Dịch Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 120: Âm mưu bẩn thỉu


“Hừ, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Chiếc áo này trị giá của ta hơn 100000 kim tệ, bán con bé này đi thì có bao nhiêu? Chỉ vài cái tát liền có thể đổi về chiếc áo này cho ta sao? Ông chủ, ông bao che cho nó quá rồi!” Vị “quý phu nhân” gắt gỏng chửi mắng, ông chủ liên tục xoa tay cười làm lành

“Ngươi ép người quá đáng!” Lúc này cô gái mới tức giận hét lên, nước mắt tràn đầy khuôn mặt

“Oa, tiểu tỷ tỷ thực xinh đẹp!” Ngay lập tức Bỉ Ngạn trầm trồ xuýt xoa

Quả thực rất xinh đẹp, Mẫu Đơn thầm nghĩ Khuôn mặt trái xoan, nước da trắng trẻo tươi tắn, nhất là đôi mắt của nàng ta, giống như làm từ hai viên bảo thạch trong suốt, ngũ quan hài hòa liền như được thổi vào sức sống, bừng sáng hút mắt người nhìn

Không sắc sảo như Bỉ Ngạn, không có khí chất như Bạch Liên, mĩ nhân này sở hữu một đôi mắt biết nói, như có linh hồn của chính nó, thu hút ngàn vạn ánh mắt người nhìn

“Ực”

Mẫu Đơn tưởng mình nghe lầm, nhìn sang ông chủ béo mập kia Tên này nhìn khuôn mặt của cô nương mà nuốt nước miếng, một bộ thèm khát muốn điên, sau đó liền nháy mắt với “quý phu nhân” bên cạnh, khiến cho bà này càng làm loạn

Phút chốc Mẫu Đơn liền vỡ lẽ rồi

Quả nhiên, sắc đẹp cũng là một thứ hại người, tựa như mĩ nhân này đây, đang yên đang lành cũng bị người sắp đặt vào bẫy

“Như vậy đi, thay mặt Tiểu Lỵ, tôi sẽ trả cho phu nhân 100000 kim tệ đền bù cho chiếc áo, được hay không? Tiểu Lỵ cô thấy thế nào? Sau này cô sẽ phải nghe lời tôi, như vậy được hay không? Tôi đã cố gắng hết cách để giúp cô rồi!” Lão bản này một bộ vô cùng đau lòng nói, trừng mắt nhìn Tiểu Lỵ

“Tôi…” Tiểu Lỵ không thể nào hiểu nổi trợn mắt nhìn hai người kia, nước mắt từng đợt trào ra Nàng hoàn toàn không hiểu vì sao, giống như có một chiếc lưới, từ từ siết chặt nàng! Lúc này, một giọng nói cắt ngang vở kịch của bọn họ: “Dừng lại!”

==

Like cùng comment, ném phiếu là 1:45 có chương nhaaa
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 121: Tiểu Lỵ


Tất cả những người xung quanh liền ngỡ ngàng, trừng mắt quan sát Mẫu Đơn cái người vô duyên đột nhiên nhảy vào miệng người khác này

“Cô gái này, tôi mua!”

Mẫu Đơn cười gằn, phất tay, Cẩm Nhuệ liền kéo lấy Tiểu Kỵ đang phát ngốc ở dưới đất lên, lôi kéo cô nàng ra phía sau lưng mình

Ông chủ mập thấy vậy liền tái mặt, khó coi nặn ra một nụ cười: “Tiểu thư, ngài làm như vậy có phải hay không quá thích xen vào chuyện của người khác?”

“Ông tự tiện tát cô ấy, sau đó dùng danh nghĩa trả nợ mua lại Tiểu Lỵ thì có phải cũng đang coi nhân quyền của Tiểu Lỵ bằng 0 hay không? Ông có tin tôi sẽ báo án ngay hay không? Về tội lừa đảo, chiếm đoạt mua bán nhân quyền!” Mẫu Đơn lãnh khốc dằn mặt ông ta

Những người xung quanh nghe tới mấy chữ này liền ồn ào, có người còn mở ngay live stream lên mạng quay lại

Ở Thần chi đại lục, tội ác lớn nhất liền là tội ác về nhân quyền Bởi vì đây là thời đại nhược thực vi tôn, kẻ yếu thường bị bắt nạt Chỉ cần chính phủ phát hiện ra có kẻ tước đoạt nhân quyền dựa vào thực lực liền sẽ là trọng tội

Giống như “Ngươi yếu là ngươi có thể bị kẻ mạnh giết chết, thế nhưng yếu không có nghĩa là không có nhân quyền, bị người áp bức nô lệ!”

Đây cũng chính là giới hạn cuối cùng cho kẻ mạnh cùng kẻ yếu của thế giới này!

“Cô đang nói vớ vẩn cái gì vâyh? Cô có tin tôi sẽ kiện cô tội vu khống hay không?” Ông chủ mập run lên, người phụ nữ bên cạnh cũng cắn răng muốn lùi bước, cánh tay khẽ giật giật góc áo ông ta

Cuối cùng, Mẫu Đơn vẫn thanh toán 100000 kim tệ vào tài khoản của người phụ nữ kia như yêu cầu của bà ta Dù sao nhiều một chuyện chi bằng bớt đi một chuyện Làm ầm chuyện này lên nàng không ngại nhưng nó tốn quá nhiều thời gian!

Mẫu Đơn nhìn sang cô gái Tiểu Lỵ đang ngoãn ngoãn đứng bên cạnh, ríu ríu trò chuyện cùng Bỉ Ngạn Dù sao nàng cảm thấy, 100000 này của nàng bỏ ra vẫn có lời chán!

===

Like cùng commnet, ném phiếu phiếu cho chương mới nha mọi người

Chương cuối cùng Cá sẽ đăng lúc 2:00 nhá 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 122: Cái chết của Ám Dạ


Sau khi dẫn Tiểu Lỵ về Mẫu Đơn Các hỏi thăm, Mẫu Đơn cũng tiện thể đón mẫu thân của Tiểu Lỵ về Mẫu Đơn Các, sắp xếp cho bà làm phụ bếp cùng mấy việc vặt vãnh, cho hai mẹ con cùng làm việc, đoàn tụ ở Mẫu Đơn Các

Tiểu Lỵ vừa biết bản thân sẽ được trở thành một hoa khôi xinh đẹp như Bỉ Ngạn, Bạch Liên, lại còn có thể tu luyện, khóc một trận như mưa, mẫu thân của nàng bên cạnh cũng chấm chấm nước mắt

“Ngày xưa gia tộc của phụ thân con bé cũng là một gia tộc khá nổi trong Kim Thịnh Thành, chỉ là người làm ăn, rủi ro cũng cao, một đêm liền mất trắng, Tiểu Lỵ lúc đó mới 8 tuổi, còn chưa kịp vào học viện tu luyện, đành bỏ dở cơ may một đời người” Mẫu thân của Tiểu Lỵ cười trong nước mắt “Mà trượng phu của tôi, cũng qua đời trong một cơn bạo bệnh ngay sau đó”

Đó là số phận của những con người trong Kim Thịnh Thành, bảy nổi ba chìm, được thì một đêm bạc tỷ, mất thì chỉ trong một giây tiền bạc liền hóa hư vô

Ai mà đoán được, Tiểu Lỵ đã từng là một thiên kim tiểu thư, cuối cùng lại lâm vào cảnh phải đi làm công ở nhà hàng, sắc đẹp bị người ao ước sắp đặt bẫy rập, suýt chút nữa liền bị lừa về nhà làm vợ lẽ cho người ta

Nếu không phải Mẫu Đơn vừa mắt nàng đêm nàng về Mẫu Đơn Các, không tưởng tượng được rồi mĩ nhân bạc mệnh này rồi sẽ gặp phải chuyện gì nữa…

“Được rồi, mọi chuyện cũng đã qua rồi, tương lai ngày mai sẽ rất tươi sáng” Mẫu Đơn lấy khăn giấy lau nước mắt cho Tiểu Lỵ, bật cười nhìn cô nàng sụt sùi nước mắt mím môi gật gật đầu

“Tương lai ngày mai sẽ rất tươi sáng sao…” Mẫu Đơn lẩm bẩm lại lời mình dùng để an ủi Tiểu Lỵ, bất đắc dĩ mỉm cười, xoa xoa đỉnh bụng tròn xoe “Đúng vậy, chỉ cần mấy đứa ở cùng ta, còn có thứ mây đen gì không thể bị xua tan cơ chứ?”

Ở Mẫu Đơn Các, bầu trời rất tươi sáng, thế nhưng ở Ám Dạ Lâu, không khí bên trong căng thẳng tới cực điểm Thiên Vân Nhận im lặng ngồi trên ghế, Kiện cùng Vũ lẳng lặng quỳ dưới chân hắn, phía trước hai người là một tấm thảm, phía trên có một xác người trắng xám, đầu cùng thân mình bị đứt lìa

Đây nào phải ai khác, chính là Ám Dạ mấy hôm trước đã được Thiên Vân Nhận ủy thác!

===

Oáp

Like, comment và ném phiếu phiếu để có chương mới nha các bé iu~

Đủ 13k3 phiếu thì mai up chương nha~

Các babe ngủ ngon

Ngày mai đón chờ ai kia bị xử trảm ha ha ha ha ha
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 123: Sóng ngầm loạn thế


“Hắn được tìm thấy ở một bãi rác của Định Đô Thành phía nam Lục quốc, chặt đứt đầu một nơi, thân một nơi Không một ai biết vì sao hắn chết, hay ai giết hại, CCTV gần đó cũng hoàn toàn không thu được manh mối gì”Kiện nhẹ giọng báo cáo lại, Vũ ở bên cạnh viền mắt đỏ hoe, không thốt ra được lời nào

Ám Dạ tạo ra Ám Dạ Các theo lời của Thiên Vân Nhận, cũng thu nhận các anh em huynh đệ lang bạt khắp nơi – tựa như Kiện cùng Vũ vậy, tập hợp lại nương tựa lẫn nhau, từng bước phát triển

Bây giờ Ám Dạ - một cao thủ cấp 7 lại chết đi dễ dàng như thế, trong lòng cả hai đều nghẹn khuất, ngũ vị tạp trần

“Ám vệ quân cùng tử sĩ đâu, tại sao không có một ai đi cùng hắn?” Thiên Vân Nhận nhàn nhạt hỏi lại

Kiện cúi đầu: “Theo như lời của một số Ám vệ, Ám Dạ tự mình hành động trong đêm, sau đó liền mất tích, một tuần sau liền bị người tìm thấy, đầu một nơi thân một nơi, xác chết vô cùng thê thảm”

Nắm tay Thiên Vân Nhận nắm chặt Hắn nhớ lại phụ hoàng năm đó bị tập kích, cũng là đột ngột rời đi nơi bảo vệ, sau đó một thân trọng thương trở về

Đám người này, thực sự là vô cùng quỷ dị!

Ngày đó lần đầu tiên người của Kim Thịnh Thành nhìn thấy khăn tang màu trắng treo trước cửa Ám Dạ Lâu, ai ai đi qua cũng đều cảm thấy kinh hồn bạt vía Khăn tang trắng tung bay, tựa như một lời tiên đoán sớm nhất về những ngày tháng hỗn loạn nhất Thần chi đại lục

Sóng ngầm mãnh liệt đã bắt đầu triển khai, dưới nanh vuốt của thế lực ngầm tội ác ngàn năm ẩn núp!

Cũng không ai biết thay đổi từ khi nào, nhưng bắt đầu sớm nhất là ở Thiên quốc, số lượng binh lính tuần phòng triệt hạ các tổ chức ngầm tăng lên mãnh liệt, giống như một con thiên long đang tức giận Sau đó làn sóng này lan ra cả thập đại cường quốc cùng lãnh thổ khu vực lớn nhỏ, loạn thế đã bắt đầu xuất hiện

Cũng ở lúc này, Mẫu Đơn Các đang loạn hết cả lên, bởi vì Mẫu Đơn lâm bồn rồi!

===

Mới xem bài của chị Tiêu về Mạc Vân Trà Sữa:( Cảm thấy trong lòng đau đớn không thôi

Xót xa quá, một tác giả mà bị một kẻ ăn cắp đánh bại tới manh giáp không còn

Biết bao nhiêu tác giả, biết bao nhiêu fan cứng, cũng đấu không lại fan của 1 kẻ ăn cắp truyện

Khôi hài

Cũng buồn thay cho nền văn học tiểu thuyết mạng Việt Nam
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 124: Lâm bồn khó sinh


- Mê Đọc Truyện

“Agh!!!!”

“Đã 3 tiếng rồi, tại sao ta thấy nương vẫn chẳng có chút dấu hiệu khởi sắc nào vậy?” Tiểu Lỵ cùng Bỉ Ngạn lo lắng nắm tay nhau sợ hãi, hai đứa trẻ này tuổi tác tương đương, hỗ động cùng nhau vô cùng đáng yêu

Bạch Liên cũng vô cùng sốt ruột đi lại ở phía trước cửa phòng khám của Cẩm Nhuệ, Kim Linh Nhi đứng ở bên cạnh an ủi nàng

“Con bà nó!” Mẫu Đơn ở phía trong đầu tóc rũ rượu, mặt mày trắng bệch, môi không có chút huyết sắc nào, đau tới quằn quại Cẩm Nhuệ cũng gấp không kém gì Mẫu Đơn, Lye trợ giúp cũng một thâm mồ hôi bết dính

“Dùng sức mở rộng ra đi, chưa đủ!” Cẩm Nhuệ châm kim lên bụng nàng, cố gắng thúc giục phía dưới

“Agh!!!!!”

Ở bên ngoài Mẫu Đơn Các, cách xa tầm 600 mét, một người đang một thân chật vật chạy trốn, bắp đùi bị găm một cây ám khí, máu đen bốc mùi tứ phía Người trên lưng hắn thi thoảng lại lầm rầm, máu đỏ trên trán nhuộm ướt khuôn mặt

“Điện hạ, làm ơn đừng phát bệnh lúc này!!!” Người áo đen lên chiếc chân đã mất tri giác chạy như bay, thế nhưng Ám Dạ Lâu thực sự quá xa, địch nhân mạnh mẽ phía sau đã sắp sửa đuổi kịp, rất gần rồi!

Sau đó hắn nhìn thấy Mẫu Đơn Các đang đóng cửa

Trong đầu người này xoẹt qua một đống thứ Trận pháp Tụ Linh Trận cỡ lớn cấp 3, phòng trọ có lắp đặt Tụ Linh Trận mini cấp 5, mỹ thực thơm ngon, bà chủ quản lý thực lực cấp 7! (Hắn đang nhớ tới Rye)

“Rầm rầm rầm!” Rye đang ngồi chống cằm phiền muộn vì tiếng rên đau đớn của Mẫu Đơn trong phòng khám, liền nghe thấy tiếng đập cửa ầm ĩ

“Mẫu Đơn Các chủ, làm ơn cứu mạng chủ tử tôi!”

===

Kí tên phía trên, miễn ai leech truyện ==

Tiện thể, cầu like, cầu phiếu, cầu comment
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 125: Ninja cấp 7! Hai người!


“Xin lỗi, Mẫu Đơn Các chúng ta hôm nay đóng cửa, không tiếp khách” Rye đi ra bên ngoài lạnh lùng nói, cũng không mở cửa Mẫu Đơn đang trong tình trạng nguy hiểm, nàng không thể để bất cứ thứ gì lọt vào bên trong Mẫu Đơn Các, một Kim Linh Nhi lẻn vào sau đó nằng nặc không chịu rời đi đã đủ loạn rồi!

“Tôi cầu xin ngài, Hy quốc chúng tôi sẽ chấp nhận tất cả mọi yêu cầu của ngài cùng Mẫu Đơn Các, làm ơn!”

“Chủ tử của tôi chính là đương kim thái tử, người thừa kế tiếp theo của Hy quốc!”

Rye nghe tới đây thì thực sự: “…”

Nếu như người của Hy quốc tra cứu thấy Thái tử của bọn họ chết ngay trước cửa Mẫu Đơn Các mà bọn họ không giơ tay cứu giúp, chắc chắn sẽ trút lửa giận lên đầu bọn họ!

Ít nhất bây giờ nàng cảm thấy, làm kẻ địch của một vương quốc có lãnh thổ và dân số đệ nhất đại lục hoàn toàn chẳng có gì tốt!

Khi sắp tuyệt vọng, cánh cửa tưởng chừng sẽ mãi mãi đóng chặt mở ra trước mặt hắn, người này cười ngốc như kẻ sắp chết đuối vớ được cọc, vừa định ôm người trên thì phía sau liền “vèo vèo” một tiếng

“Đinh!” Rye vững vàng chặn lại hai chiếc ám khí, chắn trước người của hai kẻ bị thương, nàng hét lớn: “Mang người vào trong!”

Tên này nhanh chóng ôm người ngất xỉu vào, Rye định thần nhìn kẻ địch đã tiếp cận, là hai kẻ mặc áo đen, cả người che kín mít, đội một mặt nạ màu đen bằng sắt, giống như hiện thân của bóng đêm

Hai kẻ này không nói lấy một lời, xuất ra ám khí tiến công thẳng tới Rye

Ngay khi Rye bắt được ám khí liền biết bọn người này là ninja, thực lực hẳn là cũng không kém cạnh gì nàng, ninja cấp 7!

“Cút khỏi Mẫu Đơn Các!” Rye hét lớn, triệu hồi cung tên Tinh Linh, bắn tới từng loạt mưa tên, sau đó xuất ra dao găm, sẵn sàng đón nhận đòn tiến công của hai ninja!

===

Ai nha nha, truyện bắt đầu lộ diện các thế lực lớn, các cảnh hành động mãn nhãn sẽ bắt đầu mở ra nha

Tiện thể, like và comment, ném phiếu phiếu để có chương mới thiệt nhiều mỗi ngày nha~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 126: Bạch Liên mạnh mẽ


“Ầm!” Rye vững vàng chặn lại hai kẻ áo đen, bọn họ trước sau tiến công, liên tục gây khó khăn cho Rye Mọi Tinh Linh sinh ra đều là chức nghiệp tinh Linh cung thủ, không thể tu luyện thứ khác trừ một số Tinh Linh bẩm sinh có thể sử dụng Ma Pháp Tự Nhiên, thế nhưng bản vẫn là khó tác chiến giáp lá cà!

Rye gặp phải hai ninja chuyên ám sát cận chiến, chiến đấu sở đoản vô cùng bó tay bó chân!

Đúng lúc này, một trận mưa băng hạ xuống, khiến cho hai ninja phải bỏ lại Rye, lùi lại phía sau Rue thở phào nhìn ra phía sau, Bạch Liên cầm băng kiếm cấp 6 nhẹ nhàng đi tới, một thân khí thế ngất trời

“Võ giả cấp 6, Bạch Liên, đột phá lúc nào vậy, thiên phú của em thực là kinh khủng!” Rye hoảng hốt lẩm bẩm

Tất cả kim tệ Mẫu Đơn kiếm được hầu như đều đổ dồn lên Rye, nhằm cho con Tinh Linh này có thực lực cao cường, dễ dàng quản lý được Mẫu Đơn Các

Còn lại hầu như thực lực của Bạch Liên, chính là do nàng tự mình mày mò tu luyện nên! Hãy xem Bỉ Ngạn chưa có kim tệ buff lên, liền dừng lại ở cấp 5, chẳng có lấy tí tiến bộ nào…

“Áo đen? Cosplay X năm đó hả?” Bạch Liên nghi hoặc nhìn hai tên này

Tinh Linh: “…” Bọn chúng là ninja! Ninja!!!

Bạch Liên đạp đất, dưới chân hiện lên đóa hoa băng trong suốt lạnh lẽo, xông thẳng tới hai tên ninja, tung kiếm: “Băng Chi Liễm Ảnh!”

Bóng kiếm khẽ rung, sau đó một kiếm tựa như trăm kiếm, huyễn ãnh xen lẫn sát chiêu, hai kẻ áo đen liền lập tức thận trọng hơn nhiều Hiển nhiên, cô gái trước mặt còn nguy hiểm hơn Tinh Linh cung thủ cấp 7 kia nhiều!

Khi hai ninja vất vả tránh hết toàn bộ hiểm chiêu, trên bầu trời đã có hàng loạt tinh linh tiễn chờ đợi bọn hắn, ầm ầm giáng xuống!

“Nhận lấy! Tự Nhiên Loạn Tiễn!” Rye hét lớn!

===

Quả nhiên viết truyện đêm liền đói bụng, a hu hu ta còn thiếu mấy chương như đã hứa bạo ta?

Like, comment nhiệt tình với Cá để bạo thiệt nhiều chương nha ~

Mưa phiếu đề cử liền sẽ có mưa chương =v=///
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 127: Là hắn!


Khi Tinh Linh cung thủ được bắn, chính là lúc sự đáng sợ của dòng chức nghiệp chỉ có Tinh Linh am hiểu nhất hiện ra Bất cứ lúc nào cũng sẽ có 1 2 mũi tên bay tới, luồn lách tấn công vào chỗ hiểm của hai tên ninja, khiến bọn họ chiến đấu vô cùng bó tay bó chân

“Ầm!”

Trong lúc sơ hở, một kẻ ăn phải một kiếm của Bạch Liên, thổ huyết bay ra Kẻ còn lại giật mình xông tới ôm lấy đồng bạn, giống như không cam lòng nhìn vào cửa chính Mẫu Đơn Các, từng chữ rỉ sát trào ra từ cổ họng hắn: “Mẫu Đơn Các… được lắm!”

Sau đó thoắt một cái, hai kẻ đó liền biến mất

Rye nhảy tới, chạm chạm mặt đất, nhận xét: “Ma pháp không gian quyển trục, ít nhất cũng là quyển trục cấp 7!”

Quả nhiên là Hoàng tộc Hy quốc, chọc phải kẻ địch cũng chọc phải mấy kẻ khó gặm! Rye thực sự không biết bản thân tự chủ trương giúp đỡ Hy hoàng tộc là đúng hay sai đây, có thể hành động này sẽ cho Mẫu Đơn Các rước phải một kẻ địch vô cùng đáng sợ trong tương lai

“Haizz… ta làm đúng hay sai đây…” Rye lẩm bẩm phiền muộn

“Rầm!” Đột ngột tiếng đổ vỡ xuất hiện trong Mẫu Đơn Các, Rye tái mặt cùng Bạch Liên ngay lập tức xông vào, sau đó con tinh linh trợn mắt nhìn nam nhân vừa nãy còn nằm bẹp trên đất bất tỉnh nhân sự, bây giờ đang nắm cổ của người vừa hết mực cầu xin Rye cứu mạng hắn trên tay, sắc mặt ngây ngốc lại đáng iu chớp chớp mắt

“Hy điện hạ… làm ơn…” Người này càng lúc càng nghẹt thở, mặt đã chuyển sang màu gan heo lắp bắp cầu xin

“Dừng lại, đồ vô ơn kia!” Bạch Liên không thể tin nổi hét lên, mũi kiếm xông thẳng tới nam nhân kia! Rye che miệng nhìn khuôn mặt quen thuộc của nam nhân, người này, nàng sẽ không nhớ lầm, 500000 kim tệ làm sao có thể dễ quên đi như như thế?

Hy Tử Kỳ!

===

Hự hự, còn 5 chương =v=

Like và comment, ném phiếu phiếu để có chương mới nhaaa
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 128: Quái vật!


Một kiếm kia của Bạch Liên, thế mà lại bị Hy Tử Kỳ nhẹ nhàng chặn lại Bạch Liên trừng mắt không thể ngờ, kiếm trên tay giống như gặp phải sắt thép không thể công phá được vậy!

“Rắc… rắc!”

Trong ánh mắt khó tin của Rye và Bạch Liên, Băng kiếm cấp 6 mà Mẫu Đơn tỉ mỉ lựa cho Bạch Liên bị Hy Tử Kỳ bóp nát, và bàn tay hắn còn chẳng có lấy chút sứt mẻ nào

“Quái… quái vật!” Rye run rẩy ngã ngồi

Đuổi được hai kẻ ninja cấp 7 nguy hiểm kia đi, lại không ngờ thứ mình cứu về lại là một con quái vật!

Hy Tử Kỳ hứng thú nhìn Bạch Liên, khiến cho Bạch Liên chưa từng biết sợ hãi là gì cũng run lên, lùi lại từng bước Hắn ta thả người đã sắp nghẹt thở chết trên tay, từng bước tiến lại gần, đôi bàn tay giống như bàn tay của thần chết duỗi ra

Bạch Liên lần đầu tiên có cảm thụ như vậy, giống như… cái chết chưa bao giờ tới gần như thế, từng bước, từng bước tới gần…

“Agh!!!!!” Lúc này tiếng gào thét tới xé ruột xé lòng truyền ra, Rye cùng Bạch Liên như sực tỉnh khỏi cơn ác mộng, bỏ qua Hy Tử Kỳ mà chạy ào vào phòng khám

“Đã ra được một phần của đứa bé đầu tiên rồi, Mẫu Đơn! Gắng sức lên!” Tiếng cười như bước ra từ tai nạn của Cẩm Nhuệ, sau đó là tiếng khóc mừng ríu rít của Bỉ Ngạn và Tiểu Lỵ

Sau 3 tiếng chờ đợi, bọn họ cuối cùng cũng được được ra một tin tức tốt!

Hy Tử Kỳ nghe tiếng người vui vẻ cười đùa, đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm cánh cửa hướng tới lối đi tới phòng khám

Hắn chưa bao giờ cảm thấy kì lạ như thế này, giống như ở phía trong có thứ gì đó, khiến cho hắn thực tò mò, thực bị thu hút, như huyết mạch sục sôi trong cơ thể đang kêu gọi hắn

Tiến tới đi, đi tìm nó, tìm thứ thuộc về ngươi!

===

Viết truyện đêm khuya khổ nhất là đói bụng hức hức

Like comment, ném phiếu phiếu ủng hộ cá mỗi ngày nha 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 129: Mong chờ điều gì?


Sau đó trong ánh mắt kì lạ của tất cả mọi người, Hy Tử Kỳ ngây ngốc tiến vào phòng khám bệnh, Rye cản tất cả mọi người đang muốn hỏi về Hy Tử Kỳ lại, nhẹ giọng nói: “Cách xa hắn ra, hắn là quái vật!”

Trong ánh mắt đề phòng của mọi người, Hy Tử Kỳ liến khó hiểu đứng đực ra trước cửa phòng sanh của Mẫu Đơn, giống như một pho tượng

“Hắn bị gì vậy? Kẻ điên sao?” Bỉ Ngạn nhịn không được nói ra

Rye trợn mắt muốn cảnh cáo Bỉ Ngạn cẩn thận chọc điên tên sát thần này, không ngờ được, Hy Tử Kỳ lại chẳng có chút động tĩnh gì, mắt trân trân nhìn vào cánh cửa phòng

“Agh!!!”

“Đúng rồi! Mạnh nữa lên! Lại tiến ra thêm một chút rồi!”

“Lấy một ít tinh dầu Linh quả cho vào miệng Mẫu Đơn, chậm thôi, không được cho quá nhanh hiểu không?”

Sự tồn tại của Hy Tử Kỳ nhanh chóng bị người xung quanh quên đi, chỉ trừ Bạch Liên cùng Rye chưa có thời khắc nào ngừng đề phòng hắn

Dù sao ấn tượng đó quá khó phai!

“Mẹ!!!! Nó!!!”

Theo tiếng gào thét của Mẫu Đơn, chính là tiếng cười vu sướng của Cẩm Nhuệ: “Đúng rồi, làm tốt lắm! Đã sắp ra phần đầu rồi, gắng sức cố lên! Lye, chuẩn bị khăn lau và nước ấm cùng nôi đi! Nhanh lên!”

Trong chốc lát mọi người xung quanh đều ngồi bật dậy, thần sắc mong chờ nhìn vào cánh cửa phòng sinh, ở chỗ không ai để ý đến, trên mặt Hy Tử Kỳ vậy mà cũng có một loạn mong đợi trộn lẫn cùng háo hức chờ mong

Nhưng hắn chờ mong cái gì vậy nha? Trong cái đầu đơn giản trống tuếch của Hy Tử Kỳ chạy qua một câu hỏi như vậy, cũng nhanh chóng bị hắn bỏ qua Mặc kệ nó đi~

===

Like like commnet cho chương mới nha~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 130: Ngơ ngác


“O… Oe……Oe…”

Theo tiếng khóc ré lên đó, mọi người hoan hô rợp trời, hạnh phúc nắm tay nhau nhảy cẫng lên, Bỉ Ngạn trực tiếp mừng tới bật khóc, gào thét đòi vào trong xem em bé, ngay lập tức bị mọi người níu lại

“Hả? Hắn đâu rồi?” Bạch Liên lúc này nhìn lại vị trí đứng của Hy Tử Kỳ liền giật mình hỏi

Mọi người xung quanh cũng nhìn nhau lắc đầu

Bên trong, Lye run run dùng khăn bao lấy đứa trẻ còn đỏ hỏn từ tay của Cẩm Nhuệ, Cẩm Nhuệ lấy khăn lau sơ mồ hôi cho Mẫu Đơn, sau đó thúc giục nhẹ nhàng: “Cố lên, Mẫu Đơn, 4 đứa còn lại tất cả đều đang đợi cô Ở lại cơ thể mẹ càng lâu thì tỷ lệ nguy hiểm của chúng sẽ càng lớn, đến lúc đó có thể tôi sẽ phải tiến hành phẫu thuật để lấy đứa bé ra, chúng ta đang ít dần thời gian!”

Lye nghe tiếng rên rỉ đau đớn của Mẫu Đơn, cố gắng kiềm chế bàn tay run rẩy của mình, lấy khăn lau nhẹ đứa bé trên tay, máu tươi cùng nhau thai được nàng tẩy sạch theo hướng dẫn lúc đầu của Cẩm Nhuệ

“Là một tiểu tử sao…” Lye mỉm cười, sau khi lau sơ máu liền lấy khăn hơi ẩm nước ấm lau trên người bé Đứa trẻ này thật kì lạ nha, sau khi khóc tiếng khóc đầu đời liền vô cùng yên tĩnh, đôi mắt và đôi môi bé xíu nhắm nghiền, thi thoảng môi đỏ mọng mới khẽ hé ra nhè nhẹ

Lye cảm thấy mình sắp bị manh chết rồi!

Đang mải mê quấn khăn cho bé, đột ngột xung quanh tối lại, Lye ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn, liền bị một khuôn mặt điển trai khiến cho đứng hình

Hy Tử Kỳ vô cùng ngạc nhiên nhìn chằm chằm sinh vật bé nhỏ trên tay Lye, không chút ý thức được liền ôm lấy bé trong ánh mắt ngơ ngác của cô, ngón tay của hắn nhẹ chạm lên chiếc mũi nho nhỏ

Lye thét lên: “Ngươi là ai, bỏ đứa bé xuống!”

Ngay lập tức, tất cả mọi người ở trong và ngoài phòng giật mình, Cẩm Nhuệ quay lại nhìn về Hy Tử Kỳ, Mẫu Đơn cũng gắng gượng quay sang, ngỡ ngàng nhìn đứa bé đang nằm trong tay Hy Tử Kỳ!

===

Khi bạn đói bụng mà nhóm chat đang khoe đồ ăn TT

Like và commnet cho Cá sau khi đọc xong nhé
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 131: Tiếng thét


Tất cả đều há hốc kinh ngạc, còn Mẫu Đơn hai mắt tối sầm, không còn khí lực để kinh ngạc nên trực tiếp trợn lòng trắng mắt hôn mê

“Mẫu…ông ông… Đơn…”

“Đứa bé… ông… con… ông ông…”

“Tỉnh lại!”

Mẫu Đơn trợn trừng mắt, há hộc miệng thở hắt ra, còn chưa kịp hôn mê sâu liền được Cẩm Nhuệ cứu tỉnh lại bằng kim châm, nàng thở hồng hộc, tầm mắt tối đen dần lấy lại tri giác, thế nhưng bên tai vẫn bị chiếm mãn những tiếng ông ông

Ngay khi nhìn thấy ánh sáng, nàng liền trở mình cố gắng nhìn về phía kẻ lạ mặt kia, sau đó trừng mắt nhìn Hy Tử Kỳ ánh mắt mờ mịt đang nắm đầu đứa bé, một bàn tay kia từ từ chạm tới cần cồ bé nhỏ

“Ah… Ha…” Mẫu Đơn thở dốc, gân xanh trên cổ nổi cộm lên, cố gắng phát ra những âm tiết của mình

Cửa phòng khám bệnh cũng ngay lập tức bị bật mở, tất cả mọi người nín thở nhìn khung cảnh quỷ dị trước mắt họ

Ngay khi Hy Tử Kỳ sắp chạm tới thiên thần nhỏ kia, Mẫu Đơn cuối cùng cũng dùng được tất cả sức bình sinh của mình hét lên: “Aghh!!!!!!!!!!”

Tiếng gào thét tới xe lòng đứt ruột kia như cào vào trong lòng của mọi người, Lye ngồi phịch xuống đất che miệng nấc lên từng tiếng, nước mắt rơi như mưa, nhắm chặt mắt lại không dám nhìn vào thảm kịch khủng khiếp sắp xảy ra

Chỉ vài giây nữa thôi, thiên thần nhỏ vừa được gửi tới thế giới này liền sẽ như thế chết đi, quá tàn nhẫn!

Khi tất cả mọi người đều đã tuyệt vọng, Hy Tử Kỳ dừng lại động tác khủng khiếp trên tay, quay đầu nhìn về phía Mẫu Đơn

===

Aizzz viết cảnh này mà nổi cả da gà các nàng đọc thì đọc chứ ta viết thì cảnh này nó như chiếu phim chạy trong đầu ta luôn, rất bức bối và nghẹt thở

Like và commnet cảm nghĩ nha, đây chắc là một trong những cảnh tâm đắc nhất truyện của ta rồi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 132: Tiếp tục đi!


Hy Tử Kỳ sau này nhớ lại, có lẽ, đó chính là hình ảnh đẹp nhất đời hắn từng thấy được Nàng ấy khóc, đôi môi tái nhợt khẽ hé mở, mệt mỏi cùng xanh xao, hốc mắt sâu tới thấy đáy, nhưng có lẽ cũng bởi vì vậy, đôi mắt kia, mạnh mẽ tới khiến người rùng mình, một giọt nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi ra, trượt qua gò má, lăn dài rơi xuống một tiếng “tách!”

Giây phút đó, Mẫu Đơn đã tuyệt vọng rồi

Nàng đã mở to hai mắt, muốn dùng chút ánh lửa sinh mệnh còn sót lại để nhìn vào đứa bé của nàng, nàng muốn được là người chứng kiến khoảnh khắc nó sinh ra, và khoảnh khắc nó kết thúc cuộc đời thật đỗi ngắn ngủi của mình

Cho dù nàng còn… chưa được ôm nó vào lòng

Nước mắt lăn xuống, thế nhưng phán quyết lại không hề tới, Hy Tử Kỳ khờ khạo thu lại bàn tay, nhìn ngó xung quanh, rồi đi tới phía một chiếc nôi, đặt đứa bé xuống, sau đó hắn tìm một góc tường ngồi xuống, một bên vẽ vòng tròn, một bên nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn, chăm chú như đang nhìn bằng cả sinh mệnh của hắn vậy, với ánh mắt trong suốt chân thành tới không thể chân thành hơn

“Ô… ta…” Trong đám người đóng băng đứng ở cửa, bà cô Tịnh Tịnh yếu ớt đến mức trái tim cùng đầu óc chịu không nổi, hô lên một tiếng ôm ngực ngất xỉu, khiến cho người đứng bên cạnh ngay lập tức phải đỡ lấy

Bạch Liên xông thẳng tới chỗ chiếc nôi, kiểm tra hơi thở của em bé, sau đó thở phào, đứng chắn phía trước nôi, sau đó dùng ánh mắt đề phòng hổ giữ nhìn chằm chằm Hy Tử Kỳ đang ôm chân ngồi một góc kia

“Còn không mau đem tên này sút ra ngoài!” Cẩm Nhuệ gào lên!

Rye lúc này tiến lên nắm lấy vai của nàng ta, nhắm mắt lắc lắc đầu, nhẹ giọng thì thào, như tuyệt vọng: “Hắn quá mạnh!”

Trong khi tất cả đều đang ngờ ngàng, không biết làm sao, bàn tay của Cẩm Nhuệ liền bị Mẫu Đơn nắm chặt lấy, nàng bất ngờ nhìn về phía Mẫu Đơn, nhìn thấy một ánh mắt kiên quyết đầy sức mạnh

“Tiếp tục đi!” Những đứa trẻ của nàng đang chờ nàng!

===

Ta đã xong lời hứa của ta rồi nha

Like, comment cảm nghĩ về chùm 10 chương ta đăng tối nay nha, ta viết mà cũng mệt y chang ngồi tàu lượn

Ngày mai các nàng ném phiếu phiếu nhiệt tình nha, ta xem bao nhiu phiếu òi ta sẽ đăng 5-7 hoặc 10, thậm chí 15 chương đền đáp các nàng

Bầy giờ thì ta thăng thiên đây

Khẩu hiệu của ta ta vừa nghĩ ra, từ mai áp dụng:

: Đừng đọc, nghiện đấy!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 133: Đứa trẻ cuối cùng


Trong không khí căng thẳng ấy, mọi chuyện lại tiếp tục như lúc đầu, chỉ là tất cả ít nhiều đều đề phòng nhìn chằm chằm kẻ đang ngồi ở góc tường kia, thế nhưng ánh nhìn của Hy Tử Kỳ vẫn luôn giữ nguyên, chưa từng rời khỏi Mẫu Đơn!

“Agh!!!!! Đi!!! Ra!!!!”

Trong sự nỗ lực của Mẫu Đơn, Cẩm Nhuệ mỉm cười vui sướng ôm ra một đứa bé, là một bé gái nhỏ xíu, khuôn mặt mếu máo nhăn nheo khóc ầm ĩ Đứa bé được Lye tỉ mỉ ôm lấy, thế nhưng nàng vừa quay người liền bị cơ thể của Hy Tử Kỳ chặn đứng dọa sợ, vậy mà lại run tay làm rớt đứa nhỏ

“Không!!!”

Trong sự hoảng sợ của mọi người, Hy Tử Kỳ chắc nịch tóm được con bé, dùng ngón tay chọt chọt gò má dễ thương của nó, sau đó cười rộ lên

“Đây rồi!” Lần đầu tiên hắn phát ra tiếng động

Trong ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, Hy Tử Kỳ đột nhiên cười đến rực rỡ chói lòa, tỉ mỉ dùng khăn lông lau sạch, tắm rửa cho đứa bé

Nhìn hành động kì lạ của Hy Tử Kỳ, trong lòng Mẫu Đơn run lên

Có lẽ nào là… “Agh!!!”

Một thanh kim châm của Cẩm Nhuệ liền khiến Mẫu Đơn khóc khét lên, cắn môi bắt đầu tiếp tục công việc còn dang dở Lần lượt từng đứa trẻ được lôi ra, Mẫu Đơn thì tiều tụy dần dần, tròng mắt đã uể oải lờ đờ, cho dù uống biết bao nhiêu linh thực tẩm bổ, cũng càng lúc càng hết sức hết hơi

“Mẫu Đơn… ông ông… tỉnh…”

Nàng lắc lắc đầu, cơn đau giống như thần kì biến mất, người xung quanh cũng trở nên mờ mờ ảo ảo Tiếng gọi của những người bên cạnh càng lúc càng xa, nàng đột nhiên mỉm cười, mơ màng cười, muốn chạm tới thứ ở trên cao, lại đột ngột bị một tiếng cười cắt qua

“Đã ra rồi! Đứa bé cuối cùng, Mẫu Đơn! Nhìn con của cô đi!”

===

Ngáp~

Có người rén mất top 1 lập đàn cầu phiều kìa, còn mài dao mổ cá nữa cơ

Các bé iu thấy hơm, người ta mặt dày lại còn đáng sợ quá cơ QAQ

Mà cũng chẳng liên quan, ném nhiều phiếu, ném bao nhiêu liền commnet, Cá bão chương cho mọi người đọc thỏa thuê!

Đọc xong nhớ nhấn nút like nha hi hi 33

Như hứa, bắt đầu bạo chương nha, 1/10 nè~

#Đừng đọc, nghiện đấy!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 134: Cảm giác ấm áp kì lạ


Con… con của mình…

Đúng rồi, là con của mình! Ở đâu… ở đâu? Mẫu Đơn hoảng loạn kiếm tìm, theo vô thức quơ lên cánh tay gầy gò, sau đó liền được chạm tới một mảnh mềm mại

Giống như con người sắp chết đuối vớ được cọc, nàng bừng tỉnh khỏi cơn mê man, mở to mắt nhìn tiểu thiên thần nhỏ được Cẩm Nhuệ đặt bên cạnh, gò má đỏ hây hây nhăn nheo khẽ chạm vào vành tóc mai của nàng

“Ah…” Nàng cố gắng di chuyển, dùng gò má chạm vào khuôn mặt bé nhỏ, nghe tiếng hít thở nhỏ xíu khe khẽ, sau đó mỉm cười, cảm giác hạnh phúc chưa bao giờ có được lan tỏa từ trái tim tới từng đầu ngón tay

Con nha, có biết mẹ phải vất vả bao nhiêu để có thể được chạm vào con ngay lúc này hay không, tiểu quỷ…

“Ha ha… ha…” Đột nhiên một khuôn mặt phóng đại tiến gần sát mặt khiến cho Mẫu Đơn cười không nổi, bình tĩnh nhìn hắn

Hy Tử Kỳ ngây ngốc nhìn đứa bé cùng Mẫu Đơn, sau đó nhẹ nhàng đưa tay tới Mẫu Đơn giật mình nhắm chặt mắt lại chờ đợi, lại không ngờ những sợi tóc mai hỗn loạn của mình được người vuốt ra sau vành tai một cách rất nhẹ nhàng

Nàng mở mắt, đối diện chính là khuôn mặt có chút xa lạ, lại có chút quen thuộc, cùng với ánh mắt trong suốt như bầu trời xanh, không chút gợn mây, trống trải lại lành lạnh

Rồi không biết từ lúc nào, nàng thiếp đi thực nhanh chóng, đi vào mộng đẹp

Sau khi Mẫu Đơn tỉnh lại, liền đã là chuyện của ba ngày sau, mở mắt ra, liền là Cẩm Nhuệ đang ngồi đọc sách bên cạnh, hương gió thoảng thoảng truyền qua cánh mũi thơm ngát

Không có chiếc bụng lớn bành trướng, cơ thể liền giống như đã mất đi một gánh nặng ngàn cân, mọi khó chịu đều tan biến Thế nhưng mất đi, cũng là cảm giác bản thân có thứ gì đó bị cướp mất, thứ liên kết cùng máu thịt và trái tim…

Có lẽ cảm giác này, người mẹ nào cũng sẽ phải trải qua

====

Like, comment, ném phiếu phiếu nha nha nha

Các nàng bỏ phiếu nhiệt tình quá đi, cho nên hôm nay Cá sẽ chạy 12 chương nhé

Đây là chương 2/12 nha lát sẽ tiếp tục up, hôm nay khoong chơi game ở nhfa baok chương ni 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 135: Nãi ba


“Chúng đâu rồi?” Mẫu Đơn cố gắng ngồi dậy, tìm kiếm xung quanh trong vô thức Cẩm Nhuệ bật dậy cản lại, gắt gỏng nói: “Cô làm gì vậy? Cô bây giờ chưa xuống giường được đâu!”

“Nhưng… tôi muốn thấy…” Mẫu Đơn đưa mắt tìm kiếm xung quanh Tại sao mình sinh ra, lại chưa được chạm vào những đứa con của mình?

“Được rồi, để tôi kêu hắn mang tới…” Cẩm Nhuệ thần sắc kì quái nói, Mẫu Đơn cũng không quá để ý gật gật đầu

Một lát sau, Mẫu Đơn trợn mắt nhìn người mà Rye mang tới, trên cơ thể cao lớn là sáu đứa nhỏ quấn tã được buộc trên người hắn, say mê ngủ như heo con

“…”

Trẻ con sau khi sinh liền có thể hành hạ như vậy hay sao?

“Trả lại con cho ta!” Mẫu Đơn nổi gân xanh hét lên, xông tới muốn đoạt lại đám trẻ, lại suýt ngã xuống giường, Cẩm Nhuệ vội vàng chạy lại đỡ rồi răn dạy một trận!

Mẫu Đơn vẫn trừng trừng mắt nhìn Hy Tử Kỳ, thế nhưng sau đó Rye đi tới, nói nhỏ: “Không sao, hắn không làm hại bọn trẻ, cũng không đánh người giết người lung tung nữa”

Nàng nghi hoặc nhìn Rye, Rye gật gật lại đầu xác nhận

Hy Tử Kỳ hoàn toàn chỉ đặt mắt vào những đứa bé, hắn chớp chớp mắt vuốt ve mấy đứa bé trước ngực, sau đó thỉnh thoảng lại lấy ra một chiếc cọ, trêu đùa chúng

Mẫu Đơn: “…” Khoan đã, tư thái này có phải hay không có chút sai sai…

“Hắn không cho chúng tôi động vào lũ trẻ, tự mình chăm sóc, thay tã cho chúng, mớm sữa mẹ nhân tạo, rồi vân vân… Chỉ cần chúng tôi muốn tiến lại gần, hắn liền sẽ dùng ánh mắt như muốn giết người, tia thẳng tới chúng tôi…”

Mẫu Đơn cau mày, sau đó nhìn tới Hy Tử Kỳ nói: “Ta muốn con của ta!”

===

Chúc mừng top 1 nhé mọi người~ mọi người rất cừ đó biết không ^^/ yêu yêu nhìu lắm

Ngày mai mình sẽ ăn mừng với 15 chương nha

Hôm nay thì là 3/12 rồi nhá 33

Đọc xong like và commnet nha~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 136: Trái tim chạy nhanh


Sau đó?

Sau đó Hy Tử Kỳ liền ngoan ngoãn đi tới, bé ngoan quỳ một gối trước giường, bế ra một đứa đặt vào lòng Mẫu Đơn Hắn ngoan tới nỗi người xung quanh đều trợn mắt khó tin được!

Mẫu Đơn kinh ngạc nhìn hắn, cũng không nghĩ nhiều nữa, cúi đầu vuốt ve bé con trên tay, sau đó vạch ra bầu sữa, nhẹ nhàng mớm cho đứa bé

Cảm giác ướt át lại ấm áp nơi đầu ngực khiến cho nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, ngọt ngào quẩn trong trong lồng ngực Sinh ra đứa bé, rồi chăm sóc cho chúng, cho chúng ăn, những trải nghiệm này thực sự là vô giá

Nàng đã từng tự hỏi, cảm giác làm một người mẹ là như thế nào, sẽ vui vẻ chứ, hạnh phúc chất chứa trong lồng ngực, cùng với một cảm giác trách nhiệm đầy mình

Nàng muốn nuôi dạy chúng thành những đứa trẻ mạnh mẽ nhất, xinh đẹp, giỏi giang nhất, có thể đương đầu với những cơn sóng dữ, sẽ nở những nụ cười tươi rói đối mặt với cuộc đời, tương lai phía trước!

Con của nàng, sẽ được sống một cách thoải mái, hạnh phúc, không có ép buộc gì

Bởi vì tương lai của chúng, đã có người mẹ này lo rồi!

Hy Tử Kỳ nhìn mấy đứa trẻ trong ngực, lơ đãng nhìn về phía Mẫu Đơn, lại bất ngờ được nhìn thấy một nụ cười vô cùng xinh đẹp, ấm áp, lại đầy kiêu ngạo và tự tin, chói mắt tới mức làm cho trái tim hắn nhảy lên từng đợt, từng đợt như không muốn sống!

Hơi thở của Hy Tử Kỳ ngắt quãng ngắt quãng, sau đó hắn có chút khó chịu đưa tay áp lên ngực trái, lại chạm phải đầu của một con nhóc đang say ngủ Bị đánh thức một cách thô lỗ, con bé khóc thét lên, khiến cho Hy Tử Kỳ ngẩn nga, lọ mọ dỗ dành

“Ha ha ha…” Tiếng cười khúc khích khiến cho Hy Tử Kỳ ngừng động tác, ngây ngốc nhìn Mẫu Đơn đang cười với hắn, trái tim không hiểu càng lúc càng chạy nhanh

Nàng ôm lấy tiểu bé con đang ầm ĩ, hai tay hai đứa vuốt ve dỗ dành, tựa như thiên thần vậy

===
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 137: Đôi mắt màu đỏ máu!


Cuối cùng Mẫu Đơn cũng biết được thân phận của Hy Tử Kỳ từ Rye, cùng với cái mũ Hoàng tộc Hy quốc của hắn Và mặc dù chưa chắc chắn, thế nhưng Mẫu Đơn cảm thấy như tên này có lẽ là một trong những người đêm đó bạo hành nàng!

Cho dù bình thường tên này luôn tỏ ra rất ngây thơ vô hại, nhưng cũng chính cái khuôn mặt vô hại đó đã suýt bóp chết rất nhiều người

“Có lẽ đầu của hắn bị hỏng rồi!” Bỉ Ngạn cười phun ra một câu

“Điện hạ không phải là hỏng đầu, đây là lời nguyền phát tác!” Lúc này một người đột ngột xuất hiện, trên tay chống nạng, đầu và cổ băng bó trắng mịt Mọi người nhìn về phía hắn, Rye ho khan giới thiệu: “Đây là người rõ mọi việc nhất, có gì thì hắn sẽ kể cho mọi người”

Đinh Tam bắt đầu kể về lúc hắn cùng Hy Tử Kỳ gặp nạn

Hai người bọn họ đi chuyên cơ riêng để trở về Hy quốc, không ngờ được chuyên cơ đã bị đánh cướp, kẻ địch khép góc bọn họ trong chuyên cơ, một bộ dáng điên cuồng không chết không thôi, chiếc chuyên cơ bay thẳng vào vách núi!

Sau đó Hy Tử Kỳ bộc phát Ma pháp quyển trục không gian, truyền tống cả hai tới một vị trí bất kì, lại không ngờ được, kẻ địch giống như có con mắt tiên tri, mai phục sẵn sàng ở đó, Hy Tử Kỳ toàn bộ Linh lực đều dùng để huy động ma pháp quyển trục nhanh chóng gục ngã, sau đó Đinh Tam dùng toàn bộ những gì có thể, ôm Hy Tử Kỳ ngất xỉu chạy trốn, lại bị hai tên ninja cấp 7 truy sát

“Tưởng rằng sẽ không còn đường sống, may thay Rye tinh linh tiểu thư cứu trợ, ân tình này Hy quốc sẽ ghi rõ” Đinh Tam cảm kích lưng tròng nói

“Nếu vậy ngươi nói sao về tình hình này của hắn, theo như lời Rye thì lúc trước khi thue phòng của ta thì hắn rất bình thường! Bây giờ, hắn suýt chút nữa liền bóp chết con của ta ngươi biết không!” Mẫu Đơn nghĩ lại liền thấy kinh hồn táng đảm!

Hy Tử Kỳ nhìn ngón tay của Mẫu Đơn chỉ trước mặt mình, liếm liếm môi, sau đó liền há miệng cắn một cái rồi múi mạnh

Cảm xúc sợ hãi cùng nguy hiểm khiến cho Mẫu Đơn rùng mình muốn vung tay ra, ai dè được lại đối diện với một đôi con ngươi màu đỏ máu!

===

Like và comment, ném phiếu phiếu cho Cá nha~

5/12, Iu mọi người
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 138: Giảo hoạt


Nàng dứt khoát giật tay ra, xuýt xoa xem vết cắt sâu trên tay, tức giận cù cù vào mái tóc xù của Hy Tử Kỳ nghiến răng: “Nhà ngươi có họ hàng với cẩu hả?”

Một bên, Mẫu Đơn vẫn len lén liếc nhìn đôi đồng tử trong vắt của Hy Tử Kỳ Thầm nghĩ chẳng lẽ nàng nhìn nhầm rồi?

Chính là nàng không biết, một lúc nàng vừa quay đi, trong mắt Hy Tử Kỳ hiện ra một tia giảo hoạt khó thấy, cùng với khóe môi hơi cong lên tinh ranh, nhưng chỉ một phần mấy giay thôi, liền biến mất

Đinh Tam bắt đầu tường thuật: “Hy hoàng tộc mỗi đời người thùa kế đều mắc một lời nguyên quái ác, gọi là Huyết Ước! Ta cũng không quá rõ ràng, thế nhưng ta từng được một đàn anh cho hay rằng, Hy điện hạ khi bị thương nặng hay thiếu quá nhiều máu liền sẽ phát bệnh!”

“Và mỗi khi phát bệnh, điện hạ sẽ như một đứa trẻ đơn thuần, hứng thú với sự vật xung quanh, nhất là, thường hay làm hỏng nó! Tựa như gặp con người ở gần, phản ứng đầu tiên chính là…” Sắc mặt Đinh tam hơi khó coi: “Bóp chết!”

Rye cười thầm Tên Đinh Tam có lẽ là đang nhớ tới lúc hắn suýt bị bóp chết đi

Mẫu Đơn liền ngay lập tức hiểu ra À, hóa ra là một tên điên, chẳng trách

Nàng nhìn thần sắc ẩm ẩm ương ương của tên này, sau đó lại nghe Đinh Tam nói: “Với điện hạ trong trạng thái này, một chính là bóp chết, hai chính là tha chết Nếu như điện hạ không động thủ, liền ý nghĩa điện hạ không còn sát niệm nữa rồi!”

Vậy là hắn sẽ không gây nguy hiểm cho bọn trẻ?

Mẫu Đơn nghi ngờ nhìn về phía Hy Tử Ky, liền bắt gặp hắn đang vuốt ve gò má của một đứa nhóc, ánh mắt ngây ngốc lại rất đỗi dịu dàng

“Haizz, thôi đi Dù sao với thực lực biến thái của tên này, ta có muốn cản hắn cũng không được…” Mẫu Đơn phiền muộn lẩm bẩm, sau cho cho đứa này ăn no, liền cho đứa khác ăn, chỉ cần giơ tay, Hy Tử Kỳ liền ngoan ngoãn đưa người, thật sự là bé ngoan tới bất ngờ!

====

Chương 6/12 được nửa quãng đường rùi nha mọi người =3=///

Like, comment và ném phiếu phiếu ủng hộ Cá nè 33

#Đừng đọc, nghiện đấy!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
762,619
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 139: Nhân cơ hội


“Vậy hắn làm sao để tỉnh táo lại?” Mẫu Đơn mang một chút lo sợ hỏi

Nàng là lo sợ Hy Tử Kỳ sẽ tỉnh lại, trở lại là con người đã xâm hại nàng ngày đó, sau đó sẽ cướp đi những đứa trẻ của nàng

Đinh Tam hơi ngẩn ra nói: “Thông thường điện hạ sau khi giết người liền sẽ thức tỉnh Chẳng lẽ… ực… ba ngày nay điện hạ chưa bóp chết ai sao?”

Nếu như Đinh Tam nói chuyện này ra cho những người biết chuyện về Hy Tử Kỳ, chắc chắn chuyện này liền sẽ trở thành trò cười! Ở một nơi đông người như vậy, thế mà Hy Tử Kỳ lại không giết ai, quả thực là kì tích thần linh ban tặng!

Mẫu Đơn liền hiểu ra Hy Tử Kỳ là giết người sau sẽ thanh tỉnh, mà hắn bây giờ hình như rất dịu ngoan, nghe lời, tựa như một chú chó trung thành luôn nghe lời chủ nhân vậy

Nàng nhìn sang đôi mắt long lanh của Hy Tử Kỳ, cuối cùng cũng buông tha suy nghĩ đuổi hắn đi Lỡ như đuổi đi quá mạnh tay, lại phản tác dụng, khiến cho hắn quay ra giết người thì liền thảm rồi!

Sau khi Đinh Tam nói mệt liền bị đuổi đi về phòng của hắn dưỡng bệnh, cái chân què kia của hắn còn chưa đi lại được mà không chống nạng đây!

Mẫu Đơn cũng quen thuộc Hy Tử Kỳ bên cạnh, dù sao nam nhân này bản thân luôn phát ra một khí tức ta rất ngốc manh, rất vô hại, không thể không khiến cho nàng hạ cảnh giác được

Sau khi cho mấy đứa trẻ bú sữa hết, mắt của Mẫu Đơn cũng dần mơ màng Nàng vẫn chưa hoàn toàn khỏe lại sau khi sinh con, cơ thể và sức chịu đựng rất kém, sau đó liền ôm một đứa bé vào lòng ngủ thơm ngọt

Hương sữa của trẻ sơ sinh, cũng có thể ngọt ngào như vậy nha…

Cẩm Nhuệ ngồi nhìn Mẫu Đơn mãi cũng chán, nhìn Hy Tử Kỳ như không biết chán biết mệt canh giữ bên người Mẫu Đơn, thi thoảng còn chọc chọc mấy nhóc con liền bản thân cũng thấy buồn ngủ, vô trách nhiềm mò về phòng đánh một giấc

Hy Tử Kỳ vừa nghe thấy tiếng đóng cửa, liền ngay lập tức hai mắt tinh quang!

===

Hú hú, 7/12 chương

Like, commnet, cộng ném phiếu phiếu để ta lấy động lực viết tiếp nào:]]]

#Đừng đọc, nghiện đấy!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom