Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1518


Chương 1518

Diệp Quân nói: “Không còn nữa!”

Người phụ nữ váy trắng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Không còn nữa sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Bị Chân vũ trụ hủy diệt rồi”.

Người phụ nữ váy trắng hơi nheo mắt: “Chân vũ trụ ư?”

Diệp Quân gật đầu, sau đó kể lại ngắn gọn về chuyện giữa Chân vũ trụ và nền văn minh Thần Đạo.

Người phụ nữ váy trắng nghe Diệp Quân nói xong, lập tức cười ha hả: “Chủ nhân bút Đại Đạo cũng có ngày hôm nay”.

Diệp Quân không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn người phụ nữ váy trắng, có thể thấy vị tiền bối này vô cùng căm hận chủ nhân bút Đại Đạo.

Người phụ nữ váy trắng mỉm cười, nói: “Đáng tiếc không thể tận mắt nhìn thấy nền văn minh Thần Đạo bị sụp đổ, thật đáng tiếc”.

Diệp Quân im lặng.

Chuyện này hắn không thể nói nhiều, dù sao chủ nhân bút Đại Đạo cũng không dễ đối phó.

Người phụ nữ váy trắng đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân, bà ấy đánh giá Diệp Quân, một lúc lâu sau mới khẽ lắc đầu: “Ngươi đã có đạo thống của mình rồi, nếu cho ngươi đạo thống của người khác thì e rằng chỉ có thể làm phông nền! Không được, không được!”

Diệp Quân vội vàng kéo Nam Cung Tuyết đến sát bên: “Cô ấy thích hợp!”

Người phụ nữ mặc đồ trắng nhìn Nam Cung Tuyết, nhưng không nói gì.

Nói thật, bà ấy không hài lòng lắm, xét về phương diện thiên phú, chắc chắn Nam Cung Tuyết không bằng Diệp Quân, hơn nữa Diệp Quân cũng có số mệnh lớn, hoàn hảo nhưng lại là quá hoàn hảo!

Hoàn hảo đến mức truyền thừa Tinh Hải Tông cũng không xứng!

Thấy người phụ nữ váy trắng im lặng, Nam Cung Tuyết hiểu ý của đối phương! Lúc này sắc mặt cô ấy u ám, nắm lấy tay Diệp Quân, cúi đầu xuống.

Nhìn thấy Nam Cung Tuyết nắm tay Diệp Quân, ánh mắt của người phụ nữ váy trắng chợt thay đổi, bà ấy đột nhiên cười nói: “Được!”

Nam Cung Tuyết bỗng nhiên ngẩng đầu lên, người phụ nữ váy trắng cười nói: “Ngươi bằng lòng trở thành tông chủ của Tinh Hải Tông không?”

Nam Cung Tuyết không vội đồng ý, mà liếc nhìn Diệp Quân, hắn nhanh chóng gật đầu.

Nam Cung Tuyết cười nói: “Được!”

Người phụ nữ váy trắng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi giúp bọn ta hộ pháp!”

Diệp Quân khó hiểu: “Hộ pháp ư?”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Ta muốn truyền hết tất cả thực lực của Tinh Hải Tông và tu vi đời này của ta cho nó, giúp nó trực tiếp trở thành Đế”.

Trực tiếp trở thành Đế!

Diệp Quân dao động: “Có thể trực tiếp trở thành Đế được sao?”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Quân chấn động, đây chẳng phải là thừa kế di sản sao? Anh do dự một lúc rồi nói: “Có thể cho ta một phần được không? Nói thật, gia tộc ta đối xử với ta rất hà khắc, từ nhỏ ta đã bị nuôi dưỡng ở bên ngoài, ăn không đủ no…”

Tiểu Tháp: “…”
 
Chương 1519


Chương 1519

Không thể không nói, Diệp Quân quả thực đã động lòng.

Trực tiếp trở thành Đại Đế!

Nếu thực hiện với hắn thì hắn đã có thể tốt nghiệp luôn rồi!

Mà nếu Diệp Quân trở thành Đại Đế thì đám người bên ngoài là cái thá gì chứ?

Khi đó, trước mặt Đại Đế, những cường giả khác đều như con kiến!

Đừng nói đến Đại Đế, có lẽ ngay cả cô cô cũng sẽ nhìn hắn bằng con mắt khác!

Nghe Diệp Quân nói vậy, người phụ nữ váy trắng lắc đầu: “Không được, không được!”

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Người phụ nữ váy trắng nhoẻn miệng cười, nói thẳng: “Ta không muốn truyền thừa của Tinh Hải Tông trở thành của hồi môn của người khác!”

Bà ấy biết rất rõ, có lẽ đối với người khác, truyền thừa của Tinh Hải Tông vô cùng quý giá, nhưng đối thanh niên kiếm tu trước mắt này thì cũng chỉ vậy mà thôi. Nếu truyền thừa của Tinh Hải Tông giao lại cho hắn, cuối cùng sẽ bị ánh sáng của đạo thống trên người hắn che lấp, mà không bao lâu sau, có khả năng sẽ bị thanh niên này hoàn toàn lãng quên.

Nói một cách đơn giản, không phải hắn không đủ tốt, mà là hắn quá tốt.

Nhưng nếu truyền lại cho cô gái này thì lại hoàn toàn khác.

Với sự giúp đỡ của kiếm tu trẻ tuổi này, tương lai cô gái chắc chắn sẽ có thể phát huy truyền thừa Tinh Hải Tông lên một tầm cao mới, thậm chí có thể gây dựng lại Tinh Hải Tông.

Nghe người phụ nữ váy trắng nói vậy, Diệp Quân cũng cạn lời.

Người phụ nữ váy trắng cười nói: “Nó là người phụ nữ của ngươi, tặng cho nó thì khác gì tặng cho ngươi đâu?”

Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Nam Cung Tuyết lập tức đỏ ửng, cô ấy hơi cúi đầu, ngượng ngùng nói: “Sư phụ, con vẫn chưa phải là người phụ nữ của huynh ấy…”

Người phụ nữ váy trắng cười ha hả, bà ấy liếc mắt nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Ngươi hộ pháp cho bọn ta đi!”

Diệp Quân nói: “Tiền bối, cần bao lâu?”

Người phụ nữ váy trắng nói: “Ít nhất một canh giờ!”

Diệp Quân cười nói: “Được!”

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Sau khi Diệp Quân rời đi, người phụ nữ váy trắng nhìn về phía Nam Cung Tuyết trước mặt: “Con biết lai lịch của hắn không?”

Nam Cung Tuyết lắc đầu.

Người phụ nữ váy trắng thấp giọng thở dài, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp.

Nam Cung Tuyết chậm rãi siết chặt hai tay, cô ấy nhìn người phụ nữ váy trắng: “Lai lịch của huynh ấy…”

Người phụ nữ váy trắng nhẹ nhàng nói: “Lai lịch của hắn rất không bình thường, vận mệnh tương lai của hắn là trời sinh, cũng đã bị người khác che giấu. Mà trong số những người ta quen biết, người có thể có được những thủ đoạn như vậy cũng chỉ có hai người, một người là Vĩnh Sinh Đại Đế – người vô địch trong số những Đại Đế năm đó, còn một người là chủ nhân bút Đại Đạo”.

Nam Cung Tuyết nắm chặt hai tay, trầm mặc không nói gì.
 
Chương 1520


Chương 151

Chương 1520

Người phụ nữ váy trắng nói tiếp: “Tương lai, người này chắc chắn sẽ làm nên nghiệp lớn, nếu con đi theo hắn, hơn nữa đủ khả năng giúp đỡ hắn thì nhất định phải có được thực lực mạnh. Nếu không, cho dù con đi theo hắn, cuối cùng cũng sẽ chỉ trở thành một bình hoa di động, sau đó sẽ dần dần bị lãng quên”.

Nam Cung Tuyết siết chặt hai nắm đấm, mãi lâu sau mới thở dài một hơi, khổ sở nói: “Con có thể cảm nhận được, dường như huynh ấy không… thích con lắm, hoặc là huynh ấy căn bản không hề thích con, chỉ là không nhẫn tâm từ chối con mà thôi, cho nên mới dẫn con theo như vậy”.

Người phụ nữ váy trắng đi tới trước mặt Nam Cung Tuyết, thấp giọng thở dài: “Con bé ngốc, tuyệt đối không được quá nhiệt tình với đàn ông, con từng nghe đến câu nói này chưa? Càng dễ dàng có được thì càng không được quý trọng. Bây giờ việc con nên làm là nâng cao thực lực cho thật tốt, tạo sự nghiệp riêng, bản thân hoàn toàn tự lập, không dựa dẫm vào hắn, chẳng những không dựa dẫm, mà còn có khả năng giúp đỡ được cho hắn!”

Nam Cung Tuyết nhìn người phụ nữ váy trắng: “Nếu như huynh ấy cứ mãi không thích con thì sao?”

Người phụ nữ váy trắng lắc đầu cười nói: “Con bé ngốc, con thích hắn là chuyện của con, hắn thích con hay không là chuyện của hắn. Không phải con cứ thích hắn thì hắn chắc chắn sẽ thích con, thế gian này không có chuyện như vậy đâu”.

Trầm mặc hồi lâu, Nam Cung Tuyết gật đầu nói: “Con hiểu rồi ạ!”

Người phụ nữ váy trắng cười nói: “Việc con nên làm bây giờ là nâng cao thực lực, lập nên sự nghiệp! Con phải nhớ kỹ, phụ nữ chúng ta, cho dù có thích một người đàn ông đến mức nào, cũng không thể đánh mất bản thân và nhân cách độc lập của mình. Một người phụ nữ đánh mất bản thân và nhân cách của mình thì sẽ bị người khác coi thường!”

Nam Cung Tuyết gật đầu: “Con hiểu rồi ạ”.

Khóe môi người phụ nữ váy trắng khẽ nhếch lên: “Sau khi trở thành Đại Đế, con hãy so tài với hắn, đánh hắn một trận”.

Nam Cung Tuyết khó hiểu nói: “Vì sao ạ?”

Người phụ nữ váy trắng nói: “Phải để cho hắn biết, bây giờ con đã là Đại Đế, được một Đại Đế yêu thích thì chắc chắn trong lòng người đàn ông sẽ rất đắc ý. Rất nhiều đàn ông đều có một ý nghĩ khá bi3n thái, đó là phải chinh phục được người phụ nữ mạnh hơn mình, gọi là khát vọng chinh phục, con phải khơi dậy khát vọng chinh phục của hắn, hiểu không?”

Nam Cung Tuyết chớp mắt: “Sư phụ, người biết nhiều thứ thật đấy!”

Người phụ nữ váy trắng cười nói: “Ta còn biết rất nhiều chiêu khác nữa, sau này sẽ dạy hết cho con!”

Nam Cung Tuyết hơi hiếu kỳ: “Chiêu gì vậy ạ?”

Người phụ nữ váy trắng chớp mắt dí dỏm, bà ấy cúi người thì thầm bên tai Nam Cung Tuyết.

“Ôi!”

Không biết Nam Cung Tuyết đã nghe được gì, sắc mặt bỗng đỏ bừng như lửa đốt, xấu hổ che mặt, run giọng nói: “Nơi… Nơi đó cũng được sao? Cái này, cái này…”

Nhìn Nam Cung Tuyết thẹn thùng trước mặt, người phụ nữ váy trắng cười nói: “Đương nhiên là được…”

Bà ấy lại cúi người thì thầm vài câu bên tai Nam Cung Tuyết.

Nam Cung Tuyết e thẹn, cơ thể lập tức run lẩy bẩy, nắm lấy tay người phụ nữ váy trắng, không dám để cho bà ấy nói tiếp, run giọng lên tiếng: “Sư phụ, xấu… xấu hổ quá đi mất, chúng ta vẫn nên bắt đầu truyền thừa đi ạ!”

Người phụ nữ váy trắng cười nói: “Được!”

Dứt lời, bà ấy phất tay áo, bầu trời bên trên đại điện bỗng bị đánh nát, một giây sau, bà ấy xòe bàn tay ra: “Đi!”
 
Chương 1521


Chương 1521

Rầm!

Nói xong, một tấm kính thần đột nhiên phóng lên trời, treo lơ lửng trên tinh không.

Người phụ nữ váy trắng xòe bàn tay ra: “Tới!”

Rầm!

Kính thần đột nhiên rung lên kịch liệt, tinh hà chấn động, sau đó, một luồng sức mạnh sao trời đáng sợ trong đó mạnh mẽ tỏa ra rồi hóa thành một chùm sáng chiếu rọi từ trên trời xuống, cuối cùng chiếu trên đỉnh đầu Nam Cung Tuyết.

Rầm!

Cơ thể của Nam Cung Tuyết run bần bật, một khí tức cường đại toát ra từ trong cơ thể của cô ấy.

Lúc này, người phụ nữ váy trắng đột nhiên cúi người chỉ tay vào lông mày của Nam Cung Tuyết. Giữa chân mày của Nam Cung Tuyết bỗng được khắc một ấn sao trời. Còn trong cơ thể cô ấy, vô số năng lượng thần bí dọc theo cánh tay không ngừng chìm vào giữa chân mày!

Bùm!

Nam Cung Tuyết trợn tròn hai mắt, khí tức trong cơ thể điên cuồng tăng vọt, càng lúc càng đến gần cảnh giới Thần Đế hơn.

Cách đó không xa, sắc mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại truyền thừa này, nó giống như thừa kế di sản, trong thời gian ngắn đã có thể nâng cao được thực lực!

Chắc chắn có những nhược điểm, nhưng chắc chắn cũng có nhiều lợi ích.

Lúc này, Diệp Quân dường như cảm nhận được gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn về tinh không phía xa, đám mây đen đột nhiên rung chuyển, một đạo lôi uy lao thẳng ra!

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Diệp Quân bỗng thay đổi, đây là đang dẫn dụ lôi kiếp sao?

Đột nhiên, hàng chục đạo thần lôi bay ra từ trong đám mây đen, lao thẳng về phía người phụ nữ váy trắng và Nam Cung Tuyết ở đằng xa.

Diệp Quân không nghĩ nhiều, đang định ra tay, nhưng lúc này, người phụ nữ váy trắng đột nhiên nói: “Ngươi không ngăn được lôi kiếp này đâu, để ta”.

Bà ấy vừa nói, vừa vung tay trái, một đạo tinh quang tỏa ra từ trong lòng bàn tay, sau đó hóa thành một bức tường sao chặn trước cơ thể.

Rầm rầm!

Vô số đạo lôi kiếp lao đến, đánh thẳng vào bức tường sao, khiến bức tường sao bị chấn động dữ dội.

Người phụ nữ váy trắng bỗng nhiên liếc nhìn đám cường giả Tuyết tộc phía xa: “Chặn những người này lại! Một canh giờ!”

Một canh giờ!

Diệp Quân quay lại nhìn mấy người Tuyết Phong, nhưng lúc này, bọn họ đang nhìn chằm chằm vào người phụ nữ váy trắng và Nam Cung Tuyết.

Đương nhiên bọn họ biết người phụ nữ váy trắng này đang làm gì, bà ấy đang truyền thừa!

Một ông lão bên cạnh Tuyết Phong trầm giọng nói: “Làm thế nào bây giờ?”

Người phụ nữ váy trắng rõ ràng là cường giả tuyệt thế, bọn họ cũng không dám manh động.

Tuyết Phong nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng: “Lúc này bà ta đang truyền thừa cho Nam Cung Tuyết, hơn nữa còn chống đỡ lôi kiếp, căn bản không có cách nào thoát thân…”
 
Chương 1522


Chương 1522

Chương 1522

Ông lão bên cạnh nhìn về phía Diệp Quân: “Giết hắn trước sao?”

Tuyết Phong lắc đầu: “Giết Nam Cung Tuyết và người phụ nữ váy trắng trước, cắt đứt truyền thừa của bọn chúng!”

Vừa dứt lời, ông ta lao ra ngoài, mục tiêu của ông ta chính là người phụ nữ váy trắng và Nam Cung Tuyết.

Nhìn thấy Tuyết Phong ra tay, đám cường giả phía sau cũng không chút do dự, nhao nhao lao về phía người phụ nữ váy trắng và Nam Cung Tuyết ở phía xa!

Bọn họ đều biết rất rõ, một khi Nam Cung Tuyết được truyền thừa thành công, thực lực của Nam Cung Tuyết sẽ tăng vọt. Hơn nữa người phụ nữ váy trắng cũng có thể rảnh tay chiến đấu, đến lúc đó, bọn họ chắc chắn không phải là đối thủ của người phụ nữ váy trắng.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng khác, bọn họ muốn đoạt lấy tấm kính thần trên đầu người phụ nữ váy trắng!

Nếu giết người phụ nữ váy trắng thì có thể có được thần vật bí cảnh!

Nhưng lúc này, Diệp Quân đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người Tuyết Phong, vừa nhìn thấy hắn, sắc mặt Tuyết Phong trở nên hung ác: “Cút!”

Dứt lời, ông ta phất tay áo, một sức mạnh cường đại cuốn ra ngoài.

Diệp Quân trước mắt chẳng qua chỉ là cường giả cảnh giới Tiên Cảnh, do đó ông ta mới không coi Diệp Quân ra gì!

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên đâm một nhát kiếm về phía trước!

Đạo Kiếm!

Khoảnh khắc hắn đâm ra nhát kiếm đó, hắn thu kiếm vào vỏ, sau đó lại hung hăng chém ra.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Rầm!

Trong tích tắc, nhát kiếm của Diệp Quân đã chém Tuyết Phong lui ra xa mấy trăm trượng, khi ông ta dừng lại cũng hoàn toàn sững sờ, không chỉ ông ta mà đám cường giả sau lưng ông ta cũng ngơ ngác.

Tuyết Phong là Đại Đế đấy, Diệp Quân không phải chỉ là cường giả cảnh giới Tiên Cảnh thôi sao? Vậy mà tên này lại chém Tuyết Phong phải lùi về sau!

Cái quái gì vậy?

Tất cả cường giả Tuyết tộc đều kinh ngạc.

Tuyết Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Kiếm của ngươi…”

Lời vừa dứt, một luồng khí tức đáng sợ bộc phát từ trên người Nam Cung Tuyết ở phía xa.

Cảnh giới Thần Đế!

Lúc này, Nam Cung Tuyết từ cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên đạt tới cảnh giới Thần Đế!

Tuy nhiên, khí tức của cô ấy vẫn đang điên cuồng tăng vọt!

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Tuyết Phong bỗng trở nên u ám, cứ tiếp tục như vậy thì cô gái này sắp trở thành Đại Đế rồi!

Tuyết Phong lẩm bẩm, ánh mắt toát ra sát khí đáng sợ, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Giết hắn trước đi! Chúng ta cùng xông lên!”

Dứt lời, ông ta dẫn theo đám cường giả Tuyết tộc lao về phía Diệp Quân!

Xa xa, khóe miệng Diệp Quân nhếch lên dữ tợn, hắn tiến lên một bước.
 
Chương 1523


Chương 1523

Rầm!

Trong nháy mắt, cơ thể của hắn bỗng bốc cháy!

Thiêu đốt thân xác!

Diệp Quân tự biết rằng dưới tình huống bình thường thì nhục thân hiện giờ của hắn chắc chắn không phải đối thủ của những người này.

Thế là hắn dứt khoát thiêu nó.

Dù sao thì tự thiêu cũng tốt hơn bị đập nát mà.

Khi nhục thân bốc cháy, khí tức của Diệp Quân ồ ạt tăng vọt. Từ trong cơ thể hắn, một hình nộm lao ra chém thẳng vào Tuyết Phong đi đầu – chính là con hình nộm thượng cổ hắn mang đi từ bí cảnh Thượng Thanh lần đó!

Sự xuất hiện của nó khiến Tuyết Phong biến sắc kịch liệt.

Uỳnh!

Bị bất ngờ, ông ta không kịp đề phòng mà bị chém bay đi mấy trăm trượng. Khi dừng lại, ông ta không khỏi nhìn vết chém in hằn trên cánh tay mình với vẻ khiếp sợ.

Vào giây phút hình nộm thượng cổ ra tay, Diệp Quân đã hóa thành kiếm quang lao vào mấy tên cường giả cảnh giới Thần Đế, sau đó bất thình lình rút kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Nhờ thiêu đốt thể xác mà sức mạnh của hắn được tăng cường rõ rệt, một chiêu này bao hàm tổng cộng bốn mươi nhát kiếm. Khi được tung ra cùng một lúc, một luồng kiếm thế ngút ngàn và sức mạnh hùng hậu bùng nổ ở không gian phía trước Diệp Quân.

Ầm!

Tên cảnh giới Thần Đế đi đầu bay véo ra ngoài, thân xác hóa thành những giọt máu li ti, linh hồn dần bị thiêu rụi như mảnh giấy trước lửa.

Giết trong chớp mắt, chỉ bằng một kiếm!

Những cường giả còn lại của Tuyết tộc cũng bị chiêu này ép lui hơn mấy trăm trượng. Ai nấy đều hoảng sợ khi dừng lại, nhìn Diệp Quân với ánh mắt khó lòng tin tưởng.

Chỉ dùng một chiêu mà giết được cảnh giới Thần Đế trong nháy mắt?

Trong lòng họ không khác gì có sóng thần quét ngang. Diệp Quân hiện chỉ mới đến cảnh giới Chân Tiên nên chẳng ai thèm đặt hắn vào mắt, nào ngờ hắn lại có thể làm được việc này!

Đương lúc họ đang sững sờ khiếp sợ, lại nghe Tuyết Phong la lên từ đằng xa: “Đứng tần ngần đó làm gì? Giết hắn!”

Họ nghe vậy thì không nghĩ nhiều nữa mà ầm ầm lao tới.

Diệp Quân không chút lùi bước, vươn chân phải giẫm xuống hư không, mượn sức mạnh từ đó truyền tới mà vọt lên nghênh chiến.

U u u!

Tiếng kiếm minh lảnh lót réo khắp đất trời.

Diệp Quân vừa lao tới, một tên cảnh giới Thần Đế bị chém bay đầu. Tiếp đó hắn vung kiếm sang ngang, kiếm quang túa ra, đánh bay những tên trước mặt.
 
Chương 1524


Chương 1524

Không dừng lại ở đó, hắn lại liên tục vung kiếm. Nhờ có sức mạnh tăng vọt sau khi thiêu đốt thân xác nên tuy không có kiếm Hành Đạo nhưng hắn vẫn rất mạnh, mấy tên cảnh giới Thần Đế đối chiến với hắn không ngừng bị đẩy lui, nặng thì lục phủ ngũ tạng dập vỡ, nhẹ thì thân xác nứt toạc.

Trong khoảnh khắc ấy, một mình Diệp Quân chấp hết mười mấy cường giả cảnh giới Thần Đế.

Bọn họ nhìn bóng người bị bao trùm trong lửa ấy mà hoảng hốt không thôi.

Sức mạnh của hắn quá mức đáng sợ, nhất là thuật Bạt Kiếm chồng chất kia, chỉ một nhát thôi mà không ai dám đón đỡ.

Thế là chẳng ai dám bước lên ứng chiến.

Diệp Quân cũng không ra tay làm gì, bởi mục đích của hắn là giữ chân những người kia cho đến khi Nam Cung Tuyết truyền thừa kết thúc.

Tuyết Phong đang giao đấu với hình nộm thượng cổ ở xa, thấy vậy thì giận dữ quát: “Các ngươi sợ gì hả? Hắn đang thiêu nhục thân để cưỡng ép nâng cao sức mạnh, trông thì mạnh nhưng bên trong yếu ớt, chẳng được bao nhiêu lâu! Cứ tiếp tục cấu sức hắn, chẳng mấy chốc hắn sẽ hao hết khí lực, bỏ mình tại chỗ!”

Các cường giả Tuyết tộc nghe vậy thì nhìn nhau, đoạn không chần chừ nữa mà muốn ra tay. Đúng lúc ấy, Diệp Quân móc một viên đá ra cầm trong tay.

Đá Tỵ Kiếp!

Những người kia thấy vậy thì sửng sốt, không biết hắn định làm gì.

Chỉ thấy Diệp Quân nói: “Cái này cho các người đấy”.

Tên cường giả Tuyết tộc đi đầu lập tức lao lên chộp lấy, sau đó đón nhận những ánh mắt bất thiện từ mấy người khác.

Đá Tỵ Kiếp.

Thứ này mang đi bán cũng có thể thu về hơn trăm triệu Linh Nguyên.

Đứng trước Thần vật bực này, ai có thể không động tâm?

Đúng lúc này, lại nghe Tuyết Phong rống lên từ phương xa: “Lũ ngu! Hắn đang cố tình câu giờ, khích các ngươi giết hại lẫn nhau! Mau giết hắn đi!”

Diệp Quân lại nói với tên cảnh giới Thần Đế đi đầu: “Có viên đá này trong tay thì cần gì Tuyết tộc nữa? Mấy người nghĩ xem, làm trâu làm ngựa cả đời ở đó có kiếm được mấy trăm triệu Linh Nguyên hay không?”

Gã ta siết chặt viên đá trong tay, sắc mặt âm trầm như đang lưỡng lự.

Diệp Quân khích tiếp: “Có nhiêu đó Linh Nguyên với viên đá này rồi, các người có thể hợp tác cùng nhau tìm bí cảnh, lấy thiên phú của các người thì rất có khả năng đạt đến Đại Đế. Còn ở lại Tuyết tộc, ăn lương ba cọc ba đồng mà mơ lên tới Đại Đế được à?”

“Đệt!”

Tuyết Phong đang giao thủ với hình nộm thượng cổ rít lên: “Thứ lòng dạ độc ác, dám chia rẽ Tuyết tộc ta!”

Diệp Quân mặc kệ đối phương, lại nói với cường giả cảnh giới Thần Đế đi đầu: “Ông ta đang bị giữ chân không làm được gì rồi, các người có thể rời đi. Đợi lát hình nộm của ta không chịu nổi nữa thì chắc chắn ông ta sẽ đến cướp lấy viên đá, lúc đó ông có đưa hay không?”

Tên đó siết chặt hai tay như đang giãy giụa.

Giờ phút này mà rời đi thì chẳng khác gì phản bội Tuyết tộc.

Diệp Quân mở miệng muốn nói tiếp thì người này ngắt ngang: “Nói thật, Diệp công tử suýt nữa đã thuyết phục được ta rồi”.

Diệp Quân nheo mắt, Huyền khí dâng lên trong cơ thể, sẵn sàng ra tay.
 
Chương 1525


Chương 1525

Đối phương nhìn hắn: “Cho dù ta có lấy viên đá, chúng ta rời khỏi nơi này rồi cũng sẽ vì nó mà lao vào chém giết. Hơn nữa nếu ta đoán không sai, ngươi sẽ lựa thời cơ thu hồi hình nộm, mà một khi Tuyết Phong trưởng lão thoát thân được thì ắt sẽ đi tìm chúng ta..”.

Ông ta lắc đầu cười: “Diệp công tử tính kế hay đấy, ta mà cắn câu thì chúng ta sẽ giết hại lẫn nhau rồi. Nhưng ta cũng bội phục ngươi tuổi còn nhỏ mà mưu kế đa đoan như vậy”.

Diệp Quân im lặng, thầm nghĩ hắn đã xem thường những người này rồi.

Cường giả cảnh giới Thần Đế kia lại nói: “Chư vị, ta sẽ tạm giữ viên đá này. Chúng ta cùng hợp sức giết hắn rồi mang đá về Tuyết tộc, đợi Tộc trưởng quyết định”.

Những người còn lại đồng loạt gật đầu. Ban nãy họ suýt nữa cũng mắc mưu, nhưng nghe người này nói vậy thì mồ hôi tuôn ra như thác, chỉ biết cảm thán tên Diệp Quân này quả thật là lòng dạ độc ác, suýt nữa đã bị trúng kế rồi.

Lúc này, cường giả cảnh giới Thần Đế đi đầu kia lao tới.

Những người khác nhanh chóng đi theo. Cũng vì chuyện ban nãy mà ai nấy đều nổi giận, khí thế và sát ý ùa ra càng mạnh hơn.

Diệp Quân không nhiều lời nữa mà hóa thành kiếm quang vọt tới.

Tuy mưu kế không thành nhưng hắn cũng không phải mất công vô ích, bằng chứng là ban nãy hắn đã kịp thời ăn một viên Khôi Phục Đan, hồi phục lại không ít khí lực.

Hắn cũng không dám cù nhây nữa mà bước tới, rút kiếm chém ra.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm, bốn mươi mốt nhát!

Đây là cực hạn hiện nay của hắn.

Nếu thêm nữa thì thân xác sẽ không chịu nổi.

Kiếm vừa ra đã khiến bên đối phương biến sắc. Kiếm còn chưa đến, khí thế nặng trịch như hàng vạn ngọn núi đã đ è xuống vai họ khiến khí tức ai nấy đều đông lại.

Ầm!

Thời không trước mặt Diệp Quân vỡ ra, sức mạnh khổng lồ đánh bay tên cảnh giới Thần Đế đi đầu, đẩy lui những người còn lại. Bản thân hắn thì bước tới.

Xoẹt!

Tiếng thời không bị xé rách vang lên.

Kiếm quang chợt lóe, Diệp Quân một mình chống lại mười mấy người nhưng không hề rơi xuống thế hạ phong, ngược lại khí tức còn càng mạnh lên.

Vào lúc này, Tuyết Phong đang bị hình nộm thượng cổ cầm chân bên kia như cảm nhận được gì mà ném ánh mắt về phía Nam Cung Tuyết. Thấy khí tức của đối phương đã sắp biến đổi, ông ta biến sắc la lên: “Giết con ả kia trước! Mau!”

Các cường giả Tuyết tộc nghe vậy thì từ bỏ Diệp Quân quay sang Nam Cung Tuyết. Đúng lúc này, một tia kiếm quang hạ xuống cách cô gái không xa. Diệp Quân nhìn đối thủ đang vọt tới, sắc mặt trở nên dữ tợn, bước về trước rút kiếm chém xuống.

Một lần nữa, là thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm bốn mươi mốt nhát!

Nhát chém khiến tên cảnh giới Thần Đế đi đầu hốt hoảng, lập tức bỏ chạy không chút do dự, thoắt cái đã vút đi nghìn dặm. Những người còn lại không nhanh bằng thì bị chém bay đi mấy nghìn trượng, khi vừa dừng lại thì thân xác nứt vỡ, máu phun tung tóe.

Nhưng Diệp Quân cũng không hơn được bao nhiêu, nhục thân còn bị rút cạn máu.
 
Chương 1526


Chương 1526

Tên cảnh giới Thần Đế đi đầu trừng hắn: “Ngươi đã là nỏ hết đà, bây giờ nếu chịu đi thì chúng ta cũng sẽ không cản”.

Thế trận đảo chiều, bọn họ mới là người kéo dài thời gian.

Bởi Diệp Quân đã không còn sức lực, chỉ cần giữ chân hắn thêm chút nữa là sẽ phải mất mạng. Sở dĩ ông ta không ra tay là vì còn kiêng kỵ chiêu kiếm của hắn, nó thật sự có thể lấy mạng họ.

Người này sợ Diệp Quân phản công trong lúc đường cùng, với lại hắn cũng đã giao nộp đá Tỵ Kiếp, nếu bây giờ bỏ chạy thì họ cũng sẽ không cản lại. Ông ta quan tâm đ ến viên đá và bảo vật của Tinh Hải Tông hơn là cái mạng của hắn.

Diệp Quân không nói gì, siết chặt kiếm trong tay.

Cường giả cảnh giới Thần Đế kia lại nói: “Ngươi còn trẻ tuổi, tương lai vô hạn, bây giờ đi thì sau này sợ gì không kiếm được phụ nữ? Cần gì phải vì một con ả này mà chết tại đây?”

Diệp Quân đáp: “Để ta nghĩ xem”.

Tên cảnh giới Thần Đế nhăn mặt: “Muốn câu giờ? Vậy thì đi chết đi!”

Diệp Quân bung tay trái ra rồi siết lại.

Uỳnh!

Linh hồn hắn bốc cháy.

Thiêu hồn!

Lựa chọn thiêu hồn đầy quả quyết của Diệp Quân khiến cường giả cảnh giới Thần Đế đi đầu vừa giận vừa sợ: “Thiêu hồn? Ngươi điên rồi sao? Ngươi…”

Tuy nói vậy nhưng ông ta không ngừng lùi lại.

Nếu là khi khác thì ông ta sẽ không lùi một bước, nhưng bây giờ đang có bảo vật là đá Tỵ Kiếp, trong lòng lại có suy nghĩ riêng, nên cũng không dám liều chết với đối thủ.

Thấy người dẫn đầu thối lui, các cường giả Tuyết tộc còn lại cũng làm theo. Bọn họ không dám liều mình đến cùng, bởi nếu mất mạng thì làm gì còn phần để chia chác đá Tỵ Kiếp nữa?

Tâm tư của họ vẫn còn đặt trên viên đá kia.

Tuyết Phong đang bị hình nộm thượng cổ giữ chân thấy vậy thì mặt mày xanh mét.

Đúng là không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo!

Ông ta gào lên: “Các ngươi! Qua đây đánh con hình nộm!”

Những người kia nghe vậy thì chỉ chần chừ một thoáng rồi nhào tới theo lệnh.

Thoát thân rồi, Tuyết Phong lập tức lao về phía Diệp Quân. Đúng lúc này, một luồng khí thế hùng hậu bùng phát từ nơi xa khiến ông ta thầm kinh hãi, khi ngẩng đầu lên thì thấy nguồn gốc của nó chính là Nam Cung Tuyết. Từ trong cơ thể cô ấy đang tản ra khí tức đáng sợ như sóng thần, càn quét khắp tinh không khiến nó chịu hết nổi mà sụp đổ từng chút một.

Đại Đế!

Sắc mặt Tuyết Phong trở nên xấu xí vô cùng, đang muốn ra tay thì thấy người phụ nữ váy trắng đang nhìn mình với ánh mắt như điện xẹt. Đáy lòng đánh cái thịch, ông ta lập tức ra lệnh: “Rút!”

Nào ngờ Diệp Quân chọn đúng lúc này để biến mất. Tên cường giả cảnh giới Thần Đế đang giao thủ cùng hình nộm thượng cổ bất ngờ biến sắc, vừa định xoay người thì bị một thanh kiếm đâm xuyên đầu.

Phập!

Dòng máu tươi phun ra như suối từ giữa trán gã, để lộ một bóng người sau lưng.

Chính là Diệp Quân!
 
Chương 1527


Chương 1527

Hắn vươn tay, thu chiếc nhẫn không gian có chứa đá Tỵ Kiếp của đối thủ về.

Tuyết Phong và những người còn lại thấy tên cảnh giới Thần Đế kia mất mạng thì trợn mắt như sắp nứt ra, lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Ấy thế mà không ai dám dừng lại, chỉ biết cắm đầu chạy thẳng, biến mất trong tinh không vô tận.

Diệp Quân đã mệt đến rã rời, đương nhiên sẽ không đuổi theo.

Thứ nhất, thân xác hắn đã không còn.

Thứ hai, linh hồn cũng đã rất yếu.

Đúng nghĩa sức cùng lực kiệt.

Hắn chậm rãi khuỵu xuống. Đã lâu rồi không đánh nhau dữ dội như vậy, bây giờ chỉ muốn nghỉ ngơi cho tốt.

Khi hắn sắp chạm đất cũng là lúc một làn hương thoang thoảng lan tới, sau đó hắn đã được một người ôm vào lòng.

Là Nam Cung Tuyết!

Cô ấy vòng tay ôm lấy Diệp Quân, nhìn hắn với đôi mắt đong đầy tình cảm và xót xa, khẽ nói: “Nghỉ ngơi thật tốt nhé”.

Hắn hé miệng cười cười rồi nhắm mắt lại.

Nơi này toàn là Thần Đế, đánh nhau khó nhằn cả ra.

Mệt chết đi được!

Nhưng thu hoạch lớn nhất của hắn là cảm nhận được bản thân đã có dấu hiệu đột phá.

Nam Cung Tuyết ôm lấy đối phương, gương mặt lúc nhìn hắn bỗng vô thức nhoẻn thành một nụ cười động lòng người.

Người phụ nữ áo trắng kia thấy vậy thì thầm than trong lòng, rằng đồ đệ của bà đã bị thằng oắt này nắm trong tay rồi.

Con gái một khi đã động lòng với đàn ông thì hoặc vui hoặc buồn, chỉ thế thôi.

Một hồi sau, Diệp Quân vừa khôi phục được ít linh lực rồi thì vội vàng ngồi dậy, hỏi Nam Cung Tuyết: “Đại Đế rồi sao?”

Cô ấy cười đáp: “Đúng vậy”.

Diệp Quân chân thành nói: “Lợi hại quá”.

Nam Cung Tuyết nháy mắt: “Bây giờ sợ là huynh sẽ thua ta đấy!”

Diệp Quân ngẩn ra một giây rồi bật cười.

Nam Cung Tuyết nhìn hắn với đôi mắt dạt dào tình ý và nụ cười nhàn nhạt.

Thấy cảnh này, người phụ nữ thoáng suy ngẫm một hồi rồi quyết định giúp nha đầu này, bèn nói với Diệp Quân: “Diệp công tử thấy Tuyết Nhi thế nào?”

Diệp Quân ngạc nhiên, đáp ngay tắp lự: “Tất nhiên là cực kỳ tuyệt vời!”

Người phụ nữ cười: “Ta cũng không muốn vòng vo cùng Diệp công tử. Cậu là người thông minh, hẳn đã nhìn ra tình cảm Tuyết Nhi dành cho mình rồi chứ?”

Nam Cung Tuyết nghe mà mặt đỏ bừng bừng, xấu hổ vô cùng.

Diệp Quân liếc nhìn cô ấy, gật gật đầu: “Đương nhiên ta biết”.

Hắn đâu có ngu, sao lại không nhìn ra tình cảm của cô gái này?
 
Chương 1528


Chương 1528

Nam Cung Tuyết nghe vậy thì len lén nhìn sang, vẻ mặt vừa ngại ngùng vừa đầy ắp tình ý.

Người phụ nữ cười: “Đã vậy thì cả hai hãy thành hôn ngay tại đây đi, đồng ý chứ?”

Diệp Quân có nằm mơ cũng không ngờ bà lại nói ra những lời này, thế là hóa đá tại chỗ.

Nam Cung Tuyết im lặng rũ đầu, không tán thành cũng không phản đối, tất cả đều nghe sư phụ phân phó.

Diệp Quân rơi vào im lặng.

Thái độ của hắn khiến người phụ nữ nhíu mày, chợt cảm thấy bất an trong lòng.

Nam Cung Tuyết cũng nhận ra sự im lặng này, lập tức ngẩng lên nhìn Diệp Quân, thân hình khẽ run.

Diệp Quân đi đến, nói với cô gái: “Tuyết cô nương, ta không phải kẻ khờ, dĩ nhiên có thể nhìn ra tình cảm cô dành cho ta suốt thời gian vừa qua. Trong lòng ta vui mừng khôn kể, nhưng ta không thể đáp ứng cô được. Ta tên Diệp Quân, đến từ ngoài vũ trụ Quan Huyên, đã thành thân rồi”.

Đã thành thân!

Những lời này khiến sắc mặt Nam Cung Tuyết trắng bệch như vôi.

Người phụ nữ thì âm thầm thở dài.

Diệp Quân lại nói: “Vô cùng xin lỗi”.

Rồi xoay người rời đi.

Nam Cung Tuyết buột miệng: “Đợi đã!”

Diệp Quân quay lại, thấy cô ấy vừa đến gần vừa hỏi: “Đã thành thân thì ngươi còn trêu chọc ta làm gì?”

Hắn lắc đầu: “Ta không hề trêu gì cô”.

Ánh mắt Nam Cung Tuyết trở nên dữ tợn: “Nếu đã không thích ta thì đứng ra bênh vực ta làm gì? Vì ta mà đắc tội với Tuyết tộc và tộc Nam Cung làm gì? Đưa ta bỏ trốn làm gì? Liều mạng bảo vệ ta làm gì?”

Diệp Quân nín thinh.

Nam Cung Tuyết tức giận quát: “Trả lời đi!”

Hắn mới mở miệng: “Lần đầu tiên gặp mặt, cô nói ta nên rời khỏi bí cảnh Thượng Thanh để tránh gặp nguy hiểm, ta thấy cô lương thiện nên rất có hảo cảm. Những lần giúp đỡ cô sau đó là vì ta xem cô là bạn bè, không có suy nghĩ gì hơn, mà ta cũng không ngờ cô lại nảy sinh tình cảm với ta”.

Nam Cung Tuyết cười cười tự giễu: “Thì ra là ta sai”.

Diệp Quân lắc đầu: “Tuyết cô nương xinh đẹp hiền diệu, lại thật lòng với ta, ta cũng rất vui mừng…”

Nam Cung Tuyết bắt lấy tay hắn, ngắt ngang lời hắn: “Vậy ngươi không ở lại được sao?”

Diệp Quân lắc đầu.

Nam Cung Tuyết phẫn nộ siết chặt tay phải, tung cú đấm thẳng vào Diệp Quân, nhưng chỉ vừa chạm đến trán hắn thì dừng lại. Cô ấy nhìn linh hồn yếu ớt của người trước mặt, đáy lòng như nhũn ra, không tài nào ra tay được nữa.

Nhưng nhớ tới những lời từ chối quả quyết vô tình kia, lòng cô lại quặn thắt, nước mắt rơi thành dòng, đành phải xoay lưng run rẩy nói: “Đi đi, ta không bao giờ muốn nhìn thấy ngươi nữa”.

Diệp Quân thở dài: “Tuyết cô nương hãy bảo trọng, sau này có dịp ta sẽ trở lại thăm…”

Nam Cung Tuyết tức tối quay phắt lại: “Thăm ta làm gì? Hay ngươi muốn có tam thê tứ thiếp?!”

Diệp Quân vội chữa cháy: “Không không! Tuy Tháp gia hay nói ta muốn vậy nhưng ta không dám…”

Tiểu Tháp: “…”

Nam Cung Tuyết quắc mắt trừng hắn, cả giận quát: “Ngươi còn nấn ná nữa là ta đánh!”
 
Chương 1529


9

Chương 1529

Thấy cô ấy đang tức giận, Diệp Quân không dám chần chừ nữa mà vội vàng đi thẳng.

Thấy hắn chạy như chạy giặc, Nam Cung Tuyết bỗng nhiên phì cười, nhưng sau đó nước mắt như vỡ đê, lăn dài theo gò má.

Người phụ nữ áo trắng thở dài thườn thượt, nói với cô: “Nha đầu, có câu ‘muốn hơn người thì phải gi3t chết ý trung nhân’. Tiểu tử này trông như ngoan ngoãn nhưng thật ra chỉ là một tên tồi đểu cáng, dây dưa ba phải trong chuyện tình cảm, sau này sẽ còn đem lòng yêu nhiều cô gái khác nữa”.

Nam Cung Tuyết rũ đầu, mặc cho nước mắt tiếp tục rơi: “Con muốn hận hắn, nhưng làm sao cũng không thể, thậm chí còn tìm cớ giải thích cho hắn. Hắn không giấu diếm chuyện đã thành thân, lại còn nói cho con biết, con thấy hắn vẫn còn tốt lắm…”

Đoạn cô ấy cười tự mỉa: “Trước kia nghe nói thích một người là sẽ hạ thấp bản thân, con còn không tin, bây giờ mới biết nào chỉ hạ thấp đâu…”

Người phụ nữ thở dài, thầm nhủ con gái một khi đã động lòng thì không khác gì trải qua một kiếp tai ương, đã vậy gặp phải một tên tồi thì chỉ càng thêm khổ sở.

Nam Cung Tuyết chợt nói: “Sư phụ, con muốn ở lại đây, tập trung tu luyện.

Người phụ nữ gật đầu: “Được, nhưng ta sẽ không thể ở bên con”.

Nam Cung Tuyết ngạc nhiên: “Vì sao?”

Người phụ nữ mỉm cười: “Ta chỉ là chút tàn hồn nhỏ nhoi, có thể tồn tại đến bây giờ đã là cực hạn. Giao truyền thừa lại cho con đã tiêu hao tất cả sức lực của ta, vì vậy nên… chúng ta cũng phải chia tay, à không, phải là vĩnh biệt rồi”.

Mất đi hai người thương yêu cùng một lúc, có kiên cường đến đâu cũng không chịu nổi. Nam Cung Tuyết một lần nữa lại không ngăn được nước mắt.

Người phụ nữ ân cần lau dòng lệ thay cô ấy, thì thầm: “Nếu con có thể tái lập Tinh Hải Tông thì rất tốt, nếu không thể thì cũng không sao. Tự cổ chí kim, tông môn hưng thịnh suy vong chỉ là chuyện bình thường”.

Nam Cung Tuyết siết chặt một mảnh y phục của bà trong tay, khóc không thành tiếng.

Người phụ nữ: “Tính con quá dễ mềm lòng, lại quá thiện lương, nay lại trúng tình độc càng không phải chuyện tốt… Ôi, con hãy nhớ kỹ, con thích hắn là việc của con, không có nghĩa hắn phải thích con lại. Đừng vì kẻ khác mà vì yêu sinh hận, lầm lỡ bản thân. Hơn nữa… tiểu tử kia hẳn cũng có tình ý với con..”.

Lời còn chưa dứt, bà đã tan biến giữa đất trời như một làn khói.

Hoàn toàn biến mất.

Nam Cung Tuyết sững sờ tại chỗ, cảm thấy cô độc hơn bao giờ hết.

Ở một nơi khác, Diệp Quân chậm rãi bước đi trong tinh không, nét mặt u ám, sa sút tinh thần.

Tiểu Tháp chợt nói: “Ngươi thích Nam Cung Tuyết cô nương à?”

Diệp Quân không trả lời vấn đề này mà nhẹ giọng nói: “Tháp gia, có lúc ta cảm thấy mình rất xấu xa”.

Tiểu Tháp tỏ vẻ khó hiểu: “Vì sao?”

Diệp Quân nhìn về phía sâu trong tinh không xa xôi: “Có lúc ta cứ suy nghĩ, nếu có thể cùng ở cạnh bên Tiểu Ca, Tịch Huyền cô nương, Thiên Thiên cô nương, Nhất Nhất sư tỷ, Bát Uyển và Tuyết cô nương, mọi người hoà thuận, chẳng phải là vui vẻ lắm sao?”

Tiểu Tháp nói: “Nam nhân nào cũng sẽ nghĩ như thế”.

Diệp Quân cười châm chọc: “Mấy người họ đều xinh đẹp, tốt bụng như thế, có được ai cũng đều rất may mắn, nhưng ta lại muốn có được hết, như thế… thật sự quá là k1ch thích”.

 
 
Chương 1530


Chương 1530

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ bí ẩn cất lời: “Ta cứ nghĩ ngươi sẽ nói “như thế thật sự quá cầm thú”, không ngờ ngươi lại nói ra một câu như vậy…”

Diệp Quân lắc đầu: “Đàn ông quả nhiên đều đa tình, lòng tham không đáy, mà ta cũng là như thế”.

Người phụ nữ bí ẩn hỏi: “Ngươi thích Nam Cung Tuyết cô nương này à?”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Nàng ấy rất tốt, ta không muốn lừa dối nàng ấy”.

Tiểu Tháp cất lời: “Vậy sau này ngươi đừng đi dụ dỗ phụ nữ nữa!”

Diệp Quân cười khổ: “Chẳng lẽ sau này ta gặp nữ nhân nào cũng phải cách thật xa à? Tháp gia, ngươi chỉ là một cái tháp, có nói chuyện tình cảm ngươi cũng không hiểu được đâu”.

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ bí ẩn lập tức bật cười.

Diệp Quân không nghĩ nhiều về chuyện tình cảm nữa, hắn ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu hồi phục thân thể.

Phụ nữ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm mà thôi!

Không lâu sau đó, thân thể Diệp Quân hoàn toàn khôi phục, hắn nhìn thân thể của mình, khẽ thở dài. Mỗi lần đánh nhau, thân thể không tự đốt cháy thì cũng bị đánh vỡ, đúng là quá thê thảm.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân vung tay áo, hình nộm thượng cổ đã khống chế Tuyết Phong trước đó xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Quân quan sát hình nộm thượng cổ này, thầm nghĩ: Phải nghĩ cách khiến hình nộm này đạt tới cảnh giới Đại Đế chân chính thôi!

Nếu hình nộm này có thể đạt đến cấp bậc Đại Đế chân chính thì chắc chắn Tuyết Phong sẽ không thể là đối thủ của nó.

Nghĩ đến đây, người Diệp Quân khẽ run rẩy, biến thành một tia kiếm quang biến mất.

Sau khi Diệp Quân rời đi không lâu, một cô gái đột nhiên xuất hiện, người đó chính là Nam Cung Hàn, sau lưng cô ta là Sơn bá vẫn luôn đi theo chân.

Sơn bá cất lời: “Vừa nhận được tin, trước đó mấy người nhóm Tuyết Phong của Tuyết tộc đã tháo chạy đến bí cảnh Tinh Hải, có lẽ bên trong đã xảy ra chuyện gì đó”.

Vì Tuyết Phong là Đại Đế, nên cao thủ của Tuyết tộc hoàn toàn không dám đến gần.

Nam Cung Hàn cau mày, trong lòng chợt dâng lên cảm giác bất an: “Vì sao hắn không dẫn Nam Cung Tuyết đi cùng?”

Nghe thấy thế, Sơn bá cũng sửng sốt.

Lúc này, sau lưng hai người chợt vang lên tiếng bước chân.

Nam Cung Hàn xoay người, cách đó không xa có một cô gái đang chậm rãi đi về phía cô ta.

Người đó chính là Nam Cung Tuyết.

Lúc này trên mặt Nam Cung Tuyết đã không còn sự dịu dàng như trước, nét mặt vô cùng lạnh lẽo, như có một màn sương bao vây.

Nam Cung Hàn nhìn chằm chằm Nam Cung Tuyết, sau đó hỏi: “Hắn không dẫn muội đi cùng à?”

Nam Cung Tuyết chậm rãi đi về phía Nam Cung Hàn, không hề dừng lại. Nam Cung Hàn cau mày, cô ta nhìn thoáng qua Sơn bá, Sơn bá hiểu ý, nâng tay phải về phía Nam Cung Tuyết, khí thế mạnh mẽ thoáng chốc trói buộc lấy cô ấy, nhưng lúc này, Nam Cung Tuyết bỗng vung tay áo lên.

Oanh!

Sơn bá đã là cảnh giới Thần Đế đỉnh cao biến thành một làn sương máu rồi tan biến!
 
Chương 1531


Chương 1531

Sắc mặt Nam Cung Hàn thoáng chốc thay đổi: “Muội…”

Nam Cung Tuyết đi tới trước mặt Nam Cung Hàn, cô ấy nhìn chằm chằm Nam Cung Hàn: “Bắt đầu từ bây giờ, ta chính là Tộc trưởng của Nam Cung tộc!”

Nam Cung Hàn thoáng chốc sa sầm mặt: “Muội làm…”

Nam Cung Tuyết vung tay áo.

Oanh!

Nam Cung Hàn cũng lập tức bị tiêu diệt!

Nam Cung Tuyết đảo mắt nhìn xung quanh, nhẹ giọng nói: “Quên đi một người, có lẽ đơn giản lắm đúng không?”

Dứt lời, cơ thể cô ấy khẽ run, lập tức biến mất, một canh giờ sau, trong Nam Cung tộc chợt có một Đại Đế bỏ mạng, vô số linh khí bộc phát từ trên bầu trời Nam Cung tộc. Không lâu sau đó, Tộc trưởng của Nam Cung tộc đã thay đổi.

Lại ba ngày nữa trôi qua, Tộc trưởng Nam Cung Tuyết đến khu vực Tinh Hải chống lại Mệnh Vận Kiếp, quyết chiến ba ngày, cuối cùng cũng giành chiến thắng, trở thành Mệnh Vận Đại Đế.

Trong Loạn Tinh Giới chỉ có tổng cộng bốn Mệnh Vận Đại Đế, mà hiện tại lại có thêm một người.

Tuyết Đế!

Sau khi trở thành Mệnh Vận Đại Đế, Tuyết Đế đổi tên Nam Cung tộc thành Tinh Hải Tông, thu nhận đệ tử, truyền thừa đạo thống. Nhưng không biết vì sao, cô ấy lại lập ra hai quy tắc, một là không nhận kiếm tu, hai là không nhận họ Diệp.

Người đời cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không biết được lý do.



Võ Tông.

Hôm nay, có hai người phụ nữ đi tới Võ Tông, một người mặc áo bào tím, trên mắt buộc một sợi dây ruy băng tím, một người khác mặc váy trắng, tóc dài xoã xuống, tay phải cầm kiếm, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Khi hai người phụ nữ này đến, toàn bộ Võ Tông đều như gặp phải kẻ thù.

Tông chủ Võ Huyền của Võ Tông đích thân dẫn theo một nhóm cao thủ đi tới trước mặt mỹ nhân, Võ Huyền nhìn người phụ nữ cầm kiếm bên phải với ánh mắt vô cùng nặng nề.

Mà hai người phụ nữ này chính là Tả tướng và Chấp Kiếm Nhân đến từ Chân Vũ Trụ.

Tả tướng khẽ mỉm cười, trông có vẻ rất khách sáo: “Võ Huyền tông chủ, làm phiền ông rồi”.

Võ Huyền hỏi Tả tướng: “Không biết hai vị đến Võ Tông của ta để làm gì?”

Tả tướng cười nói: “Hôm nay hai chúng ta đến đây là muốn nói chuyện với quý tông môn”.

Võ Huyền tò mò: “Nói chuyện gì cơ?”

Tả tướng nói: “Không biết Võ Huyền tông chủ có nghĩ đến chuyện đi ra bên ngoài không?”

Bên ngoài!

Võ Huyền híp mắt: “Có việc gì Tả tướng cứ nói thẳng đi”.

Tả tướng cười nói: “Rất đơn giản, Chân Vũ Trụ của ta sẵn lòng hợp tác với Võ Tông”.

Võ Huyền lập tức lắc đầu: “Võ Tông ta tuyệt đối không phục tùng người khác, dù là Chân Thần cũng không”.
 
Chương 1532


Chương 1532

Chấp Kiếm Nhân hơi cau mày, đã có suy nghĩ muốn đánh nhau.

Tả tướng cười nói: “Không phải kẻ thù của các ông là Thánh Tông sao? Chân Vũ Trụ ta sẵn sàng giúp đỡ Võ Tông của ông tiêu diệt Thánh Tông, chỉ cần tiêu diệt được họ, Võ Tông sẽ trở thành bá chủ duy nhất của Loạn Tinh Giới. Khi đó, Chân Vũ Trụ sẵn lòng bỏ phong toả cho Loạn Tinh Giới, để người tu luyện ở Loạn Tinh Giới ông tiến bước vào Chân Vũ Trụ”.

Võ Huyền nhìn chằm chằm Tả tướng: “Võ Tông ta cần phải làm gì?”

Tả tướng nói: “Rất đơn giản, trở thành đồng minh công thủ của Chân Vũ Trụ chúng ta, cùng nhau tiêu diệt vũ trụ Quan Huyên”.

Vũ trụ Quan Huyên!

Võ Huyền cau mày, ông ta chưa từng nghe thấy thế lực này bao giờ.

Tả tướng lại nói: “Điều kiện của chúng ta chính là như thế, nếu ông gật đầu, bây giờ chúng ta có thể cùng ông tiêu diệt Thánh Tông. Sau đó, Chân Vũ Trụ sẽ phong ông thành Vương của Loạn Tinh Giới, nơi đây sẽ do Võ Tông quản lý, Võ Huyền ông cũng có thể mãi mãi không đi vào Chân Thần Điện, chỉ nghe phân phó không nghe lệnh”.

Võ Huyền im lặng, điều kiện Chân Vũ Trụ đưa ra thật sự rất hấp dẫn.

Nhưng… ông ta vẫn còn đang băn khoăn.

Cùng nhau đối phó với vũ trụ Quan Huyên?

Dù bây giờ ông ta chưa hiểu rõ vũ trụ Quan Huyên, nhưng thế lực mà Chân Vũ Trụ không thể tiêu diệt chắc chắn rất không đơn giản. Nếu Võ Tông tuỳ tiện đồng ý, e rằng sẽ gặp hoạ lớn.

Nghĩ thế, Võ Huyền trầm giọng đáp: “Để ta suy nghĩ!”

Tả tướng cười đáp: “Được thôi! Nhưng ta muốn nhắc nhở Võ Huyền tông chủ, bây giờ chúng ta sẽ đi đến Thánh Tông, nên mong ông suy nghĩ nhanh lên”.

Sắc mặt Võ Huyền hơi khó coi, rõ ràng đối phương đang uy hiếp ông ta! Nhưng ông ta cũng không dám nói gì thêm, Võ Tông là thế lực xếp hàng đầu của Loạn Tinh Giới, nhưng đứng trước Chân Vũ Trụ thì thật sự chẳng là gì.

Mà Tả tướng cũng không nói gì nữa, bà ta dẫn theo Chấp Kiếm Nhân xoay người rời đi.

Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt hai người phụ nữ, chính là Trần Võ. Trần Võ nhìn Chấp Kiếm Nhân, cười nói: “Từ lâu đã nghe danh Chấp Kiếm Nhân là kiếm tu hàng đầu Chân Vũ Trụ, hôm nay tại hạ muốn lĩnh giáo thử xem sao!”

Chấp Kiếm Nhân nhìn Trần Võ: “Ra tay đi!”

Trần Võ cười to, sau đó đánh ra một quyền.

Cú đấm này như chứa đựng núi lửa mười triệu năm bùng nổ, một lực đấm mạnh mẽ lao về phía Chấp Kiếm Nhân.

Lúc này, tất cả mọi người ở trong Võ Tông đều bị khí thế này đè ép, không thể thở nổi.

Ai cũng đều sợ hãi, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Mà lúc này, Chấp Kiếm Nhân đột nhiên chém xuống một kiếm.

Vụt!

Quyền thế lập tức bị chém vỡ, Trần Võ liên tục lùi lại cả nghìn trượng, vừa dừng lại, thời không dưới chân ông ta đã sụp đổ.

Thấy cảnh này, tất cả đệ tử Võ Tông đang có mặt đều hoảng hốt.

Trần Võ là võ giáo quan của Võ Tông, thực lực chỉ đứng sau Tông chủ, vậy mà cũng không thể chống lại một kiếm của người phụ nữ này.

Cực kỳ đáng sợ!
 
Chương 1533


Chương 1533

Trần Võ nhìn cánh tay phải của mình, trên đó đã có một vết chém rất sâu. Sau một hồi im lặng, ông ta nhìn Chấp Kiếm Nhân phía xa, nhẹ giọng nói: “Lợi hại!”

Chấp Kiếm Nhân không nói gì mà rời đi cùng Tả tướng.

Nét mặt Trần Võ vô cùng nặng nề, ông ta nhìn về phía Võ Huyền: “Nếu bọn họ liên thủ với Thánh Tông…”

Võ Huyền gật đầu: “Ta biết, nhưng ông thử nghĩ xem, một thế lực mà Chân Vũ Trụ còn không tiêu diệt được sẽ như thế nào? Hơn nữa, dù điều kiện Chân Vũ Trụ đưa ra rất hấp dẫn, nhưng một khi phục tùng, e rằng Võ Tông ta sẽ trở thành con cờ của bọn họ!”

Trần Võ gật đầu: “Đúng thế, nhưng bây giờ chúng ta rất bị động, nếu bọn họ thật sự hợp tác với Thánh Tông, thì Võ Tông của chúng ta…”

Võ Huyền im lặng một lúc rồi nói: “Người phụ nữ này tính toán rất giỏi, bà ta làm như thế là buộc Võ Tông và Thánh Tông phải đổ máu, mà hai bên trong chúng ta, nếu ai muốn thắng thì nhất định phải dựa vào Chân Vũ Trụ của bọn họ…”

Nói đến đây, ông ta lắc đầu: “Bà ta đang dùng dương mưu”.

Trần Võ khẽ thở dài.

Lúc trước, Chân Vũ Trụ rất hống hách, họ chưa từng có thương lượng mà chỉ muốn Loạn Tinh Giới phải phục tùng ngay, cũng vì lý do đó nên tất cả thế lực ở Loạn Tinh Giới mới đồng tâm hiệp lực, cùng chống lại kẻ thù.

Dù là Võ Tông và Thánh Tông xưa nay là kẻ thù truyền kiếp cũng tạm thời buông xuống ân oán, cùng hợp tác chống lại Chân Vũ Trụ.

Nhưng đến bây giờ, Chân Vũ Trụ lại không ngang ngược nữa mà trở nên mềm mỏng.

Dưới tình huống này, dù Võ Tông và Thánh Tông có liên thủ, cũng không thể kêu gọi được các thế lực lớn ở Loạn Tinh Giới.

Vì với những thế lực nhỏ kia, chỉ cần Chân Vũ Trụ không động vào bọn họ, thì sống chết của Thánh Tông và Võ Tông không liên quan gì đến họ cả!

Trần Võ nhìn Võ Huyền: “Phải đưa ra quyết định!”

Võ Huyền nói: “Ta đến Thánh Tông một chuyến!”

Dứt lời, ông ta lập tức biến mất.



Ở một nơi khác.

Tả tướng và Chấp Kiếm Nhân chậm rãi đi trong tinh không, lúc này, một tia lôi kiếp đánh xuống từ trên trời, Chấp Kiếm Nhân vung tay chém ra một kiếm.

Vụt!

Lôi kiếp kia lập tức bị chém vỡ!

Tả tướng cười nói: “Bà nói xem Võ Tông này có đồng ý hay không?”

Chấp Kiếm Nhân im lặng.

Tả tướng lại nói: “Ta đoán có lẽ ông ta sẽ đi tìm Thánh Tông…”

Chấp Kiếm Nhân nhìn Tả tướng, vẫn không lên tiếng.

Tả tướng nhìn xung quanh, nhẹ giọng nói: “Bọn họ có gia nhập Chân Vũ Trụ của chúng ta hay không cũng không sao, chỉ cần chỗ bọn họ nội loạn, đến lúc đó chúng ta giải trừ phong toả, chắc chắn bọn họ sẽ không từ chối…”
 
Chương 1534


Chương 1534

Chương 1534

Nói đến đây, bà ta cười khẽ: “Không bao lâu nữa, nơi này sẽ nằm trong bản đồ của Chân Vũ Trụ chúng ta”.

Chấp Kiếm Nhân vẫn im lặng.

Tả tướng lại nói: “Ta nghe nói Diệp Quân kia lịch luyện ở đây”.

Chấp Kiếm Nhân híp mắt: “Tìm thấy hắn rồi sao?”

Tả tướng nhìn về phía Chấp Kiếm Nhân: “Giữa bà và hắn có giao hẹn một năm mà”.

Chấp Kiếm Nhân bình tĩnh nói: “Không giết, nhưng ta muốn đánh hắn một trận”.

Tả tướng trầm giọng nói: “Bên cạnh hắn còn có một cô gái váy trắng đi cùng!”

Chấp Kiếm Nhân nhướng mày: “Vậy thì cùng nhau đánh!”

Cùng nhau đánh!

Nghe thấy lời của Chấp Kiếm Nhân, Tả tướng lắc đầu, nói với nét mặt nặng nề: “Từ Kính, người phụ nữ này có thể tiêu diệt Bác Thiên Giới bằng một kiếm, gi3t chết Tuế Nguyệt Đại Đế trong nháy mắt, thực lực…”

Nói đến đây, bà ta không nói thêm nữa. Nhưng hàm ý đã rất rõ ràng, bà không phải đối thủ của người phụ nữ kia.

Đến hiện tại, đương nhiên Chân vũ trụ sẽ không khinh thường người phụ nữ váy trắng, Chân vũ trụ cũng không phải kẻ ngốc như tộc Bác Thiên, sau khi người phụ nữ váy trắng tiêu diệt tộc Bác Thiên, bọn họ cũng đã bắt đầu phân tích thực lực của bà ấy.

Rồi kết luận được rằng đây là một người thực lực vô cùng đáng sợ, người bình thường không phải đối thủ của bà ấy.

Chấp Kiếm Nhân bình tĩnh nói: “Ta biết nàng rất mạnh, nhưng ta cũng không sợ nàng, dù sao ta cũng nhất định phải đánh một trận với Diệp Quân kia”.

Tả tướng lắc đầu cười khẽ, bà ta biết Từ Kính này rất ghét Diệp Quân, bà ta cũng rất tò mò về việc này. Vì bà ta biết, dù Từ Kính nóng tính, nhưng người bình thường rất khó có thể chọc giận bà ta.

Mà bà ta lại khá thù hằn Diệp Quân này.

Một lát sau, Tả tướng cười nói: “Đi đến Thánh Tông thôi!”

Sau đó, hai người phụ nữ biến mất ở phía xa.



Loạn Tinh Thành.

Đây là toà thành lớn nhất và sầm uất nhất của Loạn Tinh Giới hiện tại, do Võ Tông và Thánh Tông xây dựng, còn cùng nhau quản lý.

Sau khi đến Loạn Tinh Thành, Diệp Quân đi thẳng tới thương hội lớn nhất nơi này: Thượng hội Vân Hải.

Người tiếp đón Diệp Quân là một cô gái dung mạo thanh tú, cô ta nhìn danh sách Diệp Quân đưa cho mình, một lúc lâu sau đó, cô ta mang nét mặt nặng nề, cất lời: “Vị công tử này, những thứ ngài muốn đều quá quý giá, giá tiền của nó…”

Diệp Quân cười nói: “Giá tiền không phải vấn đề”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, cô gái nhìn hắn, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên, thấy Diệp Quân nhìn mình, cô ta thu hồi tầm mắt, nhìn danh sách trong tay, cô ta im lặng một lúc lâu rồi nói: “Ít nhất cần có năm trăm triệu linh nguyên”.

Năm trăm triệu!

Diệp Quân gật đầu: “Được thôi!”

Cô gái sửng sốt, thầm thấy khiếp sợ, sau đó nói lại: “Năm trăm triệu!”

Rõ ràng là sợ Diệp Quân nghe nhầm.
 
Chương 1535


Chương 1535

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết là năm trăm triệu, mất bao lâu mới có thể tìm đủ nguyên liệu cho ta?”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân, im lặng một lúc lâu rồi nói: “Nếu công tử có thể bỏ thêm một trăm triệu, ta có thể tìm đủ cho công tử trong ba ngày, nếu không thì phải mất ít nhất nửa tháng”.

Thêm tiền!

Diệp Quân nhìn cô gái, hơi cau mày.

Cô gái cười nói: “Không phải là ta muốn lừa công tử, mấy thứ trong danh sách công tử đưa đều quá quý giá, trong kho của thương hội chúng ta cũng không có được bao nhiêu. Nên ta phải mua từ nơi khác về, nếu muốn mua gấp từ bên ngoài đương nhiên phải mất thêm tiền rồi”.

Diệp Quân đáp: “Được thôi!”

Cô gái lập tức đứng dậy: “Công tử, vì số tiền quá lớn nên phải có tiền cọc trước”.

Diệp Quân hỏi: “Bao nhiêu?”

Cô gái nói: “Ba trăm triệu linh nguyên!”

Một nửa!

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt cô gái, cô gái nhìn nó, sau đó cất đi: “Công tử, xin ngài đợi một lát”.

Dứt lời, cô ta xoay người rời đi.

Sau khi rời khỏi phòng, cô ta nhanh chóng đi vào một căn phòng, bên trong có một ông lão áo xám.

Cô gái đi tới trước mặt ông lão, hưng phấn nhỏ giọng kể lại.

Một lát sau, ông lão cũng trở nên hưng phấn: “Thật sao?”

Cô gái nâng nhẫn chứa đồ trong tay lên, hơi nhếch môi: “Ông xem đi!”

Khi nhìn thấy linh nguyên trong nhẫn chứa đồ, ông lão áo xám lập tức bậc cười: “Dê béo! Cuối cùng cũng có một con dê béo đến rồi!”

Dứt lời, như nghĩ đến điều gì đó, ông ta cau mày: “Cầm quản sự, người này có thể thoải mái lấy ra sáu trăm triệu tinh nguyên, e rằng lai lịch không đơn giản đâu”.

Cầm quản sự cười nói: “Khi nãy ta có thử dò xét hắn, chỉ mới là cảnh giới Chân Tiên, ta đoán có lẽ hắn là con nhà giàu của một thế gia nào đó, người như thế thường vừa ngu ngốc vừa lắm tiền, có thể làm thịt được”.

Tuy ông lão áo xám hơi lo lắng, nhưng cũng không thể làm gì hơn, đống linh nguyên này thật sự quá nhiều, thế là ông ta cười to nói: “Làm thịt! Đương nhiên không thể chỉ thịt một lần, phải thịt hai lần…”



Sau khi cô gái rời đi, Diệp Quân ngồi tựa lên lưng ghế, chậm rãi nhắm mắt lại.

Mục đích lần này của hắn không phải luyện chế thêm một hình nộm Đại Đế, mà là nâng cấp hình nộm trong tay hắn, để nó tăng cấp lên cảnh giới Đại Đế.

Đương nhiên hắn cũng phải bắt đầu nâng cao cảnh giới của mình.

Trên hành trình này, hắn phát hiện cảnh giới của bản thân vô cùng quan trọng, lúc ở vũ trụ Quan huyên, sở dĩ cảm thấy cảnh giới không quan trọng là vì rất nhiều cao thủ bên đó có thực lực không chân chính, nên hắn mới có thể chiến đấu vượt nhiều cấp như vậy.

Nhưng sau khi đến nơi này, hắn phát hiện chiến đấu vượt cấp rất vất vả.
 
Chương 1536


Chương 153

Chương 1536

Đặc biệt là Đại Đế ở nơi này, hắn hiện tại không thể nào đối đầu được, dù sử dụng cả kiếm Hành Đạo vẫn rất khó khăn.

Tầm quan trọng của cảnh giới trở nên vô cùng rõ ràng!

Diệp Quân không suy nghĩ nhiều nữa, hắn trở lại trong Tiểu Tháp, ngồi xếp bằng xuống, sau đó hơi nâng hai tay, điều động tâm pháp của vũ trụ Quan Huyên. Chẳng mấy chốc, vô số linh khí từ trong thiên địa đã cuộn cuồn không ngừng tập trung về phía hắn.

Oanh!

Sau khi linh khí ngưng tụ, trong cơ thể Diệp Quân chợt bộc phát ra một khí thế mạnh mẽ.

Trước đó chiến đấu với mấy người Tuyết Phong, hắn đã có cảm giác sắp đột phá, nhưng vẫn còn thiếu một chút.

Một ngày sau, Diệp Quân chợt mở mắt ra, một khí thế mạnh mẽ cuộn trào từ trong cơ thể của hắn, sau đó lan ra bốn phía, lúc này, thời không xung quanh hắn cũng trở nên phập phòng như sóng.

Diệp Quân hít sâu một hơi.

Cảnh giới Thiên Tiên!

Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay, sau đó rút kiếm chém một phát.

Bốn mươi lăm tia kiếm chồng lên nhau!

Kiếm chém ra, thiên địa lập tức nổ tung, biến thành một màu đen kịt, nhưng lại nhanh chóng khôi phục bình thường.

Bốn mươi lăm tia kiếm!

Diệp Quân nở nụ cười, mỗi lần thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm chồng chất này tăng thêm một nhát, uy lực sẽ càng kinh khủng, có thể nói, bây giờ dù ở Loạn Tinh Giới này, cao thủ cảnh giới Thần Đế cũng không phải đối thủ của hắn.

Hiện tại chỉ có cao thủ cảnh giới Đại Đế uy hiếp được hắn mà thôi!

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên cất kiếm, sau đó mở lòng bàn tay, Chân Thần Đạo Điển xuất hiện trong tay hắn. Nhìn Chân Thần Đạo Điển trong tay, Diệp Quân hỏi: “Tiền bối, bây giờ ta có thể tu luyện chiêu thức cuối cùng của Bất Bại Quyền Kinh này là Bất Bại và Vạn Cổ Tuế Nguyệt kia chưa?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Có thể tu luyện được Bất Bại, nhưng Vạn Cổ Tuế Nguyệt thì chưa”.

Diệp Quân gật đầu: “Vậy tu luyện Bất Bại trước đã!”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Ngươi biết Bất Bại là gì không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không biết!”

Người phụ nữ bí ẩn cười nói: “Tự mình lĩnh ngộ”.

Diệp Quân lập tức cạn lời, người đang đùa ta à?

Diệp Quân biết bây giờ hắn đang được nuôi thả, Tiểu Tháp và người phụ nữ bí ẩn này sẽ không giúp đỡ hắn quá nhiều, vì thế hắn cũng không hỏi thêm, tự lĩnh ngộ thì tự lĩnh ngộ thôi.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, thế nào là Bất Bại?

Hai mắt Diệp Quân chợt sáng lên, hắn hưng phận nói: “Tiền bối, ta hiểu rồi. Bất Bại là gì? Thật ra Bất Bại là một niềm tin, một quyền mà ta đánh ra chính là bất bại. Chưởng đạo là hiểu rõ đạo của mình, mỗi quyền là một đạo, mỗi đạo là một quyền, mà Bất Bại do Chân Thần sáng tạo ra chính là đạo tâm vững chắc, kiên trì với niềm tin trong lòng mình…”

Dứt lời, hắn ta đánh ra một quyền.

Oanh!
 
Chương 1537


Chương 1537

Thiên địa vỡ tan!

Diệp Quân hưng phấn nói: “Nói một cách đơn giản thì Bất Bại chính là một kiểu niềm tin, tâm niệm thông suốt, đạo tâm vững chắc, một quyền vô địch bất bại!”

Trong Tiểu Tháp, người phụ nữ bí ẩn im lặng một lúc rồi nói: “Thiên phú của hắn… thật sự hơi quá đáng”.

Tiểu Tháp cười to: “Ngươi không nghĩ xem hắn là do ai dẫn dắt, đi theo Tháp gia ta, trước có Kiếm Chủ Thanh Sam, sau có Kiếm Chủ Nhân Gian, không một ai là kẻ vô danh tiểu tốt cả!”

Người phụ nữ bí ẩn: “…”

Diệp Quân hưng phấn nói: “Tiền bối, đại tỷ Chân Thân này của mọi người đúng là lợi hại, võ kỹ mà bà ấy sáng tạo ra trông thì giống võ kỹ, nhưng thật ra đều là một loại đạo, một niềm tin. Nếu chỉ tu luyện võ kỹ, e rằng chỉ có thể tu luyện mặt ngoài, phải học hỏi tinh khí thần và niềm tin của bà ấy!”

Dứt lời, hắn đâm ra một kiếm, biến quyền thành kiếm.

Oanh!

Thời không mấy chục nghìn trượng xung quanh lập tức sụp đổ!

Uy lực của thanh kiếm này đã vượt xa Đạo Kiếm!

Không đúng, đây là bản nâng cấp của Đạo Kiếm.

Diệp Quân đột nhiên ngồi xếp bằng, hắn im lặng, nụ cười trên mặt cũng dần biến mất.

Người phụ nữ bí ẩn hỏi: “Sao vậy?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, Đại tỷ của người sáng tạo ra Bất Bại Quyền Kinh này vào lúc mấy tuổi vậy?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Mười tám tuổi!”

Nghe thấy thế, Diệp Quân lập tức cười khổ: “Ta luôn cảm thấy mình có thiên phú hơn người, nhưng đến bây giờ, ta phát hiện so với những cao thủ trong thiên địa thì bản thất rất nhỏ bé, giống như Bất Bại Quyền Kinh này vậy, ta chắc chắn không thể nào sáng tạo ra được nó”.

Tiểu Tháp trong tháp chợt cất lời: “Thật sự sáng tạo ra vào năm mười tám tuổi à?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Ta lừa hắn đấy!”

Tiểu Tháp: “…”

Mà lúc này, Diệp Quân đứng lên, trong mắt hắn tràn đầy sự kiên định: “Cô cô nói, nếu đã biết trời cao mà còn dám lên trời mới thật sự can đảm, bây giờ ta thật sự đã hiểu ý nghĩa của câu nói này rồi!”

Dứt lời, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, siết chặt hai tay: “Một ngày nào đó, ta nhất định phải đứng trên đỉnh cao, vô địch thiên hạ, áp đảo cha, áp đảo ông nội!”

Oanh!

Trong cơ thể Diệp Quân chợt có một luồng kiếm ý mạnh mẽ phóng lên cao, chỉ trong nháy mắt, thiên địa đã lập tức nứt ra.

Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Phá Phàm!”

Cảnh giới kiếm đạo của Diệp Quân lúc trước là Nhập Phàm, còn bây giờ, hắn đã là Phá Phàm.

Nét mặt người phụ nữ bí ẩn trở nên phức tạp, bà ta thật sự không ngờ rằng người này dựa vào quyền kinh mà Đại tỷ để lại mà có thể thăng lên Phá Phàm.

Bà ấy chỉ từng thấy ngộ tính thế này trên một người.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom