Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Dịch Full 

Chương 1300: Biến cố phát sinh: Hôn mê bất tỉnh 03


Con trai nàng sao lại khổ như vậy?

Từ nhỏ đến lớn, nó một đường thuận lợi, vô bệnh vô tai nhưng từ sau chuyến đi Vạn Xuân uyển không còn như vậy nữa. Hết bị ngựa đạp ngực lại tới bị tiểu nhân kiếm chuyện, giờ lại xảy ra chuyện này.

Thử hỏi nàng không buồn sao được?

Nàng giận đến mức mặt mũi trắng bệch, nói với Tần đại nhân :“Quân nhi của chúng ta làm người nho nhã lễ độ, với nữ nhân luôn khách khí. Trong nhà có thông phòng nha đầu nó còn không để ý, sao có khả năng để ý gái lầu xanh, còn dẫn tới tranh giành nữa? Ả đó đẹp tới đâu chứ? Quân nhi nhà chúng ta có phải chưa từng thấy mĩ nhân đâu.”

Tần Khôn liên tục thở dài. Mới ban đầu, nghe con vì giành ca cơ mà bị đánh ông không biết giấu mặt vào đâu, xấu hổ không chịu được, vội dẫn phu nhân nhà mình tới Tô gia từ hôn.

Không ngờ, Tô gia đại tiểu thư một mực không tin con ông lại là người như vậy. Lời nàng nói làm ông bừng tỉnh. Ông làm cha mấy chục năm còn không hiểu tính con mình, để cô gái nhỏ như nàng ta nói mới tỉnh ra.

Hai vợ chông đang ủ rũ thì nghe người hầu tới báo Tô quốc Công, lão phu nhân cùng Tô tiểu thư đến thăm.

Tần Khôn nghe thấy liền dẫn phu nhân mình ra cửa đón.

Hai bên nói ít câu thì lão phu nhân xin phép vào thăm Tần Nguyên quân. Tần phu nhân nghe vậy thì dùng dằng.

Lão phu nhân thấy nàng như vậy thì nắm lấy tay nàng vỗ nhẹ: “Tần nương à, chúng ta là thong gia, tuy hai bên chưa tổ chức đám cưới nhưng Quân nhi cũng là con rể tương lai của chúng ta, sao chúng ta không đến thăm cho được.”

Tần phu nhân nghe vậy liền xin lỗi rồi dẫn mọi người vào trong.

Nàng cho rằng, nếu Tô tiểu thư cương quyết không từ hôn thì có gặp bộ dáng Tần Nguyên Quân bây giờ cũng sẽ không đổi ý. Nhưng nếu nàng muốn từ hôn thì bà cũng không cách nào. Coi như bà không duyên có đứa con dâu này.

Nhưng nếu không từ hôn thì với bệnh tình con mình như vậy, không lẽ để đường đường tiểu thư Quốc công phủ chịu khổ suốt đời sao?

Càng nghĩ bà càng rối.
 
Chương 1301: Biến cố phát sinh: Hôn hôn mê bất tỉnh 04


Tần Nguyên Quân nằm trên giường, trên mặt còn mấy vết bầm chưa tan hết, cứ như đang ngủ, chỉ khác là một giấc ngủ dài không biết ngày nào tỉnh.

Đại tiểu thư nhìn mà xót xa, cảm giác áy náy lan đầy lồng ngực, hốc mắt cay cay, nước mắt tuôn đầy má.

Hôm đính hôn ở Tô Phủ, thái tử đã có tranh chấp với Nguyên Quân nhưng hỏi người khác ai cũng nói là không có gì, mười người đều lảng đi. Lúc nàng đi ngang thái tử, còn nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo âm độc của hắn bắn về phía nàng.

Nhìn thấy ánh mắt đó, nàng chỉ muốn trốn cho thật xa, ai ngờ được mới mấy ngày đã xảy ra cớ sự.

Nàng cắn môi, chậm rãi đến bên giường, run run nắm tay Tần Nguyên Quân.

Tay hắn vẫn ấm áp như vậy, ấm như con người hắn. Nước mắt nàng không ngừng rơi, tí tách lên mu bàn tay hắn.

Tần phu nhân muốn khuyên nàng nhưng lão phu nhân đã ra hiệu, mọi người lặng lẽ ra khỏi phòng. Bà thở dài:“Tính tình nó rất cố chấp. Việc gì đã quyết định sẽ không thay đổi. Nếu nó nhận Quân nhi là phu quân, trọn đời này cũng sẽ không đổi ý. Cứ để chúng nói chuyện với nhau.

Tần Khôn không biết nói gì hơn, chỉ có thể mời họ ra sảnh uống trà.

Tô Nhân Vũ từ đầu đến cuối không nói một câu. Nhìn bóng con gái in trên cửa sổ mà lòng ê ẩm.

Nếu có Mạt nhi ở đây, biết đâu chuyện này đã không xảy ra. Nó mới đi khỏi đã…

Hắn cảm thấy mình làm người thật thất bại, làm chồng không tốt, làm cha cũng không tròn.

Đại tiểu thư lẳng lặng ngồi ở trước giường, nắm chặt tay Tần Nguyên Quân, nức nở nói:“Là thiếp hại chàng. Nếu không biết thiếp, chàng có lẽ không phải nằm đây. Chàng yên tâm, dù có chuyện gì xảy ra, thiếp vẫn luôn ở bên chàng. Tô Nhu Nhi ta xin thề, sống là người của Tần Nguyên Quân, chết cũng làm ma của chàng, vĩnh không thay đổi. Nguyên quân, chàng nếu nghe được lời thiếp, xin chàng hãy nhanh chóng tỉnh lại.”

Lời nàng chân thành, từng nụ hôn nhẹ nhàng rơi trên bàn tay bất động.

Tần Nguyên Quân không một chút phản ứng.

Đại tiểu thư nói thạt lâu, thật lâu, sau đó mới lưu luyến rời đi. Trước khi đi còn cẩn thận bỏ tay hắn vào chăn, chỉnh tốt chăn, lấy khan lau mặt cho hắn, vô cùng tỉ mỉ.

Chiều đó, mấy người về Tô phủ. Không có Tô Mạt ở đây, cả phủ như vắng hắn, không tiếng nói, tiếng cười, người hầu cũng lặng lẽ hơn.

Tô Việt, Tô Hinh Nhi dẫn theo nha đầu chờ ngoài cửa, thấy mọi người về vội chạy tới hỏi thăm.

Lão phu nhân dẫn bọn họ vào phòng mình, dù sao hai bên chưa cười gả, cũng không tiện nói nhiều, qua loa vài câu rồi kêu bọn họ cố nghỉ ngơi cho tốt, chỉ giữ đại tiểu thư ở lại.

Đại tiểu thư ôm nàng, khóc cực kỳ thương tâm.

Lão phu nhân vuốt tóc nàng, dỗ dành: “ Cháu ngoan của ta, đừng buốn quá. Trời không tuyệt đường người, con với Quân nhi đều là đứa trẻ tốt, người tốt chắc chắn có triện báo. Có tai họa gì, đẻ lão bà ta đây gánh là được rồi.”

“Tổ mẫu, là con hại chàng, là con, nếu không phải tại con, người đó sao lại hại chàng như vậy…”
 
Chương 1302: Biến cố phát sinh: Tra hỏi Tô Văn Nhi 01


Lão phu nhân ôm nàng, nhẹ giọng nói:“Đừng khóc, đây là số mạng của các con, qua khỏi tai nạn sẽ có điềm may. Con phải kiên cường, nếu con lựa chọn ở bên nó thì phải cố mà cứng rắn, có biết không?”

Lão phu nhân một bên an ủi cháu, một bên lại nhớ tới Mạt nhi, nha đầu kia sao tới giờ còn chưa về?

An ủi một lúc, lão phu nhân sai Trương ma ma đưa nàng trở về, lại sai Tô Hinh Nhi qua ở cùng để nàng khuây khỏa.Sau đó, bà qua tây viện thăm Hỉ Thước với tiểu thiếu gia.

Hỉ Thước bị sẩy thai, sinh nở lại không thuận lợi nên sức khỏe cùng tinh thần không tốt. Lão phu nhân phân phó nha đầu cùng vài bà tử tin cây chăm sóc, giúp nàng mau bình phục.

Tiểu thiếu gia nhỏ xíu như một con mèo nhỏ được hai bà vú sạch sẽ do chỉnh tay lão phu nhân chọn chăm sóc.

Thấy bà tới, Tô Nhân Vũ vội ra đón, dẫn bà tới thư phòng. Sau đó, hai mẹ con cho lui tất cả người hầu, bà hỏi: “ Chuyện của Tần công tử, con thấy sao?”

Từ lúc Tô Nhân Vũ thăng chức tới giờ, công việc quấn thân, từ chuyện nhà tới chuyện triều đình, chuyện nào cũng làm ông ăn ngủ không yên, việc nối tiếp việc, càng về sau càng rối rắm, càng hung hiểm, mới thời gian ngắn mà cả con người phờ phạc, ông chỉ còn cách cắn răng chống đỡ, vì quanh ông còn lắm những người cần bảo bọc.

Vẻ mặt Tô Nhân Vũ tối tăm: “Mẫu thân, chuyện này không bình thường. Tần Nguyên Quân đứa nhỏ này làm người chính trực, chuyện giành kĩ nữ rồi bị đánh là bình thường, nhưng mà là bình thường với mấy tên ăn chơi trác táng kìa, chứ với nó lại không thong. Con thấy có thể là do những kẻ ghen ghét Tô gia chúng ta ra tay.”

Lão phu nhân nhìn hắn:“Con có nghí tới chuyện này có quan hệ tới đông cung?”

Tô Nhân Vũ mơ hồ hỏi:“Mẫu thân, chuyện này có quan hệ gì với đông cung?”

Lão phu nhân thở dài, chuyện mấy đứa con trong nhà sao hắn lại vô tâm tới vậy?
 
Chương 1303: Biến cố phát sinh: Tra hỏi Tô Văn Nhi 02


Cũng không trách hắn, hàng năm lo việc ngoài, chuyện con cái trong nhà làm sao nắm hết.

Bà liền đem chuyện của thái tử và đâị tiểu thư kể lại toàn bộ.

Tô Nhân Vũ cả kinh thiếu chút nữa vỗ bàn, nhớ lại thái độ, lời nói, cử chỉ, hành động của thái tử lần lượt xâu chuỗi lại, dần dần hiểu ra: “ Không lẽ hắn còn tơ tưởng Nhu nhi? Hắn đã có hôn sự với Tả tiểu thư rồi.”

Trước kia, ông cảm thấy đám người hoàng quý phi muốn cưới Nhu nhi cho thái tử, mục đích là muốn mượn thế lực Tô gia nên ông đã tram phương ngàn kế chứng minh lòng trung với hoàng đế, trung với thiên tử sau này mới tránh thoát một kiếp, tránh cho con mình rơi vào hoàng cung sâu độc.

Không lẽ thái tử làm vậy vì dã tâm không đạt được? Nhưng hắn có Tả tiểu thư rồi, nàng là chính tay bệ hạ chọn cho hắn…

Lúc trước, mẫu thân từng nói, nữ nhi gả vào hoàng cung không một ngày bình thản, bà không muốn Nhu nhi chịu khổ, kiếm một nhà môn đăng hộ đối gả đi tốt hơn nhiều, cũng tránh được sự thanh giành giữa cá hoàng tử, tránh tai họa cho Tô gia. Ông đương nhiên đồng ý.

Lại nghe lão phu nhân buồn bực tiếp tục nói:“Lần nào thái tử tìm Nhu nhi đều bị nó kiếm cớ tránh mặt. Từ ngày thái tử có hôn ước với Tả tiểu thư, Nhu nhi đã hoàn toàn chết tâm với hắn nhưng không hiểu sao hắn cứ dây dưa không dứt. Một bên dựa vào Tẩ gia, một bên cũng không muốn buông ra. Ta đoán, hình như hắn muốn cưới Tả tiểu thư làm thái tử phi, Nhu nhi nhà chúng ta làm lương đệ.”

Tô Nhân Vũ tái mặt: “ Không được!”

Con gái của ông, bất kì đứa nào cũng nhất quyết không làm thiếp.

“Con sẽ đề cập chuyện này với bệ hạ.” Ông chậm rãi ngồi xuông, vẻ mặt ngưng trọng nói.

Lão phu nhân gật đầu: “ Chúng ta cũng cần tìm danh y, mau làm cho Quân nhi hồi phục.”

Ánh nến từng giọt từng giọt rơi xuống. Lão phu nhân mệt mỏi: “ Chuyện hỉ Thước ta đã điều tra xong, là chuyện tốt ả kia làm, ả sai người động tay động chân, bỏ thêm thuốc sẩy thai vào thức ăn của hỉ Thước. cũng may Hỉ Thước chỉ mới ăn mấy miếng, nếu không mẹ con đều khó giữ.”

Tô Nhân Vũ nắm chặt tay, sắc mặt lạnh lẽo.

Lão phu nhân lại nói:“Tìm thời gian mới than gia với trưởng công chúa tới, hỏi họ tính sao, hoặc là dẫn ả trở về, hoặc…”
 
Chương 1304: Biến cố phát sinh: Tra hỏi Tô Văn Nhi 03


Nếu là trước kia, vì thanh danh Tô gia, bà sẽ cố nhịn bởi vì bọn nhỏ chưa đứa nào cưới gả, còn cần sự có mặt của ả.

Nhưng giờ, Tô Trì định sắp cưới công chúa, Nhu nhi hôn sự cũng xong, huống gì Tần Nguyên Quân còn mê mang không rõ. Mẹ ruột bọn chúng có gì cũng không ảnh hưởng được, mà thế lực Tô gia bây giờ cũng không ai dám khinh khi.

Hơn nữa, lão phu nhân đoán Vương gia chắc chắn sẽ không đem Vương phu nhân về. Nữ nhân trong gia tộc lớn mà bị hưu, chỉ có đường chết. Bà làm vậy chỉ muốn chặn miệng nhà họ Vương, để họ không xen vào chuyện bà xử trí con dâu.

Tô Nhân Vũ nặng nề: “ Nàng ta không phải bị nhốt ở hậu viện sao? Nàng ra ngoài bằng cách nào?”

Mắt lão phu nhân càng tối hơn: “Còn một chuyện mẹ vẫn chưa có dịp nói với con.”

Trống ngực Tô Nhân Vũ đập thình thịch, không phải Mạt nhi xảy ra chuyện chứ? Một đứa con gái như nó, tham gia cái gì diệt thổ phỉ?

Ông nhìn thằng mẹ mình: “Mẫu thân, còn chuyện gì nữa?”

Lão phu nhân sắc mặt càng phát ra âm trầm:“Nhị nha đầu......”

Tô Nhân Vũ nhẹ nhàng thở ra:“Nó sao nữa?”

Đại tỷ nó còn chưa gả, không lẽ nó còn gấp hơn

Lão phu nhân cả giận:“Nha đầu này quá lớn gan, dám cùng người làm chuyện bại hoại, giờ bụng cũng gần hai tháng.”

Tô Nhân Vũ choán váng, đầu ong ong như bị ai lấy cây đập xuống. Nhà mình lại xảy ra loại chuyện này?

Ngực ông như bị ai bóp chặt, hít thở không thong, vụt đứng dậy sải bước ra ngoài.

Lão phu nhân thấy vậy quát:“Đứng lại!”

Tô Nhân Vũ trở lại:“Mẫu thân!”

Trong nhà không có chủ mẫu quản lí tốt mọi chuyện, ông ở bên ngoài lo việc triều chính, không đủ sức lực lo chuyện nhà, kết quả xảy ra bao nhiêu thứ, hỏi ông sao bình tĩnh nổi?

“ Con ngồi đó cho ta!”Lão phu nhân vỗ bàn.

Tô Nhân Vũ đờ đẫn ngồi xuống, sắc mặt âm tình bất định.

Lão phu nhân nói:“Nếu bị người làm bẩn, bỏ đứa nhỏ trong bụng, cho nó xuống tóc đi tu. Nếu nó dám tư thông, coi như con không có đứa con này, dù sao con cũng còn trẻ, còn có con khác được. Nhưng mà, mẹ thấy nó không chút gì sợ hãi. Có thể, mọi việc không đơn giản.”
 
Chương 1305: Biến cố phát sinh: Tra hỏi Tô Văn Nhi 04


Tô Nhân Vũ mị mị con ngươi:“ Bất kể chuyện gì, nó vẫn là con cháu Tô gia, xử trí nó ra sao là quyền của Tô gia.”

Lão phu nhân từ từ đứng dậy:“ Sáng mai ta sẽ nói chuyện với nó, con cứ lo việc của mình đi. Con là nam tử, chuyện nữ nhi hậu viện vẫn nên để bà già này ra mặt hợp lí hơn. Cũng tại mẹ chưa kiếm được con dâu tốt cho con mới xảy ra nhiều chuyện như vậy. Mọi việc cứ giao cho mẹ.”

Tô Nhân Vũ vén vạt áo, quỳ xuống:“ Con bất hiếu khiến mẫu thân vất vả.”

Lão phu nhân run rẩy đỡ ông dậy, đột nhiên như già đi mấy tuổi: “ Có hậu viện gia tộc nào được bình an đâu, con đừng để ý quá.”

Tô Nhân Vũ thở dài, tự mình đưa lão phu nhân trở về

Sáng sớm ngày thứ hai, lúc Trương ma ma vào hầu, lão phu nhân dựa vào đệm, ra lệnh: “ Đi mời một đại phu tới, đáng tin một chút

Trương ma ma đã hầu hạ bên người bà mấy chục năm, tự nhiên hiểu ý chủ tử, im lặng ra ngoài làm việc.

Trương ma ma vừa đi khỏi, bên ngoài có nha đầu truyền lời: “Lan cô nương bên người Ngũ tiểu thư cầu kiến lão phu nhân.”

Nghe Xuân Thủy nói vậy, lão phu nhân vui vẻ nói:“Mau, mời nàng ta vào.”

Lăng Nhược vào trong, cúi đầu thỉnh an lão phu nhân, sau đó đứng dậy nói: “ Lão phu nhân, tiểu thư sai chúng thuộc hạ để ý mọi việc trong nhà. Chúng thộc hạ điều tra được Hỉ Thước di nương bị phu nhân hạ dược, thuốc là do nhị tiểu thư cho người đem tới, nhị tiểu thư thường lén lút qua lại với Tống gia.”

Lão phu nhân “A” một tiếng, vậy mà bà lại không biết chút gì.

Xuân Thủy bước lên phía trước đỡ bà, một bên nói:“ Nhị tiểu thư thân với thập tam công chúa, tứ tiểu thư và bát tiểu thư của Tống gia từ lâu, hồi ở Vạn Xuân uyển ai cũng nhìn ra được.”

Lão phu nhân gật đầu nhìn về phía Lăng Nhược, Lăng Nhược nói:“Nhị tiểu thư nay được Tống gia giúp đỡ. Nô tì phát hiện có hai cao thủ thường xuyên lui tới viện của nàng.”

Chuyện này, mấy ngày trước Lăng Nhược mới tình cờ phát hiện. Hai người kia hình như nàng đã từng gặp họ ở Vạn Xuân uyển, chỉ là hai ngày nay không thấy họ nữa.

Nàng cũng nhờ mấy người Lưu Vân điều tra kĩ, chứng minh được trên giang hồ đúng là có cặp vợ chồng ngoại hệu “Thư Hùng Song Sát”, sát thủ nổi tiếng độc ác trong giới giang hồ.

Lão phu nhân tức run người:“Phản , phản rồi. Nó muốn làm gì? Cõng rắn cắn gà nhà sao?”
 
Chương 1306: Biến cố phát sinh: Tra hỏi Tô Văn Nhi 05


Để nha hoàn qua loa búi tóc, bà sai Xuân Thủy: “ Đi, bắt ả lại, để bà già ta đây nhìn kĩ thứ ác độc đó.”

Xuân Thủy vâng lời, chạy đi.

Lão phu nhân chỉ uống hai miếng cháo tổ yến, sai người nói đại tiểu thư với tam tiểu thư ở trong phòng thêu thùa may vá, không cần qua thỉnh an bà. Riêng Tô Việt đã tới nha môn từ sớm.

Rất nhanh, Xuân Thủy chạy về báo nhị tiểu thư đã bị giải tới phòng chứa củi.

Lão phu nhân đứng dậy, dẫn theo một nhóm nha đầu, bà tử, người nào người nấy khỏe mạnh, lực lưỡng, cùng với Trương ma ma tới phòng chứa củi.

Tới nơi, bà sai Lăng Nhược cùng những bà tử lực lưỡng giữ bên ngoài, không cho ai tự ý ra vào.

Nhị tiểu thư bị hai bà tử tráng kiện ấn quỳ trên mặt đất, miệng bị nhét vải, , còn ô ô kêu, dùng sức giãy dụa.

Thấy lão phu nhân đến, nàng liền bò tới, lập tức tất đi tiến lên, cầu xin nhìn lão phu nhân,cầu nàng tha thứ.

Một cái bà tử chuyển ghế dựa đến cho lão phu nhân ngồi. Bà lạnh lẽo nhìn Tô Văn Nhi.

“Nha đầu, thành thật khai cho ta, là tự một mình ngươi làm hay có người ép ngươi?”

Cho đến bây giờ, lão phu nhân vẫn hy vọng là do Hoàng quý phi hoặc Tống gia ép buộc nàng, chứ bản thân nàng vẫn chưa đến mức đó, hơn nữa, một cô nương chân yếu tay mềm như nó thì làm được gì?

Vải bố vừa lấy ra, Tô Văn Nhi đã khóc rống: “ Tổ mẫu, con sai rồi, con không dám nữa đâu, xin người tha cho con.”

Lão phu nhân mặt trầm như nước, lạnh lùng: “ Nói cho ta nghe, nghiệt chủng trong bụng ngươi là của ai?”

Tô Văn Nhi tái mặt, hoảng hốt im lặng.

Lão phu nhân hừ lạnh: “ Sao đại phu còn chưa tới?”

Tô Văn Nhi liên tục dập đầu:“Lão tổ mẫu, xin người tha cho, đừng giết con cùng đứa nhỏ. Đừng mà…”

Lão phu nhân tiếp tục hỏi:“Ai sai ngươi giao thuốc phá thai cho phu nhân để hại Hỉ Thước?”

Tô Văn Nhi vội lắc đầu,“Không, không, ta không có. Ta luôn luôn tại trong viện, làm sao có thể......”

……………….

Tô Văn Nhi thấy bà lạnh lẽo nhìn nàng, vội liếc quanh tìm cách trốn tội, vừa thấy Lăng Nhược, ả đã nói:“Lão tổ mẫu, nhất định là có người hãm hại con. Mạt nhi vốn ghét con từ lâu, chỗ nào cũng kiếm cách gây khó dễ. Lúc ở trong cung, nó ghen tỵ con được bệ hạ cùng quý phi sủng ái, ở Vạn Xuân uyển thì đi khắp nơi nói xấu con, còn tìm đủ cách để phá bánh ngọt con cực khổ làm ra.”
 
Chương 1307: Biến cố phát sinh: Cấu kết kẻ thù bên ngoài 01


“Câm miệng!” Lão phu nhân giận tím mặt: “ Ngươi lấy trộm công thức làm bánh của Mạt nhi, hôm đó chính miệng mi thừa nhận, giờ còn dám xảo?”

“Không phải, không phải, là Mạt nhi hại con. Nó cho người bức con phải khai như vậy. Nó có Tề vương làm chỗ dựa, bản than lại giỏi võ công. Là nó hại con, là nó!”

“ Vả miệng cho ta!”

Một bà tử xông tới tát liền hai cái, Tô Văn Nhi đau không nói nổi. Miệng ả đau điếng, máu chảy dọc theo cằm, rơi xuống nền đất dơ bẩn. Ả căm thù nhìn lão phu nhân.

“ Là Tô Mạt hại ta. Tất cả là do nó. Ta chết cũng không tha nó. "

“Đứa nhỏ là con của thái tử , thái tử ......”

Thái tử hai chữ như một thứ bùa chú quanh quẩn phòng củi khiến lão phu nhân thiếu chút ngất xỉu. Ổn định lại tâm tình, bà lạnh lùng nói:“Còn dám nói hươu nói vượn. Người tới, không cần chờ, Tô gia ta có loại con cháu điếm nhục gia phong như vậy không cần giữ lại, còn dám nhục mạ hoàng thất, chết chưa hết tội. "

Hai cái bà tử cũng bị hù cho chóng mặt. Tô Văn Nhi có con với thái tử, mà thái tử thì sắp cưới Tả tiểu thư. Chuyện này đồn ra ngoài, Tô Gia còn mặt mũi nào nhìn người nữa ? "

Mấy người hầu không dám chậm trễ. Lẽ ra, các nàng cố chờ đại phu tới cho ả một chén thuốc phá thai, nhưng sự việc tồi tệ chừng này, giải quyết càng sớm càng tốt. Nghe lão phu nhân ra lệnh, lập tứ, người hầu hai bên giơ gậy gộc lên, chuẩn bị bổ xuống Văn Nhi.

Tô Văn Nhi vọt đứng dậy, điên cuống ôm bụng: “ Lão yêu bà, người không chết tử tế được. Ta nhất định chém hết cả nhà ngươi, cho cả nhà ngươi chôn chung con ta, lão yêu bà ! "

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng nói âm dương quái khí: “ Tô phu nhân thật độc ác, cháu gái mình cũng không tha, đánh chết nàng mới chịu. Lòng dạ rắn rết a ! "

Lăng Nhược rùng mình, lao ra đem lão phu nhân bảo vệ phía sau. Phòng củi ầm ầm nổ. Hai bóng người theo khói bay vào.

Nữ nhân một chưởng quăng hai bà tử sang một bên, ôm lấy Tô Văn Nhi lao ra ngoài.

Nam nhân từ cửa sổ vọt vào, ngoan độc ra sát chiêu lấy mạng lão phu nhân.

Lăng Nhược đẩy các bà tử sát góc tường, khiến họ che kín lão phu nhân còn mình nghênh chiến Hùng Sát.
 
Chương 1308: Biến cố phát sinh: Cấu kết kẻ thù bên ngoài 02


Thư Hùng Song Sát am hiểu hóa cốt miên chưởng, một chưởng đánh ra nhìn nhẹ như không nhưng chỉ cần dính vào là da thịt hay sắt thép đều tan thành nước.

Bên ngoài, Thư Sát cười khanh khách :“Muội muội, muội xinh đẹp như vậy, lỡ như lấy mất trái tim nam nhân của tỷ không ổn nha. "

Nói xong ả liền vọt vào, cùng trượng phu đối phó Lăng Nhược.

Bọn họ cho rằng Lăng Nhược dẫu sao cũng chỉ là một con nhóc mười bảy, mười tám tuổi, võ công không tới đâu, hạ gục nàng là chuyện dễ như ăn cháo.

Ai biết, mọi thứ không như dự đoán, hai mươi mấy chiêu qua đi, Lăng Nhược vẫn cắn răng chống đỡ mà bên ngoài mơ hồ có tiếng người báo động :“Lão gia, lão gia, có thích khách tới giết lão phu nhân, ở phía sau viện!”

Tiếng gào liên tiếp, có gia đinh mang theo gậy gộc xông tới.

Thư Hùng Song Sát vừa nghe, biết thời cơ sắp hết, quyết định dồn hết sức giết cho được lão phu nhân.

Hùng Sát ỷ mạnh, toàn lực tấn công Lăng Nhược, chưởng phong như bão, ồ ạt đánh về Lăng Nhược.

Lăng Nhược kinh hãi, phi thân lui về sau, khom người tung chiêu, năm ngón tay hóa thành trảo bổ tới lưng Thư Sát, chân phải đá qua ngực Hùng Sát.

Chưởng phong Thư Sát quét tới lão phu nhân đành đổi hướng trở lại cứu mình. Lăng Nhược lúc này chiêu thức dùng hết, hồi lực không kịp, bị Thư Sát một trảo chộp vào trên đầu vai, nhất thời máu tươi văng khắp nơi.

Hùng Sát hét lên một tiếng, nắm tay Thư Sát lao ra, Lăng Nhược cắn răng, tung sức đá một băng ghế vè phía họ.

Hai người không ngờ được nàng trúng chiêu của Thư Sát mà còn phát lực mạnh như thế, trốn tránh không kịp, Thư Sát bị băng ghế quất thẳng vào lưng, cắn răng ôm Tô Văn Nhi, nhảy lên nóc nhà phi thân trốn thoát.

Vai Lăng Nhược bị thương nặng, cắn răng chịu đau lấy ra hai viên thuốc, nửa uống, nửa thoa lên miệng vết thương.

Mọi thứ vừa xong cũng là lúc Trương ma ma vọt tới: “Lão phu nhân!”

Lão phu nhân phun ra một búng máu, mềm oặt ngã xuống.

Trương ma ma lúc trước được sai đi mới đại phu, vừa vào tới viện đã nghe thấy tiếng đánh nhau, bà giả bộ lên tiếng gọi Quốc công, không ngờ hù được thích khách.

Lăng Nhược chịu đựng đau nhức, vội xem xét lão phu nhân, đút cho nàng một viên thuốc, nói:“Lão phu nhân là bị chưởng phong làm bị thương, không nguy hiểm tính mạng, chỉ cần cố nghỉ ngơi tốt là được. "

Dù sao, tuổi bà cũng lớn, lại là người thường, mà Thư Sát chưởng lực ác độc, một chưởng kia nếu đánh trúng, nội tạng lão phu nhân không nát mới lạ, coi như trong rủi có cái may.
 
Chương 1309: Biến cố phát sinh: Cấu kết kẻ thù bên ngoài 03


Hiện tại, bà bị chưởng phong quét trúng, giống như bị người đập cho một gậy, dĩ nhiên phải bị thương.

Trương ma ma cám ơn nàng, cho người đỡ lão phu nhân về phòng, lại sai người mời Quốc công trở về.

Lăng Nhược dặn dò bà vài chuyện, nhờ bà chú ý điều tra, chắc chắn có người trong phủ truyền tin ra ngoài, cứu nhị tiểu thư một mạng.

Ban đầu, nàng đã tính toán hết thảy, biết chắc Thư Hùng Song Sát không ở gần đây. Thậm chí, nàng còn sai Lưu Vân theo dõi gần Tống gia, nếu gặp hai người đó ra ngoài liền ngăn lại.

Không ngờ hai người dó lại tới nhanh vậy !

Lăng Nhược thấy trước mặt một trận đầu choáng mắt hoa, biết trong móng tay của Thư Hùng Song Sát có độc, nàng không kịp nhiều lời, vội vàng chạy về Tề vương phủ.

Đến trước Vương phủ, nàng không còn sức chống đỡ, gục ngay tại chỗ.

Thị vệ canh cửa nhận ra nàng, một mặt đỡ nàng vào trong, một mặt sai người báo Diệp công công.

Diệp công công là người vương gia kính trọng nhất. Vương gia không ở đây, chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ đều bẩm báo Diệp công công cùng Lưu Vân Lưu Hỏa, kia hai vị không ở, tự nhiên sẽ nói cho Diệp công công .

Diệp Tri Vân nghe nói Lăng Nhược bị thương, vội vàng chạy tới, Lăng Nhược đã muốn hôn mê, xanh cả mặt, đầu vai còn đổ máu.

Diệp Tri Vân vội xé bỏ vai áo nàng, không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã căng thẳng:“ Huyền Âm trảo!”, sau đó ra lệnh : " Mau, gọi Lưu Vân Lưu Hỏa trở về.”

Diệp Tri Vân điểm mấy huyệt trên người nàng, đút nàng mấy viên thuốc, sau đó lấy dao nhọn hơ mấy lần trên lửa rồi cắt chỗ thịt bị thương trên vai nàng.

Làm vừa xong, Lưu Vân Lưu Hỏa hai người cũng về tới, vừa vào cửa liền hỏi: “Sư phụ, Lăng Nhược bị thương?”

Diệp Tri Vân gắt: “Các ngươi thay nàng bức độc đi, lão nhân ta nội lực không đủ .”

Lưu Vân biết sư phụ ở trong cung bị rất nhiều ủy khuất, ăn rất nhiều khổ, chính mình nội lực tuy rằng hùng hậu, lại cơ hồ vô dụng.

Bọn họ lập tức chuẩn bị cứu người.

Diệp Tri Vân ngồi ở bên ngoài cửa, chậm rì rì nhắc tới:“Huyền Âm trảo, không sai, không sai.”

Tô phủ, Tô Nhân Vũ cùng Tô Việt từ nha môn vội vàng gấp trở về, trong phủ đã muốn loạn thành một đoàn.

Tô Nhân Vũ hỏi lại mọi chuyện, mới biết được có người to gan xông vào hậu viện, đem Tô Văn Nhi mang đi, còn đả thương lão phu nhân cùng Lăng Nhược, ông nổi giận đùng đùng, sai nha môn điểm binh truy bắt.
 
Chương 1310: Biến cố phát sinh: Cấu kết kẻ thù bên ngoài 04


Ở với lão phu nhân một lúc, chờ ngự y nói không còn trở ngại, ông liền thay triều phục tiến cung diện thánh.

Tô Việt bị Tô Nhân Vũ bắt ở lại phủ, bảo vệ muội muội cùng lão phu nhân, chừng nào bắt được hung thủ mới được tới nha môn xử lý công vụ.

Tô Nhân Vũ đem chuyện Tô gia gặp chuyện kể lại rõ ràng, thỉnh cầu điều tra thích khách.

Hoàng đế nổi giận đùng đùng, không nghĩ tới thần tử của mình lại gặp chuyện như vậy, lập tức sai ngự tiền thị vệ phối hợp Tô Quốc Công điều tra.

Hoàng đế lại gọi Cố Chiêu và Lưu Niên tới: “Hai người các ngươi phụ trách giúp Tô quốc Công truy tìm thích khách, chỉ cần là thích khách, mặc kệ ở nhà ai, nhất định phải bắt giải tới cho trẫm!”

Hai người lĩnh mệnh.

Binh lính chia mấy ngả, bao bọc kinh thành, truy tìm thích khách.

Lưu Niên đi Tề vương phủ, trở về nói với Tô quốc Công: “Lăng Nhược bị thương, may mắn là nnagf nhìn rõ diện mạo thích khách, đã vẽ lại hình bọn chúng. Nàng xác định bọn hắn với hai thái giám trong Vạn Xuân Uyển lần đó giống hệt nhau.”

Nói xong hắn đem bức vẽ đưa ra.

Tô Nhân Vũ sắc mặt âm trầm:“Xác định sao?”

Lưu Niên gật đầu:“Xác định.”

Tô Nhân Vũ nói:“Ngươi cùng bổn Quốc Công tiến cung gặp hoàng thượng.”

Hai người bằng tốc độ nhanh nhất tốc độ quay lại hoàng cung, khiến hoàng đế giật mình. Gần đây, thân thể ông ta không khỏe, cần nghỉ ngơi nhiều, vừa ngủ một chút đã giật mình, đợi bình tĩnh một chút mới gọi hai người vào điện.

Tô Nhân Vũ cùng Lưu Niên vào nội điện, đem bức họa trình lên hoàng đế: “Bệ hạ, thần đã đưa bức tranh này cho nha hoàn gia đinh trong phủ nhận diện. Tất cả đều công nhận thích khách là hai người này. Mà hai người này lại là hai thái giám giả bị Tề vương phát hiện lúc nhìn con gái thần làm bánh ở Tinh xuân uyển.”

Hoàng đế nhất thời sắc mặt ám trầm, sai Lưu Ngọc:“Đi truyền hoàng quý phi cùng Tống Minh Dương, Tống Thanh Dương đến.”

Đêm xuống, xung quanh tẩm cung hoàng đế đèn đuốc sáng trưng, chiếu vào mặt mỗi người.

Tô Nhân Vũ vẻ mặt bi phẫn, hoàng quý phi vẻ mặt khinh thường, Tống Minh Dương sắc mặt lạnh nhạt, Tống Thanh Dương vẻ mặt ủy khuất.

Hoàng đế nhìn Tống Thanh Dương: “Có một lần, hoàng quý phi nói ngươi có nuôi một số giang hồ nhân sĩ thi triển quyền cước giải trí. Trẫm còn cho ngươi đưa vài người tiến cung biểu diễn, sao không không thấy hai người kia?”

Hắn liếc qua, Lưu Ngọc lập tức cầm bức họa đưa Tống Ngũ xem.

Tống Ngũ há có thể không biết? Trong lòng không khỏi run lên .
 
Chương 1311: Biến cố mọc thành bụi thanh toán Tống gia 01


Tống Thanh Dương lập tức quỳ xuống cực kỳ uỷ khuất nói: "Hồi bệ hạ, hai người kia vốn là ở trong nhà thần, nhưng mà bởi vì lúc đi Vạn Xuân Uyển làm bệ hạ kinh ngạc, thần liền đuổi bọn hắn đi rồi. Những người giang hồ như bọn họ, người nào trả thù lao liền làm tay chân cho người đó, thần đã sớm không liên quan đến bọn họ nữa."

Tô Nhân Vũ lạnh lùng nói: "Cho dù là người giang hồ, ở Đại Chu ta liền phải tuân thủ luật lệ Đại Chu ta, bọn hắn là người môn phái nào? Hộ tịch ở đâu, hiện giờ đang ở nơi nào, sao lại trọ ở đó? Nếu ở quan phủ không có lập hồ sơ, vậy thì chính là phụ tá bên trong quý phủ, như thế nào, ngươi thuê quá nhiều người giang hồ, nên chính mình cũng không nhớ rõ sao?"

Mồ hôi Tống Ngũ lập tức rơi như mưa, Tống Minh Dương tiến lên quỳ xuống nói: "Hồi bệ hạ, Tô quốc công, quả thật Ngũ đệ của thần đã đuổi hai người kia đi, còn từng nhờ vả thần thay hắn chào hỏi với hộ bộ và Kinh Triệu Duẫn, đem phụ tá trong quý phủ của hắn đăng ký danh sách lại một lần nữa. nhưng bởi vì thời gian ngắn, nha môn bận rộn, hơn nữa sắp đến lễ vạn thọ của bệ hạ, liền không có đẩy ra

Tô Nhân Vũ liếc Tống Minh Dương một cái, lạnh lùng cười.

Hoàng quý phi lập tức nói: "Còn cho là có chuyện gì, sợ bóng sợ gió một hồi. Trái lại thiếp thân muốn hỏi một chút, hai tên thích khách vì sao lại muốn ám sát Tô lão phu nhân? Người giang hồ đều xem trọng oan có đầu nợ có chủ, xin hỏi lão phu nhân đã làm chuyện gì đắc tội bọn họ? Lúc ấy là thế nào? Quốc công gia có thể nói cho chúng ta biết một chút hay không?"

Sắc mặt Tô Nhân Vũ lạnh lẻo, cũng không hé răng.

Hoàng quý phi hừ một tiếng, hiện giờ Tống gia cũng có nhân sĩ giang hồ làm chỗ dựa, Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn còn nắm được cái gì!

Nếu mà vạch trần chuyện nữ nhân Tô gia lén lút với người sinh ra dã chủng, vậy là có chuyện thú vị rồi !

Hoàng đế ho khan hai tiếng, cảm thấy được có phần hít thở không thông, nặng nề nói: "Bớt tranh cãi đi."

Hoàng quý phi bĩu môi.

Tô nhân Vũ cũng quỳ xuống, nói: "Bệ hạ, lễ Vạn thọ sắp tới, nếu có loại nhân sĩ giang hồ không ràng buộc với triều đình tuỳ tiện ra vào, thực làm cho thần lo lắng về việc trị an của kinh thành, thần khẩn cầu bệ hạ, cho đăng kí lại danh sách võ lâm nhân sĩ ở kinh thành, mà việc này nên do Kỳ Đông gia phụ trách."

Tống Thanh Dương bĩu môi, trong lỗ mũi khẽ hừ một tiếng.

Hoàng quý phi nói: "Tô quốc công, lễ vạn thọ sắp tới của bệ hạ, chỉ sợ không ổn."

Trường hợp này, bởi vì Tô Nhân Vũ nổi giận đùng đùng, Hoàng đế cũng không có triệu Tống Tương về, để tránh xảy ra xung đột khác.
 
Chương 1312: Biến cố phát sinh: Thanh toán Tống gia 02


Hiện giờ chức quyền của Tống tướng rơi hơn phân nửa vào tay Tô Nhân Vũ vì chuyện thích khách lần trước. Vì vậy nên hoàng đế cũng không muốn tiếp tục ép Tống gia mà rất hài long khi thấy hai nhà Tô- Tống đã kích lẫn nhau.

Rốt cục kỳ vọng nhiều năm của ông đã thực hiện được, ông cực kì thoả mãn .

Hoàng đế để cho Hoàng quý phi và đám người lui xuống trước, chỉ để lại Tô Nhân Vũ cùng Tống Minh Dương, lại sai người truyền Tả Thượng Thư tới nghị sự, yêu cầu họ điều tra kĩ các nhân sĩ võ lâm tại kinh thành. Người nào mang theo vũ khí phải đăng kí rõ ràng.

Đang nói chuyện thì có tiểu thái giám tới nói nhỏ vào tai Lưu Ngọc, Lưu Ngọc lập tức vui mừng tiến vào nội thất quỳ xuống:"Chúc mừng Bệ hạ."

Hoàng đế quay đầu, nhìn về phía Lưu Ngọc.

Lưu Ngọc nói: "Bệ hạ, Ngũ hoàng tử vì có thể về kịp Lễ Vạn Thọ của bệ hạ, liền ra roi thúc ngựa về kinh trước. Cùng đến còn có thư đồng của thái tử điện hạ, tiếp theo là đoàn người áp giải mấy tên Hải Nhất Đao mấy ngày sau sẽ đến nơi."

Hoàng đế vui mừng nói: "Tốt, nhanh tuyên Giác nhi vào đây!"

Chỉ nói tuyên Hoàng Phủ Giác, vẫn chưa gọi Tô trì cùng kiến giá.

Trực giác của Tống Minh Dương liền nghĩ đến lựa chọn đêm đó của Thái Tử Điện hạ.

Hoàng đế ép hỏi thái tử có muốn làm thái tử nữa hay không mà chọn Tô Nhu, lúc ấy Thái tử chọn Tô Nhu, kết quả hoàng đế liền thật sự muốn phế hắn, Thái tử lại lập tức ôm đùi hoàng đế khóc rống, nói rằng mình sai rồi, cầu phụ hoàng tha thứ.

Hoàng đế liền làm như chuyện này chưa từng phát sinh, nhưng vào ngày thứ hai liền truyền ý chỉ định Tả tiểu thư làm Thái Tử Phi.

Tống Minh Dương cũng không chắc chắn,có phải ngày hôm đó hoàng đế sẽ thật sự xuôi dòng đẩy thuyền, tước bỏ địa vị thái tử.

Nhưng mà bây giờ chuyện hoàng đế đối với thái tử càng ngày càng chán ghét là sự thật. Chuyện liên quan đến Tô gia như vậy, thái tử muốn tránh cũng không dễ.

Hoàng Phủ Giác phong trần mệt mỏi, dọc theo đường đi ngày ngày đều là hành quân gấp gáp, liên tục phơi nắng, gầy đi rất nhiều, so với lúc trước ở kinh thành càng thêm anh khí bừng bừng.

Bước nhanh vào trong tẩm cung của hoàng đế, vừa vào cửa, Hoàng Phủ Giác liền quỳ xuống, quỳ gối đến trước giường của hoàng đế, hưng phấn nói: "Phụ hoàng, nhi thần đã trở lại, đã hạ được Dã Kê sơn, nhi thần cung chúc phụ hoàng Vạn Thọ Vô Cương."

Nói xong liên tục dập đầu.

Hoàng đế trong lòng cao hứng, chỉ cảm thấy trên người lập tức nhẹ nhàng nhiều, đứng dậy, tự mình nâng hắn dậy, vui vẻ nói: "Thật sự là tin tức tốt."
 
Chương 1313: Biến cố phát sinh: Thanh toán Tống gia 03


Hoàng Phủ Giác dâng tấu chương lên, rất nhiều tấu chương, trong đó có cả của Hoàng Phủ Cẩn, các vị đại nhân, còn có cả Tô Trì .

Hoàng đế cầm lên sổ con của Hoàng Phủ Cẩn , mở ra xem, lần này cực kỳ ngắn gọn,chỉ ghi phương pháp và quá trình tấn công núi, cùng với chuyện LưuLão Hổ, đề nghị xử trí thổ phỉ trên Dã Kê, cuối cùng là một câu cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.

Không có châm chọc như dĩ vãng.

Hắn không khỏi cười khẽ, đem sổ con để cho Lưu Ngọc giữ lấy, cười nói: "Đây là quà tặng tốt nhất cho trẫm trong ngày lễ vạn thọ!"

Mọi người lập tức quỳ xuống, cùng kêu lên cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.

Hoàng đế khoát tay, muốn hỏi tin tức của đám người Tô Mạt, lại nhịn xuống , quay sang nói với Hoàng Phủ Giác: "Ngươi vừa trở về, vốn nên nghỉ ngơi một chút, chỉ là trong kinh có chút việc, ngươi đi theo Tô quốc công, nghe hắn sai bảo đi."

Hoàng Phủ Giác lập tức đáp ứng.

Đám người Tô Nhân Vũ liền lập tức lui ra, hoàng đế lưu lại hắn cùng Tả Thượng Thư, sau đó bảo Hoàng Phủ Giác nói một chút về tình hình ở Lai Châu.

Tuy Hoàng Phủ Giác không có tận mắt nhìn thấy, nhưng mà lúc hắn trở về cũng nắm được đầy đủ, do Tô Mạt tự mình nói lại cho hắn biết, cùng với tận mắt nhìn thấy cũng không khác là bao.

Hắn vốn có tài ăn nói vô cùng tốt, hiện giờ nói ra, lại càng kinh tâm động phách, tâm người nghe cũng xoắn lại , lúc nghe được Tô Mạt bị người cưỡng ép, hoàng đế cùng Tô Nhân Vũ cũng nhịn không được kinh hô ra tiếng.

Nghe xong, hoàng đế đập tay:"Vậy mà để cho bọn chúng chạy thoát, Lưu Ngọc, truyền chỉ, truy nã Vu Hận Sinh và Vu Hãn trên phạm vi cả nước, chỉ cần hắn dám qua lại ở biên cương Đại Chu, liền nhất định đưa hắn ra công lý."

Lưu Ngọc lập tức đi tìm Tống Minh Dương truyền chỉ.

Nghe nói Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn tới chỗ Thẩm lão gia tử gia trước, lễ vạn thọ của Hoàng đế không trở lại, hoàng đế có phần mất mát, nhưng cũng không biểu hiện.

Lẽ ra, lễ vạn thọ vốn nên tránh có việc tranh cãi, truy bắt thích khách, cả nước sẽ chúc mừng ba ngày, đại xá thiên hạ, nhưng Thủ Chính trước giờ vẫn cho mình còn trẻ, chưa quá năm mươi, không cần phải lúc nào cũng Đại Khánh, mỗi lần đều là đủ loại quan lại tham gia cung yến, đưa lên hạ lễ, sau đó ngắm đèn hát hí khúc là xong.

Lần này, vì chuyện thích khách ở Phủ Quốc Công, nên trước hai ngày diễn ra Lễ Vạn thọ mà còn phải truy bắt thích khách, đúng là làm người không ngờ tới.

Hoàng đế chấp nhận thỉnh cầu của mình, cũng hiểu được chính mình có phần quá mức bức người, Tô Nhân Vũ áy náy quỳ xuống : "Bệ hạ, thần lỗ mãng rồi.Lễ Vạn Thọ của Bệ hạ, tự nhiên nên khắp chốn mừng vui, không thể bị một hai tên thích khách quấy nhiễu."

Hoàng đế cười nói: "Lời này của Tô ái khanh không đúng rồi, truy nã thích khách là để cho sớm được yên ổn, thích khách kia dám công nhiên xâm nhập Phủ Quốc Công, về sau liền dám xâm nhập phủ Thừa Tướng, hoàng cung. Hai ngày nữa mới tới Lễ Vạn thọ, mai vẫn còn một ngày để truy lùng thích khách.
 
Chương 1314: Biến cố phát sinh: Cấu kết với nhau làm việc xấu 01


Tô nhân Vũ lĩnh mệnh, lại nói: "Bệ hạ, không bằng ngày mai điều tra một ngày, tăng cường điều tra chặt chẽ cửa thành, ai thỉnh thoảng muốn ra khỏi thành cần phải có người quen bảo lãnh, nếu như hắn là thích khách hoặc là kẻ gây rối, vậy thì người bảo lãnh sẽ có liên quan."

Hoàng đế đập bàn: "Tốt, liền theo ái khanh."

Nói xong lại ho khan vài tiếng, Hoàng Phủ Giác bước lên phía trước, "Phụ hoàng?"

Hoàng đế khoát tay áo, "Bất quá là cảm lạnh, không trở ngại. Trẫm còn trẻ."

Nói xong liền để cho mọi người trở về chuẩn bị.

Ngày thứ hai,Tô Nhân Vũ cho người điều tra từ Phủ Quốc Công cùng phủ Thừa Tướng trước, Tống Tương hổn hển, lại bị Tống Lão Gia ngăn lại, nói với hắn kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, dù sao đây cũng là bệ hạ hỗ trợ

Lão gia tử đều để cho tất cả phụ tá trong phủ một lần nữa đi đăng ký danh sách, Tô Nhân Vũ từ trong nha môn xem xét, mặc dù có một vài nhân sĩ giang hồ, nhưng cơ bản đều là phái Nga Mi, phái Võ Đang các loại danh môn chính phái này nọ, không có bất luận nhân vật Tà Ma Ngoại Đạo nào, không biết là giấu hay là đã giải tán rồi.

Tất nhiên hắn cũng không phá vỡ, về sau đi trên đường thấy gương mặt xa lạ hoặc là cách ăn mặc quái dị liền nghiêm khắc vặn hỏi.

Tô Nhân Vũ cũng biết một chút về tập tính của người giang hồ, phàm là có chút gay gắt mọi người đều có chủ trương vô cùng mạnh mẽ,tuyệt đối sẽ không thay đổi trang phục cùng tác phong làm việc của chính mình, ở bên ngoài gặp được sẽ nhìn ra không giống người thường.

Bất quá tra xét những nhà khác chỉ là mang tính tượng trưng, thực chất là chuẩn bị toàn lực cho lễ vạn thọ.

Nha môn nghỉ ngơi ba ngày không làm việc, Tô Nhân Vũ cùng hai đứa con trai đều ở nhà.

Thích khách không tìm được, Tô Văn nhi cũng không biết đang ở chỗ nào, mọi người cũng không biết phải làm sao.

Vốn Tô Trì bị thương, được thái tử cùng bệ hạ phong thưởng, nghĩ rằng ở nhà cũng nở mày nở mặt một phen, ai biết xảy ra chuyện như vậy, dường như tổ mẫu cùng phụ thân đối hắn vừa không quan tâm, cũng không lấy đó làm kiêu ngạo.

Hắn chủ động nói không ít về chuyện tình ở phía nam, hắn nói: "Mạt Nhi cũng quá ỷ vào tên tuổi của Tề vương mà hành sự lung tung, xúc phạm đến quan viên lớn nhỏ ở phủ nha Lai Châu, nếu không phải là con theo bên cạnh trông nom, chỉ sợ về sau Lai Châu đối với Tô gia chúng ta đều có thật nhiều ý kiến a. Tạ tuần phủ bọn hắn nhiều lần bày tỏ muốn tham tấu, đều là con áp chế xuống rồi."

Bởi vì lão phu nhân bị thương, trên người không thoải mái, vẫn không nói chuyện.

Tô nhân Vũ thấy hắn không có quan tâm đến tổ mẫu, ngược lại ở trong này nói chút đổi trắng thay đen, liền không cao hứng lắm.
 
Chương 1315: Biến cố phát sinh: Cấu kết với nhau làm việc xấu 02


Hắn nói: "Chẳng lẽ Mạt Nhi giúp đỡ họ đoạt Dã Kê, bọn họ còn chưa vừa ý? Vậy để bệ hạ xem bản lãnh thật của chúng, làm việc thì không xong nhưng cứ hay cáo trạng. "

Tô Trì cãi lại nói: "Phụ thân không thể nói như vậy. Mạt Nhi tuy đoạt được Dã Kê, nhưng cũng là toàn thể đồng liêu cùng chung sức hợp tác. Còn nữa, chết rất nhiều binh sĩ, lại là đại pháo, cái gì khăn, diều , đều đem Lai Châu náo loạn đến người ngã ngựa đổ. Nếu bắt không được, vậy thật sự không thể nào nói nổi rồi. Huống hồ nàng tự chủ trương, chiêu an Lão Hổ, lại cho người mở sơn đạo, lại còn miễn xá cho một số thổ phỉ, nàng đâu có quyền lực lớn như vậy?"

Tô nhân Vũ trách cứ nói: "Ta xem con mấy năm nay càng ngày càng không tiến bộ rồi. Sao không nghĩ làm thế nào để tiến thủ, chỉ nghĩ đến tìm lỗi của người khác. Người khác sai lầm, có liên quan đến con sao? Huống chi, binh thư con không đọc qua hai bản, lại dám mang binh đi vây quét Dã Kê sơn? Làm chết quá nửa, còn dám nói muội muội con sai!"

TôTrì nghe phụ thân tức giận, thân thể run lên, cuống quít quỳ xuống: "Phụ thân, con nói đều là lời thật. Tuy con đánh giặc không được, nhưng nếu không phải nhờ con, từ trên xuống dưới phủ nha Lai Châu có thể nghe lời bọn hắn sao? Hiển nhiên là do con chuẩn bị . Còn nữa, lúc đi Úc Liên Thành, Vu Hận Sinh kia không có xuất hiện, con vừa đi, hắn liền hiện ra, trực tiếp nhằm về phía con. Lại còn bắn con một mũi tên, phụ thân không quan tâm đến sống chết của nhi tử, trái lại còn trách móc!"

Hắn không phục nghiêng đầu.

Tô nhân Vũ cả giận nói: "Cút cho ta, đừng ở chỗ này làm bẩn mắt ta."

Tô Trì hừ một tiếng, đứng dậy liền đi.

Tô nhân Vũ lại nói: "Đứng lại cho ta."

Tô Trì quay đầu: "Để làm gì!"

"Có phải Văn Nhi ở chỗ của Thái tử hay không." Tô nhân Vũ trừng mắt nhìn hắn.

Tô Trì né tránh ánh mắt của hắn : "Con không biết. Con vừa trở về, cha lại nói cái gì thích khách , con biết gì đâu?"

Tô nhân Vũ hừ lạnh: "Nàng dám cấu kết với Tống gia, mưu toan sát hại Hỉ Thước cùng đứa nhỏ trong bụng, lại sai người đến ám sát Lão Tổ Mẫu ngươi, nếu ngươi dám bao che nàng, đừng trách ta cả ngươi cũng không nhận ."

Tô Trì vừa nghe xong cũng nổi giận, lạnh lùng nói: "Vốn cha cũng không xem con là con trai người, không coi mẫu thân con là thê tử. Trong lòng người trừ bỏ Cố Doanh Nhi đã chết cùng Tô Mạt hiện tại, còn có ai?"

Tô nhân Vũ dương tay, "Bốp" một tiếng, Tô Trì lảo đảo một cái.
 
Chương 1316: Biến cố phát sinh: Cấu kết với nhau làm việc xấu 03


Tô Trì vừa tức vừa thẹn: "Được, cha đánh ta, cha cứ đánh chết ta đi. Dù sao bây giờ con gái và con rể người lợi hại, con trai cũng lợi hại, mạnh hơn so với đứa con trai trưởng này. Dẫm trên đầu ta đi, phụ thân sủng thiếp diệt thê, nâng thứ giẫm lên dòng chính, ta là con ngài, biết tới chỗ nào đòi cồn bằng?”

Tô Nhân Vũ giận quá thành cười: "Ngược thực giống độc phụ kia, ngươi thành thành thật thật giả ngốc cho ta, nếu không, ta dâng thư cho bệ hạ, đoạt tất cả công danh cùng chức vị của ngươi, phế đi tư cách thế tử của ngươi."

Tô Trì ngẩn ra , nhớ đến lời mẫu thân nói , Hỉ Thước sinh con trai, phụ thân còn trẻ, không chừng lại muốn con vợ kế kế thừa tước vị a.

Hắn lập tức giận dữ rời đi, đi thẳng đến Đông cung.

Thái tử đang chơi cờ cùng Tống Minh Dương ở bên trong, Thấy Tô Trì nổi giận đùng đùng đi tới, liếc mắt nhìn hắn: "Bị Tô Quốc Công mắng?"

Tô Trì tức giận: “ Đều nói hổ dữ không ăn thịt con nhưng phụ than làm quá, không lẽ than làm con chỉ có thể ngồi yên chịu chết? Vậy ta thà làm một cô nhi lang thang. Ít nhất được tự do."

Tống Minh Dương cười, khuyên: "Chắc là Tô Thống lĩnh quá sốt ruột, muốn ở trước mặt Tô quốc công tranh công, kết quả bị quốc công khiển trách,đúng không."

Nghe Tống Minh Dương không khách khí nói toạc ra như vậy, nhất thời Tô Trì có chút xấu hổ, chuyện hắn bị thương cùng binh bại đều ghi trên sổ con của thái tử , chỉ là nói chính mình là người vô tội, Hoàng Phủ Cẩn cùng Hoàng Phủ Giác thì án binh bất động, chích một mặt địa tầm hoan tác nhạc, hắn nhìn không được , liền lặng lẽ triệu tập binh mã, nghĩ đi do thám tình hình, ai biết lạin bị đạo tặc bọc đánh từ phía sau, chính mình cũng bị trọng thương,bọn Hoàng Phủ Cẩn lại ngồi xem hắn thụ thương không chịu toàn lực ứng cứu, nếu không hắn cũng không đến mức sẽ bị thương nghiêm trọng như vậy.

Sau đó, lúc tiêu diệt Dã Kê, chính mình không thể ra sức, còn bị bọn hắn giam lỏng.

Thái tử nhướng nhướng mày, chậm rãi hạ xuống một quân cờ, "Ngươi không cần phải đi tranh, công lao này là của bản thân Nhị ca , người khác cũng tranh không được, liền tính lão ngũ nịnh bợ , thì có thể thế nào? Dân chúng nhớ kỹ chính là Tề vương, phụ hoàng dựa vào vẫn lại là Tề vương. Nói như thế, nếu Đại Chu không có ta, cũng không có lão ngũ, thì nhi tử của phụ hoàng cũng còn nhiều, nhưng chỉ là không thể không có Tề vương."

Tống Minh Dương khen ngợi gật đầu, không hỗ chính mình nhiều ngày khuyên bảo, rốt cục thái tử cũng thông suốt , từ trước chỉ biết tính toán chi li một chút lợi ich trước mắt, một chút việc nhỏ, quên mất đại cục.
 
Chương 1317


Thái tử bây giờ tiến bộ hơn Tô Trì rất nhiều, biết nhìn xa trông rộng.

Thái tử gọi cung nữ chuẩn bị điểm tâm cho Tô Trì, mà quả thật ở nhà Tô Trì cũng chưa có ăn no, lập tức đi giải quyết vấn đề bao tử.

Thái tử cùng Tống Minh Dương đánh cờ xong, còn nói nói mấy câu, Tống Minh Dương dặn hắn"Nhất định phải vững vàng" , sau đó liền cáo từ.

Thái tử đưa hắn đến trước điện, nhìn sắc trời, đã là hoàng hôn, hắn liền quẹo trái, đi đến chỗ tiểu viện.

Thái tử gõ cửa, cwar5 vừa mở, người đã bước vào trong.

Tô Văn nhi đang ngồi ở dưới ánh đèn ngẩn người, nghe được tiếng bước chân cả kinh lập tức đứng lên, nhìn lại thấy rõ là thái tử, giật mình, đôi má chậm rãi đỏ lên.

Trong phòng chỉ hai người bọn hắn, Thư Hùng song Sát vì an toàn nên tránh vào chỗ tối, tuy vẫn dùng xe của đông cung vào nhưng không dám rêu rao.

Vì thế, người ngoài không biết bọn họ với Văn Nhi ở trong cung thái tử.

Thái tử nhìn nàng, thấy nàng một bộ dạng mảnh mai không vững, ánh mắt lại có chút kiên định, có một loại dũng khí vứt bỏ tất cả.

Nghĩ đến nàng vì chính mình mà có gan vứt bỏ gia tộc, trong lòng hắn nảy lên một loại vui mừng.

Hắn đưa tay, nàng liền ngã vào trong lòng hắn, cúi đầu khóc nức nở .

Hắn nói: "Ngươi chịu ủy khuất rồi. Trên người còn đau phải không?"

Tô Văn nhi lắc đầu, "Thiếp chỉ lo, nếu thái tử bỏ mặc, mẹ con thiếp chỉ còn đường chết. Thiếp chỉ hy vọng ngài có thể vì tình cốt nhục mà…”

Thái tử: "Ta làm sao có thể không thừa nhận. Nàng chịu khó chờ một thời gian."

Hắn hôn mắt của nàng một chút, lại nói: "Như thế một lần, liền có, thật quá bất ngờ.”

Những ngự nữ thị tẩm trong cung, đều uống thuốc , cho nên chưa từng mang thai trước lúc hắn đại hôn.

Hiện tại có, hắn có cảm giác rất kỳ quái, không nói lên được, vẫn là có chút chờ mong .

Tô Văn nhi ngượng ngùng cúi thấp đầu, đôi má ,mang tai cùng nửa đoạn cổ đều đã đỏ, nàng ngập ngừng nói: "Đêm đó ngài, ngài hung dữ như vậy, người ta đã xin tha, nhưng mà..”
 
Chương 1318


Thái tử tự nhiên nhớ rõ đêm đó, tại Hải Đường viên,sau khi Tô nhu cùng Tô Mạt rời đi, hắn trở về chỗ của mình, chỉ cảm thấy khó chịu bực tức, liền nhịn không được uống rượu, càng uống về sau, hắn ngửi được hương thơm đặc biệt của Nhu nhi, dục vọng đang bị đè nén lập tức nhen lên rồi.

Hắn mở to đôi mắt mông lung, nhìn nàng thướt tha đi tới, cười ngượng ngùng với hắn, hắn liền kiềm không được, kéo nàng vào trong lòng.

Ở trong mộng nàng nhiệt tình như vậy ,quyến rũ như thế, hắn rất sợ nàng sẽ đột nhiên biến mất, cho nên quấn quýt si mê nàng muốn một lần lại một lần, cũng không chịu bỏ qua.

Ai biết ngày thứ hai tỉnh lại đầu đau như muốn nứt ra, nhìn thấy trên người Tô Văn Nhi đầy dấu vết xanh tím.

Y phục nàng bị xé nát, thấp thỏm lo âu cuộn mình trong mền gấm, giống như một con dê con đáng thương.

Hắn lập tức ý thức được chính mình coi nàng như Tô Nhu. . . . . .

Lúc ấy hắn cực kì xấu hổ, nghĩ muốn giải thích, không biết phải mở miệng như thế nào, bởi vì hắn không có khả năng cưới nàng làm Thái Tử Phi, nếu Nhu nhi làm Thái Tử Phi, vậy thì không có khả năng để cho nàng làm Lương đệ, cho nên hắn chỉ có thể nói thật có lỗi với nàng, còn nói sẽ nghĩ cách giúp nàng tìm một hôn nhân tốt .

Ai biết nàng chỉ là cười khổ, lắc đầu, một chút cũng không vướng mắc, ngược lại lại chủ động trở về Tô gia, làm cho hắn cực kỳ bất ngờ.

Nói ra, ánh mắt nàng cùng Nhu nhi có phần giống, các nàng là tỷ muội ánh mắt đều rất đẹp, Nhu nhi mỹ lệ lại thiên lãnh, văn nhi kiều trung mang khiếp, Tô Hinh nhi xinh đẹp sắc bén, còn Tô Mạt lại là mỹ nhân hoạt bát nhất.

Nước mắt nàng cuồn cuộn, thấm ướt quần áo của hắn, "Ta không nghĩ sẽ làm cho điện hạ khó xử, hiện giờ tổ mẫu cùng phụ thân muốn đánh chết ta, nếu là ta ở chỗ này của điện hạ, sẽ làm cho bọn hắn ghi hận điện hạ, mà còn có thể sẽ tìm bệ hạ cáo trạng."

Thái tử nói: "Ngươi không cần lo lắng, chuyện này ta đã có biện pháp."

Tô Văn nhi cầu cứu hắn, hắn tìm Tống Minh Dương thương lượng, Tống Minh Dương cũng cho hắn ý kiến hay.

Tô Văn nhi không phải Tô Nhu, không phải dòng chính nữ, làm Lương đệ là không thành vấn đề.

Cho nên hoàng đế sẽ không phản đối , mà Tả tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa, từ đầu đến cuối cũng không nghĩ tới thái tử không có nữ nhân, tự nhiên cũng sẽ không phản đối.

Như thế duy nhất sẽ đối phó chính là Tô gia.

Lấy thứ nữ Tô Gia làm Lương đệ cũng không có vấn đề, dù nàng có thai trước cũng không sao.

Thái tử có con nối dòng không phải chuyện bê bối gì, ngược lại là chuyện tốt, hắn đã không còn nhỏ , lúc mới có ngự nữ cũng có thể để cho các nàng thụ thai, chỉ là lúc ấy hắn không có hứng thú mà thôi.
 
Chương 1319


Có chuyện chính là Tô gia cho rằng Tô Văn nhi cấu kết người ngoài, sát hại người nhà chính mình, nhưng mà bọn hắn lại không có đầy đủ chứng cứ.

Cái gọi là không có, chỉ là đổi cách nói, người của Tô Mạt có thể lấy đến những cái chứng cớ này, chắc hẳn cũng không phải thủ đoạn quang minh gì, chỉ sợ cũng dùng đến lực lượng bí mật, những lực lượng này, ngày thường đều là cố không thừa nhận.

Nếu bị bệ hạ biết, tự nhiên hoài nghi, sẽ nghĩ cách diệt trừ toàn bộ.

Tô gia dám vạch trần?

Nếu không dám vạch trần, tìm không ra chứng cớ, chỉ có thể ở nhà đùa giỡn quyền uy của phụ mẫu, giết chết một đứa thứ nữ thôi.

Mà hiện giờ thứ nữ này lại là Lương đệ của mình, bọn hắn cũng không có tư cách rồi.

Hắn cảm thấy Tống Minh Dương nói đúng, luôn luôn phải lựa chọn, không có khả năng nắm được tất cả.

Bắt được tay trái của Tống gia, bắt ngay không được Tô gia, huống hồ, Tô gia cũng không muốn cùng hắn đứng trên một thuyền , không bằng dứt khoát vứt bỏ.

Hắn đứng dậy, hỏi thời giờ, bất quá là canh hai, nhân tiện nói: "Đi, ta mang nàng đi Tô gia nói cho rõ ràng."

Thân thể Tô Văn nhi run lên, gắt gao bắt lấy hắn, "Điện hạ, không cần, không cần đưa ta trở về."

Thái tử cười nói: "Ta đưa nàng trở về, ngươi liền là người của ta, bọn hắn dám như thế nào? Liền tốt hơn so với gả cho bệ hạ làm phi tần, nhà mẹ đẻ ngươi còn dám tự chủ trương xử trí sao?"

Tô Văn nhi vừa nghe lập tức có dũng khí.

Thái tử lôi kéo tay nàng đi ra ngoài, "Bọn hắn không dám cùng bệ hạ nói chuyện của nàng, tự nhiên liền là không dám nói. Vậy nàng sợ cái gì. Ta chẳng những muốn đưa nàng trở về, còn muốn cho bọn hắn mỗi ngày tôn kính nàng, hầu hạ nàng thật tốt."

Rời khỏi tiểu viện, hắn gọi người chuẩn bị xe xuất cung.

Hắn cố ý điều đi mấy tên thị vệ, gọi bọn họ đến lúc đó ở lại Tô gia bảo vệ Tô Văn nhi.

Bọn thị vệ không trực ban , đang uống rượu đánh bài, nghe được tuyên lệnh vội vàng đứng dậy nghe lệnh.

Thái tử thấy được một tên thị vệ, gọi là Cố chiêu, là người bên cạnh phụ hoàng, bởi vì thời điểm thích khách có công hộ giá,liền được thăng chức, hiện giờ là ngự tiền hầu hạ.

Hắn gọi Cố Chiêu đến bên cạnh, hỏi mấy câu.

Cố chiêu cung kính đáp , lúc nhìn thấy Tô Văn Nhi lại sét đánh, giật mình, lại cuống quít gục đầu xuống, nghe thái tử hỏi.

Thái tử hỏi mấy câu, an bài một phen, liền dẫn Tô Văn nhi lên xe ngồi.

Hắn cầm tay Tô Văn Nhi, phát hiện tay nàng cực kỳ lạnh lẽo, kinh ngạc hỏi: "Làm sao vậy, chỗ nào không thoải mái sao?"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top