Dịch Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 900


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ban đầu Lâm Kiều Hân định hợp tác với họ.  

Nhưng vừa thấy bộ dạng kệch cỡm của hai người này là cô không ưa rồi!  

Chẳng hiểu sao cô muốn Trương Minh Vũ dạy dỗ họ một trận.  

Suy nghĩ vừa nảy lên này làm Lâm Kiều Hân ngạc nhiên cực kỳ.  

Cảm giác được bảo vệ là thế này ư?  

Bất giác, nụ cười nơi khóe môi cô tươi tắn hơn.  

Sếp Đỗ nhăn mặt, lạnh lùng nói: "Sếp Lâm, người bọn tôi yêu cầu uống rượu cùng là cô! Cậu ta là cái thá gì mà đòi? Cút nhanh!"  

Trương Minh Vũ nở nụ cười tươi rói: "Đừng bảo tôi cút chứ, tửu lượng của tôi cao lắm đấy nhé, uống với hai người đến mai luôn cũng được!"  

Nói xong anh tỉnh rụi ngồi xuống.  

Lâm Kiều Hân nhẹ nhàng đi tới, yên lặng đứng sau lưng anh.  

Cóc thèm ngồi nữa!  

Sếp Đỗ híp mắt, ra vẻ bực tức: "Sếp Lâm, thế này là cô không muốn hợp tác với chúng tôi nữa đúng không?"  

Lâm Kiều Hân lạnh nhạt đáp: "Muốn chứ, nhưng hình như tôi không thấy hai vị có thành ý gì cả".  

"Không hợp tác thì thôi".  

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

Lâm Kiều Hân thật sự... đã thay đổi rất nhiều.  

Sếp Đỗ đập bàn một phát rồi đứng dậy, lạnh lùng đe dọa: "Hừ! Sếp Lâm, cô giỡn mặt với chúng tôi đấy à?"  

Lâm Kiều Hân đanh mặt: "Các ông bảo tôi uống rượu cùng là để hợp tác chắc? Tôi giỡn mặt các ông hay các ông quấy rối tôi mới đúng đây?"  

Giọng nói đầy đanh thép!  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Lâm Kiều Hân ấy... đã trở lại rồi!  

Sếp Đỗ cứng họng: "Tôi..."  

Trương Minh Vũ cười phá lên: "Cô muốn giải quyết họ thế nào?"  

Lâm Kiều Hân mím môi lắc đầu: "Tôi cũng không biết nữa, tôi chỉ muốn anh tới đón tôi về thôi".  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi


Nếu bây giờ không có Trương Minh Vũ... 

Lâm Kiều Hân càng nghĩ càng tức! 

Nhưng cô chẳng biết làm sao cả... 

Sếp Đỗ nhếch môi cười khẩy, trêu tức: "Cô làm gì được bọn tôi?" 

"Nói cho cô biết, chỉ cần cô bước chân ra khỏi cái phòng này một bước thì đừng hòng có công ty vận tải nào hợp tác với cô!" 

"Biết điều thì ngồi xuống uống rượu đi!" 

Lâm Kiều Hân tức đến nổ phổi, đôi mắt long lanh đầy tức giận. 

Trương Minh Vũ cười mỉa: "Thôi nào Kiều Hân, không nên tức giận với loại người như thế, giận thì mau già, không đáng". 

Sếp Đỗ cười lạnh: "Nhảm nhí, chỉ có kẻ bất tài mới thở ra những lời như thế!" 

Trương Minh Vũ như không nghe thấy, chỉ cười tự tin: "Mà hai người này có khác gì bọn côn đồ tối hôm qua đâu". 

"Bực mình thì dần cho một trận thôi". 

Vợ tôi không phải là người ai muốn bắt nạt thì bắt nạt! 

Câu vừa dứt, mắt Lâm Kiều Hân sáng ngời.
 
Chương 901


"Ha ha ha!"  

Sếp Đỗ cười như điên, trong mắt tràn ngập sự giễu cợt!  

"Đánh tôi? Cậu dám động vào tôi xem? Có tin ngày mai tôi khiến cho Tuyền Ảnh các người không vận chuyển được hàng không hả?"  

Vừa dứt lời, sếp Đỗ liền đứng dậy, mặt mày kiêu ngạo!  

Người đàn ông đứng bên cũng cười khẩy không ngừng!  

Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Ông lấy đâu ra tự tin vậy? Ngành vận chuyển của Hoa Châu... chẳng phải do nhà họ Hà chiếm lĩnh sao?"  

Sếp Đỗ ngẩng đầu, đắc ý nói: "Xin lỗi nhé, kẻ đứng sau chống lưng cho tôi... chính là nhà họ Hà!"  

Ồ?  

Trương Minh Vũ nhướng mày, trong lòng bắt đầu cảm thấy hưng phấn!  

Vốn còn đang sầu không biết nên ra tay thế nào.  

Bây giờ nhà họ Hà lại đưa người đến tận cửa?  

Lâm Kiều Hân nhìn thấy Trương Minh Vũ im lặng, cô không khỏi cảm thấy thất vọng.  

Nhưng cô nhanh chóng hiểu ra.  

Sao có thể dễ dàng đắc tội nhà họ Hà chứ.  

Có thể an toàn rời khỏi là Lâm Kiều Hân mãn nguyện rồi.  

Chỉ hận đám người này...  

Haizz.  

Sếp Đỗ nhíu mày, nói: "Sợ rồi à?"  

"Hừ! Lâm Kiều Hân, tôi cho cô cơ hội cuối cùng, mau chơi với các anh một đêm!"  

"Nếu không... Tuyền Ảnh của cô cứ đợi bị tiêu diệt đi!"  

Lâm Kiều Hân khẽ nói: "Mấy người nghĩ nhiều rồi đấy, chỉ là một công ty vận chuyển mà muốn khống chế sự phát triển của chúng tôi á?"  

Sếp Đỗ cười, kiêu ngạo nói: "Ha ha ha! Được thôi, vậy chúng ta cùng xem xem!"  

"Tôi đảm bảo, công ty mỹ phẩm của cô còn chẳng đi ra được khỏi nhà máy sản xuất đâu!"  

Lâm Kiều Hân cuộn chặt nắm đấm, vô cùng tức giận!  

Nhưng cô chỉ có thể bất lực.  

Sếp Đỗ mặc dù không có năng lực này, nhưng... nhà họ Hà thì có!  

Tuy nhiên đúng lúc này, tiếng cười của Trương Minh Vũ vang lên: "Cách này không tồi, chỉ tiếc là... ông không có cơ hội này".  

Ồ?  

Lâm Kiều Hân sững sờ.  

Sếp Đỗ lạnh lùng hừ một tiếng: "Ngông cuồng! Chẳng nhẽ cậu dám ra tay với chúng tôi hả?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Ông sẽ biết nhanh thôi".  

Nói xong anh liền đứng dậy, từng bước ép sát!  

Lâm Kiều Hân kinh ngạc.  

Sếp Đỗ cũng sững sờ.  

Tuy nhiên chưa kịp nghĩ nhiều, ông ta đã cảm thấy vai mình bị nắm lấy!  

Trương Minh Vũ khẽ dùng sức!  

"Á!" 
 
Chương 902


Sếp Đỗ hoảng sợ hét lên, cơ thể bị nhấc lên không trung!  

Một giây sau, một nguồn sức mạnh khổng lồ ập tới!  

Cơ thể sếp Đỗ nặng nề đập xuống bàn!  

Bốp!  

Chiếc mâm rơi xuống đất!  

Người đàn ông đứng bên kia khiếp sợ!  

Cơ thể sếp Đỗ run rẩy không ngừng!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Kiều Hân, đánh đi!"  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe lên sự kinh ngạc.  

Đánh... được sao?  

Nhưng nghĩ lại, có Trương Minh Vũ ở đây, sợ gì chứ?  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng, cô tóm lấy chai rượu bên cạnh!  

Sếp Đỗ lập tức trợn tròn mắt!  

Lâm Kiều Hân mím môi, dùng sức vung chai rượu trên tay xuống!  

Bốp!  

Tiếng động giòn giã vang lên.  

"Á!", sếp Đỗ kêu lên thất thanh.  

Mắt Lâm Kiều Hân tràn ngập sự hoang mang.  

Chai rượu... không vỡ...  

Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.  

Nhưng thấy giọng Lâm Kiều Hân... đáng yêu quá!  

Sếp Đỗ cố nén cơn đau, ông ta gầm lên: "Lâm Kiều Hân! Mày đợi đấy cho tao!"  

"Một Tuyền Ảnh bé con con mà dám chọc vào tao à!"  

"Tao nhất định sẽ cho mày biết hậu quả của việc đánh tao!"  

Lâm Kiều Hân nhíu mày, lại vung chai rượu lên!  

Bốp!  

Lại không vỡ...  

Nhưng sếp Đỗ đau không chịu được rồi!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Cô phải dùng sức đi chứ".  

Lâm Kiều Hân khẽ hừ một tiếng.  

Cô lại vung chai rượu lên!  

Bốp bốp bốp!  

Âm thanh giòn tan liên tiếp vang lên.  

Nhưng chai rượu... cứng vẫn không vỡ!  

Trước mắt sếp Đỗ toàn là sao, ông ta bị đánh đến mức mơ hồ rồi!  

Trương Minh Vũ lắc đầu, bất lực.  

Lâm Kiều Hân khó chịu nói: "Sao chai rượu này cứng thế chứ!"  

Trương Minh Vũ cười, tiến lên.  

Anh nhận lấy chai rượu, khẽ vung lên!  

Bốp!  

Âm thanh giòn tan vang lên!  

Chai rượu vỡ vụn! Rượu bên trong đổ đầy lên đầu sếp Đỗ!  

"Á!"  
 
Chương 903


Ông ta thất thanh kêu gào.  

Rượu lạnh lẽo kích thích ông ta, khiến ông ta lập tức tỉnh táo lại.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Nhìn thấy chưa, chẳng qua là cô không biết dùng lực thôi".  

Lâm Kiều Hân cứng đầu nói: "Tôi biết mà!"  

Trương Minh Vũ cười rộ lên.  

Tính cách ngoan cố này cũng có lúc đáng yêu thật...  

Sếp Đỗ nghiến răng nghiến lợi nói: "Bọn mày... bọn mày nhớ lấy cho tao!"  

"Trong vòng ba ngày Tuyền Ảnh sẽ biến mất!"  

"Tuyền Ảnh mà không bị tiêu diệt, chữ Đỗ trong tên tao sẽ viết ngược lại!"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Chỉ dựa vào nhà họ Hà sao?"  

Sếp Đỗ hung ác đáp: "Chỉ dựa vào nhà họ Hà là đủ rồi!"  

Lâm Kiều Hân bất giác căng thẳng.  

Nếu bị nhà họ Hà nhắm đến... Tuyền Ảnh sẽ thực sự gặp khó khăn.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Chỉ với nhà họ Hà thì không đủ đâu".  

Mắt sếp Đỗ lóe lên sự khinh bỉ!  

Tuy nhiên đúng lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên.  

"Cậu Minh Vũ, sao cậu đến đây vậy, mọi người đang đợi cậu uống rượu đó!"  

Giọng Trần Đại Phú vang lên.  

Sếp Đỗ giật mình.  

Lâm Kiều Hân kinh ngạc.  

Hàn Thiên Hoa nhanh chóng chạy tới.  

Sắc mặt sếp Đỗ cứng đờ.  

Trần Đại Phú?  

Hàn Thiên Hoa?  

Hai ông trùm của Hoa Châu... đều tụ tập ở đây?  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe lên sự hoang mang!  

Sao hai người này lại đến đây vậy?  

Trần Đại Phú vừa gọi Trương Minh Vũ là... cậu Minh Vũ?  

Cô thậm chí còn nghĩ mình nghe nhầm!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Sếp Đỗ sao vậy? Một nhà họ Hà... có đủ không?"  

Sếp Đỗ sững sờ!  

Người đàn ông đứng sau cũng sững sờ!  

Cơ thể hai người họ bắt đầu run lẩy bẩy!  

Ực!  

Sếp Đỗ khó khăn nuốt nước bọt, trong mắt tràn ngập sự hoang mang!  

Chỗ dựa của Tuyền Ảnh... sao có thể mạnh đến vậy được?  

Trương Minh Vũ cười nói: "Hai vị, hai vị có quen người này không?"  

Hai người nhìn ông ta, lắc đầu.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Ông ta có công ty vận chuyển, có thể xem xét đoạt lấy công ty ông ta không?"  

Hít! 
 
Chương 904


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sếp Đỗ và người đàn ông kia hít sâu một hơi lạnh!  

Con ngươi xinh đẹp của Lâm Kiều Hân hiện rõ bốn chữ "Không thể tin nổi"!  

Điên rồi sao?  

Mắt Hàn Thiên Hoa và Trần Đại Phú lóe sáng!  

Vận chuyển?  

Không hợp lắm nhỉ?  

Trần Đại Phú cười xấu xa: "Đây chẳng phải là đưa đến tận cửa sao?"  

Nói xong, ông ta lạnh lùng nhìn sếp Đỗ, lạnh lùng hỏi: "Công ty của ông tên là gì?"  

Cơ thể sếp Đỗ run rẩy!  

"Chủ... chủ tịch Trần, tôi... tôi... không nói được!", sếp Đỗ sợ sệt đáp!  

Nói xong, công ty cũng không còn!  

Nhưng vừa dứt lời, giọng nói nhẹ nhàng của Lâm Kiều Hân vang lên: "Công ty vận chuyển Thiên Minh”.  

Trương Minh Vũ cười tươi.  

Sếp Đỗ chết đứng!  

Trần Đại Phú lấy điện thoại ra gọi.  

Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy.  

Trần Đại Phú lạnh lùng nói: "Điều tra cho tôi công ty vận chuyển Thiên Minh, tôi cần thông tin chi tiết, nếu mua lại được thì mua lại, không mua được thì đập tiền vào cho tôi!"  

Nói xong ông ta liền cúp máy!  

Sếp Đỗ sững sờ!  

Công ty nhỏ bé của bọn họ... chẳng trị giá bao nhiêu tiền trên sàn chứng khoán!  

Trần Đại Phú mà đập tiền vào...  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi


Vẻ kiêu ngạo trên mặt hoàn toàn biến mất! 

Hàn Thiên Hoa cười nói: "Minh Vũ à, chú chưa làm được gì, có gì để chú giúp cháu không?" 

Hít! 

Sếp Đỗ lại hít sâu một hơi! 

Con ngươi Lâm Kiều Hân tràn ngập sự kinh ngạc! 

Trương Minh Vũ cười nói: "Bây giờ thì không cần, đến lúc đó nhất định sẽ có việc cần chú Hàn giúp". 

Hàn Thiên Hoa hài lòng gật đầu. 

Đến lúc này, sếp Đỗ cuối cùng cũng hoàn hồn. 

Cách ông ấy gọi... Trương Minh Vũ? 

Sếp Đỗ cố gắng giãy giụa, vội vàng đứng dậy nói: "Trương... cậu Trương, xin cậu... giơ cao đánh khẽ! Xin cậu đừng động vào công ty tôi!" 

"Tôi phải dựa vào công ty này để sống!" 

Trương Minh Vũ cười nói: "Lúc trước ông làm ăn kiểu gì thì đây là quả báo của ông đấy". 

Sếp Đỗ hối hận vô cùng, ông ta vẫn cố gắng cầu xin Trương Minh Vũ: "Cậu Trương, tôi cầu xin cậu! Tôi không phải người, tôi chỉ là con chó khinh thường người khác!" 
 
Chương 905


"Xin cậu, giơ cao đánh khẽ!"  

Nói xong, ông ta liền òa khóc!  

Trương Minh Vũ duỗi tay, cười nói: "Ông cũng đâu có chọc vào tôi, ông nói với tôi làm gì?"  

Sếp Đỗ sững sờ!  

Một giây sau, sếp Đỗ quay đầu, khóc lóc nói: "Sếp Lâm... không! Bà Trương! Cầu xin cô giơ cao đánh khẽ, cầu xin cô tha cho tôi!"  

"Tôi bảo đảm không dám làm thế nữa!"  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân và Trương Minh Vũ liền sững sờ.  

Bà... Trương?  

Trương Minh Vũ cười tươi như hoa, thầm cảm thấy đắc ý.  

Tên sếp Đỗ này... biết điều nhỉ?  

Lâm Kiều Hân đỏ mặt, khó chịu nói: "Ông... ông gọi tôi là gì?"  

Sếp Đỗ sững sờ.  

Mình gọi sai sao?  

Sếp Đỗ lại gọi lại: "Sếp Lâm... Sếp Lâm! Cầu xin cô tha cho tôi!"  

Lâm Kiều Hân lạnh lùng hừ một tiếng, tức giận nói: "Không tha!"  

Nói xong, lồng ngực cô phập phồng lên xuống!  

Á?  

Sếp Đỗ sững sờ.  

Sao... gọi thế nào cũng không được vậy?  

Trương Minh Vũ cũng hoang mang.  

Sếp Đỗ lại vội vàng nói: "Sếp Lâm..."  

"Im miệng!"  

Lâm Kiều Hân hét lên, khó chịu đáp: "Có mắt như mù! Sao ông có thể ngồi ở vị trí này được vậy!"  

Nói xong cô liền khoanh tay trước ngực.  

Sếp Đỗ sững sờ.  

Chuyện gì vậy?  

Trương Minh Vũ nhìn mà sững sờ.  

Lâm Kiều Hân... nói gì vậy?  

Lâm Kiều Hân cũng phát hiện ra có gì đó kỳ lạ, cô lúng túng hạ tay xuống.  

Nhưng cô vẫn tức giận như trước!  

Còn về lý do tại sao, cô cũng không biết nữa...  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, mấy người mau đi về đi, có thể ra ngoài được là mấy người gặp may đấy".  

"Bây giờ mấy người có thể đi tìm nhà họ Hà xin họ giúp đỡ được rồi đấy".  

Nói xong, mắt anh lóe sáng!  

Bây giờ hủy hoại được đến đâu thì hủy hoại đến đó, nhà họ Hà khó đối phó hơn nhà họ Dịch nhiều!  

Sếp Đỗ cuộn chặt nắm đấm.  

Cuối cùng vẫn không nói được gì, ông ta ảo não rời đi!  

Mắt Lâm Kiều Hân thoáng hiện lên sự phức tạp.  

Nếu là lúc trước, cô nhất định sẽ phải trả giá cho Tuyền Ảnh rồi mới có thể rời đi.  

Nhưng bây giờ... 
 
Chương 906


Đây chính là cảm giác được người khác bảo vệ sao?  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, vậy tôi giao công ty vận chuyển Thiên Minh này cho ông đấy chủ tịch Trần".  

Trần Đại Phú cung kính đáp: "Đây là niềm vinh hạnh của tôi".  

Cho dù thực lực đủ sức đè bẹp công ty kia, nhưng muốn nắm trong tay một công ty vẫn cần cả một quá trình.  

Trương Minh Vũ không hề vội.  

Ăn cơm xong rồi, rượu cũng uống xong rồi.  

Trương Minh Vũ đưa mọi người ra khỏi khách sạn Hồng Thái.  

Trần Đại Phú đi rồi.  

Vương Vũ Nam và Trần Thắng Nam cũng quay về bận rộn làm việc.  

Hàn Thiên Hoa muốn giữ Hàn Thất Thất ở lại, nhưng bị Hàn Thất Thất đẩy vào trong xe rời khỏi đây.  

Nháy mắt, cổng khách sạn Hồng Thái chỉ còn lại hai người Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân.  

Trương Minh Vũ cười hỏi: "Sao vậy? Không vui sao?"  

Vui?  

Lâm Kiều Hân giật mình.  

Một hồi sau mới mỉm cười gật đầu.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không vội, tí nữa cô sẽ còn vui hơn nữa!"  

Hả?  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe lên sự nghi ngờ.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Có muốn không chế nhà họ Lâm không"  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân liền kinh ngạc.  

Một lúc sua, cô mới nói: "Hôm qua chúng ta đã bàn bạc vấn đề này rồi mà, cho dù có thể quản lý nhà họ Lâm thì cũng không có tiền không có dự án..."  

"Bây giờ với danh tiếng của nhà họ Lâm, sẽ không có ai đến tìm chúng ta..."  

Trương Minh Vũ cười nói: "Ai bảo không có ai? Chẳng phải có tôi sao?"  

Vừa nắm được nhà họ Dịch, cũng vừa mua được tòa nhà của họ.  

Tiếp theo đây phải tu sửa!  

Đó là một dự án lớn đấy!  

Sau này, Trương Minh Vũ định biến đây trở thành trụ sở chính của tất cả doanh nghiệp của anh!  

Lâm Kiều Hân sững sờ.  

Trương Minh Vũ... có dự án sao? Lại là sửa chữa khách sạn à?  

"Đi! Về nhà họ Lâm thôi!"  

Trương Minh Vũ cười nói.  

Nói xong bọn họ liền ngồi vào chiếc Mercedes màu đen!  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng.  

Cô không thể nắm bắt nổi... Trương Minh Vũ của bây giờ nữa rồi.  

Lâm Kiều Hân nhanh chóng ngồi xuống.  

Long Tam lái xe, đi vào trong đại viện nhà họ Lâm.  

Trên đường đi, lòng Lâm Kiều Hân loạn như cào cào.  

Cô chỉ cảm thấy... mọi chuyện như trong mơ vậy.  

Trương Minh Vũ cầm điện thoại lên nhắn tin cho Trần Thắng Nam.
 
Chương 907


Chiếc xe nhanh chóng dừng ở cổng đại viện.  

Bên trong sân vô cùng náo nhiệt.  

Sau buổi chúc thọ lần trước của ông cụ Lâm, danh tiếng của nhà họ Lâm lại nổi lên!  

Mọi người của nhà họ Lâm bây giờ có thể ngẩng cao đầu được rồi.  

Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân sóng bước tiến vào.  

Chẳng mấy chốc đã có người chạy ra mở cửa.  

"Cô chủ, cô về rồi!", người làm cung kính đáp.  

Lâm Kiều Hân gật đầu.  

Người làm chần chừ một lúc, sau đó lại nói: "Chào cậu chủ!"  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Vai vế kiểu gì vậy...  

Lâm Kiều Hân sững sờ, không kìm được bật cười.  

Hai người nhanh chóng đi vào trong đại viện.  

Không ít người làm túm tụm lại, ghé đầu thì thầm bàn tán.  

Trong mắt họ như bùng lên ngọn lửa!  

Trương Minh Vũ đã trở thành nhân vật truyền kỳ trong nhà họ Lâm!  

Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân nhanh chóng đi tới căn biệt thự chính.  

Người làm đã thông báo rồi.  

Trong căn biệt thự, ông cụ Lâm đã ngồi chờ sẵn trên ghế sofa.  

Lâm Kiều Hân mỉm cười nói: "Ông nội!"  

Ông cụ Lâm hiền từ cười đáo: "Hai đứa về rồi".  

Lâm Kiều Hân vội vàng ngồi bên ông cụ Lâm.  

Còn Trương Minh Vũ ngồi phía đối diện.  

Ông cụ Lâm chậm rãi hỏi: "Lần này trở về là chuẩn bị tiếp quản tập đoàn Lâm Thị phải không?"  

Lâm Kiều Hân sững sờ, mắt lóe lên sự nghi ngờ.  

Trương Minh Vũ không hề ngạc nhiên, anh cười nói: "Đúng vậy, cũng nên phát triển nó thôi ạ".  

Lời nói này khiến Lâm Kiều Hân kinh ngạc!  

Trương Minh Vũ nói chuyện như vậy với ông cụ Lâm sao?  

Hơn nữa nói gì mà... cô chẳng hiểu...  

Ông cụ Lâm cười gật đầu: "Đợi đã, ông phải thông báo cho bọn Quốc Phong đến".  

Trương Minh Vũ gật đầu.  

Tiếng bước chân nhanh chóng vọng đến.  

Trương Minh Vũ quay đầu nhìn thì thấy Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long sánh vai bước vào.  

Đằng sau bọn họ là Lâm Tuấn Minh.  

Sắc mặt hai anh em Lâm Quốc Phong vô cùng nghiêm trọng.  

Chỉ có mình ánh mắt của Lâm Tuấn Minh là lóe lên tia lạnh lẽo!  

Lâm Quốc Long và Lâm Quốc Phong nhanh chóng ngồi cạnh Trương Minh Vũ.  

Chỉ có một chỗ còn lại bên cạnh Lâm Kiều Hân.  
 
Chương 908


Lâm Tuấn Minh cười khẩy, bước qua đó.  

Còn chưa ngồi xuống, Lâm Kiều Hân đã nói: "Anh cả, anh ngồi phía đối diện đi".  

"Trương Minh Vũ, anh qua đây".

Lâm Tuấn Minh sững người, mắt lóe lên lửa giận!  

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

Mặc dù giọng điệu ra lệnh, nhưng lại khiến anh... thoải mái!  

Trương Minh Vũ cười toét miệng, đứng thẳng dậy.  

Lâm Tuấn Minh dù không cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể ngồi vào chỗ ban nãy Trương Minh Vũ ngồi.  

Trương Minh Vũ tươi cười ngồi xuống.  

Vừa ngồi xuống, mùi thơm liền lọt vào mũi anh.  

Lâm Quốc Phong nặng nề nói: "Bố, bố gọi con đến có việc gì ạ?"  

Nói như vậy, nhưng ánh mắt lạnh lùng vẫn nhìn về phía Trương Minh Vũ!  

Ông ta không thể không coi trọng Trương Minh Vũ của bây giờ!  

Ông cụ Lâm cười nói: "Là Minh Vũ có chuyện muốn nói, hai đứa nó chuẩn bị tiếp nhận tập đoàn Lâm Thị, muốn xem ý kiến của bọn con thế nào?"  

Hả?  

Vừa dứt lời, ba người Lâm Quốc Phong lập tức nhíu mày!  

Lâm Kiều Hân lạnh lùng nói: "Trương Minh Vũ, cậu muốn tiếp nhận tập đoàn Lâm Thị?"  

Giọng điệu rất sắc bén!  

Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.  

Anh biết cuộc chiến sắp bắt đầu rồi.  

Dù sao cũng là người ngoài, Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long nhất định không đồng ý giao tập đoàn Lâm Thị ra.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Đúng vậy, dù sao... tập đoàn Lâm Thị nằm trong tay mấy người cũng chẳng có tác dụng gì".  

Đi thẳng vào chủ đề luôn!  

Nếu đã không tránh được, Trương Minh Vũ cũng không muốn lãng phí thời gian nữa.  

"Cậu nói cái gì?"  

Lâm Quốc Long lập tức nổi giận!  

Lâm Kiều Hân lạnh lùng nói: "Bác hai, lời Trương Minh Vũ nói... có gì sai sao?"  

"Tập đoàn Lâm Thị bây giờ có làm ra lợi nhuận đâu chứ?"  

"Ngay cả chi phí điện nước cũng không kiếm được?"  

Hả?  

Trương Minh Vũ lập tức trợn tròn mắt.  

Anh không ngờ Lâm Kiều Hân lại nói giúp anh như vậy.  

Mà lời cô nói... rất sắc bén.  

Sắc mặt Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long trầm xống!  

Hừ!  

Lâm Quốc Phong lạnh lùng hừ một tiếng, tức giận nói: "Cho dù bây giờ không có lợi nhuận nhưng bọn bác vẫn đang cố gắng đây". 
 
Chương 909


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Nó nằm trong tay bọn bác thì lỗ, chẳng nhẽ hai đứa thì lãi sao?"  

Lâm Kiều Hân bình tĩnh nói: "Bác cả, nếu Trương Minh Vũ đã dám đến đây thì bọn cháu đã nắm chắc chuyện này rồi".  

Lâm Quốc Long tức giận nói: "Chém gió!"  

"Bọn bác nỗ lực lâu như vậy chưa bao giờ nghỉ ngơi, cố gắng nâng cao danh tiếng của tập đoàn Lâm Thị, mà bây giờ vẫn chưa kiếm được lợi nhuận".  

“Trương Minh Vũ dựa vào cái gì mà có thể nhảy vào chứ?"  

Tập đoàn Lâm Thị bây giờ là một cái hố lớn.  

Danh tiếng chẳng ra sao cả?  

Ai làm ra lợi nhuận được chứ?  

Trương Minh Vũ cười nói: "Bác hai đừng lo, có kiếm được lợi nhuận hay không đương nhiên phải vào tay chúng cháu rồi mới thấy được".  

Lâm Quốc Phong híp mắt, lạnh lùng nói: "Nếu như nằm trong tay cậu mà vẫn không làm ra lợi nhuận thì ai chịu tổn thất của tập đoàn Lâm Thị?"  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Lâm Kiều Hân không hề do dự nói: "Cháu lấy Tuyền Ảnh ra đền".  

Hít!  

Vừa dứt lời, mọi người liền hít sâu một hơi lạnh!  

Trương Minh Vũ lập tức kinh ngạc!  

Nhưng Lâm Kiều Hân coi Tuyền Ảnh là mạng của cô mà!  

Không ngờ...  

Nếu đã vậy, Lâm Quốc Phong không biết phải nói gì nữa.  

Lâm Tuấn Minh nói nhỏ: "Bố, quy mô... của Tuyền Ảnh không nhỏ đâu!"  

Mắt Lâm Quốc Phong lóe sáng!  

Nếu như sát nhập được Tuyền Ảnh vào tập đoàn Lâm Thị thì...  

Nhất định sẽ là chuyện tốt với tập đoàn Lâm Thị!  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi


Trương Minh Vũ cười nói: "Bác cả cứ đưa ra thời hạn, để đến lúc đó... đỡ có người lèm bèm sau lưng". 

Mắt Lâm Tuấn Minh lóe lên lửa giận! 

Lâm Quốc Phong cười khẩy: "Được, vậy trong vòng bảy ngày, từ hôm nay hai đứa sẽ là người quản lý tập đoàn Lâm Thị". 

"Trong bảy ngày, nếu có thể lấy dược dự án trị giá năm triệu, bác sẽ giao hẳn tập đoàn Lâm Thị cho cháu!" 

Mắt Trương Minh Vũ lóe sáng. 

Trùng hợp nhỉ? 

Lâm Kiều Hân sững sờ, khó chịu nói: "Bác cả, dự án trị giá năm triệu đâu có dễ lấy như vậy?" 

Lâm Quốc Long cười khẩy đáp: "Bây giờ cháu không tự tin như ban nãy nhỉ?" 

"Cháu tin tưởng Trương Minh Vũ thế cơ mà, cậu ta nhất định có đủ thực lực". 

Nói xong, mắt ông ta tràn ngập sự chế giễu. 

"Cháu...” 

Lâm Kiều Hân nhíu mày, trong lòng bùng lên lửa giận. 

Trương Minh Vũ cười nói: "Được thôi, cháu đồng ý".
 
Chương 910


Hả?  

Lâm Kiều Hân trợn tròn mắt.  

Trương Minh Vũ... tự tin như vậy sao?  

Dù sao dự án khách sạn Hồng Thái trước kia cũng chỉ trị giá hai triệu thôi!  

Mấy dự án nhỏ chẳng có tác dụng.  

Lấy đâu ra lắm dự án lớn như vậy chứ?  

Mà Trương Minh Vũ vừa mở miệng, Lâm Kiều Hân liền không nói nhiều nữa.  

Trong lòng... không khỏi lo lắng.  

Dù sao, Tuyền Ảnh cũng là mạng của cô!  

"Ha ha ha!"  

Lâm Quốc Long cười lớn: "Được, vậy từ hôm nay bác sẽ giao quyền vận hành tập đoàn Lâm Thị cho cháu!"  

"Sau bảy ngày, nếu như cháu không lấy được dự án năm triệu, Tuyền Ảnh... sẽ thuộc về tập đoàn Lâm Thị!"  

Nói xong, ông ta lại dùng ánh mắt chế giễu nhìn Lâm Kiều Hân.  

Lâm Kiều Hân bất giác cảm thấy lo lắng.  

Ông cụ Lâm thấy vậy âm thầm lắc đầu.  

Đời sau của nhà họ Lâm... vô vọng quá.  

Trương Minh Vũ không hề do dự đồng ý: "Được, không cần đến bảy ngày đâu".  

Lâm Tuấn Minh khinh bỉ nói: "Trương Minh Vũ, cậu nói điêu vừa thôi!"  

Trương Minh Vũ liếc mắt, không thèm để ý.  

Nhưng hành động này lại càng khiến cho lửa giận trong lòng Lâm Tuấn Minh điên cuồng dâng lên!  

Anh ta lại bị coi thường rồi!  

Tuy nhiên đúng lúc này, giọng nói của bác giúp việc vang lên: "Ông cụ, có khách đến, bảo muốn đàm phán dự án".  

Khách?  

Đến đàm phán dự án?  

Mọi người đều sững sờ.  

Nhưng đàm phán dự án nào mà lại đến tận nhà vậy?  

Ông cụ Lâm cười nói: "Mời vào đi".  

Bác giúp việc quay người đi ra cổng.  

Tiếng bước chân nhanh chóng vang lên.  

Mọi người nhìn qua thì thấy Trần Thắng Nam đang từ từ bước tới.  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Lâm Kiều Hân nghi hoặc.  

Ban nãy cô cũng gặp người này ở khách sạn... Hồng Thái!  

Nhưng... cô ta là ai?  

Tất cả mọi người đều đứng dậy, chỉ có mình Trương Minh Vũ vẫn ngồi đấy.  

Ông cụ Lâm khách khí mỉm cười: "Chào cô, cô đến tìm ai vậy?" 
 
Chương 911


Trần Thắng Nam khách khí đáp: "Chào cụ Lâm, tôi đến tìm tập đoàn Lâm Thị để đàm phán hợp tác, xin hỏi... ở đây ai là người chịu trách nhiệm?"  

Đúng là đến để đàm phán dự án thật!  

Lâm Tuấn Minh kích động nói: "Bố tôi là chủ tịch tập đoàn Lâm Thị, xin hỏi cô muốn bàn bạc về dự án nào vậy?"  

Trần Thắng Nam liếc mắt không nói gì.  

Lâm Tuấn Minh sững sờ.  

Mắt Lâm Quốc Long và Lâm Quốc Phong lóe lên sự nghi ngờ.  

Lâm Kiều Hân thấy vậy mắt lóe sáng!  

Hóa ra là vậy!  

Lâm Kiều Hân cười nói: "Bác cả bác hai, hai người quên rồi sao, bây giờ chủ của tập đoàn Lâm Thị... là Minh Vũ".  

Hả?  

Vừa dứt lười, Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long liền nhíu mày!  

Nhưng bọn họ đã nói rồi...  

Trương Minh Vũ cười đứng dậy nói: "Đúng là tôi, đàm phán dự án gì vậy?"  

Trần Thắng Nam nở nụ cười tiêu chuẩn: "Tôi có một tòa nhà chuẩn bị cần sửa chữa, không biết quý công ty có thời gian không?”  

Tòa nhà?  

Vừa dứt lời, đám Lâm Quốc Phong lập tức trợn tròn mắt!  

Dự án lớn!  

Trương Minh Vũ cười hỏi: "Thời gian thì có, nhưng bao nhiêu tiền?"  

Trần Thắng Nam duỗi năm ngón tay ra, cười nói: "Năm triệu".  

Hít!  

Tiếng hít sâu lập tức vang lên!  

Năm... triệu!  

Chẳng phải... vừa chuẩn con số đã hẹn sao?

Tất cả mọi người đều sững sờ.  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe lên sự khiếp sợ!  

Đây là... thật hay giả vậy?  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được, chúng tôi nhận".  

Nhanh như vậy sao?  

Một lúc sau mọi người mới tỉnh táo lại!  

Trần Thắng Nam khách khí cười nói: "Được, vậy chúng ta ký hợp đồng này thôi".  

Nói xong liền lấy hợp đồng từ trong cặp táp ra.  

Mọi người đều trợn tròn mắt há hốc mồm.  

Dự án lớn như vậy... xong rồi sao?  

Đùa à?  

Mắt Lâm Tuấn Minh lóe lên tia rét lạnh: "Trương Minh Vũ! Cậu kiếm người đến diễn kịch với chúng tôi à?"  

"Cậu nghĩ người nhà họ Lâm ngu lắm sao?"  

Trong lời nói tràn ngập lửa giận!  
 
Chương 912


Vừa dứt lời mắt Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long lóe sáng.  

Đúng!  

Làm sao có chuyện vừa ra hẹn xong đã có người đến đòi ký hợp đồng được?  

Còn ký nhanh như vậy?  

Lâm Quốc Phong lạnh lùng hừ một tiếng: "Trương Minh Vũ, cậu chỉ có thủ đoạn này thôi sao?"  

Trần Thắng Nam nhíu mày: "Ý của mấy người là... tôi là giả?"  

Lâm Quốc Long nói: “Tôi vừa ra hẹn xong cô liền đến, chẳng nhẽ mấy người không thông đồng với nhau chắc?"  

"Có khả năng thì lấy tiền ra!"  

Lâm Tuấn Minh nói hùa theo: "Đúng vậy! Lấy tiền ra đi!"  

"Đã đem theo hợp đồng rồi, mà không đem theo tiền chắc?"  

Nói xong anh ta liền cười khẩy.  

Trần Thắng Nam lạnh lùng nói: "Đây là cách tập đoàn Lâm Thị mấy người tiếp đón khách à?"  

"Không biết điều".  

Rất đúng mực.  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Mắt Lâm Tuấn Minh lóe lên tia rét lạnh: "Cô mà là khách thì chúng tôi sẽ tiếp đãi đúng mực".  

"Nhưng nếu như cô không phải khách... thì chúng tôi sẽ cho cô biết tay!"  

Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long lạnh lùng nhìn cô ta.  

Ánh mắt của Lâm Kiều Hân mơ màng.  

Trương Minh Vũ mỉm cười lắc đầu.  

Người nhà họ Lâm hết thuốc cứu rồi.  

Trần Thắng Nam nói: "Nhà họ Lâm hay lắm, may mà ông chủ của tập đoàn Lâm Thị không phải mấy người".  

"Nếu không..."  

Nói xong mắt cô ta liền hiện lên sự chế giễu.  

Cô ta khẽ búng ngón tay!  

Tiếng bước chân dồn dập vang lên.  

Hai nhân viên đi đến cổng, trong tay cầm hai chiếc vali!  

Á?  

Mọi người lập tức hoang mang! 

Hai nhân viên ấy nhanh chóng đi đến bên ghế sofa, đặt vali trên bàn. 

Tách! 

Kèm với tiếng tách, chiếc vali được mở ra! 

Hít! 

Tiếng hít sâu lập tức vang lên! 

Bên trong vali... toàn là tiền! 

Lâm Tuấn Minh sững sờ! 

Mắt Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long đều lóe lên sự mơ hồ! 

Sao... có thể! 

Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng! 

Cô biết đây là do Trương Minh Vũ làm! 
 
Chương 913


Trần Thắng Nam khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói: "May mà ông chủ không phải mấy người, nếu không tôi cũng không tìm mấy người hợp tác đâu".  

Sắc mặt đám Lâm Quốc Phong trầm xuống, đen sì như đít nồi.  

Nhưng... đây là khách hàng!  

Bọn họ không phản bác nổi.  

Trần Thắng Nam khách khí mỉm cười: "Ông chủ, không có vấn đề gì nữa thì anh mau ký hợp đồng đi, tiền là của các anh rồi".  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không thành vấn đề".  

Nói xong, anh liền vung tay ký tên!  

Trần Thắng Nam cười nói: "Được, vậy năm triệu này là của quý công ty rồi, đến lúc thiết kế tu sửa, tôi sẽ đến, chúng ta cùng bàn bạc".  

Trương Minh Vũ cười gật đầu.  

Lâm Quốc Long hít sâu một hơi, cơ thể run rẩy!  

Trần Thắng Nam cao ngạo chuẩn bị rời đi.  

Nhưng mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng, cô vội vàng nói: "Bác cả bác hai, bây giờ... công ty hoàn toàn thuộc về Trương Minh Vũ rồi đúng không?"  

Lâm Quốc Phong cuộn chặt nắm đấm!  

Lâm Quốc Long lạnh lùng nói: "Hừ! Mấy người... mấy người chiếm lợi của chúng tôi!"  

"Rõ ràng là hai anh em tôi ngày đêm khổ cực xây dựng danh tiếng của tập đoàn Lâm Thị nên người ta mới đến!"  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Kiểu này mà cũng nói được à?  

Lâm Kiều Hân khoanh tay trước ngực lạnh lùng nói: "Ông nội còn đang ở đây, bác hai định nuốt lời à?"  

"Bác...”  

Lâm Quốc Long nghẹn họng!  

Lâm Tuấn Minh lạnh lùng nói: "Kiều Hân, em không nói như vậy được".  

"Dù sao vừa mới giao hẹn, Trương Minh Vũ rõ ràng đang chiếm lời".  

Trần Thắng Nam cười khẩy: "Xin lỗi, tôi chưa từng xem qua quảng cáo của tập đoàn Lâm Thị".  

"Tôi đến vì cô Lâm thôi".  

Hả? 

Vừa dứt lời, mọi người liền ngớ người. 

Mắt Lâm Kiều Hân chợt lóe lên sự nghi ngờ. 

"Không thể nào!" 

Lâm Quốc Phong lạnh lùng nói: "Kiều Hân chưa bao giờ xen vào chuyện của tập đoàn Lâm Thị, cô dựa vào gì mà bảo đến vì cô ta?" 

Trần Thắng Nam nói: "Lần trước khách sạn Hồng Thái do cô Lâm sửa chữa, ông chủ khách sạn giới thiệu tôi đến tìm cô Lâm". 

"Có vấn đề sao?" 

Vừa dứt lời, Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long lập tức sững sờ. 

Lâm Tuấn Minh há hốc miệng, không nói được gì! 

Trần Thắng Nam mỉm cười chế giễu. 

Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng, cô cười nói: "Bác cả, bác hai, hai người còn muốn nói gì không".  
 
Chương 914


Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long chỉ có thể cúi đầu không nói gì!  

Bây giờ bọn họ không nói được gì nữa rồi!  

Lâm Kiều Hân nhân cơ hội này, cười hỏi: "Bác cả, bác hai, vậy sau này tập đoàn Lâm Thị... do Minh Vũ quản lý phải không?"  

Lâm Quốc Phong hít sâu một hơi.  

Nhưng ông cụ Lâm còn đang nhìn!  

Một lúc lâu sau, Lâm Quốc Phong lạnh lùng nói: "Đúng!"  

Trương Minh Vũ cười tươi như hoa.  

Lấy được tập đoàn Lâm Thị rồi!  

Trần Thắng Nam khách khí mỉm cười: "Ông chủ, không có chuyện gì vậy tôi đi trước nhé".  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được".  

Trần Thắng Nam quay người rời đi.  

Phòng khách nhanh chóng rơi vào im lặng.  

Lâm Quốc Long và Lâm Tuấn Minh không cam lòng, nhưng không biết phải nói gì để phản bác!  

Tuy nhiên đúng lúc này, ông cụ Lâm hiền từ nói: "Được rồi, Quốc Phong, con đi làm thủ tục đi".  

Lâm Quốc Phong hít sâu một hơi, khó khăn đáp: "Vâng!"  

Nói xong, ông ta quay người rời đi, bước chân loạng choang!  

Trương Minh Vũ biết, đây là tâm huyết nhiều năm của Lâm Quốc Phong.  

Ông ta... cũng chỉ muốn tốt cho tập đoàn Lâm Thị thôi.  

Nhưng vấn đề là với tâm huyết của ông ta, ông ta chẳng giúp được gì cho nhà họ Lâm, chỉ lãng phí tài nguyên thôi.  

Lâm Quốc Long và Lâm Tuấn Minh cúi đầu, không biết đang thảo luận cái gì.  

Trương Minh Vũ hiểu ra.  

Hai tên này sẽ không dễ dàng để tập đoàn Lâm Thị rơi vào tay anh đâu.  

Nhưng Trương Minh Vũ không lo.  

Lâm Quốc Phong nhanh chóng trở về, cầm theo một tập giấy tờ dày cộp.  

"Bây giờ tập đoàn Lâm Thị sẽ do cậu quản lý", Lâm Quốc Phong lạnh lùng nói.  

Trong lòng vô cùng tức giận!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Cảm ơn bác cả".  

Nói xong anh liền cầm lấy đống giấy tờ.  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe lên sự vui mừng.  

Tuy nhiên đúng lúc này, giọng nói hiền từ của ông cụ Lâm lại vang lên: "Minh Vũ, dù sao tập đoàn Lâm Thị cũng do cháu quản lý rồi".  

"Hay là... nhà họ Lâm cũng giao cho cháu nhé".

Hít!  

Tiếng hít sâu lại vang lên!  

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt!  

Trương Minh Vũ cũng vô cùng ngạc nhiên. 
 
Chương 915


Một lúc sau, Lâm Quốc Phong không tưởng tượng nổi mà nói: "Bố, bố... nói gì vậy?"  

Giọng nói của  ông ta có vẻ rất run rẩy!  

Giao... nhà họ Lâm cho Trương Minh Vũ sao?  

Con ngươi Lâm Kiều Hân tràn ngập sự khiếp sợ!  

Điên... cuồng quá!  

Trong mắt ông cụ Lâm.... Trương Minh Vũ quan trọng đến vậy sao?  

Ông cụ Lâm mặt không đổi sắc, hiền từ mỉm cười đáp: "Bố bảo rồi, giao cả nhà họ Lâm cho Minh Vũ đi".  

"Gia tộc Âu Dương chẳng bao lâu nữa sẽ vào Hoa Châu".  

"Nhà họ Lâm... haizzz".  

Nói xong, ông cụ Lâm chỉ có thể bất lực thở dài.  

Nhưng đôi mắt già nua... bỗng nhiên lóe sáng!  

Không ai nhận ra cả.  

Trương Minh Vũ cũng hoàn hồn, bất lực lắc đầu.  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng.  

Lâm Quốc Long lo lắng nói: "Sao... sao được ạ! Đường đường là cơ nghiệp của nhà họ Lâm... sao có thể giao vào tay một tên khác họ được!"  

Lâm Tuấn Minh vội vàng hùa theo: "Đúng vậy, ông nội ơi, mong ông suy nghĩ lại!"  

"Nếu vậy, người nhà họ Lâm nhất định không phục!"  

Lâm Quốc Phong cũng nói: "Bố, con không đồng ý!"  

"Chuyện này không phải chuyện đùa đâu!"  

Vẻ mặt này đau đớn vô cùng!  

Trương Minh Vũ cười nói: "Nếu hai bác đã không đồng ý, ta bỏ qua chuyện nhà họ Lâm, về sau lại bàn tiếp".  

Về sau?  

Lâm Quốc Long cuộn chặt nắm đấm, lửa giận trong mắt như sắp phun ra ngoài!  

Ánh mắt của Lâm Quốc Phong và Lâm Tuấn Minh cũng lạnh như băng!  

Ông cụ Lâm mỉm cười.  

Ánh mắt càng sâu hơn!  

"Nếu Minh Vũ đã không đồng ý thì để sau hẵng nói vậy", ông cụ Lâm cười nói.  

Khóe miệng mọi người lại co giật!  

Để sau hẵng nói là vì... Trương Minh Vũ không đồng ý sao?  

Nhưng đến cuối, không ai nói gì thêm nữa.  

Trương Minh Vũ mỉm cười, như đang suy nghĩ điều gì đó.  

Căn phòng lại rơi vào yên lặng.  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ cười nói: "Không còn chuyện gì nữa thì bọn cháu xin phép về ạ, tập đoàn Lâm Thị còn có nhiều việc phải xử lý lắm".  

Ông cụ Lâm hiền từ mỉm cười: "Ừm được".  

Trương Minh Vũ gật đầu. 
 
Chương 916


Đứng dậy, cầm tiền.  

Lâm Kiều Hân ôm một đống giấy tờ.  

Hai người sánh vai nhau rời khỏi.  

Sắc mặt Lâm Quốc Phong trầm xuống.  

Lâm Quốc Long và Lâm Tuấn Minh nhìn nhau, mắt lóe lên tia rét lạnh!  

Ông cụ Lâm nhìn thấy vậy chỉ khẽ lắc đầu.  

Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân nhanh chóng ra khỏi đại viện nhà họ Lâm.  

Chiếc Mercedes đã đỗ sẵn ở ngoài chờ hai người.  

Hai người họ ngồi lên xe.  

Trương Minh Vũ nói: "Đến tập đoàn Lâm Thị".  

Long Tam không nói gì, lái xe lao đi.  

Lâm Kiều Hân ôm giấy tờ, ánh mắt vô cùng phức tạp.  

Cô không thể nào ngờ mình đã làm được chuyện mà mình có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.  

Nhưng bây giờ...  

Một lúc sau, Lâm Kiều Hân chỉ có thể nhìn Trương Minh Vũ.  

Anh mang lại cho cô quá nhiều bất ngờ vui vẻ.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Nhân lúc trời chưa tối, chúng ta mau đến xem tập đoàn Lâm Thị, cô cũng chuẩn bị nhận lấy dự án đó đi".  

Lâm Kiều Hân kinh ngạc hỏi: "Có dự án thật à?"  

Trương Minh Vũ khó chịu liếc mắt, sau đó liền cười nói: "Đương nhiên là có".  

Lâm Kiều Hân sững sờ.  

Có thật?  

Nhưng... ở đâu ra vậy?  

Lâm Kiều Hân chợt phát hiện ra mình không đủ khả năng nhìn thấu Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ lại dặn dò: "Chúng ta phải cẩn thận một chút, mấy người bên bác hai sẽ không dễ dàng để cho chúng ta thành công đâu".  

Lâm Kiều Hân gật đầu.  

Chẳng bao lâu sau, chiếc xe đã dừng ở cổng tập đoàn Lâm Thị.  

Trương Minh Vũ xuống xe.  

Ngẩng đầu nhìn.  

Tập đoàn Lâm Thị từng gọn gàng cao sang giờ bẩn thỉu hơn nhiều. 

Quan trọng nhất là... bây giờ nó không thuộc về nhà họ Lâm nữa. 

Vì trả nợ, nhà họ Lâm đã bán tòa nhà rồi. 

Lâm Kiều Hân cũng chua xót vô cùng. 

Hai người nhanh chóng đi vào công ty. 

Tập đoàn Lâm Thị có một bộ phận là người của nhà họ Lâm, mà mấy kẻ này toàn là kẻ thân cận của Lâm Quốc Phong hoặc Lâm Quốc Long. 

Sau khi đi vào, Trương Minh Vũ lập tức nhíu mày. 

Trong đại sảnh vô cùng huyên náo! 

Nhân viên lễ tân cầm gương đánh kem nền. 

Bảo vệ tụ tập vào chơi đấu địa chủ! 

Mùi hương nồng nàn truyền đến. 

Nhân viên công sở trong công ty đang nấu lẩu... 
 
Chương 917


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sắc mặt Lâm Kiều Hân lạnh xuống!  

Tập đoàn Lâm Thị đã tụt dốc đến mức này sao!  

Với tình hình này, sao có thể vực dậy được nhà họ Lâm đây?  

Trương Minh Vũ cười hỏi: "Cô định làm gì?"  

Lâm Kiều Hân mím môi đáp: "Tôi rất muốn đuổi việc tất cả bọn họ!"  

Trương Minh Vũ nhíu mày, nghi ngờ hỏi: "Vậy sao không làm".  

Lâm Kiều Hân lắc đầu: "Tập đoàn bây giờ chỉ còn lại cái vỏ".  

"Phần còn lại, ngoại trừ nhà họ Lâm thì là người thân sếp Hà phái đến".  

"Những người khác đã sớm bỏ việc rồi".  

Trương Minh Vũ sững sờ, nghi ngờ hỏi: "Sếp Hà?"  

Lâm Kiều Hân gật đầu: "Đúng, sếp Hà là em trai của chủ nhà họ Hà, chỉ là sớm đã rời khỏi nhà họ Hà thôi".  

"Lúc trước nhà họ Lâm nợ nần rất nhiều, sếp Hà đã mua lại tòa nhà, trở thành cổ đông của tập đoàn Lâm Thị".  

Trương Minh Vũ lập tức hiểu ra.  

Chẳng trách...  

Nhưng tập đoàn Lâm Thị đã nằm trong tay anh rồi, anh đương nhiên không thể mặc kệ nó được!  

Trương Minh Vũ mỉm cười: "Phải chỉnh đốn lại tập đoàn Lâm Thị mới được".  

Lâm Kiều Hân nghe thấy vậy mắt liền sáng lên!  

Sao cô không muốn chứ?  

Chỉ là cô không có năng lực làm vậy!  

Trương Minh Vũ tiến lên, đi vào giữa đại sảnh.  

Khóe miệng Lâm Kiều Hân nhếch lên!  

Bước theo anh!  

Cô vô cùng tin tưởng anh.  

Hai người nhanh chóng đi đến vị trí chính giữa đại sảnh.  

Nhìn qua một vòng, vừa định mở miệng, đột nhiên phát hiện ra một người đang nghiêm túc ngồi đọc giấy tờ trong góc.  

Đó là... Lâm Diểu?  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Chẳng phải Lâm Diểu đang đi học sao? Cô ta tốt nghiệp rồi à?  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Cho dù thế nào đi chăng nữa, nhà họ Lâm cũng có một người khiến anh yên tâm.  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi


Khí chất của Lâm Kiều Hân chợt đổi, cô lạnh lùng nói: "Mấy người đang làm gì vậy?" 

Đại sảnh vô cùng huyên náo, mọi người không nghe thấy. 

Nhưng mấy bảo vệ ngồi giữa đang chơi đấu địa chủ nghe rất rõ. 

Họ đồng loạt quay đầu. 

Nhìn thấy cô họ lập tức trợn tròn mắt, hoảng loạn đáp: "Cô chủ, cô... đến rồi!" 

Rõ ràng là người nhà họ Lâm. 

Nghe thấy vậy, mọi người mới phát hiện ra có gì đó lạ thường. 

Họ ào ào nhìn ra, ánh mắt nghi hoặc. 

Lâm Kiều Hân lạnh lùng nói: "Đang giờ đi làm mấy người làm gì vậy?" 

Mấy bảo vệ chợt chột dạ! 

Cúi đầu không nói lời nào! 

Tuy nhiên đúng lúc này, một giọng nói chua ngoa vang lên: "Cô là cái thá gì, đây là chuyện của tập đoàn Lâm Thị chúng tôi... không đến lượt cô quản?"
 
Chương 918


Nghe thấy những lời này, đám người đều sửng sốt.  

Bọn họ nhìn theo hướng giọng nói phát ra mới phát hiện có một đoàn người đang bước ra khỏi thang máy.  

Dẫn đầu là một người phụ nữ.  

Tuổi tác không lớn nhưng trang điểm rất đậm, ăn mặc hở hang.  

Sau lưng cô ta là bốn người đàn ông mặc vest chỉnh tề.  

Rõ ràng bọn họ là vệ sĩ của cô ta.  

Trương Minh Vũ khẽ nhíu mày.  

Lâm Kiều Hân nhỏ giọng nói: “Đây chính là con gái của sếp Hà, hiện giờ đang gữ chức giám đốc thị trường của tập đoàn Lâm Thị”.  

Trương Minh Vũ hiểu ra, khoé miệng nhếch lên nở nụ cười lạnh lẽo.  

Sếp Hà này thực sự coi tập đoàn Lâm Thị là địa bàn nhà mình sao?  

Hà Tử Tuệ nhanh chóng đi tới trước mặt bọn họ, ung dung khoanh tay trước ngực.  

Vẻ mặt tràn đầy miệt thị!  

Lâm Kiều Hân hơi ngẩng đầu lên, lạnh giọng hỏi: “Giám đốc Hà, tôi là người nhà họ Lâm. Chẳng lẽ đến cả tập đoàn Lâm Thị cũng không được nhúng tay vào sao?”  

Anh không hề tỏ ra nóng nảy, chỉ lặng lẽ đứng chờ ở bên cạnh.  

Hà Tử Tuệ nheo mắt lại, lòng thầm cười lạnh!  

Trước kia cô ta bị Lâm Kiều Hân đoạt hết danh tiếng!   

Bây giờ nhà họ Lâm sụp đổ, đương nhiên cô ta muốn trả lại mối thù này!  

Cô ta lạnh lùng lên tiếng: “Người nhà họ Lâm hả? Nếu đúng như cô nói thì chỉ cần là người nhà họ Lâm thì đều có thể đến công ty của chúng tôi khoa tay múa chân chỉ đạo sao?”  

“Hơn nữa nếu tôi nhớ không nhầm thì… hình như cô đã bị Lâm Quốc Phong đuổi ra khỏi tập đoàn Lâm Thị từ lâu rồi cơ mà?”  

Dứt lời, cô ta hất hàm nhìn Lâm Kiều Hân với ánh mắt trào phúng!  

Đám người nhà họ Hà cũng nhao nhao cười mỉa mai!  

Còn người nhà họ Lâm chỉ im lặng đứng đó, không biết nên làm thế nào cho phải.  

Lâm Kiều Hân nở nụ cười lạnh: “Tôi có thể rời đi thì tất nhiên cũng có thể quay lại được”.  

“Bây giờ tôi lại trở thành người của tập đoàn Lâm Thị rồi”.  

Hà Tử Tuệ nhướng mày, cất giọng châm chọc nói: “Vô cùng xin lỗi cô. Nhưng mà trưởng phòng nhân sự… đã là người của nhà họ Hà chúng tôi rồi”.  

“Cô muốn vào Lâm Thị làm hả? Chắc là khó lắm đấy…”  

Nói rồi cô ta còn trưng ra vẻ mặt chế giễu!  

Đám người nhà họ Hà cũng tỏ ra giễu cợt!  

Trương Minh Vũ lắc đầu thở dài.  

Lâm Quốc Phong quản lý công ty kiểu này, sớm muộn gì tập đoàn Lâm Thị cũng sẽ bị người của sếp Hà chiếm đoạt.  

Vậy mà còn… không hay biết gì nữa chứ?  

Anh thấy rất bất lực.  
 
Chương 919


Lâm Kiều Hân không hề tức giận, ngược lại còn bình tĩnh cười đáp: “Không cần, tôi muốn vào làm không cần xin phép phòng nhân sự của các người”.  

Hà Tử Tuệ khoanh tay, ngạo nghễ chất vấn: “Không cần?”  

“Thế thì cô từ đâu đến thì hãy cút về chỗ đó đi. Công ty của chúng tôi… không cần đồ vô dụng nhà họ Lâm”.  

Cô ta vừa dứt lời, xung quanh lập tức vang lên tiếng cười cợt.  

Thế nhưng người nhà họ Lâm đều bắt đầu nheo mắt lại, hai tay nắm chặt thành nắm đấm.  

Trong lòng cũng dần dâng lên lửa giận!  

Dù sao Hà Tử Tuệ nói vậy chẳng khác nào mắng cả nhà họ Lâm!  

Lâm Kiều Hân quan sát xung quanh, trong lòng cảm thấy cực kỳ thất vọng.  

Tuy rằng ai cũng rất tức giận nhưng không một ai chịu đứng ra lên tiếng.  

Nhà họ Lâm xuống dốc cũng không phải không có nguyên do.  

Cô lạnh lùng cười nói: “Người nhà họ Lâm có vô dụng hay không không phải do cô nói”.  

“Không phải do tôi nói sao?”  

Trong mắt Hà Tử Tuệ hiện lên vẻ mỉa mai, khiêu khích nói: “Tôi cũng không ngại nói cho cô hay, nhà họ Lâm của hiện giờ… không đủ để tôi phải xem trọng đâu”.  

“Chẳng lẽ cô không phát hiện ra bây giờ mọi chức vụ quan trọng trong tập đoàn… đều đã bị người của chúng tôi chiếm hết rồi sao?”  

Lâm Kiều Hân thản nhiên đáp: “Vậy thì đã sao? Dù thế nào thì… tập đoàn Lâm Thị vẫn mang họ Lâm”.  

Nghe cô nói vậy, Hà Tử Tuệ lập tức cười phá lên!  

“Họ Lâm?”  

“Uổng công mọi người khen ngợi cô là nữ chủ tịch giỏi nhất Hoa Châu! Không lẽ đến cả chút chuyện cỏn con này cũng không nhìn ra được à?”  

“Sao cô không nghĩ thử xem tại sao tôi lại dám nói với cô như vậy hả?”  

Cô ta nhìn cô với ánh mắt tràn ngập chế giễu. 

Lâm Kiều Hân cười lạnh một tiếng. 

Đương nhiên cô đã đoán được từ trước, Hà Tử Tuệ đã dám nói những lời này thì đương nhiên đối phương phải chuẩn bị tốt cả rồi. 

Tiếc là… đã quá muộn. 

Trương Minh Vũ tới rồi! 

Cô hỏi ngược lại: “Sao tôi phải nghĩ?” 

“Cô…” 

Hà Tử Tuệ nổi giận đùng đùng! 

Đây là đang khiêu khích trắng trợn! 

Một lúc lâu sau, cô ta mới lạnh giọng đáp: “Hừ! Cô không nghĩ thì để tôi nói cho mà biết. Giờ đây Lâm Quốc Phong không dám động vào chúng tôi đâu!” 

“Ông ta động vào thử xem, tập đoàn Lâm Thị sẽ phải đổi họ ngay!” 

“Cô có tin không?” 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom