Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Huyện Lệnh Đế Sư

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Huyện Lệnh Đế Sư
Chương 80: Bệ hạ người nói xem có đúng không


Triệu Tĩnh ừ một tiếng: “Đúng là phải nói chuyện lại với người phụ nữ chó má kia về chuyện này, mẹ nó, ở lâu thì lão tử sợ sẽ sinh bệnh mất! Được rồi ngươi trở về đi”.

Trương Long mang theo guồng quay tơ có bàn đạp về huyện Nguyên Giang, Triệu Tĩnh suy nghĩ một chút, tuy rằng mấy ngày nay sắc mặt của cẩu nữ nhân kia thối không chịu được, nhưng vấn đề vệ sinh này quả thật nên giải quyết sớm.

Trong ngự thư phòng, nghe nói Triệu Tĩnh cầu kiến, Tiêu Linh Linh thật đúng là có hơi ngạc nhiên, người này đã tới Đế Đô lâu như vậy, hận không thể để mình nhìn không thấy hắn.

Hôm nay lại dám tới gặp mình.

“Dẫn hắn vào đi”.

Tiêu Linh Linh nói xong thở dài, tay ngọc chống má nhìn ra ngoài cửa sổ.

Triệu Tĩnh vừa tới cửa thì đã thấy một hình ảnh tuyệt mỹ như vậy.

Cô nàng này mặc long bào uy nghiêm, thân hơi nghiêng mi khế nhíu lại, hình như trong lòng đang có chuyện buồn bực, cánh tay ngọc ngà nõn nà như ngó sen, môi không son mà đỏ, dung nhan tuyệt mỹ kia khiến cho Triệu Tĩnh nghĩ tới câu nói kia.

Trong đầm gì đẹp bằng sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Thật đúng là một mỹ nhân, đáng tiếc lại quá bạo lực.

Trong lòng Triệu Tĩnh đang nghĩ thì ho khan một tiếng, kinh động đến Tiêu Linh Linh.

Thấy hắn đến, Nữ Đế bệ hạ thản nhiên nói: “Không cần đa lễ, ngồi đi, cầu kiến trẫm có chuyện gì?”

Sau khi Triệu Tĩnh ngồi xuống lúc này mới mở miệng nói: “Bẩm bệ hạ, thần tới là muốn nói với người về chuyện vệ sinh môi trường của hoàng thành”.

Hiển nhiên cũng nghĩ tới cảnh tượng xấu xí ở ngoại thành, Tiêu Linh Linh vẫn nói: “Đây hình như không phải là chuyện ngươi nên quản”.

Triệu Tĩnh: “Bệ hạ, thần đang cư trú ở bên trong ngoại thành, dân chúng thật sự là sống không tập trung, không hề vệ sinh mà còn tùy tiện bài tiết phóng uế vật, nếu là không tiến hành quản lý rất có khả năng sẽ sinh ra ôn dịch, khiến dân chúng nhiễm bệnh”.

“Nghiêm trọng như vậy?”, Tiêu Linh Linh ngồi thẳng người.

Triệu Tĩnh gật đầu: “Khi thần còn ở huyện Nguyên Giang, vẫn luôn coi chuyện vệ sinh thành thị là chuyện quan trọng hàng đầu, bách tính đều không khỏe mạnh thì làm sao có sức khoẻ để kiến thiết quốc gia? Bệ hạ người nói xem có đúng không”.

“Đúng là có đạo lý, ngươi định làm như thế nào?” Chỉ cần là có lợi cho quốc gia, Tiêu Linh Linh từ trước đến nay đều cực kì nhiệt tình, Triệu Tĩnh gãi đầu, loại chuyện này cũng không phải có thể giải quyết được ngay tức khắc.

Ý định ban đầu của hắn là muốn nhắc nhở Tiêu Linh Linh một chút, nhưng tại sao bây giờ người này có vẻ như đang muốn mình phụ trách thế?

“Cái này, đầu tiên phải thay đổi thói quen đại tiểu tiện ở bất cứ chỗ nào của dân chúng, xây nhà vệ sinh công cộng, thành lập tổ đội giữ gìn vệ sinh vân vân...”

“Được, vậy chuyện này giao cho ngươi phụ trách, trong vòng một tháng trẫm muốn nhìn thấy kết quả”. Tiêu Linh Linh nghe thế thì liên tục gật đầu.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 81: Lão tử đi dọn phân


“Đây không phải là thủ lệnh của bệ hạ sao! Bệ hạ lại đưa cái này cho ngươi, Triệu Tĩnh ngươi muốn đi đâu?”

Trong lòng đang phiền, Triệu Tĩnh tức giận nói: “Mau đi học đi, không liên quan đến ngươi”.

Tiêu Huyền Sách: “Ngươi không nói thì bổn điện hạ nhất định phải hỏi! Có tin †a nói cho tỷ ta biết ngươi cả ngày chỉ kể chuyện cho chúng ta ở trong thượng thư phòng không”.

“Ai da, đồ xui xẻo, bắt đầu biết uy hiếp ta rồi!”, Triệu Tĩnh tức giận nở nụ cười.

Tiêu Huyền Sách vội vàng nói: “Ngươi nói chúng ta là huynh đệ mà, có chuyện tốt cũng không thể tự mình giấu cho mình được”.

“Lão tử đi dọn phân, ngươi cũng đi à!”

Triệu Tĩnh tức giận nói, trong mắt hắn phải đi quản lý vệ sinh ở ngoại thành không phải là đi gánh phân người đó sao.

“Cái này ta thật đúng là chưa từng thử qua, vui không?”. Bộ dạng của Tiêu Huyền Sách có vẻ nóng lòng muốn thử hoàn toàn khiến cho Triệu Tĩnh cảm thấy hết nói nổi.

Nghĩ lại, chẳng biết chỉ với một tấm thẻ ngự lệnh thì có thể chỉ huy được người của Binh Mã Tư kia không đây, mang theo tên ngốc này cũng có nghĩa là có bối cảnh có chỗ dựa vững chắc, làm việc chắc chắn sẽ thuận tiện hơn nhiều.

Lúc này thay đổi tâm ý, cười híp mắt nói: “Nếu điện hạ đã muốn đi, vậy chúng †a đi cùng nhau đi, nếu làm chuyện này xong, bệ hạ không chừng còn có thể ca ngợi người đấy”.

Tiêu Huyền Sách lập tức cảnh giác, kinh nghiệm nói cho hắn ta biết mỗi khi Triệu Tĩnh lộ ra biểu cảm tươi cười này, chắc chắn không có chuyện gì tốt!

“Ngươi sẽ không lừa ta chứ?”

Triệu Tĩnh: “Làm sao có thể chứ, chúng ta là huynh đệ tốt mà! Lời này nói ra đúng thật sự khiến người ta tổn thương”.

“Vậy ngươi trả lại hai ngàn lượng kia cho ta trước”.

“Huynh đệ nói t người ra ngoài cung chơi”.

iần chỉ ảnh hưởng đến tình cảm thôi! Đi, đi nào, ta dẫn

Binh mã tưi

Tên đầy đủ là Ngũ Thành Binh Mã Tư, nhiệm vụ tuần tra bắt cướp, xử lý các loại chuyện liên quan đến mương rãnh, đường phố và tù phạm, hoả hoạn, tương đương với cục công an của kinh thành.

Triệu Tĩnh dẫn Tiêu Huyền Sách đi tới nha môn, sau khi đưa thủ lệnh ra thì rất nhanh đã gặp được tổng chỉ huy sứ Lưu Kiên An.

Vừa nghe thấy hai người đến, ánh mắt của Lưu Kiên An đột nhiên như thể đang nhìn hai tên điên, lại xác nhận lại lần nữa: “Điện hạ, Triệu đại nhân, hai vị nói là muốn xử lý sạch sẽ uế vật ở ngoại thành, còn phải cấm dân chúng bài tiết bừa bãi?”

“Không sai”. Triệu Tĩnh gật đầu.

Lưu Kiên An cười khổ một tiếng: “Ngài biết ngài đang nói cái gì không? Việc này nếu có thể làm được ta đã sớm làm rồi, còn cần phải chờ các ngài sao?”

“Cái này có gì khó khăn sao?”, Tiêu Huyền Sách có chút khó hiểu. Lưu Kiên An vội vàng để cho hai người ngồi xuống rồi giải thích: “Điện hạ ngài đây là có điều chưa biết, năm ngoái ta đã muốn xử lý hiện trạng của ngoại thành rồi, đã đưa ra một bộ điều lệnh cấm bách tính tự ý đổ uế vật, kết quả suýt chút nữa là có đánh nhau”.

“Loại chuyện này dân chúng đã sớm hình thành thói quen, ngươi nhất phải thay đổi thói quen của bọn họ, bọn họ có thể liều mạng với ngài! Bởi vì bọn họ cảm thấy đây là chuyện kinh thiên động địa”.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 82: Bọn họ làm phản rồi!


“Ngươi không phải đang đùa ta đấy chứ! Hai vạn lượng để sửa nhà xí?”

Tham ô cũng không tham như vậy đâu!

“Đúng vậy chính là hai vạn lượng, ta muốn sửa không phải một cái mà là mấy trăm cái nhà xí!”

Tiêu Huyền Sách vung tay lên, hiển nhiên không biết hai vạn lượng là khái niệm ra sao, dưới sự dẫn dắt của Triệu Tĩnh, hoàng tử điện hạ cho rằng chuyện mình đang làm là vô cùng có ý nghĩa.

“Ôi điện hạ của ta ơi, ngài có biết hai vạn lượng là bao nhiêu không, đổi thành đồng xu cũng có thể lấp đầy gian phòng này đó!”, Hộ bộ thượng thư keo kiệt nói.

Tiêu Huyền Sách lười nói nhảm trực tiếp ném thủ lệnh của bệ hạ xuống, ngươi xem mà làm đi!

Không còn cách nào khác, Hộ bộ thượng thư cũng chỉ có thể cấp tiền, lấy được tiền xong Tiêu Huyền Sách hỏi: “Tiếp theo đi đâu?”

“Đi Công Bộ, chuyện sửa nhà xí này đương nhiên là để cho bọn họ làm”. Có tiền, Công Bộ đương nhiên là dễ nói chuyện hơn, Triệu Tĩnh và Tiêu Huyền

Sách ngồi một cả một buổi chiều ở Công Bộ để quy hoạch xong những khu vực nhà xí ở ngoại thành, kế tiếp chính là để cho Công Bộ khởi công.

Có tiền thì hiệu suất làm việc không thể chê được.

Ba ngày đầu tiến độ rất nhanh, nhà xí công cộng đã bắt đầu có được những phần sườn thô đầu tiên, đến ngày thứ tư thì xảy ra chuyện.

Lưu Kiên An vội vã chạy về: “Điện hạ, điện hạ đã xảy ra chuyện rồi”. “Làm sao vậy?”, Tiêu Huyền Sách hỏi.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lưu Kiên An vội vàng nói: “Dân chúng tụ tập lại nói cáo thị của chúng ta bất công, yêu cầu cho một lời giải thích”.

“Bọn họ làm phản rồi!”

Tiêu Huyền Sách còn chưa nói chuyện, Triệu Tĩnh đã vỗ bàn: “Dẫn người đi theo tai”

Lưu Kiên An nhìn Tiêu Huyền Sách có chút ngây người, rốt cuộc ai mới là lão đại?

Đoàn người hùng hùng hổ hổ chạy tới hiện trường.

Cảnh tượng cực kì ồn ào, tụ tập ngàn vạn dân chúng ngoại thành đang giằng co với người của Binh Mã Tư, âm thanh vô cùng ồn ào.

“Dựa vào cái gì không cho chúng ta đi đại tiện đi tiểu!”

“Đúng vậy, con mẹ nó đây là cái thế đạo gì, bình thường thuế này thuế kia còn chưa tính! Bây giờ còn không cho chúng ta đi đại tiện luôn rồi!”

“Trong nhà lão tử không có nhà vệ sinh thì làm sao bây giờ!

Đây là đẩy dân chúng vào con đường chết đây mài”

“Lão tử thích đi la bên đường đó, sảng khoái!”

Sắc mặt của Tiêu Huyền Sách tái nhợt, đã bao giờ mà hắn ta gặp phải tình hình như thế này, nhìn bộ dạng của dân chúng tay vơ lấy cánh cửa, tay cầm ghế gỗ đang muốn động thủ thì hắn ta có chút hoảng hốt kéo kéo tay áo của Triệu Tĩnh: “Hay là chúng ta hay là rút lui đi? Nhiều người như vậy chắc chắn là sẽ giãm chết chúng ta mấy?”

“Một đám bạo dân, sợ bọn họ làm gì!”

Triệu Tĩnh hừ một tiếng lôi kéo Tiêu Huyền Sách chen vào, cổ họng rống lên: “Là ai nói thích ¡ bên đường?”

“Là ta thì làm sao!”. Một người đàn ông đi ra mặt mũi vàng khè toàn thịt, ngực trần lộ nhũ, vừa nhìn đã biết là loại người lưu manh vô lại.

“Tốt lắm, ngươi rất dũng cảm”.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 83: Ta sai rồi!


- Đậu mát”

Tên lưu manh vừa thấy Triệu Tĩnh lại móc kim chỉ từ trong ngực ra, đột nhiên hoảng sợ muốn chạy về phía sau, mấy thị vệ của binh mã tư tay mắt lanh lẹ trực tiếp đè hắn ta lại.

Tay cầm kim chỉ, Triệu Tĩnh nhe răng cười đi tới: “Ngươi thích đi đại tiện ở bên đường đúng không, lão tử sẽ khâu lỗ đít ngươi lại để sau này ngươi thải bằng miệng, cởi quần của hắn ta ra cho tal”

“Đừng đừng đừng! Ta sai rồi! Đừng khâu mông ta! Cứu mạng!”

Quần bị thị vệ kéo xuống, tên lưu manh đột nhiên chỉ cảm nhận được một cơn gió lạnh, cả người bị doạ khóc đến mức đũng quần cũng ướt theo.

Thị vệ quay đầu đi: “Đại nhân, hắn ta bị dọa tè đầm rồi”.

“Chỉ thế mà đã sợ rồi! Ta còn chưa động thủ nữa, đừng hoảng thế, kiểu khâu sống như thế này ta rất có kinh nghiệm đấy”.

Triệu Tĩnh vừa nói vừa xỏ kim lại còn đá tên lưu manh một cước, tên lưu manh bị doạ sợ tiểu ra quần thấy hắn như thể đang muốn làm thật, vội vàng kêu

rên lên.

“Đại nhân đại nhân! Ta biết sai rồi, sau này ta không bao giờ đi ¡ bên đường nữa! Ngài tha cho ta đi hu hu hu, đừng khâu lỗ đít ta lại!”

“Còn tưởng là một hảo hán cơ đấy!” Triệu Tĩnh hừ lạnh một tiếng: “Thả hắn ta ra”.

Thị vệ vừa nghe thấy thể bèn vội vàng buông tay, tên đàn ông kia chạy không kịp kéo cả quần lên, vừa chạy vừa khóc, giống như là một người vợ vừa bị ức hiếp.

Lúc này ánh mắt mọi người nhìn Triệu Tĩnh thấy không đúng lắm, mẹ nó, đây quả thực không phải là người mà!

“Còn có ai muốn ị ở ngoài đường nữa! Đứng ra đây ị trước mặt ta! Con mẹ nó, lại để cho ta biết ai đi vệ sinh hay đổ phân nước tiểu lung tung ở trên đường thì sẽ không chỉ khâu lỗ đít của các ngươi, trực tiếp ném các ngươi vào hố phân ngâm trong đấy hai ngày!”

Triệu Tĩnh vừa dứt lời, đó gọi là cực kì khí phách.

Tất cả dân chúng đồng loạt lui về phía sau một bước không dám đối diện.

Cái gì gọi là haki Bá Vương! Thì là đây chứ đâu.

Lưu Kiên An nuốt một ngụm nước miếng, thu người về phía sau hoàng tử điện hạ, chuyện đi đại tiểu tiện ở bất cứ chỗ nào trên đường này khi hắn ta uống say cũng đã từng làm qua.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Huyền Sách trắng bệch, trong mắt lại tràn đầy vẻ sùng bái nhìn bóng lưng Triệu Tĩnh, đây cũng quá là bá đạo đi, nhiều người như vậy bị hắn dọa đến mức thở mạnh cũng không dám thở mạnh nữa.

Thấy sự uy hiếp đã có hiệu quả.

Sắc mặt của Triệu Tĩnh bình tĩnh lại thì hắn mới mở miệng: “Hơn nữa, ai nói

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 84: Làm tốt lắm


“Ngươi đoán xem”.

Triệu Tĩnh ha ha một tiếng, cất kim chỉ đi, nhìn một đám thị vệ binh mã tư: “Còn có các ngươi, những ngày này theo dõi chặt chẽ cho bản quan, một khi phát hiện có người đi đại tiểu tiện lung tung thì lập tức bắt lại, các ngươi nếu làm không

được việc thì ta sẽ khâu lỗ đít của các ngươi!”

Sau khi giáo huấn mọi người xong, Triệu Tĩnh chắp tay ngâm nga một ca khúc rồi đi tìm nơi uống trà.

Phía sau có người nhỏ giọng nói: “Ngài ấy chắc chắn đã từng làm loại chuyện

này". “Đúng vậy, nào có đại nam nhân mang theo kim chỉ bên người!”

“Má ơi, nói không chừng người này sẽ làm thật đấy, cứ cầm kim chỉ là khâu sống luôn!”

“Phải cách xa ngài ấy một chút”.

Thời gian mười ngày trôi qua, sáu mươi nhà vệ sinh công cộng mà Triệu Tĩnh cần đã được xây xong, trên tường còn viết thêm khẩu hiệu.

Mấy người dân nhìn chữ viết trên tường có hơi không hiểu, hỏi thị vệ binh mã tư ở bên cạnh.

“Quan gia đây là có ý gì?”

“Đây là khẩu hiệu mà Triệu đại nhân viết, người đại tiểu tiện lung tung sẽ đoạn tử tuyệt tôn”.

“Còn dòng này, người đổ uế vật lung tung thì cha chết mẹ làm kỹ nữ!” “Thi đua văn minh làm đầu, cùng xây dựng đế đô xinh đẹp!” “Đi ¡ thì hãy chọn nhà vệ sinh công cộng!”

“Đi vệ sinh công cộng thì cứ yên tâm đi!”

Dân chúng khiếp sợ, mấy chục năm rề có thể làm ra trò như vậy.

n đầu tiên nghe nói là đại tiện còn

Một người thị vệ đi ra: “Nào nào, nhìn qua đây nào, tất cả nhớ kỹ hai chữ này, nhà vệ sinh công cộng, chỗ có viết hai chữ này thì chính là chỗ đại tiện, Triệu đại nhân nói người đầu tiên đại tiện ở nhà vệ sinh công cộng sẽ thưởng thưởng một trăm đồng!”

Vừa nghe nói có tiền, dân chúng xung quanh đều vây quanh, đại tiện còn có thể được tiền? Thật lạ lùng.

“Mặt khác nhớ kỹ, nam nữ có sự khác biệt, bên trái là nhà vệ sinh nam, bên phải là nhà vệ sinh nữ, bên trên đều có chữ, nếu có chỗ nào không hiểu, nhớ hỏi người khác, Triệu đại nhân nói, nếu có nam nhân nào dám đi vào nhà vệ sinh công cộng khi có nữ nhân đang đi, bắt được sẽ khâu lỗ đít lại, để cho sau này hắn †a đi vệ sinh bằng miệng!”

“Đã nhớ rõ chưa!” Tất cả mọi người đều bị doạ sợ, lui về phía sau vài bước nhìn nhà vệ sinh kia có hơi hãi hùng, dù sao mấy ngày nay thanh danh của Triệu Tĩnh truyền ra khắp

ngoại thành.

Dân chúng đều biết có một ác ma là Triệu đại nhân, động một chút là thích khâu lỗ đít của người khác.

“Sao vậy? Cứ tới thử đi, cái nhà vệ sinh này còn chưa có người dùng qua, người đầu tiên dùng nó sẽ được thưởng một trăm đồng”. Thị vệ ném tiền xu trong tay lên.

Có một người trong dân chúng đi ra: “Để ta!”

Mọi người vội vàng nhường đường, người đàn ông hít sâu một hơi, đi vệ sinh mà như đi đến pháp trường.

Đợi đến khi người đàn ông đi vệ sinh trở về, dân chúng đã thấy thị vệ kia lại đưa cho hắn ta một trăm đồng thật, lúc này đã bắt đầu kích động.

Thì ra đại tiện thật sự, con mẹ nó, được tiền thật!

Lúc này tất cả mọi người đều chạy đi tìm nhà vệ sinh.

Binh mã tư.

Ba người Triệu Tĩnh đang uống trà, vài tên thị vệ phụ trách trông coi nhà vệ sinh công cộng đi vào, sợ hãi nhìn Triệu Tĩnh một cái mới mở miệng n‹

báo đại nhân, điện hạ, dân chúng đã bắt đầu dần dần chấp nhận nhà vệ sinh công cộng”.

“Làm tốt lắm”. Triệu Tĩnh đặt chén trà xuống nói với Lưu Kiên An: “Lưu đại nhân”.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 85: Phủ Thái sư


Cách mà Triệu Tĩnh xử lý vấn đề vệ sinh vô cùng bá đạo, khó tránh khỏi không truyền đến tai người có tâm.

Phủ Thái sư.

Từ sau khi kết thù với Triệu Tĩnh, hơn nữa sau khi không còn dạy học ở Thượng thư phòng nữa, lão thái sư đã vô cùng quan tâm đến tin tức về Triệu Tĩnh, trong khoảng thời gian này, biết được Triệu Tĩnh dẫn Tiêu Huyền Sách làm nhà vệ sinh công cộng ở ngoại thành thì bỗng nhiên tức giận không chỗ phát tiết.

“Còn ra thể thống gì nữa! Còn ra thể thống gì nữa! Huyền Sách điện hạ là ai, đó là con trai độc nhất của tiên hoàng! Tương lai còn có thể là chủ nhân của Đại Càn ta, đột nhiên lại bị cái tên chết tiệt kia dẫn theo đi làm cái nhà xí gì gì đó!”

“Đây không phải đang làm nguy hại đến Đại Càn xã tắc ta thì là cái gì nữa!”

Triệu thái phó - một trong Tam Công* gật gật đầu: “Lão thái sư nói đúng, đây đúng thật là Triệu Tĩnh không biết tốt xấu, ta nghe thế tử của quận vương phủ nói, tên khốn này ở trong thượng thư phòng không hề dạy đọc sách viết chữ”.

* ba chức quan cao nhất thời phong kiến gồm: thái sư, thái phó, thái bảo

“Cả ngày nói cái gì Triệu Tĩnh hắn dũng cảm diệt trừ kẻ ác, gần đây còn nói đến cái gì mà Thiên Ma Ngoại Vực! Thế tử quận vương kia còn hỏi ta đã từng thấy Thiên Ma Ngoại Vực chưa! Lão phu nói không biết, ngươi đoán tên kia làm thế nào”.

Triệu thái phó tức giận vỗ đùi: “Hắn lại còn nói lão phu không có kiến thức! Nói Triệu Tĩnh biết!”

“Không được, lão phu tuyệt đối không thể nhìn hắn gây tai họa cho hoàng thất Đại Càn ta được!”, Dương lão thái sư tức giận nói.

Triệu thái phó: “Dương công, ý của ngài là?”

“Buổi thượng triều ngày mai, lão phu muốn buộc tội tên khốn kiếp này, ít nhất cũng không thể để cho hẳn tiếp tục hại được người ở Chiêm Sự Phủ!”

Triệu thái phó: “Ta đồng ý, vậy lão phu trở về viết sớ riêng cho hắn một bản”.

Buổi thượng triều ngày sáng hôm sau.

Bách quan quỳ lạy, thái giám tổng quản vừa nói câu có việc khởi tấu kia xong.

Dương lão thái sư dẫn đầu đứng ra: “Khởi bẩm bệ hạ”.

“Ö? Lão thái sư có lời muốn nói?”

Cơ thể của Tiêu Linh Linh ngồi ngay ngắn, từ sau khi bị Triệu Tĩnh làm tức đến ngất đi, lão thái sư ngày thường cũng ít lời hơn hẳn, điều này khiến cho nàng rất lo lắng.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 86: Một trăm năm mươi vạn lượng!


“Nhưng người này lại quanh năm lừa gạt, dùng cái này để trốn việc thu thuế, quả thực khiến cho người người vô cùng căm phẫn với hành vi coi thường luật pháp!”

Tiêu Linh Linh chậc một tiếng, những người bên dưới đã biết rồi.

Trên thực tế từ khi Triệu Tĩnh đến Đế Đô, đã có không ít người ngoài sáng trong tối đi thăm dò chuyện ở huyện Nguyên Giang, cho dù đám người Trương Long dù tỉnh tế và kỹ càng cỡ nào vẫn để sót.

Bởi vậy tình hình của huyện Nguyên Giang hoàn toàn không phải bí mật đối với các cận thần đứng đầu kinh thành, chỉ là vừa nghĩ tới Tiêu Linh Linh cũng đã

từng đến huyện Nguyên Giang hơn nữa đã mang thuốc nổ về thì...

Những người này cũng lựa chọn giả điếc giả câm không làm tấu chương về việc này.

Thấy Triệu Tĩnh đồng thời chọc phải hai trong Tam Công, Tiêu Linh Linh cũng đành xuống nước, chỉ có thể nói: “Lục Uyên đi truyền Triệu Tĩnh”.

'Tâm phúc Lục Uyên luôn ở bên người lên tiếng, vội vàng đi về phía hậu cung.

Thượng thư phòng, Triệu Tĩnh đang cùng hoàng tử thế tử quận chúa kể chuyện hắn đại chiến với Thiên ma Ngoại Vực, mọi người còn đang cảm thán huyện Nguyên Giang thật sự có quá nhiều tai hoạ.

Lục Uyên đến rồi.

“Truyền triệu ta?”, Triệu Tĩnh có chút mơ hồ.

Lục Uyên ừ một tiếng rồi dẫn Triệu Tĩnh đi ra khỏi Thượng thư phòng sau đó mới nói: “Dương lão thái sư và Triệu thái phó vạch tội ngươi trên triều, Triệu đại nhân nên cẩn thận”.

Đây chính là nguyên nhân Tiêu Linh Linh phái Lục Uyên truyền triệu mà không phải thái giám tổng quản.

“Hai lão này ăn no rỗi hơi rồi vạch tội ta!”, Triệu Tĩnh vẫn trong trạng thái mơ hồ.

Lục Uyên cũng bị câu hỏi này của hắn khiến cho không biết trả lời như thế nào: “Dù sao ngươi cẩn thận là được”.

Hai người đi thẳng tới đại điện, sau khi hành lễ xong Triệu Tĩnh mới đứng dậy. Tiêu Linh Linh ngồi ở trên long ỷ, nhìn Triệu Tĩnh ở phía dưới lạnh lùng nói: “Triệu Tĩnh, Thái sư và Thái phó đồng thời vạch tội ngươi, ngươi muốn giải thích gì không?”

Mặt ngoài nên thể hiện thái độ một chút.

Sau khi Triệu Tĩnh hỏi rõ nguyên do, lập tức nổi máu xung thiên. Hăn nhìn lão thái sư tóc hoa râm và Triệu thái phó sắp đi xuống lỗ, khó chịu nói: “Cái gì gọi là lừa trên gạt dưới, chạy thuế trốn má, trên đời này không có huyện nào nộp thuế nhiều như huyện Nguyên Giang của ta!”

Nếu đã biết rồi, vậy cũng không có gì để che giấu nữa.

Dương lão thái sư: “Nói bừa! Triệu Tĩnh từ khi ngươi nhậm chức huyện Nguyên Giang đến bây giờ cũng mới chỉ khoảng sáu năm, ngươi nộp thuế lúc nào!”

Đồ vô liêm sỉ còn muốn làm bừa, cho là Hộ Bộ của lão phu không còn ai đúng không?

Triệu Tĩnh khoanh tay cười lạnh nhìn về phía Tiêu Linh Linh một cái.

Tiêu Linh Linh thở dài, mới nói: “Lão thái sư, sau khi Triệu Tĩnh vào Đế Đô, đã giao cho trẫm một trăm năm mươi vạn lượng, nói là thuế mấy năm nay của huyện Nguyên Giang”.

Lão thái sư há hốc mồm, văn võ bá quan hít một ngụm khí lạnh.

Một trăm năm mươi vạn lượng!

Nói đùa gì vậy, huyện Nguyên Giang có gà vàng biết đẻ trứng sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 87: Ngươi đây là cả vú lấp miệng em!


“Ngươi đây là cả vú lấp miệng em!”

Triệu thái phó hiển nhiên bị liên hoàn pháo của Triệu Tĩnh nả cho ngơ ngẩn, hơn nửa ngày mới nói: “Huyền Sách điện hạ chính là hoàng tử, đường đường là người của hoàng tộc làm sao có thể đi làm những công việc hèn hạ như vậy được, thậm chí ta còn nghe nói ngươi để Huyền Sách hoàng tử đi móc phân người! Những việc mà ngươi làm là việc người làm sao!”

Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Triệu Tĩnh, ngay cả Tiêu Linh Linh cũng giật mình, lần trước bán Huyền Sách cho tên ăn xin, lần này lại để cho hắn ta đi móc phân người.

Lá gan của tên khốn kiếp này sao lại lớn như vậy!

Đối mặt với những sự chỉ trích trên Triệu Tĩnh vẫn không có chút hoang mang nào, ánh mắt ngạo nghễ nhìn Triệu thái phó.

“Móc phân thì làm sao? Đó cũng là vì dân phục vụ, có loại rau nào mà Triệu thái phó ngài ăn không phải là từ từng gáo phân của dân chúng tưới tiêu? Khi dân chúng tưới tiêu sao không thấy ngài đi bảo bọn họ đừng bón phân nữa! Có phải ngài coi thường dân chúng không!”

Tự nhiên lại có thêm tội!

Triệu thái phó hiển nhiên là bị tức đến mức mặt mày choáng váng, bàn về địa vị ở trong triều đình này thì ngoài Nữ Đế bệ hạ ra, chỉ có ông ta và lão thái phó là được tôn sùng nhất, những người khác thì dù là thượng thư lục bộ cũng đều phải lui về phía sau nửa bước.

Có bao giờ bị người khác hét giận như vậy đâu, hơn nữa đối phương còn là một tên nhóc mới chỉ hơn hai mươi tuổi.

“Lão phu đường đường là một đại quan nhất phẩm, đọc sách làm quan mấy chục năm, há có thể so sánh với những tên dân thường thấp hèn!”

“Ôi trời, ngài thật đúng là tài giỏi quá, vậy đồ ăn mà ngày thường ngài ăn chắc. chắn không phải ngũ cốc do những dân thường thấp hèn làm ra? Đúng là hơn người quá đi”.

Triệu Tĩnh nở nụ cười bắt đầu châm chọc: “Cũng đúng, ngài là đại quan nhất phẩm mà, đồ ăn ngày thường chắc chắn là sơn hào hải vị, làm sao sẽ ăn thứ lương thực mà dân chúng dùng nước tiểu và phân tưới tiêu để ăn đây?”

“Nông dân thì làm sao? Không có nông dân, ngài cho rằng ngài còn có thể đứng đây mà làm đại quan nhất phẩm? Không có lương thực do nông dân trồng trọt thiên hạ này không biết sẽ có bao nhiêu người đói chết đói rồi!”

“Đến lúc đó ngài nuôi chúng ta sao? Ngài xứng à? Nhìn dáng vẻ bé nhỏ già cỗi của ngài đi, cho ngài đi cày ruộng cày ở đất bazan một lát thôi, chỉ trong nửa canh giờ không chết ở trên ruộng, ta sẽ coi như ngài có thiên phú trời cho! Đọc sách cả nửa đời người đọc cho chó nghe à?”

“Theo như ta thấy dân chúng đi ỉa còn có thể lấy làm phân bón, phân mà cái loại người đọc sách như ngài ỉa ra, chó ăn phải còn bị dính độc mà chết, còn con mẹ nó, khinh thường nông dân, có gan đừng ăn cơm nữa đi mà ăn phân đi”.

“Lúc đói bảy, tám ngày rồi thì có phân mà ăn là sơn hào hải vị rồi!” “Bệ hạ, thần đề nghị cử hành đại lễ cày ruộng một lần, tất cả văn võ bá quan

trong triều phải nhịn đói năm ngày, để cho mấy vị quan viên như Triệu thái phó biết cái gì gọi là có ai biết cơm trên mâm, khổ đến từng hạt gạo”.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 88: Thần cáo lui!


“Ngươi khốn nạn!”. Lão thái sư nhịn cả nửa ngày chỉ có thể phun ra ba chữ này, không đủ gãi ngứa cho Triệu Tĩnh.

“Đủ rồi!"

Sau khi qua cơn chấn kinh, Nữ Đế bệ hạ khôi phục lại ý thức, vội vàng phái người truyền thái y tới cứu chữa cho thái phó đại nhân, sau một loạt thao tác thì Triệu thái phó mới khôi phục ý thức.

Vừa tỉnh lại đã đẩy mọi người ra quát: “Triệu Tĩnh đâu!”

Bị mắng như con như cháu, ông ta thật sự không chịu nổi.

Triệu Tĩnh làm sao lại sợ, toàn bộ kinh thành ngoại trừ người phụ nữ chó má trên đài kia, hắn đã từng sợ ai: “Ta ở đây, làm sao, lão già kia muốn đánh nhau? Ta nhường ngài một tay! Đánh ngài mà không chết thì coi như bát tự của ngài là số được sống!”

“Trẫm nói đủ rồi, các ngươi không nghe thấy sao!”, Tiêu Linh Linh rống lên.

Triệu Tĩnh lập tức thu mình lại, khoanh tay nhìn dạ minh châu khảm nạm trên đại điện, trong lòng đoán chừng nếu móc món đồ này xuống chắc sẽ đổi được không ít

Đây chính là kiểu lấy được thứ gì thì cứ cố mà lấy.

Hắn coi như là đã nghĩ thông suốt trong lòng rồi, nói như thế nào thì lão tử cũng là một người xuyên không, ở đế đô này muốn ta lắp đuôi làm phận con cháu?

Không đời nào!

Nếu ai muốn ăn hiếp lão tử, chọc ta tức lên rồi, chế tạo ra chút thuốc nổ trực tiếp tiễn các ngươi về trời, xem ai sợ ail

“Bệ hạ, Triệu Tĩnh phận tôi tớ mà dám phạm thượng vũ nhục đại quan nhất phẩm như vậy, thần khẩn cầu bệ hạ nghiêm trị!”, Thấy Tiêu Linh Linh đứng ra muốn hòa giải, Dương lão thái sư sao lại có thể bỏ qua cơ hội này, cũng bắt đầu đổ tội cho Triệu Tĩnh .

Triệu thái phó thấy thế ánh mắt đảo qua một đám môn sinh của mình, trong nháy mắt mười mấy quan viên quỳ xuống đất: “Triệu Tĩnh phận tôi tớ mà phạm thượng, khẩn cầu bệ hạ nghiêm trị Triệu Tĩnh!”

“Cái này..”. Tiêu Linh Linh nhất thời đâm lao phải theo lao. Lúc này Triệu Tĩnh nhìn sang, cũng chắp tay nói: “Bệ hạ, Triệu thái phó, Dương thái sư vô cớ gây khó dễ, buộc tội hạ thần, khẩn cầu bệ hạ nghiêm trị hai người này!"

Không phải là đang mách tội sao? Ai không biết mách lẻo hả, tuy rằng chỉ có một mình, nhưng khí thế không thể thua được!

Mấy quan viên không hòa thuận với thái phó, thái sư suýt chút nữa cười ra tiếng.

Tên Triệu Tĩnh này quả thực rất thú vị, bị vạch tội trước mặt bệ hạ, hắn bèn quay đầu lại xin bệ hạ nghiêm trị đối phương, đáng tiếc quá.

Một người kéo tay áo người bên cạnh, người sau khoát tay áo ý bảo yên tâm đi chớ nóng nảy.

Nữ Đế bệ hạ đâm lao phải theo lao, nhìn vào một quan viên đang trợn mắt, lại nhìn Triệu Tĩnh đứng một mình ở bên trái, ánh mắt trở nên cực kỳ phức tạp.

“Chiêm Sự Phủ, sự thừa Triệu Tĩnh phận tôi mà dám phạm thượng nhục mạ đại thần trong triều, từ hôm nay trở đi cắt tất cả bổng lộc và phúc lợi khi làm quan, phạt ở nhà tự mình kiểm điểm!”

Được, quả nhiên là dùng xong thì quay mông bỏ đi, ánh mắt Triệu Tĩnh thay. đổi, thoát khỏi trạng thái chiến đấu.

Hai vị đại quan nhất phẩm đồng thời lộ ra nụ cười.

Nhìn Triệu Tĩnh mà trong lòng Tiêu Linh Linh đột nhiên dâng lên một loại cảm xúc không thể nói rõ được, hình như là áy náy: “Triệu Tĩnh, ngươi lui ra đi”.

“Thần cáo lui!”

Không do dự, phủi ống tay áo rồi Triệu Tĩnh ưỡn thẳng thắt lưng đi thẳng ra ngoài một cách cực kì tiêu sái, Tiêu Linh Linh há miệng nhưng cuối cùng lại không hề lên tiếng.

Triệu thái phó cuối cùng cũng thở hắt ra một hơi nhưng vẫn không chịu bỏ qua như cũ: “Bệ hạ thánh minh, nhưng cái tên Triệu Tĩnh này thật sự vô pháp vô thiên quá mức, nên bỏ quan hàm rồi giáng xuống làm thứ dân mới đúng”.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top