Đỉnh Cấp Tông Sư

Dịch Full 

Chương 2319: C2319: Đây là phán đoán của mọi người


"Muốn vượt qua lớp đứt gãy địa tầng hư không này, trước không nói đến việc phải có lĩnh ngộ cao thâm đối với quy luật không gian, nếu không khi vượt qua không gian đứt đoạn sẽ dễ dàng bị lạc vào khe hở đứt đoạn. Bên cạnh đó luồng trọng lực hỗn loạn được bao hàm trong đứt gãy địa tầng hư không đó cũng đủ khiến người khác phải đau đầu”.

...

Cái gì gọi là trọng lực hỗn loạn?

Nói chung, trọng lực hướng xuống dưới theo một hướng đặc trưng.

Nhưng trong không gian tầng lửng của đứt gãy địa tầng hư không, có thể tồn tại nhiều phương hướng trọng lực khác nhau cùng tác động, dưới tác động này nếu thực lực của tu giả võ đạo không mạnh mẽ, cường thể cơ thể không đủ dẻo dai, thì khi tiếp xúc phải sẽ rất dễ dàng bị tổn thương, thậm chí võ đạo bị rối loạn theo, nghiêm trọng hơn một chút còn có thể bị xé nát trong tầng đứt gãy địa tầng hư không.

“Sợ rằng nền văn minh chết Hoang Diệm này còn thần bí và có giá trị hơn so với trong tưởng tượng của tất cả chúng ta. Một nền văn minh có thể sử dụng đứt gãy địa tầng hư không để tạo nên một lớp phòng ngự bao trùm, e rằng ít nhất cũng đã đạt tới nền văn minh cấp ba”, Diệp Lâm lẩm bẩm một mình.

Lời này vừa thốt ra, rất nhiều người đang có mặt đều đình trệ cả hô hấp.

Khát vọng không thể diễn tả thành lời.


Nền văn minh cấp ba sao?

Cho dù là một nền văn minh chết, chỉ cần là cấp ba, vậy giá trị… cũng không thể đo lường được!

“Đến đây đúng là quyết định đúng đắn”, khóe miệng Hình Tề vẽ lên nét cười rất nhanh rồi vụt tắt.

Cùng lúc đó.

Nhiều người có mặt đều đang nôn nóng!

“Sao lại trở thành như vậy? Tôi căn bản không có khả năng vượt qua sự tồn tại như đứt gãy địa tầng hư không này”.

“Sợ rằng ít nhất là cảnh giới Tiên Tôn, nhưng cũng phải là Tiên Tôn cấp cao mới đủ sức nguyên vẹn vượt qua đoạn đứt gãy địa tầng hư không này”.

...


Đây là phán đoán của mọi người.

Nhưng trên thực tế không ít những yêu nghiệt đang có mặt đều chưa đạt tới cảnh giới Tiên Tôn tầng bảy, tầng tám hoặc thậm chí là thứ mười.

Phần lớn đều mới chỉ là Tiên Tôn tầng một tầng hai mà thôi.

Đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không có cách, ví dụ như Đồng Tinh, mặc dù bản thân cô ta chắc chắn không có thực lực để một mình xuyên qua đứt gãy địa tầng hư không, nhưng cô ta có một người bảo vệ với cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng ở bên cạnh, có thể đưa cô ta cùng đi.

“Sao mình lại không dẫn người bảo vệ đến đây cơ chứ?”, có vài người đã hối hận vỗ ngực giậm chân.

“Cô Bảy, cô nắm chắc có thể đưa con qua đó không?”, Huyền Sơ Tình hỏi.

“Hẳn là có thể”, Huyền Tinh Bình gật đầu.

Lúc này.

Một vài yêu nghiệt vì lo lắng, hối hận, còn có không cam tâm mà dần dần thất thố, đặc biệt là một số tu giả võ đạo với thuộc tính vốn dĩ là hỏa, họ đều ôm kỳ vọng rất lớn đối với nền văn minh chết Hoang Diệm này.

Rõ ràng là có tòa núi vàng trước mặt, nhưng bản thân lại không thể đặt chân tới đó, có thể tưởng tượng được…
 
Chương 2320: C2320: Đây chính là lạc đường điển hình


Về phần hiện tại sử dụng chú đưa tin để triệu hồi cường giả, lão tiền bối từ gia tộc tới? Đã không kịp nữa rồi. Khởi hành từ một nền văn minh khác tới đây nhanh nhất cũng phải mất một hai ngày, khoảng thời gian đó cũng đã đủ để những yêu nghiệt đỉnh cấp vô song như Diệp Lâm, Hình Tề cướp đoạt sạch sẽ những món đồ tốt.

“Không phải chỉ là đứt gãy địa tầng hư không hay sao! Ông đây không tin!”, ngay sau đó, bỗng nhiên có một người thanh niên với dáng người cường tráng gầm lên một tiếng.

Thân hình hắn ta chớp động, liền lao thẳng xuống nền văn minh chết Hoang Diệm phía dưới.

Người thanh niên vạm vỡ sở hữu cơ bắp tráng kiện, trong tay nắm một thanh trọng đao là bán bộ tổ khí, sức mạnh đang sôi trào trong người kia cực kỳ khủng bố, dường như hắn ta có biệt tài nào đó trên phương diện sức mạnh, hơn 4 triệu năm tuổi đã đạt tới Tiên Tôn tầng ba.

Hắn ta rời khỏi bục khe hở không gian, bước một bước ra ngoài, đạp chân lên không gian, chớp mắt đã tới trước vùng đứt gãy địa tầng hư không bao quanh nền văn minh chết Hoang Diệm.

Chỉ nghe thấy người thanh niên cường tráng đó quát to một tiếng, khí tức toàn thân cùng tiên nguyên xoay vần tới cực điểm, ánh sáng lóng lánh dao động tỏa ra cực mạnh, thân hình tựa như một tia sáng la-ze, vận dụng thân pháp tới cực điểm, nhảy vào lớp đứt gãy địa tầng hư không.

Đồng thời, hắn cũng vung thanh trọng đao trong tai, đao ý giai đoạn tám hậu kỳ sáng rực, một đao pháp hoàn hảo đỉnh cấp được thi triển, chém về phía trước đầy bá đạo và uy lực.

Ý tưởng của hắn ta rất đơn giản, dùng chiêu thức chém ra của đao để mở đường.


Rồi vận dũng thân pháp di chuyển.

Cưỡng ép xông qua lớp đứt gãy địa tầng hư không với tốc độ nhanh nhất.

Sau đó…

Có vẻ tự tin tràn đầy.

Trong chớp mắt.

Trong thoáng chốc cả người của tên thanh niên vạm vỡ kia đã lao vào lớp đứt gãy địa tầng hư không, rõ ràng, thân hình vốn dĩ mau chóng đến không nhìn rõ bóng dáng kia liền giống như chậm lại vạn lần.

Cơ hồ bất động.


Hơn nữa, toàn thân hắn ta cũng bắt đầu run lên cầm cập như điện giật, khuôn mặt tràn ngập kinh hãi.

Hắn ta liều mạng dồn toàn lực vận chuyển tấm chắn tiên nguyên, mưu toan phản kháng lại!

Nhưng tấm chắn vừa dựng lên.

Liền vỡ tan.

Bị trọng lực hỗn loạn xé nát.

Hơn nữa, càng rõ ràng là thanh niên cường tráng đó không định vị được phương hướng nữa, hoàn toàn lạc lối, hắn ta muốn giãy giụa chạy trốn, cũng không phải cố chấp đâm thẳng về phía trước, mà là đâm loạn sang trái phải, mặt bên, như một con ruồi không đầu.

Đây chính là lạc đường điển hình.

Hắn ta càng trở nên nóng vội, sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, trong lúc vùng vẫy cũng gian nan vung từng đao khắp người, cố gắng cắt đứt luồng trọng lực đang không ngừng ập tới kia.

Lúc đầu, miễn cưỡng phát huy chút hiệu quả.
 
Chương 2321: C2321: Ý tưởng rất đơn giản


Nhưng sau hơn mười nhịp thở.

Trọng đao trong tay hắn ta cũng không còn sức nhấc lên nổi nữa.

Vắt cạn sức lực.

Dưới ánh mắt chăm chú kinh hãi của tất cả mọi người, người thanh niên đó rõ ràng muốn cầu cứu, hắn ta đang đau đớn la hét gì đó nhưng trong phạm vi đứt gãy địa tầng hư không, âm thanh không thể truyền được ra ngoài.

Họ đều thấy rõ bóng dáng của người thanh niên đó dần dần hóa cứng, bắt đầu xuất hiện vết nứt, cuối cùng chỉ thấy ‘rắc’ một tiếng liền tan vỡ thành một làn sương máu.

Thảm thương không nỡ nhìn.

Hơn nữa, sau hơn chục nhịp thở, ánh sáng của thanh trọng đao đã đạt tới bán bộ tổ khí kia cũng ảm đạm đi, không ngừng run rẩy, dường như cũng đang dần dần bị trọng lực hỗn loạn xé nát.

Trên bầu trời.


Trên bục khe hở không gian, hàng nghìn người chìm trong im lặng!

Đặc biệt là những người có thực lực không mạnh kia.

Đặc biệt là những người vừa nhen nhóm ý tưởng giống như người thanh niên vừa rồi.

Lúc này như bị dội một gáo nước lạnh.

Kinh hoàng.

“Có chút thú vị, bản công tử cũng muốn thử xem", Diệp Lâm bỗng cười một tiếng phá tan bầu không khí tĩnh lặng, sau đó cả người liền biến mất.

Một giây tiếp theo, bằng mắt thường có thể thấy được Diệp Lâm vậy mà xuất hiện ngay trong lớp đứt gãy địa tầng hư không.

Hắn ung dung di chuyển.


Từng bước đi về phía đối diện của đứt gãy địa tầng hư không.

Mắt thấy sắp đi qua lớp đứt gãy địa tầng hư không, hắn liền dừng lại, bóng dáng lóe lên rồi trở lại trên bục khe hở không gian.

Lập tức.

Diệp Lâm trở thành tâm điểm!

“Đứt gãy địa tầng hư không này quả thực có chút thú vị “, Diệp Lâm cười nói: “Nếu mọi người nguyện ý tin tưởng Diệp mỗ, cảnh giới dưới Tiên Tôn tầng năm thì đừng tìm cách nữa, Tiên Tôn tầng năm trở lên nếu có sở trường là quy luật không gian có thể thử một chút, đương nhiên hệ số rủi ro khá cao, Tiên Tôn tầng tám trở lên chắc hẳn có thể dễ dàng vượt qua”.

Nói đến đây, Diệp Lâm bất ngờ nhìn về phía Huyền Sơ Tình: “Nhưng Diệp Mỗ rất chắc chắn, Tiên Tôn tầng tám chỉ có thể tự mình đi qua, muốn đưa người theo thì Tiên Tôn tầng tám vẫn chưa đủ sức! Ít nhất cũng phải là bán bộ Tiên Hoàng mới có thể làm được!”

Khi Diệp Lâm nói, ánh mắt của hắn vẫn di động trên người Huyền Sơ Tình cùng Huyền Tinh Bình.

Ý tưởng rất đơn giản.

Cầu xin ông đây đi!

Cầu xin ông đây, ông đây liền giúp cô…
 
Chương 2322: C2322: Cho thể diện mà không nhận


“Cô Sơ Tình, tôi đưa cô qua, thế nào?”, Diệp Lâm đưa tay, làm ra cử chỉ mời chào.

Diệp Lâm vô cùng hưng phấn.

Cô không phải là rất kiêu ngạo sao?

Hiện tại còn không phải vẫn rơi vào thế tùy người nắn bóp?

Tất cả những người có mặt đều nhìn Huyền Sơ Tình với ánh mắt pha chút phức tạp, nói chính xác là ghen tị.

Đứt gãy địa tầng hư không này có lẽ đã có thể ngăn bước 90% những người trẻ tuổi ở đây.

Nhưng Huyền Sơ Tình lại có thể dựa vào dung nhan tuyệt trần của mình khiến Diệp Lâm giang tay giúp đỡ giống như chơi trò gian lận vậy.

Thực sự đố kỵ không thôi.


“Không làm phiền tới cậu Diệp, tôi không tới nền văn minh chết Hoang Diệm này nữa”, tuy nhiên điều khiến người khác không ngờ tới là, Huyền Sơ Tình chẳng hề căn nhắc liền từ chối dứt khoát.

Khá có khí phách.

Sắc mặt của Diệp Lâm lại một lần nữa trở nên khó coi.

Cho thể diện mà không nhận!

Cùng lúc đó, Hình Tề cũng nhìn hướng Hữu Cầm Bảo Bảo nói: “Bảo Bảo, vị hôn thê của tôi, chúng ta cùng nhau tới đó thôi, tôi đưa em đi”.

“Không cần”, Hữu Cầm Bảo Bảo lạnh lùng phun ra hai chữ này, ánh mắt rét lạnh thấu xương.

“Nếu tôi nhớ không lầm, bác trai từng nói, mặc dù em không phải là tu giả võ đạo thuộc tính hỏa, nhưng trên phương diện hỏa đạo này vẫn rất có thành tựu, hỏa đạo cũng được tính như một trong những lá bài tẩy của em, em khẳng định muốn từ bỏ nền văn minh chết Hoang Diệm này sao?”, Hình Tề nghiền ngẫm hỏi lại.

Vẻ mặt của Hữu Cầm Bảo Bảo nặng nề thêm mất ba phần…


Quả thực.

Cô ta thực sự rất khát vọng đối với những chí bảo thuộc tính hỏa.

Nền văn minh chết Hoang Diệm này đích xác có sức hút không nhỏ đối với cô ta, trước kia không xem trọng nhưng hiện tại nền văn minh chết Hoang Diệm đã được xác định là một nền văn minh cấp ba, mặc dù đã chết nhưng cô ta cũng đã động lòng!

Nhưng nếu…

Bảo cô ta khuất phục Hình Tề ư, nghĩ cũng đừng nghĩ tới.

Cùng lúc đó.

Bên kia, Diệp Lâm thoáng vẻ trào phúng và đùa cợt nói: "Ha ha, đáng tiếc thật, cậu chủ Tô, Tô Minh mà cô Sơ Tình thầm thương trộm nhớ trong lòng đó sao không cùng tới với cô? Nếu như cùng đi với cô thì có lẽ anh ta có thể đưa cô vượt qua đứt gãy địa tầng hư không rồi!"

Vừa dứt lời, rất nhiều người có mặt ở đó đều không kiềm chế được muốn cười. Đều có thể nghe ra được sự châm chọc của Diệp Lâm.

Hữu Cầm Bảo Bảo và Hình Tề một bên rõ ràng hơi sững lại, nhìn về phía Diệp Lâm và Huyền Sơ Tình. Do Hữu Cầm Bảo Bảo và Hình Tề đều nghe được cái tên Tô Minh mà Diệp Lâm vừa nhắc tới.

Trùng hợp ư?
 
Chương 2323: C2323: Hai kẻ rác rưởi


Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi.

Không kiềm chế được, Hình Tề cũng nghiền ngẫm nhìn Hữu Cầm Bảo Bảo, cười nói: "Người anh em này nói đúng đấy, Hữu Cầm Bảo Bảo, tiểu sư đệ Tô Minh đó của em nếu như cũng tới cùng với em thì nói không chừng cậu ta có thể đưa em vượt qua đứt gãy địa tầng hư không cũng nên, ha ha, quả là đáng tiếc".

Mỉa mai một cách lộ liễu!

"Anh...", Hữu Cầm Bảo Bảo vừa định đáp trả gì đó.

Đúng lúc này.

"Xuy!"

Bóng dáng một chiếc tàu chiến con thoi chầm chậm hạ xuống.

Đám người đều không cầm được nhìn về phía tàu con thoi chiến đấu.


Trong tàu con thoi chiến đấu, Tô Minh đang tu luyện căn bản không cần Mộng Li Khinh Đàn gọi đã tự mình mở hai mắt ra, anh đứng lên nhìn về phía Mộng Li Khinh Đàn hỏi: "Đến rồi à?"

"Đến rồi!", Mộng Li Khinh Đàn gật đầu.

Cửa tàu chậm rãi mở ra.

Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn đi ra khỏi tàu chiến con thoi.

"Loại cấp bậc này cũng dám tới thăm dò nền văn minh chết Hoang Diệm sao?", cùng với việc Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn đi ra khỏi tàu chiến con thoi, mấy ngàn yêu nghiệt khác có mặt ở đó sâu trong lòng đều không nhịn nổi mà phải phun ra một câu.

Hết chỗ nói rồi, vừa nãy khi chiếc tàu chiến con thoi này đáp xuống, do coi như cũng tới muộn, mọi người còn có chút ngạc nhiên và mong chờ xem rốt cuộc là vị yêu nghiệt đỉnh cấp nào thong dong tới muộn như vậy? Nào ngờ...

Một người có cảnh giới Tiên Vương tầng chín, một người còn chưa cả tới được cảnh giới Tiên Vương.


Hai kẻ rác rưởi!

Mặc dù người thanh niên cảnh giới Tiên Vương tầng chín đó lại... lại... chưa tới 30 tuổi, tuổi nhỏ đến mức khiến người ta trợn mắt há mồm, chỉ có thể nói thiên phú võ đạo e là trong hàng tỉ người cũng khó tìm được một người, nhưng khi cạnh tranh thật sự thì vẫn phải nhìn vào thực lực.

Nếu tuổi vẫn còn nhỏ như vậy thì nên ở trong nhà, nỗ lực tu luyện chứ đừng ra ngoài tham gia vào thế giới võ đạo tàn khốc như muốn tự chui đầu vào cái chết như vậy!

Lại còn phách lối, đầu óc có vấn đề nên mới muốn tham gia khám phá nền văn minh chết Hoang Diệm, lấy đâu ra tự tin thế không biết?

"Là cậu ta...", Huyền Tinh Bình có chút lo lắng, thực tế là Tô Minh đã để lại cho bà ta ấn tượng quá đỗi sâu sắc, vốn cho rằng sẽ không gặp lại nữa, ai ngờ...

Nhất thời, Huyền Tinh Bình có chút run rẩy.

"Sơ Tình, sư tỷ, sao hai người cũng ở đây?", ngay sau đó, Tô Minh đi xuống tàu chiến con thoi, vừa hay nhìn thấy Huyền Sơ Tình và Hữu Cầm Bảo Bảo, anh khá ngạc nhiên, cũng rất vui mừng, không ngờ nhanh như vậy đã được trùng phùng rồi.

"Tô Minh, tôi...", Huyền Sơ Tình sâu trong lòng đột nhiên trào lên cảm giác an toàn mơ hồ, có hơi kích động, như đang nằm mơ vậy, tiếp theo không hiểu sao lại có vẻ tủi thân muốn khóc, cô ta đi nhanh về phía Tô Minh: "Tôi... Tô Minh, sự việc giải quyết xong xuôi hết chưa?"

Cô ta biết lần trước Tô Minh đột nhiên rời khỏi bí cảnh Mai Tiên là do em gái của anh đã xảy ra chuyện.
 
Chương 2324: C2324: Người này chính là tô minh


"Giải quyết xong rồi", Tô Minh mỉm cười, không kiềm chế được đưa tay lên xoa đầu Huyền Sơ Tình, hỏi: "Sao thế? Có người ức hiếp cô à?"

"Không... không có", Huyền Sơ Tình lắc đầu, được Tô Minh xoa đầu nên thành ra hơi xấu hổ, còn có chút ngọt ngào, không kiềm chế được khẽ nhích bước lại gần bên cạnh Tô Minh hơn.

"Đã xảy ra chuyện gì sao?", Tô Minh thấy không hỏi được Huyền Sơ Tình cái gì nên ngước mắt lên nhìn về phía Huyền Tinh Bình, thản nhiên hỏi.

"Chào cậu Tô", Huyền Tinh Bình rất căng thẳng, như sắp tắc thở đến nơi, vội vàng khom lưng chào hỏi: "Việc là... việc là..."

Huyền Tinh Bình do dự chốc lát nhưng vẫn cắn răng chỉ về phía Đồng Tinh, nói: "Cô ta sỉ nhục Sơ Tình".

Sau đó, lại chỉ về phía Diệp Lâm: "Cậu Diệp đây muốn theo đuổi Sơ Tình, đã bị Sơ Tình từ chối nên châm chọc khiêu khích vài câu".

Cùng lúc đó.


"Tiểu sư đệ, cậu đi ngay! Cậu đi ngay đi!", Hữu Cầm Bảo Bảo cuối cùng cũng lấy lại tinh thần sau sự kinh ngạc mãnh liệt và không thể tin nổi, mặt chợt biến sắc, vội vàng gào lên.

Không giống như Huyền Sơ Tình, Hữu Cầm Bảo Bảo đã rất lâu rồi không gặp Tô Minh...

Ấn tượng về Tô Minh e là vẫn còn dừng lại ở trận chiến của Tô Minh và Nhiếp Thanh Cầm tại học viện Hỗn Độn ở nền văn minh Xương. Lúc đó suy cho cùng, tất cả thực lực mà anh thể hiện ra nhiều nhất cũng chỉ là gần với cảnh giới Tiên Nhân mà thôi.

Ấn tượng của cô ta về thực lực của Tô Minh chính là cảnh giới Tiên Nhân, cho nên, dù Tô Minh bây giờ đã ở cảnh giới Tiên Vương rồi thì trong tiềm thức của cô ta vẫn không thể tin được thực lực của Tô Minh có thể đuổi kịp những Tiên Tôn bảy tám tầng thậm chí Tiên Hoàng có mặt tại đây. Nhất là Hình Tề còn đang nhìn Tô Minh như hổ rình mồi.

"Ha ha ha... cậu chính là Tô Minh? Ha ha, trông cũng được, thiên phú võ đạo cũng khá lợi hại, cũng khó trách hai cô em gái này lại lưu luyến không quên, si tình mê muội cậu như vậy", lúc này, Đồng Tinh cười ha hả nói, sợ không đủ náo nhiệt nên bèn đổ thêm dầu vào lửa.

Mấy ngàn người khác có mặt ở đó lúc này ai nấy cũng đều vô cùng hứng thú, nhìn chằm chằm Tô Minh, kỳ dị không nói nên lời.


Tô Minh?

Người này chính là Tô Minh?

Thật sự có người này ư?

Nhìn dáng vẻ của hai tuyệt sắc mỹ nhân Hữu Cầm Bảo Bảo và Huyền Sơ Tình thì có thể thấy hai người không hề nói dối, quả thực đều tương tư Tô Minh?

Thế này vui rồi đây.

"Tô Minh? Tôi là Hình Tề, vị hôn phu của Hữu Cầm Bảo Bảo", Hình Tề cũng lên tiếng, nhìn sâu về phía Tô Minh, nụ cười trên mặt có sự chân thành không nói rõ ra được, chỉ là sâu trong nụ cười đó là sát ý nồng đậm.

Thế nhưng.

Điều khiến người ta bất ngờ là...
 
Chương 2325: C2325: Chỉ là đầu óc có vấn đề ư


Tô Minh căn bản không nhìn Hình Tề, mà nhìn chằm chằm vào Đồng Tinh, nói: "Tới cúi đầu xin lỗi Sơ Tình rồi tự chặt đứt một cánh tay đi".

Trong giọng nói thản nhiên ẩn chứa hàm ý không cho phép từ chối.

Không hề có ý đùa cợt.

Vừa dứt lời, bầu không khí liền có chút kỳ dị, rất nhiều người lại nhìn về phía Tô Minh, ai cũng rất kinh ngạc...

Rất bá đạo đó!

Không nhiều lời, con người cũng khá kiên quyết!

Chỉ là đầu óc có vấn đề ư?

Bộ dạng bảo vệ người phụ nữ của mình rất ra dáng đàn ông, nhưng anh phải có thực lực đã chứ?

Anh cũng không nhìn xem người vệ sĩ bên cạnh Đồng Tinh kia đó là cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng à.


Anh muốn ra vẻ để lấy le với phụ nữ những lại tìm sai đối tượng rồi!

"Tôi đi cúi đầu xin lỗi cô ta? Còn tự mình chặt đứt một cánh tay?", Đồng Tinh hứng thú, giơ tay lên chỉ vào chính mình, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ khoa trương: "Cậu bạn nhỏ, cậu nhận thầu trở thành huyệt cười một nghìn năm của chị đây rồi, ha ha ha..."

Cô ta cười rồi cười, đột nhiên, nụ cười của Đồng Tinh tắt ngúm, vừa khiêu khích vừa tàn nhẫn hừ một tiếng: "Cậu bạn nhỏ, trước mặt cậu, chị đây vẫn muốn sỉ nhục cô ta đó, vốn dĩ chính là một con tiện nhân mà! Rất quái đản khác người! Mắt lại còn mù! Nói cô ta là tiện nhân thì có vấn đề gì sao?"

Vừa dứt lời.

Đột nhiên.

Tô Minh biến mất...

Đúng.

Chính là biến mất.


Kiểu biến mất không thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Chớp mắt đã đứng trước mặt Đồng Tinh, mặt đối mặt.

"Đáng chết, cô chủ, lùi lại!", vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng bên cạnh Đồng Tinh một tay đẩy Đồng Tinh ra, sắc mặt ngưng trọng quát lên, đồng thời đứng chắn ngay trước mặt, đối diện với Tô Minh.

Người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng này mặc dù không thể cảm ứng được thực lực của Tô Minh một cách cụ thể, nhưng thân pháp này của Tô Minh... đáng sợ.

Thân pháp cấp bậc này, cấp bậc lĩnh ngộ quy luật không gian này đổi lại là cô ta cũng còn lâu mới làm được.

"Giết chết hắn ta!", Đồng Tinh cùng lúc bị đẩy ra, sắc mặt hung dữ gào lên, giọng nói cực kỳ tàn nhẫn.

Nhanh như tia chớp, người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng nghe được lệnh của Đồng Tinh dựa vào suy nghĩ ra tay trước thì sẽ chiếm được lợi thế liền trực tiếp ra tay.

"Xuy..."

Cũng khá tàn nhẫn nóng nảy, xoay cổ tay, một đạo quang ảnh xanh thẳm chợt lóe lên, đó là một thanh đoản kiếm, còn có chất độc đỉnh cấp thuần túy, thanh đoản kiếm được che kín bởi Tụ Tiên trận pháp, hơn nữa còn có cấp bậc bán bộ tổ khí.

Tại sao lại dùng đoản kiếm? Bởi vì, trong chiến đấu giáp lá cà, cận chiến, đoản kiếm ngắn sẽ phù hợp hơn, hơn nữa còn có thể đánh bất ngờ.

Người vệ sĩ bán bộ Tiên Hoàng này có tốc độ ra tay đủ nhanh, độ tinh chuẩn cũng rất ghê gớm, nhắm trúng vào tim của Tô Minh...
 
Chương 2326: C2326: Hiện tại đã chết sững


Đồng thời, quy luật sát ý, quy luật ẩn náu gì đó đi kèm trên thân đoản kiếm cũng đều đạt tới trình độ Bát Đoạn trung kỳ thậm chí hậu kỳ.

Tiên nguyên nồng đậm đến mức như hóa lỏng càng tưới đẫm đoản kiếm, khiến mức độ sắc bén và lực phá hủy của đoản kiếm được tăng lên rất rất nhiều. Giữa các làn sóng dao động của đoản kiếm, không gian bị đè ép đến mức xuất hiện gợn sóng lăn tăn như mảnh nhỏ.

Thế nhưng.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng Tô Minh phải hoặc là né tránh, hoặc là đến cơ hội né tránh cũng không có mà trực tiếp chết trong tay của người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng đó, thì Tô Minh đến nhìn cũng không thèm nhìn vệ sĩ bán bộ Tiên Hoàng này lấy một cái. Coi như đối phương không tồn tại vậy.

Thế là.

Trong phút chốc.

"Keng!"


Thanh đoản kiếm đó nhẹ nhàng, chắc chắn cắm vào ngực trái nơi vị trí trái tim của Tô Minh, nhưng, nhưng, nhưng... đoản kiếm đã cắm vào tim Tô Minh rồi nhưng cảnh tượng xuyên qua ngực cắm vào tim trong tưởng tượng lại hoàn toàn không xảy ra, cảnh tượng máu tươi phun ra cũng không hề xuất hiện.

Ngược lại, khoảnh khắc khi thanh đoản kiếm cắm vào lại phát ra âm thanh như kim loại va vào nhau, rất chói tai, hơn nữa, bằng mắt thường cũng có thể thấy, thanh đoản kiếm đó, thanh đoản kiếm cấp độ bán bộ tổ khí đó lại hoàn toàn tới cực hạn chịu đựng, đứt gãy từ giữa.

Điều khiếp sợ hơn là, vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng đó gần như đã chịu phải lực tấn công phản ngược khổng lồ, toàn thân run lên, như chịu một quyền có trọng lượng vô hình đánh mạnh vào, cơ thể lõm vào thành hình cánh cung.

Cánh tay cầm chặt lấy thanh đoản kiếm của cô ta điên cuồng rách toác, xương trắng lộ ra, xé rách da thịt, máu tươi phun trào, vô cùng thê thảm.

"A...", tiếng kêu vạn phần thê thảm đáng sợ của cô ta khiến da đầu người nghe tê rần.

Cường độ thân thể hiện tại của Tô Minh sao có thể để một kẻ hạng kiến bọ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng tổn hại đến được? Trên thực tế, trước ngực của Tô Minh đến rách chút da cũng không có.


Trong thời gian bằng đá đánh lửa, Tô Minh giơ tay lên.

Lặng yên không tiếng động cứ như vậy loáng một cái.

Một ngọn lửa giống như u linh đuổi theo người vệ sĩ bán bộ Tiên Hoàng của Đồng Tinh vừa bị đánh bay đi đó, vừa đuổi tới, vừa tiếp xúc với cô ta, ngọn lửa liền điên cuồng lớn lên, bao phủ cuốn chiếu, chỉ trong một hơi thở đã khiến người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng đó hóa thành hư vô, bao gồm cả thân thể lẫn thần hồn.

Cả quá trình Tô Minh tiễn vong đối phương ước chừng không đến một phần mười hơi thở.

Quá nhanh rồi.

Vừa đối mặt, người vệ sĩ bán bộ Tiên Hoàng đó đã chết đến mức không thể chết hơn được nữa.

Về phần Đồng Tinh, hiện tại đã chết sững.

Dọa cho thê thảm! Sợ tới mức thiếu chút nữa là thần hồn cũng sụp đổ...

Trong sự khiếp sợ đến cùng cực này, trong đầu Đồng Tinh liền hiện lên một suy nghĩ - phải sống.
 
Chương 2327: C2327: Lại có cảnh giới thế nào


Suy nghĩ bắt giữ Huyền Sơ Tình để tự cứu lấy mình, không sai.

Tiếc là đã đánh giá cao thực lực của mình.

Cơ thể cô ta nhoáng lên.

"Đã cho cô cơ hội rồi mà còn không biết quý trọng", Tô Minh y như một con quỷ, chợt chắn trước mặt cô ta.

Quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong được Tô Minh phát huy đến cùng cực, với tốc độ ấy thì sao Đồng Tinh có thể sánh nổi?

"Để tôi tiễn cô một đoạn đường vậy", Đồng Tinh ngơ ngác, đầu óc trống rỗng, còn Tô Minh lại lạnh nhạt nói, rồi giơ tay lên, khẽ vỗ lên vai cô ta.

Cái vỗ ấy rất nhẹ, chỉ đơn giản là khẽ vỗ một cái, thế nhưng, cảnh trượng trước mắt lại vô cùng kinh khủng... Từ bả vai Đồng Tinh lan dần ra cả cơ thể cô ta, giống hàng loại quân bài domino điên cuồng sụp xuống, rồi hóa thành cát bụi, kể cả là thần hồn.

Cho cũng cho cơ hội rồi, chỉ cần Đồng Tinh dập đầu xin lỗi với Huyền Sơ Tình và tự chặt một tay là được. Tiếc là, cô ta lại chọn cách tấn công Huyền Sơ Tình, giãy giụa trong vô ích, vậy kết quả chỉ có chết.


Sau khi giải quyết Đồng Tinh và người bảo vệ của cô ta, Tô Minh bèn đi về bên cạnh Huyền Sơ Tình.

Giờ phút này, mọi âm thanh đều biến mất... Mấy ngàn người có mặt ở đây đều kinh ngạc, hoảng sợ không thốt nên lời... Từng đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Minh, im lặng một lúc lâu.

Nếu hỏi trong thế hệ trẻ có ai giết chết được bán bộ Tiên Hoàng không? Đáp án là có và có thể tìm được tám hay mười người trong số những người đang có mặt ở đây.

Nhưng Tô Minh mới bao nhiêu tuổi?

Anh còn chưa tới 30 tuổi.

Lại có cảnh giới thế nào?

Chỉ mới là Tiên Vương tầng chín thôi.

Thế mà đã có thể giết chết bán bộ Tiên Hoàng giống như nghiền chết một con kiến! Chuyện này... thật sự hết sức đáng sợ!


Sau khi trở về bên cạnh Huyền Sơ Tình, Tô Minh lại nhìn sang Diệp Lâm: "Theo đuổi Sơ Tình, lại bị từ chối? Rồi thẹn quá hóa giận? Châm chọc khiêu khích?"

Anh vừa nói ra câu đó, bầu không khí nơi đây lại biến đổi.

Vô số người chợt hoàn hồn lại từ trong rung động, rồi nhìn chằm vào Tô Minh, căng thẳng, kích động không thôi.

Vụ gì đây?

Tô Minh định gây hấn với Diệp Lâm hả?

Tuy Tô Minh có thể giết chết bán bộ Tiên Hoàng một cách dễ dàng, điều đó khiến người ta chấn động như nhìn thấy quỷ. Nhưng, đây cũng không đại biểu rằng anh có tư cách gây hấn với một yêu nghiệt Tiên Hoàng tầng hai chân chính. Đơn giản vì sự chênh lệch giữa hai cảnh giới ấy là rất lớn, vượt cả một cảnh giới lớn.

Hơn nữa, một yêu nghiệt cấp độ như Diệp Lâm thì thực lực còn mạnh hơn cả cảnh giới.

Chính Diệp Lâm cũng hơi kinh ngạc, không kiềm được bật cười.

"Sao? Anh Tô giết Đồng Tinh và người bảo vệ của cô ta còn chưa đủ, định giết thêm Diệp Lâm tôi để ra oai à?", Diệp Lâm hừ lạnh, khinh bỉ nói.

Nghĩ rằng giết được bán bộ Tiên Hoàng là hay lắm hả? Đúng là không biết sống chết.

"Xin lỗi Sơ Tình đi, rồi chuyện này coi như xong", Tô Minh nói.
 
Chương 2328: C2328: Nếu tôi từ chối thì sao


Anh cũng không phải loại người không nói lý lẽ. Dù sao, theo lời Huyền Tinh Bình thì Diệp Lâm chẳng làm gì sai cả, theo đuổi Sơ Tình là chuyện bình thường, vì Sơ Tình thật sự rất xinh đẹp. Còn chuyện bị từ chối, sau đó châm chọc mấy câu, cũng không coi như quá quắt.

Đồng Tinh là sỉ nhục, khiêu khích, mở miệng là "con đĩ". Nhưng Diệp Lâm lại không phải thế.

Vì lý do đó nên Tô Minh chỉ bảo Diệp Lâm xin lỗi Huyền Sơ Tình, rồi thôi.

Thế nhưng... câu nói ấy khi vào tai Diệp Lâm và những người khác thì lại mang nghĩa khác!

"Ha ha ha ha ha...", Diệp Lâm cười ha ha nhìn Tô Minh, không khỏi lắc đầu: "Không có thực lực thì đừng có mà làm ra vẻ. Khi đối mặt với Đồng Tinh, anh muốn cô ta dập đầu xin lỗi, rồi tự chặt một tay. Nhưng với tôi, chỉ cần nói xin lỗi là được? Chậc chậc... Anh sợ chọc giận tôi chứ gì? Nếu sợ thì đừng làm màu! Anh Tô, anh vẫn còn quá trẻ, anh nghĩ rằng tôi sẽ phối hợp với anh chắc?"

Diệp Lâm chế giễu, khinh bỉ không chút nể nang.

Có giỏi, anh cũng bảo tôi dập đầu xin lỗi, tự chặt một tay coi? Thứ hãm!

Mấy ngàn người có mặt ở đây cũng nhìn Tô Minh với ánh mắt khinh bỉ.


Thú vị ghê, chàng trai, anh Diệp không phối hợp với anh, để xem anh diễn tiếp thế nào? Có xấu hổ, mất mặt không? Chậc chậc... thú vị thật đó.

Vô số ánh mắt đổ dồn lên người Tô Minh, định xem Tô Minh xấu hổ, sợ hãi, luống cuống thế nào. Song, điều khiến người ta không ngờ là chàng trai chưa đến 30 tuổi kia lại có tâm lý khá vững vàng, rất bình tĩnh.

Một lát sau, Tô Minh mở miệng nhàn nhạt nói: "Một khi đã thế, vậy anh dập đầu xin lỗi, tự chặt một tay đi, sao?"

"Anh chắc không?", Diệp Lâm cố ý trợn to mắt, lộ ra vẻ khoa trương, nhe răng cười: "Nếu tôi từ chối thì sao?"

Diệp Lâm cố tình làm trò.

"Nếu anh từ chối, tôi đành tiễn anh một đoạn đường vậy", mặt mày Tô Minh vẫn lạnh nhạt, nói với giọng không hề cảm xúc.

"Ha ha ha ha...", Diệp Lâm cười phá lên, cười ứa nước mắt: "Được, nào, mong anh tiễn tôi một đoạn".


Vốn, Diệp Lâm là một người rất kiêu ngạo. Hơn nữa, còn vừa gặp đã thích Huyền Sơ Tình, mà Tô Minh thì lại bị hắn ta coi như tình địch. Thế nên, sao hắn ta có thể chịu nổi? . Ra chươ𝔫g 𝔫ha𝔫h 𝔫hất tại ﹙ T R𝙪MTRU𝙔𝙚N.𝘷𝔫 ﹚

Sau đó, Tô Minh còn chưa kịp ra tay, Diệp Lâm chợt im bặt, vẻ mặt trở nên tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi quát: "Thiên Lộng Kiếm!"

Giọng nói vừa vang lên.

"Keng..."

Chỉ thấy một luồng sáng chói mắt chợt xuất hiện như ma thuật, trong tay Diệp Lâm bỗng xuất hiện một thanh kiếm.

Thanh kiếm ấy dài 3m, mặt ngoài màu máu, mặt trong màu đen. Nửa đoạn trước cực kỳ mỏng, y như trang giấy, lóe lên vẻ sắc lạnh, đường vân điêu khắc trên thân kiếm khiến người ta chỉ mới liếc nhìn một cái đã thấy đầu óc như sụp đổ. Nửa đoạn sau thì lại rất dày, hơn nữa, mép kiếm còn có hình răng cưa, trên mỗi một cái răng cưa đều được bôi chất độc khiến lòng người rét lạnh.

Thanh kiếm này rất kỳ lạ, nhưng cũng rất mạnh. Vì riêng khí tức thôi đã có thể cảm giác được nó là tổ khí chân chính, mà còn là tổ khí trung phẩm.

Có thể nói, Diệp Lâm cầm nó trong tay đã khiến sức chiến đấu của hắn ta tăng lên 30, thậm chí là 50%.

Và nó tên là Thiên Lộng.
 
Chương 2329: C2329: Quả thật là cực kỳ khủng bố


Diệp Lâm cầm kiếm trong tay, khí chất cả người cũng thay đổi. Nếu trước đó, hắn ta mạnh một cách mơ hồ, tản mạn, chấn động tâm thần. Vậy giờ phút này, lại mạnh một cách vô cùng sắc bén, y như biển rộng chợt ngưng tụ thành một giọt nước. Có thể thấy, giọt nước ấy đáng sợ cỡ nào!

Mỗi một tiếng hít thở của Diệp Lâm đều khiến người ta ngửi được mùi vị của kiếm, sắc bén, điên cuồng như muốn xé nát tâm thần.

Hắn ta chỉ đứng ở đó thôi mà mấy cây số xung quanh lại không có pháp tắc hay tiên tắc dám đến gần vì chu vi ấy đã sụp đổ trở thành một khoảng chân không, trông rất kinh khủng.

Hơn nữa, còn có thể cảm giác được cánh tay cầm Thiên Lộng Kiếm của Diệp Lâm bỗng có từng luồng sấm sét màu đen chui ra từ trong da thịt hắn ta. Chúng lượn lờ trên cơ bắp của hắn ta, khiến cánh tay trông cực kỳ rắn rỏi kia càng trở nên cơ bắp cuồn cuộn, ẩn chứa sức mạnh hủy diệt trời đất.

Những người xung quanh đều trợn to hai mắt, hồi hộp, kích động không thôi.

"Ý cảnh sấm sét cửu đoạn sơ kỳ!"

"Kiếm ý bát đoạn đỉnh phong!"


...

Rất nhiều người đều đã cảm giác được sức mạnh khủng bố mà Diệp Lâm bày ra vào lúc này.

Ý cảnh cửu đoạn, còn là thuộc tính sấm sét. Chỉ riêng điều này đã có thể nói là vô địch trong thế hệ trẻ rồi ấy nhỉ?

Ngay cả Hình Tề, ánh mắt cũng lóe lên vẻ dữ tợn.

Mà kiếm ý bát đoạn đỉnh phong lại càng khoa trương, bản thân nó đã mang tính công kích đứng đầu, cũng khó tăng lên nhất. Rất nhiều kiếm tu, ở tuổi của Diệp Lâm cũng chỉ bồi hồi ở bán bộ bát đoạn, cao lắm cũng là bát đoạn sơ kỳ.

Mà Diệp Lâm lại có kiếm ý bát đoạn đỉnh phong, quả thật là cực kỳ khủng bố.


"Giờ, anh còn tự tin có thể tiễn tôi một đoạn đường không?", dưới vô số tiếng hít sâu và từng ánh mắt hoảng sợ đến tê cả da đầu, Diệp Lâm càng cười một cách ngang ngược, thậm chí có hơi gian tà. Hắn ta cười cợt, nhìn chằm Tô Minh nói.

"Vù, vù, vù, vù...", cùng lúc đó, Thiên Lộng Kiếm trong tay hắn ta bắt đầu run lên, vì nhồi đầy kiếm ý và ý cảnh sấm sét nên đã súc lực chờ phát động, y như một mũi tên sắp rời cung.

"Lui... Lui ra sau một chút...", không ít người bắt đầu lùi lại phía sau, vì dù lúc này Thiên Lộng Kiếm không nhằm vào họ, nhưng khoảng cách khá gần, nên vẫn có áp lực rất lớn. Đặc biệt là một số kiếm tu ở đây, giờ thậm chí họ còn có một loại xúc động muốn quỳ xuống cúng bái.

"Sao không nói gì? Hối hận hả? Ha ha... Có hối hận cũng chẳng thể đổi ý được đâu! Anh phải tiễn tôi một đoạn đường!", thấy Tô Minh không nói gì, Diệp Lâm bỗng giơ Thiên Lộng Kiếm lên.

"Vèo..."

Diệp Lâm chém ra một kiếm.

Kiếm pháp được hắn ta sử dụng là "Thần thông Liệt Kiếm" và là một thần thông kiếm đạo đỉnh cấp. Vả lại, còn bị Diệp Lâm tu luyện tới viên mãn.

Khoảnh khắc khi một kiếm ấy chém ra, rõ ràng vị trí mà mũi kiếm chỉ vào bắt đầu sụp đổ, rồi lan rộng về vòm trời phía trước. Một chiêu như bổ bầu trời thành hai nửa.

Kiếm mang cực kỳ nhanh, nhanh như ảo ảnh! Đan xen hai màu đỏ đen...
 
Chương 2330: C2330: Ác mộng cũng không đến mức như vậy


Thậm chí, nhiều người còn nghi ngờ sức mạnh của một chiêu ấy có thể sánh bằng một đòn tấn công mạnh nhất của một tu giả võ đạo có cảnh giới Tiên Hoàng tầng năm hay tầng sáu bình thường.

"Rất mạnh", Hình Tề cũng không nhịn được khen một câu.

"Tiểu sư đệ...", đôi mắt xinh đẹp của Hữu Cầm Bảo Bảo suýt lọt tròng, hoảng sợ, lo lắng như muốn sụp đổ. Cô ta cũng không biết rõ thực lực của Tô Minh, mà chỉ dựa vào phán đoán của mình. Nên khi đối mặt với một kiếm kia, một trăm tiểu sư đệ cũng không đỡ nổi ấy chứ!

Hữu Cầm Bảo Bảo vô thức định giúp Tô Minh, tiếc là thực lực quá yếu, đừng nói giúp, lúc này dưới sự đè nén đáng sợ của kiếm mang kia, cô ta còn không thể nhúc nhích nữa là.

Thoáng chốc, một kiếm cực kỳ sắc bén mang đầy tính công kích đã chém tới trước mặt Tô Minh!

"Thuật Sinh Mệnh Lưu Phóng", song, Tô Minh cũng không né, vẫn bình tĩnh, chẳng hề sử dụng một bảo vật nào, chỉ nhàn nhạt nói ra mấy từ.

Sau đó... không có sau đó.

Mọi âm thanh như biến mất, vạn vật đều im lặng.


Đặc biệt là kiếm mang của Thiên Lộng Kiếm đang chém tới trước mặt Tô Minh, một giây trước còn xé rách bầu trời, bổ nát mọi thứ, lộ ra sức mạnh đáng sợ như muốn hủy diệt đất trời. Lúc này, lại lập tức bị khóa lại, không thể nhúc nhích tý nào, y như là ảo giác. Mà sự trói buộc ấy kéo dài khoảng hai ba giây... Sau đó, kiếm mang ấy thế mà lại... lại... lại bắt đầu xói mòn, mấp máy, bong ra từng mảng, trông như sắt gặp phải axit sunfuric đậm đặc.

Cái gì?

Cảnh tượng ấy đập vào mắt mọi người khiến họ sững sờ, đầu óc kêu lên ong ong, há hốc miệng.

Chuyện này... chuyện này là sao?

Lại qua thêm mấy giây nữa, Tô Minh chợt thổi một hơi, bỗng chốc, kiếm mang của Thiên Lộng Kiếm đã xói mòn đến cùng cực kia giống như một lớp bụi trên bàn, bị anh thổi bay, chẳng còn lại gì.

"Không thể nào!, Diệp Lâm run rẩy lẩy bẩy, suýt chút nữa là té nhào trên đất.

Không thể chấp nhận.

Thiên Lộng kiếm đã dùng rồi.


Kiếm ý và ý cảnh sấm sét cũng đã dùng rồi.

Thần thông kiếm đạo cũng xuất ra.

Nhưng kết quả...

Ác mộng cũng không đến mức như vậy!

Căn bản là chuyện không có khả năng, sao lại xảy ra rồi?

"Không biết chơi kiếm thì đừng chơi, lại trách sao người khác chán ghét", ngay sau đó, Tô Minh thản nhiên nói, anh hơi nhíu mày. Đúng vậy, đối với người khác, kiếm của Diệp Lâm quả thực đã là vô địch, quả thực là đỉnh phong tu luyện kiếm, nhưng đối với Tô Minh thì... toàn là nhược điểm.

"Mời chết", Tô Minh giơ tay lên chỉ.

Bỗng nhiên.

Kiếm phong màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, giống như quang điểm tia la-ze vậy.

Rất khẽ.
 
Chương 2331: C2331: Thực sự quá dọa người rồi


Yên lặng.

An tĩnh.

Lúc ẩn lúc hiện.

Linh động.

Không có bất cứ khoảng cách thời gian nào.

Còn nhanh hơn cả thuấn di.

"Phốc!"

Mũi nhọn kiếm phong màu tím trực tiếp đâm vào sâu trong mi tâm của Diệp Lâm.


"Anh... anh... có kiếm... kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong? Còn cả kiếm... kiếm ý đặc thù?", Diệp Lâm trước khi chết vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Minh, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi cực hạn đang dừng lại.

Vừa nãy, khoảnh khắc mũi nhọn kiếm ý của Tô Minh bắn ra từ đầu ngón tay, Diệp Lâm theo bản năng muốn đối kháng, muốn chiến đấu, trường hợp xấu nhất cũng là tránh né. Nhưng khi thật sự đối mặt với mũi nhọn kiếm ý đó của Tô Minh, hắn ta không làm được.

Thiên Vẫn kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong quá đáng sợ.

Khóa chặt, thật sự áp sát khóa chặt.

Diệp Lâm ngoài chờ chết ra thì không còn bất cứ lựa chọn nào khác.

Ngay sát sau đó.

Lặng yên không một tiếng động, Diệp Lâm ngã xuống đất cái rầm, nơi mi tâm có một vệt máu chảy xuống.


Chết!

Cứ... cứ... cứ như vậy mà chết rồi sao?

Toàn tường từng ánh mắt trở nên mờ mịt, sao lại chết được vậy? Diệp Lâm sao có thể chết được?

Nhưng hiện thực đã bày ra trước mắt rồi.

Rất nhanh, có người đã mơ hồ phản ứng lại, hình... hình như vừa nãy, trước khi Diệp Lâm chết có nói phong mang kiếm ý của Tô Minh là... là Cửu Đoạn đỉnh phong?? Còn là kiếm ý đặc thù?

Lập tức, hàng nghìn ánh mắt vội vàng quay ngoắt lại nhìn về phía Tô Minh, kính sợ, sự kính sợ không thể hình dung bằng bất cứ ngôn ngữ nào!

Kiếm ý đặc thù Cửu Đoạn đỉnh phong? Đùa cái gì thế?

Những thiên tài có mặt ở đây đều đến từ nền văn minh cấp hai, nhưng hàng tỷ năm nay trong nền văn minh cấp hai của bọn họ cũng chưa từng nghe nói có một người tu võ nào luyện kiếm mà luyện đến Cửu Đoạn đỉnh phong!

Đây hoàn toàn đã vượt ra khỏi phạm vi võ đạo và kiếm đạo rồi, không phải sao?

"Cậu ta... cậu ta... cậu ta... lại mạnh lên rất nhiều rất nhiều rồi", toàn thân Huyền Tinh Bình lạnh như băng, bị dọa cho sợ hết hồn. Khi Tô Minh ở trong bí cảnh Mai Tiên đã yêu nghiệt đến mức khiến người ta hận nỗi không thể tự sát một vạn lần, hai vạn lần. Vậy mà không ngờ mới qua bao lâu? Tính ngược tính xuôi cũng khoảng nửa tháng là cùng? Sao lại đột nhiên cảm thấy, thực lực của Tô Minh bạo tăng lên không chỉ mười lần nhỉ?
 
Chương 2332: C2332: Có thể không căng thẳng sao


...

Trước đó, khi Tô Minh còn chưa ra tay với Đồng Tinh và Diệp Lâm, Hình Tề chủ động lên tiếng nói chuyện, khi đó do Tô Minh bận việc ra tay với Đồng Tinh và Diệp Lâm nên đã bỏ qua Hình Tề, không để ý đến anh ta.

Lúc này, đã xử lý xong Đồng Tinh và Diệp Lâm rồi, đương nhiên phải trở lại chủ đề nói chuyện vừa nãy.

Vị hôn phu của sư tỷ sao?

"Đúng đúng đúng, tôi là Hình Tề, vị hôn phu của Bảo Bảo", Hình Tề mặt cười toe toét, đúng vậy, nụ cười tự tin bình tĩnh trước đó đã biến thành cười tươi, hơn nữa rõ ràng còn rất căng thẳng.

Có thể không căng thẳng sao?

Kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong, còn là kiếm ý đặc thù, chỉ dựa vào mỗi điểm này thôi anh ta gần như có thể dám chắc, bản thân căn bản không phải là đối thủ của Tô Minh.


Mặc dù, anh ta quả thực muốn phát điên rồi! Bản thân là Hình Tề đó! Là truyền nhân dòng chính của gia tộc chiến huyết Hình Tề! Lại không phải là đối thủ của một thanh niên chưa đến 30 tuổi còn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Tôn ư?

Nhưng sau khi chứng kiến suốt cả quá trình chiến đấu của Tô Minh và Diệp Lâm thì phàm là anh ta có chút lý trí cũng phải biết, bản thân không phải là đối thủ của Tô Minh, quả thực không phải.

Sớm biết như vậy, anh ta... anh ta căn bản không nên ngả bài với Hữu Cầm Bảo Bảo.

Tinh thần của Hình Tề đã căng thẳng đến cực điểm rồi, thậm chí muốn bỏ chạy. Nhưng anh ta có thể chạy được không?

"Tiểu sư đệ, đừng nghe anh ta nói xằng nói bậy, anh ta rất nham hiểm độc ác, Vân Sơn sư huynh đã phải chịu thủ đoạn thâm độc của anh ta, còn cả sư tôn...", Hữu Cầm Bảo Bảo trực tiếp lên tiếng, kích động đến mức xông đến trước mặt Tô Minh, tóm chặt lấy cánh tay của Tô Minh, nói tiếp: "Tiểu sư đệ, đến bố mẹ của tôi cũng bị anh ta lừa gạt, thậm chí đã bị anh ta khống chế".

"Hừ?", ánh mắt của Tô Minh đột nhiên trở nên rất sắc bén, nhìn chằm chằm thật sâu vào Hình Tề: "Anh còn động đến cả sư tôn của tôi à?"


"Không... không... chỉ... chỉ... chỉ là giám sát thôi", sắc mặt Hình Tề lập tức tái nhợt, nói cũng không nên lời, rất hoảng sợ, đồng thời cũng rất thù hằn, thù hằn với Hữu Cầm Bảo Bảo.

"Hình Tề, trước đó không phải anh rất đắc ý, rất kiêu ngạo sao? Còn nói sư tôn tôi là kẻ lừa đảo, muốn dạy dỗ sư tôn tôi. Còn điều tra tin tức về tiểu sư đệ, còn nói muốn tìm cơ hội giết chết tiểu sư đệ. Bây giờ anh sợ cái gì vậy?", Hữu Cầm Bảo Bảo kích động, quanh co khúc khuỷu như đang nằm mơ, tiểu sư đệ lại... lại đã lớn mạnh đến mức độ này, đến Hình Tề cũng phải sợ. Hữu Cầm Bảo Bảo ngẩng đầu lên, hít thở cũng kích động đến mức run rẩy cả người.

"Không phải, cô Hữu Cầm, cô... cô đừng nói linh tinh, đó chỉ là tôi nói đùa vui thôi...", Hình Tề mặt cắt không còn giọt máu, bây giờ Hữu Cầm Bảo Bảo nói thêm một câu nào là anh ta liền cảm thấy nguy hiểm thêm ba phần, hận không thể lập tức khâu miệng Hữu Cầm Bảo Bảo lại.

Oán hận trong lòng đã dâng lên đến cực điểm. Oán hận với Tô Minh, oán hận với Hữu Cầm Bảo Bảo.

Hình Tề bây giờ chỉ có một suy nghĩ - chạy! Chỉ cần hôm nay có thể sống sót rời khỏi.

Tương lai chắc chắn sẽ có cơ hội giết chết Tô Minh và Hữu Cầm Bảo Bảo, rửa mối nhục ngày hôm nay.

Hít sâu một hơi, Hình Tề quả thật cũng là một kẻ biết co biết duỗi.

Anh ta lại trước sự chú ý của tất cả mọi người...
 
Chương 2333: C2333: Chấn động đến tận xương tủy


Bịch!

Quỳ xụp xuống.

Đúng.

Chính là quỳ xuống.

Quả thực kinh động muốn nổ con mắt. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
4. Đêm Nay Có Mưa
=====================================

"Cậu Tô, cô Hữu Cầm, là Hình Tề tôi ăn nói thất thố, hiện giờ cảm thấy thật sự hổ thẹn, mong hai người đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân! Hình Tề vô cùng cảm kích!", Hình Tề cung cung kính kính nói, trong giọng nói tràn ngập sự cầu xin.


Xung quanh một mảng yên tĩnh.

Từng ánh mắt khinh bỉ đến cực điểm nhìn về phía Hình Tề... Truyền nhân dòng chính của gia tộc chiến huyết đâu rồi, là đây sao? Chiến huyết không phải nên không sợ chết, không phục thì chiến sao?

Vì mạng sống mà lại quỳ xuống, điều quan trọng là đến chiến đấu cũng không dám, quá đáng xấu hổ rồi.

Những ánh mắt lạnh thấu xương khiến Hình Tề quỳ cũng bất an, nhưng anh ta không hối hận.

Đại trượng phu, co được duỗi được, chỉ cần có thể sống tiếp. Thế nào cũng được.

"Sư đệ, giết chết anh ta đi, người này rất nguy hiểm", Hữu Cầm Bảo Bảo nhỏ giọng nói. Mặc dù cô ta tùy hứng, tuy rằng ngoa ngoắt nhưng rất thông minh, cô ta biết rất rõ loại người biết co biết duỗi như Hình Tề thế này lòng dạ rất đáng sợ, càng nguy hiểm hơn. Huống hồ, thiên phú võ đạo của Hình Tề cũng rất dọa người, thả hổ về rừng sẽ là mối hậu hoạn vô tận trong tương lai.

Chính lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên.

"Anh đã giết thập cửu đệ của tôi bên ngoài bí cảnh Mai Tiên, bổn cung đã từng nói, bất luận anh là ai, bất luận anh trốn đến chân trời góc bể, bổn cung cũng phải băm vằm anh ra thành vạn mảnh! Anh nói anh đợi bổn cung tới giết anh! Bây giờ, bổn cung đến rồi!", một giọng nói băng lãnh, thanh thúy đột nhiên vang lên.


Sau đó.

Đập vào mắt là một người phụ nữ.

Toàn thân mặc chiến giáp màu đỏ, rõ ràng là phụ nữ mà lại mặc chiến giáp, nhưng dung mạo tinh xảo, khí chất cao quý lãnh liệt, cho dù một thân chiến giáp nhưng vẫn rất đẹp, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Tô Minh, trong ánh mắt vừa là sự băng lãnh vừa là sát ý kiên định.

Những thứ này đều không quan trọng, điều quan trọng là người phụ nữ này lại có cảnh giới bán bộ Tiên Đế.

Đúng, trên cảnh giới Tiên Hoàng chính là cảnh giới Tiên Đế trong truyền thuyết.

Mà trong nền văn minh cấp hai, bán bộ Tiên Đế là cực hiếm, muốn đột phá thêm, đạt đến cảnh giới Tiên Đế chân chính thì ý chí văn minh của nền văn minh cấp hai không cho phép.

Hàng ngàn người đến từ mười mấy nền văn minh cấp hai có mặt ở đó gần như cũng không có ai đã từng gặp qua cảnh giới bán bộ Tiên Đế chính hiệu.

Hiện tại... lại được gặp rồi!

Hơn nữa, đối phương còn khuynh nước khuynh thành, tuổi còn không lớn, chỉ khoảng hơn 3 triệu tuổi.

Chấn động! Chấn động đến tận xương tủy...

Trong sự im lặng như tờ, đột nhiên có người kinh hô: "Tam công chúa Huyền Diễm Thiên Lan của Huyền Diễm tiên quốc".

Vừa dứt lời, rất nhiều người lập tức biến sắc.
 
Chương 2334: C2334: Tràn đầy vẻ oán độc


Bốn chữ Huyền Diễm Thiên Lan này danh tiếng cũng không lớn, ít nhất không phải dạng lớn phổ biến.

Bởi vì, nếu như không phải bạn đến từ dòng chính của những thế lực đỉnh cấp của các nền văn minh cấp hai đỉnh cấp xung quanh thì sẽ không nghe tới cái tên này, nói cách khác là không đủ tư cách để nghe đến cái tên này.

Ví như Huyền Tinh Bình và Huyền Sơ Tình, trên thực tế chỉ biết đến Huyền Diễm tiên quốc chứ không rõ về Huyền Diễm Thiên Lan, bởi vì nhà họ Huyền về mặt ý nghĩa nào đó cũng không đủ tư cách biết đến Huyền Diễm Thiên Lan.

"Là vị Huyền Diễm Thiên Lan mang trong mình Hồng Mông Thể đứng đầu trong thập đại thể chất cấm kỵ đó sao?", Hình Tề quỳ dưới đất đã kích động, kích động đến mức sắp phát điên.

Anh ta có từng nghe nói về Huyền Diễm Thiên Lan.

Chỉ mỗi Hồng Mông Thể đã khiến người ta tuyệt vọng rồi... so với cường độ chiến thể của anh ta thì vượt xa hàng trăm hàng ngàn lần.

Trong gia huấn triệu năm gần đây nhất của nhà họ Hình chiến huyết, nổi bật có một điều - không được chọc vào một người con gái có tên là Huyền Diễm Thiên Lan.


Ngoài ra, có lời đồn, Huyền Diễm Thiên Lan không chỉ đơn giản là tam công chúa của Huyền Diễm tiên quốc, mà dường như bản thân cô ta vỗn cũng là chủ nhân của một nền văn minh cấp hai, cho nên, danh hiệu tam công chúa của Huyền Diễm tiên quốc đối với cô ta mà nói ngược lại là đã đánh giá thấp rồi.

Còn nữa, người ta còn đồn rằng Huyền Diễm tiên quốc hiện tại hoàn toàn là do một mình Huyền Diễm Thiên Lan nói là được, cô ta không phải là quốc chủ của Huyền Diễm tiên quốc nhưng còn hơn hẳn quốc chủ.

Huyền Diễm Thiên Lan cũng là người duy nhất dưới một trăm triệu tuổi mà đã ghi danh lên bảng Vô Thượng do hơn mười nền văn minh cấp hai lân cận liên hợp đặt ra. . 𝐓hách 𝘵há𝒏h 𝘵ìm được { 𝘵𝘳ùm𝘵𝘳u𝙮ệ 𝒏.v𝒏 }

Bảng danh sách Vô Thượng bao gồm những lão quái vật đỉnh cấp nhất của ước chừng hơn mười nền văn minh cấp hai, bất kể ai cũng đều là cấp độ bá chủ một phương của nền văn minh, chỉ có 49 vị trí mà thôi.

Từ cổ chí kim đã hơn mười triệu năm rồi, là một danh sách tương đối cổ xưa.

Mà Huyền Diễm Thiên Lan có vẻ như từ lúc ghi danh vào bảng Vô Thượng đến nay vẫn là người duy nhất dưới một trăm triệu tuổi có thể lọt vào danh sách, hơn nữa, dưới một trăm triệu tuổi này chỉ là 3 triệu tuổi, trong danh sách những lão quái vật cấp độ hóa thạch một tỷ tuổi thậm chí hàng tỷ tuổi thì đặc biệt chói mắt.


Huống chi, dù là bảng Vô Thượng thì thứ tự của cô ta cũng không thấp, trực tiếp tiến vào 10 người đứng đầu.

Huyền Diễm Thiên Lan tuyệt đối là một thần thoại về võ đạo.

Dựa theo những tin tức mà Hình Tề biết được, Huyền Diễm Thiên Lan trong thời gian dài đều sống ở hư không, nền văn minh cấp ba gì đó, gần như đã vượt qua tầng lớp của nền văn minh cấp hai rồi.

Không ngờ có một ngày lại được tận mắt nhìn thấy, có thể không kích động sao?

Điều then chốt là vừa hay bản thân đang trong lúc sinh tử thì Huyền Diễm Thiên Lan lại đến, đúng là ân nhân cứu mạng!

Hình Tề đang kích động và run rẩy liền đứng lên, nụ cười tàn nhẫn đó trên gương mặt không thể nào kiểm soát được, nhìn về phía Tô Minh: "Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, làm người mà kiêu ngạo quá mức, ắt tai nạn giáng xuống đầu, đến em trai của Huyền Diễm Thiên Lan mà cũng dám giết, thần tiên cũng không cứu được cậu đâu, tiểu tạp chủng!"

Anh ta cố ý gằn mạnh ba chữ tiểu tạp chủng, tràn đầy vẻ oán độc.

Trước đó, vì mạng sống mà anh ta chịu nhục tới cực điểm chủ động quỳ xuống. Bây giờ lấy lại được phong độ, anh ta chờ mong được thấy Tô Minh muốn thảm hại bao nhiêu có thảm hại bấy nhiêu.
 
Chương 2335: C2335: Không chết không xong


"Kính chào Huyền Diễm thần nữ...", cùng lúc đó, gần như tất cả mọi người có mặt ở đấy đều vô cùng kính sợ, gần như đều phải sợ hãi chào hỏi Huyền Diễm Thiên Lan, cực kỳ cung kính.

Còn Huyền Diễm Thiên Lan không hề có phản ứng gì, cứ nhìn chằm chằm vào Tô Minh: "Để lại di ngôn đi, bổn cung tiễn anh xuống hoàng tuyền địa phủ, nếu như anh muốn sám hối thì đừng uổng phí sức lực".

Tô Minh nhìn đối diện với Huyền Diễm Thiên Lan, nhìn chằm chằm thật sâu, sâu trong lòng anh cũng rất chấn động,

Đối phương quả thực rất mạnh, trực giác của anh cho biết là một người mạnh đến mức độ nghịch thiên. Có điều, Tô Minh cũng không kém.

Ai sống ai chết còn chưa nói chắc được!

"Có thể cho tôi chút thời gian đã được không, sau khi tôi giết chết tên ác độc này xong thì chúng ta chiến tiếp?", Tô Minh chỉ vào Hình Tề, cười hỏi Huyền Diễm Thiên Lan.

Nháy mắt, toàn thân Hình Tề rét lạnh, sắc mặt lại trắng bệch ra lần nữa, sợ đến mức gần chết, trợn trừng mắt lên: "Cậu..."

"Không thể", thế nhưng, điều khiến người khác bất ngờ đó là Huyền Diễm Thiên Lan lại từ chối.


Bình thường mà nói, trong mắt Huyền Diễm Thiên Lan, Hình Tề e là đến con kiến cũng không bằng, sao cô ta có thể đặc biệt tiện tay bảo vệ Hình Tề chứ?

Rất kỳ lạ.

Đến bản thân Hình Tề cũng hoang mang, không dám tin.

"Tại sao?", Tô Minh thản nhiên hỏi lại.

"Suy cho cùng cũng có mấy phần huyết mạch chiến huyết, dù rất mỏng manh", Huyền Diễm Thiên Lan liếc mắt nhìn Hình Tề, thản nhiên nói.

"Huyền Diễm thần nữ, có tin đồn cô... cô... cô cũng có huyết mạch chiến huyết, là huyết mạch chiến huyết cực phẩm, thật vậy sao?!", Hình Tề kích động chết đi được, kích động đến mức trái tim như sắp nổ tung, đôi mắt như muốn bay ra ngoài.

Huyết mạch chiến huyết không chỉ mỗi nhà họ Hình mới có, chư thiên vạn giới, không biết có bao nhiêu người cũng có huyết mạch chiến huyết? Nếu như Huyền Diễm Thiên Lan có huyết mạch chiến huyết thì cũng không quá ngạc nhiên.


Huyền Diễm Thiên Lan không để ý đến Hình Tề.

Trên thực tế, cô ta không có huyết mạch chiến huyết, cô ta có Hồng Mông Thể lại càng không coi trọng huyết mạch chiến huyết, cho dù đó là huyết mạch chiến huyết cực phẩm trong truyền thuyết.

Cô ta chỉ là do quen biết với một vị lão tổ tông của nhà họ Hình nên thuận tay cứu Hình Tề một mạng, trả lão tổ nhà họ Hình kia một ân tình mà thôi.

Có thể nói Hình Tề đã nghĩ nhiều rồi.

"Tiểu tạp chủng, tuyệt vọng chưa? Ha ha... muốn giết chết anh đây ư? Anh đây mạng chưa tuyệt đâu! Tôi có thể bảo đảm với cậu, đợi sau khi cậu chết, tôi nhất định sẽ thiên đao vạn quả lão già Ninh Triều Thiên đó!", Hình Tề khàn khàn quát nói, oán độc và dữ tợn, còn cả kích động, gương mặt đã trở nên hơi chút méo mó.

Tô Minh mặt không biến sắc, nhưng ánh mắt nhìn về phía Huyền Diễm Thiên Lan đã lạnh lùng hơn rất rất nhiều.

Nếu như Huyền Diễm Thiên Lan đồng ý để anh giải quyết Hình Tề trước, anh sẽ có điều cảm kích, dù sau đó có chiến đấu sống chết với Huyền Diễm Thiên Lan, nếu như tâm trạng tốt thì không biết chừng còn có thể cho Huyền Diễm Thiên Lan chết nhẹ nhàng chút.

Không ngờ...

"Mời, không chết không xong", Tô Minh hít sâu một hơi, giơ tay lên bày ra dáng vẻ xin mời.

Xung quanh một mảng náo động hít ngược khí lạnh.
 
Chương 2336: C2336: Chỉ có sự sợ hãi đến cực hạn


Trời ơi.

Tô Minh thật sự dám mời Huyền Diễm Thiên Lan đánh một trận ư?

Mọi người đều cho rằng, bị Huyền Diễm Thiên Lan nhắm trúng, bị một vị bán bộ Tiên Đế nhắm trúng nghĩa là bản thân trực tiếp từ bỏ, tự sát cho xong, đây lại... lại... lại thật sự có dũng khí khiêu chiến?

Huyền Diễm Thiên Lan nhìn sâu về phía Tô Minh.

Cũng khá kinh ngạc và kính phục.

Bởi vì, có lẽ Tô Minh là người trẻ tuổi đầu tiên đối mặt với cô ta mà không có bất cứ sự sợ hãi nào thậm chí còn dám khiêu chiến mà cô ta gặp trong mấy năm nay, huống hồ, còn chưa tới 30 tuổi.

Trong lòng cô ta có chút tán thưởng. Nhưng, nên giết thì vẫn phải giết, suy cho cùng, đối phương đã giết chết em trai ruột của cô ta, thù này không đội trời chung.

Ngay sau đó.


Dù sao đã hạ sát tâm, đột nhiên, khí tức trên người Huyền Diễm Thiên Lan được phóng thích ra!

Trong nháy mắt.

Bầu trời đảo ngược.

Hư không xé vỡ.

Vạn vật hỗn độn.

Hết thảy chân không.

Lấy Huyền Diễm Thiên Lan làm điểm bắt đầu, phạm vi xung quanh hàng trăm ngàn mét gần như không có một ngọn cỏ, chỉ có băng hàn lạnh thấu xương, chỉ có ý cảnh sát đạo.


Vỏn vẻn khí tức của Huyền Diễm Thiên Lan thôi đã khủng bố đến mức khó có thể tưởng tượng rồi...

Những người có mặt ở đây đều là những thiên tài yêu nghiệt đỉnh cấp, hơn nữa gần như ai ai cũng nắm trong tay chí bảo, thậm chí còn có người bảo vệ bên cạnh, bằng không vào khoảnh khắc mà Huyền Diễm Thiên Lan phóng thích khí tức vừa nãy áng chừng đã có thể giết chết 90 phần trăm võ giả có mặt ở đó rồi.

Vì vậy mà lúc này, hàng ngàn thiên tài yêu nghiệt có người thì trọng thương, có người thì bay ngược về sau, có người thổ huyết, thậm chí còn có người căn cơ võ đạo đã hơi chút nứt vỡ!

Nhưng không một ai dám có bất cứ nửa lời oán thán.

Chỉ có sự sợ hãi đến cực hạn.

Chỉ có sự kính sợ đến cực hạn.

Chỉ có run rẩy lẩy bẩy.

Cũng may, Huyền Sơ Tình, Mộng Li Khinh Đàn, Hữu Cầm Bảo Bảo đều được Tô Minh đặc biệt quan tâm, cho nên ba người con gái đều không bị chút thương tổn nào.

"Không tệ", giọng nói thanh thúy đó của Huyền Diễm Thiên Lan lại trầm bổng, khen ngợi Tô Minh một câu.

Vừa nãy, khi cô ta phóng thích khí tức, mặc dù dao động hướng về bốn phương tám hướng, nhưng trên thực tế thì chỉ chủ yếu nhằm vào Tô Minh, một mình Tô Minh đã gánh vác khoảng trên dưới 7 phần khí tức trấn áp vừa nãy của cô ta.
 
Chương 2337: C2337: Nhẹ nhàng đốt đứt đai không gian


Tô Minh lại mảy may không chút sứt mẻ, đến lông mày cũng không hề nhíu lại.

Quả thực không tệ.

Đúng lúc này, thân hình Tô Minh chợt biến mất! Bốc cháy biến mất.

Vô thanh vô tức, chỉ có mảnh nhỏ không gian đang bập bềnh, nhanh đến cực điểm, anh nhào về phía Huyền Diễm Thiên Lan.

Anh muốn cận chiến.

Trong một phần một vạn hơi thở, anh gần như đã đứng trước mặt Huyền Diễm Thiên Lan.

Thế nhưng.

Cũng đúng khoảnh khắc này...

Cơ thể Tô Minh lập tức khựng lại.

Dường như bị một sức mạnh vô thượng nào đó trói buộc kéo lại.

Có thể thấy rõ, xung quanh cả người Tô Minh giống như có thêm một dải đai không gian màu bạc lượn lờ tràn ngập, linh động, nhộn nhạo.


“Ánh mắt không tệ, cận chiến thực sự là điểm yếu của tôi. Nhưng tiếc quá, anh đã tới gần rồi sao? Quy luật không gian? Thế gian này cũng đâu phải chỉ có một mình anh nắm giữ quy luật không gian!”, Huyền Diễm Thiên Lan nhàn nhạt nói.

Lời nói vừa dứt.

Dải đai không gian kia trói Tô Minh lại, bắt đầu siết chặt.

Dần dần quấn chặt lên đến cổ anh.

Trông có vẻ chỉ là không gian vô hình nhưng trên thực thế dải đai không gian này chính là thần thông không gian mạnh mẽ dị thường, hơn nữa còn là đai không gian được hình thành từ quy luật thời gian với cấp bậc cửu đoạn sơ kỳ.

Rất mạnh!

Thêm nữa chỉ mới giao thủ một hai chiêu, dường như Huyền Diễm Thiên Lan còn đang làm nóng người, không hề rời khỏi vị trí mà đã bày ra hai loại quy luật khiến cho người ta sợ hãi.

Một là ý cảnh sát đạo, đạt tới cửu đoạn trung kỳ.

Một là quy luật không gian, đạt tới cửu đoạn sơ kỳ.

Tuy nói chỉ với hai quy luật như vậy nhưng mà trong lớp người trẻ tuổi, không có lấy vài người có thể đồng thời nắm giữ hai thứ.


Huyền Diễm Thiên Lan mạnh thực sự.

Trong chớp mắt.

Dải đai không gian kia gần như đã siết chặt cổ Tô Minh.

Có điều an lại không hề lo lắng sợ hãi chút nào, tùy ý giơ tay lên, ngón trỏ điểm ra một ngọn lửa lách tách.

Nhẹ nhàng đốt đứt đai không gian.

Cùng lúc đốt cháy, Tô Minh bước ra một bước.

Vung một nắm đấm.

Trông như một đấm nhưng thực tế chính là trăm quyền ngưng kết trong chớp mắt, sức mạnh khủng bố từ nắm đấm vừa rồi chấn động, tràn ra khiến cho cả trời đất rung chuyển ầm ầm. Sức mạnh phủ xuống và ngưng tụ vô cùng dọa người. Chân không bắt đầu chìm xuống giống như muốn sụp đổ…

Quyền ấn không lớn nhưng chính vì điều đó mà một quyền này mới đáng sợ. Bởi vì với sức mạnh tương tự, phạm vi tấn công và diện tích càng nhỏ thì càng có lực công kích kinh người.

Đây là sau khi Tô Minh hấp thu ký ức võ đạo của kiếp trước đã có sự tiến bộ vượt bậc với sự khống chế sức mạnh mới, có thể đánh ra một quyền ấn theo ý mình như vậy.

Đương nhiên sức mạnh của một quyền này đã vượt qua mức 150 long lực, gần như đã sắp đạt tới mức 160 long lực.

Đấm ra một quyền như vậy, quyền ấn còn chưa đập lên người Huyền Diễm Thiên Lan, chỉ mới ở trước mắt cô ta nhưng gần như mấy trăm cây số không gian hư thực đằng sau cô ta đều đã hóa thành tro bụi.

“Chém!”. Sâu trong đôi mắt xinh đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan hiện lên một tia khiếp hãi nhưng cũng chỉ là một chút khiếp hãi mà thôi, sau đó lại tiếp tục là vẻ mặt không cảm xúc. Cô ta giơ tay lên, nắm chắc thanh loan đao màu máu trong tay, cánh môi đỏ khẽ mở, tia sáng màu tím trong lòng bàn tay tuôn ra, Tiên Nguyên rót vào trong loan đao, loan đao rung lên chấn động, vô cùng sắc bén mà chém ra một đao.

Không hề có bất kỳ khoảng cách thời gian nào.
 
Chương 2338: C2338: Cũng chỉ là sơ sót thôi


“Xoẹt…”

Một quyền ấn kia của Tô Minh lập tức bị chém toạc, rõ ràng đã bị bổ đôi.

Đồng thời ánh đao kia cũng lao đến nghênh đón trực diện với Tô Minh.

Nó ép buộc sát sao khiến cho Tô Minh chỉ có thể nghiêng người. vốn dĩ đã sắp bước ra một bước thân thể tiến lên đi vào phạm vi cận chiến, nhưng giờ phút này đối mặt với một đao lạnh lẽo quỷ dị, sát ý cực mạnh khiến cho người ta dựng hết tóc gáy, anh cũng chỉ có thể dừng hành động bước lên trước lại để nghiêng người né tránh.

Nhưng mà.

Vừa mới nghiêng người.

Nguy hiểm!

Tô Minh cảm nhận được sự nguy hiểm giống như bị đâm vào thần hồn.


Hoàn toàn theo bản năng, tay trái của Tô Minh biến ra một chỉ kiếm vung ra hai bên trái phải.

“Hừ!”, Huyền Diễm Thiên Lan càng kinh ngạc hơn, không ngờ Tô Minh lại kịp phản ứng lại? Không thể tin nổi!

Đầu tiên cô ta dùng một đao chặt đứt quyền ấn của Tô Minh, sau đó ánh đao đi trước ép Tô Minh nghiêng người phòng thủ. Với tình huống này, lấy thân pháp Lưu Quang và quy luật không gian thần thông cửu đoạn sơ kỳ điều khiển cơ thể, có lẽ chỉ cần thời gian cực kỳ ngắn ngủi bằng một phần vạn của giây mà thay đổi phương hướng tấn công, lại phối hợp thêm với quy luật ẩn nấp cửu đoạn sơ kỳ, tạo thành sự tấn công đột ngột, quả thực so với đánh lén còn bất ngờ hơn.

Với tình huống như thế này…

Vậy mà Tô Minh vẫn đối phó được?

Quả thực khó mà tin nổi…

Loại phương thức chiến đấu mang tính liên tiếp này là tự bản thân Huyền Diễm Thiên Lan ngộ ra, có thể nói là một kỹ thuật chém giết liên hoàn, nhìn có vẻ đơn giản nhưng thực tế lại cần đủ loại quy luật, thân pháp, võ kỹ, đao pháp,… với yêu cầu rất cao.

Cô ta cũng phải luyện tập mấy chục vạn năm mới có được trình độ hoàn hảo như thế này.


Từ lúc nắm giữ hoàn chỉnh, thuật chém giết liên hoàn như vậy cô ta chưa bao giờ thất thủ, cho dù là đối mặt với lão quái vật siêu cấp Bán bộ Tiên Đế cùng cảnh giới với mình thì cô ta cũng có thể một chiêu giết chết đối phương. Nhưng không ngờ khi sử dụng với người trẻ tuổi chưa đến ba mươi tuổi này lại có sơ sót.

Có điều.

Cũng chỉ là sơ sót thôi!

Cho dù Tô Minh phản ứng được, xuất ra một chiêu thức chỉ kiếm ngăn cản thì có thể ngăn cản nổi hay sao? Phải biết rằng với đao ý, cô ta đã đạt tới mức cửu đoạn hậu kỳ, cực kỳ lớn mạnh.

Một đao như vậy phối hợp với đao pháp thần thông, còn cả Tiên Nguyên Bán bộ Tiên Đế thêm vào thì sẽ khủng khiếp đến mức nào, tự bản thân cô ta rõ nhất.

Cô ta tự tin chắc chắn cho dù Tô Minh dùng chỉ kiếm ngăn cản cũng chỉ là châu chấu đá xe.

Đáng tiếc...

Đây chỉ là suy nghĩ của bản thân Huyền Diễm Thiên Lan.

Chớp mắt tiếp theo.

“Keng!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top