Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Nhật Kí Của Kẻ Điên

Dịch Full Nhật Kí Của Kẻ Điên
Chương 40: 40: Ngày 3 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Mẹ tôi nói, mấy miếng thịt hôi thối trong tủ đông chưa bị hư, sau khi chế biến sạch sẽ vẫn có thể ăn được.

Bà đã dùng để nấu vài món ăn.


Mặc dù mẹ tôi nói đã rửa lại rất nhiều lần, nhưng cỗ mùi tanh hôi vẫn còn nồng nặc.

Tôi biết rõ, thịt không bị hư, thứ mùi hôi đó xuất phát từ bên trong miếng thịt, không thể rửa sạch.

Nghĩ rằng đây chính là thịt người, tôi vừa ăn một miếng đã lập tức nôn ra.


Tôi nói với mẹ, gần đây dạ dày không tốt, không ăn được thịt.

Bà quan tâm hỏi han tôi mấy câu, rồi nhìn tôi mỉm cười.

Thật đáng sợ, trong một khoảng khắc, tôi thực sự cảm thấy nụ cười của mẹ tôi, người đã gắn bó với tôi mười mấy năm, thật âm trầm và kỳ quái.

.

 
Chương 41: 41: Ngày 6 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Mẹ tôi liên tiếp mấy ngày đều dùng thứ thịt "hôi thối" đó để nấu ăn, hoàn toàn không màng đến cái dạ dày đáng thương "chỉ ăn được rau xanh" của tôi.

Lúc đầu tôi cảm thấy thật bi ai và cuối cùng là chết lặng, không biết nên nói cái gì.
Là thế giới thay đổi? Hay là tôi đã thay đổi?
Darwin nói, vật đổi sao dời, người thích ứng được mới có thể sống sót.

Còn tôi thì sao? Không thể nhanh chóng thích ứng được với sự biến hóa của xã hội, có phải cũng sẽ bị đào thải?

Tôi muốn trở lại trường sớm hơn dự tính một ngày, nhưng mẹ không muốn tôi rời đi, bà nói bà nhớ tôi, bà không thể chịu được nếu không nhìn thấy tôi.
Thậm chí mẹ còn nói với tôi, tôi không cần phải học đại học, bà sẽ nuôi tôi cả đời.
Ngữ khí của mẹ khiến tôi ngạc nhiên, và ánh mắt đó làm tôi kinh hoảng.
Cuối cùng thì tôi cũng về trường sớm, nhưng nhìn vẻ mặt thất vọng lại chứa một chút biểu tình nhẹ nhàng của mẹ, tôi liền có dự cảm rất không tốt.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

2.

Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
3.

Cuộc Sống Của Một Omega Sau Khi Sống Lại
4.

"Đau Bụng" Là Thật Đó!
=====================================
Đúng rồi, hôm nay ở trên xe buýt tôi lại ngửi thấy mùi "thịt", có điều hương vị rất nhạt, không thể xác định đó là ai..

 
Chương 42: 42: Ngày 9 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Mấy ngày nay rất kì quái, xung quanh tôi lúc nào cũng xuất hiện "thịt", mùi hôi thối bốc lên xộc thẳng vào đầu mũi.


Rõ ràng những người tôi gặp mỗi lần đều khác nhau, nhưng mùi hương vẫn luôn ở đó, chẳng lẽ bọn họ đều là "thịt"?
"Thịt" xuất hiện nhiều như vậy từ khi nào?

Thật sự rất kì quái.

.

 
Chương 43: 43: Ngày 10 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Ngày 10 tháng 10.

Tôi đột nhiên nghĩ đến một việc.

Nếu mùi "thịt" vẫn luôn tồn tại mặc dù những người xuất hiện quanh tôi đều khác nhau, như vậy chỉ có một cách giải thích___
Mùi "thịt" xuất phát từ trên người tôi!

Khó trách mùi hương này tuy rất nhạt nhưng lại kéo dài mãi không biến mất, khó trách đi đâu tôi cũng có thể ngửi thấy.

Khó trách! mẹ tôi lại luyến tiếc không muốn tôi rời đi.

Tôi nên biết ơn bà, bởi vì rốt cuộc bà vẫn không ép buộc tôi phải ở lại.

Nhưng tôi nên làm cái gì bây giờ?

Nhờ ai đó giúp đỡ? Nhưng sẽ chẳng có ai tin tưởng tôi.

Bỏ trốn? Nhưng tôi biết trốn đi đâu? Thế giới rộng lớn như vậy, có nơi nào là không ăn "thịt"?
Dường như lựa chọn duy nhất dành cho tôi là ngồi yên chờ đợi.

Sau đó, bị bọn họ ăn luôn.

.

 
Chương 44: 44: Ngày 11 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Hôm nay tôi còn sống.

Từ lúc ý thức được bản thân chính là "thịt", tôi đã từ từ phát hiện ra vài điều bất thường.

Ví dụ, luôn có một số người chẳng quen biết muốn mời tôi đi ăn.


Ví dụ, một nam sinh lớp bên cạnh tôi chưa gặp được mấy lần đột nhiên tỏ tình với tôi.

Ví dụ.

một người hướng dẫn của tôi thậm chí còn mời tôi đến văn phòng và nói rằng tôi có được một suất học bổng đi du học.


Thật đáng ngạc nhiên! Tôi là người thường không nghiêm túc trong giờ học, thành tích chỉ ở mức trung bình trở xuống, thế nhưng lại đạt được học bổng du học quý giá! Những học bá ngoài kia làm sao chấp nhận nổi?
Nhưng tôi thật sự rất sợ hãi, càng hiểu rõ tôi càng biết bọn họ có năng lực khủng khiếp thế nào, tôi trốn không thoát, vấn đề bây giờ chỉ còn là thời gian.

Tôi tin rằng, nếu không phải bọn họ sợ bị chú ý, thì có lẽ tôi đã sớm bị ăn rồi.

.

 
Chương 45: 45: Ngày 12 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Hôm nay tôi còn sống.

Tôi nhớ một vị triết gia từng nói rằng, điều khủng khiếp nhất không phải là cái chết, mà là quá trình chờ đợi cái chết.


Tôi sắp chết rồi, mặc dù thân thể còn khỏe mạnh, dù cuộc sống của tôi chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng tôi đang chết dần.

Có thể là ngày mai, cũng có thể là trong một giây tiếp theo, tôi không biết nó sẽ diễn ra như thế nào, nhưng tôi biết kết quả cuối cùng.


Tôi chưa bao giờ mong được "sinh" như bây giờ và cũng chưa từng mong được sống sót như bây giờ, sẽ thật tuyệt nếu tất cả những gì đang diễn ra chỉ là một giấc mơ.

.

 
Chương 46: 46: Ngày 13 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Tôi vẫn còn sống.


Nhưng thái độ của họ không còn thân thiện như trước nữa.

Bọn họ trở nên cường ngạnh, ngữ khí cũng dần mất kiên nhẫn, và ánh mắt nhìn tôi luôn lóe lên tia lục quang, giống như bầy sói đói nhìn thấy bữa ăn ngon lành.


Tôi nghĩ rằng họ đã đoán được tôi biết về "thịt", và họ sẽ không cho tôi thêm nhiều thời gian nữa.

.

 
Chương 47: 47: Ngày 14 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Kỳ thực chết cũng tốt.


Trải qua thời gian mấy ngày nay tôi đã bình tĩnh lại.


Tôi thà chết còn hơn trơ mắt chứng kiến người khác lần lượt chết đi trong sự bất lực.

Trong một thế giới như vậy, thế giới mà con người ăn thịt đồng loại, thế giới mà ngay cả cha mẹ cũng ăn thịt đứa con của mình, thì liệu có cần thiết phải sống không?.

 
Chương 48: 48: Ngày 15 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Hôm nay chỉ muốn nói một điều: Tôi vẫn còn sống.


Đúng vậy, vẫn còn sống, cảm giác mỗi ngày đều tràn ngập bất an và lo sợ không biết khi nào sinh mạng sẽ bị cướp đi.


Theo loại phương thức tàn nhẫn nhất có thể!.

 
Chương 49: 49: Ngày 16 Tháng 10


Editor: Vy Vy
Tôi chưa muốn chết.

Thật sự, từ tận đáy lòng.


Chỉ đến khi cận kề cái chết, tôi mới nhận ra cuộc sống tươi đẹp biết bao.

Tôi hy vọng!

(Phía dưới chữ viết đột nhiên trở nên nguệch ngoạc)
Bọn họ tới! Bọn họ đang tới để ăn thịt tôi! Nếu ai đó xem được nhật ký của tôi thì hãy tránh xa thịt, tôi tên là ###
(Nội dung quyển nhật ký đến đây là kết thúc, tuy viết rất chân thật, nhưng tôi nghĩ nó chỉ là quyển sổ được viết bởi một kẻ điên.

).

 
Chương 50: 50: Lời Cuối Sách Người Biên Tập Nói


Editor: Vy Vy
Dù không tin vào cái gọi là "thịt" nhưng tôi đã tìm người này dựa theo tên được viết trên nhật ký.

Thật ngạc nhiên, hoá ra đây là một đàn chị khoá trước thuộc chuyên ngành của tôi.


Nhưng mà đàn chị này bởi vì bệnh tâm thần phát tác, đã bị đưa đến bệnh viện tâm thần.

Đây là những gì tôi nghe được từ người hướng dẫn của chuyên ngành tôi theo học.

Tuy nhiên vào thời điểm rời đi, tôi lại ngửi được một cỗ mùi kì lạ, hơi tanh và béo ngậy, rõ ràng mùi rất nhạt, nhưng lại phảng phất vị ngọt vô cùng buồn nôn, giống mùi "thịt" được miêu tả trong nhật ký.


Không thể nào? Sự việc được viết bởi một bệnh nhân tâm thần, sao có thể thật sự tồn tại?
Chắc chỉ là ảo giác của tôi mà thôi, có lẽ có thứ gì đó quanh đây hư thối nên bốc mùi.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top