Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Dịch Full 

Chương 1000: Sát khí đột kích 04


Trong bóng tối , nàng nhìn không rõ hắn nhưng có thể cảm giác hô hấp của hắn ngày càng dồn dập , hơi thở phả lên mặt nàng .

Nàng ngẩn ra , lửa giận bốc lên ngùn ngụt nhưng cố không phát tác , nàng biết lúc này nổi giận là vô cùng bất lợi .

Đột nhiên , hắn cúi xuống , tóc rơi xuống má nàng , Tô Mạt vội ngoảnh đầu tránh thoát .

Lúc này có tiếng Lưu Ngọc vọng vào : “Thái tử điện hạ , ngài ở bên trong sao ? ”

Thái tử chấn động , môi dừng bên má Tô Mạt , những sợi lông tơ xử nữ chạm vào gây cho hắn cảm giác ngứa ngáy khó chịu , thứ cảm giác hắn chưa bao giờ biết đến .

Trong điện yên tĩnh không tiếng động, Tô Mạt nghe thấy tiếng tim đập bình bịch trong lồng ngưc của hai người , áp lực làm nàng hít thở không thông .

Thái tử nhẹ nhàng ngẩng đầu , môi lướt qua tóc mai nàng , chóp mũi thoảng qua hương hoa nhài nhàn nhạt như có như không , lên tiếng : “Lưu công công , chuyện gì?”

Lưu Ngọc nói :“Điện hạ , bệ hạ lệnh ngài cùng với Tô quốc Công thương lượng về việc phòng vệ trong nội cung đồng thời học cách bố trí phòng vệ với ngài ấy . ”

Thái tử lại ừ một tiếng, nâng cằm Tô Mạt lên , ngón cái nhẹ nhàng lướt qua môi nàng , cười nói : “Ta chỉ đùa với nàng một chút , đừng tưởng thật .”

Nói xong , hắn liền đẩy cửa ra ngoài , không có một tia do dự.

Hắn vừa đi , lập tức có người hấp tấp xông vào : “Mạt nhi?”

Nghe được tiếng Hoàng Phủ Giác , tâm tình Tô Mạt đang treo cao nhất thời thả lỏng , cả người không một chút khí lực , ngã ngồi xuống .

Nhận ra tiếng nàng , Hoàng Phủ Giác lắc mình tiến lên , dang tay đỡ nàng, thân thiết nói:“Mạt nhi, không có việc gì chứ ?”

Tô Mạt cố gắng hít sâu , thân mình hơi hơi phát run, nói không nên lời nói , cố gắng điều chỉnh bản thân .

Cảm giác nàng suy yếu như thế , Hoàng Phủ Giác cảm thấy tim như bị vật gì cắt đứt : “ Hắn dám tổn thương nàng ? ”

Âm thanh của hắn ấm áp hơn so với người thường cho nên càng có sức hấp dẫn , cho dù lời lẽ ngoan độc cũng ôn nhu mềm mại , cứ như hắn không hề tức giận .

Người ta chỉ có thể nhìn vào biểu cảm của hắn mà phán đoán .

Song giờ phút này , thanh âm của hắn trong bóng đêm lại nặng nề , mang theo tức giận .

Tô Mạt đang cố gắng khôi phục thái độ bình thường nên không chú ý tới , chờ đến khi cảm thấy tốt hơn , nàng mới miễn cưỡng cười : “ Không đâu, thái tử ca ca chỉ giỡn với ta thôi .”

“Giỡn ?” Hoàng Phủ Giác mới không tin.

Tô Mạt cảm giác hắn ôm mình hơi nhanh , vội né ra , tự mình đứng dậy : “ Ngũ Ca, chúng ta đi ra ngoài nói đi .”
 
Chương 1001: Ngươi, ngươi, ngươi rất ngoan !01


Tô Mạt cảm giác hắn ôm mình hơi nhanh , vội né ra , tự mình đứng dậy : “ Ngũ Ca, chúng ta đi ra ngoài nói đi .”

Bên trong quá tối.

Hoàng Phủ Giác ừ một tiếng, cẩn thận nghe ngóng , trong điện hẳn là còn có người, bởi vì có tiếng hít thở rất nhỏ, tuy nhẹ nhưng hắn vẫn có thể nghe được .

Hắn cầm tay nàng , Tô Mạt ngẩn ra , hắn không cho phép nàng cự tuyệt , dẫn nàng ra ngoài . Đến cửa , Hoàng Phủ Giác để nàng đi trước , còn mình dừng lại , quay đầu nhìn thoáng qua , sau khi xác định mới chậm rãi ra khỏi cửa .

Chuyến đi Vạn Xuân uyển lần này không đơn giản chỉ là thưởng thức hội đạp thanh bình thường như vậy .

Lưu Ngọc thấy bọn họ đi ra, cung kính nói :“ Ngũ điện hạ, bệ hạ cùng Lương phi nương nương còn đang chờ ngài .”

Hoàng Phủ Giác lên tiếng,“Đa tạ Lưu công công.”

Đa tạ vì Lưu Ngọc đã không tiếng động nhắc nhở hắn , thái tử đem Tô Mạt kéo vào điện thờ phụ phía đông .

Tuy rằng bọn họ gì cũng chưa nói, Tô Mạt vẫn là đoán được, nàng cũng không nhiều lời, chỉ cùng Lưu công công nói cám ơn , sau đó bước nhanh rời đi.

Ngoài thái tử ra, ở trong này , cũng không ai dám tập kích nàng.

Vừa rồi nếu hắn đã buông nàng ra , tạm thời cũng sẽ không phát sinh thêm gì nữa .

Về sau hắn cũng sẽ không còn cơ hội!

Tô Mạt âm thầm thề , đáy mắt lạnh như băng .

Nàng đi ra nội điện , Kim Kết cùng vài cung nữ thái giám ở bên ngoài sốt ruột chờ nàng : “Tiểu thư, người ra rồi .”

Tô Mạt cũng nhẹ nhàng thở ra, cầm tay nàng , Kim Kết lập tức cảm giác không thích hợp, lòng bàn tay tiểu thư ướt sũng , đây là việc chưa bao giờ xảy ra .

“Tiểu thư , đã xảy ra chuyện gì ?”

Tô Mạt cười cười,“Không ! ”

Nếu không phải hoàng đế đang ở bên ngoài , vì sự an toàn cho hoàng thượng , đến các đại thần cũng không được phép mang theo tùy tùng , nàng làm sao phải một mình vào đó .

Mọi người sắp xếp cho Tô Mạt ở nơi dành cho nữ quan trong cung , do Tiền cô cô đứng đầu , Tô Mạt ở chung một khu nội viện cùng nàng ta, nhưng mỗi người một điện khác nhau .

Bên ngoài mỗi tòa xuân uyển đều có binh lính không ngừng tuần tra , trước cửa có bốn người đứng gác.

Tô Mạt theo chân bọn họ đi vào , đột nhiên , một bóng người vọt ra , Tô Mạt không chút nghĩ ngợi theo bản năng tung ra một quyền .

Trải qua sự kiện thái tử , nàng hiện tại rất khẩn trương , ra tay không chút lưu tình vừa mau vừa ngoan.

Người tới không có được thân thủ tốt như thái tử , hơn nữa chỉ muốn hù dọa nàng , căn bản không hề có phòng bị.
 
Chương 1002: Ngươi, ngươi, ngươi rất ngoan !02


Vì thế nhận ngay một quyền chứa đủ mười phần sức mạnh .

Thấy đối phương không chống trả , Tô Mạt mới biết mình đánh lầm người vội la lên : “Hoàng Phủ Giới , ngươi điên à ?”

Hoàng Phủ Giới đau đến ngao ngao kêu :“Tô Mạt, ngươi mới điên ?”

Hai người cơ hồ trăm miệng một lời , khi tiểu thái giám mang đèn lồng đến thì gương mặt đẹp tựa búp bê của Hoàng Phủ Giới đã bị Tô Mạt đánh gần biến dạng .

Hoàng Phủ Giới dậm chân, phẫn nộ : “ Tô Mạt, ngươi uống lộn thuốc hả ? Vừa gặp ta liền ra tay nặng như vậy ? Ta với ngươi có thù bất cộng đái thiên hay sao ? Làm sao ngày mai ta dám gặp người khác đây . Mẫu phi đâu có nhiều nữ tử , nàng còn muốn cưới vợ cho ta , ngươi đem ta đánh thành như vậy, ngươi đền cho ta đi . ”

Tô Mạt áy náy , vội cầm khăn lau sơ cho hắn , cười ngọt ngào : “Đừng có gấp, vào đây , ta giúp ngươi xử lý .”

Biệ pháp cấp cứu vốn là sở trường của nàng mà lại .

Mùa này , vào ban đêm , nước hồ vô cùng lạnh lẽo , Tô Mạt bảo người mang tới cho nàng hai thùng nước lớn .

Hoàng Oanh cùng Thủy Muội nghe thấy động tĩnh cũng đi ra, thấy vậy lập tức trở về chuẩn bị, múc nước lại múc nước, chuẩn bị thuốc.

Kim Kết nhìn thấy gương mặt vốn tuyệt mĩ của Hoàng Phủ Giới giờ y hệt đầu heo , nhịn không được ôm bụng cười .

Hoàng Phủ Giới trừng mắt nhìn nàng : “Cười cái gì , chủ nào tớ nấy , không làm người khác bớt lo , vừa cứng đầu vừa xấu bụng , nhất định ta sẽ tìm cho ngươi một bà bà ( mẹ chồng ) hung dữ .”

Hoàng Phủ Giới không hiểu cái gì bà bà với không bà bà , nhưng hắn thường nghe người ta nói ,cái gì mà bà bà nhà nào hung dữ , con dâu nhà đó khổ sở như thế nào nên nhớ kĩ trong lòng .

Mặt Kim Kết đỏ như con tôm luộc : “Đường đường hoàng tử, không đứng đắn.”

Mặt Hoàng Phủ Giới đau đớn vô cùng , chỉ cần mở miệng là lại đau , càng nghĩ càng tức , hắn ủy khuất : “Các ngươi đứng đắn, ta chỉ giỡn với các ngươi , còn các ngươi thì sao ? Một người đánh , một người cười , các ngươi lương thiện chắc ? ”

Tô Mạt nháy mắt với Kim Kết , hai người xin lỗi một hồi , Hoàng Phủ Giới mới phụng phịu cho qua .

Tô Mạt lấy nước đá mình tự chế giúp hắn giảm sưng .

Nàng lại sai người tới hỏi Tiền cô cô , nàng đoán nơi này nhất định có dự trữ băng .

Bởi vì hè đến , hoàng đế còn dẫn mọi người đến đây nghỉ hè nữa .

Kim Kết tự mình dẫn theo người đi, rất nhanh liền cầm một hộp băng được cắt nhỏ như quân cờ trở về .

Tô Mạt dùng vải gói những viên đá lại chườm lên mặt Hoàng Phủ Giới.
 
Chương 1003: Ngưoi, ngươi, ngươi rất ngoan !03


Nàng cười nói :“Ngươi không cần sốt ruột, đá này chườm lên giảm sưng rất nhanh sau đó lại bôi thuốc được chúng ta đặc chế lên nữa , bảo đảm ngày mai ngươi càng anh tuấn hơn trước , chắc chắn không cản trở việc chọn vợ của ngươi . ”

Hoàng Phủ Giới liếc nàng , mặt đỏ như cà chua , cố gắng chống chế : “Ngươi mới gấp lập gia đình , ta còn chả muốn cưới gấp như vậy đâu . ”

Tô Mạt cười cười , cũng không cùng hắn so đo .

So với thái tử , nàng cảm thấy Hoàng Phủ Giới thật tốt , chân thành thiện lương, không có tâm cơ, làm người ngay thẳng, tuy rằng hơi kiêu ngạo chút nhưng rất hợp tính nàng .

Vùa trải qua một truyện khẩn trương như thế, cũng may nhờ hắn đùa giỡn mà tâm tình nàng mới bình tĩnh lại .

Nếu không phải sớm gặp Hoàng Phủ Cẩn , hắn có thể là đối tượng lựa chọn của nàng .

Ít nhất nàng thích làm bằng hữu cùng hắn, rất thoải mái , nói chuyện không cần suy nghĩ , không cần lo mình có lỡ lời đắc tội hắn hay không .

Dù hắn nổi giận cỡ nào , qua một đêm là hết .

“Ta tới nói cho ngươi biết , nhị ca đang ở chỗ ta . ”

Hoàng Phủ Giới một tay chườm đá , tay kia cầm bình thuốc nhỏ kế bên lên xem .

Bình thuốc nhỏ nhỏ , mập mạp , trong suốt , bên trong chứa một chút thuốc mỡ màu xanh.

Nắp hộp có hình một con heo nhỏ béo múp míp đáng yêu hết sức .

Hắn càng nhìn càng ưa , ngoài mặt cứ thở phì phì :“Còn nói không ác , ngay cả nó cũng cười ta ! ”

Nói xong liền bỏ vào trong tay áo .

Tô Mạt cũng không so đo, cười nói :“Ta đưa ngươi trở về.”

Hoàng Phủ Giới hừ một tiếng,“Ngươi muốn đi xem nhị ca thì có , hôm nay không được , chỗ nam nhân chúng ta nghỉ ngơi , nữ nhân các ngươi vào không thích hợp .”

Nói xong, ngẩng đầu, sải bước rời đi .Tướng đi tựa như tướng quân thắng trận trở về .

Tô Mạt cười cười , đúng là tiểu nhóc tử !

Lại nghĩ tới cái gì , Tô Mạt quay qua Kim Kết :“Ngươi dẫn người đi qua Vạn Xuân uyển dặn Lăng Nhược chú ý bảo vệ tốt lão phu nhân cùng đại tiểu thư.”

Nàng cảm thất bất an , dường như có gì đó đang rình rập .

Tuy Kim Kết cho rằng không có gì đáng lo , dù sao đây cũng là chỗ ở của hoàng đế , sao lại xảy ra việc gì ? Nhưng nàng từ trước đến nay nhất nhất nghe theo lời tiểu thư nên không thắc mắc mà dẫn theo bốn người đi đến chỗ Lăng Nhược .

Tô Mạt lại dặn dò Hoàng Oanh cùng Thủy Muội : “ Mấy ngày nay cần đề cao cảnh giác , tuy nói chúng ta đến đạp thanh nhưng chỉ có hoàng thượng là phấn khởi chứ còn tất cả các thần tử khác , ai cũng đang đề cao tinh thần đề phòng biến cố . ”
 
Chương 1004: Điều kiện cùng cơ hội hợp tác 01


Làm thần tử đúng là không dễ dàng .

Hoàng đế cho bọn họ đến để nghỉ ngơi thư giãn nhưng thực tế bọn họ so với ngày thường mệt gấp trăm lần .

Ngoài mặt làm ra vẻ thoải mái , còn phải nội ứng ngoại hợp , hơn nữa nhất định không để cho cấp trên nhìn ra là ngươi đang rất hồi hộp , không có chút tâm trạng thưởng thức .

Nếu không cấp trên cảm thấy mình rộng lượng như vậy , cho ngươi ra ngoài đổi gió , kết quả các ngươi một đám như ăn phải hoàng liên ( một vị thuốc đông y – cực đắng ) , được rồi , từ nay về sau đừng hòng , cho các ngươi mệt đến chết đi sống lại cho biết thân , ai bảo có phước không biết hưởng .

Tuy mọi người cũng có tâm tình ngắm cảnh khi đi du xuân cùng hoàng đế nhưng hầu như tất cả ban đêm đều không ngủ nổi , nhất là buổi tối đầu tiên đến đây , mọi việc rối mù tới tận hừng sáng mới xong , vừa chợp mắt đã tới giờ dậy .

Là nam nhân còn dễ chịu, nữ nhân mới khổ , vừa phải trang điểm , vừa phải lựa chọn quần áo , người nào cũng phải một hai canh giờ mới xong .

Chải đầu không những cần phải phù hợp thân phận , khí chất , mà còn phải thu hút được ánh nhìn người khác . Trong đẹp dẽ có tinh xảo , trong đoan trang có quyến rũ , không chói mắt nhưng cũng không được lu mờ .

Tóm lại cần phải khiến người khác âm thầm tán thưởng , hoặc là chải một kiểu tóc mới mẻ độc đáo , hoặc đen mượt như nhung hoặc tóc mai e lệ hoặc chọn phối hợp với món trang sức diễm lệ huy hoàng hay độc nhất vô nhị …

Nếu không , nhóm phu nhân , tiểu thư cao quý đó , lỡ có người mặt đầy tàn nhan hoặc lấm tấm mụn đột nhiên xuất hiện có phải hù chết người ta không ? Hơn nữa , nếu mặt mày bình thường làm người khác không chú ý tới vậy thì so với không khí có gì khác biệt ?

Cho nên những gia đình phú quý đều đem theo những nha đầu chải đầu giỏi nhất trong nhà đến , thậm chí còn thỉnh ma ma chuyên chải đầu từ bên ngoài vào , đặc biệt , thỉnh cả ma ma cài trâm .

Ma ma cài trâm hay là Trâm cài bà là những người chuyên trách trang điểm , chải đầu cực giỏi . Ban đầu , những trâm cài bà này chỉ lưu hành ở giang Nam , nơi giàu có , đông đúc và lắm thương nhân .

Mà thương nhân đa số bủn xỉn , khi nào ra cửa mới trang điểm xinh đẹp , ở nhà cũng không nuôi nhiều nô bộc , mỗi lần cần đi ra ngoài tham gia những yến hội quan trọng mới thỉnh Trâm cài bà đến giúp .

Nữ nhân khi vấn tóc thường đội trên đầu quá nhiều trang sức nặng nề nên phải thời thời khắc khắc chú ý , lệch đi một chút là phải chỉnh ngay . Nếu lỡ có một món trang sức nào đó chịu không nổi mà rớt xuống lại càng phiền toái nên Trâm cài bà luôn có đôi tay nhanh đến chuẩn xác kèm theo đôi mắt tinh tường , một cây kim rơi từ xa cũng có thể nhìn thấy và bắt được dễ dàng .

Lần này những người đi theo thánh giá cũng không phải nhà nào cũng hoàn toàn phú quý . Có những người tước vị thấp hoặc làm quan thanh liêm , không có thu nhập riêng đáng kể cho dù làm mười mấy năm cũng ở chức vị đó không thăng lên được . Những nhà như thế chỉ nuôi một ít nô bộc giúp họ lo hết trong ngoài , chải đầu trang điểm đều là tự tay mình làm , những trường hợp không thể qua loa chỉ còn cách nhờ Trâm cài bà giúp đỡ .
 
Chương 1005: Điều kiện cùng cơ hội hợp tác 02


Nhưng Vạn Xuân uyển đề phòng sâm nghiêm , người ra vào đều bị kiểm soát gắt gao không cho người ngoài tùy tiện ra vào , các nhà đều tự chịu trách nhiệm về gia nhân hoặc người mình thuê tới . Nếu có chuyện gì xảy ra sẽ phải gánh tội nặng nề .

Cho nên các đương gia chủ mẫu luôn tùy thời tùy lúc ngàn dặn vạn dò gia nô , tuyệt đối không thể có một chút sai sót nhỏ nào .

Vầng thái dương từ phía đông chậm rãi vươn lên trên ngọn ngô đồng , tỏa hơi ấm dịu dàng giống như nữ nhân mới lớn , mang theo vài phần ướt át thẹn thùng .

Hoa ngô đồng nở tím dưới ánh mặt trời thanh lệ vô cùng , chim chóc đua nhau hót vang chào mừng ngày mới.

Ngày đầu tiên an bài cũng không khẩn trương cho lắm , mọi người tụ hội thưởng hoa , uống rượu , phẩm trà .

Bàn ghế được sắp xếp ở hành lang cùng những chỗ trống trong đình , trên bàn bày đầy những trà cụ , bầu rượu bằng sứ , vàng bạc tinh mỹ quý giá , các thứ điểm tâm rực rỡ muôn màu .

Ở trên bàn của hoàng đế , hoàng quý phi cùng với những trọng thần còn dùng khay chân cao bày biện các loại trái cây tươi mới : táo , tuyết lê , quýt mật , dưa gang , sơn tra , xoài , đu đủ, chút ít nho , anh đào , chắc những hoa quả được trữ trong hầm băng .

Tô Mạt đánh giá qua một lượt , những trái cây đó hầu hết đều được chọn từ những hoa quả tươi ngon nhất từ năm ngoái để dành lại để đến cuối năm hoàng gia có mà dùng , ở những gia đình bình thường cơ hồ không thấy đến .

Hơn nữa để giữ cho chúng luôn tươi ngon có thể thấy được kì công đến chừng nào .

Bất quá những trái cây bày biện hôm nay chỉ sợ cũng là để phô trương thanh thế cùng phú quý hoàng gia mà thôi .

Những người thực thích ăn trái cây đều làm thành mứt , mứt trái cây vừa ngon lại phong phú , rực rỡ muôn màu .

Dưới nghiêm lệnh tiết kiệm hàng đầu của hoàng đế mà còn phô trương lớn như thế , nếu hoàng đế không đề ra chính sách tiết kiệm không biết còn sẽ như thế nào ?

Bất quá Thủ Chính hoàng đế quả thật không phô trương , Tô Mạt vào kinh đã vài năm , chỉ thấy vài lần săn thú mùa thu , lần dự hội đạp thanh này là đầu tiên .

Hơn nữa y theo sự hiểu biết của Tô Mạt đối với hoàng đế , chỉ sợ hắn đang toan tính việc gì chứ không vô duyên vô cớ mà chạy đến đạp thanh .

Chắc sẽ có việc gì đó xảy ra .

Đầu tiên , hoàng đế dẫn chúng thần tử tế bái thiên địa , hoa thần , sau đó cùng nhau du ngoạn trong chốc lát , quân thần cùng nhau hưởng lạc, nói được một lúc hoàng đế dường như mệt mỏi .
 
Chương 1006: Điều kiện cùng cơ hội hợp tác 03


Sau đó hoàng đế tựa như có chút mệt mỏi, liền đi Noãn Xuân các ở bên trong uyển để nghỉ ngơi, cho phép chúng thần tử ở đó tự vui chơi, đợi đến giờ Ngọ sẽ dự tiệc ( 11h-13h), sau giờ Ngọ quân thần sẽ cùng nhau di giá đến Thiếu Xuân viên, cùng nhau thưởng thức trận đấu lớn môn mã cầu của hoàng gia.

Tô Mạt nhẹ nhàng bước, đánh giá mọi người trong uyển.

Các vị các đại thần hơn phân nửa đều cười vui vẻ bên ngoài, cúi đầu đầy bụng tâm sự, điều chỉnh tâm tình.

Phụ thân mình vẫn như thường, lúc trầm tư sắc mặt lạnh lùng, lúc nói chuyện với người khác trên mặt có mang theo nụ cười nhẹ.

Nhưng vị Tống tướng kia, một bộ dáng vui sướng, cơ hồ tất cả đại thần đều đi hành lễ với hắn, có chút người còn thập phần nịnh nọt, vây quanh bên người hắn nịnh hót, bàn luận khoác loác không dứt tai.

Ngoài ra có Hữu tướng, Tả đại nhân …vv đều tụ nhóm ba hoặc năm người tùy ý tham quan, nói chuyện, thưởng thức cảnh.

Mà các phu nhân các tiểu thư, thì ganh đua sắc đẹp, trang điểm đến nỗi ai cũng có nét đặc sắc riêng, tóm lại nhất định phải để lại chút ấn tượng sâu sắc nhất cho người khác.

Dù sao ngày thường tiến cung diện kiến, đều phải dựa vào phẩm cấp để trang điểm, không có cơ hội tự mình phát huy, giống như vậy bây giờ có thể tự trang điểm ăn vận, ai cũng xuất kì chiêu, cũng chỉ có ở ngoài cung mới có cơ hội.

Nam nhân bên trong coi Tống tướng như người cầm đầu, đại đội nhân mã tụ lại ở Phong Hoa đình đàm luận vui vẻ, mà các phu nhân tự nhiên cũng hơn phân nửa cũng tôn kính Tống phu nhân, tụ tập ở trong Tẩm Hương đình nói chuyện phiếm.

Đương nhiên, chính yếu là vì tận khả năng bày ra hết những sự chuẩn bị dày công của mình cho lễ đạp thanh này, muốn từ trong ánh mắt người khác có thể nhìn được sự hâm mộ cùng ngạc nhiên.

Một ít người không giỏi xu nịnh a dua, hoặc là thường ngày liền không quá nịnh hót chỉ chào hỏi qua loa, theo cấp bậc rồi tản đi chờ buổi trưa dự yến tiệc.

Tô Mạt dạo qua một vòng, ở một hòn giả sơn đối diện tìm được nhóm ba người Tả phu nhân, bên cạnh các nàng còn có bốn năm nữ hài tử tuổi trẻ xinh đẹp đang đấu cỏ.

Tả phu nhân tuy rằng mặc bộ đồ mới, nhưng cũng không cố ý trang điểm, khả năng bởi vì cũng không xinh đẹp, cho nên cũng không cần dùng đến hoa phục mĩ sức để tôn bản thân lên, như vậy, cũng sẽ không sẽ bị hoa phục che mất đi, khí chất trầm ổn của chính mình ngược lại càng thêm tươi sáng.

Lúc này vị Trần phu nhân kia giương mắt nhìn thấy nàng, kinh ngạc nhìn nàng một cái, quay đầu nói cùng với Tần phu nhân cùng Tả phu nhân.

Tô Mạt vừa muốn tiến lên, lại bị người khác cầm tay, cũng là Hoàng Phủ Cẩn chia hoa rẽ liễu từ trong hòn giả sơn xuyên tới đây.

Hắn không thấy ba vị phu nhân, chỉ nói nàng nghịch ngợm, con ngươi đen nhìn nàng chăm chú,“Trốn ở chỗ này làm cái gì? Bệ hạ nơi đó có ban xuống loại điểm tâm xốp dòn, qua đó ăn đi.”
 
Chương 1007: Điều kiện cùng cơ hội hợp tác 04


Tô Mạt hơi mân mê môi, giận hắn liếc một cái, hắn luôn coi nàng như tiểu cô nương tử, cứ lạt lại dùng chút ăn để dụ nàng, lát lại tặng chút trang sức trân châu để trang điểm, thật là!

Dư quang nàng thoáng nhìn ba vị phu nhân lại đây, vội đẩy Hoàng Phủ Cẩn để hắn trốn đi, Hoàng Phủ Cẩn bất đắc dĩ, không thể làm trái ý nàng, đành phải xoay người vào trong động hòn giả sơn.

Hòn gỉa sơn đó thế nhưng bên trong có thông đạo, xa xa mơ hồ có thanh âm người nói chuyện truyền đến, còn có thanh âm của vài tiểu hài tử vui đùa ầm ĩ.

Tô Mạt cười hành lễ với ba vị phu nhân.

Trần phu nhân cười nói:“Chúng ta thế vậy mà sơ suất, quả thật là ánh mắt thiển cận.”

Tô Mạt cười dài nói:“Phu nhân khiêm tốn ,” Nàng nhìn Tả phu nhân cùng Tần phu nhân một cái, Trần phu nhân khả năng chất phác phúc hậu hơn, nhưng hai vị này tâm tư nhanh nhẹn hoạt bát, khẳng định sẽ đoán được thân phận nàng.

Quả nhiên, Tần phu nhân mỉm cười, hơi cúi đầu thăm hỏi nàng, còn Tả phu nhân lại trực tiếp hỏi:“Tô tiểu thư ở Hương lâu cố ý chiếu cố chúng ta, lại không xưng tên họ, xin hỏi có điều yêu cầu gì?”

Tô Mạt thích nàng trực tiếp, đối mặt với Tả phu nhân hơi kèm theo giọng điệu chỉ trích lại cũng không xấu hổ, cũng đi thẳng vào vấn đề nói:“Trước khi biết được nhà mẹ đẻ Tả phu nhân, ta quả thật chỉ là xuất phát từ sự tôn kính đối với ba vị phu nhân đây, cũng quả thật là bởi vì sự thanh liêm của ba vị đại nhân. Biết được bôi cảnh vô cùng lợi hại của Tả phu nhân, ta cũng thật sự nảy sinh tâm tư kết bạn, dù sao, ta cũng được coi là một thương nhân, cũng muốn tìm đại thương gia có thực lực nhất đáng giá tin cậy nhất để hợp tác.”

Nàng cùng Tả phu nhân nói chuyện, không coi mình là đứa nhỏ, mà là trực tiếp tỏ rõ vị trí của mình, nâng địa vị của chính mình lên cũng không làm thấp đi người khác, ngược lại không để dấu vết có tung hô người khác.

Nàng biết Tả phu nhân người khôn khéo nhìn thấu suốt tình hình như vậy, là không thích người ta quanh co lòng vòng.

Quả nhiên, nàng nhìn thấy từ trên mặt của ba người có sự phản ứng khác nhau.

Trần phu nhân tựa hồ có điểm khiếp sợ, khả năng cảm thấy nàng rất trực tiếp.

Tần phu nhân sắc mặt như thường, trong mắt lại hiện lên một chút dị sắc.

Mà Tô Mạt coi trọng Tả phu nhân, cười không che lấp chút nào, tán dương:“Tô tiểu thư sảng khoái, lại là người cực có đầu thương nhân, lần tới ta sẽ viết phong thư gửi gia phụ, kêu gia phụ phái chuyên gia đến cùng Tô tiểu thư đàm phán.”

Hương lâu, Hoa Phố của Tô Mạt, Tả phu nhân đương nhiên có chút biết tới, phán đoán nàng là kinh thương kỳ tài hiếm có, lúc trước phụ thân mơ hồ cũng có đề cập qua.
 
Chương 1008: Điều kiện cùng cơ hội hợp tác 05


Nhưng Tô Mạt lại là nữ nhi của Tô Quốc Công, lại được hoàng đế ưu ái, nếu nàng không chủ động mở miệng, đương nhiên không phải giới thương nhân có thể gặp là được, cho dù hắn là thiên hạ đệ nhất thương, so với hoàng gia tôn quý, cũng sẽ không được coi là gì hết.

Bất quá Tô Mạt những ngày này có dò la qua, Tả phu nhân năm đó lấy thân phận tiểu thư nhà giàu gả cho thư sinh Tả Minh Thụy nghèo kiết xác, sau đó Tả Minh Thụy đi vào con đường làm quan. Nhiều lần chìm nổi, vào lục bộ, trở thành trọng thần.

Bởi vì Thủ Chính đế vẫn theo chế độ trước của tiền triều chính sách ức thương, cho nên Tả phu nhân vì Tả đại nhân, cùng nhà mẹ đẻ mặt ngoài liên hệ ngày càng ít đi.

Lần này nghe nàng ta khẳng nói muốn viết thư nói cùng Trầm lão gia tử, vậy cũng đủ thấy đối với Tô Mạt có sự tôn trọng, cơ hội hợp tác liền tăng lên, hơn nữa đối với sự phát triển kinh thương của Tô Mạt cũng là vô cùng tốt.

Tuy rằng triều đình ức thương, nhưng vẫn như cũ có vô số người đi theo ngành này, thậm chí rất nhiều sĩ tử bỏ văn theo thương, bởi vì kinh thương lợi lớn, hơn nữa có nhiều người quả thật đọc sách không được, lại không giỏi trò luồn cúi, thăng quan vô vọng, lại lo lắng có mạo hiểm, không bằng kinh thương kiếm chút tiền thoải mái sống qua ngày.

Thương nhân trong thiên hạ, muốn hợp tác cùng Trầm gia có vô số kể, phàm là có thể gia nhập, một đêm phất lên ngay.

Cơ hội này, bị Tô Mạt như thế dễ dàng lấy được, nàng cảm thấy hơi kinh dị, nhưng cũng không có biểu hiện rõ, không kiêu ngạo không siểm nịnh, bình tĩnh thong dong.

Trần phu nhân cùng Tần phu nhân lại đang kinh hãi không nhỏ.

Tô Mạt khiêm tốn mỉm cười, nói cảm tạ.

Tả phu nhân lại nói:“Ta nghe nói bệ hạ sẽ kêu mọi người tham gia không ít cuộc thi, ta là người ham ăn, còn hy vọng Tô tiểu thư có thể mang lại cho chúng ta điểm tâm mỹ mị khác biệt.”

Tô Mạt nao nao, Tả phu nhân vì sao đột nhiên nói điều này? Có thể hay không là có thâm ý khác?

Tả phu nhân mỉm cười, đã muốn kéo cánh tay hai vị phu nhân xoay người đi rồi.

Kim Kết luôn luôn đứng cạnh nàng cách đó không xa, bởi vì Hoàng Phủ Cẩn có mặt, cho nên ba vị phu nhân đi rồi nàng cũng không có đi theo.

Nàng quay đầu thấy Lăng Nhược nhẹ nhàng bước tới, vội ngăn lại, miễn cho nàng gặp phải cảnh Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn nói chuyện riêng tư.

Trên mặt Lăng Nhược không có biểu tình gì, nói với Kim Kết:“Lão phu nhân sai ta nói cho tiểu thư, hoàng quý phi cùng Lương phi vì tranh hơn thua, nói các tiểu thư cùng bọn nam tử giống nhau, cũng tổ chức trận đấu nào đó, phỏng chừng sẽ có kỵ xạ, điểm tâm, vẽ tranh, đánh cờ, đánh đàn ..vv, lão phu nhân nói tiểu thư cũng nên suy nghĩ.”

Nói xong nàng liền trở về.
 
Chương 1009: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 01


Kim Kết vội nhẹ kêu:“Tiểu thư, tiểu thư......”

Coi như nhắc nhở Tô Mạt, sau đó liền cúi đầu đi qua, trong lòng nói lảm nhảm, hy vọng Tĩnh thiếu gia không có làm chuyện gì rất khiến người ta đỏ mặt, dù sao cũng là Vạn Xuân uyển, tuy rằng đang lén lút, nhưng người đến người đi qua lại nhiều, tuy rằng hai người sắp đính hôn, cũng không thích hợp , rất......

Đang suy nghĩ miên man, ót bị người ta bắn một cục hạt dẻ, truyền đến thanh âm nghi hoặc của Tô Mạt,“Đại Quýt Tử, ngươi ngốc rồi à ?”

Kim Kết vội ngẩng đầu, đụng phải ánh mắt trong suốt của tiểu thư, thậm chí còn nghe được tiếng cười hiếm thấy của Tĩnh thiếu gia.

Mặt nàng đỏ lên, nhăn mặt lại,“Tiểu thư --”

Thật sự là dọa người nha.

Kim Kết báo lại việc lão phu nhân dặn dò, Tô Mạt lập tức liên tưởng đến lời nói của Tả phu nhân, xem ra thật có ý tứ.

Ý tứ Tả phu nhân là muốn xem trù nghệ của nàng? Nàng lại không gả cho Tả gia làm con dâu, vì sao muốn để nàng làm điểm tâm?

Chẳng lẽ -- là có liên quan đến hợp tác kinh thương?

Trầm gia biến thái như vậy? Trù nghệ tốt mới có thể hợp tác?

Trái lo phải nghĩ cũng phải không tìm được đáp án, nàng đơn giản không nghĩ đến làm gì, kêu Kim Kết cùng Hoàng Phủ Cẩn giúp nàng suy nghĩ.

Hoàng Phủ Cẩn nói:“Hầm chiên xào, khẳng định không thích hợp với nữ hài tử thi đấu, chảo lớn đó quăng không nổi. Đương nhiên là làm điểm tâm. Ngoài ra kỵ xạ chỉ sợ là Tống gia tiểu thư yêu cầu .”

Ai đều biết Tống Dung Hoa cưỡi ngựa bắn tên đó là nhất hạng.

Không có ngâm thi làm phú, chỉ sợ chính là vì các nàng ấy không am hiểu.

Kỳ thật đừng nói các nàng ấy, cơ hồ tất cả tiểu thư khuê các, đều bị yêu cầu phải biết chữ, đọc nữ giới là tốt rồi, phải học trù nghệ nữ hồng, giống như hội họa, ngâm thi làm phú, đánh cờ …lại không học hết các món đó, có những người trưởng bối trong gia tộc nghiêm khắc, thậm chí không cho phép nhi tử nữ nhi của họ chạm vào đàn sáo, e sợ khiến họ mê muội mất ý chí.

Hơn nữa, bọn họ cho rằng tiểu thư khuê các tối ngày chỉ biết thổi sáo đàn hát, gảy ra những giai điệu phong nguyệt ưu thương, thật sự có chút tổn hại đến phong tục, cũng sẽ bị nhà chồng khinh thị.

Cho nên tiểu thư khuê các, chỉ cần đoan trang, ôn nhu, hiền hậu, có tri thức hiểu lễ nghĩa là được, không cần làm cái gì nữ thi nhân nữ học sĩ, về phần trù nghệ nữ hồng, cũng không đòi hỏi thực lực làm hết sức mình là ổn, nếu không đầu bếp nữ, nha đầu, tú nương trong nhà kia, chẳng phải là thất nghiệp sao?

Tô Mạt cau mày, kêu hai người họ giúp nàng suy nghĩ, Hoàng Phủ Cẩn nhìn bộ dáng nàng hao phí tâm tư, cảm thấy thương tiếc không thôi, cầm đầu ngón tay nàng, ôn nhu nói:“Mạt nhi, chẳng qua là các nàng ta khoe khoang ganh đua với nhau thôi, không quan hệ đến nàng, làm điểm tâm cũng sẽ không chỉ kêu nàng làm, ta tìm vài đầu bếp giỏi đến giúp nàng là được.”
 
Chương 1010: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 02


Tô Mạt lắc đầu, quả quyết nói:“Không được, ta không phải vì hoàng quý phi cùng Lương phi, ta là vì Tả phu nhân.”

Hoàng Phủ Cẩn nói:“Nàng nếu học của ta tiểu cầm nã thủ rồi, không bằng làm món Điểm Tô Sơn?”

Tô Mạt nghiên cứu qua, Tô Sơn kỳ thật giống với loại bánh kem lạnh ở hiện đại, nhưng phải làm trong hoàn cảnh lạnh như băng, làm cho bơ đọng lại, bảo trì các loại hình dạng như núi, cây cối hoa cỏ, đình đài lầu các.

So với bánh ngọt bơ ở hiện đại, tạo hình và ngoại quan đẹp hơn rất nhiều.

Nhưng Tô Sơn bọn họ gặp qua, nhưng bánh ga tô kem lạnh bọn họ chưa gặp qua, nếu làm được ba hoặc năm tầng, vậy cũng sẽ khiến bọn họ kinh hãi.

Nàng lẩm bẩm:“Nếu không ta cũng làm cái bánh kem ba đến năm tầng?”

Có thể tạo ra thủy tinh, hỏa khí cũng có thể tạo ra, bánh ngọt bơ có là gì chứ.

Nhưng –

Trong hòn giả sơn có tiếng cười cười nói nói, có thể là mọi người đùa chơi vui vẻ, xuyên qua xuyên lại ở bên trong.

Hoàng Phủ Cẩn vừa muốn cùng nàng nói gì đó, Tô Mạt lại nói:“Ta quyết định rồi, ta muốn làm bánh ngọt bơ.”

Kim Kết vội hỏi cái gì là bánh ngọt bơ.

Sau khi Tô Mạt xuyên qua, căn bản không có thi triển qua trù nghệ của mình, trù nghệ của nàng cũng đều là lý thuyết hơn thực tế.

Hai kiếp làm người, nàng đều không phải chân lấm tay bùn, sau khi lập gia đình, phải xem thái độ Hoàng Phủ Cẩn, chỉ sợ cũng không nỡ để nàng xắn tay xắn áo lên nấu canh hầu hạ hắn.

Hoàng Phủ Cẩn mân mê những tay nàng, Tô Mạt nở nụ cười xinh đẹp với hắn,“Ngươi đừng vội a, làm xong chắc chán sẽ cho ngươi ăn thử.”

Sau đó nàng rất cẩn thận, rất nghiêm túc đi nướng bánh, cách làm bơ… đều giải thích một lần, dù sao tự mình nàng làm cũng không nổi, phải có người hỗ trợ.

Cổ đại không có sẵn bơ động vật sử dụng, đều phải lấy từ sữa tươi nguyên chất cải tạo sau đó chiết xuất ra, mà biện pháp lấy bơ ra từ sữa kia tuy rằng không phải rất phức tạp, nhưng cũng có chút rườm rà.

Cho nên nàng phải giải thích rõ ràng, Hoàng Phủ Cẩn mới hỗ trợ tốt được.

Nàng giải thích rất cẩn thận, lại đem chuyện làm thế nào để làm bánh kem, tạo hoa, khắc chữ…đều tỉ mỉ giải thích một lần, cuối cùng còn cản thận nói với Hoàng Phủ Cẩn:“Các ngươi đều nghe hiểu chưa? Như vậy hiện tại đi giúp ta chuẩn bị sữa bò, đường, trứng gà......”

Nói xong sau, nàng kêu Hoàng Phủ Cẩn đi trước, sau đó nàng lại thì thầm nói nhỏ với Kim Kết trong chốc lát,“Kim Kết, chúng ta nhất định phải giành hạng nhất mới được!”

Kim Kết ừ một tiếng, ý chí chiến đấu sục sôi, kéo tay Tô Mạt cao hứng phấn chấn đi chuẩn bị.

Bên trong ngọn núi giả sơn, một người yên lặng lắng nghe, khóe môi hơi nhếch lên.
 
Chương 1011: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 03


Xa xa có người hiếu kỳ nói:“Tỷ tỷ, cái gì gọi là bánh kem bơ sữa?”

Người còn lại nói:“Ngươi quản làm gì, chờ nàng ta làm ra không phải là biết sao.”

“Ta rất muốn ăn a.”

“Chỉ có biết ăn thôi, đi nhanh đi......”

Tiếng bước chân dần dần đi xa, trong sơn động tối tăm, lại vang lên một người thanh âm:“Tô muội muội, ngươi có nghe nói qua loại bánh kem bơ sữa này chưa?”

Tô Văn Nhi nhẹ nhàng cười,“Miên tỷ tỷ, ngoại trừ món này, ngươi có thể nghĩ ra loại tốt hơn sao?”

Tống Dung Miên ừ một tiếng, vui mừng nói:“Chúng ta mau đi làm thử xem. Hoàng quý phi thỉnh đại sư phụ ngự trù giỏi nhất giúp chúng ta. Chúng ta đi nói với bọn họ, bọn họ khẳng định có thể làm được, một lần không được có thể làm thêm vài lần.”

Tô Văn Nhi cầm tay nàng,“Miên tỷ tỷ, chúng ta đồng tâm hiệp lực, không sợ đấu không lại các nàng ấy. Ngươi giúp ta, ta cũng sẽ giúp ngươi.”

Tống Dung Miên cười cười,“Đương nhiên. Chúng ta đang ngồi chung một thuyền.”

Tô Mạt cùng Kim Kết dẫn các tùy tùng tìm được lão phu nhân của bọn họ.

Tô Việt chớp mắt với nàng,“Mạt nhi, trốn chỗ nào nãy giờ hả ? Nhị ca tìm khắp nơi mà cũng không tìm được ngươi, chỉ có Lăng Nhược mới có thể phi cao phục thấp, nếu không thật đúng là tìm không được ngươi.”

Sau đó cười ái muội, ý tại ngôn ngoại không nói cũng biết.

Tô Mạt hướng hắn làm cái mặt quỷ,“Nhị ca, sông núi dễ thay đổi lắm nha, ngươi phải cẩn thận nha.”

Kim Kết luôn là trợ thru đắc lực của Tô Mạt, lập tức nói:“Đúng vậy đó tiểu thư, ngày đó ta còn nghe lão phu nhân hỏi Xuân Tuyết cùng Xuân Tiêm hầu hạ nhị thiếu gia......”

Tô Việt lập tức mặt đỏ, cố ý nghiêm mặt lên, giáo huấn nói:“Giỏi cho nha đầu ngươi!”

Kim Kết hì hì cười,“Nhị thiếu gia, ngài cũng đừng quên, nhị thiếu phu nhân qua cửa, tiểu thư chúng ta mới có thể gả đi......”

Ý này không nói cũng hiểu, dám chế nhạo tiểu thư chúng ta, hừ, về sau cho thê tử ngươi đẹp mặt!

Tô Việt vội xin tha,“Ta phục hai ngươi rồi, lão tổ mẫu đang chớ đó.”

Suốt đường đi Tô Việt giảng giải Tô Mạt nghe kĩ càng nội dung thi đấu, nghe nói là vì hoàng đế khen ngũ điện hạ, thưởng cho hắn một ít đồ, nhiều hơn cả với thái tử, đồng thời còn chỉ đích danh tại chỗ ngũ hoàng tử sau này gánh nhiều chức trách hơn trong triều chính.

Hơn nữa hoàng đế còn phân chia một ít trách nhiệm công việc của Tống tả tướng hiện tại cho phụ thân.

Lý do là thân thể Tống tả tướng không tốt.
 
Chương 1012: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 04


Lý do là sức khỏe của Tống tả tướng không tốt, cần phải tĩnh dưỡng cẩn thận, không thể quá làm lụng vất vả, kêu Tô quốc Công hỗ trợ nhiều hơn.

Đợi đến lúc tả tướng sức khỏe tốt trở lại, sẽ sắp xếp lại.

Tuy rằng hoàng đế nói rất thân thiện, đối với Tống tướng lại hết sức thân thiết, nhưng trong triều có thể nắm giữ vị trí đó, trừ phi là vận khí đặc biệt tốt, người nào không phải nhìn chằm chằm vào đó?

Cho dù là Tả đại nhân kiểu người thẳng tính, cái gọi là biến động, cũng có thể ngửi được ra.

Nhưng hoàng đế cố tình coi đó như việc đạp thanh vậy, kêu ngươi thả lỏng, ngươi lại cứ ngoài mặt thả lỏng bên trong gấp gáp.

Hắn nói là thực êm tai, săn sóc Tống tướng, không có chút ý tứ nào là đang giáng chức, nhưng trực giác của chúng quan viên lại cho thấy rằng quyền thế của Tống tướng đang hơi suy yếu đi.

Mà Tô Nhân Vũ bởi vì tiếp nhận ân rồi tân nhiệm vụ, lập tức bị bận rộn hẳn lên, tuy nói là đạp thanh, cũng có việc cần phải làm, ngược lại không có nhiều thời gian ở cạnh bên người thân.

Lão phu nhân kêu Tô Mạt đi qua ngồi xuống, hơi cười nhìn nàng,“Nha đầu, ngươi đã nghĩ ra ý tưởng hay rồi phải không?”

Tô Mạt thấy chung quanh đều là người của mình, liền thấp giọng nói:“Lão tổ mẫu, các nàng ta đấu võ đài, như thế nào còn đem lôi chúng ta vào?”

Lão phu nhân thản nhiên cười,“Tâm tư của kẻ trên mà thôi. Hoàng quý phi có nhà mẹ đẻ hỗ trợ, nhà mẹ đẻ Lương phi không có thế lực, nàng đã nói ngũ điện hạ bái phụ thân ngươi làm vi sư học qua binh pháp cùng võ thuật, thì lôi chúng ta vào luôn.”

Bà do dự một chút, vẫn nói với Tô Mạt:“Mấu chốt là, ta thấy...... Đối việc này tựa hồ cũng không phản đối, ngược lại còn có ý tứ xem náo nhiệt, còn mừng rỡ trợ giúp.”

Tô Mạt lập tức hiểu được, hoàng đế là ủng hộ, nếu không Lương phi cũng sẽ không kiểng nể gì mà chấp nhận âm thầm đấu đá với Hoàng quý phi.

Đêm qua đêm thứ nhất đến Vạn Xuân uyển cũng là Lương phi thị tẩm, sáng sớm lại ban thưởng cho Hoàng Phủ Giác nhiều như vậy, còn giao cho thêm chức vụ, nghiễm nhiên muốn cùng thái tử ngang vai ngang vế, đồng thời dìm xuống Tống Dương Tô, cũng dựa theo phương diện khác để chứng minh hoàng đế đang muôn làm suy yếu đi thế lực của Tống gia.

Điều này rốt cuộc là làm suy yếu thế lực Tống gia, hay là gián tiếp làm suy yếu thế lực của thái tử?

Tô Mạt có chút nhìn không thấu, dù sao chính trị cũng thâm ảo phức tạp, hoa cả mắt, không phải một tiểu nữ tử như nàng có thể hiểu thấu đáo được.

Điểm ấy tốt nhất cứ nghe theo lão tổ mẫu cùng phụ thân là được.

Tô Mạt cười nói:“Tổ mẫu yên tâm, cái này ta đều nghĩ ổn thỏa rồi, bất quá muốn đại tỷ cùng tam tỷ hỗ trợ mới được.”

Nhị tỷ, đương nhiên sẽ tìm lý do cực kì đứng đắn đứng về phía Tống gia.
 
Chương 1013: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 05


Tô Hinh Nhi vội vã hỏi muốn làm cái gì, nàng không biết làm, chỉ sợ cản trở.

Tô Mạt liền nghiêm túc giảng giải cho bọn họ, lúc này ngũ hoàng tử cùng Tô Việt tới đây, mọi người hành lễ xong, lão phu nhân thỉnh Hoàng Phủ Giác ngồi.

Hoàng Phủ Giác chỉ ngồi phía dưới bà.

Hắn vận một thân trường bào gấm màu tím sẫm đẹp đẽ quý giá, các loại hoa văn tùng trúc mai dựa theo ánh sáng mà chiếu ra màu sắc khác nhau, biểu hiện ra sắc điệu đậm nhạt bất đồng, trong sự cao quý đẹp đẽ kia tăng thêm vài phần thanh nhã.

Hắn cười nói:“Mẫu phi kêu ta lại đây nghe hiệu lệnh của lão phu nhân, lão phu nhân có sự tình gì xin cứ phân phó.”

Lão phu nhân mỉm cười,“Ta lớn tuổi như vậy, không chơi nổi mấy trò thanh niên các ngươi. Cứ để ngũ nha đầu làm thủ lĩnh đi, ngũ điện hạ nếu có chút thời gian, thì xin hỗ trợ một tay.”

Hoàng Phủ Giác hướng Tô Mạt cùng đại tiểu thư ôm quyền, cười nói:“Cung kính không bằng tuân mệnh .”

Tô Mạt liền đem kế hoạch của mình nói cho hắn nghe, vừa nghe thấy cái gì là bánh kem bơ sữa, Hoàng Phủ Giác hiếu kỳ nói:“Bơ là cái gì? Là phô mai sao?”

Tô Mạt suy nghĩ một hồi, khoa tay múa chân,“Kỳ thật không sai biệt lắm, có chút khác với phô mai, cần...... Nói thế nào nhỉ, chính là có thể làm phình lên!”

Hai tay nàng làm động tác miêu tả, ôm thành quả cầu.

Tô Hinh Nhi chen vào nói:“Vậy không phải là làm bánh bột ngô sao?”

Nàng ta vốn cũng không biết nhiều, tay chân cũng không chăm chỉ, sau này có đi qua Hương lâu, tiếp xúc nhiều hơn cùng bọn hạ nhân, biết ăn bánh bao, bánh bột mì…, là loại dùng bột mì làm nguyên liệu dẫn làm thành khối bột, sau đó để phát chua, sau đó mới làm thành bánh bao đem đi hấp.

Thấy bộ dáng Tô Mạt nói đến chỗ bột bánh nở ra, bộ dáng giống hệt như cái bánh.

Tô Mạt cắn môi, tròng mắt đảo qua đảo lại nhanh như chớp, mọi người chỉ cảm thấy nàng giống loại tiểu động vật giảo hoạt, nhìn thấy mà trong lòng thoải mái dễ chịu.

Hoàng Phủ Giác ngưng mắt nhìn nàng, xem bộ dáng nàng đơn thuần đáng yêu như vậy, làm sao giống với nữ hài tử đêm qua vô lực yếu ớt, nàng luôn như một câu đố, vốn còn muốn sáng sớm tìm nàng an ủi vài ba câu.

Kết quả nàng không biết trốn đi nơi nào rồi, hắn liền tới nơi này tìm nàng, nàng chẳng những khôi phục như lúc ban đầu, còn tràn ngập sức sống, căn bản như không thấy qua tia sắc ảm đạm trong mắt.

Đôi mắt nàng to đen ươn ướt, hàng lông mi dài chớp a chớp a, giống như hình đầu chú nai con, hắn lại nghĩ tới đêm qua, nàng chắc là bị sợ hãi, lông mi rũ xuống, trong ánh mắt đẹp như hắc bảo thạch ấy tràn ngập sự nhu nhược bất lực.

Chính là nàng quá kiên cường, căn bản không cho người ta có cơ hội nhìn thấy.
 
Chương 1014: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 06


Nàng luôn như khối ánh sáng, chiếu rọi người khác, không cho phép người khác nhìn thấy sự ảm đạm của nàng.

Tô Mạt vừa chỉ chỏ biểu diễn cẩn thận một hồi, đem công nghệ làm bánh nói ra kĩ càng, điều này nàng có được là nhờ trước đây có nhà cô bạn chiến hữu mở tiệm bánh ngọt, nàng có một thời gian muốn có tiền đi ra ngoài thám hiểm cùng bạn bè, cha mẹ cùng ông nội ngoài ý muốn là nhất trí phản đối, nàng đành phải đi qua nhà chiến hữu làm công.

Dựa vào cá tính thích ham học thích tìm hiểu ra ngô ra khoai những thứ mới mẻ thú vị, làm bơ đương nhiên không thành vấn đề, bánh kem do nàng làm ra, có thể sánh bằng siêu cấp sư phụ làm ra ấy chứ, đồng thời lại có rất nhiều sự phát huy thêm vào -- đương nhiên cái loại phát huy này khách hàng người ta liền cự tuyệt !

Tuy rằng cuối cùng kì thám hiểm của nàng đi không thành, tiền kiếm được cũng bị mẹ tịch thu, nhưng công nghệ làm bánh ngọt lại học xong.

Sau khi nghe xong, Hoàng Phủ Giác nói,“Có chút giống với cách làm sữa đặc, tô điểm sơn, nhưng...... lại không giống hoàn toàn. Cần trắng như tuyết...... Còn cần nhưỡng (men) rượu trái cây......”

Đụng phải ánh mắt tự tin của Tô Mạt, hắn cũng không nghi ngờ nữa,“Ta đây đi chuẩn bị nguyên liệu.”

Kim Kết vội hỏi:“Tề vương điện hạ đã đi rồi.”

Hoàng Phủ Giác đứng dậy,“Nhị ca chỉ sợ bị tìm không được đầy đủ, ta đi giúp giúp hắn.”

Dù sao Hoàng Phủ Cẩn không được sủng, hơn nữa muốn thu thập nhiều sữa bò như vậy liền có chút khó khăn, dù sao Đại Chu không phải là quốc gia mỗi ngày đều sử dụng sữa bò, cho dù có cũng là học theo người Hồ phương bắc dùng.

Trận đấu giữa nữ hài tử với nhau, hai ngày nữa mới thi, dù sao cũng cần thời gian chuẩn bị, mà hai ngày này chính là ngày nở mày nở mặt của nhòm thanh niên.

Buổi trưa trên yến hội, hoàng đế cùng nhóm triều thần nói cười vui vẻ, dương dương tự đắc, vài vị phi tần âm thầm phân cao thấp, ngay cả các vị quan có dẫn theo các phu nhân cũng không có thoải mái giống buổi sáng, đều rất ý tứ.

Lúc này đi sai một nước, đều là đòn trí mạng.

Nhóm thiếu niên càng vô tâm vô tư, bởi vì buổi chiều môn cầu trường chính là thời cơ bọn hắn đại thi triển thân thủ.

Đội mã cầu của hoàng gia, kỳ thật chính là các huynh đệ nhà huân quý ( những gia tộc có công với triều đình), bọn họ không thể tham gia khoa cử, chỉ là dựa vào sự che chở của hoàng đế, bất đồng với lớp công tử của quan lại trong triều.

Bọn họ vẫn phải tham gia khoa cử.

Điều này cũng là sự khác biệt giữa huân quý cùng quan viên xuất thân từ khoa cử.

Tô Mạt đi theo lão phu nhân ngồi ở vị trí Lễ bộ quy định Tô gia được ngồi vào, cũng không có đi tới trước mặt hoàng đế góp vui.

Bởi vì hoàng đế cố ý sắp người của Tống gia ngồi cùng hắn, mặt khác còn có vài vị trưởng công chúa, hắn vốn có hai huynh đệ, năm đó đều ở trên chiến trường hy sinh bảo vệ triều đình.
 
Chương 1015: Nội gián và phản gián 01


Vài người con cháu của bà con xa được đón tới, ban cho tước lộc, ở tại kinh luôn, nay cũng đi theo bên người hắn, chính là tựa hồ cũng không đủ thông minh, nên không được sủng ái.

Hoàng Phủ Cẩn cùng Hoàng Phủ Giác đi chuẩn bị những thứ Tô Mạt cần, cho nên đều không tham gia, Tống Ngũ cùng vài tên bằng hữu kia cũng không có tham dự......

Hoàng Phủ Giới nhìn thấy Tô Mạt bọn họ, lập tức liền đứng dậy muốn tới chỗ nàng, hoàng quý phi trừng mắt liếc mắt một cái, hắn đành phải ngồi lại xuống.

Nhị tiểu thư cùng Tống Dung Miên vẫn ngồi hầu hạ ở phía dưới hoàng quý phi, nàng mím môi cười, nói với hoàng quý phi “Nương nương, thất điện hạ trời sanh tính tình hiếu động, cứ nhưu vậy bó buộc điện hạ cũng không ổn. Không bằng cứ để cho điện hạ tùy ý chơi đùa.”

Hoàng quý phi lặng lẽ liếc hoàng đế, hắn đang cùng Tả tướng nói chuyện, vẻ mặt không khí vui mừng, bộ dáng hết thảy thân mật khăng khít.

Mà Lương phi thì hơi nghiêng đầu, tựa hồ muốn nghe điều gì đó.

Nàng khẽ hừ một tiếng, nhị tiểu thư lập tức biết nàng ta đang lo lắng cái gì, bèn nói với Hoàng Phủ Giới:“Thất điện hạ biết chúng ta làm bánh kem, cũng sẽ không nói cùng người khác nghe.”

Sau đó cười nói với Hoàng Phủ Giới,“Thất điện hạ, ngươi đi nhìn xem ngũ điện hạ bọn họ muốn làm cái gì? Nhưng đừng nói cho chúng ta biết nha.”

Hoàng Phủ Giới bĩu môi trừng mắt khinh thường nhìn nàng một cái, thấy hoàng quý phi tựa hồ đồng ý , liền đứng dậy, vội vàng đi.

Tô Văn Nhi trên mặt lộ ra một tia đắc ý, quay đầu cùng Tống Dung Miên nói giỡn.

Tống Dung Miên lại tựa hồ có chút không yên lòng.

Hoàng quý phi lấy ra chiếc gương nhỏ, mở ra, lộ ra thấu kính sáng như tuyết, soi dung mạo trang điểm của mình trong gương.

Lén lút dùng chỉ một chút hương phấn loại cực phẩm dính trên đầu ngón tay nhẹ nhàng chấm lên đáy mắt cùng khóe mắt, nữ tử có tuổi, sao có thể mãi như là thiếu nữ đôi mươi, tuy rằng thoạt nhìn có cái bộ dáng kia, trong xương cốt thì lại không được như vậy.

Làn da nếu không ra chất nhờn thì cũng là bị khô nẻ.

May nhờ có hương phấn, kem bôi…loại cực phẩm ở Hương lâu dùng, cải thiện rất nhiều, cho nên hoàng quý phi mới vội vã như vậy kêu Tô Văn Nhi đi Hương lâu chọn hàng.

Nàng đã phòng bị rất nhiều, nhưng vẫn định kì đi mua hàng.

Chút phấn Hương Vân kia nhẹ nhàng chấm lên, sắc mặt lập tức sáng ngời, làn da càng phát ra vẻ tinh tế trong sáng, khiến cho dung mạo rạng rỡ.

Đuôi mắt nàng liếc Lương phi một cái, hừ, muốn đấu sao!
 
Chương 1016: Nội gian cùng phản gián 02


Nàng không đổi nước hoa với Lương phi , lúc trước nàng còn để dành lại một ít .

Nhìn vết nhăn trên khóe mắt Lương phi thì biết , có nước hoa nào che khuất được đây ?

Mình không phải cũng theo đuổi mùi hương tinh tế , nhã mà không tầm thường còn gì .

Lương phi tự nhiên lập tức hiểu ý , chỉ nhẹ nhàng hừ một tiếng , sau đó lơ đãng giơ lên khăn tay , một cỗ hương khí làm người ta không thốt nên lời tản ra , tao nhã mà không tiếng động lan trong không khí .

Hoàng đế đang cùng tả tướng trao đổi cũng phải dừng lại , hướng nàng mỉm cười , khóe mắt đong đầy tình ý .

Lương phi khẽ cắn môi dưới , liếc hắn một cái , thản nhiên cuối đầu thưởng trà .

Tay Hoàng quý phi run lên , tức giận đến mức muốn cầm gương trong tay ném qua , lại nghe tiếng Lương phi mai mỉa : “Gương càng sáng , càng có thể chiếu rõ những gì bản thân muốn biết , còn chiếu ra cái gì thì , ai …”

Nồng đậm châm chọc làm cho Hoàng quý phi nhất thời giận dữ , trừng mắt nhìn qua , đã thấy Lương phi hơi hơi bĩu môi , tay cầm một bình nước hoa sáng lóa giống với gương mình cầm như đúc .

Bình này là lễ vật của Tô Mạt do nể mặt Hoàng Phủ Quyết tặng Lương phi.

Nàng từng tặng Hoàng quý phi gương nên sẽ không chế ra chiếc thứ hai , làm thành bình đựng nước hoa thì ai có thể soi mói nữa .

Bình cao cỡ bàn tay cũng không nhỏ hơn so với gương Hoàng quý phi đang giữ .

Hoàng quý phi hừ lạnh một tiếng , lại cười nói : “Muội muội cảm thán làm gì? Chúng ta cũng già rối , nhìn bọn nhỏ kìa , trận đấu này thật làm người ta mong mỏi nha . ”

Hừ, bất quá là nữ nhân lão hóa , còn tưởng mình là giai nhân mười sáu chắc ?

Cũng không nhìn lại xem con mình lớn cỡ nào ?

Nàng ta sao có thể so với những phi tần mỹ nhân mơn mởn trong hậu cung đây ?

Lương phi giơ giơ lên mi : “Ai nói không phải đâu , nữ hài tử như Mạt nhi , thế gian ít có , ta thật không nghĩ ra có ai còn lợi hại hơn nàng ta nữa ? Nhưng là đừng có mọc ra một sự kiện nào đó chứ .”

Nàng nói xong xoay người , che miệng cười khẽ , sau đó quay đầu nhìn cầu trường , một bộ không bàn tiếp .

Tô Văn Nhi ngồi sau các nàng , tự nhiên nghe được rõ ràng, nàng cười lạnh , muốn xin ý kiến Hoàng quý phi , liền đi ra ngoài.

Nàng nâng gót sen , dẫn theo hai cung nữ qua chỗ Tô gia , trên đường gặp Hoàng Phủ Giới mặt mày ủ ê ,vội vội vàng vàng, cuối đầu đi thẳng .
 
Chương 1017: Nội gian cùng phản gián 03


Ngay cả tranh đấu kịch liệt trên khán đài cũng không gây cho hắn chút xíu hứng thú nào .

Tô Văn Nhi gọi hắn lại : “ Thất điện hạ , ngươi không phải đi mật báo đó chứ ?”

Hoàng Phủ Giới nhíu mi, cả giận : “Ngươi mới mật báo, đừng đến phiền ta.”

Tô Văn Nhi nhướng mày cười , nhẹ giọng nói:“Đùa ngài thôi , thất điện hạ trời sanh tính thẳng thắn, lại hết lòng tuân thủ hứa hẹn, làm sao có thể mật báo . Như vậy , ngươi cũng không biết Mạt nhi bọn họ muốn làm cái gì ?”

Hoàng Phủ Giới biến sắc, dùng sức lắc đầu.

Tô Văn Nhi cười lạnh , tên ngốc này có cái gì đều viết ở trên mặt , nhìn mặt hắn là biết Tô Mạt cũng làm bánh kem rồi .

Giờ chắc hắn đang rối bời đây

Nàng cười cười , đắc ý dẫn người đi.

Lúc tiểu nha đầu thông báo có nhị tiểu thư cầu kiến , Tô Mạt hưng phấn đến nhảy dựng lên , vỗ tay liên tục . Môn cầu trường này đánh quá hay , nhìn sướng mắt .

Hai đội tuyển thủ , một đội hồng y, một đội hắc y, người người tinh thần hăng hái , suất khí , thân thể mạnh mẽ, dáng người cân xứng.

Quả thực là hai đội nam người mẫu siêu cấp nha!

Nhất là một vị trong đội hồng y , khoảng mười tám , mười chín tuổi , ngũ quan tuấn lãng nội liễm, động tác lưu loát mạnh mẽ, hơn nữa quanh thân bao phủ một loại khí chất cao quý , tao nhã , thoạt nhìn phi thường không tầm thường , cho dù phải đứng chung với các vị hoàng tử cũng không chút nào kém cạnh .

Tô Việt thấp giọng nói khẽ vào tai Tô Mạt :“Người nọ chính là đại công tử của Tần gia , Tần Nguyên Quân , còn nữa , tiểu muội , tuy có người gấp cưới ngươi , ngươi nên thu liễm chút , không thể quá phóng túng.”

Tô Mạt vừa thấy đấu cầu là thu không được , tật xấu này từ lúc nhỏ hay đi theo gia gia đã dưỡng thành rồi , lúc đó nàng theo gia gia vào bộ đội , có trận bóng rổ hay bóng đá nào nàng tuyệt dối không bỏ qua . Hơn nữa nàng còn phát hiện soái ca rất giỏi , tiểu nha đầu be bé ngồi trên cổ gia gia vỗ tay hô ca ca thực suất.

Tô Mạt bĩu môi , bởi vì vô cùng hưng phấn mà nghẹn khuất , xem cầu không được hô to , khác gì có đồ ăn trước mặt , bụng đói ba ngày ba đêm mà không được ăn đâu , không thú vị chút nào .

Tô Việt túm ống tay áo của nàng, nhìn trộm đại tiểu thư : “ Nếu Tề vương điện hạ biết ngươi thích xem nam nhân khác như vậy , hắn ăn phải dấm , chúng ta cũng không cứu ngươi được .”

Tô Mạt quệt miệng : “ Chán ghét , Tĩnh ca ca mới sẽ không giống như ngươi đâu , về sau ta thường dẫn tẩu tử đi nhìn nam nhân khác , tức chết ngươi .”

Lúc này nhị tiểu thư vào tới , thỉnh an cùng hỏi thăm nhóm người lão phu nhân.

Lão phu nhân nhìn nàng : “Nhị nha đầu như thế nào có rảnh lại đây a ?”
 
Chương 1018: Nội gian cùng phản gián 04


Nhị tiểu thư vội nói :“Tổ mẫu ở trong này, cháu gái sao có thể không qua đâu .”

Lão phu nhân cười cười , cho nàng ngồi xuống . Nàng nhìn lướt qua , Tô Hinh Nhi trừng mắt với nàng , đại tiểu thư cùng Tô Mạt không hề quay qua nhìn nàng một cái .

Lúc này Tô Mạt đứng lên hô :“Mau , mau , cho ngựa đuổi theo đi , tấn công phía dưới hắn , đánh vào chân ngựa , thắng ! ”

Trên này nàng nói liên tục , dưới kia hồng y tiểu tướng phối hợp cũng thiên y vô phùng , động tác cùng với lời nàng nói hầu như tiến hành cùng lúc , quả cầu xoay tròn bay lên cao thẳng một đường phi thẳng vào lỗ tròn trên tấm ván gỗ ở cầu môn đối phương , cầu vào .

Tô Mạt hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên , giữa sân trận đấu kịch liệt , người xem ở bốn phía trên khán đài ngoại trừ các phu nhân cùng tiểu thư đặc biệt rụt rè , những người khác tất cả đều dị thường hưng phấn , tiếng hoan hô như sấm dậy .

Ban đầu môn cầu trường có rất nhiều quy tắc : không được tùy tiện tấn công đối thủ , không được tấn công ngựa đối phương nhưng về sau cảm thấy như vậy thực không hợp lý , các tuyển thủ bị động rất nhiều nên dần dần sửa lại , cần phối hợp đồng bộ giữa công và thủ , thể hiện rõ khí khái nam nhi .

Đối với người mê bóng như Tô Mạt mà nói là phi thường hợp ý .

Khi nàng xem đá bóng , câu cửa miệng là phải có dấu hiệu phạm quy !

Gia gia của nàng cũng gật đầu tán thưởng

Nàng như nhớ tới khoảng thời gian trước cùng gia gia ngồi trên khán đài , cùng la to cỗ vũ .

Lúc này nam nhân vận hồng y tên Tần Nguyên Quân đột nhiên ghìm ngựa , giơ gậy trong tay hướng phía nàng vẫy vẫy .

Tô Mạt lập tức hướng về phía thần tượng liều mạng vẫy tay đáp lễ .

Tô Việt vội vàng kéo tay nàng, nếu không mọi người xem cầu chắc chắn sẽ gào to , nàng thật là...... Một chút hình tượng cũng không có , nếu không phải có người muốn cưới , sợ là chẳng ai dám lấy .

Hơn nữa, giọng của nàng còn lớn đến dọa người .

Không tưởng tượng được tiểu nha đầu ngày thường giọng nói nhỏ nhẹ ôn nhu khi rống lên lại khủng khiếp đến như vậy .

Tô Việt nghe mà lùng bùng lỗ tai .

Trách không được tại sao đại tiểu thư lại chủ động không ngồi gần Tô Mạt , chắc nàng ta đã biết từ sớm .

Nhìn tới nhìn lui , ngay cả Kim Kết cũng trốn ở góc xa , hắn trừng mắt nhìn Kim Kết , chỉ chỉ Tô Mạt.

Kim Kết che miệng ha ha cười , nàng cố ý tránh mà , còn phải nhờ nhị thiếu gia trông chừng tiểu thư đâu.

Nhị tiểu thư nghe Tô Mạt la to không có một chút phong phạm thục nữ không chút nào thục nữ thì nhíu mi , đối lão phu nhân nói : “Lão tổ mẫu , Mạt nhi muội muội......”
 
Chương 1019: Nội gian cùng phản gián 05


Nhị tiểu thư nghe Tô Mạt la to không có một chút phong phạm thục nữ không chút nào thục nữ thì nhíu mi , đối lão phu nhân nói : “Lão tổ mẫu , Mạt nhi muội muội......”

Lão phu nhân làm như thực bất đắc dĩ , nhăn mày : “Ta cũng đang đau đầu đây, nàng ta la lớn vậy làm gì không biết ? Ai cũng quay lại nhìn nàng .”

Nhị tiểu thư một bộ vì người nhà suy nghĩ, bộ dạng vô cùng đau đớn : “Lão tổ mẫu, Văn Nhi cũng là vì muốn tốt cho muội muội , dù sao đây là ở bên ngoài , Mạt nhi cũng nên ......”

Nàng chắc chắc lão phu nhân luôn lấy gia tộc làm trọng , xem danh dự quý hơn tính mạng tuyệt đối sẽ không cho phép bất kì kẻ nào làm bại hoại gia phong .

Tô Mạt như vậy, khẳng định sẽ bị lão phu nhân ghét bỏ .

Lão phu nhân quả nhiên nhíu mi, làm như có điểm tức giận : “ Nha đầu kia càng ngày càng thô lỗ !”

Nhị tiểu thư lập tức khuyên giải.

Nói trong chốc lát , lão phu nhân hỏi : “Ngươi không cần trở về hầu hạ? Đã đi theo Hoàng quý phi , cần biết tiến thối.”

Nhị tiểu thư vừa nghe , tưởng lão phu nhân quan tâm nàng , nàng lập tức lộ vẻ khó xử : “Cháu có chuyện ......”

Lão phu nhân cười cười,“Ngươi cũng là cháu gái ta , có chuyện cứ nói, chẳng lẽ ta không quan tâm ngươi sao ?”

Nhị tiểu thư lập tức cười rộ lên : “Tổ mẫu , Văn nhi nhớ rõ ngài từng nói qua một loại điểm tâm thập toàn thập mỹ , cháu cũng muốn học để tham gia trận đấu do quý phi nương nương đề ra . ”

Lão phu nhân bất động thanh sắc , đuôi lông mày khẽ nhíu : “Này nha......”

Nhị tiểu thư nhìn sắc mặt nàng , lập tức càng thêm cung kính nói nàng một lòng vì Tô gia , cũng là muốn làm cho Tô gia nở mày nở mặt .

Lão phu nhân nhìn nàng :“Nha đầu, lão tổ mẫu cũng có câu muốn nói với ngươi. Ngươi sở dĩ có thể được quý phi nương nương ưu ái, đó là bởi vì ngươi họ Tô . Ngươi nên chú ý, đừng để người biến ngươi thành quân cờ .”

Nhị tiểu thư lập tức thề thốt :“Tổ mẫu , Trong lòng cháu chỉ có Tô gia , cháu thề !”

Lão phu nhân ừ một tiếng : “Ngươi nhớ rõ là tốt rồi.”

Nàng liếc Trương mụ : “ Ngươi đi đem phương thức nói rõ cho nhị tiểu thư.”

Trương mụ không vui nhưng cũng dám cãi lão phu nhân , liền đi xuống .

Giữa sân trận đấu ngày càng gay cấn, âm thanh ủng hộ không ngừng , Tô Mạt cổ họng cơ hồ muốn ách , còn không chịu nghỉ tạm , nàng liếc nhìn nhị tiểu thư một cái.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top