Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Giới Giải Trí Dậy Sóng Vì Tôi!!!

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Giới Giải Trí Dậy Sóng Vì Tôi!!!

admin

Độc Tôn Tam Giới
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
1,009,098
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Giới Giải Trí Dậy Sóng Vì Tôi!!!

Giới Giải Trí Dậy Sóng Vì Tôi!!!
Tác giả: Cửu Thư
Tình trạng: Đã hoàn thành




Giới giải trí lan truyền một bức ảnh, trên eo thái tử gia Bắc Kinh xăm một đóa hoa hải đường lớn, một bàn tay đeo chiếc nhẫn kim cương hồng giá trên trời đặt lên bụng dưới săn chắc của thái tử gia. Những ngón tay sơn đỏ rực, đặt ngay chính giữa đóa hải đường, vô cùng ướt át.

 

Tối hôm đó, nữ diễn viên đang nổi khoe một chiếc nhẫn, giống hệt chiếc nhẫn kim cương hồng đang đặt trên cơ bụng kia.

 

Hotsearch nổ tung, tất cả mọi người đều chúc nữ diễn viên đang nổi và thái tử gia trăm năm hạnh phúc.

 

Chỉ có tôi biết, cô ta đang bú fame. 
 
Chương 1


Tôi là một diễn viên vô danh hạng 18 trong giới giải trí, ra mắt đã hai năm nhưng mới chỉ đóng ba bộ phim truyền hình, toàn là vai phụ.

 

Không phải vì tôi không có ông lớn chống lưng, cũng không phải vì diễn xuất của tôi quá tệ, mà là vì tôi có một người bạn trai hay ghen.

 

Anh không chỉ không chấp nhận bất kỳ cảnh thân mật nào, mà còn không chấp nhận việc tôi ở lại đoàn phim mấy tháng, chỉ muốn trói tôi vào thắt lưng của anh.

 

Vì vậy, sau hai năm ra mắt, tôi vẫn quanh quẩn ở rìa tuyến 18.

 

Quản lý đã nhận một vài chương trình tạp kỹ cho tôi, để tôi đi lăn lộn tăng nhận diện.

 

Chương trình tạp kỹ nhận được lần này, tôi sẽ cùng nữ chính phim tiên hiệp đã hợp tác trước đó là Úc Bạch Tuyết cùng tham gia.

 

Mà Úc Bạch Tuyết, chính là nữ diễn viên đang nổi đăng ảnh nhẫn để bú fame.

...

 

Chương trình được phát sóng trực tiếp, còn có bão bình luận tương tác trực tiếp.

 

Người dẫn chương trình: "Tiếp theo chúng ta sẽ chơi một trò chơi nhỏ, Bạch Tuyết và Hứa Đường có thể bốc thăm để nhận nhiệm vụ thử thách của mình."

 

Chương trình tạp kỹ như này thường đã sắp xếp trước toàn bộ các khâu, Úc Bạch Tuyết bốc thăm trước, rút ra nhiệm vụ thử thách mà chương trình chuẩn bị sẵn:

 

"Tự tay nấu một bữa ăn và mời một người bạn đến trường quay dùng bữa."

 

Ngay khi nhiệm vụ xuất hiện, bão bình luận bắt đầu phấn khích:

 

[Bão bình luận: Nhiệm vụ này đã chuẩn bị xong lâu rồi nè! Muốn Bạch Tuyết của chúng ta mời thái tử gia lên chương trình quá!]

 

[Bão bình luận: Hời cho chương trình này quá! Nếu thái tử gia đến, lượng người xem còn không tăng vọt sao!]

 

[Bão bình luận: Á~ Thật muốn xem Bạch Tuyết và Tống tổng show ân ái~ Mong chờ quá~]

 

Tống tổng mà bình luận nhắc đến, chính là Tống Văn Cảnh, với gia thế vô cùng khủng, ngoại hình cực kỳ đẹp, cùng với bộ sưu tập một trăm chiếc Ferrari, thanh danh anh vang đội trong giới giải trí.

 

Còn tin đồn giữa anh và Úc Bạch Tuyết thì có lẽ bắt đầu từ một năm trước, khi Úc Bạch Tuyết đăng ảnh một chiếc Ferrari màu bạc hologram.

 

Trong vòng một năm, Úc Bạch Tuyết đã nhiều lần đăng ảnh cùng kiểu với Tống Văn Cảnh, gần đây còn trở thành người đại diện cho một thương hiệu thời trang thuộc tập đoàn Tống Thị.

 

Vì vậy, dần dần fan của cô ta đều cho rằng đây là kịch bản ngọt sủng minh tinh đang nổi gả vào nhà hào môn.

 

Sự việc trở nên cao trào vào ba ngày trước.

 

Tống Văn Cảnh đăng một bức ảnh show ân ái lên vòng bạn bè, trong ảnh, anh xăm một đóa hải đường lớn trên heo, một bàn tay đeo chiếc nhẫn kim cương hồng giá trên trời đặt trên bụng dưới săn chắc của anh.

 

Những ngón tay sơn móng đỏ đặt ở chính giữa bông hoa hải đường, vô cùng ướt át.

 

Tối hôm đó, Úc Bạch Tuyết đăng ảnh chiếc nhẫn, giống hệt chiếc nhẫn kim cương hồng đặt trên cơ bụng đó.

 

Việc này suýt nữa đã lên Hotsearch, nhiều người nghĩ rằng hai người họ đang tuyên bố chính thức, thậm chí không ít fan của Úc Bạch Tuyết còn chúc cô ấy và thái tử gia trăm năm hạnh phúc trên Weibo.

 

Nhưng tôi biết đó là giả…

 

Bởi vì, bàn tay đó là tay của tôi...

 

Chiếc nhẫn kim cương đó là nhẫn của tôi...

 

Bức ảnh đó là bức ảnh tôi chụp khi đang trêu chọc Tống Văn Cảnh, trèo lên người anh.

 

Ảnh gốc còn có Tống Văn Cảnh đeo tai mèo, còn có đôi mắt hơi híp lại lơ đễnh, được lưu trong điện thoại của tôi, khi anh đăng thì cắt mất phần trên, chỉ để lại nửa dưới.

 

Tôi không biết tại sao Úc Bạch Tuyết lại đăng bức ảnh chiếc nhẫn đó nhưng nhìn vào biểu hiện hiện tại của cô ta thì có vẻ như không phải là vô tình.

 

Người dẫn chương trình cầm thẻ nhiệm vụ mà cô ta rút ra, hỏi Úc Bạch Tuyết: "Bạch Tuyết định mời ai đến dùng bữa? Có phải là người mà khán giả đang mong đợi không?"

 

 
 
Chương 2


Úc Bạch Tuyết liếc nhìn bão bình luận, hơi do dự rồi mới mở lời: "Anh ấy thường rất bận nhưng nếu tôi gọi, anh ấy thường sẽ gác lại mọi việc để đến."

 

Mặt cô ta ửng hồng tự nhiên, trông có vẻ rất e thẹn: "Tôi sẽ gọi điện cho anh ấy."

 

Người dẫn chương rõ ràng rất biết cách tạo không khí, nắm bắt suy nghĩ của bão bình luận, cố tình hỏi Úc Bạch Tuyết: "Trong điện thoại của cô, tên của người đó được lưu là gì?"

 

Úc Bạch Tuyết cho mọi người xem giao diện điện thoại của cô ấy, phần ghi chú chỉ có một chữ "Cảnh".

 

Bão bình luận lại bắt đầu đồng loạt nói cô ấy show ân ái.

 

Úc Bạch Tuyết cong môi cười, bấm gọi số đó.

 

2

 

Là người đại diện cho thương hiệu của tập đoàn Tống Thị, Úc Bạch Tuyết có thể lấy được số điện thoại công ty của Tống Văn Cảnh, điều đó cũng không có gì lạ.

 

Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối.

 

Đầu dây bên kia là một giọng nam rất ôn hòa, hoàn toàn không giống với Tống Văn Cảnh.

 

"Chào cô Úc, xin hỏi cô có chuyện gì không?"

 

Giọng nói này tôi khá quen, là thư ký của Tống Văn Cảnh.

 

Úc Bạch Tuyết nói rằng mình đang tham gia chương trình tạp kỹ, sau đó nhận được câu trả lời của đối phương: "Xin lỗi, hiện tại Tống tổng đang họp, không có thời gian đến."

 

Nói xong, điện thoại bị cúp.

 

Úc Bạch Tuyết không bật loa ngoài, vì vậy chỉ có một vài người đứng gần mới có thể nghe thấy câu trả lời lạnh nhạt từ đầu dây bên kia.

 

Sau khi bị từ chối, sắc mặt cô ấy vẫn như thường, thậm chí còn có chút ngượng ngùng, dùng giọng trách móc phàn nàn với người dẫn chương trình: "Anh ấy bận quá, đang họp, không có thời gian đến."

 

Bão bình luận lại là đồng loạt nhắn:

 

[Bão bình luận: Quả nhiên tin đồn là thật! Cô ấy và thái tử gia thực sự ở bên nhau!]

 

[Bão bình luận: Thái tử gia dáng đẹp quá! Bạch Tuyết ăn ngon quá rồi! Cơ bụng đó, sờ vào chắc cảm giác tuyệt lắm!]

 

[Bão bình luận: Vừa đẹp trai vừa gia thế tốt, Bạch Tuyết được coi là nữ minh tinh lấy chồng đỉnh nhất rồi ~]

 

Người dẫn chương trình hòa giải: [Tiếc quá, tiếp theo Bạch Tuyết sẽ mời ai đến dùng bữa nào?"

 

Úc Bạch Tuyết hơi nghiêng đầu, tỏ vẻ đáng yêu: "Để tôi nghĩ xem nào ~ Có khá nhiều lựa chọn."

 

Nhân lúc Úc Bạch Tuyết "suy nghĩ", người dẫn chương trình tranh thủ bắt đầu quay sang tôi, bảo tôi cũng bốc thăm.

 

Thật không may, tôi và Úc Bạch Tuyết bốc được cùng một nhiệm vụ.

 

Người dẫn chương trình rõ ràng không quan tâm đến một diễn viên vô danh như tôi, nụ cười cũng đầy miễn cưỡng: "Vậy Hứa Đường định mời ai? Là bạn thân trong giới à?"

 

Tôi lắc đầu: "Không phải người trong giới."

 

Người dẫn chương trình lại hỏi: "Vậy là định mời bạn bè hoặc người thân đến sao?"

 

Tôi do dự một chút rồi gật đầu.

 

Người dẫn chương trình hỏi: "Có thể hỏi là ai không?"

 

Tôi nghĩ đến cái bình giấm chua ở nhà... Chương trình yêu cầu mời người đến trường quay dùng bữa, nếu tôi mời người khác thì cái bình giấm chua đó chắc chắn sẽ uýnh bay tôi mất...

 

Vì vậy, tôi nói tên anh: "Tống Văn Cảnh."

 

Nụ cười của người dẫn chương trình cứng đờ, trông y như tượng sáp.

 

Ngay sau đó, lượng bình luận trên màn hình phát trực tiếp tăng đột biến.

 

[Bão bình luận: Hứa Đường này là sao vậy?]

 

[Bão bình luận: Có biết xấu hổ không! Người ta là vị hôn phu của người khác, cô mời làm gì?]

 

[Bão bình luận: Đây là đang cố tạo nhiệt sao? Diễn viên hạng 18 muốn nổi tiếng đến phát điên rồi!]

 

Phía bên đội ngũ chương trình vừa vui vừa lo.

 

Vui là vì lời phát biểu gây sốc của tôi đã khiến lượng người xem trực tiếp tăng gấp đôi, tất cả mọi người đều vào ăn dưa.

 

Lo là vì bình luận trên màn hình phát trực tiếp hiện tại quá nặng nề, rất nhiều fan của Úc Bạch Tuyết đang mắng tôi là đồ không biết xấu hổ, họ hơi lo lắng chương trình phát trực tiếp sẽ bị vi phạm.

 

Người dẫn chương trình không sợ lớn chuyện, nói với tôi: "Vậy xin hỏi, cô có thể cho mọi người xem biệt danh mà cô đặt cho anh Tống không?"

 

Tôi nhìn vào ống quay phát trực tiếp, do dự lắc đầu: "Số điện thoại này không tiện công khai."

 

Đây là số điện thoại riêng của Tống Văn Cảnh, không thể lộ ra trước ống kính.

 

Bão bình luận ầm ĩ trên màn hình phát trực tiếp.

 

[Bão bình luận: Cô ta đang nói dối!]

 

[Bão bình luận: Sao cô ta có thể có thể liên lạc với thái tử gia được! Đang xạo đấy!]

 

Chỉ có một hoặc hai bình luận lẻ tẻ biện hộ cho tôi.

 

[Bão bình luận: Cô ấy nói cũng đúng mà... Nếu số điện thoại riêng bị công khai, chẳng phải sẽ bị gọi đến cháy máy sao…]

 

 
 
Chương 3


Đáng tiếc, bình luận tỉnh táo này nhanh chóng bị nhấn chìm trong vô số lời mắng nhiếc.

 

Sắc mặt Úc Bạch Tuyết không tốt lắm, giọng điệu cũng có phần mỉa mai: "Có những người phải tự xác định đúng vị trí của mình, có những chuyện không nên cố dựng ra, nếu không sau này mà phản tác dụng là xui lắm đó.”

 

Tôi lười để ý đến cô ta, trực tiếp bấm số điện thoại trong điện thoại.

 

3

 

Điện thoại đổ chuông ba lần, Tống Văn Cảnh không nghe máy.

 

Tôi cau mày.

 

Điện thoại lại đổ chuông ba lần, anh trực tiếp cúp máy.

 

Khóe miệng tôi giật giật, tôi đột nhiên nhớ đến lời của thư ký Tiểu Trần vừa nãy, cậu ấy nói là "Tống tổng hiện đang họp."

 

Tống Văn Cảnh không phải là kiểu công tử bột chỉ biết ngồi chơi xơi nước trong công ty, anh là một người ưu tú thực sự, rất nghiêm túc và có trách nhiệm với công việc, việc anh cúp điện thoại trong giờ họp cũng không phải là lần đầu tiên nhưng sau đó anh đều giải thích rất nghiêm túc.

 

Nhưng lần này bị mất mặt, trong lòng tôi vẫn rất ấm ức.

 

Cùng lúc đó, bão bình luận đã nổ tung, toàn là những lời chế giễu tôi.

 

[Bão bình luận: Cười chết mất! Thật sự nghĩ rằng có thể bú fame được à?]

 

[Bão bình luận: Nghĩ gì vậy? Thái tử gia sẽ để ý đến một kẻ vô danh tiểu tốt như cô chắc?]

 

Úc Bạch Tuyết cười khẩy nhìn tôi: "Tiểu Đường chỉ muốn tạo hiệu ứng cho chương trình nên mới đùa với mọi người thôi."

 

Cô ta cố ý đưa bàn tay sơn móng tay đỏ trước ống kính: "Nhưng hình như cô không có khiếu hài hước thì phải, trò đùa này chẳng buồn cười chút nào."

 

Sau khi cô ta nói xong, bầu không khí trong phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp lạnh xuống.

 

Người dẫn chương trình cười gượng gạo, cố làm dịu tình hình: "Bạch Tuyết đã nghĩ ra người sẽ mời chưa?"

 

Úc Bạch Tuyết gật đầu, nhìn vào ống kính phát sóng trực tiếp: "Tôi mời một nhà thiết kế gia truyền nhiều đời, anh ấy nói sẽ đến ngay."

 

Bão bình luận lại bắt đầu tâng bốc cô ta.

 

[Bão bình luận: Bạn bè của đại minh tinh của chúng ta không phải dạng vừa đâu!]

 

[Bão bình luận: Không biết là nhà thiết kế của thương hiệu xa xỉ nào nhỉ?]

 

Người dẫn chương trình cũng phối hợp với câu hỏi của bão bình luận, bắt đầu hỏi Úc Bạch Tuyết về danh tính thực sự của nhà thiết kế này.

 

Lúc này, điện thoại của tôi rung lên, là tin nhắn của Tống Văn Cảnh.

 

Tống Văn Cảnh: [Em yêu, anh đang họp, bố anh đến họp tổng kết cuối năm, phải nể mặt ông già.]

 

Tống Văn Cảnh có người bố khá truyền thống, nghiêm khắc, trước đây vì hình xăm trên eo mà đã mắng anh một trận.

 

Tối hôm qua, Tống Văn Cảnh còn nằm trong bồn tắm than thở với tôi, bảo là ông già mắng anh, hình xăm hoa hải đường đã xăm lên người rồi mà ngay cả việc công khai danh phận cũng không đòi được, thật là mất mặt.

 

Anh giữ chặt eo tôi, nước và anh, dường như đều nóng như nhau, khiến người ta tiến thoái lưỡng nan.

 

Anh cứ nũng nịu mãi, tôi bị anh làm cho chịu không nổi nên đã mềm lòng, đồng ý công khai.

 

Ngay sau đó, tôi đã gặp được cơ hội tốt như ngày hôm nay.

 

Tôi nghĩ đến việc bị cúp điện thoại mất mặt trước đó nên không muốn để ý đến anh.

 

Tôi chỉ nói sơ qua về nhiệm vụ phát trực tiếp, sau đó treo củ cà rốt trước mặt con lừa ngốc này: [Nếu bỏ lỡ cơ hội công khai lần này thì chỉ còn trông chờ vào duyên số thôi nhé~ Đến hay không thì tùy anh~]

 

Lần này, anh trả lời rất nhanh: [Anh đến ngay đây.]

 

4

 

Sau khi xác định được khách mời, tôi và Úc Bạch Tuyết bắt đầu lên thực đơn.

 

Tôi lặng lẽ chọn món, còn Úc Bạch Tuyết bên cạnh thì liên tục nói chuyện với người dẫn chương trình.

 

Trong tiếng nịnh nọt không ngừng của người dẫn chương trình, cuối cùng cô ta cũng nói ra thân phận của nhà thiết kế: "Là chủ thương hiệu ES, Kardan."

 

Nói xong, cô ta nhìn vào ống kính phát trực tiếp: "Anh ấy là bạn của tôi và anh Tống, chúng tôi có rất nhiều quần áo đều là đặt may ở nhà anh ấy."

 

Nói xong, bình luận tràn ngập màn hình.

 

[Bão bình luận: Nghe nói ES là nhà tạo mẫu bên nhà họ Tống thuê, chuyên thiết kế quần áo, có không ít thái tử gia đều mặc đồ của hãng này."

 

[Bão bình luận: Anh Tống, cách xưng hô này thật ngọt ngào~"

 

[Bão bình luận: Quả nhiên là ở bên Tống tổng lâu rồi, Bạch Tuyết của chúng ta trông giống như bà chủ của một đại gia tộc.]

 

Tôi liếc nhìn Úc Bạch Tuyết, thấy nụ cười đắc ý trên mặt cô ta hơi chói mắt.

 

 
 
Chương 4


ES mà Úc Bạch Tuyết nhắc đến là thương hiệu mà cô ta hiện đang làm đại diện, cũng là một trong những công ty con của tập đoàn Tống Thị.

 

Thực ra, người sáng lập thực sự của thương hiệu không phải là Kardan, mà là Vương Phú Xuân, thợ may cao cấp đã may đo quần áo riêng cho nhà họ Tống nhiều năm.

 

Sau đó, vì tay nghề thực sự tinh xảo, ông ấy đã nhận được khoản đầu tư thiên thần từ nhà họ Tống, tự thành lập thương hiệu riêng.

 

Kardan mà Úc Bạch Tuyết nhắc đến thực ra là con trai của Vương Phú Xuân.

 

Trước kia Tống Văn Cảnh đã nói với tôi tên thật của Kardan là Vương Khoan Thạch nhưng anh ấy rất không thích người khác gọi tên thật của mình, đến nỗi có người còn tưởng Kardan lớn lên ở nước ngoài, chỉ có tên tiếng Anh.

 

Bão bình luận thảo luận rất sôi nổi, người dẫn chương trình trả lời một loạt bình luận, sau đó nhìn tôi đang ngồi không ở bên cạnh.

 

Chương trình tiến hành đến đây, tôi đã hiểu được sơ sơ mánh khóe của nó.

 

Chương trình này chính là dùng sự tương phản giữa tôi và Úc Bạch Tuyết, tạo ra sự chênh lệch lớn để tạo chủ đề, thu hút lượng người xem và thảo luận.

 

Người dẫn chương tươi cười hỏi tôi: "Hứa Đường, vừa nãy cô không mời được Tống tổng, vậy cô có mời được ai khác đến trường quay không?"

 

Cô ta đi đến trước mặt tôi, ra vẻ tốt bụng, nhắc nhở: "Nếu cô không có bạn thân trong giới thì cũng có thể mời người nhà đến mà."

 

Theo nhịp dẫn dắt của người dẫn chương, bão bình luận lại bắt đầu tấn công tôi.

 

[Bão bình luận: Quan hệ kém, không có bạn trong giới.]

 

[Bão bình luận: Còn khoác lác, nói sẽ mời thái tử gia đến ăn, kết quả chẳng ai thèm để ý đến cô ta.]

 

[Bão bình luận: Ngôi sao hạng bét, làm gì có bạn nào ra hồn? Nói không chừng toàn là gái bao…]

 

Tôi cắt cuống cà chua, không thèm ngước mắt lên: "Ai nói tôi không mời được Tống Văn Cảnh?"

 

Người dẫn chương kinh ngạc, ngây người tại chỗ.

 

Cô ta quay lại nhìn đạo diễn, có vẻ như cho rằng đây là chiêu trò do đạo diễn sắp đặt, thế là thuận theo lời tôi mà phối hợp: "Vậy Tống tổng thật sự sẽ đến trường quay sao?"

 

"Cô chờ một lát rồi sẽ biết thôi." Tôi ngẩng đầu, cười với cô ta.

 

Người dẫn chương tỏ vẻ hóng hớt, còn Úc Bạch Tuyết ở bên cạnh thì tỏ ra rất tức giận.

 

Cô ta lạnh lùng nhìn tôi: "Thành thật là một phẩm chất rất đáng quý, tôi hy vọng mọi người đều có thể sở hữu."

 

Cùng lúc đó, bão bình luận đã nổ tung.

 

[Bão bình luận: Không thể nào, Hứa Đường này có phải nghiện gây sự không?]

 

[Bão bình luận: Bạch Tuyết của chúng ta đã nói là Tống tổng đang họp rồi! Hứa Đường này bị làm sao vậy?]

 

[Bão bình luận: Trời ơi! Tôi sắp tức chết vì loại con gái giả tạo này rồi, sao lại có loại người như thế chứ!]

 

Tôi xem bình luận một lúc, thấy hơi bất lực, dứt khoát cúi đầu thái rau.

 

Nhưng sự im lặng của tôi lại khiến bão bình luận càng thêm ngang ngược.

 

[Bão bình luận: Bạch Tuyết của chúng ta có phải đang tức giận không?]

 

[Bão bình luận: Tôi thấy Bạch Tuyết cứ làm nũng với Tống tổng đi! Để anh ấy đến tận nơi vả mặt đứa giả tạo này.]

 

Tôi không để ý đến bão bình luận, cũng không để ý đến Úc Bạch Tuyết đang tức giận.

 

Dù sao thì nhiều nhất là nửa tiếng nữa, Tống Văn Cảnh sẽ xuất hiện tại trường quay, tất cả mọi người tự nhiên sẽ biết được, cuối cùng là ai vả mặt ai.

 

Tôi bắt đầu nghiêm túc nấu ăn.

 

Cà chua cắt gọn gàng, thịt bò thái xong chần qua nước sôi, sau đó bắt đầu thái hành, gừng, tỏi.

 

Kết quả, mới làm được một nửa, người dẫn chương trình kinh ngạc phát hiện: "Ồ, Hứa Đường và Úc Bạch Tuyết lại làm cùng một món ăn! Thật là trùng hợp."

 

Úc Bạch Tuyết lạnh lùng nói với ống kính phát trực tiếp: "Thịt bò hầm cà chua là món anh Tống thích nhất, cũng là món tôi nấu giỏi nhất."

 

Ý là, tôi đang bắt chước cô ta.

 

5

 

Tống Văn Cảnh đúng là thích ăn thịt bò hầm cà chua, vì đây là món đầu tiên tôi học nấu.

 

Ba năm trước, khi tôi học nấu món này, tôi đã nấu cho anh ăn, anh còn đăng lên vòng bạn bè khoe khoang, nói rằng đó là món anh thích nhất.

 

Nhưng ba năm trôi qua, tay nghề nấu ăn của tôi đã tiến bộ rất nhiều.

 

Bây giờ, Tống Văn Cảnh không chỉ thích món thịt bò hầm cà chua nhất, mà còn thích sườn xào chua ngọt nhất, thích cá tây hồ nhúng dấm nhất, thích khoai tây sợi xào lăn nhất…

 

[Bão bình luận: Học đòi! Thật đáng ghét!]

 

[Bão bình luận: Tôi sắp phát ốm rồi! Hứa Đường này không định làm tiểu tam chứ!]

 

 
 
Chương 5


[Bão bình luận: Chỉ làm cùng một món ăn thôi, cũng không đến nỗi chứ…]

 

Những bình luận ít ỏi bênh vực tôi đã bị những bình luận tiêu cực tràn ngập đè bẹp.

 

Bão bình luận dày đặc, toàn là fan của Úc Bạch Tuyết tấn công tôi.

 

Rõ ràng những người hóng hớt này chẳng biết gì nhưng chỉ vì vài lời khiêu khích mà lại tấn công trực diện một người khác.

 

Giống như họ đã tận mắt chứng kiến Úc Bạch Tuyết ở bên Tống Văn Cảnh vậy.

 

Khi nồi thịt bò hầm cà chua tỏa ra mùi thơm, Kardan đã đến trường quay.

 

Rõ ràng anh ấy đã chuẩn bị từ trước, cả người mặc BST mùa xuân mới ra mắt của ES, màu sắc trầm, vừa giản dị vừa có gu.

 

Úc Bạch Tuyết mỉm cười với anh ấy: “Kardan, đã lâu không gặp.”

 

Kardan định đáp lại cô ta, nhưng vừa quay đầu lại, nhìn thấy tôi đang nấu nồi bò hầm cà chua ở bên cạnh, lập tức bỏ mặc Úc Bạch Tuyết sang một bên.

 

Anh ấy đứng ở bên cạnh, hơi phân vân, dường như không biết có nên tiến lên cắt ngang lúc tôi đang nấu ăn hay không.

 

Tôi cười với anh ấy, mắt vẫn nhìn nồi bò hầm cà chua của mình.

 

Tống Văn Cảnh có một cái miệng rất kén ăn, cà chua không được nấu quá nhừ, độ chua phải vừa phải.

 

Mặc dù khi nấu chưa đủ ngon, anh cũng sẽ ăn rất nhiệt tình.

 

Nhưng tôi thấy, người đàn ông bỏ cả cuộc họp tổng kết cuối năm của bố đẻ, đích thân đến đây ủng hộ tôi, xứng đáng được ăn một nồi bò hầm cà chua ngon nhất!

 

Theo thời gian trôi qua, bình luận chế giễu tôi trên màn hình ngày càng gay gắt.

 

[Bão bình luận: Người không biết lượng sức mình, bị vả mặt cũng là chuyện đương nhiên thôi.]

 

[Bão bình luận: Bạch Tuyết của chúng ta có thể mời được nhà thiết kế nổi tiếng, còn nhỏ vô danh này chẳng mời được ai, chỉ có thể nhờ người nhà đến cho đủ số.]

 

[Bão bình luận: Còn dám mơ tưởng đến thái tử gia, đúng là mặt dày.]

 

Nồi bò hầm cà chua trên bếp phát ra tiếng ùng ục, mùi thơm lan tỏa khắp phòng phát sóng trực tiếp.

 

Người dẫn chương trình cũng bị mùi thơm hấp dẫn, cuối cùng cũng nhớ đến người bị bỏ quên ở một bên là tôi.

 

Người dẫn chương trình: "Hứa Đường, khách mời của cô vẫn chưa đến sao?"

 

Cô ta nhìn nồi bò hầm cà chua của tôi: "Nếu cuối cùng không có ai đến, nồi bò hầm cà chua này, chúng ta sẽ được hưởng phúc rồi."

 

Vừa dứt lời, bên ngoài phòng phát sóng trực tiếp có tiếng ồn ào vang lên, dường như có sự kiện chấn động nào đó vừa diễn ra.

 

Rất nhanh, một bóng người mặc vest xuất hiện trước mắt mọi người.

 

Tất cả ống quay trong phòng phát sóng trực tiếp đều hướng về người đàn ông vừa đến.

 

Hôm nay anh mặc một bộ vest rất lịch lãm, vô cùng đẹp trai và phong độ, eo thon vai rộng chân dài, chẳng khác nào người mẫu tỷ lệ vàng giữa hội trường triển lãm. Ống quay tập trung vào khuôn mặt anh, ngũ quan sắc nét lại tuấn tú, vẻ mặt lạnh nhạt càng làm nổi bật vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng, dáng vẻ điềm tĩnh tự nhiên vì đã quá quen thuộc với ánh hào quang. Cùng lúc đó, bình luận tràn ngập màn hình.

 

[Bão bình luận: Trời ơi! thái tử gia thực sự đến rồi!]

 

[Bão bình luận: Aaaaa anh cười đẹp trai quá!]

 

[Bão bình luận: Chắc chắn là do Bạch Tuyết của chúng ta mời đến! Muốn tạo bất ngờ cho Bạch Tuyết phải không!]

 

Tống Văn Cảnh đến trường quay, rõ ràng là điều mà không ai ngờ tới.

 

Đoàn làm phim và Úc Bạch Tuyết thực ra chỉ muốn dùng chủ đề Tống Văn Cảnh để tạo nhiệt.

 

Bây giờ, hai bên nhìn nhau.

 

Đoàn làm phim tưởng Úc Bạch Tuyết thực sự đã mời được vị đại thần này đến, còn Úc Bạch Tuyết lại tưởng đây là sự sắp xếp của đoàn làm phim.

 

Úc Bạch Tuyết nở nụ cười dịu dàng: "Anh Tống... Anh Tống, anh đến sao không nói với em trước, em còn tưởng anh không rảnh."

 

Cô ta vừa e thẹn vừa sợ sệt nói lời này, đầy vẻ vừa muốn từ chối vừa muốn đón nhận, để lại vô số không gian tưởng tượng trước ống kính phát trực tiếp.

 

[Bão bình luận: Thái tử gia đến chống lưng cho Bạch Tuyết của chúng ta phải không! Không thể nhìn nổi nhỏ vô danh kia nữa rồi!]

 

[Bão bình luận: Anh Tống gì chứ! Rõ ràng là muốn gọi chồng mà!]

 

Dưới những bình luận điên cuồng này, Tống Văn Cảnh nhấc mí mắt nhìn cô ta, thái độ vô cùng lạnh nhạt: "Tại sao tôi phải nói với cô trước?"

 

6

 

Úc Bạch Tuyết có chút ngượng ngùng, bất lực nhìn về phía đạo diễn.

 

Tuy nhiên, đạo diễn còn bất lực hơn nhìn cô ta.

 

Người dẫn chương cười hòa giải: "Tống tổng muốn tạo bất ngờ cho mọi người, đúng không?"

 

 
 
Chương 6


Tống Văn Cảnh liếc cô ta.

 

Người dẫn chương không hề hay biết, vẫn nhiệt tình khuấy động không khí: "Bạch Tuyết và Hứa Đường đều làm món bò hầm cà chua, Tống tổng muốn ăn ở bàn nào?"

 

Tống Văn Cảnh liếc nhìn nồi bò hầm cà chua của Úc Bạch Tuyết với vẻ khinh thường: "Bò hầm cà chua cháy khét, chó cũng không ăn."

 

Mặt của Úc Bạch Tuyết lúc xanh lúc đỏ, giống như quả cà chua chưa chín.

 

Tống Văn Cảnh nói xong, chậm rãi đi đến bên tôi: "Nồi này hầm rất ngon, ngửi thôi đã thấy ngon rồi."

 

Tôi ngẩng đầu, liếc anh.

 

Trên khuôn mặt lạnh nhạt của anh, như băng giá tan chảy, nở một nụ cười vô cùng dịu dàng, như gió xuân phả vào mặt.

 

Lúc này anh vừa vặn quay lưng về phía ống kính nên mọi người không nhìn thấy biểu cảm của anh.

 

Bão bình luận điên cuồng chỉ trích.

 

[Bão bình luận: Ha ha ha, tình yêu cũng không thể khiến thái tử gia ăn bò hầm cà chua cháy khét được]

 

[Bão bình luận: Có thể tặng kim cương hồng trị giá hai trăm triệu nhưng không thể để mình chịu ấm ức ăn bò hầm cháy khét.]

 

[Bão bình luận: Thật sự không ai thấy rằng thái tử gia có vẻ như đến vì Hứa Đường sao?]

 

Mặc dù hầu hết bình luận vẫn đang bênh vực Úc Bạch Tuyết.

 

Nhưng những bình luận tỏ ra nghi ngờ cũng ngày càng nhiều.

 

Dù sao thì, thái tử gia có thể đăng những bức ảnh hở hang như vậy, tặng những viên kim cương đắt tiền như vậy, nhưng trước mặt mọi người lại tỏ ra quá lạnh nhạt, quá không nể mặt Úc Bạch Tuyết.

 

Điều này khác xa so với hình ảnh tình cảm nồng nàn mà mọi người tưởng tượng ban đầu.

 

Tất nhiên, người dẫn chương trình cũng nhìn thấy nội dung bình luận, vì vậy đã đặt ra một câu hỏi rất gây sốc.

 

Người dẫn chương trình: "Tống tổng, bức ảnh cơ bụng lan truyền trên mạng mấy ngày trước, có phải do anh đăng không?"

 

Tống Văn Cảnh hắng giọng, gật đầu.

 

Tôi nhớ lại chuyện tối hôm đó, mặt hơi sượng.

 

Bão bình luận không để ý đến vẻ mặt của chúng tôi, vẫn đắm chìm trong hình ảnh giả tạo mà Úc Bạch Tuyết vẽ ra trước đó.

 

[Bão bình luận: Aaaaa, đến đoạn tôi thích rồi!]

 

[Bão bình luận: Đây là truyện bá tổng ngoài đời thực phải không?]

 

[Bão bình luận: Có phải lát nữa sẽ công khai với Bạch Tuyết của chúng ta không!]

 

Tôi múc bò hầm cà chua ra bát, liếc nhìn Úc Bạch Tuyết.

 

Chỉ thấy cô ta mặt tái nhợt, trông rất lo lắng.

 

Kardan bên cạnh cũng ngồi không yên.

 

Úc Bạch Tuyết vội vàng bắt đầu múc thức ăn, làm đổ một ít ra bàn, luống cuống lại lúng túng.

 

Người dẫn chương trình nhân tiện hỏi: "Nghe nói, chiếc nhẫn kim cương hồng trên tay người trong bức ảnh là anh tặng bạn gái?"

 

Tống Văn Cảnh cười một tiếng, sửa lại lời người dẫn chương trình: "Là vị hôn thê."

 

Sau khi người dẫn chương trình hỏi xong, bình luận lại điên cuồng.

 

[Bão bình luận: Ngọt quá! Thái tử gia nghiêm túc với Bạch Tuyết của chúng ta!]

 

[Bão bình luận: Chiếc nhẫn đó đẹp quá! Nghe nói viên kim cương đó được đấu giá! Hai trăm triệu đó!]

 

Lúc này, lượng người xem trực tiếp đã bùng nổ, số người xem trực tuyến đã vượt quá 10 triệu+, đây là giới hạn hiển thị của phòng phát sóng trực tiếp.

 

Tất cả mọi người đều ôm ảo tưởng được xem bá tổng ngoài đời thực, muốn xem cuộc sống thường ngày của Tống Văn Cảnh và Úc Bạch Tuyết.

 

Nhưng lúc này, Tống Văn Cảnh lại nắm lấy tay tôi, xoa nhẹ ngón giữa của tôi.

 

Giọng nói của anh qua thiết bị thu âm của phòng phát trực tiếp, truyền đến tai của tất cả mọi người.

 

Anh có chút ấm ức hỏi tôi: "Em không thích nhẫn anh tặng à? Sao không đeo vậy?"

 

7

 

Cùng với câu hỏi của anh, từ trong trường quay đến bên ngoài phòng phát trực tiếp, tất cả đều bùng nổ.

 

Cùng lúc đó, bảng xếp hạng Hotsearch của Weibo cũng bắt đầu xuất hiện từ khóa "Tống Văn Cảnh Hứa Đường".

 

Tất cả mọi người tại trường quay như thể giờ mới phản ứng lại, Tống Văn Cảnh hình như... thực sự là đến vì tôi.

 

Lúc này, bão bình luận đã đảo chiều cực mạnh.

 

[Bão bình luận: Trời ơi! Thái tử gia thực sự bị Hứa Đường gọi đến sao!]

 

[Bão bình luận: Hahahaha hóa ra Úc Bạch Tuyết mới là người bú fame.]

 

[Bão bình luận: Trên eo thái tử gia xăm hoa hải đường, còn không phải là Hứa Đường sao?]

 

Tôi rút tay về, có chút bất lực nhìn anh: "Quá to, đeo vào nặng chết mất..."

 

Lời này là thật lòng.

 

Chiếc nhẫn cầu hôn mà Tống Văn Cảnh tặng tôi, ngoài viên kim cương 21 carat chủ đạo, còn khảm một vòng lớn kim cương vụn một carat, từng lớp từng lớp như cánh hoa đang nở, lúc chụp ảnh thì rất đẹp nhưng đeo trên tay thì nặng trịch, đè cho phát hoảng.

 

 
 
Chương 7


Tống Văn Cảnh có chút thất vọng: "Vậy chúng ta làm lại cặp khác nhé? Làm một kiểu đơn giản hơn một chút?"

 

Tôi không chống đỡ nổi những lúc anh nhìn tôi bằng ánh mắt đáng thương, vội vàng gật đầu.

 

[Bão bình luận: Trời ơi! Tại sao trước mặt Hứa Đường, anh lại tỏ ra đáng thương thế?]

 

[Bão bình luận: Thật đáng thương, cảm giác như sắp vẫy đuôi rồi…]

 

[Bão bình luận: Hứa Đường sướng quá nhỉ~]

 

Người dẫn chương trình như mới hoàn hồn, cẩn thận thăm dò: "Hóa ra, Tống tổng là đến vì Hứa Đường à…’’

 

"Không thì sao?" Tống Văn Cảnh xắn tay áo, giúp tôi bưng đồ ăn.

 

Người dẫn chương trình có lẽ là ăn dưa không sợ to chuyện: "Tôi còn tưởng là đến vì Úc Bạch Tuyết chứ."

 

Nói đến đây, theo lời người dẫn chương trình, tôi cũng nhìn về phía Úc Bạch Tuyết.

 

Úc Bạch Tuyết tái mặt, rõ ràng là xấu hổ muốn chết.

 

Kardan bên cạnh cô ta, vẻ mặt như sắp có đại họa.

 

Tống Văn Cảnh hơi nhíu mày: "Tôi không quen cô ta."

 

Người dẫn chương trình cũng ngây ra, nhất thời không biết nên cứu cánh theo hướng nào.

 

Tôi cong môi, nói với Tống Văn Cảnh: "Vừa nãy anh cúp điện thoại của em nhưng cô ta gọi cho anh thì lại gọi được."

 

"Không thể nào." Tống Văn Cảnh cau mày, lập tức phủ nhận: "Anh căn bản không đưa số điện thoại cho cô ta."

 

Úc Bạch Tuyết vội vàng giải thích: "Anh Tống, trước đây trong buổi họp thường niên của công ty anh, chúng ta đã gặp nhau, anh còn đưa danh thiếp cho em nữa mà..."

 

"Ồ." Tống Văn Cảnh ừ một tiếng: "Cuộc điện thoại đó là thư ký của tôi nghe máy."

 

Nói xong, anh lại tiến lại gần tôi: "Anh không tùy tiện đưa số điện thoại cho người phụ nữ khác đâu, em không được oan uổng anh."

 

Tôi quay đầu đi, cố tình không để ý đến anh.

 

Anh liền vòng ra phía bên kia, tiếp tục nhìn tôi chằm chằm: "Anh đã giải thích trước đó rồi mà, anh cúp điện thoại vì bố đang phát biểu trên bục. Anh còn bỏ cả đại hội tổng kết cuối năm của ông già để đến đây..."

 

Thực ra tôi không giận nhưng rất thích trêu anh.

 

Vì vậy, khi tôi quay người lần nữa, anh đã dùng hai tay ấn lên vai tôi, xoay tôi 180 độ.

 

Một nụ hôn nhẹ như lông hồng, dừng lại ở khóe môi tôi: "Đừng giận nữa, sau này anh sẽ cố gắng không cúp máy nữa."

 

[Bão bình luận: Bố Tống: Con làm bố tức chết mất!]

 

[Bão bình luận: Mùi giấm chua của não tình yêu, làm tôi ngạt thở…]

 

8

 

Sau buổi phát sóng trực tiếp đó, mối quan hệ của tôi và Tống Văn Cảnh bị phơi bày, thu hút một lượng lớn người theo dõi.

 

Những cư dân mạng tài năng đã đào được quá trình yêu đương của chúng tôi một cách tường tận.

 

Tôi và Tống Văn Cảnh là bạn đại học, sau khi tốt nghiệp thì cùng nhau đi du học ở nước ngoài, anh học ngành thương mại, tôi học ngành thiết kế, rồi dần dần đến với nhau.

 

Sau khi về nước, anh vào làm việc tại tập đoàn Tống Thị, còn tôi vừa làm nhà thiết kế tự do vừa lấn sân sang lĩnh vực giải trí, đóng một số bộ phim truyền hình.

 

Tên của chúng tôi đã nằm trên Hotsearch trong nhiều ngày, mỗi ngày Tống Văn Cảnh đều phải đối mặt với đủ loại ánh mắt phức tạp khi đi làm.

 

Buổi tối, anh lại ở nhà đọc bình luận của cư dân mạng.

 

Anh vừa đọc vừa bình luận, thích tất cả các bài đăng trên Weibo của những cư dân mạng ủng hộ chúng tôi, đồng thời báo cáo tất cả những nội dung chửi bới tôi.

 

Tôi hơi bất lực: "Anh so đo với cư dân mạng làm gì? Người ta muốn nói gì thì nói."

 

Anh ôm tôi vào lòng, giọng hơi trẻ con: "Người của anh, anh nói một câu thôi cũng đau lòng, tại sao lại bị người khác mắng như vậy?"

 

Trái tim tôi mềm nhũn.

 

Không kìm được mà nâng mặt anh lên, hôn nhẹ lên khóe môi anh: "Người của công chúng thì như vậy, lúc nào cũng có lời khen lời chê, em không để ý."

 

Anh giữ chặt gáy tôi, hôn sâu hơn, mạnh mẽ đè tôi xuống ghế sofa.

 

"Xem hoa hải đường không?" Anh nắm tay tôi, ấn lên bụng dưới của mình.

 

Tôi muốn rút tay về nhưng anh quá mạnh mẽ...

 

Rất nhanh, tôi đã nhìn thấy một cánh đồng hoa hải đường, nhấp nhô theo nhịp điệu, lúc nhanh lúc chậm, như một biển hoa.

 

9

 

Tôi lại nghe thấy cái tên Úc Bạch Tuyết trong bài tổng kết cuối năm của một trang tin giải trí.

 

Trang tin giải trí: Điểm danh những ngôi sao nữ "Không ẩu là không bay màu rồi".

 

Trong đó, bảng tổng kết cuối năm 2023, Úc Bạch Tuyết đứng đầu bảng.

 

Sau buổi phát sóng trực tiếp đó, cư dân mạng dựa vào những manh mối tại trường quay, đã nắm được tám, chín phần sự thật.

 

 
 
Chương 8


Úc Bạch Tuyết đã hẹn hò với Kardan từ rất lâu trước đây.

 

Tuy nhiên, một nhà thiết kế thương hiệu thời trang nhỏ bé, tất nhiên không thể thỏa mãn được sự phù phiếm của cô ta.

 

Vì vậy, cô ta đã cẩn thận bắt đầu xây dựng hình ảnh cho bản thân, muốn tạo dựng cho mình một nhân vật "có gia thế."

 

Ngay cả bức ảnh chiếc nhẫn kim cương cô ta đăng trên Weibo, thực ra cũng chỉ là tìm góc chụp rồi cẩn thận chỉnh sửa.

 

Thực ra, cô ta không hề có chiếc nhẫn kim cương hồng đó.

 

Chiếc nhẫn đó, mặc dù tôi không đeo nhưng đó là nhẫn cầu hôn mà Tống Văn Cảnh tặng tôi, tất nhiên tôi cũng không thể vứt lung tung, mà cất cẩn thận trong két sắt ở nhà.

 

Còn về buổi phát sóng trực tiếp hôm đó, Úc Bạch Tuyết hoàn toàn là giả vờ khoe khoang rồi lật xe.

 

Cô ta muốn mượn danh tiếng của Tống Văn Cảnh để tiếp tục gây chú ý nhưng không ngờ, tôi lại gọi người thật đến.

 

Nhiều chuyện đều có phản ứng dây chuyền.

 

Sau lần giả vờ khoe khoang rồi lật xe đó, sau đó Úc Bạch Tuyết có tới mấy vụ bê bối bị phanh phui.

 

Bao gồm cả việc trước khi ra mắt đã đi tiếp rượu ở quán bar, dựa vào việc ngủ với kim chủ để lấy vai diễn, thậm chí còn có cả những hành vi vi phạm pháp luật như trốn thuế.

 

Cuối cùng, để nộp số tiền thuế trước đó cùng với tiền phạt, cô ta thậm chí đã bán cả hai bất động sản đã mua sau khi ra mắt, như vậy mới tránh được cảnh tù tội.

 

Còn Kardan sau khi cô ta gặp xui xẻo, cũng lập tức vạch rõ ranh giới với cô ta.

 

Một bên là kim chủ của nhãn hiệu gia tộc, một bên là người phụ nữ đã mất giá trị.

 

Nên chọn như thế nào, Kardan dù không hiểu rõ thì người thợ may già tự lập nên cơ nghiệp Vương Phú Xuân đứng sau anh ấy cũng sẽ giúp con trai mình sắp xếp mọi chuyện rõ ràng.

 

Tôi xem xong tin đồn, chọc chọc Tống Văn Cảnh bên cạnh: "Cô ta xui xẻo như vậy, có phải do anh ra tay không?"

 

Tống Văn Cảnh đang xem báo cáo công ty, nghe vậy liền đặt báo cáo sang một bên: "Ai cơ?"

 

"Úc Bạch Tuyết." Tôi nói.

 

Anh xoa đầu tôi, môi nở một nụ cười chế giễu: "Không cần đến anh ra tay."

 

Chẳng cần anh tự mình làm gì, nhiều người sẵn sàng nịnh bợ anh mà ra sức đạp lên Úc Bạch Tuyết.

 

Mặc dù tôi không quan tâm đến đánh giá của cư dân mạng nhưng Tống Văn Cảnh rõ ràng rất để tâm.

 

Anh thậm chí còn chủ động tìm quản lý của tôi: "Tôi hy vọng dư luận có thể đối xử tử tế hơn với Đường Đường."

 

Quản lý đã ngăn anh chuẩn bị vung tiền mua thủy quân, vui vẻ nhận cho chúng tôi một vài chương trình truyền hình về tình yêu.

 

Lúc đầu tôi muốn từ chối nhưng Tống Văn Cảnh rất hứng thú, vì vậy anh đã dành riêng thời gian cho việc này.

 

Rõ ràng là anh muốn phát cơm chó đến mọi nhà.

 

Có lẽ vì thái độ phát cơm chó của anh rất chân thành nên mọi người từ ban đầu nghi ngờ về mối quan hệ của chúng tôi, đến sau này đã hoàn toàn chấp nhận.

 

[Cư dân mạng: Thái tử gia chỉ đúng là não tình yêu... Não tình yêu muốn phát đường thì có gì sai chứ?]

 

[Cư dân mạng: Hứa Đường có thể hướng dẫn chút được không, dạy tôi cách tìm một chiến binh tình yêu thuần khiết như vậy?]

 

Tôi mỉm cười, lăn một vòng trên chiếc giường lớn mềm mại, cọ vào chiếc gối lông xù.

 

Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Tống Văn Cảnh mặc áo choàng tắm bước ra, tóc mái còn nhỏ nước.

 

Anh tỏa ra hơi nóng, mang theo hương cam của sữa tắm, kéo tôi vào lòng.

 

Tôi ngồi trên đùi anh, lấy khăn trùm lên đầu anh, ngồi thẳng dậy giúp anh lau tóc.

 

"Cư dân mạng nói rằng anh là não tình yêu." Tôi lau tóc anh rối tung lên.

 

Anh nắm lấy tay tôi, không cho tôi tiếp tục hành hạ đầu anh nữa, sau đó vươn tay mở ngăn kéo đầu giường, lấy ra một chiếc hộp nhung.

 

Một chiếc nhẫn kim cương xuất hiện trên ngón giữa của tôi.

 

Anh ngắm nghía bàn tay tôi, hôn lên đầu ngón tay tôi: "Bàn tay của vợ anh đẹp thật."

 

"Em tưởng anh sẽ tặng em khi kết hôn." Tôi kinh ngạc nhìn anh.

 

Chiếc nhẫn có kiểu dáng khá đơn giản, giữa cánh thiên nga được đính một viên kim cương hình vuông, sáng lấp lánh.

 

"Tất nhiên là còn có thứ khác khi kết hôn." Anh ném khăn xuống thảm, nhìn tôi: "Nhẫn đã tặng rồi, bây giờ đến lúc làm chuyện nên làm vào đêm đính hôn..."

 

Tôi bị anh ấn xuống giường, một tay đặt trên eo anh, vừa vặn chạm vào hình xăm hoa hải đường.

 

Ngay trước khoảnh khắc mắt dần mơ màng, tôi nghĩ: Nếu não tình yêu cũng có màu sắc thì não tình yêu của Tống Văn Cảnh, hẳn là màu vàng* nhỉ...

 

*màu vàng bên trung người ta hay dùng với mấy ý nghĩa dăm dăm đồ á :)))

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top