Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1155


Chương 1155

Âu Châu.

Trong một thương hội nào đó, một thương nhân đột nhiên bị ngọn lửa bao trùm.

“Không, chú… Đừng mà…”

Lang Quốc, sở chứng khoán quốc gia.

Một ông trùm cổ phiếu bị ngọn lửa bao trùm!

“A… Vì cái gì!”

“Mọi người không thể chết, mau nhảy vào trong nước đi!”

“Không muốn! A!”

Chiba Sadako kêu r3n, tất cả cảnh tượng lần lượt hiện ra.

Tất cả đều là người gia tộc Chiba!

Hùng Quốc, Thúy Quốc, thậm chí là Cao Ly Quốc trên sa mạc.

Khắp nơi trên toàn thế giới, chừng mấy trăm người đều bốc cháy trong nháy mắt, hóa thành một đám tro tàn!

“Anh… Anh… Ma quỷ, anh là ma quỷ đi ra từ trong địa ngục!”

Chiba Sadako run rẩy kịch liệt, lần đầu tiên cô ta cảm nhận được người đàn ông trước mắt đáng sợ như thế.

Đáng sợ đến mức vượt qua khỏi trí tưởng tượng của cô ta!

Nhìn từng người trong gia tộc lần lượt chết đi, cảm giác vô lực đó khiến người ta tuyệt vọng!

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn tất cả, trong lòng cũng dâng lên sóng to gió lớn: “Lực lượng của Huyết Mạch Chú Sát lại đáng sợ như thế?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bình tĩnh trả lời: “Đây thì tính là cái gì, mới mấy trăm người mà thôi!”

“Sát thần chân chính, cho dù là chú sát toàn bộ người trên đời này cũng không có vấn đề gì”.

“Trời!”

Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi.

Xem ra, con đường của anh còn rất xa.

Ngọn lửa đã tắt!

Ánh sáng trong mắt Chiba Sadako cũng dập tắt theo.

Cô ta nằm trên mặt đất giống như một thi thể, nhìn bầu trời tối tăm mờ mịt: “Gia tộc Chiba xong… Vì cái gì? tại sao mình lại phải phản bội anh ta…”

“Mình đã làm sai thật rồi sao? Rõ ràng chỉ còn một chút nữa là mình đã thành công, gia tộc Chiba sẽ có thể vươn lên…”

Cảm giác hối hận, tự trách vô tận ập tới!

Chiba Sadako hận người chết chính là mình.

Nếu như cho cô ta một cơ hội nữa, cô ta có chết cũng sẽ không phản bội Diệp Bắc Minh.

Chỉ tiếc.

Không có cơ hội!

Bình bịch bình bịch!

Đột nhiên, những tiếng bước chân dồn dập truyền đến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1156


Chương 1156

Lại có mười thiếu niên xông tới từ bên ngoài kết giới, bọn hắn khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Trên khuôn mặt có vẻ non nớt mang theo sát ý không xứng với tuổi tác!

“Tham kiến chủ nhân!”

Mười thiếu niên trực tiếp quỳ xuống.

Những người này chính là thành viên của tiểu đội Sát Thần.

Diệp Bắc Minh lạnh lùng mở miệng: “Trong khoảng thời gian này huấn luyện như thế nào rồi?”

Số 1 quỳ trên mặt đất: “Chủ nhân, hơn một tháng huấn luyện, có một số thành viên đã trở thành võ giả cấp Thiên!”

“Ba thành viên trở thành võ giả cấp Địa”.

“Còn lại sáu thành đều là cấp Huyền!”

“Trong số các thành viên còn ra đời ba Tông Sư võ đạo!”

“Có 16 người chết, đã bổ sung thêm lần nữa rồi!”

Diệp Bắc Minh hài lòng gật đầu: “Không tệ!”

Mười mấy người trăm miệng một lời: “Cảm ơn chủ nhân tán thưởng!”

Chiba Sadako ngây người, một tháng liền huấn luyện được ba Tông Sư võ đạo?

Đây là muốn nghịch thiên sao!

Lúc này, giọng nói của Diệp Bắc Minh truyền đến.

“Từ giờ trở đi, nơi đây chính là sân huấn luyện của các cậu!”

“Nhiệm vụ của các cậu chỉ có một!”

“Chơi hỏng chỗ này cho tôi, chơi chết bọn họ, để bọn họ tuyệt chủng đi!”

“Rõ!”

Đám người tiểu đội Sát Thần có chút hưng phấn.

Chiba Sadako trở nên thất thần, trái tim co rút kịch liệt, cô ta biết Đông Doanh hoàn toàn xong rồi.

Vèo!

Lúc Chiba Sadako đang mất tập trung, mấy cây ngân châm bay tới, chui trong cơ thể của cô ta.

“Anh lại làm gì tôi?”

Chiba Sadako hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh xoay người rời đi: “Quỷ Môn Thập Tam Châm, từ từ hưởng thụ đi!”

Phía sau truyền đến tiếng cầu xin và kêu thảm của Chiba Sadako.



Diệp Bắc Minh trực tiếp rời khỏi Đông Doanh, trở về phủ Diệp ở Giang Nam.

Vừa mới trở về liền gặp được một bóng hình xinh đẹp đi qua trước mặt.

Rõ ràng đối phương cũng phát hiện ra Diệp Bắc Minh, chẳng những không dừng lại mà còn nhanh chóng chạy đi.

“Nhược Tuyết!”

Diệp Bắc Minh hô một tiếng: “Lâu như vậy không gặp, làm sao nhìn thấy anh liền chạy thế?”

Vẻ mặt Hạ Nhược Tuyết có chút bối rối: “Em… Khụ khụ, em về công ty có chút việc, cho nên…”

“Hả, sao giọng em lạ thế?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1157


Chương 1157

Diệp Bắc Minh có chút chần chờ.

“Hả? Nào có, gần đây cổ họng không thoải mái, có thể là bị cảm đi”.

Hạ Nhược Tuyết giật mình, vội vàng lắc đầu.

Diệp Bắc Minh đột nhiên tiến lên, túm lấy cổ tay Hạ Nhược Tuyết bắt mạch: “Không có vấn đề gì, em không bị cảm, cũng không mắc bệnh, thân thể rất tốt”.

Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết né tránh: “Ặc, chắc là do tập đoàn Tuyết Minh có nhiều công việc đi”.

“Cho nên em mới thấy hơi phiền muộn trong lòng”.

Diệp Bắc Minh kéo một cái ghế ngồi xuống.

Sau đó nhẹ nhàng kéo một phát, Hạ Nhược Tuyết liền ngồi gọn trong lòng anh: “Vậy hãy nghỉ ngơi mấy ngày, vừa vặn gần đây anh cũng rảnh rỗi”.

“Hay là em tự cho mình vài ngày nghỉ ở cùng với anh?”

Một đôi tay từ phía sau ôm lấy vòng eo thon của Hạ Nhược Tuyết.

“A!”

Hạ Nhược Tuyết ngồi trên đùi Diệp Bắc Minh, cơ thể mềm mại lập tức xụi lơ, không có một chút sức lực nào.

Diệp Bắc Minh ôm cô ấy.

Tay luồn vào quần áo.

Cả người Hạ Nhược Tuyết đều tê dại.

Vô lực tựa vào ngực Diệp Bắc Minh.

Cảm giác trong cơ thể như có dòng điện dâng trào!

Cô ấy lấy dũng khí, xoay người ngồi trên đùi Diệp Bắc Minh, trực tiếp hôn đi lên.

Diệp Bắc Minh đứng lên, cả người Hạ Nhược Tuyết treo trên người anh, đi vào trong phòng.

Năm phút sau.

Hạ Nhược Tuyết cau mày, kêu thảm một tiếng!

Cả người co quắp tại cùng một chỗ.

Diệp Bắc Minh nhìn một màu đỏ tươi, sắc mặt thay đổi: “Cô không phải Nhược Tuyết, cô là ai?”

“Tôi… Hu hu hu…”

Hạ Nhược Tuyết đột nhiên bật khóc, giọng nói hoàn toàn thay đổi.

Diệp Bắc Minh ngây ngẩn cả người, có chút kinh ngạc: “Cô là Tôn Thiến?”

“Là tôi…”

Tôn Thiến co quắp một chỗ, khẽ gật đầu, rưng rưng nước mắt.

Vừa rồi Diệp Bắc Minh quá thô lỗ, cô ta vừa hưng phấn vừa sợ.

Trong lòng vô cùng phức tạp, thế mà lại mơ mơ hồ hồ trở thành người phụ nữ của Diệp Bắc Minh.

“Thuật dịch dung?”

Diệp Bắc Minh đi tới, xé da mặt Tôn Thiến ra.

Một cái mặt nạ da người bị xé xuống.

Lộ ra dáng vẻ vốn có của Tôn Thiến!

Diệp Bắc Minh có chút buồn bực: “Cô làm cái gì vậy, vì sao lại giả mạo dáng vẻ của Nhược Tuyết?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1158


Chương 1158

Tôn Thiến đỏ mắt, căm tức nhìn Diệp Bắc Minh: “Đều tại anh, sao lại thô lỗ như thế”.

“Trực tiếp… làm người ta…”

Diệp Bắc Minh rất xấu hổ.

Chuyện này đúng là quá hỗn loạn!

Chủ yếu là lúc anh ở cùng Hạ Nhược Tuyết đều chủ động che giấu tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Nếu không tháp Càn Khôn Trấn Ngục tuyệt đối có thể phát hiện ra Tôn Thiến giả trang thành Hạ Nhược Tuyết.

Diệp Bắc Minh mở miệng: “Vậy… ờm, cô còn đau không?”

“Nếu không hãy mặc đồ trước đi?”

Tôn Thiến yên lặng gật đầu, mặc quần áo tử tế ngay trước mặt Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh mới hỏi: “Tôn Thiến, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, sao cô lại giả mạo dáng vẻ của Nhược Tuyết?”

“Nhược Tuyết đâu?”

Tôn Thiến muốn nói lại thôi, trong lòng vô cùng đắng chát.

Chẳng lẽ cô ta và Hạ Nhược Tuyết kém xa như thế sao?

Mặc dù, trước đó Tôn Thiến cũng không thích Diệp Bắc Minh.

Nhưng sau chuyện này, trong lòng cô ta đã có một chút cảm giác khác thường với Diệp Bắc Minh.

Dù sao cũng là người đàn ông duy nhất của cô ta.

Tôn Thiến ra vẻ lạnh lùng: “Nhược Tuyết có chút việc, cho nên mới bảo tôi giả mạo cô ấy, tạm thời giải quyết chuyện của tập đoàn Tuyết Minh”.

“Không đúng!”

Diệp Bắc Minh trực tiếp lắc đầu: “Nếu như Nhược Tuyết có chuyện, tuyệt đối sẽ nói cho tôi biết trước”.

“Tôn Thiến, rốt cuộc là chuyện gì mà Nhược Tuyết bảo cô giấu giếm tôi?”

“Cô giả trang thành dáng vẻ của cô ấy, tuyệt đối không phải là bởi vì tập đoàn Tuyết Minh, mà là bởi vì tôi đúng không?”

Tôn Thiến giật nảy mình.

Diệp Bắc Minh đoán quá chuẩn.

Con ngươi của cô ta chuyển động một chút.

Vừa định mở miệng nói dối.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lại ngưng tụ: “Tôn Thiến, nếu cô là chị em tốt của Nhược Tuyết thì không nên giấu giếm chuyện cho cô ấy”.

“Chuyện này liên quan đến an toàn của cô ấy!”

Tôn Thiến trầm mặc không nói.

Cô ta đã đồng ý với Nhược Tuyết là sẽ không nói.

Chẳng lẽ lại phải nói ra sao?

Diệp Bắc Minh nhìn ra Tôn Thiến do dự: “Tôi đã đoán được đại khái rồi, là bởi vì gia tộc Cổ Võ?”

“Có lẽ, đúng hơn là bởi vì Côn Luân Hư?”

Tôn Thiến trừng lớn mắt.

Cô ta kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh: “Anh… Làm sao anh biết?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1159


Chương 1159

Diệp Bắc Minh nhìn cô ta: “Cái này rất khó sao?”

“Thứ nhất, bằng thực lực của ta, không một ai trong Long quốc có thể uy hiếp được tôi”.

“Cho dù là gia tộc Cổ Võ, gia tộc người thủ hộ cũng không có cách nào uy hiếp được tôi”.

“Thứ hai, Nhược Tuyết xuất thân từ gia tộc Cổ Võ, chắc chắn sẽ có hiểu biết về giới võ đạo”.

“Có lẽ cô ấy biết một vài chuyện gì đó nhưng lại không biết rõ thực lực của tôi, vậy nên có lẽ mới chọn bảo vệ tôi mà hy sinh bản thân mình”.

Diệp Bắc Minh lắc đầu nói: “Đệ Tam, khi cô nói dối có thể chuyên nghiệp một chút, tròng mắt đừng đảo qua đảo lại được không?”

“Hả…”

Tôn Thiến ngơ ngác.

Lẽ nào Diệp Bắc Minh có thể hỗ trợ Hạ Nhược Tuyết?

Tuy rằng cô ta không biết Diệp bắc Minh đang làm gì.

Nhưng đến cả chiến thần Lăng Phong đều nghe lời Diệp Bắc Minh.

Tập đoàn Tuyết Minh đều nằm dưới tên Diệp Bắc Minh, cả hành tỉnh Đông Nam đều được thông suốt.

Nói một cách khác, tập đoàn Tuyết Minh có thể đi tới ngày hôm nay không phải nhờ vào sự cố gắng của Hạ Nhược Tuyết và Tôn Thiến.

Chẳng sợ đổi một loạt quản lý cấp cao ngu ngốc nắm quyền tập đoàn Tuyết Thần thì tập đoàn Tuyết Thần vẫn phát triển vững vàng như cũ.

Sau khi suy nghĩ giây lát.

Tôn Thiến nhướng mày, hỏi: “Anh rốt cuộc là ai?”

“Tôi là ai hả?”

Diệp Bắc Minh nhìn Tôn Thiên nói: “Tôi là chủ nhân của chiến thần Lăng Phong!”

“Là người sáng lập nên tiểu đội Sát Thần!”

“Tôi là người đến Đông Doanh giế t chết Uy Hoàng!”

“Tôi là người đánh đuổi tướng quân Assef, xâm nhập thủ đô của Lang Quốc giế t chết Assef ở ngoài cửa nghị viện!”

“Tôi còn đến Ưng Quốc chém ngai vàng và vương miện của Ưng Hoàng!”

Anh khoát tay.

Một viên kim cương rất lớn xuất hiện trong lòng bàn tay của anh: “Đây là ngôi sao của châu Phi, là viên kim cương lớn nhất thế giới được khảm trên vương miện của Ưng Hoàng!”

“Vụ nổ bom nguyên tử ở Cao Ly Quốc lẫn đại chiến ở vùng biển phương nam của Long Quốc đều có liên quan tới tôi!”

“Cách đây không lâu, tôi vừa mới gi ết chết vua Tây Vực ngay tại đất Tây Vực, chẳng bao lâu nữa tin tức sẽ lan ra thôi!”

“Tôi còn là thống soái cao cấp nhất của bộ đội đặc chủng Long Hồn tại Long Quốc – Long Soái!”

“Là hội trưởng của hiệp hội võ đạo Long Quốc!”

Diệp Bắc Minh biết.

Nếu không cho một liều thuốc mạnh thì Tôn Thiến sẽ không nói chuyện của Hạ Nhược Tuyết ra đâu.

Anh vừa dứt lời.

Quả nhiên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1160


Chương 1160

Tôn Thiến há hốc mồm, hiển nhiên là cô ta quá sốc rồi.

Những chuyện mà Diệp Bắc Minh nói bọn họ không hiểu lắm.

Cũng không muốn hiểu.

Nhưng từ những tin tức gần đây thì hầu hết chúng đều đúng.

Vụ nổ bom nguyên tử ở Cao Ly Quốc, tập đoàn Lý Thị bị diệt.

Bên phía chính phủ nói đó là vụ rò rỉ hạt nhân thôi!

Còn có vụ đá quý khảm trên vương miện Ưng Quốc biến mất thì đã lấy một viên kim cương khác nhỏ hơn thay thế rồi.

Bên phía nhà nước bảo là do ngôi sao của châu Phi bị trộm!

Vậy mà giờ nó lại ở trong tay Diệp Bắc Minh ư?

Chiến thần Lăng phong và Long Hôn là thứ duy nhất mà Tôn Thiến nghe hiểu được.

Mà anh lại là chủ nhân của chiến thần Lăng Phong và thống soái cao cấp nhất của Long Hồn, Long Soái ư?

Vãi nồi!

Quá khủng!

Tôn Thiến hơi run, mặt đỏ tai hồng, thở hồng hộc.

Tinh…!

Tiếng điện thoại di động vang lên, cô ta nhìn thoáng qua màn hình theo bản năng.

Trên đó báo tin tức rằng: Vua Tây Vực qua đời vì bệnh!

Chỉ một dòng chữ ngắn ngủi ấy thôi đã khiến Tôn Thiến sửng sốt lần nữa, tròng mắt cô ta suýt nữa rớt ra ngoài.

Người kia chính là vua Tây Vực đấy!

Sao có thể vì bạo bệnh mà qua đời chứ?

Lẽ nào có lên quan tới Diệp Bắc Minh thật à?

Tôn Thiến hít một hơi thật sâu, rồi nói: “Được rồi, tôi nói cho anh biết Nhược Tuyết bảo cô ấy đến nơi tên là Côn Lôn Hư”.

“Quả nhiên là Côn Lôn Hư!”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nghiêm nghị.

Tôn Thiến nói tiếp: “Tình hình cụ thể ra sao thì tôi cũng không rõ”.

“Nhược Tuyết chỉ nói với tôi rằng tuy cô ấy là người của gia tộc Cổ Võ nhưng thuở bé lại lớn lên ở Côn Lôn Hư”.

“Sau tuổi mười sáu mới trở lại gia tộc Cổ Võ, cô ấy không thích chuyện đánh đánh giết giết ở Côn Lôn Hư”.

“Sau khi ra ngoài lại không thích không khí lừa lọc ở nhà họ Hạ nên mới chạy tới thế giới phàm tục”.

“Bây giờ, cô ấy phải trở về, nếu không trở về thì có thể liên lụy anh”.

“Có lẽ…”

Tôn Thiến ngập ngừng một lát rồi nói: “Có lẽ sẽ uy hiếp đến tính mạng của anh!”

“Hiện tại tôi lại cho rằng Nhược Tuyết nghĩ nhiều rồi”.

“Anh lợi hại như vậy mà, Côn Lôn Hư kia có thể trâu bò đến mức nào chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1161


Chương 1161

“Sao có thể uy hiếp được anh!”

Cô ta quan sát Diệp Bắc Minh, mắt lóe sáng nói: “Anh nên nói hết ra từ đầu mới đúng”.

Diệp Bắc Minh đăm chiêu gật đầu.

Lòng chẳng biết đang nghĩ gì.

Tôn Thiến cảm giác bầu không khí có chút ngượng nghịu bèn hỏi một câu: “Anh có đói bụng không? Nếu không thì để tôi nấu bát mì cho anh ăn?”

“Được”.

Diệp Bắc Minh ngồi suy nghĩ miên man rồi thuận miệng đồng ý.

“Được!”

Tôn Thiến như được trút bỏ gánh nặng, lao thẳng ra ngoài.

Chân trước cô ta vừa mới bước ra ngoài cửa.

Tút tút tút…!

Một tiếng chuông điện thoại vang lên, giọng nói của thư ký Tiền vang lên, nghe rất nghiêm trọng: “Long Soái, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Diệp Bắc Minh trầm xuống như đã đoán ra được điều gì.

Nhưng anh vẫn hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Thư ký Tiền căng thẳng nói: “Tây Vực loạn thật rồi ạ!”

“Tứ đại chiến thần dưới trướng vua Tây Vực phân chia lãnh địa, tự xưng làm vua!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh tối sầm: “Chuyện ở Tây Vực do tôi gây nên, tôi sẽ giải quyết nó”.

Thư ký Tiền nói tiếp: “Còn một chuyện nữa”.

“Gia tộc người canh giữ mở một cuộc họp bày tỏ sự bất mãn với phong cách làm việc của ngài!”

“Trong thành Võ Đế, đài võ đạo đã phủ bụi hơn mười năm đã được mở lại, buộc ngài phải tiến hành trận chiến Long Môn!”

Diệp Bắc Minh hiếu kỳ hỏi: “Trận chiến Long Môn đó là cái gì?”

Thư ký Tiền do dự một lát.

Dường như anh ta đang nghĩ xem phải giải thích như thế nào.

Mấy giây sau.

Giọng nói của thư ký Tiền vang lên: “Long Soái, ngài biết cá chép vượt long môn không?”

“Biết”.

Diệp Bắc Minh gật đầu nói: “Cái đó với trận chiến Long Môn liên quan gì?”

Giọng điệu của thư ký Tiền nghiêm túc hẳn: “Cá chép vượt long môn là nhiều lần trải qua gian nan trắc trở mới có thể hóa thành rồng!”

“Trận chiến Long Môn trên đài võ đạo giống với cá chép vượt long môn kia!”

“Ngài cần phải liên tục khiêu chiến vài vị người thủ hộ, hơn nữa phải chiến thắng mới tính là vượt long môn thành công!”

“Trong lịch sử, trận chiến Long Môn được mở ra không quá mười lần, mỗi lần đều có ba người thủ hộ mở long môn!”

Anh ta ngập ngừng một lát.

Rồi run rẩy nói: “Nhưng bây giờ lại có tới năm!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1162


Chương 1162

Nói cách khác.

Diệp Bắc Minh phải đánh bại liên tục năm người thủ hộ trên đài võ đạo.

Mà năm người bọn họ lại là năm Võ Thánh đỉnh phong.

Thắng cả năm trận mới tính là chiến thắng trận chiến Long Môn.

Sau khi thư ký Tiền nhận được tin thì bị dọa hết hồn.

Anh ta cho rằng Diệp Bắc Minh sẽ chùn bước.

Vãi cả!

Năm người canh giữ!

Năm Võ Thánh đỉnh phong!

Có là thần thì cũng chết chắc thôi.

Càng đừng nhắc tới Diệp Bắc Minh mới hai mươi ba tuổi, năm năm trước vẫn còn là một tên ăn hại không biết tu luyện.

Năm năm sau, cho dù thực lực của anh có nghịch thiên đến đâu đi chăng nữa thì có thể đánh bại năm người canh giữ cùng lúc hay sao?

Quả đúng là chuyện lạ ngàn năm có một!

Thư ký Tiền hít một hơi thật sâu rồi nói: “Long Soái, chuyện này chúng tôi có thể đi đàm phán với người canh giữ!”

“Ngài không cần lộ diện đâu, chúng tôi sẽ cố gắng buộc bọn họ đóng trận chiến Long Môn trên đài võ đạo…”

Diệp Bắc Minh ngắt lời anh ta, bình tĩnh hỏi: “Anh chỉ cần nói cho tôi biết là năm người canh giữ nào thôi!”

Thư ký Tiền nghiêm nghị nói: “Đó là nhà họ Long, nhà họ Tần, nhà họ Tiêu, nhà họ Phương và nhà họ Chu!”

“Chẳng phải nhà họ Long đã diệt vong hay sao?”

Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Thư ký Tiền trầm giọng nói: “Cấm địa của nhà họ Long đúng là đã bị ngài diệt, nhưng ở thể giới bên ngoài vẫn còn những thành viên khác của nhà họ Long sống sót!”

“Em trai của lão tổ Long Hiên Viên của nhà họ Long, Long Vô Nhai vẫn còn sống!”

“Tôi biết rồi”.

Diệp Bắc Minh bình tĩnh gật đầu.

Dựa vào cảnh giới Võ Tông hiện tại của anh thì nếu đồng thời đối đầu với năm vị Võ Thánh đỉnh phong thì có lẽ hơi nguy hiểm.

Nhưng mà.

Nếu đã chơi một chọi một.

Thì anh không hề khiếp sợ.

Thậm chí, không cần tháp Càn Khôn Trấn Ngục ra tay nữa.

“Nói với bọn họ rằng tôi sẽ tham dự trận chiến Long Môn kia!”

Diệp Bắc Cực quyết định.

Rồi anh cúp điện thoại.

“Cái gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1163


Chương 1163

Thư ký Tiền sửng sốt, hít một hơi rồi nói: “Long Soái, ngài… ngài định tham gia trận chiến Long Môn thật sao?”

“Không được, không được đâu!”

Thư ký tiền ở đầu dây bên kia nghẹn họng trân trối, vội đến mức khua tay khua chân.

Tút tút tút…!

“Alo… Long Soái… Long Soái, ngài…”

Vài phút sau.

Tôn Thiến bưng một bát mỳ vào rồi đặt lên bàn.

Rau dưa và nước tương đều đã được chuẩn bị rất đầy đủ.

Diệp Bắc Minh đang rất đói bụng.

Bèn bưng bát lên ăn.

Tôn Thiến ngồi một bên, chống cằm nhìn Diệp Bắc Minh ăn mỳ.

“Ăn chậm chút, đừng vội, trong nồi vẫn còn mà”, Tôn Thiến cười nói.

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm”.

Gương mặt mỹ miều của Tôn Thiến đỏ bừng: “Ai… ai cần anh chịu trách nhiệm chứ, là do anh nhận nhầm tôi thành Nhược Tuyết mà thôi”.

“Anh… anh cứ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì đi!”

“Làm vậy sao được?”

Diệp Bắc Minh rất bất ngờ.

“Hừ!”

Tôn Thiến hừ nói: “Đừng nhắc lại chuyện này nữa, bà đây rất cởi mở nha!”

“Không phải chỉ là lần đầu tiên thôi sao? Bà đây tặng cho anh đó!”

Phụt!

Diệp Bắc Minh suýt nữa phun hết thức ăn ra ngoài: “Cái này còn có tặng à?”

Tôn Thiến khinh thường nói: “Có gì đặc biệt đâu chứ? Mấy đứa bạn cùng tuổi của tôi có mấy đời bạn trai rồi kìa!”

Diệp Bắc Minh hạn hán lời.

Anh biết Tôn Thiên ngượng ngùng nên sẽ không nhắc lại chuyện này nữa.

Anh lấy ngôi sao của châu Phi ra, nói: “Cái này cô cầm lấy trước đi”.

“Cho tôi à?”

Ánh mắt Tôn Thiến sáng rực, lòng đầy kinh ngạc.

Đôi mắt xinh đẹp sáng long lanh nhìn chằm chằm vào ngôi sao của châu Phi kia không dời mắt: “Thật tốt quá, cảm ơn anh, Diệp Bắc Minh!”

Cô ta ôm viên kim cương lao ra khỏi phòng.

Diệp Bắc Minh yên lặng ăn hết bát mỳ.

Đôi mắt anh đăm chiêu, lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại: “Vạn Lăng Phong, đi điều tra chuyện tứ đại chiến thần dưới trướng vua Tây Vực ở đâu cho tôi!”

“Vâng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1164


Chương 1164

Nói xong anh cúp điện thoại.

“Á!”

Bên ngoài phòng truyền tới tiếng Tôn Thiến thét chói tai: “Các người là ai, sao lại xông vào đâu?”

Diệp Bắc Minh lao nhanh ra khỏi phòng thì thấy có mấy ông lão ăn mặc cổ trang bước tới, trên người bọn họ đậm mùi máu tươi.

Sợ rằng bảo vệ của phủ Diệp lành ít dữ nhiều.

Một ông lão trong đấy tóm chặt cổ Tôn Thiên, nhe răng cười nói: “Nơi đây là nhà của Diệp Bắc Minh phải không?”

“Cậu ta có ở đây không?”

“Tôi… khụ khụ…”

Trước mắt Tôn Thiến chìm trong màn đen, cô ta sắp nghẹt thở rồi.

Ngôi sao của châu Phi trên tay rơi xuống đất, hai chân lơ lửng trên không, run rẩy không ngừng.

Diệp Bắc Minh quát lên: “Buông Tôn Thiến ra!”

Ầm ầm…”

Tiếng sấm nổ mạnh.

Ngay sau đó, Diệp Bắc Minh thoắt cái đã xuất hiện trước mặt ông lão đó, kiếm Đoạn Long xuất hiện trên tay anh từ lúc nào.

Anh chém một kiếm!

Phụt!

Ông lão đãng bóp cổ Tôn Thiến không ngờ rằng tốc độ của Diệp Bắc Minh lại nhanh như thế, bừa mới thấy bóng Diệp Bắc Minh thì cánh tay đã bị chặt đứt rồi.

Diệp Bắc Minh ôm lấy Tôn Thiên rồi nhanh chóng lùi về sau.

Cánh tay cụt của ông lão kia vẫn bám vào cổ Tôn Thiến.

Diệp Bắc Minh dùng nội lực khiến cánh tay kia buông ra.

Hai chân Tôn Thiến mềm nhũn, gục trong lòng Diệp Bắc Minh, cơ thể phát run vì sợ hãi.

“Chết tiệt! Cậu dám chém cánh tay của lão phu hả? Ranh con kia, cậu rốt cuộc là ai?”

Ông lão cụt tay tức giận hét lên: “Mặc kệ cậu là ai thì lão phu cũng phải nghiền cậu thành tro bã!”

Ánh mắt ba người kia cũng chăm chú hơn, cẩn thận quan sát Diệp Bắc Minh.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Đến phủ Diệp của tôi, tóm cổ người phụ nữ của tôi rồi, còn hỏi tôi là ai hả?”

Người phụ nữ của tôi?

Cơ thể mềm mại của Tôn Thiên hơi run.

Vậy mà anh đã chấp nhận gọi mình là người phụ nữ của anh rồi ư?

Bịch!

Bốn cặp mắt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, giọng nói lạnh băng đến cực điểm: “Mày chính là Diệp Bắc Minh? Bát hoàng tử là do mày giết?”

“Bát hoàng tử?”

Ánh mắt của Diệp Bắc Minh càng lạnh băng.

Trong nháy mắt khiến bốn lão giả cảm giác từ một thanh niên bình thường đã hóa thân thành thần chết!

Sát khí bộc phát ra từ trong cơ thể anh: “Các người đến từ đế quốc Thanh Long Côn Luân Hư?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1165


Chương 1165

Trong đại hội Võ Đạo của tỉnh Bảo Đảo, Diệp Bắc Minh trong nháy mắt đã giết người đến từ Côn Luân Khư.

Một người trong số đó chính là Bát hoàng tử của đế quốc Thanh Long!

Mà đế quốc Thanh Long đã từng đuổi giết mẹ anh!

Bây giờ lại xông vào nhà họ Diệp!

Thật thú vị!!!

“Nhóc con, xem ra cậu biết…”

Một lão giả trong số đó vừa mở miệng.

Một câu còn chưa nói xong.

Đùng đoàng!

Âm thanh giống như sấm truyền tới.

Diệp Bắc Minh lại ra tay trong nháy mắt, anh nhắm chuẩn lão giả bị thương đó, xuất hiện như ma quỷ trước mặt ông ta.

Một tay đột nhiên xuất hiện, túm cổ người này: “Bóp cổ người phụ nữ của tôi rất sướng sao?”

Một tiếng giòn dã ‘răng rắc!’, cổ bị bóp nát trong nháy mắt.

Giọng nói cực kỳ chói tai!

“Rít!!!”

Ba lão giả khác da đầu tê dại, ngược lại hít một hơi khí lạnh!

“Mày…”

“Sao có thể!”

“Nghệ nhân Lý!”

Nghệ nhân Lý gãy cổ, con ngươi lồi ra, mặt già nua đầu kinh hoàng.

Tràn đầy khiếp sợ!

Giống như ông ta đang hỏi, nói thế nào thì mình cũng là Võ Thánh trung kỳ, vậy mà lại bị một thằng nhóc đến từ giới thế tục bóp chết?

Giây tiếp theo.

Giọng nói lạnh như băng của Diệp Bắc Minh truyền tới: “Bốn Võ Thánh trung kỳ vừa đến có phải hơi xem thường người khác đúng không?”

“Mày!!!’

Ba lão giả còn lại sợ hãi, da đầu tê dại.

Lúc này, bọn họ nhìn Diệp Bắc Minh giống như nhìn dã thú vậy.

“Thằng nhóc này có vấn đề, thực lực rất khủng khiếp, cùng ra tay giết!”

Một lão giả lớn tiếng quát.

“Giết!”

Bóng dáng ba người trong nháy mắt hư hóa, mỗi người ngay tại chỗ đều để lại một tàn ảnh.

Tiếng phá không tấn công tới!

Xuất hiện xung quanh Diệp Bắc Minh.

Một lão giả mắt tam giác xông lên trước, trong tay ông ta có thêm một thanh đao lóc xương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1166


Chương 1166

Ba mặt lưỡi đao giống như lưỡi sắc ba cạnh!

Đâm về phía tim Diệp Bắc Minh!

Gào!

Đột nhiên.

Một tiếng long ngâm!

Lão giả mắt tam giác sợ hãi phát hiện ra từ trên người Diệp Bắc Minh bộc phát ra một luồng huyết khí ngập trời!

Một đường hư ảnh huyết long xuất hiện.

Dữ tợn!

Kinh khủng!

Mang theo cái chết lạnh như băng!

Diệp Bắc Minh giơ tay túm lấy đao lóc xương, dùng sức chém!

Giống như rác rưởi, trong nháy mắt bị gãy.

“Rít!”

Lão giả mắt tam giác ngây người, ngược lại hít một hơi khí lạnh.

Tiện tay đánh gãy vũ khí rèn từ thiên thành ngoài vũ trụ?

Con mẹ nó anh có sức mạnh gì vậy!

“Chết!”

Diệp Bắc Minh phun ra một chữ.

Một luồng nguy hiểm tấn công tới, lão giả mắt tam giác cảm thấy không đúng, xoay người muốn trốn.

Diệp Bắc Minh cũng đã phong tỏa ông ta, bước ra một bước, sấm chớp rền vang!

Đoàng!

Một quyền đánh về phía tim của lão giả mắt tam giác.

Hai tiếng ‘răng rắc’ ‘bụp’ cùng vang lên.

Ngực lõm xuống, tim nổ tung, xuất hiện lỗ thủng kinh khủng!

“Mày!”

Lão giả mắt tam giác phun ra một chữ cuối cùng của cuộc đời rồi ngã thẳng tắp xuống.

“Rít! Rít! Rít!!!”

Hai người còn lại bị dọa đến mức thở dốc, trong mắt đều là tia máu!

Biểu cảm dữ tợn đến cùng cực: “Thằng nhóc này có vấn đề, mau rút lui!”

Diệp Bắc Minh mới ra tay hai lần đã chém chết hai Võ Thánh trung kỳ.

Dù là lợn cũng có thể đoán ra thực lực của đối phương khủng khiếp nhường nào!

Vèo!

Hai người quay đầu bỏ chạy, giống như gặp quỷ.

Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Ai chạy nhanh, người đó chết trước!”

Trong phút chốc!

Hai lão giả kinh hãi, theo bản năng đi chậm lại.

Nhưng có một người chạy hơi nhanh một chút!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1168


Chương 1168

“Tu vi Võ Thánh trung kỳ, võ kỹ đã học: Vạn Thiên Thần Thú, Sinh Tử Đao, Bôn Lôi Quyền Pháp…”

“Con cháu ba mươi chín người, vợ một, mười chiến tiểu thiếp…”

“Diệt môn kẻ thù ba mươi bảy lần, cả đời giết hơn mười ngàn người…”

“Tin tức rác rưởi gì vậy?”

Diệp Bắc Minh nhắm mắt lại.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Lần đầu tiên sưu hồn, rất khó tìm được tin tức mình muốn, quen rồi thì xong ngay”.

“A… cậu… cậu là ma quỷ!!! Sao cậu có… có thể nhìn thấy được tin tức trong đầu tôi?”, Tư Không Liên Thành hoàn toàn cuống cuồng.

Linh hồn ông ta bị dọa đến méo mó, gào thét

Tất cả bí mật lập tức bại lộ trong mắt Diệp Bắc Minh!

Quá kinh khủng!

Đây là bí pháp gì?

“Im miệng!”

Diệp Bắc Minh quát lớn.

“Tìm thấy rồi!”

“Tôn quý phi, sủng phi của hoàng đế đế quốc Thanh Long, con gái của gia chủ nhà họ Tôn Côn Luân Hư!”

“Sinh một con trai, là Bát hoàng tử của đế quốc Thanh Long!”

“Tôn quý phi hạ lệnh giết cả nhà Diệp Bắc Minh tôi? Diệt toàn tộc Diệp Bắc Minh?”

“Khiến tất cả đàn ông nhất tộc Diệp Thị chết vì nhục, nghiền xương cốt thành bụi, máu thịt cho chó ăn?”

“Phụ nữ bán vào lầu xanh? Bị người đời làm nhục?!!!”

Lấy được tin tức trong đầu Tư Không Liên Thành.

Một luồng lửa giận ngút trời bộc phát trong lòng Diệp Bắc Minh!!!

“Đế quốc Thanh Long? Ha ha ha ha!”

Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười lớn, hư ảnh huyết long sau lưng đang gầm thét: “Thật thú vị!”

“Hai mươi ba năm trước đuổi giết mẹ tôi, còn hạ lệnh truy nã bà ấy!”

“Hai mươi ba năm sau còn muốn giết toàn tộc của tôi?!!!”

“Ông đáng chết!”

Giây tiếp theo.

Một luồng sát ý lạnh như băng xuyên thấu qua huyết mạch của Tư Không Liên Thành, truyền vào trong Côn Luân Khư.

Lúc này.

Bên trong hoàng cung của đế quốc Thanh Long, một người phụ nữ xinh đẹp quý phái đang nghỉ ngơi.

Phụt!

Một lính canh phòng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.

Máu tươi hóa thành một bóng người, trôi lơ lửng ở trong đại điện: “Bà chính là Tôn quý phi?”

Tôn quý phi mặt không dám tin: “Cậu là ai?”

“Sao có thể xuất hiện được ở đây?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1167


Chương 1167

Bùm!

Diệp Bắc Minh từ trên trời hạ xuống đỉnh đầu người này, một cước đạp ông ta xuống đất, hóa thành sương máu!

Ầm!!!

Sắc mặt lão giả cuối cùng trắng bệch, sợ hãi quỳ tại chỗ: “Đại nhân, tha mạng!”

Trái tim ông ta như sắp nổ tung: ‘Sao có thể chứ, thằng nhóc này… con mẹ nó rốt cuộc là thực lực gì?’

‘Rõ ràng mới lộ ra khí tức cảnh giới Võ Tông mà, trong nháy mắt liền giết chết Võ Thánh trung kỳ? Giới thế tục có người lợi hại như vậy!’

‘Con mẹ nó rốt cuộc thằng nhóc này là ai? Tôn quý phi, mẹ nó bẫy chết ông đây rồi!’

‘Mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp!!!’

Lão giả quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu.

Trong lòng không ngừng gầm thét, nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà Tôn quý phi của đế quốc Thanh Long.

Diệp Bắc Minh chậm rãi đi tới.

Lão giả sợ hãi phát hiện thi thể của ba người đi cùng.

Máu tươi trào ra, lập tức xâm nhập vào trong hư ảnh huyết long kia!

“Rít!”

Lão giả da đầu tê dại: “Mày… mày rốt cuộc là ai?”

Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Tôi còn chưa hỏi ông, ông ngược lại còn hỏi tôi trước?”

“A!”

Lão giả vô cùng kinh hoàng, vội nói: “Đại nhân, xin lỗi!”

“Lão phu… A, không, tiểu nhân tên là Tư Không Liên Thành, đến từ đế quốc Thanh Long”.

“Chỉ cần cậu thề thả tôi ra, tôi đảm bảo sẽ nói hết cho cậu!”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tôi cần ông nói sao?”

Vù!

Chỉ thấy con ngươi của Diệp Bắc Minh lập tức trở nên đỏ như máu.

Trực tiếp vận dụng sưu hồn Huyết Hồn chú!

Trên người trào ra một đường khí huyết, trong nháy mắt bao trùm Tư Không Liên Thành.

“A!!!”

Tư Không Liên Thành hoảng sợ kêu thảm thiết, giống như có vật gì bị rút từ trong cơ thể ra.

Tôn Thiến từ xa hoảng sợ nhìn thấy từ trong cơ thể của Tư Không Liên Thành lại bị kéo ra một huyết ảnh trong suốt giống y đúc ông ta!

Trong đầu Tôn Thiến thoáng qua hai chứ: Linh hồn!

Đây chắc chắn là linh hồn của Tư Không Liên Thành!

Trong nháy mắt.

Tất cả bí mật của Tư Không Liên Thành đều bại lộ dưới mí mắt Diệp Bắc Minh.

Lúc này.

Diệp Bắc Minh giống như mở thị giác của thượng đế!

“Tư Không Liên Thành, nghệ nhân của đế quốc Thanh Long, gia tộc Tư Không trung tầng”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1169


Chương 1169

Huyết ảnh cười lạnh: “Tôi là ai bà không cần biết, bà chỉ cần biết tôi sẽ đích thân đến giết bà!”

“Sợ hãi đi, hưởng thụ cho tốt, thời gian không còn nhiều đâu!”

Vèo!

Huyết ảnh hóa thành một thanh kiếm sắc bén, đâm về phía tim Tôn quý phi.

“Kẻ nào dám ngang ngược ở đế quốc Thanh Long của tôi, tự tìm cái chết!”

Một lão giả tóc hoa râm đứng chắn trước mặt Tôn quý phi, đánh ra một quyền.

Ầm!

Huyết ảnh trong nháy mắt chôn vùi.

Tôn quý phi bị dọa sợ mặt cắt không còn một giọt máu: “Đây… đây rốt cuộc là tà thuật gì?”

Lão giả tóc hoa râm nhìn huyết ảnh tan đi, mặt đầy khiếp sợ: “Sao có thể, đây là thuật cấm kỵ của thời kỳ cổ đại, đã thất truyền từ lâu, bây giờ sao vẫn còn có người biết!”

“Báo!”

Đột nhiên.

Một thái giám vội vã xông vào, quỳ sụp xuống đất: “Quý phi nương nương, bốn nghệ nhân truyền về tin tức mới nhất”.

“Đã tìm ra được người giết chết Bát hoàng tử, hắn tên là Diệp Bắc Minh!”

“Đây là tất cả tài liệu và chân dung của hắn!”

Đã có tin tức về người giết con trai bà ta!

Ánh mắt Tôn quý phi tràn đầy tia máu: “Trình lên!”

“Rõ!”

Tài liệu về Diệp Bắc Minh rất nhanh được bày trước mắt Tôn quý phi.

Cúi đầu nhìn!

Tôn quý phi và tất cả lão giả đều ngây ra.!

Người trong hình thật bất ngờ chính là huyết ảnh vừa nãy!!!

Lão giả mặt đầy nghi ngờ, miệng lẩm bẩm cái tên vô cùng xa lạ: “Diệp Bắc Minh?”

“Ha ha, thú vị”.

“Thuật cấm kỵ lại xuất hiện ở giới thế tục?”

Nguyên thần của Tư Không Liên Thành chôn vùi.

Thi thể nằm dưới đất, sắc mặt dữ tợn, trước khi chết chịu phải nỗi sợ hãi cực lớn!

Diệp Bắc Minh gọi Thẩm Hạc đến dọn sạch sẽ thi thể.

Rồi dẫn theo Tôn Thiến chưa hoàn hồn về phòng.

Một luồng nội lực bắn vào cơ thể Tôn Thiến.

Cô ta mới dễ chịu hơn chút.

Dù như vậy Tôn Thiên vẫn run rẩy.

Hai tay ôm đầu gối!

Dúm dó ở đó.

Cảnh tượng vừa rồi quả thật đã hù dọa cô ta.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1170


Chương 1170

Người trực tiếp nổ thành sương máu, linh hồn bị rút ra!

Tôn Thiến là sinh viên giỏi có thành tích, nào đã từng nhìn thấy cảnh tượng này bao giờ?

Diệp Bắc Minh chủ động ngồi trước mặt cô ta, để Tôn Thiến tực vào ngực mình: “Qua một lúc nữa sẽ không sao đâu”.

Ngực Diệp Bắc Minh rất ấm áp, con ngươi của Tôn Thiến hơi đỏ: “Cảm ơn anh, ngoài Nhược Tuyết ra, không ai đối xử tốt với tôi như vậy”.

“Bố mẹ cô đâu?”

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ.

Tôn Thiến lắc đầu: “Tôi không còn bố mẹ, từ nhỏ sống với ông bà nội”.

“Lên mười tuổi ông bà nội qua đời, tôi sống ở nhà bác cả”.

“Anh chị em họ bắt nạt tôi, mùa đông tuyết rơi dày còn phạt tôi đứng ngoài sân!”

Cô ta hồi tưởng lại chuyện còn nhỏ.

Cảm xúc xuống thấp.

“Buổi sáng mọi người đều có trứng gà ăn, tôi thì không”.

“Quần áo của tôi là loại rách nát nhất, đều là quần áo cũ chị họ không mặc nữa”.

“Nhưng có lúc dù là quần áo cũ, chị họ nói có thành rác rưởi cũng không ném cho tôi”.

“Ha ha… Tôi cũng không biết làm sao mà sống tiếp được…”

“Sau khi đỗ đại học, tôi vừa học vừa làm, cũng không quay về”.

“Nhưng không sao, cứ nhìn về phía trước, tôi có hai tay, cái gì cũng có thể tạo ra được, không bố không mẹ cũng sẽ không chết đói!”

Dù sao cũng không còn gì có thể mất!

Cô ta cũng không quan tâm!

Nghe những gì cuộc đời Tôn Thiến từng trải qua, Diệp Bắc Minh có chút đau lòng.

Cô gái này nhìn trưởng thành đĩnh đạc, trên thực tế trái tim như nước.

Cũng chính vì Tôn Thiến thân thế bi thảm, vì vậy mới tạo nên vẻ ngoài vô tư, thực tế tính cách lại rất tinh tế.

Giọng nói dịu dàng của Diệp Bắc Minh truyền tới: “Sau này đây chính là nhà cô”.

“Nhà…”

Con ngươi của Tôn Thiến mơ màng.

Đột nhiên cô ta vạch áo.

Da thịt trắng như tuyết!

Diệp Bắc Minh sững sờ, ngây người nhìn.

Tôn Thiến không có ý đó, lấy xuống một mặt dây chuyền trên cổ: “Cái này cho anh”.

“Hả? Khụ…”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh có chút quái dị, xem ra là mình nghĩ lầm rồi.

Tôn Thiến mặt nghiêm tục: “Đây là đồ mẹ tôi để lại, bà ấy nói tôi nhất định phải bảo vệ thật tốt!”

“Đây là đồ vật tôi trân quý nhất, bây giờ tôi tặng nó cho anh”.

Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn.

Có chút kinh ngạc.

Đây là mặt dây chuyền hình phượng hoàng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1171


Chương 1171

Mặc dù không lớn, nhưng trông rất sống động.

Loại nước rất tốt, vô cùng sáng.

Hơn nữa còn mang màu xanh đế vương!

Đây là phỉ thúy cực phẩm!

Đột nhiên, giọng nói tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Nhóc con, mặt dây chuyền này không đơn giả!”

“Sao thế?”

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động.

“Phía trên này có phong ấn!”

“Phong ấn?”

“Không sai, cần sức mạnh huyết mạch mới có thể được”.

“Chẳng lẽ Tôn Thiến…”

Diệp Bắc Minh cả kinh.

Anh kinh ngạc nhìn Tôn Thiến.

Tôn Thiến nghi ngờ: “Sao vậy? Anh… anh không muốn sao?”

Cô ta có chút thất vọng.

Đây là thứ đồ cô ta trân quý nhất, chẳng lẽ Diệp Bắc Minh không thích mình?

Vậy tại sao anh lại nói ra mấy lời vừa rồi?

Chẳng lẽ chỉ để an ủi, thương hại cô ta?

Nghĩ đến đây, Tôn Thiến lại đau lòng.

Diệp Bắc Minh liền vội vàng giải thích: “Tôn Thiến, tôi không phải có ý đó, mặt dây chuyền này của cô quả thật là mẹ cô để lại?”

“Đúng vậy”.

Tôn Thiến gật đầu.

Diệp Bắc Minh lại hỏi: “Cô biết lai lịch của mặt dây chuyền này không?”

Tôn Thiến suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Cái này tôi cũng không biết, mẹ chỉ nói với tôi, nhất định phải bảo vệ nó thật tốt”.

“”Không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không được lấy ra”.

“Nếu như có người muốn cướp nó, vậy thì cho bọn họ, không được khiến mình bỏ mạng vì thứ đồ này”.

Diệp Bắc Minh lúc này liền hiểu ra.

Mẹ của Tôn Thiến chắc chắn biết mặt dây chuyền này không tầm thường.

Anh nghiêm túc nói: “Tôn Thiến, mặt dây chuyền này chôn giấu bí mật của mẹ cô”.

“Cái gì?”

Tôn Thiến ngây người.

Diệp Bắc Minh nói: “Tôi có thể thử giúp đỡ cô giải trừ phong ấn trên mặt dây chuyền, nhưng cần máu tươi của cô, cô chịu được chứ?”

Tôn Thiến không chút do dự gật đầu: “Có thể”.

“Được!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1172


Chương 1172

Diệp Bắc Minh cũng không nhiều lời, phất tay, lấy từ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục ra một con dao nhỏ.

Cắt vào bàn tay Tôn Thiến, để cô ta cầm mặt dây chuyền!

Máu tươi trong nháy mắt bao trùm hình phượng hoàng.

Vù!

Một luồng huyết khí bộc phát ra!

Cả căn phòng tràn ngập huyết quang vô tận!

Một đường huyết ảnh lao ra từ trong mặt dây chuyền, ngưng tụ thành dáng vẻ của một người phụ nữ: “Hậu nhân của huyết mạch tôi? Một trăm ngàn năm rồi, cuối cùng đã có người thả tôi ra!”

Tôn Thiến ngây người.

Diệp Bắc Minh cũng cau mày lại.

Giây tiếp theo.

Ánh mắt của huyết ảnh này nghiêm túc, nhìn lướt qua Tôn Thiến, mặt đầy tức giận: “Đáng chết, lại không phải tấm thân xử nữ!”

“Vừa phá? Đáng ghét!!”

Soạt!

Ánh mắt lạnh băng rơi trên người Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, là mày làm bẩn huyết mạch của tao?!!!”

“Chết cho tao!”

Một luồng cảm giác nguy hiểm tấn công đến!

Diệp Bắc Minh cảm giác toàn thân bị phong tỏa!

Gào!

Bỗng nhiên, từ trong cơ thể Diệp Bắc Minh bộc phát ra huyết khí kinh thiên, một đường hư ảnh huyết long xuất hiện: “Phế vật gì vậy, dám làm truyền nhân của Long Đế tôi bị thương? Chết!!!”

Huyết quang nghiền ép tới, va chạm với hình người màu máu.

“A…”

Hình người màu máu kêu thảm, suýt chút nữa bị chôn vui.

Nhập vào trong cơ thể Tôn Thiến!

Trong con mắt Tôn Thiến tràn đầy tia máu, biểu cảm trở nên lạnh băng.

Từ trên giường nhảy lên, phóng ra ngoài phòng.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục quát lên: “Nhóc con, ngăn bà ta lại, cẩn thận Tôn Thiến bị đoạt xác!”

“Cái gì?!!!”

Diệp Bắc Minh kinh hãi, lôi ảnh trùng trùng!

Ầm!

Một đường lôi ảnh lóe lên.

Trong khoảnh khắc xuất hiện trước người Tôn Thiên, chìa tay ngăn cản.

“Dám cản tao, tự tìm cái chết!”

Cổ họng Tôn Thiến phát ra giọng nói trong veo lạnh lẽo vốn không thuộc về cô ta.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1173


Chương 1173

Vèo!

Diệp Bắc Minh sợ làm Tôn Thiến bị thương, trong tay bắn ra mấy cây kim bạc, đâm vào cơ thể Tôn Thiến.

Cơ thể cô ta cứng ngắc, đứng tại chỗ, không cách nào nhúc nhích.

“Đáng chết! Buông tao ra! Con kiến hôi hèn mọn, mày tự tìm cái chết!”

Trên người Tôn Thiến bộc phát ra một đường huyết ảnh.

Hóa thành một bóng người cực lớn, bao phủ cô ta, kịch liệt phản kháng.

Diệp Bắc Minh không chút do quát mắng: “Mày là thứ gì, cút ra khỏi cơ thể Tôn Thiến cho tao!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: “Nhìn dáng vẻ của bà ta giống như một đại năng thượng cổ bỏ mình, một tia tàn hồn theo vào trong mặt dây chuyền”.

“Muốn chiếm đoạt thân xác của hậu nhân, đạt được mục đích sống lại!”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tàn hồn của đại năng thượng cổ?”

Nếu như Tôn Thiến bị đoạt xác, chẳng phải sẽ chết chắc?

Đang định nổi giận.

Một bóng người xông vào, Thẩm Hạc vội nói: “Cậu Diệp, mấy vị tỷ gửi thư cho cậu”.

“Sư tỷ?”

Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Mau mang lên!”

Thẩm Hạc đi tới, tổng cộng bốn lá thư.

Thập sư tỷ Vương Như Yên: “Tiểu sư đệ, chị quay về núi Côn Luân rồi”.

Cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào: “Tiểu sư đệ, sư phụ triệu kiến!”

Bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ: “Tiểu sư đệ, bảo trọng, tạm thời chị rời đi một thời gian”.

Lục sư tỷ Đạm Đài Yêu Yêu: “Tiểu sư đệ, an toàn là trên hết, chờ em ở núi Côn Luân nhé ^_^!”

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Xảy ra chuyện gì vậy, sao đột nhiên sư phụ lại triệu tập các sư tỷ về núi?”

Nhìn bốn lá thư mật, Diệp Bắc Minh nghĩ mãi không ra.

Chẳng lẽ Côn Luân Hư xảy ra chuyện?

Thẩm Hạc cũng lắc đầu: “Cậu Diệp, thuộc hạ không biết”.

“Được rồi, ông xuống đi”.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, xem ra chỉ có tìm được mấy vị sư tỷ, tự hỏi các chị.

“Cái này…?”

Thẩm Hạc nhìn vào Tôn Thiến bên cạnh: “Cậu Diệp, có cần giúp đỡ gì không?”

“Không cần”.

Diệp Bắc Minh nhàn nhạt nói.

Thẩm Hạc lúc này mới lui xuống.

Huyết ảnh trên người Tôn Thiến quát lên: “Nhóc con, rốt cuộc mày có coi tao ra gì không?”

“Tao là thần nữ Túc Hoàng, mày dám khinh thường tao?”

Con ngươi Diệp Bắc Minh trầm xuống.

Âm thầm truyền âm: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, có cách gì đối phó với bà ta không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Huyến Hồn chú mà cậu tu luyện chuyên đối phó loại tàn hồn này”.

“Nhưng hồn phách của Tôn Thiến có thể cũng sẽ bị uy hiếp”.

“Nếu bà ta không muốn đi ra, cũng chỉ có thể cộng sinh”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1174


Chương 1174

“Ồ?”

Con ngươi Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích.

Trong lòng suy tư, có chủ ý.

Anh quát lạnh: “Chỉ là một tàn hồn mà cũng dám lỗ mãng trước mặt tôi?”

“Chết cho tôi!!!”

Lập tức sử dụng sức mạnh của Huyết Hồn chú!

Đoàng!

Bên ngoài cơ thể của Diệp Bắc Minh bộc phát ra một đường huyết quang khủng khiếp.

Hư ảnh huyết long xuất hiện, nhào về phía tàn hồn của thần nữ Túc Hoàng!

“A!!!”

Tàn hồn của thần nữ Túc Hoàng kêu thảm một tiếng.

Hoảng sợ lùi vào trong cơ thể Tôn Thiến: “Mày… con kiến hôi, mày dám đối xử với tao như vậy?”

“Mày có biết, nếu mày dám hủy diệt tàn hồn của tao, người phụ nữ này cũng sẽ chết theo!”

Giọng điệu bà ta oán độc!

Tức giận!

Cuồng bạo!

Diệp Bắc Minh cười: “Vậy thì hai người cùng chết!”

Giơ tay lên, sử dụng kiếm Đoạn Long!

Một kiếm chém xuống!

Chém từ đỉnh đầu Tôn Thiến!

Giống như muốn cùng xóa bỏ tàn hồn của thần nữ Túc Hoàng và Tôn Thiến!

Dứt khoát!

Thần nữ Túc Hoàng kinh ngạc.

Bà ta không ngờ người đàn ông trước mắt lại quả quyết sát phạt như vậy!

Bà ta hốt hoảng hét lớn: “Chờ chút!!!”

Xoạt!

Kiếm Đoạn Long dừng trên đỉnh đầu Tôn Thiến, gần như tiếp xúc với da đầu của cô ta.

Tôn Thiến mất đi ý thức, thần nữ Túc Hoàng hoàn toàn khống chế cơ thể Tôn Thiến, vì vậy có thể cảm nhận được sát ý lạnh như băng kia!

“Tôi bằng lòng ký kết hiệp ước bình đẳng với người phụ nữ này, tạm thời ở nhờ cơ thể của cô ta!”

Thần nữ Túc Hoàng lạnh lùng nói.

Diệp Bắc Minh hừ lạnh: “Hừ, cơ thể người phụ nữ của tôi bà cũng xứng để mượn dùng?”

“Cút ra đây!”

“Nếu không, chết!!!”

Thần nữ Túc Hoàng lạnh giọng trả lời: “Cậu thanh niên, không phải tôi không ra, mà là tôi không ra được”.

“Sau khi tàn hồn tiến vào cơ thể con người, trừ phi hoàn toàn đoạt xác người này”.

“Hoặc là bị linh hồn người này cắn nuốt”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom