Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4262: Có điều


Diệp Bắc Minh cười nhẹ: “Chỉ là một tấm Thiên Giới Lệnh mà thôi, cũng không có tác dụng gì cả, sao có thể so với mạng sống của cô được?”

Ý của Diệp Bắc Minh là.

Anh chắc chắn mình có thể lên được Thiên Giới Đảo. Vì vậy!

Tấm lệnh bài kia anh không cần cũng được.

Thêm nữa, Đường Lạc Âm từng cứu mạng cha mẹ anh, loại ân tình này không thể đền đáp hết được.

Có điều.

Câu nói này lọt vào tai Đường Lạc Âm và Nghê Hoàng, hoàn toàn mang một tầng ý nghĩa khác.

“Anh chưa bao giờ tốt với tôi như vậy, cũng không nói với tôi những lời đớ”, Nghê Hoàng ngoài ghen tị ra còn cảm thấy vô cùng lạc lõng, thất vọng.

“Tại sao? Rõ ràng tôi gặp anh trước cơ mà...” Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Đường Lạc Âm đỏ bừng lên.

Ngại ngùng cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói một câu: “Ngoài ông nội ra, chưa có ai tốt với tôi như anh!”

Khi ngẩng đầu lên. Đôi mắt đẹp rưng rưng nước mắt: “Anh Diệp, cảm ơn anh!” “Đi thôi, chúng ta về đại lục Hỗn Độn trước!”

Ba người với những suy nghĩ riêng của mình, bước vào trận pháp truyền tống, trở về Hoàng Cung của thần quốc Hỗn Độn.

Râm!

Trong nháy mắt, một cỗ năng lượng cực kỳ mạnh mế đột nhiên ập tới, một trận pháp truyền tống cổ xưa bao trùm lên họ.

Khóa lại mọi khí tức.

Bốn phương tám hướng đều là người, đông nghịt như kiến.

Tất cả đều là người của Tù Tộc.

“Đây... chết rồi...”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4263: Một giây sau


“Mày lại còn dám cứ như thế mà đi? Để cho tao có cơ hội triệu tập người của Tù Tộc?”

Tù Sư hưng phấn vô cùng. Hắn ta sống lâu như vậy, chưa từng gặp đối thủ nào ngu ngốc như thế.

“Thằng nhãi, đưa thanh kiếm đó ra đây, tự phế võ công. Sau đó đưa Bổn Vương đến tổ địa Hoa Tộc!”

Tù Sư nheo mắt lại, găn lên từng chữ: “Nếu không! Mày! Phải! Chết!”

Diệp Bắc Minh đột nhiên bật cười: “Tù Sư, lúc trước tao rõ ràng có thể bắt mày kí khế ước linh hồn!”

“Biết tại sao tao không làm vậy không?” Ánh mắt Tù Sư lạnh lếo: “Là do mày tự cao tự đại!” “Không!”

Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười: “Có hai nguyên nhân, thứ nhất, tao muốn cho mày một cơ hội!”

“Bởi vì thực lực của Tù Tộc không tồi, nếu mày thật thà, tao có thể để Tù Tộc phục vụ cho tao, điều đó cũng không phải không thể”

“Thứ hai, nếu mày không thành thật, muốn đối phó với tao!”

“Vậy thì chắc chắn sẽ tập hợp tất cả cao thủ của Tù Tộc, đến lúc đó, tao sẽ một lưới bắt gọn, đỡ phải đi tìm từng người một!”

Lời vừa dứt.

Cả hội trường hoàn toàn im lặng! Một sự im lặng đến đáng sợ.

Một giây sau.

“Ha ha hai”

“Thăng ranh này nói gì cơ? Một lưới bắt gọn á?”

“Cười chết mất. Ha ha ha! Thằng nhãi, mày con mẹ nó điên rồi à?”

“Là ai cho mày lá gan ấy? Dám nói những lời này?”

Hắn ta không kiêng nể gì mà cười nhạo.

Ba lão giả của Tù Tộc cũng không khỏi cau mày.

“Tù Sư, đây là kẻ địch mà cậu nói? Hắn ta thật sự là hậu nhân của Hoa Tộc?”

“Thật là ngu ngốc! Chỉ số thông minh còn không bằng một nửa của Diệp. Quân Lâm năm xưa, loại người này cũng đáng để chúng ta ra tay?”

Đám lão giả của Tù Tộc không ngừng lắc đầu.

Tù Sư không nhịn được mà cười đểu: “Ba vị thúc thúc, tôi...phụt... ha ha ha, tôi cũng ngờ rằng thằng nhãi này lại buồn cười đến vậy!”

“Có điều an toàn là trên hết, nên vẫn mời mọi người đến một chuyến!”

“Đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta còn phải quay về bế quan!”, một lão giả lắc đầu nói.

“Được!”

Tù Sư gật đầu, hừ lạnh: “Khởi động trận pháp cho tao!”

“Thằng nhãi, đợi biến thành sương máu, thần hồn bị hủy diệt đi!” “Được!”

Hàng nghìn cao thủ đồng thời ra tay, năng lượng điên cuồng rót vào trận pháp.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4264: Có chuyện gì vậy?


“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, hấp thụ cho tôi!”, Diệp Bắc Minh gào lên một tiếng.

Một màn không thể tưởng tượng được xuất hiện trước mắt, toàn bộ năng lượng của trận pháp tập trung về kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bỗng chốc tiêu tan.

Sắc mặt Đường Lạc Âm và Nghê Hoàng đã hồi phục được phần nào, áp lực đã hoàn toàn biến mất.

“Có chuyện gì vậy? Sức mạnh của thanh kiếm này sao lại trở nên kinh khủng đến vậy?”

Trái tim Tù Sư hãng một nhịp, thầm kêu lên một tiếng.

Kể từ khi bảy vị sư tỷ dùng thân tế kiếm, sức mạnh của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đã đạt đến một cấp bậc mới.

Nó đã hoàn toàn khôi phục.

“Tiếp tục tăng sức mạnh lên cho tao! Con mẹ nó! Tao phải luyện hóa thằng súc sinh này!”, Tù Sư hét lên.

Hàng ngàn cao thủ đang khống chế trận pháp của Tù Tộc nghiến chặt răng, mỗi người lấy ra một viên đan dược đỏ như máu nuốt xuống.

Sức mạnh được truyền vào trận pháp càng điên cuồng hơn nữa. Chỉ thấy.

Toàn bộ trận pháp biến thành màu đỏ tươi.

Hu hut

Cưồng phong gào thét trên bầu trời, gió bão cuộn xoáy trong trận pháp. Nhưng không thay đổi được gì, tất cả đều bị kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hấp thu!

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Gàn Khôn Trấn Ngục trong tay gầm lên một tiếng: “Nổ cho tai”

Ầm! Toàn bộ trận pháp nổ tung sau một âm thanh chói tai. Hàng nghìn cao thủ của Tù Tộc bị phản phệ, không ngừng phun ra máu tươi.

Giây tiếp theo, một hình ảnh chấn động xuất hiện.

Máu tươi của hàng ngàn cao thủ ngưng tụ thành một sợi máu dài trong không trung, sau đó trực tiếp nhập vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục.

Sợi máu này như kết nối với sinh mệnh của hàng ngàn cao thủ Tù Tộc. “Á... cơ thể tôi sao lại trở nên già yếu thế này?”

“Có chuyện gì vậy... giọng nói của tôi bỗng khàn đặc...”

“Sức... sức mạnh của tôi đang mất dần đi... không...”

Ngay lập tức.

Hàng ngàn cao thủ của Tù Tộc nhanh chóng co rúm lại và biến thành xác ướp chỉ trong vài giây.

Những xác ướp đó lần lượt ngã xuống. “Âm...”

Tù Sư gần như ngạt thở, không ngừng hít vào khí lạnh.

Ba vị lão giả của Tù Tộc cũng sợ hãi không thôi, nào còn sự kích động và hưng phấn ban đầu nữa: “Kiếm này... mạnh quá!”

“Các người đừng sợ, nhanh giết hắn cho tao!”

Những tộc nhân khác của Tù Tộc không ngừng lùi về phía sau, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4265: Cảnh giới Thần Quân!


Giống như nhìn một con kiến.

Diệp Bắc Minh lại cười: “Cảnh giới Thiên Quân đỉnh phong? Một phế vật thậm chí còn chưa bước vào cảnh giới Thiên Thần nữa!”

“Tôi chọn giết cả ba người các ông!”

“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, một kiếm mạnh nhất, chém!” Grào!I!

Một tiếng rồng gâm vang lên.

Một con huyết long giống như thật lao ra từ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, bao. phủ toàn bộ bầu trời, mang theo một cỗ khí tức nghiền nát mọi thứ.

“Tiếng ồn gì thế?”

Tất cả mọi người ở Đế Đô đồng thời ngẩng đầu lên trời, kinh hãi nhìn vào nơi sâu nhất trong Đế Cung!

Chỉ thấy!

Một con huyết long khổng lồ xuất hiện trên bầu trời Đế Cung, từ trên nhìn xuống như coi thường mọi vật.

Huyết long phun ra một cỗ khí tức cuồng bạo, khiến võ giả dưới cảnh giới Thần Quân run lên vì sợ hãi, thân thể lảo đảo đứng không vững.

võ giả dưới cảnh giới Chân Quân vào giây phút nhìn thấy huyết long, càng là ngã rạp xuống đất.

Sâu trong Đế Cung!

Kiếm khí do huyết long ngưng tụ có thể nghiền nát mọi thứ đè ép xuống, ba lão giả của Tù Tộc kinh ngạc, vội vã ra tay ngăn lại.

“Bịch!”, một tiếng động lớn làm rung chuyển mặt đất, cỗ sức mạnh điên cuồng nổ tung!

Ba lão giả Tù Tộc bay ra xa, quần áo trên người đều bị nổ đến tan tành.

Toàn thân đẫm máu.

Đám võ giả của Tù Tộc ở bốn xung quanh càng thảm hơn, những ai đứng gần ba lão giả kia trực tiếp biến thành một màn sương máu.

Tù Sư cũng bị khí tức còn sót lại chấn bay, cảm thấy đau rát trong ngực: “Mày... thằng ranh này... mày...”

Vẻ mặt hắn tràn đầy kinh hãi. Lúc này.

Đường Lạc Âm và Nghê Hoàng nhìn bóng dáng Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trước mắt.

Thật sự choáng váng. Mạnh mẽt Đẹp trai! Cường đại! Thật là vừa đẹp trai vừa mạnh mếẽt!

“Lão giả Tù Tộc chỉ có thực lực thế này thôi sao? Không chịu được một đòn!”, Diệp Bắc Minh lạnh lùng lắc đầu.

“Thăng nhóc, là lão phu đã coi thường cậu rồi! Cậu cho rằng chúng ta chỉ dựa vào thực lực Thần Quân đỉnh phong chấn nhiếp toàn bộ Tù Tộc sao? Cậu ngây thơ quá rồi!", ba lão giả đồng thanh lên tiếng, điên cuồng vận hành thần lực trong cơ thể.

Đột nhiên hét lớn một tiếng: “Thằng nhãi, hãy xem thực lực thật sự của chúng tai”

“Lão phu Tù Nhân!”

“Lão phu Tù Mail”

“Lão phu Tù Thần!”

“Hợp thể!”

Nói xong, một cỗ sương máu từ ba người phun ra, một màn kì lạ xuất hiện.

Thân thể ba người vậy mà ghép lại với nhau trong một tư thế kỳ lạ, hợp thành một sinh vật ba đầu sáu tay.

Một cái đầu rắn. Một cái đầu chó. Một cái đầu rùa. Giống như ác ma bò lên từ địa ngục tăm tối vậy.

Đáng sợ hơn nữa là luồng khí tức của đám người này đã vượt qua cảnh giới Thiên Quân Đỉnh phong.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4266: Giống như thành dã thú


Mười mấy vạn cao thủ đỉnh phong của Tù Tộc gầm lên.

Giống như thành dã thú.

Thân thể Nghê Hoàng run lên, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt không còn chút máu: “Cảnh giới Thần Quân... vậy mà là cảnh giới Thần Quân... chẳng trách người của Tù Tộc lại dám làm phản...”

“Đây chính là thứ làm họ tự tin sao?”

Cô ta tuyệt vọng nhìn vào bóng lưng của Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh khế nheo mắt, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay không ngừng rung lên, bộc phát ta chiến ý khủng khiếp: “Giết!”

Một người một kiếm, trực tiếp giết thẳng về phía lão tổ của Tù Tộc.

“Một con kiến như mày lại dám xúc phạm đến uy nghiêm của Tù Tộc tao ư? Bổn tổ ban cho mày cái chết!”, ba cái đầu quỷ dị đồng thanh hét lên: “Giết!!!”

Sáu cánh tay vung lên trong không trung.

Sáu thần khí đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt lao tới trước người Diệp Bắc Minh.

Đồng thời chém xuống.

Diệp Bắc Minh vung kiếm lên đỡ, một âm thanh lanh lảnh vang lên, một chiếc riù khổng lồ và thần kiếm hóa thành bột phấn.

Bốn vũ khí còn lại cùng lúc chém về phía đầu Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh phản ứng cực nhanh, giơ kiếm đỡ trước người chặn lại một đòn này.

Sức mạnh của cảnh giới Thần Quân thật là đáng sợ, giống như thiên thạch va vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, hung hãn đập vào ngực Diệp Bắc Minh.

Rầm!

Diệp Bắc Minh phun ra một ngụm máu tươi, văng ra xa.

“Anh Diệp! Anh Di:

Nghê Hoàng và Đường Lạc Âm cùng hét lên.

“Không hổ danh là cảnh giới Thần Quân, quả nhiên lợi hại. Nếu như không phải kiếm Càn Khôn Trấn Ngục thay mình cản lại một phần sức mạnh, một đòn này đủ để mình tan thành sương máu!”

“Cần tôi ra tay không?”

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4267: Ai mà nghĩ tới


Bang!

Mặt đất rung chuyển.

Khói bụi cuồn cuộn, mọi thứ trở nên im lặng đến đáng sợ. Đợi cho đến khi khói tan.

Nơi bị chân Thiên Cẩu đè xuống trực tiếp bị lõm xuống, Diệp Bắc Minh đã biến mất không dấu vết.

“Ha ha hai” “Chỉ thế thôi sao? Quá yếu!” Đám người Tù Tộc cười lớn.

Vẻ mặt Tù Sư nghỉ hoặc: “Thằng nhóc đó chết rồi sao? Chết dễ dàng như vậy?”

Sau đó lại nghĩ: “Cũng đúng, thằng ranh đó có lợi hại thế nào thì cũng không phải là đối thủ của cảnh giới Thần Quân!”

Đột nhiên. Rầm! Âm thanh của kiếm khí truyền tới.

“Phụ

Tất cả người của Tù Tộc đều quay lại nhìn, vừa hay thấy được cảnh tượng này.

Máu tươi bay tung tóe, cái đầu chó trong ba cái đầu kia nổ tung.

Hai cái đầu còn lại cảm thấy đau đớn, kêu lên một tiếng thảm thiết: “A... đầu của tôi!”

“Trời ơi

Tộc nhân Tù Tộc run rẩy vì sợ hãi, sửng sốt nhìn chàng trai trẻ đang nắm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay.

Hắn không những không chết mà còn chặt đứt một cái đầu của lão tổ. Đây là quái vật gì vậy? “Tiểu súc sinh, mày phải chết!”

Đôi mắt của đầu rắn và đầu rùa đỏ ngầu, phát ra oán khí vô tận, giống như phát điên lao về phía Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh khẽ híp mắt.

Khí tức của lão tổ Tù Tộc rõ ràng đã giảm xuống, từ cảnh giới Thần Quân trung kỳ xuống chu kỳ.

Cảm giác áp bức càng không bằng lúc trước.

“Chặt cái đầu rắn này trước!”

Diệp Bắc Minh không chút sợ hãi, bước lên một bước. Khi lão tổ Tù Tộc giết về phía anh, thuấn ảnh, biết mất. Sau đó anh xuất hiện phía sau lão tổ Tù Tộc.

Phập!

Kiếm trong tay được vung ra, mọi thứ diễn ra quá nhanh. Bùm!

Đầu rắn nổ tung.

“Chém đứt cái đầu rùa này nữa!”

Kiếm thứ ba lao tới, không chút dè dặt, kiếm khí mang theo năng lượng sấm sét, sát khí như bao trùm thiên địa.

Phụt!! Đầu rùa nổ tung! Thân thể ngã xuống đất. Toàn hiện trường yên lặng như chết.

“Lão tổ, chết rồi... sao có thể chứ...”, thân thể Tù Sư cứng đờ, không ngừng run lên.

“Thình thịch...”

Mười mấy vạn người của Tù Tộc bị dọa đến mức tim như nổ tung, nhìn trân trân vào thi thể không đầu của lão tổ!

Đầu óc họ trống rỗng.

Ai mà nghĩ tới, Diệp Bắc Minh con mẹ nó lại dùng ba kiếm giết chết lão tổ của họ! 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4268: Mọi tiếng động đều im ăng


Mọi tiếng động đều im ăng.

Một giọng nói như chết chóc vang lên: "Tù Sư, mày có thể lên đường được rồi đó!”

“Phụt.....I!"

Tù Sư vậy mà bị dọa sợ tới mức nôn ra ngụm máu đầu tim, kinh hãi quỳ gục xuống đất: 'Đại nhân... đại nhân... xin hãy tha mạng!”

Bang bang bang bang bang!

Mạnh mẽ cậy thế như Tù Sư lúc này lại quỳ rạp xuống đất trước hàng trăm ngàn thành viên trong tộc mà điên cuồng dập đầu!

Có thể tưởng tượng được sự kinh hoàng từ ba kiếm chém giết lão tổ Tù Tộc. Thần Quân Cảnh của Diệp Bắc Minh lớn tới mức nào!

"Đại nhân... ta nguyện ý... dẫn dắt toàn bộ Tù Tộc trở thành người hầu của ngài! Không không... không!”

“Không phải người hầu, mà là chó của ngài! Tù Sư ta sẵn sàng đem toàn bộ Tù tộc trở thành con chó trung thành nhất của ngài!”

Lời này vừa vang lên.

Trong mắt của một số người tu võ của Tù tộc lập tức ánh lên sự giận dữ! Mặc dù tức giận.

Nhưng lại không có cách nào để bác bỏ!

Thực lực của người đàn ông trước mặt quá đáng sợi

Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Tù Sư nguyện ý làm chó của ta, còn các người thì sao?”

Ánh mắt của anh liếc tới đâu, người chạm phải đều cúi gäm đầu! “Xem ra các người không muốn!”

Diệp Bắc Minh chế nhạo một tiếng, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục liền chuẩn xác chém vào trong đám đông, một con rồng máu lao ra và phát nổ!

"Ahl!"

Tiếng thét thảm thiết không ngừng vang lên bên tai, trong phút chốc, hàng ngàn người tu võ của Tù tộc hóa thành làn sương máu, dung nhập vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

“Ta nguyện ý, chúng ta nguyện ý!”

“Chủ nhân, chúng ta là chó của ngài...”

“Gâu gâu gâu..”, tầng lớp cao quý ngày thường vẫn luôn kiêu ngạo kia của Tù tộc lúc này đều không chút do dự quỳ xuống đất học tiếng chó sủa, điên cuồng mà dập đầu.

Đường Lạc Âm ngẩn người!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4269: Tại tổ địa Vũ tộc


Diệp Bắc Minh nở một nụ cười quái dị: “Được!”

Trái tim Tù Sư đập thình thịch như trống dồn, luôn cảm thấy nụ cười này ẩn chứa điều gì đó bất ổn!

Giây tiếp theo. Diệp Bắc Minh gầm một tiếng: “Tiểu Tháp, Huyết Mạch Chú Sát cho tôi!” Dứt lời.

Một nguồn lực lượng không gì ngăn cản liền bao trùm lấy cả đất trời, máu thịt của toàn bộ người Tù tộc trong thoáng chốc đều bị thiêu cháy!

“Mẹ nó, thứ khốn kiếp! Diệp Bắc Minh mày lừa bọn tao... Mày chưa bao giờ nghĩ sẽ để lại đường sống chỏ Tù tộc bọn tao, mày vốn muốn đuổi cùng giết tuyệt!”, Tù Sư điên dại gầm thét, hàng lệ thẫm máu lăn trên khóe mắt.

“Tao nguyền rủa mày... tao phải nguyền rủa mày...”

Khoảnh khắc này!

Bao gồm cả Tù Sư, toàn bộ tầng lớp cao của Tù tộc đều bị bao phủ trong biển lửa!

Bỏ mình trong những tiếng la hét tuyệt vọng!

Gương mặt lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh vẫn không chút dao động khi chứng kiến cảnh này!

Đồng thời.

Những người có quan hệ ruột thịt với nhóm tầng lớp cao của Tù tộc phân bố trên khắp đại lục Hỗn Độn cũng bắt đầu bốc cháy một cách khó hiểu!

Thậm chí một vài trong số họ khi cả người bị thiêu cháy còn đang làm khách ở các thế lực khác!

“Tù huynh... anh sao thế?”

Khi những người thuộc thế lực khác nhìn thấy cảnh tượng này đều bật dậy vì kinh hãi!

Họ muốn ra tay giúp đỡ nhưng lại không có cách nào ngăn cản nối, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân vật cấp cao của Tù tộc này biến thành tro bụi!

Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra trên khắp. đại lục Hỗn Độn.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?"

“Mau, mau đi điều tra cho ta!”

Mọi thế lực lớn nhỏ lập tức ra lệnh.

Chẳng bao lâu sau đã có tin tức truyền đến, có người nhìn thấy ba vị lão tổ của Tù tộc tiến vào đế cung của Thần Quốc Hỗn Độn, còn dẫn theo hàng vạn ngàn tinh nhuệ của tộc này!

Nửa giờ trước, một con huyết long vọt thẳng lên bầu trời phía trên Đế đô! Âm thanh chiến đấu cũng dồn dập truyền ra từ đế cung!

Cuối cùng trận chiến cũng kết thúc.

Thân thể của người thuộc Tù tộc bốc cháy một cách kỳ lạ!

Khi tin tức truyền về, toàn bộ đại lục Hỗn Độn hoàn toàn yên tĩnh!

Trong lòng mọi người đều biết, Tù tộc nổi danh ngông cưồng đã hoàn toàn diệt vong!

Tại tổ địa Vũ tộc.

Vũ Xung Tiêu ngồi trên một tảng đá bên hồ, sau lưng có một đôi cánh trắng muốt, đôi chân ngọc thanh tú nhàn nhã lắc lư trong hồ nước.

Trên người khoác một chiếc áo choàng rộng thùng thình! Môi hồng răng trắng, mắt đẹp sáng trong.

Nếu bị người bên ngoài nhìn thấy chắc chăn sẽ bị chấn động trước vẻ đẹp. thoát tục này!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4270: Vũ Xung Tiêu chậm rãi đứng dậy!


Vũ Xung Tiêu tự lẩm bẩm.

Hầu nữ thoáng cân nhắc rồi nói tiếp: “Trải qua mấy chục triệu năm, Hoa tộc cuối cùng cũng có tư cách trở về!”

"Mục đích của người này đã đạt được, phỏng chửng không bao lâu nữa sẽ xưng đế thôi!”

“Điện hạ, Vũ tộc của chúng ta...”

Vũ Xung Tiêu lắc đầu: “Chỉ một đại lục Hỗn Độn cỏn con vẫn chưa lọt nổi vào mắt Vũ tộc chúng ta!"

“Nếu năm đó không phải Vũ tộc không có hứng thú, ngươi tưởng rằng Lục Thiên Thần có thể ngồi lên chiếc ghế Thần Quân Hỗn Độn đó sao?”

Nói đoạn, đôi mắt xinh đẹp của Vũ Xung Tiêu trở nên thăm trầm, nhìn về hướng thế giới Bản Nguyên mà nói: “Mục tiêu của Vũ tộc chúng ta vẫn luôn là thế giới Bản Nguyên!”

“Đại lục Hỗn Độn? Cứ để mặc bọn họ tranh đấu đi, ha ha... chúng ta cũng nên tới Thiên Giới Đảo rồi!”

Vũ Xung Tiêu chậm rãi đứng dậy!

Một bộ giáp vàng bên cạnh bay tới, khéo léo che giấu đi dáng vẻ của cặp núi đôi đáng tự hào kia!

Trở thành bộ ngực bằng phẳng của một người đàn ông!

“Thông báo cho Tiêu Phi Yên tới đây đi, tôi có chuyện cần nói với bà ta”, Diệp Bắc Minh dặn dò Nghê Hoàng hai câu xong liền đẩy ra cánh cửa của Hoa tộc tổ địa rồi đi vào.

Ánh mắt của Nghê Hoàng trở nên nghiêm túc.

Diệp Bắc Minh lúc này gọi Tiêu Phi Yên trở lại đại khái là vì muốn thay thế Lục Thiên Thần.

Thậm chí cô ta còn đoán được anh muốn thành lập một Thần quốc cho Hoa tộc!

Suy nghĩ một hồi cô ta mới lấy ra một mặt dây chuyền bằng ngọc và thông báo những gì đã xảy ra tại đế cung.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4271: Thay tôi nói lại


Nhìn thấy biểu cảm này của Đường Lạc Âm, Nghê Hoàng khẽ cười: “Được rồi cô Đường à, cô cũng đừng nản lòng”.

“Bên cạnh Bắc Minh còn có rất nhiều phụ nữ, anh ấy còn có hai cô con gái nữa!”

“Mọi người đều là phụ nữ với nhau, vậy tôi cứ nói thẳng vậy, nếu cô cũng thích anh ấy tôi sẽ không để ý”.

“Ngược lại hoa Tam Thế gì đó, cô đã biết nó ở trên Thiên Giới đảo thì hoàn toàn có thể tự mình đi tìm!”

“Như cô thấy đó, tình hình ở đây rất phức tạp, anh Diệp có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết!”

“Hơn nữa anh ấy còn có chuyện liên quan tới sư phụ, sư tỷ, việc của Hoa tộc đều chưa xử lý xong, thời gian mười ngày chưa chắc đã đủ!”

Nghê Hoàng nghĩ thầm nếu có thể thuyết phục Đường Lạc Âm rời đi là kết quả tốt nhất!

Đường Lạc Âm khế cắn cánh môi đỏ mọng, im lặng mà gật đầu. Dường như đã hạ quyết tâm nào đó!

Nghê Hoàng nhanh chóng chuyển đề tài: “Đúng rồi, hai người gặp nhau như thế nào vậy?”

“Chuyện về hoa Tam Giới cô còn chưa nói đó!”

Đường Lạc Âm không chút giấu diếm thuật lại chuyện mình đã cứu mạng bố mẹ của Diệp Bắc Minh cho Nghê Hoàng nghe.

Hơn nữa cô chỉ còn sống được chưa đầy một tháng, nên liền đem chuyện cần hoa Tam Thế để cứu mạng nói ra.

“Hả?”

Nghê Hoàng hoàn toàn rối bời.

Có chút không biết phải làm sao: “Cô... cô chỉ còn sống được một tháng?” “Ừ,

Đường Lạc Âm gật đầu.

Nghê Hoàng tự trách ghê gớm, vội vàng xin lỗi: “Cô Đường, xin lỗi cô, tôi không `

“Không sao đâu”.

Đường Lạc Âm cười lắc đầu: “Tôi cảm thấy cô nói rất đúng, Thiên Giới đảo chỉ còn lại mười ngày!”.

“Anh Diệp lại bận rộn như vậy, với thực lực của anh ấy, mặc dù xác suất cao có thể đến Thiên Giới đảo nhưng chưa chắc đã tiến được vào Dị Hoả tông!”

“Cho dù anh ấy có thể tiến vào Dị Hoả tông, nhưng hoa Tam Giới quý giá như vậy họ có thể nhường lại cho tôi sao?”

“Tôi vẫn là nên không làm khó anh Diệp nữa!” Vừa nói Đường Lạc Âm vừa lau khóe mắt.

Rồi nở nụ cười với Nghê Hoàng: “Cảm ơn chị, Nghê Hoàng, là chị đã giúp tôi nhìn rõ tình huống!”

“Thay tôi nói lại với anh Diệp là hãy tha thứ cho tôi vì không từ biệt!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4272: Điện hạ


Vũ Xung Tiêu tự lẩm bẩm.

Hầu nữ thoáng cân nhắc rồi nói tiếp: “Trải qua mấy chục triệu năm, Hoa tộc cuối cùng cũng có tư cách trở về!”

"Mục đích của người này đã đạt được, phỏng chửng không bao lâu nữa sẽ xưng đế thôi!”

“Điện hạ, Vũ tộc của chúng ta...”

Vũ Xung Tiêu lắc đầu: “Chỉ một đại lục Hỗn Độn cỏn con vẫn chưa lọt nổi vào mắt Vũ tộc chúng ta!"

“Nếu năm đó không phải Vũ tộc không có hứng thú, ngươi tưởng rằng Lục Thiên Thần có thể ngồi lên chiếc ghế Thần Quân Hỗn Độn đó sao?”

Nói đoạn, đôi mắt xinh đẹp của Vũ Xung Tiêu trở nên thăm trầm, nhìn về hướng thế giới Bản Nguyên mà nói: “Mục tiêu của Vũ tộc chúng ta vẫn luôn là

thế giới Bản Nguyên!”

“Đại lục Hỗn Độn? Cứ để mặc bọn họ tranh đấu đi, ha ha... chúng ta cũng nên tới Thiên Giới Đảo rồi!”

Vũ Xung Tiêu chậm rãi đứng dậy!

Một bộ giáp vàng bên cạnh bay tới, khéo léo che giấu đi dáng vẻ của cặp núi đôi đáng tự hào kia!

Trở thành bộ ngực bằng phẳng của một người đàn ông!

“Thông báo cho Tiêu Phi Yên tới đây đi, tôi có chuyện cần nói với bà ta”, Diệp Bắc Minh dặn dò Nghê Hoàng hai câu xong liền đẩy ra cánh cửa của Hoa tộc tổ địa rồi đi vào.

Ánh mắt của Nghề Hoàng trở nên nghiêm túc.

Diệp Bắc Minh lúc này gọi Tiêu Phi Yên trở lại đại khái là vì muốn thay thế Lục Thiên Thần.

Thậm chí cô ta còn đoán được anh muốn thành lập một Thần quốc cho Hoa tộc!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4273: Không sao đâu


Ngẫm lại cũng đúng.

Với dung mạo và địa vị của Nghê Hoàng, lại luôn kề cận với anh Diệp.... thì mối quan hệ giữa họ sao có thể bình thường được đây?

Nhìn thấy biểu cảm này của Đường Lạc Âm, Nghê Hoàng khẽ cười: “Được rồi cô Đường à, cô cũng đừng nản lòng”.

“Bên cạnh Bắc Minh còn có rất nhiều phụ nữ, anh ấy còn có hai cô con gái nữal”

“Mọi người đều là phụ nữ với nhau, vậy tôi cứ nói thẳng vậy, nếu cô cũng thích anh ấy tôi sẽ không để ý”.

“Ngược lại hoa Tam Thế gì đó, cô đã biết nó ở trên Thiên Giới đảo thì hoàn toàn có thể tự mình đi tìm!”

“Như cô thấy đó, tình hình ở đây rất phức tạp, anh Diệp có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết!”

“Hơn nữa anh ấy còn có chuyện liên quan tới sư phụ, sư tỷ, việc của Hoa tộc đều chưa xử lý xong, thời gian mười ngày chưa chắc đã đủ!"

Nghê Hoàng nghĩ thầm nếu có thể thuyết phục Đường Lạc Âm rời đi là kết quả tốt nhất!

Đường Lạc Âm khẽ cắn cánh môi đỏ mọng, im lặng mà gật đầu.

Dường như đã hạ quyết tâm nào đó!

Nghê Hoàng nhanh chóng chuyển đề tài: thế nào vậy?”

Đúng rồi, hai người gặp nhau như

“Chuyện về hoa Tam Giới cô còn chưa nói đó!”

Đường Lạc Âm không chút giấu diếm thuật lại chuyện mình đã cứu mạng bố mẹ của Diệp Bắc Minh cho Nghê Hoàng nghe.

Hơn nữa cô chỉ còn sống được chưa đầy một tháng, nên liền đem chuyện cần hoa Tam Thế để cứu mạng nói ra.

“Hả?”

Nghê Hoàng hoàn toàn rối bời.

€ó chút không biết phải làm sao: “Cô... cô chỉ còn sống được một tháng?” “Ừ,

Đường Lạc Âm gật đầu.

“T: tôi không

Nghê Hoàng tự trách ghê gớm, vội vàng xin lỗi: “Cô Đường, xin lỗi cô,

“Không sao đâu”.

Đường Lạc Âm cười lắc đầu: “Tôi cảm thấy cô nói rất đúng, Thiên Giới đảo chỉ còn lại mười ngày!”.

“Anh Diệp lại bận rộn như vậy, với thực lực của anh ấy, mặc dù xác suất cao có thể đến Thiên Giới đảo nhưng chưa chắc đã tiến được vào Dị Hoả tông!”

“Cho dù anh ấy có thể tiến vào Dị Hoả tông, nhưng hoa Tam Giới quý giá như vậy họ có thể nhường lại cho tôi sao?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4274: Hơn trăm ngôi mộ


Dĩ nhiên Diệp Bắc Minh không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.

Lúc này, anh đứng trước bia mộ của các sư phụ: "Sư phụ, con đã mang linh hồn của các sư tỷ trở về rồi!"

"Không chỉ vậy, Tù tộc cũng đã bị đồ nhi tiêu diệt hoàn toàn, giờ đây trên đại lục Hỗn Độn có lẽ không còn thứ gì có thể đe dọa đồ đnhi nữa!"

Hơn trăm ngôi mộ rung chuyển theo!

Nghe thấy giọng nói của Diệp Bắc Minh, thần hồn của tất cả các sư phụ đều lao ra, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!

"Đồ nhi, những gì con nói là thật sao?”

"Vâng ạI"

Diệp Bắc Minh gật đầu khẳng định.

Giải thích mọi chuyện đã xảy ra mấy ngày nay!

Biểu cảm trên khuôn mặt của các sư phụ đều khác nhau, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc và ngỡ ngàng!

"Không ngờ con thực sự đã làm được..."

"Chúng ta suy đoán, hy sinh mấy vị sư tỷ của con để kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hóa thành trạng thái mạnh nhất, con chỉ cần tăng cấp thêm một chút nữa là đủ tự bảo vệ mình rồi!"

“Đồ nhi, con đã mang lại cho chúng ta quá nhiều niềm vui bất ngờ rồi!"

Hơn trăm vị sư phụ đều xúc động vô cùng.

Nhưng Diệp Bắc Minh lại không thể vui nổi, anh lắc đầu: "Các sư phụ, lần sau đừng làm như vậy nữa!"

"Có chuyện gì, có việc gì, cứ nói thẳng với đồ nhi!"

"Đồ nhi không muốn nhìn thấy việc phải hy sinh những người thân bên cạnh nữa! Vì vậy, xin các sư phụ hãy nhớ kỹ!"

Những lời này.

Diệp Bắc Minh nói rất kiên quyết!

Tất cả các sư phụ đều im lặng!

Một lúc sau.

Gật đầu!

Giáo Phụ nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ hơi áy náy: "Thần nhi, sư phụ rất xin lỗi!"

"Đây là một phần trong kế hoạch của chúng ta, để truyền thừa của Hoa tộc có thể kéo dài, không phải lẩn trốn nữa, chúng ta chỉ có thể dùng biện pháp này!"

"Nếu không phải chúng ta bị hủy thể xác, lần trước tế kiếm ở lò đúc kiếm của Ngự Kiếm Tông chắc chắn không phải các sư tỷ của con!"

"Mà là 99 vị sư phụ của con!"

Giáo Phụ tiết lộ bí mật kinh người này!

Thân thể Diệp Bắc Minh run lên: "Sư phụ... liệu có đáng không?" “Ha ha ha hai"

Giáo Phụ nở nụ cười, lắc đầu: "Chỉ cần thanh kiếm đó có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất, có thể trở thành cánh tay phải của con!"

"Có thể giúp Hoa tộc hưng thịnh trở lại, mạng sống của các sư phụ có đáng là bao?"

"Chúng ta đã tính toán tất cả, chỉ là không ngờ con thực sự quá mạnh!"

"Vận khí, thực lực, thiên phú của con, vượt xa kế hoạch của chúng ta! Ban đầu chúng ta dự tính mất một vạn năm mới có thể quay lại đại lục Hỗn Độn, nhưng con chỉ mất chưa đầy mười năm!"

"Đây là điều chúng ta không thể tưởng tượng nổi!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4275: Nếu con hướng tới võ đạo


"Con chính là Thần Đế Khai Quốc của thần quốc Hoa tộc, lưu danh sử sách!" "Nhận lệnh của trời, trường thọ hưng thịnh!"

Cho dù Diệp Bắc Minh không có lòng xưng đết

Nghe thấy tám chữ này, cũng không nhịn được hít thở dồn dập.

Chỉ cần là đàn ông, có lẽ không ai nghe thấy tám chữ này mà không xúc động!

Một lúc sau.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Các sư phụ, xin tha thứ cho đồ nhi không biết tranh giành ham hư vinh.”

“Đồ nhị, thật sự không có lòng xưng đế” “Tại sao?" Nghe câu này, các vị sư phụ đều sửng sốt.

Diệp Bắc Minh cười giải thích: "Thứ nhất, đồ nhi không có hứng thú với quyền lợi, chỉ muốn bảo vệ người thân yêu nhất."

"Thứ hai..."

Con ngươi của Diệp Bắc Minh ngưng lại, nhìn về phía đại lục Bổn Nguyên: "Đồ nhi không cam lòng mãi ở lại đại lục Bổn Nguyên, muốn đi xem nơi võ đạo. phồn thịnh hơn!"

"Thứ ba, cũng là điểm quan trọng hơn!"

"Chỉ khi thực lực mạnh hơn, mới có tư cách đứng vững ở giới tu võ của rừng rậm Pháp Tắc!"

"Cho dù hôm nay con thành lập thần quốc Hoa tộc, ngày mai cũng có thể có người diệt được thần quốc Hoa tộc!"

"Mấy ngàn vạn năm trước, ba người trẻ tuổi từ thế giới Bổn Nguyên đến còn có thể lật đổ Hoa tộc đang ở đỉnh cao, thành lập thần quốc thì có ích gì chứ?"

"Thực lực không đủ mạnh, tất cả những thứ này đều vô nghĩa!" Nói xong một tràng.

Điều khiến Diệp Bắc Minh bất ngờ là, trăm vị sư phụ đều cười lớn: "Ha ha ha ha! Thần nhị, trong người con quả nhiên chảy dòng máu Hoa tộc của chúng tai"

Anh còn tưởng các sư phụ sẽ thất vọng.

Không ngờ các sư phụ không những không thất vọng! Mà còn... có chút vui mừng?

"Sư phụ, mọi người...?"

"Ha ha ha, Thần nhi, con có biết suy nghĩ của Diệp Quân Lâm năm xưa cũng giống con không?" Khuôn mặt Giáo Phụ đầy ý cười.

Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Ý của Giáo Phụ sư phụ là?"

Giáo Phụ giải thích: "Năm đó, bất kỳ chủng tộc nào trong tám đại vương tộc đều có sức mạnh thành lập thần quốc!"

"Con có biết tại sao chỉ có Lục Thiên Thần thành công không? Chẳng phải vì các vương tộc khác của chúng ta không thèm khuất phục ở đại lục Hỗn Độn nhỏ. bé này sao!"

"Mục tiêu của chúng ta là thế Bổn Nguyên cao hơn, nếu không vì một biến cố, thiên kiêu Hoa tộc của chúng ta chắc chắn đã có vô số người lên được đảo Thiên Giai rồi!"

Diệp Bắc Minh hoàn toàn choáng váng, lẩm bẩm hỏi: "Nếu đã vậy, tại sao vừa rồi sư phụ lại bảo con thành lập thần quốc Hoa tộc?"

Trăm vị sư phụ nhìn nhau mỉm cười! Trên mặt mang nụ cười nhẹ!

"Nếu con có lòng xưng đế, chúng ta sẽ là phụ thần khai quốc của thần quốc!"

"Nếu con hướng tới võ đạo, chúng ta sẽ là chỗ dựa vững chắc nhất của con!" Trăm vị sư phụ đồng thanh nói!

Diệp Bắc Minh xúc động rơi nước mắt: "Sư phụ, mọi người... hóa ra đã sớm tính toán hết mọi thứ.

Vua Tàn Sát hừ lạnh một tiếng, mặt đầy vẻ kiêu ngạo: "Nhóc con, chúng ta đã bày mưu tính kế mấy ngàn vạn năm!"

"Sao mười năm của com có thể đoán được, nhìn thấu được chúng ta chứ? Nhớ kỹ, sư phụ của con mãi mãi là sư phụ của conl"

Diệp Bắc Minh gật đầu mạnh mẽ. Đột nhiên.

Lời của Giáo Phụ chuyển hướng: "Thần nhi, con thực sự đã suy nghĩ kỹ chưa?"

"Con đến đảo Thiên Giai lần nữa, thực sự sẽ cô đơn một mình!"

"Sẽ không còn những sắp xếp của sư phụ nữa, sẽ không còn ai âm thâm giúp con, càng không có ai ra tay cứu giúp khi con gặp nguy hiểm!"

"Tất cả, đều chỉ có thể dựa vào bản thân con thôi!"

"Con đường phía trước, sẽ khó đi hơn con đường ba mươi năm qua trong đời con!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4276: Tiếc là


"Ban đầu, còn có Lục Linh Nhi, Nghê Hoàng cũng không tệ!"

"Tiếc là, một người đã có sư phụ rồi, chúng ta không tiện cướp người yêu của người ta!"

"Người kia, tương lai sẽ kế thừa Mị tộc, chúng ta làm sao có thể để chủ nhân của một tộc làm đệ tử của mình chứ?"

"Wì vậy, chỉ còn mỗi Thanh Tử thôi!"

Nghe xong lời giải thích của Đan Đế Bất Hủ. “Trời ơi..."

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật.

Nguyễn Thanh Từ cười tinh nghịch, chắp tay: "Sư huynh, Thanh Từ có lễt Mong sư huynh chỉ bảo nhiều hơn!"

Diệp Bắc Minh đưa tay xoa đầu cô ấy: "Sau này phải nghe lời sư huynh biết không?”

"Tất nhiên rồi, Thanh Từ ngoan nhất mà!" Nguyễn Thanh Từ cười lộ lúm đồng tiền, để lộ một đôi răng nanh nhỏ.

Giáo Phụ như nhớ ra điều gì, lên tiếng nhắc nhở: "Đúng rồi, đồ nhi, sư phụ còn phải nhắc con một chuyện nữa!"

"Thần hồn của các sư tỷ con vốn là ý thức sinh ra sau khi luân hồi, nếu con muốn phục sinh họ thì không thể dùng Tượng đài định hình linh hồn!”

Nghe câu này.

Sắc mặt Diệp Bắc Minh đại bi hồn?"

: "Không thể dùng Tượng đài định hình linh

Anh vốn định tạo Tượng đài định hình linh hồn cho các sư tỷ!

Nuôi dưỡng sức mạnh thần hồn của họ trong nghĩa địa Hỗn Độn, có thể mất thời gian khá lâu!

Nhưng sớm muộn gì cũng có thể ngưng tụ thân thể phục sinh cho họ!

Giáo Phụ sư phụ lại nói, họ không thể ngưng tụ Tượng đài định hình linh hồn?II!

"Đúng vậy." Giáo phụ gật đầu: "Nhưng còn một cách khác!" "Cách gì?" Diệp Bắc Minh thở gấp.

Giáo Phụ nhíu mày, có chút do dự: "Mẫu thạch Hỗn Độn! Chỉ cần con tìm được vật này, có thể dùng mẫu thạch Hỗn Độn tạo ra thân thể máu thịt cho họ!"

"Trời ơi!"

Diệp Bắc Minh kích động suýt nhảy dựng lên: "Chỉ đơn giản vậy thôi sao?" Trên người anh có một mẫu thạch Hỗn Độn to như vậy!!!

Đủ dùng rồiH!

Vừa định thốt ra.

Tiếng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con! Đừng nói bừa!

Mẫu thạch Hỗn Độn cực kỳ quý hiếm, ngay cả những thế lực trên đảo Thiên Giai ở thế giới Bổn Nguyên cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào để tranh đoạt!"

“Tuy sư phụ của cậu sẽ không hại cậu, nhưng khó đảm bảo họ sẽ không gặp. chuyện gì, bị động tiết lộ bí mật!”

Diệp Bắc Minh kìm nén sự kích động. Chuyển giọng: "Sư phụ, chỉ đơn giản vậy thôi sao?" "Tìm được mẫu thạch Hỗn Độn là được rồi ư?"

Giáo Phụ lắc đầu: "Thần nhi, có lẽ con không biết mẫu thạch Hỗn Độn có ý nghĩa gì!"

"Vật này, cực kỳ quý giá, con lục soát cả thế giới Bổn Nguyên cũng chưa chắc tìm được một mảnh nhỏ!"

"Hơn nữa, chỉ dựa vào mẫu thạch Hỗn Độn mà không có tinh huyết của Hỗn Độn thể thì không thể ngưng tụ thân thể máu thịt từ hư không được!"

"Hỗn Độn thể?" Ánh mắt Diệp Bắc Minh khế động: "Đó lại là gì vậy?"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4277: Cái gì?


Diệp Bắc Minh đăm chiêu gật đầu.

Cũng may còn có cơ hội làm bảy vị sư tỷ sống lại.

Thần hồn của họ ở nghĩa địa Hỗn Độn cũng đủ an toàn.

Giây tiếp theo.

Diệp Bắc Minh khế động ý niệm trong đầu, lấy thần hồn của ba người Lâm Thương Hải, Lạc Chính Hùng, Tô Dao ra khỏi nghĩa địa Hỗn Độn.

"Sư phụ, Lâm Thương Hải là bạn của con, từng hy sinh ở Côn Lôn Hư!"

"Lạc Chính Hùng, Tô Dao là cha mẹ của đại sư tỷ, để họ dưỡng hồn ở tổ địa đi!"

"Chuyện nhỏ!"

Giáo Phụ cười nhạt: "Dưới tổ địa có long mạch thượng cổ, cho dù thêm một trăm Tượng đài định hình linh hồn nữa cũng đủ!"

Nửa ngày sau, Diệp Bắc Minh rời khỏi tổ địa.

Hai bóng người đứng trên tế đàn nghênh đón, chính là Tiêu Phi Yên và Nghê Hoàng!

Thấy Diệp Bắc Minh bước ra từ tổ địa Hoa tộc, Tiêu Phi Yên mặc một bộ cung trang uy nghiêm, vẻ mặt cực kỳ phức tạp: "Diệp Bắc Minh, chúc mừng cậu!" "Tù tộc đã bị tiêu diệt, với thực lực hiện tại của cậu, nhìn khắp đại lục Hỗn Độn không ai là đối thủ của cậu nữa!"

"Bổn hậu đã chờ cậu lâu rồi, muốn giết muốn lăng trì! Tùy cậu muốn làm gì!"

"Chỉ mong cậu cho bổn hậu một cái chết vẻ vang!"

Nói xong. Tiêu Phi Yên nhắm mắt lại, một dòng lệ trong vắt tuôn ra!

Bà ta biết, Diệp Bắc Minh muốn thành lập thần quốc Hoa tộc, bà ta là thần hậu chắc chắn phải chết!

Cho dù phải chết, bà ta cũng muốn chết một cách tử tết Vì vậy, bà ta đã mặc lên người một bộ cung trang nặng nề. Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Tôi nói muốn giết bà bao giờ?” "Hả?”

Tiêu Phi Yên kinh ngạc mở mắt ra, nước mắt còn chưa kịp lau khô: "Cậu... không giết tôi? Không giết tôi thì làm sao thành lập thần quốc Hoa tộc?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười, lắc đầu: "Thứ nhất, tôi hoàn toàn không có hứng thú gì với việc thành lập thân quốc Hoa tộc!"

"Thứ hai, bà cứ tiếp tục làm thần hậu của bà, nhưng có một điều là Hoa tộc và Ma tộc phải nhận được đãi ngộ cao nhất của thần quốc Hỗn Độn!"

Tiêu Phi Yên vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Cậu nói thật chứ?” "Bà thấy tôi có vẻ gì là đang đùa sao?" Diệp Bắc Minh nhìn bà ta.

Tiêu Phi Yên vui mừng đến rơi nước mắt, ngực phập phồng dữ dội!

Mãi một lúc sau mới bình tâm lại, nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu: "Tôi bi cậu chuẩn bị đến thế giới Bổn Nguyên?"

"Không sai!" Diệp Bắc Minh gật đầu. Có được đáp án, Tiêu Phi Yên hoàn toàn yên tâm!

"Tên này không để tâm đến đại lục Hỗn Độn, cũng không hứng thú với quyền lợi! Mình an toàn rồi!'

Tiêu Phi Yên thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Diệp Bắc Minh, cậu yên tâm, một ngày Tiêu Phi Yên tôi làm thần hậu của

thần quốc Hỗn Độn, Hoa tộc và Ma tộc sẽ mãi mãi làm vương!"

Diệp Bắc Minh thốt ra một câu: "Hy vọng bà giữ lời hứa!" Tiêu Phi Yên rời đi.

"Cô Đường đâu? Sao không thấy cô ấy?" Lúc này Diệp Bắc Minh mới phát hiện, Đường Lạc Âm không có ở đây.

Nghê Hoàng đỏ mắt, nói nhỏ: "Diệp đại ca, xin lỗi, tôi là một người phụ nữ xấu xa..."

"Tôi nói với cô Đường một câu, tôi muốn cô ấy chủ động rời xa anh..."

"Không ngờ cô Đường chỉ còn một tháng nữa, cô ấy không muốn làm vướng víu anh, tự mình bỏ đi rồi..."

"Cái gì?"

Mí mắt Diệp Bắc Minh giật mạnh!

Đường Lạc Âm uống Huyết Hồn đan, đốt cháy tuổi thọ! Chỉ còn một tháng cuối cùng, nếu không tìm được hoa Tam Thế, cô ta chắc chắn phải chết!

Nhóc con này lại tự mình bỏ đi!

"Chỉ có trên đảo Thiên Giai mới có hoa Tam Thế, với thực lực của cô nhóc. này làm sao có cơ hội lên đảo Thiên Giai chứ!"

"Cô ta tự rời đi, chẳng phải là chắc chăn phải chết sao?" "Nghê Hoàng! Gô..."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4278: Tôi không cố ý mà


Ngay khoảnh khắc con dao găm sắp cắt đứt cổ họng Nghê Hoàng, Diệp Bắc Minh giơ tay nắm lấy lưỡi dao!

Xoetl

Máu tươi tuôn ra, nhuộm đỏ váy dài của Nghê Hoàng!

"Diệp đại ca..."

Nghê Hoàng sợ đến sửng sốt, vội vàng buông dao găm ra. Diệp Bắc Minh cũng nhìn ra, con dao găm này vô cùng sắc bén! Nghê Hoàng thực sự muốn tìm đến cái chết!

Anh giận dữ gầm lên: "Nghê Hoàng, cô đang làm gì vậy? Gô thực sự muốn chết saollI"

Bị Diệp Bắc Minh quát mắng, Nghê Hoàng lập tức khóc òa: "Là tôi hại chết cô Đường, chỉ có thể lấy mạng đền mạng thôi!"

"Tôi không cố ý mà, tôi thực sự không ngờ tình hình của cô ấy nghiêm trọng như vậy!"

“Toi không muốn biến thành một người phụ nữ xấu xa trong lòng anh, Diệp đại ca hãy để tôi chết đi!"

Diệp Bắc Minh thở dài một hơi, lắc đầu bất đắc dĩ: "Nghê Hoàng, cho dù cô chết thì có thể cứu cô Đường trở về không?"

"Lui một vạn bước mà nói, cô Đường cũng chưa đến mức chắc chắn phải chết!"

"Diệp đại ca, thật sao?” Đôi mắt Nghê Hoàng lóe lên tia kích động, nhìn Diệp Bắc Minh đầy hy vọng!

Diệp Bắc Minh đang trao đổi với tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Tiểu tháp, có thể tìm ra vị trí của Đường Lạc Âm không?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Cô ta đã rời khỏi Đại lục Hỗn Độn, bổn tháp đã truy tìm được khí tức của cô ta, có lẽ đã trở về thế giới Bổn Nguyên rồi."

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Nếu bây giờ chúng ta đến thế giới Bổn Nguyên, có thể tìm được cô ấy không?"

"Không thành vấn đề!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời khẳng định: "Tôi có thể dùng Vạn Lý Truy Tung!"

Diệp Bắc Minh ngạc nhiên: "Ông không sợ bị lộ sao?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khẽ: "Nhóc con, tôi ở Đại lục Hỗn Độn, Thần giới lo lắng bị lộ, là vì có người từ thế giới Bổn Nguyên giám sát!"

"Nhưng mà, thế giới Bổn Nguyên quá lớn! Bọn chúng theo dõi một vị diện nhỏ thì dễ, muốn giám sát cả thế giới Bổn Nguyên căn bản là không thể nào!"

Diệp Bắc Minh đột nhiên hiểu ra.

Để Nghê Hoàng bớt cảm giác tội lỗi, anh trực tiếp nói: "Nghê Hoàng, chúng †a còn một tháng!"

"Chỉ cần trong vòng một tháng tìm được cô Đường, cô ấy vẫn còn cơ hội sống!"

"Được, được!" Nghê Hoàng liên tục gật đầu, như bám víu vào một tia hy vọng: "Diệp đại ca, anh muốn tôi làm gì?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở một câu: "Nhóc con, bổn tháp đề nghị cậu vẫn nên tìm hoa Tam Thế trước, rồi hãy đi tìm Đường Lạc Âm!"

"Dù sao, cuộc chiến đảo Thiên Giai chỉ còn mười ngày cuối cùng, nếu cậu tìm Đường Lạc Âm trước rồi mới đi tham gia cuộc chiến đảo Thiên Giai e là không kịp!"

Diệp Bắc Minh gật đầu suy nghĩ.

Nói với Nghê Hoàng ý định của mình, chuẩn bị đến đảo Thiên Giai trước!

Chỉ cần có tư cách lên đảo, anh sẽ đến Dị Hỏa Tông một chuyến nữa, bất kể là trao đổi hay trực tiếp cướp đoạt! Nhất định phải có được hoa Tam Thết

Nghê Hoàng vừa băng bó vết thương cho Diệp Bắc Minh, vừa kinh ngạc nói: "Diệp đại ca, anh thực sự có thể nắm chắc lên được đảo Thiên Giai sao?"

Diệp Bắc Minh nhìn cô ta: "Ồ? Chẳng lẽ cô cũng biết đảo Thiên Giai?" Nghê Hoàng gật gật đầu, muốn nói lại thôi.

Một lúc sau, cô ta mới chậm rãi nói: "Đảo Thiên Giai mỗi trăm năm mở ra một lần đại chiến, tuyển chọn các tu võ giả có thiên phú cực mạnh từ các gi:

“Trước đây đại lục Hỗn Độn của chúng ta cũng có người tham gia, đáng tiếc là...”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4279: Vừa định ra tay


Diệp Bắc Minh cau mày: "Vậy cô có biết làm sao để đến tham gia cuộc chiến Đảo Thiên Giai không?"

Nghê Hoàng trả lời: "Tất nhiên là biết..."

Nửa ngày sau, Diệp Bắc Minh và Nghê Hoàng bước ra từ một truyền tống trận.

Nhìn quanh bốn phía, hai người lại đứng trên một hòn đảo lơ lửng giữa hư không!

Hòn đảo không lớn, chu vi chỉ khoảng mười dặm, truyền tống trận nằm ngay chính giữa đảo!

"Đến rồi! Chúng ta đã ra khỏi tinh vực Man Hoang, coi như đã đến vùng biên giới của thế giới Bổn Nguyên!"

Nghê Hoàng vừa nói xong.

Đột nhiên.

Ánh mắt nhìn về một phía, hoàn toàn sửng sốt! "0a, con rùa to quá!" Phía trước, một con rùa khổng lồ nằm sấp giữa hư không!

Trên mai rùa có một tòa cung điện cao chót vót như tòa nhà chọc trời, có đến hàng trăm tầng!

Liên tục có các tu võ giả bước ra từ truyền tống trận, trong đó một người đàn ông nghe lời nói của Nghê Hoàng liền hừ lạnh một tiếng: "Rùa? Gà rừng nào mà vô tri thế?"

"Anh!!!" Nghê Hoàng vừa tức giận vừa xấu hổ!

ở đại lục Hỗn Độn, dù sao cô ta cũng là thánh nữ Ma tộc!

Lúc này, lại trở thành gà rừng trong mắt người khác sao?

Người đàn ông nhếch miệng cười: "Sao thế? Chỉ là một tên Bổn Nguyên cảnh sơ kỳ cũng dám trừng mắt với bổn công tử à?"

Ầm! Một cỗ uy áp xuyên thấu xông ra! Thần Quân cảnh, sơ kỳ!

Nghê Hoàng căn bản không chịu nổi, thân thể run lên, khuôn mặt trắng bệch vô cùng!

"Ha ha ha ha, chỉ có vậy thôi sao?” Đồng bọn cùng đến với người đàn ông kia không nhịn được cười lớn!

Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, che chở trước mặt Nghê Hoàng, đối mặt với uy áp Thần Quân cảnh, miệng thốt ra hai chữ: "Xin lỗi bạn tôi!"

Xung quanh yên lặng một lúc!

Các tu võ giả xung quanh đều trợn to mắt, khí tức trên người Diệp Bắc Minh ở trên dưới Thần Hoàng cảnh! Lại bắt một người Thần Quân cảnh phải xin lỗi sao?

"Đồ dã nhân! Mày nói cái gì?"

Người đàn ông Thần Quân cảnh lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Chỉ bằng mày, một tên phế vật đến từ tinh vực Man Hoang, cũng xứng để Bàng Sát tao nói xin..."

Một câu còn chưa nói hết!

Bịch

—I Một tiếng động trầm thấp vang lên!

Các tu võ giả xung quanh còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra, thân thể Bàng Sát đã bị đánh bay!

Mạnh mẽ đập xuống mặt đất cách đó trăm mét, cuốn lên khói bụi mịt mùi!

Còn Diệp Bắc Minh đứng ở vị trí ban đầu của Bàng Sát, lắc lắc bàn tay: "Cho. mày cơ hội cuối cùng, xin lỗi đi!"

Hùng hồn có lực!

Nói năng có khí phách! Mọi người xung quanh đều sợ ngây người!

Mẹ kiếp! Mình đang mơ à? Thần Hoàng cảnh tát một cái đã đánh bay Thần Quân cảnh? Quá nghịch thiên rồi!

"Đệt! Mày muốn chết phải không?"

Bàng Sát gầm lên một tiếng, xông ra từ đám bụi, khuôn mặt sưng phù như đầu heo.

Vừa định ra tay, hai lão giả mặt vàng khô từ trên trời giáng xuống!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4280: Thấu xương!


Lạnh lẽo!

Thấu xương!

Tử vong!

Ba cỗ khí tức đồng thời ập tới! "Không..."

Đồng tử của Bàng Sát co rút mạnh, vội vàng lắc đầu: "Tiền bối không sai, là tôi sai rồi!"

"Là vừa rồi tự tôi bất cẩn ngã đập trúng!"

"Như vậy mới đúng." Lão giả cười một tiếng đầy ẩn ý, rất hài lòng với câu trả lời này.

Quét mắt nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Diệp Bắc Minh: "Lão phu phụ trách con thuyền này đưa các người đến dưới đảo Thiên

Giail"

"Lão phu không muốn xảy ra chuyện gì, nếu ai làm lão phu không vui, thì đừng trách lão phu làm người đó không thoải mái!"

Nói xong. Hai lão giả trực tiếp rời đi!

Bàng Sát nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, sát ý không hề che giấu: "Đồ dã nhân, mày gan lắm!"

"Bàng Sát tao nhớ kỹ mày rồi! Không sợ chết thì cứ theo tao lên thuyền, cho dù mày xoay người bỏ chạy thì bố mày cũng có vạn cách tìm ra mày!"

"Cái tát này, bố mày nhớ kỹ, chẳng bao lâu sẽ trả lại mày gấp trăm vạn lần!!!" Hắn ta xoay người, chen vào hàng ngũ phía trước!

Nghê Hoàng hơi lo lắng: "Diệp đại ca, làm sao bây giờ? Chờ chuyến sau nhé?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không sao, lên thuyền thôi!"

Hai người xếp hàng trước sau, nửa tiếng sau cuối cùng cũng đến lượt lên thuyền.

"Vé lên thuyền mỗi người một trăm khối Tinh Thần thạch!"

"Tinh Thần thạch là gì?" Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Người đàn ông trung niên ngồi sau một cái bàn, như nhân viên ngân hàng nào đó không kiên nhãn liếc nhìn Diệp Bắc Minh: "NHóc con, mày đến gây sự đúng không?”

"Tinh Thần thạch là gì cũng không biết? Mày từ xó xỉnh nào đến vậy?”

Bàng Sát và những người khác đã nộp Tinh Thần thạch, vẫn chưa rời đi mà đứng ở cách đó không xa quan sát!

Thấy Diệp Bắc Minh ngay cả Tinh Thần thạch cũng không nhận ra, Bàng Sát mắng một tiếng: "Đệt! Thằng ngu từ đâu ra vậy!"

"Bố mày lại để loại hàng này đánh vào mặt? Má nó!" Nghê Hoàng vội vàng tiến lên: "Tiần bối, tôi có Tinh Thần thạch!"

Cô ta vội vàng đưa lên một cái nhẫn trữ vật!

Người đàn ông trung niên quét thần niệm, bên trong có khoảng 230 khối Tinh Thần thạch. Lúc này ông ta mới lộ ra nụ cười hài lòng!

”Coi như cô biết điêu!"

Ông ta ném cho Nghê Hoàng một cái lệnh bài: "Đây là phòng của các người, phòng đôi, tự đi đi!"

Nghê Hoàng nhận lấy lệnh bài, vội vàng cảm ơn, kéo Diệp Bắc Minh đi vào. cửa lớn của cung điện.

Vừa đi về phía phòng trên lệnh bài, vừa giải thích: "Diệp đại ca, Tỉnh Thần thạch sinh ra trong Hỗn Đội

"Không chỉ cực kỳ hiếm, mà bên trong còn ẩn chứa năng lượng cực kỳ to lớn!"

"Vật này có thể duy trì sự vận hành của truyền tống trận, cũng có thể để tu võ giả hấp thu bổ sung lực lượng bị mất trong cơ thể!"

“Trong kho báu Ma tộc của tôi cũng chỉ có hơn một vạn khối Tinh Thần thạch!"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,889
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4281: Cô ta hiểu ra ngay lập tức!


Hai người dựa theo số phòng trên lệnh bài, rất nhanh đến trước cửa một căn phòng, lệnh bài áp lên một phù văn phía trên!

Cạch!

Cửa phòng mở ra, hai người bước vào nhìn.

Không khỏi ngây người!

Cái gọi là phòng đôi, chỉ có khoảng mười mấy mét vuông.

Hơn nữa, lại chỉ có một chiếc giường nhỏ!

Nếu hai người ngủ trên đó, e rằng cả đêm phải dính sát vào nhau!

Khuôn mặt của Nghê Hoàng hơi đỏ lên, Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: "Trong ba ngày tới, cô ngủ trên giường đi, tôi ngồi trên ghế nghỉ ngơi là được."

Anh trực tiếp đi đến bên cạnh, ngồi lên ghế thái sư! May mà trong phòng có nhà vệ sinh, tiện cho việc đi vệ sinh và tắm rửa! Nếu không ba ngày này không biết sẽ trải qua thế nào!

Nghê Hoàng ngượng ngùng nửa ngày, cuối cùng không nhịn được mở miệng: "Diệp đại ca, cái đó... tôi muốn đi vệ sinh..."

"Rồi... tắm một cái"

Vừa rồi khí tức Thần Quân cảnh của Bàng Sát trực tiếp nhắm vào cô ta! Đây là lần đầu tiên Nghê Hoàng chịu đựng khí tức Thần Quân cảnh! Cộng thêm ở đại lục Hỗn Độn, Thần Quân cảnh gần như là sự tồn tại vô địch!

Dưới áp lực kép, Nghê Hoàng sợ đến toát mồ hôi lạnh, bây giờ cả người dính dính nhớp nháp!

Hơn nữa lại quá căng thẳng, cảm giác muốn đi tiểu liên tục ập đến! "Ừm, cô cứ tự nhiên."

Diệp Bắc Minh thốt ra một câu, thần niệm tiến vào thế giới bên trong của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Nghê Hoàng nhanh chóng lao vào nhà vệ sinh, không lâu sau bên trong truyền ra một tràng tiếng nước dồn dập, sau đó vang lên một tiếng thở dài thỏa mãn!

Bên trong lĩnh vực tuyệt đối.

Diệp Bắc Minh nhanh chóng xử lý dược liệu thượng cổ trong tay, đợi tất cả dược liệu xử lý xong, đổ hết vào trong đỉnh Thái Cực!

Lửa cháy bùng lên! Ong!!!

Bên trong đỉnh Thái Cực ầm ầm không ngớt, như ngàn quân vạn mã đang phi nước đại!

Không biết qua bao lâu, âm thanh đột ngột dừng lại. "Mở" Một tiếng quát nhẹ!

Ngay khi đỉnh Thái Cực mở ra, mười viên đan dược màu vàng óng như: những mặt trời nhỏ bay lên giữa không trung!

Năng lượng tỏa ra từ chúng khiến thân thể Diệp Bắc Minh nóng ran, máu cũng sôi trào theo!

"Đệ" "Mình thực sự luyện thành Kim Tủy Đan Thượng Gổ rồi sao?"

Phương thuốc luyện đan này có được ở Ma cảnh, lại thu được một mớ dược. liệu thời thượng cổ ở tổ địa Hoa tộc!

"Nghe nói sau khi dùng đan này, có thể rèn luyện thân xác!"

"Tăng cường rất lớn cho độ cứng của thân xác! Một con dao găm của Nghê Hoàng đã có thể cắt đứt máu thịt của mình!"

"Một đao của Thủy Tổ Ma Đao suýt chút nữa diệt mình!"

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lóe lên tinh quang: "Nếu dùng đan này, liệu có thể khiến thân xác của mình đao thương bất nhập? Cứng rắn chống đỡ vũ khí thông linh không?”

Nghĩ đến đây!

Diệp Bắc Minh nuốt luôn một viên Kim Tủy Đan Thượng Cổi

Trong nháy mắt!

Dược lực của Kim Tủy Đan Thượng Cổ sôi trào trong cơ thể!

Giây tiếp theo, máu của Diệp Bắc Minh như sông Hoàng Hà vỡ đê, điên cuồng lao về khắp tứ chỉ trăm cốt!

“Ưm..."

Diệp Bắc Minh nhắm chặt mắt, sắc mặt lập tức đỏ bừng! Hô hấp cũng gấp gáp hơn!

Thân thể rất khó chịu!

Lúc này.

Nghê Hoàng vừa tắm xong, bước ra từ phòng tắm thì thấy Diệp Bắc Minh đang ngồi trên ghế thái sư, cơ thể không ngừng vặn vẹo, khuôn mặt đỏ bừng!

Hơi thở cũng rất gấp gáp, lồng ngực phập phồng kịch liệt! "Diệp đại ca... anh làm sao vậy?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom