Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Chương 1540: C1540: Kẻ địch lớn nhất là thế lực thần tộc


“Thánh Tử điện hạ thật sự làm được.”

Thấy thế, Vệ Quý Nguyên hơi rung dung, xem như đã rõ dụng ý vì sao Lâm Lăng phải thi triển thần thông lặp lại cứu sống Ngụy Bách.

Thủ đoạn này giống như đánh một cái tát, lại cho một viên đường, từ đó kinh sợ chín vị điện các chủ, hoàn toàn khiến bọn họ thuần phục.

“Chia cắt hơn vạn năm, rốt cuộc Cửu Huyền Tông chúng ta cũng thống nhất.” Vệ Quý Nguyên nghẹn ngào trầm thấp mà nói, hai hàng lệ nóng cũng chậm rãi chảy xuống.

Ông ta vốn là đệ tử của Cửu Huyền Tông, ngặt nổi chưởng giáo Hậu Thiên Thành và Lâm Lăng lần lượt rời đi, mới dẫn tới tông môn chia năm xẻ bảy. Mà ngày nay có thể thống nhất lần nữa, đây chính là mong muốn cuộc đời này của ông ta.

“A Nguyên.” Lúc này, tiếng nói của Lâm Lăng làm ông ta phục hồi tinh thần lại.

“Thánh Tử điện hạ, xin hỏi có gì sai bảo?” Vệ Quý Nguyên lập tức cung kính dò hỏi.


Tuy đã biết kiếp trước Lâm Lăng chính là Tổ sư gia của Cửu Huyền Tông, nhưng trong lòng vẫn sùng bái Thánh Tử điện hạ quen thuộc kia.

“Sự vụ trọng chấn tông môn kế tiếp giao cho ngươi xử lý.” Lâm Lăng rất tự nhiên mà làm chưởng quầy phủi tay, ánh mắt chợt nhìn về phía chín vị điện các chủ, lạnh nhạt nói: “Chín các ngươi phải phối hợp tất cả.”

Tiếng nói không lớn, lại lộ ra uy nghiêm không được phép nghi ngờ.

Nghe vậy, đám người Ngụy Bách và Phong Kinh Dương lập tức rùng mình, vội gật đầu kính sợ nói: “Thỉnh Thánh Tử điện hạ yên tâm, chúng ta nhất định toàn lực phối hợp.”

Dặn dò xong, Lâm Lăng quét ánh mắt về phía tất cả đệ tử tông môn ở đây, nặng nề mà nói: “Lần này sở dĩ gây ra động tĩnh lớn như vậy, không phải ta cố ý đoạt quyền.”

“Bởi vì kế tiếp, kẻ địch chúng ta phải đối mặt không chỉ là dị tộc, trong đó còn có thế lực Thần tộc càng hùng mạnh.”

“Ngàn vạn năm qua, bọn họ vẫn luôn mơ ước Vị Diện Chi Thai mảnh thiên địa này của chúng ta.”


“Nếu bị bọn họ đoạt lấy thì mảnh đất chúng ta sinh tồn chắc chắn sẽ khô cạn linh khí, vạn vật cũng không thể diễn sinh, càng đừng nói hậu đại con cháu chúng ta cũng phải giãy giụa sinh tồn trong một mảnh hoang vu.”

Cái gì?

Kẻ địch lớn nhất là thế lực Thần tộc?

Nghe thấy lời này, đám người ở đây lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Nhưng các nhân vật cao tầng ngày trước của Cửu Đại Điện Tông lại không khiếp sợ gì nhiều trước chuyện này. Dù sao lấy cấp bậc quyền hạn của bọn họ, sớm đã xem qua ghi chép có liên quan đến bí mật trong sử sách, tất nhiên biết thế lực Thần tộc của Thông Thiên Tháp.

“Mà trước mắt, khi đại kiếp nạn thiên địa chưa thật sự buông xuống, yêu cầu của ta cũng không nhiều, chính là nhờ các vị đồng tâm hiệp lực, nắm chặt thời gian tu luyện, tăng thêm vài phần lực lượng cho mảnh thiên địa mà Nhân tộc chúng ta cùng bảo vệ này!”

“Các dị tộc khác không làm gì, nhưng Nhân tộc chúng ta phải đỉnh thiên lập địa!!”

Giọng nói lạnh thấu xương của Lâm Lăng được linh khí thêm vào, cứ như mang theo lực xuyên thấu cực mạnh, truyền vào trong tai mỗi người, đánh thẳng vào trong lòng.

“Làm vẻ vang cho tộc ta!”
 
Chương 1541: C1541: Đó là lâm lăng cùng đào linh


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Chỉ chốc lát, tiếng hò hét trào dâng vang vọng hết đợt này đến đợt khác ở phía chân trời.

“Đi theo Thánh Tử, làm vẻ vang cho tộc ta!!!” Tiếng gầm nhẹ ầm ầm ầm chấn động thiên địa, làm người ta có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Nhìn cảnh tượng này, Lâm Lăng hít sâu một hơi, mặc dù là hắn thì máu tươi trong cơ thể lúc này cũng không khỏi sôi trào lên.

Trên đảo nhỏ Phong Vân Các, cảnh tượng sôi trào cũng không duy trì bao lâu.

Sau khi màn đêm buông xuống và một mệnh lệnh của Lâm Lăng vang lên, tất cả thành viên của Cửu Đại Điện Tông đều tan đi, trở về chức trách cương vị ban đầu.

Còn Chấp Sự Đường thì được Vệ Quý Nguyên dẫn dắt, bắt đầu chuẩn bị chuyện hợp tông kế tiếp, chế định tông quy và điển lễ đăng cơ của chưởng giáo Cửu Huyền Tông lần nữa


Mà hiện giờ, Lâm Lăng thu phục Cửu Đại Điện Tông, quyền thế này đã là cao nhất trên mảnh đất Đông Huyền Châu này.

Các gia tộc phe phái thế lực trong Điện Tông vì lấy lòng chưởng giáo Cửu Huyền Tông sắp leo lên này mà tung ra các loại mời chào, nhiều đếm không xuể.

Thấy thế, Lâm Lăng vẫn luôn xin miễn, ngay cả Đào gia, hắn cũng không có chút thiên vị nào vì Đào Linh.

Hắn cũng không muốn nhìn thấy sau này Đào gia dựa vào quan hệ của mình mà tùy ý làm bậy hoặc là giành tư lợi ở Cửu Huyền Tông, từ đó biến thành sâu mọt tông môn.

Dưới sự quản lý đó, chỉ có đối xử bình đẳng mới là phương châm tốt nhất.

Đối với điều này, tất nhiên Đào Linh cũng hiểu duyên cớ trong đó, cũng không bất mãn vì cách làm của Lâm Lăng, thậm chí còn cực kỳ tán đồng.

Ban đêm cùng ngày, dưới ánh trăng hải vực, hai bóng dáng dạo bước trên mặt nước.


Đó là Lâm Lăng cùng Đào Linh.

Hai người tay nắm tay, đi trên mặt biển lăn tăn gợn sóng, trông cực kỳ ấm áp và lãng mạn.

“Kiếp trước chàng thật sự là Tổ sư gia của Cửu Huyền Tông?” Đào Linh nghiêng đầu, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào nửa bên mặt của Lâm Lăng, nhịn không được mà hỏi.

“Ừ, hắn tên là Phương Bạch Vũ.” Lâm Lăng thản nhiên gật đầu, cũng không giấu giếm mà nói đúng sự thật: “Lúc trước tiến công Thông Thiên Tháp, đúng lúc có gặp mặt thê tử của hắn, kích phát ký ức luân hồi thức tỉnh, suýt nữa bị đoạt xá thân thể.”

Thê tử?!

Nghe vậy, Đào Linh hơi giật mình, trên khuôn mặt xinh đẹp rõ ràng có một tia mất tự nhiên.

Dù sao người phụ nữ nào nghe thấy người đàn ông của mình gặp được thê tử kiếp trước thì tâm tình cũng có chút dao động.

“Yên tâm, ta đã hứa hẹn với nàng, cả đời chỉ yêu một người.” Lâm Lăng duỗi tay sờ gương mặt Đào Linh, hơi mỉm cười.

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
Chương 1542: C1542: Đại chiến chủng tộc lần nữa


“Nàng là cung chủ nhất tộc Hỏa Phượng, tên gọi là... u Dương Cung, sớm đã mất mạng trong thời đại hiện tại của chúng ta.”

Nhắc đến u Dương Cung, Lâm Lăng âm thầm thở dài một tiếng, sâu trong nội tâm ẩn chứa có một chút đau đớn.

Lâm Lăng thật sự cảm thấy mình nợ u Dương Cung,.

Nhưng hiện giờ hắn đã không phải là Phương Bạch Vũ kiếp trước, hai bên đều sinh ra ở thời đại bất đồng, cũng không thể thay thế kiếp trước đền bù cho u Dương Cung.

Sự thua thiệt này chỉ có thể hoàn toàn mai một theo thời không vạn năm mà thôi.

“Tộc Hỏa Phượng?”

Nghe thế, Đào Linh hơi kinh ngạc, chợt trêu ghẹo: “Xem ra khẩu vị kiếp trước của chàng cũng rất có tình thú, từng có một cuộc tình vượt chủng tộc.”

Nghe vậy, Lâm Lăng cười khẽ không nói, cũng không muốn tiếp tục nói về đề tài này.


Như nhìn ra tâm tư của Lâm Lăng, Đào Linh cũng rất săn sóc, tuy trong lòng tò mò, nhưng không tiếp tục dò hỏi chuyện có liên quan đến u Dương Cung.

Chỉ cần biết người yêu của Lâm Lăng vẫn là mình, vậy là đã đủ.

“Đúng rồi, thế lực Thần tộc của Thông Thiên Tháp trước đó chàng nói là tổ chức gì? Bọn họ rất đáng giận sao?” Sau đó, Đào Linh rất thỏa đáng mà dời đề tài đi.

“Đúng vậy, đó là tộc đàn đến từ không gian vị diện cao cấp, trên lưng có cánh ánh sáng, tự xưng là Thần tộc.”

Nói đến đây, giọng Lâm Lăng có thêm vài phần lạnh lẽo, trầm thấp mà nói: “Vạn năm trước, trong trận chiến tấn công Thông Thiên Tháp, tuy rằng tiêu diệt tất cả thành viên Thần tộc còn sót lại, nhưng vẫn có rất nhiều Ngụy Thần tộc chạy trốn.”

Nghe vậy, Đào Linh hơi giật mình, nghi hoặc nói: “Cái gì là ngụy Thần tộc?”

“Đơn giản mà nói, đó là nô bộc.”


Lâm Lăng lạnh nhạt nói: “Những tên đó đều là thiên kiêu võ đạo các chủng tộc trên đại lục Thương Khung, lại bị Thần tộc gieo nô ấn.”

“Tiêu diệt Thông Thiên Tháp xong, thế lực còn sót lại kia diễn biến đến nay, phỏng chừng đã lớn mạnh lên lần nữa, thậm chí cũng phát minh ra phương pháp làm thế nào để Thần tộc buông xuống đại lục Thương Khung.”

“Ta biết được từ chỗ Trần Tấn, hiện giờ thế lực Thông Thiên Tháp còn sót lại này đã thẩm thấu vào bên trong các chủng tộc ở thời đại này, ý đồ lại kích hoạt đại chiến chủng tộc bùng nổ lần nữa, nguy hại rất lớn.”

Cái gì?

Đại chiến chủng tộc lần nữa?!

Nghe thế, Đào Linh nhịn không được hít sâu một hơi, kinh dị mà nhìn Lâm Lăng.

“Trần Tấn chàng nhắc đến là ai?” Sau đó nàng như nghĩ tới cái gì, không khỏi tò mò hỏi: “Cũng là nhân vật vạn năm trước sao?”

“Không phải.” Lâm Lăng lắc đầu, cười nhạt và nói: “Thân phận của hắn là tộc Thiên Ma, năm đó khi chém giết với ta ở chiến trường viễn cổ, cũng bị cuốn vào cái khe không gian, cũng cùng nhau xuyên đến thời đại vạn năm trước.”

“Hả?!” Trong mắt Đào Linh hiện lên một tia kinh ngạc, hiển nhiên cũng không nghĩ tới cái tên Trần Tấn nghe như nhân loại, nhưng thật ra là một Thiên Ma!

“Nhưng ta có chiến giáp sắt thép hộ thể, chỉ bị chút thương thế.” Lâm Lăng cười nói: “Hắn thì thảm hơn, thân thể tan nát, dưới tình huống bất đắc dĩ đã đoạt xá một võ giả nhân loại tên là ‘Trần Tấn’, sau đó thay đổi thân phận.”
 
Chương 1543: C1543: Chương 1543


“Sau đó, khi ta tham gia khảo hạch tuyển nhận của Cửu Huyền Tông, mới biết được là hắn, từ nay về sau đã trải qua mấy lần sinh tử chi giao, chúng ta đã trở thành bạn bè.”

“Nếu không có hắn trợ giúp, chỉ sợ ta cũng rất khó khăn trong thời đại kia, không thuận lợi xuyên trở về như vậy.”

Thì ra là như thế...

Đào Linh phục hồi tinh thần lại từ cảm giác kinh dị, như bừng tỉnh mà gật đầu.

“Vậy sao hắn không trở về với chàng, chẳng lẽ đã ở lại thời đại vạn năm trước?” Trong lòng nghĩ như vậy, Đào Linh nghi hoặc hỏi.

“Không phải như thế.” Lâm Lăng nặng nề nói: “Sau khi Trần Tấn cùng ta xuyên qua thời không trở về, đã một mình đi đến lãnh địa tộc Thiên Ma.”

“Hắn tính điều tra tổ chức thế lực còn sót lại của Thần tộc có thật sự giở trò quỷ sau lưng cao tầng các chủng tộc hay không.”

Nghe thế, Đào Linh có chút giật mình, “Lấy thân thể nhân loại trở về tộc Thiên Ma? Vậy chẳng phải hắn rất nguy hiểm sao?!”


Lâm Lăng cười khẽ và lắc đầu, “Yên tâm, hắn rất mạnh.”

“Mặc dù gặp nguy hiểm, cũng có khả năng rút lui an toàn.”

Lâm Lăng vẫn rất tin tưởng đối với các loại thủ đoạn của Trần Tấn. Dù sao lúc trước hắn ta dám can đảm lẻ loi một mình trà trộn vào Thông Thiên Tháp, đánh cắp thần châu, cũng quay ngược lại gi ết chết một cường giả Thần tộc, đã chứng minh hắn rất có bản lĩnh.

So với Ma Hoàng Cung hiện giờ thì càng không nói chơi.

Nhìn thấy Lâm Lăng không hề kiêng kỵ như vậy, Đào Linh cũng không tiếp tục nhiều lời.

Xem ra sự tích của ‘Trần Tấn’ này cũng coi như có chút sắc thái truyền kỳ.

Sau đó, hai người tiếp tục tay trong tay, bước chậm trên mặt biển rộng lớn, quý trọng thời gian chung sống không dễ có được này.


Khi đi đến một đảo nhỏ cuối hải vực, hai bóng dáng ôm nhau mà hôn dưới ánh trăng, quần áo không chỉnh tề, tình cảm mãnh liệt triền miên...

Hai ngày sau, khu vực bên ngoài Thần Táng Chi Uyên, hai bóng đen thật nhỏ phi hành cực nhanh ở phía chân trời.

Tốc độ cực nhanh, giống như hai tia chớp cắt qua hư không, rất nhanh đã xuất hiện trên mảnh đất âm u khu vực trung tâm.

Phía dưới, mơ hồ có thể thấy được một vực sâu to lớn trong sương đen.

Không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Kinh Kha và Lang Vương hai ngày trước được Lâm Lăng phái tới nơi này. Nhưng ngay khi chúng nó đang muốn đáp xuống thì thân thể lại đột nhiên tạm dừng.

Bởi vì giờ phút này, phía chân trời xa xa phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng xé gió mãnh liệt.

Quay mắt nhìn lại, rõ ràng là hơn mười bóng đen đang lao đến đây với tốc độ cực nhanh.

Cùngs thời khắc đó, trong chủ điện Chấp Sự Đường, Lâm Lăng đang ngồi xếp bằng tu luyện ở phòng đá cũng thu được tin tức thị giác của hai con thú.

Lâm Lăng lập tức mở chức năng dùng chung thị giác của hệ thống sủng vật ra, ánh mắt nhìn lại, hơn mười bóng đen kia đều là võ giả thần bí mặc áo choàng màu đen.

Dao động năng lượng màu đen tràn ngập ra khi phi hành lộ ra một cảm giác âm hàn thấu xương.
 
Chương 1544: C1544: Chương 1544


Ma khí!

Còn có tử khí!

Hiển nhiên, những tên đó là võ giả tộc Thiên Ma và Tử tộc!!

“Bọn họ chạy tới mảnh đất Thần Táng Chi Uyên làm cái gì?” Trong lòng rất nghi hoặc, Lâm Lăng nhanh chóng quyết định mà hạ lệnh: “Tạm thời đừng đi xuống đáy vực sâu, ẩn nấp quan sát.”

Thu được mệnh lệnh, Kinh Kha lập tức thi triển Thuấn Gian Di Động, mang theo Lang Vương lao vào khu vực âm u, ẩn núp trong một khe đá.

Chỉ chốc lát sau, hơn mười bóng đen đều đến trên không nơi này.

Hai cường giả Thiên Ma mười cánh và mười hai võ giả Tử tộc cao cấp.

Số lượng này cũng không phải nhiều. Nhưng lấy chiến lực của Lang Vương và Kinh Kha thì chính diện tranh chấp với bọn họ cũng không phải chuyện có thể dễ dàng giải quyết.

“Còn có bốn canh giờ mới trời tối, thời gian đầy đủ.”


Nhìn một mảnh vực sâu đen nhánh thật lớn phía dưới, trong mắt cường giả Thiên Ma mười cánh cầm đầu dâng trào sự lạnh lẽo.

“Đi xuống.” Tiếng quát lạnh vang lên, đồng thời bọn họ đều không hẹn mà cùng đáp xuống.

“Rống! Rống! Rống...!!”

Nhưng ngay khi bọn họ lao xuống tầng trời thấp, hung thú Thánh giai chiếm cứ mảnh đất trung tâm này lập tức gào rống nhào tới.

Ong ——!

Lần này có mười hai võ giả Tử tộc tiến đến, xét về tu vi sức mạnh tinh thần thì hiển nhiên cực kỳ lợi hại, dao động năng lượng ẩn chứa tử khí âm u đột nhiên vô hình phóng xạ ra.

Chỉ thoáng chốc, những hung thú Thánh giai bị công kích linh hồn đã thống khổ kêu thảm thiết lên.

Nhưng hiển nhiên thương tổn này còn chưa đạt đến mức gi ết chết chúng nó, tiếng gào thảm thê lương dần dần trở nên phẫn nộ.


Nhưng nhận cơ hội này, hai gã Thiên Ma mười cánh tộc đã dẫn theo mười hai võ giả Tử tộc, thành công lao vào Thần Táng Chi Uyên, xông thẳng xuống đáy.

“Quả nhiên có cổ quái!” Lâm Lăng lập tức tập trung tinh thần, ra lệnh: “Kinh Kha, Lang Vương, mau cùng đi theo!”

Vèo vèo!

Chỉ thoáng chốc, hai bóng thú màu đen cũng theo sát mà lao xuống vực sâu.

Trong vực sâu tràn ngập sát khí màu đen nồng đậm, chỉ dựa vào mắt thường thì hoàn toàn không thể thấy rõ bất cứ thứ gì.

Tất cả chỉ có thể vận dụng linh thức, hoặc là cảm ứng bằng sức mạnh tinh thần.

“Hả? Sao còn có hung thú dám can đảm đuổi theo xuống đây?!”

Từ trước đến nay thành viên Tử tộc cực kỳ nhạy bén trong cảm ứng sức mạnh tinh thần, cho dù bọn Kinh Kha che giấu rất tốt, nhưng vẫn bị bọn họ nhận thấy.

“Số lượng bao nhiêu?” Ánh mắt cường giả Thiên Ma mười cánh cầm đầu hơi trầm xuống, lạnh giọng dò hỏi.

“Không nhiều lắm, hai con.” Một võ giả Tử tộc trong đó khàn khàn trả lời.

“Vậy không đáng ngại, chúng ta nắm chặt thời gian trước, phải hoàn thành nhiệm vụ trước khi trời tối!”
 
Chương 1545: C1545: Chương 1545


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Trong lòng suy tư, cường giả Thiên Ma mười cánh vẫn không áp dụng cáchngăn chặn bọn Kinh Kha.

Theo hắn ta thấy, so với đám Ác Ma vực sâu dưới vực sâu thì mức độ uy hiếp của hai con hung thú nhỏ hơn rất nhiều.

“Cho chúng nếm mùi đau khổ trước một chút, xem có bị dọa lui không.” Tên võ giả Tử tộc kia âm trầm cười, sau đó thi triển ra hai đòn công kích linh hồn, lao về hướng sương đen phía trên.

Nhưng với chiến lực hùng mạnh hiện nay của Kinh Kha và Lang Vương, sao một đòn công kích linh hồn của võ giả cảnh giới Thánh Vực có thể tổn thương được chúng.

Tinh thần chỉ hoảng hốt một chút rồi chúng đã nhanh chóng khôi phục lại.

“Xem ra đã bị phát hiện.”


Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một tia lạnh lẽo, cũng không cảm thấy thế nào.

Dù sao ở khu vực xung quanh Thần Táng Chi Uyên vốn trải rộng hung thú, sự tồn tại của bọn Kinh Kha sẽ không làm những tên đó nghi kỵ quaa1 lớn.

“Tạm dừng một hồi rồi đuổi theo.” Sau khi trầm ngâm một lúc, Lâm Lăng lại truyền lệnh lần nữa.

Kinh Kha và Lang Vương âm thầm gật đầu, sau đó lơ lửng trên hư không đen như mực, chờ đợi mệnh lệnh của chủ nhân.

“Không có động tĩnh, hẳn đã bị dọa chạy.” Tên võ giả Tử tộc kia nhếch miệng cười, lộ ra một loạt răng nanh màu đen, phối với khuôn mặt da bọc xương kia thì nhìn có vẻ cực kỳ khiếp người.

“Hừm, tăng nhanh tốc độ đi!”

Cường giả Thiên Ma mười cánh tán thưởng nhìn đối phương một cái, mười cánh sau lưng chợt rung lên, dòng khí mạnh mẽ kích động, tốc độ đang giảm xuống đột nhiên tăng vọt.


Tốc độ của những tên cường giả Thiên Ma mười cánh còn lại cũng không kém cỏi chút nào. Nhưng phi hành với tốc độ cao nhất này lại làm khổ những võ giả Tử tộc kia. Dù sao bọn họ vốn là tộc đàn am hiểu tu luyện sức mạnh tinh thần, thân xác không hùng mạnh, tất nhiên thể lực cũng kém hơn tộc Thiên Ma.

Sau chừng một canh giờ, rốt cục bọn người kia cũng đến cái đáy vực sâu, sau khi mấy viên dạ minh châu cực lớn lơ lửng dâng lên, khu vực xung quanh lập tức đập vào mi mắt.

Nhìn vô số những bóng đen rậm rạp, đồng tử trong mắt bọn họ hơi co lại, vẻ mặt hiện rõ một tia sợ hãi. Bởi vì những bóng đen đó đều là người thủ vệ do Vị Diện Chi Thai diễn sinh ra, Ác Ma vực sâu.

Thực lực của mỗi một con sinh vật hắc ám đều có thể sánh ngang với cảnh giới Đế Tôn.

Nếu chờ đến trời tối thức tỉnh thì cảnh tượng đó sẽ cực kỳ kh ủng bố.

“Chúng ta chỉ có hai canh giờ, mau tìm được cửa đá phong ấn kia!”

Hai gã cường giả Thiên Ma mười cánh không chút đình hoãn, mỗi người lập tức lao đến hai bên trái phải.

Mười hai võ giả Tử tộc cũng chia thành hai đội ngũ, đi theo cường giả Thiên Ma mười cánh tương ứng. Chúng hồn nhiên không biết có hai con thú nhỏ màu đen đã lặng lẽ bò trên vách đá đến đây.

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
Chương 1546: C1546: Chương 1546


Lang Vương cũng không am hiểu năng lực ẩn nấp. Cho nên trong lần theo dõi này, Lâm Lăng bảo Kinh Kha mở ra hình dạng ẩn thân, theo sát phía sau, âm thầm đi theo đội ngũ do cường giả Thiên Ma mười cánh kia cầm đầu.

“Tìm được rồi, chính là nơi này!” Chỉ chốc lát, tiếng nói mừng rỡ vang lên.

Chỉ thấy cuối cùng những tên đó kia đã đến trước một cánh cửa đá viễn cổ.

Tuy trên đó phủ kín tro bụi, nhưng chất liệu cửa đá được đúc thành từ huyền thiên thạch thiên ngoại, mặc dù đã trải qua cả vạn năm, nhưng vẫn cực kỳ kiên cố.

Mà ở điểm trung t@m hội tụ phù văn rõ ràng có một cái lỗ tương tự như lỗ khóa. Nhưng hiện giờ trong cái lỗ sớm đã chất đầy cát bụi.

Hô ——!

Tên Thiên Ma mười cánh cầm đầu tùy tiện vung tay lên, ma khí màu đen tràn ngập, trong nháy mắt đã hình thành một luồng khí mạnh mẽ, trực tiếp dọn sạch cát bụi trong cái lỗ đó.


Sau đó, hắn ta lấy ra bốn cái chìa khóa hình thoi, nhưng dựa theo kích thước của chìa khóa thì lại cần năm cái mới có thể vừa được.

“Gom đủ bốn cái.” Thấy thế, Lâm Lăng khẽ nhướng mày, sau đó cũng lấy ra một vật bằng đó từ không gian trữ vật.

Hắn đạt được chìa khóa kia từ một đệ tử Cửu Huyền Tông vào vạn năm trước khi rèn luyện bên ngoài Thần Táng Chi Uyên.

Lúc ấy bởi vì không thể gom đủ năm khối nên chỉ có thể vận dụng công năng hệ thống, tốn năm ngàn vạn kếch xù mới mở ra phong ấn cửa đá.

“Xem ra lúc này có thể giảm một mục chi tiêu.”

Mượn dùng thị giác của Kinh Kha, ánh mắt Lâm Lăng chớp động, nhìn chằm chằm vào bốn cái chìa khóa hình thoi trong tay tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một ý cười.


Lần trước tiến công Thông Thiên Tháp, quân đoàn Ám Ma của hắn tổn thất hơn phân nửa, lần này tiết kiệm năm ngàn vạn, đúng lúc có thể mở rộng số lượng quân đoàn sủng vật lần nữa.

Đương nhiên, điều kiện tiền đề là xử lý bọn người kia, cướp lấy bốn cái chìa khóa hình thoi còn lại.

“Xem bọn chúng muốn làm trò gì trước đã.”

Lâm Lăng dựa vào thị giác dùng chung với sủng vật, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cảnh tượng trước mắt.

Hắn không tin chỉ có bốn chìa khóa hình thoi thì có thể mở ra phong ấn cửa đá này.

“Tìm được rồi, ở hướng bên trái, mau chạy lại đây.”

Trong nhẫn không gian của tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia lao ra một lá bùa màu đen, sau đó cháy lên để truyền âm.

“Không được, nếu để bọn chúng hội tụ, đợi lát nữa muốn đánh chết hết thì có chút khó khăn.” Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, nếu muốn gi ết chết thì hắn không muốn có con cá lọt lưới nào cả.

“Ra tay!” Trong lòng Lâm Lăng lập tức đanh lại, trực tiếp hạ lệnh tiêu diệt.
 
Chương 1547: C1547: Tử tộc cực kỳ khiếp sợ


Kinh Kha luôn nấp trong chỗ tối tăm vận sức chờ phát động không có chút trì trệ mà đột nhiên thuấn di đến gần tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia, lưỡi dao sắc nhọn hung hăng đảo qua.

Xẹt ——!

Đợi đến khi cường giả Thiên Ma mười cánh phản ứng kịp thì lập tức cảm thấy cổ đau xót, có một hơi nóng ấm bắn tung tóe ra từ cổ họng.

Sáu gã võ giả Tử tộc bên cạnh không khỏi hoảng sợ, bởi vì bọn họ kinh hãi phát hiện trên cổ cường giả Thiên Ma mười cánh trước mắt đã bị cắt ra một vết máu màu đỏ tươi.

Lượng máu tươi phun trào ra cũng bắn đầy người bọn họ.

Đợt ám sát đột nhiên xảy ra cũng khiến những võ giả Tử tộc cực kỳ khiếp sợ.

Xẹt!


Ngay sau đó lại là một ánh sáng đen xẹt qua, đầu một võ giả Tử tộc trong đó đột nhiên bị cắt thành hai mảnh từ chính giữa, linh hồn cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Lúc tập kích này không phải là do Kinh Kha, mà là Lang Vương!

Sau khi hai con thú hiện ra, năm tên võ giả Tử tộc còn lại mới tỉnh táo lại từ hoảng sợ. Khó có thể tưởng tượng, kẻ ra tay tập kích lại là loài thú nhỏ quỷ dị này!

Ngay lập tức, bọn họ vội vàng thi triển công kích linh hồn, năm tử khí âm u đột nhiên lao vút đi.

Nhưng ngay thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Kinh Kha đột nhiên thi triển kỹ năng ‘Cơ Giới Liệt Thể’.

Hơn mười ‘Kinh Kha nhỏ’ màu đen lập tức phân tán ra, chợt lóe rồi khởi xướng thế công sắc bén, trực tiếp cho năm tên võ giả Tử tộc kia một kích trí mạng.

Cùng lúc đó, bốn cái chìa khóa hình thoi cũng bị một con ‘Kinh Kha nhỏ’ trong đó cướp lấy, bỏ vào hệ thống trữ vật không gian của Lâm Lăng.


Mà tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia đã che lại cổ họng bị cắt đứt rồi ngã xuống mặt đất.

Với loại cường giả cấp bậc như hắn ta, vết thương máu thịt này vốn còn không đến mức bị đánh chết, nhưng chết người là trong thế công của Kinh Kha tồn tại ‘Độc Tố Trí Mạng’.

Trong nháy mắt miệng vết thương trên cổ vỡ ra, một nọc độc trí mạng theo đó mà ăn mòn vào trong cơ thể, phá hư gân mạch, nội tạng toàn thân, ngay cả ma linh trong cơ thể cũng bị thương nặng. Giờ phút này chỉ có thể thoi thóp nằm trên mặt đất, không còn chiến lực.

Lang Vương dung ánh mắt u ám lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào cường giả Thiên Ma mười cánh trên mặt đất, một luồng hắc viêm bỗng dưng gào thét lao xuống từ đao chi này.

Nó đang vận dụng thuật sưu hồn, đồng thời thuận tiện mà cắn nuốt.

Trong đầu Lâm Lăng lập tức nhận được tin tức Lang Vương thu hoạch được từ thuật sưu hồn. Nhưng lúc này, hắn không có tâm tư tiêu hóa ký ức trong đó. Nhân lúc đội ngũ khác còn chưa đuổi tới, hắn lập tức thao túng Kinh Kha và Lang Vương lao về hướng Ác Ma vực sâu gần đó, bắt đầu vận dụng ‘Sức mạnh tài phú’ thu chúng vào hệ thống sủng vật.

Năm ngàn vạn mà hắn mượn được từ Lôi Mông lập tức tiêu hao hầu như không còn.

Dựa theo phí dụng mỗi con Ác Ma vực sâu một trăm vạn, số lượng thu phục tổng cộng là năm mươi con.

“Sao lại thế này?!”
 
Chương 1548: C1548: Ngụy thần tộc


Lúc này, tên cường giả Thiên Ma mười cánh còn lại đã dẫn sáu gã võ giả Tử tộc đến nơi này.

Khi nhìn thấy đồng bọn chết thảm trước mắt, bọn họ không khỏi chấn động, cảnh giác nhìn quét khắp nơi, rất nhanh đã nhắm vào Kinh Kha và Lang Vương.

“Chẳng lẽ là hai con hung thú trước đó phát hiện ở phía trên, chính là chúng nó?!”

Nhìn hai con thú nhỏ này, trong lòng bọn họ kinh nghi, trong ấn tượng chưa từng gặp qua loại thú quỷ dị như thế. Hơn nữa còn g iết chết đội ngũ có thực lực tương đương với bọn họ trong thời gian ngắn như vậy.

“Lui!” Trong lòng nghĩ như vậy, hiển nhiên tên cường giả Thiên Ma mười cánh cầm đầu cực kỳ quyết đoán, lập tức dẫn đầu nhảy dựng lên.

Sáu gã võ giả Tử tộc còn lại cũng không chút trì hoãn mà vội vàng phi thân lao lên.

“Rống!” Nhưng ngay sau đó, từng tiếng gào rống hung ác ầm ầm vang vọng ở đáy vực sâu.

Ngay sau đó, mấy chục bóng đen khổng lồ cùng đột nhiên nhảy dựng lên.


Cái gì?!

Thấy thế, đồng tử của tên cường giả Thiên Ma mười cánh và sáu gã võ giả Tử tộc kia chấn động kịch liệt, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Tính thời gian thì hiện tại còn chưa tới trời tối, sao những Ác Ma vực sâu đó đột nhiên thức tỉnh?!

“Trốn! Mau trốn!!”

Tiếng la sợ hãi kinh hoảng lập tức vang lên, bọn họ tăng tốc độ lên tới cực hạn, sao dám giao chiến với đám sinh vật hắc ám đáng sợ kia.

Oanh! Oanh! Oanh...!!!

Nhưng tốc độ của Ác Ma vực sâu càng nhanh, dòng khí cực mạnh giống như đạn pháo, trong mấy phút ngắn ngủn đã lao theo, cũng hình thành thế bao vây tiễu trừ.


Có lẽ do Ác Ma vực sâu cũng không có ý thức linh hồn tồn tại nên công kích linh hồn của võ giả Tử tộc hoàn toàn không có chút tác dụng nào với chúng nó.

“A a a!!!”

Sau đó, cuộc chiến giữa hai bên đã nhanh chóng kết thúc trong mấy tiếng kêu thảm thiết.

Sáu gã võ giả Tử tộc đều bị mổ bụng, thậm chí vặn gãy đầu.

Bởi vì tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia phản kháng kịch liệt nên cái chết càng thê thảm, cả xương và thịt của mười cánh tay màu đen bị trực tiếp xé xuống, miệng cũng bị bẻ ra hai bên, cực kỳ máu me.

Kẻ địch đều bị diệt sạch, Lâm Lăng đã không còn e ngại gì nữa, hắn bắt đầu điều động ra những kí ước của Thiên Ma mười cánh lúc trước.

Sau một lúc thâm nhập dò xét kĩ càng, thần sắc trên mặt Lâm Lăng nhất thời trở nên chết lặng.

Từ trong mớ tin tức đó hắn biết được hai gã Thiên Ma mười cánh và võ giả của Tử tộc đều bị chúng phải nô ấn.

Nhưng nhũng nô ấn đó vẫn chưa có thần lực, cho nên vẫn chưa được coi là Ngụy Thần tộc.

Đơn giản mà nói, bọn họ đều không lệ thuộc trực tiếp vào Thần tộc mà đúng hơn là làm nô lệ cho Ngụy Thần tộc.
 
Chương 1549: C1549: Chương 1549


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Còn về ai là người khiến bọn họ mang dấu nô ấn thì chắc chắn đều là những kẻ nắm quyền cai trị từng tộc khác nhau.

Cũng chính là thủ lĩnh của Tử tộc, là Ma Hoàng Thiên Ma mười cánh.

Có thể thấy rằng Ma Hoàng cung và Tử tộc ngày nay đều bị những tên ở Ngụy Thần tộc đó xoay trong lòng bàn tay, trong đó chắc hẳn bao gồm cả tộc người thú, tộc Man Thạch và các thế lực của tộc Cự Ma,

Nếu không, bọn họ với địa vị và quyền thế ngập trời như vậy thì cần gì phải gắn thêm nô ấn, làm vậy chẳng qua để khiến đám thuộc hạ phải trung thành tuyệt đối.

“Nếu là như vậy, chuyến này Trần Tấn trở về Ma Hoàng cung chẳng phải rất nguy hiểm hay sao?!”

Sắc mặt Lâm Lăng trở lên rét lạnh, hắn không khỏi lo lắng với tình cảnh tiếp theo của Trần Tấn.


Rõ ràng chính hắn cũng không ngờ rằng những thế lực nhỏ còn sót lại của tháp Thông Thiên năm đó sau khi trải qua cả vạn năm lại bành trướng thế lực kinh khủng như vậy!

“Trước đó lúc tạm biệt nhau, máy bay biến hình chiến đấu của ta đã gửi tin tức cho Trần Tấn phía bên đó, vì vậy cho dù lúc đó không ứng phó nổi thì hắn chắc cũng sẽ bắt được liên lạc với ta.”

Nhớ tới điều này, Lâm Lăng ngược lại cũng chẳng đoái hoài đến việc này nhiều làm gì, hắn bắt đầu chuyển mối quan tâm của mình đến tình hình của đám Kinh Kha.

Dưới sự điều khiển của hắn, một con Thâm Uyên Ám Ma trong số đó đã nôn ra năm chiếc chìa khóa hình thoi hợp lại thành một thể rồi bỏ vào lỗ hổng bên trong cổng đá.

Uỳnh----!

Trong thoáng chốc, phong ấn bên trong cổng đá giống như chạm được tới năng lượng sâu trong đó, những phù văn bên trong nhanh chóng động đậy, rồi đột nhiên lóe lên những ánh sáng chói mắt.


Sau đó nghe thấy một tiếng “Uỳnh” vang lên, cánh cổng đá cả vạn năm bụi bay mịt mù bắt đầu từ từ mở ra.

Khung cảnh bên trong cánh cửa vẫn là một thông đạo tương tự như năng lượng của không gian, với những làn sóng lung linh và một cảm giác thị giác mơ hồ.

Cơ thể Lang Vương thoắt một cái bay vào trong.

Còn Kinh Kha phụ trách ở bên ngoài rút chìa khóa ra một lần nữa, sau đó lại nhìn thấy ánh sáng phù văn ở trên cánh cổng trở nên tối om trong nháy mắt, chậm rãi khép lại lần hai.

“Thu đội.”

Thần thức Lâm Lăng khẽ ra lệnh, sau đó Kinh Kha cùng với mười Thâm Uyên Ám Ma đều bị thu vào không gian hệ thống sủng vật.

Mà lúc này Lang Vương đang ở bên trong thông đạo năng lượng không gian, Lâm Lăng không có vội vàng muốn chia sẻ cảm ứng cùng với nó.

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
Chương 1550: C1550: Lâm lăng dẫn động


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Vù!

Đột nhiên, một mô-đun hệ thống định vị xuất hiện trong đầu Lâm Lăng.

Có hai đốm sáng nhỏ trên đó, một màu đỏ và một màu trắng.

Chấm đỏ tương ứng với vị trí hiện tại của hắn và chấm nhỏ màu trắng là khu vực đặt máy bay chi3n đấu biến hình.

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app . Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là .com.vn. Vui lòng đọc tại app để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).

Lúc này hắn thấy chấm đỏ đang dùng một tốc độ cực nhanh để di chuyển tới hướng Tây Bắc.

Dựa theo bản đồ của đại lục Thương Khung thì nơi đó chính xác là vị trí địa lí của Ma Hoàng cung.


Nhìn tốc độ di chuyển nhanh chóng như vậy hẳn là chưa đạt tới đích.

“Hệ thống, kết nối với máy bay chi3n đấu biến hình ‘Kinh Cương’.”

Một tiếng niệm thầm vang lên, hệ thống rất nhanh sau đó tìm kiếm đến hệ thống điện tử thông minh của Kim Cương.

“Chủ nhân, mệnh lệnh của ngài là gì?”

Ngay sau đó, giọng nói của Kim Cương vang lên.

“Bay ra khỏi nhẫn trữ vật.”

Lâm Lăng lập tức ra lệnh. Cùng lúc đó, Trần Tấn người đang bay trên bầu trời cao, đột nhiên cảm thấy một chiếc nhẫn trữ vật trên tay phải của mình rung động nhẹ.

Hử?


Trần Tấn nhướng mày, thân hình chợt dừng lại ở giữa không trung.

Còn chưa có thời gian để suy nghĩ về những gì đang xảy ra, một đạo quang ảnh đột ngột bay ra khỏi nhẫn trữ vật, và ngay lập tức lơ lửng trước mặt Trần Tấn trong hình thức chiến đấu cơ học của Kim Cương.

"Lâm Lăng dẫn động?"

Thấy thế, Trần Tấn hơi kinh ngạc.

Bởi hắn biết rằng mấy linh khí bảo bối này của Lâm Lăng rất khác thường, hắn cũng không quá kinh ngạc về điều này.

Dù gì phạm vi truyền âm của truyền âm bị giới hạn bởi khoảng cách, cho nên trước khi rời đi, Lâm Lăng cố ý giao thứ này cho chính mình, chỉ là để sau này liên lạc với nhau dễ dàng hơn.

“Lâm Lăng, có chuyện gì vậy?”

Trần Tấn thử hỏi.

“Ừm, ta có chuyện quan trọng muốn nói với huynh.”

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
Chương 1551: C1551: Chương 1551


Không ngờ, Ma Hoàng đại nhân, người mà hắn luôn trung thành trong quá khứ, hóa ra lại là một Ngụy Thần tộc!

Đối với việc ngay từ đầu hắn không bị ép buộc phải gắn mác nô lệ, Trần Tấn không cảm thấy quá ngạc nhiên.

Dù gì thì lúc đó hắn cũng chỉ là một Thiên Ma sáu cánh cấp trung, thực lực cũng không đủ để ma hoàng nhìn vào mắt.

Tuy nhiên những thập cánh thiên ma cường giả cấp cao đó, e rằng tất cả đều phải gánh chịu bị vậy. . Chap 𝓶ới luô𝗇 có 𝒕ại ~ 𝒕ru𝓶𝒕ruy𝑒 𝗇.v𝗇 ~

"Nếu là như vậy, phụ thân ta, còn có anh cả bọn họ..."

Trong lúc suy tư, Trần Tấn trong lòng ngẩn ra, có linh tính không tốt.

Bởi vì trong gia tộc của hắn, có hai người đã đạt tới cấp độ Thiên Ma mười cánh, đó là cha và anh cả của hắn.


“Mẹ kiếp!” Trần Tấn hai tay nắm chặt, trong mắt hiện lên một tia tức giận không kiềm chế được.

“Sau khi trở về, ngươi nên cẩn thận một chút, nhất là bây giờ ngươi còn đang dùng thân phận con người trở về nên càng nguy hiểm.”

Lâm Lăng nghiêm nghị cảnh cáo, “Nếu không, ngươi không nên đi Ma Hoàng cung.”

Trần Tấn gật đầu, “Đừng lo lắng, ta có biện pháp của chính mình.”

“Ta muốn thấy Ma Hoàng Cung ngày nay rốt cuộc là cất giấu bao nhiêu Ngụy Thần tộc.”

Tình hình hiện tại đã liên quan đến sự an toàn của các thành viên trong gia đình, cũng như người cha và đại ca đáng kính nhất, và hắn sẽ không thu mình lại dù chỉ là một chút.

“Được rồi.”


Lâm Lăng khẽ thở dài, sau đó cảnh cáo, “Nếu phát hiện có chuyện gì bất ngờ, lập tức chạy đi, đến Đông Huyền Châu tìm tôi.”

“Hoặc là, có thể đến tộc Hỏa Phượng ở Đông Khuyết Châu tạm lánh một thời gian.”

Trần Tấn yên lặng gật đầu, với đôi mắt lạnh lùng kia, hắn không đoán được hiện tại đang nghĩ gì.

Đối với người băn khoăn về điều này là Lâm Lăng cũng không có chặt đứt tương thông điện tử thông minh với Kim Cương, hắn định cùng Trần Tấn đi đến Ma Hoàng cung.

Nhìn hoàn cảnh xung quanh, máy bay đã tiến vào lãnh thổ của tộc Thiên Ma rồi.

Sau một chuyến bay nữa, có thể đến được cung điện Ma Hoàng cung!

Nhận ra điều này, Trần Tấn không từ chối, sau đó lấy ra một chiếc áo choàng lớn màu đen từ trong nhẫn trữ vật, khoác lên người Kim Cương và phủ lên cơ thể cơ khí bằng kim loại.

Với hình dáng cao to của Kim Cương, trông giống với Ma tộc.

“Đi thôi!” Sau đó một tiếng hô lạnh lẽo vang lên, hai bóng người một lớn một nhỏ đột nhiên lên đường.
 
Chương 1552: C1552: Chương 1552


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh



[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
Chương 1553: C1553: Chương 1553


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh



[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
Chương 1554: C1554: Chương 1554


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh



[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
Chương 1555: C1555: Chính điện của châp sự đường


Chính điện của Châp Sự Đường.

Lâm Lăng mở mắt cắt đứt tầm nhìn chung với Lang Vương, nhưng không đưa nó vào không gian thú cưng hệ thống.

“Lang Vương mau đến khu vực gần Ma Hoàng cung chờ lệnh.”

Nghĩ xong, Lâm Lăng gửi lệnh.

Đông Huyền Châu cách Ma Hoàng rất xa, nếu có chuyện gì bất ngờ xảy ra với Trần Cẩm, muốn cứu hắn nhưng đã quá muộn.

Vì vậy, hiện tại chỉ có thể để cho Lang Vương bay từ Thần Táng Chi Uyên đến đó, nếu có việc khẩn cấp thì còn có thể ứng cứu kịp thời.

“A Nguyên, lập tức thông báo cho cửu đại điện Các chủ cùng nhau tới gặp ta.”

Lập tức, Lâm Lăng vang lên một thanh âm, trầm giọng nói: “Vệ bình thản Tần Vũ bọn họ cũng mời bọn họ cùng đến đi.”


Khoảng một lúc sau. Tất cả những người được triệu tập đã đến sảnh chính của Chấp Sự Đường.

Bây giờ đối mặt với Lâm Lăng, Phong Khinh Dương và Ngụy Bách bọn họ đều có vẻ mặt là kinh ngạc, sau khi tiến vào đại sảnh chào hỏi, bọn họ hơi cúi đầu không dám nhìn Lâm Lăng.

"Lão đại, hơn nửa đêm đột nhiên bảo chúng ta tới đây là có việc gì gấp sao?"

Cổ Vân Nhạc hiếu kỳ dò hỏi.

“Chẳng lẽ đã tìm được vị trí cụ thể của không gian hỗn độn phù châu rồi?”

Tần Vũ dường như đã nghĩ ra điều gì, không khỏi hỏi.

Lâm Lăng thờ ơ gật đầu, "Tôi đã tìm thấy nó, nhưng tình hình tồi tệ hơn chúng tôi nghĩ."

." Gì?!”


Nghe vậy, vẻ mặt của mọi người thay đổi rất nhiều. . truyện teen hay

Theo cách này, không có nghĩa là thế giới nơi con người sinh sống sẽ hoàn toàn chìm vào cuộc tàn sát bất tận chống lại các chủng tộc khác?!

Nghĩ đến đây, Vệ Quý Nguyên và Phong Khinh Dương và những người khác trở nên ngưng trọng.

Mọi thứ, như Lâm Lăng nói, trở nên vô cùng tồi tệ.

"Thánh tử điện hạ, tiếp theo chúng ta phải làm gì?”

Vệ Quý Nguyên ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Lăng, vẻ mặt bình tĩnh xin chỉ thị.

Dù là một vạn năm trước hay ở thời đại này, sự tồn tại của Lâm Lăng vẫn luôn giống như tâm phúc của ông.

“Buông hết tài nguyên trong môn ra, để đệ tử nhanh tu luyện.”

Lâm Lăng trầm tư một hồi rồi nói: “Còn nữa, hãy phơi bày tất cả sự thật và truyền bá cho các võ lâm và thế lực đế quốc ở Đông Huyền Châu. ”

Nghe vậy, Vệ Quý Nguyên hơi biến sắc mặt, hiển nhiên là hắn lo lắng chuyện này.

"Thánh tử điện hạ một khi làm như vậy, e rằng sẽ khiến ngoại giới hoảng sợ.”
 
Chương 1556: C1556: Có ai không


Chín vị điện Các chủ cũng cảm thấy có chút đột ngột trước yêu cầu này.

Suy cho cùng, loài người ở vùng đất này vẫn luôn sống trong một thế giới không có khủng hoảng, nhưng đột nhiên nghe được tin tức như vậy có thể khó chấp nhận trong một khoảng thời gian ngắn, thậm chí có thể gây ra nhiều xáo trộn.

“Ta biết.”

Lâm Lăng thờ ơ nói, “Nhưng ít nhất, bọn họ sẽ có ba tháng để điều chỉnh tâm lý, chuẩn bị đối phó với ngoại tộc. Đối mặt với sự xâm lược của chủng tộc khác, hiệu quả còn mạnh hơn nhiều. ”

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app . Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là .com.vn. Vui lòng đọc tại app để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).

Nghe vậy, Vệ Quý Nguyên gật đầu đồng ý, " "Thánh tử điện hạ nói đúng, dù sao ta sớm muộn gì cũng phải biết, hiện tại chuẩn bị trước tốt hơn, đề phòng thương vong, tổn thất giảm thiểu."

Chợt nhìn Ngụy Bình, nghiêm mặt nói: "Ngươi hãy tiến hành điều động các thành viên của chấp sự áo trắng, truyền bá cho các vương triều và quân đội. Nếu ai dám che giấu sự thật sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.”

“Vâng.”


Ngụy Bình trịnh trọng gật đầu, lập tức ra khỏi đại sảnh bắt đầu hành động.

Hắn ý thức rất rõ tính chất nghiêm trọng của vấn đề này, và mọi việc cần làm lúc này phải được tiến hành ngay lập tức.

Rốt cuộc, ba tháng là quá ngắn!

“Cuộc xâm lược của dị tộc, mục tiêu tấn công chính rất có thể là nhằm vào Cửu Huyền đảo của chúng ta.”

Lâm Lăng liếc nhìn chín cung chủ, dặn dò: “Vì vậy, trong lúc có thời gian, các ngươi phải củng cố đội hình hộ vệ trên đảo.”

“Tuân lệnh, Thánh Tử điện hạ.”

Phong Khinh Dương đám người không dám lơ ​​là, cũng nhanh chóng thi hành.

Sau khi mọi chuyện được giải thích hợp lý, Lâm Lăng mang theo Mười Hai Huyết Vệ, rời khỏi đảo Cửu Huyền và bay thẳng đến lãnh địa hỗn loạn.


Rõ ràng, Lâm Lăng có ý định giao Quân đoàn Cuồng tộc cho Mười hai Huyết vệ trong giai đoạn này.

Hơn nữa, với sự phụ trách của Mười hai Huyết vệ, cho dù các tộc ngoại xâm chiếm một cách toàn diện, họ vẫn có thể phát huy rất nhiều sức mạnh trong Lãnh địa hỗn loạn.

Dọc đường.

Lâm Lăng hiển nhiên cảm thấy được phía sau luôn có dao động hơi thở nào đó đang bám theo trong bóng tối.

Mặc dù được che giấu rất kỹ nhưng tên đó vẫn bị phát hiện một cách nhanh chóng.

Và hơi thở này, hắn không xa lạ.

“Đi ra đi.” Lâm Lăng đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn khoảng không phía sau.

"Có ai không?"

Mười hai Huyết vệ nhìn hơi giật mình, nhưng không thấy dấu vết trong khoảng không bao la.

Vù!
 
Chương 1557: C1557: Chương 1557


Tuy nhiên, ngay sau đó, không gian trống rỗng ban đầu đột nhiên biến dạng nhẹ, và một bóng người xuất hiện.

Vóc dáng yêu kiều, cao ráo, đoán chừng là nữ.

Lâm Lăng hai mắt hơi híp lại, là Đào Linh!

“Chủ mẫu.”

Nhìn thấy điều này, Thập Nhị Huyết Vệ vội vàng cúi đầu.

"Quả nhiên là nàng."

Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên, nhưng hắn khá tò mò về chiêu thức tàng hình của Tao Ling, bèn hỏi: “Làm sao nàng lại biết ẩn thân vậy?”

“Là trái ác quỷ ấy được từ hệ thống rút thăm trúng thưởng.”

Đào Linh cười ngọt ngào. “Là trái ác quỷ tàng hình của One Piece?!”


Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng lóe lên. Là một người hâm mộ sắt đá One Piece, hắn chắc chắn hiểu rất rõ sức mạnh siêu việt của loại trái cây này. Nó không chỉ có thể làm cho bản thân trở nên trong suốt mà còn có thể làm cho những vật thể tiếp xúc với cơ thể mình trở nên trong suốt.

"Tối hôm qua ta mới bốc được cái này, muốn khoe với chàng, nhưng vì chàng bận nên không thèm khoe nữa."

Đào Linh bay lại gần và cười nhẹ. “Chàng định đi đâu vậy?”

Sau mười năm mất tích, Đào Linh hiển nhiên có chút nhạy cảm với tung tích của Lâm Lăng, giống như sợ lại phải chia tay.

“Lãnh vực hỗn loạn, nếu nàng không có việc gì hãy đi cùng ta nhé, ghé qua nơi ta lớn lên và học viện Thiên Diễn.”

Lâm Lăng có thể nhìn ra suy nghĩ của Tao Ling, và chủ động mỉm cười mời nàng.

Dù sao chuyến đi này cũng không có nguy hiểm gì, coi như là một chuyến đi chơi.

Dù sao ba tháng nữa, một khi kết giới không gian của Đông Huyền Châu biến mất, bọn họ sẽ không thoải mái như bây giờ.

“Được.”


Đôi mắt của Đào Linh chớp chớp, nàng ta đồng ý và nắm lấy cánh tay của Lâm Lăng, tràn đầy hạnh phúc.

“Vì sẽ đến học viện Thiên Diễn, nên không thể thiếu bốn người chúng ta.”

Ngay khi Lâm Lăng và những người khác chuẩn bị rời đi, tiếng cười sảng khoái đột nhiên vang lên từ phương trời xa.

Ngay sau đó, một trận gió lớn vang lên, năm bóng người bay tới với tốc độ cực nhanh.

Tần Vũ, Lôi Mông, Cổ Vân Nhạc. Cùng với Viêm Tâm Nguyệt.

Tuy nhiên, lúc họ bay đến gần, lúc hai người Lâm Lăng đang tay trong tay, rõ ràng thần sắc Viêm Tâm Nguyệt có chút mất tự nhiên.

Có điều không có một chút ghen tị gì trong đôi mắt trong sáng và xinh đẹp của nàng ta.

“Ba người này lại mang theo Tiểu Nguyệt đến sao?”

Nhìn thấy điều này, Lâm Lăng hơi giật mình, không nghi ngờ gì nữa, hắn đã bị sự xuất hiện của Viêm Tâm Nguyệt và xấu hổ.

Dù sao thì hơn mười năm trước, mối quan hệ của hắn và Viêm Tâm Nguyệt rất mập mờ, rất có thể họ sẽ đến với nhau. Nhưng cuối cùng, họ đã bỏ lỡ nhau.

“Chị Đào Linh, chị không phiền nếu chúng ta đi cùng chứ?”

Viêm Tâm Nguyệt nhẹ giọng hỏi, có chút xấu hổ.
 
Chương 1558: C1558: Chơi trò chơi lời thật lòng


“Làm sao phiền chứ, đến rất đúng lúc, ta sẽ có bạn suốt chặng đường.” Đào linh từ trước đến nay tính tình rộng rãi, làm gì có âm mưu gì.

Khi nàng nhìn thấy Viêm Tâm Nguyệt xuất hiện, nàng lập tức buông tay Lâm Lăng, vui sướng nhảy dựng lên.

Mặc dù biết Viêm Tâm Nguyệt có một quá khứ không rõ ràng với Lâm Lăng trước đây, nhưng Đào Linh từ đầu đến cuối không có thù oán gì, và hoàn toàn coi nàng như em gái. Dù sao trước khi Lâm Lăng tới Cửu đại điện tông, hai người bọn họ đã quen biết nhau, có quan hệ thân thiết.

Tình bạn giữa hai bên đương nhiên sẽ không vì tình mà từ chối.

Nếu Viêm Tâm Nguyệt bằng lòng, Đào Linh thậm chí không ngại hai bà phục vụ một chồng.

Bởi vì, Lâm Lăng thực lực trong lĩnh vực đó quá mạnh. Chỉ có một mình nàng, mỗi lần như vậy nàng đều kiệt sức, nếu Viêm Tâm Nguyệt tham gia cùng nàng thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, đây là điểm mấu chốt của Đào Linh.

Người phụ nữ thứ ba xuất hiện, tuyệt đối không!

Lâm Lăng liếc nhìn hai mỹ nữ đã ướt sũng bên nhau, nếu biết được suy nghĩ của Đào Linh lúc này, có lẽ hắn sẽ cảm thấy chạnh lòng.

Hai người phụ nữ cùng phục vụ một chồng, đó là niềm mơ ước của nhiều người đàn ông trên thế giới.


Do số lượng người trong chuyến đi này ngày càng đông nên để thuận tiện cho chuyến đi, Lâm Lăng đành phải triệu hồi Long Nha làm thú cưỡi.

Phần lưng của con rồng khổng lồ được bao phủ bởi lớp vảy rồng đen cứng, khiến nó trở thành một nơi tuyệt vời để mọi người ngồi tụ tập lại với nhau.

Ngay cả khi đốt lửa trại trên lưng rồng để nướng thịt, thì sức nóng hoàn toàn không gây đau đớn cho rồng.

Bằng cách này, trong khi mọi người uống rượu và ăn thịt, họ trò chuyện và cười đùa, như thể trở lại thời kỳ thanh xuân hơn mười năm trước.

Họ sẽ không nói một cách thận trọng vì thực lực của mỗi người khác nhau, và họ sẽ mở rộng trái tim của mình và chơi tự do.

Cho đến khi màn đêm buông xuống, mọi người ngồi quây quần bên đống lửa cùng nhìn lên bầu trời đầy sao, không khí vô cùng hòa hợp.

Tuy nhiên, để tránh gây hiểu lầm, Viêm Tâm Nguyệt luôn cố tình ngồi ở vị trí cuối cùng và cố gắng giữ khoảng cách với Lâm Lăng.

"Nút thắt này trong lòng Tâm Nguyệt phải do lão đại tự mình giải quyết. Với tư cách là huynh đệ, ta sẽ giúp huynh."

Nhận thấy được điểm này, Cổ Vân Nhạc trong lòng cảm khái một tiếng, lập tức trở nên chịu trách nhiệm về bầu không khí có mặt tại hiện trường, dỗ dành mọi người.


Chơi trò chơi lời thật lòng.

"Thằng nhóc này, đều tuổi này rồi mà vẫn kỳ quặc như vậy. Còn dùng thủ đoạn kén gái lấy ra trêu đùa."

Tần Vũ dường như đoán được suy nghĩ của Cổ Vân Nhạc, cũng gật đầu cười toe toét, "Được rồi, ai không nói sự thật sẽ là chó! "

" Được rồi, ta sẽ tham gia. "

Đào Linh khá thích thú và ngay lập tức đồng ý.

Thấy thế, Lâm Lăng, Lôi Mông và Viêm Tâm Nguyệt, cũng đều không thể làm gì khác hơn là đáp ứng.

Về phần mười hai huyết vệ, họ không tham gia trò chơi này, và họ đều đứng ở trên lưng rồng và có nhiệm vụ đứng canh.

Ngay lập tức, Cổ Vân Nhạc lấy ra sáu lá bùa trắng và nói với một nụ cười, "Chúng ta thả giọt máu của cuộc đời mình lên tờ lá bùa này. Phù văn trên đó có thể phát hiện ra những dao động trong lòng họ. Một khi họ nói dối, họ sẽ bốc cháy trên tại chỗ. ”

Nghe vậy Lâm Lăng khẽ nhướng mày, xác thực loại giấy bùa này có thể so với máy phát hiện nói dối.

Sau đó, mọi người cũng hợp tác, và họ đều bôi một giọt tinh huyết của mình lên tờ bùa tương ứng của mình.

Khi tinh chất máu tan vào trong đó, những phù văn trên tờ giấy trắng lập tức hiện ra một tia sáng đỏ rực, rồi bay lơ lửng trên đầu Lâm Lăng.

“Không sao đâu.”
 
Chương 1559: C1559: Nói cách khác nàng ta không hề nói dối


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Cổ Vân Lạc búng tay, sau đó cầm hai chai rượu rỗng bên cạnh lên, “Chúng ta ngồi thành vòng tròn, khi miệng chai chỉ vào hai cái nào, chúng ta có thể lần lượt hỏi họ một câu."

“Ai nói dối sẽ bị phạt một cái tát vào mặt!”

Nói xong, Cổ Vân Nhạc không dài dòng nữa và trực tiếp quay chai.

Leng keng~!

Ngay lập tức, hai chai rượu quay nhanh chóng lắc lư.

Ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào chai rượu đang xoay tròn. Mặc dù hiện tại bọn họ đang đứng ở tầng thứ cao nhất của giới võ lâm, nhưng lúc này, bọn họ không thể nào giải thích được đối với trò chơi thế tục này.

Như mọi người đã biết, dưới sự khống chế sức mạnh của Cổ Vân Nhạc vị trí mà miệng hai chai rượu cuối cùng cũng dừng lại, chỉ nhằm vào Viêm Tâm Nguyệt và Đào Linh.

"Cái này..."

Viêm Tâm Nguyệt hơi giật mình, như thể nhận ra điều gì đó, đôi mắt đẹp không khỏi trừng mắt nhìn, Cổ Vân Nhạc.

“Thật là, sao chị em chúng ta lại là hiệp một rồi.”


Đào Linh thở dài, vẻ mặt không cam tâm.

“Haha, thừa nhận thua đi, ta sẽ bắt đầu hỏi.”

Cổ Vân Nhạc cợt nhả, sau đó nhìn về phía Viêm Tâm Nguyệt, và nghiêm nghị hỏi, “nàng còn có tình ý với lão đại của ta không?”

Vừa nghe nói thế, viêm tâm nguyệt phảng phất giống như bị chạm điện, cả người ngẩn người tại đó.

“Tên tiểu tử này thật là không biết điều gì nên nói điều gì không nên nói mà!”

Lâm Lăng cau mày, sắc mặt đột nhiên chắc nịch.

Bên cạnh hắn, Đào Linh hơi ngạc nhiên, dường như không ngờ rằng Cổ Vân Nhạc sẽ hỏi một chủ đề như vậy.

Nhưng nghĩ lại thì vẫn thấy thú vị.

Bởi vì trước đó, nàng chưa bao giờ đoán được Viêm Tâm Nguyệt có còn phải lòng Lâm Lăng hay không, nàng cũng không thể bày tỏ suy nghĩ của mình.

Viêm Tâm Nguyệt nhìn Lâm Lăng, nhìn người đàn ông mà nàng luôn yêu sâu sắc.

"Ta..."


Nàng rất muốn nói, nhưng khi nhìn thấy Tao Linh ngồi bên cạnh, nàng lại do dự, lắc đầu với đôi môi đỏ mọng, "Không."

Xì!

Tuy nhiên, ngay lúc giọng nói ấy rơi xuống, tờ chú lơ lửng trên đầu nàng ta đột nhiên bốc cháy một cách tự nhiên.

Nói dối, không nghi ngờ gì nữa! Lần này, mọi người đều biết nội tâm của Viêm Tâm Nguyệt.

Nhìn thấy điều này, trái tim của Lâm Lăng hẫng đi một nhịp.

Bầu không khí tại hiện trường bỗng trở nên im ắng.

"Thằng nhóc thối này..."

Lâm Lăng hiển nhiên đoán được ý đồ của Cổ Vân Nhạc, trong lòng thầm chửi rủa.

Nhưng loại quy tắc trò chơi này, hắn không dễ dàng ngăn cản.

“Sau đó, tiếp theo đến lượt chị Đào Linh.”

Sau khi đạt được mục đích, Cổ Vân Nhạc nhìn Lâm Lăng một cách tâng bốc, sau đó quay sang Đào Linh và hỏi, “Chị có phiền nếu hai người phụ nữ cùng phục vụ một chồng không?”

Ánh mắt của Đào Linh sáng lên như thể cảm thấy rất đồng tình với câu hỏi của Cổ Vân Nhạc.

“Nếu Lâm Lăng không phiền, ta có thể đồng ý.”

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top