Dịch Full Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 300: Người yêu thanh mai trúc mã (6)


Editor: thanh huyền

Âu Dương nghĩ thầm, khi anh thu thập phần tài liệu này, quả thực có chút ngạc nhiên, anh cũng từng nghĩ giấu giếm, nhưng mà, việc này giấu giếm không được.

Người phụ nữ ngẩng đầu lên, thiếu chút nữa làm rơi máy tính trong tay.

Cô kinh ngạc nhìn Tiêu Tề, thì thào tự nói, "Đây là muốn nghịch thiên a."

Tiêu Tề đột nhiên giương tay lên, tất cả tư liệu bay đầy trời, có một chút rơi vào trên sân cỏ, có một chút rơi vào hồ bơi, sắc mặt trầm như Diêm La, toàn thân tràn ngập một cỗ sát khí.

"Này rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Vì sao Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ..." Tiêu Tề cắn răng, có thể nói là nghiến răng nghiến lợi , Âu Dương thầm nghĩ, anh còn tưởng rằng anh takiên trì.

Nguyên, anh cũng là người có cảm xúc .

Âu Dương nói, "Hẳn là tám năm trước, một lần nhiệm vụ kia..."

Tiêu Tề nắm chặt nắm tay, anh biết được Hạ Thần Hi có con, đã là vô cùng không vui, không ngờ, đứa nhỏ vậy mà là của Đường Bạch Dạ, loại khả năng này thấp đến một phần vạn, vậy mà bọn họ đụng phải.

Vì sao?

Anh đột nhiên nhớ tới một việc, tám năm trước, Thần Hi đi tới bến tàu, lần đầu tiên hỏi câu, có phải hạ dược cho cô hay không . Lúc đó, anh không biết Hạ Thần Hi hỏi cái gì, cô lại không muốn giải thích.

Sau, cô đi được quyết tuyệt, không chút nào lưu luyến.

Tâm như tro nguội.

Chẳng lẽ là cho rằng, anh hạ dược với cô?

Thuốc này, hiển nhiên là... Tiêu Tề chợt quát chói tai, "Thần Hi năm đó giả trang An Kỳ Nhi, là ai cùng đi quán bar?"

"Chờ tôi ba phút." Người phụ nữ nói, nhiệm vụ tra hồ sơ tám năm trước, "Tám năm trước, là bạn của Thần Hi, hẳn là cô ta hạ dược, cũng có thể là phục vụ ."

"Bạn của cô ấy hiện tại di dân, người ở Malaysia."

"Vô liêm sỉ!" Tiêu Tề giận dữ, năm đó để Thần Hi giả trang An Kỳ Nhi tiếp cận Đường Bạch Dạ là bởi vì Lâm Tình vừa mới chết, Đường Bạch Dạ lại mỗi ngày đi mua say, chính là cơ hội tốt, anh chỉ tín nhiệm Thần Hi.

Năng lực ứng biến của Hạ Thần Hi tốt nhất, Đường Bạch Dạ không phải kẻ dễ bắt nạt, anh sợ những người khác làm hỏng nhiệm vụ.

Anh vốn tưởng rằng, sẽ ra một điểm nhỏ ngoài ý muốn, Hạ Thần Hi chỉ có thể cầm tư liệu Đường thị, anh đả kích Đường thị, sau đó để Đường Bạch Dạ được cái này mất cái khác, ai biết, Hạ Thần Hi hoàn mỹ bắt được tư liệu Đường môn.

Năm đó, anh cảm thấy rất kỳ quái, cô rốt cuộc làm sao đến.

Như thế nào ở lại một đêm.

Chỉ là, năm đó giữa Thần Hi cùng anh hiểu lầm quá sâu, cô đi được quá quyết tuyệt, anh lại không muốn đấu tranh Đường môn cùng tập đoàn Hỏa Vân liên lụy đến cô.

Anh để cô đi.

Không ngờ, lại là loại kết quả này.

"Nói như thế, Đường Bạch Dạ cũng biết đứa bé là con của anh ta?”

"Không sai!" Âu Dương liếc mắt nhìn Tiêu Tề một cái, lại lui lại mấy bước, nói."Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi trong khoảng thời gian này, quan hệ rất ái muội, căn cứ điều tra, bọn họ đi lại rất mật thiết."

Người phụ nữ ôn hòa nói một lời, "Xe đều là xe đôi, toàn bộ thành phố S có hai chiếc.”

Sắc mặt Tiêu Tề âm trầm, anh không nên nóng ruột như vậy đi nhìn Thần Hi, xác định cô có phải Thần Hi hay không, anh hẳn là điều tra rõ, đem tư liệu của cô mấy năm này nhìn qua một lần mới đi tìm Thần Hi, nếu là anh biết Thần Hi mất trí nhớ...

Âu Dương nói, "Cô ta nhiều năm như vậy có thể tránh khỏi điều tra của chúng ta, toàn là bởi vì... Lão tiên sinh giúp, ký ức của cô ấy, cũng là lão tiên sinh giúp tẩy đi, khả năng cô muốn một cuộc sống mới."

Tiêu Tề đứng lên, con ngươi sắc ám trầm, lộ ra nhất định phải được kiên quyết.

Thần Hi là vị hôn thê của anh, là của anh, có con trai Đường Bạch Dạ thì thế nào, người cô yêu, vẫn là anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 301: Người yêu thanh mai trúc mã (7)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

Thần Hi là vị hôn thê của anh, có con trai thì thế nào, người cô yêu, vẫn là anh.

"Một ngày đi hắc đạo, một đời đều là hắc đạo." Tiêu Tề trầm giọng nói, "Muốn cuộc sống mới, làm sao đơn giản như vậy."

Tiêu Tề xoay người, nhìn Âu Dương cùng Hắc Quả Phụ, "Ngậm chặt miệng, chuyện Thần Hi là Chồn Đen, chỉ có mấy người biết, tin tức này không được truyền ra bên ngoài, đây là lá bài cuối cùng của tôi!”

"Đã biết!" Âu Dương cùng Hắc Quả Phụ đồng thời gật đầu, ánh mắt người phụ nữ hiện lên một chút không vui, lại ẩn giấu xuống.

Tiêu Tề vào biệt thự.

Hắc Quả Phụ trêu tức nói, "Đứa nhỏ này là một thiên tài, chỉ số thông minh phá vỡ kỉ lục toàn cầu.”

Âu Dương ha ha cười, "Cô cũng không nhìn một chút Chồn Đen cùng Đường Bạch Dạ là ai, sinh ra đứa nhỏ bình thường đều là biến thái, chỉ cần không đột biến, đều là gen tốt."

Hắc Quả Phụ liếc mắt nhìn người trong biệt thự một cái, Tiêu Tề đứng ở trước cửa sổ sát đất lầu hai, mặt không thay đổi nhìn trời xanh mây trắng, không biết đang suy nghĩ gì, ánh mắt cô hơi tối sầm lại.

Qua nhiều năm như vậy, anh vẫn không thể quên Hạ Thần Hi.

Người phụ nữ kia thực sự quan trọng như thế sao?

Phụ nữ trong hắc đạo, có cái gì làm người ta mê muội? Cô thực sự không hiểu, huống chi là sát thủ, giết người không chớp mắt, một thân nợ máu, kiên cường, vô tình, có chỗ nào đáng giá để yêu?

Vậy mà lo lắng nhiều năm như vậy.

"Cô nói, Tiêu Tề có thể phái người giết đứa bé kia hay không, xong hết mọi chuyện."

Hắc Quả Phụ hơi nhíu mày, "Sẽ không!"

"Làm sao cô biết sẽ không, vị hôn thê của mình sinh con cho đối thủ một mất một còn, người đàn ông nào có thể chịu được chuyện như vậy.”

Hắc Quả Phụ cúi đầu, ngón tay ở trong máy vi tính gõ, nhàn nhạt nói, "Nếu anh ta giết con trai Thần Hi, anh ta và Thần Hi vĩnh viễn không có khả năng, anh ta không có ngu như vậy."

Âu Dương thổi một tiếng huýt gió, "Vốn theo đến thành phố S du ngoạn, không ngờ sẽ có một màn hay như vậy để xem, Đường Bạch Dạ cùng Tiêu Tề tranh một người phụ nữ, cô nói ai sẽ thắng?”

"Buồn chán!" Hắc Quả Phụ hừ lạnh, "Tiêu Tề chống lại Đường Bạch Dạ là toàn thắng có được không?"

Âu Dương lưu manh cười, "Chưa chắc đi?"

"Tướng mạo Đường Bạch Dạ rất xuất chúng, học thức cũng hơn người, tài sản không hề thiếu, Tiêu Tề tướng mạo không sai, học thức tuyệt đối so với Đường Bạch Dạ tốt hơn, tài sản so với anh ta nhiều hơn, không hề nghi ngờ."

"Một điểm trọng yếu nhất, Đường Bạch Dạ hoa tâm lạm tình, Tiêu Tề trung thành, hoàn toàn cũng không phải là một cấp bậc. Phụ nữ không chọn Tiêu Tề chọn Đường Bạch Dạ, quả thực là mắt bị mù."

Hắc Quả Phụ hừ lạnh, "Lại nói, Tiêu Tề cùng Thần Hi có mười mấy năm thanh mai trúc mã, cùng nhau trải qua nhiều chuyện như vậy, ra sống vào chết, cảm tình không phải Đường Bạch Dạ có thể so sánh , căn cứ tư liệu điều tra, số lần bọn họ gặp mặt cũng chỉ một hai lần, có thể có cảm tình gì."

Âu Dương nói, "Đường Bạch Dạ có một lá bài lớn a, con trai là lá bài lớn nhất.”

Hắc quả phụ buông tay, không nói lời nào.

Âu Dương vui sướng khi người gặp họa nói, "Lần này thành phố S có trò hay để xem."

Hạ Thần Hi cả ngày làm việc không yên lòng, làm lỗi mấy lần, họp thất thần, báo cáo hỗn loạn, Hạ Thần Hi làm việc khôn khéo lần đầu tiên phạm nhiều sai lầm như vậy, toàn bộ công trình lại nổ tung oa.

Sáng nay một màn kia ở cao ốc rất náo động.

Tiêu Tề đã rất xuất chúng, huống chi Đường Bạch Dạ cũng tuấn dật vô cùng ngồi trên một chiếc Lincoln, , mặc dù thoạt nhìn ở chung không tốt lắm, nhìn đủ suất, sớm thành bát quái.

Toàn bộ công trình đều nói, vị hôn phu thần bí của Hạ Thần Hi tìm tới cửa.

Hạ Thần Hi đi toilet, có thể nghe thấy bát quái này, đoán ra được Tiêu Tề.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 302: Người yêu thanh mai trúc mã (8)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

Hạ Thần Hi muốn quên, cũng không thể quên được.

Trước mắt vẫn là vẻ mặt của Tiêu Tề, Hạ Thần Hi có chút mê man.

Cô càng nghĩ, quá khứ ký ức càng phong tỏa, càng mơ hồ, cái gì cũng không nhớ.

Đau đầu vẫn là bệnh cũ của cô, hôm nay phát tác lợi hại nhất, thuốc trong ngăn kéo vừa lúc không có, Thái Gia để thư ký ra mua thuốc, "Nhìn cô không được tốt lắm, về nhà nghỉ ngơi đi."

Hạ Thần Hi lên tinh thần, "Không có việc gì."

Tiết Giai Vân nói, "Còn nói không có việc gì, khuôn mặt cả ngày nay rắng bệch ."

Thuốc đau đầu được mua về, sau khi Hạ Thần Hi uống, có chút thoải mái hơn, Tiết Giai Vân ở tai cô lặng lẽ nói, "Thần Hi, Lâm Lâm nhìn cô một buổi sáng , thần sắc rất kỳ quái."

Hạ Thần Hi bất động nhìn về phía Lâm Lâm, kỳ thực, cô sớm cũng cảm giác được .

Lâm Lâm vừa lên buổi trưa đã nhìn cô, thần sắc thoạt nhìn rất khoái trá, nhưng có đôi khi lại cảm thấy không phải, nhìn rất kỳ quái, cô vậy mà nhìn một buổi sáng, thấy được ánh mắt Hạ Thần Hi nhìn qua.

Lâm Lâm tránh được ánh mắt.

Hạ Thần Hi nhíu mày, "Đừng để ý tới cô ấy."

Buổi trưa, mọi người đều ra ăn cơm trưa, Hạ Thần Hi không có khẩu vị, lại không muốn đi , Tiết Giai Vân nói, "Tớ giúp cậu mua một ít sushi trở về, cậu đói thì ăn."

"Được!"

Tiết Giai Vân cùng Lâm Nhiên hẹn đi ăn cơm, Hạ Thần Hi đến phòng giải khát pha cà phê, hôm nay cô đã uống năm ly cà phê, cà phê vừa đắng lại nồng cũng không có làm cho tinh thần cô đỡ hơn một chút.

"Thần Hi, cô cũng không đi ăn cơm a?" Tiếng Lâm Lâm ở sau lưng vang lên.

Hạ Thần Hi nói, "Không có gì khẩu vị, cô thì sao?"

Lâm Lâm ngượng ngùng cười, "Đường ca ca đang bàn chuyện, không dẫn tôi ăn cơm, tôi cũng không có khẩu vị ."

Hạ Thần Hi cười, chuyên tâm chờ cà phê ra lò.

Cô không thích gương mặt Lâm Lâm giả vờ ngượng ngùng này, uyển chuyển, lại khoe khoang, giọng điệu kiêu ngạo.

"Sáng sớm hôm nay người đàn ông ở cửa, thật là hôn phu của cô sao?" Lâm Lâm tò mò hỏi, có chút thấp thỏm bất an.

Hạ Thần Hi liếc nhìn cô một cái, "Đúng vậy."

Lâm Lâm cực kỳ kinh ngạc, "Cô có vị hôn phu, vậy tại sao..."

Tại sao cô có vị hôn phu, vẫn cùng Đường ca ca ái muội như vậy?

Chân đạp hai cái thuyền?

"Cô muốn nói cái gì?" Hạ Thần Hi đi thẳng vào vấn đề.

Lâm Lâm ngượng ngùng nói, "Tôi không có nghe Đường ca ca nhắc tới, cho nên có chút ngoài ý muốn, Thần Hi xinh đẹp như vậy, nhất định có rất nhiều người theo đuổi, thì ra đã có vị hôn phu, sợ là đàn ông độc thân công ty chúng ta phải thất vọng."

Hạ Thần Hi bưng cà phê lên, vốn không muốn cùng Lâm Lâm nói, nhưng mà, cô thay đổi chủ ý, cười tươi như hoa, "Cô nghe thấy tôi cùng nam đồng sự bát quái, không nghe thấy mặt khác bát quái sao? Tôi chưa kết hôn đã sinh con, con trai tôi học tiểu học.”

Lâm Lâm ngẩn ra, kinh ngạc mở to hai mắt, Hạ Thần Hi đột nhiên có một loại thỏa mãn.

"Không ngại."

Cô nói xong, đi ra phòng giải khát, Lâm Lâm nhìn bóng lưng của cô, như có điều suy nghĩ.

Hạ Thần Hi, chưa kết hôn sinh con chuyện này trong giới kiến trúc như một quả bom bạo tạc, trước đây WPL một trận náo nhiệt, đều là bát quái cha của đứa bé. Bộ công trình Đường thị, rất ít nhắc tới chuyện cô có con.

Lâm Lâm vừa mới tới công ty không bao lâu, không biết cũng bình thường, sớm muộn cũng biết .

Tham gia hội nghị kiến trúc một lần, đều là bát quái cô chưa kết hôn sinh con, Lâm Lâm một lòng hỏi thăm tin tức của cô, loại tin tức quan trọng này không thể bỏ lỡ, thực sự không thể nghĩ tới..

Vừa tới phòng, di động Hạ Thần Hi vang lên, là một số xa lạ, cô tiếp nhận, "Xin chào, tôi là Hạ Thần Hi."

Thanh âm Tiêu Tề mang theo nụ cười thản nhiên, "Thần Hi, là anh, có thể, cùng nhau ăn cơm không?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 303: Quen thuộc tất cả của cô (1)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

Hạ Thần Hi kinh ngạc không ngớt, "Tại sao anh có số điện thoại của tôi?"

"Chỉ cần có tâm, cái gì cũng có thể." Tiêu Tề nói, "Anh ở dưới lầu Đường thị, có thể cùng nhau ăn cơm không?"

Hạ Thần Hi do dự, cô đối với quá khứ chính mình vẫn không để ý, có chút bài xích, nhưng mà, người trong quá khứ, đột nhiên xuất hiện ở trước mắt cô, cô lại rất muốn biết, quá khứ cô, rốt cuộc là dạng gì.

Nếu nói cô là vị hôn thê của Tiêu Tề, thì tại sao, cùng Đường Bạch Dạ sinh hạ đứa nhỏ.

Tiêu Tề mềm giọng nói, "Chỉ là một bữa cơm mà thôi, Thần Hi, em không cần lo ngại quá nhiều, em nghĩ muốn biết cái gì, anh sẽ nói cho em biết, trên đời này, chẳng ai chống cự hồi ức, cũng sẽ không ai đối với chỗ trống của mình thờ ơ."

Trong lòng Hạ Thần Hi hơi khẽ động, Tiêu Tề hiểu biết cô.

"Được, để tôi thu dọn đồ đạc đã.”

Hạ Thần Hi thu dọn đồ đạc, xuống lầu, chính là lúc tan tầm, lui tới đều là công nhân Đường thị, xe Tiêu Tề dừng ở phía trước cao ốc Đường thị, là một chiếc Lincoln chống đạn.

Hạ Thần Hi theo dòng người đi ra, Tiêu Tề mỉm cười, thân sĩ mở cửa xe, thái độ rất ôn hòa.

"Cảm ơn."

"Không cần khách khí như vậy."

Xe chạy trên đường, rời khỏi Đường thị, trong xe, tất cả đều là mùi nước hoa CD, Hạ Thần Hi có chút hoảng hốt, Tiêu Tề cùng Đường Bạch Dạ vậy mà dùng cùng một loại nước hoa nam, thực sự là...

Có chút tức cười .

Nhìn xe, phong cách của Đường Bạch Dạ là một loạt xe đua, muốn nhiều phong tao là nhiều phong tao.

Tiêu Tề rất ổn trọng, Lincoln chống đạn, bảo toàn vô cùng tốt, nhìn từ bên ngoài không thấy được tình huống trong xe, nói rõ người này chú trọng tư ẩn.

Hai người đàn ông tính cách dị thường khác xa nhau như vậy, vậy mà dùng cùng một loại nước hoa.

Chẳng lẽ nước hoa nam lộ ra một lực cảm gợi cảm, Đường Bạch Dạ là minh tao, Tiêu Tề là ám tao?

Hạ Thần Hi suy nghĩ, đột nhiên cười ra tiếng.

Tiêu Tề cười, "Nghĩ cái gì, vui vẻ như vậy?"

Hạ Thần Hi cấp tốc điều chỉnh biểu tình trên mặt, "Không có gì, đột nhiên nhớ tới một chuyện lý thú hôm nay.”

Tiêu Tề đè xuống không thoải mái trong lòng, bây giờ Thần Hi, ngồi bên cạnh anh, trong lòng nghĩ cái gì, anh đã không biết được, Thần Hi trước đây, có cái gì cũng sẽ nói với anh, không cần anh đi đoán.

"Thần Hi, em không có gì hỏi anh sao?” Đèn xanh rồi đèn đỏ, Tiêu Tề dừng xe, hỏi Hạ Thần Hi.

Hạ Thần Hi hỏi, "Tôi có người nhà sao?"

Tiêu Tề chậm rãi nói, "Em là cô nhi, thế nhưng, em có anh, anh vẫn luôn là người nhà của em.”

Hạ Thần Hi cúi đầu, lắc lắc ngón tay, Tiêu Tề nhìn cô mờ ám, trong lòng hơi thoải mái hơn, lúc Thần Hi không vui,thường thích lắc lắc ngón tay.

"Tôi thật tên gọi là Hạ Thần Hi sao?"

"Đúng vậy, chỉ là, em từ nhỏ đến lớn, sẽ không cho phép mọi người gọi họ của em, cho nên, mọi người gọi em là Thần Hi." Tiêu Tề nói.

"Vì sao?"

Tiêu Tề nói, "Khả năng, em oán cha của em đi.”

Ánh mắt Hạ Thần Hi, nhìn ngoài cửa sổ dòng xe như nước, cảm giác không thoải mái càng nặng nề, oán hận cha sao? Cô sao có thể oán hận cha của cô, suy bụng ta ra bụng người, vừa nghĩ tới Hạ bảo bối hận cô.

Cô liền đau muốn chết, cô sao có thể đem loại chuyện này, lên người cha cô.

"Không muốn biết vì sao?"

"Không muốn." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, cũng không muốn đánh vỡ sự yên lặng chính mình.

Tiêu Tề cũng không bắt buộc.

"Nghe giọng anh, không phải người ở đây.”

"Anh là con lai, mẹ là người Hồng Kông, cha là người Pháp."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 304: Quen thuộc tất cả của cô (2)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

Hạ Thần Hi không biết muốn hỏi gì nữa, Tiêu Tề cũng trầm mặc.

Có một số việc, rất xấu hổ.

Tiêu Tề mở một bản nhạc tình nhẹ, là một khúc dương cầm, anh mềm giọng nói, "Em ngủ một chút đi, nhìn em rất mệt."

"Cảm ơn." Hạ Thần Hi nghe giai điệu quen thuộc, phập phồng trong lòng toàn bộ dằn xuống đáy lòng, nhắm mắt lại, không cho Tiêu Tề phát hiện, khúc dương cầm này, tên gọi 《 tình yêu hải dương 》.

Cũng có một ca khúc.

Cô vẫn đang nghe, mỗi lần tâm tình không tốt, áp lực quá lớn, mất ngủ, cô cũng sẽ nghe ca khúc này.

Cô không tin, đây là ngẫu nhiên.

Tiêu Tề quen thuộc tất cả của cô, biết tất cả yêu thích của cô.

Anh cái gì cũng không nói, đã nói cho cô, Thần Hi, tôi là người thân mật nhất của cô.

Hạ Thần Hi cười khổ, trong lòng bị khúc dương cầm bi thương đụng vào.

Người thân mật nhất.

Có lẽ vậy.

Người từng thân mật nhất.

Xe dừng lại ở bờ biển hải sản, Đường Bạch Dạ đã từng mang Hạ Thần Hi, Hạ bảo bối tới một lần.

Tiêu Tề ôn hòa nói, "Anh nhớ em thích ăn hải sản, khẩu vị vẫn không thay đổi chứ?”

Hạ Thần Hi lắc đầu, hai người xuống xe.

Tiêu Tề đặt phòng, cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy biển, không biết là có phải trùng hợp không, đúng là bàn lần trước cả nhà bọn họ ngồi, Tiêu Tề hỏi cô ăn cái gì, Hạ Thần Hi tùy ý nói mấy thứ, Tiêu Tề làm chủ.

Vẫn là ăn lẩu.

Lẩu hải sản nhà hàng này rất nổi danh.

Hạ Thần Hi rất trầm mặc, Tiêu Tề nói, "Nhà hàng này, hải sản không tệ."

"Tôi biết." Hạ Thần Hi nói, "Tôi đã tới mấy lần."

Tiêu Tề cười, "Em thành thục rất nhiều, mấy năm nay, sống tốt không?"

"Rất tốt." Hạ Thần Hi nói, "Đọc sách, làm việc, rất tốt, rất phong phú, giống như thành phần tri thức bình thường ở thành phố S."

"Quá được, vậy thì tốt." Tiêu Tề nói, thái độ cũng không vội, không có bức bách Hạ Thần Hi, chỉ cần Hạ Thần Hi không hỏi, anh tuyệt đối sẽ không nói chuyện trước kia.

Trên cơ bản Hạ Thần Hi thăm dò tính cách của Tiêu Tề.

Anh ta rất thông minh, nhất định từng học tâm lý học, vô cùng có kiên trì.

Anh ta sẽ không chủ động nói, quá khú bọn họ có bao nhiêu thân mật, bởi vì anh ta biết, ngôn ngữ không thể tin, anh ta dựa vào việc làm, quen thuộc ẩm thực thói quen, quen thuộc ca khúc cô thích nghe, quen thuộc tính cách của cô.

Biết thế nào mới có thể làm cho cô buông đề phòng.

Ở trước mặt anh ta, cô giống như không có bí mật, anh ta lại cố ý biểu hiện, người có rất nhiều bí mật.

Khó nhất chính là, sẽ không để cho người khác cảm thấy không thoải mái.

Luận kiên trì, có lẽ là cô kém một chút.

Hạ Thần Hi hỏi, "Anh đã nói tôi là vị hôn thê của anh, vì sao, chúng ta lại tách ra?"

Tiêu Tề nhẹ nhàng cười, mang chút tự giễu, ánh mắt hơi ảm đạm, "Một chút hiểu lầm."

" Hiểu lầm cái gì?"

Tiêu Tề thở dài nói, "Năm đó, có hiểu lầm, anh quá trẻ tuổi, làm việc xúc động, tính sai, tạo thành ngăn cách giữa hai chúng ta, tính tình em cứng rắn, lúc đó giúp anh hoàn thành nhiệm vụ, em liền muốn rời đi.”

"Anh để em đi, là bởi vì năm đó nếu ở bên cạnh anh em sẽ rất nguy hiểm, mỗi ngày sẽ có người tới ám sát, nhìn đi nhìn lại, em cũng chỉ là phụ nữ, anh không muốn trên người em có vết thương,cho nên, anh nhẫn tâm để em đi.”

"Anh chờ sử lý tốt xong mọi chuyện, anh sẽ đi tìm em, nhưng mà.......anh tìm em bảy năm, tròn bảy năm."

Hạ Thần Hi mím môi, không được tự nhiên vuốt ve đồng hồ bên tay trái của mình, rất muốn hỏi một câu, Tiêu Tề, sao lại có vết thương này, nhưng mà, cô do dự rất lâu, chung quy không hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 305: Quen thuộc tất cả của cô (3)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

Tiêu Tề nhìn cô, ánh mắt bi thương, rõ ràng là người đàn ông mạnh mẽnhư vậy, lại có một loại cô độc cực kỳ bi ai.

"Giải thích này, anh đã muộn tám năm, có phải hơi trễ hay không?”

Vừa lúc nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, Hạ Thần Hi không trả lời.

Nhân viên phục vụ lui ra ngoài, để lại không khí bên trong một mảnh tĩnh mịch.

Ai cũng chưa từng nói chuyện.

"Anh làm sao tìm được tôi?”Hạ Thần Hi lại hỏi.

"Anh cùng Đường cũng có chút quen biết, vừa lúc có một số việc muốn thương lượng với anh ta, lúc tra tư liệu, thấy ảnh chụp.” Tiêu Tề giải thích, ánh mắt thành khẩn.

Hạ Thần Hi ngẩng đầu, không biết vì sao, thậm chí cảm giác có một tia áy náy, cô nhìn Tiêu Tề hỏi, "Đã tìm được tôi, anh muốn thế nào?"

"Trở lại bên cạnh anh." Tiêu Tề nói, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong, "Nếu không có hiểu lầm năm đó, chũng ta đã kết hôn, có lẽ cũng có con.”

"Anh yêu tôi sao?"

"Đúng!" Tiêu Tề trầm giọng nói, "Anh yêu em."

Hạ Thần Hi nghi hoặc, "Vậy anh vì sao không tin tôi?”

Những lời này, dẫn theo oán hận.

Tiêu Tề ngẩn ra, năm đó vì sao không tin Thần Hi, nguyên nhân quá nhiều, trong đó có một phần nguyên nhân là nghĩ bảo hộ cô, đem cô tách khỏi vòng tròn quyền lực, chỉ tiếc, anh quá tự phụ, tính tình Thần Hi lại quá cương liệt.

Tạo thành vãn hồi tiếc nuối.

"Tín nhiệm chỉ là một ý niệm, lỗi một bước, từng bước lỗi, Thần Hi, anh phạm sai lầm, cũng không đại biểu, ạnh không yêu em.”

Hạ Thần Hi hơi nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ, nếu là tôi yêu một người, chẳng sợ anh ta đem tôi nổ thịt nát xương tan, tôi cũng tin, chỉ là đạn dược cướp cò.

Nhưng mà, lời này, Hạ Thần Hi cũng không nói đến miệng.

"Tôi rất hài lòng với cuộc sống bây giờ." Hạ Thần Hi chậm rãi nói, "Cũng không muốn thay đổi cái gì, tôi là vị hôn thê của anh, đã là chuyện tám năm trước, chuyện anh nói, tất cả tôi đều tin.”

"Thế nhưng, tôi không tính toán thay đổi, tôi bây giờ rất tốt, cảm ơn anh lo lắng tám năm nay.”

Tiêu Tề cười hỏi, "Em có người yêu sao?"

"Không có!"

"Em có bạn trai sao?"

"Không có!"

Tiêu Tề nói, "Đã như vậy, chúng ta một lần nữa thử đi, em độc thân, anh chưa kết hôn, anh một lần nữa theo đuổi em, được không?"

Hạ Thần Hi kinh ngạc nhìn Tiêu Tề.

Một lần nữa tới?

Tình cảm có thể một lần nữa tới sao?

"Ít nhất, cho chúng ta một cơ hội." Tiêu Tề nói, tự tin ung dung, "Có lẽ, em sẽ phát hiện, anh là tình nhân tốt, cũng là người chồng tốt, nhiều năm như vậy, anh chỉ yêu một mình em.”

"Trước kia là, bây giờ là, sau này cũng là."

Lúc đàn ông hướng phụ nữ hứa hẹn chân thành, cực ít có người phụ nữ nào có thể thờ ơ.

Hạ Thần Hi cũng không ngoại lệ.

Cô không tin lời hứa hẹn của Đường Bạch Dạ sẽ trung thành, nhưng cô lại tin Tiêu Tề.

Cô tin Tiêu Tề, nói được thì làm được.

Hạ Thần Hi không tính toán giấu giếm cái gì, nhẹ giọng nói, "Tôi có một đứa con trai, năm nay bảy tuổi, là con trai của Đường Bạch Dạ."

Cô rất thành thực, không mang theo giấu giếm.

Ánh mắt Tiêu Tề cũng xẹt qua mất mát nhưng biến mất rất nhanh, cười nói, "Thần Hi, tính tình của em mười năm như một, vẫn là như vậy,không có một chút giấu giếm... ."

...

Thần Hi như vậy, năm đó anh, vì sao không tin?

Tạo thành phân ly nhiều năm như vậy.

Cô có con trai của Đường Bạch Dạ.

"Xem ra, anh đã biết."

Tiêu Tề nói, "Anh biết."

Hạ Thần Hi nói, "Tôi sinh tồn, toàn là vì con tôi, bé là tất cả của tôi, tôi yêu bé, còn hơn bất cứ người nào.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 306: Quen thuộc tất cả của cô (4)


Editor: thanh huyền (Bạch Dương bướng bỉnh)
Editor: boconganh1503

Tiêu Tề cười, "Cho nên?"

Hạ Thần Hi cúi đầu nghĩ nghĩ, lại ngẩng đầu, nhìn Tiêu Tề, "Tôi không biết năm đó phát sinh chuyện gì, cũng không biết hiểu lầm như lời anh nói rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, thế nhưng, tôi tin, anh là vị hôn phu của tôi."

"Nếu như tôi cự tuyệt anh, tôi nghĩ anh cũng không hết hi vọng, cũng sẽ không đi. Đã như vậy, anh muốn theo đuổi một lần nữa, vậy một lần nữa theo đuổi đi, tôi không ngăn cản anh.”

Tiêu Tề thông minh cường ngạnh, cô cũng ngăn không được.

Anh ta muốn làm cái gì, không ai ngăn được.

Anh ta đã có tính nhẫn lại như vậy, cô liền cho anh ta một bậc thềm.

Nếu là đem nói chết, cũng không có ý gì.

Cô với anh ta, kỳ thực rất tò mò.

"Được." Tiêu Tề đáp ứng.

"Tiêu Tề, tôi chỉ là muốn nói, có lẽ, anh trong trí nhớ Hạ Thần Hi cùng tôi bây giờ, khác nhau một trời một vực."

Tiêu Tề đạm đạm nhất tiếu, ánh mắt sủng nịch, "Bất kể Hạ Thần Hi là người nào, đều là Thần Hi anh yêu."

Hạ Thần Hi hơi cúi đầu, tránh ánh mắt ôn nhu của anh ta.

Đột nhiên, điện thoại khẽ động, có tin nhắn tới.

Vừa nhìn là con trai, Hạ Thần Hi mở ra.

Mẹ, bảo bối rất nghiêm túc nói cho mẹ biết, lập tức về nhà cho con!

Câu mệnh lệnh!

Hạ Thần Hi, "..."

Hạ bảo bối từ nhỏ đến lớn đều là một đứa bé ngoan, sao có thể dùng câu mệnh lệnh nói chuyện với cô.

Nhất định là có người trộm di động số bảo bối.

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, đáng tiếc một bàn hải sản, "Thật xin lỗi, con tôi có chút việc, tôi phải lập tức trở về.”

"Em còn chưa có ăn.”

"Không sao, về nhà lại ăn."

Tiêu Tề cũng không miễn cưỡng, "Anh đưa em về.”

"Không cần, chính tôi thuê xe trở lại là được."

"Thần Hi, đưa phụ nữ về là phong độ của đàn ông, xin em không cần cự tuyệt, được không?"

Hạ Thần Hi, "..."

Xin anh không cần dùng thái độ thân sĩ này là được rồi?

o(╯□╰)o.

Tiêu Tề đem Hạ Thần Hi đưa đến nhà trọ cảnh biển số hai, cô vốn định để anh ta dừng xe ở bên ngoài, ai biết anh ta lái vào, Hạ Thần Hi bất đắc dĩ, chỉ có thể nói cho anh ta biết tên cửa hiệu, để anh ta đưa cô đến cao ốc của cô.

Hạ bảo bối dắt Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối chơi trong công viên, Đường Bạch Dạ ở một bên không biết nói cái gì.

Tiêu Tề nghiêng đầu, đã thấy Đường Bạch Dạ.

Đứa bé kia, là con trai của bọn họ sao?

Tay anh hơi căng thẳng, là một đứa nhỏ rất đáng yêu, đáng tiếc, nhìn không giống Hạ Thần Hi.

Tình cảmchacon bọn họ, thoạt nhìn rất tốt.

Đường Bạch Dạ cũng nhìn thấy bọn họ, ngồi thẳng lên, Hạ Thần Hi nói cám ơn, xuống xe, Tiêu Tề cũng theo xuống xe, Hạ Thần Hi nhíu mày, không hiểu nhìn anh.

Tiêu Tề nói, "Anh nghĩ Đường có chuyện muốn nói với anh.”

Quả nhiên, Đường Bạch Dạ hướng bọn họ đi tới.

Hạ bảo bối ngồi ở lan can khu vui chơi trẻ em, đung đưa hai cái đùi, cũng không đến, đây là Tiêu Tề sao?

Không thể phủ nhận, rất có sức quyến rũ.

"Hạ Thần Hi, bảo bối có chuyện tìm cô." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, thanh âm không cao không thấp, đè nặng một cỗ lãnh khí áp.

Hạ Thần Hi đi tìm Hạ bảo bối.

Tiêu Tề nói, "Đường, cô ấy là vị hôn thê của tôi."

Đường Bạch Dạ thanh âm lạnh lùng, "Mặc dù cô ấy là vị hôn thê của anh, cũng là chuyện tám năm trước, bây giờ, cô ấy là mẹ của con tôi, Tiêu Tề, cô ấy cùng anh không có bất cứ quan hệ nào nữa, xin anh đừng tới quấy rối mẹ con bọn họ."

Tiêu Tề cười ngạo ngễ, "Đường, Thần Hi chưa kết hôn, cô không phải tình nhân của anh, cũng không phải vợ của anh, cô ấy không yêu anh, bởi vì trong lòng cô ấy sớm đã có người khác.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 307: Quen thuộc tất cả của cô (5)


Editor: thanh huyền (Bạch Dương bướng bỉnh)
Beta: boconganh1503

Con ngươi Đường Bạch Dạ trầm xuống, nghiêm nghị nói, "Thần Hi đã sớm quên mất chuyện trước kia, Tiêu tiên sinh có phần quá cố chấp.”

"Bất kể như thế nào, cô ấy cũng là vị hôn thê của tôi, hết sức chính xác." Tiêu Tề nhìn về phía Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối xa xa, thả mềm thanh âm, "Nếu không phải năm đó xảy ra ngoài ý muốn, cô ấy bỏ đi, bây giờ, cô ấy đã là thê tử của tôi."

"Con của chúng tôi, cũng nên lớn như vậy."

"Thế sự khó liệu, các người đã từng là vị hôn phu hôn thê, đó cũng là chuyện tám năm trước." Đường Bạch Dạ nói, "Thời gian sẽ không quay lại, để anh một lần nữa có cô ấy, Tiêu Tề, cô ấy bây giờ rất tốt, anh đừng kéo cô ấy vào thế giới của anh.”

Tiêu Tề đạm đạm nhất tiếu, "Thế giới của tôihắcám dơ bẩn, anh có nhiều sạch sẽ sao?"

"Cho nên, tôi sẽ không làm ô nhiễm cô ấy." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, đây là điểm mấu chốt cuối cùng anh đối với Hạ Thần Hi, không dám vượt qua.

Tiêu Tề nói, "Đường, anh sai rồi. Thần Hi cùng tôi là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, kề vai chiến đấu nhiều năm, cô nguyên bản thuộc về thế giới của chúng tôi, tám năm này, tính là thời kỳ nghỉ ngơi của cô, cô thủy chung sẽ phải trở về."

Thanh mai trúc mã?

Tiêu Tề cùng Hạ Thần Hi?

Đường Bạch Dạ nghĩ đến thân thủ Hạ Thần Hi, đột nhiên cảm thấy tâm hoảng ý loạn, không dám miệt mài theo đuổi.

Tiêu Tề dựa vào xe, khẽ nói, "Đường, thế giới của chúng tôi, anh chen vào không lọt đâu. Người anh yêu, cũng không phải Thần Hi, anh muốn con của anh, tôi muốn Thần Hi, chúng ta cũng không xung đột."

"Anh biết bé là con tôi?”Anh ta tra được rõ ràng như vậy?

Tin tức này anh cố ý đè xuống, Tiêu Tề vậy mà có thể tra được.

Tiêu Tề nói, "Tính cách của Thần Hi rất sạch sẽ, là cô chủ động nói cho tôi biết ."

Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Anh rốt cuộc muốn như thế nào?"

"Thần Hi là vị hôn thê của tôi, cô ấy phải trở về bên cạnh tôi." Tiêu Tề trầm giọng nói, vô cùng kiên định, "Giữa anh cùng Thần Hi, chỉ là một việc ngoài ý muốn, đứa bé kia, càng là ngoài ý muốn, năm đó, là tôi sơ sẩy, cho nên tôi khoan dung tồn tại ngoài ý muốn này ."

Đường Bạch Dạ cười lạnh, "Ngoài ý muốn?"

Cái dạng gì ngoài ý muốn, anh lại không nhớ ra được? Anh không muốn biết.

"Tiêu Tề, thế đạo thay đổi, tình cảm cũng thay đổi, Hạ Thần Hi sẽ không trở lại bên cạnh anh." Đường Bạch Dạ lạnh lùng nói, "Anh nói sai một việc, tôi muốn đứa nhỏ, còn Hạ Thần Hi sẽ không rời khỏi đứa nhỏ.”

Ngụ ý, Hạ Thần Hi thuộc về anh.

Tiêu Tề mỉm cười, cũng không vì vậy mà nổi giận, "Nếu anh không yêu cô ấy, cô ấy vĩnh viễn cũng sẽ không yêu anh."

Này là lá bài của Tiêu Tề.

Môi của anh nhẹ dương, "Thần Hi của tôi, cảm tình rất keo kiệt, nếu người không thể thật tình thực lòng với cô ấy, cô ấy không có khả năng đối với anh động tâm, cho nên, Đường, anh vĩnh viễn cũng sẽ không chiếm được cô ấy, bởi vì tâm anh không thuộc về cô ấy."

Đường Bạch Dạ cũng không tức giận, anh nở một nụ cười rất lịch sự, "Cảm ơn anh đã cho tôi biết, nên làm thế nào để cho cô ấy yêu tôi.”

Tiêu Tề hừ lạnh, ánh mắt hướng Hạ Thần Hi, cô vừa lúc nhìn qua, lại tránh.

...

Tiêu Tề cười, nói, "Chậm, tình yêu của cô ấy, đã đưa hết cho tôi."

Đường Bạch Dạ phong độ nhẹ nhàng, "Tiêu Tề, chuyện tám năm trước, anh có cái gì tốt để mà khoe khoang ? Tám năm, một tòa thành thị cũng có thể xây đến, một quốc gia cũng có thể bị diệt. Cái gì cũng đều thay đổi."

...

Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Đã như vậy, chúng ta liền đợi, anh xem là cô ấy chọn anh, hay là chọn tôi.”

Đường Bạch Dạ lạnh lùng nhìn, "Đi thong thả không tiễn."

Tiêu Tề lên xe, rời khỏi nhà trọ cảnh biển.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 308: Quen thuộc tất cả của cô (6)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

Hạ Thần Hi thấy Tiêu Tề lái xe đi rồi, trong lòng cuối cùng cũng thở phào một cái, không biết vì sao, cô không thích nhìn thấy Tiêu Tề cùng Đường Bạch Dạ đứng chung một chỗ, giống như muốn phát sinh chuyện gì, trong lòng cô bất an.

Tiêu Tề đi rồi, cô mới yên tâm.

Hạ bảo bối nghĩ thầm, Tiêu Tề đối với mẹ, quả nhiên là không đơn giản.

"Mẹ, mẹ rất thích Tiêu Tề sao?"

Hạ Thần Hi nói, "Không biết."

Hạ bảo bối cười híp mắt hỏi, "Mẹ, mẹ thích cha nhiều, hay là Tiêu Tề nhiều một chút?"

"Không biết."

"Mẹ, mời nhìn mặt bảo bối đáng yêu, thành thực trả lời vấn đề được không?" Hạ bảo bối hướng mặt Hạ Thần Hi.

Hạ Thần Hi vô tội lắc đầu, "Bảo bối, thực sự không biết."

Bởi vì không thể nào so sánh.

Hạ bảo bối thở dài, nhìn Đường Bạch Dạ đi tới, "Cha thực sự là quá bi kịch , vậy mà so ra kém Tiêu Tề."

Hạ Thần Hi bật cười, Đường Bạch Dạ đã đi tới trước mặt hai mẹ con bọn họ.

"Về nhà."

...

Hạ Thần Hi kinh ngạc nhìn anh, cô cho rằng Đường Bạch Dạ sẽ nổi giận, dù sao cô cùng Tiêu Tề đi ăn cơm, Đường Bạch Dạ đã cảnh cáo cô, cách Tiêu Tề xa một chút, cô không nghe lời.

Anh ta lại nói chuyện tốt như vậy?

Muốn trời mưa sao?

Chỉ là nhàn nhạt nói một tiếng, về nhà.

"Đường Bạch Dạ..." Hạ Thần Hi đứng dậy, nhìn anh, giống như muốn giải thích cái gì, Đường Bạch Dạ nhíu mày, nhìn chằm chằm cô, Hạ Thần Hi cuối cùng, không nói gì, ánh mắt Đường Bạch Dạ xẹt qua một tia hắc ám.

Hạ bảo bối nói, "Cha, mẹ, các người chậm rãi trò chuyện, bảo bối lên trước."

Bé dắt Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối vội vàng lên lầu.

Hạ Thần Hi dựa vào lan can, đầu nhìn đầu ngón chân, thẳng đến Hạ bảo bối vào thang máy, Đường Bạch Dạ mới lên tiếng, "Tôi không phải đã nói với cô, không nên tới gần Tiêu Tề, vì sao không nghe lời?"

"Tôi có một chuyện, muốn hỏi rõ ràng." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, "Có lẽ, năm đó tôi không nên mất trí nhớ."

"Hạ Thần Hi, cô nói thật nói cho tôi biết, cô rốt cuộc nghĩ như thế nào?" Đường Bạch Dạ hỏi, "Xem nhẹ cái nhìn bảo bối, chuyện này, cô rốt cuộc nghĩ như thế nào, cô thích Tiêu Tề, nghĩ trở lại bên cạnh anh ta?"

"Tôi không biết." Hạ Thần Hi trầm giọng nói, "Bảo bối vừa hỏi qua, tôi thực sự không biết."

Động tâm sao?

Không tính.

Tâm chỉ như nước sao?

Cũng không tính.

Tiêu Tề với cô, cảm giác thực sự rất phức tạp.

Vị hôn phu?

Hạ Thần Hi cười khổ, cô chưa bao giờ từng muốn, có một ngày cô sẽ có một vị hôn phu xuất hiện.

"Anh cùng Tiêu Tề từng có biết nhau sao?" Hạ Thần Hi hỏi.

"Vì sao hỏi như vậy?"

"Anh giống như rất hận anh ta.”

Đường Bạch Dạ cười lạnh, không ngờ cảm giác Hạ Thần Hi trái lại nhạy bén, đích xác, anh hận Tiêu Tề, nhưng mà, thời cơ không được, anh cái gì cũng sẽ không làm, anh đột nhiên cảm thấy châm chọc.

Tám năm trước, Tiêu Tề đoạt đi phân nửa thế lực Đường môn.

Anh lại đoạt đi vị hôn phu Tiêu Tề, cùng con trai vốn nên thuộc về anh ta.

Ông trời có phải không mở mắt hay không, hiểu được cái gì gọi là công bằng ?

Thực sự là tức cười.

Đường Bạch Dạ nói, "Tôi cùng anh ta có mối thù, không đội trời chung."

"Vì sao?"

"Tôi hoài nghi năm đó Lâm Tình chết, là Tiêu Tề ở sau lưng một tay chủ đạo." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, con ngươi nhìn về phía Hạ Thần Hi, "Tôi hi vọng, cô không có mất trí nhớ, cô có thể nói cho tôi biết, chân tướng."

Tim Hạ Thần Hi nhịp đập rối loạn, đột nhiên cảm thấy tâm hoảng ý loạn, lòng bàn tay có mồ hôi.

"Lâm Tình là Tiêu Tề giết sao?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 309: Quen thuộc tất cả của cô (7)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

"Lâm Tình là Tiêu Tề giết sao?"

"Dù cho không phải đích thân anh ta giết, cũng là anh ta hạ lệnh, nếu không thế nào đúng lúc như vậy, không lâu sau liền xảy ra chuyện." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, nguy hiểm nheo mắt lại, "Cô biết anh ta làm cái gì không?”

Hạ Thần Hi lắc đầu.

Đường Bạch Dạ nói, "Anh ta làhắcđạo. Lãnh đạohắcbang đệ nhất quốc tế.”

Hạ Thần Hi hơi kinh hãi, Tiêu Tề một thân lãnh ngạnh, trên người có một luồng khíhắcám, cô cũng có thể cảm giác được, thảo nào Hạ bảo bối gửi tin nhắn, làm cho cô lập tức về nhà, cô vậy mà hoàn toàn không biết gì cả.

Đường Bạch Dạ nhìn bầu trời, trên người khó nén bi thương, "Tám năm trước, Đường môn làhắcbang đệ nhất quốc tế, thế lực trải rộng toàn cầu, Tiêu Tề mơ ước, muốn thế lực Đường môn, anh ta nghĩ đùa giỡn thủ đoạn gì, cứ việc phóng ngựa qua đây, tôi không để ý, tôi có thể ứng phó."

"Nếu như anh ta có thể quang minh chính đại cướp đi toàn bộ Đường môn trên tay tôi, tôi mới bội phục anhh ta, tôi tôn trọng anh ta, nếu tôi mất đi, chỉ là thực lực của tôi chưa đủ, năng lực tôi không đủ, tôi sẽ không oán trời trách đất."

"Anh tathiênkhông nên, vạn không nên, ở hôn lễ của tôi, phái sát thủ, giết Lâm Tình. Tình nhi là vô tội , cô ấy cái gì cũng không biết, tôi đem cô bảo hộ rất tốt, cô ấy thậm chí không biết tôi là người củahắcđạo. Cái chết của cô ấy làm tôi mất đi lý trí, phạm sai lầm lớn."

"Tôi biết, là tôi còn trẻ, xúc động, kinh nghiệm chưa đủ, trúng kế của người khác, chuyện Đường môn, tôi phải phụ trách. Tôi không hận Tiêu Tề cướp đi địa bàn, tôi hận hắn tại sao giết Lâm Tình."

"Hắcđạo có quy củhắcđạo, sẽ không giết vợ con vô tội, đây là điểm mấu chốt của chúng tôi." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Tôi hành tẩuhắcđạo nhiều năm như vậy, cũng giết nhiều người, đã làm rất nhiều chuyện phạm pháp. Đường môn mỗi một phân tiền, đều là tôi dùng trí nhớ cùng máu tươi đổi lấy, nhưng tôi cho tới bây giờ sẽ không làm thương tổn vợ con cùngchamẹ người khác, một người làm việc một người, một người ân oán một người chịu, tay tôi vô số tội, thậm chí tôi không giết phụ nữ, chính là bản lĩnh?”

... . . .

Trên người Hạ Thần Hi băng lãnh, không biết là gió đêm quá lạnh, hay là tâm của cô lạnh, chỉ cảm thấy xương giống như có một con mãn xà bò qua, loại cảm giác này, rất đáng sợ, có thứ gì ở thân thể của cô, đem cô kéo dài tới vực sâu băng lãnh.

Đường Bạch Dạ rất ít khi như vậy, anh cũng không biết tại sao muốn nói với Hạ Thần Hi những lời này, anh chỉ là muốn nói cho Hạ Thần Hi, chẳng sợ ởhắcđạo, cũng muốn có điểm mấu chốt của chính mình.

Hạ Thần Hi đột nhiên cảm thấy, cô chưa bao giờ thấy rõ Đường Bạch Dạ.

Cô cho rằng cô đã rất hiểu anh.

Nhưng cô nhìn thấy , tất cả đều là mặt ngoài.

Anh ta phong lưu, anh ta hoa tâm, anh ta không hiểu đạo lý, anh ta báo đạo thô bạo, anh ta thông minh tàn nhẫn.

Cô vẫn cho là, Đường Bạch Dạ làm người không có điểm mấu chốt.

Cho tới hôm nay mới hiểu.

Đường Bạch Dạ vẫn luôn có mối thù trong lòng.

...

"Đường Bạch Dạ..." Hạ Thần Hi cúi đầu, mím môi hỏi, "Anh còn yêu Lâm Tình sao?"

Đường Bạch Dạ cũng không trả lời, chỉ là nhìn trời, trầm mặc không nói.

Hạ Thần Hi ngẩng đầu nhìn anh, theo ánh mắt của anh nhìn về phía bầu trời.

Nghe nói, người đã chết, sẽ biến thành sao, có phải anh ta đang coi vì sao kia có phải là Lâm Tình hay không?

"Đường Bạch Dạ, xin lỗi." Hạ Thần Hi đột nhiên nói.

"Xin lỗi cái gì?" Đường Bạch Dạ mặt không thay đổi hỏi.

"Tôi cũng không biết." Hạ Thần Hi thấp giọng nói.

Không hiểu áy náy, đột nhiên tới khó chịu.

"Không nên cùng Tiêu Tề đi lại gần quá, tôi sợ cô đã quá yêu anh ta.” Đường Bạch Dạ cúi đầu nói, xoa xoa tóc của cô, anh rất ít có động tác yêu thương như vậy, "Anh ta rất nguy hiểm, cô sẽ bị thương."

Trong lòng Hạ Thần Hi đột nhiên chua xót, nhất thời không biết phải làm sao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 310: Quen thuộc tất cả của cô (8)


Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503

Đường Bạch Dạ như vậy, quá xa lạ.

Chân tình?

Giả ý?

Tất cả đều mê loạn .

Hạ Thần Hi đột nhiên hỏi, "Đường Bạch Dạ, anh vẫn muốn tôi yêu anh, nhưng anh không nghĩ sẽ yêu tôi, chống cự tôi, có phải bởi vì, anh không muốn tôi đi vào thế giới của anh hay không.”

"Anh sợ tôi biến thành một Lâm Tình thứ hai?"

Đường Bạch Dạ ngẩn ra...

...

Giữa Đường Bạch Dạ cùng cô, vẫn là anh đòi yêu, anh muốn yêu, bởi vì anh thiếu yêu, phụ nữ yêu anh, nhiều, anh đẹp trai, anh có quyền thế, địa vị, không ai yêu anh thật tình.

Anh ở trước mặt cô, vẫn là hình tượng hoa tâm phong lưu, muốn cô yêu, nhưng không muốn yêu cô.

Hạ Thần Hi giống như khẳng định phỏng đoán của cô, "Sau chuyện của Lâm Tình, anh sợ phải trả giá, bởi vì anh sợ mất đi.”

"Anh đối với tôi có cảm giác chinh phục, tôi lại là mẹ của đứa nhỏ, anh muốn một gia đình, nhưng anh lại không muốn vì cái này trả giá tình cảm, anh sợ một ngày cái nhà này bị phá thành mảnh nhỏ.”

"Nếu như anh không trả giá bằng tình cảm, chờ anh mất đi, anh cũng sẽ không đau lòng, anh cũng sẽ không tiếc hận.”

...

Chính là bởi vì như vậy, Đường Bạch Dạ vẫn luôn không muốn trả giá bằng cảm tình.

"Tôi cự tuyệt anh, là bởi vì anh kích kỷ, không muốn trả giá, lại muốn yêu, lúc anh cầu hôn tôi liền suy nghĩ, anh rốt cuộc ích kỷ tới trình độ nào, mới có thể keo kiệt trả giá như vậy."

...

"Đối với bảo bối như vậy, đối với tôi cũng là như thế."

Cô đột nhiên minh bạch, vì sao Đường Bạch Dạ cự tuyệt để cho công chúng biết HạThiênlà con của anh, nếu không phải anh muốn một kết quả, lại quá khát vọng, chỉ sợ anh sẽ không làm giám định ADN, cô nghĩ, lúc đó Đường Bạch Dạ nhất định rất mâu thuẫn.

Đường lão biết bảo bối là con của anh, lại không gặp bảo bối nói chuyện, Đường Bạch Dạ cũng vui vẻ, anh càng sợ Đường lão nghĩ bảo bối nhận tổ quy tông.

Cho nên, anh đối Đường lão, vẫn dùng ngôn từ sắc bén.

Truyền thông tiết lộ, Đường Bạch Dạ có con riêng.

Ngày hôm sau, đã có scandal Đường Bạch Dạ, đem tin tức này che phủ, giống như chuyện đó chưa từng xuất hiện, về sau lần thứ hai xuất hiện,đều bị.....

Chỉ có bằng hữu anh tin tưởng, như Lâm Nhiên mới biết, bảo bối là con anh.

Đường Bạch Dạ cất giấu bảo bối, chỉ là bởi vì, anh nghĩ muốn bảo hộ bảo bối.

Với cô, anh càng ích kỷ.

Cũng không phải là bản tính anh như vậy, chỉ là Lâm Tình cho anh ám ảnh quá lớn.

Bây giờ Đường Bạch Dạ, cự tuyệt trả giá.

Trên mặt Đường Bạch Dạ xẹt qua một tia nhếch nhác, thô bạo cắt ngang Hạ Thần Hi, "Cô nói sai rồi, Hạ Thần Hi, cô đừng tự cho mình là thông minh.”

Hạ Thần Hi nhìn anh, trầm giọng nói, "Tôi là tự cho mình là thông minh, hay chỉ nói ra tâm sự của anh, trong lòng anh biết rõ ràng.”

Cô cho rằng, Đường Bạch Dạ là vạn năng , cường đại .

Cô chưa từng nghĩ tới, anh cũng sẽ có nhược điểm.

Thật ra trong lòng người đàn ông này cũng có một vết thương, cũng có sợ hãi, cũng có... Nhược điểm.

"Hạ Thần Hi, đừng tưởng rằng cô hiểu rõ tôi, tôi ghét phụ nữ tự cho mình là đúng." Sắc mặt Đường Bạch Dạ sắc lùng, nhìn ánh mắt của cô băng lãnh cực kỳ.

Hạ Thần Hi đột nhiên cười, "Đúng vậy, đêm nay tôi mới phát hiện, tôi một chút cũng không biết anh, lại tự nhận là hiểu biết anh, nếu như Tiêu Tề không xuất hiện, có lẽ, anh sẽ không nói ra những lời đó. Có lẽ, tôi thực sự cũng không biết anh là hạng người gì."

Đường Bạch Dạ cười lạnh, "A, vậy bây giờ cô cảm thấy, tôi là hạng người gì?"

Hạ Thần Hi mỉm cười, "Ngu ngốc."

"Hạ Thần Hi!" Đường Bạch Dạ đột nhiên, hung ác nhìn cô.

Hạ Thần Hi đạm đạm nhất tiếu, "Thật là ngu ngốc."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 311: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (1)


Editor: boconganh1503

Hạ Thần Hi đạm đạm nhất tiếu, "Thật là một ngu ngốc."

Đường Bạch Dạ giận, nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có người nói anh là ngu ngốc.

Hạ Thần Hi nói, "Đường Bạch Dạ, nếu như anh không muốn trả giá, thì sẽ không ai thật tình yêu anh."

Bất kể là cái gì, cũng đều có qua có lại .

Tình yêu cũng vậy.

"Đã khuya, tôi phải lên với bảo bối, anh có muốn đi lên không?" Hạ Thần Hi hỏi.

Đường Bạch Dạ sắc mặt cực kỳ khó coi, "Cút về đi."

Hạ Thần Hi thở dài, "Đường tổng, anh đối với Tiêu Tề có nhiều phong độ sao? Với tôi sao lại cộc cằn như vậy, như vậy không tốt, không tốt..."

"Cút!"

Hạ Thần Hi thực sự cút lên lầu.

Đường Bạch Dạ tâm tư vô cùng không tốt, Hạ Thần Hi, vậy mà nhìn thấu được anh.

Cô vậy mà có thể minh bạch được anh nghĩ gì.

Thực sự là... Đáng ghét đến cực điểm!

Đường Bạch Dạ xoay người, về biệt thự cảnh biển.

Trong phòng ngủ.

Đường Bạch Dạ mệt mỏi rã rời nằm trên giường lớn, cầm lấy khung ảnh trên tủ đầu giường.

Là ảnh anh và Lâm Tình chụp chung.

Khi đó bọn họ, rất trẻ tuổi.

Trẻ tuổi có nhiều hy vọng hão huyền, tuổi trẻ còn bồng bột, chuyện gì cũng không sợ, đến khi xảy ra chuyện, anh mới hiểu được, hạnhphúclà một loại rất xa vời.

Anh không muốn có một Lâm Tình thứ hai nữa.

Cho nên, những năm gần đây, anh sống rất lạm tình.

Cũng không để cho ai nắm được nhược điểm của mình.

Năm đó hoa tâm phong lưu, chỉ muốn cho người khác hiểu lầm, Lâm Tình với anh không quan trọng, thậm chí lúc cô ấy chết, anh cũng có thể yên lặng đối mặt, không để cho ai nhìn ra được anh sụp đổ.

Trong nháy mắt đó, anh đột nhiên hiểu rõ rất nhiều chuyện.

Một chút hạnhphúc, anh không tư cách có .

Đột nhiên nhớ tới một chút hạnhphúcngắn của tám năm trước, Đường Bạch Dạ chợt phát hiện, có một chút mơ hồ, những ký ức hạnhphúcấy, đã quá lâu lắm sao? Vì sao anh cảm thấy không nhớ chi tiết nổi.

Tiếng chuông cửa chợt vang lên.

Đường Bạch Dạ nghiêng đầu nhìn đồng hồ bên cạnh, đã mau 11h đêm, ai lại tới tìm anh?

Đường Bạch Dạ mở quản chế, thấy Lâm Lâm đứng ở bên ngoài, anh giật mình, đứng dậy xuống lầu.

"Sao em lại tới đây?"

Lâm Lâm đưa ra một bình giữ nhiệt, cười ôn nhu nói, " hôm nay em hầm canh, thuận tiện mang cho anh một ít."

"Tiểu lâm, đã trễ thế này..."

"Em tới tìm anh, nhưng anh không ở đây." Lâm Lâm ủy khuất nói, "Em đến mấy lần, anh đã đi đâu vậy ?"

"Tùy ý đi một chút." Đường Bạch Dạ nói.

Hai người đi tới phòng khách, Lâm Lâm đi vào bếp lấy ra một bát đổ canh ra cho anh, Đường Bạch Dạ hôm nay lo lắng cho Hạ Thần Hi, cũng không ăn cái gì, thật có chút đói bụng, vừa nghe tới mùi tanh của canh cá, anh hơi nhíu mày.

Lại phóng tới bên cạnh.

"Làm sao vậy?"

Đường Bạch Dạ nói, "Không có việc gì, anh không đói."

Anh xưa nay không thích canh cá.

"Có phải hay không không thích? Em đã làm hết mùi tanh ."

"Lâm Lâm, em đi làm đã rất mệt, tan tầm thì về nghỉ ngơi thật tốt, không nên vì những việc này mà bận rộn." Đường Bạch Dạ nói.

Lâm Lâm cười, "Bận rộn vì Đường ca ca, một chút cũng không mệt."

Tâm Đường Bạch Dạ phức tạp, nhìn khuôn mặt Lâm Lâm tươi cười, lại nghĩ đến Lâm Tình, trong lòng hơi cay đắng.

Nếu như Lâm Tình sống...

Bọn họ đã là một gia đình, có đứa nhỏ, tất nhiên rất mỹ mãn hạnhphúc.

Nếu như không phải vì anh, Lâm Tình cũng sẽ không chết.

Lâm Lâm cũng sẽ không biến thành cô nhi.

"Tiểu lâm, em trách anh sao?"

Lâm Lâm không biết anh vì sao hỏi như thế, "Đường ca ca, anh làm sao vậy?"

"Nếu như không phải vì anh, năm đó chị em cũng sẽ không chết, em trách anh sao?"

Lâm Lâm nói, "Đường ca ca, căn bản không phải lỗi của anh, chị em chết, cùng anh không có quan hệ. Em nghĩ, chị còn là hạnhphúc, bởi vì chị ấy vẫn luôn hi vọng gả cho anh."

"Phải không?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 312: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (2)


Editor: boconganh1503

"Đúng vậy!" Lâm Lâm khẳng định nói, "Đường ca ca, thế nào lại vô duyên vô cớ nhắc đến chị?"

"Không có việc gì." Đường Bạch Dạ mệt mỏi rã rời tựa người trên sô pha, như có điều suy nghĩ.

"Đường ca ca, có phải anh có tâm sự gì hay không?" Lâm Lâm săn sóc hỏi.

"Anh có thể có tâm sự gì." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, "Trái lại em, gần đây làm việc thế nào?"

...

Lâm Lâm cười nói, "Rất thuận lợi a, đồng nghiệp ở bộ công trình rất dễ thân cận."

"Em xinh đẹp lại có sức quyến rũ như vậy, bọn họ đương nhiên muốn ở chung."

Lâm Lâm ngọt ngào cười, vô cùng ngọt ngào.

"Đường ca ca, anh thực sự không uống canh sao? Em đã nấu rất lâu."

"Đêm nay anh đã uống canh cá ." Đường Bạch Dạ nói, thực sự không thích uống canh cá.

Lâm Lâm bĩu môi nói, "Lần sau em đổi cái khác, anh thích ăn cái gì?"

"Tiểu lâm, em không cần lo việc này." Đường Bạch Dạ nói, "Em không nên làm."

Chăm lo nhà cửa, nấu canh, là trách nhiệm và quyện lợi của vợ của bạn gái anh, không phải là của Lâm Lâm. Anhnghĩ về Lâm Tình nhiều năm như vậy, có lẽ, thực sự nên buông, loại ý nghĩ này, làm chính anh cũng hoảng hốt .

"Đường ca ca..." Lâm Lâm ấp úng nhìn anh.

Đường Bạch Dạ cười nói, "Anh chỉ là không muốn em quá mệt mỏi."

"Em một chút cũng không mệt." Lâm Lâm nói, dừng một chút, nhìn Đường Bạch Dạ liếc mắt một cái, hỏi, "Đường ca ca, em nghe thấy một bát quái, đồng nghiệp ở bộ công trình nói, Hạ Thần Hi chưa kết hôn đã sinh con, đứa nhỏ đã rất lớn, có phải thật vậy hay không?"

Đường Bạch Dạ nhớ tới hai mẹ con Hạ gia, khóe môi mềm nhũn.

Đứa nhỏ này, thật là bảo bối của anh.

Làm người thích.

Chuyện này, giới xây dựng thành phố S đều biết.

"Chuyện này, rất sớm đã truyền ra." Đường Bạch Dạ nói.

Lâm Lâm thấy Đường Bạch Dạ một điểm cũng không tức giận, cũng không có cái gì không vui, trong lòng thầm nghĩ, Đường ca ca nhất định không thích Hạ Thần Hi, cho nên mới một điểm tức giận cũng không có.

...

"Không ngờ, Hạ Thần Hi còn trẻ thế, đã có đứa nhỏ lớn như vậy, cô ấy còn đang vị thành niên đã sinh con sao ?"

"Cô ấy sống thoáng nha."

Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Tiểu lâm, này cùng sống thoáng không quan hệ."

Anh nhớ tới lời Hạ Thần Hi, cô cần một người cho cô ấy tin tưởng vào tình yêu, cô mới dám yêu thật lòng.

Cô ấy chỉ là thiếu cảm giác an toàn.

Quá tịch mịch .

"Đường ca ca..."

"Tiểu lâm, đã khuya, đi về nghỉ ngơi đi."

Lâm Lâm sắc mặt tối sầm lại, thậm chí có một ít khó coi, hơi cắn môi, "Đường ca ca, anh có phải hay không..."

Cô muốn nói lại thôi, Đường Bạch Dạ nhíu mày hỏi, "Làm sao vậy?"

"Không có việc gì!" Cô lắc lắc đầu, không nói gì, "Vậy em đi về trước."

Đường Bạch Dạ đưa cô ra tới cửa.

Lâm Lâm vẫn muốn nói lại thôi, Đường Bạch Dạ cũng không hỏi cô muốn nói cái gì.

Quay trở lại thư phòng.

Online, mở hội nghị.

Đây là loại máy tính mới có thể mở hội nghị Đường môn.

Vân Dật cùng Lâm Nhiên sớm đã chờ anh.

"Tiêu Tề có hành động gì không?"

Vân Dật nói, "Tạm thời không có hành động gì, biệt thự được bảo vệrất tốt, anh muốn giết hắn, sợ rằng không dễ dàng, bên cạnh hắn cóHắcQuả Phụ cùng Âu Dương, một nam một nữ này là những sát thủ đứng đầu."

Lâm Nhiên nói, "Hỏa vân tập đoàn ở thành phố S trung chuyển hàng hóa cũng không nhiều, tra không ra hắn có mục đích gì, hẳn là như lời anh nói, thật là việc tư."

Đường Bạch Dạ nhíu mày, thân thể dựa vào ghế.

"Việc tư..."

Lâm Nhiên nói, "Tôi phân phó người tra tư liệu, cũng không có đặc thù gì, tra không được Hạ Thần Hi trước đây có thân phận. Tôi cũng phái người đến châu Âu bên kia hỏi thăm, dự đoán rất nhanh sẽ có tin tức truyền về."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 313: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (3)


Editor: boconganh1503

Vân Dật nói, "Có người làm khó dễ, dù cho tra được tin tức, chỉ sợ cũng là nửa thật nửa giả."

Lâm Nhiên nói, " Bạch Dạ, nói thực sự, một nhà ba người các ngươi, thực sự là bá bạo a, anh là môn chủ Đường môn, Hạ bảo bối là nhân vật bí ẩn của Vương Bài tổ chức, bây giờ Hạ Thần Hi có thể cũng từng là người tập đoàn Hỏa Vân."

"Toàn cầu ba thế lực hắc đạo ngầm vậy mà hợp thành một gia đình, đây là sác xuất rất nhỏ nhưng lại xảy ra, nói ra thật không biết hù chết bao nhiêu người."

Đường Bạch Dạ mặt không chút thay đổi, như tự hỏi cái gì.

Vân Dật hỏi, "Anh đang nghĩ đến cái gì có phải không?"

Đường Bạch Dạ hơi nhíu mày, "Tám năm trước đệ nhất sát thủ quốc tế chồn đen là người tập đoàn Hỏa Vân, cô ta đã biến mất tám năm, tính thời gian, hoàn toàn ăn khớp."

Lâm Nhiên kinh hãi, "Không phải chứ? Thần Hi thoạt nhìn mảnh mai yếu đuối, sao lại là chồn đen được?"

Mãnh mai yếu đuối sao?

Đường Bạch Dạ hừ lạnh, lúc bọn họ đi cứu Hạ bảo bối, đã nhìn thấy thân thủ của Hạ Thần Hi, đích thực là trình độ sát thủ đệ nhất.

Vân Dật nói, "Tôi sẽ đem tin tức này nói cho đặc công bên châu Âu, để cho bọn họ theo nguồn tin này tra ra."

Đường Bạch Dạ mím môi, kỳ thực tra thân phận của Hạ Thần Hi trước đây, cũng không phải quan trọng như thế, trong lòng anh đã coi cô cùng chồn đen đánh đồng, vì thời gian quá ăn khớp, tám chín phần chính là cô.

Đường Bạch Dạ chuyển động bút máy trong tay, trầm giọng nói, "Phái người nhìn chằm chằm Tiêu Tề, tôi muốn biết nhất cử nhất động của hắn ở thành phố S."

"Minh bạch."

Hạ Thần Hi vừa mới xuống lầu đã nhìn thấy xe Đường Bạch Dạ.

Dừng ở dưới lầu, đang chờ cô.

"Đường Bạch Dạ, sao anh lại qua đây ?"

"Chở cô đi làm, tối hôm qua cô không lái xe về." Đường Bạch Dạ nói, mở cửa cho cô lên xe, đột nhiên yêu nghiệt cười, tao nhã bức người, "Có phải rất cảm động hay không ?"

"Đúng vậy, tôi rất cảm động a." Hạ Thần Hi cười.

...

Chuyện tối ngày hôm qua, như trời mưa rồi lại nắng, cái gì cũng không thấy, cô không phát hiện ra Đường Bạch Dạ có gì thay đổi.

"Ăn sáng chưa?"

Hạ Thần Hi nói, "Bảo bối còn chưa có rời giường."

Ngụ ý, cô còn chưa có ăn.

"Phế vật!" Đường Bạch Dạ liếc nhìn cô một cái, "Không có con trai, cơm sáng cô cũng không ăn sao?"

"..."

Xe Đường Bạch Dạ dừng ở một nhà hàng gần Đường thị, Hạ Thần Hi không hiểu, "Làm cái gì?"

"Ăn sáng!" Đường Bạch Dạ nói, đã xuống xe.

Hạ Thần Hi ngẩn ngơ, nhìn anh, không phản ứng.

Đường Bạch Dạ sắc mặt trầm xuống, "Hạ tiểu thư, có phải muốn tôi mở cửa xe giúp cô phải không?"

"Đàn ông mở cửa xe cho phụ nữ, không phải thể hiện phong độ rất thân sĩ sao?" Hạ Thần Hi nói, đã theo xuống xe.

Đường Bạch Dạ không thèm nói, "Kia còn phải tùy vào đối tượng là ai, đối với cô, tôi không cần phong độ thân sĩ."

"..."

Hạ Thần Hi trầm mặc.

Đường Bạch Dạ đột nhiên mang cô đến đây ăn sáng, thực sự là một chuyện lạ.

Hai người ở thang máy, Hạ Thần Hi đột nhiên hỏi, "Đường tổng, anh mời tôi ăn sáng sao?"

"Chẳng lẽ cô mời?"

Hạ Thần Hi chân chó nói, "Đường tổng mời ăn sáng, kia là vinh hạnh của tôi a."

Đường Bạch Dạ vô cùng khinh bỉ cô, nhưng trong lòng nghĩ, lấy tính cách của Hạ Thần Hi, thật không giống một sát thủ, sát thủ đều là người có gương mặt lạnh, phần nhiều là trầm mặc, già giặn, Hạ Thần Hi lại hết sức rộng rãi, hài hước.

Lên lầu 18, đây là một nhà hàng kiểu Trung Quốc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 314: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (4)


ditor: boconganh1503

Đường Bạch Dạ mang Hạ Thần Hi đến ngồi ở bên cửa sổ, phòng ăn cơ bản không có nhiều người, Đường Bạch Dạ cầm lấy thực đơn, không có hỏi cô muốn ăn cái gì, tùy ý gọi, giải thích nói, "Ở đây cháo cua rất nổi tiếng."

Sáng sớm ăn cháo, là một lựa chọn tốt nhất.

Hạ Thần Hi không có ý kiến gì, trừ cháo cua, Đường Bạch Dạ còn gọi thêm một vài món ăn nhẹ cùng rau cải, phối hợp rất hoàn mỹ.

"Sao anh đột nhiên muốn mời tôi ăn điểm tâm?"

Đường Bạch Dạ mặt không thay đổi nói, "Lời này nghe giống như cô không muốn tôi mời cô ăn."

"Ảo giác, ảo giác, Đường tổng, tuyệt đối là ảo giác." Hạ Thần Hi cười gượng, nói, "Tôi giúp anh nuôi một bảo bối lớn như thế, anh mời tôi vài bữa cơm cũng chỉ hẳn là ..."

Tựa như biết cô nói lời gì, Đường Bạch Dạ triệt để xem nhẹ.

Cháo cua rất nhanh mang lên, ngon lại thơm.

Hạ Thần Hi đã cảm thấy bụng hơi đói, một tô cháo cua đã được mang lên, nhân viên phục vụ vốn nghĩ muốn múc cháo cho hai người họ, Đường Bạch Dạ nháy mắt, muốn anh ta lui ra, nhân viên phục vụ chỉ có thể bỏ đi.

Hạ Thần Hi múc một chén, cháo cua thoạt nhìn rất ngon miệng, mỹ thực phía trước, tâm tình Hạ Thần Hi cũng trở nên vô cùng tốt.

"Hạ Thần Hi, múc giúp tôi."

"Chính anh có tay."

"Tôi chính là muốn cô múc giúp tôi." Đường Bạch Dạ nói, thẳng tắp nhìn cô, mang trên mặt thân sĩ ưu nhã cười, một chút cũng sẽ không để cho người khác cảm thấy anh rất bá đạo.

"Cổ quái." Hạ Thần Hi lẩm bẩm một tiếng, cũng không cùng anh tính toán, giúp anh múc một chén, đẩy tới trước mặt anh.

Tâm tình Đường Bạch Dạ rất tốt.

Người phụ nữ này, cho tới bây giờ chưa lần nào múc cho anh một chén cơm, một bát canh.

Ở Hạ gia ăn cơm, đều là Hạ bảo bối làm việc này.

Món ăn nhẹ được mang lên, phần nhiều đều là những món Hạ Thần Hi thích, thậm chí Hạ Thần Hi thích củ cải trắng cũng có, Đường Bạch Dạ ghét nhất củ cải trắng, Hạ Thần Hi nghĩ thầm, đây là thời tiết muốn thay đổi sao?

Đường tổng ăn cơm, chưa bao giờ quản khẩu vị của người khác.

Hạ Thần Hi có một loại cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Vì sao, cô có một loại cảm giác giống như bữa cơm cuối cùng.

"Đường tổng..." Cô thấp thỏm bất an hỏi, "Anh bị kích thích gì sao?"

"Câm miệng, ăn cơm!" Đường Bạch Dạ trừng mắt liếc cô một cái.

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, ngây thơ mới tin anh .

Đường Bạch Dạ ăn xong một chén, cười rất tao nhã nói, "Hạ tiểu thư, tôi muốn ăn nữa."

Hạ Thần Hi, "..."

Đường tổng, anh xác định tay anh bị phế rồi sao?

Đường Bạch Dạ mỉm cười nhìn cô, thái độ đó giống như ánh mắt của hạ bảo hối, nên Hạ Thần Hi muốn châm chọc tâm cũng bị mất, lại giúp anh múc một chén, Đường Bạch Dạ tiếp nhận, lại ăn tiếp.

Hạ Thần Hi sáng sớm khẩu vị không tốt, ăn một chén liền không muốn ăn, muốn uống một ly sữa đậu nành nóng.

"Tôi cũng muốn."

Hạ Thần Hi trầm mặc, Đường tổng, chính anh không gọi được sao?

"Xin lỗi, cho tôi một bình sữa đậu nành nóng."

"Tốt , xin chờ một chút."

Đường Bạch Dạ hỏi, "Tại sao muốn một bình?"

"Tôi cũng muốn thêm một ly, ai biết được có phải anh muốn uống thêm nữa không, miễn cho phiền phức."

Đường Bạch Dạ lnghĩ, ai muốn uống đồ chơi này ly thứ hai chứ.

Cuối cùng, hai người uống xong một bình sữa đậu nành.

Hạ Thần Hi nghĩ thầm, Đường tổng hôm nay nhất định không bình thường.

...

Này cách Đường thị cũng không xa, Hạ Thần Hi một mình đi bộ đến công ty, Đường Bạch Dạ lái xe đi, này thành ăn ý của bọn họ.

Cô cuối cùng đến phòng làm việc, kiểm tra vị trí chỗ làm.

Cô vừa mới ngồi xuống, Lâm Lâm liền đem một phần báo cáo đến cho cô, "Thần Hi, đây là số liệu đội kỹ thuật thu thập được, tôi đã phân tích qua, có mấy vấn đề nhỏ, đẳng kết cấu công trình số liệu ra làm một lần điều chỉnh, hẳn là không có vấn đề gì. Cuối cùng nhóm có một số liệu làm sai, cần phải sửa lại, cô có thểkí tên sao?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 315: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (5)


Editor: boconganh1503

"Tôi trước muốn nhìn một cái." Hạ Thần Hi nói.

Lâm Lâm khó xử nói, "Phòng họp đang cần tư liệu này để họp, thời gian rất gấp, tôi đã xem qua không có vấn đề gì, cô có thể ký tên trước được không, sẽ không có vấn đề gì."

"Mấy giờ họp?"

"Còn có mười phút." Lâm Lâm nhìn nhìn đồng hồ.

Hạ Thần Hi cúi đầu, một bên nhìn số liệu vừa nói, "Chờ một chút đi, nếu là tôi kí tên, tôi sẽ phải chịu trách nhiệm, tôi muốn nhìn một lần, cô nói với phòng họp chờ một chút, tài liệu này một lát sẽ đem qua sau."

Lâm Lâm nhíu mày, "Thần Hi, chỉ là một phần báo cáo mà thôi."

"Tôi kí tên văn kiện, tôi muốn phụ trách toàn bộ, cho dù là sai một con số lẻ, cũng là trách nhiệm của tôi." Hạ Thần Hi ngẩng đầu, nhàn nhạt nói, " Muốn tôi xem báo cáo, cần thời gian."

Lâm Lâm hơi cắn môi, "Tốt, tôi biết, tôi sẽ nói trợ lý thông báo phòng họp."

Hạ Thần Hi chuyên tâm xem báo cáo, Lâm Lâm đi vài bước, lại quay đầu lại nhìn Hạ Thần Hi đang cúi đầu nghiêm túc nhìn số liệu, trong lòng có chút không vui, nhịn không được nói thầm, "Chỉ là một phần báo cáo mà thôi, có cần phải nghiêm túc như thế sao?"

...

Thái Gia họp đến phân nửa, Hạ Thần Hi mới đem tài liệu đưa tới, sau khi chỉnh sữa cũng ký tên, mặc dù ảnh hưởng đến tiến độ cuộc họp, Thái Gia cũng không nói gì, Lâm Lâm lại càng không vui, toàn bộ người của bộ công trình đềuthiên vị Hạ Thần Hi.

Buổi trưa, Lâm Lâm muốn hẹn Đường Bạch Dạ cùng nhau ăn cơm, Đường Bạch Dạ nói, "Buổi trưa anh bận, không đi được, em đi ăn đi."

"Vậy buổi trưa anh ăn cái gì?"

"Anh kêu thư ký mua bên ngoài."

...

Hạ Thần Hi vốn định đi ăn cơm, nhận được điện thoại phòng làm việc của tổng giám đốc, "Hạ kỹ sư, tổng giám đốc muốn cô đến phòng tổng giám đốc một chuyến."

"Trong thời gian nghỉ trưa này sao?" Hạ Thần Hi nhíu mày, "Trương tiểu thư, cô biết có chuyện gì không?"

Thư ký tiểu thư nói, "Tổng giám đốc chưa nói."

"Tôi biết." Hạ Thần Hi cúp điện thoại.

Tiết Giai Vân nói, "Không đi ăn cơm sao?"

"Đường Bạch Dạ tìm tớ, khả năng có việc, cậu cùng Lâm Nhiên đi ăn đi." Hạ Thần Hi nói, tiến vào thang máy, đi phòng làm việc tổng giám đốc.

Phòng ngoài thư ký, chỉ còn lại một người, những người khác đã đi ăn cơm.

Cả tầng lầu đều rất yên tĩnh.

Thư ký tiểu thư báo cho Đường Bạch Dạ xong, mời Hạ Thần Hi đi vào, cô cũng đi ăn cơm.

Đường Bạch Dạ đang bận rộn, chuyên tâm làm việc, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc, đầu cũng không nâng lên, anh tùy ý chỉ vào sô pha, "Ngồi đi, chờ tôi ba phút."

Hạ Thần Hi kinh ngạc nhìn anh, thời gian cơm trưa, anh gọi cô đi lên nói chuyện gì?

Có chuyện gì, họp nói không được sao?

Chỉ là nghĩ như vậy, nhưng cô cũng đến sô pha ngồi, cô thấy trên cái bàn tròn có một hộp thức ăn nhanh, bay mùi thơm, còn nóng hổi , xem ra là vừa mới đưa đến không lâu.

Hạ Thần Hi, "..."

Ai có thể nói cho cô biết, Đường tổng lại bị gì nữa đây?

Ba phút sau, Đường Bạch Dạ đem một phần văn kiện ký xong, buông bút máy, đi tới.

"Sao cô không lấy thức ăn trong họp ra thế này?"

Hạ Thần Hi, "..."

Đường Bạch Dạ đi rửa tay, trong phòng làm việc tổng giám đốc anh có một phòng nghỉ nhỏ, Hạ Thần Hi lấy thức ăn trong hộp ra, rất phong phú , có cá muối, tôm hùm, sò biển, thịt kho tàu, nấm, bắp cải cùng giá đổ, cà tím.

Còn có hai hộp cơm, hai chén canh xương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 316: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (6)


Editor: boconganh1503

Đường Bạch Dạ cởi áo khoác, vén tay áo lên, dáng vẻ thoạt nhìn rất phóng túng, mà phong độ lại vô cùng tốt, mê người đến cực điểm.

Hạ Thần Hi hỏi, "Vì sao gọi tôi lên đây?"

"Ăn cơm!" Đường Bạch Dạ trả lời như là chuyện đương nhiên, Hạ Thần Hi có một loại cảm giác bị sét đánh.

o(╯□╰)o.

Đường tổng,hôm nay rốt cuộc anh bị sao không được bình thường?

"Có thể đi phòng ăn ăn." Hạ Thần Hi đề nghị nói, thức ăn bên ngoài so với ăn ở phòng ăn thoải mái hơn sao?

Nhưng nhìn thức ăn này, chính là phòng ăn làm a.

"Nhiều người, ầm ĩ chết ." Đường Bạch Dạ không thèm nói, kỳ thực, anh rất ít khi đi phòng ăn ăn cơm, chẳng sợ vị trí của anh làm người khác không dám đến gần, anh cũng cảm thấy không thích ứng, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, ầm ĩ chết ?

Chẳng phải anh và Lâm Lâm đã đi mấy lần phòng ăn ăn cơm sao?

"Cô không đói?" Đường Bạch Dạ cầm lấy một hộp cơm, thấy Hạ Thần Hi vẫn bất động, nhịn không được hỏi.

"Không đói." Vừa mới nói một tiếng không đói, bụng liền kêu một tiếng.

Hạ Thần Hi mặt đỏ lên, thiếu chút nữa đập bụng mình, sao lại kêu vào lúc này, nhất định là bị Đường Bạch Dạ thu mua .

Đường Bạch Dạ tự tiếu phi tiếu nói, "Xem ra thân thể của cô so với miệng của cô muốn thành thực hơn a."

Hạ Thần Hi, "..."

Đường tổng, ăn một bữa cơm cũng có thể nói sắc tình như vậy, tôi phục anh.

"Vì sao gọi tôi đến dùng cơm?" Hạ Thần Hi hỏi, rất nhã nhặn bắt đầu uống canh.

"Tôi cao hứng!" Đường Bạch Dạ ngông cuồng nói, gắp một miếng thịt kho tàu, thật lớn ăn cơm, dáng vẻ .ăn rất ngon miệng.

Mặc dù từng ngụm từng ngụm ăn cơm, thoạt nhìn rất nhã nhặn, nhưng thực sự làm cho người khác tức chết.

"Đường tổng, hôm nay anh bị kích thích gì sao."Bữa csáng, rồi cơm trưa, chẳng lẽ thời gian bữa tối anh cũng muốn chiếm lấy sao?

"Ăn cơm là muốn được ăn ngon, sao cô lại nói nhiều lời vô ích như vậy?" Đường Bạch Dạ thô bạo nói một câu, gắp một miếng thịt kho tàu thịt to muốn nhét miệng cô, Hạ Thần Hi cuống quít né tránh...

"Tôi không muốn ăn thịt kho tàu, đều là thịt mỡ."

"Bản thân mình cũng là một khối thịt mỡ, lại sợ thịt kho tàu là một miếng thịt mỡ sao?"

Hạ Thần Hi không nói gì nghẹn ngào, người cô chỗ nào là một khối thịt mỡ, trên người cô không dư ra miếng thịt mỡ nào a.

"Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?"

"Ăn cơm!"

"Cút, anh biết tôi đang hỏi cái gì."

Đường Bạch Dạ tức giận nói, "Tự mình nghĩ."

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, tôi chính là nghĩ không ra mới hỏi anh.

...

Đại gia Đường Bạch Dạ ăn cơm, không trả lời cô bất cứ vấn đề gì, Hạ Thần Himếu máo, "Quỷ hẹp hòi, nhìn anh, tôi ăn không vô a."

Đường Bạch Dạ giận, "Có thể cùng bản thiếu gia ăn cơm, là vinh hạnh của cô, bao nhiêu người cầu đều cầu không được, cô còn ngại sao?"

"... Tự kỷ cuồng."

Đường Bạch Dạ ném một cái tôm hùm cho cô, "Bóc cho tôi."

Hạ Thần Hi đem tôm hùm ném trở lại, "Tôi ăn tôm hùm đều là bảo bối bóc cho tôi , vì sao tôi lại bóc cho anh?"

Đường Bạch Dạ lạnh lùng đem tôm hùm ném cho cô, "Chẳng lẽ cô trông chờ tôi sẽ bóc cho cô sao?"

Hạ Thần Hi đem tôm hùm ném trở lại, "Ai muốn ăn thì tự mình làm, tôi mới không cần anh bóc."

Cô rất thích ăn hải sản không sai, nhưng cô ghét bóc tôm hùm, phàm là sinh vật có vỏ bọc cứng ở ngoài, ăn đều rất phiền phức, cô cũng rất ghét.

"Hạ tiểu thư, bóc tôm hùm, tháng này tiền thưởng tăng gấp đôi."

Trong mắt Hạ Thần Hi giờ toàn là nhân dân tệ, công nhân đường thị lương đã rất cao, mỗi tháng tiền thưởng so với tiền lương còn cao hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 317: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (7)


Editor: boconganh1503

Cao gấp đôi.

Thật nhiều tiền a.

Nửa năm bảo dưỡng Bentley đều có .

Đường Bạch Dạ nghiến răng nghiến lợi, lại không tức giận, đáng chết nha đầu này, nói đến tiền thưởng cứ như vậy thú máu sôi trào, bóc choanh một con tôm hùm cũng không muốn.

Đáng ghét!

Hạ Thần Hi đấu tranh giữa bóc tôm hùm với nhân dân tệ.

Đường Bạch Dạ thờ ơ nói, " Tiền thưởng tháng này so với tháng trước cao hơn hai điểm, lại còn tăng gấp đôi, không ít tiền a..."

Hạ Thần Hi không đấu tranh nữa, quyết đoán lựa chọn nhân dân tệ, đem một tôm hùm bóc vỏ, đang muốn nhét vào trong bát Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ đột nhiên nói, "Đút tôi."

"Đường tổng, anh không muốn được một tấc lại muốn tiến một thước chứ."

Quá vô sỉ .

Đường Bạch Dạ lè lưỡi, xẹt qua môi dưới, chứng minh vẻ vô sỉ của mình, nhưng lại rất quyến rũ, động tác câu người như thế, mà anh lại làm rất phong tình, một chút cũng không hạ lưu.

Hạ Thần Hi tim đập nhanh hai nhịp.

Đường tổng thực sự là một yêu tinh.

"Tiền thưởng... Rất cao." Con ngươi Đường Bạch Dạ cười, lại nói được vô cùng chính nhân quân tử, tựa như quản lý đang cùng thuộc hạ nói chuyện, cô tháng này tiền thưởng rất cao, vô cùng ...cao.

Hạ Thần Hi 囧 囧 hữu thần, vì tiền thưởng, liều mạng.

Cô đem tôm hùm nhét vào miệng của anh, vừa muốn rút về tay liền bị Đường Bạch Dạ ngậm ngón tay, xúc cảm ấm áp từ đầu ngón tay truyền tới tứ chi, dường như bị điện giật, xông thẳng lên đầu.

Hạ Thần Hi giật mình, thất thần nhìn anh.

Đường Bạch Dạ cười rộ lên, mắt của anh con ngươi vốn là hẹp dài, tiêu chuẩn của mắt phượng, lại cười như thế, như mang theo một chút quyến rũ cùng mê hoặc, thấy thế Hạ Thần Hi nhất thời quên thời gian, đã quên rút về tay.

Đường Bạch Dạ hút ngón tay của cô, Hạ Thần Hi bị khiếp sợ, vội vội vàng vàng rút về.

Hoang mang cúi đầu, tâm hoảng ý loạn, tim đập như sấm.

Đường Bạch Dạ chậc chậc hữu thần, nụ cười trên mặt kia, muốn nhiều sắc thì có nhiều sắc, như đang nói, Hạ tiểu thư, mau tới phục vụ tôi đi, mau tới phục vụ tôi đi...

Hạ Thần Hi, "..."

Vì tiền thưởng, cô lại bị chiếm tiện nghi .

Đường Bạch Dạ lại gắp một cái tôm hùm ném vào Hạ Thần Hi, "Lại bóc."

"Không muốn!" Hạ Thần Hi thấp giọng cự tuyệt, thanh âm còn mang một điểm khàn khàn.

"Tiền thưởng..."

Hạ Thần Hi đỏ mặt ngẩng đầu, nhìn Đường tổng giống như nói tôi rất thanh liêm, không muốn lại bị hối lộ nói, "Đường tổng, tôi không cần bóc tôm hùm, tiền thưởng cũng là của tôi."

Đường Bạch Dạ mím môi, uống một ngụm canh, lúc này mới chậm rì rì nói, "Tôi không phê duyệt, tiền thưởng cao từ đâu mà tới được?"

"Đường tổng, làm người không thể vô sỉ như vậy a."

Sẽ gặp thiên lôi đánh xuống .

Đường Bạch Dạ chững chạc đàng hoàng nói, "Hạ tiểu thư, bóc mấy con tôm hùm, được một khoản tiền thưởng, cô có thấy qua công việc nào tốt như vậy sao?"

Hạ Thần Hi, "..."

Anh lại hỏi, "Cô có thấy qua lão bản nào hào phóng như vậy sao?"

Em gái ngươi chứ lão bản hào phóng, số tiền kia là tôi nên được, lại nói, chưa thấy lão bản nào biến thái như thế a.

Đường tiên sinh giải quyết dứt khoát, "Bóc tôm hùm."

Hạ tiểu thư giận, trong lòng mặc niệm không bị tiền bạc cám dỗ... Niệm ba lần, Hạ Thần Hi quyết đoán buông tha , bóc tôm hùm, bỏ miệng anh, lần này cô thông minh, ngón tay lui ra đặc biệt mau.

Đường tiên sinh không đùa giỡn cô nữa,như lại lấy ánh mắt bất mãn nhìn cô.

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, da mặt, Đường tiên sinh quả thật là dày như tường thành.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 318: Chính là muốn cô hầu hạ tôi (8)


Editor:boconganh1503

Còn dư lại mộtcontôm hùm, Hạ Thần Hi nhanh chóng bóc nhanh, Đường Bạch Dạ phải công nhận, Hạ tiểu thư chính là một người thông minh, không cần nhắc nhở liền biết hầu hạ anh , rất tốt, Đường tổng tỏ vẻ rất hài lòng.

Hạ Thần Hi lột tôm hùm, vừa muốn đưa đến trong miệng Đường Bạch Dạ, nửa đường nhét vào miệng của mình.

Đường Bạch Dạ giận, "Hạ Thần Hi!"

"Tôi đã bóc cho anh xong, tôi không đượcconnào sao ?" Hạ Thần Hi cười híp mắt hỏi, "Đều là món tôi thích ăn , sao tôi lại không ăn chứ."

Trong lòng Đường Bạch Dạ âm thầm tính toán, tiếp theo, anh muốn thư ký mua hai mươicontôm hùm mang lên, để cho cô bóc.

Hai người ăn cơm xong, Đường Bạch Dạ chỉ vào tàn tích, Hạ Thần Hi đi thu thập, toàn bộ ném trong thùng rác, lại đi ra ngoài rửa tay, đang muốn nói với Đường Bạch Dạ đi xuống làm việc, thư ký cũng đã nên trở về.

"Pha cho tôi một ly cà phê." Đường thiếu ra lệnh.

Hạ Thần Hi, "Đây không phải là việc thư ký nên làm sao?"

"Các cô ấy còn chưa có trở lại." Đường Bạch Dạ quang minh chính đại nói, "Cô cũng là cấp dưới của tôi, pha cho lão bãn một ly cà phê cô cũng không làm được sao? Cô vừa mới tốt nghiệp sao? Lại không hiểu quy luật như thế."

Hạ Thần Hi, "..."

Đường tổng, luật lệ này là anh tự đặt đi?

Hạ Thần Hi xoay người đi ra phòng giải khát pha cà phê cho Đường Bạch Dạ, vừa đến phòng giải khát, cô chậc chậc nói, "Tổng giám đốc quả nhiên là tổng giám đốc, thật biết hưởng thụ a."

Phòng giải khát của phòng làm việcTổngtàicùng phòng giải khát của bộ công trình không giống nhau. Cao cấp hơn, tất cả đều là hàng nhập khẩu, của các thương hiệu hàng đầu , Hạ Thần Hi lại một lần nữa xác định, Đường Bạch Dạ là một bại gia chi tử.

Để nấu hạt cà phê cần một khoảng thời gian, Hạ Thần Hi lấy di động chơi trò chơi.

Không đầy một lát, cà phê đã được nấu chín.

Cô bưng cà phê tiến vào phòng làm việc tổng giám đốc.

Đường Bạch Dạ đang ở trên sô pha, dùng notebook không biết đang nhìn cái gì, trang web là màu sắc rực rỡ .

Hạ Thần Hi đem cà phê bưng đến, đặt ở trên bàn, "Đường tổng, tôi có thể đi được chưa?"

"Chờ một chút, có việc hỏi cô." Đường Bạch Dạ vỗ vỗ chỗ bên cạnh, ý bảo cô ngồi xuống, Hạ Thần Hi đang nghĩ mức độ nguy hiểm, Đường tổng là nhân vật nguy hiểm, không thể tới gần.

Nhưng mà, cô liếc mắt xem trang web một cái, người này tựa hồ đang chọn cái gì điện ảnh.

Hẳn là chính sự.

Loại người như Đường Bạch Dạ này, sợ rằng chỉ biết phim hành động yêu đương, cái khác chắc không biết.

Hạ Thần Hi ngồi xuống, "Chuyện gì?"

Đường Bạch Dạ vậy mà mở Gewara trên mạng điện ảnh phát những bộ phim gần đây nhất... Hạ Thần Hi lại một lần nữa, giống như cảm giác bị sét đánh, Đường tổng, hôm nay anh rốt cuộc là bị gì thế?

Đường tổng xem phim, chắc đặt bao hết phòng biết bao khí thế a.

Thư ký tiểu thư sẽ giúp anh chuẩn bị tất cả.

Cô có xem qua một ít scandal của Đường Bạch Dạ thì có Đường Bạch Dạ đi xem phim cùng tình nhân từng oán giận rạp chiếu phim quá nhiều người, thế là, anh bao nguyên rạp chiếu phim , tác phong xa hoa như vậy, tại sao không phô trương mà xem ở Gewara?

Thế giới này thật sâu xa khó hiểu a.

"Gần đây có ra một bộ phim, 《 Anna. Karenina 》 đánh giá cũng không tệ lắm."

"Nghe nói cũng được."

"Cô sẽ đi xem chứ?" Đường Bạch Dạ hỏi.

Hạ Thần Hi nhíu mày, anh mua vé xem phim, hỏi cô có đi xem hay không?

"Anh muốn cùng tôi đi xem phim sao?"

Này so với hỏa tinh đụng mặt trăng còn khó hiểu hơn a.

Đường Bạch Dạ lạnh lùng liếc cô một cái, như muốn nói Hạ Thần Hi cô không cần tự mình đa tình nói, "Cô suy nghĩ nhiều rồi, tôi muốn hẹn người phụ nữ khác xem phim, hỏi một chút ý kiến của cô để tham khảo thôi."

Hạ Thần Hi, o(╯□╰)o.

Giận!

Đường Bạch Dạ trêu tức nhìn khuôn mặt không vui của cô, "Sinh khí sao? Ghen tị sao?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 319: Loại chuyện này chẳng phân biệt được sáng hay tối (1)


Editor: boconganh1503

"Đường tổng, anh cũng nghĩ thật nhiều." Hạ Thần Hi ôn hòa nói, lại rên một tiếng.

"Uh, chúng ta đều suy nghĩ nhiều quá, dễ tự mình đa tình."

Hạ Thần Hi, "..."

Hạ Thần Hi nhìn Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ nhìn Hạ Thần Hi, hai người mặt không chút biểu tình.

"Đường tổng, anh hẹn người khác đi xem phim, không phải chỉ nên xem phim hành động yêu đương thôi sao?"

Đường Bạch Dạ nhíu mày, đột nhiên cười, đảo lộn chúng sinh, yêu nghiệt động lòng người, "Tôi không để ý cùng cô cùng nhau xem phim hành động yêu đương."

Hạ Thần Hi, "..."

Đường Bạch Dạ hừ lạnh, đột nhiên tự tiếu phi tiếu nhìn Hạ Thần Hi, thấy giác quan thứ sáu của Hạ Thần Hi đang cảm thấy nguy hiểm, đang muốn ngồi xa một chút.

Anh đột nhiên chế trụ bả vai của cô, thân thể thuận thế áp đến, đem Hạ Thần Hi đè xuống ghế sô pha, chóp mũi gần như dụng chóp mũi của cô, áp môi sát qua môi của cô, Hạ Thần Hi muốn giãy giụa liền bị anh giữ tay lại.

Hô hấp nóng rực, cô quay chóp mũi qua hướng khác.

Tuy hai mà một.

Trên người mùi nước hoa của anh, đem cô vây quanh, trốn không thoát.

"Tôi càng không để ý cùng cô diễn phim hành động yêu đương." Tiếng nói Đường Bạch Dạ, như ma quỷ, đem cô níu lại, cúi đầu đã hôn môi của cô.

Hạ Thần Hi tránh môi của anh.

Đường Bạch Dạ chế trụ cằm của cô, lại một lần nữa hôn lên môi của cô, hút môi của cô như cánh hoa, Hạ Thần Hi gắt gao cắn răng, không cho anhông tới, một tay Đường Bạch Dạ sờ hôn cô, một tay còn lại cũng không an phận.

Hạ Thần Hi kêu rên, Đường Bạch Dạ nhân cơ hội xông vào bên trong miệng cô, cướp đoạt mỗi một tất da thịt cô.

Cô giãy giụa, nhưng giãy không thoát.

Tay Đường Bạch Dạ, chui vào trong quần áo của cô , tùy ý chà đạp da thịt của cô.

Hạ Thần Hi tim đập như sấm, vừa thẹn vừa giận.

Đột nhiên cảm giác được hạ thân cứng rắn của anh đang ở trên cô, mặt Hạ Thần Hi đều hồng .

Đường Bạch Dạ buông môi cô ra,conngươi rực lửa.

U ám , hung ác .

Như mộtcondã thú, đang tìm kiếmconmồi.

"Đường Bạch Dạ... Anh..."

Anh có phản ứng sao?

Đường Bạch Dạ hung ác nham hiểm nhìn Hạ Thần Hi, anh chỉ là muốn đùa cô, muốn nhìn bộ dạng nhếch nhác của cô trong ngực anh, sau đó ghét bỏ bỏ qua cô, tỏ vẻ chính mình một chút cũng không bị quấy rầy.

Ai biết, chỉ là một nụ hôn, thân thể anh liền bán đứng anh.

Ngón tay Đường Bạch Dạ mơn trớn môi của cô, "Thật đẹp..."

Môi của cô, bị anh mút đến sưng đỏ, như một đóa hoa chờ người đến khai mỏ.

Vừa mỹ lệ, vừa mê người.

"Buông tôi ra." Hạ Thần Hi xấu hổ đỏ mặt, thúc lồng ngực của anh, vậy mà chạm đến một mảnh lửa nóng, cô nhanh chóng rụt tay lại, sắc mặt càng hồng, không khỏi nhớ tới lần trước lúc anh mời nhân viên WPL ăn cơm.

Đường Bạch Dạ vén tóc của cô ra, môi dán lên môi của cô nói, "Tại sao muốn buông ra?"

"Anh..."

Đường Bạch Dạ hôn môi của cô, mềm nhẹ , mang theo một tia mê hoặc, "Cô là mẹ củacontôi, tôi muốn cô cũng không phải làthiênkinh địa nghĩa gì."

Hạ Thần Hi, "..."

Hạ thân anh hơi vừa đụng, càng tới sát nơi mềm mại của cô, thân thể Hạ Thần Hi càng nóng. Anh bắt chước giao - hoan tiết tấu, cố ý như vậy dụ cô, Hạ Thần Hi hận không thể có thể ẩn thân, lập tức biến mất.

"Tôi muốn cô!"

Lời Đường Bạch Dạ như tuyên ngôn bình thường, nói xong rất tàn bạo, rất trực tiếp.

Hạ Thần Hi không kịp ngăn cản, liền bị anh hôn , áo cũng bị anh thô bạo cởi ra ba cúc, lộ ra trước ngực một tảng lớn da thịt.

Nụ hôn của anh rơi vào trước ngực của cô.

Hạ Thần Hi tâm hoảng ý loạn, đẩy đầu của anh ra, "Đường Bạch Dạ, anh điên rồi sao, đây là ban ngày."

Mấu chốt chính là, nơi này là phòng làm việc a.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom