Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2524


Chương 2524

Ông lão nhìn Tiểu Tịnh: “Ngươi định cướp bóc ở Quá Khứ Tông sao?”

Tiểu Tịnh nghiêm túc nói: “Cướp bóc gì chứ, thật khó nghe, ta nói là mượn, mượn!”

Ông lão chế nhạo: “Thổ Phỉ Đế Quân, bỏ mánh khóe của ngươi đi, nơi này là Quá Khứ Tông, không phải nơi ngươi có thể giở trò lưu manh, ngươi…”

Tiểu Tịnh đột nhiên phất tay.

Bùm!

Một luồng sức mạnh mạnh mẽ đánh bay ông lão.

Tiểu Tịnh lạnh lùng nhìn ông lão bay xa: “Ta cứ giở trò lưu manh đấy!”

“Hỗn láo!”

Ông lão tức giận, hóa thành một luồng sáng màu đen lao về phía Tiểu Tịnh.

Ánh mắt Tiểu Tịnh hiện lên vẻ khinh thường, bà ấy giơ tay phải lên, sau đó ấm xuống.

Bùm!

Với một đòn này, đạo kiếm quang vạn trượng lập tức vỡ tan.

Ông lão lại bị đánh bay.

Sau khi đánh bay ông lão, Tiểu Tịnh nói: “Ra đây đi!”

“Ha ha!”

Lúc này, tiếng cười lớn từ bốn phía vang lên, thời không mở toang, hàng trăm cường giả đỉnh cao lao ra.

Mặt Diệp Quân biến sắc, định ra tay thì phát hiện đám người này không phải người Quá Khứ Tông, mà là người của Tiểu Tịnh.

Một người đàn ông to lớn cười nói: “Nếu có thể cướp sạch Quá Khứ Tông thì binh đoàn thổ phỉ chúng ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền, ha ha…”

Binh đoàn thổ phỉ!

Tiểu Tịnh xua tay, phấn khích nói: “Cướp hết cho ta, một sợi tóc cũng không được để lại cho bọn chúng!”

Diệp Quân: “…”

Cướp!

Nghe Tiểu Tịnh nói thế, các cường giả binh đoàn thổ phỉ đó bật cười, sau đó biến thành luồng sáng lao về phía Quá Khứ Tông.

Nhưng ngay lúc, này từng luồng khí tức cực mạnh lao lên trời từ trong Quá Khứ Tông đó.

Đa số các cường giả của Quá Khứ Tông đều được Hàn Lăng dẫn đi đánh giết Diệp Quân, hiện giờ các cường giả mà Hàn Lăng dẫn đi đều bị người của Dương tộc khống chế, cho nên cường giả Quá Khứ Tông ở đây tương đối ít nhưng cũng không phải không có.

Tiểu Tịnh bỗng nói: “Trần Lão”.

Vừa dứt lời, thời không sau lưng bà ấy bỗng nứt ra, ngay sau đó một trận chấn động cực lớn xuất hiện trong thời không đó, ngay sau đó từng luồng sáng màu vàng trào ra từ bên trong hệt như cuồng phong, lao thẳng đến chỗ Quá Khứ Tông ở đằng xa.

Tấn công từ xa.

Thế nhưng vẫn chưa kết thúc.

Trận pháp đó không chỉ có một mà có đến cả trăm.

Hàng trăm trận pháp xuất hiện trong Quá Khứ Tông, cường giả cả Quá Khứ Tông đều ngây người.

Dưới sự trấn áp hỏa lực của những trận pháp, vô số cường giả Quá Khứ Tông đã phải đi đến những trận pháp trong địa ngục đó, đồng thời các cường giả của binh đoàn thổ phỉ lao thẳng vào sâu trong Quá Khứ Tông, họ chủ yếu cướp đi linh mạch của Quá Khứ Tông.
 
Chương 2525


Chương 2525

Linh mạch của Quá Khứ Tông có thể là linh mạch tầm thường được sao?

Đó là đạo mạch!

Là đạo mạch có thể sinh ra đạo nguyên tinh.

Trong khoảng thời gian ngắn, mấy chục đạo mạch cực phẩm trong Quá Khứ Tông bị cướp sạch, sau khi cướp hết đạo mạch, đám cường giả đó lại bắt đầu lấy đi vài công pháp, đan dược, sách cổ các loại trong Quá Khứ Tông… Tóm lại, cái gì cũng lấy.

Thấy thế, Diệp Quân ngơ ngác.

Binh đoàn thổ phỉ này thật không muốn để lại cho Quá Khứ Tông một cái gì hết à?

Diệp Quân nhận ra động tác của các cường giả đám lính đám thuê thổ phỉ đó rất thành thục, ai cũng dẫn theo yêu thú truy tìm kho báu, hơn nữa không hề tham chiến, vừa nhìn là thấy kinh nghiệm phong phú, đã làm chuyện này không ít lần.

Tiểu Tịnh yên tĩnh đứng bên cạnh Diệp Quân.

Diệp Quân bỗng nói: “Quá Khứ Tông không có cường giả sao?”

Lúc này Quá Khứ Tông vẫn có cường giả nhưng không nhiều, hơn nữa thực lực cũng không mạnh.

Tiểu Tịnh quay đầu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tông môn này không đơn giản, nhìn đi”.

Bà ấy vừa dứt lời, một bàn tay cực lớn bỗng lao lên trời từ trong chỗ sâu Quá Khứ Tông, sau đó một chưởng đánh vào vô số trận pháp đó.

Ầm!

Một chưởng này khiến vô số trận pháp đổ vỡ.

Thấy thế, Diệp Quân nheo mắt, cường giả thật sự xuất hiện rồi.

Ở phía đằng xa, một người đàn ông bay lên trời, ông ta mặc một bộ áo bào, tóc dài ngang vai, tay phải để ra sau lưng, cả người toát ra khí tức cực kỳ bá đạo.

Người ra tay vừa rồi chính là người đàn ông trung niên này.

Người đàn ông trung niên nhìn Tiểu Tịnh, không nói bất kỳ lời nào đã giơ tay lên tung ra một quyền.

Tiểu Tịnh lạnh lùng khẽ cười, cũng ra đòn.

Vèo!

Hai quyền quang bỗng va chạm nhau, thoáng chốc quyền quang đáng sợ nổ tung.

Nhưng điều khiến Diệp Quân ngạc nhiên là hai luồng sức mạnh này nổ tung lại không làm thời không xung quanh chấn động.

Cảm nhận kỹ lại, Diệp Quân mới nhận ra thời không ở đây vững chắc hơn ở bên ngoài kia nhiều.

Đòn tấn công của hai người tiếp xúc, ngang tài ngang sức.

Người đàn ông trung niên nhìn Tiêu Tịnh, ánh mắt rất bình tĩnh, ông ta không ra tay nữa nhưng thời không xung quanh đã nứt toác, sau đó từng tàn ảnh lao ra, những tàn ảnh này lao thẳng về phía các cường giả binh đoàn thổ phỉ ở phía xa.

Cường giả Quá Khứ Tông.

Tiểu Tịnh cười nói: “Chúng đang điều động cường giả về”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Vị tông chủ Quá Khứ Tông đó đâu?”

Tiểu Tịnh quay đầu nhìn Diệp Quân: “Cô ta sẽ không có hứng thú với chuyện này”.

Diệp Quân lặng thinh.

Đúng là hắn cảm thấy người phụ nữ đó quá mức lạnh nhạt, lạnh nhạt với mọi thứ.

Có lẽ trong lòng đối phương, Quá Khứ Tông cũng không quan trọng đến thế nhỉ?
 
Chương 2526


Chương 2526

Đúng lúc này, người đàn ông trung niên đối diện hai người bỗng tiến lên một bước, uy lực của một luồng khí tức đáng sợ đè ép thẳng về phía Tiểu Tịnh.

Tiểu Tịnh cong môi tỏ vẻ khinh thường, bà ấy bỗng biến thành một tia quyền quang rồi biến mất.

Bùm!

Sau đó một tiếng nổ chói tai vang lên, người đàn ông trung niên đó bị đánh văng ra xa.

Sau khi đánh văng người đàn ông trung niên, Tiểu Tịnh vốn dĩ muốn đuổi theo tấn công ông ta lần nữa, nhưng ngay sau đó dường như cảm nhận được gì, bà ấy cau mày, quay người lao đến chỗ Diệp Quân.

Lúc này lông tơ cả người Diệp Quân dựng thẳng lên.

Nguy hiểm!

Đây là cảm nhận lúc này của hắn.

Khí tức chết chóc lập tức ép chặt đến hắn.

Diệp Quân lấy tấm khiên cổ đó ra chắn trước mặt, cùng lúc đó Ngao Thiên Thiên cũng lập tức phóng thần giáp Tổ Long ra bao bọc lấy Diệp Quân.

Vèo!

Thời không trước mặt Diệp Quân bỗng nứt lìa, sau đó một thanh kiếm lao ra.

Rầm!

Cả người Diệp Quân và tấm khiên cổ lập tức văng ra xa mấy vạn trượng.

Lúc này Diệp Quân cảm thấy cả người mình đều bắt đầu hỏng.

Khi hắn dừng lại, lại có thêm một thanh kiếm nữa lao đến.

Đồng tử Diệp Quân co lại, ngay khi hắn định rút kiếm ra, Tiểu Tịnh bỗng xuất hiện trước mặt hắn, bà ấy lại siết chặt nắm đấm, sau đó tung ra một quyền.

Quyền kiếm va chạm.

Keng!

Hai người cùng lui về sau.

Diệp Quân nhìn về phía cách đó cả ngàn trượng, có một ông lão tay cầm trường kiếm đứng đó, ánh mắt bình tĩnh, trên người không có kiếm ý và khí tức kiếm đạo, dường như là người không tồn tại.

Kiếm tu!

Vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, trên đường đến đây hắn gặp khá ít kiếm tu, chỉ có mấy người nhưng ai cũng cực kỳ mạnh.

Kiếm của ông lão trước mặt này là kiếm mạnh nhất trong các đối thủ mà hắn từng gặp.

Kiếm của Đại Kiếm Đế Quân – Cố Nam Dung cũng mạnh nhưng sau khi đối phương đột phá, hắn cũng chưa đánh nhau lại với đối phương nên hắn không biết kiếm của đối phương đã đạt đến mức nào.

Ông lão không để tâm đến Tiểu Tịnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Quân.

Cả người ông lão bỗng trở nên mờ ảo.

Diệp Quân ở đằng xa dựng hết cả tóc gáy, tay hắn cầm kiếm Thanh Huyên chém một nhát về phía trước.

Ngay khi kiếm Thanh Huyên vừa chém xuống, một thanh kiếm lập tức lao đến, sau đó đâm vào mũi kiếm Thanh Huyên.

Keng!

Xoẹt xoẹt!

Cả người Diệp Quân văng ra xa.
 
Chương 2527


Chương 2527

Nhưng kiếm trong tay ông lão đó lại nứt thành hình mạng nhện.

Thấy thế ông lão nhíu mày, đôi mắt vẫn luôn điềm tĩnh đó hiện lên phần xao động.

Kiếm này đã đi theo ông ta rất nhiều năm, đánh nhau với rất nhiều người chưa từng bị hư hỏng, mà hôm nay kiếm này lại bị hỏng.

Ông lão chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, ánh mắt nhìn sang kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân: “Ta đã nghe danh Kiếm Chủ Nhân Gian đã lâu, nhưng tiếc là chưa bao giờ đấu với ông ta, không ngờ chỉ là bội kiếm của ông ta mà đã mạnh như thế, bái phục”.

Diệp Quân nhìn ông lão, sau đó lau vết máu nơi khóe miệng.

Lúc này hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Kiếm của ông lão này mạnh thật.

Mạnh hơn cô gái váy bố và Hàn Lăng đó nhiều.

Lúc này Tiểu Tịnh bước đến trước mặt Diệp Quân,

Phải nói rằng bà ấy cũng khá ngạc nhiên về thực lực của Diệp Quân, tài năng của hắn mạnh hơn cha hắn khá nhiều.

Diệp Quân nhìn ông lão, còn muốn ra tay nhưng lại bị Tiểu Tịnh ngăn lại: “Chúng vẫn đang gọi người về”.

Nói rồi bà ấy huýt sáo.

Ở nơi xa trong Quá Khứ Tông, cường giả binh đoàn thổ phỉ không tham chiến nữa, đều đồng loạt rút về.

Tiểu Tịnh cười nói: “Chúng ta đi”.

Nói rồi bà ấy dẫn Diệp Quân xoay người rời đi.

Ông lão khẽ nhíu mày, cơ thể dịch chuyển, thoáng chốc một luồng kiếm khí phá không trung chém thẳng vào hai người Diệp Quân.

Cảm nhận được kiếm khí ở phía sau, Tiểu Tịnh xoay người tung một quyền ra, quyền quang vạn trượng va chạm vào kiếm quang đó.

Ầm!

Quyền quang và kiếm khí đồng loạt nổ tung.

Tiểu Tịnh không hiếu chiến, dẫn Diệp Quân và đám cường giả binh đoàn thổ phỉ biến mất tận cuối chân trời.

Lần này ông lão không đuổi theo nữa, vì ông ta biết ông ta có đuổi theo cũng vô dụng, với sức mạnh của một mình ông ta thì chẳng thể làm gì được vị Đế Quân này.

Lúc này vài cường giả trong Quá Khứ Tông đi đến phía sau ông lão, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Quá Khứ Tông bị cướp sạch.

Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài…

Người đàn ông trung niên trong đó nhìn ông lão: “Dư các chủ, chuyện này…”

Các chủ!

Ông lão kiếm tu trước mặt này chính là Dư các chủ của Kiếm Các.

Dư các chủ nhìn trời, bình tĩnh nói: “Thông báo cho Cổ thánh chủ”.

Người đàn ông trung niên sửng sốt, sau đó nói: “Vâng”.

Nói rồi ông ta đi ra.

Ánh mắt Dư các chủ hiện lên vẻ lo lắng, lần này Quá Khứ Tông giết Diệp Quân, Quá Khứ Tông đã chuẩn bị quá nhiều thứ, cũng điều động rất nhiều cường giả, thế nhưng cho tới giờ, thực lực của Diệp Quân càng đánh càng mạnh, cường giả phía sau cũng ngày càng mạnh.
 
Chương 2528


Chương 2528

Chương 2528

Quá Khứ Tông rất bí ẩn.

Thế nhưng lần này ông ta lại nghĩ Dương tộc đằng sau Diệp Quân mới là bí ẩn.

Dù đến giờ thì Quá Khứ Tông vẫn chưa thể nhìn thấu được Dương tộc.

Truy sát?

Bây giờ đã không phải là đuổi giết Diệp Quân nữa mà là hai thế lực đang khai chiến.

Quá Khứ Tông không còn nghiền ép người khác nữa.

Một lúc sau, Dư các chủ xoay người rời đi.



Ở một bên khác, Tiểu Tịnh dẫn Diệp Quân và các cường giả binh đoàn thổ phỉ xuất hiện trong một thế giới chưa được khám phá.

Diệp Quân nhận ra lúc này các cường giả binh đoàn thổ phỉ đều vô cùng phấn khích, hiển nhiên lần này họ thu hoạch khá nhiều thứ.

Không chỉ là thu hoạch.

Phải biết rằng, lần này nơi họ đến cướp là Quá Khứ Tông, thế lực mạnh nhất trong Tuế Nguyệt trường hà.

Bắt đầu từ hôm nay, danh tiếng của lính đánh thuê thổ phỉ sẽ vang danh Tuế Nguyệt trường hà.

Quá kích thích.

Một ông lão trong đó lấy một chiếc nhẫn ra đưa cho Tiểu Tịnh, cung kính nói: “Đoàn trưởng”.

Tiểu Tịnh nhận lấy chiếc nhẫn nhìn một lượt, sau đó đưa cho Diệp Quân ở một bên: “Cho con”.

Diệp Quân sửng sốt.

Tiểu Tịnh cười nói: “Ngây ra đó làm gì? Nhận đi”.

Diệp Quân do dự một chốc rồi nói: “Đây…”

Tiểu Tịnh nói: “Bọn ta đã thu được tổng cộng một trăm hai mươi đạo mạch, cho con ba mươi. Ngoài ra, ta đưa hết sách cổ và công pháp gì đó của Quá Khứ Tông cho con, có hơn ba tỷ đạo nguyên tinh, ta cho con một tỷ…”

Diệp Quân nhìn Tiểu Tịnh: “Tại sao?”

Tiểu Tịnh cười nói: “Sở dĩ bọn ta có thể vào được Quá Khứ Tông để cướp đồ là bởi vì các cường giả Dương tộc đã kìm hãm đám cường giả đỉnh cấp của chúng lại. Nếu không, với mấy người như chúng ta không đủ để đánh với chúng. Hơn nữa, đi theo con vào trong cũng xem như là có một bùa hộ thân, nếu không một chưởng của vị tông chủ Quá Khứ Tông có thể giết bọn ta trong tích tắc. Nhưng có con ở đó, bà ta phải tuân thủ quy tắc, không thể tấn công bọn ta. Thế nên lần này, con có công lao lớn nhất”.

Nói rồi bà cũng trả Tiểu Tháp lại cho Diệp Quân: “Cũng trả lại con cái này”.

Diệp Quân nhìn Tiểu Tịnh, không nói gì.

Tiểu Tịnh mỉm cười ẩn ý: “Thằng nhóc con đó cả đường đi đều một mực đề phòng ta, sao nào? Có phải con nghĩ cô cô sẽ mượn luôn tháp của con không trả, thậm chí bán con luôn đúng không?”

Nghe thế, Diệp Quân cảm thấy hơi xấu hổ.

Xấu hổ quá.

Trước đó sao mình lại có suy nghĩ này nhỉ?

Mình đúng là không phải con người mà.

Cô cô này tốt thật.

Mình thế mà lại nghĩ cô cô xấu xa như thế.
 
Chương 2529


Chương 2529

Lúc này Diệp Quân vừa hối hận vừa xấu hổ.

Nhưng sau đó hắn nhanh chóng thay đổi suy nghĩ của mình.

Thấy vẻ mặt áy náy và hối hận của Diệp Quân, Tiểu Tịnh cong môi, ánh mắt sáng rực.



Diệp Quân nhận lấy chiếc nhẫn, nhìn chiếc nhẫn trong tay, hắn cảm động không thôi.

Cô cô này là một người tốt.

Mình thế mà lại đề phòng cô cô, đúng là hơi xấu xa.

Lúc này Tiểu Tịnh bỗng nói: “Nhóc con, giúp ta một việc được chứ?”

Diệp Quân vốn dĩ đang cảm thấy áy náy, nghe thế lập tức nói: “Cô cô cứ nói”.

Tiểu Tịnh chớp mắt: “Có phải con có Tổ Nguyên không?”

Tổ Nguyên!

Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó gật đầu: “Vâng…”

Tiểu Tịnh nghiêm túc nói: “Có thể cho ta mượn một chút không?”

Cho mượn Tổ Nguyên!

Diệp Quân hơi do dự.

Thứ này cực kỳ quý giá, chuyện này…

Tiểu Tịnh thấp giọng thở dài: “Thôi vậy, ta biết con sợ ta không trả lại. Ta hiểu được mà, dù sao Tổ Nguyên cũng quý giá như thế, mặc dù chúng ta là cô cháu, một giọt nước đào hơn ao nước lã nhưng không thể không đề phòng người khác, cô cô hiểu cho con…”

Nghe thế, Diệp Quân cười khổ, sau đó nói: “Tiểu Tịnh cô cô, con không có ý này”.

Tiểu Tịnh cười nói: “Không sao, vừa rồi cô cô chỉ đùa thôi, con đừng xem là thật”.

Diệp Quân lại xòe tay ra, một tia Tổ Nguyên xuất hiện trong tay hắn.

Tổ Nguyên!

Nhìn thấy Tổ Nguyên, vẻ mặt của đám người ở đó đều trở nên mừng rỡ, có người trong mắt còn hiện lên vẻ tham lam không hề che giấu.

Mặc dù đạo mạch và đạo nguyên tinh cũng có tác dụng với họ nhưng còn kém xa Tổ Nguyên.

Phải biết Tổ Nguyên không chỉ có thể nâng cao thực lực của họ lên rất nhiều mà còn có thể tăng tuổi thọ.

Hễ là Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả ngược dòng Tuế Nguyệt trường hà thì đa số đều không có tuổi thọ nhiều.

Diệp Quân đưa Tổ Nguyên đó cho Tiểu Tịnh, cười nói: “Cô cô, tặng người Tổ Nguyên này”.

Tiểu Tịnh hơi sửng sốt: “Tặng cho ta ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Con và người có quan hệ huyết thống, là tình thân, nói cho mượn thì hơi quá. Con tặng Tổ Nguyên này cho người”.

Tiểu Tịnh nhìn Diệp Quân: “Con chắc chứ?”

Diệp Quân cười nói: “Có gì mà không chắc chứ”.

Nói rồi hắn đặt Tổ Nguyên đó vào trong tay Tiểu Tịnh: “Đây này”.

Nhìn Tổ Nguyên trong tay, Tiểu Tịnh im lặng hồi lâu, bà ấy nhìn Diệp Quân không nói lời nào.

Diệp Quân chuyển chủ đề: “Cô cô, tiếp theo người có dự định gì không?”

Tiểu Tịnh cười nói: “Để xem thử”.
 
Chương 2530


Chương 2530

Diệp Quân gật đầu: “Con muốn về tìm mấy người tỷ tỷ… người…”

Tiểu Tịnh cười nói: “Bọn ta còn chút việc phải giải quyết”.

Diệp Quân gật đầu: “Vậy Tiểu Tịnh cô cô, chúng ta có duyên sẽ gặp lại”.

Nói rồi hắn xoay người ngự kiếm bay đi.

Nhìn Diệp Quân biến mất ở tận cuối Tuế Nguyệt trường hà, Tiểu Tịnh lặng thinh một lúc, nhìn Tổ Nguyên trong tay, mỉm cười.



Ở một bên khác.

Diệp Quân đưa Tiểu Tháp chạy về.

Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Bà ta đang gạt ngươi đấy”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta biết”.

Tiểu Tháp hơi khó tin: “Ngươi biết mà còn tặng Tổ Nguyên cho bà ta”.

Diệp Quân lạnh nhạt nói: “Nếu không thì sao?”

Tiểu Tháp nói: “Có ý gì?”

Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Tháp gia, chúng ta có đánh lại cô cô này không?”

Tiểu Tháp nói: “Đánh không lại”.

Diệp Quân nói: “Nếu đã đánh không lại thì tại sao không tặng luôn cho bà ấy?”

Tiểu Tháp nói: “Ngươi biết bà ta sẽ không trả nên mới tặng cho bà ta…”

Diệp Quân cười nói: “Thật ra cũng tốt, dù sao cũng là cô cô của ta, đưa Tổ Nguyên cho bà ấy cũng xem như đưa cho người của mình, không thiệt”.

Người của mình.

Nếu đã là người của mình, hà tất gì phải để tâm nhiều như thế?

Tiểu Tháp không nói gì nữa, có gì nói đó, tên này vẫn rất tốt với người của mình, sẽ không giở trò bịp bợm.

Diệp Quân tăng nhanh tốc độ, biến thành kiếm quang biến mất ở tận cuối Tuế Nguyệt trường hà.

Thế nhưng đi chưa được bao lâu, hắn bỗng nhíu mày vì hắn nhận ra xung quanh xuất hiện vài khí tức bí ẩn.

Đến rồi.

Diệp Quân siết chặt kiếm Thanh Huyên, lạnh lùng nhìn xung quanh, thầm trở nên cảnh giác.

Rầm!

Ngay lúc này thời không trước mặt hắn bỗng nứt ra, thoáng chốc cả người hắn đi vào trong tinh không vô tận không biết tên.

Ở phía trước cách hắn không xa, có một ông lão mặc thần bào, tay phải cầm một cây pháp trượng, đầu đội một cái áo choàng màu đỏ, lúc này ông ta đang lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Quân.

Diệp Quân sầm mặt.

Mẹ nó chứ!

Cường giả Chúng Thần Điện đến rồi.

Ông lão thần bào nhìn Diệp Quân, không nói lời thừa thãi nào đã cầm thần trượng trong tay chỉ vào Diệp Quân.

Vèo!
 
Chương 2531


Chương 2531

Thời không trước mặt Diệp Quân bỗng tách ra, ngay sau đó một tia sấm chớp màu đỏ máu bay ra.

Đồng tử Diệp Quân co lại, hắn cầm kiếm chém về phía trước.

Ầm!

Nhát kiếm bay ra, tia chớp đó lập tức bị phá tan nhưng Diệp Quân cũng bị sức mạnh cực lớn của nó làm cho chấn động liên tục lùi lại phía sau.

Lúc này ông lão thần bào bỗng tiến đến trước, thần trượng trong tay lại chỉ về phía Diệp Quân.

Xoẹt xoẹt!

Thời không xung quanh Diệp Quân bỗng tách ra, sau đó vô số tia chớp màu máu bay ra rồi bắn về phía Diệp Quân.

Thấy thế sắc mặt Diệp Quân sầm lại.

Mẹ kiếp!

Đây là pháp sư hay gì vậy?

Diệp Quân xòe tay trái ra, tấm khiên cổ bí ẩn đó xuất hiện trong tay hắn, hắn gào lên một tiếng, tay phải vung loạn kiếm Thanh Huyên lên, tay trái cầm chiếc khiên cổ chặn trước mặt.

Rầm rầm rầm!

Diệp Quân liên tục lùi về sau dưới sự tấn công kịch liệt của thần lôi màu đỏ.

Ngay khi Diệp Quân lui về phía sau, đôi mắt của ông lão thần bào bỗng từ từ nhắm lại, cả người dần bay lên không trung, miệng thầm niệm một câu thần chú cổ xưa, dần dần có một đại trận màu máu hình ngôi sao sáu cạnh xuất hiện trong tinh không.

Thấy thế Diệp Quân ở phía xa cảm thấy kinh ngạc, hắn biết ông lão này sắp tung ra đại chiêu.

Lúc hắn vừa định ra tay ngăn cản đại chiêu của ông lão, ông lão thần bào đột nhiên cầm pháp trượng trong tay cách không khí chỉ vào Diệp Quân: “Thần phạt”.

Bùm!

Một tia sấm chớp cả vạn trượng bỗng đánh thẳng xuống chỗ Diệp Quân từ trong trận pháp đó.

Thấy thế, Diệp Quân biến sắc, hắn không đối đầu trực diện với tia chớp này mà giơ chiếc khiến cổ bí ẩn đó lên che đỉnh đầu.

Rầm!

Tia chớp vạn trượng đó đáp vào trên chiếc khiến cổ bí ẩn, Diệp Quân bị chấn động rơi thẳng vào trong tinh không.

Lúc này ông lão thần bào bỗng cầm cây trượng vung lên: “Nhốt”.

Diệp Quân đang thất bại bỗng nhíu mày, vì hắn phát hiện thời không xung quanh mình đột nhiên xuất hiện những tia máu sấm sét máu bí ẩn, những tia máu sấm sét này giống như một cái lồng giam, bao vây lấy khu vực mà hắn ở trong đó.

Thấy thế Diệp Quân giơ tay lên chém một nhát kiếm.

Vèo!

Tia chớp trước mặt hắn bỗng nứt ra, tạo ra một lối đi.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ông lão thần bào ở phía xa nhíu mày, ông ta bỗng tiến đến trước một bước, tay cầm pháp trượng chỉ vào Diệp Quân.

Rầm!

Một cột sấm sét từ trên trời rơi xuống đánh thẳng vào Diệp Quân.

Trên không trung, Diệp Quân bỗng ngẩng đầu lên, ngay sau đó cả người hắn lập tức trở nên mờ ảo, thoáng chốc ngàn vạn kiếm quang bắn ra từ trước mặt hắn, sau đó tụ lại thành một thanh kiếm.
 
Chương 2532


Chương 2532

Keng!

Nhát kiếm này chém thẳng vào cột sấm chớp đó, cùng lúc đó Diệp Quân dịch người biến thành kiếm quang đánh đến trước mặt ông lão thần bào.

Ông lão thần bào nheo mắt, một chiếc lôi khiên màu đỏ máu xuất hiện trước mặt ông ta.

Vèo!

Khi kiếm của Diệp Quân đâm vào lôi khiên màu đỏ máu đó, lôi khiên đó nổ tung biến thành vô số mảnh vụn lôi quang, bắn ra khắp nơi.

Nhưng lúc này ông lão thần bào đã lùi về sau cả ngàn trượng, kéo giãn khoảng cách với hắn.

Ông lão thần bào nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, ông ta nhíu mày.

Lúc này ông ta cảm thấy hơi ngạc nhiên vì kiếm của Diệp Quân thế mà có thể phá được sấm sét Thần Phạt của ông ta.

Diệp Quân nhìn ông lão thần bào, động đậy một chút lại biến thành kiếm quang rồi biến mất.

Ông lão thần bào híp mắt, tay cầm thần trường chỉ vào phía trước.

Rầm!

Lôi quang bông lao đến từ trong thần trượng của ông ta như thủy triều.

Vèo vèo!

Lôi quang đó bị kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân chém nát, nhưng hắn vẫn chưa vui mừng được lâu, Hỏa Diệm Thần Lôi quang bỗng cuồn cuộn lao đến.

Diệp Quân biến sắc vội vàng giơ khiên lên đỡ.

Bùm!

Một tiếng nổ vang dội, Diệp Quân và chiếc khiên bị hất văng ra xa cả vạn trượng, ngay khi hắn dừng lại, Hỏa Diệm Thần Lôi đó lại ập đến trước mặt hắn, ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ hung ác, đút kiếm Thanh Huyên kiếm vào trong vỏ kiếm, sau đó lại rút kiếm chém một nhát.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Vèo!

Một tiếng kiếm kêu vang lên, từng luồng kiếm quang chém vào trên Hỏa Diệm Thần Lôi đó.

Ầm!

Hỏa Diệm Thần Lôi bị phá tan, biến thành vô số năng lượng bắn ra xung quanh, thoáng chốc toàn bộ vũ trụ tinh hà đều trở nên hỗn loạn.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, ông lão thần bào sa sầm mặt mày, ông ta nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, sự kinh ngạc đã biến thành chấn động.

Hỏa Diệm Thần Lôi này của ông ta là thần vật cảnh giới Tạo Hóa, thế nhưng lại không thể đỡ được sức mạnh của thanh kiếm này.

Lẽ nào kiếm này là thần vật trên cảnh giới Tạo Hóa?

Ông lão thần bào nhíu chặt mày.

Vẻ mặt của Diệp Quân ở đằng xa bị đánh bay, hơi nghiêm trọng, mặc dù hắn có kiếm Thanh Huyên nhưng thực lực của ông lão trước mắt cũng rất mạnh, hơn nữa đối phương cũng chưa nói gì đã đánh cận chiến với hắn, nếu đối phương nói gì rồi đánh cận chiến với hắn, hắn cũng khó có thể giết đối phương bằng kiếm Thanh Huyên.

Không thể ở lại lâu.

Diệp Quân nhìn xung quanh, quyết định rút lui trước.

Việc cấp bách hiện giờ là tìm được mấy người tỷ tỷ.
 
Chương 2533


Chương 2533

Thế nhưng hắn vừa mới có ý nghĩ này, thời không xung quanh bỗng xuất hiện ba luồng khí tức cực kỳ đáng sợ, sau đó ba pho tượng thần cả ngàn trượng xuất hiện xung quanh hắn.

Nhìn thấy ba pho tượng thần này, Diệp Quân sầm mặt lại.

Ba Thần Tướng!

Mẹ nó!

Lại đến rồi!

Không chạy thoát được.

Diệp Quân lạnh lùng nhìn ba pho tượng, khi hắn vừa định ra tay thì thời không phía sau hắn bỗng tách lìa, sau đó ba người phụ nữ chậm rãi bước ra.

Khi nhìn thấy ba người phụ nữ, Diệp Quân sửng sốt.

Chính là ba vị cô cô của hắn.

Diệp Thanh Thanh.

Đồ.

Thiên Mệnh Váy Trắng.

Tam Kiếm tập hợp.

Tam Kiếm tập hợp!

Diệp Quân sững sờ nhìn cảnh tượng trước mặt.

Ba vị cô cô đều tới rồi sao?

Ông lão thần bào nhíu mày, nhìn ba người Diệp Thanh Thanh, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.

Ông lão thần bào đang định nói thì Diệp Thanh Thanh đã biến mất tại chỗ.

Vụt!

Tiếng kiếm bay vang vọng khắp nơi.

Ngay sau đó, Đồ và Thiên Mệnh Váy Trắng cũng biến mất tại chỗ.

Tam Kiếm xuất hiện.

Ba vị thần tướng ở phía xa gầm lên giận dữ, sau đó đánh mạnh xuống.

Ba mảnh tinh thần vũ trụ áp mạnh về phía ba người Diệp Thanh Thanh.

Lúc này, Diệp Quân nói: “Thanh Thanh cô cô!”

Diệp Thanh Thanh quay lại nhìn Diệp Quân, Diệp Quân xòe bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên bay đến tay Diệp Thanh Thanh: “Dùng cái này đi!”

Diệp Thanh Thanh nhìn hắn, sau đó nhận lấy kiếm Thanh Huyên, hóa thành một đạo kiếm quang lao về phía tượng thần.

Xẹt!

Mảnh vũ trụ tinh hà bị Diệp Thanh Thanh chém nát, đồng thời, tượng thần cũng bị kiếm quang chém vỡ vụn.

Dễ như trở bàn tay!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân thầm thở dài, sức mạnh của Thanh Thanh cô cô cộng thêm kiếm Thanh Huyên quả là vô địch.

Ba vị cô cô cùng giải quyết ba pho tượng thần, còn ông lão thần bào thấy tình thế không ổn cũng đã rút lui.

Áp đảo hoàn toàn!
 
Chương 2534


Chương 2534

Diệp Thanh Thanh quay lại nhìn Diệp Quân, bà ấy chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân, sau đó trả lại kiếm Thanh Huyên cho Diệp Quân.

Diệp Quân định nhận lại thì kiếm Thanh Huyên hóa thành một đạo kiếm quang bay vụt lên trời, biến mất ở cuối vũ trụ tinh hà.

Thấy vậy, Diệp Quân liền sững sờ.

Ý gì vậy?

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, thấy rất hả hê.

Diệp Quân không nói nên lời.

Lúc này, Thiên Mệnh Váy Trắng ở bên cạnh an ủi: “Chắc là cha sợ con quá ý lại vào ngoại vật thôi, đừng nghĩ nhiều, con chắc chắn là con ruột của ông ấy”.

Diệp Quân: “…”

Hắn vốn không nghĩ đến điều này, nhưng nghe cô cô váy trắng nói vậy, hắn lại cảm thấy có gì đó không ổn.

Diệp Thanh Thanh nói: “Ba người bọn ta có một ý kiến, con muốn nghe thử không?”

Diệp Quân đáp: “Con không cần nghe”.

Ba vị cô cô nhíu mày.

Diệp Quân vội vàng nói: “Cô cô nói gì con nghe cái đó”.

Ba vị cô cô sững sờ, Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Thằng nhóc này!”

Đồ cũng lắc đầu cười.

Thằng nhóc này được thừa hưởng chút tính cách của cha, đôi khi rất nghịch ngợm.

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, nói: “Chúng ta đã quyết định dẫn con đi ra ngoài rèn luyện, con có đi không?”

Diệp Quân kinh ngạc hỏi: “Ba người cùng dẫn con đi sao?”

Diệp Thanh Thanh lườm hắn: “Đừng có mơ, con chỉ có thể chọn một người thôi, con chọn đi!”

Nói xong bà ấy đặt tay trái lên chuôi kiếm.

Thấy vậy, Diệp Quân sững sờ, đây là ý gì?

Ba người phụ nữ cùng nhìn Diệp Quân.

Diệp Thanh Thanh lạnh lùng như khối băng.

Thiên Mệnh Váy Trắng mỉm cười dịu dàng như gió xuân.

Đồ cười như không cười, mang theo vẻ giễu cợt.

Diệp Quân thấy hơi khó xử.

Hắn nên chọn ai?

Chọn ai cũng sẽ đắc tội với hai người còn lại.

Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, vị cô cô này chắc chắn là cố ý.

Câu hỏi này đúng là câu hỏi liên quan đến tính mạng!

Diệp Thanh Thanh nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa, mau chọn đi”.

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: “Con muốn cùng ba vị cô cô học tập, nhưng nếu chỉ có thể chọn một thì…”

Hắn nhìn ba người phụ nữ: “Ba vị cô cô, con có thể hỏi một câu trước, sau đó mới trả lời câu này không?”
 
Chương 2535


Chương 2535

Diệp Thanh Thanh nói: “Không được, bây giờ con phải trả lời luôn”.

Diệp Quân sững sờ.

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Con hỏi đi”.

Diệp Quân vội vàng nói: “Nếu cha con chỉ có thể chọn một trong ba vị cô cô làm em gái thì ông ấy sẽ chọn ai?”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt ba người phụ nữ chợt biến mất.

Diệp Quân nói: “Ông ấy chọn ai thì người ấy sẽ là cô cô của con”.

Cha chọn ai làm em gái, người đó sẽ là cô cô của hắn, có gì sai sao?

Tiểu Tháp nghe Diệp Quân nói vậy vô cùng khâm phục.

Tên khốn này thật biết cách úp nồi lên đầu người khác.

Nồi nào cũng có thể úp.

Đây không nên gọi là vua dựa dẫm, mà phải gọi là vua úp nồi.

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, cười khẩy.

Diệp Quân không dám nhìn bà ấy, làm bộ như không thấy.

Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tên thằng nhóc láu cá, trong chốc lát đã đẩy vấn đề về phía cha con rồi”.

Diệp Quân mỉm cười.

Hắn không thể trả lời câu hỏi của Diệp Thanh Thanh, cho dù ba vị cô cô có rộng lượng đến đâu thì khi hắn lựa chọn cũng sẽ đắc tội với hai người còn lại.

Hắn không thể làm phật lòng người khác được.

Để cha làm thì tốt hơn!

Có cha để làm gì?

Để gánh tội thay hắn!

Lúc này, Đồ nói: “Để Thanh Thanh dẫn con đi đi”.

Diệp Thanh Thanh hừ một tiếng: “Thôi! Tiểu Thất muội dạy hắn đi! Hắn thích dịu dàng hơn”.

Diệp Quân không dám nói gì.

Lúc này nói gì cũng sẽ chết.

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Tên thằng nhóc này hơi nghịch ngợm, nên để Thanh Thanh dạy dỗ thì tốt hơn, ta dạy sẽ chiều hư hắn mất”.

Nghe vậy Diệp Quân liếc nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng.

Phải nói rằng trong số những vị cô cô, người dịu dàng nhất là vị cô cô váy trắng này.

Thanh Khưu cô cô cũng dịu dàng, nhưng hắn chưa tiếp xúc nhiều với Thanh Khưu.

Diệp Thanh Thanh nhìn ánh mắt của Diệp Quân, nói: “Tiểu Thất, hắn rất thích người dịu dàng như muội, muội dạy hắn đi!”

Tiểu Thất và Đồ nhìn nhau, lắc đầu cười.

Sao hai cô cháu này vẫn hay cãi nhau vậy à?

Diệp Quân nói: “Thế này đi, mỗi vị cô cô sẽ dạy con một thời gian, con cũng muốn học cùng ba vị cô cô”.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Thiên Mệnh Váy trắng cười nói: “Ý kiến này cũng không tệ”.

Đồ gật đầu: “Được”.

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, không nói gì.
 
Chương 2536


Chương 2536

Nghe vậy, Diệp Quân mỉm cười.

Kỳ thực hắn cũng muốn học kiếm đạo từ ba vị cô cô này.

Thời gian qua, thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều, nhưng kẻ thù cũng không ngừng mạnh hơn, hơn nữa hắn cũng không biết cảnh giới và cảnh giới kiếm đạo sau này thế nào.

Sự tiến bộ của hắn hoàn toàn phụ thuộc vào chiến đấu.

Như vậy cũng không ổn.

Diệp Thanh Thanh nói: “Tiểu Thất, muội dạy hắn trước đi, ta và Đồ đi trấn thủ Quá Khứ Tông”.

Thiên Mệnh váy trắng gật đầu: “Được!”

Diệp Quân hơi tò mò: “Trấn thủ Quá Khứ Tông?”

Diệp Thanh Thanh nhìn hắn, nói: “Lần sau gặp mặt, ta sẽ đấu với con, con chuẩn bị tinh thần đi”.

Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại, cô cô có thể đánh con luôn, sao phải nói đấu chứ.

Diệp Thanh Thanh cùng Đồ rời đi.

Chỉ còn lại Diệp Quân và Thiên Mệnh Váy Trắng.

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Con có muốn đi gặp hồng nhan tri kỷ của mình trước không?”

Diệp Quân hỏi: “Lần này chúng ta sẽ đi rất lâu sao?”

Thiên Mệnh Váy Trắng lắc đầu: “Ta không biết, nhưng thời gian của con không quá nhiều, bởi vì Quá Khứ Tông sẽ không cho con nhiều thời gian đâu, ta cũng không biết Dương Tộc và Thanh Thanh sẽ ngăn được bọn họ bao lâu”.

Diệp Quân nói: “Vậy con đi gặp một lát!”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Được!”

Nói xong, bà ấy xòe bàn tay ra: “Ta dẫn con đi”.

Diệp Quân do dự, không nắm tay mà kéo ống tay áo của Thiên Mệnh Váy Trắng.

Thiên Mệnh váy Trắng lắc đầu cười: “Tên thằng nhóc này suy nghĩ nhiều quá rồi đấy”.

Nói xong, bà ấy dùng tay trái nắm lấy cánh tay của Diệp Quân, sao đó hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ.



Huyền Hoàng Giới.

Cuộc chiến ở Huyền Hoàng Giới đang diễn ra.

Quỷ tộc vẫn đang dùng toàn lực tấn công Huyền Hoàng Giới.

Nhưng bọn chúng muốn đánh phá Huyền Hoàng Giới cũng không dễ dàng, bởi vì Tần Quan đích thân trấn thủ nơi này, ngược lại, trong thời gian này, Quỷ tộc đã tổn thất nặng nề.

Khi Diệp Quân và Thiên Mệnh Váy Trắng trở về Huyền Hoàng Giới, hắn gặp một cô gái, người đó là Nạp Lan Ca.

Nạp Lan Ca vừa đến Huyền Hoàng Giới không lâu, chỉ là lúc đó Diệp Quân đã rời khỏi Huyền Hoàng Giới đi cứu Từ Kính.

Thấy Diệp Quân trở về, tảng đá treo con lòng Nạp Lan Ca cũng được gỡ bỏ.

Từ khi thành thân, hai người luôn ít khi được đoàn tụ, bây giờ gặp lại sau thời gian dài xa cách, cả hai đương nhiên không muốn xa rời.

Nhưng Diệp Quân chỉ có thời gian một ngày.

Một ngày!
 
Chương 2537


Chương 2537

Trong phòng, bên cạnh cửa sổ.

Diệp Quân khẽ ôm Nạp Lan Ca, hôm nay Nạp Lan Ca mặc một bộ váy dài màu đỏ nhạt, tóc dài xõa ngang vai, khuôn mặt xinh đẹp mang theo vẻ u buồn.

Vì cô vừa biết Diệp Quân sắp phải rời đi.

Diệp Quân nhẹ nhàng nói: “Tình hình hiện giờ của vũ trụ Quan Huyên thế nào?”

Mặc dù hắn là vua của vũ trụ Quan Huyên, nhưng hắn không hề lo liệu đến chuyện ở đó.

Sau khi kế thừa gia nghiệp, không phải đang chiếu đấu thì là đang trên đường đi chiến đấu.

Thật vất vả!

Nạp Lan Ca nhẹ nhàng nói: “Mọi chuyện ở thư viện Quan Huyên đều ổn, huynh đừng lo”.

Cô xòe bàn tay ra, một luồng kiếm khí xuất hiện.

Đây chính là thứ Thiên Mệnh Váy Trắng để lại cho cô.

Đạo kiếm khí này rất khác biệt, nó sẽ không biến mất sau khi sử dụng, mà luôn tồn tại.

Đương nhiên, nó chỉ xuất hiện khi Nạp Lan Ca gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Có thể nói đây là bùa hộ thân mạnh nhất hiện giờ.

Nạp Lan Ca đưa tia kiếm khí cho Diệp Quân: “Huynh giữ nó đi”.

Diệp Quân lắc đầu.

Nạp Lan Ca định nói thì Diệp Quân đã nói trước: “Cô cô cho muội thì muội giữ đi”.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn Diệp Quân: “Huynh ở bên ngoài nguy hiểm hơn”.

Diệp Quân cười nói: “Nguy hiểm giúp ta trưởng thành hơn, nếu kiếm khí này ở trên người ta thì ta sẽ thật sự không còn sợ gì nữa”.

Nếu có kiếm khí này, ngoại trừ cô gái áo bào trắng, hắn sẽ không sợ ai nữa.

Nạp Lan Ca nói: “Ta muốn có một đứa con”.

Con!

Diệp Quân sững sờ.

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân: “Được không?”

Diệp Quân gật đầu, sau đó ném Tiểu Tháp ra ngoài.

Tiểu Tháp: “…”

Ngoài cửa sổ, một tia sét to bằng cột trụ xuyên qua bầu trời thăm thẳm như một lỗ đen, những hạt mưa bắt đầu chậm rãi rơi xuống.

Mưa bắt đầu rất nhỏ, rơi nhè nhẹ và chậm rãi, tiếng sấm cũng rất nhỏ, không gay gắt, nhưng càng về sau, tiếng sấm càng to, mưa càng lúc càng nặng hạt, như những sợi chỉ bạc hung hăng đâm xuống cỏ cây…

Tiếng sấm, tiếng mưa, tiếng va chạm truyền đến tai.

Không biết bao lâu sau, một tiếng sét lớn vang lên, mưa lớn dâng trào như vỡ bờ ngàn dặm…

Trận mưa này kéo dài khá lâu, khoảng gần mấy canh giờ.

Có lẽ vì trời mưa nên Diệp Quân và Nạp Lan Ca khá mệt, hai người ôm lấy nhau, gương mặt hiện lên vẻ mệt mỏi.

Ngày hôm sau.

Lại thêm một trận mưa nữa, vẫn rất lớn, hoa cỏ được tưới nước phá đất lớn lên.
 
Chương 2538


Chương 2538

Không biết qua bao lâu, Nạp Lan Ca mở mắt ra, lúc này Diệp Quân đã không còn ở đây nữa.

Nhìn bên cạnh trống không, Nạp Lan Ca cảm thấy hơi hụt hẫng, lúc nhìn thấy cảnh tượng trên giường, cô đỏ mặt.

Vì mưa qua lớn nên giường đã bị ướt.



Diệp Quân đi theo Thiên Mệnh Váy Trắng rời khỏi Huyền Hoàng Giới.

Lần này hắn chỉ dẫn theo Tiểu Tháp.

Tiểu Bạch và Nhị Nha phải ở lại Huyền Hoàng Giới, không chỉ họ mà các cường giả Dương tộc đều đến Huyền Hoàng Giới.

Bây giờ Huyền Hoàng Giới là căn cứ của họ.

Trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Quân quay đầu nhìn sang Thiên Mệnh Váy Trắng bên cạnh: “Cô cô, lần này chúng ta phải đi đâu?”

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Đi theo bước chân của ông nội con và Tiêu Dao Kiếm Tu”.

Ông nội và Tiêu Dao Kiếm Tu.

Diệp Quân hỏi tò mò: “Bây giờ họ đến đâu rồi?”

Thiên Mệnh Váy Trắng lắc đầu: “Ta không biết”.

Diệp Quân hơi do dự, sau đó nói: “Có phải họ rất nhàm chán nên mới đi phiêu du ở khắp nơi không?”

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Họ không phải cảm thấy nhàm chán mà là đang đợi”.

Diệp Quân hơi ngờ vực: “Đợi?”

Thiên Mệnh Váy Trắng quay đầu sang nhìn Diệp Quân, hơi ngờ vực: “Con không biết sao?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Con không biết”.

Thiên Mệnh Váy Trắng chớp mắt, không nói gì.

Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng, sau đó nói: “Cô cô, có phải mọi người giấu con cái gì không?”

Thiên Mệnh Váy Trắng vô thức gật đầu nhưng sau đó lại lắc đầu.

Diệp Quân ngơ ngác.

Người đang có ý gì đấy…

Thiên Mệnh Váy Trắng mỉm cười: “Cũng chỉ giấu con vài chuyện, không phải chuyện quan trọng”.

Diệp Quân nói: “Có thể nói cho con biết không?”

Thiên Mệnh Váy Trắng hơi do dự.

Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng: “Không được sao?”

Thiên Mệnh Váy Trắng ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Họ giấu con hai việc, một trong đó thì ta có thể nói với con nhưng chuyện còn lại thì không được”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Thiên Mệnh Váy Trắng nghiêm túc nói: “Vì tốt cho con”.

Diệp Quân lặng thinh.

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Mặc dù ta thấy họ làm thế là không ổn nhưng họ muốn làm vậy, ta cũng không còn cách nào khác”.

Diệp Quân nói: “Không thể nói với con thật sao?”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Tạm thời không thể nói”.
 
Chương 2539


Chương 2539

Diệp Quân nói: “Vậy người cho nói chuyện có thể nói đi”.

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Họ muốn lập ra một trật tự”.

Diệp Quân nhíu mày: “Họ?”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Là Váy Trắng, cha, ông nội con và Tiêu Dao Kiếm Tu, à phải rồi còn có chủ nhân bút Đại Đạo”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Muốn lập ra một trật tự không phải chỉ có chủ nhân bút Đại Đạo thôi sao? Sao lại có mấy người cha con nữa…”

Thiên Mệnh Váy Trắng nói: “Ban đầu đúng là chỉ có chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng sau đó họ thấy thế giới cần một trật tự nhưng họ không muốn tự mình làm điều đó, vì nó quá rắc rối thế nên…”

Diệp Quân tiếp lời: “Thế nên để con làm?”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cha con lập ra thư viện Quan Huyên, tại sao ông ấy không tự mình làm?”

Thiên Mệnh Váy Trắng lắc đầu: “Huynh ấy không thiết lập được”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Nhân tính của huynh ấy không ở trên chúng sinh”.

Diệp Quân nói: “Trên người cô cô váy trắng?”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu.

Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng, sau đó nói: “Cô cô, mọi người có ghen tị với cô cô váy trắng không?”

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Không đâu”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Thiên Mệnh Váy Trắng khẽ nói: “Vì nếu không nhờ bà ấy, ca ca cũng sẽ không về. Bà ấy âm thầm làm rất nhiều chuyện, chỉ là bà ấy cũng chưa từng nói ra thôi”.

Diệp Quân im lặng không nói.

Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn Diệp Quân, sau đó cười nói: “Ca ca rất tốt”.

Diệp Quân thầm thở dài.

Số mệnh của cha đúng là tốt thật.

Từ nhỏ đã có nhiều muội muội mạnh như vậy, hơn nữa người nào cũng rất tốt với ông ấy, không hề yêu cầu phải báo đáp lại.

Không giống như mình.

Mình chẳng có gì cả.

Không đúng… những gì mình có hình như cũng vẫn ổn.

Mấy cô cô này vẫn rất tốt với mình.

Thiên Mệnh Váy Trắng nói tiếp: “Muốn thiết lập trật tự nhất định phải có nhân tính, nhân loại phải áp chế thần tính, nếu không một khi thần tính áp chế nhân tính, đến lúc đó trong thế giới của họ, tất cả sinh linh đều nhỏ bé như kiến. Cảm giác đó… người bình thường không thể hiểu được”.

Diệp Quân nói: “Thế nên con muốn lập ra trật tự thì không thể lấy thần tính để vô địch?”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân khó hiểu: “Nhưng bây giờ người bất khả chiến bại đều là thần tính, con phải làm sao mới có thể nhân tính để vô địch?”
 
Chương 2540


Chương 2540

Thiên Mệnh Váy Trắng ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta cũng không biết cách làm cụ thể, ta chỉ biết họ sẽ không để con đi vào con đường của họ”.

Diệp Quân lặng thinh.

Không thể đi vào con đường họ từng đi.

Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng: “Một mình đi một con đường ư?”

Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Đúng thế”.

Diệp Quân cười khổ: “Họ quá xem trọng con rồi”.

Thiên Mệnh Váy Trắng mỉm cười: “Con đừng tự xem nhẹ bản thân, con phải biết cha và ông nội con lúc trẻ đều không có thực lực bằng con”.

Diệp Quân lắc đầu: “Đó là vì con đứng trên đôi vai của họ, điểm xuất phát cao hơn họ”.

Thiên Mệnh Váy Trắng nói: “Có nguyên nhân này, nhưng bản thân con cũng có rất nhiều ưu điểm, dĩ nhiên cũng có không ít khuyết điểm, đây cũng là chuyện bình thường, dù sao con vẫn còn nhỏ, cần một chút thời gian để trưởng thành, bọn ta không thể yêu cầu con bằng những tiêu chuẩn hoàn toàn kia”.

Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng, cười nói: “Nhưng con vẫn cảm thấy rất áp lực”.

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Ta biết, nhưng bản thân con cũng nên hiểu, bây giờ con không còn đường lui”.

Diệp Quân gật đầu: “Con biết”.

Thiên Mệnh Váy Trắng nói: “Con rất giỏi, ta tin chắc sau này con nhất định có thể thành công”.

Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng: “Tại sao?”

Thiên Mệnh Váy Trắng chớp mắt: “Không tại sao cả, ta cảm thấy con sẽ thành công”.

Diệp Quân bật cười, sau đó nói: “Từ trước đến nay, chỉ có hai người tin tưởng con như thế, một là cô cô”.

Thiên Mệnh Váy Trắng hỏi: “Còn người còn lại?”

Diệp Quân khẽ nói: “Chân tỷ”.

Chân Thần.

Thiên Mệnh Váy Trắng khẽ gật đầu: “Cô nương này cũng rất mạnh, ta từng thấy Vũ Trụ Kiếp, cô ta có thể trấn áp được Vũ Trụ Kiếp, trấn áp Ác Đạo, phải nói là rất lợi hại”.

Diệp Quân cười nói: “Thật ra bây giờ con không nghĩ nhiều như thế, chỉ muốn cứu Chân tỷ ra sớm thôi”.

Thiên Mệnh Váy Trắng nói: “Trạm đầu tiên của chúng ta là Khứ Kiếp Giới”.

Diệp Quân: “Khứ Kiếp Giới?”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Đến Khứ Kiếp Giới làm gì?”

Thiên Mệnh Váy Trắng nói: “Đến rồi con sẽ biết”.

Diệp Quân hơi do dự.

Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn Diệp Quân cười nói: “Sao thế?”

Diệp Quân cười khổ: “Bây giờ con yếu như thế, đến gặp Chân tỷ ở Khứ Kiếp Giới…”

Thiên Mệnh Váy Trắng lắc đầu khẽ cười: “Đừng nghĩ quá nhiều”.

Diệp Quân mỉm cười: “Con vẫn rất lo lắng, vì con muốn đi cứu tỷ ấy khi mình đã vô địch, bây giờ đi, con…”

Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Ta có thể hiểu, nhưng lần này chúng ta đi cũng là nâng cao thực lực”.

Nói đến đây bà ấy nhìn Diệp Quân, cười nói: “Con thích Chân Thần cô nương đó à?”
 
Chương 2496


Chương 2496

Gọi người?

Không có ai để gọi cả.

Ngay lúc này thời không bên cạnh Diệp Quân bỗng nứt ra, ngay sau đó một người phụ nữ váy xanh chậm rãi bước ra…

“Mẹ kiếp!”

Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: “Má ơi…”

Nó vừa nói vừa lập tức rời khỏi cơ thể Diệp Quân, sau đó bay đến trước mặt người phụ nữ, cung kính cúi chào.

Diệp Quân ngây người.

Tháp gia hành lễ?

Chuyện gì đây?

Hắn biết tính tình của Tháp gia, mặc dù người này bình thường cười nói toe toét vô tâm như thế nhưng vẫn chưa từng hành lễ với ai.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ, bà ấy mặc một bộ váy xanh, tóc như thác nước, cả người toát ra khí chất lạnh nhạt, trầm tĩnh hệt như hoa lan, hoa cúc.

Diệp Quân nhíu mày.

Hắn không biết người phụ nữ này.

Đây là ai?

Ngay lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Chào chủ mẫu”.

Chủ mẫu!

Người phụ nữ váy xanh nhìn Tiểu Tháp trước mặt mỉm cười, sau đó xòe bàn tay ra, Tiểu Tháp lập tức bay vào trong tay bà ấy.

Người phụ nữ váy xanh cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới, lúc nhìn thấy hắn, bà ấy mỉm cười nói: “Qua đây”.

Diệp Quân do dự một lát, sau đó bước đến trước mặt người phụ nữ váy xanh, định lên tiếng nhưng lại không biết nói gì.

Người thân họ hàng quá nhiều, hắn lại không biết người phụ nữ trước mặt, ngộ nhỡ gọi sai thì không ổn lắm.

Người phụ nữ váy xanh nhìn Diệp Quân, một lúc sau bà ấy mỉm cười: “Nên đến gặp con từ trước nhưng cứ bận mãi nên vẫn chưa gặp”.

Diệp Quân do dự rồi mới nói: “Con nên gọi người là gì?”

Người phụ nữ váy xanh vẫn chưa nói gì, Tiểu Tháp bỗng nói: “Vị này là Tô chủ mẫu, theo vai vế thì ngươi nên gọi là bà nội”.

Bà nội!

Diệp Quân chớp mắt, hắn biết rồi.

Người này thuộc thế hệ của ông nội.

Người phụ nữ váy xanh khẽ cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn trong Tuế Nguyệt trường hà đằng xa: “Đánh hội đồng à? Vừa lúc nhà họ Dương ta cũng thích như thế, Tuyết Nhi”.

Rầm!

Thời không trên bầu trời bỗng nứt ra, một người phụ nữ bước ra, người này mặc một bộ váy dài màu hồng, gương mặt khá giống với Kiếm Chủ Thanh Sam.
 
Chương 2497


Chương 2497

Chương 2497

Sau khi người đó bước ra, một đám cường giả chậm rãi bước ra từ sau lưng bà ấy, không nhiều, chỉ có một trăm người.

Khí tức của một trăm người này cực kỳ mạnh, không thua kém gì đám cường giả Quá Khứ Tông đối diện.

Nhìn thấy mấy cường giả này, Diệp Quân sửng sốt.

Mấy cường giả này từ đâu đến vậy?

Thấy Diệp Quân tỏ vẻ ngờ vực, người phụ nữ váy xanh cười nói: “Họ đều là cường giả do nhà họ Dương đào tạo đấy”.

Dương tộc!

Nhà họ Dương muốn đào tạo cường giả dĩ nhiên là chuyện vô cùng đơn giản, dù sao gia chủ hiện giờ của nhà họ Dương là Kiếm Chủ Thanh Sam.

Tuế Nguyệt trường hà mênh mông, vũ trụ vô tận, chỉ cần hắn thể hiện một chút lòng tốt thì có thể khiến biết bao nhiêu cường giả có thể nợ ơn nghĩa mình?

Dĩ nhiên ban đầu hắn không nghĩ như thế, dù sao hắn đã vô địch rồi, thu nhận người khác chẳng có ý nghĩa gì với hắn.

Nhưng người bên cạnh hắn không nghĩ như thế.

Chẳng hạn như vị Tô chủ mẫu trước mặt này.

Sau khi trải qua chuyện đời trước, bà ấy và vài tri kỷ hồng nhan của Kiếm Chủ Thanh Sam đã quyết định phát triển thế lực của mình.

Thế lực Dương tộc.

Họ không phải là “bình hoa trang trí”. Được Kiếm Chủ Thanh Sam giúp đỡ, họ muốn phát triển thế lực của mình thật sự không quá đơn giản.

Mục đích lập ra thế lực của họ rất đơn giản, giúp Kiếm Chủ Nhân Gian thiết lập trật tự, nhưng Kiếm Chủ Nhân Gian lại vì người phụ nữ váy trắng nên người của Dương tộc không dễ dàng can thiệp, cũng không cần thiết phải can thiệp.

Cả đường đi, người phụ nữ đó bảo vệ tốt đến mức người ngoài không thể nhúng tay vào.

Hơn nữa vài cường giả trước kia của Dương tộc cũng từng có ân oán với người phụ nữ váy trắng nên hai bên rất ít khi tiếp xúc.

Cho đến khi Diệp Quân xuất hiện.

Vì trước đó quan hệ giữa Dương tộc và Kiếm Chủ Nhân Gian khá phức tạp, thế nên bây giờ Dương tộc cực kỳ quý trọng Diệp Quân.

Đây cũng là lý do tại sao trước đó sau khi Diệp Quân thừa kế gia nghiệp, người Dương tộc lập tức chạy đến giúp đỡ.

Lúc này, người phụ nữ mặc áo hồng bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, bà ấy nhéo mặt Diệp Quân, sau đó cười nói: “Con còn đẹp trai hơn cha con, ha ha”.

Diệp Quân hỏi: “Người là?”

Người phụ nữ chớp mắt: “Ta là tỷ tỷ ruột của cha con, con nên gọi ta là gì?”

Diệp Quân nói: “Cô cô”.

Người phụ nữ bật cười, như phát hiện ra điều gì, bà ấy bỗng nhìn Tiểu Bạch ở một bên, ôm chầm lấy Tiểu Bạch hôn một cái.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Bạch: “…”

Hàn Lăng nhìn chằm chằm một ông lão đứng sau người phụ nữ áo xanh: “Ông là ông lão Tuế Nguyệt à?”

Ông lão Tuế Nguyệt!
 
Chương 2498


Chương 2498

Nghe Hàn Lăng nói thế, ông lão sửng sốt, sau đó cười nói: “Không ngờ vẫn có người nhận ra ta”.

Ông lão Tuế Nguyệt!

Nghe ông lão nói thế, Hàn Lăng sa sầm mặt mày.

Ông lão Tuế Nguyệt này không phải người tầm thường, vị này là cường giả từng đứng đầu bảng Tuế Nguyệt, cứ cách một khoảng thời gian bảng Tuế Nguyệt sẽ thay đổi một lần, nhưng người trước mặt này luôn đứng đầu bảng Tuế Nguyệt, thực lực nghịch thiên.

Tuy nhiên, sau đó đối phương bỗng biến mất, thế nên bảng Tuế Nguyệt lại đổi người, mọi người đều nghĩ ông ấy đã chết nhưng không ngờ đối phương lại đang góp sức mình cho Dương tộc.

Hàn Lăng cũng không ngờ.

Ánh mắt cô ta chuyển sang một người đàn ông trung niên cách ông lão Tuế Nguyệt không xa, người đàn ông trung niên này mặc một chiếc áo bào màu đỏ, giữa trán có một dấu ấn đỏ như máu, tay phải của ông ấy đang cầm một đóa hoa sen màu đỏ máu.

Hàn Lăng nheo mắt: “Huyết Liên Đế Quân”.

Nghe Hàn Lăng nói thế, người đàn ông trung niên sửng sốt, sau đó cười nói: “Hàn cô nương thế mà cũng biết ta à?”

Huyết Liên Đế Quân!

Thực lực của các cường giả đỉnh cấp nổi danh trong Tuế Nguyệt trường hà trước kia cực kỳ nghịch thiên, từng lập ra Liên Tông nhưng sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà Liên Tông bị tiêu diệt, ông ấy cũng biến mất sau một đêm, từ đó không còn tin tức gì nữa.

Mà bây giờ đã xuất hiện rồi.

Hàn Lăng lướt nhìn các cường giả đó, cô ta nhận ra cô ta quen với vài cường giả trong số đó, đều là các cường giả đỉnh cấp có tên tuổi trong Tuế Nguyệt trường hà trước kia.

Cô ta không ngờ Dương tộc lại có thể thu phục các cường giả này.

Đúng là hơi bất ngờ.

Lúc này người phụ nữ áo xanh đó bỗng nhìn Hàn Lăng: “Cô nương, chúng ta đánh được rồi đấy”.

Hàn Lăng nhìn người phụ nữ áo xanh: “Được”.

Vừa dứt lời, mấy cường giả Kiếm Các bên cạnh cô ta bỗng biến thành kiếm quang lao về phía mấy người phụ nữ áo xanh.

Nhưng lúc này ông lão Tuế Nguyệt bỗng tiến lên một bước, ông ấy xòe bàn tay ra, một cây gỗ mục nát đột nhiên lao lên trời từ trong lòng bàn tay, cây gỗ mục nát ngược gió bay lên, thoáng chốc biến thành cây to mấy vạn trượng, sức mạnh Tuế Nguyệt cực lớn trào ra làm cho mấy kiếm tu dẫn đầu chấn động, vội vàng lùi về sau.

Lúc này Huyết Liên Đế Quân cũng bỗng hóa thành huyết quang phóng lên trời, khi ông ấy lao lên, bông sen máu trong tay bỗng nhiên biến thành huyết quang cả vạn trượng phóng lên trời, ngay sau đó vô số cánh hoa sen máu chém ra đòn như lưỡi kiếm sắc bén.

Các cường giả phía sau người phụ nữ váy xanh cũng đều lao thẳng đến chỗ đám kiếm tu đó.

Cuộc đại chiến bắt đầu.

Hai bên đều là cường giả đỉnh cấp, vừa lao vào đánh nhau là trời sụp đất nghiêng, từng uy lực sức mạnh đáng sợ lan tràn ra xung quanh, cả thế giới bắt đầu rạn nứt vào thời khắc này.

Lúc này có thể nói cường giả hai bên là ngang bằng nhau.

Nhưng đám cường giả Thức Thần Vệ không nhúc nhích, họ chỉ đứng bên cạnh hai người Hàn Lăng.

Lúc này Hàn Lăng nhìn Diệp Quân bên dưới: “Giết người này trước”.

Giết!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom