Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2563


Chương 2563

Trong phòng, Diệp Quân đi vào trong Tiểu Tháp, hắn xòe bàn tay ra, thánh kiếm Hiên Viên xuất hiện trong tay hắn, nhìn thánh kiếm Hiên Viên trong tay, hắn cong môi cười.

Vũ trụ trong kiếm.

Trước đây uy lực của thanh kiếm này hơn hẳn những gì hắn nghĩ.

Hắn không ngờ chiêu vũ trụ trong kiếm này lại mạnh đến thế, phải biết rằng, cảnh giới của thanh niên áo đen đó không thấp hơn hắn nhưng một nhát kiếm này có thể đánh bại đối phương.

Hơn nữa hắn cũng không sử dụng bất kỳ sức mạnh huyết mạch nào.

Nếu không uy lực còn mạnh hơn nữa.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân bỗng xòe tay ra, thần ấn xuất hiện trong tay hắn.

Diệp Quân nhìn thần ấn trong tay, hắn biết thần ấn này không đơn giản như vậy. Phải biết rằng cấp bậc của Tinh Hà Thư kém xa thần ấn này nhưng uy lực của nó đã kinh khủng như vậy, mà cấp bậc của thần ấn cao hơn Tinh Hà Thư, uy lực của nó chắc chắn cũng mạnh hơn Tinh Hà Thư.

Nhưng Diệp Quân không vội khai thác sức mạnh của thần ấn này.

Bây giờ điều hắn muốn là vững chắc.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Thời không chồng chéo.

Một kiếm vũ trụ.

Đây là ba kiếm kỹ mà hắn biết hiện giờ, ngoài kiếm kỹ thì chỉ còn lại sức mạnh của ba huyết mạch.

Sức mạnh cốt yếu vẫn là ba loại huyết mạch, vì uy lực kiếm kỹ của hắn chỉ có sau khi sức dụng sức mạnh ba huyết mạch mới đạt đến mức cực hạn.

Diệp Quân bỗng nhận ra hình như không có thứ gì thuộc về riêng mình.

Ba loại kiếm kỹ đều là học từ người khác.

Sức mạnh ba huyết mạch đều được thừa kế.

Vậy cái gì mới là của mình?

Nghĩ đến đây Diệp Quân bỗng nhíu chặt mày.

Lúc còn trẻ không có khả năng đi sáng tạo, chỉ có thể học từ người khác, không có gì đáng trách.

Nhưng bây giờ trên đoạn đường này đã học được rất nhiều rồi, cũng đã nhìn thấy nhiều thứ, lúc này có phải nên có chút gì đó của riêng mình không?

Nên có chút gì đó của riêng mình rồi.

Bây giờ điều hắn cần là tĩnh lặng.

Chuyến đi đến hệ Ngân Hà khiến hắn hiếm khi tĩnh lặng, mà chuyến đi đó cũng làm cho hắn có khá nhiều thu hoạch.

Nhưng sau khi quay lại, nhịp điệu cuộc đời của hắn lại trở nên nhanh hơn.

Chiến đấu!

Không ngừng chiến đấu quả thật khiến thực lực của hắn tăng lên rất nhanh, nhưng ngược lại tâm cảnh ngày càng không vững.

Nóng nảy!

Vội vàng.

Diệp Quân im lặng một lúc lâu sau, hắn quyết định tạm thời bỏ đi ba kiếm kỹ, từ bỏ sức mạnh ba huyết mạch, từ bỏ thánh kiếm Hiên Viên.
 
Chương 2564


Chương 2564

Từ bỏ tất cả ngoại vật.

Giống như lúc ở hệ Ngân Hà.

Tự mình tu hành.

Nhìn vào chính mình.

Nghĩ đến đây Diệp Quân bỗng cảm thấy cả người vô cùng thư thái.

Tu hành cũng như mài dao, sau khi mài xong, dao sẽ trở nên sắc bén nhưng nó chỉ có thể dùng một thời gian, sau đó nó sẽ tiếp tục trở nên mòn, lúc này lại phải tiếp tục mài.

Vèo!

Ngay lúc này huyết mạch phàm nhân trong người Diệp Quân bỗng tự động thức tỉnh, sau đó cơ thể phàm nhân của Diệp Quân đạt đến chín mươi chín phần trăm.



 

 

 

 

Cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, Diệp Quân hơi bất ngờ.

Huyết mạch phàm nhân tự động thức tỉnh, hơn nữa cơ thể phàm nhân từ 90% tăng lên 99%.

Diệp Quân suy nghĩ một lát mới hiểu ra.

Thế nào là phàm nhân?

Chính là người bình thường nhất.

Hắn từng mặc thần trang, dùng thần kỹ, trạng thái đó sao có thể là phàm nhân?

Đây cũng là nguyên nhân tại sao cơ thể phàm nhân của hắn đạt đến 90% rồi không thể tiến thêm nữa.

Cơ thể phàm nhân, chữ phàm mới là cốt lõi.

Muốn có cơ thể phàm nhân, trước tiên phải có trái tim phàm nhân.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân cúi đầu nhìn cơ thể mình, lúc này trong cơ thể hắn có sức mạnh phàm nhân vô tận đang lưu chuyển, những sức mạnh này giống như vũ trụ tinh hà vô tận, vô cùng đáng sợ.

Sức mạnh phàm nhân!

Sức mạnh phàm nhân lúc này đã mạnh hơn trước rất nhiều, chỉ có huyết mạch phong ma điên cuồng mới có thể so sánh với nó.

Diệp Quân chậm rãi áp chế sự hỗn loạn của huyết mạch phàm nhân, hắn rời khỏi Tiểu Tháp, sau đó đi tới một tòa Thần Tháp.

Đây là nơi tu luyện của Thần Viện, chỉ có học viên của Thần Viện mới có thể đến.

Hơn nữa còn miễn phí.

Diệp Quân tiến vào Thần Tháp, vừa bước vào, mấy chục màn sáng xuất hiện trước mặt hắn, mỗi màn sáng là một phương thức tu luyện, có thể tùy ý lựa chọn.

Diệp Quân nhìn hồi lâu, cuối cùng dừng lại ở màn sáng áp chót bên phải, trong màn sáng có một dòng chữ: “Kẻ thù lớn nhất là chính mình”.

Chính mình!

Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang phóng vào trong màn sáng, vừa tiến vào, Diệp Quân đã tới một mảnh tinh không bao la.

Trước mặt hắn có một cột đá.
 
Chương 2565


Chương 2565

Chương 2565

Diệp Quân đến trước cột đá, đặt tay phải lên cột đá, cột đá khẽ rung động, một tia thần quang bao phủ Diệp Quân.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại.

Một lúc sau, một hư ảnh mờ ảo xuất hiện trước mặt Diệp Quân không xa.

Diệp Quân thu tay về, hắn nhìn hư ảnh đó, hư ảnh đột nhiên biến mất tại chỗ.

Xẹt!

Một đạo kiếm quang chém về phía Diệp Quân.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Hơn nữa, thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm đã được xếp chồng chéo mười lần, mỗi đạo đều xếp chồng nghìn nhát.

Đối mặt với nhát kiếm này, Diệp Quân không hề sử dụng kiếm kỹ nào mà đâm một nhát kiếm.

Bùm!

Với một nhát kiếm, Diệp Quân đã lùi về sau vạn trượng.

Sau khi lùi lại, một tia kiếm quang lại chém tới.

Vẫn là thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Diệp Quân vung kiếm chặn lại.

Bùm!

Diệp Quân lại bị đẩy lùi.

Cứ như vậy, trong chốc lát, Diệp Quân đã lui mấy vạn trượng.

Bị áp chế hoàn hoàn.

Bị bản thân áp chế.

Bởi vì hư ảnh này chính là hắn, hơn nữa lực chiến còn không bằng 80% so với nguyên bản.

Nếu hắn sử dụng kiếm kỹ và sức mạnh huyết mạch thì có thể dễ dàng đánh bại hư ảnh đó, nhưng hắn không làm vậy.

Hắn muốn thấy sức mạnh thực sự của mình sau khi bỏ đi tất cả kiếm kỹ và sức mạnh huyết mạch.

Mỗi tiếng nổ vang lên, Diệp Quân lại lùi về sau.

Điều đáng nói là Diệp Quân không sử dụng thánh kiếm Hiên Viên, mà chỉ sử dụng kiếm ý thông thường.

Sau khi Diệp Quân lùi về sau chục vạn trượng, hư ảnh kia không tiếp tục tấn công nữa mà lùi về phía sau cột đá.

Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn lau vết máu ở khóe miệng, tự cười nhạo chính mình, thì ra không có sức mạnh huyết mạch và kiếm kỹ, thực lực của hắn lại yếu đến vậy.

Chân thật!

Đây mới là con người chân thật của hắn.

Kiếm tu mạnh nhất không phải cơ thể, cũng không phải kiếm kỹ, càng không phải ngoại vật, mà là tâm và ý.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, tạm thời buông bỏ kiếm kỹ và sức mạnh huyết mạch, đồng nghĩa với việc tạm thời trút bỏ chính mình, để hắn có càng nhiều không gian tiến bộ hơn.

Yếu đuối.

Không phải là chuyện xấu.

Yếu đuối là không có khả năng vươn lên vô hạn.
 
Chương 2566


Chương 2566

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn hư ảnh phía xa, một khắc sau, hắn hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ.

Đấu lại.

Gần như cùng lúc, hư ảnh đó cũng biến mất tại chỗ.

Bùm!

Một tia kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh bay, nhưng một khắc sau, hắn lại đánh về phía hư ảnh kia.

Hắn không chỉ đang chiến đấu, mà còn đang tìm kiếm sơ hở.

Tìm kiếm khuyết điểm của hư ảnh kia, cũng là đang tìm kiếm khuyết điểm của chính mình.

Cứ như vậy, trong khoảng thời gian sau đó, ngày nào Diệp Quân cũng điên cuồng chiến đấu cùng hư ảnh kia. Sau khi trải qua vô số trận đấu, thực lực của hắn dần tăng lên, không chỉ vậy, hắn còn phát hiện ra một số khuyết điểm của hư ảnh.

Phải nói rằng đó là khuyết điểm của bản thân hắn.

Ví dụ như thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm có thể làm tốt hơn, bao gồm thời không Tuế Nguyệt chồng chéo đều có thể làm tốt hơn.

Trước đây, hắn chưa từng phát hiện ra những điều này, bởi vì kẻ thù của hắn là người khác, không phải chính mình.

Nhiều khi rất khó phát hiện ra vấn đề của chính mình.

Cứ như vậy, chớp mắt nửa tháng trôi qua.

Trong nửa tháng, mặc dù Diệp Quân vẫn bị hư ảnh kia áp chế, nhưng hắn đã có thể xử lý nó, ví dụ như khi hư ảnh kia thi triển thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm, hắn có thể tránh được lưỡi kiếm sắc bén hoặc bị chém chút ít.

Trong nửa tháng, hắn đã tiến bộ rất nhiều.

Điều đáng nói là trong suốt quá trình này, hắn không hề sử dụng kiếm kỹ hay sức mạnh huyết mạch.

Đó chính là kiếm đạo thuần túy.

Cứ như vậy, mỗi ngày Diệp Quân đều chiến đấu với ‘chính mình’, hắn vừa tiến bộ hơn vừa có thể nghiên cứu chính mình, từ đó thực lực tiến bộ nhanh chóng.

Lại qua nửa tháng nữa.

Lúc này, Diệp Quân đã ngang ngửa với hư ảnh kia.

Kiếm pháp của hắn rất đơn giản, đơn giản đến cực điểm, không chút hoa mỹ, nhìn vẻ ngoài uy lực không mạnh lắm, nhưng nhát kiếm nào cũng vừa đủ mạnh.

Đại đạo chí giản!

Kiếm đạo cũng vậy.

Bùm!

Lúc này, theo một kiếm của Diệp Quân, hư ảnh kia bị đánh bay sau đó trở thành hư ảo.

Diệp Quân tiến lên lại đâm kiếm ra.

Một kiếm rất đơn giản.

Hư ảnh kia rút kiếm liên tiếp.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Bùm!

 
 
Chương 2567


Chương 2567

Hai kiếm chạm vào nhau, vô số kiếm quang vỡ vụn trước mặt hư ảnh, ngay sau đó, hư ảnh lùi về phía sau, lúc này, một thanh kiếm bay tới chém vào giữa lông mày nó.

Bùm!

Hư ảnh vỡ tan.

Diệp Quân cầm kiếm đứng yên, không nói gì.

Thắng rồi!

Diệp Quân cúi đầu nhìn thanh kiếm trong tay, trong lòng hơi xúc động, một tháng trước, hắn còn không có sức đánh trả hư ảnh.

Nhưng bây giờ hắn đã có thể dễ dàng đánh bại hư ảnh đó.

Điều này có nghĩa là gì?

Nghĩa là bản thân hắn có thể làm tốt hơn, nhưng vì kiếm kỹ và sức mạnh huyết mạch nên hắn chưa từng ép buộc bản thân.

Đối mặt với chính mình.

Bây giờ, hắn mới thật sự là hắn.

Diệp Quân hít sâu một hơi, suy nghĩ thông suốt, cả người vô cùng thoải mái.

Cùng lúc đó, kiếm ý phóng ra xung quanh hắn.

Diệp Quân phất tay, tất cả kiếm ý đều biến mất.

Đúng lúc này, một giọng nói già nua từ trong tinh không vang lên: “Học viện Thần nội đấu, tất cả học viên lập tức rời khỏi sân thí luyện”.

Học viện Thần nội đấu?

Nghe vậy, Diệp Quân sững sờ, hắn nhanh chóng nhớ ra.

Học viện Thần nội đấu!

Trong học viện Thần có rất nhiều cuộc thi, học viên ngoại môn đấu với học viên ngoại môn, học viên nội môn đấu với học viên nội môn, học viên Thần Viện đấu với học viên Thần Viện.

Hắn và Diệp An đều là học viên Thần Viện, là những thiên tài hàng đầu trong Thần Viện, nhưng trong học viện Thần vẫn còn học viên khác.

Đều là những người rất hoàn hảo!

Phải nói rằng Diệp Quân cũng rất mong đợi.

Trong Thần Viện còn có ai yêu nghiệt hơn hắn sao?

Nếu như có…

Sợ sao?

Đánh là được!

Diệp Quân cười lớn rồi rời khỏi sân.



Vừa trở về Thần Viện, Diệp Quân phát hiện hôm nay vô cùng náo nhiệt.

Tất cả học viên đều ra ngoài.

Bất kể là ngoại viện hay nội viên, kể cả những người đang bế quan hay tu luyện bên ngoài đều đã trở về học viện Thần.

Bởi vì cuộc thi này rất quan trọng đối với tất cả học viên, không chỉ có phần thưởng hậu hĩnh mà còn có thể thăng cấp, ví dụ như học viên ngoại viện có thể thăng cấp thành học viên nội viện, học viên nội viện thăng cấp thành học viên Thần Viện.

Vì thế, mỗi học viên đều rất coi trọng lần nội đấu này.
 
Chương 2568


Chương 2568

Đặc biệt là học viên nội viện, những học viên này đều vô cùng kiêu ngạo, lúc gia nhập Thần Viện, bọn họ không được chọn vào Thần Viện nên đều không phục.

Mỗi lần nội đấu đều là cơ hội cho bọn họ.

Bọn họ có thể quang minh chính đại khiêu chiến với học viên Thần Viện.

Chỉ cần thách đấu thành công thì sẽ trở thành học viên Thần Viện.

Diệp Quân vừa ra khỏi sân luyện tập, một ông lão áo thần xuất hiện trước mặt hắn.

Trưởng lão Thần Viện – Tô Nguyên.

Thần Viện chỉ có một vị trưởng lão là Tô Nguyên.

Trên Thần Viện còn có hai vị trưởng lão là Tả chủ giáo và Hữu chủ giáo, trên nữa là viện trưởng của học viện Thần.

Hắn chưa từng gặp ba vị này, bọn họ đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, đặc biệt là vị viện trưởng trong truyền thuyết.

Đó là là người cùng thời với Chúng Thần.

Lúc Diệp Quân mới vào học viện Thần, hắn từng tiếp xúc một lần với Tô Nguyên.

Tô Nguyên nhìn Diệp Quân, nói: “Tỷ tỷ ngươi đâu?”

Diệp Quân đáp: “Đang tu luyện”.

Tô Nguyên gật đầu: “Hôm nay nội đấu, ngươi sẽ đại diện cho Thần Viện đấu với nội viện”.

Diệp Quân thấy hơi khó hiểu: “Tại sao lại là ta?”

Tô Nguyên nghĩ một lúc rồi nói: “Muốn nghe lời nói thật hay nói dối?”

Diệp Quân đáp: “Đương nhiên là nói thật”.

Tô Nguyên nhìn Diệp Quân: “Ngươi yếu nhất”.

Diệp Quân sa sầm mặt mày: “Ông chắc chứ?”

Tô Nguyên gật đầu.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta không phục”.

Tô Nguyên nói: “Sau khi ngươi đánh thắng nội viện, có thể thách đấu với học viên Thần Viện, lúc đó, ngươi có thể chứng minh thực lực của mình”.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Bây giờ Thần Viện có bao nhiêu học viên?”

Tô Nguyên đáp: “Không nhiều, cộng thêm tỷ tỷ ngươi, tổng cộng chỉ có năm người”.

Năm người!

Diệp Quân nhíu mày: “Ít vậy sao?”

Tô Nguyên gật đầu: “Thần Viện chỉ nhận những người đủ tư cách, cho dù không còn ai nữa thì cũng không nhận những người không đủ tư cách. Rất lâu rồi Thần Viện không có học viên mới”.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Từ xưa đến nay trong Thần Viện có bao nhiêu học viên”.

Tô Nguyên suy nghĩ rồi nói: “Cụ thể ta cũng không rõ, nhưng cũng không nhiều. Từ khi ta vào học viện Thần đến nay là hơn một ngàn năm, trong một ngàn năm qua, chỉ có chín người đủ điều kiện vào Thần Viện”.

Chín người!

Diệp Quân trầm mặc, một ngàn năm chỉ nhận chín người, ít thật đấy.

Lúc này, Tô Nguyên ngẩng đầu nhìn về phía xa, nhẹ nhàng nói: “Hai vị kia cũng về rồi”.
 
Chương 2569


Chương 2569

Diệp Quân không khỏi tò mò khi nghe Tô Nguyên nói vậy, bèn nhìn về phương xa, hỏi: “Là ai?”

Tô Nguyên thu hồi ánh mắt, đáp: “Hai đệ tử khác của Thần Viện”.

Diệp Quân lập tức tràn đầy hứng thú: “Ta đi gặp họ được không?”

Tô Nguyên lắc đầu: “Phải tỷ thí với đệ tử Nội Viện trước đã”.

Diệp Quân thất vọng: “Thôi được”.

Hai người nhanh chóng đi vào một vùng mây mênh mông, thấp thoáng hai ngọn núi khổng lồ ở nơi xa. Đỉnh núi cách nhau vạn trượng, như hai thanh kiếm thẳng tắp vươn lên. Nằm giữa hai ngọn núi là một đài đá rộng mấy nghìn trượng, hai bên được buộc chặt bằng những sợi xích to như cột đình, hai đầu xích nối thẳng lên hai đỉnh núi.

Đã có khá nhiều học viên của học viện tập trung trên núi.

Tô Nguyên nhìn đài đá nằm trong mây, nói: “Đệ tử đứng đầu Nội Viện sẽ xuất hiện, sau đó sẽ khiêu chiến ngươi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Sau đó hắn nhìn thấy một người thanh niên rẽ mây mà ra, xuất hiện trên đài đá.

Người này mặc trang phục trắng muốt không nhiễm bụi trần, tay cầm trường thương, tỏa ra thương thế bén ngót ngay cả Diệp Quân đang đứng cách cả vạn trượng cũng cảm nhận được.

Người này là thương tu.

Đã đạt đến cảnh giới Đế Quân.

Sau một khoảng thời gian đến đây, Diệp Quân đã phát hiện ra cường giả ở thời đại cổ này không mạnh hơn cường giả trong Tuế Nguyệt trường hà bao nhiêu.

Nhưng cũng có thể là vì hắn chưa tiếp xúc được với những cường giả ở đỉnh cao nhất.

Tuy vậy, không thể phủ nhận rằng các Đế Quân ở Tuế Nguyệt trường hà mà mang sang đây thì cũng là cường giả cấp cao nhất.

Sở dĩ hắn có hứng thú với số lượng và chất lượng cường giả ở thời đại cổ là vì mẹ hắn sẽ dẫn đại quân đến đây trong thời gian sắp tới, vì vậy mới muốn có cái nhìn tổng quát về tình hình sức mạnh của nơi này.

Đúng lúc này, có tiếng kiếm minh lảnh lót vang vọng trong mây. Kiếm quang phá vỡ mây trời, đáp xuống trước mặt thanh niên áo trắng.

Nó tản đi, để lộ bóng dáng một cô gái.

Cô ta mặc váy may bằng vải bố đơn sơ, có gương mặt trong trẻo mà lạnh lùng.

Diệp Quân vừa nhìn thấy đối phương thì ngẩn ra. Chính là nữ kiếm tu từng giao thủ với hắn ở Quá Khứ Tông, sau đó được Tông chủ Tư Phàm Tĩnh xuất hiện cứu đi trước khi hắn kịp ra tay tiêu diệt đây mà!

Không ngờ cô ta lại ở thời đại cổ, lại còn trở thành đệ tử Nội Viện của học viện Thần!

Tô Nguyên quay lại hỏi: “Ngươi biết nữ kiếm tu này?”

Diệp Quân hơi gật đầu: “Từng có tiếp xúc”.

Tô Nguyên thu ánh mắt về, không nói gì thêm.

Ông ta biết những thiên tài yêu nghiệt này có lai lịch phức tạp, đặc biệt là đệ tử Thần Viện, vì vậy học viện Thần sẽ không đi điều tra.

Căn bản là tra không ra.

Lấy năm yêu nghiệt trong học viện Thần ra làm ví dụ, bọn họ đã bắt tay vào âm thầm điều tra bốn người trong đó nhưng chỉ mò được đến bề mặt ngoài. Tỷ như Diệp Quân này, họ chỉ biết hắn đến từ Tuế Nguyệt trường hà, còn lại thì không tìm thấy gì.
 
Chương 2570


Chương 2570

Bởi vì Tuế Nguyệt trường hà và thời đại cổ là hai thế giới tách biệt.

Đúng lúc này, có tiếng nổ ầm vang phát ra từ đài đá trên không trung.

Đại chiến bắt đầu rồi.

Diệp Quân nhìn sang, thấy đài đá đã bị bao trùm trong kiếm quang và thương mang khi hai bên đối thủ lao vào chiến đấu kịch liệt.

Hắn lại phát hiện ra tu vi kiếm đạo của cô gái váy vải kia đã tăng lên rất nhiều.

Thế là hắn hỏi: “Trưởng lão nghĩ ai sẽ thắng?”

Tô Nguyên liếc nhìn hai người kia, hỏi ngược lại: “Ngươi nghĩ là ai?”

Diệp Quân cười: “Rồi sẽ biết, nhưng ta thắc mắc một điều. Sức mạnh và thiên phú của hai người này đều nằm ở cấp cao nhất, vì sao không vào Thần Viện luôn?”

Tô Nguyên: “Chưa đủ”.

Diệp Quân càng tò mò: “Nhưng ta thì đủ?”

Tô Nguyên: “Ngươi có ba loại huyết mạch và thể chất đặc biệt”.

Diệp Quân rơi vào im lặng.

Thật ra việc học viện Thần biết hắn có nhiều huyết mạch và thể chất đặc biệt cũng không có gì đáng ngạc nhiên, phải nói nếu họ không tra ra được thì mới là bất ngờ.

Tô Nguyên lại nói: “Chúng ta cũng tò mò về khả năng chiến đấu của ngươi”.

Diệp Quân cười: “Là nghi ngờ chứ hả?”

Tô Nguyên gật đầu: “Có một chút”.

Diệp Quân bật cười.

Ầm!

Một luồng kiếm quang bùng nổ từ trên đài đá. Kiếm khí kéo dài nghìn trượng chém thẳng xuống, đánh bay người thanh niên đi cả nghìn trượng, mạnh đến nỗi khiến biển mây xung quanh quay cuồng trông đến là đáng sợ.

Nếu không nhờ có trận pháp quanh đài đá, e rằng đòn tấn công của hai người này đã bổ đôi cả đất trời rồi.

Người thanh niên vừa dừng lại thì đã thấy một thanh kiếm lao tới như sấm giật.

Hắn ta nheo mắt, xoay nhẹ cổ tay vung thương về trước như con rồng tung mình khỏi biển, mang theo thương thế hùng hậu chặn đứng kiếm thế.

Ruỳnh!

Hai món vũ khí vừa tiếp xúc với nhau đã khiến đài đá run lên bần bật, biển mây như bị thủy triều đánh dạt đi tới vạn trượng.

Đất trời trong vắt.

Những người khác không dám thở mạnh dù chỉ một hơi.

Cô gái váy bố gác thanh kiếm lên ngang cổ người thanh niên áo trắng, cơ thể không ngừng tản ra kiếm ý mạnh mẽ, nhưng kiếm trong tay lại chẳng chém thêm được một tấc nào.

Người thanh niên điềm tĩnh cầm thương chặn lại, thương thế ùa ra như sóng thần.

Hai người giằng co quyết liệt.

Bỗng cô gái váy bố thét lên một tiếng, dứt khoát thu kiếm về, xoay người một cái rồi lại bổ kiếm xuống.

Hằng ha sa số kiếm quang trút xuống.

Người thanh niên nheo mắt, xoay nhẹ cổ tay vung thương về trước.
 
Chương 2571


Chương 2571

Lại tấn công trực diện!

Bởi vì đã không còn đường lui vào lúc này.

Uỳnh!

Hai món vũ khí vừa tiếp xúc, thương mang và kiếm quang đã ầm ầm bùng nổ, đẩy họ lui lại thật xa.

Đúng lúc này, người thanh niên áo trắng bất ngờ biến mất như một bóng ma. Một khắc sau, thanh trường thương đã xuất hiện trước mặt cô gái váy bố. Cô ta vừa định rút kiếm chống lại thì nghe thấy tiếng gầm phẫn nộ vang lên từ cây thương.

Uỳnh!

Cô gái váy bố như bị trọng thương, thất khiếu đổ máu, bị đánh bay đi cả nghìn trượng. Một giây sau, mũi thương đã kề sát yết hầu cô ta.

Thua rồi!

Bốn bề tĩnh lặng.

Sau đó…

“Mục Vân!”

Hàng loạt tiếng hoan hô vang lên.

Mục Vân nhìn cô gái váy bố rồi thu thương về, hướng mắt nhìn sang phía Diệp Quân đang đứng: “Mục Vân của Nội Viện, mong được đệ tử Thần Viện chỉ giáo”.

Giọng vang như sấm cuối chân trời.

Các đệ tử khác nhìn theo ánh mắt hắn ta, trông thấy Diệp Quân.

Cô gái váy bố cũng làm theo, khi thấy đó là ai thì nhíu mày thật chặt.

Cô ta không ngờ rằng hắn lại xuất hiện ở nơi này, lại còn trở thành đệ tử Thần Viện!

Đệ tử Thần Viện cơ đấy!

Tất cả các đệ tử khác, từ Ngoại Viện đến Nội Viện đều đang đổ dồn ánh mắt vào Diệp Quân.

Ai nấy đều tò mò về đệ tử Thần Viện.

Bởi vì Thần Viện là một sự bí ẩn trong học viện Thần, đệ tử nơi ấy cả ngày không thấy ló mặt ra, hơn nữa có tin đồn ai nấy đều tự bật hack.

Tò mò muốn chết!

Ngoài ra cũng có không phục.

Đó là những thiên tài đứng đầu Nội Viện, họ không nghĩ rằng mình thua kém hơn ai, nhưng lại không thể gia nhập Thần Viện.

Vì vậy nên từ đầu đã không phục.

Đương lúc nhìn thấy Diệp Quân, vô số đệ tử Nội Viện gào lên đầy khiêu khích chứ không thèm che giấu.

Tô Nguyên chỉ nói: “Lên đi”.

Diệp Quân hỏi: “Thắng hắn ta thì ta được đánh với đệ tử Thần Viện rồi chứ?”

Tô Nguyên gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân bật cười rồi hóa thành kiếm quang xuất hiện trước mặt Mục Vân.

Hắn là kiếm tu!

Mục Vân không nói gì, chỉ giương mắt lên nhìn.

Hắn ta tuy không phục đệ tử Thần Viện nhưng sẽ không xem thường, bởi vì Thần Viện nhiều năm qua không hề thu nhận hạng tầm thường vào.
 
Chương 2572


Chương 2572

Đồng thời, hắn ta cũng hiểu được đạo lý núi cao còn có núi cao hơn.

Vì vậy hắn sẽ dùng hết sức lực để đối phó với đối thủ mạnh mẽ là Diệp Quân này.

Còn Diệp Quân chỉ đang nhìn cô gái váy bố, thấy đối phương cũng đang nhìn mình.

Hắn bèn nói: “Bọn ta sắp tỉ thí, ngươi nên đi xuống đi chứ hả?”

Mọi người: “…”

Cô gái váy bố lạnh lùng trừng hắn một cái rồi hóa thành kiếm quang biến mất.

Diệp Quân nói với Mục Vân: “Đến đây”.

Hắn vừa dứt lời, đối phương đã nhấc chân đi tới, từng bước từng bước đều mang theo mũi thương nhọn hoắt lao về phía hắn.

Thương bắn tới như sấm sét, thoắt cái đã tiếp cận Diệp Quân khi nhiều khán giả còn chưa kịp phản ứng.

Tiếc rằng khi chỉ còn cách nửa tấc, một thanh kiếm đã đặt ngay trước trán Mục Vân.

Là phi kiếm!

Tốc độ còn nhanh hơn cây thương!

Sự xuất hiện của nó khiến Mục Vân biến sắc, không dám giấu nghề nữa mà gầm lên. Một con yêu thú xuất hiện từ giữa trán hắn ta, bắt lấy thanh phi kiếm.

Bản thân Diệp Quân thì đã lui lại hơn mười trượng.

Mục Vân tấn công thất bại!

Diệp Quân nhìn con yêu thú, thấy nó giống vượn, hai tay lớn như cột đình, cả người đầy sát ý dữ tợn.

“Vượn Bàn Thiên!”

Có người la lên.

Yêu thú ở thời đại cổ này chia làm chín cấp, lên trên là nhập Thánh – tức cấp Thánh, sau đó là Thần trong truyền thuyết.

Cũng được gọi là Thần thú.

Mà con vượn Bàn Thiên lại thuộc về cấp bậc này.

Mục Vân gào lên một tiếng, bước tới trước, trường thương trong tay dữ tợn đâm tới.

Vượn Bàn Thiên cũng vươn tay nắm chặt lấy cán thương.

Nhân thú hợp nhất!

Một đòn này khiến đài đá tỉ thí bắt đầu nứt vỡ.

Ngay cả trận pháp bảo vệ nó cũng không trụ nổi.

Bên kia, có hai người đứng trong đám mây đang chứng kiến trận chiến.

Một là nam mặc áo trắng.

Một là nữ mặc váy trắng.

Người đàn ông áo trắng nhíu mày nhìn thanh niên kiếm tu ở xa. Ông ấy cảm thấy người này có gì đó tương đối quen thuộc, lại còn mang theo sự thân thiết không biết từ đâu ra.

Điều này khiến ông ấy bối rối vô cùng.

Người phụ nữ váy trắng thì khẽ cong môi.

Người đàn ông chợt hỏi: “Thanh Nhi cho rằng ai sẽ thắng?”

Người phụ nữ hỏi lại: “Huynh nghĩ thế nào?”

Người đàn ông chỉ cười không đáp, ánh mắt không rời khỏi thanh niên kiếm tu.
 
Chương 2573


Chương 2573

Người phụ nữ thì khẽ liếc nhìn về chân trời rồi quay lại với người thanh niên.



Ở chân trời.

Có hai ông lão đang chăm chú theo dõi trận chiến trên đài đá tỉ thí, một người áo trắng, một người áo đen.

Họ chính là hai vị Tả Hữu chủ giáo của học viện Thần.

Ánh mắt họ đều đang đổ dồn vào Diệp Quân.

Họ cũng vô cùng tò mò về đệ tử mới gia nhập học viện, có ba loại huyết mạch đặc biệt cũng như thể chất hiếm thấy này.

Tả chủ giáo đứng bên trái lên tiếng: “Ông nghĩ ai sẽ thắng?”

Hữu chủ giáo nhàn nhạt đáp: “Còn phải hỏi à?”

Tả chủ giáo cười cười.

Trên đài luận võ.

Sau khi hợp nhất cùng con vượn, nhát thương của Mục Vân xảy ra thay đổi ngoạn mục, tỏa ra uy áp khiến trận pháp giăng xung quanh cũng không chịu nổi.

Nhưng đứng trước đòn tấn công khủng bố đó, Diệp Quân chỉ bình thản nhắm mắt lại.

Đất trời rơi vào tĩnh lặng, như có ai đó tắt hết âm thanh đi.

Nhìn từ bên ngoài, cây thương của Mục Vân nhanh đến nỗi mắt thường không thấy được. Nhưng với Diệp Quân, nó lại chậm vô cùng, bởi vì hắn đã làm quen được với tốc độ này khi chiến đấu với chính mình.

Đúng lúc này, kiếm của hắn rời vỏ.

U u u!

Theo tiếng kiếm minh kêu vang, một chấm kiếm quang chém thẳng vào mũi thương.

Rắc!

Mũi thương vỡ nát, Mục Vân cầm thương lui lại cả nghìn trượng. Cây thương nứt ra ngay khi hắn ta dừng lại.

Bốn bề yên tĩnh.

Không trụ nổi ư?

Tất cả mọi người nhìn Diệp Quân đầy khó tin.

Cô gái váy bố bên kia càng thêm trợn trừng khi nhận ra kiếm đạo của tên này lại tiến bộ thêm rất nhiều.

Trên đám mây, Tả chủ giáo thì thầm: “Lấy nhỏ phá lớn”.

Hữu chủ giáo lắc đầu: “Không phải trọng điểm”.

Tả chủ giáo nhìn sang, nghe đối phương giải thích: “Từ đầu đến giờ, người này vẫn luôn bình chân như vại, tâm lặng như nước. Kiếm đạo của hắn… rất tĩnh lặng. Đại Đạo tối giản cũng chỉ thế này mà thôi, kiếm đạo của hắn đang ở trên đường đơn giản hóa rồi. Ở tuổi này mà có thể làm được như vậy, thật sự không đơn giản”.

Tả chủ giáo hạ giọng: “Đã cho người điều tra nhưng không được gì”.

Hữu chủ giáo lắc đầu: “Không cần thiết. Chúng ta không điều tra được những thiên tài này, càng đừng nói chi khống chế họ. Chỉ có thể cùng họ kết thiện duyên, ngoài ra đừng làm gì khác”.

Tả chủ giáo ngoài miệng không phản đối nhưng trong lòng cũng không đồng tình, tuy vậy cũng không mở miệng nói gì.

Thiên tài yêu nghiệt đến đâu đi nữa cũng nào có thể so sánh với học viện Thần?
 
Chương 2574


Chương 2574

Trong khi Viện trưởng của họ có thể sánh vai với thần linh, chưa kể nội tình trong học viện cũng không hề thua kém năm gia tộc hậu duệ của Thần Đế.

Chỉ là một gã thanh niên, có là thiên tài đến mấy thì làm sao có thể chống lại học viện Thần?

Nhưng ông ta không mở miệng phản đối, bởi vì Hữu chủ giáo là người có quyền lực lớn nhất một khi Viện trưởng không có mặt.

Trên đài luận võ.

Sắc mặt Mục Vân đanh lại sau khi bị Diệp Quân đẩy lui, sau đó nhận ra mình vẫn đã xem thường kiếm tu thiên tài của Thần Viện này.

Đối phương chỉ dùng một kiếm là có thể nhẹ nhàng cản lại ngón đòn hắn ta đã dốc hết toàn lực vào.

Nhận thua ư?

Đương nhiên là không, vì Mục Vân vẫn còn giấu bài trên tay.

Hắn ta bước tới trước.

Uỳnh!

Một bức tượng yêu thú phóng ra từ trong cơ thể, lơ lửng sau lưng hắn ta.

Là vượn Bàn Thiên.

Thân hình nó cao như quả núi nghìn trượng, hai tay như cột đình, toàn thân săn chắc vạm vỡ, ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Uy áp thú dữ tỏa ra từ người nó theo từng đợt như sóng thần khiến trời đất sôi trào.

Mục Vân cầm thương đứng dưới cái bóng của vượn Bàn Thiên, tuy nhỏ bé nhưng khí thế không hề thua kém con vượn khổng lồ.

Khán giả bốn phía ngừng thở.

Diệp Quân chỉ nhìn đối phương với vẻ lạnh nhạt, không chỉ trong mắt mà còn trong lòng.

Bỗng giọng Ngao Thiên Thiên vang lên trong đầu hắn: “Ta muốn đánh cùng huynh”.

Thiên Thiên!

Diệp Quân cười lớn: “Được!”

Bản thân hắn có thể giải quyết, nhưng hắn vẫn muốn kề vai chiến đấu cùng nàng ấy.

Chỉ nghe Mục Vân gầm lên: “Chiến!”

Uỳnh!

Con vượn Bàn Thiên đứng phía sau siết tay phải lại, gọi một cây trường thương vàng óng xuất hiện.

Mục Vân khom lưng, đâm thương trong tay về phía Diệp Quân.

Gần như cùng lúc, con vượn Bàn Thiên lặp lại động tác đó.

Rắc!

Chiêu này vừa ra đã khiến trận pháp sắp được sửa xong lại vỡ ra, đất trời bốn phía nứt nẻ như mạng nhện.

Ai nấy đều hoảng hồn.

Cũng may còn có các cường giả học viện Thần nhanh chóng xuất hiện chữa trị, bằng không e là cả đài đá sẽ hóa thành bột vụn dưới chiêu này.

Cho dù vậy, họ vẫn cảm nhận được cảm giác áp bách đến là đáng sợ như bị trời cao đè xuống, làm họ chỉ biết tuyệt vọng khi hít thở không thông.

Thấy mũi thương lao tới, Diệp Quân bước lên trước, từng bước đều tỏa ra khí tức đáng sợ.
 
Chương 2575


Chương 2575

Khí tức không thuộc về nhân loại.

Uỳnh!

Trong tầm mắt của mọi người, một con quái vật khổng lồ bay ra từ người hắn.

Là rồng!

Ai nấy đều mắt tròn mắt dẹt.

Còn có rồng cơ à?

Trên không trung, Tả chủ giáo nheo mắt: “Khí tức này… đã sắp vượt qua Thần Cảnh…”

Hữu chủ giáo chỉ nhíu mày quan sát, không nói gì.

Trên đài đá, Diệp Quân bất ngờ phóng tít lên, cao, vung kiếm chém vào cây thương.

Hắn sử dụng sức mạnh và khả năng phòng ngự của Ngao Thiên Thiên.

Trận pháp xung quanh không chịu nổi nữa mà sụp đổ, hai ngọn núi hai bên cũng hóa thành bột mịn theo.

Khiến tất cả mọi người hốt hoảng tháo chạy.

Kiếm khí.

Ầm!

Khán giả chỉ thấy thanh trường thương vỡ thành từng mảnh vụn, một luồng khí tức hùng hậu thổi bay Mục Vân và con vượn Bàn Thiên đến mấy vạn trượng.

Thân thể con vượn vỡ ra từng chút sau khi dừng lại, máu phun thành vòi trông kinh hãi vô cùng.

Mục Vân mặt trắng bệch như giấy, máu không ngừng trào ra từ khóe miệng.

Khán giả không ai nói nên lời.

Thua rồi!

Thiên tài đứng đầu Nội Viện bại trận rồi!

Các đệ tử khác của Nội Viện bày ra vẻ phức tạp trên mặt. Bọn họ vốn không phục kẻ được gọi là thiên tài yêu nghiệt của Thần Viện, vì vậy đều hy vọng Mục Vân sẽ thắng, nhưng bây giờ mới hiểu ra những người kia vốn đã mạnh hơn Nội Viện rồi.

Trên đài tỉ thí, Diệp Quân thu kiếm về, thản nhiên nói: “Đa tạ”.

Đây chỉ là tỉ thỉ võ công chứ không phải chiến đấu sinh tử, hắn đương nhiên sẽ không thừa thắng xông lên, đuổi cùng giết tận.

Mục Vân ở đằng xa lau vết máu bên môi, liếc nhìn Ngao Thiên Thiên một cái rồi nói: “Tâm phục khẩu phục”.

Sau đó xoay người rời đi cùng vượn Bàn Thiên.

Chậm rãi biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Nhưng khán giả không ai rời khỏi chỗ.

Vì sao?

Vì trận tỉ thí hấp dẫn nhất sắp diễn ra rồi!

Và đó là nội chiến Thần Viện!

Có gì hấp dẫn hơn thiên tài yêu nghiệt Thần Viện đánh nhau sao?

Sự chờ mong của họ càng lên cao sau khi chứng kiến sức mạnh khủng khiếp của Diệp Quân.

Hắn đã yêu nghiệt như vậy, các thiên tài Thần Viện khác thì sao? Liệu có ai yếu được không?
 
Chương 2576


Chương 2576

Chắc chắn là không.

Diệp Quân quay lại nhìn Truyền Ưng, trong lòng cũng mong muốn được gặp các thiên tài Thần Viện khác.

Không phải để khoe khoang mà là hắn thật sự muốn chiến đấu một trận đã đời, dù sao thì kiếm đạo cũng vừa lột xác xong.

Mục Vân ban nãy còn chưa đủ để hắn bung hết sức.

Thấy ánh mắt của hắn, Tô Nguyên biết ngay người này đang rất háo hức được đánh nhau to.

Các đệ tử học viện Thần cũng đang nhìn ông ta.

Tô Nguyên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, nói: “Chữa thương trước đi”.

Diệp Quân vừa định mở miệng từ chối, muốn nói trận chiến vừa rồi chẳng thấm vào đâu với hắn, thì nghe Tô Nguyên lặp lại: “Chữa thương trước”.

Hắn liếc nhìn một cái, không nhiều lời nữa mà ngồi xếp bằng khôi phục khí tức.

Ngao Thiên Thiên cũng trở lại Tiểu Tháp.

Diệp Quân hỏi: “Thiên Thiên, muội đang ở cảnh giới nào rồi?”

Ngao Thiên Thiên: “Đế Quân”.

Đế Quân!

Diệp Quân cười: “Mạnh quá”.

Ban nãy khi dung hợp cùng đối phương, hắn đã cảm nhận được rõ ràng sức mạnh của Ngao Thiên Thiên đáng sợ đến ngần nào.

Kết hợp lại với nhau, Đế Quân có đứng trước mặt họ cũng chỉ như gió thoảng mây bay.

Nếu dùng cả ba loại huyết mạch và ba loại kiếm kỹ…

Diệp Quân lắc đầu cười, quyết định không nghĩ ngợi nữa mà chỉ muốn thầy được chân ngã để phát triển kiếm đạo thuần túy.

Tuyệt chiêu bí mật đương nhiên phải có.

Nhưng hắn sẽ không dùng đến trừ khi không còn cách nào khác.

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, tập trung vào chữa thương.

Không bao lâu sau, hắn chậm rãi đứng dậy.

Khán giả bốn phía hồi hộp trông mong.

Chờ đợi thiên tài yêu nghiệt kế tiếp xuất hiện.

Diệp Quân hỏi Tô Nguyên: “Tiền bối, đối phương chưa đến sao?”

Tô Nguyên cười cười: “Nôn nóng thế à?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Tô Nguyên: “Ngươi tự tin đến vậy sao?”

Diệp Quân nghĩ ngợi một hồi: “Tiền bối, không phải ta khoác lác, nhưng xét trong cùng lứa tuổi thì ta chưa thua ai bao giờ, nên hôm nay mặc kệ đối thủ là ai, ta cũng sẽ đánh cho cha mẹ nhận không ra”.

Tô Nguyên chỉ nói: “Đến rồi”.

Rắc!

Thời không cách đó không xa run lên rồi nứt đôi, để một cô gái chầm chậm bước ra.

“Vãi?”

Diệp Quân vừa nhìn thấy đó là ai thì hóa đá tại chỗ.
 
Chương 2577


Chương 2577

Cô gái mặc váy đỏ lụa mỏng, dáng người uyển chuyển, dung mạo tuyệt thế.

Hắn quen cô gái này.

Chính là cô gái chấp pháp câu cá lúc trước.

Mạt Yêu Yêu của Mạt tộc.

Lúc nhìn thấy Diệp Quân, Mạt Yêu Yêu cũng sửng sốt: “Là ngươi”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cô là người của Thần Viện à?”

Mạt Yêu Yêu cười hỏi: “Ngươi cũng thế sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Mạt Yêu Yêu nở một nụ cười quyến rũ: “Thật không ngờ ngươi lại là người của Thần Viện, chậc chậc… Chúng ta có duyên thật đấy.”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, hắn thật sự không ngờ cô gái chấp pháp câu cá này lại là người của Thần Viện.

Tô Nguyên ở bên cạnh chợt nói: “Hai người từng gặp nhau à?”

Diệp Quân gật đầu: “Từng gặp một lần”.

Tô Nguyên cười nói: “Thế thì tốt quá, hai người dừng lại ở đây đi”.

Dứt lời, ông ta đã biến mất.

Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn về phía Diệp Quân và Mạt Yêu Yêu.

Diệp Quân nhìn Mạt Yêu Yêu: “Cô nương xưng hô thế nào vậy?”

Mạt Yêu Yêu cười đáp: “Mạt Yêu Yêu”.

Diệp Quân cất lời: “Ta tên…”

Mạt Yêu Yêu chớp mắt, ngắt lời Diệp Quân: “Ta biết rồi, ngươi tên Diệp Quân, là một kiếm tu”.

Diệp Quân cười nói: “Đúng thế”.

Mạt Yêu Yêu giơ ngón tay phải vén mái tóc dài trước ngực, mỉm cười nói: “Ta sẽ không nương tay đâu”.

Diệp Quân cất lời: “Ta cũng…”

Còn chưa nói hết, Mạt Yêu Yêu đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Một tia sáng màu đỏ chợt lao đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân nâng ngang kiếm lên chặn lại.

Ầm!

Diệp Quân thoáng chốc bị đánh bay.

Mạt Yêu Yêu chen người lại, biến thành một tia sáng màu đỏ lao đi vào lúc Diệp Quân còn chưa dừng lại.

Diệp Quân trên không trung nhúc nhích cổ tay, chém ra một kiếm.

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Kiếm ý rung động dữ dội, sau đó nứt ra, cùng lúc đó, Diệp Quân lùi lại một lần nữa.

Nhưng lần này, Mạt Yêu Yêu không tiếp tục truy kích mà dừng lại, cô ta nhìn Diệp Quân cũng đã dừng lại ở phía xa, cười nói: “Ta biết ngươi chưa sử dụng hết sức, ta muốn nhắc nhở ngươi, ngươi phải dốc toàn lực đi, nếu không thì ngươi không phải đối thủ của ta đâu”.

Diệp Quân nhìn Mạt Yêu Yêu: “Được!”

Dốc toàn lực!
 
Chương 2578


Chương 2578

Diệp Quân đột nhiên bước một bước về phía trước, ngay sau đó, thân thể hắn ta chợt trở nên hư ảo.

Thời không chồng chéo!

Chỉ trong nháy mắt, hàng chục hàng nghìn thanh kiếm bay ra từ trước mặt Mạt Yêu Yêu, khi tất cả thanh kiếm đều bay ra ngoài, chúng nhanh chóng dung hợp lại thành một kiếm.

Chiêu kiếm vừa nhanh vừa chuẩn vừa ác.

Thấy chiêu kiếm này, trong mắt Mạt Yêu Yêu nhất thời lộ vẻ ngạc nhiên, nàng ta mở lòng bàn tay, một con yêu thú đỏ như máu đột nhiên bay ra, sau đó nuốt lấy thanh kiếm của Diệp Quân.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Diệp Quân cũng nhíu chặt mày.

Nuốt chửng luôn?

Diệp Quân nhìn chằm chằm con yêu thú đỏ như máu kia, bề ngoài của nó giống như mèo, cả người đỏ thẫm, vô cùng kỳ lạ và đáng sợ.

Yêu thú ợ một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Quân phía xa, nó hé miệng, nở một nụ cười rất đáng sợ.

Tả Hữu chủ giáo trên hư không nhìn con yêu thú đỏ như máu kia, đều nhíu chặt mày, vì bọn họ cũng không biết đây là yêu thú gì.

Phía xa, yêu thú trước mặt Mạt Yêu Yêu đột nhiên nhảy lên, lao về phía Diệp Quân.

Tay phải Diệp Quân cầm lấy thanh kiếm, sau đó liên tục rút kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt kiếm!

Ong!

Một tiếng kiếm reo xé rách đất trời.

Vô số tia kiếm quang chồng chất rơi xuống chỗ yêu thú đỏ như máu kia tựa thác đổ, nhưng con yêu thú kia không hề sợ hãi, nó há to miệng cắn nuốt toàn bộ kiếm khí của Diệp Quân, cùng lúc đó, nó cũng đâm đầu về phía Diệp Quân.

Diệp Quân nâng kiếm lên đỡ.

Ầm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Diệp Quân bị con yêu thú này đánh bay xa nghìn trượng!

Con yêu thú li3m miệng, trên mặt tràn đầy vẻ say mê.

Thấy cảnh này, Diệp Quân nhíu chặt mày, sau khi con yêu thú này cắn nuốt hết kiếm khí của hắn, khí thế của nó lại trở nên mạnh hơn.

Diệp Quân nhìn về phía Mạt Yêu Yêu, tỏ vẻ tò mò: “Con này của cô là yêu thú gì vậy?”

Mạt Yêu Yêu cười đáp: “Tổ thú Thôn Linh, đến từ thời đại Thần Nhất trước đây”.

Tổ thú Thôn Linh!

Nghe thấy lời của Mạt Yêu Yêu, Tả chủ giáo trong bóng tối nhất thời tỏ vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ lại là tổ thú Thôn Linh trong truyền thuyết… Nghe đồn con thú này có thể nuốt chửng mọi thứ, năm đó sau khi Chúng Thần nội chiến, nó cũng bặt vô âm tín, không ngờ vẫn còn tồn tại trong thiên địa này.

Hữu chủ giáo nhìn Mạt Yêu Yêu, nhẹ giọng nói: “Không ngờ cô ta lại có thể khiến tổ thú Thôn Linh khuất phục…”

Nghe thấy lời của Hữu chủ giáo, Tả chủ giáo nhất thời kinh ngạc.

Tổ thú Thôn Linh cũng giống với hai tổ thú Âm Dương, nó là một trong sáu thần thú của Đạo Điện trước đây, ngay cả Chúng Thần cũng không phục tùng, chỉ phục tùng Thượng Thần Thần Nhất, mà bây giờ nó lại chịu đi theo Mạt Yêu Yêu.
 
Chương 2579


Chương 2579

Chuyện này rất bất thường!

Diệp Quân ở phía xa nhìn con yêu thú đỏ như máu kia: “Yêu thú này của cô có thể nuốt chửng tất cả mọi thứ à?”

Mạt Yêu Yêu gật đầu: “Trước mắt thì đúng là như thế”.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó đột nhiên biến mất, một tia kiếm quang thoáng chốc chém tới trước mặt con tổ thú Thôn Linh kia, nhưng kia kiếm quang bay tới trước mặt nó, kiếm quang chợt biến thành một màu đỏ như máu.

Huyết mạch phong ma!

Tổ thú Thôn Linh cũng lập tức nuốt chửng tia kiếm quang này…

Diệp Quân liên tục lui đến cả nghìn trượng, sau đó im lặng nhìn con tổ thú Thôn Linh kia.

Sau khi tổ thú Thôn Linh nuốt chửng kiếm khí chứa đựng huyết mạch phong ma kia, nó lập tức nhíu chặt mày, sau đó, đôi mắt nó cũng trở nên đỏ như máu, dưới ánh nhìn của mọi người, nó bắt đầu run rẩy dữ dội, điên cuồng gào thét, lệ khí và sát khí vô tận tuôn ra từ trong cơ thể nó.

Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân trở nên kỳ lạ.

Thứ này bị ảnh hưởng bởi huyết mạch Phong Ma.

Đúng thế, dù là kiếm tu như hắn cũng không thể áp chế hoàn toàn huyết mạch phong ma, huống hồ là tổ thú Thôn Linh vốn không phải kẻ tốt lành gì?

Diệp Quân thừa thắng xông lên, điên cuồng vung kiếm, những tia kiếm khí chứa đựng huyết mạch phong ma bay về phía tổ thú Thôn Linh.

Mà con tổ thú Thôn Linh vốn không được tỉnh táo cũng không phản kháng, cắn nuốt toàn bộ kiếm khí phong ma của Diệp Quân.

Sau khi cắn nuốt kiếm khí phong ma của Diệp Quân, khí thế của tổ thú Thôn Linh thật sự cũng trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhưng nó cũng trở nên không bình thường.

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, con tổ thú Thôn Linh kia bắt đầu gào thét một cách điên cuồng, nhe răng nhếch miệng, trong cơ thể có sát khí và lệ khí phun ra, vô cùng cáu kỉnh.

Trong bóng tối, người đàn ông áo trắng nhíu mày: “Thanh Nhi, sao huynh có cảm giác hơi thở huyết mạch này rất quen thuộc?”

Người phụ nữ váy trắng bình tĩnh hỏi: “Vậy sao?”

Người đàn ông gật đầu: “Ừm”.

Người phụ nữ đang định cất lời thì người đàn ông nói: “Nói thật đi, đừng lừa huynh”.

Người phụ nữ cất lời: “Không”.

Người đàn ông: “…”



Phía xa, Mạt Yêu Yêu nhìn tổ thú Thôn Linh ngày càng nóng nảy kia, cô ta nhíu mày, vì cô ta phát hiện mình không thể trao đổi được với nó.

Không chỉ có thế, lúc cô ta thử nói chuyện với tổ thú Thôn Linh này, nó còn lộ ra sát khí với cô ta.

Đây là muốn làm phản à?

Mạt Yêu Yêu nhìn Diệp Quân phía xa: “Ngươi làm gì nó rồi?”

Diệp Quân đáp: “Cho nó nuốt kiếm khí”.

Mạt Yêu Yêu trầm giọng nói: “Sức mạnh huyết mạch của ngươi có vấn đề”.

Khi nãy cô ta cũng cảm nhận được sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân, nhưng lúc đó cô ta cũng không nghĩ nhiều. Cô ta không ngờ sức mạnh huyết mạch của hắn lại có thể ảnh hưởng đến con tổ thú Thôn Linh này.
 
Chương 2580


Chương 2580

Hơn nữa nó còn ngày càng không được bình thường, sát khí trên người cũng ngày càng mạnh hơn.

Diệp Quân nhìn con tổ thú Thôn Linh đã sắp mất khống chế kia, hắn lặng lẽ lùi về sau một chút, hắn hiểu sự đáng sợ của huyết mạch phong ma, thứ này có thể ăn mòn lý trí, con yêu thú này vốn không hiền lành, dưới sự ảnh hưởng của huyết mạch phong ma, cảm xúc tiêu cực của nó sẽ được tăng lên đến mức tối đa.

Không thể không nói, bầu không khí xung quanh lúc này hơi kỳ lạ.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía tổ thú Thôn Linh.

Lúc này, nó điên cuồng gầm thét, sau đó xông về phía Mạt Yêu Yêu ở gần nó nhất.

“Mẹ kiếp?”

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Xảy ra chuyện gì vậy?

Con tổ thú Thôn Linh này thật sự làm phản à?

Mạt Yêu Yêu nhìn tổ thú Thôn Linh đang xông về phía mình, sắc mặt vô cùng nặng nề, cô ta không ngờ nó thật sự tạo phản.

Huyết mạch gì thế này?

Ngay cả tổ thú Thôn Linh cũng không thể áp chế được nó!

Mạt Yêu Yêu cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, vì tổ thú Thôn Linh kia đã xông đến trước mặt cô ta, Mạt Yêu Yêu xoay tay phải, một khí thế đáng sợ b ắn ra từ lòng bàn tay của cô ta, sau đó trấn áp con tổ thú Thôn Linh kia.

Tổ thú Thôn Linh điên cuồng gào thét, liên tục va vào sức mạnh của Mạt Yêu Yêu.

Thấy cảnh này, Mạt Yêu Yêu nhíu mày lần nữa, mà Diệp Quân phía xa chợt b ắn ra hàng trăm kiếm khí, nhưng mục tiêu của kiếm khí không phải Mạt Yêu Yêu mà là con tổ thú Thôn Linh kia.

Đối mặt với kiếm khí phong ma của Diệp Quân, con tổ thú Thôn Linh kia chưa từng từ chối, lập tức cắn nuốt hết tất cả.

Mà lần này, nó đã hoàn toàn nổi điên!

Hơn nữa khí thế của nó còn trở nên mạnh mẽ hơn.

Tổ thú Thôn Linh va chạm vào sức mạnh của Mạt Yêu Yêu như phát điên, giống như đang đối mặt với một kẻ thù giết cha mình.

Thấy cảnh này, Mạt Yêu Yêu lập tức trừng Diệp Quân ở phía xa, không ngờ tên này còn châm dầu vào lửa.

Nhìn tổ thú Thôn Linh đã hoàn toàn mất đi lý trí, Mạt Yêu Yêu thoáng im lặng, sau đó mở lòng bàn tay, một quyển huyết thư xuất hiện trong tay cô ta, sau đó, một tia huyết quang bay ra, hút con tổ thú Thôn Linh kia vào.

Mạt Yêu Yêu không tiếp tục ra tay với Diệp Quân nữa, cô ta hung hăng trừng hắn một cái, sau đó biến thành một tia sáng biến mất ở cuối chân trời.

Bây giờ cô ta phải nghĩ cách để con tổ thú Thôn Linh này bình thường trở lại, nó quá quý giá, cô ta sẽ không để nó xảy ra vấn đề gì.

Thấy Mạt Yêu Yêu rời đi, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, xảy ra chuyện gì thế này?

Diệp Quân cũng lắc đầu cười khẽ, hắn cũng không ngờ chuyện sẽ phát triển thành như thế.

Diệp Quân quay đầu nhìn Tô Nguyên bên cạnh, Tô Nguyên bình tĩnh nói: “Tiếp tục chiến đấu”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Tiếp tục chiến đấu?”

Tô Nguyên gật đầu: “Nội viện có người đứng đầu, Thần Viện cũng phải có, cho nên…”
 
Chương 2581


Chương 2581

Diệp Quân cười nói: “Được, xin mời người tiếp theo”.

Tô Nguyên xoay người nhìn về phía nơi nào đó, sau khi được đáp lại, ông ta lại xoay người biến mất.

Diệp Quân hơi nghi ngờ, mà lúc này, một người đàn ông áo trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp: “…”

Lại một người khác tới.

Học viên của học viện Thần vốn đang hơi thất vọng, lúc này lại chợt trở nên hứng thú.

Phải nói rằng trận chiến giữa Diệp Quân và Mạt Yêu Yêu vẫn khiến mọi người thất vọng, vì họ muốn được xem trận chiến kinh thế, nhưng hai người lại chỉ vòng quanh giày vò con yêu thú hồi lâu rồi kết thúc.

Hơi giống như: Ta đã cởi qu@n rồi mà ngươi lại chẳng cho ta làm gì?

Bây giờ lại thêm một yêu nghiệt của Thần Viện nữa tới, điều này khiến dòng máu đã dần nguội lạnh của mọi người lại bùng cháy trở lại.

Thú vị rồi đây!

Diệp Quân nhìn người đàn ông áo trắng trước mặt với ánh mắt đầy nghi hoặc, bởi vì ông ấy mang lại cho hắn một cảm giác như đã từng quen.

Cảm giác này rất đặc biệt, rất kỳ lạ.

Hắn có thể chắc chắn mình chưa gặp người đàn ông áo trắng này bao giờ.

Sao hắn lại có cảm giác này nhỉ?

Diệp Quân càng nghĩ càng khó hiểu.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân thầm nói trong lòng: “Tháp gia?”

Tiểu Tháp không lên tiếng.

Diệp Quân lại hỏi: “Tháp gia, chẳng lẽ ngươi không có cảm giác đó sao?”

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Cảm giác gì?”

Diệp Quân trầm giọng trả lời: “Cảm giác như đã từng quen”.

Tiểu Tháp đáp: “Không có”.

Diệp Quân không nói nên lời.

Lúc này người đàn ông áo trắng chợt nở nụ cười: “Xuất kiếm”.

Xuất kiếm!

Diệp Quân gác mọi suy nghĩ lại, gật đầu, mũi chân hắn khẽ nhún xuống, người bay đi như đạn bắn, trong thoáng chốc, một thanh kiếm đã phóng tới trước mặt người đàn ông áo trắng, tốc độ của kiếm này cực nhanh, không hề làm màu, vô cùng trực tiếp và thẳng thắn.

Đối mặt với nhát kiếm kỳ lạ này, người đàn ông áo trắng khẽ cười, ông ấy duỗi hai ngón tay, dùng ngón tay làm kiếm, chỉ vào kiếm ý của Diệp Quân.

Khựng!

Kiếm ý của Diệp Quân bị buộc phải dừng lại tại chỗ, nhưng vào lúc này, một luồng kiếm quang lại phóng tới trước mặt người đàn ông áo trắng.

Nhát kiếm này còn nhanh hơn và mạnh hơn.

Người đàn ông áo trắng không vội, kẹp ngón tay lại rồi búng ra, kiếm ý vỡ tan rồi quét đi.

Vụt!

Trong chớp mắt, Diệp Quân lui ra cả nghìn trượng!
 
Chương 2582


Chương 2582

Chương 2582

Xung quanh cực kỳ im lặng.

Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn người đàn ông áo trắng, trong mắt đầy vẻ khó tin, mẹ kiếp?

Phải công nhận là lúc này hắn thật sự bị sốc.

Hắn liên tiếp rút ra hai kiếm, đều không hề nương tay, thế nhưng người đàn ông áo trắng lại có thể dễ dàng đỡ được.

Khó tin!

Diệp Quân nhìn người đàn ông áo trắng, lúc này vẻ mặt hắn cũng dần trở nên nghiêm túc, trực giác nói cho hắn biết, người đàn ông nhìn như vô hại trước mắt này đáng sợ hơn Mạt Yêu Yêu lúc nãy.

Lúc này, người đàn ông áo trắng lại nói: “Nào, tiếp tục đi”.

Tiếp tục!

Diệp Quân dẹp mọi suy nghĩ, nhìn người đàn ông áo trắng rồi cười: “Được thôi”.

Khi chữ cuối cùng vừa dứt, hắn đã hóa thành kiếm quang phóng tới trước mặt người đàn ông áo trắng.

Lần này hắn đã sử dụng kiếm kỹ.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Mười lần thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm xếp chồng liên tiếp!

Kiếm này vừa ra, đất trời nổ tung!

Mọi người đều cảm nhận được một luồng uy lực kiếm thế đáng sợ, làm cho mọi người hít thở không thông.

Nhưng đối mặt với nhát kiếm đáng sợ của Diệp Quân, vẻ mặt người đàn ông áo trắng vẫn bình tĩnh, ông ấy duỗi hai ngón tay, sau đó chỉ vào kiếm ý đáng sợ của Diệp Quân dưới ánh mắt chú ý của mọi người.

Ầm!

Chỉ này vừa hạ, kiếm ý mang theo uy lực sấm sét kia bị cố định tại chỗ, mà tất cả sức mạnh trong kiếm ý đều bị chỉ này đè lên kiếm ý mà không thể phóng ra.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân ở nơi xa co rụt tròng mắt lại.

Phía trên hư không, vẻ mặt Tả chủ giáo và Hữu chủ giáo cũng trở nên nặng nề chưa từng có, sức mạnh trong nhát kiếm đó của Diệp Quân, dù là họ cũng không dám lơ là, thế nhưng người đàn ông áo trắng lại rất dễ dàng đỡ được.

Dễ dàng kiềm chế được một kiếm này.

Đáng sợ!

Trong lòng cả hai người đều kinh hãi.

Xa xa, người đàn ông áo trắng chợt bóp kiếm ý của Diệp Quân, sau đó thuận thế búng ra, kiếm ý bay ra, mục tiêu không phải Diệp Quân mà là hư không trên trời.

Ầm!

Ngay khi kiếm này phóng lên trời, hư không lập tức bị phá vỡ.

Một màu đen kịt!

Bầu trời như đáy nồi, vô cùng khủng khiếp.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt mọi người càng trở nên nặng nề hơn.

Thì ra nhát kiếm vừa rồi của Diệp Quân đáng sợ như vậy, nếu là người khác thì e đã sớm hóa thành bột mịn rồi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom