Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế
Chương 160: Ngoại truyện 17


Biên dịch: Yên Hy

Ánh mắt các vị khách quý khác cũng đều hướng tới Thẩm Ngôn.

Đường cong bắp chân cậu không tinh tế giống nữ sinh, mà bao trùm một tầng cơ bắp hơi mỏng, đồng thời kiêm cả sức lực và mỹ cảm, có thể nói chạm tới cực hạn mỹ học.

Nhưng ai có thể biết đôi chân thoạt nhìn thon dài xinh đẹp trước mắt này, có thể không chút cố sức nào đá rơi đầu người khác xuống đâu?

Lực bạo phát cấp SSS cực kỳ kh ủng bố.

Hai người làm nóng người xong, tổ chương trình đã dịch chuyển thiết bị tập thể hình trước, ở phòng tập thể thao trải lên một tầng lót phòng cùng loại với lót yoga.

Tám vị khách quý thân cao chân dài dựa theo phương thức tổ A/B giao nhau, từ trái đến phải xếp thành một hàng, lấy tư thế tập hít đất chuẩn bị sẵn sàng.

Nhìn từ màn hình, toàn lag chân dài và cơ bắp dưới lớp đồ thể dục, làm người xem trong phòng phát sóng trực tiếp hưng phấn kêu ngao ngao.

【 rốt cuộc muốn bắt đầu rồi! 】

【 thiệt kích động. 】

【 tui dám đánh đố lần này người hạng nhất tuyệt đối là Hứa, anh ta là người chuyên nghiệp nhất. 】

【 tui đánh cuộc anh Từ, anh Từ cũng được á? 】

【 tôi mặc kệ, Hạ tổng anh thắng cho tôi, Ngôn thần còn chờ hẹn hò cùng anh đó!! 】

【 Hạ tổng xông lên ——】

Khi đạo diễn tiến vào đếm ngược, các khách quý để cánh tay khỏe mạnh giữ song song với mặt đất, eo lưng thẳng, thân thể kéo thành một đường thẳng tắp, cơ bắp phần vai cùng cánh tay ở trạng thái dùng sức căng lên, cả cơ thể tràn ngập cảm giác lực lượng.

Nhiếp ảnh gia tiến hành quay phổ rộng từ trái sang phải, từ thị giác người xem, quả thật là bùng nổ hormone.

Mà giữa một loạt người, màu da Thẩm Ngôn so với người bên cạnh trắng vài tông, ở trong đám người phá lệ bắt mắt.

【đối lập thế này, Ngôn thần thật sự quá trắng luôn, trắng đến phát sáng. 】

【đường cong cơ thể cũng đẹp thật. 】

【 Ngôn thần cố lên, xem trọng anh! 】

Tổ đạo diễn: “Bắt đầu —— tính giờ!”

Kim giây nhanh chóng chuyển động: “30 giây.”

“Một phút.”

Lâm Thừa Hiên chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Cậu ta cảm giác chống đỡ cả người dần dần trở nên nặng hơn, vị trí eo bụng cũng cảm nhận được áp lực khó có thể chống cự.

Cậu ta không muốn nhìn người xung quanh, chỉ dưới đáy lòng yên lặng đếm thời gian.

Cho dù thể lực anh ta không bằng những khách quý tổ A kia, nhưng anh ta tuyệt không là người cuối cùng!

“90 giây.”

Hô hấp Lạc Hoành có chút không thoải mái, hơi thở nặng nề, toàn thân đều đang run rẩy rất nhỏ.

Cơ bụng ở trạng thái dùng sức căng chặt đến phát đau, làm người sống trong nhung lụa như cậu ta cực kỳ khó chịu.

Lâm Thừa Hiên cũng tương tự.

Cậu ta theo bản năng nâng m ông lên một ít, lại vẫn không thể triệt tiêu cảm giácbụng rơi xuống, chỉ đành cắn răng kiên trì.

Phó đạo diễn: “Hai phút.”

“Không được, tôi không kiên trì được.”

Lạc Hoành luôn luôn chú trọng tư thế trực tiếp ghé vào trên mặt đất, cảm giác đau nhức ở bụng được giảm bớt, trong nháy mắt cảm giác thở một hơi nhẹ nhõm.

Không bao lâu, Lâm Thừa Hiên cũng đưa ra từ bỏ.

“Lạc Hoành, 2 phút 27 giây.”

“Lâm Thừa Hiên, 2 phút 43 giây, cũng không tệ.”

Nhân viên công tác bên cạnh vỗ tay.

Đối với plank mà nói, thành tích này đã thoát ly trình độ bình thường, đủ để gọi ‘tốt’.

Khu bình luận cũng đều là đối cổ vũ hai người.

Chỉ là, k1ch thích nhất đánh giá khách quý tổ A, cũng là bộ phận được khán giả chú ý nhất.

Thời gian đã qua đi ba phút.

Lâm Thừa Hiên lui đến một bên, tiếp tục đánh giá sáu người.

Tổ A Hứa Chính Sơ, Lục Từ, Hạ Văn Xuyên vẫn ổn định như cũ, thân thể thẳng, mắt nhìn phía trước, tư thế tiêu chuẩn; mà Thường Úc cúi đầu, cái trán gần như dán cánh tay, hô hấp rõ ràng nặng rất nhiều.

Tổ B Thẩm Ngôn và Bạch Nhược Hàm thoạt nhìn cũng còn ổn, vẫn chưa biểu hiện ra dấu hiệu không trụ được.

Đặc biệt là người trước, đến tần suất hô hấp đều không loạn một phần nào.

“Tôi… Rời khỏi.”

4 phút 11 giây, Thường Úc thấp gấp ra tiếng.

Lúc cậu chàng đứng lên mặt đều đỏ lên, mồ hôi trên trán có thể thấy thể lực xác thật đạt tới cực hạn, không thể tiếp tục.

【 oa, 4 phút, Úc thần được đó! 】

【 tui có hai phút đều kiên trì không nổi. 】

【 tra xét một chút tư liệu, ở plank vượt qua 4 phút chính là ưu tú, Úc thần rất lợi hại! 】

【 con giai vất vả rồi, mau đi nghỉ ngơi đi. 】

Ba người rời khỏi, chỉ còn lại năm người vào càng lâu hơn, cũng càng cạnh tranh kịch liệt.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, phó đạo diễn nhìn đồng hồ: “Mười phút.”

【 chèn hỡi, đã 10 phút! 】

【tiêu chuẩn plank mới 6 phút, thể lực khách quý này thật đáng sợ. 】

【ba vị tổ A làm tui có dự đoán, nhưng không nghĩ tới Thẩm Ngôn và Bạch Nhược Hàm vậy mà có thể kiên trì đến bây giờ. 】

【 đừng quên Bạch Nhược Hàm tập chuyên nghiệp cái gì, người tập nhảy múa thể lực tốt là bình thường. 】

【 cũng đúng, nhưng Ngôn thần thật sự quá ngoài dự đoán của mọi người. 】

【 cậu ấy sao phương diện nào cũng mạnh thế nhỉ? Tôi thật sự phục!! 】

【 trời ơi, mấy người xem tư thế Ngôn thần kìa, từ đầu tới cuối cũng chưa từng thay đổi… Dáng vẻ nhẹ nhàng ghê. 】

Màu da trắng nõn của Thẩm Ngôn làm cậu nổi bật trong năm người, nhân khí ũng cao nhất.

Không chỉ có người xem phòng phát sóng trực tiếp đang chú ý hắn, đám người Lâm Thừa Hiên một bên nghỉ ngơi cũng đem ánh mắt phóng trên người cậu.

Thân hình thanh niên cao dài thành một thẳng tắp, đồ thể dục rộng thùng thình phủ xuống phía dưới, từ mặt bên ẩn ẩn có thể nhìn đến một đoạn eo nhỏ, cơ bụng căng chặt đường cong rất xinh đẹp.

Cơ bắp ở cánh tay bởi vì dùng sức đột hiện ra đường cong, hô hấp bằng phẳng, tư thế tiêu chuẩn đến như tiến hành chỉ đạo.

Cho người ta cảm giác không chỉ không hề cảm giácmỏi mệt, ngược lại thập phần nhẹ nhàng.

Người xem phòng phát sóng trực tiếp vốn tưởng rằng đây là một hồi cạnh tranh giữa các vị khách tổ A, không nghĩ tới hiện tại xông vào một con ngựa đen thực lực siêu mạnh!

Chiếu xuống như vậy, hươu chết về tay ai còn chưa biết, cũng làm trận chiến thể lực này càng có điểm xem.

“Mười lăm phút.”

Thời gian này đã vượt qua cực hạn phần lớn người, kế tiếp mỗi một giây đều sẽ đặc biệt gian nan.

Trán và cổ Hứa Chính Sơ chảy ra mồ hôi tẩm ướt tự ngực một tảng lớn, mồ hôi dọc theo cằm từng giọt dừng ở trên đệm, nhuộm cái đệm phía dưới thành màu đậm.

Cánh tay anh ta nổi gân xanh, cơ bắp phồng lên đến dường như muốn nổ tung, đệch, rõ ràng mang theo vài phần cố sức.

Lúc này Bạch Nhược Hàm cũng thật sự không dễ chịu.

Tuy rằng thể lực cậu ta tốt, lại chịu huấn luyện chuyên nghiệp, chân đã bắt đầu không chịu khống chế run rẩy, phần eo thoáng trầm xuống lại nâng lên, bụng đau nhức, đang cắn chặt răng.

Cậu ta nhịn không được nhìn Thẩm Ngôn bên cạnh một cái, đối phương vẫn như cũ duy trì tư thế tiêu chuẩn vẫn không nhúc nhích, lông mi buông xuống, hoàn mỹ đến như một pho tượng.

Trạng thái như vậy không thể nghi ngờ mang đến tâm lý áp lực cực lớn cho người, thậm chí sẽ sinh ra tâm tư từ bỏ.

Bạch Nhược Hàm vội vàng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía bên kia.

Trạng thái Hứa Chính Sơ cùng giống nhau cậu ta, cơ thể phát run, gân xanh thái dương toàn bộ nổi lên, cậu ta có thể nghe được hô hấp dồn dập không xong đối phương.

Trước mắt trong sân còn lại năm người, cho dù thể nào, cậu ta nhất định phải bắt được trước bốn.

Kiên trì, cần thiết phải kiên trì!

“Hai mươi phút, nếu chống đỡ không được có thể nghỉ ngơi.” Phó đạo diễn nhắc nhở.

20 phút, dù với vị khách quý nào đều có thể chứng minh thực lực của chính mình.

Đáng tiếc, bọn họ không chỉ chứng minh bản thân, còn là đang cạnh tranh quyền lợi hẹn hò, bởi vậy đều căng nhau.

【 cảm giác Hứa sắp kiên trì không được. 】

【 Bạch Nhược Hàm cũng vậy, tôi cảm thấy cậu ấy mệt sắp khóc rồi, thiệt bội phục nghị lực cậu ấy. 】

【 anh Từ nhìn cũng rất mệt. 】

【20 phút thật sự quá tốt, làn đạn nhiều người như vậy có mấy người kiên trì nổi đến 20 phút? 】

【 tui quá xấu hổ, người ta rõ ràng ưu tú như vậy còn tranh, xứng đáng sự nghiệp thành công. 】

【 chỉ là Ngôn thần cùng Hạ tổng đều còn rất nhẹ nhàng. 】

【 Hạ tổng mạnh ghê, Ngôn Ngôn về sau nhất định sẽ cực kỳ tính phúc, hắc hắc. 】

Trong sân trừ bỏ Hạ Văn Xuyên và Thẩm Ngôn, mặt ba vị khác đều đã tới nỏ mạnh hết đà, hoặc tiếp cận trạng thái nỏ mạnh hết đà, khảo nghiệm trước mắt là nghị lực ai mạnh hơn, kiên trì được hơn.

Nếu hiện tại từ bỏ, tất nhiên là kiếm củi ba năm thiêu một giờ; nếu tiếp tục kiên trì, vậy còn có cơ hội.

Không đến cuối cùng, ai có thể biết kết quả như thế nào?

“Hứa Chính Sơ, 23 phút 49 giây.”

Cuối cùng vẫn là Hứa Chính Sơ từ bỏ trước.

Kỷ lục cao nhất trong quá khí của anh ta là25 phút, ngày thường tầm 20-23 phút.

Nhưng anh ta chưa bao giờ nghĩ tới đàn phú nhị đại sống trong nhung lụa sẽ mạnh như vậy, thế cho nên càng so càng có chút nhụt chí, trở thành hạng năm.

Hứa Chính Sơ rời khỏi xong sắc mặt rất kém cỏi, lại không thể không tiếp thu sự thật anh ta không có quyền lợi mời.

“Bạch Nhược Hàm, 24 phút 11 giây, hạng bốn.”

Bạch Nhược Hàm lúc này đã không được, đang ngã vào đệm hô hấp từng ngụm từng ngụm.

Cổ cậu ta và trên mặt tất cả đều là mồ hôi, sắc mặt ửng hồng, cơ bụng xé rách khiến cậu ta có chút thống khổ cuộn tròn thân thể, qua vài phút mới ổn định lại.

Cậu ta chuyên nghiệp có lẽ không bằng Hứa Chính Sơ, nhưng cậu ta dựa đến nghị lực ngoan cường và cỗ tàn nhẫn trong lòng bản thân.

Hỗn loạn trong đó cũng có khát vọng với Thẩm Ngôn.

Cho dù thế nào, cậu ta đều phải vì mình tranh thủ một chút khả năng chẳng sợ chỉ có một chút.

*

Năm người theo thứ tự rời đi, này hàng trở nên trống vắng.

Lục Từ nhìn về phía Thẩm Ngôn cách đó hai vị trí.

Thanh niên thoạt nhìn còn ổn định như lúc ban đầu, eo lưng thẳng lên, khuôn mặt tinh xảo bịt kín một tầng mồ hôi mỏng, lại làm cả người cậu càng có vẻ mị lực, cũng càng gợi cảm.

Nhưng mà khi anh ta cúi đầu, lại nghe được tiếng th ở dốc nặng nề của bản thân cùng với tiếng hàm răng rung lên khanh khách, mồ hôi không ngừng nhỏ giọt dọc theo cằm, làm ướt cả đệm và quần áo.

Lục Từ nhắm lại mắt, phần cơ vai tam giác cùng bắp tay phồng lên cực hạn, cổ hiện ra mấy đạo gân xanh.

Anh ta không cần chiến thắng Thẩm Ngôn, anh ta muốn chiến thắng Hạ Văn Xuyên.

Anh ta không nhìn tới trạng thái đối phương, cho nên chỉ có thể tiếp tục, thẳng đến anh ta đến cực hạn!

Phó đạo diễn nhìn đồng hồ: “30 phút.”

Ông đều rất kinh ngạc với thể lực ba người, đương nhiên khiếp sợ nhất thuộc Thẩm Ngôn.

Dường như mỗi lần thanh niên luôn có thể mang ngạc nhiên mới cho người khác, tựa như một bảo tàng có thể không ngừng khai quật.

Tầm mắt mọi người đều tập trung ở trên người ba người cuối cùng.

Bạch Nhược Hàm nhìn Hạ Văn Xuyên không chút biến hoá cảm xúc một cái, hít sâu một hơi đi đến bên người Lục Từ, “Anh Từ cố lên, lại kiên trì một chút!”

Cậu ta tình nguyện để Lục Từ đi hẹn hò cùng Thẩm Ngôn, cũng không thể làm Hạ Văn Xuyên thực hiện được.

Nhưng thể lực người đàn ông thật sự quá tốt, hắn giống thanh niên, ngoài mặt mày thanh lãnh có chút mướt mồ hôi, cơ bắp quần áo phồng lên độ cong rõ ràng, không có biểu hiện đặc biệt.

Cũng không phải đơn thuần dùng nghị lực có thể chống lại, đây tuyệt đối chênh lệch là thực lực.

“Lục Từ, 34 phút 52 giây, hạng ba.”

Phó đạo diễn tuyên bố kết quả, cũng ý nghĩa trần ai lạc định.

Thẩm Ngôn cùng Hạ Văn Xuyên nhìn nhau cười, hai người đồng thời đứng dậy, trong tiếng ở một mảnh vỗ tay đối diện.

【 má nó, ai có thể nghĩ đến cuối cùng lại là Hạ tổng cùng Ngôn thần thắng? Vỗ tay. 】

【 tui còn có thể nói cái gì, bọn họ chính là trời đất tạo nên một đôi! 】

【 quá mạnh, sao hai người này có thể mạnh như vậy? Xem dáng vẻ thành thạo này, tuyệt đối không phải cực hạn. 】

【 thật là thể lực khủng khiếp. 】

【 cảm ơn tổ chương trình để tôi kiến thức được nhiều cơ thể trơn tru cường tráng hoàn mỹ như thế, cực kỳ thỏa mãn. Lau nước miếng.jpg】

【 thật là vui, hẹn hò, hẹn hò! 】

Trong làn đạn che trời lấp đất, tổ chương trình cho mỗi vị khách hạng bốn một tấm thiệp.

Lục Từ và Bạch Nhược Hàm duỗi tay tiếp nhận, biểu cảm lại không chút vui sướng.

Thẩm Ngôn dùng khăn ướt giúp Hạ Văn Xuyên lau đi mồ hôi mỏng trên trán, dưới ánh nhìn chăm chú nóng rực của người đàn ông mà đưa thiệp mời ra, cười nói: “Ngài Hạ Văn Xuyên, ngày mai có thể mời anh hẹn hò cùng em được không?”

“Có thể.” Hầu kết Hạ Văn Xuyên lăn lăn, ngón tay trắng lạnh gắt gao nắm lấy tấm thiếp do thanh niên đưa tới, đôi mắt sâu thẳm ánh lên vài ba tia sáng: “Vậy ngày hẹn hò mai, Ngôn Ngôn có thể đồng ý với tôi không?”

“Đương nhiên.” Thẩm Ngôn duỗi tay tiếp nhận, mắt tím cong lên xinh đẹp, “Cảm ơn lời mời của anh, em rất chờ mong.”

【 a a a a, kích động đến mức tui điên cuồng gõ bàn. 】

【 bó lớn cẩu lương đập dô tui, tui lại vui vẻ chịu đựng. 】

【 vì sao xem người khác yêu đương tui sẽ vui vẻ như vậy, hu hu, thần tiên tình yêu. 】

【 vì anh Từ cùng tiểu Bạch vốc một phen nước mắt đồng tình, nhưng mà thực xin lỗi, toy cũng ủng hộ bọn họ ——】

【 thật là cắn ngon quá! 】
 
Chương 161: Ngoại truyện 18 (Hoàn toàn văn)


Biên dịch: Yên Hy

Hai người gửi thiệp mời cho nhau, vì thế sinh ra hai lần hẹn hò.

Tổ chương trình trước đó chưa từng nghĩ sẽ có tình huống này xảy ra, bọn họ dự đoán chính là 4V4, mỗi người đều có cơ hội hẹn hò, cho dù tình yêu hay tình bạn.

Rốt cuộc ai cũng không nghĩ người thắng lợi cuối cùng sẽ là Thẩm Ngôn cùng Hạ Văn Xuyên.

Nhưng trậnchiến lớn tranh đoạt này quá mức xuất sắc, không chỉ thỏa mãn sự chờ mong của người xem, còn lập tức cống hiến vài hot search.

# chứng thực thể lực siêu cường của khách quý của《không gian yêu đương》 mua ba #

# tám vị khách quý tranh đoạt quyền hẹn hò, hormone nổ tung #

# Thẩm Ngôn, Hạ Văn Xuyên cùng nhau mời hẹn hò #

# plank 30 phút là trình độ gì? Bồ có thể kiên trì bao lâu? #

Trong lúc nhất thời nhiệt độ phòng phát sóng trực tiếp chạm đỉnh, đồng thời trích dẫn một loạt vấn đề để tham khảo như tập thể hình, cơthể khỏe mạnh, sức quyến rũ của đàn ông.

Mà lúc này, Lục Từ và Bạch Nhược Hàm cũng gặp phải việc lựa chọn đối tượng hẹn hò.

Lục Từ lấy khăn lông trắng do tổ chương trình đưa tới lau mồ hôi, nỗ lực bình phục hô hấp chính mình.

Lần này 34 phút 52 giây là kỷ lục plank cao nhất của anh ta mấy năm nay, toàn bằng nghị lực kiên trì xuống, sau khi kết thúc cơ bắp toàn thân đều đang đau nhức, lại vẫn không đạt tới mục đích của mình.

Chỉ có điều đây là công bằng cạnh tranh, không thể nói thất vọng, chỉ là khó tránh khỏi có chút mất mát.

Anh ta nhìn thoáng qua Thẩm Ngôn, thể lực đối phương làm anh ta kinh ngạc cảm thán, dường như làm cái gì đều có thể được tốt nhất, sáng đến lấp lánh.

Người ưu tú như vậy, cũng đáng để cậu ấy tiến hành mời Hạ Văn Xuyên có thể lực ngang bằng.

Lục Từ đợi cơn buồn đau trước ngực kia dịu đi, đưa thiệp mời cho Lạc Hoành.

Khách quý mới của tổ B, đối phương cần một lần hẹn hò chính thức, huống chi một bài 《 theo đuổi tình yêu 》 kia xác thật làm anh ta rung động.

【 anh Từ vẫn cứ thân sĩ như thế. 】

【 anh Từ hẳn là có hảo cảm với Lạc Hoành, ở chung nhiều biết đâu lại có phát hiện mới. 】

【 chúc hẹn hò vui vẻ nha! 】

Bạch Nhược Hàm hít sâu vài cái, yên lặng đi đến Thường Úc đang ngồi cúi đầu một bên, “Úc thần, lần hẹn hò này đổi phương thức đi, cậu kéo tôi đi chơi game nha.”

Thường Úc ngước mắt nhìn cậu ta một cái, đứng lên nhận lấy vé, lại khôi phục dáng vẻ ngầu ngầu như cũ: “Được, mang anh đi trận đôi.”

【 ha ha, thiết lập trò chơi của Bạch Nhược không ngã. 】

【 có chút đau lòng, hai người ‘ thất tình ’ sưởi ấm cho nhau. 】

【để quán quân thế giới mang cậu đi chơi game, tiểu Bạch cậu lời rồi ——】

【 đến lúc đó Úc thần sẽ phát sóng trực tiếp nhỉ, chờ mong. 】

Lâm Thừa Hiên đi qua, nói với Bạch Nhược Hàm: “Tôi cũng là người mới, nếu không chê, cuối tuần chúng ta cũng lập một đội.”

“Được thôi.” Người sau quay đầu lại xem anh ta, một bên cười, hốc mắt lại hơi hơi phiếm hồng, hết thảy đều không nói gì.

Lâm Thừa Hiên cũng lộ ra cười nhạt.

Nếu là trước đây, không có thu được mời hẹn hò cậu ta sẽ cảm giác lòng tự trọng bị hao tổn, sẽ lảng tránh, không muốn ở chỗ này; nhưng hiện tại, cậu ta sẽ không cho là như vậy.

Có lẽ là Thẩm Ngôn miêu tả cho cậu ta dáng vẻ tự do, Bạch Nhược Hàm, Lục Từ lại dạy cậu ta dũng khí không buông tay, kỳ thật bước ra một bước cũng không khó như vậy.

Suy cho cùng cuộc sống người khác là của họ, nếu đã hâm mộ, vì sao không tự mình thử xem?

Tuy rằng không có thu hoạch tình yêu, nhưng cậu ta ở chỗ này góp nhặt được tình hữu nghị trân quý, nhận được tâm thái nhẹ nhàng, đây mới là quan trọng nhất.

*

Thời gian hẹn hò hai ngày kỳ thật đã tính đủ.

Buổi sáng ngày đầu tiên bọn họ trải nghiệm trượt tuyết, là Thẩm Ngôn tham khảo video Bạch Nhược Hàm hẹn hò trước đó.

Thanh niên mặc trang phục trượt tuyết có chút dày nặng, mang lên kính bảo vệ mắt từ chỗ sườn núi cao lao xuống, dưới tác dụng của lực cân bằng cảm nhận tốc độ lẫn kh0ái cảm khi rơi xuống, tỏa ra sức sống ở một nơi mênh mang màu trắng.

Khi lướt qua khúc cong xoay một cái xinh đẹp làm khán giả phòng phát sóng trực tiếp kinh ngạc cảm thán liên tục, sôi nổi khen ngợi này chẳng giống người mới học, quả thực quá k1ch thích!

Buổi chiều, Hạ Văn Xuyên mang Thẩm Ngôn trải nghiệm trà nghệ.

Hai người ngồi trong phòng trà cổ kính, làm bạn với tiếng đàn cổ, yên tĩnh thương thức một ly Đại Hồng Bao(*) núi Vũ Di, hưởng thụ tâm hồn được thanh lọc.

(*)大红袍 là một loại trà đá Vũ Di được trồng ở vùng núi Vũ Di của tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc. Da Hong Pao có hương thơm phong lan độc đáo và dư vị ngọt ngào lâu dài. Da Hong Pao khô có hình dạng như những sợi dây thừng thắt nút chặt hoặc những dải hơi xoắn, có màu xanh lục và nâu.

Thẩm Ngôn chưa từng có cơ hội trải nghiệm cảm giác này, dường như có thể xuyên qua động tác của nghệ nhân pha trà được hơn một năm truyền thừa, tựa như thời gian cũng đi theo chậm bước.

Cậu nhìn nghệ nhân pha trà khéo léo giới thiệu bộ trà và lá trà, hâm nóng tách và ấm, thêm trà, rửa trà rồi chính thức pha.

Đánh bọt, bịt kín bình, chia tách, đổ ngọc lỏng vào ấm, chia ấm, phục vụ trà, một chuỗi hành động giống như nước chảy, kèm theo mùi trà, một loại hưởng thụ đầy mãn nguyện. Đầu ngón tay trắng như ngọc cầm lấy chén trà rót nước trà, trong miệng có mùi thơm sảng khoái, đôi mắt tím thiếu niên đầy vẻ kinh ngạc.

Cậu rất thích loại cảm giác này.

Đây là thứ vĩnh viễn không thể có ở tinh tế, điểm đặc sắc của địa cầu cổ.

“Nơi này thoải mái thật, chúng ta ở chỗ này thêm một lát nhé.”

“Được.”

Thẳng đến màn đêm buông xuống, bọn họ đi dạo từ đầu đến cuối phố cổ, nếm thử đồ chơi làm bằng đường, múa rối bóng, cắt giấy thủ công, ngồi chèo thuyền, ăn vặt khắp phố, mới mang theo quà trở lại biệt thự.

Khí chất Hạ Văn Xuyên tuy rằng không hợp với cổ phố, nhưng hắn lại không cảm thấy không khoẻ, hắn rất muốn đi cùng người mình thích cảm nhận phồn hoa của thế gian, hưởng thụ cuộc sống muôn màu muôn vẻ, chỉ cần đối phương vui lòng.

Nửa đêm, Thẩm Ngôn mới vừa nằm trên giường, lại đứng dậy lấy chuông gió làm từ vỏ sò treo ở đầu giường.

Cậu nhìn chuông gió nhẹ nhàng bị gió đẩy, nụ cười tràn ra bên môi, hôm nay thật là một ngày phong phú đầy vui vẻ.

Buổi hẹn hò ngày hôm sau, bọn họ đến viện bảo tàng, công viên biển và vườn bách thú.

Được chiêm ngưỡng nhiều bộ sưu tập đồ đồng, đồ sứ, vàng, ngọc bích, đồ sơn mài, thư pháp và tranh vẽ, sách cổ quý hiếm, v.v., nhìn thấy những loài động vật đã tuyệt chủng từ lâu trong tinh tế thậm chí có thể tương tác với chúng ở cự ly gần, điều này với Thẩm Ngôn mà nói là một trải nghiệm vô cùng mới lạ.

Đường hầm trong công viên biển hình tròn, cá đuối thật lớn vẫy chiếc vây lớn ở ngực bơi qua đình đầu, để lại một bóng đêm.

Mà thanh niên dung mạo tinh xảo đang ngửa đầu nhìn nó, mắt tím xinh đẹp phản chiếu nước biển nhộn nhạo cùng sắc thái ngạc nhiên, một màn này được Hạ Văn Xuyên bắt giữ được, sau đó chụp lại.

Người đàn ông nhìn hình ảnh trong camera, khuôn mặt thanh lãnh trở nên nhu hòa, hàng mi dài hơi rũ, đến cao lãnh xa cách trên người đều tiêu tán không ít.

【 một màn này quá đẹp luôn, như đang nằm mơ á.】

【 ông chủ chụp ảnh đỉnh! 】

【 Hạ tổng không chỉ có vừa cao vừa ngầu lại có tiền, còn biết nấu nướng, còn biết chụp ảnh! Đóng dấu bạn trai hoàn hảo.】

【 bọn họ ở chung thiệt ấm áp. 】

Thẩm Ngôn thấy được ảnh chụp của mình, hỏi hắn, “Hạ Văn Xuyên, muốn em chụp ảnh cho anh không?”

“… Được, có thể.” Thẩm Ngôn từ trong tay hắn nhận lấy camera, trước đó Lục Vân Thiên từng đưa cho cậu một chiếc camera phục cổ, cậu còn nhớ rõ sử dụng như thế nào.

Hạ Văn Xuyên đứng bên cạnh đường hầm, tây trang màu trắng phác họa ra dáng người vai rộng eo thon, cúc áo rụt rè cài đến nút trên cùng, mặt mày thanh lãnh, làm người liên tưởng đến đóa hoa cao lãnh không dính khói lửa phàm tục, mang theo cảm giác xa cách tự nhiên.

Phòng phát sóng trực tiếp cũng đều là bình luận ‘ Hạ tổng quá ngầu ’, ‘ Hạ tổng hảo có khí thế ’.

Nhưng Thẩm Ngôn lại phát hiện biểu cảm mất tự nhiên cùng cơ thể hơi hơi cứng đờ của người đàn ông, đối phương chưa từng làm việc này, còn là trước mặt người mình thích.

Cậu nhịn không được cười cười: “Hạ Văn Xuyên, đừng nhìn máy ảnh, nhìn em này.”

Cách đó không xa truyền đến tiếng kêu linh hoạt kỳ ảo của cá voi trắng, theo sinh vật xinh đẹp đáng yêu, Thẩm Ngôn lập tức ấn vào trên màn hình, hoàn toàn chụp xuống hình ảnh xinh đẹp này.

Khi cậu xem xét ảnh chụp, biểu tình bỗng chốc hoảng hốt.

Sinh vật biển màu trắng và người đàn ông mặc tây trang trắng ở cùng một khung hình, bối cảnh là sóng biển xanh thẳm, linh động mà thần bí, đặc biệt diệu kỳ.

Nhưng này cũng không phải nguyên nhân chính.

Hạ Văn Xuyên trong bức hình đang nhìn cậu chăng chú, nước gợn tại công viên biển nhuộm đôi mắt hắn thành màu lam nhạt, tất cả bên trong đều là ảnh ngược của cậu.

【 ánh mắt không lừa được người, Hạ tổng thật sự rất yêu Ngôn Ngôn. 】

【 ô ô, ánh mắt thâm tình kìa, toy khóc chết. 】

【 tui lại tin tưởng tình yêu. 】

【 xin hai người nhất định phải ở bên nhau! Nhất định! 】

*

Chạng vạng, thời điểm hai người trở lại biệt thự, bảy vị khách quý còn lại tất cả đều chờ ở trên sô pha.

Lục Từ và Lạc Hoành hôm nay đầu tiên là nghe xong một buổi hòa nhạc, sau đó đi câu lạc bộ lái xe go-kart.

Toàn bộ hẹn hò vừa cao nhã cùng k1ch thích, hai người ở chung cũng thập phần hòa hợp, đáng tiếc không có cọ ra lửa.

Bạch Nhược Hàm ở biệt thự cùng Thường Úc chơi game, Lâm Thừa Hiên cũng tham dự chung.

Thường Úc tạo acc mới lập đội cùng bọn họ, ba người trong trò chơi điên cuồng chém giết, cái gì cũng không màng, tuy rằng chiến tích không phải trận nào cũng hạng nhất, lại đầy vui vẻ.

Trong tám vị khách quý, chỉ có một mình Hứa Chính Sơ đi làm.

Kỳ thật là một loại trốn tránh.

Lòng tự trọng Hứa Chính Sơ rất mạnh, điều kiện cũng là ngàn dặm mới tìm được một, ở trong vòng gay rất được hoan nghênh. Vốn tưởng rằng đi vào biệt thự sẽ được khách quý tổ B ưu ái, lại liên tục mấy ngày không nhận được tin nhắn.

Plank vốn định bắt được hạng nhất, kết quả đến hạng ba cũng không lấy được, hơn nữa trên mạng có không ít người sinh ra nghi ngờ với tính chuyên nghiệp của anh ta, tâm thái đã ở trạng thái không cân bằng.

Lúc này thấy Thẩm Ngôn cùng Hạ Văn Xuyên vừa nói vừa cười trở về, như hai vật phát sáng được mọi người chú ý, loại cảm giác thất bại và không cam lòng đạt tới đỉnh điểm.

Vì thế, buổi tối khi Lạc Hoành lấy đàn ghi-ta ra chuẩn bị đàn hát, anh ta đề nghị: “Chúng ta buổi tối hôm nay chơi trò nói thật-mạo hiểm thế nào? Rất thú vị, cũng có thể hiểu mọi người càng tốt.”

“Cũng đúng.”

“Có thể.”

……

Hứa Chính Sơ và Lạc Hoành mới đến biệt thự không đến một tuần, anh ta nói như vậy, những người khác đương nhiên sẽ không phản đối.

Người xem phòng phát sóng trực tiếp càng như tiêm máu gà, vô cùng hưng phấn, còn có trò nào k1ch thích hơn cái này?

Nói thật hay mạo hiểm?

Thẩm Ngôn ngẫm nghĩ, cậu tuy rằng không có chơi qua, nhưng từ mặt chữ đoán ý đại khái có thể lý giải.

Hứa Chính Sơ: “Chúng ta dùng ném xúc xắc quyết định. Hai viên xúc xắc, điểm số lớn nhất hỏi người điểm nhỏ nhất vấn đề, nói thật lòng hay mạo hiểm tự mình chọn, không muốn nói thì phạt một chén rượu.”

Anh ta lắc lắc chén đầu, mở ra, “4 và 5, tổng cộng 9 điểm.”

Một vòng qua đi, Lục Từ lắc ra lớn nhất 11 điểm, Bạch Nhược Hàm thấp nhất 4 điểm.

Bạch Nhược Hàm: “Tôi chọn nói thật.”

Lục Từ: “Cậu lúc trước vì sao muốn học khiêu vũ?”

Rõ ràng vấn đề dễ dàng, khán giả sôi nổi thở dài, Bạch Nhược Hàm cũng nhướng mày: “Câu hỏi này của anh quá bình thường, tôi còn nghĩ chút nữa hỏi người khác. Anh yên tâm hỏi đi, không sao cả.”

Lục Từ nhìn cậu ta một cái: “Vậy tôi đổi câu hỏi, trong những người đang ngồi ở đây có người cậu thích không?”

Bạch Nhược Hàm gật đầu: “… Có.”

【 Anh Từ vẫn là quá khách khí. 】

【 không đủ k1ch thích. 】

【 lại đến điểm bùng nổ điiii! 】

Lúc khách quý lục tục phơi ra đề tài hưng phấn như về mối tình đầu, bạn trai cũ, lần này rốt cuộc đến phiên Thẩm Ngôn.

Thẩm Ngôn: “Tôi chọn nói thật.”

Cậu biết thời cơ có lẽ muốn tới.

Tầm mắt Hứa Chính Sơ cùng Hạ Văn Xuyên tiếp xúc ở không trung, khuôn mặt tuấn mỹ đối phương bao trùm một tầng sương lạnh, ánh mắt nhìn về phía anh ta lạnh như muốn kết băng.

Nhưng anh ta là sẽ không thỏa hiệp.

Anh ta đã sớm hiểu rõ d*c vọng chiếm hữu của Hạ Văn Xuyên rất mạnh, từ lần bữa sáng đó đã có thể thấy được một chút.

Cho nên, hắn thật sự có thể tiếp thu quá khứ của Thẩm Ngôn sao?

Hứa Chính Sơ nhìn về phía thanh niên: “Cậu và bạn trai cũ chia tay vì nguyên nhân gì?”

【 đậu mớ, người anh em này thật CMN can đảm! 】

【 ánh nhìn chăm chú chết chóc của ông chủ. 】

【 Hạ tổng cùng Ngôn thần sẽ không xuất hiện vấn đề gì chứ, đừng mà ——】

【 Hứa chính là tên gây rối, phiền quá! 】

Tất cả mọi người đem ánh mắt hướng về Thẩm Ngôn, mà cậu lại cười nhìn về phía Hạ Văn Xuyên, “Không có chia tay, cũng không có bạn trai cũ, từ đầu đến cuối đều chỉ có một người.

Tôi chỉ thích anh ấy.

Tôi biết anh ấy cũng giống nhau tôi, đều hy vọng chúng tôi không có bởi tách ra vì chiến tranh. Nếu có thể, tôi cũng muốn hẹn hò với anh ấy tuổi 20, sau đó lập tức kết hôn.”

Hốc mắt Thẩm Ngôn ửng đỏ, đứng lên ngồi quỳ trên đùi người đàn ông, thanh âm mang theo vài phần nghẹn ngào: “Hạ Văn Xuyên, cảm ơn anh. Đây là buổi hẹn hò hoàn mỹ nhất, mỗi một ngày ở đây em đều rất vui vẻ.”

Cậu từ rất sớm đã hiểu ra, Hạ Văn Xuyên xây dựng thế giới này cũng không chỉ bởi vì ‘mấu chốt’, còn muốn mang mình trải nghiệm một chút thế giới này.

Một thế giới cậu cực kỳ tò mò, nhưng vĩnh viễn không cách nào chạm đến.

Cùng với đền bù tiếc nuối cho cậu năm 20 tuổi, mà khi đối phương 24 không thể hoàn thành.

Thẩm Ngôn cúi đầu hôn hắn một chút, hàng mi dài nhiễm nước mắt: “Cho nên, ngài quan chỉ huy, chúng ta có thể trở về sao?”

“… Được.” Thế giới ầm ầm vỡ nát như gương vỡ, Hạ Văn Xuyên bảo vệ cậu trong ngực, hôn thật sâu thanh niên trước mắt.

Người hắn yêu nhất đời này.[ hoàn toàn văn. ]
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top