Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 682


Chương 682

Sóng khí cường mạnh dội ngược lại, Đường Phá Thiên bị đẩy lùi lại ba bước.

Soạt!

Diệp Bắc Minh không lùi lại mà còn tiến lên, giơ cao kiếm Đoạn Long.

Một đường kiếm từ trên trời giáng xuống!

Đồng tử của Đường Phá Thiên co lại, vẻ lạnh lùng trong ánh mắt biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm trọng vô cùng.

Thực lực võ đạo của Diệp Bắc Minh vượt ra sức tưởng tượng của ông ta!

Đáng sợ hơn là, anh còn biết Quỷ Môn Thập Tam Châm!

Còn không sợ kịch độc của Đường Môn!

Mẹ kiếp, con trai của người phụ nữ đó thực sự đáng sợ như vậy sao?

Đường Phá Thiên giật khóe mắt, đường kiếm của Diệp Bắc Minh đã chém xuống!

Phập!

Đường Phá Thiên vội vàng né tránh.

Kiếm khí rơi xuống, đập xuống mặt đất!

Lập tức chém ra một đường rãnh đáng sợ, sâu đến hơn một mét, dài mười mấy mét!

Sượt sượt sượt!

Đường Phá Thiên lại bị đánh bay ra xa mười mấy bước, khuôn mặt già của ông ta đen xì: “Diệp Bắc Minh, mày muốn đối đầu với Đường Môn cổ võ tao hả?”

“Ồn ào!”

Liền sau đó.

Diệp Bắc Minh bùng khí thế, anh nhảy vọt lên, chém một đường kiếm từ không trung xuống!

Hoàn toàn không phòng ngự!

Chỉ có tấn công!

Đường Phá Thiên bị cách đánh liều mạng của Diệp Bắc Minh làm cho kinh sợ đến vẻ mặt cứng đờ: “Diệp Bắc Minh, mẹ kiếp, mày điên rồi hả?”

“Mày không hề phòng bị như vậy, nếu tao toàn lực tấn công thì mày sẽ chết!”

“Mày muốn cùng tao một mạng đổi một mạng sao?”

Diệp Bắc Minh cười: “Vậy thì một mạng đổi một mạng đi!”

“Mày!”

Đường Phá Thiên nhảy lên như sấm.

Ông ta thực sự có thể tấn công!

Nhưng chắc chắn mình sẽ phải chịu một nhát kiếm của Diệp Bắc Minh.

Kiếm Đoạn Long khoa trương như vậy, có một con rồng bị đứt, còn mang theo huyết khí.

Chắc chắn không phải là binh khí bình thường.

Bị thanh kiếm này chém trúng, mình sẽ gặp nguy hiểm!

Hai người chắc chắn sẽ một mạng đổi một mạng!

Đương nhiên.

Đó chỉ là suy nghĩ của bản thân Đường Phá Thiên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 683


Chương 683

Diệp Bắc Minh làm sao có thể ngu đến mức cùng Đường Phá Thiên một mạng đổi một mạng?

Trên người anh có giáp kim ty tằm, Bất Diệt Kim Thân Quyết đã luyện đến tầng thứ nhất.

Cho dù Đường Phá Thiên toàn lực ra tay, anh chắc chắn sẽ không chết!

Cùng lắm chỉ bị thương thôi.

Nếu Đường Phá Thiên đánh trả, cùng anh một mạng đổi một mạng, kết cục chắc chắn là Đường Phá Thiên chết!

Cho nên.

Diệp Bắc Minh mới điên cuồng tấn công như vậy!

Bỗng nhiên.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Cậu nhóc, đừng giết ông ta, người này còn có ích”.

Diệp Bắc Minh bất ngờ: “Sao thế?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Thực chiến là cách huấn luyện kỹ năng kiếm tốt nhất, cậu và ông ta chênh nhau một cảnh giới lớn”.

“Dùng để luyện kiếm rất là tốt”.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Luyện kiếm?”

“Được!”

Soạt!

Một kiếm giết đến!

“Mày điên rồi hả?”

Soạt!

“Vãi! Diệp Bắc Minh, cút đi!”

Soạt!

Kiếm khí không ngừng ập đến!

Sượt sượt sượt!

Đường Phá Thiên không ngừng lùi lại, tức giận hét: “Mẹ kiếp, rốt cuộc mày muốn làm gì?”

Diệp Bắc Minh thản nhiên đáp lại một câu: “Dùng ông để luyện kiếm!”

Đường Phá Thiên vẫn sống, đều là vì Diệp Bắc Minh đã nương tay.

Khó khăn lắm mới gặp được một võ tông, không thể lãng phí.

Đúng thế, anh đang luyện kiếm!

Luyện chiêu Kinh Lôi Trảm!

Đường Phá Thiên gào lên: “Cút!”

Ông ta tấn công ra một quyền!

Phập!

Diệp Bắc Minh giơ tay đập vào cú đấm của ông ta.

Đường Phá Thiên là võ tông sơ kỳ, có thể phát ra sức mạnh một trăm ngàn cân!

Diệp Bắc Minh là võ vương đỉnh phong, cũng có thể phát ra sức mạnh một trăm ngàn cân!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 684


Chương 684

Khoảnh khắc cú đấm của hai người đập vào nhau, cả hai cùng lùi lại.

Soạt!

Diệp Bắc Minh ấn mũi chân xuống mặt đất, rồi lại xông lên.

“Vãi! Mẹ kiếp, sao mày lại hống hách như vậy?”, Đường Phá Thiên cũng không nhịn được phải mắng chửi.

Ông ta là tông chủ Đường Môn!

Võ tông sơ kỳ!

Diệp Bắc Minh mới bao nhiêu tuổi chứ?

Chỉ mới hai mươi ba tuổi.

Dựa vào đầu mà đánh với ông ta như vậy?

Hơn nữa.

Ông ta còn có dấu hiệu bị đàn áp, khí thế, sức mạnh, tốc độ, lực tấn công của đối phương đều vô cùng hung mãnh.

Đường Phá Thiên lại cảm nhận được một luồng khí tức chết chóc!

Đúng lúc ông ta thất thần.

“Xoẹt!”

Kiếm khí của kiếm Đoạn Long lướt ngang đến.

Đường Phá Thiên chậm nửa nhịp, một cánh tay bị chém đứt.

“A!”

Tiếng la hét xé phổi xé gan.

Diệp Bắc Minh bước ra một bước, xông đến phía trước Đường Phá Thiên.

Đá ra một cái!

“Rắc’ một tiếng vang lên.

Sức mạnh một trăm ngàn cân, đan điền của Đường Phá Thiên lập tức tan vỡ.

Ông ta bò dưới đất như con chó chết, không ngừng co giật!

“Môn chủ!”

Những người khác của Đường Môn nhìn thấy cảnh này, tất cả đều kinh hãi, định xông lên cứu người.

Phụt!

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long, chém lướt ngang một vòng!

Cao thủ Đường Môn xông lên, bị chém ngang hông một cái, thi thể ngổn ngang khắp đất.

“Ai dám ra tay? Chết!”

Diệp Bắc Minh lướt nhìn xung quanh!

Đôi mắt băng lạnh!

Những người khác của Đường Môn không dám tiến lên, kinh hãi nhìn tất cả.

Cách cách cách!

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long, bước từng bước đi đến: “Ấy, tôi còn muốn luyện thêm mấy chiêu cơ, ông không được rồi”.

“Phụt!”

Đường Phá Thiên tức đến phun ra một ngụm máu tươi, đổng tử co mạnh: “Mày… mày có cảnh giới gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 685


Chương 685

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Võ vương”.

“Không thể nào!”

Đường Phá Thiên gầm thét một tiếng: “Làm sao mày có thể mới chỉ cảnh giới võ vương được?”

“Võ vương làm sao có thể vượt cảnh giới giết võ tông? Mày cũng là võ tông sơ kỳ? Hay là võ tông trung kỳ?”

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn Đường Phá Thiên.

Đường Phá Thiên không ngừng lắc đầu: “Không đúng, mày mới hai mươi ba tuổi!”

“Làm sao có thể có thực lực võ tông?”

Ông ta suy sụp, chửi mắng: “Diệp Bắc Minh, mẹ kiếp, rốt cuộc mày là quái vật gì!”

“Lên đường thôi”.

Đôi mắt Diệp Bắc Minh bình tĩnh.

Vô cùng ung dung!

Giơ cao kiếm Đoạn Long!

Đường Phá Thiên sợ đến run cầm cập, trong mắt chỉ còn lại nỗi sợ kinh hoàng!

Ông ta hối hận rồi!

Ông ta không nên chọc vào thanh niên này, càng không nên nghe lời của điện Huyết Hồn.

Cũng không nên bắt cóc Hạ Nhược Tuyết!

Tóm lại, Đường Phá Thiên hối hận rồi.

Gần như tất cả độc sư của Đường Môn đều chết hết!

Căn cơ nguồn lực của nhà họ Đường cổ võ mất trong nháy mắt.

Nếu Đường Phá Thiên cũng chết, sau này Xuyên Thục không còn Đường Môn nữa.

Đường Phá Thiên gầm thét: “Không được giết tao, Diệp Bắc Minh, mày không được giết tao!”

“Con trai cả và con trai thứ của tao đang ở Côn Luân Hư, đã gia nhập tông môn cường mạnh của Côn Luân Hư!”

“Diệp Bắc Minh, mày không thể giết tao!”

“Nếu mày giết tao, chúng nó sẽ không tha cho mày đầu, Diệp Bắc Minh, mày không chọc được vào tông môn của Côn Luân Hư chứ phải không?”

Diệp Bắc Minh cười, chậm rãi đi đến.

Thì thầm nhỏ tiếng chỉ có Đường Phá Thiên có thể nghe được: “Nói cho ông một bí mật”.

“Côn Luân Hư, tôi đi ra từ nơi đó đấy”.

“Cái gì? Mày… mày…”

Đồng tử của Đường Phá Thiên co mạnh lại.

Toàn thân run lên, như con cầy sấy.

Phải rồi!

Thì ra là vậy!

Thì ra là vậy!

Một người đi ra từ Côn Luân Hư, hai mươi ba tuổi có thực lực như vậy cũng không lạ, chẳng trách Đương Môn bị diệt cũng phải…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 686


Chương 686

Đường Phá Thiên cười khổ một tiếng, trong mắt phản chiếu ngược hình ảnh của kiếm Đoạn Long.

Nhanh chóng lại gần.

Phụt!

Đường Phá Thiên chỉ cảm thấy trời xoay đất chuyển, hình như cái đầu bị bay đi.

“Bốp!”

Một tiếng bức bối vang lên.

Nhận thức về thế giới bên ngoài đột ngột dừng lại.

Lúc này.

Đường Môn tĩnh lặng như cái chết!

Gia chủ của Đường Môn, Đường Phá Thiên đã chết.

Rất nhiều phú hào của tỉnh Xuyên Thục và cả những người họ hàng thân thích, người giúp việc của Đường Môn có mặt ở đó đều hóa đá.

Trái tim dường như sắp nổ tung!

Kinh sợ nhìn cái đầu của Đường Phá Thiên lìa khỏi thi thể.

Đường Phá Thiên đã chết!

Đường Phá Thiên, thần thoại của tỉnh Xuyên Thục đã chết!

Đường Môn xong đời rồi.

“Suýt!”

Hội trường vang lên tiếng hít khí lạnh phập phồng.

Đồng tử của tất cả mọi người co mạnh lại.

Khi nhìn sang Diệp Bắc Minh, chỉ có sự kinh hãi, kính sợ khủng khiếp!

Đúng là Diệp Bắc Minh đi ra từ Côn Luân Hư, sơn cốc của chín mươi chín sư phụ, chính là một khu vực của Côn Luân Hư.

Chỉ là khu vực đó hẻo lánh rất ít người đến.

Người bình thường sẽ không đặt chân đến đó!

Chín mươi chín sư phụ nói Côn Luân Hư rất rộng lớn, có rất nhiều tông môn khác, tóm lại Diệp Bắc Minh chưa từng thấy qua.

Diệp Bắc Minh suy đoán.

Trong các sư phụ của anh, có lẽ có một số người là cao thủ ẩn sĩ của Côn Luân Hư đấy?

Phần lớn là ghét tranh đấu, hoặc là các trường hợp máu chó như trốn tránh thù nhà, mới trốn vào trong sơn cốc đó.

Diệp Bắc Minh không biết rằng, cho dù là ở Côn Luân Hư.

Các sư phụ của anh cũng là một truyền thuyết!

Diệp Bắc Minh nhìn xung quanh: “Bắt đầu từ nay, gia tộc cổ võ”.

“Đường Môn, giải tán tại đây!”

“Sáng ngày mai, nếu tôi còn nghe thấy bất kỳ người nào tự xưng là người của Đường Môn, giết không tha!”

Vẻ mặt của tất cả mọi người của Đường Môn đều xám lại như người chết!

Lời của Diệp Bắc Minh như thánh chỉ, không ai dám phản bác!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 687


Chương 687

Rồi anh kéo tay của Hạ Nhược Tuyết, quay người bỏ đi.

Một đám người bò đến chặn lối đi của Diệp Bắc Minh.

“Cậu Diệp, cứu tôi với!”

“Cứu chúng tôi đi, chúng tôi không muốn chết!”

Mười mấy phú hào xông đến.

Toàn thân họ lở loét, vết thương chảy mủ.

Vừa nãy họ đã nhiễm kịch độc của độc sư Đường Môn.

Có người sùi bọt mép, trợn mắt trắng liên tục.

Sắp không sống nổi rồi!

“Cậu Diệp, tôi là người giàu có nhất Xuyên Thục, chỉ cần cậu cứu tôi, sau này tài sản của tôi là của cậu hết”.

“Cậu Diệp, nhà tôi có mười mấy cái mỏ khoáng sản, cậu cứu tôi đi, tôi tặng cho cậu hết…”

“Cậu Diệp, tôi kinh doanh ô tô…”

“Cậu Diệp…”

Diệp Bắc Minh giơ tay.

Ném ra một nắm kim châm.

Rồi đi vòng qua những người này.

“Ọe!”

Phía sau vang lên tiếng nôn ọe.

Sau đó.

Thụp! Thụp!

Tiếng dập đầu không dứt.

“Cảm ơn cậu Diệp đã cứu mạng!”

“Thần y Diệp, ơn của cậu như cha mẹ tái tạo!”



Sau khi rời khỏi Đường Môn.

Trong một sân bay nhỏ gần đó.

Vạn Lăng Phong đang đợi ở đây, đi đi lại lại liên tục.

Ông ta rất lo lắng.

Ban đêm một mình thiếu chủ xông vào Đường Môn, thực sự không vấn đề chứ?

Mới một tiếng trôi qua, đã thấy Diệp Bắc Minh dẫn theo Hạ Nhược Tuyết xuất hiện.

Vạn Lăng Phong ngây ra, ngẩn người tại chỗ mất ba giây, sau đó xông đến: “Thiếu chủ… cậu… cậu đưa cô Hạ quay về rồi?”

“Đường Môn thì sao? Đường Môn không làm khó cậu ư?”

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Bắt đầu từ bây giờ, không còn Đường Môn cổ võ nữa”.

Sau khi được biết chân tướng sự việc.

“Cái gì? Vãi!”

Vạn Lăng Phong chấn hãi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 688


Chương 688

Không còn Đường Môn cổ võ nữa?

Không phải chứ…

Thiếu chủ, cậu muốn nghịch thiên à!

“Bớt lắm lời đi, về nhà”.



Trên máy bay, Diệp Bắc Minh ngồi trên sofa, Hạ Nhược Tuyết giống như con gấu túi, bám trên người anh.

Hai tay vòng ôm cánh tay của Diệp Bắc Minh.

Ngồi trong lòng Diệp Bắc Minh.

Đầu dựa vào lồng ngực anh.

Cứ như vậy không muốn rời một giây phút nào.

Vạn Lăng Phong rất biết ý, trực tiếp đóng cửa lại, đi sang một khoang khác.

Lúc này.

Trong khoang chỉ còn lại hai người Diệp Bắc Minh và Hạ Nhược Tuyết.

“Này, Nhược Tuyết… hay là…”

Diệp Bắc Minh vừa lên tiếng.

Hạ Nhược Tuyết trực tiếp dùng miệng của cô ấy chặn miệng của anh.

Một cảm giác nóng ấm ập đến.

Hai tay của Diệp Bắc Minh cũng rất không an phận.

Gần mười phút sau, hai người phải tách nhau ra.

Cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện!

Đến lúc đó sẽ là gì?

Máy bay chấn rung?

Diệp Bắc Minh hơi lúng túng: “Khụ khụ… may mà Tôn Thiến gửi tin nhắn cho tớ, nếu không phải có cô ấy, tớ cũng không biết”.

Hạ Nhược Tuyết gật đầu: “Ừm, may mà có Tôn Thiến”.

“Tôn Thiến?”

Đợi đã!

Hạ Nhược Tuyết lập tức căng thẳng, tóm chặt tay của Diệp Bắc Minh: “Bắc Minh, mau đi cứu Tôn Thiến”.

“Cô ấy xảy ra chuyện rồi, cô ấy đã uống thuốc độc của Đường Môn, bây giờ sợ là…”



Thành phố Giang Nam.

Trong một con ngõ gần quán bar của khu phố cũ kỹ.

“Hu hu hu!”

Một cô gái ngồi dưới đất, quấn ga giường lên người.

Khóc lóc không dứt!

Đột nhiên mấy thanh niên tóc vàng đi đường phía xa nghe thấy tiếng khóc liền dừng bước chân, nhìn vào con ngõ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 689


Chương 689

“Là một cô gái?”

“Nhìn dáng người cũng ngon đấy!”

“He he, các anh em, đêm nay có trò để chơi rồi”.

Bọn họ đi vào trong ngõ với mùi rượu nồng nặc.

“Cô em, ai ức hiếp em thế, các anh đánh hắn giúp em!”, một tên tóc vàng cười nói.

“Tránh ra, mau tránh ra!”

Cô gái cất giọng khàn khàn.

Một tên tóc vàng khác tiến lên, tóm chặt ga giường trên người cô gái: “Trời nóng như này, em còn ôm quấn ga gường làm gì?”

“Để các anh xem xem…”

Xoẹt!

Một tiếng giòn tan.

Ga giường bị giật ra.

Lộ ra một khuôn mặt đầy lỗ rỗ giống như da con cóc hình mặt trăng.

“A!”

Mấy tên tóc vàng bị dọa sợ đến tỉnh cả rượu.

“Vãi!”

“Xấu xí thế này còn ra ngoài dọa người hả?”

“Xấu thế này sao còn không đi chết đi?”

Mấy tên tóc vàng nổi giận, nhặt mấy viên đá dưới đất đập về phía cô gái.

“A…”

Cô gái hét lên, ôm mắt.

Phụt!

Bỗng nhiên.

Một tiếng bức bối vang lên, âm thanh bỗng dừng lại.

Cô gái ngẩng đầu nhìn theo bản năng, mấy tên thanh niên tóc vàng đó sớm đã đầu lìa khỏi xác.

Một thanh niên đứng trước mặt cô ta: “Tôn Thiến?”

Đồng tử của Tôn Thiến bỗng co lại: “Diệp Bắc Minh… A không không, tôi không phải là Tôn Thiến, anh nhận nhầm người rồi!”

“Tôi không phải cô ta!”

Tôn Thiến đứng lên định bỏ chạy.

Diệp Bắc Minh tiến lên phía trước.

Giơ tay đánh vào sau ót của cô ta.

Hôn mê bất tỉnh!

Nửa tiếng sau.

Phủ Diệp.

Hạ Nhược Tuyết nhìn Tôn Thiến hôn mê, tức đến toàn thân run run: “Tôn Thiến luôn thích xinh đẹp, vậy mà… vậy mà…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 690


Chương 690

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không sao đâu, có thể hồi phục”.

Anh trực tiếp thi triển châm pháp, ép độc dược trong cơ thể Tôn Thiến ra.

Nhưng làn da khó mà hồi phục ngay được.

Diệp Bắc Minh lại lấy ra mấy phương thuốc: “Uống theo đơn thuốc trên đây, mấy ngày là Tôn Thiến có thể hồi phục”.

“Hơn nữa, những đơn thuốc này, có thể làm thành sản phẩm của tập đoàn Tuyết Minh, bán ra bên ngoài”.

Hạ Nhược Tuyết tin tưởng Diệp Bắc Minh vô điều kiện: “Được!”

Tút tút tút!

Lúc này, điện thoại của Diệp Bắc Minh đổ chuông.

Anh đi ra khỏi phòng, nghe điện: “A lô, Tô Mạc Già, có chuyện gì?”

Tô Mạc Già cất giọng nghiêm trọng: “Tiểu sư bá, xả ra chuyện rồi, hình như bạn gái của anh bị người của điện Huyết Hồn đưa đi rồi”.

“Tô Ấu Ninh, người chứng kiến duy nhất cũng bị người của đội Huyền Cơ Long Hồn đưa đi thẩm vấn rồi”.

“Tôi muốn đưa Tô Ấu Ninh về, nhưng người của đội Huyền Cơ không đồng ý!”

Điện Huyết Hồn!

Nghe thấy mấy lời này, vẻ mặt Diệp Bắc Minh băng lạnh.

Lại là điện Huyết Hồn!

“Cô đang ở đâu?”

Tô Mạc Già trả lời: “Tôi đã đến Giang Nam, vừa xuống máy bay”.

“Đang đi đến nhà họ Diệp rồi, còn năm phút nữa là đến”.

“Chốc nữa gặp”.

Diệp Bắc Minh tắt máy.

Trao đổi với Hạ Nhược Tuyết mấy câu, anh mới đi ra ngoài cổng nhà họ Diệp.

Tô Mạc Già lái xe đi đến, mở cửa xe, Diệp Bắc Minh trực tiếp ngồi lên: “Rốt cuộc là thế nào?”

Tô Mạc Già ném một chiếc ipad qua.

Trên đó vừa hay có một đoạn video đang ở chế độ tạm dừng.

Diệp Bắc Minh kick vào nút phát.

Trong video xuất hiện một người phụ nữ trung niên, bà ta chặn hai người Chu Nhược Giai và Tô Ấu Ninh từ trong thư viện đi ra.

Không biết bọn họ đang nói gì.

Đây là camera giám sát gần thư viện, cách rất xa.

Chỉ có hình ảnh mờ mờ.

Sau đó.

Mấy người mặc áo choàng đen xuất hiện, một lời không hợp liền ra tay.

Trông cách ăn mặc có lẽ là người của điện Huyết Hồn!

Người phụ nữ trung niên đó ra tay một lần, năm tên mặc áo choàng đen lập tức bỏ mạng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 691


Chương 691

Sau đó hình ảnh lóe sáng.

Video dừng tại đây.

Tô Mạc Già giới thiệu nói: “Đây là toàn bộ hình ảnh cô Chu bị đưa đi rồi, thân phận của năm gã mặc áo choàng đen đã chết đó cũng được chứng thực, họ đến từ điện Huyết Hồn”.

“Nhưng lai lịch của người phụ nữ đó rất thần bí”.

“Hơn nữa bà ta mặc trang phục cổ trang, không biết là ai”.

“Sau khi chuyện này xảy ra, người của đội Huyền Cơ lập tức ra tay, đưa Tô Ấu Ninh đi”.

“Cho nên, tôi liên lạc với anh ngay lập tức”.

Trong ánh mắt của Diệp Bắc Minh lóe lên tia lạnh: “Có biết người của đội Huyền Cơ đưa cô ta đi đâu không?”

Tô Mạc Già trả lời: “Long Đô, tổng bộ của đội Huyền Cơ”.

“Đi thôi, đến Long Đô!”



Đứng sau đội Thần Cơ là gia tộc cổ võ.

Đứng sau đội Thiên Cơ là Long Chủ.

Đứng sau đội Huyền Cơ là các thế gia võ đạo của Long Quốc.

Tuy đều thuộc chi nhánh của Long Hồn, nhưng mỗi bên có chức trách khác nhau.

Năm giờ sáng.

Trời còn chưa sáng rõ, Diệp Bắc Minh từ Giang Nam chạy đến Long Đô với tốc độ nhanh nhất.

Bên ngoài đại doanh đội Huyền Cơ vô cùng nghiêm ngặt.

Tất cả xe cộ trong bán kính mười kilomet đều phải xếp hàng kiểm tra.

Trong vòng ba kilomet, không có giấy chứng nhận thì khó mà bước vào nửa bước.

Xe của Tô Mạc Già dừng trước một trạm gác trong vòng bán kính ba kilomet: “Tiểu sư bá, xe của tôi không đi vào được nữa”.

“Anh bình tĩnh một chút, tuy đội Huyền Cơ có thực lực yếu nhất trong ba đại doanh Long Hồn”.

“Nhưng nơi này là tổng bộ đội Huyền Cơ, một mình anh đi như vậy, sợ rằng…”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Cô ở đây đợi tôi”.

Tô Mạc Già còn muốn khuyên thêm một câu: “Tiểu sư bá…”

Diệp Bắc Minh đã đẩy mở cửa xe.

Đi về phía trạm gác trước mặt.

“Đứng lại!”

Binh sĩ mặc áo giáp phía trước chặn anh lại.

“Anh là ai?”

“Muốn làm gì?”

“Bên trong là trọng địa đội Huyền Cơ, người không nhiệm vụ cấm vào trong!”

Những người này rất khác với binh sĩ bình thường.

Từ khí thế phong thái cho thấy, họ xuất thân từ gia tộc võ đạo.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 692


Chương 692

Diệp Bắc Minh trực tiếp lấy ra một huy hiệu hình rồng: “Thiếu soái Long Hồn, Diệp Bắc Minh!”

“Tôi muốn gặp lãnh đạo đội Huyền Cơ các anh, đưa một người đi!”

“Diệp Bắc Minh? Anh chính là Diệp Bắc Minh!”

Những người này sợ giật mình.

Hiển nhiên không ngờ Diệp Bắc Minh sẽ đến đây.

Cái tên Diệp Bắc Minh, bọn họ nghe như sấm rền bên tai!

Cả Long Hồn, mẹ kiếp, có ai mà không biết Diệp Bắc Minh!

Sau ba giây kinh ngạc.

Đột nhiên.

Một giọng nói truyền ra từ trong một phòng trực ban bên cạnh:

“Diệp Bắc Minh, cấm cậu vào trong!”

Một người đàn ông trung niên đi ra!

Diệp Bắc Minh từng gặp ông ta.

Chu Chính Quốc.

Lúc trước khi ở Kim Lăng, người này dẫn một tiểu đội Long Hồn đi bắt anh.

Tiểu phân đội Long Hồn đi bắt anh.

Còn muốn dùng Tôn Thiến để uy hiếp.

Kết quả.

Toàn bộ tiểu phân đội bị Diệp Bắc Minh đánh cho một trận, mỗi người còn phải đền tội bằng một cánh tay.

Không ngờ hôm nay Chu Chính Quốc lại nhìn thấy Diệp Bắc Minh.

Kẻ thù gặp mặt, cực kỳ đỏ mắt.

Mày cũng có ngày hôm nay!!!

Chu Chính Quốc nở nụ cười giễu cợt: “Diệp Bắc Minh, xin lỗi!”

“Bây giờ chưa đến giờ làm việc, nếu cậu muốn gặp tầng lớp cấp cao của đội Huyền Cơ, với thân phận thiếu soái Long Hồn, quả thật có thể gặp được”.

“Nhưng tôi đề nghị sau tám giờ sáng hãy tới”.

“Hơn nữa còn phải viết một tờ đơn xin, chờ cấp trên của tôi đồng ý, cậu mới có thể đi vào”.

Thiếu soái?

Con mẹ nó giỏi lắm sao?

Tao bảo mày sau tám giờ đền thì sau tám giờ mày mới được đến.

Diệp Bắc Minh nhìn ra Chu Chính Quốc cố ý gây khó khăn.

Anh bước đến trước mặt Chu Chính Quốc!

Chu Chính Quốc kinh hãi: “Cậu làm gì?”

Quá nhanh!

Ông ta không phản ứng kịp.

Soạt!

Diệp Bắc Minh giáng một cái tát!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 693


Chương 693

Chu Chính Quốc giống như chó chết.

Ngã ra ngoài mười mấy mét, toàn thân là máu, vô cùng thê thảm!

“Đội trưởng!”

Những người có mặt tại đây ngược lại hít hơi lạnh.

Tô Mạc Già cách đó không xa cũng bối rối.

Diệp Bắc Minh ra tay ở đây?

Đây chính là trụ sở chính của đội Huyền Cơ đấy!

“Mày!!!”

Chu Chính Quốc giận dữ, lảo đảo bò dậy, chỉ vào Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh tiến lên, túm tay ông ta.

Dùng sức gập một cái kêu ‘răng rắc’, cánh tay trực tiếp gãy lìa.

“A!”

Ông ta kêu gào thảm thiết giống như giết lợn.

“Thứ nhất, tôi cấp soái, còn ông…”, anh cúi đầu nhìn huân chương của Chu Chính Quốc: “Một thiếu tá bình thường căn bản không có tư cách nói chuyện với tôi”.

“Thứ hai, nhìn thấy quan lớn, phải gọi chức vị của tôi, chứ không phải gọi tên tôi!”

“Thứ ba, nếu ông lại dùng tay chỉ tôi, tôi bảo đảm vặn gãy cổ ông!”

Chu Chính Quốc khiếp sợ nhìn Diệp Bắc Minh, không dám thở mạnh một cái: “Mày…”

Trong mắt đều là lửa giận!

Những người đội Huyền Cơ cũng hoàn toàn ngơ ngác.

Diệp Bắc Minh này quả nhiên mạnh như trong truyền thuyết!

Quát lớn một tiếng: “Có nghe thấy hay không?”

Một luồng sát khí ngưng tụ!

Lạnh như băng!

Thấu xương!

Lúc này, người Chu Chính Quốc đối mặt không phải con người, mà là thần chết.

Ông ta hoảng sợ cúi đầu: “Nghe… nghe thấy rồi, Diệp thiếu soái”.

Diệp Bắc Minh lạnh giọng hỏi: “Hôm nay đội Huyền Cơ các người dẫn về một người, cô ta tên là Tô Ấu Ninh, dẫn tôi đi gặp cô ta”.

“Rõ”.

Chu Chính Quốc không dám không vâng lời.

Gọi một chiếc xe, lái đến nội bộ đội Huyền Cơ.

Sau khi Chu Chính Quốc rời đi, mấy tướng sĩ mới phản ứng được: “Mau, mau đi thông báo cho đại soái!”

Mười phút sau.

Diệp Bắc Minh xuất hiện sâu trong đội Huyền Cơ, một tòa kiến trúc sắt thép xuất hiện ở phía trước.

Cửa canh phòng nghiêm ngặt, có một Đại Tông Sư trông chừng.

Còn có một Võ Hoàng trấn giữ!

Diệp Bắc Minh đứng ở phía xa, nhướng mày: “Đây là đâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 694


 

Chương 694

Chu Chính Quốc trả lời: “Bẩm thiếu soái, đây là thiên lao của toàn bộ Long Hồn”.

“Người bị nhốt đều là võ giả đứng đầu, những kẻ hung ác nhất”.

“Phạm nhân của đội Huyền Cơ, đội Thiên Cơ, đội Thần Cơ đều sẽ bị nhốt ở đây”.

“Dưới đất có tổng cộng tầng mười!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh trầm xuống.

Chu Chính Quốc lạnh như băng: “Tô Ấu Ninh phạm tội gì?”

“Các người nhốt cô ta ở trong này?”

Mặc dù anh và Tô Ấu Ninh không có quan hệ gì.

Nhưng cô gái kia là bạn tốt của Chu Nhược Giai!

Hơn nữa.

Là người cuối cùng gặp Chu Nhược Giai.

Đội Huyền Cơ lại nhốt một cô gái bình thường trong thiên lao của đội Huyền Cơ?!!!

Toàn thân Chu Chính Quốc run rẩy: “Diệp… thiếu soái… cái này không phải chuyện của tôi”.

“Là ý của cấp trên!”

“Ha ha”.

Diệp Bắc Minh cười.

Trực tiếp đi về phía thiên lao đội Huyền Cơ.

Canh phòng trước thiên lao đã sớm chú ý tới Diệp Bắc Minh.

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh đi tới, trực tiếp ngăn cản anh: “Đứng lại!”

Diệp Bắc Minh nói ra lời khiếp sợ: “Mở thiên lao ra, tôi phải dẫn một người đi”.

Võ Hoàng đó sửng sốt, sau đó cười: “Cậu thanh niên, cậu biết đây là đâu không?”

“Dẫn một người đi, không có chỉ thị viết tay, một con ruồi cũng đừng hòng rời khỏi nơi này”.

Quát một tiếng: “Cút!”

Một chữ ‘cút’ quyết định sống chết của ông ta.

Ầm!

Gần như trong nháy mắt.

Diệp Bắc Minh một quyền đánh ra.

Võ Hoàng này bay thẳng ra ngoài.

Một tiếng ‘keng’ vang lên, đụng vào vách tường sắt thép sau lưng, trực tiếp biến thành một vũng máu!

“A!”

Chu Chính Quốc bị dọa sợ nằm trên đất.

Da đầu tê dại!

Mẹ nó!

Đây chính là Võ Hoàng đấy!

Còn là Võ Hoàng trung kỳ!

Cứ như vậy bị đánh chết?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 695


Chương 695

Hóa thành máu, thân thể cũng nổ tung!!!

Chu Chính Quốc sợ đến ngây ngốc.

“Cậu!!!”

Những người khác của đội Huyền Cơ mặt lộ vẻ khiếp sợ, vốn không dám ra tay một mình.

Diệp Bắc Minh quay đầu, nhìn Chu Chính Quốc ra lệnh: “Dẫn đường”.

“Dạ!”

Chu Chính Quốc bò dậy, dẫn đầu đi vào thiên lao.

Diệp Bắc Minh theo sát phía sau.

Bên trong thiên lao đen như mực, vô cùng ẩm ướt.

Mùi tanh hôi khó ngửi, giống như có vô số lượng thịt lớn thối rửa dưới cống thoát nước.

Mới đi được mấy bước.

Giọng nói sôi trào truyền tới.

“Khà khà khà khà ~~~”

“Lại có người tới!”

“Ha ha ha ha, là một thanh niên, máu thịt hắn thơm quá!”

“Cậu thanh niên, ông đây muốn ăn mày!”

“Thực Nhân Ma, con mẹ nó ông khách khí chút đi, đừng dọa người ta sợ!”

“Ha ha ha ha ha!”

Trong phòng giam hai bên hành lang truyền đến giọng nói khiến người ta da đầu tê dại.

Những người này đều là võ giả!

Lúc này.

Xương bả vai của họ đều bị đâm xuyên, dùng thép khóa lại.

Dù thực lực ngút trời cũng đừng hòng rời khỏi đây!

“Im miệng!”

Diệp Bắc Minh quát.

Một luồng khí tức tử vong lạnh băng tràn ra ngoài!

Trong nháy mắt, toàn bộ ngục giam giống như biến thành hầm băng, nhiệt độ hạ xuống mười mấy độ.

Tất cả phạm nhân đểu cảm thấy có một luồng ý tử vong bao phủ đỉnh đầu bọn họ.

Lập tức im lặng!

Chu Chính Quốc trố mắt nghẹn họng: ‘Ở đây đều là võ giả hàng đầu, phạm nhân hung ác nhấy!’

‘Hắn… hắn trong nháy mắt liền khuất phục được bọn họ?’

Chu Chính Quốc thiếu chút nữa bị hù chết.

“Dẫn đường”.

Diệp Bắc Minh vẫn chỉ có hai chữ.

Chu Chính Quốc run rẩy, tiếp tục đi vào sâu trong ngục giam.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 696


Chương 696

Tù nhân hai bên mặt đầy cung kính, rối rít đứng phía sau hai bên ngục giam, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.

Vào tầng thứ hai dưới mặt đất.

Nơi này yên tĩnh hơn rất nhiều.

Đỉnh đầu có một hàng đèn khô vàng.

Chỉ là mơ hồ có thể nhìn thấy trong phòng giam hai bên có nhốt một vài người.

Số lượng không phải rất nhiều.

Đột nhiên.

Khi Diệp Bắc Minh đi ngang qua một phòng giam trong đó, một bàn tay chìa ra nắm về phía anh.

Soạt!

Tốc độ cực nhanh như điện chớp.

Bùm!

Diệp Bắc Minh giơ tay đánh một quyền, bàn tay túm qua cùng với ngục giam trong nháy mắt nổ tung.

Người trong tù ra tay túm lấy Diệp Bắc Minh hóa thành một mảng sương máu, chết oan uổng.

Im lặng như tờ!

Cả đường đi không ai mở mắt ra tay.

Cuối cùng.

Khi sắp bước vào tầng tiếp theo.

Một giọng nói truyền tới: “Cậu thanh niên, tôi đã nhìn thấy cậu”.

Diệp Bắc Minh dừng bước: “Hả?”

Người nọ không nói.

Ông ta tựa vào góc tường, giống như một thi thể, toàn thân tản mát ra mùi hôi thối!

Chu Chính Quốc nhanh chóng giải thích: “Diệp thiếu soái, người này là tội phạm bị truy nã hàng đầu”.

“Ba mươi năm trước chúng tôi đã bắt đầu truy nã ông ta, cuối cùng đã bắt được ông ta tại một thành phố ở duyên hải vào mười bảy năm trước”.

“Tổn thất mấy chục anh em!”

“Ông ta được giam ở đây mười bảy năm rồi, đang nói hưu nói vượn đấy”,

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Không để ý tới nữa.

Trực tiếp tiến vào tầng tiếp theo.

Khi ở phòng giam thứ năm, anh nhìn thấy Tô Ấu Ninh.

Cô gái này bây giờ toàn thân đều là vết thương, cả người thoi thóp.

Trạng thái tinh thần của cô ta rất kém, rúc trong góc run lẩy bẩy.

Diệp Bắc Minh nhướng mày.

Xua tay xuất hiện kiếm Đoạn Long!

Một kiếm chém vào phòng giam chế tạo từ thép, bước vào trong.

“A… Đừng qua đây… đừng qua đây nữa, tôi nói hết rồi mà”.

Tô Ấu Ninh hai tay ôm đầu.

Hoảng sợ kêu to.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 697


Chương 697

“Tôi nói hết với các người rồi mà, những thứ khác tôi không biết gì cả”.

“Hu hu hu… đừng giết tôi mà’.

Diệp Bắc Minh nói: “Tô Ấu Ninh, là tôi”.

Tô Ấu Ninh nghe thấy giọng nói của Diệp Bắc Minh, theo bản năng ngẩng đầu lên.

Một đôi mắt tràn đầy tia máu xuyên qua mái tóc dài ướt nhẹp, nhìn vào khuôn mặt Diệp Bắc Minh!

Giống như vớ được rơm rạ cứu mạng!

“Hu hu hu, cứu tôi… anh Diệp cứu tôi…”

Tô Ấu Ninh nghiêng đầu.

Trực tiệp ngất xỉu.

Diệp Bắc Minh ra tay, mấy cây kim bạc đâm vào trong cơ thể.

Ôm Tô Ấu Ninh, đi ra ngoài ngục giam.

Đột nhiên.

Một giọng nói uy nghiêm lạnh như băng truyền tới: “Diệp Bắc Minh, cậu không thể dẫn người phụ nữ này đi!”

Cộp cộp cộp!

Một loạt tiếng bước chân.

Sau đó, một đám người xuất hiện ở phía trước.

Chặn đường đi!

Cầm đầu là một lão giả nhìn khoảng chừng sáu mươi bảy mươi tuổi.

Mặc đồ thường, tu vi Võ Tông sơ kỳ!

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ, đội Huyền Cơ lại có Võ Tông trấn giữ?

“Thẩm soái!”

Chu Chính Quốc nhìn thấy người đến, lập tức xông đến.

Một tiếng quỳ vang lên, khóc lóc kể lể tố cáo Diệp Bắc Minh!

Thẩm Thiên Sơn!

Thống soái tối cao của đội Huyền Cơ!

Một trong mười đại soái Long Hồn, xếp hạng thứ ba!

Diệp Bắc Minh ôm Tô Ấu Ninh ra khỏi phòng giam: “Nếu tôi cứ muốn mang đi thì sao?”

Thẩm Thiên Sơn lạnh lùng vô tình: “Vậy thì cậu cùng ở lại đi!”

Ầm!

Diệp Bắc Minh một tay ôm Tô Ấu Ninh, hai đầu gối cong lại, tung người nhảy lên.

Anh lại chủ động ra tay!

Thẩm Thiên Sơn ngơ ngác!

Đột nhiên ông ta quát lớn: “Tự tìm cái chết!!!”

Hổ gầm long ngâm!

Vang khắp toàn bộ tầng thứ ba của thiên lao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 698


Chương 698

Hai cánh tay Thẩm Thiên Sơn rung lên, giống như một con vượn bước ra, liều chết xông tới!

Mặt đất trong nháy mắt nổ tung, xuất hiện một hố sâu.

Ầm!

Hai người đấu quyền.

Một luồng khí tuôn trào, Diệp Bắc Minh đứng tại chỗ.

Thẩm Thiên Sơn lui về phía sau mười mấy bước, khí huyết trong cơ thể quay cuồng: “Sao có thể!”

“Rít!”

Những người khác của đội Huyền Cơ nhìn thấy cảnh tượng này, ngược lại hít một hơi lạnh.

Thẩm soái thực lực Võ Tông đó!

Diệp Bắc Minh dựa vào đâu?

Vào lúc mọi người đang khiếp sợ.

Một giọng nói quen thuộc truyền tới: “Diệp thiếu soái, muộn vậy rồi, cậu xin cậu dừng lại chút đi”.

“Trước đó không phải đã nhắc nhở cậu rồi sao, có chuyện gì cứ trực tiếp liên lạc với tôi”.

“Tìm một người thôi mà, cần gì phải đích thân tới?”

Ai cũng ngây người.

Kinh ngạc quay đầu.

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc đồ Trung Sơn đi tới.

Ông ta đeo kính gọng vàng.

Cầm khăn tay, che miệng mũi.

Giống như không chịu nổi mùi hôi thối của thiên lao.

Đi lại còn có chút siêu vẹo.

Đây là người bình thường, không biết chút võ công nào!

Tất cả người của đội Huyền Cơ bao gồm cả Thẩm Thiên Sơn đều kinh ngạc nhìn ông ta!

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ: “Thư ký Tiền, sao ông đến đây?”

Một người bình thường nhưng lại khiến cho tất cả mọi người ở đội Huyền Cơ vô cùng nghiêm túc.

Ngay cả Thẩm Thiên Sơn cũng trầm giọng nói: “Bí thư Tiền, ông đến đây làm gì?”

Thư ký Tiền cười: “Tôi cần phải giải thích với ông sao?”

“Ông!”

Thẩm Thiên Sơn cứng họng.

Bị nghẹn đến mức không nói được câu nào!

Ngay trước mặt nhiều tướng lĩnh của đội Huyền Cơ, thư ký Tiền lại không nể ông ta một chút nào.

Thư ký Tiền vốn không coi Thẩm Thiên Sơn ra gì.

Ông ta đại diện cho Long Chủ đến.

Cần phải nể mặt Thẩm Thiên Sơn?

Thư ký Tiền bước nhanh tới: “Diệp thiếu soái, hay chúng ta rời khỏi đây trước”.

“Được”.

Diệp Bắc Minh sao cũng được gật đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 699


Chương 699

Xem ra lại nợ vị sư huynh kia một ân huệ.

Nói bản thân có phải quá được việc không?

Thẩm Thiên Sơn nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Bắc Minh và thư ký Tiền rời đi.

Ầm!

Chờ khi hai người đi rồi, Thẩm Thiên Sơn đấm ra một quyền: “Diệp Bắc Minh, thư ký Tiền!”

“Các người chờ đấy!!!”

Vách tường sắt thép lõm xuống một lỗ thủng khủng khiếp.

Diệp Bắc Minh quay về tầng thiên lao thứ hai, vừa muốn rời đi.

Đột nhiên.

Giọng nói người đàn ông kia lại một lần nữa vang lên: “Quả nhiên cậu giống y đúc bà ta, tôi đã nói rồi mà, sao cảm giác giống như đã từng nhìn thấy cậu”.

Soạt!

Diệp Bắc Minh dừng bước.

“Ông nói gì?”

Ánh mắt lạnh như băng, trong nháy mắt phong tỏa người này.

Người đàn ông cười hắc hắc:” Hai mươi ba năm trước, vùng Tam Giác Vàng, Tượng Quốc”.

“Tôi đã nhìn thấy một người phụ nữ rất giống cậu!”

Diệp Bắc Minh vội vàng hỏi: “Ông còn biết cái gì?”

Người đàn ông chỉ vào xích sắt trên người: “Đưa tôi rời khỏi đây, hơn nữa đảm bảo an toàn tính mạng cho tôi”.

Diệp Bắc Minh không chút do dự đồng ý: “Được”.

Xua tay!

Kiếm Đoạn Long xuất hiện!

Keng!

Một tiếng vang thật lớn, phòng giam bị chém ra.

Người đàn ông trong đó ngơ ngác, chậm rãi đi ra.

Lộ ra khuôn mặt tàn bạo toàn máu!

Keng! Keng!

Diệp Bắc Minh lại chém ra hai kiếm, chém rơi xiềng xích trên xương bả vai của người đàn ông.

Sắc mặt người đàn ông hồi phục được một chút.

Trong nháy mắt, thư ký Tiền chỉ cảm thấy có một con dã thú đi từ trong lồng ra, nguy cơ tứ phía!

Một luồng sát khí tấn công tới!

Diệp Bắc Minh đứng ở đó, không hề sợ.

Người đàn ông có chút bất ngờ.

Thẩm Thiên Sơn đi ra, thấy Diệp Bắc Minh thả một tên phạm nhân, trong nháy mắt liền nổi giận!

“Diệp Bắc Minh, cậu đang làm gì thế?”

Diệp Bắc Minh không trả lời.

Thư ký Tiền nhìn ông ta: “Một tên tù nhân thôi mà, thả thì thả”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 700


Chương 700

Thẩm Thiên Sơn mặt nặng nề: “Thư ký Tiền, ông biết hắn là ai không?”

“Tôi nói cho ông biết, đây là nhân vật cực kỳ nguy hiểm!”

“Nếu như hắn chạy ra thiên lao, đối với Long Quốc và toàn thế giới mà nói, chính là một tai họa!”

Lúc này.

Giọng nói Diệp Bắc Minh vang lên: “Nói cho tôi biết, ông là ai!”

Người đàn ông lạnh giọng nói: “Đứng thứ 297 bảng xếp hạng ngầm, Dạ Kiêu!”

Diệp Bắc Minh nghi ngờ: “Bảng xếp hạng ngầm? Đó là gì?”

“Có gì khác so với bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu?”

“Ha ha!”

Dạ Kiêu khinh thường cười, lắc đầu nói: “Nhóc con, bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu đó là thứ rác rưởi gì? Chắc chỉ dành cho những người không hiểu võ đạo”.

“Một vài tên võ giả phế vật uống thuốc đề thăng thực lực đều có thể vào được bảng xếp hạng”.

“Cậu cảm thấy thứ đó có tác dụng?”

Diệp Bắc Minh không nói gì nhìn Dạ Kiêu.

Con ngươi lạnh như băng!

Rét lạnh!

Dạ Kiêu lại cảm thấy có gì đó nguy hiểm.

Sắc mặt ông ta nghiêm túc, tiếp tục mở miệng: “Bảng xếp hạng ngầm là bảng xếp hạng cấp thế giới”.

“Võ giả các nước trên toàn thế giới gần như đều ở trong bảng xếp hạng ngầm!”

“Đừng thấy tôi đứng thứ 297 bảng xếp hạng ngầm, nhưng một mình tôi có thể càn quét toàn bộ bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu”.

“Cái này chính là bảng xếp hạng ngầm!”

Diệp Bắc Minh phản ứng rất bình tĩnh: “Ờ”.

Thấy phản ứng này của Diệp Bắc Minh, sắc mặt Dạ Kiệu trầm xuống: “Cậu… thái độ gì đấy?”

Diệp Bắc Minh cười: “Một tù nhân như ông cần tôi thái độ gì?”

Dạ Kiêu cười thâm sâu: “Sắp không phải rồi!”

Soạt!

Ông ta bước đi, bóng người quỷ dị, tộc độ cực nhanh xông ra ngoài thiên lao.

Như quỷ vậy!

Không khí sắp bị xé toạc!

Dạ Kiêu bị nhốt 17 năm, khóa xương bả vai.

Vừa mới thoát khỏi giam cầm đã có thân pháp này.

Giọng nói Diệp Bắc Minh truyền bên tai: “Dạ Kiêu, ông muốn đi đâu?”

“Cái gì?”

Dạ Kiêu thất kinh, không nhịn được quay đầu nhìn lại.

Diệp Bắc Minh đang đuổi theo, cách ông ta chưa đến một mét.

Hai người gần như sát vào nhau!

Làm sao có thể!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 701


Chương 701

Sao hắn có thể có tốc độ của mình?

Dạ Kiêu ông ta dùng tốc độ làm danh hiệu!

Cho dù là người trong top 200 bảng xếp hạng ngầm cũng chưa chắc có được tốc độ của ông ta.

Cậu thanh niên này dựa vào đâu?

Đáng sợ hơn là trong ngực Diệp Bắc Minh còn đang ôm một người phụ nữ.

“Cút!”

Dạ Kiêu thẹn quá thành giận, quát một tiếng lớn.

Giơ tay đánh về phía tim Diệp Bắc Minh!

Một tiếng ‘bốp’ vang lên!

Dạ Kiêu kinh ngạc!

Cậu thanh niên này lại túm được cổ tay ông ta, sau đó dùng sức ném!

Phốc!

Một cánh tay của ông ta bị bị xé toạc!

Sau đó.

Keng!

Dạ Kiêu ngã bay ra ngoài như chó chết, đụng vào vách tường chế tạo bằng sắt thép.

Phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt đều là vẻ hoảng sợ!

Thẩm Thiên Sơn cũng lấy làm kinh hãi, không ngờ Diệp Bắc Minh lại kinh khủng như vậy.

Những tướng lĩnh khác của đội Huyền Cơ mặt cũng đầy chấn động!

Chân mày thư ký Tiền nhướng mạnh, rất hiển nhiên cũng lấy làm kinh hãi.

Diệp Bắc Minh lao ra khỏi thiên lao: “Ông có thể tiếp tục chạy trốn”.

“Lần này, phế một cánh tay của ông”.

“Lần tiếp theo chém đầu ông”.

Cộp!

Tiện thể vứt cánh tay cụt.

Dạ Kiêu chậm rãi đứng dậy.

Im lặng nhặt cánh tay cụt của mình, đi theo.

Dạ Kiêu biết, mình ở trong tay cậu thanh niên này, không thể nào chạy mất!

Anh có thể thả mình, cũng có thể… giết mình!



Rời khỏi đội Huyền Cơ.

Tô Mạc Già chờ đợi trong lo lắng, nhìn thấy Diệp Bắc Minh xuất hiện.

Còn mang theo cả Tô Ấu Ninh, cô ta ngây người.

Đồng thời.

Cô ta còn phát hiện thư ký Tiền bên cạnh Diệp Bắc Minh, con ngươi co rút lại: “Ông… ông là thư ký Tiền?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom