Pokemon Kaitou Izumi

Dịch 

Chương 440: Tạm thời là vậy


“Xin chào, có ai không?” Đột nhiên có một âm thanh vang lên từ phía bên ngoài khu tập thể, Kaitou đang ngồi ở bên trong, không có một ai đến trước cậu, mặc dù không muốn trả lời, Kaitou vẫn dịch chuyển bản thân lên ghế, sau đấy chậm rãi đi ra khỏi nhà.

Từ góc nhìn của Kaitou, đấy là một anh chàng thoạt chừng mười bảy mười tám tuổi, lớn hơn rất nhiều so với Kaitou, ăn mặc giống như một người lữ hành lâu năm, sau lưng đeo theo cái ba lô khổng lồ.

Khuôn mặt tương đối mộc mạc, khí thế tràn đầy, giống như một cái hung thú hình người vậy.

Ngay khi Kaitou dịch chuyển xuất hiện đột ngột ở phía bên cạnh đối phương, lập tức cậu cảm thấy một cảm giác đáng sợ đánh ập vào.

Là ánh mắt, là khí thế nghiền ép, tất nhiên là Kaitou không quá bị ảnh hưởng, chỉ là có chút giật mình mà thôi.

Nhưng người thanh niên này quả nhiên không bình thường.

“Ngươi là..?” Kaitou không có giới thiệu bản thân, trước tiên hỏi thăm một chút.

Mặc dù nghe được Drafin và Dramie có nói số lượng thành viên tham gia vào buổi huấn luyện, nhưng Kaitou vẫn không biết bất cứ thông tin về bọn họ.

Người thanh niên cũng nhìn Kaitou chằm chằm, sau đấy vài giây, đối phương mới nói

“Xin chào, ta là Kento Adashi, một thành viên tham gia buổi huấn luyện tại đây, còn nhóc đây?”

Kento không thấy đe dọa từ phía Kaitou, mặc dù Kaitou nhìn qua chỉ là một đứa trẻ mười một mười hai tuổi, nhưng đột nhiên xuất hiện như vậy, chắc chắn là siêu năng lực gia.

Mà có thể dịch chuyển bản thân tất nhiên là một siêu năng lực gia mạnh mẽ, các siêu năng lực gia như vậy hiếm có ai bình thường, Kento tất nhiên là phải cẩn thận, với cả cậu còn không biết cái gì về Kaitou.

Đối phương có thể bình tĩnh đối mặt với khí thế của bản thân, Kento càng thêm cẩn trọng, nơi này không phải là trong thành phố trực thuộc liên minh, nơi này là nhà người ta a…

“Xin chào, ta là Kaitou Izumi, cũng là một thành viên tham gia buổi huấn luyện tại đây, hân hạnh gặp mặt” Kaitou đơn giản gật đầu giới thiệu.

Coi như là bước đầu làm quen, Kento Adashi nghe vậy liền thở phào lại gần hỏi

“Ra là chúng ta giống nhau sao? Nhưng mà nhóc có vẻ nhỏ tuổi thật đấy, ta năm nay mười chín, còn nhóc?” Kento bắt đầu bắt chuyện và làm quen.

Kaitou vẫn có vẻ khá xa cách, tuy nhiên cậu không từ chối giao tiếp với Kento, nếu đối phương là một người bình thường, có lẽ Kaitou sẽ dễ dàng bắt chuyện hơn.

“Hết tháng là ta mười một tuổi” Kaitou trả lời.

“Nghe cách ngươi trả lời, có vẻ ngươi không phải là thành viên trực thuộc trong gia tộc nhỉ?” Kaitou đổi chủ đề.

“À, không phải, không phải, ta là một huấn luyện gia tự do ở địa khu Hoenn, tình cờ gặp phải một ông chú già, nhận đối phương làm sư phụ sau đấy bị kéo tới đây” Kento cười cười giải thích

“Còn ngươi thì sao?” Kento thú vị nhìn về phía Kaitou, anh có chút tò mò về đứa trẻ này.

“Khá tương tự như ngươi thôi” Kaitou đơn giản trả lời.

“Không đi vào sao? Chúng ta là hai người đầu tiên tới, tầng dưới cùng là của con gái, chúng ta ở tầng hai và tầng ba” Kaitou lười nói chuyện với đối phương, sau đấy quay người muốn đi vào lại bên trong.

Kento Adashi không biết gì về nơi này, vừa vặn gặp phải một người có phần giống mình liền đi theo.

Điều thú vị ở đây là anh không quá tò mò về đôi chân của Kaitou cũng như thực lực của cậu.

Hai người giao tiếp ở trong phạm vi an toàn, không ai phá vỡ sự bình tĩnh của khu tập thể trước khi buổi huấn luyện bắt đầu.

Đến buổi ăn tối, Kaitou và Kento được gọi tới nhà ăn tập thể, nhà ăn thật sự rất lớn, người đông đúc, có thể chứa khoảng một hai trăm người thoải mái.

Drasna và Draskiv liền đi tới chỗ của hai người Kaitou nói

“Ồ, hai đứa gặp nhau rồi sao? Kaitou và Kento? Vậy cũng tiện, theo ta tới chỗ này, ta sẽ giới thiệu toàn bộ các thành viên còn lại trong buổi huấn luyện năm nay” Drasna mỉm cười đối với hai người nói

Sau đấy Draskiv dẫn đường, bọn họ đi lên tầng hai của nhà ăn, nơi này không có nhiều người như ở dưới, có mười một người từ nhỏ đến lớn đang ngồi sẵn tại chỗ, ba nữ, tám nam, còn có một cô bé khác đứng bên cạnh một người đàn ông trung niên, người đàn ông đó thoạt nhìn diện mạo có chút giống và gần bằng tuổi của Drasna bà nội.

Không quá khó khăn để đoán được đối phương là ai, rất có thể đối phương là em trai của Drasna bà nội, Drastine!

“Được rồi, mọi người im lặng một chút, chúng ta có thể thoải mái ăn sau khi nói chuyện xong, Kaitou Izumi, Kento Adashi, Hazura Momoka, ba ngươi cũng ngồi vào chỗ ngồi đi” Một người phụ nữ ăn mặc giản dị nói chuyện nghiêm túc đứng ở trước mặt mười bốn thành viên tham gia huấn luyện năm nay đang nói.

Bà ấy chính là mẹ của Drafin, Draselly, trước đây Kaitou từng gặp qua một vài lần hồi ở hàng ghế khán giả.

Đồng thời Kaitou cũng thuận theo tên gọi mà nhìn về phía cô gái còn lại, đối phương đứng bên cạnh Drastine, hẳn là do ông ấy kéo vào đây.

Thoạt nhìn mười bốn mười lăm tuổi gì đó, trẻ hơn Kento, nhưng vẫn lớn hơn Kaitou, có lẽ trong đây, người nhỏ tuổi nhất chính là cậu đi?

Kaitou nhìn qua nhìn lại một chặp, đột nhiên thấy một đứa bé cũng nhỏ tuổi giống mình, nhỏ tuổi không đại biểu là mạnh, nhưng ít nhất, điều đó đại biểu cho tiềm lực cao!

Draselly kêu từng người một đứng dậy giới thiệu chính mình, tên gọi, sở trường, sở thích, bất cứ thứ gì, thoải mái, cuối cùng là mục tiêu muốn hướng đến, đây là điều quan trọng nhất!

Lục đục từng đứa trẻ đứng lên nói muốn trở thành bậc thầy pokemon, muốn trở thành hệ rồng chuyên gia huấn luyện viên, …

“Kento Adashi, mười chín tuổi, sở thích là chiến đấu pokemon, sở trường cũng là chiến đấu pokemon, mục tiêu của ta là trở thành một Tứ thiên vương, đánh bại Cách đấu hệ thiên vương hiện tại của Indigo địa khu – Bruno!”

“Hazura Momoka, mười sáu tuổi, không có sở thích đạc biệt, sở trường là giao tiếp với pokemon, mục tiêu, trở thành quán quân Sinnoh!”

Lập tức hai lời giới thiệu của Kento và Hazura làm cho không khí sôi động trầm lại, bọn họ có vẻ rất nghiêm túc với lời nói mình đưa ra.

Cả hai đều có điểm đến và đối tượng để đánh bại, mặc dù nghe thì có vẻ khoác lác, nhưng thật sự, so với những cái gọi là trở thành bậc thầy huấn luyện gia, nhưng mục tiêu rõ ràng này làm Kaitou để ý hơn nhiều.

Đến lượt của Kaitou, cậu không thích làm màu, nhưng mà “Kaitou Izumi, mười tuổi, mục tiêu là đánh bại Drasna Long hệ thiên vương, tạm thời là vậy!”

Đơn giản, ngắn gọn, ở trong sân nhà của Drasna thiên vương, mục tiêu của cậu chính là đánh bại đối phương!

Kento và Hazura cũng hơi để ý nhìn sang.

Lời nói của Kaitou không làm cho những người khác để ý quá nhiều, dù sao cậu mới mưởi tuổi, là người nhỏ nhất, thật sự là nhỏ tuổi nhất trong đoàn người tại đây.

Hơn nữa thay vì một giọng nói lạnh lùng tràn đầy khí thế, Kaitou nói với giọng rất ôn hòa, nhẹ nhàng, giống như một câu nói đùa vậy.

Draselly cười cười, đợi cho màn giới thiệu xong, bà liền bắt đầu giới thiệu về buổi huấn luyện, và nói về độ nguy hiểm của nó.

“Các ngươi có thể yên tâm là với lực lượng của các huấn luyện gia ở đây, ít nhất sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng mà bị thương nặng nằm liệt nhiều tháng vẫn là có, vậy nên khi cảm thấy nguy hiểm hoặc muốn từ bỏ, đừng do dự!”
 
Chương 441: Trước giờ huấn luyện


“Thời gian huấn luyện giới hạn trong vòng hai tháng, bao gồm ba vòng, hoàn thành mỗi vòng, ngươi phải vượt qua thử thách của các người giữa cửa ải, còn về thông tin cụ thể, đợi ba ngày sau chúng ta sẽ thông báo rõ ràng.

Trước hết, mỗi người cầm lấy một cái chuông, khi nào cảm thấy sự an toàn của mình bị đe dọa, bấm lấy nó sẽ có người tới trợ giúp, tất nhiên, đó cũng là lúc ngươi đã bị loại

Hoàn thành mỗi cửa ải, nếu đạt được thành tích tốt, bọn ta cũng không ngại thêm phần thưởng cho những người xuất sắc

Cuối cùng, người chiến thắng sẽ được phép rung lên khúc nhạc Oracion tại tòa tháp không gian và thời gian, sau đấy được phép khiêu chiến với thần thú, thậm chí có cơ hội thu phục thần thú nếu các ngươi đạt được sự tín nhiệm!” Draselly giải thích.

Vốn dĩ không có quá nhiều sự quan tâm, Kento, Hazura và cả Kaitou đều khá bất ngờ khi Draselly nhắc đến thần thú.

Mỗi cái pokemon huyền thoại đều là báu vật và là đích đến của các huấn luyện gia, thậm chí các Tứ thiên vương chưa chắc gì đã sở hữu một cái thần thú.

Điều thú vị ở đây là, các thần thú thường sẽ không lựa chọn kẻ mạnh làm chủ, bọn nó lựa chọn người mà bọn nó cho rằng có tiềm lực, có thể thúc đẩy sức mạnh hai bên.

Thường thì đối tượng đó là lớp thanh niên trẻ tuổi, tất nhiên là trong trường hợp có cái huấn luyện gia đủ mạnh để đánh bại triệt để, làm cho thần thú hoàn toàn thảm bại dưới tay mình lại là chuyện khác.

“Thần thú? Thật sao?” Cái đứa trẻ mà Kaitou cảm thấy bằng tuổi mình là người đầu tiên hưng phấn nhỏ giọng nói.

Đối phương tên là Draska, mười hai tuổi, lớn hơn Kaitou hai tuổi, là người trẻ tuổi nhất xếp thứ hai chỉ sau Kaitou.

Những người khác cũng bắt đầu rục rịch về chuyện này, những thành viên trực thuộc trong gia tộc có vẻ cũng không biết gì về chuyện này.

Còn Kento và Hazuka thì khuôn mặt vẫn bình tĩnh lạnh nhạt, thật khó để biết được bọn họ nghĩ gì, trừ khi Kaitou sử dụng Kính chiếu yêu trong trường hợp này.

‘Thần thú tại Alamos thị trấn sao? Thành thật mà nói, mình không thể không nghĩ đến Palkia và Dialga, nhưng hai cái thần thú này thật sự nghe theo sự sắp xếp của gia tộc Dra- ư?’

Kaitou thầm nghĩ và trầm mặc.

Tiếp đến Draselly bắt đầu nói sang chuyện khác, tuy nhiên mọi người lại chỉ tập trung vào việc có thể thu phục thần thú.

Dù chỉ là một xác suất rất nhỏ, nhưng đấy là một điều mà ai cũng mong muốn đạt được.

Tại Alamos thị trấn, đặc trưng nhất chính là thần không gian – Palkia, cùng với thần thời gian – Dialga.

Nhưng giống như có một cái pokemon khác cũng là pokemon huyền thoại từng xuất hiện tại thị trấn này rồi.

Trong lúc ăn tối, Kaitou ngồi một mình điền đầy bụng, những đứa trẻ nằm ở bên trong gia tộc đều có quen biết và ăn chung tương đối dễ dàng.

Còn ba người ở bên ngoài, không có một ai tính dễ dàng bắt chuyện cả, Kento lúc này cũng đang trầm mặc.

“Darkrai!” Kaitou thì thầm một cái tên, cậu nhớ được một sự tồn tại khác biệt, đối lập với sự hung dữ và bạo tàn, sự nổi giận và điên cuồng của hai vị thần không gian và thời gian.

Thần thú bóng đêm, kẻ bị hiểu lầm trong trận chiến giữa Palkia và Dialga, mặc dù hết sức ra tay bảo vệ con người, nhưng mãi đến phút cuối, nó mới được coi như là một người bạn.

Tất nhiên là Kaitou không nghĩ tới việc thu phục con Darkrai trong nguyên tác, nhưng thời gian trôi qua, không thể bỏ qua việc sẽ có một con Darkrai mới được sinh ra được.

Bất quá nhớ là một chuyện, buổi huấn luyện lại một chuyện khác, Kaitou cần phải tập trung để tham gia vào thử thách mấy ngày kế tiếp.

Như lời của Draselly nói, bọn họ được gọi tới đây không phải là để chơi, đây là một buổi huấn luyện của gia tộc Dra- để giúp thế hệ trẻ trở nên trưởng thành mạnh mẽ hơn.

Cũng là một con đường để gia tộc giao tiếp với các cường giả tương lai sau này, giống như với Daze, cha của Kaitou, ông cũng góp một phần nhỏ trong con đường kinh tế giữa địa khu Kalos với sư phụ mình, Drasna thiên bương.

Ăn xong bữa tối, mọi người bắt đầu lục đục trở về, Kaitou hồi trưa lựa chọn một vị trí ở tầng trên cùng, không có ai tranh giành với cậu.

Ở tầng hai có hơi lục đục một chút, tầng dưới cùng bốn cô con gái ở chung khá êm đẹp, như là một sự sắp xếp để mọi người làm quen dễ dàng hơn.

Kaitou, Kento và Hazura được xếp vào ba tầng riêng biệt, bọn họ có thể theo những thành viên trong gia tộc biết được thêm thông tin và hiểu thêm về nơi này

Giống như là bản đồ, hoặc là… các pokemon hoang dã trong đây!

“Nè, Kaitou, đôi chân của ngươi?” Draska ở chung tầng với Kaitou, vì đều là người nhỏ tuổi, Draska cảm thấy khá dễ nói chuyện với Kaitou.

“À.. bị thương hồi đi lữ hành, không có vấn đề, ta quen rồi” Kaitou mỉm cười thân thiện, đứa nhỏ trước mặt cậu tương đối đơn thuần.

Hai người còn lại lớn tuổi hơn, bọn họ không khỏi cảm giác mình trưởng thành và có trách nhiệm bảo bọc những người trẻ tuổi hơn mình.

Không có cảnh bài xích đối với người ngoài ở đây, dù sao trước đây đã có nhiều tình huống tương tự, mọi người đều đã quen, ngược lại rất là hảo hữu và hiếu khách.

Trong thời gian ba ngày, Kaitou đã bắt đầu kết thân được với Draska, cũng nói chuyện dễ dàng với hai người lớn tuổi còn lại.

Một anh chàng mười sáu tuổi tên Dranae, và một cô gái mười lăm tuổi Draminix.

Đồng thời Kaitou cũng đã đi tham quan một vòng khắp nơi quanh khu vực thuộc gia tộc của Drasna bà nội, sau đấy cùng với Lous dịch chuyển đi tìm hiểu các pokemon hoang dã tại đây.

Các pokemon bình thường cũng có rất nhiều, hơn nữa rất đa dạng, đến từ rất nhiều địa khu tập hợp.

Nhưng điểm quan trọng hơn hết, đó là các pokemon mạnh mẽ và hung dữ cũng không thiếu, thậm chí Kaitou đã tìm thấy một vài pokemon đẳng cấp Thiên vương đang sinh sống bên ngoài khu rừng.

Việc bọn nó không tấn công vào khu nhà ở là vì các cường giả đang ở bên trong, Draskiv, Dralain, Drasna và Drastine đều là những người có thể dễ dàng đẩy lùi bọn chúng.

Hai bên lựa chọn sống hòa bình.

“Lous, có tổng cộng bao nhiêu khu vực được đánh dấu lãnh thổ?” Kaitou đối với đồng bạn ở phía sau đẩy xe lăn hỏi.

“Tạm thời phát hiện chín cái lãnh thổ thuộc chín loại pokemon mạnh mẽ, chưa tính đến các loài pokemon ở khu vực hồ nước, bên đó hẳn là còn có nhiều pokemon đáng sợ hơn” Lous đơn giản trả lời.

“Hừm… ngươi cũng không thể tùy tiện tìm hiểu các lãnh thổ này sao? Xem ra bài huấn luyện này khá khó khăn rồi đây” Kaitou đứng ở một vị trí cao quan sát.

Hôm nay là ngày cuối cùng trước khi bài huấn luyện bắt đầu, sáng ngày mai bọn họ sẽ phải rời khỏi khu tập thể và bắt đầu ra khu rừng bên ngoài huấn luyện.

Hoàn thành các yêu cầu được đưa ra bởi các thành viên trong gia tộc Dra-, sau đấy khiêu chiến các cường giả có mặt tại đây!

Lần nữa dịch chuyển trở về để nghỉ ngơi, Draska, Dranae và Draminix đều đã đi ngủ, Kaitou trở lại vị trí của mình, nhắm mắt, chờ đợi cho thời gian khó khăn bắt đầu.
 
Chương 442: Cửa ải đầu tiên, thu phục!


Một buổi tối vô vị, khi ánh mặt trời ngoi lên, Kaitou mở mắt mình ra, hít một hơi thật sâu, tiếp đấy mang theo đầy đủ đồ đạc cá nhân chuẩn bị để bắt đầu màn huấn luyện thú vị của nơi này.

Cũng không biết là bọn họ có cho mang theo đồ đạc cá nhân hay không, nhưng chuẩn bị trước vẫn là tốt nhất

Draska và hai người còn lại vẫn đang ngái ngủ.

Lúc đi ra khỏi khu tập thể, Kaitou chỉ nhìn thấy bốn năm người đã sẵn sàng tinh thần cho ngày hôm nay, và trong số họ, bao gồm cả Kento và Hazura.

Kaitou không tính lại gần bắt chuyện, dù rằng bài huấn luyện không nói rõ là một cuộc đối đầu gay gắt, nhưng ít nhất, bọn họ cũng được tính là đối thủ.

Giao tiếp khi không cần thiết không phải điều Kaitou hay làm.

Mọi người bắt đầu đi đến nhà ăn tập thể và điền đầy bữa sáng của mình, tầm khoẳng nửa tiếng sau, tất cả mười bốn người đều tập trung đông đủ.

Sau đấy Draselly liền gọi mười bốn người đi tới quảng trường lớn ở bên trong gia tộc Dra-, nơi này có rất nhiều đồ đạc, có vẻ là được dùng cho ngày hôm nay.

Đầu tiên Draselly vỗ tay và nói

“Mọi người hẳn đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, trước hết là… đem toàn hộ hành lý và balo để lại tại đây, mọi người chỉ được phép mang theo đồ vật mà bọn ta chuẩn bị”

Chỉ có mười bốn người, có không ít người chuẩn bị sẵn mọi thứ như Kaitou, bọn họ đều đưa hết đồ vật bỏ ra ngoài, coi như có kiểm tra cũng không tốn bao nhiều thời gian.

Mỗi người chỉ được phép mang theo sáu cái pokeball của mình, một bộ quần áo, cái chuông mà ba ngày trước Draselly phát cho.

Tiếp đến, Draselly cầm lấy một quả pokeball màu cam nói chuyện, trên quả pokeball có ký hiệu chữ D rất khí thế, hẳn là đại biểu cho Dragon!

“Đây là pokeball đặc chế của chúng ta, gọi là D-pokeball, được dùng trong những buổi huấn luyện đặc biệt, mỗi người được phép mang theo mười cái D-pokeball, từng người bước lên nhận lấy”

Mười bốn thành viên tham gia huấn luyện đều tò mò nhìn vào các quả pokeball màu cam mới lạ này.

Từng người một bước lên nhận đủ số pokeball được cấp, sau đấy Draselly mới giải thích tiếp

“Cửa ải đầu tiên, ở khu rừng bên ngoài, sẽ có tổng cộng chín cái lãnh thổ thuộc về chín loại pokemon mạnh mẽ, kế bên con hồ cũng có sáu loại pokemon hung dữ được ghi chép.”

“Sau đây là danh sách các pokemon mà mọi người phải quan tâm”

“Đầu tiên, Dragonite, Garchomp, Goodra, Haxorus, Salamence, Tyranitar, Noivern, Flygon, Altaria”

“Khu vực con hồ bao gồm, Slowbro, Slowking, Walrein, Empoleon, Gyarados, Feraligatr”

“Nhiệm vụ của các ngươi là thu phục các pokemon được nêu tên ở phía trên, điều kiện là các pokemon đấy có đẳng cấp vượt trên bảy mươi tính một điểm, pokemon có đẳng cấp từ tám mươi trở lên tính hai điểm. Không được phép thu phục một loại pokemon hai lần!”

“Các D-pokeball được cấp cho chỉ được phép dùng một lần, dùng sang lần thứ hai không được tính”

“Thu phục và kiếm đủ bảy điểm với mười trái D-pokeball là nhiệm vụ của mười bốn người các ngươi”

“Không được phép hoạt động theo nhóm, thời gian cho cửa ải này chỉ kéo dài trong vòng lâu nhất ba tuần, tức là hai mươi mốt ngày, hãy cẩn thận cho từng lựa chọn của các ngươi”

“Sau thời gian quy định, những ai không hợp cách đều sẽ bị loại, đã có nhiều trường hợp toàn bộ thành viên tham gia huấn luyện đều dừng ở vòng một, đừng có lơ là!”

“Ai còn có vấn đề gì không?” Draselly nói xong quay sang nhìn những đứa trẻ phía trước mình.

Quả nhiên sau khi nghe xong yêu cầu của bà, ý chí chiến đấu có hai bên chênh lệch rõ ràng.

Đối với những người đầy đủ tự tin vào thực lực của mình, việc này không làm bọn họ cảm thấy lo sợ, mà ngược lại, cảm thấy tràn đầy tự tin.

Còn đối với những người cảm thấy mình chưa đủ mạnh, kêu bọn họ khiêu chiến và thu phục các pokemon đẳng cấp trên bảy mươi, thậm chí là trên tám mươi quả nhiên là điều kinh khủng

Hơn nữa trình độ khó khăn còn cao như vậy, pokemon đẳng cấp Thiên vương có thật sự dễ thu phục như vậy sao?

Nhất là ở trên địa bàn của đối phương?

Có biết bao nhiêu pokemon khác cản trở? Đấy là một chuyện, còn một chuyện khác, bọn nó đánh không được chẳng lẽ không chạy được sao?

Một khi đã trêu chọc đến lãnh thổ của loài pokemon nào, điều đó đồng nghĩa ngươi đã mang thù với toàn bộ pokemon trong lãnh thổ đó, bởi vì…. Chỉ có mười bốn thành viên tham gia, nhớ hết mười bốn người thật sự rất đơn giản!

“Ta có câu hỏi, vậy vấn đề đồ ăn và nước uống?” Kaitou hỏi ra nghi vấn của mình, hành trang đều đã bị thu giữ, vậy tiếp đó hai mươi mốt ngày bọn họ phải ăn cái gì?

“Tự mình xử lý!” Draselly lạnh lùng như đinh đóng cột nói.

“Vậy các thành viên tham gia huấn luyện có được phép trở lại khu vực này không?” Lần này đến lượt Kento hỏi, vấn đề này ảnh hưởng đến một vài chiến lược của một vài người.

“Hoặc là khi ngươi hoàn thành được phần huấn luyện đầu tiên, nếu không, trở lại khu vực này quá một tiếng đồng hồ, các ngươi cũng bị phán định là bỏ cuộc” Draselly lắc đầu trả lời.

Từng người lần lượt đưa ra thắc mắc của mình, sau đấy mười phút, toàn bộ các thành viên tham gia buổi huấn luyện đều được đưa ra ngoài.

Không mang theo bất cứ đồ đạc gì, kể cả Mega Stone đều bị lấy lại, điều này sẽ làm giảm thực lực của các huấn luyện gia.

Mang theo sáu cái pokeball của mình, có rất nhiều người mang theo nhiều pokeball thì cần phải lựa chọn.

Giống như Kaitou, cậu cũng phải lựa ra các pokemon cần thiết để tham gia huấn luyện.

“Lous là không thể thiếu, Tyranitar và Lucario là thực lưc chủ đạo, Salamence để cưỡi và phi hành, còn Greninja để thám thính, cuối cùng là Chansey phục vụ cho chữa trị” Kaitou gọi ra các pokemon của mình, giải thích.

Glaceon có chút tiếc nuối, Lucario lại gần an ủi, bên cạnh đó, Talonflame có vẻ không phục lắm khi Greninja được lựa chọn còn nó thì không.

Phải mất một chút thời gian để an ủi cho những pokemon không được đi theo, Talonflame thật sự ủy khuất.

Kaitou sẽ đền bù cho bọn nó vào thời gian khác, bởi vì độ nguy hiểm khi đi vào lãnh thổ của các pokemon thực lực thiên vương, hơn nữa còn là các giống loài chuẩn thần đáng sợ không phải chuyện đùa.

Cuối cùng Kaitou gửi lại Glaceon và Talonflame cho Draselly, cầm lấy sáu cái pokeball bắt đầu buổi huấn luyện của mình.

Đi vào trong khu rừng, vì không được phép hoạt động theo nhóm, Kaitou và mười ba người còn lại tách ra.

Tự mình dịch chuyển tới một khu vực khác, ít nhất là Kaitou đã thám thính một phần khu rừng bên ngoài này qua vài lần.

Không ra ngoài dự đoán của Kaitou, có tổng cộng chín cái lãnh thổ, mỗi lãnh thổ có rất nhiều pokemon, các pokemon chuẩn thần con non có không ít, nếu mà là thế giới bên ngoài, đám thợ săn pokemon phải đỏ hết cả mắt.

Hơn nữa hệ thống của Kaitou cũng đưa ra nhiệm vụ cho cậu theo nhiệm vụ lần này, cái hệ thống này thật sự rất cấp lực trong việc thách thức người chơi

“Được rồi, bắt đầu thôi, lựa chọn mục tiêu đầu tiên cho bài huấn luyện này nào!” Kaitou hít một hơi sâu, gọi ra Lucario và Lous.

Hai cái pokemon cũng đánh lấy tinh thần, tập trung cho cho hai mươi mốt ngày kế tiếp, hoặc ngắn hơn.
 
Chương 443: Cửa ải đầu tiên, tìm kiếm!


[Nhiệm vụ liên hoàn (1): Tích điểm thu phục – Sử dụng D-pokeball thu phục các pokemon nằm trong danh sách sau:

Dragonite, Garchomp, Goodra, Haxorus, Salamence, Tyranitar, Noivern, Flygon, Altaria

Slowbro, Slowking, Walrein, Empoleon, Gyarados, Feraligatr

Mỗi loài chỉ được thu phục một con

Mỗi con với đẳng cấp vượt trên bảy mươi tính một điểm, trên tám mươi tính hai điểm

D- pokeball chỉ được sử dụng một lần, không được phép sử dụng lần hai.

Nhiệm vụ được đánh giá hoàn thành khi đạt được 7 điểm, số điểm lấy được càng cao thì phần thưởng càng lớn]

Kaitou hiện tại đang đứng ở mép rìa của khu rừng, nếu coi như Alamos thị trấn là một hình tròn, thì một nửa hình tròn kia là thế giới bên ngoài, và một nửa hình tròn còn lại là gia tộc Dra- được giấu trong khu rừng.

Lấy gia tộc làm trung tâm, vậy thì khu vực mà mười bốn thành viên tham gia huấn luyện sẽ phải đối mặt là một đường vòng cung.

Thực tế là sẽ phức tạp hơn, nhưng có thể chia đường vòng cung này thành chín đoạn nhỏ, mỗi đoạn là một lãnh thổ phức tạp.

Các pokemon thuộc loài này sẽ không xâm phạm vào lãnh thổ của loài khác, tất nhiên là trừ các pokemon nhỏ bé duy trì sinh thái và sức sống cho khu rừng rồi.

Khu vực mà Kaitou đang đứng gần nhất với loài Flygon, hay còn được gọi là rồng sa mạc!

Đặc điểm của Flygon là thích sống trong những khu vực khô cạn, vậy nên cần phải đi thêm một đoạn nữa mới tới được chỗ ở của đám Flygon này.

Đáng lẽ đại đa số khu vực quanh đây đều có điều kiện sống không thích hợp cho Flygon sinh sống, nhưng có vẻ chúng nó được mang từ bên ngoài và tạo điều kiện tốt nhất để thích nghi.

Lous đẩy Kaitou đi lên một đoạn, cậu gọi thêm Greninja phối hợp với Lucario đi quan sát tình hình xung quanh

Không quá khó khăn để gặp mặt các pokemon nhỏ yếu xung quanh, bọn nó có vẻ không quá sợ người, nhìn qua thì sức sống bọn nó rất cao, và nếu không phải Kaitou khí thế khá mạnh, sợ là bọn nó đã xông lên tấn công rồi!

Phần thưởng của gia tộc Dra- thì cậu không quan tâm, nhưng phần thưởng của hệ thống lại là một chuyện khác.

Mặc dù nói là 7 điểm đã được tính là thông qua, nhưng với mười quả D-pokeball, số điểm tích được cao nhất phải cao đến 20 điểm.

Luật lệ này là để khiêu chiến chính mình, các thành viên tham gia có thể cản trở đối thủ của mình, nhưng hành động này không được khuyến khích.

“Phía trước có mùi cát” Greninja là pokemon hệ nước, nó cảm nhận được độ ẩm một cách khá nhạy cảm.

Im lặng quay trở về, không hổ là pokemon hệ Dark, Greninja thật sự đi không tiếng về không thanh, nếu không phải Lous và Kaitou có siêu năng lực sợ là không phát hiện được nó rồi.

“Bên đấy các pokemon hoạt động tương đối có quy mô, hơn nữa còn rất chỉnh tề, lao đầu vào một cách dại dột không phải là lựa chọn tốt!” Lucario thân là siêu thần thú nhưng cũng không khuyên Kaitou xông thẳng vào.

Thực lực của Kaitou có mạnh đi mấy chăng nữa, nếu toàn bộ pokemon bên trong đều đối với Kaitou tiến hành tấn công, bọn nó hoàn toàn có thể dùng số lượng lẫn lực lượng đến đè bẹp.

Kaitou gật đầu biểu thị đã hiểu được vấn đề, sáng nay bọn họ đã được ăn uống đầy đủ, nhưng đến trưa chiều vẫn cần phải giải quyết bữa ăn.

Sau đó đến tối là việc ngủ nghỉ, nếu những vấn đề này không xử lý thỏa đáng, nó sẽ gây ra sự mất sức không hề nhẹ, dù sao việc thu phục pokemon đẳng cấp cao không phải là điều dễ dàng gì.

Trước tiên là hái các loại berry trái cây có tác dụng chữa trị, không có đồ đựng nên chỉ mang theo số lượng vừa đủ, sau đấy tìm một vị trí an toàn để nghỉ ngơi.

Bọn cậu có thể dịch chuyển tức thời, việc di chuyển qua lại tương đối dễ dàng.

Tiếp đến Kaitou mới cẩn thận di chuyển về phía khu vực đầy cát, là một khoảng không gian rộng, nơi này khác biệt hoàn toàn so với tám khu vực còn lại.

Hơn nữa đi xa hơn một chút là thông với con hồ, nơi có rất nhiều pokemon hệ nước kinh khủng.

Khí tức khô nóng được mang lại bởi các pokemon trong đây làm Kaitou cảm giác có chút bị shock nhiệt.

“Bọn Trapinch này di chuyển thật sự khá phiền phức” Kaitou nhìn xuống bên dưới.

Trapinch là pokemon hình thái trước tiến hóa của Flygon, bọn nó không biết bay, sở trường lại là đào động.

Không cẩn thận chạm vào bọn nó rất dễ bị phát hiện, một con Trapinch mà kêu to lên là cả đoàn Trapinch, Vibrava, Flygon sẽ lập tức xuất hiện và tấn công Kaitou.

Nơi này không có nhiều cây cối, mà mặt cát lại là nơi thích hợp nhất cho các pokemon sa mạc như Trapinch di chuyển.

“Thế quái nào lại có một sa mạc mini trong này chứ?” Kaitou thật sự là khó hiểu, đừng nói là thu phục và chiến đấu, việc đi lại trên xe lăn thật sự là rất phiền phức.

Một cơn gió cát quật tới, Kaitou dùng siêu năng lực chặn lại, sau đấy che dấu khí tức của mình, cùng với Lous bắt đầu tiến vào trong.

Greninja được thu hồi trở lại, nơi này không thích hợp cho nó hoạt động, ngược lại Lucario sử dụng Aura lực theo dõi sự tồn tại của các pokemon có mặt xung quanh.

Đi được một đoạn, Kaitou phát hiện một bầy Trapinch và Vibrava đang đi kiếm ăn, một vài con có thể phải đi xa hơn khu vực mặt cát.

Lẫn trốn và tiếp tục tìm kiếm, không tùy tiện tấn công, Kaitou là trường hợp đặc biệt, nếu là các huấn luyện gia khác, bọn họ đang phải vừa cẩn thận và phải chiến đấu với bất cứ pokemon nào mà bọn họ gặp.

Bởi vì không giống bên ngoài, đi vào trong lãnh thổ của chín loài pokemon đặc biệt được kể tên, mười bốn người Kaitou đã là kẻ địch rồi!

“Có một con Flygon đang bay ở phía bắc” Lous liên tục dùng siêu năng lực để quan sát, nó nhìn thấy một cái Flygon đang bay lượn từ xa.

Cơ thể khỏe mạnh, một màu xanh lá hơi pha một chút vàng để lẫn trốn trong địa hình thích hợp, đôi cánh rộng, cái đuôi dài rắn chắc.

“Đẳng cấp?” Kaitou trực tiếp hỏi.

“Trên sáu mươi tầm đấy, không phải đối tượng” Lous đơn giản trả lời.

Bọn họ sẽ không tùy ý ra tay, mà một khi ra tay thì phải bắt được mục tiêu, Kaitou và Lous tiếp tục di chuyển.

Lucario cũng miệt mài ra sức.

Cũng không biết khu vực khác ra sao, nhưng Kaitou cảm thấy ngày càng khó khăn khi đi trong thời tiết khô nóng thế này.

Đột nhiên cảm thấy khát nước hơn bình thường.

Bọn họ lần lượt tìm thấy các con Trapinch và Vibrava đang di chuyển, Flygon cũng thấy tầm bảy tám con, điều đáng sợ ở đây là bọn nó luôn hoạt động thành đàn.

Hơn nữa địa hình lại rất thích hợp cho tụi pokemon này chiến đấu.

Khi Kaitou đi tới một khu vực có một vài tảng đá lớn, còn lại xung quanh có một chút cây xương rồng, đột nhiên có một con BOSS chính hiệu xuất hiện, hơn nữa còn phát hiện ra vị trí của Kaitou.

“Đây là,…” Kaitou giật mình bỏ trốn, là một chiêu Sand Tomb, hơn nữa thực lực kinh người.

Cũng may là Lous dùng Night Slash kịp thời chặn lại, sau đấy hai người lập tức di chuyển, việc dùng siêu năng lực để trốn tránh là không được nữa, bởi vì bọn nó đã đánh mùi được bọn cậu.

“Chết tiệt, tìm hoài không thấy, đột nhiên xuất hiện lại là một con quái vật” Kaitou mắng một câu.

Con Flygon lớn cùng với hai con Flygon nhỏ hơn đang đuổi theo Kaitou một cách nhanh chóng, xung quanh mấy con Vibrava cũng ra sức hỗ trợ.

Một cái Thiên vương, hai cái Flygon đẳng cấp trên bảy mươi, và một đám Vibrava làm phiền hết sức.

Trò này xem ra không vui tý nào!
 
Chương 444: Cửa ải đầu tiên, bị đuổi và đuổi ngược!


Liên tục phải bỏ trốn khỏi mấy con Flygon đang đuổi theo, cảm giác này thật sự không dễ chịu gì lắm, sự khó chịu dưới bầu trời nóng nực và khí tức khô hạn, kèm theo cơn khát nước làm cho tâm tính khó lòng mà bình tĩnh.

Tất nhiên là nếu thật sự bỏ trốn, Kaitou cũng không phải chật vật như vậy, cậu chỉ đang dụ con Flygon Thiên vương kia đến chỗ dễ chiến đấu hơn mà thôi.

Chứ nếu thật sự muốn bỏ trốn, chỉ cần sử dụng Dịch chuyển là có thể né khỏi khu nguy hiểm.

Ba cái Flygon đang đuổi theo, đám Vibrava bắt đầu bị tụt lại phía sau, tuy bọn Flygon bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, nhưng khi Lucario và Lous liên tục dùng kỹ năng khiêu khích, ba cái pokemon hoang dã này liền bám theo không dứt.

Thiên vương pokemon thì thông minh hơn, nhưng đòn tấn công của Lous làm nó bị đau không nhẹ, cho nên Thiên vương Flygon cũng đuổi tận giết tuyệt.

Kaitou đã nghiên cứu địa hình khi đi lại ở đây, đồng thời cậu cũng chọn con đường có thể né được các con Flygon khác tụ lại.

Chạy được một đoạn, khi đến một khu vực tương đối bằng phẳng, và không chịu quá nhiều cơn gió khó chịu làm phiền, Kaitou dứt khoát quay người chiến đấu.

“Đây là sân đấu của ngươi, Tyranitar, bám lấy con Thiên vương Flygon, Lucario, xử lý con Flygon bên trái, Lous xử lý con Flygon bên phải”

“Salamence, Greninja, ngươi cũng ra sân, đừng cho các con Trapinch và Vibrava khác can thiệp”

Gọi ra thêm ba cái pokemon, liên tục luân phiên hỗ trợ lẫn nhau, riêng Chansey thì không được dùng để tham chiến.

Sức khỏe của Chansey ảnh hưởng đến sức khỏe của cả đội hình, Kaitou chỉ dùng nó chiến đấu trong trường hợp bất khả kháng mà thôi.

Lucario đấu với một con cấp bảy mươi Flygon tương đối quyết liệt, đây là một trận đấu về chỉ huy và đoàn chiến.

Nếu các pokemon không được huấn luyện đàng hoàng, bọn nó sẽ bối rối trong tình huống như thế này.

Và nếu như huấn luyện viên không bình tĩnh, chỉ huy loạn xạ, rất dễ dàng bị nuốt chửng bởi các đoàn pokemon đã quen hoạt động theo nhóm như vậy.

“Lous, phía sau lưng, là Dragon Tail!” Kaitou lập tức chỉ ra những con Flygon muốn tập kích pokemon của mình.

Ở phía trên cao, Lous lập tức gật đầu và dùng dịch chuyển né khỏi Dragon Tail, bọn Flygon sử dụng rất tốt cơ thể khỏe mạnh của mình.

Có thể nói là các pokemon trong khu vực này phải mạnh hơn các pokemon hoang dã bình thường rất nhiều.

Một phần là vì chủng loại của bọn nó, một phần khác chính là.... các pokemon này đã ở đây nhiều năm, bọn nó từng bị vô số các huấn luyện gia khác thi đấu cho cuộc huấn luyện hàng năm của gia tộc, gặp những người chỉ huy non nớt liền sẽ chết với bọn nó!

Phía trung tâm Tyranitar và con Thiên vương Flygon chiến đấu rất kịch liệt, sức mạnh của Tyranitar tương đối áp đảo, nếu Kaitou có thể dùng Mega tiến hóa, trận chiến có lẽ phải dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng trước khi bắt đầu huấn luyện, Mega Stone và hành trang đều bị thu lại, vậy nên chỉ có thể đấu chay như vậy.

Thiên vương Flygon lợi dụng sự linh hoạt và ưu thế về mặt sân cũng không chịu thua kém, nó dùng một chiêu Supersonic tấn công đột ngột làm cho Tyranitar khó chịu.

Sau đấy con Thiên vương Flygon đập cánh, rít lên một tiếng kỳ lạ, nhưng Kaitou có thể nghe hiểu

Đó chính là “Tập kích bão cát!”

Ba con Flygon lập tức nghe theo mệnh lệnh, đồng thời các con Vibrava cũng lập tức nghe theo, bọn nó cùng một lúc dùng kỹ năng.

Salamence và Greninja chiến đấu chống lại đám Vibrava cũng không dễ dàng gì, không phải là Vibrava quá mạnh, mà là bọn nó quá đông, và di chuyển quá quỷ dị.

Ở trong mặt sân thế này, dùng Earthquake là một lựa chọn rất tốt để đánh bại đám Vibrava, nhưng cũng dễ dàng làm đám Kaitou lún xuống dưới, rồi sau đấy trở thành con mồi trong mắt bọn Flygon!

Lucario và Lous cảm thấy tình huống không ổn, Kaitou biết được tình huống làm sao có thể cho phép điều này diễn ra?

“Tyranitar, dùng Stone Edge, Lous, dùng Misty Terrain, Lucario, Aura Sphere ccanr lại con Thiên vương Flygon, Salamence và Greninja tận lực tấn công!” Kaitou vội vàng phân bố ra lệnh.

Cậu nói rất nhanh, và các pokemon cũng phản xạ không hề chậm.

Lập tức có rất nhiều khối đá khổng lồ lớn phóng đại chặn lại con đường của Sandstorm, tuy nhiên đây là quần thể sử dụng Sandstorm nên nó rất đáng sợ!

Lucario phối hợp với Kaitou để sử dụng Aura Sphere, dùng một chiêu đáng sợ Aura Sphere đánh về phía Thiên vương Flygon, chiêu này đủ để con Flygon khổng lồ kia cảm thấy nguy hiểm.

Đồng thời Lous dùng Misty Terrain để chặn lại phần lớn bọn Vibrava và bọn Trapinch mới đến quấy rầy.

XOẸT!

Aura Sphere ném lên, có điều Flygon đã lập tức né tránh, con Thiên vương Flygon định dùng hết sức chiêu Sandstorm để thổi bay Stone Edge của Tyranitar.

Nhưng nó đã bị đánh gãy, có điều Thiên vương Flygon còn chưa dừng lại ở đấy, nó còn định tiếp tục tấn công, và hai con đẳng cấp bảy mươi Flygon còn lại cũng ra sức hỗ trợ.

Đây là địa bàn của bọn nó. Là lãnh thổ của bọn nó!

Kẻ đến từ bên ngoài phải bị đuổi ra ngoài!

“Lous, lên!” Kaitou dứt khoát nói một câu, sau đấy nắm chặt tay lại, Mega tiến hóa dùng không được thì Battle Bond.

Kaitou – Gallade xuất hiện, sau đấy dịch chuyển ở sau lưng Thiên vương Flygon, xung quanh Lous là một vòng Shadow Ball liên tục xoay chuyển tốc độ nhanh.

Khi ba cái Flygon nhận ra kẻ địch, mười cái Shadow Ball liên tục ném ra, đám Flygon bỏ trốn hỗn loạn, nhưng chỉ có hai cái Shadow Ball đánh hụt, còn lại tám cái Shadow Ball lần lượt đánh trúng ba cái Flygon.

Ở trong môi trường Misty Terrain mờ mịt này, đám Vibrava đang lộn xộn không có chỉ huy, bọn nó loạn động chỉ liên tục gây tổn thương cho đồng bọn.

Ngược lại, dưới sự hỗ trợ của Kaitou, các pokemon của cậu ra tay tương đối dễ dàng.

“Lucario, một lần nữa Aura Sphere!”

Lucario lập tức gật đầu, cúi người, dùng Extreme Speed phóng lên, lấy Stone Edge của Tyranitar làm trụ để tiếp tục phóng tới.

Bám lấy rất sát con Thiên vương Flygon, dùng sức nện một cú Aura Sphere đáng sợ đập mạnh đối thủ rơi xuống.

Hai con Flygon còn lại dùng Supersonic để tấn công tập thể, đồng thời để nhận ra vị trí của nhau.

Nhưng điều đó không làm cho bọn nó sống sót, Tyranitar cũng không phải làm cảnh, nó đã chờ đợi đến tấn công, khi hai con Flygon dùng Supersonic, liền có hai cú đấm phóng tới.

Là Ice Punch! Gấp đối sát thương, chênh lệch về thực lực liền miểu sát hai cái Flygon đẳng cấp bảy mươi.

Còn lại con Thiên vương Flygon thì phải chống chọi với cái đuôi đang quất tới của Tyranitar, là Iron Tail!

Sức mạnh bá đạo của Sa mạc bạo quân được phát huy mạnh mẽ khi ở địa hình nó thích nhất.

Sa mạc bạo quân đối với rồng sa mạc? Tuy đây không phải lãnh thổ của nó, nhưng đây lại là mặt sân Tyranitar thích nhất.

OÀNH!

Thiên vương Flygon bị quất bay về sau.

Có điều nó chưa gục ngã lập tức, ánh mắt hung dữ nhìn thẳng về phía Tyranitar và các pokemon của Kaitou.

Nó đang chuẩn bị tấn công?

Không! Nó đang định bỏ trốn!

“Nằm mơ...” Kaitou nhỏ giọng thì thầm, để kéo con Flygon này tới đây đã tốn không ít sức lực, tất nhiên là nó trốn không được!
 
Chương 445: Hai điểm tới tay


Hạ gục được hai con Flygon làm phiền xong, Kaitou vẫn chưa thả lỏng, bởi vì đây là lãnh địa của con Thiên vương Flygon, đối phương có thể trốn đi bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, cậu sẽ không mất bình tĩnh mà ném đi pokeball ngay lúc này, bởi vì xác suất thành công quá thấp, và mỗi quả D-pokeball chỉ được dùng một lần.

Nếu như con Thiên vương Flygon này trốn ra được pokeball, như vậy đồng nghĩa với việc Kaitou chỉ còn chín cái D-pokeball.

“Lous, đừng cho nó trốn, dùng Future Sight!” Kaitou đối với Lous đang đáp xuống mặt đất vội nói.

Sau đấy kêu sang Lucario “Tập trung Aura lực để khóa chặt đối phương, đánh dấu vị trí của con Flygon đó đi”

“Vâng!” Lucario lập tức gật đầu.

Quả nhiên ngay sau đấy vài giây, con Thiên vương Flygon nhận ra khí thế của mình hù dọa không nổi Kaitou, nó liền đánh liều bỏ trốn.

Chỉ cần trốn vào trong sa mạc hoặc lùi về nơi có các đồng loại của nó, như vậy nó sẽ được an toàn hơn.

Thiên vương Flygon đã sống ở khu vực này tám năm rồi, cứ mỗi một năm lại có không ít các huấn luyện gia đánh chủ ý lên người nó.

Chiến đấu nhiều thành thói quen, hồi lúc nó mới bắt đầu đối mặt với các huấn luyện gia đến từ bên ngoài, Thiên vương Flygon mới đẳng cấp trên bảy mươi một chút.

Bị bắt hai ba lần, sau đấy rút ra kinh nghiệm xương máu, đánh không được thì bỏ chạy, chạy không được thì kêu lên gọi đồng loại.

Có rất nhiều cách để Thiên vương Flygon bỏ trốn, làm cho đối diện huấn luyện gia trở nên lơ là trong một lát, con pokemon hoàn toàn có thể bay mất.

“Tyranitar, dùng Hyper Beam!” Kaitou không định thử sức đối phương nữa, cần phải ra tay thật mạnh và quyết liệt vào thời gian này.

Càng trong tình huống nguy hiểm, Thiên vương Flygon càng dễ dàng mắc vào sai lầm, nó không thể không bỏ trốn.

Và Kaitou thì không ngại ngùng với việc lấy nhiều đè ít, dù sao lúc mới chiến đấu, đoàn Flygon kia cũng làm điều tương tự với bọn cậu.

Một cột sáng hủy diệt bắn tới, Thiên vương Flygon lập tức hoảng sợ lật người ra né tránh.

Kéo lê một đoạn dài dưới mặt cát, sau đấy OÀNH! Bạo tạc!

Hyper Beam với sức công phá khổng lồ làm cho Thiên vương Flygon hoảng loạn, nó tin chắc nếu mình dính đòn này sẽ lập tức gục ngã.

Flygon rít lên một tiếng, sau đấy quay người lại định dùng Sandstorm để bỏ trốn, lập tức đối mặt với Flygon là đôi mắt tập trung đến đáng sợ của Lucario!

“Lous, phong tỏa khu vực này lại!” Kaitou nhìn lên phía trên cao Lous, đối phương đã sử dụng xong chiêu Future Sight.

Một khoảng không phía trên hình thành một khe nứt, và khe nứt đó chính là tầm nhìn tương lai, trong thời gian nhất định trôi qua, sẽ có một đòn công nhắm chính xác vào Flygon.

Việc còn lại của Kaitou là chờ đợi, giam cầm con Flygon này ở lại bên trong.

Cách làm của Lous tương đối đơn giản, nó liên tục sử dụng Shadow Ball xoay vòng, theo sự chú thích của Lucario mà tấn công.

“Phía bắc, ba mươi mét ẩn trong bão cát” Lucario lạnh tĩnh nói.

ẦM!

Một khối Shadow Ball nhắm chính xác vào vị trí mà Thiên vương Flygon lẫn trốn, sau đấy lại một khối Shadow Ball khác nhắm ở khoảng cách gần.

“Tiếp theo?” Lous sẵn sàng để bắn quả Shadow Ball tiếp theo.

“Đã né sang phải cách mười lăm mét” Lucario lại trả lời.

“Nó tinh trốn xuống mặt cát!” Lucario lại tiếp tục nói.

Thân là pokemon hệ rồng, Thiên vương Flygon vậy mà dứt khoát muốn đào hầm bỏ trốn?

Nếu là các pokemon bên ngoài có lẽ sẽ không làm vậy, Kaitou phải thừa nhận là nó thông minh, hơn nữa biết rút lui khi cần thiết.

Nhưng đối thủ của nó là Kaitou, và cậu không định cho Thiên vương Flygon bất cứ cơ hội nào.

“Dùng Stone Edge vào trung tâm cơn bão cát” Kaitou đối với Tyranitar ra lệnh.

Tyranitar gật đầu, sau đấy liền dùng sức nắm hai tay đập mạnh xuống đất, thật nhiều khối đá khổng lồ mọc lên.

Ngăn cản việc đào hầm bỏ trốn của Thiên vương Flygon, ngược lại khiến nó trở nên trơ trọi trước mặt Lous, hai cái Shadow Ball liền không do dự vung ra.

Xung quanh đám Trapinch và Vibrava cũng muốn hỗ trợ, nhưng Salamence và Greninja hành động rất cấp lực.

Tuy hai cái pokemon này không có mạnh bằng nhóm Lous, bất quá thực lực của Salamence và Greninja đều không thể khinh thường.

“Tới rồi!” Lous dừng lại, sau đấy đáp nhẹ xuống đất.

Trên không trung, Future Sight liền hé lộ và đột ngột tấn công Thiên vương Flygon, con rồng sa mạc muốn trốn cũng trốn không kịp.

Nhận ngay một đòn công kích thật mạnh, sau đấy chậm rãi rơi xuống, tưởng như nó sẽ cứ như vậy gục ngã, thế nhưng khi gần chạm xuống mặt đất, Flygon liền xong thẳng tới chỗ của Kaitou.

Kaitou không hề hoảng loạn, bởi vì, ngay trước khi Flygon kịp tới gần Kaitou, cách đấy tầm chục mét, liền có một hình bóng phía cao đáp xuống, là Lucario!

Oành!

Dùng Bone Rush công kích, đập mạnh vào đầu Flygon, tiếp đến tung Mega Kick đạp con Thiên vương Flygon lên, để cho Tyranitar dùng Ice Punch kết thúc cuộc chiến.

Ầm!

Thiên vương lần này rơi xuống bên cạnh Kaitou đúng nghĩa, nó chà lết một đoạn, và không còn chút sức lực nào để ngóc đầu dậy.

Kaitou mỉm cười thở nhẹ một hơi, cầm lấy D-pokeball thả xuống.

To lớn Thiên vương Flygon liền bị kéo vào trong quả D-pokeball màu cam, lắc lư qua lại nhiều lần, thể hiện cho sự không buông của Flygon, nhưng cuối cùng nó vẫn nằm nguyên tại trong pokeball.

Dù sao thì thể lực của nó quá thấp, không còn đủ sức lực để kháng cự lại quả pokeball.

Nhặt lấy quả D-pokeball, Kaitou lúc này liền nói với nhóm pokemon của mình.

“Nhiệm vụ xong xuôi, trước tiên trở lại khu vực ban đầu, nghỉ ngơi, hôm nay hoạt động vậy thôi!”

Lous liền dịch chuyển về bên cạnh Kaitou, đem các pokemon còn lại đều thu hồi, sau đấy trở về chỗ nghỉ ngơi tìm ra lúc trước

Thực chất là Kaitou cũng không lo sợ về vấn đề đồ ăn và thức uống, bởi vì cậu hoàn toàn có thể thông qua hệ thống, lấy điểm tích phân trao đổi.

Tuy nhiên rất có thể là các trưởng bối của gia tộc Dra- đang theo dõi, Kaitou cũng muốn tuân thủ luật lệ tại đây, vậy nên cậu đành phải mang các trái cây hái được điền đầy cái bụng.

“Chansey, ra thôi” Kaitou gọi ra vú em của nhóm.

Sau đấy để quả trứng pokemon này chữa trị cho các đồng bạn còn lại, còn Kaitou thì bắt đầu suy nghĩ cho mục tiêu tiếp theo vào ngày mai.

Hôm nay bọn họ đã thu phục được Flygon, như vậy Kaitou không thể tiếp tục bắt Flygon được nữa, mà phải đổi sang mục tiêu khác.

“Mà... nói gì thì nói, hai điểm tích lũy đã tới tay, có vẻ tương đối thuận lợi hơn ta tưởng” Kaitou thì thầm nhìn quả pokeball màu cam trong tay.

Sau đấy nhìn ra bên ngoài, Lous đang ngước đầu lên nhìn bầu trời.

“Có chuyện gì sao?” Kaitou tò mò hỏi.

“Không... không có gì, chỉ là, trời sắp mưa mà thôi!” Lous lắc đầu, quay trở lại.

“Trời mưa sao....? Xem ra các huấn luyện viên khác phải chịu cảnh tương đối chật vật rồi” Kaitou cười cười.

Ngồi dựa vào một bên mặt tường, vì ở bên ngoài dã ngoài, Kaitou lựa chọn tu luyện siêu năng lực thay cho đi ngủ, như vậy an toàn hơn cho đoàn pokemon.

Ở đây không có thuốc men, không có điều kiện chăm sóc, Kaitou quyết định để các pokemon nghỉ ngơi thoải mái, không huấn luyện trong thời gian này nữa, bởi vì khi chiến đấu với các mục tiêu của cửa ải này, đấy đã là huấn luyện cực nhọc nhất rồi.
 
Chương 446: Cửa ải đầu tiên, tình hình nơi khác


Một buổi chiều tối nổi cơn trời mưa, thời tiết như vậy sẽ không thoải mái đối với các pokemon, cũng không dễ dàng đối với các thành viên tham gia buổi huấn luyện lần này.

Tầm nhìn bị hạn chế, thời tiết ẩm ướt khó chịu, cùng với khả năng phát huy của các pokemon sẽ bị ảnh hưởng bởi nước mưa.

Rất nhiều nhân tố tác động vào trong sự chỉ huy lần này, tốt nhất là nên trở về lựa chọn một chỗ an toàn để tránh đi.

Đang ngồi ăn quả berry điền đầy bụng, Kaitou đột nhiêng nghe thấy một hồi chuông vang lên!

Renggggg!!!!

Sau đấy ở trên trời lập tức có một ngọn lửa thổi phừng phực phóng tới, một người mặc áo choàng khoác kín người cưỡi trên Dragonite đang phóng nhanh ở trên trời.

Mục tiêu là khu vực phát ra tiếng chuông, mặc dù không ai nói gì, cũng không có ai thông báo gì.

Nhưng mà mọi người đều biết, trong số mười bốn người bọn họ, đã có kẻ đầu tiên bị loại!

Điều này cũng không quá bất ngờ, còn có khá nhiều trẻ con chưa trưởng thành ở trong nhóm bọn họ, một chút ngông cuồng và sốc nổi sẽ khiến đám trẻ ăn đủ thiệt thòi.

Một nơi khác, lãnh địa của loài Salamence, có bốn con Salamence đang đuổi theo một đứa trẻ, nếu Kaitou có ở đây liền sẽ phát hiện, thằng bé này chính là người mà Kaitou cảm thấy gần bằng tuổi mình nhất.

Draska đang chạy chật vật bỏ trốn đám Salamence đuổi theo phía sau.

“Khốn nạn, Charizard, mau sử dụng Fire Blast chặn lại bọn họ” Draska vội vàng đối với pokemon của mình kêu.

Con rồng lửa lập tức nghe theo mệnh lệnh của Draska, nhưng thời tiết trời mưa đã hạn chế rất nhiều kỹ năng của Charizard.

Không có Mega Stone, thực lực của Charizard không quá mạnh, lại còn bị nhiều con Salamence đuổi như vậy, thật dễ hiểu khi Draska phải chạy trốn chật vật.

Draska bây giờ chỉ còn lại Charizard với một con Toxicroak, bốn con pokemon còn lại đều đã mất đi năng lực chiến đấu.

Đứa nhỏ khi đi vào lãnh địa của Salamence, không cẩn thận bị quần thể Bagon phát hiện, sau đấy Shelgon rống lên một hồi long ngâm.

Tiếp đến mọi thứ liền dễ hiểu, đoàn thể Salamence lập tức bay tới vây kích Draska, có thể từ trong một đống pokemon như vậy bỏ trốn, Draska vẫn khá tài giỏi.

Nếu không phải trời mưa cản trở, có lẽ Draska đã thực sự thành công bỏ trốn, có điều niềm tin duy nhất của Draska còn lại chính là Charizard, mà trong thời tiết trời mưa, thực lực của con rồng lửa phải giảm đi một nửa.

Nhìn thấy Toxicroak sắp bị đánh ngất, xung quanh mấy con Bagon và Shelgon không ngừng bu lại, Draska thật sự rất hoảng.

“Ta phải làm sao? Phải làm sao? Charizard, ngươi còn chiến đấu được không....”

Cậu có thể buộc cuộc ngay tại đây, nhưng cơ hội huấn luyện này sẽ lập tức biến mất, mới là ngày đầu tiên thôi, Draska còn chưa muốn phải nhận lấy thất bại.

Có điều khi cậu ngước mặt lên nhìn Charizard, con rồng lửa bị một chiêu Steel Wing đập trúng, sau đấy có một khối Dragon Pulse phóng thẳng xuống.

Lần này thật sự là nguy hiểm, mục tiêu của con Salamence trên kia đổi thành Draska!

RỐNGGGGG!!!

Charizard kêu lên đau đớn, vào thời khắc trước khi Dragon Pulse đập vào người Draska, Charizard đã bất chấp bị thương nhào tới.

Cản lại đòn tấn công nguy hiểm đối với Draska, nhìn thấy thân hình vững chải của Charizard, pokemon luôn bảo vệ chính mình đau đớn quỵ xuống.

Draska thật sự là bối rối cực kỳ, cậu rất muốn khóc vì sự ngu ngốc của mình, đã không còn thời gian cho cậu lựa chọn.

Bấm lấy hồi chuông, âm thanh vang lên, sau đấy một ngọn lửa khổng lồ thổi tới, kèm theo âm thanh của một con Dragonite quen thuộc cảnh cáo quần thể Salamence dừng lại.

Người xuất hiện chính là Draskiv, ông ấy phụ trách kéo lấy các thành viên tham gia huấn luyện rời khỏi.

Nhìn xuống Draska và Charizard kiệt sức bên dưới, vỗ vào lưng của Dragonite để con rồng mập đáp xuống mặt đất.

Đối với đứa trẻ đang rưng rừng muốn khóc ông định nói gì đó, Draska đã vội vàng nói trước

“Làm ơn, chữa trị cho Charizard, nó...” Draska có vẻ rất hoảng loạn.

Tâm trí của một đứa trẻ mười hai tuổi còn chưa thành thục, ở trong hoàn cảnh khủng bố như vậy, Draskiv không đành lòng trách móc thằng bé.

“Đi thôi” Thờ dài một hơi, kêu Draska thu hồi lại Toxicroak và Charizard, sau đấy Draskiv liền mang theo đứa nhỏ rời khỏi khu rừng.

Đồng thời ở nhiều nơi khác, tất cả các thành viên đều trở nên cẩn thận hơn một chút, có một vài người còn đang quan sát, chưa ra tay, cho nên vẫn an toàn.

Kento đang cẩn thận nhìn tới khu vực lãnh thổ của Dragonite.

Trong khi đó Hazura và Dranae lại chạm trán với nhau, dù sao lãnh thổ chỉ có chín cái trên đất liền, mà tới tận mười bốn thành viên tham gia... không, là mười ba.

Tất nhiên là sẽ có trường hợp phải đụng độ nhau, luật là không cho hợp tác, nhưng gây một ít cản trở vẫn là có thể.

Cũng may là hai người không định quấy rỗi tới người còn lại, chỉ hi vọng là sau này khi thu phục pokemon, không xảy ra mâu thuẫn nào đi?

Nếu thật sự xảy ra mâu thuẫn, như vậy thì phải thi đấu pokemon để quyết định quyền sở hữu!

Một ngày mưa là một ngày rất dài, rất nhiều đang cẩn thận quan sát, chờ đợi cơ hội thích hợp nhất mới ra tay.

Bọn họ không biết, đứa trẻ nhỏ tuổi nhất, Kaitou Izumi đã dẫn đầu và kiếm trước hai điểm tích lũy một cách dễ dàng.

“Lous, mục tiêu tiếp theo của chúng ta là khu vực bên dưới con hồ, Tyranitar sẽ gặp một vài hạn chế, Lucario cũng không thoải mái hoạt động, kế tiếp phải phiền phức ngươi nhiều hơn một chút rồi” Kaitou nói ra mục tiêu của mình.

“Khu vực con hồ? Là loài pokemon nào?” Lous nghi hoặc hỏi.

“Chúng ta chưa thăm dò khu vực con hồ, tuy nhiên tốt nhất là Slowbro và Slowking, đối với hệ tâm linh pokemon, chúng ta mới có lợi thế nhiều hơn, với cả nếu là Slowbro, bọn nó cũng không quá thường xuyên tụ thành đàn”

“Tất nhiên là không thể loại trừ các loài pokemon khác, nhưng cần phải hết sức cẩn thận, Flygon tuy mang hệ rồng, nhưng nó chỉ là một loài pokemon bình thường, không phải chuẩn thần, không nên lơ là” Kaitou tổng kết thành tích hôm nay.

Các pokemon của Kaitou chiến đấu rất tốt, nhưng một phần cũng là vì thực lực của Flygon chưa phải quá mạnh.

Nằm trong phạm vi khống chế của Tyranitar và bị Lucario cùng Lous vây chặt, nếu không thì thật sự rất khó bắt lấy bọn chúng.

Đám pokemon hoang dã ở đây quả nhiên là thành tinh hết rồi, không giống bên ngoài, độ khó của đám pokemon để thu phục tăng lên rất cao.

Nói trắng ra, mười ba người tham gia buổi huấn luyện chính là con nai tơ, mà các pokemon bên trong khu rừng này mới là đám cáo già đã quen thuộc đường đi nước bước của bọn họ.

“Tốt” Lous gật đầu, sau đấy nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ đợi trời mưa chấm dứt.
 
Chương 447: Đối tượng kế tiếp


Bởi vì chưa thăm dò khu vực con hồ trước đó, Kaitou không biết được mục tiêu mà lần này cậu nhắm tới là gì, nhưng chắc chắn một điều, đó hẳn là một pokemon hệ nước.

Sau cơn mưa nặng nề tối hôm qua, ngày hôm nay bầu trời lại tương đối trong lành, lúc này là thời điểm mà các huấn luyện gia có thể bắt đầu công việc thu phục của mình.

Kaitou cùng với các pokemon cũng thu dọn rời khỏi chỗ ở tạm thời, sau đấy bắt đầu sử dụng dịch chuyển rời đi.

Trước tiên là dịch chuyển tới khu vực của Flygon, sau đấy đâm thẳng tới khu vực con hồ bao quanh thị trấn Alamos này.

Đối tượng mà Kaitou hi vọng được gặp mặt tiếp theo chính là Slowbro hoặc Slowking, bởi vì đối phương mang thêm hệ Psychic, đấy chính là thuộc tính mà Kaitou am hiểu nhất.

“Mực nước có vẻ dâng cao hơn hôm qua?” Kaitou hơi đánh giá một chút tình hình trước mặt mình.

“Các pokemon ở dưới hồ cũng không hoạt động quá kịch liệt, có cần phải tạo ra một ít động tĩnh để kéo sự chú ý đến không?” Lous nhìn xung quanh chỗ bọn họ đang đứng, chỉ thấy một vài pokemon hệ nước nhỏ bé đang lăn tăn trên mặt hồ.

Đông đảo nhất chính là cá chép Magikarp, loài cá có sức công lẫn sức phòng thủ yếu đuối này xuất hiện khá nhiều phía trước bọn họ.

Tuy mang theo các chỉ số lạc hậu, Magikarp lại là một loài pokemon có khả năng sinh sản mạnh mẽ.

Hơn nữa, sau khi tiến hóa, Magikarp có thể trở thành loài rồng cá chép Gyarados được nhiều huấn luyện gia yêu thích pokemon hệ nước thần tượng.

Nhưng tỷ lệ tiến hóa của loài Magikarp này thật sự không quá đáng tin cậy, dù có lựa chọn huấn luyện cũng không biết phải huấn luyện cái gì.

Hầu như người ta đều bắt lấy các con Gyarados có sẵn trong tự nhiên, còn về việc thuần phục một con Magikarp cho tới khi tiến hóa, thật sự là siêu siêu hiếm, tiến hóa xong còn chưa chắc đã có tiềm lực cao nữa.

“Không cần manh động, nơi này khác với đất liền, một khi ra tay liền cần phải sẵn sàng đối mặt với sự phẫn nộ của toàn bộ các pokemon phía dưới mặt hồ nơi đây” Kaitou lắc đầu đưa tay cản lại Lous.

Phía trên cạn, trong khu rừng hoặc chỗ bãi cát mà Kaitou đang đứng, dù cho có đánh nhau kịch liệt cũng không gây nên quá nhiều sự dẫn động.

Nhưng bên dưới con hồ, làm ra động tĩnh có thể kích thích cả bầy pokemon ngóc đầu lên cắn chết bọn cậu.

“Có thể dùng siêu năng lực thăm dò bên trong có những gì không?” Kaitou quay đầu lại hỏi, nói về siêu năng lực, Kaitou còn chưa am hiểu bằng Lous.

“Hạn chế khá nhiều, với cả lưu lượng Magikarp lớn như vậy, thật khó để tìm hiểu sâu bên dưới con hồ” Lous lắc đầu nói

“Nơi này có thể là lãnh thổ của Gyarados khi có nhiều Magikarp tập trung ở đây như vậy, nhưng cũng chưa chắc được điều gì” Kaitou làm ra phán đoán, sau đấy tiếp tục dạo một vòng.

Chỗ Kaitou đang đứng đã nằm ngoài phạm vi của Flygon, cậu không cần phải lo sợ, lúc này điều mà Kaitou cần quan tâm là loài pokemon bên dưới con hồ.

Lúc này Kaitou đã có thể loại trừ hai loại pokemon mà cậu muốn gặp nhất là Slowbro và Slowking, ẩn sâu ở bên dưới, hẳn là một trong bốn loài pokemon còn lại, mà khả năng cao nhất là Gyarados.

Đầu tiên là lựa chọn một khu vực tương đối nông, đi thêm một đoạn, đập vào mặt của Kaitou là hình ảnh một pokemon quen thuộc.

Với thân hình tương tự như loài hải cẩu, cơ thể màu xanh mập mạp, trên cổ có vài đường tròn màu trắng, đôi mắt vàng và cặp răng nanh khổng lồ.

“Là Walrein! Bên phía gần mặt bờ là Spheal và Sealeo!” Kaitou nhận ra được lãnh thổ nơi này thuộc về ai

Magikarp là một loại pokemon có ở hầu như khắp mọi nơi từ hồ nước cho tới biển rộng, khu vực có nó không nhất thiết sẽ có Gyarados.

Loài Walrein tương đối dễ sống chung, thức ăn ưa thích của chúng là loài cá, dù sao thì chúng cũng là hải cẩu.

Có vẻ như thời gian này không phải thời gian đi săn của Walrein, những con Walrein cấp cao sẽ không thực sự đi săn đồ ăn cho mình.

Ngược lại Spheal và Sealeo hoạt động khá mạnh mẽ, bọn chúng lần lượt đi kiếm ăn sau đấy quy củ trở lại trên bờ.

Sự lặp lại này tạo ra một vài thời gian gián đoạn trước khi toàn bộ loài Walrein tập trung đầy đủ, Kaitou từ khi phát hiện một con Walrein liền bắt đầu trốn đi.

Vì Walrein cũng là một mục tiêu đi săn, vậy nên bọn nó biết vị thế của mình trước nhân loại trong thời gian mẫn cảm này.

Một khi gặp mặt, chắc chắn sẽ phải chiến đấu! Và chiến đấu ở trong nước sẽ khó khăn hơn nhiều, vậy nên dù các loài pokemon này không phải chuẩn thần, không phải hệ rồng, nhưng thực sự muốn bắt được một pokemon ở dưới nước đạt chỉ tiêu, sợ rằng còn khó hơn là bắt lấy một con Salamence cấp bảy mươi ở trên trời.

Kaitou cũng không định qua loa bắt lấy một con cấp bảy mươi Walrein, cậu vẫn đang tìm kiếm, tìm kiếm hai điểm tiếp theo cho mình.

Hơn nữa phải lựa chọn đúng thời cơ, ra tay hết sức, nhanh, gọn, chuẩn, sau đấy lập tức rời đi!

Cho đến khi Kaitou càng lúc càng đến gần khu vực của Walrein, một nửa trong số bọn chúng vừa mới bắt đầu xuống nước, một nửa còn lại thì ở trên bờ.

Mục tiêu của Kaitou chính là con Walrein lớn nhất, nhưng bên cạnh nó lại là bốn con cấp bảy mươi Walrein, và thêm một vài con Sealeo đang lởn vởn ở xung quanh.

Thật sự lả rất phiền...

“Greninja, trước tiên đi theo dõi tình hình một chút, cẩn thận áp sát lấy con Thiên vương Walrein, sẵn sàng để ra một đòn chí mạng!” Kaitou ném ra Greninja, để cho nó thực hiện nhiệm vụ quan trọng.

Trong khi đó, các pokemon còn lại của Kaitou sẽ thu hút sự chú ý của các con Walrein xung quanh, cần phải thực cẩn thận.

Bởi vì đối phương am hiểu nhất là kỹ năng hệ băng, đối với Salamence không khác gì đón trí mạng, Kaitou cần phải cẩn thận khi gọi ra con rồng của mình.

Tiếp đến là Lucario và Lous, bọn nó hoạt động tốt ở mọi địa hình, nhưng không quá nổi trội khi ở dưới nước.

“Lucario, sẵn sàng dùng Aura Sphere bắn rơi bất cứ con Walrein nào trong tầm nhắm, làm được một kích đánh bại là tốt nhất”

“Lous, ngươi dùng Shadow Ball phân tán các con Walrein tự do, sau đấy phối hợp Psychic với ta, đem toàn bộ các con Sealeo còn lại đánh vào trạng thái hỗn loạn”

Kaitou phân công nhiệm vụ rất rõ ràng, Lous và Lucario lập tức gật đầu đồng ý, tiếp đến, là thời điểm xông thẳng vào.

Hai tay đẩy xe lăn dịch chuyển về phía trước, sự xuất hiện đột nhiên của Kaitou dẫn đến sự chú ý của toàn thể bầy Walrein, Sealeo và Spheal trước mặt.

Kế tiếp...

“Ra đi, Tyranitar, dùng Earthquake, khuấy động khu vực này lên cho ta!” Kaitou chơi lớn, cần phải thật nhanh, đánh cho đám pokemon này không kịp phản ứng.

Sa mạc bạo quân xuất hiện, điều đầu tiên làm chính là dẫm đạp!

OÀNH!!!
 
Chương 448: Bầy đàn Walrein!


Đột ngột xuất hiện một con Tyranitar khổng lồ ở trước mặt, bầy Walrein cùng các hình thái trước tiến hóa của nó lập tức giật mình, hoảng loạn.

Lại thêm một chiêu Earthquake dùng hết sức, sự chấn động mang theo uy lực không thể chống cự khiến rất nhiều nhỏ yếu pokemon gục ngã.

Để lại ở khu vực gần mặt hồ là một con Thiên vương Walrein và bốn con cấp bảy mươi Walrein.

“Tyranitar, dùng Iron Defense, sau đấy tự do khuấy động chỗ này đi” Kaitou đuổi tới ở phía sau kêu to

Làm cho đội hình của kẻ thù trở nên hoảng loạn, đây là bước đầu tiên.

Sau khi thành công, vai trò của Tyranitar không hề giảm bớt, nó đóng vai trò như nhân vật chính trong đợt đột kích này.

Rất nhiều sự chú ý đều bị dẫn về phía con Sa mạc bạo quân, cũng vì đấy mà sự đề phòng của các con Walrein khác sẽ giảm xuống.

Lucario đứng ở trên cao phía xa, hai tay chụm lại, một khối năng lượng Aura khổng lồ được triệu tập.

Ánh mắt của Lucario vẫn đang nhìn lấy con Walrein phía bên trái của con Thiên vương Walrein.

Tập trung cao độ...

Đúng lúc này, thật nhiều khối Shadow Ball được gọi ra từ không trung, xuất hiện một cách bất ngờ, dùng dịch chuyển đem chính mình móc tới chính giữa sân địch.

Lous hoàn toàn không hề e ngại việc dấn thân vào chỗ nguy hiểm, xoay chuyển tốc độ cao Shadow Ball đánh trúng ba con Walrein cấp bảy mươi, một vài con Sealeo rơi vào trong tầm ngắm.

Thiên vương Walrein trốn khá nhanh, hơn nữa nó còn đang chuẩn bị phản đòn, ở trong tình huống bất ngờ như vậy, Thiên vương Walrein đã lấy lại bình tĩnh với tốc độ nhanh nhất.

Chính là vào lúc này..

OÀNH!

“Headshot!” Kaitou mỉm cười thì thầm, khối Aura Sphere được chuẩn bị sẵn của Lucario phóng ra chính xác.

Mục tiêu là một con cấp bảy mươi Walrein đang mất tập trung, hơn nữa còn dính phải Shadow Ball phía trước, lập tức con Walrein này ngất xỉu tại chỗ.

Còn lại ba con Walrein khác, bọn nó theo sự chỉ huy của con Thiên vương Walrein, bắt đầu di chuyển sát lại với nhau, há miệng ra, tập thể sử dụng Ice Beam!

Ở chính giữa, trốn đằng sau ba con Walrein cấp bảy mươi, Thiên vương Walrein tranh thủ thời gian dùng Blizzard.

“Tyranitar, dùng Sandstorm!”

“Lous, tập kích!”

Kaitou cấp tốc nói, đồng thời cậu cũng đang theo dõi động tĩnh của con Thiên vương Walrein, phối hợp với Greninja đang lẫn trốn, dùng siêu năng lực che dấu sự tồn tại của con ếch.

Mọi thứ diễn ra rất nhanh, trong chớp mắt, nhiệt độ xung quanh khu vực Kaitou bỗng hàng xuống rất thấp.

Cảm giác ớn lạnh nỗi lên, đã có dấu hiệu bông tuyết xuất hiện, Ice Beam bị cản lại bởi Sandstorm, nhưng Blizzard lại cuốn trôi đi bão cát!

Bão tuyết đang cuốn tới, rất đáng sợ, Lous cảm giác cơ thể đông cứng, di chuyển không còn nhanh nhẹn, nhưng mà nó vẫn bất chấp nguy hiểm, áp sát vào.

Xoẹt!

Hai cái Walrein cấp bảy mươi xông tới, dùng cặp răng nanh khổng lồ với chiêu Ice Fang cắn mạnh.

Giống như muốn xé xác Lous ở chính giữa, trốn ở phía sau Thiên vương Walrein đã sẵn sàng dùng Aurora Beam tấn công nếu Lous bỏ trốn được.

Bầy đàn pokemon trong hoang dã phối hợp thật sự rất thuần thục, nếu không phải Kaitou cẩn thận, sợ rằng cậu đã bị đám Walrein này đùa chết.

“Lous, bên trái, sau lưng ngươi, cúi đầu xuống” Kaitou đơn giản nhắc nhở, sau đấy con ngươi lập tức dịch chuyển tới một con Walrein còn lại mới xông tới.

Ánh mắt của Kaitou như là một lời hướng dẫn, gợi ý cho Lous phải làm gì tiếp theo, Lous mỉm cười, sau đấy cúi đầu theo lời Kaitou, hạ mình bật tới, hai tay sử dụng Leaf Blade để tấn công.

Một tay cản lại Aurora Beam, một tay chém vào con Walrein mới chạy tới, đánh cho đối phương văng ra xa.

“Con thứ hai!” Lucario đứng ở phía xa lần nữa xuất kích.

Chính xác và đơn giản hạ gục con Walrein thứ hai, sau đấy không tiếp tục chơi trò ẩn nấp tấn công nữa.

Aura Sphere tuy dùng tốt, nhưng sự cảnh giác của đám Walrein cùng cảm giác phẫn nộ của bầy hải cẩu đã lên đỉnh điểm.

Không đơn giản mà nhắm trúng bọn nó vào thời điểm này, thay vì tiếp tục cẩn thận chiến đấu, tham gia vào trận chiến sẽ có lợi hơn, với cả cũng không có ai bảo vệ Kaitou lúc này, rất dễ dàng khiến cho một con Walrein ở gần Kaitou thay đổi chủ ý.

Bọn nó không phải huấn luyện gia, không phải con người, cũng không tuân thủ việc không tấn công con người.

Đây không phải là một trận chiến công bằng, nó vốn dĩ đã là một trận chiến về rất nhiều mặt, Kaitou cần phải tự bảo vệ an toàn cho mình.

“Lucario, Mega Kick”

“Lous và Tyranitar, tiếp tục vây lấy hai con Walrein còn lại”

Kaitou hai tay đặt lên bánh lăn, đẩy mình lùi lại về sau, đơn giản nói vài câu, sau đấy từ trong đai lưng cầm ra quả pokeball.

Lúc nãy tình huống không phù hợp, kẻ thù quá đông hơn nữa khắc chế thuộc tính làm cho Kaitou không dùng Salamence.

Nhưng bây giờ lại khác, Kaitou gọi ra Salamence để hỗ trợ cho Lucario đang xông tới, con rồng khổng lồ lập tức đập mạnh hai cánh, đối với mấy con Sealeo và Spheal đang tính ngăn cản Lucario tấn công.

Là một chiêu Dragon Breath đầy uy lực, sau đấy Lucario thuận lợi chặn lại trước mặt Kaitou, dùng Mega Kick tấn công con Walrein đang lao vào.

Ice Fang đập vào Mega Kick? Lucario mỉm cười, xoay cả ngươi phóng lên cao, vung đấm dùng Mega Punch đập vào đầu đối thủ.

Tiếp đến là Metal Claw bắt lấy phần răng nanh đáng sợ của Walrein, khóa chặt niềm tự hào của đối thủ, liên tục dùng sức vung lên đập xuống.

“Lucario, cẩn thận” Kaitou lúc này vội nói.

Lucario đang đánh hăng say, nghe thấy lời chủ tử kêu, không hề do dự tin tưởng mà ném đồ chơi trong tay ra, xoay người bỏ trốn.

Một chùm tia băng giá đánh tới, Thiên vương Walrein dựa vào địa hình ưu thế, thành công tách khỏi sự vây công của Tyranitar và Lous.

Ý định của con Thiên vương Walrein rất đơn giản, trước tiên hạ gục một kẻ thù để lấy lại sĩ khí cái đã.

Tia sáng băng giá bắn sượt qua người Lucario, sát thương gây ra không hề nhẹ, có điều Lucario vẫn an toàn đứng dậy được.

Thiên vương Walrein để ý thấy đòn đánh của mình không đánh trúng Lucario cũng không hề nổi giận.

Mục đích của nó đã đạt được, và kẻ thù mà nó muốn hạ gục đầu tiên chính là tên đầu đàn đứng ở sau tất cả!

Kéo Lucario rời xa khỏi Kaitou, Lous và Tyranitar bị một con Walrein cấp bảy mươi kéo chân, Salamence khó lòng đuổi trở lại.

Lúc này trong mắt Thiên vương Walrein, Kaitou chính là cá nắm trên thớt, mặc cho nó tùy ý tấn công.

Nó biết, trong tay đám nhân loại này có một cái chuông, chỉ cần hù dọa bọn họ bấm lấy chuông, đám pokemon cố ý tập kích mình liền phải dừng tay.

Kẻ thắng cuối cùng vẫn là nó!

“Hah...” Kaitou nhìn thấy Thiên vương Walrein lao tới, không những không hoảng loạn, ngược lại mỉm cười chờ đợi.

Thêm một bước di chuyển, Thiên vương Walrein đã rơi vào tầm ngắm của bọn cậu!
 
Chương 449: Greninja tập kích


Ẩn nấp như một cái bóng, từ đầu trận đấu cho tới bây giờ vẫn chưa từng lộ diện, che dấu mọi hơi thở, phối hợp với Kaitou để làm mờ đi sự tồn tại.

Đặc tính của hệ bóng đêm được phát huy tới mức tối đa, khiến cho một con Walrein thiên vương cũng không nhận ra được.

Mặc dù có nhiều yếu tố làm nhiễu hỗ trợ, nhưng có thể giữ sự bình tĩnh và tập trung tới thời gian này, làm cho sự đề phòng của Thiên vương Walrein giảm xuống thật thấp, đây đã là thành công lớn nhất.

Kaitou mỉm cười nhìn Thiên vương Walrein lao tới, bởi vì cậu đã thấy được kết cục của đối phương.

Không cho Thiên vương Walrein có thời gian suy nghĩ, đầu của nó đã bị dộng bởi một thứ gì đó rất mạnh, hơn nữa nó còn chưa sử dụng bất cứ kỹ năng phòng ngự nào.

Đấy là...

Aerial Ace!

Cái chân của Greninja liên tục quất xuống, tay của Greninja xuất hiện hai thanh dao găm, là chiêu Cut đâm vào người của Thiên vương Walrein.

Con hải cẩu thủ lĩnh lập tức gầm lên đau đớn, điểm mấu chốt không dừng lại ở đó, điểm mấu chốt chính là nằm ở việc cái lưỡi của Greninja linh hoạt di chuyển.

Vòng quanh qua trước đầu của Walrein, đem tầm nhìn của nó khóa chặt, sau đấy trong miệng phun ra khói mờ.

Là chiêu Smokescreen, đem con Thiên vương Walrein tách biệt với toàn bộ bầy pokemon còn lại.

Ánh mắt của Kaitou ánh lên màu đỏ đáng sợ, là Kính chiếu yêu đang nhìn thấu kẻ thù, làm cho cả người của Walrein nổi da gà.

Ở trong tình huống thiếu đi sự bình tĩnh, Walrein tính dùng Ice Beam để tấn công vùng vẫy trong bóng tối.

Thế nhưng cả người nó khựng lại, thay vì dùng ra Ice Beam, chỉ là một khối Ice Ball nhỏ được bắn ra.

Đầu óc trở nên mơ hồ, đây rốt cuộc là...

Taunt!

Kaitou phán đoán được kỹ năng tiếp theo của Walrein, dùng tâm linh cảm ứng kêu Greninja dùng kỹ năng này lên người con hải cẩu.

Taunt lập tức nghiêm cấm Thiên vương Walrein dùng một kỹ năng lập lại hai lần, huyễn hoặc đầu óc và sự tĩnh táo của Walrein, buộc nó phải dùng ra một kỹ năng khác.

Chính là như vậy, Ice Beam liền biến thành một kỹ năng yếu đuối hơn nhiều, Ice Ball!

“Lous” Kaitou nhỏ giọng nói.

Tình huống như vậy quá sức thích hợp để sử dụng một kỹ năng hệ tâm linh tới đánh chết đối thủ.

Lous liền dịch chuyển tới bên cạnh Kaitou, để lại con cấp bảy mươi Walrein cho Tyranitar, sau đấy đưa tay nắm lấy tay của Kaitou.

Hai người lập tức nhắm mắt, siêu năng lực câu thông qua khế ước giữa Kaitou và Lous, không cần một lời nói, Lous trở thành Kaitou-Gallade ngay lập tức.

Ánh mắt dần mở ra, Psychic đã đánh vào trong não bộ hoảng loạn của Thiên vương Walrein, sau đấy đập nát sự kiên cường trong linh hồn nó.

Cơ thể của Thiên vương Walrein bắt đầu thả lỏng ra, sau đấy ở trong một khu vực đen tối, nằm sâu bên trong giấc mộng của con Walrein.

Thứ mà nó đối mặt phải chính là vô hạn ác mộng đeo bám, tại đây, những điều đáng sợ nhất mà Thiên vương Walrein không muốn gặp đều diễn ra.

Bên ngoài không có động tĩnh gì, nhưng miệng của Thiên vương Walrein vẫn không ngừng co giật kêu lên âm thanh ú ớ tuyệt vọng.

Thê thảm đến mức bầy Walrein và các hình thái trước tiến hóa của nó ở bên ngoài Smokescreen đều trở nên rùng mình.

“Kết thúc thôi” Kaitou thở nhẹ một hơi nói thầm.

Ánh mắt của Lous tập trung vào Thiên vương Walrein, đối thủ là một con pokemon đẳng cấp cao hơn nó, vậy nên Lous không dám thả lỏng.

Con người co lại một chút, sau đấy là một tiếng hét thảm của Thiên vương Walrein!

“Dream Eater!”

Thực mộng, nuốt chửng lấy giấc mộng của đối phương, đem nỗi đau linh hồn giày vò lên gấp trăm ngàn lần.

Đau đớn đến mức ngươi liền một một chút sức lực vũng vẫy cùng không còn, chỉ có thể thuận theo phản ứng cơ thể, co giật trong sợ hãi.

Kaitou lúc này mới cầm lấy D-pokeball ném ra, quả bóng màu cam nhắm chính xác vào người con Thiên vương Walrein.

Cạch!

Không hề có chút phản kháng, D-pokeball nhẹ nhàng khóa lại một con cấp tám mươi pokemon.

So với Thiên vương Flygon mà nói, tình huống của con Walrein này thảm hơn rất nhiều, việc thu phục cũng thuận lợi hơn.

Nắm lấy hai điểm trong tay, tiếp tục chiến đấu không còn là ưu tiên hàng đầu.

Tâm linh cảm ứng đối với toàn bộ pokemon của mình nói

“Rút lui”

Kaitou ném các quả pokeball thu hồi đồng bọn, trước ánh mắt hung dữ và cảm giác phẫn nộ của bầy Walrein, dịch chuyển rời khỏi lãnh thổ của tụi nó.

Chỉ sau đấy một vài giây, thật nhiều Ice Beam bắn tới, Ice Ball đuổi theo, Blizzard hỗ động không ngừng đóng băng mảng nước hồ này.

Nơi mà Kaitou đang đứng, chỉ trong chốc lát hóa thành một mảnh băng giá lạnh lẽo.

Thật nhiều ánh mắt và hơi thở đáng sợ đuổi tới, hai con Thiên vương Walrein từ trong mặt hồ xuất hiện trở lại.

Bọn nó bị tiếng kêu thảm của con Walrein mà Kaitou thu phục gọi tới, thật nhiều thật nhiều Sealeo và Spheal tập trung.

Nhưng nơi này đã không còn hình bóng của Kaitou.

Đứng ở phía xa quan sát xuống, mới vừa dịch chuyển bỏ trốn xong, Kaitou không khỏi đưa tay vuốt ngực.

“Nguy hiểm a, chỉ kém vài giây” Kaitou cười cười nói

“Pokemon ở con hồ thật sự đáng sợ” Lous không khỏi thừa nhận, mặc dù nó có thể chiến đấu hết sức ở mọi địa hình, nhưng ở trong điều kiện tối ưu nhất của bầy Walrein, nó đã bị áp chế rất nhiều.

Nhiều loại kỹ năng và hành động đều bị bắt lấy, số lượng lớn Sealeo và Spheal là một thứ phải đề phòng.

Không thể chỉ tập trung vào mỗi Walrein, điều này làm cho việc đột kích trở nên khó hơn.

Thiếu đi nhân vật chính Tyranitar gây ra sự chú ý cao nhất là không thể thành công, thêm vào khả năng tập kích trong im lặng của Greninja, bọn họ mới thành công chui vào trong hang cọp, đối mặt với một bầy cọp lớn nhỏ, bắt đi một con cọp chúa rời đi.

Nắm lấy quả D-pokeball trên tay, Kaitou thở dài một hơi, con đường hoàn thành cửa ải đầu tiên xem ra còn khá xa.

Trước tiên là quay trở về nghỉ ngơi một chút, tối hôm nay có lẽ không mưa, bọn cậu sẽ tiếp tục theo dõi các lãnh địa khác.

Lần này không lựa chọn khu vực con hồ nữa, mà là lựa chọn khu vực trên đất liền, nơi mà có một thành viên tham gia huấn luyện bị kéo ra hôm qua, lãnh thổ của bầy Salamence!

“Chansey, lại làm phiền ngươi rồi” Kaitou gọi vú em của cả đội.

“Không có gì ~” Chansey thân thiện đáp, nó cũng được huấn luyện chiến đấu, nhưng so với chiến đấu, chữa trị vẫn là thứ mà Chansey thích nhất.

Liên tục dùng Heal Wish và các kỹ năng khôi phục, nhóm năm cái pokemon của Kaitou đang dần khôi phục.

Bọn nó thở dốc một thời gian, sau đấy liền tiếp tục xông vào lãnh thổ tiếp theo, nếu đó là lãnh thổ của Salamence, bọn nó sẽ trở nên dễ dàng hơn một chút.

Ít ra không đến mức quá xa lạ đối với loài pokemon này, thêm cả Salamence của Kaitou cũng rất muốn biết thực lực của mình so với đồng loại ra sao!

“Đi thôi”
 
Chương 450: Bắt cóc Salamence


Ngày thứ hai, buổi tối, ở bên trong lãnh thổ của Salamence, Kaitou và các pokemon rất gan dạ khi dám ở bên trong hang ổ của kẻ thù qua đêm.

Tất nhiên là không có quang minh chính đại, chỉ là im lặng chốn vào một chỗ hẻo lánh quan sát địa hình xung quanh.

Kaitou nhìn nhìn xung quanh, nơi này đáng lý ra phải có một ít dấu vết chiến đấu, nhưng do cơn mưa nặng hạt hôm qua đã xóa đi hết.

Cậu cũng không biết ai xấu số phải chịu đựng cảnh bị loại ngay trong ngày đầu tiên, lúc này hẳn là có nhiều thành viên tham gia huấn luyện khác đã bắt đầu ra tay.

Không ít hoặc nhiều, đều sẽ có một vài va chạm.

Sau vài cú va chạm đó, liền phải lập tức đưa ra quyết định.

Chiến đấu! Đối mặt với nguy hiểm cao hơn, tự tin vào thực lực của mình, tiếp tục thu phục mục tiêu đã định!

Hoặc là lùi một bước, hấp thu kinh nghiệm, lựa chọn một khu vực lãnh thổ mới để âm thầm đánh bại đối thủ mình mong muốn.

Ở bên phía lãnh thổ của Dragonite, Kento đang chật vật thở dốc ở bên ngoài vùng đất mà loài rồng này sở hữu.

Có vẻ như đối phương đã chiến đấu rất chật vật, cả người trông mệt mỏi hơn nhiều, quần áo cũng đã rách nhiều chỗ, đến đêm là thời tiết sẽ chuyển lạnh, ăn mặc như vậy đi ngủ thật sự là một loại tra tấn linh hồn.

Nhưng biểu cảm của Kento lại khác hoàn toàn với tình trạng bây giờ của cậu, trên tay Kento cầm lấy một cái D-pokeball.

Chỉ một quả, cậu đã bắt được một con cấp bảy mươi Dragonite ở giữa một bầy quái thú bên trong.

May mắn là bỏ chạy kịp, nếu không thì Kento sợ rằng cũng sẽ giống với Draska, bị loại rất sớm.

Một vài nơi đã có sự đụng chạm giữa các huấn luyện gia, mâu thuẫn nhỏ dần xuất hiện khi mục tiêu của bọn họ là tương đồng.

Hai bên tranh giành làm cho đàn pokemon có cơ hội trở mình, ngược lại khiến cho hai cái huấn luyện gia ăn thật nhiều đau khổ.

Bên phía Kaitou, cậu đang tập trung theo dõi quy luật hoạt động của loài Salamence này, cậu còn chưa điên đến mức lập tức tấn công, trừ khi thật sự có một cơ hội rất tốt bày ra trước mặt cậu thì được.

Bagon và Shelgon hoạt động trong hang rồng, bọn nó cực kỳ có quy luật hoạt động theo nhóm

Trong khi đó Salamence lại quản lý khu vực bầu trời, đảm bảo cho việc nếu có kẻ thù tấn công, trên không dưới đất đều có lực lượng phòng vệ.

“Xem ra trận đấu hôm qua đã làm cho tâm trạng phòng vệ của đám Salamence này dấy lên thật cao” Katiou thở dài một hơi.

“Hiển nhiên rồi, nhưng bọn nó cũng không thể luôn cảnh giác cao như vậy được” Lous gật đầu, sau đó lại nói.

Bọn họ đang chờ đợi, dựa theo thói quen và lịch trình hoạt động của các pokemon trong lãnh thổ này, tìm ra một cơ hội để bắt lấy mục tiêu của mình.

Đối với Salamence, yêu cầu của Kaitou giảm xuống rất nhiều, đồng dạng với các loài chuẩn thần, cấp Thiên vương chuẩn thần ở giữa lãnh địa của nó thật sự rất khó bắt lấy.

Cho nên đối với những loài pokemon này, Kaitou nếu gặp được Thiên vương pokemon thì sẽ bắt Thiên vương, nếu không gặp được cũng sẽ không cưỡng cầu.

“Xem ra không thể nhắm tới Thiên vương được rồi, chờ đến sáng sớm mai, đột ngột tấn công vậy” Kaitou thở dài một hơi.

Sự phòng vệ này, Kaitou còn chưa tự tin đến mức nghĩ rằng mình có thể đánh bại Thiên vương chuẩn thần pokemon trước khi đồng loại của nó tới đâu.

Vì đang ở bên ngoài dã ngoại, Kaitou liền nhắm mắt tu luyện, khi bầy Bagon và Shelgon đang hoạt động chăm chỉ, bọn nó không biết mình đang bị theo dõi cẩn thận.

Khi thời gian giao nhau giữa sáng vào tối, sẽ có một đợt thay ca giữa các pokemon trong và ngoài hang động.

Salamence bay lượn trên bầu trời cũng có mấy con về, và lại có mấy con bay ra.

Mục tiêu của Kaitou là nhắm tới một con Salamence lạc loài, trước khi bọn Bagon và Shelgon kịp thời hiểu ra chuyện gì.

Sáng sớm, Kaitou liền ném ra quả pokeball gọi tới đồng bạn của mình.

“Salamence, xông vào đám đông, bầy Bagon và Shelgon không nhận ra được ngươi đâu, cắp lấy một con cấp bảy mươi Salamence kéo ra xa, bọn ta sẽ lập tức đuổi tới yểm trợ” Kaitou đối với con rồng to nói.

Mệnh lệnh thật dứt khoát, dù sao cùng là một loài, Salamence quả nhiên không bị bầy Bagon và Shelgon để ý quá nhiều.

Bọn nó phải tốn một thời gian để nghĩ ra con Salamence này từ đâu ra, và ở trong lãnh thổ của mình từng có một con Salamence như vậy sao?

Trong thời gian ngắn ngủi đó, một con cấp bảy mươi Salamence đang bay trở về liền bất ngờ phát hiện có một con pokemon đồng loại lao tới, giật mình há miệng dùng Dragon Fang cắn lấy nó, kéo đi một đoạn rất xa.

Vì là tấn công bất ngờ, với cả con bảy mươi cấp Salamence đã rất mệt mỏi, nó liền bị gian xảo Salamence của Kaitou cắp đi.

Mất vài giây để bọn Salemence còn lại định thần, bầy Bagon và Shelgon lập tức hoảng hốt báo động kêu.

Nhưng bọn nó lại không biết, ngay khi con Salamence cấp bảy mươi vừa bị cắp ra, lập tức đối mặt với nó chính là...

“Lous, Close Combat”

“Lucairo, dùng Aura Sphere”

“Tyranitar, Hyper Beam”

“Greninja, Hydro Pump”

“Salamence, ném nó xuống”

Kaitou dùng dịch chuyển mang bản thân đuổi tới khu vực mà Salamence của mình bay tới, sau đấy không hề do dự mà ném ra mấy cái pokeball còn lại.

Vừa gọi ra liền là tung hết kỹ năng, đánh vào con Salamence cấp bảy mươi đáng thương bị gắp đi.

Trong giây phút hoảng hốt, con Salamence này tính làm ra phản kháng, nhưng thời gian đã không còn kịp.

Oành!

ẦM!

OÀNH!

Liên tục tiếng va chạm vang lên, thật nhiều Salamence đang đuổi tới, mấy con Salamence vừa mới bay ra liền quay trở lại nhanh chóng.

Bọn nó thật sự rất phẫn nộ, cùng với sự điên cuồng khó lòng mà kiềm chế.

“Đi thôi, pokeball” Kaitou ném ra quả cầu màu cam, nhanh nhẹn bắt lấy con Salamence yếu đuối đang rơi xuống trên cao.

Sau đấy gấp rút thu hồi toàn bộ các pokemon của mình, đưa tay chụp quả D-pokeball màu cam liền lập tức dịch chuyển.

Từng tiếng từng tiếng long ngâm vang vọng khắp bầu trời, bầy đoàn Salamence ban ngày ban mặt bị chơi cho một vố thật đau.

Thật nhiều pokemon đang trở nên phẫn nộ, thậm chí muốn lao ra khỏi lãnh thổ của mình đi tìm kẻ tập kích.

Sự phẫn nộ của bọn nó thật sự làm cho Kaitou mới bỏ trốn cảm thấy hoảng sợ, còn may con may.

Nếu không phải Kaitou có thể dịch chuyển và sở hữu siêu năng lực, lối đánh ăn gian này Kaitou liền không dùng được.

Đừng nói là thu phục Salamence, có thể bỏ trốn khỏi đám rồng chuẩn thần này hay không còn là một vấn đề.

Không quá bất ngờ khi ngày đầu tiên có người xui xẻo đâm vào hang ổ Salamence này và bị thất bại.

RỐNG!!!!!!!!!!!!

Một lần nữa tiếng rồng gấm vang ầm trời, Kaitou có thể khẳng định, bây giờ cho đến khi thời gian thử thách kết thúc, tuyệt đối không có mấy người có thể lại thu phục một con hợp cách Salamence theo yêu cầu giống Kaitou nữa.

Bởi vì Kaitou đã chọc tức toàn bộ pokemon trong lãnh thổ Salamence rồi.

“Mà... vậy cũng tốt, đỡ phải bị cạnh tranh” Kaitou thú vị cười, cảm thấy tội lỗi và thương cảm cho vị huấn luyện gia đáng thương nào đi hố vào nơi này lần sau.
 
Chương 451: Ngày thứ bảy, xung đột


Bầu trời nắng nóng, mồ hôi không ngừng tuôn ra, ngày thứ bảy của cửa ải đầu tiên tại gia tộc Long hệ thiên vương, có một cô gái đang thở dốc nhìn về anh bạn trước mặt mình, đứng ở bên cạnh cô là một con Exploud và một con Medicham.

Cô gái này không là ai khác, chính là một trong số ba người đến từ bên ngoài gia tộc, Hazura!

Lần trước xuất hiện tranh chấp, cô đã phải lâm vào khổ chiến, sau đấy bị pokemon trong lãnh thổ đuổi giết.

Liên tục bỏ chạy, thể lực và sự tỉnh táo ngày càng thấp dần, đợt huấn luyện này không cho mang theo đồ đạc cá nhân.

Tiếp tục trôi qua thêm mấy ngày, cảm giác khô rát và nóng nực làm cho Hazura gần như phát điên.

Vậy nên cô lựa chọn đi tới một khu vực có nhiệt độ mát mẻ hơn, ở bên phía bờ rìa của khu rừng, nơi giao với con hồ bao vây khắp thị trấn Alamos.

Chính là cô còn chưa kịp nghỉ ngơi bao lâu, đột nhiên có một con bị thương Slowbro đang chật vật chạy tới bên người cô.

Hazura ánh mắt sắc bén nhận ra đây là một con ít nhất phải có đẳng cấp từ bảy mươi trở lên Slowbro, mặc dù không hiểu vì sao nó bị thương, nhưng cô biết rằng đây là một cơ hội cho mình.

Bảy ngày qua, Hazura cũng không có ngồi không, nhưng cô chỉ mới kiếm được hai điểm tích lũy, thật sự rất mệt.

Chưa hết, cô đã dùng mất bốn cái D-pokeball, chỉ còn lại sáu cái pokeball, coi như mỗi lần thu phục một con đều thành công, cô chỉ được phép lãng phí thêm một quả D-pokeball nữa thôi.

Gọi hết đồng bạn của mình ra sân, tính ngăn cản lại con Slowbro đang bỏ trốn, át chủ bài của cô là một con Rhyperior, nó vừa xuất hiện liền vung tay đấm lấy người Slowbro.

Ánh mắt của con Slowbro sáng lên, dùng Psychic!

OÀNH!

Át chủ bài của Hazura bị thổi bay một cách dễ dàng, điều đó làm cô hoảng loạn, nhưng sau đấy lại mừng rỡ.

Có thể thổi bay được Rhyperior của cô đơn giản như vậy, thực lực của con Slowbro này phải nằm ở trong khoảng thiên vương.

Hơn nữa nó còn đang bị thương khá nặng nề, Hazura không định bỏ qua cơ hội này, liên tục ra lệnh cho các pokemon còn lại của mình xuất chiêu.

Thiên vương Slowbro đang vội vả, không có thời gian chơi đùa với Hazura và các pokemon của cô, nó vừa ra tay liền là Hyper Beam.

Lập tức đem con Rhyperior của Hazura đả bại, đồng thời gây nên chấn động không hề nhỏ.

Hazura không chịu thua, các pokemon khác của cô vây quanh Slowbro không rời, Exploud và Medicham là hai pokemon cuối cùng của Hazura, và con Thiên vương Slowbro đã chuẩn bị gục ngã.

Ngay khi Hazura định thu phục lấy Thiên vương Slowbro, lập tức ở đằng sau cô nghe thấy một tiếng nổ rất mạnh.

Năm sáu con Slowbro bị đánh bật lên trời, một khối cầu Aura Sphere ném tự do đối với con Thiên vương Slowbro bên cạnh Hazura, dứt khoát đè Thiên vương Slowbro xuống dưới.

Tiếp đến là một quả pokemon màu cam được ném đến, Hazura nhìn thấy cảnh này liền cau mày nổi giận kêu

“Exploud, dùng Hyper Voice thổi bay quả cầu của đối phương”

Cô đã nổ lực rất nhiều để bắt lấy con Thiên vương Slowbro này, làm sao lại để cho người khác giành mất?

Tiếng hét lớn làm cho quả cầu bị đánh trật hướng rơi xuống đất, sau đấy có một anh bạn đột ngột xuất hiện ở trước mặt Hazura.

Ngồi trên một chiếc xe lăn, sau lưng là một con Gallade, bên cạnh là Lucario, Greninja, và một con Slowking?

Gương mặt của đối phương Hazura tất nhiên là nhận biết, dù sao mười bốn người bọn họ đều đã được gặp mặt và giới thiệu ngày đầu tiên.

“Ngươi đây là ý gì? Kaitou Izumi?” Hazura rõ ràng đang nổi giận, khó chịu nói.

“Ý gì? Không có ý gì cả, chỉ là đem mục tiêu của ta thu hồi trở lại mà thôi, con Slowbro đó đã bị ta làm cho tổn thương từ trước, và nó là con Slowbro ta bắt ra khỏi lãnh địa của đối phương, ngươi nghĩ rằng ta có ý gì?” Kaitou mỉm cười thú vị nhìn sang Hazura.

Trong lòng của Kaitou lại không hề có ý cười gì, D-pokeball đã ném ra, và bị đối phương cản trở lại.

Điều đó có nghĩa là quả pokeball này của Kaitou đã không còn có thể dùng được, chỉ có mười quả pokeball, mỗi một quả pokeball đều có giá trị của nó.

Đây đã là quả pokeball thứ chín của Kaitou rồi, cậu còn đang định bắt thêm một loài pokemon khác.

Dùng quả pokeball cuối cùng để thu phục lấy Slowbro, xem ra cửa ải đầu tiên của Kaitou đã phải kết thúc.

Nhưng trước hết, cô gái trước mặt này, Kaitou cũng không định nhẹ nhàng cho qua như vậy.

“Ngươi có bằng chứng gì?” Hazura cau mày lạnh giọng hỏi.

Mặc dù cô biết rõ đấy là một con bị thương Slowbro, hơn nữa còn đang trong tình trạng bỏ trốn, hiển nhiên là nó đã bị một huấn luyện gia nào đó kéo ra.

Cô vốn chỉ đang cá cược ăn may, hơn nữa cô cũng đã bỏ nhiều sức lực như vậy, chẳng lẽ tay không mà về.

“Con Slowbro này đã thuộc về quyền sở hữu của ta, dù sao ta mới là người đánh ngất nó đi?” Hazura phủ nhận công lao ban đầu của Kaitou, cô và đối phương đều có quyền thu phục lấy con Slowbro này.

Nếu là người bình thường, và ở trong một tình huống bình thường, bọn họ sẽ không tranh giành quyết liệt như thế.

Nhưng đây là một con Thiên vương Slowbro, có trị giá là hai điểm tích lũy, nháy mắt làm giảm đi sự nguy hiểm trong đợt cửa ải đầu tiên của cô.

Không thể bỏ qua!

“Hừm… ngươi nghĩ vậy sao? Cho nên? Chúng ta thi đấu thôi?” Kaitou mỉm cười nhìn về phía đối diện.

Xung đột là khó tránh khỏi, Kaitou đã hạn chế gặp mặt với các thành viên tham gia huấn luyện khác.

Nhưng điều đó không có nghĩa là cậu sẽ nhẹ nhàng với bất cứ ai, mất bao nhiêu công sức đem con Slowbro đánh cho trọng thương, đối phương chỉ nhẹ nhàng hạ nốt chút thể lực ít ỏi của Slowbro liền muốn lấy mất hai điểm tích lũy này của cậu?

Mơ mộng!

Chỉ một con Thiên vương Slowbro đơn độc bị thương mà Hazura đã có vẻ chật vật như vậy, muốn tranh với cậu?

“Tyranitar! Ra sân!” Kaitou gọi tới Sa mạc bạo quân, khổng lồ Tyranitar xuất hiện, trên người có một ít vết thương, nhưng uy thế lại mạnh đến đáng sợ.

Hazura nhìn thấy con Tyranitar liền nhận ra đá phải thiết bản, cô chỉ còn lại một con Exploud và một con Medicham.

Ánh mắt nhìn qua hai cái pokemon của mình, kêu to “Lên đi, Exploud, dùng Hyper Voice, Medicham, dùng Psychic!”

Sau đấy Hazura lập tức xoay người, cầm lấy một quả D-pokeball của mình, ném tới con Thiên vương Slowbro đã ngất xỉu.

Có điều một lực lượng khác chính xác cản trở lại Hazura, niệm lực đem quả pokeball màu cam trực tiếp bóp nát.

Một con pokemon có thân hình giống với Slowbro bảy tám phần, Slowking chậm rãi hiện thân, cùng với bên cạnh nó là Kaitou và Lous.

“Hyponosis!” Kaitou nhẹ nhàng thả ra một mệnh lệnh.

Kaitou cũng không định đánh giết gì ở đây, chỉ là muốn cho Hazura một bài học mà thôi, Lous đứng ở đằng sau gật nhẹ đầu.

Bước tới phía trước vài bước, nhìn về phía Hazura đang do dự lùi lại, ánh mắt của Lous sáng lên.

Sự đáng sợ này làm cho Hazura phát hoảng…

Tại sao cô lại xung đột với đối phương cơ chứ? Với cả thằng nhóc này từ đâu ra lắm pokemon vậy, trông bọn nó thể lực còn khá ổn định.

Đây là tình huống quỷ quái gì, con Tyranitar ở phía sau cô cũng không hề yếu, chẳng lẽ phải bỏ cuộc tại đây?
 
Chương 452: Slowking đi theo


Một nguồn sức mạnh vô hình đánh ập tới, như là muôn vàn câu dụ dỗ, đem ý chí của Hazura dập tắt đi, sau đấy ru ngủ đối phương.

Cảm giác đầu mình nặng trĩu, mặc dù Hazura còn muốn phản kháng, nhưng cô đã chịu đựng không nổi sức mạnh của Lous.

Hai chân quỵ xuống, sau đấy cả người cũng nằm gục tại chỗ.

Cùng lúc, hai cái pokemon của cô cũng đã bị Tyranitar với Lucario xử lý xong, Lucario cấp tốc xông tới dùng cách đấu kỹ năng quất bay Medicham.

Trong khi đó, Exploud hoàn toàn không làm nên trò trống gì trước mặt Tyranitar, Sa mạc bạo quân vung tay đánh bật ngữa đối thủ.

“Thật là thật là, bạo lực quá đi” Đứng ở bên cạnh Kaitou, con Slowking đột nhiên thở dài lắc đầu nói.

Biết nói chuyện pokemon, pokemon trí tuệ vương giả, Slowking chậm rãi bước tới, một cánh tay vung vung, viên đá trên đầu nó phát sáng.

Sau đấy Heal Pulse với năng lượng dồi dào truyền vào người Tyranitar, Lucario và Lous, cuối cùng mới chữa trị cho Medicham và Exploud.

Lúc nãy đối phương phá mất một quả pokeball của cậu, Kaitou cũng phá đi một quả pokeball của đối phương, xung đột liền kết thúc ở đây.

Kaitou còn chưa nổi giận đến mức phá hết toàn bộ cơ hội của Hazura, dù sao thì đây chỉ là huấn luyện mà thôi.

Ném lấy một quả pokeball cuối cùng còn sót lại của mình, Kaitou thu phục lấy con Slowbro thật dễ dàng.

“Mười lăm điểm rồi, tốt” Kaitou cầm lấy quả pokeball màu cam trên tay mình, thở nhẹ một hơi.

Trong bảy ngày qua, Kaitou tiến hành thu phục tốc độ ngày càng nhanh, bắt lấy sáu con pokemon đẳng cấp thiên vương, đạt được mười hai điểm.

Một quả pokeball bị phá hư, cùng với ba quả pokeball chứa đẳng cấp bảy mươi pokemon.

Tổng cộng lại là mười lăm điểm, lấy gấp đôi thành tích vượt qua cửa ải đầu tiên.

“Là thời điểm để trở về” Kaitou thở phào một hơi.

Bảy ngày này Kaitou đã tốn rất nhiều thể lực cùng tinh thần, liên tục di chuyển giữa nhiều khu vực, chơi đuổi bắt với các pokemon đẳng cấp cao.

Cũng nhờ vậy, đẳng cấp các pokemon của cậu cũng tăng lên không nhỏ, thực chiến được rèn luyện không ngừng.

Bây giờ là lúc để trở lại gia tộc của Drasna bà nội, đưa trả lại mấy quả D-pokeball này cho đối phương.

Sau đấy thử xem có được phép mang theo con Slowking này đi theo người hay không.

Biết nói chuyện Slowking, loài pokemon này rất thông minh, lần đầu khi Kaitou gặp phải đối phương, bọn nó cũng không khởi động công kích với Kaitou.

Tất cả bọn chúng hợp lại thành đoàn, chỉ huy các con Slowpoke bên cạnh mình, còn bản thân bọn nó lại tập trung tại một nơi khác học tập.

Cả đám bắt đầu chơi các loại trò chơi của nhân loại, học tập ngôn ngữ của con người.

Lúc đấy Kaitou cảm thấy rất kỳ lạ, đâm thẳng vào lãnh thổ của đối phương, nhưng đám Slowking lại không có vẻ gì là hoảng loạn.

Ngươc lại có một con già nua Slowking đi tới, dùng ngôn ngữ của nhân loại nói chuyện.

“Huấn luyện gia đến từ khu vực bên ngoài đi? Muốn thu phục bọn ta? Trước hết đánh một ván cờ đã!” Slowking già tuổi nói.

Sau đấy con Slowking với siêu năng lực kinh người, thậm chí siêu năng lực vượt qua Lous và Kaitou cộng lại vỗ vỗ cái tay.

Kaitou cảm thấy đầu mình bị choáng váng, đối mặt đám pokemon hệ Psychic này, Kaitou đã nghĩ rằng mình sẽ thu phục bọn chúng dễ dàng thôi.

Nhưng có vẻ Kaitou đã đánh giá quá thấp thực lực của loài pokemon trí tuệ vương giả này.

“Chúng ta không phải là một pokemon chuyên về đánh nhau, nhưng mà nếu ngươi có thể đánh bại chúng ta, mọi người sẽ tình nguyện đi theo”

“Lựa chọn đi, lựa chọn một trong số các Slowking ở đây, tìm ra một đối thủ mà ngươi muốn đánh bại!” Slowking già nua nói chuyện.

Kaitou có hơi giật mình, sau đấy liếc nhìn xung quanh, Slowking ở đây có tổng cộng mười sáu con, mỗi con đều có thiên phú kinh người.

Siêu năng lực tổng hợp lại đủ để oanh tạc Kaitou không có đường về, coi như muốn bỏ trốn cũng khó khăn.

Dù sao thì đây cũng chỉ là một đợt huấn luyện kiếm điểm tích lũy, Kaitou liền không sợ hãi, cùng lắm thì cậu bấm chuông là được, dù sao điểm tích lũy đã kiếm đầy đủ.

Hít một hơi thật sâu, nếu đã là một trận đấu trí tuệ, Kaitou liền lựa chọn trong số mười sáu con Slowking ở đây, chỉ tay thẳng vào con Slowking già tuổi nhất.

Cũng là con Slowking bắt chuyện với cậu!

“Ngươi lựa chọn ta? Chắc chứ? Một khi thua cuộc, ngươi sẽ không còn cơ hội để thu phục bất cứ một con Slowking nào tại đây” Slowking già nua nói với giọng chậm rãi.

Kaitou liền gật đầu “Không vấn đề gì”

“…Vậy đi theo ta” Slowking nghe vậy dừng lại một chút, sau đấy xoay người nói

Lous đẩy Kaitou đi theo con Slowking già nua, bọn họ tới một cái bàn đá, ngồi bên trên chiếc ghế tự chế sơ sài, Kaitou cảm nhận được áp lực đến từ mọi phía.

Ánh nhìn của bọn Slowking và Slowpoke đang tập trung vào bọn họ, ở đây không có Slowbro, những pokemon nào tiến hóa thành Slowbro đều rời khỏi đàn và sống thành một đàn khác.

Nhìn về phía con Slowking trước mặt, nghe luật chơi cờ của đối phương, Kaitou chậm rãi chấp nhận.

Tiếp đến, ánh mắt của Kaitou đỏ rực lên, một tấm gương hiện lên ở đằng sau Slowking, tất nhiên là chỉ có một mình Kaitou nhìn thấy.

Phản chiếu hình ảnh của Slowking trước mắt cậu, đem mọi bí mật của Slowking lộ ra.

Phức tạp, hỗn loạn, nhưng lại là một mảnh màu sáng quang minh.

Đây là một con Slowking hiếu học, am thích được học hỏi, cùng với số tuổi già đời, nó trở thành thủ lĩnh của nơi này được một thời gian dài.

Trách nhiệm khiến nó không thể tùy ý rời khỏi khu vực này, đem các pokemon nhỏ yếu hơn bảo vệ bên trong.

“Vậy, ta bắt đầu thôi?” Kaitou lạnh nhạt nói.

Slowking ngước đầu lên mỉm cười, nó cảm thấy được Kaitou đang nhìn thấu một thứ gì đó của nó.

Slowking cũng không có hoảng sợ, nó không hề bối rối việc bị nhìn thấu, ngược lại nó càng muốn có người hiểu mình.

Đưa tay ra chơi cờ với Kaitou, mỗi bước nó đi đều bị khóa chặt bởi Kaitou, giống như Kaitou đã đoán trước được mọi thứ.

Suy nghĩ của nó bị Kaitou phân tích, không phải là siêu năng lực, mà là một loại năng lực khác hoàn toàn.

Mười lăm con Slowking còn lại đều đang tập trung theo dõi, bọn nó im lặng một cách tuyệt đối nhìn sang.

Tiếng lạch cạch của những quân cờ tự chế rơi xuống, càng đánh về sau, Kaitou liền cảm thấy được một điều không đúng.

Con Slowking này… không hề cố gắng chiến thắng!

Nó đang theo dõi lối đánh của Kaitou, lối đánh của Kaitou chính là khắc tinh của nó, bình tĩnh vươn tay, lại đặt một quân cờ tiếp theo.

Hình ảnh mà Kaitou nhìn thấy là bản chất của Slowking.

Nhưng đồng thời, lúc này Kaitou cũng là hình ảnh mà Slowking đang hướng tới.

Đối mặt với một người biết hết yếu điểm của mình, đó có lẽ là một điều mà không ai mong muốn.

Nhưng riêng với Slowking, điều đó có nghĩa là cánh cửa giới hạn từ lâu của nó, đã một lần nữa mở rộng ra!

Vậy nên, nó thuận theo tự nhiên!

“Ta thua rồi” Cho đến quân cuối cùng, khi Kaitou lạnh nhạt chiếu tướng, Slowking già nua liền mỉm cười hiền lành đối với Kaitou gật đầu.

Nó không phải là một pokemon am hiểu chiến đấu, nhưng sự xuất hiện của Slowking có thể giúp được Kaitou rất nhiều.

Một cái pokeball màu cam đưa tới, Slowking đem tay chạm vào, cứ như vậy, điểm tích lũy đến từ Slowking được thu thập một cách dễ dàng.

Đó cũng là lý do mà Kaitou có thể trong vòng bảy ngày, đem mười trái pokeball đều dùng hết.

Hai mươi mốt ngày giới hạn, một phần ba thời gian, Kaitou trở về lại khu vực của gia tộc Dra-
 
Chương 453: Ta đã hoàn thành!


Một nửa cách biệt, nằm ở nơi hoang vắng, gia tộc của Dra- lúc này không còn nhộn nhịp như trước, mười bốn thành viên tham gia đợt huấn luyện đều đang ở sâu trong khu rừng.

Trong thời gian bảy ngày, đã có hai người bấm chuông và được đưa trở về, trong đó bao gồm Draska.

Và tất nhiên, cả hai người bọn họ đều chưa kiếm đủ bảy điểm, đợt huấn luyện của bọn họ liền kết thúc khi chưa bắt đầu được bao lâu.

Mặc dù có một chút tiếc nuối, nhưng Draska lại cảm thấy thật nhẹ nhõm, cậu vẫn còn nhớ rõ khung cảnh khi đấy.

Sự bất lực đè ép cơ thể của đứa nhỏ, Draska chỉ có thể trơ mắt nhìn pokemon của mình bị nuốt chửng bởi sức mạnh của kẻ thù.

Sự tự tin và kiêu ngạo trước đây thoáng chốc vụt tắt, Draska thật sự sợ hãi.

“Lãnh thổ của Salamence…” Draska cùng Charizard của cậu đang huấn luyện tại một khu đất trống gần nhà.

Dùng việc huấn luyện như một liều thuốc an thần để chống lại sự sợ hãi của mình, đồng thời cũng là cách Draska vực dậy sau thất bại.

Chỉ có trở nên càng thêm mạnh mẽ, tình huống như bảy ngày trước mới không lặp lại.

“Charizard, cố gắng lên” Draska lớn tiếng kêu, con rồng lửa lập tức đập mạnh cánh xông tới một thân cây khổng lồ dùng cánh chém tới.

Tốc độ và sức mạnh đều không tệ, đặt ở trong trận đấu Đại hội liên mình mà nói, Draska có thể sẽ đạt được thứ hạng khá cao.

Steel Wing sắc bén chém vào những chiếc lá, tinh chuẩn chém đôi bọn nó ra một cách tinh xảo, đồng thời âm thanh xé gió là minh chứng cho sự mạnh mẽ của kỹ năng này.

Lúc này là khoảng tám giờ tối, bầu trời đã âm u và chỉ còn lại ánh trăng cùng những ánh đèn nhân tạo tại khu nhà ở.

Thở dốc một chút vì đợt huấn luyện vừa rồi, con Charizard nhẹ nhàng đập cánh bay trở về bên người Draska.

“Ngươi đã làm tốt lắm….” Draska mỉm cười cổ vũ cùng an ủi đối phương, đột nhiên có một tiếng loạt xoạt nào đó gần đấy xuất hiện.

Cả Draska và Charizard lập tức quay đầu lại cẩn thận nhìn ra xa, phía trước rất tối, và lùm cây che đi tầm nhìn của Draska.

Charizard kiên cường bước lên chắn lại Draska ở phía sau, hành động bảo vệ của con rồng lửa luôn luôn làm cho Draska cảm thấy ấm lòng.

Đấy là mối liên hệ chặt chẽ giữa cậu và pokemon của mình, nhưng không vì vậy mà Draska yếu đuối, ngược lại cậu tự tin bước sang một bên dò hỏi nói

“Ai ở đằng đó vậy?”

Thời gian này, không có nhiều người ra ngoài vào ban đêm, đặc biệt là khu đất trống.

Khác với khu vực ở bên ngoài, trong gia tộc bọn cậu, khắp nơi xung quanh đều là các pokemon mạnh mẽ và hung dữ.

Sống trong một khu vực thế này, tất cả những đứa trẻ đều được học tập để bảo vệ an toàn của mình.

Việc sở hữu một pokemon đáng tin cậy là yêu cầu tối thiểu cho những đứa trẻ được sinh ra tại đây.

Draska đối với đằng xa hỏi, sau đấy vài giây, liền có một cái bóng người xuất hiện.

“Là ta” Kaitou mỉm cười xuất hiện, hai tay đặt lên bánh xe lăn, nhẹ nhàng đẩy mình lại gần trước người Draska.

Trước đó, hai người bọn họ là bạn cùng phòng, cho nên Kaitou với Draska không tính là xa lạ.

Ở đằng sau Kaitou liền là Lous bình thản đi tới, các pokemon khác của Kaitou đều đã được thu hồi về pokeball.

“Kaitou? Vì sao ngươi lại ở đây? Còn buổi huấn luyện thì sao?” Draska ngạc nhiên nói.

Charizard ở bên cạnh cũng thả lỏng, gặp lại bạn cũ là một điều tương đối vui vẻ, Draska và Kaitou là hai người nhỏ tuổi nhất trong nhóm mười bốn người ban đầu.

Kaitou đi lại gần bên cạnh Draska nói

“Trước hết trở về cái đã, ở chỗ này cũng không tiện nói chuyện, đợi ta tắm một cái rồi tán gẫu sau a”

Cười cười trả lời, Kaitou không định lập tức trả lời Draska tại chỗ, các pokemon của cậu đều đã mệt mỏi.

Việc đầu tiên mà Kaitou cần làm là nghỉ ngơi, các pokemon của cậu cũng vậy.

Draska tuy rằng thật sự rất tò mò, nhưng nhìn khuôn mặt mệt mỏi của Kaitou, Draska cũng không nói gì nhiều.

Tuy rằng các thành viên tham gia huấn luyện trở lại khu vực của gia tộc quá thời gian giới hạn sẽ bị coi là thất bại huấn luyện.

Nhưng Draska cũng không tin rằng Kaitou có thể vượt qua được đợt huấn luyện lần này, dù sao đối phương mới có mười tuổi? à không, cũng sắp mười một đi?

Đang phân vân một vài vấn đề nhỏ trong đầu, hai người bọn họ đã cùng nhau đi trở về gia tộc Dra-.

Một vài người lớn đang đi dạo để mua đồ, đột nhiên nhìn thấy Draska và một cậu bạn quen mặt liền nói

“Ồ, trở về rồi sao?” Một người đàn ông trung niên cơ thể khỏe mạnh đang ôm túi giấy đựng trái cây cười nói.

“Vâng, chào chú, cho con hỏi, cô Draselly đâu rồi ạ?” Draska mỉm cười ngoan ngoãn trả lời, mối quan hệ của đứa nhỏ đối với mọi người trong đây khá tốt.

“Draselly? À, cô ấy giống như ở trong nhà ăn tập trung, nhóc có thể tới đấy thử xem” Người đàn ông liền lập tức trả lời, sau đấy nở nụ cười sang sảng.

“Vậy sao, cảm ơn chú” Draska cúi đầu nói lời cảm tạ, sau đấy quay sang nhìn Kaitou.

Kaitou cũng cúi đầu nói “Cảm ơn”

“Được rồi, vậy bọn cháu đi đây” Draska vẫy tay chào tạm biệt, mang theo Kaitou đi tới nhà ăn tập trung.

Đáng lý ra, Kaitou muốn trở về khu ký túc xá của các thành viên tham gia huấn luyện, nhưng vì theo quy định được đặt ra, các thành viên tham gia huấn luyện một khi trở lại phải gặp mặt Draselly.

Như là một cách để báo cáo tình trạng huấn luyện của mỗi người, cũng tiện phán đoán xem người đó đã mất tư cách huấn luyện hay chưa.

Ở bên trong nhà ăn tập trung, chỉ có một vài đứa trẻ thật sự thích thú ở đây, bởi vì tại đây bọn nhỏ được gặp mặt bạn bè và nói chuyện vui vẻ khi ăn uống.

Khi nhìn thấy Draska và Kaitou, đặc biệt là Kaitou, đứa trẻ đang phải ngồi xe lăn, mọi người liền tập trung vào phía bọn họ.

Kaitou không sao, cậu đã thấy quen với tình huống này, còn Draska có vẻ hơi bối rối với ánh nhìn của người khác.

Đi thêm một đoạn nữa, Draska và Kaitou liền nhìn thấy Draselly.

“Cô Draselly, Kaitou đã trở về rồi” Draska lại gần kêu to.

Draselly quay người trở lại, trong tay cô cầm theo một bảng danh sách, Kaitou ánh mắt bén nhạy nhận ra được bên trong loáng thoáng viết cái gì.

Đó là những cái tên của những người tham gia, cùng với những con số +1 +2 được vết nguệch ngoạc, điều đó đã chứng minh Kaitou đoán đúng

Có những người đã theo dõi sự an toàn của mười bốn thành viên tham gia huấn luyện, đồng thời ghi nhận lại từ xa kết quả của bọn họ.

Đây cũng là một cách đề phòng những người gian dối trong buổi huấn luyện.

“Về rồi sao? Draska? Kaitou?” Draselly nhìn thấy hai đứa nhỏ liền hiền lành chào hỏi.

Ánh nhìn của bà rất đặc biệt khi trông thấy Kaitou, phải biết rằng, trong số các đứa trẻ tham gia huấn luyện, chỉ có điểm số của Kaitou là tạm thời không thống kê chính xác được.

Đối phương liên tục di chuyển, và hay bí mật chui sâu vào trong đám đông pokemon cấp cao.

Thực sự rất khó khăn để bám đuôi đối phương, nhưng khi nhìn thấy một Kaitou hoàn toàn bình an khỏe mạnh, chỉ có một chút mệt mỏi, Draselly nhịn không được tặc lưỡi.

Đối phương phải mạnh bao nhiêu để có thể an toàn đi qua lại nhiều nơi như vậy?

Và khi Kaitou trở về, còn có kết quả nào khác nữa sao?

“Xin chào, Draselly, đây là mười quả D-pokeball, thành quả từ buổi huấn luyện của ta, đồng thời ta cũng có một vấn đề muốn hỏi”

Nhìn gương mặt tự tin của đối phương, Draselly tiếp nhận lấy pokeball với khuôn mặt bất đắc dĩ.

“Vậy sao, hoàn thành tốt buổi huấn luyện chứ?”

“Tất nhiên, ta đã hoàn thành!” Kaitou mỉm cười trả lời, khí thế lập tức trở lại tươi tắn nhìn thẳng.

Draska ở bên cạnh ngạc nhiên nghe hai người nói chuyện, tính từ lúc bắt đầu huấn luyện, bây giờ mới trôi qua đúng bảy ngày, tối ngày thứ bảy Kaitou trở về và nói.

Cậu ta đã hoàn thành… rồi sao?
 
Chương 454: Mười lăm điểm!


“Hoàn… hoàn thành rồi?” Draselly còn chưa kịp nói gì, Draska đã giật mình bật thốt.

Cậu vốn nghĩ rằng Kaitou là bị khó khăn ép phải trở về, đối phương lại nói rằng mình đã hoàn thành cửa ải đầu tiên?

Thời gian mà Draselly và các trưởng lão quy định là hai mươi mốt ngày thời gian, Kaitou cậu ta chỉ dùng có bảy ngày?

Hơn nữa lại không có vẻ gì là bị thương?

Là do Kaitou quá mạnh mẽ… hay là do bản thân quá yếu đuối?

Draska vẫn không thể nào quên được hình ảnh của bầy Salamence bám đuôi, bọn chúng khủng bố như vậy, đáng sợ như vậy, làm sao mà Kaitou có thể vượt qua?

Hay là nói, Kaitou chưa từng đi tới lãnh thổ của Salamence?

Draska dùng ánh mắt tràn đầy khó tin và tò mò nhìn Kaitou, Draselly thấy thề liền mỉm cười đối với hai đứa nhỏ nói.

“Được rồi, đi theo ta đi, chúng ta cần phải kiểm tra xem các pokemon mà nhóc thu phục được”

Nói xong, bà quay đi dẫn theo Kaitou và Draska tới một khu đất trống sau nhà ăn tập thể, Draska thì bám theo Kaitou hiếu kỳ không ngừng.

Ở bên đó, có một người đàn ông quen mặt đang ngồi dưới một góc cây, bầu trời khá tối, nhưng Kaitou không thể nào bỏ qua sự tồn tại của đối phương.

Laverya, chồng của Draselly, cũng là cha của Drafin, là một cái người quen.

Kaitou thấy ông liền gật đầu xem như lời chào hỏi, Draselly lại gần Laverya nói

“Có người đầu tiên hoàn thành cửa ải đầu tiên rồi, anh đến thống kê một chút, ta đi liên lạc với Dralaind?” Draselly thân thiết thoải mái nói với chồng mình.

“Không vấn đề gì, nhưng mà thật sao? Mới có bảy ngày thôi đấy?” Laverya gật đầu, mặc dù khuôn mặt ông không có bao nhiêu biểu tình, nhưng âm thanh lại tràn đầy giật mình.

Ở độ tuổi của Kaitou, ông nghĩ rằng dù đứa trẻ này có biến thái thế nào cũng phải chật vật một hồi, ai ngờ được đối phương lại có vẻ nhàn hạ đứng đấy.

Rốt cuộc trong thời gian qua, đối phương lại tiếp tục mạnh lên bao nhiêu vậy?

Draselly trước tiên rời sang một bên, để cho Laverya tới trước mặt Kaitou nói.

“Không tệ đâu nhóc, cảm giác bảy ngày qua thế nào?”

“Tương đối thú vị, hồi hộp và nguy hiểm đi?” Kaitou suy nghĩ một chặp rồi mới đưa ra trả lời.

Laverya thấy vậy liền cười cười, đứng dậy, cầm lấy mười trái D-pokeball mà vợ mình đưa cho, lấy một bảng thống kê ra bắt đầu ghi chép.

Từng bước một thả ra các con pokemon bên trong, Draska tính hóng hớt từ chỗ Kaitou không được, thấy Laverya gọi ra các pokemon bên trong khu rừng liền ngước mắt lên nhìn.

Đây là những con pokemon đáng sợ mà Draska không thu phục được dù chỉ một con!

“Ra đi nào”

Laverya gọi ra quả D-pokeball đầu tiên, từ bên trong, lập tức xuất hiện một con Slowbro đang nằm ngủ.

Trong con Slowbro này có vẻ rất là vô hại, Draska hơi giật mình một chút, chẳng lẽ các pokemon khác ngoài Salamence đều vô hại như vậy?

Đứa trẻ đang muốn bước lại gần nhìn rõ hơn, Laverya thấy vậy liền đưa tay ra cản lại.

“Đừng lại gần, Draska, con pokemon này tương đối nguy hiểm, nó còn chưa được thuần phục hoàn toàn đâu”

Draska giật mình dừng lại, nguy hiểm ư? Nhưng bề ngoài của con Slowbro này hoàn toàn vô hại mà, cả cách mà nó đánh cái ngáp buồn ngủ.

Một pokemon như vậy thật sự đáng sợ sao?

Vì Slowbro không có thể hiện ra khí thế của mình, từ góc nhìn của Draska, đứa trẻ cũng không đoán được đẳng cấp của Slowbro.

Nhưng Laverya lại khác, ông có rất nhiều kinh nghiệm, từ khi đi cùng với vợ mình tới gia tộc Dra-, ông cũng nhìn thấy không ít pokemon mạnh mẽ tại nơi đây.

Con Slowbro này…

“Con pokemon này, là một con Slowbro đẳng cấp tám mươi trở lên, Thiên vương Slowbro!” Laverya đánh giá nói.

Draska lập tức liền cứng họng, trong đầu lập tức trống không, vừa nghe tới con Slowbro này đẳng cấp tám mươi cậu không khỏi trợn mắt quay đầu lại nhìn Kaitou.

Cái này là đùa sao? Trong khi bản thân chật vật với một pokemon cấp bảy mươi, đối phương bắt được pokemon Thiên vương?

Chỉ thấy Kaitou gật đầu, Draska nhịn không được giật mình.

Thiên vương pokemon không phải là điều đáng sợ, thứ mà Draska cảm thấy khó tin chính là Kaitou có thể xông vào hang ổ của Slowbro, bắt đi Thiên vương pokemon, con đầu đàn của bọn nó.

Nếu chỉ là vài con Slowpoke ở bên trong còn dễ nói, nhưng đây là Thiên vương Slowbro đấy!

“Không tệ đâu, hai điểm a”

Laverya gật đầu, ông nuốt ngụm nước miếng, cầm lấy pokeball thu hồi lại Slowbro, đặt sang một bên, bắt đầu với các pokeball khác.

“Ra tiếp đi nào” Laverya ném ra quả pokeball thứ hai.

Ở trên trời cao lập tức có tiếng long ngâm, tiếng rồng gấm này mang theo thật nhiều sự hoang dã và phẫn nộ.

Một con Salamence chưa được thuần phục,…

Bịch!

Draska hoảng sợ té ngã về sau, con Salamence này trông rất quen thuộc, giống như nó là một trong các con Salamence đã đuổi bắt cậu và Charizard.

Cái pokemon này Kaitou cũng thu phục được rồi ư?

Tiếp đến là Thiên vương Slowking, Thiên vương Flygon, Thiên vương Tyranitar, Cấp bảy mươi Dragonite,…..

Lần lượt gọi ra các hàng khủng theo thứ tự xuất hiện, trong số mười quả pokeball được phát ra, chỉ có một quả bị hư.

Draska đã ngạc nhiên quá nhiều đến không nói được gì, còn Laverya thì hít một ngụm khí lạnh nhìn lại Kaitou.

Đối phương đạt lấy điểm số đáng kinh khủng với bảy ngày lữ hành tại một nơi khu rừng xa lạ?

“Mười lăm điểm, tổng tất cả, chúc mừng ngươi đã vượt qua cửa ải đầu tiên của buổi huấn luyện, Kaitou!”

Laverya thu hồi lại các pokemon, sau đấy chuẩn bị phân phối và thả lại khu rừng, tất nhiên là thả ra sau thời gian huấn luyện.

Kaitou nghe vậy mỉm cười, chờ đợi sắp xếp tiếp theo.

“Tuy nhiên, để tiến vào cửa ải thứ hai, ngươi cần phải vượt qua người giữ cửa của vòng này, cũng là một thiên tài giống các ngươi, nhưng là một thiên tài đã trưởng thành, Dralaind, chiến đấu và vượt qua đối phương mới có thể tiếp tục huấn luyện vòng tiếp theo!” Laverya cất lại bảng thống kê và nói.

“Còn thắc mắc gì nữa không?” Laverya giải thích xong liền hỏi.

“Ta có cái vấn đề, con Slowking bên trong các pokemon được ta thu phục, nó muốn đi theo ta, mà ta cũng rất yêu thích con Slowking này, không biết …” Kaitou dò hỏi Laverya.

Nghe thấy vấn đề này, Kaitou đây là muốn thu phục vì huấn luyện trở thành thu phục thật sự?

Các pokemon trong đây đều là pokemon thuộc sở hữu của gia tộc Dra-, việc cấp một con pokemon cho người khác thì không có vấn đề, nhưng đấy lại là một con Thiên vương Slowking.

Bất quá con Slowking đó lại muốn đi theo Kaitou?

Laverya cảm thấy cần thảo luận thêm một chút.

“Vấn đề này không nằm trong quyền hạn của ta, ngày mai ta sẽ trả lời, hôm nay ngươi trước hết đi nghỉ ngơi đi”

Phân vân một chặp, Laverya mới nói ra.

Kaitou cũng biết đối phương không phải không muốn giúp, cậu liền gật đầu, quay người liền muốn trở lại khu ký túc xá.

Draska bám theo liên tục không ngừng khoa trương con số mười lăm điểm của Kaitou lần này.

Thật nhiều thiên vương pokemon, má ơi, Draska không khỏi kính phục khi nhìn lấy cậu bạn còn nhỏ tuổi hơn mình.

Đây là cái quái vật gì vậy?

Kaitou hàn huyên với Draska một chặp, đi tới trước khu ký túc xá, chỉ có một mình Kaitou tiến vào, còn Draska thì rời đi.

Đối phương đã bị loại khỏi danh sách huấn luyện, vậy nên cũng không cần tiến vào khu vực này ở nữa.
 
Chương 455: Khó khăn giai đoạn sau


Ngày thứ tám, ở khu vực bên ngoài gia tộc, lãnh thổ của các loài pokemon đang bắt đầu diễn ra các trận kịch chiến.

Bảy ngày đầu tiên, việc mà Kaitou làm chính là cấp tốc thu phục và liên tục đâm đầu vào nguy hiểm.

Nhưng đối với những người còn lại, bọn họ đang lựa chọn các phương án an toàn hơn, chậm rãi thăm dò rồi đưa ra kế hoạch.

Và đến tới ngày thứ tám, tất cả các thành viên tham gia huấn luyện đều đã bắt đầu vào công cuộc kiếm điểm.

Kento cũng là một thành viên trong số bọn họ, có điều nơi mà Kento đi đến lại không phải quá thuận lợi.

“Chết tiệt, đám Salamence này bị cái quái gì vậy?” Kento vừa hoảng hốt bỏ chạy vừa kêu la không ngừng.

Các pokemon khác cũng không có điên cuồng như đám Salamence này, bọn nó giống như bị phát điên vậy, bị kích thích đến không ngừng.

Trước khi vào đây, Kento đã thăm dò và tìm hiểu tập tính của bầy Salamence, nhưng không hiểu sao bầy Salamence vẫn phát hiện ra Kento.

Hơn nữa triển khai toàn bộ lực lượng đuổi theo, ép đến Kento không thể không bỏ chạy, thực lực thể hiện ra cũng bị hạn chế rất nhiều.

Kento hoàn toàn không biết được, lãnh thổ của bầy Salamence này đã trôi qua tay của nhiều người, hết Draska khuấy động nơi này, lại đến phiên Kaitou chọc tức bọn nó.

Bây giờ Salamence rất là nhạy cảm đối với nhân loại, càng là về sau, theo thời gian trôi qua, bầy pokemon cũng trở nên cảnh giác và điên cuồng hơn nhiều.

Đó cũng là lý do vì sao Kaitou trước hết ra tay vào trong bảy ngày đầu, bởi vì nếu cậu chờ đợi đến bảy ngày cuối, cơ hội sẽ thu nhỏ rất nhiều.

Chưa tính đến việc các pokemon cấp cao bị thu phục hết, thực lực của các lãnh thổ pokemon cũng không có giảm chậm lại, bởi vì mỗi người chỉ được phép thu phục một loài pokemon một lần mà thôi.

Thở dốc chạy ra ngoài, Kento thậm chí muốn mắng chửi người, hôm nay là ngày thứ tám, Kento đã kiếm được ba điểm cho mình.

Kento ra tay rất cẩn thận, tới bây giờ mới dùng ba quả pokeball, có nghĩa là xác xuất thành công của Kento là trăm phần trăm.

“Chết tiệt, rốt cuộc khi nào mới hoàn thành cửa ải này đây?” Ngồi bệch xuống nghỉ ngơi, thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng chưa được bao lâu, lập tức có một tiếng rít lên ở bên cạnh Kento, một con pokemon hoang dã ở trong lãnh thổ Salamence kêu to, thu hút sự chú ý của những con rồng trên cao.

Lập tức bầy Salamence lại điên cuồng đuổi theo Kento, công cuộc bỏ trốn lại tiếp tục tiếp diễn.

“Đậu móa” Kento vừa chạy vừa mắng chửi người.

Ở các khu vực khác, Hazura cũng không khá hơn bao nhiêu, sau khi cô bị Kaitou đánh bại mà phá mất thêm một quả pokeball, xác xuất vượt ải của cô giảm xuống rất nhiều.

Tuy nhiên vẫn chưa phải là không còn cơ hội, Hazura tiếp tục cố gắng chiến đấu, lợi dụng thời gian còn lại để huấn luyện các pokemon.

Dù sao thì cơ hội huấn luyện kiểu này không nhiều, đối với Medicham và Exploud của mình kêu

“Tiến lên thôi”

Hai cái pokemon này được Kaitou trước khi rời đi chữa lành, bây giờ bọn nó thành lực lượng chính bảo hộ Hazura trước khi chủ lực của cô khôi phục.

Từng người một bên trong khu rừng, ở cạnh con hồ đều đang không ngừng chật vật, trong khí đó, ở trong khu tập thể, Kaitou đang lười biến rời khỏi giường, thay quần áo và ăn sáng nhàn nhã.

Tối hôm qua tắm rửa xong, đem các pokemon đi chữa trị khôi phục, Kaitou được phép cầm lại hành lý của mình, nắm lấy các viên Mega Stone, Kaitou cảm thấy an tâm hơn một chút.

Nếu như cậu được mang theo các viên Mega Stone này đi theo, có lẽ quá trình thu phục sẽ trở nên dễ dàng hơn nữa.

Khi đi ra khỏi khu tập thể, Draselly và Laverya hai vợ chồng gặp mặt Kaitou, chào hỏi vài câu, bọn nó liền giải thích thời gian tiếp theo.

Thời gian bảy ngày là quá ngắn, so với tưởng tượng của Dralaind và mọi người đều đã phá vỡ kỷ lục.

Bọn họ đã tăng độ khó cho quá trình huấn luyện bằng cách thu hồi hành lý và bắt các thành viên tham gia huấn luyện tự mình sinh tồn.

Mặc dù giật mình thật sự, nhưng mọi người đều phải đưa ra một quyết định.

Đó là tiếp tục cho Kaitou được phép đi ra ngoài khiêu chiến pokemon bên khu rừng, chờ cho hết thời hạn hai mươi mốt ngày, tập trung toàn bộ các thành viên lần này vượt qua cửa ải rồi khiêu chiến Dralaind một lần.

Lần này không có hạn chế gì với Kaitou, nhưng Kaitou không được phép thu phục pokemon, gặp được các thành viên khác phải tránh đi, hạn chế xung đột với người khác.

Việc Kaitou vượt qua cửa ải với điểm số cao như vậy, ai ai cũng giật mình, chỉ riêng Drasna và Draskiv là bình tĩnh.

Drasna bà nội thì quá hiểu Kaitou rồi, Draskiv lại tận mắt nhìn thấy Kaitou suýt nữa ép thắng Drasna thiên vương.

Bọn họ đã mặc định trong lòng, Kaitou là một con quái vật, dù đối phương có làm gì thì bọn họ cũng có thể bình tĩnh chấp nhận.

Drastine thì tương đối ngạc nhiên, ông là em trai của Drasna, nhưng lại chưa từng gặp Kaitou bao giờ.

“Mọi chuyện là như vậy, có vấn đề gì thắc mắc không?” Laverya giải thích xong liền mỉm cười hỏi.

Kaitou nói cảm tạ, về cơ bản thì cậu đã hiểu, hơn nữa việc tiếp tục được chiến đấu ngoài khu rừng cũng là cơ hội tốt.

“Về vấn đề của Slowking, đây là một con Thiên vương pokemon, gia tộc không định tùy ý cấp cho người ngoài, tuy nhiên, nếu ngươi có thể thành công vượt qua cửa ải của Dralaind, như vậy con Slowking này sẽ thuộc về ngươi” Draselly nói ra quyết định của các trưởng lão.

Vốn dĩ, Drasna bà nội định dứt khoát gật đầu tặng con pokemon này cho Kaitou luôn.

Nhưng theo mọi người thảo luận, nếu làm như vậy sẽ có nhiều người không phục, cho nên bọn họ cần dựa theo thành tích ưu dị của Kaitou để làm cớ tặng Slowking cho đối phương.

Đây cũng là một cách khích lệ các đứa trẻ khác.

Dù sao được một con Thiên vương pokemon tán thành, còn là pokemon trí tuệ vương giả Slowking, về cơ bản mà nói, mọi người không ai định ngăn cản.

Sau khi Draselly nói xong, Kaitou liền hiểu rõ gật đầu, nói vài câu, sau đấy lại tò mò hỏi

“Dralaind… là một người như thế nào vậy?” Cái người gọi là thiên tài đã trưởng thành của gia tộc Dra- rốt cuộc siêu phàm ra sao?

Vậy mà có thể xếp chung với Draskiv và Drastine theo một vài mặt nào đó.

Draselly mỉm cười nói “Hừm… rất khó để nói rõ, không phải đợi đến khi ngươi thi đấu, mọi thứ liền rõ ràng sao?”

“Được rồi, mọi thứ đã sắp xếp xong, chúng ta còn có công việc, chúc ngươi một buổi sáng tốt lành” Laverya nhìn đồng hồ xem thời gian, sau đấy đối với Kaitou nói.

Ba người chào tạm biệt tại chỗ, Kaitou cũng đi xử lý bữa sáng cho mình, lúc tới nhà ăn, Kaitou liền gặp lại Draska, Drafin và Dramie ba người.

Về công việc mà Draselly và Laverya phải đi làm kia, hẳn là theo dõi thành tích và sự an toàn của các thành viên tham gia còn lại đi?
 
Chương 456: Miệt mài huấn luyện, ngày thứ hai mốt!


Ở trên không trung, ngày thứ chín, một con Mega Salamence đang điên cuồng dùng Dragon Pulse đối với các con Salamence khác, bên cạnh Kaitou liền là Mega Gallade, Mega Lucario và Mega Tyranitar.

Một đợt tổng tấn công vào khu vực lãnh thổ của Salamence, tối hôm qua, Kento đã rời khỏi chỗ này và đi tới chỗ an toàn hơn.

Ngược lại tạo ra một sân đấu thích hợp nhất cho Kaitou lúc này, bắt đầu từ khu vực bờ rìa, chậm rãi tiến vào trung tâm.

Một đám Bagon và Shelgon không ngừng đuổi tới, nhưng Glaceon, Greninja và Talonflame không ngừng đánh bại.

Thậm chí lần này Chansey cũng gia nhập vào chiến trường, bởi vì lần này Kaitou mang theo đầy đủ hành lý, không cần lo sợ quá nhiều thứ.

Glaceon sử dụng Blizzard, đem một phần lớn khu vực trước mặt đống băng, Greninja ẩn trốn vào bên trong ra tay tàn sát kẻ thù.

Talonflame thì đánh du kích ở xa, Chansey vừa đảm nhiệm vai trò vú em vừa thỉnh thoáng vung đấm đánh bay kẻ thù.

Bốn cái pokemon này đã bị kích thích bởi những pokemon khác của Kaitou, ở trong một đội hình như vậy, bọn nó không muốn bị bỏ xa.

Càng được huấn luyện, càng trở nên mạnh mẽ, càng khát vọng được trở nên cường đại, sánh vai với những pokemon khác ở đỉnh cao.

Phía bên dưới, nhóm bốn cái pokemon Glaceon tạo thành một đội ngũ nhỏ, phía trên cao, Kaitou phối hợp với Lous và Lucario, tạo thành bộ ba phối hợp linh hoạt.

Mega Salamence và Mega Tyranitar tách ra, tìm kiếm đối thủ mạnh mẽ mà tấn công.

Chiến đấu được khoảng vài tiếng đồng hồ, Kaitou lại mang theo mọi người trốn đi, nghỉ ngơi xong, đến lúc chiều tối lại tiếp tục xông vào.

Tạo thành một vòng tuần hoàn liên tục chiến đấu, liên tục trải qua cảm giác phải đâm đầu vào nguy hiểm.

Bầy hoang dã Salamence và các hình thái trước tiến hóa của nó không hề biết sợ hãi, đó là một sân bãi huấn luyện thích hợp nhất!

Ngày thứ mười, đoàn Salamence đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và khó chịu.

Chiều ngày thứ mười một, bảy con Thiên vương Salamence từ khắp nơi tập trung lại, có già có trẻ, bọn nó bắt đầu bao vây Kaitou cùng các pokemon của cậu tứ phía.

Mega Tyranitar bị đánh đến trọng thương, Mega Salamence cũng không dễ chịu hơn bao nhiêu, Lous và Lucario tương đối chật vật, nhưng vẫn còn an toàn.

Bốn cái pokemon nhóm Glaceon có chút nhẹ nhàng hơn, bọn nó không phải chịu áp lực bởi đám Thiên vương Salamence.

Tuy nhiên bầy Bagon và Shelgon thật sự trở nên giống như chó dại, điên cuồng cắn tới tấn công.

Bởi vì có đoàn Salamence ở phía trên làm trụ cột tinh thần, bọn nó liền phát tiết sự ức chế mấy ngày qua.

Thêm việc Kaitou vốn dĩ là một kẻ thù mà bọn nó rượt đuổi bấy lâu nay, đoàn Salamence thật sự bỏ hết sức lực ra chiến đấu.

“Trước rời đi cái đã” Kaitou đối với Lous và Lucario ở bên cạnh nói.

Lucario liền gật đầu đáp xuống mang theo nhóm Glaceon thu hồi, Tyranitar và Salamence được gọi về ngay khi gặp nguy hiểm chí mạng.

Sau đấy Lous lần nữa mang bọn nó trốn đi…

Đám Salamence thật sự rất nổi giận với chiêu trò đánh và chạy của Kaitou, nhưng bọn nó không thể tìm thấy được kẻ thù.

Lại một ngày đi qua, sự đáng sợ lại ập tới, Kaitou và đoàn pokemon lại đổ bộ, với một sự hiểu biết chín chắn hơn, thể lực và vết thương của đoàn pokemon cũng được khôi phục nhờ Chansey.

“Nào, lần thứ ba, tiếp tục chiến đấu nào” Kaitou như cái ma quỷ đối với các pokemon của mình mở lời.

Như kích lên tinh thần chiến đấu của tất cả pokemon, đã dần quen thuộc phong cách chiến đấu và mức độ gay cấn của việc này, đoàn pokemon đã không còn thấy khó thở nữa.

Phát huy ở trong tình huống nguy cấp và bốn bề là địch trở nên thông thuận hơn, bọn nó trở nên bình tĩnh hơn, phán đoán chính xác hơn

Cứ như vậy, vào ngày thứ mười sáu, với hơn chục lần chiến đấu và bỏ chạy, Kaitou thành công đánh bại đầu não của kẻ thù.

Đẳng cấp các pokemon tăng lên một đoạn ngắn, sau đấy Kaitou liền bắt đầu nhắm vào các khu vực còn lại.

“Tiếp đến là chiến đấu ở khu vực nào?” Lous thở dốc lau đi vết thương bên mặt, mặc dù bị thương, ý chí chiến đấu của Lous thật sự rất đáng sợ.

Tốc độ khôi phục của các pokemon thật sự rất nhanh, Kaitou cũng không sợ hành động của mình gây ra rối loạn cho đợt huấn luyện.

Vừa vặn lúc này đã có người khác mò vào nơi này, Kaitou liền chuyển sang khu vực của Dragonite.

Mỗi khi có người chuẩn bị tiếp cận, Kaitou sẽ đổi khu vực khác tiến hành chiến đấu, mỗi khi bị ép đến đường cùng, Kaitou chỉ việc bỏ chạy và cố gắng lại một lần nữa.

Có nhiều lần cảm thấy thật sự nguy hiểm, và Tyranitar Sa mạc bạo quân cũng đổ xuống nhiều lần, điều đó làm cho đám pokemon của Kaitou biết được sự nhỏ bé của bọn nó.

Ngày thứ mười chín, Kaitou bắt đầu tiến công và lãnh thổ của Gyarados.

Ngày thứ hai mươi, bọn họ đuổi sang khu vực của Slowbro, sau đấy lại tiếp tục tấn công và khu vực của Walrein.

Trong thời gian hai mươi ngày, lại có thêm hai hồi chuông được vang lên, lại có hai thành viên tham gia huấn luyện rơi vào nguy hiểm bị cứu ra.

Lúc này, kết quả của cửa ải đầu tiên đã dần rõ ràng, đây chính là hồi kết cho hai mươi mốt ngày dài.

Cuối cùng một ngày, Kaitou không tiếp tục huấn luyện mà cho các pokemon nghỉ ngơi, bản thân thì muốn quay trở lại khu ký túc xá.

Mặc dù Kaitou lúc này thật sự muốn khôi phục hai chân, nhưng đúng là không tiện lắm.

Có lẽ sau khi huấn luyện tại đây xong một khoảng thời gian, Kaitou cần phải đi tới một nơi bí mật vài tháng, sau đấy bịa ra một kỳ ngộ gì đấy, đem điểm tích lũy của hệ thống khôi phục lại hai chân của mình.

Kaitou lúc này bắt đầu mong chờ cho việc thi đấu với Dralain, nhìn xem Lous ở bên cạnh ôm lấy một viên đá nhỏ đang luyện tập Aura lực.

[Hạt giống Aura]: Thúc đẩy việc thức tỉnh Aura lực của những pokemon có tiềm năng.

Đây là vật phẩm mà Kaitou nhận được từ nhiệm vụ huấn luyện, loài pokemon như Gallade cũng có thể dùng được các kỹ năng như Aura Sphere.

Tuy nhiên Lous của Kaitou không có thức tỉnh Aura lực, một lượng lớn kinh nghiệm, điểm tích lũy và hạt giống Aura từ Nhiệm vụ liên hoàn (1) – Tích điểm thu phục! đã giải quyết vấn đề này.

Nếu có thể, Kaitou muốn để cho Lous và Lucario phối hợp, bộ đôi cách đấu, liên tục vận dụng luân phiên siêu năng lực và Aura lực, hợp tác sử dụng Aura Sphere có thể sẽ rất mạnh.

Ngày cuối cùng, toàn bộ những thành viên tham gia huấn luyện ban đầu đều đã trở về, Kaitou ở trong khu vực ký túc tầng ba nghỉ ngơi, bên tai lập tức vang lên âm thanh của hệ thống

[Nhiệm vụ liên hoàn (2) – Kẻ giữ ải đầu tiên]

Âm thanh vô cảm nhưng lại khiến Kaitou cảm thấy hưng phấn cho ngày tiếp theo, chuẩn bị đến rồi, đối tượng luyện tập tiếp theo của cậu!
 
Chương 457: Ngươi sẽ là người đầu tiên!


Tạm dừng đợt huấn luyện điên cuồng của mình, Kaitou trở về khu ký túc xá, chờ đợi phần thử thách tiếp theo sắp đến.

Tối hôm nay, dù có muốn hay không, toàn bộ các thành viên tham gia huấn luyện đều bị buộc phải quay trở về.

Khu ký túc xá của Kaitou vào hai mươi mốt ngày trước còn tương đối đông vui, nhưng đến bây giờ lại lác đác vài người.

Những ai chưa vượt qua thử thách đều tự biết kết quả, cho nên lúc này toàn bộ những người trong khu tập trung hẳn là các thành viên đã đạt đủ yêu cầu cửa ải đầu tiên.

Thả người nằm lên giường, liếc mắt nhìn khắp nơi trong căn phòng, Draska đã rời đi, hai người cùng phòng còn lại cũng không quay về.

Nhất thời căn phòng tầng ba này chỉ có một mình Kaitou trụ vững, nhắm mắt đánh một giấc ngủ say, bao nhiêu mệt mỏi bắt đầu buông ra.

Trong khi Kaitou ngủ say, Lucario và Lous liền ở bên cạnh quan sát khắp nơi, Lucario cũng tiện thể hướng dẫn Lous thức tỉnh Aura lực của mình.

Thời gian rất nhanh trôi qua, một lần nữa khi mở mắt ra, đập vào trước mặt Kaitou là một nguồn năng lượng dồi dào phía bên cạnh.

“Lous?” Kaitou nghi hoặc mở miệng.

Vươn người ngồi dậy, nhìn tới phía của Lucario và Lous, hai cái pokemon đang ở trong… trạng thái ngồi thiền?

Phía trước ngực của Lous là một viên đá nhỏ, là [Aura hạt giống], so với lúc cậu mới đưa nó cho Lous, viên đá đã thu hẹp rất nhiều.

Chỉ mới trong một đêm, cảm giác như Lous càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn, Kaitou và các pokemon của cậu nhìn nhau, không nói lời gì mỉm cười.

Kết thúc hai mươi mốt ngày huấn luyện, đây không phải là một khoảng thời gian quá dài, nhưng lại không hề ngắn.

Lần nữa rời khỏi khu ký túc xá, toàn bộ người trong ba tầng lầu đều xuất hiện, chỉ còn lại đúng sáu người.

“Yo, Kaitou, lâu rồi không gặp” Đột nhiên có một người lại gần bắt chuyện, ngoảnh mặt sang nhìn, là Kento.

Đối phương trông tương đối chật vật, xong lại tràn đầy khí thế bước tới, ăn mặc một bộ quần áo rộng rãi, dễ di chuyển nhưng để lộ các vết băng bó trên người.

“Kento, lâu rồi không gặp, trông ngươi không mấy thoải mái lắm?” Kaitou gật đầu chào hỏi.

“Hắc hắc, phải nói là đợt huấn luyện lần này rất phức tạp và khó khăn, tuy nhiên ta đã cố gắng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ” Chống tay cười lớn, Kento rất tự hào về thành tích của mình.

Xem ra hai mươi mốt ngày phải chật vật ngoài khu rừng và bỏ trốn cũng không làm khó được ý chí đối phương.

Kento liếc mắt nhìn xung quanh, không tìm thấy hình bóng của cô gái hồi trước.

“Hazura không có mặt sao?” Kento nghi hoặc hỏi, đối phương và hai người bọn cậu đều không phải thành viên trực thuộc gia tộc Dra- nên Kento có phần quan tâm.

“Hẳn là không vượt qua đi? Lần trước đối phương và ta có chạm mặt một lần” Kaitou thờ ơ nói.

Sáu người còn sót lại đang tập trung tại nhà ăn, Kento nghe vậy liền tò mò hỏi

“Chạm mặt nhau? Có xung đột đi? Ai thắng?”

“Ta!” Kaitou đơn giản mà dứt khoát nói một chữ.

Việc có xung đột là không thể tránh khỏi khi số lượng huấn luyện gia nhiều hơn số lượng lãnh thổ pokemon.

Bọn họ lại không được phép hợp tác, mỗi cái pokemon đều rất có giá trị, và mỗi quả D-pokeball chỉ được dùng một lần.

Nếu trong quá trình thu phục, có người khác cản trở liền sẽ rất phiền phức, vậy nên chạm mặt nhau là một chuyện mà không ai muốn, nhưng lại là một chuyện rất hay gặp.

Kento thú vị nhìn về phía đứa nhỏ bên cạnh mình, Kaitou nói rằng cậu đánh bại Hazura, có điều thái độ lại rất nhàn nhã.

Điều đó có nghĩa là gì? Điều đó có nghĩa là thực lực giữa hai người chênh lệch rất nhiều.

Nếu không, thực lực của Hazura và Kaitou mà cân bằng, ít nhất Kaitou cũng phải nhận không nhỏ thiệt thòi từ cô gái kia.

Nói chuyện trong chốc lát, chớp mắt mọi người liền đã tập trung tại trong khu vực nhà ăn, tầng hai, nơi mà lần trước Draselly giải thích luật lệ cho mười bốn người.

Lúc này, sáu người Kaitou liền nhìn thấy một người thanh niên trẻ tuổi, so với Draselly hay Draskiv đều nhỏ hơn nhiều, nhưng ánh mắt lại tràn đầy dã khí và sức ép khó tưởng.

Không còn ai khác ở trong đây, nói cách khác đối phương là người mà bọn họ phải gặp?

“Xin chào các ngươi, ngồi vào vị trí đi, ta là Dralaind, là người giữ cửa ải của vòng đầu tiên”

“Cũng không có gì đặc biệt để nói, tóm gọn lại là, đánh bại ta mới có thể đi tới cửa ải huấn luyện thứ hai, luật thi đấu là 2VS2, thi đấu đôi, đây là phần kiểm tra xem khả năng chỉ huy nhiều pokemon cùng lúc của các ngươi”

Người thanh niên kia thoảng chừng hai mấy tuổi tầm đó, dùng một giọng nói trầm trầm nhưng tràn đầy uy lực chấn nhiếp sáu người Kaitou.

Ai mà nhạy bén liền nhận ra năng lực của đối phương, Long chi lực, một loại năng lực đặc biệt, tương tự với Thép chi lực của Wiklarm.

“…Uầy, nghiêm thật” Kento thì thầm nhỏ giọng nói, trông có vẻ như đối phương thật sự bị chấn nhiếp?

Kaitou không quá quan tâm, dù sao bọn họ đã tập trung ở nhà ăn, trước tiên giải quyết bữa sáng xong rồi sẽ để ý tới người gọi là Dralaind kia.

Trong khi những người khác đang cẩn thận cân nhắc về đối thủ tiếp theo của mình, đột nhiên Dralaind nói

“Ai là Kaitou Izumi?”

Bị gọi tên, Kaitou nghi hoặc quay người lại nhìn, bình tĩnh nói

“Là ta”

Dralaind nhìn trực diện về phía Kaitou, không nói gì, có vẻ đối phương đang đánh giá Kaitou.

Trước cặp mắt cực kỳ có tính xâm lược của Dralaind, Kaitou đơn giản nhắm mắt lại, một bức tường chắn lại trước người cậu.

“… Có chuyện gì?” giọng nói nghe có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn, Kaitou hỏi ngược lại Dralaind.

Điều này làm mọi người xung quanh hơi bất ngờ, thậm chí nhịn không được nuốt nước miếng.

“Một lát nữa, ngươi sẽ là người đầu tiên” Dralaind cau mày nói, buông xuống một câu, sau đấy rời đi.

Ánh mắt của những người khác lập tức có vẻ hơi thương hại nhìn về phía Kaitou, đứa nhỏ này ăn gan hùm gì mà dám thách thức người giữ ải vậy?

Kaitou không hề sợ hãi, đối với cậu mà nói, nhường nhịn cũng phải nhìn đối tượng, không thể lúc nào cũng cúi đầu được.

Dù đối phương có mạnh hơn cậu và là người thử thách cho đợt huấn luyện lần này, nhưng cậu không tới đây để thi đấu, mà là huấn luyện được chứ?

Dralaind mà không dùng hết sức, Kaitou làm sao có thể được rèn luyện một cách tốt nhất được?

“Ổn chứ?” Kento hơi nhích người lại gần hỏi.

“Không vấn đề gì, là người đầu tiên cũng bình thường mà, dù sao sớm hay muộn cũng phải lên, rất tốt, không phải đợi lâu” Kaitou thoải mái mỉm cười đối với Kaitou cười nói.

Sau đấy quay người đẩy xe tới bàn ăn, nhanh chóng điền đầy cái bụng.

Tiếp đến là rời khỏi nhà ăn, đi tới khu vực đất trống mà hôm bữa Laverya kiểm tra điểm số của bọn cậu.

Quả nhiên là Dralaind đang tập trung ở đây, hai người lại nhìn nhau một chút, Dralaind là thiên tài của gia tộc Dra-, và Kaitou là thiên tài mà Drasna thiên vương thừa nhận.

Mặc dù độ tuổi chênh lệch nhau rất nhiều, nhưng Dralaind thật sự hiếu kỳ về đàn em này của mình.

Hơi cười cười không nói gì, anh cũng không phải một kẻ cứng đầu ngu ngốc, Dralaind không có lại gần bắt chuyện, đợi thêm mười phút nữa, năm người còn lại liền được dẫn tới nơi mà Dralaind và Kaitou đang đợi.

Như đã nói từ lúc trước, là một trận đấu đôi, có một sân thi đấu rộng rãi tại đằng sau sân nhà ăn, toàn bộ ánh nhìn đều tập trung về phía Kaitou.

Dralaind bước vào khu vực thi đấu, Kaitou thấy vậy cũng chậm rãi tiến lên.

“Xin chỉ giáo”

“Cũng vậy”

Kaitou và Dralaind cúi đầu nói, không khí hòa hoãn trong chốc lát, và rồi ngay sau đấy… kéo căng!
 
Chương 458: Đấu đôi, Dralaind! (1)


Kento và bốn người còn lại đi về một phía đất trống, tránh khỏi khu vực thi đấu một đoạn ngắn, hạn chế quá trình thi đấu của Kaitou và Dralaind gây ra ảnh hưởng.

Tuy bọn họ né ra xa, nhưng ánh mắt lại rất tập trung theo dõi Kaitou và Dralaind, bởi vì bọn họ cũng phải đối đầu với người thanh niên kia không lâu sau.

Bầu không khí hòa hoãn khi Kaitou và Dralaind nói lời khách sáo, nhưng sau đấy chỉ một giây ngắn ngủi, lập tức một áp lực khổng lồ ép nặng toàn bộ xung quanh.

Kento nhịn không được đưa tay che miệng, cảm giác này đánh ập tới quá bất ngờ làm anh cảm thấy buồn nôn.

“Ra sân đi, Hydreigon, Noivern!”

Dralaind gọi ra đồng bạn của mình, cũng không biết có phải là chủ lực của Dralaind hay không, nhưng giọng nói của Dralaind rất thân thiết khi nói tên hai cái pokemon này.

Hai cái pokemon hệ rồng lập tức xuất hiện, khí thể triển lộ, cơ thể khỏe mạnh, và đôi cánh to lớn không ngừng đập mạnh.

Trong đó, Hydreigon là chuẩn thần hệ rồng pokemon, hơn nữa còn là trạng thái trưởng thành, hoàn toàn phát dục.

Dù đã từng phải đối mặt với các Thiên vương pokemon tại lãnh thổ của tụi nó, Kaitou vẫn cảm thấy được sự xuất sắc đến từ con Hydreigon này của Dralaind.

Và kế đấy, Noivern cũng rất đáng ngưỡng mộ, tuy có Hydreigon bên cạnh thu hết hào quang, nhưng Noivern vẫn là một mối nguy hiểm nếu Kaitou dám lơ là.

Thực lực của hai cái pokemon này… đều nằm vào trong khoảng cấp tám mươi đi? Đều là Thiên vương pokemon?

Cấp lực như vậy, cửa ải đầu tiên đã thế này rồi sao? Nhìn biểu cảm của Dralaind có vẻ đối phương không định nương tay đâu.

“Chiến đấu thôi, Lucario, Lous”

Kaitou không gọi ra Tyranitar, mà gọi tới một cặp cách đấu hệ pokemon, tuy hợp tác chưa bao lâu, nhưng cả hai cái pokemon này đều tương đối ăn ý.

Có lẽ hiện tại, Tyranitar đơn độc mạnh mẽ hơn Lucario và cả Lous, tuy nhiên, nếu là đấu đôi, Lous và Lucario phối sẽ linh hoạt và khủng bố hơn nhiều.

Bốn cái pokemon lên sân, trận đấu đôi lập tức bắt đầu, nhưng mà.. ai làm trọng tài?

“Trận đấu bắt đầu” Một giọng nói quen thuộc đối với Kaitou vang lên.

Một con Slowking biết nói chuyện chậm chạp lơ lửng trên không trung hô to, ánh mắt của nhóm Kento nhìn về phía Slowking như thấy quỷ, tràn đầy ngạc nhiên.

Xong rồi, một tiếng bộc phát vang lên kéo lại sự chú ý của bọn họ.

“Hydreigon, dùng Dragon Rush”

“Noivern, Air Slash”

Dralaind khởi đầu trận đấu, lấy Hydreigon xông về phía trước làm trọng tâm, thật nhiều lưỡi đao gió Air Slash được Noivern khống chế hoàn hảo bao phủ xung quanh Dragon Rush.

Hydreigon bay thẳng về phía Lucario, chớp mắt một cái, Lucario biến mất, xuất hiện ở phía sau lưng của Noivern.

Bàn tay rút ra, là Bone Rush, cây gậy xương quất thẳng xuống người Noivern.

Bên phía Hydreigon cũng không nhàn hạ, thật nhiều Shadow Ball đang bao phủ lấy nó, Lous nhẹ nhàng bay lượn lùi về sau, di chuyển rất ít, nhưng lại hoàn hảo né được nguy hiểm cận kề.

Lúc này đây, nhóm năm người Kento mới kịp thời quay đầu lại để ý trận đấu, thoát khỏi sức hút của con Slowking biết nói tiếng người.

“Lucario, Lous, Close Combat”

Kaitou lạnh lùng kêu, ánh mắt của Kaitou đỏ lên, Kính chiếu yêu xuất hiện nhìn thấu bản chất của Hydreigon và Noivern.

Dralaind cũng không có đứng yên quan sát, thật nhanh ra lệnh.

“Noivern, Hurricane”

“Hydreigon, Dùng Hyper Voice”

Trốn đằng sau tiếng bạo tạc lúc nãy, đối mặt với Bone Rush của Lucario là đôi cánh phát sáng của Noivern, con rồng dơi dùng Wing Attack để đỡ đòn.

Sau đấy một ngọn gió bộc phát phóng tới, là Hurricane với tốc độ ra chiêu thật nhanh.

Bên phía Hydreigon, ăn trọn mấy cái Shadow Ball chỉ có thể giải quyết chiêu Dragon Rush và đống Air Slash quanh nó, còn con rồng ba đầu này lại hoàn toàn không gặp vấn đề gì.

Gấp ba lần cái miệng, gấp ba lần tiếng thét kêu gào, đối với Lous xông tới, Hyper Voice kích hoạt.

Trận đấu đôi, cần phải để ý rất nhiều thứ, liên tục theo dõi và quan sát ở hai khu vực, cần thiết phối hợp kỹ năng của cả hai.

Kaitou hít một hơi sâu nói

“Đổi vị trí, tiếp tục tấn công”

Chỉ một câu nói, Lous liền biến mất trước mặt Hydreigon, xuất hiện ở bên cạnh Lucario, hai cái pokemon tung chân lên đạp vào nhau.

Lucario cười cười tiếp nhận sự giúp đỡ đến từ Lous, sau đấy vận dụng Extreme Speed bắn với tốc độ cực đại, thoắt một cái…

ẦM!

Close Combat đập vào người Hydreigon với cú đấm chết người.

“Hydreigon, Flamthrower, Noivern, cẩn thận con Gallade” Dralaind nhíu mày, tốc độ quá nhanh, anh chưa kịp đuổi theo sự phối hợp của hai cái pokemon đối diện.

Lous và Lucario phối hợp tạo ra một tốc độ đáng kinh ngạc, lúc này đây, Noivern phải đối mặt với một đối thủ khác, là Lous.

Hurricane – Cuồng phong! Đâm thẳng.

Có điều Lous không hề chặn lại, hoàn toàn trái ngược, một lượng lớn lá ma thuật Magical Leaf được gọi ra, thuận theo cơn gió của Hurricane bao phủ xung quanh.

Noivern nhận ra bất thường, nhưng ngay khi nó tiếp đến rất sát người con Gallade trước mặt, đột nhiên cơn gió không nghe theo lời Noivern nữa.

Những chiếc lá bắt đầu cuốn vào bên trong Hurricane, với Siêu năng lực mạnh mẽ, Lous tại thời khắc mấu chốt đập nát kỹ năng của đối phương.

Magical Leaf bị thổi bay, Hurricane bị bẻ hướng dẫn đến đánh hụt, ngay phía trên người của Noivern, Lous đã xuất hiện kề cận vung tay

“Ice Punch!”

Rất khủng bố, với hệ băng kỹ năng sẽ gây ra gấp bốn lần thương tổn cho Noivern.

Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn… Noivern nghĩ rằng mình sẽ một đấm knock out, bất quá ngay lập tức năng lượng quen thuộc truyền vào làm Noivern bình tĩnh lại.

Là Long chi lực của Dralaind, nó làm ra một động tác vượt qua khả năng bình thường.

Hai cánh gập lại, năng lượng hệ rồng hội tụ, Dragon Claw được kích hoạt, Móng vuốt của rồng nắm chặt lấy nhau, tạo thành một mũi nhọn về phía trước.

Quay đầu, Ice Punch và Dragon Claw liền đập mạnh vào nhau, Dragon Claw bị đập bể, nhưng….

Oành!

“Dragon Pulse!” Dralaind cười lạnh nói.

Bằng việc sử dụng Dragon Claw ở trước đầu phòng thủ, Noivern đã ngay lập tức rút ra một lượng long lực từ Dragon Claw để thi triển thuần phát Dragon Pulse.

Đem Lous thổi bay về sau, Noivern liền cấp tốc đuổi ngược lại.

Bị Lous và Lucario ép quá chặt, Noivern và Hydreigon cũng trở nên bắt đầu khó tính, vốn hai bọn nó đang tính thăm dò thực lực của Kaitou.

Nhưng lúc này, Dralaind và các pokemon của anh có thể khẳng định, cái gọi là thiên tài trong miệng Drasna thiên vương, đơn thuần chính là quái vật!

OÀNH!

Ở một bên khác sân thi đấu, Lucario cũng bị đẩy lùi bởi Flamethrower, con Hydreigon với ba cái đầu được Dralaind huấn luyện siêu tốt, mỗi đầu có một suy nghĩ riêng làm cho Lucario cảm thấy nó đang đối mặt cùng lúc ba cường địch.

Dù đã cố gắng tránh né, nhưng Lucario vẫn dính đòn và bị dội trở lại.

Lous đang chật vật vung tay lên dùng Night Slash để chặn lại chiêu tấn công Dragon Claw kỳ lạ của Noivern.

Chớp mắt, ưu thế của Kaitou bị đè xuống một cách nhanh chóng, trận đấu diễn ra chưa bao lâu, nhưng đã gay cấn đến mức nghẹt thở
 
Chương 459: Đấu đôi, Dralaind! (2)


“Cái.. cái quái gì vừa diễn ra vậy?” Kento trợn tròn mắt nhìn tình hình thi đấu trước mặt, mọi thứ diễn biến quá nhanh.

Kento ánh mắt tất nhiên là có thể theo kịp, nhưng có điều dòng suy nghĩ vẫn còn khá hỗn loạn.

Bốn người còn lại cũng không khá hơn, bọn họ tuy nói tập trung, nhưng mọi người vốn chỉ quan tâm mỗi Dralaind mà thôi.

Dù sao Kaitou mới chỉ mười tuổi, dù cho đứa trẻ này cũng vượt qua đượt cửa ải đầu tiên, nhưng bọn họ đều bị vẻ bề ngoài của Kaitou lừa dối.

Thoắt một cái, Kaitou đã ép Kento đến đường cùng, tưởng như Hydreigon và Noivern đã chắc chắn phải thua.

Lucario và Gallade của Kaitou lại bị quật ngược lại, Hydreigon với Noivern ngoi lên chiếm lấy cơ hội chiến thắng?

Kento tập trung ánh mắt nhìn về phía Kaitou, anh rất muốn biết Kaitou sẽ làm gì trong tình trạng thế này.

Kể cả con Slowking không quá ham thích chiến đấu cũng bị cuốn theo nhịp điệu trận đấu, Dralaind đã hạ lệnh trục khách.

“Hydreigon, dùng Fire Blast”

“Noivern, Dragon Pulse, sau đấy Dragon Dance”

Hiển nhiên là muốn thừa cơ hội này cắn Kaitou một phát đau điếng, có điều Kaitou lại bình tĩnh không loạn nói

“Lucario, Aura Sphere, Lous, Misty Terrain”

Hai cái pokemon lập tức gật đầu nhẹ, Lucario đưa hai tay xuống dưới đất, nện hai trái Aura Sphere làm lực đẩy, ném bản thân lên cao né khỏi Fire Blast.

Còn Lous thì thả người về, Noivern bắn tới Dragon Pulse trúng trực diện người con Gallade trước mặt, có điều hình bóng lập tức mờ dần đi.

Là Doubled Team!

Sau đấy một lớp khói mù bao phủ khắp nơi, tầm nhìn của trận thi đấu lập tức bị thu hẹp rất nhiều.

Kento và bốn người bên ngoài căng mắt ra nhìn, muốn biết được diễn biến tiếp theo, bọn họ chỉ có thể nghe thấy âm thanh Oành oành liên tục đến từ Aura Sphere.

“Hydreigon, Noivern, phóng lên cao, Dragon Rush lập tức” Dralaind không hề sợ hãi trước diễn biến đột ngột.

Lúc đầu bị Kaitou chiếm thế thượng phong là do anh sơ ý, lúc này đã hoàn toàn tập trung vào rồi, Dralaind liếm lấy khóe môi của mình.

‘Thú vị’

Thì thầm một câu, sau đấy Dralaind cười nhe răng hai mắt căng lên, đứng ở phía đối diện sân thi đấu, Kaitou cảm thấy một sức mạnh áp đảo đang lan tỏa.

Long chi lực đang khuếch đại thật mạnh, đây chính là lý do vì sao Dralaind được coi là thiên tài hiếm có và là hi vọng tương lai cho gia tộc Dra- sao?

Thật đáng sợ…

“Mega tiến hóa, Lous, Lucario”

Ngón tay chạm nhẹ lên viên đá Key Stone của mình, hành trang của bọn cậu đã được trả lại, vậy nên dùng siêu tiến hóa hoàn toàn hợp lệ.

Ánh sáng rực rỡ chớp mắt lóe lên, ở trong màn sương mù dày đặc của Misty Terrain, Mega Gallade và Mega Lucario cảm thụ sức mạnh đang gia tăng.

Dù chưa luyện tập phối hợp nhiều, nhưng Lous và Lucario nhìn nhau, bọn nó biết được đây không phải là lúc để do dự.

Ở bên ngoài, Kaitou nghe được tâm linh cảm ứng từ hai pokemon của mình, không khỏi giật mình một chút.

“Haha..” Kaitou nở nụ cười một mình, giữa khoảng không im lặng, nụ cười của Kaitou phá lệ gây chú ý.

Ánh mắt của Kento lập tức bị thu hút lần nữa, chỉ kịp thấy Hydreigon và Noivern phóng thẳng lên trời cao với Dragon Rush.

Với một tốc độ đáng sợ, hai con rồng vừa mới tách ra, lập tức Lous và Lucario xuất hiện ở trên không trung.

“Là Teleport!” Kento khẳng định nói, có điều ném bản thân lên không trung như vậy, đối đầu với hai pokemon biết bay như Hydreigon và Noivern liệu có phải quyết định sáng suất?

Dralaind cũng tò mò không biết kế hoạch của Kaitou là gì, anh chỉ đơn giản là nghiền nát mọi thứ trong khả năng của mình.

“Xông lên, Hydreigon và Noivern, Outrage và Dragon Claw”

Vung cánh tay lên kêu to, rõ ràng là Dralaind không hề có ý định nương tay.

Lúc này, ở bên dưới Kaitou cũng đặt nắm đấm trước ngực mình, Aura lực bắt đầu phóng thích một cách tự do.

Lous và Lucario lập tức cảm thụ được năng lượng đến từ Kaitou, hai cái pokemon lập tức gọi ra Aura Sphere tấn công.

“Né ra!” Dralaind ánh mắt sắc bén nói, anh nhận ra chiêu Aura Sphere này tương đối mạnh.

Đủ để gây uy hiếp cho Hydreigon và Noivern, thay vì đâm đầu vào ngu ngốc, hai con rồng lập tức lách mình né đòn công một cách dễ dàng.

“Thật đáng sợ, cũng thật linh hoạt” Một thành viên tham gia huấn luyện quan sát nói.

“Không chỉ vậy, quyết định cũng rất nhanh” Kento không dám thở mạnh nói.

“Đứa nhỏ đấy gặp nguy hiểm rồi” Có người nhịn không được tiếc rẻ.

Thực lực mà Kaitou thể hiện ra thật sự đáng sợ, so với độ tuổi mà Kaitou đang có, đấy là trí tuệ và tiềm lực không thể đo lường.

Nhưng có vẻ đây là giới hạn của Kaitou và hai pokemon của cậu đi?

Ngay khi mà mọi người nghĩ như vậy, hai qua Aura Sphere bị né ra lập tức hướng về phía pokemon còn lại phóng tới.

Dội ngược, và lấy tốc độ nhanh hơn bắn tới Hydreigon và Noivern!

OÀNH! OÀNH!

Aura Sphere của Lucario bị Lous đổi hướng, ngược lại, Aura Sphere của Lous bị Lucario đổi hướng.

Với tốc độ nhanh hơn phóng ra, Aura lực cộng dồn, hai con pokemon phối hợp nhau phóng xuống.

Đầu tiên là Mega Kick!

Sau đấy là Ice Punch!

Cuối cùng là Aura Sphere!

Hai cái pokemon dưới sự chỉ dẫn từ Kính chiếu yêu của Kaitou, lựa chọn ra góc độ không thể đánh trả của Hydreigon và Noivern.

Tung cước đá hai con rồng lại một chỗ, sau đấy phóng tới dùng Băng quyền, cuối cùng là đưa hai tay về phía đối diện.

Lơ lững trên không trung, một khối Aura Sphere cực đại được tạo bởi Lous và Lucario, từ mau xanh hóa thành màu màu vàng, dao động mãnh liệt rồi thoáng cái ngưng đọng.

Ném xuống.

“Boomburst và Hyper Voice” Dralain đổ mồ hôi hột với khối năng lượng khổng lồ giữa Lous và Lucario.

Không hề do dự, Dralaind liền lập tức kêu lên.

Slowking và những người đang quan sát ở bên cạnh không tự chủ mà lùi lại vài bước, thật sự sợ bị đòn này gây ảnh hưởng.

Đang trong đà rơi xuống, hai con rồng lần nữa ngóc đầu dậy, với đôi tai to như hai cái loa trên đầu, Noivern lập tức được Hydreigon hỗ trợ, kẹp chặt lại để Noivern thỏa thích bạo tạc.

Boomburst - Vụ nổ sóng âm thanh.

Đại chiêu mạnh nhất của Noivern, phối hợp với Hyper Voice của Hydreigon, tổ hợp kỹ này cũng hoành tráng không kém.

Kento và những người khác chưa kịp đề phòng, lập tức hai tai đau nhức đưa tay lên bịt lại.

Âm thanh khổng lồ như muốn thổi bay mọi thứ, Misty Terrain lập tức bị cuốn trôi, tổ hợp kỹ của hai pokemon hệ rồng lập tức va chạm với Aura Sphere của Lous và Lucario.

Khối năng lượng bị chặn lại trên không trung…

“Dừng lại rồi sao?” Kento nheo một mắt lên chật vật nhìn.

Xong rồi anh lập tức lắc đầu, từ thái độ của Kaitou, đối phương có vẻ không bất ngờ gì với tình huống này.

Điều đó có nghĩa là!

XOẸT!

Quả nhiên, khối Aura Sphere lập tức đánh xuyên qua Boomburst phối hợp với Hyper Voice!

Cứ như vậy, khối năng lượng khổng lồ chớp mắt nuốt chửng Hydreigon và Noivern, như một một trận đại càn quét, quy mô trận đấu làm người ta rùng mình.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top