Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 4308: Chìm vào sâu trong tầng mây!


Lời vừa dứt. VùI!

108 hòn đảo phía dưới Thành Thiên Giai, 72 hòn đảo phía trên điên cuồng rung động, mỗi cái đều tỏa ra một đạo thần quang!

180 cỗ lực lượng vô song ngưng tụ lại với nhau, một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi xuất hiện!

Một cái thang đỏ như máu, từ sâu trong bầu trời hiện ra, từng bậc một ngưng tụ ral

Chìm vào sâu trong tầng mây!

Nối liền Thành Thiên Giai với 72 đảo Thiên Giai phía trên!!!

Ngẩng đầu nhìn lên, một cỗ khí tức hùng vĩ ập vào mặt!

Rung động lòng người!

Cùng lúc đó, bốn phương tám hướng của quảng trường Thiên Giai xuất hiện hơn trăm màn hình thủy tỉnh cực lớn, trên đó chiếu ra hình ảnh phía trên Thiên Giail

Bất kể phía trên xảy ra chuyện gì, chỉ tiết gì!

Đều có thể hiện ra trên những màn hình thủy tỉnh này!

"Đây chính là thang trời! Có lẽ vị diện, thế giới của các người đã từng thấy qua thang trời tương tự!"

"Nhưng, lão phu có thể nói cho các người biết, đó là tổ tiên các người học từ đảo Thiên Giai rồi mang về!"

"Hôm nay thứ các người nhìn thấy mới là thang trời chân chính! Không nói nhảm nữa, lão phu nói quy tắc tiếp theo!"

Âm thanh không ngừng vang lên.

Chưa thấy người, chỉ nghe tiếng: "Thang trời tổng cộng mười vạn bậc! Lão phu nói xong thì các người có thể lên thang trời!"

"Quy tắc chỉ có một, trong hơn một ngàn vạn tu võ giả các người, chỉ có mười vạn người leo hết thang trời nhanh nhất mới có thể ở lại đảo Thiên Giai!"

"10 người đầu, có thể chọn một kiện Đạo Binh!"

”100 người đầu, có thể tự do chọn gia nhập một tông môn trong 72 đảo Thiên Giail"

"Còn về việc leo thang trời như thế nào, dùng thủ đoạn gì, thì phải dựa vào bản thân các người!"

"Không hạn chế bất cứ điều gì!"

Lời vừa dứt.

Quảng trường Thiên Giai sôi sục, đôi mắt của tất cả mọi người đỏ bừng! Một khi bước lên thang trời, tất sẽ là một trận ác chiến!

Hơn một ngàn vạn tu võ giả, chỉ có mười vạn người cuối cùng có thể ở lại đảo Thiên Giail

Xác suất một phần trăm! Cũng có nghĩa là trong 100 tu võ giả, 99 người sẽ phải nằm xuống trên thang trời!

Mọi người cuối cùng cũng biết, vì sao thang trời lại màu máu!

Đây hoàn toàn là do máu tươi của những người tham gia các kỳ trước nhuộm đỏ!

Không hạn chế bất cứ điều gì, mới là đáng sợ nhất!

"Đi

Diệp Bắc Minh hơi há miệng, khóe mắt không ngừng co giật: "Tiểu tháp, cần phải tàn nhẫn vậy sao?”

"Hơn một ngàn vạn tu võ giả này, đều là thiên tài đỉnh cao của các vị diện!" "100 thiên tài phải có 99 người chết?" "Cũng quá tàn nhẫn rồi, những người trên đảo Thiên Giai điên rồi à?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nhẹ một tiếng: "Nhóc con, cái này cậu không hiểu rồi!"

"Bản tháp cảm thấy, những người của đảo Thiên Giai kia rất thông minh!" "ý gì?" Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lạnh: "Thế giới Bản Nguyên có mấy ngàn đại lục, dưới mỗi đại lục đều có tiểu vị diện!"

"Ai biết vị diện nào sẽ xuất hiện một tuyệt thế thiên tài, khiến cả thế giới Bản Nguyên phải xáo trộn chứ?"

"Thang trời này của đảo Thiên Giai, vừa cho thiên tài của mỗi vị diện cơ hội tiến lên đảo Thiên Giail"

"Tranh đấu trên thang trời còn có thể khiến những thiên tài đó chết đi 99%, chỉ còn lại 1% tức mười vạn người ở lại đảo Thiên Giai, trở thành đệ tử của đảo Thiên Giail"

"Như vậy, vị diện cấp thấp căn bản không có thiên tài tuyệt đối!"

"Không đe dọa được sự thống trị của đảo Thiên Giai, đảo Thiên Giai chẳng phải ngủ ngon rồi sao?"

Thân thể Diệp Bắc Minh run lên: "Chẳng lẽ người của vị diện cấp thấp khác. không nghĩ ra những điều này?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Tất nhiên có thể nghĩ ra! Đây là mưu kế trần trụi, nếu cho cậu một cơ hội, cậu cứ nói xem có nắm bắt được không?"

Diệp Bắc Minh im lặng!

Tuyệt!

Thật sự quá tuyệt!

"Bây giờ, bắt đầu!"

Theo tiếng nói uy nghiêm kia vang lên! VútII!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4309: Tên nhóc này định làm gì?


Các loại tiếng giao chiến, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên!

Chỉ vài hơi thở mà thang trời đã có máu chảy thành sông, đủ loại thi thể và tay chân đứt lìa từ bậc thang theo dòng máu lăn xuống!

Nhuộm đỏ quảng trường Thiên Giail

Trên màn hình thủy tinh xung quanh đều là tàn sát khắp nơi! Tàn sát điên cuồng!

Chỉ có mười lăm người lao lên thang trời đầu tiên, đã leo được khoảng một vạn bậc!

Dẫn trước một khoảng xa!

Mười lăm người này không giao chiến, mà điên cuồng leo bậc thang! "Diệp đại ca... cái này... cái này... anh thật sự muốn lên sao?”

Nghê Hoàng sợ đến mức mặt tái mét, thân thể mềm mại hơi run rẩy!

Bước lên thang trời đều là Thần Quân cảnh trở lên! Kém nhất cũng là Thần Quân cảnh sơ kỳ!

Nhưng những Thần Quân cảnh sơ kỳ này vừa bước lên thang trời, ngay cả một hơi thở cũng không chống đỡ nổi đã tức khắc bị giết chết!!!

Quá tàn khốc!

Quá kịch liệt!

Quá kinh khủng!

"Phế vật! Sợ rồi à? Hahaha!" Hà Tinh Hà nhìn sang.

Anh ta liếm môi một cái, u ám nhìn chằm chăm Diệp Bắc Minh: "Sợ chết thì ngoan ngoãn ở dưới đi! Đợi bố mày leo lên đảo Thiên Giai rồi, vẫn sẽ tìm mày tính sổi"

Nói xong, anh ta lhông thèm để ý Diệp Bắc Minh nữa!

Giơ tay năm chặt giữa không trung!

Nửa thanh Thủy Tổ Ma Đao xuất hiện trong tay!

"Giết!"

Một tiếng gầm thét vang lên!

Hà Tỉnh Hà lao lên thang trời, một đao quét ngang ra, thân thể của hơn chục tu võ giả phía trước lập tức nổ tung!

"Vút..."

Hà Tinh Hà lướt qua giữa đống thi thể, trên đường thuận tay chém giết hơn chục người nữa, đứng trên bậc thang thứ một trăm!

Tu võ giả xung quanh thấy anh ta đều đi đường vòng! May mà thang trời đủ rộng!

Có thể đi vòng từ xa!

"Phế vật! Mày còn đợi gì nữa? Lên đây chịu chết đi!!!" Hà Tinh Hà khí thế ngút trời, cười lớn mỉa mai: "Tao chỉ đợi mày mười hơi thở!"

"Không dám lên thì cả đời làm rùa đen rụt đầu đi!"

Nghe lời đồ đệ nói, Lôi Viêm cảm thấy thú vị nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, thực sự không được thì quỳ xuống, dập đầu một trăm cái cho đồ đệ tôi là xong!"

Thiên Cơ lão nhân cũng chăm chú nhìn anh: "Tên nhóc này, lão phu vẫn luôn nhìn không thấu, rốt cuộc trên người hắn có bí mật gì?"

"Nhìn Hà Tinh Hà, mi tâm có huyết quang lóe lên!'

'Đây là dấu hiệu của huyết quang tai ương, Hà Tỉnh Hà hôm nay chắc chắn chết không nghỉ ngờ gì! Chẳng lẽ là chết dưới tay tên nhóc này?'

Lục Linh Nhi nín thở, căng thẳng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, vô thức lên tiếng: "Đừng lên..."

"Thiên Cơ huynh, đồ đệ của ông có ý gì vậy?" Đồng tử của Lôi Viêm trầm xuống.

Diệp Bắc Minh mỉm cười, ngẩng đầu nhìn Hà Tinh Hà trên thang trời: "Mày sốt ruột muốn chết vậy sao?"

“Hahahal"

Hà Tinh Hà cười đến mức nước mắt cũng chảy ra: "Đúng đúng đúng! Tao muốn chết!"

"Tao đứng trên thang trời hào khí ngút trời, mày ở dưới khúm núm vâng dại!” "Bây giờ mày nói tao muốn chết? Đúng đúng đúng, mày nói gì cũng đúng!" Mỉa mail

Mỉa mai không chút kiêng nể!

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Được! Vậy tao sẽ thỏa mãn mày!”

Vútt

Anh bước ra một bước, gần như ngay lập tức đã đứng trên bậc thang thứ một trăm của thang trời, đứng trước mặt Hà Tinh Hài!

Giơ tay đấm một quyền về phía Hà Tinh Hài!

"Hahaha, ngay cả binh khí cũng không dùng? Thật sự chưa từng thấy ai muốn chết như mày!" Hà Tinh Hà hoàn toàn hưng phấn!

Đến đúng lúc lắm!

Nửa thanh Thủy Tổ Ma Đao tàn nhẫn chém xuống!

Chuẩn bị chém Diệp Bắc Minh thành hai nửa!

“Tên nhóc này định làm gì?"

Thiên Cơ lão nhân giật mình.

Diệp Bắc Minh lại dùng nắm đấm đối mặt với Thủy Tổ Ma Đao? Điên rồi àH!

Lục Linh Nhi giật mình: "Diệp công tử cẩn thận, đó là một thanh ma đao uy lực kinh khủng đấy!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4310: Trọng thương


Phụt!!

Hà Tinh Hà không chỉ bay ra ngoài, cánh tay cầm Thủy Tổ Ma Đao còn nổ tung tại chỗ, phun ra một ngụm máu đen!

Vô cùng thê thảm rơi xuống bậc thang thứ 300!

Trọng thương, sắp chết!

“Trời ơi..."

Giây phút này, tất cả mọi người trên quảng trường Thiên Giai đều sửng sốt! Màn hình lớn trực tiếp chiếu ra cảnh này!

"Diệp công tử!"

Nghê Hoàng kích động, thân thể mềm mại run rẩy!

Đôi mắt tuyệt mỹ của Lục Linh Nhi hơi mê man, vốn dĩ cô ấy không có cảm giác gì với Diệp Bắc Minh!

Giây phút này, trái tim thiếu nữ lại dao động kịch liệt! Đảo Thiên Giail Thành Thiên Giail Quảng trường Thiên Giail

Dưới tình cảnh hàng tỷ người chú ý như vậy, một người đàn ông làm nên kỳ tích này, ai mà không động lòng chứ?

Không chỉ Lục Linh Nhi, vô số nữ tu võ giả đều thầm hứa trong lòng rồi! "Đồ nhi!"

Lôi Viêm kinh hô một tiếng, biểu cảm trên khuôn mặt già nua hoàn toàn đông cứng!

Cùng lúc đó. Ở cuối thang trời, trên một quảng trường khổng lồ khác. Nơi này.

Vị trí trung tâm cũng có một màn hình cực lớn, đang ghi lại cảnh mười lăm người tiên lao lên thang trời!

Xung quanh có hàng trăm màn hình nhỏ, trong đó một cái mới ghi lại cảnh Diệp Bắc Minh vung một quyền đánh trọng thương Hà Tinh Hài!

"Mạc lão, vừa rồi có một tên nhóc dùng một quyền đánh bay một người Nhập Đạo cảnh ra ngoài 200 bậc thang trời, suýt chút nữa đánh chết!" Một lão giả cười nói.

"Chú ý một chút?"

"Hừ! Không cần thiết!"

Mạc lão khinh thường hừ nhẹ một tiếng: "Có lẽ có chút tiềm lực, nhưng dưới 5 vạn bậc thang trời thì chúng ta không cần xem đâu nhỉ?”

"Cũng phải, dưới 5 vạn bậc, đều không có tư cách lên đảo Thiên Giai." Lão giả nói chuyện gật đầu.

Không chú ý nữa!

Trong đám người, chỉ có số ít mấy đôi mắt chăm chú nhìn tất cả những điều này!

 

"Chuyện gì xảy ra vậy? Sao tôi cảm thấy thực lực của tên giun dế này lại tăng cường nữa?"

Lông mày của Sở Nguyên Bá nhíu chặt lại.

Ngày Diệp Bắc Minh tiến vào Thành Thiên Giai, đã đối chiến một quyền với Hà Tinh Hà!

Lúc đó lực lượng của Diệp Bắc Minh tuyệt đối không kinh khủng như bây giờ! Mới chỉ qua đúng năm ngày!!!

Một quyền vừa rồi lại khiến Hà Tinh Hà Nhập Đạo cảnh sắp chết!!!

Quả thực là không thể tưởng tượng nổi!

Nghĩ đến đây, Sở Nguyên Bá không hiểu sao lại hơi lo lắng, lần đầu tiên anh †a không tự tin với sắp xếp của mình!

Không nhịn được quay đầu nhìn lão giả hầu hạ bên cạnh: "Ông xác định đã sắp xếp ổn thỏa rồi chứ? Tên nhóc này sẽ không xông vào top mười vạn chứ!"

"Công tử xin yên tâm!"

Lão giả mỉm cười: "Thuộc hạ đã sắp xếp hai người, sẽ đợi tên này ở khoảng 5 vạn bậc!"

"Nếu hắn đến 5 vạn bậc, hai người kia sẽ ra tay giết chết! Nếu hắn leo không tới 5 vạn bậc, thì cũng không cần nữa!"

“Ngoài ra, còn có hai mươi người có sức chiến đấu hơn mười vạn đang đợi hắn ở giữa đường!"

Khóe miệng Sở Nguyên Bá hiện lên một ý cười thú vị: "Vậy thì tiếp tục xem kịch hay đi!"

Phía sau hai người không xa.

Sở Y Thủy cau mày, cắn môi đỏ truyền âm sang Hướng Ly Ly ở bên cạnh: "Ly Nhi, có cách nào giúp hắn không?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4311: Anh tiếp tục leo lên


Hướng Ly Ly giật mình, căng thẳng nhìn quanh bốn phía: "Đừng! Nơi này toàn là nhân vật đỉnh cao của đảo Thiên Giai, nếu cô vận dụng lực lượng của Thể chất Hỗn Độn thì nhất định sẽ bị người †a phát hiện!"

"Không kịp nghĩ nhiều vậy đâu!"

Sở Y Thủy lắc đầu: "Nếu tôi không nhắc nhở hắn, hắn nhất định sẽ chết!" Đồng thời.

Dưới sự chú ý của vạn người!

Diệp Bắc Minh chậm rãi đi về phía Hà Tinh Hà!

Tu võ giả xung quanh lần lượt tránh ra một con đường!

“Mày... mày rốt cuộc là quái vật gì?”

Giọng nói của Hà Tinh Hà run rẩy, máu tươi không ngừng tuôn ra từ khóe miệng!

Nội tạng của anh ta bị một quyền kia đánh nát hết!

Tên nhóc này là quái vật gì vậy!!! Lúc ở giới U Minh, anh ta còn có thể đánh qua đánh lại với đối phương!

Ở cửa Thành Thiên Giai, anh ta còn có thể cứng rắn tiếp một quyền của đối phương!

Giờ phút này.

Dung hợp Khí Hỗn Độn, vận dụng Thủy Tổ Ma Đao mà vẫn không phải là đối thủ của tên này!!!

Đồng tử của Diệp Bắc Minh lạnh lẽo, không nói một lời, từng bước một đi tới! "Đừng... đừng giết tôi... Diệp công tử... ð không, đại nhân... Diệp đại nhân..." Hà Tinh Hà không màng mặt mũi.

Quỳ trên bậc thang điên cuồng dập đầu cầu xin.

"Tôi cầu xin ngài! Nhà họ Hà của tôi có rất nhiều tài nguyên tu võ!"

"Chỉ cần ngài chịu tha cho tôi, tôi bảo đảm sẽ cung cấp tài nguyên tu võ vô hạn cho ngài, kể cả tôi cũng là chó của ngài!"

Bịch! Bịch! Bịch! Anh ta vừa mới dung hợp Khí Hỗn Độn, bây giờ lại phải chết trên thang trời!

Thật sự không cam lòng!!!

Phía dưới thang trời, Lôi Viêm không màng tất cả quát lớn: "Diệp Bắc Minh,

mày dám giết đồ đệ của tao!"

"Lôi Viêm tao sẽ không tha cho mày đâu!!!"

"Khi mày ra tay với cha mẹ tao, mày đã là người chết rồi!"

Diệp Bắc Minh phớt lờ lời đe dọa của Lôi Viêm, giơ tay đấm ra một quyền! Thân thể của Hà Tinh Hà lập tức hóa thành một mảng sương máu!

VùiI

Một đạo thần hồn xông ra, muốn lao xuống thang trời để chạy trốn!

Diệp Bắc Minh trở tay đấm ra một quyền, một tiếng trầm đục vang lên, thần hồn của Hà Tinh Hà tan biến!

Thân thể mềm mại của Lục Linh Nhi run lên, cô ấy tất nhiên biết thực lực của Hà Tinh Hà, thế mà lại dễ dàng chết như vậy!

Nhẹ nhàng đơn giản như thết "Đồ nhi!!!"

Lôi Viêm phát ra tiếng gầm thét xé lòng: "Tênsúc sinh, mày đợi đó cho tao... phụt..."

Một ngụm máu tim của ông ta phun ra, ngất xỉu tại chỗ! Diệp Bắc Minh làm như không nhìn thấy.

Giơ tay năm chặt giữa không trung!

Nửa thanh Thủy Tổ Ma Đao rơi vào tay Diệp Bắc Minh! Hà Tinh Hà đã chết, liên hệ với Thủy Tổ Ma Đao biến mất!

Diệp Bắc Minh cầm thanh đao vô chủ này, bình tĩnh nói: "Cho mày hai lựa chọn, thứ nhất, cùng tao leo hết bậc thang này!"

"Thứ hai, bây giờ tao phế bỏ mày luôn!"

Thủy Tổ Ma Đao khẽ run lên, biểu thị quy phục!

“Tốt! Chúng ta đi!"

Diệp Bắc Minh hài lòng gật đầu.

Anh ngẩng đầu nhìn thang trời chìm vào tầng mây, vừa định lên đường! Đột nhiên.

Trong đầu vang lên một giọng nói quen thuộc: "Diệp công tử! Tôi là Sở Y Thủy, Sở Nguyên Bá muốn giết anh!"

"Sở Y Thủy?" Diệp Bắc Minh giật mình, kinh ngạc nhìn quanh bốn phía: "Cô ở đâu?" "Đừng nhìn nữa!"

Giọng nói của Sở Y Thủy tiếp tục vang lên: "Tôi đang ở trên đảo Thiên Giai,

tôi nói ngắn gọn thôi!"

"Sở Nguyên Bá tìm hơn chục người có sức chiến đấu hơn mười vạn, tốt nhất anh trực tiếp rút lui khỏi thang trời đi!"

"Còn nữa, còn hai người trong top 15, đang đợi anh ở bậc thang thứ 5 vạn!" "Bây giờ, bọn họ mới leo được hơn ba vạn bậc, tôi không biết là ail" "Nhưng mà, tốt nhất anh trực tiếp bỏ cuộc đi!"

Nói một hơi xong.

Diệp Bắc Minh kiên định lắc đầu: "Xin lỗi, tôi có lý do nhất định phải lên đảo. Thiên Giail"

“AnhlIl" Sở Y Thủy gấp gáp nói: "Có gì quan trọng hơn mạng của anh chứ?”

"Mau bỏ cuộc đi!!! Bây giờ anh mới leo được 300 bậc, quay người bước. xuống thang trời là được, không mất mặt đâu!"

"Anh tiếp tục leo lên thì sẽ chết đó!!!"

Diệp Bắc Minh cảm thấy trong lòng ấm áp.

Tuy anh cứu Sở Y Thủy một lần.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4312: Thang trời


Liên hệ với Sở Y Thủy đứt đoạn.

Thang trời cũng bị phong tỏa hoàn toàn!

"Haha, bây giờ muốn rút lui cũng muộn rồi."

Diệp Bắc Minh cười nhạt.

Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, cô gái này có thể nhắc nhở cậu, có thể thấy tâm địa không xấu!"

Đồng tử Diệp Bắc Minh lóe sáng: "Nếu tâm tư không xấu, vậy tôi sế có cơ hội lấy được tinh huyết của thể chất Hỗn Độn!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sửng sốt: "... "

Nhóc con, bản tháp thật không biết nên nói cậu thế nào cho phải nữa!"

"Người ta muốn cứu cậu, cậu lại nghĩ tới tinh huyết của người ta!"

Diệp Bắc Minh không trả lời.

Bước ra một bước, lập tức lại vượt qua 500 bậc thang!

Cực kỳ nhẹ nhàng!

Hiện tại những bậc thang này không có bất kỳ khác biệt nào với bậc thang bình thường, khó khăn duy nhất chính là những tu võ giả cùng bước lên bậc thang!

Bất cứ lúc nào cũng có thể bị người bên cạnh đánh lén rồi nằm xuống!

Nhưng mà Diệp Bắc Minh vừa mới uy mãnh chém giết Hà Tinh Hà Nhập Đạo. cảnh sơ kỳ, căn bản không có ai dám gây phiền phức cho anh!

VútI

Diệp Bắc Minh lao một mạch tới khoảng bậc thứ 5000! Đột nhiên.

Vù...

Một cỗ trọng lực mạnh mẽ nghiền ép xuống, thân thể của anh hơi chấn động!

Mười lần trọng lực! "Cuối cùng cũng có biến hóa rồi!"

Đồng tử Diệp Bắc Minh khế động: "Khó trách sau bậc thang thứ 5000 tu võ giả ít đi rất nhiều, hóa ra là mười lần trọng lực!"

Vừa bước lên bậc thứ 5001! Hai nam một nữ tạo thế hợp tác với nhau đi tới!

"Nhóc con, tốc độ cũng khá nhanh đấy!" Khóe miệng của thanh niên áo xanh mang nụ cười trào phúng.

Diệp Bắc Minh liếc mắt nhìn tấm bảng tên trên eo thanh niên áo xanh! Sài Tiêu, sức chiến đấu 15 vạn!

Hai người kia.

Lục Khôn, sức chiến đấu 16 vạn!

Lưu Ngọc Linh, sức chiến đấu 14 vạn!

"Tôi không muốn lãng phí thể lực, cho các người một cơ hội!"

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh lạnh lùng: "Tránh ra, nếu không trong ba giây tôi sẽ khiến đầu các người rơi xuống đất!"

“Hahahal"

Ba người bật cười không chút kiêng nể: "Cười chết mất, ba giây?" "Thật đáng sợ đó! Bây giờ bố mày sẽ đếm ba giây!"

"BaI Hail"

Chữ 'một' vừa dứt!

Xoẹt một tiếng, ba người còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra!

Diệp Bắc Minh đã trực tiếp lướt qua ba người, xuất hiện trên bậc thang thứ 5200!

"Đệt"

Ba người cùng quay đầu, trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, mẹ nó, mày dám đùa giỡn bọn tao?"

"Đuổi theolI" Sài Tiêu quát lớn một tiếng.

Đột nhiên, hắn ta phát hiện ánh mắt kinh hãi của đồng bọn: "Anh... anh... anh.

"Sao vậy?" Sài Tiêu sửng sốt.

Đồng tử của Lục Khôn điên cuồng co rút lại, chỉ vào cổ Sài Tiêu: "Cổ của

anh

"Cổ?"

Sài Tiêu ngẩn người, đưa tay sờ cổ một cái, máu tươi tuôn ra: "Đây là..." Ánh mắt của anh ta chuyển động, kinh hãi nhìn Lục Khôn và Lưu Ngọc Linh! "Cổ của các người cũng..."

Trên cổ hai người cũng xuất hiện một đường chỉ máu!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4313: Tôi biết các người


Hướng Ly Ly trợn to hai mắt, không dám tin nhìn cảnh này: "Trời ơi! Y Thủy, thực lực của hắn mạnh như vậy, cô còn lo lắng gì chứ?”

Sở Y Thủy cũng ngây người!

Hoàn toàn không ngờ thực lực của Diệp Bắc Minh lại kinh khủng như vậy! Vừa leo tới khoảng bậc thứ 5600!

Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh cảm thấy phía sau có khí tức đuổi theo!

Lông mày của anh nhíu lại!

Quay đầu nhìn lại, không khỏi sửng sốt một chút!

Hai gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt, lại là Vũ Văn Phong Tân tộc của Đại lục Hỗn Độn, Vũ Xung Tiêu Vũ tộc!

"Các người cũng đến giết tôi sao?" Đồng tử của Diệp Bắc Minh híp lại. Liếc mắt nhìn tấm thẻ thân phận của hai người!

Vũ Văn Phong, sức chiến đấu 2 vạn!

Vũ Xung Tiêu, sức chiến đấu 1 vạn!

"Không không không..." Vũ Văn Phong vội vàng lắc đầu: "Diệp công tử, chúng tôi thấy nơi ngài đi qua căn bản không ai dám đuổi theo!"

“Trong vòng một ngàn bậc thang, trong thời gian ngắn không ai dám đi!" “Cho nên, chúng tôi... chúng tôi mới mạo muội đi theo..."

Nơi Diệp Bắc Minh đi qua!

Không ai dám cản!

Tránh ra một con đường!

Hai người đi theo phía sau, lại một đường leo tới hơn năm ngàn bậc mà không có việc gì!

Nếu không.

Với sức chiến đấu hơn một vạn của hai người, căn bản không thể nào đến được nơi này!

Thấy Diệp Bắc Minh không có phản ứng.

Vũ Xung Tiêu vội nói: "Diệp công tử, chúng tôi không đi theo không công đâu!"

"Ở đây có một vạn Tinh Thần Thạch, chỉ cần ngài để chúng tôi đi theo là được, không cần quan tâm chúng tôi!"

"Còn chúng tôi có thể leo tới bước nào, coi như là vận may của chúng tôi!" Cô ta ném qua một cái nhẫn trữ vật!

Thần niệm của Diệp Bắc Minh thăm dò, quả nhiên có hơn hai vạn Tinh Thần Thạch!

"Được rồi, các người có thể đi theo, nhưng tôi cũng sẽ không quan tâm sống chết của các người đâu!"

Anh xoay người bỏ đi. "Đa tạ, cảm ơn!" Hai người vô cùng cảm kích, kích động đi theo sau lưng Diệp Bắc Minh!

Một hơi lao tới khoảng bậc thang thứ một vạn, mười một bóng người đã chặn ở phía trước, mỗi người đều có sức chiến đấu trên mười bảy vạn!

Đồng tử của mỗi người đều ngưng lại, trên người cuộn trào sát ý ngút trời!

"Tôi đã nói sao đường đi yên tĩnh như vậy, hóa ra đều đang ở đây chờ chết à?”

Diệp Bắc Minh cười nói.

"Nhóc con! Ba tên ngu ngốc Sài Tiêu, Lục Khôn, Lưu Ngọc Linh khinh thường mày, cho nên chết dưới tay mày!" Người cầm đầu lạnh lùng mở miệng.

Chu Kiếm, sức chiến đấu 18 vạn! Nhập Đạo cảnh trung kỳ, khí tức cực kỳ kinh khủng! "Mày cho rằng bọn tao ngu ngốc giống bọn chúng sao? Giết!"

Chu Kiếm như một thanh kiếm lao ra, trong không khí thậm chí xuất hiện một mảng tàn ảnh!

Mười người còn lại cũng như tia chớp lao xuống!

Diệp Bắc Minh nhe răng cười: "Một đám gà đất chó ngói!"

"Bố mày không rảnh lãng phí thời gian với bọn mày, nổ tung cho tao!" Anh năm chặt Thủy Tổ Ma Đao, chém ra một đao!

Trong nháy mắt Chu Kiếm tiếp xúc với Thủy Tổ Ma Đao, một cảnh tượng khiến người ta kinh hãi xuất hiện!

Bịchl!! Chu Kiếm như quả dưa hấu nổ tung, máu loãng bắn tung tóe! "Chu Kiếm!!! Sao có thể!"

Mười người còn lại sợ đến mức thân hình run lên, toàn bộ dừng lại kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh!

"Lại nổI!" Diệp Bắc Minh gầm thét một tiếng, tàn sát đẫm máu!

Thủy Tổ Ma Đao quét ngang về phía trước, một đạo đao khí màu máu cuốn tới!

PhụtI!! Người Nhập Đạo cảnh trung kỳ thứ hai ngã xuống!

"Hít...' Chín người còn lại hít vào một hơi khí lạnh, sắc mặt từng người vô cùng trắng bệch!

"Chạy maullI" "Đi! Tên nhóc này có vấn đề!"

"Đệt!!! Hắn là Nhập Đạo cảnh hậu kỳ! Sức chiến đấu của hắn ít nhất phải trên hai mươi vạn, mau chạy đi!"

Chín người sợ đến mức hồn phi phách tán! Xoay người bỏ chạy về bậc thang phía trên!

Diệp Bắc Minh phát ra nụ cười như thần chết: "Chạy cái gì? Không phải đến truy sát tao sao?”

Anh bước lên đuổi theo!

Nổ! Nổ! Nổ!

Ba bóng người nổ tung tại chô!

Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu ở phía sau vô cùng sửng sốt!

Cũng quá kinh khủng rồi!

Trên quảng trường cuối thang trời, Sở Nguyên Bá trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm vào tất cả những điều này: 'Đệt! Đệt! Đệt!!! Tên nhóc này... hắn giấu sâu quá!"

“Sức chiến đấu trên hai mươi vạn!! Đệt! Hắn lại có sức chiến đấu trên hai mươi vạn!"

Vút Anh ta đột ngột quay đầu.

Đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Vương Quỳnh ở bên cạnh: "Vương Quỳnh! Rốt cuộc đây là chuyện gì?"

"Tên nhóc này thật sự đến từ tinh vực Man Hoang ư? Sao hắn có thể có sức chiến đấu hai mươi vạn!!!"

Vương Quỳnh cũng sợ ngây người! “Tôi... tôi không biết..." Xoạt!

Sở Nguyên Bá quay đầu lại, chằm chằm nhìn Sở Y Thủy và Hướng Ly Ly: "Các người rốt cuộc biết cái gì? Đừng hòng lừa tôi!"

"Tôi biết các người vẫn luôn âm thầm giúp đỡ tên nhóc này, nhưng ông đây. không quan tâm, tôi chỉ muốn hắn chết!!!"

"Bây giờ nói cho tôi biết, hắn rốt cuộc là ai?!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4314: Vì vậy


Nhưng Diệp Bắc Minh không hề biết, mình đang bị tất cả mọi người của 72 đảo Thiên Giai theo dõi.

Tiếp tục tiến về phía trước. Khi anh vừa bước tới bậc thang. Một cỗ áp lực đột nhiên ập đến, nặng hơn gấp 30 lần.

Tốc độ và lực chiến đấu của các võ giả đang leo lên các bậc thang ở phía trước đã giảm đi đáng kể.

Diệp Bắc Minh bước từng bước, không ai dám ngăn cản. Con mẹ nó, nào có ai dám?

Thằng nhóc này giết hơn chục người có sức chiến đấu 17, 18 vạn đấy, không ai muốn lấy mạng mình ra đặt cược cả.

Vì vậy.

Một đường này của Diệp Bắc Minh vô cùng suôn sẻ.

Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu hai người theo sau cũng được ăn hời, sức chiến đấu của họ khoảng 1 vạn rưỡi mà thôi, vậy mà có thể leo lên 2 vạn bậc thang trong một lần.

Lại còn vẫn tiếp tục đi lên.

“Mẹ nó, hai tên phế vật kia vậy mà lại đi theo chúng ta?”, có người phẫn nộ nói.

“Giết hai tên đó đi!” Một người đàn ông nheo mắt, sát ý dần dâng trào võ giả xung quanh đều bị dọa giật mình, theo bản năng lùi lại phía sau: “Muốn giết thì tự mình ra tay, đừng kéo theo bọn tôi!”

“Đúng vậy, chẳng may Diệp Bắc Minh bảo vệ bọn họ, chúng ta vẫn chưa muốn chết đâu...”

Người thanh niên vừa nói vừa nuốt nước miếng.

Hắn ta hung hãn liếc nhìn Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu một cái: “Thôi vậy, không động nổi...”

Diệp Bắc Minh tiếp tục tiến về phía trước. Đã đến bậc thang thứ 3 vạn.

Áp lực lại tăng vọt, gấp 50 lần lúc trước. “Hự..”

Vũ Văn Phong cảm thấy khí huyết trào ngược, đầu gối khụy xuống suýt chút thì ngã xuống đất.

Hắn ta nhanh chóng lấy ra một viên đan dược nuốt xuống, huyết quang trên người biến mất trong nháy mắt, sau đó mới ổn định lại.

“Anh sao rồi?” Sắc mặt Vũ Xung Tiêu đỏ bừng, thân thể khẽ run. Vũ Văn Phong trợn to hai mắt, kinh ngạc hỏi: “Cô... cô... cô là phụ nữ?”

Lúc này, Vũ Xung Tiêu đã cởi bỏ hạn chế của khôi giáp, thân hình uyển chuyển mềm mại hoàn toàn lộ ra ngoài.

“Đến lúc này rồi, còn quan tâm chuyện giới tính làm gì?”

Vũ Văn Phong nghiến răng nói: “Mau đuổi theo anh Diệp, tốc độ của anh ấy càng ngày càng nhanh hơn!”

“Chúng ta đừng để bị tụt lại phía sau, nếu không sẽ thật sự bị giết trong phút mốt đấy!”

“Được!"

Vũ Văn Phong hít sâu một hơi, nuốt thêm một viên đan dược, hướng về phía Diệp Bắc Minh đã vượt quá cấp 200 mà đuổi theo.

Đồng thời lúc đó.

15 người ở đội đầu tiên đã tới bậc thang thứ 5 vạn. 10 vạn thiên giai, nọ đã leo được một nửa.

Lúc này.

Trước bậc thang 5 vạn.

Tốc độ của 15 người không khác biệt, gần như đứng cùng trên một bậc. thang.

Bậc thang thứ 4 vạn có mức áp lực là 100 lần. Cấp 5 vạn sẽ là bao nhiêu? Không một ai biết.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch, Hạ Cửu U 5 người này, tốc độ cũng không hề chậm lại, vẫn tiếp tục hướng về bậc thang thứ 6 vạn.

Quách Đông, Đường Bằng Phi, Lư Tỉnh Vân 3 người hơi do dự, bước lên bậc thang 5 vạn.

Thân hình họ run rẩy, tốc độ cũng chậm hơn rất nhiều.

Từ Phác, Miêu Phi Phi, Bạch Lộng Nguyệt cũng nghiến răng lao đến bậc thang thứ 5 vạn.

Chỉ có Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất, Triệu An Nhiên, Viên Lục 4 người này là dừng lại.

Không hề nói lời nào. Ngồi khoanh chân trên bậc thang.

Nơi tận cùng của quảng trường, Sở Y Thủy nhìn chằm chằm vào màn hình lớn: “Bốn người này Viên Lục coi như một người, người còn lại sẽ là ai?”

Trên quảng trường Thiên Giai. Thân thể Nghê Hoàng không ngừng run rẩy.

Cô ta cũng căng thẳng nhìn chăm chằm vào Diệp Bắc Minh trên màn hình.

Cấp. Tốc độ của Diệp Bắc Minh không nhanh không chậm, vô cùng ổn định.

Khi ở cấp độ, hai võ giả có sức chiến đấu 19 vạn đã hợp lực đánh lén Diệp. Bắc Minh.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4315: Phía trên


“Hắn ta tới rồil” Viên Lục mở mắt, khóe miệng nhếch lên nụ cười tàn nhẫn lạnh lùng.

Nói xong, Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất và Triệu An Nhiên cùng Viên Lục 4 người chậm rãi đứng dậy.

“Bốn người!!!” Nơi tận cùng của quảng trường Thiên Giai, Sở Y Thủy kinh hãi hét lên, gầm

giọng với Sở Nguyên Bá: “Sở Nguyên Bá anh! Vậy mà không phải là hai người, anh tìm đến 4 người có sức chiến đấu hơn 20 vạn !II”

Vương Quỳnh và Hướng Ly Ly cũng sững sờ. Họ nhìn Diệp Bắc Minh trên màn hình một cách đáng thương.

Bốn người với sức chiến đấu trên 20 vạn cùng hợp lực, Diệp Bắc Minh chắc chắn phải chết.

“Ha ha hat”

Sở Nguyên Bá cười: “Sở Y Thủy, cô nói gì cơ? Sao tôi nghe không hiểu nhỉ?”

“AnhlII“

Sở Y Thủy nghiến răng phẫn nộ.

“Thằng ranh, thì ra thực lực của mày cũng không yếu nhỉ! Chẳng trách lại dám nói chuyện bổn công tử như vậy, nói cho cùng thì mày vẫn còn non và xanh lắm!”, Sở Nguyên Bá cười lạnh nói.

“Thực lực quả thực không tồi!”

“Giết đám người có sức chiến đấu mười mấy vạn cũng không có tính thách đấu, giết bọn tao thử xem?”

“Các người có muốn lọt top 10 không? Còn không nhanh tốc chiến tốc thẳng, giết hắn rồi tiếp tục leo lên Thiên Giail”

Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất, Triệu An Nhiên ba người đều mang theo nụ cười mỉa mai.

“Uhm...” Diệp Bắc Minh thở dài lắc đầu.

“Anh Diệp xong đời rồi...", Vũ Văn Phong nói với vẻ mặt buồn bã.

Khuôn mặt xinh đẹp của Vũ Xung Tiêu đứng bên cạnh cũng tràn đầy tuyệt

vọng, cố nặn ra một nụ cười: “Có thể đến được đây, cũng đã là số mệnh của

chúng ta rồi...

tôi cũng hài lòng...”

Thấy Diệp Bắc Minh thở dài.

Nụ cười của Viên Lục càng thêm mỉa mai: “Thằng ranh, thở dài cái gì?” “Không phải lúc ở cổng thành Thiên Giai, mày lợi hại lắm sao?”

“Sao nào? Bây giờ mới thở dài á? Quá muộn rồi!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tao thở dài vì tao không hiểu, tại sao lại có nhiều

người muốn tự tìm cái chết đến vậy?”

“Lế nào trên mặt tao có viết ba chữ 'dễ bắt nạt' à?”

Viên Lục cười thâm sâu: “Bởi vì ông đây nhìn mày là thấy ngứa mắt!” “Tao thấy ngứa mắt, nên mày phải chết! Hiểu không?”

“Hiểu rồi!”

Diệp Bắc Minh gật đầu.

“Nếu đã hiểu rồi, vậy thì lên đường thôi!”

Viên Lục nhếch mép nói.

Hắn bước lên một bước cực bá đạo.

Dùng lòng bàn chân hung hãn dẫm lên đầu Diệp Bắc Minh: “Nghe nói mày

thích dùng chân dẫm người khác? Hôm nay tao sẽ cho mày nếm thử cái cảm giác đó là như thế nào?”

lên.

“Thằng ranh, quỳ xuống cho ông!” Không kiêng nể gì ai. Kiêu ngạo đến cùng cực.

Không gian quanh cú dẫm này bỗng nổ tung, toàn bộ Thiên Giai khẽ rung

Rầm rầm! Âm thanh kinh hoàng vang lên, giống như muốn hủy diệt tất cả lao về phía Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh đứng tại chỗ, không chút vội vã. “Xong rồi, anh Diệp bị dọa thành kẻ ngốc...”

“Viên Lục không hổ là yêu nghiệt bảng Thiên Giai 863! Uy lực của cú đá này

đủ để hủy diệt cả một ngọn núi!”

“Anh Diệp, haiz, thật đáng tiếc...

“Chọc phải ai không chọc, lại động đến Viên Lục...”

Ở bên dưới, tất cả mọi người ở quảng trường Thiên Giai đều lắc đầu thở dài. “Anh Diệp!”

Đôi mắt đẹp của Nghê Hoàng đỏ hoe.

“Kiên trì”, Lục Linh Nhi nghiến răng, nắm chặt nắm đấm.

Phía trên, tại nơi tận cùng của quảng trường Thiên Giai.

Trái tim của Sở Y Thủy như nhảy lên tận cổ họng, tay nhỏ nắm chặt góc áo.

Ánh mắt Hướng Ly Ly bên cạnh cũng ngưng trọng: “Sao anh ta không tránh đi? Nếu tránh đi thì ít nhất sẽ không chết mà chỉ bị thương nặng thôi!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4316: Không gian xung quanh


Cũng chính vào nháy mắt hình bị thay đổi, Diệp Bắc Minh đang đứng bất động đột nhiên di chuyển.

Không hề báo trước, anh giơ tay lên và tung ra một quyền. Rầm! Một quyền với sức mạnh bùng nổ.

Không gian xung quanh như bị bóp méo, đôi chân của Viên Lục nổ tung, cả người bay ngược về phía sau.

Vút!

Diệp Bắc Minh đuổi ngay phía sau, tóm lấy cổ Viên Lục, hung hãn đập hắn ta xuống đất.

Bịch! Âm thanh nặng nề vang lên.

“Mày rất thích giãm đạp lên người khác à?” Giày Hồi Lực đạp mạnh xuống.

Rắc! Rắc! Rắc!

Âm thanh xương gãy không ngừng vang lên cùng với tiếng hét thảm thiết của Viên Lục: “A... chân của tôi... đan điền của tôi...”

“Tay... đừng... vai của tôi...”

Diệp Bắc Minh giống như phát điên, đạp mười mấy cước lên người Viên Lục trong một hơi thở.

Viên Lục. Biến mất rồi. Hắn ta biến thành một đống thịt nát, dính chặt vào Thiên Giai.

“Hừ... hừ... hừ...”, thân thể ba người Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất, Triệu An Nhiên không ngừng run rẩy.

Diệp Bắc Minh chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt như thần chết nhìn vào ba người: “Tôi và các người không thù không oán, tại sao lại giúp người khác giết

tôi?”

“Tôi không hiểu, thật sự không hiểu, các người chính là thiên tài trong thiên tài rồi!"

“Tại sao vậy?”

Xoạtl!!

Anh tiến lên phía trước một bước, đột nhiên lao về phía ba người. Sau lưng anh, càng là sát khí ngập trời.

“Cùng ra tay đi! Thằng nhãi này quá khủng bố. Nhanh! Nhanh lên!”, Trương Nhất Kiếm gầm lên, hoàn toàn mất bình tĩnh, âm thanh có chút run rẩy.

Tư Lầu Đệ Nhất cùng Triệu An Nhiên lúc này mới phản ứng lại, vừa muốn ra tay.

Diệp Bắc Minh đã xuất hiện trước mặt ba người, Thủy Tổ Ma Đao điên cuồng chém xuống.

Phụt!

Trương Nhất Kiếm còn chưa kịp giơ kiếm lên thì đã bị Thủy Tổ Ma Đao chém đứt một cánh tay.

Đao thứ hai điên cuồng hạ xuống.

Thân thể Trương Nhất Kiếm chia làm đôi, nổ tung tại chỗ.

Tư Lầu Đệ Nhất và Triệu An Nhiên bị dọa đến mức hai chân mềm nhữn! Con mẹ nó, còn là người không?

Bọn họ đều là những người có sức chiến đấu trên 20 vạn đấy! Vậy mà lại bị người ta coi thành lợn mà giết? “Anh Diệp, chúng tôi...", Tư Lầu Đệ Nhất vừa mở miệng muốn giải thích.

Diệp Bắc Minh trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hắn ta, không nói một lời.

Ánh mắt lạnh buốt, Thủy Tổ Ma Đao trong tay hung hãn quét qua.

Tư Lầu Đệ Nhất nhanh chóng giơ tay đỡ lấy, sử dụng hơn chục linh khí trong một hơi thở, nhưng căn bản không thể ngăn cản được sự công kích của Diệp Bắc Minh.

Với một tiếng hét không cam tâm, hắn ta cũng hóa thành sương máu.

Triệu An Nhiên sợ hãi đến mức thân thể mảnh dẻ không ngừng run rẩy, lập tức bày ra vẻ mặt đáng thương: “Anh Diệp. Người ta biết sai rồi, anh tha thứ...”

Phụt!

Thủy Tổ Ma Đao quét qua, đầu Triệu An Nhiên nổ tung tại chỗ. Thân thể xinh đẹp trực tiếp đổ xuống.

Diệp Bắc Minh giơ chân giẫm lên ngực Triệu An Nhiên.

Cô ta cho đến lúc chết vẫn không thể tin được, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân như cô ta.

Cứ như vậy mà chết?

Trên quảng trường Thiên Giai, hàng trăm triệu người kinh hãi theo dõi cảnh tượng này.

“Hung tàn!”

“Thật con mẹ nó tàn nhẫn quá đi!”

“Loại giết chóc này, không có chút mỹ cảm nào, đơn thuần là bạo lực! Nhưng đúng là con mẹ nó sướng con mắt!”

Vô số người kích động không thôi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4317: Còn ai lên nữa?


Ông ta lo sợ nhìn Thiên Cơ lão nhân bên cạnh: “Thiên Cơ huynh... nếu như có cơ hội gặp anh Diệp, xin hãy nói với cậu ta rằng!”

“Những lời Lôi Viêm tôi uy hiếp cậu ta lúc nãy đều là đánh rắm!”

“Sau này tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu ta nữa, tôi sẽ đi ngay bây giờ, vĩnh viễn không xuất hiện!”

Bỏ lại một câu đó. Lôi Viêm giống như điên lao ra khỏi quảng trường Thiên Giai và biến mất.

Có thể dọa Lôi Viêm trực tiếp bỏ chạy như vậy, có thể thấy khí tàn sát của Diệp Bắc Minh làm người ta kinh động như thế nào.

Điểm cuối của Thiên Giai, quảng trường trung tâm của 72 đảo.

Mười năm phút trôi qua, khuôn mặt xinh đẹp của Sở Y Thủy có chút tái nhợt, nước mắt rưng rưng: “Mười năm phút rồi, anh Diệp anh ấy...”

“E rằng đã chết rồi!”

Hướng Ly Ly bước tới vỗ nhẹ lên vai Sở Y Thủy: “Y Thủy, cô đã cố gắng hết sức rồi!”

“Dù gì, với thực lực đó của anh ta căn bản không thể là đối thủ của 4 người Viên Lục được!”

“Anh ta tự mình lựa chọn lên Thiên Giai, không kịp quay lại, đây chính là số mệnh của anh ta...”

“Nhưng, anh ấy đã cứu tôi một lần, tôi lại không thể cứu anh ấy...., Sở Y Thủy tự trách mình,.

câu: “Ha ha, ha ha

Sở Nguyên Bá ngồi trên ghế, tay cầm ly trà, tùy ý nói ha... đấu với tao? Lại còn muốn lên Thiên Giai Đảo? Người điên nói mơi

“Công tử uy phong”. Đám lão giả bên cạnh giơ ngón tay cái lên. Trên màn hình lớn.

“Tô Cuồng và Võ Kình Thiên, Hạ Cửu U ba người đồng cấp, đều ở vị trí đầu tiên!"

“Đường Bằng Phi thứ hai!”

“Phục Bát Hoang thứ ba!”

“Vạn Nhân Địch thứ tư!”

“Lão Mạc, đám nhân tài này đều là những hạt giống tốt! Nhất định có thể nằm trong bảng xếp hạng 500 của Thiên Giail”, lão giả mặt đỏ đứng bên cạnh vẻ mặt hài lòng cười nói.

Lão Mạc nhàn nhạt gật đầu: “Lão phu muốn Tô Cuồng, Võ Kình Thiên, Hạ Cửu U ba người này! Vừa hay tôi thiếu 3 đệ tử quan môn!”

Lão giả mặt đỏ tức giận mắng: “Con mẹ nó! 100 năm trước ông đã thu nhận 3 đệ tử quan môn, 200 năm trước cũng vậy!”

“Cửa này của nhà ông đóng từ Thiên Giai Đảo đến bên ngoài vũ trụ à?” Điên cuồng chửi bới.

“Ha ha!”, lão Mạc cười cười: “Thì ông để tôi lại đóng cửa một lần nữa đi!”

“Không được!”

Lão giả mặt đỏ lắc đầu: “Cho dù tôi có đồng ý, bọn họ cũng không đồng ý đâu!”

Lão Mạc quay đầu, chỉ thấy một đám lão giả khác, tất cả đều trừng mắt nhìn ông ta với vẻ mặt bất mãn: “Mạc lão đầu, chúng tôi không đồng ý!”

“Mẹ nó, nhân tài đều bị ông thu hết, chúng tôi ăn cái gì?”

“Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch mấy người này cũng không tồi”.

“Gòn có Lư Tinh Vân phía sau!”

“Ông nghĩ mà xem, Từ Phác, Miêu Phi Phi, Bạch Lộng Nguyệt đều là đại mỹ nhân. Các người không muốn nhận mấy đệ tử xinh đẹp sao?”

Đám lão giả cũng thảo luận không ngừng. Từ tình hình trước mắt mà nói, top 10 đã được định. Bọn họ đã chia sẵn nhận ai làm đệ tử rồi.

“Xem người xếp hạng thứ 11 nào! Các người có thể chọn những người phía sau mài!”, lão Mạc cười vui vẻ nói.

Hình ảnh màn hình lớn thay đổi.

Số 11, Quách Đông.

Mồ hôi đầm đìa, vừa mới bò lên bậc thang cấp độ.

So với vị trí thứ 10 chênh lệch hơn 1 ngàn cấp, thiên phú khá bình thường. Ở góc của màn hình.

Ba bóng người xuất hiện, đám người đều choáng váng.

“Còn ai lên nữa? Là ai?”

“Không rõ nữa, xa quá, nhìn hơi mơ hồ..."

“Có lẽ là ba người Viên Lục, giết xong Diệp Bắc Minh rồi nên đi theo saul” “Bọn họ không phải có 4 người sao? Sao giờ chỉ còn ba vậy?”

“Nhanh xem đi!”, có người nói.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4318: Một giây sau


Một giây sau.

Hình ảnh trên màn hình được phát lại, chính là lúc Diệp Bắc Minh hành hạ Viên Lục đến chết.

Hành hạ không chút thương tiếc.

Bốn người có sức chiến đấu trên 20 vạn, vậy mà không thể ngăn cản được 1 mình Diệp Bắc Minh.

Lão Mạc, lão giả mặt đỏ, còn có đại diện của hàng nghìn thế lực đều kinh ngạc.

Toàn bộ quảng trường sôi sục trong nháy mắt. “Không thể nào!!!”

Sở Nguyên Bá gầm lên, âm thanh vang vọng trên quảng trường trung tâm, hai mắt gần như nhỏ ra máu.

Hắn ta nhìn chằm chằm vào màn hình, đồng tử điên cuồng co giãn. “Chuyện gì vậy?”, Vương Quỳnh cũng ngây ra.

Sở Y Thủy và Hướng Ly Ly nhìn nhau, đều thấy được sự chấn động từ ánh mắt của đối phương.

“Y Thủy, thằng nhóc này thật sự... làm người ta kinh ngạc!” Hướng Ly Ly há hốc miệng. Hình ảnh thay đổi.

“Nhanh xem, Diệp Bắc Minh này vượt qua Quách Đông rồi, nằm ở vị trí thứ mười một!”

Mọi người nhìn lên màn hình.

Diệp Bắc Minh đã đuổi kịp Quách Đông, không chút do dự mà vượt qua hắn 1a.

Quách Đông nhìn sâu vào Diệp Bắc Minh, không hề ra tay! Là không dám!

“Lão Mạc, ông nói xem thằng nhóc này có thể lọt top 10 không?”, lão giả mặt đỏ nhìn chăm chú vào màn hình, giọng nói chút hưng phấn.

Ông ta khẳng định, Diệp Bắc Minh nhất định có thể tiến vào top 10. Vấn đề bây giờ là, anh sẽ nằm ở vị trí thứ mấy!

Lão Mạc cười nói: “Thằng nhóc này không tồi, các người ai cũng đừng tranh với tôi nữa!”

“Lão phu quyết định thu cậu ta làm đệ tử quan môn”. Mọi người: “....”

“Quan cái con mẹ nhà ông!”

“Mạc Trần lão quái, ông cũng tham lam quá rồi!”

“Không phải ông muốn thu Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U sao? Giờ lại muốn thêm Diệp Bắc Minh nữa?”, rất nhiều người bất mãn lên tiếng.

“100 năm mới có vài thiên tài, ông muốn mấy người đây?”

Mọi người trừng mắt nhìn Mạc Trần.

Đột nhiên.

Một giọng nói khó chịu vang lên: “

Các người cũng thiếu kiên nhẫn quá rồi đấy!”

“Chỉ là một Diệp Bắc Minh mà thôi đã khiến các người hưng phấn đến vậy. Để đám người dưới quảng trường Thiên Giai nhìn thấy, còn tưởng chúng ta chưa từng trải sự đời ấy!”

Ánh mắt mọi người ngưng đọng.

Rơi trên người một lão giả mặc áo choàng đen.

Bọn họ đều có chút kiêng kị.

Chỉ có Mạc Trần hừ lạnh một tiếng: “La Thiên Chính, lời này của ông có ý gì?”

“Hồn Tông các ông trước nay không giao hảo với ai, vả lại võ giả của Hồn Tông đều xem trọng sức mạnh linh hồn hơn là thiên phú võ thuật!”

“Ông có ý kiến làm gì?”

Lão giả áo choàng đen La Thiên Chính cười lạnh lắc đầu: “Ý của lão phu là, tốc độ của thằng nhóc này đang chậm dần!”

“Mà Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U 3 người này vẫn đang tăng nhanh tốc độ tiến về phía trước!”

“Ngay cả tốc độ của Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng không đổi, nhanh hơn Diệp Bắc Minh rất nhiều”.

Mọi người lại nhìn.

Quả nhiên.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4319: Lời nói vừa dứt


Mọi người đều thắc mắc: “Có chuyện gì vậy?”

La Thiên Chính cười: “Rất rõ ràng, thằng nhóc này đã dùng hết sức mạnh của mình rồi”.

“Thể lực đang dần cạn kiệt! Lão phu đoán, đừng nói top 10!”

“Đến top 100 cũng khó! Mọi người đừng quên, 9 vạn cấp của Thiên Giai thực chất không khó!”

“Ở cấp thứ 9 vạn, trọng lực chỉ ở mức 500 lần!”

“Sau 9 vạn, mỗi một cấp đều tăng lên gấp đôi trọng lực, cho đến khi hoàn thành ở cấp 1 vạn cuối cùng!”

“Phải chịu đựng gấp đôi trọng lực. Ông nghĩ rằng với tình trạng của Diệp Bắc Minh hiện tại, hắn có kiên trì được không?”

Lời nói vừa dứt.

Tim ai nấy đập thình thịch.

“Quách Đông đuổi kịp rồi!”

Có người hét lên.

Mọi người đều nhìn về phía màn hình lớn.

Quả nhiên.

Quách Đông đã vượt qua Diệp Bắc Minh, đoạt lại vị trí thứ 11.

Diệp Bắc Minh vẫn cứ như vậy, chậm rãi bước đi, càng ngày càng chậm. Thậm chí.

Trên trán anh còn xuất hiện một tầng mồ hôi.

“Ha ha ha, thằng nhóc này phế rồi!”

Sở Nguyên Bá cười lớn.

Sở Y Thủy lẩm bẩm một mình: “Sao vậy nhỉ? Anh ấy không ổn ư?” Hướng Ly Ly cũng cau mày: “Lẽ nào thật sự đã dùng hết tất cả sức lực rồi?” Hai người nhìn chăm chằm vào màn hình lớn.

Không chỉ bọn họ, mà tất cả mọi người trên quảng trường Thiên Giai đều phát hiện cảnh tượng này.

Lục Linh Nhi nắm lấy nhiên chậm lại như vậy?”

cánh tay Thiên Cơ lão nhân: “Sư phụ, anh Diệp sao đột

Thiên Cơ lão nhân thở dài: “Haiz, có lẽ đã lãng phí quá nhiều sức lực khi chiến đấu”.

“Cứ tiếp tục như vậy. E rằng khó đấy... thật đáng tiếc...” Nghê Hoàng nghe thấy lời này, trái tim trở nên căng thẳng.

“Anh Diệp, anh nhất định phải cố lên!”

Diệp Bắc Minh đương nhiên không biết được suy nghĩ của mọi người. Anh cũng không quan tâm.

Một khắc sau, tháp Càn Khôn Trấn Ngục đột nhiên lên tiếng: “Thằng nhóc. Cậu đừng chỉ leo lên thế chứ!”

“Tiểu tháp, sao vậy?”, Diệp Bắc Minh nghỉ hoặc hỏi.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu vừa mới dùng Cổ Kim Tủy Đan, đây là một cơ hội tốt để luyện thể!”

“Từ bỏ việc sử dụng tất cả sức mạnh võ đạo đi, thử dùng sức lực của cơ thể chống lại trọng lực của Thiên Giail”

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động. “Sao tôi lại không nghĩ đến nhỉ!”

Lập tức phong ấn tất cả sức mạnh.

Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu và những người theo sau anh đều sửng sốt.

Sức mạnh võ đạo trên người Diệp Bắc Minh đột nhiên biến mất, bọn họ là người đầu tiên cảm nhận được: “Sao sức mạnh trên người anh Diệp lại biến mất thế? Anh ta muốn làm gì?”

Gương mặt xinh đẹp của Vũ Xung Tiêu run lên, đôi môi lẩm bẩm: “Anh Diệ không dùng sức mạnh võ đạo, mà đang dùng cơ thể để chống lại trọng lực Thiên Giai...”

“Cái gì?”

Vũ Văn Phong sững sờ.

Cả người cứng đờ tại chỗ, không ngừng lẩm bẩm. Dùng thân thể chống lại trọng lực Thiên Giai?

Trọng lực đè ép xuống gấp mấy trăm lần, không dùng sức mạnh võ đạo? Chỉ dùng thân thể?

Chẳng phải sẽ bị nghiền thành thịt nát ngay trong nháy mắt sao!

Nếu như bị hàng trăm vạn người đang xem Thiên Giai biết được, e răng sẽ bị dọa cho sợ chết khiếp.

“Rắc! Rắc! Rắc! Thân thể Diệp Bắc Minh khế run lên, mỗi bước đi đều rất khó khăn, xương cốt trong cơ thể như bị người ta điên cuồng nghiền nát.

Lục phủ ngũ tạng đau đớn vô cùng. Hô hấp cũng trở nên dồn dập. “Nhóc con, cảm thấy thế nào?”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi.

Diệp Bắc Minh nuốt nước bọt: “Mẹ kiếp... không dùng sức mạnh võ đạo, thật là khó khăn!”

“Cảm giác như có ai đó bóp nát máu thịt của tôi vậy! Lục phủ ngũ tạng giống như bị thiêu đốt!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nói: “Đây chính là con đường bắt buộc phải trải qua của luyện thể! Cậu nghĩ mà xem, luyện thể Thượng Cổ có thể đánh vỡ một ngọn núi bằng một quyền!”

“Một cước nghiền nát mặt đất! Bọn họ không cần dùng đến sức mạnh võ đạo, chỉ dùng thể lực!”

“Sức bạo phát mạnh như vậy, không có một thân thể khủng bố thì sao có thể chịu được!”

“Nếu không chịu được, vậy thì từ bỏ đi!”

Không sử dụng sức mạnh võ đạo, chỉ thân thể thôi mà chịu được được hơn 400 lần trọng lực, đã rất mạnh rồi!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4320: Nửa tiếng sau


Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Hai giờ ròng rã, tốc độ của Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U ba người cuối cùng cũng dần chậm lại.

Họ dừng lại ở vị trí cấp, chịu đựng áp lực gấp 5500 lần. Trên trán ba người xuất hiện một tâng mồ hôi rõ rệt. Nhanh chóng lấy đan dược nuốt xuống, hồi phục thể lực.

Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng dừng lại và nghỉ ngơi tại các vị trí của cấp.

Từ Phác, Miêu Phi Phi, Bạch Lộng Nguyệt cũng lần lượt dừng chân. Áp lực tăng hơn 3000 lần khiến họ có chút chật vật.

Ai nấy đều ướt đẫm mồ hôi.

Chỉ cần đứng cách họ 3 mét, chắc chắn có thể nhìn thấy.

Còn có hơn 100 võ giả khác, cũng vượt qua cấp 9 vạn.

Nửa tiếng sau.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U ba người đồng thời đứng dậy, vượt qua 500 bậc trong vòng một hơi thở.

15 phút sau.

Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng gần như hồi phục lại thể lực.

Lại nhìn về phía Diệp Bắc Minh, anh vẫn ở vị trí bên cạnh cấp, từng bước. từng bước mà đi.

Nhanh hơn tốc độ trước đó một chút.

Nhưng.

Toàn thân anh thấm đẫm mồ hôi, hít thở đồn dập và tim đập loạn xạ. Bên cạnh không ngừng có võ giả vượt qua Diệp Bắc Minh.

Anh đã kém xa top 100 rất nhiều.

Sắp rơi xuống top 300 rồi.

“Anh Diệp... anh... anh có cần nghỉ ngơi không?”, Vũ Văn Phong theo sát phía sau, không ngừng nuốt nước bọt.

Vũ Xung Tiêu cũng điên cuồng gật đầu: “Anh Diệp... anh... hay là dùng sức mạnh võ đạo đi!”

“Cứ tiếp tục như thế này, thân thể của anh sẽ thực sự sụp đổ đó...” Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười nói: “Không sao, hai người có thể đi trước!”

“Sau khi đến cấp 9 vạn, mọi người đều phải chịu trọng lực của Thiên Giai, không ai còn lãng phí sức lực của mình để đối phó hai người nữa đâu!”

“Các người chỉ cần dùng đan dược, chống lại trọng lực của Thiên Giai là được!”

“Hai người lọt top 10 vạn chắc có lẽ không thành vấn đề!” Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu nhìn nhau.

Sau đó.

Lắc đầu. Dựa vào vị trí hiện tại của họ, đan dược họ mang theo cũng đủ rồi.

Cho dù là Thiên Giai cấp 1, dùng một viên đan dược, cũng hoàn toàn đủ để lên đỉnh.

Thậm chí. Còn có thể bảo đảm thành tích top 1 vạn nữa. “Bỏ rơi anh Diệp lúc này sao? Sao có thể chứ?”

Vũ Văn Phong lắc đầu, đôi mắt đỏ hoe nói: “Nói thật là, lúc còn ở đại lục Hỗn Độn tôi rất ghét anh Diệp!”

cảm thấy anh chẳng có gì đặc biệt, cho dù là trước khi anh lên Thiên Giai, tôi cũng không nghĩ anh mạnh bao nhiêu!”

“Cùng lắm thì thiên phú không tồi thôi, Vũ Văn Phong tôi không kém gì anh!”

“Nhưng bây giờ tôi thật sự đã bị nhân cách của anh thu hút! Sự kiên trì của anh, cả đời này Vũ Văn Phong tôi cũng không đuổi kịp!”

Vũ Xung Tiêu cũng gật đầu, đôi mắt đẹp đầy hưng phấn nói: “Anh Diệp, chúng tôi sẽ ở bên anh!”

“Bao giờ anh lên đỉnh thì chúng tôi lên!”

Diệp Bắc Minh cười cười: “Được, hai người nguyện ý cùng tôi thì tôi cũng không nói nhiều nữa!”

“Tiếp tục!”

“Đi thôi!”

Ba người gật đầu, nửa tiếng sau cũng đứng trước cấp.

Đi lên trước một bước, mỗi một bậc thang sẽ tăng một lần trọng lực. Ba người hít sâu một hơi, bước về phía trước.

Ở bên kia, tốc độ của ba người Tô Cuồng, Võ Kinh Thiên và Hạ Cửu U rất nhanh.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4321: Thì ra là như vậy!


Hai người nhìn chăm chằm vào màn hình cuối cùng, hi xọng Diệp Bắc Minh có thể xuất hiện.

Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng qua đi...

Kì tích vẫn chưa xuất hiện.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U ba người này đã đứng trên cấp! Chỉ còn lại 100 bậc thang cuối cùng là lên đến đỉnh.

“Anh Diệp, anh thật sự thất bại sao?”, đôi mắt đẹp của Sở Y Thủy mờ đi. Không chỉ cô ta, bên trên quảng trường Thiên Giai.

Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi, Thiên Cơ lão nhân cũng đang chăm chú nhìn vào màn hình lớn.

Lúc này.

Trên bậc thang cấp, thân thể Diệp Bắc Minh thấm đẫm máu, mỗi bước đi thân thể dường như muốn nổ tung.

Có mấy lần suýt chút đã không chịu được mà gục ngã.

“Nhóc con, nếu không chịu được thì cứ dùng sức mạnh võ đạo đi. Thực lực của cậu, chịu đựng áp lực vạn lần không khó!”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng bị chấn động nói.

Thật là liều mạng quá.

Đây là đang chơi đùa với tính mạng của mình đấy.

Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu bên cạnh cũng điên cuồng nuốt nước bọt.

Hai người đang phải chịu đựng trọng lực gấp 3000 lần, cũng rất đau khổ.

Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười: “Không sao... không chết được!”

“8000 lần à! Đã vượt qua cực hạn rồi!”

“Nhưng mà, đây không phải là cực hạn của Diệp Bắc Minh tôi... tiếp tục!!!”

Anh nghiến răng, kéo lê thân thể đây máu của mình tiếp tục đi về phía trước.

Đúng chất của một người máu.

võ giả vượt qua anh đều sững sờ và sợ hãi.

“Hừ hừ hừ... kiên trì... kiên trì... không thể lãng phí Kim Tủy Đan được...”, Diệp. Bắc Minh thở hổn hển, trong đầu lúc này chỉ còn một suy nghĩ.

Chỉ cần không chết, anh nhất định sẽ không sử dụng sức mạnh võ đạo. Cuối cùng.

Rắc rắc!

Một âm thanh giòn giã vang lên.

Xương cốt của Diệp Bắc Minh không ngừng tan vỡ, thân thể lắc lư lảo đảo.

Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu muốn tiến lên đỡ nhưng lại bị một cỗ sức mạnh đẩy lùi.

“Kiên trì, kiên trì!!! Có chết cũng phải kiên trì...”

Diệp Bắc Minh gầm lên, thân thể dưới áp lực bắt đầu biến dạng, nhưng dù vậy, anh vẫn không động đến sức mạnh võ đạo.

“Phụt..."

Máu tươi không ngừng phun ra.

Lục phủ ngũ tạng cũng vỡ nát.

Ngoại trừ đan điền.

Trên người anh không có chỗ nào lành lặn.

Cho dù là như vậy, Diệp Bắc Minh vẫn cứ kiến trì, nghiến răng chịu đựng.

“Chỉ cần không chết, mình có thể kiên trì... con mẹ nớ”, Diệp Bắc Minh mím

“Anh Diệp...” Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh.

Chỉ thấy, thân thể Diệp Bắc Minh đầy vết nứt, da thịt, cơ bắp và xương cốt đều vỡ ra.

Có thể nhìn rõ nội tạng bên trong... mà nội tạng cũng đang vỡ nát. Chỉ còn lại một chút sức lực, tiếp đó...

Vào giây phút cơ thể Diệp Bắc Minh sắp sụp đổi

Äm!

Một cỗ năng lượng khủng khiếp lao tới.

Đột nhiên.

Cơ thể Diệp Bắc Minh khẽ run, thân thể đầm đìa máu tươi kia như được hồi sinh, một cỗ sức mạnh dào dạt quét về phía anh.

Ầm ầm ầm

Vết thương trên người anh phục hồi trong nháy mắt.

Cả người lại đứng thẳng lên.

Sức mạnh cơ thể vô hạn, giống như được tái sinh.

“Chuyện gì vậy?”

Diệp Bắc Minh trừng to mắt.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Chúc mừng cậu, nhóc con!”

“Thành công đột phá xiềng xích trong cơ thể, đạt tới một cấp độ mới!”

Diệp Bắc Minh ngây ra: “Tiểu tháp, ông biết làm như vậy sẽ đột phá cảnh giới đúng không?”

“Ha ha hai”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lớn: “Bổn tháp đương nhiên là biết, có điều, không thể nói cho cậu biết!”

“Một khi nói ra, cậu sẽ không còn lòng tin nữa, vậy thì không có tác dụng!” “Cũng may là cậu đã đột phá!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4322: Chuyện gì vậy?


Tiến lên phía trước một bước. Không gian xung quanh bị bóp méo.

Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu ngạc nhiên phát hiện trọng lực của Thiên Giai trên cơ thể họ đột nhiên biến mất.

“Chuyện gì vậy?”

“Nhất định là anh Diệp, anh Diệp bóp méo không gian, khiến áp lực của chúng ta biến mất!”

“Vãi thật!”

Vũ Văn Phong hưng phấn suýt khóc.

Anh ta gần như không thể kiên trì thêm được nữa, đã có ý nghĩ bỏ cuộc. Vui mừng, thật con mẹ nó vui mừng quá đi.

Hai người kích động đến mức lập tức đuổi theo.

Cùng lúc đó, những võ giả khác trên Thiên Giai còn đang dùng hết sức để bò lên, điên cuồng sử dụng sức mạnh võ đạo chống lại trọng lực của Thiên Giai.

Đột nhiên.

Vụt!

Một bóng người lóe lên, chỉ trong nháy mắt lướt qua họ.

“Mẹ kiếp... nhanh vậy à? Là ai thế?”

“Diệp Bắc Minh!!! Làm sao có thể chứ?”

Đám võ giả gần như choáng váng.

Ba bóng người như đang đi trên đất bằng, chạy như bay về phía Thiên Giai. Top 8001 Top 7001 Top 600...

Top 5001

Chưa đến mười mấy giây, Diệp Bắc Minh trực tiếp lọt vào top 500! Bóng hình anh biến mất trên màn hình.

Bên dưới quảng trường Thiên Giai, Nghê Hoàng cũng là người đầu tiên phát hiện ra Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp xuấ Í”

“Thật sự đã xuất hiện!”

Lục Linh Nhi kích động vô cùng..

Khóe miệng Thiên Cơ lão nhân giật giật: “Thằng nhóc này, quả nhiên là...” Ở nơi tận cùng của Thiên Giai, quảng trường trung tâm.

“Anh Diệp...”

Sở Y Thủy cũng điên cuồng nhảy lên, hoàn toàn không quan tâm đến hình tượng của mình nữa.

“Ở đâu vậy?” Hướng Ly Ly sửng sốt, nhìn về phía top 500 trên màn hình: “Làm gì có ail” “Kia kìa!!", Sở Y Thủy chỉ vào màn hình top 450.

“Ừm!”

Hướng Ly Ly nhìn lại lần nữa, không khỏi kinh ngạc: “Mẹ kiếp...”

Mỗi một bước của Diệp Bắc Minh sẽ vượt qua một người, hai người theo sau tốc độ cũng rất nhanh.

Lúc này.

Nếu nhìn về màn hình của quảng trường trung tâm, sẽ phát hiện ra một màn kinh người.

Mỗi khi chàng trai trẻ bước về phía trước một bước, màn hình sẽ bị di chuyển đi một chút.

Giống như sắp nhảy ra khỏi màn hình vậy. Hình ảnh này quá quỷ dị! “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Những người khác cũng phát hiện ra chuyện này, khi biết đó là Diệp Bắc Minh, ai nấy đều sững sờ.

ệp Bắc Minh?”

“Chính là hắn tai” “Ôi mẹ ơi... sao hắn ta có thể nhanh đến vậy?” Vô số người kinh ngạc há hốc miệng.

“Chuyện gì thế này? Thằng nhãi này không phải hết sức để bò rồi sao? Sao. tự nhiên lại nhanh thế?”

Sở Nguyên Bá kinh ngạc gầm lên: “Ai có thể nói cho tôi biết có chuyện gì đang xảy ra không?”

La Thiên Chính, Mạc Trần, lão giả mặt đỏ và những người khác đang theo dõi Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cũng đã phát hiện ra sự trở lại của Diệp Bắc Minh.

Dùng tốc độ cực kỳ đáng sợ bay về phía Thiên Giai.

Ai ai cũng choáng váng đến trợn mắt cứng họng.

“Trời ơi... lẽ nào trọng lực của Thiên Giai không có tác dụng với cậu ta?”

“Thằng nhóc này có thật là đang leo lên Thiên Giai không?”

Chỉ trong nháy mắt.

Diệp Bắc Minh đã tiến vào top 100!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4323: Bên dưới quảng trường


Ba đại mỹ nhân chỉ cảm thấy có một cơn gió thổi mạnh, cứ như vậy bị người khác vượt qua.

“Là anh ta...” “Chuyện gì đây?”

“Trời đất... lẽ nào anh ta có thể không đếm xỉa đến trọng lực của thiên giới sao?”

Vượt qua Vạn Nhân Địch!

Vượt qua Phục Bát Hoang!

Vượt qua Lư Tỉnh Vân!

Vượt qua Đường Băng Phi!

“Vụt... vụt... vụt!”

Bốn người kinh ngạc há hốc miệng không nói nên lời.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cũng cảm thấy động tĩnh ở phía sau. Họ đứng trên cấp, quay đầu nhìn lại.

Đồng tử điên cuồng co rút.

Trái tim võ đạo của Tô Cuồng gần như sụp đổ: “Tại sao? Tại sao hắn ta có thể có tốc độ nhanh như thế?”

Đôi mắt của Võ Kình Thiên đỏ bừng, hắn ta hét lên như điên: “Thằng nhóc, mày đang gian lận. Dưới trọng lực của Thiên Giai, mày không thể có được tốc độ này!”

“Phụt...”

Hạ Cửu U sốc đến nỗi phun ra một ngụm máu tươi.

Diệp Bắc Minh thậm chí còn không thèm nhìn 3 người lấy một cái.

Coi thường.

Anh bước lên một bước, vượt qua ba người.

Không chút do dự mà đứng trên bậc cấp, lại tiến thêm một bước nữa.

Leo lên đỉnh.

Áp lực đột nhiên biến mất.

“Đây chính là đỉnh à?”

“Thật quá đơn giản. Cứ như vậy mà leo lên rồi... Bên dưới Thiên Giai, quảng trường Thiên Giai là một khoảng tĩnh mịch. Bên trên Thiên Giai cũng im lặng đến lạ thường.

“Lên đỉnh rồi, chúng ta vậy mà có thể lên đỉnh...”, Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu run rẩy, bọn họ theo phía sau Diệp Bắc Minh, cùng đạt vị trí thứ 2.

Vị trí thứ 2 đấy! Con bà nó. Giống như một giấc mơ vậy!

Mọi người trợn tròn mắt nhìn Diệp Bắc Minh.

Sở Y Thủy ngây ra! Hướng Ly Ly chết lặng! Vương Quỳnh đờ đãn! Sở Nguyên Bá cứng ngắc!

Đôi mắt của Mạc Trần cũng mở to, lão giả mặt đỏ líu lưỡi, đồng tử La Thiên Chính kịch liệt co lại.

Lục Linh Nhi che miệng, cơ thể thanh tú của Nghê Hoàng run rẩy! Mí mắt của Thiên Cơ lão nhân giật giật!

Hàng trăm triệu võ giả đang theo dõi cũng như chết lặng, đứng bất động tại chỗ.

Không biết qua bao lâu, Mạc Trần mới bước lên phía trước một bước: “Đồ đệ! Đồ đệ ngoan của ta! Sư phụ chờ đợi mấy vạn năm, cuối cùng cũng đợi được con rồi!”

“Nào nào, mau quỳ xuống bái ta làm sư phụ đi, ta sẽ truyền dạy chân tu mấy vạn năm cho conl”

“Đống đan dược, công pháp này con cứ dùng trước!”

Mạc Trần bước tới trước mặt Diệp Bắc Minh, trực tiếp nhét một chiếc nhẫn trữ vật vào tay anh.

Ầm!

Khi mọi người phản ứng lại, toàn bộ quảng trường 72 đảo dường như nổ tung.

“Mạc Trần lão quái, ông con mẹ nó đang nói nhảm cái gì đó? Đây là đồ đệ của ông á? Đừng có mà mặt dày như vậy được không?”

Một đám người tràn đầy phẫn nộ, tranh nhau tiến lên nói: “Đây rõ ràng là đệ tử truyền thừa của tôi!”

“Đánh rắm! Đây là của tôi! Không ai được tranh với tôi!” “Đến đây! Ai sợ ai chứ?” “Đến thì đến!”

Từng cỗ khí tức kinh hoàng bùng nổ, toàn bộ quảng trường 72 đảo rung chuyển dữ dội!

Bên dưới quảng trường Thiên Giai. Mọi người nhìn thấy một màn này trên màn hình cũng bị sốc. Đại diện các thế lực lớn lại vì một Diệp Bắc Minh mà ra tay đánh nhau?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4324: Ý cậu là gì?


"Ý cậu là gì?"

Gương mặt già nua của Mạc Trần có chút khó coi: "Mọi người đều tận mắt nhìn thấy Diệp Bắc Minh là người đầu tiên leo lên Thiên Giai!”

"Chúng tôi đều không phát hiện ra cậu ta gian lận, cậu lại nói cậu ta gian lận? Không lẽ chúng tôi đều mù rồi sao?”

"Hay ý của cậu là tôi đang bao che cho Diệp Bắc Minh?”

Võ Kình Thiên sửng sốt, vội vàng lắc đầu: “Tôi không dám!”

Tô Cuồng tiến lên một bước: "Tiền bối, vãn bối xin mạnh dạn hỏi một câu!” “Cho dù Diệp Bắc Minh giành được hạng nhất, vậy hai người này thì sao?” Vừa nói hắn vừa chỉ vào Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu!

"Hai nhân tài này đều chỉ mới đạt tới cảnh giới Thần Quân sơ kỳ, thực lực như vậy không có khả năng lọt vào top 1 vạn!"

“Chưa nói tới việc hai người bọn họ xếp sau Diệp Bắc Minh, giữ vị trí thứ hai!”

"Nếu tiên che thì là cái gì?”

ba người này không gian lận! Vậy không phải là đang bao

Tô Cuồng đảo mắt nhìn chung quanh, lớn tiếng nói: "Nếu các tiền bối trên Thiên Giai Đảo đều cho rằng mấy người Diệp Bắc Minh không có vấn đề, vậy Tô Cuồng tôi cũng không còn gì để nói nữa!”

"Suy cho cùng, Cuộc chiến Thiên Giai là thứ các người sáng lập ra!”

“Tô Cuồng ta sau khi rời khỏi đây sẽ vì các người quảng bá thật tốt! Nhưng cũng không biết sau này có còn người tới tham gia Cuộc chiến Thiên Giai nữa hay không đây!”

Không kiêu ngạo không siểm nịnh!

Âm thanh vang vọng!

Mọi người ở quảng trường trung tâm đều ngẩn ngơ, dùng ánh mắt không dám tin nhìn về phía Tô Cuồng!

Đúng là điên cưồng giống như tên gọi mà! "Tốt!"

Ông lão mặt đỏ không kìm được cảm thán một tiếng: “Hay lắm nhóc con! Không ngờ lại lại người có khí phách như vậy!”

“Tô Cuồng! To gan lắm, rất hợp với lão phu!”

“Còn trẻ tuổi mà đã quả cảm như vậy, dám phản bác lại ý kiến của chúng ta, đúng là một hạt giống tốt!”

“Tốt lắm nhóc con, không tồi!”

Không ít đại diện của 72 đảo nhìn hướng Tô Cưuồng mà không mảy may tức giận.

Ngược lại còn mang dáng vẻ hài lòng!

Đối mặt với sự ngợi khen của mọi người, Tô Cuồng chỉ nhàn nhạt đáp: “Cảm ơn các vị tiền bối đã cất nhắc!”

“Thật không dám nhận lời khen của mọi người! Nhưng cho dù phải chết, tôi cũng phải làm rõ mọi chuyện!”

Vừa nói hắn vừa quét ánh mắt lạnh băng về phía ba người Diệp Bắc Minh, Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu: “Trước mặt nhiều tiền bối như vậy, các ngươi còn không mau thành khẩn khai báo?”

“Nếu gian lận thì lập tức thừa nhận, tránh việc mắc vào tội lừa dối các vị tiền bối đây!”

Lời này vừa vang lên.

Ánh mắt của mọi người lập tức dán chặt vào Diệp Bắc Minh, Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu!

Vương Quỳnh đứng trong đám đông cũng không nhịn được biến sắc!

“Tô Cuồng này không đơn giản! Chỉ dùng đôi ba câu liền khơi dậy sự ưu ái của nhiều vị tiền bối như vậy!”

“Còn giúp họ tìm được một cái cớ, dù sao... thì thành tích của Diệp Bắc Minh quả thực có chút kỳ quái!”

Ánh mắt Sở Nguyên Bá chớp lóe, ra lệnh cho lão già bên cạnh:“Nếu có thể hãy lôi kéo hắn ta vào nhà họ Sở!”

“Vâng!” Ông lão gật đầu.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Trước mặt nhiều tiền bối như vậy, anh nói tôi gian lận thì chính là gian lận sao?”

Tô Cuồng cười lạnh: “Nếu anh không gian lận, vậy liền lấy ra chứng cứ chứng minh bản thân không gian lận đi!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu:”Anh rất thông minh, đáng tiếc, thủ đoạn người bị hại tự chứng minh này lại vô dụng với tôi!”

“Nếu anh cho rằng tôi gian giận vậy hãy đưa ra bằng chứng cho thấy tôi gian lận!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4325: Mùi vị của cái chết!


Hiện trường lập tức như nổ tung!

Những võ giả leo lên Thang Trời phía sau nghe được câu này thoáng chốc đều tức giận!

“Diệp Bắc Minh, ý của anh là gì?”

“Ha ha ha.... ha ha ha! Ngông cuồng lắm, số lượng người tham gia Cuộc chiến Thiên Giai lên tới mười triệu!”

“Anh nói toàn bộ chúng tôi đều là rác rưởi?”

“Còn anh thì là cái thá gì? Gian lận để về nhất, còn thực sự cho rằng bản thân tài giỏi lắm sao?”

Âm thanh này không ngừng vang vọng. Mạc Trần cau mày, Diệp Bắc Minh thực sự có đã đi quá xa!

Biểu cảm của ông lão mặt đỏ cùng mấy người La Thiên Chính đều sầm lại, đã rất không vui vẻ gì!

Sở Y Thủy có chút kinh ngạc, cô ta không ngờ Diệp Bắc Minh lại dám nói như vậy!

Hành động này không khác gì kích động quần chúng phẫn nộ mà! “Haiz, đúng là trẻ người non dạ, vị Tô Cuồng kích động mắc bẫy rồi!”

Hướng Ly Ly thở dài, tài năng là thứ không thể phủ nhận nhưng EQ của anh đúng là không đủ dùng.

Sở Nguyên Bá cười đùa: “Ha ha, xem ra không cần tôi phải ra tay, thì đã có rất nhiều người muốn tên nhóc này chết rồi!”

Tô Cuồng thấy bầu không khí đã chín muồi, lập tức dẫn dắt: “Diệp Bắc Minh, anh cũng quá kiêu ngạo rồi đó!”

“Anh nói mấy chục triệu người tham gia Cuộc chiến Thiên Giai đều là rác rưởi, vậy ắt hẳn thực lực của anh rất mạnh?”

“Có dám đấu một trận công bằng với tôi không? Chỉ cần anh đánh bại tôi về võ lực, Tô Cuồng tôi tuyệt đối sẽ không nói anh gian lận nữa!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không có hứng thúI” “Ha ha, sợ rồi sao?” 'Tô Cuồng tiếp tục khiêu khích.

Việc Diệp Bắc Minh không dám nhận lời khiêu chiến khiến hắn ta càng tin chắc rằng anh có vấn đề!

Giọng nói lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh tiếp tục vang lên: “Anh suy nghĩ nhiều quá rồi đó, đơn giản chỉ là anh không xứng đấu một trận công bằng với tôi mà thôi!"

“Chỉ cần anh có thể tiếp một quyền của tôi, tôi sẽ chấp nhận tất cả lời buộc tội của anh!”

Bầu không khí nháy mắt trở nên tĩnh lặng! Mọi người trợn mắt khó tin nhìn Diệp Bắc Minh! Một quyền?

Cho dù Diệp Bắc Minh mạnh mế tới đâu, Tô Cuồng cũng không thể không đỡ nổi một quyền của anh!

“Thằng nhóc này rốt cuộc muốn làm gì?”, Mạc Trần có chút bối rối.

Trên gương mặt Sở Y Thủy, Hướng Ly Ly, Vương Quỳnh, Sở Nguyên Bá cũng không giấu nổi sự sửng sốt!

Khí phách này... quá thực quá ngạo nghễ!

“Một quyền? Ha ha ha ha ha!”

Tô Cuồng phì cười, hắn thật sự không nhịn nổi nữa: “Diệp Bắc Minh, Tô Cuồng tôi hôm nay xin thề!”

“Nếu tôi không đỡ nổi một cú đấm của anh, tôi sẽ không bao giờ tập võ nữalI!"

“Được!” Diệp Bắc Minh gật đầu.

Sắc mặt Tô Cuồng thoáng cái khoác lên vẻ dữ tợn: “Nếu tôi đỡ được thì sao?”

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Tùy anh xử lý!” “Được!”

Tô Cuồng nở nụ cười đầy hung ác: “Tôi muốn anh phải phế bỏ võ công của mình, quỳ leo xuống từ Thiên Giai này!”

“Phải dập đầu và nhận tội với mỗi người trong số hơn mười triệu võ giả ở đây!"

“Hay, cậu Tô nói hay lắm!”

“Phải dạy cho thằng nhãi này một bài học! Mẹ nó! Đúng là quá kiêu ngạo!” Những người tụ võ leo lên từ Thiên Giai đều rống lên.

Diệp Bắc Minh lười phải nói nhảm với họ!

Anh không có bất kỳ động tác hoa mỹ nào mà nâng tay đấm thẳng ra ngoài! Nắm đấm quét tới đâu, không gian liền nứt lìa và sụp đổ tới đó!

“AnhlII"

Con ngươi Tô Cuồng co rút, một luồng áp lực mang theo hơi thở tử vong nháy mắt ập tới khiến hắn nhất thời có cảm giác như rơi vào hầm băng!

Máu nóng trong cơ thể hắn gần như đông cứng lại, trái tim cũng theo đó ngừng đập!

Mùi vị của cái chết!

Hắn vội vã duỗi ra hai tay bắt chéo trước ngực, dùng hết sức lực toàn thân để chống cự!

Năm đấm của Diệp Bắc Minh rơi xuống cánh tay Tô Cuồng!

Bùm!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4326: Anh Tôi


“Anh Tôi”

Một cô gái trẻ lao tới, nước mắt chảy dài trên má, ôm chặt lấy Tô Cuồng: “Lão Mã, nhanh cứu người!”

“Được!” Một lão giả lùn vội vàng chạy tới kiểm tra thương thế của Tô Cuồng.

“Công chúa nhỏ của nhà họ Giang Giang Tiên Nhi? Cô ta biết Tô Cuồng sao?”

Sở Y Thủy cảm thấy có chút kì lạ.

Ánh mắt Hướng Ly Ly chăm chú: “Xem ra quan hệ của hai người này không bình thường!”

“Theo tôi được biết, lão Mã này tên là Mã Quốc Lập, thực lực của ông ta ở cảnh giới Ngộ Đạo hậu kỳ!”

Tất cả mọi người đều hết hồn, đây chính là uy lực một cú đấm của Diệp Bắc Minh?

Ngay cả lão Mã đang ở cảnh giới Ngộ Đạo cũng bị đẩy lùi 10 bước? Đây là sức mạnh thật sự của số 1 Thiên Giai sao?

Khoảnh khắc này.

Không còn bất cứ ai nghỉ ngờ thực lực của Diệp Bắc Minh nữa.

Mã Quốc Lập kiếm tra một hồi, âm trầm lắc đầu: “Tiểu thư, hai tay hoàn toàn tàn phế rồi! Gãy 7 xương sườn, lục phủ ngũ tạng bị tổn hại nghiêm trọng!”

“Cho dù có sống được, e rằng...” “Tôi không quan tâm! Anh Tô không thể chết!”

Hốc mắt Giang Tiên Nhi đỏ lên: “Đưa về nhà họ Giang cứu chữa, nếu anh Tô chết, tôi cũng không thiết sống nữa!”

Giang Tiên Nhi cùng biến mất với Tô Cuồng. Tất cả mọi người đều ngớ ra.

“Tô Cuồng vậy mà lại quen biết Giang Tiên Nhi? Quan hệ còn có vẻ rất tốt, nói không chừng là đang yêu nhau đó!”

“Chưa biết chừng nhà họ chờ sau khi Tô Cuồng lên đỉnh, sẽ cho hắn một danh phận làm rể nhà họ Giang?”

“Nếu đây là sự thật, vậy có nghĩa là Tô Cuồng được nhà họ Giang đánh giá cao... nhưng bây giờ suýt chút đã bị Diệp Bắc Minh giết chết...”

“Ai thu nhận Diệp Bắc Minh làm đệ tử, có khi nào sẽ bị nhà họ Giang coi như kẻ thù không?”

“Chúng ta mặc dù không sợ nhà họ Giang, nhưng chỉ vì một đệ tử mà trở mặt thì cũng không đáng...”

“Đáng tiếc thật, Diệp Bắc Minh thật sự là một hạt giống tốt. Từ sức mạnh cú đấm vừa rồi của cậu ta, tương lai không chừng có thể hợp đạo thành công...”

Mọi người thấp giọng bàn tán. Sắc mặt Mạc Trần cũng không ngừng thay đổi.

Lão giả mặt đỏ lắc đầu, muốn ông ta từ bỏ.

Mạc Trần hít sâu một hơi, đi tới trước mặt Diệp Bắc Minh: “Nhóc Diệp, lão phu xin lỗi!”

“Mạc Trần tôi nuốt lời rồi, tôi thu lại lời mời nhận cậu làm đồ đệ vừa nấy!”

“Lão phu không thể gây rắc rối sau lưng tông môn được, hi vọng cậu hiểu chol”

“Đồ trong nhẫn trữ vật vừa rồi, coi như tặng cho cậu làm bồi thường!” Diệp Bắc Minh khế mỉm cười: “Lão Mạc, khách khí rồi!”

“Về chiếc nhẫn trữ vật này, vẫn nên trả lại cho ông!”

Anh giơ tay, ném lại nhẫn trữ vật cho Mạc Trần.

Mạc Trần sững sờ.

ột câu: “Cậu nhóc Diệp, lão phu

Gật gật đầu thu lại nhẫn trữ vật, nhắc nhở mặc dù không thể chủ động nhận cậu làm đệ tử!”

“Có điều, cậu có thể lựa chọn gia nhập Thái Cổ Các của chúng tôi!”

“Đây chính là quyền lợi của người đứng thứ nhất cuộc chiến Thiên Giail”

Lão giả mặt đỏ giật mình: “Lão Mạc, ông điên r Ý tứ cuả Mạc Trần rất rõ ràng.

Tôi không thể chủ động chọn cậu, nhưng cậu có thể chọn tôi! Nói đến mức này rồi, Mạc Trần coi như đã tận tình tận nghĩa!

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Cảm ơn lão Mạc, tôi sẽ không gia nhập Thái Gổ Các đâu!”

“Gậu... chắc chắn?”

Mạc Trần ngây ngẩn.

Ông ta còn đặc biệt giải thích một câu: “Đây chính là quyền lợi của cậu! Nếu cậu gia nhập Thái Cổ Các, nhà họ Giang cũng sế không vì cậu mà đối địch với tông môn đâu!”

“Cảm ơn ý tốt Mạc tiền bối, thật sự không cần!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi vẫn nên chọn gia nhập tông môn khác thì hơn!”

“Được rồi...”

Mạc Trần có chút thất vọng, nhưng cũng có phần nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4327: Cậu yên tâm!


Diệp Bắc Minh gật đầu, nhìn xung quanh rồi hét lên: “Có tiền bối nào của Dị Hỏa Tông ở đây không?”

Hiện trường im lặng một hồi.

Sắc mặt của mọi người đều có chút quỷ dị.

“Có phải tên nhóc này vừa nhắc đến Dị Hỏa Tông không?”

Không có người trả lời, Diệp Bắc Minh lại hét lên: “Có tiền bối nào của Dị Hỏa

Tông ở đây không? Diệp Bắc Minh tôi muốn gia nhập Dị Hỏa Tông, trở thành đệ tử của Dị Hỏa Tông!”

“Có. Một giọng nói phát ra từ phía sau đám đông. Mọi người đều quay đầu nhìn lại!

Chỉ thấy một ông già gầy gò bước ra từ trong đám đông, trong mắt là vẻ kinh ngạc khó tin.

Ông ta đánh giá Diệp Bắc Minh một lượt, ngỡ ngàng hỏi: “Cậu Diệp, cậu... có chắc chắn muốn gia nhập Dị Hỏa Tông không?”

“Ông là?” Diệp Bắc Minh liếc nhìn ông già gầy yếu này.

Ông ta tự giới thiệu: “Ừm... tôi tên là Tê Vạn Hạc, là đại trưởng lão của Dị Hỏa Tông...”

“Cái gì?” Diệp Bắc Minh sửng sốt!

Cảnh giới của Tê Vạn Hạc chỉ khoảng Nhập Đạo trung kỳ, còn không bằng một số thanh niên tham gia cuộc chiến Thiên Giai nữa.

Ông ta thật sự là trưởng lão của Dị Hỏa Tông sao? Mạc Trần không nhịn được nhắc nhở: “Nhóc Diệp đừng giận dỗi nữa! Chúng

tôi không chọn cậu là do phải cân nhắc thiệt hơn, đắc tội nhà họ Giang thật sự không đáng!” ”

“Có điều, cậu cũng không cần lựa chọn Dị Hỏa Tông!

“Dị Hỏa Tông vài nghìn vạn năm trước quả thực rất mạnh, ở thời kỳ đỉnh cao cũng không kém gì Thái Cổ Các ngày nay!”

“Nhưng hiện tại Dị Hỏa Tông đã mất đi dị hỏa, sớm đã xuống dốc không phanh rồi!”

“Với thiên phú của cậu mà gia nhập Dị Hỏa Tông, thật sự lãng phí!”

Khuôn mặt già nua của Tề Vạn Hạc đỏ bừng lên: “Thôi vậy... cậu Diệp vẫn nên gia nhập vào tông môn khác đi...”

Sau đó quay trở lại đám đông.

“Chậm chút!”

Diệp Bắc Minh ngăn cản ông ta: “Tôi gia nhập Dị Hỏa Tông!”

“Cái gì?”

Mạc Trần tròn mắt ngạc nhiên.

Sở Y Thủy và Hướng Ly Ly cũng choáng váng.

Sở Nguyên Bá cười lạnh: “Ha ha ha... thằng nhóc này bị thiểu năng à?”

“Người đứng đầu cuộc chiến lại chọn Dị Hỏa Tông? Thế thì có gì khác biệt với người cuối cùng đâu? Ha ha ha...”

Các võ giả khác ở quảng trường cũng là vẻ mặt khó hiểu.

'Tề Vạn Hạc xoa xoa tai: “Cậu Diệp... cậu... cậu có nghiêm túc không?

“Đúng! Tôi nguyện ý gia nhập Dị Hỏa Tông!”, Diệp Bắc Minh lần nữa gật đầu.

“Tốt! Tốt! Tốt!”

Tê Vạn Hạc hưng phấn đến toàn thân run rẩy, tiến lên nắm lấy cổ tay Diệp Bắc Minh: “Đi nào, về tông môn với lão phu, tôi nhất định phải khiến tổ tiên được an ủi!"

“Dị Hỏa Tông chúng ta có người kế thừa rồi!”

Trong ánh mắt kỳ lạ của mọi người.

Diệp Bắc Minh cùng Tê Vạn Hạc nhanh chóng rời đi.

Trên đường trở về Dị Hỏa Tông. Tề Vạn Hạc hưng phấn nói: “Nhóc Diệp, lão phu rất tò mò vì sao cậu lại chọn Dị Hỏa Tông?”

“Lễ nào cậu quan tâm đến thuật khống chế lửa?”

“Cậu yên tâm! Lão phu nhất định sẽ truyền lại tất cả truyền thừa của Dị Hỏa Tông cho cậu!”

“Chỉ cần cậu muốn học, tôi nhất định sẽ dạy cậu!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top