Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Nhà Ta Nữ Quỷ Siêu Hung
Chương 40: Tượng quỷ, đứa bé không may a!


"Lão đại, rốt cuộc đây là tình huống gì à? " Cao Dương gõ chữ hỏi

[Con lừa trọc muốn hoàn tục] - "Hẳn là đạo hữu đã biết rõ, lúc người sống gặp phải quỷ vật, sau khi dương khí bị hút đi, ít nhất đều là một cái kết quả suy yếu vô lực, trừ phi là mấy thứ có khả năng khắc chế năng lực quỷ vật.

Nhưng mà có một cái ngoại lệ, bên trong quỷ vật có một loại quỷ đặc thù tên là Tượng Quỷ, loại quỷ này cũng mấy loại quỷ vật khác không giống nhau, bình thường sau khi chọn mục tiêu, chẳng những không hút dương khí cùng khí huyết trên người đó, mà ngược lại sẽ thu góp dương khí từ những người sống xung quanh tìm biện pháp đưa vào trong cơ thể của hắn.

Phương thức như thế, được gọi là dưỡng vật, chờ đến khi dương khí cùng khí huyết của người mà con Tượng Quỷ đã chọn được đều bão hòa, con Tượng Quỷ này sẽ dùng duy nhất một lần hút sạch sẽ dương khí cùng khí huyết trên người mục tiêu.

Đồng thời, cũng bởi vì lúc trước được đầy đủ dương khí cùng huyết khí ôn dưỡng, sau khi người đó chết đi, thông qua năng lực đặc thù của con Tượng Quỷ có thể đem hồn phách người đó đều khóa kín trong thân thể chế tạo thành một bộ Quỷ Khôi Lỗi cho mình sử dụng, có thể nói là cực kỳ tàn khốc."

Sau khi giới thiệu, [Con lừa trọc muốn hoàn tục] còn tiếp tục gõ chữ gửi vào trong nhóm nói: "Cũng bởi vì vấn đề đám Quỷ Khôi Lỗi này nên nó vô cùng khó chơi, coi như một con Tượng Quỷ cấp ba, độ khó chơi cũng không kém hơn so với đám quỷ vật cấp bốn."

Đến đây, Cao Dương rốt cuộc hiểu rõ vì sao lúc mình vừa hỏi, [Con lừa trọc muốn hoàn tục] vừa mở miệng liền ngưng trọng như thế, Nếu như dựa theo lời của hắn nói, người huynh đệ cùng phòng của mình, chỉ sợ là trêu chọc phải phiền phức rất lớn.

"Vậy giải quyết Tượng Quỷ như thế nào?" Cao Dương tiếp tục hỏi ở trong nhóm.

Lần này, không đợi [Con lừa trọc muốn hoàn tục] trả lời, [Tiểu tiên nữ khả ái] ở trong nhóm đã xông ra trước một bước.

"Rất phiền toái, bởi vì vấn đề Quỷ Khôi Lỗi, Tượng Quỷ chẳng những có thể tùy ý chuyển đổi âm hồn của mình đến bên trong đám khôi lỗi kia, lại có thể dùng đám khôi lỗi ngăn địch.

Trừ phi, có thuật pháp đặc biệt khắc chế con Tượng Quỷ này trực tiếp vây khốn âm hồn nó không để cho nó rời đi, hoặc chính là lúc nó chưa kịp dời đi âm hồn liền đem nó diệt."

[Con lừa trọc muốn hoàn tục] - "Không sai, có điều có thể trở thành Tượng Quỷ, ít nhất đều là nhân vật khủng bố trong cấp ba, trừ phi là Tam Vị Chân Hỏa hoặc là các loại Lôi pháp, nếu không rất khó xử lý."

"Lôi pháp? Cái này ta biết a! " Cao Dương trong mắt sáng lên.

Hắn thầm nghĩ một lát sau đó hỏi: "Nếu như dùng Lôi pháp trực tiếp đem Tượng Quỷ bao vây lại thì nó có khả năng đem âm hồn chuyển tới bên trong những khôi lỗi khác hay không?"

[Tiểu tiên nữ khả ái] - "Dĩ nhiên không có khả năng, ở bên trong tất các các thần thông thuật pháp, Lôi pháp có khả năng khắc chế lớn nhất với quỷ vật, một khi nắm giữ Lôi pháp, đám quỷ vật kia căn bản không dám đụng."

Thấy vậy, Cao Dương trả lời ở trong nhóm nói: "Vậy ta an tâm."

Nhưng mà, sau khi tin nhắn này vừa mới trả lời, [Con lừa trọc muốn hoàn tục] liền lập tức hỏi: "Cmn, đạo hữu, nghe lời này của ngươi, chẳng lẽ ngươi biết Lôi pháp?"

Cao Dương trả lời: "Biết sơ"

[Tiểu tiên nữ khả ái] - "Cmn, đạo hữu lại biết Lôi pháp? Cũng đúng, dù sao lúc trước chủ nhóm cũng đã nói đạo hữu có thể giải quyết Quỷ Sát cấp ba, dĩ nhiên là tu vi Pháp Sư Cảnh."

"Pháp Sư Cảnh?"

Nhìn tin tức trong nhóm, lúc này Cao Dương mới nhớ tới, cho tới bây giờ mình dường như chỉ biết cấp bậc của quỷ vật, nhưng cấp bậc thực lực của người sống hắn lại hoàn toàn không biết.

Nghĩ tới đây, Cao Dương khiêm tốn hỏi: "Vậy, có thể hỏi một chút, thực lực của Pháp Sư Cảnh là ở đẳng cấp nào?"

[Con lừa trọc muốn hoàn tục] "Đạo hữu không biết? Tôn sư chưa từng nói với ngươi?"

Cao Dương há mồm liền nói dối: "Không có, sư phụ ta nói biết quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới tâm cảnh của ta nên chưa từng nói qua."

[Con lừa trọc muốn hoàn tục] "Thì ra là như vậy, tôn sư thật sự là nhọc lòng a!"

Sau đó, [Con lừa trọc muốn hoàn tục] bắt đầu giải thích cặn kẽ cho Cao Dương một phen, dựa theo cách nói của bọn họ, cấp bậc của tu sĩ từ thấp đến cao chia làm ba cảnh giới.

Chia thành Thuật Pháp Tam Cảnh, Đạo Pháp Tam Cảnh và Đạo Quân Tam Cảnh.

Thuật Pháp Tam Cảnh cũng được gọi là Dưỡng Khí Tam Cảnh, là ám chỉ ôn dưỡng chân khí ở trong người, chờ đến khi chân khí đầy đủ, là có thể sử dụng một chút thuật pháp đơn giản để ngăn địch.

Mà Đạo Pháp Tam Cảnh, chính là chú trọng vào uẩn dưỡng thần hồn, lúc đó thi triển thuật pháp là có thể phát huy ra uy lực cực mạnh.

Về phần Đạo Quân Tam Cảnh, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có thể đưa tới uy lực của Thiên Địa, cực kỳ cường đại.

Pháp Sư Cảnh là cảnh giới thứ nhất trong Đạo Pháp Tam Cảnh, cũng được gọi là cảnh giới Nhân Pháp, sau đó chính là Địa Sư Cảnh cùng Thiên Sư Cảnh.

Vừa vặn tương đương với tam tài Thiên Địa Nhân.

Trước khi tiến vào Pháp Sư Cảnh, trừ khi là một vài đệ tử thiên tư đầy đủ, nếu không chỉ có thể học tập được vài thuật pháp uy lực có hạn.

Chỉ có sau khi ngưng luyện ra thần hồn tiến vào Pháp Sư Cảnh mới có thể học tập được pháp quyết, mặc dù chỉ khác nhau một chữ, nhưng uy lực thì khác nhau môt trời một vực.

Cũng chỉ sau khi học được pháp quyết, tu sĩ mới có thể cùng với Quỷ Sát cấp ba chơi đùa, nếu không cũng chỉ có thể là tới đưa thức ăn cho đám quỷ vật.

Ngay sau đó, Cao Dương lại từ đám người trong nhóm biết được từ trăm năm trước, phần lớn các Lôi pháp được lưu truyền trên thế gian đều đã thất truyền, hiện nay chỉ có Long Hổ Sơn ở trong một số môn phái đỉnh cấp mới có thể còn lại vài bản thiếu hụt của Lôi pháp.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc biết được Cao Dương biết Lôi pháp bọn họ sẽ kinh ngạc như vậy, sau khi tiếp tục hỏi thăm mấy câu về phương diện Tượng Quỷ, Cao Dương mới rời khỏi nhóm chat.

Liếc vẻ mặt Lý Kiệt ở một bên đang cầm điện thoại nhắn tin tràn đầy hạnh phúc, Cao Dương không nhịn được mà thở dài, còn cho là hắn đã thành công giải quyết đại sự cả đời, kết quả lại đụng phải một con quỷ có ý đồ xấu.

Cũng là không biết sau chuyện lần này, có thể hay không để lại bóng ma trong lòng hắn, từ này về sau liền không dám yêu nữa.

"Đứa trẻ không may a!"

- -----------

Xong hôm nay.....cầu lên top:3
 
Chương 41: Bút tiên, ý tưởng tuyệt diệu


Cho dù đã chắc chắn được việc này, Cao Dương cũng không có về nhà vào ban ngày, nhưng mà vào xế chiều, lúc đám người Cao Dương đang nghỉ giữa giờ học, một nữ sinh bỗng nhiên tiến vào trong lớp bọn hắn.

Nàng vừa tiến vào trong lớp học liền hấp dẫn sự chú ý của không ít người, nhất là nam sinh, nhìn dáng dấp ngọt ngào của nàng, cùng với mặc một bộ đồ thể thao lộ ra đặc biệt thanh thuần khiến cho ánh mắt của cả đám như muốn lồi ra ngoài.

Tầm mắt nàng quét qua trong phòng nhìn một lần, sau khi thấy không phát hiện người mình muốn tìm, nữ sinh liền quay đầu chuẩn bị rời đi.

Nhưng ngay tại lúc nữ sinh vừa xoay người đi tới cửa, liền vừa vặn bắt gặp được đám người Cao Dương mới hút thuốc ở bên ngoài trở về.

Trong nháy mắt nhìn thấy Cao Dương, trên mặt nữ sinh vui mừng liền vội vàng bước nhanh lên mấy bước nói: "Ngươi lại thật sự học lớp này"

Nhìn Nghiêm Tiểu Yên ở trước mặt, bỗng nhiên Cao Dương cảm giác có chút nhức đầu, cô nàng này làm thế nào theo tới trường học rồi?

"ĐM "

So sánh với Cao Dương đang có chút nhức đầu, lúc ánh mắt của Chu Kỳ cùng với Lý Kiệt ở bên cạnh nhìn thấy Nghiêm Tiểu Yên cũng sắp muốn lồi ra ngoài.

Trường của Cao Dương tuyệt đối cũng coi như là một trại tập trung của đám đực rựa, là một trường âm thịnh dương suy điển hình, vì vậy, trong trường cũng có rất nhiều người cho tới khi tốt nghiệp rồi vẫn còn độc thân, thậm chí ngay cả nhà nghỉ ở gần trường cũng chưa đi bao giờ, chớ nói chi là gặp được mỹ nữ giống như Nghiêm Tiểu Yên.

"Lão Tam, đây là bạn gái của ngươi?" Sau khi nhìn kỹ mấy lần, Chu Kỳ dùng bả vai húc nhẹ Cao Dương một cái sau đó hỏi Cao Dương.

Cao Dương khinh bỉ liếc mắt Chu Kỳ một cái, có vậy cũng choáng váng, nếu để cho các ngươi nhìn thấy Liễu Chiêu Vân còn không bị hù cho nhảy dựng?

Đang định mở miệng giải thích, nhưng mà lúc tầm mắt của Cao Dương quét qua Lý Kiệt, trong đầu hắn bỗng nhiên có ý tưởng, rồi sau đó không có gấp mà trả lời Chu Kỳ cùng Lý Kiệt, mà là trực tiếp kéo Nghiêm Tiểu Yên đi ra khỏi phòng học.

Sau khi thấy Nghiêm Tiểu Yên cứ như vậy để cho Cao Dương dắt nàng đi, không biết bao nhiêu nam sinh ở trong lớp học đều nghe thấy âm thanh trong lòng mình vang lên "Rắc rắc" tiếng tan vỡ.

"Ngươi làm sao tìm được lớp ta?" sau khi đến một chỗ không có người khác, Cao Dương mới bắt đầu hỏi.

Nghiêm Tiểu Yên cười một tiếng. "Đại Học ở Tinh Hải Quảng Trường cũng chỉ có mấy trường như vậy, muốn tra một chút ngươi học ở trường nào còn không dễ dàng sao? Trực tiếp tìm tên phóng viên tùy tiện tìm cái lý do liền rất dễ dàng có thể tra được."

Chỉ có điều Cao Dương rất nhạy bén chú ý tới ánh mắt của Nghiêm Tiểu Yên lúc nói chuyện có chút chột dạ, vì vậy Cao Dương không nhịn được mà hỏi: "Ngươi tìm lý do gì?"

Thấy Cao Dương hỏi cái vấn đề này, Nghiêm Tiểu Yên liếc mắt nhìn hắn một cái.

Nhìn thấy Nghiêm Tiểu Yên mắt to chuyển động, Cao Dương tức giận nói: "Nói thật."

Thấy vậy, thanh âm của Nghiêm Tiểu Yên hơi sợ hãi nói một câu: "Cũng không có gì, ta lấy lý do là bị ngươi bội tình bạc nghĩa, sau đó dùng 1 vạn tệ để cho hắn tra giúp ta một chút."

"Cmn!" trong lòng Cao Dương bạo nổ câu cửa miệng sau đó không nhịn được mà khiếp sợ nhìn Nghiêm Tiểu Yên.

Thật là không thể tin được một cô gái xinh đẹp như Nghiêm Tiểu Yên lại dám làm như vậy, điên rồi sao?!

Nhìn vẻ khiếp sợ của Cao Dương, Nghiêm Tiểu Yên vội vàng nói: "Thật ra ta tìm ngươi gấp như vậy, là thật sự có chuyện."

Nói xong, Nghiêm Tiểu Yên đem tay trái của mình giơ lên, sau đó kéo ra ống tay áo.

Trước đó Cao Dương cũng cảm thấy kỳ quái, nhiệt độ hôm nay dầu gì cũng khoảng 37 độ, nhưng Nghiêm Tiểu Yên lại mặc một bộ đồ thể thao dài tay, không sợ nóng sao?

Nhưng bây giờ, nhiên trên tay trái của Nghiêm Tiểu Yên có năm cái dấu tay màu đen cùng với âm khí chấn động trên đó, Cao Dương mới hiểu được nguyên nhân. Ngay sau đó, Cao Dương bắt đầu nghiêm túc nghe Nghiêm Tiểu Yên đem đầu đuôi câu chuyện nói ra một lần.

Lúc trước [Tiểu lang quân thành thực đáng tin] đã từng nói, cái con Hung Ác Quỷ bên trong nhà Nghiêm Tiểu Yên chính là từ công ty nàng theo tới.

Nhưng vào ngày hôm qua, trong công ty nàng lại có thêm hai nhân viên bị giết, buổi sáng hôm nay còn có cảnh sát tới điều tra.

Nghe vậy, Cao Dương cau mày nói: "Hôm đó con quỷ kia đã bị ta giải quyết, làm sao còn có thể như vậy? Có thể là trùng hợp hay không, hai người kia trong công ty của các ngươi trêu chọc phải những quỷ vật khác?"

Nghiêm Tiểu Yên cười khổ nói: "Cụ thể ta không biết, nhưng mà hôm nay sau khi những người cảnh sát kia đến, ta mới biết được mấy nhân viên bên trong công ty ta đi thực tập trước đây không lâu trong lúc tăng ca chơi qua mấy lần Bút Tiên."

"Bút Tiên..." Khóe miệng Cao Dương giật giật.

Nếu là mấy năm trước, ngươi muốn chơi như vậy thì cứ chơi đi, nhưng bây giờ quỷ khí khôi phục, quỷ vật càng ngày càng nhiều, bên phía chính phủ đều đang rất sợ đám quỷ vật kia đi gieo họa cho người dân, còn những người này thì ngược lại, còn dám chủ động chơi loại trò chơi chiêu quỷ như Bút Tiên.

Đúng là ngại quỷ vật giết mình chưa đủ nhanh mà?

"Chờ một chút, Bút Tiên, đúng vậy! Tại sao lúc trước ta không có nghĩ tới cái này?"

Nhưng mà, ngay ở giây tiếp theo, trong đầu Cao Dương bỗng nhiên lóe lên, sau đó không nhịn được mà nghĩ tới một ý tưởng.

Thay vì dựa vào vận khí đi ở bên ngoài tìm đám tiểu khả ái kia, tại sao có loại phương pháp chiêu quỷ này lại không cần?

Thông qua chơi Bút Tiên, mình đại khái có thể ở nhà ngồi điều hòa uống coca chờ đám quỷ kia chủ động đưa tới cửa, đơn giản là quá hoàn mỹ.

Cao Dương suy nghĩ một chút khóe miệng không nhịn được mà nhếch lên.

Mà nhìn nụ cười trên mặt Cao Dương dần dần thay đổi có chút phát rồ, bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Yên lui về phía sau một bước phòng bị nhìn hắn.

- ------------

Mọi người có thể cho mình cái đánh giá mình dịch như thế này có ổn ko ạ, có cần thay đổi gì ko thì xin cho mình chút ý kiến nhé.
 
Chương 42: Giả làm bạn gái ta là chuyên gia


Ý thước được vừa rồi mình có chút thất thố, Cao Dương tằng hắng một tiếng sau đó nói với Nghiêm Tiểu Yên: "Như vậy, nếu con quỷ kia đúng là do nhân viên công ty ngươi chơi Bút Tiên gọi ra, tự nhiên nó sẽ nhìn chằm chằm vào các ngươi, trước tiên bảo những người đó đến nhà ngươi chờ, ta nghĩ tối nay hẳn là nó cũng theo đến, đến lúc đó ta liền thuận tay giải quyết."

Sau khi dừng một chút, Cao Dương tiếp tục nói: "Nhung mà trước đó người cần phải giúp ta một chuyệt."

Nói xong, Cao Dương nói lại một lần chuyện của Lý Kiệt, hơn nữa đưa ra ý kiến bảo Nghiêm Tiểu Yên tối nay giả làm bạn gái mình đi ăn cơm, so sánh với mang theo Liễu Chiêu Vân ra ngoài, Cao Dương cảm thấy vẫn là mang theo Nghiêm Tiểu Yên tốt hơn một chút.

Nếu như dưới tình huống bình thường, chỉ là ăn cơm thôi thì Nghiêm Tiểu Yên tự nhiên sẽ không cự tuyệt, nhưng chuyện liên quan tới quỷ vật này, nàng vẫn là có chút do dự.

Rồi sau đó nàng sợ hãi nói: "Việc này, có thể không đi được không?"

Cao Dương nhún vai một cái nói: "Có thể a! Nhưng mà ngươi nhất định phải trở về cùng ngây ngốc với đám người trong công ty ngươi?"

Nói xong, Cao Dương liếc mắt dấu tay âm khí trên cánh tay Nghiêm Tiểu Yên.

Sau khi kịp phản ứng, nàng lập tức lắc đầu, sau đó hai cái tay vòng vào ôm lấy cánh tay Cao Dương nghiêm túc nói: "Giả làm bạn gái ta là chuyên gia."

"Hứ"

Đối với loại phản ứng này của Nghiêm Tiểu Yên, nội tâm Cao Dương biểu thị khinh bỉ sâu sắc, khiến cho mí mắt Nghiêm Tiểu Yên không nhịn được mà hung hăng giật giật một cái, không tự chủ mà nhe ra cái răng khểnh của mình.

Sau đó đơn giản nói thêm mấy câu, hắn liền xua đuổi Nghiêm Tiểu Yên rời đi, chờ đến lúc Cao Dương trở lại trong phòng học, lúc vừa vào trong lớp, lập tức trở thành mục tiêu được cả lớp chú mục.

Lý Kiệt cùng Chu Kỳ càng là không nhịn được tiến tới hỏi.

Nói vài câu mập mờ lừa bịp hai người, sau đó Cao Dương mới cầm điện thoại di động ra giết thời gian.

……………

Tám giờ, theo màn đêm buông xuống, Cao Dương đứng đợi ở cổng trường một lúc lâu rốt cục thì thấy được Lý Kiệt lững thững bước tới.

Chỉ có điều sau khi liếc nhìn Lý Kiệt một cái, tầm mắt của Cao Dương liền đặt vào nữ sinh Cổ Văn Văn đang kéo cánh tay Lý Kiệt.

Mặt trái xoan, trông có mấy phần ngọt ngào, hơn nữa dáng người rất không tồi, mộ đôi chân dưới cái quần bò bó sát lộ ra đặc biệt thon dài, để cho người khác nhịn không được mà nhìn thêm mấy lần, cũng khó trách làm cho Lý Kiệt thích nhanh như vậy, bề ngoài nhìn vào chính xác là không tệ.

"Keng, dương khí - 1 "

"Keng, kiểm tra được Quỷ Linh, đánh giá cấp bậc mục tiêu: Tượng Quỷ cấp ba."

Gần như ngay vào lúc tầm mắt Cao Dương đặt vào trên người Cổ Văn Văn, trong đầu hắn đã vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Theo Lý Kiệt cùng Cổ Văn Văn đến gần, Cao Dương càng có thể rõ ràng cảm nhận được âm khí chấn động ở trên người nàng.

Cùng lúc đó, khi tầm mắt của Cao Dương thả lên người đối phương, tầm mắt của Cổ Văn Văn cũng một mực tập trung vào Cao Dương.

Nhất là dương khí nồng nặc trên người Cao Dương, càng làm cho thân thể Cổ Văn Văn hưng phấn không nhịn được mà nhè nhẹ run lên, nụ cười trên mặt vào lúc này càng vui vẻ thêm mấy phần.

"Văn Văn, đây là lão Tam Cao Dương trước kia ở chung phòng với ta cùng với bạn gái của hắn." Sau khi đến gần, Lý Kiệt chủ động giới thiệu.

Cao Dương đưa tay ra nói: "Xin chào chị dâu!"

Cổ Văn Văn thấy vậy cũng là lễ phép cười cười bắt tay với Cao Dương.

Nhưng mà, trong nháy mắt hai người bắt tay, Cao Dương có thể rõ ràng cảm nhận được bàn tay của mình bị ngón tay của Cổ Văn Văn nhẹ nhàng sờ một cái, hắn có chút ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt trên mặt Cổ Văn Văn có chút ý vị thâm trường(*).

(*)Ý vị thâm trường: ánh mắt có nhiều ý tứ, thường có ý chỉ ánh mắt người nhìn có chút ý trêu chọc

"Cmn"

Nhìn thấy một màn này, khóe miệng Cao Dương không nhịn được mà giật giật, "Ngươi thật đĩ a" mấy chữ này thiếu chút nữa không nhịn được mà bật thốt lên.

Sau khi thu tay về, Cao Dương vờ như chưa từng có chuyện gì phát sinh qua cười nói: "Tay chị dâu có chút lạnh a!"

Nghe vậy, Lý Kiệt không biết chuyện gì lên tiếng giải thích: "Thể chất của Văn Văn tương đối yếu nhược, cho nên dễ dàng nhiễm lạnh, gần đây đang uống thuốc điều trị."

Cao Dương gật đầu một cái, dáng vẻ ngươi nói gì ta cũng tin.

"Đúng rồi, Chu Kỳ đâu?"

Cao Dương buông tay nói: "Tên kia nói chúng ta có đôi có cặp có mỗi mình hắn cẩu độc thân, trong lòng khó chịu, có lẽ vào quán nét tìm chút tiểu tỷ tỷ an ủi đi."

"Tiểu tử này, ta còn định để Văn Văn giới thiệu mấy cô nàng cùng phòng cho hắn." Lý Kiệt cười mắng một câu, nhưng mà cũng không có để ý việc Chu Kỳ không tới.

Chờ tới lúc mấy người đi tới quán ăn kiểu Châu Âu mà Lý Kiệt đã định xong lúc trước, Nghiêm Tiểu Yên đụng nhẹ Cao Dương một cái, lúc hắn quay đầu, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt nàng có chút khẩn trương cùng với trưng cầu ý kiến.

Rõ ràng là đang hỏi Cao Dương về thân phận của Cổ Văn Văn.

Thấy vậy, Cao Dương bình tĩnh nhẹ gật đầu một cái khiến cho cơ thể của Nghiêm Tiểu Yên có chút căng cứng, tay kéo Cao Dương không khỏi tăng sức thêm mấy phần.

Sau khi Cao Dương vỗ vỗ tay Nghiêm Tiểu Yên ra hiệu, tình trạng khẩn trương của nàng mới là có chút buông lỏng.

Nhưng mà lúc này Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên yên lặng trao đổi lại không có chú ý tới, Cổ Văn Văn vốn là đang cùng nói chuyện phiếm với Lý Kiệt, thừa dịp hắn gọi điện thoại lặng lẽ quay đầu đi, tầm mắt tập trung vào Cao Dương, một vệt lục quang lành lạnh đang lưu chuyển trong mắt.

.......................

Cầu KP lên top....
 
Chương 43: Cô em thật dâm a!


Mặc dù bình thường không có cố ý khoe khoang, nhưng đám cùng phòng đều biết điều kiện gia đình Lý Kiệt cũng không tệ lắm, ngày bình thường cả đám cùng nhau ăn cơm hay là ra bên ngoài chơi đều được Lý Kiệt chi nhiều nhất hoặc là trực tiếp bao luôn.

Cho nên lần này tìm nhà hàng kiểu phương Tây mời khách cũng không phải dạng vừa, sau khi mấy người cùng nhau đến trong phòng riêng ngồi xuống, Lý Kiệt liền cầm thực đơn bắt đầu đưa cho mấy người lựa chọn món ăn.

"Phanh"

Nhưng mà, sau khi phục vụ đóng cửa lại khi đã gọi xong vài món, Cao Dương bỗng nhiên cảm thấy hết thảy xung quanh giống như trở nên có thêm vài phần không đúng.

Thân thể của Nghiêm Tiểu Yên ngồi ở bên người Cao Dương cùng với Lý Kiệt ngồi bên cạnh Cổ Văn Văn đều run lên.

Lý Kiệt còn lầm bầm một tiếng.

"Kỳ quái, tại sao bỗng nhiên lại lạnh? Máy điều hòa của căn phòng này mở quá thấp sao?"

Cao Dương cũng nhận ra điều không đúng, hắn ngẳng đầu lên nhìn xung quanh một chút, trong lòng nhịn không được mà nhổ nước bọt.

"Mẹ nó, lại là Quỷ Linh không gian? Có kiểu mới khác hay không?"

Rõ ràng ở trong miệng đám người trong nhóm chat đây là đồ vật rất cao thượng, nhưng với mình lại như hàng chợ tùy ý có thể thấy được, loại cảm giác tương phản này thật sự để cho Cao Dương không biết nói gì.

Nhưng mà, ngay ở giây tiếp theo, thân thể Cao Dương chợt căng cứng, không vì cái gì khác, chỉ vì hắn rõ ràng cảm nhận được có vật gì cọ xát ở bắp chân của mình.

Sau khi hắn cúi đầu xuống liếc mắt nhìn đôi chân trắng nõn ở dưới mặt bàn, Cao Dương lại ngẩng đầu lên nhìn về phía đối diện, trong khi bốn mắt nhìn nhau, Cổ Văn Văn đáp lại Cao Dương một cái nụ cười ngọt ngào.

"Keng, dương khí - 2 "

Nhưng mà một giây kế tiếp, ngay tại lúc gợi ý của hệ thống vang lên, Cao Dương lại cảm giác trong đầu bỗng nhiên nhoáng lên một cái, sau đó bỗng nhiên có một giọng nói xuất hiện ở trong đầu hắn nói rằng "Lấy được nữ nhân này".

Chẳng qua là cái ý niệm này vừa mới hiện lên ở trong đầu Cao Dương liền lập tức bị hắn bóp chết từ trong trứng nước.

"Yo, đây chính là năng lực mê hoặc của quỷ vật sao?"

Hai ngày hôm nay Cao Dương tiêu tốn thời gian nói chuyện trời đất trong nhóm chát không ít, thông qua đám lão đại trong nhóm hắn cũng hiểu được không ít năng lực của quỷ vật.

Giống như loại năng lực mê hoặc đầu óc con người này, là một trong những năng lực cơ bản nhất của quỷ vật, nhất là đám quỷ vật cấp một cùng cấp hai rất ưa thích dùng loại năng lực này dẫn dắt người sống giết lẫn nhau, cuối cùng mình lại đi ra thu hoạch.

Chỉ tiếc, thuộc tính tinh thần của Cao Dương bây giờ rất cao, nếu là năng lực mê hoặc của quỷ vật cấp bốn thậm chí cao cấp hơn có lẽ còn có một chút hiệu quả ảnh hưởng hắn, quỷ vật cấp ba liền muốn mê hoặc Cao Dương hoàn toàn là suy nghĩ quá nhiều rồi.

Cùng lúc đó, Cổ Văn Văn vừa mới rót vào cho Cao Dương một đạo âm khí lúc này đã đứng dậy nói: "Ta đi phòng vệ sinh một chút."

Trong khi nói chuyện, Cổ Văn Văn đã đứng dậy sau đó cho Cao Dương một nụ cười ý vị thâm trường.

Nhìn thấy vậy, trong lòng Cao Dương cười lạnh một tiếng.

Nhưng chờ sau khi Cổ Văn Văn đứng dậy rời đi, Cao Dương lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, lướt qua mấy lần sau đó chuông điện thoại di động reo lên, Cao Dương cũng đứng lên nói: "Ta đi nghe điện thoại."

Nói xong, hắn tắt nhạc chuông điện thoại di động sau đó giả vờ nghe điện thoại đi ra ngoài.

Giống như trong suy nghĩ của Cao Dương, trong đại sảnh nhà hàng trước đó còn rất đông khách nhưng bây giờ một người cũng không thấy đâu, chỉ có Cổ Văn Văn đứng cách đó không xa.

Chờ sau khi đến gần, Cao Dương trực tiếp kéo Cổ Văn Văn đến bên trong một căn phòng riêng gần đó bắt đầu giở trò.

Trong quá trình này, Cổ Văn Văn chẳng những không kháng cự chút nào, ngược lại là rên nhẹ không ngừng, âm thanh tràn đầy hưởng thụ cùng cám dỗ.

"Ngươi làm như vậy với ta, liền không lo lắng Lý Kiệt trở mặt với ngươi sao?" Một lát sau, Cổ Văn Văn nhẹ nhàng đấm nhẹ lên trên ngực Cao Dương một cái giận dỗi trách.

Cao Dương khẽ cười một tiếng. "Tại sao phải sợ? Cô như vậy chẳng phải chứng mình rằng mình cũng không thích hắn sao?"

Cổ Văn Văn nói: "Vậy…bạn gái của ngươi còn ở bên kia đấy!"

Cao Dương nâng cằm Cổ Văn Văn lên nói: "Không sao, chỉ cần cô em biểu hiện tốt, ngày mai anh đây sẽ chia tay với nàng."

Cổ Văn Văn cười nói: "Ngươi thật là xấu a!"

Khóe miệng Cao Dương khẽ nhếch, sau đó lời nói lúc trước đã nhẫn nhịn rất lâu phun ra ngoài. "Còn cô em thật dâm a!"

Nhưng đối với những lời này của Cao Dương, chẳng những Cổ Văn Văn không có chút không thích nào, ngược lại mị nhãn như tơ(*) nhìn Cao Dương.

(*)Mị nhãn như tơ: ánh mắt mị hoặc quyến rũ

Một tay đem Cổ Văn Văn kéo lại gần ngực mình, trong khi tầm mắt quét qua người cô nàng, Cao Dương cười tà nói: "Ta còn có chỗ càng xấu hơn, ngươi có muốn thử một chút hay không?"

"Ở ngay chỗ này sao? Không tốt lắm a!"

Mặc dù nói như vậy, nhưng trong giọng nói Cổ Văn Văn lại không hề sợ hãi hay có ý cự tuyệt, mà có một loại cảm giác như nói cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào.

Trong khi nói chuyện, cảm thụ dương khí nóng bỏng trên người Cao Dương, hưng phấn trong lòng Cổ Văn Văn gần như không ức chế nổi.

Sau khi hít một hơi thật sâu, Cổ Văn Văn ngẩng đầu nhìn Cao Dương, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên người hắn, đồng thời trong giọng mang theo mị hoặc nói: "Thật ra thì, ta cũng có thứ càng thêm kích thích muốn cho ngươi thử một chút."

"Ồ? Cái gì kích thích? " Cao Dương nhiều hứng thú hỏi.

Cổ Văn Văn nói: "Rất đơn giản, chính là móc ruột của ngươi ra ăn ở ngay trước mặt ngươi."

Thanh âm vừa ra, chỉ thấy ánh sáng xung quanh Cổ Văn Văn đột nhiên tối xuống, mà gương mặt của cô ta cũng nháy mắt trở nên trắng bệch khiếp người, quần áo trên người cũng là vào lúc này biến thành một bộ huyết y(*) rách nát.

(*)Huyết y: đồ áo màu máu.

Mà cái tay đang đặt ở trước ngực Cao Dương móng tay đột nhiên duỗi ra, giống như một cây gai nhọn sắc bén mang theo màu máu đỏ tươi hung hãn hướng tới ngực của Cao Dương mà chọc tới.
 
Chương 44: Có ngạc nhiên mừng rỡ ngoài ý muốn hay không?


"Keng"

Nhưng mà, ngay tại lúc móng tay của Cổ Văn Văn chạm tới ngực Cao Dương, cũng không có hình ảnh giống như lúc trước nhẹ nhàng xuyên thủng vào trong cơ thể người khác sau đó máu me văng khắp nơi, thật giống như là đâm trúng một tấm sắt cứng rắn vô cùng.

Theo sau một âm thanh thanh thúy vang lên, trong sự khiếp sợ của Cổ Văn Văn, mấy cái móng tay của cô nàng cứ như vậy bị gãy.

Rồi sau đó, bên trong sự khiếp sợ và ngạc hiên của Cổ Văn Văn, Cao Dương khẽ cười một tiếng rồi hỏi: "Có ngạc nhiên mừng rỡ ngoài ý muốn không?"

Vừa rồi mình có bao nhiêu hung ác Cổ Văn Văn tự nhiên biết, hơn nữa đối mặt với mình bây giờ vẫn còn có thể bình tĩnh mà nhây, làm sao có thể là người bình thường?

Vì vậy, sau khi biết được Cao Dương trước mặt không phải là người bình thường, Cổ Văn Văn hóa thành Tượng Quỷ âm khí cả người bắt đầu tăng mạnh muốn thoát ra.

Nhưng mà cho dù Cổ Văn Văn đã dùng toàn lực, lại phát hiện hai cái tay Cao Dương giống như kìm sắt cứ thế gắt gao kẹp mình lại khiến mình không thể nào thoát ra được.

"Ngươi rốt cuộc là ai?" Không thể thoát ra, ánh mắt Cổ Văn Văn không nhịn được mà lạnh lùng nhìn chằm chằm Cao Dương la hét hỏi.

Đối với việc này, nụ cười trên mặt Cao Dương không giảm nói: "Cô em thử đoán xem."

"Ta đoán con mẹ ngươi, nhóc con, ngươi không giết được ta, thức thời thì buông ta ra, chuyện ngày hôm nay ta có thể bỏ qua. Nếu không, ngươi chọc tới ta, chẳng những ta sẽ giết ngươi, thậm chí sẽ tìm theo huyết mạch mà giết sạch người nhà ngươi."

Lời này vừa ra, chân mày Cao Dương cau lại, sắc mặt bỗng nhiện trở nên lạnh lẽo. "Uy hiếp người nhà tao? Ông đây cũng bội phục dũng khí của mày."

Sau khi Cao Dương hừ lạnh một tiếng, ở trong mắt Cổ Văn Văn, vốn bên trong căn phòng đang mờ tối bỗng nhiên sáng lên, đồng thời, một loạt tiếng rung động mạnh mẽ đột nhiên truyền tới từ trên người hắn.

Nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống, lại thấy ở trong hai cánh tay Cao Dương, không biết lúc nào đã bị bao trùm bởi lực lượng sấm sét đang không ngừng lấp lóe ra từng tia lửa điện.

Dưới sức mạnh của luồng sấm sét này, âm khí trong thân thể Cổ Văn Văn đang điên cuồng tan rã.

"Lôi pháp? Làm sao có thể?"

Cảm thụ âm khí trong cơ thể đang nhanh chóng tan rã cùng với cảm giác đau mãnh liệt, lần này Cổ Văn Văn là thật sự bắt đầu trở nên luống cuống, thân thể cùng với tay chân đều đang điên cuồng giãy giụa.

Nhưng cho dù nàng giãy giụa như thế nào, đối với Cao Dương mà nói hoàn toàn không hề có chút ảnh hưởng nào, thậm chí tay ôm Cổ Văn Văn còn dùng thêm chút sức.

Âm thanh gào thét chói tai của nàng theo âm khí tiêu tan liên tiếp không ngừng nghỉ, trong toàn bộ quá trình này, trong lòng Cổ Văn Văn đều đang mắng chửi, vốn còn tưởng rằng lần này vận khí thật tốt, chẳng những tối nay có thể thu hoạch được một bộ Quỷ Khôi Lỗi mới, còn được tặng thêm một tên dương khí đầy đủ như Cao Dương.

Nhưng mà bây giờ nhìn lại, Cmn làm gì có vận khí nào tốt, đơn giản là xui tận mạng thì có.

Năng lực của Tượng Quỷ cực kỳ quỷ dị, hơn nữa nguyên nhân bởi vì có Khôi Lỗi Quỷ nên vô cùng khó giết, nếu là thường ngày, coi như gặp phải người nắm giữ loại tiên thiên khắc chế quỷ vật như Lôi pháp này, nhận ra được tình huống không đúng, cùng lắm Cổ Văn Văn lãng phí một bộ Quỷ Khôi Lỗi một chút âm khí là có lòng tin có thể chạy trốn.

Nhưng vấn đề là tình huống bây giờ không giống! Bây giờ mình đang bị Cao Dương ôm thật chặt a!

Ở dưới từng tia lôi điện này, âm khí trong thân thể không ngừng bị lực lượng sấm sét bào mòn, ngay cả âm hồn của Cổ Văn Văn cũng đang không ngừng run rẩy.

Nếu bây âm hồn trốn ra khỏi cỗ thân thể Quỷ Khôi Lỗi này, âm hồn của nàng không có thân thể bảo vệ liền khẳng định sẽ bị những tia lôi điện kia miểu sát.

Mặc dù đã là quỷ, nhưng so với người, quỷ vật càng sợ chết hơn, dù sao người chết rồi nói không chừng còn có cơ hội biến thành quỷ, vẫn còn có thể tồn tại trên thế giới này, nhưng nếu mà quỷ chết thêm lần nữa, chính là thật sự biến mất.

Kinh hoàng chồng chất trong lòng, Cổ Văn Văn không nhịn được bắt đầu lớn tiếng cầu xin tha thứ.

Nhưng mà mặc kệ Cổ Văn Văn nói như thế nào, Cao Dương đều làm như không nghe thấy, thậm chí chân khí trong thân thể còn chuyển hóa ra lực lượng sấm sét càng nhiều hơn, từ trong thân thể lao ra sau đó bao trùm Cổ Văn Văn lại.

"A!"

Rốt cuộc, theo sau một tiếng hét to, thân thể Cổ Văn Văn giống như kem lạnh dưới trời nắng, cứ như thế mà bị hòa tan.

Nhìn con Tượng Quỷ bị mình tự tay giải quyết, Cao Dương hài lòng gật đầu một cái, không thể không nói, có cái Lôi pháp này, thật sự là so với lúc dùng nắm đấm vẫn thoải mái hơn nhiều.

Như hai lần này, gặp được hai nữ quỷ nhan sắc cũng không tệ, trước đùa giỡn một chút, sau đó ôm vào trong ngực liền dễ dàng giải quyết, không cần lo lắng bị đám quỷ vật kia thuận lợi chạy mất

Chỉ tiếc rằng, hai lần này đều gặp quỷ vật cấp ba, còn không có cơ hội để cho Cao Dương thử xem trạng thái uy lực mạnh nhất của Lôi pháp.

"Keng, kiểm tra được năng lượng phù hợp, có lựa chọn hấp thu hay không?"

Ngay sau đó, trong đầu Cao Dương lại vang vọng lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống, liếc về phía Quỷ Châu ở trên mặt đất, Cao Dương trực tiếp lựa chọn hấp thu.

Liễu Chiêu Vân giày vò ngày hôm qua làm cho Cao Dương bây giờ một điểm điểm số hệ thống cũng không còn, hơn nữa từng có kinh nghiệm tối hôm qua, Cao Dương cảm giác hay là mình chuẩn bị nhiều một chút viên thuốc nhỏ đã được cường hóa để dành trong nhà cho an toàn.
 
Chương 45: Trả lại xương cốt cho ta


Sau khi Cao Dương rời khỏi phòng, Quỷ Linh không gian xung quanh cũng theo Cổ Văn Văn chết đi mà nhanh chóng giải trừ, mới đi được mấy bước nhà hàng đã nhanh chóng khôi phục lại như bình thường.

Sau khi đợi một lúc vẫn không thấy Cổ Văn Văn quay trở lại, Lý Kiệt bắt đầu cảm thấy sốt ruột, với tình huống này, bữa cơm mời khách hôm nay cứ như vậy mà qua loa kết thúc.

"Cứ như vậy có được không?"

Trên đường trở về, Nghiêm Tiểu Yên nghĩ tới bộ dáng mất hồn mất vía lúc nãy của Lý Kiệt trên đường trở lại KTX không nhịn được hỏi một câu.

Cao Dương thở dài nói: "Nếu không thì còn có thê làm gì? Nói cho hắn biết bạn gái của hắn là một con quỷ? Làm như thế có khi hắn lại có bóng ma trong lòng, sau này cũng không dám tìm bạn gái.!"

Sự sợ hãi của con người với quỷ vật tự nhiên không cần nhiều lời, nếu không bên phía chính phủ cũng không cần phải đem chuyện này giấu giếm không công bố những tin tức này ra ngoài xã hội.

Đối với Lý Kiệt, lần này có thể giữ được mạng nhỏ đã coi như là may mắn rồi, về phần Cổ Văn Văn, một khoảng thời gian hắn tự nhiên sẽ quên đi, dù sao bọn họ biết nhau cũng chỉ mới mấy ngày mà thôi, tình cảm có thể sâu tới bao nhiêu?

Nhưng mà trước đó không thể ăn được cái gì, bây giờ bụng Cao Dương vẫn đang còn cảm giác trống không, ngay lúc Cao Dương kéo Nghiêm Tiểu Yên không cam tâm tình nguyện cưỡng ép nàng ở bên ngoài ăn ít gì đó, điện thoại di động của Nghiêm Tiểu Yên bỗng nhiên vang lên.

"Bà chủ, cứu, cứu ta, vật kia....."

Mặc dù điện thoại di động của Nghiêm Tiểu Yên không bật loa ngoài, nhưng lấy ngũ quan nhạy bén của Cao Dương bây giờ, hai người cách nhau vẫn chưa tới một thước, đương nhiên hắn có thể nghe được rõ ràng nội dung cuộc nói chuyện.

Vì vậy, chờ sau khi Nghiêm Tiểu Yên cúp điện thoại, Cao Dương cũng như một làn khói chạy mất dạng.

Cùng lúc đó, ở trong nhà Nghiêm Tiểu Yên có hai nữ một nam đang co rút ở trong góc phòng khách, một bộ bài poker vẫn còn mới tinh cùng với một chút bùa chú rơi vãi ngổn ngang ở trên mặt đất.

Cửa phòng xung quanh họ cùng với cửa sổ đều bị đóng chặt, nhưng để cho người ta cảm thấy kỳ quái là bên trong phòng vẫn còn một cỗ âm phong lay động, khiến cho toàn bộ phòng khách cùng rèm cửa sổ gần sân thượng thổi tung lên.

Chiếc TV LCD được gắn âm tường lâu lâu lại lóe lên một cái, để cho cả phòng chỉ có ánh sáng lờ mờ từ màn hình TV chiếu ra.

Rõ ràng đang là mùa hè nóng bức, nhưng mà ba người ở trong phòng khách giống như là đang ở trong trời đông giá rét, cả người không nhịn được cứ run lên liên tục.

"Triệu Nham, vật kia đâu?" Một lúc sau, cô nàng Lý Mộng Khê buộc tóc đuôi ngựa đang rúc ở trong góc tường quét mắt nhìn căn phòng mờ tối sau đó nhỏ giọng hỏi.

Nghe vậy, một tên đực rựa ở bên cạnh hai nàng đang không ngừng run rẩy khiếp sợ nói: Ta, ta cũng không biết."

"Có thể là đã đi rồi hay không?" Một cô nàng có mái tóc ngắn hơn tên Lưu Tình Tình do dự một chút sau đó nói.

Nhưng mà câu nói này vừa ra khỏi miệng, cho dù là mình, nàng cũng không có niềm tin lắm.

"Kèn kẹt két..."

Nhưng ngay khi ba người cố gắng nhìn xung quanh, muốn tìm được đồ vật lúc trước làm cho bọn họ vô cùng hoảng sợ, một âm thanh giống như là xương cốt gảy lìa đột ngột vang lên ở trên đỉnh đầu của bọn họ.

Dưới loại âm thanh này, thân thể vốn đang run rẩy của ba người chợt trở nên căng cứng, châm rãi ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, mượn vào chút ánh sáng lờ mờ phát ra từ màn hình TV, ba người cuối cùng cũng có thể nhìn thấy một bóng người ở trên trần nhà.

Ở vị trí cái đầu, một đôi mắt đỏ tươi như máu đang nhìn chòng chọc vào ba người.

"A!"

Thấy vậy, trong nháy mắt tiếng thét chói tai tràn đầy hoảng sợ vang lên ở trong phòng, ngay lập tức đã lăn một vòng theo góc tường hướng về phía khác chạy đi, nhưng mà sau khi Triệu Nham cùng Lý Mộng Khê chạy mất, chỉ duy nhất Lưu Tình Tình vẫn như cũ còn đứng ở tại chỗ.

Theo bản năng cảm giác được thiếu mất một người, Triệu Nham cùng Lý Mộng Khê quay đầu nhìn về phía góc tường, khi thấy Lưu Tình Tình đang đứng yên bất động liền lo lăng, ngay lập tức muốn nhắc nhở nàng chạy mau.

Nhưng còn không đợi hai người mở miệng, lại phát hiện sau lưng Lưu Tình Tình, một đôi mắt đỏ thắm như máu tươi chậm rãi từ bả vai Lưu Tình Tình ló ra, hơn nữa ở trên bả vai của nàng còn bất ngờ hiện ra một cái cánh tay đen nhánh.

Thấy một màn như vậy, Triệu Nham cùng Lý Mộng Khê đều là bị dọa sợ đến tê liệt ngồi dưới đất.

Cùng lúc đó, một giọng nói như của bà cụ hơn 100 tuổi chậm rãi vang lên ở bên tai Lưu Tình Tình.

"Xương của ta, trả lại xương cốt cho ta."

Lúc này, Lưu Tình Tình bị sợ hãi cùng khủng hoảng chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ.

"Ta….ta không cầm xương cốt của bà, bỏ qua cho ta, van cầu bà bỏ qua cho ta...."

Chỉ là đối với lời nói của Lưu Tình Tình, thanh âm sau lưng giống như hoàn toàn không nghe thấy, vẫn như cũ không ngừng lặp lại câu nói trước đó.

Chẳng qua bàn tay vốn đặt ở trên bả vai Lưu Tình Tình, không biết lúc nào đã chậm rãi di chuyển, thẳng đến khi bao trùm ở trên mặt nàng.

"Phanh"

Nhưng mà, ngay lúc này, theo sau một tiếng đạp cửa mãnh liệt vang lên, cửa phòng khách vốn bị đóng chặt lập tức bị đá văng, cánh cửa chống trộm của nhà Nghiêm Tiểu Yên vốn đã có một dấu chân ( chương 23-24) lúc này lại tăng thêm một dấu chân cỡ 42.
 
Chương 46: Đánh tới khóc


Giống như bị làm cho kinh động một chút, cái tay vốn là đang trùm lên mặt Lưu Tình Tình bỗng nhiên rụt trở về, ngay cả cái tay ở trên sàn nhà đang nắm lấy mắt ca chân nàng cũng không cánh mà bay.

Nhìn thấy cửa phòng bị mở ra, trong lòng ba người đều vui mừng, dù muốn hay không đều hướng phía cửa mà phóng tới, nhưng ý nghĩ của cả ba chỉ vừa mới lóe lên, lại đột nhiên phát hiện mình hoàn toàn không có cách nào chạy tới gần cửa.

Trong tầm mắt của ba người, mắt cá chân của mình không biết lúc nào đã bị một cánh tay đen ngòm túm lấy, khiến cho mình không thể di chuyển được một chút nào, không chỉ như vậy, sau khi Cao Dương bước vào thì cánh cửa sau lưng cũng bỗng nhiên bị đóng lại.

Hơn nữa, trong đầu hắn cũng vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống. "Keng, kiểm tra được Quỷ Linh, đánh giá cấp bậc mục tiêu: Oán Quỷ cấp hai."

Nghe được hệ thống đánh giá con quỷ vật này, Cao Dương bỗng nhiên bĩu môi, có vẻ hơi thất vọng, còn tưởng rằng lần này trong nhà Nghiêm Tiểu Yên chơi đùa cũng như lần trước tìm ra được một con quỷ vật cấp ba, kết quả thì chỉ là mặt hàng rẻ tiền cấp hai này.

Nhưng mà, ở trong tầm mắt Cao Dương lúc này, con quỷ vật lúc trước hù dọa mấy người Triệu Nham sau khi Cao Dương vào phòng thì bỗng nhiên nhón chân lên mò tới sau lưng Cao Dương, sau đó bên trong sự nghi ngờ của hắn, cái con Oán Quỷ này lại dùng tay đóng lại cửa mới bị đá văng.

Âm thanh đóng cửa bỗng nhiên vang lên hù dòa đám người Triệu Nham đang ở trong phòng trong lòng run lên, lông tơ dựng đứng, còn Cao Dương thì ngược lại vẫn bình chân như vại.

Ngươi Cmn là một con quỷ, đi đóng cửa thôi cũng làm gì như kẻ trộm phải nhón chân lên như vậy? Chọc cười ta à?

Trong lúc trong lòng không biết nói gì, nhìn con Oán Quỷ lại lần nữa rón rén mò tới bên cạnh mình, Cao Dương thở dài một hơi.

Sau khi châm một điếu thuốc lên, hắn hướng về phía Oán Quỷ vẫy vẫy tay: "Ngươi qua đây."

Nghe được thanh âm của Cao Dương, con Oán Quỷ vừa mới đóng cửa vốn là muốn hù dọa Cao Dương bỗng nhiên dừng lại đứng quan sát hai bên trái phải một chút, nhưng lại phát hiện xung quanh trừ mình ra cũng không có người nào khác.

Không chỉ riêng con Oán Quỷ này, ngay cả vài người Triệu Nham nghe được lời của Cao Dương cũng nhìn về phía hắn vẫy tay, nhưng coi như nhìn đến con ngươi sắp lòi ra ngoài, mấy người cũng không thấy một cái quỷ ảnh nào, giống như là Cao Dương hoàn toàn nói chuyện với không khí vậy.

Nhìn bộ dáng con Oán Quỷ đứng ngay cửa quan sát trái phải, Cao Dương tiếp tục lên tiếng: "Chớ ngẩn ra đó, bên đó ngoại trừ ngươi thì còn có con quỷ nào khác?" Cao Dương phun ra một làn khói thuốc sau đó gật gật đầu nói.

"Ngươi không sợ ta?" sau khi trầm ngâm một chút, con Oán Quỷ mở miệng nói ra những lời mà mình đang nghi hoặc.

Cao Dương khinh thường cười cười hỏi ngược lại: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

"Tìm chết ".

Thấy vậy, con Oán Quỷ giống như bị bộ dáng khinh miệt của Cao Dương chọc giận, âm khí trên người bạo động nhanh chóng hóa thành huyết quang vọi tới trước mặt Cao Dương.

Khi khoảng cách giữa hai bên hầu như chỉ còn cách có mười mấy centimet, lúc này mới thấy trên mặt Oán Quỷ khắp nơi bị vạch qua vết thương, thậm chí ở dưới khoảng cách ngắn ngủi này, Cao Dương còn có thể thấy rõ từng giọt máu tươi trào ra từ vến thương cùng với máu thịt bầy nhầy lật ra ngoài, nhìn cực kỳ dữ tợn.

Một bên vẫn còn đám người Triệu Nham đang còn sững sờ vì lúc con Oán Quỷ hiện hình thì đã đứng ở trước mặt Cao Dương, lúc này từng người đều bị dọa sợ đến mức không ngừng lùi ra phía sau mà co rúc lại cùng một chỗ.

Coi như Cao Dương là người trong cuộc đang bình tĩnh bất ngờ nhìn thấy được con Oán Quỷ trước mặt giương nanh múa vuốt muốn hù dọa mình cũng chậm rãi quay đầu đi.

Đang lúc con Oán Quỷ cho rằng Cao Dương đã sợ, hắn mới lặng lẽ nói một câu: "Cũng đều là quỷ, vì sao ngươi Cmn xấu như vậy? Thật là cay mắt.!"

Oán Quỷ: "?????"

Thanh âm truyền vào trong tai, con Oán Quỷ sửng sốt một chút sau đó bắt đầu giận tím mặt.

Cũng không đợi nó có động tác tiếp theo liền đã nhìn thấy một bàn tay ở trong tầm mắt nó nhanh chóng phóng đại lên.

Mấy phút sau, cửa chính trong phóng vốn đang đóng được mở ra lần nữa, còn thêm cái đầu đang thở hổn hển của Nghiêm Tiểu Yên thận tròng thò ra từ ngoài cửa nhìn vào trong phòng.

Cực kỳ giống Cao Dương mấy ngày trước còn nhỏ yếu đáng thương.

Chẳng qua là, khi đầu lộ ra nhìn thấy tình huống bên trong phòng đập vào trong mắt, Nghiêm Tiểu Yên cũng liền ngẩn ngơ.

Trong tầm mắt, phòng mình một mảnh sáng ngời, còn Cao Dương lúc trước bỏ nàng lại mà đi lúc này đang ngồi ở trên ghế salon trong phòng khách đong đưa hai chân, Triệu Nham cùng hai người khác cùng công ty mình thì co người rúc ở sau lưng Cao Dương, còn con Oán Quỷ mới vừa rồi tùy ý làm bậy trong nhà thì đang tóc tai bù xù quỳ xuống trước mặt Cao Dương, bả vai đang rung rung phát ra tiếng khóc sụt sùi, dưới người nó còn một bãi máu đỏ tươi.

Giống như là nghe được tiếng mở cửa sau lưng, con Oán Quỷ quay đầu nhìn Nghiêm Tiểu Yên đang ở ngoài cửa một cái, khuôn mặt trắng bệch lại trần đầy vết thương cùng với hai hàng huyết lệ nhỏ xuống trông tràn đầy ủy khuất, bãi máu dưới chân nó cũng là do hai hàng huyết lệ này nhỏ xuống mà thành.

"Cmn"

Nhưng cho dù là như vậy, Nghiêm Tiểu Yên vẫn bị bộ dáng của con Oán Quỷ dọa cho sợ hết hồn, sau một lúc lâu mới lấy được dũng khí sờ góc tường mà mò đến bên cạnh đám người Triệu Nham.

"Bà chủ."

Nhìn Nghiêm Tiểu Yên mò tường tới bên cạnh, đám người Triệu Nham vui mừng vội mở miệng nói.

Nghiêm Tiểu Yên gật đầu một cái sau đó chỉ chỉ vào con Oán Quỷ đang quỳ trước mặt Cao Dương nghi ngờ hỏi: "Đây là tình huống gì?"

Nghe vậy, giọng của Lưu Tình Tình lúc trước bị dọa sợ cho sắp tê liệt không xác định nói: "Hình như...hình như là đại ca này đánh cho con quỷ tới khóc."
 
Chương 47: Huyết lệ thứ thiệt!


Ngay sau đó, Lưu Tình Tình đại khái nói lại chuyện lúc nãy một lần, trước đó vốn là con quỷ đang giận tím mặt sau khi bị Cao Dương táng cho một bạt liền xông lên muốn động thủ với hắn.

Nhưng sau đó, trước mặt mấy người Triệu Nham, Cao Dương vung tay đạp chân đem con Oán Quỷ đá xấp xuống sàn nhà rồi xách chân nó lên điên cuồng đập xuống đất vài chục cái như đập dẻ rách.

Thanh âm kêu la so với mấy người Triệu Nham trước đó còn thê thảm hơn nhiều.

Mặc dù Lưu Tình Tình nói rất mơ hồ, nhưng mà cũng hoàn toàn không làm trở ngại cho Nghiêm Tiểu Yên cẩn thận tưởng tượng lại hình ảnh trước đó.

Ngay sau đó, tầm mắt của Nghiêm Tiểu Yên không nhịn được mà đặt lên phía vũng máu dưới chân Oán Quỷ, nhìn nó lúc này không ngừng khóc sụt sùi, nước mắt rơi xuống sàn nhà tạo thành một vũng máu, Nghiêm Tiểu Yên làm sao còn không biết đây chính là huyết lệ thứ thiệt cơ chứ?

Đây rốt cuộc là bị đánh thảm cỡ nào mới có thể lưu lại huyết lệ nhiều như vậy?

Trong lúc nhất thời, bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Yên cảm thấy con Oán Quỷ này có chút đáng thương.

Không biết có phải là do ảo giác của đám người Nghiêm Tiểu Yên hay không, sau khi Lưu Tình Tình vừa mới nói lại sự tình vừa mới phát sinh xong, họ luôn cảm thấy nước mắt của con quỷ kia rơi xuống giống như là nhanh hơn lúc trước vài lần.

Sau khi đem đầu thuốc vứt vào trong cái ly nước duy nhất, Cao Dương mở miệng nói: "Nào, nói một chút coi, lần trước lúc bọn họ chơi Bút Tiên, trừ ngươi cùng với con Hung Ác Quỷ cấp ba kia ra thì còn có những con quỷ vật nào khác để mắt tới họ?"

"Hít..."

Nghe được vấn đề mà Cao Dương hỏi, Oán Quỷ hít mũi một cái sau đó đàng hoàng nói: "Không có, chỉ duy nhất hai người chúng ta, người trong công ty bị giết trước đó hầu như đều bị nó giết, chỉ có điều không biết tại sao hai ngày hôm nay không có động tĩnh, cho nên ta mới ra ngoài nhặt chút tiện nghi."

Lúc nói đến mấy chữ cuối cùng, Oán Quỷ lại không nhịn được mà khóc nức nở thành tiếng, hắn Cmn nào có chiếm được cái tiện nghi nào, đơn giản là đi tìm chết.

Theo như lời nói của Cao Dương xem ra rõ ràng là biết con Hung Ác Quỷ cấp ba, bây giờ nếu Cao Dương còn bình yên vô sự ở chỗ này, hiển nhiên là đã giải quyết xong con Hung Ác Quỷ, hết lần này tới lần khác Oán Quỷ lại hoàn toàn không biết điều này, còn ngây ngốc cho là có thể đi nhặt chút tiện nghi.

Xem dáng vẻ con Oán Quỷ này có vẻ cũng không có nói láo, Cao Dương suy nghĩ một chút lại hỏi tiếp: "Tại sao các ngươi lại biết rõ bọn họ ở chỗ nào?"

Điểm này là Cao Dương tò mò nhất, rõ ràng cũng không biết vị trí nhưng tại sao hai con quỷ vật này lại có thể tùy thời xác định tới vị trí của bọn người Nghiêm Tiểu Yên.

"Hít... "

"Lại hít... "

Sau khi hít thở mấy hơi thật sâu áp chế mình không tiếp tục sụt sịt nữa lúc này Oán Quỷ mới nức nở nói: "Sau khi bọn họ chơi Bút Tiên tuyển được chúng ta, liền tương đương với thông linh qua một lần, trong vòng một tháng, bên trong thân thể sẽ lưu lại một tia âm khí, để cho chúng ta có thể tùy thời biết được vị trí."

Sau khi gật đầu nột cái, Cao Dương tiếp tục hỏi: "Mà lúc chơi Bút Tiên không phải nói là mỗi lần chỉ có thể tuyển được một con quỷ thôi sao? Tại sao ngoại trừ cái con Hung Ác Quỷ cấp ba kia ra lại tặng thêm hàng khuyến mãi như ngươi?"

Bị Cao Dương trực tiếp xưng là "hàng khuyến mãi" tặng kèm, con Oán Quỷ hoàn toàn không có cảm giác gì không đúng, ngược lại là cảm thấy chuyện này là đương nhiên, dù sao Cao Dương ngay cả con Hung Ác Quỷ cấp ba còn có thể giải quyết xong, nó một con tiểu quỷ cấp hai này được gọi là hàng tặng kèm cũng không có gì là không thể tiếp nhận.

Sau đó, Oán Quỷ giải thích nói: "Lúc trước chơi Bút Tiên đúng là mỗi lần chỉ có thể thông linh chiêu được một quỷ tới, nhưng mà công ty của bọn họ lại là mười mấy người chơi chung với nhau, nếu không phải con Hung Ác Quỷ cấp ba kia quá lợi hại, đoán chừng còn có thể hấp dẫn thêm mấy con nữa tới."

Sau khi giải thích xong, Oán Quỷ lại tiếp tục khóc lóc kể lể: "Đại ca, có thể tha cho ta được không? Ta biết lỗi rồi, hơn nữa lần này là do bọn họ chủ động trêu chọc ta a."

Cao Dương liếc mắt nhìn mấy người Triệu Nham núp ở sau ghế salon, bọn họ bị Cao Dương liếc mắt nhìn, thân thể không nhịn được mà run lên, trái tim không tự chủ cứ thế bắt đầu đập thình thịch.

Theo như lời đối thoại của Cao Dương cùng với con Oán Quỷ này, chuyện lần này là hoàn toàn do chính bọn họ chơi Bút Tiên mà chiêu ra, điều này làm cho trong lòng bọn Triệu Nham cảm thấy hối hận cùng khẩn trương, rất sợ Cao Dương buông tay để mặc cho con quỷ kia động thủ với bọn họ.

Cũng may sau khi Cao Dương liếc nhìn bọn họ một cái liền thu hồi tầm mắt lần nữa nhìn về phía con Oán Quỷ.

Sau khi trầm ngâm một chút, Cao Dương nói: "Xem ở phân lượng ngươi thành thật như vậy…."

Nghe được lời nói của Cao Dương, bên trong ánh mắt con Oán Quỷ hiện lên sự vui mừng, chuẩn bị nói "Tạ ơn ân lão đại không giết" rồi rời đi.

"Ta liền cho ngươi chết thống khoái." Nhưng còn không đợi Oán Quỷ nói ra lời này, lời kế tiếp của Cao Dương đã để cho nó trợn tròn mắt.

Sau đó, Cao Dương vỗ tay một tiếng liền đã thấy một tia chớp từ ở trong ngón tay của hắn tràn ra xông tới trong thân thể Oán Quỷ, khiến cho nó tan biến hoàn toàn.

Cùng lúc đó, bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Yên cảm giác cổ tay lạnh run lên, nhanh chóng giơ tay lên kéo ống tay áo ra nhìn một chút, lại thấy cái dấu tay quỷ đen ngòm trên cánh tay trắng nõn của mình lúc này đã dần dần phai nhạt cho đến khi tan biến không còn dấu tích.

Nhìn thấy vậy, Nghiêm Tiểu Yên không nhịn được mà vui vẻ nhảy lên nói: "Biến mất, dâu tay biến mất."

Không chỉ là Nghiêm Tiểu Yên, ba người Triệu Nham bên cạnh nàng lúc này cũng lục lọi ở trên người mình một chút, vẻ mặt đều lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Sau khi cự tuyệt hệ thống nhắc nhở hấp thu năng lượng rồi thuận tay cầm lên viên Quỷ Châu lớn bằng hạt anh đào bỏ vào túi áo, Cao Dương xoay người đem tầm mắt một lần nữa đặt ở trên người bọn Triệu Nham.

Bị Cao Dương nhìn như vậy, sự vui vẻ trên mặt mấy người Triệu Nham nhanh chóng rút đi rồi lần nữa trở nên khẩn trương.
 
Chương 48: Không, các ngươi thích


"Các ngươi rất thích Bút Tiên đúng không?" Trong sự thấp thỏm lo âu của mấy người, Cao Dương mở miệng hỏi một câu thâm ý như vậy.

Câu này vừa nói ra khiến cho Triệu Nham cùng với Lưu Tình Tình và Lý Mộng Khê ở bên cạnh đều muốn khóc, trước đó là do bọn họ không hiểu chuyện, nếu như biết chơi trò này thật sự sẽ chiêu được quỷ, có cho bọn hắn thêm vài lá gan nữa cũng không dám chơi!

Vì vậy, Lý Mộng Khê gần như là vừa khóc vừa nói: "Đại ca, chúng ta sai rồi, sau này chúng ta không bao giờ chơi Bút Tiên nữa."

Triệu Nham cùng với Lưu Tình Tình ở bên cạnh cũng giống như gà con mổ thóc gật đầu lia lịa tỏ vẻ rằng ý nghĩ của mình cũng giống như vậy.

Nhưng mà, đối với lời nói của Lý Mộng Khê, Cao Dương lại giống như không có nghe được, hắn tiếp tục nói: "Ta hỏi là các ngươi có thích chơi Bút Tiên không?"

Không biết Cao Dương nhấn mạnh cái vấn đề này có ý gì, nhưng mà ba người đều kiên định lắc đầu nói: "Không thích."

Thấy vậy, Cao Dương sâu xa nói: "Không, các ngươi thích."

Ba người Triệu Nham: "?????"

Nghiêm Tiểu Yên: "?????"

Phải nói rằng, mấy người này đúng là bị lời nói của Cao Dương làm cho bối rối.

Nghiêm Tiểu Yên càng là nghi ngờ nói: "Cao Dương, lời này của ngươi rốt cuộc có ý gì?"

Cao Dương cười nói: "Không có gì, chỉ là bỗng nhiên ta muốn chơi Bút Tiên, nên muốn các ngươi cùng chơi."

Sau khi gặp qua Nghiêm Tiểu Yên lúc sáng, Cao Dương liền tra xét một chút tài liệu ở trên mạng, phát hiện ra chơi loại trò chơi thông linh giống như Bút Tiên này ít nhất cần ba người trở lên, Cao Dương chỉ có một người nhất định là không có biện pháp gì.

Hơn nữa, dựa theo trước đó con Oán Quỷ nói, càng nhiều người cùng chơi trò này, chiêu ra quỷ cũng càng nhiều.

Năm người nói không chừng còn có thể đưa tới mấy con quỷ vật một lúc.

"Lại, lại chơi? Đại ca, ngươi nói đùa phải không!" Biết ý tứ của Cao Dương, Triệu Nham có chút không dám tin nói.

Cao Dương lãnh đạm lên tiếng: "Ngươi thấy ta giống như đang nói đùa sao? Đừng sợ, có ta ở đây, quỷ đến cũng chỉ là hàng khuyến mãi."

Nói xong, Cao Dương kêu mấy người đến ngồi xuống bên cạnh cái bàn lớn, thấy hắn đã nói như vậy, Nghiêm Tiểu Yên đã từng hai lần chứng kiến Cao Dương giải quyết quỷ vật, mặc dù cảm giác có chút không đáng tin cậy cho lắm, nhưng cũng không có phản đối gì.

Mà nghĩ lại biểu hiện lúc trước của Cao Dương, coi như mấy người Triệu Nham không cam lòng nhưng cũng không dám cự tuyệt, cứ như vậy, năm người bắt đầu ngồi vây quanh cái bàn giữa phòng khách.

Một giây

Hai giây

Ba giây

………..

Cho đến khi trôi qua một phút, bầu không khí bỗng nhiên có chút lúng túng.

Nhìn mấy người vẫn như cũ khẩn trương cùng bất an mà ngồi chỗ đó, Cao Dương không nhịn được mới lên tiếng nói: "Các ngươi nên bắt đầu đi a! Ta còn chưa có chơi qua bao giờ, không biết chơi trò này như thế nào."

Sau khi Triệu Nham do dự một chút mới lo sợ nói: "Đại ca, thật ra ta rất muốn bắt đầu, nhưng vấn đề là chơi Bút Tiên cần giấy cùng bút lông, không có thứ này là không chơi được a!"

"Vậy sao ngươi không nói sớm! Lãng phí tâm tình." Cao Dương tức giận nói.

Triệu Nham cố nặn ra một nụ cười, trong lòng giận mà không dám nói gì.

Cũng may bình thường lúc Nghiêm Tiểu Yên rảnh rỗi cũng luyện tập qua một chút thư pháp, trong nhà vẫn có bút lông cùng giấy trắng mấy thứ này.

Nhưng mà lần này trước khi bắt đầu, Triệu Nham lại giải thích trước: "Đại ca, trong lúc chơi Bút Tiên, trước khi trò chơi kết thúc nhất định phải chú ý tuyệt đối không thể thả lỏng tay nắm bút viết. Ngoài ra, nếu chúng ta hỏi vấn đề mà Bút Tiên không trả lời được cũng không cần truy hỏi, giống như lần trước, cũng là bởi vì ông chủ bỗng nhiên gọi điện thoại hỏi tiến độ tăng ca như thế nào cho nên chúng ta mới thả lỏng bút ra trêu chọc đến hai con quỷ vật này."

Một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng đúng là miêu tả Triệu Nham lúc này, sau khi có kinh nghiệm của lần trước, bây giờ hắn rất sợ trêu chọc thêm một hai quỷ vật khác, cái mùi vị ngày ngày phải lo lắng bất an khiến cho hắn chịu đựng thật sự là quá đủ rồi.

"Đừng sợ, mạnh mẽ lên, xảy ra chuyện gì thì có ta gánh." Cao Dương an ủi nói.

Nhưng mà Triệu Nham nghe được lời này cũng không có một chút phấn khích nào, chỉ vì bộ dạng của Cao Dương bây giờ, rõ ràng chính là một bộ muốn gây sự, hắn suy đoán lần này chơi Bút Tiên, tám chín phần mười sẽ giống với lần trước, chắc chắn sẽ dẫn tới một chút quỷ vật, bây giờ Triệu Nham chỉ có thể hy vọng nếu thật sự Cao Dương gây chuyện, những quỷ vật kia liền có thể dễ dàng giải quyết hết, nếu không thì thật sự là bị kịch.

Trong sự thấp thỏm của Triệu Nham cùng với sự hưng phấn của Cao Dương, mấy người đứng dậy sau đó cùng cầm vào trên cây bút lông.

Sau khi hít một hơi thật sâu, Triệu Nham bắt đầu nhỏ giọng nói: "Bút Tiên Bút Tiên, ta là kiếp trước của ngươi, ngươi là ta kiếp này, nếu như muốn cùng ta tục duyên(*), mời vẽ vòng trên giấy…."

(*)Tục duyên: ý nói tiếp tục mối duyên phận này.

Có lời nhắc nhở của Triệu Nham lúc nãy, Cao Dương cùng với 3 người Nghiêm Tiểu Yên cũng là bắt đầu nhỏ giọng nói theo Triệu Nham lẩm bẩm từng câu triệu hoán Bút Tiên.

Bên trong màn đêm yên tĩnh, chỉ có năm người cùng nhau nhỏ giọng đọc vang vọng từng câu, hơn nữa dần dần truyền ra xa.

Không lâu lắm, một trận gió nhẹ phất qua, cửa sổ lúc trước vẫn đóng chặt cùng với cửa kính trên ban công đều yên lặng không tiếng động mà mở ra, rèm cửa sổ trong phòng khách bỗng nhiên lay động, khiến cho trong phòng lặng lẽ tăng thêm vài phần cảm giác âm lãnh.

Cảm nhận được thay đổi trong phòng, trên mặt Cao Dương bất tri bất giác hiện lên một nụ cười châm biếm.

Đám người Triệu Nham nhìn thấy toàn bộ biểu hiện trên mặt Cao Dương không tự chủ được mà nghĩ tới thời điểm hắn đối mặt với Oán Quỷ, thật giống như Cao Dương cũng từng hiện ra nụ cười như thế.
 
Chương 49: 49: 3 Câu Hỏi Mang Tính Chất Công Kích Linh Hồn





“Đinh, phát hiện quỷ linh, đánh giá đẳng cấp mục tiêu , tam cấp phệ hồn quỷ”vào lúc trong đầu Cao Dương vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở , đồng thời trong tầm mắt Cao Dương cũng xuất hiện một cái đầu không còn một nửa , nhìn cực kì dọa người , con quỷ sau khi xuất hiện liền hóa thành một đạo hắc quang trực tiếp tiến vào bút lông trong tay đám người.

Cùng một thời gian, nguyên bản bút lông trong tay mấy người thẳng đứng rơi ở trên tờ giấy bỗng nhiên truyền đến một cỗ lực đạo kéo theo bút lông về phía trên tờ giấy vẽ một vòng tròn.

“Động!, động!, triệu, Triệu Nham, là ngươi sao?”Nhìn một cái vòng tròn trên tờ giấy kia , cơ thể của Nghiêm Tiểu Yên nhịn không được run lên hỏi.

Ngòi bút ngắn ngủi bay lên không , sau đó ở phía trên tờ giấy lưu lại một chữ “Nam”.

(DG: chữ nam này mình cũng ko biết dịch ntn cho sát nghĩa nên mình để nguyên).

Không giống với lần trước, lần này trải qua một màn này khiến trong lòng Triệu Nham tràn đầy ngoài ý muốn cùng cảm giác mới lạ.


Giờ này khắc này, sau khi sáng tỏ là trên thế giới này thật sự có quỷ Triệu Nham thấy cảnh này, trong lòng cũng khẩn trương lên.

Không chỉ riêng Triệu Nham, ở trong phòng , Nghiêm Tiểu Yên cùng với hai nữ sinh khác cũng nhìn Cao Dương, với ánh mắt đầy dấu hỏi.

Thấy vậy, Cao Dương cười cười sau đó quay sang hỏi Triệu Nham : “Ta muốn hỏi hắn vấn đề gì thì chỉ cần trực tiếp hỏi là được sao?”Triệu Nham trả lời: “Mỗi lần muốn hỏi vấn đề gì thì phía trước hô hai tiếng bút tiên mới được.

”“Minh bạch”Cao Dương gật đầu đáp lại một tiếng , lực chú ý liền đặt trên âm khí vừa mới xuất hiện.

Chỉ là, nhìn chữ trên mặt tờ giấy mà bút lông kia xoay xoay oai oai , Cao Dương trầm ngâm một chút sau đó nhịn không được liền thốt lên câu hỏi :“Bút tiên, bút tiên, chữ của ngươi xấu như vậy làm bút tiên không thành vấn đề à ?”Âm thanh rơi xuống, mặc kệ là Cao Dương hay là bọn người Nghiêm Tiểu Yên có thể cảm giác rõ ràng bút lông nắm tong tay nhẹ nhàng run một cái.

Hơn nữa trên tờ giấy cũng không có nhận được câu trả lời của bút tiên.

Triệu Nham thấy vậy trong lòng đại hãn không thôi.

Thấy bút tiên không có câu trả lời, Cao Dương nhếch miệng sau lẩm bẩm một tiếng “Trên mạng còn nói cái gì bút tiên là hữu vấn tất đáp, hiện tại xem ra cũng là bịa chuyện.

”Nói xong, Cao Dương nhảy qua vấn đề này một lần nữa hỏi: “Bút tiên, bút tiên, ngươi chết như thế nào ?”Bút tiên: “Tự sát nhảy lầu chết.

”Cao Dương: “Bút tiên, bút tiên, lúc ngươi chết ngươi bao nhiêu tuổi?”Bút tiên: “24”Rất nhanh, sau một hồi giải đáp vài câu hỏi đơn giản và có được tin tức cơ bản của quỷ vật bên trong bút lông , một ý niệm điên rồ đã được hình thành trong đầu Cao Dương.


Sau đó, khóe miệng Cao Dương đã nâng lên một nụ cười tỏa nắng.

Rất nhanh, bọn hắn liền biết Cao Dương muốn làm gì.

Cao Dương: “Bút tiên, bút tiên, trước khi chết ngươi đã có bạn gái chưa?”Bút lông run rẩy +1Bút lông run rẩy +2Bút tiên trầm mặc +1Cao Dương: “Bút tiên bút tiên, trước khi chết ngươi sẽ không phải vẫn còn nguyên zin a?”Theo một vấn đề cuối cùng rơi xuống, đừng nói Cao Dương , Nghiêm Tiểu Yên cùng với mấy người Triệu Nham đều có thể cảm nhận rõ ràng được bút trong tay của mình đang điên cuồng run rẩy.

Cũng dẫn đến nước mực trên bút lông bây giờ cũng đang run rẩy ở giữa và không ngừng nhỏ mực xuống tại trên giấy lớn trắng noãn Triệu Nham có thể chắc chắn, bây giờ bút tiên chắc chắn rất tức giận.

Đừng nói bút tiên , nếu là đổi thành Triệu Nham sau khi nghe Cao Dương lần lượt hỏi từng câu từng chữ đều mang đậm tính cà khịa cùng công kích người nghe , liền xem như hắn cũng hoàn toàn chịu không được a!Đổi ai có tố chất có thể chịu được ba câu hỏi của Cao Dương ?Nhưng ngay lúc bút lông trong tay đám người điên cuồng chấn động , Cao Dương cuối cùng nói ra câu nói sau cùng.

“Bút tiên ngươi đi đi! Không nhà không xe, trước khi chết vẫn còn nguyên xin , mẹ ta không để ta chơi với thể loại kém cỏi như ngươi.

”Âm thanh rơi xuống, bút trong tay đám người bỗng nhiên bất động, căn phòng rơi vào im lặng.


Một đôi mắt u xanh nhìn chòng chọc vào Cao Dương , bên trong con mắt giống như có u hỏa đang không ngừng thiêu đốt.

Tựa hồ như có thể nghe được tiếng răng cắn vang lên tiếng ken két.

Ánh mắt dò xét nhìn thẳng vào Cao Dương giống như là đang muốn xem xem nên bắt đầu đem Cao Dương từng chút một xé thành mảnh nhỏ từ vị trí nào Ngay trước mặt con phệ hồn quỷ , Cao Dương không nói hai lời, trực tiếp kéo bên cạnh Nghiêm Tiểu Yên cùng Lưu Tình Tình mặt đang mộng bức , trái ôm phải ấp sau đó hướng về phía phệ hồn quỷ lộ ra một cái nụ cười tỏa nắng.

.

.

 
Chương 50: 50: Người Nhà Ngươi Biết Ngươi Như Thế Có Thể Mặt Dày Như Thế Không





Đối mặt với tên cấp ba phệ hồn quỷ này , Cao Dương nhẹ nhàng cười cười, cứ như vậy tùy ý cho phệ hồn quỷ nhào về phía mình sau đó huy động hai cánh tay trực tiếp bóp lấy cổ của mình.

“Ngươi đcm hỏi đủ chưa ?”
Nói thật, cái trò bút tiên này phệ hồn quỷ cũng không phải lần thứ nhất làm.

Nhưng hắn chưa từng có gặp qua thằng người chơi nào quá đáng giống như Cao Dương , câu nào câu đấy đều là sinh ra bạo kích đối với chính mình.

Chỉ là cái để cho cấp ba phệ hồn quỷ bất ngờ là cho dù Cao Dương bây giờ đang bị bóp cổ, trên mặt cũng không nhìn thấy nửa điểm kinh hoảng như thể muốn nói :
Ngươi bóp đi , bóp nữa đi tao xem nào
Không thể không nói, khoản này khiến bút tiên đích thật là bị bộ dáng lạnh nhạt của Cao Dương làm cho có chút choáng váng.

Dù sao mình đều đã hiện ra nguyên hình, hơn nữa còn là bóp cổ, đây là có gan lớn tới cỡ nào mới dám tiếp tục trang bức như vậy ?
Nhưng sau khi tĩnh hồn lại, phệ hồn quỷ cũng không biết phải nói như thế nào.

Dù sao giống như cao dương vừa nói, trò chơi bút tiên này vốn chính là một cái trò chơi hỏi đáp.

Lại không có người buộc chính mình phải trả lời vấn đề mà Cao Dương hỏi.


Nhưng hắn đây chẳng nhẽ vì vấn đề nhỏ này mà chơi không nổi hay sao?
chẳng qua lúc trước vài lời của Cao Dương hoàn toàn là khiến hắn bị tổn thương sâu đậm.

Trước khi hắn chết hắn là một tên F.

A chính hiệu , sau khi chết dựa vào cái gì còn muốn bởi vì chuyện này bị lấy ra nói?
Thế nào ? , hắn ta độc thân là ảnh hưởng đến ngươi hay là thế nào?
Dựa vào cái gì xem thường độc thân cẩu.

Sau khi trong lòng hắn bốc lên những ý nghĩ này , phệ hồn Quỷ bên trong tâm càng nghĩ càng giận.

Nhất là bây giờ nhìn thấy trong phòng Cao Dương bề ngoài đẹp trai còn có mấy cô gái bên cạnh , trong lòng giận dữ cùng ghen ghét đan xen.

Mắt hắn hung hăng nhìn lướt qua từng người trong căn phòng , ánh mắt gắt gao đặt ở trên cơ thể Cao Dương , nói: “Rất tốt, buổi tối hôm nay, các ngươi một cái đều không sống nổi.


Lời này nói ra, Cao Dương khinh thường cười cười.

Nếu không phải là cơ thể không cho phép, hắn còn thật sự nghĩ tức giận phun ngụm máu cho Cao Dương nhìn một chút.

Sau khi xổ ra một câu , thân thể âm khí điên cuồng phun trào, khuôn mặt trong nháy mắt trở nên mặt xanh nanh vàng, ngay lập tức hướng về phía cổ Cao Dương cắn.

Lực đạo cường đại cùng ẩn chứa lôi đình chi lực nồng đậm , còn không có đợi cái này con quỷ phản ứng lại liền bị Cao Dương cho một cái tát trực tiếp chụp hồn phi phách tán.

Đòng thời nghe tiếng hệ thống nhắc nhở , Cao Dương nhếch miệng cười mỉm.

Nguyên bản còn muốn tiếp tục vui đùa một hồi con quỷ này , lại không có nghĩ tới tên này phương pháp gì cũng không dùng , hết lần này tới lần khác muốn cắn chính mình.

Nếu là nữ quỷ xinh đẹp , Cao Dương còn có thể nhịn một chút đi?
Nhưng vấn đề chỉ là phệ hồn quỷ là nam.

Cao Dương lại không có yêu thích chơi gay , làm sao có thể để cho con hàng này đối với mình làm loại chuyện này?

Bởi vậy, khi nghe đến Nghiêm Tiểu Yên nói sau, mấy người cũng là nhìn Cao Dương một mực duy trì bộ dáng chờ đợi giải thích nghi hoặc.

Nghe vậy, Cao Dương trầm ngâm một chút sau đó, mới chậm rãi phun ra mấy chữ “Quen thuộc.


Nghiêm Tiểu Yên mấy người: " ???????"
Phải biết, Cao Dương vốn chính là con một trong gia đình , mẫu thân hắn là lão sư, cả ngày bận tối mày tối mặt, thường xuyên không có thời gian quản cao Dương.

Cho nên hồi nhỏ Cao Dương trong trường học, không ít lần bởi vì chuyện này bị những tên đồng học nghịch ngợm lấy ra trêu đùa.

Nếu như không có một tâm hồn lạc quan vui tươi và bướng bỉnh , làm sao có thể dương quang giống như bây giờ ?
Giống như bây giờ, sau khi Cao Dương không còn sợ hãi đối với quỷ vật , da mặt dày một chút, tâm tình đều tốt hơn không ít.

Nếu là trực tiếp gặp quỷ ngay lập tức không nói hai lời liền đem Quỷ Diệt , vậy thì lộ ra quá nặng nề cùng ngang ngược.

Nghe được Cao Dương trả lời , mặc kệ là Nghiêm Tiểu Yên hay là mấy người Triệu Nham mí mắt cũng hung hăng nhảy lên.

Đây là trả lời kiểu gì vậy ?
Ngươi nếu là mặt dày đối với người, cái này còn có thể lý giải, xã hội này bây giờ , loại người này còn nhiều, rất nhiều.

Nhưng mặt dày với quỷ thì !.


chắc có mình ngươi.

Trong lúc nhất thời, Nghiêm Tiểu Yên bọn người cảm giác trong lòng cỗ cái rãnh không nhả ra không thoải mái.

Nhưng nắm đấm lớn ở nơi nào cũng là đạo lý.

Bởi vậy, coi như mấy người Nghiêm Tiểu Yên nhịn được có chút khó chịu, nhưng đối mặt Cao Dương cũng chỉ có thể nín, từng gương mặt một kìm nén đến đỏ bừng một mảnh.

Loại người này ngồi trong nhà , quỷ vật đưa tới cửa cảm giác đơn giản không cần quá lo lắng.

Chờ đem quỷ châu cất kỹ sau đó, Cao Dương vội vàng gọi Nghiêm Tiểu Yên bọn người tiếp tục chơi bút tiên.

Nhìn thấy bộ dáng Cao Dương hứng thú , mấy người trong lòng cũng là có chút khó chịu, nhưng hết lần này tới lần khác lại không dám nói cái gì.

Cuối cùng, chỉ có thể vì những cái gia hỏa xui xẻo kế tiếp kia trong lòng mặc niệm một tiếng.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top