Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 955


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Hờ, họ sẽ không cầu xin để được vào hoàng thất, nhưng con thì khác. Ông nội con năm đó trở mặt với hoàng thất,
Đế Tịnh Hiên cũn1g chưa bao giờ nể mặt hoàng thất, khiến cho hoàng thất bị thiệt rất nhiều. Thậm chí hoàng thất
nghèo như vậy cũng có liên quan0 đến Đế Tịnh Hiên. Con muốn vào hoàng thất thì phải mang lại một lợi ích rất
lớn cho họ, nếu không thì… con nhìn ta đi.”
Đế An Nhiên: “Nếu đã như vậy thì con sẽ bán mảnh đất đó đi, kiếm được một tỷ, cho dù là ở nước nào thì con cũng
có thể số2ng rất tốt.”
“Con quá ngây thơ rồi.”
Đế An Nhiên không thích nghe câu này của Đế Tịnh Khôn, nói: “Con ngây thơ6 chỗ nào?”
“Đừng bảo sau khi con để lộ ta ra, hại ta phát bệnh, con nghĩ con chỉ cần một mực nói lời xin lỗi với ta là9 chuyện
này sẽ qua đấy chứ?”
Đế An Nhiên trợn tròn mắt không thể tin được: “Bố! Bố là bố của con, bổ là bố ruột của con đấy!”
“Hờ hờ hờ…” Đế Tịnh Khôn cười bên kia điện thoại. Ngay cả giọng nói của ông ta cũng rất giống với Đế Tịnh Hiên,
nhưng Đế An Nhiên lại cảm thấy so với Đế Tịnh Hiên, ông ta thậm chí còn không bằng một phần trăm của Đế Tịnh
Hiên.
Hổ dữ không ăn thịt con, nhưng ông ta lại gặm cái bánh bao nhân thịt người này của cô ta.
Đây là thứ khó khăn lắm cô ta mới có được!
“Đế An Nhiên, Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc còn là mẹ con ruột thịt cơ đấy, Trình Thục Ngọc và Cảnh Học An còn
là vợ chồng, con và Trình Thục Ngọc là mẹ con. Vậy nên đừng nói với ta về những thứ thừa thãi đó. Tính mạng của
con là do ta ban cho, không muốn bị ta thu lại thì ngoan ngoãn chuyển giao mảnh đất đó vào tay ta.”
Đế An Nhiên giận đến mức cả người run lên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy thì con phải làm sao? Con giao mảnh
đất cho bố rồi thì con sẽ chẳng còn một xu nào nữa.”
“Con có thể đến khu Cực Tận, tuy đúng là ta thiếu tiền thật, nhưng chỉ cần ta có tiền rồi thì có thể mua được càng
nhiều vũ khí ở đây hơn, tiêu diệt kẻ thù lớn nhất của ta. Như vậy ta có thể khống chế được cả khu vực này. Bên
phía nước B bất lực, chờ thế lực của ta mạnh mẽ đến một mức độ nhất định rồi, cho dù ta không về thì họ cũng sẽ
đến cầu xin ta quay về thôi.”
Đế An Nhiên:…
Cô ta có thể làm thế nào?


Cô ta còn có thể làm thế nào được nữa?
Mất cả buổi trời, chẳng qua là lót đường cho bố cô ta thôi.
Cô ta tin rằng bố cô ta sẽ không lừa mình, nếu như cô ta không giao mảnh đất này ra thì chưa biết chừng bố cô ta
thực sự sẽ lấy mạng cô ta mất. Khi còn là công chúa nhỏ của nhà họ Đế, cô ta có được tình yêu thương thuần khiết
nhất của cha mẹ, nhưng sau khi rời khỏi nhà họ Đế cô ta mới biết rằng, thế giới này có quá nhiều sự đen tối.
Đế Cảnh Thiên, tại sao người phụ nữ này lại tốt số như vậy?
Cô đã cướp mất bố mẹ của cô ta rồi, còn cướp cả ngôi quán quân của cô ta nữa.


Cô ta dám đảm bảo rằng lý do khiến đội Brilliant phải chịu thất bại thảm hại là do con khốn Đế Cảnh Thiên kia đứng sau giờ trò.
“Phản công Z16”cuối cùng cũng do đội Shadow giành chiến thắng và vươn ra tầm quốc tế,nướcZsẽ đối đầu với những đội mạnh
của các nước khác.
Cảnh Kiệt đã giành giải nhất trong cuộc thi thiết kế của Chloe tại khu vực nướcZ,trong cuộc thi chung kết thể thao điện tử lại dùng
bản lĩnh mạnh mẽ nhận được sự ủng hộ của fan.Hai giải đều giành hạng nhất,còn trẻ mà đã có được hai mươi triệu fan hâm mộ,
đúng là có cả danh lẫn lợi.
Cho dù mọi người đều biết thành tích học tập của cậu không tốt,ai cũng biết cậu là một đứa trẻ tự kỷ,nhưng điều đó không ảnh
hưởng đến sự ủng hộ của mọi người dành cho cậu.Thậm chí chính vì cậu mắc bệnh tự kỷ,gia đình lại bất hạnh như vậy,nhưng lại có
thể có được thành tích lớnởcái tuổi mười bảy non nớt,nên thu hút được rất nhiều fan mẹ già.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 956


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Rất nhiều fan hâm mộ trên mạng đều gọi Cảnh Kiệt là “con trai”, còn nói cái gì mà Trình Thục Ngọc không thương
cậu, không cần cậu thì1 họ cần.
Vì biết người giám hộ hiện tại của Cảnh Kiệt là Đế Cảnh Thiên, mà Đế Cảnh Thiên lại là mợ chủ của nhà họ Chiến
cho 0nên fan mới mang mấy thùng sữa, sữa chua, Kem đến, hoặc chuyển phát nhanh đến trước cổng nhà họ Chiến.
Nhìn đống sữa trong phòng, Đế1 Cảnh Thiên bèn chụp ngay một bức ảnh, sau đó đăng lên Weibo kèm theo dòng
chữ…
Cảnh Thiên V: Cảm ơn các mẹ nuôi đã tặng s2ữa. Em trai của tôi đã có rất nhiều sữa rồi, để không lãng phí tấm
lòng của mọi người, thằng bé quyết định để lại số lượng đủ dùng m6ột năm, số còn lại sẽ dùng danh nghĩa của mọi
người để quyên góp cho các bạn nhỏ trong trường tiểu học Hy vọng.
Ban đầu, Cản9h Thiên không nổi tiếng như vậy, mặc dù đúng là cô rất xinh đẹp, nhưng xét cho cùng thì cũng
không có tác phẩm gì. Song nhờ phúc của nhà họ Đế, nhà họ Chiến, còn cả Đế An Nhiên và Trình Thục Ngọc, à, còn
cả Cảnh Kiệt nữa, lượng fan hâm mộ của cô đã lên đến con số mười sáu triệu.
Vì vậy, gần như ngay khi Cảnh Thiên đăng Weibo, fan hâm mộ liền biết ngay. Rất nhiều fan hâm mộ theo dõi Cảnh
Thiên đều chạy từ bên phía Cảnh Kiệt sang, vì vậy mọi người bắt đầu gửi bút vẽ, thậm chí một số fan lớn còn bắt
đầu tự tổ chức và thành lập Liên minh tình yêu thương Cảnh Kiệt. Dùng danh nghĩa của Cảnh Kiệt để thành lập
quỹ công ích.
Chẳng bao lâu sau, Cảnh Kiệt đã có các hạng mục công ích như “Hy vọng trẻ thơ”: “Bữa trưa miễn phí”: “Trường
tiểu học Hy vọng”,v… mang lại hơi ấm cho những đứa trẻ bị mắc chứng tự kỷ và học sinh nghèo.
Từ khi bị cảnh sát bắt cho đến khi bị kết án, Trình Thục Ngọc luôn hy vọng Đế An Nhiên và Cảnh Việt sẽ đến thăm
bà ta.
Tuy nhiên, Đế An Nhiên đã đi rồi, Cảnh Việt cũng không thăm bà ta, mãi cho đến nửa tháng sau, bà bị đưa ra tòa.
Mặc dù bà ta không trực tiếp giết chết Cảnh Lạc và Cảnh Học An, nhưng nguyên nhân cái chết của hai người này
lại liên quan trực tiếp đến bà ta, cuối cùng Trình Thục Ngọc bị kết án tù chung thân.
Vào ngày kết án, cả người Trình Thục Ngọc run rẩy.
Bà ta không hiểu, bà ta đang sống yên lành, sao trong vòng một tháng lại quay ngoắt thành ra như thế này.
Vốn dĩ bà ta có một gia đình hạnh phúc, ngay cả khi Cảnh Thiên kết hôn với Chiến Lê Xuyên thì lúc đầu cô cũng
không đánh lại họ.


Rốt cuộc là từ khi nào mà nhà họ bắt đầu trở nên xui xẻo thế chứ?
Hình như là khi Cảnh Thiên bắt gian Tần Dịch và Cảnh Lạc, tất cả bọn họ đã đi đến con đường diệt vong.
Tần Dịch bị bắt, bà Tần bị bắt, dì của Tần Dịch đồng thời cũng là quản lý của Cảnh Thiên – Una cũng bị bắt.
Bà ta bị kết án tù chung thân, Cảnh Học An chết, Cảnh Lạc chết, Đế An Nhiên thay đổi từ cô chủ nhà họ Đế ăn trên
ngồi trốc thành người mong ngóng được quay về hoàng thất nước B, nhưng không thể, danh tiếng vô cùng tệ.
Chỉ có Đế Cảnh Thiên, kể từ khi kết hôn với Chiến Lê Xuyên, cuộc sống của cô một bước lên mây.
Bây giờ giữa bà ta và Đế Cảnh Thiên đã không còn là quan hệ mẹ con nữa rồi, đã không còn là quan hệ đánh đập,
mắng mỏ và buộc phải chịu đựng, khoảng cách giữa họ đã là một trên trời một dưới đất.
Cô ăn trên ngồi trốc như vậy, không ai sánh nổi. Nhưng bản thân bà ta lại lưu lạc đến bước đường tù tội.


Trong suốt thời gian hầu tòa,không có người thân nàoởbên cạnh bà ta cả.
Bà ta không ngừng khóc,không ngừng hối hận.
Trong nháy mắt,một tháng đã trôi qua,bệnh tình của bạn nhỏ Lăng Thiên Thần đã hoàn toàn bình phục,lại nhảy nhót tung tăng.Hiện
tại,bạn nhỏ Lăng Thiên Thần không còn là đứa bé chỉ có mẹ,hai mẹ con dù đi đến đâu cũng bị người ta chỉ trỏ sau lưng nữa.
Giờ đây,cậu không chỉ có bố mà còn có người cô cậu yêu quý nhất,người chú cậu sùng bái nhất … không phải là sùng bái thứ hai,có
ông bà nội từ ái ôn hòa,còn có cả ba người chú nữa.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 957


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Họ sống cùng nhau trong một đại gia đình lớn. Dù sắp phải chuyển nhà nhưng cậu bé tràn đầy khao khát về tương
lai.
Sau1 khi ca phẫu thuật của bà Tân thành công, bà cũng chuyển đến nhà họ Chiến trong vòng một tháng. Không lâu
sau, bà sẽ cùng con0 trai chuyển đến châu Đế để sống với bố mẹ đẻ của con trai.
Để cảm tạ công ơn bà Tân đã nuôi dưỡng Đế Tân Dương, nhà 1họ Đế đã sai người sắp xếp cho bà Tân một ngôi nhà
ba tầng trong khu biệt thự siêu cấp của họ. Ngôi nhà nhỏ cũng có vườn riên2g, có người giúp việc và lái xe. Những
người này đều sẽ là do bà Tân quản lý. Dù sao thì Đế Tân Dương sẽ phải trở về châu Đế,6 nhưng anh ta cũng sẽ
không rời xa bà Tân, vì vậy sau này Đế Tân Dương sẽ có hai người mẹ. Bà Tân chỉ có một mình, đương nhiê9n là
sẵn sàng sống cùng Đế Tân Dương.
Phiền phức nhất vẫn là nhà họ Chiến.
Trụ sở của tập đoàn AUPU tại thành phố H, nhưng thái độ của Chiến Lê Xuyên rất kiên định, cộng thêm ông cụ
chiến chiều cháu trai không giới hạn, cho nên sau khi hai ông cháu quyết định chuyển đến châu Đế, trụ sở của tập
đoàn AUPU liền chuyển đến châu Đế trước tiên. Có trợ lý đặc biệt Trạch Ngôn trấn giữ, Chiến Nhất phụ trách
mảng an ninh, ông cụ Chiến giám sát, Chiến Vũ Hằng thực hiện.
Bây giờ anh ta đã biết mình không phải là cháu ruột rồi, ông cụ Chiến nhận nuôi mình và Chiến Thư Du chỉ vì để
Chiến Lê Xuyên có anh có chị trên danh nghĩa thôi, nhất là sau khi Chiến Thư Du bị ném đến khu Cực Tận, Chiến
Vũ Hằng không còn đối đầu hoặc muốn tranh giành cổ phần của tập đoàn AUPU với Chiến Lê Xuyên nữa, anh ta
trở nên khiêm tốn hơn rất nhiều.
Sau đó, sau khi biết người vợ xung hỉ mà Chiến Lê Xuyên tùy tiện kết hôn trong thời gian bị bại liệt hóa ra lại là cô
chủ của nhà họ Đế, cháu ngoại của ông cụ Tạ, bản thân Đế Cảnh Thiên cũng là DJ nổi tiếng, Chiến Vũ Hằng dứt
khoát đề xuất với ông cụ Chiến muốn chuyển ra ngoài ở.
Sau đó, trụ sở của tập đoàn AUPU sẽ chuyển đến châu Đế, Chiến Vũ Hằng liền đi tiên phong.
Từ đầu đến cuối Chiến Vũ Hằng luôn là người có lòng ăn trộm nhưng lại không có cái gan đó, cho nên khi các quản
lý cấp cao của tập đoàn đều cho rằng anh ta sắp toi đến nơi rồi thì anh ta lại yên ấn một cách thần kỳ.
Ông cụ Chiến cũng nói rồi, nếu như cả đời này anh ta chịu yên phận làm một người anh cả thì mười phần trăm của
tập đoàn AUPU sẽ luôn là của anh ta.
Bây giờ bệnh bại liệt của Chiến Lê Xuyên đã được chữa khỏi, Chiến Lê Xuyên có thể di chuyển tự do, tin rằng với bộ
não biến thái đến một mức độ nhất định của mình, anh nhất định có thể đưa tập đoàn AUPU lên một tầm cao mới.


Anh ta có bị điện mới tiếp tục giở trò.
Tin rằng với thực lực của anh ta, cho dù có nuốt trọn tập đoàn AUPU, có được cả tập đoàn, nhưng nếu không có
Chiến Lê Xuyên trấn giữ thì anh ta cũng chẳng kiếm được nhiều tiền bằng mười phần trăm cổ tức.
Trong một tháng này, Cảnh Thiên, Vân Tiêu, Lăng Tư Kỳ và Quan Vũ Thần đã quay xong phần còn lại của “Mirror
World”. Chỉ còn lại một vài tình tiết quay tại nước ngoài của Cảnh Thiên và Vân Tiêu là sẽ hoàn công rồi.


Đây là đêm cuối cùng mọi ngườiởlại thành phố H. Ngày mai,máy bay riêng của nhà họ Chiến và nhà họ Đế sẽ đón tất cả mọi người
đi,Cảnh Thiên và Vân Tiêu sẽ ra nước ngoài để quay bù.
Chị dâu Lăng Tư Kỳ cũng đi cùng với họ.
Vì Lăng Tư Kỳ phải chăm sóc cho Lăng Thiên Thần,nên dù không có nhiều cảnh quay nhưng cô ấy chỉ chọn thời điểm thích hợp để
quay phim,nên cảnh quay của cô ấy vừa mới kết thúc trong thời gian gần đây.Cô ấy theo Cảnh Thiên đến nướcSvìởđó có cuộc thi
hóa học dành cho sinh viên thế giới.
Khi cuộc thi kết thúc,cô ấy sẽ theo Cảnh Thiên và Vân Tiêu về thẳng châu Đế.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 958


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Đấy là ngày cuối cùng trước khi nhà họ Chiến chuyển đến châu Đế, và cũng là ngày cuối cùng mà Cảnh Kiệt ở lại
thành phố H. T1rước khi rời đi, cậu vẫn quyết định đến thăm Trình Thục Ngọc một lần.
Cảnh Kiệt ăn nói không lưu loát, khi gặp phải0 một người phụ nữ biết ăn nói và cực kỳ ích kỷ như Trình Thục
Ngọc, Cảnh Thiên sợ cậu sẽ chịu thiệt, nên mặc dù thực sự khô1ng muốn gặp Trình Thục Ngọc, nhưng Cảnh Thiên
vẫn đi cùng Cảnh Kiệt.
Trình Thục Ngọc đã ở tù hơn mười ngày rồi.
Nhà tù khiến người ta khó mà chịu đựng được hơn trại tạm giam rất nhiều.
Trong trại tạm giam có đủ loại nghi p6hạm vừa phạm pháp, sau khi vào trại tạm giam thì ít nhất ai cũng ôm hy
vọng, dù bị nhốt trong cùng một phòng, nhưng có ngườ9i chỉ bị xử phạt hành chính, có người say rượu, tóm lại là
đều tốt hơn một chút. Nhưng sau khi toà án xét xử sẽ phải sống trong nhà tù không có bất kỳ hy vọng nào.
Điều cuối cùng Trình Thục Ngọc không thể chấp nhận được là bà ta đã bị giam giữ như một tội phạm giết người, vì
tất cả mười sáu nữ tù cùng phòng với bà ta đều là tội phạm giết người.
Những người này đều sống dưới đáy xã hội, sao có thể so sánh với một bà chủ nhà giàu như bà ta được?
Một phút trước còn mơ giấc mơ Vương phi, một giây sau đã khiến bản thân mình phải vào tù, còn bị phán tù chung
thân nữa. Trình Thục Ngọc chỉ nghĩ đến thôi cả ngày đều mang tâm trạng hối hận đến mức ói máu.
Cuối cùng, sau nửa tháng ngồi tù, Cảnh Thiên và Cảnh Kiệt cũng đã đến gặp bà ta. Có trời mới biết bà ta đã vui
như thế nào khi biết Cảnh Thiên cũng đến thăm mình.
Trình Thục Ngọc khóc lóc bước vào phòng gặp khách.
Các tù nhân khác đều nói chuyện với người thân qua điện thoại, ở giữa còn bị chắn bởi một tấm kính, nhưng vì là
Cảnh Thiên nên quản giáo đã cho bà ta vào phòng gặp khách.
Khoảnh khắc Trình Thục Ngọc nhìn thấy cảnh Thiên, bà ta đã khóc như mưa, không nói một lời “bụp” quỳ xuống
trước Cảnh Thiên.
“Thiên Thiên, cảm ơn con có thể đến thăm mẹ, cảm ơn con chưa quên tình cảm mẹ con hai mươi năm nay. Mẹ sai
rồi! Mẹ biết mình sai rồi Thiên Thiên, cầu xin con thả mẹ ra ngoài đi! Nơi này thực sự quá đáng sợ. Mẹ không thể ở
trong này được, mẹ sẽ chết mất! Con là một cô gái tốt, những năm nay mẹ đã có lỗi với con, là mẹ không làm tốt, là
mẹ tán tận lương tâm. Nhưng mà nể tình dù sao thì chúng ta cũng làm mẹ con hai mươi năm, cầu xin con hãy tha
cho mẹ đi! Mẹ không so đo chuyện mấy người các con sai khiến nhà họ Bạch kia nữa, chuyện của Cảnh Học An và


Cảnh Lạc cũng không so đo nữa, cầu xin con, thả mẹ ra ngoài đi. Mẹ đảm bảo cả đời này mẹ cũng không đến tìm
con nữa, trả lại con cho bố mẹ con có được không?”
Cảnh Thiên nhìn Trình Thục Ngọc, ngay cả một biểu cảm lạnh lùng cô cũng lười bố thí cho bà ta.
“Bà Trình, hôm nay tôi đến đây chỉ là để đi cùng Cảnh Kiệt. Bà cũng biết thằng bé nói chuyện không lưu loát, có thể
sẽ gây trở ngại cho cuộc nói chuyện của hai người, tôi cũng sợ nó chịu thiệt, cho nên mới đến cùng nó. Cảnh Kiệt
chỉ có mười phút thăm thân thôi, qua mười phút chúng tôi sẽ đi ngay.”
Trình Thục Ngọc bị sốc và nhanh chóng nhìn sang Cảnh Kiệt.
Bà ta có thể nhìn thấy sự thờ ơ trong mắt Cảnh Thiên, thay vì cầu xin con khốn không có lương tâm như cô, còn
không bằng đi cầu xin Cảnh Kiệt.


Bà ta vội vàng quỳ xuống bên cạnh Cảnh Kiệt,Cảnh Kiệt sợ đến mức lập tức tránh xa.
Dù gì thì cũng là mẹ ruột của mình,Cảnh Kiệt không dám nhận sự quỳ lạy của bà ta.
“Mời bà đứng dậy,ngồi xuống đàng hoàng rồi nói chuyện.”
Đương nhiên là quan giáo biết Đế Cảnh Thiên là ai,vụ án của Trình Thục Ngọc do ông cụ Tạ đặc biệt chỉ định họ.Vì vậy,quản giáo
áp giải Trình Thục Ngọc lên,ấn bà ta ngồi lên ghế và nghiêm


khắc nói:“Biết điều một chút!Không định nói chuyện đàng hoàng thì về phòng giam đi!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 959


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Trình Thục Ngọc là kẻ chỉ bắt nạt được người nhà, bây giờ ở nơi ăn thịt người không nhả xương như nhà tù, bà ta
liền giống như một c1on chim cút
nhát gan, một câu nói của quản giáo thôi, bà ta liên sợ đến mức cả người run rẩy.
Bà ta khóc lóc nói vớ0i Cảnh Kiệt: “Tiểu Kiệt, còn nhìn thấy rồi đấy, mỗi ngày mẹ đều phải sống như thế này. Mẹ là
mẹ đẻ của con, con nhẫn tâm khiến mẹ p1hải chịu nỗi khổ này sao?”
Đôi mắt Cảnh Kiệt đã ngấn lệ rồi, một lúc lâu sau cậu mới nói: “Vậy… còn bố thì sao?”
2Trình Thục Ngọc nghĩ đến Cảnh Học An, lông tơ dựng đứng lên, vẻ mặt kinh hãi.
“Tiểu Kiệt, cứu mẹ với, mỗi đêm mẹ đều mơ thấ6y bố con đến tìm mẹ đòi mạng, mẹ… mẹ đều không dám ngủ. Mẹ
đã mất ngủ mấy ngày liền rồi. Tiểu Kiệt, bố con đã chết rồi, con chỉ c9òn mẹ thôi, mẹ thề, mẹ sẽ chăm sóc con nửa
đời còn lại. Con cứu mẹ ra ngoài có được không?”
“Con còn có chị.” Cảnh Việt nói rõ ràng và chắc chắn như đinh đóng cột.
“Không không không… nó không phải chị gái con, nó chỉ là đứa con gái nhà họ Cảnh chúng ta nuôi dưỡng thôi, còn
và nó không có quan hệ huyết thống. Con tưởng rằng nó sẽ đối tốt với con à? Nó chỉ thấy con có giá trị lợi dụng mà
thôi. Mẹ đã xem trên ti vi rồi, đội Shadow của con giành được giải nhất đúng không? Bây giờ con đã là quán quân
quốc gia rồi, còn có rất nhiều fan hâm mộ. Lẽ nào con muốn fan của mình biết được con là một người không quan
tâm đến sự sống chết của mẹ ruột mình hay sao?”
Cảnh Kiệt thoáng sững sờ, cậu nhìn Trình Thục Ngọc bằng ánh mắt đầy thất vọng, nói: “Không có.”
Trình Thục Ngọc rất thất vọng vì Cảnh Kiệt mãi mới thốt ra được một câu, mà câu này lại rất khó nghe.
“Cảnh Kiệt, mẹ là mẹ của con mà, sao con có thể thấy chết mà không cứu? Con như vậy sẽ bị sét đánh đấy!”
Mặt Cảnh Kiệt đỏ bừng, nhưng lại ngơ ngác không nói nên lời.
Cảnh Thiên không thể nhịn được nữa, cuối cùng cũng bắt đầu phản pháo: “Yên tâm đi, bà cũng chỉ bị giam lại thôi,
phán bà tù chung thân không nặng không nhẹ. Bà giết chồng giết con mà còn không bị sét đánh, Cảnh Kiệt ngoan
như vậy, sao có thể bị sét đánh được?”
“Nó để mẹ đẻ của mình ngồi tù, đã lâu như vậy rồi mới đến thăm, nó chính là đồ bất hiếu, bất hiếu sẽ bị sét đánh!”


“Ôi,thể con gái ngoan Đế An Nhiên của bà thì sao?Không phải nói là sẽ để bà làm Vương phià?Hùng hồn dỗ dành bà đi hại chết
chồng và con gái của mình,giúp Đế An Nhiên lấy mảnh đất,còn vì giúp cô ta mà chạy đi ăn vạ ngoài phố.Ngầu như vậy sao không
đi ăn vạ đường tàu luôn đi?Quan trọng là bà hy sinh nhiều như vậy,ngôi vị Vương phi của bà đâu?Ngoài con trai bà đến thăm bà ra
thì cô công chúa kia đâu?”
Trình Thục Ngọc được chứng kiến uy lực của nhà họ Đế rồi,kể từ khi Cảnh Thiên trở về nhà họ Đế,người nhà họ Đế đến giờ cũng
chưa hành động mà bà ta đã nhà tan cửa nát rồi.Bà ta đã biết Cảnh Thiên bóp chết bà ta dễ như bóp một con kiến từ lâu.
Nhưng nhìn vẻ mặt vui sướng khi thấy người khác gặp họa của Cảnh Thiên,Trình Thục Ngọc biết rằng dù bà ta có cầu xin Cảnh
Thiên thế nào đi chăng nữa,cô cũng sẽ không bao giờ giúp bà ta.Mà bây giờ bà ta đangởtrong tù,đã không thể càng tệ hơn hiện tại
được nữa.Bây giờ bà ta đang sống không thấy ánh mặt trời,sống không bằng chết,vậy thì bà ta còn gì mà phải sợ nữa đây?
Không tranh được cái ăn thì cũng phải tranh chút khí thế,Trình Thục Ngọc đập bàn:“Cảnh Thiên,con khốn nhà mày,mày có tư cách
gì mà nói tao?Dù tạo có làm gì thì tao cũng là mẹ mày hai mươi năm,không có tao thì mày đã chết từ lâu rồi.Bây giờ mày có bản
lĩnh rồi,hại cả nhà tao tan cửa nát nhà,tạo cũng không tính số với mày,mày lại còn dám ly gián quan hệ của hai mẹ con chúng tạo.
Sao mày có thể độc ác như vậy?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 960


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Tôi hại bà tan cửa nát nhà? Bà Trình này, có thể ăn lung tung nhưng không thể nói lung tung được đâu. Lẽ nào
không phải vì bà nói sai, làm sai n1ên mới từng bước đi đến ngày hôm nay à?
Nếu bà không nói chuyện của Đế An Nhiên ra, có lẽ đến tận bây giờ bố mẹ tôi cũng không thể biết0 được bố của Đế
An Nhiên chính là anh em ruột của bố tôi.
Nếu không phải bà nói sai thì hoàng thất nước B cũng sẽ không xấu hổ vì bà, c1on gái bà cũng sẽ không từ đã bước
nửa chân vào hoàng thất nước B rồi mà một giây sau lại trở thành cô bé Lọ Lem, ảo não không dám quay về hoàn2g
thất nữa à?
Nếu không phải bà nói sai thì Cảnh Học An sẽ không bị bà làm cho tức chết, nghĩ thì cũng thấy Cảnh Học An rất bi
thảm, vì6 bà nói lung tung chọc giận chồng tôi nên anh ấy mới tức giận sai người điều tra công ty nhà họ Cảnh, nếu
không thì có lẽ bây giờ bà vẫn là bà 9chủ nhà giàu đấy.
Sao bây giờ bà lại học hư như vậy? Hả?”
Lời nói của Cảnh Thiên khiến Trình Thục Ngọc rùng mình, nhìn đôi mắt xinh đẹp cười như không cười của Cảnh
Thiên, Trình Thục Ngọc chỉ cảm thấy có một con rắn độc đang nhắm ngay cổ họng mình.
Nhưng bà ta vẫn ngẩng cao đầu: “Bây giờ tao đã bị phán tù chung thân rồi, tao không còn gì nữa cả. Cho dù nói sai
thì sao chứ? Lẽ nào mày còn có thể bảo tòa án phán tử hình cho tạo được hay sao?”
Cảnh Thiên mỉm cười, cô thậm chí còn không muốn nói chuyện với một người phụ nữ ngu ngốc đến tận xương tủy
như Trình Thục Ngọc.
húng ta tan nát là vì con khốn Cảnh Thiên này, con có chắc là muốn nhận giặc làm mẹ không? Sao con lại ngu thế?
Bây giờ con ăn của Cảnh Thiên, mặc của Cảnh Thiên, nhưng người này chính là người đã hại chết bố mẹ của con,
con đi theo nó chính là đang gặm cái bánh bao nhân thịt bố mẹ con có biết không hả? Con mau nghĩ cách cứu mẹ ra
ngoài đi, mẹ là mẹ con đấy!”
Cảnh Kiệt tức giận nói: “Chị ấy là chị tôi! Chúng tôi… không phải mẹ con!”
Trình Thục Ngọc:…!!!
Tại sao mạch não của thằng ngu này lại luôn không cùng một tần sóng với bà ta vậy? Ý chính của những lời này là
nói Cảnh Thiên là mẹ nó à?
Cảnh Kiệt nhìn Trình Thục Ngọc, thất vọng đến cực điểm.
Cậu đã từng rất yêu thương người mẹ này.


Ngay cả khi bà ta nói với bố cậu cắt đứt quan hệ cha con với cậu vì tiền, cậu cũng chỉ tức giận và không để ý đến bà
ta thôi, nhưng không hề hận bà ta.
Nhưng bà ta đã ngồi tù rồi, cũng không hề có ý hối cải, không hề cảm thấy bản thân đã làm gì sai. Hơn nữa khi nói
đến bố cậu, bà ta không có chút áy náy nào cả.
Cậu tin rằng mẹ mình là một người vô cùng ích kỷ, cậu cũng tin rằng trong lòng bà ta chỉ có Đế An Nhiên và bố cô
ta thôi. Còn bố mình thì bà ta không hề có tình cảm, cũng không tính là yêu.


Cho nên vì tiền,bà ta có thể bỏ rơi cậu không chút do dự.
Thực ra hôm nay cậu đến gặp Trình Thục Ngọc,vốn dĩ cũng không ôm chút hy vọng nào.Nhưng nếu bà ta đã thực sự hối cải,với tư
cách là con trai,cậu sẽ đến thăm bà ta vào mỗi ngày thăm nuôi sau này và mang cho bà ta chút đồ,để bà ta sống tốt hơn trong tù.
Nhưng Trình Thục Ngọc khiến cậu quá thất vọng,cậu đứng lên và nói:“Tôi … đi đây … không … không bao giờ đến nữa.”
Trình Thục Ngọc giật mình,cũng đứng lên theo,nhưng bị quản giáo bên cạnh bất ngờ đè xuống,ngồi trở lại,ra lệnh:“Ngoan ngoãn
một chút đi!”“Con … con cóýgì?Cái gì mà con đi đây,không bao giờ đến nữa.Con không cứu mẹ ra thì thôi đi,con còn dám không
đến thăm mẹà?Cảnh Kiệt,mẹ là mẹ con đấy!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 961


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Được rồi! Quay đi quay lại vẫn chỉ có một câu “mẹ là mẹ của con”, hay quá nhỉ? Hay là bà cũng biết trừ câu này là
có thể uy hiếp đư1ợc Cảnh Kiệt ra, bà cũng không biết nên nói cái gì nữa? Kiểu đàn bà độc ác đến mức có đến hết
tre trúc cũng không đủ để ghi tội nh0ư bà, bây giờ cũng chỉ có thể lấy mác tình thân ra dùng nữa thôi.
Nhưng cũng chẳng có tác dụng gì đâu. Cảnh Việt nói không1 phải sau này sẽ không đến gặp bà nữa, đương nhiên
là đại khái cũng là ý đó thôi. Nhưng ý của nó là, sau này nó sẽ không quay lại 2thành phố H nữa. Tôi là người châu
Đế, A Xuyên nhà tôi và ông nội đã quyết định chuyển tập đoàn AUPU đến châu Đế rồi. Như vậy thì 6tôi có thể ở
nhà chồng, cũng có thể ở với bố mẹ đẻ. Bây giờ tôi là người giám hộ của Cảnh Kiệt, nó cũng sẽ đi với tôi. Hơn nữa
đội9 Shadow mà nó tham gia đã được nhà nước xem trọng, sẽ giúp đỡ đội của nó rất nhiều. Thế nên sau này Cảnh
Việt sẽ rất hiếm khi đến thành phố H, nó cũng có ý như thế.”
Mắt Trình Thục Ngọc từ từ mở to, nỗi sợ hãi sâu sắc dần hiện lên trong mắt.
Bà ta vừa nghe vừa lắc đầu: “Không không… Tiểu Kiệt, mẹ là mẹ của con, mẹ là mẹ ruột của con, làm sao con có thể
đối xử với mẹ như thế?”
“Lại là câu này…” Cảnh Thiên đảo mắt: “Vì sao không thể đối xử với bà như thế? Bà là mẹ nó chỗ nào thế? Không
phải hai người đã cắt đứt quan hệ mẹ con từ lâu rồi à? Lúc bà đắc ý thì bà theo Cảnh Lạc với Đế An Nhiên của bà,
khi bà sa cơ thì lại nhớ ra bà vẫn còn một đứa con trai? Xin lỗi nhé, tôi đã nhận nó khi các người vứt bỏ nó, bây giờ
tôi mới là người giám hộ của Cảnh Kiệt. Nó đã không còn là con trai của bà nữa rồi, nó chỉ là em trai của tôi thôi.”
“Chị, đi thôi.”
Cảnh Kiệt đã không còn muốn ở lại đây thêm một chút nào nữa.
Cậu cũng không hiểu vì sao một gia đình đang yên đang lành, mẹ lại cứ nhất quyết phải biến nó thành ra như thế.
Năm xưa chị giỏi giang, còn ngoan ngoãn như thế, nhưng họ lại cứ giày vò chị đến đường cùng. Để cứu vãn công
ty mà họ bán chị cho anh rể, chị vẫn coi họ là bố mẹ.
Nhưng họ không có quá đáng nhất, chỉ có quá đáng hơn.
Mẹ và bố cậu động đến giới hạn của chị hết lần này đến lần khác.
Có lành như đất thì cũng biết nổi nóng, họ quá đáng quá, mài mòn hết chút tình nghĩa cuối cùng mà chị còn dành
cho họ.
Đến tận bây giờ, nhà tan cửa nát mà mẹ vẫn không chịu hối cải, còn oán trách người khác, chẳng bao giờ biết xét lại
bản thân mình.


Kết cục như hôm nay là do mẹ tự chuốc lấy.


Nghĩ đến bà Tân,Cảnh Kiệt dừng bước rồi quay lại nói với Trình Thục Ngọc đang la hét hoảng hốt,gọi cậu đừng đị:“Chị có em trai,
em trai chị ấy … cũng có mẹ.Nhưng nhà họ Đế đối xử rất tốt với bà ấy.”
Thấy Trình Thục Ngọc ngơ ngác không hiểu gì,Cảnh Thiên dịch lại:“ÝCảnh Kiệt là,năm xưa mẹ tôi không chỉ sinh ra một mình tôi
mà là sinh đôi một trai một gái.Tôi còn có một đứa em trai sinh đôi nữa,chính là Tân Dương lần trước có xung đột với Dương Duyệt
trong đoàn làm phim.
Đáng lẽ nó sẽ tên là Đế Tân Dương,nhưng vì bố của Đế An Nhiên nên Tân Dương đã không đượcởbên bố mẹ từ nhỏ như tôi.Nó
lớn lên trong cô nhi viện,khi lên năm,mẹ nuôi của nó đón nó về nuôi.Nhà bố mẹ nuôi của nó ban đầu rất giàu,nhưng vì nhà chú hai
và chú ba lòng tham không đáy nên sau khi bố nuôi nó qua đời trong một vụ tai nạn giao thông,công ty của nhà nó đã bị chủ hai và
chú ba chiếm mất.Mẹ nuôi của nó chưa bao giờ rời xa nó cho đến tận bây giờ.”
Thấy Trình Thục Ngọc ngây người,Cảnh Thiên nở nụ cười giễu cợt:“Bây giờ nhà họ Đế đã nhận Tân Dương về rồi …”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 962


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Để cảm tạ ơn dưỡng dục của mẹ nuôi nó, bố mẹ tôi đã dành một căn nhà ba tầng trong khu biệt thự của nhà họ Đế
cho bà ấy, có vệ SĨ, có tài xế, có 1giúp việc, còn nữa, bà đoán xem nhà họ Đế có giúp bà ấy lấy lại công ty của chồng
bà ấy không?”
Trình Thục Ngọc: “…”
“Bà Trình0 này, người đang làm, trời đang nhìn, cái gì bà cũng muốn tranh giành nên hôm nay thành như thế này
là đáng lắm. Cùng là mẹ nuôi, thực ra bố
mẹ tôi biết chuyện tráo con hoàn toàn không phải việc một người dân bình thường như bà có thể làm được. Cho dù
bà có ý và cũng có gan, nhưn2g dựa vào cái đầu ngu xuẩn hại chết cả nhà mà không giành được thứ gì cùng thể lực
nhỏ đến mức gần như không có của bà, tôi và em trai tôi sao c6ó thể bị loại người như bà đánh tráo được?”
Trình Thục Ngọc: “…”
“Thế nên nếu bà có thể giống như mẹ của Tân Dương, cho dù đối9 xử tốt với tôi một chút thôi, sau này bà cũng có
thể giàu sang phát đạt rồi. Sự giàu sang đó hoàn toàn không phải thứ mà công ty nhà họ Cảnh có thể mang lại cho
bà.”
“Mày nói dối! Cho dù tao tốt với mày thì chúng mày cũng sẽ hại nhà tao tan nhà nát cửa vì Để An nhiên là con gái
tạo thôi!”
Cảnh Thiên không nhịn được mà cười lạnh, hỏi vặn lại: “Bọn tôi đã ép Đế An Nhiên phải chết chưa?”
“Bọn mày không ép Đế An Nhiên phải chết là vì bố của An Nhiên quá ghê gớm, bố nó là mafia ở khu Cực Tận, bọn
mày dám động tay động chân với An Nhiên thì chắc chắn bố nó sẽ không bỏ qua cho mày! Hơn nữa bên cạnh An
Nhiên còn có vệ sĩ nữa, nó hoàn toàn không phải người mà bọn mày có thể động vào.”
Cảnh Thiên nghe vậy liền bật cười.
“Bà biết không, làm đồng đội của bà thực sự là một chuyện rất đáng buồn. Đế An Nhiên luôn tỏ ra vô hại trước mặt
chúng tôi, nếu không bóc ra thì danh tiếng của cô ta sẽ không tệ hại như bây giờ.
Cả bố cô ta nữa, cũng chính là tình nhân của bà, bên cạnh ông ta có hacker rất lợi hại, để giấu giếm bản thân mà ông
ta đã cài đặt hơn một nghìn chiếc máy gây nhiễu ở khắp nơi trên thế giới. Cho dù chúng tôi muốn điều tra vị trí của
ông ta cũng bắt buộc phải chi rất nhiều nhân lực và tiền bạc để xác định phạm vi tìm kiếm. Ban đầu phân tích số
liệu của A Xuyên nhà tôi thì đã xác định được năm khu vực, nhưng ông ta lợi hại như vậy thì chắc chắn thuộc hạ
không hề ít, cũng tức là chúng tôi không thể cho ít người đến đó được. Rất vui là bà có thể nói với tôi một cách rõ
ràng ông ta là người Cực Tận giữa trời nam đất bắc này, không thì chúng tôi sẽ còn phải tốn rất nhiều thời gian để
điều tra.”


Trình Thục Ngọc: “…”
Bà ta đã làm gì? Bà ta đã nói gì? Sao bà ta lại bán đứng An Nhiên rồi?
Trình Thục Ngọc muốn chết, nhìn bóng lưng Cảnh Thiên đưa Cảnh Kiệt bỏ đi, Trình Thục Ngọc gầm lên: “Mày
quay lại đây cho tao! Đế Cảnh Thiên, mày là con khốn nạn, tao sẽ không tha cho mày đâu! Tao có làm ma cũng sẽ
không tha cho mày! Cảnh Kiệt, tạo là mẹ mày! Mày là đồ ăn cháo đá bát nhận giặc làm cha, tạo nuôi mày mất công
rồi!”
Tiếng chửi mắng của Trình Thục Ngọc dần nhỏ đi phía sau. Ra khỏi nhà giam rồi, Cảnh Thiên hỏi Cảnh Kiệt: “Buồn
không?”
Cảnh Kiệt mím môi, cúi đầu.
Nói không buồn thì chắc chắn là nói dối, cậu thực sự rất buồn.
Nhưng cậu biết, mẹ cậu đã xấu xa đến tận xương tủy rồi, bà đã hoàn toàn méo mó rồi.
Từ nay về sau, cậu không còn bố và cũng không có mẹ nữa.


“Chị.”
“Cảm ơn chị.”
Cảnh Thiên mỉm cười:“Sao tự nhiên lại cảm ơn chị?Em không trách chị đã biến bà ta thành như thếà?”
Cảnh Kiệt lắc đầu:“Đã phạm pháp … thì phải trả giá.Chị … đã giúp em thoát được khỏi bà ấy.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 963


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Phải, nếu không có chị giúp đỡ, nếu mẹ cậu gặp lại cậu và nói gì đó với cậu, hoặc là làm gì đó với cậu, khả năng cao
đội Shadow sẽ không 1thể thắng
được.
Cảnh Thiên mỉm cười: “Chị là người giám hộ của em, chị có nghĩa vụ không để em chịu tổn thương bởi bất k0ỳ ai.”
“Đế An Nhiên…”
“Yên tâm, chị chắc chắn sẽ khiến Đế An Nhiên phải trả giá thật đắt.”
Cảnh Kiệt gật đầu. 1
Cậu rất yên tâm khi ở bên chị.
Còn Trình Thục Ngọc, vì Cảnh Kiệt đã được Cảnh Thiên đưa đi, hơn nữa sau này cũng sẽ khôn2g quay lại thăm bà
ta nữa, bà ta đau đớn như tim bị dao cứa, những lời chửi mắng thốt ra cay nghiệt vô cùng.
Bà ta nghĩ đằng nào6 thì bà ta cũng thành thế này rồi, còn có gì tệ hơn việc ở tù chung thân nữa không? Ngồi tù
chung thân chẳng có khác biệt gì với tử hình9, nửa đời còn lại sẽ phải cải tạo trong tù, không khác gì chết.
Nhưng khi quay về phòng giam, bà ta mới biết rằng bà ta đã sai rồi.
Ban đầu bà ta cực kỳ ghét người cùng phòng mình đều là tội phạm giết người, nhưng những người này muốn giảm
hình phạt từ hoãn thi hành án tử hình thành án chung thân, từ chung thân thành có thời hạn, từ có thời hạn dài
thành thời hạn ngắn hơn, họ đều đoàn kết một lòng, chăm chỉ cải tạo, ngày nào cũng làm việc đến mức người toàn
mùi mồ hôi nên bà ta mới coi thường họ. Trong mắt bà ta, tuy những người này đều là phạm giết người nhưng lại
chẳng khác nào con chim cút ngoan ngoãn khi đứng trước quản giáo.
Nhưng sau khi Trình Thục Ngọc nghênh ngang về phòng giam, bà ta phát hiện những người này đang nhìn chòng
chọc vào mình như sói hổ.
Bà ta vẫn chưa hết tức, bèn gào lên với một người gầy như que củi: “Nhìn cái gì mà nhìn? Thứ dân hèn!”
Bà ta thề, bà ta thực sự chỉ đang không vui mà thôi, câu này thực sự chỉ buột miệng thốt ra.
Nhưng bạn tù lại như đã thương lượng từ trước, đi về phía bà ta.
Trong đó có một người phụ nữ cao gần mét tám, vóc dáng cao to, nghe nói là chồng ngoại tình, mẹ chồng giấu


giúp, cuối cùng khi cô ta ra ngoài đi làm, cô con gái một tuổi rưỡi của cô ta bị bồ của chồng dội nước sôi, bị thương
nặng. Sau đó mẹ chồng keo kiệt, không nỡ bỏ tiền ra cho con gái cô ta mà lấy lá thuốc ra đắp cho cháu, kết quả cô
cháu gái không được chữa trị kịp thời, qua đời vì bị nhiễm trùng toàn thân. Trong cơn tức giận, người phụ nữ này
đã cầm liềm mai phục trong đêm, xử lý chồng và bồ ngay trên giường, sau đó xử lý nốt cả bố mẹ chồng trước khi
cảnh sát đến. Cô ta cực kỳ khỏe, trên tay đã dính máu của bốn mạng người.
Cuối cùng vụ án của cô ta được xã hội quan tâm rất nhiều, rất nhiều người bênh vực cô ta, cuối cùng án tử hình ban
đầu đã được đổi thành tạm hoãn thi hành án tử hình.
Bình thường, Trình Thục Ngọc coi thường và cũng sợ người phụ nữ này nhất.
Bà ta nghĩ nếu bà ta là đàn ông, thực sự thà sống một mình cả đời cũng nhất quyết không cưới kiểu phụ nữ lực điện
như thế này.
Chắc chắn bồ nhí là không đúng rồi, đáng chết rồi, nhưng chồng và bố mẹ chồng của cô ta thực ra không có lỗi quá
lớn. Ai mà hứng nổi với kiểu vóc dáng và mặt mũi như thế này chứ.
Thế nên bà ta nghĩ chắc chắn người phụ nữ này là kiểu bạo lực méo mó về tâm lý.
Bây giờ người đàn bà bạo lực này đi đến và ngồi xuống bên cạnh Trình Thục Ngọc, bà ta hốt hoảng nhảy dựng lên.


Ai ngờ vừa mới nhảy lên,một người phụ nữ cao hơn bà ta đã ấn bà ta xuống giường.
Người phụ nữ cao nét tám kia đưa tay ôm vai bà ta khiến Trình Thục Ngọc sợ đến run giọng,vội vã nói:“Vừa … vừa rồi tôi chỉ buột
miệng vậy thôi,tôi không cố tình đầu.Á…”
Bà ta vừa nói xong,nắm đấm của người phụ nữ đã thui vào bụng bà ta như đấm bao cát.
Trình Thục Ngọc chỉ thấy đau nhói lên,sau đó nôn hết cơm trưa hôm nay ra.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 964


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Chờ bà ta nôn xong, tóc bà ta bị giật ngược lên, người phụ nữ kia hỏi: “Đau không?”
Trình Thục Ngọc nôn đến mức dính bê bết nư1ớc mắt nước mũi trên mặt, bà ta vừa khóc vừa xin tha: “Đau, đau,
đau! Đừng đánh nữa! Xin các người đừng đánh nữa. Tôi nhận sai. Tôi x0in lỗi cô ấy!”
Nhưng người phụ nữ đó lại nói nhỏ bên tai bà ta: “Trên thế giới này thứ đáng sợ nhất không phải chung thân,
kh1ông phải tử hình mà là sống không bằng chết. Rất rõ ràng, hồi trước bà không hề biết cái gì gọi là sống không
bằng chết, thế nên tôi 2sẽ dạy cho bà biết.”
Trình Thục Ngọc cứng đờ người, nhìn người phụ nữ to lớn với vẻ mặt sợ hãi.
Đương nhiên bà ta hiể6u ý cô ta muốn nói.
“Cô… cô không thể đối xử với tôi như vậy. Cô dám đối xử với tôi như vậy, tôi sẽ báo với quản giáo. Tôi 9báo với
quản giáo rồi, cả đời này cô cũng đừng hòng được giảm án!”
“Hờ hờ.” Người phụ nữ cười lạnh rồi lại đấm một cú vào bụng Trình Thục Ngọc.
Lần này, Trình Thục Ngọc đau đến mức nằm vật ra đất.
Cơn đau này khiến bà ta vô cùng sợ hãi, cảm giác sợ hãi đó còn hơn cả khi bị phán chung thân.
Bởi vì bà ta sẽ phải sống nửa cuộc đời còn lại với người phụ nữ này…
Người phụ nữ ngồi xổm xuống bên cạnh bà ta rồi hỏi: “Trình Thục Ngọc phải không? Tôi phải cảm ơn bà, nếu
không phải vì bà quá đáng ghét quá ghê tởm thì cũng sẽ không có ai nói với tôi rằng, chỉ cần tôi “chăm sóc” bà thì
họ sẽ có thể chăm sóc bố mẹ của tôi.
Thực ra nếu không phải vì tôi vẫn còn vướng bận chuyện bố mẹ thì tôi đã chán ngấy cuộc đời này từ lâu lắm rồi.
Nhưng nếu tôi chết, chắc chắn bố mẹ tôi sẽ rất buồn. Tôi bất hiếu, sau này còn không thể đưa họ về nơi an nghỉ cuối
cùng, nhưng bà biết không, chỉ cần tôi “chăm sóc” bà thật tốt, bố mẹ tôi sẽ có được một khoản tiền lớn, sau đó sẽ có
người lo liệu cho họ. Thế nên…”
Người phụ nữ nói tiếp trước sự kinh hãi của Trình Thục Ngọc: “Bà cứ việc đi mách đi. Bây giờ tôi đã không còn lo
lắng gì nữa rồi. Nếu bà dám mách tội tôi, tôi sẽ dám giết chết bà ngay. Đằng nào thì tôi cũng sống đủ rồi, cùng lắm
thì đền mạng. Thế nên nếu bà không muốn chết thì sau này bị vệ sinh của phòng này và tất cả công việc vệ sinh
khác đều sẽ do bà làm. Nếu bà không làm tốt, để bọn tôi chịu phạt thì sau khi quay lại, tôi sẽ trút lên đầu bà gấp
đôi. Hiểu chứ?”
Trình Thục Ngọc sợ hãi nhìn mười lăm người đang quay lấy bà ta.


Không có lấy một người đứng ra nói đỡ bà ta một câu.
Cuối cùng Trình Thục Ngọc đã hiểu, chuyện đáng sợ nhất trên thế gian này không phải bị phán chung thân mà là
sống không bằng chết.
Nhưng bà ta lại không có dũng khí để chết.
Bởi vì bà ta vẫn còn An Nhiên và bố của An Nhiên.
Bà ta vẫn luôn nghĩ rằng, chắc chắn An Nhiên sẽ nghĩ cách giúp bà ta.
Bởi vì vẫn ôm hy vọng nên mới không dám chết. Nhưng bắt đầu từ hôm nay cho đến khi An Nhiên đến thăm bà ta,
bà ta sẽ phải chịu cảnh sống không bằng chết.
Trình Thục Ngọc vô cùng hối hận vì ban nãy đã nói những lời đó với Cảnh Thiên.
Nhưng sao cô lại có thể tàn nhẫn đến vậy?
Vừa nói cười vừa làm ra chuyện điên cuồng như thế.
Đột nhiên, bà ta thấy Cảnh Thiên hoàn toàn không phải con gái của bà ta


Con gái Cảnh Thiên của bà ta,cho dù cưới Chiến Lê Xuyên,trở thành thiên kim tiểu thư,con gái bà ta cũng không học được phong
thái cao sang ấy.
Kiểu gia đình như họ thì làm sao có thể nuôi dạy được một đứa con có phong thái và thủ đoạn hơn hẳn họ như vậy?
Khoảnh khắc ấy,Trình Thục Ngọc bông nghĩ đến cụm tu dần xác hoàn hồn”,khiến bà ta sợ hãi đến rùng mình.
Sau đó,bà ta bắt đầu sống trong sự sợ hãi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 965


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Đại diện sinh viên trường Thanh Hoa sẽ xuất phát từ châu Đế để đến nước S, thế nên Lăng Tư Kỳ theo đoàn làm
phim của Cảnh Thiên và Vân Tiêu sang nư1ớc S luôn, như vậy cũng có thể chăm sóc lẫn nhau khi đi máy bay.
Vì là máy bay lớn của hãng hàng không quốc tế nên khoang thương gia và kh0oang hàng thường được tách riêng.
Lăng Tư Kỳ lên máy bay từ cửa lên khoang hạng thường thì được tiếp viên báo rằng vé của cô đã được thăng hạng.

Lăng Tư Kỳ ngớ người một lúc mới hiểu ra rằng chắc chắn Cảnh Thiên và Vân Tiêu ngồi khoang thương gia nên họ
cũng tăng hạng vé hộ cô.
Vì vé của cô do bên trường đại học đặt trước, bên trường không thể đặt vé hạng thương gia cho cô, thế nên chỉ
có khả năng là Cảnh Thiên và Vân 6Tiêu thôi.
Lăng Tư Kỳ vô cùng cảm kích cô em chồng Cảnh Thiên này.
Cuộc sống của cô bắt đầu thay đổi kể từ khi tiếp xúc với Cảnh T9hiên.
Cô chưa bao giờ ngờ được rằng kiểu tổng tài bá đạo như Đế Vân Tiêu, sau khi biết chuyện năm xưa cô trộm con của
anh lại không hề trách mắng và trừng phạt cô, rõ ràng là một con cáo cao ngạo lạnh lùng nhưng lại làm một người
chồng và một người bố vô cùng trách nhiệm trước mặt cô và Tiểu Thần.
Lăng Tư Kỳ nghĩ, cho dù Đế Vân Tiêu chỉ muốn chịu trách nhiệm với cô thôi, không có tình yêu, cả đời này cô cũng
thỏa mãn lắm rồi.
Lăng Tư Kỳ được tiếp viên hàng không đưa lên khoảng thương gia trước ánh mắt ngưỡng mộ của các vị khách phía
sau.
Ngày trước cô cũng từng tham gia các cuộc thi đấu ở nước ngoài, cũng từng đi máy bay quốc tế nhưng đều là
khoảng thường. Cô tưởng khoang thương gia sẽ chỉ có ghế ngồi rộng hơn một chút mà thôi, ai ngờ các ghế ngồi
khoang thương gia mà cô đi qua đều là khoang thương gia thường, sau đó mới đến khoang hạng nhất.
Các ghế trong khoang hạng nhất không những cách xa nhau mà còn có vách ngăn, mỗi một vị trí đều giống như
một căn hộ nhỏ.
Khi tiếp viên hàng không dẫn Lăng Tư Kỳ đến vị trí của cô, Lăng Tư Kỳ nhìn xung quanh, Đế Vân Hi đang bế con
trai Tiểu Thần của cô, Tiểu Thần thắt một cái băng đô màu đỏ trên trán, trên đó thêu ba chữ vàng tươi: Mẹ tất thắng!
Không những Tiểu Thần buộc băng đô như vậy trên đầu, đến cả… Đế Vân Hi cũng buộc một cái như vậy, chỉ khác ở
chỗ trên bằng độ của anh ta thêu bốn chữ “bà xã tất thắng”.
Hai khuôn mặt cười gần như y hệt nhau của hai bố con xuất hiện trước mặt cô. Tuy cách ăn mặc thực sự… khó lòng


diễn tả, nhưng Lăng Tư Kỳ lại bỗng đỏ hoe mắt, nước mắt trào ra không kiềm chế được.
“Sao… hai bố con lại ở đây?”
“Cô bảo bệnh của con đã khỏi hẳn rồi, đi máy bay cũng không có vấn đề gì nữa. Con rất muốn đến cổ vũ cho mẹ,
bố cũng muốn đến nên bọn con quyết định cho mẹ một sự bất ngờ. Mẹ có thấy bất ngờ không?”
“Bất ngờ! Đương nhiên là bất ngờ rồi! Cảm ơn hai bố con!”
Lăng Tư Kỳ cảm động đến mức suýt nữa là bật khóc thành tiếng.


Bao nhiêu năm nay có một mình nuôi Tiểu Thần khôn lớn,ban đầu một người con gái chưa kết hôn như cô phải chăm sóc một đứa trẻ
đã vất vả lắm rồi,Tiểu Thần ra đời không được bất kỳ ai chúc phúc dù là bố mẹ cô,sau khi cô sinh Tiểu Thần,suýt nữa họ đã lén cô
đưa Tiểu Thần đến cô nhi viện.
Khi đó cô ôm phần bụng dưới đau đớn để tranh cãi với bố mẹ,cuối cùng phải trả giá cắt đứt quan hệ với bố mẹ để giữ Tiểu Thần.
Từ nhỏ Tiểu Thần đã rất ngoan,rất dễ chăm,cô nghĩ chỉ cần có Tiểu Thần bên cạnh,dù vấn đề kinh tế có khó khăn đến mấy thì cuộc
sống vẫn rất ngọt ngào.
Ai ngờ khi được sáu tháng tuổi,Tiểu Thần hay bị sốt rồi khám ra một dạng bệnh tim vô cùng hiếm gặp và rất khó chữa trị.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 966


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Khoảnh khắc ấy, cô cảm giác như cả bầu trời của mình đã sụp xuống.
Bắt đầu từ khi ấy, cô bước lên con đường chữa bệnh cho Tiểu Thần. C1ô ở nhà tự học hóa học và sinh học, đồng
thời cô sẽ đi bất kỳ đâu có công việc kiếm được tiền và an toàn.
Bị người ta trêu chọc trong0 thời gian làm việc đã là chuyện thường ngày, gặp phải người xấu, cô sẽ im lặng lấy tiền
lương rồi đổi một công việc khác.
Cô sống nh1ư một cái xác không hồn, cô không hiểu cuộc đời là gì, cô chỉ muốn Tiểu Thần của cô có thể tốt lên, có
thể khỏe mạnh ở bên cô là được. Những 2cái khác, cho dù có khổ có mệt thì cũng không sao cả.
Hạnh phúc đến quá đột ngột, Cảnh Thiên là giáo sư J, không những chữa bệnh cho 6Tiểu Thần miễn phí, bây giờ
Đế Vân Hi cũng tìm đến rồi.
Thời gian này có cảm giác như mình được nâng lên tận mây, mỗi bước đi đều giẫ9m trên mây trắng, hạnh phúc đến
vô thực.
Đế Vân Hi không phải bá đạo tổng tài sao? Vì sao anh có thể buộc băng đô quê mùa lên đầu giống Tiểu Thần như
thế?
Nhưng… cho dù rất quê mùa, chỉ cần anh đeo lên thì cô vẫn thấy đẹp.
“Bố ơi, mẹ khóc rồi.” Tiểu Thần nhìn Đế Vân Hi, tỏ rõ ý “đến lượt bố rồi đấy”.
“Mẹ đang vui đấy.”
Đế Vân Hi thơm lên khuôn mặt mũm mĩm vẫn còn mụn sữa của con trai, một cái thơm mà môi anh lún cả vào gò
má mũm mĩm.
Đế Vân Hi hài lòng rời môi khỏi khuôn mặt mềm của con trai rồi để cậu bé đứng xuống, sau đó anh đứng dậy, đưa
tay nắm lấy tay Lăng Tư Kỳ, đi đến vị trí của Lăng Tư Kỳ.
Anh để cô ngồi xuống rồi thắt dây an toàn cho cô, lúc này tiếp viên đã mang một hộp giấy ăn đến, Đế Vân Hi rút
hai tờ giấy bên trên vứt đi, đến từ thứ ba mới lấy để lau mặt cho Lăng Tư Kỳ.
Tuy Lăng Tư Kỳ xinh đẹp nhưng cuộc sống lại cực kỳ đơn giản. Cô hưởng thụ sự chăm sóc tận tâm của Đế Vân Hi,
cảm giác cuộc đời của mình như được dội ngược khi chạm đến đáy, nhảy thẳng từ địa ngục lên thiên đường.
Đế Vân Hi vừa lau nước mắt cho Lăng Tư Kỳ vừa nói: “Xin lỗi vì không nói trước với em. Nhưng Tiểu Thần bảo
với anh là sống thì phải làm gì đó thật trang trọng, cho dù là vợ chồng thì thỉnh thoảng cũng nên có vài bất ngờ.
Thế nên anh nghe lời cục cưng nhà mình lén theo em sang đây ”


“Thể… thế sang đó rồi hai người ở đâu?” Lăng Tư Kỳ hỏi.
“Đương nhiên là em ở đâu thì bố con anh sẽ ở đó rồi.” Đế Vân Hi trả lời rất đương nhiên.
Lăng Tư Kỳ lắc đầu: “Vì cuộc thi nên khách sạn đó đã hết phòng từ lâu rồi, em nghe nói trường bọn em và giáo sư
bên trường Châu đã suýt đánh nhau vì tranh phòng cuối cùng rồi. Cuối cùng viện trưởng trường Thanh Hoa ra hòa
giải, để hai người ngủ chung một phòng mới giải quyết được đấy.”
“Yên tâm, khách sạn Brilliant này là sản nghiệp của nhà họ Mẫn, có một phòng tổng thống luôn được giữ riêng cho
Mẫn Tước. Em rể em là bạn thân của cậu Mẫn này, em không cần lo về vấn đề phòng ở đâu.”
Em rể?
Lăng Tư Kỳ ngơ ngác rồi vô thức nhìn ra phía sau.


Trong khoang phía sau,Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên hạ khung chắn xuống,ngồi thẳng dậy rồi vẫy tay với Lăng Tư Kỳ:“Chị dâu
cố lên nhé!”
Lăng Tư Kỳ nhìn sang,cô trông thấy Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên,thấy cả Đế Vân Tiêu … họ đều đang chào cô.
Các tiếp viên bên cạnh đều nở nụ cười mim đúng mực,trong lòng lại vô cùng ngưỡng mộ.
Lăng Tư Kỳ,một sinh viên đại học,tuy đúng là rất xinh đẹp nhưng nhìn cách ăn mặc thì chắc chắn không phải thiên kim tiểu thư gì.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 967


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Nhưng người ngồi ở mấy hàng trước này là người của nhà họ Đế và nhà họ Chiến, là cánh tay trấn một phương ở
châu Đế và thành 1phố H.
Những cô gái này lại phú quý nhờ con, khiến người nổi tiếng trong giới kinh doanh Đế Vân Hi lau nước mắt cho,0
khiến Ảnh đế Vân Tiêu và chủ tịch Chiến đều gọi cô là chị dâu.
Đây chính là người thắng cuộc.
“Hôm tổ chức 1vòng thi cuối, bọn anh sẽ đến cổ vũ em.” Đế Vân Hi cười rất dịu dàng.
Nụ cười ấy không phải kiểu cười hồ ly như trên2 thương trường mà là kiểu cười dịu dàng thực sự.
“Ừm, cảm ơn mọi người.” Lăng Tư Kỳ gật đầu, hơi ấm đong đầy trong l6òng.
“Đây là khoảnh khắc em tỏa sáng, họ không tham gia thì thiệt quá.”
Đế Vân Hi nói vậy khiến Lăng Tư Kỳ n9gạc nhiên, không biết nên trả lời như thế nào.
Đế Vân Hi là chủ tịch của Hoàn Thụy, Chiến Lê Xuyên là chủ tịch của AUPU, Thiên Thiên là giáo sư J mà tất cả
nhân vật lớn đều phải cúi đầu.
Cô chỉ là một sinh viên đại học đi tham gia một cuộc thi mà thôi, sao mọi người lại thiệt?
Ai ngờ Cảnh Thiên lại gật đầu thật mạnh: “Đúng đó chị dâu, chị đang đi tranh lấy vinh quang cho tổ quốc, bọn em
có thể tham gia với tư cách người nhà là vinh hạnh của bọn em đấy. Mọi người trông thấy bọn em đều sẽ chỉ vào
bọn em mà nói: mau xem kìa, mấy người ngồi bên đó là người nhà của Lăng Tư Kỳ đấy!”
Lăng Tư Kỳ bật cười.
Chẳng lẽ không phải là mọi người trông thấy đoàn đại thần này rồi sẽ chỉ vào cô và hỏi: Lăng Tư Kỳ là người nhà
họ à?
Nói chung là cho dù như thế nào, có nhiều người cổ vũ cho cô như vậy, cô thấy rất vui.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Thần ra nước ngoài, cũng là lần đầu tiên được ngồi khoang máy bay hạng nhất, cậu bạn
nhỏ chìm đắm trong trạng thái phấn khích suốt chuyến đi, lúc thì hạ ghế nằm xem tivi, lúc thì nâng lên xem cảnh
bên ngoài cửa sổ, lúc lại gọi chị tiếp viên xin nước trái cây, lúc lại xin đồ ăn vặt.


Cậu bé vô cùng xinh xắn như tiểu đồng tử bước từ trong tranh tra, đáng yêu đến mức các chị gái hành khách đều
không nhịn được mà muốn nhéo má cậu. Có thứ gì ngon họ đều hỏi cậu có muốn hay không.
Đế Vân Hi ngồi giữa Lăng Thiên Thần và Lăng Tư Kỳ, anh bảo Lăng Tự Kỳ cứ đọc sách chuyên ngành, còn mình thì
phụ trách chăm con trai. Anh chăm sóc Lăng Thiên Thần suốt chặng đường, cậu bé ăn ngủ chơi trên máy bay, thỉnh
thoảng lại cười khanh khách.
Sau khi đến nước S, đoàn người xuống máy bay, tổng giám đốc của nhà họ Đế ở nước S đã cho xe đến đón từ trước.
Vì giám đốc điều hành, phó chủ tịch, cô chủ, chồng cô chủ, mợ chủ và cậu chủ nhỏ đều đến nên vệ sĩ chắc chắn
phải đi theo. Thế nên Lăng Tư Kỳ kinh ngạc phát hiện ra rằng đoàn có hai xe RollsRoyce, ba xe Hummer bảo vệ, đội
ngũ xe đặc biệt đến mức đi trên đường cũng thu hút rất nhiều người dùng điện thoại chụp lại đỗ lại ở khách sạn
Brilliant một cách hoành tráng.
Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên, Vân Tiêu và nhóm đạo diễn xuống xe trước, khi người nhà Đế Vân Hi xuống xe, Lăng
Tư Kỳ kéo tay anh lại.
“Sao thế?” Đế Vân Hi bế Tiểu Thần trong lòng, chuẩn bị nắm tay cô xuống xe nhưng Lăng Tư Kỳ lại tỏ ra khó xử.


“Ừm … hay là mọi người xuống xe trước đi,tôi ngồi xe xuống dưới hầm rồi lên sau.”
“Vì sao?”
Hai bố con gần như đồng thanh hỏi.
Nhìn hai khuôn mặt một lớn một nhỏ gần nhưyhệt nhau,chỉ khácởmột người làởthế giới 2D,một người là bản chibi đều viết đầy
dấu hỏi chấm,Lăng Tư Kỳ ngượng ngùng nói …
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 968


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Chủ yếu là… khoa trương quá. Hôm nay là thời gian đến khách sạn điểm danh, thành viên các nước cũng đều đến
đây, tôi xuất hi1ện khoa trương | thế này thì không tốt lắm.”
“Có gì mà không tốt lắm chứ? Theo luật hôn nhân gia đình của nước Z thì 0mười tám tuổi đã có thể kết hôn rồi,
sinh con nếu không ảnh hưởng đến việc học hành hoặc đã từ bỏ việc học không hề vi phạm b1ất cứ điều luật nào
của nước ta. Hơn nữa năm nay em đã hai mươi ba tuổi rồi, có chồng, có con trai không phải là chuyện rất b2ình
thường à? Hay là…” Đế Vân Hi nheo mắt lại: “Em nghĩ chồng em không đủ thể diện, không tiện gặp ai, càng không
tiện giới6 thiệu với bạn bè em?”
Tiểu Thần đang được bố bế trong lòng gật đầu rất nghiêm túc: “Mẹ, bố đẹp trai thế này, lại còn9 giàu nữa, bố đủ
thể diện mà.”
Lăng Tư Kỳ dở khóc dở cười, vội vàng giải thích: “Lần này trong số sinh viên và nghiên cứu sinh của đại học Thanh
Hoa không có bạn bè tôi. Bên trường Châu có một người là người bạn duy nhất của tôi ở đại học. Cho dù muốn giới
thiệu thì cũng phải giới thiệu riêng anh với cô ấy. Những người khác thì…”
Ánh mắt của Lăng Tư Kỳ dàn lạnh đi: “Không xứng.”
“Hơn nữa, có người biết người biết mặt không biết lòng, lỡ tôi với anh và Tiểu Thần cùng xuất hiện, bị người ta
nhìn thấy, chưa biết chừng lại bài xích tôi thế nào đó, nói tôi ôm chân đại gia hoặc là câu rùa vàng cũng nên. Thậm
chí có khi còn nói là anh có quyền có thể nên lấy đề trước cho tôi.”
Đế Vân Hi thấy Lăng Tư Kỳ không giống như đang nói dối, tuy trên mặt vẫn dịu dàng như ngọc, nhưng linh hồn
của một con cáo lại bắt đầu ngó lên.
“Con yêu, nếu mẹ đã bất tiện như vậy thì chúng ta xuống xe trước đi. Đằng nào thì cũng chỉ để mẹ con tự đi điểm
danh mà thôi, chúng ta ở trong phòng chờ mẹ nhé?”
Lăng Thiên Thần là một đứa trẻ hiểu chuyện đến mức khiến người ta đau lòng. Có thêm một người bố mạnh mẽ
như Đế Vân Hi, tuy khiến Lăng Thiên Thần có được sự vui vẻ hoạt bát của một đứa trẻ nhưng mong muốn bảo vệ
mẹ trong cậu vẫn chưa từng thay đổi.
“Vâng.”
Cậu bé Lăng Thiên Thần gật đầu, dặn dò Lăng Tư Kỳ: “Mẹ ơi, thể thì mẹ đi điểm danh một mình đi, con và bố sẽ ở
lại phòng chờ mẹ. Nếu mẹ gặp phải đồ lẳng lơ để tiện nào ức hiếp mẹ, khiến mẹ bực mình thì nhất định phải gọi
điện cho bố đấy!”
“Lẳng lơ để tiện?” Lăng Tư Kỳ không kìm được mà giật khóe miệng: “Ai dạy con thế?”


Đế Vân Hi cũng giật môi,một dự cảm không lành dâng lên trong lòng.
Anh nhớ tối qua khi anh và Thiên Thiên ngồi xem tivi với Tiểu Thân hình như có vô tình nhắc đến từ này.
Lăng Thiên Thần bán Đế Cảnh Thiên một cách vô cùng đắcý.
“Cô nói với con đấy.Hôm qua xem phim,nữ phụ thích chồng của bạn thân và cũng chính là nữ chính,nữ chính rõ ràng đã kết hôn với
chú đó rồi nhưng nữ phụ vẫn đòi xen vào,tìm kiếm cảm giác tồn tại trước mặt chồng của nữ chính.Trông cô ta rất xinh đẹp,rất đáng
yêu,rất quyến rũ,ởtrước mặt người đàn ông kia và người thân của chú đó thì chẳng giống người xấu chút nào,nhưng thực tế thì cô ta
xấu xa lắm,chỉ muốn biến chồng của bạn thân thành người của mình thôi.Cô bảo với con là cái kiểu người bề ngoài ngây thơ trong
sáng nhưng trong lòng lại vô cùng bẩn thỉu đó hay gọi là bạch liên hoa,hơn nữa còn là bạch liên hoa tim đen.Kiểu người này bề
ngoài rất rực rỡ,rất thu hút,nhưng trên thực tế lại là đồ để tiện,hay được gọi là đồ lẳng lơ đê tiện.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 969


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Cái gì với cái gì cơ?!
Lăng Tư Kỳ cảm thấy vô cùng choáng váng.
Con trai cô… có phải hiểu hơi nhiều quá rồi không?
1
Nhìn vợ mình ngơ ngác, Đế Vân Hi vô cùng vui mừng vì con trai quý hóa không khai cả mình ra, anh ta vội vàng
nói: “Con trai nói đúng0, xã hội này nhiều người như thế lắm. Nếu em gặp phải thì cứ gọi điện cho bọn anh.”
“Đúng.” Lăng Thiên Thần gật đầu nghiêm túc: 1“Mẹ yên tâm đi, con sẽ trông bố thật kỹ cho mẹ, nhất quyết không
để bất cứ một kẻ lẳng lơ đê tiện nào họa hại bố đâu!”
Lăng Tư K2ỳ: … Không phải chứ con trai! Con mới có bốn tuổi, có thể đừng treo mãi cụm từ đó trên miệng như thế
không?
Lăng Tư Kỳ còn chư6a kịp dạy dỗ con trai thì Đế Vân Hi bên cạnh đã lên tiếng: “Con trai, con nghĩ bố bị ngốc à?”
Bạn nhỏ Lăng Thiên Thần nói rất hù9ng hồn: “Bố là người đàn ông đẹp trai nhất, nho nhã nhất, tài mạo song toàn,
đội trời đạp đất, nghĩa bằng trời cao mà con từng gặp!”
Đế Vân Hi không nhịn được mà hôn một cái thật mạnh lên đôi má phính của Lăng Thiên Thần, anh hôn mãi đến
mức khiến cậu bé cười khanh khách rồi mới nói: “Con là đứa trẻ thông minh nhất, tốt bụng nhất mà bố từng thấy
trong cả cuộc đời này!”
Hai bố con khen nhau chán chê, Đế Vân Hi nói tiếp: “Thế nên không cần con giám sát, bố thông minh như thế, đám
lẳng lơ để tiện mà xuất hiện là bố sẽ nhận ra ngay. Đàn ông bị thu hút bởi phụ nữ như thể đều là đồ ngốc. Con
không thấy chồng của nữ chính bộ phim hôm qua con xem ngốc sao?”
“Vâng. Chú đó ngốc quá! Lại còn xấu nữa! Đạo diễn chọn người kiểu gì thế không biết?”
Đế Vân Hi lại thơm lên khuôn mặt non mềm của con trai rồi nói: “Con nhìn thấy người đàn ông đó là lại tức, chứng
tỏ rằng đạo diễn đã chọn đúng người. Nếu ông ta chọn một người mà con nhìn thôi đã muốn tha thứ cho người ta,
như vậy thì làm sao đạt được mục đích của bộ phim này? Được rồi, đừng giận nữa, đó là phim thôi, không phải
thật đâu. Thật thì làm sao có thể gặp được kiểu lẳng lơ đê tiện và một gã khốn nạn như vậy chứ, cho dù có gặp thì
bố cũng không phải là đồ khốn, đúng không nào?”
Tiểu Thần gật đầu: “Vâng, bố là người bố tốt nhất thế giới. Bố sẽ bảo vệ Tiểu Thần và mẹ cả đời.”


“Ừ, con nói đúng lắm. Bố sẽ bảo vệ con và mẹ cả đời, tuyệt đối không để đám lẳng lơ để tiện có bất cứ cơ hội nào
đâu.”
Nghĩ đến khả năng mẹ sẽ bị một kẻ lẳng lơ để tiện nào đó ức hiếp, bạn nhỏ Tiểu Thần lại thấy lửa giận cháy rực lên
trong lòng.
Khó khăn lắm cậu mới có bố, bố đẹp trai thế này, lợi hại thế này, cậu có thể cảm nhận được, bố đi đến đâu thì ánh
mắt phụ nữ cũng sẽ theo đến đó. Bố cậu nguy hiểm quá. Cậu nhất định phải giúp mẹ trông bố thật tốt, giúp mẹ
trong gia đình này thật tốt. Đồ lẳng lơ để tiện nào cũng không thể lại gần bố cậu được.
Nghe bố nói vậy, Tiểu Thần cũng ưỡn ngực lên nói với Lăng Tư Kỳ: “Mẹ ơi, bố và con sẽ bảo vệ mẹ thật tốt.”


Lăng Tư Kỳ đã vô cùng cảm động vì hai bố con rồi,còn như thế này nữa thì cô nghĩ,có khả năng cô sẽ khóc òa lên vì cảm động mất.
Cô cũng không biết vì sao,mình chỉ đến điểm danh mà thôi,sao hai bố con này lại làm như cả nhà sắp lên chiến trường không bằng.
Lăng Tư Kỳ đành phải vội vàng đuổi hai bố con đang khuấy động không khí xuống xe.
Vệ sĩ của nhà họ Đế mở cửa xe ra,Đế Vân Hi bế đứa trẻyhệt mình như bản chibi xuống xe,bắt gặp vô số ánh nhìn.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 970


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Khách sạn này đã bị sinh viên và nghiên cứu sinh khắp các nơi trên thế giới chiếm phòng, rất nhiều người đã đến
điểm danh và lấy được t1hẻ phòng
nhưng vẫn không chịu rời khỏi đó. Họ nghênh ngang đứng trong đại sảnh ngó đông ngó tây, quan sát đội ngũ các
nước khá0c sắp trở thành đối thủ của mình.
Khi Đế Vân Hi, Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên và Đế Vân Tiêu đi vào đại sảnh, những sinh viên đó1 hoặc là không
nhịn được mà hét lên thành tiếng, hoặc là dính chặt mắt vào người họ.
“Anh Vân Hi!”
Đột nhiên có một gi2ọng nữ cao vang lên trong hội trường. Nhóm Đế Vân Hi nhìn về phía nơi phát ra âm thanh,
trông thấy một cô gái ăn mặc chải chuốt, mặt m6ũi xinh đẹp đang đi như bay về phía họ.
Đúng là đi như bay, bởi vì vạt váy của cô ta làm bằng chất liệu đặc biệt, rất có cảm g9iác nữ chính 2D trong truyện
tranh của nước R. Loại lụa mềm nhẹ ấy, đừng nói là chạy, chỉ thổi khẽ một cái thôi, vạt váy cũng có thể tung bay
như sóng nước rồi.
Người phụ nữ có đôi chân mảnh dẻ thon dài, mặt mũi xinh đẹp, lại thêm bộ dạng cười tít mắt khi nhìn Đế Vân Hi,
chắc hẳn là con gái của một gia đình giàu có.
Cảnh Thiên hớn hở nhìn anh cả nhà mình rồi lại nhìn cậu bé con đang sầm mặt xuống, ánh mắt cô lúc sáng lúc tối,
chính là kiểu vẻ mặt vui vẻ khi thấy người ta gặp họa.
“Anh Vân Hi, sao anh lại ở đây thế? Anh… không phải đến xem bọn em thi đấy chứ?”
Trong mắt cô gái đó ngập tràn vẻ mong đợi, sự vui mừng và hạnh phúc khi trông thấy Đế Vân Hi, hỏi xong rồi, cô
ta mới nhận thấy đứa trẻ luôn được Đế Vân Hi bế trong lòng.
Vì Đế Vân Hi hoàn toàn chưa kết hôn, thế nên cô ta không hề cân nhắc về việc đứa trẻ này là ai, nhưng sau khi lại
gần và nhìn thấy đứa trẻ trong lòng Đế Vân Hi trông giống hệt anh ta, cô gái tái mặt.
Không chờ Đế Vân Hi trả lời câu hỏi của cô ta, cô ta đã không nhịn được mà hỏi: “Đây… đây là…”
“Đây là con trai tôi! Con trai ruột!”
Tuy hoàn toàn không cần thêm ba chữ phía sau thì người khác cũng nhìn ra được rồi, nhưng chịu thôi, Đế Vân Hi
thích con trai yêu của mình quá, nếu không phải về châu Đế thì mới có thể để Tiểu Thần nhận tổ quy tông, anh ta
đã mang đi khoe khắp thế giới rồi.
Thực ra cô gái đó cũng đã đoán được thân phận của Lăng Thiên Thần nhưng ban nãy nhìn thấy khuôn mặt gần


như y hệt Đế Vân Hi, cô ta kinh ngạc quá nên mới không nhịn được mà buột miệng hỏi.
Cô ta đến để tham gia cuộc thi và cũng là một thành viên trong đoàn đại học Thanh Hoa, trí thông minh của cô ta
cũng không thấp, cô ta nhanh chóng nghĩ ra được tình hình của đứa trẻ này.


Đứa trẻ này trông là biết được bốn năm tuổi rồi,nhưng trước đó nhà họ Đế và Đế Vân Hi không hề có bất cứ phong thanh gì về đứa
trẻ này,chỉ có thể nói,chắc chắn đứa trẻ này là con riêng,chắc chắn là Đế Vân Hi vừa mới phát hiện ra sự tồn tại của đứa trẻ này mà
thôi.
Cô ta vẫn luôn thầm thương trộm nhớ Đế Vân Hi,từ nhỏ đã mong ngóng có thể bước vào nhà họ Đế,trở thành quý phu nhân đại gia.
Nhưng nhà cô ta chỉ là dạng nhà có tiền hạng hai,cách biệt kiểu nhà giàu hạng nhất như nhà họ Đế mười vạn tám nghìn dặm.Thế nên
từ nhỏ cô ta đã dốc hết nỗ lực để mình trở nên hoàn hảo hơn,cô ta không những có thành tích tốt mà còn chúýrèn luyện thể dục thể
thao,thậm chí còn tham gia đội thể thao của trường,đem về rất nhiều giải thưởng cho đại học Thanh Hoa.
Cô ta hiểu rất rõ rằng kiểu công tử nhà giàu như Đế Vân Hi sẽ cưới một người không chỉ vì gia thế,người có thể đứng bên cạnh Đế
Vân Hi chắc chắn phải có đầu óc,có vóc dáng,có tài năng.Mà cái gọi là tài năng chính là sinh con xong vẫn có thể giữ được vóc
dáng hoàn hảo.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 971


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Cô ta đã đạt được tất cả, điều duy nhất cô ta chưa thể đạt được chính là gia thế.
Nhưng khi gặp phải mâu thuẫn Đế Vân Hi đã có con, cô ta 1đột nhiên nghĩ tới đứa bé này chắc chắn là con ngoài
giá thú, mẹ của đứa bé này chắc chắn sẽ không được nhà họ Đế chấp nhận.
Vốn dĩ, Đế V0ân Hi cách cô ta rất xa, nhưng sau khi anh có một đứa con, giá trị của bản thân xuất hiện rạn nứt, anh
đã gần với cô ta hơn.
Những tiểu t1hư nhà giàu hàng đầu kia, cho dù có thích Đế Vân Hi đến đâu cũng không muốn vừa vào nhà đã
thành mẹ kế.
Lấy vợ thì phải lấy thấp, lấy chồ2ng thì phải lấy cao.
Nhà giàu càng là như vậy.
Vốn dĩ Đế Vân Hi có lấy thấp thì cũng không đến lượt cô ta, nhưng vì cô ta đủ ưu t6ú, đủ yêu anh, thậm chí có thể
bao dung chuyện họ chưa kết hôn mà anh đã có một đứa con lớn như vậy, nên cô ta tin rằng Đế Vân Hi chắc chắn
sẽ để9 mắt đến cô ta.
Sau khi nghĩ thông suốt tất cả những điều này, vẻ nhợt nhạt trên khuôn mặt của người phụ nữ mờ dần, thay vào đó
là tình mẹ đong đầy.
“Thật không? Cục cưng dễ thương quá! Thằng bé gần như giống hệt anh!”
Đế Vân Hi thích nghe những lời này, gật đầu: “Cảm ơn.”
Mà bên phía Lăng Thiên Thần, cậu bé đã xếp người phụ nữ này vào loại diêm dúa loè loẹt hèn hạ rồi. Cậu đang
định đả kích cô ta, nhưng sau khi nhìn thấy cô ta biết cậu là con ruột của bố, không những không tức giận, ngược
lại còn không ngừng khen cậu, trong mắt tràn ngập sự yêu thích và tình mẹ, bạn nhỏ Tiểu Thần liền không chắc
chắn lắm.
Dù sao thì tất cả những người phụ nữ diêm dúa loè loẹt hèn hạ thường hay coi thường người vợ cả và con của vợ
cả. Người phụ nữ này không hề không thích cậu, lẽ nào… cô ta không phải là loại diêm dúa loè loẹt hèn hạ?
“Chào anh Vân Tiêu!”
Thấy bầu không khí hơi trầm lặng, người phụ nữ lại nhiệt tình chào hỏi Đế Vân Tiêu. Mặc dù cô ta không quen
Cảnh Thiên, nhưng nhìn thấy cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên nắm tay nhau, cô ta cũng lập tức đoán ra thân phận
của Đế Cảnh Thiên.
“Đây là cô Đế đúng không? Chào cô chào chủ tịch Chiến!”


Cô ta không có bất kỳ hứng thú gì với làng giải trí.
Mặc dù làng giải trí kiếm tiền nhanh chóng, nhưng những người giàu có thực sự hiếm khi kết hôn với ngôi sao làng
giải trí. Vì vậy, cô ta không bao giờ đặt quá nhiều tâm sức vào đó. Điều duy nhất cô ta quan tâm và chú ý là giới
kinh doanh.
Vì vậy, cô ta biết Chiến Lê Xuyên, nhưng lại không quen Đế Cảnh Thiên.
Tuy nhiên vì quan tâm đến chuyện của nhà họ Đế, nên cô ta biết chuyện nhà họ Đế đã tìm được con gái ruột của
mình, mà cô con gái ruột này thật may mắn, tuy là diễn viên nhưng lại là vợ của Chiến Lê Xuyên – chủ tịch hội đồng
quản trị của tập đoàn AUPU, là mợ chủ của nhà họ Chiến.
Mặc dù Chiến Lê Xuyên không biết cô ta, nhưng cô ta vô cùng ngưỡng mộ Chiến Lê Xuyên và thường xuyên đọc
một số tạp chí tài chính liên quan đến anh. Đó là lý do tại sao cô ta có thể nhận ra Chiến Lê Xuyên trong nháy mắt,
rồi nhận ra Cảnh Thiên luôn.
Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên hoàn toàn không biết người phụ nữ này, nhưng vì đối phương chào hỏi nên họ
cũng lịch sự khẽ gật đầu lại.
“Anh Vẫn Hi, cả nhà anh đi nghỉ, hay đến đây để xem chúng em thi vậy?” Người phụ nữ hào hứng hỏi.
Xét cho cùng, thủ đô của nước S gần đây không có cuộc thi nào long trọng hơn cuộc thi này


Cuộc thi này được tổ chức ba năm một lần,những người có thể đứng trong top năm mươi có thể vào nhóm nhân tài cấp cao của châu
Liên.Mười người đứng đầu sẽ có cơ hội vào cơ sở thí nghiệm tại châu Liên,sau này trở thành những nhân tài và chuyên gia quan
trọng nhất thế giới.
Không nói đến những tài phiệt hào môn,ngay cả những nhân vật quan trọng nhất của nhiều quốc gia cũng sẽ đến đây để lựa chọn
những nhân tài mà họ yêu quý.
Cô ta tin rằng Đế Vân Hi và Chiến Lê Xuyên xuất hiệnởđây chắc chắn là vì cuộc thi này.
Mà cô ta sẽ trở thành ngôi sao mới nổi sáng chói trong cuộc thi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 972


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Cho dù không phải là người chói lọi nhất thì cũng phải là người có gia cảnh tốt nhất, có ngoại hình xinh đẹp, thu
hút ánh mắt của mọi 1người nhất.
Nhìn các thí sinh nữ xung quanh, sự tự tin trên gương mặt của người phụ nữ lại càng rõ ràng hơn.
Đế Vân H0i bị bắt chuyện làm quen quanh năm, khi người phụ nữ này chạy về phía anh, anh đã biết cô ta có ý gì
rồi.
Đế Vân Hi không hề 1khó chịu, cười hỏi: “Ngại quá, dù sao thì cũng là hành trình cá nhân, tôi thấy cô đã hỏi đến
tận hai lần rồi, không biết cô là…???”2
Nhìn thấy vẻ nghi hoặc và không biết gì trên khuôn mặt cáo già của anh cả mình, Đế Cảnh Thiên suýt chút nữa bật
cười.
Khuôn mặt của người phụ nữ tái nhợt đi, không thể tin được.
Chỉ cần nhà họ Đế tổ chức tiệc tùng, hầu như cô ta đều sẽ tham 9dự, đôi khi dù là tiệc nhỏ, cô ta cũng sẽ tham gia.
Vì mẹ cô ta thỉnh thoảng chơi mạt chược với bác Đế, nên cô ta có nhiều cơ hội tiếp xúc với Đế Vân Hi hơn những cô
chủ hào môn giàu có hạng hai khác.
Cô ta đã tham gia buổi tiệc của nhà họ Đế mười hai lần rồi, cô ta xuất sắc như vậy, nhưng anh Vân Hi lại… không
biết cô ta là ai.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đế Vân Hi, không có vẻ gì là đang giễu cợt cô ta, người phụ nữ lại càng thấy không ổn.
Nhưng cô ta không để lộ bất kỳ biểu cảm nào, tiếp tục nói: “Em là Vương Tử Ninh đến từ nhà họ Vương tại châu
Đế. Mẹ em là bạn của bác gái, trước đây chúng ta thường xuyên gặp nhau. Lần này, em đến đây để tham gia cuộc
thi Hóa học thế giới…”
“Nhà họ Vương tại châu Đế à? Là nhà Vương Khải hay Vương Chính Ninh?”
Vương Tử Ninh cảm thấy nụ cười khéo léo đúng mức của mình sắp không thể duy trì được nữa, giọng nói đã mất
đi sự tự tin trước đây.
“Là… nhà Vương Minh. Ông nội em tên là Vương Minh.”
Vương Tử Ninh nhìn chằm chằm Đế Vân Hi, nghĩ rằng anh sẽ đột nhiên nhớ ra, nhưng… Đế Vân Hi sững sờ một
lúc lâu, nhưng không thể nhớ nổi Vương Minh là ai.
Dù sao thì châu Đế cũng có quá nhiều người giàu, ngoài bốn đại gia tộc tối cao, còn có rất nhiều hào môn hạng một,
càng không cần nói đến hào môn hạng hai.


Đối với những hào môn hàng đầu mà nói, hào môn hạng hai thực sự không được coi là hào môn. Thậm chí đối với
họ mà nói, cũng chẳng được coi là người có tiền. Hào môn hạng hai là sự tồn tại phải quỳ nịnh nọt hào môn hạng
một, la liếm chút lợi lộc bên lề. Hào môn hạng một muốn ra tay với hào môn hạng hai thì họ còn chẳng thể chống
chọi nổi một tháng. Càng không nói đến hào môn hàng đầu như nhà họ Đế, nếu muốn một hào môn hạng hai biến
mất thì chắc cũng chỉ mất ba ngày.
Vì vậy khi Vương Tử Ninh nhìn thấy Đế Vân Hi ngơ ngác suy nghĩ hồi lâu vẫn không nhớ ra điều gì, khi cô ta cảm
thấy mình và công tử hào môn hàng đầu – Đế Vân Hi cũng coi như đã khá thân thiết rồi, thậm chí có thể gọi là quan
hệ thanh mai trúc mã, Đế Vân Hi lại không hiểu gì, thật đúng là… không có chuyện nào càng đả kích người khác,
càng khiến người khác gượng gạo hơn chuyện này.
Suy nghĩ hồi lâu, Đế Vân Hi cũng không nhớ ra, anh lịch sự nói với Vương Tử Ninh: “Cô Vương, nếu không có
chuyện gì thì…”
Nói xong, anh gật đầu rất lịch sự với Vương Tử Ninh.
Trong khi khuôn mặt của Vương Tử Ninh đỏ bừng, nhóm người Đế Vân Hi đã rời đi.


Các thí sinh tới tham gia đang đứng nhìn thì thấy cảnh này,tất cả đều không khỏi thì thảo,thầm khinh thường Vương Tử Ninh.
Ngay cả khi hầu hết mọi người không thành thạo ngôn ngữ nướcZ,nhưng họ biết nhìn.
Người phụ nữ này phấn khích chạy đến chỗ người đàn ông để tìm cảm giác tồn tại như vậy,cô ta còn biết tất cả những người bên
cạnh người đàn ông,kết quả người đàn ông và những người bên cạnh anh ta lại không ai quen cô ta,tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Sau khi Vương Tử Ninh bị và mặt,cả khuôn mặt đỏ bừng,cộng thêm
chịu cực kỳ.
những người cười nhạo cô ta bên cạnh nữa,cô ta cảm thấy khó
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 973


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Lăng Tư Kỳ đi từ bãi đậu xe dưới tầng hầm lên, tới bàn làm thủ tục, nhìn thoáng qua đã thấy giáo sư khoa Hóa học
của đại học Thanh Hoa. 1
“Giáo sư Lư!”
Người được gọi là giáo sư Lư chính là giáo sư hóa học dẫn dắt ba sinh viên khoa hóa của trường Đại học Th0anh
Hoa tham gia cuộc thi lần này, đồng thời cũng là người đã phản bác dư luận và xin nhà trường cho Lăng Tư Kỳ một
suất tham dự.
Giáo sư Lư mỉm cười khi nhìn thấy Lăng Tư Kỳ: “Tư Kỳ, bệnh tình của con trai em đã khá hơn chưa?”
Chuyện Lăng Tư Kỳ là một b2à mẹ đơn thân, tuy cô không cố tình giấu giếm, nhưng vì có người cố ý tuyên truyền,
nên gần như toàn bộ khoa hóa học đều biết, hoa khôi6 mới của trường – Lăng Tư Kỳ là một bà mẹ đơn thân, hơn
nữa con của cô còn mắc bệnh bẩm sinh.
Rất nhiều bạn cùng lớp đều coi th9ường Lăng Tư Kỳ, nhưng với tư cách là một giáo sư đã vượt qua rất nhiều khó
khăn trong xã hội, ông ấy cho rằng một người mẹ chưa kết hôn không nhất thiết là một kẻ thứ ba vô đạo đức, có con
không hẳn là một sai lầm tồi tệ không thể dung thứ.
Cộng thêm việc con của Lăng Tư Kỳ còn nhỏ như vậy mà đã bị bệnh, là một người thầy, ông ấy khá đồng cảm và
quan tâm đến sinh viên nữ này.
Nghĩ đến con trai và Đế Vân Hi, đôi mắt của Lăng Tư Kỳ lóe lên một tia sáng dịu dàng. Cô gật đầu: “Cảm ơn giáo
sư đã quan tâm. Em rất may mắn. Em đã gặp được giáo sư DrJ có y thuật tốt nhất được tuyển dụng đặc biệt của
viện nghiên cứu Lawrence. DrJ đã chữa khỏi bệnh tim cho con trai em rồi.”
Hai mắt giáo sư Lư sáng lên, cả người run lên vì phấn khích: “Dr J? Đó có phải là Dr J đã chữa khỏi bệnh liệt nửa
người trên cho người giàu nhất thành phố H – Chiến Lê Xuyên không?”
“Giáo sư Lư cũng biết Dr Jạ?”
“Đương nhiên! Tôi muốn gặp anh từ rất lâu rồi! Kể từ lần trước khi tôi nhìn thấy Chiến Lê Xuyên trong buổi họp
báo của tập đoàn AUPU, tôi đã đến viện nghiên cứu Lawrence và nhờ Dr J chữa trị cho mẹ tôi. Một năm trước mẹ
tôi bị ô tô đâm bị thương và liệt nửa người trên. Ngay cả khi bố tôi tìm kiếm các bác sĩ nổi tiếng, nhưng em cũng
biết đấy, không thể điều trị khỏi bệnh liệt nửa người trên được. Tuy nhiên, tôi đã liên hệ với viện nghiên cứu
Lawrence tại Thành phố H, đối phương lại yêu cầu tôi đến trụ sở chính xếp hàng. Tôi hỏi về danh sách chờ ở trụ sở
chính, tôi xếp số 2865.”
Lăng Tư Kỳ: “…!!!”


“Tư Kỳ, em có thông tin liên lạc của Dr J không? Mặc dù như vậy có thể không hay lắm, nhưng mà… tôi thực sự rất
muốn giúp mẹ tôi có thể đứng dậy trở lại, hoặc ít nhất là khiến bà ấy có thể cử động từ phần eo trở lên.”
Cô biết làm phẫu thuật ở viện nghiên cứu Lawrence khó sắp xếp, thậm chí còn khó hơn cả của bác sĩ chuyên khoa
hàng đầu của bệnh viện tốt nhất châu Đế. Cho nên lúc đó cô cũng bất lực, đi đến bước đường cùng, nghe nói Hồng
Lục đến thành phố H liền chạy đến quỳ lạy. Cô nghĩ, biết đâu mình may mắn, giáo sư Hồng Lục đột nhiên đồng ý
thì sao?
Nhưng cô không ngờ vận may của mình lại tốt như vậy, thì ra Dr J chính là Cảnh Thiên, hơn nữa còn là em chồng
của cô.
Điều bất ngờ hơn nữa là tên của Dr J vừa mới được Chiến Lê Xuyên nói ra, sau đó cô đã bị xếp thành ca phẫu thuật
thứ 2.000.
Nhưng mà…
Cô hiểu rất rõ tính cách của Cảnh Thiên, ngay cả khi Cảnh Thiên có thể phẫu thuật, nhưng cũng sẽ không dành
toàn bộ thời gian cho việc phẫu thuật.


Bởi vì sẽ luôn luôn có bệnh nhân,giống như đã có tận hơn 2.000 ca phẫu thuật đang chờ Cảnh Thiên chỉ trong một tháng ngắn ngủi,
cho dù mỗi ngày thực hiện một ca phẫu thuật thì cũng sẽ mất năm sáu năm.Hơn nữa,sẽ có càng nhiều bệnh nhân xếp hàng chờ Cảnh
Thiên,ca nào cũng nhận thì chắc chắn là không hiện thực.
Nhưng …
Giáo sư Lư là thầy của cô,năm năm trước đã là như vậy rồi.
Lăng Tư Kỳ mím môi,suy nghĩ một chút rồi nói …
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,598
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 974


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Giáo sư Lư, đúng là em có thông tin liên lạc của Dr J, nhưng thấy cũng biết rằng viện nghiên cứu Lawrence tập
trung vào nghi1ên cứu thuốc, hơn nữa nội bộ bên phía họ cũng có quy tắc xếp hàng riêng.”
Ngay khi giáo sư Lư nghe thấy lời này, án0h sáng trong mắt liền mờ dần đi, ông ấy đang định bỏ qua chủ đề này,
dù sao thì Lăng Tư Kỳ cũng là một người đi cầu xin ngư1ời khác, cô cũng có khó khăn riêng, nhưng không ngờ đối
phương lại nói: “Nhưng đúng là em có quan hệ cá nhân với Dr J. Em k2hông thể để thầy liên hệ trực tiếp với cô ấy
được, bởi vì nếu cô ấy cảm thấy đường đột thì rất có thể sẽ từ chối. Hay là…6 thầy cho em chút thời gian, em đi hỏi
cô ấy, xem có thể tranh thủ thời gian làm phẫu thuật cho mẹ thầy không?”
Giá9o sư Lư nghe vậy hai mắt sáng lên, kích động hỏi: “Còn… có thể như vậy sao?”
“Vâng.” Lăng Tư Kỳ mỉm cười gật đầu.
“Cảm ơn em rất nhiều! Tôi thật sự không biết phải nói gì. Như vậy liệu có gây thêm phiền phức cho em không? Dù
sao thì con của em cũng làm phẫu thuật
bên đó.”
“Không đâu ạ. Giáo sư Lư đừng khách sáo, bao nhiêu năm nay thầy vẫn luôn giúp đỡ em, em cũng rất cảm ơn thầy.
Chờ Dr J có tin tức rồi em sẽ báo với thầy.”
“Được! Được được! Cảm ơn em!”
“Không có gì đâu ạ.”
Sau khi Lăng Tư Kỳ hàn huyên vài câu với giáo sư Lư liền đi đổi thẻ phòng.
“Tu Ky.”
Nơi lấy thẻ phòng rất đông, có rất nhiều người phải điền thông tin. Lăng Tư Kỳ cảm thấy có ai đó đang gọi mình,
khi quay lại thì thấy Vương Tử Ninh đang đứng lù lù bên cạnh mình.
Sắc mặt của Lăng Tư Kỳ tối sầm lại ngay lập tức.
Vương Tử Ninh, người bạn thân trước đây và cũng là người cô tin tưởng nhất, nhưng đã khiến cuộc sống của cô
thay đổi chóng mặt, gần như đã phá hủy cả cuộc đời của cô.
Lăng Tư Kỳ biết rằng cô ta sẽ tham gia cuộc thi này, nhưng cô không muốn nhìn thấy cô ta chút nào.


Lăng Tư Kỳ liếc nhìn cô ta một cái rồi tiếp tục đăng ký, hoàn toàn không có ý định ôn lại chuyện cũ với cô ta.
Vương Tử Ninh thấy lại có rất nhiều người đang nhìn cô ta, biết những người này vẫn đang cười nhạo mình, cảm
thấy vô cùng phiền muộn. Với tư cách là đại diện của đội nước Z lần này, cô ta sử dụng thành thạo tiếng Anh để
trao đổi với ban tổ chức về việc có thể sắp xếp phòng của các sinh viên nước Z ở cùng nhau hay không.
Vì nói tiếng Anh nên mọi người đều hiểu lời cô ta nói.
Nhưng Vương Tử Ninh, người vẫn đang thảo luận về chuyện phòng khách sạn đột nhiên hỏi: “Một sinh viên trong
trường chúng tôi có con, con cậu ấy không khỏe, có thể cho cậu ấy một phòng riêng không?”
Lăng Tư Kỳ chỉ cảm thấy não mình nổ tung, cô tức giận nhìn Vương Tử Ninh.
“Ngại quá, lúc đầu mỗi nước có bao nhiêu người, ban tổ chức đã liên hệ với các trường tham gia cuộc thi rồi, bây
giờ khách sạn đã kín phòng. Thí sinh tự ý mang con theo à? Có thể mời người nhà của cô ấy dẫn đứa bé đến khách
sạn gần đây ở không?”
Lăng Tư Kỳ định lên tiếng, nhưng Vương Tử Ninh đã nói trước rồi: “Không. Đứa trẻ đó là ngoài giá thú, không có
bố, ông bà ngoại cũng đã cắt đứt quan hệ với mẹ nó rồi, nên cậu ấy một mình dẫn con tới.”
Vừa nói xong, bốn phía lập tức xì xào.
“Đáng tiếc đây là một cuộc thi học thuật, không xét nhân phẩm. Không thì loại phụ nữ này có tư cách gì mà tham
gia cuộc thi?”
“Nói đúng lắm, nhưng tôi cảm thấy chỉ cần nghe một nửa là được rồi. Người phụ nữ này hèn hạ như vậy, chưa biết
chừng đang rời sự chú ý của mọi người cũng nên.”


Mọi người thấy rất hợp lý,đồng loạt gật đầu.
Vương Tử Ninh:“…”
Cô ta tức đến phát điên mất.
Dùởnhà,ởngoài xã hội hay trường học,cô ta luôn muốn gì được nấy.Không phải cô chủ hào môn nào cũng là sinh viên xuất sắc
của đại học Thanh Hoa.Cho nên người nhà cô ta đã vô cùng cưng chiều cô ta từ khi còn bé.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom