Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 844


844

“Cái gì?”

Diệp Bắc Minh ngẩn người: “Không phải chứ?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Tôi không thể nào nhìn nhầm, nửa bộ Long Đế Quyết này tuyệt đối không tầm thường”.

“Cậu nhóc, rốt cuộc mẹ cậu có lai lịch thế nào?”

“Không những đưa tôi đến thế giới này, còn chuẩn bị cho cậu võ kỹ như này?”

Diệp Bắc Minh trầm mặc.

Anh suy nghĩ rất lâu.

Lắc đầu: “Tôi không biết”.

Mọi thứ trước mặt đều mơ hồ khó hiểu, trừ phi tìm được mẹ, nếu không anh cũng không biết đáp án.

Anh ngồi khoanh chân, lật mở tầng thứ nhất Long Đế Quyết.

“Trên trời dưới đất, chỉ ta long đế độc tôn!”

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh nghiêm lại: “Khấu khí lớn thật!”

Khí dồn xuống đan điền, nội lực đang vận hành trong kinh mạch theo khẩu quyết tâm pháp của Long Đế Quyết.

Lúc này.

Sau lưng của Diệp Bắc Minh xuất hiện một con rồng màu đỏ máu, toàn bộ được ngưng tụ từ nội lực phóng ra bên ngoài.

“Đây là…”

Vạn Lăng Phong ngẩn người.

Đôi mắt Lục Khi Sương chấn hãi: “Đây là công pháp gì? Khí tức cường mạnh quá!”



Cùng lúc đó.

Ở một nơi ở Côn Luân Hư.

Trong mật thất nhà họ Diệp.

Vù!

Một miếng ngọc bội hình rồng màu đỏ máu lập tức sáng lên.

Sau đó.

“Rắc’ một tiếng nứt ra.

Một đường huyết quang hình rồng từ trong vọt ra, hình thành mấy chữ lớn cổ xưa: “Kim Lân đâu phải vật nuôi trong bể, vừa gặp mây gió liền hóa thành rồng!”

Bên cạnh vang lên tiếng hô kinh hãi: “Ông nội, ngọc rồng… vỡ rồi!”

Cô gái cất giọng tràn đầy chấn hãi!

Không dám tin

Không thể tưởng tượng nổi.

Tất cả biến thành sự kích động mạnh mẽ.

Nhà họ Diệp vẫn luôn lưu truyền một truyền thuyết, chỉ cần ngọc rồng vỡ tan, nhà họ Diệp chắc chắn sẽ đi trên con đường khởi sắc vô địch.

“Tốt quá rồi, tốt quá rồi, cuối cùng nhà họ Diệp sắp khởi sắc rồi”, cô gái vui mừng phát khóc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 845


845

Nước mắt ào ào chảy xuống!

Ông lão bên cạnh cất giọng nghẹn ngào: “Kim Lân đâu phải vật nuôi trong bể, vừa gặp mây gió liền hóa thành rồng!”

Trong huyết quang, thấp thoáng hiện lên một bóng hình, chỉ có thể lờ mờ nhận ra.

Bảy tám phần giống với Diệp Bắc Minh!

“Nhà họ Diệp, cơ hội đến rồi!”

Ông lão ấn một nút cơ quan, mở ra một hộp ngầm trong mật thất.

Lấy ra một chiếc lệnh bài huyền thiết, đưa cho cô gái: “Huyên Nhi, cháu mang lệnh bài huyền thiết này đến thế giới phàm tục, đưa cậu bé đó về đây”.

Ông lão nhìn chằm chằm bóng hình mờ mờ đó.

Bỗng nhiên.

Một tiếng cười âm lạnh vang lên.

“Ha ha ha!”

Một thanh niên mặc áo choàng tím đi vào: “Ông nội, sao ông lại như vậy chứ?”

“Tổ tiên nhà họ Diệp khó khăn lắm mới thu thập được hai lệnh bài huyền thiết, hai mươi ba năm trước, ông đã tặng cho người phụ nữ đó rồi”.

“Bây giờ, ông còn muốn tặng nốt đi sao?”

Đố kỵ!

Âm hiểm!

Lạnh lùng!

Huyết quang biến mất.

Sắc mặt ông lão trầm xuống: “Ai cho cháu vào đây?”

Diệp Ngưng Huyên quát lên một tiếng: “Cút ra ngoài!”

Đập một chưởng đến.

Sau lưng thanh niên mặc áo choàng tím có một ông lão bất ngờ xuất hiện, đập một chưởng với chưởng của Diệp Ngưng Huyên.

Phụt!

Diệp Ngưng Huyên phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bay ra xa.

Vẻ mặt ông lão biến sắc: “Mày… người của học viện Thiên Thần?”

Thanh niên áo choàng tím cười lớn: “Ông nội, chúc mừng ông, nói đúng rồi!”

“Cháu đã gia nhập học viện Thiên Thần thành công, trở thành một thành viên của họ”.

Ông lão thất vọng nhắm mắt: “Sao mày có thể làm như vậy?”

Sắc mặt thanh niên áo choàng tím hung dữ: “Tại sao lại không được? Cháu muốn mạnh hơn, dẫn dắt nhà họ Diệp đi lên vị trí cao hơn, ngắm nhìn phong cảnh đẹp hơn!”

Sắc mặt ông lão lạnh như băng: “Mày không làm được!”

“Cháu làm được! Cháu làm được!”, thanh niên áo choàng tím tức giận gào lên: “Ông già nhà ông dựa vào cái gì mà cho rằng cháu không làm được?”

“Mày điên rồi!”

Ông lão lắc đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 846


846

Đột nhiên, một tay tóm Diệp Ngưng Huyên, ném ra khỏi mật thất.

Diệp Ngưng Huyên quay đầu, lại muốn xông vào: “Ông nội!”

“Mau đi đi!”

Ầm!

Cửa đá đóng lại, bên trong vang lên tiếng đánh nhau gay cấn.

“Lão già, mẹ kiếp ông đúng là đáng chết! Tại sao ông không công bằng? Tất cả đều là con cháu nhà họ Diệp, tại sao người ta có thể có được nhiều như vậy? Ông đáng chết, ông đáng chết!”



Diệp Bắc Minh không biết chuyện ở Côn Luân Hư.

Vẫn đang tu luyện Long Đế Quyết!

Đến ba tiếng trôi qua.

Mấy người Vạn Lăng Phong, Lục Khi Sương, An Nhã đợi ở đây.

Ầm!

Bỗng nhiên, mười mấy máy bay chi3n đấu bay đến từ không trung Vatican.

An Nhã nghi hoặc ngẩng đầu: “Sao Vatican lại có máy bay chi3n đấu?”

“Diệp Bắc Minh, cậu thật bình tĩnh đấy!”

Một giọng nói băng lạnh vang lên: “Chúng tôi chuẩn bị cho cậu bao nhiêu cái bẫy, đợi cậu tự chui đầu vào rọ, không ngờ cậu đến thật”.

Soạt!

Anh quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một người đàn ông cao hơn hai mét, chân tay và đầu đều mọc lông đứng ở đó.

Phía sau hắn có ba trăm người trông gần giống như hắn!

Trong đầu ba người Vạn Lăng Phong, Lục Khi Sương, An Nhã cùng lóe lên hai chữ.

Người sói!

Thế giới quan của An Nhã sắp sập đổ: “Người sói, đây là người sói ư?”

“Sao có thể chứ, trên thế giới này có người sói thật ư?”

Vạn Lăng Phong giật khóe mắt, quay đầu nói: “Chủ nhân, có rắc rối rồi”.

Diệp Bắc Minh vẫn thờ ơ.

Lục Khi Sương không nhịn được nhắc nhở: “Này, Diệp Bắc Minh, chúng ta gặp nguy hiểm rồi!”

“Với thực lực của chúng tôi, chắc chắn không phải là đối thủ của người sói, anh… anh mau tỉnh lại đi!”

Vẫn không phản ứng.

“Các quý ông!”

Một giọng nói khác vang lên: “Hỏa lực đã sẵn sàng, hạ lệnh một tiếng, thì có thể dùng đạn đạo san bằng nơi này!”

Một người đàn ông mặc quân trang sải bước lớn đi đến.

Là một thượng tướng Ưng Quốc!

Ông ta nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Ầy, ông Rothschild nghĩ cái gì vậy?”

“Đối phó một thanh niên Long Quốc nhỏ bé, vậy mà bảo tôi điều động ba đoàn quân!”

“Sượt!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 847


847

Vạn Lăng Phong hít khí lạnh.

Ba đoàn quân!

Ba trăm ngàn người!

Lục Khi Sương sợ hãi ngẩn người.

Dù thế nào cô ta cũng không ngờ, cùng Diệp Bắc Minh đến Âu Châu một chuyến, lại xảy ra chuyện như này?

Cô ta thầm hét trong lòng: “Anh chàng này! Rốt cuộc đã chọc đến ai chứ?”

Không hề có dấu hiệu.

Lại một giọng nói vang lên.

“Các ông đi nhanh quá, tại sao không đợi chúng tôi?”

Một người quen.

Bruce Rudolf, thượng tướng bốn sao Hùng Quốc.

Lúc trước Diệp Bắc Minh đã từng gặp ở đại sứ quán Trung Hải!

Theo sau ông ta là một người đàn ông Hùng Quốc cao hai mét, toàn thân nổi cơ bắp.

“Đứng thứ một trăm chín mươi sáu bảng xếp hạng ngầm, con trai Lôi Thần, Tác Âu?”

Đồng tử của Lang thần co lại.

Thượng tướng Ưng Quốc cũng kinh ngạc nhìn qua.

Lục Khi Sương sợ đến gần ngất xỉu: “Đứng thứ một trăm chín mươi sáu bảng xếp hạng ngầm!”

Đó là cao thủ hàng đầu, bảng xếp hạng ngầm là bảng xếp hạng cấp toàn cầu!

Tác Âu rất trẻ, trẻ đến quá đáng.

Trông khoảng hai mươi năm tuổi!

Mái tóc dài màu vàng, khuôn mặt như dao gọt, nhìn Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng: “Đây chính là Diệp Bắc Minh đã giết bảy cao thủ hàng đầu bảng xếp hạng ngầm ư?”

“Một người rất bình thường, không nhìn ra có điểm nào đặc biệt”.

“Các ông lùi lại hết đi, một mình tôi chém hắn”.

Tác Âu rất tự phụ.

Lang thần lạnh như băng nói: “Tác Âu, nếu cha đỡ đầu Lôi Thần của cậu đến, có lẽ có thể dễ dàng giết hắn”.

Tác Âu cười lớn ha ha: “Giết hắn mà cần cha đỡ đầu của tôi đích thân đến ư?”

“Khụ khụ khụ…”

Một ông lão mặc áo choàng đỏ, tay cầm quyền trượng màu vàng kim thong thả đi đến.

“Giết người?”

“Tính cả tôi đi, ba ngàn quân tinh nhuệ của Hắc Long Hội tôi bị hắn giết hết rồi”.

“Tao đưa mày đi gặp thượng đế, mày ngoan ngoãn hối lỗi đi”.

Mọi người kinh ngạc nhìn qua, sắc mặt nghiêm trọng!

“Đứng thứ một trăm tám mươi chín bảng xếp hạng ngầm, Hồng Y đại giáo chủ, Sakamo?”

Tác Âu và Lang thần đều tỏ vẻ nghiêm trọng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 848


848

Lúc này.

Diệp Bắc Minh mở mắt: “Các người thực sự cùng chạy đến để nộp mạng phải không?”

Soạt!

Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều nhìn qua Diệp Bắc Minh.

Trong mắt của Bruce Rudolf lóe lên lửa giận: “Diệp Bắc Minh, cậu cho rằng nơi này là Long Quốc sao?”

Khóe miệng Lang thần cong lên nụ cười tàn nhẫn: “Diệp Bắc Minh, mày cũng cứng miệng quá đấy, chốc nữa xé rách cái miệng của mày, không biết mày còn cứng miệng như thế được không?”

Ba trăm người sói phía sau Lang thần đồng thanh rú lên!

“Hú!”

Khí tức khát máu ập đến.

An Nhã gần như sợ đến ngất đi.

Sắc mặt của Lục Khi Sương tái nhợt, không ngừng lùi lại, cô ta đã muốn bỏ chạy.

Nhưng bốn phương tám hướng đều là đại quân, cả trang viên đã bị bao vậy chặt không lọt giọt nước.

Cho dù là trên không trung cũng có máy bay chi3n đấu tuần tra, nơi này đã là thiên la địa vọng, mọc cánh cũng khó thoát!

Lục Khi Sương đã rất muốn khóc!

Vạn Lăng Phong tê dại da đầu!

Cơ thể cứng đờ tại chỗ.

Thượng tướng Ưng Quốc tiến lên một bước: “Tôi hạ lệnh trực tiếp nổ pháo, không cần lãng phí thời gian”.

“Ha ha ha!”

Bỗng nhiên.

Con trai Lôi Thần Tác Âu cười ra tiếng: “Vội như thế làm gì?”

“Nghe nói Diệp Bắc Minh này rất mạnh, để tôi thử xem trước”.

Hồng Y đại giáo chủ cau mày: “Tác Âu, cậu đừng tự tìm rắc rối, chưa chắc cậu đã là đối thủ của hắn”.

Vẻ mặt Tác Âu đầy khinh thường: “Giáo chủ đại nhân, một người Long Quốc thôi mà”.

“Tôi là con trai Lôi Thần, giết hắn như thịt con chó!”

Ầm!

Tác Âu tức giận thét lên một tiếng, giơ chân ra đạp.

Mặt đất rung chuyển dữ dội, bùng phát ra một luồng khí thế cực kỳ cường mạnh!

Xung quanh nổi gió.

Cát đá tung bay.

Bùng phát ra như hỏa tiễn!

Lang thần kinh hãi: “Tốc độ nhanh thật!”

“Không hổ là con trai của Lôi Thần, có lẽ có một nửa thực lực của Lôi Thần”.

Hồng Y đại giáo chủ lắc đầu: “Tác Âu còn lâu mới có được một nửa thực lực của Lôi thần”.

“Mười năm trước, tôi và Lôi thần từng giao đấu, ông ta rất mạnh, ít nhất có chiến lực thuộc top một trăm bảng xếp hạng ngầm!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 849


849

“Cái gì?”

“Suýt!”

Mấy người hít khí lạnh.

Sức chiến đấu thuộc top một trăm bảng xếp hạng ngầm!

Bất luận là Côn Luân Hư, đàn ông có sức chiến đấu trong top một trăm trên toàn cầu, chắc chắn rất kh ủng bố.

Lúc đó.

Tác Âu đã xuất hiện trước người Diệp Bắc Minh, tấn công ra hai quyền, mang ra hai luồng sóng khí, đập về phía lồ ng ngực của Diệp Bắc Minh!

Phập!

Diệp Bắc Minh giơ tay tấn công ra một quyền.

Đấu lại hai quyền của Tác Âu!

Khoảnh khắc hai nắm đấm đập vào nhau, không khí rách nứt, ầm ầm đinh tai nhức óc.

“Rắc” một tiếng vang lên.

Tác Âu giống như bị tàu hỏa chạy cực nhanh đâm trúng, trực tiếp bay ra xa, hai cánh tay nổ tung trong không trung, hóa thành bọt máu!

Cả người giống như con chó chết, ngã mạnh xuống đất, miệng phun ra máu.

Diệp Bắc Minh cất giọng thản nhiên: “Con trai của Lôi Thần, rất mạnh đấy!”

Bruce Rudolf ngẩn người: “Việc này…”

Đồng tử của Lang thần co lại: “Làm sao có thể!”

Sắc mặt của Hồng Y đại giáo chủ cũng nghiêm trọng hẳn lên, miệng thầm đọc tên của Diệp Bắc Minh.

Lục Khi Sương hít khí lạnh: “Sức mạnh thật cường mạnh!”

Vạn Lăng Phong tỏ vẻ mặt ngưỡng mộ!

Soạt!

Diệp Bắc Minh bước ra một bước, để lại một tàn ảnh ở chỗ cũ.

Xuất hiện trước người Tác Âu.

Hắn ta vừa định bò dậy, anh giơ chân đạp lên lồ ng ngực của Tác Âu!

Phập!

Tác Âu phun ra một ngụm máu tươi, trên khuôn mặt anh tuấn đấy vẻ kinh sợ và tức giận, mái tóc màu vàng kim cũng dính đầy máu tươi.

Hắn ta tức giận gào lên: “Diệp Bắc Minh, mày dám đánh tao bị thương?”

“Bố của tao là Lôi Thần, f*ck! F*ck!”

“Mày dám…”

Diệp Bắc Minh trực tiếp ngắt lời hắn ta: “Có cơ hội, tao sẽ đến Hùng Quốc, giết bố của mày!”

“Còn mày? Chết đi!”

Giơ chân.

Dẫm mạnh xuống!

“A!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 850


Chương 850

Trong đồng tử của Tác Âu phản chiếu đế giày của Diệp Bắc Minh, cái đầu bị dẫm nát giống như quả dưa hấu.

Toàn thân mấy người run lên!

Lang thần không dám tin: “Diệp Bắc Minh… mày đã giết Tác Âu?”

“Cậu ta là con trai của Lôi thần đó!”

Bruce Rudolf cũng phát điên, gào lên nói: “Nổ súng, nổ súng cho tôi!”

Pằng pằng pằng!

Một đoàn đại binh Hùng Quốc nổ súng, đó đều là binh vương hàng đầu của đội hải quân lục chiến.

Đạn dược cũng được chế tạo từ hợp kim đặc biệt, cho dù là nội lực của võ giả, cũng không ngăn được loại đạn xuyên giáp này!

Tinh tinh tinh!

Đạn rơi trên người Diệp Bắc Minh, lại giống như đập vào tấm thép, tất cả bắn ngược trở ra.

“Muốn chết mà!”

Diệp Bắc Minh hành động, xông về phía pháo đạn.

Phù quang lược ảnh, tay cầm kiếm Đoạn Long xông về phía chiến đội hải quân lục chiến của Hùng Quốc.

Kiếm đầu tiên!

Hơn trăm binh vương như chó chết, bị kiếm khí cuốn lên bầu trời, ‘đoành’ một tiếng nổ tung.

Đúng là như ngày tận thế!

Kiếm thứ hai!

Kiếm khí từ trên trời giáng xuống, giống một một quả pháo rơi xuống đám đông, cuồng phong gào thét, bụi mù khắp trời!

Đợi khi bụi mù lắng xuống, ở chỗ cũ chỉ còn lại một cái hố sâu đường kính mười mấy mét.

Trong hố toàn là máu!

Chỉ hai đường kiếm thôi, hơn một ngàn binh vương chiến đội hải quân lục chiến Hùng Quốc đều bị chém sạch!

Khuôn mặt già của Bruce Rudolf run lên, chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Cậu… cậu…”

Kiếm thứ ba!

Soạt!

Đầu của Bruce Rudolf bay cao!

Diệp Bắc Minh không nhìn ông ta thêm một cái, xông về phía Lang thần ở một bên.

Lang thần bỗng nổi giận, rú lên một tiếng: “Gru!”

“Các con, xé xác hắn đi, ăn thịt của hắn, uống máu của hắn!”

“Hú hú hú!”

Đôi mắt của ba trăm người sói tanh máu, móng vuốt điên cuồng cào bùn đất dưới mặt đất.

Cạch cạch cạch!

Ba trăm người sói cùng xông đến, bụi mù ngập trời.

Khí thế sánh được với thiên quân vạn mã!

Diệp Bắc Minh cười hung dữ một tiếng: “Đến đúng lúc lắm!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 851


Chương 851

“Tao muốn xem xem, là Bất Diệt Kim Thân Quyết của tao mạnh, hay là cơ thể người sói chúng mày mạnh hơn!”

Anh cất kiếm Đoạn Long!

Cả người hóa thành một huyết ảnh xông vào trong đại quân ba trăm người sói.

Roạt!

Tóm chặt người sói xông đến phía trước nhất, hai tay khép lại, sau đó giật thật mạnh.

Mưa máu ngập trời!

Một người sói bị Diệp Bắc Minh xé thành hai mảnh!

“Hú hú hú!”

Đám người đói liều mạng xông lên, bao vây Diệp Bắc Minh.

Roẹt roẹt roẹt!

Bên trong vang lên tiếng máu thịt bị xé vụn!

Lang thần cười tàn nhẫn: “Đồ ngu, trước mặt đại quân người sói có huyết mạch nghịch thiên, đội xe tăng cũng không chống lại được”.

“Các con, các con cứ ăn no một bữa đi!”

Lang thần cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó đặt giờ đếm ngược: “Các con, các con có ba phút để ăn thịt”.

Thượng tướng Ưng Quốc mất hứng xua tay: “Tôi còn có đoàn quân ba trăm ngàn người, còn chưa nổ phát súng nào, Diệp Bắc Minh đã chết rồi?”

“Chẳng thú vị chút nào, chẳng thú vị chút nào!”

Lang thần lại nhìn đồng hồ: “Mới hai mươi giây thôi, tôi còn cho rằng hắn có thể kiên trì được ba phút, xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi”.

Vạn Lăng Phong mặt xám như tro: “Chủ nhân… bị ăn thịt rồi ư?”

Lục Khi Sương sợ đến khuôn mặt trắng bệch, một khi Diệp Bắc Minh chết.

Kết cục của cô ta, nghĩ cũng biết!

An Nhã sợ đến gần ngất xỉu!

Lúc này, cách đó mấy kilomet.

Trên một đỉnh núi.

Một bóng đen đứng ở đó, cầm kính viễn vọng nhìn về phía bên này.

Đó chính là điện chủ của điện Huyết Hồn – Huyết Hồn!

Con mắt của ông ta nhìn chằm chằm ba trăm người sói đó: “Diệp Bắc Minh bị người sói ăn thịt rồi?”

Ánh mắt có chút quái dị!

Liền sau đó.

Đôi mắt của Huyết Hồn nghiêm lại: “Không đúng, Diệp Bắc Minh không dễ dàng chết như vậy!”

“Hú hú! Hú hú!”

Ba trăm người sói đang ăn máu thịt của Diệp Bắc Minh, tất cả bao vây lại, phát ra tiếng quỷ khóc sói gào.

Bụi đất mù trời, che lấp ba trăm người sói!

Cho dù không nhìn được tình hình của cuộc chiến, cũng có thể đoán ra, e rằng Diệp Bắc Minh đã bị gặm đến không còn một cái xương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 852


Chương 852

Hồng Y đại giáo chủ thở dài một tiếng: “Ầy”.

Quay người định bỏ đi.

Ông ta còn cho rằng, phải cần đến ông ta ra tay.

Bây giờ xem ra không cần nữa!

Đúng lúc Hồng Y đại giáo chủ quay người.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Từng hồi tiếng da thịt bị xé rách vang lên.

“Hú hú!”

Sau đó, đám người sói phát ra tiếng kinh sợ, quay người chạy thục mạng.

Đám người sói đang bỏ chạy!

Bỏ chạy như phát điên!

Xoẹt!

Xoẹt!

Xoẹt!

Đúng lúc này, bụi đất dần lắng xuống.

Một huyết ảnh xuất hiện!

“A!”

Lang thần kêu thảm một tiếng, lồ ng ngực phập phồng dữ dội, trái tim cũng sắp nổ tung!

Có một huyết ảnh giữa chiến trận!

Trên người anh phát ra huyết quang đáng sợ, giống như một sát thần, tóm một người sói, tiện tay xé nát.

Thì ra vừa nãy không phải là âm thanh Diệp Bắc Minh bị ăn thịt, mà là âm thanh anh xé vụn cơ thể người xói!

Thô bạo!

Hung tàn!

Thượng tướng Ưng Quốc trừng mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, dường như ngừng hít thở.

Ông ta sợ đến lùi lại liên tiếp!

“Không thể nào! Không thể nào!”

“Làm sao có thể?”

“Suýt!”, ông ta hít khí lạnh, da đầu cũng sắp nổ tan.

Hồng Y đại giáo chủ nghe thấy tiếng kêu, cũng lập tức dừng lại quay đầu nhìn.

Cơ thể già nua ngẩn ngơ!

Diệp Bắc Minh như sát thần, tiện tay tóm một người sói.

“Rắc một tiếng”, vặn gãy cái đầu!

Sau đó, tấn công môt quyền, chọc xuyên lồ ng ngực của một người sói.

Anh lại giơ tay, dùng nội lực kh ủng bố hút một người sói lại, tóm lấy hai vai của đối phương!

Phụt!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 853


Chương 853

Xé thành hai mảnh!

Đúng là máy xay thịt!

Đồng tử của Hồng Y đại giáo chủ co lại thật mạnh, ngay cả ông ta cũng kinh hãi!

“Hú!”

Lúc này, tiếng kêu thảm của đám người sói vô cùng nhức tai.

Lang thần cũng thộn người!

Thẫn thờ tại chỗ, toàn thân run lên.

Chỉ có đại quân người sói bọn họ tàn sát người khác, đâu có người khác tàn sát bọn họ?

Lục Khi Sương trừng mở to đôi mắt, cơ thể không ngừng run lên.

Cuối cùng cô ta đã biết, Diệp Bắc Minh đáng sợ đến mức nào!

“Chủ nhân! Suýt!”

Vạn Lăng Phong hít một hơi khí lạnh, vẻ mặt vừa chấn hãi vừa vui mừng.

Phía xa.

Cho dù Huyết Hồn cách mấy ngàn mét, vẫn cảm nhận thấy một luồng khí lạnh thấu xương: “Diệp Bắc Minh, rốt cuộc mày là quái vật gì?”

Lúc này.

Toàn thân Diệp Bắc Minh được bao bọc trong máu tươi!

Ba trăm người sói đang giảm số lượng với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Hai trăm!

Một trăm tám mươi!



Một trăm!

Tám mươi!



Ba mươi!

Mười!

Không

Chỉ trong năm phút ngắn ngủi, ba trăm người sói đều bị Diệp Bắc Minh xé xác, thi thể của người sói ngổn ngang khắp mặt đất.

Máu chảy thành sông!

“Ực ưc!”

Lang thần nuốt nước miếng, nhìn đồng hồ theo bản năng.

Đồng tử co mạnh lại!

Ba trăm giây!

Mới chỉ qua ba trăm giây!

Ba trăm giây, ba trăm người sói bị giết sạch!

Một giây giết một người?

Điên khùng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 854


Chương 854

Điên khùng hoàn toàn!

Dưới bầu trời này đâu có kẻ như vậy?

Bỗng nhiên.

Lang thần có cảm giác nguy hiểm.

Diệp Bắc Minh cuộn lên huyết khí toàn thân, xông về phía ông ta.

“Muốn chết hả!”

Lang thần gầm lên một tiếng.

Diệp Bắc Minh đã xông đến.

Thương long kình!

Tấn công ra một quyền.

Phập!

Máu tươi bắn tung tóe, một cánh tay của Lang thần bị tấn công nổ tung, ông ta vừa phát ra một tiếng kêu thảm thiết: “A!”

Rồi đột ngột im bặt.

Nắm đấm của Diệp Bắc Minh giáng xuống vị trí tim của ông ta.

Phụt!

Cú đấm xuyên thủng!

Một cái lỗ đáng sợ xuất hiện!

Cơ thể của Lang thần bay đi, bỏ mạng tại chỗ!

Đó là Lang thần của Lang Quốc đó!

Thế mà lại chết như vậy?

Soạt!

Diệp Bắc Minh nhìn qua.

Thượng tướng Ưng Quốc sợ đến lùi lại liên tiếp, gầm thét nói: “Nổ súng, nổ súng cho tôi!”

“Tấn công nơi này thành đống đổ nát!”

Một đám cận vệ hộ tống thượng tướng Ưng Quốc mau chóng lùi lại.

Hồng Y đại giáo chủ nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, mặt nặng như nước, đôi mắt vô cùng băng lạnh: “Diệp Bắc Minh, mày đúng là khiến người ta bất ngờ”.

“Thực lực này, độ tuổi này”.

“Tao có thể cho mày một cơ hội, gia nhập Thánh Đường, trở thành một thành viên của tòa thánh!”

Soạt!

Diệp Bắc Minh cũng chẳng có ý trả lời, bóng hình xông giết đến như quả bom!

Trong chớp mắt, đã xuất hiện trước người Hồng Y đại giáo chủ.

Đập một quyền đến!

“Muốn chết hả!”

Hồng Y đại giáo chủ quát lên một tiếng, giơ quyền trượng hoàng kim trong tay, đập mạnh về phía Diệp Bắc Minh.

“Bốp” một tiếng vang lên, nắm đấm của Diệp Bắc Minh hóa thành bàn tay, tóm chặt quyền trượng hoàng kim.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 855


Chương 855

Hồng Y đại giáo chủ ngẩn người, khóe miệng lộ ra nụ cười âm hiểm: “Nhóc con, mày lại dám đọ sức ngay sát gần tao”.

“Chẳng lẽ mày không biết, thời trẻ, bản giáo chủ được gọi là đại lực sĩ cường mạnh nhất Jerusalem sao?”

Giơ tay, tấn công ra một quyền!

Mang theo luồng gió mạnh cuồn cuộn, dường như không khí cũng sắp bị xé rách!

Diệp Bắc Minh đưa tay ngăn cản.

Hồng Y đại giáo chủ cười hung dữ: “Ha ha ha, ngu xuẩn…”

Ba chữ ‘đến cùng cực’ chưa kịp nói ra miệng.

Một cảnh khiến ông ta chấn kinh xuất hiện, Diệp Bắc Minh lại tóm chặt nắm đấm của ông ta.

Hơn nữa.

Phía sau Diệp Bắc Minh, hiện lên một con rồng màu máu.

Lúc ẩn lúc hiện.

Dữ tợn!

Cuồng bạo.

Hồng Y đại giáo chủ hỏi theo bản năng: “Đây là cái gì?”

Một luồng sức mạnh đáng sợ nổi lên!

Sau đó.

Diệp Bắc Minh lật tay tóm chặt cổ tay của Hồng Y đại giáo chủ, bẻ thật mạnh.

“Rắc” một tiếng giòn tan vang lên.

Cánh tay của Hồng Y đại giáo chủ gãy luôn!

Diệp Bắc Minh cất giọng băng lạnh: “Đại lực sĩ? Ông có thể bùng phát ra sức mạnh ba triệu cân trong chớp mắt không?”

Ba triệu cân?

Vãi!

Đồng tử của Hồng Y đại giáo chủ co lại.

Diệp Bắc Minh đã đưa hai tay ra tóm chặt hai cánh tay của ông ta.

Long Đế Quyết và thương long kình!

Sử dụng cùng một lúc!

Hồng Y đại giáo chủ kinh hoàng: “Mày muốn làm gì?”

Diệp Bắc Minh trả lời: “Cho ông nếm thử mùi vị bị xé rách!”

Xoẹt!

Diệp Bắc Minh lại dồn lực vào hai cánh tay, cơ thể của Hồng Y đại giáo chủ bị xé toạc tại chỗ!

Kinh hãi sốc nặng!

Nhìn thấy cảnh này, lông tóc toàn thân Lục Khi Sương dựng đứng lên: “Ngài… ngài đã xé vụn một Hồng Y đại giáo chủ?”

Vạn Lăng Phong sớm đã khâm phục sát đất: “Chủ nhân, nghịch thiên!”

Cách đó mấy kilomet.

Toàn thân điện chủ Huyết Hồn run lên, khóe mắt co giật liên tục: “Mẹ kiếp, hắn là quái vật gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 856


Chương 856

“Không được, nơi này không thể ở lại lâu!”

Ầm!

Bỗng nhiên.

Trên không trung vang lên tiếng vù vù!

Mấy chục quả đạn đạo cùng bay đến trong một lúc, phá vỡ không trung mấy trăm mét.

Đồng tử của Vạn Lăng Phong cũng sắp trố ra: “Thiếu chủ, đó là đạn đạo xuyên lục địa NB2—aa13 của Ưng Quốc, một quả có thể tấn công phá hủy cả một tòa nhà cao chọc trời!”

Lục Khi Sương sợ đến trượt ngã xuống đất, sau lưng ướt đẫm mồ hôi: “Chúng ta sắp chết rồi sao?”

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu.

Trong đôi mắt phản chiếu mấy chục quả đạn đạo từ không trung bay đến!

Xoạt!

Một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện, tốc độ di chuyển của người nọ nhanh tựa yêu ma.

Người nọ tóm lấy cánh tay Diệp Bắc Minh, nói: “Đi thôi!”

Diệp Bắc Minh vui mừng: “Lục sư tỷ, sao chị lại ở đây?”

Lục sư tỷ vội đáp: “Thừa thãi, chị vẫn luôn ở đây âm thầm bảo vệ em mà, đi mau!”

Diệp Bắc Minh chỉ vào Lục Khi Sương và An Nhã nói: “Lục sư tỷ, chị dẫn theo hai người bọn họ đi, còn em dẫn theo Vạn Lăng Phong”.

“Em cân được sao?”

Lục sư tỷ nhíu mày.

Diệp Bắc Minh gật đầu nói: “Cân được hết!”

“Được!”

Lục sư tỷ từ từ bước ra, tóm lấy Lục Khi Sương và An Nhã.

Diệp Bắc Minh tới trước mặt Vạn Lăng Phong, tóm lấy cánh tay ông ta nói: “Lăng Phong, đi thôi!”

Hai người nhanh chóng lao đi theo sau ba người kia.

Chân vừa mới bước khoảng năm trăm thước thì bỗng nhiên một tiếng động vang lên.

Ầm!

Sau lưng bọn họ, ánh lửa dâng lên ngút trời, một làn sóng quét qua như cơn sóng thần.

Diệp Bắc Minh quay đầu lại chém ra một kiếm, bổ làn sóng ấy ra làm đôi.

Từng đám mây hình nấm khủng khiếp nối đuôi nhau hiện lên, làn sóng nhiệt lan ra khắp trời.

Cả một trang viên yên lành chìm trong biển lửa.

Con ngươi Diệp Bắc Minh phản chiếu ánh lửa ngập trời ấy.

Ánh mắt anh lạnh đến cùng cực.

“Ưng Quốc à?”

“Ba trăm nghìn quân lính sao?”

“Xem ra các người muốn giết tôi thật!”

Giây tiếp theo.

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long, lao về phía quân lính đang ở cách đó không xa: “Lục sư tỷ, em giao ba người họ cho chị đó”.

Cảnh ấy khiến Lục sư tỷ sửng sốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 857


Chương 857

“Tiểu sư đệ…”

Vạn Lăng Phong ngơ ngác: “Chủ nhân, chủ nhân lao thẳng tới chỗ ba trăm nghìn quân lính kia ư?”

“Một mình chủ nhân đối đầu với hơn ba trăm nghìn quân lính của Ưng Quốc sao?”



Cùng lúc đó.

Đại bản doanh ba đội quân của Ưng Quốc.

Thượng tướng của Ưng Quốc, Wilson đang ngồi trong phòng chỉ huy.

Tiếng nổ đùng đoàng truyền tới từ màn hình, trang viên yên bình chìm trong lửa đạn, nó đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!

Một Thiếu tướng da trắng bước tới báo cáo: “Tướng quân, lửa đạn đã bao phủ cả trang viên rồi”.

“Vụ nổ đã diễn ra hơn mười giờ rồi, cho dù là con kiến thì giờ chắc cũng đã hóa thành tro!”

Wilson thở phào nhẹ nhõm.

Trên gương mặt già nua kia rốt cuộc đã nở một nụ cười.

“Tốt quá!”

“Cuối cùng Diệp Bắc Minh cũng chết rồi!”

“Tên khốn đó vậy mà giết hơn một nghìn đội thủy quân lục chiến của Hùng Quốc, còn xé nát hơn ba trăm người sói!”

“Quả đúng là một cỗ máy giết chóc!”

Nghĩ mà lòng ông ta sợ hãi.

Nhưng mà may thay Diệp Bắc Minh đã đi đời nhà ma rồi.

Nên giờ không còn uy hiếp nữa!

Một quả tên lửa xuyên lục địa NB2-aa13 có thể đánh sập một tòa nhà cao chọc trời.

Liên tục nổ hơn mười giờ thì đến một ngọn núi lớn cũng bị san bằng nữa là.

Tích tích tích…!

Lúc này, điện thoại bàn đổ chuông.

Wilson nghe điện thoại: “Kính chào hoàng đế bệ hạ tôn kính!”

“Người yên tâm đi ạ, Diệp Bắc Minh đã tàn đời rồi!”

Ở bên kia điện thoại, Ưng hoàng vô cùng vui vẻ nói: “Tướng quân Wilson, ông có chắc không?”

“Diệp Bắc Minh đã chết rồi sao?”

“Ông có thấy thi thể của Diệp Bắc Minh không?”

Wilson đáp: “Thưa hoàng đế bệ hạ, tôi không thấy thi thể của Diệp Bắc Minh”.

“Nhưng trong phạm vi mười kilomet quanh Diệp Bắc Minh đều đã bị lửa đạn bao phủ rồi!”

“Đừng bảo là một tên Diệp Bắc Minh, cho dù là một con kiến thì cũng không có cơ hội sống sót”.

“Bây giờ, sợ rằng Diệp Bắc Minh đã đi gặp Thượng Đế rồi!”

Ưng hoàng cười bảo: “Thượng Đế hả?”

“Chưa chắc”.

“Có lẽ sẽ xuống địa ngục gặp quỷ Satan thì sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 858


Chương 858

“Hahaha!”

Wilson cười to: “Hoàng đế bệ hạ nói rất đúng, Diệp Bắc Minh không có tư cách lên thiên đàng, cậu ta hẳn phải xuống địa ngục mới phải”.

Ưng hoàng nghiêm nghị nói: “Làm tốt lắm Thân vương Wilson, tôi sẽ ở hoàng cung Đế Quốc chờ ông”.

“Thân Vương?”, Wilson khiếp sợ.

Ưng hoàng gật đầu đáp: “Đúng thế, giết Diệp Bắc Minh là ông đã lập công rồi”.

“Từ giờ trở đi, ông chính là Thân vương Wilson của đế quốc Đại Ưng tôi!”

“Từ nay cha truyền con nối!”

Wilson quá đỗi vui mừng, cách một chiếc điện thoại quỳ xuống: “Cảm ơn hoàng đế bệ hạ!”

Cuộc gọi kết thúc.

Wilson mở rượu sâm panh ăn mừng.

“Chúc mừng Thân vương!”

Một đám tướng lĩnh tiến lên chúc mừng.

Tích tích tích…!

Bỗng nhiên.

Chuông báo động trong phòng chỉ huy kêu inh ỏi khiến cả phòng hỗn loạn!

Wilson quát: “Sao đấy?”

Một Thiếu tướng vọt vào phòng chỉ huy, khiếp hãi nói: “Tướng quân, Diệp Bắc Minh… Diệp Bắc Minh không chết, đang hướng thẳng về phía đại bản doanh ạ!”

“Nói cái gì?”

Wilson cứng đờ người.

Ly thủy tinh trên tay rơi xuống đất vỡ tan tành.

Ông ta không dám tin hỏi: “Diệp Bắc Minh chưa chết?”

“Cậu nói là Diệp Bắc Minh chưa chết?”

“Cậu ta không xuống địa ngục gặp quỷ Satan à? Sao lại như thế?”

Người Thiếu tướng kia lấy ra một cái máy tính: “Tướng quân, đây là tình hình chiến đấu nơi tiền tuyến…”

Wilson cúi đầu nhìn.

Vừa nhìn thì suýt nữa bệnh tim ông ta tái phát!

Trên đó là hình ảnh Diệp Bắc Minh một người một kiến trông như sát thần đang nhảy vào giữa đám quân lính.

Anh vừa chém ra một kiếm thì một lũ quân tinh nhuệ của Ưng Quốc đã đi đời.

Pháo súng nhắm ngay Diệp Bắc Minh mà điên cuồng xả đạn, xung quanh đạn nổ tung trời.

Nhưng anh từ trong vụ nổ bước ra, cả người bao phủ một luồng huyết khí khủng khiếp.

Súng đạn bình thường vậy mà chẳng thể nào mảy may làm anh bị thương.

Quân tinh nhuệ của Ưng Quốc thấy thế thì sợ mất mật, lao nhao tháo chạy.

Thấy cảnh đó, Wilson suýt nữa đập nát máy tính: “Đây vẫn còn là con người à? Đó rốt cuộc là quái vật gì thế!”

“Chó! Ai nói cho tôi biết đi? Đó là con quái vật gì thế?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 859


Chương 859

Wilson điên rồi!

“Mau chuyển cho tôi hình ảnh trên chiến trường!”

“Vâng ạ!”

Hình ảnh trên chiến trường truyền tới.

Tay Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long lao vào giữa ba đội quân của Ưng Quốc như bước vào chốn không người.

Một số lượng lớn xe tăng và xe thiết giáp lao tới!

Rầm!

Diệp Bắc Minh chém ra một kiếm, một đám mây hình nấm hiện lên, xe tăng và xe thiết giáp đều bị nổ tung.

“Bắn đi! Mau bắn đi! Bắn hết đạn cho tôi mau!”

“Không được để Diệp Bắc Minh tới gần bộ chỉ huy!”

Các tướng lĩnh của Ưng Quốc điên cuồng hét lên, súng đạn ầm ầm xả tới.

Nhưng đối với Diệp Bắc Minh mà nói thì chẳng khác nào gãi ngứa.

Chẳng những anh có Bất Diệt Kim Thân Quyết!

Mà còn có cả Long Đế Quyết.

Máu tươi từ người chết hóa thành một làn sương máu ngưng tụ về phía Diệp Bắc Minh.

Làn sương máu ấy hóa thành đầu rồng đẫm máu ngay sau lưng anh.

Dáng vẻ của nó trông rất bệ vệ.

“Ầm ầm!”

Bỗng nhiên.

Trên không trung xuất hiện mấy chục chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng xuất hiện, lao xuống chỗ Diệp Bắc Minh với tốc độ cực kỳ nhanh.

Khi chúng cách anh khoảng ba trăm mét, hàng loạt tên lửa hóa thành ngọn lửa b ắn ra.

Vút! Vút! Vút! Vút…

Xoẹt…!

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long chém ra một nhát!

Rầm!

Hơn mười chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng bị chém nát!

“Bay lên, bay cao lên!”

“Chúng ta công kích từ trên cao! Không cần thấp quá!”

Các phi công khác rống lên.

Những máy bay chi3n đấu Hắc Ưng còn lại đều bay lên cao rồi tiếp tục xả đạn!

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Có ích lắm à?”

Vút!

Anh bước ra, bay thẳng lên trời.

Phù quang lược ảnh kết hợp với thuật Đằng Không!

Diệp Bắc Minh vọt tới chỗ máy bay chi3n đấu Hắc Ưng nhanh như chớp, chém nát chúng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 860


Chương 860

“Thương Long Trảm!”

“Thương Long Trảm!”

Thương Long Kình kết hợp với Kinh Lôi Trảm!

Đó là một tổ hợp võ kỹ.

Ầm!

Lấy kiếm Đoạn Long trong tay Diệp Bắc Minh làm trung tâm, sấm chớp đùng đùng nổ ra.

Hàng chục tia sét cỡ bằng cổ tay đánh xuống ầm ầm.

Mỗi một tia sét lại đánh trúng một chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng.

Vào giờ phút ấy.

Diệp Bắc Minh như một vị thần thống trị sấm sét vậy.

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm…

Giây tiếp theo.

Máy bay chi3n đấu Hắc Ưng nổ tung, trên không trung thêm vài đám mây hình nấm nở rộ, chiếu sáng cả một vùng trời.

“Đây…”

Trong phòng chỉ huy yên lặng đến đáng sợ!

Dù có Thượng tướng Wilson ở đây thì mọi người cũng sợ run người.

Có người còn thì thào tự nói: “Ôi chúa ơi, là ai mở cánh cửa địa ngục thả tên Diệp Bắc Minh đó ra thế?”

“Địa ngục rỗng tuếch, ác ma tại nhân gian!”

Vút!

Sau khi hơn mười chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng bị phá hủy, ba mươi vạn quân lính dưới kia đã tan rã từ lâu rồi.

Bọn họ tận mắt nhìn thấy Diệp Bắc Minh chém nát ba mươi mấy chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng rồi thì làm gì còn khao khát chiến đấu nữa?

Diệp Bắc Minh chỉ với một người một kiếm mà đơn độc đối đầu với ba mươi vạn quân lính!

Đó tựa như thần thoại vậy!

Thần thoại xen lẫn vào trong đám người thường!

Trận đấu như nghiêng về một bên, cho dù có người phản kháng thì cũng chẳng thể nào cản nổi một kiếm của Diệp Bắc Minh.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Tên nhóc này, lòng giết chóc của cậu nặng thế?”

“Khi ở Long Quốc, tôi không thấy cậu giết người, liệu tâm tính cậu đã bị ảnh hưởng rồi chăng?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười trả lời: “Tôi có chín mươi chín vị sư phụ vô địch!”

“Sư phụ của tôi có đạo Y Vương, có nghĩa là chữa trị”.

“Có đạo Kiếm Vương tức kiếm đạo độc tôn”.

“Có đạo Châm Vương khiến Diêm Vương phải rút lui”.

“Cũng có đạo tàn sát”.

“Mà ngay tại đạo tàn sát ấy!”

“Chỉ có máu tươi mới có thể thấm nhuần đạo tàn sát!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 861


Chương 861

Diệp Bắc Minh chém ra một kiếm, diệt mấy trăm người của Ưng Quốc: “Khi ở Long Quốc, người đều là đồng bào của tôi”.

“Trừ phi là hạng người đại gian địa ác, nếu không thì chỉ cần giết kẻ cầm đầu địch là được, còn những người dân Long Quốc bình thường khác, tôi sẽ không giết họ”.

“Còn đây là nước ngoài, tôi quan tâm làm gì? Không phải cùng tộc mình ắt không đồng lòng!”

“Bọn chúng phái ba mươi vạn quân lính bao vây tiêu diệt tôi, cho dù tôi có giết hết ba mươi vạn quân lính đó thì chẳng có chút gánh nặng tâm lý nào cả”.

Ầm!

Một luồng sát khí dâng lên ngút trời.

Trời đất đổi dời, một khoảng không trung đều bị máu tươi nhuộm đỏ.

Một kiếm chém ra quét ngang cả mười vạn lý, đến cả Diêm La cũng hoảng sợ!



“Tướng quân, mau chạy thôi! Diệp Bắc Minh đánh tới đây rồi!”

Trong phòng chỉ huy giờ rất hỗn loạn.

Hầu hết các tướng lĩnh đều đã tháo chạy.

Mặc dù mấy tên lính bỏ chạy đều đã bị bắn chết thì cũng không khiến mọi người nản lòng.

Wilson ngồi ở kia, mặt mày xám xịt như đám tro tàn.

Trốn?

Ông ta lãnh đạo hơn ba trăm nghìn quân lính mà còn bị đánh cho tan tác thì còn trốn đi đâu được nữa?

Loảng xoảng…!

Cửa phòng bị người đá văng, một người đàn ông Long Quốc hệt như thần chết đang cầm kiếm đi tới.

Hai mắt Wilson co rút lại: “Diệp… Diệp Bắc Minh…”

Diệp Bắc Minh kéo một cái ghế qua rồi ngồi xuống: “Nói đi, ai sai ông phái ba trăm nghìn quân tới giết tôi?”

Một luồng khí tức mạnh mẽ truyền tới.

Wilson sợ tới mức chân mềm nhũn.

Rầm!

Ông ta từ trên ghế quỳ rạp xuống đất.

Dẫu cho Wilson không sợ chết thì cũng không cách nào kháng cự lại khí tức trên người Diệp Bắc Minh truyền tới được.

Loại khí tức ấy không phải không sợ chết là có thể chống lại được.

Trên thế giới này còn có thứ đáng sợ hơn cái chết nữa.

Wilson đáp lời: “Là do hoàng đế của đế quốc Đại Ưng chúng tôi ra lệnh bảo tôi giết chết cậu”.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Hình như tôi với Ưng Quốc các ông không có thù oán gì nhỉ?”

“Không có”.

Wilson lắc đầu nói: “Thế nhưng, thực lực của cậu rất kinh khủng, một khi trưởng thành thì thực lực của Long Quốc sẽ tăng vọt!”

“Chúng tôi có đội ngũ chuyên môn đã đánh giá cậu, giá trị của một mình cậu tương đương với ba trăm nghìn quân lính”.

“Ban đầu tôi còn không tin, mà bây giờ… tôi tin rồi!”

Wilson vô cùng sầu não.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 862


Chương 862

Diệp Bắc Minh còn chưa nói gì.

Tích tích tích…

Lúc này, chiếc điện thoại trên bàn làm việc đổ chuông.

Wilson ngẩng đầu nhìn Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh nói: “Nhận đi”.

Wilson ấn nghe điện thoại.

Bên trong truyền tới giọng nói đầy hối thúc của Ưng hoàng: “Wilson, sao lại thế này?”

“Khi tôi đang ở cung điện Bạch Kim chuẩn bị tiệc mừng công thì nhận được tin tức mới nhất!”

“Vậy mà Diệp Bắc Minh vẫn chưa chết?”

“Hơn nữa còn một thân một mình đánh tan tác ba trăm nghìn quân lính!”

“Ông mau cho tôi một lời giải thích, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Wilson khiếp hãi, vội vàng che loa điện thoại lại.

Rồi nhìn về phía Diệp Bắc Minh.

“Là hoàng đế bệ hạ, người hẳn đã biết chuyện gì đã xảy ra ở đây”.

“Hoàng đế bệ hạ hỏi cậu đã chết chưa…”

Diệp Bắc Minh mỉm cười đầy thâm ý: “Nói với hoàng đế bệ hạ của ông rằng tin tức đó là giả, tôi đã chết rồi”.

Wilson run người: “Cậu… cậu muốn làm gì?”

Diệp Bắc Minh lạnh như băng nói: “Cứ nghe theo là được”.

“Vâng!”

Wilson không dám trễ nải, vội nói: “Bệ hạ, đó là do có người cố ý lừa gạt người đó”.

“Diệp Bắc Minh đã chết từ lâu rồi!”

Ưng hoàng nhíu mày, chần chừ hỏi: “Wilson, ông đang lừa tôi à?”

Tâm lý Wilson rất vững vàng.

“Hoàng đế bệ hạ, tôi là người trung thành với người nhất, sao có thể lừa gạt người chứ?”

“Đúng là Diệp Bắc Minh đã chết, nhất định là có người ghen ghét tôi, cho nên mới bịa ra lời nói dối hoang đường không có thật này”.

“Bệ hạ người hãy ngẫm lại đi, một mình Diệp Bắc Minh làm sao có thể giết đại quân ba trăm nghìn người chứ?”

Lúc nói ra lời dối trá này, ngay cả Wilson cũng không tin!

Đúng thế!

Một người làm sao có thể giết đại quân ba trăm nghìn người chứ?

Còn khiến toàn quân tan tác đâu?

Căn bản không có khả năng!

Ưng hoàng sững sờ, sau đó cười nói: “Hahaha, đúng thế, thân vương đại nhân của tôi, ông nói đúng”.

“Hoàng đế vĩ đại nhất của ông chờ ông trở về ở cung điện Bạch Kim, đêm nay sẽ tổ chức tiệc ăn mừng cho ông”.

Cuộc gọi kết thúc.

Sau lưng Wilson đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 863


Chương 863

Diệp Bắc Minh quay người đi ra ngoài phòng điều khiển: “Đi thôi”.

Wilson hỏi theo bản năng: “Đi đâu?”

Ngoài phòng truyền đến mấy chữ:

“Cung điện Bạch Kim!”



Ưng quốc, thủ đô.

Cung điện Bạch Kim.

Đèn đuốc sáng trưng, tất cả quyền quý đỉnh cao của Ưng quốc đều tề tụ tại đây.

Thậm chí còn có một vài người Hoa có địa vị, tất cả đều trình diện, tham gia yến hội đêm nay.

Ưng hoàng ngồi trên ngai vàng.

Đột nhiên.

Một vị thân vương Ưng quốc đi tới, cung kính nói: “Hoàng đế bệ hạ, vừa rồi tôi nhận được một tin tức quân sự, nhưng tôi cho rằng đó là chuyện cười lớn nhất thế kỷ này”.

Mọi người đều yên tĩnh lại nhìn người này.

Ưng hoàng cười: “Thân vương Richard, là tin tức quân sự gì?”

Thân vương Richard cười nói: “Ngay vừa rồi mới có chiến báo quân tình”.

“Có một người Long quốc đã đánh tan tác đại quân ba trăm nghìn người của Ưng quốc chúng ta ở Vatican”.

“Một người Long quốc, chỉ là một người Long quốc thôi!”

Thân vương Richard làm ra vẻ mặt buồn cười: “Một người giết sạch đại quân ba trăm nghìn người? Đây là chuyện nực cười nhất thế kỷ này!”

“Hahaha!”

Mọi người cười vang.

Đám quyền quý ở đây mặc lễ phục dạ hội, tay cầm ly rượu đỏ, cực kỳ ưu nhã!

“Ai nói thế chứ, lúc Chaplin đại sư còn sống cũng không thể kể được câu chuyện cười như vậy!”

“Thân vương đại nhân, là ai nói cho ông tin tức này vậy, loại người này nên bị đưa lên đoạn đầu đài!”

“Hahahaha!”

Lại có những tiếng cười truyền đến, trong đại sảnh cung điện Bạch Kim vô cùng náo nhiệt vui vẻ.

Ngay cả Ưng hoàng cũng nhẹ nhàng lắc đầu.

Ông ta đã sớm nghe được “chuyện cười” này từ một giờ trước rồi!

Lúc đám người đang cười nói vui vẻ.

Ầm!

Đột nhiên.

Một tiếng vang thật lớn.

Một người đàn ông mặc trang phục tướng quân Ưng quốc bay vào từ ngoài đại sảnh cung điện Bạch Kim.

Sau khi ông ta đâm vỡ cửa kính liền nằm trên mặt đất giống như chó chết!

Đám người tập trung nhìn vào, hít sâu: “Wilson thượng tướng!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom