CHÂN TÌNH
Số kiếp phong trần ngọt, đắng, cay
Đời luôn cứ vướng những bi hài
Không hơi đứng cãi lời oan trái
Chẳng rảnh nghe đồn chuyện đúng sai
Phú quý sang giàu ôm mấy buổi?
Quyền cao chức trọng giữ bao ngày?
Thôi thì quẳng gánh về quy ẩn
Hạnh phúc ôm nàng một sớm mai
Thỏa chí bên nàng góc nguyệt viên
Ngày đêm xướng họa quẳng ưu phiền
Khi vui cõng nhỏ ngoài nương ruộng
Lúc sướng ôm mình cạnh mái hiên
Chẳng lẽ tình kia đầy bởi bạc?
Làm sao mộng ấy ngập do tiền?
Riêng ta chỉ muốn lòng thanh thản
Vợ nắm tay chồng dạo cảnh tiên
Chồng đêm tỉnh giấc viết đôi dòng
Tặng vợ tim này hạnh phúc không?
Cuộc sống thêm tròn say vị đẫm
Đường duyên đã vẹn đắm hương nồng
Cho tình chẳng đổi ngoài mưa gió
Để nghĩa không dời trước bão giông
Vuốt tóc hôn mình ôm thật chặt
Trần gian cạnh nhỏ mới yên lòng
Cạnh nhỏ vui mừng dệt giấc mơ
Làm trăng giận dỗi sắc lu mờ
Do ngày nhớ vợ đêm thơ thẩn
Bởi tối thương nàng sáng ngẩn ngơ
Ngắm gió đầu non chuyền mắt đợi
Nhìn mây cuối bể nhắn tim chờ
Trần gian nặng gánh mòn vai trả
Rũ bụi phong trần kết mộng thơ
Dòng thơ kết mộng của đôi mình
Cuộc sống phiêu bồng chẳng lửa binh
Tháng Hạ vang lời tiêu trước ngõ
Ngày Xuân rộn tiếng sáo bên đình
Bao mùa lá rụng dòng yên ả
Mấy bận hoa tàn nước lặng thinh
Tựa cửa nhìn xa trời gió lộng
Chồng ôm vợ lại đẫm hương tình
Cảm tạ trời cao có vợ hiền
Nên đời hạnh phúc sướng hơn tiên
Đùa nơi quán nhỏ không hề chán
Giỡn khắp nhà tranh chẳng có phiền
Phú quý hư vô nhiều kẻ dại
Sang giàu ảo mộng lắm người điên
Riêng mình chỉ sống tình chân thật
Vợ gắp chồng rau cũng đã ghiền
Chồng thương vợ giỏi quản trong ngoài
Hỏi cưới xong rồi mộng đắm say
Mong vẫn kiếp này duyên mãi nặng
Nguyện luôn đời ấy số thêm dài
Hồng hoa đỏ sắc tô môi phượng
Liễu nhánh xanh màu nhuộm mắt nai
Sông bến lặng chiều mây khói tỏa
Lòng mang phước hạnh phúc đêm ngày
Ngày đêm phúc hạnh phước mang lòng
Tỏa khói mây chiều lặng bến sông
Nai mắt nhuộm màu xanh nhánh liễu
Phượng môi tô sắc đỏ hoa hồng
Dài thêm số ấy đời luôn nguyện
Nặng mãi duyên này kiếp vẫn mong
Say đắm mộng rồi xong cưới hỏi
Ngoài trong quản giỏi vợ thương chồng
Thương người gửi nhớ nặng tình mang
Hẹn ước thời xuân đón mộng nàng
Đường giữa nắng mai ngày phúc hạnh
Nẻo ngoài sương sớm buổi bình an
Vương lòng thấy hạ tô trời bể
Dõi mắt nhìn thu lộng gió ngàn
Tường cạnh cúc hoa vàng sắc đẫm
Hương ngào ngạt cảnh lúc chiều tan
Tan chiều lúc cảnh ngạt ngào hương
Đẫm sắc vàng hoa cúc cạnh tường
Ngàn gió lộng thu nhìn mắt dõi
Bể trời tô hạ thấy lòng vương
An bình buổi sớm sương ngoài nẻo
Hạnh phúc ngày mai nắng giữa đường
Nàng mộng đón xuân thời ước hẹn
Mang tình nặng nhớ gửi người thương
Nhớ lắm mình ơi nhớ lắm mà
Nhớ tuồn sóng cuộn nhói lòng ta
Nhớ ai biển Úc môi êm ả
Nhớ nhỏ trời Nam tóc mượt mà
Nhớ đến thời gian vừa sáng nọ
Nhớ về kỷ niệm mới chiều qua
Nhớ đan nỗi nhớ ngày mơ mộng
Nhớ phủ vườn yêu đẫm nguyệt ngà
Thương chuyền ánh nguyệt gửi ngàn mây
Thương nhắn tình xa nỗi nhớ đầy
Thương vẫn chờ mong nàng trở lại
Thương còn ngóng đợi nhỏ về đây
Thương tràn biển mộng từng giây phút
Thương ngập trời yêu mỗi tháng ngày
Thương quá làm sao nào diễn tả
Thương là hạnh phúc! Vợ chồng xây
Hạnh phúc khi tình đỏ thắm tơ
Hồng duyên kết phận chẳng ai ngờ
Ngày ra trước ngõ đan niềm mộng
Tháng đợi bên nhà dệt ước mơ
Dẫu gió làm sao mờ mắt hẹn
Dù mưa chẳng thể nhạt tim chờ
Cuồng phong bão tố bền thêm chặt
Lại nắm tay nàng xướng họa thơ
Nắm chặt tay nàng chỉ mỗi ta
Lời yêu mãi vọng khắp sơn hà
Hoài mơ những lúc em về lại
Mãi mộng bao lần nhỏ ghé qua
Cũng bởi trần gian còn nghĩa nặng
Đành nên phận kiếp gánh muôn nhà
Đề câu:" Tặng vợ ngày xa cách...
Tháng rộng năm dài chẳng cách xa!"
Cách biệt tình yêu cách biệt trời
Một lòng gửi dạ một lòng thôi
Thầm mong với nhỏ thầm mong phận
Nguyện ước cùng em nguyện ước đời
Giây phút êm đềm giây phút đợi
Tháng ngày lặng lẽ tháng ngày chơi
Giàu sang trả hết....giàu sau quẳng
Dạ sáng bình yên dạ sáng ngời
Hãy sống bình yên mộng ước này
Thu chiều nhạt nắng lá vàng bay
Chồng vui hạnh phúc hoài đong ngập
Vợ sướng tình yêu mãi chất đầy
Để hẹn ghi lòng tim vẫn nhớ
Xin thề khắc dạ mắt còn say
Trời Nam biển Úc dù xa thẳm
Cũng hóa kề bên...những tháng ngày
Những tháng ngày thơ mộng ước đầu
Ôm nàng lặng ngắm cảnh đêm thâu
Ngân hà cách biệt đâu Ô Thước
Vũ trụ ngoài xa đó nhịp cầu
Hãy sống tình yêu nồng dạ thẳm
Cho đời hạnh phúc đẫm lòng sâu
Nhà tranh cứ mặc mưa sương gió
Bão táp phong ba cuốn vụt sầu
Bão táp phong ba giữa đất trời
Đêm ngày cất bước chẳng hề lơi
Từ khi cưới vợ vui duyên kiếp
Đến lúc yêu em sướng cuộc đời
Hái nụ hoa hồng trao nhỏ đó
Mang cành phượng đỏ tặng mình ơi
Uyên ương số phận liền chung cánh
Chẳng thể rời xa được nữa rồi
Những lúc rời xa chỉ nhớ nàng
Đây rồi giấc mộng suốt đời mang
Lời yêu vợ nói lòng dai dẳng
Chữ ái mình trao dạ ngỡ ngàng
Khắc vẹn ơn dày đêm hạnh phúc
Ghi tròn nghĩa thắm tối bình an
Tình chân sẽ có chân tình lại
Đã biết mình luôn đợi mãi chàng
Đã biết lòng này sánh tựa trăng
Tình thêm rộng lớn phủ chim bằng
Giang hồ tiếu ngạo nàng mong nhé?
Tứ hải phiêu bồng vợ thích chăng?
Chỉ ước bao ngày thơ với Nguyệt
Còn mong những tối rượu bên Hằng
Nhà tranh rộn tiếng cười vui vẻ
Bỏ hết đau buồn mặc thế nhân
Bỏ hết buồn đau những tháng ngày
Tay chồng nguyện nắm một bàn tay
Âm thầm chất ngập tình yêu ấy
Lặng lẽ bồi vun hạnh phúc này
Chữ hẹn luôn nồng trao dạ thắm
Câu thề mãi ngọt chuốt lòng say
Bao lời gửi vợ :"Yêu mình nhất"
Lúc ngắm trời xanh suối nước đầy
Trời xanh lộng gió nắng thu vàng
Vợ nắm tay chồng dạo thế gian
Lối khuất bằng lăng ngời cạnh nẻo
Đường xa phượng vỹ đỏ bên đàng
Lời ca kẹo kéo hoài đâu vọng
Tiếng hát ve sầu mãi đó vang
Thoái ẩn bao ngày bên xóm cũ
Đời vui hạnh phúc mộng yêu nàng
Hạnh phúc bên nàng chỉ mỗi anh
Trời cho phận kết mộng mơ thành
Bao ngày cõng vợ đi nguyên tháng
Những tối ôm mình ngủ suốt canh
Nhỏ gảy đàn vui cùng nguyệt sáng
Chồng vung bút nhảy với trăng lành
Lời thơ xướng họa tình chung lối
Rượu ái đêm nồng một mái tranh
Đêm ngày rượu ái ngạt ngào hương
Tiếng vọng đàn tranh ngõ cuối đường
Cạnh nhỏ bao chiều say vị ái
Bên nàng những tối ngọt lời thương
Cùng mây xướng họa trao tình mãi
Với nguyệt văn thơ gửi mộng thường
Mãn nguyện từ đây cùng một hướng
Duyên hồng chỉ thắm đẹp uyên ương
Chỉ thắm duyên hồng tóc điểm sương
Lời yêu vạn kiếp ngọt hơn đường
Tay run giữ nhỏ trao ngàn mến
Gót bước theo nàng gửi vạn thương
Nguyện khấn an bình luôn đến mãi
Cầu mong hạnh phúc vẫn theo thường
Giàu sang phú quý là hư ảo
Chẳng sánh đêm ngày đẫm sắc hương
Đêm ngày hạnh phúc thỏa tình mong
Chẳng có sầu đau nặng cõi lòng
Những buổi cùng em đùa sóng nước
Bao chiều cạnh nhỏ dạo bờ sông
Cầm tay lữ thứ đời êm dịu
Nối gót phiêu du dạ ấm nồng
Chỉ muốn hai tim cùng nhịp đập
Cho dù bão tố cũng thành không
Bão tố phong ba chẳng thể rời
Tim này khắc dạ một người thôi
Cho hồn mãi đợi tình muôn kiếp
Để mắt hoài trông mộng suốt đời
Chắc tại tiền duyên mình rẽ ngã
Nên đành hậu kiếp nhỏ thành đôi
Trầu cao sính lễ chồng mang đến
Hạnh phúc ngày đêm chất ngập trời
Ngày đêm xướng họa với thơ nàng
Đã viết bao lời mộng chứa chan
Ý vận câu từ thương quá đỗi
Dòng thơ ngữ điệu mến vô vàng
Cầu mong suốt kiếp bình an lại
Nguyện khấn muôn đời hạnh phúc sang
Nguyệt lão se duyên hồng chỉ thắm
Tình yêu rộng lớn nuốt mây ngàn
Văn Đàn
Thiên Sầu