Dịch Full Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2228: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 10


Mọi người, "..."

"Ca ca, có thể không ăn được không?" Tiểu manh oa thấy Hạ Thiên không tức giận, quyết đoán bỏ qua ăn cháo trắng, một chút cũng không muốn ăn, cuối cùng cô sẽ không ăn thứ gì, Hạ Thiên đem hộp cơm của mình mở ra, đem thịt cùng cơm canh trộn cùng một chỗ đút cho bé ăn, "Lại ăn vài miếng."

Tiểu manh oa ăn một miệng nhỏ, cậu ăn một miệng lớn.

Hạ bảo bối để cho bé cầm tôm cắn ăn, bé cắn một miếng nhỏ lại kính đáo đưa cho  Hạ bảo bối ăn, Hạ bảo bối đơn giản toàn bộ cũng cắn, An Tiêu Dao bọn họ tiến vào liền nhìn Hạ bảo bối cùng Tiểu manh oa cô bé một miếng cậu một miếng ăn cái gì.

An Tiêu Dao đi lấy thức ăn, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất tới đây, Tư Đồ Mặc vẫy vẫy tay, Cố Thất Thất qua đây ôm cô, "Chị Mặc, đã lâu không gặp."

"Bốn năm năm đi, may mà cô còn biết trở về xem chúng tôi một chút." Tư Đồ Mặc cười nói, lại quay đầu nói, "Anna, Đan Đan, các người đến chỗ khác ngồi."

Đan Đan sốt ruột nhìn Hạ bảo bối, Anna đã đứng dậy, lễ phép đứng lên rời đi, Đan Đan cũng theo cô rời đi, chỉ có hai chỗ ngồi, Cố Thất Thất thuận tay từ bên cạnh lại lấy tới một ghế.

Sau khi giới thiệu lẫn nhau, Tư Đồ Mặc đưa tay cùng Hạ Thanh nắm tay, "Không tệ, Tiêu Dao ánh mắt vẫn luôn không tệ."

"Đấy là đương nhiên." Hạ Thanh mặt không đỏ, thở không gấp liền tiếp ca ngợi, Tư Đồ Mặc nhíu mày, mấy người hàn huyên, Hạ Thanh lực chú ý từ từ chuyển đến Tiểu manh oa, cô bé đã không ăn cơm, cắn từng quả nho ăn.

Hạ bảo bối đem tất cả thức ăn đều gom cùng một chỗ, ăn như hổ đói, Cố Thất Thất nhíu mày, "Tôi nhớ đảo Vô Song hộp đồ ăn phân lượng không lớn như vậy, bảo bối cháu là đặc biệt sao?"

"Tiểu manh oa bán sắc lấy cho cháu." Hạ bảo bối nói.

Cố Thất Thất nhìn về phía Tư Đồ Mặc, Tư Đồ Mặc vẻ mặt biểu tình tôi cái gì cũng không nghe thấy, Hạ Thanh cười, "Tiểu manh oa thực sự là hiền vợ a."

Đến phiên Hạ bảo bối vẻ mặt biểu tình tôi cái gì cũng không nghe thấy.

An Tiêu Dao cầm ba phần hộp đồ ăn trở về, ôm Tư Đồ Mặc, "Đảo Vô song khí hậu thật dưỡng người, cô thoạt nhìn tuyệt đối không đến ba mươi tuổi."

"Miệng của cậu trái lại vẫn khiến cho người ta vui vẻ." Tư Đồ Mặc cười nói, hiển nhiên bị lấy lòng, An Tiêu Dao cười to ngồi xuống, Hạ bảo bối ăn uống no đủ, còn lại một chút cơm đút cho Tiểu manh oa, bé vẻ mặt đau khổ xoay qua xoay lại, không muốn ăn.

Hạ bảo bối một bên trừng một bên dụ dỗ, Tiểu manh oa nửa ngày cũng không nuốt một miếng cơm.

"Chị, kem ly..." Tròn tròn mắt nhìn Hạ Thanh, giọng nói mềm mại vươn ba ngón tay, "Ba cây vị  trà xanh..."

Hạ Thanh, "A, thật muốn ăn a..."

Hạ Thiên một bộ vẻ mặt vui sướng khi nhìn người gặp họa, Tiểu manh oa nghĩ nghĩ, "Hai cái là được rồi, ca ca, em ăn một anh ăn một có thể chứ?"

"Có thể." Hạ Thiên trả lời rất sảng khoái, Hạ Thanh hỏi An Tiêu Dao phía sau nơi nào có kem ly, cầm thẻ của Cố Thất Thất đi mua kem ly, trên đảo không có tiền, tất cả mọi thứ đều dùng một cái thẻ quẹt, em dùng cái gì mua cái gì mọi thứ đều rõ ràng.

Tư Đồ Mặc nói, "Cậu mang cô ấy đến đảo Vô Song, không kiêng kỵ?"

An Tiêu Dao cười, "Tôi tin cô ấy."

Không hề gì dư thừa lời nói, một câu nói liền giải thích tín nhiệm của anh, Tư Đồ Mặc cũng không có hỏi lại, chỉ nói một câu, "Ánh mắt không tệ."

"Đấy là đương nhiên."

"Một bộ đức hạnh."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2229: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 11


Tư Đồ Mặc nhìn phía xa vẫn khát vọng nhìn các thiếu niên bên này, nhàn nhạt nói, "Đã đều đã trở về, không như buổi chiều cho bọn họ bộc lộ tài năng, những đứa bé này có mấy tố chất rất tốt, cùng bọn họ luận bàn một chút."

"Được." An Tiêu Dao thống khoái mà đáp ứng.

Hạ bảo bối chống cằm nói, "Tôi đã phá vỡ hai hạng kỷ lục của anh, sau này tuyệt đối đem anh đập chết ở trên bờ cát."

An Tiêu Dao nghiêng đầu, nhìn thân thể bé nhỏ của cậu, "Tôi tương đương hoài nghi cậu có thể hay không toàn bộ phá vỡ."

"Chờ coi!" Hạ bảo bối hào khí muôn vàn, quay đầu lại đút cho Tiểu manh oa ăn cơm, An Tiêu Dao cười, "Tiểu vú em..."

Hạ Thiên, "..."

Hạ Thanh mua kem ly trở về, liền một vị trà xanh, rất sung sướng nói, "Chỉ còn lại có hai cây, 2 người nhìn xử lý."

Hạ Thiên đem kem ly cho Tiểu manh oa, bé liếm liếm, vẻ mặt dáng vẻ hạnh phúc.

Ăn đồ ngọt vĩnh viễn có thể làm cho người cảm giác được hạnh phúc.

"Ca ca thử một miếng."

Hạ Thiên cắn một miếng, nãi oa oa nhìn nửa cái đã không có, ngẩn người, có chút mờ mịt, "Một miếng thật lớn..."

Hạ Thiên, "..."

Mọi người, "..."

"Luyến tiếc?" Hạ Thiên giận.

Tiểu manh oa cúi đầu cắn ngón tay, lắc lắc đầu, "Ca ca ăn nhiều, một chút không quan hệ."

Chính vào thời khắc này, tiếng chuông vang lên, toàn bộ căn tin các thiếu niên thiếu nữ, nghiêm chỉnh huấn luyện đứng dậy ra bên ngoài chạy, Hạ Thiên cũng nhảy lên, "Tiểu manh oa, ăn xong kem ly trở về phòng ngủ, không được đi bờ biển chơi, anh đi huấn luyện."

Một bên chạy một bên quay đầu lại hô to, "Bếp trưởng, nhớ cháo cua của Tiểu manh oa, nấu nhiều một chút."

Hô xong người cũng không thấy.

Tiểu manh oa cắn kem ly nhìn cửa, lưu luyến, nhưng không khóc náo.

Cố Thất Thất xoa xoa đầu của bé, thực sự là khôn ngoan.

"Các người tính toán đem bé ở lại trên đảo?" An Tiêu Dao hỏi, "Cô bé này thân thể cũng không thể huấn luyện đi."

Hơi chạy một chuyến cũng có vấn đề, tuyệt đối không thể tiếp thu huấn luyện cường độ cao.

Tư Đồ Mặc mỉm cười, ánh mắt nhìn Tiểu manh oa rất sủng nịch, "Cô bé này thân thể ai dám huấn luyện, xảy ra sự tình làm sao bây giờ? Hiện tại vẫn đang uống thuốc, bình thường cùng đứa nhỏ bình thường không có gì khác thường, chỉ cần không phát bệnh là được. Anh xem mọi người bình thường có thể ôm bé liền ôm bé, mọi người cưng chiều được giống như em gái ruột của mình, sợ bé đi nhiều một bước đường là được gánh nặng."

"Trái tim của bé bệnh rất hiếm thấy, muốn chữa khỏi, có chút khó khăn."

Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đều không ngờ tình huống nghiêm trọng như thế, nhìn bé từng miếng từng miếng ăn kem ly bộ dáng rất vui, tâm lí cũng có một chút chua xót, thân thể yếu nhiều bệnh, may mắn bé không biết, dù cho biết, cũng không hiểu cái gì gọi là chết.

"Bình thường không cần tiêm hay uống thuốc sao?"

"Uống thuốc." Tư Đồ Mặc nói, "Mọi người đều dụ dỗ khi cô bé ăn đường, Oa oa cái gì cũng không hiểu, chúng tôi cũng không muốn để cho cô bé tiếp thu huấn luyện cái gì, cứ cưng chiều cô bé bình an như vậy, có thể quá một năm là một năm, những chuyện khác không bắt buộc."

...

"Thảo nào bảo bối cưng cô bé như vậy." Hạ Thanh nói, trên đảo toàn là cường giả, đứa bé khỏe mạnh, đột nhiên có một đúa bé bệnh như thế, cô cũng đau lòng, huống chi nhìn đáng yêu như thế.

Tư Đồ Mặc trể miệng một cái, "Bảo bối cưng cô bé như thế cũng không phải là bởi vì cô bé sinh bệnh."

"Vậy thì vì cái gì?" Hạ Thanh không hiểu, Hạ Thiên đích xác không là cái gì lòng nhiệt tình người, như thế cưng chiều một đứa con nít thật là có chút ngoài ý muốn, mặc dù chính cậu sống chết không thừa nhận cưng chiều Tiểu manh oa, nhưng mọi người nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác ra cậu yêu thương Tiểu manh oa nhiều.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2230: Thanh mai trúc mã 12


“Oa Oa theo chân Hạ Thiên tới, vô cùng dính Hạ Thiên, ai cũng không theo, cái gì cũng nghe theo Hạ Thiên, muốn Hạ Thiên ôm, khi Hạ Thiên đi huấn luyện cũng đi theo, Hạ Thiên đối với cô bé vô cùng mất kiên nhẫn, ngay từ đầu đối với đứa bé không phải như vậy.” Tư Đồ Mặc nói, “Ngày đó anh ta huấn luyện có một chút chuyện xảy ra ngoài ý muốn, bị rắn độc cắn, rắn độc ở trên đảo độc tính rất mạnh, uống thuốc giải độc cũng phải hai ngày mới hồi phục như cũ, anh ta buổi tối bị sốt lên tới 41 độ, thầy thuốc cũng không có cách nào làm cho hạ sốt, trằn trọc suốt đêm, Oa Oa nửa đêm lén chạy tới chỗ của anh ta rồi chui vào trong chăn của anh ta, ngày hôm sau anh ta liền hạ sốt. Kết quả là đứa nhỏ sốt cao, liên tục hai tuần, bệnh tình bị biến chứng thiếu chút nữa mất mạng. Bác sĩ nói đùa Oa Oa phục vụ quên mình bắt anh ta mang về, anh ta liền tưởng thật, từ đó bắt đầu yêu chiều cô bé. 

Hạ Thanh cười, “Thảo nào Oa Oa nói, Hạ Thiên nói cô mềm ôm rất thoải mái.”

Tư Đồ mặc cười, trìu mến nhìn Oa Oa một cái, đứa bé này làm người ta đau lòng, Hạ bảo bối cũng cảm thấy, cô bé là tiểu phúc tinh của anh ta.

“Được rồi, tôi đi huấn luyện bọn họ, Tiêu Dao buổi chiều nhớ qua đây cho bọn họ bộc lộ tài năng.”

“Được”

Đội ngũ của Hạ bảo bối có mười một người, buổi chiều hôm trước chạy việt dã mười km, cái giai đoạn này, thể lực là yếu tố tiên quyết, đặc biệt là Hạ bảo bối, huấn luyện thể lực trên dưới rất nhiều công phu, anh so với người khác cũng  tập luyện nhiều hơn người khác.

Tất cả đều là những đứa bé từ bẩy tuổi đến mười tuổi, mang mười kg đồ khi chạy việt dã.

Tư Đồ Mặc là người phụ trách huấn luyện bọn họ, thời gian cô qua đây, bọn nhỏ vừa mới làm nóng người, Anna cùng Hạ bảo bối đang nói chuyện phiếm, thái độ cũng ôn hòa nhã nhặn. Chỉ cần tiểu manh oa không ở đó, Hạ bảo bối bất luận cái gì cũng là một tiểu chiến sĩ.

Nhưng mà, chờ anh mang theo đồ thể trọng trong túi, anh có chút mất bình tĩnh.

Hai mươi kg?

“Huấn luyện, không phải mang mười kg trọng lượng sao?” Hạ bảo bối không hiểu hỏi, anh nhìn những người khác đều là mười kg không thay đổi, anh thế nào lại thành hai mươi kg.

Tư Đồ Mặc không nhanh không chậm nói, “Tôi xem cậu cũng có sức khỏe, hai mươi kg đối với cậu mà nói, hẳn là không có khó khăn gì.”

Tôi khinh!

Tiểu gia đây mới năm mươi mấy cân, anh để tôi mang theo hai mươi kg trên vai, đây là muốn chỉnh chết tôi sao?

Ngốc, ngu xuẩn, tôi hận anh!!!

Hạ bảo bối trên mặt hết sức bình tĩnh, không có chuyện gì xảy ra, mỉm cười, giọng điệu cũng phong độ nhẹ nhàng, “Không có vấn đề, tôi chấp nhận khiêu chiến.”

Tư Đồ Mặc cổ vũ cậu, “Cố lên!”

Hạ bảo bối nhếch môi, tiêu sái mang theo đồ trong túi vác lên vai, người như thiếu chút nữa lảo đảo ngã xuống đất, những người khác đều hướng ánh mắt đồng tình nhìn cậu, cậu cố gắng đứng vững vàng, Tư Đồ Mặc nói ngắn gọn tuyến đường phải đi.

Mười một người lục đục tản ra, Tư Đồ Mặc cưỡi một chiếc xe ở phía sau chậm rì theo sau, xe cứu thương cũng chạy theo sau, lần trước mang vác mười kg cậu luôn luôn chạy phía trước, lần này, cậu lựa chọn chạy chậm, cũng không gấp gáp, bọn họ chạy cũng cách nhau không xa trước sau mười mét.

3 km sau, Hạ bảo bối có chút không ổn, Tư Đồ Mặc nói, “ Tập trung vào một điểm, lực lượng tập trung ở phần eo cùng hai chân, bước chân không được chậm.”

Không có tới trước, Lục Trăn đã nói, huấn luyện ở đảo là nơi ma quỷ, Hạ bảo bối vỗ ngực trả lời, cái gì ma quy, tiểu gia đây chính là chuyên khắc ma quỷ, huấn luyện một trận như thế này, cậu cảm nhận được cái gì gọi là ma quỷ rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2231: Thanh mai trúc mã 13


Không có tới trước, Lục Trăn đã nói, huấn luyện ở đảo là nơi ma quỷ, Hạ bảo bối vỗ ngực trả lời, cái gì ma quy, tiểu gia đây chính là chuyên khắc ma quỷ, huấn luyện một trận như thế này, cậu cảm nhận được cái gì gọi là ma quỷ rồi.

Cực hạn của con người là như thế nào chính là thế đó đều được mang ra.

Đối với cậu ta bây giờ hai mươi kg thực sự quá miễn cưỡng.

Thiếu niên mười năm tuổi mới bắt đầu tập đã bắt mang vác hai mươi kg, trận huấn luyện này thực sự là… Ác ma.

Ngu ngốc, muốn giảm béo a!!!

Nếu như ngu ngốc mà mấy năm nữa một trăm cân, có phải cậu phải vác trên vai không phải hai mươi kg mà là ba mươi kg thì làm sao mà sống nổi đây.

Trên lưng đều là mồ hôi, cũng ướt đãm, đầu trần không có cộng tóc, mồ hôi theo đầu không ngừng roi, toàn thân trên dưới không có một chỗ nào khô ráo, Tư Đồ Mặc cố ý giẫm chân ga phóng đến bên cạnh cậu rồi vụt qua, để lại một trận khói bụi phía sau, Hạ bảo bối vốn chạy đang không vững vàng, hít một làn khói bụi, miệng cũng toàn bụi đất, phổi như tê liệt đau nhức.

Cậu cấp tốc điều chỉnh trạng thái tốt nhất, trong lòng nguyền rủa Tư Đồ Mặc, lại ngoan cường chạy tiếp.

Mười km, cậu chạy chậm nhất phía sau, cậu không dám tin, mình như vậy mà mang được hai mươi kg đi đến cuối cùng, mặc dù vừa đến hai chân như mềm nhũn ngã sấp xuống, bò cũng không bò dậy nổi.

Anna cuống quýt qua dìu cậu ta dậy, chạy đường dài như vậy phải di động nằm như vậy rất nguy hiểm.

Hạ bảo bối cảm giác hai chân như không phải là của mình, để Anna kéo hắn đi.

Tư Đồ Mặc nói, “Không tệ, tôi vốn chỉ muốn cậu hoàn thành được một nửa hành trình, không ngờ cậu chống đỡ được toàn bộ hành trình, sau n ày cậu đều mang hai mươi kg khi chạy việt dã, sẽ mau tiến bộ.”

Hạ bảo bối hai chân mềm nhũn, đột nhiên có cảm giác muốn chết, Anna thiếu chút nữa không đỡ được cậu ta.

“Hai mươi kg quá miễn cưỡng, anh đừng có giả mèo khóc chuột, cho dù anh có cho tôi vác thêm hai mươi kg đi nữa.” Đúng bằng với trọng lượng cơ thể.

Hạ bảo bối nắm tay yên lặng, đúng thật là đánh chết vẫn ngu ngốc mà.

Lại muốn nhiều hơn, cậu ta chính là ngu ngốc muốn tự ngược mà.

Tròn năm phút đồng hồ, anh ta không nói lời nào, mười km việt dã sau chỉ được nghỉ ngơi bẩy phút, lại tiến hành đợt huấn luyện, ở giữa không có một chút chướng ngại vật, Hạ bảo bối xem qua quân đội trụ sở huấn luyện, không có quốc gia nào có trụ sở huấn luyện cay độc như quốc gia này. Mà lại, vô song trên đảo bởi vì huấn luyện có thể tử vong vô cùng hiếm thấy.

Bọn họ có thể thiết kế ra lực lượng thiết bị cùng hạng mục huấn luyện.

Hạ bảo bối một câu nói cũng không kịp nói, lại tiếp tục huấn luyện.

Lúc này tiểu manh oa, đang ở trên giường của Hạ bảo bối ngủ ngon lành, toàn bộ ở vô song đảo chỉ có cô là có phúc được ngủ trưa, mơ giấc mộng ngọt ngào, An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh, Cố Thất Thất chờ người ở nơi khác của trụ sở huấn luyện dạy một đám thiếu niên chừng mười năm tuối tập luyện.

Đó là nhóm thiếu niên tốt nghiệp sớm, An Tiêu Dao đổi tác phong huấn luyện, chò bọn họ tới khiêu chiến, bất kể là thể năng, đã đấu, xạ kích ai đến cũng không cự tuyệt, đây là những thiếu niên thân thể tốt nhất, thập phần tự tin có thể giành được bọn họ.

Dù sao An Tiêu Dao cùng Cố Thất Thất bọn họ đã nhiều năm chưa có qua huấn luyện, bọ họ huấn luyện cơ bản những hạng mục rất bảo thủ, không có các thiều niên như vậy nối tiếp, cường độ cũng lớn.

Kết quả, các thiếu niên thua lộn xộn, thành tích tốt nhất cũng là có người cùng An Tiêu Dao xạ kích hòa nhau, An Tiêu Dao mỉm cười nói, “Đây không phải là cùng hạng với tôi, các cậu cùng tới chỗ vợ tôi luyện một chút.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2232: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 14


Kết quả, các thiếu niên thua lộn xộn, thành tích tốt nhất cũng là có người cùng An Tiêu Dao xạ kích hòa nhau, An Tiêu Dao mỉm cười nói, “Đây không phải là cùng hạng với tôi, các cậu cùng tới chỗ vợ tôi luyện một chút.”

“Phụ nữ…” Một đám thiếu niên hiển nhiên khí thế cao lên, Hạ Thanh nhíu mày, huýt gió một tiếng, đẹp trai lại khí phách, “Các cậu, các cậu thành tích nếu không bằng tôi, thật mất mặt…”

Cố Thất Thất lắc đầu, một đám trẻ không biết sống chết, không biết người phụ nữ này là cái hạng gì không?

Một vòng từ trên xuống, không ai có thể so sánh được với Hạ Thanh, thành tích tốt nhất đối với Hạ Thanh cũng chỉ mất ba giây, An Tiêu Dao đứng ở một bên, biểu tình không biết kiêu ngạo, nhìn một đám thiếu niên cười nói, “Xạ kích này là hạng nhất, cùng tôi ngang tài ngang sức, không tính bản lĩnh, có thể cùng bà xã tôi ngang tài ngang sức, mới tính bản lĩnh, hiển nhiên các người nhiều người hơn chúng tôi.”

Hạ Thanh khinh bỉ nhìn anh, anh thế nào không cố lên a.

Gần đến thi đấu, Cố Thất Thất lên sân khấu, An Tiêu Dao liền ở một bên cổ vũ các tiểu tử chỉ cần đánh thắng hai người phụ nữ này là được, xem như là có thể xuống núi độc lập hoàn thành nhiệm vụ, các thiếu niên đứng thành một vòng, luân phiên chiến đấu Cố Thất Thất, một thua, lại thắng, cũng không có ai là đối thủ của Cố Thất Thất, dù sao các cô cũng có quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu, các thiếu niên mặc dù xuất sắc, so với bọn họ mà nói, luôn luôn ít đi một phần nguy hiểm, khi gặp hoạn nạn không rối để phán đoán cùng quyết đoán.

Tiểu manh oa tỉnh ngủ, lau nước miếng, lấy bình nước bên cạnh Hạ Thanh uống ùng ục, lại cầm một chai nước, một quả táo, chạy ra cửa, trên bờ cát rất nóng, đều là các đoàn huấn luyện.

Tiểu manh oa vừa mới tới liền được hoan nghênh, huấn luyện để cho bọn họ đứng vây quanh cô bé, có một người giáo viên trực tiếp ôm cô bế đến phiến đá phía trước ngồi, phía trước không xa chính là Hạ bảo bối trở về trên đường.

“Không được xuống nước chơi, biết không?”

“Biết, biết, anh trai nói không thể xuống nước.”

“Ngoan.” Huấn luyện sờ sờ đầu cô bé, cách đó không xa là huấn luyện bọn nhỏ, “Để nhìn cô bé một điểm.”

Mọi người phất tay một cái, tỏ vẻ biết.

Tiểu manh oa ôm nước cùng táo, đợi đến năm giờ chiều mới nhìn thấy Hạ bảo bối cùng bọn họ trở về, vừa nhìn thấy Tư Đồ Mặc trên xe máy, tiểu manh oa liền nhảy lên, “Anh đã về…”

“Oa Oa, em chậm một chút, coi chừng té.” Hạ Thanh bọn họ cũng tiêu hao một buổi chiều, theo một hướng khác qua đây.

Hạ bảo bối bỏ túi trên người xuống, cả người nhào lên bờ cát.

“Anh, anh làm sao vậy, anh…” Tiểu manh oa ôm nước cùng táo liều mạng chạy tới, Anna đã nâng cậu ta dậy, nâng cậu ta bước đi, hạ bảo bối đều nhanh ngất đi, hai con mắt không mở ra được.

An Tiêu Dao nhíu mày, thế nào chạy về mà tựa như sắp chết đến nơi?

Hạ Thanh xách túi trọng lượng của cậu ta, nhíu mày, “Tư Đồ Mặc thật ác!!!”

Cố Thất Thất cũng xách thử lên.

“Được rồi, là có đen tối…”

“Anh, anh không khỏe sao, anh, anh làm sao vậy…” Tiểu manh oa kéo tay cậu lắc lư, Anna kéo cậu đi một đoạn rồi quay lại nhàn nhạt dặn dò. “Oa Oa đừng làm rộn, yên tĩnh một chút đi…”

“Anh…” Tiểu manh oa buông lỏng tay, ôm nước cùng  đứng một chỗ, ủy khuất cắn môi, nhìn Anna kéo hạ bảo bối đi, Hạ bảo bối cả người ý thức đều hoảng hốt, trời đất quay cuồng, âm thanh cũng không nghe được gì, trên bờ cát tất cả âm thanh và hình ảnh đều đen tối.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2233: Thanh mai trúc mã 15


“Anh…” Tiểu Manh Oa buông lỏng tay, ôm nước cùng đứng một chỗ, ủy khuất cắn môi, nhìn Anna kéo hạ bảo bối đi, Hạ bảo bối cả người ý thức đều hoảng hốt, trời đất quay cuồng, âm thanh cũng không nghe được gì, trên bờ cát tất cả âm thanh và hình ảnh đều đen tối.

Chân nhũn đi giống như không phải của chính mình.

Anna vẫn ở bên tai cậu nói chuyện, Hạ bảo bối đột nhiên ho dữ dội, nhăn trán đau đớn, Anna vỗ lưng cậu, “Thoải mái một chút sao? Anh nên cùng huấn luyện nói chuyện, hai mươi kg quả thực quá sức miễn cưỡng.”

“Anh…” Giọng Tiểu Manh Oa vọng đến, hạ bảo bối quay đầu lại nhìn thấy tiểu oa nhi đứng ở cách xa mười mét, ôm nước cùng táo, viên mắt hồng hồng giống như bị ủy khuất.

Anna nói, "Vừa khóc, thực sự là... Cậu vừa ngất đi, cô bé ầm ĩ ở đó, để tôi bảo cô bé đừng ầm ĩ.”

Hạ bảo bối duỗi thẳng eo, “Không có việc gì…”

Cậu quạy trở lại, trước mặt Tiểu Manh Oa ngồi xổm xuống, “Trừ khóc ra em còn có thể làm gì?”

“Anh không thoải mái, em cũng không thoải mái…”

“Anh không thoải mái là do ai làm hại…” Hạ bảo bối thô lỗ lau đi nước mắt của cô bé, An Tiêu Dao đi tới, “ Cậu huấn luyện không được sao lại trách Oa Oa?”

“Tiểu gia đều là…” Giọng nói thực sự có chút khó chịu, Hạ bảo bối bình phục một chút, tiếp tục nói, “Trước đây mười kg, hiện tại hai mươi kg, Tư Đồ Mặc làm như vậy chính vì tôi động đến cô nhóc này.”

Mọi người, "..."

“Anh uống nước, anh ăn táo…” Tiểu Manh Oa nghe không hiểu cậu nói gì, chỉ đem đồ tốt nhất cho cậu ăn.

Hạ Thanh cười khúc khích, Tư Đồ Mặc mặt thực sự là cực phẩm.

Vì lý do này mà bắt Hạ bảo bối tăng trọng lượng mang.

An Tiêu Dao nhớ tới bọn họ trước đây huấn luyện, anh mười hai tuổi bắt đầu mang hai mươi kg trọng lượng, khi đó đột nhiên nặng thêm, ngay từ mấy ngày đầu hoàn toàn không thích ứng được, càng đừng nhắc tới Hạ bảo bối này….Thân thể đứng không vững.

“Đứng dậy đi đi.” Hạ Thanh đá đá cậu, Hạ bảo bối đứng dậy, đi chậm dãi bên canh tiểu manh oa, Hạ Thanh nhìn cái đầu trọc của cậu, “Con thật không suy nghĩ mà cát tóc như vậy? Mẹ con mà nhìn thấy như vậy sẽ khóc mù mắt cho xem.”

Hạ bảo bối sờ sờ đầu mình, nhìn những chiếc đầu trần trên đảo, quyết đoán, tạm thời chấp nhận.

“Các con thời gian huấn luyện cũng không dài, năm giờ đã kết thúc.” Hạ Thanh nói, “ Chúng ta lúc đó tám giờ mới kết thúc.”

Cố Thất Thất nói, “Ban đêm có tập huấn, nhìn huấn luyện tâm tình, bình quân một tuần ba lần, năm điểm sẽ kết thúc cũng rất tốt, bọn học có thể tự do hoạt động.”

...

“Con huấn luyện năm điểm từ sáng sớm đến năm giờ chiều, cường độ huấn luyện  vô cùng cao.”

Hạ bảo bối chạy chậm được mười phút, lúc này mới bình phục qua đây, cậu đem Anna kéo đến, giới thiệu với mọi người, “Đây là Anna.”

An Tiêu Dao gật gật đầu, xem như là chào hỏi.

Anna nói, “Em đã nghe nói qua thành tích của anh chị, em nhất định sẽ nỗ lực học tập, sẽ là một đặc công giỏi.”

Cố Thất Thất nói, “Tư Đồ Mặc đối với cô bé đánh giá rất cao, cô bé sẽ thành công.”

Hạ bảo bối vô cùng kiêu ngạo, xem đi, anh ta coi trọng thật tốt, các phương diện đều hết sức ưu tú, không thấy ai Tiểu Manh Oa kéo tay Hạ bảo bối, “Anh, uống nước đi…”

Hạ bảo bối mở nắp uống nước, cúi đầu hỏi cô bé, “Ngồi bao lâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2234: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 16


Hạ bảo bối mở nắp uống nước, cúi đầu hỏi cô bé, “Ngồi bao lâu?”

Tiểu Manh Oa đếm ngón tay, lại lắc đầu, “Không biết.”

"Có khát không?"

Tiểu Manh Oa nhìn chai nước còn lại một nửa, cuống quýt nói, “Anh khát, anh uống đi.”

Thật!

Hạ bảo bối cười, đem bình nước cho cô bé uống, chờ cô bé uống đủ rồi, lại nhận lấy uống, Hạ Thanh trêu ghẹo, “Nếu như các con mà nhiều hơn mười tuổi nữa, nhìn thế nào cũng là một đôi tình nhân, ăn cơm đều là anh một miếng em một miếng, uống nước cũng là, thứ gì cũng chia sẻ cũng không chê nước bọt, ngán cũng không ngán.”

Nghe nói, Hạ bảo bối còn có tính ưa sạch sẽ.

Hạ bảo bối đột nhiên cũng phát hiện ra chuyện này, lúc trước anh cũng không phát hiện, nhìn Tiểu Manh Oa một lúc lâu không nói chuyện, Anna hơi cúi đầu, An Tiêu Dao cùng mấy người và Anna không có đề tài gì để nói, ai cũng nguyện ý đùa với cô, mặc dù Anna nhiều hơn Tiểu Manh Oa ba tuổi, nhưng bọn họ trong tâm trí bọn họ tuyệt đối là kém hơn mười tuổi.

Anna cảm thấy sự tồn tại của mình có chút xấu hổ, nói với Hạ bảo bối một tiếng rồi đi.

Hạ bảo bối ôm Tiểu Manh Oa mềm mềm rất thích. 

An Tiêu Dao chờ mọi người ngồi xuống, Hạ Thanh lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

“Buổi tối không không có chỗ ăn, con không có chỗ nào để ăn?” Không thay đổi được nội quy, buổi tối không chuẩn bị được cơm canh, đói bụng sẽ tự tìm cách, rừng rậm cũng tốt, xuống biển cũng tốt, bằng bản lĩnh của mình,

Hạ bảo bối bình thường sẽ cùng Anna họp với những người khác thành một đội đến rừng rậm ăn món thôn quê, nếu không thì đi bắt cá.

Đây là huấn luyện trên đảo vì rèn luyện đói quá mọi người vì khả năng sinh tồn mà dùng hết khả năng của mình để tìm thức ăn, theo An Tiêu Dao bọn họ một nhóm vẫn tồn tại tập tục, không có trường hợp đặc biệt.

Hạ Thanh nhíu mày, “Bọn nhỏ không có dĩnh dưỡng có thể luyện tập được sao?”

“Tuyệt đối ưu tiên hàng đầu, cơm trưa cùng bữa sáng đều phải đầy đủ, hơn nữa, bọn họ thích buổi tối hơn vì có thể tự do ăn, xem xem…” Cố Thất Thất chỉ vào nơi xa a các tiểu đồng bọn đã chuẩn bị rời bến bắt cá, còn một nhóm người khác họp thành một đội chuẩn bị tiến vào rừng rậm.

“Vì bắt cá, bọn họ muốn học lái ca nô, du thuyền, còn muốn học được kỹ năng bắt cá, săn thú rừng rậm, đừng xem bọn họ còn nhỏ, cũng không thể để bọn họ thành như những đứa trẻ chưa lớn, đây cũng là vì  cho bọn chúng chút thích thú. Nếu không suốt ngày chỉ tập luyện cũng khô khan.”

Bên này bị ảnh hưởng của khí hậu, buổi tối mười giờ, thiên tai sẽ từ từ xuất hiện, cho nên, bọn nhỏ cũng có  bốn tiếng đồng hồ vui đùa, xem như trong thời gian huấn luyện có chút đặc sắc… Rời bến bắt cá so với vào trong rừng rậm săn thú thích hơn nhiều, có vẻ đi săn thú không có nhiều người, bắt cá lại rất đông.

“Bảo bối, con không đi tìm đồ ăn sao?” Hạ Thanh hỏi.

Hạ bảo bối nói, “Con đi trong rừng rậm tìm gà, không vội, nửa tiếng là có thể bắt được.”

Vo song đảo có sản vật phong phú, hoàn toàn không lo đói bụng.

Khẳng định ở đâu cũng có đồ ăn.

Anna cùng Đan Đan quá đó, gọi cậu đi bắt cá, Hạ bảo bối ngồi dậy, “Mọi người đi đi, tôi hôm nay muốn ăn món thôn quê.”

"Vậy chúng ta cùng đi săn thú đi." Đan đan nói.

"Không cần, các cậu đi đánh cá."

Anna gật gật đầu, cùng Đan Đan rời đi, đi xa, Đan Đan quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Thanh ôm Tiểu Manh Oa vui đùa, cô bất mãn nói, “Anna, cậu thế nào không để ý, trước đây Hạ Thiên sẽ cùng chúng ta chơi đùa, từ khi nhóc quỷ này tới, giờ cậu ấy suốt ngày cùng với quỷ khóc nhè này một chỗ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2235: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 17


Anna gật gật đầu, cùng Đan Đan rời đi, đi xa, Đan Đan quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Thanh ôm Tiểu Manh Oa vui đùa, cô bất mãn nói, “Anna, cậu thế nào không để ý, trước đây Hạ Thiên sẽ cùng chúng ta chơi đùa, từ khi nhóc quỷ này tới, giờ cậu ấy suốt ngày cùng với quỷ khóc nhè này một chỗ.”

“Oa Oa chỉ là đứa nhỏ, cậu tính toán cái gì.”

“Chẳng lẽ cậu không thấy khó chịu?” Đan Đan bất mãn, “Con bé thực sự phiền chết, lại suốt ngày dính lấy người.”

Anna nói, “Oa Oa thân thể không khỏe.”

“Cũng đúng, quỷ đoản mệnh, nói không chừng một ngày kia sẽ mất mạng.”

Anna không trả lời, giục cô đi ra biển.

Ở bên kia, An Tiêu Dao nói, “Nghe Tư Đồ nói, cậu sẽ phải chọn nghề chuyên nghiệp, tính toán định chọn cái nghề gì?”

Tin tức Hạ bảo bối đệ nhất chuyên nghiệp, đây là không hề nghi ngờ, nếu không lãng phí thông tin chuyên nghiệp, An Tiêu Dao năm đó là người giỏi nhất quản lý tin tức. Mỗi đứa nhỏ đều phải chọn cho mình một nghành.

Đệ nhất cùng đệ nhị cần dốc lòng, đệ tam phụ tá, còn những cái khác cũng như phụ tu.

Hạ bảo bối gối tay sau gáy, “Con còn chưa nghĩ ra chuyền nghề thứ hai.”

Chính cậu trong suy nghĩ cũng nghĩ đến chuyên ngành đệ nhất.

Cậu quay đầu lại hỏi An Tiêu Dao, “ Có ý kiến gì sao?”

Cố Thất Thất cùng Hạ Thanh một mặt cho Hạ bảo bối không biết bao ý kiến, tối có thể cho đề nghị của An Tiêu Dao.

An Tiêu Dao nói, “Tương lai phát triển của vương bài, khả năng nhiều hơn cùng giao dịch thương nghiệp có liên quan, năm đó để Lục Trăn học một môn chuyên nghiệp quản lý tuyết đối là lựa chọn sáng suốt, cho nên tôi muốn đề nghị cậu học quanrlys, cậu có thể học thêm cả môn đệ nhị.”

“Không có hứng thú.” Hạ bảo bối nghiêng đầu, kỳ thực cậu muốn học thì rất nhiều, tài năng của cậu không chỉ là mỗi kỹ thuật máy vi tính, nhưng mà, cho nên gia đình càng hy vọng cậu thận trọng lựa chọn cho mình chuyên ngành học tập.

“Vậy cậu có hứng thú cái gì?”

Hạ bảo bối nghiêng đầu, “Con cũng chưa nghĩ ra, vật ký, hóa học cùng tâm lý học, thiết kế vũ khí cũng có thể trở thành phụ tu, không thì chuyên nghiệp đề nhị, con cũng có chút hứng thú vơí công trình kiến trúc, nhưng cũng chỉ có thể tương đương với nghành phụ thôi, con vẫn tự hỏi con rốt cuộc nên chọn chuyên ngành gì, còn chưa nghĩ ra đâu.”

Ngành chủ yếu là kỹ thuật thông tin mất rất nhiều thời gian học, tiếp theo chính là đệ nghị chuyên nghiệp, bất kể kia là ngành học gì, chỉ cần Hạ bảo bối lựa chọn, sau này nhất định sẽ nổi bật.

An Tiêu Dao gật đầu, Hạ bảo bối là một đứa  nhỏ thông minh độc lập, An Tiêu Dao cũng có yêu cầu nhiều với cậu, tất cả căn cứ ý nguyện của anh với cậu, để cậu tự do lựa chọn.

Anh nghĩ, Hạ bảo bối mặc kệ học cái gì cũng đều rất nhanh, chỉ là tiêu phí nhiều tinh lực không giống nhau, cao thấp cũng không giống nhau mà thôi.

“Tôi không thể ép buộc cậu học cái gì, thế nhưng, cậu nên biết cậu là những người lãnh đạo đời thứ hai được huấn luyện bồi dưỡng, cho nên tôi hi vọng cậu phải cố gắng hết khả năng của mình để học một chuyên ngành, quy mô phát triển của vương bài, bây giờ có chúng ta quản lý rất nghiêm chỉnh, mọi thứ chúng tôi đều phải học tập theo từng ngày, đây là một yếu tố của ngành học, cho nên cậu bây giờ bắt đầu học tập, đối với cậu càng tốt cho cậu.”

Hạ bảo bối gật đầu, “Con biết.”

An Tiêu Dao tiếp tục nói, “nếu có khả năng, tôi hi vọng cậu hết sức học hành trở thành người tín nhiệm, cũng cố gắng hết khả năng lập thành một nhóm, như tôi, Vân Sinh, Long Tứ, Lục Trăn, tốt nhất là cùng trạc tuổi với cậu, tương lai có thể trở thành người phụ tá đắc lực.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2236: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 18


An Tiêu Dao tiếp tục nói, “nếu có khả năng, tôi hi vọng cậu hết sức học hành trở thành người tín nhiệm, cũng cố gắng hết khả năng lập thành một nhóm, như tôi, Vân Sinh, Long Tứ, Lục Trăn, tốt nhất là cùng trạc tuổi với cậu, tương lai có thể trở thành người phụ tá đắc lực.”

“Đây là muốn bồi dưỡng người kế nghiệp đời thứ hai sao?” Hạ bảo bối ngẩn ra.

An Tiêu Dao nói, “ Đây cũng không phải, tôi đề nghị cầu bồi dưỡng người thân tín của mình, trừ cậu là người lãnh đạo thứ hai ra, tương lai khả năng có mấy đứa bé của chúng tôi được bồi dưỡng, nếu như bọn chúng không ra gì, có thể suy nghĩ thêm những người khác.”

Cố Thất Thất, "..."

Hạ Thanh, "..."

Hạ bảo bối 囧, bà xã ông còn ở đây, không ra gì gì đó có thể không cần nói ra không.

“Này, Anh đây là có ý gì, lo lắng em sẽ sỉnh a một đứa bé không ra gì?” Hạ Thanh giơ tay lên đánh, “Dù cho em có không thông minh bằng anh, cũng không đến mức sinh ra một đứa con ngu ngốc đi.?

An Tiêu Dao bình tĩnh sờ đầu của cô, “Bà xã à, đừng lo lắng, anh đã tính qua, cho dù em có là một người ngu ngốc, tương lai con của chúng ta cũng có chỉ số thông minh ở mức bình thường, cho nên em không cần lo lắng đứa bé có chỉ số thông minh quá thấp.”

Cố Thất Thất, "..."

Hạ bảo bối cười to, An Tiêu Dao ông thật là mặt dầy.

Hạ Thanh cười mắng, "Không biết xấu hổ."

Một tổ chức lớn như vậy, là do bọn họ liều mạng có được, là giang sơn của bọn học, nếu không phải đủ tín nhiệm, anh không thể giao cho người khác, cho nên bồi dưỡng con cháu của mình là quan trọng nhất.

Đương nhiên, nếu là bọn nhỏ không có hứng thú, anh cũng không thể cưỡng cầu.

Hạ Thanh nói, “Mặc kệ học cái gì, con nên nghĩ học cái gì là trọng yếu nhất, không muốn sự cống hiến của vương bài, một năm tiêu phí nhiều tiền như vậy để bồi dưỡng con cũng không phải để thành phế phẩm, mọi thứ đều cần phải học hỏi.”

Hạ bảo bối nhíu mày, đây cũng là lời nói thật.

Cố Thất Thất nói, “ Ta nhẹ nhàng nhất, trừ học đấu xạ kích ra, là một đặc công xuất sắc, những phương diện khác hoàn toàn đều không muốn có.”

"╮(╯▽╰)╭, Mọi người tuyệt đối là kéo cừu hận." Hạ bảo bối nói, nhảy lên, "Con đi săn thú, tìm một cái món ăn thôn quê để nướng."

“Anh, chờ em một chút…” Tiểu Manh Oa nhảy lên, cũng muốn  theo đi.

“Em tự đi đi, anh không cõng đâu.”

“Được, em sẽ tự mình đi.” Tiểu Manh Oa chạy đến nắm  tay cậu.

Hạ Thanh nói “Trong rừng rậm rất nguy hiểm.”

“Không có việc gì, đây không phải là lần đầu tiên con mang cô bé vào rừng.” Hạ bảo bối quay đầu lại, phất tay không sao cả, dẫn Tiểu Manh Oa đến rừng rậm, trời còn đang sáng choang, trong rừng rậm vô cùng sáng sủa.

Thương xuyên huấn luyện trong rừng rậm, đương cũng không khó đi, không gồ ghề.

“Anh, muốn ăn táo không?”

“Em ăn đi.” Hạ bảo bối sờ sờ mặt cô bé, dắt cô hướng chỗ sâu nhất trong rừng rậm đi, gặp được bụ gai liền ôm cô bước qua, đã sớm quên lời thề không bao giờ giúp cô, thật là không tìm thấy một con gà rừng, Hạ bảo bối đem Tiểu Manh Oa đặt ở tảng đấ phía sau, “Ngồi yên đừng cử động, anh đi bắt, một lúc sẽ quay trở lại.”

Tiểu Manh Oa gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ăn táo cô mang theo.

Toàn bộ rừng rậm là của họ, vùng này cũng rất an toàn, Hạ bảo bối cũng không phải lần đầu tiên mang cô theo, mỗi lần Tiểu Manh Oa đều rất ngoan ngoãn, cũng không chạy loạn, Hạ bảo bối cũng rất yên tâm.

Cậu lấy đao ngay ở gần đó, vót một mũi tên, lấy cây cung được dấu đi khi đi săn gà rừng, đuổi được một đoạn, cuối cùng cũng tìm được một thời cơ tốt, giương cung lên bắn con gà liền nằm bất động.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2237: Thanh mai trúc mã 19


Cậu lấy đao ngay ở gần đó, vót một mũi tên, lấy cây cung được dấu đi khi đi săn gà rừng, đuổi được một đoạn, cuối cùng cũng tìm được một thời cơ tốt, giương cung lên bắn con gà liền nằm bất động.

Một gã thiếu niên từ phía sau chạy tới, cũng đi tìm đồ ăn.

“Hạ Thiên, Oa Oa không theo à.”

“Tôi cho cô nhóc ngồi bên đó.” Hạ bảo bối nói, mang gà rừng theo, người thiếu niên nói, “Ngồi ở chỗ nào, sao tôi không nhìn thấy.”

Không chờ Hạ bảo bối trả lời, cậu nhanh như chớp  chạy, Hạ bảo bối đi trở về đột nhiên nhớ tới, Oa Oa ngồi ở chỗ rừng rậm gần đường, thế nào không thấy được? Cậu vội vàng chạy trở lại.

Phía trước không thấy người, trong lòng toát mồ hôi lạnh, cuống quýt đem gà vứt xuống bên cạnh.

“Manh Oa, Manh Oa, em đâu rồi?” Hạ bảo bối gọi, tìm xung quanh một hồi, không tìm thấy  người, Hạ bảo bối sắc mặt đều thay đổi Tiểu Manh Oa vẫn luôn rất ngoan ngoãn, sẽ không đi lung tung. 

Cậu chạy ra khỏi rừng, bên cạnh rừng rậm là sân bắn, có vài người huấn luyện ở đó, cậu nắm lấy một người hỏi, “Có nhìn thấy Oa Oa không?”

“Không có, cô ấy không phải theo cậu đến rừng rậm sao?”

Hạ bảo bối xoay người lại chạy về rừng rậm, “ngốc à, em ở đâu? Em đang ở đâu? Có nghe thấy gì không?”

Tìm được một vòng, không thấy người đâu, cũng không có bất luận cái gì đáp lại, Hạ bảo bối đã mạnh vào cái cây phía trước, rừng rậm này đều là của người trên đảo, mọi người trên đảo đều biết Oa Oa, không ai làm hại cô bé.

Nhất định là do cô bé sợ hãi đi tìm cậu, nên lạc đường.

“Ngốc à…” Hạ bảo bối hô to, “Oa Oa, Oa Oa em có nghe thấy gì không? Trả lời đi…”

Tìm hơn nửa canh giờ, nhìn thấy kẹp tóc của Oa Oa, Hạ bảo bối mắt co rụt lại, cuống quýt nhặt lên, tìm theo hướng này, cuối cùng cũng phát hiện một cái bẫy nhỏ, cậu nhào tới, cuối cùng nhìn thấy Tiểu Manh Oa nằm bò ở bên cạm bẫy, khuôn mặt hướng xuống, Hạ bảo bối thoáng cái tức giận, “Ai con mẹ nó ở trong rừng rậm lại đặt bẫy? Oa Oa, nghe thấy anh nói chuyện không?”

bẫy đào sâu hơn một mét, Hạ bảo bối lo lắng cực kỳ, cạm bẫy óc gì sắc nhọn đâm vào người Oa Oa, trừ trên người bị bụi gai làm bị thương, không thấy có vết thương gì, thế nhưng có chút bầm tím, Hạ bảo bối cuống quít đem bít tất cô cởi ra, trên mu bàn chân có một vết thương nhỏ.

Hạ bảo bối không xa lạ gì, đó là rắn độc cắn.

“Oa Oa…” Cậu ghét sát xem còn thở không, còn sống, Hạ bảo bối cuống quít hô to, “Phía trước có ai không? Có ai không? Có nghe gì không, tới đây một chút, cứu mạng…?”

Mặc kệ cậu gào khản cổ cũng không có ai, Hạ bảo bối giận, nếu là cậu biết ai đào bấy này, cậu sẽ trừng trị, trong rừng rậm không cho phép ffaof bất luận là loại cạm bẫy gì, tất cả cơ quan đều phải ở trên mặt đất.

Chính là vì phòng ngừa lúc h uấn luyện, có người không cẩn thận giẫm vào bẫy.

Nhất định là tên khốn kiếp nào đi săn đào.

Hạ bảo bối cầm giao nhỏ chích vết rắn cắn, Tiểu Manh Oa đột nhiên khóc lên, đôi chân không ngừng giãy giụa, “Đau quá, đau quá, hu hu…”

Cậu cúi xuống đem mu bàn chân lên miệng hút máu đen nhỏ ra, mãi cho đến khi màu sắc tươi tỉnh một chút cậu mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, Tiểu Manh Oa khóc đến khan cả giọng nói, nhắm mắt lại, những hạt nước mắt không ngừng rơi xuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2238: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 20


“Ngoan, không đau, anh ôm em nhé, đừng khóc, chúng ta tìm lối ra.” Hạ bảo bối xé quân phục của mình băng chân cho cô bé, Tiểu Manh Oa thấy Hạ bảo bối khóc lớn tiếng hơn, cậu ba chân  bốn cẳng ôm Hạ bảo bối vào, “Anh, đau quá, chân đau quá…”

“Ngoan, chúng ta ra khỏi chỗ này liền hết đau." Hạ bảo bối ôm cô bé, ngửa đầu nhìn phía trên, có thể tự đi lên được, cậu bò ra, gọi người đến, thế nhưng Oa Oa một mình ở chỗ này, vạn nhất bị rắn cắn.

Không được, cậu tuyệt đối không để cô bé ở lại.

“Anh không phải bảo em không được đi lung tung sao?” Cậu một bên lau nước mắt một bên hỏi cô bé, một bên ôm lấy cô bé, cậu biết Oa Oa không chịu đau được như vậy.

“Anh, anh tức giận sao?” Oa Oa một bên nức nở một bên trả lời, “Có rắn đuổi, em sợ, em gọi anh… anh cũng không nghe thấy… Oa Oa rất sợ… liền chạy…”

Hạ bảo bối hận không thể cho chính mình một cái tát, “Anh không tức giận, đều là lỗi của anh, anh không nên để em ngồi một mình nơi đó, Oa Oa, bây giờ nghe lời anh, nếu không chúng ta phải ở chỗ này qua đêm, không được khóc nữa.”

“Chân em đau quá, anh, đau quá…”

“Anh biết em đau, anh thơm một cái, không đau, chèo lên lưng anh…” Hạ bảo bối ngồi xổm xuống, để Tiểu Manh Oa chèo lên lưng cậu, Hạ bảo bối cõng cô lên, Tiểu Manh Oa còn đang nức nở trên lưng.

“Oa Oa, lại đây, đứng lên, giẫm lên vai anh, chèo lên, được không?” Hạ bảo bối nói, tới gần mép hố, để Oa Oa dựa vào tường, giẫm lên vai cậu, cậu đẩy lên, cô bé có thể bò ra.

“Thế nào, có với tới?” Oa Oa nhỏ giọng nức nở hỏi, lại yếu ớt nói, “Anh, em thấy khó chịu,choáng váng đầu…?”

Hạ bảo bối nóng vội, độc tố đã lan ra, “Nghe lời, bám vào tường, giẫm lên vai anh, em rất giỏi, em có thể làm được, ngoan, nếu không lát nữa anh sẽ không được ăn cơm, em sẽ không làm anh không có cơm ăn chứ?”

“Không muốn, muốn anh được ăn cơm.”

“Vậy đứng lên vai anh, với không tới liền giẫm lên đầu anh, nhất định phải chèo lên…”

“Được” Tiều Manh Oa nghe lời bám vào tường, bắt đầu bò lên, đầu gối quỳ lên vai Hạ bảo bối, Hạ bảo bối cố gắng, năm mươi cân giẫm lên người cậu không phải đùa, cảm giác vai muốn gãy rụm.

“Oa Oa, dùng sức, đứng lên bò ra… Oa Oa, em nên giảm cân đi…”

“Anh, Oa Oa, thật khó chịu…” Hô hấp của cô càng ngày càng nặng, Hạ bảo bối cắn răng, “Anh cũng khó chịu, nhanh lên một chút được không?”

Oa Oa cuối cùng cũng đứng lên, Hạ bảo bối đứng vứng, để cô đứng ở trên vai cảu mình, Oa Oa cuối cùng cũng đứng lên, vừa lúc có thể tới cửa hang, đột nhiên

đột nhiên, Hạ bảo bối lảo đảo một cái, người liền ngã xuống.

Đã bám lấy cửa hang Tiểu Manh Oa cứ thế rơi xuống.

“Oa Oa…” Hạ bảo bối sốt ruột chạy tới chỗ cô bé, hai người bị ngã xuống, Hạ bảo bối kêu thảm một tiếng, trán lập tức toát mồ hôi hột, Tiểu Manh Oa rơi lên đùi cậu, đập vào chân cậu.

“Mẹ ơi…” Hạ bảo bối đau đến toàn thân đổ mồ hôi, Tiểu Manh Oa lổm cổm bò dậy, môi tím tái, khuôn mặt cũng trắng bệch, Hạ bảo bối cúi đầu ôm lấy chân mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2239: Thanh mai trúc mã 21


“Mẹ ơi…” Hạ bảo bối đau đến toàn thân đổ mồ hôi, Tiểu Manh Oa lổm cổm bò dậy, môi tím tái, khuôn mặt cũng trắng bệch, Hạ bảo bối cúi đầu ôm lấy chân mình.

“Anh, làm sao vậy… Oa Oa làm đau anh đúng không…”

“ngốc, em nên giảm béo đi….” Hạ bảo bối ngẩng đầu hét một tiếng, đột nhiên thay đổi sắc mặt, “Bảo bối, em làm sao vậy, đừng dọa anh…”

“Khó chịu…” Ánh mắt của cô bé rời rạc, cô che ngực, không thở được, Hạ bảo bối ngửa đầu gọi to, “Có ai không, cứu mạng, các người con mẹ nó chết hết ở nơi nào rồi, cứu mạng…”

Hạ bảo bối gào giọng, Oa Oa đã hôn mê, trái tim Hạ bảo bối co rụt lại, “Cứu mạng, Oa Oa…”

Mắt hắn đỏ hồng, không ngừng kêu cứu, tức giận mắng, “Các người con mẹ nó trang bị nhiều camera như vậy là muốn xem mọi người trong dừng tập huấn sao, dùng đẻ trang trí sao, chúng rôi rơi xuống cũng không nhìn thấy sao? Cứu mạng…?

Hạ bảo bối đem Oa Oa đặt xuống, mặc dù cậu không muốn đem Oa Oa để lại đợi người, cậu cũng không có cách đi tìm người đến cứu mạng, nhưng mà, cậu một chân bị gãy, cũng không thể bò lên được.

Cậu gọi đến mất cả tiếng, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng bước chân.

Tư Đồ Mặc cùng An Tiêu Dao  tới.

Hạ bảo bối đỏ cả con người, xông lên liền mắng, “Các người chết hết ở chỗ nào, giờ mới qua đây.”

An Tiêu Dao nhảy xuống ôm tiểu manh oa, Tư Đồ Mặc chờ người ở phía trên, vừa nhìn thấy sắc mặt của tiểu manh oa, Tư Đồ Mặc liền nóng này, cuống quýt dùng bộ đàm gọi bắc sĩ chuẩn bị chữa bệnh.

“Bệnh tim phát sao?”

“Rắn độc cắn.”

Tư Đồ Mặc cuống quít ôm cô đi cấp cứu, An Tiêu Dao thấy Hạ bảo bối cũng ngồi trên mặt đất, nhíu mày, “Cậu là thế nào?”

Hạ bảo bối tức giận trả lời, “Gãy chân.”

Hạ Thanh bất thần nói một câu, “Bị vợ của cậu đè cho bị thương sao?”

Mọi người, “…”

Hạ bảo bối mau băng bó chân, Anna cùng Đan Đan cũng bắt cá trở về, nghe thấy bọn họ xảy ra chuyện vội chạy tới, Anna nói, “Có đau hay không, như vậy là phải nghỉ ngơi một thời gian rồi.”

Hạ bảo bối trầm mặc không trả lời, Anna nói, “Tôi đã sớm nói cho cậu biết, đừng mang Oa Oa đi vào trong rừng, trong đó nhiều sinh vật độc, không phải lúc nào cũng an toàn, thế mà anh không nghe.” 

"Được rồi, đừng nói nữa." Hạ bảo bối trong lòng nôn nóng, giọng điệu cũng không tốt.

Đó cũng không phải là rắn kịch độc, so với lần trước cậu gặp, thì khá hơn nhiều, đảo nhỏ này chắc thuốc giải sẽ có, nhưng mà, Tiểu Manh Oa phiền toái chính là, trái tim cô bé, nguyên nhân như vậy là do độc tố kích thích phát tác.

Hạ bảo bối ngồi ngoài phòng phẫu thuật mặt thất thần

Bệnh tim của Oa Oa phát tác.

Tại sao cậu lại để cho cô bé đi vào trong rừng rậm? Chẳng thà để cô bé cứ ngồi khóc ở trên đảo, vừa nghĩ tới Tiểu Manh Oa có thể nguy hiểm đến tính mạng, Hạ bảo bối cả người đều thiếu chút nữa sụp đổ.

Cậu cả đời này, làm việc gì cũng nhanh nhẹ sạch sẽ, lúc trước nước Mỹ cùng vương bài là một trước một sau tìm được cậu, thông qua mạng lưới tìm được cậu, bọn họ không ai biết thân phận thật sự của câu. Nhưng đều biết cậu có bao nhiêu tài năng, lựa chọn của cậu chính là vương bài. Khi đó, trừ Lục Trăn cùng An Tiêu Dao, cậu đối với tất cả mọi người trong vương bài đều không biết, đối với việc vương bài đang làm gì cậu cũng biết rõ ràng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2240: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 22


Editor: thanh huyền

Khi đó, trừ Lục Trăn cùng An Tiêu Dao, bé đối vương bài tất cả mọi người không biết, đối với vương bài chân chính đang làm gì, hiểu biết cũng không phải rất rõ ràng, biết tối đa chính là bọn họ buôn lậu súng ống đạn dược, rửa tiền đen, làm toàn là chuyện phạm pháp, bé từng suy nghĩ vì chính phủ, về sau lại cảm thấy vì chính phủ bán mạng, không có tiền đồ, có thể nói, niên kỷ của bé nhỏ, tự hỏi lại rất toàn diện, bé có dã tâm, cho nên tuyển trạch con đường này. Bé chưa bao giờ từng hối hận quá, đây là bé nhân sinh lớn nhất quyết định.

Bé vẫn cảm thấy chính mình mặc dù còn rất nhỏ, lực lượng có lẽ không phải rất cường đại, nhưng bé có tự tin, có thể bảo vệ tốt người bên cạnh, có thể tự bảo vệ mình, nhưng mà, bé lại trơ mắt nhìn Tiểu Manh Oa, nằm tay lạnh như băng trong phòng, bé cái gì làm không được.

Bé từ lúc còn nhỏ bắt đầu, trên cơ bản mọi chuyện như ý, có thể nói được hô phong hoán vũ, không gì làm không được, bé lần đầu tiên cảm thấy luống cuống như vậy, khẩn trương, bởi vì bé cái gì không làm được, cái gì không làm được.

Tiểu Manh Oa, xin lỗi.

Ca ca xin lỗi em.

Bé vô lực phủng đầu, rất muốn khóc, lại không có nước mắt, đã hơn một năm huấn luyện, Hạ Thần Hi từ nhỏ giáo dục, bé hiểu được khống chế chính mình bi thương, khống chế tâm tình của mình, dù cho sụp đổ, cũng không muốn bị người nhìn thấy nước mắt bé.

An Tiêu Dao ngồi vào bên cạnh bé, bàn tay to trên bờ vai bé vỗ nhè nhẹ, bảo bối vai nhỏ, kỳ thực còn phi thường đơn bạc, đối với đứa nhỏ cùng tuổi ở huấn luyện, bé thực sự thon thả giống như thân trúc.

Tư Đồ Mặc để bé phụ trọng hai mươi kg, bé nghĩ có lẽ sẽ suy sụp eo nhỏ, kết quả bé chịu đựng.

Đứa nhỏ này so với anh suy nghĩ phải kiên cường hơn.

"Bảo bối, không muốn quá tự trách, loại ngoài ý muốn này, bất luận kẻ nào cũng không nghĩ, cậu tự trách nữa, thời gian cũng không cách nào trở lại, cậu bây giờ nên nghĩ là thế nào đi đối mặt." An Tiêu Dao khuyên bảo, bọn họ đã thành niên, nhiều năm huấn luyện giáo hội bọn họ, thế nào đi đối mặt mất đi người nhà, mất đi tình cảm chân thành thống khổ. Hạ bảo bối suy cho cùng chỉ là một đứa nhỏ, mà bọn họ luôn luôn theo thói quen quên, bé còn là một đứa nhỏ.

Hạ bảo bối nghẹn ngào nói, "Anh yên tâm, tôi không sao."

Hạ Thanh nói, "Biết mình phạm sai lầm là được, tiếp theo không muốn tái phạm đồng dạng sai lầm, cháu mang bé đi vào cô liền cảm thấy không thích hợp, Oa Oa thân thể không tốt, rừng rậm bệnh thấp nặng, độc vật nhiều, bé có bệnh tim, hoàn cảnh đối với bé mà nói vô cùng quan trọng, không nghĩ ra cháu tại sao muốn mang bé đi vào."

Hạ bảo bối cũng không nghĩ ra, bé tại sao muốn mang Tiểu Manh Oa đến trong rừng rậm đi, là bắt đầu từ khi nào nguyện ý mang cô đi? Theo bé bị rắn độc cắn một miếng, cơ hồ đối với Tiểu Manh Oa hữu cầu tất ứng.

Trước cô cũng ầm ĩ theo bé đi rừng rậm đi săn, ầm ĩ theo bé rời bến bắt cá, bé mỗi lần không kiên nhẫn, ngại cô là trói buộc, thích khóc nhỏ yếu lại không bản lĩnh, nếu là đụng tới nguy hiểm chỉ biết cản trở.

Về sau, bé vì sao sẽ không loại nghĩ gì này?

Hạ bảo bối đau đầu dục nứt ra, căn bản vô pháp tự hỏi, cũng liền buông tha cho, bé bây giờ chỉ nghĩ Tiểu Manh Oa có thể vượt qua cửa ải này, có thể bình bình an an, sai lầm như vậy, bé sẽ không tái phạm lần thứ hai.

"Phẫu thuật còn có bao lâu?" Hạ bảo bối ngẩng đầu hỏi một vị thầy thuốc, vài vị thầy thuốc đô ở ngoài phòng phẫu thuật mặt, tất cả đều là chữa bệnh đội ngũ tinh bé, trong phòng mổ dung không dưới người nhiều như vậy, bọn họ đô ở chỗ này chờ hộ sĩ ra trao đổi số liệu, để ngừa vạn nhất.

Có thể thấy Tiểu Manh Oa thực sự là một sủng nhi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2241: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 23


Editor: thanh huyền

Có thể thấy Tiểu Manh Oa thực sự là một sủng nhi, coi như là bé bị thương, cũng không có trận thế này.

"Đại khái còn có ba giờ sau." Một y sinh nói.

Hạ bảo bối đến, khập khiễng đi ra ngoài, Hạ Thanh muốn đi dìu bé, bị An Tiêu Dao kéo, anh nhẹ nhàng lắc đầu, "Để một mình bé yên lặng một chút đi, này có lẽ là lần đầu tiên phạm lỗi, bé vô pháp tiêu tan đi. Càng là người thông minh tự phụ, càng là đối với sai lầm của mình, vô pháp tiêu tan."

Hạ Thanh có chút lo lắng, trái lại không tiến lên nữa đi ngăn bé, Anna vẫn theo bên người Hạ bảo bối nói với bé cái gì, Hạ bảo bối không nói một lời đi ra ngoài, cũng không cần người đỡ, Anna chỉ phải dừng lại.

Đan Đan nhẹ giọng nói, "Thoạt nhìn bộ dáng rất nghiêm trọng, quỷ thích khóc sẽ không chết đi?"

"Không biết." Anna nhìn bóng lưng Hạ bảo bối, "Hi vọng cô không có việc gì, nếu không Hạ Thiên sẽ rất tự trách khổ sở."

"Cô có bẩm sinh bệnh tim, bác sĩ Lâm đã nói, cũng không phải là phẫu thuật thay tim là có thể khôi phục, tử vong là chuyện sớm muộn."

"Vậy cũng không thể ở lần này ngoài ý muốn." Anna nói.

Hạ bảo bối một người ngồi ở lầu chót, giằng co tiếng đồng hồ, đã hơn mười giờ, trời cũng ám xuống, vô song trên đảo tia sáng lại rất tốt, xám trắng lạnh lẽo, không giống buổi tối bình thường đen đặc.

Hạ bảo bối nhìn ngoài khơi, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Bé lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại của Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi vừa mới bồi Đường Bạch Dạ mở một hội nghị, hai người đang định đi ăn bữa trưa, nhận được điện thoại của Hạ bảo bối thập phần ngoài ý muốn, "Hi, bảo bối, thế nào lúc rảnh rỗi gọi điện thoại về?"

Trên đảo cấm bọn nhỏ dùng điện thoại, mỗi lần dùng điện thoại, cần đăng ký, cũng không cho phép cùng ngoại giới giao lưu, nhưng mỗi ngày có báo chí toàn cầu các nơi cho bọn bé nhìn, để cho bọn họ hiểu biết trên thế giới phát triển, đại bộ phận đều là sự kiện quân sự nghiên cứu khoa học.

"Mammy..." Hạ bảo bối hô một tiếng, cảm thấy dị thường ủy khuất, vậy mà nói không nên lời, Hạ Thần Hi nguyên vốn định một bên cùng Đường tổng đi ăn cơm một bên cùng con trai bảo bối gọi điện thoại vừa nghe thanh âm này, dừng bước.

Hơi nhíu mày.

Đường tổng đi vài bước phát hiện cô không theo kịp, đến một câu, "Nhi tử chết sao? Em thế nào vẻ mặt này? Không có việc gì, còn có anh."

Hạ bảo bối, "..."

Daddy cha đối với con là nhiều oán niệm a a a a.

"Cút, anh mới tử đâu." Hạ Thần Hi tức giận cười mắng một tiếng, đẩy anh, "Cho em một phần mang trở về."

Đường Bạch Dạ lại đảo trở về, cạnh tai nghe Hạ bảo bối nói cái gì, kết quả cái gì không nghe thấy, ngược lại là công nhân đi tới đi lui xem hình ảnh tổng giám đốc cùng phu nhân tổng giám đốc ân ái.

Hạ Thần Hi một phen đẩy anh ra, "Bảo bối nhi, con làm sao vậy?"

Cô một bên hỏi một bên hồi phòng làm việc, Đường Bạch Dạ theo cô cùng nhau trở lại, cũng không tâm tư ăn cơm, nuôi con mới biết tâm tư nhi nữ, có thể theo chi tiết rất nhỏ phát hiện cảm xúc đứa nhỏ.

Bảo bối của cô rất khó chịu.

"Xảy ra chuyện gì?" Hạ Thần Hi tiến hành hỏi bé, Hạ bảo bối cũng không thanh âm, chỉ có thanh âm của sóng biển.

Đường tổng mở rảnh tay, "Hi, tiểu tử, con có phải huấn luyện bất thuận lợi hay không? Cha xem con vóc người xinh xắn lanh lợi đích xác kinh không được đi, không quan hệ, nhi tử vóc người nhiều giống mẹ, không muốn tự ti a, đón thêm lại lệ chính là."

Hạ Thần Hi, "..."

Cô liền biết Đường tổng miệng chó không thể khạc ra ngà voi, con trai bảo bối của cô không được mười tuổi thì có vóc dáng 1m5.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2242: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 24


Editor: thanh huyền

Cô liền biết Đường tổng miệng chó không thể khạc ra ngà voi, con trai bảo bối của cô không được mười tuổi thì có vóc dáng 1m5, sau này nhất định là vóc dáng cao lớn, mặc dù hiện tại gầy, ai thấy qua nam hài tử huấn luyện mười năm còn là một bộ dáng gậy trúc sao? Sau này tuyệt đối là vóc người người mẫu ảnh a.

Phi phi phi,cô thế nào theo Đường tổng đi trật, hiện tại mấu chốt là nhi tử làm sao vậy.

"Con hôm nay phạm vào một sai lầm." Hạ bảo bối thanh âm rầu rĩ.

"Phạm sai lầm rất bình thường a." Hạ Thần Hi nói, "Người cũng không phải thánh nhân, thục có thể vô quá, mẹ nếu như sinh ra một đứa trẻ sẽ không phạm lỗi, đó mới là hoa lạ đâu..."

Đường tổng tiếp lời, "Nam nhân phạm sai lầm quả thực quá bình thường, năm đó cha nếu không phải là phạm sai lầm, có thể có con tiểu bất điểm sao? Con còn không biết ở đâu chờ đầu thai đâu, nói không chừng hiện tại đệ đệ lớn như vậy, bởi vậy có thể chứng minh, nam nhân là phải phạm sai lầm."

Hạ Thần Hi đá anh một cước, "Bị nữ nhân tính kế sắc dụ mắc câu, thực sự là rất quang thải sao? Anh cũng không biết xấu hổ cùng bảo bối nói."

"Anh nếu không phạm lỗi, hôm nay lão bà cũng không phải là em."

Tâm tư Hạ Thần Hi ném anh một cái tát cũng có.

Hạ bảo bối phiền muộn cũng có điểm thoải mái, bé này hoa lạ lão tử, ai, bé là đến kể khổ, đến kể khổ, không phải đến để bé pha trò.

"Hi, bảo bối nhi, con phạm sai lầm gì? Chẳng lẽ nhỏ như vậy là có thể phạm sai lầm lão tử, này không quá khả năng a." Đường tổng chính nhi bát kinh hỏi, "Linh kiện không được thục, dù cho nghĩ phạm sai lầm cũng không có biện pháp."

"Đường Bạch Dạ, anh đủ rồi a." Hạ Thần Hi cười, ngược lại cũng hề hề hỏi, "Sẽ không thực sự là loại sai lầm này đi?"

Hạ bảo bối, "..."

Bé đột nhiên có chút hối hận gọi điện thoại.

"Con nghĩ con sai lầm lớn nhất là gọi điện thoại cho hai người.” Hạ bảo bối thanh âm đã khôi phục bình thường, chẳng lẽ đứa nhỏ có ngăn trở, với ba mẹ, không là một bộ tận tình khuyên bảo ôn nhu nói nhỏ an ủi bé bị thương cẩn thận sao?

Vì sao hình ảnh bé chờ mong cũng không có xuất hiện?

Hạ Thần Hi nghẹn cổ họng, "Cha con không đi ăn cơm, liền sẽ quấy rối, bảo bối nhi,mẹ  xem con mới mười tuổi, hẳn là ra không là cái gì đại sự a, không thiếu cánh tay gãy chân đi? Nếu như thiếu một cánh tay sớm tìm dì cả, cô còn có thể giúp con."

"Mammy, mẹ thì không thể ngóng trông được không?" Hạ bảo bối thanh âm nghe tương đương u oán, lại nhìn một chút chân của mình, "Bất quá, mẹ thật nói đúng, con gãy chân."

Hạ Thần Hi, "..."

Đường tổng, "..."

Đường tổng đánh một vang lớn, lấy một loại vẻ mặt đã sớm biết như thế nhìn Hạ Thần Hi, "Em xem anh nói đúng đi, em đem bé dưỡng được trắng trắng nộn nộn đưa qua huấn luyện, kia tiểu xương cốt như thế bất chắc nhất định sẽ gãy, em không tin anh, quả nhiên là nam nhân giải nam nhân."

Hạ Thần Hi cắn răng, nghe thấy nhi tử gãy chân một bộ vui sướng khi người gặp họa xác định nhi tử thật là anh thân sinh sao?

Đường tổng anh có thể càng hỗn đản một chút sao?

"Daddy, cha cứ như vậy chờ đợi con thiếu cánh tay gãy chân sao?"

Đường tổng nói, "Này lại không đại sự gì, nói cha năm đó đi đứng chặt đứt bốn lần, bây giờ không phải là làm theo vui vẻ, con không thể loại đau này khổ, con là không có biện pháp lớn lên,nói con không phải là bởi vì gãy chân gọi điện thoại về nhà tìm mẹ nói đi nhi tử, con đã cai sữa biết chưa nhi tử, như vậy rất gây trở ngại cha mammy ước hẹn ăn cơm."

Hạ Thần Hi, "..."

Hạ bảo bối, "..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2243: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 25


Editor: thanh huyền

"Con khẳng định không phải cha thân sinh." Hạ bảo bối hỏi Hạ Thần Hi, "Mammy, mẹ xác định mẹ năm đó trên giường chính là cha sao? Con là không phải chỉ là cùng cha trông giống mà thôi?"

Hạ Thần Hi dùng khóe mắt nhìn Đường tổng một cái, "Mẹ cũng bắt đầu hoài nghi."

Đường Bạch Dạ rên một tiếng, "Con trái lại đi tìm một người trông giống lão tử ra a, cha độc nhất vô nhị như thế ký hiệu tính mặt đẹp trai con vận khí tốt kế thừa  80% đó là t*ng trùng chất lượng tốt của ta. Tiểu hỗn đản, con đây là gây xích mích cảm tình ba mẹ thiên lôi đánh xuống biết không?"

Hạ Thần Hi nói chuyện dục vọng cũng không có.

Hạ bảo bối giận, "... May mắn con không kế thừa ưu điểm khác của cha."

Hạ bảo bối hung hăng cắn hai chữ ưu điểm.

Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, này hai phụ tử, thực sự là càng lúc càng ngây thơ.

"Không kế thừa là tổn thất của con." Đường Bạch Dạ cười híp mắt nói trở lại, Hạ Thần Hi lúc này mới lên tiếng, "Hi, bảo bối nhi, con đừng cùng cha phân cao thấp, cha hiện ở trong lòng tuổi tác so với con còn ấu trĩ."

"Tiểu gia mặc kệ cha." Hạ bảo bối hừ hai câu, "Đúng rồi, tiểu di( Hạ Thanh) đã ở trên đảo."

"Xanh chạy bên kia không quan hệ sao?" Hạ Thần Hi nhíu mày, An Tiêu Dao đã tín nhiệm cô đến loại tình trạng này? Vậy mà mang cô đi đảo nhỏ căn cứ thần bí bọn họ, chỗ đó tính là đảo đặc công bồi dưỡng của bọn họ a.

"Cô cùng Tiêu Dao, Thất Thất cùng đi đến, khả năng lại hai ngày nữa liền rời đi." Hạ bảo bối nói, lại nghĩ đến Tiểu Manh Oa, có chút rầu rĩ, vốn muốn cùng Hạ Thần Hi nói một chút chuyện Tiểu Manh Oa, nói một câu bé lần này phạm hạ sai lầm, kết quả, đều bị lão tử càn quấy cấp phá hủy, bé đô thiếu chút nữa đã quên rồi, bé muốn tìm Hạ Thần Hi làm cái gì.

"Mẹ hâm mộ ghen ghét, vì sao mẹ không có loại phúc lợi này." Hạ Thần Hi rất quấn quýt, Hạ Thanh vậy mà không cho cô tiết lộ một tiếng, quả thực quá không nói nghĩa khí.

"Chờ con huấn luyện kết thúc, con liền sẽ trở lại."

Hạ Thần Hi suy nghĩ một chút cũng rất tốt, "Qua năm, con không về nhà, gia gia nhắc tới con, năm nay gia gia đại thọ con muốn trở về sao? Ông vẫn ở lải nhải."

Mặc dù Đường gia bây giờ hơn một trai một gái, tiểu bằng hữu phân tán lực chú ý lão gia tử, nhưng mà, lão gia tử đối với trưởng tôn thật là có mạc danh kỳ diệu cố chấp, luôn luôn không ngừng hỏi thăm tình huống Hạ bảo bối.

Nếu là ông biết Hạ bảo bối gãy chân, không biết nhiều lắm thương tâm, dự đoán được nhảy lên làm cho cô lập tức đón Hạ bảo bối trở về.

"Không quay về." Hạ bảo bối suy nghĩ một chút, không tính toán đi trở về, còn có hai tháng, gia gia liền đại thọ, bé vẫn luôn nhớ, lần trước gọi điện thoại gia gia đã nói.

Chỉ là, bé gãy chân, muốn dưỡng thương, lại muốn cùng được huấn luyện, điều quan trọng nhất, không biết Tiểu Manh Oa tình huống thế nào.

Bé sợ là không có biện pháp trở lại.

"Bảo bối, chân con không phải bị gãy sao? Con có thể trở về nhà dưỡng thương, dù sao chỗ nào dưỡng thương đều là dưỡng thương, nhiều hai tháng ở nhà rất tốt a." Đường Bạch Dạ nói, đề nghị này Hạ Thần Hi cảm thấy có chút hợp lý.

Đứa nhỏ gãy chân, không có khả năng lại huấn luyện, chỉ có thể làm một ít huấn luyện trí nhớ, huấn luyện trí nhớ, Hạ bảo bối ở đâu đều là huấn luyện, không như về nhà đến dưỡng thương, lại có thể bồi gia gia cùng đệ đệ muội muội.

Hạ bảo bối vô ý thức cự tuyệt, nếu là bình thường, có lẽ, bé sẽ cùng đề nghị Tư Đồ Mặc, Tư Đồ Mặc cũng sẽ khai ân, bé loại tình huống này đích xác không có biện pháp lại huấn luyện. Nhưng mà, nếu là bé đi rồi hai tháng, Tiểu Manh Oa thế nào sống a.

Cô rời khỏi mình một ngày sẽ khóc ruột gan đứt từng khúc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2244: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 26


Editor: thanh huyền

Lần trước bé chỉ là ra đảo hai ngày, trở về Tiểu Manh Oa khóc phá hủy giọng nói.

Nếu là mang cô trở lại, vậy cũng không được, không có thiết bị cùng tinh nhuệ nhất chữa bệnh đội ngũ đảo nhỏ chữa bệnh, cô muốn xảy ra chuyện gì nhưng làm sao bây giờ a.

"Không được, con sẽ cùng gia gia giải thích." Hạ bảo bối nói, trong lòng cảm thấy đối với gia gia rất xin lỗi.

Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ liếc mắt nhìn nhau, trái lại không nói gì.

"Được rồi, mammy daddy, con cúp điện thoại."

"Chiếu cố tốt chính mình, bảo bối nhi, mặc kệ phát sinh chuyện gì, mammy tin con có thể ứng phó, đừng quay đầu lại nhìn, nỗ lực hướng phía trước mặt nhìn là được." Hạ Thần Hi nói, Hạ bảo bối đáp một tiếng, cúp điện thoại.

Đường tổng hỏi, "Bé rốt cuộc gọi điện thoại đến làm cái gì?"

Hạ Thần Hi tức giận liếc anh một cái, "Em nguyên bản có cơ hội biết, để anh tới quấy rối."

"Tâm tình của bé rất tốt a, này thì thế nào."

Hai người yên lặng một hồi, mắt to trừng mắt nhỏ, Đường tổng nghiêm túc nói, "Anh cảm thấy bé thực sự nuôi một con dâu nuôi từ bé, nếu không vì sao không trở về nhà? Chẳng lẽ chỉ có một mình anh nghĩ như vậy?"

Anh lấy một loại biểu tình lão bà chúng ta vẫn luôn là lòng có thông minh sắc sảo nhìn Hạ Thần Hi.

Hạ Thần Hi lặng yên nghiêng đầu qua một bên đi, "Tuyệt đối không là một người."

Đối với lão bà cùng mình lòng có thông minh sắc sảo tỏ vẻ rất hài lòng Đường tổng nói tiếp, "Anh đánh đố, Hạ Thanh rời khỏi đảo nhỏ chuyện thứ nhất chính là ảnh chụp con dâu của chúng ta nuôi từ bé đem phát cho em xem, hẳn không phải là một mình anh nghĩ như vậy phải không?"

Hạ Thần Hi, "..."

Cô xác thực cũng là muốn như vậy.

Đường tổng phi thường hài lòng kéo Hạ Thần Hi, "Đi lạp, ăn cơm, lấy ánh mắt bảo bối nặng khẩu vị như vậy, em khẳng định đoán không ra bé thích dạng loại hình gì, chúng ta đánh cuộc?"

"Như em vậy, bé có yêu mẫu tình kết." Hạ Thần Hi quyết đoán nói.

Đường tổng cắt một tiếng, "Em là của ạnh được không? Đừng đánh chú ý nhi tử, anh cảm thấy là một vị hoa tuyết hơi ngốc nghếch."

Hạ Thần Hi, "..."

An Tiêu Dao trên tầng cao nhất, đã là nửa đêm, bóng đêm cũng có chút nồng mực, thiếu niên tổ huấn luyện vào buổi tối huấn luyện huýt gió, hơn một trăm các thiếu niên ở trong vòng năm phút tề tụ bãi cát trên, ở một mảnh hỗn loạn cấp tốc lập đội hình.

Vào buổi tối huấn luyện, hơn phân nửa là ngắm bắn cùng ẩn nấp.

Huấn luyện dẫn đội ngũ của mình đi rừng rậm, trên bờ cát lại khôi phục yên lặng, An Tiêu Dao đi tới bên cạnh bé, Hạ bảo bối một người ngồi ba bốn tiếng đồng hồ, "Phẫu thuật rất thành công, Oa Oa không có việc gì, ngày mai sẽ có thể tỉnh lại, độc tố cũng sẽ từ từ thanh trừ."

Hạ bảo bối thở phào nhẹ nhõm, vẫn như cũ ngồi, nhìn ngoài khơi.

An Tiêu Dao ở bên cạnh bé ngồi xuống, thấy bé lấy di động, nhíu mày, "Cậu không trải qua đồng ý, ra bên ngoài giới gọi điện thoại?"

"Tôi biết sẽ không có chuyện gì, tổ người tin tức sẽ chặn lại tín hiệu, sẽ không bị người khác truy tung đến, tôi chỉ là trong lòng khó chịu, muốn gọi điện thoại mammy daddy tìm an ủi." Hạ bảo bối giải thích nói, tường lửa là bé cách tân, bé tuyệt đối có lòng tin, người ngoài truy tung không được tín hiệu bé.

An Tiêu Dao cười, "Cậu gọi điện thoại tìm Đường tổng an ủi, quả thực là..."

"Ngu xuẩn a." Hạ bảo bối cười, "Tôi nhất định bị Tiểu Manh Oa truyền nhiễm."

"Thế nhưng, cậu tâm tình rất tốt."

"Ừ, không có việc gì." Hạ bảo bối nói, "Tôi cũng làm xong tiếp thu sở có thể chuẩn bị."

"Cậu có thể không cần tiếp thu khả năng xấu nhất, bé bình an vô sự.".
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2245: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 27


Editor: thanh huyền

Hạ bảo bối mỉm cười, thần sắc rất yên lặng, một lớn một nhỏ khí chất thần vận kinh người tương tự, đều là rất quân tử, nhưng lại rất cường đại khí tràng, "Tôi vẫn đang suy nghĩ, nếu như Tiểu Manh Oa lần này bình an vô sự, tôi cũng biết tôi chuyên nghiệp là cái gì."

An Tiêu Dao mi tâm hơi nhéo nhéo, không có trả lời, Hạ bảo bối nhìn An Tiêu Dao, "Tôi sẽ làm một danh y sinh."

"Trái tim ngoại khoa?"

"Là!"

An Tiêu Dao hít sâu, Hạ bảo bối ở phía trên ngồi lâu như vậy, bé ngay từ đầu nghĩ, bảo bối chỉ là bị đả kích, cần thời gian yên lặng một chút, không cần bọn họ lo lắng, nhưng mà, nghe thấy bé nói đã quyết định công việc chuyên nghiệp, An Tiêu Dao liền minh bạch, Hạ bảo bối ở trong thời gian ngắn như vậy, đã đem người một nhà sinh tuyến quy hoạch được nhất thanh nhị sở.

Bé rất thông minh, biết mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì.

Làm một người lãnh đạo, chọn y khoa tuyệt đối là lựa chọn sai lầm.

Bé biết, Hạ bảo bối rành mạch từng điểm này.

Bởi vì bé sẽ tiêu phí nhiều rất nhiều thời gian ở trên việc chuyên nghiệp thứ hai, lấy bé xem ra, có lẽ Hạ bảo bối ở y khoa tiêu phí nhiều thời gian cùng tinh lực xa lớn hơn tin tức, đây cũng là chuyện bé lo lắng.

Học y, vốn sẽ phải tiêu phí nhiều rất nhiều thời giờ.

Vương bài có đội ngũ chuyên môn chữa bệnh, không cần thân thủ rất mạnh, chỉ cần một ít năng lực tự bảo vệ mình, trừ này, tất cả thời gian dùng cho học y, cho nên tổ kiến đội ngũ chữa bệnh mạnh nhất toàn cầu.

Bất kể là kỹ thuật còn là thiết bị, vương bài đi ở tuyến đầu.

Hạ bảo bối cần học tập gì đó quá nhiều, bé căn bản không có quá nhiều thời gian, tuyển chọn trở thành một y sinh, nếu là bé tuyển trạch trở thành một y sinh ra được ý nghĩa, bé muốn rất nhiều ngành học.

Người sẽ có chọn lựa.

"Tôi vốn cho là cậu sẽ chọn quản lý học." An Tiêu Dao nói, đây là bé lựa chọn tốt nhất, "Tôi cũng cho rằng, cậu sẽ có rất nhiều thời giờ để suy nghĩ, không ngờ cậu đã làm quyết định."

"Tôi sẽ đi học." Hạ bảo bối trầm giọng nói.

An Tiêu Dao lắc lắc đầu, "Cậu không có nhiều thời giờ như vậy."

"Tôi sẽ học." Hạ bảo bối trầm giọng nói, "Tôi có tự tin có thể làm tốt việc này."

Ánh mắt của bé kiên định mà trầm tĩnh, đó cũng không phải ánh mắt một đứa nhỏ có, ý chí kiên cường như vậy, đã là một đặc công thành thục, binh sĩ.

"Tôi chỉ nghĩ nói cho cậu biết, đây là cậu kém nhất tuyển trạch- lựa chọn, cậu thực sự không cần suy nghĩ thêm sao? Chúng ta vương bài đã có phục vụ chữa bệnh tốt nhất, dì cả cậu đã là bác sĩ ngoại khoa tốt nhất, đã không cần cậu tới dệt hoa trên gấm."

Hạ bảo bối khẽ nói, "Tôi nguyên vốn định, tôi mười lăm tuổi là có thể rời khỏi đảo đặc công, bắt đầu theo tin tức cơ sở vương bài làm lên, tôi sẽ học giỏi, tôi cần học tập tất cả, trở thành một người lãnh đạo hợp cách, có đầy đủ năng lực đến lãnh đạo vương bài."

"Bây giờ, tôi vẫn như cũ tính toán như vậy, mười lăm tuổi rời khỏi đảo, sau đó đến tổng bộ sa mạc sâu hơn tạo ba năm, tiến tu y thuật. Chờ tôi mười tám tuổi, lại tiến vào vương bài, nếu như các người cảm thấy tôi không hợp cách, tôi có thể buông tha lãnh đạo vương bài làm một danh tin tức viên."

"Tôi làm bác sĩ, không phải là vì vương bài chữa bệnh đội dệt hoa trên gấm, tôi chỉ vì Oa Oa có thể khỏe mạnh trường mệnh bách tuổi."

An Tiêu Dao nhàn nhạt nói, "Cậu có nghĩ tới hay không, Oa Oa có lẽ sống không được mấy năm, tôi vừa cấp Tiểu Tuyết gọi điện thoại tới, cô cũng đã nói, loại bệnh này lệ phi thường hiếm thấy, y học không có bất kỳ tiền lệ, cũng không phải là phẫu thuật thay tim là có thể khôi phục, Tiểu Tuyết cũng nói, Oa Oa có lẽ thực sự chỉ có thể sống thêm mấy năm. Theo tuổi tác tăng lên, gánh nặng trái tim cũng sẽ càng lúc càng lớn, trái tim của cô cơ năng cũng sẽ càng lúc càng không xong.".
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2246: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 28


Editor: thanh huyền

Hạ bảo bối cắn răng, "Tôi sẽ không để loại chuyện này phát sinh."

"Có một số việc, cậu bất lực." An Tiêu Dao nhẹ nhàng vỗ bờ vai của bé, "Tôi cũng không phải là phản đối cậu học y, tôi chỉ là sợ cậu kỳ vọng càng lớn, thất vọng càng lớn, cậu vì một người, tiêu phí nhiều thời gian dài như vậy, nhiều tinh lực như vậy đi làm một việc, kết quả phát hiện, cậu vẫn như cũ không có biện pháp bảo vệ cô, cậu có thể tiếp thu loại này chênh lệch sao? Cậu nghĩ qua loại khả năng này sao?"

Hạ bảo bối trầm mặc, điều này hiển nhiên là giữa nam nhân nói chuyện.

An Tiêu Dao cũng không có coi bé là thành một đứa nhỏ, chẳng qua là thành bằng hữu tốt nhất, thân nhân, đi giáo dục bé.

"Tôi nghĩ quá, nếu là tôi vẫn như cũ không có biện pháp bảo hộ cô, ít nhất tôi đã tận lực, tôi quãng đời còn lại sẽ không hối hận vượt qua, sẽ không muốn, tôi có thiên phú tốt như vậy, vì sao không đi học y, nói không chừng tôi tìm được biện pháp cứu Oa Oa." Hạ bảo bối hơi đã ươn ướt mắt, "Nếu như tôi cái gì cũng không làm, chờ người đến nói cho tôi biết, rất xin lỗi, chúng ta tận lực, tôi làm không được."

"Tương lai thế nào, ai cũng không rõ ràng lắm." Hạ bảo bối nói, "Tôi chỉ số thông minh đứng ở đỉnh cao nhân loại, tôi tự hỏi vấn đề cũng sẽ so với tất cả mọi người, nói không chừng tôi thực sự tìm được biện pháp, chữa cho tốt cô."

"Quyết định?"

"Là!" Hạ bảo bối nhìn An Tiêu Dao, chậm rãi cười, "Tôi biết, anh sẽ không ngăn cản tôi."

"Nếu như tôi cho cậu biết, cậu lựa chọn trái tim ngoại khoa, tôi có thể không suy nghĩ đem cậu xếp thành người thừa kế, cậu cũng muốn tiếp tục tuyển trạch trái tim ngoại khoa sao?"

"Là!" Bé trả lời được không chút do dự.

"Hạ Thần Hi thực sự là sinh muốn mỹ nhân không muốn giang sơn hôn quân a." An Tiêu Dao khổ cười nói.

Hạ bảo bối mỉm cười, "Có lẽ vậy."

"Thực sự như vậy thích cô?" Thực sự là sốt ruột a, thân thể Oa Oa tệ như vậy, như vậy làm sao trong thế giới sinh tồn.

"Không biết." Hạ bảo bối rất thẳng thắn, "Tôi chỉ là không muốn cô chết."

Tình yêu đối với Hạ bảo bối mà nói, thật sự là quá mông lung, chính bé cũng không rõ ràng lắm, bé cảm thấy bé hẳn là thích cô gái như Anna, kiên cường, độc lập, nhưng mà, bé lại phi thường đau lòng Tiểu Manh Oa.

Bé không muốn Tiểu Manh Oa chết.

"Nếu như tương lai tôi yêu cô, có lẽ, không cần các người suy nghĩ tôi có vào trung tâm vương bài hay không, chính tôi sẽ rời xa thế giới giết chóc, hứa một đời an ổn." Hạ bảo bối nhìn ngoài khơi, ánh mắt càng phát ra kiên định.

Bé vẫn luôn biết, chính mình muốn cái gì, cần dạng cuộc sống gì.

An Tiêu Dao biết, đã là chuyện không cách nào thay đổi.

"Vậy như cậu mong muốn đi."

Này mấy tiếng đồng hồ, sinh lý ở người của Hạ Thiên xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bé là một người làm tốt quy hoạch, lại bởi vì một người, làm rối loạn tất cả kế hoạch người khác.

Bé biết, nếu như bé làm không được, bé sẽ mất đi cái gì.

Bé cũng không biết, bé có thể yêu Tiểu Manh Oa hay không, sẽ không cảm thấy như vậy trả giá có đáng giá hay không.

Này, bé hết thảy không biết.

Bé chỉ biết là, bé bây giờ chỉ nghĩ bảo vệ tốt cô.

Anna dựa vào tường, thật dài thở ra một hơi, cô vốn là muốn đi lên bồi bé, thuận tiện nói cho bé biết, Oa Oa phẫu thuật rất thành công, bé không cần lo lắng quá mức, lại nghe đến nơi này một phen nói chuyện.

Một người nam nhân cùng nam nhân nói chuyện.

Chỉ là một câu lời nói đùa sao?

Tiểu Manh Oa tỉnh lại, không như bất luận kẻ nào dự liệu, chuyện thứ nhất chính là tìm ca ca, sau gây tê, chỗ động dao, phi thường không thoải mái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2247: Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư 29


Tiểu Manh Oa tỉnh lại, không như bất luận kẻ nào dự liệu, chuyện thứ nhất chính là tìm ca ca, sau gây tê, chỗ động dao, phi thường không thoải mái, Tiểu Manh Oa khóc mắt sưng đỏ, thân thể của cô lại không thích hợp giảm đau tề, thời gian Hạ bảo bối tới, cô cũng khóc nửa giờ, bé vừa mới đi thử xe đẩy, liền đi như vậy một hồi mà thôi.

"Ca ca..." Tiểu Manh Oa thân thủ muốn bé ôm.

Hạ bảo bối thúc xe đẩy châm chọc, "Anh sẽ cần người ôm đây."

"Ca ca, thỏa thích..." Tiểu Manh Oa khóc được thở dốc, Hạ bảo bối chống quải trượng đến, ngồi vào trên giường, đem cô đè xuống đi, "Ngoan ngoãn nằm không nên cử động, đau đâu?"

"Đâu đau, không thoải mái..."

"Hai ngày nữa thì tốt rồi." Hạ bảo bối mở mắt nói mò.

"Ca ca hôn một cái..."

"Em phiền chết." Hạ bảo bối hung thần ác sát trừng cô, "Lại ầm ĩ liền càng đau đớn."

Khuôn mặt Tiểu Manh Oa như bánh bao, miệng mở, đang muốn khóc lớn, Hạ bảo bối cúi đầu hôn cô một chút, "Không được khóc."

Tiểu Manh Oa nức nở, tay mập mạp lau nước mắt, "Ghét xà xà, ghét xà xà..."

"Anh cũng ghét, lão tử sau này ở trong rừng rậm gặp được một giết một báo thù cho em." Hạ bảo bối có một chút đau lòng, cô ở trong thế giới đơn thuần, khả năng chỉ là cảm thấy bị rắn cắn, cho nên cô không thoải mái.

Cũng không biết, trái tim của cô, vấn đề lớn như vậy, có lẽ, phụ mẫu cô nói với cô, nhưng mà, cô cũng không hiểu.

Tiểu Manh Oa đã tỉnh, rất nhiều người đến xem cô, đại ca ca đại tỷ tỷ các tiểu đệ hài lòng, người một nhiều, lại có Hạ bảo bối bên người cùng, cô cũng không khóc náo loạn, ngoan ngoãn tiếp thu mọi người cho đồ ăn vặt.

"Oa Oa, cậu muốn giảm cân..." Đan Đan nói.

Tiểu Manh Oa cắn tiểu ngón tay béo, "Không muốn giảm béo, bụng bụng đói không thoải mái."

"Câu xem cậu mập như vậy, đem chân Hạ Thiên cán gãy, cậu còn không giảm béo?" Đan Đan cười nói, Tiểu Manh Oa con mắt trợn tròn, này mới phát hiện một chân ca ca nhà cô còn đang bó thạch cao.

Hạ bảo bối vừa mới muốn nói một câu chúc mừng, rốt cuộc phát hiện, liền nhìn thấy Tiểu Manh Oa nhắm mắt lại, há to mồm oa oa khóc lớn, khóc phải gọi tê tâm liệt phế, kinh thiên động địa...

Mọi người, "..."

Một cô thiếu nữ nói, "Này, sẽ không nói, người nhà Hạ Thiên không nói gì, xem một chút càng làm cô chọc khóc."

"Chỉ là nói đùa mà thôi." Đan Đan thừa nhận, cô có chút ác ý, thế nhưng cô không làm cái gì a, đây là sự thực a.

Mọi người bảy miệng tám lưỡi hống Tiểu Manh Oa, cô khóc được mắt không mở ra được, Hạ bảo bối quả thực lấy cô không có biện pháp nào, "Tiểu Manh Oa, đừng khóc, em vừa mới mổ sẽ khóc thành như vậy, vết thương càng đau."

An Tiêu Dao chờ người ở bên tường nhìn bé hống Tiểu Manh Oa, kể từ khi biết sự lựa chọn của bé, nhìn một màn này, An Tiêu Dao tâm tình thập phần... Phức tạp.

"Oa Oa hoại, Oa Oa áp đoạn chân ca ca, ô ô ô ô oa, Oa Oa thật xấu..."

"Ca ca nhất định không thích Oa Oa..."

"Oa Oa không phải cố ý..."

...

...

Hạ bảo bối trên đầu lăn xuống ba vạch đen, mọi người nguyên bản ở lời hống của cô cười, sau đó tiếng chuông huấn luyện vang lên, trong phòng bệnh ba giây đồng hồ đi được sạch sẽ, chỉ còn lại có An Tiêu Dao vài người.

Hạ Thanh cười lạc giọng.

"Đáng yêu như thế, ta thực sự muốn ôm về nhà."

Hạ bảo bối liếc cô một cái, cúi đầu hống cô, "Oa Oa, em vừa khóc, ca ca chân liền đau, em thực sự còn muốn khóc sao?"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom