Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2746


Chương 2746

Diệp Quân mỉm cười nói: “Xem ra tiền bối Thần Nhất vẫn còn rất nhiều bí mật mà chúng ta không biết”.

Đến giờ cuốn sách cổ màu đen trong người hắn vẫn chưa được giải.

Nghĩ đến cuốn sách cổ màu đen đó, Diệp Quân bỗng lóe lên một suy nghĩ, có lẽ người ở đây biết có thể đọc được chữ trên đó.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn, không biết từ lúc nào mà trên trấn nhỏ đã có sương mù, cả trấn nhỏ được sương mù bao phủ trở nên mờ ảo.

Diệp Quân thử phóng thần thức của mình ra, thế nhưng hắn lại ngạc nhiên phát hiện ra hắn không thể thi triển thần thức.

Mộc Nguyên bỗng trầm giọng nói: “Nơi này hơi đặc biệt, cậu cẩn thận”.

Diệp Quân gật đầu, hắn tiếp tục đi sâu vào trong trấn nhỏ.

Đúng lúc này, sau lưng Diệp Quân vang lên tiếng bước chân, Diệp Quân quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một người đàn ông thô kệch đi tới, người này dáng người cao lớn, mặt mọc đầy râu, sau lưng còn đeo một cái rương bằng tre.

Nhìn thấy Diệp Quân, người đàn ông sửng sốt, sau đó nhếch môi cười: “Mua đồ sao?”

Không để Diệp Quân lên tiếng, ông ta để rương của mình xuống, sau đó lấy một ít đồ ở bên trong ra rồi đặt trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn thoáng qua, thấy khá kinh ngạc vì những thứ mà người này lấy ra đều là bảo vật cấp Thần Bảo, trong đó có một thanh kiếm dài thu hút sự chú ý của hắn, thanh kiếm này dài khoảng ba thước, bề ngang bằng hai ngón tay, cả thanh kiếm màu đen nhưng có một đường màu đỏ thẫm ở giữa thân kiếm.

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, người đàn ông trung niên vội nói: “Cậu bạn có hứng thú với kiếm này à?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Có thể xem được không?”

Người đàn ông trung niên sảng khoái nói: “Có cái gì không thể xem đâu chứ?”

Nói rồi ông ta cầm thanh kiếm lên đưa cho Diệp Quân.

Diệp Quân vừa định cầm kiếm, người đàn ông trung niên lại rụt tay về, Diệp Quân khó hiểu nhìn người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên nghiêm túc nói: “Cậu bạn, kiếm này tên là Ác Nghiệp, có sức mạnh tà ác, nếu tu vi không đủ, nhẹ thì bị ảnh hưởng đến tâm trí, nặng thì bị nó thôn phệ thần hồn, ngươi…”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cảm ơn đã nhắc nhở”.

Người đàn ông trung niên cười nói: “Nên làm mà”.

Ông ta vừa nói vừa đưa kiếm cho Diệp Quân.

Diệp Quân cầm lấy kiếm, ngay khi kiếm đã ở trong tay, hắn cảm nhận được một sức mạnh tà ác cực kỳ đáng sợ, sức mạnh tà ác đó đi dọc theo tay hắn tiến thẳng vào trong ý thức của hắn, giống như những gì người đàn ông trung niên nói, sức mạnh tà ác này vừa đi vào ý thức của hắn, nó sẽ cưỡng ép nuốt chửng thần hồn của hắn.

Vẻ mặt Diệp Quân rất bình tĩnh, tay cầm kiếm khẽ run.

Keng!

Tiếng kiếm vang lên, sức mạnh tà ác đó bị hắn đẩy ra khỏi người, không chỉ thế, sức mạnh đó còn bị kiếm ý của Diệp Quân phong ấn trong kiếm.

Ý chí kiếm đạo trấn áp.

Thấy thế, ánh mắt người trung niên đó lóe lên vẻ ngạc nhiên, sau đó dựng ngón tay lên cười nói: “Cậu bạn lợi hại đấy”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó trả kiếm trong tay cho người đàn ông trung niên: “Kiếm này khá đấy, tiếc là không hợp với ta”.
 
Chương 2747


Chương 2747

Phong cách của thanh kiếm này chủ yếu là đi con đường tà ác, khác với kiếm đạo của hắn, mặc dù cũng có thể dùng nhưng không cần thiết.

Kiếm Hiên Viên tốt hơn.

Người đàn ông trung niên vừa nhận lấy kiếm, thanh kiếm đó đã rung lên dữ dội, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân cười nói: “Cậu bạn, nó muốn đi theo ngươi”.

Không chỉ là người chọn kiếm, mà kiếm cũng sẽ chọn người.

Diệp Quân lại lắc đầu, hắn không có thiện cảm với thanh kiếm này.

Thấy Diệp Quân lại từ chối, người đàn ông trung niên cười khổ: “Vậy được rồi”.

Nói rồi ông ta cất thanh kiếm đi, sau đó chỉ vào một đống thần bảo trước mặt: “Ngươi có ưng ý cái nào không?”

Diệp Quân nhìn mấy thần bảo trước mặt người đàn ông trung niên, cuối cùng hắn nhìn sang một cái vảy màu đen trong đó, trên cái vảy màu đen có phù văn bí ẩn.

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, người đàn ông trung niên vội nói: “Lớp vảy kỳ lân chiến, nếu người có thuật dẫn đạo cổ xưa thì có thể dùng lớp vảy này để tìm kỳ lân chiến trong truyền thuyết và nhận được truyền thừa của nó”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Kỳ lân chiến? Cấp bậc gì?

Sắc mặt người đàn ông trung niên trở nên kỳ lạ.

Diệp Quân cười giải thích: “Lần đầu ta đến Đạo Thị”.

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Có thể nhìn ra được”.

Nói rồi ông lại ngừng một chốc rồi lại nói: “Vừa nhìn ra”.

Diệp Quân: “…”

Người đàn ông trung niên cười giải thích: “Chiến thú này là một con yêu thú, đến từ Sơn Hải Giới… Ngươi biết Sơn Hải Giới không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Được rồi”.

Lúc này Ngao Thiên Thiên bỗng xuất hiện bên cạnh Diệp Quân.

Thấy Ngao Thiên Thiên đột nhiên xuất hiện, Diệp Quân hơi bất ngờ, vì Ngao Thiên Thiên trước giờ đều bế quan tu luyện Tổ Cảnh, sao tự dưng lại xuất hiện?

Sau khi bước ra, ánh mắt Ngao Thiên Thiên nhìn chằm chằm vào cái vảy chiến thú đó.

Nhìn thấy ánh mắt của Ngao Thiên Thiên, Diệp Quân hỏi: “Sao thế?”

Ngao Thiên Thiên sờ vào cái vảy đó, sau đó khẽ nói: “Bên trong có chứa một loại sức mạnh kỳ lạ”.

Người đàn ông trung niên đó giải thích: “Sức mạnh chiến thú có thể nâng cao sức chiến đấu của yêu thú, chắc sẽ có ích cho cô nương”.

Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên, Ngao Thiên Thiên gật đầu.

Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên: “Bán thế nào?”

Người đàn ông trung niên cười nói: “Cậu bạn đến từ thế giới vũ trụ nào?”

Diệp Quân nói: “Thần Nhất”.

Mắt người đàn ông trung niên sáng lên: “Đến từ vũ trụ Thần Nhất, vậy thì có Tổ Nguyên rồi, vật này chỉ cần năm mươi Tổ Nguyên”.

Năm mươi Tổ Nguyên.
 
Chương 2748


Chương 2748

Nếu là người khác thì đó là giá trên trời, nhưng với hắn dĩ nhiên chỉ là chuyện nhỏ.

Diệp Quân lấy năm mươi Tổ Nguyên ra đưa cho người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên nhanh chóng cất chúng đi, sau đó đưa vảy của chiến thú cho Diệp Quân, Diệp Quân cầm lấy, rồi đưa cho Ngao Thiên Thiên.

Ngao Thiên Thiên nhận lấy, hỏi: “Còn nhiều không?”

Người đàn ông trung niên lắc đầu khẽ cười: “Thứ này vô cùng quý giá, ta có được một cái đã là may mắn lắm rồi”.

Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu, không nói gì thêm nữa.

Người đàn ông trung niên do dự một chốc, sau đó nói: “Nhưng nếu ngươi có thuật dẫn đạo cổ xưa, có thể dùng vật này để tìm chiến thú đó, thậm chí có thể vào Sơn Hải Giới trong truyền thuyết”.

Diệp Quân hỏi: “Thuật dẫn đạo cổ xưa là gì?”

Người đàn ông trung niên giải thích: “Một loại thần thông đặc biệt, có thể tìm ra nguồn gốc”.

Diệp Quân lại hỏi: “Ông có thuật này không?”

Người đàn ông trung niên cười khổ: “Không có, nếu ta có thì ta đã lấy ra dùng rồi”.

Diệp Quân thấy hơi bất đắc dĩ, vì hắn nghĩ Ngao Thiên Thiên rất để tâm đến vảy chiến thú này.

Nhưng lúc này người đàn ông trung niên lại nói: “Có một người có lẽ biết người nào có”.

Diệp Quân vội hỏi: “Ai?”

Người đàn ông trung niên nói: “Đi theo ta”.

Nói xong ông ta đeo cái rương trúc trên lưng, sau đó dẫn hai người Diệp Quân đi về phía xa, đi qua mấy con đường, ba người đến trước một quán rượu nhỏ, quán rượu này hơi cũ kỹ, nói đúng hơn là khá đổ nát, chỉ có vài cái bàn gỗ.

Có một người phụ nữ đang nằm sấp đằng sau quầy, bà ta mặc một chiếc váy vải in hoa đơn giản, ăn mặc giản dị, nhan sắc cũng khá bình thường, không đến mức khuynh nước khuynh thành nhưng cũng không xấu.

Người đàn ông trung niên bước đến quầy, gõ nhẹ lên bàn, sau đó khẽ nói: “Bà chủ?”

Người phụ nữ bỗng mở mắt ra, vừa nhìn thấy người đàn ông trung niên, mắt bà ta lập tức sáng lên, sau đó nhiệt tình nói: “Ông cần gì? Quả đào nguyên một ngàn năm? Hay là rượu đào tiên vạn năm? Nếu không đủ, ta vẫn còn, ta vừa mới nhập một lô hàng mới, có thể tăng tuổi thọ một ngàn năm…”

Người đàn ông trung niên cười nói: “Bà chủ, tôi không đến mua đồ, tiểu huynh đệ này muốn nghe ngóng một chuyện ở chỗ ngươi…”

“Mẹ kiếp!”

Người phụ nữ bỗng đập một cái lên bàn, tức giận nhìn người đàn ông trung niên: “Không phải mua đồ mà ông gọi có rắm gì? Phá giấc ngủ của bà đây, nhanh cút đi…”

Người đàn ông trung niên hơi khó xử nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân đang định lên tiếng, người phụ nữ phất tay: “Cút, mau cút đi, mấy tên nghèo…”

Diệp Quân không nói gì, chỉ lặng im lấy năm Tổ Nguyên ra đặt lên bàn.

Người phụ nữ chớp mắt, sau đó cất Tổ Nguyên đi, bà ta nhìn Diệp Quân, thái độ lập tức thay đổi, vừa nhiệt tình vừa nịnh nọt: “Chàng trai, ngươi muốn nghe ngóng cái gì?”

Diệp Quân nói: “Thuật dẫn đạo cổ xưa”.

Người phụ nữ chớp mắt không nói gì.

Diệp Quân nói: “Không biết?”

Người phụ nữ cười nói: “Tất nhiên là ta biết chứ, nhưng chắc ngươi không mua nổi rồi”.

Diệp Quân hỏi: “Đắt lắm à?”

Người phụ nữ gật đầu, nghiêm túc nói: “Cực kỳ đắt”.
 
Chương 2749


Chương 2749

Diệp Quân nói: “Bao nhiêu?”

Người phụ nữ giơ một ngón tay lên: “Một trăm Tổ Nguyên”.

Diệp Quân nhíu mày.

Lúc này, người đàn ông trung niên vội vàng kéo Diệp Quân ra khỏi cửa hàng rồi nói: “Cửa hàng này là cửa hàng đen trong trấn nhỏ, ta gọi nó là Hắc Điếm, có thể hỏi bà ta về mọi chuyện nhưng tuyệt đối không thể mua đồ ở cửa hàng này, vì thật sự rất là đắt cắt cổ. Mặc dù thuật dẫn đạo cổ xưa trân quý nhưng tuyệt đối không đáng giá một trăm Tổ Nguyên, bà ta thấy người còn trẻ, lại hào phóng nên muốn chặt chém ngươi đó”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nơi này cướp bóc có phạm tội không?”

“Hả?”

Người đàn ông trung niên khó tin nhìn Diệp Quân.

Ôi vãi?

Người ta chỉ là chém giá thôi, ngươi lại muốn cướp đồ hả…

Cướp!

Người đàn ông trung niên quả thực có chút kinh ngạc, suy nghĩ của người thanh niên này rất nguy hiểm.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của người đàn ông trung niên, Diệp Quân cười nói: “Không thể làm xằng làm bậy ở đây được đúng không?”

Người đàn ông trung niên gật đầu, trầm giọng nói: “Đúng vậy, nơi này có quy củ, người ở đây không được tùy ý ra tay, cũng không thể ra tay”.

“Không thể ra tay!”

Diệp Quân có chút kinh ngạc: “Phong ấn?”

Người đàn ông trung niên khẽ gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân thử một chút, quả nhiên có một nguồn lực thần bí phong ấn tu vi của hắn, nguồn lực thần bí phong ấn này khiến hắn thấy quen quen.

Ngay sau đó, biểu hiện của Diệp Quân trở nên kỳ lạ.

Bởi vì trong sức mạnh phong ấn bí ẩn này, hắn cảm nhận được một sức mạnh, sức mạnh này hoàn toàn giống với sức mạnh phong ấn trong động thiên Thần Nhất.

Và Diệp Quân cũng cẩn thận phát hiện ra rằng phong ấn này dường như được cấu thành từ nhiều loại lực.

Người đàn ông trung niên nói: “Chúng ta đi chỗ khác hỏi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Người phụ nữ kia quả thực quá đen tối, hắn mặc dù có tiền, nhưng cũng không muốn coi tiền như cỏ rác.

Khi Diệp Quân bước vào cửa hàng, bà chủ đang kéo Ngao Thiên Thiên nói gì đó, khi nhìn thấy Diệp Quân bước vào, bà ta lập tức cười toe toét: “Công tử, suy nghĩ sao rồi?”

Diệp Quân lắc đầu: “Chúng tôi không có hứng thú”.

Nói xong, hắn kéo Ngao Thiên Thiên và chuẩn bị rời đi.

Vẻ mặt bà chủ cứng đờ, nghiêm khắc nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh, sau đó nói: “Thứ đó ngoại trừ ta, người khác không có đâu, ngươi muốn đi chỗ khác hỏi thì hãy quên đi”.

Diệp Quân liếc nhìn bà chủ và mỉm cười: “Chúng tôi chỉ hỏi thôi, không có ý định mua”.

Nói xong, hắn kéo Ngao Thiên Thiên và quay người rời đi.
 
Chương 2750


Chương 2750

Bà chủ cau mày, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.

Sau khi ra khỏi Hắc Điếm, cả ba đi về phía một con phố khác.

Diệp Quân có chút hiếu kỳ: “Lai lịch của bà chủ này như nào thế?”

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Ta không biết, nhưng bất cứ ai có thể mở cửa hàng ở đây đều phải có lai lịch vững chắc”.

Diệp Quân nhìn xung quanh, thấy mấy cửa hàng xung quanh đã mở cửa, nhưng không có nhiều người trên đường.

Diệp Quân càng ngày càng tò mò với nơi này, liền liên tiếp hỏi mấy câu liền.

Sau khi hai người trao đổi, Diệp Quân cũng biết rằng tên của người đàn ông trung niên là Cao Thú, ông ta không phải đến từ vũ trụ Thần Nhất, mà đến từ một vũ trụ Diệp Quân chưa từng nghe đến.

Chủ nhân Đạo Thị rất mạnh, rất rất mạnh, đối phương đã ước định với rất nhiều chủ vũ trụ, thỉnh thoảng lại mở Đạo Thị, sau đó cường giả của mỗi một vũ trụ đều có thể tiến vào Đạo Thị giao dịch tự do, các cường giả khác trong Đạo Thị không thể tiến vào vũ trụ của người khác.

Bởi vì văn minh võ đạo của mỗi vũ trụ là khác nhau, nếu có người quá mạnh tiến vào vũ trụ có văn minh võ đạo thấp, có thể sẽ gây họa.

Các cường giả đỉnh cấp của mỗi vũ trụ nếu muốn vào Đạo Thị thì phải đạt được tư cách, tư cách này do chủ nhân của mỗi vũ trụ cấp. Ngoại trừ phương pháp này, còn có một con đường khác tiến vào Đạo Thị, đó chính là duyên, nếu có người gặp được thì cũng có thể tiến vào, đương nhiên dưới tình huống bình thường, Đạo Thị chỉ cho phép người có thực lực gặp được.

Nghe vậy, Diệp Quân không khỏi bật cười, xem nhìn ra hắn cũng là một người có thực lực.

Nói một cách đơn giản, Đạo Thị này là thị trường giao dịch cao cấp và thị trường giao dịch này chỉ phục vụ khách hàng cao cấp.

Lúc này, Ngao Thiên Thiên đột nhiên hỏi: “Tại sao ở đây lại có ít khách như vậy?”

Diệp Quân cũng có chút tò mò, sau khi đi vào mới phát hiện nơi này không giống kiểu vắng vẻ bình thường, cũng không thấy có được mấy người sống ở đây.

Cao Thú giải thích: “Đó là bởi vì thị trường vừa mới khai trương, còn có rất nhiều người đang trên đường vào. Sau một thời gian nữa, sẽ có nhiều người hơn”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ra vậy”.

Nói xong, hắn tựa hồ nghĩ tới cái gì, lấy ra ba Tổ Nguyên đưa cho Cao Thú: “Đa tạ Cao huynh đã ko ngại giải thích cho vợ chồng ta..”.

Ngao Thiên Thiên liếc nhìn Diệp Quân và nhếch môi cười.

Cao Thú liên tục xua tay: “Diệp tiểu hữu, không cần như thế đâu, chỉ là mấy thông tin xoàng thôi, không cần trả thù lao gì đâu”.

Diệp Quân cười nói: “Cầm đi”.

Cao Thú lại lắc đầu: “Ta mặc dù là người lỗ mãng, nhưng cũng hiểu được đạo lý quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo. Diệp tiểu hữu, mau cất Tổ Nguyên đi, nếu không, ta sẽ tức giận đấy”.

Thấy vẻ mặt của Cao Thú dường như không phải làm bộ, Diệp Quân do dự một lúc, sau đó mới cất Tổ Nguyên đi, rồi cười nói: “Vậy ta sẽ mua một thứ từ Cao huynh”.

Cao Thú cười nói: “Không nhất thiết phải như vậy. Diệp tiểu hữu không muốn nợ người ân huệ, ta có thể hiểu được, nhưng những thứ này chỉ là chuyện vặt vãnh, căn bản không được coi là ân huệ”.

Nói đến đây, ông ta dừng một chút, rồi nói: “Để ta nói thêm một điều, nếu Diệp tiểu hữu là một kiếm tu, không nên quá coi trọng những thứ phù phiếm này, nếu không, theo thời gian, nó có thể ảnh hưởng đến kiếm đạo của Diệp tiểu hữu đấy”.

Diệp Quân suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu: “Là ta quá coi trọng rồi”.
 
Chương 2751


Chương 2751

Cao Thú cười nói: “Chuyện này coi như bỏ qua đi, chúng ta đi hỏi tiệm tiếp theo đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dưới sự dẫn dắt của Cao Thú, một lúc sau, ba người họ đến một cửa hàng, trên giá bày rất nhiều bảo vật, nhìn thấy những bảo vật này, Diệp Quân có chút kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện những bảo vật này chí ít đều là bảo vật thần cấp.

Lúc này, một ông lão bước xuống cầu thang, ông lão hơi gầy, mặc áo choàng vải bố, nhìn rất có phong độ.

Nhìn thấy ba người, ông lão cười nói: “Hoan nghênh”.

Khi Diệp Quân giải thích mục đích của mình, ông già cau mày.

Diệp Quân hỏi: “Sao thế?”

Ông lão trầm giọng nói: “Nói thật, ta có thuật dẫn đạo cổ xưa, nhưng không bán được cho ngươi”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Ông lão trầm giọng thở dài: “Nếu các ngươi đến chỗ ta trước thì mọi chuyện sẽ rất dễ dàng, nhưng đáng tiếc là các ngươi tới Hắc Điếm trước, lại không mua chỗ bà ta, nếu ta bán cho các ngươi, bà ta nhất định sẽ điên cuồng trả thù ta. . .”

Vừa nói, ông ta vừa khẽ lắc đầu: “Ta không muốn chọc tức người phụ nữ này”.

Nghe ông lão nói vậy, Diệp Quân cùng Cao Thú nhìn nhau, Diệp Quân lập tức hỏi: “Người phụ nữ kia lợi hại như vậy sao?”

Ông già cười khổ nói: “Người phụ nữ này không chỉ lợi hại, hơn nữa còn không thèm nói lý, nếu như ta bán cho các ngươi, sau này bà ta nhất định sẽ ghim ta, haizz…”

Trầm mặc một hồi, Diệp Quân khẽ gật đầu: “Hiểu rồi”.

Nói xong, hắn quay người rời đi cùng Cao Thú và Ngao Thiên Thiên.

Mà vừa lúc ba người chuẩn bị ra khỏi cửa, ông già lại nói: “Cũng không cần đi hỏi ở chỗ khác đâu, ở chỗ này, ai cũng sẽ không muốn đắc tội với người phụ nữ đó”.

Diệp Quân cười nói: “Cám ơn ông đã cho ta biết”.

Nói xong, ba người xoay người rời đi.

Bên ngoài, Cao Thú trầm giọng nói: “Ta biết người phụ nữ này rất có thực lực, nhưng không ngờ bà ta lại lợi hại như vậy”.

Diệp Quân cũng có chút kinh ngạc, hắn không ngờ tới người nơi này lại không dám khiêu khích người phụ nữ kia.

Ngao Thiên Thiên đột nhiên nói: “Thôi bỏ đi”.

Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên, Ngao Thiên Thiên mỉm cười và nói: “Không có vảy chiến thú, ta cũng có thể đạt đến Tổ Cảnh, nhưng có thể cần thêm một chút thời gian”, Diệp Quân trầm giọng nói: “Một trăm đạo Tổ Nguyên … ”

Ngao Thiên Thiên lắc đầu: “Bà ta quá đen tối. Mặc dù chúng ta không quan tâm đến tiền, nhưng bỏ ra số tiền như vậy ta cũng không vui”.

Diệp Quân suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Được”.

Nhưng vào lúc này, ba người tựa hồ cảm giác được cái gì đó, quay đầu lại nhìn, cách đó không xa có ba người đứng ở Hắc Điếm.

Nhìn thấy ba người này, sắc mặt Diệp Quân nhất thời trầm xuống.

Ba vị thần linh!
 
Chương 2752


Chương 2752

Tuy nhiên, những gì hắn nhìn thấy lúc đầu chỉ là phân thân, nhưng bây giờ đứng trước mặt hắn là ba vị thần bản thể.

Diệp Quân biết rằng ba vị thần này đang tìm kiếm hắn, nhưng hắn không ngờ rằng đối phương sẽ trực tiếp tìm đến Đạo Thị.

Ba vị thần lạnh lùng nhìn Diệp Quân một cái, Mạt Ách dẫn đầu nói: “Ngươi cho là nơi này có thể bảo vệ ngươi sao?”

Diệp Quân cười nói: “Các ông giỏi đấy, vậy mà có thể đuổi theo đến tận đây”.

Mạt Ách chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Quân, lắc đầu: “Ta không biết tại sao Thượng Thần lại chọn một người phàm để truyền thừa tất cả của mình. Thứ lỗi cho ta nói thẳng, ngươi không làm được như lão sư, thay đổi trời đất đâu”.

Diệp Quân lắc đầu cười nói: “Những thứ này không cần nói, muốn đoạt truyền thừa, cứ nói thẳng là được”.

Mạt Ách nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi cho rằng mình ở đây là tuyệt đối an toàn sao? Nếu ngươi nghĩ như vậy, vậy ta có thể nói cho ngươi biết, ngươi sai rồi”.

Nói xong quay người rời đi.

Ba vị thần linh đi thẳng vào Hắc Điếm.

Nhìn thấy vậy, Diệp Quân cau mày, Ngao Thiên Thiên trầm giọng nói: “Ta phải đến được Tổ Cảnh”.

Hiện tại thiếu sót lớn nhất của Diệp Quân không phải là thiếu cảnh giới kiếm đạo, mà là thiếu cảnh giới tự thân, nếu như cô ấy có thể đạt tới Tổ Cảnh, thì Diệp Quân cũng có thể dung hợp với cô ấy, đạt tới Tổ Cảnh.

Chỉ khi Diệp Quân đạt đến Tổ Cảnh, đối mặt với những vị thần linh thực sự này, hắn mới có thể có cái để chiến đấu.

Mà hiện tại, nếu cô ấy muốn nhanh chóng đạt tới Tổ Cảnh, biện pháp tốt nhất chính là sử dụng vảy chiến thú… bởi vì bên trong ẩn chứa uy năng chiến thú, có thể tăng cường thực lực của cô ấy lên rất nhiều.

Bên cạnh Diệp Quân, Cao Thú đột nhiên nói: “Diệp Huynh, mặc dù không thể động thủ ở đây, nhưng có một ngoại lệ”.

Diệp Quân nhìn Cao Thú, Cao Thú đang định nói chuyện, thì lúc này, bà chủ của Hắc Điếm phía xa đột nhiên đi ra, sau lưng bà ta, có ba vị thần linh.

Bà chủ Hắc Điếm chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân, cười nói: “Tiểu mỹ nam, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi”.

Diệp Quân nhìn bà chủ mà không nói lời nào.

Bà chủ cười nói: “Vừa rồi ta phát hiện trong điện của ta một Tổ Mạch biến mất, hôm nay chỉ có ngươi tiến vào điện của ta, cho nên. . . Ta nghi là các ngươi đã trộm Tổ Mạch của ta, để chứng minh sự vô tội của các ngươi, ta phải lục soát các ngươi”.

Lục soát!

Nghe vậy, sắc mặt Cao Thú nhất thời trầm xuống, ông ta liếc nhìn ba người phía sau bà chủ, trầm mặc không nói gì.

Diệp Quân nhìn chằm chằm bà chủ Hắc Điếm: “Đây là ân oán giữa ta và bọn họ”.

Bà chủ cười nói: “Ta không nhúng tay vào ân oán giữa các ngươi, ta chỉ biết ngươi trộm Tổ Mạch của ta, dựa theo quy củ nơi này, ta có thể lục. . .”

Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên lao về phía trước, bà chủ Hắc Điếm còn chưa kịp phản ứng, Diệp Quân đã nắm lấy cổ họng của bà ta, vặn mạnh.

Rắc!

Đầu của bà chủ đã bị hắn nâng lên đột ngột như vậy …

Máu tuôn ra.

Tay trái Diệp Quân ôm đầu của bà chủ Hắc Điếm, tay phải tháo chiếc nhẫn của bà chủ ra, sau đó bình tĩnh nói: “Nói cho đúng, ta bình thường không ăn trộm, ta chỉ cướp thôi”.
 
Chương 2753


Chương 2753

Mọi người: “…”

Việc giết người đột ngột của Diệp Quân khiến mọi người ở đó choáng váng.

Bởi vì không ai nghĩ rằng Diệp Quân lại dám giết người, hơn nữa còn là bà chủ của Hắc Điếm có lai lịch bí ẩn.

Ba vị thần linh nhìn chằm chằm Diệp Quân, sắc mặt rất khó coi, nhưng trên mặt trong nháy mắt lại lộ ra nụ cười.

Diệp Quân giết người ở đây chỉ tốt cho họ, không có chỗ nào xấu cả.

Ngược lại, trán Cao Thú thì lấm tấm mồ hôi lạnh, ông ta thật sự không ngờ rằng Diệp tiểu hữu này lại dám động thủ, hơn nữa vừa ra tay liền giết không thương tiếc.

Quá độc ác.

Diệp Quân âm thầm cất chiếc nhẫn của bà chủ đi, trong chiếc nhẫn quả thật có một Tổ Mạch, nhưng không lớn bằng chiếc nhẫn của Thần Nhất để lại, bên cạnh đó còn có một đống bảo vật vô cùng quý giá.

Bà chủ này giàu thật đấy.

Diệp Quân không hề liều lĩnh, mà vì hắn biết người phụ nữ này nhất định đã lấy được lợi ích của ba vị thần linh này, vì vậy bà ta mới nhắm vào hắn. Lúc này nếu nói lý lẽ với đối phương, chắc chắn hắn sẽ chỉ tự chuốc nhục thôi. Trong trường hợp đó, hắn quyết định ra tay.

Khi xung đột là không thể tránh khỏi, hắn dứt khoát chọn tấn công trước.

Hai mắt trên đầu bà chủ vẫn trợn to, cho đến khi chết, bà ta cũng không ngờ, thanh niên trước mắt lại dám giết bà ta…

Phải nói, bà ta cảm thấy mình chết rất oan uổng!

Sau khi cất nhẫn của bà chủ đi, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn ba người Mạt Ách cách đó không xa, đang định một là không làm gì hai là xử lý đến cùng thì bốn người đột nhiên từ con phố cách đó không xa đi tới, bốn người đàn ông mặc trang phục nha sai, tay trái cầm đao, tay phải cầm xích sắt, đang chậm rãi đi về phía hắn.

Nhìn thấy bốn người này, sắc mặt Cao Thú bên cạnh Diệp Quân nhất thời trở nên nghiêm túc: “Đây là đạo binh, phụ trách trấn an Đạo Thị”.

Đạo binh!

Diệp Quân nhìn bốn người, bọn họ đều ở Tổ Cảnh, không chỉ như vậy, còn có tu vi.

Ba vị thần linh nhìn Diệp Quân với vẻ mặt vui vẻ.

Làm điều đó ở nơi này chắc chắn là tìm đến cái chết.

Ngay cả bọn họ cũng sẽ không phá vỡ quy tắc ở nơi này, cũng chính vì lý do này mà bọn họ mới bỏ ra rất nhiều tiền để nhờ bà chủ của Hắc Điếm giúp đỡ.

Nhưng họ không ngờ rằng Diệp Quân sẽ thẳng tay giết bà ta.

Tất nhiên, nó cũng không phải là một điều xấu.

Bốn đạo binh chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân đám người, đạo binh dẫn đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi đi theo chúng ta, hay là chúng ta còng tay ngươi?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta đi cùng các ngươi”.

Đạo binh gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Diệp Quân quay đầu nhìn Ngao Thiên Thiên, Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu, sau đó quay trở lại Tiểu Tháp.

Diệp Quân lại nhìn Cao Thú, cười nói: “Cao huynh, chúng ta gặp nhau sau”.

Nói xong, hắn đi theo bốn người họ về phía xa.
 
Chương 2754


Chương 2754

Nhìn đám người Diệp Quân rời đi, Cao Thú thấp giọng thở dài, một khi tiến vào đạo ngục, thật sự sống không bằng chết.

Diệp tiểu hữu này nóng tính quá!

Nhưng, vừa nghĩ tới đối phương là kiếm tu, ông ta lại yên tâm trở lại.

Có bao nhiêu kiếm tu trên đời này có tính khí tốt chứ?

Mạt Ách đột nhiên nói: “Đi thôi”.

Nói xong, ba người đi theo.



Diệp Quân được bốn đạo binh dẫn đến một gian phòng tối, một đạo binh nhìn Diệp Quân: “Vào trong chờ xét xử”.

Diệp Quân lấy ra mười đạo Tổ Nguyên đặt vào trong tay đạo binh, nói: “Vị huynh đệ này, xét xử gì đó? Có thể giải thích chút không?”

Người đạo binh liếc nhìn Tổ Nguyên trong tay, rồi lặng lẽ cất nó đi: “Bất cứ ai vi phạm pháp luật trong Đạo Thị đều sẽ bị xét xử, do tư pháp thiên quân tự mình xét xử”.

Diệp Quân hỏi: “Loại như ta thường sẽ bị xét xử như nào?”

Đạo binh liếc hắn một cái: “Phá nát thân thể, giam giữ linh hồn”.

Diệp Quân im lặng. Đạo binh đột nhiên hỏi: “Ngươi biết người ngươi giết là ai không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết”.

Đạo binh khẽ lắc đầu: “Ngươi giết người của nhà họ Kỳ, ngươi… biết nhà họ Kỳ không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Đạo binh có chút nghi hoặc: “Ngươi cái gì cũng không biết, sao dám giết người?”

Diệp Quân cười nói: “Giết trước rồi nói sau”.

Đạo binh cười nói: “Ngươi được lắm, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, ngươi đã đắc tội một thế lực không nên đắc tội, nhà họ Kỳ này được xếp vào năm thế lực đứng đầu. Ngươi giết người của bọn họ, bọn họ sẽ không bao giờ tha…”

Nói đến đây, hắn nhíu mày: “Ngươi không cần xét xử”.

Diệp Quân nhìn đạo binh, đạo binh nói: “Ta vừa nhận được tin báo rằng người của nhà họ Kỳ đã lên đường. Ngay khi bên kia đến, chúng ta sẽ giao ngươi cho nhà họ Kỳ và để nhà họ Kỳ xử lý”.

Diệp Quân có chút hiếu kỳ: “Thế giới này có những thế lực gì? Có nhà họ Dương không?”

Đạo binh khẽ nhíu mày: “Nhà họ Dương?”

Diệp Quân gật đầu.

Suy nghĩ một chút, đạo binh lắc đầu: “Không có nhà họ Dương”.

Diệp Quân im lặng.

Ông nội và bố khiêm tốn quá!

Đạo binh chỉ vào đại sảnh tối đen trước mặt: “Vào đi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó đi vào trong đại sảnh, đại sảnh càng tối hơn, bên trong trừ hắn ra, còn có hai người bị nhốt ở bên trong, một nam một nữ, ông già cuộn mình trong một góc, dùng tay ôm đầu gối, nhìn chằm chằm vào hắn.

Về phần người phụ nữ, cô ta đang ngồi khoanh chân ở giữa đại sảnh, mặc một chiếc váy trắng, đôi mắt hơi nhắm lại, như thể cô ta không biết Diệp Quân đang đi vào.

Diệp Quân nhìn xung quanh, những bức tường xung quanh được vẽ bằng đủ loại bùa kỳ lạ, có những sức mạnh kỳ lạ trong những lá bùa kỳ lạ này.
 
Chương 2755


Chương 2755

Diệp Quân cố gắng vận chuyển huyền khí, nhưng ngay khi hắn kích hoạt huyền khí, những phù văn kỳ lạ xung quanh hắn đột nhiên phát ra ánh sáng đen.

Bùm!

Vô số tia sét đột nhiên từ bốn phía bay ra, sau đó oanh tạc Diệp Quân.

Diệp Quân choáng váng vì bị điện giật.

Xa xa, ông già cuộn mình trong góc cười lạnh một tiếng: “Tự tìm đến cái chết”.

Một lúc sau, Diệp Quân đứng dậy, toàn thân có chút máu, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại.

Thấy cảnh này, trong mắt ông già hiện lên một tia kinh ngạc.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy trắng cùng ông già, sau đó đi tới một bên ngồi xuống, hai mắt chậm rãi nhắm lại.

Nơi này rất đặc biệt, thậm chí còn đặc biệt hơn so với động thiên Thần Nhất, về cơ bản là không thể phá vỡ phong ấn ở đây, bởi vì không chỉ có phong ấn của Thần Nhất mà còn có sức mạnh phong ấn của rất nhiều cường giả đỉnh cấp khác.

Do đó, đơn giản là không thể cưỡng bức phá vỡ phong ấn ở đây.

Trừ khi… có thể mượn một thanh kiếm từ cha hoặc cô cô.

Hai thanh kiếm đó có thể phá vỡ sức mạnh của mọi phong ấn.

Tất nhiên, thanh kiếm của ông nội cũng tốt …

Hắn đã lên kế hoạch rằng khi cần thiết, hắn sẽ mượn kiếm để giết ba vị thần llinh.

Lúc này, ông già cuộn mình trong góc đột nhiên nói: “Ngươi đã phạm tội gì?”

Diệp Quân liếc mắt một cái, nói: “Giết người”.

Ông lão cau mày: “Ngươi giết người ở Đạo Thị sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Ông lão giơ ngón tay cái lên: “Ngươi được đấy, cho dù không chết cũng phải ngồi tù”.

Diệp Quân nói: “Thế còn ông?”

Ông lão nhẹ giọng nói: “Ăn cắp”.

Diệp Quân hỏi: “Bản án bao lâu?”

Ông lão bình tĩnh nói: “Ta đã bị giam cầm hơn ba trăm năm rồi”.

Diệp Quân theo bản năng nói: “Tại sao không trốn?”, ông già nhìn chằm chằm Diệp Quân, có chút bất mãn nói: “Nếu như có thể trốn, ta sẽ không trốn chắc?”

Diệp Quân cười giễu cợt: “Cũng phải…”

Ông lão có chút hiếu kỳ: “Ngươi giết ai?”

Diệp Quân nói: “Bà chủ của Hắc Điếm”.

“Cái gì!”

Ông lão sửng sốt, đột nhiên đứng lên, không thể tin nói: “Ngươi giết bà chủ Hắc Điếm?”

Ở giữa đại sảnh, người phụ nữ váy trắng cũng mở mắt liếc nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

“Haha!”

Ông lão giơ ngón tay cái lên: “Ngươi được của nó đấy, giết cả bà ta”.

Diệp Quân có chút tò mò: “Ông cũng biết bà ta à?”
 
Chương 2756


Chương 2756

Ông lão cười nói: “Đến Đạo Thị ai mà không biết con mụ hiểm độc đó? Bà ta đã lừa không biết bao nhiêu người, nhưng vì có nhà họ Kỳ sau lưng nên không ai dám khiêu khích bà ta. Không ngờ bà ta lại chết ở trong tay ngươi, đúng là không phải không có quả báo mà do thời chưa tới thôi”.

Nói đến đây, ông ta đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi biết nhà họ Kỳ không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Ông lão cười quái dị: “Thì ra là không biết!”

Diệp Quân liếc mắt một cái, không nói gì, nhưng ông già vẫn nói nhảm: “Ngươi không biết nhà họ Kỳ đáng sợ cỡ nào sao?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết”.

Ông lão cười khẽ: “Nhà họ Kỳ này có cường giả Tiên Linh có trong truyền thuyết…”

Diệp Quân có chút hiếu kỳ: “Tiên Linh là gì?”

Ông lão đột nhiên cười.

Diệp Quân nhíu mày, lúc này, người phụ nữ váy trắng đột nhiên nói: “Cường giả Tiên Linh là cường giả tiến vào cảnh giới Thần Đạo, chỉ có người có ít nhất 3 phần thần tính thuần túy mới có thể được xưng là Tiên Linh”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Thì ra là như vậy”.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên có chút hiếu kỳ, không biết ba vị thần linh ngoài kia có được tính là cảnh giới Thần Đạo hay không, nếu như bọn họ ở trạng thái này, đối phương có bao nhiêu thần tính thuần túy?

Diệp Quân đột nhiên đứng dậy, hắn đi tới cửa đại sảnh, bất luận như thế nào cũng không thể ngồi yên, hắn phải rời khỏi nơi này.

Nhìn thấy Diệp Quân đi tới cửa chính điện, ông già đột nhiên cười lạnh: “Ngươi không thể đi ra, phong ấn nơi này là do vô số cường giả có ít nhất 5 phần thần tính thuần túy liên thủ bày ra, ngươi hoàn toàn không phá được”.

Diệp Quân không nói gì, nhưng trong lòng âm thầm nói: “Cha, cho con mượn kiếm chút”.

Keng!

Một tiếng kiếm đột nhiên từ trên trời rơi xuống, sau một khắc, trong tay Diệp Quân xuất hiện một thanh kiếm phá vỡ tất cả phong ấn.

Kiếm Thanh Huyên!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt ông già nhất thời biến đổi: “Ngươi. . . ”

Cô gái váy trắng cũng đột ngột ngồi dậy, bước nhanh đến bên cạnh Diệp Quân, nói: “Có cần giúp không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không cần”.

Vừa nói, hắn vung kiếm ra.

Bùm!

Với nhát kiếm này, hàng rào vô hình trước mặt hắn trực tiếp bị phá vỡ.

Diệp Quân bước nhanh ra ngoài, mà người phụ nữ mặc váy trắng cũng nhanh mắt nhanh tay, nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Diệp Quân và đi ra ngoài.

Ngay khi hai người đi ra ngoài, kết giới lập tức trở lại bình thường.

Nhìn thấy cảnh này, ông già vội vàng đi tới cửa: “Tiểu hữu, tiểu hữu…”

Diệp Quân không để ý tới ông già, hắn nhìn xung quanh, rất nhanh liền tìm được khí tức của ba vị thần linh, sau một khắc, hắn trực tiếp vung kiếm lên, lao về phía ba vị thần.
 
Chương 2757


Chương 2757

Với kiếm Thanh Huyên, những phong ấn đó không có tác dụng gì với hắn, bởi vì thanh kiếm này có thể phá vỡ mọi thứ, nhưng khi Diệp Quân vừa lao đến trước mặt ba vị thần linh, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn đã bay đi.

Diệp Quân: “? ? ?”

Nhìn thấy Diệp Quân đột nhiên tới gần, sắc mặt ba người Mạt Ách đều thay đổi, chẳng lẽ tu vi của Diệp Quân đã khôi phục rồi sao?

Sao lại thế được?

Ba người sau khi định thần lại, trên mặt tràn đầy cảnh giác, như thể đối mặt với kẻ địch vậy.

Họ không ngờ Diệp Quân sẽ trốn thoát khỏi nhà tù đó.

Làm thế nào mà tên này thoát ra được?

Ba người họ đầy nghi ngờ.

Diệp Quân nhìn ba người họ, nhưng vẫn im lặng.

Kiếm Thanh Huyên bỏ chạy!

Không có kiếm Thanh Huyên, những sức mạnh phong ấn đó lại xuất hiện mà với thực lực cá nhân hiện tại của hắn, hắn hoàn toàn không thể chống lại những sức mạnh phong ấn đó.

Diệp Quân đau đầu, kiếm Thanh Huyên này sao đột nhiên chạy mất vậy?

Ở phía bên kia, trên một con phố nào đó, một cô bé đang đối đầu với một đạo binh. Cô bé này là Nhị Nha. Trên vai Nhị Nha, anh chàng màu trắng nhỏ bé đang vung vẩy thanh kiếm trong móng vuốt của mình…

Mà ở một góc khuất nào đó, một người đàn ông áo trắng đột nhiên quay đầu nhìn về phía người phụ nữ váy trắng bên cạnh, trên mặt tràn đầy nghi hoặc: “Thanh Nhi, sao bọn chúng có thể mượn kiếm của ta chứ?”

Người phụ nữ váy trắng chớp chớp mắt, đang muốn nói gì đó, thì người đàn ông áo trắng nghiêm túc nói: “Đừng có mà chớp mắt”.

Người phụ nữ váy trắng: “…..”.

Người đàn ông áo trắng nhẹ nhàng nói: “Khó trách kiếm Thanh Huyên thường xuyên bay đi, ra là đã bị bọn họ mượn”.

Người phụ nữ váy trắng nói: “Có khả năng thanh kiếm này không phải của ông?”

Người đàn ông áo trắng: “…”



Trên đường phố, Diệp Quân đối mặt với ba vị thần linh, cả hai đều không dám di chuyển.

Ba vị thần linh lúc này tự nhiên vô cùng sợ hãi, bọn họ không ngờ rằng Diệp Quân chẳng những có thể thoát khỏi đạo ngục, còn có thể khôi phục tu vi.

Bọn họ giờ phút này thật sự khó chịu, đám đạo binh đều là lũ vô dụng à?

Nơi này còn có phong ấn, chẳng phải nói cho dù là cường giả Tiên Linh khi tới đây cũng phải tuân thủ quy tắc sao?

Chơi nhau à?

Nhìn thấy vẻ mặt đề phòng của ba người Mạt Ách, Diệp Quân đột nhiên rút kiếm Hiên Viên ra, khoa chân múa tay: “Ta đâm chết các ông!”

Sắc mặt ba người đột nhiên biến đổi, liên tục lui về phía sau.

Thấy Diệp Quân không đâm, ba người Mạt Ách biết mình bị trêu chọc, sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm.

Diệp Quân trong lòng vội vàng nói: “Thanh Huyên?”
 
Chương 2758


Chương 2758

Hắn biết bây giờ là thời cơ tốt nhất để giết ba vị thần linh này, lúc này giao cho hắn một thanh kiếm Thanh Huyên, chết tiệt, hắn sẽ giết hết tất thảy.

Ở một con phố khác, kiếm Thanh Huyên trong tay Tiểu Bạch khẽ run lên sau khi nghe thấy tiếng gọi của Diệp Quân.

Tiểu Bạch chớp chớp mắt, vỗ kiếm Thanh Huyên, sau đó nhanh chóng vung tiểu móng vuốt của mình lên…

Kiếm Thanh Huyên: “…”

Cuối cùng, Diệp Quân vẫn không mượn được của Tiểu Bạch.

Khi Nhị Nha và Tiểu Bạch đối diện, những tên đạo binh dường như đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.

Cùng lúc đó, xung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, ánh mắt đều đổ dồn về phía Tiểu Bạch.

Linh Tổ!

Hơn nữa, còn là một Linh Tổ sống, điều này thực sự quá hiếm.

Có sự tham lam rõ mồn một trong mắt nhiều người.

Tất cả các thần bảo đều chẳng là gì so với Linh Tổ này.

Tuy nhiên, ánh mắt của nhiều người tinh mắt lại đổ dồn vào Nhị Nha, vừa rồi cô bé này đã đấm một người muốn mua Linh Tổ bằng vũ lực.

Nhị Nha nhìn đạo binh kia, liếm kẹo và nói: “Nói chuyện không?”

Đạo binh do dự một lúc, rồi nói: “Ngươi không thể giết người ở đây”.

Nhị Nha cau mày, cô bé chỉ vào vũng máu trên mặt đất phía xa: “Ta đã nói với hắn là ta không bán, hắn vẫn còn bám riết theo ta, nói gì mà đến từ nhà họ Cao, nếu ta không bán thì cũng đừng hòng bước ra ngoài…..”

Nhà họ Cao!

Nghe những lời của Nhị Nha, khuôn mặt của đạo binh tối sầm lại.

Nơi này tuy rằng có quy tắc, nhưng quy tắc cũng không phải là tuyệt đối, có đôi khi để đạt được thần vật mình yêu thích tôn sùng, bình thường cũng dùng một ít thủ đoạn, đương nhiên nếu không đủ mạnh, động vào hàng độc, chỉ có thể trách bản thân đen đủi thôi.

Người nhà họ Cao này đúng là đen mà.

Tuy nhiên, bây giờ cũng hơi khó đối phó.

Bắt hay không?

Hai tên trước mặt thoạt nhìn không dễ chọc.

Nhị Nha đột nhiên ôm lấy Tiểu Bạch đi về phía xa, đi được hai bước, cô bé quay đầu nhìn về phía đạo binh: “Ngươi còn theo chúng ta nữa, ta sẽ bắt đầu cướp bóc đấy”.

Đạo binh: “…”

Kể từ khi bước vào nơi này, Nhị Nha và Tiểu Bạch đã rất phấn khích.

Bảo vật ở khắp mọi nơi!

Tuy nhiên, họ vẫn ghi nhớ lời dặn dò của An Nam Tịnh, không thể lấy đồ của người khác mà không có lý do.

Tuy nhiên, hai bạn nhỏ này rõ ràng là không thể chịu đựng được nữa.

Vì có quá nhiều bảo vật mà.

Đạo binh liếc nhìn Nhị Nha, nhưng không dám hành động hấp tấp, vì vậy chỉ có thể nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch chậm rãi đi về phía xa.
 
Chương 2759


Chương 2759

Tuy nhiên, nhiều người đã bí mật đi theo Nhị Nha và Tiểu Bạch.

Không có cách nào, sự cám dỗ của Linh Tổ quá lớn.

Đạo binh quay người rời đi, chuyện này nhất định phải báo cáo cho cấp trên xử lý.

Quy tắc của thị trấn nhỏ quả thực khiến người bình thường không dám phá vỡ chúng, nhưng những người dám làm như vậy chắc chắn không phải là người bình thường.

Ở bên kia đường, Diệp Quân vẫn đang đối đầu với ba người Mạt Ách.

Nếu không mượn được kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân cũng không ra tay, bởi vì không có ý nghĩa. Sở dĩ lúc trước hắn có thể giết bà chủ Hắc Điếm, hoàn toàn là bởi vì bà chủ quá ngu ngốc, ở quá gần hắn, không có bất kỳ phòng bị nào, nếu không, hắn rất khó giết được bà ta.

Nhưng vào lúc này, ba người Mạt Ách đều đề phòng hắn.

Diệp Quân nhìn ba người họ, thầm nghĩ thật đáng tiếc khi kiếm Thanh Huyên một đi không trở lại, nếu nó đi muộn hơn một chút thì hắn đã có thể giết chết ba vị thần linh này rồi.

Diệp Quân không lãng phí thời gian ở chỗ này nữa, xoay người rời đi.

Ba người Mạt Ách nhìn thấy Diệp Quân rời đi, không dám động.

Trầm mặc hồi lâu, Mạt Ách mới nói: “Ta đợi rời khỏi nơi này”.

Mặc kệ Diệp Quân khôi phục tu vi là do đâu, có thể khẳng định là người này có thể ở chỗ này khôi phục tu vi.

Quá nguy hiểm.

Nghe được lời của Mạt Ách, hai người còn lại liên tục gật đầu, nơi này thật sự là không thể ở lại nữa, nếu như Diệp Quân lại khôi phục tu vi, như vậy bọn họ chỉ có thể ở chỗ này chịu chết.

Ba người bọn họ vừa nói đi là đi, chắc chắn Diệp Quân cũng không dám ở nơi này quá lâu, dù sao Diệp Quân cũng vừa mới giết người của nhà họ Kỳ, nhà họ Kỳ nhất định sẽ không tha cho hắn.

Ngay khi ba người chuẩn bị rời đi, một người đàn ông trung niên đột nhiên từ cách đó không xa đi tới: “Ba người các ngươi chờ một chút”.

Ba người Mạt Ách quay đầu lại nhìn, người đàn ông trung niên đi tới trước mặt ba người, liếc nhìn ba người một cái rồi nói: “Ta là Kỳ Nguyên nhà họ Kỳ”.

Nhà họ Kỳ!

Ba người Mạt Ách nhìn nhau không nói gì.

Kỳ Nguyên bình tĩnh nói: “Ba người đoán không sai, lần này ta tới là vì tên thanh niên kia”.

Mạt Ách cười và nói: “Chuyện này không liên quan gì đến chúng ta, tên thanh niên tên Diệp Quân mới là người đã giết người nhà ông …”

Vừa nói, ông ta vừa nhanh chóng chỉ cách đó không xa: “Hắn vừa mới đi từ kia, hiện tại nếu như ông đuổi theo, nhất định có thể đuổi kịp”.

Kỳ Nguyên nhìn ba người bọn họ chằm chằm: “Ta tới tìm ba người các ông”.

Mạt Ách cau mày.

Kỳ Nguyên liếc nhìn ba người họ: “Theo như ta biết, người nhà họ Kỳ ta bởi vì nhận lời giúp ba người mới chuốc lấy phiền phức, có nghĩa là, cái chết của bà ta cũng tính là do ba người gián tiếp gây ra, đương nhiên không phải đến đây để báo thù ba người các ông, lấy tiền của người, làm việc cho người, đó là chuyện đương nhiên, nếu bà ta chết thì do bà ta ngu thôi”.

Ba người Mạt Ách không nói gì, chờ đợi.

Kỳ Nguyên tiếp tục nói: “Theo ta được biết, ba người các ông tới đây là vì truy sát thanh niên kia, ngẫm lại, ba người các ngươi chắc chắn biết lai lịch của thanh niên kia”.
 
Chương 2760


Chương 2760

Mạt Ách cười và nói: “Quả thật là biết, tên đó là một kiếm tu thiên tài trong vũ trụ Thần Nhất của chúng ta. Hắn xảy ra chút mâu thuẫn với tộc của chúng ta, sau đó đã giết rất nhiều tộc nhân của chúng ta. Vì vậy, ba người chúng ta đã truy sát hắn. Ta chỉ không ngờ rằng hắn lại chạy vào Đạo Thị, chính vì vậy, chúng ta đã tìm đến những người từ nhà họ Kỳ để giúp đỡ, nhưng ta không ngờ rằng Diệp Quân gan cùng mình như vậy, ở đây mà cũng dám giết người…”

Nói xong, ông ta vừa thấp giọng thở dài: “Hắn biết đó là người nhà họ Kỳ, nhưng vẫn giết chết, hắn căn bản không coi trọng nhà họ Kỳ”.

Kỳ Nguyên liếc nhìn ba người họ, rồi nói: “Cũng chỉ là một kiếm tu thiên tài?”

Mạt Ách mỉm cười và nói: “Chứ còn sao nữa?”

Kỳ Nguyên khẽ nhíu mày: “Chỉ là một kiếm tu thiên tài, lại dám ở chỗ này giết người?”

Mạt Ách bình tĩnh nói: “Điếc không sợ súng”.

Kỳ Nguyên nhìn ba người lần cuối, không nói một lời xoay người rời đi.

Mạt Ách trầm giọng nói: “Người này đang hoài nghi thân phận của Diệp Quân…”

Nói đến đây, ông ta đột nhiên nhíu mày: “Diệp Quân này có lai lịch gì?”

Trên thực tế, bọn họ cũng quên điều tra lai lịch của Diệp Quân, bọn họ chỉ biết là Diệp Quân đã có được truyền thừa của Thượng Thần, hiển nhiên, người bình thường không thể nào đạt được truyền thừa của Thượng Thần.

Thần linh tổ tiên nhà họ Triệu thấp giọng nói: “Mặc kệ lai lịch của hắn, người này được lão sư truyền thừa, là kẻ thù không đội trời chung của chúng ta, nhất định phải nghĩ biện pháp khiến người này rời đi. . .”

Mạt Ách nói: “Đi tìm Thuyền Bà, đi thôi”.

Nói xong, ba người xoay người rời đi.



Bên kia, Kỳ Nguyên đi tới một con phố, một lão già áo đen xuất hiện ở bên cạnh, cung kính nói: “Nguyên trưởng lão”.

Kỳ Nguyên ánh mắt lạnh lùng: “Ông tra ra lai lịch tên kia chưa?”

Ông lão áo đen lắc đầu: “Ta chỉ biết người này vào từ vũ trụ Thần Nhất thôi, trừ cái kia ra, ta không tìm được cái gì khác”.

Kỳ Nguyên nhíu mày thật sâu.

Lão già áo đen trầm giọng nói: “Nguyên trưởng lão, mặc kệ người này lai lịch như thế nào, nếu dám giết người nhà họ Kỳ ta, hắn nhất định phải trả giá đắt, nếu không, uy vọng nhà họ Kỳ ta ở nơi này. . . ”

Kỳ Nguyên bình tĩnh nói: “Không vội”.

Ông già áo đen khó hiểu.

Kỳ Nguyên xoay người nhìn về phương xa, nhẹ giọng nói: “Nhà họ Kỳ ta có thể đứng sừng sững ở bảng xếp hạng các thế giới, ngoại trừ nhiều đời có thiên tài, cũng là bởi vì hai chữ ‘cẩn thận’. Không nên hành động một cách tùy tiện cho đến khi nắm được thông tin chi tiết thực sự của đối phương… Đôi khi, ra tay thì dễ, nhưng thu tay thì lại khó”.

Nói đến đây, ánh mắt của ông ta dần dần trở nên lạnh lùng: “Hơn nữa, ba người kia rõ ràng là muốn lợi dụng ta làm vũ khí… bọn chúng được lắm”.

Ông lão áo đen trầm giọng nói: “Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Kỳ Nguyên nói: “Tiếp tục điều tra, chờ xem chuyện gì xảy ra”.

Lão già áo đen do dự một chút, sau đó nói: “Nguyên trưởng lão, nếu như thanh niên này lai lịch không tệ, nhà họ Kỳ không thể động tay vào, như vậy Lê cô nương hận..”.

Kỳ Nguyên mặt không đổi sắc: “Vậy thì Kỳ Lê chỉ là người làm công tạm thời được nhà họ Kỳ ta thuê, cô ta không liên quan gì đến nhà họ Kỳ ta”.
 
Chương 2761


Chương 2761

Ông già áo đen: “…”

Trên đường, Diệp Quân bước nhanh, hắn cũng không vội đi ra ngoài, hiện tại đánh không lại ba vị thần linh, cho nên nhiệm vụ cấp bách nhất chính là tăng cường thực lực của bản thân cùng Ngao Thiên Thiên.

Vì vậy, Diệp Quân lại đến cửa hàng thứ hai.

Vừa bước vào, lão chưởng quầy trông như sắp gặp phải kẻ địch đáng gờm và cực kỳ cảnh giác.

Rõ ràng, lão đã biết về việc Diệp Quân giết bà chủ của Hắc Đi3m.

Diệp Quân đi tới trước mặt lão chưởng quầy, nói: “Thuật dẫn đạo cổ xưa, ra giá đi”.

Lão chủ tiệm liếc nhìn Diệp Quân một cái, chần chờ không nói.

Diệp Quân nhíu mày: “Bà chủ của Hắc Đi3m đã chết, ông còn sợ cái gì?”

Lão chủ tiệm do dự một chút, sau đó nói: “Cái này nhà họ Kỳ…”

Diệp Quân nhìn chằm chằm lão chưởng quầy, không nói gì.

Diệp Quân nhìn chằm chằm khiến lão chưởng quầy có chút sợ hãi, vội vàng nói: “Ba mươi Tổ Nguyên là đủ rồi”.

Mặc dù không muốn chọc giận nhà họ Kỳ, nhưng người trước mắt này cũng không phải người tốt gì, nếu như tên này lại ra tay thô bạo, cũng không dám chắc có thể chống cự nổi.

Nghe lão chưởng quầy nói vậy, Diệp Quân xòe bàn tay ra, ba mươi Tổ Nguyên chậm rãi bay đến trước mặt lão chưởng quầy.

Lão chưởng quầy cất ba mươi Tổ Nguyên đi, sau đó lấy ra một cuộn sách cổ, đưa cho Diệp Quân.

Diệp Quân thu hồi cuộn sách, sau đó xoay người rời đi, nhưng vào lúc này, lão chưởng quầy đột nhiên nói: “Theo ta được biết, người nhà họ Kỳ đã tới rồi”.

Nhà họ Kỳ!

Diệp Quân ôm quyền: “Cám ơn”.

Nói xong, Diệp Quân rời khỏi tiệm, trước khi đi còn liếc nhìn tên cửa hàng.

Cửa hàng nhà họ Chu!

Đó là tên của cửa hàng.

Thấy Diệp Quân rời đi, lão chưởng quầy khẽ lắc đầu, sở dĩ nhắc nhở hắn, là bởi vì ông ta không thích bà chủ của Hắc Đi3m. Nhiều năm qua, bà chủ của Hắc Đi3m dựa vào quyền lực của nhà họ Kỳ nên rất hống hách, hầu hết các chủ cửa hàng ở đây đều bị bà ta ức hiếp.

Nếu giết một người như vậy, đối với những cửa hàng trong thị trấn nhỏ này mà nói, chính là vì dân trừ hại.

Sau khi rời khỏi cửa hàng, Diệp Quân đi tới một góc phố, hắn mở cuộn sách màu đen ra, giữa hai lông mày đột nhiên hiện lên một tia sáng đen, rất nhanh, vô số tin tức như thác lũ tràn vào trong đầu hắn.

Thuật dẫn đạo cổ xưa!

Công năng của thuật dẫn đạo cổ xưa này là truy tìm nguồn gốc, nói một cách đơn giản là có thể thông qua những mảnh vỡ của chiến thú để tìm ra bản thân chiến thú.

Sau một hồi, Diệp Quân đã hoàn toàn nắm vững thuật dẫn đạo cổ xưa này, sau đó hắn lấy vảy chiến thú ra.

Hai lòng bàn tay Diệp Quân mở ra, trong cơ thể hắn vận chuyển thuật dẫn đạo cổ xưa, rất nhanh, từ lòng bàn tay của hắn nổi lên một tia bạch khí, những bạch khí này tràn vào trong vảy, vảy chiến thú dần dần run lên. Cùng lúc đó, một hình ảnh không xác định đột nhiên xuất hiện trong tâm trí của Diệp Quân
 
Chương 2762


Chương 2762

Một lúc sau, Diệp Quân cau mày.

Lúc này, Ngao Thiên Thiên hỏi: “Sao rồi?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ở Sơn Hải Giới”.

Ngao Thiên Thiên nói: “Chúng ta phải đi đến Sơn Hải Giới à?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Vừa nói, hắn vừa liếc nhìn xung quanh, sau đó nắm lấy tay Ngao Thiên Thiên: “Đi thôi”.

Rất nhanh, Diệp Quân mang theo Ngao Thiên Thiên trở lại cửa hàng nhỏ của nhà họ Chu trước đó, nhìn thấy hai người Diệp Quân quay lại, lão chưởng quầy có chút kinh ngạc: “Ngươi. . . ”

Diệp Quân hơi nắm quyền, sau đó nói: “Chưởng quầy, ta muốn hỏi ông một chuyện, chúng ta muốn đến Sơn Hải Giới, thì phải làm sao?”

Lão chủ tiệm cau mày: “Đi Sơn Hải Giới?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Lão chưởng quầy trầm giọng nói: “Ta không khuyên ngươi đi”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Lão chưởng quầy khẽ lắc đầu: “Nơi đó thật sự quá nguy hiểm, đừng nói ngươi, cho dù là cường giả cảnh giới Đạo Thần, cũng không dám tùy tiện tiến vào”.

Diệp Quân suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra vảy chiến thú: “Chưởng quầy có biết loại này vảy ở nơi nào bán không?”

Lão chưởng quầy nhìn thoáng qua, có chút kinh ngạc nói: “Vảy chiến thú?”

Diệp Quân gật đầu.

Lão chưởng quầy nói: “Đây là thứ tốt, là vảy của chiến thú Sơn Hải Giới, con chiến thú này có chiến ý, thiên hạ vô song, nếu yêu thú có thể nuốt chửng chiến ý của nó, sức mạnh chiến đấu sẽ được tăng lên rất nhiều….”.

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Thứ này chỉ có Sơn Hải Giới mới có, nếu muốn, chỉ có thể đi Sơn Hải Giới”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Xin chưởng quầy cho ta biết đường đến Sơn Hải Giới”.

Lão chưởng quầy trầm giọng nói: “Nếu như ngươi thật sự muốn đi, ta đề nghị ngươi đi theo đoàn”.

Diệp Quân có chút khó hiểu: “Theo đoàn?”

Lão chưởng quỹ gật đầu: “Đúng vậy, có một binh đoàn đi Sơn Hải Giới, bọn họ đang tuyển người, ngươi có thể đi theo bọn họ, nếu may mắn, có thể lấy được một ít vảy chiến thú, bởi vì chiến thú mỗi lần lột vảy, sẽ có người đến thử vận may”.

Diệp Quân hỏi: “Làm thế nào để gia nhập binh đoàn đó?”

Lão chưởng quầy nói: “Đến quán rượu nhà họ Lý, sau khi ra ngoài rẽ phải đi qua hai con phố sẽ thấy”.

Diệp Quân ôm quyền: “Cám ơn”.

Nói xong quay người rời đi.

Diệp Quân đi theo con đường mà chưởng quầy chỉ, sau khi băng qua hai con phố, anh đến quán rượu nhà họ Lý, nơi có rất nhiều người tụ tập.

Ngay khi Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên bước vào quán rượu, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào họ, trong nhóm người này, Diệp Quân nhìn thấy một người quen thuộc.

Cao Thú!

Nhìn thấy hai người Diệp Quân, Cao Thú vội vàng chào đón họ và cười nói: “Diệp tiểu hữu, chúng ta lại gặp nhau”.
 
Chương 2763


Chương 2763

Diệp Quân cười nói: “Ừ”.

Cao Thú cười: “Ta biết đạo ngục không thể nào giam được ngươi mà, nào, ta sẽ mua cho ngươi một ly”.

Nói xong, kéo Diệp Quân ngồi xuống bàn rượu bên cạnh.

Mà xung quanh, có mấy người tò mò nhìn Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên, họ đã nghe nói về Diệp Quân.

Anh chàng này đã giết bà chủ của Hắc Đi3m.

Trên bàn rượu, Cao Thú đột nhiên nói: “Ngươi cũng đi Sơn Hải Giới à?”

Diệp Quân gật đầu, sau đó hỏi: “Cao huynh, huynh cũng đi sao?”

Cao Thú cười nói: “Đúng vậy, nói thật, những thứ trên người ta đều lấy được từ Sơn Hải Giới, nơi đó đối với chúng ta mà nói là kho báu thiên nhiên, chỉ là có chút nguy hiểm”.

Diệp Quân có chút hiếu kỳ: “Cao huynh, dựa vào thực lực của huynh, còn thiếu tiền sao?”

Cao Thú trợn tròn mắt: “Diệp đệ, sao lại hỏi thế, ai mà không thiếu tiền? Ngươi không thiếu tiền sao?”

Diệp Quân gật đầu, thành thật nói: “Ta khi còn bé thì cuộc sống có chút vất vả, nhưng khi lớn lên liền kế thừa gia nghiệp, từ đó đến nay, ta thật sự không hề lo lắng chuyện tiền bạc”.

Cao Thú cười khổ nói: “Diệp đệ, ngươi không biết đó thôi, càng lên cao, tiền này càng quan trọng, bởi vì muốn tăng lên, không có tài nguyên tu luyện cũng không được, ta còn đỡ, có mấy tu sĩ không chỉ nghèo, mà còn lo lắng về tuổi thọ, phải biết rằng nếu không tăng hạng trong một thời gian dài, tuổi thọ sẽ cạn kiệt, ngoài ra, phải trang bị cho mình một số trang bị, dù sao, xã hội bên ngoài tạp nham, sức mạnh cũng rất quan trọng…”.

Nói đến đây, ông ta thấp giọng thở dài: “Đặc biệt là tu sĩ bình thường như chúng ta, đương nhiên so với những cường giả kia, chúng ta cũng tự do hơn so với bọn họ, một người ăn no, cả nhà không đói, Diệp Quân cười nói: “Cao huynh, sau này ta cùng huynh đi Sơn Hải Giới rồi, xin chiếu cố”.

Cao Thú do dự một lúc rồi nói: “Diệp đệ, ngươi có chắc là muốn trải qua những ngày tháng máu lửa này không? Ta không nghĩ cảnh giới của ngươi thấp, nhưng ta muốn nói với ngươi rằng Sơn Hải Giới không phải là một nơi bình thường, đi vào cũng không phải chỉ để cho vui mà thôi đâu, gia cảnh của ngươi tốt thì thật sự không cần phải đi vào”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta hiện tại không có cách nào đi ra ngoài, bên ngoài có mấy vị thần linh từ vũ trụ Thần Nhất đang chờ ta, nơi này, ta vừa mới từ đạo ngục đi ra, người đứng sau Đạo Thị nhất định sẽ không tha cho ta, cho nên coi như là đến Sơn Hải Giới tị nạn đi”.

Cao Thú suy nghĩ một lúc, sau đó gật đầu: “Nếu ngươi muốn đến Sơn Hải Giới, ngươi cần có sự đồng ý của một người”.

Diệp Quân hỏi: “Ai?”

Cao Thú nói: “Đoàn trưởng Mục!”

Nói xong quay đầu nhìn về phía cửa bên cạnh: “Đến rồi”.

Diệp Quân quay đầu lại và nhìn thấy một người phụ nữ mặc đồ đen đang đi tới, người phụ nữ này đội một chiếc mũ tre, tay trái cầm một thanh kiếm.

Nhìn thấy người phụ nữ mặc đồ đen, mọi người nhanh chóng đứng dậy.

Cao Thú cũng vội vàng đứng lên: “Vị này là đoàn trưởng đoàn chúng ta!”

Vừa nói, ông ta vừa dẫn Diệp Quân đưa tới trước mặt người phụ nữ áo đen, sau đó nói ra lý do tới đây của Diệp Quân.

Người phụ nữ áo đen nghe xong, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Diệp Quân: “Ừ”.

Nói xong bà ta đi thẳng đến bàn bên cạnh ngồi xuống.

Cao Thú vội vàng kéo Diệp Quân sang một bên và ngồi xuống, sau đó nói: “Diệp đệ, sau khi vào Sơn Hải Giới, phải hãy nhớ rằng phải tuân theo mệnh lệnh và không được chạy lung tung. Có những con thú đáng sợ sống ở đó. Một khi bước vào lãnh địa của chúng sẽ bị chúng coi là lời tuyên chiến và rất có thể sẽ gây hại cho mọi người”.
 
Chương 2764


Chương 2764

Diệp Quân gật đầu: “Sau khi tiến vào, ta sẽ đi theo các ngươi”.

Cao Thú khẽ gật đầu, sau đó giải thích cho Diệp Quân một số điều ở Sơn Hải Giới.

Nửa giờ sau, đoàn trưởng đang ngồi bên giường đột nhiên đứng dậy nói: “Đi thôi”.

Nói xong, bà ta đứng dậy cùng mọi người trong quán rượu rời đi.

Diệp Quân và Cao Thú vội vàng đi theo.

Sau khi đi qua một con phố, mọi người đến trước một trận pháp dịch chuyển, một ông già đang canh giữ trận pháp đó.

Đoàn trưởng Mục đi tới trước mặt ông lão, xòe bàn tay ra, một đạo Tổ Nguyên chậm rãi bay tới trước mặt ông lão, sau đó đi vào trong trận pháp dịch chuyển.

Sau đó, mọi người đều giao nộp một đạo Tổ Nguyên giống như đội trưởng Mục, rồi bước vào trận pháp dịch chuyển.

Sau khi Diệp Quân và Cao Thú bước vào trận pháp dịch chuyển, trận pháp dịch chuyển liền được kích hoạt và khi trận pháp dịch chuyển được kích hoạt, Diệp Quân đột nhiên nhìn về con đường phía xa, hắn nhìn thấy một bóng người quen thuộc, nhưng trước khi hắn có thể nhìn rõ, hắn đã được dịch chuyển đi rồi.

Ở cuối con đường phía xa, một cô bé đang lững thững đi dạo.

Đó là Nhị Nha!

Phía sau Nhị Nha, là bốn đạo binh.

Sau khi Diệp Quân trốn thoát khỏi đạo ngục, lý do tại sao người của Đạo Thị không đến bắt hắn luôn chính là vì Nhị Nha.

Những đạo binh của Đạo Thị lúc này đều đang đi theo Nhị Nha, bốn đạo binh giống như đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm!

Bây giờ họ hoàn toàn là người bảo vệ của hai nhóc này……

Trong khoảng thời gian này, họ đã thấy tất cả các loại hành động hài hước, chẳng hạn như ‘bẫy’…

Hai tên này đã tìm mọi cách để khiến người khác cướp của chúng.

Đặc biệt là Tiểu Bạch, thỉnh thoảng nó lại lấy ra một cái bảo vật thần kỳ chiếu sáng rực rỡ, sợ người khác không biết chúng rất giàu có hay sao ấy…

Tóm lại, chúng rất muốn cướp.

Tuy nhiên, vẫn có một điểm mấu chốt, nếu người khác không làm điều đó, thì chúng cũng sẽ không làm điều đó.

Nhưng có thể thấy rằng tuy có điểm mấu chốt nhưng cũng không nhiều…

Trên đường phố, Nhị Nha li3m kẹo và chậm rãi tản bộ.

Trên vai, Tiểu Bạch vẫn cầm kiếm Thanh Huyên, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn chỗ này chỗ kia.

Mà phía sau hai tên nhóc, bốn đạo binh theo sát, không phải bọn họ không nghĩ tới việc hạ gục hai người này. Tuy nhiên, sau khi cô bé đấm bay một tên đạo binh, họ đã kiên quyết bỏ cuộc.

Bây giờ họ đang chờ đợi, chờ đợi tư pháp thiên quân đến.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ chỉ hy vọng hai tên này đừng gây ra chuyện.

Lúc này, cô bé đột nhiên nhìn thoáng qua trận pháp dịch chuyển phía xa, sau đó có chút khó hiểu nói: “Vừa rồi hình như ta nhìn thấy cháu trai?”

Cháu trai!

Nghe những lời của Nhị Nha, Tiểu Bạch vội vàng nhìn về hướng của trận pháp dịch chuyển, nhưng không có gì ở đó.
 
Chương 2765


Chương 2765

Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó nhanh chóng múa may đứng lên.

Nhị Nha li3m kẹo và nói: “Chẳng nhẽ là hoa mắt à?”

Tiểu Bạch vung kiếm Thanh Huyên lên, không biết đang biểu đạt cái gì.

Im lặng một lúc, Nhị Nha nói: “Chắc là không phải hoa mắt đâu… đi thôi, đi xem một chút”.

Nói xong, cô bé mang theo Tiểu Bạch qua đó.

Nhưng rất nhanh, bọn họ đã bị ông già bên cạnh trận pháp ngăn lại, ông già liếc nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch, nói: “Mỗi người một Tổ Nguyên”.

Nhị Nha giang rộng lòng bàn tay, hai đạo Tổ Nguyên bay lơ lửng trước mặt ông già.

Sau khi ông già cất Tổ Nguyên đi, ông ta bước sang một bên.

Nhị Nha ôm Tiểu Bạch đi về phía trận pháp, khi đi ngang qua ông lão, cô bé bất ngờ nhìn ông lão với vẻ mặt khó hiểu: “Ông muốn thứ rác rưởi đó để làm gì?”

Ông già: “???”

Lúc này, Tiểu Bạch bỗng nhiên do dự một chút, sau đó lấy ra một đạo Tổ Nguyên khác đưa cho ông già.

Ông già đầy nghi ngờ.

Nhị Nha nghiêm túc nói: “Cô ấy nghĩ rằng ông quá đáng thương đó”.

Ông già: “…”

Cứ như vậy, Nhị Nha bế Tiểu Bạch vào trong trận pháp dịch chuyển.

Tại chỗ, ông lão sững sờ.

Mình nghèo sao?

Cách đó không xa, bốn đạo binh thở phào nhẹ nhõm.

Hai tên này cuối cùng cũng rời đi.

Không thể không nói, hai tên này mà lưu lạc ở nơi đây, bọn họ chịu không ít áp lực, giờ thì hay rồi, cuối cùng cũng đi rồi.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là đã kết thúc.

Bởi vì bốn người bọn họ phát hiện xung quanh mình có rất nhiều linh khí mờ mịt đang ẩn nấp.

Linh Tổ!

Hơn nữa bên cạnh chỉ có một cô gái nhỏ, tuy rằng cô gái nhỏ này thoạt nhìn có chút võ công, nhưng dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ, cho nên nhìn cũng không đáng sợ như vậy.

Kết quả là, có nhiều người nảy ra ý đồ xấu.

Một con Linh Tổ, hơn bất kỳ thần bảo nào, hơn nữa con này Linh Tổ này còn mang theo vô số thần bảo.

Do đó, nhiều người bắt đầu bí mật liên lạc với gia tộc, yêu cầu phái cường giả tới.



Không biết qua bao lâu, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, vừa mở mắt ra thì đã xuất hiện ở một dãy núi rộng lớn.

Bốn phía đều là núi non trập trùng, liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối.

Mà xung quanh hắn, mọi người đều cảnh giác.

Đoàn trưởng Mục đột nhiên nói: “Đi thôi”.

Nói xong, bà ta dẫn đầu đi về phía xa.

Bên cạnh Diệp Quân, Cao Thú giải thích: “Ở đây, không thể bay. Một khi bay, sẽ làm náo động những con Đại Yêu ở đây. Vì vậy, chúng ta chỉ có thể đi bộ. Không chỉ vậy, chúng ta còn cần phải che giấu khí tức của mình để tránh kinh động đến mấy con Đại Yêu ở đây”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom