp được Tần Thiên thì sao Liễu Như Ngọc đồng ý gả cho tôi được?”

Lý Xuân cười lạnh nói: ”Anh Phong, bây giờ là lúc nào rồi mà cô ta còn dám nói không chứ?”

”Chính miệng ông cụ đã lên di chúc, tất cả chúng ta đều phải phục tùng.”

”Với chiều hướng phát triển này, tôi tin Liễu Như Ngọc cũng không thể phản kháng được.”

”Phong ca, lập tức cử hành tang lễ, đại cục quan trọng hơn!”

”Trước mắt không cần để ý đến Tần Thiên nữa.”

Kế Phong nghiến răng nói: ”Cậu nói đúng!”

”Liễu Như Ngọc nhất định là người của tôi, phản kháng cũng vô dụng!”

”Chọc giận ông đây thì ông đây sẽ ép buộc cô ta!”

”Lý Xuân, báo cho tất cả mọi người, ngày mai chuẩn bị tang lễ!”

”Đến lúc đó cậu tự mình dẫn người đến trang viên Ngọa Long, mang thi thể của ông già qua đây!”

”Rõ!” Lý Xuân nhận lệnh.

An Quốc bị hại bỏ mạng, Nam Giang chấn động.

Ngày đại tang, toàn thành phố đều là thiếu niên thắt khăn tang trắng.

Bọn họ có người là người An gia, có người không phải.

Vì thân phận quá thấp, khó có thể vào nhà họ An để đi tiễn biệt nên họ chỉ có thể dùng cách này để diễn tả tâm trạng đau khổ.

Nhà họ An được bảo vệ rất nghiêm ngặt.

Khắp nơi đều là vải trắng, người người đốt giấy tang.

Trong không khí đau buồn, Vũ Thiên Vương Lý Xuân mới nhậm chức tự mình dẫn người đi xe đến.

Trên xe là một cỗ quan tài làm bằng gỗ trinh.

Vẻ mặt Truy Phong không chút thay đổi, anh ta nắm chặt đao đi theo bên cạnh.

”Ông!” Liễu Như Ngọc bi thương kêu, cô ta muốn đi lên trước.

”Như Ngọc, đừng kích động!”

”Tất cả đều phải làm theo quy tắc.” Kế Phong ở bên cạnh giữ cô ta lại.

”Lão gia tử!”

”An lão đi mạnh khỏe!”

”An lão nghỉ ngơi đi!” Môn sinh hay khách mời đều rơi lệ nói.

Lý Xuân lớn tiếng nói: ”Theo di chúc của lão gia tử, hôm nay hạ táng, nhập thổ vi an!”

”Trước đó chúng tôi muốn đảm bảo nguyện vọng của lão gia tử được thực hiện.”

”Bây giờ mời quản gia Kế Chân tuyên bố nguyện vọng của lão gia tử!”

Mọi người lập tức yên tĩnh.

Kế Chân biết bây giờ là lúc quan trọng nhất.

Chỉ có hôm nay, trước mặt mọi người nhận được sự đồng ý thì ba con bọn họ mới có thể chân chính tiếp quản sự nghiệp của An gia.
 
Chương 686


Chương 686

Ông ta bình ổn tâm trạng, trầm giọng nói: ”Nguyện vọng của lão gia tử: thứ nhất, truyền vị trí cho tiểu thư Liễu Như Ngọc.”

”Tất cả chúng ta đều phải tận tâm giúp đỡ, không ngừng phát triển sự nghiệp của An gia.”

”Các vị có ý kiến gì không?”

Nghe Kế Chân nói vậy, mọi người có mặt tại đây im lặng.

Đây chính là thời khắc lịch sử, là thời khắc người đứng đầu An gia thay đổi.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Ninh Thông.

Ngoài Kế Chân ra thì Ninh Thông là người có danh tiếng nhất tại đây.

Ông ta cũng là một trong Tứ Thiên Vương, quyền lợi lớn nhất, nắm giữ tiền tài.

Vũ Thiên Vương Lý Xuân mới nhậm chức chắc chắn sẽ ủng hộ Kế Chân. Chỉ còn Ngọc Thiên Vương là chưa đến.

Mà Ám Thiên Vương thần bí khó lường kia cũng không biết có xuất hiện không.

Bây giờ đại nghiệp của An gia phải xem thái độ của Ninh Thông thế nào.

Ninh Thông cắn răng lớn tiếng nói: ”Lão gia vẫn luôn xem tiểu thư là con ruột, đại nghiệp của An gia không giao cho tiểu thư thì còn giao cho ai?”

”Ninh Thông tôi ủng hộ tiểu thư, ủng hộ gia chủ mới!”

Kế Chân mừng rỡ nhìn Lý Xuân nói: ”Bây giờ mời Vũ Thiên Vương.”

Lý Xuân rút đao ra cắm xuống bàn.

”Lý Xuân tôi, Vũ Thiên Vương, ủng hộ tiểu thư Liễu Như Ngọc trở thành gia chủ mới!”

”Ai dám không theo, hoặc ai làm loạn, tôi sẽ tự tay xử lí người đó!”

Những người còn lại có mặt tại hiện trường cũng hô to: ”Chúng tôi ủng hộ tiểu thư!”

”Từ giờ trở đi, tiểu thư chính là gia chủ mới của chúng ta!”

Liễu Như Ngọc lệ rơi đầy mặt, cô ta cảm thấy mình căn bản không có năng lực đảm nhận trách nhiệm lớn như thế.

Cô ta cũng không quan tâm đến chuyện này.

Hai mắt cô ta đỏ bừng nhìn quan tài, muốn tiến lên nhìn thêm một lần cuối cùng.

Kế Chân nuốt nước bọt, lớn tiếng nói: ”Ủng hộ tiểu thư, chúng tôi có chết cũng không chối từ!”

”Bây giờ tôi tuyên bố nguyện vọng thứ hai của lão gia tử: Gả tiểu thư Liễu Như Ngọc cho Kế Phong.”

”Vợ chồng đồng tâm, cùng nhau phát triển An gia.”

”Hôn ước lập tức có hiệu lực.”

Ánh mắt ông ta nhìn xung quanh nói: “Các vụ, mọi người có đồng ý với nguyện vọng này không?”

Mọi người lại lần nữa im lặng.

Như này thì không khác gì chuyển giao quyền lực từ tay Liễu Như Ngọc cho ba con Kế gia.

Kế Phong kích động nói: ”Mọi người mau nói gì đi!”

”Sau khi tôi và tiểu thư kết hôn tôi sẽ nhất định dốc toàn tâm toàn lực giúp cô ấy phát triển An gia hơn nữa.”

”Còn nữa, tất cả những người đi theo tôi đều sẽ được thăng chức tăng lương!”

Thấy mọi người không nói lời nào, Kế Phong nói với Lý Xuân: ”Lý Xuân, cậu là Vũ Thiên Vương, bây giờ cậu cho ý kiến trước đi!”
 
Chương 687


Chương 687

Kế Chân nhìn về phía Lý Xuân, ra hiệu cho hắn ta dẫn đầu.

Lý Xuân do dự một chút, hắn ta nhìn về phía Ninh Thông nói: ”Ninh thần tài đức cao vọng trọng, chúng tôi không sánh nổi.”

”Tôi vẫn muốn nghe ý kiến của Ninh thần tài trước.”

Ánh mắt mọi người lại lần nữa nhìn Ninh Thông.

Ninh Thông nhíu mày trầm giọng nói: ”Hôn nhân đại sự là chuyện lớn của người con gái. Tôi cảm thấy vẫn nên nghe ý kiến của người trong cuộc thì hơn.”

”Tiểu thư đồng ý không?”

Ông ta có chút đau lòng nhìn Liễu Như Ngọc. Liễu Như Ngọc bây giờ đang không ổn chút nào.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Liễu Như Ngọc.

Kế Phong vội vàng nhỏ giọng nói: ”Như Ngọc, em mau nói gì đi!”

”Gả cho anh, chúng ta cùng nhau quản lí An gia.”

”Lão gia tử đối với em ân trọng như núi, chắc em sẽ không làm trái lại với nguyện vọng của ông ấy đâu nhỉ?”

”Nếu không thì chỉ sợ lão gia tử ở dưới suối vàng cũng không nhắm mắt được mất.”

Vẻ mặt Liễu Như Ngọc lạnh như băng, đôi mắt cô ta lạnh lẽo nhìn Kế Phong.

”Tần Thiên đâu?”

”Tôi đã nói, trong lễ tang tôi muốn thấy Tần Thiên. Đồng thời để anh ta đứng trước mặt ông tự mình nói là anh ta giết ông.”

”Chỉ có như vậy tôi mới đồng ý gả cho anh.”

”Bây giờ Tần Thiên đâu?”

Kế Phong cắn răng nói: ”Tên chó Tần Thiên không biết đã trốn ở đâu rồi.”

”Như Ngọc, anh đảm bảo với em, sẽ có một ngày anh chém đứt đầu chó của tên nhãi đó!”

”Xin em hãy tin anh!”

”Bây giờ em đồng ý gả cho anh trước đi. Khi chúng ta ổn định được cục diện rồi anh mới có đủ lực lượng để bắt Tần Thiên!”

”Tôi không muốn!”

”Anh không được chạm vào tôi!” Liễu Như Ngọc đẩy Kế Phong ra nói: ”Hôm nay tôi không thấy Tần Thiên thì có chết tôi cũng không gả cho anh!”

”Tần Thiên, anh trốn ở đâu rồi, anh đi ra đây cho tôi!”

”Tôi muốn anh nói cho rõ, tại sao anh lại lừa tôi?”

”Tại sao lại giết ông tôi? Anh ra đây!”

”Tôi muốn chính miệng anh thừa nhận!”

Dáng vẻ đau đớn của cô ta khiến tất cả mọi người đều chấn động.

Truy Phong đứng cạnh quan tài thiếu chút nữa muốn đi lên nói ra sự thật.

”Tiểu thư quá mức đau lòng, mấy người còn không mau lên dìu cô ấy xuống nghỉ ngơi?” Kế Chân vội vàng nói với mấy giúp việc bên cạnh.

Mấy người giúp việc kia là người của Kế Chân, nghe vậy thì vội vàng tiến lên kéo Liễu Như Ngọc xuống.

”Cút đi!”
 
Chương 688


Chương 688

”Mấy người không xứng đụng vào cô ấy!” Chị Vinh quát mấy người giúp việc kia, chị ta kéo tay Liễu Như Ngọc, đau lòng nói: ”Em quá nóng vội rồi.”

”Đi nghỉ ngơi chút đi.”

Liễu Như Ngọc đỏ mắt, kinh ngạc nói: ”Chị Vinh, chị cũng muốn em gả cho Kế Phong sao?”

”Em căn bản không thích anh ta.”

Dương Vinh cắn răng thấp giọng nói: ”Muốn giữ vững sự nghiệp An gia, muốn bắt Tần Thiên thì em cũng chỉ còn cách này.”

”Nhưng chị sẽ không ép buộc em.”

”Đi nghỉ ngơi chút đi.”

Chị ta đỡ Liễu Như Ngọc xuống.

Mọi người thở ra một hơi, quay mặt nhìn nhau, cũng không biết tiếp theo nên làm gì.

Kế Chân nhìn Ninh Thông, trầm giọng nói: ”Tiểu thư chịu đả kích lớn như vậy, có một số việc chúng ta vẫn nên quyết định thay cô ấy thì hơn.”

”Dù sao người trẻ tuổi có thể dễ dàng bồi dưỡng tình cảm.”

”Gả cho Kế Phong chính là nguyện vọng của lão gia tử. Nếu như các vị đều đồng ý thì tôi tin tiểu thư cũng sẽ đồng ý.”

”Ninh thần tài, nếu như không nói rõ chuyện này ngày hôm nay thì chỉ sợ lão gia tử không thể an táng được.”

”Cho dù hạ táng thì ngài ấy nhất định cũng sẽ không nhắm mắt.”

”Ông tàn nhẫn như vậy sao?”

Ông ta bắt đầu gây áp lực cho Ninh Thông.

Ninh Thông hiểu rõ, Vũ Thiên Vương mới Lý Xuân này là người của Kế Chân. Một mình ông ta không thể cứu vãn được.

Ông ta nghiến răng, đột nhiên nghĩ ra gì đó mà lớn tiếng nói: ”Kế Chân, không cần nóng vội!”

”Không phải ông nói Ngọc Thiên Vương nhất định sẽ đến sao? Cô ấy đâu?”

”Ngọc Thiên Vương khá thân cận với lão gia tử, nhất định cô ấy sẽ hiểu ý của lão gia tử.”

”Tôi nghe theo cô ấy.”

”Chỉ cần cô ấy đồng ý thì tôi sẽ đồng ý.”

Kế Phong không ngờ Ninh Thông sẽ đột nhiên ra chiêu như vậy. Ông ta tức giận cắn chặt răng: ”Ninh Thông, ông như vậy là trốn tránh trách nhiệm!”

”Nói, có phải ông không muốn Như Ngọc gả cho tôi không?”

”Rốt cuộc ông có ý gì?”

”Im miệng!” Kế Chân quát lớn: ”Sao con lại nói chuyện với chú Ninh như vậy?”

Trong lòng Kế Phong không phục, nhưng ở trước mặt mọi người, anh ta không thể không nghe theo ba mình.

”Chú Ninh, thật xin lỗi.”

”Là tôi quá nóng vội rồi.”

Ninh Thông hừ một tiếng, chỉ cười lạnh không nói gì.

Kế Chân nhìn Ninh Thông, cười lạnh nói: ”Ninh Thiên Vương nói cũng đúng.”
 
Chương 689


Chương 689

”Cũng sắp đến lúc rồi, vậy chúng ta mời Ngọc Thiên Vương đến đi.”

Nói rồi ông ta nhìn ra ngoài.

Ngọc Thiên Vương, Ngọc Thiên Vương đến rồi.

Rất nhiều người chưa từng gặp Ngọc Thiên Vương.

Vì bình thường bà ta phụ trách tất cả mối quan hệ bên ngoài của An gia nên thường xuyên chạy khắp thế giới, rất ít khi ở đây.

Mọi người chỉ biết bà ta là một người phụ nữ có năng lực rất mạnh, có thể quán xuyến được quan hệ của An gia, năng lực không thể khinh thường.

Chiếc xe Maybach từ từ dừng lại, mọi người đều mở to nhìn.

Vệ sĩ áo đen mở cửa xe.

Ngọc Thiên Vương, Ngọc Linh Lung cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người.

Bà ta không quá cao, đi thêm giày cao gót cũng đến một mét sáu.

Nhưng dáng người rất đẹp.

Dưới bộ tây trang đen là dáng người tuyệt đẹp.

Người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, làn da được chăm sóc tỉ mỉ như thiếu nữ, bóng loáng như ngọc, ngay cả thiếu nữ cũng khó mà có được.

Bà ta đeo kính râm, môi tô son đỏ.

Dưới sự bảo vệ của mấy vệ sĩ, Ngọc Thiên Vương đi nhanh vào.

Khí thế này giống như nữ vương đang đi tuần, đè ép tất cả những người bên dưới.

”Kính chào Ngọc Thiên Vương!” Lý Xuân kêu to.

”Kính chào Ngọc Thiên Vương!” Đám người hô to, đồng thanh cúi đầu.

Vẻ mặt Ngọc Linh Lung không chút thay đổi, bà ta trực tiếp đi về phía linh đường.

”Đại táng của lão gia tử, tôi đến chậm rồi.” Bà ta lớn tiếng nói.

”Dì Linh Lung!” Nghe thấy giọng bà ta, Liễu Như Ngọc run rẩy đứng lên rồi lảo đảo đi đến.

Cô ta quỳ xuống đất, khóc lóc nói: ”Dì phải làm chủ cho con!”

”Báo thù cho ông!”

”Đứa nhỏ này!” Ngọc Linh Lung cởi kính râm xuống đưa cho vệ sĩ đứng bên cạnh. Bà ta kéo tay Liễu Như Ngọc, đau lòng nói: ”Đừng lo, dì ở đây rồi.”

”Dì nhất định không cho phép ai bắt nạt con!”

Nghe lời này, sắc mặt Kế Phong là khó coi nhất.

Anh ta cảm thấy thái độ của Ngọc Linh Lung chắc chắn sẽ khiến hôn sự của Liễu Như Ngọc và anh ta thất bại.

Anh ta cắn răng nhìn về phía Kế Chân, ánh mắt hiện lên sát khí.

Ra hiệu, nếu như không được thì phải cứng rắn.

Dù sao họ cũng đã nắm phần lớn năng lực võ hệ, người dám ngăn cản họ nhất định sẽ chết.

Như vậy càng có lợi cho việc quản lí An gia sau này.

Kế Chân lại ung dung bình thản cười nói: ”Ngọc Thiên Vương, cô đến rất đúng lúc.”

”Bây giờ chúng ta có phải nên nghe theo nguyện vọng của lão gia tử không, hiện tại vẫn chưa xong.”

”Lão gia tử muốn Ngọc tiểu thư gả cho con trai Kế Phong của tôi, cô thấy thế nào?”
 
Chương 690


Chương 690

Ninh Thông cũng trầm giọng nói: ”Linh Lung, tôi nghe theo ý cô.”

”Cô nói đi.”

Ngọc Linh Lung nhìn Liễu Như Ngọc, Liễu Như Ngọc rưng rưng lắc đầu. Ý của cô ta chính là cô ta tuyệt đối không muốn gả cho Kế Phong.

Mặc dù Ngọc Linh Lung rất ít khi xuất hiện ở An gia nhưng bà ta và Liễu Như Ngọc thầm gặp nhau không ít.

Có một số lần bà ta còn đưa Liễu Như Ngọc đi tham gia tiệc của giới thượng lưu, quan hệ của hai người vừa giống mẹ con lại vừa giống chị em.

Cho nên Liễu Như Ngọc cảm thấy Ngọc Linh Lung nhất định sẽ bảo vệ mình, bà ta sẽ không ép cô ta phải làm những chuyện mình không muốn.

Nào ngờ Ngọc Linh Lung cười cười, kéo tay Liễu Như Ngọc thở dài: ”Đứa bé ngốc.”

”Tình yêu trời cho đều là hai người sau này từ từ bồi dưỡng mà có.”

”Đứa nhỏ Kế Phong này cũng không tệ. Dì nhìn nó lớn lên từ nhỏ, dì hiểu rõ.”

”Con gả cho nó, nó giúp con trông coi An gia. Đây là duyên trời định.”

”Con đừng ngốc nữa, mau đồng ý đi.”

”Dì nói gì?” Liễu Như Ngọc há to miệng nhìn Ngọc Linh Lung giống như đang nhìn một người vô cùng xa lạ.

”Dì nói con gả cho Kế Phong?” Cô ta hất tay Liễu Linh Lung ra, hoảng hốt lùi về sau.

Cô ta cảm thấy sau khi bị Tần Thiên lợi dụng lừa gạt, từng người cô ta tin tưởng đều dần bỏ rơi cô ta.

Không chỉ Liễu Như Ngọc.

Mà mấy người Ninh Thông cũng ngẩn ra.

”Ngọc Linh Lung, tốt nhất cô nên suy nghĩ cho kĩ đi rồi hãy nói!”

”Việc chung thân đại sự của tiểu thư, hạnh phúc cả đời của cô ấy không thể quyết định qua loa như vậy được!” Ninh Thông trầm giọng nói.

Ngọc Linh Lung nói: ”Ninh Thông, mấy ông già qua loa như các người thì hiểu gì chứ?”

”Các người có biết, đối với phụ nữ mà nói, điều gì là quan trọng nhất không?”

”Cô ấy có thể không gả cho người mình yêu nhưng nhất định phải gả cho người yêu mình.”

”Chỉ như vậy thì cô ấy mới có thể nhận được hạnh phúc lớn nhất.”

”Kế Phong thích tiểu thư, cậu ấy nhất định sẽ đối xử tốt với tiểu thư. Ba con Kế gia hỗ trợ tiểu thư quản lí An gia, đây không phải là lựa chọn tốt nhất sao?”

Ninh Thông nghiến răng im lặng.

Dường như ông ta cảm thấy chuyện này cũng khá có lí.

”Dì Linh Lung, ngày nói như vậy có nghĩa là ngài đồng ý sao?” Kế Phong kích động nói.

Ngọc Linh Lung mỉm cười gật đầu: ”Nhớ rõ, nhất định phải đối xử tốt với tiểu thư.”

”Đừng làm phụ kì vọng mà lão gia tử gửi gắm.”

”Con đảm bảo!” Kế Phong vô cùng mừng rỡ, vội vàng thề thốt.

Tất cả mọi người còn lại im lặng.

Kế Chân lạnh lùng cười nói: ”Ninh Thiên Vương, vừa rồi chính ông đã nói sẽ nghe theo quyết định của Ngọc Thiên Vương.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top