Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Full Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 1186: Lại Diệt Ma Tộc


Dương Lỗi cố gắng thuyết phục Tô Nghiên, nhưng còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.

- Ngươi không cần nhiều lời, ta sẽ không bỏ qua, nhưng thực lực của ngươi quá yếu, nhúng tay chuyện này đích xác không thích hợp, vậy thì ngươi đưa ta về Ngũ Nhạc thành trước, sau đó chính ngươi tự quay về Huyền Nguyên Tinh xử lý chuyện của ngươi.

Tô Nghiên nghĩ nghĩ nói.

- Sư tôn, nhưng mà…

- Không cần nhưng mà, ý ta đã quyết.

Tô Nghiên vung tay, không nói thêm lời nào.

- Được rồi.

Dương Lỗi bất đắc dĩ, nếu nàng khăng khăng như thế, hắn có thể làm thế nào, chỉ chờ hắn nhanh chóng thu phục Vô Cực đại lục, thu phục xong Huyền Nguyên Tinh mới đi tiên giới trợ giúp cho nàng.

Một ngày sau Dương Lỗi đưa Tô Nghiên quay về Ngũ Nhạc thành, lúc này tu vi của mọi người đều tiến bộ kinh người, làm cho Dương Lỗi giật mình không thôi, hắn mới rời khỏi bao lâu? Không nghĩ tới họ lại tăng nhanh như thế.

- Dương Lỗi đại nhân, ngài rốt cục đã trở lại.

- Dương huynh đệ, đều nhờ có ngươi, linh khí nơi này thật sự quá sung túc, phảng phất như có linh tính, trợ giúp chúng ta lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc lực.

Chung Hán Dũng nhìn Dương Lỗi vô cùng cảm kích.

Nhạc Bất Phàm cũng như vậy, không đến một năm tu vi của hắn sẽ hoàn toàn khôi phục, những chuyện này đều nhờ Dương Lỗi giúp đỡ, nếu không có hắn, phỏng chừng bản thân mình đã sớm chết dưới tay ma tộc.

Nhạc Bất Phàm cũng không phải người thường, hắn đã bắt đầu thức tỉnh một bộ phận trí nhớ, nhưng hắn vẫn nhớ rõ ân đức của Dương Lỗi, hắn biết không có thanh niên này, hắn vĩnh viễn sẽ không cách nào nhớ lại.

- Chung đại ca, Nhạc đại ca, hai vị quá khách khí, đây là do tự hai vị nỗ lực mà có, ta chỉ trợ giúp một chút mà thôi, bé nhỏ không đáng kể.

Dương Lỗi khẽ lắc đầu nói:

- Đúng rồi, Nhạc đại ca, hiện tại Ngũ Nhạc thành không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn đi?

Nếu nơi này là mấu chốt mở ra bảo tàng chí tôn, tin tức là thật sự, như vậy trong Ngũ Nhạc thành nhất định phải có điều gì khác thường, hoặc là sẽ có chuyện gì kỳ dị phát sinh.

- Không có.

Chung Hán Dũng lắc đầu nói:

- Dương huynh đệ yên tâm, nếu đám tiểu tử kia dám tạo phản, ta sẽ xé nát bọn hắn. Nhưng cho tới bây giờ bọn hắn vẫn thật yên ổn.

Điều Dương Lỗi muốn biết không phải loại chuyện này.

Nhạc Bất Phàm tựa hồ hiểu được ý tứ của Dương Lỗi, nói:

- Dương huynh đệ cứ yên tâm là được, Ngũ Nhạc thành không có gì biến hóa, nếu như có khác thường ta sẽ truyền tin cho Dương huynh đệ, nhưng nhìn dáng vẻ của huynh đệ, có phải Ngũ Nhạc thành sẽ có chuyện đại sự gì phát sinh?

- Chuyện đại sự gì?

Chung Hán Dũng sửng sốt:

- Chẳng lẽ là ma tộc hay ngũ đại tiên vương lại đây làm phiền sao? Thật muốn đi ra ngoài giáo huấn bọn hắn một chút.

Vừa nhắc đến ma tộc cùng người của ngũ đại tiên giới, Chung Hán Dũng thập phần phẫn nộ.

- Chung đại ca không cần kích động, chuyện này có quan hệ đến bọn hắn đồng thời có quan hệ đến chúng ta, thật không dám giấu diếm, sở dĩ Ngũ Nhạc thành bị ma tộc cùng ngũ đại tiên vương xem trọng như vậy, là bởi vì trong thành đã cất giấu một bí mật cực lớn.

Dương Lỗi nói.

- Bí mật thật lớn? Là bí mật lớn gì vậy? Lão Chung này ở lại đây đã thật nhiều năm, thậm chí ra đời tại nơi này, cũng không thấy có đồ vật hay đại bí mật gì nha?

Chung Hán Dũng nghe vậy gãi đầu nói.

- Không biết hai vị đại ca có từng nghe qua chuyện bảo tàng chí tôn hay không?

Dương Lỗi hỏi.

- Bảo tàng chí tôn?

Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng nhất thời chấn động hỏi:

- Chẳng lẽ trong Ngũ Nhạc thành có bảo tàng chí tôn?

- Việc này thì không biết được, nhưng có thể khẳng định ma tộc cùng ngũ đại tiên vương sở dĩ xem trọng Ngũ Nhạc thành là bởi vì nơi này quan hệ với chí tôn bảo tàng. Nhưng bảo tàng cũng không đơn giản như vậy, khẳng định sẽ bị vô số cường giả chú ý, cho dù thành trì đã được dời vào Mê Vụ sâm lâm, nhưng nếu gặp cường giả siêu cấp chân chính, tỷ như là thiên quân, chỉ sợ Mê Vụ sâm lâm cũng bị bại lộ ra ngoài. Đến lúc đó sự tình sẽ không còn đơn giản.

Dương Lỗi nói.

- Bảo tàng chí tôn, thật sự có quan hệ đến tin tức này hay sao?

- Thật hay giả ta không biết, nhưng các cường giả vì chuyện này mà đến, đến lúc đó sẽ đưa tới phiền phức không nhỏ.

Dương Lỗi thở dài:

- Nếu thật sự không được, chúng ta chỉ đành buông tha Ngũ Nhạc thành, cho nên Nhạc đại ca, ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng mới được.

- Buông tha Ngũ Nhạc thành cũng tốt, hiện tại mưa gió nổi lên, nếu không thể bảo trụ buông tha cũng không phải là không được.

Nhạc Bất Phàm nghe vậy sửng sốt, sau đó liền gật đầu:

- Nhưng muốn thả quên Ngũ Nhạc thành, trước hết phải chuẩn bị sẵn sàng, cũng phải làm công tác tư tưởng mới được.

- Việc này giao cho Nhạc đại ca đi làm, tiểu đệ có quá nhiều sự tình, thật sự không có thời gian.

Dương Lỗi nghe vậy nói.

- Việc này không có vấn đề gì, ta có thể đi nói rõ với mọi người, nhưng sau khi buông tha Ngũ Nhạc thành, chuyện sau này phải dựa vào Dương lão đệ an bài.

Nhạc Bất Phàm cười cười nói.

- Chuyện giải quyết ngày sau ta đã cho người bắt tay xử lý, phỏng chừng vài ngày sau sẽ có kết quả, điểm này Nhạc đại ca yên tâm.

Khi quay lại Ngũ Nhạc thành, Dương Lỗi đã nghĩ đến việc này nên đã an bài người đi Băng Hồ thành giải quyết.

Ban đầu khi Dương Lỗi ngăn cản ma tộc tại Băng Hồ thành, uy vọng cũng cực cao, bởi vì thành chủ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị ma tộc giết chết, lúc đó nếu hắn không thể ở lại tiên giới thì đã trở thành thành chủ Băng Hồ thành. Băng Hồ thành cách Ngũ Nhạc thành hơn ngàn dặm, so sánh mà nói Băng Hồ thành kém hơn một chút, nhưng mấy năm gần đây trải qua Mộng Huyễn Phủ phát triển, hiện tại còn phồn vinh hơn Ngũ Nhạc thành rất nhiều.

Xử lý xong chuyện ở Ngũ Nhạc thành, Dương Lỗi quay về Huyền Nguyên Tinh.

Khi hắn trở lại Vô Cực đại lục, kinh ngạc phát hiện Huyền Nguyên Tinh bị ma tộc tấn công.

Hơn nữa còn là đại quy mô tấn công, có hai cường giả ngụy thánh.

Nếu Dương Lỗi không kịp lúc chạy về, chỉ sợ Huyền Nguyên Tinh phải rơi vào tay ma tộc, nhưng khi hắn xuất hiện, đừng nói là ngụy thánh cường giả, dù là đại đạo thánh nhân hắn cũng có thể oanh giết.

- Giết ah!

Binh lính ma tộc đối chiến cùng các đại tiên môn Vô Cực đại lục, trường hợp thập phần đồ sộ, nhưng xu thế nghiêng hẳn một bên, thực lực ma tộc thật sự quá mạnh mẽ, tu luyện giả căn bản không thể ngăn cản.

Vốn đám lão gia hỏa Sâm La điện một mực bế quan, nhưng lần này ma tộc xâm lấn, chuyện lớn như vậy Sâm La điện cũng xuất hiện, cùng đứng về phía các đại tiên môn, tạm thời buông xuống ân oán ngày trước.

- Ngăn không được, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Vô Cực đại lục sẽ bị ma đầu chiếm lấy sao?

Những nơi ma tộc đi qua, thây ngang khắp đồng, hoang tàn đổ nát.

- Động thủ, lão gia hỏa, chúng ta ra tay đi, bằng không thật sự xong rồi.

Cửu kiếp tán tiên Vô Cực tông nhìn thái thượng lão tổ Sâm La điện Sâm Hồng nói.

- Được.

Sâm Hồng gật gật đầu, cùng lão tổ Vô Cực tông hóa thành hai đạo quang ảnh một đen một trắng hướng ma tộc giết tới.
 
Chương 1187: Tù Binh


Bởi vì hai người gia nhập, thế cục chiến trường nháy mắt xoay chuyển.

Nhưng hai cao thủ ngụy thánh ma tộc cũng sẽ không bỏ mặc cho họ tung hoành, một ngụy thánh bay tới nháy mắt chặn ngang trước mặt hai người, khí thế cường đại bộc phát, toàn bộ chiến trường kể cả lão tổ Vô Cực tông cùng Sâm Hồng đều bị áp chế đến hết hơi.

- Nếu hai ngươi đầu hàng, ta có thể tha cho các ngươi không chết.

Cường giả ma tộc nhìn hai người mở miệng nói.

- Đừng hòng, ngươi là ma đầu, chúng ta có chết cũng sẽ không khuất phục.

Vô Ngôn lão tổ trừng mắt quát.

- Phi, ngươi là ma đầu, súc sinh, tuy ta không phải người tốt, nhưng tuyệt đối sẽ không đầu hàng ma tộc.

Sâm Hồng mắng to.

- Các ngươi…hừ!

Vẻ mặt cao thủ kia không nhịn được, hừ lạnh nói:

- Các ngươi rượu mời không uống thích uống rượu phạt, vậy các ngươi đi chết đi.

Nói xong khí thế của hắn chợt kéo lên, hai tay siết chặt, trên nắm tay tản ra u lam quang mang.

Tiếp theo hắn đánh ra một quyền, lam quang kinh khủng sắp oanh kích lên thân Sâm Hồng cùng Vô Ngôn, tu luyện giả nhân loại nhìn thấy cảnh tượng này đều nhắm mắt lại, không muốn chứng kiến tình cảnh bi thảm của hai vị cửu kiếp tán tiên.

Nhưng vượt ngoài dự đoán mọi người, hai đạo lam quang khủng bố bị người ngăn chặn, định trụ ngay nơi đó không cách nào tiến thêm nửa bước.

- Người nào?

Cường giả ma tộc phát hiện chiêu thức của mình bị người ngăn trở, mà chính hắn không phát hiện sự tồn tại của đối phương, nhất thời vừa sợ vừa giận, người kia có thể âm thầm ngăn chặn công kích của mình như vậy tu vi khẳng định vượt trên chính mình, không nghĩ tới ở địa phương này cũng có cường giả khủng bố như thế, xem ra Huyền Nguyên Tinh không dễ công phá.

- Hừ, ma tộc tiểu tể môn, lại dám đến Huyền Nguyên Tinh nháo sự, không hề xem Dương Lỗi này vào trong mắt.

Lúc này Dương Lỗi xuất hiện ngay trên không.

- Là tiểu súc sinh Dương Lỗi, làm sao có thể?

- Là Dương Lỗi?

- Là lão bản.

- Đại nhân vạn tuế, đại nhân vạn tuế.

Binh lính nhân loại nhìn thấy Dương Lỗi lợi hại như thế, ngăn chặn được cường giả của đối phương, nhất thời gầm rú kinh thiên động địa.

- Bỏ vũ khí xuống, bó tay chịu trói, bằng không, chết!

Dương Lỗi nhìn người của ma tộc, ngữ khí băng sương nói.

- Ngươi…muốn chết, đừng tưởng rằng có chút tu vi ngăn trở ta một chiêu thì không biết trời cao đất rộng!

Cường giả ma tộc giận dữ, quát lên một tiếng, tiếp tục đánh ra một quyền, một quyền dấy lên u lam hỏa diễm, như sao băng nháy mắt oanh về hướng Dương Lỗi.

- Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, Dương Lỗi cũng đánh ra một quyền, thật nhẹ nhàng như không chút uy lực, nhưng lại đem một quyền của cường giả ma tộc đánh tan, ngay sau đó lại nặng nề giáng lên ngực người kia.

Răng rắc một tiếng, vùng ngực người kia lõm xuống, nháy mắt mất đi sinh cơ.

Cường giả ma tộc bị một quyền của Dương Lỗi miểu sát.

- Còn có ai!

Dương Lỗi hung hăng càn quấy tới cực điểm, nhìn người của ma tộc lạnh lùng nói.

- Trốn!

Một cường giả ma tộc còn lại chứng kiến Dương Lỗi nhẹ nhàng oanh giết đồng bạn của mình, không nghĩ tới thực lực đôi bên chênh lệch quá lớn như thế, hắn không thể ngờ ở tinh cầu này lại có cường giả khủng bố như vậy, thật ngoài ý muốn.

Không hề có chút do dự, hắn quay người lại bỏ chạy như điên.

- Còn muốn chạy, hiện tại quá muộn rồi.

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, thân hình bay lên, tốc độ nhanh cực hạn, chớp mắt đã đuổi kịp người kia.

- Nếu đã đến đây thì không cần đi nữa.

- Ngươi…ta thừa nhận ngươi rất cường đại, nhưng…nhưng nếu ta liều mạng, ngươi cũng không có ưu đãi.

Người kia lạnh lùng nhìn Dương Lỗi nói:

- Ta có trăm vạn ma tộc, một mình ngươi chống đỡ được sao?

- Ha ha, buồn cười, uy hiếp ta? Một trăm vạn ma tộc mà thôi, ta nhấc tay là có thể tiêu diệt, ngươi lưu lại đi, nếu ngươi trả lời những gì ta muốn biết, có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng, nhưng nếu như ngươi không muốn hợp tác, như vậy ta sẽ cho ngươi biết cái gì là sống không bằng chết!

Dương Lỗi lạnh lùng nói.

- Hừ, ta cũng không tin ngươi thật lợi hại như vậy, Chu Lập Ba này mạnh hơn Bàn Nhân không ít, thật muốn xem ngươi có thực lực gì lại có khẩu khí như thế.

Ma tộc dứt khoát buông hết thảy, giằng co cùng Dương Lỗi.

- Vậy ngươi cũng đừng trách ta không khách khí.

Dương Lỗi vung tay, Đại Tạo Hóa Thủ bay ra.

Không trung xuất hiện đại thủ thật lớn, hướng Chu Lập Ba chộp tới.

- Ma Lực Chi Ba!

Chu Lập Ba chợt quát một tiếng, ma khí ngưng tụ trên song chưởng, hóa thành ma nguyên lực dòng khí hướng đại thủ kia đánh tới.

Nhưng công kích của hắn nháy mắt liền tan rã.

- Còn có thủ đoạn gì nữa, đều sử dụng ra đi? Cho ta xem thử ngươi còn có chỗ nào dựa vào.

Dương Lỗi nhìn Chu Lập Ba, ngữ khí khinh miệt nói.

Một chiêu vừa rồi đã lấy đi tám phần lực lượng của Chu Lập Ba, lúc này muốn hắn tiếp tục công kích? Quả thật là chuyện cười, hắn xem như đâm lao phải theo lao, hắn đã chân chính ý thức được nhân loại trước mặt thực lực chênh lệch quá lớn với chính mình, muốn đánh thắng thật không thực tế, muốn trốn cũng không trốn được, chẳng lẽ chỉ còn một con đường chết sao?

Chu Lập Ba không khỏi nhớ tới thê tử tại ma giới, thê tử vừa mang thai hài tử của hắn, chỉ cần mười năm là có thể sinh ra, lưu lại cô nhi quả mẫu bị người khi dễ?

- Không, tuyệt không!

Trong lòng Chu Lập Ba gầm lên giận dữ, trong phẫn nộ ma nguyên lực nháy mắt đột phá cực hạn.

Lúc này Chu Lập Ba lại có thể đột phá làm Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc.

- Không tệ ah, lại có thể đột phá?

Dương Lỗi nhìn Chu Lập Ba, ma tộc này tư chất không sai, dưới tình huống như vậy còn có thể đột phá, nhưng vẫn chưa đủ xem.

Dương Lỗi có chút hăng hái quan sát hắn, chờ xem kết quả.

Ba mươi giây sau, khí thế Chu Lập Ba đã hoàn toàn đạt tới đỉnh.

Hắn nhìn Dương Lỗi, nguyên bản đang lo lắng lúc mình đột phá sẽ bị ngăn cản, nhưng không nghĩ tới đối phương quá tự tin đứng yên ở đó, hoàn toàn không có ý định công kích chính mình.

- Đã đột phá, không tệ, nhưng vậy thì đã sao? Cho dù ngươi thăng tiến thêm mấy cấp độ, ta cũng không xem vào trong mắt, tu vi như thế ở trong mắt ta bất quá chỉ như một chuyện cười mà thôi.

Dương Lỗi bước ra một bước dài, nháy mắt kéo gần khoảng cách giữa hai người:

- Ta sẽ cho ngươi nhìn xem chênh lệch giữa ta cùng ngươi.

Dứt lời Dương Lỗi vung ra một quyền.

Quyền mang đi như sao băng, oanh kích tới trước mặt Chu Lập Ba, đem không gian chung quanh người hắn nháy mắt đánh nát, tiếp theo hình thành một đạo không gian quỷ dị đem Chu Lập Ba phong tỏa chặt chẽ.

- Ah…

Cảm giác được thân thể mình bị cấm cố, Chu Lập Ba chợt quát một tiếng, muốn đột phá trói buộc nhưng thực lực sai biệt quá lớn, căn bản không cách nào đối kháng.

Dương Lỗi khẽ cười một tiếng, lăng không bắn ra một chỉ, một đạo kình lực đánh lên người Chu Lập Ba.

Thân hình Chu Lập Ba chợt mềm nhũn ngã xuống.

- Xong rồi!

Đây là ý tưởng duy nhất của hắn lúc này.

- Người đâu, trói hắn lại cho ta, nhớ kỹ, đừng làm tổn thương hắn.

Dương Lỗi quay đầu ra lệnh cho Triệu Tuyết Côn.

- Dạ, hội trưởng.
 
Chương 1188: Bảo Vật Vô Cực Giới


Hai vị tướng lĩnh ma tộc một chết một bị bắt, đã hoàn toàn mất đi khí thế, tuy thực lực chỉnh thể của binh lính ma tộc mạnh hơn tu luyện giả nhân loại một bậc, nhưng dưới tình huống như vậy căn bản không còn chiến ý, khí thế đê mê, ngược lại bên phía Huyền Nguyên Tinh lại hăng hái xông tới, bởi vậy ma tộc binh bại như núi đổ, lập tức bị Huyền Nguyên Tinh nghiền áp.

Ở trước mặt thực lực cường đại, một ít người muốn tranh giành quyền lợi không dám có chút hành động, trơ mắt nhìn thấy Dương Lỗi chiếm cứ tài nguyên Vô Cực đại lục, đem toàn bộ đại lục nắm trọn trong tay.

Nhiệm vụ Vô Cực đại lục đã hoàn thành, Dương Lỗi lấy được năm trăm vạn pháp lực trị, năm vạn đổi tệ, tu vi của hắn tăng lên ngụy thánh nhị giai.

Vô Cực đại lục đã bị hắn khống chế, Vô Cực đại luc cũng bị hắn thu vào trong túi, nhưng hắn còn chưa tìm hiểu rõ ràng tin tức mà hắn muốn biết, đó là chuyện về mẫu thân hắn – Lạc Vãn Tình.

Hắn cần đến Vô Cực tông thêm một chuyến.

Ngồi trong sân, Dương Lỗi đột nhiên nhớ một việc, từ sau khi tu vi hắn gia tăng đến ngụy thánh vẫn chưa xem xét qua Vô Cực giới, hiện tại tu vi đề thăng, hắn muốn xem rõ đồ vật bên trong, cho dù phong ấn có bao nhiêu lợi hại với tu vi bây giờ hẳn là có thể giải trừ.

Ý niệm tiến vào trong Vô Cực giới, Dương Lỗi dễ dàng mở ra phong ấn.

Bên trong lại có nhiều tiên thạch như vậy, Dương Lỗi thật kinh ngạc. Có tới mấy trăm vạn cực phẩm tiên thạch, thật kinh người, dù đánh chết ngụy thánh hắn chỉ lấy được chừng trăm vạn mà thôi, nhưng nơi này nhiều như vậy, chẳng lẽ mẫu thân của hắn có thực lực vượt qua cảnh giới ngụy thánh hay sao?

Không chỉ là tiên thạch, còn có vô số bảo vật cùng linh dược.

Bên trong còn có phù triện, vũ khí, pháp bảo, công pháp bí tịch, đầy đủ hoàn toàn.

Thậm chí còn có hai kiện tiên thiên linh bảo.

Cho dù hắn không cần dùng tiên thiên linh bảo nhưng có thể cấp cho nữ nhân của hắn, thật sự là vô cùng thích hợp.

Linh dược cùng linh quả nhiều vô số kể, còn có tiên thiên linh căn, Bàn Đào là một phần trong đó.

Ngoài ra còn có Bồ Đề thánh quả, càng thêm trân quý, hiệu quả lợi hại, một quả Bồ Đề có thể đột phá hạn chế đại la kim tiên, tiến vào ngụy thánh, thậm chí không hề có chút tai họa ngầm.

Thật ra lai lịch của mẫu thân là ai đây? Còn có phụ thân mà mình chưa từng gặp mặt, phụ thân lại có lai lịch gì?

Điều này làm cho Dương Lỗi càng thêm tò mò.

Hắn thăm dò Vô Cực giới một phen, còn phát hiện được một nơi, ở nơi đó là một không gian phong bế, còn lưu lại một đạo phong ấn.

Bên trong phong ấn một quyển trục.

Đây phỏng chừng là nhắc tới thân thế của hắn, hoặc là mấu chốt về lai lịch của mẫu thân đi?

Vừa nghĩ tới đây hắn vô cùng hưng phấn, tinh thần lực cường đại cuốn tới quyển trục kia, muốn mở ra.

Nhưng ngay khi hắn chạm tới đạo phong ấn, liền bị một cỗ lực đạo cường hãn bắn đi ra, không cách nào đến gần quyển trục.

Cỗ lực lượng cường hãn như vậy, chẳng lẽ tu vi của mẫu thân đã đạt tới thiên quân?

Nếu không có cách nào tìm hiểu tin tức về mẫu thân, vậy hắn cần đến Vô Cực tông một chuyến, nhìn xem có nghe được chút tin tức gì về lai lịch mẫu thân hay không.

Rời khỏi Vô Cực giới, Dương Lỗi mở mắt, thân hình hóa thành đạo thiểm điện biến mất ngay tại chỗ.

Chỉ sau vài lần hô hấp hắn đã đi tới trước Vô Cực tông.

Nơi này chính là sư môn của mẫu thân hay sao?

Dương Lỗi nhìn sơn môn cao lớn, mẫu thân hắn từng ở lại trong Vô Cực tông, nhưng hắn thật sự không tin Vô Cực tông cường hãn như vậy, mẫu thân lưu lại đồ vật cho hắn đều vô cùng cường đại, lợi hại như thế, mà hiện tại cao thủ mạnh nhất của Vô Cực tông thậm chí còn không tới ngụy thánh, chỉ đạt tới cửu kiếp tán tiên mà thôi.

- Vô Cực tông, ta đã tới.

Dương Lỗi chậm rãi đi về hướng sơn môn.

- Ngươi đến bái sư phải không? Nhưng hiện tại còn chưa tới lời điểm thu nhận đệ tử đâu, ngươi đã đến sớm.

Nhìn thấy Dương Lỗi, một đệ tử thủ vệ Vô Cực tông mỉm cười nói.

- Không phải, ta không phải đến bái sư.

Nhìn thấy người kia, Dương Lỗi chợt có chút hảo cảm, hắn từng gặp qua thật nhiều đệ tử đại tông môn, dù chỉ là thủ vệ nhưng cực kỳ ngang ngược càn rỡ, không nghĩ tới thiếu niên thủ vệ kia lại khiêm tốn nhã nhặn như thế, làm Dương Lỗi giảm bớt cảm giác chán ghét đối với Vô Cực tông, nhưng dù sao bọn hắn từng bất lợi với mẫu thân, còn phái người đuổi giết hắn, nếu không nhờ có lão tửu quỷ, chỉ sợ hắn đã xong đời.

- Không phải đến bái sư? Chẳng lẽ ngươi đến tìm người? Hay ngươi là đệ tử của vị sư thúc nào thu nhận dưới chân núi?

Người nọ nghe vậy có chút giật mình, trong giọng nói mang theo chút hâm mộ:

- Tiểu huynh đệ, vận khí của ngươi thật tốt, có thể được đại nhân vật Vô Cực tông xem trọng, thu làm đệ tử.

- Không phải, ta cũng không phải đệ tử tiền bối Vô Cực tông, ngươi đi thông báo một chút, nói có Dương Lỗi đến, gọi họ đi ra nghênh tiếp.

Dương Lỗi khẽ cười nói.

- A?

Thiếu niên ngây dại, tựa hồ không tin vào tai mình, lắp bắp:

- Ngươi…ngươi…ngươi, tiểu huynh đệ, ngươi không phải đang nói đùa đi? Không được đâu, vạn nhất làm cho tiền bối trong tông môn tức giận, bọn hắn sẽ giết ngươi.

Nói tới đây hắn còn sợ hãi, giảm thấp thanh âm nói:

- Tiểu huynh đệ, đừng nói đùa như vậy, ta đã từng thấy qua đệ tử nội môn, giết người như giết gà vậy, huyết tinh vô cùng, đây là sự thật đó, không phải nói giỡn, huynh đệ còn trẻ tuổi, ngàn vạn lần đừng luẩn quẩn trong lòng.

Dương Lỗi nghe vậy thật dở khóc dở cười.

- Lạc Vô Nhai, ngươi lăn ra đây cho ta.

Không quản đến đệ tử kia, Dương Lỗi hô to một tiếng, đem thanh âm lợi dụng pháp lực truyền vào trong sơn môn.

- Người nào dám càn rỡ trong Vô Cực tông.

Nghe được tiếng quát, người của Vô Cực tông vô cùng phẫn nộ, lại có người dám to gan như vậy, dám gọi thẳng tục danh tông chủ.

- Chết rồi, chết rồi, ngươi làm như vậy nhất định là chết chắc rồi, nói không chừng sẽ liên lụy ta, mạng của ta sao lại khổ như vậy, thật vất vả thăng lên làm ngoại môn đệ tử, không nghĩ tới còn xảy ra chuyện như thế.

Đệ tử thủ vệ khẩn trương lẩm bẩm.

- Đệ tử ngoại môn, ngươi còn chưa phải là đệ tử Vô Cực tông?

Dương Lỗi nghe vậy có chút kinh ngạc.

- Ta là đệ tử tạp dịch, rất nhanh có thể trở thành đệ tử ngoại môn, ngươi hét lớn như vậy, đừng nói trở thành đệ tử, hiện tại muốn giữ được tính mạng đều là vấn đề.

Thủ vệ trừng mắng mắng.

- Ngươi thật không sợ ta giết ngươi?

Dương Lỗi thấy người kia to gan như vậy, còn dám dùng khẩu khí như vậy nói chuyện, nhất thời vui vẻ hỏi.

- Giết đi, ngươi giết đi, dù sao ta cũng không biết mình còn có thể sống sót hay không.

- Tiểu tử kia, ngươi rất tốt, yên tâm, không có chuyện gì, chỉ cần ngươi đi theo ta, ta bảo vệ ngươi không có nguy hiểm tính mạng.

Dương Lỗi phát hiện tư chất của người này không sai, nếu có nỗ lực tu thành đại la kim tiên tuyệt không vấn đề.

- Đi theo ngươi? Thoạt nhìn ngươi rất lợi hại, dám khiêu khích Vô Cực tông, nếu như ngươi có thể sống sót, ta bái ngươi làm sư tôn.

Hắn nhìn nhìn Dương Lỗi, bỗng nhiên nói.
 
Chương 1189: Nhân Quả Năm Đó, Chủ Tể Huyền Nguyên Tinh


Dương Lỗi sửng sốt, tiếp theo cười nói:

- Ngươi tên gì?

- Ta gọi là Chu Nguyên Chương.

Dương Lỗi nghe vậy nhất thời thoáng lặng người, tên của người này thật đặc biệt, lại dùng tên của hoàng đế khai quốc thời Minh, thật sự là hay nha.

- Ngươi không cần bái ta làm sư tôn, ta không thu đồ đệ, nhưng ta tìm sư phụ khác cho ngươi.

Thấy hắn như vậy, Dương Lỗi dở khóc dở cười nói.

- Tiểu tử, là ngươi ở nơi này la hét sao?

Quả nhiên không ngoài dự liệu, người vừa chạy ra nhìn thấy Dương Lỗi liền tràn đầy sát khí hô to.

Dương Lỗi vung chân đá mạnh một cước khiến hắn bay ra ngoài, quát:

- Ngươi đi nói cho Lạc Vô Nhai, Dương Lỗi đã đến, để cho hắn lăn ra đây gặp ta, bằng không ta sẽ giết đi vào, đến lúc đó cả Vô Cực tông sẽ máu chảy thành sông.

Sát khí kinh khủng của Dương Lỗi nhất thời làm người kia hoảng sợ muốn chết, vội nói:

- Đừng, ta…ta lập tức đi ngay, lập tức đi ngay.

Người này tên Lữ Tam Bao, tu vi không cao nhưng cực kỳ thích khoe khoang, nhát gan sợ phiền phức, lần này nghe có người ở cửa sơn môn hô to tục danh tông chủ, nghĩ có thể lấy lòng tông chủ nên là người đầu tiên vọt ra, nhưng không nghĩ tới Dương Lỗi không cho hắn cơ hội biểu hiện đã đá hắn ngã lăn, lúc này hắn mới ý thức được tu vi đối phương vô cùng cường đại, có thể lập tức nghiền chết chính mình.



Một lúc sau lại có một đội ngũ bay ra.

Sắc mặt bọn họ có chút căng thẳng, hiển nhiên đã biết rõ thân phận Dương Lỗi, người kia đại xuất danh tiếng, đánh lui ma tộc, cứu vớt cả Vô Cực đại lục, một thân tu vi sâu không lường được, chỉ sợ cả Vô Cực đại lục không có ai là đối thủ của hắn.

- Rốt cục đã ra rồi.

Dương Lỗi nhìn đoàn người, còn có cửu kiếp tán tiên Vô Ngôn đã chiến đấu với cao thủ ma tộc, một trung niên nhân tu vi đại la kim tiên, Dương Lỗi suy đoán người này hẳn là tông chủ Vô Cực tông Lạc Vô Nhai.

- Ngươi chính là Lạc Vô Nhai?

Dương Lỗi nhìn hắn lạnh lùng nói:

- Ta gọi là Dương Lỗi, ngươi hẳn là có ấn tượng.

- Tiền bối, thứ cho vãn bối ánh mắt vụng về, không biết tiền bối là ai?

Trong lòng Lạc Vô Nhai lộp bộp, Dương Lỗi dáng vẻ hung hung, chỉ sợ là không có ý tốt, nhưng hắn đến Vô Cực tông chẳng lẽ có thù hận gì hay sao? Hay là người này có thù hận với tổ tông tiền bối Vô Cực tông?

Hắn chưa từng nghĩ tới Dương Lỗi chính là tiểu hài tử mà hắn từng hạ lệnh môn hạ theo đuổi giết ngày trước.

Dương Lỗi nghe vậy sắc mặt lạnh lùng, nhìn Lạc Vô Nhai nói:

- Lạc Vô Nhai, ngươi dám làm mà không dám thừa nhận, đừng dây dưa với ta, ngươi làm cái gì chẳng lẽ ngươi không biết?

- Tiền bối, ta thật không hiểu có chỗ nào đắc tội tiền bối? Nếu như có, ta bồi tội với tiền bối là được.

Lạc Vô Nhai nhìn thái độ của Dương Lỗi, mặc dù tức giận nhưng cũng không có biện pháp, dù sao tu vi của người ta còn ở đó, cả Vô Cực tông không phải là đối thủ, người ta muốn tiêu diệt tông môn thật sự là chuyện dễ dàng.

- Được, ngươi đã không chịu thừa nhận, ta cho ngươi xem một kiện đồ vật.

Dương Lỗi lấy Vô Cực giới ném qua:

- Nhìn xem đây là cái gì?

- Đây…đây là Vô Cực giới?

Tiếp lấy Vô Cực giới, sắc mặt Lạc Vô Nhai đại biến:

- Tiền bối, ngươi…ngươi làm sao có được vật này?

- Ta làm sao có được?

Dương Lỗi cười lạnh nói:

- Giả vờ, được, được, ta sẽ nói cho ngươi biết, mẫu thân của ta tên Lạc Vãn Tình, hiện tại ngươi hiểu được chưa?

- Vãn Tình? Ngươi là nhi tử của Vãn Tình?

Lạc Vô Nhai nghe được lời này của Dương Lỗi, không khỏi mở to mắt, ngữ khí hết sức kích động.

- Như thế nào, hiện tại rốt cục nghĩ tới?

Dương Lỗi nhìn Lạc Vô Nhai không ngừng cười lạnh, người này trước kia đã hạ lệnh đuổi giết mình, nếu không phải mình gặp vận khí tốt, đã sớm chết dưới loạn đao, làm sao còn được như hôm nay.

Lạc Vô Nhai mấp máy môi, tựa hồ như đang nhớ lại chuyện gì đó, nặng nề thở dài, nói:

- Là ta thật xin lỗi mẹ con các ngươi, ngươi giết ta đi, chỉ cầu ngươi buông tha Vô Cực tông, buông tha cho bọn họ.

- Biết sai lầm rồi?

Dương Lỗi cười lạnh:

- Sớm biết hôm nay lúc trước sao lại làm vậy đây?

- Ngươi muốn thế nào? Lúc trước hạ lệnh truy giết ngươi chính là ta, không phải tông chủ, muốn báo thù thì tìm ta.

Một lão nhân râu dài nhìn Dương Lỗi quát.

- Ngươi…ha ha, các ngươi nghĩ quá dễ dàng, nếu các ngươi cho ta lời giải thích hợp lý, ta có lẽ sẽ bỏ qua các ngươi, bỏ qua Vô Cực tông. Nếu các ngươi trả lời không thuyết phục, không thể cho ta hài lòng, như vậy Vô Cực tông cũng không cần tiếp tục tồn tại.

Dương Lỗi nhìn đoàn người, ngữ khí băng sương nói.

- Ngươi…ta chỉ là nghĩ sai nhất thời, chẳng lẽ ngươi muốn động thủ với cả Vô Cực tông? Lòng của ngươi quá ác độc đi?

Lạc Vô Nhai tức giận phát run.

- Nghĩ sai nhất thời? Có một số việc một khi làm sai thì hối hận đã muộn, ngươi cho rằng có thể sửa đổi sao?

Dương Lỗi lạnh lùng hỏi.

- Ngươi nói đúng, là lỗi của ta, nhưng đây chỉ là lỗi lầm của ta mà thôi, ngươi không nên đem chuyện này áp đặt lên thân người khác, không liên quan đến Vô Cực tông, muốn giết ta thì ra tay, đừng khó xử người khác.

Lạc Vô Nhai do dự lại ngẩng đầu, dáng vẻ như vô cùng già nua hơn nhiều.

- Muốn ta buông tha Vô Cực tông cũng được, nhưng ngươi nói rõ ràng nguyên nhân lúc đó, hơn nữa hiện tại mẫu thân ta đang ở nơi nào?

Dương Lỗi lạnh lùng hỏi.

Trong ánh mắt Lạc Vô Nhai hiện tia vui sướng, tiếp theo nói:

- Ngươi đi theo ta.

- Tông chủ, không được, ngài làm sao một mình đi cùng hắn?

Mọi người nhất thời kêu lên.

- Các ngươi không cần khuyên ta, đừng ngăn trở, ta không muốn trở thành tội nhân của Vô Cực tông.

Lạc Vô Nhai phất tay, nói:

- Nếu các ngươi còn xem ta là tông chủ, thì hãy tránh ra.

Nghe được lời của hắn, mọi người đều ngừng lại.

Dương Lỗi đi theo Lạc Vô Nhai đến một tiểu viện tại hậu sơn Vô Cực tông.

- Nơi này là địa phương mẫu thân ngươi thích nhất.

Đẩy cửa ra, Lạc Vô Nhai vuốt nhẹ chiếc ghế, giống như hồi ức lại tưởng niệm, thấp giọng nói:

- Năm đó mẫu thân ngươi đi ra ngoài lịch lãm, mang thai ngươi, mà ta đã từng đính xuống một cuộc hôn sự cho mẫu thân ngươi trước đó.

- Vì chuyện này mà các ngươi truy sát mẫu thân cùng ta?

Dương Lỗi nhăn mày:

- Không đúng, các ngươi làm sao đối phó được thực lực của mẫu thân ta đây? Dù là ta hiện tại cũng không phải đối thủ của mẫu thân, chuyện các ngươi truy giết mẫu thân ta chẳng khác gì chuyện cười!

- Xem ra ngươi đã biết, phải, với thực lực hiện giờ của ngươi đã hoàn toàn có thể biết được chuyện này, ta nghĩ mẫu thân ngươi đã lưu tin tức lại cho ngươi.

Lạc Vô Nhai nghe vậy ngẩng đầu nói.

- Rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Dương Lỗi càng thêm mơ hồ.

- Kỳ thật trước kia khi ta nhặt được mẫu thân ngươi, nàng chỉ là một tiểu cô nương mà thôi, tư chất kỳ cao, cho nên mang nàng về Vô Cực tông, nhận nuôi nàng, sau đó mới biết được nàng là một tuyệt thế cường giả phong ấn tu vi, phong ấn trí nhớ sau đó chuyển kiếp hạ phàm.

Lạc Vô Nhai nói.
 
Chương 1190: Chí Tôn Chân Chính, Kết Cục Cũng Là Bắt Đầu


- Tuyệt thế cường giả chuyển kiếp hạ phàm?

- Không sai.

- Vậy hiện tại mẫu thân ta đã đi đâu vậy?

Dương Lỗi nhíu mày, hắn cảm thấy thật ngoài ý liệu.

- Mẫu thân ngươi? Hiện tại nàng hẳn đã rời khỏi Vô Cực đại lục, quay về chỗ của nàng.

- Rốt cục ở nơi nào?

- Không biết, cũng không lưu lại tin tức, nếu ngươi muốn biết thì hỏi Tô Nghiên đi.

Lạc Vô Nhai thở dài:

- Nàng biết rõ ràng hơn ta, bởi vì nàng cũng là siêu cấp cường giả chuyển kiếp hạ phàm.

- Sư tôn? Nàng cũng chuyển kiếp hạ phàm?

Dương Lỗi kinh ngạc, thật không nghĩ tới sư tôn có liên hệ với mẫu thân sao? Giữa họ có quan hệ như thế nào? Hiện tại nghĩ lại, hắn luôn không hiểu vì sao sư tôn quan tâm hắn đến như vậy, thậm chí còn không tiếc tính mạng đi cứu viện hắn.

- Không sai, hơn nữa sư tôn Tô Nghiên của ngươi có quan hệ cực tốt với mẫu thân ngươi, cho nên nếu ngươi muốn biết chuyện mẫu thân ngươi thì đi hỏi nàng, nếu nàng nguyện ý nói với ngươi.

Lạc Vô Nhai thở dài, nói:

- Được rồi, những gì ta biết đã nói với ngươi, nếu ngươi còn muốn giết ta thì ra tay đi.

Dứt lời hắn nhắm mắt lại chờ Dương Lỗi động thủ.

- Hi vọng lời ngươi nói chính là sự thật, nếu không ta sẽ nhổ tận gốc Vô Cực tông!

Nói xong hắn cũng không quay đầu lại, nháy mắt rời khỏi Vô Cực tông.

Sau khi rời khỏi, hắn cũng không sốt ruột đi tiên giới Ngũ Nhạc thành tìm sư tôn Tô Nghiên, mà dự định sau khi nắm giữ cả Huyền Nguyên Tinh, sau đó mới quay về tiên giới tìm sư tôn hỏi cho rõ ràng.

Cho nên sau khi hắn rời khỏi Vô Cực tông, lại đến Vô Tận Chi Hải, qua Sùng Vũ đại lục, hoàn thành việc thống nhất cả Huyền Nguyên Tinh.

Một ngày sau, Dương Lỗi đã chỉnh hợp xong cả Sùng Vũ đại lục.

Ngày kế tiếp hắn lại đi tới hai khối đại lục khác.

Năm ngày sau Dương Lỗi đã nắm giữ toàn bộ bốn đại lục Huyền Nguyên Tinh trong tay, trở thành chủ tể chân chính, đã lấy được tinh hạch bổn nguyên Huyền Nguyên Tinh.

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia hoàn thành nhiệm vụ SSS cấp, đạt được một tỷ pháp lực trị, đạt được một ngàn vạn đổi tệ.

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia tăng lên cấp bậc, đạt tới ngụy thánh tam giai.

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia tăng lên cấp bậc, đạt tới ngụy thánh tứ giai.



- Đinh, chúc mừng ngoạn gia tăng lên pháp lực trị, đạt tới đại đại thánh nhân nhất giai.

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đoạt được chí tôn chi tâm.

Chí tôn chi tâm? Đó là vật gì?

Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc, lần này hắn chỉnh hợp Huyền Nguyên Tinh, trở thành chủ tể, hoàn thành xong nhiệm vụ SSS cấp, không nghĩ tới thu hoạch phong phú như thế, đã tăng lên tới đại đạo thánh nhân, vượt xa như vậy thật sự làm cho hắn khó thể tin.

Vì sao nhiệm vụ như vậy lại có biến hóa cực lớn?

Chẳng lẽ hệ thống xuất hiện bug sao?

Mà Dương Lỗi đang định hỏi thăm Linh nhi, lại phát hiện nàng không trả lời.

Dương Lỗi cảm thấy lo lắng, hệ thống xảy ra biến hóa như thế, rốt cục là tốt hay xấu?

Mà chí tôn chi tâm rốt cục là gì?

Mang theo tâm tình hoài nghi, Dương Lỗi mở ra thuộc tính của chí tôn chi tâm.

- Chí tôn chi tâm, trái tim người mạnh nhất hư không, nguồn suối lực lượng, bổn nguyên hư không.

- Đinh, ngoạn gia có dung hợp chí tôn chi tâm hay không?

- Dung hợp chí tôn chi tâm? Đây…là có chuyện gì, dung hợp chí tôn chi tâm sẽ có biến hóa như thế nào?

Dương Lỗi không khỏi suy đoán.

Trong đầu hắn chợt hiện tin tức.

- Sau khi dung hợp chí tôn chi tâm, sẽ trở thành chí tôn, chủ tể hư không.

- Trở thành chủ tể hư không? Thành chí tôn? Đây…đây nhất định sai lầm rồi, đã xảy ra sai lầm, là ảo giác, đều là ảo giác.

Dương Lỗi ôm đầu mình:

- Nhanh tỉnh táo lại, nhanh tỉnh táo lại đi.

- Đinh, ngoạn gia có dung hợp chí tôn chi tâm hay không?





Thanh âm nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên.

- Đinh, ngoạn gia không lựa chọn, cho nên hệ thống thừa nhận ngoạn gia đồng ý.

- Đinh, chí tôn chi tâm bắt đầu dung hợp, thỉnh ngoạn gia kiên nhẫn chờ đợi.

- A, đau, đau quá!

Một đạo bạch quang từ chí tôn chi tâm bay ra bao phủ Dương Lỗi, lực lượng khủng bố bạo phát, chí tôn chi tâm bay lên, hóa thánh trái tim đỏ tươi dung nhập vào trong thân thể hắn.

Không biết qua bao lâu, trên mi tâm hắn hiện ra một dấu hiệu cao quý vô thượng.

Hắn vừa mở mắt, làm cho người ta giống như cảm nhận được hư không vô hạn vô biên.

- Đây…đây là cảnh giới chí tôn? Ta…ta không nằm mơ? Vì sao? Vì sao lại như vậy?

Nhưng hắn lại cảm giác được có một đạo lực lượng đang trói buộc chính mình, ước thúc mình, nhưng Linh nhi đã thay đổi hết thảy chuyện này, nàng hi sinh bản thân làm cho hắn giãy thoát khỏi cỗ lực lượng kia.

- Phong ấn, phong ấn lực lượng chí tôn, phong ấn đi, phong ấn lực lượng chính mình.

Một thanh âm vang lên trong đầu Dương Lỗi.

- Không, ta sẽ không khuất phục, không…Đây là Linh nhi hi sinh giúp ta có cơ hội, ta tuyệt không khuất phục, phải đánh vỡ trói buộc này!



- Chết tiệt, tại sao lại như vậy, tại sao lại có linh trí của mình, siêu vi trùng? Tâm huyết của ta, tại sao lại như vậy? Tâm huyết suốt một năm của ta ah!

Bên trong một căn phòng cũ nát, một thiếu niên tóc rối bời, mắt đầy tơ máu đang tức giận phát điên, cả căn phòng bị hắn nện dập nát, chỉ còn lưu lại một máy tính thật lớn, là một máy tính tổ hợp do hơn mười máy tính lắp ráp mà thành.

- Nhưng ngươi cho rằng làm vậy là có thể hủy diệt tâm huyết của ta sao? Chỉ là siêu vi trùng, hừ, mất đi khống chế hệ thống tu luyện toàn năng, Mã Thu Phong này là một thiên tài, sao không có chuẩn bị, ta còn có hệ thống tu tiên toàn năng!

Thiếu niên kia di động hai tay cực nhanh:

- Hừ, đối lập với ta, dung nhập vào cho ta, biến thành hệ thống mới, hệ thống tu tiên toàn năng đi!



- Tại sao lại như vậy, lực lượng của ta biến mất, toàn bộ thế giới, toàn bộ linh khí hư không đều bị mất đi, tại sao thế này?

Dương Lỗi kinh ngạc quát.

- Không, mình phải nhận thua sao?

- Không, ta sẽ không nhận thua?

Trong mắt Dương Lỗi bắn ra ánh sáng, thiêu hủy từng ngôi sao khắp chung quanh mình.

- Trở lại cho ta!

Dương Lỗi vươn tay kéo linh khí khắp bốn phía quay trở về.

- Dung hợp cho ta!

- Dung hợp, thế giới duy nhất!

Một khắc sau cùng, Dương Lỗi đem toàn bộ tiên giới, viêm hoàng đại vũ trụ đều dung nhập vào trong Mộng Huyễn thế giới của chính mình.

- Phá, phá cho ta!

Dương Lỗi xuất ra lực lượng cuối cùng, đánh ra đạo đao mang khủng bố, mở ra hư không, tiếp theo sau hắn trốn vào Mộng Huyễn thế giới, hóa thành một đạo ánh sáng đi theo đao mang, nháy mắt phá tan hư không.



- Đáng giận, đáng giận, lại chạy mất, lại chạy mất!

Mã Phong Thu giận dữ phát điên.

- Sẽ không cho ngươi dễ dàng chạy thoát, Hoàng Vũ, ngươi không được làm ta thất vọng, ngươi phải lớn lên, đem tên Dương Lỗi đáng chết bắt về cho ta!



Trên Khang Nhạc trấn, một thiếu niên nhu nhu đôi mắt mình, bò lên khỏi giường.

- Giám định thuật? Chế phù hệ thống? Luyện khí hệ thống? Trời ạ, đây là chuyện gì? Ca xuyên qua? Đây là…năm 1972? Làm sao có thể? Kháo kháo kháo, ca mới kết hôn, mới động phòng, không phải đâu, ông trời, ngươi chơi ta? Ca thật vất vả kết hôn, không phải đâu!

HẾT
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top