Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2494


Chương 2494

Diệp Quân nhìn thấy ánh mắt này cũng hơi lùi bước.

Tiểu Bạch vẫn đang nhìn hắn.

Diệp Quân cắn răng kéo Từ Nhu lại, sau đó hôn lên môi.

Cứ nghĩ Từ Nhu sẽ chống cự nhưng không ngờ Từ Nhu không hề làm gì, vẫn nhìn hắn như thế, trong mắt không có vẻ e thẹn hay tức giận, rất bình tĩnh.

Bốn mắt nhìn nhau.

Đều rất bình tĩnh.

Dĩ nhiên trong lòng Diệp Quân không hề bình tĩnh.

Từ Kính nhìn hai người đang hôn nhau, ánh mắt rất bình tĩnh, không biết đang nghĩ gì.

Thấy Từ Nhu không chống cự, Diệp Quân vô thức được nước lấn tới, định vào trong miệng, nhưng vừa định làm thế thì Từ Nhu đã cắn môi hắn.

Diệp Quân vội lùi lại, hắn nhìn Từ Nhu, Từ Nhu lạnh nhạt nhìn hắn không nói gì.

Diệp Quân mỉm cười cũng không nói gì, chỉ nắm tay hai người, xoay người nhìn Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch nhìn ba người, đôi mắt to tròn khẽ chớp.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đều là vợ ta thật mà”.

Tiểu Bạch lặng thinh một hồi lâu mới xoay người.

Thấy thế Diệp Quân càng trở nên mong đợi.

Tiểu Bạch lấy vật phẩm ra, chắc chắn là cực phẩm.

Một lúc sau, Tiểu Bạch bỗng xoay người lại, xòe móng vuốt nhỏ ra, một cái chuông đồng xuất hiện.

Diệp Quân hơi tò mò: “Đây là?”

Móng vuốt Tiểu Bạch vùng vẫy.

Diệp Quân nói: “Tháp gia?”

Tiểu Tháp nói: “Ta chỉ là một cái tháp, ta hiểu gì được chứ?”

Diệp Quân: “…”

Cuối cùng được Tháp gia giải thích thì Diệp Quân biết được chuông đồng này tên là chuông Thiết Bích, là thần vật cấp cảnh giới Tạo Hóa.

Diệp Quân nhận lấy chuông Thiết Bích Tạo Hóa, vừa cầm lấy hắn đã cảm nhận được khí tức cực kỳ cổ xưa.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, vì ngay khi khí tức này vừa xuất hiện đã khiến hắn cảm thấy hơi sợ.

Đáng sợ thật!

Sau khi đánh giá một hồi, Diệp Quân đưa chiếc chuông Thiết Bích Tạo Hóa cho Từ Nhu ở bên cạnh, Từ Nhu nhìn thần vật trước mặt, cũng không từ chối mà cất nó đi.

Diệp Quân xoay người tiếp tục nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lật móng vuốt lên, một cái ấn màu tím hình vuông xuất hiện.

Diệp Quân hỏi: “Đây là?”

Tiểu Bạch vùng vẫy móng vuốt.

Tiểu Tháp nói: “Ấn Thần Hựu, cũng là thần vật cảnh giới Tạo Hóa”.

Ấn Thần Hựu!

Diệp Quân gật đầu: “Tốt quá”.

Hắn vừa nói vừa đưa ấn Thần Hựu cho Từ Kính bên cạnh.
 
Chương 2495


Chương 2495

Từ Kính cũng không từ chối, lập tức cất ấn Thần Hựu đó đi.

Diệp Quân lại xoay người nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lắc đầu tỏ ý không còn gì nữa cả.

Nhìn Tiểu Bạch đáng yêu, Diệp Quân bật cười.

Ngay lúc này Tiểu Bạch bỗng lấy hai bình đan dược ra đưa cho Diệp Quân, Tiểu Tháp nói: “Đây là đan dược trị thương, có tác dụng với họ”.

Diệp Quân gật đầu, hắn nhận lấy hai bình đan dược đi, sau đó xoay người đưa cho Từ Nhu và Từ Kính.

Hai người cất đan dược đi.

Diệp Quân quay đầu nhìn xung quanh, hắn có thể cảm nhận được vô số khí tức lạnh lẽo, hắn biết đám sát thủ kia quan sát đang ở trong bóng tối.

Diệp Quân mặc kệ đám sát thủ đó, ngẩng đầu lên nhìn trời: “Chúng ta đi thôi”.

Nói rồi hắn biến thành kiếm quang bay lên trời.

Vèo!

Thoáng chốc bầu trời bị xé tan ra.

Tuế Nguyệt trường hà.

Nhưng ngay sau đó Diệp Quân lao vào Tuế Nguyệt trường hà bị sức mạnh đáng sợ đánh bật lại.

Diệp Quân trên đỉnh núi ngẩng đầu nhìn tận cuối Tuế Nguyệt trường hà, hắn nhìn thấy hai cô gái đó.

Một người trong đó chính là nữ kiếm tu váy vải bố đã đánh với hắn lúc nãy.

Còn có một cô gái mặc áo đen, tóc dài ngang vai, tay phải cũng cầm một thanh kiếm.

Hai kiếm tu.

Người này chính là đại đệ tử của cô gái áo bào trắng, tên là Hàn Lăng.

Cũng là thiếu chủ Quá Khứ Tông.

Hàn Lăng cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới: “Đệ tử Kiếm Các ở đâu?”

Vèo!

Thời không xung quanh bỗng vang lên cả ngàn tiếng kiếm kêu, sau đó thời không xung quanh nứt ra, hàng trăm kiếm tu cực mạnh chậm rãi bước ra.

Kiếm Các của Quá Khứ Tông.

Hàng trăm kiếm tu đều là cường giả cảnh giới Đế Quân.

Ngay khi họ xuất hiện, một loạt kiếm thế đáng sợ nghiền nát và hủy diệt thế giới này từng tầng một, cực kỳ đáng sợ.

Thế nhưng ngay lúc này, Hàn Lăng lại nói: “Thức Thần Vệ ở đâu?”

Rầm!

Một trận pháp dịch chuyển cực lớn bỗng xuất hiện bên phải Diệp Quân, sau đó ba mươi sáu cường giả áo giáp màu máu bước ra.

Áo giáp của những cường giả này giống như máu đông lại, cực kỳ quỷ dị, khí tức cường đại toát ra từ trên người họ còn đáng sợ hơn đám cường giả Kiếm Tông kia.

Thức Thần Vệ!

Đây là đội cận vệ trước đó của tông chủ Quá Khứ Tông.

Hàn Lăng cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới: “Hôm nay chúng ta không thách đấu đơn nữa mà sẽ đánh hội đồng, thế nên ngươi gọi người đi”.

Diệp Quân im lặng.
 
Chương 2486


Chương 2486

Người đàn ông áo trắng ở phía đằng xa vừa dừng lại, cây thương trong tay lập tức vỡ vụn, sau đó cả người gã bắt đầu vỡ vụn từng chút.

Người đàn ông áo trắng ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, định nói gì đó, ngay lúc này một thanh kiếm đâm vào giữa trán gã.

Diệp Quân xuất hiện trước mặt người đàn ông áo trắng, mắt hắn là một vùng biển máu: “Người chết thì không cần nói gì cả”.

Nói rồi hắn cầm kiếm vung lên.

Xoẹt!

Đầu người đàn ông áo trắng văng ra xa.

Thần hồn tiêu tán!

Sau khi chém chết người đàn ông áo trắng, Diệp Quân xoay người nhìn các cường giả ở một bên: “Nào, chúng ta tiếp tục”.

Nói rồi hắn di chuyển biến thành tia kiếm quang chạy xoẹt qua.

Vèo!

Một cường giả vẫn chưa kịp phản ứng thì đầu đã văng ra xa.

Thấy thế, những người khác đều biến sắc, vội lùi về sau không dám tiến lên.

Bây giờ Diệp Quân được ba loại huyết mạch gia tăng sức mạnh, đã không còn cách nào xử lý hắn nữa.

Sau khi Diệp Quân liên tiếp giết mấy chục người, hắn bỗng có tự tin hơn, thấy mọi người vội lùi về sau không dám tiến lên, hắn muốn tỏ ra hung tàn: “Bảo tông chủ Quá Khứ Tông của các ngươi đến đỡ một nhát kiếm của ta”.

Tiểu Tháp: “…”

Mọi người: “…”

Ngay lúc này thời không cách xa Diệp Quân bỗng nứt ra, sau đó một cô gái áo bào trắng chậm rãi bước ra.

Diệp Quân: “…”

Nhìn thấy cô gái áo bào trắng xuất hiện, sắc mặt Diệp Quân sa sầm.

Mẹ nó chứ, cô gái này thế mà lại xuất hiện thật.

Cô gái đồ trắng nhìn Diệp Quân: “Xuất kiếm”.

Diệp Quân im lặng.

Lần này thì quá trớn rồi.

Cô gái áo bào trắng nhìn chằm chằm Diệp Quân, lại nói: “Chẳng phải ngươi bảo ta đến đỡ kiếm của ngươi sao?”

Tất cả mọi người đều đang nhìn Diệp Quân.

Xuất kiếm thì xuất kiếm.

Diệp Quân biến thành kiếm quang chém về phía cô gái áo bào trắng.

Được ba huyết mạch hỗ trợ, lúc này sức mạnh trong thanh kiếm trong tay hắn đã đạt đến một mức độ vô cùng đáng sợ.

Diệp Quân biết mình không thể đánh bại cô gái này nhưng hắn vẫn muốn thử.

Cách tốt nhất để đối mặt với nỗi sợ hãi là đối mặt trực diện với nó.

Khi kiếm của Diệp Quân đánh xuống trước mặt cô gái áo bào trắng, cô ta từ tốn giơ hai ngón tay ra, sau đó nhẹ nhàng kẹp thanh kiếm lại.
 
Chương 2487


Chương 2487

Chương 2487

Vèo!

Thanh kiếm của Diệp Quân bị kẹp lại, không thể nhúc nhích đến trước một phân.

Lúc này Diệp Quân cảm thấy mọi sức lực của mình đều biến mất không tung tích.

Cô gái áo bào trắng nhìn Diệp Quân, đang định nói gì đó, Diệp Quân bỗng nói: “Lợi hại, ta cam chịu thua cuộc”.

Quả quyết nhận thua.

Cô gái áo bào trắng nhìn Diệp Quân, tay không hề buông kiếm Hiên Viên của Diệp Quân ra.

Diệp Quân nhìn cô gái áo bào trắng, đối phương rất bình tĩnh, không có sát khí.

Các cường giả đều đang nhìn Diệp Quân và cô gái áo bào trắng.

Ngay lúc này, cô gái áo bào trắng bỗng buông ngón tay ra, sau đó nói: “Chân Thần nói ngươi trăm năm vô địch, chúng ta cùng chờ xem”.

Nói rồi cô ta xoay người đi.

Diệp Quân bỗng nói: “Đợi đã”.

Cô gái áo bào trắng xoay người nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nói: “Có thể nói chuyện không?”

Cô gái áo bào trắng lắc đầu: “Không thể”.

Diệp Quân nhíu mày.

Cô gái áo bào trắng nhìn Diệp Quân: “Thứ cho ta nói thẳng, hiện giờ ngươi không có tư cách đàm phán điều gì với ta cả, ngươi cũng không có khả năng làm việc gì”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu”.

Đàm phán.

Đó là trong trường hợp thực lực hai bên ngang bằng nhau.

Mà hiện giờ thực lực của hắn rõ ràng là không ngang bằng với đối phương.

Nếu không cùng cấp bậc, dĩ nhiên không thể nào nói chuyện.

Cô gái áo bào trắng bỗng hỏi: “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?”

Diệp Quân ngờ vực nhìn cô gái áo bào trắng.

Cô gái áo bào trắng bình tĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Theo ta được biết, từ khi thân phận bại lộ, ngươi vẫn luôn ở thế bị động, bị động kế thừa gia nghiệp, bị động kế thừa vũ trụ Quan Huyên, bị động bảo vệ vũ trụ Quan Huyên, hiện giờ ngươi lại bị động bảo vệ cả vũ trụ, bị động chống lại Vũ Trụ Kiếp… Những thứ này là những điều ngươi muốn làm hay là vì thân phận bắt buộc ngươi phải làm?”

Diệp Quân im lặng.

Hắn từng nghĩ đến vấn đề này, bản thân muốn bảo vệ cả vũ trụ thật sao?

Trách nhiệm cứ luôn đẩy hắn đi.

Cô gái áo bào trắng lại nói: “Có từng suy xét chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Từng suy xét đến”.

Cô gái áo bào trắng nhìn Diệp Quân, bình tĩnh đợi câu tiếp theo.

Diệp Quân cười nói: “Ta muốn vô địch”.

Cô gái áo bào trắng hỏi: “Tại sao?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Vì người trong nhà đều đã bất khả chiến bại hết rồi, nếu ta không như thế thì có cảm giác thua kém”.
 
Chương 2488


Chương 2488

Mọi người: “…”

Cô gái áo bào trắng nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Trước kia ta nói mình vô địch chẳng qua chỉ hô hào hoặc là lời nói hùng hồn nhất thời thôi. Nhưng khoảng thời gian này, ta đã đi nhiều nơi, qua đó cho ta hiểu được nếu không phải là vô địch thì cuối cùng cũng chỉ là một hạt bụi trong năm tháng vô tận, cuối cùng sẽ biến mất trong những ngày tháng vô biên, hơn nữa điều ta muốn bảo vệ đều không có năng lực bảo vệ”.

Trách nhiệm!

Bảo vệ!

Một đường đi đến đây, hắn đã không còn một mình nữa.

Hắn có rất nhiều bạn, có rất nhiều người để tâm, mặc dù trách nhiệm này rất nặng nề nhưng đồng thời cũng khiến hắn cảm thấy càng thêm ý nghĩa.

Người tu đạo không vô địch hệt như đàn ông trong thế tục không có tiền, một người không có tiền thì đi đâu cũng cảm thấy bất lực.

Thế nên nếu đã bước lên con đường tu hành này thì mục tiêu chính là vô địch.

Cô gái áo bào trắng nhìn Diệp Quân một lúc lâu mới nói: “Ngươi xem trách nhiệm của ngươi thành động lực để bản thân cố gắng phấn đấu thì rất tốt”.

Nói rồi cô ta xoay người đi.

Diệp Quân nhìn cô gái áo bào trắng rời đi ở đằng xa, im lặng không nói.

Lúc này hắn có cảm giác bất lực.

Đây là những điều hắn chưa từng trải qua.

Hắn chẳng thể làm gì khi đối mặt với cường giả tuyệt thế đáng sợ này.

Hắn muốn đàm phán.

Nhưng hiện thực tàn khốc nói cho hắn biết bây giờ hắn quả thật không có tư cách nói chuyện với người ta.

Dĩ nhiên không phải là cầu hòa, mà là nói đến vấn đề trật tự, vì hắn nghĩ cô gái trước mặt này không phải là người ích kỷ, nếu có thể thay đổi quan niệm của đối phương, vậy thì mọi người sẽ đều vui mừng.

Nhưng hiện thực lại rất tàn khốc.

Nhiều khi lời nói của một người có trọng lượng hay không hoàn toàn phụ thuộc vào thực lực của người đó. Không có thực lực thì cho dù lời ngươi nói có lý, thì có bao nhiêu người sẽ quan tâm để ý đến? Còn một người có thực lực… giống như một người giàu có trong thế tục, ngay cả rắm của hắn cũng thấy thơm, đều có rất nhiều người cung phụng cho rằng đó là chân lý, nịnh nọt người đó.

Thực lực.

Chủ yếu là thực lực.

Nước yếu không có ngoại giao.

Người yếu không có quyền lên tiếng.

Chỉ có thể đánh.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn đám cường giả: “Nào! Tiếp tục”.

Tiếp tục!

Nghe Diệp Quân nói thế, các cường giả lại không có ai bước lên.

Thách đấu một mình?

Trong số họ không ai có thể thách đấu với Diệp Quân vừa có ba loại huyết thống, cả người còn có vũ khí lợi hại
 
Chương 2489


Chương 2489

Ngay lúc này một cô gái bỗng chậm rãi đi ra từ đằng xa, cô gái mặc một chiếc váy vải bố bó sát người, không trang điểm nhưng khuôn mặt tuyệt sắc, mái tóc đen nhánh xõa ra phía sau, đuôi tóc còn được buộc bằng một sợi vải màu đen.

Nho nhã!

Mộc mạc!

Tay trái cô gái cầm một thanh kiếm có vỏ.

Kiếm tu!

Diệp Quân nhìn cô gái, không nói gì, hắn bỗng biến mất.

Cô gái kiếm tu bỗng tiến lên một bước, ngay lúc đó cô ta hơi nghiêng người sang một bên tránh được một nhát kiếm đáng sợ của Diệp Quân, đồng thời ngón tay cái của cô ta khẽ chạm, thanh kiếm bay ra chém về phía bụng Diệp Quân.

Tay trái Diệp Quân giơ khiên lên đỡ.

Rầm!

Diệp Quân lùi về chỗ cũ.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân nhìn tay trái của mình, lúc này tay trái hắn bị nứt ra.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn cô gái phía xa, cô ta nhìn hắn, ánh mắt trong veo như nước, bình tĩnh không một gợn sóng.

Diệp Quân nói: “Thiên Thiên”.

Ngao Thiên Thiên im lặng hồi lâu, sau đó chủ động tách ra với Diệp Quân.

Diệp Quân cất khiên cổ trên tay trái đi.

Nếu đối phương đã muốn thách đấu với hắn, dĩ nhiên hắn cũng sẽ không dùng ngoại vật.

Còn sức mạnh huyết mạch thì không còn cách nào khác, đây là máu của hắn. Hơn nữa bây giờ hắn không thể áp chế được sức mạnh ba loại huyết mạch này.

Có một câu nói mời thần thì dễ, tiễn thần mới khó.

Cô gái đó không ra tay, cô ta cứ thế nhìn chằm chằm Diệp Quân như thể đang đợi hắn ra tay.

Diệp Quân bỗng biến mất.

Kiếm quang lóe lên.

Một thanh kiếm lao đến trước mặt cô gái váy bố, thế kiếm như sấm rền, thời không vừa rồi không thể chịu nổi nhát kiếm này, nứt ra thành mạng nhện.

Khi nhát kiếm này vừa lao đến trước mặt cô gái, cô ta chậm rãi nhắm mắt lại, ngón cái tay trái ấn nhẹ lên chuôi kiếm

Vèo!

Tiếng kiếm kêu vang lên, kiếm trong vỏ bỗng bay ra chém một nhát.

Xoẹt!

Nhát kiếm này vừa được tung ra, Diệp Quân lập tức bị đánh văng về chỗ cũ, khi hắn dừng lại, cô gái đó bỗng lao tới, tay phải cầm thanh kiếm vừa bị đánh bay đó, sau đó chém về phía Diệp Quân.

Diệp Quân híp mắt lại, rút kiếm ra chém một nhát.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Ngay khi nhát kiếm vừa được tung ra, sức mạnh đáng sợ phát ra từ trong thánh kiếm Hiên Viên, thoáng chốc thời không xung quanh sụp đổ.

Kiếm của cô gái vừa lúc chạm vào trên thánh kiếm Hiên Viên của Diệp Quân.
 
Chương 2490


Chương 2490

Mũi kiếm chạm mũi kiếm.

Vèo!

Hai thanh kiếm rung lên cùng lúc, sức mạnh cực lớn khiến cả hai đồng thời lùi về sau nhưng trong lúc đó, cô gái bất ngờ chỉ vào thanh kiếm trên tay, thanh kiếm lập tức bay đến trước mặt Diệp Quân như một tia chớp.

Diệp Quân giơ tay lên chém một nhát xuống.

Vèo!

Kiếm bị đánh văng nhưng ngay sau đó cô gái đó lại xuất hiện trước mặt hắn như ma quỷ, đâm một nhát vào giữa trán hắn.

Cực kỳ nhanh.

Nhanh đến mức Diệp Quân chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của kiếm.

Diệp Quân vung ngang kiếm lên đỡ.

Vèo!

Thánh kiếm Hiên Viên rung lên, sức mạnh cường đại đánh lui Diệp Quân, lúc này cô gái mặc bỗng cầm trường kiếm nhảy lên, thoáng chốc cả cơ thể cô ta bỗng trở nên hư ảo, sau đó vô số phụ nữ mặc váy bố xuất hiện ở thời không xung quanh, có đến cả vạn.

Thấy thế đồng tử Diệp Quân co lại, vì hắn nhận ra rất nhiều cô gái váy bố này đều là thật.

Sao cô ta có thể làm được?

Trong lúc kinh ngạc, Diệp Quân không dám sơ suất dù chỉ một giây, lúc này cơ thể hắn trở nên mờ ảo, ngay sau đó vô số thanh kiếm lao ra từ trước mặt hắn.

Thời không chồng chéo!

Lúc này hai người đều thi triển kiếm kỹ cực mạnh.

Các cường giả xung quanh đều đồng loạt lùi lại cách xa trận chiến khi nhìn thấy hai người cùng thi triển kiếm kỹ.

Vì họ cảm nhận được nguy hiểm.

Chẳng mấy chốc hàng vạn tia kiếm quang tụ lại một chỗ.

Ầm!

Thoáng chốc vô số kiếm quang bắn ra xung quanh như núi lửa bùng nổ, thời không ở những nơi kiếm quang lướt qua đều nổ tung.

Ở trung tâm luồng kiếm quang đó, hai người cũng lùi về sau cùng lúc, lùi đến cả vạn trượng mới dừng lại.

Ở trong góc tối nào đó, tông chủ Quá Khứ Tông nhìn chằm chằm hai người phía xa, không nói gì.

Có một ông lão gầy gò đứng bên cạnh cô ta, ông lão nhìn hai người phía xa: “Kiếm đạo của Tam tiểu thư mạnh hơn trước không ít”.

Cô gái váy bố chính là đệ tử của tông chủ Quá Khứ Tông.

Cô gái áo bào trắng nhìn đằng xa, bình tĩnh nói: “Vậy còn Diệp Quân?”

Ông lão gầy gò do dự rồi mới nói: “Kiếm đạo của người này cũng rất mạnh”.

Nói rồi ông ta nhìn cô gái áo bào trắng: “Tông chủ thấy người này thế nào?”

Cô gái áo bào trắng bình tĩnh nói: “Từ trước đến nay người thành công thường chú tâm đến tâm tính, thiên phú, may mắn, người này đều có hết thảy. Hơn nữa còn nhiều hơn đám người kia một điểm, đó là gia thế”.

Ông lão gầy gò do dự một chốc, sau đó nói: “May mắn?”
 
Chương 2491


Chương 2491

Cô gái áo bào trắng nhìn ông lão gầy gò: “Không tin vận đạo?”

Ông lão gầy gò: “Đám tu sĩ bọn ta đều nghịch thiên mà đi lên…”

Cô gái áo bào trắng lắc đầu: “Nghịch thiên mà ngươi nói chẳng qua chỉ nằm trong đạo thôi, tu sĩ trong Đại Đạo đều nhỏ bé như thế”.

Ông lão gầy gò lặng thinh.

Cô gái áo bào trắng nhìn Diệp Quân, sau đó xoay người đi: “Bắt đầu từ lúc này, mọi chuyện ở đây sẽ do Hàn Lăng toàn quyền xử lý”.

Dĩ nhiên cô ta không có hứng thú chơi đùa với Diệp Quân, tiếp theo cứ để đám thanh niên đấu với nhau đi.

Ông lão gầy gò do dự, sau đó nói: “Nếu mấy người ở đằng sau hắn ra tay…”

Bây giờ mấy người phụ nữ váy trắng cũng không còn là bí mật gì nữa.

Ai mà biết đằng sau Diệp Quân có một đám chống lưng siêu cấp.

Bây giờ mọi người đều gọi hắn là vua dựa dẫm.

Cô gái áo bào trắng dửng dưng nói: “Ra tay thì thế nào? Có gì phải sợ chứ?”

Ra tay thì thế nào?

Ông lão nhìn cô gái áo bào trắng, khẽ run, lộ ra vẻ cung kính.

Cô gái áo bào trắng nhìn hai người Diệp Quân đang đánh nhau dữ dội, đôi mắt không chút gợn sóng: “Các người muốn chơi thì cứ chơi vui vẻ”.

Nói xong, cô gái áo bào trắng lạnh lùng nhìn phía xa, sau đó xoay người đi.

Ở đằng xa.

Vèo!

Một tia kiếm quang bỗng bộc phát từ trong Tuế Nguyệt trường hà, kiếm quang hệt như sóng biển nổ tung ra xung quanh, thời không Tuế Nguyệt những nơi nó đi qua đều bị hủy diệt.

Sức mạnh kiếm đạo của hai người quá mức hãi hùng, thời không Tuế Nguyệt đã không chịu được nữa.

Lúc này Diệp Quân càng đánh càng hăng, càng đánh càng nhiệt huyết.

Vì huyết mạch phàm nhân và huyết mạch phong ma đều là huyết mạch chậm nhiệt.

Đánh càng lâu thì sức mạnh càng lớn.

Thế nên trong lúc đấu với nữ kiếm tu này, hắn dần chiếm ưu thế.

Xoẹt!

Ngay lúc này Diệp Quân chém một nhát kiếm khiến cô gái váy bố bố nhưng hắn không tiếp tục thừa thắng xông lên, mà xoay người chạy đến Linh Hư Giới ở đằng xa.

Thấy thế, các cường giả xung quanh muốn ngăn chặn nhưng lúc này họ như nhận được lệnh gì đó, đều đồng loạt dừng lại, để mặc Diệp Quân chạy đến Linh Hư Giới.

Dù là cô gái váy bố đó cũng thu kiếm đứng lại.

Không có ai ngăn cản, rất nhanh Diệp Quân đã đánh vào Linh Hư Giới. Sau khi vào trong, Diệp Quân lướt mắt nhìn xung quanh, thần thức như một tấm lưới tản ra.

Không lâu sau, hắn quay phắt lại, sau đó cả người run lên biến thành kiếm quang biến mất ở tận chân trời.

Ở một bên khác, một người phụ nữ ngồi khoanh chân trên đỉnh núi, có một thanh kiếm lơ lửng trước mặt nàng ta.
 
Chương 2492


Chương 2492

Chương 2492

Người phụ nữ mặc một bộ váy trắng, mái tóc dài xõa ngang vai, gương mặt lạnh lùng, cả người toát ra khí tức kiếm đạo rất mạnh.

Người này chính là Từ Kính.

Ngay lúc này Từ Kính như cảm nhận được gì, nàng ta ngẩng đầu lên, ngay sau đó một tia kiếm quang đáp xuống trước mặt nàng ta.

Kiếm quang tản đi, một người đàn ông chậm rãi bước ra.

Nhìn thấy người đàn ông, đôi mắt xinh đẹp của Từ Kính lóe lên vẻ ngạc nhiên.

Người đến là Diệp Quân.

Thấy Từ Kính không sao, Diệp Quân thầm thở phào, hắn nhanh chân bước đến trước mặt Từ Kính, sau đó ôm chặt lấy nàng ta khẽ nói: “Tiểu Kính”.

Từ Kính run lên.

Lúc này Từ Nhu xuất hiện ở một bên, nhìn thấy Từ Nhu, gương mặt lạnh lùng của Từ Kính đỏ ửng, nàng ta vội đẩy Diệp Quân ra, sau đó trợn mắt nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười chỉ nắm lấy tay nàng ta, cũng không nói gì.

Từ Kính vốn định giãy ra khỏi tay hắn nhưng sức lực như thể biến mất, giãy tượng trưng vài cái rồi thôi.

Từ Nhu nhìn hai người, sau đó nói: “Bây giờ không phải là lúc ngọt ngào yêu đương”.

Sắc mặt Từ Kính trở nên lạnh lùng: “Ai yêu đương ngọt ngào chứ? Tỷ…”

Từ Nhu xua tay: “Đã ngủ với nhau rồi thì đừng xấu hổ”.

Từ Kính tức không thôi, nhìn Từ Nhu: “Ta đâm chết tỷ đấy”.

Diệp Quân cảm thấy ngờ vực, mình đã ngủ với Từ Kính rồi ư?

Thấy hình như Từ Nhu không nói dối, cộng thêm bộ dáng vừa thẹn vừa giận của Từ Kính, hắn lại càng nghi ngờ.

Lẽ nào ở lúc ở bí cảnh Vĩnh Sinh à?

Lúc này Từ Kính càng giận hơn khi nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quân, nàng ta trợn mắt nhìn Diệp Quân: “Nghĩ gì đấy? Hả, ngươi nghĩ gì đấy?”

Diệp Quân: “…”

Từ Nhu nhìn hai người, không nói gì.

Nàng ta biết Diệp Quân không biết chuyện lúc trước ở bí cảnh nên mới cố ý nhắc đến.

Vì tốt cho Từ Kính, tốt cho Diệp Quân.

Thấy Từ Kính như thế, Diệp Quân im lặng không nói, xem ra lúc đầu đã xảy ra quan hệ trong đó thật rồi.

Thảo nào lúc tỉnh lại, chân mình lại có cảm giác mềm nhũn như thế.

Haizz!

Diệp Quân thầm nói đáng tiếc.

Ngủ say rồi!

Chẳng cảm nhận được gì cả.

Thấy vẻ mặt vừa cười vừa tiếc nuối của Diệp Quân, Từ Kính biết chắc chắn hắn đoán được gì, lúc này càng thêm xấu hổ, xoay người muốn đi nhưng lại bị Diệp Quân kéo lại.

Từ Nhu biết da mặt Từ Kính mỏng, lúc này kịp thời chuyển đề tài: “Họ không làm Tiểu Kính bị thương nhưng lại nhốt muội ý trong này, mục đích chính là muốn dụ ngươi đến”.
 
Chương 2493


Chương 2493

Nghe Từ Nhu nói thế, Từ Kính căng thẳng, nàng ta quay sang nhìn Diệp Quân: “Ngươi biết mục đích của chúng là dụ ngươi đến, tại sao vẫn đến”.

Diệp Quân cười nói: “Hết cách rồi, vì tỷ ở đây”.

Trong mắt Từ Kính hiện lên vẻ phức tạp, gương mặt lạnh lùng của nàng ta cũng trở nên dịu dàng.

Diệp Quân xoay người nhìn bầu trời, khẽ nói: “Bây giờ có lẽ chúng ta không thể đi được rồi”.

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi có dự tính gì?”

Diệp Quân nhìn hai người, như biết Diệp Quân muốn nói gì, Từ Nhu nhíu mày, Diệp Quân lại cười nói: “Chúng ta cùng đối mặt”.

Nghe Diệp Quân nói thế, Từ Nhu sửng sốt, ánh mắt hiện lên vẻ bất ngờ, nàng ta cứ nghĩ Diệp Quân lại muốn nàng ta và Từ Kính đi vào Tiểu Tháp.

Diệp Quân bỗng nói: “Tiểu Bạch”.

Tiểu Bạch lập tức bay ra từ trong tháp, Diệp Quân nghiêm túc nói: “Có thể đưa cho họ một ít trang bị không?”

Tiểu Bạch chớp mắt không nói gì.

Diệp Quân lại nói: “Họ đều là vợ của ta”.

Tiểu Bạch: “…”

Nghe Diệp Quân nói thế, Từ Kính trợn mắt nhìn nàng ta muốn phản bác nhưng Diệp Quân lại chủ động nắm tay nàng ta mỉm cười nói: “Đại tỷ đã đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi”.

Từ Kính lạnh lùng nói: “Ta chưa đồng ý”.

Diệp Quân không nói gì, chỉ nắm tay nàng ta mỉm cười.

Từ Kính thẹn quá hóa giận trợn mắt nhìn hắn: “Ngươi cười cái gì?”

Diệp Quân biết da mặt Từ Kính mỏng nên không kích thích nàng ta nữa, mà lại nắm tay Từ Nhu, Từ Nhu không từ chối chỉ nhìn hắn.

Diệp Quân nhìn Tiểu Bạch.

Hắn phải xin một ít trang bị bảo vệ cho hai người này.

Tiểu Bạch nhìn ba người, móng vuốt nhanh chóng vùng vẫy.

Diệp Quân lặng thinh.

Hắn quả thật không hiểu thuật ngữ của Tiểu Bạch.

Lúc này Tháp gia nói: “Tiểu Bạch nói có phải ngươi đang gạt nó không”.

Diệp Quân vội lắc đầu: “Không hề, họ là vợ ta thật đấy”.

Móng vuốt của Tiểu Bạch chỉ vào hai người phụ nữ, sau đó làm động tác hôn gió.

Tiểu Tháp nói: “Nó bảo ngươi chứng minh cho nó xem, họ thật sự là vợ ngươi… Hay là ngươi giải thích với nó chút đi?”

Diệp Quân thầm nói: “Không cần ngươi nhiều chuyện, ta tự chứng minh”.

Nói rồi hắn xoay người ôm lấy Từ Kính khẽ hôn lên môi nàng ta.

Tiểu Tháp: “…”

Từ Kính trợn tròn mắt, hơi ngơ ngác.

Lúc này Diệp Quân lại lùi về sau một bước.

Hắn biết tính cách của Từ Kính, không thể để nàng ta quá mức xấu hổ, nếu không sẽ xảy ra chuyện.

Sau khi hôn Từ Kính rồi, Diệp Quân lại nhìn Từ Nhu, Từ Nhu cũng nhìn hắn không nói gì.
 
Chương 2494


Chương 2494

Diệp Quân nhìn thấy ánh mắt này cũng hơi lùi bước.

Tiểu Bạch vẫn đang nhìn hắn.

Diệp Quân cắn răng kéo Từ Nhu lại, sau đó hôn lên môi.

Cứ nghĩ Từ Nhu sẽ chống cự nhưng không ngờ Từ Nhu không hề làm gì, vẫn nhìn hắn như thế, trong mắt không có vẻ e thẹn hay tức giận, rất bình tĩnh.

Bốn mắt nhìn nhau.

Đều rất bình tĩnh.

Dĩ nhiên trong lòng Diệp Quân không hề bình tĩnh.

Từ Kính nhìn hai người đang hôn nhau, ánh mắt rất bình tĩnh, không biết đang nghĩ gì.

Thấy Từ Nhu không chống cự, Diệp Quân vô thức được nước lấn tới, định vào trong miệng, nhưng vừa định làm thế thì Từ Nhu đã cắn môi hắn.

Diệp Quân vội lùi lại, hắn nhìn Từ Nhu, Từ Nhu lạnh nhạt nhìn hắn không nói gì.

Diệp Quân mỉm cười cũng không nói gì, chỉ nắm tay hai người, xoay người nhìn Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch nhìn ba người, đôi mắt to tròn khẽ chớp.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đều là vợ ta thật mà”.

Tiểu Bạch lặng thinh một hồi lâu mới xoay người.

Thấy thế Diệp Quân càng trở nên mong đợi.

Tiểu Bạch lấy vật phẩm ra, chắc chắn là cực phẩm.

Một lúc sau, Tiểu Bạch bỗng xoay người lại, xòe móng vuốt nhỏ ra, một cái chuông đồng xuất hiện.

Diệp Quân hơi tò mò: “Đây là?”

Móng vuốt Tiểu Bạch vùng vẫy.

Diệp Quân nói: “Tháp gia?”

Tiểu Tháp nói: “Ta chỉ là một cái tháp, ta hiểu gì được chứ?”

Diệp Quân: “…”

Cuối cùng được Tháp gia giải thích thì Diệp Quân biết được chuông đồng này tên là chuông Thiết Bích, là thần vật cấp cảnh giới Tạo Hóa.

Diệp Quân nhận lấy chuông Thiết Bích Tạo Hóa, vừa cầm lấy hắn đã cảm nhận được khí tức cực kỳ cổ xưa.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, vì ngay khi khí tức này vừa xuất hiện đã khiến hắn cảm thấy hơi sợ.

Đáng sợ thật!

Sau khi đánh giá một hồi, Diệp Quân đưa chiếc chuông Thiết Bích Tạo Hóa cho Từ Nhu ở bên cạnh, Từ Nhu nhìn thần vật trước mặt, cũng không từ chối mà cất nó đi.

Diệp Quân xoay người tiếp tục nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lật móng vuốt lên, một cái ấn màu tím hình vuông xuất hiện.

Diệp Quân hỏi: “Đây là?”

Tiểu Bạch vùng vẫy móng vuốt.

Tiểu Tháp nói: “Ấn Thần Hựu, cũng là thần vật cảnh giới Tạo Hóa”.

Ấn Thần Hựu!

Diệp Quân gật đầu: “Tốt quá”.

Hắn vừa nói vừa đưa ấn Thần Hựu cho Từ Kính bên cạnh.
 
Chương 2495


Chương 2495

Từ Kính cũng không từ chối, lập tức cất ấn Thần Hựu đó đi.

Diệp Quân lại xoay người nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lắc đầu tỏ ý không còn gì nữa cả.

Nhìn Tiểu Bạch đáng yêu, Diệp Quân bật cười.

Ngay lúc này Tiểu Bạch bỗng lấy hai bình đan dược ra đưa cho Diệp Quân, Tiểu Tháp nói: “Đây là đan dược trị thương, có tác dụng với họ”.

Diệp Quân gật đầu, hắn nhận lấy hai bình đan dược đi, sau đó xoay người đưa cho Từ Nhu và Từ Kính.

Hai người cất đan dược đi.

Diệp Quân quay đầu nhìn xung quanh, hắn có thể cảm nhận được vô số khí tức lạnh lẽo, hắn biết đám sát thủ kia quan sát đang ở trong bóng tối.

Diệp Quân mặc kệ đám sát thủ đó, ngẩng đầu lên nhìn trời: “Chúng ta đi thôi”.

Nói rồi hắn biến thành kiếm quang bay lên trời.

Vèo!

Thoáng chốc bầu trời bị xé tan ra.

Tuế Nguyệt trường hà.

Nhưng ngay sau đó Diệp Quân lao vào Tuế Nguyệt trường hà bị sức mạnh đáng sợ đánh bật lại.

Diệp Quân trên đỉnh núi ngẩng đầu nhìn tận cuối Tuế Nguyệt trường hà, hắn nhìn thấy hai cô gái đó.

Một người trong đó chính là nữ kiếm tu váy vải bố đã đánh với hắn lúc nãy.

Còn có một cô gái mặc áo đen, tóc dài ngang vai, tay phải cũng cầm một thanh kiếm.

Hai kiếm tu.

Người này chính là đại đệ tử của cô gái áo bào trắng, tên là Hàn Lăng.

Cũng là thiếu chủ Quá Khứ Tông.

Hàn Lăng cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới: “Đệ tử Kiếm Các ở đâu?”

Vèo!

Thời không xung quanh bỗng vang lên cả ngàn tiếng kiếm kêu, sau đó thời không xung quanh nứt ra, hàng trăm kiếm tu cực mạnh chậm rãi bước ra.

Kiếm Các của Quá Khứ Tông.

Hàng trăm kiếm tu đều là cường giả cảnh giới Đế Quân.

Ngay khi họ xuất hiện, một loạt kiếm thế đáng sợ nghiền nát và hủy diệt thế giới này từng tầng một, cực kỳ đáng sợ.

Thế nhưng ngay lúc này, Hàn Lăng lại nói: “Thức Thần Vệ ở đâu?”

Rầm!

Một trận pháp dịch chuyển cực lớn bỗng xuất hiện bên phải Diệp Quân, sau đó ba mươi sáu cường giả áo giáp màu máu bước ra.

Áo giáp của những cường giả này giống như máu đông lại, cực kỳ quỷ dị, khí tức cường đại toát ra từ trên người họ còn đáng sợ hơn đám cường giả Kiếm Tông kia.

Thức Thần Vệ!

Đây là đội cận vệ trước đó của tông chủ Quá Khứ Tông.

Hàn Lăng cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới: “Hôm nay chúng ta không thách đấu đơn nữa mà sẽ đánh hội đồng, thế nên ngươi gọi người đi”.

Diệp Quân im lặng.
 
Chương 2496


Chương 2496

Gọi người?

Không có ai để gọi cả.

Ngay lúc này thời không bên cạnh Diệp Quân bỗng nứt ra, ngay sau đó một người phụ nữ váy xanh chậm rãi bước ra…

“Mẹ kiếp!”

Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: “Má ơi…”

Nó vừa nói vừa lập tức rời khỏi cơ thể Diệp Quân, sau đó bay đến trước mặt người phụ nữ, cung kính cúi chào.

Diệp Quân ngây người.

Tháp gia hành lễ?

Chuyện gì đây?

Hắn biết tính tình của Tháp gia, mặc dù người này bình thường cười nói toe toét vô tâm như thế nhưng vẫn chưa từng hành lễ với ai.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ, bà ấy mặc một bộ váy xanh, tóc như thác nước, cả người toát ra khí chất lạnh nhạt, trầm tĩnh hệt như hoa lan, hoa cúc.

Diệp Quân nhíu mày.

Hắn không biết người phụ nữ này.

Đây là ai?

Ngay lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Chào chủ mẫu”.

Chủ mẫu!

Người phụ nữ váy xanh nhìn Tiểu Tháp trước mặt mỉm cười, sau đó xòe bàn tay ra, Tiểu Tháp lập tức bay vào trong tay bà ấy.

Người phụ nữ váy xanh cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới, lúc nhìn thấy hắn, bà ấy mỉm cười nói: “Qua đây”.

Diệp Quân do dự một lát, sau đó bước đến trước mặt người phụ nữ váy xanh, định lên tiếng nhưng lại không biết nói gì.

Người thân họ hàng quá nhiều, hắn lại không biết người phụ nữ trước mặt, ngộ nhỡ gọi sai thì không ổn lắm.

Người phụ nữ váy xanh nhìn Diệp Quân, một lúc sau bà ấy mỉm cười: “Nên đến gặp con từ trước nhưng cứ bận mãi nên vẫn chưa gặp”.

Diệp Quân do dự rồi mới nói: “Con nên gọi người là gì?”

Người phụ nữ váy xanh vẫn chưa nói gì, Tiểu Tháp bỗng nói: “Vị này là Tô chủ mẫu, theo vai vế thì ngươi nên gọi là bà nội”.

Bà nội!

Diệp Quân chớp mắt, hắn biết rồi.

Người này thuộc thế hệ của ông nội.

Người phụ nữ váy xanh khẽ cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn trong Tuế Nguyệt trường hà đằng xa: “Đánh hội đồng à? Vừa lúc nhà họ Dương ta cũng thích như thế, Tuyết Nhi”.

Rầm!

Thời không trên bầu trời bỗng nứt ra, một người phụ nữ bước ra, người này mặc một bộ váy dài màu hồng, gương mặt khá giống với Kiếm Chủ Thanh Sam.
 
Chương 2497


Chương 2497

Chương 2497

Sau khi người đó bước ra, một đám cường giả chậm rãi bước ra từ sau lưng bà ấy, không nhiều, chỉ có một trăm người.

Khí tức của một trăm người này cực kỳ mạnh, không thua kém gì đám cường giả Quá Khứ Tông đối diện.

Nhìn thấy mấy cường giả này, Diệp Quân sửng sốt.

Mấy cường giả này từ đâu đến vậy?

Thấy Diệp Quân tỏ vẻ ngờ vực, người phụ nữ váy xanh cười nói: “Họ đều là cường giả do nhà họ Dương đào tạo đấy”.

Dương tộc!

Nhà họ Dương muốn đào tạo cường giả dĩ nhiên là chuyện vô cùng đơn giản, dù sao gia chủ hiện giờ của nhà họ Dương là Kiếm Chủ Thanh Sam.

Tuế Nguyệt trường hà mênh mông, vũ trụ vô tận, chỉ cần hắn thể hiện một chút lòng tốt thì có thể khiến biết bao nhiêu cường giả có thể nợ ơn nghĩa mình?

Dĩ nhiên ban đầu hắn không nghĩ như thế, dù sao hắn đã vô địch rồi, thu nhận người khác chẳng có ý nghĩa gì với hắn.

Nhưng người bên cạnh hắn không nghĩ như thế.

Chẳng hạn như vị Tô chủ mẫu trước mặt này.

Sau khi trải qua chuyện đời trước, bà ấy và vài tri kỷ hồng nhan của Kiếm Chủ Thanh Sam đã quyết định phát triển thế lực của mình.

Thế lực Dương tộc.

Họ không phải là “bình hoa trang trí”. Được Kiếm Chủ Thanh Sam giúp đỡ, họ muốn phát triển thế lực của mình thật sự không quá đơn giản.

Mục đích lập ra thế lực của họ rất đơn giản, giúp Kiếm Chủ Nhân Gian thiết lập trật tự, nhưng Kiếm Chủ Nhân Gian lại vì người phụ nữ váy trắng nên người của Dương tộc không dễ dàng can thiệp, cũng không cần thiết phải can thiệp.

Cả đường đi, người phụ nữ đó bảo vệ tốt đến mức người ngoài không thể nhúng tay vào.

Hơn nữa vài cường giả trước kia của Dương tộc cũng từng có ân oán với người phụ nữ váy trắng nên hai bên rất ít khi tiếp xúc.

Cho đến khi Diệp Quân xuất hiện.

Vì trước đó quan hệ giữa Dương tộc và Kiếm Chủ Nhân Gian khá phức tạp, thế nên bây giờ Dương tộc cực kỳ quý trọng Diệp Quân.

Đây cũng là lý do tại sao trước đó sau khi Diệp Quân thừa kế gia nghiệp, người Dương tộc lập tức chạy đến giúp đỡ.

Lúc này, người phụ nữ mặc áo hồng bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, bà ấy nhéo mặt Diệp Quân, sau đó cười nói: “Con còn đẹp trai hơn cha con, ha ha”.

Diệp Quân hỏi: “Người là?”

Người phụ nữ chớp mắt: “Ta là tỷ tỷ ruột của cha con, con nên gọi ta là gì?”

Diệp Quân nói: “Cô cô”.

Người phụ nữ bật cười, như phát hiện ra điều gì, bà ấy bỗng nhìn Tiểu Bạch ở một bên, ôm chầm lấy Tiểu Bạch hôn một cái.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Bạch: “…”

Hàn Lăng nhìn chằm chằm một ông lão đứng sau người phụ nữ áo xanh: “Ông là ông lão Tuế Nguyệt à?”

Ông lão Tuế Nguyệt!
 
Chương 2498


Chương 2498

Nghe Hàn Lăng nói thế, ông lão sửng sốt, sau đó cười nói: “Không ngờ vẫn có người nhận ra ta”.

Ông lão Tuế Nguyệt!

Nghe ông lão nói thế, Hàn Lăng sa sầm mặt mày.

Ông lão Tuế Nguyệt này không phải người tầm thường, vị này là cường giả từng đứng đầu bảng Tuế Nguyệt, cứ cách một khoảng thời gian bảng Tuế Nguyệt sẽ thay đổi một lần, nhưng người trước mặt này luôn đứng đầu bảng Tuế Nguyệt, thực lực nghịch thiên.

Tuy nhiên, sau đó đối phương bỗng biến mất, thế nên bảng Tuế Nguyệt lại đổi người, mọi người đều nghĩ ông ấy đã chết nhưng không ngờ đối phương lại đang góp sức mình cho Dương tộc.

Hàn Lăng cũng không ngờ.

Ánh mắt cô ta chuyển sang một người đàn ông trung niên cách ông lão Tuế Nguyệt không xa, người đàn ông trung niên này mặc một chiếc áo bào màu đỏ, giữa trán có một dấu ấn đỏ như máu, tay phải của ông ấy đang cầm một đóa hoa sen màu đỏ máu.

Hàn Lăng nheo mắt: “Huyết Liên Đế Quân”.

Nghe Hàn Lăng nói thế, người đàn ông trung niên sửng sốt, sau đó cười nói: “Hàn cô nương thế mà cũng biết ta à?”

Huyết Liên Đế Quân!

Thực lực của các cường giả đỉnh cấp nổi danh trong Tuế Nguyệt trường hà trước kia cực kỳ nghịch thiên, từng lập ra Liên Tông nhưng sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà Liên Tông bị tiêu diệt, ông ấy cũng biến mất sau một đêm, từ đó không còn tin tức gì nữa.

Mà bây giờ đã xuất hiện rồi.

Hàn Lăng lướt nhìn các cường giả đó, cô ta nhận ra cô ta quen với vài cường giả trong số đó, đều là các cường giả đỉnh cấp có tên tuổi trong Tuế Nguyệt trường hà trước kia.

Cô ta không ngờ Dương tộc lại có thể thu phục các cường giả này.

Đúng là hơi bất ngờ.

Lúc này người phụ nữ áo xanh đó bỗng nhìn Hàn Lăng: “Cô nương, chúng ta đánh được rồi đấy”.

Hàn Lăng nhìn người phụ nữ áo xanh: “Được”.

Vừa dứt lời, mấy cường giả Kiếm Các bên cạnh cô ta bỗng biến thành kiếm quang lao về phía mấy người phụ nữ áo xanh.

Nhưng lúc này ông lão Tuế Nguyệt bỗng tiến lên một bước, ông ấy xòe bàn tay ra, một cây gỗ mục nát đột nhiên lao lên trời từ trong lòng bàn tay, cây gỗ mục nát ngược gió bay lên, thoáng chốc biến thành cây to mấy vạn trượng, sức mạnh Tuế Nguyệt cực lớn trào ra làm cho mấy kiếm tu dẫn đầu chấn động, vội vàng lùi về sau.

Lúc này Huyết Liên Đế Quân cũng bỗng hóa thành huyết quang phóng lên trời, khi ông ấy lao lên, bông sen máu trong tay bỗng nhiên biến thành huyết quang cả vạn trượng phóng lên trời, ngay sau đó vô số cánh hoa sen máu chém ra đòn như lưỡi kiếm sắc bén.

Các cường giả phía sau người phụ nữ váy xanh cũng đều lao thẳng đến chỗ đám kiếm tu đó.

Cuộc đại chiến bắt đầu.

Hai bên đều là cường giả đỉnh cấp, vừa lao vào đánh nhau là trời sụp đất nghiêng, từng uy lực sức mạnh đáng sợ lan tràn ra xung quanh, cả thế giới bắt đầu rạn nứt vào thời khắc này.

Lúc này có thể nói cường giả hai bên là ngang bằng nhau.

Nhưng đám cường giả Thức Thần Vệ không nhúc nhích, họ chỉ đứng bên cạnh hai người Hàn Lăng.

Lúc này Hàn Lăng nhìn Diệp Quân bên dưới: “Giết người này trước”.

Giết!
 
Chương 2499


Chương 2499

Vừa dứt lời, đám Thức Thần Vệ bên cạnh Hàn Lăng đồng loạt xông về phía Diệp Quân ở bên dưới.

Mấy mươi người đồng loạt ra tay, mấy chục luồng uy lực cực mạnh cuồn cuộn lao xuống thẳng vào Diệp Quân.

Bên dưới, Diệp Quân híp mắt, vừa định ra tay thì người phụ nữ váy xanh bên cạnh hắn bỗng nói: “Con nhìn bên này trước”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy xanh, thời không bên cạnh người phụ nữ váy xanh bỗng tách ra, ngay sau đó hơn hai mươi kiếm tu lưng đeo trường kiếm lao ra, dẫn đầu là một kiếm tu nữ, bà ấy không lao về phía đám Thức Thần Vệ như các kiếm tu bên cạnh, mà xoay người đi đến trước mặt Diệp Quân.

Người phụ nữ nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Con chính là Tiểu Quân à?”

Diệp Quân gật đầu: “Tiền bối là?”

Người phụ nữ nói: “Ta là đệ tử của cha con, tên là Hư Vọng”.

Diệp Quân sửng sốt, cha còn có đệ tử à?

Hư Vọng khẽ cười, sau đó nói: “Đi, cùng nhau giết địch”.

Diệp Quân cười nói: “Vâng!”

Hư Vọng bật cười, sau đó biến thành tia kiếm quang lao lên trời, chạy thẳng vào dám Thức Thần Vệ kia.

Diệp Quân cũng biến thành tia kiếm quang lao thẳng lên trời, nhưng mục tiêu của hắn không phải là đám Thức Thần Vệ kia, mà là hai mươi kiếm tu nữ váy vải bố.

Hắn vẫn chưa đánh đủ trong trận chiến với cô gái này trước đó.

Thấy Diệp Quân chạy thẳng đến chỗ mình, ngón tay trái nữ kiếm tu váy vải bố đó bỗng chạm vào chuôi kiếm, sau đó búng một cái.

Vèo!

Một thanh kiếm bỗng bay ra.

Keng!

Diệp Quân ở phía xa bị nhát kiếm này ép lùi về sau, ngay khi hắn vừa mới dừng lại, cô gái đó đã xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó vươn tay nắm lấy chuôi kiếm rồi xoay mạnh người về phía trước.

Ầm!

Một luồng kiếm quang bỗng vỡ nát, sức mạnh cực lớn lập tức đánh bay Diệp Quân.

Cô gái váy vải bố thừa thắng xông lên đánh đuổi, thoáng chốc hàng vạn cô gái váy vải bố xuất hiện xung quanh Diệp Quân, hàng vạn kiếm quang hung hãn chém về phía hắn.

Đối mặt với kiếm kỹ đáng sợ của cô ta, Diệp Quân không dám sơ suất, lập tức thi triển thời không Tuế Nguyệt chồng chéo.

Hạng vạn tia kiếm quang của hai người bỗng tụ lại một chỗ.

Ầm!

Một tiếng nổ động trời bỗng vang lên.

Hai người cùng lùi về sau.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân nhìn cánh tay hơi tê của mình, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn cô gái đằng xa, trong mắt đầy ý chí chiến đấu và sự phấn khích.

Kiếm tu cường đại.

Kiếm của cô gái này mạnh hơn Đại Kiếm Đế Quân – Cố Nam Dung trước kia rất nhiều, dĩ nhiên là Cố Nam Dung lúc còn chưa đột phá, về sau Cố Nam Dung đột phá, thực lực mạnh đến mức nào, hắn cũng không biết.
 
Chương 2500


Chương 2500

Lúc này cô gái váy vải bố cũng nhìn Diệp Quân, cô ta cứ nhìn chằm chằm hắn như thế, ánh mắt không hề dao động.

Nhìn cô ta, Diệp Quân cảm thấy hơi tò mò.

Cô gái này rất bình tĩnh, bình tĩnh như nước, cảm xúc không bao giờ dao động.

Hai người nhìn nhau, không nói gì, lại lao về phía đối phương.

Hàn Lăng nhìn sang người phụ nữ váy xanh ở đằng xa, cô ta búng ngón tay.

Tách!

Một âm thanh vang lên.

Ngay sau đó từng luồng khí tức cực mạnh ập đến như thủy triều trong thời không phía sau cô ta.

Hàn Lăng nhìn người phụ nữ váy xanh, khiêu khích nói: “Nào, cứ gọi tiếp đi”.

Gọi tiếp đi!

Thời không vỡ ra sau khi Hàn Lăng dứt lời, để một nhóm kỵ binh xuất hiện.

Bọn họ chỉ gồm tầm ba trăm người.

Ai nấy đều cao to vạm vỡ hơn người thường gấp mấy lần, thân khoác áo giáp màu vàng sậm, tay vác trường thương bạc, đầu đội mũ sắt, cả người tản ra khí tức của sự hủy diệt.

Con ngựa dưới thân họ không phải vật thường mà chính là ngựa Cổ Long – chi thứ của Long tộc. Chúng nó thân tựa rồng, có sáu cánh, mắt như sét, vó như lửa, đi đến đâu đều để lại những ngọn lửa lập lòe trong thời không.

Họ chính là kỵ binh Cổ Long.

Sự xuất hiện của họ khiến các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả biến sắc, trông nặng nề vô cùng.

Bởi những kỵ binh này thuộc về truyền thuyết!

Họ không đến từ Quá Khứ Tông mà từ Cổ Long tộc trong truyền thuyết. Tuy không thuộc một trong bốn Cổ tộc Tuế Nguyệt nhưng sức mạnh cũng không hề thua kém gì.

Ngược lại, lai lịch của họ còn sâu xa hơn bốn tộc kia.

Kỵ binh Cổ Long từng được xem là những chiến binh đứng đầu Tuế Nguyệt trường hà, tức đứng đầu suốt mọi thời đại trong trăm tỉ năm qua.

Khi ấy còn có một câu nói được lưu truyền trong Tuế Nguyệt trường hà: Kỵ binh Cổ Long không quá hàng trăm, vượt qua thì sẽ vô địch.

Sở dĩ số lượng họ ít ỏi đến vậy là vì ngựa Cổ Long họ cưỡi là yêu vật hiếm thấy, quá trình đào tạo cũng rất khó khăn.

Chúng nó còn hiếm hơn cả Ác Long của Cổ tộc, đương nhiên cũng mạnh hơn.

Nhưng không biết vì sao mà tộc Cổ Long này dần biến mất trong Tuế Nguyệt trường hà.

Không ai ngờ rằng họ lại đầu quân vào Quá Khứ Tông, số lượng lại còn lên đến ba trăm.

Ba trăm kỵ binh Cổ Long.

Nếu đồng thời xông lên thì ai cản nổi?

Hàn Lăng nhìn người phụ nữ váy xanh bên kia với vẻ khiêu khích.

Muốn so tài với nhau ư?

Quá Khứ Tông chưa từng thua ai!

Người phụ nữ váy xanh thấy vậy chỉ mỉm cười, khẽ gọi: “Bạch”.

Tiểu Bạch xuất hiện từ trong cơ thể Diệp Quân, bay đến trước mặt bà ấy.
 
Chương 2501


Chương 2501

Chỉ thấy người phụ nữ ghé vào tai nó thì thầm điều gì làm hai mắt Tiểu Bạch mở to rồi gật đầu. Nó chuyển hướng sang nhìn Hàn Lăng, đưa móng lên quơ quơ rồi hé mồm, phát ra một thứ sóng âm bí ẩn lan tràn bốn phía.

Hàn Lăng nhíu mày, không hiểu nó đang làm gì.

Bỗng đồng tử bà ta rụt lại khi cảm nhận được gì đó.

Uỳnh uỳnh…

Một luồng khí tức đáng sợ dồn dập ùa đến từ khắp nơi trong thiên địa như thủy triều dào dạt.

Hàn Lăng quắc mắt trừng Tiểu Bạch: “Thiên Đạo!”

Thiên Đạo ư?

Tiểu Bạch đúng là đã gọi Thiên Đạo, nhưng không phải Thiên Đạo thường mà là Thiên Đạo trong Tuế Nguyệt trường hà.

Có vô số thời đại tồn tại trong dòng sông mênh mông này, mỗi một thời đại đều có thiên kiêu hùng mạnh.

Tương tự, cũng có Thiên Đạo của riêng mình.

Thiên Đạo vốn thuộc về Đại Đạo, nhưng vì Đại Đạo đã chia làm hai phe nên Thiên Đạo trở thành bên trung gian.

Họ không có hứng thú với những phân chia tranh đấu.

Nhưng lại có hứng thú với Tiểu Bạch.

Vì nó là Linh Tổ.

Thiên Đạo xem Linh Tổ là người bên mình. Nói một cách nghiêm túc thì đúng là vậy, chỉ có điều Tiểu Bạch mang hơi nhiều nhân tính một chút.

Khi nghe nó kêu la không dứt, vô số cường giả Thiên Đạo trong Tuế Nguyệt trường hà đều rối rít chạy tới.

Sự xuất hiện của họ khiến các cường giả có mặt đều cảm nhận được uy áp khủng khiếp.

Hàn Lăng lạnh lùng hỏi: “Thiên Đạo các ngươi muốn đối đầu với Quá Khứ Tông bọn ta à?”

Quá Khứ Tông?

Ba chữ này khiến các Thiên Đạo giật mình.

Nếu có thế lực nào trong Tuế Nguyệt trường hà khiến họ kiêng kỵ, thì đó chính là Quá Khứ Tông.

Đặc biệt là vị Tông chủ với sức mạnh nghịch thiên kia.

Quá Khứ Tông, thế lực duy nhất mà Thiên Đạo không dám trêu vào.

Không tính Dương tộc.

Không ngờ lần này hai thế lực ấy lại đánh nhau.

Phải làm gì đây?

Các Thiên Đạo bối rối.

Hàn Lăng thấy mình uy hiếp được bọn họ thì nhếch mép cười lạnh. Thiên Đạo mạnh thì mạnh đấy nhưng còn lâu mới dám đối đầu với Quá Khứ Tông.

Bỗng Tiểu Bạch lại vung vuốt lên.

Không biết nó nói gì mà các Thiên Đạo lập tức thả uy áp kinh khủng về phía các kỵ binh Cổ Long.

Đồng tử Hàn Lăng rụt lại, phẫn nộ quát lên: “To gan! Các ngươi không sợ thân tử đạo tiêu chắc?”

Các Thiên Đạo bỏ ngoài tai lời uy hiếp. Uy áp của họ tụ hội thành một dòng sông rồi thành dây thừng lao về phía các kỵ binh.
 
Chương 2502


Chương 2502

Bên kia cảm nhận được uy áp này thì đanh mặt lại.

Có phần khó xơi rồi đây.

Thống lĩnh kỵ binh mở miệng: “Lên!”

Tấn công!

Đứng trước uy áp này, họ chỉ còn cách tấn công trực diện.

Ba trăm kỵ binh lập tức nghe lệnh lao tới với tốc độ khủng khiếp, mắt thường nhìn vào chỉ thấy như hàng loạt tia lửa.

Họ thả ra uy áp ngập trời, trực tiếp đối kháng với bên Thiên Đạo.

Ầm!

Hai bên vừa va chạm đã khiến trời long đất lở, sao trời sụp đổ.

Các cường giả khác đang đánh nhau ở khắp nơi bị vụ nổ ảnh hưởng, đành phải vừa lui vừa phòng thủ.

Diệp Quân đang giao thủ với người phụ nữ váy gai cũng phải lùi lại, thả kiếm thế ra để chống đỡ uy áp.

Dừng lại rồi, hắn nhìn các kỵ binh bằng ánh mắt nghiêm trọng.

Bọn họ mạnh thật!

Hắn như sực nhớ ra mà hỏi: “Thiên Thiên, bọn họ có khí tức của rồng, muội trấn áp được không?”

Ngao Thiên Thiên: “Để muội thử”.

Ầm!

Cô ấy hóa thành một tia sáng vàng chui ra từ người Diệp Quân, khôi phục bản thể ở chân trời rồi vươn cổ gầm lên về phía các kỵ binh Cổ Long.

Uỳnh!

Uy áp Long tộc khổng lồ lao tới.

Đúng hơn là uy áp rồng tổ.

Nhưng các kỵ binh không chút sợ hãi, xem nó như gió thoảng bên tai.

Diệp Quân sa sầm mặt.

Ngao Thiên Thiên trở về trong cơ thể hắn: “Không được rồi”.

Diệp Quân sa sầm mặt nhìn các kỵ binh.

Thống lĩnh kỵ binh lại la lên: “Giết!”

Giết!

Ba trăm kỵ binh rầm rập lao tới. Uy áp tuôn trào ép Thiên Đạo phải rút lui.

Diệp Quân sầm mặt, không ngờ họ lại có thể làm vậy.

“Lên!”

Thống lĩnh kỵ binh lại la lên, ba trăm kỵ binh đồng thanh góp giọng, điên cuồng thả sức mạnh ra, đánh tan uy áp Thiên Đạo.

Tiểu Bạch bỗng bay lên cao, khua khoắng vuốt loạn xạ. Vô số năng lượng bí ẩn ùa tới từ trong thời không, chảy về phía các Thiên Đạo.

Chúc phúc từ Linh Tổ!

Uy áp của bên Thiên Đạo tăng lên, áp chế ngược lại kỵ binh Cổ Long.
 
Chương 2503


Chương 2503

Hàn Lăng nhăn mặt, vươn tay gọi một tế đàn xuất hiện. Kích thước nó tăng vọt, trở thành một thứ dài mấy vạn trượng bắc ngang chân trời, vang lên từng âm thanh xa xưa, mang theo sức mạnh thần bí đến trao cho các kỵ binh.

Ầm!

Những ngọn lửa kéo dài bùng cháy từ thân thể các kỵ binh, khí thế rào rạt trấn áp bên Thiên Đạo.

Tình thế nghịch chuyển.

Diệp Quân sa sầm mặt. Thế quái nào lại còn dùng trang bị thế kia?

Có tế đàn hỗ trợ, sức mạnh và khí thế bên kỵ binh tăng vọt, trấn áp lại Thiên Đạo.

Tiểu Bạch lại vung vuốt gọi ra một cái trống lớn mấy vạn trượng. Một cái bóng mờ bay ra, vung hai cái dùi khổng lồ gõ vào mặt trống.

Thùng thùng…

Từng tiếng trống vang lên như gõ vào linh hồn những người có mặt như đang khơi gợi sức mạnh trong lòng họ.

Diệp Quân hết hồn.

Thứ gì đây?

Các Thiên Đạo một lần nữa được chúc phúc, bùng phát sức mạnh đáng sợ.

Chưa hết, Tiểu Bạch lại vung vuốt, phóng ra một tia sáng vàng. Một vòng sáng vàng xuất hiện dưới chân nhóm Diệp Quân và các Thiên Đạo.

Từng luồng sức mạnh bí ẩn tuôn trào bay vào cơ thể họ.

Ầm.

Sức mạnh bọn họ không ngừng tăng vọt.

Lại được chúc phúc.

Tiểu Bạch chưa dừng lại, không ngừng vung vuốt. Hàng loạt món Thần vật không rõ tên bay ra, không ngừng gia tăng sức mạnh cho Diệp Quân và các Thiên Đạo.

Sắc mặt Hàn Lăng xấu xí vô cùng, giống như sắp bước chân xuống mồ.

Dưới sự giúp đỡ từ vô số Thần trang của Tiểu Bạch, sức mạnh của nhóm Diệp Quân tăng lên vùn vụt.

Đặc biệt là các Thiên Đạo.

Khí tức của họ đã mạnh hơn trước đó gấp mấy lần, uy áp không ngừng tuôn ra đẩy lùi các kỵ binh Cổ Long.

Ánh mắt Hàn Lăng rơi xuống trên người Tiểu Bạch, khẽ nói: “Giết!”

Hàng loạt tia sáng lạnh lẽo ập đến Tiểu Bạch từ bốn phía.

Sát thủ Quá Khứ Tông!

Diệp Quân thấy vậy thì biến sắc. Nhưng trước khi hắn kịp ra tay, Tiểu Bạch đã vung vuốt lên, gọi một quyển sách cổ xuất hiện. Quyển sách gia tăng kích thước, hóa thành một bộ giáp bao phủ nó.

Xoẹt xoẹt!

Mấy chục tia sáng chém vào bộ giáp, không để lại được bất kỳ dấu vết nào.

Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lưu luyến trên bộ giáp, không biết đang nghĩ gì.

Ở bên kia, sắc mặt Hàn Lăng còn khó coi hơn khi thấy kỵ binh Cổ Long liên tiếp bị Thiên Đạo đẩy lùi.

Tình hình rất xấu rồi!

Người phụ nữ váy gai đứng bên cạnh chợt chuyển hướng nhìn Tiểu Bạch: “Giải quyết nó trước”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom