Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Dịch 

Chương 810: Tạm xa nhau


 

 Bóng đêm dần bao phủ. 

 Trong sân biệt thự núi Vân Mộng, Mercedes dừng cái kịch, Dương Lệ bận rộn cả ngày vừa trở về. 

 Cô bước xuống xe, xoa xoa bả vai nhức mỏi, thấy Lâm Hàn đứng ở cửa thì hơi bất ngờ. 

 "Ông xã, anh đứng đây làm gì vậy? Có chuyện gì à?", Dương Lệ khó hiểu hỏi. 

 Lâm Hàn lắc đầu cười, không nói gì. 

 Dương Lệ cảm thấy kỳ lạ, trong lòng chợt có dự cảm xấu. Cô bước tới trước mặt Lâm Hàn. 

 Lâm Hàn dẫn Dương Lệ về phòng, rồi xoa bả vai cho cô. 

 "Sao? Hôm nay mệt thế à?", Lâm Hàn dịu dàng hỏi. 

 Dương Lệ nghe vậy thở dài, có chút bất lực nói: "Một thời gian rồi không đụng tới công việc trong công ty, ai ngờ vừa đi làm đã có một đống chuyện rối bòng bong. Hôm nay, em mới giải quyết xong mớ bòng bong kia, thì gặp người phụ trách bên Bắc Đông rồi bàn việc hợp tác luôn". 

 Lâm Hàn nghe vậy chỉ cười, biết cái mớ rắc rối kia có lẽ là do không đúng ý cô mà thôi. 

 Quỹ đầu tư Nhân Phàm là một công ty có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, mỗi một nhân viên từ trên xuống dưới đều hết sức có trách nhiệm. Ai không có đã sớm bị đuổi, người ở lại đều là những nhân viên nghiêm túc trong công việc. 

 Chẳng qua, yêu cầu của Dương Lệ hơi cao, bọn họ chưa đạt đến sự đòi hỏi của cô mà thôi. 

 "Hợp tác với bên Bắc Đông sao rồi? Có suôn sẻ không?", Lâm Hàn lại hỏi. 

 "Rất suôn sẻ", sắc mặt Dương Lệ hơi dịu đi, nói: "Lần này, bên đối phương có thành ý hơn rất nhiều, không giống tên Tạ Kiến Bình lươn lẹo kia, rõ ràng là ông ta chẳng thật lòng muốn hợp tác gì hết. Người phụ trách mới tới làm việc hết sức đúng mực và hợp tình hợp lý. Hôm nay, tụi em cũng đã bàn bạc xong, kế tiếp chỉ cần hoàn thiện một số chi tiết là vài ngày nữa có thể bắt đầu hợp tác rồi". 

 Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, yên tâm hơn. Sự hợp tác giữa Hoa Đông và Bắc Đông đều mang lại lợi ích rất lớn cho đôi bên, nên cả hai rất coi trọng nó. 

 Tuy bên Bắc Đông có mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia, sẽ mang đến rất nhiều lợi nhuận cho các thế lực vùng xám ở đó. Nhưng cũng không thể chỉ dựa hết vào nó. Hơn nữa, mấy nhà xưởng kia là của Lâm Hàn và nhà họ Lâm, nói trắng ra cũng không phải tiền do họ tự kiếm. Mới đầu thì không sao, nhưng về lâu dài lại dễ nảy sinh vấn đề. 


 Còn sự hợp tác giữa Bắc Đông và Hoa Đông lại khác, chủ yếu là hai bên bắt tay nhau, tận dụng tài nguyên nổi trội của Bắc Đông, cộng với vô số ngành sản xuất là có thể giúp những thế lực ở vùng xám kiếm được lợi nhuận về lâu dài, nên đương nhiên vô cùng quan trọng. 

 "Có khó khăn gì trong chuyện hợp tác với Bắc Đông thì cứ nói với anh, anh sẽ giải quyết giúp em", Lâm Hàn cũng nói. Anh đau lòng cô làm việc mệt mỏi như vậy, nên muốn chia sẻ đôi chút áp lực với Dương Lệ. 

 Nhưng Lâm Hàn cũng biết đây là sự lựa chọn của Dương Lệ, tuy mệt mà vui. Vì vậy, từ đầu đến giờ anh vẫn không nhắc tới chuyện hay là cô ở nhà đi, anh sẽ nuôi. 

 Dương Lệ nghe thấy thế, gật đầu. 

 Sau khi trải qua chuyện lần trước, Dương Lệ đã biết mọi thứ bây giờ của cô đều có bóng dáng Lâm Hàn lặng lẽ đứng sau giúp đỡ mình. Mặc dù hơi thất vọng, nhưng vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được. Xét cho cùng, Dương Lệ cũng có dựa vào năng lực của mình và không ngừng trau dồi nó mới được như ngày hôm nay. 

 Mà sự hợp tác lần này với Bắc Đông vẫn là do Lâm Hàn đứng ra chủ trì. 

 Chưa nói tới chuyện khác, chỉ riêng Uông Nghĩa - người phụ trách mới tới bên Bắc Đông vừa gặp hôm nay. Tuy anh ta rất có tinh thần trách nhiệm và hiểu biết mọi thứ, nhưng Dương Lệ vẫn cứ cảm thấy Uông Nghĩa đều hùa theo cô ở mọi mặt. 

 Đến nay, nói Bắc Đông hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm chứ thực tế quyền chủ đạo vẫn nằm trong tay Dương Lệ, bên Bắc Đông chỉ phụ thuộc. 

 Dương Lệ đương nhiên hiểu được lý do trong đó, hoàn toàn là do có Lâm Hàn. 

 Nhưng Dương Lệ cũng không ghét, cô cứ tiếp tục phụ trách, rà soát mọi mặt rồi hoàn thành thật tốt việc hợp tác lần này là được. 

 Sau đó, hai người đều im lặng, không nói gì. Lâm Hàn tiếp tục xoa bóp bả vai cho cô. 

 Lâm Hàn là vì không biết mở miệng nói như thế nào, cả hai mới gặp chưa được bao lâu lại phải xa nhau, mà còn trong khoảng thời gian khá lâu. Nhưng anh cũng không có cách nào, chuyện lần này cần phải đích thân Lâm Hàn đứng ra sắp xếp. 

 Còn Dương Lệ, cô biết Lâm Hàn muốn nói gì đó, mà còn không phải tin tốt, chỉ là giờ anh chưa biết nói sao thôi. Dương Lệ cũng không sốt ruột, lẳng lặng đợi anh mở miệng. 

 Dì Hà nấu đồ ăn xong, đang tính gọi hai người xuống ăn cơm, thấy cảnh ấy cũng biết điều rời đi, không làm phiền cả hai. 

 Qua một lúc lâu, Lâm Hàn mới mở miệng nói: "Kế tiếp, anh có một số chuyện cần làm, phải đi thành phố Thiên Kinh một chuyến và sẽ mất khá lâu mới về". 

 Dương Lệ nghe vậy thì sửng sốt, tuy đã đoán được sẽ như vậy, nhưng khi nghe anh nói ra, trong lòng vẫn hơi khó chịu. 

 Phải biết rằng, Lâm Hàn mới đi ra ngoài làm việc, rồi trở về chưa được mấy ngày lại đi tiếp, còn đi lâu nữa chứ. Dương Lệ không bực mới lạ. 

 Lâm Hàn nói xong, có thể cảm giác bả vai Dương Lệ chợt cứng ngắc. Đương nhiên là anh hiểu được tâm trạng của cô. 

 Lâm Hàn có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn phải nói tiếp: "Chuyện lần này cũng rất quan trọng, anh phải đi. Về sau, có lẽ sẽ càng bận rộn hơn vì phải dần tiếp quản công việc trong gia tộc, nên sẽ càng ngày càng có nhiều việc cần làm. Nhưng, em yên tâm. Chỉ cần qua đoạn thời gian này, kế tiếp ổn định rồi thì anh không cần ra mặt nữa. Lúc này, chỉ tạm xa nhau một thời gian thôi". 

 Dương Lệ xoay người lại, lắc đầu, ý bảo Lâm Hàn không cần giải thích thêm nữa. 


 Tuy công việc trong nhà họ Lâm vô cùng rườm rà, cần mất rất nhiều công sức, nhưng sẽ mang lại kết quả hết sức khả quan, có thể giúp Lâm Hàn bảo vệ được Dương Lệ. Sau này, anh và cô mới có một cuộc bình yên bên nhau được. 

 "À đúng rồi, bao giờ anh đi?", Dương Lệ hỏi. 

 "Sáng mai", Lâm Hàn đáp. 

 "Sớm vậy à", Dương Lệ sửng sốt, sắc mặt hơi cứng đờ, nhưng lại nhanh chóng khôi phục như thường, cười nói: "Vậy mau đi ăn cơm đi, lát nữa em còn phải giúp anh chuẩn bị quần áo nữa". 

 
Chương 811: Đội máy bay trực thăng


 

 Bên trong biệt thự núi Vân Mộng. 

 Lâm Hàn ngẩn ngơ nhìn Dương Lệ đang sắp xếp quần áo trong phòng để đồ, có chút không nỡ đi, nhưng lại chẳng có cách nào khác. 

 Chuyện bên Bắc Đông, rồi hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh đều cần Lâm Hàn ra mặt, không thì anh không yên tâm. 

 Lúc này, nỗi lòng Dương Lệ cũng tràn đầy quyến luyến, thậm chí còn rơm rơm nước mắt. 

 Nhưng Dương Lệ lại nhịn xuống, không để Lâm Hàn nhìn thấy, tiếp tục sắp xếp quần áo. 

 Chẳng mấy chốc, Dương Lệ đã sắp xong. Bấy giờ, cảm xúc cô cũng ổn định lại, mặt mày khôi phục như thường. 

 "Được rồi, chúng ta đi ăn cơm đi", Dương Lệ bước tới trước mặt Lâm Hàn, cười nói. 

 Lâm Hàn gật đầu, rồi cùng cô đi ăn cơm. 

 Bầu không khí trong bữa cơm có hơi nặng nề, cả hai đều không nỡ xa nhau. Sau khi cơm nước xong, hai người bèn về phòng nghỉ ngơi. Đêm nay, sẽ là một đêm khó ngủ. 

 Cùng lúc đó, bên phía La quốc đang chuẩn bị bắt đầu vận chuyển. 

 La Văn nói chuyện với Lâm Hàn xong, biết sẽ vận chuyển mấy cái nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia thì kinh ngạc đến mức không thể tưởng tượng nổi. 

 Nhưng khi anh ta quay lại bên trong mấy nhà xưởng kia, đã phát hiện có người đang tháo dỡ máy móc và gắn thêm một số thiết bị. 

 La Văn lập tức cảm thấy nghi hoặc, nhìn cảnh kia, có vẻ bọn họ thật sự tính chở những máy móc hạng nặng kia đi. Thế nhưng, số máy móc đó cồng kềnh và nặng như thế thì vận chuyển đi bằng cách nào? 

 Giờ đã là đêm khuya, số máy móc hạng nặng đó cũng được tháo dỡ xong, còn gắn thêm một số thiết bị. 

 Có vẻ những thiết bị kia là để phục vụ cho quá trình vận chuyển, chỉ là trông rất kỳ lạ, vì chúng đều được gắn ngửa mặt lên. Điều này càng khiến La Văn cảm thấy khó hiểu. 

 Có điều, La Văn biết Lâm Hàn không phải là loại người chẳng biết dò trước tính sau. Nếu anh nói đã chuẩn bị hết thì chắc chắn có cách của mình, nên La Văn cũng không hỏi nhiều mà chỉ yên lặng đợi. 

 Đêm đã khuya, La Văn chẳng thấy động tĩnh gì hết, chỉ thấy bọn họ lẳng lặng đứng đợi ở khoảng đất trống kia. Đang lúc La Văn không nhịn được muốn hỏi thăm kế hoạch của họ thì chợt nghe thấy từng tiếng ầm ầm. 

 Âm thanh đó giống như tiếng gió rít truyền đến từ đằng xa, rồi lại không giống lắm, nghe có chút kỳ lạ. Nhưng La Văn lại cảm thấy quen quen, dường như đã nghe ở đâu đó rồi. 

 La Văn nhìn về phía ấy thì thấy trên không trung có một số điểm sáng đang đến gần. 

 La Văn chợt đoán được một khả năng, rồi cảm thấy không tài nào tin nổi. 

 "Lẽ nào họ tính dùng máy bay trực thăng để vận chuyển?", La Văn kinh ngạc thốt lên. 

 Ban nãy, La Văn cũng có đoán những người kia sẽ vận chuyển bằng cách nào, thông thường, với những thiết bị cỡ lớn thì cách tốt nhất là dùng xe lửa hoặc tàu chở hàng. 

 Nhưng đây là La quốc, nước này không giáp biển, nên không thể dùng tàu chở hàng để vận chuyển được. 

 Còn xe lửa, dù có tuyến đường nối liền với Hoa Hạ, nhưng không gian trong xe lại khá nhỏ, vận chuyển thiết bị khác còn được, chứ muốn chở số máy móc hạng nặng kia đi thì bó tay. 

 Tếng động và điểm sáng kia có vẻ là máy bay trực thăng, lẽ này bọn họ định dùng nó để vận chuyển ư? 

 La Văn nhìn số máy móc cồng kềnh đằng sau, thiết bị được gắn thêm đều hướng lên trên, đúng là để tiện cho việc vận chuyển bằng máy bay trực thăng. Xem ra, những người kia quả thật tính chở chúng đi bằng máy bay trực thăng. 

 Có điều, La Văn lại lập tức lắc đầu. Anh ta cũng biết đôi chút về máy bay trực thăng, đương nhiên biết nó có thể vận chuyển hàng hóa nặng. Nhưng số máy móc kia thật sự quá nặng, đã vượt qua sức nặng mà trực thăng có thể chở. 

 Bấy giờ, mấy điểm sáng kia cũng đã bay tới gần để lộ ra hình dáng trên bầu trời, đúng là một đám máy bay trực thăng. 

 Chỉ là, những chiếc trực thăng ấy lại hơi khác với tưởng tượng của La Văn. Chúng đều là máy bay trực thăng chuyên môn vận chuyển hàng hóa cỡ lớn. 

 La Văn nhớ là trong nước không có sản xuất loại trực thăng cỡ lớn này, thậm chí với trình độ kỹ thuật trước mắt của Hoa Hạ thì không thể nào nghiên cứu chế tạo ra nó. 

 Đáng kinh ngạc không chỉ là loại trực thăng cỡ lớn này, mà còn về số lượng của chúng. 

 Hồi nãy cách khá xa nên La Văn không đếm được hết, chỉ thấy vài điểm sáng, cho rằng chẳng qua là vài cái trực thăng thôi. Nhưng giờ, La Văn nhìn ra xa, toàn bộ phía sau đều là những chiếc máy bay trực thăng cỡ lớn kia, rõ ràng là cả một hạm đội trực thăng vận chuyển khổng lồ! 

 "Đây...", La Văn há hốc miệng, muốn nói gì đó lại không biết nên nói gì, kinh ngạc đến mức lộ hẳn ra mặt. 

 Mà những người xung quanh La Văn lại hết sức bình tĩnh, dường như đã quen với cảnh ấy. 

 Đội máy bay trực thăng chậm rãi hạ xuống, vô số nhân viên vội vàng bắt tay gắn những thiết bị phía trên của số máy móc kia vào máy bay. 

 Tuy số máy bay trực thăng kia đều là những chiếc trực thăng có quy mô lớn nhất trên thế giới, nhưng hiển nhiên cũng không thể bỏ số máy móc hạng nặng kia vào, nên đành phải dựa vào mấy thiết bị được gắn thêm kia nối với hàng hóa để chở đi. 

 La Văn nhìn cảnh tượng trước mắt mà không biết nói gì. Trước đó, anh ta có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra những người kia làm cách nào để chở hết số máy móc đó đi. Giờ xem ra, chuyện gì cũng có thể, mà còn chẳng khó khăn gì mấy. 


 La Văn vội vàng gật đầu, sau đó leo lên máy bay trực thăng. 

 Sau đó, số máy bay trực thăng cỡ lớn này lần lượt khởi động, chậm rãi cất cánh. 

 La Văn thổn thức nhìn mấy cái nhà xưởng lớn dưới chân, ai ngờ những máy móc hạng nặng trong mấy nhà xưởng kia sẽ bị chở đi hết trong một đêm chứ. Nếu là trước đây, La Văn sẽ không tin. Nhưng sau khi chứng kiến tận mắt thì anh ta đã không còn nghi ngờ gì nữa. Có điều, không ngờ thế lực này lại lợi hại như vậy, thế mà lại sở hữu nhiều máy bay trực thăng cỡ lớn như thế. 

 Một lát sau, từng tốp máy bay trực thăng chậm rãi cất cánh bay về phía tỉnh Bắc Đông ở Hoa Hạ.

 
Chương 812: Vận chuyển về Bắc Đông


 

 Trong màn đêm. 

 Đội máy báy trực thăng nâng số máy móc hạng nặng bay trên bầu trời. 

 Lúc này, La Văn mới bình tĩnh lại được trước những chấn động ban nãy. 

 Giờ đây, La Văn không thể không đánh giá lại thế lực đứng sau Lâm Hàn. Lúc trước, anh ta cũng biết đây là một thế lực hết sức bí ẩn và mạnh mẽ, hẳn phải có thực lực vượt xa cái gọi là quý tộc đứng đầu Hoa Hạ. 

 Nhưng đến tận giờ, La Văn mới biết được bản thân vẫn quá xem nhẹ thế lực ấy. Thế lực này không những có rất nhiều cao thủ và tài lực hùng hậu, mà còn mạnh một cách khó có thể tưởng tượng ngay cả ở những khía cạnh khác. 

 Giống như hạm đội trực thăng vận tải cỡ lớn này, đây không phải chỉ có tiền là được. 

 Tuy La Văn không rành về mặt này, nhưng anh ta lại biết Hoa Hạ vẫn chưa có đủ trình độ để chế tạo ra những chiếc trực thăng vận tải cỡ lớn kia. Mà điều ấy thì không phải cứ có tiền là bù đắp được. 

 Hiển nhiên, thế lực ấy đã mạnh ngoài sức tưởng tượng của một người bình thường. 

 Chẳng qua, La Văn cũng hiểu, một thế lực có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua lại mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hặng kia thì chẳng thể nào là hạng tầm thường, cứ có tiền là được. 

 Song, La Văn cũng chợt nghĩ thông, chẳng trách trước đó Lâm Hàn lại xem trọng mấy nhà xưởng ấy như thế, không thèm quan tâm tốn bao nhiều tiền mà chỉ để ý có mua lại được nó hay không. 

 Lúc ấy, anh ta còn tưởng mua lại mấy nhà xưởng kia rồi đưa vào sản xuất để sinh lời, từ đó kiếm lại vốn. Nhưng không ngờ, Lâm Hàn lại muốn nghiên cứu kỹ thuật của số máy móc kia. 

 Không phải La Văn không nghĩ tới, mà điều đó là không có khả năng. Với điều kiện của đám La Văn, tuy chưa từng nghiên cứu những thiết bị cơ giới đó, nhưng không cần nghĩ cũng biết là không thể nghiên cứu được. 

 Tuy nhiên, La Văn lại xem nhẹ một điều, bọn họ không nghiên cứu được không đại biểu người khác cũng thế. Dù người có thể nghiên cứu ra loại kỹ thuật ấy rất ít, nhưng rõ ràng, thế lực đứng sau Lâm Hàn có chuyên gia và thực lực đó. 

 La Văn nghĩ vậy thì không khỏi kinh ngạc. 

 Nếu thế lực đứng sau Lâm Hàn có thể nghiên cứu ra kỹ thuật ấy, thì sẽ mang đến lợi nhuận vượt ngoài sức tưởng tượng, bỏ xa lợi ích khi đưa chúng vào sản xuất. 


 Chưa nói tới cái khác, riêng chuyện sản xuất được số máy móc kia thôi đã mang lại lợi nhuận hơi bị khủng rồi. Càng đứng nói tới những lợi ích khác. 

 La Văn biết, với thực lực của nhà họ Lâm, một khi bọn họ nghiên cứu ra kỹ thuật của số máy móc kia thì hoàn toàn có thể đe dọa đến địa vị của La quốc trong ngành công nghiệp cơ giới. 

 Sau khi anh ta hiểu được điều ấy thì vô cùng giật mình, không dám nói gì. La Văn biết tầm quan trọng của chuyện này, nên tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài. 

 Ngẫm nghĩ một lát, La Văn quyết định sẽ chôn chuyện này xuống tận đáy lòng, không nói với bất cứ ai. Nếu không, lỡ ảnh hưởng tới Lâm Hàn thì rắc rối to. Lúc ấy, anh ta có hối hận cũng không kịp. 

 Mà dù Lâm Hàn có làm gì thì giờ La Văn đã coi anh là đại ca, nên sẽ tận tâm làm việc cho anh. Trương Thiên Sơn cũng dặn bọn họ đi theo Lâm Hàn, đương nhiên anh ta sẽ không nuốt lời. 

 Lâm Hàn quyết định vận chuyển số máy móc kia đến Bắc Đông, lại càng khiến La Văn vui vẻ hơn. 

 Dù sao anh ta cũng sinh ra và lớn lên ở Bắc Đông, tuy có chút xích mích với đám người trong vùng xám, nhưng suy cho cùng, La Văn vẫn muốn các thế lực vùng xám có thể có cuộc sống tốt hơn. 

 Mà số máy móc kia, quả thật có thể mang lại vô số lợi nhuận cho các thế lực vùng xám ở đó. 


 La Văn biết, số tiền kiếm được phải giao phần lớn cho Lâm Hàn và thế lực đứng sau anh. Dẫu sao, Lâm Hàn cũng là người bỏ tiền ra mua và vận chuyển số máy móc kia về, nên đương họ sẽ được chia nhiều phần trăm hơn. 

 Nhưng nếu Lâm Hàn quyết định chở chúng về Bắc Đông, La Văn tin rằng Lâm Hàn sẽ để các thế lực vùng xám hỗ trợ, rồi chia một phần lợi nhuận cho bọn họ. 

 Mà mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này lại có quy mô rất lớn, còn chế tạo ra toàn là những máy móc tiên tiến. Trong khi đó, Hoa Hạ lại không có nhiều máy móc tiên tiến như vậy, nên đương nhiên sẽ hốt được bộn tiền. Dù là một phần của nó thôi thì đối với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng là một con số rất lớn. 

 Hiện nay, các thế lực vùng xám ở Bắc Đông vừa trải qua một đợt thay máu. Tuy vì Lâm Hàn quá mạnh nên họ cũng dần nghe theo anh, nhưng lại không phải thật lòng thật dạ mà quy thuận. 

 Dù sao trước đây, Trương Thiên Sơn muốn quản lý cả đám đó cũng đã không dễ, huống chi là bảo họ coi Lâm Hàn là đại ca và nghe theo lệnh anh. 

 Nhưng La Văn tin rằng, sau khi mấy nhà xưởng kia được vận chuyển tới Bắc Đông, thì sẽ khiến họ yên tâm hơn. Dù sao, chúng có thể mang lại lợi nhuận vô cùng khả quan và về lâu dài cho họ. 

 Có lợi ích thì chuyện gì cũng có thể thương lượng được. 

 La Văn nghĩ vậy bèn yên tâm, không khỏi chờ mong một Bắc Đông mới dưới sự quản lý của Lâm Hàn. 

 Anh ta biết sự hợp tác giữa Bắc Đông và Hoa Đông đang dần được nối lại. Đến lúc đó, sau khi dự án ấy được triển khai thì cũng sẽ khiến Bắc Đông kiếm được rất nhiều tiền từ những phi vụ làm ăn hợp pháp. 

 Đêm nay, La Văn đều ngồi trong trực thăng. Cả đoàn vẫn bay liên tục đến Hoa Hạ, rồi hướng thẳng về Bắc Đông. 


 La Văn thức trắng đêm, cũng nhảy xuống trực thăng. 

 "Cậu La vất vả rồi", Lâm Phong cười nói. 

 Tuy chuyện này thuộc dạng cơ mật, nhưng với địa vị của Lâm Phong, đương nhiên là có quyền biết. Thế nên, ông ta cũng biết số máy móc kia có ý nghĩa như thế nào với nhà họ Lâm, biết gia tộc có thể mua được mấy nhà xưởng đó của La quốc cũng là do có Trương Thiên Sơn và La Văn giúp đỡ. Vì vậy, Lâm Phong mới thật lòng biết ơn La Văn như thế. 

 "Ông khách sáo quá rồi", La Văn cười bắt tay ông ta. Có điều, trong lòng anh ta cũng vô cùng biết ơn Lâm Hàn và Lâm Phong. Dù gì, đây cũng là một chuyện tốt đối với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông họ.

 
Chương 813: Tham vọng của Lâm Hàn


 

 Lâm Phong chào hỏi với La Văn xong bèn đi sắp xếp công việc. 

 Trước đó, ông ta có nhận được thông báo nên đã chuẩn bị từ trước. 

 Tuy hơi gấp, nhưng vẫn chuẩn bị được đại khái, ít nhất là có nhà xưởng. 

 Dù sao nơi này cũng nằm trong địa bàn của Bắc Đông, mà các thế lực vùng xám ở đây cũng dần quy thuận. Mặc dù vẫn có một số không tình nguyện lắm, nhưng ở trước mặt thực lực áp đảo thì cũng đành bó tay tạm thời thỏa hiệp. 

 Kể từ đó, việc chuẩn bị nhà xưởng đương nhiên chỉ là chuyện nhỏ với đám Lâm Phong. 

 Sau đó, La Văn cũng tới giúp đỡ Lâm Phong lo liệu công việc. Dù gì, anh ta cũng rành tình hình ở Bắc Đông hơn và cũng biết đôi chút về những máy móc hạng nặng kia. 

 Còn Ngô Xuyên, lúc này vẫn vội vàng đi thu phục những thế lực vùng xám còn lại và dẫn họ chuẩn bị một số công việc cho việc kinh doanh hợp pháp. 

 Bắc Đông vừa trải qua một trận chiến, nên giờ nơi đây chẳng khác gì một đống lộn xộn, đủ thứ việc cần phải giải quyết. 

 Cùng lúc đó, trong biệt thự núi Vân Mộng ở Đông Hải. Giờ Lâm Hàn cũng đã dậy, chuẩn bị lên đường đi Bắc Đông. 

 Tối qua, Dương Lệ biết Lâm Hàn phải xa nhà một thời gian dài, tuy không muốn, nhưng vì tránh để anh lo lắng nên đã nhịn xuống không lộ ra mặt. 

 Dương Lệ giúp Lâm Hàn sắp xếp quần áo xong thì cũng không tài nào ngủ được. 

 Mà bản thân Lâm Hàn cũng không ngủ được, anh không nỡ xa cô. Vì vậy, hai người trò chuyện đến khuya mới ngủ. 

 "Anh đi đường cẩn thận nhé, tối qua đi ngủ trễ mà giờ lại dậy sớm như thế, căn bản chẳng ngủ được bao nhiêu hết", Dương Lệ tiễn Lâm Hàn ra sân dặn. 

 "Yên tâm, không sao đâu", Lâm Hàn cười đáp. 

 Tuy không ngủ được bao nhiêu, nhưng sức khỏe Lâm Hàn rất tốt, nên đương nhiên không đáng lo. 

 Dương Lệ nắm tay anh, lúc sắp xa nhau thì có chút không nỡ. 

 Lâm Hàn cũng không sốt ruột, chỉ dịu dàng nhìn và im lặng chờ cô. 

 Một lúc lâu sau, Dương Lệ mới thả tay ra, ôm Lâm Hàn một cái rồi bỏ ra, nói: "Được rồi, anh đi nhanh đi, đừng trễ nải công việc". 

 Dương Lệ nói xong bèn quay người lại đi vào nhà, hiển nhiên là không muốn nhìn bóng lưng Lâm Hàn rời đi. Cô sợ mình không nhịn được sẽ bật khóc. 

 Lâm Hàn thấy thế, nhưng cũng không nói gì, dứt khoát lên xe, nổ máy, lái ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng. 

 Sau khi rời khỏi biệt thự, Lâm Hàn bèn lái thẳng lên cao tốc, chạy về Bắc Đông. 

 Lần này, Lâm Hàn không dẫn theo ai hết. Tuy có thể điều động cao thủ ở Đông Hải đi cùng mình, nhưng anh cảm thấy không cần thiết. Vì chẳng có gì nguy hiểm và anh cũng có võ nghệ trong người. Huống chi, vẫn có cao thủ nhà họ Lâm lén đi theo bảo vệ anh, nên không phải lo. 

 Còn số cao thủ cần cho hội nghị quý tộc lần này thì đã được nhà họ Lâm cử đến Thiên Kinh chờ anh. Mặt khác, Lâm Hàn cũng sẽ điều một lượng cao thủ ở Bắc Đông đến. Anh tin rằng với số lượng đó cũng đủ để khiến mình và nhà họ Tiêu giành được càng nhiều lợi ích hơn trong hội nghị. 

 Trong hội nghị quý tộc lần này, tuy đây là lần đâu tiên Lâm Hàn dẫn người tiến vào thành phố Thiên Kinh tìm kiếm một chỗ đứng, mà thế lực ở đây còn hết sức phức tạp, vàng thau lẫn lộn. Theo lý, anh không nên đòi hỏi cao, chỉ cầu ổn định, có thể suôn sẻ tìm được chỗ đứng là được. 

 Nhưng hiển nhiên, Lâm Hàn lại không nghĩ thế, vì nó rất phiền phức. Nếu chỉ tìm một chỗ đứng, thì sau này còn phải chậm rãi tranh giành. Đã thế, sao giờ không thừa dịp hội nghị quý tộc lần này tranh một vị trí mà mình mong muốn luôn. 

 Suy cho cùng, lần hội nghị này sẽ có toàn bộ thế lực lớn nhỏ ở thành phố Thiên Kinh tham gia, là một cơ hội hiếm có, mà bản thân anh cũng có thực lực ấy thì tội gì không làm. 

 Còn địa vị mà anh mong muốn thì lại hơi cao. Trước đó, tuy Tiêu Nhã có nói ra ý định của mình, Lâm Hàn cũng hiểu được ý cô ấy. Nếu được thì sẽ lợi dụng cơ hội lần này bắt tay với anh nhảy lên trở thành thế lực đứng đầu thành phố Thiên Kinh. 

 Nhưng Tiêu Nhã không biết là, tham vọng của Lâm Hàn còn lớn hơn cô ấy nhiều. Anh không chỉ đơn giản là muốn trở thành thế lực đứng đầu Thiên Kinh thôi. 

 "Thành phố Thiên Kinh có nhiều thế lực lớn bé như vậy, thế mà vẫn chưa có ai đứng ra quản lý. Có lẽ đây là lúc nên thay đổi rồi", Lâm Hàn vừa lái xe, vừa nhỏ giọng cười nói. 

 Lâm Hàn tin rằng, hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh lần này sẽ rất xuất sắc. 

 Nhưng trước đó, anh cần phải xử lý xong mấy cái nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ở Bắc Đông cái đã. 

 Các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng chỉ mới bị thu phục, thậm chí đến giờ vẫn chưa thu phục hết được. Theo báo cáo của Ngô Xuyên thì anh đoán chắc phải mất vài ngày nữa mới làm xong. 

 Quản lý đám người trong vùng xám kia đã rắc rối, huống chi kế tiếp còn phải khiến họ từ bỏ hình thức kinh doanh phi pháp chuyển sang các ngành nghề chính thống, nên đương nhiên sẽ không được suôn sẻ và có một đống chuyện cần phải xử lý. 

 Nhưng cũng may đa số đều có thể giao cho đám Ngô Xuyên xử lý, mà không cần Lâm Hàn bận tâm. 

 Có điều, riêng mấy nhà xưởng kia thì lại khá là quan trọng. Vì thế, Lâm Hàn mới tính tự mình ra mặt giải quyết. 

 Suy cho cùng, mấy nhà xưởng kia cũng có ảnh hưởng rất lớn. Nếu xử lý tốt, chưa biết chừng những thế lực vùng xám ở Bắc Đông sẽ hiểu được suy nghĩ của Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn. Về sau, Ngô Xuyên dẫn họ đi làm ăn buôn bán hợp pháp thì cũng sẽ thuận lợi hơn, làm ít công to. 

 Mặt khác, mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia cũng có ý nghĩ cực kỳ quan trọng với nhà họ Lâm, nên cần phải cẩn thận xử lý. 

 Tuy đa số đều có những nhân viên chuyên nghiệp do Lâm Thiên Tiếu cử đến giải quyết, không cần Lâm Hàn phải lo lắng nhiều. Nhưng, tóm lại anh vẫn cứ không yên tâm. Dù gì, anh cũng tính đi thành phố Thiên Kinh, tiện đường ghé Bắc Đông một chuyến xem tình hình bên này có thuận lợi không cũng chẳng mất miếng thịt nào. 

 Sau đó, Lâm Hàn bèn chuyên tâm lái xe đến thành phố Phụng Thiên, trên đường có ghé mấy trạm dừng chân nghỉ ngơi một chút. 


 Ngô Xuyên cười bước tới, nói: "Anh Hàn, tới đón anh cũng không chậm trễ công việc, có sao đâu mà. Chắc anh đi đường mệt rồi đúng không? Mau lên xe đi, tôi đã đặt bàn rồi, đi ăn rồi còn về nghỉ ngơi nữa". 

 Ngô Xuyên nói xong bèn mở cửa của một chiếc xe ra. 

 Lâm Hàn gật đầu, ngồi vào trong. 

 Kế tiếp, đoàn người bèn chạy vào thành phố Phụng Thiên.

 
Chương 814: Sự khó xử của Ngô Xuyên


 

 Trong thành phố Phụng Thiên. 

 Dưới ánh đèn nê - ông, đoàn xe của Lâm Hàn thong thả lăn bánh. 

 Sau khi Lâm Hàn tới đây bèn ngồi vào xe Ngô Xuyên, còn xe của anh thì được đàn em của Ngô Xuyên lái về. 

 Lúc này, Lâm Hàn ngồi trong xe, nhìn cảnh đêm bên ngoài không khỏi hơi cảm khái. 

 Phụng Thiên này cũng được xem như là một thành phố khá đặc sắc. Lần trước, Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên đi Thiên Kinh đối phó nhà họ Khương, có ghé ngang qua đây. Lúc ấy là lần đầu bọn anh đến Phụng Thiên vì làm quen với Trương Thiên Sơn, để mở rộng thể lực của mình. 

 Khi ấy khá bận nên đám Lâm Hàn chỉ đi dạo một chút, rồi thưởng thức vài món ăn đặc sản ở đây. 

 Không ngờ chẳng mấy chốc, anh lại đến đây lần nữa. Nhưng lần này, Trương Thiên Sơn đã mất và các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng về túi anh. Quả là sự đời xoay vần. 

 "Đúng là một thành phố đẹp, đợi sau này có rảnh sẽ đi dạo tiếp vậy, tốt nhất là có thể dẫn theo cả Dương Lệ luôn", Lâm Hàn nghĩ bụng. 

 Mà lúc này, Ngô Xuyên ngồi cùng bàn với Lâm Hàn thì có chút muốn nói lại thôi. 

 Trong khoảng thời gian này, anh ta vội vàng xử lý chuyện các thế lực vùng xám ở Bắc Đông, nên cũng bận bù đầu bù cổ. 

 Chuyện khác còn dễ bàn, vì dưới tay Ngô Xuyên và Lâm Phong có rất nhiều cao thủ, về mặt thực lực hoàn toàn đè bẹp bọn họ. Nếu đám thế lực kia không ngoan ngoãn hay chơi mánh khóe gì đó, anh ta có thể giải quyết họ trong vòng một nốt nhạc. 

 Tuy không thể khiến cho phần lớn các thế lực vùng xám ở Bắc Đông thật lòng quy thuận, nhưng làm họ tạm thời nghe theo vẫn không thành vấn đề. 

 Chỉ là, bảo họ ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang làm ăn hợp pháp thì có hơi rắc rối. Dù sao, vốn dĩ họ cũng là người trong vùng xám, xưa nay vẫn buôn bán bất hợp pháp, nên đó là ngành nghề kiếm cơm manh áo của họ rồi. 

 Hiện nay, bảo họ ngừng kinh doanh luôn thì đúng là cực kỳ phiền phức, ai cũng kêu rên. 

 Tuy Ngô Xuyên hiểu làm ăn phi pháp thì càng về sau sẽ càng khó đi, thậm chí lỡ gặp phải vấn đề gì sẽ mất trắng trong một đêm. Còn kinh doanh hợp pháp lại khác, có lẽ lúc đầu cần phải bỏ ra một nguồn vốn kha khá, lợi nhuận kiếm được cũng ít hơn. Nhưng khi càng ổn định, đặc biệt là có thể mở rộng quy mô phát triển thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền, mà còn bền vững lâu dài. 

 Chưa nói tới khác, điển hình có công ty bất động sản, app live stream Sa Ngư và siêu thị Hoa Nhuận. 

 Lúc trước, tình hình ba công ty ấy như thế nào, Ngô Xuyên là đàn em thân tín của Lâm Hàn nên hiểu rất rõ, cũng biết lợi nhuận của chúng mang lại thua xa khi kinh doanh phi pháp. 

 Nhưng càng về sau, mọi thứ đã dần thay đổi, dưới sự giúp đỡ của Lâm Hàn và bản thân tự mình cố gắng, ba công ty kia đã dần đi vào quỹ đạo và càng ngày càng phát triển. Vì thế, lợi nhuận cũng tăng dần. 

 Đặc biệt, sau đó nhờ Lâm Hàn nên đã nhận được sự hỗ trợ và hợp tác của quỹ đầu tư Nhân Phàm. Ba công ty ấy lập tức có bước nhảy vọt, tiền vô như nước. 

 Hơn hết, ba công ty đó đều thuộc hình thức kinh doanh hợp pháp, nên sẽ không phải lo xảy ra sự cố hay vấn đề pháp lý nào hết. 

 Nhưng hiểu thì hiểu, Ngô Xuyên lại không thể khiến tất cả các thế lực vùng xám ở đây cũng hiểu. Một mặt, có nói bọn họ cũng không tin. Mặt khác, đó lại là chuyện riêng của Lâm Hàn, nên anh ta không tiện nói ra. 

 Vì thế, giờ Ngô Xuyên lùi cũng không được mà tiến cũng không xong, chẳng biết giải quyết như thế nào. 

 Ngô Xuyên biết kế tiếp Bắc Đông hợp tác với quỹ đầu Nhân Phàm thì sẽ khiến đám thế lực vùng xám kia tin tưởng hơn, nhưng đó cũng cần một thời gian nhất định. 

 Sự hợp tác giữa hai bên vừa mới nối lại, vẫn chưa bắt đầu. Mà dù có bắt đầu thì cũng cần thời gian mới thấy được hiệu quả rõ rệt cùng nguồn thu khả quan. Tóm lại là phải có thời gian. 

 Nhưng Ngô Xuyên cũng không thể cứ đợi đến lúc đó được, vì thế quá phí thời gian. 

 Trong lúc Ngô Xuyên đang đầu thì hôm nay lại biết Lâm Hàn vừa mới vận chuyển vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng từ La quốc về. Mà còn chở thẳng vào Bắc Đông, thế nên anh ta bèn nảy ra một ý. 

 Nếu có thể dùng vài nhà xưởng kia để tạm thời khiến đám thế lực vùng xám ấy có được nguồn thu khả quan, khiến họ tin vào chỗ tốt khi làm ăn hợp pháp, thì sau này sẽ suôn sẻ hơn nhiều. 

 Chỉ là, tuy Ngô Xuyên không biết vài nhà xưởng kia có ý nghĩa như thế nào và giá cả thu mua trên trời của chúng. Nhưng, anh ta hiểu được tầm quan trong của những máy móc hạng nặng kia. Dù sao, ở Hoa Hạ là không có những thiết bị đó rồi. Lâm Hàn chưa chắc bằng lòng giao số máy móc đó cho các thế lực vùng xám ở đây. 

 Mà nay, dù trong lúc vội chân không chạm đất, Ngô Xuyên vẫn tự mình đến đón Lâm Hàn. Một mặt là vì mối quan hệ giữa anh ta và Lâm Hàn, mặt khác là vì chuyện này. Ngô Xuyên muốn thử xem có thể làm anh hỗ trợ không. 


 Trước sự dò hỏi của Lâm Hàn, Ngô Xuyên chần chờ một lát rồi nói thẳng: "Anh Hàn, thực ra là về vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia. Tôi muốn hỏi anh xem có thể dùng chúng giúp các thế lực vùng xám ở Bắc Đông hay không ấy mà". 

 Ngô Xuyên nói xong, sợ Lâm Hàn hiểu lầm lại vội vàng nói tiếp: "Anh Hàn đừng hiểu lầm, tôi không phải muốn anh giao vài nhà xưởng kia cho đám thế lực vùng xám ở đây điều hành hoạt động. Mà là thuê bọn họ làm một mặt nào đó, để họ kiếm được một ít lợi nhuận. Anh không biết chứ, mấy nay tôi nói với họ rằng muốn họ ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang buôn bán hợp pháp thì ai cũng kêu rên và phản đối. Tôi thật sự không biết làm sao mới muốn nhờ anh giúp. Chỉ cần vượt qua tình hình trước mắt, khiến họ tin rằng làm ăn hợp pháp cũng kiếm được rất nhiều tiền, để tiện cho bước tiếp theo thôi". 

 Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, giờ mới hiểu hóa ra là chuyện này. Thực tế, anh có suy xét chuyện này rồi, trong lòng cũng có kế hoạch. Không thì sẽ chẳng chở số máy móc hạng nặng kia đến Bắc Đông. 

 Đối mặt với Ngô Xuyên đang rối rắm, Lâm Hàn chỉ cười, vỗ vỗ bả vai anh ta nói: "Chút chuyện ấy mà có gì phải ngại mở miệng với tôi chứ? Lẽ nào tôi sẽ không giúp anh sao? Huống chi, tôi đã có tính toán đó rồi. Chẳng lẽ anh cho rằng tôi không có chỗ để đặt mới vận chuyển số máy móc hạng nặng ấy đến Bắc Đông ư?"

 
Chương 815: Sự đời xoay vần


 

 Bên trong xe. 

 Ngô Xuyên nghe thấy Lâm Hàn nói vậy thì sửng sốt, rồi kịp phản ứng lại. 

 Nghĩ kỹ lại thì đúng là thế thật, Lâm Hàn đã riêng vận chuyển số máy móc hạng nặng ấy đến Bắc Đông, hiển nhiên là muốn lợi dụng chúng để giúp đỡ các thế lực vùng xám ở đây. 

 Sau khi biết được điều ấy, Ngô Xuyên bèn thở phào nhẹ nhõm một hơi. Có vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ấy của Lâm Hàn thì bên anh ta cũng dễ làm hơn, vừa có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, còn có thể khiến đám thế lực vùng xám kia ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang làm ăn hợp pháp. 

 Tuy sẽ gặp phải đủ mọi vấn đề, nhưng Ngô Xuyên cũng đã có cách giải quyết. Dù sao, thực lực và mối quan hệ đều được cung cấp đầy đủ hết rồi. Chẳng phải Lâm Hàn không tạo điều kiện mà bảo Ngô Xuyên hướng dẫn đám thế lực vùng xám kia làm ăn hợp pháp. 

 Trái lại, Lâm Hàn đã cung cấp đủ mọi tài nguyên, từ công ty đến vốn rồi cả các mối quan hệ. 

 Giờ lại có thêm vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia, quả thật có thể khiến các thế lực vùng xám yên tâm. Ngô Xuyên cũng nhẹ nhõm, còn lại thì hiển nhiên không thành vấn đề. 

 Lúc này, Ngô Xuyên cũng cười nói: "Chuyện khác đương nhiên tôi sẽ không khách sao với anh Hàn, chỉ vì vài nhà xưởng kia có quy mô quá lớn, còn ảnh hưởng rất rộng, nên tôi mới khó xử". 

 Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, tất nhiên là anh hiểu được ý của Ngô Xuyên. 

 Vài nhà xưởng này đương nhiên khác với các nhà máy và công ty khác. Nó không chỉ có quy mô lớn nhất từ trước đến nay, mà còn là máy móc hạng nặng tiên tiến đến từ La quốc, có thể nói số máy ấy đã đi đầu trong ngành kỹ thuật ở Hoa Hạ, nên tất nhiên là có ý nghĩa cực kỳ quan trọng. 

 Tuy Lâm Hàn sẽ lợi dụng vài nhà xưởng kia giúp các thế lực vùng xám ở Bắc Đông phát triển, nhưng nó lại có một tầm quan trọng rất lớn với nhà họ Lâm. Thế nên, anh chỉ dùng họ ở một mặt cho phép nào đó, rồi chia một phần lợi nhuận cho họ mà thôi. 

 Bởi vì đây là những máy móc có kỹ thuật tiên tiến đến từ La quốc, nên có rất nhiều mặt các thế lực vùng xám kia chẳng thể giúp được gì, chỉ giúp được vài chỗ nhỏ lẻ mà thôi. 

 Tuy chỉ là vài chỗ nhỏ và Lâm Hàn cũng chỉ cần chia ra một phần lợi nhuận nhỏ cho họ. Nhưng so với thu nhập mà khi các thế lực vùng xám kia buôn bán phi pháp thì nó đã là một con số khá lớn, thậm chí còn nhiều hơn. 

 Kể từ đó, vì có Lâm Hàn và vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia, mà các thế lực vùng xám ở đây vừa chuyển đổi hình thức kinh doanh từ phi pháp sang hợp pháp sẽ kiếm được không thua gì trước kia. Khởi đầu như thế đã xem như rất tốt, so với các công ty mới chập chững lập nghiệp thì đã khiến không biết bao nhiêu người hâm mộ. 

 Bấy giờ, Lâm Hàn lại chợt nhớ ra một chuyện, nhìn Ngô Xuyên nói: "À đúng rồi, bởi vì là nhà xưởng sản xuất máy móc hặng nặng nên bọn họ cũng không giúp được gì nhiều. Tôi chỉ dùng họ ở một vài mặt, rồi trả lương tương ứng thôi. Còn cụ thể thế nào thì tôi sẽ bảo nhân viên chuyên nghiệp sắp xếp". 

 "Đương nhiên rồi", Ngô Xuyên cười đáp, hoàn toàn chẳng để ý mấy chuyện ấy. 


 Mặc dù Ngô Xuyên không hiểu rõ vài nhà xưởng kia, nhưng cũng biết đôi chút. Lâm Hàn chỉ cần nhường ra một bộ phận nhỏ thôi, đã đủ để các thế lực vùng xám kia kiếm bộn tiền. 

 Một lát sau, đoàn xe chợt dừng lại trước cửa một quán ăn 

 Lâm Hàn xuống xe thì thấy đây là một quán ăn nằm bên cạnh cầu, chính là quan ăn nhỏ mà lần trước Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên đến Phụng Thiên lần đầu tiên đi ăn. 

 Lâm Hàn vẫn nhớ như in quán ăn này, tuy không tính là sang trọng, nhưng cũng khá nổi tiếng ở Phụng Thiên bởi đồ ăn nơi đây. Lúc ấy, Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên còn xảy ra xung đột với đàn em của Trương Thiên Sơn, sau đó được ông ta chạy tới giải vây. 

 Chuyện cũ dần dần hiện lên trong đầu, Lâm Hàn không khỏi cảm khái, ký ức chỉ mới như hôm nào. 

 "Cố tình", Lâm Hàn liếc Ngô Xuyên nói. 

 Đồ ăn ở quán ăn này khá ngon, Lâm Hàn vẫn nhớ như in hương vị ấy. 

 Ngô Xuyên đứng cạnh cười nói: "Đến giờ, tôi vẫn nhớ hương vị đồ ăn nơi đây, nghĩ tới là chảy nước miếng". 

 Lâm Hàn nghe vậy bật cười, sao anh lại không thèm cơ chứ. 

 Sau đó, đám Lâm Hàn bèn bước vào ăn cơm. 

 Trong bữa ăn, Lâm Hàn không nhắc tới công việc mà chỉ nói về đời tư và những chuyện cũ. Hơn nữa, hương vị đồ ăn nơi đây cũng khiến hai người ăn uống vô cùng vui vẻ. 

 Sau khi trải qua chuyện của Trương Thiên Sơn, Lâm Hàn đã nhận ra một điều là phải trân trọng những người bên cạnh mình. 

 Tuy Ngô Xuyên chỉ là cấp dưới của anh, nhưng thực tế cũng là một người bạn thân. 

 Sau khi ăn uống no say, Lâm Hàn và Ngô Xuyên mới rời đi, trở về trang viên. 

 Lâm Phong, La Võ và La Văn đã chờ ở đây từ sớm, thấy Lâm Hàn xuống xe liền bước tới. 

 "Cậu Lâm", cả ba đồng thanh chào. 

 Lâm Hàn có chút say quay đầu nhìn họ, biết ba người có chuyện cần báo cáo. Nhưng anh cũng biết là chuyện gì, chẳng qua là về mấy nhà xưởng thôi, không phải cái gì quan trọng, nên anh cũng lười nghe. 

 "Không có gì quan trọng thì để sau đi, hôm nay tôi muốn về nghỉ ngơi đã", Lâm Hàn nói thẳng. 

 Ba người nghe vậy nhìn nhau, đều không có chuyện gì quan trọng nên gật đầu, không làm phiền Lâm Hàn nữa. 

 Kế tiếp, Lâm Hàn tạm biệt họ, cũng từ chối để họ tiễn, tự mình đi vào trong trang viên. 

 Lâm Hàn chưa tự mình trải nghiệm, lại có thể nhìn thấy một chút trên người Lâm Thiên Tiếu. 

 Chẳng qua, anh cũng hiểu, đây là chuyện mà mình không thể từ chối và thay đổi. Chỉ có thể tự nghĩ cách giúp mình giảm bớt áp lức, cố gắng đào tạo thêm một vài cấp dưới thân tín đáng tin và có năng lực, giao bớt công việc cho họ xử lý. Có vậy, Lâm Hàn mới dễ thở hơn. 

 Sau đó, Lâm Hàn mượn men say đi dạo trong trang viên, bất chợt anh lại đi đến cái đình mà lúc trước mình và Trương Thiên Sơn mới quen, cùng nhau ngồi uống rượu tâm sự. 

 Nhìn thấy cái đình quen thuộc ấy, Lâm Hàn chợt ngây người.

 
Chương 816: Tất cả đều đã đến


 Bóng đêm bao trùm. 

 Lâm Hàn im lặng ngồi bên trong đình ở trang viên. 

 Vẫn là vị trí cũ nhưng lúc này phía trước đã trống không, sớm đã cảnh còn người mất. 

 Ngồi một lúc Lâm Hàn chuẩn bị đứng dậy rời đi, những chuyện đã xảy ra, đã trôi qua, có lưu luyến nhiều hơn nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, việc nên làm là phải đi tốt con đường sau này. 

 Sau khi trở về nơi ở, Lâm Hàn thông báo cho Ngô Xuyên và La Văn, bảo bọn họ thông báo với tất cả người trong Vùng Xám Bắc Đông, sáng sớm ngày mai nhất định phải cử ra người phụ trách đến phía trước trang viên chờ, không được vắng mặt cũng không được đến muộn, nếu không sẽ nghiêm trị. 

 Sau khi Ngô Xuyên và La Văn nhận lệnh của Lâm Hàn liền nhanh chóng thông báo xuống dưới. 

 Chẳng bao lâu, tất cả các thế lực lớn nhỏ Vùng Xám Bắc Đông đều nhận được thông báo của Lâm Hàn. 

 Trong phút chốc, người của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này cũng có đủ loại phỏng đoán, không hiểu đột nhiên Lâm Hàn triệu tập bọn họ qua đó là muốn làm gì. 

 Lâm Hàn chỉ nói bảo bọn họ qua đó chứ không hề đề cập đến lý do, trong phút chốc cũng khiến trong lòng người của những thế lực Vùng Xám có chút bất an. 

 Những ngày này, bọn họ cũng đã hiểu rõ thực lực của Lâm Hàn, đương nhiên cũng biết Lâm Hàn là người mà bọn họ không thể nào trêu chọc được. 

 Phần lớn những người trong số đó trước đây mặc dù trung thành với Trương Thiên Sơn, nhưng bọn họ không phải là thuộc hạ của Trương Thiên Sơn, chỉ là trong những chuyện lớn sẽ nghe theo sự điều khiển của Trương Thiên Sơn, còn lại một số việc vẫn do bọn họ làm chủ, bọn họ có quyền lợi của riêng mình. 

 Mà sự ra đi của Trương Thiên Sơn cũng khiến bọn họ đau buồn không thôi, chẳng qua là lời cuối cùng Trương Thiên Sơn để lại, bọn họ nguyện ý làm theo, nhưng chỉ nguyện ý nhận Lâm Hàn là đại bàng mới vùng Bắc Đông mà thôi, cũng không phải là nhận Lâm Hàn là lão đại của tất cả Vùng Xám Bắc Đông. 

 Từ xưa đến nay Vùng Xám Bâc Đông vẫn luôn rất lộn xộn, thế lực lớn nhỏ đan xen phức tạp, cho đến bây giờ vẫn chưa ai có thể thống lĩnh bọn họ. 

 Cũng là bởi vì như thế mà khi biết Lâm Hàn muốn trực tiếp làm đại ca của Vùng Xám Bắc Đông, nhất là sau khi biết Lâm Hàn muốn dừng tất cả các việc kinh doanh phi pháp của bọn họ lại, muốn để bọn họ chỉ làm ăn chân chính, người của những thế lực Vùng Xám cũng nảy sinh cảm xúc chống đối, chỉ có điều bởi vì thực lực có sự chênh lệch quá lớn nên bọn họ cũng không dám phát ra tiếng phản kháng mà thôi. 

 Nhưng cái này cũng không có nghĩa là bọn họ sẽ nguyện ý nghe theo tất cả mệnh lệnh của Lâm Hàn, nếu như Lâm Hàn uy hiếp đến lợi ích của bọn họ thì bọn họ thật sự sẽ có thể làm ra chuyện gì đó. 

 Mà lần này Lâm Hàn đột nhiên triệu tập bọn họ khẩn cấp như thế, còn không hề nói rõ lý do là gì, khó tránh khỏi khiến bọn họ có chút chống đối, bọn họ liên lạc thông đồng với nhau, tất cả đều cảm thấy có chút không vừa lòng. 

 Nhưng mà sau khi những người Vùng Xám này liên lạc thông đồng với nhau cũng không dám làm gì cả, dù sao thì thực lực của Lâm Hàn vẫn còn đó, cho nên trước mắt cũng chỉ có thể tạm thời ngoan ngoãn làm theo mệnh lệnh của Lâm Hàn, sáng sớm ngày mai phái người phụ trách đến trang viên trước, chờ sau khi đến đó tìm hiểu tình hình sau, xem mục đích của Lâm Hàn rốt cuộc là gì, đến lúc đó rồi mới quyết định. Nếu như mệnh lệnh của Lâm Hàn thật sự quá đáng thì bọn họ định sẽ đoàn kết chống lại Lâm Hàn. 

 Mà trong số đó, ngược lại có một ngoại lệ, đó là người nhà họ An. 

 An Thành Chí cũng xem như là ông chủ hiện giờ của nhà họ An, sau khi trải qua chuyện Lâm Hàn, cậu ta đã từ một cậu chủ nhỏ không có quyền nói chuyện biến thành ông chủ nhà họ An, là người có tiếng nói duy nhất trong nhà họ An. 

 An Thành Chí mặc dù cũng không rõ mục đích lần này của Lâm Hàn là gì, nhưng cậu ta cũng không có quá lo lắng, dù sao thì sau lần giao tiếp lần trước với Lâm Hàn, mặc dù không thể khiến cậu ta hiểu rõ Lâm Hàn cụ thể là người như thế nào, nhưng đại khái là loại người gì, An Thành Chí cũng rất rõ ràng. 

 Ít nhất, An Thành Chí biết mục đích đại khái của Lâm Hàn, đơn giản chính là muốn người của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông dừng những hoạt động kinh doanh phi pháp lại, dẫn bọn họ đi theo con đường làm ăn chân chính. 

 Về điểm này, người của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông có lẽ không thấu hiểu, nhưng An Thành Chí lại khác, cậu ta vô cùng tán thành với quan điểm này. 


 Cho nên nói tóm lại, An Thành Chí cũng biết mục đích của Lâm Hàn, ít nhất là không bất đồng với mình. 

 Cũng chính bởi vì như thế, An Thành Chí trực tiếp từ chối lời mời của những Vùng Xám còn lại, dự định sẽ trực tiếp phục tùng mệnh lệnh của Lâm Hàn, bất kể là mệnh lệnh gì đi chăng nữa. 

 Đương nhiên An Thành Chí cũng tin tưởng mục đích lần này của Lâm Hàn là có lợi cho bọn họ, ít nhất sẽ không hại bọn họ. 

 Quyết định của nhà họ An khiến người của những vùng xám Bắc Đông còn lại có hơi bất ngờ, phải biết lúc trước nhà họ An vẫn luôn chống đối Trương Thiên Sơn, là thế lực rất muốn tự lập môn hộ, thật không thể ngờ được lần này vậy mà lại ngoan ngoãn nghe theo. 

 Bất giác khiến người của những vùng xám Bắc Đông còn lại cũng có chút hoảng, dù sao thực lực của Lâm Hàn vốn đã quá kinh khủng, căn bản không phải là người bọn họ có thể chống lại được. Bây giờ một thế lực lớn mạnh như nhà họ An cũng không tham gia vào, khó tránh khỏi khiến bọn họ cảm thấy thiếu tự tin. 

 Nhưng mà bây giờ bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, bọn họ cũng biết tình hình trước mắt của nhà họ An, ông chủ đã hoàn toàn thay đổi, đã không còn là nhà họ An trước đây nữa rồi. Vốn là những thế lực có quan hệ tốt với nhà họ An, bây giờ lại hoàn toàn “không nói nên lời” với nhà họ An, những người của Vùng Xám Bắc Đông này, căn bản không có một ai quen biết với An Thành Chí. Bây giờ mà nói, bọn họ cũng chỉ biết đi một bước nhìn một bước, càng nhiều hơn là cầu mong ngày mai mục đích của Lâm Hàn sẽ không quá đáng. 

 Mà lúc người của đông đảo Vùng Xám Bắc Đông đang lo lắng thì ở một bên khác trong trang viên, Lâm Hàn lúc này lại hoàn toàn không hề suy nghĩ nhiều như vậy. 

 Ròng rã suốt một ngày đường, Lâm Hàn sớm đã mệt, cũng sớm ngủ thiếp đi. 

 Sáng sớm hôm sau, trời tờ mờ sáng. 

 Sắp tới Lâm Hàn sẽ trở thành ông chủ của nhà họ Lâm, hơn nữa cũng đã có được sự công nhận của tất cả người nhà họ Lâm, không cần Lâm Hàn hay những người phía trên khác phân phó, bọn họ cũng không muốn Lâm Hàn gặp chuyện ngoài ý muốn, cũng quyết sẽ không để Lâm Hàn xảy ra bất kì chuyện ngoài ý muốn nào hết. 

 La Văn và Ngô Xuyên lúc này cũng đã dậy từ sớm, nhìn thấy những người phụ trách của thế lực Vùng Xám Bắc Đông tất cả đều đã đến, không khỏi có hơi xúc động. Giống như lúc trước Trương Thiên Sơn ra lệnh một tiếng, những người phụ trách của tất cả các thế lực Vùng Xám Bắc Đông tất cả đều đến. 

 Mà La Văn nhìn người phụ trách của đông đảo thế lực Vùng Xám Bắc Đông cũng không khỏi có hơi lo lắng, Lâm Hàn đột nhiên triệu tập tất cả bọn họ khẩn cấp như vậy rốt cuộc là vì lý do gì. 

 Bây giờ mới chỉ vừa thu chiếm được những thế lực này, La Văn khó tránh khỏi có hơi lo lắng liệu có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì không.

 
Chương 817: Cơ hội để lập ra quy củ


 

 Cổng trang viên. 

 La Văn nhìn người phụ trách của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông đang thương lượng với nhau, không khỏi có chút lo lắng. 

 Do dự một chút, La Văn quay sang hỏi Ngô Xuyên bên cạnh: “Anh Xuyên, anh có biết lý do tại sao cậu Lâm lại triệu tập khẩn cấp người phụ trách của tất cả các thế lực Vùng Xám Bắc Đông không?” 

 La Văn không rõ lý do, nhưng La Văn cảm thấy có thể Ngô Xuyên sẽ biết, thứ nhất là Ngô Xuyên hiểu rõ Lâm Hàn hơn một chút, dù sao thì Ngô Xuyên đã đi theo Lâm Hàn làm việc từ rất sớm, không giống với bọn họ. Thứ hai cũng là bởi vì hôm qua Ngô Xuyên đi đón Lâm Hàn, có thể sẽ biết thêm một chút tình hình. 

 Ngô Xuyên lúc này lại hoàn toàn không nghĩ ngợi nhiều, hôm qua sau khi nhận lệnh của Lâm Hàn, Ngô Xuyên đoán rằng Lâm Hàn muốn tuyên bố mấy chuyện liên quan đến công xưởng máy móc hạng nặng kia cho nên căn bản cũng chẳng lo lắng chút nào, dù sao cái này nói là hợp tác nhưng trên thực tế thì những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này chỉ cần rót tiền vào mà thôi. 

 Ngô Xuyên nghe thấy câu hỏi của La Văn, nhìn La Văn một chút, bắt gặp khuôn mặt lo lắng của anh ta, Ngô Xuyên lập tức hiểu rõ La Văn là đang nghĩ nhiều rồi. 

 “Cậu đừng suy nghĩ nhiều, là chuyện tốt, cụ thể thì tôi không nói cho cậu được, đợi chút nữa thì cậu sẽ biết ngay thôi”, Ngô Xuyên vỗ vai La Văn, vừa cười vừa nói. 

 La Văn nghe thấy vậy thì hơi nghi hoặc một chút, nhưng cẩn thận nhìn kỹ Ngô Xuyên, dường như chẳng cần phải nói đùa với mình, mà Ngô Xuyên cũng không cần phải nói dối mình, dù sao La Văn bây giờ cũng đã đi theo Lâm Hàn làm việc, không cần thiết phải làm như thế. 

 Nghĩ đến đây, La Văn lập tức cảm thấy yên tâm hơn chút, nhưng vẫn có chút cảm thấy khó hiểu, nếu như là chuyện tốt vậy tại sao lại triệu tập khẩn cấp người phụ trách của tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây. 

 Nhưng ngay lập tức, La Văn nghĩ đến công xưởng máy móc hạng nặng vừa mới chuyển về Bắc Đông. 

 Trước đó, La Văn đã đoán được việc Lâm Hàn sẽ quyết định chuyển mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này về Bắc Đông, sẽ có liên quan đến mấy thế lực Vùng Xám Bắc Đông, có thể sẽ lợi dụng mấy công xưởng máy móc hạng nặng này trợ giúp thế lực Vùng Xám Bắc Đông. 

 Lúc này đây, kết hợp với tình huống hiện tại và lời Ngô Xuyên nói, La Văn lập tức có cảm giác rất có thể sẽ liên quan đến mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, dẫu sao nếu là chuyện tốt, những chuyện khác không cần thiết phải triệu tập khẩn cấp người phụ trách của tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây, cũng chỉ có mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng mới quan trọng như thế, khiến Lâm Hàn coi trọng, hơn nữa mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này cũng vừa mới chuyển về hôm qua, căn cứ vào mốc thời gian bên trên cũng rất có khả năng là như thế. 

 Ngay lập tức, La Văn có hơi kích động, trong lòng càng thêm cảm thán với Lâm Hàn. 

 Ý nghĩa của mấy công xưởng máy móc hạng nặng này La Văn ngược lại cực kỳ hiểu rõ, mặc dù phần lớn thế lực Vùng Xám Bắc Đông không giúp được gì, nhưng một số nhỏ trong đó có thể giúp một tay, mà những cái này chỉ cần để bọn họ làm thì bọn họ sẽ có thể thu được không ít lợi nhuận. 

 Những lợi nhuận này đối với mấy công xưởng máy móc hạng nặng có thể chỉ là một phần nhỏ, nhưng đối với tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông mà nói thì lại to lớn vô cùng, có thể xoa dịu ở một mức độ rất lớn khó khăn không có thu nhập trong thời gian này và khoảng thời gian sau đó. 

 Mà chờ đến sau này, khi vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm hợp tác, Ngô Xuyên dẫn theo những thế lực Vùng Xám Bắc Đông kinh doanh đủ ngành, làm ăn chân chính, đương nhiên lợi nhuận của bọn họ sẽ từ từ tăng lên. 

 Không ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ thì mọi chuyện cũng sẽ dễ làm hơn rất nhiều. 

 Còn về phần mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, La Văn cũng không hiểu rõ lắm, hôm qua sau khi chuyển mấy công xưởng máy móc hạng nặng đến ngoại ô thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông xong thì giao cho người bên cạnh Lâm Hàn dàn xếp, địa chỉ thì Ngô Xuyên và Lâm Phong đã tìm xong trước đó rồi. 

 Mấy công xưởng máy móc hạng nặng ở bên kia bây giờ đã có chuyên gia do người bên cạnh Lâm Hàn phái đi giải quyết rồi, căn bản không cần La Văn, La Văn cũng không tiện ở lại bên đó, cho nên bây giờ cũng không hiểu rõ tình hình bên đó như thế nào. 

 Mà lúc này, Lâm Phong - người nhận thông báo của Lâm Hàn cũng đã đi đến phía cổng trang viên. 

 Lâm Hàn vừa đi vừa nói với Lâm Phong ở bên cạnh: “Lần này triệu tập những người phụ trách của tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây là có hai chuyện. Có một chuyện thì ông đã biết rõ rồi, chính là phân bổ kinh doanh nghiệp vụ nhất định cho những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này để bọn họ có thu nhập. Còn chuyện thứ hai”. 

 Lâm Phong ở bên cạnh nghe vậy có hơi bất ngờ, chuyện thứ nhất lúc trước ông ta đã rõ rồi, trước đây Lâm Hàn đã nói với ông ta chuyện này, cũng không giấu diếm ông ta bất cứ điều gì cả. 

 Đối với chuyện này, một mặt Lâm Phong cũng tán thành, dù sao thì quả thật có thể khiến các thế lực Vùng Xám Bắc Đông kiếm được không ít thu nhập, có thể tạm thời trấn an bọn họ vì vừa mới dừng tất cả các hoạt động kinh doanh phi pháp mà khó khăn vì không có thu nhập, chờ xoa dịu được khoảng thời gian này, sau này thu nhập của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông cũng có thể dần dần khôi phục lại. 

 Nhưng mặt khác, Lâm Phong cũng cảm thấy làm như thế có chút không ổn, dù sao mấy cái này nhà họ Lâm bên kia cũng có thể phái chuyên gia đến đây, còn có rất nhiều đối tác ở Hoa Hạ, căn bản là có thể tự giải quyết được, không cần đến những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này. 


 Lúc này, Lâm Phong nghe thấy lời Lâm Hàn nói lập tức có hơi bất ngờ, ông ta còn tưởng rằng hôm nay triệu tập khẩn cấp tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây chỉ là vì chuyện này mà thôi, lại không ngờ rằng còn có một chuyện khác. 

 “Cậu Lâm, chuyện thứ hai là?”, Lâm Phong có hơi khó hiểu nhìn Lâm Hàn hỏi. 

 Lâm Hàn dừng lại, nhìn Lâm Phong. Anh đương nhiên nhận ra được trong khoảng thời gian này Lâm Phong có chút không hài lòng đối với việc để tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông tham gia vào mấy công xưởng máy móc hạng nặng, chuyện thứ hai của Lâm Hàn ngày hôm nay, trên thực tế còn có thể giải quyết được vấn đề này. 

 Lâm Hàn lúc này cũng nói thẳng: “Những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này vừa mới bị chúng ta thu chiếm, hơn nữa lúc trước bọn họ không có quy củ gì, sau này làm việc dưới trướng của chúng ta khó mà tránh khỏi có chút không phù hợp, rất nhiều mặt có thể không làm tốt, cho nên đương nhiên là phải thừa dịp sớm lập ra một số quy củ. Hôm nay chính là một cơ hội không tồi!”

 
Chương 818: Nghiêm ngặt


 

 “Đặt ra quy tắc?” 

 Lâm Phong nghe Lâm Hàn nói vậy thì hơi bất ngờ. 

 Sau đó trong mắt Lâm Phong thoáng qua tia vui mừng. 

 “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi chuẩn bị thêm”, Lâm Phong đáp lời. 

 Lâm Hàn khẽ gật đầu, Lâm Phong nhanh chóng rời đi. 

 Nếu lập quy tắc thì đương nhiên phải dựa vào vũ lực, vậy nên có thể những cao thủ chuẩn bị lúc trước vẫn chưa đủ, Lâm Phong phải điều động thêm một số cao thủ nữa tới. 

 Trước đây Lâm Phong đã muốn làm chuyện này nhưng lại ngại nhắc đến với Lâm Hàn, không ngờ anh đã có kế hoạch từ trước. 

 Sau sự việc hôm nay, trong lòng Lâm Phong lại càng tin tưởng Lâm Hàn hơn, càng công nhận anh là gia chủ mới của nhà họ Lâm. 

 Gia chủ của nhà họ Lâm khác với người phụ trách các thế lực khác, vì quy mô nhà họ Lâm rất lớn, có quyền chi phối trong rất nhiều ngành, vì vậy gia chủ nhà họ Lâm cũng vô cùng quan trọng, dù sao cũng phải tính toán thống nhất mọi mặt. 

 Lâm Thiên Tiếu là người sáng lập ra nhà họ Lâm, chính ông đã đưa nhà họ Lâm từng bước từng bước có được quy mô và vinh quang như hiện tại, đương nhiên không có gì để nghi ngờ. Nhưng gia chủ tiếp theo chắc chắn sẽ được rất nhiều người nhà họ Lâm mong chờ, dù sao gia chủ đời kế tiếp cực kỳ quan trọng, nhất định phải có khả năng phi thường. 

 Trước đó Lâm Phong cũng đã nghe nói về vụ cá cược giữa Lâm Hàn và Dương Tiêu, ông ta cũng rất khâm phục anh có thể làm được chuyện đó và bắt đầu công nhận anh. 

 Dù sao có thể đối phó với quý tộc họ Khương, thậm chí còn đảo ngược tình thế chiến tranh quý tộc mà tự dựa vào chính mình, không dựa vào nhà họ Lâm, đương nhiên không có gì phải nghi ngờ về khả năng. 

 Cũng vì vụ cá cược này, và vì Lâm Hàn đã thắng nên anh lập tức được gần như hầu hết mọi người nhà họ Lâm công nhận. 

 Nhưng dù sao những chuyện này cũng chỉ là nghe nói, cụ thể thế nào thì Lâm Phong không rõ. Lâm Phong cũng khác những người còn lại của nhà họ Lâm, ông ta luôn dẫn dắt các cao thủ nhà họ Lâm đi làm chuyện khó nhất, cũng trải qua nhiều chuyện nhất nên nhìn nhận sự việc cũng toàn diện hơn. 

 Vậy nên Lâm Phong khâm phục thì khâm phục, nhưng vì không biết tình hình cụ thể, mặc dù tin Lâm Hàn có năng lực nhưng anh có đủ khả năng để đảm đương trọng trách quan trọng của gia chủ nhà họ Lâm không thì ông ta vẫn còn nghi ngờ. 

 Nhưng sau khoảng thời gian làm việc chung gần đây, từng chi tiết, đặc biệt là chuyện nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ở La Quốc và chuyện ngày hôm nay đã khiến Lâm Phong lập tức công nhận Lâm Hàn. 

 Mặc dù nhìn tổng thể có thể cũng không thấy gì, Lâm Phong biết chuyện những nhà xưởng của La Quốc cũng có một phần may mắn nhất định, nhưng gộp từng chi tiết lại thì ông ta chắc chắn rằng Lâm Hàn có thể đảm nhận được chức vị gia chủ nhà họ Lâm này! 

 Cùng lúc đó, Lâm Hàn ở bên kia không biết những suy nghĩ này của Lâm Phong, sau khi ông ta đi thì anh cũng một mình đi về phía cổng trang viên. 

 Về vấn đề đặt ra quy tắc, trước đó Lâm Hàn đã nghĩ đến chỉ là vẫn chưa tiếp quản được hết toàn bộ thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông, sau này lại bận chuyện nhà xưởng nên anh cũng chưa có cơ hội. 

 Mà hôm nay lại là cơ hội rất tốt, nếu đặt ra quy tắc, mang lại lợi nhuận từ ngành sản xuất máy móc hạng nặng cho bọn họ thì tát một cái sau đó cho một viên kẹo chắc chắn là thích hợp nhất. 

 Mà hiển nhiên việc đặt ra quy tắc rất cần thiết, Lâm Hàn biết người của thế lực Vùng Xám Bắc Đông thế nào. Trước đây họ luôn kinh doanh Vùng Xám, không có quy tắc nào trong mọi mặt, bản thân họ cũng không có năng lực, về mặt tinh thần có thể cũng không nghiêm túc lắm, đến lúc đó rất có thể sẽ gây ra một số rắc rối. 

 Nếu những chuyện khác thì cũng thôi, nhưng mấy nhà xưởng sản xuất này cực kỳ quan trọng với nhà họ Lâm, nếu vì lơ là mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ tổn thất rất nhiều. 

 Vậy nên trước đó cũng rất cần đặt ra quy tắc để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. 

 Ngoài chuyện nhà xưởng lần này, những chuyện khác cũng vậy, dù sao sau này cũng phải để thế lực Vùng Xám Bắc Đông kinh doanh hợp pháp, mà kinh doanh hợp pháp không như kinh doanh Vùng Xám, mọi mặt đều phải cẩn trọng, có thể xuất hiện vấn đề nhỏ nhưng vấn đề lớn thì tuyệt đối không được, nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn, tổn thất cũng lớn. 

 Đặc biệt là sau khi kinh doanh hợp pháp đã phát triển thì lại càng phải chú ý đến những điều này, giống như quỹ đầu tư Nhân Phàm, bây giờ công ty cũng có những quy định nghiêm ngặt và hệ thống quản lý chặt chẽ để ngăn chặn bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào. 

 Còn với mấy công ty như livestream Sa Ngư, trước đây có thể không cần chú trọng, nhưng bây giờ chuẩn bị lên sàn chứng khoán, sắp phát triển lớn mạnh, đặc biệt là sau khi nhận được sự đầu tư và hợp tác từ quỹ đầu tư Nhân Phàm, mấy công ty này đều đang phát triển nhanh chóng và ngày càng cần chú ý đến phương diện này, nếu không sau này có thể sẽ xảy ra những điều không hay. 

 Mà muốn làm tốt tâm nguyện cuối cùng của Trương Thiên Sơn, dẫn dắt những thế lực Vùng Xám của Bắc Đông kinh doanh hợp pháp và phát triển lớn mạnh thì điều này là cực kỳ quan trọng, nhất định phải đặt ra quy tắc, không được làm hỏng chuyện. 

 Lúc này Lâm Hàn cũng đã tới cổng trang viên. 

 Ngô Xuyên và La Văn nhìn thấy Lâm Hàn thì bước tới chào hỏi. 

 “Anh Hàn”. 

 “Anh Lâm”. 

 Lâm Hàn khẽ gật đầu nhưng không nói gì, La Văn định nói gì đó nhưng anh xua tay ý bảo anh ta yên lặng, đừng nói nữa. 

 La Văn thấy thế lập tức ngậm miệng, Ngô Xuyên ở bên cạnh cũng không phát ra tiếng động, giữ im lặng. 

 Mà lúc này Lâm Hàn lại nhìn về phía những người phụ trách các thế lực Vùng Xám của Bắc Đông. 


 Lúc này một số người phụ trách cũng đã phát hiện ra Lâm Hàn, tất cả lần lượt trở nên yên lặng. 

 Một lát sau, dưới sự nhắc nhở của những người phụ trách khác, toàn bộ những người đang có mặt đều nhận ra Lâm Hàn đã đến nên đồng loạt im lặng. 

 Vẻ mặt Lâm Hàn hơi lạnh lùng khiến đám người này hoảng hốt, dù không biết anh định làm gì, nhưng cũng không ai dám đứng ra hỏi. 

 Một lúc sau, Lâm Hàn mới từ từ lên tiếng: “Tôi đã nói rất rõ ràng rồi chứ nhỉ? Chỉ người phụ trách được tới, sao còn dẫn vệ sĩ theo làm gì?”

 
Chương 819: Nhà họ An tỏ thái độ


 

 Trên quảng trường trước trang viên. 

 Lâm Hàn vừa dứt lời, sắc mặt mấy người thế lực Vùng Xám Bắc Đông lập tức trở nên kỳ lạ. 

 Đương nhiên họ biết lệnh của Lâm Hàn là chỉ để người phụ trách tới, nhưng anh gọi khẩn người phụ trách của toàn bộ thế lực tới, hơn nữa còn không tiết lộ là chuyện gì nên khó tránh khỏi khiến họ cảm thấy lo lắng. 

 Dù sao thực lực những người dưới trướng Lâm Hàn rất mạnh, nếu bọn họ đến đây mà gặp mai phục hay gì đó thì sẽ không có gì để chống lại, toàn bộ Vùng Xám của Bắc Đông sẽ rơi vào tay người ngoài là Lâm Hàn. 

 Mặc dù bây giờ có vẻ như họ cũng không có gì để kháng cự lắm, nhưng dù sao cũng có thể khiến họ yên tâm hơn. 

 Lâm Hàn lại nói: “Đây là lần đầu các người không làm theo mệnh lệnh của tôi nên tôi không truy cứu, bây giờ tất cả những người phụ trách đi vào cùng tôi, những người còn lại ở ngoài, nếu còn ai chống lại thì đừng trách tôi không khách sáo”. 

 Giọng Lâm Hàn rất lạnh, ý đe doạ cũng rất rõ ràng, nếu những người phụ trách của các thế lực này không theo anh vào thì anh sẽ xử lý họ. 

 Lâm Hàn vừa dứt lời, sắc mặt mấy người phụ trách lại càng thay đổi, lúc trước họ đã có chút lo lắng, lo Lâm Hàn muốn ra tay với mình, bàn chuyện chỉ là giả, xử họ mới là thật. Dù sao nếu không phải vậy thì anh cũng không cần triệu tập tất cả bọn họ một cách khẩn cấp như thế, hơn nữa còn không tiết lộ lý do, điều này có chút kỳ lạ. 

 Bây giờ Lâm Hàn lại nói thế này càng khiến bọn họ có cảm giác đó, nào dám vào một mình nữa? Thậm chí cho dù dẫn vệ sĩ theo, để họ chờ ở quảng trường cũng vẫn không có cảm giác an toàn. 

 Bởi vì cho dù mấy vệ sĩ họ dẫn theo đều là cao thủ hạng nhất, nhưng đứng trước vô số cao thủ có thân thủ đáng sợ của Lâm Hàn thì cũng chẳng là gì. 

 Mà lúc này, Lâm Phong cũng dẫn theo một nhóm cao thủ khác từ trang viên đi ra, sau khi đi ra thì phân chia nhau, bao vây những người phụ trách của các thế lực Vùng Xám Bắc Đông này lại. 

 Vốn đã có rất nhiều cao thủ, gần như đã bao vây toàn bộ bọn họ, bây giờ lại thêm bao nhiêu cao thủ nữa nên cũng vây kín họ luôn. 

 Đột nhiên vẻ mặt những người này thay đổi, thế trận này nếu nói Lâm Hàn không muốn làm gì họ thì họ không tin. 

 Dù sao nếu chỉ thương lượng thì sao phải làm kỳ quái thế này, còn điều bao nhiêu cao thủ đến nữa? Những người này còn không phải tay chân bình thường mà đều là cao thủ được đào tạo bài bản, bao nhiêu người như vậy họ không thể chống lại được. 

 Những người phụ trách đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ sợ hãi trên mặt đối phương, đừng nói phải theo Lâm Hàn vào trang viên một mình, cho dù tiếp tục ở lại quảng trường bên ngoài trang viên họ cũng không dám. Dù sao chỉ cần Lâm Hàn hạ lệnh thì bất cứ lúc nào những cao thủ đang bao vây quanh họ cũng sẽ hành động, họ không có khả năng phản kháng, tất cả đều sẽ bị tiêu diệt tại đây. 

 Nhưng bây giờ họ cũng không dám đi, dù sao những cao thủ này đã vây quanh họ, không còn đường lui. 

 Nếu vừa nãy nhóm cao thủ mới này chưa ra bao vây họ thì có lẽ họ còn một chút cơ hội chạy thoát, bây giờ nhóm cao thủ mới đã ra nên họ không còn cơ hội nữa. 

 Đột nhiên vẻ mặt những người phụ trách này đều vô cùng hoảng sợ, nhưng không ai dám đi theo Lâm Hàn vào trang viên. 

 Lâm Hàn lạnh lùng nhìn bọn họ, sắc mặt không tốt lắm, anh cũng hơi thất vọng. 

 Đúng lúc này, một người trong số bọn họ bước ra, đi thẳng về phía cổng trang viên đồng thời nói: “Nếu mọi người đều không dám thì để nhà họ An tôi đi trước, điều này có gì mà không dám chứ?” 

 Lâm Hàn nhìn sang thì thấy là An Thành Chí, gia chủ mới của nhà họ An vừa được anh thăng chức. 


 Nhìn thấy An Thành Chí, Lâm Hàn hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nằm ngoài dự liệu, trước đây An Thành Chí không phải người của Vùng Xám Bắc Đông, hơn nữa được Lâm Hàn nâng đỡ nên cũng không cảnh giác anh, mà khá tin tưởng anh. 

 Sự thật cũng là như vậy, từ tối qua khi nhận được lệnh của Lâm Hàn, những thế lực Vùng Xám khác của Bắc Đông đều lo lắng, suy đoán mục đích của anh, nhưng An Thành Chí lại không nghĩ nhiều, dù sao nếu không có Lâm Hàn thì cậu ta vẫn chỉ là một người bình thường, không có địa vị gì ở nhà họ An. 

 Quan trọng nhất là An Thành Chí cũng biết, dù Lâm Hàn là ai thì mục đích của anh và cậu ta như nhau, đều muốn kinh doanh hợp pháp và phát triển lớn mạnh hơn. 

 Sau khi xác nhận chuyện này, những điều khác đều không thành vấn đề, An Thành Chí lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn, cho nên dù những chuyện này hơi kỳ quái, dường như Lâm Hàn có mục đích khác nhưng An Thành Chí cũng không hề lo lắng. 

 Mặt khác, An Thành Chí cũng biết với thực lực của Lâm Hàn, nếu anh thật sự muốn ra tay với họ, độc chiếm toàn bộ Vùng Xám của Bắc Đông thì anh hoàn toàn làm được, dựa vào thực lực mạnh mẽ của anh là có thể thực hiện, không cần phải bày mưu tính kế. 

 Cho nên lúc này thấy Lâm Hàn nói thế mà không ai bước lên đi vào trang viên một mình theo ý anh, An Thành Chí đành bước ra, làm người đầu tiên. 

 Chỉ là An Thành Chí nghĩ như vậy, nhưng người nhà họ An không nghĩ thế. 

 “An Thành Chí, cậu làm gì đấy?” 

 “Gia chủ, mau quay lại!” 


 Nhưng nếu bây giờ An Thành Chí đã là người đầu tiên lựa chọn như vậy thì không nghi ngờ gì nữa, điều này đại diện cho ý của cả nhà họ An, tương đương với việc tách nhà họ An và các thế lực Vùng Xám còn lại ở Bắc Đông, sau này không thể hợp tác với bọn họ được nữa. 

 Nhưng An Thành Chí lại làm như không nghe thấy, vẫn bước về phía trước dưới con mắt của bao người. 

 Cậu ta bước lên, những người của nhà họ An cũng không dám lên tiếng nữa. Ở khoảng cách này, nếu bọn họ còn hét lên với An Thành Chí nữa thì một là cậu ta không nghe thấy, hai là sẽ khiến người của Lâm Hàn nghe thấy, nếu như vậy thì tình hình sẽ rất tồi tệ. 

 Mấy người nhà họ An chỉ có thể bất lực nhìn An Thành Chí bước về phía trước, trong lòng hận cậu ta muốn chết.

 
Chương 820: Chịu thua


 Trên quảng trường trước trang viên. 

 An Thành Chí đi một mình tới trước mặt Lâm Hàn dưới sự theo dõi của các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông. 

 Mọi người ở đây đều biết An Thành Chí chỉ là một người bình thường. Đừng nói là cao thủ, cậu ta thậm chí còn không có kỹ thuật đấm đá cơ bản. Sau khi vào trang viên một mình, Lâm Hàn hoàn toàn có thể đối phó với cậu ta dễ như trở bàn tay. 

 Trong lúc nhất thời, các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông đều hơi nghi hoặc. Họ không hiểu tại sao An Thành Chí lại làm như vậy. Lẽ nào cậu ta không muốn sống nữa? 

 Lâm Hàn nhìn thấy An Thành Chí bước tới trước mặt mình. Anh khẽ gật đầu để ra hiệu cho An Thành Chí vào trang viên. 

 An Thành Chí cũng không nói nhiều, cậu ta đi một mình vào trang viên, bóng dáng cậu ta biến mất khỏi tầm mắt. 

 Những người phụ trách Vùng Xám thấy vậy đều cảm thấy hơi kì lạ, họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. 

 Mà mấy người còn lại của nhà họ An thấy thế đều hết hi vọng. Theo họ, An Thành Chí chắc chắn sẽ gặp bất trắc. Mất đi gia chủ mới An Thành Chí cũng chẳng hề hấn gì đối với nhà họ An, nhưng nó sẽ kéo nhà họ An đứng sang phía đối lập với các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông. Điều này chắc chắn cực kỳ bất lợi với nhà họ An. 

 Tuy trước đây nhà họ An luôn muốn tự tạo địa vị riêng cho mình trong xã hội, nhưng họ vẫn liên lạc và hợp tác với một số thế lực khác. Giờ thì hay rồi, thoáng cái đã kéo họ về phía đối lập. Tới lúc đó nếu Lâm Hàn ra tay với họ, nhà họ An chắc chắn sẽ là người đầu tiên gặp xui xẻo. 

 Có điều bây giờ họ cũng không còn cách nào khác, kết quả thế nào đã không phải họ có thể quyết định. Họ cũng không thể biết được An Thành Chí sẽ gặp chuyện gì trong trang viên. Thậm chí sau khi cậu ta vào trong, mấy người họ cũng hoàn toàn không thể rời đi. Dưới sự bao vây của thuộc hạ Lâm Hàn, họ chỉ có thể ở đây chờ đợi. 

 Cùng lúc đó, Lâm Hàn thầm gật đầu khi thấy An Thành Chí chủ động bày tỏ lập trường của mình. 

 Lâm Hàn không biết nhiều về An Thành Chí, anh chỉ biết được một ít từ La Văn. Đánh giá của La Văn về An Thành Chí cũng khá cao, cho nên Lâm Hàn mới nâng đỡ cậu ta trở thành gia chủ mới của nhà họ An. 

 Bây giờ xem ra An Thành Chí có vẻ là một lựa chọn tốt. 

 Lúc này Lâm Hàn cũng nhìn về phía những người phụ trách Vùng Xám khác ở Bắc Đông trên quảng trường. 

 “Tôi không nói lần hai, thời gian của tôi có hạn. Trong vòng ba phút, nếu vẫn không ai vào thì sau này không cần vào nữa!” 

 Lâm Hàn lạnh lùng thốt ra câu này, anh không nói thêm mà yên lặng chờ đợi. 

 Những người phụ trách Vùng Xám khác ở Bắc Đông nghe vậy đều đổi sắc mặt. Nhìn Lâm Hàn có vẻ không giống như đang nói đùa, anh đã thật sự quyết tâm. 

 Trước tiên không cần phải nói, tất cả người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông đoàn kết lại cũng gần như không đủ tư cách đối đầu với số lượng cao thủ khổng lồ dưới tay Lâm Hàn, hơn nữa bây giờ họ cũng không đưa bao nhiêu người tới. Nếu Lâm Hàn ra tay với họ, đừng nói chống cự, ngay cả cơ hội chạy trốn họ cũng không có. 

 Ngay tức khắc, những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này đều khó xử. Nếu vào trang viên, hậu quả có thể rất thảm. Còn nếu không vào, hậu quả cũng sẽ rất thảm. Tóm lại, dù sao cũng là chết. 

 La Văn ở bên cạnh thấy thế thì khó hiểu. Ban đầu anh ta cứ tưởng hôm nay Lâm Hàn gọi những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này đến chỉ vì vài căn nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng mới được chuyển về từ La Quốc kia, muốn giúp những người này. 

 Nhưng anh ta không ngờ Lâm Hàn vừa đến nơi đã nói những lời này, bầu không khí hoàn toàn khác. 

 La Văn không khỏi lo lắng. Dù sao anh ta cũng mới quen Lâm Hàn không được bao lâu nên chưa hiểu nhiều. Sau những chuyện trước đây, Lâm Hàn mang lại cho La Văn cảm giác rất tốt, cảm thấy Lâm Hàn là một người đáng để tin tưởng. 

 Nhưng anh ta chung quy không hiểu rõ, không ai biết được những hình tượng trước đây có phải là thật hay không, cũng không ai biết tình hình thật sự ra sao. 

 La Văn đương nhiên rất lo lắng Lâm Hàn sẽ ra tay với những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này, hơn nữa Lâm Hàn cũng hoàn toàn có thực lực này. 

 “Anh Lâm, anh...”, La Văn không nhịn được mà lên tiếng. 


 Nhưng lúc này Lâm Hàn rõ ràng không muốn để ý tới La Văn cho lắm, anh lập tức lắc đầu không đáp. 

 La Văn vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng lại bị Lâm Phong ngăn cản. 

 Về phần La Võ, lúc này cậu ta cũng cảm thấy hơi khác thường, vẻ mặt của cậu ta không được tốt lắm, nhưng cậu ta cũng bất lực. 

 Nếu là những người khác, khi gặp phải chuyện này, La Võ sẽ dùng tới sức mạnh. Thân thủ của La Võ và cấp dưới cậu ta cũng rất tốt, ít khi gặp đối thủ. 

 Nhưng Lâm Hàn rõ ràng không phải người bình thường. Không nhắc tới số lượng cao thủ khổng lồ kia, cho dù là thân thủ của một người thôi cũng khá khoa trương rồi, đặc biệt là Lâm Phong. Lúc trước La Võ đã được chứng kiến, đó là lần đầu tiên La Võ luôn tự hào về thân thủ của mình cảm thấy không bằng. 

 Lúc này Lâm Hàn lại lấy điện thoại ra, lạnh nhạt nói: “Còn hai phút”. 

 Giọng Lâm Hàn không lớn nhưng lại truyền rõ vào tai mọi người ở đây, khiến những người kinh doanh Vùng Xám này đều không khỏi cảm thấy lạnh người. 

 Bây giờ họ tiến không được, lùi cũng không xong. Họ vốn đang rất bối rối, nhưng lại ngay cả thời gian bối rối cũng không có. Chỉ còn hai phút, họ không còn thời gian để suy nghĩ nữa. 

 “Phải làm sao đây? Không còn thời gian nữa, mọi người mau đưa ra ý kiến đi chứ!” 

 “Dù sao cũng phải chết, hay là chúng ta vào trang viên luôn đi? Để xem rốt cuộc cậu ta muốn làm gì?” 

 “Tốt hơn là ở bên ngoài chống cự, mọi người cũng dễ dàng giúp đỡ lẫn nhau!” 


 Trong lúc nhất thời, đa số các thế lực ở đây đều chọn nhượng bộ, chỉ có số ít vẫn còn đang xoắn xuýt do dự tại chỗ. 

 La Văn thấy thế thì cũng không biết làm sao. Anh ta có lòng muốn giúp những thế lực này, tuy trước đó họ có chút xích mích, nhưng dù sao cũng là thế lực ở Bắc Đông, đều là người một nhà, La Văn không muốn nhìn thấy họ bị tiêu diệt. Nhưng La Văn lại không có cách nào khác, dù có mưu kế thì cũng chẳng là gì khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối. Sức mạnh của những cao thủ dưới tay Lâm Hàn đã không còn cùng một đẳng cấp với họ. 

 Nhất là chuyến đi dến La Quốc lần này càng khiến La Văn ý thức được rõ sức mạnh của Lâm Hàn, ý thức được Lâm Hàn đã không còn là thế lực cùng cấp bậc với họ từ lâu. 

 Chẳng mấy chốc đã hết thời gian, Lâm Hàn để điện thoại xuống, anh nhìn về phía quảng trường, hờ hững nói: “Hết giờ!”

 
Chương 821: Sàng lọc bằng cách khác


 

 Ở lối vào của trang viên. 

 Lâm Hàn vừa dứt lời, lòng những người phụ trách Vùng Xám của Bắc Đông không khỏi thắt lại. 

 Dù là những người đã chịu khuất phục đi vào trang viên cũng dừng bước, nhìn ra ngoài, muốn xem Lâm Hàn sẽ đối phó những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp như thế nào. 

 Mặc dù có vẻ không liên quan đến họ, nhưng từ việc Lâm Hàn đối phó những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp ở bên ngoài thế nào cũng nhìn ra được anh sẽ đối phó với họ như thế nào. 

 Mà những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp ở ngoài, trong lòng họ cũng thấy lo lắng, họ đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, chỉ là trong lòng đều có chút tuyệt vọng. Bọn họ đều đã được chứng kiến thân thủ của cấp dưới Lâm Hàn, tất cả đều là cao thủ, số lượng lại cực nhiều, bọn họ không thể chống lại được. 

 Đừng nói là chống lại, sợ rằng chạy trốn cũng không có khả năng. 

 Mà La Văn ở bên cạnh Lâm Hàn cũng thấy hơi lo lắng. Lâm Hàn không nói với anh ta những chuyện này, mà bây giờ anh ta cũng không có cách nào, dù sao toàn bộ lực lượng đều nằm trong tay Lâm Hàn. 

 Mà lúc này Lâm Hàn cũng đang nhìn những thế lực không chịu thoả hiệp bên ngoài, nhẹ giọng nói: “Chuyện lần này không còn liên quan đến mọi người nữa, mọi người có thể đi rồi”. 

 “Có thể đi rồi?” 

 Tất cả những người có mặt đều hơi ngạc nhiên, họ không ngờ Lâm Hàn lại cứ thể thả mình đi, anh không định làm gì họ sao? 

 Ngay cả Lâm Phong cũng thấy hơi bất ngờ, lúc trước ông ta còn tưởng lần này Lâm Hàn sẽ sàng lọc lại, tiêu diệt những thế lực không thoả hiệp. Mặc dù hơi tàn nhẫn nhưng cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng là cá lớn nuốt cá bé, ở đời vốn là như vậy. 

 Nhưng ông ta không ngờ Lâm Hàn ngay từ đầu đã không định làm gì bọn họ, chỉ huỷ bỏ tư cách tham gia vào nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng để họ không được nhận lợi ích khổng lồ lần này. 

 La Văn cũng hơi sửng sốt. 


 Mà những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông lại càng ngạc nhiên hơn, trước đây Lâm Hàn còn nói rõ ràng rằng sẽ không khách sáo với họ, cuối cùng lại để họ đi? Đây là tình huống gì? Chỉ doạ họ thôi à? 

 Nhất thời những thế lực Vùng Xám Bắc Đông đều cảm thấy khó hiểu, không biết phải làm gì. 

 Lâm Hàn thấy họ vẫn đứng yên thì hơi mất kiên nhẫn bảo: “Sao vẫn chưa chịu đi? Các người còn muốn làm gì?” 

 Những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông nghe thấy lời này của Lâm Hàn thì mới phản ứng lại, họ không dám ở lại thêm nữa mà mau chóng rời đi. 

 Thực ra, Lâm Hàn chưa bao giờ có ý định làm gì họ, dù sao sau này cũng là người của mình, không cần vì những chuyện này mà làm gì họ. 

 Thông qua lần này, Lâm Hàn chỉ muốn xem thái độ của họ, coi như là một bài học cho họ, có lẽ những thế lực không thoả hiệp và rời đi bây giờ đang thầm thấy may mắn vì anh không làm gì họ, may mắn vì họ vẫn được rời đi an toàn. 

 Nhưng trong lương lai gần, khi những nhà xưởng sản xuất được sắp xếp ổn thoả và bắt đầu đi vào hoạt động, lúc đó, họ sẽ nhận ra sai lầm của sự lựa chọn ngày hôm nay. 


 Bởi vì hôm nay không lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn, không phái người phụ trách của phe mình vào trang viên, bọn họ sẽ không có tư cách tham gia vào chuyện lần này, không thể nhận được lợi nhuận khủng này. 

 Hơn nữa vì bây giờ bọn họ đã ngừng kinh doanh Vùng Xám, mặc dù hợp tác giữa vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã bắt đầu, nhưng cũng chỉ mới bắt đầu, một thời gian nữa mới có thể thu được lợi nhuận, dù sao kinh doanh hợp pháp không phải là kinh doanh Vùng Xám, không thể nhanh chóng có được tiền. 

 Mà bọn họ đi theo Ngô Xuyên triển khai kinh doanh hợp pháp sẽ càng mất nhiều thời gian hơn mới thu được lợi nhuận, hơn nữa bây giờ là lúc để đầu tư. 

 Như vậy thì thời gian này những thế lực này sẽ không có thu nhập, mà những thế lực lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn thì khác. Thông qua những nhà xưởng sản xuất này họ có thể nhận được mức thu nhập đáng kể, thông qua những thu nhập này họ có thể đi theo Ngô Xuyên tiếp tục đầu tư vào kinh doanh hợp pháp mới, trong lương lai gần thực lực của họ chắc chắn sẽ được nâng cao nhanh chóng. 

 Mà như vậy thực ra cũng chính là một cuộc sàng lọc, không phải loại trừ những thế lực không phù hợp mà là để cho những thế lực tin tưởng Lâm Hàn trở nên lớn mạnh hơn, còn những thế lực không tin anh sẽ dần thụt lùi. 

 Trên thực tế đây chính là sự sàng lọc của Lâm Hàn, mặc dù không đổ máu nhưng đã hoàn toàn sàng lọc được. 

 Chỉ là bây giờ xem ra vẫn chưa rõ ràng, những thế lực không lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn dường như không có tổn thất gì, nhưng sắp tới họ sẽ nhận ra sai lầm của lựa chọn hôm nay và hối hận vì lựa chọn hôm nay của mình. 

 Mà lúc này, những thế lực tin tưởng Lâm Hàn trong trang viên cũng thấy hơi khó hiểu, không ngờ kết quả cuối cùng lại như thế này, dường như ngay từ đầu Lâm Hàn cũng không có ý định làm gì những thế lực đó, vậy anh làm một màn hoành tráng như hôm nay để làm gì? Lúc này họ vẫn chưa hiểu. 

 Mà La Văn ở bên cạnh Lâm Hàn đã biết chuyện những nhà xưởng kia, trước đây anh ta cũng đã đoán được Lâm Hàn định để những thế lực Vùng Xám Bắc Đông tham gia vào dự án này và sẽ chia cho họ một phần lợi ích. 

 La Văn lúc này dường như đã tưởng tượng ra được, với sự giúp đỡ của Lâm Hàn, nhà họ An vốn không yếu sẽ vươn lên nhanh chóng trong tương lai gần và trở thành thế lực số một ở Bắc Đông ngoài Lâm Hàn, đây là chuyện hiển nhiên. 

 Thậm chí, vì thế lực phía sau Lâm Hàn lớn mạnh nên rất có thể nhà họ An sẽ ngang hàng với quý tộc! 

 Nghĩ đến điều này, La Văn hơi kinh ngạc, có chút không thể tin được, nhưng sau khi nghĩ lại, đúng là có khả năng này. 

 Giờ phút này, Lâm Hàn cũng đã quay vào trang viên, hạ lệnh đóng cửa, đồng thời bảo những người phụ trách đã vào trang viên trước đó vào đại sảnh thương lượng chuyện chính. 

 
Chương 822: Vui mừng


 Trong đại sảnh trang viên. 

 Hầu hết những người phụ trách thế lực Vùng Xám Bắc Đông đều đã đến. 

 Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, mặc dù họ nghi ngờ, không hiểu mục đích của Lâm Hàn là gì, nhưng thấy anh không làm gì những thế lực kia thì cũng yên tâm. Ít nhất có thể thấy mục đích làm lớn chuyện của Lâm Hàn lần này không phải để đối phó họ, mà là có chuyện khác. 

 “Không hiểu cậu Lâm muốn làm gì đây?” 

 “Vừa rồi thật sự đã doạ tôi chết khiếp, tôi còn tưởng chúng ta đều sẽ bị diệt sạch”. 

 “Bây giờ xem ra chắc chắn cậu Lâm sẽ không làm gì chúng ta, còn chuyện khác thì không biết”. 

 Khi những người phụ trách còn đang thảo luận thì La Văn đã vào đến đại sảnh. 

 Nhìn thấy La Văn, những người phụ trách các thế lực khác lần lượt im lặng. 

 Trước đây La Văn là cánh tay đắc lực của Trương Thiên Sơn, rất nhiều chuyện đều do La Văn quản lý, những thế lực này đều khá tôn trọng anh ta. 

 Mà bây giờ cũng thế, La Văn là cánh tay phải của Lâm Hàn, hơn nữa bản thân anh ta còn là người Bắc Đông, những thế lực này cũng trông cậy vào La Văn giúp đỡ mình bên phía Lâm Hàn. 

 “Anh La, lần này cậu Lâm định làm gì vậy?” 

 “Đúng thế, vừa nãy làm lớn như thế, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” 

 Mấy người phụ trách nhao nhao hỏi La Văn. 

 Đương nhiên vừa nãy La Văn cũng nghe thấy những người này nói chuyện, nhưng anh ta chỉ cười bảo: “Tôi cũng không biết cụ thể thế nào, chuyện này anh Lâm không trao đổi với tôi. Những chuyện khác tôi không dám nói, nhưng có một điều tôi dám khẳng định, những người lựa chọn tin tưởng anh Lâm, đi vào trang viên này sẽ thu được rất nhiều lợi ích, những thế lực còn lại ở ngoài đều sẽ hâm mộ mọi người!” 

 Nghe La Văn nói vậy, những người phụ trách đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vốn đã tin La Văn, hơn nữa họ cũng cảm thấy như vậy. 

 Nếu Lâm Hàn gióng trống khua chiêng không phải để làm gì họ, vậy chắc hẳn không phải chuyện xấu, thậm chí có thể là chuyện rất tốt. 

 Mà nếu là chuyện tốt, chắc chắn không liên quan đến những thế lực bên ngoài kia. Vừa nãy Lâm Hàn cũng đã nói rất rõ ràng rằng bọn họ không còn có tư cách tham gia vào chuyện này nữa. 

 Suy nghĩ thấu đáo điểm này, những người phụ trách càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, chắc chắn là có chuyện tốt. 

 Đột nhiên bọn họ đều cảm thấy may mắn, cũng may vừa nãy mình đã chọn đi vào, nếu không những chuyện sau này sẽ không liên quan đến mình. 

 Họ đã được thấy thực lực của Lâm Hàn, có thể một lần dẫn theo bao nhiêu cao thủ được huấn luyện bài bản, thế lực phía sau chắc chắn rất hùng mạnh, thậm chí là thế lực lớn vượt xa tầm hiểu biết của họ. 

 Dù sao bình thường thì quý tộc đã là mấy thế lực mạnh nhất Hoa Hạ, họ không biết thế lực phía sau Lâm Hàn mạnh thế nào, nhưng chỉ nhìn từ số lượng cao thủ mà anh dẫn tới lần này thôi đã thấy được thực lực của anh hơn hẳn quý tộc, là thế lực lớn tiềm ẩn thực sự. 

 Sau khi La Văn ổn định cảm xúc của những người phụ trách này, anh ta cũng nói tiếp: “Anh Lâm sẽ tới nhanh thôi, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, đừng làm ồn quá, lợi ích sau này sẽ không thiếu phần của mọi người đâu”. 

 “Vâng, vâng, vâng!” 

 Đột nhiên đại sảnh trở nên yên tĩnh, những người phụ trách kiên nhẫn chờ đợi trong đại sảnh cùng La Văn. 

 Không lâu sau Lâm Hàn dẫn Ngô Xuyên và Lâm Phong cùng đến đại sảnh, trong tay cầm một tập tài liệu. 

 Thấy Lâm Hàn đến, những người phụ trách này lần lượt đứng dậy. 


 “Cậu Lâm”. 

 “Chào cậu Lâm”. 

 Từng người phụ trách đều cung kính chào hỏi Lâm Hàn. 

 Lâm Hàn khẽ gật đầu, sau đó ngồi vào vị trí chủ toạ rồi bảo: “Mọi người ngồi đi, chúng ta bắt đầu thảo luận việc chính”. 

 “Vâng”. 

 “Vâng, vâng”. 

 Những người phụ trách này lần lượt ngồi xuống, nhìn Lâm Hàn với vẻ mong chờ, chuyện có thể khiến nhân vật tầm cỡ như Lâm Hàn quan tâm như vậy chắc chắn là chuyện cực kỳ quan trọng. 

 Mà La Văn nhìn thấy tài liệu trong tay Lâm Hàn lại càng thêm yên tâm. 

 Tài liệu này La Văn đã từng thấy, chính là một trong những tài liệu được chuyên gia soạn khi ở La Quốc, xem ra là có thể dùng được với những người Bắc Đông này. 

 Lúc này Lâm Hàn cũng mở tài liệu ra, nhìn sơ qua một lượt. Đây là tài liệu được chuyên gia nhà họ Lâm đưa tới, được tính toán dựa theo kế hoạch vận hành và sản xuất của nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng có thể sử dụng ở vùng Bắc Đông, Lâm Hàn sẽ dựa theo tài liệu này để tiến hành phân chia nhất định, để những thế lực đang có mặt này tham gia cùng, đồng thời nhận được lợi nhuận tương ứng. 

 Lâm Hàn vừa nhìn tài liệu vừa nói: “Mấy ngày trước tôi đã mua được một vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng của La Quốc, những nhà xưởng này có quy mô rất lớn, hơn nữa kỹ thuật tiên tiến, mọi mặt đều vượt xa kỹ thuật sản xuất máy móc hạng nặng của Hoa Hạ. Mà hôm qua những nhà xưởng này đã được chuyển về Bắc Đông, bây giờ chuẩn bị đi vào vận hành. Mọi người có thể tham gia vào một số mảng, đồng thời thu được lợi ích tương ứng”. 

 Nhà xưởng sản xuất đã được vận chuyển về vùng Bắc Đông, hơn nữa sau này sẽ tiến hành sản xuất và vận hành, chắc chắn không thể giấu, dù sao mấy nhà xưởng này đều rất lớn. 

 Những nhà xưởng này đều vừa được chuyển về ngày hôm qua, trước đó cũng không có tin gì nên họ hoàn toàn không biết. 

 Bọn họ cũng không hiểu gì về những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, bây giờ nghe Lâm Hàn nói thế cũng khá bình tĩnh, hiển nhiên không hiểu ý nghĩa của việc này. 

 Nhưng An Thành Chí thì ngược lại, cậu ta vốn không phải người của thế lực Vùng Xám Bắc Đông, học vấn cũng cao nên cũng có hiểu biết về phương diện này, biết rõ ý nghĩa những nhà xưởng này của La Quốc. Bây giờ nghe Lâm Hàn nói muốn cho họ tham gia cùng và thu được lợi ích, An Thành Chí vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, không ngờ Lâm Hàn lại đồng ý cho họ tham gia cùng, chỉ cần nhận được một phần nhỏ lợi ích từ những nhà xưởng này thôi, với họ mà nói cũng là rất lớn rồi, sẽ đem lại cho thế lực của họ sự phát triển về chất. 

 “Anh Lâm, anh thật sự đồng ý cho chúng tôi tham gia vào sản xuất và vận hành những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này sao?”, An Thành Chí kích động, không nhịn được hỏi.

 
Chương 823: Phân chia quyền lợi


 Trong đại sảnh. 

 Người phụ trách của mỗi thế lực vùng Bắc Đông có mặt ở đây nghe thấy lời Lâm Hàn, khi họ đang thắc mắc tại sao Lâm Hàn lại làm lớn chuyện vì vài căn nhà xưởng thì đã thấy An Thành Chí kích động như vậy. 

 Ngay tức khắc, những người phụ trách này hơi khó hiểu, không phải chỉ là vài căn nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng thôi sao? Có tới mức phải kích động vậy không? Chẳng lẽ những nhà xưởng này có gì đặc biệt? 

 Lâm Hàn nghe thấy lời An Thành Chí thì khẽ gật đầu, anh nói một cách khẳng định: “Không sai, chuyện này có thể giúp các anh phát triển rất tốt. Vượt qua giai đoạn khó khăn này, chúng ta sẽ bàn bạc cụ thể sau”. 

 Nghe vậy, An Thành Chí lập tức mừng rỡ ngồi xuống. 

 An Thành Chí đang có chút lo âu trong khoảng thời gian này. Mặc dù có sự giúp đỡ của Ngô Xuyên và Lâm Hàn, tương lai của họ nhất định sẽ rất tươi sáng, có thể gặt hái được nhiều thành công, nhưng thời gian ngắn lại khá bất tiện, khó đạt được hiệu quả. 

 Tuy rằng vì Lâm Hàn, dù nhà họ An không phục An Thành Chí thì họ cũng không dám làm trái mệnh lệnh của An Thành Chí, nhưng họ lại bàn tán sau lưng cậu ta. 

 An Thành Chí cũng rất muốn thay đổi hiện trạng, muốn làm gì đó để người trong gia tộc tin tưởng mình, nhưng trong thời gian ngắn lại không có cơ hội này. 

 Quyết định của Lâm Hàn không thể nghi ngờ là một cơ hội hiếm có đối với An Thành Chí. Nó sẽ mang lại sự phát triển vượt bậc cho nhà họ An, mà An Thành Chí cũng có thể dùng cơ hội này để chứng tỏ bản thân. 

 Về phần La Văn, anh ta nghe Lâm Hàn khẳng định và xác nhận chuyện này cũng thấy yên tâm, không còn lo lắng chút nào nữa. 

 Lúc này Lâm Hàn lại tiếp tục nói: “Trước khi thảo luận chuyện này, tôi có vài điều muốn nhấn mạnh với các anh. Các anh nhất định phải làm được những điều sau đây, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo. Nếu không làm được, bây giờ các anh có thể đi, có thể không tham dự vào chuyện này. Nhưng nếu làm hỏng chuyện, tôi cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các anh. Tôi nói được thì làm được, tuyệt đối không hù dọa các anh như lúc nãy thôi đâu”. 

 Những người phụ trách có mặt ở đây nghe thấy lời Lâm Hàn đều không khỏi lạnh gáy. Về thực lực của Lâm Hàn, họ không còn nghi ngờ gì nữa. Mấy ngày qua họ cũng đã nghe nói vài chuyện của Lâm Hàn, trong đó có chuyện trước đây Lâm Hàn từng tham gia cuộc chiến quý tộc ở thành phố Thiên Kinh. 

 Qua sự kiện ở thành phố Thiên Kinh cũng khiến họ ý thức được Lâm Hàn có vẻ ngoài nho nhã thật ra không phải như vậy, mà là một nhân vật tàn nhẫn thật sự, hơn nữa còn có năng lực đáng sợ. 


 Trước đây ở thành phố Thiên Kinh, dưới tay Lâm Hàn vẫn chưa có nhiều cao thủ mà anh đã có thể lợi hại như thế, huống hồ bây giờ dưới tay Lâm Hàn có nhiều cao thủ được đào tạo bài bản như vậy. 

 Lúc này Lâm Hàn nói tiếp: “Điều thứ nhất, đây là một mối làm ăn hợp pháp, hơn nữa còn liên quan đến chuyện quan trọng nên các anh hãy bỏ cái vẻ của mình trước đây đi, tất cả phải nghiêm túc làm việc, không được qua loa! Điều thứ hai, chuyện này chỉ có thể cho nhân viên mà các anh tin tưởng tham gia vào, không được cho phép người ngoài tham gia vào những chuyện quan trọng. Điều cuối cùng là tất cả phải tuân theo các quy tắc và yêu cầu, không được có bất kỳ ngoại lệ nào. Nếu có thể làm được thì ở lại tham gia, còn không thì bây giờ rời đi, tôi sẽ không so đo, nhưng nếu sau này có chuyện gì thì đừng trách tôi không khách sáo”. 

 Lâm Hàn nói xong thì lẳng lặng nhìn những người phụ trách này. 

 Những người phụ trách của thế lực vùng Bắc Đông này đưa mắt nhìn nhau. Họ đương nhiên hiểu ý của Lâm Hàn, trước đây họ đều kinh doanh Vùng Xám, không tuân theo quy tắc gì, lợi ích là trên hết, chuyện gì cũng làm. 

 Đôi khi họ cũng sẽ tham gia vào một số mối làm ăn hợp pháp, nhưng hiển nhiên họ không có khả năng làm theo khuôn phép như người bình thường, ăn bớt nguyên vật liệu là việc không thể bình thường hơn. 

 Có điều, tuy trước đây họ không tuân theo quy tắc, nhưng làm theo lời Lâm Hàn dường như cũng không khó lắm. 

 Nhất là vừa rồi họ đã nhìn thấy dáng vẻ kích động của An Thành Chí. Họ cảm thấy những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này có chút đặc biệt, lợi ích mà nó sẽ mang lại rất có thể nhiều hơn họ tưởng. Hơn nữa gần đây họ đã ngưng toàn bộ công việc kinh doanh Vùng Xám, mối làm ăn hợp pháp do Ngô Xuyên khai triển vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị, vẫn chưa bắt đầu nên không hề có lợi nhuận, chỉ có bỏ vốn đầu tư. Bây giờ đang là thời điểm thiếu lợi nhuận, sao họ có thể bỏ lỡ cơ hội này? 

 Sau một lúc do dự, những người phụ trách thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đều quyết định ở lại, tất cả đều muốn tham gia vào chuyện này để được chia một chén canh từ nó. 

 “Cậu Lâm, cậu cứ yên tâm, chúng tôi sẽ tém tém lại để nghiêm túc làm việc”. 

 “Đúng đó cậu Lâm, cậu yên tâm đi”. 

 Mấy người phụ trách lần lượt nói. 

 Lâm Hàn thấy vậy thì khẽ gật đầu, anh bảo: “Được, vậy chúng ta bắt đầu bàn bạc chính sự thôi”. 

 Lâm Hàn cũng không vì thế mà tin sau này họ sẽ làm việc không có sơ suất, anh chỉ muốn nhìn thấy thái độ của họ thôi. Chỉ cần họ muốn nghiêm túc làm việc, Lâm Hàn cũng yên tâm, mặt khác sẽ có người nhà họ Lâm đến đốc thúc. Dù sao cũng liên quan tới nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng, bên nhà họ Lâm chắc chắn sẽ không cho phép xảy ra bất trắc gì. 

 Lợi ích của việc đưa các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này vào kinh doanh đối với nhà họ Lâm là không đáng kể, nhưng nếu có gì ngoài ý muốn ảnh hưởng đến việc nghiên cứu kỹ thuật thiết bị máy móc hạng nặng này của nhà họ Lâm thì tổn thất sẽ rất lớn, đó là điều mà Lâm Hàn và nhà họ Lâm đều không muốn thấy. 

 Lâm Hàn đưa bản kế hoạch này qua, nhiệm vụ mà Lâm Hàn phân cho An Thành Chí gần như là việc béo bở nhất trong tất cả các bản kế hoạch ở đây, cũng coi như là khen thưởng cho An Thành Chí vì vừa rồi đã là người chọn tin tưởng Lâm Hàn đầu tiên và người đầu tiên đi vào trang viên. 

 Ngay sau đó Lâm Hàn phân phát các bản kế hoạch còn lại, tất cả đều phân phát theo thứ tự họ đi vào trang viên, ai vào trang viên càng muộn thì được ít lợi nhuận hơn. Nhưng dù là ít nhất thì cũng đã là nhiều đối với họ, ít nhất cũng có thể xấp xỉ với lợi nhuận của toàn bộ công việc kinh doanh Vùng Xám mà mỗi thế lực đã làm trước đây, thậm chí còn có cao hơn. 

 Sau khi những người phụ trách này nhận lấy bản kế hoạch của mình thì về lại chỗ cũ rồi nhanh chóng xem xét chúng, họ hoàn toàn không biết gì về những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này nên lúc này họ rất tò mò. 

 Hầu hết họ không hiểu được nội dung của kế hoạch, nhưng sau khi nhìn thấy lợi nhuận họ dự tính thu được thì ai cũng có chút ngạc nhiên.

 
Chương 824: Hoài nghi


 Trong đại sảnh. 

 Người phụ trách của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông sau khi nhìn thấy bản kế hoạch mà Lâm Hàn phát ra đều kinh ngạc không thôi. 

 “Cái này là thật hay giả vậy? Có nhiều lợi nhuận như thế thật hay sao?” 

 “Làm ăn chính đáng mà có thể có nhiều lợi nhuận như này á? Không thể nào?” 

 “Tại sao tôi cứ có cảm giác cái này là giả ý nhỉ?” 

 “Cái này không phải là thật đấy chứ?” 

 Trong phút chốc, những người phụ trách này đều kinh ngạc không thôi, chủ yếu là bởi vì lợi nhuận này thật sự nhiều kinh khủng. 

 Những người phụ trách nhìn vào bản kế hoạch trong tay những người còn lại, kết quả lại kinh ngạc phát hiện ra rằng bản kế hoạch trong tay bọn họ không giống nhau, lợi nhuận dự tính cũng không giống nhau, nhưng cho dù là bản kế hoạch ít lợi nhuận nhất thì lợi nhuận dự tính cũng phải hơn ngàn vạn. 

 Mà phần lợi nhuận dự tính nhiều nhất đương nhiên là ở bản kế hoạch trên tay An Thành Chí, lợi nhuận thực sự kinh khủng, con số trực tiếp lên đến hai trăm triệu. 

 Bọn họ cũng không phải là người chưa va chạm xã hội, chưa thấy qua nhiều tiền như vậy. Lúc trước bọn họ kinh doanh vùng xám, lợi nhuận cũng khá khủng, căn bản cũng nhiều như này. 

 Nhưng ý nghĩa lại không giống nhau. Một bên là kinh doanh vùng xám, còn một bên là làm ăn chính đáng. 

 Bọn họ chấp nhận mạo hiểm lớn như vậy, đả thông đủ loại quan hệ, kết quả làm đủ loại kinh doanh vùng xám mệt gần chết, lợi nhuận một năm cũng chẳng khác mấy so với lợi nhuận dự tính trong bản kế hoạch này. Mà trong bản kế hoạch này, thời gian hoàn toàn khác, không một cái nào thời gian đạt đến một năm cả. 

 Nói cách khác, nếu như bản kế hoạch này đều là thật, bọn họ chỉ cần làm theo những thứ trong này, làm những công việc làm ăn chính đáng có được lợi nhuận còn nhiều hơn cả lợi nhuận bọn họ kinh doanh vùng xám, cái này thật sự có chút hơi khoa trương. 

 Mà Lâm Hàn lúc này đang ngồi ở trên vị trí chủ toạ nhìn những người phụ trách bên dưới bàn tán xôn xao kinh ngạc cũng không có bất ngờ cho lắm. 

 Những bản kế hoạch này đều là do các chuyên gia do nhà họ Lâm phái đến, căn cứ vào tình hình thực tế và lợi thế của ngành máy móc hạng nặng và vùng Bắc Đông mà lập ra, đều mang tính thực thi, về điểm này thì không còn gì phải nghi ngờ. 

 Trước đó Lâm Hàn cũng đã xem qua bản kế hoạch, mặc dù nhìn những con số lợi nhuận này có hơi khoa trương, nhưng thực tế lại chẳng hề khoa trương chút nào. 

 Mặc dù lợi nhuận do kinh doanh Vùng Xám cực nhiều, đầu tư một chút thì sẽ có thể thu về khoản lợi nhuận cực lớn, thậm chí còn có một vài kinh doanh Vùng Xám trực tiếp “một đồng vốn sinh bốn đồng lãi”. 

 Theo lý thuyết thì làm ăn chân chính đầu tư nhiều nhưng lợi nhuận thu về lại rất ít. Nhưng rõ ràng mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này lại không phải như vậy. Thứ nhất là bởi vì quy mô của những công xưởng này cực lớn, cho nên cho dù chỉ là một nghiệp vụ rất nhỏ trong đó số lượng cũng rất lớn, số lượng mà nhiều thì đồng nghĩa với việc lợi nhuận đương nhiên sẽ tăng lên. 

 Mặt khác, công nghệ của công xưởng máy móc hạng nặng này dẫn đầu tất cả công nghệ máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ, cho nên lợi nhuận một lần nữa có thể tăng cao, hơn nữa quy mô của mấy công xưởng này lại cực lớn, vì thế lợi nhuận này đương nhiên cũng cực kỳ khoa trương rồi. 

 Mà Lâm Hàn lúc này cũng chẳng có hứng thú giải thích nhiều với những người phụ trách phía dưới, trực tiếp nói thẳng: “Mấy người tin hay không chẳng liên quan đến tôi, bây giờ nếu như mấy người đã đồng ý tham gia vào chuyện này thì nhất định phải làm theo yêu cầu của tôi, tuân thủ cho tốt, bằng không nhất định sẽ nghiêm trị! Bây giờ mấy người đi theo La Văn đến công xưởng máy móc hạng nặng tham quan một chút, tìm hiểu một chút về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, sau đó chủ yếu là tìm hiểu về phương diện mình sắp phụ trách, nhất định phải tìm hiểu kỹ lưỡng cho tôi rồi mới được bắt đầu làm, nếu xảy ra một tý vấn đề, tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng cho mấy người đâu!” 

 Lâm Hàn nói xong cũng chẳng đợi nhóm những người phụ trách đáp lại, trực tiếp đứng dậy rời khỏi đại sảnh. 

 Việc Lâm Hàn cần phải làm đã làm xong, những chuyện còn lại tất cả giao cho người của nhà họ Lâm và La Văn đi làm. Còn về phần những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này có làm việc theo quy củ hay không thì chuyện này không cần Lâm Hàn phải lo lắng, hoàn toàn sẽ có người của nhà họ Lâm đến giám sát chỉ đạo, bọn họ có muốn không tuân theo cũng không thể được. 

 Dù sao thì từ lúc vừa mới bắt đầu, Lâm Hàn cũng không yên tâm về những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này, dù sao thì bọn họ cũng vừa mới bắt đầu ở khu vực Vùng Xám hỗn loạn, xử lý kinh doanh vùng xám, quy củ cái gì đó cho đến bây giờ vẫn chưa bao giờ bàn đến, Lâm Hàn sao có thể yên tâm về đám người này được. 

 Vùng Bắc Đông và vùng Hoa Hạ khác nhau, vùng Bắc Đông này vàng thau lẫn lộn, vẫn luôn rất hỗn loạn, nên cũng dẫn đến chuyện những người vùng xám ở đây lại càng không tuân theo một quy củ nào cả. 

 Mà cho dù là thế lực vùng xám ở Hoa Đông bên kia dưới sự thống lĩnh của Ngô Xuyên vẫn xảy ra một vài nhiễu loạn nhỏ, huống chi là người ở vùng Bắc Đông này. 

 Sau khi rời khỏi đại sảnh, Lâm Hàn trực tiếp đi tìm người nhà họ Lâm, định sẽ đi tham quan tìm hiểu một chút về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này. 

 Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này cho đến bây giờ Lâm Hàn vẫn chưa được thấy tận mắt, đương nhiên là phải đi xem mở mang tầm mắt, bỏ mấy tỉ ra mua mà vật còn chưa trông thấy, đương nhiên là không được rồi. 

 Mà sau khi Lâm Hàn rời đi, người phụ trách của những thế lực vùng xám này đều có chút ngây ngẩn. 

 Theo hiểu biết của bọn họ thì bọn họ không tin con số lợi nhuận trên những bản kế hoạch này lại nhiều đến thế được. 

 Nhưng mặt khác, bọn họ cũng hiểu rõ Lâm Hàn, thực lực của Lâm Hàn ở mọi phương diện cũng đều vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ, căn bản vốn đã không cùng một cấp độ với bọn họ, cho nên đương nhiên những bản kế hoạch do Lâm Hàn phát ra cũng có độ tin cậy nhất định đối với bọn họ. 

 “Mấy người nói xem, cái này là thật hay là giả vậy? Thật sự có thể kiếm được nhiều như thế sao?” 

 “Nếu như là do người khác đưa ra, tôi tuyệt đối sẽ không tin. Nhưng nếu là do cậu Lâm phát ra thì rất khó nói”. 

 “Đúng vậy đấy, là do cậu Lâm đưa ra, nói không chừng thật sự có nhiều như thế đấy”. 


 Nhưng đồng thời, An Thành Chí cũng cảm thấy có hơi khó hiểu, cái công xưởng máy móc hạng nặng này, mặc dù cụ thể thì cậu ta không hiểu rõ, nhưng vẫn có chút ít hiểu biết, theo lý thuyết căn bản không cần nhiều nguyên liệu đến vậy, trong nước cũng không có công xưởng máy móc hạng nặng lớn như thế. 

 An Thành Chí có chút không hiểu rõ, nhưng dù sao đợi một lát nữa cũng muốn đi tham quan công xưởng, đến lúc đó tự nhiên mọi chuyện sẽ rõ ràng cả thôi. 

 Về thực lực của Lâm Hàn, An Thành Chí cũng có hiểu biết chút ít, đương nhiên sẽ không cho rằng Lâm Hàn đang giả bộ với bọn họ, lừa bọn họ đi giúp Lâm Hàn làm những chuyện này, dù sao thì đối với loại người như Lâm Hàn, mấy chuyện này căn bản chẳng cần thiết. 

 Lúc này, La Văn cũng đi lên phía trước, vừa cười vừa nói: “Được rồi, tất cả không cần phải bàn tán nữa, bây giờ đi theo tôi xuất phát, chờ đến lúc nhìn thấy mấy công xưởng máy móc hạng nặng này thì mấy người sẽ rõ cả thôi. Đến lúc đó mấy người sẽ cảm thấy xấu hổ về những lời bàn tán và hoài nghi cậu Lâm bây giờ”.

 
Chương 825: Nhà xưởng khổng lồ


 

 Nghe lời La Văn nói, nhóm người phụ trách cũng có chút hoài nghi, không hiểu lắm ý tứ của La Văn. 

 Nhưng bọn họ cũng không thảo luận thêm nhiều gì, bọn họ nhao nhao đứng dậy, chuẩn bị theo La Văn đi tham gia tìm hiểu mấy công xưởng máy móc hạng nặng này. 

 Mà An Thành Chí nghe thấy lời của La Văn nhưng nhất thời có hơi đăm chiêu, dường như đã đoán ra gì đó, không khỏi mong đợi với mấy công xưởng máy móc hạng nặng này. 

 Rất nhanh, La Văn và mấy người phụ trách liền xuất phát, đi về phía ngoại ô thành phố Phụng Thiên. 

 Trên đường đi, An Thành Chí vừa mong chờ lại vừa nghi hoặc. 

 Theo như hiểu biết của An Thành Chí, muốn lập nhiều kế hoạch có lợi nhuận nhiều như vậy, công xưởng máy móc hạng nặng trong nước không thể làm được, nhất định phải là công xưởng máy móc hạng nặng của La Quốc với công nghệ máy móc hạng nặng tiên tiến. 

 An Thành Chí tin tưởng nhân vật Lâm Hàn này có lẽ có cách thu mua công xưởng máy móc hạng nặng của La Quốc, nhưng cũng mà là ở La Quốc, sao lại ở thành phố Phụng Thiên của vùng Bắc Đông? 

 Thành phố Phụng Thiên là địa bàn của bọn họ, đương nhiên bọn họ vô cùng quen thuộc, căn bản không có gì để nói đến có một công xưởng hạng nặng có quy mô, cũng không thể có quy mô lớn như vậy. 

 Nhưng nhìn bộ dạng của La Văn, bộ dạng giống như trong lòng đã có dự tính, nhất thời An Thành Chí có chút không hiểu. 

 Cùng lúc này, phía bên Lâm Hàn đã đến vùng ngoại ô thành phố Phụng Thiên. 

 Nơi đây trước kia là nơi Trương Thiên Sơn thu mua, chuẩn bị dùng cho kinh doanh, nhưng vẫn chưa bắt đầu. 

 Sau khi Lâm Hàn và La Văn bàn bạc liền quyết định chọn chỗ này. 

 Một là thành phố Phụng Thiên nằm ở giữa vùng Bắc Đông, mọi thứ đều tương đối thuận lợi. 

 Suy cho cùng công xưởng máy móc hạng nặng có quy mô lớn như vậy, bất luận là nguyên vật liệu hay máy móc sản xuất thì việc vận chuyển đều cần chi phí tương đối lớn. Vì vậy giao thông phát triển hay không cũng cực kỳ quan trọng. 

 Mà thành phố Phụng Thiên chính là đầu mối giao thông then chốt của khu vực vùng Bắc Đông, đặc biệt là tàu hỏa cực kỳ phát triển, điểm này hết sức có lợi cho công xưởng máy móc hạng nặng. 

 Thứ hai cũng là vì ở đây thuộc địa bàn của vùng Bắc Đông, có rất nhiều thế lực vùng Bắc Đông ở xung quanh các hướng, tương đối thuận tiện cho trông coi mấy công xưởng này. 

 Mặc dù từ sau khi thu mua thành công mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, nhà họ Lâm liền phái số cao thủ nhất định đến bảo vệ, gần như rất khó xảy ra điều gì ngoài ý muốn. 

 Nhưng để phòng ngừa tuyệt đối, mọi phương diện vẫn phải cẩn thận mới tốt. Ngay cả khi nhà họ Lâm có lớn như nào thì mấy công xưởng máy móc hạng nặng này cũng cực kỳ quan trọng. 

 Lâm Hàn vừa mới đến liền nhìn thấy các nhà xưởng khổng lồ vừa bắt đầu xây dựng. Quy mô các nhà xưởng này cũng có chút khoa trương, giống như nhà xưởng ở trong Hoa Hạ, bình thường cao nhất cũng chỉ mười mấy mét, còn nhà xưởng mới xây này lại cao trên ba mươi mét, đã vượt qua độ cao tòa nhà mười tầng. Có thể nói khá khoa trương. 

 Xây được nhà xưởng cao như vậy, có thể tưởng tượng ra khối lượng máy móc thiết bị hạng nặng khổng lồ, dù sao nếu không có nhu cầu thì hoàn toàn không cần thiết phải xây nhà xưởng cao như vậy. 

 Sớm biết Lâm Hàn đến nên đã có người ở đây đợi. 

 Nhìn thấy anh đến, mấy người chào đón liền nghiêng người về trước. 

 “Chào mừng cậu Lâm đến tham quan”, mấy người cung kính nói. 

 Lâm Hàn nhìn thấy trong đó có một ông già mái tóc hoa râm, còn lại ba người cũng tuổi trung niên, tóc cũng không phủ hết, có hơi hói. Rõ ràng là họ đã làm công việc trí óc từ lâu, mấy người này chắc hẳn chính là chuyên gia nhà họ Lâm phái tới. 


 Lâm Hàn nhìn mấy người trước mặt, tuổi tác cũng lớn hơn mình, đặc biệt là ông già kia, tóc cũng đã hoa râm, nhưng lại cúi đầu cung kính với một người hơn hai mươi tuổi như mình, nhất thời anh cảm thấy có chút kì quái. 

 Nhưng Lâm Hàn cũng hiểu, nhà họ Lâm luôn luôn tôn trọng địa vị. Lâm Hàn thân là người thừa kế của nhà họ Lâm, sau đó không lâu là ông chủ nhà họ Lâm, anh nhận được tôn trọng như vậy cũng hoàn toàn đúng. 

 “Đứng lên đi, không cần khách sáo như vậy”, Lâm Hàn trực tiếp nói. 

 Mấy người nghe xong cũng thẳng lưng lên nhìn Lâm Hàn. 

 “Cậu Lâm, tôi tên Phương Hân Lâm, đây đều là học trò của tôi, chúng tôi là chuyên gia về máy móc hạng nặng, chuyên môn phụ trách giám sát sản xuất của mấy công xưởng máy móc hạng nặng ở đây. Đồng thường tiến hành nghiên cứu về mặt công nghệ tương ứng”, ông già trực tiếp nói. 

 Lâm Hàn khẽ gật đầu, không khác so với dự tính của mình lắm. 

 “Ông Phương, về sau không cần khách khí với tôi như vậy đâu, đặc biệt là sau này có người ngoài ở đây. Còn về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này tôi không chuyên, không hiểu thế nào, việc cụ thế cứ theo chủ ý của ông, ông đến làm chủ đạo, có yêu cầu gì ông cứ việc nói cho tôi biết là được. Đúng rồi, công việc của ông phải tập trung vào nghiên cứu máy móc hạng nặng, đây mới là điều quan trọng nhất với nhà họ Lâm. Còn về vận hành sản xuất ông cứ giao cho học trò của ông là được”, Lâm Hàn trực tiếp nói. 

 “Được ạ cậu Lâm, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng nghiên cứu mấy loại công nghệ máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc.” Ông Phương trực tiếp đồng ý, không hề khách khí gì. Dù sao ông ta quả thật cũng là nhân tài chuyên về mặt này, hoàn toàn có tự tin. 

 “Mọi người bận gì thì cứ làm đi, tôi tự đi tham quan, không có chuyện gì khác nữa đâu”, Lâm Hàn lại nói. 

 Ông Phương nghe xong có do dự một chút, ông ta vẫn đồng ý, quả thật ông muốn cố gắng đi đến phòng nghiên cứu làm cho nhanh, cô gắng bắt đầu nghiên cứu. 

 “Tiểu Tống, cậu đưa cậu Lâm đi tham quan, giới thiệu cho cậu ấy, còn những người khác theo tôi tiếp tục việc ở phòng nghiên cứu”, ông Phương nói. 


 Ngay lập tức, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Tống, Lâm Hàn đi về phía nhà xưởng khổng lồ trước mặt. 

 Còn chưa vào nhà xưởng, chỉ vừa đến gần, Lâm Hàn liền nhìn thấy một số lượng lớn công nhân đang rất bận rộn. Có người đang bận rộn xây nhà xưởng, có người đang xử lý sân bãi gần đấy. Mặc dù bận rộn nhưng không hề lộn xộn, cũng phân công rất rõ ràng. 

 Lâm Hàn thấy vậy âm thầm gật đầu, công nhân dưới quyền của nhà họ Lâm cũng không giống với công nhân bình thường, các mặt đều được bồi dưỡng tương đối tốt, sức làm việc rất kinh khủng. 

 Lâm Hàn tin rằng có mấy người nhà họ Lâm này thì các công xưởng máy móc hạng nặng đến từ La Quốc nhất định có thể vận hành sản xuất rất tốt, đồng thời nghiên cứu thành công công nghệ máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc.

 
Chương 826: Kinh ngạc


 

 Bên ngoài nhà xưởng. 

 Lâm Hàn và Tiểu Tống đang chuẩn bị đi vào. 

 Lâm Hàn lại chợt nhớ ra gì đó, hỏi: “Đúng rồi, mọi việc chuẩn bị tới đâu rồi? Khi nào thì có thể vận hành sản xuất và bắt đầu nghiên cứu?” 

 Đối với nhà họ Lâm, việc đưa nhà xưởng máy móc hạng nặng vào hoạt động cũng không quan trọng lắm. Mặc dù thu nhập nó mang lại không hề nhỏ, nhưng với một gia tộc khổng lồ như nhà họ Lâm thì lại chẳng đáng bao nhiêu. Có điều, nó lại là vô cùng quan trọng với các thế lực ở Bắc Đông. 

 Đối với nhà họ Lâm, việc bắt đầu nghiên cứu các thiết bị cơ giới hạng nặng mới thực sự quan trọng. 

 Dựa theo hiểu biết của Lâm Hàn, khi La Quốc biết được số máy móc hạng nặng ấy đã rơi vào tay nhà họ Lâm thì chắc chắn sẽ vô cùng giận dữ. 

 Tuy trước mắt La Quốc sẽ không thể làm gì được nhà họ Lâm, bởi vì số máy móc ấy đã được nhà anh chuyển tới tỉnh Bắc Đông ở Hoa Hạ, chứ không còn ở địa bàn của họ nên cũng chẳng thể làm gì được. 

 Nhưng anh không cho rằng những người đó sẽ bỏ qua một cách đơn giản như vậy, mà rất có thể họ sẽ tìm cách nào đó để nhắm vào nhà họ Lâm, nhất là nhằm vào việc nghiên cứu chế tạo máy móc của bọn họ. Bởi vậy nên việc đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu các máy móc cơ giới hạng nặng càng trở nên quan trọng hơn nữa. 

 Lâm Hàn cũng hy vọng sớm có thể bắt đầu việc nghiên cứu. Với trình độ nghiên cứu khoa học của chuyên gia nhà anh, chắc hẳn sẽ có thể nghiên cứu thành công. Chỉ cần nghiên cứu thành công thì tất cả mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa, dù cho La Quốc có muốn cũng không thể làm gì được nữa. 

 Tiểu Tống đứng cạnh hiển nhiên đã tính toán từ trước, nghe anh hỏi như vậy thì ngay lập tức đáp lời: “Thưa cậu, theo tính toán của ông Phương thì việc vận hành sản xuất sẽ sớm được bắt đầu trong khoảng 3 ngày tới. Nhưng nếu là nghiên cứu máy móc thì còn phải mất một thời gian nữa, vì có vài mặt khá tốn thời gian như chuẩn bị phòng nghiên cứu, dự tính tối thiểu là 7 ngày nữa mới có thể bắt đầu”. 

 Lâm Hàn nghe vậy khẽ gật đầu, hiệu suất của nhà họ Lâm quả thực rất cao. Sáng nay, số máy móc hạng nặng kia vừa mới được đưa về, nhưng chỉ cần 3 ngày là có thể bắt đầu tiến hành sản xuất, có thể thấy được hiệu quả làm việc khủng khiếp như thế nào. 

 Về phần nghiên cứu nó, vì mỗi thiết bị có tính đặc thù riêng thế nên phòng nghiên cứu được bố trí cũng không giống phòng nghiên cứu bình thường, cần rất nhiều máy móc công nghệ cao. Vì vậy đương nhiên sẽ tốn rất nhiều thời gian. 

 “Việc nghiên cứu cần tiến hành ngay, tuy nhiên cũng không nên quá vội khiến mọi việc lộn xộn. Mặt khác, việc trông coi mấy nhà xưởng sản xuất kia, đặc biệt là các phòng nghiên cứu cần phải chuẩn bị một cách cẩn thận, tránh xảy ra các trường hợp ngoài ý muốn. Bởi vì chúng hết sức quan trọng với chúng ta”, Lâm Hàn dặn. 


 “Cậu yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi”, Tiểu Tống đáp. 

 Lâm Hàn khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, những điều này chỉ cần dặn dò một lần là đủ. Hơn nữa, nhân viên của nhà họ Lâm đều là những người thông minh, vì thế đều khá là cẩn thận trong những vấn đề này. 

 Sau đó, hai người Lâm Hàn bước vào một cái nhà xưởng to lớn. 

 Vừa mới bước vào anh đã có thể thấy những máy móc hạng nặng cách đó không xa. 

 Số máy móc khổng lồ kia cao hơn nửa phân xưởng, vừa nhìn đã biết chúng là thiết bị hạng nặng. 

 Mặt mũi Lâm Hàn đều tràn ngập vẻ tán thưởng. Phải biết rằng, số máy móc kia không chỉ to bự đơn giản như vẻ bề ngoài, mà bên trong nó đều dùng những linh kiện vô cùng tinh vi. 

 Nhìn thô kệch nhưng thực ra lại vô cùng tinh vi, đó chính là công nghệ của máy móc hạng nặng. 


 “Thưa cậu, số máy móc hạng nặng này đều được La Quốc sản xuất lần đầu tiên vào 10 năm trước, nếu so với bây giờ thì có hơi lạc hậu, nhưng dù sao cũng đã vượt xa trình độ khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ chúng ta. Vì thế, dùng những thiết bị này để nghiên cứu thì không còn gì phù hợp hơn nữa, chúng ta…”, Tiểu Tống nói sơ cho anh nghe. 

 Lâm Hàn nghe vậy, khẽ gật đầu 

 Mặc dù đây chỉ là sản phẩm từ 10 năm trước của La Quốc và đã trở thành những thiết bị lạc hậu, nhưng về phương diện kỹ thuật, cũng đã bỏ xa Hoa Hạ về sản xuất máy móc cơ giới hạng nặng. 

 Đó không phải nói khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ lạc hậu mà ngược lại, những năm gần đây máy móc khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ còn tiến bộ to lớn, mà nguyên nhân chủ yếu chính là dựa trên công nghệ của La Quốc. 

 Từ vài thập niên trước, La Quốc vẫn rất chú trọng phát triển máy móc khoa học kỹ thuật hạng nặng, cho nên ở phương diện này đã đạt đến trình độ cao, sớm đã bỏ xa các nước khác. 

 Đây cũng là nguyên nhân mà số máy móc hạng nặng này lại quan trọng như vậy với nhà họ Lâm. Chỉ cần nghiên cứu triệt để những khoa học kỹ thuật này của La Quốc, thì chưa biết chừng nhà anh cũng có thể vươn lên tầm cỡ hàng đầu thế giới, đủ sức cạnh tranh với họ. 

 Với nhân viên nhà họ Lâm, việc nghiên cứu số máy móc cũ này của La Quốc hiển nhiên là khá dễ dàng hơn các thiết bị hạng nặng tân tiến khác. 

 Huống chi, các thiết bị máy móc cơ giới nặng này so với tất cả các máy móc kia của Hoa Hạ đã tiên tiến hơn rất nhiều, cho nên chúng hoàn toàn đáng để nghiên cứu, về sau có thể mang lại rất nhiều lợi nhuận cho bọn họ. 


 Mặc dù trước đó, La Văn biết bọn họ sẽ thành lập nhà xưởng ở đây, cũng biết quy mô của nó sẽ khá lớn, vì với kích thước của số máy móc kia thì không thể nào làm một nhà xưởng nhỏ được. 

 Có điều, La Văn không ngờ, buổi sáng khi chuyển máy móc đến đây, tất cả mọi thứ vẫn chưa có gì mà tới bây giờ, mấy nhà xưởng to lớn này đã được xây dựng xong. 

 Nếu không phải vì đây là một địa điểm hết sức quan trọng nên được La Văn nhớ kỹ thì khi nhìn thấy vài nhà xưởng khổng lồ vừa mới được xây dựng chưa bao lâu này, chắc chắn anh ta sẽ cảm thấy mình đi lộn chỗ rồi. 

 Những người phụ trách của Bắc Đông cũng vô cùng kinh ngạc trước quy mô khổng lồ của mấy nhà xưởng kia. Mặc dù chỗ bọn họ cũng có một số công nghệ về máy móc hạng nặng nhưng bởi vì kỹ thuật khá lạc hậu nên quy mô cũng khá nhỏ. So với nhà xưởng trước mắt thì những nhà xưởng sản xuất máy móc nặng của Hoa Hạ trước kia, đúng là trò trẻ con, hoàn toàn không thể nào so sánh được.

 
Chương 827: Áy náy


 

 “Khi nào mà chỗ này có thêm vài cái nhà xưởng vậy?” 

 “Sao mấy nhà xưởng này lớn quá vậy? Có chuyện gì thế không biết?” 

 “Lẽ nào thực sự là máy móc hạng nặng của La Quốc?” 

 Đám người phụ trách nhìn nhà xưởng rộng lớn trước mặt mà không khỏi ngạc nhiên. Rõ ràng là những nhà xưởng lớn này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của họ. 

 Còn về An Thành Chí, cậu ta đã sớm đoán được vài điều. Bây giờ nhìn thấy những nhà xưởng khổng lồ này thì điều đầu tiên nghĩ đến chính là máy móc hạng nặng của La Quốc. 

 Suy cho cùng thì cũng chỉ có máy móc hạng nặng của La Quốc mới có quy mô lớn như thế, lại còn sử dụng nhà xưởng rộng lớn đến vậy. 

 Nhưng ngay sau đó, An Thành Chí lại cảm thấy không thể nào. Dù sao, nền công nghiệp sản xuất máy móc hạng nặng ở La Quốc rất phát triển, nhưng trước giờ chưa từng bán ra ngoài, thì làm sao có chuyện bán số máy móc ấy sang đây chứ? 

 Lúc này, La Văn chợt hoàn hồn. Sau khi sốc nặng vì năng lực chấp hành mệnh lệnh vô cùng đáng sợ của những người này, cuối cùng anh ta cũng bình tĩnh trở lại. Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên thấy. Trước đó, sau khi chứng kiến họ sử dụng máy bay trực thăng cỡ lớn để vận chuyển số máy móc hạng nặng này từ La Quốc đến đây trong một đêm, thì La Văn hiểu được hiệu suất làm việc đáng sợ của bọn họ. 

 “Được rồi, cứ ở đây đoán già đoán non với nghi nghi hoặc hoặc thì có tác dụng gì? Theo tôi đi quan sát tìm hiểu thì biết thôi”, lúc này, La Văn chợt mở miệng nói thẳng. 

 Đám người phụ trách kia cũng lấy lại bình tĩnh, họ không khỏi tò mò về mấy nhà xưởng khổng lồ kia. 

 Từ một nhà xưởng lớn như vậy có thể nhận ra máy móc thiết bị ở đây không hề tầm thường. Bây giờ, họ đều đang vô cùng tò mò về những thứ có bên trong nhà xưởng rộng lớn ấy. 

 Dù sao, bọn họ đều đã ngừng làm ăn phi pháp, đi theo Ngô Xuyên chuẩn bị bắt đầu kinh doanh hợp pháp, còn phải mất một thời nữa mới có thể thấy được lợi nhuận. Cũng có thể nói, thu nhập khoảng thời gian này của họ đều phụ thuộc vào mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia. Trừ khi họ dám chống lại lệnh của Lâm Hàn quay lại làm ăn phi pháp, nhưng tất nhiên họ đâu dám làm vậy. Bởi vì hậu quả của việc đắc tội Lâm Hàn sẽ vô cùng thê thảm. 

 Ban đầu, họ không hy vọng quá nhiều vào mấy công xưởng máy móc hạng nặng kia. Dù sao cũng chỉ là mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng thôi, liệu kiếm chác được bao nhiêu chứ? Nhưng sau khi nhìn thấy những nhà xưởng khổng lồ này, suy nghĩ của họ đã lập tức thay đổi. 

 Bây giờ xem ra, mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này không hề đơn giản, có khi lợi nhuận mang lại sẽ nhiều y như ước tính trong kế hoạch mà Lâm Hàn đưa ra cho họ. 

 Ngay sau đó, La Văn đưa một người phụ trách đang vô cùng tò mò vào. Sau khi trải qua nhiều khâu kiểm tra, anh ta mới được vào trong xưởng. 

 Khi vừa bước vào, đập vào mắt La Văn và cả đám là số máy móc hạng nặng kia. 

 Trước đây La Văn đã được trông thấy rồi, nên cũng không có gì ngạc nhiên. 

 Đám người phụ trách còn lại thì đều hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy số máy móc hạng nặng khổng lồ kia. Đa số họ đều từng trông thấy một số nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ, đương nhiên cũng thấy số máy móc bên trong. Nhưng nào được được to như ở đây? 

 So với máy móc thiết bị hạng nặng trước mắt, thì số máy móc của Hoa Hạ trước đó đều chẳng đáng là gì, giống hệt những món đồ chơi. 

 “Chuyện gì thế này? Máy móc ở đây sao lại lớn đến thế?” 

 “Làm gì có máy móc nào lớn như thế này? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe nói đến?” 

 “Hoa Hạ thực sự có máy móc khổng lồ như vậy sao?” 

 Đám người phụ trách đều hết sức kinh ngạc, thậm chí là không dám tin. 

 Lúc này, An Thành Chí cũng nghi hoặc không thôi. Cậu ta nghi ngờ hỏi La Văn: “Anh La, số máy móc khổng lồ này là?" 

 Nghe thấy An Thành Chí hỏi, những người phụ trách khác cũng nhìn về phía La Văn, La Văn đương nhiên là biết rõ sự việc. Họ đều muốn hiểu rõ mọi chuyện từ La Văn. 

 La Văn nhìn vẻ mặt khó hiểu của đám người phụ trách kia, nhưng chỉ mỉm cười. 

 Lâm Hàn đã dặn dò anh ta không cần phải che dấu gì cả, dù sao cũng giấu không nổi, bên La Quốc rồi sẽ biết chuyện này. 

 Vậy nên La Văn cũng giải thích luôn với đám người phụ trách kia: "Tôi tin mọi người cũng đã có suy đoán rằng số máy móc hạng nặng này thực sự không phải do Hoa Hạ của chúng ta chế tạo ra. Chúng đều là máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc. Vì thế mới có lợi nhuận cao như vậy. Giờ thì mọi người đã hiểu cả chưa?” 

 Đám người phụ trách nghe vậy thì đều tỏ ra hết sức kinh ngạc. 

 Tuy bình thường họ hay làm những phi vụ làm ăn phi pháp, nên không rành về những mặt, nhưng họ vẫn biết về máy móc hạng nặng. 

 Họ biết rõ La Quốc rất phát triển về mặt công nghiệp máy móc hạng nặng, và cũng biết đôi chút về ý nghĩa của nó. 

 An Thành Chí nghe xong càng kinh ngạc hơn, có chút nghi ngờ hỏi: "Tôi nhớ là La Quốc chưa từng bán máy móc hạng nặng của họ mà? Chuyện này là sao?" 

 La Văn nghe vậy thì cười nói: “Bình thường thì sẽ không bán đâu, nhưng do quan hệ của Trương Thiên Sơn với La Quốc mới có thể thành công mang về một số máy móc của họ. Lúc trước, La Võ với Uông Nghĩa chạy tới phía bắc cũng là vì việc này. Sau đó ở đây xảy ra chuyện, việc thu mua máy móc bị tạm hoãn. Giờ, anh Lâm lấy danh nghĩa của Trương Thiên Sơn tiếp tục mua, rồi thành lập nên nhà xưởng máy móc này”. 

 Ý tốt của Trương Thiên Sơn với họ khiến họ đều cảm thấy có lỗi. Thậm chí nếu Trương Thiên Sơn không phải vì bọn họ thì cũng không cử nhiều cao thủ như vậy đến phía bắc, rồi sẽ không tạo cơ hội cho Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình. Trương Thiên Sơn đã xảy ra chuyện, trên thực tế cũng có liên quan tới họ. 

 Đám người phụ trách chợt nhớ lại những chuyện trong quá khứ và mọi điều tốt đẹp mà Trương Thiên Sơn đã làm cho họ, nhưng đổi lại, họ chỉ biết bo bo giữ mình, không thèm đến cứu ông ta. 

 Nếu họ cố gắng giải cứu Trương Thiên Sơn thì mọi chuyện đã khác. 

 Bỗng nhiên, đám người phụ trách này lại càng cảm thấy có lỗi và xấu hổ đối với Trương Thiên Sơn.

 
Chương 828: Thật lòng làm việc


 

 Tại lối vào nhà xưởng. 

 La Văn cảm thấy bầu không khí xung quanh chợt trở nên nặng nề. Đương nhiên, anh ta cũng có thể hiểu được tâm trạng của những người phụ trách các thế lực vùng xám đó. 

 Trên thực tế, La Văn cũng biết việc Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện vào khoảng thời gian trước. 

 Đa số các thế lực ấy đều không biết gì nhiều về tình hình bên phía Trương Thiên Sơn, chỉ có một số ít là biết, nhưng lại đứng xem, chứ không giúp Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình. Có điều, họ cũng không chạy đến cứu Trương Thiên Sơn. 

 Kết quả chẳng ai ngờ rằng Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình lại ra tay tàn nhẫn như vậy, dù Lâm Hàn đã nhanh chóng chạy đến, nhưng vẫn muộn. 

 La Văn khẽ lắc đầu, không muốn nghĩ nữa, dù sao chuyện cũng đã qua rồi, chẳng thể thay đổi được gì nữa. 

 "Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều về chuyện đã qua nữa. Điều cuối cùng mà Trương Thiên Sơn căn dặn là muốn chúng ta đi theo Lâm thiếu làm ăn đàng hoàng. Chúng ta cứ làm tốt là được", La Văn nói. 

 Bấy giờ, đám người phụ trách kia cũng dần bình tĩnh lại và đều cảm thấy La Văn nói rất có lý. 

 Trước đây, họ không hiểu tại sao Trương Thiên Sơn lại muốn làm ăn hợp pháp, trước khi chết còn dặn họ ngoan ngoãn đi theo Lâm Hàn. Nhưng bây giờ, có vẻ như tất cả những điều này đều là vì nghĩ cho họ. 

 Chuyện sau đó thì họ không biết, nhưng trước mắt, nếu kế hoạch Lâm Hàn đưa ra là sự thật, chỉ cần họ làm những công việc kinh doanh hợp pháp này, thì lợi nhuận sẽ tương đương với việc kinh doanh mà họ đã làm trước đây. 

 Càng không phải nói đến sắp tới, Bắc Đông còn hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm. Ngô Xuyên cũng đang dẫn dắt họ chậm rãi phát triển các lĩnh vực kinh doanh hợp pháp khác nhau. 

 Trong thời gian ngắn thì chẳng khác với trước là mấy, nhưng càng về lâu dài sẽ càng thấy sự khác biệt rõ rệt. 

 "Thảo nào lợi nhuận dự tính lúc trước lại nhiều như vậy, hóa ra là một nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng quy mô lớn thế này". 

 "Thật không ngờ cậu Lâm lại có thể mua được máy móc thiết bị hạng nặng của La Quốc". 

 "Cậu Lâm vậy mà lại bằng lòng để chúng ta tham gia vào các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng quan trọng như vậy". 

 "Giờ xem ra, những lợi nhuận dự tính đó hoàn toàn là thật. Tất cả chúng ta thật sự có thể cùng nhau phát tài?" 

 Đám người phụ trách các thế lực vùng xám đều cảm thán không thôi và vô cùng biết ơn Lâm Hàn. 

 Trong khi đó, An Thành Chí lại nghĩ xa hơn. 

 Cậu ta biết rõ, đây đều là những máy móc của La Quốc thì chắc chắn sẽ được sản xuất tại La Quốc. Theo lời La Văn, những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này hoàn toàn ở La Quốc, Lâm Hàn có thể mua nó với danh nghĩa Trương Thiên Sơn, nhưng có thể vận chuyển về mới thật là giỏi. 

 Dù sao quy mô của số máy móc hạng nặng này rất lớn nên việc vận chuyển chúng không hề đơn giản, công nghệ của chúng cũng chưa được nghiên cứu kỹ lưỡng, nên đâu thể tùy tiện mà tháo để vận chuyển. 

 Và việc có thể vận chuyển nhiều thiết bị máy móc hạng nặng cỡ lớn như vậy cho thấy thực lực đáng sợ của Lâm Hàn. 

 Với thực lực ấy, mà còn thiếu người? Còn không có đường dây để mua được những nguyên vật liệu phục vụ mấy nhà xưởng kia? 

 Mặc dù họ là dân bản xứ ở Bắc Đông, sẽ thuận tiện hơn khi mua những nguyên liệu ấy, nhưng An Thành Chí tin rằng nếu Lâm Hàn muốn tự làm thì cũng dễ như trở bàn tay. 

 Nói cách khác, Lâm Hàn bảo họ tham gia vào các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này hoàn toàn là vì muốn giúp họ phát triển. 


 Tuy chỉ cung cấp nguyên vật liệu, lợi nhuận cũng có hạn, kém xa so với số tiền thu được từ việc chế tạo ra số máy móc hạng nặng kia. Nhưng ngay cả một phần nhỏ lợi nhuận của toàn bộ nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này cũng đã rất lớn đối với họ. 

 Với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông họ, phần thu nhập nhỏ này tuyệt đối là một khoản thu nhập khổng lồ. Nó hoàn toàn có thể sánh ngang được với những phi vụ làm ăn trái pháp mà họ làm trước đây. 

 Mà đây mới chỉ là sự khởi đầu của họ, trong tương lai vẫn còn có mối làm ăn hợp pháp khác, đương nhiên số lợi nhuận cũng sẽ càng ngày càng nhiều. 

 Chính vì là làm ăn hợp pháp, vậy nên chỉ cần có sức cạnh tranh trên thị trường thì sẽ luôn mang lại lợi nhuận, mà sẽ không xảy ra vấn đề gì. Thậm chí còn có thể phát triển mạng mẽ hơn và ổn định hơn. 

 Mặc dù từ rất lâu rồi An Thành Chí đã hiểu được rằng tương lai của việc kinh doanh hợp pháp tốt hơn nhiều so với phi pháp. Nhưng cậu ta lại không ngờ sẽ thấy được hiệu quả trong thời gian ngắn như vậy. 

 “Thật không ngờ, anh Lâm lại đối xử tốt với chúng ta như vậy, chịu chia sẻ một công việc ngon ăn như thế cho chúng ta”, An Thành Chí cảm thán nói. 

 Đám người phụ trách nghe vậy cũng dần hiểu ra ý nghĩa của những việc mà Lâm Hàn làm. 

 “Xem ra trước đây chúng ta đã hiểu lầm cậu Lâm. Cậu ấy tốt với chúng ta như vậy mà chúng ta lại còn có ý xấu”. 

 "Từ giờ trở đi tôi sẽ một lòng đi theo cậu Lâm, cố gắng làm việc!" 

 “Thật may chúng ta đã lựa chọn tin tưởng cậu Lâm, đầu quân vào cậu ấy”. 

 “Đúng vậy, chắc những thế lực kia còn đang may mắn vì không đầu quân cho trang viên, những lại chẳng có trừng phạt nào. Song họ lại không biết mình đã vuột mất cơ hội tham gia vào việc sản xuất của những xưởng máy móc hạng nặng kia. Nó cũng coi như là hình phạt nặng nhất luôn rồi!" 

 Sau đó, đám người phụ trách kia đều quyết định phải nắm bắt tốt cơ hội lần này, làm thật tốt chức trách của mình, không thể để xảy ra vấn đề. Có vậy mới có thể lấy được sự tín nhiệm của Lâm Hàn, đi theo anh kiếm ăn tiếp. 

 Tiếp đó, La Văn bèn dẫn đàm người phụ trách kia đi thăm xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này. 

 Tuy họ không hiểu biết nhiều về lĩnh vực sản xuất máy móc hạng nặng, dù là An Thành Chí cũng chỉ biết sơ sơ. Nhưng công việc mà họ được giao lại khá đơn giản, chỉ cần cung cấp nguyên vật liệu thôi, nên không rành cũng chẳng sao. Chỉ cần biết rõ về những yêu cầu của nguyên vật liệu để đảm bảo chúng đạt tiêu chuẩn. 

 Cùng lúc đó, Lâm Hàn thông qua camera theo dõi hành động của những người này, cũng khẽ gật đầu. Tuy có sự giám sát của người nhà họ Lâm, cứ cho là mấy người này không thành thật, âm mưu chuyện gì đó, thì cũng sẽ bị những nhân viên giám sát được nhà anh cử tới phát hiện ra, không thể làm nên trò trống gì. Nhưng nếu những người này thành thật cố gắng làm việc thì cũng bớt việc cho bên anh.

 
Chương 829: Tình hình gần đây


 

 “Tiếp theo cứ như kế hoạch ban đầu là được, nhưng vẫn phải chú ý giám sát, trước kia mấy người này dù sao cũng kinh doanh phạm pháp, cho dù bây giờ làm nghiêm túc vẫn có thể xảy ra vấn đề”, Lâm Hàn nói. 

 “Đã rõ”, Tiểu Tống ở bên cạnh gật đầu đáp. 

 Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh lại nhìn máy theo dõi, coi như khá hài lòng. 

 Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này dù sao cũng khá quan trọng, vì vậy đã xây dựng hệ thống giám sát điều khiển, hơn nữa phân bố ở mỗi góc cũng sẽ có người luân phiên nhau giám sát hai mươi tư giờ, tránh cho xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn. 

 Lâm Hàn nhìn xung quanh không có vấn đề gì, anh cũng không quản thêm nữa. 

 Mấy công xưởng máy móc hạng nặng đến từ La Quốc này tương đối quan trọng đối với nhà họ Lâm, vì vậy người mà Lâm Thiên Tiếu sắp xếp đều là người đáng tin cậy, năng lực làm việc đương nhiên không có vấn đề gì. Lâm Hàn cũng khá yên tâm, nhìn xung quanh không có vấn đề gì cũng dự định không quản thêm. 

 Mà đến lúc này, chuyện công xưởng máy móc hạng nặng bên vùng Bắc Đông này mặc dù mới bắt đầu, nhưng đối với Lâm Hàn mà nói thì đã kết thúc rồi. Suy cho cùng chuyện sau đó sẽ có người có chuyên môn đến phụ trách, không cần Lâm Hàn bận tâm. 

 Cho dù là sản xuất vận hành công xưởng máy móc hạng nặng hay là nghiên cứu thiết bị máy móc hạng nặng thì đều phái người có chuyên môn đến phụ trách, có hệ thống quản lý hoàn chỉnh, Lâm Hàn không cần lo nghĩ nhiều. 

 Trên thực tế, thân là ông chủ của nhà họ Lâm cũng chỉ cần như vậy, chỉ cần đưa ra quyết sách lớn, quyết định phương hướng v.v..., chuyện cụ thể đều do người có chuyên môn quản lý. 

 Mà nhà họ Lâm lớn như thế, nều như việc nào cũng cần ông chủ đích thân làm thì đúng là mệt chết. 

 Và bên vùng Bắc Đông, vấn đề cũng đã được giải quyết. 

 Trong thời gian này, dưới sự quản lý của đám người Ngô Xuyên thì đã tương đối thuận lợi, thành công mua chuộc được tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông, dù sao thì thực lực tuyệt đối bày ra ở đó, bọn họ không chịu khuất phục cũng phải khuất phục. 

 Về chuyện kinh doanh bất hợp pháp phần lớn cũng đã dừng lại, có thể còn có bộ phận nhỏ vẫn chưa dừng, Ngô Xuyên cũng sẽ dẫn người đi điều tra từ từ, cho dừng toàn bộ. 

 Phương diện kinh doanh chính đáng đã và đang từ từ phát triển. Nhưng cái này chắc chắn cần thời gian tương đối nhiều, không thể gấp gáp. 

 Còn bây giờ có mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, thế lực phần lớn cũng có thể nhận được không ít lợi nhuận, cũng có thể giúp đỡ bọn họ vượt qua giai đoạn chân không này. 

 Đợi sau khi sản nghiệp vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm chính thức bắt đầu hợp tác, ước tính không bao lâu nữa thì có thể mang lại lợi nhuận không tồi. Đến lúc đó sản nghiệp vùng Bắc Đông phát triển sẽ chính thức bước vào đúng quỹ đạo. 

 Chuyện bên này vùng Bắc Đông đã giải quyết gần xong, nhưng Lâm Hàn vẫn cần phải điều động nhân viên. 


 Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh tiếp sau đối với nhà họ Lâm cũng sẽ có giúp đỡ không nhỏ. 

 Mặc dù thực lực của nhà họ Lâm mạnh, nhưng bởi vì thế lực của thành phố Thiên Kinh lộn xộn phức tạp, vì vậy trước kia cũng không làm thế nào tiến vào gần vùng lân cận của thành phố Thiên Kinh để phát triển. 

 Mà lần này có nhà họ Tiêu giúp đỡ, còn là cơ hội tốt một lần hiếm có, bốn nhà quý tộc ngoại trừ nhà họ Chu đều là vì chiến tranh quý tộc lần trước mà nguyên khí đại thương, trong số đó nhà họ Tiêu tình hình tương đối tốt vẫn là đồng minh đáng tin cậy của Lâm Hàn, cơ hội hiếm có để vào thành phố Thiên Kinh như này không thấy nhiều, đương nhiên Lâm Hàn không muốn bỏ lỡ, anh sẽ cố gắng nắm chắc cơ hội lần này. 

 Còn có sự giúp đỡ của nhà họ Tiêu, Lâm Hàn cũng coi như có thể danh chính ngôn thuận. Ngoại trừ như vậy ra, thứ cần thiết chính là lực lượng tuyệt đối, vì vậy Lâm Hàn cũng phải điều động nhân viên giỏi. 

 Bên phía nhà họ Lâm đã phái một bộ phân nhân viên đến thành phố Thiên Kinh trước đợi khi Lâm Hàn đến sẽ sử dụng. 

 Nhưng bên này vùng Bắc Đông đã chiếm dụng không ít nhân viên rồi, mà hơn nửa nhân viên nhà họ Lâm đang ở nước ngoài. Vì vậy có thể điều động nhân viên đến thành phố Thiên Kinh cũng không có bao nhiêu, Lâm Hàn dự tính có khoảng một trăm người đổ lại thôi. 

 Mặc dù nói khoảng một trăm cao thủ kia cùng với Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc lần này, kết hợp thêm với nhà họ Tiêu, đã hoàn toàn đủ thu được lợi nhuận không ít ở hội nghị quý tộc lần này, tranh giành được nhiều khu vực. 

 Nhưng thứ mà Lâm Hàn muốn rõ ràng còn nhiều hơn như thế, vì vậy anh cũng dự định điều động nhiều nhân viên hơn một chút, có lực lượng càng mạnh thì mới có thể thu hoạch càng nhiều. 

 Mà nhân viên bên vùng Bắc Đông này chắc chắn cực kỳ phù hợp. 


 Nhân viên của công xưởng máy móc hạng nặng, đương nhiên Lâm Hàn không thể điều động. Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này đối với Lâm Hàn mà nói cũng cực kỳ quan trọng, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì vậy anh sẽ không điều động bất kỳ nhân viên nào ở đây. 

 Mà thay vào đó chính là ba bốn trăm cao thủ nhà họ Lâm lần trước Lâm Hàn mang đến tham gia giải cứu Trương Thiên Sơn. 

 Nhưng bên vùng Bắc Đông này cũng cần phải có số nhân viên nhất định, Lâm Hàn không thể điều động toàn bộ, còn phải giữ lại một nhóm, ra sức phát triển bên vùng Bắc Đông. 

 Còn về Ngô Xuyên và mấy người anh ta dẫn tới, Lâm Hàn lại không có dự định điều động chút nào. 

 Dù sao về sau phát triển vùng Bắc Đông, thì gần như phải giữ mấy người này lại để duy trì, ngoài ra còn là người gốc vùng Bắc Đông, người nhà họ Lâm anh không thể cứ giữ mãi ở đây, về sau nhất định phải phái đến địa phương khác. 

 Cứ như vậy thì đám người Ngô Xuyên này nhất định sẽ luôn ở vùng Bắc Đông, quen thuộc tình hình, xây dựng nền móng tốt mới là quan trọng nhất. 

 Còn về mấy người La Văn La Võ này Lâm Hàn cũng tương đối tin tưởng. Nhưng dù sao cũng không tin tưởng bằng đám người Ngô Xuyên đã đi theo mình từ rất sớm. Lâm Hàn cũng không thể giao lại toàn bộ đất của Vùng Xám Bắc Đông cho mấy người La Văn này, như vậy anh không yên tâm nổi. 

 Nhưng chuyện bên vùng Bắc Đông này có thể còn cần chút thời gian, vì vậy Lâm Hàn vẫn cần phải lưu lại nơi này một khoảng thời gian. Anh cũng dự định bây giờ sẽ trực tiếp đến thành phố Thiên Kinh sớm trước thời hạn. 

 Ngay lập tức, Lâm Hàn liền rời khỏi công xưởng máy móc hạng nặng, quay về trang viên. 

 Lúc này sắc trời tối dần, Lâm Hàn nhìn cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, anh đơn giản muốn mời toàn bộ người của Ngô Xuyên cùng nhau ăn bữa liên hoan một lần. 

 Rất nhanh, dưới sự dặn dò của Lâm Hàn, trong sân trang viên đã bày xong tiệc rượu thịnh soạn, sau khi đám người Ngô Xuyên bận rộn xong việc liền vội vã quay về. 

 “Anh Hàn”. 


 Đám người ngồi xuống, họ đưa mắt nhìn nhau rồi báo cáo tình hình vùng Bắc Đông gần đây cho Lâm Hàn. 

 “Anh Hàn, vùng Bắc Đông gần đây coi như thuận lợi, tất cả thế lực Vùng Xám lớn nhỏ đã được thu chiếm toàn bộ, còn mấy loại lưu manh kia. Bây giờ toàn bộ người của đất Vùng Xám Bắc Đông đều nghe theo điều khiển của chúng tôi, còn nhận chúng tôi là đại ca của đất Vùng Xám Bắc Đông”, Ngô Xuyên nói trước. 

 Lâm Hàn nghe xong khẽ gật đầu, điều này trước đó Lâm Hàn đại khái đã hiểu rõ, biết mặt này gần đây khá thuận lợi. Một mặt là vì thực lực tuyệt đối, một mặt cũng là vì Ngô Xuyên đã vất vả làm việc. 

 “Ngô Xuyên, thời gian này vất vả rồi”, Lâm Hàn đích thân rót một chén rượu cho Ngô Xuyên rồi nói.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top