Dịch Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 341: Cường giả giao chiến


“Chết tiệt! Ma phòng thuẫn!” Hắc Hỏa gõ chiếc trượng phép xuống đất, dùng ma lực tạo thành một cái khiên vô hình chống chịu toàn bộ sát thương ập tới, cùng hất văng toàn bộ vệ binh xung quanh ra.

Hắn niệm chú, thả ra một cái ma pháp quẫy nhiễu cơ lớn, ngay lập tức hàng loạt người ngã quỵ che tai, máu mũi cùng máu tai liên tục chảy ra không ngừng!

Kể cả Thiên Vân Nhận cũng không thể không bịt tai lại, cái tên ma pháp sư này quá tà môn rồi!

Thế nhưng cho dù Hắc Hỏa tài giỏi tới đâu, hắn cũng chỉ có một!

Từ phía trên cao, một người hung hăng nhảy xuống, cơ thể như một viên thiên thạch lao với tốc độ khủng bố, cầm kiếm trên tay chém nát ma phòng thuẫn của Hắc Hỏa, chém thẳng vào mặt hắn!

“Chết tiệt!! Võ giả cấp 9 đỉnh!!?” Hắc Hỏa dùng hai tay cầm lấy quyền trượng vững vàng chặn đứng lại mũi kiếm khủng bố kia, thể chất khủng bố của Long tộc như hắn nhưng ăn một đòn này cũng ăn không tiêu!

“Tất cả đi lên, giải quyết người phía sau hắn rồi cứu lấy con tin!” Thiên Vân Nhận ngay lập tức ra lệnh cho quân đội xung quanh.

=> Truyện update nhanh nhất và mỗi ngày tại vnstory.xyz

Hắc Hỏa vừa nghe thấy câu này liền gầm lên: “Ai dám động vào người của lão tử!!? Long Huyết Phệ!!!”

Theo một giọt máu đầu lưỡi của hắn, một ma trận cực lớn màu đỏ máu xuất hiện dưới chân hắn cùng Bạch Linh, sau đó liền hóa thành lốc xoáy cuốn bay tất cả mọi binh linh xung quanh, chỉ trừ cường giả đỉnh cấp 9 kia cắm kiếm vào mặt đất vững vàng đứng vững, ánh mắt không chút dao động nhìn về phía Hắc Hỏa, sau đó liền lao tới như một cơn gió, giống như bỏ qua toàn bộ vết thương do lốc xoáy tạo ra trên cơ thể hắn!

“Ah!” Mẫu Đơn ôm lấy hai bên cánh tay, từng vết máu rỉ ra trên da của nàng cho dù không hề có lấy một vết cắt nào.

===

Bão chương 15/20 =3=

Các babe hãy nhớ nha, càng nhiều chương thì càng phải like cùng comment, đừng bỏ qua nha O3O///
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 342: Nghịch lân của hắn!


“Chết tiệt, Hy Tử Kỳ này thật là vô dụng mà, sao không để ta kêu gọi huyết mạch sau đó tới đánh cho tên kia một trận!” Hắc Phượng tức giận lẩm bẩm. Hắn mới không thừa nhận hắn đang ghen tỵ với Hy Tử Kỳ đâu!

Hy Tử Kỳ khi mở ra khế ước liền sẽ là một tên bạo quân đúng nghĩa, không có cảm xúc, không có sợ hãi, chỉ có chém giết tới chết thì thôi.

Hệ thống: Ký chủ không được phép sử dụng sức mạnh từ kim tệ nữa, từ bây giờ sức mạnh vay mượn chỉ có thể sử dụng trong trường hợp cấp bách, trừ phi liên quan tới mạng sống của ký chủ! Nghiêm cấm ký chủ sử dụng tùy tiện khiến cho thế giới này bị mất cân bằng quy tắc!

Mẫu Đơn chỉ cần nghĩ tới mấy lời này của Hệ thống liền hận tới nghiến răng, cuối cùng nàng vẫn chỉ có thể nhờ vả người khác để cứu bảo bối của nàng sao!!?

“Mẫu Đơn, ta nghĩ một mình hắn liền không đủ sức đâu, khi Hắc Hỏa gặp nguy hiểm sinh mệnh có thể làm hại bảo bảo, để ta kêu gọi ma văn tới ứng chiến đi!” Thần Ly lo lắng nhìn về phía Mẫu Đơn.

“Ngươi nghĩ cũng thật đẹp, cái ma văn kia của ngươi liền đau muốn chết, ngươi đây là còn muốn hành hạ nàng sao!!? Nàng phải để tam một khi ta mở ra thể chất sau đó ra tay, liền có thể chế ngực cái gia hỏa yếu gà phía sau Hắc Hỏa kia trong vòng 1 nốt nhạc, sau đó ôm tiểu bảo bảo ra ngoài!” Hắc Phượng vỗ vỗ ngực đảm bảo.

Chưa đợi hai người bọn họ nói xong, hai mắt của Mẫu Đơn liền chuyển đỏ, bắt đầu có máu rỉ ra. Nàng giật mình sờ sờ máu tươi tanh ấm, nhìn về phía chiến trường liền thấy Thiên Vân Nhận đã xông vào bên trong trận chiến, hung tàn muốn tóm lấy Bạch Linh!

“Muốn chết sao!!!!!? Dám động người của lão tử!!?” Đôi mắt màu vàng kim của Hắc Hỏa bốc lên một ngọn lửa khủng bố, hắn cười gằn: “Nhớ lấy, là các ngươi dám động vào nghịch lân của lão tử!”

Nói đoạn, Hắc Hỏa nhìn lên trời, há miệng thét lớn một tiếng róng dài hủy thiên diệt địa, trời đất mưa rầm sấm dữ, một tia sét thô to đánh thẳng xuống Hắc Hỏa, tựa như gột rửa toàn bộ thân thể và linh hồn của hắn!

“Không được rồi, cản hắn lại!” Hắc Phượng giật mình, túm lấy ngọc truyền phát ra lệnh tới toàn bộ binh lính: “Nhanh chóng tìm cách tấn công hắn, không được để hắn thành công hóa hình!”

===

Bão 16/20 còn 4 chương nữa nè =3=///

các babe đọc xong đừng quên like và comment nha 333
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 343: Tẩu thoát


Hắc Phượng ngay lập tức bộc phát sức mạnh kéo thẳng lên cấp 9 đỉnh phong thể thuật giả, xông tới muốn một kích đánh vào ngực Hắc Hỏa, chỉ là ánh mắt của Hắc Hỏa chạm tới hăn sliền mỉm cười, sau đó khẽ nói: “Tiểu Phượng à, muộn rồi!”

“Ầm!” Khi tia sét thứ 3 đánh lên người Hắc Hỏa, một tiếng nổ trầm đục cùng với ánh sáng trắng khiến cho mọi người không thể không che lại mắt của mình, tới khi mở được mắt ra, nhìn lên bầu trời liền đã thấy một mảnh đen to lớn.

Bởi vì long tộc quá to lớn, ở phía bên dưới của nó, liền chỉ có thể nhìn thấy bóng tối vì ánh sáng bị che khuất!

“Agh…. Gào!!!!!!!” Con rồng khổng lỗ gào rú một tiếng, vỗ cánh che chở lấy hai người trên lưng liền bay lên, một cú húc thẳng lên chiếc lồng phòng hộ của Kim Thịnh Thành liền khiến nó vỡ nát, bay thoát ra bên ngoài.

Trước khi rời đi, đầu rồng nhìn vào bên trong thành phố, con mắt màu vàng to tớn mức khiến cho mọi người sững sờ. Nó nhe răng để lộ hàm răng thô to trăng tinh tựa như đang cười nhạo, sau đó há miệng, phun ra một đoàn sương trắng phụt thẳng xuống thành phố phía dưới!

“Là long tức! Nhanh chóng tìm chỗ ẩn nấp! Di chuyển tới chỗ sơ tán khẩn cấp đi! Mở ra trận pháp bảo vệ trọng điểm!” Thần Ly ngay lập tức ra lệnh cho người phía dưới vận chuyển trận pháp, ngay lúc đó một đoàn long tức đã ập tới chỗ của bọn họ đang đứng.

“Cẩn thận!”

Sau một trận trời long đất lở, Mẫu Đơn mở mắt liền phát hiện bản thân được người ôm trong ngực, Thần Ly cả làn da dều bịt kín bởi ma văn Atlantis đang ôm nàng trong lòng, vững vàng gánh chịu toàn bộ long tức trên lưng, khuôn mặt đau tới chảy đầy mồ hôi!

“Thần Ly!” Nàng sợ hãi thốt lên, người kia lại càng ôm chặt lấy nàng. Hắn bật cười hỏi: “Sợ sao? Sợ liền ôm chặt lấy ta là được!”

Mẫu Đơn cắn môi, cuối cùng vẫn là nhắm mắt, nói nhỏ một tiếng: “Cảm ơn.”

Trong mắt Thần Ly tràn đầy ý cười, chỉ là cười chưa được lâu liền bị người đá ra khỏi Mẫu Đơn, đụng thẳng vào một đống gạch đổ nát do bị long tức thổi bay. Hắc Phượng chậc chậc một tiếng, ho to vọng qua: “Xin lỗi nha, lỡ chân!”

===

Bão 17/20 nè còn 3 chương nha 33

các babe đọc xong đừng quên like, comment và ném phiếu đề cử nè 33

Mãi iu O3O
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 344: Một góc nhỏ trong Mẫu Đơn Các lúc này


Tịnh Tịnh dạo gần đây vô cùng vừa ý một cái chàng trai, hắn tên A Bạch, mặc dù là một người câm, nhưng mà may mắn hắn không điếc, nàng chỉ dạy đều vô cùng nghe lời ghi nhớ rõ ràng cùng chăm chỉ luyện tập, khác hẳn những người chỉ biết nói suống hoặc lười nhác, không chịu làm việc!

Bạch Nhâm Tịnh hôm nay ở trong bếp tập thái lái cá, liền nghe được vài lời đàm tiếu từ đám phụ bếp xung quanh.

Phụ bếp lâu năm A: “Nghe gì không, tiểu thư cùng các lão gia đi giải cứu cậu chủ nhỏ nhưng không thành, để cho kẻ thù hóa rồng ôm lấy người chạy mất, bây giờ liền biệt tăm biệt tích rồi!”

Phụ bếp mới vào B: “Ô kìa, các lão gia!!? Tiểu thư chúng ta cũng thật “mạnh mẽ” nha!”

Cô cô đầu bếp C: “Ngươi mới vào thì biết cái gì!? Tiểu thư của chúng ta phải gọi là như hoa như ngọc, người gặp liền mê, các vị lão gia cho dù chỉ hận không thể cầm kiếm đâm chết nhau, lại mỗi ngày phải vui vẻ mà hầu hạ tiểu thư…”

Bạch Nhâm Tịnh ở bên cạnh không muốn nghe cũng phải nghe: “…”

Làm nam nhân liền cùng chung hầu hạ một người phụ nữ, có đáng giá hay không? Thà lấy kiếm ra luyện một bài, hoặc là lấy dao ra tập thái rau củ còn hơn!

Hắn lắc lắc đầu, rửa tay xong liền ra ngoài, hôm nay hắn lại có hẹn cùng người bạn nhỏ kia.

Người bạn nhỏ kia thật sự rất hợp ý hắn, vừa cứng đầu nhưng cũng rất dễ bảo, chỉ cần khiến cho nó phải tâm phục khẩu phục liền sẽ tức khắc biết ngậm miệng lại nghe chỉ dạy. Bạch Nhâm Tịnh đôi khi còn nghĩ, cái đứa nhóc này có phải là một cái nhân bản vô tính nào đó rơi rụng ra bên ngoài của hắn không, nếu không phải thì tại sao lại hợp mắt hắn tới như vậy nhỉ?

“Ah! Ác ma thúc thúc!” Lão tam đang tâng tâng bóng nhìn thấy Bạch Nhâm Tịnh liền chạy tới, hai con mắt long lanh nhìn hắn uông uông gọi: “Ác ma thúc thúc, hôm nay chúng ta sẽ học gì!? Ta muốn học cách làm sao để… bla bla…”

Bạch Nhâm Tịnh: “Phiền quá, câm miệng, nhìn ta!”

Lão tam: “Ân, ta câm miệng, thúc thúc mau mau dạy ta đi!”

===

Bão 18/20 =3= còn 2 chương nè =v=

Ta đảm bảo chương cuối sẽ làm các nàng iu ngứa ngáy tới không muốn sống a hi hi...

Anyway, đọc xong hãy like và comment nha 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 345: Mãi mãi làm Long


Kim Thịnh Thành sau một cuộc tàn phá của con rồng Hắc Hỏa kia liền vô cùng thê thảm, thảm tới không nỡ nhìn. Tường thành vẫn sáng sáng chói lòe, kiến trúc bên trong thành lại bị long tức thổi bay gần hết, người dân cũng tổn thương rất nhiều, dù sao nhiều người vẫn là chạy không kịp.

Thế nhưng tổn thương càng nhiều chính là quân nhân binh lính, những người trực tiếp gánh chịu cơn thịnh nộ của ác long.

Mẫu Đơn nhìn thảm cảnh này liền thở dài, mở ra tài khoản chuyển 2 tỷ tới tay Thiên Vân Nhận, bắt gặp ánh mắt kì quái của hắn nàng liền lắc đầu: “Kim tệ không thể trả lại những gì đã mất, thế nhưng ta cần phải làm gì đó để giải tỏa cảm giác tội lỗi.”

Thiên Vân Nhận liền hiểu, sau đó không nói nhiều chỉ gật đầu với nàng.

“Không tìm thấy được tung tích của hắn.” Hắc Phượng đi tới, lắc đầu nói với Mẫu Đơn, hắn mân mê môi lẩm bẩm: “Với cái thân hình lo lớn quá khổ kia, hắn sẽ có thể trốn được tới đâu chứ!!?”

Mẫu Đơn tò mò quay lại hỏi: “Thì hắn chỉ cần biến lại thành người là được thôi mà?”

“Không phải tôi đã nói với em là Long tộc một khi hóa hình liền sẽ mất nhiều hơn được sao?” Hắc Phượng thở dài: “Một khi hóa hình liền sẽ mãi mãi bị nhốt ở dạng Long, không bao giờ có thể trở về thành nhân loại nữa!”

“Anh thật sự sẽ không thể trở lại dạng con người nữa sao?”Bạch Linh ngồi trên đầu của Hắc Hỏa khẽ hỏi. Con rồng này gật gật đầu, mở miệng cất ra tiếng nói ồm ồm: “Bởi vậy cho nên tôi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện hóa hình.”

“Chỉ là so với việc để em bị người tổn thương, tôi thà đời này làm một con rồng còn hơn!”

Trong lòng Bạch Linh một trận run rẩy, cậu nhìn đôi mắt màu vàng kim đang nghiêm túc nhìn đường để bay kia, không biết vì sao lại cảm thấy thật thương cảm tới lạ thường.

Tại sao, lại suy nghĩ và hi sinh cho cậu nhiều tới vậy, cậu trả không nổi…

Lão tứ ngồi bên cạnh Bạch Linh hít gió trời, thích thú nhìn từng đám mây như mấy miếng kẹo bông gòn khổng lồ trôi qua, vui tới quên lối về.

===

Chương bão 19/20, còn 1 chương cuối cùng dự kiến up trước 12h nè =3=

các babe đọc xong nhớ like và comment ủng hộ Cá nha O3O///
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 346: Hạnh phúc trước mắt


Hắc Hỏa thở dài một tiếng: “Bây giờ ta cũng thành rồng rồi, kim tệ gì đó liền trở thành mây bay, cũng chẳng buồn quan tâm tới gã Alan kia nữa. Nếu như em muốn ta liền sẽ mang đứa bé trả về chỗ cũ.”

“Chưa cần thiết, chúng ta tới Phong Nguyệt Thành đi, nơi đó tôi có biết một chỗ thích hợp với anh.” Bạch Linh mỉm cười, lần đầu tiên thật tâm mở lòng ra mỉm cười với Hắc Hỏa, làm cho con rồng này bay không nhìn đường suýt chút nữa liền va vào một đỉnh núi.

“Được, nghe lời em.” Hắc Hỏa gật gật đầu, hai cánh băng ra hết cỡ, bay thẳng tới Thần quốc Phong Nguyệt Thành.

Sau đó cả hai liền hạ cánh xuống dưới một thung lũng rộng lớn, phía dưới liền mọc đầy một loại hoa màu tím nhạt tuyệt đẹp. Lão tứ vừa xuống khỏi lưng rồng liền chạy ào đi chơi, Bạch Linh biết thằng bé cũng đã chịu khổ nhiều bèn để mặc nó vậy, dù sao nó rất thông minh, chơi chán liền sẽ biết đường tìm về.

“Nơi này thật đẹp, là quê hương của em sao?” Hắc Hỏa tò mò nhìn xung quanh.

“Đúng vậy, là nơi tôi sinh ra, đây là một nơi rất bí mật ít người biết đến.” Bạch Linh mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía cánh đồng xa xa ngút ngàn. “Nếu như từ bây giờ, tôi và anh ở lại nơi này cùng nhau có được hay không?”

Trong con mắt màu vàng kim của Hắc Hỏa bây giờ chỉ còn lại nụ cười của Bạch Linh, cùng với biển hoa màu tím sau lưng cậu, nhưng lại hoàn toàn chẳng chói mắt bằng đôi mắt màu đen xinh đẹp đầy ý cười ấy.

Hắc Hỏa cảm thấy, quả nhiên 200 năm trước hắn rời khỏi hoàng cung Hắc quốc liền là quyết định sáng suốt nhất đời hắn, để hắn cuối cùng cũng tìm thấy được bảo vật vô giá nhất mà Long thần dành riêng cho hắn.

“Ta đồng… Bịch!” Hắc Hỏa còn chưa nói hết lâu, cả cơ thể liền mềm nhũn ngã xuống, không hiểu vì sao hắn không thể nào khống chế được cơ thể của mình, tới cả một câu nói cũng không thể phát ra được nữa.

Không được… tại sao… cậu cuối cùng cũng chấp nhận hắn cơ mà, hắn còn chưa kịp…

Đôi đồng tử màu vàng cố gắng nhìn cho thật rõ người trước mắt, lại chỉ nhìn thấy cậu bị hai người khống chế, cùng với một kẻ cầm một con dao đâm thẳng vào ngực cậu, máu tươi nhiễm đỏ hết cả một khóm hoa, sau đó tầm mắt hắn liền nhòe đi, triệt để đánh mất ý thức…

===

Ta đã bảo rồi, chương này là sống dở chết dở O3O///

Dù sao đã hết bão 20 chương rùi nè, nhưng ngày mai sẽ bão 15 chương OvO/// tung bông~

các babe nhớ like, comment và ném phiếu phiếu ủng hộ cá na~

Bây giờ thì goodnight, ngày mai đủ 150 like và 80 comment thì mới đăng tiếp nha =3=
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 347: Đừng có đi mà


“Hi hi… ha ha…. Nơi này thật đẹp… Hái… hái hoa cho mami…” Tiểu bé con chạy nhảy nô đùa tới quên cả lối về, đi lạc khắp nơi, trên tay hái về một đám hoa đủ mọi sắc màu.

“Hừm… đường nào đây…” Đứng bần thần một lúc trước một ngã 3, tiểu bé con xoắn xuýt cau mày, đang còn suy nghĩ nên đi đường nào liền giật mình nghe được một tiếng động lớn từ xa, liền ngay lập tức chui vào một cái hang im lặng nín thở.

“Rầm ầm ầm…” Tiểu bé con căng mắt nhìn từng đoàn xe bay đang đi tới, bọn họ ở phía dưới treo một thứ cực lớn – chính là rồng thúc thúc bắt cóc bé!

Rồng thúc thúc mạnh mẽ như vậy mà bây giờ lại nhắm nghiền mắt, bị người bó lại thành cái bánh tét rồi mang đi, bé con hoàn toàn không thể hiểu nổi vì sao, cảm thấy trong ngực vô cùng chua xót và bực bội.

Hu hu… ai dám mang rồng thúc thúc của bé đi…

Bé ngước mắt nhìn lên chiếc xe bay cao nhất, lại chỉ nhìn thấy một bóng người mờ mờ, nhanh chóng đoàn xe mất hút khỏi thung lũng.

Nếu như bọn họ tiến tới từ con đường đó, vậy thì có lẽ đó chính là con đường trở về nơi cũ của bé! Bé con nắm chặt hai tay, nhanh chóng động chân chạy thẳng về phía trước. Nhanh lên, sắp tới rồi, sắp…

Lão tứ sững sờ nhìn người thiếu niên xinh đẹp kia đang nằm trên một đống hoa đổ nát, máu đỏ từ cái lỗ trên ngực liên tục chảy xuống nhuộm đỏ toàn bộ khóm hoa dưới cơ thể của cậu, xinh đẹp lại thê lương vô cùng.

“Oa… ah ah…” Bé con nhanh chóng chạy tới, chạm tay lên mũi của ca ca, hơi thở của ca ca đã mỏng manh tới như sắp đứt lìa.

“Ô ô… không được chết… ca ca xấu…” Lão tứ khóc òa lên, cả mặt đầy nước mắt, hai cánh tay cố gắng lay lay cơ thể của Bạch Linh. Bé có thể cảm nhận được sinh mệnh từ từ xói mòn của cậu.

Ác ma rồng thúc thúc đã bị người bắt đi rồi, ca ca xinh đẹp còn muốn bỏ rơi bé luôn sao… không cho phép, không cho phép!!!

Từ đoàn ma văn xanh lam dần dần phủ kín trên da của bé con, ánh sáng phát ra chói mắt…

===

Bão 1/15 =v=

Đọc xong nhớ like cùng comment nha moah moah
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 348: Kêu gọi huyết mạch


Thần Ly đang trên đường trở về thủ đô của Thần quốc, sắc mặt u ám chồng cằm nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Tiểu Hoa ngồi ở đối diện cũng biết tâm tình lúc này của hắn không tốt chút nào, không hề lên tiếng quấy rầy.

“Ta thật vô dụng.”

Đột nhiên Thần Ly mở miệng nói ra một câu này, dọa cho tiểu Hoa một thân mồ hôi lạnh, nàng cười trừ: “Điện hạ, ngài nói vớ vẩn gì vậy…”

“Không phải ngươi lúc nào cũng chửi thầm ta trong lòng sao, không cần phải giả vờ không biết như thế!” Thần Ly lườm tiểu Hoa một cái, làm cho tiểu cô nương này chột dạ mà đánh mắt nhìn về phía khác.

Ha ha ha, tên biến thái này cũng biết rõ đấy chứ…

“Nàng không hề ngăn cản ta tới gặp con trai, quả là một người phụ nữ hiểu chuyện.” Thần Ly biết rõ vì sao Mẫu Đơn lại không ngăn cấm hắn, bởi lẽ vật cực tất phản, nữ nhân đó có thể kinh doanh một Mẫu Đơn Các sinh cơ rộng mở tới vậy, hẳn là cũng hiểu rõ đạo lí này.

Cô ta có tài giỏi tới đâu, cũng sẽ đấu không lại một quốc gia, một người phụ thân sẽ làm tất cả để đoạt lại con cuả mình.

“Mẫu Đơn tiểu thư chưa bao giờ là một người phụ nữ đơn giản!” Tiểu Hoa nhanh chóng đưa ra lời nhận xét của mình.

Mẫu Đơn không phải là người phụ nữ mạnh mẽ nhất mà nàng từng gặp, nhưng lại là người không khéo và hiểu chuyện nhất, luôn luon đưa ra được những quyết định sáng suốt và nắm bắt được đúng trọng tâm của vấn đề.

Một nữ nhân vô cùng có bản lĩnh và quyết đoán!

“Vậy sao, ta lại càng mong muốn nàng đơn giản một chút, ngốc nghếch một chút, như vậy…” Liền càng dễ điều khiển trong lòng bàn tay. Một người phụ nữ khôn khéo như nàng, thực sự rất khó nắm giữ.

Trong lúc Thần Ly còn muốn nói đó, ma văn trên người hắn đột ngột hiện ra, tỏa sáng liên hồi. Hai mắt Thần Ly sáng lên. Đây rồi, kêu gọi huyết mạch, thằng bé đang vận dụng huyết mạch Atlantis. “Đi! Đi theo phương hướng đó!”

===

Bão 2/15

Các babe đọc xong đừng quên like, comment và ném phiếu phiếu cho cá nè O3O~ iu iu
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 349: Rời đi


Xe bay của Thần Ly nhanh chóng đi theo phương hướng mà huyết mạch của Thần Ly chỉ dẫn, liền băng băng thẳng tiến tới Phong Nguyệt Thành.

“Không thể ngờ nổi bọn chúng lại dám mang tiểu điện hạ tới nơi này!” Tiểu Hoa sợ hãi thốt lên. Phong Nguyệt Thành này rốt cuộc là đang che giấu thứ gì!!?

Thần Ly xuống xe nhảy xuống thung lũng, phóng thẳng tới nơi mà tiểu bé con đang phát ra năng lượng, tớinơi liền sững sờ nhìn một tiểu bé con nho nhỏ đang phát sáng, ma văn Atlantis tỏa ra quang mang nhàn nhạt vô cùng thần bí.

“Đây là…” Tiểu Hoa cùng Anh Anh cũng vừa đuổi kịp tới liền giật mình.

Tiểu bé con đang nổi trên không trung, hai tay phát ra từng đoàn ánh sáng liên tục truyền vào cơ thể của người đang nằm ở dưới đất, giống như đang gắng gượng cứu vớt sinh mệnh của hắn.

“Haizzz, được rồi…” Thần Ly thở dài, đi tới bên cạnh đứa bé, nhấc tay ôm lấy nó vào lòng, hôn hôn lên gương mặt bé xíu đầy nước mắt “Bảo bối, không cần phải tiếp tục nữa.”

“Hắn đã rời đi rồi…”

Từng cánh hoa nhuốm máu bay lên từ trong thung lũng, khiến cho trái tim của những con người nơi này buồn man mác. Thiếu niên đó đã rời đi khỏi thế giới này, khi còn chưa thực sự nhận được hạnh phúc mà cậu khao khát.

“Tách!”

Lam Tu giật mình ngã quỵ xuống đất, trái tim trong lồng ngực điên cuồng co rút, cậu mặt màu tái mét lấy ra một viên ngọc màu trắng đeo trên cổ, vết nứt to lớn dần dần trải dài, sau đó liền vỡ nát ra làm hai.

“… không…” Hắn siết môi tới bật máu, nước mắt rơi ra khỏi hốc mắt, điên cuồng mà co quắp trên nền đất. “Đồ ngu ngốc kia… tại sao…”

Bạch Linh, rời đi khỏi thế giới này sớm như vậy, cam lòng sao!

===

Bão 3/15 =3=

Đọc xong nhớ like và comment, ném phiếu phiếu cho Cá nhoa =3~~~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 350: An toàn trở về


Từ khi bước lên xe cho tới lúc được mang về Mẫu Đơn Các, lão tứ đều không chịu mở miệng, chỉ ngồi úp mặt vào trong ngực của Thần Ly mà thút thít nấc lên từng đợt. Thực sự, quãng thời gian ở cùng Bạch Linh và Hắc Hỏa chính là quãng thời gian kỉ niệm đáng nhớ nhất của bé với thế giới bên ngoài, hoàn toàn khác biệt với cuộc sống ở Mẫu Đơn Các.

“Ta sẽ đem hắn trở về Hắc Long Thành giao cho mẫu thân của con an táng, Thần Hạo.” Thần Ly thở dài, vuốt ve đứa nhóc trong ngực.

“Thần Hạo là ai?” Lão tứ ngẩng đầu nhìn lên Thần Ly tò mò hỏi. Hắn bật cười, hôn lên trán đứa nhỏ một cái, ngón tay chọt chọt gò thịt má hồng hồng của nó: “Chính là con nha, Thần Hạo, con trai của Thần Ly ta!”

Thần Hạo: Ba ba, nhân lúc mami không có ở đây liền gọi bậy tên của ta, ngươi có thể bớt giảo hoạt đi hay không!?

Cơ thể của Bạch Linh được đặt trong một khoanh lạnh chuyên dùng để bảo tồn di thể người đã chết, được Thần Ly mang về Hắc Long Thành cùng với Thần Hạo. Hắn cũng không có ý định sẽ mang giấu tiểu bảo bối Thần Hạo đi, dù sao quan hệ giữa hắn cùng Mẫu Đơn còn phải cần nhờ đến Thần Hạo để hòa giải đây!

Mẫu Đơn nhận được tin tức từ Thần Ly liền ngồi hẳn bên ngoài Mẫu Đơn Các ngóng trông, vừng thấy tiểu bảo bối trên tay của Thần Ly liền bật khóc mà chạy tới ôm lấy, cuống quýt hôn lên khuôn mặt buồn bã của đứa trẻ: “Bảo bối, bị người bắt đi có phải rất buồn không? Để mami trừng trị tên đó cho con…”

Một khoang lạnh được đẩy tới trước mặt Mẫu Đơn, nàng vừa nhìn thấy liền tắt đi nụ cười, cảm xúc vui mừng vì tìm kiếm được lão tứ cũng không cánh mà bay. Đã từng là một thiếu niên vô lo vô nghĩ, sinh động nhảy nhót cười nói cùng nàng, bây giờ liền thành một khối xác lạnh băng, Bạch Linh.

“Khi chúng ta tìm thấy hắn đã chết rồi, Thần Hạo cố gắng truyền linh khí vào cơ thể để giữ lại mạng sống cho hắn nhưng lại không thể.” Thần Ly thở dài nhìn vào khối xác của Bạch Linh. Hắn được Thần Hạo kể cho về Bạch Linh, người này cũng không đối xử tệ với con trai của hắn.

“Vậy sao?” Mẫu Đơn một trận sợ run trong ngực, không đành lòng nhắm mắt quay lưng đi. “Ta sẽ gọi cho một người bằng hữu của hắn tới mang hắn về quê nhà an táng, ngươi không cần lo.”

“Đúng rồi, Thần Hạo là ai?”

===

Bão 4/15

Ủa h nay mọi ngừi không thương Cá quá nha T.T còn k có bỏ phiếu lun nè Ọ.Ọ

Cá đang bão chương nè mọi người đọc xong nhớ like, comment và ném phiếu nha TT
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 351: Bị bắt gặp


Bạch Nhâm Tịnh mấy ngày nay liền đã biết làm màn thầu, hấp ra được cả một nồi màn thầu thơm ngào ngạt, được Tịnh Tịnh tán thưởng vô cùng, hắn lấy một cái cho vào miệng liền bị ngon đến hoảng sợ, không ngờ được bản thân lại có thể tự mình tạo ra được một cái gì đó mỹ vị tới vậy!

Hắn từ lúc nhận thức được cho tới nay, đều chỉ biết có phá hủy cùng hủy diệt!

“Haizz, nghe nói Bạch công tử đó, cái người đã bắt cóc tiểu thiếu gia vừa được người nhận xác về sáng nay.” Một đám người nhiều chuyện lại bắt đầu tập trung lại cùng nhau bàn luận.

“Nghe nói là tiểu thư đã gọi cho bạn thân của người đó tới mang cái xác về. Ôi, tại sao một người tốt như thế lại chết khi còn quá trẻ như vậy!!?” Một a di đã ôm mặt khóc lên.

“Đúng vậy đúng vậy, dù gì thì cũng là người quen của tiểu thư…”

Bạch Nhâm Tịnh đi ra ngoài khỏi cuộc trò chuyện, hắn suốt ngày cũng chỉ quanh quẩn trong khu bếp này, bây giờ muốn ra ngoài cũng không biết làm sao để đi ra, tìm đại một hướng mà mày mò ra ngoài.

“Phịch!” Hắn vừa nhảy được ra khỏi tường, may rủi làm sao lại bị người hô lên gọi: “Điện hạ!!?”

Bạch Nhâm Tịnh: “!!?”

Lam Tu: “Điện hạ!!? Người…”

Lam Tu đại nhân ngày hôm nay là nhận được tin của Mẫu Đơn đi tới Mẫu Đơn Các nhận về buồng bảo quản Bạch Linh, còn đang thẫn thờ đi dạo bên ngoài liền bắt gặp cảnh điện hạ của mình trèo tường đi ra ngoài.

“Điện hạ!!? Trang phục của ngài!!?”

Tại sao chỉ mới có mấy tháng không gặp, một thân khí chất trích tiên xuất thần của Bạch Nhâm Tịnh, Bạch đại thái tử đều bay hết rồi, người trước mắt hắn là giả mạo có phải hay không!!?

Khi cả hai người đang cùng nhau nghi ngờ nhân sinh, Mẫu Đơn đã đi ra.

===

Bão 5/15 T.T

Ta mệt quá nên ngủ nãy giờ lun.

Hôm nay bão để ngày mai ta đi học GDQP nè =v=///

Đọc xong like, comment và ném phiếu đề cử cho Cá nha mọi ngừi OvO/
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 352: Phát hiện


“Hả? Lam Tu ngươi quen biết phụ bếp của ta hả?” Mẫu Đơn đi ra liền thấy hai người này đang mắt to trừng mắt nhỏ, ha hả cười lớn. “Đây là một phụ bếp của Mẫu Đơn Các chúng ta, tên là A Bạch, là một người câm.”

Bạch Nhâm Tịnh: “…” Vâng, tại hạ là một người câm.

Lam Tu: “Thực sự là người giống người sao ÓAÒ!!? Thiên địa ơi, lần đầu tiên ta gặp chuyện này đó!”

Khi vẻ mặt bán tín bán nghi của Lam Tu khiến cho Bạch Nhâm Tịnh mới thở phào, lại không được Hy Tử Kỳ đang vận chuyển chiếc buồng bảo quản xác của Bạch Linh đi ra, liền bắt gặp hắn rồi hô lên: “Bạch Nhâm Tịnh!!? Ngươi tới Hắc quốc từ bao giờ vậy? Cái thanh kiếm bất ly thân của ngươi đâu?”

Bạch Nhâm Tịnh: “…” Chúng ta quen biết sao…

Lần này thì Lam Tu đã tỉnh ra rồi, liền tóm lấy vai của Bạch Nhâm Tịnh mà hét lên: “Điện hạ! Không phải ngài cùng Bạch Linh tới Hắc quốc cùng nhau sao!!? Hắn…”

“Hắn đã chết rồi…”

Lúc này Bạch Nhâm Tịnh cũng đã nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Bạch Linh nằm trong chiếc buồng đang được vận chuyển lên xe bay, hốc mắt co rút, đẩy ra Lam Tu xông tới nhìn thẳng vào chiếc buồng.

“Hắn… ta…” Bạch Nhâm Tịnh không thể nào tin nổi, hắn chỉ rời đi có chút lâu mà thôi, tại sao thuộc hạ của hắn lại chết rồi!!?

Mẫu Đơn: “!!? Không phải ngươi là người câm sao!!?”

Khung cảnh vốn dĩ nên bi thương, chỉ là Mẫu Đơn nhịn không được thổ tào ra một câu, ngay lập tức liền thành hài kịch, Hy Tử Kỳ còn không thèm khách khí ôm bụng cười moah ha ha ha, Bạch Tử Kỳ là người câm, cười chết hắn rồi…

Cuối cùng, mọi người tìm một quán trà lâu bên cạnh bàn chuyện, bởi vì Lam Tu không thể tiến vào Mẫu Đơn Các.

===

Bão 6/15 =3=

các tình iu đọc xong nhớ like và comment nha =v=///

iu iu lắm cơ O3O~~~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 353: Quy tắc cấm kị!


“Xin lỗi!” Ngay khi vừa tiến vào trà lâu, Bạch Nhâm Tịnh liền cúi đầu xin lỗi Lam Tu, khiến cho tất cả mọi người bao gồm cả kẻ vừa được xin lỗi của phải giật mình. “Tôi… là bởi vì tôi đã quên mất Bạch Linh mới khiến cho cậu ta gặp chuyện.”

“Sau khi trở về, Bạch Linh sẽ được an táng theo nghi thức chuẩn hàm Tướng của Bạch quốc!” Bạch Nhâm Tịnh cố gắng để chuộc lại lỗi lầm của hắn. Lẽ ra chuyến đi lần này hắn không nên mang theo Bạch Linh, dù sao thực lực của Bạch Linh so ra vẫn là quá thấp, đi cùng hắn liền sẽ dễ gặp nguy hiểm.

“An táng theo cấp hàm tướng liệu có thể khiến cho cậu ta sống lại không.” Lam Tu cay nghiệt cười, sau đó nắm tay nắm chặt cũng thả lỏng ra, hắn bật cười: “Mà thôi, dù sao người đã chết, cũng không thể…”

“Sống lại – phải không?” Thiên Vân Nhận không biết từ bao giờ đã đứng ở bên cạnh bọn họ, sắc mặt bình thản ngồi xuống gọi thêm một cốc trà. “Tại sao cậu lại nghĩ là không thể, dù sao cậu cũng chưa từng thử cơ mà.”

Sắc mặt tất cả mọi người ngay lập tức liền biến đổi, Mẫu Đơn vừa định mở miệng hỏi, hệ thống bên trong ngay lập tức hiện ra một cái biển cảnh cáo trước mặt cô: “Ký chủ, người đã chết sẽ không thể nào sống lại, đó là quy tắc bất thành văn của thế giới này, bất cứ kẻ nào dám vi phạm quy tắc liền sẽ gặp phải trừng trị nặng nề nhất, bao gồm cả chính cô!”

“Cảm phiền kí chủ gạt bỏ cái suy nghĩ hoang đường của những người này!” Giọng nói của hệ thống đanh thép tới mức khiến cho mẫu Đơn phải rùng mình.

Nàng khẽ trả lời, được.

Mẫu Đơn thấy khuôn mặt đăm chiêu của mấy tên này liền rùng mình, ngay lập tức liền tìm cách đổi chủ đề, không thể để cho cái chủ đề cấm kị này được tiếp tục: “À, không phải Bạch Nhâm Tịnh ngươi là thái tử Bạch quốc sao, sao ngươi lại giả vờ làm một người câm để vào Mẫu Đơn Các của ta làm phụ bếp?”

Bạch Nhâm Tịnh: “…”

Hy Tử Kỳ và Thiên Vân Nhận: “Phụt, ha ha ha… thật sự sao Bạch Nhâm Tịnh!? Ngươi? Phụ bếp?”

Cuối cùng Bạch Nhâm Tịnh vẫn là bất đắc dĩ kể lại hành trình đầy sóng gió của hắn, đổi lại là từng tràng cười vô cùng vô duyên của những người xung quanh.

===

Chương 7/15 =3=

Các babe đọc xong nhớ like và comment nè TT sao bão mà hông ai comment hết trơn, tui buồn TT
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 354: Sưu hồn


Khi Mẫu Đơn cho rằng câu chuyện đã được bẻ hướng đi, đột nhiên Thiên Vân Nhận vô cùng thần bí nói: “Các ngươi có muốn biết ai là kẻ đã sát hại Bạch Linh không? Cho dù không thể giúp cho Bạch Linh sống lại, nhưng chúng ta có thể tìm ra được chân tướng cái chết của cậu ta!”

Lam Tu giật mình đứng bật dậy, nắm lấy tay áo của Thiên Vân Nhận trân trân nhìn: “Ta cầu xin ngài, ta sẽ làm bất cứ cách gì để tìm ra được chân tướng cái chết của cậu ta!”

Thiên Vân Nhận gật đầu, lại hơi khó xử xoa xoa cằm: “Đây là một thủ pháp sưu hồn cấm kị từ trong Thiên tộc của chúng ta, đọc được kí ức trước khi chết của người bị sưu hồn, đồng thời cũng phán đoán được một cách khái quát vị trí của kẻ đã giết hắn.”

Mẫu Đơn giật mình trầm trồ: “Không ngờ được lại còn có loại phép thuật tà môn như vậy!”

“Loại phép thuật này tuy là cấm kị nhưng trong mỗi đời hoàng tộc Thiên quốc, nó đều được truyền thừa lại cho 1 pháp sư hoàng gia bí ẩn nhất, chỉ duy nhất người thừa kế của mỗi đời mới được biết tới sự tồn tại của hắn.” Thiên Vân Nhận chỉ chỉ mặt mình. “Đương nhiên ta cũng biết tên này, hắn hiện tại cũng đang ở Kim Thịnh Thành a.”

Lam Tu hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm Thiên Vân Nhận, chờ đợi câu trả lời từ hắn.

“Chỉ là ngươi phải biết, vận dụng loại phép thuật tà môn sẽ phải trả một cái giá rất đắt! Chính là cần một người biết rõ về người chết sử dụng linh hồn để trả giá cho việc sưu hồn người chết, người kia sẽ bị tổn thương về hồn phách, tuy không chết nhưng cũng sẽ không thể bình yên như người bình thường được.”

“Ngươi hiểu chứ?”

Lam Tu đã hiểu ý của Thiên Vân Nhận, để biết được chân tướng cái chết của Bạch Linh, cậu cũng sẽ phải trá cái giá tương ứng được cho việc đó, trên đời này chẳng có bữa ăn nào miễn phí cả.

“Lam Tu, người cũng đã chết rồi, tại sao phải hành hạ bản thân mình chứ!” Mẫu Đơn nắm lấy tay của Lam Tu hét lên, lại bị đáy mắt tối đen không có chút tia sáng nào của hắn khiến cho sững sờ.

“Tôi không thể nào chấp nhận… để cậu ta chết đi dễ dàng như thế…” Lam Tu thê lương cười, bên trong hốc mắt không còn chút tia sáng, chỉ còn lại khao khát trả thù mãnh liệt như muốn đốt cháy toàn bộ. “Được, tôi chấp nhận. Cảm phiền anh liên lạc với pháp sư đó!”

===

Bão 8/15 =3=

Các babe đọc xong nhớ like nhớ comment nè ai quên ném phiếu mỗi ngày thì nhớ ném nha nha 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 355: Lâm tỷ tỷ tới


Khi Lâm Thiên Bảo xuất hiện trước mắt mọi người, hắn ta mặc một bộ đồ đồ gothic lolita vô cùng dễ thương màu hồng phấn, phối hợp với cái cơ thể đồ sộ cơ bắp cao 1m85 kia, trông vô cùng có cảm giác kì dị.

“Điện hạ à, người ta là đang đi chơi, có biết hay không hả ~~~” Lâm Thiên Bảo cất giọng nói mềm nhũn tới tô hết cả xương sống của Mẫu Đơn. Ôi mẹ ơi, một người đàn ông lại có khuôn mặt dễ thương cùng với giọng nói cực phẩm như thế này, phụ nữ như nàng phải sống sao a…

Thiên Vân Nhận xoa xoa trán: “Ngồi xuống đi, ta có việc cần nhờ ngươi.”

“Hứ, rõ ràng khuôn mặt hảo soái lại không thèm cho người ta một nụ cười, keo kiệt!” Lâm Thiên Bảo bực bội ngồi xuống ghế bên cạnh Mẫu Đơn, gập cái ô màu hồng phấn cất lên bàn, sau đó liền a ôi một tiếng: “Các tiểu soái ca, xin chào, chụt moah ”

Hy Tử Kỳ bị một nụ hôn gió bắn thẳng vào mặt: “…”

“Được rồi, nghe kỹ đây, bỏ qua cái màn chào hỏi ướt át kia đi…” Thiên Vân Nhận hung hăng trừng Lâm Thiên Bảo một cái, sau đó nhẹ giọng kể lại về nhiệm vụ lần này của hắn với Lam Tu và Bạch Linh.

“Sưu hồn sao? Ta rất ghét làm cái đó nha!” Lâm Thiên Bảo chán ghét búng búng móng tay, sau đó lấy ra hộp phấn dặm lại lớp trang điểm. “Cái sưu hồn kia không những người chết không thể ngủ yên, người sống lại không thể an ổn mà sống, như vậy có gì mà tốt lành chứ? Nếu như không phải sư phụ cứ bắt buộc ta phải học, ta cũng muốn khiến cho nó thất truyền luôn cho rồi…”

Nói đoạn, hắn liếc nhìn cái cơ thể cò hương của Lam Tu, bĩu môi hừ một tiếng: “Với cái thực lực bằng cọng lông chân này, cậu bé không bị phá hủy hồn phách tới nửa sống nửa chết ta mới làm lạ đấy!”

“Thiếu niên, tỷ tỷ là muốn tốt cho ngươi a, ngươi tìm lấy một cái người thân quen với cái người đã chết kia, thực lực tầm cấp 8 trở lên, tỷ tỷ sẽ miễn phí sưu hồn giùm ngươi. Dù sao ngươi vẫn còn một tương lai rất sáng lạn, thiếu đi 1 mảnh hồn phách liền sẽ khó mà sống như người bình thường nữa!” Lâm Thiên Bảo xoa xoa mái tóc xù của Lam Tu, híp mắt nói.

Dù sao đứa trẻ này rất dễ thương, vì một cái người đã chết mà trở thành thân tàn ma dại, hắn cũng sẽ luyến tiếc nha!

===

Bão 9/15

Các babe đọc xong đừng quên like và comment nè

Moah moah

Hãy vui nốt hôm nay thôi vì mai Cá đi học quốc phòng nguyên ngày QAQ
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 356: Hậu quả


“Không! Ta cầu ngươi!” Lam Tu đột ngột quỳ xuống, làm cho Lâm Thiên Bảo giật nảy mình đứng dậy, không biết phải làm sao, chỉ đành nhìn về phía Thiên Vân Nhận: “Điện hạ, ngài tới giúp ta khuyên bảo hắn đừng làm càn nữa đi.”

Thiên Vân Nhận vừa định nói điều gì, liền bị Bạch Nhâm Tịnh cản lại: “Làm một nam nhân, một khi đã quyết tâm làm điều gì, liền sẽ không bao giờ quay đầu lại! Ta tôn trọng quyết định của ngươi!”

Mẫu Đơn cũng muốn nói Lam Tu hãy bỏ qua chuyện này đi, thế nhưng bản thân nàng cũng hiểu được cái cảm giác muốn báo thù cho người quan trọng của mình, mặc kệ toàn bộ hậu quả, cho dù sẽ khiến cho bản thân phải mệt mỏi, đau đớn tới nhường nào. Nàng hiểu, nên nàng sẽ không ngăn cản hắn.

Lần này báo thù có lẽ sẽ khiến cho Lam Tu phải chịu đau khổ, thế nhưng sẽ dễ chịu hơn cái cảm giác tội lỗi cùng nuối tiếc sẽ dằn vặt hắn cho tới cuối đời, chết đi cũng không thể nào ngừng tự dằn vặt chính mình kia.

Lâm Thiên Bảo nhìn thần sắc của mọi người, cũng hiểu lần này hắn cũng khuyên nhủ không xong rồi, chỉ có thể thở dài một tiếng: “Thân xác của người đã chết đâu, ta cần thân xác nguyên vẹn, cùng với những thứ này, ta sẽ liệt kê ra danh sách.”

Ánh mắt Lam Tu lấp lóe, sau đó liền vô cùng cảm kích mà nói: “Cảm ơn!”

“Ôi…” Lâm Thiên Bảo buồn bực mở ô ra rời đi. Hắn thực sự là nhìn không nổi mấy tên cứng đầu mà, người ta đưa ra biết bao nhiêu ý tốt cho hắn, hắn lại cứ thích đâm đầu vào chỗ chết mới chịu được!

Hắn cho tới hôm nay đã giúp 8 người sưu hồn, cả 7 người kia đều cũng tương tự không nghe lời khuyên nhủ của hắn mà cố chấp thực hiện sưu hồn thuật.

Có kẻ sau khi báo thù xong liền trực tiếp phát điên, một mũi kiếm kết thúc tính mạng của bản thân mình.

Có kẻ lại mất hết toàn bộ kí ức, trong đầu chỉ nhớ duy nhất về cái kẻ mà hắn cần báo thù, giết người đó xong liền ngẩn ngơ mà sống hết cả một đời.

Tất cả bọn họ thực lực đều cao hơn Lam Tu, thế nhưng kết quả vẫn là khủng khiếp tới như vậy, Lam Tu đứng ra làm vật chủ sưu hồn, chắc chắn hậu quả để lại sẽ càng thêm khó chấp nhận. Ah ah… Lâm tỷ tỷ hảo đau lòng, hức hức

===

Bão 10/15 chương rùi OvO, còn 5 chương nè =3=

các babe đọc xong phải like cùng comment đóa nha 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 357: Trốn tránh


Cuối cùng thân xác của Bạch Linh vẫn được mang về Mẫu Đơn Các cất giữ để chuẩn bị cho ngày mai sưu hồn, Mẫu Đơn cũng liên hệ hệ thống mua về một đống nguyên phụ liệu mà Lâm Thiên Bảo yêu cầu.

Lúc đi dạo qua phòng của Cẩm Nhuệ, nàng chớp chớp mắt, cuối cùng vẫn là mở cửa tiến vào. Nàng cảm thấy chuyện của Lam Tu, vẫn là nên báo cho Cẩm Nhuệ một tiếng.

“Cô chưa ngủ sao?” Mẫu Đơn mở cửa đi vào, không biết nói gì, đành phải bắt chuyện bằng một câu hỏi sáo rỗng.

Cẩm Nhuệ ngẩng đầu lên khỏi cuốn tiểu hoàng văn mà cô ta đọc cả mấy năm trời vẫn chưa xong kia, xua xua tay nói: “Cô có gì muốn nói thì nhanh nói, không cần phải làm cái điệu bộ ngại ngùng đó với tôi!”

“Tôi là tới nói về Lam Tu!”

Cẩm Nhuệ nghe tới hai chữ này, giống như vết thương lại bị cào vào, đau xót mà rỉ máu. Cô ta cười nhẹ, lại cúi đầu nhìn vào cuốn tiểu hoàng thư nói: “Lam Tu là ai, tôi không biết, nếu như cô nói về mấy cái vô nghĩa này thì tốt nhất là nên trở về phòng mà đi ngủ đi.”

Mẫu Đơn bị cái thái độ cố ý bỏ qua này của Cẩm Nhuệ làm cho vô cùng tức giận. Rõ ràng là một người phụ nữ vô cùng thông minh và khôn khéo, khi nói tới chuyện tình yêu liền chỉ trốn tránh và trốn tránh!

Cẩm Nhuệ à, cô hèn lắm biết không hả!!?

“Nếu như tôi nói là hắn sắp chết, thậm chí là sống không bằng chết thì sao? Cẩm Nhuệ, cô muốn trốn tránh cả đời, trốn tránh tới bao giờ hắn chết đi khỏi thế giới này mới ngừng phải không!!?” Mẫu Đơn hét lên, sau đó tức giận đóng sập cửa lại mà bỏ đi.

Nàng niệm ân tình của Cẩm Nhuệ với nàng cho nên mới cố gắng nói với nàng ta lần này, chỉ là có lẽ là nàng đa tâm rồi. Người phụ nữ này quá máu lạnh, quá tuyệt tình, chắc chắn đời này sẽ không bao giờ có cơ hội yêu một ai cả!

“Cộp.”

Cẩm Nhuệ đặt xuống cuốn sách, ánh mắt mờ mịt nhìn lên trên trần nhà. Trốn tránh sao… trốn tránh đã quá lâu, liền thành một loại bản năng a…

===

Chương số 11/15

Đọc xong nhớ like cùng comment, ai chưa ném phíu phíu thì ném nè O3O
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 358: Một đêm mất ngủ


Lam Tu một đêm đó liền không thể an ổn mà nhắm mắt, nhắm mắt liền chỉ muốn ngay lập tức sáng sớm, tới nơi hẹn gặp Lâm Thiên Bảo, tìm ra chân tướng phía sau cái chết của Bạch Linh!

Từ khi biết tin về cái chết của Bạch Linh, hắn đều không thể nào mà chợp mắt nổi, những cơn ác mộng cứ như vậy mà bủa vây lấy hắn.

Cuối cùng hắn vẫn bật dậy khỏi giường ngủ, ngồi lên một chiếc ghế, lật mở những vật kỷ niệm từ trong chiếc hộp gỗ, nơi hắn giữ những kỷ vật còn sót lại của Bạch Linh.

Lần đầu tiên hắn cùng Bạch Linh gặp nhau chính là năm 5 tuổi, nơi cả hai bước vào võ trường sơ cấp đầu tiên, gặp nhau liền được sư phụ cho đọ sức, cuối cùng đọ sức biến thành đánh lộn, cũng biến hai đứa trẻ trở thành bạn tốt.

Lam Tu yêu thích tu luyện, chỉ si mê võ đạo, còn Bạch Linh lại là một tên công tử ăn chơi trác táng, chuyên đi trêu ghẹo mỹ nữ, chỉ là trêu ghẹo mà thôi, lại không có can làm bậy, dù sao gia pháp họ Bạch rất nghiêm.

Hai thiếu niên cùng nhau tu luyện, cùng nhau ăn chơi rượu chè, lần đầu tiên sau khướt cũng là cùng nhau, giống như trong sinh mệnh, liền chỉ có duy nhất một người kia chính là tri kỉ trăm năm khó gặp, may mắn bọn họ lại sớm gặp nhau.

Chỉ là một người, lại ra đi quá sớm.

Lam Tu được biết, Bạch Linh chết chính là chết ở trong cái thung lũng bí mật, nơi mà Bạch Linh thường hay thần thần bí bí kể với hắn. Bạch Linh từng nói rằng: “Bao giờ ta tìm được người mà ta muốn kết hôn tới răng long đầu bạc, ta liền sẽ mang nàng tới đó, cho nàng ngắm biển hoa ngập tràn, cũng sẽ bày tỏ tình yêu của ta đối với nàng, cầu hôn cùng nàng sống hạnh phúc.”

Kể cả Lam Tu, cũng chưa bao giờ được biết về nơi bí mật đó.

Bạch Linh vì sao lại chết ở nơi mà hắn chỉ muốn cùng ý trung nhân của mình gặp gỡ và cầu hôn, tại sao lại chết thê thảm như vậy, tại sao… lại không hề nói với hắn lấy một câu liền tự ý chết đi…

Ngươi có phải hay không chết rất đau đớn, rất thống khổ, hay thậm chí là chết trong tay người mà ngươi muốn kết hôn tới đầu bạc giai lão. Ta nhất định sẽ tìm ra được chân tướng, cũng tự tay, tiễn kẻ đó xuống nấm mồ bầu bạn cùng ngươi!

===

Chương 12/15

Vừa viết vừa khóc sụt sịt các nàng ạ T.T

Đọc xong đừng quên like, comment và ném phíu phíu nè
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 359: Người quan trọng


“Hửm? Tới rồi sao? Hay là ngươi đã tới nơi này đợi ta từ lâu rồi?” Lâm Thiên Bảo ngày hôm nay lại theo hình tượng mỹ nữ cổ trang, một phân thanh y phiêu bồng, cùng một chiếc dù màu trắng vẽ hoa văn thủy mặc sống động, trang điểm cũng nhẹ nhàng thanh thoát hơn nhiều.

Lam Tu mím môi, cũng không định phản bác lời của Lâm Thiên Bảo. Đêm qua hắn không tài nào chợp mắt nổi, đành phải mặc đồ tới nơi này ngồi đợi, từ đêm cho tới sáng.

“Người đã chết kia có quan hệ gì với ngươi?” Lâm Thiên Bảo bồng bềnh đi tới, cũng gọi ra chiếc gậy làm phép của bản thân. “Có phải hay không là quan hệ người yêu nha ”

Nói tới đây giọng nói của Lâm Thiên Bảo hưng phấn hẳn lên.

Lam Tu: “…”

“Không, là bạn bè từ thuở niên thiếu. Cậu ta là người bạn tốt nhất, cũng là duy nhất của tôi.” Lam Tu cúi đầu trầm mặc, nỗi đau xót vì mất đi người bạn quan trọng vẫn luôn luôn dày xéo cậu, không có chút nào nguôi ngoai.

“Ồ, ngươi là người đầu tiên vì một người bạn liền tìm tới ta để sưu hồn.” Lâm Thiên Bảo kinh ngạc nói. Những người tìm tới hắn đều là báo thù cho người yêu, cho thân nhân, cho gia tộc, rất khó có ai vì một người bạn liền bỏ ra nhiều như vậy.

“Vậy sao… Người quan trọng chính là người quan trọng, không phải chỉ có người yêu cùng thân nhân mới là đáng đẻ trả giá.” Lam Tu lẩm bẩm.

“Nói rất đúng, tỷ tỷ vô cùng khâm phục cậu nha, thiếu niên.” Lâm Thiên Bảo thở dài.

Nhanh chóng Mẫu Đơn cùng Hy Tử Kỳ và Thiên Vân Nhận cũng xuất hiện, mang theo những thứ mà Lâm Thiên Bảo yêu cầu.

Lâm Thiên Bảo nhận lấy đồ nghề liền bắt tay vào vẽ trận pháp bằng máu tươi của linh thú hệ “hồn” cấp 9, tỉ mỉ đặt Bạch Linh vào giữa trận pháp, sau đó hắn liền nhìn tới Lam Tu, nói cậu đưa tay ra.

Lam Tu không chút do dự làm theo yêu cầu.

===

Chương 13/15 ni =3=

Còn 2 chương nữa nhá các tình iu

Đọc xong đừng quên like và comment nè 33
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
767,105
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 360: Linh hồn kêu khóc


“Xoẹt!” Lưỡi dao không chút nhân từ cắt ngang qua động mạch ở tay Lam Tu, máu chảy rất nhanh song song với vẻ mặt trắng bệch của cậu. Trận pháp được rót máu tươi giống như hoàn toàn sống dậy, phát ra từng hơi thở tanh nồng.

Sau khi thấy đã đủ, Lâm Thiên Bảo liền chạm lên miệng vết thương khủng bố của Lam Tu, dừng lại máu, cùng cầm lên gậy phép, nói với tất cả mọi người: “Tiếp theo liền sẽ chỉ mình Lam Tu nhìn thấy được kí ức của Bạch Linh, nếu như mọi người muốn cùng xem thì phải hỏi qua sự cho phép của cậu ấy.”

Mẫu Đơn nhìn sắc mặt nhợt nhạt của Lam Tu, rồi cuối cùng quyết định lắc đầu cười nói: “Tôi sẽ chờ Lam Tu trở về nói ra.”

Lâm Thiên Bảo nhêch miệng, lại cuối cùng gật đầu.

Chờ Lam tu nói ra ư, chỉ sợ cuối cùng cô sẽ chỉ chờ ra một con quái vật thiếu đi linh hồn mà thôi.

“Đinh!” Lâm Thiên Bảo chạm gậy phép vào trận pháp, khẽ niệm hai chữ: “Khai mở!”

Ngay lpậ tức trận pháp liền bừng sáng, Bạch Linh bay lơ lửng ở phía trên, khuôn mặt trắng bệch liền biểu lộ ra cảm xúc đau đớn khó chịu. Lâm Thiên Bảo nhận ra ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn hắn liền giải thích: “ Tôi đã nói là sưu hồn thuật này không chỉ có hại với cả người sống, mà cũng sẽ ảnh hưởng tới người đã khuất mà.”

“Cậu ta hiện tại chính là linh hồn đau đớn mà gào khóc, ảnh hưởng tới thể xác vô tri mà thôi!”

Mẫu Đơn đau lòng che miệng. Thật sự là một phép thuật tàn nhẫn, chỉ là con người cho dù có tàn nhẫn tới thế nào, cũng sẽ mong muốn đạt được mục đích của chính mình, bởi vậy nên cái phép thuật này mới được ra đời!

Cuối cùng, Bạch Linh đột ngột mở miệng hét ra một tiếng thét dài, cùng lúc đó Lam Tu cũng liền ngã xuống bất tỉnh.

Lâm Thiên Bảo niệm một cái phép ném cậu ta lên một cái nệm đã được chuẩn bị sẵn, Mẫu Đơn cũng vì thế mà hiểu ra vì sao tên này lại nói nàng chuẩn bị một cái nệm thật là thoải mái để người nằm.

===

Chương 14/15 nè 33

các babe đọc xong nhớ like và comment, ném phiếu phíu để ủng hộ cá đó nha

33
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom