Dịch Thần Vương Lệnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 320


Chương 320

Khi đó các cô đang trên đường đến biệt thự Thiên Nga Trắng.

Không thể liên lạc được với Tô Tô, Tần Thiên vội vàng gọi điện thoại cho lễ tân của công ty.

Lễ tân trực nói Tô tổng đã rời đi sau khi tan sở rồi.

Cái gì?

Tần Thiên lắp bắp kinh hãi, ý thức được có gì đó không đúng.

“Mẹ, con đi đón Tô Tô tan làm.” Hắn nói một câu rồi lái xe lao ra ngoài.

Trên đường đi, đầu tiên hắn gọi điện thoại cho Ngô Phi: “Tôi bảo cậu giám sát Tiết Nhân, thế nào rồi?”

“Tên này bây giờ đang ở đâu?”

Trực giác của hắn mách bảo, Tô Tô mất tích nhất định có liên quan đến Tiết Nhân.

Giọng điệu của Ngô Phi có chút bối rối, nhưng anh ta nói với Tần Thiên một cách chắc chắn, Tiết Nhân cả ngày đều ở một câu lạc bộ nhà họ Tiết đầu tư, biệt thự Bạch Thiên Nga, không có rời đi.

Thật ra đêm qua anh ta tận mắt nhìn thấy Tô Nam đi theo Tiết Nhân đến khách sạn. Sáng nay Tô Nam thậm chí còn dẫn Tiết Nhân đến nhà họ Tô.

Không lâu sau thì Tiết Nhân rời nhà họ Tô với vẻ phấn chấn.

Sở dĩ Ngô Phi không nói cho Tần Thiên biết tin tức này là do xuất phát từ có chút lòng riêng.

Vợ cũ mình vừa mới không cần đã nhanh chóng trèo lên cây đại thụ Tiết Nhân này.

Nghĩ đến cảnh bọn họ ‘quan hệ’ ở khách sạn, trong lòng Ngô Phi vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Cảm giác bị Tô Nam trả thù và vả mặt.

Vả lại anh ta cũng cảm thấy chuyện Tô Nam và Tiết Nhân ở cùng nhau, chắc là không có liên quan gì đến chuyện Tô Tô.

Hơn nữa cấp dưới của anh ta phụ trách giám sát có báo cáo, sau khi Tiết Nhân rời khỏi nhà họ Tô thì đi vào biệt thự Thiên Nga Trắng, quả thật chưa từng rời đi.

Cho nên theo tiềm thức anh ta đã không nói chuyện này với Tần Thiên.

Tần Thiên gọi ngay cho Lôi Báo: “Lập tức điều tra camera giám sát, tra xem Tô tiểu thư sau khi tan làm đã đi đâu.”

Phương pháp này rất hiệu quả, với thân phận đặc thù của Lôi Báo chỉ cần một cú điện thoại của anh ta thì bộ phận giao thông sẽ toàn lực phối hợp.

Kiểm tra giám sát toàn thành phố, rất nhanh, đã biết sau khi Tô Tô tan làm một mình bắt taxi đi tới nhà họ Tô.

Sau đó, hai giờ sau, cô ngồi xe Tô Nam rời đi.

“Đi đâu?”

“Biệt thự Thiên Nga Trắng.”

Cái gì? Nghe thấy cái tên này, Tần Thiên nhớ ngay tới lời Ngô Phi vừa nói.

Tiết Nhân cả ngày ở trong một câu lạc bộ nhà họ Tiết đầu tư.

Câu lạc bộ đó chính là biệt thự Thiên Nga Trắng.

Tình hình thực tế gần như đã rõ, mắt Tần Thiên bùng lên ngọn lửa tức giận.

“Tiết Nhân, lần này mày chết chắc rồi!”

Gầm lên giận dữ, anh lái chiếc Land Rover lao về phía biệt thự Thiên Nga Trắng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 321


Chương 321

Sợ không kịp thời gian, hắn đồng thời gửi tin nhắn thoại cho Lôi Báo, Thiết Lâm Phong và Ngô Phi.

Yêu cầu tất cả cấp dưới của bọn họ, đặc biệt những người ở gần biệt thự Thiên Nga Trắng cố gắng tới đó càng nhanh càng tốt.

Lôi Báo triệu tập cấp dưới khẩn cấp lên đường.

Thiết Lâm Phong ra lệnh cho tất cả nhân viên an ninh của nhà họ Thiết chạy về phía biệt thự Thiên Nga Trắng.

Hắn còn truyền lệnh cho các thành viên khác trong thương hội.

Thế lực của mỗi ông chủ này đều không thể xem thường. Thủ hạ của bọn họ được phát động trong thời gian ngắn nhất.

Một số từ nhà lao ra, một số từ KTV vội vã chạy ra, khách sạn, quán cà phê Internet, phòng trò chơi, sòng bạc và những nơi khác.

Lao lên xe phóng nhanh như chớp.

Ngô Phi nghe Tần Thiên nói, ý thức được đã xảy ra chuyện, ngay lập tức dẫn người đích thân chạy tới.

Trong chốc lát, có khoảng hơn mười nghìn người, mấy ngàn chiếc xe được phát động làm chấn động một nửa thành phố.

Tất cả chỉ có một điểm đến là biệt thự Thiên Nga Trắng!

“Đừng!”

Trong phòng, đối mặt với Tiết Nhân đang nhào tới, Tô Tô hoảng sợ cố gắng tránh né.

Tuy nhiên, cô đang mặc một chiếc váy cưới dài và di chuyển rất bất tiện.

Xoạc một tiếng, quần áo trên bả vai bị xé rách lộ ra làn da như ngọc bên trong.

Tiết Nhân giống như một con sói ngửi được mùi máu tươi, đôi mắt của anh ta ngay lập tức đỏ bừng.

Anh ta cởi quần áo trên người mình ra trước chỉ còn chừa lại chiếc quần đùi, sau đó nắm lấy váy cưới của Tô Tô bắt đầu từ từ xé rách.

Tô Tô tuyệt vọng cùng bất lực, cô giống như một con tằm bị bọc lại, từ từ bị xé lớp ngụy trang.

Tiết Nhân điên cuồng, cổ họng gầm nhẹ một tiếng sau đó nhào tới.

“Ai?”

“Mau dừng lại!”

Đột nhiên nhìn thấy vô số xe dừng lại, một đám người áo đen xông tới, khoảng mấy chục nhân viên an ninh xung quanh biệt thự chạy ngay đến kêu gào.

Nhưng bọn họ đã bị bảo an nhà họ Thiết khống chế mà không hề có sức chống cự.

Tiếng xe gầm rú, Tần Thiên điều khiển chiếc Land Rover đâm thẳng vào cửa chính biệt thự.

“Ầm!”

Tiếng va chạm dữ dội làm cho Tiết Nhân đang trong cơn điên cuồng cũng phải lắp bắp kinh hãi.

Anh ta vội vàng lấy bộ đàm ra: “Đã xảy ra chuyện gì?”

“A Tam, trả lời!”

A Tam là trưởng đội bảo vệ của biệt thự này.

Là một bảo vệ chuyên nghiệp được nhà họ Tiết thuê với mức lương cao, năng lực xuất sắc và bình thường cũng trung thành tận tâm.

Nhưng lúc này, trong bộ đàm truyền đến âm thanh mù mịt, không có lời đáp lại của A Tam.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 322


Chương 322

Tiết Nhân ý thức được đã xảy ra chuyện, đang định xoay người đi ra ngoài xem xét thì cửa phòng chống trộm kiên cố bị một cước đá văng ra.

Mặt mày Tần Thiên lạnh lẽo như băng, hai mắt phun lửa xuất hiện ở cửa.

“Tần Thiên!” Tô Tô Tô tuyệt vọng kêu lên, sau đó chạy tới nhào vào trong lòng Tần Thiên.

Bởi vì quá sợ hãi, thân thể mảnh khảnh của cô run lên bần bật.

“Mau đi!”

“Mau dẫn tôi rời khỏi chỗ này!” Cô hoảng sợ nói.

Tiết Nhân theo bản năng lùi về phía sau, anh ta bình tĩnh lại, mặt mày dữ tợn nói: “Họ Tần, mày cũng dám tới đây!”

“Đúng lúc tao sẽ cho mày tận mắt nhìn thấy vợ mày thuộc về tao như thế nào!”

“Người đâu!”

“A Tam, trói tên này lại cho tao!”

Tuy nhiên không có ai trả lời anh ta, A Tam cũng không xuất hiện.

Lôi Báo im lặng đi tới phía sau Tần Thiên, hạ giọng nói: “Tiên sinh, ngài dẫn phu nhân trở về, cứ giao chỗ này cho tôi.”

Tần Thiên lại lắc đầu.

“Không, lần này tôi sẽ tự mình làm.”

“Lôi Báo, anh vất vả rồi, dẫn phu nhân trở về đi.”

“Còn nữa, gọi các anh em bên ngoài cũng giải tán đi, cảm ơn họ giúp tôi.”

Nhìn thấy ánh mắt Tần Thiên giống như tử thần địa ngục, Lôi Báo chợt rùng mình, anh ta cũng được xem là người có kinh nghiệm trên chiến trường, nhưng anh ta chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt đáng sợ như vậy.

Tần Thiên đằng đằng sát khí, thậm chí làm cho anh ta cảm thấy bất an, trong tiềm thức muốn chạy khỏi nơi này.

“Vâng. Thưa ngài!”

“Phu nhân, mời đi theo tôi.”

Sau khi Tô Tô rời đi, Tần Thiên một lần nữa đóng cửa lại. Sau đó hắn vươn tay từ từ rút dây nịt màu đen đặc chế từ bên hông ra.

“Mày muốn làm gì?”

“Thằng khốn, tao nói cho mày biết dám động vào tao thì mày nhất định không được chết dễ dàng!”

“Tao chính là cậu chủ nhà họ Tiết!” Tiết Nhân điên cuồng hét lên.

Tần Thiên mặt không chút thay đổi, giọng nói lạnh lẽo như băng: “Tao đảm bảo, mày sẽ đau khổ than khóc ba ngày ba đêm rồi mới chết.”

“Thiếu một giây, tao thua.”

Sau đó, tay cầm một đầu dây nịt, còn đầu có khoá thép anh ta ném nó về phía đũng quần của Tiết Nhân.

“A!”

Bị một cái khoá thép của dây nịt đánh trúng phần dưới cơ thể, Tiết Nhân ngay lập tức cảm thấy choáng váng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 323


Chương 323

Anh ta còn cảm thấy hình như bản thân đã nghe thấy một âm thanh nứt gãy.

Vô cùng đau nhức không có gì sánh bằng, làm cho anh ta phải lấy hai tay che lại, cuộn mình như một con tôm.

Nhưng mà đối với Tần Thiên chỉ mới bắt đầu trừng phạt.

Hắn rót nội lực vào trong dây nịt, lực khống chế vô cùng chuẩn xác bảo đảm sẽ không để Tiết Nhân xỉu.

Hắn muốn Tiết Nhân phải chịu đựng cơn đau không có gì có thể so sánh này ở trạng thái tỉnh táo.

Dây nịt lại bay lên giống như một âm hồn bay múa rơi xuống trên người Tiết Nhân.

Ba!

Bốp bốp!

Theo từng tiếng kêu thảm thiết đau thắt tim gan.

Tiết Nhân ngã xuống đất, ngay cả đầu ngón tay cũng không có cách nào cử động được.

Bởi vì xương cốt cả người anh ta gần như đều bị quất gãy nát.

Bề ngoài anh ta vẫn là một người đàn ông hoàn hảo, nhưng nếu như loại bỏ lớp da này thì chính là một bãi thịt nát, loại bỏ lớp thịt thì chính là một đống xương vụn.

Làm xong hết, Tần Thiên ngẩng đầu nhìn camera ở góc phòng, cười lạnh lùng nói: “Người nhà họ Tiết nhìn cho rõ, tao là Tần Thiên.”

“Tao đang chờ tụi mày tới tìm tao báo thù.”

Bên ngoài, tuy tất cả người nhà họ Thiết đều đã rời đi, nhưng trước khi đi đã trói chặt tay chân những tên bảo vệ trong biệt thự này.

Những người này tuy không nhìn thấy trong phòng đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ có thể nghe thấy Tiết Nhân hét lên rất thảm thiết.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Tên này đã làm gì cậu chủ bọn họ?

Mãi cho đến khi Tần Thiên rời đi, rốt cuộc bọn họ mới dám cởi trói thoát ra rồi xông vào biệt thự.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bọn họ hồn lìa khỏi xác.

A Tam trước tiên gọi điện thoại cho Kiều Lục.

“Lục gia, xảy ra chuyện rồi!”

“Thiếu gia chỉ sợ không sống nổi.”

Cái gì?

Nhận được cuộc gọi này, Kiều Lục và Cường Long đang ngâm mình trong suối nước nóng trong một hội quán, lão ta lập tức đứng bật dậy dẫn theo Cường Long nhanh chóng chạy tới.

Cường Long cũng chính là cái tên đầu trọc ban ngày đến nhà họ Tô đòi nợ.

Hắn ta thật ra cũng là người của nhà họ Tiết, Tiết Nhân cố ý sắp xếp một màn như vậy, sau đó anh ta lại chạy tới giải cứu chỉ vì muốn biểu lộ danh tính của bản thân, để cho nhà họ Tô tin tưởng và nghe theo.

Khi lão ta chạy tới nhìn thấy hiện trường, da đầu Kiều Lục cảm thấy tê tê.

Lão ta xuất thân từ đánh quyền ở chợ đen, cả đời đã gặp qua quá nhiều trận đấu tàn bạo.

Nhưng bây giờ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng tàn bạo như này.

“Là ai?”

“Là ai dám ra tay với cậu chủ nặng như vậy, Cường Long tôi lột da hắn!”

Gân xanh trên trán Cường Long nổi lên giống như dã thú phẫn nộ đang gầm lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 324


Chương 324

Lúc này, Kiều Lục ngược lại tỉnh táo hơn, bởi vì lão ta biết có thể làm ra loại chuyện này tất nhiên không phải người thường.

Hơn nữa nghe thủ hạ báo cáo, lão ta khiếp sợ biết được, lúc ấy tới khoảng hơn mười nghìn người.

Ở Long Giang, người nào có năng lực lớn như vậy?

“Cậu chủ!”

“Cậu chủ, cậu có thể nghe thấy không? Nói cho tôi biết đó là ai.”

Nhưng mà Tiết Nhân đã đau đến ý thức hỗn loạn, lúc này anh ta ngoại trừ kêu rên thì không nói được một chữ nào nữa.

Kiều Lục nhíu mày cuối cùng cũng phát hiện camera trên đỉnh đầu.

“Mau, đưa cậu chủ đến bệnh viện trước!”

“Nhớ kỹ, nhất định phải tìm bác sĩ tốt nhất, không tiếc bất cứ giá nào cứu cậu ấy!”

Tiết Nhân đã thành một đống thịt nghiền chỉ có thể dùng ván giường nâng lên xe.

Bận rộn xong xuôi, Kiều Lục mới cho người tìm và phát đoạn video do camera giám sát quay lại.

Nhìn thấy Tần Thiên xuất hiện, Kiều Lục và Cường Long đều nhịn không được rùng mình một cái.

Cách màn hình nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được sát khí rất lớn.

Tần Thiên trên hình ảnh quả thực chính là hiện thân của ma quỷ.

Kiều Lục và Cường Long nhìn chiếc dây nịt màu đen giống như âm hồn bay múa trên không trung, sau đó rơi vào trên người Tiết Nhân, bọn họ cảm giác giống như nó rơi vào trên người bọn họ.

Cho đến cuối video, Tần Thiên cười khẩy với ống kính, để lại câu nói kia.

“Người nhà họ Tiết nhìn cho rõ, tao là Tần Thiên.”

“Tao đang chờ tụi mày tới tìm tao báo thù.”

Kiều Lục và Cường Long đồng thời hít một hơi khí lạnh.

“Thằng khốn, tôi lột da hắn!” Cường Long lập tức muốn dẫn người đi truy kích.

Tuy nhiên hắn ta bị Kiều Lục ngăn cản.

Cấp dưới đến báo cáo đã điều tra rõ về đám người khí thế lớn vội vã chạy tới trợ uy cho Tần Thiên, đến từ nhà họ Thiết, nhà họ Ngô, cùng với thủ hạ của các ông chủ lớn của thương hội Long Giang.

Có thể nói toàn bộ ông chủ thương hội đều phái người ra.

“Tôi đã nói mà, một tên Tần Thiên nhỏ bé sao dám có cam đảm như vậy.”

“Hoá ra là thương hội Long Giang, này thì dễ hiểu.”

Cường Long nói, “Lục gia, thương hội Long Giang vì sao lại làm như vậy?”

Kiều Lục cười lạnh nói: “Vẫn không hiểu sao?”

“Thương hội Long Giang đang nhằm vào tập đoàn Kiến Nhân, bọn họ đoàn kết nhất trí đối ngoại muốn ngăn cản tập đoàn Kiến Nhân trở về Long Giang.”

“Sự việc quan trọng, xem ra chỉ có thể thông báo cho ông chủ Tiết.”

Lão ta gọi điện thoại cho tổng giám đốc tập đoàn Kiến Nhân cũng là ba của Tiết Nhân, Tiết Kiến.

Tiết Kiến suốt đêm chạy tới Long Giang, ở bệnh viện nhìn thấy đứa con trai duy nhất mà ông ta kỳ vọng rất lớn lại bị người ta đánh thành ra như này, trước mắt ông ta tối sầm suýt chút nữa là đi ‘bán muối’.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 325


Chương 325

“Bác sĩ, A Nhân thế nào rồi?”

Ông ta vội vàng hỏi.

Bác sĩ lấy ra một tấm phim, uể oải nói: “Xương cốt toàn thân đều bị nát, chỉ sợ là thần tiên cũng khó cứu được.”

“Người xuống tay là một người trong nghề, hắn khống chế cơn đau để kích thích cậu Tiết, không để cho cậu ấy chết ngay.”

“Ông chủ Tiết, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, nếu như không muốn cậu Tiết tiếp tục chịu khổ thì nên cho cậu ấy được thanh thản.”

“Không thể nào!” Tiết Kiến nổi giận: “Con trai tôi không thể chết!”

“Cứu nó cho tôi!”

“Bất luận nghĩ cách gì, nhất định phải cứu nó cho tôi!”

“Kiều Lục, Cường Long lại đây cho tôi!”

Kiều Lục và Cường Long đều cảm thấy sợ hãi. Dù sao bọn họ có thể bao trùm thế lực ngầm ở Long Giang, bọn họ có thể lập nghiệp đều là nhờ nhà họ Tiết ban cho.

Hiện tại cậu chủ xảy ra chuyện ở dưới mí mắt bọn họ, bọn họ khó có thể chối bỏ trách nhiệm.

Kiều Lục cẩn thận phát dữ liệu video đã được tổng hợp cho Tiết Kiến xem.

“Ý của các người, A Nhân vì người đàn bà này mà thành ra như vậy?” Giọng điệu của ông ta rất khinh thường.

Ông ta hiểu rõ con trai ông ta như thế nào hơn bất cứ ai khác, loại chuyện chơi đùa đàn bà này là chuyện thường ngày.

Làm sao có thể gây ra một vụ náo động như vậy?

Tên Tần Thiên kia biết rõ thân phận con trai của ông ta mà hắn còn dám?

Kiều Lục trầm giọng nói: “Chúng tôi cũng cảm thấy là do toàn bộ thương hội Long Giang làm.”

“Cái gọi là giải cứu vợ chẳng qua chỉ là mánh khoé.”

“Tần Thiên chỉ là tay sai của bọn người Thiết Lâm Phong.”

“Nhà họ Thiết!” Trong mắt Tiết Kiến hiện lên lửa giận: “Tôi không thù không oán với các người, bây giờ các người lại dám đối với tôi như thế!”

“Thù này không báo, Tiết Kiến tôi thề không làm người!”

Ông ta nhìn về phía Kiều Lục và Cường Long, nghiến răng nghiến lợi nói: “Các người vẫn luôn được nhà họ Tiết ủng hộ, nếu nhà họ Tiết bị xoá khỏi Long Giang thì ngày tốt của các người cũng kết thúc.”

“Cho nên Thiết Lâm Phong không chỉ là nhằm vào nhà họ Tiết mà còn là nhằm vào các người.”

“Đạo lý này, các người có hiểu không?”

Kiều Lục và Cường Long lập tức nói: “Chúng tôi tiến lui cùng nhà họ Tiết!”

“Nên làm như thế nào xin ông chủ Tiết chỉ thị, chúng tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

“Vậy được.”

“Nếu Thiết Lâm Phong và Ngô Thiên Hùng không trực tiếp lộ diện mà phái tới một cái gai nhọn như Tần Thiên, vậy chúng ta bẻ gãy cái gai này trước.”

“Giao cho các người.”

“Trước khi mặt trời mọc, tôi muốn nhìn thấy đầu chó của Tần Thiên!”

“Tôi muốn lấy cái đầu chó này làm quà tặng, đích thân đưa đến trước mặt Thiết Lâm Phong!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 326


Chương 326

“Xin ông chủ Tiết yên tâm, chúng tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!” Kiều Lục và Cường Long đồng ý rồi xoay người rời đi.

Bọn họ đều cho rằng chủ mưu phía sau là Thiết Lâm Phong và thương hội Long Giang. Mà không hề biết toàn bộ thương hội Long Giang chỉ là đang làm việc theo mệnh lệnh của Tần Thiên.

Tiết Kiến nhìn chằm chằm gương mặt lạnh lùng và kiêu ngạo của Tần Thiên trên màn hình, nghiến răng nói: “Tên họ Tần, không phải mày đang chờ tao trả thù sao?”

“Bây giờ bắt đầu trả thù.”

Ông ta bình tĩnh suy nghĩ một chút, vẫn gọi một cuộc điện thoại.

Nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói của một người phụ nữ, Tiết Kiến vừa rồi vẫn còn ra lệnh giết người quyết đoán, bỗng nhiên giọng điệu lại trở nên dịu xuống.

Giọng điệu có chút lấy lòng nói: “Mỹ Nhi, A Nhân ở Long Giang, vì chuyện dự án mà xảy ra chút chuyện.”

“Con xem, con có muốn tới thăm nó không?”

Phan Mỹ Nhi lạnh lùng nói: “Không rảnh” sau đó trực tiếp cúp điện thoại.

Trong mắt Tiết Kiến hiện lên vẻ mâu thuẫn và căm hận.

Nhà họ Tiết bọn họ có thể có được như ngày hôm nay, cũng vì ông ta chỉ thị con trai tốt của mình đi nịnh bợ Phan Mỹ Nhi trong thời gian học tập ở Toronto, Canada và nhận được sự trợ giúp của nhà họ Phan.

Phan Mỹ Nhi bị bại liệt do khi còn bé không được điều trị kịp thời cho nên một chân bị tàn tật, dẫn đến tâm lý của cô ta cũng có chút méo mó.

Động một chút là nổi giận.

Tiết Kiến đã từng tận mắt chứng kiến, có một lần con trai bởi vì nhìn một cô gái đi ngang qua mình trên đường mà bị bắt quỳ xuống đường.

Ông ta biết con trai mình không hạnh phúc, đây cũng là lý do ông ta mở một mắt nhắm một mắt về việc con trai lén lút vụng trộm bên ngoài sau lưng Phan Mỹ Nhi.

Thậm chí còn thường xuyên bao che giúp con trai.

Trong ấn tượng của ông ta không có người phụ nữ nào không thể giải quyết bằng tiền, cho nên cảm thấy mặc kệ con trai chơi ai cũng sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.

Nhưng ông ta chưa bao giờ tưởng tượng được, bây giờ lại rơi vào kết cuộc này vì một người đàn bà.

Ông ta gọi điện thoại, không mong Phan Mỹ Nhi đến mà chỉ thông báo trước làm đệm cho sau này.

Nếu như Phan Mỹ Nhi biết Tiết Nhân vì nhúng chàm người phụ nữ khác mới rơi vào kết cuộc như này, chỉ sợ chẳng những không giúp trả thù mà còn có thể trút lửa giận lên đầu nhà họ Tiết.

Bây giờ ông ta cần phải xử lý mọi thứ càng sớm càng tốt trước khi Phan Mỹ Nhi biết được sự thật.

“Cường Tử, ông chủ Tiết đối với chúng ta ơn trọng như núi. Cậu còn nhớ lúc bị sát thủ quốc tế truy sát không?”

“Là ông chủ Tiết bảo tôi ra mặt bảo vệ cậu.”

“Bây giờ ông chủ Tiết gặp nạn, đã đến lúc chúng ta trả ơn.” Trong màn đêm, Kiều Lục châm một điếu thuốc nói với Cường Long.

Cường Long tính cách tương đối ngay thẳng, nghe vậy thì trừng mắt nói: “Lục gia, ông đang nói gì vậy?”

“Cường Long tôi há lại là người vong ân phụ nghĩa!”

“Chỉ là một tên Tần Thiên, một mình tôi cũng có thể bắt được, không cần lão già như ông ra tay.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 327


Chương 327

“Ông cứ chờ đó, tôi sẽ dẫn người tới!”

Kiều Lục búng tàn thuốc xuống, nói: “Tuy nói như vậy nhưng chúng ta vẫn phải thận trọng.”

“Theo quan sát của tôi, tên họ Tần kia là người luyện võ không dễ đối phó.”

“Cao thủ bên cạnh tôi đã đi nơi khác, ngày mai mới trở về.”

“Chúng ta nhịn một chút, ngày mai nói sau đi.”

“Cậu yên tâm nếu ông chủ Tiết trách tội xuống thì một mình tôi gánh vác, sẽ không để liên quan đến cậu.”

Cường Long nóng mắt: “Chỉ là một tên Tần Thiên không đáng nhắc tới!”

“Tứ đại kim cang tôi vừa chiêu mộ đều là cao thủ hạng nhất.”

“Lục gia, tôi tự mình dẫn bọn họ đi báo thù, ông chỉ cần chờ tin tốt thôi!”

Kiều Lục cười nói: “Nếu đã như vậy, vất vả cho cậu rồi.”

“Sau khi sự việc thành công chúng ta chính là anh em, sau này ngồi ngang hàng với nhau chia đều Long Giang! ”

Sau đó ông ta đưa địa chỉ tiểu khu Long Hồ mà Tần Thiên đang ở cho Cường Long.

Cường Long nóng lòng muốn lập công, ngay lập tức dẫn theo tứ đại kim cang, cùng có hơn mười thủ hạ đắc lực mang theo vũ khí, lái hai chiếc xe hùng hùng hổ hổ chạy về phía tiểu khu Long Hồ dưới màn đêm.

Sau khi hắn ta đi, Kiều Lục vẫy tay gọi tới một người mặc đồ đen, giao cho hắn ta một thứ đồ đen xì, dặn dò nhỏ vài câu.

Người mặc đồ đen nhận lấy đồ giấu vào trong người, sau đó lái xe ở phía sau theo dõi.

Chạy tới tới tiểu khu Long Hồ, đã thấy ở cửa có một chiếc Land Rover màu đen.

Một chàng trai đang tựa vào cửa xe nhàn nhã hút thuốc.

“Anh Cường, là Tần Thiên!”

“Hắn chính là Tần Thiên!” Đàn em lái xe nhìn qua video, liếc mắt một cái đã nhận ra hắn.

“Mẹ kiếp, coi như nó biết điều.”

“Biết chạy không thoát cho nên chờ ở đây chịu chết!” Cường Long mắng một tiếng, vừa định xuống xe.

Nhìn thấy Tần Thiên nở nụ cười, sau đó nhanh chóng lên xe khởi động chạy về hướng xa xa.

“Nhanh lên! Đừng để hắn chạy!”

“Mau đuổi theo!” Cường Long vội vàng ra lệnh cho tài xế lái xe.

Hắn ta ngồi trên một chiếc Mercedes thương nghiệp, phía sau là một chiếc Jinbei, hai chiếc xe gầm rú đuổi theo không rời.

“Thằng chó, dũng khí lúc đánh người đi đâu rồi?”

“Có ngon thì đừng chạy!”

“Hôm nay nếu để mày chạy thoát, tao livestream ăn cứt!” Cường Long lớn tiếng chửi bới.

Chiếc Land Rover nhanh chóng rời khỏi thành phố, nhìn có vẻ như đang hoảng loạn quẹo vào một khu nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô.

“Vây lại!”

“Lần này xem hắn chạy đi đâu!”

Cường Long dẫn người xông vào, bọn họ xuống xe cầm dao, súng, gậy xông vào xưởng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 328


Chương 328

Khi nhìn thấy chiếc Land Rover màu đen kia lẳng lặng dừng ở đó.

Không có ai trong xe.

“Chạy đâu rồi?”

“Mau lục soát!”

Cường Long hét một tiếng, lúc hắn ta xoay người lại không khỏi sững sờ.

Chỉ thấy Tần Thiên đứng ở cửa lớn đang cười khẩy nhìn bọn họ.

Ở bên cạnh Tần Thiên còn có hai người đàn ông mắt hổ đằng đằng sát khí.

Tần Thiên cười lạnh nói: “Đồng Xuyên, Thiết Tí giao cho các người.”

“Ba phút, tôi không muốn bọn họ còn có người đứng.”

Nói xong, hắn nhìn đồng hồ bắt đầu đếm thời gian.

Cái gì?

Cường Long có chút ngẩn người, chỉ dựa vào hai tên này mà muốn đánh bọn họ có nhiều người như này sao?

“Họ Tần, mày chết chắc rồi!”

“Các anh em lên!” Hắn hét lên cầm một cây gậy bóng chày rồi vội vã nhào lên.

“Lão đại, ba phút, anh xem thường chúng tôi sao?”

“Đúng vậy, đối phó với đám chó này hai phút rưỡi là đủ rồi.”

Đồng Xuyên và Thiết Tí cười, nghênh đón.

Bọn họ một người là tinh anh của Sở Minh, một người năm nay vừa mới đoạt quán quân tại đại hội Kim Cúc, là hạt giống mới Sở Minh chiêu tuyển.

Có thể nói bọn họ đều có tương lai tươi sáng.

Nhưng mà bọn họ cùng quyết định rời khỏi Sở Minh đến đầu nhập vào Tần Thiên.

Khi đến sơn trang Mãnh Thú, bọn họ biết bản thân đã đưa ra quyết định chính xác nhất cuộc đời này.

Giờ phút này, trên người bọn họ đều có vết thương, đó là dấu vết để lại trong cuộc chiến với sư tử và hổ.

Nhưng mà so với nhiệt huyết trong lòng, mấy dấu vết này chả là cái thá gì.

Cường Long, tứ đại kim cang và hơn mười đàn em hung thần ác sát kia cũng chả là cái thá gì.

Đối mặt với một gậy hung mãnh của Cường Long, Thiết Tí không tránh không né trực tiếp vung tay lên đấm một nắm đấm, gậy bóng chày ‘răng rắc’ thành hai khúc.

Bên cạnh truyền đến tiếng cười của Đồng Xuyên: “Lão Thiết, chúng ta thi đấu xem ai đánh ngã nhiều hơn.”

Vừa dứt lời, anh ta đấm một cú cho mắt tên đó nổ đom đóm rồi ngã xuống đất.

Mặc dù nhóm người Cường Long này hung ác nhưng vẫn kém xa so với sư tử và hổ.

Đồng Xuyên và Thiết Tí gần như một đấm hạ một người, bụp bụp bụp!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.

Chẳng mấy chốc đã không còn ai đứng trước mặt họ nữa.

“Thiếu mười giây, chưa đến ba phút.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 329


Chương 329

“Xem ra còn phải nâng cao.” Tần Thiên nhìn đồng hồ cười nói.

Đồng Xuyên và Thiết Tí đều có chút uể oải, ban đầu muốn giải quyết vấn đề trong hai phút rưỡi.

”Thằng khốn, còn không mau dập đầu xin lỗi Thiên ca!” Đồng Xuyên trút tức giận lên người Cường Long, một cước đá hắn ta đến trước mặt Tần Thiên.

Tần Thiên nhìn mặt mũi Cường Long bầm dập, cười lạnh nói: “Hiện tại ăn năn thì nói cho tao biết chi tiết tình hình bên trong của tụi mày ra, nói không chừng tao sẽ tha cho mày một mạng.”

“A!” Cường Long phun một ngụm máu, cắn răng nói: “Lục gia và ông chủ Tiết có ơn với tao, tao sẽ không phản bội bọn họ!”

“Họ Tần, tao thừa nhận là tao xem thường mày.”

“Muốn giết muốn chém, tùy mày!”

Hửm?

Tần Thiên nhíu mày, không ngờ hắn ta cũng là một người cứng rắn.

“Tôi thích người không sợ chết.”

Hắn mỉm cười và đặt tay lên vai Cường Long.

Một dòng ám kình xuyên thấu vào xương bả vai của hắn ta.

“A!”

Cường Long trong nháy mắt kêu rên thảm thiết, cả người tê liệt nằm trên đất.

Vừa rồi bị đánh nhiều đòn như vậy, hắn ta cũng không có sợ hãi như thế này.

“Mày là ma quỷ!”

“Có khí phách thì cho ông đây được chết thống khoái!”

“Tao có chết cũng không phản bội Lục gia!”

Hắn ta lăn lộn phân và nước tiểu rãi khắp nền đất, khuôn mặt đau đớn đến méo xẹo.

Mọi người bên cạnh, thậm chí cả Đồng Xuyên và Thiết Tí cũng sợ ngây người.

Vỗ nhẹ một cái đã làm cho một người đàn ông sắt thép thành một bãi bùn nhão, đây là thủ đoạn gì?

Chỉ có Cường Long mới biết, hắn ta bây giờ đau đớn đến mức nào.

Dòng ám kình kia tiến vào khe xương của hắn ta, biến thành vô số con kiến lửa điên cuồng cắn xé.

Tần Thiên lại càng cảm thấy hứng thú.

Cường Long là người đầu tiên hắn nhìn thấy có thể chịu đựng được sự tra tấn bàn tay ma quỷ của hắn.

“Nhóc con, ngay cả năng lượng của ông chủ Tiết mà mày cũng không biết!”

“Anh giết tôi thì anh cũng khó thoát khỏi cái chết!”

Cường Long vẫn đang điên cuồng la hét.

Đồng Xuyên nhíu mày nói: “Lão đại, giết một người để làm gương cho những kẻ khác đi.” Anh ta rút lưỡi dao sắc nhọn ra khỏi chân.

Chỉ muốn giết Cường Long.

Ngay sau đó, cánh cửa được đẩy ra, Thiết Ngưng Sương mặc đồ đen đang xách theo người đàn ông mặc đồ đen đi vào.

Lạch cạch, ném tên mặc đồ đen kia giống như chó chết trên mặt đất.

“Thiên ca, tôi tóm được tên này đang lén la lén lút trốn ở trong xe bên ngoài.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 330


Chương 330

“Hắn vừa mới gửi mật báo.”

Nói xong đưa một cái điện thoại di động cho Tần Thiên.

Tần Thiên nhìn thấy một tin nhắn vừa mới gửi đi, nhịn không được vui vẻ.

Hắn đi tới trước mặt Cường Long, nhẹ nhàng vỗ một cái giải trừ đau đớn của hắn ta.

Để điện thoại di động trước mặt Cường Long, nói: “Nhìn kỹ xem, Lục gia mà anh trung thành tận tâm đây, rốt cuộc lão ta đối xử với anh như thế nào.”

Cường Long nhìn xong sắc mặt thay đổi.

Nội dung biên soạn ở trên rõ ràng là: Tần Thiên bị Cường Long dẫn người chặn ở một nhà máy bỏ hoang chắc là đã xử lý xong rồi. Lục gia, bây giờ tôi đi vào đánh bất ngờ Cường Long rồi giết chết hắn.

“Lão Cửu, nói cho tôi biết cái này là gì?”

“Tại sao phải giết tôi?”

Lão Cửu là tâm phúc bên cạnh Kiều Lục.

Đối mặt với lời trách cứ của Cường Long, hắn ta đành phải cúi đầu nói: “Lục gia lo lắng thế lực của cậu càng ngày càng lớn, sẽ nguy hiểm đến địa vị của lão ta.”

“Lần này muốn mượn chuyện này để diệt trừ cậu.”

“Lão ta ra lệnh cho tôi, sau khi cậu giết Tần Thiên thì tôi sẽ giết cậu, nói là do Tần Thiên giết.”

“Đến lúc đó, công lao báo thù cho cậu chủ Tiết là của lão ta. Sau khi cậu chết cũng không có ai có thể uy hiếp địa vị của lão ta nữa.”

“Khốn nạn!” Cường Long đỏ mắt.

Hắn ta không thể tưởng được, hắn ta trung thành tận tâm với Lục gia, hắn ta chịu cực hình không tiếc mạng sống cũng nhất quyết không bán đứng lão ta, vậy mà lão ta lại đối xử với hắn ta như thế.

“Anh Cường, người như thế không đáng để chúng ta bán mạng!”

Những thủ hạ xung quanh bị đánh nằm sấp trên mặt đất cũng vô cùng phẫn hận, bọn họ đều là tâm phúc của Cường Long.

Cường Long đứng lên, đỏ mắt nhìn Tần Thiên, cắn răng nói: “Tao chấp nhận, tao thua.”

“Bây giờ tao chỉ có một yêu cầu, xin cho tao một cơ hội trở về hỏi Kiều Lục rốt cuộc vì cái gì!”

“Sau khi hỏi xong, tao sẽ tự mình đến trước mặt mày chịu chết.”

“Thế nào?”

Tần Thiên đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên ánh mắt nheo lại, đá Cường Long sang một bên.

Ngay sau đó, bùm!

Tiếng súng vang lên.

Cường Long hoảng sợ quay đầu lại nhìn thấy người nổ súng về phía hắn ta chính là Lão Cửu.

Mới vừa rồi nếu như không phải Tần Thiên đá cho một cước này thì hắn ta đã bị một phát nổ đầu.

“Đừng tới đây!”

“Hôm nay tụi bây không ai có thể sống sót được!”

Lão Cửu có súng trong tay nghĩ rằng không ai dám cử động, hắn ta cười haha: “Cường Long, hôm nay mày cùng tên họ Tần này cùng chết đi.”

“Lục gia nói nếu tao làm xong chuyện này, sẽ giao địa bàn của mày cho tao.”

Không ngờ trên người Lão Cửu lại giấu súng, bất chợt sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm nghị.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 331


Chương 331

Thiết Ngưng Sương có chút áy náy, vừa rồi cô ta đánh bất ngờ khống chế Lão Cửu nhưng quên lục soát người hắn ta.

“Mày quá ngây thơ rồi.” Tần Thiên cười khẩy sau đó tùy tiện giơ tay lên, bắn ra ba vệt sáng đen mà mắt thường không thể nhìn thấy.

Lão Cửu cảm thấy cổ tay và hai đầu gối chân tê dại, súng rơi xuống đất hắn ta đồng thời cũng khuỵu xuống.

Hắn ta kinh ngạc hét lên, còn muốn đứng dậy nhưng đã bị Thiết Tí bên cạnh đấm cho một đấm ngất đi.

Mọi người xung quanh vẫn chưa kịp phản ứng.

Thiết Ngưng Sương tinh mắt, cô ta đi tới rút ba cây kim nhỏ màu đen giống như lông bò từ cổ tay và hai đầu gối của Lão Cửu.

“Thiên ca, cái này anh làm sao?”

Ba cây châm nhỏ như vậy lại có thể giải quyết được Lão Cửu đang cầm súng, tất cả mọi người cảm thấy không thể tin được.

Đám người Thiết Ngưng Sương đã từng chứng kiến Tần Thiên ra tay, nhưng đám người Cường Long và thủ hạ của hắn ta trực tiếp bị dọa cho choáng váng.

Đây là thủ đoạn thần tiên gì vậy?

Tần Thiên thu lại ngân châm, hắn nhìn Cường Long hỏi: “Bây giờ anh còn muốn trở về tìm Kiều Lục hỏi rõ ràng nữa không?”

Cường Long rút kinh nghiệm xương máu, bi phẫn nói: “Tên vô lại Kiều Lục lại có thể hại tôi!“

“Hôm nay tôi chấp nhận nhận thua, Tần tiên sinh xin cho tôi ra đi sảng khoái đi.”

“Trước khi tôi chết có một yêu cầu. Những người anh em này đều nghe mệnh lệnh của tôi làm việc, hy vọng anh giết tôi nhưng có thể buông tha cho bọn họ.”

Còn rất trượng nghĩa.

Tần Thiên cười nhạt nói: “Tôi bây giờ cũng có thể cho anh một lựa chọn, anh không cần chết và những người anh em của anh cũng không cần chết.”

“Thậm chí anh vẫn có thể dẫn dắt bọn họ sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.”

“Anh cảm thấy thế nào?”

Cường Long ngẩn người một chút, nói: “Lựa chọn gì?”

Tần Thiên nói: “Sau này đi theo tôi.”

Cái gì?

Cường Long kinh ngạc há hốc miệng.

“Anh Cường, tần tiên sinh đã nói thế rồi, anh còn chờ gì nữa?”

“Đi theo Tần tiên sinh, không hơn bán mạng cho lão Kiều Lục lòng lang dạ sói kia sao?”

“Kiều Lục chính là súc sinh!”

“Anh Cường, mau đồng ý đi!”

Cường Long cắn răng, quỳ gối trước mặt Tần Thiên.

“Cái mạng này của tôi là do anh cứu, khi nào anh muốn nó thì lấy đi!”

Sau đó, hắn ta tiết lộ tình huống của nhà họ Tiết bà Kiều Lục.

Tần Thiên cười lạnh nói: “Rất tốt.”

“Tiếp theo chính là cơ hội anh lập công chuộc tội.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 332


Chương 332

Hắn ta dùng điện thoại của Lão Cửu, gửi cho Kiều Lục một tin nhắn: Mọi việc đã xong, mau tới.

Gửi tin nhắn xong, Tần Thiên tiện tay cầm lên, di động liền trở thành một mảnh sắt vụn.

Kiều Lục nhìn thấy tin nhắn lập tức gọi điện thoại. Thông báo nhắc nhở không thể nghe máy.

Xảy ra chuyện gì?

Tại sao Lão Cửu không nghe điện thoại? Kiều Lục không khỏi nổi lên nghi ngờ. Mọi chuyện diễn ra quá suôn sẻ, liệu có lừa gạt không?

Sư gia bên cạnh thấp giọng nói: “Lão Cửu lần theo dấu vết của Cường Long đến nhà máy bỏ hoang, sợ lộ thân phận cho nên không tiện gọi điện thoại.”

“Hơn nữa, có lẽ tín hiệu ở nơi đó cũng không tốt.”

“Lục gia, Lão Cửu đi theo ngài lâu như vậy, con người rất thông minh, làm việc luôn rất đáng tin, tôi cảm thấy chắc không có việc gì.”

“Vả lại, Lục gia đích thân đến đó, dù cho có biến số gì thì có sao đâu?”

“Lục gia sẽ thuận tiện hành quyết.”

Kiều Lục bị thuyết phục, nghiến răng nói: “Gọi hết tất cả anh em có thể đánh nhau đi theo tôi!”

Mười chiếc Jinbei, hàng trăm thành viên chủ chốt trong tay, hùng hổ tiến về nhà máy bỏ hoang.

Khi họ đến nhà kho, phát hiện Cường Long nằm trên vũng máu không nhúc nhích. Xung quanh là những đàn em của hắn ta, ai nấy đều đầy đau thương.

Mà Lão Cửu, đang cầm một khẩu súng đứng ở bên cạnh Tần Thiên.

Tần Thiên bị trói gô lại, trói vào ghế.

Kiều Lục vui mừng.

“Lão Cửu, quả nhiên cậu không để tôi thất vọng, ha ha ha ha!”

“Họ Tần, không phải mày tài giỏi lắm sao? Bây giờ, ông đây sẽ tự tay giết mày.”

“Ông chủ Tiết đã nói, cái đầu của mày đáng giá một trăm triệu!”

Đàn em từ bên cạnh lão ta giật lấy một con dao muốn giết Tần Thiên.

Tứ đại kim cương dưới quyền Cường Long chặn ở trước mặt, chất vấn: “Lục gia, đây là ý gì?”

“Anh Cường đã phạm lỗi gì, tại sao muốn giết anh ấy?”

Kiều Lục lạnh lùng cười nói: “Các anh em, tôi biết mọi người luôn đi theo Cường Long. Mọi người đều cho rằng Cường Long là một hảo hán hết lòng với anh em đúng không?”

“Bây giờ tôi nói cho mọi người biết, mọi người bị lừa cả rồi!”

“Tên này chính là một con sói đội lớp người mà thôi!”

“Hắn ta thông đồng với thế lực bên ngoài, âm mưu tạo phản. Chưa hết, hắn ta còn phạm vào một điều cấm kỵ giang hồ khác!”

“Hắn ta… vậy mà quyến rũ người đàn bà của tôi!”

“Mọi người nói xem, có phải tôi nên tử hình hắn ta tại chỗ không?”

“Các anh em, Kiều Lục tôi ân oán rõ ràng. Tôi biết mọi người luôn ở trong bóng tối, cho nên lần tính sổ này chỉ tìm một mình Cường Long, không liên lụy đến mọi người.”

“Bây giờ Cường Long đã chết, tôi chỉ cẩn một câu nói của mọi người.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 333


Chương 333

“Mọi người muốn báo thù cho Cường Long? Hay cải tà quy chính, sau này một lòng một dạ đi theo tôi.”

“Nếu muốn đi theo tôi thì đứng sang bên phải.”

Càng nói Kiều Lục càng buông lỏng, bởi vì lão ta đã hoàn toàn kiểm soát tình hình.

Hàng chục đàn em của Cường Long đã bị bao vây bởi người hắn ta mang đến.

Có thể nói, hoặc chết hoặc đầu hàng.

Đứng đầu là tứ đại kim cương, hàng chục đàn em đều lần lượt cúi đầu. Họ im lặng đi sang bên phải, tỏ ý nương nhờ Kiều Lục.

“Ha ha ha ha!”

“Cường Long, mày nhìn thấy không? Đây chính là những người anh em mà từ trước đến nay mày tự hào nhất đấy.”

“Bây giờ, chúng đều là người của tao.”

“Thằng nhóc, đây chính là kết cục cho việc mày phản bội tao!”

Để thị uy, lão ta giẫm một chân lên lưng Cường Long.

Chính vào lúc này, Cường Long rõ ràng đã chết đột nhiên nhúc nhích. Hắn ta dễ dàng nắm lấy mắt cá chân của Kiều Lục, quật ngược Kiều Lục xuống đất.

Cùng lúc trở người, trấn áp Kiều Lục. Lấy con dao trong tay lão ta kề vào cổ họng lão.

Chuyện xảy ra đột ngột, Kiều Lục và những thuộc hạ của lão ta đều choáng váng.

“Cường Long, đừng xúc động!”

“Tao là Lục gia đấy!” Kiều Lục cảm nhận được sắc nhọn nơi cổ họng, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Những đàn em kia hét lên và cũng muốn lao tới.

Cường Long lớn tiếng nói: “Kẻ nào dám tiến tới một bước, tôi sẽ giết lão ngay lập tức!”

Đám đàn em không dám làm bậy.

Cường Long đưa tay xé áo trên ngực, lộ ra vết sẹo gớm ghiếc khắp người. Nói to: “Tao bán mạng cho Kiều Lục, từng đỡ ba viên đạn và mười tám nhát dao cho lão ta.”

“Tôi trung thành tận tụy với lão ta hơn tất cả các người.”

“Kết quả đổi lại là gì?”

“Lão Cửu, bây giờ cậu hãy nói ra những điều cậu biết đi!”

Kiều Lục kích động nói: “Lão Cửu, mày còn ngây ra đấy làm gì? Mau nổ súng đi!”

“”Bắn chết nó cho tao!”

“Hắn ta điên rồi!”

Lão Cửu ngắm vào Cường Long bóp cò, cạch, trong súng không có đạn.

Hắn ta ném khẩu súng đi, cười khẩy nói: “Lục gia, ông mắc lừa rồi.”

Cuối cùng Kiều Lục cũng ý thức được mình đã bị tính kế ngược.

“Khốn kiếp, ngay cả mày cũng phản bội tao!” Lão ta trợn trừng mắt nhìn.

Lão Cửu lạnh lùng cười nói: “Anh Cường nói rất đúng, bàn về trung thành, bọn tôi không ai có thể so được với anh ấy.”

“Anh ấy là người đã đỡ đạn và đỡ dao cho ông bằng tấm thân máu thịt của mình.”

“Kết quả đổi lại là gì đây?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 334


Chương 334

Hắn ta nâng cao giọng: “Các anh em, đêm nay, anh Cường đã xung phong hoàn thành nhiệm vụ mà ông chủ Tiết giao cho Lục gia.”

“Lục gia đã cho tôi khẩu súng này, lão ta dặn dò tôi sau khi anh Cường a giết chết Tần tiên sinh thì nổ súng giết chết anh Cường.”

Cái gì?

Nghe thấy thông tin này, những thuộc hạ mà Kiều Lục mang đến đều rất kinh ngạc.

“Lão Cửu, mày đừng có nói bậy!”

“Mày ngậm máu phun người, tao sẽ không tha cho mày!” Kiều Lục vội vàng cãi lại.

Lão Cửu nghiến răng nói: “Ông bảo tôi giết anh Cường, đổ lỗi cho Tần Thiên. Nếu điều này xảy ra thì không những ông có thể độc chiếm một trăm triệu tiền thưởng của ông chủ Tiết, mà còn có thể loại bỏ mối hiểm họa ngầm là anh Cường.”

“Quả là một công đôi việc.”

“Anh Cường luôn trung thành tận tụy, nhưng ông lại lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử. Ông sợ thế lực của anh Cường càng ngày càng lớn, cuối cùng sẽ thay thế ông.”

“Kiều Lục, ông thật sự mê muội. Ông cũng không nghĩ thử xem, nếu anh Cường muốn thay thế ông còn cần tốn sức như vậy sao?”

“Một năm trước chúng ta huyết chiến với Đao Ba Lang của thành phố bên cạnh, nếu anh Cường không xả thân cứu ông thì ông đã chết từ lâu rồi.”

“Còn anh Cường động đến người đàn bà của ông cái gì, người đàn bà đó là món hàng gì trong lòng ông không rõ không?”

“Lục gia, có cần chỉ ra vài người xác nhận để họ nói cho ông biết người đàn bà của ông là hạng người như thế nào không?”

Nghe thấy lời này, rất nhiều người trong đám người Kiều Lục mang đến đều sợ hãi cúi đầu, kể cả tên sư gia già cỗi kia.

“Bây giờ mọi người đều đã biết.”

“Anh Cường vào sinh ra tử vì Lục gia, cuối cùng lại đổi lấy kết cục như thế này!”

“Vậy chúng tôi thì sao?”

“Chúng tôi còn không bằng anh Cường, tương lai sẽ có kết cục gì tôi quả thực không dám nghĩ.”

“Cho nên, bây giờ tôi tuyên bố sau này sẽ đi theo anh Cường!”

“Các anh em, ai đồng ý lời tôi nói thì giơ tay!”

Chuyện quá đột ngột, mọi người đều do dự. Cũng bởi vì, uy lực của Kiều Lục đã in sâu trong lòng mỗi người từ lâu.

Kiều Lục tức giận nói: “Cường Long, lẽ nào mày thật sự muốn tạo phản sao?”

“Tao thừa nhận, trước đây là hiểu lầm. Bây giờ mày thả tao ra, chuyện quá khứ sẽ xóa bỏ toàn bộ.”

“Chúng ta vẫn là anh em tốt.”

“Lần này mày đã bắt được Tần Thiên, lát nữa cắt đầu hắn đi tìm ông chủ Tiết nhận thưởng. Một trăm triệu tiền thưởng đều là của mày.”

Cường Long nở nụ cười xót xa nói: “Lục gia, muộn rồi.”

“ n tình nợ ông, tôi đã trả xong gấp đôi rồi. Bây giờ, ân tình ông nợ tôi cũng đã trả.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 335


Chương 335

Nói xong, hắn ta vòng cổ tay. Lưỡi dao sắc bén cứa một đường ngay cổ họng của Kiều Lục.

Kiều Lục há to miệng kêu lên một tiếng “Ặc”, cổ họng phụt ra máu tươi, từ từ ngã xuống đất.

Cảnh tượng đáng sợ này đã trấn áp tất cả mọi người. Trong nhà xưởng im lặng.

Tên sư gia kia phản ứng kịp, la to: “Cường Long mưu phản rồi!”

“Cường Long đã giết Lục gia!”

“Mọi người mau tiến lên báo thù cho Lục gia đi!”

Vừa hét, lão ta vừa muốn chạy trốn.

Đôi mắt Cường Long đỏ ngầu, lao quá túm lấy tóc của lão ta nói to: “Sở dĩ Lục gia hoài nghi các anh em đều là do sư gia xúi giục sau lưng.”

“Già không chết, hôm nay ông cũng kết thúc!”

Bụp, lưỡi dao ngắn đẫm máu đâm thẳng vào tim lão ta.

Cường Long rút dao ngắn ra lau máu trên xác của tên sư gia, nói: “Ai muốn báo thù cho Lục gia, tôi tiếp!”

“Ai muốn rời khỏi tổ chức, tôi không cản.”

“Ai muốn ở lại đi theo Cường Long tôi, Cường Long tôi sẽ xem người đó là anh em. Quan nhị gia ở trên, nếu có phản bội sẽ bị trời đánh!”

Tất cả mọi người đều bị cảm hóa bởi thủ đoạn mạnh mẽ và lòng trung thành của Cường Long.

“Chúng tôi muốn ở lại!”

“Chúng tôi muốn đi theo anh Cường!”

“Sau này anh Cường chính là thủ lĩnh của chúng tôi!”

“Anh Cường, mau giết Tần Thiên đi. Chúng ta cùng đi tìm ông chủ Tiết nhận thưởng!”

Tất cả bọn họ đều reo hò.

Cường Long quay người lại, nhìn về phía Tần Thiên.

Tần Thiên mỉm cười không nói.

Cường Long nghiến răng nói: “Tần tiên sinh, anh sơ ý rồi.”

Tần Thiên: “Ồ?”

Cường Long nói: “Anh không nên để cho các thuộc hạ của anh rời đi trước. Càng không nên vì phối hợp đóng kịch mà để tôi trói anh lên.”

Tần Thiên dường như không hiểu, nói: “Có vấn đề gì không?”

Cường Long nở nụ cười lạnh lùng nói: “Vấn đề chính là, bây giờ anh đang bị trói mà tôi có dao trong tay, phía sau có người.”

“Nghe thấy không, các anh em bảo tôi giết anh đi nhận thưởng đấy.”

Tần Thiên cười khổ nói: “Đối với các người một trăm triệu quả thực nhiều.”

“Xem như tôi xui xẻo vậy, cứ tự nhiên.”

Mí mắt Cường Long giật giật, hắn ta nghiến răng, sải bước đi về phía Tần Thiên.

Sắp cắt đầu rồi sao?

Hàng trăm đàn em có mặt ở nhà xưởng đều mở to mắt nhìn.

Chỉ thấy Cường Long đi đến trước mặt Tần Thiên, gầm nhẹ một tiếng, chém mạnh một nhát dao.

Không đâm lên người Tần Thiên mà cắt đứt một sợi dây thừng trong đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 336


Chương 336

Cường Long trịnh trọng nói: “Tần tiên sinh, ngài đừng sợ. Tôi chỉ đùa với ngài thôi.”

“Lẽ nào Cường Long tôi là loại tiểu nhân vô sỉ lấy oán báo ơn kia ư.”

“Tôi từng nói, cái mạng này là của ngài thì mãi mãi sẽ không thay đổi.”

“Tôi lập tức mở trói cho ngài”

“Không cần đâu.” Tần Thiên cười lạnh, tùy ý giũ người một cái, dây thừng chi chít tự động đứt ra.

Không chỉ như thế, đến khi hắn đứng dậy thì rắc rắc, cái ghế dưới người cũng nát vụn thành đống gỗ vụn.

Cường Long kinh ngạc há to miệng.

Tần Thiên lạnh lùng cười nói: “Nếu như anh hai lòng, thì bây giờ đã là một xác chết.”

“Cường Long, tôi biết. Từ xưa rắn có đường rắn, chuột có lối chuột. Mọi người đã ăn bát cơm này thì sẽ không thể thiếu chuyện chém giết.”

“Nhưng tôi phải cảnh cáo anh, nếu làm xằng làm bậy, làm hại người vô tội thì tôi sẽ là người đầu tiên lấy mạng anh.”

“Tự thu xếp cho ổn thỏa.”

Nói xong, hắn đi thẳng ra cửa.

Cường Long như được khai sáng, nhìn Tần Thiên đi đến cửa nhà xưởng, hắn ta nghĩ đến gì đó đột nhiên nói to: “Tiên sinh, xin dừng bước!”

Tần Thiên đứng lại.

Cường Long bước nhanh đến, nhỏ giọng nói: “Có một chuyện, tôi cần phải báo.”

“Thuộc hạ của Kiều Lục có một cao thủ, tên là Thôi Minh, xưng là Quỷ Thôi Mệnh, rất khó đối phó.”

“Hắn ta được Kiều Lục phái đi làm nhiệm vụ, có lẽ sắp trở về rồi.”

“Tần tiên sinh, vì sự an toàn của ngài vẫn nên để chúng tôi đi theo bảo vệ đi.”

“Ngài yên tâm. Cho dù Cường Long tôi mạo hiểm cả cái đầu, cũng sẽ không để cho Thôi Minh động đến một sợi lông tơ của ngài.”

Nhìn thấy dáng vẻ như đối mặt với kẻ thù nguy hiểm của Cường Long, Tần Thiên lại cảm thấy hứng thú, hắn nói: “Thôi Minh này, có quan hệ như thế nào với Đồng Xuyên và Thiết Tí?”

Cường Long nói một cách chân thành: “Tôi thừa nhận, Đồng Xuyên và Thiết Tí rất mạnh. Nhưng, thứ cho tôi nói thẳng, hai người bọn họ cộng lại cũng không phải là đối thủ của Thôi Minh.”

“Loại người như Thôi Minh, nói thế nào nhỉ, dường như chính là sinh ra để chuyên giết người.”

“Cách thức của hắn ta rất đơn giản, đôi khi ngay cả tôi cũng gai mắt. Nhưng, giết người lại rất hiệu quả.”

“Trong những năm đi theo Kiều Lục này, hắn ta chưa từng sẩy tay.”

Sinh ra để chuyên giết người?

Mí mắt Tần Thiên giật giật, nói: “Gặp được Thôi Minh, các người đừng đánh nhau với hắn ta.”

“Nói với hắn ta, nếu không sợ chết thì đi đến sơn trang Mãnh Thú bên ngoài thành phố. Tôi đợi hắn ta ở đó.”

Sau khi nói xong, Tần Thiên leo lên chiếc Land Rover trong sân, vội vàng rời đi.

Nếu không đi nữa, thì trời sẽ sáng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 337


Chương 337

Một đêm hành xác, cũng không biết Tô Tô bây giờ như thế nào.

Cô bị kích thích lớn như vậy, Tần Thiên thật sự có hơi lo lắng.

“Tô Tô!” Về đến nhà, hắn lao ngay vào phòng Tô Tô.

Lại thấy, chăn trên giường xếp ngay ngắn mà Tô Tô không có ở đây.

Trong lòng Tần Thiên lộp bộp, thầm nghĩ có lẽ là trong lúc sợ hãi cô đã đến phòng mẹ cô ngủ.

Nhìn cửa phòng đóng chặt của Dương Ngọc Lan, bên trong im lặng, có lẽ đã ngủ say.

Tần Thiên do dự, trở về phòng của mình.

Khoảnh khắc mở đèn lên, hắn không khỏi há to miệng.

Hắn nhìn thấy Tô Tô mặc áo ngủ, ôm gối ngồi trên giường của mình. Nhìn thấy mình, môi cô trề ra muốn khóc.

Đôi mắt xinh đẹp giống như nai con sợ hãi, như cô vợ nhỏ bị uất ức, nhìn hắn một cách đáng thương.

Tần Thiên thở phào, tắt điện rồi lên giường.

“Không sao rồi.”

“Tất cả đều đã qua rồi.”

“Anh đảm bảo, những chuyện như thế này sau này chắc chắn sẽ không xảy ra nữa!”

Hắn nhẹ nhàng an ủi, dang rộng vòng tay muốn cho cô sự ấm áp.

Lần này, Tô Tô không né tránh mà lại chủ động nhào đến.

“Chồng!” Cô nhào vào trong lòng Tần Thiên, ôm chặt hắn.

Qua lớp áo ngủ, Tần Thiên cảm nhận được sức nóng từ cơ thể mềm mại và nhịp đập trái tim của cô.

Trong một lúc, máu huyết sục sôi, đầu óc cũng có chút không tỉnh táo.

Tô Tô lòng dạ rối bời. Nhưng, cô dũng cảm không đẩy Tần Thiên ra.

“Cảm ơn anh hôm nay đã cứu em.”

“Để thưởng cho anh, em sẽ cho anh ôm em ngủ một lần.”

Tần Thiên nuốt nước miếng ừng ực, muốn hành động.

“Chỉ là ôm ngủ, không cho phép làm gì khác!”

“Nếu anh không nhịn được, thì em sẽ đi ngay lập tức!”

Tần Thiên há miệng mắc quai, lúc này mới là tâm hồn ở thiên đường còn cơ thể ở địa ngục!

Bởi vì sợ hãi quá mức nên Tô Tô ngủ rất say. Ngày hôm sau mặt trời lên cao, bên ngoài vang lên tiếng nấu ăn của Dương Ngọc Lan, hàng mi dài của cô che phủ, vẫn ngủ ngon lành.

Tần Thiên biết Dương Ngọc Lan sắp đến gõ cửa, đành nhẹ nhàng rút cánh tay ở dưới cổ cô ra, đắp chăn cho cô xong, nhẹ tay nhẹ chân đi ra ngoài.

“Tần Thiên, Tô Tô đâu?”

“Hôm qua về muộn như vậy, sáng sớm lại không thấy.”

“Sẽ không phải là nó lại đi tìm cái tên Tiết Nhân kia rồi chứ?” Vẻ mặt Dương Ngọc Lan lo lắng/

“Khụ, mẹ, cái đó, ừm, đêm qua Tô Tô có hơi mệt, để cô ấy ngủ thêm một lúc nữa đi ạ.” Tần Thiên không biết nên giải thích thế nào.

Dương Ngọc Lan nhìn vào phòng Tần Thiên, ngạc nhiên nói: “Đêm qua nó ngủ ở phòng con?”

Bà vội vàng đi qua, đẩy cánh cửa khép hờ ra thì nhìn thấy Tô Tô đang nghiêng người, đồ ngủ cởi ra lộ bờ vai trần xinh đẹp. Mái tóc đen nhánh xõa tung như thác nước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 338


Chương 338

Bà nhìn Tần Thiên, nở nụ cười đầy ẩn ý.

Tần Thiên mặt đầy hắc tuyến, mẹ mẹ nghe con giải thích.

Trời đã sáng.

Trải qua nửa đêm dày vò, Tiết Kiến không đợi được đầu của Tần Thiên mà thứ anh ta nhận được lại là đầu của Kiều Lục.

“Ông chủ Tiết, Tần tiên sinh là người mà các người không thể đắc tội.”

“Con trai ông dám xúc phạm vợ Tần tiên sinh, chết cũng chưa đền hết tội.”

“Nếu không muốn cả nhà họ Tiết bị diệt vong thì bây giờ nên thu tay, rời khỏi Long Giang đi.”

“Đây, là lời khuyên chân thành cuối cùng của Cường Long tôi dành cho ngài.”

Sau khi nói xong, Cường Long đi thẳng.

Hắn ta còn một vài việc phải làm. Kiểu Lục kiểm soát hơn một trăm địa điểm giải trí lớn nhỏ ở Long Giang.

Cộng thêm tất cả đàn em trong tay, hơn một ngàn người.

Mấy trăm người đêm hôm qua chỉ là một phần ba.

Cho nên, Cường Long còn phải xử lý việc tiếp quản.

Người không phục, trực tiếp đánh cho phục.

May mà, bản thân hắn ta rất có tiếng tăm trong vương quốc ngầm của Kiều Lục. Bây giờ Kiều Lục đã chết, hắn ta là điều mà mọi người mong đợi.

Không mất quá nhiều công sức đã thu phục tất cả.

Bây giờ, thế giới ngầm của Long Giang chính thức nghênh đón thời đại của Cường Long.

Mà trong lòng Cường Long biết ra, hắn ta chỉ là một người phát ngôn của Tần Thiên mà thôi.

Tần Thiên giữ hắn ta lại không giết, chính là để hắn ta phát huy tác dụng này.

Hắn ta lấy tên “Thiên Long Bang”. Thiên chính là Thiên trong Tần Thiên.

Là bang chủ đầu tiên, Cường Long tuân thủ nghiêm ngặt chỉ bảo của Tần Thiên, lập ra bang quy nghiêm khắc.

Không được ức hiếp người lương thiện, phiền toái người vô tội; anh em không được đánh nhau, dùng dao chém nhau trên đường phố; không được bán đứng anh em, phản bội tổ chức.

Nếu như vi phạm thì ba đao sáu lỗ, sáu đao mười hai lỗ, chín đao mười tám lỗ.

……

Nghe những lời Cường Long nói, Tiết Kiến không thể tin được trong một thời gian dài.

Ông ta vốn cho rằng, Tần Thiên chỉ là một tên ba gai bị Thiết Lâm Phong và những người khác đâm thọc. Một nhân vật nhỏ như thế này, Kiều Lục tùy tiện ra tay là có thể bắt giữ.

Nhưng ông ta hoàn toàn không ngờ, điều đó không chỉ mất đi tính mạng của Kiều Lục mà còn thay đổi cả thế giới ngầm của Long Giang.

Lần này, sở dĩ nhà họ Tiết có tự tin trở về Long Giang mà còn phô trương dự án, chính là vì có át chủ bài thế giới ngầm Kiều Lục.

Giờ đây, bỗng nhiên Tiết Kiến cảm thấy bên dưới có chút trống rỗng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 339


Chương 339

Nhưng, ông ta vẫn cho rằng đây không phải là chuyện một mình Tần Thiên làm. Chỉ dựa vào một mình hắn, làm sao có thể khiến cho Long Giang thay đổi trong một đêm?

Nhất định là Thiết Lâm Phong!

“Đồ chó, ông đây chưa xong với bọn mày đâu!”

“Tần Thiên, Thiết Lâm Phong, bọn mày đợi đấy!”

“Tao muốn bọn mày chết không yên ổn!”

Ngay lập tức, ông ta gọi một cuộc điện thoại.

“Thôi Minh, Long Giang có thay đổi, từ bỏ nhiệm vụ của mày. Trở về trong thời gian ngắn nhất cho tao!”

“Nhanh!”

Thôi Minh, là một tên ăn mày ông ta mang về trong thời gian công tác ở nước ngoài.

Những năm này bí mật nuôi dưỡng bên cạnh Kiều Lục, một mặt là để giám sát Kiều Lục, mặt khác cũng là để bưng tai bịt mắt người khác.

Thực ra tác dụng thật sự của Thôi Minh là làm việc bí mật cho Tiết Kiến.

Ví dụ như, loại bỏ một số đối thủ kinh doanh.

“Ông chủ Tiết, nhiệm vụ của tôi sắp hoàn thành rồi.”

“Chúng ta đã nói, làm xong chuyến này thì tôi và ông sẽ thanh toán xong.” Trong điện thoại vang lên một giọng nói lạnh nhạt.

Tiết Kiến tức giận thở hổn hển, hét lớn: “Con trai của ông bị người ta đánh tàn phế rồi!”

“Kiều Lục cũng đã bị người ta giết!”

“Tao bảo mày từ bỏ nhiệm vụ, lập tức trở về. Mẹ nó mày không nghe rõ sao!”

Trong điện thoại im lặng một lúc, sau đó, lạnh nhạt nói: “Bắt đầu từ bây giờ, đối phương là một người chết.”

Thả điện thoại xuống, Tiết Kiến nhìn đứa con trai kêu gào đau đớn trên giường bệnh, trái tim ông ta rỉ máu.

Lúc này, vài bác sĩ mặc áo blouse trắng vội vàng đi vào.

Họ là chuyên gia mà Tiết Kiến mời đến từ tỉnh trong đêm. Vốn ông ta muốn đưa con trai đến bệnh viện có điều kiện tốt hơn ở tỉnh, nhưng dáng vẻ này của Tiết Nhân đã không thể nào di chuyển được.

“Giáo sư Vương, mau!”

“Nhất định phải cứu con trai tôi!”

Giáo sư Vương là bác sĩ khoa nội nổi tiếng trong nước. Sau khi ông ấy kiểm tra cho Tiết Nhân thì tháo khẩu trang ra, chỉ nói một câu “Ông chủ Tiết, xin lỗi.”

“Hết cách cứu chữa!”

Tiết Kiến ngây ra tại chỗ.

“Con à, ba biết con rất đau.”

“Ba đưa con về nhà.”

“Con kiên trì một chút nữa, đợi ba đem đầu của Tần Thiên và Thiết Lâm Phong đặt trước mặt con rồi con hẵng chết…”

Bất lực, ông ta chỉ đành cho người đưa Tiết Nhân trở về nhà cũ của nhà họ Tiết ở Long Giang.

Lá rụng về cội.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom